08-03-2012, 01:13 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 134
					
                    Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 70 Times in 15 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				
				Tẩm Quân - tác giả Nguyệt Sinh - Ch 46 
			
			 
			
		
		
		
			
			《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》  
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn: 
http://kunnhi.wordpress.com 
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Văn án  
Vì báo thù, nàng không thể không hạ quyết tâm.	
Lâu Khinh Tuyết cháºm rãi rút Ä‘i tấm áo voan má»ng như cánh ve, chỉ còn lại yếm màu hồng phấn thêu hoa hợp hoan, không do dá»± Ä‘i tá»›i giưá»ng lá»›n, đến trước mặt nam tá» như yêu như ma, vô tình ngoan tuyệt, bá»™ dạng tuấn mỹ mà tà khà bức ngưá»i, bàn tay trắng nõn như tuyết, má»m nhẵn như tÆ¡, nhẹ nhàng xoa lên lồng ngá»±c cưá»ng tráng cá»§a nam tá» kia….
Không để ý tá»›i chuyện, quấn quÃt cạnh hắn là ba thị thiếp xinh đẹp khác…
Äúng váºy, nàng có mục Ä‘Ãch cá»§a nàng, nàng không thèm để ý cái nhìn cá»§a ngưá»i khác.
Dù sao Ä‘i nữa, sá»›m muá»™n gì cÅ©ng là ngưá»i cá»§a hắn, cần gì phải để ý là chá»§ động đưa lên, hay là chá» hắn gá»i đến, bị đưa tá»›i như cống phẩm, cÅ©ng đã là sỉ nhục, nàng không rõ, đã là cống phẩm thì còn có thể nói gì là trong sạch…
Lâu Khinh Tuyết nàng, chưa từng nghÄ© nhiá»u, nàng chỉ nghÄ© duy nhất má»™t Ä‘iá»u, là báo thù…
Muốn báo thù, cần mạnh mẽ, thế nên, nàng muốn trở thành ngưá»i đứng trên vạn ngưá»i!
Äây là lá»i thá» nàng thá» vá»›i trá»i cao!	
 Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này: 
	
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tiểu Lăng Nhi  
 
 
		
        
		    
  Chữ ký của Tiểu Lăng Nhi         
		 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Tiểu Lăng Nhi; 08-03-2012 at 01:56 PM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				08-03-2012, 01:23 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 134
					
                    Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 70 Times in 15 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》  
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn: 
http://kunnhi.wordpress.com 
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Tiết tỠ– Äêm không trăng  
 
 
 
 
 
 
Äêm nay không trăng. 
 
Bóng đêm dần trở nên nặng ná». 
 
Äêm không trăng, không khá»i khiến ngưá»i ta nghÄ© đến chuyện xấu, trong đêm không trăng này, cÅ©ng Ä‘ang diá»…n ra má»™t bi kịch tàn ác, má»™t vở “Hồng nhan vị lão ân tiên táºn†(Ngưá»i đẹp xế chiá»u hết được yêu). 
 
Có lẽ, đêm nay, nhất định là không tầm thưá»ng. 
 
Trong phòng cá»§a tháºp nhị di thái – háºu viện phá»§ Tể tướng – Tá» Dương Quốc. 
 
Má»™t thiếu phụ xinh đẹp như ngá»c, trong quyến rÅ© vẫn có vẻ thuần khiết bị trói vào ghế, đôi mắt đẹp trong trẻo cá»§a thiếu phụ nhìn chằm chằm vào má»™t thiếu phụ mặc quần áo đẹp đẽ cao quà khác, khó hiểu: “Phu nhân, ngài đêm khuya tá»›i đây, lại cho ngưá»i trói thiếp thân, là có dụng ý gì?†
 
“Có dụng ý gì?†Äôi mắt sắc bén cá»§a thiếu phụ ăn mặc đẹp đẽ mang theo oán độc như ánh mắt cá»§a độc xà bắn thẳng vào Như Sương, hung hăng nói: “Ngươi tháºt không biết ta có dụng ý gì sao! Nhan Như Sương!†
 
“Thiếp thân quả tháºt không biết phu nhân có dụng ý gì, nhưng nếu Như Sương làm sai Ä‘iá»u gì, thỉnh phu nhân nói thẳng!†Thì ra thiếu phụ tuyệt sắc kia là tháºp nhị di thái mà tể tướng cưới vá» sáu năm trước. Lúc trước Nhan Như Sương là hoa khôi diá»…m quan quần phương toàn thành, hÆ¡n nữa tài hoa đặc biệt, Tể tướng Lâu Cương Nghị vừa nhìn đã thÃch, táºp trung theo Ä‘uổi, rốt cục Như Sương rung động, á»§y thân làm thiếp. 
 
Khi mới xảy ra, chuyện này còn có chút chấn động. 
 
Chẳng qua Lâu Cương Nghị phong lưu thành tÃnh, má»›i được năm năm, đã không còn yêu thương Như Sương, đến năm nay đã láºp thêm má»™t di thái má»›i. 
 
“Tốt lắm, ta sẽ cháºm rãi nói cho ngươi nghe, để ngươi chết không phải băn khoăn!†Ãnh mắt phu nhân bắn ra từng tia oán độc xen lẫn Ä‘au thương: “Ngươi thá» nói xem, năm năm qua, ngươi đã Ä‘oạt Ä‘i bao nhiêu sá»§ng ái cá»§a lão gia, ngươi cÅ©ng biết, bởi vì ngươi, suốt má»™t năm trá»i lão gia không bước chân vào phòng ta! Nhưng ta nhẫn, bởi vì ta biết, Cương Nghị phong lưu thành tÃnh, má»™t ngày nào đó, ngươi sẽ biến thành ngưá»i cÅ©, tuy rằng ngươi tuyệt sắc lại tài hoa, nhưng cÅ©ng chỉ được sá»§ng năm năm, hiện tại cÅ©ng chỉ có thể nháºn hai chữ khà phụ (bị chồng bá»), nhưng ta thì khác, dù hắn không thương ta, nhưng ta vẫn là chÃnh thất, là tam quáºn chúa cá»§a Nam thân vương, ta vẫn sẽ được tôn trá»ng!†
 
“Ta đã là má»™t khà phụ rồi, phu nhân còn muốn thế nào nữa?†Nghe đến đó, Như Sương có chút sầu não, những lá»i đưá»ng máºt Cương Nghị từng nói khi xưa nay như má»™t con độc xà…từng tấc từng tấc cắn nát trái tim nàng. 
 
“Ta nói rồi, ta vẫn má»™t má»±c chịu đựng, ngươi biết không? Ngươi là nữ nhân đầu tiên khiến ta háºn, dù trước ngươi hắn từng có mưá»i ngưá»i vợ lẽ, ta cÅ©ng không để tâm, chỉ có ngươi, má»›i khiến ta háºn, hàng đêm ta không thể ngá»§ yên, cho nên hôm nay, ta muốn bắt ngươi bồi thưá»ng từng chút từng chút má»™t!†Tể tướng phu nhân ác độc nói. 
 
Tể tướng phu nhân đưa tay lên, Như Sương liá»n thấy bốn nô tỳ phÃa sau tiến lên, má»™t ngưá»i bưng má»™t cái cháºu, má»™t ngưá»i cầm má»™t mảnh lụa lá»›n, má»™t ngưá»i bưng má»™t cái đĩa, trên đĩa là má»™t bó ngân châm to, ngưá»i cuối cùng bưng mưá»i con dao nhá» sắc bén, ánh mắt bốn ngưá»i cá»±c kỳ vô tình và lạnh lùng. 
Như Sương vẫn tưởng rằng ở trong phá»§, bà ta sẽ không dám làm ẩu, nhìn thấy thế má»›i cả kinh, biết phu nhân không nói chÆ¡i, hoảng sợ há»i: “Phu nhân, ngài muốn làm gì?†
 
“Ta háºn dung nhan như ngá»c cá»§a ngươi, ta háºn hai cánh tay ngươi vẫn dùng để đánh đàn vẽ tranh, thế nên, ta muốn há»§y chúng nó, đương nhiên ta còn háºn ngươi, tất nhiên cuối cùng cÅ©ng sẽ há»§y cả ngươi!†Tể tướng phu nhân oán háºn cưá»i ngông cuồng, đưa mắt ra hiệu, má»™t mama Ä‘i lên, lấy má»™t khăn mặt, dùng sức ấn vào miệng Nhan Như Sương. 
 
Rồi sau đó quay ngưá»i lại, cầm lấy má»™t con dao nhá», nhẹ nhàng đưa lên, nói: “Tháºp nhị di thái, ngươi yên tâm, nô tỳ dùng Ä‘ao, sẽ không quá Ä‘au đâu!†
 
Nói xong, không chút do dá»± đưa mÅ©i dao vá» phÃa Như Sương, Như Sương không kịp làm bất cứ Ä‘iá»u gì, chỉ cảm thấy mặt bá»ng rát, cảm thấy cay đắng, từng giá»t máu chảy dá»c theo má. 
 
Sau khi rạch liên tục hÆ¡n mưá»i nhát, mama kia quay đầu nhìn Tể tướng phu nhân, thấy Tể tướng phu nhân có vẻ vừa lòng, má»›i ngừng tay, rồi sau đó, bắt đầu màn tra tấn tàn khốc. 
 
Mama kia cầm lấy bó ngân châm, ra lệnh cho hai nô tỳ khác giữ chặt tay Như Sương, rồi sau đó, nở nụ cưá»i tàn khốc: “Tháºp nhị di thái, sẽ Ä‘au má»™t chút, ngài cần phải chịu đựng đó!†Rồi sau đó, cầm từng cây ngân châm, đâm vào đầu ngón tay Như Sương, ngân châm dài năm tấc, cắm thẳng vào ngón tay. 
 
Dưá»ng như có thể nghe thấy tiếng ngân châm đâm xuyên qua mạch máu, thứ âm thanh sá»™t sá»at đó, mang theo sá»± sợ hãi, đâm thẳng vào lòng má»—i ngưá»i. 
 
Như Sương Ä‘au đớn mở to mắt, đồng tá» giãn to, đôi mắt đẹp khẩn cầu Tể tướng phu nhân, nhưng miệng bị nhét giẻ, căn bản là không thể kêu ra tiếng, cổ há»ng chỉ có thể truyá»n ra thứ âm thanh tuyệt vá»ng bất lá»±c như cá»§a con thú bị dồn vào chá»— chết. Thân thể sắp không thể chịu đựng nổi sá»± Ä‘au đớn nữa, nước mắt tuôn ròng ròng, mồ hôi lạnh vã ra đầm đìa, ngất Ä‘i không biết bao nhiêu lần. 
 
Lúc này, Khinh Tuyết – năm tuổi Ä‘ang muốn tìm đến mẫu thân, rón ra rón rén Ä‘i đến bên phòng mẫu thân, vốn định cho mẫu thân bất ngá», nhưng khi má»›i đến gần đã nghe thấy giá»ng nói ác độc cá»§a đại phu nhân, vì thế ngừng lại. 
 
Gương mặt tròn trịa lá»™ vẻ nghi hoặc, từ trước đến giỠđại phu nhân vẫn luôn chán ghét mẫu thân, bất luáºn khi nào, chỉ cần nhìn thấy mẫu thân Ä‘á»u lá»™ vẻ oán háºn, ánh mắt thì như thể chỉ háºn không thể chém đầu mẫu thân ngay láºp tức, vì sao thá»i Ä‘iểm khuya khoắt này lại ở trong phòng mẫu thân? 
Khinh Tuyết nhẹ nhàng ghé mắt vào cá»a, vụng trá»™m nghe lén: 
 
“Rất đau phải không?†
 
“Hiện tại, ngươi có muốn cầu xin ta ngừng tra tấn hành hạ ngươi không?†
 
“Nếu ngươi biết Ä‘au, lúc trước, không nên câu dẫn Cương Nghị! Tiện nhân, đây là lúc ngươi phải nếm quả đắng, nay Cương Nghị đã không còn yêu ngươi, dù ngươi có gặp chuyện gì, hắn cÅ©ng sẽ không vì ngươi mà háºn ta! Tất cả má»i chuyện Ä‘á»u là ngươi tá»± tìm!†
 
* * * 
 
Khinh Tuyết trầm mặt, tuy chỉ má»›i năm tuổi, nhưng bé cÅ©ng biết trong phòng Ä‘ang xảy ra chuyện gì, bé càng hiểu phải biết thÃch ứng vá»›i tình huống này, bé biết, lúc này bé Ä‘i vào cÅ©ng không cứu được mẫu thân, cả tướng phá»§ này, có thể ngăn cản đại phu nhân, chỉ có phụ thân. 
 
Không chút suy nghÄ©, Khinh Tuyết nhanh chóng chạy đến phòng cá»§a tháºp tam di thái, khẳng định là phụ thân Ä‘ang ở đó. Nhưng bé không nghÄ© tá»›i chuyện, mẫu thân bé không còn là sá»§ng thiếp, lại xuất thân thanh lâu, thế nên, bé cÅ©ng trở thành đứa con gái không có địa vị nhất cá»§a Lâu Cương Nghị, mà lúc này Lâu Cương Nghị Ä‘ang hoan ái cùng tháºp tam di thái, làm sao có thể để ý đến bé. 
 
Nô tỳ Ä‘i vào bẩm báo xong, chỉ báo lại má»™t chữ: chá». 
 
Nghe thấy thế, Khinh Tuyết trào nước mắt, giữa đêm mùa đông, ngưng tụ thành má»™t viên ngá»c nhá», thân thể nho nhá» cố chấp quỳ gối bên ngoài, chịu đựng rét lạnh, hô từng chữ từng chữ: “Phụ thân… van cầu ngưá»i mau ra đây, Ä‘i cứu mẫu thân con...†
 
Thanh âm non nớt, mang theo sự sợ hãi, bé vẫn bướng bỉnh vừa quỳ vừa hô, không chịu đứng lên, tuy chỉ mới năm tuổi, nhưng bé đã biết, chỉ có duy nhất một biện pháp này. 
 
Rốt cục, khi bé sắp mất tiếng, Lâu Cương Nghị mặc quần áo Ä‘i ra, đưa ánh mắt sắc bén nhìn má»™t lượt, thấy Khinh Tuyết Ä‘ang quỳ trước phòng, không chút thương hại chỉ, có không kiên nhẫn, chỉ nói: “Äi thôi!†
 
Khinh Tuyết vừa nghe thế, hưng phấn lau nước mắt, cưá»i má»™t cách đầy hy vá»ng, Ä‘i theo Lâu Cương Nghị vá» phÃa Sương Viên. 
 
Chỉ tiếc, khi bé bước vào phòng mẫu thân, chỉ thấy má»™t ná»n nhà đầy máu, và tình trạng thê thảm cá»§a Nhan Như Sương: 
 
Má»™t đôi tay trắng nõn nà như bạch ngá»c, từng đánh lên những khúc nhạc tuyệt diệu, vẽ nên những bức tranh tuyệt vá»i, giá» bị kim châm đâm sâu vào, chỉ lá»™ má»™t chút ở đầu. Từng giá»t máu vẫn rá» tà tách theo đầu ngân châm, rÆ¡i xuống ná»n nhà, tạo thành bức “Huyết châu đồ†đỠtươi, khiến lòng ngưá»i nhói Ä‘au…. 
Gương mặt diá»…m lệ vô song, giá» bị vải trắng băng kÃn, máu loang ra thấm đỠmiếng vải trắng, gương mặt mỹ nhân, sá»›m đã không còn. 
 
Giai nhân đó đã bất động từ lâu, đầu đã ngoặt sang một bên... 
 
Gió đêm lạnh lẽo đột nhiên báºt tung cá»a, thổi góc váy giai nhân bay bay, nhưng vẫn chẳng thể xua Ä‘i hết mùi máu tanh ngáºp tràn… 
 
Khinh Tuyết nhìn cảnh tượng đó chăm chăm. 
 
Äá»™t nhiên, bé xông lên phÃa trước, kéo vải băng kÃn gương mặt mẫu thân, lại chỉ thấy, từng vết dao rạch trên gương mặt xinh đẹp xưa kia, dung nhan đã mất, mà mệnh, cÅ©ng bị gió cuốn Ä‘i. 
 
Hai tiếng “Mẫu thânâ€, nghẹn lại nÆ¡i cổ há»ng, má»™t hồi lâu sau, vẫn không thể phát ra. Khinh Tuyết không nói được lá»i nào, chỉ có thể tuyệt vá»ng nhìn mẫu thân. 
 
Mẫu thân – ngưá»i duy nhất trên Ä‘á»i này thương bé yêu bé, cứ như váºy, biến mất theo gió … 
 
Trái tim nhá» bé, lần đầu tiên hiểu được thế nào là háºn, đôi mắt từ trước đến giá» vẫn trong suốt đơn thuần như đôi mắt cá»§a Như Sương, giá» như bị thứ gì đó che lấp, má»™t thứ giống như thù háºn! 
 
Bé không còn có thể làm nÅ©ng trong lòng mẫu thân, ngá»i mùi hoa quế ấm áp từ ngưá»i mẫu thân, cÅ©ng không còn có thể nghe mẫu thân hát má»™t khúc ca dao, không còn có thể….. 
 
Bé biết, là ai đã hại mẫu thân yêu thương cá»§a bé, chÃnh là ngưá»i đàn bà cao quà kia, nhưng bé không cỠđộng chút nào, chỉ đứng thẳng trước mặt mẫu thân. 
 
Ngưá»i đứng phÃa sau, ngưá»i mà bé đã gá»i bằng hai tiếng “phụ thân†vô số lần, nhìn thấy thảm cảnh trước mắt, chỉ lạnh lùng thốt lên: “Tại sao lại làm ra chuyện tàn nhẫn thế này! Haizzz, nhanh thu dá»n chá»— này Ä‘i, sau đó an táng nàng ta! Tháºp nhị di thái qua Ä‘á»i vì bạo bệnh! Chuyện đêm nay, bất luáºn là kẻ nào cÅ©ng không được lá»™ ra ngoài! Nếu không đừng trách bổn tướng vô tình!†
 
Äứa bé năm tuổi khẽ nở nụ cưá»i, nụ cưá»i rất khẽ, so vá»›i khóc còn khó coi hÆ¡n, mang theo bướng bỉnh và quyết liệt, rõ ràng chỉ má»›i năm tuổi, lại như nhìn thấu tất cả, cô bé nhắm mắt, ngất Ä‘i... 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tiểu Lăng Nhi  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				09-03-2012, 01:26 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 134
					
                    Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 70 Times in 15 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》  
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn: 
http://kunnhi.wordpress.com 
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Chương 001 – HẦU GÃI  
 
 
 
 
 
 
Sau thá»i Ä‘iểm giữa trưa, trong phòng bếp Tể tướng phá»§, má»i ngưá»i vốn báºn rá»™n không ngừng rốt cục cÅ©ng có thể nghỉ má»™t lát, nhóm đầu bếp đã ra ngoài nghỉ tạm từ lâu, trong phòng bếp chỉ còn nhóm tam cô lục bà, Ä‘ang bàn luáºn những tin tức nghe nghóng được. 
 
“Có biết không, Nháºt Liệt Quốc Ä‘ang dùng binh lá»±c gây sức ép, nghe nói rất có thể sẽ đưa quân đánh chiếm nước ta!†Má»™t phụ nhân xắn tay áo rá»a bát, nhá» giá»ng nói, biểu tình trịnh trá»ng có vài phần khẩn trương, dù sao Ä‘i nữa, lén nghị luáºn chuyện quốc gia đại sá»±, cÅ©ng là phạm tá»™i. 
 
Má»™t phụ nhân trẻ tuổi khác bất chợt nở nụ cưá»i nói má»™t câu: “Tin này cÅ© quá rồi! Sáng nay ta có nghe nói, năm ngày trước hoàng đế cá»§a chúng ta đã cho hoàng đệ mang thư sang cầu hòa, hôm qua khoái mã trở lại, hoàng đế cá»§a Nháºt Liệt Quốc lên tiếng, có thể cầu hòa, không tấn công Tá» Dương Quốc chúng ta nữa, nhưng lại yêu cầu phải tiến cống hàng năm, nghe nói số lượng yêu cầu rất nhiá»u! Còn có má»™t Ä‘iá»u kiện phụ, muốn chá»n trong số các tiểu thư chưa xuất giá cá»§a các quan viên tam phẩm trở lên cá»§a Tá» Dương Quốc chúng ta, Ãt nhất phải dâng lên má»™t ngưá»i, coi như lá»… váºt cầu hòa, thì má»›i đồng ý!†
 
“Không thể nào! Làm sao có quan viên nào chịu chứ!†Äám ngưá»i phÃa sau cảm thán, bát đũa bẩn đã gạt sang má»™t bên, tò mò há»i. 
 
Chuyện lá»›n thế này, đủ để bá»n há» bàn tán suốt má»™t thá»i gian dài. 
 
“CÅ©ng không hẳn đâu!†Phụ nhân kia nói tiếp: “Nghe nói hoàng đế Nháºt Liệt Quốc trá»i sinh đã phong lưu hÆ¡n nữa còn là má»™t kẻ cá»±c kỳ thô bạo, nhất là ở trên giưá»ng, không Ãt nữ nhân từng hầu hạ hắn bị hắn hung hăng tra tấn đến chết!†
 
“A! Mấy quan viên đó thá»±c sá»± muốn Ä‘em con gái cưng yểu Ä‘iệu Ä‘i tiến cống sao, chỉ sợ các thiên kim tiểu thư đó gặp há»a rồi!†
 
“Thế cũng không sai! Nhưng không có biện pháp khác, nếu không nghe theo, chỉ có thể chỠmất đầu!†
 
Äá»™t nhiên có má»™t ngưá»i giống như nhá»› ra cái gì, đột nhiên kinh hô: “Không phải thế chứ, tể tướng phá»§ chúng ta cÅ©ng phải tiến cống má»™t tiểu thư sao?†
 
Phụ nhân kia vừa nghe thấy thế liá»n đưa tay bịt mồm ngưá»i ná», nheo mắt, hung hăng trừng mắt nhìn ngưá»i đó: “Ngươi muốn chết ah! Nói lá»›n tiếng như váºy! Chẳng phải là trong số các tiểu thư, chỉ có nữ nhi cá»§a đại phu nhân là chưa xuất giá sao, thế nên từ sáng đến giỠđại phụ nhân vẫn lo lắng thương lượng vá»›i tướng gia!†
 
* * * 
 
Trong góc phòng bếp, có má»™t bóng dáng nhá» xinh Ä‘ang ngồi cạnh bếp lá»a, vải thô xám xịt che Ä‘i vẻ xinh xắn lanh lợi cá»§a cô gái. 
 
Không nhìn rõ gương mặt cô gái, vì dÃnh rất nhiá»u tro bụi. 
 
Chỉ biết là cô gái đó có má»™t đôi mắt trong veo rất đẹp Ä‘ang chá»›p, lá»™ vẻ cÆ¡ trÃ. 
 
Cô gái cầm má»™t quyển sách, cẩn tháºn nghe tam cô lục bà nói chuyện. 
 
Bất xuất môn dã năng tri thiên hạ sá»±. (Không cần ra khá»i cá»a cÅ©ng biết chuyện khắp thiên hạ.) 
 
Ở đây, nói không phải bịa, là nÆ¡i thu tháºp tin tức rất tốt, trong nhà Tể tướng, chuyện gì cÅ©ng biết sá»›m hÆ¡n bên ngoài. 
 
Khinh Tuyết cÅ©ng không cần cố ý há»i thăm, vào khoảng thá»i gian ăn xong bữa trưa, có thể nghe được rất nhiá»u chuyện mà nàng muốn biết. 
 
Äúng váºy, tiểu cô nương Ä‘ang thêm cá»§i vào bếp, chÃnh là con gái cá»§a tháºp nhi di thái, cÅ©ng chÃnh là con gái cá»§a tể tướng – Lâu Khinh Tuyết. 
 
CÆ¡n ác má»™ng mưá»i má»™t năm trước đã thay đổi cuá»™c Ä‘á»i nàng. 
 
Äêm hôm đó, nàng giả vá» ngất Ä‘i, hôm sau tỉnh lại, cô bé con quên hết chuyện cá»§a quá khứ, đại phu đến xem, chỉ nói có thể là bởi vì phải chịu đả kÃch quá lá»›n, dẫn đến mất trà nhá»›. 
 
Äại phu nhân lại vô cùng mừng rỡ, đưa nàng đến háºu viện làm má»™t tiểu nha hoàn chuyên làm việc nặng, vá» phần Tể tướng, càng chưa từng để ý đến cô con gái này. 
 
Mà nàng, cũng bởi vì như thế, có thể an toàn sống đến ngày hôm nay. 
 
Mắt nàng hiện lên má»™t tia thống khổ, rồi sau lại lóe lên má»™t tia cứng cá»i! 
 
Äây, có lẽ chÃnh là cÆ¡ há»™i dành cho nàng! 
 
Cơ hội ngàn năm một thuở! 
 
Trong lòng nàng thầm khẳng định. 
 
Rồi sau đó, nàng nhẹ nhàng đặt cuốn sách xuống đống củi, không phải thi từ ca phú, mà là một quyển sách vỠbinh pháp. 
 
Khinh Tuyết mỉm cưá»i ngá»t ngào Ä‘i tá»›i cạnh chá»— mấy ngưá»i rá»a bát: “Chuyện Lưu mama vừa nói là tháºt sao!! Nếu thế NgÅ© tiểu thư tháºt đáng thương! Yểu Ä‘iệu như váºy, nếu phải gả Ä‘i, sợ là chỉ có con đưá»ng chết! Phu nhân thương nàng như váºy, nhất định là sẽ thương tâm chết mất!†
 
Dứt lá»i, tá»± tát mình má»™t cái: “Ai nha! Nói tháºt, con gái Tể tướng không nhất định là tốt, cho dù từ nhỠđến lá»›n sống cuá»™c sống cẩm y ngá»c thá»±c thì sao chứ, không gặp ná»—i khổ này sẽ gặp ná»—i khổ khác! Ha ha, may mắn ta không phải con gái Tể tướng, nếu không chắc đã phải chịu tai há»a đó! Lần đầu tiên ta cảm thấy, bản thân chỉ là má»™t tiểu nha hoàn tháºt sá»± là chuyện vô cùng hạnh phúc!†
 
Nói xong, đưa đôi mắt đơn thuần nhìn má»i ngưá»i má»™t lượt. 
 
Lưu mama nghe thấy thế thì dùng ánh mắt cổ quái nhìn nàng má»™t cái, rồi sau đó như có Ä‘iá»u suy nghÄ©, cúi đầu quay lại rá»a bát. 
 
Trong lòng Khinh Tuyết thầm cưá»i vui vẻ, hàn huyên thêm vài câu, rồi sau đó quay vá» phòng. 
 
Nàng biết, trong vòng hôm nay, Tể tướng phu nhân, nhất định sẽ tìm đến nàng. 
 
Lưu mama kia là loại ngưá»i nào nàng lại không rõ sao, mưá»i má»™t năm trôi qua, má»i ngưá»i đã quên chuyện nàng cÅ©ng là con gái tể tướng từ lâu, nhưng Lưu mama có biết chuyện năm đó, chỉ cần nàng thuáºn miệng nhắc lại, nhất định sẽ khiến bà ta nhá»› ra, nhất định bà ta sẽ nhắc lại vá»›i Tể tướng phu nhân, để nháºn phần thưởng từ mụ đàn bà ác độc kia. 
 
Mà mụ đàn bà ác độc kia, nhất định sẽ đưa nàng đi tiến cống thay con gái bà ta. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tiểu Lăng Nhi  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Tiểu Lăng Nhi; 23-03-2012 at 09:31 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				12-03-2012, 05:01 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 134
					
                    Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 70 Times in 15 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》  
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn: 
http://kunnhi.wordpress.com 
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Chương 002 – TÂM KẾ TRONG LÒNG  
 
 
 
 
 
Chiá»u tối. 
 
Phủ Tể tướng bắt đầu náo nhiệt. 
 
Nghe nói là do đại phu nhân nói trăng tối nay tháºt đẹp, nhất thá»i cao hứng, muốn tổ chức má»™t bữa tiệc nhá», mục Ä‘Ãch là ngắm trăng nói chuyện, trăng thu, đúng tháºt là rất đẹp. 
 
Nhưng ngưá»i đàn bà kia, tháºt sá»± có tâm trạng đó sao? 
 
Khinh Tuyết không khá»i hoài nghi, chẳng qua không cần nghÄ©, nàng cÅ©ng có thể Ä‘oán ra ngưá»i đàn bà kia muốn diá»…n kịch gì, nàng chỉ cần lặng lẳng chá» xem mà thôi. 
 
Trăng rằm má»›i lên, nhà bếp đã chuẩn bị má»i thứ đầy đủ, thu dá»n xong xuôi, má»i ngưá»i giải tán, Khinh Tuyết cÅ©ng trở vá» phòng. Vừa rá»a mặt chải đầu xong, đã thấy má»™t tỳ nữ đứng ở ngoài cá»a gá»i nàng, là nha hoàn bên cạnh ngưá»i đàn bà kia. 
 
Vì thế nàng mở cá»a, cố tình kinh ngạc há»i: “Ô, tại sao lại là Lệ Nhi tá»· tá»·! Äã trá»… thế này tìm Khinh Tuyết không biết là có chuyện gì quan trá»ng?†
 
Lệ Nhi đưa mắt nhìn má»™t chút, rồi sau đó chỉ nói: “Äại phu nhân nói gá»i ngươi đến hoa viên.†
 
“Phu nhân gá»i ta đến hoa viên?†Nói xong cố tình giả bá»™ hoảng sợ má»™t phen, đúng váºy, vá»›i thân pháºn nha hoàn nhóm lá»a thấp kém này cá»§a nàng, làm sao có thể tá»›i gần Tể tướng phu nhân ‘cao quý’ kia chứ! 
 
“Äúng váºy, mau Ä‘i theo ta! Äừng để phu nhân đợi lâu!†Nha hoàn kia nói xong không quan tâm Khinh  
 
Tuyết có Ä‘uổi kịp hay không, Ä‘i vá»™i vá» phÃa sân trước. 
 
Khinh Tuyết chỉ phải đi sau cô ta. 
 
Ãnh trăng nhàn nhạt, phá»§ lên thân thể nàng, hàng lông mi cong dài, hÆ¡i hÆ¡i rá»§ xuống, màu xanh Ä‘en ám ảnh, u ám như lòng nàng. 
 
Äã bao nhiêu năm trôi qua, mối thù như má»™t bình rượu lâu năm, đắm chìm trong hầm tối không có ánh sáng, vẫn được á»§ rượu, vẫn được lên men, rốt cục, đến khi được đặt lên mặt bàn, nồng độ đã hÆ¡n trước cả trăm lần. 
 
Nàng có thể cứng cá»i sống đến hôm nay, hoàn toàn là dá»±a vào má»™t mối thù đấy, nếu không, vào lúc má»›i bốn - năm tuổi, má»—i ngày ba bữa không đủ ấm no, còn thưá»ng xuyên bị hãm hại hạ độc, nàng sá»›m đã không còn tồn tại trên thế gian này. 
 
Lúc trước tuy nàng có giả vá» mất trà nhá»›, nhưng ngưá»i đàn bà kia vẫn sợ sau này sẽ có lúc nàng nhá»› ra mối thù cá»§a mẫu thân, sẽ tìm bà ta báo thù, thế nên muốn nhổ cá» phải nhổ táºn gốc, bà ra đã ra tay không Ãt lần, lặp Ä‘i lặp lại, Khinh Tuyết nhiá»u lần gặp nguy hiểm, cuối cùng tránh thoát, sau đó thiết kế từng bước, để ngưá»i đàn bà kia đẩy nàng vào bếp làm nha hoàn nhóm lá»a, má»›i miá»…n được há»a đổ máu. 
Nhìn lại quãng thá»i gian qua, đã mưá»i mấy năm, ngưá»i đàn bà kia vẫn oai phong như xưa, đôi mắt kia, vẫn tràn đầy oán độc và mưu kế, khiến ngưá»i khác vừa nhìn đã muốn nôn. 
 
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Khinh Tuyết sẽ không biểu hiện Ä‘iá»u đó lên mặt, vẻ mặt nàng càng thêm trầm tÄ©nh, đầu cúi thấp hÆ¡n, rất có dáng vẻ cá»§a má»™t nha hoàn Ä‘ang thụ sá»§ng nhược kinh. 
 
Chỉ thấy ngưá»i đàn bà kia mở miệng : “Khinh Tuyết ah, đến đây ngồi Ä‘i!†
 
“Không được không được!†Khinh Tuyết ngẩng mặt, gương mặt lấm lem tro bụi, dấu đi dung nhan xinh đẹp bẩm sinh, nàng hoảng sợ xua tay, chỉ xuống dưới chân: “Nô tỳ đứng ở đây là được rồi, phu nhân có việc gì xin cứ sai bảo đi.†
 
“Ta cho ngươi ngồi thì ngươi cứ ngồi Ä‘i! Äối vá»›i ta không cần khách khÃ!†Nói xong đưa mắt bảo Lệ Nhi lấy ghế cho nàng ngồi. 
 
Khinh Tuyết thấy không thể từ chối, vì thế dè dặt ngồi xuống. 
 
“Khinh Tuyết làm trong nhà bếp có quen không?†Tể tướng phu nhân há»i. 
 
Khinh Tuyết chỉ nhẹ nhàng nói: “Có quen ạ.†
 
“Có muốn một cuộc sống sung sướng hơn không?†
 
Khinh Tuyết lắc lắc đầu: “Mệnh nô tỳ chỉ có thế, chỉ cần có cÆ¡m ăn nô tỳ đã thá»a mãn rồi, sao dám nghÄ© má»™t cuá»™c sống tốt hÆ¡n.†
 
Nghe nàng trả lá»i má»™t cách yếu Ä‘uối, bá»™ dạng không chút lý tưởng, Tể tướng phu nhân cảm thấy rất yên tâm, rồi sau đó bầy ra dáng vẻ lo lắng, thở dài: “Kỳ tháºt, ngươi có thể có cuá»™c sống cẩm y ngá»c thá»±c!†
 
“Nô tỳ làm sao có thể có cuá»™c sống cẩm y ngá»c thá»±c chứ! Nô tỳ cảm thấy cuá»™c sống hiện tại rất tốt, tuy làm việc trong nhà bếp hÆ¡i vất vả má»™t chút, nhưng có thể ăn chút đồ thừa không biết chừng.†Khinh Tuyết cố tình nói những lá»i không rõ sá»± tình, đồng tá» hÆ¡i lóe sáng. 
 
“Haizzz, chuyện năm đó, nói đến tháºt khiến ta ăn năn!†Tể tướng phu nhân lại thở dài. 
 
Khinh Tuyết cố tình không biết, mở to hai mắt nhìn bà ta: “Ăn năn chuyện gì!†
 
“Chuyện năm đó, ngươi tháºt sá»± không nhá»› chút gì sao sao?†Tể tướng phu nhân đưa ánh mắt sắc bén nhìn Khinh Tuyết chằm chằm, như thể muốn nhìn ra manh mối gì đó trên mặt nàng. 
 
VỠphần Khinh Tuyết, chỉ nhìn bà ta với vẻ không hiểu. 
 
Lúc này bà ta má»›i chÃnh thức yên tâm mà nói: “Haizzz, nay ngươi cÅ©ng đã lá»›n, đã phân biệt được tốt xấu, đã đến lúc nói cho ngươi biết chuyện năm đó!†
 
Nói xong đưa tay ra hiệu cho nô tỳ đứng sau, ý bảo bá»n há» lui ra, rồi sau đó cháºm rãi nói: “Vốn dÄ© ngươi có thể nháºn được sá»± đãi ngá»™ cá»§a má»™t tiểu thư trong phá»§, chỉ tiếc mẫu thân ngươi năm đó, đã làm ra chuyện khiến ngưá»i khác phải thất vá»ng!†
 
Äồng tá» Khinh Tuyết lóe lên má»™t tia phẫn ná»™, nhưng chỉ có thể cố nén, năm đó, sau khi ngưá»i đàn bà này sát hại mẫu thân xong, dÄ© nhiên tuyên bố vá»›i bên ngoài, mẫu thân xuất thân thanh lâu, bản tÃnh khó sá»a, sau khi gả vào tướng phá»§ còn lén ngoại tình, bị bắt quả tang, vì sợ bị trừng phạt mà tá»± sát. 
 
Mặc dù mẫu thân xuất thân thanh lâu, nhưng giữ mình trong sạch, khi gả vào tướng phủ vẫn còn tấm thân trong sạch, không thể tưởng tượng, sau khi bị kẻ khác tàn nhẫn hại chết, thanh danh còn bị vấy bẩn. 
 
Nhìn bá»™ dạng bà ta lúc này, tất là muốn kể chuyện đó vá»›i nàng, Khinh Tuyết cắn răng má»™t cái, nàng biết, giá» phút này không phải thá»i Ä‘iểm để phẫn ná»™, đã nhẫn được nhiá»u năm như váºy, không nên so Ä‘o giá» phút này, vì thế ngẩng mặt, kinh ngạc khó hiểu: “Tiểu thư trong phá»§? Mẫu thân cá»§a ta? Phu nhân, Khinh Tuyết không hiểu ngưá»i có ý gì!†
 
“Năm đó, mẹ cá»§a ngươi là hoa khôi kinh thành, mỹ mạo vô song, hÆ¡n nữa tài hoa đặc biệt, năm đó tướng gia mê muá»™i vì mẹ ngươi, vì thế nạp làm thiếp thứ mưá»i hai, nhưng không ai ngá», mẹ ngươi lại thiếu suy nghÄ©! Lén lút ngoại tình sau lưng tướng gia! Haizzz, tháºt khiến ta và tướng gia tổn thương!†Tể tướng phu nhân thở dài: “Tuy nói mẹ ngươi tá»± vẫn bá» mình, nhưng lại liên lụy đến đứa trẻ là ngươi, tướng gia vì thế mà không chịu tha thứ, không chịu thừa nháºn ngươi là con!†
 
“Vì sao ta không biết chút gì?†Khinh Tuyết giả vỠứa nước mắt, có chút đau đớn, có chút phẫn nộ: “Thì  
ra ta có xuất thân như váºy!†
 
“Năm đó ngươi còn nhá», phẫn háºn mẫu thân ngươi, sau đó không biết tại sao lại mất trà nhá»›! Ta đã vài lần cầu xin tướng gia thừa nháºn ngươi là con, mẫu thân ngươi tháºt sá»± đã khiến hắn tổn thương quá sâu sắc, khiến hắn vô luáºn như thế nào cÅ©ng không chịu thừa nháºn ngươi, haizzz!†Tể tướng phu nhân thở dài. 
 
Khinh Tuyết ra vẻ phẫn háºn nói: “Liên lụy ta thê thảm như váºy! Ta rất háºn!†Tuy chỉ là giả vá», nhưng nàng không thể háºn mẫu thân, vì thế chỉ hàm hồ cả giáºn nói, mà đối tượng nàng Ä‘ang háºn trong lòng, chÃnh là ngưá»i đàn bà này! 
 
“Khinh Tuyết, ngươi đừng quá háºn, dù sao ngưá»i cÅ©ng đã chết rồi, có lẽ mẹ ngươi năm đó chỉ là nhất thá»i hồ đồ thôi! Chỉ tiếc tướng gia có thế nào cÅ©ng không chịu thừa nháºn ngươi!†Tể tướng phu nhân ra vẻ nhân từ nói, khóe miệng khẽ tạo thành nụ cưá»i gian trá, làm cho ngưá»i ta chán ghét. 
 
“Phu nhân!†Khinh Tuyết nhẹ nhàng khóc nấc lên: “Tướng gia không chịu nháºn ta cÅ©ng là lẽ tất nhiên.†
 
“Äừng khóc, tháºt ra hiện tại có má»™t cÆ¡ há»™i, có thể khiến ngươi được nháºn cha, nhưng không biết ngươi có nguyện ý hay không?†Rốt cục, bà ta cÅ©ng nói ra mục Ä‘Ãch. 
 
Khinh Tuyết ngước mắt nhìn bà ta, ánh mắt đầy kỳ vá»ng: “Phu nhân, có biện pháp nào, có thể khiến Khinh Tuyết nháºn phụ thân, thế nào Khinh Tuyết cÅ©ng Ä‘á»u nguyện ý.†
 
“Äứa trẻ ngoan!†Trong lòng tể tướng phu nhân âm thầm đắc ý: “Là thế này, nước ta muốn cầu hòa Nháºt Liệt Quốc, Nháºt Liệt Quốc ra má»™t yêu cầu, quan tam phẩm trở lên, nếu trong nhà có con gái chưa lấy chồng, Ä‘á»u phải dâng lên má»™t ngưá»i, nhưng biện pháp này, sẽ khiến ngươi phải đến nÆ¡i đất khách quê ngưá»i, không biết ngươi có nguyện ý hay không?†
 
Mặt Khinh Tuyết xuất hiện vài tia do dự. 
 
Tể tướng phu nhân thấy thế nói tiếp: “Mấy năm nay, ta vẫn phải kìm nén chuyện này trong lòng, lần này là má»™t cÆ¡ há»™i bất ngá», má»›i tìm ngươi tá»›i, nếu ngươi không muốn thì thôi! Chỉ có Ä‘iá»u cả Ä‘á»i này có lẽ ngươi cÅ©ng không thể nháºn phụ thân …†
 
Trong lòng Khinh Tuyết cưá»i thầm, ngưá»i đàn bà này, quả nhiên ác độc, rõ ràng là muốn hại nàng, lại còn ra vẻ nhân từ, nhưng đây cÅ©ng là kết quả nàng muốn, vì thế nàng nghe xong, lo lắng giữ tay áo bà ta: “Phu nhân, Khinh Tuyết nguyện ý, chỉ cần có thể nháºn phụ thân, lo gì không có ngày tốt!†
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tiểu Lăng Nhi  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Tiểu Lăng Nhi; 23-03-2012 at 09:31 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				13-03-2012, 03:57 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 134
					
                    Thá»i gian online: 22 giá» 23 phút 18 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 70 Times in 15 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			《 TẨM QUÂN/ CỰC SỦNG》  
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Nhi
Nguồn: 
http://kunnhi.wordpress.com 
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Chương 003 – TIẾN Cá»NG Ná»®  
 
 
 
 
 
Mùng tám tháng tám. 
 
Ngày lành tháng tốt, chỉ tiếc trá»i đã vào thu, lá vàng rụng xuống, mang theo cảm giác thê lương. 
 
Trên đưá»ng lá»›n dẫn từ Tá» Dương Quốc đến Nháºt Liệt Quốc, đội ngÅ© tiến cống xếp thành hàng dài, nhìn qua rất hùng mạnh, đồ sá»™. 
 
Lúc này, Khinh Tuyết đang đứng giữa đội ngũ tiến cống, trở thành tiểu thư tiến cống từ quan viên. 
 
Làn da nõn nà trắng như tuyết, dung nhan mỹ lệ như tuyết liên trên Thiên SÆ¡n, đôi mắt trong veo như suối, lóe lên những tia sáng long lanh, đúng là đẹp như tranh vẽ, môi anh đào không son mà Ä‘á», môi đỠrăng trắng, trên mái tóc Ä‘en là những bông hoa nhá» xinh trang trÃ, càng khiến nàng như tiên nữ hạ phàm. 
 
Mái tóc Ä‘en dài búi lại, thành hình bán nguyệt, cài thêm mấy cây trâm ngá»c, càng khiến nàng xinh đẹp bất phàm, váy dài màu tÃm nhạt ánh xà cừ lấp lánh, cắt may vừa ngưá»i, khiến thân hình mảnh mai đẹp đẽ cá»§a nàng như ẩn như hiện. 
 
Hôm nay nàng như má»™t viên ngá»c bị phá»§ bụi má», đột nhiên được lau hết bụi bặm, tá»a sáng lấp lánh, mẫu thân năm đó diá»…m quan kinh thành, dung mạo xinh đẹp là Ä‘iá»u không cần băn khoăn, mà nàng, di truyá»n hết vẻ đẹp cá»§a mẫu thân, tháºm chà so vá»›i mẫu thân còn đẹp hÆ¡n vài phần, trước đây sợ kẻ khác ghen ghét, thế nên phải dùng tro bụi làm xấu bá»›t, hôm nay quyết định dùng dung mạo tháºt gặp ngưá»i! 
 
Khoảnh khắc nàng bước tá»›i trước để chào tạm biệt, má»i ngưá»i Ä‘á»u bị giáºt mình, nhất là Tể tướng và phu nhân! 
 
Nàng khẽ cưá»i lạnh, bá»n há» dá»… giáºt mình quá, má»›i bắt đầu thôi mà! 
 
Äá»™i ngÅ© tiến cống chỉ có má»™t xe ngá»±a duy nhất, ngồi trong xe Ä‘á»u là tiểu thư nhà quan Ä‘i làm cống phẩm, tổng cá»™ng có sáu ngưá»i, Khinh Tuyết bị má»™t ngưá»i trong số đó thu hút. 
 
Nàng kia có vẻ uyển chuyển hàm xúc mà thanh tú, tuy không phải cá»±c kỳ mỹ lệ, nhưng lại có má»™t vẻ đẹp rất êm ả, không giống những ngưá»i khác u sầu thê thảm, nàng kia chỉ lẳng lặng ngồi đó. 
 
Dưá»ng như cảm thấy ánh mắt chú ý cá»§a Khinh Tuyết, nàng kia ngẩng đầu nhìn Khinh Tuyết má»™t cái, thản nhiên cưá»i nhạt. 
 
Khinh Tuyết cÅ©ng cưá»i vá»›i nàng kia. 
 
Trên đưá»ng Ä‘i, tuy không nói chuyện vá»›i nhau, nhưng hai ngưá»i dần có thiện cảm vá»›i đối phương. 
 
* * * 
 
Ra khá»i biên giá»›i cá»§a Tá» Dương Quốc, chỉ thấy có binh lÃnh cá»§a Nháºt Liệt Quốc tiến đến nghênh đón. 
Quân lÃnh mặc ngân giáp màu Ä‘en, dưới vó ngá»±a là khói bụi cuồn cuá»™n, ai nấy Ä‘á»u bầy ra vẻ mặt cương nghị lạnh lùng không chút cảm xúc, khiến ngưá»i khác có chút khiếp đảm, quả là má»™t đội quân uy vÅ©, chẳng trách quân đội cá»§a Tá» Dương Quốc không thể địch lại. 
 
Nhưng không biết, hoàng đế Nháºt Liệt Quốc là ngưá»i như thế nào? 
 
Nghe nói hắn vô cùng tàn bạo, hÆ¡n nữa tÃnh tình thô bạo, lại phong lưu thành tÃnh, không biết có tháºt sá»± đúng như lá»i thiên hạ đồn đại không? 
 
Khinh Tuyết khẽ thở dài, kỳ tháºt đã lá»±a chá»n con đưá»ng này, làm sao có thể băn khoăn nhiá»u thế chứ? Dù cho Ä‘iá»u đó có là sá»± tháºt, nàng cÅ©ng đã bước vào hang hổ, làm sao có thể quay ra. 
 
Nàng không nên có những tâm tình thiếu nữ đó, dù sao, một mối tình trong sáng cảm động, không phải thứ mà nàng sẽ được sở hữu. 
 
Äoàn ngưá»i ngá»±a tiến vào háºu cung Nháºt Liệt Quốc, sáu cống nữ được đưa tá»›i ôn tuyá»n tắm rá»a, trong nước còn rắc rất nhiá»u cánh hoa, chỉ có Ä‘iá»u dù nhìn qua có vẻ hoa lệ, vẫn không khiến ngưá»i ta bá»›t chút phản cảm nào. 
 
ÄÆ¡n giản là là vì cả sáu ngưá»i cùng bị yêu cầu tắm rá»a cùng má»™t lúc, không khá»i có vài phần xấu hổ, nhưng sáu ngưá»i còn có năng lá»±c làm gì chứ, đứng dưới mái nhà ngưá»i ta, chẳng lẽ có thể không cúi đầu sao? 
 
Có hai cống nữ không chịu tắm rá»a, la hét làm loạn, nhưng cÅ©ng có giải quyết được vấn đỠgì đâu? 
Cung nữ cá»§a Nháºt Liệt Quốc thấy thế cÅ©ng chẳng thèm quan tâm, những ngưá»i đó căn bản là há» hững, thá» Æ¡, lạnh nhạt, cuối cùng, hai cống nữ kia cÅ©ng chỉ có thể buông xuôi, ngoan ngoãn tắm rá»a, không thì làm được gì chứ. 
 
Khi hai cống nữ kia xuống nước, Khinh Tuyết đã tắm rá»a xong, Ä‘ang thay quần áo, đến khi nhìn thấy quần áo do cung nữ đưa lên, vẻ mặt liá»n có chút ngượng nghịu. 
 
Bởi vì, trừ bá» yếm và quần đùi, là má»™t váy dài từ ngá»±c xuống chân thêu hoa hợp hoan, cá»™ng thêm má»™t áo khoác bằng chất vải má»ng như cánh ve, mặc vào thân hình càng thêm ẩn hiện, so vá»›i nữ tá» yên hoa (thanh lâu) không khác chút gì. 
 
Mặc quần áo xong, tiếp nháºn áo khoác má»ng manh kia, Khinh Tuyết do dá»± ná»a ngày, nhưng cuối cùng vẫn phải khoác vào, bởi vì trừ thứ này, nàng không có sá»± lá»±a chá»n nào khác. 
 
Kỳ tháºt nàng nên sá»›m biết, Nháºt Liệt Quốc yêu cầu Tá» Dương Quốc tiến cống tiểu thư cá»§a quan tam phẩm trở lên, chÃnh là muốn dương oai và diệt Ä‘i sÄ© khà cá»§a Tá» Dương Quốc. 
 
Äã nghÄ© đến chuyện hạ nhục Tá» Dương Quốc, làm sao có thể không hạ nhục cống nữ thêm má»™t phen chứ? 
Coi các nàng như nữ tá» chốn yên hoa, đối vá»›i các thiên kim tiểu thư kia đúng tháºt là sá»± sỉ nhục sâu sắc và to lá»›n. 
 
Lẳng lặng đứng trên bá», chá» những ngưá»i khác tắm rá»a, nói váºy, đợi lát nữa mấy vị tiểu thư kia lên bá», nhìn thấy thứ quần áo này, nhất định sẽ làm làm loạn má»™t lần nữa, nàng còn do dá»± hồi lâu, huống chi là mấy ngưá»i đó chứ? 
 
Có Ä‘iá»u, đây không phải vấn đỠnàng nên suy nghÄ© lúc này, vấn đỠlúc này cá»§a nàng, là phải làm thế nào má»›i có được cÆ¡ há»™i, mượn tay hoàng đế Nháºt Liệt Quốc để báo thù, nhất thá»i trong lòng nàng dâng lên lên trăm ngàn suy nghÄ©. 
 
“NghÄ© gì váºy?†Má»™t giá»ng nói dịu dàng thùy mị, nhã nhặn lịch sá»± vang lên, quay đầu nhìn thì ra là Chu Uyển BÃch, nàng ta cÅ©ng đã mặc quần áo xong, đúng là má»™t cô gái lặng lẽ, chưa bao giá» thấy nàng ta ồn ào. 
 
“Không có gì, chỉ là Ä‘ang cảm thán má»™t chút vá» chuyện váºn mệnh trêu đùa!†Khinh Tuyết thở dài. 
Uyển BÃch cÅ©ng cưá»i: “Äúng váºy, nhân sinh hay thay đổi, ta chưa bao giá» nghÄ© có má»™t ngày lại đến nÆ¡i đất khách quê ngưá»i, trở thành cống nữ, làm sao nghÄ© sẽ có ngày mình lại mặc thứ quần áo này gặp ngưá»i khác chứ?†
 
Nói xong nàng ta dùng ngón tay thon dài giÆ¡ vạt áo má»ng manh màu xanh lên, tá»± cưá»i giá»…u cợt. 
Khinh Tuyết thất sá»± thÃch Uyển BÃch, đơn giản là vì trên ngưá»i nàng ta, có sá»± nhàn tÄ©nh giống như mẫu thân, cho nàng cảm giác rất thân thiết, nhưng nàng không thể ngá», có đôi khi, có vài thứ, phải mất má»™t thá»i gian má»›i lá»™ chân tướng. 
 
“Nhưng ta chưa bao giỠthấy ngươi gây hấn với kẻ khác?†
 
“Làm loạn sẽ có tác dụng sao? Nếu có tác dụng, chưa chắc đã có tác dụng vá»›i chúng ta!†Uyển BÃch nói nhá». 
 
“Ngươi tháºt biết tình thế!†Khinh Tuyết nói. 
 
“Uhm, chẳng lẽ ngươi lại không!†Uyển BÃch đáp. 
 
Khinh Tuyết gáºt đầu, nàng dù sao cÅ©ng không phải tiểu thư nhà quan chân chÃnh, nàng không phải loại ngưá»i nháºn mệnh, nàng Ä‘i làm cống phẩm vì có mục Ä‘Ãch, nếu không phải vì muốn báo thù, nàng sẽ không đứng ở đây lúc này. 
 
Nếu nàng cÅ©ng là tiểu thư nhà quân chân chÃnh như những ngưá»i kia, vá»›i tÃnh cách cá»§a nàng, làm sao có thể ngoan ngoãn ngồi chá» chết, để ngưá»i ta đưa Ä‘i tiến cống, phải chịu nhục nhã. Nếu thế nàng đã nghÄ© biện pháp thoát thân từ lâu, dù sao, váºn mệnh là do ta quyết định, tiếp theo sẽ thế nào, là do ta định Ä‘oạt chứ không phải do ngưá»i khác bố trÃ. 
 
Nhưng chuyện này, nàng sẽ không nói vá»›i bất cứ ai, dù có là Uyển BÃch – ngưá»i khiến nàng cảm thấy thân thiết, dù sao cÅ©ng chỉ má»›i biết Uyển BÃch mấy ngày. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tiểu Lăng Nhi  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Tiểu Lăng Nhi; 23-03-2012 at 09:31 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
 
	
		 
	
	
		
		
		 
	
 
	
	
	
		
			
			 
			Từ khóa được google tìm thấy 
		 
	 
	
		dinh cap luu manh , doc tam quan nguyet sinh , êðåñòîì , hách liên bá thiên , íàëîãîâûé , lâu khinh tuyết , nguyệt sinh , quan sinh ta da lao ch46 , tac gia nguyet sinh , tam quan , tam quan chuong 029 , tam quan cua nguyet sinh , tam quan cuc sung , tam quan cuc sung full , tam quan nguyet sinh , tam quan(cuc sung) , tam quan/cuc sung , tam quân cưc sung , tác giả nguyệt quan , tác giả nguyệt sinh , tẩm quân , tẩm quân full , tẩm quâm , tẩm quân , tẩm quân 4vn , tẩm quân cá»±c sá»§ng , tẩm quân chuong 040 , tẩm quân chuong 89 , tẩm quân ebook , tẩm quân full , tieu thuyet tẩm quân , truyện tẩm quân , truyen tam quan , truyen tam quan full , truyen tẩm quân , truyen tẩm quân , truyen tẩm quân full , xem tam quan