07-06-2011, 08:09 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
[Sắc Hiệp] Kiá»u Kiá»u Sư Nương - TG: Thanh Trà Äạm Phạn
Kiá»u Kiá»u Sư Nương
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
Và o Truyện
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Ta yêu sư nương!
Khi lần đầu tiên Lăng Phong trông thấy sư nương, tá»± đáy lòng hắn đã hét lên như váºy.
Năm nay, Lăng Phong mưá»i lăm tuổi, sư nương ba mươi tuổi.
Sư nương là nữ nhân đẹp nhất mà Lăng Phong từng gặp qua, nghe nói mưá»i năm trước, nà ng chÃnh là đệ nhất mỹ nhân nổi tiếng võ lâm, ngay cả bây giá» nhìn lại, nà ng vẫn là võ lâm mỹ nhân đệ nhất.
Lăng Phong không phải dâm tặc, hắn cÅ©ng không có khả năng dùng thá»§ Ä‘oạn cá»§a dâm tặc để đối phó vá»›i sư nương, nhưng loại tình yêu cháy bá»ng đối vá»›i sư nương nà y, lúc nà o cÅ©ng như thiêu như đốt tâm linh cá»§a má»™t đứa trẻ mưá»i lăm tuổi như hắn.
Lăng Phong hiểu được mình chÃnh là má»™t cái mầm tai vạ, má»™t cái mầm tai vạ cho tất cả mỹ nữ, thế mà sư nương cùng kế mẫu Ä‘á»u cho rằng hắn vẫn còn là má»™t nam hà i (má»›i mưá»i lăm tuổi, không tÃnh là nam nhân); thá»±c là má»™t cái mầm tai vạ cá»±c cá»±c lá»›n.
Nói tới kế mẫu, còn có một đoạn chuyện xưa.
Kế mẫu cá»§a Lăng Phong Thẩm Nhạn Băng là đệ tá» Hoa SÆ¡n phái, so vá»›i sư nương nhá» hÆ¡n năm tuổi, cÅ©ng chÃnh là tiểu sư muá»™i cá»§a sư nương. Bởi vì gả cho cha Lăng Phong là Lăng Khanh là m kế thất, vì thế má»›i trở thà nh kế mẫu cá»§a hắn. Theo lý mà nói, Lăng Khanh đã hÆ¡n năm mươi tuổi, đã có ba ngưá»i con, má»™t nam hai nữ, nữ nhi Ä‘á»u đã hÆ¡n ba mươi tuổi, cÅ©ng xuất giá sinh con cả rồi, Thẩm Nhạn Băng là m sao lại gả cho má»™t lão đầu mà con gái còn lá»›n hÆ¡n cả mình? Phải biết rằng, Thẩm Nhạn Băng mặc dù không phải là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, nhưng cÅ©ng được võ lâm công nháºn là má»™t trong tháºp đại mỹ nhân khi đó, cùng sư nương Lăng Phong xưng là “Hoa SÆ¡n song kiá»uâ€, năm đó kéo theo không Ãt võ lâm hà o kiệt theo Ä‘uổi.
Nếu nói Lăng Khanh còn có má»™t chút Ä‘iểm cân xứng, chỉ có thể nói đó là , có tiá»n. Thá»§ phá»§ Hà ng Châu, cÅ©ng là Giang Nam cá»± phú, nghe nói phú khả địch quốc, toà n quốc giao dịch tÆ¡ tằm, lương thá»±c, hải diêm đến má»™t ná»a đã nằm trong tay Lăng gia, nam nhân như váºy, tá»± nhiên yêu cầu lão bà quy cách cÅ©ng rất cao.
Lăng Khanh lấy qua ba lão bà , không có tiểu thiếp. Nguá»i thứ nhất sinh được cho hắn hai ngưá»i con, Ä‘á»u là nữ, kết quả và o mưá»i sáu năm trước đã bị bệnh chết trong má»™t tráºn ôn dịch, vì thế mẫu thân Äinh Ni cá»§a Lăng Phong má»›i được gả và o Lăng gia, sau hai năm thì sinh hạ Lăng Phong. Ngà y vui chẳng dà i, Äinh Ni lúc Lăng Phong lên mưá»i cÅ©ng bệnh mà chết. CÅ©ng là hợp lẽ, bây giá» lại đến kế mẫu cá»§a Lăng Phong Thẩm Nhạn Băng gả và o
Lăng Khanh cưới Thẩm Nhạn Băng, ngoại trừ bởi nà ng xinh đẹp, quan trá»ng hÆ¡n chÃnh là đằng sau nà ng còn có cả phái Hoa SÆ¡n. Lăng gia gia sản khổng lồ như thế, chỉ bằng quan hệ vá»›i quan phá»§ còn chưa đủ duy trì bình an, mua bán giao dịch ở khắp các nÆ¡i trên toà n quốc, nhất định còn phải cùng võ lâm đồng đạo giao tiếp. Mấy năm nay, trong võ lâm chÃnh đạo, Hoa SÆ¡n phái má»™t chi lá»›n nhất, tháºm chà phong đầu còn lấn át Thiếu Lâm, Võ Äang, cùng vá»›i Côn Lôn được xưng là chÃnh đạo tứ đại môn phái. Chưởng môn Hoa SÆ¡n Lục Thanh Phong còn là đương kim võ lâm minh chá»§, nghe nói hắn tu luyện Äá»™c cô cá»u kiếm đã đạt tá»›i bảy thà nh, ngoại trừ bạn tốt cá»§a khai sÆ¡n chưởng môn Quách Tương là Dương Quá cùng Hoa SÆ¡n truyá»n kỳ Phong Thanh Dương, chỉ có Lệnh Hồ Xung là ngưá»i duy nhất có thể vượt qua trình độ võ lâm tinh hoa nà y.
Cưới Thẩm Nhạn Băng, Lăng gia có Hao SÆ¡n phái là m chá»— dá»±a vững chắc, nhưng quan trá»ng hÆ¡n nữa, là Lăng Khanh muốn sản nghiệp cá»§a mình bảo tồn thiên thu vạn đại, cho nên con trai lão không thể quá yếu. Vì thế Lăng Phong sau ba năm được Thẩm Nhạn Băng huấn luyện, đến mưá»i lăm tuổi đã được gá»i đến Hoa SÆ¡n há»c nghệ. Thá»±c ra Ä‘iá»u nà y cÅ©ng là Thẩm Nhạn Băng bị ép buá»™c, bởi vì theo Lăng Phong lá»›n lên, nà ng phát hiện đứa nhá» nà y con mắt bắt đầu không thà nh tháºt, khi luyện võ luôn nhìn và o trước ngá»±c hay háºu đồn cá»§a nà ng. HÆ¡n nữa, ánh mắt hắn còn khiến cho Thẩm Nhạn Băng có má»™t loại cảm giác đặc biệt, vừa mừng vừa lo. Thẩm Nhạn Băng sợ mình đối vá»›i tiểu tá» nà y sinh ra ý nghÄ© báºy bạ, cho nên má»›i dứt khoát Ä‘em hắn đưa lên Hoa SÆ¡n.
Hoa SÆ¡n phái chưởng môn Lục Thanh Phong còn Ä‘ang bế quan tu luyện Äá»™c cô cá»u kiếm, bởi váºy sư nương Bạch Quân Nghi má»›i tiếp đón Lăng Phong, thay Lục Thanh Phong nháºn hắn là m đệ tá», cÅ©ng là đệ tá» nháºp thất cá»§a lão. Trước Lăng Phong còn có sáu sư huynh sư tá»·, phân biệt là Äại sư huynh Lục Thừa Thiên, nhị sư huynh Hà VÄ© Thu, tam sư tá»· Äà m Uyển Phượng, tứ sư huynh Vương Bỉnh Hạo, ngÅ© sư tá»· Tạ Lâm Lan, cuối cùng là lục sư tá»· Lục Phỉ Nhi. Hoa SÆ¡n phái dá»±a và o thá»i gian tiến nháºp mà xếp thứ tá»±, bởi váºy trong số tất cả sư huynh đệ, Äại sư huynh Lục Thừa Thiên thá»±c ra chỉ có hai mươi ba tuổi, bởi vì được Lục Thanh Phong thu dưỡng từ nhá» nên má»›i là m Äại sư huynh. Ngược lại Nhị sư huynh Hà VÄ© Thu đã hai mươi tám tuổi, tam sư tá»· Äà m Uyển Phượng hai mươi tuổi, Vương Bỉnh Hạo hai mươi ba tuổi, Tạ Lâm Lan mưá»i bảy tuổi, còn Lục Phỉ Nhi là do sư nương sanh ra, năm nay má»›i có mưá»i ba tuổi, so vá»›i Lăng Phong còn nhá» hÆ¡n hai tuổi.
Trước khi Lăng Phong tá»›i, Hoa SÆ¡n phái là “Tam anh tam phượngâ€, trên giang hồ vang danh là thiếu hiệp mỹ nữ, khi Lăng Phong tá»›i, lại biến thà nh “Tam anh tam phượng nhất trùngâ€, còn như tại sao không phải là “Tứ anh tam phượng†hay là “Hoa SÆ¡n thất hiệpâ€.
Nhất trùng?! Cái gì trùng? Lại trùng? Dâm trùng? Hay là xú thà trùng?
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Chữ ký cá»§a Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bước tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
07-06-2011, 08:15 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u Sư Nương
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
Chương 1: Hoa hoa trùng tá»
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Lăng Phong yêu sư nương.
Lần thứ nhất nhìn thấy nà ng hắn đã khẳng định đó chÃnh là sá»± tháºt, bởi vì yêu má»™t ngưá»i và thÃch má»™t ngưá»i hoà n toà n không giống nhau. Từ mức độ tim Ä‘áºp và nhá»› nhung Lăng Phong hoà n toà n có thể xác định được, mình đã yêu sư vị sư nương xinh đẹp nà y.
Lăng Phong nhìn lướt qua ba vị sư huynh, từ ánh mắt nhìn sư nương có thể thấy bá»n há» chÃnh là sắc lang, mặc dù bá»n hỠđã rất kìm nén khắc chế, thế nhưng nam nhân có sắc tâm, ánh mắt thá»±c không bình thưá»ng, loại ánh mắt nà y Lăng Phong đã quá hiểu rõ.
Lại nhìn ba vị sư tá»·, ngoại trừ Lục Phỉ Nhi vẫn còn nhá» không nói, cả Äà m Uyển Phượng cùng Tạ Tâm Lan Ä‘á»u là nhất đẳng tuyệt sắc mỹ nữ.
Tạ Lâm Lan mặc má»™t bá»™ y phục mà u hồng nhạt, loan mi tú mục, phấn diện đà o tai, hai con mắt Ä‘en nhánh linh hoạt phi thưá»ng, má»—i khi chuyển động, thần quang rạng rỡ, chứng tá» nà ng rất thông minh hoạt bát. Má»—i khi nà ng cưá»i, rá»±c rỡ tá»±a ánh măt trá»i, trên ngưá»i còn tá»a ra hÆ¡i thở thanh xuân ngà o ngạt.
Äà m Uyển Phượng cÅ©ng đồng dạng có thể khiến cho nam nhân trợn mắt há mồm, linh hồn xuất khiếu. Tạ Lâm Lam đã được coi như mỹ nữ nhất lưu, nhưng so vá»›i Äà m Uyển Phượng, xách già y còn chưa xứng. Nà ng đáng được gá»i là thanh lệ thoát tục, dáng vẻ vạn phương. Bá»™ dáng lãnh đạm cao ngạo cà ng khiến cho ngưá»i ta có cảm giác “núi cao không thể vá»›iâ€, tháºm chà thần thái nà y ngay cả trên ngưá»i sư nương cÅ©ng không có. Nà ng rất có thể chÃnh là khuôn mẫu cá»§a sư nương lúc còn trẻ, mặc dù bây giá» sư nương cÅ©ng không có già .
Lăng Phong yêu mến Hoa SÆ¡n muốn chết, địa phương nà y tại sao lại có thể táºp trung nhiá»u mỹ nữ như thế, mà ngay cả mấy sư huynh cÅ©ng anh tuấn vô cùng, đương nhiên, Lăng Phong hắn dáng vẻ cÅ©ng không phải tầm thưá»ng. Mặc dù còn non ná»›t má»™t chút, bất quá qua má»™t thá»i gian, nhất định cÅ©ng là phong lưu tiêu sái, trở thà nh bạch mã hoà ng tá» mê đảo ngà n vạn thiếu nữ.
Sư nương nhìn Lăng Phong mỉm cưá»i nói: “Nếu ngươi đã là nhi tá» cá»§a Nhạn Băng, váºy thì cÅ©ng không cần phải khảo hạch nháºp môn. Ngươi cứ tùy ý chá»n má»™t ngưá»i trong số sư huynh sư tá»· để tá»· thÃ, để ta xem căn cÆ¡ ngươi thế nà o?â€
Sư nương không cưá»i còn đỡ, vừa cưá»i, thiếu chút nữa đã Ä‘em tam hồn lục phách cá»§a Lăng Phong mà câu Ä‘i mất. “Không…không thà nh vấn Ä‘á», ta ở nhà cÅ©ng đã có luyện qua rồi.â€
Sư nương mỉm cưá»i, nói: “Váºy ngươi tá»± chá»n lấy má»™t đối thá»§.â€
Lăng Phong lúc nà y má»›i có phản ứng, nhìn qua má»™t lượt đánh giá chư vị sư huynh sư tá»·, trông ba sư huynh bá»™ dáng hung thần ác sát, hắn có thể giải thÃch, bởi vì mình tiến và o, Hoa SÆ¡n đệ tá» vốn bình hà nh bị phá vỡ, Ãt nhất tam anh tam phượng Ä‘ang cân đối, bây giá» tá»± dưng nhét thêm má»™t ngưá»i, là m sao lại không trở thà nh tăng nhiá»u dục Ãt? Không thể cùng sư huynh tá»· thÃ, Lăng Phong trong lòng nói thầm. Từ nhá» tại thương nhân thế gia lá»›n lên, hắn hiểu rõ đạo lý là m ăn không thể lá»— vốn, đánh nhau cÅ©ng giống như váºy, không thể để mình có hại cùng mất thể diện, nói thế nà o cÅ©ng phải cho sư nương cùng các sư tá»· má»™t ấn tượng tốt.
Nhìn Ä‘i nhìn lại ba vị sư tá»·, Äà m Uyển Phượng không nói rồi, bá»™ dáng lạnh lùng kiêu ngạo, vừa nhìn đã biết là nữ cưá»ng nhân, dám chắc là đánh không lại. Tạ Lâm Lan dáng vẻ rất hữu thiện, bất quá xem tư thế, cùng vá»›i Lục Phi Nhi đánh là chắc ăn hÆ¡n cả, ai bảo nà ng nhá» nhất.
Lăng Phong mặc dù xuất thân tại thương nhân thế gia, nhưng hắn từ nhá» cÅ©ng là ngâm dược tá»u mà lá»›n lên. Lăng Khanh đối vá»›i nhi tá» cá»§a mình thì rất coi trá»ng, bởi váºy đặc biệt vung tiá»n không tiếc, cho nên Lăng Phong từ nhỠđã được danh y cùng võ lâm cao thá»§ chỉ Ä‘iểm, sau nà y Thẩm Nhạn Băng được gả và o Lăng gia, lại cà ng dốc sức chỉ dạy. Nói đúng ra, Lăng Phong đầu óc cÅ©ng rất thông minh, cái gì đã há»c qua má»™t lần thì Ä‘á»u nhá»› kỹ. Ngoại trừ có chút lưá»i biếng, Thẩm Nhạn Băng đối vá»›i hắn Ä‘á»u hết sức hà i lòng, thá»i gian ba năm, tà i nghệ cá»§a nà ng cÅ©ng đã bị hắn há»c hết, do đó má»›i phải đưa hắn tá»›i Hoa SÆ¡n.
Lăng Phong có căn cơ như thế, tự nhiên là rất tự tin có thể đánh thắng Lục Phi Nhi.
“Ta chá»n Tiểu sư muá»™i…†Lăng Phong mang theo nụ cưá»i nói.
“Là sư tá»·, rút kiếm†Lục Phi Nhi không đợi Lăng Phong nói hết, đột nhiên quát khẽ má»™t tiếng, rút kiếm hướng thẳng Lăng Phong đâm đến. Nà ng bình sanh ghét nhất ngưá»i ta chê cưá»i nà ng còn nhá», mặc dù Lục Phi Nhi còn Ãt tuổi, nhưng bởi vì là nhi nữ cá»§a chưởng môn, thiên phú lại cao, mưá»i ba tuổi đã há»c được Hoa SÆ¡n chân truyá»n, võ công trong số đông đảo sư huynh cùng sư tá»· trước mặt, chỉ kém Lục Thừa Thiên cùng Äà m Uyển Phượng má»™t chút, còn như Hà VÄ© Thu, Vương Bỉnh Hạo, Tạ Lâm Lan thì võ công cÆ¡ hồ còn cao hÆ¡n.
Lăng Phong nà o đâu biết Ä‘iá»u nà y, vá»™i và ng cúi xuống, căn bản ngay cả rút kiếm cÅ©ng Ä‘á»u quên mất, chỉ thấy Lục Phi Nhi hét má»™t tiếng vung kiếm đâm tá»›i. Kiếm thế nhẹ nhà ng linh hoạt, đến ná»a đưá»ng lại nghiêng cổ tay vạch ra, chỉ thấy kiếm quang lấp lóe, chÃnh là chiêu “Cá»u mai tá» phóng†trong Hoa SÆ¡n Ngá»c Nữ Kiếm. Nghe nói những đệ tá» võ công thâm háºu má»›i có thể xuất ra chÃn đóa mai, nếu công lá»±c cùng há»a hầu không đủ, nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ có thể là ba đóa năm đóa mà thôi. Lăng Phong đã thấy qua Thẩm Nhạn Băng sá» dụng chiêu nà y, bất quá cÅ©ng chỉ có bảy đóa, lúc nà y Lục Phi Nhi còn nhá» như váºy đã có thể xuất ra chÃn đóa, thá»±c sá»± là kinh ngưá»i.
Hứ, đánh không lại còn không biết trốn ư?
Lăng Phong cắn răng, …., nhảy vỠbên trái tránh khiếm phong, ù té bỠchạy.
“Vèo~~†Lăng Phong mặc dù né kịp, nhưng là hoa mai kiếm khà bức ra, vẫn còn bay đến trên y phục hắn, láºp tức cắt má»™t đưá»ng trên chiếc quần, vừa vặn đúng và o phần mông, để lá»™ ra cái mông trắng sáng như tuyết.
“Sư tá»·, tha mạng…â€Lăng Phong bị Lục Phi Nhi đâm má»™t kiếm, cảm thấy hà n khà bức ngưá»i, tá»± mình so ra không bằng, lại hối háºn ngà y thưá»ng tại sao không chăm chỉ cùng Thẩm Nhạn Băng luyện táºp võ công. Chiêu thức mặc dù mình Ä‘á»u nhá»› kỹ, nhưng bởi vì quá lưá»i, rất Ãt luyện căn cÆ¡, cho nên ná»™i công theo không kịp. Huống chi bây giá» so ra, Thẩm Nhạn Băng vị tất đã là đối thá»§ cá»§a Lục Phi Nhi, mình là nhi tỠđồ đệ cá»§a kế mẫu, khá»i cần nói cÅ©ng biết kết quả thế nà o.
Ba mươi sáu kế chạy là thượng sách.
Hoa SÆ¡n phái Lăng ba vi bá»™ vẫn còn không tệ, Ãt nhất lúc nà y vắt chân lên cổ mà chạy, Lăng Phong cÅ©ng có thể vỠđược đến nhà .
“Nam tỠhán đại trượng phu, một chút cốt khà cũng không có, là m sao là m được đệ tỠHoa Sơn phái, xem chiêu!†Lục Phi Nhi không chịu buông tha, huy kiếm đuổi theo Lăng Phong.
Rất hay, lúc nà y Lục Phi Nhi dụng kiếm xảo diệu, cổ tay vừa lá»™n đã lại xuất ra má»™t vùng kiếm quang, chém thẳng vá» phÃa hai chân Lăng Phong
Lăng Phong thấy thế thì thầm kinh hãi, hắn đã dụng toà n lá»±c chạy trốn, váºy mà vẫn không thoát khá»i tiểu nha đầu nà y. Các đệ tá» Hoa SÆ¡n còn Ä‘ang ở bên cạnh nhìn và o, mình lại để cái mông lồ lá»™ bà y ra, như thế còn ra thể thống gì. Chẳng trách tất cả bang phái trên giang hồ đối vá»›i Hoa SÆ¡n phái Ä‘á»u có ba phần kÃnh ngưỡng, chỉ má»™t tiểu nha đầu đã lợi hại như váºy, cà ng chưa nói đến các vị sư huynh sư tá»· cá»§a nà ng, huống chi bên dưới còn có má»™t ngà n đệ tá», phá»ng chừng cÅ©ng Ä‘á»u là tinh anh.
Chạy trốn quá cháºt váºt, Lăng Phong cÅ©ng là ở và o thế cưỡi trên lưng cá»p, bây giá» chỉ đà nh liá»u mạng, “A!†Lăng Phong đột nhiên trượt ngã, hét to má»™t tiếng.
Vốn Lục Phi Nhi xuất ra má»™t chiêu “Trưá»ng hà lạc nháºt†phóng vá» phÃa hắn, lúc ấy kiếm khà đại thịnh, giống như má»™t con sông dà i mà u bạc, rÃt lên hướng thẳng Lăng Phong mà đến. Ai ngá» Lăng Phong đột nhiên ngã lăn ra đất, khiến cho má»™t kiếm vốn đã định trước cá»§a Lục Phi Nhi thà nh ra chém hụt.
“Hắc hắc!†Lăng Phong cưá»i lên má»™t tiếng đắc ý, đột nhiên dùng thế lý ngư đả đĩnh, thân thá»§ xoay tròn, muốn bắt lấy cổ tay Lục Phi Nhi, Ä‘oạt lấy trưá»ng kiếm cá»§a nà ng.
Chẳng ngỠLăng Phong xuất thủ tìm tới, lại không phải cổ tay mà là một khối thịt trà n đầy đà n hồi, mở mắt vừa nhìn, thì ra đã chộp ngay phải bộ ngực sữa của Lục Phi Nhi…
Choáng, má»™t tiểu cô nương má»›i mưá»i ba tuổi mà lại có bá»™ ngá»±c đầy đặn co giãn như váºy….Ä‘iá»u nà y là m sao có thể? Nếu không phải lúc nà y Long trảo thá»§ cá»§a mình vẫn còn Ä‘ang nắm lấy, thá»±c sá»± là nói ra cÅ©ng chẳng ai tin.
“Há»—n đản, đại sắc lang…†Lục Phi Nhi khi nà o chịu phải phi lá»… như váºy, nhất thá»i hai má đỠbừng, ánh mắt trà n ngáºp sát khÃ, không cần để ý đến phong độ thục nữ, vung chân đá ra. “Binh…†má»™t tiếng, tung ra má»™t cú đá trá»i giáng đúng và o cái mông trắng bạch đáng thương cá»§a Lăng Phong.
“A…†Lăng Phong má»™t tráºn Ä‘au đớn, cả ngưá»i như má»™t con khỉ bị đốt cháy mông bay thẳng lên, vẽ thà nh má»™t đưá»ng vòng cung trên không trung, rầm má»™t tiếng rÆ¡i bịch xuống bãi cá» cách đó ba trượng.
“Hừ!! Ta giết ngươi! Lục Phi Nhi cảm thấy vẫn chưa hả giáºn, Ä‘ang muốn vung kiếm phóng tá»›i.
"Phi nhi, đủ rồi!†Sư nương đứng lên mắng má»™t câu, nói: “Chuyện hôm nay đến đây là ngừng, Phi Nhi, không được là m cà n, nếu không sẽ phạt lên Tư quá nhai diện bÃch. Bỉnh Hạo, ngươi Ä‘em sư đệ vá» phòng nghỉ ngÆ¡i…â€
“Vâng, sư nương.†Vương Bỉnh Hạo cung kÃnh nói.
Váºy Nhân váºt chÃnh cá»§a chúng ta sao rồi? Äã xui lÆ¡ nằm im trên mặt đất, giống như quả bóng cao su xì hÆ¡i, bởi vì còn mặc cẩm y thiếu gia, cho nên úp mặt trên đất nhìn lại cà ng rõ rà ng, giống như má»™t con hoa hoa trùng nhÅ©n như bông nằm bò trong bãi cá».
Hoa hoa trùng tá».
Äúng váºy, chÃnh là hoa hoa trùng tá», đây là biệt hiệu đầu tiên cá»§a Lăng Phong tại Hoa SÆ¡n, cÅ©ng là trò cưá»i cho các sư huynh sư tá»· cá»§a hắn.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
07-06-2011, 09:50 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u Sư Nương
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
Chương 2: Thụ nghệ
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Ngà y hôm sau tỉnh lại, Lăng Phong cảm thấy dưới mông vẫn còn vô cùng Ä‘au nhức. Sau khi rá»a mặt xong, lại có nha hoà n mang bữa sáng lên. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, không phải tất cả đệ tá» Hoa SÆ¡n phái Ä‘á»u có đãi ngá»™ như thế, ngoại trừ chưởng môn, sư nương và Lục Phi Nhi ra, phá»ng chừng Lăng Phong chÃnh là đệ tá» Hoa SÆ¡n phái đầu tiên được như thế, khá»i nói, có tiá»n mà . Vì để không tá» ra đặc biệt ưu đãi, Lăng gia đã bá» tiá»n cấp nha hoà n cho tất cả các đệ tá» Ä‘Ãch truyá»n cá»§a Hoa SÆ¡n, như váºy, các tam anh tam phượng khác Ä‘á»u được hưởng sái từ Lăng Phong, cùng nhau hưởng thụ đãi ngá»™ cao cấp.
Lăng Phong vừa ăn xong bữa, nhị sư huynh Hà VÄ© Thu đã tá»›i, còn có nha hoà n cầm theo hai bá»™ y phục má»›i. Mặc dù Lăng Phong Ä‘em theo rất nhiá»u quần áo lên núi, bất quá Hoa SÆ¡n phái có quy định, tất cả các đệ tá» Ä‘á»u phải mặc má»™t loại trang phục giống nhau, ngay cả hắn cÅ©ng không có ngoại lệ.
Lăng Phong vừa thấy nhị sư huynh đến, láºp tức vừa hà nh lá»…, vừa nhưá»ng chá»— ngồi, ra vẻ vô cùng lá»… phép. Hắn chân thà nh nói: “Nhị như huynh, thá»±c thất lá»…!â€
Hà VÄ© Thu nhìn bá»™ dáng cà nhắc cá»§a Lăng Phong, tá»±a như má»™t cô nương má»›i bị phá xá» Ä‘i trên đưá»ng, nhá»› tá»›i những tao ngá»™ hắn gặp hôm qua, không khá»i khe khẽ báºt cưá»i, liá»n khoát tay, kéo Lăng Phong ngồi xuống, nói: “Tiểu sư đệ, bây giá» ngươi đã là đệ tá» Hoa SÆ¡n phái, sau nà y chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i má»™t nhà , ngươi không cần phải khách khà như váºy.â€
Lăng Phong hai tay kéo lấy tay Hà VÄ© Thu, nói: “Sau nà y xin nhị sư huynh chiếu cố nhiá»u hÆ¡n. Nhất là phương diện há»c nghệ, cÅ©ng nên nghiêm khắc má»™t chút, không cần khách khà vá»›i đệ.â€ ÄÆ°Æ¡ng nhiên, những lá»i nà y tuyệt đối là lá»i nói phát ra tá»± đáy lòng, chỉ bất quá là hÆ¡i cháºp chá»n má»™t chút thôi.
Lăng Phong trước khi lên núi đã xác định rất rõ rà ng, cha đưa mình tá»›i, cÅ©ng chẳng há» trông chá» mình há»c được bao nhiêu võ công, bất quá cÅ©ng có cái danh là đệ tá» Hoa SÆ¡n phái, cùng các sư huynh đệ tạo ra quan hệ tốt, gia tăng cảm tình, ngà y sau trở vá» tiếp quản chuyện là m ăn, cÅ©ng không sợ võ lâm đồng đạo uy hiếp. Lăng Khanh lấy ba năm kỳ hạn, đợi khi Lăng Phong đủ mưá»i tám tuổi , sẽ cho vá» Hà ng Châu cá» hà nh lá»… trưởng thà nh, cÅ©ng là muốn cưới lão bà cho hắn, sinh con đẻ cái, sau đó tiếp quản chuyện là m ăn cá»§a gia tá»™c. Cho nên Lăng Phong đối vá»›i chuyện ngà y hôm qua cÅ©ng chẳng thèm để ý bao nhiêu, đối vá»›i Hà VÄ© Thu cÅ©ng là rất cung kÃnh tốt đẹp.
Hà VÄ© Phu đâu biết dụng ý cá»§a Lăng Phong, nghiêm nghị nói: “ Sư phụ hiện Ä‘ang bế quan, sư nương má»—i ngà y Ä‘á»u có rất nhiá»u chuyện quan trá»ng cần xá» lý, không thể chiếu cố đến ngươi, cho nên giao cho ta tá»›i dạy bảo ngươi. Chỉ là ta bản lãnh tầm thưá»ng, không nên là m hại lá»›p đệ tá» sau má»›i tốt.â€
Lăng Phong cưá»i, nói: “Nhị sư huynh quá khiêm nhưá»ng rồi, ở trên núi nà y, ai không biết nhị sư huynh chẳng những bản lãnh xuất chúng, mà còn đức cao vá»ng trá»ng.â€
Mấy lá»i ngon ngá»t nà y Hà VÄ© Thu nghe được thì tháºp phần thoải mái. Hắn biết tiểu tá» nà y là nhi tá» cá»§a Hà ng Châu thá»§ phú, mẫu thân hắn lại là Thẩm Nhạn Băng, phải biết rằng Thẩm Nhạn Băng cùng sư nương quan hệ không tầm thưá»ng, cùng hắn có quan hệ tốt, chỉ có lợi chứ không có hại. HÆ¡n nữa, tiểu tá» nà y nói chuyện cÅ©ng thẳng thắn dá»… nghe, khiến cho mình rất vừa lòng.
Hà VÄ© Thu đỡ Lăng Phong đứng lên, nói: “Vinh dá»± được cùng ngươi nói chuyện, ngươi xem, đây là y phục má»›i sư nương sai ngưá»i chuẩn bị, ngươi tá»›i thá» má»™t chút.â€
Lăng Phong nhìn thấy hai bá»™ y phục, má»™t bá»™ mà u xanh, má»™t bá»™ mà u trắng. Hắn cầm lên ước lượng má»™t chút, lại ướm thá» và o ngưá»i. “Không ngá» sư nương lại chu đáo như thế, quần áo nà y thá»±c là vừa vá»›i ngưá»i đệ.†Hắn trong lòng đối vá»›i chu đáo cùng quan tâm cá»§a sư nương thì hết sức cảm kÃch.
Hà VÄ© Thu gáºt đầu nói: “Äó là , chúng ta nhiá»u sư huynh sư muá»™i như thế tiến và o, còn chưa nghe nói sư nương há»i qua chuyện y phục bao giá», ngươi là ngưá»i đầu tiên.â€
Lăng Phong vẻ mặt tươi cưá»i, nói: “Váºy đệ phải cám Æ¡n sư nương rồi!†NghÄ© thầm, phá»ng chừng đây chÃnh là kế mẫu Thẩm Nhạn Băng chuẩn bị sẵn cho mình, bất quá chỉ là nhá» sư nương chuyển giao mà thôi, thá»±c ra đối tốt vá»›i mình, cÅ©ng vẫn chÃnh là ngưá»i nhà .
Hà VÄ© Thu nói: “Chúng ta bây giá» Ä‘i gặp sư nương, có lẽ nhân gia cÅ©ng đã dùng xong bữa sáng rồi. Ngưá»i nói vá»›i ta, bảo ta Ä‘i gá»i ngươi tá»›i, ngưá»i có không Ãt lá»i muốn dặn dò nguÆ¡i.
Lăng Phong đáp ứng má»™t tiếng, thu tháºp qua loa má»™t chút, sau đó mặc quần áo má»›i và o, Ä‘i theo Hà VÄ© Thu tá»›i gặp sư nương.
Sư nương ở tại háºu viện, lúc nà y đã tá»›i tiá»n sảnh. Sư nương vẫn ngồi ở trên ghế thái sư như hôm qua, thong thả nhấp má»™t tách trà . Nà ng trên ngưá»i váºn má»™t bá»™ y phục mà u trắng, mái tóc vấn cao, hai mắt sáng ngá»i, toà n thân như má»™t đóa hoa đà o diá»…m lệ, khiến cho ngưá»i ta mê say. Hai bên cạnh nà ng vẫn là bốn nha hoà n cẩn tháºn hầu hạ. Bá»™ dáng sư nương lúc nà y giống như hoà ng háºu cao qúy, ưu nhã, còn có phần quyến rÅ© mê ngưá»i. Sư nương thấy hai ngưá»i bước và o, liá»n hướng Lăng Phong mỉm cưá»i, sau đó sai nha hoà n Ä‘em ghế ra, bảo hai ngưá»i ngồi xuống nói chuyện.
Sư nương trước tiên nhìn Hà VÄ© Thu nói: “Còn nhá»› lá»i ngà y hôm hôm qua ta nói sao?â€
Sau đó lại quay sang há»i Lăng Phong: “Phong nhi, tối qua ngá»§ có quen không?â€
Lăng Phong đáp: “Rất tốt, so vá»›i ở nhà cÅ©ng không khác biệt lắm.Chỉ là không khà có vẻ lạnh hÆ¡n, bất quá con vẫn chịu được.â€
Sư nương ừm má»™t tiếng, nói: “Hoa SÆ¡n chúng ta vân đạm thanh cao, ban đêm tá»± nhiên sẽ có chút lạnh, lâu dần rồi sẽ quen. Ngươi sanh trong nhà đại phú, ta còn tưởng ngươi không quen ở Hoa SÆ¡n, Nhạn Băng có dặn ta chiếu cố cho ngươi, nhưng đã lên tá»›i Hoa SÆ¡n, ta chỉ có thể đối xá» công bằng. Khổ cá»±c đương nhiên là có, nhưng cÅ©ng coi như là má»™t loại rèn luyện, hi vá»ng ngươi sẽ kiên trì, sá»›m ngà y há»c có thà nh quả.â€
Lăng Phong gáºt đầu, nói: “Sư nương, con nhất định cố gắng.â€
Sư nương gáºt đầu nói: “Sau nà y có chuyện gì ngươi có thể tìm sư huynh sư tá»· giải quyết, nếu bá»n há» xá» lý không được, có thể trá»±c tiếp tìm ta. Chỉ là sư phụ ngươi còn Ä‘ang bế quan, má»i chuyện bên ngoà i Ä‘á»u do ta chá»§ trì, công việc rất nhiá»u, có phần báºn bịu. May là có các sư huynh sư tá»· ngươi hiệp trợ, nếu không, má»™t mình ta thá»±c không kham nổi.â€
Lăng Phong nói: “Sư nương ngưá»i lại khiêm tốn rồi, dá»±a và o bản lãnh cá»§a ngưá»i, có chuyện gì mà là m không được. Ngưá»i sắp xếp công việc hoà n toà n có thể dá»… dà ng như xếp hà nh lý váºy…â€
Sư nương cưá»i cưá»i, nói: “Tiểu hà i tá», mồm mép tháºt ngon ngá»t. Sư nương tuổi cà ng ngà y cà ng lá»›n, tinh lá»±c có hạn, sau nà y chỉ muốn là m má»™t chút việc nhá» mà thôi. Còn như đại sá»±, Ä‘á»u giao cho các ngươi hết.â€
Lăng Phong cưá»i hắc hắc, nói: “Chỉ là đệ tá» còn quá nhá», không thể giúp được việc gì.â€
Sư nương nói: “Chỉ cần các ngươi chăm chỉ ở tại Hoa SÆ¡n luyện táºp võ nghệ, không gây rắc rối cho ta, không khiến ta Ä‘au đầu, thì đã là tốt lắm rồi. Äó chÃnh là việc giúp đỡ tốt nhất , cÅ©ng không biết sư phụ các ngươi bế quan tá»›i khi nà o?†Nói rồi, trong mắt lá»™ ra má»™t tia u oán.
Lăng Phong tá» vẻ nói: “Äệ tá» sau khi nháºp phái, nhất định sẽ thà nh thá»±c, ngoan ngoãn nghe lá»i sư nương.â€
Sương nương gáºt đầu, ánh mắt đột nhiên chuyển sang Hà VÄ© Thu, nói: “VÄ© Thu, Thừa Thiên phụ trách hai đại đệ tá» thao luyện, ngươi là ngưá»i cẩn tháºn, ta xem Phong nhi trước tiên cứ do ngươi chỉ dạy, thế nà o?â€
Hà VÄ© Thu sá»›m đã có chuẩn bị, láºp tức đứng lên đáp lá»i: “Vâng sư nương, đệ tá» nhất định không phụ lòng ngưá»i giao phó.â€
Sư nương gáºt đầu, nói: “Váºy là tốt rồi.â€
Lăng Phong bên cạnh nghe thế, ra vẻ chăm chỉ nói: “Sư nương, con vừa má»›i nháºp môn, phải bắt đầu há»c từ đâu?â€
Sư nương thấy Lăng Phong tinh thần hăn hái, mỉm cưá»i nói: “Äầu tiên cứ luyện căn cÆ¡ cho tốt, bắt đầu từ công phu cÆ¡ bản. Trước hết dạy ngươi má»™t Ãt khẩu quyết, sau khi há»c thuá»™c tốt rồi, sẽ dạy ngươi các nà o váºn dụng.â€
Lăng Phong ngạc nhiên mừng rỡ nói: “Khẩu quyết? có phải là Thiên địa âm dương, hà o khà tá»± sanh, thái bạch sÆ¡ thá»§y, há»—n độn vi khai…â€
“Ồ ! ?†Sư nương kinh ngạc, nói: “Ngươi là m sao lại biết khẩu quyết khà tông Hoa SÆ¡n phái?â€
Lăng Phong nói: “Äó là kế mẫu dạy con, con từ lâu đã biết rồi, kế mẫu nói rằng con sá»›m muá»™n cÅ©ng trở thà nh Hoa SÆ¡n đệ tá», cho nên dạy trước cho con.â€
Sư nương gáºt đầu nói: “Ừm, như thế cÅ©ng không Ä‘i ngược vá»›i quy định. Mặc dù ngươi biết khẩu quyết, ngá»™ tÃnh cÅ©ng không tồi, nhưng còn chưa hiểu phương pháp váºn dụng, hÆ¡n nữa căn cÆ¡ cá»±c kém. Ngươi muốn rèn luyện thể năng, nhất định phải luyện đến khi bằng vá»›i con cá»p, thì má»›i có thể bắt đầu luyện bản lãnh.â€
“Luyện được như con cá»p?†Lăng Phong sá»ng sốt sững sá». ÄÆ°á»£c như con cá»p thì lợi hại sao? Nếu lợi hại, tại sao còn bị Võ Tòng đánh chết? Ta không muốn là m con cá»p, nếu muốn cÅ©ng phải là cá»± long. Bất quá, là m cá»± long vẫn còn không an toà n, rá»§i như gặp phải Na Tra, chẳng hóa sẽ bị rút gân giống như Hải Long vương sao? Ai, có lẽ quay lại là m ngưá»i là an toà n nhất, Ãt ra còn không bị ngưá»i ta rút gân lá»™t da.
Sư nương gáºt đầu nói: “Ta cÅ©ng vì tốt cho ngươi thôi, má»—i ngà y xuống núi gánh nước, khiêng tạp váºt, tham gia đả thiết (rèn), khuân gá»— chẻ cá»§i.â€
Lăng Phong ha ha cưá»i nói: “Váºy không phải con lên núi là m công sao?â€
Hà VÄ© Thu má»™t bên giải thÃch: “Sư đệ, má»—i đệ tá» Hoa SÆ¡n Ä‘á»u bắt đầu bằng việc là m công.â€
Lăng Phong há»i: “Váºy phải là m bao lâu má»›i có thể vượt qua kiểm tra?â€
Sương nương trả lá»i: “Cái nà y cÅ©ng không cố định. Lâu thì ba năm, nhanh thì má»™t năm, để xem thể chất cùng năng lá»±c cá»§a ngươi như thế nà o.â€
Lăng Phong chá»›p chá»›p mắt, nói: “Ai da, phải lâu như váºy sao? Contuowngr rằng vừa lên núi đã được há»c bản lãnh, má»™t năm đã tá»±u thà nh.â€
Sư nương mỉm cưá»i, nói: “Há»c nghệ không giống như là m Ä‘áºu hÅ©, nhanh như váºy là m sao có thể thà nh.â€
Lăng Phong gáºt đầu, nói: “Xem ra luyện võ công so vá»›i tu khổ hạnh cÅ©ng là giống nhau.â€
“Thiên hạ võ công xuất Thiếu Lâm, bởi váºy luyện công phu căn cÆ¡, so vá»›i Thiếu Lâm tá»± cÅ©ng không khác là mấy. Tất cả ngưá»i há»c võ, Ä‘á»u là từ những cái cÆ¡ bản nhất mà táºp luyện.†Sư nương lại nhắc nhở: “Phong nhi, dục tốc bất đạt, cho dù bây giá» láºp tức dạy ngươi bản lãnh, ngươi cÅ©ng không thể đạt được thà nh tÃch gì.â€
“Dạ!†Lăng Phong đáp má»™t tiếng, trong lòng lại nghÄ©, ta xem sư nương da nhẵn thịt má»m, nhất định là không có luyện qua mấy cái căn bản nà y.
Vì để trấn an Lăng Phong, sư nương liếc nhìn hắn má»™t cái, nói: “Phong nhi, bây giá» và như là m má»™t cái nhà , nếu như ná»n móng không là m cho tốt, cái nhà cÅ©ng không có chắc bá»n, ở không được bao lâu, nó sẽ xiêu vẹo mà đổ xuống. Há»c nghệ cÅ©ng giống như váºy, cÆ¡ sở đã không vững, sau nà y gặp phải vẫn đỠlá»›n sẽ gặp nhiá»u khó khăn. Ta không muốn cho ngươi há»c nghệ trở thà nh thất bại như thế.â€
Lăng Phong là ngưá»i thông minh, đạo lý đơn giản nà y, là m sao hắn lại không hiểu. Hắn thầm cảm thấy trách nhiệm cá»§a mình không nhá». Hắn biết nếu muốn đứng trên ngưá»i ta, phải cam chịu khổ cá»±c, bởi váºy Lăng Phong trong lòng hạ quyết tâm, không luyện tốt căn cÆ¡, quyết không há»c nghệ.
Lăng Phong nhìn sư nương nói: “Sư nương, con hết thảy Ä‘á»u nghe theo ngưá»i.â€
Sư nương cưá»i, nói: “Ta biết ngươi là hà i tá» ngoan. VÄ© Thu, ngươi đưa Phong nhi ra ngoà i.â€
“Vâng, sư nương.†Hà VÄ© Thu gáºt đầu, dẫn theo Lăng Phong rá»i Ä‘i.â€
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
07-06-2011, 09:50 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u Sư Nương
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
Chương 3: Trá»i sanh dị bẩm
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Hà VÄ© Thu dẫn Lăng Phong tá»›i diá»…n võ trưá»ng, tại đây có rất nhiá»u đệ tá» Ä‘ang luyện công. Những đệ tá» Ä‘Ãch truyá»n khác cÅ©ng có ở đó, giống như Tạ Lâm Lan cùng Äà m Nguyệt Phượng, còn có Vương Bỉnh Hạo cùng Lục Thừa Thiên, bá»n há» chÃnh là đang lên lá»›p giảng dạy cho những đệ tá» khác. Äệ tá» Ä‘Ãch truyá»n bình thưá»ng vẫn là theo sư phụ táºp võ, hÆ¡n nữa vì thá»i gian luyện táºp đã dà i, do đó có thể nói đã há»c được Hoa SÆ¡n chân truyá»n, chỉ là lÄ©nh ngá»™ cao thấp không giống nhau mà thôi. Bất quá ngay cả đệ tá» Ä‘Ãch truyá»n dở nhất, so vá»›i những đệ tá» hạng hai hạng ba, vẫn là nhân chung chi long.
Lăng Phong cÅ©ng không có được đãi ngá»™ đặc biệt, Ãt nhất lúc nà y chưởng môn vẫn còn Ä‘ang bế quan, không có thể tá»± mình chỉ Ä‘iểm cho hắn má»™t chút, là m đệ tá» Ä‘Ãch truyá»n, cÅ©ng không thể không nói là tiếc nuối.
Hà VÄ© Thu tá»± mình dẫn Lăng Phong tá»›i má»™t góc võ trưá»ng, không có ngưá»i nà o xem bá»n há». Bởi vì khi đệ tá» Hoa SÆ¡n phái luyện công, Ä‘á»u là từng ngưá»i tá»± ná»— lá»±c, tá»± há»c tá»± táºp, không có tâm tình mà để ý đến ngưá»i khác.
Hà VÄ© Thu trước tiên cho Lăng Phong Ä‘i má»™t và i đưá»ng quyá»n cước, sau đó lại bảo hắn múa má»™t hồi kiếm pháp, muốn nhìn lại lần nữa trình độ võ công cá»§a hắn, tiếp theo má»›i há»i qua lý lịch sÆ¡ lược há»c nghệ
Lăng Phong khi nói vá» quá trình há»c nghệ cá»§a mình thì vô cùng oán thán nói: “Nhị sư huynh, còn phải nói, ngưá»i ta há»c nghệ chung quy Ä‘á»u có danh sư, ta lá»›n từng nà y còn chưa biết danh sư là cái dạng gì. Ta luôn muốn há»c nghệ, nhưng Ä‘á»u là không được. Ngay cả lão ba ta cÅ©ng mặc kệ, nói cái gì là ta sanh bất hảo, không phải là hà i tá» tốt, cuối cùng cho rằng ta gây há»a, là m cho ngưá»i Ä‘au đầu nhức óc, nếu như mà để cho ta há»c nghệ, ta sẽ trở thà nh Há»—n thế ma vương, thà nh Hà ng Châu sẽ bị ta là m cho long trá»i lở đất, má»i ngưá»i nhìn thấy ta Ä‘á»u rẽ phải ngoặt trái mà chạy mất.â€
Hà VÄ© Thu hòa khà cưá»i nói: “Cha ngươi lo lắng như thế, cÅ©ng là muốn tốt cho ngươi mà thôi. Bất quá, vá»›i tư chất như ngươi, nếu không há»c võ nghệ, thì thá»±c là chuyện đáng tiếc.â€
Lăng Phong nghe xong rất thoải mái, lại há»i: “Nhị sư huynh, huynh thá»±c có mắt nhìn ngưá»i. Thá» dùng ánh mắt cao siêu cá»§a huynh nhìn xem, đệ sau nà y có thể há»c được bản lãnh cao cưá»ng, nổi trá»™i hÆ¡n ngưá»i không?â€
Hà VÄ© Thu nhìn nhìn Lăng Phong, nói: “Tiểu sư đệ, ngươi chÃnh là thiên phú không sai, chỉ là xem ngươi sau nà y là m thế nà o mà thôi. Tục ngữ nói “sư phụ lÄ©nh tiến môn, tu táºp tại cá nhânâ€, có thể thà nh nhân trung chi long hay không, quan trá»ng nhất vẫn là do ngươi tá»± quyết định, chứ không phải ở ngưá»i khác.â€
Lăng Phong không phải là đứa nhá» ngốc nghếch, tá»± nhiên là hiểu được ý tứ cá»§a nhị sư huynh. Lăng Phong hắn là ai, tại Hà ng Châu á»· và o tà i thế cá»§a cha cùng võ công cá»§a Thẩm Nhạn Băng, hắn sống khinh mạn như má»™t tiểu bá vương, nếu không phải ngà y đầu tiên và o Hoa SÆ¡n đã bị Lục Phi Nhi đánh cho má»™t tráºn tÆ¡i tả, chỉ sợ Hoa SÆ¡n cÅ©ng phải náo loạn tung trá»i cả rồi. Lăng Phong xem như đã hiểu biết thêm rất nhiá»u, núi cao còn có núi cao hÆ¡n, kẻ mạnh còn có kẻ mạnh hÆ¡n. Chỉ có cưá»ng giả má»›i khiến cho ngưá»i ta nhìn bằng con mắt khác, chỉ có cưá»ng giả má»›i già nh được địa vị . Lăng Phong đã chuẩn bị sẵn sà ng, nhất định phải là m được cưá»ng giả. Nếu không, ngay cả nữ nhân cÅ©ng Ä‘á»u khinh ghét hắn, nói gì đến chuyện hắn yêu thÃch sư nương.
NghÄ© đến sư nương, Lăng Phong trong lòng lại hồi há»™p không thôi, nà ng thá»±c là khiến ngưá»i ta mê mẩn, nếu cứ như thế, chỉ sợ hắn sẽ tẩu há»a nháºp ma không chừng.
Hà VÄ© Thu nói: “Tiểu sư đệ, chúng ta hôm nay chÃnh thức bắt đầu luyện táºp, ngươi nhất định phải cố gắng nha. Sư nương đối vá»›i ngươi kỳ vá»ng cÅ©ng không nhỠđâu.â€
Lăng Phong gáºt đầu, nói: “Äệ nhất định sẽ không để má»i ngưá»i thất vá»ng.â€, nghÄ© đến sư nương, hắn láºp tức trà n đầy hăng hái. CÅ©ng không biết sư phụ là ngưá»i thế nà o, là m sao lại cưới được má»™t nữ nhân cá»±c phẩm như sư nương là m lão bà , thá»±c là khiến cho ngưá»i ta đố kỵ đến chết. NghÄ© tá»›i đây, Lăng Phong hạ quyết tâm nhất định phải há»c nghệ thà nh tà i, tốt nhất là đánh bại sư phụ, Ä‘em sư nương đầu nháºp và o trong lòng mình. Thá»±c ra nam hà i tá»›i tuổi nà y má»›i tình Ä‘áºu sÆ¡ khai, gặp được sư nương xinh đẹp như tiên, hắn là m sao lại không mê mẩn cho được?
Bất quá nói lại, ý nghĩ thì với cao như thế, chỉ là là m thế nà o có thể luyện tốt võ công! ! !
Hà VÄ© Thu nghe được Lăng Phong bà y tá» thái độ, trong lòng cÅ©ng rất tán thà nh, gáºt đầu nói: “Lát nữa chúng ta phải xuống núi lấy nước, cÅ©ng là táºp thể năng cho ngươi, chuẩn bị để sau nà y há»c nghệ.â€
Lăng Phong không nhịn được há»i: “Nhị sư huynh, tại sao không phải là vác tảng đá lá»›n hay là những cái khác, ghánh nước nhiá»u không tốt. Lắc qua lắc lại, chỉ sợ lên đến núi còn lại không được ná»a thùng.â€
Hà VÄ© Thu mỉm cưá»i nói: “Gánh nước là coi trá»ng kỹ xảo, nước thì luôn chuyển động, đòi há»i tÃnh thăng bằng và ổn định cá»±c cao, bằng không nước sẽ trà n ra ngoà i. Gánh nước có lợi là có thể rèn luyện sá»± cân bằng và kỹ xảo phản ứng, đây chÃnh là điá»u mà vác đá hay những váºt khác không thể bằng được.â€
Lăng Phomg ừm má»™t tiếng, tá» vẻ đồng ý. Thì ra Thiếu Lâm tá»± gánh nước luyện công Ä‘á»u là có dụng ý cả, xem ra thiên hạ võ công xuất Thiếu Lâm quả không sai.
Hà VÄ© Thu giải thÃch: “Sư đệ, gánh nước từ dưới núi lên trên núi, có hÆ¡n mưá»i dặm đưá»ng, ngươi cần phải chuẩn bị sẵn sà ng…â€
Lăng Phong nói: “Không vấn đỠgìâ€, trong lòng lại có chút sợ hãi. Hắn từ nhỠđến lá»›n, còn chưa là m việc nặng nhá»c như thế bao giá». Hic, cứ tưởng rằng gánh năm ba dặm thôi, ai ngá» từ đây xuống núi, đến táºn năm ba mươi dặm, cái nà y quả thá»±c là muốn giết ngưá»i mà .
Ở nhà là m đại thiếu gia không chịu, lại bắt chạy tá»›i đây là m cu li khuân vác, lão ba, xem ra lần nà y ngưá»i đúng là nhìn sai rồi, Lăng Phong trong lòng thầm trách lão ba cá»§a mình.
Rất nhanh, nhị sư huynh Hà VÄ© Thu đã triệu táºp các đệ tá» gánh nước tá»›i. Những ngưá»i nà y Ä‘á»u không phải là đệ tá» chÃnh thức, tổng cá»™ng là hÆ¡n mưá»i ngưá»i. Lăng Phong kinh ngạc phát hiện, trong số mưá»i ngưá»i tá»›i còn có cả nữ đệ tá». Xem ra, Hoa SÆ¡n phái huấn luyện, cả nam và nữ Ä‘á»u ngang hà ng như nhau. Những nữ đệ tá» nà y mặc dù vẻ mặt nghiêm túc, nhưng chÃnh là vẫn như hoa như ngá»c, rất có phong thái. Lăng Phong nhìn thấy, tá»± nhiên trong lòng ngứa ngáy như bị miêu qua tá» cà o và o.
Lăng Phong rất nhanh lại phát hiện, trong số má»™t ngà n đệ tá» Hoa SÆ¡n phái, có ba trăm ngưá»i là nữ, ngưá»i nà o cÅ©ng yểu Ä‘iệu xinh xắn, quả thá»±c chÃnh là đại mỹ nhân. Hoa sÆ¡n địa phương nà y phong thá»§y tháºt là biết dưỡng nhân, nam thì anh tuấn, nữ thì tú mỹ. Hắn trong lòng không khá»i nghÄ© thầm, các cô nương nà y ngà y sau không biết sẽ gả cho ai. Hắc hắc, nếu tất cả Ä‘á»u quy thuáºn ta, ta Lăng Phong đã có thể trở thà nh phong lưu hoà ng đế rồi. Trong lòng nghÄ© như váºy, con mắt thỉnh thoảng lại liếc nhìn các nà ng, các cô nương cÅ©ng phát giác ra hắn Ä‘ang nhìn mình, chỉ trừng mắt má»™t cái, coi như không nhìn thấy. Chỉ là cứ như thế, lại là m cho Lăng Phong vô cùng hưng phấn, cho rằng các nà ng đối vá»›i hắn cÅ©ng có ý tứ.
Sau khi táºp hợp đủ ngưá»i, nhị sư huynh Hà VÄ© Thu phát cho má»—i ngưá»i má»™t cái thùng lá»›n. Trên miệng thùng buá»™c hai sợi dây thừng, vừa vặn có thể xuyên qua hai cánh tay, áp thùng tại trên lưng. Lăng Phong Ä‘eo và o, bá»™ dáng như công đức viên mãn. Lúc nà y chỉ cõng thùng không, so vá»›i cõng cây bông cÅ©ng không nặng hÆ¡n nhiá»u lắm. ÄÆ°Æ¡ng khi Lăng Phong tưởng như thế là xong xuôi,nhị sư huynh Hà VÄ© Thu lại bảo má»i ngưá»i khoác và o hai cổ chân và hai cổ tay bốn khối sắt tổng cá»™ng là hai mươi cân. Lúc nà y thá» má»™t chút, chỉ nhấc chân thôi cÅ©ng đã phải cố hết sức rồi.
“Äá»u tốt chứ?†Hà VÄ© Thu ân cần há»i má»™t tiếng,.
“ Dạ tốt!†Má»i ngưá»i đồng thanh đáp.
“Xuất phát!†Hà VÄ© Thu ra lệnh, má»i ngưá»i láºp tức theo sau hắn xuống núi.
Khi Hà VÄ© Thu dẫn theo hÆ¡n mưá»i ngưá»i ngang qua chá»— các đệ tá» khác luyện công, thì Äà m Uyển Phượng cùng Tạ Lâm Lan Ä‘á»u ngẩng đầu lên nhìn. Mặc dù ngoại hình Lăng Phong trong đám ngưá»i nà y không phải cao nhất, cÅ©ng không phải xuất chúng gì, nhưng cả hai mỹ nữ chÃnh là vẫn còn trông thấy hắn. Äặc biệt là Tạ Lâm Lan, lại còn hướng vá» Lăng Phong mỉm cưá»i ngá»t ngà o, chỉ là như thế, cÅ©ng đủ để cho Lăng Phong ảo tưởng rồi, hắn cảm thấy cuá»™c Ä‘á»i tháºt vô cùng tươi đẹp. Còn Äà m Uyển Phượng, chỉ có nhìn hắn, lại không có cưá»i.
Xem ra Lăng Phong ta nhất định là tiêu Ä‘iểm cá»§a Hoa SÆ¡n a !! Thiếu niên nhiá»u tiá»n, nếu như lại há»c nghệ thà nh công, hÆ¡n nữa còn anh tuấn tiêu sái, còn không sợ Hoa SÆ¡n mỹ nữ tá»›i tấp lao và o lòng sao? Lăng Phong trong lòng thầm cao hứng, thả hồn trong mây trong gió mà phiêu du.
Khi Lăng Phong còn Ä‘ang miên man suy nghÄ©, Ä‘oà n ngưá»i đã Ä‘i qua khoảng sân rá»™ng, hướng thẳng vỠđại môn. Lăng Phong muốn quay đầu lại nhìn hai vị sư tá»· má»™t lần nữa, tiếc là trong đội ngÅ© há»—n tạp, ánh mắt bị che chắn, chỉ đà nh quay vá» phÃa trước.
Tiểu đội ngÅ© hÆ¡n mưá»i ngưá»i, dưới sắc và ng rá»±c rỡ cá»§a ánh mặt trá»i, tá»±a như Lưu tinh phóng xuống chân núi. Lăng Phong thưá»ng ngà y căn cÆ¡ cÅ©ng chẳng khá khẩm gì, duy nhất chÃnh là khinh công cÅ©ng không đến ná»—i tệ, má»™t mạch Ä‘i xuống, cuối cùng cÅ©ng có thể vượt trên ngưá»i khác. Xuống núi, lại xuyên qua má»™t cái trấn nhá», Ä‘i má»™t lúc lâu nữa má»›i tá»›i má»™t con suối.
Con suối chảy chÃnh là từ trên núi chảy xuống, lại bà y đặt Ä‘i hÆ¡n ba mươi dặm để lấy nước, thá»±c là muốn giết chết ngưá»i ta mà .
Äây là má»™t con suối nhá» nước trong vắt, cong queo ngoằn nghèo, còn phát ra tiếng chảy róc rách. Dòng nước từ trong núi chảy ra, Ä‘i qua nÆ¡i nà y, cÅ©ng không biết là đổ vỠđâu.
Sau khi má»i ngưá»i nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, liá»n múc đầy nước và o thùng. Lại Ä‘em thùng khoác lên vai, cảm giác thá»±c là không giống lúc đầu.Lăng Phong là ngưá»i đầu tiên cảm thấy sức nặng, rất là không thoải mái. Äây là điá»u đương nhiên, ai mà cõng trên lưng gần má»™t trăm cân (1 cân=1/2 Kg) cÅ©ng sẽ Ä‘á»u không thoải mái như thế. Nếu như không có má»™t chút căn cÆ¡ ná»n tảng, phá»ng chừng khi lên tá»›i núi, cÅ©ng sẽ lăn ra mà chết rồi.
“Nhị sư huynh, tại sao chúng ta phải bá» gần tìm xa, Ä‘i tá»›i táºn chá»— nà y mà lấy nước, thế…thế chẳng phải là tá»± tìm khổ hay sao?†Lăng Phong thá»±c sá»± là nhịn không được há»i má»™t câu.
Hà VÄ© Thu nói: “Äệ tá» Hoa SÆ¡n ngà n năm qua Ä‘á»u là m như váºy, không có ai là ngoại lệ. Năm mươi dặm không nhiá»u cÅ©ng không Ãt, xuống núi rồi lên núi, chỉ cần theo lá»™ trình nà y má»™t năm, căn cÆ¡ ngươi đã luyện được vững chắc rồi.
“Má»™t năm?†Lăng Phong trợn tròn mắt, loại cuá»™c sống khổ ải nà y mà phải chịu má»™t năm, bất kể gió mưa nắng gắt Ä‘á»u phải kiên trì? Xong rồi, khuôn mặt anh tuấn bức ngưá»i cá»§a mình xem ra có lẽ cÅ©ng biến thà nh Hắc Bao công cÅ©ng nên. Còn thương cảm cho mấy tiểu sư muá»™i Hoa sÆ¡n kia, là m da trắng nõn mịn mà ng thế mà phải chịu nắng cháy mưa dầm. Không đúng, các nà ng hình như da dẻ vẫn còn trắng bóc, chẳng lẽ là có bà quyết gì sao?
Lăng Phong nhìn những đệ tá» khác ở bên cạnh, bất kể là thoải mái hay không thoải mái, Ä‘á»u cõng thùng nước lên lưng. Lăng Phong dù có má»™t trăm lần không tình nguyện, cÅ©ng không muốn để mình tụt lại phÃa sau, không thể để ngưá»i ta chê cưá»i, cho nên cÅ©ng vui vẻ mà khoác thùng lên vai. Khi nhị sư huynh Hà VÄ© Thu ra lệnh, Ä‘oà n ngưá»i lại hướng lên núi trở vá».
Lăng Phong nhìn nhi sư huynh, trong lòng cảm thấy vô cùng hâm má»™, ngưá»i ta tá»›i cùng cÅ©ng là nhị sư huynh, không cần phải cõng nước, cÅ©ng không cần phải phục khổ dịch giống như mình, xem ra còn được là m ngưá»i bá» trên. Kỳ thá»±c, hắn trong lòng cÅ©ng biết, ngưá»i ta lúc đầu cÅ©ng phải Ä‘i qua con đưá»ng nà y. Không ai có thể má»™t nước lên trá»i, đóng băng ba thước không có má»™t ngà y lạnh giá. Kiên nhẫn, chá» Lăng Phong ta há»c nghệ thà nh tà i, cÅ©ng có thể nở mà y nở mặt giống như hắn.
Bởi vì loại huấn luyện như nà y trước đây Lăng Phong chưa bao giá» trải qua, ngà y trước được cưng chiá»u từ bé, mặc dù có luyện qua võ công, hÆ¡n nữa cÅ©ng được coi là nhị lưu, thế nhưng má»›i Ä‘i má»™t Ä‘oạn đưá»ng, tốc độ cá»§a hắn đã có phần cháºm lại, trên mặt còn lấm tấm mồ hôi. Nhìn lại những ngưá»i khác, Ä‘a số Ä‘á»u tá» ra rất dá»… dà ng. Khá»i cần nói, ngưá»i ta nhất định đã trải qua nhiá»u ngà y huấn luyện rồi.
Nhị sư huynh Hà VÄ© Thu Ä‘i tá»›i, động viên Lăng Phong, nói: “ Lúc má»›i bắt đầu thì sẽ mệt má»™t chút, sau nà y dần dần sẽ tốt hÆ¡n.â€
Lăng Phong hướng vá» hắn cưá»i nói: “Sư huynh, đệ biết, đệ vẫn chịu được.†Nói rồi khom lưng xuống, cố sức ưỡn thẳng lên, xốc lại lùng nước, bước dà i tiến vá» phÃa trước.
Hà VÄ© Thu thấy bá»™ dáng cố gắng cá»§a Lăng Phong, trong lòng mỉm cưá»i, thầm nghÄ©, đứa nhá» nà y mặc dù được cưng chiá»u từ bé, thế nhưng tÃnh cách lại rất kiên cưá»ng. Tốt lắm, cứ như váºy, chắc chắn sẽ thà nh tà i. Trong số tất cả sư huynh đệ Hoa SÆ¡n phái, Hà VÄ© Thu là lá»›n tuổi nhất, cÆ¡ hồ ngang bằng tuổi cá»§a sư nương, bởi váºy nhìn tiểu sư đệ nhá» bằng má»™t ná»a mình, trong lòng luôn coi hắn là má»™t tiểu hà i tá». Mặc dù Lăng Phong còn nhá», thế nhưng từ lâu đã không còn là nam hà i cái gì, con cháu phú gia, đặc biệt trưởng thà nh sá»›m, má»›i nho nhỠđã cùng vá»›i nha hoà n tỳ nữ trong phá»§ lăn lá»™n. Äiá»u Lăng Phong đặc biệt tá»± hà o chÃnh là , cái đó cá»§a hắn so vá»›i nam nhân trưởng thà nh còn tráng kiện hÆ¡n, Ä‘iểm nà y, đã có các cô nương tại kỹ viện lá»›n nhất Hà ng Châu Di Hồng lâu luáºn chứng qua, các nà ng Ä‘á»u nhất trà đánh giá hắn rằng: Trá»i sanh dị bẩm, kim thuÆ¡ng không đổ!
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
07-06-2011, 09:51 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiá»u Kiá»u Sư Nương
Tác giả: Thanh Trà Äạm Phạn
Chương 4: Mỹ nữ TỠLăng
Dịch: Tiểu Lưu Manh
Nguồn: Sưu tầm
Trá»i sanh dị bẩm, kim thương không đổ.
Äây chÃnh là má»™ng tưởng cá»§a má»—i nam nhân, không phải nam nhân nà o cÅ©ng có thể là m được, tháºm chà ngưá»i như thế vạn ngưá»i chỉ có má»™t. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Lăng Phong chÃnh là ngưá»i mà trong cả vạn ngưá»i chỉ có má»™t đó., tháºm chà là cả ngà n vạn ngưá»i. Hắn có thể duy trì liên tục hai canh giá» phấn chiến, Ä‘iểm nà y, quả thá»±c là vô địch.
Lăng Phong trá»i sanh dị bẩm, bởi váºy cho dù căn bản võ công không cao, cÅ©ng sẽ từ tình huống gian nan mà bạo phát tiá»m lá»±c cá»±c đại. Có lẽ đó chÃnh là tác dụng cá»§a tâm lý háo thắng, cho nên Lăng Phong vẫn không có tụt lại phÃa sau.
Khi Ä‘oà n ngưá»i trở vá» tá»›i tiểu trấn dưới chân núi, Lăng Phong đã mồ hôi đầm đìa. Hắn hai chân má»i nhừ, vốn định dừng lại nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, chỉ là nhìn ngưá»i bên cạnh so vá»›i hắn cÅ©ng không khá hÆ¡n bao nhiêu, váºy mà ngưá»i ta Ä‘á»u không có la khổ kêu ngừng, mình là m sao có thể dừng lại? Cà ng huống chi trong đội ngÅ© còn có nữ đệ tá», nếu như mình tụt lại, thì thá»±c là mất hết thể diện. Vì váºy, Lăng Phong vẫn cố gắng kiên cưá»ng. Hắn trong lòng hy vá»ng cấp thiết nhất là : mau dừng lại nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, cứ tiếp tục Ä‘i như thế nà y, chỉ sợ mình sẽ ngất mất.
Nhị sư huynh Hà VÄ© Thu tá»±a hồ cÅ©ng nháºn thấy các đệ tá» cần phải được nghỉ ngÆ¡i, cho nên khi Ä‘oà n ngưá»i ngang qua má»™t bãi đất trống trước khách ****, Hà VÄ© Thu liá»n nói: “Các vị sư đệ sư muá»™i, nghỉ ngÆ¡i uống miếng nước đã.â€
Má»i ngưá»i nghe được phân phó, láºp tức hoan hô má»™t tiếng, Ä‘á»u Ä‘em thùng nước trên lưng hạ xuống, miệng thở phì phò. Từ đó có thể thấy, thá»±c ra các vị sư huynh sư muá»™i nà y, so vá»›i Lăng Phong cÅ©ng không có mạnh hÆ¡n bao nhiêu, bất quá Ä‘á»u là rất giá»i cầm cá»±.
Nhị sư huynh Hà VÄ© Thu và o trong khách **** mua má»™t bình trà và má»™t Ãt bánh bao, Ä‘em ra cho má»i ngưá»i ăn uống má»™t chút. Lăng Phong sau khi uống nước, lại cà ng sinbh ra cảm khái. Hắn thầm nghÄ©, muốn là m ngưá»i bá» trên thá»±c là không dá»…, mình trước kia ở nhà có bao giá» chịu qua khổ cá»±c thế nà y? Công phu cá»§a mình không khá, cố nhiên cÅ©ng bởi không gặp được danh sư, song má»™t nguyên nhân quan trá»ng khác chÃnh là không chịu rèn luyện. Nếu muốn là m đại sá»±, không biết phải chịu bao nhiêu cá»±c, nếm bao nhiêu khổ, má»›i có thể bá»™c xuất thà nh tà i.
Chẳng lẽ luyện võ thá»±c sá»± là khó khăn như váºy sao? Lăng Phong lần đầu tiên cảm nháºn được mồ hôi ròng ròng, cho dù má»™t đêm ngá»± nữ mưá»i hai nà ng cÅ©ng chưa có cá»±c như váºy.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u ngồi ở trên mặt đất nghỉ ngÆ¡i. Các đệ tá» lúc nà y cÅ©ng Ä‘ang nói chuyện vá»›i nhau, Lăng Phong là ngưá»i má»›i, căn bản không quen biết ai, muốn nói chuyện cÅ©ng không tìm được đối tượng thÃch hợp, thá»±c cảm thấy có chút tịch mịch.
Xét vỠđịa vị, Lăng Phong là cao nhất trong nhóm, các đệ tá» khác cho dù trở thà nh chÃnh thức, cÅ©ng không phải Ä‘Ãch truyá»n. Hoa SÆ¡n đệ tá» Ä‘Ãch truyá»n, trước mắt chỉ có bảy ngưá»i, mà Lăng Phong chÃnh là má»™t trong số đó. Chỉ bằng Ä‘iểm nà y, lẽ ra Lăng Phong phải nên vui mừng má»›i đúng. Chỉ là trong quá trình há»c nghệ, cùng vá»›i các đệ tá» khác đại khái là giống nhau, không có cái gì đặc biệt, từ đó có thể thấy, Hoa SÆ¡n phái môn quy rất là bình đẳng.
Tuy thế lúc nà y, Lăng Phong cÅ©ng không phải là ngưá»i nhà n rá»—i, hắn căn bản trong đầu lúc nà o cÅ©ng trà n ngáºp ý nghÄ© xấu xa, bởi váºy trong khi ngồi nghỉ, liá»n quay sang ngắm các nữ đệ tá». Hắn thầm để ý các nà ng, so sánh xem ngưá»i nà o xinh nhất, ngưá»i nà o trắng nhất, ngưá»i nà o cao nhất, ngưá»i nà o có bá»™ ngá»±c lá»›n nhất, ngưá»i nà o có mông tròn nhất…Những nữ đệ tá» nà y cÅ©ng nháºn ra ánh mắt như móc câu cá»§a hắn, có ngưá»i quay đầu Ä‘i chá»— khác, có ngưá»i giả như không biết, lại có ngưá»i liếc hắn má»™t cái, là m cho Lăng Phong cảm thấy diá»…m phúc không Ãt. Hắn lúc nà y trà o dâng má»™t nguyện vá»ng rất mãnh liệt, chÃnh là muốn nhân lúc còn trẻ, phải tại Hoa SÆ¡n dương danh láºp vạn, nếu không thăng lên là m Hoa SÆ¡n chưởng môn, cÅ©ng phải trở thà nh Hoa SÆ¡n anh hùng chẳng hạn. Tại sao lại muốn như váºy? ÄÆ¡n giản là vì hắn muốn những mỹ nữ nà y. Nếu không tranh thá»§ lúc còn trẻ, đợi đến khi già rồi, những mỹ nữ nà y cÅ©ng không còn gì để xem, các nà ng lúc đó đã giống như hoa phai tà n cả rồi. Hoa nở cần phải bẻ ngay má»›i được…
Lăng Phong Ä‘ang muốn chá»§ động cùng các nà ng nói chuyện, há»i han và i Ä‘iá»u chưa biết, chỉ là vừa nghÄ© đến sÆ¡n quy nghiêm khắc, láºp tức lại ngáºm miệng và o. Bất kể là mình xuất thân thế nà o, cÅ©ng mặc kệ là mình phải hay không phú giáp má»™t phương, đã lên Hoa SÆ¡n thì Ä‘á»u như nhau hết. Nếu mình không giữ thể diện, phạm phải môn quy, dù là ai cÅ©ng không có thể cứu được mình. Cà ng huống chi mấy tiểu sư muá»™i nà y mặc dù xinh đẹp, nhưng so ra vẫn còn kém sư nương cùng sư tá»·, mình tá»™i gì phải vì mấy tiểu nhân váºt mà phà phạm cả tiá»n đồ tươi đẹp trước mắt. Vừa nghÄ© như váºy, Lăng Phong láºp tức thu hồi sắc tâm, không biết là m gì khác hÆ¡n chỉ đà nh âm thầm nuốt nước miếng, Ä‘em lá»i nói ra đến cá»a miệng nuốt quay trở vá».
Äang lúc cảm thấy buồn chán, nhị sư huynh Hà VÄ© Thu đã ra khá»i khách ****, chuẩn bị ra lệnh xuất phát.
Äúng lúc nà y, từ khách **** lại có má»™t ngưá»i Ä‘i ra, khiến cho má»i ngưá»i trước mắt sáng ngá»i. Äây là má»™t mỹ nữ, nà ng xuất hiện là m những sư muá»™i bên cạnh Lăng Phong phải á»§ ê thất sắc.
Nà ng chưa tá»›i mưá»i tám tuổi, mình váºn tá» y, khuôn mặt trái xoan, da dẻ trắng hồng, khà chất cao quý, vừa nhìn đã biết không phải cô nương nhà bách tÃnh tầm thưá»ng. Những nam nhân ở đây nhìn thấy, Ä‘á»u ngẩn ngÆ¡ âm thầm khen ngợi. Trong số đó, cÅ©ng chỉ có hai ngưá»i biết nà ng là ai, má»™t là nhị sư huynh Hà VÄ© Thu, ngưá»i còn lại chÃnh là Lăng Phong.
“Tá» Lăng?!†Lăng Phong vừa thấy nà ng, không khá»i kinh ngạc kêu lên.
Mỹ nữ nà y không phải ai khác, chÃnh là nha đầu cá»§a Lăng gia Tá» Lăng, nà ng vốn là nha hoà n thiếp thân cá»§a Lăng Phong. Lăng Phong lên Hoa SÆ¡n tu luyện, vốn Tá» Lăng cÅ©ng muốn Ä‘i theo là m Hoa SÆ¡n nữ đệ tá», hầu công tá» Ä‘á»c sách, như thế cÅ©ng xem là chÃnh đáng. Thế nhưng yêu cầu cá»§a Thẩm Nhạn Băng lại bị sư nương Bạch Quân Nghi cá»± tuyệt, sư nương cho rằng tu luyện nhất định là phải chịu đựng khắc khổ, nếu mang theo nha hoà n, thì còn ra thể thống gì. Như váºy chẳng những tu luyện không thà nh, còn ảnh hưởng cả đến những đệ tá» khác, tạo ra má»™t tiá»n lệ không tốt.
Thẩm Nhạn Băng không còn cách nà o, đà nh phải Ä‘em Tá» Lăng xuống núi. Vốn nà ng muốn dẫn Tá» Lăng vá» Hà ng Châu, nhưng lại nháºn được tin báo cá»§a Lăng Khanh, nói là để Tá» Lăng lại tiểu trấn dưới chân núi, còn phái tá»›i tam quản gia cùng mấy nha hoà n, ở tiểu trấn nà y láºp nên má»™t đại trang viên. Lăng Khanh muốn Ä‘em tiểu trấn nà y biến thà nh đại bản doanh cá»§a mình, thứ nhất là để tiện chiếu cố Lăng Phong, thứ hai là những ngà y lá»… tết còn dá»… dà ng biếu quà lá»… cho Hoa SÆ¡n, cùng Hoa SÆ¡n phái gây dá»±ng quan hệ tốt, bởi váºy trang viện nà y có thể nói là cái tổ ấp áp cá»§a Lăng Phong tại Hoa SÆ¡n, cÅ©ng là trạm liên lạc cá»§a Lăng gia ở chá»— nà y.
Tá» Lăng biết Lăng Phong cùng các đệ tá» khác xuống núi, vì thế má»›i ở khách **** nà y chá» sẵn, nhất định phải nhìn thấy tiểu thiếu gia mà nà ng yêu thÃch.
Lăng Phong không há» biết cha mình lại thà nh láºp ở đây má»™t trang viện, cho nên vừa thấy Tá» Lăng xuất hiện, láºp tức có chút ngẩn ra, tưởng rằng nà ng còn chưa có trở vá».
“Tá» Lăng?! Cô không có vá» Hà ng Châu sao?†Lăng Phong ngây ngốc há»i.
Tá» Lăng trông thấy Lăng Phong, trong lòng vô cùng cao hứng, hướng vá» hắn ra sức gáºt đầu, trước tiên bước tá»›i trước mặt Hà VÄ© Thu, khẽ lấy giá»ng, sau đó nói: “Hà sư huynh, ta muốn cùng Lăng thiếu gia nói mấy câu, như thế có được không?â€
Hà VÄ© Thu ngà y đó đã đã gặp qua Tá» Lăng cùng Thẩm Nhạn Băng trên Hoa SÆ¡n, do đó đối vá»›i nà ng ấn tượng rất tốt, mỉm cưá»i nói: “Là Tá» Lăng, có cái gì mà không được? Muốn nói gì cô cứ tá»± nhiên.†Nói rồi dẫn Tá» Lăng tá»›i trước mặt Lăng Phong.
Lăng Phong thấy nà ng tá»›i gần, trong lòng láºp tức dâng lên cảm giác ấm áp. Phải biết rằng, Tá» Lăng chÃnh là nữ nhân đầu tiên cá»§a hắn, nhá»› lại năm ấy hắn má»›i có mưá»i ba tuổi…
Năm đó, có má»™t hôm Lăng Phong Ä‘ang ngá»§ trưa, hắn mÆ¡ thấy má»™t đám tiên nữ vây bắt lấy mình, sau đó thì cởi hết y phục, cùng hắn triá»n miên…
Lăng Phong má»™t tráºn kinh hãi, nhất thá»i hét lên má»™t tiếng, mê mê hoặc hoặc, như là đánh mất cái gì đó. Lúc ấy, Tá» Lăng đã mưá»i sáu tuổi, đứng ở bên giưá»ng hầu hạ Lăng Phong, nghe thấy hắn nằm má»™ng kêu to, bèn tiến lại gần, vừa chỉnh đốn y phục vừa dùng khăn lau mồ hôi trên ngưá»i cho hắn. Khi nà ng đưa tay đến bắp đùi Lăng Phong, chỉ cảm thấy má»™t vùng dinh dÃnh ẩm ướt lạnh băng, vá»™i và ng rút tay lại há»i: “Thiếu gia, ngưá»i là m sao váºy?â€
Lăng Phong đỠbừng mặt, không biết là m sao giải thÃch tình huống nà y, Tá» Lăng cÅ©ng là nữ tá» thông minh, lại nhiá»u hÆ¡n Lăng Phong ba tuổi, tá»± nhiên là hiểu được chuyện gì xảy ra.
Tá» Lăng thấy bá»™ dáng xấu hổ cá»§a Lăng Phong, liá»n đưa mắt nhìn lại má»™t lần, bất giác hai má á»ng hồng, cÅ©ng không tiện há»i tá»›i nữa, chỉ giúp hắn sá»a sang lại y phục.
Lăng Phong thấy Tá» Lăng không nói gì, liá»n năn nỉ : “Hảo tá»· tá»·, ta bên trong cảm thấy khó chịu, Ä‘em cho ta cái quần để thay được không?â€
Tá» Lăng dù sao cÅ©ng là lần đầu gặp phải chuyện nà y, trong lòng không khá»i có chút xấu hổ, cưá»i khẽ há»i: “Thiếu gia, ngưá»i tại sao…†nói tá»›i đây, lại đưa mắt nhìn bốn xung quanh, sau đó má»›i há»i tiếp: “cái nà y là ở đâu chảy ra thế?â€
Lăng Phong chỉ đỠmặt không nói, Tá» Lăng lại cứ nhìn hắn cưá»i. Má»™t lát sau, Lăng Phong má»›i Ä‘em chuyện hắn gặp trong má»™ng kể hết cho Tá» Lăng nghe. Nhắc tá»›i vân vÅ© tư tình, Tá» Lăng lại xấu hổ che mặt mà cưá»i.
Tá» Lăng vốn là nha hoà n thiếp thân cá»§a Lăng Phong, là tỳ nữ trong Lăng gia, ngà y thưá»ng rất yêu mến hắn. Lúc nà y, Lăng Phong đối vá»›i chuyện nam nữ vẫn còn mÆ¡ hồ ná»a biết ná»a không, thấy Tá» Lăng dung mạo xinh đẹp, thế là bất chấp tất cả, mạnh mẽ kéo Tá» Lăng lên giưá»ng, cùng mình tái hiện lại cảnh tượng trong mÆ¡ lúc nãy.
Tá» Lăng tá»± biết thân thế cá»§a mình, Ä‘em thân thể hiến cho Lăng Phong chÃnh là biện pháp duy nhất để nà ng có thể ngẩng đầu, vì váºy cÅ©ng không có phản kháng. Chỉ là hai ngưá»i Ä‘á»u còn là trẻ con, chưa từng trải qua chuyện nam nữ, kết quả là ở trên giưá»ng ngượng nghịu đến cả ná»a ngà y, má»›i tìm ra biện pháp chÃnh xác, tiến và o thế giá»›i nam nữ huyá»n bÃ.
Từ đó, Lăng Phong đã nếm qua lạc thú nam nữ hoan ái, má»™t lần không thể dừng lại, hầu như đêm nà o cÅ©ng cùng Tá» Lăng sanh ca. Lạ là cứ phóng túng như thế, thân thể Lăng Phong chẳng những không mệt má»i suy nhược, mà ngược lại còn tráng kiện cùng phát triển nhanh hÆ¡n. Äó cÅ©ng là má»™t phần là do tại sao các cô nương ở Di Hồng viện lại xưng tán hắn là trá»i sanh dị bẩm…
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ngưá»i vui vẻ nhất chÃnh là Tá» Lăng. Từ đó vá» sau chim sẻ biến thà nh phượng hoà ng, rất được sá»§ng ái.
HÆ¡n nữa, Thẩm Nhạn Băng còn nháºn nà ng là m đệ tá», cùng vá»›i Lăng Phong đồng thá»i truyá»n thụ võ nghệ. Nha đầu kia cÅ©ng là ngưá»i thông minh, lại vô cùng biết quý trá»ng cÆ¡ há»™i, táºp luyện cÅ©ng rất khắc khổ, vả lại Ngá»c Nữ kiếm vốn phù hợp vá»›i nữ nhân, cho nên Tá» Lăng táºp luyện rất thuáºn lợi. Trước khi tá»›i Hoa SÆ¡n, võ công cá»§a nà ng tháºt ra còn cao hÆ¡n Lăng Phong má»™t chút.
Chỉ là khi ở trên giưá»ng, Lăng Phong đúng là vô địch, dù cho có má»™t trăm Tá» Lăng cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a hắn. Äiểm nà y khiến cho Lăng Phong vô cùng tá»± hà o, có lẽ đây là lý do vì sao hắn không chịu khó luyện táºp võ công. Hắn nghÄ© tà i năng trên giưá»ng cá»§a mình đã vô địch rồi, tại sao còn phải cố gắng khổ cá»±c như váºy, chẳng lẽ ná»— lá»±c không phải là vì má»™t khoảnh khắc tiêu hồn ngà n và ng hay sao? Thế nhưng mình căn bản không cần cố gắng, cÅ©ng đã có thể đạt được dá»… như trở bà n tay rồi.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
(sachiep)kieukieusunuong , çàðàáîòîê , dai nuong sac hiep , dam hiep 3 vi su nuong , dinh cap luu manh , doc kieu kieu su nuong , doctruyenkieukieusunuong , ebook kieu kieu su nuong , ïåäàãîãè÷åñêèõ , ìîíèòîð , k á»u ká»u sư nương , keu keu su nuong , keu kieu su nuong , kiều sư nương , kiêu kiêu su nuong , kiêu kiêu su nuÆ¡ng , kiêu kiêu sư nương , kiêu kiá»u sư nương , kiá»u kiêu sư nương , kiá»u kiá»u sư nuong , kiá»u kiá»u sư nuÆ¡ng , kieêu kiêu sư nương , kieêu sá»§ng full , kiekieusunuong , kiet kieu su nuong , kieu diem su nuong , kieu don su nuong , kieu keiu su nuong , kieu keu su suong 4vn.eu , kieu kieu 4vn , kieu kieu su , kieu kieu su luong , kieu kieu su nguong , kieu kieu su nhuong , kieu kieu su nuùog , kieu kieu su nuong , kieu kieu su nuong 35 , kieu kieu su nuong 4rum , kieu kieu su nuong 4vn , kieu kieu su nuong 69 , kieu kieu su nuong chap , kieu kieu su nuong ebook , kieu kieu su nuong full , kieu kieu su nuong nuong , kieu kieu su nuong q1 , kieu kieu su nuong q2 , kieu kieu su nuong q2-q3 , kieu kieu su nuong q3 , kieu kieu su nuong q5 , kieu kieu su nuong quyen , kieu kieu su nuong tang , kieu kieu su nuong. , kieu kieu su nuong/ , kieu kieu su nương , kieu kieu sư nuong , kieu kieu sư nương , kieu nu su nuong , kieu su nuonf , kieu su nuong , kieu su nuong nuong , kieukieu su nuong , kieukieusunuong , kieukieusunuong tron bo , kjeu kjeu su nuong , kjeu kjeu su nuong 3 , kjeusunuong , ma giao su nuong , sac hiep mi nuong , sac hiep nuong nuong , sac hiep tu chan gioi , sac hiep tu ghan gioi , su nuong kieu kieu , thanh tra dam phan , thanh trà đạm phạn , truyên kiêu su nuÆ¡ng , truyen kieu su nuong , truyen kieukieusunuong , www.kieu kieu su nuong