Hờ hờ bé xíu bé xìu
Thơ văn cũng đáng vài chiu thiệc là
Viết dzài cỡ đó ai cha
Phú nhìn Phú sợ gọi là chịu thua
Rồi thì bỏ chẳng dzám cua
Nhưng đời chẳng bỏ trái chua xanh cành
Ầm ầm lao tới các anh
Trổ tài trèo hái bẻ cành ngắt hoa
Xìu ơi mỗ bảo thiệt nha
Trái xanh cũng hái để mà bán luôn
Bé xíu là bé xíu ơi
Bé bao nhiêu tuổi mà đòi uýnh Fire
Thơ bé thì thật là dài
Đọc mà nhớ được thiên tài đó nghen
Thơ gì mà viết bon chen
Dòng này dòng nọ nó chèn lên nhau
Càng đọc thì đầu càng đau
Nên Fire ko thể đối đâu xíu à
Xíu ơi xíu làm lại nha
Ngắn ngắn 1 chút thế là ô kê
Thơ gì mà dài lê thê
Vần điệu ko đúng đọc ghê hết người
Càng đọc Fire lại càng cười
Đọc xong chẳng nhớ tẹo lời xíu đâu