Ngọn gió như thì thầm bên tai rằng anh yêu em...
Ngọn gió như nói nhỏ rằng cuộc sống thật đẹp..
Ngọn gió giận dữ trong ngày mưa bão...
Và trên hết, ngọn gió cuộc đời cứ thổi, thổi mái như tình yêu vô tận của anh dành cho em....
Nghe gió kể chuyện xưa
Có đôi tình nhân luôn theo gió vui đùa
với tình yêu nông nàn tha thiết
Tay trong tay và nụ hôn nồng nhiệt
Nhìn vào mắt nhau mong chẳng chia lìa
Hạnh phúc tràn trề cho đến một ngày kia
Chiếc xe say chạy trên đường bất cẩn
Chàng vội xoay mình lao người ngăn chận
Nhưng có kịp đâu....
Nhìn nàng nằm im vòng băng trắng trên đâu
Lặng lẽ nhiều ngày không hề tỉnh lại
Chàng trai gầy trong lòng cầu nguyện mãi
Xin phép màu cứu được người yêu
Gió thương tình cho chàng ước một điều
Với điều kiện chàng phải làm kiếp chuồn chuồn ba năm thời hạn
Và với niềm vui vô hạn
Chàng trai gật đầu ngay.....
...
Xuất viện ra ngoài chỉ một ngày
Cô gái chạy khắp nơi tìm kiếm người yêu dấu
Không để ý trên vai nàng chợt đậu
Một cánh chuồn nhỏ nhoi
Gió vẫn vờn quanh quẩn giữa hai người
Chàng trai vẫn nhìn người yêu âu yếm
Ngắm dòng lệ tuôn khi người yêu khóc lịm
Có thấy anh đâu....
....
Một năm nữa qua mưa nắng dãi dầu
Cánh chuồn nhỏ vẫn bên người yêu nhỏ
Cô gái cũng dần quên nỗi buồn năm nọ
Ngày một cười nhiều hơn
Anh bác sĩ điển trai ngày xưa chữa cho cô hiện vẫn cô đơn
Vì đã thầm thương nàng bệnh nhân e lệ
Những bó hoa, những lời hỏi thăm chăm sóc nàng lặng lẽ
Rồi cũng làm nàng vui
Cánh chuồn kia vẫn quấn quýt không rời
Khắc khoải bay theo đôi tình nhân ngược gió....
Năm cuối trôi qua
Cánh chuồn nhỏ đậu trên tháp chuông
Nhìn hôn lễ hai người bên trong nhà thờ nhỏ
Lệ ướt đôi mắt tròn
"Hôm nay là hết hạn ba năm của con
Con có muốn mình trở thành người như cũ...?"
Cánh chuồn soi bóng mình trong giọt sương lắc đầu thầm nhủ
Hãy để con làm cánh chuồn chuồn mãi mãi gió ơi.............
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của aidzay