Trương Thanh Vân sau cả chục năm lăn lộn thương trường mới leo được lên ghế giám đốc, y bắt đầu muốn bù lại quãng thời gian vất vả đã qua........... nhưng y lại phát hiện ra rằng mình đã mắc phải căn bệnh hiểm nghèo (chắc hoa liễu hoa hoè gì đấy )....... Sau đó tất nhiên là trọng sinh (lẽ dĩ nhiên là phải thế).
Nhận xét: Truyện này khác với tất cả các truyện Quan trường Đô thị đã đọc trước đây, rất khác. Nhân vật chính không thuộc bất kỳ một "hệ" nào bởi vì theo cách nghĩ của y phụ thuộc vào một phe phái thì ý nghí cũng như tầm nhìn sẽ trở nên hẹp đi và vì thế y phải đấu tranh trước những cám dỗ chèo kéo của các thế lực ấy. Trong truyện tác giả xây dựng nhiều chính trị gia tuyệt đỉnh, họ không hẳn là những người quyền cao chức trọng, có thể vì một lý do nào đó thành quả của họ chỉ có hạn nhưng không ai có thể phủ nhận tài năng của những người ấy. Và tất nhiên để "hợp tác" được với những người ấy nhân vật chính phải trươtng thành phải lĩnh ngộ rất nhiều, từ một kẻ chỉ có "tiểu thông minh" đến một nhân vật "đại trí tuệ" là cả một chặng đường gian nan và dài dòng.
Điểm khác biệt lớn nhất của truyện có lẽ là cách thức tranh đấu (mình tạm gọi là thế ), không giống các truyện khác "thắng bại phân tại thường vụ" mà truyện này hơn thua nhau ở uy vọng, ở sức nặng của ý kiến và điều quan trọng là "cân bằng".
Convert đến 86x, bây giờ tác giả đã ra đến 91x nhưng link text xấu quá mình chưa tìm đc link tốt hơn