Trường mầm non, 1 bé trai hỏi cô giáo:
-Cô ơi, con nít có thể có thai không cô.
Cô giáo :
-Con nít không thể có thai được đâu con ạ !
Thằng bé liền chạy tới đứa bạn gái nói :
-Đó , cưng không phải sợ đâu
--------------------------------------------------------------------------
Một ông nông dân lái xe công nông chở con gái lớn ra tỉnh mua sắm. Ông mua cho cô gái một sợi dây chuyền vàng rất đẹp. Trên đường về hai bố con bị một toán cướp chặn đường cướp sạch cả xe lẫn đồ . Hai người thất thểu đi bộ tiếp. Ông bố nói:
- Đời không biết thế nào mà lần. Đang vui vẻ thế mà loắng cái đã mất hết cả. Tội nghiệp con bị chúng nó lấy mất cái dây chuyền đẹp.
Cô gái nhìn quanh, thò tay vào chỗ kín lấy ra sợi dây chuyền. Ông bố vừa mừng vừa ngạc nhiên. Ngẫm nghĩ một lúc ông nói:
- Chán quá, hôm nay mà mẹ con cũng đi cùng thì chúng ta bây giờ vẫn còn xe công nông để đi !
--------------------------------------------------------------------------
Trong lớp học, cô giáo hỏi Huy :
- Huy cho cô biết, trên cây có 10 con chim, một người thợ săn bắn chết một con, hỏi còn mấy con?
- Dạ, tiếng súng nổ làm chim bay đi hết, làm gì còn con nao?
- Sai, súng săn bây giờ là súng hơi, làm gì có tiếng nổ, còn 9 con. Tuy nhiên, cô rất thích kiểu suy nghĩ của em.
- Thế em đố lại cô 1 câu có được không ạ?
- Được.
- Có 3 cô gái cùng ăn kem, một cô cắn từng miếng kem một, một cô ngậm và mút que kem, một cô thì để cho kem chảy vào miệng rồi nuốt, hỏi trong 3 cô ấy cô nào đã có chồng rồi?
- Cô giáo suy nghĩ một lúc rồi đỏ mặt, bảo:
- Huy, em rất bậy, đi ra ngoài viết bản kiểm điểm.
- Huy trả lời:
- Thưa cô, người có chồng là người tay có đeo nhẫn cưới. Tuy nhiên, em rất thích kiểu suy nghĩ của cô
--------------------------------------------------------------------------
ào nhà vệ sinh công cộng, vừa ngồi xuống thì một giọng nữ từ buồng bên kia vọng sang.
- Ới, anh có suôn sẻ không?.
Vốn không thích bắt chuyện với người lạ, nhưng khó mà từ chối giọng nói ngọt ngào đó, tôi trả lời: Ờ, tôi cũng ổn.
Giọng bên kia lại vọng sang: Anh cảm thấy thế nào?
Bắt đầu bực mình: Tôi thấy cũng thoải mái.
Giọng bên kia bối rối: Chắc em phải cúp máy thôi, vì cứ mỗi lần em hỏi anh thì có thằng cha mắc dịch ở buồng vệ sinh bên cạnh lại nhảy vô giành trả lời.
--------------------------------------------------------------------------
Trong công viên, cô gái hỏi chàng trai: Anh ơi sao mắt anh to thế? Chàng trai trả lời: mắt anh to vì hồi bé anh khóc nhiều. Cô gái tiếc nuối: Thế sao hồi bé anh không đi tiểu nhiều?
--------------------------------------------------------------------------
Cô bé mới lớn, hay thắc mắc đủ mọi chuyện trên đời. Một hôm ra bãi biển thấy một cậu bé trai cởi truồng, cô bé quay sang hỏi mẹ:
- Mẹ ơi thằng bé kia có cái gì kìa?
Mẹ cô trả lời cho qua chuyện:
- Đấy là cái còi.
Cô bèn tiến lại gần cậu bé và chăm chú quan sát, một lúc sau cô bé háo hức trở lại nói với mẹ:
- Mẹ ơi, đúng là cái còi thật. Nhưng lạ lắm cơ, khi con thổi nó lại kêu oai oái đằng mồm ấy.
--------------------------------------------------------------------------
Trong công viên, một đôi trai gái đang tâm sự.
Cô gái: Em tính đi giải phẫu nâng ngực? Ý anh sao?
Chàng trai: Em phải tôn trọng sự thật chứ, dù cho sự thật thế nào đi chăng nữa..
Một lát sau..
Cô gái: Anh thôi đi, sao cứ bóp méo sự thật mãi thế?
--------------------------------------------------------------------------
Một chị nhà quê vào đồn công an đăng ký kết hôn. Chị cán bộ công an hỏi:
- Lấy chồng lần đầu hả ?
Chị nhà quê:
- Dạ, lần đầu.
Chị cán bộ hỏi:
- Tên gì ? Ở với nhau từ bao giờ?
Chị nhà quê: - Dạ, Nguyễn thị Chim, mới ở với nhau tối hôm qua.
Chị cán bộ: - Mới ở với nhau tối hôm qua à ? Chim có ê không ?
Chị nhà quê đỏ mặt ấp úng không nói gì. Chị cán bộ bực mình gằn giọng:
- Tôi hỏi chị Chim có ê không? Chị nhà quê thẹn thùng thỏ thẻ:
- Dạ lúc đầu cũng hơi ê.... ê ...
Chị cán bộ bực tức quát lên:
- Tôi hỏi chị tên Chim không có chữ ê hay là tên Chiêm có chữ ê ? Mắc mớ gì đến lúc đầu với lúc sau ....
--------------------------------------------------------------------------
Kính gửi cô giáo chủ nhiệm. Hôm qua, trong giờ ra chơi, bạn Hiếu ngồi cạnh em loay hoay phẫu thuật cái bút mực. Dù bạn không cố tình song lực quán tính vẫn khiến mực rơi vào áo em.
Bạn ấy không hề xin lỗi cũng như không chịu chấm dứt ngay việc giải phẫu vật đáng ra nên đưa vào viện bảo tàng từ lâu rồi.
Máu dồn vào tim khiến em đã dùng xấp xỉ 400N tác dụng lên người bạn ấy trong khoảng thời gian xấp xỉ 0,5s. Vì xung của lực bằng độ biến thiên động lượng nên đáng ra bạn ấy phải chuyển động lùi nhưng thật tiếc, bạn ấy béo quá, phản lực tác động lên tay em còn lớn hơn cả 400N kia.
Theo phản xạ tự vệ, bạn ấy lao vào em với vận tốc khá lớn, không một chút do dự. Kết quả là em bị bắn vào tường, mà tường lại nặng hơn em rất nhiều. Tuân theo định luật III Newton, tườg đứng yên, em bật ngược trở lại.
Tuy có hơi đau nhưng do cay cú, em liền áp dụng ngay định luật "Húc". Chỉ tại tội thừa mỡ nên va chạm giữa đầu em và bụng bạn ấy là... va chạm dẻo, lực của em bị triệt tiêu. Liên tiếp sau đó là một chuỗi quy tắc bàn tay trái, quy tắc bàn tay phải khiến em bị dao động với tần số lớn.
Đến lúc này, em không còn đủ sức chiến đấu nữa vì theo một vế của định luật bảo toàn năng lượng thì năng lượng không tự nhiên sinh ra, trong khi bữa sáng của em lại có hạn. Biết thân biết phận, em đã dựa vào Định luật bảo toàn tính mạng mà tự rút lui ôm hận về nhà.
Hôm nay, em viết bản kiểm điểm này để mong cô tha thứ. Em hứa lần sau nếu có đánh nhau, em sẽ chuẩn bị bữa sáng chu đáo hơn hay ít ra, cũng chọn đứa gầy hơn em làm đối thủ.
--------------------------------------------------------------------------
Được tin ấp X mới được công nhận là ẤP VĂN HÓA, các gia đình trong ấp này đều được công nhận là GIA ĐÌNH ĐẠT CHUẨN VĂN HÓA, một nhà báo trên tỉnh về ấp X để tìm hiểu và viết bài ca ngợi.
Nhà báo đang đi tìm UBND ấp thì gặp một cô gái đang đứng ở đường, nhà báo hỏi:
- Cô có biết UBND ấp ở chỗ nào không ạ?
Cô gái trả lời:
- ĐÉO biết.
Nhà báo ngạc nhiên và đi tiếp. Một lúc sau thấy một em trai đang tắm ở bờ sông, nhà báo liền hỏi:
- Em có biết UBND ấp ở chỗ nào không?
Em bé trả lời:
- Biết nhưng ĐÉO chỉ.
Nhà báo bực mình đi tiếp. Một lúc sau thì thấy cổng đề UBND ấp X, nhà báo vui mừng bước vào nhưng không thấy ông trưởng ấp đâu. Nhà báo hỏi một ông gìa đang quanh quẩn ở đó:
- Thưa ông, ông có thấy ông trưởng ấp đi đâu không ạ?
Ông già nói:
- ĐÉO thấy.
Ngay sau đó thì ông trưởng ấp dáng người mập mạp, bụng phệ bước vào ngồi ngay ghế trưởng ấp. Anh nhà báo mừng rỡ đến giới thiệu, hai người bắt tay vui vẻ. Sau đó anh nhà báo nói:
- Sao ấp VĂN HÓA gì mà tôi đi kiếm UBND, hỏi người dân, người thì trả lời ĐÉO BIẾT, người thì BIẾT ĐÉO CHỈ, người thì ĐÉO THẤY là sao vậy?
Ông trưởng ấp nghe xong cười cười và nói:
- Dạ thưa anh, lần nào họp dân phố tui cũng nhắc nhở mà chúng nó ĐÉO NGHE.
Các chủ đề khác cùng chuyên mục này: