Tôi biết em rất tình cờ, ấn tượng đầu tiên của tôi về em là kiêu, có thể là vì cái nhìn đầu tiên, khí chất của em làm tôi sinh ra ảo tưởng vậy thôi, sau này tiếp xúc nhiều mới biết em cũng không kiêu lắm, dù em đủ xinh đẹp làm tiền vốn để kiêu...
Vài lần đi chơi cùng nhóm, đương nhiên là có em, mấy lần lãnh nhiệm vụ đưa đón em, lúc đó cũng không có cảm giác gì, dường như cái gặp thường xuyên thì sẽ không thấy quý...
Nghỉ tết, em về quê, tự dưng lòng thấy hụt hẫng, lúc đó cũng thật ngu si, biết em có fb, lập lấy 1 cái fb, ngắm nhìn từ xa, lặng xem những bài viết, cm của em... Tất cả diễn ra trong thầm lặng, giờ nghĩ lại lúc đấy thật ngu si...
Sau tết, cả nhóm gặp lại nhau, lại mấy cuộc đi chơi đàn đúm, vốn định ngỏ lời với em, nhưng thật đắng, ánh mắt của những kẻ cung thần nông luôn độc ác, nhìn thấu tâm can người khác, lúc đấy, tôi biết, em không yêu tôi, người em yêu là bạn tôi...
Lần đó, sau khi nhìn thẳng vào mắt em rồi tôi lẳng lặng rời đi, phóng vù vù dưới trời mưa, mong nước mưa lạnh làm nhẹ lòng hơn...
Thời gian chứng minh cái nhìn lúc đó của tôi là đúng, ko lâu sau đó, em và bạn tôi yêu nhau, dù đắng nhưng vẫn phải chúc mừng hai người...
Chúc em hạnh phúc, yêu thương này tôi giấu sâu trong tim, để theo gió cuốn nhạt dần...
Nửa năm trôi qua, yêu thương này đã nhạt phai, thi thoảng nhìn ngắm em từ xa...
Các chủ đề khác cùng chuyên mục này: