 |
|

27-05-2010, 01:30 PM
|
 |
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt Dương gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng new : chương 141
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần 1
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Nhân váºt chÃnh cá»§a truyện là Dương Thiên Sở ( kết hợp hình danh sư gia và NTK), bối cảnh là sau khi Dương Thiên Sở phá án ở chùa, Ä‘em thư tiến cá» cá»§a há» Tần Ä‘i tá»›i Hà ng Châu...
Äây không phải là truyện sáng tác má»›i, chỉ kết hợp những nhân váºt cá»§a hai truyện Nạp Thiếp Ký và Hình Danh Sư Gia và trong má»™t câu truyện, thêm và o đó là chÃnh sá»§a các tình tiên cho logic, tạo cảm giác quen mà lạ thôi.
Bổ xung thêm thông tin để các bạn chưa Ä‘á»c phần thảo luáºn được biết, những phần liên quan tá»›i Nạp Thiếp Ký truyện lấy tư liệu từ bản dịch Nạp Thiếp Ký cá»§a ThanhPhong trên ******.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
|
|

27-05-2010, 01:32 PM
|
 |
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt Dương gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
Chương 1: Thiếu niên tuấn tú
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Trên đưá»ng bình yên không có gì đáng kể, mấy ngà y sau cuối cùng cÅ©ng tá»›i được Hà ng Châu.
Trên trá»i có thiên đà ng, hạ giá»›i có Tô Hà ng. Hà ng Châu từ xưa đã là chốn phồn hoa, lại là vùng đất trù phú lắm cá nhiá»u thóc, không chỉ dân cư đông đúc, mà phong lưu tao khách cÅ©ng nhiá»u, văn hóa phát triển rá»±c rỡ.
Vừa và o thà nh Hà ng Châu, Dương Thiên Sở liá»n ngó đông nhìn tây, hai bên đưá»ng Ä‘i hà ng quán san sát, ngưá»i qua kẻ lại hết sức náo nhiệt. Giang Nam khà háºu dá»… chịu, so vá»›i kinh thanh lúc nà o cÅ©ng phải quần dà i áo lá»›n, có phong vị khác hẳn.
Mấy ngà y phải ngồi xe, Dương Thiên Sở có chút mệt má»i, thấy trá»i đất mát mẻ liá»n nhảy xuống đưá»ng nói Ä‘i bá»™ cho giãn gân cốt, bảo lão Hà đưa Hạ Phượng Nghi và Phi Yến tá»›i nha huyện Nhân Hòa trước đợi hắn.
Phi Yến thò đầu ra nói:
- Thiếu gia, ngưá»i đâu có biết đưá»ng, chúng ta má»›i đến đây lạ nước lạ cái không nên Ä‘i má»™t mình.
Dương Thiên Sở trêu:
- Tiểu thư Æ¡i, đưá»ng ở mồm ra chứ đâu. Hi hi, nà ng sợ nÆ¡i đây nhiá»u cô nương xinh đẹp bắt mất thiếu gia cá»§a mình sao?
Phi Yến tức mình hừ má»™t tiếng, rụt đầu và o trong thùng xe kéo rèm lại. Xe ngá»±a lại cá»c cạnh chuyển bánh. Dương Thiên Sở phá lên cưá»i, hắn rất thÃch trêu chá»c cô bé nha hoà n có đôi mắt to đáng yêu nà y.
Dương Thiên Sở há»i đưá»ng tá»›i nha huyện Nhân Hòa rồi thong dong vừa Ä‘i vừa ngắm cảnh. Triá»u đại nà y Hà ng Châu là trụ sở cá»§a Giang Triết, dưới quyá»n quản lý còn có các phá»§ Hồ Châu, Thiệu Hưng. Trong thà nh hà ng châu có chÃn huyện, trong đó hai huyện Nhân Hòa và Tiá»n ÄÆ°á»ng cùng phá»§ Hà ng Châu được đặt trong thà nh, hai huyện chia ra quản hạt phố, phưá»ng, ngõ, thôn gần giống như tỉnh phá»§ thá»i nay. Ở thà nh Hà ng Châu có ba cấp chÃnh phá»§ đồng thá»i tồn tại, cao nhất là Chiết Giang bố chÃnh sứ ti, giữ là tri phá»§ Hà ng Châu, cuối cùng khu đông thà nh và tây thà nh cá»§a Hà ng Châu, cÅ©ng chÃnh là huyện Nhân Hòa và huyện Tiá»n ÄÆ°á»ng.
NÆ¡i Dương Thiên Sở tại nháºm chức hà nh danh sư gia là huyện Nhân Hòa ở khu đông thà nh, phÃa đông thà nh Hà ng Châu.
Äi được má»™t lúc thì Dương Thiên Sở cảm thấy đói, nhìn qua bên đưá»ng thấy có má»™t hà ng bánh bao. Hắn liá»n cất bước Ä‘i tá»›i. Chá»§ quán là hán tá» trung niên, trông có vẻ hiá»n là nh chất phác. Dương Thiên Sở hÃt má»™t hÆ¡i, há»i:
- Bánh bao bán thế nà o đây?
Chá»§ quán tươi cưá»i đáp:
- Má»™t chén bánh bao giá ba đồng, má»—i chén có sáu cái, tình ra ná»a đồng má»™t cái.
Bụng Dương Thiên Sở đã réo ùng ụng, hắn đưa tay nhón một cái :
- Ta thỠmột cái nhé.
Chá»§ quán cÅ©ng rá»™ng rãi, dá»… tÃnh:
- Khách quan cứ tự nhiên.
Không biết là do đói hay là bánh bao thÆ¡m ngon vô cùng, hắn gáºt ăn vừa tắm tắc khen ngợi. Chá»§ quán thấy khách khen thì vui lắm, nói tÃa lia: -
- Khách quan, món bánh bao cá»§a tôi cÅ©ng xem là có tiếng trong huyện Nhân Hòa nà y đấy. Bánh thì vừa lá»›n mà vá» lại má»ng, lại chá»n thịt ngon mà đem hấp, ăn má»™t miếng mồm đầy hương vị.
Dương Thiên Sở nghÄ© hẳn giá» nà y Hạ Phượng Nghi và Phi Yến cÅ©ng đói rồi, hôm nay đến nháºm chức, rồi còn phải chuyển đồ đạc, sắp xếp chá»— ở chắc cÅ©ng không có thá»i gian mà nấu nướng nữa, nên quyết định mua nhiá»u nhiá»u má»™t chút. Hắn nắn trái nắn phải không có tiá»n lẻ liá»n liá»n lấy má»™t miếng bạc vụn nhá» nhất đưa cho chá»§ quán:
- Không phải trả lại đâu, còn thừa thưởng luôn cho ngươi đó.
Dương Thiên Sở tịnh không phải là kẻ tiêu tiá»n hoang phÃ, hắn hiện giá» cÅ©ng chẳng già u có gì để mà tiêu hoang. Nhưng hắn xuất thân bình dân, nên rất quý trá»ng những ngưá»i lao động chân lấm tay bùn, hắn lần đầu tá»›i thà nh Hà ng Châu, tâm tình rất tốt nên ra tay hà o phóng như thế.
Chủ quán trù trừ nhìn miếng bạc vụn:
- Khách quan, thế nà y thì nhiá»u quá. Tôi tháºt không dám nháºn đâu.
Miếng bạc ấy phải nặng hÆ¡n má»™t lượng, cái quản nhá» nà y chỉ là quán rất phổ thông, khách vãng lại Ä‘á»u là nông phu tiểu tốt, những ngưá»i có má»™t đồng tiá»n hạn không thể chặt ra là m hai. Cả tháng buốn bán hắn cÅ©ng lãi không tá»›i sáu trăm văn, chá»— tiá»n thừa Dương Thiên Sở thưởng cho hắn cÅ©ng bằng hÆ¡n má»™t tháng thu nháºp rồi.
- Không nháºn thì cho ta.
Má»™t giá»ng nói trong trẻo bên cạnh vang lên, tiếp đó má»™t cánh tay nhá» nhắn lướt qua chá»™p lấy miếng bạc vụn. Cả Dương Thiên Sở và chá»§ quán Ä‘á»u không kịp phản ứng, miếng bạc vụn đã biến mất. Dương Thiên Sở quay lại nhìn, thấy bên cạnh có má»™t thiếu niên khoảng mưá»i bốn mưá»i lăm tuổi, đôi mắt vừa Ä‘en vừa sáng, dung mạo tuấn tú vô cùng. Hắn mặc má»™t bá»™ đồ ngắn bằng lụa mà u trắng rất sang trá»ng, hiển nhiên là con em cá»§a nhà khá giả. Thiếu niên nà y dẫn theo má»™t con chó .. mà tháºt ra không biết còn có thể gá»i nó được là chó không nữa, Dương Thiên Sở chưa từng thấy thứ “chó†nà o khá»§ng bố đến thế, nó phải cao tá»›i ná»a ngưá»i trưởng thà nh, trông không khác gì má»™t con bê con, toà n thân Ä‘en tuyá»n, đôi mắt xanh lè lấp lánh Ä‘ang gưá»m gưá»m nhìn hắn không chút thiện ý. Theo kinh nghiệm cá»§a Dương Thiên Sở, hắn biết con chó nà y không phải nuôi chÆ¡i nó đã được huấn luyện đặc biệt rồi. NÆ¡i nà y lẽ nà o không có ban bố Ä‘iá»u luáºt cấm nuôi dưỡng ‘thú dữ’ sao? Cái tên nà o Ä‘ang là m tri phá»§ cắt chức mẹ nó Ä‘i.
Có Ä‘iá»u, Dương Thiên Sở thấy con chó nà y trông có vẻ hÆ¡i ngu ngu.
Dương Thiên Sở thấy ngưá»i nà y không phải là kẻ cướp, lại là má»™t cáºu bé má»›i lá»›n, nghÄ© rằng tiểu công tá» nhà ngưá»i ta Ä‘ang giởn chÆ¡i thôi, chìa tay ra nói:
- Trả bạc lại cho ta!
- Trả lại cho ngươi?
Thiếu niên đó tâng tâng miếng bạc vụn trên tay lên, nói tiếp:
- Không phải ngươi quá nhiá»u tiá»n sao? Chưa gì đã thưởng cho ngưá»i ta cả lượng bạc, thôi chá»— nà y coi như thưởng cho tay, lấy thêm tiá»n mà trả cho hắn Ä‘i!
- Thưởng cho ngươi?
Dương Thiên Sở cưá»i gượng, hắn đâu ra lắm tiá»n mà phung phà như váºy chứ, hÆ¡n nữa trong ngưá»i cÅ©ng không có tiá»n lẻ mà trả, xem ra không động thá»§ lấy lại ắt không xong. Tên nhóc nà y xem ra chỉ cần dùng má»™t ngón tay chắc cÅ©ng đẩy ngã nhà o rồi. Nhưng mà , mình vừa đến đây, lạ nước lạ cái, không nên gây sá»±, hắn chần chừ chưa quyết định được nên dùng cách nà o lấy lại tiá»n.
Thiếu niên kia thấy mặt hắn nhăn nhó, nói:
- XÃ, còn tưởng là ghê gá»›m lắm chứ, có mẩu bạc vụn tà tẹo mà cÅ©ng tiếc. Coi như đây là bà i há»c cho ngươi đấy, lần sau đừng ra vẻ ta đây.
Thiếu niên đó nói rồi chuẩn bị quay ngưá»i Ä‘i. Dương Thiên Sở chẳng phải hạng thiện nam tÃn nữ gì, là m sao có thể để ngưá»i ta bắt nạt dá»… dà ng như thế. Hắn gằn giá»ng nói:
- Tiểu bằng hữu…
Tên thiếu niên kia cÅ©ng nháºn ra giá»ng nói bất thiện cá»§a hắn, cưá»i khẩy nói:
- Uy Vũ tướng quân lên.
Uy VÅ© tướng quân chÃnh là con chó to như con bê kia, cái tên quả xứng vá»›i thể hình đáng sợ cá»§a nó. Con chó nà y có bị bệnh dại không thì chưa nói, nhưng cái miệng kia mà ngoạm cho má»™t cái thì Ä‘i mất cái đầu là chắc rồi. Dù hắn cÅ©ng đã được huấn luyện đối phó vá»›i chó dữ, nhưng mà chưa bao giỠđầu vá»›i con chó to thế nà y. Cứ tránh Ä‘i là hÆ¡n. Thế nên vừa thấy con chó kia nhúc nhÃch hắn chuẩn bị nẽ tránh bất kỳ lúc nà o, hai mắt nhìn xoáy và o mắt con thứ dữ … quả nhiên, Uy VÅ© tướng quân vẫn gầm ghè hết sức đáng sợ, nhưng chưa dám xông lên. Dương Thiên Sở cưá»i thầm, hắc hắc, chỉ được cái mẽ ngoà i thôi, so vá»›i chó nghiệm vụ còn kém xa lắm.
Thiếu niên kia thấy Uy VÅ© tướng quân không xông lên, ngược lại có vẻ tháºn trá»ng, ngạc nhiên nhìn con chó lại nhìn Dương Thiên Sở:
- à nhìn không ra nha, ngươi cũng có chút bản lĩnh đó. Xem đây.
Thiếu niên kia dứt lá»i, bà n tay nhỠđã xỉa và o vai trái Dương Thiên Sở. Ta phải Dương Thiên Sở nhanh như chá»›p vung ra chụp lấy bà n tay đó, định sá» ra má»™t chiêu cầm nã thá»§. Thiếu niên đó cưá»i hì hì không hỠđộng Ä‘áºy, đợi cho tay Dương Thiên Sở vừa vặn chạm tá»›i tay mình, liá»n trở tay má»™t cái, chá»c hai ngón tay và o cùi chá» cá»§a Dương Thiên Sở. Dương Thiên Sở cảm thấy thân ngưá»i mình như Ä‘iện giáºt, vừa nhá»™t vừa Ä‘au, lòng hết sức kinh ngạc nhưng không há» hoảng loạn, lùi lại sau bà y thế phòng ngá»±. Những từ ngữ cá»§a tiểu thuyết võ hiệp chợt hiện vá» trong đầu hắn, thì ra đây là má»™t ngón Ä‘iểm huyệt!
Chẳng lẽ thiếu niên nà y có thể Ä‘iểm huyệt? Tuy tay phải cá»§a mình vừa Ä‘au vừa nhá»™t, nhưng vẫn có thể động Ä‘áºy, không như ngón Ä‘iểm huyệt trong truyá»n thuyết. Chẳng lẽ hắn há»c nghệ không tinh, vẫn chưa tá»›i mức Ä‘iểm cho đối phương không cách gì động Ä‘áºy? Hoặc là hắn Ä‘iểm và o huyệt nhá»™t cá»§a mình, cố ý là m cho mình Ä‘au và nhá»™t chứ không phải không cho động Ä‘áºy? Trong lòng xoay chuyển hà ng loạt suy nghÄ©, nhưng Dương Thiên Sở vẫn bình tÄ©nh, không há» lá»™ vẻ thua kém:
- Hắc hắc ta cÅ©ng nhìn không ra, má»™t cô bé nhá» lại cÅ©ng có thể hung dữ như váºy.
Thiếu niên đó Ä‘ang đắc ý vì ép lui được Dương Thiên Sở, nghe hắn nói váºy thì kinh ngạc:
- Ngươi biết ta là nữ à ?
Câu há»i nà y đúng là không đánh mà khai, chẳng phải "hắn" đã thừa nháºn mình là má»™t cô bé hay sao? Thiếu niên quay đầu trừng mắt nhìn chá»§ quán bán bánh:
- Là ngươi nói đúng không?
Chủ quán vội thanh mình:
- Äại tiểu thư à , tôi nà o có dám. Cô cứ má»™t má»±c chứng kiến nãy giỠđấy thôi, tôi cả miệng cÅ©ng không dám mở, lấy gì nói đây?
Äại tiểu thư? Cô bé nà y quả nhiên là có lai lịch đây!
Cô bé gáºt gáºt đầu, sau đó kỳ quái há»i Dương Thiên Sở:
- Ê! Sao ngươi biết ta là nữ váºy? Là ta hóa trang không giống, có chá»— nà o sÆ¡ sót sao?
Dáng vẻ bá» ngoà i cá»§a nam nữ có sá»± khác biệt rất rõ rà ng. Xét vá» gương mặt, nữ nhân có góc cạnh nhu hòa hÆ¡n nam nhân. Ở cổ, nam nhân có trái cổ nổi lá»™ ra ngoà i. Vá» ngá»±c, má»i ngưá»i Ä‘á»u biết nữ nhân có nhÅ© phong đầy đặn nảy nở, trong khi nam nhân có ngá»±c kết thà nh má»™t khối. Äiá»u rõ rà ng nhất là tá»· lệ ba vòng ngá»±c, eo và mông. Do cấu tạo xương cốt hÆ¡i khác, nên nữ nhân bình thưá»ng có mông rá»™ng, hình thang, là vòng lá»›n nhất trong ba nÆ¡i. Trong khi đó, nam nhân có mông vừa nhá» vừa lép, vòng mông thưá»ng khiêm tốn hÆ¡n vòng ngá»±c. Dương Thiên Sở là ngưá»i tốt nghiệp đại há»c y khoa chuyên ngà nh pháp y, nếu có má»™t bá»™ xương trước mặt, nhất định sẽ dá»… dà ng nháºn ra sá»± khác biệt đặc hữu cá»§a bá»™ xương nà y, tháºm chà còn phán Ä‘oán vá» ngưá»i đó giống như cÆ¡ thể sống cá»§a há» Ä‘ang đứng trước mặt hắn váºy.
Trong phim ảnh thưá»ng có cảnh nữ giả nam trang khiến ngưá»i khác trong phim không tà i nà o nhìn ra. Äó là hắn không hiểu nổi. Hắn quan niệm rằng, nữ nhân chỉ đơn thuần mặc đồ cá»§a nam, thì đừng có mong ngưá»i khác nháºn không ra, trừ khi nữ nhân đó có kết cấu xương y hệt nam nhân váºy. Nhưng mà đó là “quái váºt’ thuá»™c loại đặc biệt hiếm hoi rồi.
Dương Thiên Sở cưá»i nói:
- Cô đoán coi ta là m sao mà biết được?
Cô gái nhá» nhìn lên nhìn xuống bản thân mình tá»± đánh giá má»™t hồi, tháºm chà đứng tại chá»— xoay và i vòng, sá» sá» bá»™ ngá»±c đã dùng vải bó chặt lại, rồi nhìn Dương Thiên Sở lắc đầu nói:
- Ta đoán không ra, ngươi nói thỠcoi.
- ÄÆ°á»£c thôi, ta nói cho cô nghe, nhưng cô phải trả lại tiá»n cho ngưá»i ta đấy.
Cô bé hừ một tiếng, đáp:
- Có tà tiá»n thôi mà cứ rầy rà mãi, tháºt là nhá» má»n.
Thuáºn tay ném lại mẩu bạc vụn cho chá»§ quán, chẳng thèm nhìn xem hắn có bắn được không dáºm chân giục:
- Ngươi mau nói cho ta biết, vì sao ngươi lại biết ta là nữ?
Cô bé rất muốn biết Dương Thiên Sở bằng cách nà o Ä‘oán được thân pháºn nữ nhân cá»§a mình. Nà ng muốn biết bản thân nà ng có chá»— sai sót nà o khi hóa trang không, có chá»— nà o khiến ngưá»i khác vừa nhìn đã nháºn chá»— sÆ¡ hở, để từ đó nà ng có thể cải tiến kỹ thuáºt hóa trang.
- Cô khoảng mưá»i lăm tuổi rồi phải không?
Cô bé gáºt đầu:
- Cái đó thì có liên quan gì chứ?
Dương Thiên Sở sỠsỠtrái cổ của mình, đáp:
- Nếu như thá»±c là má»™t cáºu trai, thì đến tuổi nà y cô nhất định phải có trái cổ rồi, hà hà .
Cô bé đưa tay sá» sá» cổ mình, quả nhiên là láng bóng phẳng lì, lại nhìn trái cổ nhô lên cao cá»§a Dương Thu Trì, đột nhiên ngá»› ngưá»i ra, gáºt đầu nói:
- Thì ra là như thế! Nhưng ta là m sao giả tạo một cái trái cổ đây? Dùng khăn quà ng cổ có được không?
- Nếu Ä‘ang là mùa đông thì không có vấn đỠgì, chứ còn mùa hè thì sẽ khiến ngưá»i ta sinh lòng hoà i nghi đấy.
- Như váºy thì là m sao đây?
|
Äã có 18 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695, anhemvankiep, bankz, bomap82, dakbla, duonglinhks, GiacKhongDaiSu, guanghe, happyboyz1988, hathuytrung, khanhcf2013, khanhduong, minhnhuttp04, raitatsuya, thuhagame, tranhoangbaolam1979, trutien010, tvt1732
|

27-05-2010, 01:33 PM
|
 |
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt Dương gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
Chương 2 : Ãn mạng phát sinh
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
- Không có cách nà o, không có cách nà o đâu.
Dương Thiên Sở lắc đầu:
- Äổi lại là ngưá»i khác còn có thể khắc phục, chứ nếu là cô nương thì hết cách rồi.
Cô gái có chút thất vá»ng:
- Tại sao váºy?
- Hì hì, một cô nương xinh xắn như cô thì dù có hóa trang thế nà o, cũng không che hết vẻ đáng yêu của mình được.
Cô gái nhá» mặt đỠbừng, dù tinh nghịch Ä‘iêu ngoa thế nà o chăng nữa, nhưng má»™t cô gái nhỠđược đại nam nhân công khai ngưá»i khen mình xinh đẹp quả hết sức xấu hổ. CÅ©ng may là có vẻ như cô bé nà y có ‘lý lịch Ä‘en’ vừa thấy nà ng má»i ngưá»i lánh qua má»™t bên, ngay cả chá»§ quán kia nháºn bạc xong cÅ©ng biến mất trong quán, khiến cô bé đỡ bối rồi phần nà o.
Äang lúng túng không biết tiếp tục câu chuyện thế nà o thì có tiếng bước chân dồn dáºp, sau đó là hai đại hán vạm vỡ Ä‘eo yêu Ä‘ao dáng vẻ vá»™i vã chạy qua.
Cô gái nhá» thấy hai ngưá»i nà y, kiếm được cá»› thoát khá»i tình cảnh xấu hổ, vá»™i gá»i vá»›i theo:
- Ê, nà y nà y, Vương bộ đầu, chạy đi đâu mà như ma đuổi thế.
Há» Vương là trung niên nam tá» chừng hÆ¡n ba mươi, thân hình khôi ngô, mặt vuông, mắt to lông mà y ráºm. Y thấy cô bé thì dừng lại, chắp tay thi lá»…, giá»ng sang sảng:
- Tiểu thư!
Nhìn trang phục Dương Thiên Sở ngay láºp tức nháºn ra ngưá»i nà y bá»™ khoái cá»§a nha môn, nÆ¡i nà y gần huyện Nhân Hòa, chắc là nha dịch cá»§a huyện Nhân Hoa rồi. Dương Thiên Sở tiến lên, thi lá»… xong rồi nói:
- Xin há»i, huynh đệ là ngưá»i cá»§a nha môn huyện Nhân Hòa.
Vương bá»™ đầu, nhìn thanh niên má»™t lượt. Tuy trang phục không có gì nổi báºt, nhưng gương mặt tuấn lãng, nụ cưá»i ung dung tá»± tin, không dám coi thưá»ng. Khách khà đáp lá»…:
- Äúng thế, xin há»i công tá» há»i có chuyện gì?
- Tại hạ Dương Thiên Sở không biết Vương bộ đầu đã nghe nói chưa?
Vương bá»™ khoái đã nghe tri huyện đại nhân dặn hôm nay có sư gia má»›i tá»›i nháºm chức, tháºt không ngá» lại còn trẻ như váºy. Thảo nà o khà thế tháºt không tầm thưá»ng:
- Thì ra là Dương sư gia đã tới. Thuộc hạ Vương Dịch xin ra mắt sư gia.
Cô bé tròn mắt nhìn Dương Thiên Sở, biết Vương Dịch không phải là ngưá»i nói đùa, bản thân cÅ©ng nghe qua có sư gia má»›i tá»›i, chỉ là không biết tên tuổi thế nà o thôi. Không ngá» lại là ngưá»i nà y, vá»— tay cưá»i nói theo giá»ng Ä‘iệu dân giang hồ:
- Äúng là hà o kiệt không đánh không quen nhau! Váºy thì chúng ta là ngưá»i má»™t nhà rồi. Ấy, Sau nà y có chuyện khám sát hiện trưá»ng, nhá»› dẫn ta Ä‘i vá»›i nhé?
Nữ nhân, nữ nhân vừa rồi hung dữ là thế váºy mà đổi mặt như không có chuyện gì ngay được. Dương Thiên Sở nghe cô bé nói váºy thì há»i lại:
- Ngưá»i má»™t nhà ?
Vương bộ đầu vội giới thiệu:
- Dương sư gia, ngà i má»›i tá»›i nên chưa biết. Äể thuá»™c hạ giá»›i thiêu, đây là thiên kim cá»§a Tống tri huyện huyện Nhân Hoa chúng ta.
Cô bé trừng mắt nhìn Vương bộ đầu:
- Cái gì mà thiên kim với không thiên kim, chua lét khó nghe dễ sợ.
Nói xong nà ng quay sang Dương Thiên Sở, đon đả:
- Ta tên là Tống Vân Nhi, ngươi gá»i ta là Vân nhi là được. Äã nói rõ rồi nghe, sau nà y có mệnh án phải nhá»› dẫn ta theo!
Phải biết rằng thá»i đại đó, phương danh cá»§a nữ nhân không thể tùy tiện nói ra cho ngưá»i ngoà i, đặc biệt là các tiểu thư khuê các cà ng giữ gìn. Nhiá»u đấng lang quân tá»›i đêm tân hôn má»›i biết đầy đủ há» tên cá»§a nương tá», trước đó há» chỉ biết là Tống tam tiểu thư, hay Tống tứ tiểu thư mà thôi. Nói bô bô ra tên cá»§a mình như cô nà ng Vân Nhi đây đúng là dị loại. Có Ä‘iá»u đối vá»›i ngưá»i tá»›i từ thá»i hiện đại như Dương Thiên Sở, sá»± thẳng thắn không cầu nệ không kiểu cách cá»§a cá»§a cô bé là m hắn thêm hảo cảm. Dương Thiên Sở chắp tay khách sáo mấy câu.
Vương bộ khoái vỗ vỗ đầu, như nhớ ra việc gì:
- Gặp được Dương sư gia ở đây tháºt may quá. Vừa rồi phát sinh án mạng, thuá»™c hạ Ä‘i tìm lão ngá»— tác nhưng lão lại ốm nặng không bò khá»i giưá»ng được, vị sư gia trước cá»§a bản huyện ngà y hôm qua cáo từ vá» quê mất rồi. May mà ngà i đến đúng lúc, tháºt quá tốt rồi. Tri phá»§ đại nhân cÅ©ng đã có mặt ở hiện trưá»ng, má»i sư gia đến gặp tri phá»§ luôn.
Dương Thiên Sở thầm cao hứng, mình đúng là số Ä‘á», nhưng không biết hình danh sư gia kia vì sao lại cáo từ vá» quê, là do tri huyện đối xá» không tốt, trong nhà có việc hay không đảm đương được chức trách, có Ä‘iá»u vấn đỠnà y không tiện há»i. Chỉ nói:
- ÄÆ°á»£c, váºy phiá»n Vương bá»™ đầu dẫn đưá»ng.
Tống Vân Nhi nghe thấy thế, mừng rỡ chen và o:
- Ta cũng muốn đi!
Lôi bộ đầu hơi bối rối:
- Cái nà y, cái nà y không được đâu, cha của tiểu thư sẽ trách tội chúng tôi đấy.
- Ta không cần biết! Ta cứ muốn đi!
Tống Vân Nhi cương quyết nói.
Dương Thu Trì há»i:
- Cô là má»™t nữ hà i tá», Ä‘i đến hiện trưá»ng xảy ra án mạng sát nhân để là m gì?
Tống Vân Nhi nghênh ngáo:
- Ngưá»i quản là m gì! Ngươi cứ mang ta theo là được!
Dương Thiên Sở nói:
- Cha của cô là huyện thái lão gia, cô muốn đến ai dám cản cô chứ?
- Cha ta? Cha ta không cho ta đến đó đâu, do đó bá»n há» Ä‘á»u không dám đưa ta đến đó. Ngươi không phải cÅ©ng không dám đưa ta đến đó chứ?
Tống Vân Nhi nheo mắt nhìn Dương Thiên Sở.
- Cô đừng có nói khÃch ta! Là m gì có chuyện không dám chứ, ta dẫn cô đến đó là được!
Vương bá»™ đầu thấy có ngưá»i gánh tránh nhiệm, mừng húm, vá»™i nói:
- Tiểu thư, cô cứ cẩn tháºn theo sau Dương sư gia, đứng xa xa xem náo nhiệt là được. Äừng gây phiá»n phức cho Dương sư gia là m việc.
- ÄÆ°á»£c rồi, được rồi, ta biết rồi, lá» má» quá thiệt là phiá»n!
Tống Vân Nhi sợ ngưá»i ta đổi ý vá»™i chấp nháºn..
Dưới sá»± thúc giục cá»§a Tống Vân Nhi, Há» cùng Ä‘i đến má»™t đại trạch viện ở phÃa đông huyện thà nh, đã có mấy bá»™ khoái dẫn đầu mưá»i mấy tráng Ä‘inh cảnh giá»›i ở trước cá»a, rất nhiá»u ngưá»i dân Ä‘ang tụ táºp trước cá»a viện, chỉ chỉ trá» trá» chá» xem náo nhiệt.
Má»i ngưá»i tiến và o trong đại viện. Nha dịch cảnh giá»›i bên trong dẫn má»i ngưá»i Ä‘i xuyên qua hà ng dãy hà nh lang gấp khúc và những khoảng sân nhá» Ä‘i sâu và o bên trong. Và i ngưá»i trong bá»™ dạng gia nô bước lên nghênh tiếp, dẫn Dương Thiên Sở, Ngá»c Sương chuyển qua chuyển lại và i tòa nhà , cuối cùng má»›i đến má»™t căn nhà nhá» từ xa xa đã thấy má»™t đám ngưá»i Ä‘ang vây quanh, báºn bịu tấp náºp. Bên dưới má»™t cây đại thụ nằm sát nhà , má»™t lão đầu râu tóc hoa râm ngồi trên ghế thái sư lá»›n, thân mặc quan bà o, má»™t tay vuốt chòm râu dê, Ä‘ang ngồi uống trà .
Sau lưng lão già mặc quan bà o nà y là đám tùy tùng cùng má»™t vị công tá» trẻ tuổi áo quần hoa lệ. Vị cẩm y công tá» nà y vừa gạt lệ, vừa cúi đầu nói Ä‘iá»u gì đó. Cách đó và i bước có má»™t đôi vợ chồng cao tuổi ngồi trên ghế dà i, ông lão thì cầm quà i trượng thở dà i không ngá»›t, phu nhân ngồi kế bên không ngừng gạt lệ. Mấy ả nha hoà n cÅ©ng mang bá»™ dạng buồn rầu á»§ dá»™t, đứng hầu sau lưng há».
Vương bá»™ đầu tiến lên trước thi lá»… vá»›i lão già kia rồi ghé tai thì thầm gì đó. Lão già đứng dáºy Ä‘i tá»›i trước mặt Dương Thiên Sở, nhìn má»™t lượt rồi cưá»i khà khà nói:
- Vãn sinh sinh Tống Chiêu, là huyện lệnh bổn huyện, dám dám há»i các hạ có phải là Dương Thiên Sở, Dương tiên sinh.
Thì ra Tống tri huyện là ngưá»i nói lắp, nhưng nói lắp không nặng lắm nên cÅ©ng không quá khó nghe.
Dương Thiên Sở vừa nghe lòng liá»n yên tâm, Tần Dáºt Vân quả nhiên không nói khoác, nghe ngữ khà cá»§a tri huyện Tống Chiêu, chức hình danh sư gia nà y không còn vấn đỠgì nữa rồi, vá»™i khom ngưá»i nói:
- Không dám, vãn sinh Dương Thiên Sở, ra mắt tri huyện đại nhân, Tống đại nhân.
Trước đây hắn đã nghe nói, quan hệ giữa tri huyện và sư gia là quan hệ thuê mướn, bá»i vì sư gia Ä‘á»u là ngưá»i có tà i há»c và chuyên môn, là tri huyện má»›i tá»›i giúp mình xá» lý các chÃnh vụ, cho nên tri huyện đối vá»›i sư gia Ä‘á»u rất khách khÃ, hai bên thưá»ng lấy bối pháºn ngang hà ng luáºn giao, dưới nhiá»u tình huống, tri huyện còn tá»± cho mình ở vị trà thấp hÆ¡n. Vị Tống tri huyện Tống Chiêu nà y là được nhà há» Tần nâng đỡ má»›i trúng được chức tri huyện, mà Dương Thiên Sở lại là do Tần gia tiến cá», cho nên Tống Chiêu tá»± xưng là vãn sinh, đương nhiên Dương Thiên Sở không dám tá»± đại, cÅ©ng xưng là vãn sinh, có ý tôn kÃnh lẫn nhau.
Tống tri huyện mới Dương Thiên Sở ngồi chiếc ghế ngang hà ng với mình, nói:
- Dương tiên sinh vất vả vả rồi, theo lý lý thuyết mà nói phải tổ chức tá»u yến tẩy trần cho tiên sinh, nhưng hiện giá» nha nha môn có chuyện, nên không tiện, đà nh di bổ sau.
Dương Thiên Sở khách khà mấy câu, nói:
- Vãn sinh đã nháºn lá»… cá»§a đại nhân, đại nhân có gì sai bảo xin cứ tùy tiện.
Tống tri huyện mặt lộ vẻ khó xỠnói:
- Dá»±a theo lý lý thuyết, tiên sinh Ä‘i đưá»ng đưá»ng vất vất vả, phải nghi ngÆ¡i và i ngà y. Nhưng hiện giá» có có chuyện, vãn sinh không có cách nà o xá» trà trÃ. Trong thư cá»§a Tần chưởng quầy có viết, tiên sinh má»™t ngà y phá liá»n hai vụ án, hiện giá» lão ngá»— tác lại không tá»›i được, việc nà y sợ là lại phải phiá»n tiên sinh tá»± thân xuất mã rồi.
Tống tri huyện đã xem phong thư cá»§a Tần Dáºt Vân viết bổ xung quá trình Dương Thiên Sở phá án Tần phu nhân bị hại. Vừa nhắc tá»›i nhà há» Tần không khá»i thá»i dà i má»™t tiếng, nhá»› lại năm đó nhà mình gia cảnh bần hà n, toà n dá»±a và o Tần gia má»›i có tiá»n ăn há»c sau trúng cá» nhân Ä‘i trên con đưá»ng quan hoạn. Lòng cảm khái vô cùng.
Dương Thiên Sở nói:
- Vãn sinh cũng vừa nghe thấy Vương bộ đầu nói là xảy ra án mạng.
- Äúng, đúng váºy. Ài ngưá»i bị hại hại là con dâu và tiểu di cá»§a Ân gia. Äây là Ân lão gia gia, Ân lão phu nhân nhân và Ân công tá».
Rồi quay lại chỉ một vị trung niên nam tỠcao gầy, đứng phe phẩy quạt sau lưng mình:
- Vị nà y là Tiá»n Cốc sư gia, Kim sư gia.
Trong các ‘chuyên gia tư vấn’ hay được gá»i là các trưởng tùy được huyện lão gia má»i vá» giúp đỡ xá» lý công việc thì, Hình danh trưởng tùy chuyên môn giúp huyện lão gia thẩm lý án kiện và Tiá»n cốc trưởng tùy chuyên chá»§ quản tà i chÃnh và thu nháºp là có vai trò trá»ng yếu nhất. Hai chức vị nà y trong nha huyện có địa vị ngang nhau. Ngoà i những ngưá»i nà y, còn có ngưá»i chuyên môn phụ trách bảo quản và sá» dụng ấn tÃn cá»§a huyện lão thái gia - gá»i là Tư ấn trưởng tùy; phụ trách giám ngục (thá»±c chất là coi sóc trụ sở) gá»i là Tư giám trưởng tùy; coi cá»a đại môn gá»i là Môn tá» trưởng tùy; chuyên môn phụ trách liên lạc tiếp đãi khách khứa gá»i là Cân ban trưởng tùy...
Trong nhà xảy ra án mạng, mấy ngưá»i hỠÂn chỉ chiếu theo lệ thi lá»… vá»›i Dương Thiên Sở. Còn thái độ Kim sư gia hết sức khách khÃ.
Trong nhà xảy ra án mạng, mấy ngưá»i hỠÂn chỉ chiếu theo lệ thi lá»… vá»›i Dương Thiên Sở.
Dương Thiên Sở đứng dáºy nói:
- Nếu đã xảy ra mệnh án nghiêm trá»ng như vây thì không nên cháºm trá»… nữa, vãn sinh cần tá»›i hiện trưá»ng ngay láºp tức.
- Phiá»n tiên sinh quá, Vương bá»™ đầu dẫn đưá»ng cho Dương sư gia.
Vương bộ đầu vâng vâng dạ dạ, dẫn Dương Thiên Sở định đi, thì vị cẩm y công tỠđang gạt lệ đứng sau lưng Tống tri huyện đó chợt lên tiếng:
- Äể tại hạ dẫn bá»n há» Ä‘i.
Dương Thiên Sở vừa dợm bước, chợt nhớ tới Hạ Phượng Nghi và Phi Yến, nói:
- Vãn sinh quên mất, tiện nội…
Tống tri huyện nói ngay:
- Dương phu nhân nhân đã tới trước cả tiên sinh rồi, vãn sinh đã bảo tiện nội sắp xếp nơi ở trong nội nha để phu nhân tiên sinh nghỉ ngơi.
Gia sư bình thưá»ng Ä‘á»u ở trong nha môn giúp tri huyện lão gia xá» lý chÃnh vụ, trá»ng vá»ng như khách quý, nên cÅ©ng ở trong ná»™i nha cùng tri huyện lão gia.
Xem ra Tống tri huyện thá»±c sá»± coi trá»ng mình. Dương Thiên Sở gá»i má»™t tên nha dịch lại sai hắn đưa bánh bao mình mua vá» cho Hạ Phượng Nghi, nhá» nha dịch gá»i lại dặn dò bảo nà ng má»›i tá»›i, chú ý sức khá»e có việc gì nặng đợi hắn vá» là m, rồi má»›i yên tâm theo Ân công tá».
|
Äã có 18 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695, anhemvankiep, bankz, bomap82, dakbla, duonglinhks, gaubongsd, GiacKhongDaiSu, happyboyz1988, khanhcf2013, khanhduong, lamtac1981, minhnhuttp04, raitatsuya, thuhagame, tranhoangbaolam1979, trutien010, tvt1732
|

27-05-2010, 01:34 PM
|
 |
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt Dương gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
Chương 3 : Kiểm tra hiện trưá»ng
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Hà ng Châu là vùng đất già u có, cho nên bên trong nha môn cÅ©ng có quy mô khá hoà nh tráng. Lạc viện nÆ¡i Tống tri huyện an bà i cho cả nhà Dương Thiên Sở rất rá»™ng rãi, là loại vưá»n trong vưá»n. Những đồ gia dụng thưá»ng dùng Ä‘á»u có đầy đủ, Thang thị phu nhân cá»§a Tống tri huyện và Hạ Phượng Nghi ngồi ở ban công phòng khách nói chuyện, đám ngưá»i hầu Thang thị sai đến giúp đỡ dá»n đồ báºn rá»™n chạy ra chạy và o. Lão Hà và Phi Yến thì đứng hướng dẫn cho há» sắp xếp.
Vừa rồi Hạ Phượng Nghi và Phi Yến chỉ phải đợi ở bên ngoà i chốc lát, sau khi lão Hà thông báo thân pháºn và đưa thư giá»›i thiệu ra láºp tức có ngưá»i tá»›i má»i và o ná»™i nha, an bà i chá»— ở được chuẩn bị sẵn, tiếp đó tri huyện phu nhân lại dẫn má»™t đám ngưá»i hầu tá»›i giúp đỡ quét dá»n vệ sinh sắp xếp nhà cá»a, nói chuyện vừa hòa nhã lại nhiệt tình. Hạ Phượng Nghi biết được Dương Thiên Sở tiếp nháºn chức hình danh sư gia mã đáo thà nh công, hÆ¡n nữa vừa tá»›i nÆ¡i đã có việc là m ngay, chứng tá» Tống tri huyện rất coi trá»ng Dương Thiên Sở, không khá»i mừng thay cho hắn.
Hai ngưá»i tán gẫu má»™t hồi thì lại có nha dịch chạy tá»›i đưa cho Hạ Phượng Nghi bánh bao Dương Thiên Sở đưa cho nà ng cùng lá»i dặn dò cá»§a hắn. Hạ Phượng Nghi nháºn lấy bánh bao, đứng yên lặng hồi lâu, thấy hắn báºn rá»™n công việc mà vẫn để ý tá»›i chuyện nhá» nhặt nà y, sá»± quan tâm cá»§a hắn khiến nà ng bất giác có chút bâng khuâng.
+++
Ân gia.
Trong Ä‘oà n ngưá»i Ä‘i tá»›i hiện trưá»ng, Tống tri huyện đột nhiên phát hiện phÃa sau còn có má»™t cô gái nhá». Nhìn kỹ má»™t hồi, lão kêu lên:
- Vân Nhi, ai ai dẫn con đến đây, đến là m cái cái gì?
Tống Vân Nhi vốn trốn sau cùng định bụng trà trộn lẻn và o nơi xảy ra vụ án, chẳng ngỠvẫn bị phát hiện.
Vương bá»™ đầu, nghe huyện lão gia quát há»i ngưá»i nà o dẫn vị thiên kim cá»§a mình tá»›i đây, thì nhìn vá» phÃa Dương Thiên Sở. Tống tri huyện ngạc nhiên nhìn Dương Thiên Sở, Dương Thiên Sở chỉ cưá»i khổ:
- Vãn sinh tình cá» gặp tiểu thư ở trên đưá»ng.
Tống tri huyện biết tÃnh đứa con ngang bướng cá»§a mình nên cÅ©ng Ä‘oán ra phần nà o, chỉ gáºt gáºt đầu tá» vẻ đã hiểu, rồi quay sang dá»— dà nh Tống Vân Nhi:
- Con, con gái ngoan, ta ta không phải là đã nói rõ rồi sao, cái, cái chỗ nà y đâu phải chỗ con tới, mau, mau vỠnhà đi!
Tống Vân Nhi dẩu môi, nói:
- Con không chịu! Con muốn xem hỠkiểm tra thi thể!
Cô nà ng đưa tay đẩy Dương Thiên Sở, rồi lách qua má»™t bên chạy và o trong. Xem bá»™ dạng thì cô nhóc nà y bị lão huyện thái lão gia râu dê cưng chiá»u mãi rồi thà nh hư. Dương Thiên Sở bị Tống Vân Nhi kéo và o trong phòng, Ân công tá» cÅ©ng bước và o theo. Tình huống nà y dưá»ng như đã xuất hiện nhiá»u lần rồi, Tống tri huyện cÅ©ng hết cách, chỉ còn biết trút giáºn lên ngưá»i dưới. Lão chỉ thẳng Vương bá»™ đầu chá»i ầm lên, chòm râu dê run lên vì giáºn, đôi mắt nhá» cứ chá»›p chá»›p liên tục, cà ng nói cà ng cà lăm:
- Ta, ta chẳng phải đã nói, nói là không, không thể đưa tiểu thư đến chá»—, chá»— như thế nà y rồi sao? Äầu, các ngươi bị nhÅ©n não hết, hết rồi hả? Lá»i, lá»i ta nói sao chẳng chịu, chịu nghe! Há»?
Vương bá»™ khoái cùng má»i ngưá»i im lặng như con ve sầu ngá»§ đông, đến cả thở cÅ©ng không dám.:
Tống tri huyện háºm há»±c nói:
- Ta chỉ có má»™t đứa con gái. Nếu con gái ta vì đến chá»— xui rá»§i bất lợi nà y mà gặp, gặp tai, tai ương bệnh hoạn gì thì, thì coi ta, ta là m sao xá» trÃ, xá» trà các ngươi!
Dương Thiên Sở thấy tình hình căng thẳng, Tống tri huyện không dám trách hắn, nhưng hắn không mặt dà y đứng nghe được. Lấy cá»› Ä‘i xem hiện trưá»ng tranh thá»§ lá»§i mất, xuyên qua sảnh, và o đến buồng trong. Trong phòng có má»™t chiếc giưá»ng lá»›n, má»™t tấm vải trắng phá»§ lên váºt gì đó. Dương Thiên Sở Ä‘oán chừng là ngưá»i bị hại, Ä‘i tá»›i kéo tấm vải ra. Tống Vân Nhi nhìn thấy thứ bên dưới , thét lên má»™t tiếng kinh hãi, không tá»± chá»§ chụp giữ chặt cánh tay cá»§a Dương Thu Trì, móng tay nhá»n đâm và o khiến hắn Ä‘au muốn lè lưỡi.
Dưới lá»›p vải là thi thể má»™t nữ nhân trong tình trạng khá»a thân, nằm ngửa trên giưá»ng, đầu tóc tán loạn, hai tay giao nhau trên đỉnh đầu, bị má»™t chiếc áo lót nữ mà u hồng cá»™t chặt. Hai mắt nà ng trợn trừng nhìn trần nhà , miệng cắn chặt, khóe miệng rỉ máu, trông hết sức khá»§ng bố.
Quần áo vung vãi tán loạn trên mặt đất .Giữa phòng có kê má»™t cái bà n tròn, trên có đặt má»™t khay trà , má»™t chiếc lá trà ướt át còn nằm trên mặt bà n, trên đất nhuốm chút nước trà . Mép bà n bên kia còn có mấy chung trà ngả nghiêng đổ vỡ. Trong ba cái ghế đặt cạnh bà n thì đã có hai cái ngã ká»nh ra đất.
Cách bà n không xa còn má»™t thi thể nữa, cÅ©ng nằm ngửa lên trá»i, hai mắt khép chặt, trên cổ cÅ©ng có dấu vết bầm Ä‘en, tóc tai tán loạn, nhưng áo váy vẫn tương đối hoà n chỉnh, chỉ có chá»— ngá»±c là bị kéo hở ra.
Dương Thu Trì phà rất nhiá»u sức má»›i thoát được khá»i bà n tay cá»§a Tống Vân Nhi:
- Nếu như cô sợ thì cứ ra ngoà i đi.
- Ai sợ cái gì chứ?
Tống Vân Nhi sợ đến mặt mÅ©i tái nhợt, nhưng vẫn nói cứng, lại đưa tay ra bấu chặt lấy cánh tay Dương Thiên Sở. Tống Vân Nhi nà y tuy biết võ công, muốn há»c khà khái không sợ trá»i chẳng sợ đất cá»§a nam nhi, nhưng dù sao vẫn là má»™t cô gái nhá», đột nhiên thấy hiện trưá»ng cá»§a vụ hung sát, sợ đến mặt mà y thất sắc, toà n thân cứ run lên bần báºt.
Dương Thiên Sở há»i sÆ¡ qua tình hình ở chá»— Ân gia công tá», Ân gia công tá» sụt sịt giá»›i thiệu. Vị Ân công tá» nà y tên là Ân Äức, hai lão ông lão bà ngoà i kia là cha mẹ cá»§a y. Thi thể quần áo hoà n chỉnh nằm dưới đất là thê tá» y, tên Bạch Tố Mai. Thi thể nằm trên giưá»ng là thân muá»™i cá»§a nà ng, tên là Bạch Tiểu Muá»™i. Tá»· muá»™i nhà há» Hạ có phụ thân là tổng đốc ở Ninh Quốc phá»§, chÃnh là má»™t vị võ quan ngÅ© phẩm, cao hÆ¡n nhiá»u so vá»›i phẩm quan cá»§a huyện thái lão gia.
Dương Thiên Sở cẩn tháºn quan sát tình trạng thi thể cá»§a Bạch Tiểu Muá»™i ở trên giưá»ng. Cổ nà ng có dấu vết tÃm bầm, trên nhÅ© phong có vết cắn, âm há»™ và đùi trong có má»™t lá»›p dịch thể trắng đục hÆ¡i khô Ä‘ang ngưng kết lại, có khả năng là tà n lưu cá»§a tinh dịch.
Diêu Tưá»ng vén tròng mắt cá»§a ngưá»i chết lên quan sát, thấy mắt sung huyết, đây chÃnh là chứng trạng chết do bị nghẹt thở. Hắn hé môi ra xem, thấy kẽ răng cá»§a ngưá»i chết có máu. Sau đó, hắn kiểm tra phần bên trong môi, tra xét phần mô bên trong, thấy cÅ©ng có triệu chứng xuất hiện, rõ rà ng là có hà nh vi bịt miệng. Hắn lại dùng ngón tay ép và o bá»™ vị ở hầu quản, thấy chá»— để tay má»m sụn lút và o, có tiếng kêu lách cách nho nhá», hẳn là xương cổ đã bị ngưá»i ta bóp gãy.
Dựa và o kinh nghiệm của hắn, cô gái nà y bị bóp cổ chết không nghi ngỠgì nữa.
Diêu Tưá»ng cầm cánh tay cá»§a Hạ Tiểu Muá»™i lên, là m và i động tác co duá»—i, phát hiện thi thể nà ng đã bắt đầu xuất hiện hiện tượng thi cương. Hắn phán Ä‘oán nà ng đã chết từ khoảng 3 tá»›i 4 giá» trước.
Diêu Tưá»ng khám tra xong thi thể cá»§a Bạch Tiểu Muá»™i, Ä‘ang chuẩn bị đến kiểm nghiệm thi thể cá»§a Bạch Tố Mai nằm trên đất, Ân Äức đứng xá»› rá»› ở đó bước tá»›i thấp giá»ng há»i:
- Sư gia, có phát hiện được vấn đỠgì không? Có thể xác định được hung thủ không?
Diêu Tưá»ng không đáp, trong quá trình phá án tuyệt đối không được để lá»™ thông tin ra ngoà i. Do đó chỉ khách khà gáºt đầu vá»›i Ân Äức.
Kiểm tra xong thi thể cá»§a Bạch Tiểu Muổi, Dương Thiên Sở chuyển qua xem Bạch Tố Mai Ä‘ang nằm trên mặt đất. Hắn ngồi xổm xuống đất, quan sát kỹ cà ng vết hằn trên cổ cá»§a tá» thi. Vết hằn nà y rất giống vá»›i dấu vết trên cổ cá»§a Bạch Tiểu Muá»™i, có khả năng là do má»™t ngưá»i là m.
Dương Thiên Sở cúi đầu trầm tư, án má»›i phát chỉ trong vòng ba giá», nếu như hiện trưá»ng được bảo há»™ tốt, thì khà vị cá»§a hung thá»§ xem ra phải còn lưu lại, nếu có chó nghiệp vụ ở đây thì hay quá, có thể thá» cho nó truy theo tung tÃch. NghÄ© tá»›i đây hắn quay sang há»i Ân Äức:
- Ân công tá», là ai phát hiện ra chuyện nà y đầu tiên?
Ân Äức gạt lệ trên mắt, nghẹn ngà o đáp:
- Là tại hạ, lúc trưa sau khi ta Ä‘i dá»± yến ở nhà Long công tá» vá», vừa mở cá»a ra là đã phát hiện hỠđã, đã... hu hu hu...
- Váºy còn có ai đến hiện trưá»ng nà y không?
- Tại hạ đứng trước cá»a kêu lá»›n, bá»n ngưá»i là m Ä‘á»u chạy đến, vừa thấy cảnh đó tất cả liá»n hoảng loạn, láºt Ä‘áºt cứu chữa, nhưng cứu cả buổi má»›i phát hiện cả hai ngưá»i Ä‘á»u tắt thở rồi, hu hu hu...
"Như váºy thì xem ra có không Ãt ngưá»i tiến và o hiện trưá»ng, kiểm tra dấu chân không còn ý nghÄ©a nữa, khà vị cÅ©ng đã loạn, cho dù là có chó nghiệp vụ cÅ©ng sợ không truy tung được!" Dương Thiên Sở trầm ngâm suy nghÄ©.
ChÃnh lúc đó có tiếng chó sá»§a “gâu gâu gâuâ€. Má»™t con chó lá»›n mà u Ä‘en chạy tá»›i cạnh Tống Vân Nhi, đó chÃnh là Uy VÅ© tướng quân. Tống Vân Nhi ngồi xuống gãi sau tai nó, Uy VÅ© tướng quân rên ư á», Ä‘uôi ngúc ngoắc lá»™ vẻ khoan khoái vô cùng.
- Uy Vũ tướng quân, mà y chạy đi đâu nãy giỠthế?
Trông cái cảnh Tống Vân Nhi âu yếm Trấn VÅ© tướng quân, giống hệt các cô bé thá»i hiện đại ná»±ng búp bê hay mấy con sóc con thá», chẳng hiểu sao Dương Thiên Sở rùng cả mình.
Bên ngoà i cá»a truyá»n và o tiếng bước chân chạy sầm sáºp. Và i tên gia nô cầm gáºy gá»— chạy tá»›i.
Ân lão gia thấy ồn à o, quát há»i:
- Ồn à o cái gì? Không biết ở đây đang có việc sao, còn sợ chưa đủ loạn à ?
Má»™t tên gia nô cúi ngưá»i hồi đáp:
- Hồi bẩm lão gia, một con chó hoang chạy và o trong đại viện của chúng ta, còn lén ăn luôn con chim hoà ng yến của ngà i!
"A!" Ân lão gia kêu thất thanh:
- Ngươi, ngươi nói cái gì? Con chó nà y ăn con hoà ng yến của ta?
- Vâng! Khi nô tà i tìm thấy nó, thì nó Ä‘ang giữ và nhai đầu con hoà ng yến! Bá»n nô tà i nhảy lên đánh nó, bị nó cắn bị thương mấy ngưá»i, rồi chạy thẳng đến đây!
Gia nô tức khà kể lể.
"Hoà ng yến cá»§a ta!" Ân lão gia run rẩy kêu gà o, mÅ©i phùn phì phì vì giáºn, dộng mạnh quà i trượng xuống đất, đưa ngón tay cục mịch chỉ Uy VÅ© tướng quân quát:
- Äánh chết nó! Äánh chết con chó hoang nà y!
Tống Vân Nhi cưá»i lạnh không có ý ngăn cản, Trấn VÅ© tướng quân được nà ng vất vả huấn luyện, mấy tên gia nô nà y có đáng là gì so vá»›i nó.
Tống tri huyện đang xem thì cách thấy ồn à o ngẩng đầu lên, vụ án chưa có manh mối, lão đang sốt hết cả ruột cả gan, nên bực mình nói không hỠkhách khà nữa:
- Nó là Uy VÅ© tướng quân cá»§a con ta, kẻ nà o dám đánh? Ân lão gia, con hoà ng yến cá»§a ông bao nhiêu ta Ä‘á»n là được chứ gì.
Ân lão gia nghe con chó nà y là cá»§a thiên kim cá»§a huyện lão gia, biết không là m gì được nó nữa rồi, con chim đáng giá hÆ¡n trăm lượng bạc mà lão yêu quý như bảo bối xem ra phải chết oan rồi. Lão tức run lẩy bẩy, nhất thá»i không nói được gì!
Ân Äức vôi lên tiếng:
- Tiểu dân không biết nó là váºt yêu cá»§a thiên kim tiểu thư, xin đại nhân và tiểu thư khoan thứ. Con chim nà y cÅ©ng không đáng gì, chết rồi thì thôi. Chuyện nà y bá» qua váºy!
Ân lão thái thà i thì an ủi phu quân
- Chuyện cá»§a Tố Mai hai đứa nó còn chỠông xá» là đây, đại sá»± trá»ng hÆ¡n!
Nghe lá»i nà y, Ân lão gia tá» gáºt gáºt đầu, từ từ bình tÄ©nh trở lại.
Lúc đó Dương Thiên Sở vỗ đùi đánh đét, hai mắt sáng lên:
- Phải rồi, vẫn có thể dùng con ‘bò đen’ nà y để bắt hung thủ.
|
Äã có 15 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695, anhemvankiep, bomap82, dakbla, duonglinhks, GiacKhongDaiSu, happyboyz1988, khanhcf2013, khanhduong, lamtac1981, minhnhuttp04, raitatsuya, thuhagame, trutien010, tvt1732
|

27-05-2010, 01:34 PM
|
 |
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt Dương gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
Chương 4 : Dùng chó phá án
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Bò đen? Sao tự nhiên ở đâu ra con bò đen?
Thấy má»i ngưá»i nhìn nhau vá»›i vẻ hoang mang, Dương Thiên Sở cưá»i cưá»i nói:
- à ta là con chó nà y ấy mà .
Tại vì Uy VÅ© tướng quân là con chó rất to, lông Ä‘en, hÆ¡n nữa cái mặt cá»±c ngu ( má»i ngưá»i có thể hình dung bằng nghÄ© tá»›i con chó bun cá»§a Äức hoặc chó Ngao), dáng vẻ hung bạo, nhưng Dương Thiên Sở biết con chó nà y chỉ có cái vẻ ngoà i thôi, vừa rồi nó chạy xá»™c và o nhà ngưá»i ta ăn mất con Hoà ng Yến cà ng chứng minh bản chất cá»§a nó, vì thế Dương Thiên Sở đặt cho nó má»™t cái biệt hiệu là ‘bò Ä‘en’.
Má»i ngưá»i nghe thế cà ng chả hiểu ra sao. Dá»±a và o má»™t con chó Ä‘i bắt hung thá»§ ư? Äây đúng là điá»u mà lần đầu tiên há» nghe thấy.
Tống Vân Nhi ngạc nhiên há»i:
- Bắt thế nà o? Uy Vũ tướng quân biết nói à ? Sao nó biết hung thủ ở đâu?
Dương Thiên Sở háy mắt nói:
- Cứ chỠxem.
Rồi cúi xuống đất lượm lên mảnh vỡ cá»§a chung trà nằm lăn lốc trên mặt đất, rồi đến bên thi thể Bạch Tiểu Muá»™i ở trên giưá»ng, lấy nước trà còn lại vẫy chút Ãt lên trên chá»— tinh dịch đã khô trên ngưá»i nà ng, rồi dùng mảnh vỡ nà y coÌ£ quẹt má»™t hồi. Xong, hắn quay lại bảo Tống Vân Nhi gá»i Uy VÅ© tướng quân tá»›i. Tống Vân Nhi vuốt ve bảo Uy VÅ© tướng quân nghe lệnh hắn, con ‘bò Ä‘en’ hùng hục chạy tá»›i. Dương Thiên Sở đưa há»—n hợp chất lá»ng kia cho nó ngá»i.
Bấy giỠTống Vân Nhi vỗ tay reo lên:
- A, ta hiểu rồi ngươi đợi chút xÃu nghe!
Nói xong chạy biến Ä‘i như má»™t là n gió. Dương Thiên Sở chẳng hiểu hiểu mô tê gì cả, Ài, thôi kệ, cô nhóc nà y đầu óc có dấu hiệu không bình thưá»ng, ai lo việc nấy váºy.
‘Bò Ä‘en’ ngá»i ngá»i hÃt hÃt má»™t hồi, rồi ngẩng Ä‘á»u lên nhìn Dương Thiên Sở như há»i ý cá»§a hắn, cái mặt nó ngu không chịu nổi.
Con bò Ä‘en hết hÃt lại ngá»i má»™t hồi, rồi lại ngẩng đầu nhìn Dương Thiên Sở, rồi sau đó cúi đầu xuống ngá»i tiếp. Tim Dương Thiên Sở chợt Ä‘áºp lên thình thịch. Dù gì thì con ‘bò Ä‘en’ nà y cÅ©ng chưa bao giá» kinh qua huấn luyện chuyên môn vá» truy tìm dấu vết. Tuy trông nó không như những con chó cá» bình thưá»ng, nhưng có biết đánh hÆ¡i không chưa nói, đến nó có hiểu ý mình không cÅ©ng là má»™t vấn Ä‘á», hắn không tá»± tin chút nà o. Cứ thá» xem váºy, Dương Thiên Sở ngồi xuống vá»— vá»— mông nói và i nói, nói nhá»:
- Ê bò Ä‘en, tìm Ä‘i, tìm Ä‘i. Hiểu không? Äi tìm Ä‘i.
Uy VÅ© tướng quân thấy chá»§ nhân cá»§a mình tá» vẻ thân thiết vá»›i ngưá»i nà y nên không còn địch ý như ban đầu, thái độ đã thay đổi đáng kể, oẳng má»™t tiếng, sau đó lần ra phÃa ngoà i. Dương Thiên Sở thở phà o, Ãt nhất nó cÅ©ng hiểu ý, xem ra Tống Vân Nhi dạy dá»— không tệ. Nhưng mà mình nói mà nó cÅ©ng nghe, đúng là đồ ‘con bò’. Dương Thiên Sở đứng dáºy sau đó Ä‘i theo sau Uy VÅ©. Tống tri huyện, Ân Äức, Vương bá»™ đầu cùng những ngưá»i khác thấy Dương Thiên Sở có bá»™ dạng thần bà như váºy, cÅ©ng im lặng Ä‘i theo.
Uy Vũ tướng quân chạy rất nhanh, gần như nó không dừng lại đánh hơi chút nà o, Dương Thiên Sở bắt đầu nghi hoặc, nhưng vẫn bám sát nó.
Uy VÅ© tướng quân chạy và o má»™t mảnh vưá»n, dừng lại má»™t chút ngá»i ngá»i rồi chạy tá»›i má»™t gốc cây, hai chân trươc cà o cà o bá»›i đất. Má»™t lúc sau nó moi lên má»™t xương lá»›n, ngáºm lấy, chạy tá»›i trước mặt Dương Thiên Sở thả xuống, sau đó nghểnh đầu sá»§a má»™t tiếng, Ä‘uôi vẫy loạn lên, tá» vẻ rất hà há»ng, như chỠđược khen thưởng.
Dương Thiên Sở cưá»i méo xệch, cố gắng kiá»m chế kÃch động muốn đá cho nó má»™t phát. Cuối cùng gian nan lắm má»›i kìm chế được, thở hắt ra má»™t tiếng, ngồi xuống xoa đầu nó, khen ngợi:
- Ừ, giá»i! Giá»i lắm!
Lúc đó, những ngưá»i phÃa sau cÅ©ng đã tá»›i nÆ¡i. Trong đó có má»™t tên gia Ä‘inh nhìn thấy khúc xương lá»›n, kêu lên:
- Thì ra chÃnh là mà y, lúc nãy mấy ngưá»i trong nhà bếp còn xuýt nữa cãi nhau vì nghÄ© rằng có ngưá»i lén lấy Ä‘i nhắm rượu rồi.
Tống tri huyện, ôm bụng thở đứt quãng, há»i:
- Tiên tiên… sinh, chuyện nà y là là sao?
Dương Thiên Sở chẳng biết giải thÃch ra là m sao, đà nh nói:
- Äại nhân, xem ra vụ án nà y hôm nay chỉ là m được đến đây thôi. Giá» vãn sinh trở vá» hiện trưá»ng viết thi cách, sau đó đại nhân cho ngưá»i chuyển thi thể vá» liệm phòng. Ngà y mai chúng ta xem xét kỹ hÆ¡n váºy.
Má»i ngưá»i đầu đầy sương mù. Nhưng hình danh sư gia đã nói thế rồi, cứ án chiếu theo đó mà là m váºy.
Thế là đoà n ngưá»i lại rổng rắn Ä‘i vá» hiện trưá»ng, Uy VÅ© tướng quân lúc nãy được Dương Thiên Sở khen ngợi nên giá» lúc nà y có vẻ thân thiết vá»›i hắn, Ä‘i theo sát bên cạnh, tất nhiên không thiếu ‘chiến lợi phẩm’ kia rồi.
Vá» tá»›i hiện trưá»ng, má»±c giấy đã được Ân gia chuẩn bị trước, nha dịch cÅ©ng mang thi cách tá»›i. Dương Thiên Sở bắt tay và o viết báo cáo hiện trưá»ng. Vá» phương thức viết báo cáo cÅ©ng không khác thá»i hiện đại là bao, hÆ¡n nữa trong thi cách đã có từng mục rõ rà ng, Dương Thiên Sở theo đó Ä‘iá»n và o, không là m khó được hắn.
Hắn Ä‘ang chăm chú viết ‘báo cáo hiện trưá»ng’, thì ngoà i cá»a lại má»™t tráºn ồn à o, nhìn ra thì thấy Tống Vân Nhi đã trở lại, còn mang theo má»™t con chó khác. Con chó nà y cÅ©ng má»™t mà u Ä‘en tuyá»n, cao ngang ngá»a Uy VÅ© tướng quân, nhưng không ká»nh cà ng xồ xá» như con ‘bò Ä‘en’ kia mà rất gá»n gà ng, bốn chân cao chắc nịch, mõm dà i, chỉ có đôi mắt hung dữ là giống hệt nhau. Nếu so sánh cho dá»… hình dung thì Uy VÅ© tướng quân giống má»™t con bò má»™ng hung tợn, thì con chó nà y giống má»™t con báo Ä‘en, ngáºp trà n sức mạnh bùng nổ và sá»± nguy hiểm tiá»m ẩn.
Dương Thiên Sở đặt bút xuống, còn chưa kịp nói gì, Tống Vân Nhi đã há»i:
- Uy Vũ tướng quân là m ăn thế nà o rồi?
Dương Thiên Sở cưá»i chỉ và o con ‘bò Ä‘en’ vá»›i khúc xương bên cạnh. Con bò Ä‘en thấy cô chá»§ tá»›i, đã gặm khúc xương lên ve vẩy Ä‘uổi chạy đến tâng công. Tống Vân Nhi vá»— vá»— đầu nói khen ngợi. Nói vá»›i Dương Thiên Sở:
- Khi chúng ta chÆ¡i trò tìm kiếm, Uy VÅ© chẳng bao giá» tìm được đúng thứ cả, nhiá»u khi nó còn chạy và o má»™t xó ngá»§ khì nữa.
Rồi chỉ con cho mới đem đến:
- Äây là Trấn Viá»…n tướng quân, nó tìm đồ rất giá»i đấy.
Hết Uy Vũ tướng quân lại còn Trấn Viễn tướng quân, toà n những cái tên hoà nh tráng. Dương Thiên Sở đùa:
- Không biết trong nhà của quý tiểu thư còn mấy vị tướng quân nữa?
Tống Vân Nhi gáºp ngón tay kể, giá»ng tỉnh rụi:
- Chỉ còn Chinh Äông, Phạt Bắc, Bình Tây và An Nam tứ tướng quân nữa thôi.
Dương Thiên Sở trố mắt nhìn Tống Vân Nhi, “chỉ†có thể thôi à ? Vẻ không thể tin nổi hiện rõ trên mặt. Tông Vân Nhi bị Dương Thiên Sở nhìn trân trân, hơi xấu hổ, là nhà nói:
- Äùa ngươi thôi, ngưá»i ta vẫn còn là nữ tá» mà , sao có thể suốt ngà y chÆ¡i những trò như váºy được chứ.
Cô còn nhá»› mình là nữ nhân cÆ¡ à ? Äiêu! Dương Thiên Sở lắc lắc đầu, nếu Tống Vân Nhi đã nói thế thì thá» lại lần nữa xem sao. Liá»n lại lấy dung dịch kia ra cho Trấn Viá»…n tướng quân ngá»i, lần nà y Tống Vân Nhi biết hắn định là m gì, không cần hắn nói đã bảo con chó:
- Trấn Viễn, đi tìm đi. Tìm được sẽ có thưởng.
Trấn Viá»…n cẩn tháºn hÃt kỹ má»™t hồi thứ dung dịch kia, sau đó hÃt hÃt ngá»i ngá»i trên mặt đất, rồi quay lại oảng má»™t tiếng, rồi chạy ra ngoà i ý bảo theo nó. Dương Thiên Sở thấy con chó nà y có vẻ ‘chuyên nghiệp’ lại khấp khởi hi vá»ng, chạy theo nó. Tống Vân Nhi cÅ©ng theo sát.
Má»i ngưá»i chẳng hiểu hai ngưá»i là m gì, có ngưá»i nghÄ© đôi trai gái nà y Ä‘ang chÆ¡i đùa gì đó, có chút bất mãn. Nhưng má»™t ngưá»i là thiên kim cá»§a tri huyện đại nhân, rất má»±c chiá»u chuá»™ng. Má»™t ngưá»i lại là sư gia được kÃnh trá»ng nên chỉ để trong lòng không dám nói ra.
Tống tri huyện biết tÃnh con gái mình nghich ngợm, nhưng biết lỹ lẽ, tuyệt không đùa bỡn trong trưá»ng hợp nà y. Tuy không hiểu gì nhưng cÅ©ng phất tay bảo đám bá»™ khoái theo sau.
Trấn Viá»…n Ä‘i rất nhanh, thỉnh thoảng dừng lại ngá»i, sau đó lại tiếp tục tiến lên. Chẳng mấy chốc, nó ra khá»i cá»a sau cá»§a Ân gia đại viện, vừa hÃt ngá»i vừa Ä‘i dá»c theo con đưá»ng.
Äại khái Ä‘i được ná»a giá», thì bá»n há» theo con chó đến má»™t căn nhà trệt nằm không xa cổng thà nh phÃa nam. Căn nhà có cá»a đóng kÃn mÃt, Trấn Viá»…n tướng quân cứ chồm lên đó sá»§a loạn.
- Hung phạm rất có khả năng ở bên trong đó!
Dương Thiên Sở quay ngưá»i lại nói vá»›i Tống tri huyện cùng má»i ngưá»i:
- Mau bao vây căn nhà nà y lại!
Tống tri huyện tuy không tin con chó nà y có thể bắt hung phạm, nhưng cái đạo lý thà tin còn hÆ¡n không lão rất biết rõ, do đó liá»n phất tay, Vương bá»™ đầu cùng hÆ¡n chục bá»™ khoái khác liá»n vây kÃn căn nhà .
Lúc nà y, có vẻ vì nghe thấy tiếng chó sá»§a, má»™t trung niên nam tá» mở cá»a bước ra, miệng lầm bầm nói:
- Chó hoang ở đâu mà ra...
Äá»™t nhiên y thấy có rất nhiá»u bá»™ khoái bao vây mình, chợt giáºt mình, vô thức lùi má»™t bước.
Ân Äức nhìn thấy hán tá» nà y, cả kinh hô lên:
- Hồ Tam! Sao ngươi lại ở đây?
Tên Hồ Tam nà y là quản gia cá»§a nhà Ân Äức, không hiểu sao lại xuất hiện chá»— nà y. Hồ Tam không há» trả lá»i, biến hẳn sắc mặt, chuyển thân chạy và o trong nhà .
Trấn Viá»…n lao theo như má»™t tia chá»›p, ngoạm chặt bắp chân cá»§a Hồ Tam nÃu lại. Bắp chuối cá»§a Hồ Tam bị cắn, khiến hắn muốn phát khóc. Hắn vừa dùng lá»±c vùng ra, vừa dùng chân còn lại đá Trấn Viá»…n. Rất tiếc, Trấn Viá»…n cứ cắn chặt bắp chân cá»§a Hồ Tam, thà chết cÅ©ng không nhả.
Diêu Tưá»ng thấy tình trạng đó, trong lòng đã rõ được mấy phần, tên Hồ Tam nà y rất có khả năng là hung thá»§ gian sát Bạch Tiểu Muá»™i, liá»n lá»›n tiếng quát:
- Bắt hắn lại!
Vương bá»™ đầu cùng má»i ngưá»i xông lên, dùng xiá»ng xÃch trói thúc kéo Hồ Tam lại. Những bá»™ khoái còn lại tiến và o nhà tra xét, lôi thêm má»™t ngưá»i đà n bà từ trong phòng ra. Thiếu phụ nà y ước khoảng ba mươi, tướng mạo có và i phần duyên dáng. Khi thiếu phụ nà y bị lôi ra ngoà i sân, thấy Hồ Tam đã bị xiá»ng xÃch trói chặt, liá»n sợ đến mặt mà y trắng bạch, toà n thân run rẩy, quỵ ngay xuống sân.
Ân gia chÃnh là nhà già u có tiếng cá»§a Quảng Äức huyện. Và o những ngà y đầu Tống tri huyện đến đây nháºm chức, đã được những tên trưởng tùy rà nh rẽ vỠđịa phương báo cáo tưá»ng táºn má»i nhân váºt tai to mặt lá»›n ở địa phương. Ân gia nếu có dịp lá»… lá»™c vui mừng đặc biệt nà o, Ä‘á»u không quên má»i Tống tri huyện đến là m khách. Do đó, đối vá»›i vị Hồ tam quản gia cá»§a Ân gia nà y, Tống tri huyên đương nhiên nháºn ra.
Tống tri huyện bước đến trước mặt Hồ Tam, sắc mặt trầm xuống:
- Hồ Tam, là , là ngươi giết, giết Bạch Tiểu Muội phải không?
Tên Hồ Tam nà y tuy là quản gia cá»§a phú há»™ lá»›n, nhưng vừa phạm xong án là đã bị bắt, Tống tri huyện lại há»i má»™t cách trá»±c tiếp như váºy, nên cho là chuyện cá»§a mình đã bại lá»™ hoà n toà n, liá»n kinh khá»§ng kêu lên:
- Bạch tiểu thư chết rồi sao? Ta không có dùng lực bóp nà ng... Tại sao lại chết rồi chứ?...
Trong lá»i đáp vừa rồi, rõ rà ng là hắn thừa nháºn bản thân đã có hà nh động bạo lá»±c vá»›i Bạch Tiểu Muá»™i. Tống tri huyện nghe váºy, lòng liá»n dãn ra. Tìm được hung thá»§ rồi!
Äối vá»›i hung sát đại án có liên quan đến gia quyến cá»§a thượng cấp, Tống tri huyện cứ nhất má»±c cảm thấy bất an, sợ phá không được án ảnh hưởng đến tiá»n đồ cá»§a mình. Tháºt không ngá», án nà y chỉ nhoáng cái là phá xong trong ngà y. Äấy chÃnh là má»™t sá»± kiện cá»±c kỳ ấn tượng, đối vá»›i con đưá»ng hoạn lá»™ mai sau có ảnh hưởng rõ rà ng.
Kim sư gia nhanh nhảu đi tới, cung tay:
- Chúc mừng đại nhân đã phá xong án nà y!
|
Äã có 14 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695, anhemvankiep, bankz, bomap82, dakbla, duonglinhks, khanhcf2013, khanhduong, lamtac1981, minhnhuttp04, raitatsuya, tranhoangbaolam1979, trutien010, tvt1732
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
baach dieu trieu phung, bach dieu chau phung, bach dieu chieu phung, bach dieu chieu phuong, bach dieu trieu phung, chimcanhcut nap thiep ky, êàäåòñòâî, hình danh sư gia, ìàðãàðèòà, nap thiep, nap thiep ký pdf, nap thiep ki, nap thiep ki iii, nap thiep ki pdf, nap thiep ky, nap thiep ky 3, nap thiep ky 3 prc, nap thiep ky bach dieu, nap thiep ky bach dtp, nap thiep ky bach phung, nap thiep ky chi bach, nap thiep ky lll, nap thiep ky phung, nap thiep ky tac bach, nạp thiếp ký, nạp thiếp ký 1, sac hiep nap thiep, se dung gia phap, tac bach phung dieu, www.nap thiep ky  |
| |