Ghi chú đến thành viên
Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh
  #1  
Old 02-10-2009, 09:55 PM
hldta76 hldta76 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: May 2008
Đến từ: ha noi
Bài gởi: 123
Thời gian online: 5 giờ 55 phút 23 giây
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 1 Time in 1 Post
Smile

KINH TỨ THẬP NHỊ CHƯƠNG

Thích Viên Giác Dịch






Các chủ đề khác cùng chuyên mục này:

Tài sản của hldta76


Last edited by khungcodangcap; 03-10-2009 at 11:57 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2  
Old 06-10-2009, 11:15 PM
hldta76 hldta76 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: May 2008
Đến từ: ha noi
Bài gởi: 123
Thời gian online: 5 giờ 55 phút 23 giây
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 1 Time in 1 Post
Lời phật dạy

Tài sản của hldta76


Last edited by Lythongcz; 07-10-2009 at 12:16 AM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #3  
Old 06-10-2009, 11:38 PM
phongdeptrai's Avatar
phongdeptrai phongdeptrai is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Dec 2008
Đến từ: ha noi
Bài gởi: 29
Thời gian online: 1 tuần 3 ngày 0 giờ
Xu: 0
Thanks: 365
Thanked 0 Times in 0 Posts
còn nữa không bác.em khoái đọc triết của phật lắm.thank bác...
Tài sản của phongdeptrai

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #4  
Old 08-10-2009, 10:09 PM
hldta76 hldta76 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: May 2008
Đến từ: ha noi
Bài gởi: 123
Thời gian online: 5 giờ 55 phút 23 giây
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 1 Time in 1 Post
Smile Lời phật dạy

Chương 27:
Ðức Phật dạy: “Người thực hành theo Ðạo như khúc gỗ trên mặt nước trôi theo dòng nước. Nếu không bị người ta vớt, không bị quỷ thần ngăn trở, không bị nước xoáy làm cho dừng lại và không bị hư nát, ta bảo đảm rằng khúc cây ấy sẽ ra đến biển. Người học đạo nếu không bị tình dục mê hoặc, không bị tà kiến làm rối loạn, tinh tấn tu tập đạo giải thoát, ta bảo đảm người nầy sẽ đắc đạo”.
Chương 28:
Ðức Phật dạy: “Phải thận trọng đừng chủ quan với tâm ý của ông. Tâm ý của ông không thể tin được, (vì vậy) hãy thận trọng đừng gần nữ sắc. Gần gũi với nữ sắc thì tai họa phát sinh. Khi nào chứng quả A La Hán rồi mới có thể tin vào tâm ý của ông”.
Chương 29:
Ðức Phật dạy: “Phải thận trọng đừng nên nhìn ngắm nữ sắc, cũng đừng nói chuyện với nữ nhân. Nếu (bắt buộc) phải nói chuyện với họ thì phải giữ tâm chánh trực và suy nghĩ rằng: “Ta làm Sa môn sống giữa cuộc đời ô nhiễm, phải như hoa sen không bị bùn làm ô nhiễm. Nghĩ rằng người (nữ) già như mẹ, người (nữ) lớn tuổi (hơn mình) như chị, người (nữ) nhỏ (hơn mình) như em gái, đứa bé (gái) như con, sinh khởi tâm cứu độ họ được giãi thoát. Như vậy liền diệt được ý niệm xấu đối với nữ nhân”.
Chương 30:
Ðức Phật dạy: “Là người tu hành phải coi mình giống như kẻ mang cỏ khô, thấy lửa đến phải tránh, người học đạo thấy các đối tượng dục lạc phải tránh xa”.
Chương 31:
Ðức Phật dạy: “Có người lo lắng vì lòng dâm dục không dứt nên muốn đoạn âm”. Phật dạy rằng: “Ðoạn âm không bằng đoạn tâm. Tâm như vị công tào, công tào nếu ngừng thì kẻ tùng sự đều ngưng, tâm tà không ngưng thì đoạn âm có ích gì?”. Phật vì ông mà nói kệ:
“Dục sinh từ nơi ý.
Ý do tư tưởng sanh,
Hai tâm đều tịch lặng,
Không mê sắc cũng không hành dâm”.
Phật dạy: “Bài kệ này do Ðức Phật Ca Diếp nói”.
Chương 32:
Ðức Phật dạy: “Con người do ái dục mà sinh sầu ưu, do sầu ưu mà sinh sợ hãi. Nếu thoát ly ái dục, thì có gì mà sầu ưu, có gì mà sợ hãi?”
Chương 33:
Ðức Phật dạy: “Người tu hành theo đạo như một người chiến đấu với vạn người. Mặc áo giáp ra cửa, tâm ý hoặc khiếp nhược, hoặc đi nửa đường thối lui, hoặc chiến đấu đến chết, hoặc đắc thắng mà về. Người Sa môn học đạo (cũng vậy) phải có ý chí kiên cường, dũng mãnh tiến lên, không sợ cảnh tượng trước mặt (làm chướng ngại), phá tan các loài ma để đắc đạo thành đạo quả”.
Chương 34:
Có một thầy Sa môn ban đêm tụng kinh Di Giáo của Ðức Phật Ca Diếp, tiếng ông ấy buồn bã, như tiếc nuối thối lui. Ðức Phật mới hỏi: “Xưa kia, khi ở nhà ông thường làm nghề gì?”. Ðáp rằng: “Thích chơi đàn cầm”. Ðức Phật hỏi: “Khi dây đàn chùng thì sao?”. Ðáp rằng: “Không kêu được”. Hỏi: “Giây đàn căng quá thì sao?”. Ðáp rằng: “Tiếng bị mất”. Hỏi: “Không căng không chùng thì sao?”. Ðáp: “Các âm thanh đầy đủ”.
Ðức Phật dạy: “Người Sa môn học đạo cũng như vậy, tâm lý được quân bình thì mới có thể đắc Ðạo. Ðối với sự tu đạo mà căng thẳng quá làm cho thân mệt mõi, khi thân mệt mõi thì tâm ý sẽ sinh phiền não. Tâm ý đã sanh phiền não thì công hạnh sẽ thối lui. Khi công hạnh đã thối lui, thì tội lỗi tăng trưởng. Chỉ có sự thanh tịnh và an lạc, đạo mới không mất được”.
Chương 35:
Ðức Phật dạy: “Như người luyện sắt gạn lọc phần cặn bã còn lại sắt tinh luyện, chế tạo đồ dùng một cách tinh xảo. Người học đạo phải loại bỏ tâm ý ô nhiễm đi thì công hạnh trở nên thanh tịnh”.
Chương 36:
Ðức Phật dạy: “Kẻ rời bỏ ác đạo được làm con người là khó. Làm con người rồi mà tránh được thân nữ, làm được thân nam là khó. Làm được thân nam rồi mà sáu giác quan đầy đủ là khó. Sáu giác quan đủ rồi mà được sinh sống ở nơi văn minh là khó. Sinh sống ở nơi văn minh rồi mà được gặp Phật ở đời là khó. Ðã gặp thời Phật rồi mà được gặp Phật Pháp là khó. Gặp được Phật Pháp rồi mà khởi được niềm tin là khó. Khởi được niềm tin rồi mà phát tâm Bồ Ðề là khó. Phát tâm Bồ Ðề rồi mà đạt đến chổ vô tu vô chứng là khó”.
Chương 37:
Ðức Phật dạy: “Ðệ tử của ta tuy ở xa ta vài nghìn dặm, luôn nghĩ đến giới pháp của ta thì chắc chắn sẽ chứng được đạo quả. Ở gần bên ta, tuy thường gặp mà không thực hành theo giới pháp của ta, cuối cùng vẫn không chứng được đạo”.
Chương 38:
Ðức Phật hỏi một vị Sa môn: “Sinh mạng của con người tồn tại bao lâu?”. Ðáp rằng: “Trong vài ngày”. Phật nói: “Ông chưa hiểu đạo”.
Ðức Phật lại hỏi một vị Sa môn khác: “Sinh mạng con người tồn tại bao lâu?”. Ðáp: “Khoảng một bữa ăn”. Phật nói: “Ông chưa hiểu đạo”.
Đức Phật lại hỏi một vị Sa môn khác nữa: “Sinh mạng con người tồn tại bao lâu?”. Ðáp: “Khoảng một hơi thở”. Phật khen: “Hay lắm! Ông là người hiểu Ðạo”.
Chương 39:
Ðức Phật dạy: “Người tu học theo con đường của Phật thì phải tin tưởng và thực hành những lời Phật dạy. Thí dụ như ăn mật, ở giữa hay chung quanh bát đều ngọt. Giáo pháp của ta cũng vậy” (đều có vị ngọt giải thoát).
Chương 40:
Ðức Phật dạy: “Sa môn hành đạo đừng như con trâu kéo vất vả; thân tuy có tu tập mà tâm không tu tập. Nếu tâm có tu tập thì không cần thân tu tập (theo hình thức bên ngoài)”.
Chương 41:
Ðức Phật dạy: “Người hành đạo giống như con trâu chở nặng đi trong bùn sâu, mệt lắm mà không dám nhìn hai bên, ra khỏi bùn lầy rồi mới có thể nghỉ ngơi. Người Sa môn phải luôn quán chiếu tình dục còn hơn bùn lầy, một lòng nhớ đạo mới có thể khỏi bị khổ vậy”.
Chương 42:
Ðức Phật dạy: “Ta xem địa vị vương hầu như bụi qua kẻ hở, xem vàng ngọc quý giá như ngói gạch, xem y phục tơ lụa như giẽ rách, xem đại thiên thế giới như một hạt cải, xem nước ao A nậu như dầu thoa chân, xem cửa phương tiện như các vật quý giá hoá hiện, xem pháp vô thượng thừa như mộng thấy vàng bạc lụa là, xem Phật đạo như hoa đốm trước mắt, xem thiền định như núi Tu di, xem Niết bàn như ngày đêm đều thức, xem phải trái như sáu con rồng múa, xem pháp bình đẳng như nhất chơn địa, xem sự thịnh suy như cây cỏ bốn mùa”.
Thích Viên Giác Dịch.
Tài sản của hldta76


Last edited by hldta76; 23-12-2009 at 10:58 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #5  
Old 10-10-2009, 04:30 AM
Zeus Zeus is offline

Hàn Lâm Học Sĩ
 
Tham gia: Aug 2009
Đến từ: ha noi
Bài gởi: 74
Thời gian online: 6 ngày 12 giờ 16 phút
Xu: 0
Thanks: 86
Thanked 215 Times in 33 Posts
Tại hạ ko giỏi về phật lý, cũng ko phải là người mộ đạo, và cũng ko theo đạo nào,cũng ko thích tranh luận gì về phật giáo, cũng ko phản đối hay ác cảm gì về phật giáo. Nhưng có 1 câu hỏi là : Phật dạy tránh xa nữ sắc, người đi tu càng cần tránh xa nữ sắc. Vậy xin hỏi nếu tránh xa nữ sắc thì loài người , hay bất cứ các loại động vật nói chung làm sao sinh tồn được??? Nếu nói thế cõi niết bàn của phật hóa ra ko có sự sống sao???

Ngoài ra Phật dạy phải từ bỏ hết phù hoa mới thành chính quả, nhưng nói cho cùng đã là con người ai chẳng phải có niềm đam mê yêu thích, ai chẳng thích ăn ngon mặc đẹp. Mà xã hội loài người từ thời nguyên thủy đến bây giờ , con người trải qua bao tranh đấu cũng chỉ cầu ấm no hạnh phúc, bất công ko còn, ai cũng muốn mình hạnh phúc. Tình yêu là một thứ thiêng liêng nhất của con người , đây là tài sản đáng quý nhất của loài người, là đặc trưng của loài người , muôn loài cũng chỉ có loài người mới hiểu được và trân trọng nó. Nhưng đức phật dậy phải từ bỏ thất tình lục dục ???? Như thế có nghĩa là thế nào???


Đây là ngu kiến của tại hạ mong huynh chỉ giáo
Tài sản của Zeus

Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời

Từ khóa được google tìm thấy
����������, loi phat day



©2008 - 2014. Bản quyền thuộc về hệ thống vui chơi giải trí 4vn.eu™
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuộc quyền sở hữu của người đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™

Tự độngTELEXVNITắtChính tảKiểu cũ