| 
	 
		 | 
 
	
		|    |  |  
	
	
	| 
			
			 
			
				08-05-2008, 09:48 PM
			
			
			
		 |  
	| 
		
			
			| Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ |  | 
					Tham gia: Feb 2008 Äến từ: U Minh Hồng Hoang 
						Bài gởi: 1,281
					 
                    Thá»i gian online: 2 ngày 16 giá» 45 phút 
                 Thanks: 1 
		
			
				Thanked 313 Times in 236 Posts
			
		
	      |  |  
	
	| 
				
				Nơi Pót Các Chương đả tự (từ dạng file ảnh) đã hoàn thành
			 
 
			
			nÆ¡i tiếp nháºn các chương đã hoàn thành các lão pót tại đây 
------------------ 
Tuyế Thiên Hồ
 
sau khi chuyển xong ta sẽ xóa các bài đó sau   
 Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:
    
  
		 |  
 
	
	| 
			
			 
			
				03-07-2008, 12:47 PM
			
			
			
		 |  
	| 
		
			|  | Nháºp Môn Tu Luyện |  | 
					Tham gia: Mar 2008 Äến từ: há»i chi dzợ O,O 
						Bài gởi: 57
					 
                    Thá»i gian online: 2 ngày 4 giá» 55 phút 
                 Thanks: 27 
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	      |  |  
	
	| 
				
				Quyển 11-C1 LDGHM
			 
 
			
			 
 
  
Quyển 11
 Chương 1: Cái Bang tổng luáºn
 
 Dịch giả: mar1412
 
 Biên táºp: hongphuong98
 
 
 
 Má»i ngưá»i tiến vào tẩm thất cá»§a Phong Tá»± Lai, Phong Tá»± Lai Ä‘ang nằm trên giưá»ng, khà sắc cÅ©ng tÃnh là tốt.
 Hi Bình nói: “Nhạc phụ, ngưá»i làm sao đáng thất vá»ng váºy, bị ngưá»i đánh nằm ra giưá»ng không thể động Ä‘áºy, nếu để nữ tế ngưá»i ra tay, nằm trên giưá»ng phải là tên há»—n đản đã đánh ngưá»i đó. Lại nói chuyện cÅ©, ngưá»i đánh nhau mà quên mất Quyá»n Vương nữ tế cá»§a ngưá»i sao, như có vẻ thiếu nghÄ©a khà đó?â€
 Phong Tá»± Lai cưá»i: “Ngươi không đủ cho hắn đánh đâu, hắn gần như có thể gá»i là đệ nhất cao thá»§ trên võ lâm!â€
 “Cái gì?†Hi Bình nhảy lên, giống dạng má»™t con khỉ chà chóe: “Nhạc phụ, ngưá»i nói gì?           Con không đủ cho hắn đánh? Hắn là ai? Con không đấm hắn không được!â€
 Phong Tá»± Lai nói: “Lạc Hùng, Äại Äịa minh chá»§, bây giá» là Võ Lâm Minh Chá»§.â€
 Hi Bình vẫn chưa nguôi giáºn, nói: “Nhạc phụ, đợi thương thế cá»§a ngưá»i hồi phục, ngưá»i dẫn con Ä‘i khiêu chiến hắn, cho hắn biết lợi hại cá»§a nữ tế ngưá»i. Minh chá»§ cái gì chứ? Äánh hắn thành manh trư (heo mù)!â€
 Hoa tiểu ba cưá»i nói: “Tỉ phu, huynh có vẻ cả võ lâm minh chá»§ đại biểu cho cái gì cÅ©ng không rõ. Võ Lâm Minh Chá»§, nói cách khác, cả võ lâm phải nghe lá»i hắn, huynh hiện tại cÅ©ng nằm trong khu vá»±c quản lý cá»§a hắn.â€
 “Còn lâu! Hắn quản được ta sao?†Hi Bình mắng lại, đột nhiên quay mặt nhìn Phong Tá»± Lai nói: “Hắc hắc, nhạc phụ, con cÅ©ng là vì giành thể diện cho ngưá»i mà cùng hắn giao đấu, nguyên lai ngưá»i cÅ©ng Ä‘ang có chức quyá»n! Ngưá»i hiện tại là đầu đảng cÅ©ng là biểu tượng cá»§a khất cái, như quả nói ngưá»i Ä‘i làm Võ Lâm Minh Chá»§, ngưá»i không phải càng phát đạt hÆ¡n sao? Tiểu Ãi VÅ©, đầu óc làm ăn cá»§a cha nảng cÅ©ng tháºt nhạy bén đó!â€
 Phong Tá»± Lai khốn khổ trả lá»i: “Tiểu tá» nói báºy, ngươi nói đến đâu rồi?â€
 Hi Bình đáp: ‘Tiểu tá» biết sai. Nhưng mà, nhạc phụ, không phải là chức vụ rõ ràng gì, ngưá»i hà tất phải tranh giành đến ná»—i cả mạng cÅ©ng hi sinh? Còn may là nữ tế ngưá»i có bản lãnh, tìm má»™t nhạc phụ khác đến liệu thương cho ngưá»i.â€
 Phong Ãi VÅ© giáºn dữ: “Hi Bình, chàng nói chuyện vá»›i cha ta, không thể nghiêm túc má»™t chút sao?â€
 Phong Tá»± Lai xua tay, nói: “Ãi VÅ©, đừng cưỡng cầu nó, không thÃch nó quá nghiêm túc. Kì thá»±c ta lúc má»›i bắt đầu cÅ©ng không có ý liá»u mạng, nhưng mà, ai! Má»™t lá»i nói không hết.â€
 Lão gặp Lạc Hùng thì nổi giáºn! Trong cuá»™c Ä‘á»i lão, tuy nói toàn bá»™ tình cảm dành cho Äá»™c Cô VÅ©, nhưng trước khi gặp được Äá»™c Cô VÅ©, lão tưng có theo Ä‘uổi má»™t mối tình khác, nhưng giữa chừng lại xuất hiện má»™t Trình Giảo Kim, chÃnh là Lạc Hùng, làm mê mẩn phương tâm thiếu nữ cá»§a cô gái đó, cô gái đó lại gả cho Lạc Hùng.
 Nhưng không biết vì sao, sau bảy năm cô gái đó lìa Ä‘á»i, lão nháºn thấy phần lá»›n là do Lạc Hùng không chiếu cố tốt cho duyên cÅ© cÅ©a lão, nếu không lại có nguyên nhân khác.
 Lúc đối mặt vá»›i Lạc Hùng trên lôi đài, cÅ©ng vì má»™t phần giáºn khi gặp lại tình địch, phần vì ngưá»i yêu mất sá»›m lúc xuân xanh, lữa giáºn thiêu đốt trong lòng, chút nữa liá»u cả mạng già, vẫn là cảnh tượng như tình trưá»ng năm đó, thất bại Ä‘o đất.
 Hi Bình an á»§i: “Nhạc phụ, không cần xấu hổ, nếu đánh nhau phải có tinh thần không sợ chết, đánh mà không liá»u mạng làm sao thắng được?â€
 Thảm nhất chÃnh là, mất mạng rồi cÅ©ng không đánh thắng! Äiá»u này trong lòng lão không há» nói ra.
 Tứ Cẩu giáºn dữ: “Ngươi nghÄ© ai cÅ©ng như ngươi sao?â€
 Äá»™c Cô Minh vá»— vai Hoa Tiểu Ba, nói: “Tiểu Ba cá»§a chúng ta bắt đầu đánh là chỉ bá» chạy, chÃnh là má»™t minh chứng rất tốt.â€
 Hoa Tiểu Ba gạt tay hắn ra, cãi lại: “Hai ngưá»i huynh, đừng có hại kẻ khác tại chá»— này, ta khi nào lại lâm tráºn bá» chạy chứ? Ta là truyá»n nhân duy nhất cá»§a hành y thế gia, từ khi sinh ra đã có tâm hồn thiện lương, cho dù thỉnh thoảng vì tuổi trẻ khà thịnh bùng phát lên cùng ngưá»i đánh nhau, cÅ©ng chỉ chá»n cách tránh né làm chá»§, thương ngưá»i làm thứ, các ngươi hiểu cái gì? Má»™t đám hồ ngôn!â€
 Äá»™c Cô Minh “a†lên má»™t tiếng, nói: “Tiểu Ba, còn cần ta tiếp tục dạy đệ võ công không?â€
 Hoa Tiểu Ba đáp: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên cần.â€
 Äá»™c Cô Minh nói: “Ngươi không phải nói cần giữ tấm lòng thiện lương sao? Nếu ngươi không dám thương hại ngưá»i khác, vì sao phải há»c võ công làm thương hại ngưá»i khác?â€
 Hoa Tiểu Ba liá»n dùng sức ôm mạnh chân Xuân Thá»§y, kiêu ngạo nói: “Ta phải bảo há»™ nữ nhân cá»§a ta, vì thế, ta cần trở nên cưá»ng đại hÆ¡n!â€
 Xuân Thá»§y giáºn dá»—i: “Ai cần ngươi bảo há»™ nào? Ta không thể tá»± bảo vệ bản thân sao?â€
 Hoa Tiểu Ba cảm thấy mất thể diện, nghÄ© ngợi, nói: “Lúc có chuyện nàng tá»± mình bảo há»™, lúc không có chuyện ta lại bảo vệ nàng.â€
 Tứ Cẩu ngạc nhiên nói: “Äây là kiểu bảo há»™ cá»§a thá»i đại nào váºy?â€
 Hoa Tiểu Ba cưá»i đáp: “Thá»i đại Hoa Tiểu Ba.â€
 Äá»™c Cô Kì giải thÃch: “Hoa Tiểu Ba thá»i đại, kiểu bảo há»™ cá»§a kẻ thối! Hum…, không có má»™t chút tÃnh trách nhiệm.â€
 Xuân Thá»§y xô hắn ra, nói: “Theo ta ra ngoài, để ta cho ngươi biết, cái gì là ngươi hoàn thành trách nhiệm, ngươi là tên nam nhân không có lương tâm!†Nói xong, lắc mông Ä‘i ra khá»i phòng.
 “Ta không Ä‘i ra !†Hoa Tiểu Ba vừa dứt lá»i, liá»n thấy Ä‘au hai vành tai, Bạch Tuệ cùng Cốc U Lan má»™t trái má»™t phải xách hai vành tai hắn, hắn chỉ còn cách cúi ngưá»i Ä‘i theo, di chưa được mấy bước, đột nhiên kêu hoảng: “VÅ© Sắc, bá»n nàng cÅ©ng Ä‘i theo sá»a lưng ta?â€
 VÅ© Sắc là má»™t trong 12 cô gái Thiên Trúc, cùng là má»™t trong ba thê tá» Thiên Trúc cá»§a Hoa Tiểu Ba, hai ngưá»i khác phân biệt gá»i là VÅ© Tá»± và VÅ© Bình.
 Những mÄ© nữ Thiên Trúc này đầu tiên Ä‘á»u có tên riêng, nhưng bá»n há» hiá»m tên bá»n há» vừa dài vừa xấu, gá»i lên khó nghe, lại khó nhá»›, vì thế, trừ Äại Ny ra, bá»n há» Ä‘á»u tá»± mình đổi tên. Hai nữ nhân cá»§a Triệu Tá» Uy đổi thành VÅ© Tân và VÅ© Äình, Äá»™c Cô Minh gá»i là VÅ© Äiá»m và VÅ© Yến, bốn ngưá»i cá»§a Tứ Cẩu chia ra gá»i là: VÅ© TÄ©nh, VÅ© Tranh, VÅ© Phong, VÅ© Tần. VÅ© Sắc, VÅ© Tá»± và VÅ© Bình tam nữ tá»± nhiên cÅ©ng giúp phu tướng ra ngoài.
 Phong Tá»± Lai hướng Tứ Cẩu nói: “Ngươi dùng trưá»ng thương phải không?â€
 Má»i ngưá»i không biết vì sao lão há»i váºy, Tứ Cẩu trả lá»i: “Äúng váºy.â€
 Phong Tá»± Lai trầm ngâm má»™t hồi, nói: “Trải qua tráºn này, hùng tâm tráng chà vốn có cá»§a ta cÅ©ng không còn nữa. Trước đây má»™t lòng muốn trở thành bang chá»§ thiên hạ đệ nhất bang, bây giá» làm nên rồi, cÅ©ng bất quá chỉ thế này. Hiện tai VÅ© (Äá»™c Cô VÅ©) Ä‘i rồi, Ãi VÅ© cÅ©ng có nÆ¡i nương tá»±a, tâm nguyện cá»§a ta cÅ©ng đã hoàn tất rồi, chỉ muốn tìm má»™t bằng hữu đã ẩn cư. Nói ra các ngươi không tin, ta cả Ä‘á»i này, kết giao tuy nhiá»u, nhưng bằng hữu chân chÃnh chỉ có má»™t, hắn tuy nhiên trong mắt ngưá»i Ä‘á»i không phải ngưá»i tốt, nhưng lại là ngưá»i chân thành, nói khắp giang hồ, ta cả Ä‘á»i này kÃnh trá»ng nhất chÃnh là hắn. Từ sau khi mẹ Ãi VÅ© qua Ä‘á»i, ta đã muốn tìm hắn, nhưng ta tìm kiếm nhiá»u năm, cho tá»›i má»›i đây hắn má»›i nhá» ngưá»i chuyển cho ta má»™t lá thư, từ đó má»›i biết hắn ở đâu. Hai mươi năm không gặp hắn, không biết hắn có thay đổi gì không?†trong đôi mắt lão thoáng hiện lên má»™t loại ánh mắt mong chá».
 Phong Ãi VÅ© ngạc nhiên há»i: “Cha có bằng hữu như váºy sao? Vì sao chưa từng nghe cha nói tá»›i? Ông ta tên gá»i là gì?â€
 Phong Tá»± Lai vô ý nhìn Hi Bình má»™t cái, nói: “Ta không nhá»› được tên há» cá»§a hắn, chỉ nhá»› hắn là bằng hữu duy nhất cá»§a ta.â€
 Má»i ngưá»i trong lòng hiểu rõ lão không muốn nói, cả tên há» cÅ©ng không nhá»› được, còn nói cái gì bằng hữu?
 Phong Tá»± Lai lại hướng Tứ Cẩu nói: “Ngươi có hay không ý chà làm bang chá»§ Cái Bang?â€
 Tứ Cẩu đại kinh, đáp: “Tôi được sao?â€
 Äá»™c Cô Minh nói: “Ta cÅ©ng Ä‘ang hoài nghi.â€
 Tứ Cẩu quát: “Äá»™c Cô Minh, ngươi lại không thể cho ta má»™t chút thể diện sao?â€
 Tứ Cẩu hắn thực không làm sao tốt được, bất quá một chút thể diện cũng không giữ sao?
 Ngưá»i sống trên Ä‘á»i, ai không cố giữ thể diện?
 Da mặt càng dày, càng phải giữ thể diện.
 Lôi Long cổ vÅ© hắn: “Ta thấy ngươi rất thÃch hợp làm bang chá»§, bởi vì ngươi và khất cái cùng có da mặt dày.â€
 Phong Tá»± Lai cưá»i nói: “Ta nói ngươi được, thì ngươi được.â€
 Tứ Cẩu mừng rỡ nói: “Nói như váºy, ngưá»i muốn truyá»n vị cho ta?â€
 Phong Tá»± Lai nói: “Tạm thá»i có ý này.â€
 Hi Bình há»i vặn: “Cái gì tạm thá»i? Muốn truyá»n thì truyá»n, không truyá»n thì Ä‘uổi ra.â€
 Phong Tá»± Lai đáp: “Còn phải coi hắn há»c được ‘Thần Lai Chi Thương’ không.â€
 Äá»™c Cô Minh nói: “Cô trượng, theo như cháu biết, muốn làm bang chá»§, tất phải há»c được ‘Äả Cẩu Bổng Pháp’.â€
 “Ây, Äá»™c Cô Minh, ngươi không phải Ä‘ang chá»i ta chứ?†Tứ Cẩu tá»± nhiên không chấp nháºn, ai bảo hắn gá»i là Tứ Cẩu? Äả Cẩu Bổng Pháp? Äây không phải là đánh hắn sao? Ta khinh!
 Hi Bình gõ lên sá» hắn, nói: “Tứ Cẩu, ngươi không biết ngắt lá»i ngưá»i khác là rất khuyết đức sao? Lão ca, nói tiếp Ä‘i, hay nhất là nói tá»›i Sát Cẩu Äao Pháp, cái này má»›i là tuyệt đó.â€
 Äá»™c Cô Minh tiếp tục nói: “Cùng ‘Hàng Long Tháºp Bát Chưởng’, còn phải có cả đả cẩu bổng làm tÃn váºt truyá»n vị, sao có thể nói há»c được Thần Lai Chi Thương là được?â€
 Phong Tá»± Lai giải thÃch: “Äó là chuyện trước kia, cái gì Äả Cẩu Bổng Pháp, Hàng Long Tháºp Bát Chưởng Ä‘á»u đã hết thá»i, hiện tại võ công lợi hại nhất trong bang là Thần Lai Chi Thương, chỉ có luyện thành loại võ công này, má»›i có thể kế thừa chức vị bang chá»§.â€
 Äá»™c Cô Minh hai mắt trợn tròn, kinh ngạc nói: “Vì sao cháu chưa từng nghe nói qua?â€
 “Chuyện ngươi chưa nghe nói qua có nhiá»u lắm! Má»›i ra khá»i Thiếu Lâm Tá»± mấy ngày, lại làm như lão giang hồ rồi.†Tứ Cẩu chung quy cÅ©ng báo xong má»™t mối thù, trong lòng sảng khoái vô bì.
 Phong Tá»± Lai mất bình tÄ©nh nói: “Các ngươi đừng cãi nữa! Äể ta nói đã, ta bây giừo nói chuyện rất tốn sức. Kì thá»±c Cái Bang bá»n ta tuy đông ngưá»i, ngưá»i chân chÃnh có võ công rất Ãt, ngưá»i có võ công cao cưá»ng lại càng Ãt trong số Ãt. Má»™t Ä‘oàn thể do khất cái các nÆ¡i tạo thành, cÅ©ng như má»™t nắm cát khô. Lúc bá»n há» dùng được, liá»n nói ta là đại diện cá»§a Cái Bang, làm sao ngưá»i khác cÅ©ng không dám lá»›n gan ăn hiếp há», nhưng mà, đến lúc trong bang cần bá»n há» giúp chuyện gì, bá»n há» lại nói ta là má»™t khất cái, cả ta cùng như bồ tát sang sông không giữ nổi mình, có thể giúp được chuyện gì chứ?â€
 “Bá»n há» lúc thưá»ng thì van xin ngưá»i khác làm Æ¡n, nhưng thỉnh thoảng cÅ©ng trá»™m cắp móc túi, để bá»n há» Ä‘i làm việc chÃnh cá»§a há» thì há» sợ khổ, chỉ thÃch cả ngày lưá»i nhác nhàn nhã, chỠăn cá»§a từ thiện. Ngưá»i ta nói Cái Bang là bang phái hiệp nghÄ©a, thá»±c ra bởi vì bá»n chúng chuyện xấu không dám làm to ra, lại có cÆ¡ sở là dân chúng, đến bốn phương Ä‘á»u tuyên dương Cái Bang là bang há»™i chÃnh nghÄ©a, ngươi nói lá»i ta nói nhiá»u cÅ©ng hợp lại thành má»™t hiệp danh.â€
 “Huống chi, chá»— nào có chuyện bất bình, ngưá»i khác Ä‘i thảo phạt kẻ xấu, bá»n há» cÅ©ng theo ở phÃa sau lấy đả cẩu bổng Ä‘áºp chén mẻ rồi la hét, ngưá»i khác lại cho rằng bá»n há» rất có lòng hiệp nghÄ©a. Cái Bang bá»n ta có hai loại võ công lợi hại nhất, má»™t loại gá»i là đánh há»™i đồng, cái này không nói các ngươi cÅ©ng biết, má»™t loại khác chÃnh là Thần Lai Chi Thương, cái ‘thưong’ ban đầu phải là ‘thưởng’ nghÄ©a là giá»±t, nên phải gá»i là ‘Thần Lai Chi Thương’, các ngưá»i không nháºn thấy khất cái xin ăn là má»™t loại ‘giá»±t dá»c’ rất công chÃnh sao? Hắc, hắc, hắc, cho nên nói, Thần Lai Chi Thưởng, vá» sau cÅ©ng sá»a thành Thần Lai Chi Thương, bị tôn lên làm Cái Bang chà cao võ há»c.â€
 Hi Bình nói: “Wa, nhạc phụ, ngưá»i làm sao đột nhiên nói ra nhiá»u chuyện xấu cá»§a bang mình như váºy, khiến con làm nữ tế cÅ©ng không biết để mặt mÅ©i đâu? Ngưá»i không thể nói Cái Bang cá»§a ngưá»i võ công nào cÅ©ng cao cưá»ng sao? ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ngoại trừ đánh không lại con ra, để bá»n hỠđứng thứ nhì cÅ©ng không sai. Tứ Cẩu, mau bái nhạc phụ ta làm sư phó!â€
 Tứ Cẩu quỳ gối xuống, dáºp đầu nói: “Sư phó trên cao, xin nhân cá»§a đồ nhi ba lạy!â€
 Phong Tá»± Lai ha ha cưá»i lá»›n, cá»±c kì mãn ý.
 Tứ Cẩu lạy xong ba lạy, đứng dáºy, nhìn Hi Bình nghi hoặc nói: “Ngươi vì sao tÃch cá»±c như váºy, có vẻ còn hưng phân hÆ¡n cả ta?†Nhất định có âm mưu!
 â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi! Ngươi làm bang chá»§ rồi, lại dạy bá»n chúng Ä‘áºp mâm sắt tô sắt tấu nhạc cho ta, hoặc là táºp hợp bá»n chúng đến xem bá»n ta mở há»™i ca hát, ngưá»i hâm má»™ cá»§a ta không phải sẽ tăng đến mức không thể tÃnh được sao?†Hi Bình trên mặt xuất hiện ánh sáng hồng, hắn cá» vẻ như thấy được sá»± rá»±c rỡ cá»§a bản thân.
 Tứ Cẩu cá»± tuyệt thẳng thừng: “Chuyện này tuyệt đối không được, má»™t đại bang chá»§ phải có uy nghiêm!â€
 Hi Bình phản bác: “Khó nói tấu nhạc là không có uy nghiêm đó? Ta nói Tứ Cẩu, tấu nhạc không chỉ là không có uy nghiêm, hÆ¡n nữa còn biểu hiện ngươi là má»™t vị bang chá»§ có tài hoa, khà chất!â€
 Tứ Cẩu lắc mạnh đầu: “Không được, không được! Ta má»™t đại thô nhân không cần có tài hoa, cÅ©ng không cần có khà chất. Hi Bình, ta cầu xin ngươi, sau này trước mặt bang chúng đừng bắt ta tấu nhạc, lúc nào đó ta cùng ngươi mở há»™i âm nhạc được không, chúng ta gá»i thêm Tiểu Ba, còn gá»i Ãi VÅ©, Kì Kì, Tư Tư cùng Tuyết Nhi cá»§a ngươi đến làm khác giả, không phải là tổ hợp tốt nhất sao?â€
 Hi Bình cưá»i nói: “TÃnh lại ngươi còn có Ä‘iểm lương tâm, tốt thôi! Tha ngươi má»™t lần.â€
 Tứ Cẩu nhảy lên la lá»›n: “Hi Bình vạn tuế!â€
 Lôi Long nói: “Không cần khoa trương dữ váºy.â€
 Tứ Cẩu nói: “Công tá»---â€
 Lôi Long cản lại không cho hắn nói, nói: “Vá» sau đừng gá»i ta là công tá» nữa, nghe không thuáºn tai.â€
 Tứ Cẩu đã gá»i quen, nhất thá»i sá»a không được, nói: “Công tá», váºy gá»i thế nào?â€
 “A Long !†Lôi Long mỉm cưá»i vá»— vá»— vai hắn.
 Phong Tá»± Lai đột nhiên nhìn Tiểu Nguyệt đứng cạnh Hi Bình cưá»i cưá»i nói: “Hi Bình, vị thê tá» mÄ© lệ đứng cạnh ngươi tên gá»i là gì váºy?â€
 Má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn sang Tiểu Nguyệt, mặt nàng á»ng Ä‘á», giáºn dá»—i nói: “Thúc thúc, ngưá»i ta tên là Hoàng Tiểu Nguyệt, là muá»™i muá»™i, không phải thê tỠđâu!â€
 Phong Tá»± Lai cưá»i ha hả, trong lòng lại cá»±c kì kinh ngạc, lão nói: “Là ta nhìn lầm, là ta nhìn lầm, thá»±c là lão hồ đồ rồi, mẹ ngươi thá»±c gá»i là Xuân Yến sao?â€
 Tiểu Nguyệt ngạc nhiên nói: “Thúc thúc, ngưá»i từng gặp mẹ cháu?â€
 Phong Tá»± Lai đáp: “Gặp qua má»™t hai lần, ngươi rất giống cô ta lúc trẻ, bất quá so vá»›i cô ta ngươi mÄ© lệ hÆ¡n, có lẽ có nhiá»u ngưá»i theo Ä‘uổi lắm phải không?â€
 Tiểu Nguyệt trá» môi nói: “Không có ai hết!â€
 “Không thành tháºt.†Phong Tá»± Lai đương nhiên không tin lá»i nàng, cô gái mÄ© lệ nhưá»ng này làm sao có thể không có ai theo Ä‘uổi?
 Phong Ãi VÅ© đỡ lá»i: “Cha, Nguyệt nhi thá»±c sá»± không có ngưá»i theo Ä‘uổi! Bình thưá»ng nàng ta tuy cưá»i vá»›i ngưá»i khác rất dịu dàng xinh xắn, những xú nam nhân bên cạnh nàng Ä‘á»u không dám có chá»§ ý vá»›i nàng, bởi vì Nguyệt nhi có má»™t đại ca quá cuồng bạo, ai dám có chá»§ ý xấu vá»›i nàng chứ?â€
 Phong Tá»± Lai tá» tế nhìn lại Tiểu Nguyệt, đột nhiên mỉm cưá»i nói: “Có chút đạo lý, bởi vì nó có má»™t đại ca như váºy.â€
 Äá»™c Cô Minh nói: “Không phải váºy đâu, bởi vì Nguyệt nhi cả cuá»™c Ä‘á»i không gả Ä‘i, má»›i cá»± tuyệt má»i kẻ theo Ä‘uổi.â€
 Tứ Cẩu tò mò: “Ngươi làm sao biết được? A, Äá»™c Cô Minh, ngươi tiểu tá» này nhất định đã theo Ä‘uổi Tiểu Nguyệt, hÆ¡n nữa đã bại. Hây, tiểu tá» ngươi tay chân cÅ©ng nhanh đó, có Ä‘iá»u công phu không đủ.â€
 Các ngươi không cần làm loạn ở đây, muội muội  ta không phải để cho các ngươi bàn cãi.†Hi Bình có chút mất bình tĩnh.
 Kẻ theo đuổi? Sau này có ai dám có chủ ý động đến Nguyệt nhi, Hoàng Hi Bình hắn sẽ đánh kẻ đó.
 Nguyệt nhi là ngưá»i cá»§a hắn, vÄ©nh viá»…n như váºy!
 Tiểu Nguyệt mặt mÅ©i đỠrá»±c nói: “Äại ca, Nguyệt nhi ra ngoài đây.†Nắm tay Bạch Liên cùng Lãnh Như Băng chạy ra ngoài.
 “Nữ hài hay ngượng!†Phong Tá»± Lai nói xong má»™t câu, lại nhìn Tứ Cẩu nói; “Ba ngày nữa. ta truyá»n võ công cho ngươi, hi vá»ng ba ngày nữa ta có thể ra khá»i giưá»ng.â€
 “Phong bang chá»§, ba ngày nữa ngài không chỉ có thể rá»i khá»i giưá»ng, truyá»n võ công cÅ©ng có dư.†Hoa SÆ¡ Khai từ bên ngoài bước vào.
 Hoa Lôi lao vào lòng Hi Bình, nói: “Ca ca, huynh lừa Lôi Lôi, huynh không có tá»›i tìm Lôi Lôi, là Lôi Lôi tá»›i tìm huynh.â€
 Hi Bình nói: “Ta vừa má»›i định Ä‘i tìm muá»™i, muá»™i đã tá»›i rồi.†Hắn nháºn thấy trước mặt Hoa SÆ¡ Khai phu phụ ôm ấp Hoa Lôi kiểu này thá»±c không hay, nhưng không ôm thì không được.
 Hoa SÆ¡ Khai phu phụ đến bên cạnh hắn, không kìm được nói: “Lôi Lôi là bị mất kà ức có chá»n lá»±a, cÅ©ng là nó Ä‘em má»i việc cùng má»i ngưá»i nó không muốn nhá»› ép vào đáy kà ức, không biết vì sao, nó chỉ chá»n nhá»› vá» ngươi. Trước khi Lôi Lôi mất trà nhá»› ngưá»i cuối cùng nó gặp là ngươi phải không?â€
 Hi Bình gáºt gáºt đầu, nói: “Con nghÄ© váºy.â€
 Hoa SÆ¡ Khai nói: “Nó hiện tại chỉ nhá»› được ngươi, rất á»· lại vào ngươi, bá»n ta cÅ©ng không có cách nào, chỉ còn nước giao nó cho ngươi. Nó không chỉ chá»n nhá»› ngươi mà còn chá»n nhá»› vá» thá»i kì thÆ¡ ấu ngây thÆ¡ cá»§a nó.â€
 Hi Bình vá»™i vàng há»i lại: “Váºy nàng ta có đột nhiên tốt trở lại không?â€
 “Có khả năng lắm!†Hoa SÆ¡ Khai nói: “Nó chỉ tạm thá»i bị như váºy, tÃnh có má»™t ngày sẽ khôi phục, hoặc giả ngày nào đó tỉnh giấc cÅ©ng không biết được.â€
 Hi Bình lo lắng: “Äến lúc đó nàng ta có nhá»› được má»i chuyện xảy ra sau khi mất kà ức không?â€
 Hoa SÆ¡ Khai cưá»i nói: “Nhá»› rất rõ ràng!â€
 Hi Bình lẩm bẩm: “Thảm rồi, lần này rắc rối rồi, trước đây nàng ta chán ghét mình nhất, sau khi lành lại nhất định tìm mình tÃnh sổ.â€
 Hắn lo lắng chÃnh là, Hoa Lôi có nhá»› được hắn hát cho nàng nghe không, có nhá»› được hắn tùy tiện hôn nàng không. Hay, đơn giản là tìm cÆ¡ há»™i biến nàng thành mẫu thân cá»§a hài tá» hắn? Nhưng chuyện này không được, nếu nàng ta khá»e lại nhưng không thÃch hắn, không phải càng rắc rối hÆ¡n sao? Ngốc tá», không sợ, nàng ta nếu có thể nhá»› rõ ràng, đương nhiên cÅ©ng nhá»› được rằng nàng ta tá»± nguyện, hắc hắc, cam tâm tình nguyện, nàng ta có thể trách hắn?
 Âu Dương Chân nói: “Hi Bình, ngươi phải chiếu cố tốt Lôi Lôi, khiến nó có chút hạnh phúc, nó đến nay đã 20 năm không cảm thấy hạnh phúc rồi, hài tá» này sống tháºt sá»± khổ!â€
 Hi Bình không cố ý nói: “Chỉ cần nàng vui vẻ, ta làm gì vá»›i nàng cÅ©ng không sao hả?â€
 Hoa Tiểu Mạn biết được hắn nói có ý tứ gì, giá»ng giáºn dữ: “Chàng não xấu này, nghÄ© đến đâu rồi? Sắc tâm chàng có phải lại động rồi không? Chàng phải nhá»› kÄ©, đó là cô cô ta, chàng mà dám cả cô cô cÅ©ng há»§y, ta không tha cho chàng, sắc ma!â€
 Hi Bình đẩy Hoa Lôi ra, nói: “Nếu đã như váºy, thì đừng để nàng ta lại gần ta, các ngưá»i cÅ©ng biết, ta là ngưá»i chịu không nổi dụ hoặc. Tiểu Mạn, nàng đưa cô cô nàng vá» canh giữ cho kÄ©, đợi nàng ta khá»e lại, nàng ta có thể tìm cha ta.â€
 Hoa Lôi tháºt sá»± muốn lao vào lòng Hi Bình, la lên: “Ca ca, huynh làm sao đẩy Lôi Lôi ra?      Huynh không cần Lôi Lôi nữa sao?â€
 Hi Bình đáp: “Không dám cần muá»™i.â€
 Hoa Tiểu Mạn xẵng giá»ng: “Lão đầu xấu xÃ, ngươi dám không cần cô cô, ta sẽ, ta sẽ làm ngươi không thể đẩy cô cô ra, ngươi như váºy chỉ khiến cô cô buồn thôi.â€
 Hi Bình không minh bạch nói: “Là nàng nói ta không được chạm tá»›i nàng ta.â€
 Hoa Tiểu Mạn cứng há»ng.
 Hoa SÆ¡ Khai nói: â€œÄÆ°á»£c rồi, Hi Bình, Lôi Lôi từ nay giao cho ngươi, ngươi muốn làm gì nó vá»›i chúng ta không có quan hệ, chỉ cần Lôi Lôi vui vẻ là tốt rồi. Ai! Ba nữ nhân cá»§a Hoa gia ta, đứa nào cÅ©ng vá»›i ngươi – Ai! Duyên như thế, pháºn cÅ©ng váºy, Ä‘á»i trước cá»§a Hoa gia nợ ngươi quá nhiá»u.â€
 Hi Bình nhÃu mày nói: “Nhạc phụ, ngưá»i nói làm sao giống như triết gia váºy?â€
 Hắn càng nghe càng hồ đồ, vì sao không thể nói đơn giản một chút chứ?
 Ngưá»i ta nói chuyện, không phải vì để ngưá»i nghe có thể minh bạch ý tứ cá»§a há» sao?
 Hoa Lôi lại nép vào ngá»±c Hi Bình, giá»ng giòn tan: “Ca ca, hôn Lôi Lôi Ä‘i.â€
 “Không hôn, vỠphòng mới lại hôn!†Da mặt hắn tuy dày, cũng ngượng ngùng khi phải âu yếm Hoa Lôi trước mặt Hoa Sơ Khai phu phụ.
 Hoa Lôi xô đẩy ngực hắn, nhõng nhẽo nói: “Không mà! Lôi Lôi hiện tại muốn ca ca hôn.†  Nàng nhắm hai mắt, nhón hai chân, cổ giơ cao đôi môi đặc biệt nhỠcủa nàng lên.
 Hi Bình nhìn má»i ngưá»i má»™t cái, nói: “Không được trách ta, là nàng ta đòi.†Hắn cuối đầu xuống hôn lên môi Hoa Lôi, bị nàng quấn lấy hôn nồng nhiệt.
 Hoa Lôi thá»a mãn xong, vui vẻ nói: “Ca ca, vá» phòng lại hôn Lôi Lôi nha, ở chá»— này, Lôi Lôi xấu hổ, mắc cỡ lắm!â€
 Má»i ngưá»i Ä‘á»u nghÄ©: “Còn mắc cỡ ư?â€
 Hoa SÆ¡ Khai thở dài, nói: “Trông như nhà ta loạn rồi, gặp phải tiểu tá» này đúng là váºn xui cá»§a Hoa gia.â€
 Âu Dương Chân nói: “Có lẽ là váºn may.â€
 Hi Bình tá»± hào nói: “Câu này cá»§a nhạc mẫu hợp tâm ý con nhất.â€
 Hoa SÆ¡ Khai nói: “Các ngươi nên ra ngoài rồi, để Phong bang chá»§ nghỉ ngÆ¡i cho tốt.â€
 Má»i ngưá»i thấy Phong Tá»± Lai thá»±c có chút mệt má»i, liá»n nghe lá»i ra khá»i phòng.
 “Tư Tư, Tuyết nhi để ta bế.†Hi Bình ôm lấy Tuyết nhi, tay còn lại ôm lấy eo Äá»— Tư Tư, mỉm cưá»i thá»§ thỉ: “Äêm nay nàng vÅ© thoát y cho ta xem nhé?â€
 Äá»— Tư Tư giáºn dá»—i: “Ngưá»i ta không múa.â€
 Hi Bình trả giá: “Ta cho bá»n há» cùng nàng múa, được không?â€
 Äá»— Tư Tư lén nhéo hắn má»™t cái, rÃt nhẹ: “Chàng sắc dục Ä‘ien cuồng, hư há»ng hết rồi!â€
 
 
 o0oHết chương 1
     
  
		 
				 Last edited by Thien-Kiep; 04-07-2008 at 12:24 AM.
 |  
 
	
	| 
			
			 
			
				12-07-2008, 10:08 PM
			
			
			
		 |  
	| 
		
			|  | Tiếp Nháºp Ma Äạo |  | 
					Tham gia: Jun 2008 Äến từ: Vô Giá»›i 
						Bài gởi: 83
					 
                    Thá»i gian online: 26 giây
                 Thanks: 0 
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	      |  |  
	
	| 
				
				Vô lại quần phưong phổ (Q4-Chương 1)
			 
 
			
			 
 
  
 Quyển 4
 Chương 1: Mỹ nhân tâm kế
 Dịch giả: vivax
 Biên táºp: hoanghoahoichu
 Nguồn: www.***************.org
 Äả tá»± bản quyá»n: http://4vn.eu
 Äả tá»±: Classic
 
 
 Hàm yên tuy cÅ©ng biết Tạ Trưá»ng Phong trở lên ngây ngốc như thế hoàn toàn là công lao cá»§a Diệp Vô Ưu,nhưng nàng lại tịnh không thể hiểu cuối cùng hắn đã dùng thá»§ pháp gì.Trên thá»±c tế,nàng không há» biết là hiện tại,Diệp Vô Ưu so vá»›i mấy ngày trước đã có sá»± thay đổi cá»±c lá»›n,lại càng không biết hắn còn biết cả Tiêu Hồn Bát Chỉ,má»™t loại dị thuáºt đặc biệt cá»§a Ma tông tông chá»§ .
 Nhưng Thiên Y tiên tá» nổi danh Triệu Thiên Tâm thì lại khác, đặc biệt là cách đây má»›i mấy hôm nàng cÅ©ng bị khốn đốn bởi Tiêu Hồn Bát Chỉ,bởi váºy trong lúc chuẩn trị cho Tạ Trưá»ng Phong,nàng có thể nhanh chóng nháºn ra trong thân thể Trưá»ng Phong có tồn tại cấm chế Tiêu Hồn Bát Chỉ. Äiá»u này cÅ©ng chứng minh được giả thiết cá»§a Hàm Yên,nhân đó nàng cÅ©ng đã biết được Diệp Vô Ưu là má»™t trong số rất Ãt ngưá»i luyện được Tiêu Hồn Bát Chỉ dị thuáºt.
 “Triệu tiên tá»,chẳng hay tình hình tiểu nhi thế nào rồi ?†Tạ Vân Äình đứng bên cung kÃnh há»i.Hắn tuy đưá»ng đưá»ng lại Äại tướng quân cá»§a Bách hoa đế quốc,quyá»n cao chức trá»ng,nhưng Triệu Thiên Tâm tịnh không thuá»™c quyá»n quản hạt cá»§a Bách Hoa đế quốc.Lại luáºn vá» danh vá»ng thì nàng còn cao hÆ¡n hắn nhiá»u lần,gia đình giá» lại có chuyện cần đến Triệu Thiên Tâm,nên càng phải cung kÃnh hÆ¡n bình thưá»ng.
 “Tình trạng không được tốt lắmâ€,Triệu Thiên Tâm thu lại ngá»c thá»§ Ä‘ang bắt mạch cho Tạ Trưá»ng Phong,trầm ngâm má»™t lát rồi đột nhiên há»i :â€Tạ tướng quân,Tạ công tá» vá»›i Ma tông có quan hệ gì qua lại không ?â€
 Triệu Thiên Tâm đã phát hiện trong thân thể Tạ Trưá»ng Phong có cấm chế Tiêu Hồn Bát Chỉ,liá»n quyết định nhân chuyện này giá hoạ cho Lãnh Tâm Âm .
 “Ma tông?â€,Tạ Vân Äình mặt biết sắc, “Triệu tiên tá»,ngưá»i há»i váºy là có ý gì ?â€
 “Tạ công tá» thành ra thế này là bởi vì trong thân thể công tá» có má»™t loại cấm chế đặc biệtâ€Triệu Thiên Tâm từ tốn nói: “loại cấm chế đó là Tiêu hồn bát chỉ là dị thuáºt đặc thù cá»§a Ma tông tông chá»§,khắp Vân Má»™ng đại lục này biết được dị thuáºt đó chỉ có Ma tông tông chá»§ Lãnh Tâm Âm.â€
 “Lãnh Tâm Âmâ€Lãnh Vân Äình nghiến răng nói : “Ta thá» sẽ không bá» qua cho ngưá»i.â€
 “Tạ tướng quân,Tiêu hồn bát chỉ không chỉ khiến thân thể xuất hiện nhiá»u vấn đỠmà còn có khả năng đẩy mạnh dục tÃnh,lại có biểu hiện túng dục quá độ,càng khiến cở thể yếu nhược.â€Triệu Thiên Tâm chẳng há» quan tâm đến sá»± phẫn ná»™ cá»§a Tạ Vân Äình vá»›i Lãnh Tâm Âm.Tháºt thà mà nói,nàng không tin Tạ Vân Äình có khả năng gây phiá»n hà gì lắm cho Lãnh Tâm Âm. ÄÆ°Æ¡ng nhiên chỉ cần mang đến cho Lãnh Tâm Âm má»™t chút phiá»n hà là nàng cÅ©ng đã vui lắm rồi.
 “Thông thưá»ng thì chỉ có Ma tông tông chá»§ má»›i có khả năng giải khai Tiêu hồn bát chỉ,tuy nhiên cÅ©ng may là ta có thể giải được má»™t chút Tiêu hồn bát chỉ,chỉ là có chút khó khăn,e là tốn không Ãt thá»i gian,ta cÅ©ng cần phải chuẩn bị.â€Triệu Thiên Tâm suy nghÄ© má»™t chút lại nói : “Có Ä‘iá»u ta e là sẽ có di chứng vá» sau,thành thá» việc có để ta giải khai tiêu hồn bát chỉ cho công tá» hay không là tuỳ ý cá»§a tướng quân.â€
 “Háºu di chứng ư?Có thể là di chứng gì ?Triệu tiên tá» ,ngưá»i có thể nói rõ hÆ¡n được không?â€Tạ Vân Äình lặng Ä‘i má»™t lát rồi lại dồn dáºp há»i.
 “Tạ tướng quân,tạm thá»Ã¬ ta cÅ©ng không chắc chắn là sẽ xuất hiện di chứng gì,tuy nhiên căn cứ vào chẩn Ä‘oán cá»§a ta,não bá»™ cá»§a công tá» có chút vấn Ä‘á»,rất có thể việc này liên quan đến việc xuất hiện di chứng,cụ thể thế nào thì chỉ sau khi giai khai Tiêu hồn bát chỉ ta má»›i có thể biết đượcâ€,nói đến đây Triệu Thiên Tâm ngừng má»™t lát rồi tiếp, “Thế này,tướng quân ngài trước hết nên suy nghÄ© kÄ© Ä‘i đã,ta cÅ©ng phải vá» Diệp phá»§,nếu ngài quyết định để ta giải khai Tiêu hồn bát chỉ thì hãy đưa công tỠđến Diệp phá»§.â€
 “Thế à,thế cÅ©ng được. Äa tạ Triệu Tiên Tá»â€ Tạ Vân Äình nhất thá»i không biết nói gì thêm, đành do dá»± đứng dáºy.
 “Cáo từ†Triệu Thiên Tâm cùng Tạ Vân Äình tạm biệt,rồi quay ngưá»i bước Ä‘i. Äến cá»a nàng đột nhiên dừng lại nói: “Phải rồi tướng quân,cháºm nhất là trưa nay ta sẽ rá»i Bách Hoa thành,vì váºy mong tướng quân sá»›m đưa ra quyết địnhâ€
 Sở dĩ Thiên Tâm muốn vỠDiệp phủ là vì bản thân nàng không hỠcó cách giải khai cấm chế Tiêu hồn bát chỉ,nhưng nàng biết Diệp Vô Ưu có thể làm được.
 Nàng cÅ©ng tin là chẳng bao lâu nữa,Tạ Vân Äình sẽ đưa Tạ Trưá»ng Phong đến Diệp phá»§.
 Triệu Thiên Tâm Ä‘oán không sai,nàng vỠđến Diệp phá»§ chưa đầy má»™t khắc,Tạ Vân Äình đã tá»± mình đưa Tạ Trưá»ng Phong đến.Lúc đó,Diệp Vô Ưu đã thức, Ä‘ang cùng Triệu Thiên Tâm Ä‘i ra.Tuy hắn cÅ©ng có chút mệt má»i,nhưng dù sao cÅ©ng là kẻ tu tiên,nên khôi phục lại rất nhanh.Trái lại,Tạ Äình Phong vẫn còn Ä‘ang ngá»§ mê mệt,má»i động tÄ©nh bên ngoài chẳng hỠảnh hưởng đến nàng.
 Trước khi Tạ Vân Äình đến Diệp phá»§,Triệu Thiên Tâm đã cho Diệp Vô Ưu biết trước kế hoạch, đối vá»›i việc Triệu Thiên Tâm giá hoạ cho Lãnh Tâm Âm,Diệp Vô Ưu không phản đối.Thứ nhât,hắn biết thừ là Tướng quân phá»§ chẳng có cách nào đối phó được vá»›i Lãnh Tâm Âm,mặt khác hắn cÅ©ng biết những oán cừu giữa Triệu Thiên Tâm vá»›i Lãnh Tâm Âm,hắn mà lên tiếng phản đối thì chắc chắn là nàng sẽ không vui,vì váºy hẳn cÅ©ng chẳng quản đến nữa .
 “Triệu tiên tá»,cầu ngưá»i giải khai cấm chế giúp cho nhi tá»,ta nhất định sẽ trá»ng tạ.â€Vừa trông thấy Triệu Thiên Tâm,Tạ Vân Äình vá»™i vàng nói.
 Ngay sau đó,hắn thấy Diệp Vô Ưu,lại thấy Diệp Vô Ưu vá»›i Triệu Thiên Tâm tay trong tay rất thân tình như váºy,bất giác ngẩn ngưá»i há»i : “Muá»™i phu,PhÃnh Äình đâu?â€
 “PhÃnh Äình vẫn còn Ä‘ang ngủ†Diệp Vô Ưu tá»± đắc nói.
 “Tạ tướng quân,bất tất phải trá»ng tạ.Coi như là ta giúp đỡ Vô Ưu,nhất định là sẽ táºn lá»±c chữa trị cho công tá»â€Triệu Thiên Tâm mỉm cưá»i nói.
 Nghe Triệu Thiên Tâm nói váºy,lại thấy bá»™ dạng thân máºt cá»§a nàng vá»›i Diệp Vô Ưu.Tạ Vân Äình cÅ©ng hiểu ra quan hệ giữa hai ngưá»i không phải bình thưá»ng.Bất quá hắn cÅ©ng không dám nói gì,chỉ nhanh chóng trả lá»i : “Äa tạ Triệu tiên tá»â€
 Triệu Thiên Tâm cưá»i đáp lá»…,sau đó bắt đầu sắp xếp việc chữa trị cho Tạ Trưá»ng Phong.Nàng chá»n căn phòng yên tÄ©nh nhất trong Diệp phá»§.ngoại trừ Diệp Vô Ưu thì không cho phép bất cứ ngưá»i nào được vào.Cuối cùng nàng còn bắt Hàm Yên và Lam Tiểu Phong đứng gác phÃa ngoài,không để ngưá»i khác nhiá»…u loạn.Má»i việc Ä‘á»u rất nghiêm túc.
 Má»i việc diá»…n ra rất thuáºn lợi,sau khi Diệp Vô Ưu giải khai Tiêu hồn bát chỉ cho Tạ Trưá»ng Phong,Triệu Thiên Tâm lấy ngân châm ra,nháy mắt đã đâm mấy cái vào đầu Tạ Trưá»ng Phong.Châm như váºy có tác dụng như thế nào Diệp Vô Ưu cÅ©ng chẳng thèm quan tâm,có Ä‘iá»u Thiên Tâm cÅ©ng nói cho hắn biết.
 “Mấy chiếc kim châm này sẽ huá»· Ä‘i má»™t phần kà ức cá»§a Tạ Trưá»ng Phong,hắn sẽ quên tất cả má»i việc phát sinh trong vòng má»™t tháng qua, đương nhiên cÅ©ng bao gồm cả việc hôm đó chàng làm vá»›i hắn.â€Triệu Thiên Tâm khẽ thở dài : “Tiểu sắc lang, đây là lần đầu tiên ta làm chuyện trái lương tâm như váºy.Chàng không được phụ ta đấy.â€
 “Thiên Tâm tỉ tỉ, đệ sẽ nhá»› là tỉ đã đối tốt vá»›i đệ như thế nào màâ€,Diệp Vô Ưu ôm Triệu Thiên Tâm vào lòng,thì thầm bên tai nàng.
 “Nhá»› được thì tốt,xong việc này ta cÅ©ng phải Ä‘i.Thiên Thiên vẫn còn ở khách sạn đợi ta.â€Triệu Thiên Tâm lấy từ trong ngưá»i ra má»™t miếng ngá»c bài nhá»,trao cho Diệp Vô Ưu. “tiểu sắc lang,chàng hãy giữ lấy váºt này. Äây là tÃn vât cá»§a Y côc chúng ta,số lượng không nhiá»u,sau này chàng muốn đến tìm ta thì hãy mang váºt này đến Y cốc.â€
 “Tỉ không thể chữa bệnh cho hoàng đế xong,rồi vá» vá»›i đệ sao ?†Diệp Vô Ưu tiếp lấy ngá»c bài,vẻ không vui nói.
 “Hiện tại,Y cốc cốc chá»§ tuy là sư phụ cá»§a ta nhưng ngưá»i cÅ©ng không quản đến nhiá»u việc.Vì váºy những việc ta phải làm thá»±c sá»± rất nhiá»u.Lần này ta lưu lại đây cÅ©ng đã lâu,tạm thá»i cÅ©ng không biết lúc nào má»›i có thể đến gặp chàng.â€Triệu Thiên Tâm nhẹ nhàng nói, “Nếu chàng thấy nhá»› ta thì bất kể lúc nào cÅ©ng có thể đến tìm ta.Tuy rằng Y cốc không phải ai cÅ©ng có thể vào,nhưng chàng đã có tÃn váºt cá»§a ta,muốn vào cÅ©ng không có khó khăn gì.â€
 “Váºy được, để mấy hôm nữa đệ sẽ đến tìm tỉâ€Diệp Vô Ưu dù có chút không tình nguyện nhưng cÅ©ng biết những gì Triệu Thiên Tâm nói là sá»± tháºt.
 â€œÄÆ°á»£c rồi,thá»i gian cÅ©ng vừa khéo.Chúng ta ra ngoài được rồiâ€,Triệu Thiên Tâm nói nhá»,liếc nhìn Tạ Trưá»ng Phong Ä‘ang hôn mê.khuân mặt đột nhiên trở nên vô cùng mệt má»i,tá»±a như vừa phải dùng sức quá nhiá»u.Diệp Vô Ưu nếu như không phải đã biết là nàng chẳng phải phà tà sức lá»±c nào thì cÅ©ng không biết được là nàng Ä‘ang giả vá».
 “Triệu tiên tá»,thế nào rồi?â€thấy Triệu Thiên Tâm cùng Diệp Vô Ưu bước ra,Tạ Vân Äình vá»™i vàng há»i .
 “CÆ¡ bản là không saoâ€Triệu Thiên Tâm giá»ng có chút mệt má»i trả lá»i. “Nhưng cÅ©ng có chút vấn Ä‘á»,có Ä‘iá»u không nghiêm trá»ng lắmâ€
 Nghe xong câu đầu Tạ Vân Äình có chút biến sắc,nhưng nghe tiếp câu sau thì mặt lá»™ vẻ căng thăng,vá»™i há»i : “Triệu tiên tá»,còn vần đế gì nữa?â€
 “Tạ tướng quân,lúc chưa đã nói là có thể có di chứng,giá» thì có thể cho ngài biết là di chứng gì rồi.†Triệu Thiên Tâm từ tốn nói: “Tạ công tá» có thể mất Ä‘i má»™t phần kà ức, đặc biệt là kà ức trong vòng má»™t tháng trở lại đây,có Ä‘iá»u trừ việc đó ra thì không còn vấn đỠgì nữa.â€
 “Triệu tiên tá»,là như váºy sao?†Tạ Vân Äình có chút đăm chiêu há»i.
 “Äúng váºy,tuy nhiên khi sức khoẻ hồi phục thì có cÆ¡ há»™i phục hồi Ä‘oạn kà ức đóâ€,Triệu Thiên Tâm nhá» nhẹ nói, “Tạ tướng quân,giá» ngài có thể đưa công tá» vá» rồi,khoảng má»™t thá»i thần nữa công tá» sẽ tỉnh lạiâ€
 “Tháºt tốt quá, Ä‘a tạ Triệu tiên tá»â€ biểu hiện cá»§a Tạ Vân Äình cuối cùng cÅ©ng lấy lại chút vui vẻ nói.Chỉ là mất Ä‘i má»™t Ä‘oạn kà ưc,các phương diện khác không có vấn đỠgì. Äó đã là kết quả rất tốt rồi,huống gì còn có cÆ¡ há»™i phục hồi cÆ¡ mà?!
 Tiếc là Tạ Vân Äình làm sao cÅ©ng không biết được là phần kà ức đó cá»§a Tạ Äình Phong tháºt sá»± không có khả năng khôi phục lại được.ChÃnh Triệu Thiên Tâm đã cố ý ra tay thì làm sao hắn có khả năng khôi phục lại được đây ???Nàng nói váºy cÅ©ng chỉ là để gạt Tạ Vân Äình mà thôi.
 
 
 
			
			
			
			
				
			
			
			 |  
 
	
	| 
			
			 
			
				14-07-2008, 01:18 PM
			
			
			
		 |  
	| 
		
			|  | Tiếp Nháºp Ma Äạo |  | 
					Tham gia: Jun 2008 Äến từ: Vô Giá»›i 
						Bài gởi: 83
					 
                    Thá»i gian online: 26 giây
                 Thanks: 0 
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	      |  |  
	
	| 
			
			Vô lại quần phương phổ Q4_chưá»ng
 
 
  
Quyển 4
 Chương 2: Cáºt thố Ä‘Ãch Sương Sương
 Dịch giả: vivax84
 Biên táºp: vodanh84
 Hiệu Ä‘Ãnh: hoanhtuech12
 Nguồn: www.***************.org
 Äả tá»± bản quyá»n: http://4vn.eu
 Äả tá»±: Classic
 Giữa trưa,sau khi miá»…n cưỡng chia tay vá»›i Diệp Vô Ưu,Triệu Thiên Tâm đã rá»i khá»i Diệp phá»§.Nhưng sau khi nàng rá»i Ä‘i chưa đến 1 khắc,Lãnh Sương Sương đã xuất hiện trước cổng Diệp phá»§.
 “Sư tá»·,tá»· đến tháºt đúng lúc†vừa nhìn thấy Sương Sương,Diệp Vô Ưu không kìm nổi sá»± sung sướng.Hắn tá»±a hồ khẳng định,Lãnh Sương Sương biết Triệu Thiên Tâm đã rá»i khá»i nên má»›i đến đây tìm hắn.
 “Sư phụ bảo ta đên đây để há»i xem ngưá»i có muốn Ä‘i Vô Song cung hay không ?â€Lãnh ngữ khà lạnh nhạt khiến Diệp không khá»i cảm thấy hụt hẫng.
 Diệp Vô Ưu do dá»± há»i “Khởi hành ngay hôm nay à tá»·?â€
 Lãnh Sương Sương lạnh lùng nói “Sư phụ kêu ta nói vá»›i ngưá»i là khởi hành càng sá»›m càng tốt,Triệu Thiên Tâm đã Ä‘i rồi,ngươi cÅ©ng không thể để Tạ PhÃnh Äình ở đây,tốt nhất là mang theo nàng ấy.Ngươi còn ở đây làm gì nữa? Äừng quên là nhà cá»§a ngưá»i không phải là ở Bách Hoa thành.â€
 Nghĩ đến đám mỹ nữ như mây ở Vô Song cung rồi cả Hoa Nguyệt Lan cũng đang ở Vô Song cung,Diệp Vô Ưu cuối cùng cũng không cưỡng lại được sự cám dỗ trong nội tâm.Hơn nữa hắn đã quyết định đồng ý đỠnghị của Lãnh Tâm Âm trước tiên là đi đến Vô Song cung.
 Có Ä‘iá»u hắn nghÄ© tá»›i nghÄ© lui,cuối cùng đã quyết định để Tạ PhÃnh Äình lưu lại đây.Bách hoa thành cách Vô song cung cả trăm dặm,PhÃnh Äình thân thể yếu nhược nên hắn sợ nàng không thể chịu được quãng đưá»ng dài, để nàng ở lại Diệp phá»§ là tốt nhất.HÆ¡n nữa Tạ Phinh Äình không Ä‘i thì hắn có là đo để lưu lại Thất Thất ở bên cạnh nàng.Như váºy cÅ©ng không phải lo tá»± rước lấy phiá»n phức khi có nữ nhân này bên cạnh.
 Vá» vấn đỠan toàn cá»§a Tạ Phinh Äình hắn cÅ©ng không quá lo lắng.Má»™t mặt,nói gì thì nói thì Tạ Phinh Äình cÅ©ng là muá»™i muá»™i cá»§a Tạ Vân Äình,mà Tạ Vân Äình thân là đại tướng quân, Æ¡ Bách hoa thành ai cÅ©ng phải nể mặt lão ta vài phần,nên há» sẽ không dám động đến PhÃnh Äình.Mặt khác,Lãnh Tâm Âm đã đáp ứng phái ngưá»i âm thầm bảo há»™ nàng.thá»±c lá»±c cá»§a Ma tông hắn cÅ©ng có phần tin tưởng.
 Diệp Vô Ưu thá»±c ra không muốn mang Hàm Yên và Lam Tiêu Ä‘i cùng,nhưng hắn biết rõ Hàm Yên,nha đầu này nhất định là không đồng ý.HÆ¡n nữa Má»™ Dung Tiểu Tiểu bây giá» như biến thành cái Ä‘uôi cá»§a Hàm Yên,Hàm Yên Ä‘i đâu là nàng ta theo đến đó.Nói cho cùng,chung quy hắn vẫn phải mang mấy ngưá»i này Ä‘i theo.
 Khi Diệp Vô Ưu đồng ý Ä‘i Vô song cung,Lãnh Sương Sương nhanh chóng li khai Diệp phá»§.Diệp Vô Ưu lòng đầy tâm sá»± trở vá» phòng.Tạ Phinh Äình vẫn Ä‘ang ngá»§ say,nhìn khuôn mặt mÄ© lệ cá»§a nàng Diệp Vô Ưu tim như Ä‘ang thắt lại.Hắn muốn gá»i nàng dáºy nhưng do dá»± mãi rốt cuá»™c cÅ©ng không thể thá»±c hiện được,chỉ ngồi ở cạnh giưá»ng lặng im nhìn ngắm nàng.
 Má»™t lúc sau Diệp Vô Ưu đứng dáºy bước ra ngoài thì vừa gặp Thất Thất.
 “Thất Thất,ta phải xuất môn. Äợi ta Ä‘i hãy gá»i Phinh Äình tá»· tá»·.â€Diệp Vô Ưu từ từ nói.Lúc này hắn có phần nào nghiêm túc,không như bình thưá»ng trên mặt luôn tươi cưá»i,lúc nào cÅ©ng đùa giỡn.
 “Công tá»,ngưá»i phải Ä‘i sao?â€Thất Thất nhất thá»i ngây ra rồi vá»™i vàng há»i.
 Diệp Vô Ưu gáºt đầu nói “Phải,chắc phải mất hai ba tháng ta má»›i quay vỠđược.Phinh Äình tá»· tá»· vẫn còn Ä‘ang ngá»§.Ta không nỡ đánh thức nàng.Ta sẽ nhanh chóng ly khai thôi, đợi PhÃnh Äình tá»· tá»· tỉnh lại cô hãy nói vá»›i nàng,bảo nàng ở đây chá» ta,ta sẽ trở vá»â€
 “Công tá»,ngưá»i không cần nô tỳ phục thị hay sao?â€Thất Thất lá»™ vẻ thất vá»ng,chỉ khẽ há»i.
 “Phinh Äình tá»· tá»· đối vá»›i ta rất quan trá»ng.Cô phuc thị nàng tốt cÅ©ng như đới vá»›i ta váºy,biết không ?â€Diệp Vô Ưu nhẹ nhàng nói “Cô mau vào chiếu cố  PhÃnh Äình tá»· tá»·,không cần phải tiá»…n.Ta vá»›i Hàm Yên mấy ngưá»i bá»n há» Ä‘i đây.â€
 “Nô tỳ biết rồi….Công tá» xin bảo trá»ngâ€Thất Thất buồn bã nói,nhãn thần ai oán nhìn Diệp Vô Ưu rồi quay ngưá»i Ä‘i vào.
 “Xú nha đầu,làm gì mà ra vẻ đáng thương váºy chứâ€Diệp Vô Ưu thầm nghÄ©,dáng vẻ tá»™i nghiệp cá»§a Thất Thất tháºt khiến làm cho ngưòi khác phải động lòng.
 Nghe Diệp Vô Ưu nói Ä‘i Vô song cung,Hàm Yên mấy ngưá»i cá»±c kỳ hưng phấn, đặc biệt là Lam Tiểu Phong ,nhìn mặt hắn là biết Ä‘ang tưởng tượng đến mấy cô nương xinh đẹp,Hàm Yên và Má»™ Dung Tiểu Tiểu thì muốn đến Vô song cung chÆ¡i,riêng Lam Tiểu Phong đã bị những thiếu nữ tuyệt sắc cá»§a Vô song cung hấp dẫn đến má» cả mắt.
 Dù nói là Ä‘i ngay phần nào có vẻ vá»™i vàng,bất quá mấy ngưá»i bá»n hắn cÅ©ng chẳng có bao nhiêu hành lý,cÅ©ng không cần phải sắp xếp gì nhiá»u.Thá»±c tế cÅ©ng chẳng có phiá»n phức gì mấy.
 Diệp Vô Ưu lúc Ä‘i cÅ©ng không gì theo,hiện tại cÅ©ng chỉ có vài bá»™ y phục và má»™t xấp ngân phiếu,Hàm Yên cÅ©ng y chang,trên ngưá»i cÅ©ng chỉ có ngân phiếu.Má»™ Dung Tiểu Tiểu thì ngoài ngân phiếu còn mang theo không Ãt lôi đạn.Lam Tiểu Phong cÆ¡ bản trên ngưá»i chẳng có gì,hắn hiện tại hầu hạ Má»™ Dung Tiểu Tiểu,má»—i ngày cÅ©ng có trăm lạng tiêu sài lên cÅ©ng chẳng phải lo lắng gì.
 Bốn ngưá»i rá»i khá»i Diệp phá»§,Diệp Vô Ưu không nhịn được quay đầu lại nhìn.tá»±a hồ hi vá»ng Tạ Phinh ÄÃnh sẽ xuất hiện,bất quá hắn nhìn mãi cÅ©ng chẳng thấy má»™t ai.
 Có Ä‘iá»u hắn lại không há» biết,khi hắn Ä‘i chưa được bao lâu,thì trước cổng Diệp phá»§ xuất hiện hai hình bóng mỹ lệ.
 “Thất Thất,ngươi nói Ä‘i,chàng có quay lại nữa không?â€Tạ Phinh Äình nhìn theo thân ảnh khuất dần cá»§a Diệp Vô Ưu buồn bã nói.
 “Phu nhân,ngưá»i yên tâm,công tá» nhất định sẽ quay lại.â€Thất Thất nhẹ nhàng an á»§i PhÃnh Äình.
 Tạ Phinh Äình buồn bã thở dài,không nói thêm tiếng nào.
 
 Chưa đến nÆ¡i ở cá»§a Lãnh Tâm Âm,Diệp Vô Ưu đã thấy Lãnh Sương Sương khăn gói gá»n gàng đứng chá» bên đưá»ng.
 “Sư tá»·, đệ vừa Ä‘ang chuẩn bị đến tìm tá»· đây.â€Diệp Vô Ưu  liá»n bước lại.Hàm Yên vừa nhìn thấy Lãnh Sương Sương không tá»± chá»§ thối lui má»™t bước.Trước đây nàng đối vá»›i Lãnh Sương Sương có gì đó sợ hãi,giỠđây vẫn váºy.
 “Sư phụ kêu ta nói vá»›i đệ,ngưá»i cÅ©ng đến Vô song cung nhưng không Ä‘i cùng đưá»ng vá»›i chúng taâ€Lãnh Sương Sương ngữ khà lạnh nhạt nói tiếp “Hiện giá» ngưá»i cÅ©ng đã Ä‘i đến rồi, đến lúc đó sẽ tá»± khắc đến tìm đệ.Giá» cÅ©ng không còn sá»›m nữa,chúng ta khởi hành thôi.â€
 “Ah…hảo…hảoâ€Diệp Vô Ưu nhất thá»i ngây ngốc.Gáºt đầu má»™t cách vô thức.Hắn vồn là muốn Ä‘i cùng đưá»ng vá»›i Lãnh Tâm Âm để nhân tiện chiếm chút Ãt tiện nghi.Nàng ta dưá»ng như cÅ©ng biết trước nên má»›i Ä‘i đưá»ng khác.
 Năm ngưá»i từ từ Ä‘i ra khá»i Bách hoa thành,Lam Tiểu Phong và Má»™ Dung Tiểu Tiểu trên đưá»ng vẫn còn hưng phấn,chỉ có Hàm Yên có vẻ như ngưá»i thừa không nói gì cả,cố Ä‘i xa xa Lãnh Sương Sương.Cuối cùng năm ngưá»i phân thành 2 nhóm,Diệp Vô Ưu và Lãnh Sương Sương Ä‘i phÃa trước,ba ngưá»i Hàm Yên Ä‘i phÃa sau.
 Äến tối,năm ngưá»i cách Bách Hoa thành khoảng năm mươi dặm, đến má»™t tiểu trấn tên Mẫu đơn.Thế nhưng ở đây tịnh không có bông Mẫu đơn nào.Thá»±c ra đây chỉ là má»™t tiểu trấn thông thưá»ng,không có chút nét phồn hoa nào,so vá»›i Bách Hoa thành thì đúng là má»™t trá»i má»™t vá»±c.
 Bất quá,trong phạm vi hai mươi dặm chỉ có duy nhất tiểu trấn này,cho nên nếu không muốn ngá»§ ngoài đưá»ng,bá»n Diệp Vô Ưu chỉ còn cách vào tìm trấn này tìm khách Ä‘iếm.
 Mẫu đơn trấn chỉ có duy nhất má»™t khách sạn cÅ©ng có tên gá»i là Mẫu đơn khách sạn,nên việc làm ăn dÄ© nhiên rất phát đạt.Bá»n Diệp Vô Ưu vừa đến thì khách sạn cÅ©ng đã cháºt kÃn.
 “Không phải lo,ta đã cho ngưá»i đặt phòng trước rồiâ€Lãnh Sương Sương nói,mặt lãnh băng băng quay sang phÃa chưởng quỹ: “Dẫn ta đến phòng số má»™t đã đặt trước,ta há» Lãnhâ€
 Vừa nghe nàng nói xong,chương quỹ lại nhìn thấy Lãnh Sương Sương tóc hoàng kim óng ánh,liá»n biến sắc mặt tá» ra cung kÃnh khác thưá»ng: “Tiểu thư,xin má»i theo taâ€
 Theo chưởng quỹ đến phòng,Diệp Vô Ưu và Lãnh Sương Sương bước vào,thế nhưng khi bá»n Hàm Yên chuẩn bị bước vào thì láºp tức bị Lãnh Sương Sương cản lại.
 “Äây là phòng cho ta và sư đệ,không phải phòng cho bá»n ngươi ởâ€Lãnh Sương Sương lạnh lùng nói.
 “Ê,ngươi có bị làm sao không? Æ  đây không có phòng chống rồi,ngưá»i bảo bá»n ta phải Ä‘i đâu?â€Má»™ Dung Tiểu Tiểu bất mãn la lên.
 “Ngươi ở đâu vá»›i ta không liên quan,ngươi còn không Ä‘i ta ném bá»n ngươi ra đưá»ng hết đóâ€Lãnh Sương Sương hừ lạnh lùng rồi nói.
 “Ngươi…â€Má»™ Dung Tiểu Tiểu còn Ä‘ang định nói thì bị Hàm Yên bịt mồm lại kéo Ä‘i.Ngưá»i khác không biết Lãnh Sương Sương  đáng sợ thế nào chứ nàng ta thì hiểu rõ,nàng tuyệt đối tin Lãnh Sương Sương nói được cÅ©ng làm được.HÆ¡n nữa nàng ta không chỉ đơn giản là ném ngưá»i.Nàng ta ra tay xong có khi đã mất ná»a cái mạng rồi.
 “Tá»· tá»· à,váºy chúng ta ngá»§ ở đâu bây giá»?â€bị kéo ra khá»i khách sạn,Má»™ Dung Tiểu Tiểu chu miệng há»i.
 “Không phải lo,tá»· tá»· cá»§a ngươi tá»± nhiên có biện phápâ€Hàm Yên vênh mặt nói,tá»±a hồ không có gì đáng báºn tâm.
 Má»™t lúc sau,Tiểu Tiểu liá»n biết ngay biện pháp cá»§a Hàm Yên là gì.Nàng đưa mắt nhìn Hàm Yên gõ cá»a hai phòng khách, đối diện vá»›i gã khách nhân nở nụ cưá»i ngá»t ngào,sau đó mấy con cừu non liá»n Ä‘i ra nhượng lại phòng cho bá»n há».
 “Tá»· tá»·,tá»· lợi hại ghê nhaâ€Má»™ Dung Tiểu Tiểu mặt sùng bái Hàm Yên hết sức.
 “Chuyện nhá»,hừm..Lãnh Sương Sương không cho ta,chẳng nhẽ ta không có chá»— nào nghỉ ngÆ¡i hay sao.â€Hàm Yên vẫn còn tức tối nói.
 “Tiểu tá»· tá»·,làm váºy có vẻ không được tốt lắm à,bá»n hỠđã trả tiá»n rồi,tá»· lại bắt bá»n há» ra đưá»ng ngá»§â€Lam Tiểu Phong nói nhá»,vừa nhìn mấy tên Ä‘i ra ngoài khách sạn.
 “Nè,thế ngưá»i nguyện ý ngá»§ ngoài đưá»ng hay để bá»n chúng ngá»§ ngoài đưá»ng hở?â€Hàm Yên trừng mắt nhìn Lam Tiểu Phong : “Ngươi không muốn thì ta vá»›i Tiểu Tiểu má»—i ngưá»i ngá»§ má»™t phòng đóâ€
 “A, đệ đương nhiên không muốn ngá»§ ngoài đưá»ngâ€Lam Tiểu Phong vá»™i vàng nói,giá»ng lạc hẳn Ä‘i.Nói xong liá»n chạy luôn vào má»™t phòng,dưá»ng như sợ Hàm Yên sẽ bắt hắn ngá»§ ngoài đưá»ng.
 “Sư tá»·,mình ở chung sao?â€Trong phòng,Diệp Vô Ưu nắm lấy ngá»c thá»§ Lãnh Sương Sương vẫn có chút hoài nghi há»i.
 “Sư phụ kêu ta phải chiếu cố đệâ€Lãnh Sương Sương cÅ©ng không phản đối hành vi thân máºt cá»§a hắn bình tÄ©nh nói.
 “Sư tá»·,tá»· đối vá»›i đệ tháºt tốtâ€Diệp Vô Ưu tên tiểu tá» này tham lam hết sức,thấy được làm tá»›i,vừa nói vừa nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy eo Lãnh Sương Sương.
 “Sư phụ đối vá»›i ngươi còn tốt hÆ¡n nữa màâ€Lãnh Sương Sương nhìn có vẻ kì quái nói,miệng nói váºy nhưng vẫn để cho hắn muốn làm gì thì làm,chỉ là ngữ khà nàng càng kì quái hÆ¡n,tá»±a như có ý ghen tức.
 “Sư phụ đúng là đối vá»›i đệ rất tốt,nhưng sư phụ ngưá»i cÅ©ng chỉ là muốn đệ giúp ngưá»i làm việc thôi.Chỉ có sư tá»· là đối vá»›i đệ tốt má»™t cách chân thành thôiâ€Diệp Vô Ưu hai tay vòng ra sau lưng ôm sát thân thể kiá»u mị cá»§a nàng,ngữ khà có chút oán trách.
 
 
 
 
 
 
 
 |  
 
	
	| 
			
			 
			
				14-07-2008, 03:50 PM
			
			
			
		 |  
	| 
		
			|  | Tiếp Nháºp Ma Äạo |  | 
					Tham gia: Jun 2008 Äến từ: Vô Giá»›i 
						Bài gởi: 83
					 
                    Thá»i gian online: 26 giây
                 Thanks: 0 
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	      |  |  
	
	| 
			
			Vô Lại quần phương phổ (Q4-Chương 3)
 
 
  
Quyển 4
 Chương 3: Äồng sàng cá»™ng chẩm
 Dịch giả: vivax84
 Biên táºp: vodanh84
 Hiệu Ä‘Ãnh: hoanhtuech12
 Nguồn: www.***************.org
 Äả tá»± bản quyá»n: http://4vn.eu
 Äả tá»±: Classic
 Quyển 4
 
 “Ngươi làm sao biết được ta đối vá»›i ngưá»i tháºt sá»± tốt chứ ?â€Lãnh Sương Sương đứng trầm ngâm. Äối vá»›i cỠđộng có phần hÆ¡i quá cá»§a Diệp Vô Ưu cÅ©ng không chút kháng cá»±,biểu tình bình tÄ©nh nói: “Ta chỉ là phụng mệnh sư phụ thôi,ngưá»i là sư phụ cá»§a ta,ta tất nhiên phải nghe lá»i ngưá»i.â€
 “Sư tá»·,tá»· không phải là đối vá»›i đệ rất tốt hay sao? Äệ có thể cảm nháºn được mà.â€Diệp Vô Ưu thì thầm vào tai nàng “Ngoài ra, đệ còn cảm thấy được rằng tá»· vá»›i sư phụ tá»· tá»· quan hệ rõ ràng không được tốt.Kỳ tháºt,tá»· cÅ©ng đâu phải hoàn toàn nghe theo lá»i sư phụ.â€
 “Cảm giác cá»§a đệ sai rồiâ€Lãnh Sương Sương đột nhiên vùng thoát ra khá»i vòng tay cá»§a Diệp Vô Ưu,lách sang má»™t bên lạnh nhạt nói.
 “Sư tá»·,tá»· không cần phải dấu đệ†Diệp Vô Ưu bước đến bên cạnh nàng. “ Äệ không biết giữa sư tá»· vá»›i sư phụ tá»· tá»· đã xảy ra sá»± tình gì,nhưng đệ thấy rõ giữa hai ngưá»i có gì đó ngăn cách.â€
 “Ta là do sư phụ nuôi lá»›n,không có ngưá»i thì hiện tại cÅ©ng không có taâ€Lãnh Sương Sương trầm mặc cúi đầu chầm cháºm nói.
 “Nhưng mà,sư tá»·, đệ biết là tá»· không được vuiâ€Diệp Vô Ưu nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy eo nàng, ôn nhu nói.
 “Sư phụ là ngưá»i làm ta phải chia lìa phụ mẫu,nhưng cÅ©ng là ngưá»i nuôi ta lá»›n.Ngươi nói Ä‘i ta phải vui hay buồn đây?â€Lãnh Sương Sương buồn bã nói.
 “A..?â€Diệp Vô Ưu nhất thá»i gây ra.. “Sư tá»·, ý tá»· là sư phụ đã giết chết cha mẹ tá»· à ?â€
 Lãnh Sương Sương khẽ lắc đầu: “Không phải,thôi quên Ä‘i.Ngươi đừng há»i ta nữa,ta không muốn nhắc đến việc đó.â€
 â€œÄÆ°á»£c, đệ sẽ không há»i nữa.Bất quá , sư tá»· sau này đệ sẽ bầu bạn vá»›i tá»·,sẽ làm tá»· được vui vẻ.â€Diệp Vô Ưu kéo nàng vào lòng,khẽ hôn lên mái tóc vàng óng,nhẹ nhàng nói.
 “Sư phụ nuôi dưỡng ta là vì cảm thấy có lá»—i vá»›i ta.Còn ngươi đối tốt vá»›i ta có phải là vì thấy ta xinh đẹp không ?â€Lãnh Sương Sương tá»±a vào ngưá»i Diệp Vô Ưu khẽ há»i.
 Diệp Vô Ưu lặng ngưá»i má»™t lúc, Ä‘ang định trả lá»i thì Lãnh Sương Sương đã nói tiếp : “Không được nói dối,ngươi hãy trả lá»i tháºt Ä‘i,ta không thÃch những kẻ dối trá.â€
 “Äâu nào,sư tá»·,tá»· tháºt sá»± rất hấp dẫn bất cứ nam nhân nào cÅ©ng Ä‘á»u yêu thÃch tá»· cả. Äệ đương nhiên cÅ©ng rất yêu thÃch tá»·.Nhưng đó không phải toàn bá»™ là do.Quan trá»ng nhất là tá»· đối vá»›i đệ rất tốt, đệ tá»± nhiên cÅ©ng phải đối vá»›i tá»· tháºt tốt như váºy.Chẳng nhẽ khó hiểu váºy hay sao ?â€Diệp Vô Ưu trả lá»i nàng.
 “Ngươi nói đúng,nhưng bao nhiêu năm nay sư phụ đối xá» vÆ¡i ta rất tốt.Ngươi nói Ä‘i,có phải là ta cÅ©ng phải đối xá» tốt vá»›i ngưá»i không ?â€Lãnh Sương Sương buồn bã nói.: “Sư phụ có việc gì cÅ©ng Ä‘á»u há»i ý kiến ta,nếu ta không thÃch sư phụ nhất định sẽ không làm.Lần này sư phụ nói là muốn cho ta má»™t sư đệ, để ta không phải tÄ©nh mịch như trước,ta cÅ©ng đồng ý.Rồi sau đó sư phụ đưa ta Ä‘i xem mấy kẻ mà ngưá»i đã lá»±a chá»n,xem thá» ta có thÃch ai không …â€
 “Nguyên lai sư phụ tá»· tá»· không phải đã chá»n đệ trước rồi sao?â€Diệp Vô Ưu ngây ngưá»i há»i.
 “Sư phụ tìm đồ đệ cÅ©ng hÆ¡n ná»a năm rồi,ngươi cÅ©ng chỉ vừa má»›i đến đây được má»™t tháng,sư phụ sao có có thể chá»n ngươi trước được chứ.â€Lãnh Sương Sương khẽ ngá»a đầu,chợt lá»™ má»™t nụ cưá»i đẹp mê hồn.
 “Sư tá»·,tá»· tháºt là đã cưá»i?â€Diệp Vô Ưu nhãn thần nhất thá»i trở nên si ngốc, đây là lần đầu tiên hắn thấy nàng mỉm cưá»i,trong lòng chợt dâng nên má»™t cảm giác ngây ngất.
 “Tháºt à?â€Lãnh Sương Sương giáºt mình. “Ta đã cưá»i à ?â€
 “Tháºt đó,sư tá»·,tá»· cưá»i tháºt là đẹpâ€Diệp Vô Ưu nhìn vẻ duyên dáng cá»§a nàng ngây ngốc nói.
 “Thì ra ta vẫn còn có thể cưá»iâ€Lãnh Sương Sương nói “Mấy năm nay ta còn không nhá»› là phải nên cưá»i như thế nào nữa “
 “Chỉ cần trong lòn vui vẻ tá»± nhiên sẽ cưá»iâ€Diệp Vô Ưu trong lòng dâng lên má»™t cảm giác kì lạ.Hắn cảm thấy mấy năm nay Lãnh Sương Sương tháºt sá»± khổ sở.Dù hắn vẫn không hiểu giữa Lãnh Tâm Âm và Lãnh Sương Sương có ân oán gì,nhưng trong lòng hắn bây giá» vá»›i Lãnh Sương Sương xuất hiện má»™t cảm giác tháºt đáng thương.
 “Äúng rồi, sư tá»·â€Diệp Vô Ưu đột nhiên nhá»› đên má»™t việc,hấp tấp nói: “Tá»· vừa nãy có nói,sá»± phụ thì tá»· yêu thÃch đệ nên má»›i chá»n đệ làm đệ tá» có phải không?â€
 “CÅ©ng…cÅ©ng không phải.Chỉ là ta thấy ngươi có chút thuáºn mắt chút thôiâ€Lãnh Sương Sương lá»™ vẻ ngượng ngùng ,sắc mặt chợt á»ng hồng.
 Hiện tại Lãnh Sương Sương so vá»›i vẻ băng lạnh hằng ngày còn kiá»u diá»…m hÆ¡n gấp mấy lần.Diệp Vô Ưu tim Ä‘áºp liên hồi,cuối cùng không chịu được bước lại gần,rồi nhanh chóng đặt má»™t nụ hôn lên má nàng.
 “Aâ€Lãnh Sương Sương chợt vùng mạnh đẩy hắn ra.Nhìn nàng tá»±a như thá» ngá»c Ä‘ang hoảng sợ váºy, đột nhiên nhảy sang má»™t bên sau đó tả thá»§ che lại chá»— bị hắn hôn phải ánh mắt nhìn hắn má»™t cách kì lạ.
 “Sư tá»·,sao vây?â€Diệp Vô Ưu không khá»i cảm thấy có chút kì quái.Hắn không ngá» nàng lại phản ứng mạnh như váºy.Hắn trước đó ôm nàng tháºt lâu thì không sao,giá» chỉ có hôn nàng má»™t chút…
 “Không,không có gì.Ta thấy mệt rồi,ta phải Ä‘i ngá»§ trướcâ€Lãnh Sương Sương khẽ lăc đầu,nói xong nàng rá»i khá»i chá»— Diệp Vô Ưu, để nguyên y phục nằm lên giưá»ng,mặt quay vào trong không nói gì.
 “Váºy ta ngá»§ ở đâu bây giá»?â€Diệp Vô Ưu khẽ kêu thầm trong lòng.Hắn thá»±c chỉ muốn trèo lên giưá»ng nằm cùng nàng,nhưng lúc nãy Lãnh Sương Sương phản ứng kịch liệt quá,hắn cảm thấy chá»™t dạ lên không dám manh động.
 “Sư đệ, đệ qua đâyâ€Trong khi hắn Ä‘ang do dá»± thì nghe thanh âm cá»§a Lãnh Sương Sương truyá»n đến bên tai.
 “Aâ€Diệp Vô Ưu không kìm được la lên “Sư tá»·,tỷ…tá»· nói tá»· cho đệ nằm chung giưá»ng à ?â€
 Lãnh Sương Sương không trả lá»i,vẫn im lặng quay lưng vá» phÃa hắn.
 “Thôi kệ,sư tá»· dù sao cÅ©ng có chút cảm tình vá»›i ta,cÅ©ng không đến ná»—i đánh ta đâu.â€Diệp Vô Ưu suy nghÄ© má»™t chút rồi cuối cùng cÅ©ng trèo lên giưá»ng.Mấy ngày nay,Lãnh Sương Sương không cá»± tuyệt những hành động thân máºt cá»§a hắn.Lúc trứơc hắn không rõ nguyên nhân, đến hôm nay má»›i hiểu Lãnh Tâm Âm chá»n hắn làm đồ đệ là do Lãnh Sương Sương.
 “Hãy ômg ta†Lãnh Sương Sương chợt lên tiếng.
 Diệp Vô Ưu lầnn này không còn má»™t chút do dá»±, đưa tay ôm nàng từ phÃa sau.Má»™t tay vòng qua cổ nàng,má»™t tay vòng qua eo rồi từ từ kéo nàng sát lại gần.
 “Äể yên như váºy,không được loạn độngâ€Lãnh Sương Sương khẽ hé đôi môi anh đào chầm cháºm nói,vừa nói vừa tá»±a hẳn vào ngưá»i hắn.
 Im lặng má»™t lúc rồi nàng nói, âm thanh như gợi vá» má»™t thá»i xa xưa. “Khi ta còn nhá»,mẫu thân thưá»ng ôm ta ngá»§.Ta vẫn còn nhá»› cái cảm giác đó,hiện tại ta chỉ muốn thá» tìm lại cảm giác đó thôi.Ngươi có thể đáp ứng ta Ä‘iá»u này không?Chỉ ôm ta đến sáng mai,ngoài ra không được làm gì khácâ€
 â€œÄÆ°á»£c, được mà sư tá»·â€Diệp Vô Ưu thuá»—n mặt ra như muốn khóc. được ôm đại mỹ nhân ngá»§ đúng là tháºt sung sướng,nhưng chỉ được ôm mà lại không được làm gì thì quả tháºt không thoải mái chút nào,còn khổ sở nữa là khác.Nhưng dù gì hắn cÅ©ng hiểu rõ muốn có được mỹ nhân phải tạm thá»i cố gắng chịu đựng cái mùi hương đầy quyá»…n rÅ© này.
 ÄÆ°á»£c Diêp Vô đồng ý,cÆ¡ thể có chút căng thẳng cá»§a Lãnh Sương Sương trở nên má»m mại hẳn.Nàng thư thái thở nhẹ rồi từ từ nhắm mắt,má»™t lúc sau chỉ nghe thấy tiếng thở nhẹ nhàng cá»§a nàng.
 “Sư tá»· Æ¡i sư tá»·,vì nàng tối nay ta phải cố chịu đựng váºy,sau này nàng phải bồi thưá»ng cho ta đó.â€Diêp Vô khẽ thầm than.
 
 
 Sáng sá»›m hôm sau năm ngưá»i tiếp tục lên đưá»ng.
 Kì tháºt chỉ có bốn ngưá»i có tinh thần tháºt tốt,chỉ duy Diệp Vô Ưu ngáp liên tục,rõ ràng là ngá»§ không ngon giấc.Cái đó cÅ©ng không có gì khá» hiểu,tên tiểu tá» này tối qua đã phải chịu đựng tháºt khổ sở.Dù được ôm cÆ¡ thể kiá»u mị cá»§a Lãnh Sương Sương nhưng hắn tháºt không ngá»§ được yên.Nàng cứ lăn qua lăn lại trong lòng hắn,làm hắn mấy lần muốn đẩy nàng xuông,nhưng cuối cÅ©ng cố gắng nhẫn nhịn.
 Sáng thức dáºy,Lãnh Sương Sương chá»§ động hôn hắn.Lúc này Diệp Vô Ưu cảm thấy cố gắng cá»§a hắn tháºt bõ công.Hắn có thể thấy Lãnh Sương Sương tá» ra rất hài lòng vá»›i biểu hiện cá»§a hắn tối hôm qua.
 “Tiểu Lam ca ca,huynh nghÄ© Diêp Vô ca ca tối qua có bị làm sao không ?Sao nhìn huynh ấy có vẻ không được khoẻ lắm.â€Hàm Yên nhìn Diệp Vô Ưu Ä‘ang ngáp dài trước mặt,khẽ há»i.
 “Tiểu tá»· tá»·,tá»· tháºt sá»± không biết hay giả vá» không biết?â€Lam Tiểu Phong nhìn Hàm yên kì quái há»i.
 “Nói lung tung, đương nhiên là tháºt sá»± không biếtâ€Hàm Yên bá»±c tức trừng mắt nhìn Làm Tiểu Phong.
 “Diệp ca ca tối hôm qua ngá»§ chung vá»›i tá»· tá»· xinh đẹp…thá» nghÄ© coi bá»n há» có làm gì không.â€Lam Tiểu Phong nhìn Diệp Vô Ưu ,mặt có vẻ hÆ¡i ghen tị.
 “A,không thể nàoâ€Hàm Yên đột nhiên kêu lên, định nói tiếp thì đã thấy Lãnh Sương Sương quay đầu lại trừng mắt nhìn.Hàm Yên thất kinh ngáºm miệng lại,không dám nói thêm tiếng nào.
 Äến chÃnh ngá»,bá»n hỠđã đến má»™t toà trấn khác.Trấn này so vá»›i Mâu ÄÆ¡n trấn có vẻ phồn hoa hÆ¡n.
 “Sư đệ, đệ đói chưa?Chung ta ăn chút gì nhéâ€Thấy má»™t toà tá»u lâu,Lãnh Sương Sương đình bá»™, ôn nhu cất tiếng há»i.
 “Hảoâ€Diệp Vô Ưu trả lá»i má»™t cách vô thức,hắn bây giá» rất buồn ngá»§,thân trên dá»±a vào Lãnh Sương Sương tá»±a như có thể ngá»§ bất cứ lúc nào.
 Trong mắt Lãnh Sương Sương tá»±a hồ như chỉ có má»—i mình Diệp Vô Ưu. Äối vá»›i ba ngưá»i kia nàng căn bản không nói ná»a lá»i.Nàng dịu Diệp Vô Ưu vào tá»u lâu rồi lại tìm má»™t bàn trống ngồi xuống.Chỉ có Hàm Yên vì sợ nàng,không dám ngồi chung nên an toạ chá»— khác.
 Tá»u lâu khá lá»›n,ngưá»i cÅ©ng khá đông. Æ  đây có thể thấy đủ các kiểu ăn mặc,muôn hình màu sắc.Chỉ là bây giá» những thứ này đối vá»›i Diệp Vô Ưu chẳng có chút hứng thú.Hắn ngồi ngã vào lòng Lãnh Sương Sương nhắm mắt ngá»§ say sưa.
 Bầu không khà tá»u lâu đột nhiên có chút náo động.Nguyên nhân chÃnh là má»™t đôi nam nữ trẻ vừa má»›i bước vào.Lúc trước,Diệp Vô Ưu và Lãnh Sương Sương chình là trung tâm chú ý.nhưng khi má»™t nam má»™t nữ này xuất hiện thì má»i cặp mắt Ä‘á»u đổ dồn vá» phÃa há».
 Không có lá»i nào để có thể hình dung được dung mạo cá»§a nữ tỠđó.Chỉ có thể nói là nàng có má»™t vẻ đẹp không giống vá»›i nữ nhân trần thế,có lẽ chÃnh là tiên nữ phiêu lạc nÆ¡i trần gian.Nàng chỉ đứng yên ở má»™t góc,tránh những ánh mắt tham lam nhìn ngó.
 Sở dÄ© má»i ngưá»i chú ý đến nàng là bá»i vì cách ăn mặc cá»§a nàng còn có phần kì quái.Rõ ràng ai cÅ©ng có thể nháºn ra nàng là nữ,thế nhưng nàng lại mặc má»™t bá»™ nho phục.Chỉ là bá»™ nho phục hÆ¡i lá»›n má»™t chút,nhưng cÅ©ng không thể che dấu cÆ¡ thể kiá»u diá»…m cá»§a nàng.
 
 
 
 
				 Last edited by Classic; 15-07-2008 at 12:26 PM.
 |  
 
	
		|  |  |  
	
	
		
	
	
 |  |