Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #1  
Old 30-05-2008, 02:21 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Lá»™c Äỉnh Ký _ Kim Dung

Kim Dung

Lá»™c Äỉnh Ký



Phi Lá»™ 1




Gió Bắc đìu hiu , tuyết rơi lả tả . Mặt đất đóng thành băng
Má»™t đội Thanh binh tay cầm gươm Ä‘ao áp giải bảy cổ tù xa tắm mưa gá»™i tuyết nhằm phía Bắc mà tiến Ä‘ang Ä‘i trên đưá»ng lá»›n gần Hải Tân ở Giang Nam .
Trong ba cổ tù phía trước có ba ngưá»i đàn ông Ä‘á»u ăn mặc theo kiểu thư sinh . Ba ngưá»i này là má»™t lão già đầu tóc bạc phÆ¡ , và má»™t ngưá»i vào hạng đứng tuổi .
Trong bốn cổ xe sau tù phạm Ä‘á»u là nữ nhân .
Trong chiếc xe sau cùng có một thiếu phụ tay bồng một đứa bé gái nhỠ. Con nhỠla khóc om sòm , má nó dổ thế nào nó cũng không nín .
Một tên quân đi bên xe tức quá vừa đá vào thành xe "binh binh" vừa lớn tiếng quát :
-Mi mà còn khóc hoài thì lão gia sẽ đá chết tươi .
Ãứa nhá» sợ quá càng khóc thét lên .
Dưới thá»m má»™t tòa nhà lá»›n cách đưá»ng cái quan chừng mấy chục trượng có hai ngưá»i sóng vai đứng đó . Má»™t ngưá»i là văn sÄ© trung niên và má»™t đứa nhá» chừng 12 , 13 tuổi .
Văn sÄ© ngó ra đưá»ng thấy tình trạng nầy , khẻ buông tiếng thở dài . Cặp mắt đỠngầu , miệng lẩm bẩm nói như để mình nghe :
-Tội nghiệp ! Thật là tội nghiệp !
Cậu nhá» há»i ông :
-Gia gia Æ¡i ! Những ngưá»i kia phạm tá»™i gì vậy ?
Văn sĩ đáp :
-Ai mà biết há» phạm tá»™i gì ? Hôm qua và sáng nay , đã có đến ba chục văn nhân nổi tiếng ở tỉnh Triết Giang ta cÅ©ng lâm vào tình trạng này . Bá»n há» chẳng có tá»™i gì mà bị liên lụy .
Văn sÄ© nói câu này rất nhá» vì sợ bá»n quan binh nghe rõ .
Chú nhá» lại há»i :
-Con nhỠkia còn bú sữa mẹ , chẳng lẻ cũng làm nên tội ? Thật vô lý .
Văn sĩ nói :
-Ngươi cÅ©ng biết là quan binh vô lý thì khá đấy ! Hởi Æ¡i ! Ngưá»i ta là dao là thá»›t , mà mình là thịt là cá . Ngưá»i ta là chảo là vạc , còn mình chỉ là hươu là nai .
Chú nhỠnói :
-Gia gia ! Mấy bữa trước gia gia dạy hài nhi câu "Ngưá»i là dao là thá»›t , mình là cá là thịt" là có ý nói ngưá»i ta có quyá»n muốn chặc muốn thái thế nào cÅ©ng được . Vậy câu "Ngưá»i ta là chảo là vạc , mình là hươu là nai" thì ý nghÄ©a cÅ©ng vậy hay sao ?
Văn sĩ đáp :
-Phải rồi !
Văn sÄ© nhìn bá»n quan binh Ä‘i xa rồi , liá»n dắt tay chú nhá» nói :
-Ở ngoài gió lạnh vào trong nhà ta sẽ nói cho nghe .
Ãoạn hai cha con đưa nhau vào ngồi trong thư phòng .
Văn sĩ chấm bút vào nghiên mực viết lên giấy chữ "Lộc" rồi nói :
-Hươu là giống dã thú . Tuy nó lá»›n mà tính rất thuần . Nó chỉ ăn cá» xanh cùng lá cây để sống , chứ không ăn thịt như loài dã thú khác . Khi nó bị thú dữ Ä‘uổi bắt thì nó chỉ có cách tìm đưá»ng chạy trốn . Nhưng trốn không thoát sẽ bị ngưá»i bắt ăn thịt .
Văn sĩ lại viết hai chữ "Trục Lộc" rồi giải thích :
-Cổ nhân thưá»ng Ä‘em con hươu ví vá»›i thiên hạ . Bách tính trong nước phần nhiá»u Ä‘á»u là ngưá»i thiện lương , nhưng cÅ©ng bị giai cấp thống trị áp chế sát hại . Trong sách Lục Thao ghi chép những phương lược tranh thành cướp đất cùng cách hành binh bố trận , có má»™t Ä‘oạn Khương Thái Công nói chuyện vá»›i Chu Văn Vương .
Chú nhá» nghe nói đến tên Khương Thái Công liá»n dương cặp lông mày lên đáp :
-Gia gia nói đến Khương Thái Công hài nhi lại nhớ ra : Tiên sinh tám mươi tuổi mới gặp Chu Văn Vương . Thái Công cởi con Tứ Bất Tượng và có tên trong Phong Thần Bảng .
Văn sÄ© tá»§m tỉm cưá»i nói :
-Những chuyện trong Phong Thần Bảng không phải là sự thiệt đâu .
Chú nhá» há»i lại :
-Gia gia ! Khương Thái Công đã nói với Chu Văn Vương câu gì ?
Văn sĩ đáp :
-Khương Thái Công bảo : "Lấy thiên hạ như Ä‘uổi bắt con hươu rồi làm thịt chia nhau mà ăn . Con hươu rừng trốn chui trốn lÅ©i mãi nhưng đến lúc cuối cùng cÅ©ng bị bắt . Có khi nhiá»u ngưá»i chia nhau ăn thịt có khi má»™t ngưá»i ăn hết ".
Văn sĩ ngưng lại một chút rồi nói tiếp :
-Trong Hán thư có câu : "Nhà Tần để xổ mất con hươu , thiên hạ tranh nhau Ä‘uổi bắt . Ãó là nói vá» nhà Tần mất thiên hạ , quần hùng khắp nÆ¡i nổi dậy tranh cướp nhau . Sau cùng Hán Cao Tổ đánh bại được Sở Bá Vương tức là bắt được con hươu to lá»›n béo mập .
Chú nhỠgật đầu nói :
-Hài nhi hiểu rồi . Trong tiểu thuyết thưá»ng nói chuyện "Ãuổi hươu ở Trung Nguyên" tức là quần hùng thiên hạ tranh Ä‘oạt nhau ngôi hoàng đế .
Văn sĩ vui vẽ gật đầu rồi vẽ một cái đĩnh lên giấy giải thích :
-Cổ nhân không làm bếp nặn nồi để nấu ăn , mà lại đúc cái vạc ba chân , chất cá»§i đốt ở dưới gầm . Khi bắt được hươu rồi bỠđỉnh nấu ăn . Có thể nói từ hoàng đế cho đến đại thần Ä‘á»u là những ngưá»i rất tàn nhẫn . Khi há» không ưa ai là đổ cho ngưá»i ta phạm trá»ng tá»™i bắt bá» vào vạc cho chết cháy . Trong sá»­ ký có chép việc Lạn Tương Như tâu Tần Vương "hạ thần biết thần phạm tá»™i khi quân đáng bị xá»­ tá»­ . Vậy thần xin bệ hạ cho quăng thần vào trong vạc" .
Thằng nhá» lại há»i :
-Gia gia ! Trong sách tiểu thuyết thưá»ng nói "Ãuổi hươu ở Trung Nguyên" , lại có câu "Há»i vạc ở Trung Nguyên" à tứ hai câu này dưá»ng như chẳng khác gì nhau .
Văn sĩ đáp :
-Ãúng thế ! Vua DÅ© nhà Hạ , thâu vàng ở chín Châu vỠđúc thành chín cái đỉnh lá»›n . Trên chiếc đỉnh nào cÅ©ng khắc tên chín Châu cùng đồ hình sông núi . Ãá»i sau ai làm chá»§ thiên hạ là giá»­ chín cái đỉnh này. Sách Tả truyện có nói "Sở Vương coi duyệt binh ở Chu Cương . Vua Ãịnh Vương sai Vương Tôn Mẫn nghênh tiếp Sở Vương . Sở Vương có há»i đến những cái đỉnh lá»›n nhá» thế nào , nặng nhẹ ra sao ? Chỉ vị chúa tể thiên hạ má»›i có thể gìn giá»­ chín đỉnh . Còn Sở Vương má»›i là má»™t nước chư hầu mà há»i đến chuyện đỉnh nặng nhẹ to nhá» là trong bụng có mưu đồ bất pháp muá»›n Ä‘oạt ngôi nhà Chu .
Thằng nhá» lại há»i :
-Vì thế nên những từ ngữ "há»i đỉnh" và "Ä‘uổi hươu" là có ý muốn làm hoàng đế . Còn câu "Chưa biết hươu chết vá» tay ai ?" tức là chưa hiá»…u ai sẽ làm hoàng đế phải không ?
Văn sĩ đáp :
-Ãúng thế ! Sau này những từ ngữ "Há»i đỉnh" , "Ãuổi hươu" , lại được mượn để dùng vào việc khác . Nguyên Ä‘iển cố này chuyên để nói vá» việc làm hoàng đế má»›i nhắc đến .
Văn sĩ nói tới đây buông tiếng thở dài rồi tiếp :
-Ngươi thá»­ nghÄ© mà coi , chúng ta là hạng bách tính thì chỉ có đưá»ng chết . Câu "chưa biết hươu chết vá» tay ai" bất quá là chưa hiểu ai giết con hươu đó . Có Ä‘iá»u nhất định là nó phải chết .
Văn sÄ© nói tá»›i đây cất bước đến bên cá»­a sổ nhìn ra ngoài thấy bầu trá»i ảm đạm tá»±a hồ sắp mưa tuyết lá»›n , bất giác than rằng :
-Trá»i già độc địa làm chi ? Mấy trăm ngưá»i vô tá»™i phải Ä‘i trên đưá»ng băng tuyết . Nếu bây giá» lại mưa tuyết nữa thì còn thêm phần khổ cá»±c .
Bá»—ng thấy trên đưá»ng lá»›n ở phía Nam có hai ngưá»i đội nón rá»™ng vành sánh vai Ä‘i tá»›i .
Khi hai ngưá»i gần đến nÆ¡i , Văn sÄ© nhận ra diện mạo thì vui mừng reo lên :
-Huỳnh Bá và Cố Bá của ngươi đã tới đó !
Văn sÄ© liá»n lật đật chạy ra nghênh tiếp , Y hô lá»›n :
-Lê Châu huynh và Ãình Lâm huynh ! Không hiểu cÆ¡n gió nào đã thổi hai vị giáng lâm ?
Ngưá»i mé hữu hÆ¡i mập , dưới cầm để bá»™ râu Ä‘en . Lão há» Huỳnh tên gá»i Tôn Hy , tên tá»± là Lê Châu , ngưá»i ở Dư Diệu tỉnh Triết Giang .
Ngưá»i mé tả đã cao nghệu lại ốm nhách , mặt mÅ©i Ä‘en sì . Lão há» Cố tên gá»i Viá»…m Võ , tên tá»± là Ãình Lâm , ngưá»i ở Côn SÆ¡n tỉnh Giang Tô .
Hai lão Huỳnh , Cố là những nhà đại nho đương thá»i . Sau khi nhà Minh mất , hai lão Ä‘au lòng quốc biến , Ä‘i ẩn không chịu ra làm quan , bá»­a nay hai lão đưa nhau đến Sùng Ãức .
Cố Viêm Võ tiến gần lại mấy bước đáp :
-Vãn Thân huynh ! Hiện nay có việc rất khẫn yếu nên mới tới đây thương nghị với nhân huynh .
Nguyên văn sÄ© này há» Lã tên Lưu Lương , biệt hiệu là Vãn Thôn ở huyện Sùng Ãức , phá»§ Hàng Châu , tỉnh Triết Giang đã lâu Ä‘á»i y cÅ©ng là má»™t nhà ẩn dật nổi danh vào hồi cuối Minh đầu Thanh .
Lã Lưu Lương thấy hai ngưá»i sắc mặt nghiêm trá»ng thì không khá»i hồi há»™p , vì y đã biết Cố Viêm Võ là tay cÆ¡ biến phi thưá»ng . Lúc lâm sá»± lão vẫn bình tỉnh mà bây giá» lão nói là việc khẩn yếu thì dÄ© nhiên không phải chuyện tầm thưá»ng , liá»n đáp :
-Má»i hai vi vào trong nhà uống chén trà giải hàn rồi sẽ nói chuyện .
Lã Lư Lương liá»n đưa hai ngưá»i vào nhà và bảo chú nhá» :
-Bảo Trung ! Ngươi đi bảo mẫu thân là có Huỳnh bá và Cố bá đến chơi . Hãy sắp lấy hai mâm thịt cừu để nhâm rượu .
Chỉ trong khoảnh khắc Lã Bảo Trung (tứcchú nhá») và ngưá»i anh em là Lã Tuấn Trung đưa ra ba cổ đủa chén bày lên bàn trong thư phòng .
Một tên lão bộc mang rượu nhấm vào .
Lã Lưu Lương chá» ba ngưá»i dá»n rượu xong lui ra liá»n đóng cá»­a thư phòng lại nói :
-Huỳnh huynh ! Cố huynh ! Chúng ta hãy uống ba chung đã .
Huỳnh Tôn Hy vẽ mặt thê lương gục gặc cái đầu . Còn Cố Viêm Võ thì tá»± mình rót rượu uống sáu chung liá»n .
Lã Lưu Lương nói :
-Phải chăng hai vị nhân huynh tới đây vỠviệc có liên quan đến "Minh Sử" ?
Như thá»§ giang sÆ¡n (non nước thế này) mà chìm đắm vào tay DÅ© Ãịnh . Chúng ta phải nuốt mối căm há»n sống trá»™m nÆ¡i đây khiến ngưá»i bi phẩn không bút nào tả xiết . Vãn Thôn huynh sao không đỠvào má»™t bài thÆ¡ để biểu lá»™ thành ý cá»§a Nhị Chiêm tiên sinh ?
Lã Lưu Lương đáp :
-à kiến của Cố huynh hay lắm !
Lã Lưu Lương cầm bút trầm ngâm má»™t chút rồi viết lia lịa trên bức há»a .
Chỉ trong khoảnh khắc Lã Lưu Lương đã đỠxong một bài :
"Phải chăng vì nhà Tống mà xuống phương Nam ? Tình huống này thật đáng tá»§i hổ . Non nước Ä‘i vỠđâu ? Ngó lại giang sÆ¡n lòng chẳng vui . Nay ta tỉnh ngá»™ vẽ bức há»a này hai hàng lụy tuôn ra xối xả . Lấy việc ngày nay mà coi việc trước trước này cÅ©ng vậy mà thôi . Trong lòng ta u uất khôn lá»i mà vẽ ra bức há»a đầy nước mắt .
Vì thế mà bức há»a không thÆ¡ . Lá»i thÆ¡ đã có sẳn ở bốn chữ . Khách anh hùng sinh chẳng gặp thá»i khác nào kẻ mù muốn trông , ngưá»i què muốn bước . Bao giá» mây tạnh mù tan , giang sÆ¡n rạng rỡ thì nÆ¡i nÆ¡i ca khúc liên hoan " .
Lã Lưu Lương đỠxong quăng bút xuống đất , hai hàng nước mắt chảy dòng dòng .
Cố Viêm Võ đắc ý vổ tay khen :
-Khoái quá ! Khoái quá ! Thật là lá»i lẻ lâm ly tuyệt diệu !
Lã Lưu Lương nói :
-Bài này nghe không đũ hàm súc , chẳng có gì đáng kể . Tiểu đệ chỉ đưa ra hậu ý cá»§a Nhị Chiêm tiên sinh mà thôi , để ngưá»i coi bức há»a hiểu được ná»™i dung .
Huỳnh Tôn Hy nói :
-Ngày nào trùng hưng cố quốc , giang sÆ¡n mù tạnh mây tan thì dù ở sÆ¡n cùng thá»§y tận , lòng ngưá»i cÅ©ng khoan khoái vô cùng ! Ãúng như câu "NÆ¡i nÆ¡i ca khúc liên hoan" .
Cố Viêm Võ nói :
-Câu kết trong bài này thật là tuyệt diệu ! Tất có má»™t ngày diệt trừ Di Ãịch , lấy lại giang sÆ¡n . Khi đó khiến cho ngưá»i ta nghÄ© đến nổi phẩn uất hồi này càng thêm phần hùng tráng .
Huỳnh Tôn Hy từ từ cuốn bức há»a thá»§ng thẳng nói :
-Bức há»a này không thể treo được . Vãn Thôn huynh nên dấu Ä‘i thì hÆ¡n . Nếu để bá»n gian nhân như Ngô Chi Vinh trông thấy , chúng sẽ mở cuá»™c Ä‘iá»u tra . DÄ© nhiên Vãn Thôn huynh gặp chuyện rắc rối mà còn để lụy cho Nhị Chiêm tiên sinh nữa .
Cố Viêm Võ đập bàn thóa mạ :
-Tên cẩu tặc Ngô Chi Vinh thật là khả ố ! Ta hận mình không ăn tươi nuốt sống mi được .
Lã Lưu Lương nói :
-Nhị vị đến chÆ¡i nói là có việc khẩn yếu mà chúng ta là bá»n thư sinh chỉ ngâm thÆ¡ để há»c , chưa nhắc đến việc chính . Không hiểu là việc gì ?
Huỳnh Tôn Hy đáp :
-Bá»n tiểu đệ tá»›i đây là được tin quan trá»ng vá» Nhị Chiêm tiên sinh và Y Hoàng tiên sinh . Theo tin tức mà đệ và Cố huynh lượm được bá»­a trước thì ra vụ án "Minh Sá»­" làm cho Y Hoàng tiên sinh cÅ©ng bị liên lụy . Lã Lưu Lương giật mình kinh hãi nói :
-Y Hoàng huynh cũng bị liên lụy ư ?
Huỳnh Tôn Hy đáp :
-Ãúng thế ! Tối hôm trước bá»n tiểu đệ lật đật tá»›i Lý Hoa trấn ở Hải Minh , Y Hoàng tiên sinh không ở nhà , nghe nói là y Ä‘i kiếm bạn ở phương xa . Viêm Võ huynh thấy sá»± thể nguy cấp , vá»™i vặng ngưá»i nhà cá»§a Y Hoàng tiên sinh phải trốn Ä‘i ngay đêm . Bá»n tiểu đệ nhá»› tá»›i giá»­a Y Hoàng tiên sinh cùng Vãn Thôn huynh có mối thâm giao , vá»™i tá»›i đây thăm há»i .
Lã Lưu Lương ngập ngừng há»i :
-Y...Y không đến đây , chẳng hiểu đi đâu ?
Cố Viêm Võ nói :
-Nếu y ở nhà lúc này dÄ© nhiên đến đây tương há»™i . Tiểu đệ đã đỠlên vách thư phòng má»™t bài thÆ¡ . Nếu y trở vá» là hiểu ngay và biết đưá»ng trốn lánh . Chỉ sợ y không biết tin ló mặt ra ngoài thì bị nhà cầm quyá»n bắt được thì há»ng bét .
Huỳnh Tôn Hy nói :
-Vụ "Minh Sá»­" đó khiến cho bá»n danh sÄ© Triết Tây chúng ta suýt bị mắc vào độc thá»§ hết . Chính sách cá»§a nhà Thanh rất tàn ác mà danh vá»ng Vãn Thôn huynh lại quá lá»›n . Ãình Lâm huynh cùng tiểu đệ cố ý đến đây khuyên Vãn Thôn huynh tạm thá»i ra khá»i nhà Ä‘i chÆ¡i xa để tránh cÆ¡n phong ba này ít lâu là hÆ¡n .
Lã Lưu Lương hằn há»c nói :
-Những ngày ở dưới quyá»n cai trị cá»§a bá»n Thát Ãát (má»™t bá»™ lạc phía Bắc nước Tàu , tức xứ Mông Cổ bây giá») chó lợn kia thì thật sống không bằng chết . Hoàng đế Mãn Thanh nếu bắt được tiểu đệ Ä‘em vá» Bắc Kinh thì dù có bị bá»n chúng băm vằm cÅ©ng thóa mạ không tiếc lá»i cho hã lòng căm tức rồi chịu chết .
Cố Viêm Võ nói :
-Vãn Thôn huynh hào khí ngất trá»i khiến cho bá»n tiểu đệ rất khâm phục , nhưng tiểu đệ e rằng mình được thấy mặt hoàng đế Mãn Thanh , mà lại chết vá» tay bá»n nô bá»™c đê tiện . HÆ¡n nữa , hoàng đế Mãn Thanh chỉ là đứa trẻ nít chẳng hiểu chút gì . Bao nhiêu quyá»n chính trong triá»u Ä‘á»u do tên quyá»n thần Ngao Bái thao túng . Tiểu đệ cùng Lê Châu huynh nghÄ© rằng chuyến Ä‘i này bá»n chúng Ä‘em vụ án "Minh Sá»­" khua chuông gá» mõ để làm nhục nhuệ khí nhân sÄ© Giang Nam chúng ta là do ý muốn cá»§a há» Ngao .
Lã Lưu Lương nói :
-à kiến cá»§a hai vị rất đúng , Từ ngày quân Thanh vào qua quan ải hoành hành rất tàn nhẫn ở Giang Bắc mà không gặp sá»± gì ngăn trở . Khi chúng đến Giang Nam thì chổ nào cÅ©ng bị phản kháng , nhất là bá»n văn nhân lại gia tâm đỠphòng và quấy nhiá»…u bá»n chúng không ngá»›t . Ngao Bái nhân cÆ¡ há»™i này liá»n ra sức uy hiếp sÄ© tá»­ Giang Nam . Hừ ! Lá»­a thiêu không chết hết được cá» , mùa gió Xuân lại nẩy , trừ phi hắn Ä‘em bao nhiêu văn nhân sÄ© tá»­ Giang nam giết sạch sành sanh thì má»›i không còn ngưá»i chống đối .
Huỳnh Tôn Hy nói :
-Phải rồi ! Vì thế mà bá»n ta cần lưu lại tấm thân hữu dụng để xoay nhau tá»›i cùng vá»›i bá»n Thát Ãát . Nếu chúng ta trong lúc nhất thá»i mà nổi huyết khí , sinh cưá»ng , tức là mắc mưu bá»n Thát Ãát đó .
Lã Lưu Lương nghe nói tỉnh ngộ tự nhủ :
-Hai vị huynh đệ Huỳnh , Cố chịu khó rét mướt đến vùng này má»™t là để kiểm tra Y hoàng , hai là để khuyên ta Ä‘i ẩn lánh , Há» sợ mình trong lúc lúc nóng nảy không nín nhịn được , tá»± rướt lấy cái chết vô ích . Nổi khổ tâm cá»§a bạn hiá»n thật đáng cảm kích !
Y nghÄ© vậy liá»n há»i :
-Những lá»i vàng đá cá»§a hai vị nhân huynh , khi nào tiểu đệ chẳng tuân theo ? Sáng sá»›m mai cả nhà tiểu đệ sẽ Ä‘i lánh nạn .
Hai vị Huỳnh , Cố cả mừng đồng thanh nói :
-Phải vậy mới được .
Lã Lưu Lương trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i :
-Có Ä‘iá»u tiểu đệ chưa biết phải nên đến xứ nào ẩn lánh cho phải ?
à nghÄ© đến bên trá»i má» mịt khắp thiên hạ chổ nào cÅ©ng có bá»n Thát Ãát khó lòng tìm được nÆ¡i yên ổn , bất giác lẩm bẩm :
Ãào nguyên nào biết nÆ¡i đâu để ẩn lánh bá»n cuồng Tần đạo được .
Cố Viêm Võ nói :
-Giả tá»· mà trên Ä‘á»i này mà có chốn đào nguyên an lạc thì chúng ta cÅ©ng chẳng thể tá»± do lấy thân mình mà tá»›i đó ẩn lánh được ....
Lã Lưu Lương không chá» Cố Viêm Võ nói hết lá»i đã vổ bàn lá»›n tiếng :
-Ãình Lâm huynh nói vậy khiến tiểu đệ nhá»› tá»›i câu "Quốc gia hưng vong , thất phu hữu trách" . Nếu chúng ta tìm đến đào nguyên để hưỡng thú tiêu dao tá»± tại mà bá» mặc hàng triệu bách tính cho gót sắt cá»§a bá»n Thát Ãát dày xéo thì yên tâm thế nào được ? Tiểu đệ lở lá»i xin nhân huynh lượng thứ .
Cố Viêm Võ mÄ©m cưá»i nói :
-Mấy năm nay tiểu đệ bôn tẩu giang hồ , kết giao bằng hữu rất nhiá»u . Hai miá»n Nam Bắc sông Ãạt Giang , chẳng những văn nhân sÄ© tá»­ má»›i phản đối bá»n Thát Ãát mà đến bá»n lao động ở chốn thôn quê nÆ¡i nào cÅ©ng đằy những ngưá»i lòng hào kiệt . Nếu Vãn Thôn huynh đồng ý thì ba ngưá»i chúng ta kết bạn cùng Ä‘i Dương Châu . Tiểu đệ sẽ dẫn nhân huynh tá»›i gặp mấy ngưá»i đồng đạo được chăng ?
Lã Lưu Lương cả mừng đáp :
-Thế thì tuyệt diệu ! Sáng mai chúng ta cùng đi Dương Châu , Hai vị hãy ngồi chơi một chút , tiểu đệ vào nói cho nội nhân hay , để y thu xếp hành trang .
Chẳng bao lâu , Lã Lưu Lương trở ra thư phòng nói :
-Má»i hai vị vào sãnh đưá»ng dùng cÆ¡m . Ãây là bá»­a cÆ¡m thưá»ng , không hết tình địa chá»§ tiểu đệ rất áy náy !
Cố Viêm Võ cưá»i nói :
-Tiểu đệ biết diệu thuật nấu nướng cá»§a tẩu tẩu chẳng thua gì văn há»c cá»§a Vãn Thôn huynh . Hai năm trước tiểu đệ đã được nếm qua những món thịnh soạn cá»§a tẩu tẩu , má»—i khi nhá»› lại thèm đến nhá» nước miếng . Bá»­a nay bá»n tiểu đệ đến đây má»™t cách đột ngá»™t chỉ mong được ăn má»™t bá»­a cÆ¡m thưá»ng cá»§a Lã gia là đũ rồi .
Huỳnh , Cố hai ngưá»i vừa khen không ngá»›t miệng .
Ba ngưá»i cÆ¡m nước xong trở ra thư phòng , Lã Lưu Lương há»i :
-Vá» vụ án Minh Sá»­ , bên ngoài đồn đại xôn xao nhưng má»™t là lá»i đồn chưa chắc đã đúng sá»± thá»±c , hai là ngưá»i thuật chuyện vẫn đầy lòng úy kỵ không dám nói hết . Tiểu đệ ở đây khác nào ếch nằm đáy giếng nên không biết tưá»ng tận , xin hai vị nhân huynh cho biết đầu Ä‘uôi được chăng ?
Cố Viêm Võ thở dài đáp :
-Pho Minh Sá»­ này bá»n tiểu đệ đã được Ä‘á»c rồi . Trong sách có nhiá»u Ä‘oạn tá» ra thất kính vá»›i bá»n Thát Ãát là chuyện có thá»±c .
Y ngừng lại một chút rồi tiếp :
-Pho sách này do tay quan tướng quốc nhà Ãại Minh chúng ta là Chu Quốc Trinh soạn ra . Pho sách này còn nói cả đến Kiếm Châu Vệ ngoài quan ải đối xá»­ vá»›i bá»n Thát Ãát như thế nào .
Lã Lưu Lương gật đầu đáp :
-Tiểu đệ cÅ©ng nghe nói nhà há» Trang ở Hồ Châu đã tốn mấy ngàn lượng bạc má»›i mua được bản thảo pho Minh Sá»­ ở trong tay ngưá»i thừa kế cá»§a Châu tướng quốc Ä‘em vá» san khắc . Không ngá» vì thế mà gây nên đại há»a .
Tỉnh Triết Giang chia làm hai miá»n là Triết Tây và Triết Ãông .
Triết Tây có ba phủ Hàng , Gia , Hồ , kêu bằng Hạ tam phủ .
Triết Ãông gồm tám phá»§ : Ninh , Triệu , Thái , Kim , Cù , Nghiêm , Ôn , Sá»­ , gá»i là thượng bát phá»§ .
Ba phá»§ Hàng Châu , Gia Hưng và Hồ Châu ở vào khu vá»±c bến Thái Hồ , địa thế bằng phẳng , đất Ä‘ai phì nhiêu nên sản xuất được nhiá»u lúa gạo , tÆ¡ tầm . Chổ phá»§ Hồ Châu ngày trước nay là huyện lỵ huyện Ngô Hưng .
Nhà Thanh lại chia huyện Ô Hưng thành hai huyện Ô Trinh và Quí An . Cả mấy triá»u đại qua , Hồ Châu đã sản xuất ra nhiá»u danh sÄ© .
Ãá»i nhà Lương cÅ©ng rất nhiá»u tay thư há»a nổi tiếng . Triệu Mạnh Phá»§ cÅ©ng là ngưá»i Hồ Châu . Triệu dùng hai chữ Hồ Châu làm bút hiệu là mượn tên đất này .
Ngưá»i ta thưá»ng nói :
-Bút Hồ Châu , mực Huy Châu , giây Tuyên Thành , nghiên Triệu Khánh là văn phòng tứ bảo nổi tiếng nhất .
Trong phá»§ Hồ Châu có trấn Nam Tâm . Tuy nó chỉ là má»™t trấn nhưng còn lá»›n hÆ¡n những châu huyện nhá» . Trong trấn này có rất nhiá»u nhà giàu . Trang gia cÅ©ng là má»™t đại phú nổi danh ở trấn Nam Tâm .
Nhà đại phú Trang Doãn Thành sinh hạ mấy ngưá»i con . Ngưá»i con trưởng cá»§a Doãn Thành là Trang Kiến Long ham mê thÆ¡ , há»a từ thuở nhá» . Chàng kết giao vá»›i rất nhiá»u danh sÄ© ở Giang Nam .
Ãến Ä‘á»i Thuận Trị , Trang Kiến Long vì ham mê Ä‘á»c sách mà thành hư mắt . Từ đó chàng đâm ra buồn bã , chán nãn sá»± Ä‘á»i .
Má»™t hôm có chàng thiếu niên há» Chu ở gần nhà Ä‘em bá»™ thá»§ Cảo đến cầm để mượn mấy trăm lạng bạc . Theo lá»i gã đó thì đó là má»™t bản di Cảo cá»§a tổ phụ để lại . Tổ phụ gã chính là Chu Quốc Trinh , tướng quốc Ä‘á»i nhà Minh .
Trang gia vốn sẳn lòng hào hiệp nên thấy chàng thanh niên là dòng dá»i Châu tướng quốc liá»n chiếu cố ngay . Trang Kiến Long vui lòng cho mượn tiá»n mà không cần giá»­ di Cảo để làm tin .
Nhưng gã há» Chu nói là mượn tiá»n để Ä‘i chÆ¡i xa . Nếu Ä‘em di Cảo cá»§a tổ tiên Ä‘i theo thì e rằng dá»… bị thất lạc . Còn để di Cảo ở nhà cÅ©ng không yên dạ . Gã năn nỉ được gởi lại thảo Cảo cá»§a tổ tiên tại Trang gia cho chắc chắn .
Cha con Trang Doãn Thành thấy gã thá»±c tình gá»­i sách nên má»›i nhận giá»­ cho . Gã thiếu niên há» Chu Ä‘i rồi , Trang Doãn Thành muốn giải lòng phiá»n muá»™n cho Kiến Long liá»n nuôi khách trong nhà để Ä‘á»c sách cho con nghe .
Khách Ä‘em di cảo nhà há» Chu ra Ä‘á»c thì ra đó là bản thảo Minh Sá»­ cá»§a Chu Quốc Trinh . Phần lá»›n trong pho thảo cảo này đã in thành sách và lưu truyá»n khắp nÆ¡i . Cuốn di cảo mà thiếu niên há» Chu cầm cho Trang gia có rất nhiá»u liệt truyện .
Trang Kiến Long nghe khách Ä‘á»c mấy ngày rất lấy làm hứng thú , chàng tá»± nhá»§ :
-Ngày trước Tả Khâu Minh cÅ©ng bị Ä‘ui mắt , sau lượm được pho Tả truyện mà để tiếng ngàn thu . Âu là ta biên soạn pho sá»­ này để lưu truyá»n cho hậu thế .
Nhà đại phú làm gì cÅ©ng dá»… . Trang kiến Long đã nẩy ra ý nghÄ© làm sách liá»n sai ngưá»i Ä‘em sính lá»… Ä‘i má»i những tay danh sÄ© vá» Ä‘á»c từng thiên hết bá»™ Minh sữ cho chàng nghe . Chàng nhận thấy có nhiá»u chá»— nên thêm vào hay bá»›t Ä‘i liá»n Ä‘á»c cho những tân khách ghi chép . Tuy nhiên chàng lại tá»± nghÄ© :
-Mình bị Ä‘ui mắt không Ä‘á»c được nhiá»u sách vở để khảo cứu mà đã Ä‘em bá»™ Minh sá»­ này biên soạn và san khắc thì ná»™i dung chẳng khá»i có chổ sai lầm , soạn sá»­ mà sai trật tất bị ngưá»i chê cưá»i , chứ đừng nói đến chuyện thành danh .
Trang Kiến long nghÄ© vậy lại phí rất nhiá»u tiá»n má»i những bậc danh nho soạn thảo lại để thành má»™t pho sá»­ hoàn toàn .
Ãối vá»›i những nhà bác há»c dÄ© nhiên phải tiá»n nhiá»u lá»… hậu má»›i má»i được . Trang Kiến Long đã tâm thành soạn sách, nên chàng rất kiên nhẫn không ngại tốn kém .
Bến Thái Hồ vốn là má»™t đất văn vật cá»±c thịnh , chẳng thiếu gì túc nho bác há»c . Há» nhận lá»i má»i cá»§a Trang gia liá»n tá»›i coi . Má»™t là há» thương tình Trang Kiến Long Ä‘ui mắt mà tâm thành , hai là soạn sá»­ sách là việc tốt đẹp nên há» Ä‘á»u ở lại Trang gia làm tân khách .
Trong vòng ná»­a tháng ngưá»i soạn cứ soạn , ngưá»i nhuận chính cứ nhuận chính . Lại má»™t số ngưá»i phụ trách việc viết ra từng thiên . Vì thế mà pho Minh sá»­ này là má»™t bá»™ sách tập hợp rất nhiá»u tay đại thá»§ bút .
Pho sá»­ soạn chưa xong được bao lâu thì Trang Kiến Long từ trần . Trang Doãn Thành vì lòng thương con liá»n Ä‘em pho sách mà Trang Kiến Long đã hao tốn rất nhiá»u tâm huyết ra sao khắc và in thành sách .
Muốn in một pho Minh sử thật không phải chuyện dễ dàng chóng vánh . Trước hết phải tìm thợ khắc chữ vào bản gỗ rồi sau mới mướn thợ in đem ra ấn loát .
Trang Doãn Thành in pho Minh sá»­ này rất công phu . Thợ khắc thợ in phải dùng đến rất nhiá»u . May Trang gia đã có nhiá»u tiá»n , nhà cá»­a laị rá»™ng rãi đủ làm má»™t công trưá»ng in sách .
Tuy hằng ngày rất nhiá»u thợ làm mà cÅ©ng phải mất mấy năm trá»i má»›i in xong pho sách . Pho sách này lấy nhan đỠlà Minh Thư Tập Lược . Trang Kiến Long được nêu tên là soạn giả .
Danh sĩ Lý Kim Tích đỠtựa .
Ngoài ra mưá»i tám ngưá»i góp công góp sức vào việc soạn sách cÅ©ng được đỠtên :
Mao Nguyên Minh.
Ngô Chí Minh
Ngô Chí Dũng
Mao Thứ Lai
Ngô Sở
ÃÆ°á»ng Nguyên Lâu
Nghiêm Văn Khởi.
Tưá»ng Văn Vi.
Vi Kim Há»±u.
Vi Nhất Viên.
Trương Huá».
Huỳnh Nhị Dậu.
Ngô Viêm.
Phan Thánh Chương.
Lục Kỳ.
Tra Kế Tá.
Phạm Tương .
Lý Như Ãào .
Trong sách nhắc cả đến nguyên cảo cá»§a pho sá»­ này cá»§a há» Chu rồi Ä‘em thêm bá»›t mà soạn ra , Vì Chu quốc Trinh, tướng quốc trìá»u nhà Minh là nhân vật quan cao chức cả nên không tiện viết thẳng tên ông vào mà chỉ đỠmá»™t cách hàm hồ là Chu Thị Nguyên Cảo .
Hiện nay nhà Minh má»›i mất , nhiá»u ngưá»i luyến tiếc rất ham Ä‘á»c pho Minh sá»­ này . Ai cÅ©ng lấy làm khoan khoái .
Minh Thư Tập Lược đã được nhiá»u nhà bác há»c lấy bản thảo cá»§a Chu Quốc Trinh soạn thảo , chá»n lá»c thêm bá»›t thành má»™t pho sách thể lệ đầy đủ mà cách trình bày lại rất rõ ràng . Nhà há» Trang còn kén ngưá»i chữ tốt viết ra nên nó thành pho sách tận thiên tận mỹ .
Minh Thư Tập lược sau khi xuất bản được rất nhiá»u ngưá»i ưa chuá»™ng , tin đồn lan ra khắp nÆ¡i . Nhà há» Trang đã sẳn tiá»n tài chỉ muốn dương danh nên sách bán giá rất hạ , số đông dân chúng Ä‘á»u mua được .
Thanh danh Trang Kiến Long nổi lên như sóng cồn . Trang Doãn Thành thấy tiếng tăm cá»§a Trang Kiến Long lừng lẩy còn để lại khiến bao nổi thương Ä‘au vì mất con , nên lão được an á»§i rất nhiá»u .
Khi bản nguyên cảo vá» pho Minh sá»­ ngày trước đưa tá»›i Văn Châu có nhiá»u Ä‘oản văn chỉ trích , bá»›i móc , Ä‘á»u bị ban soạn sách cắt bá» , mà việc tán dương Minh triá»u dÄ© nhiên là không bao giá» tránh được .
--------------------------------------------------------------------------------------------------------


Phi Lá»™ 2



Gặp thá»i loạn lạc thiếu gì tiểu nhân đắc chí còn bậc quân tá»­ thưá»ng bị tai há»a .
Ngô Chi Vinh tri huyện Quy An , Hồ Châu , trong thá»i kỳ tại chức là ngưá»i tham lam tàn ác , trăm há» Ä‘á»u căm giận , sau há» Ngô bị ngưá»i tố giác , triá»u đình liá»n hạ lệnh cất chức hắn .
Ngô Chi Vinh đã mất quan mà lúc ra Ä‘i còn quét thêm má»™t mẻ . Hắn làm bá»™ con ngưá»i thá»§y chung đến các nhà giàu trong huyện để cáo từ . Tá»›i đâu hắn cÅ©ng nói là trong thá»i kỳ làm quan , hắn giá»­ đạo thanh bần . Thậm chí bây giỠđứng lên cÅ©ng không còn đủ tiá»n lá»™ phí để trở vá» nguyên quán .
Má»™t số nhà giàu thấy hắn đến , Ä‘á»u muốn hắn Ä‘i ngay cho khuất mắt liá»n cho hắn , ngưá»i thì dăm bảy lạng , kẻ vài nén , để khá»i phải mất thì giá» nói chuyện rưá»m rà .
Ngô Chi Vinh vào nhà há» Lý xin trợ cấp . Chá»§ nhân Lý Hưu Minh là ngưá»i chính nhân quân tá»­ , ghét kẻ tham tàn như quân thù nghịch . Chẳng những không cho há» Ngô đồng nào mà còn dùng lá»i mai mỉa :
-Khi các hạ làm quan ở Hồ Châu lấy tiá»n bạc cá»§a dân đâu phải ít ? Nhân dân Hồ Châu bị các hạ chà đạp cá»±c kỳ khổ nhục . Lý mổ dù có thừa tiá»n cÅ©ng chỉ Ä‘em chuẩn tế dân nghèo hoặc giúp ngưá»i bị tai nạn , chá»› chẳng khi nào cho bá»n tham ô .
Ngô Chi Vinh đã không được tiá»n còn bị nhục mạ , nhưng đành ngậm há»n chá»› không làm thế nào đưá»c .
Hắn lần mò vào trấn Nam Tâm giở trò vay mượn .
Trong trấn này , Trang Doãn Thành vẫn kết giao vá»›i bá»n văn nhân . Vinh mà lần mò tá»›i há» liá»n buông lá»i chế riểu tên tham quan mà há» ghét cay ghét đắng này .
Trang Doãn Thành cũng gói cho Ngô Chi Vinh hai lạng bạc và bảo hắn rằng :
-Ãối vá»›i hành vi cá»§a các hạ lúc đương làm quan thì dù má»™t vài lạng bạc cÅ©ng nên cho . Nhưng tại hạ nghÄ© rằng trăm hỠở Hồ Châu mong các hạ Ä‘i sá»›m giá» nào hay giỠấy , vậy đây là tiá»n tiển chân để các hạ lên đưá»ng cho lẹ .
Ngô Chi Vinh tức giận vô cùng ! Bất giác hắn đưa mắt thấy trên bàn có để bá»™ Minh Thư Tập Lược , liá»n bụng bảo dạ :
-Lão Trang này vốn tính ưa nịnh , tham danh hảo huyá»n . Ta thưá»ng nghe nói ai mà phỉnh hắn má»™t câu là hắn hai tay nâng bá»c tặng ngưá»i , không há» nhăn mặt nhíu mày .
Ngô Chi Vinh nghÄ© vậy liá»n tươi cưá»i nói :
-Trang ông đã ban cho thì dù ít dù nhiá»u nếu tại hạ khước từ cÅ©ng là bất kính . Bá»­a nay tại hạ từ biệt Hồ Châu . Ãiá»u đáng tiếc là chưa có được má»™t bá»™ sách "Cá»§a báu Hồ Châu" đưa vỠđể bá»n há»§ lậu thôn quê coi cho mở rá»™ng tầm mắt .
Trang Doãn Thành há»i :
-Của báu Hồ Châu là cuốn sách gì ?
Ngô Chi Vinh đáp :
-Trang ông chẳng nên khiêm nhượng quá cở . Trong bá»n sÄ© lâm còn ai không biết bá»™ Minh Thư Lược Tập do thá»§ bút cá»§a lệnh lang là Kiến Long công tá»­ đã soạn ra . Pho sách này vá» sá»­ liệu cÅ©ng như vá» bút pháp Ä‘á»u cá»±c kỳ hoàn bị . Thật là má»™t pho sách xưa nay hiếm có , nên ngưá»i ta bảo là : " Tả , Mã , Ban , Trang là bốn đại sá»­ gia tá»± cổ chí kim " .Cá»§a báu Hồ Châu dÄ© nhiên là pho sách Minh Thư Lược Tập do thá»§ bút cá»§a lệnh lang soạn thảo .
Ngô Chi Vinh má»™t Ä‘iá»u nói "Do thá»§ bút cá»§a lệnh lang soạn thảo" hai Ä‘iá»u nói "Do thá»§ bút cá»§a lệnh lang soạn thảo" khiến Trang Doãn Thành nở mặt nở mày .
Tuy lão biết rõ pho sách đó không phải do chính tay con lão soạn thảo nên trong lòng có ý hối tiếc , nhưng lá»i nóí cá»§a Ngô Chí Vinh cÅ©ng làm cho lão mát ruá»™t .
Trang Doãn Thành nghĩ thầm trong bụng :
-Ai cÅ©ng bảo thằng cha này là tên má»t dân hại nước , tiểu nhân tục tằn . Dù sao hắn cÅ©ng là ngưá»i có há»c và hiểu biết . Té ra bên ngoài há» ca tụng cuốn sách cá»§a Long nhi là "cá»§a báu Hồ Châu" . Thế mà nay mình má»›i nghe hắn nói là má»™t .
Lão liá»n tươi cưá»i há»i :
-Vinh ông nói cái gì mà Tả , Mã , Ban , Trang là bốn đại sử gia ? Tiểu đệ chưa rõ , xin Vinh ông chỉ giáo .
Ngô Chi Vinh thấy Trang Doãn Thành bá»™ mặt ra chiá»u há»›n hở liá»n biết lão đã mắc mưu thì trong bụng mừng thầm . Hắn thá»§ng thỉnh đáp :
-Hà tất Trang ông quá khiêm tốn . Tả Khâu Minh làm sách "Tả Truyện" Tư Mã Thiên soạn pho "Sá»­ ký" . Ban Cố làm sách "Hàn Thu" . Những tác phẩm này nổi danh truyá»n tụng đã tá»›i ngàn năm . Sau Ban Cố có thể nói không cón có đại sá»­ gia nào nữa , Âu Dương Tu có soạn sách "NgÅ© đại sá»­" Tư Mã Quan soạn sách "Tư trị thông giảm" Mấy pho này văn chương có phần lổi lạc nhưng vá» sá»­ liệu và kiến thức chưa được dồi dào lại có chổ sai trật . Mãi đến Ä‘á»i thịnh thế nhà Ãại Thanh ta má»›i có lệnh lang soạn được bá»™ Minh Thư Tập Lược là má»™t tác phẩm rá»±c rỡ nhất trong vòng ngàn năm nay . Dân chúng và nhân sÄ© đưa lệnh lang lên ngang hàng vá»›i các vị Tả Khâu Minh , Tư Mã Thiên , Ban Cố . Vì thế mà có câu Tả , Mã , Ban , Trang" tứ đại sá»­ gia . Trang Doãn Thành cưá»i khanh khách nói :
-Vinh ông tán dương một cách sai lầm rồi đó . Nếu bảo Minh Thư Tập Lược là "của báu Hồ Châu" lại càng không xứng đáng .
Ngô Chi Vinh nghiêm nghị há»i :
-Sao lại không đáng ? Ngưá»i ta còn nói : "Trong Hồ Châu tam bảo sá»­ thì pho cá»§a há» Trang là đệ nhất , chẳng lẻ tiên sinh không nghe thấy hay sao ? " .
TÆ¡ tầm và bút lông là đại sản phẩm cá»§a Hồ Châu nổi tiếng khắp thiên hạ . Ngoài ra còn má»™t thứ danh sản nữa là bánh chưng , nhưng chỉ nổi tiếng ở Giang Nam , còn ngưá»i ở nÆ¡i xa ít ai biết tá»›i .
Ngô Chi Vinh tư cách đã hèn nhưng cũng có chổ tài tình là xuất khẩu thành chương , nói năng lưu loát . Lão đưa bộ "Trang sử" (bộ sử của hỠTrang) lên ngang hàng với tơ tầm và bút lông và kêu bằng "Hồ Châu tam bảo" .
Trang Doãn Thành nghe hắn nói cũng nức lòng hả dạ .
Ngô Chi Vinh lại nói :
-Tiểu đệ đến quý xứ làm quan , đứng dậy hai bàn tay không , chẳng được chút gì . Bá»­a nay mặt dạn mày dày xin Trang ông má»™t bá»™ Minh sá»­ để làm cá»§a báu truyá»n Ä‘á»i cho nhà há» Ngô . Ngày sau con cháu sá»›m hôm coi Ä‘á»c , tất nhiên kiến thức tiến triển làm rá»±c rở tông môn cÅ©ng là nhá» Trang ông ban cho rất hậu vậy .
Trang Doãn Thành cưá»i đáp :
-Những cái đó dĩ nhiên tại hạ kính tặng .
Ngô Chi Vinh lại nói chuyện mấy câu nữa mà chẳng thấy Trang Kiến Thành có cử động gì . Hắn trở lại tán tụng pho Minh sử một lúc nữa .
Thá»±c ra Ngô Chi Vinh chưa Ä‘á»c má»™t trang nào trong pho sách này mà chỉ ăn cố nói mò .
Trang Doãn Thành nói :
-Xin Vinh ông hãy ngồi chơi một chút .
Rồi lão quay ngưá»i vào ná»™i đưá»ng . Lát sau má»™t tên gia Ä‘inh bưng ra má»™t bá»c đặt xuống bàn .
Ngô Chi Vinh chưa thấy Trang Doãn Thành trở ra , vá»™i thò tay nắn bóp cái bá»c rồi nhấc lên coi .
Cái bá»c tuy lá»›n mà nhẹ xá»p . Hiển nhiên chẳng có tiá»n bạc gì . Trong lòng hắn rất là thất vá»ng .
Lát sau Trang Doãn Thành trở ra sãnh đưá»ng , hai tay bưng cái bá»c lên cưá»i nói :
-Vinh ông đã ưa mấy món thổ sản của tệ xứ thì tại hạ xin kính tặng .
Ngô Chi Vinh cảm Æ¡n rồi cáo từ Ä‘i ra . Hắn vá» tá»›i quán trá» việc đầu tiên là thò vào trong bá»c thì chỉ thấy có má»™t bá»™ sách , má»™t bó lụa và mấy chục cây bút . Hắn đã phí bao nhiêu nước bá»t tán dương là trong bụng chắc mẫm là ngoài pho Minh sá»­ , Trang Doãn Thành sẽ còn tặng thêm vài trăm lạng bạc . NgỠđâu lão há» Trang chỉ cho mấy món Hồ Châu tam bảo sÆ¡ sài này , hắn mắng thầm trong bụng .
-Mẹ kiếp ! Thằng cha này giàu có như vậy mà khí cục nhá» nhen . Mình nói sùi bá»t mép mà hắn chẳng cho chút tiá»n bạc nào . CÅ©ng có khi tại mình dại không biết nói rõ Hồ Châu tam bảo là vàng bạc và Minh sá»­ thì lại được tiá»n chưa biết chừng ?
Hắn liệng cái bá»c xuống bàn rồi nằm lăn ra ngÅ© .
Lúc Ngô Chi Vinh tỉnh dậy thì trá»i đã tối mịt . Những khách hàng trong quán Ä‘á»u đến giỠăn tối . Hắn vừa buồn bá»±c vừa đói bụng cÅ©ng kêu nhà hàng lấy cÆ¡m canh cho ăn .
Ngô Chi Vinh mở pho Minh Thư tập lược ra coi .
Hắn mới coi vài trang đột nhiên trước mắt ánh vàng lấp loáng , hiển nhiên là tấm vàng lá xuất hiện .
Ngô Chi Vinh trống ngá»±c đánh thình thình , hắn dụi mắt coi kỹ lại thì đúng là vàng lá thiệt . Hắn liá»n run tay bần bật giá»­ sách thì mưá»i lá vàng rá»›t xuống . Má»—i lá là năm vạn hoàng kim .
Thá»i bấy giá» vàng rất quý . Năm lạng vàng đáng giá năm trăm lượng bạc .
Ngô Chi Vinh lúc làm tri huyện huyện Tri An tuy thu nhặt nhiá»u được hÆ¡n vạn lượng bạc , nhưng khi bị cách chức hắn còn phải đút lót khắp nÆ¡i để khá»i bị xá»­ trị . Món tiá»n tham nhÅ©ng trên má»™t vạn lượng bạc đã hết nhẳn . Bây giá» hắn được đến năm lạng hoàng kim thì trong lòng mừng rở kể sao cho xiết . Hắn nghÄ© thầm :
-Lão há» Trang quả nhiên giảo quyệt . Hắn sợ mình lấy bá»™ sách vá» rồi vứt bá» không thèm mở đến , nên hắn kẹp vàng lá vào trong sách để kể nào Ä‘á»c bá»™ sách cá»§a con hắn là có phước lấy được vàng . Phải rồi ta Ä‘á»c mấy thiên trong sách . Sáng mai lại vào tạ Æ¡n cho vàng , đồng thá»i thuá»™c lòng mấy Ä‘oạn trong cuốn sách này để tán dương công trình cá»§a nhà hắn . Hắn nức lòng sẽ cho mình thêm mấy vạn lạng vàng nữa cÅ©ng chưa biết chừng .
Ngô Chi Vinh nghÄ© thế liá»n khêu đèn lên cho sáng để Ä‘á»c sách .
Hắn Ä‘á»c tá»›i năm Vạn lịch nhà Minh , rồi sau Kim thái tổ là Nổ Nhi Cập Xích lên ngôi quốc hiệu là Kim , dá»±ng năm đầy lấy hiệu là Thiên Mệnh .
Ãá»™t nhiên trong lòng hắn run lên bụng bảo dạ :
-Ãức Thái Tổ lập ra cÆ¡ nghiệp năm bính thìn . Vậy từ năm tỵ không nên dùng đến niên hiệu Minh triá»u mà phải nói là Ãại Kim Thiên Mệnh nguyên niên má»›i đúng .
Ngô Chi Vinh lật sách coi tiếp thì năm Ä‘inh mão , Kim Thái Tôn lên ngôi rồi , niên hiệu là Thiên Thông . Vậy mà trong sách vẫn nói "năm Thiên Khởi thứ 7 nhà Minh " chá»› không đỠ"Ãại kim Thiên Thông nguyên niên" .
Sau năm bính tý nhà Kim đổi quốc hiệu là Ãại Thanh , đổi niên hiệu là Sùng Ãức thế mà pho sách này vẫn nêu "Sùng Trinh năm thứ 17" mà không đỠ"Ãại Thanh Thuận Trị nguyên niên" .
Ngô Chi Vinh xem tới đoạn : Sau khi quân Thanh vào quan ải rồi , vỠnăm ất dậu , trong sách còn nêu "Long Võ nguyên niên" .
Ãến năm Ä‘inh hợi trong sách viết "VÄ©nh Lịch nguyên niên" . Long Võ và VÄ©nh Lịch là niên hiệu cá»§a Minh ÃÆ°á»ng vương và Minh Quế vương .
Hiển nhiên ngưá»i làm sách vẫn coi Minh triá»u là chính thống chá»› chẳng coi nhà Thanh vào đâu .
Ngô Chi Vinh coi tới đây bất giác vổ bàn la lên :
-Há»ng rồi ! Há»ng rồi ! Thế này không được !
Ngô Chi Vinh đập bàn má»™t cái ngá»n đèn dầu chấn động ngã lăn ra , hắn và vạt áo Ä‘á»u bị dầy dầu , đèn lá»­a tắt ngấm .
Trong bóng tối đột nhiên hắn chấn động tâm thần , bất giác mừng rở .
-Phải chăng đây là cao xanh ban cho ta má»™t phen đại phúc ? Thăng quan phát tài Ä‘á»u ở chuyến này .
Hắn nghĩ tới chổ nức lòng hở dạ , bất giác hô hoán lên om xòm.
Bổng nghe có tiếng khách trá» phòng bên cạnh đập cá»­a la gá»i :
-Khách quan ! Chuyện gì vậy ?
Ngô Chi Vinh cưá»i đáp :
-Không có chi hết .
Rồi hắn thắp đèn lên lại , mở sách ra coi tiếp . Mãi đến lúc gà gáy hắn để yên quần áo lên giưá»ng nằm . Hắn nghÄ© tá»›i 7,8 chục chổ trong sách có văn tá»± phạm húy và bị cấm kỵ rồi hắn cưá»i khá» khá» không ngá»›t .
Nên biết má»—i khi thay đổi má»™t triá»u đại , tất cả các giấy tá» phải để ý đến niên hiệu đương kim . Tá»· như ngày nay trên đại lục ngưá»i nào làm văn dài hoặc viết giấy mà vì vô tình nêu "Trung Hoa Dân Quốc năm thứ...." là tất bị tai vạ đến thân . Dù đó là thuật việc lịch sá»­ vá» những năm Dân Quốc cÅ©ng không được . Gặp trưá»ng hợp này phải viết : "Năm Thuận Trị , Khang Hy triá»u Thanh" má»›i vô tá»™i vạ .
Ãây má»›i là nói trong những văn tá»± thông thưá»ng đã phạm tá»™i dẫn dụ ngưá»i ta nhá»› tá»›i triá»u đại trước .
Pho Minh Thư Tập Lược đã trước thuật công việc cá»§a đòi Minh cấm ngặt cả văn tá»± thì lại là má»™t mối há»a lá»›n .
Những ngưá»i há»c giả văn sÄ© tham dá»± vào việc biên soạn Ä‘a số chỉ giúp má»—i ngưới vai thiên , chá»› chưa kịp tham duyệt toàn bá»™ . Mấy vị soạn những thiên tối hậu vốn căm há»n triá»u Thanh thấu xương , nên không dùng niên hiệu nhà Ãại Thanh . Trang Kiến Long vì hai mắt Ä‘ui mù không thể phát giác được nên bị bá»n tiểu nhân thừa cÆ¡ há»™i nước đục thả câu .
Trưa hôm sau Ngô Chi Vinh liá»n mướn thuyá»n Ä‘i vá» phía Ãông xuống Hàng Châu . Hắn vào quán trá» viết thiếp cùng tá» bẩm và đưa cả pho sá»­ vào cho tướng quân Tùng Khôi trong phá»§ .
Hắn chắc mẩm Tùng Khôi nhận đưá»c thiếp sẽ má»i vào ngay vì lúc nhà Mãn Thanh Ä‘ang truy thám rất gắt gao bá»n phản nghịch . Ai cáo tố Ä‘á»u được thưởng rất hậu .
Ngô Chi Vinh tưởng mình lập được công lớn này có thể phục hồi quan chức , không chừng còn được hoàng đế cho thăng lên ba bậc .
Không ngá» hắn chá» trong khách Ä‘iếm đến nữa năm cÅ©ng chẳng thấy tin tức gì . Hàng ngày hắn đến phá»§ tướng quân để nghe ngóng tin tức mà vẫn như đá chìm đáy biển . Thậm chí vá» sau bá»n canh giá»­ môn phòng không cho hắn vào nữa .
Ngô Chi Vinh trong lòng nóng nãy vô cùng , lại thấy số vàng lá mà Trang Doãn Thành tặng cho đã đổi bạc tiêu xài gần hết . Việc cáo trạng không được má»™t chút xíu gì kết quả , hắn vừa phiá»n não vừa kỳ dị .
Một hôm hắn đi chơi trong thành Hàng Châu qua thư cụ Văn Thông , hắn lần mò coi sách để giết thì giỠ. Bỗng hắn nhìn thấy trên vựa sách có ba bộ Minh Thư Tập Lược thì nghĩ thầm trong bụng :
-Chẳng lẻ chổ ta bới móc chưa đũ để đánh ngã Trang Doãn Thành chăng ? Vậy ta phải tìm thêm những chổ văn tự đại nghịch bất đạo và sáng mai lại viết thiếp đưa vào phủ tướng quân nữa xem sao .
Nên biết quan tuần phá»§ Triết Giang là ngưá»i hán tá»™c . Còn tướng quân là ngưá»i Mãn Châu . Ngô Chi Vinh sợ quan tuần phá»§ không thụ lý vụ này nên má»›i đưa cáo giác vào phá»§ tướng quân .
Ngô Chi Vinh mở sách ra coi má»›i được vài trang đã giật bắn cả ngưá»i lên . Toàn thân lạnh ngắt như té vào hồ băng . trông hắn lúc này không khác nhà sư Ä‘ang vò vò cái đầu trá»c . Vì hắn thấy không những văn tá»± phạm luật cấm kỵ trong sách không còn tăm tích gì nữa mà kể từ ngày Thanh Thái Tổ mở nước sắp xuống trong sách Ä‘á»u đổi niên hiệu nhà Ãại Kim Ãại Thanh . Cả đến việc công kích Châu Vệ đô đốc (má»™t vị thân thích vá»›i tổ tông nhà Ãại Thanh) cùng những văn tá»± viết bằng chữ lá»›n như niên hiệu Long Võ , VÄ©nh Lịch Ä‘á»u mất sạch. Những trang sách được đóng vào rất kỹ càng rất sạch sẽ không má»™t vết tẩy xóa . Cuá»™c biến hóa này thật là kỳ quái !
Ngô Chi Vinh hai tay cầm cuốn sách dứng ngơ ngẩn xuất thần trong thư quán hồi lâu . Bất giác hắn lớn tiến la :
-Phải rồi !
Hắn thấy những trang giấy trong sách còn trắng tinh và má»›i toanh liá»n há»i chá»§ nhân thì quả nhiên những sách này cá»§a nhà xuất bản Hồ Châu má»›i đưa tá»›i chừng bảy tám bá»­a .
Ngô Chi Vinh bụng bảo dạ :
-Thằng cha Trang Doãn Thành thật là ghê gá»›m ! Thế má»›i biết tiá»n bạc có phép thần thông . Hắn thu hết sách cÅ© vá» khắc lại sách má»›i , Ä‘em bao nhiêu những văn tá»± phản nghịch trong sách cá»­a đổi và san khắc lại . Chẳng lẻ vụ này mình chịu bá» qua ?
Quả nhiên những Ä‘iá»u phá»ng Ä‘oán cá»§a Ngô Chi Vinh rất đúng . Nguyên quan tướng quân Tùng Khôi là ngưá»i Mãn Thanh không hiểu Hán tá»± . Má»™t vị sư gia làm tân khách ở phá»§ tướng quân không muốn làm thành to chuyện , liá»n Ä‘em sách và thiếp cá»§a Ngô Chi Vinh bẩm lên quan tuần phá»§ Triết Giang để xin tuần phá»§ đại nhân tra xét .
Vị tân khách ở phá»§ tướng quân há» Trình tên Duy Phiên là ngưá»i phá»§ Thiệu Hưng tỉng Triết Giang .
Trải hai triá»u đại Minh và Thanh , những tân khách trong phá»§ mưá»i ngưá»i có đến tám chín ngưá»i nguyên quán ở Thiệu Hưng . Vì thế má»›i có hai chữ "sư gia" dùng để trá» tân khách ở Thiệu Hưng . Ngưá»i ta còn kêu bằng Thiệu Hưng sư gia .
Những vị sư gia này đã theo đòi các bậc tiá»n bối đồng hương há»c được nhiá»u bí quyết hành nghá» , nên xá»­ lý má»i việc hình án cùng quân lương rất là chu đáo .
Bao nhiêu công văn Ä‘á»u do tay sư gia thảo .
Quan lại đã là ngưá»i đồng hương thì những viên chức cấp dưới có công văn trình lên ít khi bị bác bá» , vì thế mà những vị quan lá»›n nhá» má»›i đến nhậm chức Ä‘á»u đưa lá»… hậu , vàng bạc đón má»i má»™t vị "Thiệu Hưng sư gia" .
Hai triá»u Minh , Thanh những ngưá»i ở phá»§ Ãại Hưng làm quan to cÅ©ng không có nhiá»u , nhưng vá» việc thao túng má»i chính sá»± trong ? ? ? ? năm nay đã chiếm má»™t trang kỳ tích trên lịch sá»­ ? ? Trung Hoa .
Trình Duy Phiên cÅ©ng là má»™t ngưá»i trung hậu , lại là má»™t ngưá»i làm việc đắc lá»±c ở cá»­a công . Nói như vậy tức là quyá»n sinh sát , tuy ở trong tay quan phá»§ , nhưng sư gia thảo văn án cÅ©ng rất hệ trá»ng . Chỉ thêm bá»›t mấy chữ là có thể làm cho phạm nhân biến thành án nặng khiến trăm há» nhà tan cá»­a nát . Hoặc ngược lại , há» có thể cứu gở cho ngưá»i thoát khá»i tá»™i tá»­ hình . CÅ©ng vì thế mà có tiếng cá»­a công cứu ngưá»i so vá»›i hiệu lá»±c tu hành tại chùa chiá»n còn lá»›n hÆ¡n nhiá»u .
Trinh Duy Phiên thấy vụ án Minh sá»­ mà gây thành việc lá»›n thì không biết đến bao nhiêu ngưá»i ở Tô Nam và Triết Tây phải nhà tan ngưá»i chết .
Trình Duy Phiên liá»n xin phép quan tướng quân nghỉ mấy bá»­a xuống thuyá»n Ä‘i ngay đến trấn Nam Tâm , phá»§ Hồ Châu , Ä‘em việc này báo cho Trang Doãn Thành hay .
Trang Doãn Thành thấy bất thình lình tai há»a đổ lên đầu thì chẳng còn hồn vía nào nữa . Lão bá»§n rá»§n cả ngưá»i , miệng sùi bá»t mép , không biết làm thế nào cho được .
Sau một lúc lâu lão mới đứng lên quì xuống dập đầu tạ ơn Trình Duy Phiên , lão lão lại vấn kế hắn .
Trình Duy Phiên ngay từ lúc ngồi thuyá»n từ Hàng Châu đến Nam Tâm đã suy nghÄ© rất nhiá»u và tìm ra được diệu kế . Hắn nghÄ© bụng :
-Pho Minh sá»­ tập lược lưu tryá»n trong nước đã lâu ,muốn dấu diếm cÅ©ng không được nữa . Bây giá» chỉ còn biện pháp duy nhất là thay cá»§ đổi má»›i . Má»™t mặt phái ngưá»i đến các thư Ä‘iếm bá» tiá»n mua hết sách cÅ© , má»™t mặt mướn thợ khởi công làm đêm ngày san khắc lại , phế bá» những Ä‘iá»u cấm kỵ ,in thành sách má»›i rồi cho phát hành .Ãến khi quan nha truy cứu thì đưa bá»™ Minh sá»­ san khắc đưa ra là có thể khép Ngô Chi Vinh vào tá»™i tố cáo không sá»± thá»±c .
Trình Duy Phiên Ä‘em kế này nói cho Trang Doãn Thành nghe . Trang Doãn Thành mừng rỡ kể sao cho xiết . Lão liá»n dập đầu tạ Æ¡n Trình Duy Phiên .
Trình Duy Phiên còn dạy Trang Doãn Thành rất nhiá»u chi tiết quan hệ . Ãối vá»›i vị quan nào nê dùng lá»… gì , nha nào phải Ä‘i lại ra sao ?
Trang Doãn Thành nhất nhất nghe theo .
Trình Duy Phiên trở vỠtới Hàng Châu mất nữa tháng . Bây giỠhắn mới thảo công văn chuyển bẩm lên quan tuần phủ Triết Giang là Châu Xương Tộ .
Châu Xương Tá»™ tiếp được công văn thấy vụ án này thuá»™c vá» quyá»n quản trị cá»§a bên há»c chánh liá»n phê giao cho quan há»c chánh là Hồ Thượng Hành để mở cuá»™c Ä‘iá»u tra .
Lúc này Trang Doãn Thành đã đút tiá»n cho quan tướng quân ở nha môn . Cả tuần phá»§ nha môn và há»c chánh nha môn cÅ©ng vậy .
Vị sư gia há»c chánh nha môn trước hét gác việc này lại hÆ¡n nữa tháng , sau lại cáo bệnh nghÄ© má»™t tháng rồi má»›i từ từ lập thá»§ tục làm hồ sÆ¡ tâu vá» phá»§ Hồ Châu .
Viên há»c quan ở phá»§ Hồ Châu cÅ©ng gác lại hÆ¡n hai chục ngày rồi má»›i làm công tư văn vá» hai vị há»c quan ở huyện Quí An và huyện Ô Trình và yêu cầu hai vị này cứu xét rồi phúc bẩm .
Hai vị há»c quan ở huyện Quí An và Ô Trình cÅ©ng đã nhận hậu lá»… cá»§a Trang Doãn Thành đút lót .
Hiện giá» pho Minh sá»­ má»›i đã ấn loát xong và cho phát hành . Hai viên há»c quan liá»n Ä‘em bá»™ Minh sá»­ má»›i khắc và làm tá» phúc bẩm báo :
"Cuốn sách này rất tầm thưá»ng , chẳng ích gì cho nhân tâm thế đạo , nhưng xét toàn bá»™ không có đìá»u gì cấm kỵ" .
Bao nhiêu quan nha phúc bẩm Ä‘á»u nói là chẳng quan hệ gì nên đình cứu không xét tá»›i nữa .
Ngô Chi Vinh ngồi chỠđợi tin tức trong khách Ä‘iếm ở Hàng Châu là thá»i gian mà Trang Doãn Thành vung tiá»n như nước để chạy chá»t và san sách .
Từ lúc Ngô Chi Vinh phát hiện ra pho Minh sá»­ má»›i ở thư Ä‘iếm , má»›i vở lẻ là ná»™i vụ há»ng rồi . Hắn nghÄ© bụng : bây giá» chỉ còn cách tìm được nguyên bản vá» bá»™ Minh sá»­ này má»›i có thể đưa vụ án này ra tái xét xá»­ . Hắn liá»n Ä‘i khắp các tiệm sách ở Hàng Châu nhưng những sách cÅ© đã bị Trang gia mua hết .
Hiện nay cả các châu huyện hẻo lánh miá»n Triết Ãông cÅ©ng không còn lấy má»™t pho thì hắn tìm đâu ra được .
Ngô Chi Vinh buồn rầu coi rất thảm hại , chỉ còn cách bỠvỠlàng .
NgỠđâu trong khi Ä‘i đưá»ng hắn qua má»™t tiệm sách thấy chá»§ nhân vừa Ä‘á»c sách vừa lắc đầu nguầy nguậy .
Ngô Chi Vinh nhìn kỹ lại thì là pho Minh sá»­ tập lược . Hắn liá»n mượn coi má»™t chút thì đúng là bản sách cÅ© .
Ngô Chi Vinh toan há»i mua nhưng hắn lại nghÄ© thầm :
-Nếu mình há»i mua thì chưa chắc hắn đã chịu bán . HÆ¡n nữa ta lại không có tiá»n bạc thì làm sao được . Bây giá» chỉ có cách là lấy pho sách này .
Hắn nghÄ© vậy liá»n xin ngÅ© trá» rồi đến đêm khuya lén lút trở dậy lấy cấp pho sách rối chuồn Ä‘i .
Hắn lại bụng bảo dạ :
-Bao nhiêu quan nha toàn tỉnh Triết Giang Ä‘á»u đã ăn cá»§a đút cá»§a Trang doãn Thành . Vụ này phải lên thành Bắc Kinh tố cáo má»›i xong .
Ngô Chi Vinh tá»›i Bắc kinh liá»n viết tá» trình đưa vào Lá»… bá»™ , Ãô Sát viện và Thông Chi Ty là ba tòa liên quan đến vụ Minh sá»­ . Trong cáo trạng hắn còn nói rõ cả việc nhà há» Trang đút lót quan nha làm lại sách má»›i .
NgỠđâu hắn chỠở trong kinh chưa đầy má»™t tháng thì ba nha môn nói trên lục tục bác bá» vụ án này . Các nha môn Ä‘á»u nói : đã tra xét kỹ càng việc Trang Kiến Long soạn pho Minh sá»­ tập lược , ná»™i dung không có chổ nào vi phạm đến cấm lệ cá»§a triá»u đình . Những Ä‘iá»u tố cáo cá»§a viên tri huyện đã bị cách chức hoàn toàn sai sá»± thật . Hiển nhiên vì hiá»m thù mà hắn đã vu cáo ngưá»i ngay . Còn việc Trang gia đút lót quan gia Ä‘á»u là những lá»i theo bông bắt gió không đủ bằng chứng thiết thá»±c .
Lá»i phê bác cá»§a Thông Chính Ty lại càng gay hắt nói :
-Ngô Chi Vinh là một viên tri huyện tham nhủng mà bị cách chức "đương sự tưởng các quan chức thiên hạ ai cũng tham lam như hắn ".
Nguyên Trang Doãn Thành đã nghe lá»i chỉ bảo cá»§a Trình Duy Phiên Ä‘em bản Minh sá»­ má»›i khắc đưa vào Lá»… bá»™ , Ãô Sát viện và Thông Chính Ty là những nha môn trong triá»u trá»±c tiếp tra xét vụ này . Ãồng thá»i Trang Doãn Thành đã lo lót quan lại cùng sư gia tại các nha môn đó .
Ngô Chi Vinh lại má»™t phen thất bại , hắn chán nãn vô cùng . Tiá»n lá»™ phí vá» nhà cÅ©ng không còn nữa , lâm vào tình thế phiêu bạt giang hồ .
Thá»i bấy giá» triá»u Ä‘inh nhà Mãn Thanh đối đải vá»›i những văn sÄ© ngưá»i Hán cá»±c kỳ nghiêm khắc . Ai chỉ phạm cấm má»™t chút trong văn từ liá»n bị xá»­ tá»­ . Giả tá»· Ngô Chi Vinh mà tố cáo má»™t văn nhân tầm thưá»ng thì hắn đã thắng kiện rồi , nhưng đối thá»§ cá»§a hắn là má»™t nhà hào phú nên tá»™i bị bác bá» .
Ngô Chi Vinh Ngjĩ thầm :
-Mình đã lâm vào nước đưá»ng cùng thì Ä‘em vụ án này cho đến nÆ¡i rồi muốn ra sao thì ra .
Hắn liá»n viết bốn tá» cáo trạng đưa vào bốn vị Cố mệnh đại thần . Ãồng thá»i hắn ngồi trong khách Ä‘iếm viết mấy trăm bản bích chương phÆ¡i bày sá»± việc Ä‘em dán khắp nÆ¡i trong kinh thành .
Ngô Chi Vinh làm việc này thật là mạo hiểm . Nếu quan trên truy cứu khép hắn vào tá»™i phao đồn những việc thất thiệt làm náo loạn nhân tâm tất bị trá»ng tá»™i .
Bốn vị Cố mệnh đại thần là Sách Ni , Tô Khắc Tất Cáp , Ất Tất Long , Ngao Bái bá»n há» Ä‘á»u là khai quôc công thần ngưá»i Mãn Châu .
Thuận Trị hoàng đế khi tạ thế đã di mệnh cho bốn vị đại thần này phụ chính .
Trong bốn ngưá»i này thì Ngao Bái là tay hung hiểm nhất .
Trong triá»u chia làm bè đảng mà bao nhiêu quyá»n bính Ä‘á»u bị tay Ngao Bái thao túng . Hắn sợ phe đảng bên địch làm bất lợi cho mình , nên phái rất nhiá»u thám tá»­ Ä‘i dò xét động tỉnh ở ná»™i ngoại thành Bắc Kinh .
Má»™t hôm Ngao Bái được tin trong thành Bắc Kinh xuất hiện rất nhiá»u bích chương phanh phui ra vụ má»™t ngưá»i trong dân tính há» Trang ở Triết Giang làm sách mưu đồ phản loạn , toan tính đại nghịch , quan lại ở Triết Giang ăn cá»§a đút lót rồi bác bá» không xét đến nữa .
Ngao Bái được tin liá»n mở cuá»™c Ä‘iá»u tra . Hắn liá»n cho phát ra những mệnh lệnh thần tốc mở cuá»™c Ä‘iá»u tra rất gắt gao.
Ngày hôm sau cáo trạng của Ngô Chi Vinh đã vào đến phủ của Ngao Bái .
Ngao Bái lập tức triệu Ngô Chi Vinh vào há»i rõ đầu Ä‘uôi . Hắn lại cho má»™t tên thá»§ hạ trong phá»§ coi kỹ lại nguyên bản Minh sá»­ theo lá»i yêu cầu cá»§a Ngô Chi Vinh và nhận thấy lá»i cá»§a Ngô Chi Vinh quả nhiên là đúng sá»± thá»±c .
Ngao Bái nắm giá»­ quyá»n lá»›n cốt ý tra xét mấy vụ đại án để trấn áp tinh thần . Chẳng những hắn muốn ngưá»i Hán không có ý niệm phản bạn mà cả những đảng đối lập trong triá»u cÅ©ng không dám có hành động khác lạ . Hắn liá»n quát quan khâm sai đến tận tỉnh Triết Giang tra xét .
Sá»± việc đã đến mức này dÄ© nhiên toàn gia nhà há» Trang phải bị giải vào kinh , cả quan tướng quân Tùng Khôi ở phá»§ Hàng Châu và quan tuần phá»§ Triết Giang là Ngô Xương Tá»™ cùng các quan lá»›n nhá» Ä‘á»u bị cách chức để chá» cứu xét . Ngoài ra các danh nhân há»c sÄ© có tên trong pho Minh sá»­ chẳng má»™t ai thoát cảnh tù ngục .
Nhắc lại Cố Viêm Võ và Huỳnh Tôn Hy ở nhà Lã Lưu Lương đem đầu đuôi vụ án Minh sử thuật kỹ cho hỠLã nghe .
Lã Lưu Lương ngồi nghe chỉ thở dài .
Sáng hôm sau cả nhà Lã Lưu Lương cùng hai lão Cố , Huỳnh xuống thuyá»n Ä‘i vá» phía Ãông .
Ở Giang Nam những nhà bậc trung trở lên Ä‘á»u có thuyá»n để phòng khi dùng đến . Nên biết miá»n Giang Nam sông ngòi lưu thông Ä‘i khắp các ngả , thuyá»n bè qua lại như mắc cưởi .
Hiện bá»n ngưá»i này ra Ä‘i Ä‘á»u dùng thuyá»n nhá» . Bá»n thuyá»n phu thì có kẻ mướn thưá»ng xuyên ở trong nhà , có ngưá»i lúc lâm thá»i má»›i kêu đến . Ngưá»i phương Bắc cưởi ngá»±a , ngưá»i phương Nam Ä‘i thuyá»n đã có từ lâu .
Sau khi thuyá»n đến Hàng Châu và sông Vân Hà rồi ngược lên phía Bắc .
Hôm ấy thuyá»n ra ngoài thành Hàng Châu thì được tin triá»u đình nhà Thanh nhân vụ án này đã xá»­ rất nhiá»u quan lại cùng trăm há» Trang Kiến Long chết rồi cÅ©ng bị quật mồ xé xác . Trang Doãn Thành bị giam trong ngục và bị ngược đải không chịu được phải tá»± tá»­ . Toàn gia há» Trang mấy chục ngưá»i từ mưá»i sáu tuổi trở lên Ä‘á»u bị xá»­ trãm .Còn bá»n đàn bà con gái thì phát lảng đến Thảm Dương để cho bá»n kỵ binh Mãn Châu dùng làm tôi má»i .
Quan Lá»… bá»™ thị lang Lý Kim Triết trước đỠtá»±a cuốn sách này xá»­ tá»™i lăng trì . Bốn ngưá»i con cá»§a ông Ä‘á»u bị xá»­ trãm .
Ngưá»i con nhá» cá»§a Lý Kim Triết má»›i mưá»i sáu tuổi . Viên pháp ty thấy giết nhiá»u ngưá»i quá thì không khá»i thương tâm liá»n bảo gã giảm xuống má»™t tuổi . Theo luật cá»§a Mãn Thanh thì từ mưá»i lăm tuổi trở xuống được miá»…n tá»™i chết , chỉ phải Ä‘i xung quân .
Gã thiếu niên này liá»n nói :
-Các cha anh cá»§a tiểu tá»­ Ä‘á»u chết cả rồi , tiểu tá»­ cÅ©ng không muốn sống má»™t mình làm chi nữa .
Gã không chịu thay đổi khẩu cung nên cũng bị xử trãm .
Bá»n Tùng Khôi , Chu Xương Tá»™ bị giam vào ngục chá» ngày hậu cứu . Sư gia Trịnh Duy Phiên bị xá»­ lăng trì , thây bá» ngoài chợ . Hai vị há»c quan ở Quí An và Ô Trình bị xá»­ trãm .
Những ngưá»i dính liếu vá» vụ Minh sá»­ thì bị tàn sát không biết bao nhiêu mà kể .
Ãàm Hy Mẫn , viên tri phá»§ má»›i đổi đến nhậm chức ở Hồ Châu má»›i được nữa tháng , triá»u đình Mãn Thanh cÅ©ng buá»™c vào tá»™i tri tình mà không báo cáo , cùng ăn tiá»n bưng bít . Cả viên quan đã đổi Ä‘i là Lý Hoàn và quan Huấn Ãạo , Vương Triệu Trinh Ä‘á»u bị xá»­ giảo .
Ngô Chi Vinh rất căm hận nhà giàu ở trấn Nam Tâm là Chu Minh Há»±u vì bá»­a trước hắn đến xin trợ cấp bị Chu mai mÄ©a má»™t hồi rồi Ä‘uổi ra khá»i cá»­a , hắn liá»n xúi quam tư pháp :
-Trong cuốn Minh Thư tập lược đã chứa rõ cuốn sách đó căn cứ vào bộ Chu Thị Nguyên Cảo mà soạn ra và Chu Minh Hựu cũng thuộc vào hỠChu này .
Thế là cả Chu Minh Há»±u và năm con y Ä‘á»u bị chém đầu .
Thanh đình lại đem gia tư cự vạn nhà hỠChu cấp cho Ngô Chi Vinh .
Thảm hÆ¡n ná»­a là bá»n thợ thuyá»n khắc chữ , thợ ấn loát , thợ đóng sách và những chá»§ tiệm sách , ngưá»i bán cÅ©ng như ngưá»i mua cùng ngưá»i Ä‘á»c sách hể Ä‘iá»u tra ra được là xá»­ trãm hết .
Theo sá»­ chép thá»i bấy giá» viên quan giá»­ cá»­a ải Hứa Dã thuá»™c Biện Châu là Lý Thượng Bạch rất thích Ä‘á»c sách , nghe nói trong quán chú ngoài cổng thành Biện Châu có bán pho Minh sá»­ má»›i khắc ná»™i dung rất hay , y liá»n sai má»™t tên công dịch Ä‘i mua .
Tên công dịch đến quày sách lúc chủ quán vắng nhà , gã bèn vào nhà hỠChu ở bên cạnh ngồi chỠ, chỠcho tới lúc chủ quán trở vỠđể mua được sách đem vỠcho Lý Thượng Bạch .
Lý Thượng Bạch Ä‘á»c mấy thiên đã không vừa ý liá»n bỠđó .
Mấy tháng sau vụ án Minh sá»­ khởi sá»± Ä‘iá»u tra Ä‘i tìm ngưá»i mua sách khắp nÆ¡i . Khi ấy Lý Thượng Bạch vá» công cán ở Bắc Kinh liá»n bị khép tá»™i mua sách phản nghịch và bị xá»­ trãm ngay tại kinh thành .
Chá»§ nhân quán sách và tên công dịch vâng lệnh Ä‘i mua sách cÅ©ng bị chém đầu . Lão già bên quán sách cÅ©ng bị vạ lây vì biết tên công dịch đến mua sách mà không tố giác ngay , còn để gã vào nhà ngồi đợi , đáng lý lão bị chém đầu , song nghÄ© tình lão đã già nua tuổi ngoài bảy chục nên được tha cho tá»™i chết mà cÅ©ng phải toàn gia Ä‘i xung quân tại miá»n biên giá»›i .Những nhân sÄ© miá»n Giang Nam vì hâm má»™ Trang Kiến Long đến Ä‘á»c sách được liệt danh vào pho Minh Thư tập lược Ä‘á»u bị xá»­ tá»™i lăng trì , cả thảy 14 ngưá»i trong đó có cả Ngô Chi Minh và Ngô Chi Dung là anh em vá»›i Ngô Chi Vinh .
Xử tội lăng trì là chém từng nhát dao một để chặc hết chân tay cùng cắt da thịt toàn thân từ từ miếng một cho đến khi phạm nhân phải chịu đau đớn đến cùng cực rồi mới chém chết .
Vì bá»™ Minh Thư tập lược mà nhà tan cá»­a nát , ngưá»i chết không biết bao nhiêu mà kể .
Bá»n Lã Lưu Lương ba ngưá»i hay tin chẳng ai là không nghiến răng căm hận , buông lá»i nguyá»n rÅ©a nhà Thanh .
Huỳnh Tôn Hy nói :
-Y Hoàng tiên sinh cũng bị liệt danh vào hàng soạn sách . Phen này chắc y không thoát nạn được .
Ba ngưá»i này vốn có tình kết giao thâm hậu vá»›i Y Hoàng từ lâu nên lo lắng vô cùng !
Má»™t hôm thuyá»n đến Gia Hưng . Cố Viêm Võ vào thành mua má»™t tá» báo . Trong tá» báo này có kê há» tên những tá»™i nhân vá» vụ án Minh sá»­ . Lão lại thấy trên đầu đỠnêu lên câu : "Tra Kế Tá , Phạm Tương , Lục Kỳ ba ngưá»i tuy có liệt danh vào bá»™ tham khảo , nhưng vì bất tri tình nên được miá»…n tá»™i .
Cố Viêm Võ cầm tá» báo vá» thuyá»n để Huỳnh Tôn Hy và Lã Lưu Lương cùng Ä‘á»c . Ai cÅ©ng lắc đầu cho là chuyện lạ .
Huỳnh Tô Hy nói :
-Vụ này chắc là hành vi cá»§a Ãại lá»±c tướng quân .
Lã Lưu Lương há»i :
-Ãại lá»±c tướng quân là gì ?
Huỳnh Tôn Hy đáp :
-Y là má»™t vị tân khách trong nhà Y Hoàng tiên sinh . Hai năm trước tiểu đệ đến chÆ¡i thấy phá»§ đệ hoàn toàn đổi má»›i . Nhà cá»­a rá»™ng rãi , cách bối trí lại càng phú quí hào hoa , so vá»›i trước thật khác nhau xa . Tiểu đệ đã kết thân vá»›i Y Hoàng tiên sinh từ trước nên chẳng cần e dè há»i thẳng ngay vào vấn đỠthì Y Hoàng tiên sinh kể câu chuyện thật kỳ ngá»™ trên chốn phong trần . Dưới đây là câu chuyện cá»§a Y Hoàng tiên sinh thuật lại :
-Tra Kế Tá , tên tá»± là Y Hoàng có làm má»™t bài tưá»ng thuật ký sá»± trong cuốn Cô Thặng . Trang đầu nói ngay đến Tra Hiếu Liên (cá»­ nhân ngày trước) tiểu tá»± là Y Hoàng ngưá»i ở Hải Ninh tỉnh Triết Giang là má»™t nhân vật tài hoa phong nhả mà lắm vá» phong tình . Ông thưá»ng nói : Cuá»™c Ä‘á»i bát ngát biết bao nhiêu sầu muá»™n . Những tay kỳ kiệt trên Ä‘á»i không lấy cảnh vật chốn tràn ai mà để tâm , nhưng phá»ng được có mấy ai .
Má»™t hôm vào buổi cuối năm ông sai ngưá»i lấy rượu uống má»™t mình . Lát sau trá»i mưa tuyết má»—i lúc má»™t lá»›n .
Tra Kế Tá ngồi uống rượu má»t mình cảm thấy buồn tẻ , liá»n đứng dậy ra ngoài cá»­a ngắm tuyết bay , chợt nhìn thấy má»™t ngưá»i khất cái đứng ở dưới hiên để tránh mưa tuyết .
Ngưá»i khất cái này thân hình cao lón , cốt cách thanh kỳ . Y chỉ mặc má»™t tấm áo đơn rách mướp , giữa lúc trá»i đông tuyết lạnh mà y vẫn thản nhiên như không thấy gì .
Tra Y Hoàng trong lòng rất lấy làm kỳ liá»n há»i :
-Này ông bạn ! Trận mưa còn lâu chứ không phải chỉ trong chốc lát mà tạnh . Vậy ông bạn hãy vào đây uống với tôi một chung rượu được chăng ?
Ngưá»i khất cái đáp :
-Nếu vậy thì còn gì bằng ?
Tra Y Hoàng liá»n dắt y vào nhà và sai thư đồng lấy thêm đủa bát . Tá»± Y Hoàng rót đầy rượu vào chung và nói :
-Xin má»i ông bạn !
Ngưá»i khất cái nâng chung rượu lên uống sạch rồi khen :
-Rượu này ngon tuyệt !
Y Hoàng rót luôn ba chung rượu . Rót chung nào , ngưá»i khất cái cÅ©ng uống sạch ngay .
Bản tính Y Hoàng thích ngưá»i mau lẹ , y mừng thầm há»i :
-Tá»­u lượng cá»§a huynh đài giá»i quá ! Tiểu đệ không hiểu huynh đài uống được bao nhiêu ?
Khất cái đáp :
-Ngưá»i ta thưá»ng nói : Tá»­u phòng tri ká»· thiên bôi thiểu , thoại bất đầu cÆ¡ bán cú Ä‘a . Nếu gặp bạn tri ká»· thì uống ngàn chung hãy còn là ít . Nói chuyện không gặp được ngưá»i ý hợp tâm đầu thì chỉ nữa cân cÅ©ng là đã quá nhiá»u .
Sá»± thá»±c hai câu này chỉ là sáo ngữ bình dị chẳng có chi kỳ lạ , nhưng do miệng cá»§a ngưá»i khất cái thốt ra khiến cho Y Hoàng không khá»i lấy làm kỳ . Y liá»n sai gã thư đồng bê ra má»™t vò rượu Thiệu Hưng nữ nhi hồng thật lá»›n rồi cưá»i nói :
-Tá»­u lượng cá»§a tiểu đệ rất tầm thưá»ng , lại vừa má»›i ăn cÆ¡m no , đáng tiếc chẳng thể bồi tiếp huynh đài cho xứng đáng . Vậy lão huynh uống bằng bát lá»›n còn tiểu đệ chỉ dùng chung nhá» may ra má»›i bồi tiếp được phần nào . Lão huynh tính sao ?
Khất cái đáp vỠvẹn một tiếng :
-Cũng được !
Tên thư đồng bưng vò rượu nóng rót ra bát lá»›n cho ngưá»i khất cái còn Tra Y Hoàng chỉ uống bằng chung nhá» .
Hai bên đối đáp như vậy . Bất giác ngưá»i khất cái uống hÆ¡n ba chục bát mà sắc mặt vẫn thản nhiên như chưa thấy gì . Nhưng Tra Y Hoàng đã say túy lúy không thể nào gắng gượng ngồi được nữa , phải nằm lăn ra .
Thiệu Hưng ná»­ nhi hồng là má»™t thứ rượu vứa êm vừa ngá»t , uống vào như chẳng thấy gì , nhưng thật ra chất rượu thật mạnh .
Vá» triá»u Thiệu Hưng , nhÅ©ng nhà sinh con gái thưá»ng nấu hằng chục hÅ© rượu chôn xuống đất . Khi ngưá»i con gái này khôn lá»›n Ä‘i lấy chồng , ngưá»i ta đào rượu này lên để thết khách làm tiệc cưới . Khi đó rượu biến thành màu hồng như hổ phách . Vì vậy má»›i đặt tên cho nó là "Nữ nhi hồng" .
Thứ rượu này đã chôn cất 17,18 năm , hoặc 20 năm hay hÆ¡n nữa . DÄ© nhiên mùi rượu rất êm và ngá»t ngào .
Ngưá»i sinh con trai thá»i bấy giá» cÅ©ng cất rượu chôn để đó . Thứ rượu này mang tên là "Trạng Nguyên hồng" . Ãó là há» mong con ngày sau đổ được Trạng Nguyên sẽ Ä‘em ra mở tiệc thết khách . Nhưng ở Ä‘á»i dá»… có mấy ai đổ được Trạng Nguyên . Hầu hết là ngày sau ngưá»i con trai đó làm lể thành hôn thì dùng rượu này làm tiệc cưới .
Trong những tá»­u Ä‘iếm cÅ©ng cất rưá»u để bán , há» thưá»ng mượn tên Trạng Nguyên hồng hay Nữ nhi hồng .
Gã thư dồng đở Tra Y Hoàng vào ná»™i đưá»ng nằm ngÅ© . Còn lão khất cái uống rượu rồi lại ra đứng ngoài hiên .
Sàng hôm sau Y Hoàng thức dậy vá»™i ra coi ngưá»i khất cái thấy y vẫn khoanh tay đứng y chổ cÅ© , nét mặt vui thưởng tuyết .
Má»™t cÆ¡n gió bất thổi qua khiến chop Y Hoàng rét run mà ngưá»i khất cái thản nhiên như không thấy gì .
Tra Y Hoàng nói :
-Trá»i gió lạnh thế này mà quần áo huynh đài như vậy e rằng phong phanh quá !
Y nói rồi cởi áo cừu cá»§a mình khoát vào ngưá»i khất cái .
Y Hoàng còn lấy mấy chục lạng bạc hai tay nâng cao ngang mặt nói :
-Chút tiá»n nhá» má»n này kính tặng huynh đài mua rượu uống , xin đừng từ chối . Khi gặp dịp cao hứng , má»i huynh đài lại chÆ¡i uống rưá»u . Ãêm qua tiểu đệ say quá , không kịp quét giưá»ng lưu khách , thật là ngạo mạn . Mong huynh đài thứ lổi cho .
Tên khất cái cầm lấy tiá»n chỉ nói má»™t câu :
-Tiên sinh dạy quá lá»i .
Rồi hắn băng băng ra Ä‘i , không má»™t lá»i cảm Æ¡n .
Mùa xuân năm sau . Tra Y Hoàng đến Hàng Châu du ngoạn . Tiện đưá»ng y vào má»™t tòa phá miếu thấy má»™t quả chuông cổ rất lá»›n , ít ra nặng hÆ¡n ngàn cân .
Tra Y Hoàng đang ngắm quả chuông và coi chữ khắc thì thấy một khất cái tiến vào . Tay trái hắn nám lấy quai chuông nhấc bỗng lên rồi lấy ra một bát thịt lớn và một hũ rượu đặt xuống bàn rồi thả chuông xuống như cũ .
Tra Y Hoàng thấy ngưá»i khất cái sức mạnh phi thưá»ng , không khá»i kinh hãi . Y chú nhìn lại thì đúng là tên khất cái đã vào nhà mình uống rượu ngày mưa tuyết năm trước liá»n cưá»i há»i :
-Huynh đài không nhận ra tại hạ ư ?
Tên khất cái quay đầu lại cưá»i đáp :
-Ô ! Té ra là hiếu liêm công . Bá»­a nay tại hạ xin làm chá»§ nhân cùng tiên sinh uống má»™t bá»­a cho thá»a thích . Má»i tiên sinh vào đây uống Ä‘i !
Hắn vừa cầm hÅ© rượu đưa ra . Tra Y Hoàng đón lấy hÅ© rượu bằng sành uống má»™t há»›p rồi cưá»i nói :
-Chà ! Rượu cá»§a huynh đài má»i thật ngon !
Khất cái lại bốc má»™t miếng thịt trong mể giÆ¡ lên há»i :
-Ãây là thịt chó . Tiên sinh có ăn được không ?
Y Hoàng tuy cảm thấy dơ dáy , nhưng lại nghĩ thầm :
-Ta đã là tửu hữu của y , nếu khước từ là tỠra khinh thị y .
Y Hoàng nghĩ vậy giơ tay ra đón miếng thịt cắn một miếng ăn thấy ngon quá .
Hai ngưá»i ngồi trên manh chiếu rách trong tòa phá miếu . HÅ© rượu đưa qua đưa lại má»—i ngưá»i uống má»™t há»›p . Thịt trong bát cÅ©ng thò tay ra bốc lấy mà ăn . Chỉ trong chốc lát rượu thịt Ä‘á»u hết sạch .
Khất cái cưá»i khanh khách nói :
-Ãáng tiếc là ít rượu quá không đũ làm hiếu lâm công say té nhào .
Y Hoàng há»i :
-Nếu huynh đài cao hứng thì chúng ta đến tửu lâu uống nữa nhé ?
Khất cái đáp :
-Hay lắm ! hay lắm !
Hai ngưá»i đưa tay nhau tá»›i tá»­u lầu cạnh Tây Hồ kêu lấy rượu uống . Chẳng bao lâu Y Hoàng lại say mèm ngã lăn ra . Khi tỉnh rượu thì thấy tên khất cái đã Ä‘i đâu mất rồi .
Bài viết của bạn đc ghép lại
--------------------------------------------------------------------------------------------------------


Phi Lá»™ 3




Hai ngưá»i đưa tay nhau tá»›i tá»­u lầu cạnh Tây Hồ kêu lấy rượu uống . Chẳng bao lâu Y Hoàng lại say mèm ngã lăn ra . Khi tỉnh rượu thì thấy tên khất cái đã Ä‘i đâu mất rồi .
Những chuyện trên đây xảy ra vào mấy năm cuối cùng Ä‘á»i Sùng Trinh nhà Minh . Mấy năm sau , quân Thanh vào quan ải lật đổ nhà Minh .
Tra Y Hoàng không có ý tiến thủ chỉ ngồi ỳ trong nhà .
Một hôm bỗng thấy quan binh dẫn bốn tên lính vào Tra phủ .
Tra Y Hoàng vừa thấy bá»n quan binh vào nhà liá»n giật mình kinh hãi cho là tai há»a đến nÆ¡i . NgỠđâu viên quan binh kia lại kính cẩn thi lá»… nói :
-Tiểu nhân vâng lệnh Ngô tướng quân đưa chút lá»… má»n này đến kính tặng tiên sinh .
Tra Y Hoàng đáp :
-Giữa tại hạ và vị thượng quan cá»§a tướng quân chẳng những chưa từng có chuyện kết giao mà tại hạ không gặp ngài bao giá» . E rằng tướng quân nhận lầm ngưá»i mất rồi .
Viên tướng quân liá»n lầy bái thiếp ra . Trên tấm thiếp đại hồng viết :
-Kính bái Tra Y Hoàng tiên sinh , tự Kế Tả .
Phía dưới ghi rõ :
-Vãn sinh là Ngô Lục Kỳ khấu đầu trăm lạy .
Tra Y Hoàng tá»± há»i :
-Ta chưa từng nghe thấy cái tên Ngô Lục Kỳ này bao giỠmà sao hắn lại đưa đồ lễ đến kính tặng ?
Lão trầm ngâm chưa kịp trả lá»i thì viên quan binh kia lại nói :
-Thượng quan cá»§a tiểu nhân có dặn thưa cùng tiên sinh . Chút lá»… má»n này chẳng có chi đáng kể mong được tiên sinh thâu nạp .
Hắn vừa nói xong bưng hai cái há»™p tròn sÆ¡n son thếp vàng đặt lên bàn . Ãoạn khom lưng cáo biệt rồi trở gót Ä‘i luôn .
Y Hoàng mở má»™t há»™p ra thì thấy là ba ngàn lạng vàng . Còn trong há»™p kia đựng sáu bình dương tá»­u . Bình rượu nào cÅ©ng giắt minh châu và ngá»c phỉ thúy trân quí phi thưá»ng !
Tra Y Hoàng càng kinh hãi hơn , vội chạy theo để trả lại đô lễ . Nhưng viên binh kia là con nhà võ , cước trình rất mau lẹ , đã đi xa rồi .
Tra Y Hoàng trong lòng buồn bả nghĩ thầm :
-Hoành tài đưa đến biết đâu là há»a hay là phước ? Phải chăng có kẻ nào muốn hại ta ?
Y liá»n gói hai há»™p đồ lá»… cẩn thận rồi cất vào mật thất .
Tra gia vốn là má»™t nhà cần kiệm , không cần dùng tá»›i hoàng kim . Có Ä‘á»u Y Hoàng từng được nghe dương tá»­u là thứ rượu ngon mà không dám mở bình ra nếm thì triong lòng không khá»i có ý tiếc rẻ .
Qua mấy bửa Tra gia vẫn không thấy chuyện gì khác lạ .
Một hôm bỗng thấy có chàng công tử y phục cực kỳ hoa lệ tỠra dòng dõi quí phái .
Chàng công tử này còn nhỠtuổi cở 17,18 mà tinh thần quắc thước , khí vũ hiên ngang . Chàng đem tám gia nhân theo hầu .
Vừa ngó thấy Tra Y Hoàng , chàng công tá»­ liá»n quì xuống khấu đầu miệng hô :
-Tra thế bá ! Tiểu điệt là Ngô Bảo Vũ xin ra mắt hế bá .
Y Hoàng vá»™i đở chàng dậy đưa vào nhà khách rồi há»i :
-Tại hạ không dám nhận lãng cách xưng hô của công tử , xin công tử cho hay tên đại nhân là gì ?
Ngô Bảo Vũ đáp :
-Tên húy gia nghiêm là Ngô Lục Kỳ , hiện là Thá»§y Sư đỠđồc ở Quảng Ãông . Gia nghiêm sai tiểu Ä‘iệt tá»›i đâuy kính má»i thế bá đén Quảng Ãông ở chÆ¡i mấy tháng cho thá»a lòng mong nhá»› .
Tra Y Hoàng đáp :
-Bá»­a trước tôn đại nhân đã ban cho lá»… hậu , khiến Tra mổ băn khoăn trong dạ . Nói rõ ra lại mắc cở , tại hạ có giao du , tính lại hay quên , không nhá»› đã đưá»c gặp lệnh tôn bao giá» . Tại hạ là kẻ thư sinh chưa từng giao kết vá»›i má»™t vị quan nào hết . Má»i công tá»­ hãy ngồi chÆ¡i .
Y Hoàng nói rồi chạy vào trong nhà sai bưng đồ lễ ra nói :
-Phiá»n công tá»­ đưa hậu lá»… này vá» , tại hạ thá»±c tình không dám bái lÄ©nh .
Y nghĩ thầm trong bụng :
-Ngô Lục Kỳ nào đây làm Ãá» Ãốc ở Quảng Ãông chắc hâm má»™ thanh danh cá»§a mình , nên Ä‘em lá»… hậu đến má»i mình làm tân khách .
Rồi y bụng bảo dạ :
-Ngưá»i này tuy là quan to , song là bá»n ưng khuyển cho Mãn Thanh để chà đạp ngưá»i Hán , nếu mình nhận lá»… vật cá»§a hắn là tá»± làm nhÆ¡ danh .
Bụng nghĩ vậy nhưng không lộ vẽ gì ra ngoài mặt .
Ngô Bảo Vũ nói :
Lúc tiểu Ä‘iệt ra Ä‘i , gia nghiêm đã dặn Ä‘i dặn lại phải má»i cho được thế bá . Gặp trưá»ng hợp thế bá quên mất gia nghiêm thì đã có tín vật đây xin thế bá coi lại .
Công tá»­ cởi cái bá»c trong tay ra thì chỉ thấy má»™t mãnh áo cừu cÅ© kỹ .
Y Hoàng vừa ngó thấy mãnh bào liá»n nhá»› tá»›i ngưá»i khất cái vào lúc mưa tuyết trong nhà mình ngày trước . Y liá»n tỉnh ngá»™ lẩm bẩm :
-Té ra Ngô Lục Kỳ tướng quân là ông bạn rượu với ta ngày trước .
Y Hoàng động tâm tự nhủ :
Bá»n Thát Ãát chiếm Ä‘oạt giang sÆ¡n . Nếu được ngưá»i tay nắm binh quyá»n dá»±ng cá» khởi nghÄ©a tất bốn phương hưởng ứng ngay và có thể trục đưá»c quân Thát Ãát ra ngoài quan ải cÅ©ng chưa biết chừng . Ngô Lục Kỳ má»›i gặp ta có má»™t lần đã tá» dạ quan hoài . Hắn nhá»› cả đến má»™t bá»­a ăn má»™t manh áo thì không phải là hạng ngưá»i vô luÆ¡ng tâm . Ta sẽ dùng đại nghÄ©a thuyết phục hắn . Bậc nam nhi lập công báo quốc là ở lúc này , ta có bị hắn giết cÅ©ng chẳng sao .
Y nghÄ© vậy liá»n theo công tá»­ lên đưá»ng Ä‘i Quảng Châu .
Ngô Lục Kỳ tướng quân ra tận ngoài xa mấy dậm để nghênh tiếp , thái độ rất cung kính , Ngô nói :
-Lục kỳ này trên con đưá»ng phiêu bạt tá»›i Giang Nam , được Tra tiên sinh không khinh rẽ coi như tình bằng hữu , nào má»i uống rượu nào tặng áo cừu . Ãó là chuyện nhá» ,nhưng khi vào tòa phá miếu ghé miệng vào hÅ© mà uống , tay bốc thịt chó mà ăn . Ãó má»›i là tình nghÄ©a bạn bè từ trong phế phá»§ . Lục Kỳ này nhân đó trong lòng phấn khởi nên có ngày nay . Lục Kỳ có làm nên gì cÅ©ng Ä‘á»u là cá»§a Tra tiên sinh ban cho.
Tra Y Hoàng nói :
-Vãn sinh coi Ngô tướng quân hôm nay chẳng hơn gì khi tướng quân còn là một vị kỳ cái dầm mưa dãi gió .
Ngô Lục Kỳ chưng hững đáp :
-Dạ dạ ! Xin đa tạ tiên sinh .
Tối hôm ấy trong tướng phá»§ Quảng Châu mở má»™t bá»­a tiệc lá»›n . Ngô Lục Kỳ má»i hết văn vÅ© quan viên đến dá»± . Hắn đặt Tra Y Hoàng ngồi vào ghế chá»§ tịch . Còn hắn ngồi mé dưới để bồi tiếp .
Văn võ bá quan tỉnh Quảng Ãông từ tuần phá»§ trở xuống thấy Ãá» Ãốc đại nhân đối đãi vá»›i Tra Y Hoàng cá»±c kỳ cung kính , trong lòng ai nấy Ä‘á»u lấy làm kỳ .
Quan tuần phá»§ còn cho rằng Tra Y Hoàng là má»™t vị khâm sai cá»§a triá»u đình phái Ä‘i vi hành để dò xét tỉnh Quảng Ãông . Nếu không Ngô Lục Kỳ xưa nay tính tình cao ngạo có lý nào lại kính cẩn má»™t vị thư sinh miá»n Giang Nam đến thế ?
Sau khi tan tiệc . Quan tuần phá»§ há»i thăm Ngô Lục Kỳ :
-Vị quí khách này phải chăng là má»™t đại viên cá»§a triá»u đình ?
Ngô Lục Kỳ tá»§m tÄ©m cưá»i đáp :
-Lão huynh thật là ngưá»i thông minh . Coi mặt mà bắt hình dong , 10 lần Ä‘oán trúng đến 9 .
Câu nói này có ý trào phúng , bảo đối phương lần thứ 10 đoán sai trật . Nhưng quan tuần phủ tưởng mình đoán trúng và cho Tra Y Hoàng đúng là khâm sai đại thần . Hắn nghĩ bụng :
-Tra đại nhân đến phá»§ Ãá» Ãốc chắc là có tình thân vá»›i y . Giữa Ngô đỠđốc vá»›i ta vốn không ý hợp tâm đầu cho lắm . Nếu khâm sai đại nhân sau khi vá» kinh dâng bản tâu bất lợi cho ta thì thật là hõng bét .
Hắn vá» phá»§ liá»n chá»n má»™t phần lá»… trá»ng . Sáng sá»›m hôm sau đưa sang phá»§ Ãá» Ãốc .
Ngô Lục Kỳ ra tiếp khách nói :
-Hôm qua Tra tiên sinh say quá , bây giỠhãy còn ngũ chưa dậy . Vật của phủ đài tại hạ nhất định sẽ thay mặt trao lại cho tiên sinh . Phủ đài cứ yên lòng , đừng lo ngại gì hết .
Quan tuần phá»§ nghe nói cả mừng , liá»n ngá» lá»i cám Æ¡n rồi cáo từ ra vá» .
Không bao lâu tin này đồn đại ra ngoài . Ai cÅ©ng biết tuần phá»§ đại nhân đưa hậu lá»… đến mừng Tra tiên sinh , liá»n tá»± há»i :
-Không hiễu lai lịch Tra tiên sinh này ra sao , nhưng đến quan tuần phủ còn đưa hậu lễ , lẽ nào mình không đưa ?
Chỉ trong vài ngày , lá»… vật trong phá»§ Ãá» Ãốc chất cao như núi . Nhất nhất Ngô Lục Kỳ Ä‘á»u sai văn phòng thu nhận mà không cho Tra tiên sinh hay .
Ngô Lục Kỳ hàng ngày ngoài lúc công sự ở nha môn , y lại ngồi tiếp Tra Y Hoàng uống rượu .
Rượu được vài tuần , Tra Y Hoàng nói :
-Vãn sinh ở quí phủ quấy nhiễu lâu ngày , rất lấy làm cảm tạ mối thạnh tình của đại nhân . Sáng mai , vãn sinh xin cáo biệt trở vỠphương Bắc .
Ngô Lục Ký đáp :
-Sao tiên sinh lại nói vậy ! Tiên sinh xuôi Nam chÆ¡i há phải chuyện dá»… dàng ? Nếu tiên sinh không chịu ở lại ít nhất nữa năm thì tại hạ quyết không để tiên sinh ra vá» . Sáng mai tại hạ bồi tiếp thêm tiên sinh lên năm từng lầu ngắm cảnh . Thành Quảng Châu có nhiá»u danh lam thắng cảnhÄ‘i du ngoạn mấy tháng cÅ©ng không hết .
Tra Y Hoàng mượn chén cả gan đáp :
-Giang sơn tuy đẹp nhưng đã đắm chìm vào tay di địch , đi coi càng tăng thêm nổi đau lòng .
Ngô Lục Kỳ biến sắc nói :
-Tiên sinh say mất rồi ! Bữa nay vỠnghĩ sớm một chút .
Tra Y Hoàng nói :
-Buổi gặp gở ngày đầu , vãn sinh Ä‘em lòng kính má»™ đại nhân là ngưá»i hào kiệt trong cÆ¡n gió bụi mà kết tình hữu nghị . Ai ngá» vãn sinh nhận lầm ngưá»i .
Ngô Lục Kỳ há»i :
-Sao lại nhận lầm ngưá»i ?
Tra Y Hoàng đáp :
-Ãại nhân là tay bản lãnh phi thưá»ng đã không vì nước vì dân ra sức , còn giúp kẻ bạo tàn làm Ä‘iá»u tàn ác , cam bá» tôi má»i cho bá»n Thát Ãát để chà đạp lên lương dân Ãại Hán . Ngày nay mà đại nhân còn nhÆ¡n nhÆ¡n đắc ý , không biết hổ thẹn . Tra mổ không khá»i hối hận là đã kết bạn vá»›i đại nhân .
Y Hoàng nói rồi đứng phắt dậy .
Ngô lục Kỳ vội nói :
-Tiên sinh to tiếng để ngưá»i ngoài nghe được là rước lấy vạ lá»›n !
Tra Y Hoàng đáp :
-Tướng quân nay nắm binh quyá»n toàn tÄ©nh Quảng Ãông . Chính là thá»i cÆ¡ tốt nhất để dá»±ng cá» khởi nghÄ©a , Tướng quân chỉ hô lên má»™t tiếng là bốn phương hưởng ứng . Dù đại sá»± không thành cÅ©ng khiến cho bá»n Thát Ãát phải bở vía . Tướng quân có làm nên má»™t thá»i oanh liệt má»›i khá»i phụ lòng trá»i đã ban cho thần dÅ©ng sức địch muôn ngưá»i .
Ngô Lục Kỳ rót rượu ra bát uống một hơi cạn sạch , nói :
-Nghe tiên sinh nói , tại hạ khoan khoái vô cùng !
Hắn giơ hai tay xé áo đánh roạt một cái . Vạt áo trước ngực bị xé toạt để hở đám lông đen xì trước ngực . Hắn vén đám lông lên , Y Hoàng trông rõ hàng chữ xâm vào da :"Thiên phụ địa mẫu , phản Thanh phục Minh" .
Tra Y Hoàng vừa kinh ngạc vừa vui mừng há»i :
-Thế này là nghĩa làm sao ?
Ngô Lục Kỳ sửa áo lại cẩn thận rồi đáp :
-Vừa rồi nghe lá»i hùng luận cá»§a tiên sinh , tại hạ rất lấy làm kính phục . Tiên sinh đã không kể gì đến đại há»a tuẩn thân diệt tá»™c , phÆ¡i gan , mật chỉ Ä‘iểm cho tại hạ , thì tại hạ khi nào dám dấu tiên sinh ? Tại hạ trước là Tả há»™ pháp cá»§a cái bang , hiện nay làm Hồng Kỳ hương chá»§ tại Hồng thuật đưá»ng trong Thiên Ãịa Há»™i thá» Ä‘em bầu nhiệt huyết chống lại Thanh triá»u , khôi phục nhà Ãại Minh .
Tra Y Hoàng thấy trước ngá»±c cá»§a Ngô Lục Kỳ có thích chữ liá»n tin ngay là sá»± thá»±c , không nghi ngá» gì nữa . Lão nói :
-Té ra tướng quân mình ở nước Tào mà lòng để tại nhà hán . Vừa rồi tại hạ buông lá»i xúc phạm thật đắc tá»™i .
Ngô Lục kỳ cả mừng tự nhủ :
-Y Hoàng bảo ta mình ở đất Tào mà lòng để ở Hán tức là ví ta vá»›i Quan Vân trưá»ng .
Hắn liá»n đáp :
-Lá»i tá»· dụ cá»§a tiên sinh tại hạ không dám nhận đâu .
Tra Y Hoàng há»i :
-Cái Bang là gì ? Thiên Ãịa Há»™i là tổ chức như thế nào ? Tại hạ chưa hiá»…u rõ mong tướng quân chỉ giáo .
Ngô Lục kỳ đáp :
-Má»i tiên sinh hãy dùng má»™t chung rượu nữa rồi hãy từ từ nói chuyện .
Má»—i ngưá»i liá»i uống má»™t chung , Ngô Lục Kỳ đáp :
-Cái Bang là má»™t bang há»™i thành lập từ Ä‘á»i nhà Tống . Nó cÅ©ng là bang há»™i lá»›n nhất trên chốn giang hồ . Toàn thể anh em trong Cái bang Ä‘á»u là hành khất mưu sinh . Những ngưá»i hào khí gia nhập Cái bang rồi liá»n chia hết cá»§a cải cho má»i ngưá»i và cùng sống bằng nghá» hành khất , đứng đầu là bang chúa , thứ nhì là VÄ© trưởng lão , kế đến là năm vị há»™ pháp chia theo ngÅ© phương : Tiá»n , Hậu , Tả , Hữu và trung .Tại hạ làm Tả há»™ pháp , thuá»™c hàng đệ tá»­ tám túi trong bang , địa vị không còn thấp kém nữa . Sau vì có chuyện xích mích vá»›i vị trưởng lão há» Tôn rồi xảy cuá»™c đánh lá»™n . Lúc đó tại hạ say rượu lở tay đả thương y , thế là phạm tá»™i bất kính bậc tôn trưởng , má»™t tá»™i nặng trong bang qui . Bang chúa lập tức mở cuá»™c thương nghị cùng bốn vị trưởng lão và Ä‘uổi tại hạ ra khá»i bang . hôm tại hạ vào quí phá»§ được tiên sinh má»i uống rượu , chính là ngày tại hạ bị cách chức Ä‘uổi Ä‘i , trong lòng phiá»n muá»™n . May được tiên sinh chẳng những không khinh rẽ lại kết thành bằng hữu khiến cho tại hạ an á»§i trong lòng .
Tra Y Hoàng nói :
- Té ra là thế !
Ngô Lục Kỳ nói tiếp :
-Mùa xuân năm sau , chúng ta gặp nhau ở Hồ Tây , tiên sinh hạ mình giao du và coi tại hạ như má»™t kỳ cái trong thiên hạ . trước kia tại hạ vô cùng chán nãn nghÄ© rằng cái bang đã chẳng dung tình , bạn hữu giang hồ còn Ä‘em lòng khinh rẽ , nên suốt ngày chỉ uống rượu say mèm . Tại hạ đã chắc chỉ bê tha rượu chè trong vài năm rồi say khước mà chết bá» Ä‘á»i . Không ngá» Tra tiên sinh lại cho tại hạ là kỳ nam tá»­ , khiến cho Ngô lục Kỳ này phấn khởi tinh thần . Nếu không có tiên sinh thì e rằng tại hạ chẳng còn ngày nào ngóc đầu lên được nữa , chẳng bao lâu quân Thanh xuống miá»n Nam . Khi đó trong lòng tại hạ vẫn còn phẩn kích , không hiá»…u thị phi má»›i đầu hàng quân Thanh , lập chút công lao bằng cách tàn sát đồng bào . Má»—i khi tại hạ nghÄ© đến trong lòng lại hổ thẹn vô cùng !
Tra Y Hoàng nghiêm nghị nói :
-Hành vi này của huynh đài thật là tội lổi . Dù Cái Bang không dung , huynh đài đơn thân độc mã vùng vẫy giang hồ không được hay sao ? Hay tự sáng lập ra môn hộ cũng được . Sao lại dùng đến hạ sách đầu hàng quân Thanh .
Ngô Lục kỳ nói :
-Tại hạ ngu muá»™i , vì khi đó chưa được tiên sinh dạy bảo , đã gây nên rất nhiá»u tá»™i lổi , thật là đáng chết .
Tra Y hoàng vừa dạ , gật đầu nói :
-Tướng quân đã biết lổi thì đem công chuộc tội vẫn chưa muộn .
Ngô lục kỳ lại nói :
-Sau nhà Mãn Thanh thống nhất toàn quốc , tại hạ làm đến chức Ãá» Ãốc . Trước đây hai năm , má»™t hôm vào khoãng nữa Ä‘em , đột nhiên có kẻ lẽn vào phòng ngÅ© tại hạ hành thích . Nhưng thích khách không địch nổi tại hạ và bị bắt ngay . khi thắp đèn lên soi thì thích khách chính là ngưá»i bị tại hạ đã thương ngày trước , tức Tôn trưởng lão . Y lá»›n tiếng thóa mạ , bảo tại hạ là kẽ đê hèn , cam tâm làm làm chó săn cho loài dị chá»§ng . Y càng chá»­i càng hăng , câu nào cÅ©ng như đập vào trái tim tại hạ . Tại hạ nghe những lá»i y thóa mạ tá»± biết mình hành vi phản bá»™i . Giữa lúc đêm khuya , càng hổ thẹn trong lòng , chỉ mong y chá»­i tàn nhẫn hÆ¡n nữa . Sau tại hạ thở dài , khai giải huyệt đạo cho y và bảo : "Tôn trưởng lão ! Trưởng lão thóa mạ tại hạ như thế là phải lắm ! Thôi trưởng lão Ä‘i Ä‘i !" .
Y lộ vẽ ngạc nhiên , rồi vượt cửa sổ chuồn đi .
Tra Y Hoàng nói :
-Hành động này của tướng quân thật đáng khen !
Ngô Lục Kỳ kể tiếp :
-Khi ấy trong nhà lao cá»§a nha Ãá» Ãốc có rất nhiá»u hảo hán bị giam cầm vá» tá»™i mưu phản Thanh triá»u . Sáng sá»›m hôm sau , tại hạ liá»n tìm cách buông tha bá»n há» . Ngưá»i thì tại hạ bảo là bị bắt lầm , kẻ thì tại hạ nói không phải là chính phạm , giảm tá»™i nhẹ Ä‘i để phát lạc bá»n chúng . HÆ¡n má»™t tháng sau , Tôn trưởng lão lại đến gặp tại hạ vào lúc nữa đêm , y há»i ngay : "Phải chăng ông bạn đã sinh lòng hối lổi , nguyện ý phản Thanh để lập lại công ? " . Tại hạ liá»n rút Ä‘ao chặt cụt hai ngón tay đáp : "Ngô Lục kỳ này quyết tâm sá»­a đổi lổi lầm , từ nay nhất nhất nghe theo lá»i Tôn trưởng lão " .
Ngô Lục Kỳ vừa nói vừa giơ bàn tay trái ra thì chỉ còn ba ngón , ngón trỠvà ngón cái đã bị chặt cụt .
Ngô Lục Kỳ lại nói tiếp :
-Tôn trưởng lão thấy tại hạ thành tâm nguyện ý và biết rõ tại hạ tuy tánh tình lổ mãng , nhưng chẳng bao giá» nói rồi lại nuốt lá»i . Lão lá»n bảo : "Hay lắm ! Ãể Tôn mổ vá» trình lại vá»›i bang chúa chá» ngưá»i định Ä‘oạt" .
Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp :
-Mưá»i hôm sau , Tôn trưởng lão lại đến kiếm tại hạ , nói cho hay là Bang chúa cùng bốn vị trưởng lão đã thương nghị và quyết định thu tại hạ trở vá» bản bang , bắt đầu cho làm đệ tá»­ má»™t túi .
Ngô Lục kỳ lại kể tiếp :
-Cái Bang cùng Thiên Ãịa Há»™i đã giao ước cùng nhau đồng tâm hiệp lá»±c phản kháng Thanh triá»u , khôi phục nhà Minh . Thiên Ãịa Há»™i là má»™t há»™i do Trần VÄ©nh Hoa tiên sinh , thá»§ hạ cá»§a Trịnh quốc sư ở nước Thái Nhượng sáng lập ra . Mấy năm nay trở nên rất hưng thịnh nhất là trong vùng Phúc Kiến , Triết Giang và Quảng Ãông . Tôn trưởng lão đã dẫn tại hạ đến ra mắt Trần tiên sinh và giá»›i thiệu cho vào Thiên Ãịa Há»™i . Trần tiên sinh sau khi Ä‘iá»u tra trong vòng má»™t năm giao cho tại hạ làm mấy việc trá»ng yếu . Tiên sinh thấy tại hạ dốc dạ trung thành , chẳng ở hai lòng , nên má»›i đây phong cho chức Hồng Kỳ hương chá»§ ở Hồng Thuận ÃÆ°á»ng .
Tra Y Hoàng tuy không hiểu lai lịch Thiên Ãịa Há»™i . Nhưng má»™t nhân vật có Quốc tính ở Ãài Loan là Trịnh Thành Công ngưá»i ta thưá»ng kêu là Quốc tính gia Trịnh đại soái là má»™t nhân vật trung dÅ©ng . Trịnh Thành Công chỉ cần má»™t đạo quân cÅ©ng vẫn chống chá»i Thanh triá»u nên ngưá»i thá»i bấy giá» ai cÅ©ng cá»±c kỳ kính trá»ng . Nếu Thiên Ãịa Há»™i lại do thá»§ hạ cá»§a Trịnh đại soái là Trần VÄ©nh Hoa sáng lập ra dÄ© nhiên là đồng đạo rồi .
Ngô Lục ký lại nói :
-Năm trước Quốc tính gia Trịnh đại soái dẫn quân vây đánh thành Kim Lăng , đáng tiếc vì ngưá»i ít địch nhiá»u nên không địch nổi phải rút lui vá» Ãài Loan , song còn lưu lại ở ba tỉnh Giang , Triết , Phúc Kiến má»™t số quân binh cÅ© không phải là ít .Trần tiên sinh cùng những bạn thanh khí , tổ chức Thiên Ãịa Há»™i này . Thiên Ãịa Há»™i dùng hai câu khẩu hiệu là "Thiên phụ địa mẫu" và "Phản Thanh phục Minh" hàng chữ này được thích vào trước ngá»±c cá»§a những ngưá»i nhập há»™i .
Tra Y Hoàng mừng rỡ , uống cạn thêm hai chung rượu rồi nói :
-Hành vi cá»§a huynh đài má»›i không hổ là kỳ nam tá»­ trong Ä‘á»i .
Ngô Lục Kỳ đáp :
- Tại hạ không dám lãnh thụ năm chữ "Thiên hạ kỳ nam tử" mong Tra tiên sinh vui lòng nhìn nhận tại hạ làm bằng hữu thì Ngô này lấy làm sung sướng vô cùng !
Tra Y Hoàng nói :
-Tra mổ là kẻ thứ dân , chẳng bổ ích gì cho dân cho nước . Tại hạ cÅ©ng mong tướng quân có má»™t ngày kia thá»i cÆ¡ hành động , gây nên phong trào kháng Thanh thì Tra mổ xin đầu quân để đóng góp chút sức má»n ở dưới trướng .
Bắt đầu từ hôm ấy , Tra Y Hoàng ở trong phủ Ngô Lục Kỳ cùng y mỗi ngày thương nghị kế hoạch chống Thanh .
Ngô Lục Kỳ còn nói chuyện Thiên Ãịa Há»™i Ä‘ang liên lạc vá»›i Ngô Tam Quế ở Vân Nam . Mưu cùng nhau đồng thá»i phát động . Ãầu tiên là quét sạch mặt Tây Nam xong rồi má»›i tính chuyện phạt Bắc .
Tra Y Hoàng làm tân khách trong phủ Ngô Lục Kỳ đến 6,7 tháng thì mới vỠnhà .
Tra Y Hoàng biết rõ Huỳnh Tôn Hy và Cố Viêm Võ Ä‘á»u có chí khôi phục nhà Minh , hai vị này cÅ©ng chạy chá»t bốn phương tụ há»p anh hùng hào kiệt trong thiên hạ lo mưu phản Thanh . Vì vậy y kể hết má»i việc cho hai ngưá»i nghe .
Huỳnh Tôn Hy ngồi trên thuyá»n thuật lại đầu Ä‘uôi cho Lã lưu Lương nghe , rồi nói :
-Việc này nếu bị tiết lá»™ thì tất bá»n Thát Ãát sẽ hạ thá»§ trước .
Y Hoàng tiên sinh cùng Ngô tướng quân bị giết mà cả há» , mà công cuá»™c phản Thanh sẽ bị gãy mất những tay rưá»n cá»™t .
Lã Lưu Lương nói :
-Ngoại trừ ba ngưá»i chúng ta đây , vụ này quyết không thể hở môi . Dù chúng ta có gặp Tra Y Hoàng tiên sinh cÅ©ng không nên nhắc đến tên hiệu cá»§a Ngô tướng quân ở Quảng Ãông .
Huỳnh Tôn Hy nói :
-Vậy là phải lắm ! Y Hoàng tiên sinh cùng Ngô tướng quân đã có mối liên hệ như vậy mà hiện nay các vị đại thần trong triá»u lại Ä‘ang đối đãi vá»›i Ngô tướng quân rất ân cần . Ngô tướng quân chịu xuất tịch sở tấu bênh vá»±c Y Hoàng tiên sinh , tất triá»u đình cÅ©ng phải nể mặt .
Lã Lưu Lương nói :
-Huỳnh huynh nói phải lắm ! Có Ä‘iá»u còn hai ngưá»i kia là Lục Kỳ và Phạm Tương tại sao cÅ©ng ở vào trưá»ng hợp như Y Hoàng tiên sinh được miá»…n tá»™i và đình cứu ? Hay là hai ngưá»i đó cÅ©ng có thế lá»±c gì ở trong triá»u bênh vá»±c cho ?
Huỳnh Tôn Hy đáp :
-Ngô tướng quân đã dùng sá»› bênh vá»±c Y Hoàng tiên sinh mà chỉ nói tá»›i má»™t ngưá»i e rằng triá»u đình sinh nghi , nên kèm luôn hai ngưá»i kia vào thêm cho có lẽ công bằng , cÅ©ng chưa biết chừng .
Lã Lưu Lương cưá»i nói :
-Nếu vậy thì lúc này muốn Ä‘iá»u tra lại tính mạng cá»§a hai vị Lục và Phạm cÅ©ng rất khó lòng .
Cố Viêm Võ gật đầu đáp :
-Những danh sĩ ở Giang Nam bảo toàn thêm được vị nào tức là giử thêm được phần nguyên khí .
Câu chuyện giữa ba ngưá»i là việc bí mật . Lúc này thuyá»n Ä‘ang ở khúc sông Vận Hà , trong khoang sau chỉ có ba mẹ con há» Lữ . Huỳnh Tôn Hy lại hạ thấp giá»ng nói rất khẽ , tưởng không còn ai nghe được . trong thuyá»n không có tưá»ng vách , vậy còn sợ gì câu tai vách mạch rừng ?
Không ngá» Cố Viêm Võ vừa ngá»›t lá»i , bất thình lình trên đầu có tiếng cưá»i the thé nổi lên !
Ba ngưá»i giật mình kinh hãi , đồng thanh quát há»i :
-Ai đó ?
Nhưng không thấy phản ứng gì đáp lại .
Ba ngưá»i ngÆ¡ ngác nhìn nhau . Ai cÅ©ng tá»± há»i :
-Chẳng lẽ có ma quái thật chăng ?
Cả ba ngưá»i nghe rõ tràng cưá»i the thé hiển nhiên từ trên đầu phát ra . Trong ba ngưá»i này , Cố Viêm Võ lá»›n mật hÆ¡n hết . Lão có há»c qua đôi chút võ công tá»± vệ .
Cố Viêm Võ vừa coi chừng vừa cho tay vào bá»c móc lấy lưởi dao trá»§y thá»§ . Lão mở cá»­a khoang bước ra đầu thuyá»n chú ý nhìn lên mui thì đột nhiên má»™t bóng Ä‘en nhoai mình vá»t tá»›i .
Cố Viêm Võ quát há»i :
-Ai ?
Ãồng thá»i vung Ä‘ao trá»§y thá»§ đâm vào bóng Ä‘en . Bổng lão cảm thấy cổ tay Ä‘au nhói dưá»ng như bị má»™t cái khâu sắt xiết chặc . Kế đó sau lưng cÅ©ng tê chồn . Lão bị đối phương Ä‘iểm trúng huyệt đạo . Lưởi Ä‘ao trá»§y thá»§ rá»i khá»i tay . Ngưá»i lão cÅ©ng bị đẩy vào trong khoang thuyá»n .
Huỳnh Tôn Hy cùng Lã Lưu lương thấy Cố Viêm Võ bị ngưá»i đẩy ngược trở vào và sau lưng lão có má»™t hán tá»­ áo Ä‘en đứng sừng sững .
Ngưá»i này thân thể cao lá»›n , khoé miệng nở nụ cưá»i Ä‘anh ác . Tuy gã không cầm khí giá»›i , nhưng tay to chân dài . Hiển nhiên là con ngưá»i có bản lãnh .
Lã Lưu lương há»i :
-Các hạ sấn vào đây trong lúc đêm khuya là có dụng ý gì ?
Ãại hán cưá»i lạt đáp :
-Còn dụng ý gì nữa ! Ba ngưá»i các ngươi khiến cho lão gia thành quan to , phát tài lá»›n rồi ! Ngô Lục kỳ làm phản , Tra Y Hoàng cÅ©ng muốn làm phản . Ngao Thiếu Bảo mà được tin mật báo này tất nhiên là ta có được trá»ng thưởng . Ha ha ! Ba vị hãy theo ta lên Bắc Kinh sẽ rõ .
Lã , Cố , Huỳnh ba ngưá»i ngấm ngầm kinh hãi , bụng bảo dạ :
-Bá»n mình nói chuyện riêng vá»›i nhau giữa lúc canh khuya ở trong thuyá»n làm lụy đến Ngô tướng quân là hư việc lá»›n .
Lã Lưu Lương há»i :
-Các hạ nói gì vậy ? Bá»n tại hạ chẳng hiá»…u chi hết . Các hạ muốn vu hãm ngưá»i ngay thì cứ việc mà làm . Còn định bắt quàn vào ngưá»i ngoài là không được đâu .
Lão đã quyết định chá»§ ý chá» lúc đại hán không kịp đỠphòng thì liá»u chết vá»›i gã , hay ít ra bị gã giết Ä‘i thì cÅ©ng không còn ai đâu mà đối chứng .
Ãại hán cưá»i khẩy má»™t tiếng rồi đột nhiên nhảy xổ tá»›i , vung chỉ nhanh đìểm vào trước ngá»±c Lã Lưu Lương và Huỳnh Tôn Hy .
Lã , Huỳnh lập tức không nhúc nhích được nữa .
Ãại hán ra chiá»u đắc ý cưá»i ha hả , hô :
-Các vị thị vệ ! Vào cả khoang thuyá»n Ä‘i ! Phen này chúng ta lập được công lá»›n rồi !
Mấy ngưá»i ở đáng sau lái đồng thanh dạ má»™t tiếng , Ä‘oạn bốn tên tiến vào . Tên nào cÅ©ng ăn mặc theo kiểu nhà đò , nổi lên tràng cưá»i khanh khách .
Cố Viêm Võ , Huỳnh Tôn Hy , Lã lưu Lương ba ngưá»i ngÆ¡ ngác nhìn nhau . Chẳng ai ngá» bá»n này lại là thị vệ trong triá»u đã hóa trang để gạt mình . Chúng giả làm thuyá»n phu thì dÄ© nhiên đã đứng bên ngoài nghe lõm hết .
Huỳnh Tôn Hy và Lã Lưu Lương bị gạt đã đành , Nhưng Cố Viêm Võ trong mưá»i mấy năm nay khắp cá»i Thần Châu chổ nào cÅ©ng có vết chân , Ä‘i tá»›i đâu giao kết anh hùng hào kiệt tá»›i đó . Nhãn quan lão luyện nào phải kém cá»i gì mà không nhìn ra mấy tên thuyá»n phu này ?
Bỗng nghe một tên thị vệ hô :
-Nhà đò ! Hãy quay thuyá»n trở lại Hàng Châu . Nếu xảy ra chuyện gì thì là tá»± ngươi đó . Hãy coi chừng cái mạng chó má cá»§a nhà ngươi !
Một lão gia ở đằng lái đáp :
-Xin vâng !
Cố Viêm Võ nhá»› lại , lão bẻ lái là má»™t lão già cở sáu , bảy chục tuổi . Lúc mướn thuyá»n , Cố đã nói chuyện vá»›i lão này thấy lão mặt mÅ©i dăn deo lại lưng gù . Ãúng lão là má»™t lão già thành thá»±c chất phát , nên không nghi ngá» gì nữa .
Cố Viêm Võ nghÄ© vậy liá»n trách :
Ãáng trách mình chỉ cùng Huỳnh , Lữ cao đàm hùng biện , sÆ¡ ý để bị hãm vào vòng nguy hiá»…m mà không hay biết .
Ãại hán áo Ä‘en hiển nhiên là thá»§ lãnh bá»n này . Gã ngồi xuống sập thuyá»n . Bốn ngưá»i kia đứng thõng tay , vẽ mặt rất cung kính .
Ãại hán áo Ä‘en nói :
-Chúng ta có đũ bằng chứng vá» Ngô Ãá» Ãốc ở Quảng Ãông âm mưu tạo phản . Bây giá» phải kịp Ä‘i Hải Ninh bắt lão há» Tra . Ba tên phản tặc này dù quật cưá»ng đến đâu cÅ©ng chẳng thể trốn tránh được .Có Ä‘iá»u phải đỠphòng bá»n chúng uống thuốc độc hoặc nhãy xuống sông tá»± vẫn . Vậy các vị má»—i ngưá»i phải giá»­ má»™t tên . Nếu để xẩy ra chuyện bất trắc thì mối liên can không phải là nhá» .
Ba tên kia đáp :
-Da ! Bá»n tại hạ xin kính cẩn tuân lá»i căn dặn cá»§a Qua quản đới .
Nguyên tên quản đới này há» Qua tên Giai , ngưá»i Mãn Châu .
Qua Giai lại nói :
-Khi vào tới kinh ra mắt Ngao thiếu bảo , các vị chẳng lo gì không được thăng quan phát tài .
Má»™t tên thị vệ cưá»i đáp :
-Ãây toàn là công Æ¡n cá»§a Qua quản đới tài bồi cho . Ba ngưá»i trong bá»n tại hạ làm gì đáng hưởng được phúc phận đó ?
Qua Giai cưá»i khành khạch chưa kịp trả lá»i thì đầu thuyá»n có tiếng cưá»i hô hố rồi nói :
-Cả bá»n bốn ngưá»i các ngươi Ä‘á»u không đáng hưởng phúc phận này .
Qua Giai ngấm ngầm kinh hãi nghĩ thầm :
-Thằng cha này xem chừng bãn lãnh rất là lợi hại ! Hắn lên tá»›i đầu thuyá»n mà không phát ra má»™t tiếng động nào .
Soạt má»™t tiếng ! Bốn tên thị vệ rút đơn Ä‘ao ở sau lưng ra , đồng thá»i lảng tránh sang má»™t bên đỠphòng địch nhân liệng ám khí qua cá»­a khoang thuyá»n .
á»¶ mình võ công cao cưá»ng , Qua Giai thưá»ng không Ä‘eo binh khí bên mình . Bây giỠđành bóc má»™t miếng ván thuyá»n chuẩn bị cá»± địch .
Bá»—ng nghe đánh "vù" má»™t tiếng ! Hai cánh cá»­a khoang thuyá»n tung ra nhắm đập vào mặt hắn .
Qua Giai bụng bảo dạ :
-Hiển nhiên không phải là cưá»ng địch đã dùng tay liệng cánh cá»­a vào vì trước khi cánh cá»­a vá»t ra không nghe tiếng gã đập cá»­a . Ãây là chưởng lá»±c cách không hất bắn ra . Nếu vậy ná»™i lá»±c cá»§a đối phương thật là ghê gá»›m !
Hắn liá»n vận kình lá»±c vung tấm ván thuyá»n lên gạt hai cánh cá»­a rá»›t xuống .
Bá»—ng thấy má»™t chàng thư sinh xuất hiện ngay trước cá»­a khoang . Chàng chắp tay để sau lưng , nét mặt tươi cưá»i . Thái độ rất ung dung .
Qua Giai tuy gạt được cánh cá»­a khoang thuyá»n nhưng cánh tay mặt tê nhức vì bị đụng mạnh . Hắn lá»›n tiếng quát :
-Các quan trong này Ä‘ang tra án . Ngươi biết Ä‘iá»u thì lánh cho xa .
Ngưá»i thư sinh cưá»i há»i :
Bằng không biết Ä‘iá»u thì sao ?
Chàng vừa cất bước tiến vào khoang thuyá»n , bá»—ng thấy Ä‘ao quang lấp loáng hai thanh đơn Ä‘ao nhằm hai bên tả hữu chém tá»›i .
Bãn lỉnh cá»§a hai tên thị vệ này cÅ©ng không phải hạng kém cá»i . Hai chiêu Ä‘ao cá»§a chúng vừa mau lẹ vừa mãnh liệt .
Thư sinh lạng ngưá»i Ä‘i sấn vá» phía Qua Giai . Chàng vung chưởng lên đánh xuống đỉnh đầu hắn .
Qua Giai đưa tay trái lên gạt . Ãồng thá»i hắn vung quyá»n bên phải đánh ra thật mạnh .
Chàng thư sinh vung chân trái đá ngược lại trúng vào trước ngực của một thị vệ .
Tên thị vệ rú lên má»™t tiếng , máu tươi phun ra òng á»c .
Giữa lúc ấy mấy tên thị vệ kia Ä‘á»u vung Ä‘ao lên vừa đâm vừa chém .
Chàng thư sinh kia thấy địa thế trong khoang thuyá»n đã chật hẹp lại thêm ba lão Cố , Huỳnh , Lữ làm cho vướng víu chân tay , liá»n thi triển cầm nã công phu .
Bỗng nghe đánh "cắc" một tiếng . Một thị vệ nữa lại bị chàng đánh gãy cổ .
Qua Giai phóng chưởng đánh tới sau gáy thư sinh .
Chàng thư sinh nghe tiếng gió để nhận định chiêu thức rồi xoay tay lại phóng chưởng . hai chưởng đụng nhau bật lên tiếng "binh" rùng rợn .
Qua Giai bá»—ng thấy mắt tối sầm lại . Lưng hắn đập mạnh vào vách thuyá»n . Lập tức thuyá»n bị lá»§ng má»™t chổ .
Chàng thư sinh sợ bá»n Cố Viêm Võ bị thương vá»™i tung hai tay đánh vào trước ngá»±c hai tên thị vệ còn sống sót .
Má»™t tiếng "rắc rắc" vang lên ! hai gã bị gảy hết xương sưá»n .
Chàng thư sinh quay mình lại thấy Qua Giai giÆ¡ tay trái liệng tấm ván xuống sông Vận hà , kế đó hắn vá»t ngưá»i chuồn ra qua
chở thủng ra ngoài .
Chàng thư sinh thấy Qua Giai muốn trốn liá»n quát lá»›n :
-Chạy đâu cho thoát ?
Ãồng thá»i chàng phóng chưởng đánh ra . Nhưng khi phát chưởng sắp trúng sau lưng Qua Giai không ngá» gã phóng cước đá ngược lại . Phát chưởng cá»§a chàng đập trúng gan bàn chân hắn . Chưởng lá»±c bị hất tung lên .
Qua Giai nhãy má»™t cái xa mấy trượng . Hắn chịu chân trái vào miếng ván thuyá»n để mượn đà lao ngưá»i vá» phía trước .
Kể ra thế lao này , hắn cÅ©ng không nhãy lên tá»›i bỠđược . Nhưng may thay ! Bá» sông có má»™t cây liá»…u cành rÅ© xuống nước . Qua Giai liá»n nắm lấy lá»™n ngưá»i lên trên ngá»n cậy vá»t vào bá» .
Chàng thư sinh thấy tình thế khó lòng Ä‘uổi kịp , không khá»i than thầm :
-Hõng bét !
Chàng vá»™i lượm thanh đơn Ä‘ao trong khoang thuyá»n nhắm liệng tá»›i sau lưng Qua Giai , nhưng hắn đã chạy xa rồi . Thanh đơn Ä‘ao bay vòng vèo rồi bên nặng bên nhẹ rÆ¡i xuống đất , cách sau lưng Qua Giai chừng hÆ¡n má»™t trượng .
Chàng thư sinh vội hô :
-Nhà đò mau áp thuyá»n vào bá» !
Chàng định bụng :
-Dù hắn có chạy đến bên trá»i góc biển cÅ©ng phải Ä‘uổi tá»›i cùng , giết cho bằng được tiểu tặc này Ä‘i để bịt miệng .
NhỠánh trăng . bá»—ng chàng thấy rõ má»™t bóng Ä‘en xì bay vá»t Ä‘i như con trưá»ng xà , nhanh hÆ¡n Ä‘iện chá»›p , bắn thẳng đến sau lưng Qua Giai .
Bá»—ng nghe Qua Giai rú lên má»™t tiếng khÅ©ng khiếp . Má»™t bóng Ä‘en dài đã đâm trúng sau lưng cắm chặc ngưá»i hắn xuống đất rồi bóng Ä‘en vẫn còn lung lay không ngá»›t .
Chàng thư sinh kinh hãi vừa mừng thầm . Chàng chú ý nhìn lại thì thấy bóng Ä‘en đó chính là má»™t cây sào trúc dùng để đẩy thuyá»n .
Chàng thư sinh động tâm nhãy vỠđàng lái thì chỉ thấy má»™t mình ông lão lái thuyá»n , ngoài ra chẳng còn ngưá»i nào khác . Chàng thư sinh liá»n nhìn lão xá dài nói :
-Ãa tạ lão anh hùng ra tay viện trợ . Bằng không thì hõng việc lá»›n .
Lão lái thuyá»n lim dim cặp mắt há»i :
-Khách quan ! Khách quan nói gì ? Lão không hiễu .
Chàng thư sinh nhắc lại :
-Ãa tạ lão anh hùng vì lòng trượng nghÄ©a mà ra tay tương trợ .
Lão lái thuyá»n há»i :
-Lão ưng ư ? Ãêm tối chim ưng không ra , trừ phi nó là con cú mèo .
Chàng thư sinh tá»± há»i :
-Chẳng lẻ ngưá»i liệng con sào vừa rồi không phải là lão ? Vậy , vị đại anh hùng vừa rồi ra tay viện trợ là ngưá»i khác không muốn lá»™ diện nên đã ẩn thân lánh Ä‘i rồi chăng ?
Chàng trở vào khoang thuyá»n giải khai huyệt đạo cho bá»n Cố , Huỳnh , Lữ , rồi liệng xác chết bốn tên thị vệ xuống sông .
Huỳnh Tôn Hy thắp đèn lên rồi há»i há» tên chàng thư sinh thì chàng cưá»i đáp :
-Tiện danh vừa rồi được tiên sinh nhắc tá»›i . Tại hạ há» Trần tên gá»i VÄ©nh Hoa .



Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:

Tài sản của ngocvosong1986


Last edited by ngocvosong1986; 30-05-2008 at 09:37 AM. Lý do: Hệ thống tự ghép bài liên tiếp với nhau
  #2  
Old 01-06-2008, 06:51 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 1


Chốn phồn hoa bạo khách lần vào


Từ Ä‘á»i xưa , thành Dương Châu đã nổi tiếng là má»™t nÆ¡i phồn hoa đô há»™i. Ngưá»i ta đã có câu :
Lưng Ä‘eo mưá»i vạn quan tiá»n. Phen này quyết cưỡi hạc lên miá»n Dương Châu.
Sau khi Tùy Dạng Äế khÆ¡i sông Vận Hà , muốn Ä‘i miá»n Biện , Triết Ä‘á»u do đưá»ng thá»§y đạo này. Thành Dương Châu ở khoảng giữa sông Vận Hà nên càng náo nhiệt.
Äá»i Minh, Thanh , nÆ¡i đây qui tụ những nhà buôn bán lá»›n và trở thành má»™t thị trấn phồn thịnh vào bậc nhất thiên hạ.
Vá» triá»u Khang Hy nhà Mãn Thanh , phưá»ng Minh Ngá»c trên bá» Tây Hồ đất Dương Châu còn là nÆ¡i tụ há»™i những danh kỹ lầu xanh.
Má»™t hôm gặp tiết cuối xuân , đèn còn thắp sáng tá» , những tiếng Ä‘á»n , sáo , tiếng cưá»i đùa , xen lẫn những tiếng sai quyá»n hành lệnh , cùng tiếng hát hãm rượu nổi lên tưng bừng náo nhiệt trong ngá» tại phưá»ng Minh Ngá»c. Thật là chốn âu ca , trong cảnh tượng thanh bình.
Äá»™t nhiên năm , sáu ngưá»i lá»›n tiếng quát từ phía Nam và mé Bắc phưá»ng Minh Ngá»c vá»ng vào :
-Những quân đê tiện , chó chết, cùng phưá»ng làng chÆ¡i kỹ nữ hãy nghe đây : Bá»n ta đến đây tra xét má»™t tên can phạm , không quan hệ gì đến ngưá»i ngoài. Vậy ai nấy im miệng , không được la ó om xòm hoặc làm nhốn nháo. Kẻ nào không tuân lịnh hãy giá»­ vững cái đầu.
Sau tiếng quát phưá»ng Minh Ngá»c lập tức im lặng. Nhưng chỉ trongkhoãnh khắc , tiếng đàn bà con gái la hoảng xenlẫn tiếng đàn ông dức lát náo loạn cả lên.
Trong viện Lệ Xuân , phưá»ng Minh Ngá»c Ä‘ang bày yến tiệc. Mưá»i tay đại Ä‘iếm thương ngồi ở ba bàn. Má»—i ngưá»i cặp kè má»™t ảkỹ nữ.
Vừa nghe tiếng quát , ai nấy sắc mặt tái mét, xôn xao há»i :
-Chuyện chi vậy?
-Phải chăng quan phủ đến tra án ?
Äá»™t nhiên có tiếng đập cá»­a ầm ầm như trống thúc. Bá»n nô tỳ sợ hãi cuống quít , chẳng hiá»…u có nên mở cá»­a hay không ?
Tiếp theo nghe đánh “sầm†má»™t tiếng , cá»—ng lá»›n đã bị đạp mở toang ra. Mưá»i bãy, mưá»i tám tên đại hán ùa vào. Tên nào cÅ©ng nai nịt gá»n gàng, đầu bịt vải trắng , lưng thắt Ä‘ai xanh. Tay chúng Ä‘á»u cầm binhkhí , hoặc cương Ä‘ao , hoặc thiết xích , hoặc thiết cônsáng loáng.
Bá»n Ä‘iếm thương vừa thấy những đại hán này , đã nhận ra ngay là những tay anh chị trong nghá» buôn hàng lậu thuế.
Nên biết thá»i bấy giá» , buôn bán phải chịu thuế má rất nặng. Ngưá»i nào chạy hàng lậu trốn thuế liá»n được má»™tdịp phát tài lá»›n.
Thành Dưong Châu là nÆ¡i chứa hàng để tản Ä‘i các mặt trong miá»n Giang Bắc. Nhưng đây cÅ©ng là nÆ¡i tụ tập cá»§aphưá»ng Vong Mạng. Chúng kết thành Ä‘oàn để hànhnghá». Bá»n này rất hung hăng. Khi gặp đại đội quan quân chúng liá»n chạy tán loạn. Còn tiểu đội quan binh mà ra giá»ng phách lối là chúng rút binh khí để chống cá»± ngaỵ Quan địa phương cÅ©ng làm ngÆ¡ không muốn can thiệpvào.
Bá»n Ä‘iếm thương chỉ biết những tay anh chị này là phưá»ng buôn lậu , chẳng bao giá» cướp Ä‘oạt khách thương hay gây chuyện rắc rối. Bá»­a nay bá»—ng chúng sấn vào phưá»ng Minh Ngá»c làm cho há» phải hoang mang kinh hãi.
Một lão cở ngoài năm mươi tuổi lớn tiếng ra lệnh :
-Những ngưá»i trong nhà dá»u phải ra ngoài hết và đứng yên không được nhúc nhích. Bá»n Ä‘iếm thương cùng kỹ nữ thấy chúng dữ dá»™i như hung thần liá»n khiếp sợ cuống quít , Ä‘á»u đứng cả lên không ai dám trái lệnh.
Mấy cô kỹ nữ nhát gan sợ quá khóc òa lên.
Lão già lại quát :
-Cả những khách chơi cùng kỹ nữ tại các phòng khác cũng phải ra ngoài cho hết , không ai được ở lại trong phòng.
Tiếng quát chấn động cá»§a lão khiến má»i ngưá»i phải ùtai.
Bá»n thá»§ hạ cá»§a lão chạy Ä‘i lùng khắp hết các phòng. Há»… khách làng chÆ¡i hay kỹ nữ chậm chân má»™t chút chưa chạy ra kịp Ä‘á»u bị đá đít hoặc bị bạt tai. Má»™t số làng chÆ¡i cùng kỹ nữ chưa kịp vận quần áo tá» chỉnh , trông lôi thôi lếch thếch rất buồn cưá»i.
Lão già lại quát há»i :
-Bá»n chúng đã ra hết chưa?
Một tên anh chị khác đáp :
Äạ dạ ! Má»i ngưá»i đã ra hết cả rồi...
Äá»™t nhiên trong căn phòng mé Äông có ngưá»i dõng dạc quát há»i :
-Tên nào ở đâu lớn mật dám tới đây la hét ngang tàng , quấy rối cuộc mua vui của lão gia ! Muốn chếtthì vào đây !
Bá»n anh chị tức giận lá»›n tiếng thóa mạ :
-Con bà nó ! Tên cẩu tặc nào mà dám cả gan đến thế ?
Lập tức ba đại hán cầm cương Ä‘ao sừng sá»±c chạy tá»›i căn phòng mé Äông. Tiếp theo những tiếng la , tiếng rú vang lên...Ba đại hán kia bị hất bắn ngược trở ra ngã lănxuống đất.
Một tên đại hán bị cương đao đập vào trán , toé máu rồi ngất xĩu.
Những tên anh chị này Ä‘á»u là ngưá»i hung hãn không sợ chết. Sáu tên nữa liá»n vá»t tá»›i căn phòng kia.
Lại mấy tiếng la inh á»i nổi lên. Cả sáu tên Ä‘á»u bị đá ngã lăn xuống không đứng dậy được. Nhưng chúng chỉ lên tiếng thóa mạ chá»› không ai dám xông tá»›i căn phòng kia nữa.
Lão già không nhịn được , tay chắp sau lưng dõng dạc lên tiếng :
-Các hạ quả là bản lãnh cao thâm. Xin cho hay tôn tính đại danh.
Ngưá»i trong phòng nghe lão già há»i vậy chẳng những không trả lá»i còn cất tiếng thóa mạ :
Gia gia ngươi hỠgì là ta ở hỠấy. Tên tiểu tử kia ngươi quên cả hỠtên của ông nội ngươi rồi ư ?
Má»™t ả kỹ nữ vào trạc ba mươi tuổi đứng gần đó nghe ngưá»i trong phòng nói vậy , bất giác nổi lên tràngcưá»i khanh khách.
Một hán tử ở phe bán đồ lậu nhảy xổ tới tát thị haicái khiến cặp mắt thị nhảy đom đóm , trào cả nước mắtnước mũi ra.
Äại hán vừa tát vừa quát mắng :
-Mẹ kiếp ! con ** thối tha này ! Ngươi cưá»i gì vậy?
Ả kỹ nữ sợ quá không dám nói nữa.
Äá»™t nhiên từ trong nhà đại Ä‘iện bên cạnh , má»™t thằng nhá» cở 12,13 tuổi lá»›n tiếng thóa mạ :
-Quân đê tiện ! Phưá»ng khốn kiếp ! vì lẽ gì ngươi đánh má má ta tàn nhẫn như vậy? Ngươi ra khá»i nhà này là bị sét đánh cháy tay và lưỡi. Ngươi nuốt máu vào làm cho ruá»™t gan tan nát.
Gã tiá»…u tá»­ tuy còn nhá» tuổi mà ná» mồm thóa mạ không tiếc lá»i. Miệng gã thốt ra má»™t tràng dài không biết bao nhiêu là câu ác độc.
Gã đại hán tức giận vô cùng , vươn tay ra bắtthằng nhá».
Thằng nhá» này chuyá»…n động thân hình rất mau lẹ. Bóng ngưá»i vừa lấp loáng gã đã đến đứng ẩn sau lưng má»™t tên Ä‘iếm thương.
Äại hán phóng tay đẩy gã Ä‘iếm thương té xuống. Tay mặt gã vung quyá»n nhắm đánh vào sau lưng thằng nhá» má»™t đòn thật nặng.
Ả kỹ nữ đứng tuổi thấy vậy la hoảng :
-Xin đại gia tha mạng cho gã.
Mụ biết rằng thoi quyá»n đại hán mà đánh trúng lưng thằng nhá» tất thằng nhá» sẽ bị thương.
Không ngá» thằng nhá» này lẫn tránh rất mau lẹ.Gã lún ngưá»i xuống chui luồn qua háng gã đại hán. Äồng thá»i gã vương tay bóp lấy âm nang hắn mà bóp thật mạnh.
Äại hán bị Ä‘au thét lên "ầm ầm".
Äại hán thấy thằng nhá» vừa tránh khá»i vừa bóp âm nang làm cho mình Ä‘au đớn thì tức giận vô cùng ! Không nÆ¡i tiết hận , hắn vung quyá»n đấm vào mặt ả kỹ nữ đứng tuổi đánh "bốp" má»™t cái.
Thoi quyá»n giáng xuống mạnh quá trúng mặt ả kỹ nữ khiến thị phun máu tươi ra rồi ngất xÄ©u té xuống.
Thằng nhá» thấy mẹ bị thương nặng , quên cả sợ hãi. Gã liá»u mình nhãy tá»›i bên mẫu thân lá»›n tiếng vừa la vừa gá»i :
-Trá»i Æ¡i ! Má má !
Äại hán vẫn chưa nguôi giận túm lấy sau gáy thằng nhá» nhất bá»—ng lên , toan vung quyá»n đánh gã , thì lão già bá»—ng quát lên :
-Äừng rắc rối nữa ! Buông gã ra Ä‘i !
Äại hán không dám trái lịnh lão già liá»n đặt thằng nhá» xuống , nhưng hắn cÅ©ng phóng cước đá đít thằng nhá» má»™t cái thật mạnh khiến ngưá»i gã lăn lóc , rồi đập vào tưá»ng đánh "binh" má»™t tiếng.
Lão già ngó đại hán ra chiá»u tức giận. Äoạn gã quay mặt vá» phía cá»­a phòng dõng dạc giải thích :
-Bá»n tại hạ là đệ tá»­ ở Thanh Bang Ä‘i truy tầm má»™t tên đồ đệphản nghịch. Bá»n tại hạ được tin tên đó ẩn mình ở trongphưá»ng Minh Ngá»c này vì thế má»›i tá»›i đây tầm nả. Tệ bangcùng các hạ vốn không quen biết lại không thùoán , cá»› sao các hạ làm khó dá»… vá»›i tại hạ. Ngưá»ita có câu : Nước sông không vi phạm nước giếng.Vậy mà các hạ thốt ra các lá»i vô lá»… má»™t cáchphi lý , xin các hạ cho biết tên tuổi để khi tệ bangchúa tra há»i mà biết đưá»ng phúc đáp.
Ngưá»i trong phòng cưá»i nói :
-Các ngươi truy nả đồ đệ phản nghịch thì mặc kệ cácngươi chứ có liên can gì đến tả Ta Ä‘ang hànhlạc ở trong này , các ngươi đã biết nước sôngkhông phạm tá»›i nước giếng thì đừng quấy nhiá»…u để ta khá»i cụthứng.
-Lão già tức giận nói :
-Trên chốn giang hồ tại hạ chưa thấy ai vô lý như các hạ.
Ngưá»i trong phòng lạnh lùng đáp :
-Ta vô lý cũng chẳng liên can gì tới ngươi. Chẳng lẽ ngươi có bà chị chưa chồng muốn với ta làm rễ đểkêu bằng thư phu?
Giữa lúc ấy có ba ngưá»i từ phía cá»­a ngoài len lén Ä‘i vào. Coi cách ăn mặc cá»§a chúng cÅ©ng giống phưá»ng buôn lậu. Má»™t tên thân thể to lá»›n , cònhai tên gầy khẳng gầy kheo. Nhưng cả ba Ä‘á»u lá»™ vẽ dÅ©ng mãnh.
Má»™t gã gầy nhom tay cầm liá»…n tá»­ thương khẽ há»i :
-Lai lịch thằng cha này thế nào?
Lão già lắc đầu đáp :
-Ta đã há»i há» tên nhưng hắn không chịu nói. Không chừng gã há» Thôi trốn tránh trong phòng hắn cÅ©ng nên.
Hán tử gầy nhom vung cây liễn tử thương một cái. lão già cũng rút cặp đoản kiếm dài chừng hơn thước ở sau lưng ra.
Äá»™t nhiên cả bốn ngưá»i nhất tá» xông vào phòng.
Tiếp theo là những tiếng khí giới chạm nhau vang lên. Trong phòng đã diển ra một cuộc chiến đấu ác liệt.
Hán tử thân hình cao lớn dùng cây trúc tiết cương tiên làm binh khí. Mỗi khi hắn vung cây tiên rắc rắc là đồ vật trong phòng bị đập vở tan tành.
Lệ Xuân viện là má»™t trong bốn đại viện tại phưá»ng Minh Ngá»c.
Những đồ đạc treo trong má»—i phòng ở viện này Ä‘á»u được chế tạo má»™t cách rất tinh vị Bàn bằng gổ lê, giưá»ng bằng gổ màu hồng.
Những tiếng choang choảng tiếp tục vang lên không ngớt.
Lão già béo ỵ mặt đầy những thịt run bần bật. Miệng lão niệm Phật tựa hồ trong lòng đau xót.
Bốn tên hán tá»­ quát tháo om xòm. Còn ngưá»i khách ở trong phòng vẫn lẳng lặng không nói nữa lá»i.
Những ngưá»i ở ngoài sãnh đưá»ng cÅ©ng Ä‘á»u đứng tận đàng xa mà ngó lại , há» không dám tá»›i gần vì sợ vạ lây.
Tiếng binh khí chạm nhau choang choảng mỗi lúc một ác liệt hơn.
Äá»™t nhiên có ngưá»i rú lên thê thãm.
Äó là tiếng rú cá»§a má»™t tên đầu mục bá»n buôn lậu bị thương.
Tiếng khí giá»›i đụng nhau chát chúa pha lẫn vá»›i tiếng ho hắn liên thanh. Hiển nhiên ngưá»i trong phòng đã thở hồng há»™c tá»±a hồ không chống nổi.
Bá»n buôn lậu ngoài sãnh đưá»ng nghe tiếng ngưá»i trongphòng nổi cÆ¡n ho thì Ä‘oán là bên mìnhđã chiếm được thượng phong, Ä‘á»u lá»™ vẽ vui mừng.
Äại hán kia tuy đánh ả kỹ nữ té xÄ©u , nhưng âm nang hắn bị thằng nhá» bóp mạnh hãy còn Ä‘au đớn vô cùng.
Hắn thấy thằng nhỠở bên tưá»ng Ä‘ang lồm cồm bò dậy thì khí tức lại nổi lên , liá»n vung quyá»n nhãy xổ lại đánh gã.
Thằng nhá» né mình tránh khá»i , thoi quyá»n đánh không trúng.
Äại hán liá»n xoay tay tát thằng nhá» má»™t cái lá»™nÄ‘i mấy vòng.
Bá»n gia nhân và Ä‘iếm thương thấy đại hán hung tàn như vậy , nếu hắn còn đánh nữa thì thằng nhá» tất bịuổng mạng nhưng không ai dám khuyên can.
Äại hán lại vung quyá»n đánh xuống đầu gã.
Thằng nhá» không còn đưá»ng tránh bèn nhãy xổ vá» phía trước , đẩy cá»­a nhào vào phòng.
Thằng nhỠtiến vào phòng rồi chỉ thấy tối đen không nhìn rõ chi hết.
Äá»™t nhiên khí giá»›i đụng nhau bật lên má»™t tiếng "choang" rùng rợn. Tia lá»­a bắn tung tóe soi rõ trên giưá»ng có má»™t ngưá»i ngồi. Ngưá»i này đầu quấn vãi trắng , hình dạng trông mà phát khiếp.
Thằng nhỠbật tiếng la hoảng :
-Úi chao !
Tia lá»­a lóe lên má»™t cái rồi tắt ngấm , trong phòng lại tối om. Nhưng nhỠánh đèn ngoài sãnh đưá»ng lá»t qua khe cá»­a chiếu vào gã dần dần nhìn rõ, thì ngưá»i kia đầu quấn vành khăn trắng tay cầm đơn Ä‘ao vẫnra chiêu nhưng rất chậm chạp.
Trong bốn tên hung đồ thì hai tên ốm nhất đã nằm lăn dưới đất. Hiện giá» chỉ còn đại hán cao lá»›n và lão già sá»­ cặp Ä‘oản kiếm chiến đấu vá»›i ngưá»i kia.
Ngưá»i kia tay phải ôm ngá»±c ho luôn mấy tiếng.
Thằng nhá» tá»± há»i :
- Ngưá»i kia đã bị trá»ng thương , lại bị phát bệnh thì chiến đấu vá»›i bá»n hung ác đông ngưá»i thế nào được ? Ta nên trốn Ä‘i là hÆ¡n. Nhưng không hiểu tình hình má má bây giá» ra sao?
Gã nhớ tới mẫu thân bị gã đại hán uy hiếp và bị đánh ngất thì khí tức lại xông lên đến cổ. Gã đứng trước cửa phòng lên tiếng thóa mạ :
- Quân chó đẻ ! Tổ bà quân khón kiếp...
Vá» sau gã càng thốt ra những lá»i thô tục bằng tiếng Quảng Äông.
Nguyên thằng nhá» này là ngưá»i Quảng Äông.Gã đã đến ở trong kỹ viện thành Dương Châu mấynăm rồi. Gã đã há»c được chẳng thiếu câu tục tằng nàoở xứ này. Hiện giá» trong lòng gã nóng nảy ,không làm sao được cứ chưởi um lên.
Ngưá»i ngồi trên gưá»ng uể oải phóng Ä‘ao rất chậm chạp , nhưng chiêu số cá»±c kỳ lợi hại.
Äá»™t nhiên thanh đơn Ä‘au chém nghiêng Ä‘i má»™t cái. Má»™t tiếng "chát" vang lên. ÄÆ¡n Ä‘ao đã chém xả vai trái gã đại hán cao lá»›n.
Gã đại hán "ối" lên má»™t tiếng kinh thiên động địa , ngưá»i hắn lảo đảo muốn té , nhưng hắn liá»u mạng cố gắng chống chá»i.
Lão già vung thanh kiếm đâm vào ngá»±c ngưá»i kia.
Ngưá»i kia chuyển động không được linh hoạt lắm , vung Ä‘ao lên gạt.
Giữa lúc đó bá»—ng nghe đánh "chát" má»™t tiếng cây tiên cá»§a đại hán cao lá»›n đã đập vào vai phải ngưá»i kia. Thanh đơn Ä‘ao cá»§a y rá»›t xuống đánh choang má»™t tiếng.
Lão già thấy vậy cả mừng, vừa quát tháo vừa dùng kiếm đâm lẹ tới.
Ngưá»i kia mắt tối sầm lại , xoay tay phóng chưởng.
Môt tiếng lách cách vang lên , thân hình lão già bị bắn ra ngoài phòng chết tức khắc.
Äại hán cao lá»›n tuy bị thương ở vai mà vẫn còn dÅ©ng mãnh phi thưá»ng. Hắn vung cây cương tiên đập xuống đầu ngưá»i kia.
Ngưá»i kia đã sức cùng lá»±c kiệt muốn chuyển động thânthân hình để né tránh cÅ©ng không thể được, chá»› đừng nói đến chuyện kháng cá»±.
Kể ra sức lá»±c đại hán cÅ©ng không còn mấy , hắn hít má»™t hÆ¡i chân khí cố đánh chết ngưá»i kia , trước khi té nhào.
Thằng nhỠthấy cơ nguy , vội xông lại , ôm lấy hai chân tên đại hán kéo vỠphía sau.
Ngưá»i tên đại hán ít ra nặng đến 250 cân mà thằng nhá» thì ốm nhom ốm nhách. Nếu là lúc bình thá»i thì gã có lay chuyển cách mấy cÅ©ng không nhúc nhích hắn được, nhưng hiện thá»i hắn đã bị thương sắp té , hắn phải cố chống chá»i lắm má»›i đứng lại được. Thằng nhá»Ã´m được chân liá»n kéo mạnh má»™t cái đột ngá»™t , khiếntên đại hán ngã nằm lăn ra trên vÅ©ng máukhông nhúc nhích được nữa.
Ngưá»i kia ngồi tên giưá»ng ho luôn mấy tiếng rồi cưá»i ha hả há»i :
-Tên nào có giá»i thì vào đây đánh nữa?
Thằng nhá» xua tay lia lịa ra hiệu bảo y không nên khiêu chiến vá»›i bá»n ngưá»i phía ngoài nữa.
Lúc lão già bị hất bắn ra ngoài bị đụng mạnhvào cánh cá»­a. Bây giá» cánh cá»­a chợt mở ra chợtkhép lại má»™t cách tá»± động. ánh đèn ngoàisãnh đưá»ng chiếu vào trong phòng soi rõ mặt ngưá»ikia đã nhuá»™m đầy máu coi rất khá»§ng khiếp.
Bá»n buôn lậu đứng ngoài sãnh đưá»ng nhìn không rõ tình hình trong phòng. Chúng chỉ biết bốn ngưá»i đầu mục cá»§a chúng đã bị uổng mạng.
Ngưá»i trong phòng khách thách thức thấy khôngai dám vào, lại quát lá»›n :
-Những quân đê tiện kia ! Các ngươi không dám vào thì cũng phải giết cho kỳ hết , không để sống sót một mống, chớ chẳng buông tha.
Bá»n Ä‘iếm kiếu (những tay anh chị chạy hàng lậu) la lên má»™t tiếng rồi cắm đầu chạy. Chỉ trong nháy mắt bá»n chúng đã tản Ä‘i hết sạch.
Ngưá»i kia ngồi trên giưá»ng cưá»i ha hả rồi bảo thằng nhá» :
-Hài tử ! Ngươi hãy... đóng... rồi cài then cửa lại.
Thằng nhá» này rất khâm phục ngưá»i kia , gã dạ má»™t tiếng rồi chạy ra đóng cá»­a gài then , rồi từ từ bước lại trước giưá»ng , trong phòng tối om.
Ngưá»i kia lại bảo gã :
-Ngươi lượm lấy thanh Ä‘oản kiếm ở dưới đất rồi đâm vào ba xác chết , má»—i xác đâm mấy nhát. Bá»n chúng đã chết rồi , bây giá» có sống lại cÅ©ng không phải là những tay kình địch , chẳng có ai đáng ngại.
Thằng nhỠchỉ nhìn thấy lỠmỠcũng lượm một thanh doản kiếm lên. Trong lòng vẫn còn khiếp sợ , gã cầm kiếm mà vẫn chưa dám động thủ.
Ngưá»i kia liá»n cưá»i há»i :
-Thằng qui? nhà gian kia ! Ngưá»i chết rồi mà ngươi không dám giết ư ?
Thằng nhá» bản tính vốn quật cưá»ng nghe nói khích , nổi hào khí , vung kiếm lên đâm vào thi thểhai hán tá»­ ốm nhất luôn mấy phát.
Lúc gã phóng kiếm đâm vào đại hán cao lớn thì hắn bỗng rên lên một tiếng.
Thằng nhá» má»›i xá»±c nhá»› ra đại hán này má»›i bị chém sảvai rồi ngất Ä‘i chá»› chưa chết hẳn. Gã sợ quá giật bắn ngưá»ilên. Thanh Ä‘oản kiếm trong tay rá»›t xuống đất đánh choang má»™ttiếng.
Ngưá»i trên giưá»ng cưá»i hô hố nói :
Té ra ngươi giết ngưá»i sống chá»› không phải ngưá»i chết.
Tên đại hán run bần bật một lúc nữa rồi mới chết hẳn.
Ngưá»i kia khẻ nói :
-Ngươi có sợ không ?
Thằng nhỠđáp :
- Tiểu tử...không sợ.
Tuy miệng gã nói thế , nhưng thanh âm run bần bật tá»ra gã đã khiếp vía.
Ngưá»i kia nói :
-Ngươi...ngươi...
Y dứt lá»i ngã lăn tá»±a hồ ngất xÄ©u , xuýt té xuống đất.
Thằng nhá» vá»™i chạy lại đở y , nhưng ngưá»i y quá nặng , phải gắng sức đở má»›i được. Gã đặt đầu ngưá»i kia xuống gối.
Ngưá»i kia lại ho xù xụ má»™t hồi rồi cất tiếng lấp bấp :
-Trà...lấy trà cho ta... mau lên !
Trong phòng bàn nghiêng ghế đổ. Bình trà vở tan tành.
Thằng nhỠvội rút then cửa chạy ra ngoài.
Lúc này mẫu thân gã cÅ©ng tỉnh lại rồi. Mụ vừa thấy gã liá»n ôm choàng lấy.
Mụ mừng quá đến rá»›t nước mắt há»i :
-Hài tử ! Ngươi...ngươi hãy còn sống ư ?
Thằng nhá» cưá»i đáp :
-Má má ơi ! Má má còn sống mà hài nhi cũng không chết.
Ngoài sãnh đưá»ng bá»n Ä‘iếm thương đã giải tánbá» Ä‘i từ lâu rồi. Còn bá»n gia nhân cùng kỹ nữsợ hãi luống cuống , chẳng biết làm thế nào, nhốn nháocả lên.
Thằng nhá» cá»±a mình ra khá»i lòng mẹ , chạy Ä‘i lấy bình và chung trà ở trên bàn rồi trở vá» phòng.
Gã toan rót trà ra chung thì ngưá»i kia bảo :
-ÄÆ°a bình đây !
Thằng nhá» cầm bình trà đặt vào miệng ngưá»i kia , ngồi khẽ nâng đầu y dậy. Ngưá»i kia uống ừng á»±c má»™t hồi hết quá nữa bình trà , rồi thở phào má»™t cái ra chiá»u dá»… chịu. Y nằm xuống khẻ bảo thằng nhá» :
-Bá»n Ä‘iếm kiêu bị ta giết mấy tên, chắc lát nữa chúng còn tụ lại, mà khí lá»±c ta chưa được phục hồi. Vậy ngươi nên lánh Ä‘i.
Y chống tay ngồi nhổm dậy, song tựa hồ đụng phải chổ đau , bật tiếng rên la.
Thằng nhỠlại nâng đở y thì y bảo :
-Ngươi hãy lượm thanh đao cho ta !
Thằng nhá» lượm thanh đơn Ä‘ao ở dưới đất rồi đưa vào tay phải ngưá»i kia.
Ngưá»i kia từ từ bước xuống giưá»ng , lảo đảo bước Ä‘i.
Thằng nhá» liá»n ghé vai phải vào đở lấy nách bên trái y.
Ngưá»i kia nói :
-Ta muốn ra ngoài. Ngươi đừng nâng đở ta nữa và phảilánh Ä‘i thì hÆ¡n. Nếu để bá»n Ä‘iếm kiêu trông thấylà chúng giết ngươi đó.
Thằng nhỠđáp :
-Mẹ kiếp ! Chúng giết thì giết chá»› sợ cóc gì! Äã là chổ bằng hữu cần phải biết nghÄ©a khí. Äại thúc cần có tiểu Ä‘iệt nâng đở cho má»›i Ä‘i được.
Ngưá»i kia nghe gã nói vậy bất giác ná»—i lên tràng cưá»i ha hả ra chiá»u khoan khoái. Tiếng cưá»i xen lẫn vá»›i tiếng hoxù xụ. Y lẩm bẩm :
-Thằng nhá» này lại muốn bắt chước ngưá»i lá»›n. Thế này thì tốt ! Ngưá»i kia cưá»i má»™t lúc rồi há»i :
-Ngươi cũng nói chuyện nghĩa khí ư ?
Thằng nhỠngửng đầu lên đáp :
-Sao lại không nói? Äã nên nghÄ©a kim bằngthì cùng nhau hưởng phúc và chia xẻ hoạn nạnmá»›i phải chứ ?
Nguyên ở thị trấn Dương Châu , rất nhiá»u ngưá»i ưa nóichuyện theo sách vở. Há» diá»…n giải luôn luôn những thiên cố sá»± anh hùng hào kiệt trong chuyện Tam Quốc Chí ,chuyện Thá»§y Hữ v.v...
Thằng nhá» suốt ngày đêm ở ca lâu trà quán. Gã chạy lui chạy tá»›i hầu hạ, hoặc Ä‘i mua đồ vặt cho hỠđể được thưởng tiá»n. Lúc nào rãnh gã lại đến ngồi bên bàn trà để nghe ngưá»i ta nói chuyện cổ tích vá»›i nhau.
Gã bẻo lẻo mồm miệng mà lại tinh khôn. Ở quán trà, gã gá»i khách má»™t Ä‘iá»u đại thúc , hai Ä‘iá»u đại thúc , nên khách hàng cÅ©ng thương yêu mà không nở Ä‘uổi gã. Gã nhá»› chuyện sách rồi nổi anh hùng tính. Bây giá» gã thấy ngưá»i này đã bị trá»ng bệnh giết liá»n má»™t lúc được bốn tên đầu mục cá»§a bá»n Ä‘iếm kiêu thì Ä‘em lòng kính ngưởng. Gã nhá»› được những chuyện anh hùng hảo hán liá»n buá»™t miệng nói ra.
Tài sản của ngocvosong1986

  #3  
Old 01-06-2008, 06:53 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 2


Nghe tiếng khóc cưá»ng địch mắc mưu


Ngưá»i kia ra chiá»uvui thú nổi lên tràngcưá»i...ha hả :
-Hai câu này nghe hay lắm ! Lão gia bôn tẩu giang hồ hai chục năm trá»i , đã nghe câu "Phúc cùnghưởng , há»a cùng chia" có đến trăm ngàn lần màít khi gặp được ngưá»i mà lá»i nói Ä‘i đôi vá»›i việclàm. Chúng ta Ä‘i thôi.
Thằng nhá» vẫn ghé vai bên phải vào đỠnách bên trái ngưá»i kia. Gã mở cá»­a phòng tiến ra ngoài sãnh đưá»ng.
Má»i ngưá»i vừa trông thấy ngưá»i kia đã kinh hãi thất sắc bá» chạy toán loạn.
Mẫu thân thằng nhá» la gá»i :
-A Bảo ! A Bảo ! Ngươi đi đâu đấy?
Thằng nhỠđáp :
-Hài nhi đưa bằng hữu này ra cửa , rồi trở vào ngay.
Ngưá»i kia cưá»i ha hả nhắc lại :
-Vị bằng hữu này ! Ha ha ! Ta thành bạn hữu với ngươi rồi.
Thằng nhá» cÅ©ng cưá»i hỉ hả rảo bước ra cá»­a.
Hai ngưá»i Ä‘i khá»i viện Lệ Xuân , thấy trong ngá» vắng chẳng có ai thì chắc là bá»n Ä‘iếm kiêu tá»± biết đụng đầu phải tay kình địch , chạy Ä‘i kêu cứu binh rồi.
Ngưá»i kia ra khá»i ngá» hẻm , Ä‘i trên đưá»ng nhá». Y ngá»­ng đầu trông tinh tú trên trá»i để nhận phương hướng rồi nói :
-Chúng ta đi vỠphía Tây !
Vừa Ä‘i được mấy trượng, phía trước có má»™t cổ xe Ä‘i tá»›i. Ngưá»i kia liá»n lá»›n tiếng gá»i :
-Xe !
Ngưá»i dong xe ngừng lại. Hắn nhìn thấy hai ngưá»i mình dính đầy máu mà không khá»i lá»™ vẽ kinh dị , tỠý tần ngần.
Ngưá»i kia liá»n móc trong bá»c ra má»™t đỉnh bạc nặng chừng 4,5 lạng bảo ngưá»i phu xe :
-Ta đưa tiá»n cho ngươi trước đây.
Gã dong xe ngó thấy đỉnh bạc khá lá»›n liá»n bụng bảo dạ :
-Bất luận há» làm trò gì , ta cứ lấy tiá»n trước rồi sẽ liệu.
Gã liá»n dừng xe bá» cầu thang xuống.
Ngưá»i kia liá»n từ từ di chuyển lên xe. Y lại móc trong bá»cra má»™t thoi bạc lá»›n đưa cho thằng nhá» nói :
-Tiểu bằng hữu ! Ta đi đây. Ta tặng cho ngươi đỉnh bạc này.
Thằng nhỠđã nghe nhiá»u chuyện nghÄ©a hiệp biết là những bậc anh hùng hão hán khi đã kết bạn thì không kể gì tiá»n bạc. Gã liá»n lá»›n tiếng đáp :
-Chúng ta giao du vá»›i nhau bằng nghÄ©a khí chá»› không phải vì tiá»n bạc. Thế mà lão bằng hữu lại tặng bạc cho tiểu đệ , chẳng lẻ là muốn coi thưá»ng tiểu đệ ư ? Thương thế bằng hữu chưa bình phục , tiểu đệ muốn tiá»…n chân bằng hữu nốt Ä‘oạn đưá»ng.
Ngưá»i kia ngá»­a mặt lên trá»i cưá»i rá»™ nói :
-Hay lắm ! Hay lắm ! Khá khen ngươi là ngưá»i có ý tứ.
Äoạn y cất đỉnh bạc vào bá»c.
Thằng nhá» nhãy lên xe ngồi bên cạnh ngưá»i kia.
Tên phu xe cất tiếng há»i :
-Khách quan ! Khách quan định đi đâu?
Ngưá»i kia đáp :
-Ta Ä‘i núi Äắc Thắng ở phía Tây thành.
Tên phu xe sá»­ng sốt há»i :
-Lên núi Äắc Thắng ư ? Giữa lúc đêm khuya sao còn ra phía Tây thành ?
Ngưá»i kia buông thá»ng hai tiếng :
-Äúng thế !
Hắn cầm đơn đao đập khẻ vào thành xe.
Tên phu xe bở vía vội nói :
Äạ dạ !
Äoạn gã buông rèm xe giục lừa kéo ra ngoài thành.
Núi Äắc Thắng ở làng Äại Nghi cách thành Dương Châu chừng 30 dậm vá» phía Tây Bắc. Vá» Ä‘á»i Thiệu Hưng nhà Nam Tống. Hàn Thế Trung đã phá tan quân Kim ở trên núi này , do đó mà đặt tên là núi Äắc Thắng.
Tên phu xe giục lừa đi rất gấp.Chỉ trong một giỠđã tới chân núi , gã nói :
Thưa khách quan ! Äến núi Äắc Thắng rồi đây !
Ngưá»i kia ậm ừ , liếc mắt nhìn thấy trái núi này chỉ cao chừng 7,80 trượng. Äáng là má»™t trái đồi nhá» , không đáng kêu bằng núi. Y liá»n hừ má»™t tiếng , rồi há»i :
-Con mẹ nó ! Äây là núi Äắc Thắng ư ?
Tên phu xe đáp :
-Äúng thế !
Thằng nhỠnói :
-Äây quả là núi Äắc Thắng thật rồi. Mẫu thân tiểu đệ cùng các chị em hay thưá»ng đến siêu hương trên Ä‘á»n Anh Liệt phu nhân. Tiểu đệ cÅ©ng từng tá»›i đây du ngoạn rồi.
Ngưá»i kia nói :
-Tiểu huynh đệ đã nói vậy thì chắc không còn sai nữa. Vậy chúng ta xuống đi !
Thằng nhỠnhãy xuống xe đảo mắt nhìn quanh bốn mặt chỉ thấy tối mò , gã nghĩ bụng :
-Phải rồi ! Chổ nầy rất hoang lương hẻo lánh. Ẩn nấp nÆ¡i đây chắc bá»n Ä‘iếm kiêu không tìm tá»›i được.
Tên phu xe chỉ sợ con ngưá»i mình đầy những máu , bắtgã chở Ä‘i nÆ¡i khác , liá»n lập tức bắt đầu lừa quay lại , hắnvung roilên toan cho xe chạy , bá»—ng ngưá»i kia nói :
-Khoan đã ! Ngươi đưa chú nhỠnày vỠthành.
Tên phu xe vâng lá»i , nhưng thằng nhá» nói ngay :
-Tiểu đệ Ở lại đây với lão bằng hữu cho có bạn. Sáng sớm mai tiểu đệ còn đi mua bánh cho lão bằng hữu.
Ngưá»i kia nói :
-Ngươi muốn bầu bạn với ta thật ư ?
Thằng nhỠđáp :
-Không có ngưá»i phục thị lão bằng hữu thì saocho tiện ?
Ngưá»i kia cưá»i ha hả bảo tên phu xe :
-Vậy ngươi đánh xe vỠđi.
Tên phu xe chỉ dạ một tiếng rồi cho xe chạy ngay.
Ngưá»i kia Ä‘i tá»›i phiến đá ngồi xuống. Y thấy cổ xe lừa đãchạy xa rồi. Bốn bá» yên lặng như tá» , không má»™t tiếng động.
Äá»™t nhiên ngưá»i kia lên tiếng quát :
-Hai tên tiểu tặc nào đứng sau cây liá»…u hãy chưá»ng mặt ra cho lão gia coi?
Thằng nhá» nghe ngưá»i kia quát há»i không khá»i giật mình kinh hải, tá»± há»i :
- Chẳng lẻ ở đây còn có ngưá»i khác nữa ư ? Sao ta không nhìn thấy?
Gã chú ý nhìn thì quả nhiên thấy phía sau cây liá»…u có hai ngưá»i chậm chạp tiến ra.
Äêm đã khuya , dưới ánh sao lá» má» , gã không nhìn rõ thấy mặt mà chỉ thấy chúng quấn vải trắng trên đầu , gã biết ngay những tên này ở cùng bá»n Ä‘iếm kiêu.
Trong tay má»—i tên cầm má»™t thanh cương Ä‘ao. Äạo quang lấp loáng trong bóng tối.
Hai tên tiến ra mấy bước rồi dừng lại không nhúc nhích. Xem chừng chúng vẫn rụt rè e ngại , sợ Oai ngưá»i kia nên không dám tá»›i gần.
Ngưá»i kia lại lá»›n tiếng thóa mạ :
-Những quân đê hèn khốn kiếp kia ! Bá»n mi đã theo dõi lão gia từ Lệ Xuân viện đến đây. sao bây giá» lại không dám xông ra quyết má»™t trận tá»­ chiến chođáng mặt anh hùng hảo hán , còn đứng đólàmchi?
Bỗng thấy hai đại hán thì thầm bàn nhau mấy câu rồi trở gót chạy nhanh như biến.
Ngưá»i kia vá»t mình Ä‘i toan rượt theo. Äá»™t nhiên y rú lên má»™t tiếng !
-Úi chao !
Rồi ngồi phệt xuống. Nguyên y sau khi bị trá»ng thương , ná»™i lá»±c tiêu tan , không còn sức để hành động nữa.
Thằng nhá» thấy vậy rất nổi lo âu , tá»± há»i :
-Cá»— xe lừa đã trở vá» thành mà lão bằng hữu lại bị trá»ng thương. Nếu bá»n cưá»ng đạo kéo đông ngưá»i tá»›i tập kích thì nguy hiểm vô cùng.
Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ , bỗng gã khócoà lên.
Gã vừa khóc vừa la rùm :
-Lão bằng há»­u ! Lão bằng hữu Ä‘au đớn lắm ư ? Nếu lão bằng hữu chết Ä‘i , mà bá»n chúng tá»›i đây , thìtiểu đệ biết làm thế nào?
Hai tên Ä‘iếm kiêu Ä‘ang chạy trối chết , chợt nghe thằng nhá» khóc thét liá»n dừng chân quay đầu nhìn lại. Sau chúng nghe thằng nhá» la hoảng mấy câu , thì trong bụng vừa kinh ngạc vừa mừng thầm.
Má»™t tên há»i :
-Tên gian tặc đã chết rồi chăng ?
Tên kia đáp :
-Hắn đã bị thương cá»±c kỳ trầm trá»ng , thì còn sống làm sao được lâu? Huống chi hắn lại vận tàn lá»±c để rượt theo mà bị té nhào. Chắc hắn chết rồi nên thằng quá»· con này má»›i gào thét la gá»i như vậy.
Tên này lại nói :
Äù hắn chưa chết đứt , chúng ta cÅ©ng chẳng còn gì đáng sợ nữa. Bây giá» cứ chặc đầu hắn Ä‘i , đồng thá»i hạ sát cả tên tiểu quá»· này , rồi trở vá» báo cáo tất được trá»ng thưởng.
Tên thứ hai nói :
-Nhất định là thế ! Chúng ta được dịp đại phát tài.
Äoạn hai tên nắm chặc đốc Ä‘ao từ từ tiến lại. Thằng nhá» vẫn dậm chân đấm ngá»±c kêu khóc om xòm rất thãm thiết. Gã vừa khóc vừa gá»i :
-Lão huynh ! Vì lẻ gì lão huynh lại chết má»™tcách đột ngá»™t , nếu bá»n Ä‘iếm kiêu tá»›i đây thì làmthế nào?
Hai tên Ä‘iếm kiêu nghe vậy mừng quýnh , không đỠphòng chi nữa , nhãy vá»t tá»›i nÆ¡i. Má»™t tên lá»›n tiếngquát :
-Quân ác tặc này ! Ngươi chết thật đáng kiếp , chẳng còn oán ai được nữa.
Má»™t tên túm lấy thằng nhá». Còn má»™t tên vung Ä‘ao toan chém vào cổ ngưá»i kia , thì đột nhiên Ä‘ao quang lóe mắt ! Tiếp theo má»™t cái đầu bay vá»t Ä‘i.
Loạt roạt má»™t tiếng ! Thế là tên vung Ä‘ao chưa kịp chém đã mất đầu. Còn tên túm lưng thằng nhá» bị rạch má»™t đưá»ng dài từ ngá»±c xuống dưới bụng.
Ngưá»i kia nổi lên tràng cưá»i hô hố , rồi lồm cồm bò dậy.
Thằng nhỠvừa khóc vừa nói :
-Trá»i Æ¡i ! Sao cả hai vị Ä‘iếm kiêu lại rá»§ nhau xuống chầu diêm vương ? Bây giá» biết lấy ai chạy vá» báo tin ?
Gã nói tá»›i đây không nhịn được nữa lăn ra mà cưá»i.
Ngưá»i kia cÅ©ng cưá»i khành khạch ra chiá»u đắc ý, biết gã mưu mô , cất tiếng khen :
-Thằng nhỠnày đã thông minh được việc , lại đóng kịch rất tài. Nếu ngươi không khóc lóc như vậy thì hai tên khốn kiếp kia khi nào dám tới gần?
Thằng nhá» nở má»™t nụ cưá»i thõa mãn đáp :
-Muốn khóc giả vỠđâu phải chuyện dá»… dàng. Má»—i khi gia mẫu đánh tiểu đệ , roi chưa đập vào ngưá»i , tiểu đệ đã la làng. Thế là má tiểu đệ không nở đánh mạnh nữa.
Ngưá»i kia há»i :
-Tại sao má má lại đánh ngươi?
Thằng nhỠđáp :
-Cái đó không nhất định. Có khi vì tiểu đệ lấy cắp tiá»n , cÅ©ng có lúc vì khuấy nhiá»…u những ngưá»i trong viện.
Ngưá»i kia bụng bảo dạ :
-Trong kỹ viện toàn là hạng lừa lá»c , lưu manh để kiếm tiá»n. Thằng nhá» này còn nhá» tuổi mà đã tinh quái phi thưá»ng. Mấy tên Ä‘iếm kiêu lão luyện kia còn bị gã gạt đến phải uổng mạng , thì những ngưá»i khác, tránh sao cho khá»i cạm bẩy cá»§a gã.
Bất giác y buông tiếng thở dài nói :
-Nếu ta không giết được hai tên theo dõi ta thì thật là nguy hiểm , nhưng sao lúc ngươi khóc giả vá»lại không kêu ta bằng lão gia , đại thúc , mà xưng là lão huynh ?
Thằng nhỠđáp :
-Äã là chổ bạn hữu , dÄ© nhiên tiểu đệ phải kêu bằng lão huynh , chá»› hô lão gia thế nào được ? Nếu lão huynh muốn ngưá»i ta kêu bằng lão gia , thì còn đâu là tình bạn hữu?
Ngưá»i kia cưá»i rá»™ há»i :
-Tiểu bằng hữu ! Tên ngươi là gì ?
Thằng nhỠđáp :
-Tên tánh đại danh của tiểu đệ là Tiểu Bảo.
Ngưá»i kia cưá»i nói :
-Tiểu Bảo mới đại danh. Còn tôn tánh là gì ?
Thằng nhỠchau mày đáp :
-Tôn tánh của tiểu đệ là Vy.
Mẫu thân thằng nhỠở trong kỹ viện tên là Vy Xuân Hoa. Còn cha gã là ai thì dù há»i đếnmẫu thân gã cÅ©ng khó biết đưá»ng trả lá»i. Trước nay má»ingưá»i Ä‘á»u kêu gã là Tiểu Bảo , không ai há»i đếnhá» gã bao giá». Gã nghe ngưá»i kia há»i liá»n buá»™t miệng trả lá»itheo há» cá»§a mẫu thân gã.
Thằng nhá» này sinh trưởng ở nÆ¡i kỹ viện , toàn tai nghe mắt thấy những lá»i dâm đảng , đàng Ä‘iếm , chẳng được há»c hành gì. Sở dÄ© nó biết mấy câu sảo ngữ là nhỠở tính thông minh, cùng trí nhá»› mà há»c lóm được. Gã thưá»ng nghe khi ngưá»i ta há»i tên , há» thưá»ng nói đến bốn chữ "Tôn tính đại danh" thì gã cÅ©ng bắt chước , chá»› gã có biết đâu khi nào mình há»i đến ngưá»i khác thì mình má»›i dùng đến bốnchữ đó ; còn mình tá»± xưng mà dùng đếntôn tính đại danh , thì không thể được.
Tiếp theo gã há»i lại ngưá»i kia :
-Tôn tính đại danh của lão huynh là gì?
Ngưá»i kia mÄ©m cưá»i đáp :
-Ngươi đã coi ta là bằng hữu thì ta chẳng cần dấu ngươi làm chị Ta há» Mao tên gá»i Thập Bát. Chữ Mao đây nghÄ©a là cây cá» , chá»› chẳng phải Mao là lông.Mao Thập Bát chính thị là ta.
Tiểu Bảo "á»§a" má»™t tiếng rồi giật bắn ngưá»i lên nói :
-Tiểu đệ nghe ngưá»i ta đồn , quan nha Ä‘ang truy bắt lão huynh. Ngưá»i ta bão lão huynh là Giang Dương đại đạo gì đó.
Mao Thập Bát ừ má»™t tiếng rồi há»i :
-Äúng lắm ! Ngươi có sợ ta không ?
Tiểu Bảo cưá»i đáp :
-Việc cóc gì mà sợ ! Tiểu đệ chẳng có tiá»n bạc châu báo chi hết , dù có chăng Ä‘i nữa , chẳnglẻ lão huynh lại cướp cá»§a tiểu đệ , mặc dù lão huynhlà Giang Dương đại đạo. Mặc khác những bậc anh hùnghảo hán trong truyện Thá»§y Hữ như Lâm Xung , Võ Tòngchẳng phải là cưá»ng đạo đấy ư ?
Mao Thập Bát cả mừng reo lên :
-Tiểu huynh đệ ! Ngươi Ä‘em ta ví vá»›i Lâm Xung , Võ Tòng là má»™t Ä‘iá»u rất hay !...
Thập Bát ngừng lại má»™t chút rồi há»i :
-Việc quan nha muốn bắt ta , ngươi đã được nghe ai nói đến?
Tiểu Bảo đáp :
-Khắp nÆ¡i trong thành Dương Châu Ä‘á»u niêm yết , bản văn đã nêu rõ việc tróc nả Giang Dương đại đạo Mao Thập Bát. Trong bản văn có nói rõ làhá»… gặp Mao Thập Bát là cứ việc giết bá». Ai giết chết đượcMaoThập Bát thì được thưởng năm ngàn lạng bạc. Ngưá»inào biết được Mao Thập Bát ở đâu , chạy Ä‘i báotin cho quan phá»§ , sau khi bắt được tên đại đạo này thìcÅ©ng được thưởng ba ngàn lượng.
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp :
-Hôm qua tiểu đệ Ở trà quán lại được nghe những khách đến uống trà bảo nhau : "Bản lãnh cá»§a Giang Dương đại đạo nào phải tầm thưá»ng dá»… gì có ngưá»i dám bắt hay giết hắnđược ? Há»a chăng có kẻ rình biết đích xác hắnở đâu, Ä‘i báo quan để lấy ba ngàn lạng bạc tiá»nthưởng cÅ©ng đã là má»™t dịp may lắm rồi".
Mao Thập Bát quay đầu nhìn thằng nhỠhừ một tiếng !
Trong lòng Tiểu Bảo bỗng nẩy ra một ý nghĩ :
-Giả tá»· mình lảnh được ba ngàn lạng bạc tiá»n thưởng thì có thể trả nợ cho má má để chuá»™c ngưá»i ra , khá»i phải chìm đắm trong Lệ Xuân viện. Bằng má má không chịu ra thì vá»›i món tiá»n lá»›n này cÅ©ng đũ cho mẹ conmình tiêu xài , ăn uống thả cá»­a , cá» bạc lu bù, đến mấy năm cÅ©ng chưa hết được.
Mao Thập Bát vẫn nhìn chầm chập vào mặt Tiểu Bảo, khiến gã phát cáu há»i :
-Lão huynh đang nghĩ gì vậy? Phải chăng lão huynh đoán ngầm trong bụng là tiểu đệ muốn đi báo quan để lãnhthưởng ?
Mao Thập Bát đáp :
-Äúng thế ! Bạc trắng khiến ngưá»i sinh lòng ham muốn là thưá»ng.
Tiểu Bảo tức giận văng tục :
-Mẹ kiếp ! Con ngưá»i Ä‘em bán rẽ bằng hữu , ham tiá»n bạc thì còn nói chi đến nghÄ©a khí giang hồ ?
Mao Thập Bát cưá»i xòa đáp :
-Cái đó khó mà biết được.
Tiểu Bảo càng tức giận hÆ¡n , há»i lại :
-Lão huynh đã không tin tiểu đệ thì sao nói rõ tên hỠcho tiểu đệ biết ? Trên đầu lão huynh đã quấn vãi trắng , gương mặt lại khác hẳn hình vẽ trên bản văn , lão huynh mà không tự xưng là Mao Thập Bát thì chẳng ai nhận ra được.
Mao Thập Bát nói :
-Ngươi đã bảo chúng ta cùng hưởng hạnh phúc , chia sẻ hoạn nạn , mà ta không dám nói tên thật cho ngươi hay thì còn đạo bằng hữu cái con khỉgì nữa?
Tiểu Bảo hả hê nói :
-Äúng thế ! Äừng nói năm ba ngàn lạng bạc ,mà đến ba mươi ngàn hay ba trăm ngàn , tiểu đệ cÅ©ngquyết tâm chẳng Ä‘i cáo tố.
Nhưng trong lòng gã tá»± há»i :
-Giả tá»· ta có món tiá»n thưởng lá»›n đến như vậy , thìcó nên Ä‘em bán rẽ bằng hữu không ?
Bỗng gã lộ vẽ ngẩn ngơ không quyết định.
Mao Thập Bát nói :
-Vậy là hay lắm ! Chúng ta hãy ngÅ© má»™t giấc để trưamai còn Ä‘i đón hai ngưá»i bạn đến kiếm tạ Ta đã ướchẹnvá»›i há» là gặp nhau trên núi Äắc Thắng phíaTây thành Dương Châu. Vụ này đã thànhquyết định rồi không thể sai lá»i hứa hẹn được.
Tiểu Bảo đã chật vật suốt ngày , mí mắt nặng chÄ©u ,tá» ra má»i mệt. Gã nghe Mao Thập Bát nói vậy liá»n tá»±alưng vào gốc cây ngÅ© ngay.
Sáng hôm sau lúc gã tỉnh dậy đã thấy Mao Thập Bát hai tay ôm ngá»±c ngó vá» phía mặt trá»imá»c. Mao nhắm mắt Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở. Sau má»™t lúc lâuy má»›i mở bừng mắt ra cưá»i há»i :
-Tiểu huynh đệ cũng dậy rồi ư ? Ngươi hãy lôi hai xác chết này vào rạng cây kia rồi mài ba lưởi đaođó đi.
Tiểu Bảo vâng lá»i lôi hai xác chết ra sau rạng cây.
Lúc này mặt trá»i đã lên cao , gã má»›i nhận rõ diện mạo Mao Thập Bát , thấy hắn vào trạc bốn chục tuổi. Nét mặt gã và da thịt đã sần xồi , nhưng cặp mắt sáng loáng , thần sắc oai nghiêm. Gãliá»n cầm ba thanh Ä‘ao đến bên lạch nước mài vào tảngđá. Mài Ä‘ao xong gã nói :
-Tiểu đệ đi mua bánh bao và dầu cháo quẩy vỠcho lão huynh nhé.
Mao Thập Bát há»i :
-Ở chốn hoang sơn dã lĩnh này thì làm gì có bánh bao cùng dầu cháo quẩy?
Tiểu Bảo đáp :
-Bên kia cách đây không xa mấy có má»™t thị trấn nhá». Mao đại ca , bên mình đại ca có tiá»n bạc gì cho tiểu đệ mượn vài lạng xài được không ?
Mao Thập Bát vừa cưá»i vừa lôi ra má»™t đỉnh bạc nói :
-Cái gì cá»§a đại ca thì cÅ©ng như cá»§a tiểu huynh đệ.Ta vá»›i ngươi cÅ©ng như má»™t ngưá»i. Ngươi cứ cầm lấy mà xài ,hà tất nói đến chuyện vay mượn.
Tiểu Bảo cả mừng nghĩ bụng :
-Vị hảo hán này đối vá»›i ta như tình bằng hữu thật sá»± rồi , cho dù có ba trăm vạn lạng bạc tiá»n thưởng , ta cÅ©ngkhông thể báo quan được.
Gã đón lấy đỉnh bạc há»i :
-Äại ca có cần mua thuốc trị thương không ?
Mao Thập Bát đáp :
-Không cần. Ta có đem thuốc theo đây rồi !
Tiểu Bảo nói :
-Hay lắm ! Tiểu đệ đi đây , Mao đại ca cứ yên lòng. Dù hỠcó bắt được tiểu đệ đem chặc đầu , tiểu đệ cũng quyết không xưng ra đại ca là Mao Thập Bát.
Mao Thập Bát thấy gã nói bằng má»™t giá»ng chân thành thì lẩm nhẩm gật đầu , ra chiá»u vừa ý.
Vy Tiểu Bảo tự nói một mình :
-Äại ca còn có những ông bạn nào sắp tá»›i. Vậy ta phải mua má»™t bình rượu và mấy cân thịt bò.
Mao Thập Bát nghe tiếng hớn hở nói :
-Có rượu thịt thì hay lắm. Ngươi đi mau rồi vỠđây. Ăn no một bửa xong hãy đánh nhau càng tốt.
Vy Tiểu Bảo sững sốt há»i :
-Äánh nhau ư ? Sao lại đánh nhau?
Mao Thập Bát đáp :
ÄÄ© nhiên là có cuá»™c quyết đấu. Ta đã ước hẹn vá»›i ngưá»i đến núi Äắc Thắng để tá»· đấu , không thì lần mò tá»›i đây làm chi?
Vy Tiểu Bảo la lên một tiếng rồi nói :
-Trá»i Æ¡i ! Ngưá»i đại ca còn bị thương thì đánh nhauthế nào được. Cuá»™c tá»· đấu này hãy hoãn lại ,chá»thương thế cá»§a đại ca khá»i rồi sẽ đánh nhau cÅ©ng chưa muá»™n. Cóđiá»u...có Ä‘iá»u đáng ngại là ngưá»i ta không chịu.
Mao Thập Bát đáp :
-Hừ ! Ngưá»i ta là anh hùng hảo hán nổi danh , sao lại không chịu. Chỉ có ta đây không chịu màthôi. Bá»­a nay là 29 tháng 3 phải không ? Nữa nămtrước chúng ta đã có cuá»™c giao ước rồi. Sau đóta bị quan nha bắt được nhốt vào lao tù , nhưng ta vẫn nhá»›lá»i ước cÅ© mà phải tá»›i đây. Ta đành vượt ngục ra Ä‘i. Lúc vượt ngục ta đã giết hết mấy ngưá»i , nên trongthành Dương Châu má»›i náo loạn cả lên , treo giảithưởng tróc nả lão gia. Mẹ kiếp ! Có lẻ số kiếp bịhung tin chiếu mệnh má»›i gặp phải Ưng Trảo Tá»­. Ta đã giết chết bá»nhá» tám ngưá»i mà mình cÅ©ng bị thưong má»™t chútmá»›i thật là xúi quẩy.
Vy Tiểu Bảo nói :
-Hay lắm ! Tiểu đệ đi mua đồ ăn rồi vỠngay , để đại ca ăn uống xong rồithì hãy đánh nhau.
Äoạn gã cất bước chạy Ä‘i rất mau. Gã chuyển qua mấy khúc quanh sưá»n núi chừng 7,8 dậm thì đến tiểu thị trấn. Gã tính thầm trong bụng :
-Mao đại ca đã bị thương đến nổi đi không được thì làm sao chiến đấu lại bên địch ? Y còn bảo đối phương làanh hùng hảo hán nổi danh thiên hạ thì nhất địnhbản lãnh phải cao thâm. Ta phải làm thế nào giúp đở đại ca mới được.
Gã mua hÆ¡n chục bánh bao , tám cái dầu cháo quẩy má»›i mất có hÆ¡n hai chục đồng. Trong tay gã cầmtiá»n bạc thì trong lòng ngứa ngáy. Trong Ä‘á»i gã,chưa bao giá» gã có nhiá»u bạc như thế này. Bâygiá» gã phải tậu xài má»™t phen cho sướng. Gã chạy tá»›itiệm bán thịt nóng , mua má»™t cân thịt bò chín, má»™t cân vịt quay , rồi lại Ä‘i mua má»™t bình hoàng tá»­u.
Gã thấy trong tay hãy còn nhiá»u tiá»n , chợt nghÄ© ra:
-Ta Ä‘i mua má»™t ít dây vá» bện thừng để tròng vào chân ngá»±a khi hai bên tá»· đấu , đối phương mà không cẩn thận là vấp phải dây thòng lá»ng té xuống. Mao đại ca chỉ việc cầm Ä‘ao chém chết há» là xong.
Gã nhá»› tá»›i chuyện ông thầy dạy há»c nói chuyện cổ tích : Má»™t viên đại tướng Ä‘ang giao phong trên trận địa. Chân ngá»±a vấp dây , ngá»±a ngã xuống hất đại tướng ngã theo. Bên địch vung Ä‘ao lên chém , lập tức viên tướngkia bị chặc thành hai Ä‘oạn.
Gã nghÄ© tá»›i chuyện này liá»n hối hả Ä‘i mua dây nhợ. Gã đến trước má»™t tiệm tạp hóa , bá»—ng thấy trong tiệm có bày bốn cái thùng lá»›n. Má»™t thùng đựng gạo trắng , má»™t thùng đựng đậu vàng , má»™t thùng muối và má»™t thùng thạch vôi.
Vy Tiểu Bảo lại nghĩ ngay đến :
-Năm ngoái bang Tư Diêm cùng ngưá»i chiến đấu ở bên cầu , Tiên lão bị ngưá»i ta dùng thạch vôi liệng vào mắt , thành ra Ä‘ang thắng mà thành bại.Sao ta không nghÄ© đến cách này?
Thế rồi gã không mua dây nhợ nữa , mà mua hai túi thạch vôi Ä‘eo trên lưng trở vá».
Mao Thập Bát vẫn nằm ngÅ© bên gốc cây. Hắn nghe tiếngbước chân liá»n tỉnh dậy ngaỵ hắn mở bình rượu ra , uống luôn hai há»›p , lá»›n tiếng khen ngon.
Äoạn hắn há»i Tiểu Bảo :
-Ngươi có uống không ?
Vy Tiểu Bảo trước nay chưa từng uống rượu , nhưng bây giỠmuốn lên mặt anh hùng hảo hán. Gã đón lấy bình rượu uống một hơi.
Hắn cảm thấy một luồng nhiệt khí xông vào bụng , lậptức nổi cơn ho.
Mao Thập Bát cưá»i khanh khách nói :
-Tiểu anh hùng chưa há»c được công phu uống rượu.
Bá»—ng nghe từ phía xa xa có tiếng dõng dạc há»i vá»ng lại :
-Thập Bát huynh ! Lâu nay vẫn mạnh giá»i chứ
Tài sản của ngocvosong1986

  #4  
Old 01-06-2008, 06:55 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 3


Ba hảo hán đại chiến quan binh


Mao Thập Bát đáp :
-Ngô huynh cùng Vương huynh ! Coi hai vị Ä‘á»u có vẽ tráng kiện lắm.
Vi Tiểu Bảo trống ngá»±c đánh hÆ¡n trống làng. Gã vừađút nữa chiếc bánh bao vào miệng , quên cả nhainuốt , ngoãnh đầu nhìn vá» phía phát ra thanhâm thì thấy trên đưá»ng lá»›n có hai ngưá»i Ä‘ang rảobước Ä‘i tá»›i.
Hai ngưá»i Ä‘i có vẽ ung dung không lật đật mà so vá»›i ngưá»i thưá»ng ra sức chạy còn lẹ hÆ¡n nhiá»u. Chỉ trong khoảnh khắc đã tá»›i trước mặt. Má»™t ngưá»i đã già , chòm râu bạc chùng xuống trước ngá»±c , nhưng nét mặt sung túc thịt là thịt , chưa có má»™t vết dăn deo , nước da hồng hào , coi chẳng khác thằng nhá» 15,16 tuổi. Còn ngưá»i nữa vào hạng trung niên cở 40 tuổi. Ngưá»i này thấp lùn mà béo chụt , Äầu hói nhẳn thín như trứng gà bóc võ.
Mao Thập Bát chấp tay nói :
-Hai chân tiểu đệ cử động khó khăn không thể đứng lên thi lễ được.
Lão đầu hói nhíu cặp chân mày. Còn lão già cưá»i há»i :
-Mao huynh hà tất phải khách sáo?
Vi Tiểu Bảo bụng bảo dạ :
-Mao đại ca là ngưá»i thật thà quá , chân y bịthương sao lại nói cho ngưá»i ta biết.
Mao Thập Bát nói :
-Ở đây có rượu thịt , má»i hai vị sÆ¡i má»™t chút nhé ?
-Lão già đáp :
-Như vậy thật quấy quả Mao huynh quá !
-Lão nói rồi ngồi xuống bên Mao Thập Bát đón lấy bình rượu.
Vi Tiểu Bảo mừng thầm nghĩ bụng :
-Té ra hai vị này là bạn hữu cá»§a Mao đại ca , chá»› không phải đến đánh nhau. Nếu vậy thì thật là haỵ Äại ca được thêm hai viện thá»§ thì lát nữa địch nhân có đến , tất há» rút Ä‘ao trợ chiến. Nhưng hai ngưá»i này lại không Ä‘eo binh khí , chẳng hiểu há» có biết võ công hay không ?
Lão già cầm bình rượu ká» vào miệng toan uống, thì ngưá»i hói đầu vá»™i nói :
-Ngô đại ca ! Äại ca không nên uống.
Thanh âm hắn rất vang dội làm chấn động màng tai , khiến cho Vi Tiểu Bảo phát sợ lùi lại một bước.
Lão già chưng hững , rồi lại cưá»i ha hã nói :
-Thập Bát huynh là tay hão hán cương trực , chẳng lẻ còn bỠthuốc độc vào trong rượu?
Dứt lá»i , lão nâng bình rượu lên mà ốc ừng á»±c. Äoạn lão đưa bình rượu cho ngưá»i hói đầu nói :
- Ông bạn mà không uống rượu này là thấtlễ với bằng hữu.
Ngưá»i hói đầu lá»™ vẽ ngần ngừ , nhưng dưá»ng như hắn kính sợlão già , không dám trái ý. Hắnđón lấy bình rượu vừa kê vào miệng thìMao Thập Bát lại nói :
-Rượu còn ít lắm. Vương huynh đã không thích uống thì dành cho tiểu đệ.
Äoạn hắn dốc bình rượu nốc ừng á»±c liá»n hai hÆ¡i.
Ngưá»i hói đầu thẹn đỠmặt lên. Hắn ngồi xuống bốc miếng thịt bò ăn.
Mao Thập Bát nói :
-Tiểu đệ xin giá»›i thiệu cùng hai vị má»™t ngưá»i bạn tốt.
Hắn trỠvào lão già nói :
-Vị này là Ngô lão gia , ngoại hiệu làÄại Bàng. Ngưá»i giang hồ kêu bằng Ma Vân Thá»§. Mônquyá»n cước cá»§a y trên Ä‘á»i hiếm có tay đối thá»§.
Lão già cưá»i nói :
-Mao huynh đúng quá khoa trương Ngô mỗ.
Lão vừa nói vừa liếc mắt hai bên , không thấy má»™t ngưá»i nào khác nên không khá»i ngạc nhiên.
Mao Thập Bát lại trá» vào ngưá»i hói đầu nói :
-Äây là Vương sư phó Vương Äàm ngoại hiệu là Song Bút Khai SÆ¡n. Cặp bút cá»§a y mà múa lên thì quá»· khốc thần sầu.
Ngưá»i hói đầu đáp :
-Mao huynh lại nói dỡn rồi. Tại hạ là một tên bại tướng dưới tay Mao huynh , khi nghĩ tới rất lấy làm hỗ thẹn.
Mao Thập Bát nói :
-Tiểu đệ không dám.
Äoạn hắn trá» vào Vi Tiểu Bảo nói :
-Tiểu bằng hữu đây là ngưá»i anh em má»›i kết giao cá»§a tại hạ. Hắn vừa nói tá»›i đây , hai lão Ngô Vương không khá»i ngạc nhiên đưa mắt nhìn nhau rồi ngó chầm chập vào Vi Tiểu bảo. Há» không sao hiá»…u ra được thằng nhá» má»›i 12,13 tuổi khô như que cá»§i , gầy khẳng gầy kheo này lai lịch như thế nào? Bá»—ng nghe mao Thập Bát nói tiếp :
-Vị tiểu bằng hữu này há» Vi tên Tiểu Bảo. Ngưá»i giang hồ kêu bằng ...kêu bằng... Ô ngoại hiệu y là ...là
Hắn ngừng lại một chút rồi nói tiếp :
-Là Tiểu Bạch Long có tài bÆ¡i lá»™i hÆ¡n Ä‘á»i. Y có thể nằm phục dưới nước ba ngày ba đêm , bắt tôm cá sống mà ăn , nét mặt vẫn thản nhiên.
Hắn biết Vi Tiểu Bảo chẳng có chút võ công nào , hai lão Ngô , Vương chỉ vương tay là túm được. Huống chi há» là những tay lão luyện giang hồ chỉ trông ngưá»i cÅ©ng biết thì dấu diếm làm sao được ?
Mao Thập Bát liá»n nghÄ© ra má»™t kế , bảo gã có nghá» bÆ¡i lá»™i phi thưá»ng.
Nguyên hai lão Ngô , Vương Ä‘á»u là hào kiệt phương Bắc , không biết bÆ¡i lá»™i , thì chẳng thể nào hiá»…u được chân giả.
Mao Thập Bát lại nói tiếp :
-Ba vị Ä‘á»u là chổ bằng hữu , nên thân cận vá»›i nhau Ä‘i.
Hai lão Ngô , Vương chắp tay nhìn Vi Tiểu Bảo nói :
-Bá»n tại hạ ngưỡng má»™ đại danh từ lâu rồi !
Vi Tiểu Bảo cũng chắp tay đáp :
-Tại hạ ngưỡng mộ đại danh từ lâu rồi !
Miếng bánh bao còn ở trong miệng gã chưa nuốt xuốngthành ra tiếng nói ú ớ không được rõ ràng.
Gã vừa kinh hãi vừa mừng thầm , gã nghĩ bụng :
-Mao đại ca thổi phồng ta lên , thực ra ta có phải là hão hán giang hồ gì đâu. Cáo mượn oaihùm xem chừng khó trôi lắm.
Chỉ trong khoảnh khắc bốn ngưá»i ăn uống hết sạch rượu thịt. Vương Äàm là ngưá»i ăn khõe nhất. Lúc má»›i ngồi vào bàn hắn còn dè đặt má»i ngưá»i ná» ngưá»i kia , nhưng sau bốc ăn lia lịa. Bao nhiêu bánh bao dầu cháo quẫy , thịt bò Ä‘á»u hết sạch. Má»™t mình Vương Äàm ăn uống bằng cả ba ngưá»i kia.
Mao Thập Bát ăn rồi đưa tay lên chùi miệng. Hắn nói :
-Ngô lão huynh ! Ngưá»i bạn nhá» chỉ chuyên nghá» bÆ¡i lá»™i , còn võ công trên bá»™ thì thá»±c tình hắn chưa rèn luyện chút nào. Vậy bá»­a nay buá»™c lòng tiểu đệ má»™t mình phải chá»i vá»›i hai vị lão huynh , như thế không có nghÄ©a là tiểu đệ coi thưá»ng hai vị.
Ngô Äại Bàng nói :
-Theo thiển ý của tại hạ thì cuộc ước hẹn bửa nay nên lùi lại nữa năm nữa.
Mao Thập Bát há»i ngay :
-Tại sao vậy?
Ngô Äại Bàng đáp :
-Vì Mao huynh còn mang thương tích trong mình , dù sao cÅ©ng không thể trổ hết võ công được như lúc bình thưá»ng. Như vậy chúng ta có thắng mao huynh cÅ©ng là bất võ. Trái lại chúng ta mà bại thì còn mặt mÅ©i nào trông thấy ai nữa?
Mao Thập Bát cưá»i khanh khách nói :
-Trong mình tiểu đệ thương tích chưa lành , cái đó không có gì đáng kể , nhưng vụ dá»i lại nữa năm thì thật là Ä‘iá»u khiến cho chúng ta phải bận tâm.
Dứt lá»i , Mao Thập Bát tay trái vịn vào cànhcây để đứng dậy. Tay phải cầm thanh đơn Ä‘ao , hắn nói tiếp:
-Ngô lão huynh trước nay ưa đánh tay không đã đành. Còn Vương huynh thì xin rútbinh khí ra đi !
Vương Äàm đáp :
-ÄÆ°á»£c lắm !
Rồi gã thò tay vào trong tay áo rút ra một cặp phán quan bút.
Ngô Äại Bàng nói :
-Mao huynh đã nói vậy thì ta tá»· đấu ngay đêm nay cÅ©ng được. Nhưng Vương hiá»n đệ nên đứng ngoài lược trận đểngu huynh ra tá»· đấu. Trưá»ng hợp mà tiểu huynh không địch nổi, Vương đệ sẽ tiếp tay cÅ©ng chưa muá»™n.
Nguyên Ngô Äại Bàng vốn là tay anh hùng nổi tiếng trong võ lâm mà nay y tá»· võ vá»›i má»™tkẻ trong ngưá»i còn mang thương tích là má»™t Ä‘iá»u mà y không muốn. Huống chi lấy hai ngưá»i chá»i má»™t thì còn thú gì ?
Vương Äàm đáp ngay :
-Tiểu đệ xin y lá»i.
Äoạn gã lùi lại ba bước.
Ngô Äại Bàng ngữa bàn tay trái lên , tay mặt vung thành vòng tròn khẻ phóng má»™t chưởng tấn công Mao Thập Bát.
Mao Thập Bát đưa đơn Ä‘ao chênh chếch lên chém xéo vào bả vai Ngô Äại Bàng. Ngô Äại Bàng liá»n cúi ngưá»i xuống luồn qua lưỡi Ä‘ao xông lại rồi phóng tay trái vào cạnh sưá»n đối phương.
Mao Thập Bát liá»n nghiêng mình chuyển ngưá»i qua sưá»nthân cây.
Bá»—ng nghe đánh binh má»™t tiếng. Lá cây trút xuống như mưa. Phát chưởng cá»§a Ngô Äại Bàng đãđập trúng thân cây. Cây này cao đến nămsáu trượng , thân cây rất lá»›n. Thế mà chưởng lá»±ccá»§a Ngô Äại bàng làm rung động đến cành lárÆ¡i rụng thì đũ biết ná»™i lá»±c cá»§a y mãnh liệt đến chừng nào.
Mao Thập Bát lớn tiếng khen :
-Chưởng lực ghê quá !
Äồng thá»i vung Ä‘ao chém tạt ngang.
Ngô Äại Bàng tung vá»t ngưá»i lên rồi từ trêncao sà xuống. Chòm râu bạc cá»§a lão bay phất phá»›i, tư thế coi thật đẹp mắt.
Mao Thập Bát lại phóng ra chiêu "Tay phong đảo huyết". Hắn đưa thanh đơn Ä‘ao từ dưới hất lên. Ngô Äại Bàng ngưá»i còn lÆ¡ lững trên không thấy thế Ä‘ao ác liệt liá»n lá»™n nhào Ä‘i má»™t vòng rồi nhãy vá»t sang bên né tránh.
Lão hỠNgô gần 70 tuổi mà thân thủ mau lẹ hơn cả hàng niên thiếu. Mao Thập Bát hươi đơn đao toan đâm thẳng vào bụng dưới đối phương.
Thế Ä‘ao cá»§a hắn vừa mau vừa mạnh mà Ngô Äại bàngnhào lá»™n ngưá»i trên không tránh khá»i , vậy thânpháp cá»§a lão khó có ngưá»i bì kịp.
Vi Tiểu Bảo từ nhá» tá»›i lá»›n , bá»­a nay má»›i được coi má»™t trận đấu cá»±c kỳ nguy hiểm. Gã thấy Ngô Äại bàng chợt tiến chợt lui ,song chưởng vung lên chém xuống , thỉnh thoảng đập trúngthân cây khiến cành khô gảy rắc rắc lá rụngtÆ¡i bá»i. Gã nghÄ© thầm :
-Nếu chưởng lực lão này mà đánh trúngMao đại ca thì thật là nguy.
Gã đưa mắt nhìn Mao Thập Bát thấy hắn múa tít thanh đơn Ä‘ao tá»a ra má»™t làn ngân quang lấp loáng bao quanh để bảo vệ thân mình.
Ngô Äại Bàng mấy phen xông vào Ä‘á»u bị Ä‘ao quang đẩy lùi lại.
Cuá»™c tá»· đấu hai bên Ä‘ang Ä‘i vào giai Ä‘oạn gay go , bá»—ng nghe tiếng vó ngá»±a vồn dập chạy tá»›i. Toán ngưá»i ngá»±a này đông tá»›i mưá»i mấy ngưá»i Ä‘ang phi nước đại. Bá»n chúng ăn mặc ra kiểu quan quân nhà Thanh. Khi tá»›i gần , chúng lập tức tãn ra thành vòng tròn vây bốn ngưá»i vào giữa.
Tên thủ lỉnh lên tiếng quát :
-Hãy dừng tay ! Chúng ta vâng lệnh đến đây tróc nã tên Giang Dương Äại Äạo Mao Thập Bát. Hắn đã vượt ngục và sát hại quan quân. Những ngưá»i ngoài không liên quan gì đến gã mau lùi lại hết.
Ngô Äại Bàng nghe tiếng liá»n dừng tay lại nhãy ra ngoài vòng chiến.
Mao Thập Bát lên tiếng :
-Ngô lão huynh ! Những ngưá»i này chỉ theo dõimá»™t mình tiểu đệ. Vậy các vị hãy yên tâm.
Ngô Äại Bàng hướng vá» phía quan quân nói lá»›n :
-Mao Thập Bát là ngưá»i dân lương thiện , tuân theo phép nước , sao lại bảo hắn Giang Dương Äại Äạo? Hay là các vị nhận lầm ngưá»i rồi không ?
Tên thá»§ lãnh cưá»i lạt đáp :
-Nếu gã há» Mao là ngưá»i dân lương thiện thì khắp thiên hạ chẳng có ai là cưá»ng đạo. gã há» Maokia ! Ai đã gây nên vụ án vượt ngục , giết ngưá»itại thành Dương Châu vừa quả Äã là hão hán thì mình làm minh chịu , đừng để liên lụy đến ngưá»i khác. Ngươi hãy ngoan ngoãn Ä‘i theo bá»n ta.
Mao Thập Bát đáp :
-Các vị hãy chỠmột chút để coi tại hạ cùng Ngô lão gia tỷ đấu xem ai thắng ai bại rồi sẽ tính.
Äoạn hắn quay lại bảo Ngô Äại Bàng :
-Ngô lão gia ! Bửa nay chúng ta không phân thắng bại mà phải chỠnữa năm thì biết đâu hỠMao này chẳng còn sống được đến đó chăng ?
Viên quan quân quát lên :
Ba ngưá»i kia nếu không phải đồng lõa cá»§a Mao Thập Bát thì bá» Ä‘i cho lẹ kẻo mang lụy vào mình.
Mao Thập Bát nổi nóng lại văng tục :
-Con mẹ nó ! Làm gì mà quát thượng quát hạ !
Tên thÅ© lãnh bá»n quan quân há»i :
-Hai vị vừa chiến đấu vá»›i Giang ÄÆ°Æ¡ng đại Äạo thì chắc không phải cùng bè đảng vá»›i hắn. Vị này râu trắng mặt mÅ©i hồng hào , trổ tài ngay lúc chÆ¡i vÆ¡i trênkhông , thân thá»§ mau lẹ phi thưá»ng. Phải chăng là MaThiên Văn Ngô Äại Bàng lão gia?
Ngô Äại Bàng đáp :
-Không dám ! Chính tại hạ.
Vị quan quân kia lại nhìn Vương Äàm há»i :
-Vị này đầu hói lại chuyên sá»­ cặp phán quan bút thì hẳn là Song Bút Khai SÆ¡n Vưong Äàm phải không ?
Vương Äàm chỉ ậm ừ chá»› không đáp lại.
Ngô Äại Bàng nhìn kỹ lại tên thá»§ lãnh bá»n quan quân thấy ngưá»i này trạc 45,46 tuổi. Thanh âm cá»§a hắn tuy không hùng hồn cho lắm nhưng giá»ng nói rành mạch và đưa Ä‘i xa tá»›i mưá»i mấy trượng. Ở nÆ¡i đồng không bông hoãnh lõa hÆ¡i , mà tiếng nói Ä‘i xa thì đũ biết ná»™i lá»±c cá»§a hắn không phải tầm thưá»ng.
Ngô Äại Bàng không ngá» trong bá»n quan quan hiện nay cÅ©ng có những tay cao thá»§ như vậy. Lão tiếp tục quan sát nhÅ©ng ngưá»i đồng đội vá»›i hắn , thấy tên nào cÅ©ng có cặp mắt lắp loáng , huyệt thái dương nhô lên. Hiển nhiên toàn là những tay bản lãnh cao cưá»ng.
Lão chợt thấy trên ngá»±a cá»§a tên thá»§ lãngh có thắc cây nhuyá»…n tiên Ä‘en sì mà có răng cưa chỉa ngược lên , liá»n nghÄ© ra hắn là ai. Lão há»i :
-Lão phu nghe Hắc Long Tiên Sá»­ Tùng là tay hào kiệt nổi tiếng giang hồ , vậy mà cÅ©ng theo hùa vá»›i triá»u đình hiện tại rồi ư ?
Tên thá»§ lãnh bá»n quan quân chính là HắcLong Tiên Sá»­ Tùng.
Sá»­ Tùng nghe Ngô Äại Bàng nói vậy hÆ¡i đỠmặt lên nói :
-Ngao Thiếu Bảo ở Bắc Kinh là má»™t nhân vật kính nể hiá»n sÄ© , tôn trá»ng ngưá»i tài , đã má»i tại hạ ra giúp việc triá»u đình. Các vị đây Ä‘á»u là anh hùng hão hán nên Ngao Thiếu Bảo phái tại hạ đến má»i cá»™ng tác. Bá»n tại hạ từ kinh đô tá»›i đây cÅ©ng là phụng mạng Ä‘i má»i Mao huynh vào thành. Không ngá» Mao huynh lại vượt ngục ở Dương Châu , đến nay má»›i được gặp mặt.
Ngô Äại Bàng chỉ á»§a má»™t tiếng chá»› không nói gì.
Mao Thập Bát há»i :
-Ngao Bái tá»± xưng là ngưá»i dÅ©ng sÄ© đệ nhất ở Mãn Châu , không hiểu võ công hắn như thế nào?
Sử Tùng đáp :
-Ngao Thiếu Bảo bản lãnh nghiêng trrá»i , võ công cái thế. Thiếu Bảo đã có phen dụng quyá»n đấm chết con trâu Ä‘iên ở chợ Äông An , Bắc Kinh. Tên Giang Dương Äại Äạo kia , ngươi biết chưa?
Mao Thập Bát lại thóa mạ :
-Con bà nó ! Ta không tin được Ngao Bái lợi hại đến thế ! Ta có ý muốn đi Bắc Kinh để thử sức với hắn.
Sá»­ Tùng cưá»i lạt nói :
-Bản lãnh như ngươi mà cũng đòi tỷ thí với Ngao Thiếu Bảo ư ?
Ngao lão gia chỉ cất tay một cái là đủ khiến cho ngươi phải bỠmạng rồi.
Äoạn hắn nghiêng mình nói tiếp :
- Ngô lão gia ! Vương sư phó ! Xin má»i hai vị tránh ra má»™t chút. Vương Äàm đột nhiên quát lá»›n :
-Nhà ngươi vừa chê ta hói đầu phải không ?
Nguyên Vương Äàm hói đầu từ thưở 18,19 tuổi. Hắn thấy ai chế riá»…u tá»›i Ä‘iểm này thì ghét cay ghét đắng.
Sá»­ Tùng cưá»i đáp :
-Không có. Tại hạ đâu dám...
Vương Äàm càng tức giận lá»›n tiếng ngắt lá»i :
-Thế không thế thì sao ngươi lại cưá»i?
Sá»­ Tùng vẫn cưá»i đáp :
-Tại hạ cưá»i ở miệng tại hạ , còn Vương huynh hói ở đầu Vương huynh , nó có liên can gì đến nhau?
Vương Äàm không nhịn được nữa , rút phán quan bút phóng ra chiêu Äằng giao khởi phụng đâm vào đùi Sá»­ Tùng.
Sá»­ Tùng ồ lên má»™t tiếng. Bá»—ng thấy bóng Ä‘en đánh vụt Ä‘i má»™t cái. Trong tay hắn đã cần nhuyá»…n tiên. Hắn vung roi đánh tá»›i sau lưng Vương Äàm nhanh như chá»›p.
Vương Äàm hươi cây bút tay trái lênđở. Tiên , bút đụng nhau kêu lên má»™t tiếng choangrùng rợn. Tiếp theo những răng cưa sáng lóa ở đầu roinhằm đâm sau gáy Vương Äàm.Vương Äàmliá»n vung cây bút tay phải lên gạt má»›i tránh khá»inguy cÆ¡.
Sá»­ Tùng rụt tay vá» mà cây nhuyá»…n tiên còn xoay tròn ở trước mặt Vương Äàm mấy vòng. Dướiánh dương quang trên lưng chừng trá»i hiện ra mấy vòngÄ‘en lá»›n , Chỉ trong chá»›p mắt mấy vòng Ä‘en ấy lại biến mất.
Bỗng nghe đánh soạt một tiếng. Cây roi đã quấn vào lưng Sử Tùng cực kỳ mau lẹ , cơ hồ không nhìn rõ.
Bá»n quan quân vổ tay reo hò như sấm dá»™i.
Sá»­ Tùng nét mặt há»›n hở ra chiá»u đắc ý.
Ngô Äại Bàng cÅ©ng cất tiếng khen :
-Sử huynh vừa ra chiêu Thần long tam bái đã đến trình độ thượng hạng , khiến cho lão phu rất khâm phục.
Sử Tùng khiêm tốn đáp :
-Không dám ! Tại hạ múa rìu qua mắt thợ , xinNgô huynh đừng cưá»i.
Vương Äàm đứng ngẫn ngưá»i ra. Má»›i qua lại má»™t chiêu đã biết bản lãnh Sá»­ Tùng không phải tầm thưá»ng , mà cách thu roi cá»§a há» Sá»­ cÅ©ng rất ngoạn mục. Hắn tá»± há»i :
-Võ công mình còn kém y xa , cónên khiêu chiến nữa không ?
Sá»­ Tùng cưá»i lạt nói :
-HỠMao kia ! Hãy đứng dậy đi theo chúng ta.
Mao Thập Bát đáp :
-Äâu lại dá»… dàng thế được ? Bá»n các ngươi không những 13 tên mà ta chỉ má»™t mình , thừa hiểu không sao thắng được , nhưng cÅ©ng tá»· đấu má»™t phen chÆ¡i.
Ngô Äại Bàng cưá»i ha hả nói :
-Mao huynh nói thế thì ra không có đến chúng ta ư. Bá»n ta ba ngưá»i đấu vá»›i 13 tên tức là lấy má»™t chá»i bốn chưa chắc đã chịu thua ai.
Mao Thập Bát há»i Vương Äàm :
-Vương huynh vào phe nào?
Vương Äàm đáp :
ÄÄ© nhiên tiểu đệ giúp Mao huynh.
Sá»­ Tùng nhìn Ngô Äại Bàng , Vương Äàm nói :
-Hai vị không nên tán trợ nghịch tặc phản loạn cá»§a triá»u đình , vì đó là hành động tá»™i lổi rước há»a vào mình.
Ngô Äại Bàng cưá»i nói :
-Khi nào bá»n tại hạ dám tạo phản ?
Sá»­ Tùng há»i :
-Giúp đở quân nghịch tặc tức là tạo phản một cách gián tiếp. Lão hỠNgô kia ! Lão nhất định tiếp tay cho tên đạo tặc vượt ngục chăng ?
Ngô Äại Bàng đáp :
-Nữa năm trước đây , Mao huynh đã ước hẹn vá»›i Vương Äàm gặp nhau ở đây để tá»· đấu võ nghệ và lôi kéo cả lão phu vào vụ này. NgỠđâu trá»i chẳng chiá»u lòng ngưá»i , Mao huynh bị giam trong ngục thất , Y là má»™t tay hảo há»›n cương trá»±c thá»§ tín. Y đã hẹn lá»i mà không đến thì mai đây còn mặt mÅ©i nào chen chân vào chốn giang hồ ? Y phải vượt ngục giết ngưá»i là hoàn toàn tá»± nha môn dồn y vào hoàn cảnh phải làm như vậy. Sá»­ đại nhân ! Nếu đại nhân nể nang lão huynh thì xin tạm hãy thu quân trở vỠđể lão phu được tiếp tục thá»­ võ vá»›i Mao huynh. Từ ngày mai Sá»­ đại nhân có bắt y hay không , lão phu và Vương huynh đây không dám can thiệp nữa.
Sử Tùng đáp :
-Không được !
Trong đội quân bá»—ng có tiếng ngưá»i nói :
-Lão già bướng bĩnh kia ! Sao có chuyện vô lý như thế ?
Ngưá»i nói câu này rút Ä‘ao ra khá»i vá» , thúc vế vào bụng ngá»±a cho xông tá»›i. Gã dÆ¡ Ä‘ao chém thẳng xuống đầu Ngô Äại Bàng.
Ngô Äại bàng nghiêng mình tránh khá»i rồi tung mình vá»t cao lên. Tay trái lão thừacÆ¡ chụp lấy sau lưng đối phương rồi tiện đà liệng ngưá»i ấy Ä‘i.
Bá»n quan quân la rùm lên :
-Phản tặc ! Hắn làm phản rồi !
Bá»n chúng tá»›i tấp xuống ngá»±a vây đánh ba ngưá»i.
Nguyên bá»n quan quân này Ä‘á»u là những tay võ sÄ© có bản lãnh trên chốn giang hồ , không thiện nghá» kỵ mã mà chỉ chuyên bá»™ chiến.
Má»›i trong chá»›p mắt bá»n chúng đã khai diển cuá»™c chiến đấu vá»›i Ngô Äại Bàng , Mao Thập Bát và Vương Äàm.
Mao Thập Bát vì hạ bàn cá»­ động không được linh hoạt phải tá»±a mình vào thân cây để cầm cá»±. Hắn vẫn ra chiêu cá»±c kỳ lợi hại. Thanh Ä‘ao vung lên. Vừa vung đã chém chết má»™t tên quan quân. Tiện đà hắn quét ngang thành cương Ä‘ao má»™t nhát. Má»™t tên nữa bị chặtlàm hai Ä‘oạn. Bá»n quan quân thấy vậy Ä‘á»u sinh lòng úykỵ không dám xông vào gần.
Sá»­ Tùng vẫn hai tay chống vào cạnh sưá»n ngồi trên lưng ngá»±a theo dõi cuá»™c chiến chứ chưa động thá»§.
Vi Tiểu Bảo nhân lúc Sá»­ Tùng đối đáp vá»›i Ngô Äại Bàng và Vương Äàm gã đã lùi từng bước ra ngoài vòng chiến. Bá»n quan quân thấy gã là đứa nhá» gầy nhom nên chẳng thèm để ý tá»›i.
Khi hai bên động thá»§ , Vi Tiểu Bảo đã đến ẩn sau má»™t gốc cây lá»›n cách xa chừng mấy trượng. Gã tá»± há»i :
- Ta nên chạy thoát thân hay là ở lại theo dõi cuá»™c chiến ? Bên Mao đại ca chỉ vá»n vẹn có ba ngưá»i , nhất định y sẽ bị bá»n quan quân giết chết. Không hiểu rồi chúng có giết mình không ?
Sau gã thay đổi ý nghĩ :
- Mao đại ca đã lấy tình bằng hữu đối với tạ Y còn nói : Cùng hưởng hạnh phúc , chia sẻ hoạn nạn. Bây giỠy lâm vào tình trạng nguy ngập mà ta chạy thoát thân thì còn ra thế nào?
Ngô Äai. Bàng phóng ra má»™t chưởng hất ngã má»™t tên quan quân , Vương Äàm múa tít cặp bút đối phó vá»›i ba tên.
Giữa lúc ấy Mao Thập Bát đã vung đao chặt đứt chân phải một tên quan quân. Gã té lăn trên vũng máu , ngoác miệng ra chửi rủa , gầm thét. Tiếng gã kêu gào rất chói tai.
Sá»­ Tùng thấy bá»n thá»§ hạ bên mình chết mất hai tên và ba tên bị trá»ng thương té nhào. Còn lại bẩy ngưá»i tuy vẫn chiếm được thượng phong , nhưng sợ đánh lâu sẽ bị tổn thương nữa. Hắn buông tiếng thở dài lẩm bẩm rồi rút cây Hắc Long Tiên nhẩy xuống ngá»±a. Chân chưa chấm đất , hắn đã vung roi quật xuống mìnhMao Thập Bát.
Mao Thập Bát vung Ä‘ao ra chiêu NgÅ© Hổ Ä‘oạn môn Ä‘ao. Äây là má»™t tuyệt chiêu để tá»± cứu mình , Ä‘ao pháp cá»±c kỳ tinh diệu.
Sá»­ Tùng đánh luôn 7, 8 chiêu liên hoàn cá»±c kỳ lợi hại mà Ä‘á»u bị đơn Ä‘ao cá»§a Mao Thập Bát đỡgạt hất ngược trở lại.
Bá»—ng nghe Ngô Äại Bàng thét lên má»™t tiếng. Tiếp theo má»™t bóng ngưá»i bị hất tung Ä‘i rồi té huỵch xuốngđất. Thế là bên quan quân lại thiệt mất má»™t ngưá»i nữa.
- Bên này Vương Äàm địch vá»›i ba tên dần dần kém thế. Bắp đùi bên trái gã bị lưỡi Ä‘ao có răng cưa cứa rách má»™t vệt dài. Máu tươi chảy ra lênh láng. Chân gã tập tá»…nh màvẫn phải hết sức cầm cá»±.
Ba tên khác vây đánh Ngô Äại Bàng cÅ©ng không phải những tay vừa. Hai Ä‘ao má»™t kiếm xoay quanh mình lão khiến cho chiêu Ma Vân chưởng cá»§a lão cÅ©ngkhông đánh được vào ngưá»i há».
Sử Tùng múa tít cây roi mỗi lúc một mau đánh rất rát. Hắn nghĩ thầm trong bụng :
- Mao Thập Bát quả nhiên ghê gớm. May mà chân hắn bị thương , cử động không được linh hoạt. Nếu hắn lành mạnh thì ta tất bị thất bại rồi.
Sá»­ Tùng chợt động tâm cÆ¡ phóng ra chiêu " BạchXà Thổ Tín ". Äầu roi nhắm Ä‘iểm vào vai bênphải Mao Thập Bát.
Mao Thập Bát vung Ä‘ao lên đỡ , nhưng đây chỉ là hư chiêu đối phương để nhá»­ hắn. Tiếp theo Sá»­ Tùng ra chiêu " Ngá»c Äá»›i Vi Yêu " quét từ tả sang hữu để quấn vào ngang lưng Mao Thập Bát.
Mao Thập Bát hai chân không hành động được , phải nhá» thân cây yểm trợ phía sau. Theo lẽ thưá»ng đối vá»›i chiêu Ngá»c Äá»›i Vi Yêu cá»§a Sá»­ Tùng đánhra , chỉ cần lạng ngưá»i vá» phía trước hoặc lùi lại đằng saulà tránh khá»i. Nhưng hiện giá» Mao Thập Bát lâmvào tình thế bất khả kháng , hắn phải liá»u mạng đónđỡ chính diện tức là vung đơn Ä‘ao nhằm trúng câynhuyá»…n Tiên để đè xuống.
Tuy hắn đè chìm đầu roi xuống nhưng chỉ thoáng cây nhuyá»…n tiên lại bật ngược lên nhanh như chá»›p. Má»™t luồng lá»±cđạo cá»±c kỳ mãnh liệt quấn ngang ngưá»i hắn luôn cả thân cây và thắt chặc ba vòng.
Tiếp theo nghe tiếng đánh xẹt má»™t tiếng. Äầu roi đã Ä‘iểm trúng ngá»±c Mao Thập Bát. Äồng thá»i mấy cái nanh sắt cắm vào da thịt hắn.
Chuyến này Sá»­ Tùng vâng lệnh Ngao Bái phải bắt sống Mao Thập Bát chứ không được giết chết. Bây giá» tuy Sá»­ Tùng đã kiá»m chế được Mao , nhưng còn Ngô Äại Bàng và Vưong Äàm vẫn chưa chịu phục , Sá»­ Tùng muốn rút lẹ cây roi vỠđể thanh toán cả hai ngưá»i kia. Hắn liá»n cúi xuống định lượm thanh đơn Ä‘ao rá»›t dưới đất. Hắn cầm Ä‘ao toan chém vào vai Mao Thập Bát khiến y thành ngưá»i tàn phế , chẳng thể cầm Ä‘ao chiến đấu được nữa.
Trong lúc khẩn trương chớp nhoáng này , lưỡi đao chưa kịp chém xuống thì đột nhiên nghe đánh vù một tiếng , một làn sáng trắng lóe lên trước mắt.
Tiếp theo một nắm vôi bột đập thẳng vào mắt mũi mồm miệng Sử Tùng khiến hắn nghẹt thở.
Sử Tùng lại cảm thấy hai mắt cay xè đau nhứt dữ dội , tựa hồ như bị muôn ngàn mũi kim đâm vào.
Diá»…n biến này xãy ra đột ngá»™t , dù là tay lão luyện giang hồ đánh quen trăm trận không khá»i hoang mang luống cuống. Hắn buông lõng tay thanh Ä‘ao rá»›t xuống.
Sử Tùng đưa hai tay lên dụi mắt , nhưng càng dụi càng đau. Nước mắt chảy ra dàn dụa.
Bây giá» hắn má»›i biết là đã bên địch liệng vôi bá»™t vào mắt. Hắn tá»± há»i :
-Làm thế nào bây giỠ?
Nên biết vôi bá»™t sống gặp nước là sá»§i bá»t lên.Sá»­ Tùng bị vôi bá»™t vào mắt khiến y Ä‘au nhức vôcùng cÆ¡ hồ không chịu nổi. Hắn Ä‘ang hổn loạn tâm thần, bá»—ng cảm thấy nÆ¡i bụng lạnh toát. Má»™t thanh đơn Ä‘au đã đâmvào thấu ruá»™t.
Tài sản của ngocvosong1986

  #5  
Old 01-06-2008, 06:57 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 4


Vi Tiểu Bảo dùng mưu khích tướng


Mao Thập Bát bị cây nhuyá»…n tiên quấn mình chặc cứng , cưá»ng địch lại ở trước mắt biết là nguy hiểm vô cùng , khó toàn tính mạng. Äang lúc nguy cấp tá»±a ngàn cân treo đầu sợi tóc , hắn thấy bá»™t trắng tung bay rồi thanh Ä‘ao trong tay Sá»­ Tùng rá»›t xuống, há» Sá»­ lại đưa tay lên dụi mắt.
Mao Thập Bát còn đang kinh ngạc , bỗng thấy Vi Tiểu Bảo lượm thanh đơn đao đâm vào bụng Sử Tùng. Xong việc gã chạy nhanh như biến ẩn vào gốc cây.
Sá»­ Tùng loạng choạng ngưá»i mấy bước rồi té lăn xuống đất.
Mấy tên quan quân còn sống sót thấy tình hình như vậy Ä‘á»u kinh hãi la hoảng :
-Sử thị vệ ! Sử thị vệ !...
Ngô Äại Bàng vung tay trái ra chiêu Tiết thụ khai hoa đánh trúng má»™t tên quan binh hất tung ra xamấy trượng , nằm sống sượt. Miệng ứa máu tươi. Thế là bá»nquan quân vừa bị chết vừa bị thương mất 8 ngưá»i , chỉ còn có 5 tên.
Chúng nhận thất tình thế khó bỠcứu vãn , không dám ham chiến , bảo nhau xoay mình chạy trốn , bỠcả bầy ngựa lại không luyến tiếc.
Ngô Äại Bàng vốn không có ý tàn sát chúng , nên không Ä‘uổi theo nữa. Lão đến bên Mao Thập Bát nói :
-Mao huynh thật là má»™t nhân vật ghê gá»›m , tài nghệ hÆ¡n Ä‘á»i. Hắc Long Tiên Sá»­ Tùng cÅ©ng phải bá» mạng vá» tay Mao huynh , thật khiến cho lão phu phải khâm phục.
Lão thấy thanh đơn đao đâm ngập vào bụng Sử Tùng thì chắc là Mao Thập Bát đã đâm y nên nói vậy.
Mao Thập Bát nói :
-Ngưá»i đâm chết Sá»­ tùng không phải tiểu đệ mà là Vi Tiểu Bảo.
Ngô Äại Bàng cùng Vương Äàm rất lấy làm kinh dị , đồng thanh há»i :
-Thằng nhỠđó đã giết Sử Tùng ư ?
Vừa rồi Vi Tiểu Bảo liệng vôi bá»™t , vì hai ngưá»i Ä‘ang mãi chiến đấu nên không để ý tá»›i.
Mao Thập Bát lấy tay trái giá»±t cây nhuyá»…n tiênquấn ở mình ra. Ở đầu những nanh sắt Ä‘á»u dính thịt vụn trông rất khÅ©ng khiếp.
Nguyên Sá»­ Tùng luyện cây roi này rất làlợi hại. Má»—i khi roi quật trúng ngưá»i , nanh sắt cắm vào thịt. Khi giá»±t roi ra là thịt rÆ¡i máu chảy.
Mao Thập Bát thật gan dạ hÆ¡n ngưá»i. Máu chảy thịt rÆ¡i , ngưá»i ngoài trông phát khiếp mà hắn không rên la má»™t tiếng. Hắn cầm cây roi quật xuống đầu Sá»­ Tùng. Sá»­ bị đâm nhưng chưa chết hẳn , còn nằm rên xiết. Bây giá» bị quật má»™t roi nữa hồn má»›i lìa khá»i xác.
Mao Thập Bát reo lên :
-Vi huynh đệ ! Tiểu huynh đệ thật là giá»i thiệt !
Lúc này Vi Tiểu Bảo đã ở gốc cây đi ra , chưabiết đáp thế nào.
Ngô , Vương hai ngưá»i vẫn bán tín bán nghi , giương mắt lên nhìn chòng chá»c vào Tiểu Bảo.
Ngô Äại Bàng há»i :
-Tiểu huynh đệ đã dùng chiêu thức gì để đâm chết Sử Tùng ?
Tiểu Bảo ngơ ngác đáp :
Tiểu đệ đâm đại vào bụng hắn , chớ có biết chiêu thức gì đâu !
Mao Thập Bát nói :
-Ngô lão gia ! Vương huynh ! bửa nay nhỠhai vị viện trợ , tiểu đệ mới được toàn mạng. Bây giỠchúng mình còn đấu chưởng nữa không ?
Ngô Äại Bàng cưá»i đáp :
-Mao huynh bất tất nói đến chuyện cứu giúp làm chị Vương huynh ! Theo ý lão phu thì chúng ta nên đình chỉ cuộc tỷ đấu.
Vương Äàm cÅ©ng nói :
-Thôi là phải. Tiểu đệ cũng chẳng có thâm thù gì với Mao huynh. Nay chúng ta kết giao bằng hữu có phải hay hơn không ?
Ngô Äại Bàng nói :
-Mao huynh ! Bây giá» bá»n lão phu xin tạm biệt , còn nhiá»u há»™i ngá»™ vá» sau.
Nên biết Ngô Äại Bàng là dòng dõi thế phiệt , nổi tiếng giàu sang ở tỉnh Hà Bắc. Chuyến này lão ra tay giúp đở Mao Thập Bát chỉ vì đạo nghÄ©a giang hồ , nhưng đã vướng thân vào vòng tá»™i lổi có thể gia táng thân vong.
Vừa rồi lão không kịp giết hết bá»n quan quân còn sống sót để bịt miệng. Bây giá» lão nghÄ© đến rất lấylàm hối tiếc , bèn quyết chí rượt theo để tuyệt trừhậu hoạn.
Mao Thập Bát nói :
-Tình nghĩa cao cả của hai vị Mao Thập Bát này xin ghi lòng tạc dạ.
Ngô Äại Bàng giÆ¡ tay lên rồi trở gót cất bước. Trước khi ra Ä‘i lão vung song chưởng đánh binh binh liên tiếp vào những tên quan quân nằm ngá»—n ngang trên vÅ©ng máu. Bất luận ngưá»i đó đã chết rồi hay còn ngoắc ngoải , bị trúng chưởng Ä‘á»u tan xương nát thịt.
Mao Thập bát khen thầm :
-Chưởng lực của Ngô lão gia hay tuyệt !
Mao Thập Bát thấy hai ngưá»i đã Ä‘i xa , liá»n gá»i Tiểu Bảo :
-Tiểu huynh đệ ! Hãy dắt ngựa lại đây !
Tiểu bảo chưa từng dắt ngá»±a bao giá» , gã không khá»i rụt rè e sợ , nhưng gã không dám trái ý Mao Thập Bát bèn chậm chạp tiến lại phía sau má»™t con ngá»±a.
Mao Thập Bát lớn tiếng quát :
-Ngươi phải lại phía trước đầu ngựa cầm cương mà dắt nó. Sao ngươi lại rón rén mò ra phía sau , để nó tung vó đá cho chết hay sao?
Tiểu Bảo liá»n theo lá»i quanh lại phía trước đầu ngá»±a , vươn tay ra nắm lấy dây cương. Quả nhiên con ngá»±a ngoan ngoãn Ä‘itheo gã.
Mao Thập Bát xé áo , lấy má»™t mãnh buá»™c vết thương trên vai bên phải. Äoạn hắn đặt tay đè sau yên ngá»±a , khẻ tung mình nhãy lên lưng con vật.
Hắn quay lại bảo Tiểu Bảo :
-ÄÆ°á»£c rồi ! Bây giá» ngươi vá» nhà Ä‘i thôi !
Tiểu bảo há»i lại :
-Vậy đại huynh định đi đâu?
Mao Thập Bát xẳng giá»ng :
-Ta Ä‘i đâu mặc tạ Ngươi há»i làm chi?
Tiểu bảo đáp :
-Chúng ta đã là bạn hữu , nên tiểu đệ cần há»icho biết chứ.
Mao Thập Bát sa sầm nét mặt , cất tiếng thóa mạ :
-Mẹ kiếp ! Ai là bạn hữu của ngươi?
Vi Tiểu bảo bị mắng má»™t cách đột ngá»™t , bất giác lùi lại má»™t bước.Hai mắt gã đỠlên , nước mắt chảy quanh , suýt òa lên bật khóc. Gã không hiểu vì lẽ gì Mao Thập Bát Ä‘ang hòa nhã vui vẽ , bá»—ng lại nổi dóa nặng lá»i vá»›i gã như vậy.
Tiểu Bảo còn Ä‘ang thẩn thá» , Mao Thập Bát lại quát há»i :
-Tại sao vừa rồi ngươi lại liệng vôi bột vào mắt Sử Tùng ?
Thái độ hung dữ , giá»ng nói nghiêm khắc cá»§a Mao ThậpBát khiến cho Tiểu bảo khiếp sợ , ngưá»i run bần bật. Gã lùithêm bước nữa ấp úng đáp :
-Vì tiểu đê....Thấy hắn hạ thủ toan giết đại huynh.
Mao Thập Bát há»i vặn :
-Ngươi lấy vôi bột ở đâu ra?
Tiểu bảo đáp :
-Tiểu đệ mua ở ngoài thị trấn sáng hôm nay...
Mao Thập Bát ngắt lá»i :
- Ngươi mua vôi bột để là m gì ?
Tiểu Bảo đáp :
-Tiểu đệ nghe đại huynh nói hôm nay cùng ngưá»i tá»· đấu , mà trong mình đại huynh còn mang thương tích , nên tiểu đệ mua vỠđể viện trợ đại huynh.
Mao Thập Bát càng tức giận văng tục chửi um lên :
-Quân chó đẻ ! Äồ khốn kiếp ! Ngươi đã há»c cách này ở đâu?
Tiểu Bảo thấy mẫu thân làm kỹ nữ , từ nhá» không biết phụ thân là ai , nên ghét cay ghét đắng kẻ nào thóa mạ gã là quân chó đẻ. Bây giá» gã bị Mao Thập Bát chá»­i bá»›i như vậy gã không nhịn đưá»c phát khùng chá»­i lại :
-Mẹ kiếp ! Ta là quân chó đẻ thì ngươi cÅ©ng là quân chó lá»™n giống. Con bà , cả há» xa há» gần , ông tổ ông tiên thập bát đại nhà ngươi. Ngươi cầngì há»i ta há»c được ở đâu? Quân khốn kiếp sống khôngsống được , chết chẳng chết cho mà chưa biết nhục !
Gã vừa thóa mạ vừa chạy trốn sau gốc cây.
Mao Thập Bát thúc ngá»±a lại gần , vươn tay ra túm cổgã lôi ra trước mặt mình quát há»i :
-Thằng quỷ con này ! Mi còn già mồm chửi nữa hay thôi?
Tiểu Bảo vung hai chân đá lia lịa , vừa đá vừa văng tục chửi bới :
-Mẹ kiếp ! Thằng lão tặc thối tha này ! Cả hỠnhà ngươi là loài rùa đốn mạt.
Vì gã sinh trưởng trong kỹ viện , từng được nghe những câu chá»­i rá»§a thô tục cá»§a ngưá»i địa phương , bay giá» gã tuôn ra chẳng thiếu câu nào.
Mao Thập Bát tức giận đến cùng cực , dơ tay tát nó một cái.
Tiểu Bảo khóc rống lên , miệng càng chá»­i rá»§a thậm tệ. Äá»™t nhiên gã nghiến răng cắn mạnh vào lưng bàn tay cá»§a Mao Thập Bát. Mao bị Ä‘au Ä‘iếng ngưá»i , vá»™i buông tay ra để gã rá»›t xuống đất. Gã liá»n chạy thục mạng , miệng vẫn chá»­i không ngá»›t.
Mao Thập Bát cởi ngá»±a cho Ä‘i thong thả theo sau. Tiểu Bảo ngưá»i nhá» chân ngắn thì dù có chạy nhanh đến đâu cÅ©ng không bằng vó ngá»±a. Khi ngá»±a cá»§a Mao Thập Bát chỉ còn hÆ¡n trượng , gã sợ quá vấp ngã. Gã liá»n liá»u mạng nằm lăn ra kêu gào ầm Ä©. Thưá»ng ngày ở nhà , gã cãi lá»™n vá»›i bá»n vô loại hay ngưá»i lá»›n , khi gặpnước bí là ngã lăn ra kêu khóc ăn vạ.Dù gã phải hay quấy , rút cục rồi ai cÅ©ng thua gã, nên nay gã lại diá»…n trò này.
Mao Thập Bát nói :
-Ngươi hãy đứng dậy cho ta bảo.
Tiểu Bảo gầm lên :
-Ta nhất định không dậy , chết cũng không dậy.
Mao Thập Bát nói :
-ÄÆ°á»£c lắm ! Ta thúc ngá»±a dẫm lên cho ngươi chết bá» xác.
Vi Tiểu Bảo vốn chẳng chịu để cho ai hăm dá»a. Những câu "Ta phóng quyá»n đánh chết ngươi" hay "Ta đá cho ngươi bá» xác"hằng ngày gã đã nghe ngưá»i ta nói đến mấy lầnnên gã chẳng coi vào đâu. Bây giá» gãthấy Mao Thập Bát Ä‘e dá»a phóng ngá»±a dẫm chết , gã liá»nvừa khóc vừa la :
-Äánh chết ngưá»i ư ? Cậy lá»›n bắt nạt trẻ con à ? Quân khốn kiếp có giá»i thì phóng ngá»±a xéo chết taÄ‘i !
Mao Thập Bát giá»±t cương. Con ngá»±a hí lên má»™t tiếng dài. Nó tung hai vó trước lên không đứng thẳng như ngưá»i rồi nhãy vá»t Ä‘i.
Mao Thập Bát vừa cưá»i vừa thóa mạ :
-Thằng qui? con kia ! Ngươi đã biết sợ chưa?
Vi Tiểu Bảo la lên :
-Ta sợ ngươi là tên cẩu tặc , không phải là anh hùng hão hán.
Mao Thập Bát thấy gã quật cưá»ng như vậy không biết làm thế nào liá»n cưá»i há»i :
-Mi là anh hùng hão hán chăng ? Giá»i lắm ! Mi dậy Ä‘i ! Ta không đánh mi nữa , ta Ä‘i dây !
Vi Tiểu Bảo đứng dậy , nước mắt nước mũi gã dầm dỠgã nói :
-Ngươi đánh ta thì được , nhưng không thể thóa mạ ta là "quân chó đẻ".
Mao Thập Bát nói :
-Ngươi chá»­i bá»›i ta bằng những lá»i thô bÄ© trái tai gấp mưá»i thì sao ! Thôi bây giá» hãy xí xóa chuyện đó Ä‘i.
Vi Tiểu Bảo đưa tay áo lên lau mặt đổi khóc làm cưá»i nói :
-Äại huynh đánh tiểu đệ má»™t cái tát , tiểu đệ cÅ©ng cắn đại huynh má»™t miếng. Thế là huá» cả làng. Bây giỠđại huynh định Ä‘i đâu?
Mao Thập Bát đáp :
-Ta lên Bắc Kinh.
Vi Tiểu Bảo lấy làm kỳ há»i :
-Lên Bắc Kinh ư ? Ngưá»i ta Ä‘ang muốn tróc nã đại huynh , sao đại huynh lại tá»± dẫn chân tá»›i đó ?
Mao Thập Bát đáp :
-Ta nghe há» bảo Ngao Bái là đệ nhất dÅ©ng sÄ© Mãn Châu. Con mẹ nó ! Còn có ngưá»i bảo hắn là đệ nhất dÅ©ng sÄ© trong thiên hạ. Äâu ta có chịu phục ? Taphải lên Bắc Kinh để tỹ đấu vá»›i hắn má»™t phen.
Vi Tiểu Bảo nghe nói Mao Thập Bát muốn lên Bắc Kinh tỹ thí vá»›i tay dÅ©ng sÄ© đệ nhất Mãn Châu , gã chovụ này rất náo nhiệt phải Ä‘i coi cho hã. Gãliá»n há»i :
-Mao đại ca ! Tiểu đệ năn nỉ đại ca má»™t Ä‘iá»u được không ? Äiá»unày thật khó khăn ? Tiểu đệ e rằng đại ca không dámưng thuận.
Mao Thập Bát ghét nhất kẽ nào bảo hắn nhát gan. Khí tức vung lên , hắn văng tục thóa mạ :
-Mẹ kiép ! Quân...
Hắn định mắng quân "chó đẻ" , nhưng hắn dừng lại kịp , liá»nđổi giá»ng :
-Cái gì dám với chẳng dám ? Ngươi cứ nói ra đi , ta nhất quyết ưng thuận.
Hắn nghĩ thầm trong bụng :
-Tính mạng ta nhỠgã cứu thoát thì cho dù việc tầy đình ta cũng phải giúp gã.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Äại trượng phu nhất ngôn ký xuất... Cái gì mã nan truỵ Äại ca đã nói ra miệng thìđừng hối hận nữa nhé.
Mao Thập Bát đáp :
ÄÄ© nhiên ta không hối hận.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Hay lắm ! Xin đại ca đưa tiểu đệ lên Bắc Kinh giúp cho.
Mao Thập Bát lấy làm kỳ há»i :
-Ngươi cũng muốn lên bắc kinh ư ? Lên đó làm gì ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Tiểu đệ đi coi đại ca tỹ võ với Ngao Bái.
Mao Thập Bát lắc đầu quầy quậy nói :
-Từ Dương Châu tá»›i Bắc Kinh , đưá»ng xa muôn dậm mà quan quân lại treo giải thưởng tróc nã tạ Dá»c đưá»ng có thể xãy ra chuyện nguy hiểm. Ta Ä‘em ngươi Ä‘i thế nào được?
Vi Tiểu bảo nói :
-Tiểu đệ đã biết trước đại ca hứa lá»i ưng thuận rồi tất phải hối hận. Äại ca Ä‘em tiểu đệ Ä‘i khiến cho quan nha dá»… bá» tróc nã , dÄ© nhiên đại ca không dám....
Mao Thập Bát tức giận ngắt lá»i :
-Äiá»u chi mà ta không dám ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Nếy vậy thì đại ca đem tiểu đệ đi.
Mao Thập Bát nói :
-Äem ngươi Ä‘i phiá»n lắm mà ngươi lại chưa nói cho má má ngươi biết , y mong má»i ngươi thì sao?
Vi Tiểu Bảo nói :
- Thưá»ng thưá»ng tiểu đệ ra Ä‘i mấy ngày không trở vá» , má má tiểu đệ cÅ©ng không mong nhá»› chi hết.
Mao Thập Bát giá»±t dây cương ngá»±a vvá»t Ä‘i , miệng nói:
-Thằng qui? con thật là lắm chuyện !
Vi Tiểu Bảo la lên :
-Äại ca không dám cho tiểu đệ Ä‘i vì sợ thua NgaoBái , có tiểu đệ chứng kiến làm cho mất mặt.
Mao Thập Bát lá»­a giận bốc lên ầm ầm , quay ngá»±a lại quát há»i :
-Ai bảo ta đánh không nổi Ngao Bái?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Äại ca không dám Ä‘em tiểu đệ Ä‘i thì dÄ© nhiên là sợ tiểu đệ nhìn thấy đại ca bị hắn đánh thua bò lê bò càng dưới đất , miệng hô : Xin Ngao Bái lão gia khoan dung. Ngao đại nhân tha cho cái mạng chó má này. Tiểu đệ mà nghe được thì có phải đại ca thẹn đến chết ngưá»i?
Mao Thập Bát nổi dóa hét lên be be , hắn vá»t ngá»±a lại xông lại vươn tay ra xách Tiểu Bảo để lên yên ngá»±a hằn há»c nói :
-Ta đem ngươi đi để xêm ai xin tha mạng trước.
Mao Thập Bát vung tay trái lên đập mạnh vào đít Tiểu Bảo đánh chót má»™t tiếng , đồng thá»i quát lên :
-Bây giỠta bắt ngươi xin tha mạng trước.
Vi Tiểu Bảo Ä‘au quá ối lên má»™t tiếng. Nhưng gã lại bật cưá»i ngay nói :
-Móng chó đánh ngưá»i quả nhiên lợi hại !
Mao Thập Bát cưá»i hô hố nói :
-Thằng qui? con này phá quấy đũ trò !
Tiểu bảo không chịu thua vênh mặt lên đáp :
-Lão qui? già kia thật là đáo để !
Mao Thập Bát cưá»i xòa nói :
-Ta đưa ngươi Ä‘i Bắc Kinh cÅ©ng được , nhưng dá»c đưá»ng ngươi phải nghe lá»i ta không được phá rối.
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Äại ca vào tù ra khám , giết hại Ä‘iếm kiêu , lại sát hại quan quân. Như vậy há»i ai phá rối?
Mao Thập Bát cưá»i nói :
-Thôi đi ! Ngươi thật là lẻo mép , ta nói không lại ngươi đành chịu thua ngươi.
Hắn vẫn để Tiểu bảo nằm ngang ở phía trước yên ngựa , và dắt thêm một con ngựa nữa đi theo. Hắn nhìn nhận phương hướng rồi nhắm phía Bắc dong ruỗi.
Tiểu Bảo chưa từng cởi ngá»±a bao giá». Bây giá» gã nằm trên yên ngá»±a , ban đầu cÅ©ng hÆ¡i khiếp sợ , nhưng gã á»· cóMao Thập Bát ở bên cạnh , dù sao hắn cÅ©ng khôngđể gã phải bị té.
Äi chừng được 5,6 dậm , gã bạo dạn hÆ¡n trước liá»n nói :
-Mao đại ca ! hiện có con ngựa đi không , đại ca cho tiểu đệ cởi có được chăng ?
Mao Thập Bát lạnh lùng nói :
-Nếu ngươi biết cởi ta cũng ưng chỠBằng không thì nằm yên đó đừng có cởi ẩu lở té xuống là bị gảy xương.
Vi Tiểu Bảo bản tánh quật cưá»ng , hiếu thắng liá»n nói :
-Tiểu đệ đã cởi ngựa đến mấy chục lần , sao lại không biết !
Dứt lá»i , gã không chá» Mao Thập Bát có phản ứng gì không , từ trên lưng ngá»±a nhãy xuống , chạytá»›i bên trái con ngá»±a mà Mao Thập Bát Ä‘ang dắtÄ‘i. gã đút chân phải vào bàn đạp thòng xuống ngang bụng ngá»±a , đạp mạnh má»™t cái tung mình nhãy lên lưng con vật.
Phép cởi ngá»±a là phải đặt chân trái vào bàn đạp rồi nhãy lên yên thì ngồi má»›i thuận hướng. Äàng này gã đặt chân phải lên bàn đạp trước thành ra lúc ngồi lên lại quay mặt vá» phía sau đít ngá»±a.
Mao Thập Bát thấy vậy không khá»i nín cưá»i được bật lên tràng cưá»i hô hố. Hắn còn đùa giởn , buông lõng dây cương đồng thá»i cầm roi quất vào đùicon ngá»±a cá»§a Tiểu Bảo Ä‘ang cởi má»™t cái.
Con ngá»±a liá»n tung vó chạy liá»n. Tiểu Bảo sợ hết hồn , suýt ná»­a té nhào xuống đất. May ở chổ gã cÅ©ng gan liá»u , hai tay bám chặc khấu Ä‘uôi , hai chân kẹp chặc lấy yên còn ngưá»i nằm sát xuống lưng ngá»±a. Bên tai gã nghe tiếng gió vù vù , thân thể gã tá»±ahồ bị kéo chạy giật lùi , vì gã cởi ngá»±a trái chiá»u. May mà ngưá»i gã nhá» , nhẹ , sau khi nắm chặc khấu Ä‘uôi nên không bị té nhào.
Con ngá»±a này chạy thẳng má»™t mạch trên đưá»ng cái quanđược chừng ngoài ba dậm vẫn chưa hết đà mà phải rẽ ngang.
Giữa lúc ấy , bỗng phía trước có một cổ xe lừa thong thả đi tới.
Phía sau cổ xe này có má»™t con ngá»±a lông trắngnhư tuyết theo sau. Ngưá»i kỵ mã là má»™t chàng trai trẻchừng 16,17 tuổi.
Con ngá»±a Tiểu Bảo Ä‘ang cởi không có ngưá»i Ä‘iá»u khiển cứ chạy thẳng như muốn đâm vào cổ xe.
Khi ngá»±a chạy tá»›i gần , ngưá»i phu xe la hoảng :
-Ngựa điên ! Con ngựa này phát điên rồi.
Gã chưa kịp kiá»m xe lại thì con ngá»±a đã xông tá»›i trước mặt.
Äá»™t nhiên nghe đánh vèo má»™t cái. Má»™t bóng ngưá»i lướt quạ Chàng tuổi trẻ đã từ trên ngá»±a nhãy vá»t sang xe lừa. Chàng vươn tay nắm chặc lấy đầu con ngá»±a cá»§a Tiểu Bảo.
Chàng thanh niên quả là má»™t nhân vật không vừa. Sức lá»±a thần dÅ©ng cá»§a chàng tá»±a hồ như được trá»i chá» Con ngá»±a Ä‘ang lao mạnh tá»›i mà chàng chỉ ra tay nhẹ nhàng đã bắt nó phải đứng im.
Con ngựa của Tiểu bảo bị thanh niên nắm đầu không nhúc nhích được. Mũi nó phun ra làn hơi trắng xóa.
Bá»—ng có thanh âm trong trẻo cá»§a má»™t thiếu nữ , từ trong cổ xe lừa vá»ng ra :
-Thanh đệ ! Chuyện gì vậy?
Chàng thanh niên dáp :
-Có con ngựa bị rớt mất dây cương. Trên lưng nó lại có một thằng nhỠnằm úp sấp , không hiểu gã còn sống hay đã chết rồi?
Tiểu Bảo thấy con ngá»±a đúng yên , gã không sợ hãi gì nữa , lại nghe chàng kia nói vậy , liá»n ngồi bậtdậy quay đầu ra lên tiếng :
-Tại hạ vẫn còn sống đây , chết cóc thế nào được ?
Tài sản của ngocvosong1986

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áèàòëîí, êíèãà, êîìïàíèÿ, ëîøàäè, êóïàëüíèêè, êðåäèòû, ìàçäà, ìâèäåî, ïåðååçä, íèññàí, ïîëèòîëîãèÿ, ïîïêà, ñèñüêè, ñèòèáàíê, ñëóæáà, öåëêè, òåðüåðû, ðàìáëåð, ðàñïðîäàæà, ðîñòåëåêîì


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™