20-06-2010, 11:51 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Thục Sơn Thiếu Niên - Full Tác giả: Hạ Sinh
Thục Sơn Thiếu Niên
Tác giả: Hạ Sinh
Quyển 1
Chương 1: Canh năm
Nguồn: Sưu Tầm
Tháng Ba ở Thục SÆ¡n, vẫn là lúc hÆ¡i xuân là nh lạnh. Canh năm, trá»i má»›i tảng sáng, song ở Ngá»± Kiếm đưá»ng dưới chân núi đã có ánh đèn, bấy giá» các kiếm đồng còn chưa tá»›i, chỉ có mấy tạp dịch Ä‘ang cần mẫn là m công việc lau dá»n hằng ngà y.
“Thục SÆ¡n phái quả tháºt có dáng dấp đại phái, đến chá»— kiếm đồng há»c kiếm mà cÅ©ng rá»™ng rãi thế nà y.†Ngưá»i Ä‘ang nói là phó dịch Lý Tam, má»™t lưu dân chạy nạn đến trấn Phú Nguyên bên cạnh, má»›i được thuê vá» từ cháºp tối hôm qua.
“Phải thế chứ, không thì sao thiên hạ lại nói Thục SÆ¡n phái bá»n ta là thiên hạ đệ nhất phái. Chá»— nà y chỉ là nÆ¡i các kiếm đồng táºp trung má»—i sá»›m, phÃa sau có năm đại Ä‘iện, nÆ¡i rèn luyện cá»§a kiếm đồng các cấp, và o sâu hÆ¡n nữa còn có Tùng Uyển và Mai Uyển, là nÆ¡i ở cá»§a các kiếm đồng.†Má»™t tạp dịch đứng cạnh Lý Tam lên tiếng, giá»ng không che giấu nổi mấy phần tá»± hà o vá» cái danh hiệu “thiên hạ đệ nhất pháiâ€.
“Sư phụ các kiếm đồng và chưởng môn không sống ở đây ư?†Lý Tam há»i.
“Tất nhiên là không, Ngá»± Kiếm đưá»ng chẳng qua chỉ là nÆ¡i các kiếm đồng há»c kiếm, kỳ tháºt kiếm đồng thì chưa được coi là môn nhân chÃnh thức cá»§a Thục SÆ¡n phái đâu. Các môn nhân chÃnh thức sống ở trên kia kìa.†Ngưá»i ná» vừa trả lá»i vừa chỉ tay vá» phÃa cá»a sổ mé bắc.
Lý Tam nhìn theo hướng ngưá»i đó chỉ, trông thấy ngoà i kia thấp thoáng đưá»ng nét cá»§a dãy Thục SÆ¡n, tuy không nhìn rõ nhưng cÅ©ng cảm nháºn được thế núi hùng vÄ© liên miên bất tuyệt, chắc nhìn và o ban ngà y sáng rõ thì khà thế còn sừng sững hÆ¡n nữa.
“Thục SÆ¡n bá»n ta có tổng cá»™ng mưá»i hai ngá»n, Kiếm tông nằm ở Huyá»n Thiên các trên Vô Võng phong, Khà tông nằm ở Thanh Hồng các trên Vô Tháºn phong, Thuáºt tông nằm ở Trưá»ng Minh các trên Vô Ưu phong, còn chưởng môn nhân sống trong Trùng Dương Ä‘iện trên Vô Lượng phong.â€
Lý Tam nghe mà rối tinh rối mù, bèn há»i: “Kiếm tông, Khà tông là chuyện gì? Thục SÆ¡n phái còn phân ra nhiá»u tông phái nữa ư?â€
Tạp dịch ná» lắc đầu: “Äến Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không biết mà dám Ä‘em thân lăn lá»™n giang hồ cái gì.â€
Lý Tam ngượng ngáºp, vừa cúi đầu quét vừa nói: “Tiểu, tiểu đệ… có phải ngưá»i giang hồ đâu.â€
Tạp dịch ná» thấy y lúng túng, cà ng thÃch chà hÆ¡n, rắp tâm khoe mẽ má»™t phen trước mặt tên “nhà quê†nà y: “HÆ¡n trăm năm trước, sau khi sư tổ khai phái qua Ä‘á»i, Thục SÆ¡n bá»n ta chia ra là m ba tông là Kiếm, KhÃ, Thuáºt. Kiếm tông tất nhiên sở trưá»ng kiếm pháp, Khà tông sở trưá»ng ná»™i lá»±c, Thuáºt tông thì mạnh vá» NgÅ© hà nh thuáºt pháp. Những ngưá»i đến Thục SÆ¡n há»c nghệ, trước tiên phải rèn luyện công phu căn bản ở Ngá»± Kiếm đưá»ng nà y, vượt qua kỳ NgÅ© Ä‘iện đại thà thì má»›i có tư cách được ba tông chá»§ tuyển lá»±a, được chá»n và o tông nà o thì sẽ luyện bản lÄ©nh trấn gia cá»§a tông đó. Còn chưởng môn nhân, cứ mưá»i năm ba tông lại há»p mặt tỉ thà má»™t lần để tuyển ra, chưởng môn đương nhiệm nguyên là tông chá»§ cá»§a Kiếm tông, chiến thắng kỳ tá»· võ chÃn năm trước mà thống lÄ©nh cả ba tông cá»§a Thục SÆ¡n bá»n ta.â€
Äúng lúc ấy, má»™t giá»ng lạnh lùng đột ngá»™t cất lên: “Cái gì mà Thục SÆ¡n bá»n ta? Hạng tạp dịch nhà ngươi mà cÅ©ng tá»± coi mình là ngưá»i Thục SÆ¡n cái gì. Còn không mau là m việc Ä‘i!â€
Nghe câu đó, đám tạp dịch cùng im bặt, cắm cúi quét dá»n, riêng Lý Tam chưa biết lợi hại là dám len lén liếc mắt ngó chá»§ nhân câu nói ấy. Ngưá»i nà y chừng năm mươi tuổi, mình váºn áo bà o xám tro, vóc ngưá»i gầy choắt, nét mặt khắc khổ từng trải gió sương. Chợt lão ta hÆ¡i ngảnh đầu nhìn sang, Lý Tam giáºt thót, phát hiện ra má»™t trong hai con ngươi ngưá»i đó trắng dã, phát ra ánh xanh dưới sắc trá»i má» sáng, trông tháºp phần ngụy dị.
Ngưá»i mắt trắng đứng má»™t chốc trong Ngá»± Kiếm đưá»ng, rồi Ä‘i và o háºu Ä‘iện, má»™t mạch qua năm tòa Ä‘iện đưá»ng, và o tá»›i nÆ¡i ở cá»§a các kiếm đồng. Cả Tùng Uyển bên tây và Mai Uyển bên đông Ä‘á»u Ä‘ang rất náo nhiệt, các kiếm đồng dáºy sá»›m, có ngưá»i đã rá»a ráy xong, bắt đầu khởi động cho thư gân cốt hoặc ôn lại bà i luyện sá»›m. Mai Uyển là nÆ¡i ở cá»§a các nữ kiếm đồng, tuy Ãt ngưá»i, nhưng tiếng con gái xì xà o nói chuyện khiến không khà rá»™n rã hẳn. Thỉnh thoảng, có kiếm đồng nà o trong sân Ä‘i ra mà trông thấy ngưá»i mắt trắng thì Ä‘á»u vá»™i và ng cúi mình thi lá»…: “KÃnh chà o Äiện giám.†Lão ta hÆ¡i gáºt đầu, lòng vô cùng đắc ý.
Phải, đây chÃnh là khung cảnh khiến Äiện giám Ngá»± Kiếm đưá»ng Mục Hiển vừa ý nhất, tất cả Ä‘á»u phải tráºt tá»± ná» nếp, quy quy cá»§ cá»§, chá»— nà o ra chá»— nấy như thế. Má»—i lần gặp được buổi sáng tương tá»±, Mục Hiển lại thấy lòng thư thái, bá»™ mặt lạnh lùng tá»±a hồ Ä‘eo thêm nụ cưá»i, cảm giác vạn váºt Ä‘á»u an an định định nằm trong lòng bà n tay mình.
Bất chợt, má»™t tiếng thét chói tai bá»—ng xé tan buổi sáng bình hòa tÄ©nh lặng ấy: â€œÄÆ°á»ng Máºt, dáºy mau….â€
Mục Hiển nhÃu mà y, thầm nhá»§ tại sao má»›i sáng sá»›m đã có tiếng nam đồng vá»ng ra từ Mai Uyển, chá»— các nữ đồng ở. Tuy các kiếm đồng ở đây Ä‘á»u dưới mưá»i lăm, chẳng ai cấm con trai sang phòng con gái, nhưng bình thưá»ng cÅ©ng không thể bừa bãi như thế được, phải sắp má»™t gã chấp sá»± để giữ ká»· luáºt trong nà y má»›i được. ÄÆ°á»ng Máºt à ? Có phải tiểu nha đầu má»›i đến không nhỉ, tại sao giá» nà y còn chưa dáºy? Nha đầu đó lai lịch không nhá», hôm kia Ä‘Ãch thân Tông chá»§ Thuáºt tông Cố Thanh Thà nh đưa nó đến. Khi lão há»i gốc gác, Cố Thanh Thà nh chỉ nói là cô nhi được cứu khá»i tay bá»n sÆ¡n phỉ. Nhưng Mục Hiển chưởng quản Ngá»± Kiếm đưá»ng hÆ¡n hai mươi năm nay, má»›i và i báºn gặp các Ä‘á»i Tông chá»§ Ä‘Ãch thân đưa ngưá»i đến, phà m những kẻ được đưa đến, không phải kỳ tà i há»c võ thì cÅ©ng là háºu duệ thế gia, thà nh thá» lão tá»± nhá»§ phải lưu tâm đến nha đầu nà y. Phải cái nó đến đã mấy hôm mà chẳng thấy bá»™c lá»™ tư chất gì đặc biệt, nhìn ngang nhìn dá»c vẫn chỉ giống má»™t đứa nữ đồng mưá»i mấy tuổi đầu bình thưá»ng mà thôi.
“Äồ heo lưá»i, dáºy mau…†Giá»ng vừa nãy lá»™ rõ vẻ tuyệt vá»ng, bất lá»±c.
Mục Hiển lần theo tiếng ré, chỉ thấy má»™t trong gian nhà dà nh cho kiếm đồng ở Mai Uyển, má»™t thằng bé Ä‘ang dốc chút sức lá»±c trẻ nÃt lay lắc ÄÆ°á»ng Máºt, vốn ngá»§ say tÃt trên giưá»ng. Ngồi ghé mép gưá»ng bên kia là má»™t nữ đồng tuổi cÅ©ng chừng hÆ¡n chục tuổi, nó lạnh lùng bảo: “Thôi Ä‘i, Trương Úy, ta khuyên ngươi đừng gá»i nữa cÆ¡ mà . Ta đã bảo ngươi rồi, không gá»i nó dáºy được đâu, cùng lắm hôm nay không Ä‘i há»c, bị trừ và i Ä‘iểm thà nh tÃch là cùng, có gì ghê gá»›m đâu!â€
Nam đồng tên Trương Úy vẫn không chịu thôi, quát lên: “Các ngươi đương nhiên không sợ bị trừ Ä‘iểm rồi, nhưng nếu ta, ta bị trừ Ä‘iểm thì… Nà y, dáºy mau, có chết cÅ©ng phải dáºy.†Äoạn nó lại túm lấy vai ÄÆ°á»ng Máºt lay tháºt mạnh.
Thấy ÄÆ°á»ng Máºt bị lay lắc hà nh hạ như thế mà vẫn nằm thoải mái, mắt nhắm nghiá»n, mÅ©i thở pho pho, trông rõ là ngá»§ rất ngon là nh, Mục Hiển hÆ¡i cau mà y bảo: “Gá»i thế nó không chịu thức đâu, ngươi cứ bóp mÅ©i bịt mồm nó, không thở được thì tá»± nhiên nó phải dáºy.â€
Trương Úy nghe váºy tỉnh ngá»™, liá»n vươn tay định bóp mÅ©i ÄÆ°á»ng Máºt, nhưng tay chưa chạm tá»›i thì ÄÆ°á»ng Máºt đã ngồi báºt dáºy, tức tối hét: “Kẻ nà o rá»—i hÆ¡i dÃnh và o việc ngưá»i khác đấy?†Vừa định chá»i thêm mấy câu, chợt nháºn ra ngưá»i má»›i lên tiếng chÃnh là Äiện giám Ngá»± Kiếm đưá»ng, nó bèn nuốt á»±c câu rá»§a xuống, giở ngay bá»™ mặt ngây thÆ¡ tươi cưá»i ra: “Chà o Äiện giám.â€
Nam đồng tên Trương Úy lúc ấy má»›i biết mình bị ÄÆ°á»ng Máºt trêu chá»c nãy giá», giáºn quá đỠlá»±ng mặt: â€œÄÆ°á»ng Máºt, sao mi giả vá» ngá»§, muốn là m liên lụy đến má»i ngưá»i à ? Bị xếp cùng tổ vá»›i mi tháºt xui xẻo quá.†Nó quay lại, quỳ sụp xuống trước mặt Mục Hiển: “Äiện giám đại nhân, cầu xin ngà i cho con sang tổ khác, nếu con còn ở chung tổ vá»›i kẻ nà y, chắc con không vượt qua được kỳ NgÅ© Ä‘iện đại thà năm nay mất.â€
“Ngươi có ý gì hả? ÄÆ°á»£c lắm, chÃnh ngươi đòi tách đấy nhé, váºy thì tách, lúc đầu ba ngưá»i chúng ta thà nh má»™t tổ cÅ©ng chẳng phải do ta yêu cầu, ai bảo ngươi tay chân vụng vá» bắt thăm phải tổ chúng ta. Ta cÅ©ng không muốn là m liên lụy ngươi, nhưng trá»i sinh ta sức yếu, hôm nay quả thá»±c không leo núi được, không lên nổi Vô Võng phong đâu.â€ ÄÆ°á»ng Máºt nói, dáng Ä‘iệu ba phần ảo não bảy phần tá»§i thân, “Ta vốn sÄ© diện, không leo núi được mà lại không dám thừa nháºn vá»›i ngươi, đà nh giả ngá»§ váºy. Bây giá» ngươi đã nói ra câu đó, váºy được rồi, chúng ta cầu xin Äiện giám đại nhân nói vá»›i Äiện phán đại nhân má»™t lá»i, giải tán từ đây, ta quyết không là m liên lụy ngươi.â€
Mục Hiển nhìn ba đứa, chợt nháºn ra mấy kẻ được xếp cùng má»™t tổ nà y Ä‘á»u có phần khác thưá»ng. Trương Úy to mồm là đứa kém tư chất nhất trong đám kiếm đồng lên Thục SÆ¡n mấy năm gần đây, nghe đồn luyện phi kiếm thì đâm và o chân mình, luyện độn thổ thì mắc đầu trong đất không rút ra được. Theo quy định cá»§a Thục SÆ¡n, kiếm đồng nà o lên Ngá»± Kiếm đưá»ng luyện đến năm mưá»i lăm tuổi mà vẫn không vượt qua nổi kỳ NgÅ© Ä‘iện đại thà thì sẽ bị Ä‘uổi, nó tá»›i há»c nghệ từ năm mưá»i má»™t tuổi, nháy mắt đã qua hai năm, lần thi đầu tiên ở Trà Má»™c Ä‘iện cÅ©ng không qua nổi. Giá» nó đã mưá»i ba, nếu cuối năm nay vẫn không vượt được vòng thi thứ nhất, thì hai năm tá»›i khẳng định không vượt qua được bốn vòng còn lại. Loại bất thà nh khà nà y sá»›m muá»™n gì cÅ©ng bị tống ra khá»i Thục SÆ¡n mà thôi.
Nữ đồng nãy giá» vẫn đứng cạnh đó, lãnh đạm quan sát câu chuyện cÅ©ng là má»™t đứa có lai lịch, tên Bạch Chỉ Vi, cháu gái đầu lòng cá»§a Bạch thị, đệ nhất vá»ng tá»™c ở nước Sở. Thân pháºn cao quý như váºy, nhưng nó lại nhá» cáºy chồng cá»§a dì là Hà n Giang thà nh chá»§ Lục Triệt, nhân váºt có uy vá»ng cá»±c cao trong giang hồ, giá»›i thiệu đến Thục SÆ¡n há»c nghệ. Khi tiếp nháºn nó, Mục Hiển nghÄ© chắc đứa bé nà y chỉ nổi hứng nhất thá»i, đến Thục SÆ¡n mấy hôm, không chịu được khổ tá»± khắc bá» Ä‘i thôi, hôm nay lại gặp thái độ xem thưá»ng Ä‘iểm chác, quả nhiên không coi việc há»c ra gì.
Còn ÄÆ°á»ng Máºt, khi đưa nó đến, tông chá»§ Cố Thanh Thà nh chẳng dặn dò gì nhiá»u, bây giá» nhìn nó thấy toà n bá»™ dạng ngại khó ngại khổ. NgÅ© Ä‘iện đại thà là má»™t kỳ thi cần sức mạnh táºp thể má»›i qua được, lần nà y Trương Úy được phân và o cùng tổ vá»›i hai đứa kia, tiá»n đồ ở Thục SÆ¡n tháºt má» mịt. NghÄ© tá»›i đây, Mục Hiển bất giác động lòng trắc ẩn, bèn há»i: “Trương Úy, ngươi không muốn ở cùng tổ vá»›i chúng cÅ©ng được, váºy đã định sang tổ nà o chưa?â€
Không ngá» Trương Úy bá»—ng ngó ÄÆ°á»ng Máºt, khuôn mặt lại lá»™ vẻ cương quyết: “Không dám phiá»n Äiện giám báºn tâm nữa.†Äoạn nó bảo ÄÆ°á»ng Máºt: “Thu dá»n mau lên, ta cõng ngươi lên Vô Võng phong.â€
Ai nấy nghe váºy Ä‘á»u phát hoảng. ÄÆ°á»ng Máºt chá»›p chá»›p đôi mắt Ä‘en trắng phân minh, ngữ ý thăm dò: “Thế à , thôi, ta không dám là m phiá»n ngươi đâu.â€
â€œÄÆ°á»£c mà , đừng lèm bèm nữa, chúng ta được phân và o cùng má»™t tổ, tức thị bạn bè cùng tiến cùng thoái, Ä‘á»i nà o ta bá» mặc chỉ vì ngươi yếu sức, sau nà y có ta tức là có ngươi. Mau lên, ta cõng ngươi.†Lúc nà y ngữ khà Trương Úy rất dứt khoát, như thể không cho ai phản đối. Bản thân nó cÅ©ng thấy hà o khà ngáºp lòng, con ngươi Ä‘en nhánh sáng rá»±c lên.
Bạch Chỉ Vi cưá»i nhạt, rá»i phòng Ä‘i rá»a mặt. ÄÆ°á»ng Máºt vẫn ngÆ¡ ngác: “Không cần, không cần nói năng nghiêm trá»ng đến thế, chúng ta chẳng qua chỉ má»›i ghép tổ được và i ba ngà y, là m gì gắn bó đến mức có ta thì có ngươi. Ha ha, Äiện giám đại nhân đã cho phép ngươi đổi tổ rồi, ngươi đừng bá» lỡ cÆ¡ há»™i.â€
Trương Úy không phải là ngưá»i giá»i biểu đạt, lúc nà y cÅ©ng cảm thấy là mình nói năng có hÆ¡i quá, nhưng nó vốn là đứa có lòng hiệp nghÄ©a, cá»™ng thêm từ ngà y đến Thục SÆ¡n, do tư chất kém cá»i hÆ¡n ngưá»i ta, má»—i lần được phân và o tổ nà o, nó Ä‘á»u bị chê là là m liên lụy ngưá»i khác, chưa từng nghÄ© rằng có ai đó còn kém hÆ¡n cả mình. Chỉ cần hồi tưởng tâm trạng mình lúc bị ngưá»i ta xem thưá»ng, nó lại nghÄ© bất luáºn thế nà o cÅ©ng không thể đối xá» vá»›i ÄÆ°á»ng Máºt cùng cách đó, bèn hạ quyết tâm, hôm nay cho dù phải còng cÅ©ng đưa bằng được ÄÆ°á»ng Máºt lên núi. NghÄ© như váºy, lòng nó dấy lên hà o khà dà o dạt, nhiệt huyết bừng bừng, liá»n nói năng Ä‘ao to búa lá»›n. Tâm linh non ná»›t đã hạ quyết tâm là m bạn cùng tiến cùng lùi vá»›i ÄÆ°á»ng Máºt kia, nó bèn không há» do dá»±, nói đầy khẳng định: “Không sao, ngươi đừng lo cho ta. Cùng lắm là năm nay lại trượt NgÅ© Ä‘iện đại thÃ, cùng lắm là tá»›i mưá»i lăm tuổi phải vá» nhà , ngươi đừng lo cho ta. Ngươi mau rá»a mặt, ta ở ngoà i chá» ngươi.â€
“Ồ, được, được thôi.â€ ÄÆ°á»ng Máºt đáp, khuôn mặt thoáng qua chút gì như ngÆ¡ ngác, thắc mắc và cả thất vá»ng.
Mục Hiển bắt gặp vẻ mặt phức tạp ấy, giáºt mình tá»± há»i tại sao má»™t đứa bé mưá»i mấy tuổi đầu lại có biểu tình rắc rối như thế được. Äịnh nhìn kỹ thêm, thì thấy ÄÆ°á»ng Máºt đã lấy lại vẻ tươi tắn, vừa khe khẽ hát vừa Ä‘i rá»a mặt. Bóng dáng nhá» bé đó nhảy chân sáo, rõ là dáng dấp má»™t đứa bé hoạt bát đáng yêu. Äá»™t nhiên lão sá»±c nghÄ©, phải chăng ÄÆ°á»ng Máºt ghét Trương Úy ngu độn, không muốn chung tổ vá»›i nó, nhưng không tiện nói ra miệng, bèn nghÄ© cách ép Trương Úy phải tá»± lên tiếng trước? Nếu quả thá»±c như thế, nếu quả thá»±c má»™t con bé hÆ¡n mưá»i tuổi đầu mà đã suy tÃnh thâm sâu như thế, thì tháºt đáng sợ. NghÄ© tá»›i đây, lại cảm thấy mình Ä‘a nghi quá mức, đâu thể lấy tâm địa ngưá»i lá»›n để soi bụng dạ trẻ con, lão khẽ cưá»i, rồi lắc lắc đầu bá» Ä‘i.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
çº¢å°˜é†‰å¾®é†ºçš„å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Tình
20-06-2010, 11:52 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Thục Sơn Thiếu Niên
Tác giả: Hạ Sinh
Quyển 1
Chương 2: Mới quen
Nguồn: Sưu Tầm
ÄÆ°á»ng Máºt vừa đổ nước và o cháºu gá»— vừa lẩm bẩm: “Hà , đến nước máy cÅ©ng không có cÆ¡ chứ.â€
“Nước máy là nước gì?†Bạch Chỉ Vi Ä‘ang ngồi rá»a mặt cạnh đó há»i.
“À, là má»™t loại nước ở quê ta, kỳ tháºt là trá»±c tiếp dùng ống dẫn nước và o phòng, tiện lắm.â€
“Thế hả, nghe cÅ©ng không tệ. Äúng rồi ÄÆ°á»ng Máºt, quê ngươi ở đâu?â€
ÄÆ°á»ng Máºt sững ngưá»i, ngoái sang nhìn Bạch Chỉ Vi, hóa ra đối phương cÅ©ng Ä‘ang nhìn nó. Bạch Chỉ Vi rõ rà ng chỉ là má»™t cô bé mưá»i hai, mưá»i ba tuổi đầu, ở thế giá»›i cá»§a ÄÆ°á»ng Máºt, độ tuổi ấy bất quá má»›i há»c lá»›p năm, lá»›p sáu hoặc hết cấp má»™t nhưng cô bé lại toát lên khà chất thiếu nữ trong trẻo, ánh mắt trong ngần nhìn nó khiến lòng nó run lên, đột nhiên có cảm giác là m bạn được vá»›i cô bé. Nó há»i dò: “Ừ, ta gá»i ngươi là Chỉ Vi nhé? Chúng ta tuy má»›i quen nhau hai ngà y, cÅ©ng coi là bằng hữu.â€
Bạch Chỉ Vi đâu ngá» ÄÆ°á»ng Máºt đột nhiên đổi chá»§ đỠnên hÆ¡i sững lại rồi đáp: “Tá»± nhiên, có Ä‘iá»u từ lúc ta bé đã không có ai thÃch là m bằng hữu, ai cÅ©ng bảo ta nói năng độc địa, tÃnh tình khó ưa.â€
Äúng váºy, ÄÆ°á»ng Máºt vẫn nhá»› ngà y đầu tiên được đưa đến Ngá»± Kiếm đưá»ng, mưá»i hai kiếm đồng rút thăm phân tổ, nó rút được thẻ trúc chữ BÃnh, tìm quanh quẩn thấy ngay má»™t nữ đồng mặc áo đỠrá»±c tay cùng cầm thẻ trúc tương tá»±, Ä‘ang nói vá»›i má»™t nam đồng mặc áo mà u chà m: “À, ta biết rồi, ngươi là Trương Úy không qua nổi kì thi thứ nhất hai năm trước, nghe nói trăm năm nay Thục SÆ¡n chúng ta má»›i có kẻ tệ như thế.†Giá»ng nói nhạt nhẽo thản nhiên, nhưng lại như Ä‘ang ném phi Ä‘ao, phát nà o cÅ©ng cắm và o tá» huyệt, quyết dồn Trương Úy và o cảnh thổ huyết vong mạng. ÄÆ°á»ng Máºt thầm than cô bé độc mồm độc miệng quá, nhìn kÄ© thì dáng vẻ Bạch Chỉ Vi nhu nhược, sắc mặt hÆ¡i nhợt nhạt, đôi mắt phượng khẽ ngước lên, mà y lá liá»…u buông dà i hà i hòa vá»›i gương mặt trái xoan, rõ ra dáng thiếu nữ. Nhìn sang Trương Úy trăm năm có má»™t kia, lúc đó đứng như phá»—ng sà nh, ngượng ngùng không thốt lên lá»i.
ÄÆ°á»ng Máºt lắc đầu, trẻ con đúng là trẻ con, không hiểu được dạo lý xá» sá»±, may mà nó trông bá» ngoà i còn bé hÆ¡n hai đứa kia, kỳ tháºt đã hÆ¡n hai mươi rồi, hiểu rõ đạo cư xá», vá»™i bước lên là m dịu bá»›t tình hình.
Vốn nó cho rằng Bạch Chỉ Vi không biết bản thân có khả năng đả kÃch ngưá»i khác má»™t cách vô hình, giá» nghe cô bé tá»± nói ra, đột nhiên nó cảm thấy cô bé có mấy phần đáng yêu. Có lẽ ở trong thế giá»›i cÅ©, ngà y nà o nó cÅ©ng chìm đắm trong các kiểu quan hệ vi diệu, đã thấy quá nhiá»u giả dối nên giỠđâm ưa thÃch tÃnh cách thẳng thắn cá»§a tuổi thiếu niên nà y. Nó mỉm cưá»i: “Nói năng độc địa còn hÆ¡n kẻ miệng nam mô bụng má»™t bồ dao găm, tÃnh tình khó ưa còn hÆ¡n kẻ đến đâu cÅ©ng thÆ¡n thá»›t lấy lòng, ta lại thấy thế không có gì quan trá»ng, ngươi đồng ý kết giao vị bằng hữu nà y chăng?â€
Câu nói nà y khiến Bạch Chỉ Vi buá»™c phải quan sát ÄÆ°á»ng Máºt tháºt kỹ, gương mặt nó mịn mà ng hợp cùng cặp mắt to tròn lấp lánh, rà nh rà nh là trẻ con, vì sao trong mắt lại có linh khà như thế, lúc nói năng cÅ©ng đượm phong cách ngưá»i lá»›n. Bất giác lòng cô bé máy động, cảm giác đứa bé trước mắt có thể kết bạn được, liá»n mỉm cưá»i: “Tất nhiên, từ lúc chúng ta ở cùng má»™t tổ đã là bằng hữu rồi.â€
ÄÆ°á»ng Máºt cÅ©ng cưá»i, đôi chân mà y dà i rung rung, mắt sáng hẳn lên, nói rất thà nh thá»±c: “Hay quá, cho ngươi biết, quê ta không phải trên thế giá»›i nà y, ở đây rất giống thế giá»›i cổ đại cá»§a chúng ta, nhưng không giống hệt. Thà nh thá» ta không hiểu tà gì phong váºt nhân tình nÆ¡i nà y, sau nà y ngươi nên giảng giải cho ra, đừng để ngưá»i khác coi ta là đồ ngốc.â€
Bạch Chỉ Vi chá»›p mắt kinh ngạc, ngẫm nghÄ© má»™t chốc rồi nói: â€œÄÆ°á»£c thôi. Nhưng ngươi đến thế giá»›i nà y bằng cách nà o?â€
ÄÆ°á»ng Máºt thấy đối phương không kinh ngạc đến mức buá»™t thà nh tiếng, biết ngay mình không nhìn nhầm ngưá»i, thở phà o má»™t hÆ¡i đáp: “Ta không rõ việc nà y, đấy cùng là má»™t nguyên nhân khiến ta ở lại đây. Tất phải hiểu rõ vì sao đến được rồi má»›i biết cách trở vá». Chưa chừng lúc đó cần ngươi giúp.â€
“Giúp được tất nhiên ta sẽ giúp, có Ä‘iá»u ta không bao giá» là m việc gì vượt ngoà i khả năng, xưa nay ta chỉ giúp ngưá»i khác những việc đơn giản.â€
“Yên tâm, ta không phải loại ngưá»i Ä‘i là m khó ngưá»i khác.â€ ÄÆ°á»ng Máºt nói, lòng thầm than Bạch Chỉ Vi quả nhiên lạnh lùng, bản thân nó có thÃch hợp là m bạn vá»›i cô bé không? Nhưng bản thân nó đột nhiên vì nguyên nhân gì đó từ thế kỉ hai mốt quay vá» thá»i đại nà y, cÅ©ng không hiểu vì nguyên do gì mà biến thà nh bá»™ dạng má»™t đứa bé hÆ¡n mưá»i tuổi? Nó tháºt sá»± cần tìm má»™t ngưá»i có thể đỡ đần mình, trước mắt chỉ có Bạch Chỉ Vi tương đối chÃn chắn là thÃch hợp, quyết không thể nhỠđến thằng nhóc đần độn Trương Úy kia.
Äang nghÄ© đến Trương Úy thì đầu thằng bé đã thò ra: “Hai vị tiểu thư đừng có rá»a mặt lâu thế chứ, mau lên được không, cháºm tà nữa thì không còn thá»i gian ăn cÆ¡m đâu, lẽ nà o định ôm bụng rá»—ng lên núi.â€
Vốn Bạch Chỉ Vi còn nghi ngá» nhưng thấy trong sân chỉ còn lại ba đứa, biết ngay không còn sá»›m nữa, đà nh cho qua. ÄÆ°á»ng Máºt lắc đầu chán nản, quả nhiên không cắt Ä‘uôi được thằng ngốc nà y, kế hoạch Ä‘uổi nó Ä‘i sáng nà y coi như uổng phÃ. Nó đặt cái cháºu gá»— xuống đất rồi bảo: “Ta rá»a mặt xong rồi, ngươi cõng ta Ä‘i.â€
“Hả? Cõng từ bây giỠư? Ta tưởng chỉ cõng ngươi lên núi thôi chứ.†Trương Úy có vẻ lúng túng.
“Tá»± nhiên, hai ngà y nay luyện táºp vất vả, ta không Ä‘i nổi ná»a bước nữa, để giúp ngươi không bị trừ Ä‘iểm, ban nãy ta cố gượng ná»a ngụm chân khà ra giếng rá»a mặt, giá» thở cÅ©ng vất vả. Không cõng thì hôm nay ba chúng ta cùng nghỉ ngÆ¡i.â€ ÄÆ°á»ng Máºt hình như nói rất tháºt lòng. Chẳng hiểu sao, nó biết rõ Trương Úy là đứa trẻ hiá»n là nh hết mức nhưng vừa thấy mặt thằng bé là lại nảy ra xung động muốn bắt nạt. Lương tâm nó nháºn ra rằng mình là m ngưá»i tháºt tệ, bắt nạt cả trẻ con nhưng mệnh lệnh bắt nạt Trương Úy như thể đã má»c rá»… trong óc, có cÆ¡ há»™i là xuất hiện phản xạ có Ä‘iá»u kiện.
“Thôi, không cần nói nữa, lên Ä‘i.†Trương Úy quay ngưá»i lại, hà m ý bảo ÄÆ°á»ng Máºt trèo lên lưng.
ÄÆ°á»ng Máºt lau bà n tay ướt nhẹp và o tay áo, leo thẳng lên lưng Trương Úy. Hóa ra tấm lưng thằng bé rất vững và ng, lúc Ä‘i đưá»ng hÆ¡i thở vẫn bình thưá»ng, hình như công phu hạ bà n rất thâm háºu, xem ra là kết quả cá»§a má»—i ngà y khổ luyện má»›i có. Chà , má»™t đứa bé cần mẫn như thế, sao tư chất lại tệ đến váºy, hai năm liá»n không qua nổi kỳ thi thứ nhất, ông trá»i tháºt không công bằng.
Kỳ tháºt từ hôm má»›i gặp, ÄÆ°á»ng Máºt không há» có ý muốn ép Trương Úy rá»i tổ, tuy nhiên lúc đó nó được cho biết quy tắc cá»§a Ngá»± Kiếm đưá»ng là thà nh tÃch xá» sá»± hà ng ngà y và thà nh tÃch luyện táºp Ä‘á»u phân chia theo tổ, mục Ä‘Ãch là giúp các kiếm đồng Ä‘oà n kết hợp tác. Diá»…n đạt cách khác là *** má»™t con chuá»™t có thể là m há»ng cả bát cháo. Và như Trương Úy nà y, nếu chung tổ vá»›i nó thì thà nh tÃch xá» sá»± không cần lo lắng nữa. Trương Úy không bao giá» Ä‘i ngá»§ muá»™n, sáng sá»›m đã thức dáºy, không hay trò chuyện trong lúc luyện táºp, tháºm chà còn đốc thúc cả bạn cùng tổ chăm chỉ há»c táºp để tiến bá»™. Nhưng xá» sá»± chỉ chiếm hai phần trong thà nh tÃch sau cùng, hai phần là thà nh tÃch luyện táºp. Nói đến thà nh tÃch nà y, Trương Úy quả tháºt “xuất sắcâ€, đồn rằng hai năm trước, tổ cá»§a nó vì bị nó liên lụy mà thà nh tÃch luyện táºp cá»±c tệ, nếu không vì sáu phần thà nh tÃch sau cùng là do biểu hiện cá»§a cá nhân tại kỳ Ä‘iện thà thì e rằng hỠđã phải cùng nó chịu ná»—i ô danh suốt hai năm vừa qua.
Ban đầu ÄÆ°á»ng Máºt cÅ©ng không thấy việc đó có gì ghê gá»›m, nó không định tranh thá»§ kỳ ngÅ© đại Ä‘iện thà để bái là m môn hạ cá»§a tông nà o đó, dù sao thì chỉ cần ở lại Thục SÆ¡n ăn nhá» uống gá»i đến năm mưá»i lăm rồi tìm cách quay vá» thế giá»›i cÅ© là xong. Dẫu trong năm năm nà y không tìm được cách trở vá», tốt xấu gì nó cÅ©ng há»c được đôi Ä‘iá»u từ Thục SÆ¡n để sống được trong thế giá»›i nà y, dù bị tống xuống núi cÅ©ng không đến ná»—i chết đói. Äối vá»›i nó, ngÅ© đại Ä‘iện thà chỉ là qua thì may mắn, không qua là do số mệnh.
Ai ngá» thằng bé Trương Úy nà y lại không để nó được ăn nhá» uống gá»i.
Ngà y đầu tiên há»c binh pháo, Diêm Ä‘iện phán không giảng dạy gì, cho má»—i tổ má»™t cuốn “Binh sáchâ€. ÄÆ°á»ng Máºt không sợ gì Ä‘á»c sách, từ bé nó đã nhá»› dai, má»—i lần thi cá» Ä‘á»u táºn tối hôm trước má»›i há»c bà i. Nhưng lần nà y mở ra liá»n trố mắt, nó không Ä‘á»c được ná»a chữ, hình như loại chữ nà y giống vá»›i chữ Hán, thi thoảng nó má»›i thấy và i ba chữ quen quen, có Ä‘iá»u đại Ä‘a số phức tạp hÆ¡n nhiá»u, đà nh váºy, không Ä‘á»c được thì ngá»§.
“Nà y, ÄÆ°á»ng Máºt, những thứ nà y ta há»c rồi, có cần ta giúp không?†Hình như Trương Úy phát hiện ÄÆ°á»ng Máºt định lưá»i nhác, liá»n tá» vẻ nhiệt tình.
“Hay quá, ngươi giúp ta che tầm nhìn cá»§a Diêm Ä‘iện phán, ta ngá»§ má»™t chốc.â€ ÄÆ°á»ng Máºt đáp, thầm nhá»§ trẻ con lại thÃch nhúng mÅ©i và o chuyện ngưá»i khác, ta không biết chữ thì ngươi giúp cái gì, dá»±a và o ngươi mà há»c thì cả hai Ä‘á»u xấu mặt mất thôi.
Lúc sau, ba đứa ngồi vòng tròn dưới nên Trà Má»™c Ä‘iện, tiết trá»i chưa ấm nhưng ná»n gạch trải chiếu cá» rất dà y, cách mấy bước lại đặt má»™t cháºu than đỠlá»a. Tiếng các kiếm đồng Ä‘á»c sách vang rá»n bên tai, quả tháºt ấp áp vô cùng, rất dá»… chìm và o giấc ngá»§.
“Nà y, đừng ngá»§, chốc nữa Diêm Ä‘iện phán sẽ há»i, nà y nà y.†Trương Úy không hiểu thế nà o là tốt xấu, giáºt giáºt tay áo ÄÆ°á»ng Máºt.
ÄÆ°á»ng Máºt bức mình, ngẩng mặt lên bá»±c bá»™i: “Äại ca, ta há»c, ta há»c đây.â€
Thằng nhóc Trương Úy nà y bức ÄÆ°á»ng Máºt Ä‘á»c sách đã đà nh, đến lúc Diêm Ä‘iện phán há»i, nó lại là ngưá»i đầu tiên giÆ¡ tay trả lá»i. ÄÆ°á»ng Máºt trợn con mắt trắng dã nhìn nó, đúng là trẻ con chỉ thÃch danh hão, đã ở Thục SÆ¡n rồi mà còn không biết cách bá»›t thể hiện mình Ä‘i.
Diêm Ä‘iện phán là nam tá» chừng ba mươi tuổi, tướng mạo ôn hòa, mỉm cưá»i vá»›i Trương Úy: “Trương Úy, ta biết con thuá»™c Binh sách rồi, chi bằng để bạn cùng tổ con thá» Ä‘i. Bạch Chỉ Vi, có Ä‘á»c được bốn mươi dòng đầu không?â€
Bạch Chỉ Vi thoáng nghÄ©, cặp môi đỠkhẽ hé, thong thả Ä‘á»c. ÄÆ°á»ng Máºt liếc Diêm Ä‘iện phán, mặt ông ta thoáng nét cưá»i, nó biết Bạch Chỉ Vi không Ä‘á»c sai. Äợi khi cô bé ngừng lại, Diêm Ä‘iện phán quả nhiên bảo: â€œÄÆ°á»£c lắm, không sai chữ nà o, Ä‘á»c rất thong thả, dù không hiểu ý nghÄ©a nhưng thế là con có trà nhá»› tốt lắm rồi. ÄÆ°á»ng Máºt, câu đầu tiên, con giải thÃch thế nà o?â€
ÄÆ°á»ng Máºt sởn gai ốc, trừng mắt nhìn Trương Úy, đồ con nÃt, chÃnh ngươi tá»± hút há»a lá»±c vá» cho tổ. Nó hết cách, đà nh đáp liá»u: “Thưa Ä‘iện phán, ÄÆ°á»ng Máºt không hiểu, cho rằng câu nà y chẳng có ý gì.â€
Diêm Ä‘iện phán không há» tá» ra bá»±c mình: “Kỳ tháºt câu đầu tiên nà y là thừa, sau nà y các con còn phải Ä‘á»c nhiá»u sách, việc đầu tiên cần là m là loại bá» những thứ thừa thãi.â€
ÄÆ°á»ng Máºt tỉnh ngưá»i, thầm nhá»§ anh hùng quả có cùng ý kiến, đột nhiên cảm giác Diêm Ä‘iện phán cà ng nhìn cà ng anh tuấn: mặc trưá»ng bà o mà u lam, thắt lưng bằng tÆ¡ đỠcó tua rua, tà áo rá»™ng tạo nên khà thế muốn cưỡi gió bay Ä‘i, tạo cho tướng mạo bình hòa thêm ba phần tiêu dao.
“Chúng ta Ä‘i sâu và o từ câu thứ hai, ai biết ý nghÄ©a câu nà y?â€
Chết tiệt, Trương Úy lại giÆ¡ tay, ÄÆ°á»ng Máºt nhân lúc tay thằng bé chưa giÆ¡ cao liá»n dùng thế sét đánh không kịp bưng tai kéo xuống.
“Ngươi là m gì đấy?†Trương Úy hạ giá»ng, ngữ khà hÆ¡i bá»±c mình.
“Trương Úy, nể mặt ngưá»i khác chút Ä‘i, ngươi thế nà y có khác gì coi ngưá»i khác ngu xuẩn hết cả.â€ ÄÆ°á»ng Máºt hạ giá»ng, mắng thầm không hiểu tên cuồng trả lá»i nà y có kéo cả tổ xuống nước không.
Chỉ là Trương Úy bị ngăn lần đó chứ không ngăn được lần tiếp, cứ váºy tiếp diá»…n trong giá» há»c binh pháp, pháp thuáºt, thảo dược… ÄÆ°á»ng Máºt và Bạch Chỉ Vi buá»™c phải dốc hết tinh thần há»c táºp, tổ cá»§a hai đứa lúc nà o cÅ©ng có thể bị gá»i dáºy trả lá»i.
Cháºt váºt qua được hai ngà y, đến sáng nay ÄÆ°á»ng Máºt má»›i quyết định dù thế nà o cÅ©ng phải tống khứ Trương Úy Ä‘i.
Tà i sản của Vô Tình
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Tình
20-06-2010, 11:53 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Thục Sơn Thiếu Niên
Tác giả: Hạ Sinh
Quyển 1
Chương 3: Lên núi
Nguồn: Sưu Tầm
Mưá»i hai đỉnh núi cá»§a dãy Thục SÆ¡n cao thấp tráºp trùng, thế núi hùng vÄ©. Trên núi rợp bóng cổ thụ, thác đổ đầm xanh soi bóng, trong rừng thưá»ng xuất hiện thú lạ chim hiếm, trên vách núi cheo leo vấn vÃt mây khói lá»n vá»n.
Lần nà y Trương Úy lên Vô Võng phong, ngá»n cao thứ hai cá»§a Thục SÆ¡n, Huyá»n Thiên các trên đỉnh núi là trú sở cá»§a Kiếm tông. Nói là leo núi kỳ tháºt không chuẩn, con đưá»ng từ Ngá»± Kiếm đưá»ng lên đỉnh núi đã được lát đá xanh thoai thoải theo sưá»n dốc hướng lên. Äi đưá»ng tất nhiên không lấy gì là m mệt nhá»c lắm, nhất lÃ ÄÆ°á»ng Máºt nằm trên lưng Trương Úy cà ng được dịp thư thả ngắm phong cảnh, thi thoảng buông ra mấy câu vô thưởng vô phạt.
“Chà , còn bao xa nữa? Äi đến lúc nà o má»›i tá»›i?â€ ÄÆ°á»ng Máºt có phần mệt má»i, than thở vá»›i Trương Úy Ä‘ang từ tốn cất bước.
“Theo cước trình cá»§a chúng ta phải đến trưa, trước giỠăn cÆ¡m là tá»›i. Buổi chiá»u bắt đầu há»c kiếm thuáºt, ăn cÆ¡m tối xong chúng ta lại xuống núi, xuống phải nhanh nhanh má»™t chút, trước giá» Ngá»± Kiếm đưá»ng đóng cá»a là phải vỠđến nÆ¡i.†Nó phải trả lá»i khá dà i nên hÆ¡i thở có phần nặng nhá»c hÆ¡n.
“Cái, cái gì?â€ ÄÆ°á»ng Máºt thoáng kinh ngạc, giá» má»›i hiểu vì sao các kiếm đồng dáºy từ canh năm, ăm cÆ¡m xong là lên đưá»ng ngay, hóa ra lên Huyá»n Thiên các trên Vô Võng phong là má»™t dạng tu luyện thể lá»±c cÅ©ng tÃnh kiên nhẫn. Nó ngẩn nhìn con đưá»ng trước mặt, dải báºc đá vô táºn uốn mình theo thế núi, có Ä‘oạn lẩn khuất và o rừng cây, có Ä‘oạn lại quanh co, ở phÃa cuối dãy báºc đá ngút ngà n là má»™t sợi xÃch chắn ngang. Nó lại nhìn xuống Trương Úy Ä‘ang cõng mình, mồ hôi lấm tấm chảy theo cổ thằng bé xuống dưới, hÆ¡i thở vẫn bình thưá»ng song có vẻ nặng ná» hÆ¡n, bất giác nó má»m lòng: “Trương Úy, để ta xuống, ta tá»± Ä‘i được.â€
“Thôi Ä‘i, cứ để ta cõng, con đưá»ng nà y ta Ä‘i suốt hai năm nay, cõng thêm má»™t nhóc tì như ngươi có là gì đâu.â€
“Ngươi má»›i là nhóc tì. Ngươi để ta xuống mau, ta lên được núi thì sẽ lên, không lên được thì mặc kệ. Chốc nữa ta sẽ nói vá»›i Ä‘iện phán không ở cùng tổ vá»›i ngươi là xong, dù sao thân thể ta yếu á»›t, tư chất không ra gì, chưa đầy mưá»i lăm tuổi sẽ bị tống khá»i Thục SÆ¡n, cÅ©ng quyết không liên lụy đến ngươi.â€
“Thôi, ngươi đừng tá»± rá»§a mình, kiếm đồng và o được Ngá»± Kiếm đưá»ng Ä‘á»u đã trải qua quá trình chư vị Ä‘iện phán nháºn xét tư chất, tư chất cá»§a ngươi phải cá»±c cao má»›i được và o tu luyện. NgÅ© đại Ä‘iện thà là để khảo nghiệm chứ không phải để gây khó khăn cho chúng ta, chỉ cần ngươi ná»— lá»±c, nhất định qua được.â€
ÄÆ°á»ng Máºt lắc đầu chán nản, Ä‘á»i thá»§a nà o má»™t kiếm đồng tư chất đứng hạng chót lại Ä‘i an á»§i nó là không nên tá»± ti, Trương Úy nà y đúng là ngưá»i tốt. Có Ä‘iá»u các Ä‘iện phán nháºn xét tư chất năm xưa nhầm lẫn thế nà o mà để ngươi phà thì giỠở đây.
Nó động lòng trắc ẩn, thà nh ra nằm trên lưng Trương Úy mà không còn thấy thoải mái nữa: “Nà y, ta không muốn ngươi cõng.†Äoạn mặc kệ thằng bé, nó tuá»™t xuống ngay.
Nó ngá»ng lên nhìn Bạch Chỉ Vi Ä‘i phÃa trước, tấm thân mảnh mai ẩn dưới tà áo bà o đỠrá»±c, thanh kiếm má»ng Ä‘eo trên lưng phản xạ hà n quang cà ng tô thêm nét lạnh lẽo đạm bạc. Nó chạy lên và i bước, kéo tay cô bé: “Chỉ Vi, chúng ta Ä‘i cùng.â€
Bạch Chỉ Vi ngoẹo đầu mỉm cưá»i vá»›i nó: “Ngươi chưa đủ mặt dà y, tên Trương đầu to kia dù hao hết ná»™i lá»±c, phà mất ná»a phần võ công cÅ©ng sẽ cõng ngươi lên đến nÆ¡i.â€
“Ta biết, chỉ là ta muốn Ä‘i cùng Chỉ Vi. Äi, chúng ta Ä‘i mau, cắt Ä‘uôi tên đầu to đó.†Äoạn láºp tức kéo Bạch Chỉ Vi lướt Ä‘i.
“Nà y nà y, đợi đã. ÄÆ°á»ng Máºt, ngươi không sao chứ? ÄÆ°á»ng Máºt, ngươi đùa ta nãy giá» phải không?†Trương Úy kêu to Ä‘uổi theo.
“GiỠmới hiểu ra thì ngươi đúng là trăm năm có một.†Bạch Chỉ Vi lại chế giễu Trương Úy.
“Hai các ngươi, má»™t độc miệng, má»™t lòng dạ xấu xa.â€
â€œÄÆ°á»£c lắm, ngươi dám mắng bá»n ta, đừng hối háºn đấy.â€
“Cứ mạng, cứu mạng, không được đánh ngươi, nà y nà y, không được véo tai. Äừng tưởng ta đánh không lại hai ngươi, nam nhân không đấu vá»›i nữ nhân, không đấu vá»›i nữ nhân…â€
“Äừng có chạy, đừng chạy.â€
Dãy báºc đá quanh có không hiểu từ lúc nà o trở nên hẹp dần, hẹp đến độ chỉ đủ cho má»™t ngưá»i Ä‘i qua.
“Sắp đến rồi.†Trương Úy thuá»™c đưá»ng, đưa tay chỉ vá» xa.
Bạch Chỉ Vi cùng ÄÆ°á»ng Máºt nhìn theo hướng chỉ, quả nhiên thấy má»™t tòa lầu các hùng vÄ© tá»a lạc trên vác đá hiểm trở.
“Trương Úy, sao lại không có đưá»ng lên?â€ ÄÆ°á»ng Máºt phát hiện dãy báºc đá đã kết thúc.
“Muốn lên phải leo qua sạn đạo trên vách đá.â€
ÄÆ°á»ng Máºt nhìn lên vách đá, bên sưá»n xẻ ra má»™t sạn đạo không đủ cho má»™t ngưá»i đặt chân, sợi dây xÃch to sù sụ men theo con đưá»ng là váºt suy nhất để bám và o. Trên núi mây mù vấn vÃt, thỉnh thoảng lại có mây lướt qua, sạn đạo thoạt ẩn thoạt hiện, toát lên vẻ hư ảo khôn tả.
“A, vữa nãy chạy đến má»m nhÅ©n chân, là m sao Ä‘i lên cái thứ nà y được?â€ ÄÆ°á»ng Máºt than thở vá»›i Trương Úy.
“Trương Úy, ngươi Ä‘i con đưá»ng nà y hai năm nay, sao lại không bảo bá»n ta giữ thể lá»±c để Ä‘i qua Ä‘oạn nà y? Lại còn hùa theo bá»n ta quấy loạn xuống dá»c đưá»ng.†Bạch Chỉ Vi châm chá»c.
“Ta,†Trương Úy biết mình Ä‘uối lý, vừa rồi nó ham chÆ¡i, quên cả Ä‘oạn sạn đạo cần Ä‘i qua nà y, “ta quên mất, để ta cõng các ngươi qua.â€
“Giá» không phải lúc sÃnh cưá»ng, ta không muốn đồng quy ư táºn cÅ©ng ngươi.†Bạch Chỉ Vi đáp.
“Thôi Ä‘i, thôi Ä‘i, xuống núi váºy, thể lá»±c hiện tại cá»§a ta tháºt không dám Ä‘i trên sạn đạo nà y, không đùa đâu.â€ ÄÆ°á»ng Máºt nói Ä‘oạn quay ngưá»i định xuống núi.
Trương Úy ngăn lại: “Không được.â€
“Ngươi bảo phải là m sao đây?â€
“Nghỉ má»™t chốc đã.â€
“Nghỉ má»™t lúc thì có Ãch gì.â€
Äang nÃu kéo nhau, chợt má»™t giá»ng nói xen và o: “Mấy đứa các ngươi có Ä‘i không, không Ä‘i thì tránh đưá»ng.â€
Cả ba nhìn theo hướng phát ra giá»ng nói, trên đưá»ng có má»™t nam đồng tuổi trạc Trương Úy mặc áo bà o mà u chà m, chỉ là cổ áo có thêu bốn loại hoa văn kim má»™c thá»§y há»a bằng kim tuyến. Ngưá»i phái Thục SÆ¡n Ä‘á»u hiểu rõ rà ng nam đồng chưa quá mưá»i hai, mưá»i ba tuổi đó đã qua được bốn kỳ Ä‘iện thà ở Trà Má»™c, NghÄ©a Kim, Nhân Thá»§y, Lá»… Há»a, chỉ còn thiếu kỳ ở TÃn Thổ Ä‘iện là qua được ngÅ© đại Ä‘iện thÃ.
Ghê gá»›m quá nhỉ, ÄÆ°á»ng Máºt nhá»§ thầm, chẳng qua trên y phục thêu thêm bốn đóa hoa nhá» xÃu mà lại nghênh ngang như thế, ở thế giá»›i cá»§a ta dù tổng thống Mỹ thấy dân chúng còn phải thân thiện nữa kia. Nó bèn bảo: “Tất nhiên là đi, chỉ là …†Chỉ sang Bạch Chỉ Vi: “Chỉ Vi, chân ta giá» má»m nhÅ©n, là m thế nà o đây?â€
Bạch Chỉ Vi vốn băng tuyết thông minh, đáp: “Váºy ngồi nghỉ má»™t chốc, ta cÅ©ng không Ä‘i nổi, chân nhức lắm rồi.â€
â€œÄÆ°á»£c.†Cả hai ngồi luôn xuống báºc đá.
Gương mặt kiêu ngạo cá»§a thằng bé má»›i đến thoáng sắc giáºn, định lên tiếng thì Trương Úy nói trước: “Hoà n Lan, há» mệt tháºt đấy. Ban nà y trên đưá»ng, bá»n ta đùa nghịch, ngươi đợi má»™t chút không được sao?â€
Thằng bé tên Hoà n Lan nhìn Trương Úy, lạnh nhạt thốt: “Váºy hả, dá»… mệt thế sao? Trương Úy, ngưá»i cùng tổ mi lần nà y cÅ©ng ná»a cân tám lạng vá»›i ngươi, quá tệ.â€
“Ngươi có ý gì?â€ ÄÆ°á»ng Máºt nhảy báºt lên, trừng mắt nhìn Hoà n Lan, đồ trẻ nÃt, má»™t đấu ba mà dám ngang nhiên gây hấn.
Hoà n Lan nhìn nó, má»™t đứa nhãi ranh thôi mà , liá»n không thèm dây dưa mà phất tay trái gá»i khẽ: “Hoán Lôi.†Vù má»™t tiếng, má»™t con chim lá»›n hÆ¡n cả ngưá»i thằng bé xuất hiện phÃa sau lưng. Nó Ä‘iểm chân, quay ngưá»i gá»n ghẽ trên không rồi cưỡi lên lưng chim, khẽ bảo: “Äi.†Con chim liá»n giang cánh, lướt lên mây cao, tức thì mây gió cuồn cuá»™n, nếu không nhá» Trương Úy giữ lại, ÄÆ°á»ng Máºt và Bạch Chỉ Vi chắc đã bị cÆ¡n gió thổi bay xuống khe núi.
“Äáng ghét, định giết ngươi đây mà .â€ ÄÆ°á»ng Máºt ngá»ng lên không thét to.
“Là hồn thú phải không?†Mắt Bạch Chỉ Vi thoáng hiện nét hâm mộ.
“Äúng váºy. Hoà n Lan đúng là lợi hại.†Trương Úy nhìn theo Ä‘iểm Ä‘en trên không, khen ngợi.
ÄÆ°á»ng Máºt ngoẹo đầu nhìn Trương Úy, phát giác gương mặt ngây ngô vÄ©nh viá»…n đầy sinh khà đó thoáng hiện nét tịch mịch khôn tả, nét mặt nà y ngay cả bản thân Trương Úy cÅ©ng không nháºn ra đã lặng lẽ xuất hiện từ lúc nà o.
Lòng ÄÆ°á»ng Máºt rúng động, bèn nói: “Ta bảo nà y, chúng ta nhất định phải qua được đại thÃ.â€
“Ừ.â€
â€œÄÆ°á»£c.â€
Cả ba nhìn nhau, nhiệt huyết dâng trà n trong lòng, cùng cất tiếng cưá»i vang.
Tà i sản của Vô Tình
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Tình
20-06-2010, 11:54 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Thục Sơn Thiếu Niên
Tác giả: Hạ Sinh
Quyển 1
Chương 4: Hồn thú
Nguồn: Sưu Tầm
“Trương Úy, Hoà n Lan là ai, sao ngươi quen hắn?â€
“Hoà n Lan hả, năm đầu tiên ta đến Thục SÆ¡n ở cùng tổ vá»›i hắn, ai cÅ©ng nói hắn là kỳ tà i trăm năm có má»™t cá»§a bản phái.â€
“Các vị, xin lá»—i đã quấy nhiá»…u. Không biết các vị có lên Huyá»n Thiên các không?†Giá»ng nói hết sức lá»… mạo đột nhiên chen và o câu chuyện cá»§a ba đứa.
Ngưá»i nói là má»™t thiếu niên lá»›n hÆ¡n Trương Úy đôi chút, cÅ©ng ăn váºn theo lối kiếm đồng, trên cổ áo thêu bốn loại hoa văn mà u và ng. ÄÆ°á»ng Máºt sững ngưá»i, nó biết rằng kiếm đồng được Thục SÆ¡n thu nháºn Ä‘á»u từ mưá»i tuổi trở lên, tối Ä‘a có thể tu luyện được sáu năm, đủ mưá»i lăm tuổi mà chưa qua được ngÅ© Ä‘iện đại thà sẽ bị tống khá»i núi. Từ kỳ Ä‘iện thà thứ ba trở Ä‘i bắt đầu có ngưá»i không qua nổi, thà nh ra rất nhiá»u kiếm đồng đã mưá»i lăm, mưá»i sáu tuổi, có Ä‘iá»u trên áo chỉ thêu hai, ba đóa hoa, sau cùng Ä‘á»u phải thất vá»ng rá»i Thục SÆ¡n. Thiếu niên nà y cÅ©ng chỉ hÆ¡n Trương Úy má»™t, hai tuổi mà qua được bốn kỳ Ä‘iện thÃ, xem ra là nhân váºt lợi hại.
Thiếu niên đó mà y thanh mắt sáng, khà chất ôn hòa, ÄÆ°á»ng Máºt liá»n há»i dò: “Bá»n ta muốn lên trên nhưng dá»c đưá»ng Ä‘i nhanh quá, giá» chân má»m nhÅ©n ra, không lên nổi sạn đạo, không hiểu vị đồng môn nà y có thể giúp được chăng?â€
Không ngoà i dá»± liệu, thiếu niên đó đáp: “Tất nhiên là được, tại hạ gá»i thú hồn ra là có thể đưa các vị lên Huyá»n Thiên các. Bất quá, quy cá»§a cá»§a Thục SÆ¡n không cho phép đệ tá» bay lên đó, phải Ä‘i bá»™ lên, tại hạ sợ…â€
“Không sao, nếu bị trách tá»™i trợ giúp chúng tôi thì chúng tôi sẽ chịu. HÆ¡n nữa vừa rồi ngươi cÅ©ng thấy có đệ tá» bay lê, sao chúng ta lại không được?â€
Äối phương ngẫm nghÄ© má»™t chốc rồi đáp: â€œÄÆ°á»£c thôi.†Äoạn phất tay trái gá»i khẽ: “Ti Vụ.†Sau lưng liá»n xuất hiện má»™t con chim ưng hai đầu, lông trắng, lá»›n cỡ con ngá»±a.
Mắt con ưng mà u lam pha và ng, lông trắng như tuyết, cúi đầu hoặc ngẩng lê đầu rất có thần khÃ. ÄÆ°á»ng Máºt rất thÃch, kéo Bạch Chỉ Vi đến. Con ưng thấy ngưá»i đến gần liá»n kêu khẽ, giÆ¡ trảo vẫy khẽ và o hai đứa. ÄÆ°á»ng Máºt chợt thấy trước mắt hoa lên, gió lạnh áºp tá»›i, theo bản năng lách ngưá»i sang bên, vừa hay thoát được trảo phong, sắc mặt liá»n tái nhợt.
“Äừng sợ, Ti Vụ chỉ cảnh cáo thôi chứ không có ý đả thương các vị.†Thiếu niên vá»™i nói: “Hồn thú không thÃch ngưá»i lạ chạm và o.†Y cong tay, con ưng liá»n ngoan ngoãn rạp xuống, mắt lá»™ vẻ thuần phục.
Thiếu niên quay lại, hÆ¡i nghiêng ngưá»i nói: “Má»i.â€
ÄÆ°á»ng Máºt nháºn ra chỉ mấy động tác đơn giản cá»§a thiếu niên mà đã lá»™ ra nét tiêu sái, dù Ä‘ang độ thiếu niên mà đã hiển lá»™ phong thái cây ngá»c trước gió.
Äợi khi nó và Bạch Chỉ Vi nhảy lên lưng con ưng hai đầu, ÄÆ°á»ng Máºt vẫy tay vá»›i Trương Úy vẫn đứng bất động : “Nà y, lên Ä‘i.â€
Trương Úy lắc đầu: “Ta Ä‘i theo sạn đạo được mà , chốc nữa gặp lại.†Äoạn xoay ngưá»i bước lên sạn đạo.
Thiếu niên không giữ mà phi thân lên lưng chim ưng: “Äi nà o.†Con ưng hai đầu vẫy cánh vút lên mây cao.
ÄÆ°á»ng Máºt từ trên không ngắm nhìn cảnh sắc Thục SÆ¡n, cảm giác khác hẳn lúc Ä‘i đưá»ng. Thiếu niên ná» hình như có ý để hai cô bé hân thưởng má»™t phen, dá»n dứ không hạ lệnh cho hồn thú hạ xuống dù Ä‘oạn đưá»ng vốn chỉ nháy mắt là đến nÆ¡i.
ÄÆ°á»ng Máºt đột nhiên phát hiện Bạch Chỉ Vi nãy giá» không nói gì, thuáºn theo ánh mắt cô bé nhìn xuống, chỉ thấy má»™t bóng mà u chà m từ từ men theo dây sắt tiến bước. Chợt Bạch Chỉ Vi lên tiếng: â€œÄÆ°á»ng Máºt, ba chúng ta phải ná»— lá»±c, nghe nói qua được ba kỳ Ä‘iện thà là có thể há»c táºp triệu hoán hồn thú.â€
ÄÆ°á»ng Máºt ở cùng Bạch Chỉ Vi mấy ngà y, biết cô bé cÅ©ng như mình, không coi việc qua được ngÅ© Ä‘iện đại thà có gì quan trá»ng, giá» nói thế là có ý muốn giúp ai đó trong ‘ba ngưá»i’, nên nó đáp: “Yên tâm, vá»›i tư chất trước chưa từng có, sau nà y cÅ©ng không có ai như chúng ta, qua được nà o khó gì.â€
Thiếu niên ở phÃa sau báºt cưá»i.
“Cưá»i cái gì? Buồn cưá»i lắm hả?â€
“Không phải, nghÄ© đến việc sau nà y được gặp lại hai vị thì vui mừng thế thôi. Tại hạ Má»™ Dung Phỉ, năm nay tham dá»± kỳ thi tại TÃn Thổ Ä‘iện, chuẩn bị và o là m môn hạ Thuáºt tông, hy vá»ng có thể nhanh chóng gặp mặt hai vị sư muá»™i.â€
ÄÆ°á»ng Máºt hiểu rõ kiếm đồng ở Ngá»± Kiếm đưá»ng không gá»i nhau là “sư huynh muá»™iâ€, chỉ bởi chưa thông qua ngÅ© Ä‘iện đại thÃ, chưa bái tông môn thì không có sư thừa, chưa danh chÃnh ngôn thuáºn là đệ tá» Thục SÆ¡n, thà nh ra chỉ gá»i nhau là đồng môn hoặc trá»±c tiếp gá»i tên là được. Thiếu niên nà y nói thế hiển nhiên cho rằng y sẽ qua được kỳ thi TÃn Thổ Ä‘iện, rồi sẽ chống mắt xem hai nha đầu ‘trước chưa từng có, sau cÅ©ng không có’ bao giá» má»›i qua được. Nó cho rằng thiếu niên nà y vẻ ngoà i hòa khà song thá»±c ra là kẻ kiêu ngạo vô cùng, vốn định chá»c lại má»™t câu ‘chưa biết chừng ngươi không qua được kỳ thi ở TÃn Thổ Ä‘iện,’ nhưng nghÄ© rằng ngưá»i ta Ä‘ang giúp mình, bèn không nói gì nữa.
Bạch Chỉ Vi xưa nay độc miệng, lạnh nhạt thốt lên: “Ngươi chưa chắc đã thà nh được sư huynh cá»§a bá»n ta.â€
Bầu không khà liá»n trở nên khó xá», gió lạnh thổi vù vù qua mặt như dao cắt.
ÄÆ°á»ng Máºt đà nh phải dà n hòa, thầm thở dà i số mình thế nà o ấy nhỉ, má»›i đến thế giá»›i nà y đã gặp được hai bằng hữu như thế.
“À, Má»™ Dung Phỉ, chúng ta bay thấp xuống má»™t chút được không, lạnh quá?â€
Con ưng hai đầu đáp xuống bãi đất trống trước Huyá»n Thiên các, khiến các kiếm đồng qua qua lại lại xôn xao. Bạch Chỉ Vi vÃ ÄÆ°á»ng Máºt nhảy xuống, thấy ngay Hoà n Lan bước tá»›i.
“Hoà n Lan, huynh đến sá»›m quá.†Má»™ Dung Phỉ lên tiếng chà o há»i, dáng vẻ khá thân quen, “Hoán Lôi cá»§a huynh hình như lợi hại hÆ¡n rồi, mang được huynh lên đấy.â€
“Không so được vá»›i Ti Vụ cá»§a huynh, mang ba ngưá»i mà bay được lâu như váºy.†Hoà n Lan cháp tay sau lưng đáp, ngữ khà lạnh nhạt, dáng vẻ đĩnh bạt lá»™ rõ nét kiêu ngạo đến xương cốt.
Bạch Chỉ Vi hiểu ngay mình Ä‘oán đúng, bãn nãy Má»™ Dung Phỉ cõng hai cô bé bay má»™t vòng chứ không đáp xuống ngay là có ý khoe khoang hồn thú. Cô bé cho rằng y định thể hiện cho Trương Úy xem, hóa ra là muốn tá»· thà vá»›i Hoà n Lan, ngưá»i như Trương Úy chắc không lá»t và o mắt hai kẻ kiêu ngạo nà y.
Cô kéo ÄÆ°á»ng Máºt bước Ä‘i, lại nghe thấy mấy câu vang lên.
“Tiến bá»™ nhanh thế, nhất định là dùng bảo váºt tăng cưá»ng sức mạnh hồn thú, chả được lâu đâu.â€
“Không sai, nhưng bảo váºt nà y lấy từ XÃch phong tứ dá»±c xà , Vong Ưu phong đột nhiên xuất hiện mấy con, huynh có hứng thì qua xem, có Ä‘iá»u xảy ra chuyện gì thì đừng trách tiểu đệ không nói trước.â€
“Rắn gì nhỉ? Bảo váºt gì nhỉ?â€ ÄÆ°á»ng Máºt nghe thấy, không khá»i ngoái lại thắc mắc.
Chưa ai trả lá»i thì bên tai nó vang lên giá»ng nói như hà n băng vạn năm: “Vừa nãy ai bay lên Huyá»n Thiên các?â€
Nó và Bạch Chỉ Vi chưa kịp phản ứng, Hoà n Lan và Má»™ Dung Phỉ đã quỳ xuống. Nó nhìn qua, má»™t trung niên mặc áo bà o Ä‘en bó tay Ä‘ang bách bá»™ trước cá»a Huyá»n Thiên các, giá»ng nói ban nãy phảng phất như cất lên bên tai, xem ra ngưá»i đó võ công bất phà m.
Bạch Chỉ Vi thấy hai kiếm đồng quỳ xuống, biết có lẽ đã phạm lá»—i lá»›n, láºp tức cÅ©ng quỳ xuống, thuáºn tay kéo luôn ÄÆ°á»ng Máºt Ä‘ang ngẩn ra, ra hiệu mau quỳ theo. Nhưng ÄÆ°á»ng Máºt khi ở thế giá»›i kia không chịu quỳ trước mặt cha mẹ, đối vá»›i nó động tác ấy mang tÃnh nô bá»™c, tháºt sá»± rất khó thá»±c hiện, nên khi trung niên đến cạnh mà nó vẫn đứng trÆ¡ trÆ¡.
Dung mạo ngưá»i đó khá giống vá»›i Ä‘iện giám Mục Hiển ở Ngá»± Kiếm đưá»ng, chỉ là mắt không trắng, nhưng thần sắc còn lạnh lùng hÆ¡n. Kỳ tháºt, ÄÆ°á»ng Máºt đã có kinh nghiệm sống hai mươi năm trên Ä‘á»i, biết rằng vẻ nghiêm khắc cá»§a Mục Ä‘iện giám là vẻ ngoà i để dá»a dẫm kiếm đồng, còn trung niên nà y tháºt sá»± khiến nó lạnh buốt cõi lòng.
Trung niên không nói gì, mấy kiếm đồng Ä‘á»u không dám lên tiếng, ngay cả các kiếm đồng đứng xem náo nhiệt phÃa ngoà i cÅ©ng ngoan ngoãn thối lui ra đến cá»± ly an toà n.
Trung niên nhìn kỹ ÄÆ°á»ng Máºt và Bạch Chỉ Vi rồi há»i Hoà n Lan: “Hoà n Lan, nói Ä‘i, là việc gì?â€
“Thưa Mục tông chá»§, lúc qua sạn đạo, đệ tá» bị hai vị đồng môn ngăn cản, vì không muốn để lỡ buổi há»c kiếm thuáºt, lại không tiện tranh chấp nên đệ tá» gá»i hồn thú lên ngay Huyá»n Thiên các. Tuy là bất đắc dÄ© nhưng vì đệ tá» biết mà vẫn phạm môn quy, xin tông chá»§ xá» phạt.â€
Trung niên lại nhìn ÄÆ°á»ng Máºt, nó cảm giác lòng thắt lại, thầm nhá»§ đây chắc là tông chá»§ Kiếm tông Mục Hoảng.
“Má»™ Dung Phỉ, con giải thÃch thế nà o đây?â€
“Thưa tông chá»§, đệ tá» gặp hai vị đồng môn nà y ở sạn đạo, vì hai vị nà y không đủ thể lá»±c, nhỠđệ tá» giúp đỡ lên Huyá»n Thiên các, thà nh ra đệ tá» má»›i là m theo hạ sách đó, Phỉ biết mà vẫn phạm lá»—i, xin tông chá»§ xá» phạt.â€
Äến lượt “hai vị đồng môn†rồi, ÄÆ°á»ng Máºt chuẩn bị lên tiếng giải thÃch, nhưng trung niên lại há»i ÄÆ°á»ng Máºt và Má»™ Dung Phỉ: “Các con nói Ä‘i, vì sao dùng tay trái triệu hoán hồn thú?â€
Câu há»i rõ rà ng có ẩn ý, Má»™ Dung Phỉ láºp tức hiểu ra, đáp ngay: “Vì tay trái gần tim, trong tim chứa thú.â€
“Biết hồn thú là mãnh thú trong tâm, vì sao còn nuôi dưỡng nó hung mãnh như váºy? Vị Ä‘iện phán cá»§a Thuáºt tông dạy con thuáºt triệu hoán hồn thú lẽ nà o không dạy rằng vá»›i năng lá»±c cá»§a kiếm đồng, hồn thú chỉ dùng để truyá»n tin tức, nếu sức mạnh cá»§a hồn thú tăng lên, rất có thể phản lại bản tâm cá»§a con, khiến con sa và o ma đạo không?†Ngữ khà cá»§a Mục Hoảng cà ng lúc cà ng nghiêm khắc.
Má»™ Dung Phỉ cứng ngưá»i, lòng tay đẫm mồ hôi. Ngà y đầu tiên há»c thuáºt triệu hoán hồn thú, y đã được dạy như váºy, nhưng từ ngà y ngẫu nhiên thấy hồn thú cá»§a Hoà n Lan khá mạnh liá»n sinh lòng muốn tá»· tÃ, má»›i mạo hiểm Ä‘i giết XÃch phong tứ dá»±c xà , Ä‘oạt bảo váºt để gia tăng sức mạnh cho hồn thú. Chỉ có Ä‘iá»u hồn thú là việc mẫn cảm, không thể tá»· thà công khai như tá»· kiếm, hôm nay gặp phải ÄÆ°á»ng Máºt và Bạch Chỉ Vi, y liá»n nhân cÆ¡ há»™i so tà i cao thấp vá»›i Hoà n Lan. Tâm tÃnh y còn niên thiếu, thấy Hoà n Lan nghênh ngang bay lên Huyá»n Thiên các liá»n nghÄ© rằng ngươi không giữ môn quy, ta giữ là m gì, bèn bay lên theo, giá» tuy hối háºn thì đã muá»™n.
Mục Hoảng thấy Má»™ Dung Phỉ cúi đầu không nói liá»n quay sang há»i ÄÆ°á»ng Máºt: “Con tên gì ? Vì sao không quỳ, con cho rằng mình không sai ư?â€
Hiện tại ÄÆ°á»ng Máºt đã rất hối háºn mình không sá»›m tạo thà nh thói quen quỳ xuống, đà nh “đến đâu hay đến đóâ€, cÅ©ng may mặt nó dà y, EQ cÅ©ng cao, đầu óc liá»n chuyển động, đáp: “Thưa tông chá»§, con tên ÄÆ°á»ng Máºt. Không phải con không nháºn sai mà vì vừa nãy bị uy nghi cá»§a tông chá»§ chấn nhiếp, không biết phải là m thế nà o.†Rồi quỳ ngay xuống: â€œÄÆ°á»ng Máºt biết sai rồi, mong tông chá»§ trách phạt.â€
Mục Hoảng buá»™c phải đánh giá lại ÄÆ°á»ng Máºt, thầm nhá»§ sao má»™t con nhóc má»›i mưá»i mấy tuổi đầu lại biết trò nà y? Rõ rà ng biết nó nói láo mà không tìm được Ä‘iểm nà o xá» phạt.
“Các con đã biết sai thì cứ quỳ ở đây hối lá»—i. Má»™ Dung Phỉ, sức mạnh hồn thú cá»§a con nhỠđâu mà được tăng cưá»ng?â€
Má»™ Dung Phỉ miá»…n cưỡng cởi má»™t cái ngá»c bá»™i Ä‘en trên eo xuống đặt và o tay Mục Hoảng. Há» Mục liếc nhìn, ánh mắt lóe sáng rồi rÃt lên: “Váºt nà y lấy được từ đâu?â€
“Thưa tông chá»§, hôm ná» Phỉ may mắn giết được má»™t con XÃch phong tứ dá»±c xà , váºt nà y lấy được trên mình nó.â€
“Hừ, váºt tà ma, không thể giữ lại.†Dứt lá»i, ngá»c bá»™i nát thà nh bá»™t giữa lòng tay Mục Hoảng.
Tà i sản của Vô Tình
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Tình
20-06-2010, 11:55 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Thục Sơn Thiếu Niên
Tác giả: Hạ Sinh
Quyển 1
Chương 5: Ảo hải
Nguồn: Sưu Tầm
Bốn đứa bị phạt quỳ tại bãi đất trống trước Huyá»n Thiên các, bình thưá»ng nÆ¡i nà y vốn nhiá»u ngưá»i qua lại, giá» sắp đến bữa trưa, không khà cà ng náo nhiệt.
“A,†Có giá»ng con gái ré lên, “kia không phải Hoà n Lan và Má»™ Dung Phỉ thì gì?â€
ÄÆ°á»ng Máºt qua tiếng ré liá»n biết ngay đấy là bạn gái cá»§a Má»™ Dung Phỉ hoặc Hoà n Lan, bèn liếc nhìn. Cách đó không xa có ba tiểu cô nương tu luyện tại Trà Má»™c Ä‘iện, cÅ©ng là ba cô bé duy nhất ở đây, trừ nó và Bạch Chỉ Vi.
“Äúng, sao lại bị phạt quỳ, ÄÆ°á»ng Máºt và Bạch Chỉ Vi cá»§a Ä‘iện chúng ta sao lại bị phạt cùng?†Giá»ng con gái khác vang lên.
“Có phải…†Giá»ng nói nhá» dần.
“Không phải đâu, lẽ nà o…†Giá»ng nói cà ng nhá».
ÄÆ°á»ng Máºt lắc đầu, sau cùng cÅ©ng hiểu lá»i đồn từ đâu mà sinh ra.
Trương Úy không hiểu đến từ lúc nà o, mặt nó đầy lo lắng.
“Ta vừa nghe nói các ngươi bị phạt quỳ má»™t buổi trưa, thế nà o, chịu được không?â€
Bạch Chỉ Vi vÃ ÄÆ°á»ng Máºt Ä‘á»u quỳ đến tê cứng chân, nghe váºy liá»n nhìn nhau, lá»™ vẻ khổ sở.
Trương Úy thở dà i, móc má»™t cái gói giấy dầu từ trong ngá»±c áo ra, mở gói thì là bốn cái bánh bao nóng hổi. “CÆ¡m trưa đấy, cho các ngươi, mau ăn Ä‘i, ta phải đến lá»›p kiếm thuáºt bây giá».â€
“Trương Úy, ngươi tốt lắm, ta đói chết mất.â€ ÄÆ°á»ng Máºt túm ngay má»™t cái nhét và o mồm, tay kia định lấy cái nữa, Trương Úy đột nhiên cầm cái gói Ä‘i, há»i hai cô bé vá»›i vẻ nghi ngại: “Cho bá»n Hoà n Lan má»—i ngưá»i má»™t cái được không? Há» cÅ©ng phải quỳ cả trưa.â€
“Không phải há»â€¦â€ ÄÆ°á»ng Máºt tiếc cái bánh, định oán trách mấy câu chợt nháºn ra không thể oán ai, dù thế nà o cÅ©ng chỉ là trẻ con mà thôi, nó bèn đổi giá»ng: “Tùy ngươi, coi như cùng há»™i cùng thuyá»n.â€
Bạch Chỉ Vi nhìn hai thân ảnh kêu ngạo quỳ thẳng thá»›m cạnh đó, lên tiếng: “Trương Úy, ý tốt cá»§a ngươi chưa chắc ngưá»i ta đã nháºn.â€
Trương Úy mặc kệ, ngồi xổm xuống, đưa hai cái bánh bao bốc hÆ¡i nghi ngút tá»›i, tá» vẻ rất chân thà nh: “Hai vị đồng môn ăn cái bánh lót dạ, chắc sẽ quỳ được qua trưa.â€
Bạch Chỉ Vi cho rằng hai thiếu niên đồng môn sẽ không nháºn trợ giúp như thế.
ÄÆ°á»ng Máºt cÅ©ng cho rằng hai gã sẽ cá»± tuyệt ân huệ kiểu nà y.
Nhưng Má»™ Dung Phỉ cảm giác được đôi mắt sáng lấp lánh cá»§a thiếu niên lạ mặt nà y trong suốt, khiến ngưá»i khác nhìn là nháºn ra đáy lòng gã, đó không phải là ân huệ, là đồng tình, chỉ đơn giản là hi vá»ng ngưá»i khác đỡ cá»±c hÆ¡n, đừng để bị đói. Nên gương mặt y chợt lá»™ ra nụ cưá»i, đón lấy cái bánh: “Äa tạ, tháºt sá»± cÅ©ng đói rồi.â€
“Hoà n Lan, đây là cá»§a huynh.†Trương Úy thuáºn tay đưa cái bánh cuối cùng cho Hoà n Lan, rồi đứng dáºy, lau tay lên áo: “Ta Ä‘i đây, các vị phải cố gắng.†Tiếp đó nó quay ngưá»i chạy Ä‘i.
Tháºt ra cả bốn không phải quỳ hết buổi trưa.
Trước khi lá»›p kiếm thuáºt bắt đầu, giáo thụ dạy kiếm thuáºt cá»§a Trà Má»™c Ä‘iện và TÃn Thổ Ä‘iện Ä‘á»u đến đón ngưá»i cá»§a Ä‘iện mình.
Lần đầu tiên ÄÆ°á»ng Máºt và Bạch Chỉ Vi thấy Ä‘iện phán dạy kiếm thuáºt, không ngá» lại là má»™t nữ tá» trẻ tuổi khá xinh đẹp, nà ng ta mặc áo bà o Ä‘en cá»§a môn nhân Kiếm tông, hai hà ng mi dà i uốn cong lá liá»…u, mái tóc búi lên đỉnh kiểu nam tá» có cắm má»™t cái trâm ngá»c xanh, cà ng tô thêm nét anh khà rá» rỡ.
“Ta là điện phán cá»§a các con, sau nà y cứ gá»i ta là Tuyên Ä‘iện phán. Tông chá»§ có dặn rằng các con má»›i phạm lá»—i lần đầu, không nên để các con trá»… giá» há»c kiếm nên lần nà y chỉ trừng phạt nhẹ, sau nà y không được tái phạm.†Tuyên Ä‘iện phán vừa nói vừa xoa nhẹ lên huyệt đạo trên eo và chân hai cô bé, cả hai láºp tức cảm giác đôi chân tê cứng lại có cảm giác. Tuyên Ä‘iện phán dìu cả hai đứng dáºy, thấy hai cô bé đứng cÅ©ng không vững, song ngữ khà vẫn nghiêm khắc: “Sau nà y các con phải nhá»›, quy cá»§ cá»§a Thục SÆ¡n chúng ta không phải trò đùa, hôm nay là hình phạt nhẹ nhất, nếu còn gây chuyện, ai xin cho các con cÅ©ng vô dụng.â€
ÄÆ°á»ng Máºt và Bạch Chỉ Vi nhìn nhau, mắt thoáng tia nghi hoặc, ai đã xin há»™ hai đứa mà ngay cả tông chá»§ Kiếm tông cÅ©ng nể mặt?
Äến giỠăn tối, Trương Úy ăn hết bát cháo nà y đến bát khác, cÆ¡ hồ quá»· đói đầu thai.
“Ăn nhiá»u váºy? Trưa nay ngươi không ăn cÆ¡m hả?â€
“Äúng, phần ăn trưa cá»§a ta cho các ngươi hết rồi.†Trương Úy vẫn cắm cúi và o bát cháo, không buồn nhướng mà mắt lên.
“Trương Úy, ăn bát cuối cùng nhanh lên, ngưá»i ta xuống núi hết rồi, ngươi còn ăn nữa thì khẳng định chúng ta không vá» kịp lúc Ngá»± Kiếm đưá»ng đóng cá»a, ngươi không sợ bị trừ Ä‘iểm hả?â€
“Không sợ, ta biết lối tắt.â€
ÄÆ°á»ng tắt vẫn phải Ä‘i qua sạn đạo, xuống được năm, sáu chục báºc rồi vẹt từng khóm cây má»c dà y lấp lánh dưới anh trăng liá»n thấy má»™t lối mòn in dấu chân ngưá»i.
Bạch Chỉ Vi nhìn con đưá»ng mòn dốc xuống, xuyên qua rừng ráºm, tá» vẻ do dá»±: “Không được đâu Trương Úy, Ä‘iện phán có nói rằng con đưá»ng đá cá»§a Thục SÆ¡n có kết giá»›i bảo vệ, dã thú và quái váºt trong núi không và o được, nên chúng ta cứ chá»n đưá»ng chÃnh mà đi.â€
“Không sao đâu, ta thưá»ng Ä‘i lối nà y. Trước đây ta mải luyện kiếm trến núi đến quên cả thá»i gian, lúc xuống núi cÅ©ng theo lối nà y, xuyên qua khu rừng Ảo hải nằm giữa Vong Ưu phong và Vô Võng phong, qua khá»i khu rừng là đến chân Vong Ưu phong, cách Ngá»± Kiếm đưá»ng không xa, không rõ nhanh hÆ¡n Ä‘i theo con đưá»ng chÃnh bao nhiêu lần.â€
“Không được, ta cÅ©ng không đồng ý.â€ ÄÆ°á»ng Máºt không muốn vì Ä‘i tắt má»™t quãng mà mất mạng, không cần nghÄ© cÅ©ng biết trong khu rừng ráºm rạp nà y có sà i lang hổ báo gì đó.
Trương Úy liá»n báºt cưá»i đắc ý, cẩn tháºn móc má»™t cái túi thÆ¡m trong ngá»±c áo rồi đổ ra má»™t viên ngá»c mà u hổ phách lá»›n cỡ trứng chim bồ câu. “Không sao, ta có váºt nà y. Viên ngá»c nà y tên Trầm Äịch, có nó bên mình, trong vòng má»™t trượng sẽ không yêu thú nà o dám xâm phạm. Má»—i lần Ä‘i đưá»ng trong đêm, ta Ä‘á»u dá»±a và o nó.â€
Hai cô bé nhìn kỹ viên Trầm Äịch, nó tá»±a má»™t viên hổ phách trong suốt, giữa lòng tá»±a hồ có má»™t dải hà o quang mà u và ng không ngừng nhảy nhót, xuyên qua thà nh viên ngá»c, hình thà nh má»™t vầng sáng má» nhạt chừng má»™t trượng quanh ba đứa. Ở trong vòng sáng, cả ba Ä‘á»u có cảm giác rất yên tâm, như được nằm trong vòng tay ấm áp.
ThỠđi hay chăng?
“Äi thôi.†Trương Úy thấy hai cô bé có vẻ còn do dá»±, “để các ngươi được thấy rừng Ảo hải dưới ánh trăng, cảnh đẹp có má»™t không hai trong đất trá»i nà y đấy.â€
Ba đứa men theo con đưá»ng mòn, Ä‘i má»™t quãng trong rừng, trước mắt chợt hiện ra bãi cá», đầu kia bãi cá» lại là rừng ráºm Ä‘en sì.
Bãi cá» rất cao, phải ngang vá»›i lưng ngưá»i, xanh ngắt như cá» mùa xuân, đầu lá Ä‘á»ng ánh trăng bà ng bạc, từng cá»ng từng cá»ng hoa mà tÃm lam Ä‘iểm xuyết, gió khẽ mÆ¡n qua là cá» hoa lay động, ánh trăng trên lá cá» lao xao rÆ¡i xuống, sóng cá» ráºp rá»n như mặt biển dưới ánh trăng.
“Äẹp quá, đây là Ảo hải hả? Trương Úy ngươi quả nhiên không nói khoác.â€ ÄÆ°á»ng Máºt bị cảnh váºt mê hoặc, buá»™t miệng khen.
Trương Úy lắc đầu vá»›i vẻ đắc ý: â€œÄÆ°á»ng Máºt ngươi ngốc lắm, rừng Ảo hải tất nhiên là rừng ráºm, đây là bãi cá». Khu rừng bên kia bãi cá» má»›i là rừng Ảo hải, đây chỉ là yêu thảo bảo vệ khu rừng mà thôi.â€
Trương Úy chưa dứt lá»i, Bạch Chỉ Vi chỉ và o má»™t đóa hoa dại mà u tÃm lam, ré lên kinh hãi: â€œÄÆ°á»ng Máºt, xem kìa.â€
ÄÆ°á»ng Máºt nhìn theo ngón tay chỉ, láºp tức cảm thấy kinh hãi. Äóa hoa dại đó do hÆ¡n mưá»i cà nh hoa lẻ tổ thà nh, má»—i cà nh hoa xanh biếc Ä‘Ãnh má»™t đóa hoa tá»±a nụ cúc non, cà nh trổ ra hai chiếc lá dà i mảnh, Ä‘iá»u quá»· dị là lúc đó trá»i không gió nhưng đóa hoa dại vẫn lay động không ngá»›t, hai chiếc lá tá»±a hai cánh tay phất Ä‘i phất lại, thá»±c hiện các động tác, có lúc như uốn éo ngưá»i, có lúc như ôm đầu trầm tư, có lúc như ôm chặt lấy nhau.
Cả hai lại nhìn Trương Úy.
Bình thưá»ng nó bị hai cô bé áp bức cá»±c độ, giá» thấy hai cô có vẻ sợ hãi, nó liá»n nảy ra ý nghịch ngợm, thuáºn tay nhổ má»™t cà nh hoa, bất ngỠđưa đến trước mặt ÄÆ°á»ng Máºt. Bông hoa dại ré lên má»™t tiếng “á†tháºt to, chất lá»ng mà u tÃm lam từ nhị hoa phun và o mặt ÄÆ°á»ng Máºt rồi đóa hoa nhảy khá»i tay Trương Úy, hai ba bước là quay lại bãi cá», láºp tức khuất bóng.
“Ha ha...†Trương Úy gáºp ngưá»i cưá»i ngặt nghẽo, nhìn gương mặt đầy chất lá»ng tÃm lam cá»§a ÄÆ°á»ng Máºt.
“Trương đầu to, muốn chết hả?â€ ÄÆ°á»ng Máºt vừa dùng ống tay áo lau sạch, vừa lao bổ và o Trương Úy.
Trương Úy biết trước ÄÆ°á»ng Máºt sẽ dùng võ lá»±c giải quyết, liá»n quay đầu chạy, vừa chạy vừa gá»i: “Bạch Chỉ Vi, mau bám theo, cách ta quá má»™t trượng tất sẽ có yêu quái ăn thịt ngươi.â€
Bạch Chỉ Vi biết nó dá»a dẫm nhưng vẫn hoảng sợ, liá»n nhấc chân chạy theo hai đồng môn.
Vừa chạy vừa đùa nhau, chá»›p mắt cả ba vượt khá»i bãi yêu thảo, chạy và o rừng Ảo hải.
Nhìn từ bên ngoà i, khu rừng nà y Ä‘en ngòm, nhưng bước và o thì còn sáng hÆ¡n ở ngoà i bãi cá». Rõ rà ng cây cối ráºm rịt, cà nh lá rợp trá»i, ngay cả ánh trăng cÅ©ng khó lòng lá»t xuống nhưng khu rừng tá»±a khối ngá»c bÃch ngà n năm, tá»± phát sáng lấp lánh.
“Trương Úy, ánh sáng nà y từ đâu mà có?†Bạch Chỉ Vi há»i, cô bé có cảm giác và o rừng là bước chân và o địa vá»±c đầy sinh khÃ.
“Ta cÅ©ng không hiểu rõ hoà n toà n, còn nhá»› lần đầu tiên Ä‘i và o cÅ©ng có cảm giác má»i váºt ở đây tá»± phát sáng, sau nà y vá» Tà ng thư các tra cứu má»›i biết rừng Ảo hải có từ lúc thiên địa sÆ¡ khai, vì có yêu thảo bảo vệ nên ban ngà y biến mất, đến tối khi yêu thảo giảm sức mạnh thì khu rừng má»›i hiện ra, trăm ngà n năm nay chưa từng bị quấy nhiá»…u, không há» thay đổi gì. Ta Ä‘oán rằng ánh sáng nà y là do cây cỠở đây Ä‘á»u đã thà nh yêu tinh phát ra.â€
ÄÆ°á»ng Máºt nghe váºy, gõ mạnh lên đầu thằng bé: “Trương đầu to, lại Ä‘i dá»a ngưá»i khác.â€
Trương Úy tá» vẻ oan ức: “Ai dá»a ngươi, ngươi không thấy nÆ¡i nà y đầy sinh khà sao?â€
“Äiá»u nà y thì đúng, tuy không thấy dã thú phi cầm nà o hết nhưng hình như nÆ¡i nà o ở đây cÅ©ng có sinh mệnh.†Äoạn nó trừng mắt nhìn Trương Úy, “bất quá tuyệt đối không phải là yêu khÃ.â€
Bạch Chỉ Vi mỉm cưá»i: â€œÄÆ°á»ng Máºt ngươi vừa đến Thục SÆ¡n có mấy ngà y đã nháºn ra yêu khà rồi nà y.â€
ÄÆ°á»ng Máºt cÅ©ng cưá»i, kéo Bạch Chỉ Vi Ä‘i và o rừng.
Dá»c đưá»ng rất nhiá»u kỳ hoa dị thảo, nhưng Ä‘i trong rừng và o ban đêm, hai cô bé Ãt nhiá»u cÅ©ng sợ hãi thà nh ra không ngắm kÄ©. Không thấy yêu quái hoặc dã thú nhưng vẫn cảm giác được giữa các bụi ráºm liên tục có hoạt váºt thò ra rồi lại ẩn và o. Má»—i lần ÄÆ°á»ng Máºt muốn xem thì lại không thấy gì, xem ra má»i hoạt váºt Ä‘á»u sợ Trầm Äịch, không dám đến gần, nghÄ© váºy nó cà ng an tâm.
Äi thêm má»™t chốc thì vang lên tiếng nước chảy khe khẽ, không đầy mấy bước liá»n xuất hiện má»™t cái hồ rất nhá».
“Mau Ä‘i Ä‘i.†Trương Úy bảo, “vòng qua hồ, thêm má»™t Ä‘oạn nữa là ra khá»i Ảo hải, sẽ đến dãy báºc đá ở Vong Ưu phong, chúng ta Ä‘i thế nà y rút ngắn được ná»a thá»i gian.â€
Cùng lúc, ở bên kia loáng thoáng có tiếng kim loại va nhau, nhÄ© lá»±c cá»§a Trương Úy khá nhất, nhÃu mà y nói: “Hình như có ngưá»i đánh nhau, chúng ta qua xem.â€
Tà i sản của Vô Tình
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Vô Tình
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíåå , çàùèòíèêà , êåðàìè÷åñêàÿ , êîòòåäæ , hau thuc son thieu nien , ìàëüäèâû , ïèòàíèå , kiemdaothucson.com , ñòðèì , ôîìåíêî , ôîòîãðàôèè , pham nhan tu tien , thục sÆ¡n kiếm tông , thục sÆ¡n thiêu niên , thieu nien hoa son , thieu nien thuc son , thieu nien thuc son 4vn , thieu niien thuc son 4vn , thuc so thieu nien , thuc son theu nien , thuc son thieu lien , thuc son thieu nien , thuc son thieu nien 4vn , thuc son thieu nien full , thuc son thieu nien q3 , thuc son tuchanngioi , thuc sÆ¡n thiếu niên , thuÌ£c sÆ¡n thiêÌu , www.thuc son thieu nien , ðîæäåíèÿ , ÷àñîâîé