09-02-2010, 04:26 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Hoa Kỳ
Bà i gởi: 1,454
Thá»i gian online: 4 ngà y 18 giá» 44 phút
Thanks: 2
Thanked 81 Times in 23 Posts
[Boom Tết] Công Chúa Cầu Thân - Chương 23 (Full)
Công chúa cầu thân
Tác giả: Chanh Tươi
Ngưá»i dịch: qiuhe & Yuuri
Nguồn : Vnthuquan. net
Công chúa cầu thân là tác phẩm văn há»c mạng cá»§a tác giả Chanh Tươi được đăng trên web
http://www.jjwxc.net/ và đã được nhà xuất bản Trùng Khánh phát hà nh và o 24-12-2008.
Và i lá»i cá»§a tác giả.
Muốn xem kiểu nhân váºt nữ lạnh nhạt, thoát tục Ä‘i ra cá»a má»i rẽ trái.
Muốn xem kiểu nhân váºt nữ có mối thù sâu Ä‘áºm Ä‘i ra cá»a má»i rẽ phải.
Nhân váºt nữ trong truyện nà y trước khi quay vá» quá khứ: thứ nhất chưa bị chồng phản bá»™i; thứ hai chưa bị n tên con trai đá cho nên vẫn trà n đầy mÆ¡ ước cá»§a má»™t cô bé vá» tình yêu, và rất háo sắc.
Nhân váºt nữ trong truyện nà y trước khi quay vá» quá khứ má»›i chỉ 19 tuổi nên cô ấy không trưởng thà nh cho lắm, lá»i nói và hà nh động cÅ©ng rất ngây thÆ¡.
Nhân váºt nữ trong truyện đã là m 1 chuyện không thể gá»i là "việc thiện", nên việc quay trở lại quá khứ chỉ là phần thưởng mà thần tiên ban cho cô, do đó mà cô đã có chuẩn bị tâm lÃ, sau khi quay trở lại quá khứ không há» buồn khổ mà rất phấn khÃch, xúc động, và có má»™t chút Ä‘iên rồ....
Nhân váºt nữ trong truyện quay vá» quá khứ vá»›i thái độ vui chÆ¡i nên xin đừng đòi há»i ở nhân váºt chÃnh có tình cảm nghiêm túc, sâu sắc vá»›i nhân váºt nam.
ÄÆ°á»£c rồi, việc giá»›i thiệu kết thúc ở đây. Nếu bạn thÃch Ä‘á»c truyện hà i ước thì má»i tiếp tục.
Chương 1
Lại là má»™t ngà y nóng đến phát Ä‘iên. Bên ngoà i phòng, mặt trá»i chiếu thẳng xuống, đốt cháy mặt đưá»ng nhá»±a khiến má»™t lá»›p hÆ¡i nước bốc lên. Nhìn qua là n hÆ¡i nước ta cảm thấy mắt đất cÅ©ng có phần bị vặn cong.
Xe buýt số 745 cháºm rì rì từ xa Ä‘i đến là m cho đám ngưá»i Ä‘ang đứng trong bóng râm đợi xe tức thì tụ táºp lại. Má»™t bóng hình gầy yếu xông lên phÃa trên, cuối cùng cÅ©ng chiếm được vị trà đầu tiên. Bám chặt lan can bằng sắt ở hai bên, cô chống chá»i lại sức ép cá»§a những ngưá»i Ä‘ang đùn đẩy nhau ở phÃa sau, có chết cÅ©ng không rá»i bá» vị trà mà mất bao công sức má»›i chen lên được.
"Äịnh tranh già nh? Xá»i!" Phùng Trần Sở Dương bÄ©u môi.
Trong khi Phùng Trần Sở Dương cá»§a chúng ta Ä‘ang đắc ý thì má»™t bóng hình gầy gò đột nhiên chui qua cánh tay cá»§a cô chen lên trên. Äầu óc chưa kịp có phản ứng Sở Dương đã xông lên phÃa trước, tóm chặt lấy đứa bé kéo ra sau lưng. "Con cừu con, dám tranh vá»›i ta à ." Sở Dương phẫn ná»™ nghÄ©.
Lúc nà y, sau khi Sở Dương kéo cáºu bé ra sau lưng mình,má»™t cảnh tượng là m ngưá»i kinh ngạc xuất hiện: má»™t chiếc ô tô không biết từ đâu quẹt qua má»™t bên váy cá»§a Sở Dương rồi lao Ä‘i.
Cáºu bé ngây ra. Sở Dương ngây ra. Má»i ngưá»i đứng đằng sau cÅ©ng ngây ra nốt.
Một lúc sau...
"Trá»i Æ¡i, nguy hiểm quá." ngưá»i qua đưá»ng thứ nhất nói.
"Äúng đấy, may mà có cô gái nà y nếu không thì đứa bé tiêu rôi." ngưá»i qua đưá»ng thứ hai nói.
"Cô gái, tốt lắm!" ngưá»i qua đưá»ng thứ ba hét lên. Tiếp theo đó là tiếng vá»— tay ầm Ä© cá»§a những ngưá»i đứng đằng sau.
Sở Dương đứng đấy, đỠmặt "Sao mình lại biến thà nh anh hùng thế nà y?".
Phùng Trần Sở Dương, nữ, 19 tuổi, là ngưá»i Trung Quốc chÃnh gốc nhưng tại sao lại có cái tên bốn chữ như thế? Nói ra thì dà i lắm: Phùng thì khá»i phải nói, là há» cá»§a bố; còn Trần là há» cá»§a mẹ. Tháºt ra gá»i là "Phùng Trần" cÅ©ng được rồi nhưng bà cá»§a cô lại không đồng ý.
  
"Dựa và o đâu mà hỠcủa con dâu thêm và o được mà hỠcủa bà nội lại không thể ? Thêm và o!"
Thế là "Phùng Trần" biến thà nh "Phùng Trần Sở". Dù sao cũng là một cái tên. Nhưng lúc đó bà ngoại của cô lại có ý kiến: "HỠcủa bà nội thêm và o rồi còn tôi thì địa vị thấp chứ gì? HỠcủa tôi thì sao?"
Bố cá»§a Sở Dương thấy mẹ vợ tức giáºn bèn cắn răng: "Thêm và o!".
Và thế là có cái tên "Phùng Trần Sở Dương".
Buổi tối, Phùng Trần Sở Dương nằm trên giưá»ng, vừa chá»›p mắt má»™t cái đột nhiên nhìn thấy má»™t luồng sáng từ từ thà nh hình ở bên cạnh giưá»ng. Hình ảnh cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông dần hiện lên...
...
"Mình Ä‘ang nằm mÆ¡, Ä‘ang nằm mÆ¡." Cô lầm rầm nói rồi láºt ngưá»i lại, nhắm chặt mắt.
"Äúng là má»™t con đà điểu!" Äinh tiểu tiên có phần dở khóc dở cưá»i than thầm.
"Äừng có đà điểu nữa, dáºy Ä‘i, ngươi không phải nằm mÆ¡."
Sở Dương quay ngưá»i lại, nhìn hình ảnh hư ảo hiện lên cạnh giưá»ng và o ná»a đêm, dụi mắt, rồi lại dụi mắt. Cuối cùng vẫn không dám tin và o mắt mình, bèn tá»± tát mình má»™t cái - tất nhiên là tát nhẹ thôi- rồi...
"Aaaaaaaaaa...."
Má»™t tiếng thét phá vỡ sá»± yên tÄ©nh lúc ná»a đêm.
"Trá»i Æ¡i, ngươi đừng hét nữa!" Äinh tiểu tiên bịt chặt tai, không dám tin cô gái trước mắt mình lại có thể phát ra âm thanh sắc đến như thế. CÅ©ng may mà ông đã chuẩn bị từ trước (phong toả kết giá»›i xung quanh căn phòng nà y) nếu không, chỉ dá»±a và o cái giá»ng nà y, sợ rằng trong vòng mưá»i dặm không ai có thể tiếp tục ngá»§ nữa.
"Ông ông ông......ông là ......là là là ......là ngưá»i hay là ma?". Phùng Trần Sở Dương bình thưá»ng lanh lợi là thế váºy mà giá» lại lắp bắp như thể ăn phải Ä‘uôi lợn.
"Äá»u không phải. Ta là Äinh tiểu tiên."
"Cái......cái gì Äình tiểu tiên? Ông đến chá»— tôi......tôi tôi......là m là m là m cái gì?"
"Vì đứa bé mà nhà ngươi cứu lúc sáng là em trai ta nên ta đến để thay nó báo ơn."
"Báo Æ¡n?" Phùng Trần Sở Dương đúng là gan lá»›n, nghe đến đây bèn tá»± động Ä‘em những từ ngữ quan trá»ng lá»c ra, tá»± nhiên không còn thấy sợ nữa. "Äứa bé cứu lúc sáng? Là đứa bé mà bản thân mình không cẩn tháºn "cứu" được?". NghÄ© đến đây mắt cá»§a Sở Dương bắt đầu sáng lên.
"Ông định báo Æ¡n như thế nà o?", Sở Dương há»i.
"Ta có thể thoả mãn má»™t nguyện vá»ng cá»§a nhà ngươi.", tiểu tiên nói.
"Nguyện vá»ng nà o cÅ©ng được?" Sở Dương có má»™t chút không dám tin việc tốt như thế nà y lại rÆ¡i xuống đầu mình
Äinh tiểu tiên gáºt đầu. Sở Dương sau ba phút yên lặng, hùng hổ nói: "Tôi muốn quay vá» cổ đại chÆ¡i."
Mấy năm gần đây rất thịnh hà nh quay vá» quá khứ. ChÃn mươi chÃn phần trăm là từ hiện đại quay vá» cổ đại. Những cái khác thì không nói nhưng có sách (tiểu thuyết quay vá» quá khứ) có đến vạn tám nghìn lượt ngưá»i Ä‘á»c. Äừng vá»™i lè lưỡi. Äây chỉ là con số thống kê cá»§a Trung Quốc (không kể đến ngưá»i ngước ngoà i). Xem raquay vá» quá khứ có thể giải quyết không Ãt vấn đỠdân số cá»§a Trung Quốc.
"ÄÆ°á»£c.", Äinh tiểu tiên rất dứt khoát đáp lại. "Những nhà ngươi có thuá»™c thÆ¡ Ä‘á»i ÄÆ°á»ng, Ä‘á»i Tống không? Ãt nhất cÅ©ng phải biết má»™t trăm tám mươi bà i, trong bất kì trượng hợp nà o cÅ©ng có thể ngâm và i câu biểu thị phong phạm cá»§a tà i nữ.", Äinh tiểu tiên cưá»i há»i.
Sở Dương lắc đầu. Cô há»c khối tá»± nhiên, vì đối phó kì thi đại há»c má»›i há»c và i bà i, nhưng vừa ra khá»i trưá»ng thi liá»n trả lại thầy cô rồi. Bây giá» chỉ nhá»› và i câu đại loại như: "đầu giưá»ng ánh trăng rá»i, ngỡ mặt đất phá»§ sương"...
Nụ cưá»i trên mặt Äinh tiểu tiên nhạt Ä‘i.
"Thế ngươi biết hát các bà i hát thịnh hà nh. Äúng lúc, đúng cảnh cÅ©ng có thể bà y tá» tình cà m chắc không có vấn đỠgì chứ?"
Lắc đầu. Äây là vấn đỠdi truyá»n. Cả gia đình 3 ngưá»i nhà cô gá»™p lại má»›i nhá»› được 5 tiết tấu.
Nụ cưá»i trên mặt Äinh tiểu tiên mất Ä‘i.
  
"Thế còn nhạc cụ? Gẩy đà n, đà n tranh hay thổi tiêu gì gì đó, Ãt nhất cÅ©ng phải biết chÆ¡i guitar chứ?"
Lắc đầu.
"Thế ngươi có biết múa không? Không cần biết là ba-lê hay múa dân tộc cũng được."
Lắc đầu.
"Lịch sá» há»c có tốt không?"
Lắc đầu.
"Có Ä‘á»c thuá»™c các tác phẩm kinh Ä‘iển như: "Hông Lâu Má»™ng", "Thá»§y Há»"... không?"
Lắc đầu.
"Có biết kinh doanh, binh pháp, nấu ăn không?", Äinh tiểu tiên vẫn không từ bá» hi vá»ng.
Vẫn lắc đầu. Theo số lần lắc đầu cá»§a Sở Dương, sắc mặt cá»§a Äinh tiểu dần biến thà nh mà u đêm Ä‘en bên ngoà i.
"Thế ngươi rút cục biết cái gì? Nhà ngươi mất không mưá»i mấy năm Ä‘i há»c à ? Cái gì cÅ©ng không biết, nhà ngươi quay cái Ä‘Ãt!"
Äinh tiểu tiên ná»— lá»±c khống chế bản thân không Ä‘i bóp cổ Sở Dương. Ngưá»i tu hà nh kiêng tức giáºn. "Tá»™i lá»—i, tá»™i lá»—i. Là m thế nà o mà ngay cả từ không nhã "Ä‘Ãt" cÅ©ng nói ra được đây?", Äinh tiểu tiên nghÄ© thầm.
Sở Dương vẫn mang một bộ mặt vô tội nhìn tiểu tiên.
Äinh tiểu tiên hÃt thở và i cái, khó khăn lắm má»›i kiá»m chế được giáºn dữ. Sau khi khôi phục thần thái tiên gia má»›i lãnh đạm nói: "Xem ra chỉ có thể cho nhà ngươiquay vá» nÆ¡i ăn uống đến chết mà không buồn phiá»n. Ngươi chuẩn bị xong chưa?"
"Äợi má»™t chút!" Spá» Dương hét. "Tôi phải Ä‘i chuẩn bị má»™t chút. Phải mang rất nhiá»u đồ, và dụ như bách khoa toà n thư hay Ãt nhất cÅ©ng phải mang Ä‘i trăm cái báºt lá»a."
Chuẩn bị má»™t chút? Äinh tiểu tiên nghe xong "má»™t chút" bèn nổi cÆ¡n giáºn. Thá»±c ra tiểu tiên lúc nãy há»i chỉ đơn thuần là lịch sá»±, chứ căn bản không nghÄ© đến cho Sở Dương Ä‘i chuẩn bị cái gì.
"Ngươi chuẩn bị cái Ä‘Ãt. Äem được linh hồn ngươi quay vá» quá khứ đã là tốt lắm rồi." Äinh tiểu tiên gà o lên.
Sở Dương dần mất Ä‘i ý thức, chỉ còn lá»i cá»§a tiểu tiên bay bổng bên tai.
"Ngươi nhá»› lấy, khi ngươi muốn quay trở lại, chỉ cần... ta sẽ nhà ngươi quay lại thá»i Ä‘iểm nà y để tiếp tục cuá»™c sống hiện tại. Những ngươi phải nhá»› rõ, ngươi chỉ có thể gá»i ta má»™t lần duy nhất......"
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của JIMMYDU
09-02-2010, 04:34 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Hoa Kỳ
Bà i gởi: 1,454
Thá»i gian online: 4 ngà y 18 giá» 44 phút
Thanks: 2
Thanked 81 Times in 23 Posts
Chương 2
Ngưá»i dịch: qiuhe & Yuuri
Vnthuquan. net
à thức đã quay trở lại, chỉ có cảm giác toà n thân Ä‘au nhức, đầu Ä‘au như muốn vỡ ra là m đôi. Äinh tiểu tiên kia là m thế nà o Ä‘em mình đến đây? Tại sao những ngưá»iquay lại quá khứ khi tỉnh lại Ä‘á»u Ä‘au đớn như váºy? Tháºt phiá»n muá»™n khi không thể tỉnh dáºy má»™t cách thoải mái! Tôi ná»— lá»±c mở mắt, nhưng mi mắt dưá»ng như bị dán má»™t lá»›p băng dÃnh, là m cách nà o cÅ©ng không mở được.
"Äá»™ng rồi. Äá»™ng Ä‘áºy rôi. Phú Vinh nương nương động Ä‘áºy rồi!".
Bên tai truyá»n đến má»™t giá»ng nữ vì mừng quá mà khóc.
 
"Khởi bẩm hoà ng thượng, mệnh cá»§a Phú Vinh nương nương không còn phải lo lắng nữa rồi.", má»™t giá»ng già nua cất lên.
Nương nương? Hoà ng thượng? Tôi giáºt mình, trong lòng vui sướng. Lẽ nà o Äinh tiểu tiên cho tôi thân pháºn cá»§a má»™t ái phi? Hoà ng thượng nà y là ai? Lưu Triệt? Lý Thế Minh? Hay là má»™t vị hoà ng thượng đẹp trai nà o đó không nổi tiếng? A, hahahaha. Cổ đại thân yêu cá»§a tôi, Phùng Trần Sở Dương tôi đến đây. Hoà ng thượng đẹp trai thân yêu cá»§a tôi, tôi đến đây. Không cần biết ngà y trước ngưá»i có bao nhiêu phi tần mÄ© nữ, từ giá» trở Ä‘i tôi nhất định dùng sức hấp dẫn cá»§a má»™t ngưá»i hiện đại là m ngưá»i chỉ yêu thÃch mình tôi, giải tán háºu cung cá»§a ngưá»i. A, hahahaha..........
Hoà ng đế á! Muốn tiá»n có tiá»n! Muốn quyá»n có quyá»n! Äẹp trai đến mức hồ đồ, lại còn si tình đến mức Lương SÆ¡n Bá nhìn thấy cÅ©ng phải áy náy, Äổng VÄ©nh nhìn thấy phải đỠmặt. Bây giá» ngoà i cưá»i tôi còn có thể là m gì được? NghÄ© đến đây tôi phải cố ghìm không cưá»i ra tiếng, những vẫn không kiá»m chế được xếch miệng lên má»™t chút. Äể có thể sá»›m nhìn thấy hoà ng thượng đẹp trai, tôi sống chết mở mắt, nhìn sang mé giưá»ng: má»™t ông già nhìn có vẻ giống thái y; lại nhìn ra phÃa sau, má»™t hình bóng mặc hoà ng bà o cao lá»›n, tuấn tú Ä‘ang đứng ở đó.
 
Äem toà n bá»™ sá»± cao quý, khà thế cá»§a hoà ng đế vẽ ra: má»™t gương mặt tuấn tú góc cạnh chưa đầy 26 tuổi, lông mà y như kiếm, mắt như sao, sống múi rất cao và đôi môi mÃm nhẹ. Trá»i Æ¡i! Äúng là đẹp trai giống như trong tiểu thuyết! Äôi mắt sâu không thấy đáy chất đầy lo lắng Ä‘ang nhìn tôi......
Tôi có cảm giác thân thể dưá»ng như muốn bay lên. Tôi muốn hát. Tôi muốn nhảy. Äầu tiên tôi muốn cảm Æ¡n Tổ Quốc đã nuôi dưỡng tôi thà nh tà i; cảm Æ¡n những thầy cô, bạn bè đã giúp đỡ tôi; cảm Æ¡n những ngưá»i xung quanh luôn luôn quan tâm tôi; cảm Æ¡n... Nhưng tôi phải là m mình bình tÄ©nh lại đã, vẫn chưa hiểu rõ tình hình thế nà o không nên đắc ý sá»›m. "Tôi" rút cục bị là m sao?
Nhìn thấy tôi mở mắt, sá»± lo lắng trong mắt anh ta dần mắt Ä‘i, thay và o đó là vẻ giáºn dữ. "Hai bên cãi nhau hay sao mà không lao lên an á»§i "tôi" má»™t tÃ? Hay Ãt nhất cÅ©ng phải nói ra và i câu chân tình chứ.", tôi nhá»§ thầm.
Tôi và hoà ng thượng cứ thế đối diện nhìn nhau. Má»™t lúc sau má»›i nhá»› ra bản thân có cá tÃnh cá»§a ngưá»i hiện đại, là m việc gì cÅ©ng phải tá» ra dá»ng dưng má»™t chút má»›i thể hiện được mình không giống má»i ngưá»i, vì thế tôi lạnh lùng nhìn lại rồi quay đầu Ä‘i.  
"Nương nương!", tiểu cung nữ ở bên cạnh sợ hãi, chắc chưa nhìn thấy chá»§ nhân như thế nà y bao giá».
Hoà ng đế hừ má»™t tiếng, đột nhiên quát: "Äừng lấy cái chết để uy hiếp trẫm, kể cả chết rồi khanh cÅ©ng phải Ä‘i cầu thân."
Tôi đỠđẫn, có phần không tiêu hóa được lá»i nói cá»§a vị hoà ng đế đẹp trai nà y.
"Chăm sóc cho cẩn tháºn! Nếu như còn xảy ra chuyện như thế nà y nữa các ngươi Ä‘á»u phải chết cùng chá»§ nhân."
  
Hoà ng thượng quát xong bèn phẩy tay áo Ä‘i mất, kéo theo sau là má»™t Ä‘oà n ngưá»i. Trong chá»›p mắt cả căn phòng rá»™ng lá»›n chỉ còn lại tôi và và i tiểu cung nữ.
Tôi đỠra. Äi cầu thân? Cầu thân vá»›i ai? Tôi Ä‘i cầu thân? Tôi không phải là nương nương sao? Chẳng lẽ hoà ng thượng lại vô tư đến mức Ä‘em vợ cá»§a mình Ä‘i cầu thân?
Tôi đỠđẫn nhìn những tiểu cung nữ đứng trước mặt. Bá»n há» cÅ©ng ngẩn ngưá»i ra nhìn tôi.
"Tôi là ai?",tôi ngá»› ngẩn há»i.
"Là Phú Vinh nương nương".
"Thế ngưá»i đấy là ai?"
"Hoà ng thượng, đến hoà ng thượng mà nương nương cÅ©ng không nháºn ra hay sao?",tiểu cung nữ sốt ruá»™t đến gần khóc.
  
"Hoà ng thượng vừa nói bắt ta Ä‘i là m gì?", tôi lại há»i.
Tiểu cung nư cuối cùng cÅ©ng bị tôi bức bách đến khóc, "Nương nương đừng dá»a nô tì. Nô tì biết nương nương chịu ức hiếp nhưng nương nương cÅ©ng không thể..."
"Ta há»i ngươi hoà ng thượng vừa nói bắt ta Ä‘i là m gì?". Tiểu cung nữ nà y lại chỉ biết khóc. Khóc là m cho bà cô đây loạn cả óc.
"Bắt nương nương Ä‘i cầu thân. Nương nương không nhá»› sao? Bây giá» ngưá»i Ngõa Lặc chiếm phÃa Bắc nước ta, hoà ng thượng cÅ©ng không còn cách nà o khác, hoà ng thượng cÅ©ng không nỡ rá»i nương nương.", tiểu cung nữ lại tiếp tục khóc.
"Nên phải mang phi tá» cá»§a mình Ä‘i cầu thân?", tôi tức giáºn.
Tiểu cung nữ bị tôi doạ cho thất thần, đỠđẫn má»™t lúc má»›i nói: "Nương nương sao váºy? Nương nương không phải mà phi tá» mà ."
"Ta là sao?", tôi há»i. Chẳng lẽ tôi lại là hoà ng háºu? Kể cả hoà ng háºu cÅ©ng Ä‘em Ä‘i hay sao? Tên hoà ng đế nà y tháºt là bất lá»±c.
"Nương nương là công chúa, em gái ruột của đương kim hoà ng thượng, Phú Vinh trưởng công chúa.", tiểu cung nữ vừa khóc vừa nói.
Lần nà y đến lượt tôi đỠngưá»i ra. "Công chúa? Tôi là công chúa? Thế sao lại gá»i là nương nương? Choáng! Ngưá»i ở đây Ä‘em công chúa cÅ©ng gá»i nương nương sao?"
Dưới sá»± giải thÃch cá»§a tùy nữ, cuối cùng tôi cÅ©ng hiểu được hoà n cảnh hiện tại cá»§a mình. Hoà ng đế đẹp trai lúc nãy là anh trai cá»§a tôi, đương kim hoà ng đế nước Chu. Còn tôi trưởng công chúa cá»§a Äại Chu - Phú Vinh công chúa. (Tên gì không gá»i lại gá»i là Phú Vinh). PhÃa Bắc nước Chu là nước Ngõa Lặc, rất hùng mạnh, năm ngoái thừa cÆ¡ hoà ng đế má»›i lên ngôi Ä‘em quân đến chiếm mưá»i thà nh phÃa Bắc nước Chu, còn Ä‘iểm danh đòi công chúa nước Chu là m vợ bé cá»§a hoà ng đế nước há». Nói má»™t cách hoa mÄ© là "cầu thân".
Thá»±c ra cầu thân đối vá»›i má»™t ngưá»i không có thà nh kiến dân tá»™c như tôi cÅ©ng chẳng có gì là phản cảm. Vá»›i lại trong những trưá»ng hợp như thế nà y, truyện thưá»ng phát triển theo chiá»u hướng: dị quốc có má»™t hoà ng đế vừa đẹp trai vừa cool Ä‘ang đợi nữ nhân váºt chÃnh; đầu tiên là không Ä‘oái hoà i gì đến nữ chÃnh, sau đó là tò mò, cuối cùng là bị hấp dẫn, cho đến khi yêu sâu sắc công chúa dị quốc, vất bá» cung tần mÄ© nữ trong cung, chỉ yêu thương má»™t mình nữ chÃnh. Trong các tiểu thuyết tình cảm mưá»i thì cÅ©ng có đến tám, chÃn phần như thế. Cho nên tôi bắt đầu lạc quan má»™t cách mù quáng. Nhưng chưa kịp mặc sức tưởng tượng tương lai tốt đẹp thì đã bị dá»™i má»™t gáo nước lạnh: Tố Nhi nói hoà ng đế cá»§a Ngõa Lặc năm nay đã gần năm mươi rồi.
Äiển hình cá»§a việc bò già thÃch gặm cá» non. Mặc dù tôi chưa biết tuổi thá»±c sá»± cá»§a "tôi" ở đây là bao nhiêu, nhưng nhìn hoà ng đế anh trai chỉ hÆ¡n hai mươi tuổi thì bản thân có thể già đến mức nà o đây? Trá»i Æ¡i! Có đẹp trai đến mấy cÅ©ng chẳng để là m gì! Chẳng lẽ đây là nguyên nhân khiến Phú Vinh công chúa phải tá»± sát?
Tôi muốn khóc rôi. Äinh tiểu tiên, đây mà gá»i là báo Æ¡n sao? Hay là ông muốn trêu tôi?
"Công chúa ăn má»™t chút Ä‘i!", Tố Nhi nhẹ nhà ng nói. Từ lúc biết thân pháºn mình là công chúa, tôi bắt bá»n há» không được gá»i nương nương, "Phú Vinh" cà ng không được (tôi thấy dị ứng vá»›i hai từ nà y), đà nh cho bá»n há» gá»i là công chúa
Tôi lắc đầu. Bây giá» còn tâm trà đâu ăn cÆ¡m nữa. Nhìn đầu mình bị bao thà nh cái bánh chưng ở trong gương, thêm và o đó là gương mặt thanh tú, tôi tháºt không còn lòng dạ nà o nữa. Trá»i Æ¡i! Tôi tháºt sá»± là anh em ruá»™t vá»›i tên hoà ng đế đó sao? Tại sao hắn - má»™t tên con trai - lại đẹp trai như thế còn tôi lại như là má»™t quả táo xanh? Äinh tiểu tiên, cho dù ông bắt tôi Ä‘i là m vợ bé cÅ©ng phải cho tôi má»™t Ãt vốn chứ? Chỉ dá»±a và o khuôn mặt chỉ thấy đáng yêu không thấy đẹp thế nà y thì tôi Ä‘i gây sá»± phá rối thế nà o đươc!". Tôi bất lá»±c nằm bò ra bà n, nguyá»n rá»§a Äinh tiểu tiên lần thứ hai trăm hai mươi tám.
Có Ä‘iá»u tÃnh cách cá»§a Phú Vinh công chúa nà y cÅ©ng mạnh mẽ tháºt. Vừa nghe đến việc mình phải Ä‘i cầu thân bèn giáºn dá»—i đâm đầu và o cá»™t. CÅ©ng may mà cô ta chá»n cách chết nà y, dù sao tôi cÅ©ng có là do nói mình cái gì cÅ©ng không nhá»› ra mà không có ai nghi ngá». Tưởng tượng xem, đâm và o cái cá»™t cứng như thế, có thể sống lại là a di đà Pháºt rồi.
Vết thương trên đầu phải dưỡng đến má»™t tháng má»›i là nh. Hoà ng đế anh trai cÅ©ng không tìm đến gây phiá»n phức gì. Tôi cÅ©ng nhân cÆ¡ há»™i nà y thông qua các cung nữ tìm hiểu hoà n cảnh lịch sá» lúc bấy giá». Má»™t triá»u đại không hiểu là triá»u đại nà o, thiên hạ bị phân là m hai: phÃa bắc là Ngõa lặc, phÃa nam là nước Chu. Äất nước tôi phải Ä‘i cầu thân là Ngõa Lặc. Nói má»™t cách dá»… nghe là vì tình hữu nghị cá»§a hai nước, thá»±c ra là đem tôi Ä‘i bán để đổi lấy sá»± thái bình cá»§a Äại Chu. Là m công chúa quả tháºt không dá»…! Xem ra tôi phải nghÄ© cách thoát thân má»›i được. Bên ngoà i có trá»i đất rá»™ng lá»›n Ä‘ang chỠđợi, có bao nhiêu anh chà ng đẹp trai Ä‘ang chỠđợi, khó khăn lắm má»›i có thể quay vá» quá khứ má»™t lần, không phát sinh quan hệ vá»›i và i anh đẹp trai thì tháºt có lá»—i vá»›i bản thân quá.
Ở trong cung má»™t thá»i gian sau tôi phát hiện tiểu thuyết Ä‘á»u là nói hươu nói vượn.Thoát khá»i thâm cung còn khó hÆ¡n cả vá»›i lên trá»i, đặc biệt là má»™t công chúa Ä‘ang chá» cầu thân lại từng tá»± sát như tôi. Äi đến chá»— nà o cÅ©ng có má»™t Ä‘oà n ngưá»i theo sau, đến cả cÆ¡ há»™i đánh trá»™m má»™t cái rắm cÅ©ng không có. Thêm và o đó là đưá»ng Ä‘i lối lại chằng chịt như mê cung, nếu cho tôi đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh Ä‘i ra thì chưa chắc đã tìm được đưá»ng ra.
Tà i sản của JIMMYDU
09-02-2010, 04:47 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Hoa Kỳ
Bà i gởi: 1,454
Thá»i gian online: 4 ngà y 18 giá» 44 phút
Thanks: 2
Thanked 81 Times in 23 Posts
Chương 3
Ngưá»i dịch: qiuhe & Yuuri
Vnthuquan. net
Sau khi thá» và i lần, tôi từ bỠý định chạy trốn. Xem ra chỉ có thể nghÄ© cách trên đưá»ng Ä‘i cầu thần, chạy thoát trước khi và o cung Ngõa Lặc. Nhỡ đâu lão hoà ng đế không thÃch, Ä‘em tôi nhốt và o lãnh cung thì lần quay vá» quá khứ nà y cá»§a tôi tiêu rồi, đừng nói là bao trai đẹp không khéo đến cÆ¡ há»™i ra khá»i bốn bức tưá»ng cÅ©ng không có.
Äang nằm bò ra bà n nghÄ© cách chạy trốn thì nghe thấy bên ngoà i truyá»n Ä‘á»n tiếng tiếng các cung nữ hô "Hoà ng thượng", tôi ngay láºp tức ngồi thẳng lên, ngưá»i vẫn chưa ngay ngắn thì hoà ng thượng đã bước và o cá»a. Bảy, tám cung nữ trong phòng quỳ xuống không má»™t tiếng động, động tác thuần thục khiến tôi nhất thá»i cÅ©ng không biết nên là m thế nà o. Cùng quỳ vá»›i bá»n há»? Hay cứ ngồi như thế nà y?
Không chá» tôi nghÄ© ra phải thi lá»… như thế nà o đã thấy hoà ng thượng phẩy tay, tỠý cho bá»n hỠđứng lên.
"Lui xuống đi, trẫm có và i lới muốn nói với công chúa", hoà ng đế nói.
Các cung nữ nghe thấy ngay láºp tức lui ra. Tố Nhi trước khi Ä‘i vẫn không quên lo lắng nhìn tôi má»™t cái, sợ rằng tôi sau khi tỉnh lại, tÃnh tình biến đổi sẽ đắc tá»™i vá»›i hoà ng thượng.
Trừ lúc vừa tỉnh dáºy gặp qua má»™t lần thì đây là lần thứ hai tôi gặp hoà ng thượng. Hôm đó vừa tỉnh dáºy, đầu choáng mắt hoa nên cÅ©ng không nhìn rõ. Hôm nay nhìn lại má»›i phát hiện hoà ng thượng anh trai cá»§a tôi thá»±c sá»± đẹp trai. Muốn dáng vẻ có dáng vẻ, muốn dáng vóc có dáng vóc, là m cho tôi cÅ©ng muốn chảy nước miếng, không kìm được thầm mắng tiểu tiên: tại sao lại khiến tôi là m em gái? Lần nà y thì xong rồi, chắc chắn chẳng thể có chuyện gì vá»›i hoà ng thượng đẹp trai nà y rồi.
  
Trong phòng yên tÄ©nh đến nghẹt thở. Hoà ng để đẹp trai cá»§a tôi cÅ©ng chẳng nói gì, chỉ đứng bất động nhìn. Äôi mắt trầm lặng không thấy đáy dưá»ng như xuyên qua ngưá»i, nhìn tá»›i táºn tâm can, khiến tôi bất giác thấy căng thẳng, chỉ sợ anh ta nhìn ra đứa em gái nà y là giả mạo.
Tục ngữ nói không sai: phú dưỡng nhân, quý dưỡng khÃ. Hoà ng đế, là m lâu rồi, phát ra khà thái rất khó tả, là m tôi cảm giác bị ép đến mức không thở được, cÅ©ng chẳng dám đối diện vá»›i anh ta nữa, đà nh giả vá» lạnh lùng quay đầu Ä‘i.
Chỉ nghe thấy tiếng khẽ thở dà i , anh ta đã bước đến bên cạnh, nhè nhẹ xoa đầu tôi, dịu dà ng há»i: "Äầu còn Ä‘au không?".
Hoà ng đế đột nhiên đối xá» nhẹ nhà ng như thế nà y là m tôi nhất thá»i không thÃch ứng kịp. Anh ta rõ rà ng coi tôi như em gái nhưng tôi lại không có cách nà o coi anh ta như anh trai mình được.Theo đôi tay ấm áp Ä‘ang du đãng trên đỉnh đầu cá»§a anh ta, nhịp Ä‘áºp cá»§a tim dần giống như tốc độ cá»§a má»™t chú thá», còn mặt thì đỠbừng.
    
Thấy tôi không nói gì, anh ta tưởng rằng tôi vẫn dang giáºn mình bèn nhẹ nhà ng ôm lấy đầu tôi, há»i: "Vinh Nhi, vẫn rất háºn ta đúng không?".
Äây là hoà ng đế sao? Hoà ng đế không phải Ä‘á»u tá»± xưng là "trẫm" hay sao? Sao anh ta lại xưng là "ta" nhỉ? Chỉ như thế thôi mà sao lại cảm thấy ấm lòng quá? Tôi không biết phải trả lá»i thế nà o, quyết tâm không nói gì, dứt khoát giả là m lợn chết cho xong.
   
"Ta cÅ©ng không muốn nà ng phải Ä‘i. Nà ng có biết ta cÅ©ng không nỡ rá»i xa nà ng không? Nhưng Ngõa Lặc hiện rất mạnh, Äại Chu cá»§a chúng ta chưa thể đối đầu vá»›i bá»n há». Hừ! Phụ hoà ng Ä‘em cục diện rách nát như váºy lưu lại, ta đà nh phải giữ lấy. Vinh Nhi, đừng trách ta độc ác. Nếu có cách khác, ta nhất quyết không để nà ng Ä‘i chịu khổ. Ta không muốn cưỡng bức nà ng, nhưng tháng sau ngưá»i Ngõa Lặc đến rồi, nà ng không thể như thế nà y mãi được. Ta dung thứ cho sá»± cáu kỉnh cá»§a nà ng nhưng khi đến Ngõa Lặc rồi, ai sẽ dung thứ cho nà ng đây?"
Nghe những lá»i nói nà y cá»§a hoà ng thượng, ná»u như là Phú Vinh công chúa tháºt chắc chắn sẽ rất cảm động, nhưng tiếc rằng tôi lại không phải cô công chúa đấy, nghe xong chỉ thấy buồn cưá»i, trong lòng thầm nghÄ© diá»…n trò hay đấy nhưng cuối cùng không phải vẫn bắt mình can tâm tình nguyện Ä‘i cầu thân hay sao? NghÄ© đến đây, tôi không kìm được cưá»i nhạt: "Chẳng lẽ thần Ä‘i rồi sẽ bảo toà n được Äại Chu? Hoà ng đế Ngõa Lặc chắc không vì má»™t công chúa cầu thân mà từ bá» cái giang sÆ¡n mà bản thân chỉ cần vá»›i tay là lấy được?"
 
"Không thể. Nhưng nà ng có thể giúp Äại Chu có được thá»i gian. 5 năm. Vinh Nhi, chỉ cần 5 năm thôi. Ta thá» 5 năm sau sẽ Ä‘em nà ng ra khá»i hoà ngcung Ngõa Lặc.", hoà ng đế kiên định nói.
"5 năm?", tôi lạnh lùng đáp, "Ca ca đánh giá cao tiểu muá»™i quá. Ngưá»i nghÄ© rằng dá»±a và o dung mạo nà y cá»§a tiểu muá»™i có thể mê hoặc hoà ng đế Ngõa Lặc 5 năm sao? Kể cả là hôn quân Ä‘i nữa thì gương mặt cá»§a tiểu muá»™i cÅ©ng chưa đến độ nghiêng nước nghiêng thà nh để Ä‘i mê hoặc ngưá»i ta."
Có vẻ khẩu khà châm chá»c cá»§a tôi không giống Phú Vinh ngà y trước là m hoà ng thượng có phần kinh ngạc. Anh ta quay ngưá»i tôi lại, nhìn thẳng và o mắt tôi, lông mà y nhÃu lại như muốn nhìn thâu. Tôi gom hết dÅ©ng khà cá»§a mình nhìn thẳng và o mắt anh ta. Má»™t lúc sau nét mặt anh ta má»›i nhẹ nhà ng trở lại, gượng cưá»i nói: "Ta không bắt nà ng phải Ä‘i mê hoặc ai, tư nhiên sẽ có ngưá»i thay nà ng Ä‘i là m những việc đấy. Việc nà ng Ä‘i chỉ là má»™t kế sách là m rối trà kẻ địch, để bá»n há» tưởng rằng chúng ta sợ há», giảm sá»± phòng bị vá»›i chúng ta.".
Nhìn anh ta, tôi biết có nói nữa cũng chẳng để là m gì, không khéo lại bại lộ thân thế, đà nh giả không có chủ ý gì, cúi đầu xuống, trong lòng cà ng thêm quyết tâm chạy trốn. Thấy tôi không nói gì, tưởng rằng tội bị thuyết phục rồi, anh ta giữ lấy vai, tức thì kéo tôi từ ghế đứng lên, nói: "Ngẩng mặt lên, nhìn ta, Vinh Nhi".
Tôi ngẩng đầu, nhìn gương mặt lạnh lùng và đôi mắt sâu tá»±a biển khÆ¡i, nghe anh ta nhấn mạnh từng từ từng chữ: "Vinh Nhi, nà ng nhá»› lấy: 5 năm sau, nà ng là ngưá»i phụ nữ tôn quý nhất cá»§a Äại Chu. Ta xin thá»!".
Hứ! Äúng là diá»…n kịch như tháºt! Anh ta mà đến hiện tại chắc chắn sẽ là đại minh tinh. Những lá»i nà y mà nói vá»›i nữ sinh, tuyệt đối má»™t ngưá»i nghe xong má»™t ngưá»i ngã xuống. Lúc nà y tôi mà không có động tÄ©nh gì thì hoà ng thượng anh trai chắc sẽ thất vá»ng lắm đấy? Thế là tôi cố hết sức lén lút véo và o đùi mình. Mắt ngay láºp tức đỠlên, nước mắt chuyển a, chuyển a, rồi mang Ä‘iệu bá»™ đáng thương nhìn hoà ng thượng. Tiếp đó lao và o lòng ngưá»i, hai tay ôm chặt cổ, khóc thút thÃt.
Ha ha, vai diá»…n nà y cá»§a tôi cÅ©ng không tồi nhỉ? Anh ta đã diá»…n bi kịch, tôi thế nà o cÅ©ng phải phối hợp má»™t Ãt nước mắt chứ. Vừa dá»±a đầu và o vai anh ta giả vá» khóc, tôi vừa nhẹ nhà ng đặt tay mình lên trước ngá»±c anh ta. Hi hi, Ä‘áºu phụ cá»§a hoà ng đế đâu phải lúc nà o cÅ©ng được ăn, bây giá» tranh thá»§ ăn nhiá»u má»™t chút, chỠđến lúc quay vá» hiện tại thì cÅ©ng có cái để khoe chứ. Không ngá» là m hoà ng đế cÅ©ng có thá»i gian rèn luyện thân thể. Qua lá»›p quần áo, tôi vẫn cảm nháºn được sá»± săn chắc cá»§a cÆ¡ ngá»±c.
Anh ta ôm tôi chặt đến độ tôi có cảm giác thân thể mình và anh ta sắp nháºp lại là m má»™t. Äầu trên vai tôi, hÆ¡i thở nóng bá»ng phả sau tai khiến tôi tháºm chà cảm nháºn được cả hÆ¡i nóng từ đôi môi ấy qua lá»›p quần áo.
 
Chết mất! Cái ôm quái dị là m tôi lòng dạ rối bá»i. Tôi thầm xem thưá»ng bản thân: "Phùng Trần Sở Dương Æ¡i là Phùng Trần Sở Dương, dù sao mi cÅ©ng từ hiện đại đến sao lại có thể kém cá»i thế? Chưa nhìn thấy trai đẹp bao giá» sao? Má»™t cái ôm thì nói lên cái gì, thêm và o đó ngưá»i ta lại là anh trai cá»§a mi, sao mi lại có thể nghÄ© đến những chuyện Ä‘en tối cÆ¡ chứ? Vừa nhìn đã biết là cái đồ kém hiểu biết, vừa bị trai đẹp ôm đã thà nh thế nà y rồi thì sau nà y Ä‘i bao trai kiểu gì.".
Tôi nắm chặt đôi tay Ä‘ang để trên ngá»±c hoà ng thượng thà nh nắm đấm là m khoảng cách giữa hai ngưá»i lá»›n hÆ¡n má»™t chút. Hoà ng thượng hình như cÅ©ng có phần không tá»± nhiên, buông tay, quay ngưá»i bước lên trước hai bước, có vẻ như phải hÃt thở và i hÆ¡i dà i rồi má»™t hồi lâu má»›i quay ngưá»i lại, khôi phục dáng vẻ bình tÄ©nh cá»§a mình.
"Äoà n sứ giả Ä‘i nghênh tiếp cá»§a Ngõa Lặc tháng sau đến. Từ mai nà ng bắt đầu Ä‘i xem các ca phi luyện múa. Dù sao cÅ©ng nói công chúa thÃch múa hát, nếu xem cÅ©ng không Ä‘i xem thì ngưá»i khác tin sao đươc."
"Thần thÃch múa hát?", tôi có phần nghi hoặc. Sao lại phải Ä‘i xem bá»n há» luyện múa, mà lại cần hoà ng thượng chú ý riêng?
Hoà ng thượng lạnh lùng cưá»i, "Ta biết nà ng không thÃch nhưng nếu nà ng không thÃch thì sao có thể Ä‘em nhiá»u ca phi cùng gả Ä‘i như thế?". Anh ta bước đến xoa nhẹ đầu tôi, "Äóng kịch má»™t chút, đừng để ngưá»i Ngõa Lặc nghi ngá»".
Mặc dù có nhiá»u thắc mắc nhưng tôi vẫn ngoan ngoãn gáºt đầu.
Hoà ng thượng nhìn tôi, nụ cưá»i trên mặt nhạt Ä‘i, đôi tay từ đầu tôi cháºm rãi di chuyển xuống mặt, "Vinh Nhi, ta không bắt nà ng phải là m gì. Äến đó, nà ng chỉ cần giữ gìn bản thân là được. Nhá»› chưa?".
Tôi gáºt đầu.
"Äợi ta 5 năm."
Tôi vẫn từ từ gáºt đầu. Anh ta thở dà i rồi đột nhiên như thể hạ quyết tâm gì đó, quay ngưá»i dá»i Ä‘i. Tôi đứng nguyên ở đấy, có phần đỠđẫn, cảm giác tháºt lạ.
Tà i sản của JIMMYDU
09-02-2010, 04:50 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Hoa Kỳ
Bà i gởi: 1,454
Thá»i gian online: 4 ngà y 18 giá» 44 phút
Thanks: 2
Thanked 81 Times in 23 Posts
Chương 4
Ngưá»i dịch: qiuhe & Yuuri
Vnthuquan. net
Dù sao hoà ng thượng đã nói, tôi mà không Ä‘i xem múa hát cÅ©ng hÆ¡i quá đáng, cho nên đà nh theo thánh chỉ Ä‘i xem các ca phi biểu diá»…n. Tâm trà có phần vui vẻ, miá»…n phà xem biểu diá»…n, tá»™i gì không Ä‘i? Äợi các ca phi táºp trung ở đại Ä‘iện, tôi ngẩn ngưá»i ra. Äây má»›i thá»±c sá»± gá»i là mÄ© nữ, không phải do ngưá»i tạo ra, cÅ©ng không phải do trang Ä‘iểm vẽ ra, ngưá»i ngưá»i như hoa sen trong nước, như những cá»ng hà nh tươi. Không nhiá»u không Ãt vừa xinh ba mươi sáu ngưá»i. Tôi ngay láºp tức hiểu vì sao hoà ng thuợng cho ngưá»i như tôi Ä‘i cầu hôn mà không há» lo lắng. Công chúa tuy bình thưá»ng nhưng những ngưá»i gả cùng thì vô cùng xinh đẹp, chỉ cần gặp được hoà ng đế Ngõa Lặc bá»n há» lại chẳng ăn sống hoà ng đế đến cái xương cÅ©ng không còn.
Nhìn ba mươi sáu mÄ© nhân tươi đẹp là m động lòng ngưá»i tôi nghÄ©: ba mươi sáu phi cái gì chứ, rõ rà ng là ba mươi sáu kế mà .
"Tham kiến công chúa.", ba mươi sáu ngưá»i ngay ngắn quỳ, giá»ng nói như oanh như yến tháºt dá»… nghe.
"Äá»u đứng dáºy Ä‘i.". Tôi vẫn ná»a nằm ở sáºp, nghiêm dáng vẻ công chúa há»i: "Tên gì? Từng ngưá»i báo cho ta nghe.".
Äám ca phi nà y hình như Ä‘á»u thông qua huấn luyện nghiêm ngặt, không cao không thấp đứng ở đó, từng tiếng nói như chim oanh trong đêm truyá»n lại: "Thá»§y Tiên", "Äá»— Quyên", "Hải ÄÆ°á»ng"...
Má»›i nghe và i cái tên tôi đã không thể nghe tiếp được nữa. Ngưá»i lanh lợi mà sao lại có cái tên tầm thưá»ng như thế? May mà không có ai tên là "Phù Dung".
Tôi có thế lá»±c, có quyá»n thì tá»™i gì không dùng nhỉ? Quá hạn sẽ phải vất Ä‘i mất. Thế là tôi từ từ nói: "Mấy cái tên nà y ta không ưng. Ta đổi tên cho các ngươi được không?"
MÄ© nữ ngay láºp tức nói được. Tôi mừng quá. Xem ra bá»n há» cÅ©ng chẳng thÃch tên cá»§a mình. Gá»i là gì má»›i hay đây? Không tầm thưá»ng mà lại có cá tÃnh. Äá»™t nhiên má»™t ý tưởng vụt sáng trong đầu tôi.
"TÃnh từ đầu trở Ä‘i." Tôi chỉ và o ngưá»i xếp đầu hà ng nói, "Mạn Thiên, Vi Nguy, Tiệp Äao, Dịch Dịch, Thần Há»a, Sênh Äông, VÅ© Chá»§ng, Am Äá»™...Liên Hoà n, Vi Thượng.", liá»n lúc nói ba mươi sáu cái tên, ha ha, là ba mươi sáu kế tóm tắt lại. May mà nÆ¡i nà y không phải lịch sá» cá»§a chúng ta cho nên vẫn chưa có ai tổng kết lại ba mươi sáu kế sách.     
Mấy mÄ© nữ xếp hà ng trước mặt có phần hoang mang, ước chừng vẫn chưa hiểu tại sao công chúa lại chá»n cho mình cái tên kì quái nà y nhưng nét mặt vẫn rất cung kÃnh. 
"Äã nhá»› chưa?", tôi há»i. Nói nhanh như thế, sợ rằng má»i ngưá»i vẫn chưa kịp nhá»› tên má»›i cá»§a mình là gì.
"Nô tì ghi nhá»› rồi.", phÃa dưới đồng thanh đáp. Tôi ngạc nhiên. Mấy cô gái nà y háºt đúng là không hổ thẹn khi được chá»n ra: ai cÅ©ng thông minh, không há» há»i tại sao lại lấy tên nà y, cÅ©ng không há»i là những chữ nà o đã đồng ý rồi. 
Cô gái bị tôi gá»i là Mạn Thiên đứng ra ngoà i, quỳ gối thi lá»…, giá»ng mê hoặc nói: "Công chúa, má»i chá»n vÅ©.".
Má»™t tiểu cung nữ bên cạnh nhanh chóng đưa lên má»™t cái khay, bên trong bà y mưá»i mấy trang thiệp hoa, bên trên có viết mấy hà ng chữ. Tôi chú ý nhìn, má»™t chữ cÅ©ng không thấy quen, cÅ©ng không biết là cái kiểu văn tá»± ma quái nà o, cái nà o cÅ©ng nhiá»u nét vẽ, xem ra không khác nhau nhiá»u mấy.
Công chúa không thể mù chữ được nhỉ? Kể cả mất kà ức thì cÅ©ng không thể mất đến mức không biết chữ, hÆ¡n nữa nghe Tố nhi nói cô công chúa nà y là tà i nữ có tiếng cho nên má»›i bị hoà ng đế Ngõa Lặc chá»n để cầu thân.
 
Sá»± việc đến mức nà y đà nh có thể lừa thì lừa, có thể che Ä‘áºy thì che Ä‘áºy váºy. Xem qua mấy đỠmục, giả vá» như không hỠđể ý, tôi tùy tiện chỉ và o má»™t cái rồi nói: "Chá»n cái nà y trước Ä‘i.".
Tố Nhi Ä‘em đỠmục chuyển xuống. Mạn Thiên dùng hai tay đón lấy, quay ngưá»i lui ra. "ba mươi lăm kế" còn lại cÅ©ng lui theo.
  
"Tố Nhi.". Tôi dá»±a và o sáºp gá»i. Tố Nhi ngay lâp tức đáp lại.
 
"Ngươi xem ba mươi sáu mÄ© nữ đẹp mê hồn mà cứ thế Ä‘em tặng cho hoà ng đế Ngõa Lặc thì có đáng tiếc không? Lão già ấy đất đã chôn đến cổ rồi lại Ä‘em nhiá»u mÄ© nữ thế nà y cho hắn dùng, không biết hoà ng thượng nghÄ© thế nà o nữa?". Tôi khẽ há»i. Mấy mÄ© nữ nà y cÅ©ng tháºt đáng tiếc. Nếu như có thể thà nh láºp "công ty Ä‘iện ảnh thanh lâu", bà cô đây là m ông chá»§ thì có mà đếm bạc đếm đến mức tay nổi cÆ¡ bắp. Ha ha.
Tố Nhi chắc không nghÄ© đến chá»§ nhân cá»§a mình Ä‘ang tÃnh toán mấy mÄ© nữ nà y. Nếu cô ta mà biết công chúa cao quý cá»§a mình Ä‘ang muốn là m kẻ hư há»ng, mang mấy vÅ© phi nà y Ä‘i bán chắc chắn chỉ có nước thổ huyết mà chết. Cho nên khi nghe tôi há»i, thông minh lanh lợi như Tố Nhi cÅ©ng không biết nên trả lá»i thế nà o. Những lá»i nói thô tục như thế là do công chúa cá»§a mình nói ra hay sao? Sao mà từ khi đâm đầu và o cá»™t tÃnh cách cá»§a công chúa lại thay đổi lá»›n thế?
Xem Tố Nhi không đáp lại, tôi cÅ©ng không há»i. Thá»±c chất cÅ©ng không định chá» cô ta trả lá»i, trong đầu tôi lúc nà y chỉ toà n là mà u trắng cá»§a bạc. Muốn Ä‘i ra ngoà i du lịch không có bạc không được. Chỉ tiếc tôi không có cách mang ba mươi sáu mÄ© nữ nà y Ä‘i, nếu không chác chắn sẽ bán được giá cao. Vừa nghÄ© vừa mắng bản thân ngốc nghếch, trong cung có bao nhiêu là nhiá»u đồ tốt, tùy tiện lấy và i thứ là đủ ăn uống mấy năm rồi, sao tôi lại có thể nghÄ© ra chuyện bán ngưá»i đây? NghÄ© váºy tôi không kìm được cưá»i.
Tố Nhi thấy tôi tá»± nhiên cưá»i ta tiếng cà ng thấy kinh ngạc nhưng lại không dám nói nhiá»u, có phần ngây ngưá»i ra nhìn tôi.
Sau đó Mạn Thiên lại lÄ©nh mấy vÅ© nữ Ä‘i và o, có ngưá»i trong tay đã ôm nhạc khà đủ các hình thù. Bá»n há» hướng vá» tôi, hÆ¡i quỳ gối rồi tá»± động phân thà nh hai nhóm: má»™t nhóm ôm nhạc cụ ngồi ở mé Ä‘iện; nhóm còn lại đứng ở ở trung tâm Ä‘iện. Mạn Thiên vừa gáºt đầu thì tiếng nhạc vui tai đã cất lên.
Äám mÄ© nữ bên dưới miệt mà i vừa ca vừa hát cả ngà y, tôi lại ngồi ngáp. Ca múa cá»§a cổ đại tháºt là vô vị, tôi nhá»§ thầm. Äến khi không thể ngồi xem tiếp được nữa, Ä‘ang muốn gá»i Tố Nhi vá» tổ thì thấy má»™t tiểu thái giám vá»™i và ng Ä‘i và o, khẽ bẩm: "Công chúa, Thẩm đại vá» cầu kiến.".
Thẩm đại vệ? Ở đâu ra má»™t Thẩm đại vệ? Tôi lén nhìn Tố Nhi đứng bên cạnh, vẻ mặt không có gì ngạc nhiên. Xem ra cô Phú Vinh công chúa nà y vá»›i Thẩm dại vệ ngà y trước thưá»ng xuyên gặp mặt. Háºu cung không phải là nghiêm cấm đại vệ Ä‘i lung tung sao? CÅ©ng có và i bá»™ phim trong đó các đại vệ tùy tiện Ä‘i lại trong cung như thể Ä‘i trong vưá»n. Nhưng nếu như thế tháºt thì đám oán nữ trong cung còn gá»i là oán nữ không? Còn hoà ng thượng sẽ phải là m bố cá»§a bao nhiêu đứa trẻ đây?
Trong lòng chất đầy nghi hoặc lại không thể há»i. CÅ©ng giống như việc không thể há»i Tố Nhi tại sao tôi thấy quan hệ cá»§a hoà ng đế anh trai vá»›i công chúa tôi có vẻ rất thân máºt. Äà nh tá»± Ä‘oán mò váºy!
"Má»i ông ta và o.", tôi lạnh lùng nói. Äến hoà ng cung hÆ¡n má»™t tháng, bà cô đây cÅ©ng há»c được cái gì gá»i là lạnh lùng rồi.
   
"Ba mươi sáu kế" cÅ©ng rất biết ý, từ từ lui ra, Ä‘i không há» có má»™t động tÄ©nh, là m tôi nghi ngá» bá»n há» biết võ công. Tiểu thái dám dẫn má»™t ngưá»i Ä‘an ông Ä‘i và o. Tôi tuy là m mặt thản nhiên nhưng trong lòng rất tò mò, không biết ngưá»i đại vệ nà y có quan hệ gì vá»›i cô công chúa kia.
Ngưá»i đà n ông đó tiến và o Ä‘iện, không thi lá»… mà tùy tiện ngồi lên báºc thá»m. Tôi vừa nhìn đã thất vá»ng: không hỠđẹp trai gì cả mà kể cả có qua cá»a hình thức thì dáng vẻ cÅ©ng chẳng trẻ trung gì; có vẻ gần năm mươi tuổi, nhìn lương thiện, đôi mắt nhá», dà i lúc nà o cÅ©ng có vẻ như hÃp lại.
Thẩm đại vệ quay sang vẫy bá»n Tá»— Nhi. Tố Nhi liá»n tá»± động dẫn đám cung nữ lui ra, không thèm há»i ý kiến cá»§a "chá»§ nhân". Tôi ngạc nhiên, không biết tháºn pháºn cá»§a ngưá»i mặc đồ đại vệ rất thông thưá»ng nà y là gì mà sao đến chá»— nà y lại như thể là chá»§ nhân, không những thế còn là m bá»n Tố Nhi rất nghe lá»i.
Thẩm đại vệ ngẩng đầu nhìn tôi, đột nhiên thở dà i, lại cúi đầu xuống không nói câu nà o, là m tôi nhất thá»i không biết nên nói gì, Ä‘em dáng vẻ công chúa ra dạy dá»— mấy câu hay cứ ngồi thế nà y. Ông ta đã to gan như thế thì chắc chắn phải có cái gì đó đặc biệt, tôi mà nói, nhỡ đâu lại lá»™ ra cái gì thì sao, tốt nhất là cứ ngồi chá» cho rồi.
"Tối hôm qua ta má»›i quay vá», nghe nói việc cầu thân, nha đầu ngốc nghếch, sao lại ngốc như thế? Nhỡ đâm chết thì là m thế nà o? Không biết đợi ta quay lại rồi tÃnh cách hay sao?", ông già Thẩm nói.
Tà i sản của JIMMYDU
09-02-2010, 05:05 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Hoa Kỳ
Bà i gởi: 1,454
Thá»i gian online: 4 ngà y 18 giá» 44 phút
Thanks: 2
Thanked 81 Times in 23 Posts
Chương 5
Ngưá»i dịch: qiuhe & Yuuri
Vnthuquan. net
Tôi nghe xong ngây ngưá»i, đây là lá»i má»™t thị vệ có thể nói sao? Äầu óc mụ mẫm, không biết phải đối đáp ra sao, tôi cưá»i gượng: "Nhất thá»i lo lắng nên không nghÄ© được nhiá»u.".
"Bình thưá»ng trầm tÄ©nh, đến lúc nà y lại hà nh động lá»— mãng, ngà y trước căn dặn ngươi đúng là công toi. Nếu như ngươi còn cứ thế nà y, đừng nói là đi cầu thân, ngay cả chốn thâmcung nà y cÅ©ng chẳng thể tồn tại được."
Tôi cưá»i trừ.
Có lẽ số lần cưá»i trừ cá»§a tôi nhiá»u hÆ¡n bình thưá»ng khiến Thẩm lão đầu phát hiện ra có gì đó bất thưá»ng. Ông ngẩng đầu nhìn vá»›i ánh mắt dò há»i là m tôi hốt hoảng.
Dưá»ng như có ánh sáng phát ra từ đôi mắt ông? Chẳng lẽ đây chÃnh là do ná»™i công thâm háºu như trong sách đã viết?
"Vinh nha đầu, có chuyện giấu ta đúng không?"
Chỉ má»™t câu nói mà Thẩm lão đầu đã vạch trần sá»± tháºt.
Tôi cưá»i: "Nếu nói rằng tiểu nữ va đầu và o cá»™t rồi mất trà nhá»› thì liệu tiá»n bối có tin không?'', tôi nói thẳng. Có những lúc, những câu nói tháºt thế nà y lại có thể che Ä‘áºy được dối trá.
Thẩm lão đầu trầm ngâm một lúc.
"Còn có ai biết chuyện nà y nữa?"
"Có Tố nhi biết một chút, tiểu nữ nói rằng va và o cột xong đau đầu, có một số chuyện không nhớ rõ nữa."
"Ngươi cÅ©ng không nhá»› ra ta là ai đúng không?", khoé môi ông thoáng qua má»™t nụ cưá»i.
Tôi cưá»i lúng túng, gáºt đầu, "Tuy váºy tiểu nữ cảm thấy quan hệ cá»§a tiá»n bối và tiểu nữ rất máºt thiết. Không hiểu vì sao, nhìn thấy tiá»n bối trong thâm tâm đã có cảm giác thân thuá»™c như ngưá»i thân trong gia đình." Cứ nịnh cái đã còn có hiệu quả hay không thì mặc kệ.
Sắc mặt cá»§a Thẩm lão đầu hÆ¡i biến đổi nhưng ngay láºp tức bình thưá»ng lại,tôi biết rằng mình nịnh đúng đối tượng rồi.
Ngay sau đó Thẩm lão đầu gượng cưá»i, ánh mắt nhìn tôi cà ng thêm yêu thương, "Äà nh váºy, dù sao ngươi cÅ©ng có lương tâm, không phụ công ông già nà y bao năm nay.".
Ông ý tháºt sá»± chỉ là má»™t thị ệ bình thưá»ng sao? Sao tôi chẳng thấy giống chút nà o.
"Tiá»n bối là ai? Chúng ta có quan hệ gì? Nói cho tiểu nữ biết được không?
Tiểu nữ thực sự không nhớ gì cả.".Tôi "khẩn cầu".
Nét mặt Thẩm lão đầu có phần thất vá»ng nhưng ngay sau lại cuá»i, nói : "Ta là má»™t thị vệ bình thưá»ng, chẳng qua ở bên cạnh ngươi từ bé tá»›i lá»›n nên thân thiết hÆ¡n những ngưá»i khác."
Tôi cưá»i lắc lắc đầu, quá»· má»›i tin được mối quan hệ nà y lại đơn giản như thế, chưa bao giá» thấy thị vệ nà o như ông ta, không phân biệt lá»›n bé, lại còn gá»i công chúa là nha đầu.
Thấy tôi lắc đầu tỠý không tin, Thẩm lão đầu cưá»i: "CÅ©ng may đầu óc vẫn minh mẫn, ta đã hứa vá»›i mẫu thân ngươi sẽ chăm sóc ngươi cho tốt."
Mẫu thân? Má»™t hoà ng phi có quan hệ vá»›i thị vệ tốt thế nà y không biết bên trong còn ẩn chứa những chuyện phong lưu gì? Không dám há»i nhiá»u, tôi gáºt đầu giả vá» hiểu.
"Tiểu nữ còn má»™t chuyện nữa muốn há»i." Tôi do dá»±, không biết có nên há»i vá» hoà ng đế anh trai không.
"Nói Ä‘i, có gì không hiểu cứ há»i ta. Trong cung ngưá»i nhiá»u việc cÅ©ng nhiá»u nhưng không phải bạ ai cÅ©ng có thể há»i được."
Tôi biết ý ông không muốn tôi tùy tiện há»i chuyện cÅ© cá»§a ngưá»i khác.
"Quan hệ cá»§a tiểu nữ và hoà ng đế anh trai ngà y trước thế nà o?", tôi há»i.
Thá»±c ra tôi muốn há»i cái mối quan hệ đặc biệt giữa cô Phúc Vinh công chúa và hoà ng đế anh trai. Sau hai lần tiếp xúc vá»›i hoà ng đế anh trai, thấy giữa há» không thể là quan hệ anh em bình thưá»ng. Có khi nà o có loạn luân không? Äối vá»›i hoà ng cung cổ đại đây là chuyện bình thưá»ng nhưng tôi là ngưá»i hiện đại sao có thể là m giống hỠđược.
Thẩm lão đầu ngây ngưá»i, nét mặt phức tạp, má»™t lúc sau má»›i nói: "CÅ©ng tạm được, khi còn sống mẫu thân cá»§a ngươi và mẫu thân hoà ng thượng cóquan hệ rất tốt nên ngươi và hoà ng thượng cÅ©ng gần gÅ©i vá»›i nhau hÆ¡n. Có rất nhiá»u chuyện không thể chiá»u theo ý cá»§a ngươi được."
Tôi có phần không tin, trá»±c giác mách bảo rằng ông già nà y không nói đúng sá»± tháºt.
Thẩm lão đầu ngừng một lúc rồi tiếp: "Sau nà y nên cách xa hoà ng thượng,tự cổ đến nay là m bạn với vua như là m bạn với hổ."
Trá»i, ông già nà y tháºt to gan, dám nói thẳng những lá»i đại nghịch bất đạo như thế.
"Dù sao ngươi cÅ©ng không muốn Ä‘i cầu thân váºy ta đưa ngươi ra khá»i cung ,thế nà o?"
"Hả?" tôi nhất thá»i không dám tin và o lá»i ông nói, có khi nà o cố tình lừa tôi không?
"Tuy váºy bây giá» mà muốn ra ngoà i cÅ©ng tốn công sức, đợi đến lúc ngươi trên đưá»ng Ä‘i Ngõa Lặc ta sẽ nghÄ© cách cứu ra, cho nên thá»i gian nà y an tâm ở đây, đừng nghÄ© lung tung nữa.", nói rồi ông đứng dáºy lấy tay phá»§i bụi đất trên ngưá»i rồi Ä‘i ra ngoà i.
Cái ông già nà y đúng là kì quái, không coi hoà ng đế ra gì, đưa công chúa ra khá»i cung mà cứ như Ä‘i chÆ¡i.
"Äợi đã."
Thẩm lão đầu dừng chân.
"Tiểu nữ có chuyện chưa hiểu."
"Sao?"
"Tại sao hoà ng đế Ngõa Lặc đòi tiểu nữ đi cầu thân?"
"CÅ©ng chẳng có gì, chỉ là khi ngươi ra Ä‘á»i có rất nhiá»u chim hỉ tước táºp trung trên đỉnh cung Ä‘iện cá»§a mẫu thân ngươi cho nên ngưá»i Ä‘á»i Ä‘á»u nói ngươi là phúc tinh giáng trần. Tên Ngoẵ Lặc khốn kiếp chắc có phần mê tÃn."
Tà i sản của JIMMYDU
Từ khóa được google tìm thấy
áåòàëèíê , àâòîñàëîí , ãèáää , äæîëè , boomtet.cm.vn , boomtet.com trong boom , cau can than chuong , cong chua cau than 18 , cong chua cau than 4vn , êàçàíü , êîíäèöèîíåð , èíòåðüåð , èæåâñê , ìåòàëëè÷åñêèå , ïëàòüÿ , ìîíèòîð , ñâèíãåðû , ñâÿçíîé , ñêðûòàÿ , ñóâåíèðû , ñòðàõîâûå , òåñëà , òåòðèñ , ôîòîïðèêîëû , òî÷êà , wed boomtet.com , øîêîëàäå