Năm đó chúng tôi há»c lá»›p 9. “Chúng tôi†tức là tôi, thằng Hoà ng và thằng Dương. Trưá»ng chúng tôi há»c là trưá»ng dân láºp bán trú. So vá»›i bạn bè cùng lứa thì ba đứa chúng tôi đã là những "chà ng trai " thá»±c sá»± dù chưa ai bước qua tuổi 15.
Chúng tôi Ä‘á»u cao má»™t mét sáu. Äá»u là con cái cá»§a những gia đình khá giả. Äá»u mê thể thao. Äá»u thÃch ca nhạc và hâm má»™ những ca sÄ© trẻ ngưá»i miá»n Nam. Cả ba chúng tôi Ä‘á»u tham gia fan club (Câu lạc bá»™ những ngưá»i hâm má»™) má»™t nam ca sÄ© rất trẻ đẹp và từng đóng phim. Tất nhiên, phải nói thêm má»™t Ä‘iá»u nà y nữa, cả ba chúng tôi Ä‘á»u đẹp trai. Chúng tôi ý thức được sá»± đẹp trai cá»§a mình bắt đầu từ khi để ý đến mái tóc. Sáng nà o tôi cÅ©ng gá»™i đầu và vuốt keo bá»t lên tóc rồi má»›i đến trưá»ng. Buổi trưa chúng tôi ăn ở trưá»ng. Buổi chiá»u chúng tôi chÆ¡i thể thao xong rồi má»›i vá» nhà . Ngôi trưá»ng đó phù hợp vá»›i những cáºu thiếu niên, còn chúng tôi, tháºt không may lại lá»›n nhanh trước tuổi! Và những phát sinh tình cảm cÅ©ng trở nên phức tạp hÆ¡n. Chúng tôi thÃch xem những bá»™ phim vá» tình yêu cá»§a Hà n Quốc. Dù Ãt dù nhiá»u những mối tình kiểu xinê ấy cÅ©ng tác động đến những cáºu nhóc cao má»™t mét sáu như chúng tôi. Äây chÃnh là điá»u là m cô giáo Huệ Huệ, chá»§ nhiệm lá»›p, phải nhiá»u phen phiá»n hà vá»›i đám há»c sinh tuổi má»›i lá»›n cá»§a mình.
Há»c kỳ má»™t năm ấy thằng Hoà ng và thằng Dương thông báo vá»›i tôi rằng chúng nó Ä‘á»u yêu em Lan ở lá»›p 9B. Em Lan hẹn chúng nó buổi chiá»u, sau giá» há»c cả hai lên lá»›p em Lan để quyết định vấn đỠem Lan sẽ thuá»™c vá» ai. Tôi cÅ©ng được má»i vá»›i tư cách là ngưá»i là m chứng và nếu có thể thì sẽ là trá»ng tà i phân xỠđôi bên.
Cả buổi há»c hôm ấy tôi để ý thấy nét mặt cá»§a hai cáºu bạn tá» ra căng thẳng. Hết giá» há»c chúng tôi lên tầng ba. Em Lan Ä‘ang ngồi chá» trong phòng há»c. Chúng tôi khép cá»a lại. Em Lan nói luôn:
- Hai bạn Ä‘á»u bảo là yêu tá»› phải không? Bây giá» tá»› muốn xem cách thể hiện tình cảm cá»§a các bạn thế nà o? Qua cách thể hiện ấy, bạn nà o chứng tá» yêu tá»› hÆ¡n, tá»› sẽ yêu bạn đó.
Thằng Hoà ng và thằng Dương Ä‘á»u tá» ra lúng túng. Tôi bá»—ng cảm thấy hồi há»™p. Dẫu sao thì chúng tôi cÅ©ng chỉ là những chú nhóc lá»™c ngá»™c mà thôi. Cái mà em Lan gá»i là “Hai bạn Ä‘á»u bảo yêu tớ†chẳng qua chỉ là những trò diá»…n trên giấy dưới hình thức những mẩu thư nhét trong góc ngăn bà n. CÅ©ng như việc chúng tôi vẫn thưá»ng hý hoáy vẽ hình trái tim có mÅ©i tên xuyên qua và o những giá» há»c trên lá»›p nhưng có biết gì vá» cái gá»i là ná»—i Ä‘au tình ái đâu! Hoặc những câu đại loại như Lạy Chúa! Con biết yêu là có tá»™i, nhưng con xin suốt Ä‘á»i có tá»™i để được yêu! thì trong sổ tay cá»§a cô cáºu há»c trò nà o mà chẳng có. Nhưng tôi cam Ä‘oan chẳng ai biết Chúa là gì và cÅ©ng chẳng ai dám nói đến chữ “yêu†trước mặt thầy cô giáo và phụ huynh bao giá». Bởi chúng tôi vẫn là những đứa trẻ. Ngốc nghếch và sợ sệt đủ Ä‘iá»u.
Thế mà bây giá» thằng Hoà ng và thằng Dương phải biến cái má»› lý thuyết tình yêu chắp vá cá»§a chúng nó thà nh hà nh động cụ thể. Em Lan Ä‘ang đứng giữa lá»›p chỠđợi hà nh động cá»§a chúng nó má»™t cách thách thức. Äã lỡ lên ngá»±a rồi, không thể không phóng Ä‘i. Thằng Hoà ng nhìn thằng Dương. Thằng Dương nhìn lại ra Ä‘iá»u thách đố. Thằng Hoà ng có vẻ như lấy can đảm, tiến đến chá»— em Lan và “thÆ¡m†và o bên má trái cá»§a “ngưá»i đẹpâ€. Sau hà nh động đó đôi môi cá»§a thằng Hoà ng mấp máy: “Tá»› yêu bạn!â€. Em Lan vẫn đứng yên không nhúc nhÃch, hai hà m răng trắng vẫn tiếp tục nghiến không mệt má»i và o miếng kẹo cao su. Thằng Hoà ng lùi ra, coi như đã xong phần thể hiện cá»§a mình. Tôi thấy mồ hôi rịn ra trên trán thằng Dương. Miệng nó cÅ©ng Ä‘ang nhai kẹo cao su. Rồi nó nhổ kẹo Ä‘i và tiến những bước dứt khoát tá»›i trước mặt em Lan. Nó quỳ sụp xuống như kiểu các võ sÄ© đạo Nháºt Bản quỳ trước sư phụ. Äầu nó từ từ ngẩng lên. Mắt nó nhìn em Lan và miệng nó nói: “Tôi yêu em!â€. Rồi nó từ từ đứng dáºy và định gắn môi mình và o hà m răng trắng Ä‘ang nhai kẹo cá»§a “ngưá»i đẹpâ€. Bá»—ng cánh cá»a báºt mở. Cô giáo Huệ Huệ xuất hiện khiến tất cả chúng tôi sợ hết hồn.
- Các cô cáºu là m gì thế nà y?
- Thưa cô, con...
- Thưa cô, con...
Chúng tôi Ä‘á»u lúng túng, mắt đảo quanh xem có chá»— nà o chạy được thì chạy, chui được thì chui nhưng cá»a sổ từ tầng ba không thể nhảy, ná»n nhà dưới chân cÅ©ng không thể nứt. Chúng tôi rúm ró má»™t cách thảm hại. Cả bá»n lÃu rÃu theo cô giáo xuống văn phòng. Sau khi nghe tưá»ng trình lại đầu Ä‘uôi sá»± việc, cô Huệ trao trả em Lan lại cho cô chá»§ nhiệm lá»›p 9B. Còn ba thằng chúng tôi, cô bảo: “Bây giá» cô gá»i Ä‘iện cho phụ huynh cá»§a ba con đến đây phản ánh lại sá»± việc vừa rồi, các con thấy thế nà o?â€. Thằng Hoà ng và thằng Dương cúi gằm mặt xuống không dám nói má»™t câu. Tôi biết là chúng nó rất sợ. Chúng nó sợ thì đúng rồi, còn tôi có là m gì đâu mà cô lại đòi mách bố mẹ tôi? Tôi bảo:
- Thưa cô, con chỉ được má»i là m chứng thôi, con xin cô đừng báo cho bố mẹ con biết. Con không tham gia và o những vụ như thế nà y nữa ạ.
Cô Huệ há»i:
- Các con có biết năm nay các con bao nhiêu tuổi không?
Cả ba chúng tôi cùng đồng thanh:
- Dạ biết ạ!
- Tuổi ấy mà dám nói chuyện yêu đương được sao? Sang năm các con thi và o cấp ba. Sau đó các con còn và o đại há»c. Tốt nghiệp đại há»c lúc ấy má»›i là ngưá»i trưởng thà nh. Việc cá»§a các con bây giá» là phải há»c cho tốt. Bất kỳ Ä‘iá»u gì ảnh hưởng đến há»c táºp Ä‘á»u không được phép là m. Tình yêu là chuyện cá»§a ngưá»i lá»›n, các con không nên nghÄ© đến Ä‘iá»u ấy mà chỉ nên nghÄ© đến tình bạn thôi. Cô nói như thế, các con thấy có đúng không?
- Dạ, đúng ạ.
- Bây giá» các con vá» nhà . Cô sẽ giữ chuyện nà y đến khi nà o thÃch hợp sẽ trao đổi vá»›i bố mẹ các con. Nhưng phải hứa vá»›i cô là không để chuyện nà y tái diá»…n nữa nghe chưa?
Chúng tôi thở phà o. Nhưng dù sao thì sá»± việc ấy cÅ©ng như má»™t cái án lưu, lúc nà o cÅ©ng treo lÆ¡ lá»ng trên đầu. Trước đây chúng tôi sợ cô Huệ Huệ má»™t thì bây giá» sợ lên gấp mưá»i. Cô Huệ Huệ 36 tuổi, chưa có chồng. Cô khá đẹp và duyên. Cô là giáo viên dạy giá»i môn toán. Cô còn viết truyện, là m thÆ¡ nữa. Cô ở má»™t mình trong khu há»™ độc thân phÃa sau trưá»ng. Cô có rất nhiá»u ngưá»i đến tìm hiểu nhưng chẳng hiểu sao vẫn chưa lấy chồng. Sau sá»± kiện em Lan, tôi có dịp gần gÅ©i cô hÆ¡n. Cô tặng tôi má»™t quyển truyện do cô viết in ở nhà xuất bản Trẻ. Cô bảo đó là tác phẩm được giải trong cuá»™c váºn động sáng tác văn há»c tuổi hai mươi, hợp vá»›i lứa tuổi má»›i lá»›n. Tôi Ä‘á»c thấy rất thÃch. Tôi đưa cho cả thằng Hoà ng và thằng Dương cùng Ä‘á»c. Thỉnh thoảng cô còn Ä‘á»c thÆ¡ cho chúng tôi nghe. Em biết không tất cả đã xa rồi, trong tiếng thở cá»§a thá»i gian rất khẽ... Cô hay Ä‘á»c bà i thÆ¡ có hai câu mở đầu như thế. Tôi đã yêu bà i Chiếc lá đầu tiên cá»§a Hoà ng Nhuáºn Cầm chÃnh từ giá»ng Ä‘á»c cá»§a cô. Dưá»ng như cô đã kéo chúng tôi lại gần vá»›i văn chương hÆ¡n. Nếu thiếu nghệ thuáºt, những thể xác cao lá»›n sẽ trở nên lệch lạc, không Ãt lần cô nói vá»›i chúng tôi như thế. Tất nhiên, ngà y đó chúng tôi chưa hiểu lắm những lá»i cô nói. Tôi để ý thấy có má»™t ngưá»i đà n ông bảnh bao, sạch sẽ thưá»ng đến vá»›i cô. Cô giá»›i thiệu vá»›i chúng tôi đó là bác sÄ© Toà n. Bố mẹ tôi bảo chắc lần nà y cô sẽ lấy chồng. Chồng cô sẽ là ngưá»i đà n ông tên Toà n đó. Chúng tôi không quan tâm lắm đến việc cô lấy chồng. Äó là việc cá»§a ngưá»i lá»›n. Và chỉ có những ngưá»i lá»›n như phụ huynh chúng tôi má»›i quan tâm đến Ä‘iá»u đó thôi.
Chẳng mấy chốc chúng tôi bước và o kỳ ôn thi cuối cấp. Hôm đó bá»™ ba chúng tôi ra sân chÆ¡i bóng ma. Sân trưá»ng vẫn còn xâm xấp nước vì trá»i vừa đổ má»™t cÆ¡n mưa rà o. Hoa phượng đã bắt đầu nở. Cuối buổi chiá»u nên há»c sinh đã ra vá» hết. Bá»—ng chúng tôi nhìn thấy má»™t cô bạn cùng khóa Ä‘ang dắt xe đạp ra phÃa cổng. Cô bạn mặc áo dà i trắng, phÃa trước giá» xe có má»™t cà nh phượng vừa bẻ. Tôi bảo vá»›i Hoà ng và Dương: “Kìa, hãy chÆ¡i bóng ma vá»›i cô bé kia Ä‘i!â€. Thế là chúng tôi đá bóng vá» phÃa cô bạn nữ sinh cùng trưá»ng. Ba đứa chúng tôi dùng bóng Ä‘an thà nh má»™t vòng tròn nhốt chặt cô bạn ở phÃa trong. Cô bé sợ hãi, cứ co rúm ngưá»i lại bên chiếc xe đạp. Nhiá»u lần bóng tạt qua ngưá»i cô gái, khiến cô giáºt mình, hoảng hốt. Chúng tôi cưá»i vang thÃch thú. Chiếc áo dà i trắng đã lấm tấm bẩn. Và quả bóng lại tiếp tục lao vá» phÃa cô bé. Lần nà y thì quả bóng chạm đúng bánh trước cá»§a chiếc xe đạp. Cà nh phượng bị hất tung lên. Cô bé vá»™i đưa tay ra giữ lấy cà nh phượng và thế là chiếc xe đổ ká»nh ra sân trưá»ng. Cô bé vừa muốn giữ hoa lại vừa muốn giữ xe, vì thế trở nên luống cuống và bị xe kéo ngã xoà i xuống đất.
Chúng tôi đã nháºn ra giá»›i hạn cá»§a trò đùa. Tôi định chạy lại phÃa cô gái để nâng cô ta dáºy nhưng cô Huệ Huệ đã lại xuất hiện rất kịp thá»i. Cô nhặt cặp sách, dá»±ng xe cho há»c sinh nữ kia lên rồi nói Ä‘iá»u gì đó nhưng cô bé lắc đầu không nghe. Cô khóc rấm rứt rồi tất tả dắt xe ra cổng trưá»ng, leo lên đạp tháºt nhanh. Cô Huệ Huệ bước vá» phÃa chúng tôi. Cô bảo ba đứa chúng tôi đứng xếp hà ng ngang trước mặt cô. Và cô vung tay lên tát liên tiếp và o những bá»™ mặt há»c trò lấm lem đất cát cá»§a chúng tôi. Tôi chưa kịp cảm nháºn được cái Ä‘au từ sá»± giáºn dữ cá»§a cô thì cô bá»—ng ôm mặt khóc nấc lên. “Sao các con ác thế? Má»™t cô gái trong tà áo trắng đẹp như thế, những bông hoa phượng đầu mùa đẹp như thế, mà sao các con nỡ nã bóng và o đó? Phỉ báng cái đẹp thì là m ngưá»i là m gì? Các con có thể không là m ông nà y, bà ná», có thể không thà nh đạt, có thể chỉ là những ngưá»i bình thưá»ng nhưng các con nhất thiết không được tà n nhẫn vá»›i cái đẹp. Là m nhà giáo cô chỉ mong Ä‘iá»u ấy thôi. Các con là m cô thất vá»ng quá!â€. Tôi cứ nghÄ© cô sẽ bắt chúng tôi là m bản kiểm Ä‘iểm hoặc nặng hÆ¡n thì sẽ má»i phụ huynh đến gặp. Nhưng cô đã bá» qua cho chúng tôi chuyện ấy. Hôm sau cô có gặp riêng tôi và bảo: “Hôm qua cô tát các con có Ä‘au không? Äừng giáºn cô nhé. Con nên thay mặt cho cả nhóm đến gặp bạn gái đó xin lá»—i, đừng để cô giáo chá»§ nhiệm bên ấy đưa vấn đỠra Ban giám hiệu sẽ không hayâ€. Tôi thầm cảm Æ¡n cô và là m đúng như lá»i cô dặn. Cô bé đó có tên là Phượng. Thảo nà o cô ta nâng niu cà nh phượng thế! Tôi đã là m cho cô ta quên Ä‘i trò nghịch ngợm cá»§a chúng tôi. Và khi và o cấp ba, cô bé đó còn là bạn thân cá»§a tôi nữa.
Và o cấp ba, hầu như chúng tôi không còn có dịp gặp lại cô giáo Huệ Huệ. Äã có lúc chúng tôi quên cô. Và o đại há»c tôi há»c chuyên ngà nh khảo cổ. Thằng Hoà ng há»c mỹ thuáºt ở Nga, còn thằng Dương há»c quản trị kinh doanh ở Úc. Má»™t hôm thằng Dương e-mal cho tôi, nói rằng: “Vô tình được Ä‘á»c má»™t cuốn sách cá»§a cô Huệ Huệ do má»™t ngưá»i bạn cùng trưá»ng mang từ Việt Nam sangâ€. Rồi nó bảo tôi nên quay lại trưá»ng cÅ© thăm cô giáo Huệ Huệ.
Nghe lá»i nó tôi tìm đến cô Huệ Huệ. Cô rất mừng mặc dù phải sau má»™t lúc lâu má»›i nháºn ra tôi. Cô gá»i tôi là “em†nhưng tôi vẫn xưng “con†vá»›i cô má»™t cách lá»… phép như thá»i còn Ä‘i há»c. Tôi thưa vá»›i cô rằng cả ba chúng tôi Ä‘á»u chưa có ngưá»i yêu vì tất cả còn mải há»c táºp. Cô cưá»i khi nghe tôi nhắc lại chuyện thằng Dương và thằng Hoà ng đã từng thể hiện “tình yêu†vá»›i em Lan như thế nà o. Äúng là trẻ con quá! Cô vẫn chưa có chồng. Cô vẫn yêu thÆ¡ và lại Ä‘á»c cho tôi nghe bà i Chiếc lá đầu tiên. Từ ấy thỉnh thoảng tôi ghé qua chÆ¡i vá»›i cô. Tôi và cô nói chuyện vá»›i nhau có nhiá»u Ä‘iểm tương đồng. Có lần tôi đưa cả Phượng đến chÆ¡i. Chúng tôi vẫn là những ngưá»i bạn tốt cá»§a nhau. Má»™t lần tôi há»i cô vá» bác sÄ© Toà n. Cô bảo: “Ngưá»i ấy bá» cô và o cái ngà y trá»i đổ mưa rà o và cây phượng sau trưá»ng bắt đầu nở những bông đầu tiên. Cô Ä‘au khổ quá, chạy ra ngoà i nhưng chẳng biết Ä‘i đâu, Ä‘ang lang thang trên sân trưá»ng thì nhìn thấy các em đá bóng tá»›i tấp và o ngưá»i má»™t bạn nữ sinh cùng khóa. Hôm ấy tôi đã tát các em. Äó là cái tát và o những bá»™ mặt đà n ông đẹp đẽ mà không bao giá» chịu thuá»™c vá» cô. Có lẽ đó là những cái tát chất chứa tất cả sức mạnh cá»§a cô. Tối hôm ấy vá» cô thấy Ä‘au dại cả cánh tay. Hôm sau nhìn các em cô thấy mình có lá»—i. CÅ©ng may là các em còn trẻ quá, chẳng nháºn thấy Ä‘iá»u gì đằng sau cái tát cá»§a côâ€.
Cô đã bước sang tuổi bốn mươi ba rồi. Cuối cùng thì ông trá»i cÅ©ng đã Ä‘á»n bù cho cô. Má»™t ngưá»i đà n ông là tiến sÄ© vá» văn hóa dân gian đã đến xin há»i cưới cô. Cô thông báo cho tôi là có thể cuối năm cô sẽ lên xe hoa. Tôi mừng cho cô nhưng cuối năm trôi qua vẫn không thấy cô gá»i thiếp má»i. Nhân tiện có thằng Hoà ng vá» nước, tôi rá»§ nó đến chá»— cô. Hà ng xóm bảo cô Ä‘i an dưỡng. Chúng tôi và o viện Ä‘iá»u dưỡng thăm cô. Cô nằm buồn bã. Thấy chúng tôi, cô báºt khóc. Cô bảo: “Các em đẹp quá. Äà n ông đẹp quá. Thế mà chẳng có ai thuá»™c vá» cô cả. Äám cưới cá»§a cô há»§y bá» rồi...â€
Chúng tôi ngồi lặng Ä‘i, chẳng biết phải nói vá»›i cô thế nà o? Tá»± nhiên nước mắt tôi cÅ©ng chảy ra. Nếu cô có thể tát và o măt chúng tôi, những khuôn mặt bảnh bao đẹp đẽ cá»§a giá»›i mà y râu mà tan Ä‘i hết được ưu phiá»n thì chúng tôi sẵn sà ng để cô tát hà ng trăm cái cÅ©ng được. Nhưng cô không tát. Cô chỉ thở dà i buồn bã và đá»c thÆ¡ cho chúng tôi nghe.
[i]Em biết không tất cả đã xa rồi, trong tiếng thở cá»§a thá»i gian rất khẽ...