Liệt Như Ca - vị thiếu nữ hoạt bát đáng yêu, nóng bỏng như một ngọn lửa, kế thừa Liệt Hỏa sơn trang nhưng lại mang trong mình một thân phận bí ẩn, cố sự 19 năm trước cùng tình yêu xoay quanh 3 chàng trai cuốn nàng vào cuộc tranh đoạt giang hồ đầy sóng gió...
Phong - Mạnh mẽ lạnh lùng, dứt khoát tàn nhẫn, là người Như Ca trao trọn trái tim nhưng lại ruồng bỏ nàng. Mấy ai biết sâu tận trái tim y là nỗi thống khổ cùng cực...
Ngọc - dịu dàng ấm áp, tính cách trầm tĩnh, thầm yêu Như Ca nhưng vì thân thể tàn tật chẳng dám nói ra. Liệu y mãi chỉ là một "hảo sư huynh" của nàng...?
Tuyết - Trăm năm lạnh giá, trăm năm đợi chờ, bất tử nhưng cô độc, cả đời chỉ yêu một người con gái, nguyện làm tất cả vì nàng. Thế nhưng: "Nàng vĩnh viễn sẽ không yêu ngươi đâu!"...
Câu chuyện mỹ lệ với ngòi bút tài hoa của Minh Hiểu Khê chắc chắn sẽ đưa các bạn đi từ cảm xúc này đến cảm xúc khác. Hãy đọc và cảm nhận như hàng triệu độc giả Trung Quốc đã từng thổn thức vì Liệt Hỏa Như Ca. Bộ truyện sẽ được Bách Việt Books xuất bản vào cuối năm nay. Magic Q xin trân trọng giới thiệu phần 1 (đã được sự cho phép của cty BV) đến với quý bạn đọc TVE. Mong rằng các bạn sẽ tìm được nhiều cảm xúc khi thưởng thức bộ truyện.
Người dịch.
Trân trọng!
Lời Tác Giả:
....
Tôi cho rằng, thứ thúc giục tôi quyết tâm hoàn thành tác phẩm là từ chính nỗi xúc động của bản thân.
Tôi thích nhiều dạng nhân vật trong cấu tứ câu chuyện, ngẫm kỹ lại, tôi cảm giác bọn họ hệt như có sinh mạng vậy: Chiến Phong, Ngọc Tự Hàn, Tuyết, Ám Dạ La, Liệt Như Ca... Buổi tối khi đi ngủ, nằm trên giường, nghĩ đến nỗi lòng của từng nhân vật, tôi bất giác tự mỉm cười, rồi lại tự rơi nước mắt, có một niềm xúc động như thôi thúc tôi phải viết ra cho bằng được!
Sau đó, cuối cùng tôi cũng bắt đầu viết.
Chỉ xem như là viết cho bản thân mình
Nhưng lại viết trong tâm trạng vô cùng buồn bã.
Nỗi buồn này trước lúc viết tôi không tài nào tưởng tượng ra nổi.
Đầu óc tôi luôn bị "Liệt Hỏa Như Ca" ám ảnh, nhất là khi tả đến những đoạn về sau, tôi đã khóc trong khi sáng tác. Tôi là loại người một khi khóc rồi sẽ nhức đầu và tâm trạng tụt xuống rất thấp. Mấy hôm trước, khi tả đến đoạn Tuyết biến mất, trong đêm khuya tôi đã khóc nức nở, nước mắt nước mũi cứ thi nhau tuôn trào, báo hại người nhà phải một phen hốt hoảng ~~~~ Đến hôm sau, khi xem lại đoạn văn ấy, tôi lại chẳng có tí cảm giác nào, thế là lấy làm làm lạ rằng chẳng lẽ thần kinh mình lại có vấn đề...)
Viết được nửa chừng tôi lại muốn bỏ dở.
Còn nhớ "Dư Vị Trà Chiều" không? Chính nó xen vào giữa lúc tôi viết "Liệt Hỏa Như Ca" đấy. Tôi nghĩ tôi thích phong cách như thế: vừa nhẹ nhàng, vừa hạnh phúc, lại vui sướng, khi viết miệng lúc nào cũng cười tươi, nghĩ đến thật muốn vứt "Liệt Hỏa Như Ca" đi cho xong, tôi thật sự chán ghét bản thân mình những khi lâm vào cảnh chán nản.
Thế rồi, tại mạng Nguyên Sang, tôi lại quen được những người nhiệt tình như các bạn.
~~~
Sự nhiệt tình của các bạn khiến tôi cảm thấy không tài nào báo đáp lại được.
Vì vậy, tôi đành chấp bút mà viết tiếp.
Viết cho đến khi hoàn tất quyển đầu tiên của "Liệt Hỏa Như Ca".
Hậu ký ghi đến đây, tôi chợt không biết nên nói thêm gì nữa. Đối với phần một của bộ truyện, vẫn có những chỗ không hài lòng, vẫn cảm giác nó thật ấu trĩ, chưa hoàn thiện, vẫn cảm thấy có nhiều điểm nuối tiếc, thế nhưng cũng giống như lần trước, tôi dành hết toàn bộ tình yêu cho nó.
Dù sao nó cũng là đứa con tinh thần của tôi mà.
Liệt Hỏa Như Ca cho đến giờ phút này vẫn đang được tôi viết tiếp, hy vọng đến tháng bảy sẽ hoàn thành trọn bộ. Có rất nhiều độc giả một mực quan tâm đến kết thúc bộ truyện, ví như Tuyết có “tan biến” nữa không, Như Ca cuối cùng sẽ chọn ai, số mệnh của Chiến Phong, tình cảm của Ngọc Tự Hàn…
Hi hi, các bạn đừng lo lắng mà.
Tôi là một người khăng khăng bài xích bi kịch. Tiểu thuyết hay điện ảnh dù có hay đến đâu, chỉ cần có kết thúc bi kịch, tôi sẽ nhất quyết không xem. Viết văn chính là vì mang lại thật nhiều hạnh phúc, thật nhiều tình yêu cho nhân vật trong truyện, là vì dệt nên một giấc mộng đẹp khiến người ta phải nhói lòng.
Thế nên, Liệt Hỏa Như Ca sau cùng sẽ có một đoạn kết hạnh phúc.
Chỉ mong rằng, định nghĩa về hạnh phúc của tôi so với mọi người sẽ không có nhiều khác biệt.