Muốn gần mà chẳng được gần
Chỉ vì em chẳng có cần người ta
Cũng vì những tháng ngày qua
Tôi cứ mơ tưởng mới ra thế này
Từ nay thôi hết đắm say,
Từ nay thôi hết ngất ngây mỗi chiều.
Lòng tôi sẽ bớt liêu xiêu
Mỗi khi nghĩ đến một điều, là em.
Em ơi nghĩ lại mà xem
Em yêu tôi lắm hay em hững hờ?
Vì ai tôi mãi làm thơ?
Vì sao tôi cứ mãi chờ bóng ai?
Chắc rằng tôi đã chọn sai
Nếu không Định Mệnh an bài với nhau!
Em - Tôi đành phải xa nhau
Để em được thấy một màu trời xanh
Và tôi sẽ thấy mong manh
Lá khô trước gió chòng chành thuyền nan...!
Một mình tôi đi giữa lưng đồi
Xung quanh gió cứ nhè nhẹ thổi!...
Gió quanh tôi cứ rì rào thổi
Cành lá nô đùa như đang vẫy gọi em
Như lòng tôi thiết tha cầu em đến.
Để thấy gương mặt em rực rỡ
Để thấy dáng, hình em ở đó
Sát bên tôi em sóng bước cùng tôi
Để được nắm tay và thấy em cười
Được hôn nhẹ lên bàn tay ấy!
Trên đầu lá cứ đùa cùng gió,
Đâu biết rằng kẻ bên dưới cô đơn!!!...
Bài này tại hạ viết trong 1 lần đi cắm trại và em thì mất tích! because ...
Với lại thơ của tại hạ toàn thơ thất tình với chia tay thôi! Liệu có ai cùng cảnh ngộ?
Nhớ đêm nào tôi và bạn cùng đi
Giữa rặng liễu đôi bờ biêng biếc lá
Xung quanh ta ánh trăng tràn mọi ngả
Hai ta cùng giẫm nát ánh trăng non.
Nhớ đêm nào tôi và bạn cùng nhau
Ngắm trăng, ngắm sao, ngắm trời, ngắm đất
Ngắm cả những gì ta quen thuộc nhất
Gió thu về ta mở rộng lòng ta.
Nhớ hay không trong một buổi trưa vàng
Trời đầy nắng chân trần trong biển cát
Ta đi tìm bóng mát cánh rừng thông.
Và chúng mình đã tâm sự cùng nhau
Giữa đồi thông bốn bề vi vút gió
Ở nơi đó ai đã từng hỏi nhỏ:
- Khi xa rồi cậu có nhớ mình không?
- Dù vô tâm thế nào tôi cũng nhớ
Nhớ rất nhiều và làm sao quên được
Kỷ niệm vui buồn những ngày sống bên nhau!
Nhìn vào mắt biết bạn nghĩ rất nhiều
Nhưng không biết có những gì trong đó
Phải hay không? À đúng rồi chất chứa
Tương lai buồn - ngày vui đã qua mau!