 |
|

14-12-2008, 10:22 AM
|
 |
Anh Khùng Trốn Viện
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
|
|
Kiếp sau - Marc Levy
Kiếp sau
Marc Levy
Dịch giả: Nguyễn Hương Lan
Giới thiệu
Nguyên tác tiếng Pháp: La prochaine fois
Marc Levy đã sống ở Mỹ bảy năm, tại San Francisco, nÆ¡i ông đã thà nh láºp má»™t công ty thiết kế hình ảnh tổng hợp, sau đó trở vá» Paris Ä‘iá»u hà nh má»™t văn phòng kiến trúc sư. Năm 2000, ông cho ra mắt bạn Ä‘á»c cuốn tiểu thuyết đầu tiên, Nếu em không phải má»™t giấc mơ…: cuốn sách nà y được xếp trong danh sách những cuốn sách bán chạy nhất trong suốt 70 tuần và được hãng Dreamworks dá»±ng thà nh phim. Tháng 11 năm 2001, ông cho ra mắt tác phẩm thứ 2, Em ở đâu?, Tiếp theo là Bảy ngà y cho vÄ©nh viá»…n…(2003) và Kiếp sau (2004). Cả cuốn tiểu thuyết nà y cho tá»›i nay má»—i cuốn đã bán được hÆ¡n năm triệu bản. Marc Levy hiện Ä‘ang sống ở New York và Paris.
Cho Louis, cho chị gái Loraine của tôi
Jonathan,
Cáºu có còn mang cái tên đó nữa không? Äến hôm nay tá»› má»›i nháºn ra còn biết bao nhiêu Ä‘iá»u tá»› chưa biết tá»›i và tá»› cố tìm má»i cách để đẩy lui những giá»›i hạn cá»§a sá»± trống rá»—ng vẫn vây quanh tá»› kể từ ngà y cáºu ra Ä‘i. Má»—i khi ná»—i cô đơn kéo tá»›i là m u ám cuá»™c Ä‘á»i, tá»› thưá»ng nhìn lên trá»i, rồi nhìn xuống đất và có má»™t cảm giác mãnh liệt rằng cáºu vẫn còn ở đâu đó quanh đây. Và cứ như váºy trong suốt nhiá»u năm, tá»› vẫn tin và o Ä‘iá»u đó, duy chỉ có tá»› và cáºu không thể gặp nhau, không thể nghe thấy tiếng cá»§a nhau.
Dưá»ng như chúng ta còn có thể Ä‘i ngang qua nhau mà không nháºn ra nhau.
Tá»› vẫn không ngừng Ä‘á»c kể từ ngà y cáºu ra Ä‘i, tá»› đã Ä‘i rất nhiá»u nÆ¡i để tìm kiếm cáºu, tìm cách để hiểu má»™t Ä‘iá»u gì đó. Và những trang cuá»™c Ä‘á»i cứ cà ng mở ra, tá»› cà ng nháºn thấy rằng sá»± hiểu biết cà ng rá»i xa tá»›, giống như trong những cÆ¡n ác má»™ng mà má»—i bước tiến lên lại là má»™t bước lùi.
Tá»› đã Ä‘i khắp các gian phòng cá»§a những thư viện lá»›n, những con đưá»ng trong thà nh phố đã từng là cá»§a chúng ta, nÆ¡i chúng ta đã từng chia sẻ vá»›i nhau biết bao ká»· niệm từ thá»i thÆ¡ ấu. Hôm qua, tá»› đã thả bá»™ dá»c bá» song, trên những con đưá»ng lát gạch trong khu chợ không có mái che mà cáºu từng yêu thÃch. Tá»› đã dừng lại chá»— nà y, chá»— khác, có cảm giác như cáºu vẫn Ä‘ang Ä‘i cùng tá»›, rồi tá»› quay vá» cái quán rượu nhá» gần cảng như má»—i ngà y thứ sáu hà ng tuần. Cáºu có còn nhá»› không? Chúng ta vẫn thưá»ng xuyên gặp nhau ở đó và o lúc chiá»u buông xuống. Chúng ta đã vui vẻ tán dóc vá»›i nhau rất lâu vá» tất cả những niá»m Ä‘am mê mà chúng ta cùng chia sẻ. Và chúng ta đã bà n luáºn hà ng giá» liá»n vá» những bức tranh đã là m cuá»™c sống cá»§a chúng ta trở nên sống động hÆ¡n và cho phép chúng ta vượt thá»i gian để quay vá» những thá»i đại khác nhau trong quá khứ.
Chúa Æ¡i, tá»› và cáºu đã cùng yêu há»™i há»a biết bao! Tá»› vẫn thưá»ng Ä‘á»c những cuốn sách cáºu đã viết, đã gặp lại trong đó văn phong cá»§a cáºu cÅ©ng như những gì cáºu từng yêu thÃch.
Jonathan, tá»› ko biết cáºu Ä‘ang ở đâu. Tá»› ko biết tất cả những gì chúng ta đã từng có vá»›i nhau có ý nghÄ©a gì không, không biết sá»± tháºt có tồn tại hay ko, nhưng nếu má»™t ngà y cáºu Ä‘á»c được lá thư nà y, thì khi đó cáºu sẽ biết tá»› đã thwcj hiện lá»i hứa vá»›i cáºu.
Tá»› biết rằng khi đứng trước bức tranh, cáºu sẽ chắp tay sau lưng, cáºu sẽ nheo mắt lại như má»—i khi gặp Ä‘iá»u gì đó ngạc nhiên, rồi cáºu sẽ mỉm cưá»i. Nếu má»i chuyện đúng như tá»› hằng mong ước, cô ấy sẽ đừng bên cáºu, cáºu sẽ ôm cô ấy trong vòng tay, cáºu và cô ấy sẽ cùng ngắm nhìn bức tranh tuyệt tác mà chúng ta đã có đặc quyá»n chia sẻ cùng nhau, và rồi có thể, rất có thể cáºu sẽ nhá»› ra. Khi đó, nếu má»i chuyện đã diá»…n ra đúng như váºy, đến lượt tá»› yêu cầu cáºu má»™t Ä‘iá»u, cáºu còn nợ tá»› Ä‘iá»u đó. Mà thôi, hãy quên Ä‘i Ä‘iá»u tá»› vừa viết ra, trong tình bạn không ai nợ ai Ä‘iá»u gì cả. Nhưng đây là điá»u tá»› muốn:
Hãy nói vá»›i cô ấy, nói vá»›i cô ấy rằng ở đâu đó trong trái tim nà y ở rất xa hai ngưá»i, tá»› đã từng cùng cáºu Ä‘i qua những con phố, cùng cáºu ngồi cưá»i đùa quanh má»™t chiếc bà n, và vì những phiến đá sẽ tồn tại tháºt lâu, hãy nói vá»›i cô ấy rằng trên những phiến đá nÆ¡i chúng ta đã cùng nhìn và cùng đặt bà n tay lên, sẽ còn mãi má»™t phần câu chuyện cá»§a chúng ta. Hãy nói vá»›i cô ấy, Jonathan, rằng tá»› đã từng là bạn cáºu, rằng cáºu đã từng là má»™t ngưá»i anh em cá»§a tá»›, và có thể còn hÆ¡n thế nữa vì chúng ta đã chá»n nhau, hãy nói vá»›i cô ấy rằng sẽ không bao giá» có Ä‘iá»u gì có thể chia rẽ tá»› và cáºu, kể cả sá»± ra Ä‘i vô cùng đột ngá»™t cá»§a hai ngưá»i.
Kể từ hôm ấy, không má»™t ngà y nà o trôi qua tá»› không nhá»› tá»›i hai ngưá»i và luôn cầu mong cho hai ngưá»i được sống hạnh phúc bên nhau.
Giá» tá»› đã là má»™t ông già , Jonathan ạ, giá» ra Ä‘i cá»§a tá»› sắp Ä‘iểm, nhưng nhá» có hai ngưá»i, tá»› đã trở thà nh má»™t ông già vá»›i trái tim ngáºp trà n ánh sang, thứ ánh sang khiến nó trở nên thanh thản. Tá»› đã yêu! Có chăng má»—i con ngưá»i Ä‘á»u có thể ra Ä‘i vá»›i Ä‘iá»u may mắn vô giá ấy?
Má»™t và i dòng nữa thôi và rồi cáºu sẽ gấp lá thư nà y lại, cáºu sẽ yên lặng cất nó và o túi áo, sau đó cáºu sẽ chắp hai tay sau lưng và cáºu sẽ mỉm cưá»i, cÅ©ng giống như tá»› khi Ä‘ang viết những dòng cuối cùng nà y cho cáºu. Tá»› cÅ©ng váºy, Jonathan, tá»› Ä‘ang cưá»i, và nụ cưá»i chưa bao giá» tắt trên môi tá»›.
Chúc hai ngưá»i hạnh phúc.
Bạn cá»§a cáºu, Peter.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by khungcodangcap; 01-07-2009 at 12:06 PM.
|

14-12-2008, 10:27 AM
|
 |
Anh Khùng Trốn Viện
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
|
|
Chương 1
-Tá»› đây, tá»› chuẩn bị rá»i Stapledon và sẽ tá»›i trước nhà cáºu trong ná»a tiếng nữa, hy vá»ng cáºu có nhà chứ? Cái máy nhắn tin chết tiệt! Tá»› tá»›i ngay đây.
Peter bá»±c dá»c gác máy, lục trong túi áo tìm chum chìa khóa cho đến khi nhá»› ra hôm trước anh đã đưa nó cho tà i xế. Anh nhìn đồng hồ, chuyến bay tá»›i Miami sẽ cất cánh khá»i sân bay Logan và o cuối buổi chiá»u, nhưng trong thá»i buổi nhá»™n nhạo nà y, các quy định má»›i vá» an ninh buá»™c hà nh khách phải tá»›i sân bay tối thiểu hai tiếng trước giá» khởi hà nh. Anh khóa cá»a căn há»™ nhá» và lịch sá»± nằm trong má»™t khu phố tà i chÃnh mà anh đã thuê cả năm, rồi Ä‘i theo dãy hà nh lang phá»§ thảm dà y. Anh ấn ba lần lên nút gá»i thang máy, má»™t cá» chỉ nóng ruá»™t chưa bao giá» khiến thang máy đến nhanh hÆ¡n. Còn những mưá»i tám tầng nhà phÃa dưới, rồi anh vá»™i vã bước qua mặt ông Jenkins, ngưá»i gác cổng toà n nhà , và thông báo vá»›i ông rằng anh sẽ trở vá» và o ngà y mai. Anh đặt cạnh cá»a quầy gác má»™t túi quần áo để hiệu giặt là bên cạnh tòa nhà sẽ cho ngưá»i sang lấy. Ông Jenkins cất và o ngăn kéo cuốn Văn há»c và nghệ thuáºt cá»§a nhà xuất bản Boston Globe mà ông Ä‘ang Ä‘á»c dở, ghi lá»i yêu cầu cá»§a Peter và o quyển đăng kà dịch vụ, rồi rá»i quầy gác chạy theo anh và mở cá»a.
Ra tá»›i báºc thá»m, ông mở má»™t chiếc ô tháºt to và che cho Peter khá»i những giá»t mưa rà o nhẹ Ä‘ang rÆ¡i trên thà nh phố.
-Tôi đã gá»i xe cho ông, ông thông báo, mắt chăm chăm nhìn đưá»ng chân trá»i má» mịt.
- Ông tháºt tốt bụng, Peter trả lá»i giá»ng khô khốc.
- Bà Beth, hà ng xóm cùng tầng với ông, hiện đang vắng nhà , nên khi nhìn thấy thang máy dừng lại ở tầng đó, tôi đã đoán được…
-Tôi biết bà Beth là ai rồi, Jenkins!
Ngưá»i gác cổng nhìn những dải mây xám và trắng lÆ¡ lá»ng trên đầu há».
-Thá»i tiết tháºt đáng ghét phải không ông? Ông tiếp lá»i.
Peter không trả lá»i. Anh dị ứng vá»›i những tiện nghi Ä‘á»i sống ở má»™t khu nhà sang trá»ng. Má»—i lần Ä‘i qua quầy gác cá»§a ông Jenkins, anh lại có cảm giác má»™t phần riêng tư cá»§a mình bị xâm phạm. Äằng sau quầy gác đối diện vá»›i những cánh cá»a lá»›n hai chiá»u, ngưá»i đà n ông vá»›i cuốn sổ ghi chép kiểm tra má»i lượt Ä‘i vá» cá»§a từng ngưá»i sống trong tòa nhà . Peter tin chắc rằng cuối cùng thì ngưá»i gác cổng nà y sẽ biết rõ má»i thói quen cá»§a anh hÆ¡n phần đông bạn bè anh. Má»™t hôm, vá»›i tâm trạng không vui, anh rá»i tòa nhà theo lối cầu thang dẫn ra khu để xe. Khi trở vá», anh ngạo nghá»… Ä‘i ngang qua Jenkins, trong khi ông thì lại nhã nhặn đưa cho anh má»™t chiếc chìa khóa đầu tròn. Khi anh sững sá» nhìn lại, Jenkins nói giá»ng thản nhiên:
- Nếu ông muốn quay lại bằng đưá»ng đã Ä‘i ra, thì nó sẽ rất hữu dụng vá»›i ông. Các cá»a nối hà nh lang và cầu thang ở má»—i tầng Ä‘á»u được khóa từ bên trong, nó sẽ giúp ông đối phó vá»›i vấn đỠbá»±c mình nà y.
Trong thang máy, Peter đã hứa danh dá»± vá»›i bản thân không bao giỠđể lá»™ bất cứ cảm xúc nà o, vì biết chắc Jenkins sẽ không bá» qua mảy may má»™t thái độ nà o cá»§a anh nhá» và o camera theo dõi. Và đến khi, sáu tháng sau, khi anh có mối quan hệ ngắn ngá»§i vá»›i má»™t cô tên là Thaly, má»™t nữ nghệ sÄ© trẻ Ä‘ang lên, anh đã ngạc nhiên khi thấy mình qua đêm tại khách sạn vì thÃch không ai nháºn ra mình. Còn hÆ¡n là phải nhìn cái vẻ mặt sáng lên cá»§a ngưá»i gác cổng, tâm trạng vui vẻ bất di bất dịch má»—i sáng cá»§a ông ta khiến anh khó chịu hÆ¡n bao giá» hết.
-Tôi nghĩ mình đã nghe thấy tiếng động cơ xe của ông. Ông sẽ không phải đợi lâu đâu, thưa ông.
- Ông còn nháºn ra từng chiếc xe qua tiếng động cÆ¡ cá»§a chúng cÆ¡ à , Jenkins? Peter buá»™t miệng nói hÆ¡i xấc.
- á»’, không phải tất cả các xe, nhưng chiếc Ä‚ng-lê cÅ© cá»§a ông, ông sẽ thừa nháºn vá»›i tôi thôi, có những tiếng lách cách nhè nhẹ phát ra từ thanh truyá»n, nghe như “Äa đê đôâ€, gợi nhá»› đến âm Ä‘iệu tuyệt vá»i cá»§a những ngưá»i há» hà ng chúng tôi ở bên Anh.
Peter nhướn mà y, anh nổi cáu. Jenkins thuá»™c loại ngưá»i cả Ä‘á»i chỉ mÆ¡ được sinh ra là má»™t công dân cá»§a Nữ hoà ng, má»™t sá»± vượt trá»™i vỠđẳng cấp trong cái thà nh phố đặc sệt truyá»n thống Ä‚ng-lê nà y. Äôi đèn pha tròn cá»§a chiếc há»™p hiệu Jaguar XK 140 lóe sáng từ cổng nhà xe. Ngưá»i tà i xế dừng chiếc xe trên hà ng vạch trắng được vẽ chÃnh giữa báºc thá»m.
-Tháºt váºy sao, Jenkins thân mến! Peter thốt lên và tiến tá»›i cánh cá»a xe mà ngưá»i tà i xế đã mở sẵn cho anh.
Vẻ mặt nhăn nhó, Peter ngồi và o sau vô-lăng, khởi động máy là m chiếc xe Ä‚ng-lê cÅ© gầm gừ, đồng thá»i khẽ đưa tay vẫy Jenkins.
Anh nhìn qua kÃnh chiếu háºu để kiểm chứng rằng ông ta, theo thói quen, sẽ chá» anh rẽ ở góc đưá»ng rồi má»›i tá»± cho phép mình quay và o.
- Bá»™ xương già ! Lão sinh ra ở Chicago, cả gia đình lão Ä‘á»u ra Ä‘á»i ở Chicago! Anh lẩm bẩm.
Anh đặt chiếc Ä‘iện thoại di động và o giá gác và ấn phÃm tắt lưu số Ä‘iện thoại nhà Jonathan. Anh ghé và o chiếc micro được gắn và o tấm chắn nắng và hét lên:
- Tá»› biết cáºu có ở nhà ! Cáºu không thể hình dung được cái thiết bị chặn cuá»™c gá»i cá»§a cáºu là m tá»› khó chịu thế nà o đâu. Dù cáºu có Ä‘ang là m gì Ä‘i nữa, thì cáºu cÅ©ng chỉ còn chÃn phút nữa thôi. Äấy. tốt nhất là cáºu nên ở nhà .
Anh cúi ngưá»i để thay đổi tần số chiếc radio được đặt trong há»™c đựng găng. Khi ngẩng lên, anh phát hiện ra trước mÅ©i xe anh má»™t quãng, má»™t bà lão Ä‘ang Ä‘i qua đưá»ng. Táºp trung hÆ¡n má»™t chút anh nháºn ra bà đang Ä‘i bằng bước chân đôi khi nặng trÄ©u bởi tuổi già . Lốp xe để lại má»™t và i vệt Ä‘en trên mặt đưá»ng trải nhá»±a. Khi chiếc xe đã dừng hẳn, Peter mở choà ng mắt. Bà cụ vẫn tiếp tục sang đưá»ng bình thản. Hai tay vẫn còn bấu chặt lấy vô-lăng, anh hÃt má»™t hÆ¡i, tháo dây bảo hiểm và khom ngưá»i bước xuống xe. Anh rảo bước và luôn miệng nháºn lá»—i, khoác tay dìu bà đi nốt và i mét còn lại cho tá»›i vỉa hè.
Anh đưa bà cụ tấm các cá»§a mình và lại xin lá»—i. Bằng tất cả sá»± quyến rÅ© cá»§a mình, anh thá» rằng sẽ còn ân háºn vì đã gây ra cho bà cụ ná»—i sợ hãi nhưá»ng ấy hà ng tuần lá»…. Bà cụ tá» vẻ vô cùng ngạc nhiên. Bà trấn an anh bằng cách huÆ¡ huÆ¡ chiếc gáºy trắng. Chắc chắn bà nặng tai nên má»›i giáºt mình rồi nén lại được khi anh nhã nhặn nắm lấy khuá»·u tay để giúp bà qua đưá»ng. Peter lấy đầu ngón tay nhặt má»™t sợi tóc vương trên áo mưa cá»§a bà cụ và để bà đi tiếp, còn mình thì quay trở lại xe. Anh trấn tÄ©nh lại trong mùi da cÅ© quen thuá»™c trà n ngáºp chiếc xe cổ. Anh tiếp tục lái chầm cháºm trên còn đưá»ng dẫn tá»›i nhà Jonathan. Äến ngã tư thứ ba, anh đã bắt đầu huýt sáo.
Jonathan leo những báºc thang cá»§a ngôi nhà xinh đẹp nÆ¡i anh sống trong khu cảng cÅ©. Äến tầng cuối cùng, cá»a cầu thang mở ra dẫn tá»›i căn xưởng ốp kÃnh nÆ¡i ngưá»i bạn gái sống cùng anh Ä‘ang vẽ tranh. Anna Valton và anh gặp nhau trong má»™t buổi tối khai mạc triển lãm. Má»™t há»™i do má»™t nhà sưu tầm nữ già u có và kÃn đáo trong thà nh phố sáng láºp đã giá»›i thiệu các tác phẩm cá»§a Anna. Xem những bức tranh được trưng bà y cá»§a Anna, anh có cảm giác tranh cá»§a cô luôn ẩn chứa má»™t phong thái trang nhã cá»§a tác giả. Phong cách cá»§a cô thuá»™c vá» má»™t thế ká»· mà anh đã dà nh cả sá»± nghiệp để nghiên cứu. Phong cảnh trong tranh cá»§a Anna dưá»ng như vô táºn, không cùng, và anh đã bình luáºn vá»›i cô bằng những lá»i lẽ chá»n lá»c và xác đáng. Tình cảm cá»§a má»™t nhà chuyên môn tên tuổi và uy tÃn ỡ như Jonathan đã Ä‘i thẳng và o trái tim cá»§a cô gái lần đầu được triển lãm tranh.
Từ đó, há» gần như không rá»i nhau và đến mùa xuân năm sau, hỠđã dá»n đến sống trong ngôi nhà do Anna chá»n ở gần bến cảng cÅ© nà y. Căn phòng nÆ¡i cô ở phần lá»›n thá»i gian ban ngà y và đôi khi cả ban đêm có cả má»™t khoảng rá»™ng ốp kÃnh. Ngay từ những giỠđầu tiên cá»§a buổi sá»›m, ánh sáng đã tá»a khắp gian phòng, bao phá»§ nó bằng má»™t bầu không khà nhuốm mà u kì diệu. Mặt sà n mênh mông và ng óng vá»›i những dải gá»— rá»™ng trải dà i từ chân tưá»ng gạch trắng tá»›i táºn các cá»a sổ lá»›n. Má»—i khi rá»i cá» vẽ, Anna thÃch đốt má»™t Ä‘iếu thuốc, tá»›i ngồi bên má»™t trong những báºu cá»a sổ bằng gá»—, nÆ¡i tầm nhìn trải rá»™ng ra khắp bãi vịnh. Bất kể thá»i tiết thế nà o, cô cÅ©ng nâng những cánh cá»a sổ có thể kéo lên dá»… dà ng nhá» những sợi dây kéo bằng gai, và hÃt lấy không khà êm dịu pha trá»™n giữa mùi thuốc lá vá»›i cái ẩm ướt do biển mang lại.
Chiếc Jaguar cá»§a Peter Ä‘áºu dá»c bên lỠđưá»ng.
- Em nghÄ© bạn anh đến đấy, cô nói khi nghe thấy tiếng Jonathan phÃa sau.
Anh tiến lại gần và ôm cô trong vòng tay, vùi đầu và o khoảng tối nơi cổ cô với một nụ hôn. Anna rùng mình.
- Anh sẽ là m Peter phải chỠmất!
Jonathan luồn tay qua cổ chiếc váy sợi bông và kéo nó trượt xuống ngực Anna. Những tiếng còi xe lại réo lên, cô vui vẻ đẩy anh ra.
- Ngưá»i là m chứng cá»§a anh hÆ¡i phiá»n phức đấy, anh Ä‘i Ä‘i, Ä‘i nhanh tá»›i cái há»™i thảo cá»§a anh Ä‘i, anh cà ng Ä‘i nhanh thì sẽ cà ng sá»›m vá».
Jonathan lại hôn cô và đi giáºt lùi ra. Khi cánh cá»a đã sáºp lại, Anna lại châm má»™t Ä‘iếu thuốc má»›i. Từ phÃa dưới, bà n tay cá»§a Peter thoáng hiện khá»i xe để chà o cô khi chiếc xe Ä‘i xa dần. Anna thở dà i và đưa mắt nhìn vá» phÃa bến cảng cÅ© nÆ¡i trước kia có biết bao nhiêu ngưá»i di cư đã cáºp bến.
- Sao cáºu chẳng khi nà o đúng giá» thế? Peter há»i.
- Giá» cá»§a cáºu ấy à ?
- Không, giá» máy bay cất cánh, giá» ngưá»i ta hẹn nhau để ăn trưa hoặc ăn tối, giá» hiển thị trên đồng hồ cá»§a chúng ta, nhưng cáºu có thèm Ä‘eo đồng hồ đâu!
- Cáºu là nô lệ cá»§a thá»i gian, còn tá»› chống lại nó.
- Khi cáºu nói má»™t Ä‘iá»u như thế vá»›i bác sÄ© tâm lý cá»§a cáºu, cáºu có biết ông ta sẽ chẳng thèm nghe thêm bất cứ lá»i nà o cáºu thốt ra sau đó không? Ông ta sẽ tá»± nhá»§, không biết nhá» cáºu, liệu ông ta có thể mua được chiếc xe hằng mÆ¡ ước loại nà o, xe há»™p hay mui trần.
- Tớ không có bác sĩ tâm lý!
- Váºy thì cáºu nên suy nghÄ© lại. Cáºu thấy thế nà o?
- Còn cáºu, Ä‘iá»u gì khiến cáºu phấn chấn thế?
- Cáºu đã Ä‘á»c các táºp san Văn há»c và Nghệ thuáºt cá»§a Nhà xuất bản Boston Globe chưa?
- Chưa, Jonathan trả lá»i vừa nhìn qua cá»a kÃnh xe.
- Äến Jenkins còn Ä‘á»c chúng rồi! Tá»› vừa bị báo chà cho lên thá»›t rồi!
- Thế hả?
- Cáºu Ä‘á»c nó rồi!
- Má»™t chút xÃu thôi, Jonathan trả lá»i.
- Má»™t lần hồi còn Ä‘i há»c, tá»› há»i cáºu có từng ngá»§ vá»›i Kathy Miller mà tá»› mê mệt chưa, cáºu cÅ©ng trả lá»i: “Má»™t chút thôiâ€. Cáºu có thể định nghÄ©a cho tá»› biết Ä‘iá»u cáºu muốn nói bằng “má»™t chút thôi†không? Từ hai mươi năm nay tá»› vẫn thắc mắc đấy…
Peter Ä‘áºp tay và o vô-lăng.
- Không thể được, cáºu có thấy cái tiêu đỠchèo kéo: “ Những buổi bán đấu giá gần đây cá»§a chuyên gia đấu giá Peter Gwel tháºt đáng thất vá»ng!†Ai đã từng phá vỡ kỉ lục vô song đáng nhá»› trong vòng mưá»i năm trở lại đây cho má»™t tác phẩm cá»§a Seurat? Ai đã bán tranh cá»§a Renoir cao giá nhất từ mưá»i năm nay? Rồi bá»™ sưu táºp cá»§a Bowen vá»›i tranh cá»§a Jongkind, cá»§a Monet, cá»§a Mary Cassatt và những bức khác? Và ai là má»™t trong những ngưá»i đầu tiên bảo vệ Vuillard? Cáºu thấy giỠông ta có giá thế nà o chưa?
- Peter, cáºu cáu là m gì, nghá» phê bình là phải phê bình, thế thôi.
- Trong máy nhắn cá»§a tá»› có đến mưá»i bốn tin nhắn đầy lo lắng cá»§a những ngưá»i hùn vốn vá»›i tá»› ở Christie’s, đó là điá»u là m tá»› bá»±c đấy!
Anh dừng lại trước ngã tư đèn đỠvà tiếp tục cáu kỉnh. Jonathan chá» và i phút và vặn nút radio. Giá»ng nói cá»§a Louis Amstrong vang lên trong xe. Jonathan chợt nhìn thấy má»™t chiếc há»™p đặt trên băng sau.
- Gì thế kia?
- Chẳng gì sất! Peter lẩm bẩm.
- Jonathan quay lại và liệt kê những thứ bên trong, vẻ hớn hở.
- Má»™t máy cạo râu, ba chiếc sÆ¡ mi rách, hai ống quần ngá»§, ống ná» tách rá»i khá»i ống kia, má»™t đôi già y thiếu dây buá»™c, bốn lá thư bị xé nát, tất cả Ä‘á»u dÃnh đầy xốt cà chua…Cáºu chia tay rồi hả?
Peter vặn ngưá»i đẩy chiếc há»™p các-tông xuống sà n.
- Cáºu chưa bao giá» có má»™t tuần lá»… xui xẻo nà o hả? Peter vừa đáp lại vừa vặn to âm thanh cá»§a chiếc radio.
Jonathan nháºn thấy mối lo cá»§a bạn tăng dần, anh liá»n góp ý.
- Cáºu chẳng có gì phải lo lắng cả, cáºu đối đáp tà i lắm kia mà !
- Äó chÃnh là loại suy nghÄ© ngu xuẩn khiến con ngưá»i ta lao thẳng và o tưá»ng.
- Tớ đã bị một vố sợ chết khiếp khi lái xe rồi, Peter nói.
- Bao giá»?
- Ban nãy, lúc vừa ra khá»i nhà tá»›.
Chiếc Jaguar vá»t lên và Jonathan nhìn những dãy nhà cÅ© cá»§a khu bến cảng lướt qua cá»a kÃnh xe. Há» Ä‘i theo đưá»ng tắt dẫn tá»›i sân bay Quốc tế Logan.
- Jenkins thân mến ra sao rồi? Jonathan há»i.
Peter đưa xe và o chá»— Ä‘áºu đối diện vá»›i chòi gác. Anh kÃn đáo luồn má»™t tá» giấy bạc và o tay ngưá»i gác trong khi Jonathan vá»› lấy chiếc túi cÅ© để phÃa sau. Há» Ä‘i lên theo lối để xe, bước chân âm vang. Như má»i lần Ä‘i máy bay, Peter mất hết tÃnh kiên nhẫn khi ngưá»i ta yêu cầu anh tháo thắt lưng và cởi già y bởi anh đã là m cá»a kiểm tra an ninh réo chuông ba lần khi Ä‘i qua. Anh lẩm bẩm và i lá»i không mấy nhã nhặn và nhân viên phụ trách liá»n kiểm tra hà nh lý cá»§a anh cho đến từng chi tiết nhá» nhất. Jonathan ra hiệu rằng mình sẽ chá» tại quầy báo như thưá»ng lệ. Khi Peter Ä‘uổi kịp Jonathan, anh Ä‘ang vùi đầu và o má»™t cuốn sách cá»§a Milton Mezz Mezrow, má»™t tuyển táºp nhạc jazz. Jonathan mua cuốn sách. Há» lên máy bay mà không gặp thêm trở ngại gì và chuyến bay khởi hà nh đúng giá». Jonathan từ chối khay thức ăn mà tiếp viên hà ng không mang đến, hạ lá tráºp cá»§a cá»a kÃnh máy bay, báºt chiếc đèn sáng dịu và miệt mà i Ä‘á»c những ghi chép chuẩn bị cho há»™i thảo mà anh sẽ dá»± trong và i giá» nữa. Peter xem lướt cuốn tạp chà cá»§a hãng hà ng không, rồi tá»›i bảng chỉ dẫn an toà n, và cuối cùng là cuốn bán hà ng trên máy bay mà anh đã thuá»™c long. Rồi anh Ä‘u đưa ngưá»i trên ghế.
- Cáºu chán hả? Jonathan há»i mà không rá»i mắt khá»i táºp tà i liệu Ä‘ang xem dở.
- Tớ đang suy nghĩ đấy chứ!
- Tá»› đã bảo mà , cáºu Ä‘ang chán.
- Cáºu thì không thế chắc?
- Tớ đang ôn lại cho buổi hội thảo.
- Cáºu đúng là bị lão ta ám ảnh mất rồi, Peter trả đũa và lại vá»›i tay lấy chỉ dẫn an toà n cá»§a chiếc 737.
- Bị mê hoặc chứ!
- Vá»›i tình trạng đắm Ä‘uối đến mức đó, bạn yêu quý, tá»› xịn phép nhấn mạnh tá»›i bản chất áp đặt trong mối quan hệ giữa cái lão nghệ sỹ ngưá»i Nga ấy vá»›i cáºu.
- Vladimir Radskin đã qua Ä‘á»i từ cuối thế ká»· thứ XIX, tá»› chẳng có mối quan hệ nà o vá»›i ông ta, mà chỉ vá»›i tác phẩm cá»§a ông ta thôi.
Jonathan lại mải miết Ä‘á»c, má»™t khoảng im lặng ngắn ngá»§i bao trùm.
- Tá»› vừa thoáng thấy cái cảm giác “đã từng gặpâ€, Peter ranh mãnh nói qua đầu môi, những cÅ©ng có thể đó là do đây là lần thứ má»™t trăm chúng ta bà n vá» chuyện nà y rồi.
- Thế cáºu là m gì trong máy bay nà y nếu cáºu không bị nhiá»…m cùng loại virus vá»›i tá»›, hả?
- Thứ nhất, tá»› Ä‘i theo cáºu, thứ hai, tá»› trốn những cú Ä‘iện thoại cá»§a các đồng nghiệp Ä‘ang phát hoảng vì bà i báo cá»§a má»™t thằng ngốc trên Boston Globe, và thứ ba, tá»› Ä‘ang buồn.
Peter lấy má»™t chiếc bút dạ từ trong túi áo vét và gạch má»™t dấu tháºp lên tá» giấy kẻ ô vuông trên đó Jonathan đã trân trá»ng viết những ghi chép cá»§a mình. Không rá»i mắt khá»i táºp ảnh Ä‘ang nghiên cứu dở, Jonathan vẽ má»™t dấu tròn bên cạnh dấu tháºp cá»§a Peter. Ngay láºp tức, Peter đánh trả lại má»™t dấu tháºp khác và Jonathan gạch dấu tròn tiếp theo theo đưá»ng chéo…
Chuyến bay hạ cánh sá»›m mưá»i phút so vá»›i dá»± định. Há» không có hà nh lý gá»i theo và chiếc taxi đưa há» thẳng tá»›i khách sạn. Peter nhìn đồng hồ và thông báo há» có hÆ¡n má»™t tiếng trước khi há»™i thảo bắt đầu. Sau khi đã hoà n thà nh thá»§ tục tại quầy lá»… tân, Jonathan lên phòng thay quần áo. Cánh cá»a phòng khép lại sau lưng anh không má»™t tiếng động. Anh đặt túi lên chiếc bà n giấy bằng gá»— gụ kê đối diện cá»a sổ và vá»›i tay lấy Ä‘iện thoại. Khi Anna nhấc máy, anh nhắm mắt, để long mình cuốn theo giá»ng nói cá»§a cô, cảm giác như anh Ä‘ang ở cạnh cô trong xưởng vẽ. Äèn trong xưởng đã tắt hết. Anna Ä‘ang ngồi trên báºu cá»a sổ. PhÃa trên cô, qua những ô kÃnh rá»™ng, má»™t và i ánh sao lấp lánh trong quầng sáng yếu dần cá»§a ánh đèn thà nh phố, trông như những Ä‘iểm sáng nhẹ được thêu trên má»™t tấm vải nhạt mà u. Những là n gió ẩm ướt cá»§a biển quất và o các cá»a kÃnh cÅ©, Ä‘á»ng lại trên các gá» cá»a bằng chì. Thá»i gian gần đây, Anna xa cách vá»›i Jonathan, giống như má»™t ná»—i sợ hãi trước sá»± cam kết cho cả cuá»™c Ä‘á»i. Thế nhưng, chÃnh cô là ngưá»i mong muốn nghi lá»… nà y hÆ¡n cả. Thà nh phố cá»§a há» cÅ©ng bảo thá»§ giống như môi trưá»ng nghệ thuáºt mà há» Ä‘ang tham dá»±. Sau hai năm sống chung, đã đến lúc cần hợp thức hóa mối quan hệ cá»§a há». Các khuôn mặt cá»§a xã há»™i Boston nhắc nhở há» Ä‘iá»u đó và o má»—i buổi tiệc rượu thá»i thượng, má»—i dịp khai mạc triển lãm, má»—i buổi bán đấu giá quy mô.
Jonathan và Anna đã chịu thua sức ép cá»§a giá»›i thượng lưu. Vẻ bá» ngoà i đẹp đẽ cá»§a cặp uyên ương chÃnh là bằng chứng cho sá»± thà nh công trong sá»± nghiệp cá»§a Jonathan. PhÃa đầu dây bên kia, Anna im lặng, anh nghe tiếng thở cá»§a cô và đoán xem cô Ä‘ang là m gì. Những ngón tay dà i cá»§a Anna Ä‘ang lùa trong mái tóc dà y. Nhắm mắt lại, dưá»ng như anh có thể cảm thấy da thịt cô. Và o cuối ngà y, mùi nước hoa cá»§a cô lẫn vá»›i mùi thÆ¡m cá»§a gá»— trà n ngáºp má»i ngóc ngách cá»§a xưởng vẽ. Cuá»™c nói chuyện cá»§a há» kết thúc bằng sá»± im lặng, Jonathan gác máy và mở mắt ra. PhÃa dưới cá»a sổ phòng anh, má»™t hà ng xe hÆ¡i nối Ä‘uôi nhau thà nh dải băng dà i mà u Ä‘á». Cảm giác cô độc xâm chiếm anh, giống như má»i lần xa nhà . Anh thở dà i, tá»± há»i tại sao mình lại nháºn lá»i má»i tá»›i buổi há»™i thảo nà y. Má»™t giá» trôi qua, anh vá»›i tay dỡ hà nh lý ra và chá»n lấy má»™t chiếc sÆ¡ mi trắng.
Last edited by khungcodangcap; 01-07-2009 at 12:14 PM.
|

14-12-2008, 10:41 AM
|
 |
Anh Khùng Trốn Viện
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
|
|
Chương 2
Jonathan lấy hÆ¡i trước khi bước lên bục. Anh được đón tiếp bằng các trà ng vá»— tay, rồi cá» tá»a chìm và o trong không gian má» tối. Anh ngồi và o sau má»™t cái bà n có lắp chiếc đèn bằng đồng như thổi ánh sáng lên bà i viết cá»§a anh; Jonathan nắm rõ bà i phát biểu cá»§a mình; anh đã thuá»™c lòng những gì muốn trình bà y. Tác phẩm đầu tiên cá»§a Vladimir Radskin mà anh giá»›i thiệu tối nay được chiếu lên má»™t mà n hình khổng lồ phÃa sau lưng. Anh chá»n cách cho trình chiếu các bức tranh cá»§a nhà danh há»a ngưá»i Nga theo trình tá»± ngược thá»i gian. Loạt đầu tiên vá»›i các khung cảnh nông thôn nước Anh thể hiện rõ công trình mà Radskin đã hoà n thà nh và o cuối cuá»™c Ä‘á»i do bệnh táºt mà yểu mệnh cá»§a ông.
Radskin đã vẽ những bức há»a cuối cùng trong phòng ngá»§, nÆ¡i mà căn bệnh đã không cho phép ông rá»i bước. Ông qua Ä‘á»i ở tuổi sáu mươi hai. Hai bức chân dung lá»›n nhất cá»§a Ngà i Edward Langton, thương gia, nhà sưu tầm danh tiếng đã bảo trợ cho Vladimir Radskin, má»™t vẽ ông Ä‘ang đứng, bức kia tả ông ngồi sau má»™t chiếc bà n là m việc bằng gá»— gụ. Mưá»i bức tranh khắc há»a vá»›i má»™t sá»± nhạy cảm không giá»›i hạn cuá»™c sống cá»§a dân nghèo tại các khu ngoại ô ở Luân-đôn và o cuối thế kỉ thứ XIX. Mưá»i sáu bức tranh nữa cÅ©ng đã góp mặt trong buổi giá»›i thiệu đầy đủ cá»§a Jonathan. Mặc dù vẫn chưa biết chÃnh xác thá»i kì ra Ä‘á»i, nhưng chá»§ đỠtrong tranh khiến ngưá»i ta nghÄ© đến thá»i trai trẻ cá»§a há»a sÄ© tại nước Nga. Sáu bức trong số đó do chÃnh Sa hoà ng đặt hà ng, tái hiện chân dung cá»§a những nhân váºt quyá»n cao chức trá»ng cá»§a triá»u đình, và mưá»i bức khác được vẽ theo cảm hứng vá» Ä‘á»i sống khổ cá»±c cá»§a nhân dân. Những khung cảnh đưá»ng phố ấy chÃnh là nguyên nhân khiến Radskin bị trục xuất vÄ©nh viá»…n và buá»™c phải vá»™i vã rá»i khá»i quê hương mà không bao giá» còn được quay trở lại. Äó là khi Sa hoà ng cho phép ông được trưng bà y các tác phẩm trong gian triển lãm riêng cá»§a Ngưá»i tại cung Ä‘iện Ermitage ở Saint-Péterbourg, Vladimir đã cho treo má»™t và i bức tranh trong số đó và đã gây ầm Ä©. Sa hoà ng thoắt chuyển sang căm giáºn ông ghê gá»›m vì đã cả gan vẽ lại những ná»—i thống khổ cá»§a dân chúng còn sống động hÆ¡n cả việc ca ngợi sá»± ưu việt cá»§a triá»u đại. Lịch sá» kể lại rằng khi quan tham nghị văn hóa trong triá»u há»i ông vì sao là m như váºy, Vladimir đã trả lá»i rằng nếu con ngưá»i muốn thống trị bằng cách nuôi dưỡng những Ä‘iá»u dối trá, thì tranh cá»§a ông tuân theo nguyên tắc hoà n toà n trái ngược.
Nghệ thuáºt, trong những thá»i khắc yếu Ä‘uối nhất, cÅ©ng chỉ có thể đẹp hÆ¡n mà thôi. Phải chăng sá»± cùng quẫn cá»§a ngưá»i dân Nga không đáng được miêu tả như chÃnh bản thân Sa hoà ng? Ngà i cố vấn, má»™t ngưá»i rất coi trá»ng Vladimir, đã chà o từ biệt ông bằng má»™t cá» chỉ cay đắng. Ông ta hé cánh cá»a bà máºt trong gian thư viện khổng lồ chất đầy bản chép tay quý giá và giục chà ng trai trẻ chạy trốn tháºt nhanh trước khi máºt vụ tá»›i tìm anh. Từ nay trở Ä‘i, ông sẽ không còn giúp gì được cho anh nữa. Xuống hết chiếc cầu thang xoắn, Vladimir Ä‘i theo má»™t hà nh lang dà i tối tăm, giống như má»™t lối mòn dẫn tá»›i địa ngục. Äôi tay lần mò trong bóng tối theo các vách tưá»ng thô ráp, anh tiến dần vá» phÃa tây cá»§a cung Ä‘iện, khom mình Ä‘i dưới những đưá»ng hầm hoặc những hang đá ẩm ướt. Những con chuá»™t già xlavÆ¡ chạy lang thang ngược chiá»u thỉnh thoảng sượt qua mặt anh, rồi tá» ra quan tâm tá»›i kẻ đột nháºp nà y đến mức quay lại chạy theo cắn và o chân anh.
Cho tá»›i khi đêm xuống, Vladimir ngoi lên mặt đất và tìm thấy chá»— trốn trên sà n má»™t chiếc xe ngá»±a, náu mình trong đống rÆ¡m cÅ© đã bị đám ngá»±a cá»§a Sa hoà ng xéo nát. Anh ẩn mình trong đó chá» trá»i sáng và chạy trốn khá»i cung Ä‘iện khi ban mai vừa rạng.
Tất cả các tác phẩm cá»§a Vladimir đã bị tịch thu ngay chiá»u hôm ấy. Chúng cháy bùng lên trong cái lò sưởi khổng lồ cá»§a má»™t bữa tiệc lá»›n do ngà i cố vấn cá»§a Sa hoà ng tổ chức. Buổi tiệc kéo dà i bốn giỠđồng hồ.
Tá»›i ná»a đêm, má»i khách má»i vá»™i xúm lại bên cá»a sổ để thưởng thức má»™t buổi trình diá»…n ở phÃa trong cung Ä‘iện. Nép mình trong hốc tưá»ng, Vladimir chứng kiến vụ ám sát. Vợ anh – Clara, bị bắt ngay trong buổi tối, và bị hai tên lÃnh gác kéo tá»›i nÆ¡i hà nh hình. Ngay từ khi ra đến sân, mắt nà ng đã không rá»i các vì tinh tú. Mưá»i hai há»ng súng giương lên. Vladimir cầu trá»i để đôi mắt nà ng quay lại nhìn anh lần cuối cùng. Nhưng nà ng không là m như thế, nà ng hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, mưá»i hai há»ng súng cùng phun lá»a. Äôi chân khuỵu xuống và cÆ¡ thể bị xé nát cá»§a nà ng ngã váºt xuống ná»n tuyết dà y vấy máu. Tiếng vá»ng tình yêu cá»§a nà ng vượt qua những bá» tưá»ng vây lan xa, và sá»± im lặng lại bao trùm không gian. Trong sá»± soi sáng cá»§a ná»—i Ä‘au Ä‘ang bóp nghẹt tim anh, Vladimir phát hiện ra sá»± sống còn mãnh liệt hÆ¡n cả nghệ thuáºt cá»§a anh. Sá»± tương hợp hoà n hảo cá»§a tất cả các mà u sắc trên Ä‘á»i nà y cÅ©ng không thể miêu tả được ná»—i Ä‘au cá»§a anh. Äêm đó trong tâm trà anh, rượu vang chảy trà n trên các bà n tiệc chẳng khác nà o dòng máu chảy ra từ cÆ¡ thể không sá»± sống cá»§a Clara. Từng dòng máu đỠnhư son loang trên chiếc áo khoác mà u trắng, vẽ thà nh những vệt ngoằn ngoèo trên ná»n gạch trÆ¡ trụi như khắc trong trái tim chà ng há»a sÄ© những vết rạn Ä‘en ngòm. Vladimir đã mang trong tâm trà má»™t trong những tác phẩm đẹp nhất mà ông thá»±c hiện tại Luân-đôn mưá»i năm sau đó. Trong thá»i gian sống tha hương, ông đã tái hiện lại quãng Ä‘á»i bị há»§y hoại cá»§a mình tại nước Nga vá»›i phong cách thay đổi, bởi không bao giá» Vladimir còn vẽ thân thể hay khuôn mặt phụ nữ, cÅ©ng nư không bao giá» còn thấy trên tranh cá»§a ông xuất hiện bất kỳ má»™t chấm đỠnà o nữa.
Hình ảnh minh há»a cuối cùng biến mất khá»i mà n hình. Jonathan cảm Æ¡n cá» tá»a đã hưởng ứng buổi há»™i thảo cá»§a anh vá»›i sá»± hoan hô nhiệt liệt. Những trà ng pháo tay như đè lên đôi vai anh như những gánh nặng là m trăn trở cả tÃnh kÃn đáo cá»§a anh. Anh cúi gáºp ngưá»i, vuốt ve tấm bìa bá»c táºp tà i liệu, ngón tay mân mê theo những nét chữ viết tên Vladimir Radskin. “Há» Ä‘ang tung hô ông đấy, ông bạn già ahâ€, anh thì thầm. Äôi má bừng Ä‘á», anh cầm lấy cặp và vẫy tay chà o cá» tá»a lần cuối má»™t cách vụng vá». Trong khan phong, má»™t ngưá»i đà n ông đứng lên và ra hiệu cho anh, Jonathan ôm chặt chiếc cặp và o ngá»±c và lại quay ngưá»i vá» phÃa cá» tá»a. Ngưá»i đà n ông tá»± giá»›i thiệu bằng dá»ng rõ rà ng và dõng dạc.
- Frantz Jarvitch, cá»§a tạp chà Nghệ thuáºt và Tin tức. Thưa ông Gardner, ông có thấy việc không má»™t bức tranh nà o cá»§a Vladimir Radskin được trưng bà y trông má»™t bảo tà ng lá»›n là má»™t Ä‘iá»u bình thưá»ng không? Ông có nghÄ© rằng những ngưá»i phụ trách bảo tà ng đã không nháºn ra tà i năng cá»§a ông ấy?
Jonathan tiến sát lại micro để trả lá»i ngưá»i vừa đặt câu há»i cho anh.
- Tôi đã dà nh phần lá»›n cuá»™c Ä‘á»i nghiên cứu cá»§a mình để giá»›i thiệu vỠông và là m cho các tác phẩm cá»§a ông được công nháºn. Radskin là má»™t há»a sÄ© vÄ© đại, song cÅ©ng như má»™t số khác, ông đã bị thá»i đại cá»§a mình lãng quên. Ông chưa bao giá» tìm cách lấy lòng ai, sá»± chân tháºt là tâm Ä‘iểm trong tác phẩm cá»§a ông. Vladimir đã cố gắng vẽ nên niá»m hi vá»ng và quan tâm đến những gì chân thá»±c nhất cá»§a con ngưá»i. Äiá»u nà y đã khiến ông không chiếm được cảm tình cá»§a giá»›i phê bình.
Jonathan ngẩng đầu lên. Ãnh mắt cá»§a anh chợt như nhìn và o xa xăm, bị cuốn hút bởi má»™t thá»i đại khác, má»™t không gian khác. Anh thoát khá»i sá»± lúng túng, và những lá»i nói tuôn chảy như thể ngưá»i há»a sỹ già đã nháºp và o anh để lên tiếng tá»± bảo vệ mình.
- Hãy nhìn những khuôn mặt mà ông đã vẽ, những luồng sáng mà ông tạo nên, cÅ©ng như vẻ độ lượng và vẻ hổ thẹn cá»§a các nhân váºt trong tranh ông. Không há» có bất cứ má»™t bà n tay nà o nắm lại, không má»™t anh nhìn dối trá.
Gian phòng chìm trong im lặng, má»™t ngưá»i phụ nữ đứng lên.
- Sylvie Leroy, gian Tekné cá»§a bảo tà ng Louvre. Truyá»n thuyết kể lại rằng chưa má»™t ai từng được nhìn thấy tác phẩm cuối cùng cá»§a Vladimir Radskin, má»™t bức tranh cho đến nay vẫn chưa được tìm thấy. Ông nghÄ© thế nà o vá» Ä‘iá»u nà y?
- Äó không phải là truyá»n thuyết, thưa bà . Trong má»™t lá thư gá»i tá»›i Alexis Savrassov, Radskin viết rằng mặc dù Ä‘ang bị căn bệnh hà nh hạ khiến ông ngà y má»™t yếu dần, ông vẫn Ä‘ang thá»±c hiện má»™t tác phẩm mà ông cho là đẹp nhất trong Ä‘á»i ông. Khi Savrassov hồi đáp để há»i thăm sức khá»e và há»i ông Ä‘ang ở gian Ä‘oạn nà o cá»§a công việc, Vladimir trả lá»i: “Hoà n chỉnh bức tranh nà y là liá»u thuốc duy nhất chống lại ná»—i Ä‘au ghê gá»›m Ä‘ang cà o xé ruá»™t gan tôiâ€. Vladimir Radskin qua Ä‘á»i sau khi đã hoà n thà nh bức tranh cuối cùng. Bức tranh nà y đã biến mất má»™t cách bà ẩn trong má»™t buổi đấu giá danh tiếng đượctổ chức ở Luân-đôn năm 1868, má»™t năm sau khi há»a sỹ qua Ä‘á»i.
Jonathan giải thÃch rằng bức tranh đó, có thể là má»™t tác phẩm lá»›n, đã được rút khá»i buổi bán đấu giá và o phút cuối vì má»™t số lý do mà chÃnh bản thân anh cÅ©ng không được biết, toà n bá»™ tranh cá»§a Vladimir Radskin đã không tìm được ngưá»i mua trong suốt ngà y hôm áy. Há»a sỹ đã bị lãng quên trong má»™t thá»i gian dà i. Äó là má»™t sá»± bất công là m buồn lòng Jonathan cÅ©ng như bất cứ ai coi ngưá»i há»a sỹ nà y là má»™t trong những nghệ sỹ lá»›n nhất cá»§a thế kỉ mà ông đã sống.
- Sá»± già u có cá»§a má»™t trái tim nghệ sÄ© luôn khêu lên lòng ghen tị hoặc sá»± khinh miệt cá»§a những ngưá»i cùng thá»i. Má»™t số chỉ nháºn thấy vẻ đẹp trong những gì đã chết. Nhưng ngà y nay, thá»i gian chẳng còn tác động gì tá»›i Vladimir Radskin nữa. Nghệ thuáºt nảy sinh từ xúc cảm, đó là điá»u khiến nó trở nên vÄ©nh hằng, bất tá». Tuy nhiên, phần lá»›n các tác phẩm cá»§a ông hiện được trưng bà y trong các bảo tà ng nhá» hoặc nằm trong má»™t và i bá»™ sưu táºp tư nhân lá»›n.
- Ngưá»i ta kể rằng trong tác phẩm cuối cùng, hình như Radskin đã vi phạm quy tắc cá»§a mình và dưá»ng như đã sáng tạo ra má»™t mà u đỠđặc biệt? Má»™t ngưá»i khác lại há»i.
Cả gian phòng như chỠđợi câu trả lá»i cá»§a Jonathan. Anh chắp tay sau lưng, nheo mắt và ngẩng đầu lên
- Như tôi đã nói vá»›i các vị, bức tranh nà y đã Ä‘á»t ngá»™t biến mất, trước khi được ra mắt công chúng. Và cho tá»›i nay, không hỠđể lại bất cứ má»™t dấu vết nà o. Bản thân tôi cÅ©ng tìm kiếm má»i bóng dáng cá»§a nó kể từ khi bước và o nghá». Chỉ duy nhất các bức thư mà Vladimir Radskin trao đổi vá»›i đồng sá»± Savrassov và má»™t và i bà i báo thá»i kì đó chứng tá» nó đã từng tồn tại. Cần tháºn trá»ng mà đáp rằng má»t khẳng định khác vá» ná»™i dung cÅ©ng như cấu tạo cá»§a nó Ä‘á»u là truyá»n thuyết. Xin cảm Æ¡n quý vị.
Jonathan lại đón nháºn má»™t trà ng vá»— tay nữa rồi bước vá»™i vá» cuối khán phòng, lui và o háºu trưá»ng. Peter Ä‘ang chá» anh, ôm lấy vai anh và chúc mừng.
Và o cuối buổi chiá»u, các phòng há»™i thảo cá»§a Trung tâm há»™i nghị Miami đã vãn bóng bốn ngà n sáu trăm khách cùng đến trong ngà y hôm đó. Là n sóng ngưá»i đã chia thà nh từng dòng nhá» chảy và o vô số quán bar và tiệm ăn trong khu phố. Vá»›i diện tÃch ba mươi ngà n piê(1) vuông, khu Jame L.Knight Center được nối bằng má»™t lối Ä‘i dạo ngoà i trá»i tá»›i khách sạn Hyatt Regency vá»›i hÆ¡n sáu trăm phòng.
Má»™t tiếng đồng hồ đã trôi qua kể từ khi buổi há»™i thảo cá»§a Jonathan kết thúc. Peter kè kè Ä‘iện thoại di động còn Jonathan thì chiếm chiếc ghế cao cá»§a quầy bar. Anh gá»i má»™t ly Bloody Mary và cởi nút cổ áo sÆ¡ mi. Trong má»™t góc phòng được chiếu bởi thứ ánh sáng mà u đồng, má»™t nghệ sÄ© dương cầm già nua Ä‘ang rải và o không gian bằng má»™t khúc nhạc cá»§a Charlie Haden. Jonathan nhìn ngưá»i Ä‘ang đệm vÄ© hồ cầm. Anh ta ôm chặt cây đà n và o lòng, khẽ thì thầm vá»›i nó từng nốt nhạc mà anh ta Ä‘ang chÆ¡i. Rất Ãt ngưá»i chú ý tá»›i há». Dù rằng há» chÆ¡i tháºt tuyệt. Nhìn há», ngưá»i ta có thể dá»… dà ng Ä‘oán ra hỠđã đồng hà nh qua má»™t chặng đưá»ng dà i. Jonathan đứng dáºy đặt má»™t tá» mưá»i đô la và o chiếc ly có chân để trên chiếc dương cầm Steinway. Äể cảm Æ¡n, chạc công chÆ¡i contrabass gảy má»™t tiếng khô khốc lên các dây đà n. Khi Jonathan quay trở lại quầy bar, tá» bạc đã biến mất mà khúc hòa song tấu vẫn trôi chảy không má»™t nốt nhạc nà o bị lỡ. Má»™t ngưá»i đà n bà đã ngồi và o chiếc ghế cao cạnh chá»— Jonathan. Há» nhã nhặn chà o nhau. Mái tóc mà u bạch kim cá»§a bà khiến anh nghÄ© ngay đến mẹ mình. Có quãng Ä‘á»i mà ký ức cá»§a chúng ta lưu giữ vá» cha mẹ mình không thay đổi, như thể tình yêu tước Ä‘oạt cá»§a chúng ta ký ức vá» tuổi già cá»§a há».
Ngưá»i đà n bà nhìn và o vạt áo vét cá»§a Jonathan nÆ¡i cà i chiếc thẻ anh quên chưa gỡ ra, nhỠđó bà ta biết tên anh cÅ©ng như việc anh là má»™t chuyên gia thẩm định tranh có hạng.
- Giai Ä‘oạn nà o váºy? Bà ta há»i thay cho câu chà o.
- Thế kỉ thứ XIX, anh trả lá»i và cầm ly lên.
- Má»™t giai Ä‘oạn tuyệt vá»i, ngưá»i đà n bà tiếp lá»i và nhấp má»™t ngụm rượu buốc-bông mà ngưá»i phục vụ vừa rót đầy ly. Tôi đã dà nh phần lá»›n những nghiên cứu cá»§a mình cho giai Ä‘oạn nà y.
Bị kÃch thÃch bởi trà tò mò, tá»›i lượt Jonathan cúi ngưá»i để xem chiếc thẻ bà đeo trên cổ. Ngưá»i ta có thể thấy trên đó có tên há»™i nghị chuyên đỠvá» các khoa há»c thần bà mà bà tham dá»±. Jonathan để lá»™ sá»± ngạc nhiên cá»§a mình bằng má»™t cái lắc đầu nhè nhẹ.
- Anh không thuá»™c loại ngưá»i là m gì cÅ©ng chăm chăm và o lá số tá» vi, số má cá»§a mình phải không nà o? Ngưá»i đà n bà há»i anh.
Bà hớp một ngụm nữa và nói thêm:
- Nói để anh yên tâm, tôi cũng không!
Bà quay ngưá»i trên chiếc ghế và chìa bà n tay vá» phÃa anh, ngón áp út Ä‘eo chiếc nhẫn nạm má»™t viên kim cương lá»›n.
- Chiếc nhẫn nà y được chế tác theo kiểu cổ, bà nói tiếp, nó gây ấn tượng hÆ¡n trá»ng lượng thá»±c cá»§a nó tÃnh bằng ca-ra. Nhưng đây là má»™t viên đá gia truyá»n, và tôi đặc biệt yêu nó. Tôi là giáo sư, tôi phụ trách má»™t phòng thà nghiệm tại trưá»ng đại há»c Yale.
- Bà nghiên cứu vỠđỠtà i gì?
- VỠmột hội chứng.
- Một căn bệnh mới ư?
Äôi mắt ánh lên sá»± ranh mãnh, bà trấn an anh.
- Há»™i chứng “ đã từng gặpâ€!
Äã lâu nay, chá»§ đỠnà y thu hút trà tò mò cá»§a Jonathan. Cái cảm giác đã từng trải nghiệm những gì Ä‘ang đến vá»›i mình không há» lạ lẫm.
- Tôi nghe nói chÃnh não bá»™ cá»§a chúng ta có thể lưá»ng trước được sá»± kiện sẽ xảy ra.
- Ngược lại, đó chÃnh là sá»± biểu đạt cá»§a tiá»m thức.
- Nhưng nếu chúng ta chưa từng trải qua sự kiện đó, thì là m sao chúng ta có thể nhớ vỠchúng được?
- Ai bảo anh biết rằng anh chưa từng trải qua?
Bà bắt đầu nói chuyện vá»›i anh vá» cuá»™c sống trong tiá»n kiếp và Jonathan tá» vẻ gần như giá»…u cợt. Ngưá»i đà n bà hÆ¡i lùi lại và nhìn anh dò xét.
- Anh có cái nhìn tháºt hay. Anh có hút thuốc không?
- Không.
- Tôi cÅ©ng Ä‘oán thế, mùi thuốc có là m anh khó chịu không? Bà ta há»i và rút từ trong túi ra má»™t bao thuốc.
- CÅ©ng không luôn, Jonathan trả lá»i.
Anh vá»›i lấy má»™t bao diêm đặt trên quầy, quệt má»™t que và đưa vá» phÃa bà ta. Äiếu thuốc bắt lá»a. Ngá»n lá»a cÅ©ng vụt tắt.
- Bà có dạy há»c không? Anh há»i.
- Thỉnh thoảng tôi cÅ©ng có má»™t giảng đưá»ng đông nghẹt. Nếu anh không tin và o cuá»™c sống trong kiếp trước, thì sao lại đưa mình và o thế ká»· XIX?
Jonathan bị chạm tự ái, anh suy nghĩ một lúc rồi nghiêng sang bà ta.
- Tôi có mối liên hệ gần như Ä‘am mê vá»›i má»™t há»a sỹ thá»i đó.
Bà ta cắn vụn má»™t viên đá Ä‘ang ngáºm trong miệng và đưa mắt nhìn vá» phÃa cái giá chất đầy rượu.
- Ngưá»i ta quan tâm tá»›i những kiếp trước bằng cách nà o váºy? Jonathan há»i tiếp.
- Bằng cách nhìn và o đồng hồ và cảm thấy không hà i lòng với những gì được ghi trên đó.
- ChÃnh thế, đây là má»™t quan Ä‘iểm mà tôi đã thá» tìm má»i cách để giải thÃch cho ngưá»i bạn thân nhất cá»§a tôi hiểu. Ngoà i ra, tôi cÅ©ng chẳng Ä‘eo đồng hồ bao giá»!
Ngưá»i đà n bà nhìn anh chăm chú và Jonathan cảm thấy mất tá»± nhiên.
- Xin bà thứ lỗi, Jonathan lại nói, tôi không hỠcó ý chế nhạo bà .
- Tháºt hiếm thấy má»™t ngưá»i đà n ông xin lá»—i. ChÃnh xác anh là m gì trong lÄ©nh vá»±c há»™i há»a?
Mẩu tà n thuốc cong trÄ©u sắp rụng xuống quầy bar. Jonathan đẩy chiếc gạt tà n hứng phÃa dưới ngón tay trá» và ng khè cá»§a ngưá»i Ä‘ang nói chuyện vá»›i anh.
- Tôi chuyên vỠthẩm định.
- Váºy là nghá» nghiệp buá»™c anh Ä‘i nhiá»u nÆ¡i.
- Quá nhiá»u.
Ngưá»i đà n bà có mái tóc mà u bạch kim mân mê mặt kÃnh chiếc đồng hồ Ä‘eo tay.
- Thá»i gian cÅ©ng chu du đây đó. Nó chuyển từ địa Ä‘iểm nà y sang địa Ä‘iểm khác. Chỉ trong đất nước nà y thôi đã có đến bốn múi giá» khác nhau rồi.
- Tôi không thể chịu nổi những sá»± lệch giá» nà y nữa, cái dạ dà y cá»§a tôi cÅ©ng váºy. Có những tuần tôi dùng bữa sáng và o giỠăn tối.
- Nháºn thức cá»§a chúng ta vá» thá»i gian bị lệch lạc. Thá»i gian là má»™t chiá»u không gian chứa đầy những hạt năng lượng. Má»—i loà i váºt, má»—i con ngưá»i, má»—i nguyên tá» xuyên qua chiá»u không gian nà y bằng cách khác nhau. Có thể má»™t ngà y nà o đó tôi sẽ chứng minh rằng chÃnh thá»i gian má»›i chứa đựng vÅ© trụ chứ không phải ngược lại.
Äã khá lâu rồi Jonathan không gặp má»™t ngưá»i Ä‘am mê má»™t vấn đỠđến độ anh hoà n toà n bị hút và o cuá»™c trò chuyện. Ngưá»i đà n bà tiếp tục chá»§ đỠcá»§a mình.
- Chúng ta cÅ©ng từng tin rằng trái đất bằng phẳng và mặt trá»i quay quanh chúng ta. Äa số con ngưá»i chỉ tá»± hà i lòng tin và o những gì mình nhìn thấy. Má»™t ngà y nà o đó chúng ta sẽ hiểu ra rằng thá»i gian luôn váºn động, nó cÅ©ng quay như trái đất và không ngừng giãn nở.
Jonathan trở nên bối rối. Äể che giấu Ä‘iá»u đó, anh lục túi áo vét cá»§a mình. Ngưá»i đà n bà tóc trắng ghé sát mặt anh.
- Cho đến khi chúng ta chấp nháºn xét lại vấn đỠnhững lý thuyết tá»± mình phát minh ra, chúng ta sẽ hiểu thêm rất nhiá»u Ä‘iá»u vỠđộ dà i tương đối và thá»±c chất cá»§a má»™t kiếp sống.
- Äó là điá»u bà giảng trên lá»›p phải không? Jonathan há»i và hÆ¡i lùi lại.
- Trông mặt anh kìa! Anh có hình dung nổi nét mặt những sinh viên cá»§a tôi nếu hôm nay tôi tiết lá»™ vá»›i há» thà nh quả nghiên cứu cá»§a tôi không? Chúng ta còn quá sợ hãi, chúng ta vẫn chưa sẵn sà ng. Và cÅ©ng ngu muá»™i như chÃnh tổ tiên chúng ta, chúng ta quy tất cả những gì vượt tầm hoặc gây nhiá»…u hiểu biết cá»§a chúng ta thà nh siêu linh hoặc bà hiểm. Chúng ta là má»™t sinh váºt say mê tìm hiểu nhưng lại sợ khám phá. Chúng ta trả lá»i ná»—i sợ hãi cá»§a mình bằng các đức tin, cÅ©ng hÆ¡i giống như các thá»§y thá»§ thá»i xưa từ chối ý tưởng Ä‘i du lịch và tin chắc rằng nếu rá»i xa Ä‘iá»u há» nằm lòng thì thế giá»›i sẽ rÆ¡i và o má»™t vá»±c sâu không đáy.
- Nghá» cá»§a tôi cÅ©ng có những khÃa cạnh khoa há»c cá»§a nó. Thá»i gian là m phai nhạt mà u sắc trong tranh và khiến cho nhiá»u thứ không thể thấy được bằng mắt thưá»ng. Bà không thể hình dung được những Ä‘iá»u kì diệu mà chúng tôi đã khám phá ra trong quá trình phục chế má»™t bức tranh đâu.
Ngưá»i đà n bà chợt túm lấy cánh tay anh. Bà nhìn anh chằm chằm. Hai đồng tá» mà u nước biển cá»§a bà chợt như lóe sáng.
- Ông Gardner, ông vẫn chưa nắm bắt được tầm vóc cá»§a vấn Ä‘á». Nhưng tôi không muốn quấy rầy ông bằng hà ng má»› lá»i lẽ. Tôi cứ thao thao bất tuyệt mối khi đỠcáºp đến vấn đỠnà y.
Jonathan ra hiệu cho ngưá»i phục vụ quầy tiếp thêm rượu cho bà . Dưới bóng tối cá»§a đôi mà nặng trÄ©u, ánh mắt bà dõi theo cứ chỉ cá»§a ngưá»i phục vụ. Bà nhìn chăm chú theo thứ nước mà u hổ phách Ä‘ang song sánh dá»c thà nh chai bằng pha lê. Bà lắc lắc những viên đá trong chiếc ly và uống cạn má»™t hÆ¡i. Rồi dưá»ng như thấy Jonathan Ä‘ang chá» nghe tiếp, bà tiếp tục:
- Chúng ta vẫn còn chỠđợi các nhà thám hiểm má»›i cá»§a chúng ta, những vị khách qua đưá»ng cá»§a thá»i gian. Má»™t nhúm Magellan, Copernic, Galilee má»›i thôi là đủ. Má»i ngưá»i sẽ coi há» là kẻ dị giáo, sẽ cưá»i nhạo há» nhưng chÃnh há» là những ngưá»i mở những con đưá»ng cá»§a vÅ© trụ, chÃnh há» sẽ là m hiện diện linh hồn cá»§a chúng ta.
- Äó quả là má»™t đỠtà i đặc biệt đối vá»›i má»™t nhà khoa há»c, khoa há»c và tâm linh dưá»ng như không mấy khi hòa hợp được vá»›i nhau!
- Hãy dẹp những thứ chung chung ấy đi! Long tin là một vấn đỠtôn giáo, tâm linh phát sinh từ ý thức của chúng ta cho dù chúng ta có là ai hoặc có tưởng mình là ai.
- Bà tháºt sá»± tin rằng sau khi chúng ta chết, linh hông khiến chung ta tiếp tục tồn tại?
- Không phải bất cứ cái gì mắt thưá»ng không nhìn thấy là không tồn tại.
Bà ta đã nói vá» linh hồn, Jonathan nghÄ© vá» linh hồn cá»§a má»™t há»a sỹ già ngưá»i Nga đã sống trong anh kể tá»± má»™t ngà y chá»§ nháºt trá»i mưa, khi bố anh đưa anh Ä‘i thăm bảo tà ng. Trong căn phòng rá»™ng vá»›i trần cao mênh mông, má»™t bức tranh cá»§a Vladimir Radskin đã hút hồn anh. Xúc cảm từ bức tranh đó đã mở rá»—ng những cánh cá»a thá»i niên thiếu và vÄ©nh viá»…n dẫn dắt cuá»™c Ä‘á»i anh.
Ngưá»i đà n bà nhìn anh chăm chú, đôi mắt mà u xanh cá»§a bà ngả sang Ä‘en. Jonathan cảm giác như bà đang đánh giá anh. Bà quay sang nhìn ly rượu cá»§a mình.
- Những gì không phản chiếu được ánh sáng Ä‘á»u trong suốt, bà nói bằng giá»ng khà n khà n, nhưng Ä‘iá»u đó không có nghÄ©a là chúng không tồn tại và chúng ta cÅ©ng không thể nhìn thấy sá»± sống khi nó rá»i khá»i cÆ¡ thể cá»§a chúng ta.
- Tôi phải thú tháºt vá»›i bà rằng nhiá»u khi tôi còn chẳng nhìn thấy nó trong cÆ¡ thể má»™t số ngưá»i Ä‘ang sống như chúng ta.
Ngưá»i đà n bà mỉm cưá»i và yên lặng.
- Nhưng rồi ai cũng phải chết thôi, Jonathan nói tiếp, vẻ hơi ngượng nghịu.
- Má»—i ngưá»i trong chúng ta tồn tại và phá bá» sá»± tồn tại ấy và tá»± “rút lui†theo má»™t nhịp riêng. Chúng ta không già đi theo thá»i gian, mà theo cách năng lượng chúng ta tiêu thụ và tái tạo để có thể tiếp tục.
- Bà cho rằng chúng ta hoạt động nhỠvà o một kiểu ắc-quy mà chúng ta sỠdụng rồi lại nạp đầy chẳng?
- Äúng, gần như váºy.
Nếu như chiếc thẻ Ä‘eo trên ngưá»i không chứng nháºn tư cách khoa há»c cá»§a ngưá»i đà n bà nà y, Jonathan đã cho rằng anh tiếp xúc vá»›i má»™t trong những kẻ lạc loà i cô độc vẫn thưá»ng chầu chá»±c ở các quán bar tìm ngưá»i để trút bầu tâm sá»± Ä‘iên rồ cá»§a há». Lúng túng, anh ra hiệu cho ngưá»i phục vụ tiếp rượu cho bà . Bà lắc đầu từ chối lá»i má»i. Ngưá»i phục vụ đặt chai rượu buốc-bông xuống mặt quầy bar.
- Bà nghÄ© rằng linh hồn có thể sống lại nhiá»u lần ư? Jonathan há»i tiếp và kéo chiếc ghế lại gần.
- Má»™t số thôi, đúng váºy.
- Khi tôi còn nhá», bà tôi kể rằng các vì sao là linh hồn cá»§a những ngưá»i đã lên trá»i.
- Ãnh sáng cá»§a những ngôi sao không cần đến thá»i gian để tá»›i vá»›i chúng ta, chÃnh thá»i gian đã dẫn đưá»ng cho nó. Cần phải hiểu bản chất cá»§a thá»i gian là gì, đó là phương tiện cho má»™t chuyến du lịch trong chiá»u cá»§a thá»i gian. Thân xác cá»§a chúng ta bị giá»›i hạn bởi những sức mạnh váºt lý đối kháng vá»›i chúng, nhưng linh hồn cá»§a chúng ta có thể vượt qua được.
- Tháºt tuyệt vá»i khi hình dung rằng chúng sẽ không bao giá» chết. Tôi biết linh hồn cá»§a má»™t há»a sỹ …
- Äừng quá lạc quan, Ä‘a số các linh hồn sẽ kết thúc bằng cách tắt lịm. Chúng ta thì già đi còn linh hồn, chúng thay đổi kÃch cỡ, theo trình tá»± mà chúng ghi nhá»›.
- Chúng ghi nhớ lại gì?
- Chuyến du hà nh cá»§a chúng trong vÅ© trụ! Ãnh sáng mà chúng hấp thụ được! Các tế bà o cá»§a sá»± sống! Äó là thông Ä‘iệp mà chúng mang theo, từ lúc còn vô cùng bé cho đến khi trở thà nh vô cùng lá»›n, cÅ©ng là điá»u má»i linh hồn Ä‘á»u mÆ¡ ước đạt được. Chúng ta sống trên má»™t hà nh tinh mà rất Ãt ngưá»i trong số chúng ta đã Ä‘i hết má»™t vòng Ä‘á»i cá»§a mình, và cÅ©ng rất Ãt linh hồn đạt được mục Ä‘Ãch cá»§a chuyến du hà nh: Ä‘i hết vòng tròn cá»§a tạo hóa. Linh hồn là những sóng Ä‘iện. Chúng được hình thà nh bởi hà ng triệu hạt li ti, giống như tất cả những gì đã là m nên vÅ© trụ cá»§a chúng ta. Giống như vì sao cá»§a bà cáºu, linh hồn cÅ©ng sợ sá»± tan rã cá»§a chÃnh nó, tất cả đối vá»›i nó chỉ là vấn đỠnăng lượng. ChÃnh vì lý do ấy mà nó cần có má»™t thân thể trên mặt đất, nó vây bá»c lấy cÆ¡ thể ấy, tá»± tái tạo trong cÆ¡ thể và tiếp tục cuá»™c hà nh trình trong chiá»u thá»i gian. Khi cÆ¡ thể không còn đủ năng lượng nữa, nó liá»n rá»i bá» và tìm đến má»™t nguồn sống má»›i cho phép tiếp tục chuyến du lịch cá»§a mình.
- Và nó sẽ tìm kiếm trong bao lâu?
- Má»™t ngà y, hay má»™t thế ká»·? Äiá»u nà y tùy thuá»™c và o sức mạnh và nguồn năng lượng mà nó tái tạo nên trong cuá»™c sống.
- Thế nếu thiếu thì sao?
- Nó sẽ tắt!
- Thế năng lượng mà bà nói đến là gì?
- Nguồn gốc của cuộc sống: tình cảm!
Peter là m Jonathan giáºt mình khi đột ngá»™t đặt tay lên vai anh.
- Rất xin lối vì cắt nganh, anh bạn ạ, nhưng há» sẽ không giữ chá»— cho chúng ta đầu. Äể có thể tìm được má»™t bà n khác, sẽ là cả má»™t ná»—i phiá»n toái, nÆ¡i nà y lúc nhúc toà n những kẻ quê mùa đói lả.
Jonathan hứa lát nữa sẽ đến nhà hà ng tìm Peter. Peter chà o ngưá»i đà nbà rồi ra khá»i quán bar, vừa Ä‘i vừa ngước mắt nhìn trá»i.
- Ông Gadner, ngưá»i đà n bà lại nói, tôi không há» tin và o sá»± ngẫu nhiên.
- Sự ngẫu nhiên thì có liên quan gì ở đây?
- Tầm quan trá»ng quá mức mà chúng ta danhfcho nó tháºt đáng sợ. Trong tất cả những gì tôi vừa nói vá»›i ông, chỉ nên nhá»› má»™t Ä‘iá»u duy nhất. Có khi hai linh hồn gặp nhau chỉ để hợp lại thà nh má»™t. Chúng sẽ phụ thuá»™c và o nhau mãi mãi. Chúng không thể tách rá»i nhau và sẽ liên tục tìm kiếm nhau từ kiếp nà y sang kiếp khác. Nếu như trong má»™t quá trình tồn tại trên mặt đất, má»™t ná»a bị tách rá»i khá»i ná»a kia, phá bá» lá»i thỠđã gắn kết chúng, cả hai linh hồn sẽ cùng tắt ngay láºp tức. Linh hồn nà y sẽ không thể tiếp tục chuyến du hà nh mà không có linh hồn kia.
Khuôn mặt ngưá»i đà n bà đột nhiên biến đổi, các nét thoắt Ä‘anh lại, đôi mắt trở lại mà u xanh nước biển sâu thẳm. Bà đứng lên và nắm lấy cổ tây Jonathan. Bà siết chặt lấy nó bằng tất cả sức lá»±c cá»§a mình. Giá»ng bà cà ng trở nên nặng ná» hÆ¡n.
- Ông Gadner, và o lúc nà y, có Ä‘iá»u gì đó đã khiến ông Ä‘oán tôi không phải là má»™t bà già mất hết lý trÃ. Hãy tháºt chú ý tá»›i Ä‘iá»u tôi sắp nói vá»›i ông đây: đừng bá» cuá»™c! Cô ấy đã trở lại, cô ấy Ä‘ang ở đây. Ở đâu đó trên trái đất nà y, cô ấy Ä‘ang chỠđợi ông, tìm kiếm ông. Từ giá» trở Ä‘i thá»i gian cá»§a hai ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang trôi dần. Nếu như má»™t trong hai ngưá»i chối bá» ngưá»i kia, Ä‘iá»u đó còn tồi tệ hÆ¡n cả đánh mát cuá»™c sống, Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là cả hai ngưá»i sẽ đánh mất linh hồn. Chặng cuối cá»§a chuyến du hà nh sẽ vô cùng uổng phà vì hai ngưá»i đã tiến gần đến Ä‘Ãch. Khi hai ngưá»i nháºn nhau, đừng bá» qua nhau.
Peter vừa quay trở lại, tóm lấy cánh tay Jonathan, buá»™c anh phải quay ná»a vòng trên ghế.
- Há» không muốn giao bà n cho tá»› khi chúng ta “chưa đến đủâ€! Tá»› vừa phải thương lượng ba phút liên tục vá»›i ngưá»i quản lý khách sạn để anh ta để tên chúng ta lại trong danh sách chá». Cáºu khẩn trương lên, có má»™t miếng sưá»n tái sắp không thể rỉ máu được nữa rồi đây.
Jonathan giáºt mạnh để thoát khá»i tay ngưá»i bạn, nhưng khi anh quay lại, ngưá»i đà n bà tóc trắng đã biến mất. Tim anh bắt đầu Ä‘áºp dồn, anh chạy vá»™i ra hà nh lang. Song dòng ngưá»i đã nuốt chá»ng má»i hy vá»ng có thể tìm lại bà ta.
Ngưá»i quản lý khách sạn xếp cho há» ngồi và o má»™t khoang ở trong góc nhà hà ng . Thả ngưá»i xuống chiếc ghế bá»c vải giả da mà u đỠ, Jonathan vẫn không thể tá»± giải thoát khá»i sá»± căng thẳng Ä‘ang xâm chiếm ngưá»i anh . Thức ăn trong đĩa anh vẫn chưa hỠđụng tá»›i .
- Cáºu tháºt là lạ , Peter vừa nói vừa nhai ngon là nh .
- Tớ là m gì ?
- Cáºu không ngừng ná»›i nút cà -vạt .
- Thì sao ?
- Cáºu không Ä‘eo cà -vạt .
Jonathan nháºn thấy tay phải mình run rẩy , anh giấu tay xuống dưới bà n và nhìn Peter chăm chú .
- Cáºu có tin và o số pháºn không ?
- Nếu cáºu muốn biết , thì miếng sưá»n nà y sẽ chẳng thể nà o thoát khá»i số pháºn cá»§a nó được .
- Tá»› Ä‘ang nói chuyện nghiêm túc vá»›i cáºu đấy !
- Tháºt sao ?
Peter cắm dÄ©a và o má»™t miếng khoai tây rồi rưới tháºt nhiá»u xốt và o đĩa .
- Có má»™t chuyến bay lúc mưá»i giá» tối : nếu cáºu Ä‘i ngay lúc nà y , cáºu có thể bắt kịp chuyến bay đó , Peter tiếp tục nói , mắt vẫn nhìn và o má»™t miếng thịt to tướng nằm ở đầu dÄ©a . Vẻ mặt cáºu trông tháºt tệ .
Jonathan vẫn không hỠđụng và o thức ăn trong đĩa cá»§a mình , vá»›i tay xé má»™t mẫu bánh mì nằm trong chiếc giá» nhỠđặt giữa hai ngưá»i . Anh bóp vụn ruá»™t bánh mì còn Ä‘ang ấm . Trong lồng ngá»±c , tim anh vẫn Ä‘áºp như gõ trống .
- Tá»› sẽ thanh toán tiá»n khách sạn , Ä‘i nhanh Ä‘i !
Anh chợt cảm thấy tiếng nói của Peter như vang lên từ rất xa .
- Tá»› thấy không được khoẻ lắm , Jonathan vừa nói vừa tìm má»i cách để lấy lại bình tÄ©nh .
- Cáºu lấy quách cô ấy cho xong Ä‘i , cáºu bắt đầu là m tá»› mệt má»i vì cái cô Anna ấy rồi đấy .
- Cáºu không muốn vá» tối nay vá»›i tá»› hả ?
Tức thá»i , Peter chưa hiểu ra lá»i cầu cứu cá»§a ngưá»i bạn . Anh tá»± rót cho mình thêm má»™t ly rượu vang .
- Tá»› muốn táºn dụng buổi tối hôm nay để nói vá»›i cáºu vá» những vấn đỠmà tá»› Ä‘ang phải giải quyết ở văn phòng , tá»› muốn cùng cáºu suy nghÄ© cách nà o đó để trả đũa lại những bà i báo Ä‘ang thả sức tấn công tá»› . Tá»› cÅ©ng muốn cáºu nghiá»n ngẫm những gì tá»› sẽ đưa ra trong các buổi bán đấu giá sắp tá»›i , nhưng tá»› sẽ phải ngồi ăn tối vá»›i cái miếng sưá»n nà y , thôi thì cÅ©ng tạm đươc . Tá»› không thể nhẫn tâm bá» rÆ¡i nó được , là m như váºy sẽ tổn hại ý niệm vá» những buổi tối vui vẻ mà gã độc thân phải được quyá»n hưởng thụ .
Jonathan náºgp ngừng , rồi đứng lên và chạm tay và o chiếc và nằm trong túi áo khoác .
- Cáºu sẽ không giáºn tá»› chứ ?
Peter chặn tay bạn lại .
- Äừng có lôi thôi . Cáºu không thể trả tiá»n cho má»™t bữa ăn mà cáºu không há» tham dá»± . Tá»› sẽ há»i cáºu má»™t câu rất riêng tư , nhưng sẽ chỉ có tá»› vá»›i cáºu được biết câu trả lá»i thôi nhé ?
- Tất nhiên , Jonathan nói .
Peter tháºn trá»ng nhìn miếng thịt vẫn còn nguyên trong đĩa cá»§a Jonathan .
- Cáºu không phản đối nếu tá»› " xá» lý " nó chứ ?
Rồi trước khi Jonathan kịp trả lá»i , anh đổi đĩa cho bạn và tiếp .
- Thôi nà o , Ä‘i Ä‘i , và gá»i lá»i chà o cô ấy há»™ tá»› . Ngà y mai tá»› sẽ gá»i Ä‘iện cho cáºu ngay khi vỠđến nà h . Tá»› tháºt sá»± cần cáºu giúp tá»› thu xếp lại má»i việc , dạo nà y ở văn phòng lá»™n xá»™n quá .
Jonathan đặt tay lên vai bạn bóp nhẹ , anh cảm thấy mình tìm lại được chút cân bằng đã bị mất . Peter ngước đầu quan sát bạn hồi lâu .
- Cáºu có chắc là sẽ ổn không ?
- Không sao , tá»› chỉ hÆ¡i mệt thôi , cáºu khá»i cần lo . Những việc kia cáºu có thể tin và o tá»›
Anh Ä‘i nhanh ra cá»a . Hà ng ngà n ánh đèn trước cá»a khách sạn là m anh lóa mắt . Anh dùng tay ra hiệu cho ngưá»i tiếp tân . Vá»›i vẻ choáng váng và vụng vá» , Jonathan trông giống như má»™t con bạc mệt má»i vì váºn xúi . Má»™t chiếc taxi tiến và o dưới mái che . Khi chiếc xe vừa nổ máy , anh vá»™i mở cá»a sổ để kiếm chút không khà .
- Anh không gặp may phải không ? Ngưá»i lái taxi chăm chú nhìn anh qua kÃnh chiếu háºu .
Jonathan lắc đầu trấn an ông ta . Anh nhắm mắt và tá»±a đầu và o lưng ghế . Ãnh đèn bên ngoà i lấp loáng qua đôi mắt khép há» tạo thà nh những vệt sáng khiến anh nhá»› tá»›i những miếng bìa mà khi còn nhá» anh thưá»ng buá»™c và o nan hoa xe đạp rồi cho quay . Không khà mát dần . Jonathan mở mắt . Quang cảnh ngoại ô lướt qua ngoà i cá»a kÃnh . Anh cảm thấy trong ngưá»i trống rá»—ng , không còn muốn Ä‘iá»u gì .
- Tôi đã ra khá»i đưá»ng cao tốc , có má»™t tai nạn , ngưá»i lái taxi nói .
Jonathan nhìn thẳng và o ánh mắt ông ta phản chiếu qua tấm gương chiếu háºu .
- Trông anh có vẻ thiếu ngủ , mải vui chơi quá phải không ?
- Không , tôi đã là m việc quá sức !
-- Thì cũng phải có cái gì để say mê chứ !
- Khoảng bao lâu nữa chúng ta sẽ tá»›i ? Jonathan há»i .
- Hy vá»ng sẽ không lâu lắm . Chặng đưá»ng được tÃnh phà trá»n gói rồi .
Từ đằng xa , những ánh đèn và ng cá»§a khu sân bay bừng lên trong bóng tối . Chiếc taxi Ä‘áºu dá»c vÄ©a hè trong khu vá»±c dà nh cho hà nh khách cá»§a hãng Continental Airline . Jonathan thanh toán tiá»n và rá»i khá»i chiếc xe Ford mà u trắng có những cánh cá»a đỠ. Nó Ä‘i xa dần .
Tại quầy là m thá»§ tục , cô tiếp viên cho anh biết vé cá»§a bốn ghế hạng nhất Ä‘á»u đã bán hết , còn khoang hạng thưá»ng thì gần như còn trống . Anh chá»n má»™t chá»— ngồi cạnh cá»a kÃnh . Và o cái giá» muá»™n mà ng nà y cá»§a ban đêm , những dòng khách du lịch đã thưa dần . Anh nhanh chóng qua cá»a kiểm tra và tiến và o dãy hà nh lang dà i bất táºn dẫn tá»›i phòng chá» .
Má»™t chiếc McDonnell Douglas có in biểu tượng cá»§a hãng Continental Airline Ä‘ang đón khách ở cuối hà nh lang . Äầu chiếc máy bay dưá»ng như muốn chạm và o lá»›p kÃnh ngăn cách dãy hà nh lang vá»›i bên ngoà i . Má»™t chú bé Ä‘ang đứng chá» cùng mẹ đưa tay vẫy các phi công Ä‘ang ngồi trong khoang máy trên cao . Ngưá»i cÆ¡ trưởng cÅ©ng vẫy tay chà o chú bé . Má»™t lát sau , má»™t nhóm khoảng chục hà nh khách đổ ra lối Ä‘i và nhanh chóng biến và o bên trong thang . Cô tiếp viên đóng cá»a máy bay và ra hiệu để trấn an các hà nh khách Ä‘ang chá» tá»›i lượt lên máy bay . Công việc vệ sinh bên trong Ä‘ang được tiến hà nh và chẳng mấy chốc sá»± chỠđợi sẽ kết thúc .
Và i phút sau , chiếc bá»™ đà m trong tay cô vang lên tiếng rè rè , cô nháºn thông Ä‘iêp được truyá»n qua bá»™ đà m rồi cúi ngưá»i xuống chiếc micro và thông báo bắt đầu tiếp nháºn hà nh khách lên máy bay .
Chiếc máy bay vượt lên trên những tầng mây dà y đặc , má»™t luồng ánh sáng mà u bạc xé tan mà n đêm. Jonathan ngả lưng ghế để tìm kiếm má»™t sá»± thoải mái và cố tìm cách chợp mắt mà không được . Anh dán mặt và o ô kÃnh và ngắm nhìn những đợt sóng bông Ä‘ang lướt qua dưới cánh máy bay.
Khi anh vá» , cả căn nhà vắng lặng , Jonathan bước qua báºc thá»m và tiến và o phòng ngá»§ . Chăn đệm trên giưá»ng vẫn được xếp gá»n gà ng , có lẽ Anna Ä‘ang ở tầng trên . Anh tiến vá» phÃa phòng tắm . Dưới vòi hoa sen , những tia nước mạnh quất và o mặt anh rồi chảy dá»c theo thân mình . Anh thả lá»ng ngưá»i má»™t lúc lâu . Rồi anh choà ng chiếc áo tắm và o ngưá»i và lên tầng trên cùng . Anh mở cá»a xưởng vẽ . Äèn đã tắt hết . Ãnh trăng bên ngoà i chiếu qua lá»›p kÃnh cÅ©ng đủ để xua tan bóng đêm . Anna nằm co ro trên má»™t băng ghế . Anh nhẹ nhà ng tiến lại gần cô và đứng yên lặng nhìn cô ngá»§ . Anh quỳ gối và thèm được vuốt má cô . Cô chợt cá»±a mình trong giấc ngá»§ và thu ngưá»i lại . Anh kéo chiếc khăn choà ng mà u xám phá»§ trên đôi chân cô lên che kÃn hai vai rồi quay ngưá»i Ä‘i ra . Anh thả mình và o giữa chiếc giưá»ng rá»™ng và cuá»™n ngưá»i dưới lá»›p chăn dà y . Nằm nghe tiếng mưa Ä‘áºp và o các khung kÃnh , anh chìm dần và o giấc ngá»§ sâu .
Mùa đông phá»§ trên thà nh phố Boston những lá»›p tuyết dà y . Thà nh phố được giăng kÃn bởi những chùm đèn lấp lánh chuẩn bị cho lá»… Noel . Giữa hai chuyến Ä‘i xa , Jonathan gặp lại Anna trong ngôi nhà cá»§a há» , nÆ¡i há» còn chuẩn bị khá nhiá»u việc .
Anna tÃnh toán đến từng chi tiết để chuẩn bị cho đám cưới cá»§a há» , từ việc chá»n giấy để in thiếp má»i , hoa bà y tiệc trong nhà thá» , các bà i phát biểu trong lá»… cưới , chá»n món cho buổi tiệc rượu trước bữa tối , sÆ¡ đồ bà n tiệc tuân thá»§ nghiêm ngặt theo những nấc thang thứ báºc phức tạp cá»§a xã há»™i thượng lưu Boston , duyệt buổi diá»…n thá» cá»§a dà n nhạc và những bản nhạc há» sẽ chÆ¡i trong buổi tối hôm đó . Và Jonathan mặc dù rất muốn âu yếm Anna song cÅ©ng bị cuốn theo niá»m say mê cá»§a cô và buá»™c phải bắt tay và o chuẩn bị sao cho lá»… cưới cá»§a há» sẽ trở thà nh lá»… cưới tuyệt vá»i nhất từ trước tá»›i nay tại thà nh phố nà y , đúng như cô hằng ao ước . Tất cả các ngà y thứ bảy , há» Ä‘i dạo khắp các cá»a hà ng trưng bà y đồ chuẩn bị cho lá»… cưới , chá»§ nháºt nà o há» cÅ©ng chăm chú và o các táºp quảng cáo hoặc các mẫu mã sưu tầm được ngà y hôm trước . Anh có cảm giác như có những ngà y cuối tuần trôi qua , việc lá»±a chá»n khăn trải bà n hoặc những bó hoa bà y trên bà n tiệc đã tước Ä‘i nhiếu hÆ¡n là mang lại cho anh sá»± hà o hứng vá»›i lá»… cưới . Những tuần trôi qua và sá»± nhiệt tình cá»§a anh ngà y cà ng giảm sút
Mùa xuân đến sá»›m , các nhà hà ng quanh khu cảng cÅ© đã bà y bà n ăn ra ngoà i trá»i kéo dà i cho tá»›i táºn khu chợ không mái che . Anna và Jonathan đã là m việc suốt buổi sáng , và giá» Ä‘ang ngồi quanh má»™t chiếc đĩa đầy hải sản . Anna rút ra má»™t cuốn sổ gáy xoắn và đặt trước mặt . Jonathan nhướn đôi mà y nhìn cô gạch những dòng chữ ở trang cuối cùng , lòng thầm hy vá»ng Ä‘iá»u đó báo hiệu công cuá»™c chuẩn bị kéo dà i bấy lâu đã dần tá»›i giai Ä‘oạn cuối . Bốn tuần nữa thôi , cÅ©ng và o giá» nà y , hôn lá»… cá»§a há» sẽ được trịnh trá»ng cá» hà nh .
- Ba tuần liá»n được nghỉ trá»n vẹn hai ngà y cuối tuần sẽ không phải là quá nhiá»u nếu chúng ta muốn táºn hưởng niá»m vui trong ngà y trá»ng đại !
- Anh thấy thế là hà i hước lắm sao ? Anna vừa nói vừa cắn nhẹ chiếc bút trong tay .
- Anh biết đó là loại bút mà em thÃch nhất , và em đã phải dùng hết khoảng hai chục chiếc như thế trong những tháng vừa qua , nhưng có lẽ em nên nếm thá» món hà o nà y .
- Anh biết đấy , Jonathan , em không có cả cha lẫn mẹ để giúp em tổ chức buổi lá»… , và khi em nhìn anh , có những lúc em tháºt sá»± có cảm giác như mình sẽ phải cưới má»™t mình !
- Anna , có những lúc anh cảm giác như em đang chuẩn bị đám cưới với những chiếc khăn bà n !
Anna nhìn anh đầy trách móc , cô cầm lấy cuốn sổ , đứng lên và rá»i khá»i nhà hà ng . Jonathan không tìm cách giữ cô lại . Anh chá» cho những áci nhìn tò mò cá»§a các khách hà ng xung quanh quay Ä‘i trước khi tiếp tục bữa ăn . Anh táºn dụng chút tá»± do cuối buổi chiá»u để Ä‘i dạo qua má»™t siêu thị băng đĩa rồi dừng lại tại má»™t quầy hà ng , nÆ¡i má»™t chiếc áo len dà y mà u Ä‘en bà y trong tá»§ kÃnh má»i gá»i anh . Äi lang thang trong những con pbố cổ kÃnh , anh tìm cách gá»i di động cho Peter , nhưng toà n gặp phải há»™p thư thoại . Anh liá»n để lại má»™t tin nhắn . Sau đó anh dừng lại trước má»™t quầy hoa và mua má»™t bó hồng đỠrồi thả bá»™ vá» nhà .
Trong bếp , Anna khoác má»™t tấm tạp dá» vải nilông ôm khÃt lấy eo khiến bá»™ ngá»±c cá»§a cô cà ng trở nên đầy đặn sau cổ áo khoét trá»… . Cô chẳng buồn để ý tá»›i bó hoa Jonathan đặt trên bà n . Anh ngồi lên má»™t trong những chiếc ghế tròn cao . Äôi mắt ngáºp trà n âu yếm , anh nhìn Anna Ä‘ang tiếp tục chuẩn bị bữa tối mà không hé má»™t lá»i . Những cá» chỉ dứt khoát cá»§a cô cho thấy cô vẫn Ä‘ang giáºn anh .
- Anh xin lỗi , anh nói , anh không muốn là m em buồn .
- Không phải chuyện đó ! Em muốn đám cưới nà y gây ấn tượng vá»›i không chỉ riêng chúng ta , em là vợ anh và em có trách nhiệm phải đóng góp và o sá»± thà nh công cá»§a anh trong sá»± nghiệp , anh hiểu không ! Em không phải là ngưá»i cần sá»± tôn trá»ng và ngưỡng má»™ cá»§a giá»›i thượng lưu miá»n Äông nà y . Khi treo tranh cá»§a anh trong phòng khách , chá»§ yếu há» muốn được chiêm ngưỡng sá»± thà nh công cá»§a anh trên tưá»ng nhà há» .
- Em không muốn chúng ta chấm dứt cuá»™c tranh cãi ngu ngốc nà y ư ? Anh nói . Nà y , tốt nhất em hãy cho anh biết ai sẽ là ngưá»i là m chứng cá»§a em ; sau chừng ấy thá»i gian , hẳn em phải có quyết định cuối cùng rồi chứ ?
Anh đứng dáºy , Ä‘i vòng qua quầy rượu và định ôm cô . Anna đẩy anh ra .
- Anh phải tạo ra ham muốn , Jonathan ạ , cô tiếp tục , chÃnh vì như váºy mà em trang Ä‘iểm , ngay cả khi Ä‘i chợ , chÃnh vì váºy mà ngôi nhà nà y lúc nà o cÅ©ng được em chăm chút cẩn tháºn , và những bữa tối mà chúng ta thưởng thức cÅ©ng không ngoại lệ . Cả đất nước nà y sống nhá» những ham muốn , vì váºy đừng bao giá» trách móc những đòi há»i cá»§a em vá» sá»± hoà n hảo , em sẽ là ngưá»i có những yêu cầu khắt khe đối vá»›i anh trong tương lai .
- Nhưng anh không bán tranh , Anna ạ , anh chỉ thẩm định chúng thôi , Jonathan trả lá»i trong tiếng thở dà i . Anh mặc kệ má»i ngưá»i nghÄ© gì , và vì chúng ta sắp là m đám cưới , anh buá»™c phải nói cho em biết má»™t Ä‘iá»u rất quan trá»ng : anh chẳng há» câu nệ chuyện trang Ä‘iểm , má»—i buổi sáng nhìn em ngá»§ , anh cảm thấy em đẹp hÆ¡n bá»™i phần so vá»›i những lúc em sá»a soạn cho má»™t buổi dạ tiệc . Chỉ có và o lúc đó trong ngà y , trên giưá»ng ngá»§ , trong sá»± riêng tư cá»§a hai chúng ta , chẳng ánh mắt xa lạ nà o có thể quấy rầy ngoà i ánh mắt anh nhìn em . Anh muốn thá»i gian phải là bạn đồng hà nh cá»§a chúng ta , thay vì ngăn cách hai ta như mấy tuần vừa qua .
Cô đặt chai rượu vang Ä‘ang mở lên quầy và nhìn anh không chá»›p mắt . Jonathan vòng ra sau lưng cô , hai tay anh vuốt nhẹ dá»c lưng cô xuống tá»›i hông và dừng lại , những ngón tay khẽ gỡ nút chiếc tạp dá» . Anna hÆ¡i cưỡng lại , rồi cô để mặc anh .
Chú thÃch:
1. ÄÆ¡n vị Ä‘o lưá»ng: má»™t piê bằng khoảng 30 cm
Last edited by khungcodangcap; 01-07-2009 at 12:21 PM.
|

01-07-2009, 12:23 PM
|
 |
Anh Khùng Trốn Viện
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
|
|
Chương 3
Má»™t ngà y bắt đầu trong ánh mặt trá»i lạnh lẽo . Cuá»™c tranh cãi hôm trước đã lắng dần qua má»™t đêm . Jonathan thức dáºy và chuẩn bị bữa sáng rồi mang tá»›i cho Anna . Há» cùng ăn và táºn hưởng má»™t buổi sáng chá»§ nháºt tháºt dà i . Anna lên xưởng vẽ còn Jonathan tiếp tục ngồi thư giãn . Há» bá» qua bữa trưa và lang thang cả buổi chiá»u dá»c các phố nhá» trong khu cảng cÅ© . Äến gần bốn giá» chiá»u , há» ghé và o má»™t tiệm bán đồ ăn sẵn kiểu à và mua tháºt nhiá»u thức ăn cho bữa tối , rồi ghé và o cá»a hà ng cho thuê băng ở góc phố để chá»n và i cuốn băng video .
Ở đầu kia thà nh phố , mái tóc bù xù cá»§a Peter ló ra khá»i má»™t đống chăn nệm dà y . Ãnh sáng ban ngà y đã lôi anh ra khá»i giấc ngá»§ mê mệt . Anh vươn vai rồi rồi liếc vá» phÃa chiếc đà i có đồng hồ đặt trên bà n ngá»§ . Giấc ngá»§ quá trưa anh tá»± thưởng cho mình đã kéo dà i hÆ¡n anh tưởng . Peter ngáp dà i , quá» tay tìm chiếc Ä‘iá»u khiển vô tuyến dưới những nếp gấp cá»§a lá»›p chăn dà y . Khi tìm thấy , anh ấn bừa lên má»™t nút . Trước mắt anh , mà n hình được gắn và o tưá»ng bắt đầu báºt sáng , anh liá»n nhấn nút chuyển kênh . Hình má»™t chiếc phong bì nhá» nhấp nháy ở góc dưới mà n hình báo tin anh có thư Ä‘iện tá» . Anh chá»n chế độ Ä‘á»c thư và bức thư hiện lên . Ngà y tháng trong thư cho thấy nó vừa được gá»i trong ngà y do má»™t ngưá»i quen cá»§a nhà đấu giá Christie s tại Luân-đôn . Bây giá» là ba giá» chiá»u ở miá»n Äông nước Mỹ nhưng đã là tám giá» tối tại bên kia bỠđại dương .
- Không phải cả há» cÅ©ng Ä‘á»c báo rồi chứ ! Peter cà u nhà u .
Bức thư Ä‘iện tỠđược viết bằng phông chữ nhá» . Peter căm ghét cặp kÃnh lão mà anh buá»™c phải Ä‘eo từ nhiếu tháng nay . Không muốn chấp nháºn mình Ä‘ang già đi , anh thà tá»± hà nh hạ mình bằng những bà i táºp căn bản trông và o những động tác nhăn mặt mà ngưá»i ta quảng cáo là sẽ có tác dụng cải thiện thị lá»±c . Những dòng chữ buá»™c anh phải căng mắt để Ä‘á»c . Vừa Ä‘á»c lại đến lần thứ ba bức thư Ä‘iện tá» cá»§a ngưá»i đồng nghiệp ở Luân-đôn , anh vừa vá»›i tay lấy chiếc Ä‘iện thoại và không cần nhìn và o các nút , anh bấm số rồi nóng ruá»™t chá» chuông reo . Sau mưá»i hồi chuông , anh dáºp máy rồi bấm lại số . Sau ba lượt , anh cáu kỉnh mở ngăn kéo tá»§ đầu giưá»ng và lấy ra chiếc Ä‘iện thoại di động . Anh gá»i cho tổng đà i và đỠnghị nối máy vá»›i phòng vé cá»§a hãng hà ng không British Airways . Anh ngoẹo cổ kẹp lấy Ä‘iện thoại và đi vá» phÃa tá»§ treo quần áo . Anh phải kiá»…ng chân má»›i nhìn thấy chiếc va-li để táºn ngăn trên cùng rồi vá»›i tay chá»™p lấy chiếc quai kéo mạnh khiến nó trượt vá» phÃa anh , kéo theo má»™t má»› túi du lịch rÆ¡i thẳng xuống ngưá»i . Cuối cùng thì phÃa đầu dây bên kia cÅ©ng có má»™t nhân viên phòng vé bắt máy , anh vừa cà u nhà u vừa xá» chân và o ống quần .
- Vương miện cá»§a Nữ hoà ng bị đánh cắp , và toà n bá»™ nhân viên hãng các anh Ä‘á»u báºn truy lùng nên không thể nghe Ä‘iện cá»§a khách hà ng phải không ?
Lúc nà y là sáu giá» tối , bầu trá»i thoắt sáºp tối báo hiệu cÆ¡n dông Ä‘ang bao trùm thà nh phố . Các đám mây dà y lên , cuá»™n lại như những tấm vải bạt quấn chặt lấy nhau , má»ng nước đến ná»—i như được nhuá»™m mà u xám xịt hoặc Ä‘en thẫm . Má»™t và i giá»t nước trÄ©u nặng xuyên qua bức mà n mây dà y đặc , vẽ trên ná»n trá»i âm u những vệt thẳng mà u trắng bạc trước khi quất mạnh xuống mặt đưá»ng nhá»±a . Jonathan hạ thấp rèm cá»a sổ . Má»™t buổi tối ngồi trước ti-vi quả là thÃch hợp trong tiết trá»i u ám nà y . Anh và o bếp , mở tá»§ lạnh và lấy ra những há»™p đựng các món ăn à mà Anna đã chá»n . Anh báºt lò nướng để chuẩn bị hâm lại món cà trá»™n pho-mát bá» lò , rắc tháºt nhiá»u pho-mát parmesen ( má»™t loại pho-mát bà o vụn chuyên được dùng để rắc lên hoặc ăn kèm vá»›i má»™t số món ăn cá»§a à ) lên trên rồi bước lại chá»— Ä‘iện thoại treo tưá»ng . Anh Ä‘ang định bấm số máy xưởng vẽ cá»§a Anna thì ánh đèn báo hiệu có cuá»™c gá»i đến nhấp nháy , rồi chuông Ä‘iện thoại reo vang .
- Cáºu biến Ä‘i đâu mất thế ? Äây là lần thứ mưá»i tá»› gá»i cho cáºu rồi đấy!
- Chà o cáºu , Peter !
- Xếp đồ và o va-li ngay Ä‘i , tá»› sẽ chá» cáºu ở sân bay Logan , phòng chá» cá»§a hãng hà ng không British Airways , chuyến bay Ä‘i Luân-đôn lúc chÃn giá» mưá»i lăm phút tối , tá»› đã đặt sẵn hai vé cho tá»› và cáºu rồi .
- Khoan đã , hai giây thôi , giả sá» hôm nay không phải là chá»§ nháºt , hiện giá» không phải tá»› Ä‘ang đứng trong bếp chuẩn bị bữa tối cho cô gái sẽ lấy tá»› trong bốn tuần nữa , và cÅ©ng không định sẽ không cùng cô ấy ngồi xem Thạch tÃn và những đăng-ten cÅ© , thì vì cá»› gì tá»› phải Ä‘i cùng cáºu ?
- Tá»› rất khoái khi cáºu nói chuyện kiểu ấy , tá»› có cảm giác như chúng ta Ä‘ang ở nước Anh rồi , Peter đáp lại bằng giá»ng châm chá»c .
- Thôi nà o , anh bạn , tá»› rất mừng vì cáºu gá»i , và nói theo miệng lưỡi cá»§a cáºu , giá» thì tá»› Ä‘ang báºn phải đà m đạo vá»›i món cà trá»™n pho-mát bá» lò , vì thế nếu cáºu bá» quá cho ...
- Tá»› vừa nháºn được má»™t mẩu tin từ Luân-đôn, má»™t nhà sưu tầm Ä‘ang muốn bán năm bức tranh cá»§a má»™t danh hoạ báºc thầy , cả năm bức Ä‘á»u cá»§a má»™t ông Vladimir Radskin nà o đó ... Thế món lasagne ( má»™t món ăn cá»§a à rất được ưa chuá»™ng , được là m từ mì dẹt trá»™n xốt cà chua và pho-mát rồi bá» lò nướng ) cá»§a cáºu có gì ở trong ?
- Cáºu nói nghiêm túc đấy chứ ?
- Nhân thể , tá»› sẽ giá»›i thiệu cáºu vá»›i đồng nghiệp cá»§a tá»› tại Luân-đôn . Tá»› không hỠđùa , ngay cả khi Ä‘i chữa răng tá»› cÅ©ng còn cưá»i nhiá»u hÆ¡n lúc nà y ! Jonathan , hoặc tá»› và cáºu , hoặc đối thá»§ cá»§a chúng ta sẽ già nh được quyá»n đăng cai buổi đấu giá những bức tranh nà y , tùy cáºu thôi , hÆ¡n thua trên thị trưá»ng luôn được đánh giá theo chất lượng chuyên môn .
Jonathan nhÃu mà y , anh bồn chồn quấn sợi dây Ä‘iện thoại quanh ngón trá» .
- Không thể có năm bức tranh của Radskin được rao bán ở Luân-đôn .
- Tá»› không há» bảo cáºu chúng sẽ được bán ở đó , chúng chỉ được trưng bà y thôi . Vá»›i má»™t bá»™ sưu táºp tầm cỡ đó , tá»› sẽ tổ chức bán tại Boston ... và tá»› sẽ cứu vãn được sá»± nghiệp cá»§a mình .
- Số liệu cá»§a cáºu không chÃnh xác , Peter ạ . Tá»› nhắc lại rằng không thể có năm bức tranh được rao bán . Tá»› biết rất rõ các bức tranh cá»§a Radskin hiện Ä‘ang ở đâu , chỉ có bốn bức trong số đó hiện Ä‘ang nằm trong tay những nhà sưu táºp giấu tên .
- Tất nhiên rồi , cáºu là chuyên gia mà , Peter đáp rồi nói thêm vẻ chế nhạo : ChÃnh vì váºy mà tá»› gá»i cáºu và o giá» nà y , vì nghÄ© rằng bà ẩn đó có lẽ sẽ đáng giá hÆ¡n má»™t bữa ăn tối . Lát gặp nhé .
Jonathan nghe má»™t tiếng cạch , Peter đã bá» máy mà không chà o . Anh gác Ä‘iện thoại lên tưá»ng . Má»™t và i giây sau , Anna , không bá» sót má»™t lá»i cá»§a câu chuyện , cÅ©ng gác máy trong xưởng vẽ . Cô đặt bút vẽ xuống ống nước , choà ng chiếc khăn dạ lên ngưá»i , luồn tay vuốt lại mái tóc xõa rồi theo lối cầu thang xuống bếp . Jonathan vẫn đứng trầm tư cạnh Ä‘iện thoại . Tiếng Anna là m anh giáºt mình .
- Ai gá»i anh thế ?
- Peter .
- Anh ta khoẻ chứ ?
- Ừ .
Anna hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu mùi hoa từ bi trà n ngáºp trong căn phòng . Cô mở cá»a lò nướng và ngắm món ăn Ä‘ang chuyển dần sang mà u và ng dưới sức nóng cá»§a lò nướng .
- Chúng ta sẽ ăn má»™t bữa tháºt ngon , em báºt phim rồi chá» anh trong phòng khách nhé , em đói gần chết rồi đây , anh đói không ?
- Có , có , Jonathan trả lá»i bằng giá»ng gần như lãnh đạm .
Äi ngang qua bà n bếp , Anna túm lấy má»™t cá»ng a-ti-sô bá» và o miệng .
- Em sẵn sà ng chịu đà y đoạ để được ăn đồ à , cô vừa nhai vừa nói .
Cô chùi má»™t giá»t dầu dÃnh ở khóe miệng rồi Ä‘i ra . Jonathan thở dà i , lấy khay thức ăn nóng rẫy từ trong lò ra và khéo léo bà y lên má»™t chiếc đĩa . Anh đặt các món khai vị xung quanh món chÃnh , cất phần cá»§a mình và o tá»§ lạnh . Rồi anh mở má»™t chai rượu chianti ( má»™t loại rượu vang à ) , đổ đầy má»™t chiếc ly chân cao tháºt đẹp đặt bên cạnh đĩa pho-mát mozzarella ( má»™t loại pho-mát là m từ sữa trâu ) .
Anna ngồi chá» trên ghế sofa , mà n hình tinh thể lá»ng đã báºt sẵn , chỉ còn việc nhấn nút Ä‘iá»u khiển , đầu DVD sẽ bắt đầu phát bá»™ phim cá»§a Capra .
- Anh có muốn em ra bếp lấy đĩa há»™ anh không ? Cô dịu dà ng há»i trong khi Jonathan đặt đĩa thức ăn lên đùi cô .
Anh ngồi xuống bên cạnh và cầm lấy tay cô . Vẻ áy náy , anh giải thÃch vá»›i cô anh sẽ không ăn tối ở nhà . Không để cô kịp phản ứng , anh kể cho cô nghe mục Ä‘Ãch cuá»™c gá»i cá»§a Peter và nhẹ nhà ng xin lá»—i cô . Anh phải Ä‘i , không phải chỉ vì anh mà còn vì ngưá»i bạn Ä‘ang rÆ¡i và o má»™t hoà n cảnh nghá» nghiệp rất tế nhị . Nhà Christie s sẽ không thể nà o hiểu nổi vì sao anh có thể bá» qua má»™t cuá»™c bán đấu giá như váºy . Äó có thể là má»™t lá»—i nghá» nghiệp ảnh hưởng nghiêm trá»ng tá»›i sá»± nghiệp mà cả cô cÅ©ng hết sức giữ gìn . cuối cùng , anh thú tháºt vá»›i cô rằng từ lâu anh đã mÆ¡ ước có dịp được tá»›i gần các bức tranh đó , được đưa tay lướt nhẹ trên các vệt sÆ¡n nổi , được ngắm nhìn những mà u sắc chân thá»±c , không bị ống kÃnh máy ảnh hay việc in trên giấy là m nhòe sắc độ .
- Ai là ngưá»i rao bán chúng ? Cô khẽ há»i .
- Anh không biết . Có thể chúng thuá»™c vá» má»™t ngưá»i thừa kế phòng tranh cá»§a Radskin . Chưa bao giá» anh tìm thấy bất cứ dấu vết được bà y bán cá»§a những bức tranh nà y , và trong lần đầu tiên xuất bản cuốn ca-ta-lô vá» vị danh hoạ , anh đã buá»™c phải tá»± hà i lòng vá»›i các bức ảnh cÅ©ng như giấy chứng nháºn nguyên bản .
- Có bao nhiêu bức tranh được rao bán ?
Jonathan lưỡng lá»± trước khi đưa ra con số . Anh biết sẽ không thể mong cô chia sẻ vá»›i anh niá»m hy vá»ng được khám phá bức tranh thứ năm mà Peter đã nói . Bức hoạ cuối cùng cá»§a Vladimir Radskin trong mắt Anna chỉ là ảo tưởng , má»™t hệ quả cá»§a niá»m say mê cuồng nhiệt và nguy hại mà ngưá»i chồng chưa cưới cá»§a cô dà nh cho ông già hoạ sÄ© Ä‘iên rồ .
Jonathan bước tá»›i tá»§ quần áo , mở má»™t chiếc va-li nhá» , chá»n má»™t và i chiếc áo sÆ¡-mi được gấp cẩn tháºn , má»™t cái áo len má»ng , và i chiếc cà -vạt và quần áo lót đủ dùng trong năm ngà y . Táºp trung và o việc soạn hà nh lý , anh không nghe thấy cả tiếng chân Anna bước tá»›i đằng sau .
- Anh lại bá» em Ä‘i theo nhân tình cá»§a anh , chỉ cách lá»… cưới cá»§a chúng ta có bốn tuần , anh tháºt không biết Ä‘iá»u chút nà o !
Jonathan ngẩng đầu lên , đưá»ng nét gợi cảm cá»§a cô vợ chưa cưới nổi báºt trên khung cá»a .
- Tình nhân cá»§a anh , theo cách nói cá»§a em , là má»™t hoạ sÄ© già , bị Ä‘iên , cÅ©ng theo lá»i em nói , và đã qua Ä‘á»i cách đây và i chục năm . Trước ngà y cưới cá»§a chúng ta , Ä‘iá»u nà y lẽ ra phải khiến em yên tâm vá» con ngưá»i anh chứ .
- Em không biết nên hiểu những lá»i vừa rồi cá»§a anh như thế nà o , và em có còn nằm trong phạm vi những mối quan tâm cá»§a anh hay không .
- Anh không há» có ý gì cả , anh trả lá»i và vòng tay ôm lấy cô .
Anna tìm cách cưỡng lại , cô đẩy anh ra .
- Anh cà ng lúc cà ng quá đáng !
- Anna , anh không có sá»± lá»±a chá»n nà o khác . Äừng là m cho má»i việc trở nên phức tạp . Tại sao anh không thể chia sẻ được vá»›i em những niá»m vui kiểu nà y nhỉ , khỉ tháºt !
- Thế nếu Peter gá»i Ä‘iện trước giá» cá» hà nh hôn lá»… , thì anh có hoãn đám cưới lại không ?
- Peter là bạn thân nhất cá»§a anh , và là ngưá»i là m chứng cho chúng ta , cáºu ta sẽ không bao giá» gá»i Ä‘iện trước giá» hôn lá»… .
- Tháºt sao ? Anh ta sẽ chẳng thấy ngại đâu !
- Em nhầm rồi , ngoà i sá»± hà i hước mà em chẳng buồn nháºn thấy ở cáºu ta , Peter còn là ngưá»i rất tế nhị .
- Nếu thế thì anh ta quả khéo che giấu . Nhưng nếu anh ta gá»i , thì anh sẽ là m gì ?
- Nếu váºy thì anh nghÄ© có lẽ mình sẽ phải từ chối tình nhân để hoà n thà nh hôn lá»… vá»›i ngưá»i vợ cá»§a anh .
Jonathan hy vá»ng , mặc dù không tháºt tin tưởng lắm , rằng Anna sẽ không tiếp tục chất vấn anh nữa . Không muốn châm thêm dầu và o lá»a những tranh cãi mà cô Ä‘ang cố nhen lên giữa há» , anh thu xếp hà nh lý và bước và o buồng tắm để lấy nốt má»™t số đồ vệ sinh cá nhân . Cô vá»™i vã bước theo anh . Anh Ä‘i ngang qua cô và vá»›i tay lấy chiếc áo măng-tô . Khi anh cúi ngưá»i định hôn cô , cô lùi lại và nhìn anh .
- Anh thấy không , chÃnh anh đã thừa nháºn đấy thôi , Peter hoà n toà n có khả năng gá»i anh và o ngà y hôn lá»… !
Jonathan bước xuống cầu thang ; khi đã xuống tá»›i sảnh , anh vặn nắm đấm cá»a rồi quay lại nhìn Anna hồi lâu , lúc nà y cô Ä‘ang đứng khoanh tay từ trên cầu thang nhìn xuống .
- Không đâu , Anna ạ , cáºu ta biết rằng nếu không là m như váºy thì đến sáng thứ hai anh sẽ giết cáºu ta .
Anh bước ra ngoà i và sáºp mạnh cá»a . Jonathan ra hiệu gá»i má»™t chiếc taxi . Anh yêu cầu ngưá»i lái xe đưa anh tá»›i sân bay Logan . CÆ¡n dông đã khiến thà nh phố ngáºp úng . Nước chảy trên vỉa hè đã xoá ngay những dấu chân anh . Khi chiếc xe đã Ä‘i xa , bức mà nh sáo trên cá»a sổ xưởng vẽ cá»§a Anna rÅ© xuống . Cô mỉm cưá»i .
Jonathan đứng chá» Peter trước cá»a lên máy bay cá»§a chuyến bay BA 776. Anh dõi mắt theo những hà nh khách cuối cùng Ä‘ang biến mất cuối hà nh lang. Má»™t bà n tay đặt lên vai anh. Nhìn thấy vẻ mặt nhăn nhó cá»§a bạn, Peter nhướn mà y. - Tá»› vẫn còn là ngưá»i là m chứng cá»§a cáºu chứ?
- Cứ theo đà nà y, cáºu sẽ là ngưá»i là m chứng cho vụ ly hôn cá»§a tá»›.
Nếu cáºu muốn, thì tá»› cÅ©ng sẽ nháºn lá»i thôi, nhưng cáºu phải kết hôn trước má»›i được, có những chuyện kiểu gì cÅ©ng phải tuân theo tráºt tá»± thá»i gian.
Ngưá»i phụ trách đội bay đưa mắt nhìn há» sốt ruá»™t, cánh cá»a máy bay chỉ còn chá» nốt há» là có thể đóng lại. Peter chá»n chá»— ngồi cạnh cá»a kÃnh. Jonathan vừa kịp xếp chiếc va-li nhá» lên ngăn hà nh lý thì máy bay bắt đầu chuyển bánh.
Má»™t tiếng sau, khi cô tiếp viên bước lại dãy ghế cá»§a há», Peter nhã nhặn thông báo rằng cả hai Ä‘á»u sẽ không dùng tá»›i khay thức ăn cô mang tá»›i. Jonathan ngạc nhiên nhìn bạn.
- Cáºu đừng lo! Peter thì thầm thông cảm. Tá»› đã nghÄ© ra hai độc chiêu đáng giá ngà n và ng để cải thiện các chuyến bay đưá»ng dà i. Tá»› đã ghé tiệm bán đồ ăn sẵn ưa thÃch nhất cá»§a cáºu và mua má»™t số món để chúng ta có thể thưởng thức má»™t bữa tối tháºt thịnh soạn. Tá»› hÆ¡i cảm thấy có lá»—i vì món lasagne cá»§a cáºu.
Món cà trá»™n pho-mát bá» lò, Jonathan khó chịu nói. Thế bữa tiệc cá»§a cáºu đâu, tá»› sắp chết đói rồi đây? - Nó nằm ở má»™t trong những ngăn hà nh lý phÃa trên đầu chúng ta. Ngay sau khi nà ng tiếp viên và xe thức ăn kia khuất sau tấm ri-đô, tá»› sẽ dá»n lên bữa tối cá»§a chúng ta!
- Thế độc chiêu thứ hai cá»§a cáºu là gì?
Peter nghiêng ngưá»i lấy từ trong túi áo ra má»™t há»™p thuốc viên và lắc lắc trước mặt bạn. - Là cái nà y! Anh nói vẻ tá»± mãn và chìa ra hai viên thuốc mà u trắng. Äây là má»™t viên thuốc thần kỳ. Khi tỉnh dáºy cáºu có thể nhìn ra cá»a sổ và tá»± nhá»§: “Kìa, sao trông giống London ghê!â€
Peter đổ hai viên thuốc và o lòng bà n tay. Anh đưa một viên cho bạn nhưng Jonathan từ chối.
- Cáºu sai lầm rồi đấy, Peter vứa nói vừa ném viên thuốc và o sâu trong há»ng. Äây không phải là thuốc ngá»§, chỉ giúp cho cáºu dá»… chợp mắt hÆ¡n thôi, và tác dụng phụ duy nhất cá»§a nó, là cáºu sẽ không há» có chút cảm giác gì vá» thá»i gian trong suốt chuyến bay.
Jonathan không đổi ý. Peter tá»±a đầu và o ô cá»a và má»—i ngưá»i theo Ä‘uổi những suy tư riêng cá»§a mình. Cô tiếp viên trưởng kết thúc công việc cá»§a mình và biến mất và o khoang dà nh riêng cho nhân viên hà ng không. Jonathan tháo dây an toà n rồi đứng lên.
- Trong ngăn nà o? Anh há»i Peter rồi chỉ tay lên các ngăn hà nh lý phÃa trên.
Peter không trả lá»i. Jonathan cúi ngưá»i xuống và nháºn ra bạn thiu thiu ngá»§. Anh Ä‘áºp nhẹ tay lên vai Peter, ngáºp ngừng má»™t lát rồi lại thá» lay bạn thêm và i lần nữa nhưng vô Ãch, Peter đã ngá»§ mê mệt. Jonathan mở nắp ngăn hà nh lý ngay trên chá»— há» ngồi. Khoảng má»™t chục chiếc túi du lịch và áo khoác được xếp lá»™n xá»™n, chồng chất lên nhau. Anh cáu kỉnh ngồi xuống. Khoang hà nh khách chìm trong bóng tối. Má»™t giỠđồng hồ sau, Jonathan tắt đèn ngá»§ và tìm cách lục lấy há»™p thuốc ngá»§ trong túi áo bạn. Peter ngáy Ä‘á»u đặn, đầu gục xuống mép cá»a, Jonathan không có cách nà o vá»›i tá»›i túi áo bên phải cá»§a bạn.
Sáu tiếng sau, cô tiếp viên lại hiện ra trước cá»a khoang hà nh khách, tay đẩy má»™t chiếc xe khác. Bị cÆ¡n đói hà nh hạ suốt cả chuyến bay, Jonathan hạnh phúc đón nháºn khay đựng bữa sáng. Cô tiếp viên nghiêng ngưá»i mở mặt bà n cho Peter, lúc nà y vừa tỉnh giấc, miệng vẫn còn ngáp khi cô đưa cho anh khay đồ ăn. Anh vụt ngồi thẳng dáºy.
- Tá»› đã nói vá»›i cáºu là tá»› sẽ phụ trách bữa tối cÆ¡ mà ! Anh vừa nói vừa tức giáºn nhìn Jonathan. - Nếu cáºu nói thêm má»™t lá»i nữa, lần sau tỉnh dáºy cáºu sẽ nhìn qua cá»a sổ và tá»± nhá»§: “Kìa, sao trông giống bệnh viện Thánh Vincent ở London thế nhỉ!â€
Cô tiếp viên đặt khay thức ăn lên mặt bà n cá»§a Peter, Jonathan nhặt chiếc bánh mì và bánh sừng bò trên khay và đưa lên miệng nhai vá»™i vã trước vẻ mặt sá»ng sốt cá»§a bạn.
Má»™t chiếc taxi đưa há» từ sân bay Heathrow tá»›i táºn trung tâm London.
Và o buổi sá»›m tinh mÆ¡, Ä‘i xuyên qua quảng trưá»ng Hyde Park quả là má»™t Ä‘iá»u thú vị, khiến ngưá»i ta sẵn sà ng quên mất mình Ä‘ang ở giữa lòng má»™t trong những thá»§ đô lá»›n nhất Châu Âu. Những thân cây cổ thụ ẩn hiện trong là n sương mù dà y đặc vẫn còn bao trùm thảm cá» rá»™ng mênh mông. Jonathan nhìn qua cá»a xe, chăm chú theo dõi đôi ngá»±a đốm xám Ä‘ang sóng bước, móng gõ trên ná»n đưá»ng ẩm ướt bằng cát nện cá»§a lối Ä‘i dà nh cho xe ngá»±a. Há» Ä‘i qua cánh cá»a song sắt mang tên Cá»a Ông Hoà ng. Lúc nà y vẫn chưa tá»›i tám giá» sáng, váºy mà tại bùng binh Marble Arch thá»±c là má»™t địa ngục cá»§a các dòng xe. Há» Ä‘i dá»c theo đưá»ng Park Lane và cuối cùng được chiếc ta-xi Ä‘en thả xuống cá»a sảnh có mái che cá»§a khách sạn Dorchester, nằm ngay cạnh công viên khu phố Mayfair sang trá»ng. Hai ngưá»i lấy chìa khóa phòng rồi ai vá» phòng nấy. Má»™t lát sau, Peter sang phòng Jonathan. Äang thay quần áo, Jonathan ra mở cá»a cho bạn trong chiếc áo sÆ¡-mi trắng và má»™t chiếc quần cá»™c bằng vải kẻ ô kiểu Ê-cốt.
- Tá»› nháºn ra vị du khách lịch lãm đây rồi! Peter vừa bước và o vừa đùa cợt. Tá»› Ä‘ang tá»± há»i cáºu sẽ ăn mặc như thế nà o nếu tá»› đưa cáºu sang Châu Phi? Chuyến bay đã là m tá»› mệt nhoà i rồi, anh nói thêm và thả ngưá»i ngồi lún sâu và o chiếc ghế bà nh da to đùng kê cạnh cá»a sổ.
Jonathan không trả lá»i, biến mất sau cánh cá»a buồng tắm.
- Cáºu vẫn còn giáºn hả? Peter hét to.
Jonathan ló đầu ra từ cánh cá»a khép há».
- Tá»› đã trải qua kì nghỉ cuối tuần bằng cách ngồi nhìn cáºu ngá»§ ngon trong máy bay và rất có khả năng tá»› Ä‘ang bị Ä‘e dá»a ly thân và o thá»i Ä‘iểm chỉ còn bốn tuần trước ngà y cưới. Tại sao tá»› phải giáºn cáºu cÆ¡ chứ? Anh vừa há»i vừa chỉnh lại nút thắt cà -vạt.
Bao giá» cáºu cÅ©ng mặc quần cuối cùng hả? Peter giá»…u cợt há»i.
- Äiá»u đó là m cáºu khó chịu sao?
- Không, không há», có Ä‘iá»u nếu chẳng may gặp há»a hoạn, nếu là tá»›, tá»› sẽ cảm thấy đỡ ngại hÆ¡n khi phải chạy ra hà nh lang mà chưa kịp Ä‘eo cà -vạt.
Jonathan ném ra một cái nhìn cáu bẳn.
- Äừng có cau có như thế, Peter nói tiếp, chúng mình tá»›i đây vì ngà i danh há»a cá»§a cáºu đấy chứ.
- Ãt nhất thì ngưá»i đưa tin cá»§a cáºu cÅ©ng đáng tin cáºy hả?
- Vá»›i cái giá mà tá»› phải trả, tá»› nghÄ© tốt nhất anh ta nên thế! Anh ta đã viết rõ rà ng năm bức tranh trong bức thư Ä‘iện tá» gá»i cho tá»›, Peter vừa nói vừa nhìn qua cá»a sổ.
- Nếu thế gã ấy nhầm rồi, tin tớ đi!
- Tá»› nháºn được thư cá»§a cáºu ta lúc vừa tỉnh giấc, và tá»› đã gá»i lại hắn mãi không được. Lúc đấy ở bên nà y muá»™n quá rồi, và tá»› thì không thể trách hắn vì đã tá»± cho phép xả hÆ¡i và o tối chá»§ nháºt.
- Cáºu lại tỉnh giấc lúc trá»i đã xế chiá»u hả?
Peter tá» vẻ lúng túng khi trả lá»i Jonathan.
- Tá»› thức hÆ¡i khuya... Nà y anh bạn, chÃnh tá»› má»›i là ngưá»i phải hy sinh kỳ nghỉ cuối tuần để cáºu được thá»a niá»m Ä‘am mê, cho nên đừng có là m tá»› cảm thấy tá»™i lá»—i như váºy nữa!
Theo cáºu thì má»™t buổi bán đấu giá tầm cỡ như váºy sẽ không giúp gì cho cáºu thoát khá»i những rắc rối vá»›i các cá»™ng sá»± cá»§a mình phải không, thưa ngà i chuyên gia đấu giá?
- Thôi thì cứ cho là chúng ta cÅ©ng hy sinh kỳ nghỉ cuối tuần vì má»™t mục Ä‘Ãch chung váºy!
- Cáºu còn tin tức gì khác không?
- Äịa chỉ phòng tranh nÆ¡i các bức tranh sẽ được triển lãm bắt đầu từ hôm qua. Äó sẽ là nÆ¡i diá»…n ra các cuá»™c thẩm định, cho tá»›i khi chá»§ nhân các bức tranh tìm được ngưá»i xứng đáng giao trách nhiệm tổ chức buổi bán đấu giá.
- Thế hiện giá» ai Ä‘ang là đối thá»§ cá»§a cáºu?
- Tất cả những ngưá»i nà o có trong tay má»™t chiếc búa và biết nói “đấu giá kết thúcâ€. Tá»› hoà n toà n trông cáºy và o cáºu để há» chá»n tá»› là ngưá»i được nói câu nà y trong buổi bán đấu giá sắp tá»›i!
Danh tiếng cá»§a Jonathan xứng đáng là má»™t con át chá»§ bà i trong cuá»™c chạy Ä‘ua già nh cÆ¡ há»™i nà y giữa những chuyên gia đấu giá. Là ngưá»i đầu tiên có mặt, lại Ä‘i cùng má»™t nhà chuyên môn tầm cỡ như Jonathan, Peter quả đã Ä‘i trước má»™t bước dà i.
Há» băng qua căn sảnh rá»™ng cá»§a Dorchester, Peter dừng lại trước bà n ngưá»i gác cá»a. Anh chìa ra má»™t mẩu giấy nhá» và há»i thăm đưá»ng tá»›i địa chỉ ghi trên đó. Ngưá»i đà n ông trong bá»™ đồng phục đỠliá»n Ä‘i vòng qua quầy, mở má»™t tấm bản đồ khu phố và dùng bút vạch đưá»ng há» phải Ä‘i để đến được phòng tranh. Bằng giá»ng long trá»ng, ông khuyên há» nên ngẩng đầu lên má»™t và i lần, tại những địa Ä‘iểm mà ông đã đánh má»™t dấu tháºp, để chiêm ngưỡng mặt tiá»n cá»§a má»™t và i tòa nhà cổ, hoặc má»™t tòa dinh thá»± mà chắc chắn há» sẽ thấy thÃch thú. Bối rối, Peter nhướn mà y há»i ngưá»i gác cổng xem ông ta có tình cá» có má»™t ngưá»i há» hà ng xa Ä‘ang sống ở Boston không. Ngưá»i gác cổng tá» vẻ ngạc nhiên vì câu há»i cá»§a anh, rồi táºn tình đưa hai ngưá»i tá»›i táºn cánh cá»a quay và giữ cá»a chá» há» Ä‘i qua. Sau đó, ông lại Ä‘i cùng há» ra táºn phần sảnh có mái che bên ngoà i và cẩn tháºn nhắc lại tất cả những chỉ dẫn vừa má»›i được trình bà y trước đó và i phút. Peter cầm lấy tấm bản đồ từ tay ông và kéo Jonathan Ä‘i luôn.
Há» men theo những con phố nhá» lấp loáng ánh nắng. Mặt tiá»n các cá»a hà ng nằm dá»c các vỉa hè lát gạch trắng Ä‘ua nhau trưng bà y đủ kiểu mà u sắc. Những cháºu hoa treo Ä‘á»u đặn trên các cá»™t đèn Ä‘ung đưa trong gió nhẹ. Jonathan có cảm giác như Ä‘ang sống trong má»™t thá»i đại khác. Anh Ä‘ang Ä‘i tá»›i má»™t cuá»™c hẹn mà anh đã chỠđợi từ rất lâu, vừa Ä‘i vừa ngắm những mái nhà được lợp bằng ngói gá»— hoặc đá Ä‘en. Ngay cả khi ngưá»i đưa tin cá»§a Peter có nhầm lẫn, ngay cả khi Jonathan phải thất vá»ng như anh đã chuẩn bị tinh thần sẵn, thì anh cÅ©ng biết tại má»™t trong những phòng tranh nằm quay lưng vá» phÃa đưá»ng Piccadilly, rốt cuá»™c anh sẽ được đứng gần những tác phẩm cuối cùng cá»§a Vladimir Radskin. Chưa đầy mưá»i phút là hỠđã tá»›i trước số 10 phố Albermarle. Peter lấy mẩu giấy trong túi áo vét ra kiểm tra lại địa chỉ. Anh đưa mắt nhìn đồng hồ và áp mặt và o những thanh sắt bảo vệ lá»›p kÃnh cá»§a phòng tranh.
- Chắc há» vẫn chưa mở cá»a, anh nói vẻ bá»±c mình.
Lẽ ra cáºu phải là m cảnh sát má»›i đúng, Jonathan đáp ngay lại.
Nhìn sang bên kia đưá»ng, Jonathan nhìn thấy má»™t quán cà phê, bánh ngá»t có mặt tiá»n toà n bằng kÃnh. Anh quyết định Ä‘i sang đưá»ng, Peter theo sau. Quán cà phê có địa Ä‘iểm tháºt đẹp. Mùi thÆ¡m lừng cá»§a hạt cà phê má»›i xay quện lẫn mùi bánh mì nóng vừa ra lò. Má»™t và i ngưá»i khách ngồi chống tay lên những mặt bà n cao, ai nấy Ä‘á»u Ä‘ang vùi đầu và o Ä‘á»c tạp chà hoặc báo. Khi hai ngưá»i bước và o, không ai trong số há» ngước mắt lên.
Tá»›i trước quầy bar lát đá hoa vân xám, há» gá»i hai cà phê capucino, rồi má»—i ngưá»i tá»± cầm lấy cốc cá»§a mình Ä‘i vá» phÃa chiếc bà n nhá» kê sát vách bằng kÃnh. Äó cÅ©ng là lần đầu tiên Jonathan nhìn thấy Clara. Cô mặc má»™t chiếc áo khoác mà u be, ngồi trên má»™t chiếc ghế cao, vừa láºt từng trang cuốn tạp chà Herald Tribune vừa nhấm nháp từng ngụm cà phê kem. Mãi Ä‘á»c, cô lÆ¡ đãng đưa cốc nước còn nóng lên miệng, nhăn mặt vì bị bá»ng, không há» rá»i mắt khá»i cuốn tạp chÃ, cô đặt cốc nước xuống mặt bà n và láºt nhanh sang trang khác. Trông Clara tháºt gợi cảm, cho dù lá»›p kem đã quết lên môi trên cá»§a cô má»™t vệt ria trắng hÆ¡i khó coi. Jonathan mỉm cưá»i, anh rút má»™t tá» khăn giấy má»ng, tiến lại gần và đưa cho cô. Clara cầm lấy song vẫn không ngẩng đầu lên. Cô lau miệng và máy móc đưa trả lại cho anh. Jonathan cất tá» giấy và o túi áo khoác song vẫn không rá»i mắt khá»i Clara. Äá»c xong bà i báo khiến cô có vẻ không vui, cô đẩy cuốn tạp chà ra và lắc đầu từ phải qua trái, rồi quay lại nhìn Jonathan, bối rối.
- Chúng ta có quen nhau không?
Jonathan không trả lá»i.
Tay cầm chiếc khăn giấy, anh chỉ lên cằm mình. Clara chấm chấm lên mặt, đưa trả lại chiếc khăn, suy nghĩ một và i giây rồi đôi mắt chợt vụt sáng.
- Xin lá»—i anh, cô nói. Tôi thà nh tháºt xin lá»—i, tôi không hiểu sao tôi vẫn tiếp tục Ä‘á»c tạp chà nà y, má»—i lần Ä‘á»c, nó Ä‘á»u là m tôi bá»±c bá»™i hết cả ngà y.
- Thế bà i báo đó viết gì? Jonathan há»i.
- Chẳng có gì quan trá»ng, Clara trả lá»i, toà n những Ä‘iá»u ra vẻ vừa chuyên môn vừa uyên bác, song rốt cuá»™c chỉ toà n những nháºn định ngạo mạn.
- Còn gì nữa không?
Anh tháºt tốt khi tá» ra quan tâm như váºy, song chưa chắc anh đã hiểu được đâu, đây là má»™t vấn đỠchán ngắt liên quan tá»›i chuyên môn cá»§a tôi.
- Thì cứ cho tôi một cơ hội, thế cái thế giới ấy của cô là gì?
Clara nhìn đồng hồ và với ngay lấy chiếc khăn quà ng cổ để trên chiếc ghế
kế bên.
- Há»™i há»a! Äến lúc tôi phải Ä‘i, sắp muá»™n rồi, tôi Ä‘ang chá» má»™t đợt giao hà ng.
Cô Ä‘i ra cá»a và quay ngưá»i lại trước khi ra đến ngoà i.
- Một lần nữa, cám ơn anh...
- Có gì đâu, Jonathan ngắt lá»i.
Cô vẫy tay chà o anh và đi ra. Qua cá»a kÃnh, Jonathan nhìn cô chạy băng qua đưá»ng. Tá»›i vỉa hè bên kia, cô nhét chìa khóa và o má»™t chiếc há»™p nhỠđược gắn trên bá» mặt tưá»ng và tấm mà n sắt trước cá»a phòng tranh số 10 phố Albermale từ từ kéo lên. Peter lại gần Jonathan.
Cáºu là m gì thế?
- Tớ nghĩ là chúng ta đi được rồi, Jonathan vừa nói vừa nhìn theo bóng Chúng ta có hẹn với cô gái ấy ư?
- Tá»› có cảm giác đúng như váºy.Clara biến mất trong phòng tranh.
- Nếu váºy thì cáºu phải thay đổi ngay cái cách cáºu nhìn cô ta Ä‘i.
- Cáºu nói thế nghÄ©a là sao?
Cáºu đừng cho tá»› là thằng ngốc, nhưng thôi không sao, dù sao thì hai chục năm nay tá»› cÅ©ng quen rồi.
Äáp lại vẻ ngạc nhiên cá»§a Jonathan, Peter nhăn mặt à chỉ tay và o cằm mình. Anh bước ra khá»i cá»a hà ng, vừa giả vá» vung vẩy má»™t chiếc khăn mùi xoa trong tay. Ãnh mặt trá»i chiếu sáng khắp phòng tranh. Jonathan tì đầu và o lá»›p kÃnh. Các bức tưá»ng vẫn còn trÆ¡ trụi, căn phòng trống trÆ¡n, cô gái có lẽ Ä‘ang ở phÃa sau quầy. Anh nhấn chiếc chuông nhá» nằm kế bên cánh cá»a gá»— sÆ¡n mà u xanh da trá»i. Peter đứng phÃa sau anh. Má»™t và i giây sau Clara xuất hiện. Cô vẫn mặc chiếc áo khoác ban nãy, hai tay thá»c sâu và o túi. Cô mỉm cưá»i nháºn ra Jonathan, kéo chốt rồi mở hé cá»a.
- Tôi để quên chìa khóa ở quán cà phê chăng?
- Không, Jonathan đáp, nếu không thì tôi đoán cô đã không thể và o.
- Có lẽ anh nói đúng, hay tôi để quên v�
- Cũng không luôn.
- Sổ tay của tôi! Tôi luôn để mất nó, có lẽ vì tôi căm ghét các cuộc hẹn. - Cô yên tâm, tôi cam đoan là cô chẳng để quên gì cả.
Nóng ruá»™t, Peter chen lên trước Jonathan và đưa cho Clara chiếc các cá»§a anh Peter Gwel, đại diện cho Christie’s, chúng tôi từ Boston vừa đến sáng nay để gặp cô. - Boston? Xa thế kia à , văn phòng chÃnh cá»§a công ty các anh không nằm ở London sao? Clara trả lá»i và nhưá»ng đưá»ng để hai vị khách bước và o.
Cô quay ngưá»i Ä‘i và o và há»i có thể giúp gì cho há». Peter và Jonathan nhìn nhau ngạc nhiên. Jonathan bước theo cô tá»›i cuối phòng tranh.
- Tôi là chuyên gia thẩm định tranh. Chúng tôi đã được thông báo...
Clara ngắt lá»i anh, vẻ thÃch thú.
- Tôi đã Ä‘oán ra Ä‘iá»u gì khiến các anh đến đây, mặc dù các anh đến hÆ¡i sá»›m quá. Như các anh đã thấy,tôi Ä‘ang chá» chuyến hà ng đầu tiên sẽ tá»›i và o sáng nay.
- Chuyến hà ng đầu tiên à ? Jonathan há»i.
- Äế đảm bảo an toà n, má»—i bức tranh sẽ được váºn chuyển riêng, má»—i ngà y má»™t bức. Äể xem được hết các bức tranh, có lẽ các anh sẽ phải ở lại London cả tuần tá»›i. Phòng tranh nà y hoà n toà n độc láºp, song vá»›i nghá» nà y, thưá»ng là các hãng bảo hiểm có quyá»n ra lệnh.
- Cô sợ các bức tranh có thể bị đánh cắp trong quá trình váºn chuyển à ?
- Äánh cắp, hoặc tai nạn, má»™t bá»™ sưu táºp tầm cỡ đó cÅ©ng đòi há»i phải chuẩn bị chu đáo má»™t chút.
Má»™t chiếc xe tải sÆ¡n biểu tượng cá»§a hãng Delahaye Moving đỗ và o vỉa hè trước lá»›p kÃnh. Clara ra hiệu cho ngưá»i lái xe chÃnh xuống xe. Peter và Jonathan quả là may mắn, bức tranh đầu tiên vừa được chuyển tá»›i. Tấm cá»a láºt phÃa sau được hạ xuống, ba ngưá»i đà n ông vác chiếc hòm khổng lồ tá»›i táºn giữa căn phòng. Hết sức cẩn tháºn, há» dỡ dần từng miếng vãn được đóng và o để bảo vệ bức tranh. Cho tá»›i khi bức tranh được lấy ra khá»i há»™p đựng bằng gá»—, Clara chỉ cho những ngưá»i thợ vị trà treo bức tranh. Jonathan nóng lòng quá mức. Những ngưá»i váºn chuyển treo bức tranh lên bằng sá»± chÃnh xác rất đáng ngưỡng má»™.
|

01-07-2009, 12:34 PM
|
 |
Anh Khùng Trốn Viện
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
|
|
Chương 4
Khi há» vừa rá»i bức tranh, Clara liá»n kiểm tra khung và tỉ mỉ xem xét bá» mặt tranh. Hà i lòng, cô ký và o phiếu nháºn hà ng và trả nó cho ngưá»i đội trưởng.
Mất gần hai tiếng đồng hồ trôi qua, chiếc xe tải má»›i rá»i khá»i khu phố. Trong suốt thá»i gian đó, Peter và Jonathan kÃnh cẩn đứng nhìn Clara nháºn và xếp đặt và trà cho bức tranh. Nhiá»u lần Jonathan muốn giúp cô nhưng cô không đồng ý. Cô gắn sợi dây báo động và trèo lên má»™t chiếc ghế thang khá cao để xoay từng chiếc đèn chiếu hướng vá» phÃa bức tranh. Jonathan đứng ra phÃa trước và đưa má»™t và i góp ý để Ä‘iá»u chỉnh ánh đèn chiếu mà cô còn chưa nhÃn tá»›i nÆ¡i. Cô phải tréo xuống nhiá»u lần để Ä‘Ãch thân ngắm nghÃa kết quả công việc cá»§a mình. Cà u nhà u má»™t và i lá»i mà chỉ mình cô hiểu được, Clara lại tréo lên thang và điá»u chỉnh luồng sáng đèn. Peter thì thầm và o tai bạn rằng trước đây anh vẫn tưởng bạn mình là ngưá»i duy nhất Ä‘iên rồ và bị nhà danh há»a Nga ám ảnh, song giá» danh hiệu đó đã tìm được đối thá»§ cạnh tranh. Jonathan nhìn bạn bằng ánh mắt quở trách và Peter lùi ra xa, suốt khoảng thá»i gian còn lại cá»§a buổi sáng anh không rá»i khá»i chiếc Ä‘iện thoại di động. Anh vừa nói chuyện Ä‘iện thoại vừa Ä‘i doc theo bức tưá»ng kÃnh, có lúc tiến và o giữa phòng tranh, có khi lại ra táºn vỉa hè, trong khi Clara và Jonathan trao đổi vá»›i nhau quan Ä‘iểm cá»§a há» vá» chất lượng ánh sáng đạt được. Tá»›i khoảng má»™t giá» chiá»u, Clara đứng quan sát bức tranh, bên cạnh Jonathan. Hai tay chống lên hông, nét mặt cô đã giãn ra, cô lấy khuá»·a tay huých anh khiến anh giáºt nảy ngưá»i.
- Tôi đói quá, cô nói, còn anh?
- Tôi cÅ©ng váºy!
- Anh có thÃch món ăn Nháºt không?
- Có.
- Lúc nà o anh cÅ©ng nói nhiá»u như thế nà y à ?
- Phải, anh trả lá»i ngay trước khi nháºn thêm má»™t cú huých tay nữa.
- Bức há»a nà y tháºt tuyệt, phải không? Clara nói tiếp, giá»ng xúc động.
- Bức tranh vẽ cảnh má»™t bữa trưa ở đồng quê. Má»™t chiếc bà n kê trên má»™t sân lát đá rá»™ng bên cạnh má»™t tòa nhà . Khoảng hÆ¡n má»™t chục thá»±c khách Ä‘ang ngồi ăn, má»™t số ngưá»i nữa đứng ở phÃa xa hÆ¡n. Má»™t cây dương lá»›n xòa tán rá»™ng che bóng mát lên hai ngưá»i đà n ông ăn mặc lịch sá»±. Nét vẽ cá»§a danh há»a chân thá»±c tá»›i mức tạo cảm giác như hai nhân váºt Ä‘ang nhấp nháy môi thà nh lá»i trò chuyện vá»›i nhau. Mà u sắc cá»§a tán lá và bầu trá»i tươi sáng cho thấy đó là má»™t buổi chiá»u hè đẹp trá»i, cho dù cách đây cả thế ká»· nhưng thá»±c tá»›i mức tạo cảm giác như hai nhân váºt Ä‘ang nhấp nháy môi thà nh lá»i trò chuyện vá»›i nhau. Mà u sắc cá»§a tán lá và bầu trá»i tươi sáng cho thấy đó là má»™t buổi chiá»u hè đẹp trá»i, cho dù cách đây cả thế ká»· nhưng trong bức há»a nà y là có thể tưởng tượng ra như há» còn Ä‘ang sống. Anh phá tan sá»± lặng thinh ngưỡng má»™ mà Clara và anh cùng gom góp từ lúc nãy.
- Äây là má»™t trong những tác phẩm cuối cùng cá»§a nhà danh há»a. Cô có để ý góc nhìn đặc biệt nà y không. Rất hiếm khung cảnh được vẽ theo kiểu nà y. Vladimir đã sá» dụng độ cao để là m tăng thêm chiá»u sâu cho tầm nhìn cá»§a ông. Giống như cách thể hiện cá»§a má»™t nhà nhiếp ảnh.
- Thế anh có nháºn thấy không má»™t ngưá»i phụ nữ nà o xuất hiện quanh bà n ăn không? Cứ cách má»™t ghế lại có má»™t ghế trổng.
Ông ta không bao giỠvẽ phụ nữ.
Ông ấy căm ghét phụ nữ ư?
- Vợ ông ấy mất sớm và không thể nà o quên được nỗi đau ấy.
- Tôi chỉ thỠanh thôi! Thôi nà o chúng ta đi, dạ dà y tôi luôn già y vò mối khi tôi tìm cách lỠnó đi quá lâu.
Clara kéo Jonathan Ä‘i, cô báºt camera theo dõi, tắt đèn, báºt còi báo động và đóng cá»a. Trên vỉa hè, Peter vẫn tiếp tục Ä‘i Ä‘i lại lại, ra hiệu cho há» anh sắp trò chuyện xong và sẽ Ä‘uổi theo há».
- Di động của bạn anh không cần phải sạc pin bao giỠhả?
- Cáºu ấy trà n trá» năng lượng đến ná»—i truyá»n cả sang pin Ä‘iện thoại rồi!
- Chắc váºy, chúng ta Ä‘i nhanh lên thôi, ở ngay trước mặt kia rồi.
Jonathan và Clara băng qua đưá»ng, há» bước và o má»™t nhà hà ng nhá» bán đồ ăn kiểu Nháºt và chá»n má»™t khoang trong góc. Jonathan đưa thá»±c đơn cho Clara đúng lúc Peter xuất hiện trước cá»a và nháºp bá»n cùng há».
- Chá»— nà y tháºt thú vị, anh ngồi xuống và nói. Tháºt xin lá»—i vì đã để hai ngưá»i phải chá», tôi cứ nghÄ© vá»›i sá»± chênh lệch giá» giấc, tôi sẽ có má»™t chút thá»i gian trước khi các văn phòng ở Boston bắt đầu là m việc, nhưng “chợ chưa há»p kẻ cắp đã đếnâ€.
- Cáºu có đói không? Jonathan há»i và đưa thá»±c đơn cho anh bạn.
Peter mở thá»±c đơn rồi đặt nó lên bà n, vẻ mặt anh trông tháºt bá»±c bá»™i.
- Hai ngưá»i thÃch món cá sống nà y lắm hả?
Tôi khoái những món không khiến mình phải đắn đo vỠđộ tươi sống hơn.
- Hai anh em quen nhau lâu lắm rồi phải không? Clara há»i vẻ thÃch thú.
Bữa ăn trưa khá dá»… chịu. Peter táºn dụng hết sức sá»± thu hút cá»§a mình, anh là m cho Clara cưá»i khá nhiá»u. Anh kÃn đáo viết vá»™i và i chữ lên má»™t chiếc khăn giấy và nhét và o tay Jonathan. Jonathan mở tá» giấy để trên đùi; sau khi Ä‘á»c xong, anh vo tròn mẩu giấy và lén thả nó xuống đất. PhÃa bên kia đưá»ng, dưới bầu trá»i London vần vÅ© mây, bức tranh cá»§a danh há»a già ngưá»i Nga vẫn tá»a ra ánh sáng cá»§a má»™t mùa hè xa xưa dưá»ng như không bao giá» ngừng tắt.
Sau bữa ăn trưa, Peter quay vá» văn phòng Christie’s trong khi Jonathan và Clara trở lại phòng tranh. Suốt buổi chiá»u hôm ấy, anh ngồi trên má»™t chiếc ghế cao, đối diện vá»›i bức tranh. Anh chăm chú xem xét từng chi tiết nhá» qua kÃnh lúp, rồi cẩn tháºn ghi chép những nháºn xét cá»§a mình và o má»™t cuốn sổ lá»›n gáy xoắn.
Peter gá»i ngay thợ chụp ảnh tá»›i phòng tranh và o cuối buổi chiá»u. Anh ta tỉ mỉ sắp đặt dụng cụ. Và i chiếc ô to mà u trắng cắm trên giá ba chân đặt hai bên bức tranh, nối vá»›i chiếc máy ảnh ống kÃnh 6×6 bằng những sợi dây.
Trong ánh chiá»u tà , lá»›p cá»a kÃnh và i chục lần lóe lên những tia sáng theo nhịp đèn flash nối tiếp nhau. Từ ngoà i đưá»ng nhìn và o, ngưá»i ta có thể tưởng nhầm má»™t cÆ¡n bão Ä‘ang bùng lên trong phòng tranh. Äến cuối ngà y, ngưá»i thợ chụp ảnh xếp đồ nghá» ra phÃa sau căn phòng rồi chà o Jonathan và Clara. Anh ta sẽ quay lại và o ngà y hôm sau, cÅ©ng giá» nà y, để tiếp tục công việc vá»›i bức tranh thứ hai. Trong khi anh ta chà o Clara trên ngưỡng cá»a, Jonathan kiểm tra lại chữ ký nằm phÃa dưới bức há»a. Äó quả thá»±c là bức Bữa ăn trưa ở đồng quê cá»§a Vladimir Radskin, nó đã từng được triển lãm ở Paris hồi đầu thế ká»·, rồi ở Rome trước chiến tranh và sẽ được liệt và o danh mục tác phẩm cá»§a danh há»a sắp được phát hà nh.
Äã khá lâu rồi Jonathan má»›i lại cảm thấy mệt má»i do lệch múi giá». Anh đỠnghị Clara để anh giúp đóng cá»a phòng tranh. Cô cảm Æ¡n anh nhưng còn má»™t số việc phải hoà n thà nh. Cô tiá»…n anh ra táºn cá»a.
- Hôm nay quả là má»™t ngà y tuyệt vá»i, anh nói, tôi vô cùng biết Æ¡n cô.
- Nhưng tháºt sá»± tôi có là m được gì ghê gá»›m đâu, Clara trả lá»i bằng giá»ng nhẹ nhà ng, anh phải cảm Æ¡n ông ấy má»›i đúng, cô nói thêm và chỉ tay và o bức tranh.
Khi ra đến cá»a, anh không thể kiá»m chế nổi cái ngáp dà i. Anh quay lại và đăm đăm nhìn Clara.
Cô mỉm cưá»i.
- Tôi nghÄ© là chúng ta còn cả má»™t tuần cho các câu há»i, giá» thì anh hãy vá» ngá»§ má»™t giấc Ä‘i, suốt chiá»u nay tôi đã tá»± há»i không biết anh là m thế nà o để có thể đứng vững được.
- Tôi phải có tá»›i cả ngà n câu há»i dà nh cho cô, anh nói.
Jonathan lùi bước và giÆ¡ tay chà o tạm biệt. Clara cÅ©ng giÆ¡ tay vẫy và má»™t chiếc xe ta-xi Ä‘en tiến tá»›i Ä‘áºu bên hè.
Cảm ơn cô, Jonathan nói.
Anh lên xe và lại ra hiệu chà o cô qua cá»a sổ. Clara quay và o trong và khép cá»a phòng tranh, cô bước tá»›i sát lá»›p kÃnh và nhìn theo chiếc xe Ä‘i xa dần, vẻ trầm ngâm. Má»™t câu há»i khác cứ vấn vương trong tâm trà cô kể từ bữa trưa. Cảm giác đã từng gặp Jonathan cà ng lúc cà ng trở nên ám ảnh. Khi anh ngồi trên chiếc ghế cao, say sưa ngắm nhìn bức tranh, má»™t và i cá» chỉ cá»§a anh khiến cô cảm thấy gần như thân thuá»™c. Mặc dù cô đã cố gắng suy nghÄ© rất nhiá»u, song vẫn không thể nà o nhá»› ra bất cứ ngà y tháng hay địa Ä‘iểm nà o liên quan đến cảm giác nà y. Cô nhún vai và quay trở lại bà n là m việc. Khi vỠđến phòng, Jonathan nháºn thấy đốm sáng mà u Ä‘ang nhấp nháy trên Ä‘iện thoại để bà n. Anh đặt ngay túi xuống, nhấc máy lên và nhấn nút nghe tin nhắn. Giá»ng nói cá»§a Peter vẫn không há» bá»›t sôi nổi. Hai ngưá»i được má»i tá»›i dá»± má»™t buổi khai mạc triển lãm, sau đó là cuá»™c chiêu đãi trong má»™t nhà hà ng sang trá»ng, vá»›i những “món ăn đúng nghÄ©aâ€, “được nấu chÃnâ€, Peter thông báo. Anh hẹn Jonathan ở sảnh lúc chÃn giá» tối.
Jonathan là m như không biết nguyên nhân khiến anh Ãt nhiá»u thất vá»ng. Anh để lại má»™t tin nhắn trả lá»i trong phòng Peter. Sá»± mệt má»i đã hoà n toà n chế ngá»± anh, anh muốn ở nhà ngá»§ hÆ¡n, há» sẽ gặp lại nhau và o sáng ngà y mai. Ngay sau đó, anh bấm số máy nhà mình ở Boston. Chuông Ä‘iện thoại reo song không có ai nghe máy, có lẽ Anna Ä‘ang ở trong xưởng vẽ và có thể cô đã ngắt chuông Ä‘iện thoại, cÅ©ng có thể cô đã ra ngoà i mà không để máy nhắn tin. Jonathan cởi bá» quần áo và bước và o phòng tắm.
Khi trở ra, quấn quanh ngưá»i má»™t chiếc áo choà ng tắm dà y bằng vải bông, anh lấy cuốn sổ và đá»c lại những gì đã ghi chép. Anh đưa tay vuốt nhẹ phÃa dưới má»™t trang sổ đặc kÃn chữ, nÆ¡i có má»™t ký há»a nhá» mà anh đã nhanh tay thảo trong buổi chiá»u. Mặc dù đưá»ng nét cong vụng vá», song có thể dá»… dà ng nháºn ra khuôn mặt cá»§a Clara. Jonathan thở dà i, đặt cuốn sổ xuống, tắt đèn, hai tay Ä‘an sau gáy và nằm chá» giấc ngá»§ đến.
Má»™t tiếng sau, vẫn chưa ngá»§ được, anh nhảy xuống khá»i giưá»ng, lấy bá»™ áo complet treo trong tá»§, mặc má»™t chiếc áo sÆ¡-mi má»›i và rá»i khá»i phòng. Anh chạy theo hà nh lang dà i dẫn tá»›i thang máy, buá»™c dây già y khi đã và o bên trong, chỉnh lại cà -vạt khi cá»a thang máy mở ra ở tầng trệt. Anh nháºn ra Peter Ä‘ang đứng cạnh cây cá»™t bằng đá hoa cương ở phÃa đầu kia cá»§a gian sảnh. Jonathan bước vá»™i, nhưng khi gần tá»›i chá»— Peter, anh chợt nháºn ra dáng má»™t ngưá»i khác, trà n đầy vẻ nữ tÃnh, đứng cạnh cây cá»™t. Cánh tay Peter choà ng qua eo cô gái có thân hình tuyệt đẹp, trang phục thoáng hết mức. Jonathan mỉm cưá»i đứng lại trong khi Peter biến mất sau cánh cá»a quay. Äứng trÆ¡ trá»i giữa sảnh cá»§a khách sạn Dorchester, Jonathan nhìn quầy bar và quyết định và o đó. Trong quầy đông kÃn ngưá»i. Chà ng trai phục vụ bà n đưa anh tá»›i má»™t chiếc bà n nhá», Jonathan thả mình lút sâu trong chiếc ghế bà nh rá»™ng bằng da mà u Ä‘en. Má»™t chai rượu buốc- bông và má»™t chiếc sandwich sẽ dung hòa mệt má»i độ lệch múi giá» vá»›i những ý muốn bất chợt cá»§a anh.
Anh mở tá» báo thì ánh mắt chợt bắt gặp mái tóc bạch kim cá»§a má»™t ngưá»i phụ nữ ngồi bên quầy bar. Jonathan nghiêng ngưá»i, song đám đông vây quanh quầy che khuất tầm nhìn cá»§a anh, khiến anh không thể nhìn thấy khuôn mặt ngưá»i phụ nữ. Jonathan nhìn thêm hồi lâu, dưá»ng như bà ta Ä‘ang chăm chú nhìn ngưá»i pha rượu.
Anh định quay lại vá»›i trang báo song chợt nháºn ra động tác đặc biệt khi bà n tay đồi mồi cá»§a ngưá»i đà n bà lắc cho các viên đá quay tròn trong ly whisky, rồi anh nhìn thấy chiếc nhẫn bà ta Ä‘eo trên tay. Tim Ä‘áºp rá»™n rã, anh láºp tức đứng dáºy. Khó nhá»c lắm má»›i rẽ được má»™t lối Ä‘i qua đám đông, cuối cùng anh cÅ©ng tá»›i được quầy bar.
Nhưng má»™t phụ nữ khác hẳn tuổi bà ta đã ngồi và o ghế đó. Má»™t đám đà n ông xúm quanh cô, cố tìm cách kéo cô ra nháºp bá»n vá»›i há». Jonathan phải khó khăn lắm má»›i có thể bứt ra khá»i đám ngưá»i Ä‘ang say sưa. Anh kiá»…ng chân và nhìn thấy mái tóc trắng Ä‘i vá» phÃa cá»a trông như Ä‘ang trôi trên má»™t đại dương tưởng tượng. Khi anh ra tá»›i nÆ¡i, sảnh khách sạn vắng tanh. Anh chạy vá»™i ra bên ngoà i, tá»›i phần sảnh có mái che, há»i ngưá»i gác cổng xem có nhìn thấy má»™t ngưá»i đà n bà vừa má»›i bước ra. Lúng túng, ông nhã nhặn cho anh biết vì nguyên tắc nghá» nghiệp, ông ta không có quyá»n trả lá»i những câu há»i như váºy… Äúng là London.
Ngà y hôm sau, Jonathan và Peter gặp nhau từ sáng sớm để cùng chạy bộ trong công viên.
- Nà y, trông mặt cáºu kìa! Äối vá»›i má»™t ngưá»i xem như đã ngá»§ suốt mưá»i hai tiếng, nhìn cáºu như mất ngá»§ ấy, Peter nói vá»›i Jonathan. Cáºu lại ra ngoà i phải không?
- Không, chỉ có Ä‘iá»u tá»› chẳng há» chợp mắt, thế thôi. Thế còn cáºu, tối qua thế nà o?
- Rất đáng kể, toà n những ngưá»i có địa vị.
Tháºt sao? Thế cô ta thế nà o?
- Rất đáng kể!
- Tớ cũng nghĩ thế.
Peter vịn tay lên vai Jonathan.
- Thôi nà o, tháºt ra thì tá»› chỉ thay đổi kế hoạch và o phút cuối, mà cÅ©ng hoà n toà n do cáºu không chịu Ä‘i cùng tá»›. Tá»› rất cần cà phê, anh vui vẻ nói, tá»› chẳng ngá»§ được nhiá»u lắm.
Cáºu là m Æ¡n đừng có kể chi tiết vá»›i tá»›, Jonathan tiếp lá»i.
- Tâm trạng cáºu khá tốt, như váºy là được. Các đối thá»§ cá»§a chúng ta sẽ không thể chỉnh đốn xong đội ngÅ© trước ngà y thứ sáu, như váºy là chúng ta có hÆ¡n há» má»™t tuần để già nh được buổi đấu giá nà y. Bây giá» thì hãy trang bị cho vẻ mặt cá»§a cáºu má»™t chút quyến rÅ© trước khi tá»›i gặp “cô chá»§ phòng tranh†cá»§a chúng ta, tá»› vẫn chưa biết ai là ngưá»i sở hữu các bức tranh song ý kiến cá»§a cô ta sẽ đóng má»™t vai trò quan trá»ng và tá»› có cảm giác cô ấy cÅ©ng không há» thá» Æ¡ trước sá»± hấp dẫn cá»§a cáºu.
- Peter, cáºu là m tá»› phát bá»±c rồi đấy.
- Äấy, tá»› đã bảo mà , tâm trạng cá»§a cáºu tháºt tuyệt vá»i! Peter nói vá»™i. Cáºu nên Ä‘i ngay bây giá».
- Cáºu nói gì cÆ¡?
- Cáºu chỉ có má»™t ước muốn là quay lại xem bức tranh cá»§a cáºu, thế thì Ä‘i ngay Ä‘i.
- Cáºu không Ä‘i vá»›i tá»› à ?
Tớ còn có việc. Có phải dễ mà mang được các bức tranh của Radskin vỠMỹ đâu.
- Nếu thế, cáºu tổ chức cuá»™c bán đấu giá tại London Ä‘i.
- Không được, tá»› cần sá»± có mặt cá»§a cáºu.
- Tớ thấy có vấn đỠgì đâu?
- Khi nà o vá» khách sạn thay quần áo, cáºu lấy cuốn sổ tay và nhá»› kiểm tra lại Ä‘iá»u tá»› nói đây: hình như cáºu sẽ lấy vợ và o cuối tháng sáu ở Boston.
Cáºu muốn bán các bức tranh đó trong vòng má»™t tháng nữa hả?
- Chúng ta sẽ chốt lại danh mục các tác phẩm trong mưá»i ngà y nữa, tá»› vẫn có đủ thá»i gian.
- Bá»™ não cá»§a cáºu có biết là cáºu không há» nghiêm túc khi nói thế không?
- Tá»› biết, đó quả là má»™t cuá»™c cá cược Ä‘iên rồ, nhưng tá»› chẳng còn lá»±a chá»n nà o khác nữa, Peter cà u nhà u.
- Tá»› không nghÄ© là cáºu Ä‘iên, mà tháºm chà còn hÆ¡n thế nữa kia!
- Jonathan, bà i báo đó đã là m cả văn phòng đảo lá»™n từ trên xuống dưới. Hôm qua trong hà nh lang, má»i ngưá»i nhìn tá»› như thể tá»› Ä‘ang hấp hối váºy.
- Tại lúc đó cáºu Ä‘ang bị quá»· ám chứ gì!
Tá»› cÅ©ng muốn thế lắm, Peter thở dà i. Nhưng không, tá»› cam Ä‘oan vá»›i cáºu là má»i chuyện Ä‘ang xoay chuyển theo chiá»u hướng rất xấu, buổi bán đấu giá nà y có thể sẽ cứu được được tá»› và tá»› thá»±c sá»± cần cáºu hÆ¡n bao giá» hết. Phải tìm má»i cách để chúng ta có thể tóm được nhà danh há»a già cá»§a cáºu. Nếu buổi bán đấu giá nà y tuá»™t khá»i tay chúng ta, tá»› sẽ không thể vá»±c lên được, mà ngay cả cáºu cÅ©ng thế.
Cả tuần nà y, không khà tại các văn phòng cá»§a Nhà Christie’s tại London cứ sôi lên sung sục. Các chuyên gia, ngưá»i bán, ngưá»i mua và những ngưá»i Ä‘iá»u khiển các buổi bán liên tục bà n bạc trong các phòng há»p khác nhau. Các nhà chuyên môn ở má»—i khâu luôn phải gặp nhau từ sáng đến tối, bà n định và lên kế hoạch cho các buổi bán cá»§a nhiá»u chi nhánh trên khắp thế giá»›i, soát lại các danh mục và phân chia các tác phẩm lá»›n cho những chuyên gia đấu giá. Peter sẽ phải thuyết phục các cá»™ng tac viên để hỠđồng ý cho anh mang những bức há»a cá»§a Vladimir Radskin sang Boston. Trong khoảng non má»™t tháng nữa, dưới búa cá»§a anh sẽ là buổi đấu giá các tác phẩm lừng danh cá»§a thế ká»· XIX, mà những tạp chà nghệ thuáºt quốc tế sẽ không thể không táºp trung sá»± chú ý. Äảo lá»™n chương trình không phải là má»™t việc nằm trong thói quen cá»§a ban lãnh đạo công ty, Peter biết là m được Ä‘iá»u nà y quả không há» dá»… dà ng, và trong cảm giác cô đơn, anh chợt thấy nghi ngá» chÃnh bản thân mình.
Khi Jonathan đến trước cá»a nhà số 10 phố Albermarle thì đã hÆ¡n mưá»i giá» sáng, Clara đã có mặt ở đó. Qua lá»›p kÃnh, cô nhìn thấy anh xuống taxi và đi qua đưá»ng vá» phÃa quán cà phê nhá». Và i phút sau, anh bước ra, trong tay cầm hai chiếc cốc to đùng bằng bìa đựng cappuccino, cô mở cá»a cho anh. Khoảng gần mưá»i má»™t giá» sáng, chiếc xe tải cá»§a hãng Delahaye Moving đến Ä‘áºu dá»c vỉa hè trước cá»a phòng tranh. Chiếc hòm đựng bức há»a thứ hai được đặt trên những chiếc má»… kê ở giữa phòng, Jonathan thấy trong anh Ä‘ang lá»›n dần cảm giác nôn nóng chứa đầy ká»· niệm. Má»™t phần nhá» tuổi thÆ¡ mà anh chưa bao giá» hoà n toà n rÅ© bá», anh vẫn luôn giữ cho mình cai cảm giác ngây ngất trước má»™t Ä‘iá»u má»›i lạ. Có biết bao ngưá»i trưởng thà nh xung quanh anh đã tá»± mình đánh mất cái cảm giác tuyệt vá»i ấy? Cho dù má»™t số ngưá»i có thể cho đó là lá»—i thá»i, song Jonathan vẫn có thể phấn khÃch trước mà u sắc cá»§a má»™t buổi chiá»u xuống, mùi hương cá»§a má»™t mùa, nụ cưá»i trên khuôn mặt cá»§a má»™t cô gái xa lạ Ä‘i ngang qua đưá»ng, anh mắt cá»§a má»™t đứa trẻ, cá» chỉ là má»™t trong những sá»± quan tâm nhá» nhặt nhất trong cuá»™c sống thưá»ng nháºt. Và cho dù Peter thỉnh thoảng vẫn chế giá»…u anh, Jonathan luôn tá»± nhá»§ sẽ mãi mãi trung thà nh vá»›i má»™t lá»i hứa vá»›i cha anh, rằng anh sẽ không bao giỠđể mất Ä‘i cái cảm giác ngây ngất ấy. Phải che giấu sá»± nôn nóng lúc nà y, đối vá»›i anh, còn khó hÆ¡n cả ngà y hôm qua. Có thể anh sẽ phải chá» lâu hÆ¡n để được chiêm ngưỡng tác phẩm mà anh hằng mÆ¡ tưởng, cÅ©ng có thể nó không nằm trong bá»™ sưu táºp nà y, song Jonathan vẫn tin và o ngôi sao may mắn cá»§a mình.
Anh nhẫn nại nhìn những ngưá»i thợ lần lượt tháo những chiếc Ä‘inh khá»i những tấm ván gá»— sáng mà u. Cứ má»—i tấm ván được ngưá»i đội trưởng tháºn trá»ng gỡ ra, anh lại có cảm giác tim mình Ä‘áºp mạnh hÆ¡n má»™t chút. Clara đứng nhìn anh, tay chắp sau lưng, cô run rấy vì nóng ruá»™t.
- Tôi ước sao há» lá»™t hết những mảnh gá»— kia ra cùng má»™t lúc, để có thể xem bức tranh ngay bây giá», Jonathan thì thầm.
- Tôi đã chá»n há» chÃnh vì há» sẽ là m hoà n toà n ngược lại! Clara thấp giá»n trả lá»i.
Chiếc hòm hôm nay trông còn đồ sá»™ hÆ¡n cả chiếc cá»§a ngà y hôm qua. Việc tháo dỡ khung bảo vệ còn cần khoảng hÆ¡n má»™t giá» nữa. Nhóm thợ váºn chuyển đã đến giá» giải lao. Há» trèo cả lên thùng xe tải để có thể táºn hưởng má»™t ngà y nắng đẹp. Clara đóng cá»a phòng tranh và đỠnghị Jonathan cÅ©ng Ä‘i dạo để thay đổi không khÃ. Há» Ä‘i bá»™ dá»c con phố, rồi bá»—ng nhiên cô gá»i má»™t chiếc ta-xi.
- Anh đã bao giá» Ä‘i dá»c sông Tamise chưa?
Cả tuần nà y, không khà tại các văn phòng cá»§a Nhà Christie’s tại London cứ sôi lên sung sục. Các chuyên gia, ngưá»i bán, ngưá»i mua và những ngưá»i Ä‘iá»u khiển các buổi bán liên tục bà n bạc trong các phòng há»p khác nhau. Các nhà chuyên môn ở má»—i khâu luôn phải gặp nhau từ sáng đến tối, bà n định và lên kế hoạch cho các buổi bán cá»§a nhiá»u chi nhánh trên khắp thế giá»›i, soát lại các danh mục và phân chia các tác phẩm lá»›n cho những chuyên gia đấu giá. Peter sẽ phải thuyết phục các cá»™ng tac viên để hỠđồng ý cho anh mang những bức há»a cá»§a Vladimir Radskin sang Boston. Trong khoảng non má»™t tháng nữa, dưới búa cá»§a anh sẽ là buổi đấu giá các tác phẩm lừng danh cá»§a thế ká»· XIX, mà những tạp chà nghệ thuáºt quốc tế sẽ không thể không táºp trung sá»± chú ý. Äảo lá»™n chương trình không phải là má»™t việc nằm trong thói quen cá»§a ban lãnh đạo công ty, Peter biết là m được Ä‘iá»u nà y quả không há» dá»… dà ng, và trong cảm giác cô đơn, anh chợt thấy nghi ngá» chÃnh bản thân mình.
Khi Jonathan đến trước cá»a nhà số 10 phố Albermarle thì đã hÆ¡n mưá»i giá» sáng, Clara đã có mặt ở đó. Qua lá»›p kÃnh, cô nhìn thấy anh xuống taxi và đi qua đưá»ng vá» phÃa quán cà phê nhá». Và i phút sau, anh bước ra, trong tay cầm hai chiếc cốc to đùng bằng bìa đựng cappuccino, cô mở cá»a cho anh. Khoảng gần mưá»i má»™t giá» sáng, chiếc xe tải cá»§a hãng Delahaye Moving đến Ä‘áºu dá»c vỉa hè trước cá»a phòng tranh. Chiếc hòm đựng bức há»a thứ hai được đặt trên những chiếc má»… kê ở giữa phòng, Jonathan thấy trong anh Ä‘ang lá»›n dần cảm giác nôn nóng chứa đầy ká»· niệm. Má»™t phần nhá» tuổi thÆ¡ mà anh chưa bao giá» hoà n toà n rÅ© bá», anh vẫn luôn giữ cho mình cai cảm giác ngây ngất trước má»™t Ä‘iá»u má»›i lạ. Có biết bao ngưá»i trưởng thà nh xung quanh anh đã tá»± mình đánh mất cái cảm giác tuyệt vá»i ấy? Cho dù má»™t số ngưá»i có thể cho đó là lá»—i thá»i, song Jonathan vẫn có thể phấn khÃch trước mà u sắc cá»§a má»™t buổi chiá»u xuống, mùi hương cá»§a má»™t mùa, nụ cưá»i trên khuôn mặt cá»§a má»™t cô gái xa lạ Ä‘i ngang qua đưá»ng, anh mắt cá»§a má»™t đứa trẻ, cá» chỉ là má»™t trong những sá»± quan tâm nhá» nhặt nhất trong cuá»™c sống thưá»ng nháºt. Và cho dù Peter thỉnh thoảng vẫn chế giá»…u anh, Jonathan luôn tá»± nhá»§ sẽ mãi mãi trung thà nh vá»›i má»™t lá»i hứa vá»›i cha anh, rằng anh sẽ không bao giỠđể mất Ä‘i cái cảm giác ngây ngất ấy. Phải che giấu sá»± nôn nóng lúc nà y, đối vá»›i anh, còn khó hÆ¡n cả ngà y hôm qua. Có thể anh sẽ phải chá» lâu hÆ¡n để được chiêm ngưỡng tác phẩm mà anh hằng mÆ¡ tưởng, cÅ©ng có thể nó không nằm trong bá»™ sưu táºp nà y, song Jonathan vẫn tin và o ngôi sao may mắn cá»§a mình.
Anh nhẫn nại nhìn những ngưá»i thợ lần lượt tháo những chiếc Ä‘inh khá»i những tấm ván gá»— sáng mà u. Cứ má»—i tấm ván được ngưá»i đội trưởng tháºn trá»ng gỡ ra, anh lại có cảm giác tim mình Ä‘áºp mạnh hÆ¡n má»™t chút. Clara đứng nhìn anh, tay chắp sau lưng, cô run rấy vì nóng ruá»™t.
- Tôi ước sao há» lá»™t hết những mảnh gá»— kia ra cùng má»™t lúc, để có thể xem bức tranh ngay bây giá», Jonathan thì thầm.
- Tôi đã chá»n há» chÃnh vì há» sẽ là m hoà n toà n ngược lại! Clara thấp giá»n trả lá»i.
Chiếc hòm hôm nay trông còn đồ sá»™ hÆ¡n cả chiếc cá»§a ngà y hôm qua. Việc tháo dỡ khung bảo vệ còn cần khoảng hÆ¡n má»™t giá» nữa. Nhóm thợ váºn chuyển đã đến giá» giải lao. Há» trèo cả lên thùng xe tải để có thể táºn hưởng má»™t ngà y nắng đẹp. Clara đóng cá»a phòng tranh và đỠnghị Jonathan cÅ©ng Ä‘i dạo để thay đổi không khÃ. Há» Ä‘i bá»™ dá»c con phố, rồi bá»—ng nhiên cô gá»i má»™t chiếc ta-xi.
- Anh đã bao giá» Ä‘i dá»c sông Tamise chưa?
***
Há» thả bá»™ dưới những hà ng cây dá»c theo bá» sông. Jonathan trả lá»i tất cả các câu há»i mà Clara đặt ra cho anh. Cô há»i anh Ä‘iá»u gì đã khiến anh trở thà nh má»™t chuyên gia thẩm định tranh và vô tình đã mở ra trong anh má»™t góc nhìn và o quá khứ. Há» ngồi xuống má»™t chiếc ghế băng và Jonathan kể cho cô nghe vá» buổi chiá»u mùa thu năm ấy, khi cha anh đưa anh tá»›i thăm bảo tà ng lần đầu tiên. Anh mô tả cho cô vá» kÃch thước cá»§a căn phòng mênh mông mà cha và anh đã bước và o. Cha anh đã buông tay ra, tÃn hiệu cá»§a sá»± tá»± do. Äứa bé chợt dừng lại trước má»™t bức tranh. Ngưá»i đà n ông được vẽ trong bức tranh treo chÃnh giữa bức tưá»ng lá»›n dưá»ng như chỉ nhìn và o nó.
- Äây là má»™t bức tá»± há»a, cha anh thì thầm, ông ta đã tá»± vẽ chÃnh mình, rất nhiá»u há»a sÄ© là m như váºy. Giá»›i thiệu vá»›i con, đây là Vladimir Radskin.
Và thế là chú bé bắt đầu đùa chÆ¡i vá»›i ngưá»i há»a sÄ© già . Cho dù nó trốn sau chiếc cá»™t to, chạy vòng vèo khắp gian phòng theo hướng nà y hay hướng khác, dù nhanh hay cháºm, dù bước lên hay xuống, ánh mắt kia vẫn dõi theo và chỉ táºp trung và o má»™t mình nó. Ngay cả khi nó nhắm tịt mắt, đứa trẻ biết rằng “ngưá»i đà n ông trong bức tranh vẫn nhìn nó đăm đămâ€. Như bị mê hoặc, nó bước lại gần bức tranh và cứ đứng như váºy hà ng giá». Dưá»ng như tất cả đồng hồ trong vòng nghìn dặm quanh nó đã ngừng kêu tÃch tắc, như hai thá»i đại đã hòa nháºp và o nhau bởi sức mạnh cá»§a má»™t cái nhìn, má»™t cảm xúc duy nhất. Bằng tất cả tâm hồn cá»§a tuổi mưá»i hai, Jonathan bắt đầu tưởng tượng. Bằng má»™t nét cá» trên má»™t bức tranh vượt lên má»i nguyên tắc váºt lý, đôi mắt ngưá»i đà n ông đã gá»i qua hà ng thế ká»· những lá»i mà chỉ má»™t mình đứa bé nghe được. Cha anh đã tìm được má»™t chá»— ngồi phÃa sau anh, trên má»™t chiếc ghế băng. Jonathan say mê ngắm nhìn bức tranh như bị hút hồn: cha anh ngồi ngắm đứa con trai, bức tranh đẹp nhất cá»§a Ä‘á»i ông.
- Thế nếu ông không đưa anh tá»›i bảo tang ngà y hôm đó, thì giá» anh sẽ là m gì? Clara há»i bằng giá»ng rụt rè.
Có phải cha anh, ngưá»i đà n ông vá»›i nụ cưá»i luôn hiện trên môi hay là số pháºn đã dẫn bước anh tá»›i bức tranh treo tại phÃa tưá»ng ấy? Hay là cả hai? Jonathan không trả lá»i. Tá»›i lượt anh há»i Clara Ä‘iá»u gì đã gắn bó cô vá»›i ngưá»i há»a sÄ© già . Cô mỉm cưá»i, nhìn chiếc đồng hồ trên gác chuông Big Ben phÃa xa xa, đứng lên và vẫy má»™t chiếc ta-xi.
- Chúng ta còn rất nhiá»u việc phải là m, cô nói.
Jonathan không gặng há»i, anh vẫn còn có hai ngà y nữa, và nếu váºn may mỉm cưá»i vá»›i anh, nếu bức há»a thứ năm thá»±c sá»± tồn tại, có thể anh sẽ còn ba ngà y ở bên cô.
Sáng hôm sau, Jonathan lại gặp Clara và những ngưá»i thợ váºn chuyển đã giao bức tranh cá»§a ngà y hôm đó. Trong khi há» Ä‘ang báºn rá»™n tháo dỡ, má»™t chiếc Austin bé tà mà u đỠchói dừng trước tưá»ng kÃnh. Má»™t thanh niên từ trên xe bước xuống và đi và o phòng tranh, hai tay ôm má»™t chồng tà i liệu. Clara ra hiệu cho anh ta rồi biến mất và o phÃa trong. Ngưá»i lạ mặt, không nói má»™t lá»i, chăm chú nhìn Jonathan chừng mưá»i phút, cho tá»›i khi Clara xuất hiện trong chiếc quần da và má»™t chiếc áo được thiết ká» bởi má»™t nhà tạo mẫu nổi tiếng. Jonathan bị choáng ngợp bởi vẻ dịu dà ng gợi cảm toát ra nÆ¡i cô.
- Chúng tôi sẽ quay lại sau hai tiếng,
Clara nói vá»›i ngưá»i thanh niên. Cô vá»™i vã ôm chồng tà i liệu mà ngưá»i thanh niên để trên bà n bước ra cá»a, rồi quay lại nói vá»›i Jonathan.
- Anh đi với tôi, cô nói.
Ra tá»›i vỉa hè, cô nghiêng ngưá»i vá» phÃa anh và nói nhá»:
- Anh ta tên là Frank, là m việc trong má»™t phòng tranh khác cá»§a tôi. Nghệ thuáºt đương đại! Cô vừa nói thêm vừa chỉnh lại dây áo.
HÆ¡i sá»ng sốt, Jonathan mở cá»a x echo cô. Clara chui và o xe và lách mình qua há»™p số sang ghế bên kia.
- Ở chá»— chúng tôi, tay lái nằm phÃa bên kia, cô vừa nói vừa cưá»i và cho chiếc Cooper khởi động.
Phòng tranh ở Sôh rá»™ng gấp năm lần phòng tranh ở Mayfair. Các tác phẩm được trưng bà y không thuá»™c phạm vi chuyên môn cá»§a Jonathan, song anh vẫn nháºn ra trên tưá»ng có ba bức tranh cá»§a Basquiat, hai bức tranh cá»§a Andy Warhol, má»™t cá»§a Bacon, má»™t cá»§a Willem de Kooning, cùng các bức tranh khác và má»™t số tác phẩm Ä‘iêu khắc hiện đại, trong đó có hai bức tượng cá»§a Giacometri và Chillida.
Clara trao đổi khoảng ná»a giá» vá»›i má»™t khách hà ng, gợi ý cho má»™t phụ tá trao đổi vị trà hai bức tranh, kiểm tra độ sạch cá»§a má»™t đồ gá»— bằng cách kÃn đáo miết tay lên bá» mặt, ký hai tá» séc được kẹp trong má»™t cặp hồ sÆ¡ mà u cam do má»™t ngưá»i phụ nữ có mái tóc mà u đỠđược thắt bằng và i sợi dây mà u xanh trình cho cô. Sau đó, cô gõ má»™t bức thư trên chiếc máy tÃnh cÅ©ng rất xứng đáng được xem là má»™t tác phẩm nghệ thuáºt, rồi tá» ra hà i long, cô đỠnghị Jonathan Ä‘i cùng cô tá»›i chá»— má»™t đồng sá»±. Cô yêu cầu ai đó báo vá»›i Frank anh sẽ phải ở lại Mayfair hÆ¡i lâu má»™t chút. Sau khi chà o bốn ngưá»i Ä‘ang là m việc ở phòng tranh, há» lại rá»i Ä‘i bằng chiếc xe nhá».
Cô lái xe Ä‘iệu nghệ theo những con phố hẹp cá»§a Sôh và cuối cùng lách được và o chá»— Ä‘áºu xe duy nhất còn trống trên phố Greek. Jonathan đứng chá» trong khi cô thương lượng má»™t bức tượng khá lá»›n vá»›i ngưá»i bán hà ng. Há» vá» tá»›i số 10 phố Albermarble và o đầu giá» chiá»u. Vẫn không phải là bức tranh mà anh hy vá»ng được nhìn thấy, xong vẻ đẹp cá»§a bức tranh nháºn được cÅ©ng an á»§i anh khá nhiá»u.
Ngưá»i thợ ảnh phá tan bầu không khà thân máºt ngắn ngá»§i mà cả anh và cô mặc dù chưa thú nháºn bằng lá»i, song Ä‘á»u cảm thấy dá»… chịu. Trong khi Jonathan xem và đánh giá bức tranh, Clara báºn rá»™n bên bà n là m việc sắp xếp giấy tá» và ghi chép. Thỉnh thoảng, cô ngước mắt lên quan sát anh; đôi lúc anh cÅ©ng là m như váºy, và má»™t và i lần ánh mắt há» gặp nhau, hai ngưá»i cùng vôi vã quay Ä‘i để lẫn trốn sá»± tình cỠấy.
Peter đã ở lì cả ngà y tại Christie’S, báºn rá»™n táºp hợp những tà i liệu cần thiết để chuẩn bị cho buổi đầu giá. danh mục cá»§a anh. Lúc không báºn rá»™n vá»›i những thà nh viên trong ban quản trị để thuyết phục há» rằng anh hoà n toà n có thể tổ chức má»i thứ đúng hạn, anh lại giam mình trong phòng dữ liệu. Ngồi trước má»™t mà n hình máy tÃnh được kết nối vá»›i má»™t trong những hệ thống cÆ¡ sở dữ liệu tư nhân lá»›n nhất trong lÄ©nh vá»±c kinh doanh nghệ thuáºt, anh lưu lại và sắp xếp tất cả các bà i viết và các bức ảnh được thá»±c hiện trong vòng má»™t thế ká»· vá» những tác phẩm cá»§a Vladimir Radskin. Buổi há»p ban quản trị để quyết định số pháºn cá»§a anh đã được dá»i lại tá»›i hôm sau và Peter có cảm giác như má»—i giá» trôi qua, cổ áo sÆ¡-mi lại cà ng siết chặt lấy há»ng anh.
Anh gặp lại Jonathan tại khách sạn để đưa bạn tá»›i má»™t buổi dạ tiệc thượng lưu, những chốn ấy khiến Jonathan căm ghét hÆ¡n má»i thứ trên Ä‘á»i. Song, vì công việc, anh vẫn cố tá» ra tươi tỉnh trong suốt buổi nhạc kịch vá»›i sá»± có mặt cá»§a những nhà sưu tầm nghệ thuáºt lá»›n nhất cÅ©ng như những nhà kinh doanh nghệ thuáºt tên tuổi nhất. Tá»›i cuối buổi diá»…n, Jonathan ra vá» ngay láºp tức. Trong khi Ä‘i dạo theo những con phố cá»§a Convent Garden, anh nghÄ© tá»›i cuá»™c sống xa xưa từng diá»…n ra tại đây. Những mặt tiá»n tuyệt đẹp nà y trước kia vẫn còn nham nhở vôi vữa, những con đưá»ng trong khu phố nà y, giá» là má»™t trong những con phố đắt giá nhất cá»§a London, xưa kia tồi tà n và bẩn thỉu. Dưới anh sáng má» yếu á»›t phát ra từ má»™t trong những ngá»n đèn cao áp chiếu xuống vỉa hè bóng loáng, khoảng má»™t trăm năm mươi năm vá» trước, anh đã có thể gặp đâu đó trong con phố nhá» nà y má»™t há»a sÄ© ngưá»i Nga tay cầm mẩu than Ä‘ang cặm cụi vẽ những ngưá»i qua đưá»ng hối hả mua bán xung quanh má»™t ngôi chợ.
Peter, vá» phần mình, đã gặp má»™t cô bạn cÅ© ngưá»i à vừa má»›i ghé London. Anh ngáºp ngừng đôi chút trước khi cô cùng anh uống má»™t và i ly. Dù sao thì buổi há»p cÅ©ng chỉ bắt đầu và o đầu giá» chiá»u mai, là lúc mà thông thưá»ng anh cảm thấy cao hưng nhất trong ngà y. Lúc nà y má»›i ná»a đêm, anh bước và o quán rượu trong vòng tay Melena.
***
Jonathan tỉnh dáºy từ sá»›m, Peter vẫn chưa có mặt tại sảnh như đã hẹn, anh liá»n táºn dụng cÆ¡ há»™i đó để thong thả tản bá»™ tá»›i phòng tranh. Cánh cá»a sắt bên ngoà i vẫn Ä‘ong kÃn, anh mua má»™t tá» báo và ngồi chá» Clara trong quán cà -phê. Má»™t lúc sau, anh chà ng Frank đến tìm anh và trao cho anh má»™t phong bì. Jonathan xé ra Ä‘á»c.
Jonathan thân mến,
Thứ lá»—i cho sá»± vắng mặt cá»§a tôi, tôi sẽ không thể gặp anh sáng nay. Frank sẽ thay tôi nháºn bức tranh và tất nhiên là phòng tranh vẫn mở rá»™ng cá»a chà o đón anh. Tôi biết anh rất nóng lòng được nhìn thấy bức tranh cá»§a ngà y hôm nay, nó rất tuyệt vá»i. Lần nà y tôi để anh toà n quyá»n xá» lý phần ánh sáng, tôi biết anh sẽ xoay sở rất tốt. Tôi sẽ gặp lại anh ngay sau khi giải quyết xong công việc. Chúc anh có được má»™t ngà y tốt đẹp vá»›i Vladimir. Tôi cÅ©ng rất muốn ở lại vá»›i anh và ông ấy nhưng không thể.
Thân mến, Clara.
Vẻ mặt ưu tư, anh gấp bức thư lại và cất nó và o trong túi áo. Khi anh ngẩng đầu nhìn lên, chà ng thanh niên đã ở bên trong phòng tranh. Chiếc xe tải cá»§a hãng Delahaye Moving tá»›i Ä‘áºu dá»c vỉa hè. Jonathan ngồi chá» bên quầy bar và lấy bức thư cá»§a Clara ra Ä‘á»c lại. Äến khoảng mưá»i má»™t giá», anh sang chá»— Frank; cho tá»›i táºn trưa, há» vẫn không nói vá»›i nhau câu nà o. Ngưá»i đội trưởng thông báo vá»›i há» công việc tháo dỡ bức tranh còn cần thêm chút thá»i gian. Jonathan nhìn đồng hồ và thở dà i, tháºm chà anh còn chẳng muốn quay lại nghiên cứu những bức tranh đã được treo lên.
Anh ra đứng cạnh cá»a kÃnh, thoạt tiên đếm những chiếc xe chạy qua, rồi ước lượng thá»i gian trung bình mà ngưá»i cảnh sát tuần tra bên kia đưá»ng cần để ghi nhá»› má»—i tá» giấy phạt, anh đếm được bảy ngưá»i khách đã bước và o quán cà phê, bốn ngưá»i trong số hỠở lại gá»i đồ uống, ước chừng cây cá»™t Ä‘iện có lẽ cao khoảng hai mét mốt. Má»™t chiếc Cooper mà u đỠtừ cuối phố chạy tá»›i nhưng nó không dừng lại. Jonathan thở dà i, anh Ä‘i lại bà n là m việc cá»§a Clara và cấm lấy Ä‘iện thoại.
- Cáºu ở đâu thế? Anh há»i Peter.
- Dưới địa ngục! Miệng tá»› cứng đơ như phải gió, mà buổi há»p cá»§a tá»› lại bị đẩy lên sá»›m má»™t tiếng.
- Cáºu đã sẵn sà ng chưa?
- Tá»› đã uống bốn viên aspirin nếu như đó là điá»u cáºu muốn biết, và hiện giá» tá»› Ä‘ang nghÄ© tá»›i viên thứ năm. Giá»ng cáºu bị là m sao thế? Peter há»i đúng lúc anh chuẩn bị bá» máy.
- Giá»ng tá»› có sao đâu?
- Không sao, giá»ng cáºu nghe cứ như cáºu đưa đám ấy.
- Không, rất may, đã lâu tớ không phải dự đám tang nà o cả.
- Tớ xin lỗi, thông cảm cho tớ, tớ hơi hoảng.
Tá»› lúc nà o cÅ©ng ở bên cáºu, dÅ©ng cảm lên, tất cả rồi sẽ tốt đẹp thôi.
Jonathan đặt máy xuống và nhìn Frank Ä‘ang báºn rá»™n ở phÃa sau phòng tranh.
- Anh là m việc ở đây đã lâu chư? Anh vừa há»i vừa húng hắng ho.
- Cô chá»§ đã nháºn tôi và o là m cách đây ba năm, chà ng thanh niên vừa trả lá»i, vừa đóng má»™t ngăn kéo đựng tà i liệu.
- Cô ấy và anh có hợp nhau không? Jonathan há»i.
Frank lúng túng nhìn anh vẻ ngạc nhiên rồi quay lại vá»›i cá»™ng việc dở dang. Má»™t tiếng sau Jonathan lại phá vỡ sá»± im lặng bằng cách há»i cáºu ta có muốn cùng anh dùng hamberger và o bữa trưa. Frank ăn chay.
Peter bước và o phòng há»p và ngồi và o chá»— duy nhất còn trống quanh chiếc bà n gá»— gụ. Anh chỉnh lại ghế và chá» tá»›i lượt mình. Má»—i lần tá»›i lượt má»™t đồng nghiệp phát biểu, anh cảm giác như có má»™t sư Ä‘oà n tăng thiết giáp vá»›i những bánh xÃch gỉ rét Ä‘ang lăn trên mà ng nhÄ© và sẵn sà ng nã súng và o thái dương anh. Những cuá»™c tranh cãi kéo dà i bất táºn. Ngưá»i ngồi phÃa bên phải anh đã nói xong và cuối cùng, thì cÅ©ng đến lượt Peter được má»i phát biểu. Các thà nh viên cá»§a há»™i đồng bắt đầu mở táºp hồ sÆ¡ anh phát cho há» trước đó. Anh trình bà y sÆ¡ qua vá» lịch đấu giá cá»§a mình và đặc biệt táºp trung và o buổi đấu giá mà anh sẽ thá»±c hiện tại Boston và o cuối tháng Sáu. Khi anh đỠcáºp tá»›i nguyện vá»ng được bổ sung thêm các bức há»a cá»§a Vladimir Radskin má»›i được nhắc tá»›i trong thá»i gian gần đây tiếng xì xà o nổi lên khắp phòng. Ông giám đốc chá»§ tá»a buổi há»p cất lá»›i. Ông nhắc nhở Peter rằng khách hà ng đưa ra những bức há»a cá»§a Radskin là má»™t phòng tranh lá»›n. Nếu giao các bức há»a đó cho Nhà Christie’s, chắc chắn khách hà ng sẽ trông đợi công ty chăm sóc quyá»n lợi cá»§a há» má»™t cách trân trá»ng nhất. Vì váºy không nhất thiết phải quá vá»™i và ng trong công tác chuẩn bị. Các buổi đấu giá tại London trong quý hai có thể sẽ thÃch hợp hÆ¡n nhiá»u.
- Tất cả chúng tôi Ä‘á»u đã Ä‘á»c bà i báo đó, chúng tôi rất thông cảm vá»›i anh, Peter thân mến ạ, nhưng tôi sợ rằng anh sẽ khó có thể tạo ra má»™t sá»± kiện lá»›n xung quanh Radskin, dù sao thì ông ta cÅ©ng không phải là Van Gogh! Ông giám đốc vui vẻ kết luáºn.
Tiếng cưá»i cố kiá»m chế cá»§a các đồng nghiệp khiến Peter vô cùng bá»±c mình song là m anh không còn lá»i nà o để tranh luáºn tiếp nữa.
Má»™t nữ phụ tá bước và o, mang theo má»™t chiếc khay đựng má»™t ấm trà bằng bạc nặng trịch. Tiếng tranh luáºn chợt ngừng lại trong khi cô Ä‘i má»™t vòng quanh bà n để tiếp trà cho những ai muốn uống thêm. Qua cánh cá»a để ngá», Jonathan nhìn thấy James Donovan từ má»™t phòng là m việc bước ra. Donovan chÃnh là ngưá»i đã gá»i bức thư Ä‘iện tá» tá»›i Boston cho anh hôm Chá»§ nháºt.
- Xin thứ lỗi cho tôi và i phút, anh lắp bắp và vội vã bước ra hà nh lang.
Anh tóm lấy tay áo Donovan và kéo ra hơi xa một chút.
- Nói cho tôi biết, Peter gằn giá»ng qua kẽ răng, tôi đã để sáu tin nhắn cho anh trong vòng hai ngà y, anh có đánh mất số Ä‘iện thoại cá»§a tôi không?
Xin chà o, ông Gwel, chà ng trai trầm tĩnh nói.
- Tại sao anh không gá»i lại cho tôi? Ngay cả anh cÅ©ng đã Ä‘á»c báo quá nhiá»u rồi phải không?
- Di động của tôi bị mất cắp và tôi không hiểu ông đang nói gì, thưa ông. Peter cố gắng lấy lại bình tĩnh. Anh lấy tay phủi nhẹ vạt áo vét của Donovan và kéo anh ra xa hơn chút nữa.
- Nói cho tôi biết, Peter gằn giá»ng qua kẽ răng, tôi đã để sáu tin nhắn cho anh trong vòng hai ngà y, anh có đánh mất số Ä‘iện thoại cá»§a tôi không?
- Xin chà o, ông Gwel, chà ng trai trầm tĩnh nói.
- Tại sao anh không gá»i lại cho tôi? Ngay cả anh cÅ©ng đã Ä‘á»c báo quá nhiá»u rồi phải không?
- Di động của tôi bị mất cắp và tôi không hiểu ông đang nói gì, thưa ông. Peter cố gắng lấy lại bình tĩnh. Anh lấy tay phủi nhẹ vạt áo vét của Donovan và kéo anh ra xa hơn chút nữa.
- Tôi có má»™t câu há»i đặc biệt quan trá»ng dà nh cho anh, và anh sẽ phải táºp trung toà n bá»™ chất xám hiện có để cho tôi má»™t câu trả lá»i duy nhất mà tôi muốn nghe.
- Tôi sẽ cố gắng hêt sức, thưa ông, Dono van trả lá»i.
- Vá» vụ Radskin, có đúng như anh viết trong thư gá»i cho tôi là có năm bức tranh sẽ được đưa ra không?
Chà ng trai trẻ lấy từ trong túi áo ra má»™t cuốn sổ chá» bá»c da và láºt Ä‘i má»™t và i trang, láºt lại má»™t và i trang rồi lại láºt Ä‘i và i trang nữa. Cuối cùng anh dừng lại ở má»™t trang và nói bằng giá»ng phấn khởi:
ChÃnh xác là như váºy, thưa ông.
- Cụ thể là bằng cách nà o anh đã có được con số đó? Peter há»i khi cÆ¡n
nóng giáºn cá»§a anh đã lên tá»›i cá»±c Ä‘iểm.
Ngưá»i báo tin cho anh giải thÃch có má»™t phòng tranh đã liên hệ vá»›i Nhà Christie’s và anh ta đã được phái gấp tá»›i cuá»™c hẹn được ấn định và o thứ sáu tuần trước lúc hai giá» 30 phút chiá»u tại số 10 phố Abbermarle. ÄÃch thân cô chá»§ phòng tranh đã tiếp anh ta và cung cấp cho anh ta má»i thông tin. Khi trở vá» phòng là m việc và o lúc bốn giá» chiá»u, anh ta đã thảo má»™t bản báo cáo và gá»i cho sếp mình và o lúc bốn giá» 45 phút chiá»u. Khi sếp anh ta há»i trong công ty co chuyên gia đấu giá nà o biết rõ vá» danh há»a nà y không, cô Blenz cá»§a phòng tìm kiếm dữ liệu đã đưa ra cái tên Peter Gwel, ngưá»i thưá»ng xuyên là m việc vá»›i Jonathan Gardner, má»™t chuyên gia chuyên nghiên cứu vá» Vladimir Radskin.
- Tôi vá»™i và ng viết ngay cho ông má»™t bức thư Ä‘iện tá» và gá»i Ä‘i từ nhà tôi và o buổi chiá»u hôm thư bảy.
Peter nhìn anh ra chằm chằm và nói ngắn gá»n.
- Quả là khá cụ thể, Donovan ạ.
Sau khi cảm Æ¡n anh ta, Peter hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu và quay trở và o trong phòng há»p.
- Tôi có má»™t lý do chÃnh đáng để yêu cầu đưa các bức tranh ra trong buổi đấu giá ở Boston ngà y 21 tháng sáu, anh tá»± hà o tuyên bố vá»›i cá» tá»a.
|
 |
|
| |