02-02-2011, 02:03 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên-Tác giả: Trần Phong Tiếu
Quan Tiên
Chương 1: Siêu cao thủ quay cóp.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Giới thiệu:
Äây là má»™t bá»™ truyện đô thị hà i hước. Bá»™ truyện kể vá» má»™t vị La Thiên thượng tiên, do thiếu tình thương nên bị quần tiên vây công lưu lạc hạ giá»›i. Rút kinh nghiệm thương Ä‘au, lần nà y hắn quyết định lăn lá»™n chốn quan trưá»ng để rèn luyện tình thương cá»§a mình, hay nói má»™t cách khác, là để nâng cao chỉ số cảm xúc (Emotion Quotient – EQ).
Cách tu luyện cá»§a hắn cÅ©ng khá kì quái, tu luyện tình thương bạn bè, tình thương cha mẹ, tình thương....tình yêu, tình thương ….để là m tăng chỉ số EQ. Có khi thì quá thống khoái, có khi thì quá phá hoại. Trong cÆ¡ thể còn chút tiên khà có thể miá»…n cưỡng dùng được, có thể xá» lý được má»™t số tai há»a vô cá»› xảy ra. Cứ quái dị như thế, đấu đá lung tung như thế, hắn xông pha trong chốn quan trưá»ng lắm khuôn phép.
Äá»c bá»™ truyện các bạn sẽ gặp lại thế hệ nhất quá»· nhì ma, thứ ba..... há»c trò, qua tuyệt chiêu ....quay cóp cá»§a.... thần tiên
Các bạn sẽ đỠmắt vì những.....bá»™ ngá»±c to lá»›n pháºp phồng
Các bạn sẽ nhức đầu vì chốn quan trưá»ng đầy gian trá
Khác vá»›i SÄ© Äồ Phong Lưu, nhân váºt chÃnh cá»§a Quan Tiên là má»™t kẻ không há» có háºu phương lá»›n, không há» có ngưá»i thân là m quan chức to cá»§a chÃnh phá»§ để dẫn dắt, định hướng từ khi còn Ä‘i há»c hay trên bước đưá»ng chÃnh trị sau nà y. Trần Thái Trung, nhân váºt chÃnh cá»§a Quan Tiên chỉ là má»™t con nhà nghèo khổ, đỗ đại há»c nhưng lại không Ä‘i há»c mà bắt đầu con đưá»ng chÃnh trị cá»§a mình từ má»™t chức vụ Phó trưởng thôn nhá» bé, không má»™t ai dẫn lối, đưa đưá»ng, tá»± mình vươn lên trong cuá»™c sống đầy những gian khó, lá»c lừa, đấu tranh, va chạm... Äiểm khác biệt và cÅ©ng là điểm nhấn lá»›n trong truyện chÃnh là nét hà i hước sẽ giúp chúng ta thư giãn hÆ¡n dù Ä‘ang theo dõi chốn quan trưá»ng đầy những mưu toan, lá»c lừa...
Truyện Ä‘ang xếp thứ 17 trong top 50 qidian cá»§a bảng xếp hạng tất cả các thể loại, xếp thứ 5 trong bảng xếp hạng thể loại đô thị, quan trưá»ng, ngôn tình.
Tiết tá»:
Má»™t tráºn phong hoa tuyết nguyệt kia đã sản sinh ra má»™t kẻ xuyên không xui xẻo nhất trong lịch sá».
------------------------.
Trần Thái Trung buồn bá»±c bắt tay và o cầm bút máy, bút chì mà há»c sinh tiểu há»c sá» dụng để viết chữ, lầm bầm:
- Hai mươi mấy giỠtrước vẫn còn là La Thiên thượng tiên, chẳng mấy mà sẽ tiến cấp thà nh TỠPhủ kim tiên rồi.
Nhìn lại bà i thi trước mắt, hắn như muốn khóc đến nơi:
- Ai nói cho tôi biết xem là cái đỠbà i nà y là cái trò khỉ gì không biết nữa. Bên trên tưới, bên dưới lá»c, lại còn muốn đổ đầy cả cái ao. Cái thằng nà o ra cái đỠbà i như thế nà y thì khéo đầu óc cÅ©ng bị úng thá»§y mất.
Mồm miệng Trần Thái Trung luôn cay độc, cÅ©ng không phải là vì hiện giá» hắn Ä‘ang là há»c sinh tiểu há»c lá»›p ba mà có gì thay đổi. CÅ©ng bởi váºy mà ở Tiên giá»›i, nhân duyên cá»§a hắn không phải lúc nà o cÅ©ng suôn sẻ tốt đẹp gì.
Kỳ thá»±c, nhân duyên cá»§a hắn không phải chỉ ‘không tốt lắm’ như hắn tá»± nháºn, mà phải nói là cá»±c kỳ không tốt. Hắn lấy khà nháºp đạo, ở nhân gian tu luyện hai trăm năm thì đã vinh quang phi thăng lên tiên cảnh, trở thà nh ká»· lục phi thăng nhanh nhất trong lịch sá», lại còn là ở trên Äịa Cầu, nÆ¡i có linh khà cá»±c kỳ thiếu thốn.
Trong vòng năm trăm năm tiếp theo, tốc độ cá»§a hắn là m cho ngưá»i ta trố cả mắt, Ä‘iên cuồng từ cấp báºc Du Tiên thăng cấp lên thà nh Linh Tiên, Ngá»c Tiên, Thiên Tiên, Huyá»n Tiên, cuối cùng ghi danh trong đám La Thiên thượng tiên. HÆ¡n nữa, lại còn nổi danh vang dá»™i trong nhóm La Thiên thượng tiên đó nữa, chẳng mấy mà vươn tá»›i được đẳng cấp Tá» Phá»§ kim tiên.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Ä‘iên cuồng thăng cấp cÅ©ng có cái giá cá»§a nó. Không thể phá»§ nháºn rằng Trần Thái Trung là má»™t thiên tà i, má»™t thiên tà i tu luyện. Nhưng hắn có thể thăng cấp nhanh như thế, có thể khẳng định má»™t Ä‘iá»u rằng hắn là má»™t cuồng nhân tu luyện.
Toà n bá»™ tâm tư cá»§a hắn Ä‘á»u đặt ở việc tu luyện. Nói là ‘kẻ Ä‘iên’ cÅ©ng chưa đủ. Cho nên, tiêu chuẩn đối nhân xá» thế cá»§a hắn vô cùng kém cá»i. Nói má»™t câu khác dá»… nghe hÆ¡n thì chÃnh là vô cùng thiếu thốn ‘tình thương’.
Thiếu thốn tình thương cÅ©ng không phải là vấn đỠgì đặc biệt nghiêm trá»ng cả. Nhưng nghiêm trá»ng là ở cái mồm thối cá»§a hắn. Má»—i khi hắn ‘vô tình là m tổn thương các bạn tiên’ thì bản thân hắn cÅ©ng hồn nhiên không tá»± nháºn thức ra được.
Cho nên, hai mươi mấy tiếng trước hắn mới gặp phải báo ứng.
Lúc đó, hắn Ä‘ang ở trong tiên phá»§ cá»§a mình, Ä‘ang lúc khẩn yếu quan đầu tấn công Tá» Phá»§ kim tiên, đột nhiên, động phá»§ lung lay như sắp đổ. Ngay sau đó, tiên phá»§ đã được hắn bố trà ‘Tiên Linh Cá»u Chuyển đại tráºn’ để cấm chế đã bị phá há»§y mạnh mẽ, bùng nổ mãnh liệt.
Trong khi hoảng hốt, vô số tiên khà đã đánh vá» phÃa hắn, tiếng kêu ồn à o, náo loạn.
- Giết hắn đi. Hắn là La Thiên thượng tiên. Chúng ta cũng chưa được lăn lộn. ChỠhắn trở thà nh TỠPhủ kim tiên, còn không bị hắn già y vò chà đạp sao?
- Tiên Thú Tá» Mao cá»§a ta chỉ có cá» ngứa má»™t tà trên tảng đá ở cá»a nhà hắn thôi mà đã bị thằng nhãi nà y đánh chết. Không ngá» là ngươi cÅ©ng có ngà y hôm nay.
- Äúng thế, ngưá»i nà y không ngá» lại còn định cùng Tá» Linh tiên tá» song tu nữa. ChÆ¡i đùa cái gì, ta là đáp ứng lá»i kêu gá»i cá»§a Tá» Linh tiên tá» nên đến đây.
Tá» Linh tiên tá», nổi danh là đệ nhất mỹ nữ ở Tiên giá»›i. Trần Thái Trung cÅ©ng không biết là bản thân mình lại kém duyên đến mức độ nà y nữa. Hôm đó ngẫu nhiên nhìn thấy Tá» Linh, thuáºn miệng buông câu trêu chá»c. Kết quả, mồm thối cá»§a hắn vừa nói đùa má»™t câu đã là m cho Tá» Linh tiên tá» sợ tá»›i mức mất tăm mất tÃch bao nhiêu năm nay ở Tiên giá»›i luôn.
- Có lẽ ta oan uổng nha…
Äối diện vá»›i tiên khà đầy trá»i, Trần Thái Trung trợn tròn cả mắt.
Hết lần nà y tá»›i lần khác, hắn thăng cấp đã đến lúc khẩn yếu quan đầu rồi. Chẳng những thân thể không động Ä‘áºy được, mà mấy thứ pháp bảo cÅ©ng không phát huy uy lá»±c ra được. Äổi lại thá»i gian, hắn sẽ có chÃn phần chắc chắn là có thể chạy trốn được, kể cả là trước mặt có nhiá»u tiên nhân như váºy.
Nhân duyên cá»§a hắn không tốt. Cho nên, không có nhiá»u lắm tà i liệu luyện khÃ, cÅ©ng không có mấy pháp bảo. HÆ¡n nữa, hắn đây là lấy khà nháºp đạo, trong cÆ¡ thể có linh khà khổng lồ. HÆ¡n nữa, ‘Tiên Thiên giáng khÃ’ ở thân thể hắn đã được hắn luyện thà nh má»™t pháp bảo bản mệnh có khả năng bảo toà n sinh mạng – Thanh Hư khà chung.
Pháp bảo bản mệnh, là để đối phó vá»›i tâm ma và Thiên kiếp. Trong tình huống như váºy, ngược lại đà nh phải mang ra.
Dưới sá»± oanh kÃch cá»§a vô số tiên khÃ, má»™t đạo bạch quang xẹt qua, La Thiên thượng tiên Trần Thái Trung – kẻ mà ngưá»i gặp thì ngưá»i ghét, tiên gặp thì tiên ác – bá»—ng nhiên biến mất trước mắt bao nhiêu ngưá»i. Chỉ còn lại là máu tươi đầy đất, trong máu còn ẩn chứa má»™t lượng lá»›n khà linh tiên. Các tiên nhân ngÆ¡ ngác nhìn nhau:
- Bị oanh kÃch tá»›i chết rồi sao?
- Hắn đã chết.
Má»™t gã Tá» Phá»§ kim tiên đứng dáºy,
- Vừa rồi ta đã khóa chặn thần niệm cá»§a hắn. Hiện giá», trong Tiên giá»›i má» mịt đã không còn cảm ứng được sá»± tồn tại cá»§a hắn nữa rồi.
Tiên nhân có TỠMao bị giết kia cũng là một TỠPhủ kim tiên, thở dà i nói:
- Kỳ thá»±c, giáo huấn hắn má»™t chút là được rồi. Chỉ có Ä‘iá»u… chỉ có Ä‘iá»u, ngưá»i nà y không thông hiểu tình Ä‘á»i mà thôi.
Những lá»i nà y, khó khăn lắm cÅ©ng truyá»n và o trong tai Trần Thái Trung, kẻ Ä‘ang bị cuốn và o má»™t tráºn năng lượng há»—n tạp. Ngay cả thân thể hắn cÅ©ng bị trá»ng thương sắp hồn bay phách lạc, cÅ©ng không kìm nổi ngạc nhiên, trố mắt tá»± há»i: “Không phải thế chứ? Ta đã sống hÆ¡n bảy trăm tuổi rồi, không thông hiểu tình Ä‘á»i nghÄ©a là sao?†. Sau đó, hắn láºp tức rÆ¡i và o trạng thái hôn mê sâu.
Lúc tỉnh dáºy, hắn vui sướng nháºn ra: “Ãi chà , còn chưa chết.â€
“Cháºm đã, không phải thế chứ? Sao tay ta lại nhá» như váºy nhỉ?
Hắn Ä‘ang còn sững sá» thì bên tai đã truyá»n tá»›i thanh âm cá»§a má»™t ngưá»i mà hắn gần như đã quên Ä‘i:
- Thái Trung, dáºy Ä‘i được rồi đấy. Chiá»u nay thi cuối kì rồi đấy.
Là mẹ hắn, tiếng nói của mẹ hắn.
Ôi, xem ra là đã xuyên không rồi. Trần Thái Trung gáºt gáºt đầu, tiếp theo lại giáºt mình:
- Xuyên không á? Hay là tái sinh?
-- Sở dÄ© nói hắn là kẻ xuyên không xui xẻo nhất, là bởi vì hắn cả má»™t Ä‘á»i Ä‘á»u má»™t lòng tu luyện, đã bá» qua và quên hầu hết chuyện tình rồi. Không còn phải nghi ngá» gì, La Thiên thượng tiên nà y tháºt sá»± là rất xui xẻo.
Chương 1
Ngà y 8 tháng 7 năm 1996.
Tháng 7 đen tối.
Ngà y thi và o trưá»ng cao đẳng.
Hiện giá» Ä‘ang là giá» thi môn Kinh tế ChÃnh trị.
Trần Thái Trung không thÃch môn nà y, cho nên vá» cÆ¡ bản là hắn không hỠôn táºp gì.
Trong phòng thi đã có ba mươi thà sinh ổn định chỗ ngồi. Hai giáo viên là m giám thị đang toát hết cả mồ hôi, nhìn cảnh phòng thi mà băn khoăn.
Không ai có thể quay cóp được trong Ä‘iá»u kiện như váºy.
Nhưng, Trần Thái Trung vẫn có thể là m được. Tuy rằng hắn đang bị sắp xếp ngồi ngay hà ng thứ hai ở giữa phòng.
Trong vòng chÃn năm sau khi Ä‘i và o thế giá»›i nà y, hắn đã từ thiếu niên trưởng thà nh thà nh thanh niên. Mà thá»±c lá»±c cá»§a hắn cÅ©ng Ãt nhiá»u đã được khôi phục.
Dùng ná»a thà nh tiên linh lá»±c má»›i được khôi phục, hắn đã tá»± là m được má»™t cái nhẫn Tu Di – thứ thưá»ng dùng cá»§a tiên gia để lưu trữ đồ váºt. Bởi vì tà i liệu rất bình thưá»ng nên không gian cÅ©ng nhá», nhưng cất má»™t quyển sách và o đó thì cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á».
Trên bục giảng là má»™t thầy giáo, ánh mắt sáng ngá»i nhìn quét khắp phòng thi. Trong má»™t góc sáng sá»§a ở phÃa sau phòng thi, má»™t cô giáo xinh đẹp ngồi xuống nghỉ chân. Cô mặc váy bằng vải má»ng, thân trên mÆ¡ hồ để lá»™ cái cổ áo hÆ¡i trá»…, khiến cho thoáng nhìn có thể thấy được bóng dáng cả áo lót bên trong.
Äá»™t nhiên, cô giáo phát hiện, khóe mắt liếc thấy có váºt lay động. Theo cảm giác nhìn lại, đã thấy má»™t tên há»c sinh nam cao lá»›n Ä‘ang cắm đầu cắm cổ viết, tất cả Ä‘á»u như bình thưá»ng.
“Chẳng lẽ là mắt mình hoa mất rồi?†Cô dụi dụi mắt, nhìn chằm chằm và o gã há»c sinh kia.
Sau má»™t lúc lâu nhìn chăm chú, rốt cuá»™c cô giáo có thể xác định được tất cả Ä‘á»u bình thưá»ng thì cho qua, đảo mắt ra nhìn bên ngoà i cá»a sổ. Cái thá»i tiết chết tiệt nà y, khi nà o thì má»›i có được tráºn mưa chứ? Nhiệt độ nà y là m cho ngưá»i ta cứ như ở trong lồng hấp, đầu óc cÅ©ng quay mòng mòng.
Ngay khi cô Ä‘ang oán giáºn thì khóe mắt lại thấy có váºt gì lay động.
Má»™t chút á»§ rÅ© vốn có cá»§a cô láºp tức không cánh mà bay, nhìn chằm chằm và o gã há»c sinh kia, mãi má»™t lúc lâu mà không há» di dá»i ánh mắt.
Lại má»™t lần nữa. Cô giáo rốt cuá»™c đã thấy được, trong tay gã há»c sinh có cầm má»™t quyển sách, Ä‘ang láºt xem. Mắt cô khá tốt, tháºm chà còn nhìn ra là sách giáo khoa môn Kinh tế ChÃnh trị nữa.
Cô ho nhẹ má»™t tiếng, Ä‘i lên phÃa trước.
- Thà sinh nà y, má»i em đứng lên má»™t chút.
Trần Thái Trung đang lúc viết hăng tiết thì nghe được câu nà y, khẽ cau mà y. Tuy rằng ngoan ngoãn đứng lên, nhưng vẻ mặt không hỠkiên nhẫn đã chứng tỠsự bất mãn của hắn.
- Nà y, cô giáo, đây là thi và o trưá»ng Cao đẳng chứ không phải là kiểm tra bình thưá»ng đâu nhé.
Cô giáo đương nhiên biết đây là kỳ thi và o trưá»ng Cao đẳng. Mà bởi vì đây là thi và o trưá»ng Cao đẳng cho nên cô má»›i xốc lại tinh thần đến xem xét, dung túng cho má»™t thà sinh quay cóp là có lá»—i vá»›i các thà sinh khác đó.
Thá»i tiết nóng ná»±c, má»i ngưá»i cÅ©ng không mặc nhiá»u đồ. Cô nhìn liếc qua gã há»c sinh má»™t cái cÅ©ng có thể kết luáºn: sách không có ở trên ngưá»i hắn. Vì thế, cô cúi ngưá»i nhìn ngăn kéo bà n. “Äể tôi cho cáºu không thể không phục được.â€
Kỳ quái, ngăn kéo cÅ©ng chẳng có gì. Cô giáo nhất thá»i vẫn cúi ngưá»i đứng đó sững sá».
Cô sá»ng sốt trong khoảng má»™t phút. Äến lúc thầy giáo kia cÅ©ng Ä‘i tá»›i mà cô cÅ©ng chưa đứng thẳng lên được.
- Có chuyện gì thế?
Thầy giáo nà y Ä‘i sát và o, dùng giá»ng nói đặc biệt nhá» há»i cô. Tình huống nà y, ảnh hưởng tá»›i suy nghÄ© cá»§a thà sinh là lá»—i không nhỠđâu nhé.
Thầy giáo đã chá» cÆ¡ há»™i nà y rất lâu rồi. Anh ta giả vá» cúi ngưá»i xem ngăn kéo, đồng thá»i vụng trá»™m liếc mắt nhìn cô nà ng má»™t cái. Äáng tiếc, thá»i tiết quá nóng là m cho bá»™ quần áo bằng vải má»ng như dán chặt và o thân thể cô giáo xinh đẹp. Anh ta hoà n toà n không thể nhìn thấy được cái gì khác nữa.
Thá»i tiết chết tiệt!
Cô giáo kinh ngạc liếc nhìn gã thà sinh nà y má»™t cái. Lắc đầu, không nói má»™t lá»i nà o, từ từ đứng lên, duá»—i tay cầm thẻ thà sinh Ä‘ang đặt trên bà n. Má»™t cái tên rất phổ biến – Trần Thái Trung.
Cô không thể nói được gì, bởi vì cô không hỠcó chứng cớ.
Nếu cô thá»±c sá»± muốn nói gì để cho Trần Thái Trung phải trả lá»i thì vấn đỠsẽ thà nh rất nghiêm trá»ng. “Giám thị gây khó dá»…, là m cho thà sinh thi trượt†– đây tuyệt đối là má»™t tai vạ.
Thá»i gian sau đó, cô giáo lại nhìn thấy cuốn sách Kinh tế ChÃnh trị kia xuất hiện trong tay gã thà sinh tên là Trần Thái Trung kia. Nhưng cô không dám Ä‘i tá»›i kiểm tra nữa.
Vừa rồi kiểm tra đã gần như là hoà n toà n hết tất cả. Sá»± tháºt chứng minh, trên ngưá»i hắn căn bản là không có quyển sách kia.
Ông trá»i chết tiệt nà y! Cô giáo xinh đẹp thầm ca thán trong lòng, vô cùng buồn bá»±c. Cô chỉ có thể đổ hết bá»±c dá»c và o cho ông trá»i mà thôi.
Äáng háºn nhất là Trần Thái Trung không há» nể mặt cô tà nà o. Sách giáo khoa lại xuất hiện trong tay hắn, lần nà y đặc biệt lâu, bởi vì nhất thá»i hắn tìm mãi mà không thấy đáp án.
Cô giáo tháºt sá»± là không thể nhịn được nữa, bước nhanh đến trước mặt hắn, nhìn chằm chằm và o tay hắn.
Trần Thái Trung ngẩng đầu nhìn cô rồi lại như không có chuyện gì xảy ra, cúi đầu láºt sách tìm tiếp.
- Ở trang 168.
Cô giáo khẽ nói. Cô muốn biết chÃnh mắt mình nhìn thấy tất cả thì là sá»± tháºt, hay vẫn là ảo giác.
Trần Thái Trung gáºt gù, mở đến trang 168, nhìn lướt qua má»™t chút rồi tiện tay gấp sách lại.
Ngay lúc đó, cô giáo giơ tay nhanh như điện chộp tới quyển sách kia.
Cô tóm ngay được tay trái của Trần Thái Trung. Ngay trong chớp mắt, quyển sách kia biến mất.
Cô giáo quả tháºt là không thể tin nổi hai mắt mình nữa. Cô cầm lấy tay Trần Thái Trung, véo véo nhẹ - hic, đây là thịt, không phải trang giấy.
Cô đứng đó sững sá».
- Cô giáo, cô rất xinh. Tháºt đấy. Nhưng mà …. Em còn muốn là m bà i nữa.
Trần Thái Trung ngẩng đầu lên nhìn cô bằng ánh mắt sợ hãi. Hiển nhiên hắn cho hà nh vi nà y của cô là có ám chỉ mỠám gì đó, tay phải đỡ lấy trang giấy là m bà i.
Cô giáo vá»™i và ng buông tay, mỉm cưá»i như mếu vá»›i hắn, cÅ©ng không thể giải thÃch được gì nữa. Trong phòng thi vẫn im ắng như trước.
Má»™t lúc sau, cô giáo mang ghế đến ngồi ngay trước bà n Trần Thái Trung. Cô phải ngồi đây, quan sát cẩn tháºn.
Trần Thái Trung dưá»ng như không có cảm giác gì. Ngòi bút như bay, lướt nhanh trên trang giấy. Ngay sau đó, cuốn sách Kinh tế ChÃnh trị kia lại thần kỳ hiện ra trên tay hắn. Hắn cúi đầu, láºt sách, tìm đáp án.
Cô giáo quay đầu nhìn ra ngoà i cá»a sổ, thở dà i má»™t tiếng. “Ôi, thá»i tiết hôm nay nóng ná»±c quá Ä‘i mất. Có thể là vì thế mà mình cứ gặp ảo giác mãi hay không?â€
- Thưa cô, câu nà y ở trang nà o?
Trần Thái Trung khẽ há»i.
Trá»i ạ, cô giáo đưa tay giáºt giáºt tóc mình. Là ảo giác – nhất định là ảo giác!
Trần Thái Trung nhìn cô giáo đáng thương, cũng thông cảm thở dà i bảo:
- Thôi, quên đi. Em tự tìm được rồi.
Cho đến táºn khi buổi thi kết thúc, tinh thần cô giáo vẫn chưa khôi phục lại được. Tai nghe thấy tiếng chuông báo hết giá» là m bà i, cô má»›i tiến lên má»™t bước, ngăn Trần Thái Trung lại:
- Em đi cùng tôi ra đây.
Äi thì Ä‘i, bà i cÅ©ng đã ná»™p rồi, hắn cÅ©ng chẳng sợ gì cả.
- Rốt cuộc là em giấu quyển sách kia ở chỗ nà o?
Trong má»™t góc ở hà nh lang, cô giáo khẽ há»i. Chá»— nà y mát mẻ hÆ¡n trong phòng thi rất nhiá»u.
“Ta giấu nó ở trong nhẫn Tu Di†nếu là trước kia thì Trần Thái Trung nhất định sẽ trả lá»i như thế. Dù sao bà i cÅ©ng đã ná»™p, nói gì cÅ©ng chẳng để là m gì. Cô không bắt tôi ngay tại tráºn thì cÅ©ng chả ai có bằng chứng.
Hắn thÃch thấy ngưá»i ta tức tối, nhất là ngưá»i đẹp.
Nhưng mà , sau khi xuyên không rút ra kinh nghiệm xương máu, Trần Thái Trung đã ý thức được Ä‘iểm thiếu sót cá»§a mình: tình thương không đủ. Là m việc, không thể cứ tùy tiện như tÃnh cách cá»§a mình được.
Má»™t Ä‘á»i nà y, hắn nhất định phải thay đổi tình huống nà y. HÆ¡n nữa, phải tÃch cá»±c sá»a đổi, đỡ phải bị xuyên không lần nữa.
Hắn tháºm chà còn đưa ra má»™t số phương án tu luyện chỉ số EQ cho mình. Cho nên, hắn rất ngạc nhiên nhìn cô giáo xinh đẹp:
- Thưa cô, cô đang nói gì ạ? Sách nà o cơ ạ?
- Quên đi. Em đi đi.
Cô giáo lưá»i biếng phất tay. Toà n cÆ¡ thể như tê liệt đứng dá»±a và o góc tưá»ng.
“Tác dụng cá»§a cảm xúc nhạy cảm – tháºt sá»± là đáng đỠcao!†Trần Thái Trung đắc ý dà o dạt, cao hứng rằng không nói ra câu trả lá»i gì, kÃch động, nghênh ngang bước Ä‘i.
Cô giáo xinh đẹp kia cÅ©ng không vì thế mà nản lòng. Mặt trá»i đã lên cao, cÅ©ng sắp đến buổi thi môn kế tiếp – Sinh váºt.
Cô mượn một cái camera mini, muốn quay lại để chứng minh rằng mình đúng.
Äáng tiếc chÃnh là , cô không biết rằng Trần Thái Trung rất có hứng thú vá»›i môn há»c nà y. Tình thương, tá»± nhiên là chỉ chỉ số thông minh vá» tình cảm, cÅ©ng là vá» cảm tình nam nữ, đó chẳng phải là trá»ng Ä‘iểm cần bồi dưỡng tình thương sao? Cho nên môn Sinh lý nà y, à không, Sinh váºt, là môn hắn không giá»i không được.
Cho nên Trần Thái Trung chẳng cần quay cóp. Hắn vốn là ngưá»i cá»±c kỳ thông minh. Tuy rằng thi và o trưá»ng Cao đẳng thì có chút nghịch lý, nhưng ở Äại há»c lại không có môn tình thương mà ở Cao đẳng lại có. Hắn đã cẩn tháºn tìm hiểu vấn đỠnà y rồi.
Cô giáo buồn bực, mượn camera vô dụng rồi.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký của Goncopius
02-02-2011, 02:04 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 2: Äại há»c, ta tá»›i đây.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
HÆ¡n má»™t tháng trôi qua, đã đến lúc công bố kết quả. Äiểm tốt nghiệp cá»§a Trần Thái Trung đủ đỗ và o trưá»ng Äại há»c – Há»c viện Phượng Hoà ng.
Ba mẹ hắn mừng như bắt được và ng, khiến cho hắn khá là buồn bá»±c. Kiếp trước đến lúc thi đại há»c bá»n há» có sung sướng như thế không nhỉ?
Cẩn tháºn hồi tưởng lại má»™t lúc lâu, hắn sống chết cÅ©ng không nhá»› nổi là rốt cuá»™c kiếp trước hắn có thi đại há»c hay không nữa. Ôi, đầu vá»›i chả óc.
Tuy nhiên thế cũng không trách được hắn. Chuyện từ mấy trăm năm trước, ai mà nhớ được rõ rà ng.
Nói tháºt, hắn không há» có chút hứng thú nà o vá»›i việc Ä‘i há»c đại há»c cả. Sở dÄ© hắn tham gia thi và o trưá»ng Cao đẳng, lý do rất đơn giản: vì ba mẹ hắn muốn hắn tham gia.
Tình cảm giữa ba mẹ và hắn là thân tình, cÅ©ng nằm trong phạm vi chỉ số EQ. Trần Thái Trung cho rằng, cố gắng hiếu thuáºn vá»›i ba mẹ, nghe lá»i ba mẹ, là m theo ý ba mẹ, cÅ©ng có thể đỠcao được EQ cá»§a mình. Cho nên hắn má»›i thi và o trưá»ng Cao đẳng.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên từ sau khi tu luyện ở kiếp trước, hắn và ba mẹ Ãt liên hệ hÆ¡n. Sau mấy trăm năm, ba mẹ trong đầu hắn chỉ còn là má»™t ký ức. Äến kiếp nà y tháºt vất vả má»›i có thể gặp lại được bá»n há», Trần Thái Trung rất sẵn lòng hết sức cố gắng, táºn lá»±c là m ba mẹ vui lòng.
HÆ¡n nữa, hắn có thể tu luyện thà nh tiên nhân, Ä‘á»u là do so vá»›i ngưá»i khác thông minh hÆ¡n má»™t chút. Còn vá» chuyện há»c hà nh, thi cá», kể cả là thi và o Äại há»c cÅ©ng chẳng thà nh vấn Ä‘á». Trừ cái môn Kinh tế ChÃnh trị kia ra, tất cả sáu môn há»c khác Ä‘á»u là hắn Ä‘i thi bằng lá»±c há»c thá»±c tế cá»§a mình.
Vốn lúc đầu hắn định ghi danh ở má»™t trưá»ng đại há»c ở nước ngoà i – như váºy thì có vẻ tá»± do hÆ¡n má»™t chút. Nhưng mà , mẹ hắn nước mắt lưng tròng, sụt sịt, hắn đà nh thay đổi. ÄÆ°á»£c rồi, Há»c viện Phượng Hoà ng cÅ©ng không đến ná»—i nà o.
NghÄ© thì là nghÄ© thế, nhưng vừa nghÄ© đến còn táºn bốn năm nữa phải tiếp tục mà i Ä‘Ãt ra Ä‘á»c sách, Trần Thái Trung đã cảm thấy Ä‘au đầu. Há»c cho lắm và o, liệu có thà nh con má»t sách không biết? So vá»›i kế hoạch bồi dưỡng tình thương cá»§a hắn thì đúng là má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Chả mấy mà đã đến ngà y tân sinh viên nháºp há»c. Trần Thái Trung từ chối ba mẹ đưa tiá»…n, má»™t ngưá»i kéo hà nh lý Ä‘i đến cổng Há»c viện Phượng Hoà ng. Ngẩng đầu ngắm nghÃa bốn chữ to ‘Há»c viện Phượng Hoà ng’, nghe nói là còn do vị danh nhân nà o đó viết nữa, Trần Thái Trung thở dà i, rầu rÄ© Ä‘i và o.
Vừa má»›i và o trong trưá»ng được và i bước, phÃa sau hắn đã có má»™t đám ngưá»i nhốn nháo. Năm, sáu sinh viên trẻ như các vì sao vây quanh mặt trăng Ä‘ang bu lấy má»™t nữ sinh, cầm hà nh lý cho cô ta, nói chuyện ồn à o.
Nữ sinh nà y rất nổi tiếng. Trong lòng Trần Thái Trung có vẻ hiếu kỳ, luôn tiện nhìn nữ sinh kia má»™t chút. Dáng ngưá»i hắn cao nên không bị những ngưá»i xung quanh ngăn trở tầm mắt.
Không phải thế chứ? Không đẹp bằng Rôm thì thôi, nhưng hắn nghÄ© Ãt ra hình thức cÅ©ng phải trên mức bình thưá»ng má»™t chút chứ, còn không bằng thị nữ cá»§a Tá» Linh nữa. (Rôm là biệt hiệu mà Trần Thái Trung gá»i Tá» Linh)
Hắn nghiêng đầu, nhìn thấy má»™t nam sinh Ä‘ang nhìn nhóm ngưá»i nà y vá»›i vẻ cá»±c kỳ hâm má»™, đến gần anh ta, há»i:
- Anh ạ, nữ sinh nà y là ai váºy? Không tÃnh là ưa nhìn đấy chứ? Vì sao mà lắm ngưá»i vây quanh thế?
Mồm mép hắn thưá»ng hay há»i thẳng không kiêng kỵ gì cả như thế. Nhưng quả tháºt là như thế đã là rút kinh nghiệm Ä‘i rất nhiá»u rồi.
Nam sinh cảnh giác nhìn hắn một cái, cũng không thèm để ý đến hắn. Nhưng một nữ sinh còn xấu hơn cả nữ sinh kia nói lớn:
- Ba cô ta buôn bán, có tiá»n mà .
Thương nhân? Äây là má»™t con đưá»ng, Trần Thái Trung im lặng gáºt gù, thương nhân cÅ©ng là giao tế vá»›i ngưá»i ta nhiá»u. Có lẽ mình phải Ä‘i là m thương nhân, để tu luyện EQ cá»§a mình nhỉ?
Hắn còn Ä‘ang cân nhắc thì lại má»™t đám ngưá»i nữa Ä‘i tá»›i. Vẫn giống đám trước, là má»™t nữ sinh, không chỉ có năm sáu nam sinh vây quanh mà không ngá» lại còn cả ba ngưá»i dáng vẻ như giáo viên vây quanh nữa.
Äây chắc là ngưá»i đẹp rồi? Trần Thái Trung giương mắt lên nhìn, dạ dà y láºp tức đảo lá»™n như sóng cồn.
Có thể khiến cho má»™t ngưá»i đã từng là La Thiên thượng tiên buồn nôn đến mức nà y, hình thức cá»§a nữ sinh nà y phải nói là có lá»±c sát thương đến kinh ngưá»i.
Một lúc lâu sau mới khống chế được tâm tình mình, hắn nhẹ nhà ng lắc đầu, lẩm bẩm:
- Kỳ quái! Con gái khó coi như thế mà xem ra còn nổi tiếng hơn cả cô nà ng vừa nãy nữa.
- Ba cô ta là Phó Trưởng phòng Phòng Lao động.
Má»™t giá»ng nữ ở phÃa sau giải thÃch má»™t cách sâu xa.
Vẫn là nữ sinh vừa nãy đã trả lá»i cho hắn. Hiển nhiên là cô nà ng nà y hÆ¡i có hứng thú vá»›i Trần Thái Trung. Dáng ngưá»i hắn cao lá»›n, tướng mạo cÅ©ng coi như chấp nháºn được. Äiểm mấu chốt nhất là , để bồi dưỡng EQ, trên mặt hắn luôn nở nụ cưá»i xán lạn như hoa hướng dương, rất ưa nhìn.
- Thế ư. Cảm ơn bạn nhé!
Lần nà y, Trần Thái Trung không quên lễ phép. Xem xem, vỠmặt cảm xúc, lại là một tiến bộ nữa rồi.
Ngay sau đó, hắn rÆ¡i và o trầm tư. Là m quan chức …. dưá»ng như cà ng có thể rèn luyện được EQ nhiá»u hÆ¡n?
Trần Thái Trung không mấy thông hiểu sá»± Ä‘á»i, nhưng hắn cÅ©ng không ngốc, ngẫm lại, lúc trước mình đã từng Ä‘á»c qua cuốn Lá»™c Äỉnh ký, trong lòng láºp tức có má»™t cảm giác như hiểu ra.
Võ công trong bá»™ truyện kia thì hắn rất coi thưá»ng, nhưng tác giả có má»™t số câu rất có ý nghÄ©a, khiến trong đầu hắn mÆ¡ hồ có ý niệm muốn lên cao nhìn xuống. Trên Ä‘á»i nà y, luáºn vá» lòng ngưá»i hiểm ác, không có nÆ¡i nà o thâm sâu hÆ¡n là kỹ viện và hoà ng cung. Cho nên quan trưá»ng – nhất định là má»—i bước má»—i nguy cÆ¡.
Má»—i bước má»—i nguy cÆ¡? NghÄ© như váºy, trong lòng Trần Thái Trung không khá»i hưng phấn hẳn lên. â€œÄÆ°á»£c rồi, quan trưá»ng, quyết định thế Ä‘i, phải lăn lá»™n ở quan trưá»ng. Tồn tại được lâu ở đó, nhất định sẽ là m chỉ số EQ cá»§a mình tăng trưởng vượt báºc.â€
“Thế đại há»c thì sao? Còn cần há»c nữa không?
Há»c mà là m gì chứ nhỉ? Giá» mà còn lên lá»›p hà ng ngà y không phải là cà ng là m cháºm trá»… công phu sao?†Trần Thái Trung cÅ©ng là má»™t kẻ cá tÃnh rất có chá»§ kiến, xoay ngưá»i kéo hà nh lý rá»i Ä‘i luôn.
- Tôi muốn Ä‘i là m quan. Không Ä‘i há»c nữa.
Vô tình những lá»i nà y lại lá»t và o tai nữ sinh thÃch buôn chuyện kia. Nhìn bóng hắn rá»i Ä‘i, cô vô cùng ngạc nhiên bảo:
- Không phải thế chứ? Má»™t há»c sinh trung há»c, không có bằng cấp gì thì cáºu có tư cách là m quan sao? Äầu óc cáºu bị ngáºp nước rồi hả?
Äáng tiếc là những lá»i nói nà y không há» rÆ¡i và o tai cá»§a vị La Thiên thượng tiên Ä‘ang hưng phấn kia. GiỠđây, hắn Ä‘ang táºp trung cân nhắc, nên giải thÃch thế nà o vá»›i ba mẹ bây giá» nhỉ?
Nhưng trên thế giá»›i nà y còn lắm chuyện không đúng quy luáºt như thế lắm. Nữ sinh kia nằm mÆ¡ cÅ©ng không ngỠđược rằng, từ năm 1996, thà nh phố Phượng Hoà ng đã bắt đầu có kỳ thi tuyển nhân viên công chức táºp sá»±.
Cuá»™c thi lần nà y, do thà nh phố Phượng Hoà ng tổ chức lần đầu tiên, cho nên tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u là ném đá qua sông, hoặc là để vì thể hiện tôn chỉ “không giá»›i hạn nhân tà i†cá»§a chÃnh phá»§, hoặc là sÆ¡ suất thế nà o đó, hoặc cÅ©ng có thể là vì nguyên nhân khác. Tóm lại, không há» có yêu cầu hạn chế nà o vá» mặt bằng cấp cả.
Phượng Hoà ng nháºt báo vừa má»›i đưa ra tin tức nà y thì Trần Thái Trung láºp tức chạy tá»›i ghi danh bằng tiá»n túi mình bá» ra. Ba mẹ hắn biết được thì là m ầm Ä© lên má»™t tráºn. Thá»±c sá»± hắn cÅ©ng không chịu nổi nữa, hắn phải mau chóng là m quan má»›i được.
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:05 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 3: Súc địa thà nh thốn.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Trần Thái Trung không biết rằng việc triển khai “Kỳ thi Nhân viên Công chức Táºp sự†lần nà y, bên trong cÅ©ng có Ãt nhiá»u mỠám.
Thi tuyển nhân viên công chức táºp sá»± là má»™t chế độ má»›i. Có ngưá»i tháºm chà đã dá»± Ä‘oán đây chÃnh là má»™t khúc nhạc dạo đầu cho hình thức “thi khoa cá»â€ má»›i. Không tin má»i ngưá»i cứ chỠđó mà coi. Khi chế độ má»›i đã ra Ä‘á»i, đương nhiên là sẽ chưa hoà n thiện. Cho nên việc nà y sẽ là cÆ¡ há»™i cho má»™t số ngưá»i đầu cÆ¡ trục lợi. Hầu hết những tá»™i lá»—i phát sinh dưới ánh mặt trá»i Ä‘á»u phải có biện pháp ngụy trang để che dấu Ä‘i. Giống như việc không yêu cầu bằng cấp đối vá»›i ngưá»i ứng thà thì tuyệt đối sẽ không phải là má»™t thiếu sót đơn giản. Bởi vì có hai công tá» cá»§a hai vị lãnh đạo, cÅ©ng vừa má»›i tốt nghiệp trung há»c chứ chưa kịp và o đại há»c. Sau khi tham gia công tác, vừa là m việc, vừa há»c táºp, tiện cả đôi đưá»ng, lại có thể tÃch cóp dần kinh nghiệm nghá» nghiệp, đây là kiến thức rất phổ thông.
Trần Thái Trung là m sao quản được nhiá»u vấn đỠnhư thế? Sau khi đã kÃch động ná»™p phà đăng ký và phà tà i liệu, thì mở miệng há»i:
- Khi nà o thì chuẩn bị là m bà i thi?
- Ba ngà y nữa.
- Còn gì nữa không? Không còn việc gì nữa thì tôi đã đi được chưa?
Nghe thấy thế thì nhân viên phụ trách dưá»ng như gặp phải ngưá»i ngoà i hà nh tinh, ngạc nhiên đỠđẫn ra. Thoáng chốc sau má»›i vá»™i và ng gáºt đầu đáp:
- Xong rồi,không còn việc gì nữa. Nhớ chú ý thông báo ở đây mấy ngà y tới nhé.
- Còn dán thông báo gì nữa?
Má»™t ngưá»i cao tuổi há»i ầm lên:
- Tôi nói nà y, con tôi đã nộp phà đăng ký rồi. Còn tà i liệu cho cuộc thi thì rốt cuộc đến bao giỠmới phát được đây?
Há»ng rồi. Trần Thái Trung khẽ vá»— và o trán mình. Äúng là chỉ số EQ cá»§a mình gần đây lại hÆ¡i thụt lùi, như váºy tháºt không tốt.
- Con bác tên là gì? Chúng tôi kiểm tra lại một chút đã.
Thái độ cá»§a nhân viên phụ trách rất nghiêm chỉnh, cÅ©ng rất tôn trá»ng ngưá»i đà n ông đã lá»›n tuổi.
- Trông tôi có vẻ ngốc váºy sao?
Ông già không cam lòng. Con ông không hỠđến đó gây rối, mà là ông đến đây thôi thì đương nhiên có kiêng kị và i thứ:
- Các anh các chị đã không biết con tôi tên là gì thì nó còn thi được hay sao?
- Thà sinh nà o chúng tôi cÅ©ng có thông báo hết, nói bá»n há» phải chú ý thông báo bất cứ lúc nà o. Tà i liệu không được phát đến táºn nÆ¡i. Bác hiện giá» có bảo tôi đưa thì tôi cÅ©ng chẳng đưa được ra đâu.
Nhân viên phụ trách cau mà y nói.
“Cô có thông báo vá»›i tôi đâuâ€.
Thiếu chút nữa thì Trần Thái Trung đã phun ra câu nà y. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, sai lầm nà y chỉ có thể có khi hắn còn ở cấp thấp thôi chứ vá»›i cấp báºc như hiện nay, hắn sẽ không phạm phải sai lầm như thế.
Lại nói, nói là không thông báo cho hắn thì cÅ©ng không chÃnh xác. Ngưá»i ta không phải đã bảo là hắn lúc nà o cÅ©ng phải chú ý đến thông báo rồi sao?
Dù là nói thế nà o thì phát hiện ra đúng là EQ cá»§a mình hÆ¡i thụt lùi. Sá»± tháºt nà y khiến Trần Thái Trung có chút hÆ¡i khó chịu, má»—i vui sướng vì đăng ký thà nh công cÅ©ng không cánh mà bay.
Ngà y 27 tháng 9, là ngà y tổ chức cuá»™c thi. Kết quả, giữa trưa ngà y 26, địa Ä‘iểm đăng ký má»›i đưa ra thông báo, nói má»i ngưá»i chiá»u hôm đó đến nháºn tà i liệu.
CÅ©ng tốt, Trần Thái Trung khá là bướng bỉnh. Mấy ngà y nay, hắn cÆ¡ bản coi địa Ä‘iểm đăng ký là nhà mình. Má»—i ngà y không có việc gì thì cÅ©ng Ä‘i dạo loanh quanh khu vá»±c nà y. Trên thá»±c tế, má»™t cuồng nhân tu luyện khi xá» lý má»™t sá»± việc nghiêm túc thì thưá»ng Ä‘á»u rất là khá»§ng bố. Vì thế, hắn là ngưá»i đầu tiên nháºn được tà i liệu cá»§a cuá»™c thi.
Tà i liệu nhiá»u quá, cÅ©ng phải thôi, phà đăng ký kia thu những năm trăm. Äó là khoản tiết kiệm tiá»n ăn trong nhiá»u năm trá»i cá»§a Trần Thái Trung tÃch cóp lại. Giá» thì hắn chÃnh xác là nghèo rá»›t mồng tÆ¡i. Tuy nhiên, tà i liệu nà y dưá»ng như chẳng có gì đáng kể cả, hoặc nói đúng ra thì là rất đáng kể. Trình bà y trang hoà ng, giá cả đắt Ä‘á», nhìn kỹ, ôi giá»i, phần nà o cÅ©ng có thể so sánh được vá»›i những tác phẩm do danh nhân viết, nhưng cÆ¡ bản là không quy được vá» loại tà i liệu nà o cả.
Danh nhân thì cÅ©ng có cái giá cá»§a danh nhân. Trần Thái Trung không so Ä‘o, nghÄ© đến mình năm đó, ai nấy Ä‘á»u phải tránh né. Những lúc đó chẳng phải là giá trị cá»§a danh nhân thì là cái gì?
Thần thức cá»§a Trần Thái Trung còn chưa khôi phục đến trạng thái tốt nhất. Nhưng không há» nghi ngá» gì, số tà i liệu nà y không là m khó được hắn. Len khá»i đám ngưá»i Ä‘ang lấy tà i liệu, hắn muốn vá» nhà .
Lúc nà y hắn má»›i nháºn ra là phÃa sau mình khá náo nhiệt. Không Ãt ngưá»i ầm Ä© nháo nhác lên bởi sợ tà i liệu phát cháºm.
- Nhiá»u sách như thế, giá» là m sao mà xem hết kịp được? Chẳng thà các anh không phát còn hÆ¡n.
Äó là bởi vì nếu như không phát thì má»i ngưá»i cÅ©ng sẽ như nhau cả, không có ai bị nghi ngá» là có được tà i liệu từ trước.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nháo nhác thì nháo nhác chứ phần lá»›n má»i ngưá»i Ä‘á»u đến nháºn tà i liệu hết. Nhất là những ngưá»i là ngưá»i thân cá»§a thà sinh đến nháºn tà i liệu há»™, khi Ä‘ang còn xếp hà ng chưa nháºn được thì tuyệt đối không gây chuyện thị phi ầm Ä© lên.
- Kỳ thi tuyển nhân viên công chức thì đương nhiên là ngưá»i giá»i thì đỗ còn không giá»i thì trượt thôi.
Trần Thái Trung không kìm nổi lẩm bẩm, có cái gì mà phải to tát thế cơ chứ.
- Má»™t Ãt tà i liệu như thế còn không xem xong thì còn thi cá» cái gì.
Trước mặt má»i ngưá»i nói thầm như thế, hiển nhiên là chuyện thể hiện chỉ số EQ thấp. Hắn còn chưa có ý thức được Ä‘iá»u đó. Nhưng mà vô tình, câu nói thầm cá»§a hắn lại bị má»™t nhân viên phụ trách nghe được.
- Thà sinh nà y nói rất đúng!
Nhân viên phụ trách Ä‘ang buồn bã vì bị má»i ngưá»i oán trách chá»™p được câu nói đó thì như được tiếp thêm Viagra, cuống lên túm chặt lấy hắn, tốc độ ra tay cá»±c nhanh, so vá»›i ‘nhất kiếm vô huyết’ Phùng TÃch Phạm (1) cÅ©ng không kém bao nhiêu.
Thá»±c ra, dù là má»™t trảo có nhanh hÆ¡n nữa thì Trần Thái Trung cÅ©ng có thể tránh Ä‘i được. Tuy nhiên, má»™t là hắn không phòng bị. Hai nữa là hắn cÅ©ng không ý thức được là tÃnh chất sá»± việc lại nghiêm trá»ng đến thế.
- Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u là rưá»ng cá»™t tương lai cá»§a đất nước.
Nhân viên máºp lùn, tiếng nói sang sảng, giÆ¡ cao tay phải cá»§a Trần Thái Trung.
- Tất cả má»i ngưá»i im lặng, im lặng….
- Thà sinh nà y nói rất đúng. Tương lai, các vị sớm hay muộn cũng lên tới cương vị lãnh đạo.
Dừng má»™t chút, nhân viên máºp lùn lại tiếp tục nói:
- Nếu như ngá»™ nhỡ có sá»± cố phát sinh khẩn cấp, các vị có thể oán trách rằng sao sá»± cố không báo trước cho các vị mà đã xảy ra rồi hay không? Không thể, đúng không ạ? Cho nên má»i ngưá»i nên coi việc nà y là má»™t khảo nghiệm tạm thá»i cá»§a tổ chức đối vá»›i các vị. Äã hiểu rõ chưa ạ? Äấy là tổ chức Ä‘ang khảo nghiệm các vị đấy ạ.
Vô số ánh mắt ác độc, sắc bén nhìn thẳng và o Trần Thái Trung. Hắn đúng là cái loại EQ không đủ, nhưng cÅ©ng biết lúc nà y mình đã là m cho nhiá»u ngưá»i tức giáºn. Cảnh tượng nà y sao mà giống khi hắn bị quần tiên vây công đến thế!
“Ta ngất, đúng là quan trưá»ng không phải là nÆ¡i ngưá»i bình thưá»ng có thể lăn lá»™n,â€
Trần Thái Trung hÆ¡i mê mẩn Ä‘i. ÄÆ°Æ¡ng nhiên hắn biết mình Ä‘ang là m cái bia đỡ đạn cho ngưá»i ta. “Uhm, quả nhiên, là nÆ¡i rèn luyện EQ rất tốt.â€
Äúng lúc nà y, nhân viên máºp lùn lại phi ra má»™t Ä‘ao trà mạng:
- Vị thà sinh nà y, anh nói có phải thế không?
Bá»™ dạng thằng nhãi nà y cÅ©ng hÆ¡i giống thằng cha Kim Tiên có Tiên Thú Tá» Mao, Trần Thái Trung bắt đầu có ý muốn giết ngưá»i rồi.
“Mà y tưởng tao dá»… bị bắt nạt lắm sao?â€
Sá»± tôn nghiêm cá»§a La Thiên thượng tiên không thể dung tha cho bất cứ kẻ nà o khinh nhá»n.
“Dám lấy tao ra là m bia đỡ đạn, mà y nằm mÆ¡ Ä‘iâ€.
Trần Thái Trung thầm cưá»i lạnh, ngoà i miệng lại “a, a†hai tiếng, trong mắt toà n má»™t vẻ ngỡ ngà ng.
Hắn vừa chỉ chỉ và o lá»— tai cá»§a mình, lại tiện thể lắc đầu và i cái. Bá»™ dạng đó rất dá»… hiểu, ý nói hắn là ngưá»i câm Ä‘iếc, nghe không hiểu được lá»i nói cá»§a đối phương.
Tinh thần quần chúng lại má»™t lần nữa xúc động, phẫn ná»™ dâng cao. Sá»± chú ý cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u đổ xô và o gã nhân viên máºp lùn:
- Không ngá» anh lại có thể nghe được má»™t ngưá»i câm Ä‘iếc nói chuyện. Anh là ai? Báo ra tên há» và đơn vị cá»§a anh Ä‘i.
“Ngất mất, mà y dám hại tao sao?â€
Nhân viên máºp lùn vô cùng giáºn dữ, cÅ©ng bất chấp việc vừa rồi là gã muốn lấy đối phương ra để trấn áp miệng lưỡi cá»§a những ngưá»i khác, lại duá»—i tay ra, cứ nghÄ© là sẽ tóm được Trần Thái Trung.
“Hả? Không thấy ai ư?â€
Gã quay đầu nhìn lại, cái kẻ từng là bia đỡ đạn cho mình đã không cánh mà bay.
“Hả? Thằng đó chạy đâu mất rồi?â€
Ngưá»i nhiá»u quá, gã máºp lùn nghển cổ lên mãi mà sống chết cÅ©ng không nhìn được ra ngưá»i đó ở đâu.
Chạy Ä‘i đâu rồi ư? Trần Thái Trung sá»›m đã chuồn ra khá»i cổng lá»›n cá»§a địa Ä‘iểm đăng ký. Äể tránh né tráºn xấu hổ nà y, hắn tháºm chà sá» dụng cả công phu Tiên gia “súc địa thà nh thốn†(2). Tuy rằng việc nà y sẽ hao phà không Ãt tiên lá»±c mà hắn đã tháºt vất vả tÃch góp từng tà má»™t má»›i được.
Chú thÃch:
(1) Nhân váºt trong Lá»™c Äỉnh Ký, chắc má»i ngưá»i vẫn nhá»›.
(2) Công phu di chuyển nhanh như rút ngắn được cả mặt đất.
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:06 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 4: Váºt báu tặng giai nhân.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Việc nà y, có vẻ như mình là m chưa được thá»a đáng. Trần Thái Trung cÅ©ng chưa rá»i Ä‘i xa, mà vẫn ngÆ¡ ngác đứng ngẩn ra ngoà i cổng địa Ä‘iểm đăng ký dá»± thi. Hắn mÆ¡ hồ cảm thấy chuyện vừa rồi phải giả vá» câm Ä‘iếc và sá» dụng công phu ‘súc địa thà nh thốn’ để giải quyết thì cÅ©ng không phải là lá»±a chá»n tốt nhất.
EQ cá»§a hắn thấp thá»±c, nhưng chỉ số thông minh (IQ) cÅ©ng không đến ná»—i nà o. Vừa rồi có phải là mình nên lá»±a chá»n có láºp trưá»ng má»™t chút, á»§ng há»™ má»™t trong hai bên? Là m như thế tuy có đắc tá»™i vá»›i má»™t bên, nhưng không há» nghi ngá» gì là có thể già nh được hảo cảm tháºt lá»›n tháºt lá»›n từ phe còn lại.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu như không thể không lá»±a chá»n má»™t bên nà o cả thì hắn chắc chắn sẽ chá»n đứng vá» phÃa nhân viên phụ trách béo lùn ục ịch kia. Ngưá»i ta có thể đại diện cho tổ chức nói chuyện. Sá»± lá»±a chá»n đó sẽ là thông minh nhất.
Không biết có ai đó từng nói qua, “chỉ có ná»— lá»±c thì má»›i có thể thà nh côngâ€. Hiện giá», Trần Thái Trung Ä‘ang rÆ¡i và o trạng thái phải ná»— lá»±c. Hắn Ä‘ang cố gắng suy xét cho rõ rà ng, “Vừa rồi có phải là phương pháp giải quyết tốt nhất có thể không?â€
Quên Ä‘i, không nghÄ© nữa. NghÄ© tá»›i nghÄ© lui nữa hắn cÅ©ng không là m sao hiểu rõ được. Chỉ cảm thấy là m như váºy cÅ©ng có cái hay. Dù sao thì anh bạn cá»§a chúng ta lại có thể tá»± ý thức được vấn đỠnà y, EQ nhất định là sẽ có sá»± tiến bá»™.
Nếu đã nghÄ© thông suốt rồi, hắn cÅ©ng rảnh chân rá»i khá»i đó. Bất thình lình phÃa sau có tiếng nói vá»ng lại:
- Trần Thái Trung, anh cũng đăng ký tham gia thi à ?
Trần Thái Trung quay lại thì thấy đằng sau là má»™t cô nà ng có đôi mắt to, lông mi cong dà i, có quen biết, là bạn há»c cùng lá»›p vá»›i hắn. Khi hắn tốt nghiệp trưá»ng trung há»c số 13 – trưá»ng Ä‘iểm cá»§a thà nh phố Phượng Hoà ng, má»—i lá»›p Ãt nhất là có 70 há»c sinh.
Tuy nhiên dù có nhiá»u Ä‘i nữa thì hắn cÅ©ng có thể nhá»› rõ ngưá»i vừa chà o há»i mình. Ủy viên Ban Tuyên truyá»n cá»§a lá»›p, Dương Thiến Thiến, dung mạo xinh đẹp, hÆ¡n nữa, đáng quý nhất là cô giá»i ca múa, là thà nh viên tÃch cá»±c và nổi tiếng cá»§a lá»›p trong má»—i hoạt động văn nghệ văn gừng.
- À, là cô à ?
Trần Thái Trung cưá»i dà i gáºt đầu nói:
- Cô cũng tới tham gia thi à ?
Trong lòng hắn nói thầm, “Dương Thiến Thiến nà y trước kia há»c cùng má»™t lá»›p cÅ©ng chẳng nói vá»›i mình được câu nà o. Hôm nay là m sao lại … có vẻ nhiệt tình thế nà o ấy.â€
Phản ứng nà y cá»§a hắn là rất bình thưá»ng. Tuy rằng đã quyết tâm phải rút kinh nghiệm xương máu để giă tăng thêm EQ, đã chú ý tá»›i các bạn há»c cùng ở cùng rồi, nhưng giang sÆ¡n dá»… đổi, bản tÃnh khó dá»i, táºt xấu cá»§a hắn được nuôi dưỡng qua mấy trăm năm, giá» chỉ sá»a chữa có và i ngà y đã ăn thua gì.
HÆ¡n nữa, khi hắn Ä‘ang còn ngẩn ngÆ¡, tuy rằng những lúc thế nà y không phải là rất nhiá»u, thì nhiá»u câu hắn nói theo bản năng Ä‘á»u có thể là m cho ngưá»i ta sôi máu lên. Cho nên trong mắt phần đông bạn há»c, hắn là má»™t kẻ tÃnh cách cÅ©ng được, nhưng hÆ¡i cổ quái. HÆ¡n nữa ai cÅ©ng là loại há»c sinh siêu sao cả, nhiệm vụ há»c táºp Ä‘á»u rất nặng ná» nên cÅ©ng không ai tình nguyện qua lại vá»›i hắn nhiá»u là m gì. Äó cÅ©ng là chuyện rất bình thưá»ng.
- Äúng thế.
Dương Thiến Thiến gáºt đầu. Cô là má»™t trong số Ãt những bạn há»c trong lá»›p hắn không tham gia thi đại há»c. Không phải là bởi vì không đủ Ä‘iểm và o đại há»c, mà là không thể và o được trưá»ng mình thÃch nên định năm sau thi lại.
Nhìn thấy thông báo thi tuyển nhân viên công chức, cô cÅ©ng phát hiện ra “sÆ¡ hở†ở đó, nên định thá» xem. Thấy bạn há»c cá»§a mình xuất hiện, nghÄ© rằng hắn cÅ©ng không thi đỗ Äại há»c cho nên má»›i không ngại ngùng chạy đến chà o há»i.
Phụ nữ là m lãnh đạo à ? Trần Thái Trung hơi tròn mắt ra nhìn. Tuy nhiên, hắn cũng không nói ra, phải chú ý nâng cao tình thương mà .
- Thế nà o, anh không tự tin à ?
So vá»›i những ngưá»i má»›i tốt nghiệp trung há»c ra thì Dương Thiến Thiến có vẻ chất phác hÆ¡n, cô hảo tâm há»i lại.
- Có chứ. Tà i liệu phát muộn như thế tôi cà ng thấy tự tin hơn.
Trần Thái Trung ăn ngay nói tháºt, cÅ©ng không cảm thấy lá»i nói nà y có gì là không ổn cả.
- Cẩn tháºn đấy. Nghe nói là ná»™i bá»™ đã sắp xếp không Ãt rồi.
Dương Thiến Thiến Ä‘i lại gần, khẽ nói thầm vá»›i hắn. HÆ¡i thở thanh xuân trên ngưá»i thiếu nữ lan trà n xung quanh hắn.
- Cô cũng phải cố gắng nhé.
Trần Thái Trung cÅ©ng nhá» giá»ng nói, trong lòng lại có chút khó chịu. “Ừ, không ngá» lại có sá»± sắp xếp ná»™i bá»™ như cô nà ng nà y nói. Như váºy thì cÅ©ng có thể nảy sinh những chuyện thiếu công bằng sao?â€
- Không sao đâu. Bên trong có vị giám khảo khá tốt với tôi.
Dương Thiến Thiến đỠmặt. Cô còn một câu nữa không nói ra, buổi tối tôi phải đến nhà vị giám khảo kia để được ông ta “hướng dẫn†cho nữa.
- Giám khảo cơ à ?
Trần Thái Trung lại há hốc mồm ra. Vấn đỠnghiêm trá»ng rồi đây. Nhân viên béo lùn ục ịch vừa rồi mà ngá»™ nhỡ lại là ngưá»i trong ban giám khảo thì đây chÃnh là hắn đã chá»c và o ngưá»i ta trước rồi.
- Ở đây không phải chỉ là địa điểm đăng ký thôi sao? Là m sao lại có cả giám khảo ở đây được?
- Ai biết được?
Dương Thiến Thiến cÅ©ng nghÄ© đến rồi. Ngưá»i kia chưa chắc đã đúng là giám khảo. Nhưng lần nà y thi và o trưá»ng Cao đẳng bị trượt, đối vá»›i cô là má»™t sá»± đả kÃch rất lá»›n. Tuy rằng cô biết rõ giá» phụ đạo buổi tối nà y không chừng là con đưá»ng chẳng hay ho gì, nhưng mà ….nhỡ đâu sá»± việc không như mình tưởng thì phải là đã tá»± bá» qua má»™t cÆ¡ há»™i rồi ư?
Chuyện nà y, đã không thể thì thôi bá» qua, trên mặt Trần Thái Trung lá»™ ra má»™t tia cưá»i lạnh. Hắn dÄ© nhiên biết tùy tiện bá» há»c đại há»c là không đúng, giá» lại là m ngÆ¡ việc ngưá»i khác “sắp xếp ná»™i bá»™â€. Hắn chỉ là má»™t há»c sinh trung há»c. Muốn là m lãnh đạo ư? Sợ là phải há»c thêm má»™t năm chuyển đổi nữa, rồi và o đại há»c nữa rồi má»›i nói sau.
Nhất thá»i, tÃnh Ä‘iên cá»§a hắn lại nổi lên, “Có thể để cho Trần Thái Trung nà y chịu thiệt thì thế giá»›i nà y còn chưa có ai đủ tư cách đâu. Sắp xếp ná»™i bá»™ à ? Hừ hừ, cứ chá» xem. Quấy rối tu luyện còn nghiêm trá»ng hÆ¡n việc chặn đưá»ng công danh.â€
Suy nghÄ© cẩn tháºn vấn đỠnà y hắn má»›i giương mắt nhìn, Dương Thiến Thiến đã Ä‘i đâu mất rồi. Äảo mắt tìm khắp má»i nÆ¡i má»›i phát hiện thấy má»™t bóng dáng rất xinh đẹp Ä‘ang Ä‘i cà ng lúc cà ng xa.
Có ngưá»i chiếu cố cô thì có lẽ không cần phải báºn tâm. Giá» phút nà y, hắn chẳng muốn động não gì nữa, quay đầu định Ä‘i vá» nhà .
Không đúng! Trong giây lát hắn ý thức được Ä‘iá»u gì đó. Ngưá»i ta cho mình biết thông tin quan trá»ng như thế. Nếu không có gì báo đáp thì dưá»ng như là không đủ tình thương rồi.
- Dương Thiến Thiến, chỠtôi một chút.
Hắn vừa gá»i vừa chạy Ä‘uổi theo. Má»™t ngưá»i thanh niên Ä‘ang Ä‘i trên đưá»ng đột nhiên rá»›t cả kÃnh mắt:
- Äây chẳng phải là cái ngưá»i vừa rồi bảo là câm Ä‘iếc đó hay sao?
- Gì nữa thế?
Dương Thiến Thiến vừa thấy hắn đứng kia thất thần, mới đi được và i giây lại thấy hắn chạy đuổi theo tới đây thì hơi khó hiểu.
- Giám khảo gì đó, chưa chắc đã là ngưá»i tốt.
Trần Thái Trung đã nghĩ ra một lý do hợp lý:
- Tà i liệu lần nà y cô nháºn được muá»™n như thế thì liệu có ôn táºp được không?
- Không được thì cũng biết là m thế nà o?
Dương Thiến Thiến thở dà i má»™t tiếng. Tốt nhất là cô đà nh chấp nháºn buổi tối Ä‘i há»c “phụ đạo†thôi. à nghÄ© đó cà ng thêm kiên định.
- Ai cũng như ai cả mà .
- Tôi tặng cô, à mà , cho cô mượn một thứ rất tốt.
Trần Thái Trung nhìn xung quanh thấy yên lặng, mới tháo cái nhẫn Tu Di trên tay ra:
- Cái nà y, dùng thế nà y ….
Dương Thiến Thiến nhìn hắn là m mẫu, sá»ng sốt đến phải chục phút má»›i phản ứng lại được. Cô kinh ngạc bịt cái miệng nhá» nhắn cá»§a mình. “Trần Thái Trung nà y quả tháºt là quái nhân. Lại còn có cái …cái nà y kỳ quặc tháºt!â€
Ngay sau đó, cô ý thức được má»™t vấn đỠrất nghiêm trá»ng, đúng, là rất nghiêm trá»ng. Trong lòng cô láºp tức trở nên cảnh giác hÆ¡n.
- Anh cho tôi mượn váºt quý như thế… vì sao váºy?
- Cô là bạn há»c cá»§a tôi mà .
Trần Thái Trung thản nhiên cưá»i, đáp:
- Bạn há»c giúp đỡ lẫn nhau, chẳng lẽ không hợp lý sao?
- Váºy còn anh? Anh là m sao giá»?
Lúc nà y, Dương Thiến Thiến tháºt sá»± cảm nháºn được tình cảm ấm áp cá»§a ngưá»i bạn há»c.
- Tôi á, tôi tá»± ôn táºp được mà .
Trần Thái Trung lại vểnh cái Ä‘uôi cáo lên. Dù rằng đây cÅ©ng là thuá»™c phạm trù tình thương, nhưng cÅ©ng không liên can gì đến tÃnh cách cá»§a hắn cả.
- Vừa rồi thi và o trưá»ng Cao đẳng, tôi được hÆ¡n 640 Ä‘iểm ….
Bá» dở ná»a chừng, thằng ranh nà y nghênh ngang bước Ä‘i.
- HÆ¡n 640 Ä‘iểm mà không và o há»c đại há»c, lại Ä‘i thi tuyển nhân viên công chức ư?
Dương Thiến Thiến lại cà ng choáng váng. Ngưá»i nà y ….. Tháºt đúng là quái nhân!
Tà i sản của Goncopius
Last edited by Goncopius; 02-02-2011 at 02:08 PM .
02-02-2011, 02:09 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 5: Äá» bà i cổ quái.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Ngà y hôm sau chÃnh là ngà y thi viết. Thi viết có hai môn, má»™t môn thi viết vá» môn há»c cÆ¡ sở, chÃnh là Kinh tế ChÃnh trị và Chá»§ nghÄ©a Duy váºt và ….v.v. Môn nà y không thà nh vấn đỠvá»›i những thà sinh vừa tốt nghiệp trung há»c.
Môn thứ hai thì có chút khó khăn. Äá» bà i không ngá» là toà n từ trong tà i liệu tham khảo. HÆ¡n nữa Ä‘a phần lại toà n là bà i táºp Ä‘iá»n chá»— trống hoặc là giải thÃch vấn Ä‘á», tháºt sá»± là là m cho nhiá»u thà sinh kinh ngạc. Chỉ có má»™t câu cuối cùng, là trình bà y và phân tÃch vấn đỠthì không có liên quan gì đến tà i liệu tham khảo cả.
Có ngưá»i vui thì cÅ©ng có kẻ buồn. Thi xong ra có ngưá»i nghiến răng nghiến lợi chá»i bá»›i, cÅ©ng có ngưá»i tâm tình khoan khoái. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Trần Thái Trung là ngưá»i thuá»™c loại thứ hai rồi.
- Hừ, may mắn tìm được Ãt tiên linh lá»±c để ghi nhá»› hết đống sách đó và o đầu. Trả giá má»™t tà cÅ©ng xứng đáng tháºt.
Dương Thiến Thiến tâm tình cÅ©ng không tồi. Tháºm chà cô còn là ngưá»i là m xong và ná»™p bà i đầu tiên nữa. Cô Ä‘i ra cá»a đứng chá» Trần Thái Trung.
Trần Thái Trung liếc mắt đã nhìn thấy cô bạn há»c, tá»§m tìm cưá»i Ä‘i lại gần, há»i:
- Ha ha, đến trả đồ cho tôi hả?
“Ngưá»i nà y, là m sao lại ăn nói thế chứ?†Dương Thiến Thiến hÆ¡i ngẩn ra. Äúng là cô định đến trả đồ cho hắn, nhưng mà … Ãt ra thì cÅ©ng phải khách sáo má»™t hai câu trước đã chứ. Và dụ như là há»i xem cô là m bà i có được không hay thế nà o chứ???
Nếu mà là từ ngà y hôm qua trở vá» trước thì cô sẽ không yêu cầu Trần Thái Trung phải như thế. Khi đó, hai ngưá»i chỉ là quan hệ bạn há»c hết sức bình thưá»ng. Nhưng lúc nà y đây, đã chia sẻ bà máºt, cÅ©ng có cùng má»™t mối quan tâm, chẳng lẽ lại không thân thiện hÆ¡n được má»™t chút sao?
Äáng tiếc là vá»›i thằng ranh Ä‘ang dương dương tá»± đắc nà y thì hắn cÅ©ng không tưởng được là má»™t hà nh động tiểu nhân như thế đã hoà n toà n phÆ¡i bà y mức độ EQ thấp kém cá»§a mình.
“Có lẽ anh ta tháºt sá»± chỉ coi mình là bạn há»c bình thưá»ng thôi†Dương Thiến Thiến hÆ¡i có chút mất mát. Cô cÅ©ng không biết vì sao lại có cảm xúc nà y nữa.
- Ha ha, đúng thế. Tôi đến trả lại cái váºt kia cho anh.
Rất nhanh cô đã trở lại bình thưá»ng, tiện tay chứng tá» má»™t chút trình độ EQ cá»§a ngưá»i bình thưá»ng cho gã quái nhân nà y biết.
- Anh là m bà i thế nà o?
Ba hôm sau công bố Ä‘iểm thi, hai ngưá»i há» Ä‘á»u trong danh sách đứng đầu, rÆ¡i và o đúng chỉ tiêu mưá»i nhân viên công chức. Hai ngưá»i lần lượt đứng thứ hai và thứ chÃn, có đủ Ä‘iá»u kiện tham gia phá»ng vấn vòng sau.
- Tôi thèm và o. Thế nà y là không công bằng.
Ngay nÆ¡i công bố Ä‘iểm, có ngưá»i lá»›n tiếng hò hét. Nếu đã thi trượt thì đương nhiên là sẽ có kẻ phá bÄ©nh.
- Äi đưá»ng vòng, nhất định là giao dịch trước rồi.
Lại có không Ãt ngưá»i đấm ngá»±c giáºm chân phụ há»a:
- Äúng thế, phải kiện, phải kiện bá»n há».
Rõ rà ng là rất công bằng còn gì. Trần Thái Trung hÆ¡i bá»±c mình. Vì phòng ngừa “sắp xếp ná»™i bộ†mà má»i ngưá»i hay nói, hắn đã mất kha khá khà lá»±c để đưa ý thức “cần chú trá»ng việc chấm bà i công bằng†và o trong não cá»§a má»—i ngưá»i trong tổ kiểm tra. Những ngưá»i nà y không phải là định chối bá» việc là m cá»§a hắn đó chứ?
Hắn tuy là ngưá»i đỗ thứ hai, nhưng là m gì có giao dịch hay Ä‘i đưá»ng vòng gì? Rõ rà ng là đi thi bằng chÃnh năng lá»±c cá»§a mình cÆ¡ mà .
“Mà cÅ©ng vì miá»…n cưỡng đưa ý thức và o đầu há», nên má»™t Ãt tiên lá»±c mà mình vất vả lắm má»›i tÃch cóp được cÅ©ng đã vÆ¡i mất phân ná»a rồi.â€
Hắn buồn bá»±c muốn gà o lên. HÆ¡n nữa, ba ngà y trước gặp ở địa Ä‘iểm đăng ký, ký ức hắn vẫn còn má»›i mẻ, trở thà nh cái Ä‘Ãch cho má»i ngưá»i chỉ trÃch, tuyệt đối không phải là điá»u gì dá»… chịu.
“Dù sao, những ngưá»i nà y cÅ©ng chẳng phải Ä‘ang nói mình.†NghÄ© thông suốt được Ä‘iá»u nà y, hắn hạ há»a, ôn hòa nhã nhặn trở lại. “Tổ kiểm tra muốn giải quyết thế nà o thì là việc cá»§a bá»n há», mình nhảy và o là m gì? CÅ©ng không đơn giản đâu nhé. Há»c được sá»± bà ng quan, trong lòng hắn tháºm chà còn có chút đắc ý nữa.
Dương Thiến Thiến cau mà y lại gần hắn:
- Ôi, tôi đứng thứ chÃn. Nguy hiểm quá. Thái Trung, anh có biện pháp nà o ổn không?
- Tôi có phải là thần tiên đâu.
Trần Thái Trung tiếc nuối lắc đầu. Dù có là thần tiên, hay là đi ngang qua đám thần tiên thì đó cÅ©ng chỉ là trước kia thôi. Phụ nữ mà , là m lãnh đạo giữ chức quyá»n là m cái gì chứ?
- Anh đến phá»ng vấn ở vị trà nà o?
Dương Thiến Thiến hÆ¡i hâm má»™ nhìn hắn. Nhìn ngưá»i ta đó, không há» quay cóp, chỉ có ôn táºp má»™t đêm mà đã đỗ thứ hai rồi.
- Lần nà y có lẽ là anh có hy vá»ng rồi. Äiểm thi viết chiếm 70% rồi đó.
- Cục Nhân sự.
Trần Thái Trung không thể không có chút đắc ý, trả lá»i.
Cục Nhân sá»± lần nà y triệu táºp thà sinh đến dá»± thi và o các vị trà khá tốt, chỉ đứng sau Bà thư Thị á»§y. Tuy nhiên, mục tiêu mà Trần Thái Trung lá»±a chá»n Cục Nhân sá»± cÅ©ng rất rõ rà ng, nghe nói nÆ¡i đó phụ trách việc kiểm tra đánh giá và bổ nhiệm cán bá»™ (đương nhiên đây là tin vỉa hè hắn nghe được), nhất định sẽ có nhiá»u cÆ¡ há»™i được tiếp xúc vá»›i nhiá»u ngưá»i rá»™ng lượng. Giao tiếp kết nối vá»›i má»i ngưá»i cÅ©ng sẽ khiến mình trưởng thà nh hÆ¡n, Trần Thái Trung không há» nghi ngá» gì Ä‘iá»u nà y cả.
Äáng tiếc là vị trà ở Cục Nhân sá»± tháºt sá»± là quá tốt cho nên sá»›m đã bị ngưá»i ta ngắm nghÃa, theo dõi. Cho dù bà i thi viết cá»§a hắn đạt thà nh tÃch đứng thứ hai cÅ©ng không là m cho quyết tâm cá»§a những kẻ nà y dao động. Vì thế, khi và o phá»ng vấn, Trần Thái Trung nháºn được má»™t cái đỠbà i rất cổ quái.
Phá»ng vấn đưa ra đỠmục là tùy tình hình, chá»§ yếu là vấn đỠmà giám khảo sẽ đưa ra. Thà sinh cần phải dá»±a và o đỠtà i mà đưa ra quan Ä‘iểm và cách nhìn cá»§a bản thân, rồi triển khai phân tÃch ra. Thà sinh còn phải chuẩn bị giải đáp sâu hÆ¡n các vấn đỠcó liên quan đến đỠbà i chÃnh mà giám khảo đưa ra.
Phương pháp nà y sau khi đưa và o kỳ thi tuyển nhân viên công chức thì trở thà nh má»™t ná»™i dung thi viết, hình thà nh má»™t kiểu đỠbà i khá đặc biệt – thân luáºn.
Tóm lại vá» mặt hình thức thì bà i thi lần nà y không khác gì những cuá»™c kiểm tra thi cá» trước kia cả. Tuy nhiên, có má»™t Ä‘iểm rất trá»ng yếu là yêu cầu tÃnh thá»±c tiá»…n đối vá»›i các vấn đỠđưa ra, thà sinh không chỉ phải đưa ra cách giải thÃch và nhìn nháºn cá»§a chÃnh mình, quan trá»ng nhất là … thà sinh còn cần phải đỠxuất phương án giải quyết hoặc thá»§ Ä‘oạn thá»±c hiện, tất nhiên là phải mô tả tỉ mỉ hÆ¡n so vá»›i việc chỉ đưa ra phương hướng chỉ đạo biện pháp trên giấy tá».
Äối vá»›i vị trà mà Trần Thái Trung Ä‘ang thi và o, hắn cần phải chú ý hÆ¡n tá»›i các phương án tổ chức cÆ¡ sở, thá»§ Ä‘oạn sát hạch, hoặc giả chÃnh là má»™t số ná»™i dung có tÃnh đại chúng hóa má»™t cách khác thưá»ng.
Äáng tiếc là có ngưá»i để ý tá»›i cho nên ná»n tà ng cÆ¡ sở cá»§a thà sinh cÅ©ng rất được chú ý. Cho nên, hắn nháºn được má»™t đỠbà i là m hắn nghẹn há»ng nhìn trân trối – Äối vá»›i hiện tượng xã há»™i mê muá»™i vá»›i sá»± sùng bái phong kiến lạc háºu và thần tiên quá»· quái, anh/ chị có đánh giá thế nà o?
Ngất mất! Trần Thái Trung tháºt sá»± có chút hôn mê. Hắn đã chuẩn bị không Ãt cho kỳ phá»ng vấn nà y, còn cẩn tháºn nghiên cứ má»™t số hiện tượng xã há»™i Ä‘ang có nhiá»u tranh cãi, hÆ¡n nữa là còn nghiên cứu đến cả quan Ä‘iểm mang tÃnh quyá»n thế, thống trị nhất. Thế mà …
“Mình thi và o Cục Nhân sá»± chứ có phải là Cục Tôn giáo đâu†Hắn sá»ng sốt mất má»™t lúc lâu rồi má»›i gian nan nuốt nước bá»t:
- Àh, cá nhân tôi cho rằng thần tiên là không có thực. Nhưng còn giai cấp thống trị ngà y xưa thì ….
Tháºt là là m khó cho hắn. Nhưng cÅ©ng chắc chắn là đỠbà i nà y rất có lợi đối vá»›i sá»± phát triển tình thương cá»§a hắn, mà lợi lá»›n là đằng khác. Äến cả đương sá»± cÅ©ng cho rằng La Thiên thượng tiên năm xưa rất Ãt khi nói dối. Thế mà hiện tại, ha ha ha. Tuy là chỉ có má»™t bước tiến rất nhá», nhưng cÅ©ng có cảm giác rất quan trá»ng.
- Trình độ lý luáºn cá»§a thà sinh nà y ….cháºc cháºc,
Có ngưá»i khinh thưá»ng lắc đầu, tuyệt không kiêng dè gì hắn đã phản bác ngay tại tráºn:
- Anh có thể đưa ra từ ba và dụ trở lên chứng minh rằng thần tiên không có thực không?
“Bảo mình đưa ra và dụ chứng minh thần tiên có thá»±c có phải là dá»… dà ng hÆ¡n khôngâ€, Trần Thái Trung âm thầm oán giáºn, nhưng vẫn đáp:
- À, và dụ như là Hoà i Nam Vương Lưu An, má»™t ngưá»i là m quan cả hỠđược nhá»â€¦.
Kẻ có tên Lưu An nà y tuyệt đối không hỠcó thực. Trên tiên giới cơ bản là chẳng có ai tên như thế cả.
Tà i sản của Goncopius