Số là thế này, năm nay cái máy giặt nhà em nó hỏng, cụ nhà em mới mua cái mới, mua xong được mấy tháng thì hôm nay nó dở quẻ đứng im. Em thì em không biết gì nên đành câm nín gọi bảo hành.
Lần 1: Alo, vâng, em chào anh ạ. Vâng. Em mua máy giặt... bla bla bla.... Vâng. Nó bị thế này thế lọ cái lọ cái chai ạ. Vâng, vâng, tí nữa đến ạ. Chào anh ạ
Em lại ngồi dịch truyện tiếp, sáng đã đau bụng, gặp cái con chat chit dở hơi em đã điên rồi :1 (21):. Lúc sau của nó là tầm 2 - 3h gì đó. Em thì em không thấy lâu nhưng cụ nhà em thì cụ rốt ruột lắm. Cụ lại bảo em đi điện. Bởi em nói nó rõ ràng mạch lạc.
Lần 2: Alo, vâng, em chào anh ạ. Vâng, Em gọi lúc nãy gặp cái anh gì ấy... Ơ, máy bị sao ạ, à nó bị bị thế này thế lọ cái lọ cái chai ạ. Vâng, vâng, tí nữa đến ạ. Chào anh ạ
Em lại vào ngồi onl tiếp, không được bao lâu thì em đi nấu cơm, trong tình trạng vẫn đợi cái tý của nó đến :0 (45):. (Cụ nhà em rốt ruột vì chiều nhà dự định đi ra nhà bà dì có công chuyện.)
Ăn cơm xong em vào onl 1 lúc rồi gần 2h em ngủ, cụ nhà em lúc ấy ngủ dậy, cụ lại rốt xình xịch bảo em. Gọi đi, còn kịp giờ đi nhà dì. Em đành gọi
Lần 3:... Bla bla... Cái lọ cái chai, Tý nữa em cho người đến,
Lần 4: bla bla... vâng, người đang đến.
.................. nó gọi cho nhà em khoảng vài 3 lần để hỏi địa chỉ, rồi hỏi máy bị sao..........
Lần thứ 10: Lúc này đã 5h chiều và cụ đã không đi được ra nhà bà dì em, Cụ tức lắm, cụ cay không phải vì không bảo hành được mà vì bọn này nó hứa hẹn quá củ chuối.
Em mới bảo, thôi để con gọi lên hãng. Em gọi lên nó bảo thông cảm vì nhân viên ít và địa hình. bla bla...
Em gọi lần 11 đến trung tâm bảo hành chỗ em, em bảo là em gọi lên hãng xong nó bảo thông cảm, em thông cảm nên em chỉ xin nó cái lịch hẹn rõ ràng để nhà em còn biết đường đi công chuyện. (Lần này là chị)
Lần 11: Alo, chào anh. à, vâng, chào chị... Em gọi lên hãng xong họ bảo... chị cho em cái hẹn...
- Sao chị lại gọi lên hãng, em đã gọi lại cho bác là sáng mai có người đến mà...... chị làm sao thế.
- Em không sao, ơ, chị bảo sáng mai có người đến lúc nào thế
- À, em em... Vâng, chị thông cảm, em sẽ bố trí, người sẽ tới giờ...
Thú thật là cúp máy xong em nản lắm rồi. Em lóc cóc đi cắm cơm rồi ngồi chat với con em họ. Được 1 lúc cụ nhà em cứ bực mình, cụ đi ra đi vô, em rốt ruột, em đi ra định nói cụ kệ đi, không phải tức, đang đi thì bụp phát, em đá ngay cái ghế con (chuyên dùng ngồi nhặt rau ở bếp, sao tự nhiên lại chui lên nhà không biết :1 (21):), đang ôm chân nhăn nhó kêu zời đất thì có tiếng gọi da diết từ cổng nhà truyền đến: Bác ơi . Ồ yê, , hàng về.
Không hiểu sao lần này nó cho đến thật, chắc nó thấy em trình bày hoàn cảnh lỡ việc nên nó thương hay sao ấy
Rồi nó vào vặn cái này, bấm cái kia, ấn cái nọ 1 tí, nó không biết bị sao. Nó hỏi em máy bị sao, Em bảo không biết. (Vì em không biết thì em mới gọi nó chứ.:0 (79):)
10p sau: máy bị lâu chưa bác
5p tiếp: Bác cho con mượn cái đèn pin.
5p sau: à, ra nhà bác lưới lọc bị bẩn :0 (110):.... bla bla...
Thế là nó sửa xong, ngồi ăn dứa, uống nước một lúc sau mới về. Em ngồi tiếp viết cái bài này vì điên tiết lỡ chuyến đi....... Con em nó đã bảo là có cái vé xem xiếc tối nay
p/s: cháy nồi cá kho rồi, mải viết quá. Hôm nay là ngày 13 không phải t6 mà sao đời em nó lận đận thế.
Kun thật kiên nhẫn:0 (17)::2 (6):
Ở đây mà ta bị như này thì chỉ gọi tối đa ba cuộc thôi, sau đó ta sẽ đưa máy cho mẹ ta nghe! Hi vọng lỗ tai đám đó vẫn còn sau khi nghe mẹ ta nói:2 (6)::2 (6):