 |
|

22-10-2008, 08:31 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Sự Bùng Nổ Dịu Dà ng - Anne Mather
Tên truyện : Sự Bùng Nổ Dịu Dà ng
Tác giả : Anne Mather
Nguyên tác : Tender Assault
Dịch giả : Phạm Thu Huyá»n
Nguồn : vnthuquan
Äánh máy : PhongAnh
Mở đầu
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

22-10-2008, 08:34 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 1
Chiếc Cessna đã đợi sẵn ở đó khi anh đặt chân đến Nassau. Anh cÅ©ng không dám chắc là nó, nhưng khi Ä‘i qua cổng kiểm soát thì nhìn thấy má»™t bá»™ mặt lạ hoắc, tay cầm tấm bìa có ghi tên anh trên đó. Anh thắc mắc tại sao Sam Nevis không ra đón? Viên phi công mà cha anh thuê trong 20 năm qua chắc chắn là chưa già đến nổi phải vá» nghỉ. Nhưng anh đã không còn biết chút gì vá» công việc cá»§a bố mình nữa rồi, anh tá»± nhắc nhở mình; và Sam Nevis cÅ©ng như má»i ngưá»i khác, chỉ là những cái tên gợi ra từ quá khứ
Cả chiếc máy bay cÅ©ng lạ nữa, anh nháºn thấy như váºy. Nó vốn là phản lá»±c má»™t động cÆ¡ nay được thay bằng loại hai động cÆ¡, còn má»›i, vá»›i đầy đủ những tiện nghi mà ngưá»i ta trông đợi trong má»™t bá»™ máy tinh vi như thế.
Tất nhiên rồi, anh thừa nháºn, sá»± sang trá»ng là cảm giác đầu tiên mà các du khách trông đợi khi đến đảo Pelican mà , vả lại nó cÅ©ng cần phải được đổi má»›i để đáp ứng đòi há»i ngà y cà ng tăng cá»§a khách hà ng nữa.
Hoặc có thể là anh nghÄ© như thế khi đã yên vị trong chiếc ghế bà nh bá»c nhung được chuyển thà nh ghế ngồi trên máy bay. Nhưng sau khi đã Ä‘á»c những quảng cáo, anh tháºm chà còn cảm thấy má»™t sá»± ngưỡng má»™ miá»…n cưỡng đối vá»›i công việc kinh doanh cá»§a cha mình, mặc dầu vẫn ngá» rằng có bà n tay cá»§a Adele trong đó.
Môi anh mÃn lại. Tháºt mỉa mai thay khi mà tất cả những gì bố ta đã bá» bao công sức, giá» có nguy cÆ¡ mất trắng. Bà ta sẽ cảm thấy như thế nà o nhỉ khi biết kẻ mà mình cố gắng há»§y hoại giá» có thể há»§y hoại thế giá»›i cá»§a mình. Äó hẳn phải là sá»± xúc phạm tá»™t cùng. Và trong suốt cuá»™c Ä‘á»i anh, anh không thể nà o lý giải nổi tại sao cha mình lại là m má»™t việc như váºy. Trừ phi….
Nhưng cứ phá»ng Ä‘oán thì chẳng có Ãch gì. Anh đã nếm qua đủ trưá»ng hợp để quyết định rằng không nên cố Ä‘oán mò má»™t Ä‘iá»u gì mà có thể sau lại nháºn ra rằng có là má»™t sá»± nhầm lẫn. Bố anh hoà n toà n có thể đã láºp má»™t di chúc khác nữa. Và India sẽ ra sao trong sá»± sắp xếp Ä‘iên rồ đó?
Lạy chúa tôi! Anh đưa bà n tay mệt má»i lùa và o những mảng tối không Ä‘á»u cá»§a mái tóc. Vì anh liên tục lặp lại động tác nà y trên chuyến bay từ New York nên chẳng ngạc nhiên khi thấy trên đầu là má»™t má»› rối tung. Ngoà i ra, nó cần gá»n gà ng hÆ¡n – đáng lẽ phải cắt tóc trước chuyến Ä‘i cuối cùng tá»›i nước Anh. Chẳng trách viên phi công lái chiếc Cessna đã nhìn anh đầy dò xét khi anh má»›i xuất hiện ở sân bay. Vá»›i chiếc áo sÆ¡ mi và quần jean Oxford đã cÅ© sá»n, chân Ä‘i già y bata mòn vẹt, trông anh tháºt khác xa những vị khách được chà o đón tá»›i khách sạn Kittict. Lòng bà n tay anh quệt phải chiếc cằm chưa cạo râu. Anh nhăn mặt. Äáng lẽ anh phải tranh thá»§ kiếm má»™t giấc ngá»§ đêm và tắm gá»™i trước khi đến trình diện bà mẹ kế và cô em khác cả bố lẫn mẹ cá»§a mình. Anh hoà n toà n có đủ thá»i gian để là m như váºy.
Cha anh đã chết. Lạy chúa. Cái ý nghÄ© đó vẫn còn là m anh Ä‘au đớn nhưng anh phá»›t lá» nó. Chẳng có má»™t lý do thá»±c sá»± nà o khiến anh cần phải Ä‘i chuyến máy bay sá»›m tá»›i vùng Bahamas, song dưá»ng như có má»™t thế lá»±c siêu nhiên nà o đó Ä‘ang chỠđợi anh ở đấy. Anh còn có cả cuá»™c Ä‘á»i để nháºn lấy quyá»n thừa kế gia sản mà cho đến giá» vẫn không thể tin là sẽ thuá»™c vá» mình. Nhưng khi má»›i từ Canada trở vá», nhìn thấy bức Ä‘iện, anh buá»™c phải suy nghÄ© vá» Ä‘iá»u nà y, tất cả nằm ngoà i suy nghÄ© cá»§a anh.
Anh nhìn trân trân ra ngoà i cá»a sổ, tá»± há»i tại sao ngần ấy năm anh vẫn cảm thấy xúc động như váºy má»—i khi nghÄ© vá» nhà . Mà đó đâu còn là nhà anh suốt tám năm qua. Cha anh đã Ä‘uổi anh Ä‘i. Lạy Chúa! Anh không nên quên Ä‘iá»u đó. Cả việc India đã tin má»i lá»i mẹ cô ta nói. Thế thì tại sao anh lại phải có cảm xúc gì khi trở lại? Anh cÅ©ng không biết chắc là mình có muốn là m việc nà y không từ trong sâu thẳm lòng mình.
Nhưng – đó là má»™t cái “nhưng†lá»›n – hoà n cảnh hiện tại đòi há»i anh chà Ãt thì cÅ©ng phải xuất hiện. Rồi sau nữa là chẳng phải ngà y nà o anh cÅ©ng có được má»™t khu giải trà trị giá hà ng triệu đôla tá»± dưng là cá»§a mình. Bá» qua sá»± tháºt là có thể còn có những luáºt sư, kế toán, những chuyên gia tư vấn các quan hệ xã há»™i, các nhà quản lý Ä‘iá»u hà nh công việc kinh doanh hà ng ngà y cá»§a quần thể khách sạn và đảo nà y… Äó là công sáng láºp cá»§a cha anh, và cho đến khi tròn hai mốt tuổi, anh đã chia sẽ cùng vá»›i ông ấy.
Anh lại nhăn mặt. Cái bi kịch là ở chỗ anh chưa bao giỠđược biết cha mình bị ốm nặng. Và anh đã ở nước ngoà i, ở ngoà i tầm liên lạc của hỠkhi cái chết của ông loan báo. Song anh vẫn muốn dự đám tang ông. Và anh phải là m như thế, cho dù có hay không có sự đồng ý của Adele và India
Tất nhiên chắc há» sẽ không tin anh. Ngay bây giá» chắc Adele Ä‘ang đầu độc con gái mình bằng những lá»i bịa đặt vá» lý do anh Ä‘i đến hòn đảo nà y. Trước đó anh chẳng buồn đến, hẳn bà ta sẽ nói như váºy. Nhưng bây giá» khi có dÃnh đến tiá»n nong – má»™t số tiá»n khổng lồ, nếu như có thể tin và o dư luáºn – anh, má»™t kẻ cÆ¡ há»™i đến để thá»§ lấy số tiá»n đó.
Anh nhếch miệng cưá»i cay đắng. Vá» mặt nà y, anh có thể chứng minh cho mình, nếu anh rá»i hòn đảo không mang theo má»™t xu nà o. Nhưng nay anh đã có những đồng tiá»n cá»§a mình, đã có má»™t cÆ¡ sở riêng Ä‘ang hoạt động tốt và anh vẫn tiếp tục Ä‘iá»u hà nh nó, đơn giản chỉ vì anh muốn như váºy. Nathan không còn là cáºu choai choai tá»± phụ ngà y nà o khi cha anh lấy vợ kế. Anh đã là má»™t ngưá»i đà n ông hiểu được ý nghÄ©a cá»§a sá»± tồn tại. Äó là những Ä‘iá»u anh đã há»c được trong ba năm đầu tiên sau khi rá»i hòn đảo. Anh đã gia nháºp quân ngá»§, và những dấu vết còn sót lại cá»§a má»™t cáºu công tỠđã phai dần giữa ngưá»i khu rừng ráºm và những dòng sông cá»§a miá»n Trung Mỹ. Nhưng đó là má»™t sá»± huấn luyện tốt, nó đã tạo cho anh cái sá»± tá»± giác ká»· luáºt, cho anh ý chà và nghị lá»±c để phấn đấu đạt được cái mà anh mong muốn.
Rá»i khá»i quân ngÅ©, trong anh má»›i chỉ manh nha cái ý tưởng vá» những Ä‘iá»u mà anh muốn là m ở cả cuá»™c Ä‘á»i phÃa trước. Thế là anh đến xin việc ở má»™t trại hè. Trong những hoạt động cho trẻ nhá», anh đã dần dà nháºn ra được tham vá»ng cá»§a mình. Anh quyết định xây dá»±ng khu trại dà nh cho ngưá»i lá»›n, không phân biệt nam nữ. Ngoà i các chương trình váºn động rèn luyện thể chất thông thưá»ng, anh còn định đưa và o những gì đã há»c được trong quân đội, song phải là m sao cho nó tháºt dá»… chịu, tháºt thoải mái. Quả đấm bằng sắt được bá»c trong đôi găng tay bằng nhung. Anh cần những bãi tắm nước khoáng, các phòng tắm hÆ¡i, các chuyên gia massage để là m dịu bá»›t sá»± khắc nghiệt và căng thẳng hà ng ngà y, cần tất cả những tiện nghi xa xỉ cho việc chữa bệnh bằng nước. MÆ¡ ước cá»§a anh là láºp ra má»™t loạt câu lạc bá»™ mà ở đó các bà vợ có thể há»c massage mặt và toà n thân “êm ái†nhất, trong khi các ông chồng vui thú leo núi đá, chèo bè mảng hoặc tá»± hà nh hạ liên hồi cÆ¡ thể mình trong những trò phô bà y sức mạnh khác cá»§a đà n ông.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên anh biết là cÅ©ng có những phụ nữ thÃch trèo núi, những ngưá»i đà n ông muốn chÆ¡i quần vợt và được vuốt ve. Anh đã tÃnh đến cả Ä‘iá»u nà y. Anh hình dung ra những ngôi nhà nghỉ tháºt thoải mái, tháºt tiện nghi dà nh cho khách đến mức có thể há» nghÄ© đến tình dục. Tóm lại, đó sẽ là má»™t khu giải trà tổng hợp đủ đắt tiá»n để chỉ những ngưá»i thá»±c sá»± coi trá»ng sức khá»e má»›i dám đến.
Anh đã dùng số tiá»n tÃch lÅ©y được trong suốt ba năm trong quân ngÅ© để xây dá»±ng cái trại đầu tiên trong khi hầu hết cánh bạn lÃnh cá»§a anh đã tiêu số tiá»n cá»§a há» và o bia rượu và đà n bà . Thêm và o đó, anh chưa bao giá» phải trả tiá»n cho má»™t ngưá»i đà n bà nà o trong Ä‘á»i. Có cái gì đó như nam châm trong đôi mắt to và nước da rám nắng cá»§a anh khiến phụ nữ cứ bị hút và o. Nhưng anh không tá»± hà o vá» lợi thế đó. Kinh nghiệm đã dạy anh tốt hÆ¡n là nên tránh xa những ngưá»i khác giá»›i. Váºy là anh đã chÆ¡i má»™t canh bạc, huy động hết số tiá»n mình có, cá»™ng thêm má»™t khoản kha khá vay từ ngân hà ng để mua lại má»™t trang trại hoa quả ở Florida. Anh đã mất và i tháng để cải tạo nÆ¡i đó thà nh má»™t địa Ä‘iểm sẵn sà ng để đón khách. Vì ngay từ những ngà y đầu anh đã táºp trung và o các loại hình Ãt phổ biến nên đã thu hút được sá»± chú ý cá»§a báo chÃ. Chẳng bao lâu sau, cÆ¡ sở cá»§a anh đã trà n ngáºp các quý ông Ä‘ang tha thiết muốn thoát ra khá»i sá»± gò bó cá»§a các văn phòng, trong các phòng há»p.
CÅ©ng và o khoảng thá»i gian nà y anh đã tìm đến Greg Sanders, trước kia là trung úy huấn luyện trong quân đội. Trong những ngà y đầu tiên ở Fort Cleary, anh đã rất khó chịu vá»›i viên sÄ© quan da Ä‘en có vẻ hà khắc nà y. Sanders rất nghiêm khắc đối vá»›i anh, bắt anh phải ở lại sân táºp lâu hÆ¡n, Ä‘i mòn già y hÆ¡n các tân binh khác. Tuy nhiên thá»i gian trôi qua, giữa há» cÅ©ng đã dần dần có sá»± tôn trá»ng nhau thá»±c sá»±. Nếu như lúc đầu há» chưa bao giá» là bạn cá»§a nhau thì Ãt nhất giá» há» cÅ©ng đã bắt đầu hiểu nhau hÆ¡n. Và anh biết rằng nếu không có những giá» huấn luyện cá»§a Sanders thì chưa chắc anh đã trụ lại được chừng ấy tháng trong rừng ráºm. Hồi đó anh đã quá yếu má»m, giá» thì anh có thể công nháºn Ä‘iá»u nà y. Sinh ra là con trai cá»§a Aaron Kittict, anh đã không được chuẩn bị để trở thà nh má»™t ngưá»i khác.
Thế là khi nghe nói Sanders đã xuất ngÅ© và đang tìm việc là m, anh nhiệt tình má»i ngay ông vá» là m vá»›i mình. Greg có thể lôi kéo khách hà ng đến vá»›i há» và ngoà i ra anh cÅ©ng muốn có ngưá»i là m cho mình không chỉ vá»›i tư cách là má»™t kẻ là m thuê.
Khu giải trà Sullivan cất cánh. Anh đã dùng tên há» thá»i con gái cá»§a mẹ mình thay cho há» cá»§a cha để không ai có thể buá»™c tá»™i anh là kinh doanh uy tÃn cá»§a cha mình. Ngoà i ra nó là m cho anh trở nên vô danh như anh mong ước, và vì váºy có thể Ä‘i bất cứ đâu mà không sợ bị nháºn ra.
Không má»™t ai, kể cả anh có thể hình dung hết được sá»± thà nh công lá»›n đến như váºy cá»§a khu giải trà suối nước nóng. Từ má»™t cÆ¡ sở nhá» ban đầu, nó đã được nhân rá»™ng khắp nước Mỹ. Vì phần lá»›n các câu lạc bá»™ giải trà sức khá»e Ä‘á»u táºp trung ở các đô thị, còn anh lại triển khai ở những nÆ¡i Ãt dân cư hÆ¡n nên luôn có thêm sá»± lãng mạn cá»§a việc hòa mình vá»›i thiên nhiên, ngắm chim thú ở những nÆ¡i cư trú tá»± nhiên cá»§a chúng. Bên cạnh đó anh biết các khu giải trà cá»§a mình Ä‘á»u ở những vùng đẹp nhất trên thế giá»›i: miá»n nam California, Clorado, Dakota, New Mexico, không kể đến các cÆ¡ sở tiên phong ở Florida và các cÆ¡ sở khác dá»c theo vùng bá» biển phÃa đông. Anh đã may mắn vì đất ở những vùng anh muốn mở rá»™ng Ä‘á»u không đắt. Vì thế anh có thể đầu tư Ãt vốn xây dá»±ng và lá»±a chá»n môi trưá»ng.
Qua và i năm, Greg Sanders đã huấn luyện được má»™t đội ngÅ© các hướng dẫn viên là m việc cho anh. Bây giá» anh không cần phải có mặt ở ngoà i hiện trưá»ng nữa. Mặc dầu váºy, cả hai ngưá»i Ä‘á»u có những kỳ nghỉ định kỳ cùng nhau có mặt ở các cÆ¡ sở khác nhau, kiểm tra xem chúng có hoạt động tốt không hay khách có được thoải mái không. Và o dịp sinh nháºt lần thứ 50 cá»§a Greg, anh đã tặng ông ¼ cổ phần cá»§a mình là m cho ông trở thà nh cổ đông lá»›n thứ hai, sau anh.
Và chÃnh vì những lý do kinh doanh mà anh đã không có mặt trong nước – và ngoà i tầm liên lạc khi cha anh mất. Lúc đó, anh đã ở má»™t huyện miá»n núi cá»§a British bang Columbia tìm kiếm cÆ¡ há»™i mở má»™t khu giải trà má»›i ở vùng sâu nà y. Phương tiện duy nhất để đến được đó là thá»§y phi cÆ¡ và canô. Sá»± quan tâm cá»§a anh như bị chá»c tức khi nghÄ© tá»›i sá»± nghịch mắt cá»§a những ốc đảo sang trá»ng đặt trong má»™t khung cảnh nguyên sÆ¡ như thế. Tất nhiên,cần phải láºp kế hoạch má»™t cách cẩn tháºn như vá»›i những dá»± án khác thuá»™c loại nà y. Giá» anh có thể thuê được những bá»™ óc giá»i nhất trên thế giá»›i. Nếu như má»™t khu giải trà kiểu như Sullivan được xây dá»±ng ở đây thì nó sẽ hòa trá»™n tháºt tuyệt vá»i vá»›i cảnh quan nÆ¡i nà y. Những ngôi nhà bé nhá» bằng gá»— má»›i đốn, nhìn ngoà i thì thô sÆ¡ nhưng bên trong có thể cảm nháºn được má»i sá»± sang trá»ng cần thiết. Rồi những bể bÆ¡i được dẫn nước lá»c từ các hồ xung quanh, nước lạnh như đá hoặc bốc hÆ¡i nghi ngút.
Chuyến bay ngắn đã sắp kết thúc. Cô tiếp viên khi nãy mang đồ uống cho anh lại xuất hiện, nhắc anh thắt dây an toà n để chuẩn bị hạ cánh. Giống viên phi công, cô cÅ©ng nhìn anh vá»›i ánh mắt đầy dò há»i. Nhưng khác vá»›i anh ta, trong đôi mắt đó còn có thêm cả sá»± phá»ng Ä‘oán nữa.
Anh tá»± há»i không biết ai đã có ý tưởng đưa tiếp viên lên má»™t chuyến bay ngắn chưa đầy ná»a giá» như váºy. Không nghi ngá» gì, chiếc váy ngắn và thân hình khêu gợi nà y chắc chắn được các đấng mà y râu hoan nghênh. Nhưng tại sao chiếc áo mà u đỠcá»§a cô ta lại không cà i cúc để lá»™ rõ má»™t vệt trÅ©ng sâu giữa bá»™ ngá»±c khi cô ta cúi xuống nhìn ly rượu đã cạn cá»§a anh? Và có phải cô ta thưá»ng đưa lưỡi liếm đôi môi đỠmá»ng khi mang chiếc khay Ä‘i?
Anh quyết định không suy Ä‘oán gì nữa mặc dù khi quay ngưá»i nhìn ra ở cá»a sổ nhá», trên mặt anh con vương vẻ hoà i nghi. Biết đâu đó lại là cách Adele muốn nhắc nhở anh rằng bà đã quên – hoặc là đã tha thứ cho anh vá» chuyện anh không ham muốn mình. CÅ©ng có thể đó là cách bà ta hòng kÃch thÃch dục tÃnh cá»§a anh, ám ảnh anh vá»›i những ký ức mà anh đã cố giÅ© bá». Hoặc cÅ©ng có thể do anh quá nhạy cảm, anh tá»± chế giá»…u mình. Mà sá»± nhạy cảm dưới bất kỳ hình thức nà o cÅ©ng dưá»ng như không cần đến ở đây. Má»™t Ä‘iá»u không thể nà o tưởng tượng được là cha anh đã trao toà n quyá»n thừa kế cho anh. Khách sạn Kittrict, đảo Pelican, tất cả bây giá» là cá»§a anh.
Chiếc phi cÆ¡ Ä‘ang đến gần hòn đảo. Dứt bá» má»i suy nghÄ©, anh táºp trung nhìn xuống cái nÆ¡i đã từng là nhà minh trong hÆ¡n 15 năm. Cha anh đã mua đảo Pelican vá»›i ý tưởng xây dá»±ng má»™t khu giải trà dà nh cho các ngư dân đánh cá ngoà i khÆ¡i xa, những du khách Ä‘i thuyá»n buồm và những ngưá»i đại loại như váºy. Cho đến năm anh 16 tuổi thì đó đã là má»™t cÆ¡ sở kinh doanh nhá» nhưng là m ăn phát đạt. Khách nghỉ chung phòng trong ngôi nhà to rá»™ng nÆ¡i đồn Ä‘iá»n đã từng là cá»§a gia đình anh lúc đó. Và mặc dầu chá»— ăn ở khá sÆ¡ sà i nhưng không má»™t ai tá» ra khó chịu.
Anh nhá»› lại thá»i Ä‘i há»c cá»§a mình. Äó là những ngà y dà i lênh đênh trên chiếc thuyá»n buồm mà cha anh đã cải tạo thà nh thuyá»n đánh cá, những đêm nóng ná»±c trên bãi biển, ăn cá nướng và trò chuyện vá» những con cá marbin và barracuda đã Ä‘i khá»i vùng biển.
Tất cả cho đến khi Adele xuất hiện, anh trầm ngâm suy nghÄ©, Adele và cô con gái India 7 tuổi cá»§a bà ta. Adele, vá»›i ý tưởng muốn xây dá»±ng má»™t khách sạn lá»›n, sang trá»ng và mở rá»™ng các cÆ¡ sở dịch vụ há» Ä‘ang có trên đảo. Cha anh đã gặp bà ta trong má»™t chuyến Ä‘i bất chợt tá»›i London để thăm bà mẹ ngưá»i vợ quá cố cá»§a mình. Adele đã nhìn thấy ở ông, Aaron Kitrict má»™t sá»± Ä‘am bảo vá» tà i chÃnh trong tương lai.
Những ngón tay dà i cá»§a anh lại đưa lên vuốt mái tóc má»™t cách sốt ruá»™t. Anh biết mình có khắc nghiệt vá»›i những động cÆ¡ cá»§a bà Adele. Những suy nghÄ© đó là chÃnh xác. Ngay từ đầu anh đã nháºn ra cái vẻ bá» ngoà i trẻ trung mà bà ta đã cố tình phô ra để là m xiêu lòng cha anh. Äiá»u ngạc nhiên là tại sao ông lại không nháºn thấy Ä‘iá»u đó. Nhưng, từ má»™t ngưá»i đà n ông Ä‘iá»m đạm luôn dà nh thá»i gian cho đứa con trai cá»§a mình – kể cả khi nó thá» thách sá»± kiên nhẫn cá»§a ông khá nhiá»u – ông đã trở thà nh má»™t cáºu há»c trò đáng yêu, và không con muốn nghe con mình nói nữa. Ông đã yêu Adele Ä‘iên cuồng, bởi xúc động vì má»™t ngưá»i đà n bà hấp dẫn như thể lại có thể xiêu lòng trước má»™t ngưá»i đà n ông đã ở độ tuổi xế chiá»u như mình.
Cái lợi duy nhất mà anh có được từ sá»± kết hợp kháºp khiá»…ng đó chÃnh là India, mặc dầu lúc đầu anh không nháºn ra Ä‘iá»u đó.
Ở tuổi 15, anh chẳng có mấy thì giá» dà nh cho cô bé gầy gò luôn bám theo chân mình. “mà y chỉ là má»™t thứ phiá»n nhiá»…uâ€, anh thưá»ng cau có bảo India như váºy.
Nhưng India không tá»± ái. Và , thá»i gian qua Ä‘i, việc cô bé không tá» dấu hiệu gì là lợi dụng vị thế cá»§a mình khiến anh má»m lòng lại. Bên cạnh đó, anh thấy có má»™t cô em kế cÅ©ng hay hay. Trước đây anh chỉ là đứa con má»™t, và thế là trong khoảng thá»i gian kể từ khi cha anh tái hôn vá»›i Adele cho đến lúc anh há»c xong, anh và India đã luôn là bạn tốt cá»§a nhau.
Xét vá» má»™t góc độ nà o đó thì trông India già hÆ¡n tuổi – má»™t phần do sá»± chểnh mãng cá»§a Adele, anh nghÄ© – và cô bé có thể ngồi yên hà ng giá» nghe anh giải thÃch đủ thứ chuyện. Cô ấy quả là hợp vá»›i mình, anh thừa nháºn. Và o thá»i gian mà Adele Ä‘ang thuyết phục cha anh đầu tư xây dá»±ng má»™t khách sạn má»›i và quan hệ giữa hai cha con lạnh nhạt thì India là ngưá»i phải nháºn lấy tất cả sá»± bá»±c dá»c trẻ con cá»§a anh trút xuống.
Nói vá» những mặt tÃch cá»±c hÆ¡n thì anh đã dạy India bÆ¡i và lặn. Anh đã đưa cô bé Ä‘i khám phá các kỳ quan cá»§a những má»m đá nằm phÃa Äông đảo Pelican. Anh đã dạy cô cách lặn xuống nước bắt ngao và dẫn cô Ä‘i tham quan những vịnh nhá» bà máºt mà anh đã phát hiện được trong suốt những năm thÆ¡ ấu chỉ thui thá»§i má»™t mình. Những hôm anh được nghỉ há»c, há» luôn ở cùng nhau và anh đã bắt đầu coi India như má»™t ngưá»i bạn thá»±c thụ cá»§a mình.
Tất cả cho đến khi Adele xen và o. Bà ta chưa bao giỠưa mối quan hệ cá»§a há». Nhìn lại, anh tá»± há»i có phải ba ta đã ghen hay không. Nhưng tháºm chà đến cả bây giá» cách lý giải thái độ đó cá»§a ba ta vẫn còn vướng trong cổ há»ng anh. Có lý do gì để ngưá»i đà n bà đó ghen vá»›i cả má»™t đứa trẻ được chứ?
Dù sao thì bà ta cÅ©ng đã thà nh công vá»›i việc chia rẽ há». Và o kỳ nghỉ hè cuối cùng năm ấy, khi má»i việc đã đến mức không chịu nổi, Adele đã gieo rắc mâu thuẫn giữa hai ngưá»i. Bà ta bảo India, trước sá»± có mặt cá»§a cả hai cha con anh, là không được quấy nhiá»…u anh nữa. Bà ta nói rằng đã nghe anh bảo anh phát chán lên vì cô, rằng đã chÆ¡i vá»›i cô 6 năm nhưng đã đến lúc phải kết thúc. Giá» anh đã là má»™t ngưá»i đà n ông, không còn là cáºu bé nữa và không muốn có má»™t cô nhóc béo ị như India là m vướng chân mình.
Tất nhiên là anh chối bá» những Ä‘iá»u đó. Nhưng anh cÅ©ng nháºn thấy vẻ hoà i nghi trên mặt India. Rồi khi cha anh há»i thẳng thừng là có phải anh định bảo Adele là kẻ nói dối không thì anh chẳng còn mặt mÅ©i nà o để thanh minh nữa. Äó là má»™t việc là m hèn nhát, anh biết, mà lại là bị thua trong tay Adele. Nhưng giữa việc cãi nhau vá»›i cha và là m tổn thương India thì không có má»™t sá»± lá»±a chá»n nà o cả. Và lúc đó anh còn quá trẻ – quá non ná»›t để hiểu rằng mối quan hệ cha con không thể nà o cải thiện được nữa.
Chiếc Cessna chao nghiêng. Anh nhìn ra những bãi tắm cá»§a thá»i niên thiếu, trải dà i dưới bóng dừa. má»™t dải cát san hô lượn tròn ôm lấy mặt biển xanh ngắt rồi nhạt dần thà nh mà u ngá»c. Những mảng tảo biển quanh bá», ngáºp trong nước và dáºp dá»nh vá»›i sóng. Äảo Pelican bây giỠđã không chỉ còn là thiên đưá»ng cá»§a những ngưá»i đánh cá nữa, anh nghÄ©, nó đã trở thà nh má»™t trong những khu giải trà độc đáo nhất trên thế giá»›i.
ÄÆ°á»ng băng dưá»ng như Ä‘ang chạy ùa đến đón há». Chiếc phi cÆ¡ nhá» trượt trên ná»n bêtông, tạo ra những âm thanh rin rÃt. Vịnh Windermere, Äỉnh Mèo, Vịnh Abalone,… tất cả những cái tên anh đã từng biết rất rõ, giỠđây Ä‘ang trở lại chà o đón anh. Lần đầu tiên sau 8 năm Ä‘i xa, anh trở vá» nhà .
Anh tá»± há»i không biết há» sẽ cá» ai ra đón mình.Từ sân bay trên đồi Rùa Xanh đến khách sạn ở bãi Abaco mất gần 3 dặm. Hồi anh còn ở đây, khách đến đảo được đưa đón bằng má»™t trong những chiếc xe mini bus thưá»ng dùng để đưa khách Ä‘i du ngoạn trên đảo. Nhưng đó là trước khi khách sạn Kittrict được công nháºn là 5 sao. Bây giá» có lẽ hỠđã dùng xe hÆ¡i hiệu Rolls- Royces hay Cadillacs để chở khách.
Chiếc máy bay đã dừng hẳn bên ngoà i tòa nhà sÆ¡n mà u trắng, vừa là m nói tiếp khách đến đảo vừa là trung tâm Ä‘iá»u khiển giao thông. Anh cảm thấy nhẹ nhõm khi nháºn ra trừ lá»›p sÆ¡n bá» ngoà i, nÆ¡i nà y chẳng khác mấy so vá»›i những gì anh nhá»› được trước kia.
- Tôi hy vá»ng là ông hà i lòng vá»›i chuyến bay, ông Kittrict – cô tiếp viên cất giá»ng sau khi cá»a máy bay rồi chiếc thang gấp được mở ra. – chúc ông má»™t ngà y tốt là nh!
- Cám ơn cô
Nhưng khi bắt tay vá»›i viên phi công, anh để ý thấy chiếc áo bó cá»§a cô gái giỠđã được cà i cúc lại gá»n gà ng. Biết đâu cô ta chỉ tá»± mình hà nh động, anh nghÄ© ngợi má»™t cách khó khăn. Chắc chắn tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u đã biết anh là chá»§ má»›i cá»§a hòn đảo nà y. Anh tháºt sÆ¡ suất đã ăn mặc cẩu thả, biết đâu lại khiến cô gái nghÄ© có thể là m anh má»m lòng, vá»›i chút Ãt sá»± phô bà y như váºy. Chá»§ má»›i, đôi khi dẫn đên sá»± thay đổi nhân viên. Anh tháºt khó có thể tin được là mình lại có tiếng nói cuối cùng đối vá»›i việc tuyển dụng cô gái nà y. Giá» anh gần như thấy thông cảm vá»›i căn nguyên sâu xa sá»± bối rối cá»§a cô.
Nhưng kinh nghiệm cÅ©ng đã dạy rằng, chẳng có cái gì đến không bao giá». Xách chiếc túi đựng quần áo lên, anh bước xuống các báºc thang, đầu không ngoảnh lại . Äang trưa,, trá»i nắng nóng quá, anh nghÄ© và bắt đầu cảm thấy chiếc quần jean bó cá»§a minh dÃnh chặt và o đùi, cứ như má»™t lá»›p da thứ hai. Äáng lẽ anh nên thay nó trên máy bay. Anh có mang theo má»™t và i chiếc quần short trong túi, nhưng vì quá mãi mê suy nghÄ© nên đã quên khuấy mất thá»i tiết trên đảo.
Anh đứng má»™t lát dưới chân chiếc thang máy bay, nhìn ra xung quanh. Ở đây luôn có những cÆ¡n gió thổi là m dịu bá»›t hÆ¡i nóng và khiến cho không khà trở nên dá»… chịu. Gió cÅ©ng Ä‘ang có má»™t là n gió như váºy thổi ngang qua đồi rùa Xanh, là m tung những sợi tóc Ä‘ang bám chặt và o cái gáy ướt đẫm mồ hôi cá»§a anh.
- Nathan
Trước đó anh không để ý đến ai Ä‘ang tá»›i gần mình. Anh Ä‘ang mải nhìn ra đừơng băng trắng lấp lóa dưới ánh nắng, những ngá»n cây lá đỠđang Ä‘ung đưa, những thảm cá» dà y thoai thoải dốc vá» phÃa bãi biển. Mắt anh dừng lại ở mép biển viá»n má»™t vòng cung tá»±a như má»™t lá»›p ren trên cát và tai anh đắm chìm trong tiếng sóng ầm Ä© đổ dồn và o vách đá.
Rồi anh hướng ánh mắt và o má»™t phụ nữ trẻ Ä‘ang đứng má»™t cách kiên nhẫn bên cạnh. Cô gái có dáng ngưá»i dong dá»ng, mảnh mai, rất hấp dẫn vá»›i khuôn mặt thanh tú và mái tóc dà i, thẳng được buá»™c gá»n sau lưng bằng chiêc dây thun. Cô có đôi mắt mà u xanh, sống mÅ©i thẳng, cặp môi đầy đặn gợi cảm. Nhưng chÃnh vẻ rá»±c rỡ cá»§a mái tóc là m cô nổi báºt hÆ¡n cả. Mà u đỠrá»±c cá»§a nó là m tôn lên nước da trắng mịn mà ng cá»§a cô.
- India phải không?. – anh há»i, giá»ng ná»a tin ná»a ngá». Môi cô gái thoáng mÃm lại.
- Anh Nathan – cô nói – rất vui vì anh đã trở vá». Chỉ tiếc là lại trong hoà n cảnh đáng buồn nà y.
- Äúng váºy – Nathan vẫn chưa hết bất ngá» trước sá»± thay đổi cá»§a cô bạn gái. Hồi anh ra Ä‘i, India cùng lắm cÅ©ng chỉ cao độ 1,55m là cùng và mặc dù không đến ná»—i ục ịch như lá»i Adele nói thì cô cÅ©ng Ä‘ang phải chịu đựng những biến đổi khó chịu cá»§a tuổi dáºy thì. – anh cÅ©ng rất tiếc – anh ngừng lại má»™t lát – rất vui được gặp lại em, India.
Cô gái mỉm cưá»i theo phép lịch sá»± – chúng ta Ä‘i chứ – cô đỠnghị rồi liếc nhìn cái túi vải bạt cá»§a anh trước khi đưa tay chỉ vá» phÃa sau tòa nhà – xe Ä‘ang đợi đà ng kia – rồi cô quay sang ngưá»i phi công nãy giá» vẫn đứng chăm chú nhìn há» và bảo – nà y Raoul, anh có thể mang nốt hà nh lý cá»§a ông Kittrict ra khá»i máy bay được không?
- Äừng – Nathan xen và o trước khi viên phi công kịp nói – là vì tôi không có thêm hà nh lý nà o nữa cả – anh gõ nhẹ chiếc túi vải – tất cả là ở đây.
Äôi lông mà y cá»§a India – mà u Ä‘áºm hÆ¡n má»™t chút so vá»›i tóc – nhÃu lại đầy vẻ bối rối – ý anh là nó sẽ được chuyển đến sau – cô nói và rõ rà ng không vui khi thấy sá»± sắp xếp cá»§a minh bị ngưá»i khác gạt bá» ngay trước mặt đám nhân viên. Nathan lắc đầu.
- Anh đã có tất cả má»i thứ cần thiết – anh nói nhẹ nhà ng để cô yên tâm. Quay sang viên phi công và ngưá»i đồng hà nh cá»§a anh ta, anh chà o há», giá»ng pha chút giá»…u cợt – cám Æ¡n Raoul. Tháºt là má»™t chuyến bay rất dá»… chịu.
Anh không nhìn cô tiếp viên nhưng Ä‘oán là cô ta sẽ cảm thấy nhẹ nhõm vì anh đã cố tình không nhắc tên cô. Tuy váºy, anh vẫn cảm thấy khó hiểu vá»›i tất cả những gì Ä‘ang diá»…n ra quanh mình. Há» nghÄ© anh là loại ngưá»i nà o đây? Và Adele nữa, không biết bà ta Ä‘ang tung ra những lá»i bịa đặt gì vá» anh khi biết rằng mình không được thừa kế hòn đảo?
Nathan bá»—ng cảm thấy trà o lên má»™t ná»—i tức giáºn, nhất là vì khó chịu vá»›i cái ý nghÄ© là India đã được nghe kể rằng anh là má»™t con thú tình dục. Tất nhiên cô ta đã nghÄ© thế rồi. Chỉ có Chúa má»›i biết cô ta đã được tẩy não đến mức nà o để tin rằng anh là loại ngưá»i không biết xấu hổ là gì. Anh không phải là má»™t thầy tu, cÅ©ng chưa bao giá» tá» ra như thế. Nhưng trong suốt mấy năm qua, tâm trÃ, sức lá»±c cá»§a anh Ä‘á»u dồn và o việc là m thế nà o để tạo nên thà nh công trong sá»± nghiệp chứ không phải để thá»a mãn những nhu cầu nhục dục cá»§a mình.
- á»’, được thôi – India nhún vai tá» vẻ cho qua và bước vá» phÃa chiếc xe sÆ¡n hai mà u Ä‘en trắng Ä‘ang Ä‘áºu trong bóng râm cá»§a tòa nhà – chúng ta Ä‘i thôi.
Nathan không vá»™i Ä‘i theo India. Anh cố tình đứng lại mấy phút để ngắm vẻ tuyệt mỹ cá»§a cặp mông tròn trịa ôm gá»n trong chiếc quần soóc mà u Ä‘en cá»§a cô. Anh cÅ©ng thấy bá»™ ngá»±c cô gái đã kịp tròn đầy, căng phồng sau lá»›p vải cá»§a chiếc áo bó, là m gợn lên hình chiếc áo lót Ä‘ang mặc. Anh Ä‘oán có lẽ cô là má»™t trong những tà i sản quý giá cá»§a khách sạn.
à nghÄ© đó chợt khiến anh bá»±c bá»™i. Anh không thÃch phải tưởng tượng ra cái cảnh má»™t chá»§ ngân hà ng già u có nà o đó hau háu dán mắt và o thân hình thon thả cá»§a cô. Lạy Chúa, cô là em gái cá»§a anh. Anh không muốn ai khác nhìn cô, ngoại trừ mình. Anh cảm nháºn thấy má»™t mong muốn bất ngá» muốn bảo vệ cô. Liệu Adele có ý định khai thác con gai mình như ba ta đã là m vá»›i tất cả má»i thứ khác không?
India Ä‘ang ngồi đợi trên xe khi anh đến nÆ¡i. Hai bà n tay cô đặt trên vôlăng, chiếc xe đã nổ máy. Nathan nhét túi đồ và o phÃa sau xe và quăng ngưá»i và o chiếc ghế bên cạnh cô. – Ä‘i thôi – anh nói, liếc xéo sang phÃa cô. India đẩy cần số và dáºn đôi chân Ä‘i á»§ng (già y boot) cá»§a mình lên chân ga.
ÄÆ°á»ng Ä‘i đã được nâng cấp, anh nháºn ra ngay tức thì. Mặt đưá»ng đầy những vệt lún cá»§a bánh xe ngay xưa giỠđã được sá»a chữa và rải sá»i ở 2 bên nhưng vẫn không thể loại bá» hết những rắc rối. Sau phát triển vô tổ chức cá»§a các loại cây cối trên hòn đảo nà y đã khiến con đưá»ng đôi chá»— bị lấp trong những đám dây nhá» ráºm rịt. Tai hại hÆ¡n cả là cỠđâm cả lên qua những lá»›p sá»i, và ngá»n những cây dứa (thÆ¡m) dại rạp cả xuống khi há» Ä‘i qua. Sá»± pha trá»™n kỳ quặc cá»§a má»i váºt tạo nên vẻ huy hoà ng cá»§a phong cảnh nÆ¡i đây, anh nghÄ© má»™t cách châm biếm. Những bụi cây ráºm rạp má»c ở những chá»— Ãt ngá» nhất, và mặc dầu váºy vẻ đẹp cá»§a chúng vẫn không há» suy giảm.
- Anh có một chuyến bay dễ chịu chứ?
Câu há»i cá»§a India là m anh ngạc nhiên. Anh đã phải cố ghìm lại không há»i xem liệu cô có thá»±c sá»± quan tâm đến Ä‘iá»u đó hay không. Thái độ cá»§a cô đối vá»›i anh rất lịch sá»± nhưng giả tạo. Anh không chỠđợi và cÅ©ng không muốn như váºy. Lạy chúa, chẳng lẽ cô ấy không gợi lên má»™t cảm xúc gì hay sao? Anh đã chỠđợi ở cô má»™t thái độ khác, tháºm chà là tức giáºn hay pháºt ý chứ không phải là sá»± thá» Æ¡.
Nhưng nói ra những cảm giác cá»§a mình bây giá» tháºt quá sá»›m, nhất là khi anh không hoà n toà n biết chắc vá» nó. Và o lúc nà y, anh còn Ä‘ang báºn nghiá»n ngẫm những phản ứng cá»§a mình trước vẻ bá» ngoà i quyến rÅ© cá»§a cô gái, tá»± nhắc nhở rằng đó chÃnh là cô bé mắt to đã có thá»i từng tin và o má»i lá»i anh nói.
- CÅ©ng khá dá»… chịu – anh hÆ¡i xoay ngưá»i vá» phÃa India, đặt tay lên cánh tay cô. hÆ¡i lưỡng lá»± má»™t chút anh há»i – mẹ cá»§a em thế nà o? Bà ấy có ở đây khi ông cụ bị… à mất không?
- Tất nhiên là có – India trả lá»i và anh cảm thấy trong cô như vừa loé lên má»™t chút cảm xúc – ông ấy bị ốm mất và i 3 tuần. Bác sỹ nói ông ấy là m việc quá nhiá»u. Ông bị Ä‘au, anh thấy đấy, và ông khăng khăng cho rằng đó chỉ là má»™t Ä‘oạn cÆ¡ bị giãn.
Nathan cảm thấy cổ há»ng như nghẹn lại
- Nhưng chắc ông cụ biết sá»± thá»±c không phải là như váºy.
- Không phải – India lắc đầu, má»™t sợi tóc má»m mại cá»§a cô cá» và o mu bà n tay anh – sau cùng, tức là sau tráºn Ä‘au tim đã lấy Ä‘i cuá»™c sống cá»§a ông, há» phát hiện ra có cục máu nhá» Ä‘á»ng trong ngá»±c ông. Nó xảy ra rất nhanh.
Nathan xoay bà n tay và giữ lại một sợi tóc đỠrực, các ngón tay trìu mến vuốt ve nó – anh hiểu.
- Em và má»i ngưá»i cố liên lạc vá»›i anh – India nói tiếp – nhưng không ai biết được anh Ä‘ang ở đâu. Tháºt may, ông Hasting, luáºt sư cá»§a bố mình, Nathan nhá»› lại, tìm được má»™t địa chỉ cá»§a anh ở New york. Nhưng như anh thấy đấy, lúc đó anh không có ở đó.
- Äúng thế – cô gái lại xoay đầu và anh thả sợi tóc cá»§a cô ra
- Lúc đấy anh Ä‘ang ở nước ngoà i. Mặc dầu váºy – môi anh báºm lại – anh cÅ©ng không biết là ông ấy có nhá»› đến anh không?
India quay sang, bình thản và lạnh nhạt – anh là con trai cá»§a ông ấy – cô nói ngắn gá»n, dưá»ng như thế đã là đủ. Trong anh gợn lên cái cảm giác vá» má»™t sá»± bất công.
- Nhưng suốt 8 năm qua thì không – anh nói không che Ä‘áºy sá»± phẫn ná»™ cá»§a mình – ông ấy đã Ä‘uổi anh ra khá»i dảo, nếu như em còn nhá»›. Anh không thấy có dấu hiệu nà o chứng tỠông ấy từng mong anh quay trở lại.
Các ngón tay India bấu chặt hÆ¡n và o vô lăng. Trong và i phút, cô không nói câu gì cả và để cho anh tá»± đưa ra những kết luáºn cá»§a mình. Nhưng, tháºt khó mà giữ mãi được những ý nghÄ© cay đắng trong khung cảnh nà y, khi mà hương thÆ¡m cá»§a hòn đảo Ä‘ang ngáºp trà n và ánh nắng chiá»u Ä‘ang nhuá»™m và ng rá»±c rỡ lên má»i váºt. Anh đã không mưá»ng tượng được hết vẻ đẹp cá»§a hòn đảo khi xa nó. GiỠđây anh nhìn những ngá»n mimosa Ä‘ang rá»§ xuống vá»›i cảm giác buồn vui pha trá»™n.
Con đưá»ng dốc xuống vá» phÃa bá» biển. Bên trái há» là những thảm cỠđược xén tỉa cẩn tháºn cá»§a sân golf. Nhìn qua tán cây đầy hoa, anh có thể thấy mái nhà đỠhồng cá»§a câu lạc bá»™ và những chiếc xe ngá»±a được sÆ¡n mà u sặc sỡ chuyên để chở khách Ä‘i du ngoạn.
Rõ rà ng là Adele đã rất báºn rá»™n, Nathan thầm giá»…u cợt. Anh nhá»› nÆ¡i nà y trước đây chỉ là bãi đá khô cằn trồng hoa. Nhưng ngà y nay, má»™t khu giải trà hoà n hảo không thể thiếu má»™t sân golf. Và chỉ liếc qua cÅ©ng có thể thấy đấy là má»™t trong những sân golf và o loại tốt nhất.
- Cha anh chưa bao giỠhết yêu thương anh, anh biết đấy – India bất ngỠnói.
Nathan nhìn cô thăm dò.
- Chưa bao giỠư – anh há»i má»™t cách hoà i nghi.
- Vâng – cô dán ngưá»i và o vô lăng khi chiếc xe băng qua cây cầu gá»— bắc ngang má»™t cái hẻm nhá» - ông thưá»ng nói rất nhiá»u vá» anh – cô dừng má»™t chút – nhất là và o thá»i gian cuối.
Quai hà m Nathan như cứng lại. Anh phải nói gì, nghÄ© gì vá» Ä‘iá»u nà y? Có phải India cho rằng anh sẽ được an á»§i nếu biết rằng ngưá»i cha đã tha thứ cho mình chăng? Quá»· tha ma bắt! Theo như anh biết thì chẳng có tá»™i lá»—i gì để mà tha thứ cả.
- Thế còn em thì sao? - Anh há»i, giá»ng pha chút giá»…u cợt, dưá»ng như muốn chuyển chá»§ đỠcá»§a cuá»™c nói chuyện. Cô gái liếc nhìn anh, thoáng giáºt mình.
- Em là m sao?
- Em có còn yêu quý anh nữa không? – anh há»i. Anh muốn là m cho cô bối rối và quả thá»±c mặt cô đỠá»ng lên.
Anh nháºn thấy India có má»™t là n da tháºt đẹp, trắng và mịn mà ng. Cô không bao giá» bị rám nắng nhưng cÅ©ng không phải chịu ná»—i lo vẻ tà n nhang như nhiá»u thiếu nữ tóc đỠkhác. Trái lại, tay chân cô mịn mà ng, nhẵn nhụi, và đẹp đến hút hồn.
- Tất nhiên rồi – cô đạp nhanh và đầy phòng thủ.
Nathan nhìn cô chằm chặp, bá»±c mình vá» sá»± thiếu trung thá»±c cá»§a cô. Là m sao cô có thể yêu quý má»™t ngưá»i mà nếu như tin lá»i mẹ cô là đã từng khinh bỉ và sỉ nhục cô? HÆ¡n thế nữa, ngưá»i đó lại đã từng phản bá»™i lại tất cả những ngưá»i thân, nhất là cha anh.
- Nhưng anh là anh trai của em – cô nói giản dị.
Nathan cảm thấy như vừa bị ai đánh và o bụng.
|

22-10-2008, 08:40 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 2
- Thế nó đang ở đâu?
Adele Kittrict Ä‘ang thoa kem dưỡng da lên cổ và mặt, quay lại nhìn con gái mình má»™t cách sốt ruá»™t. Trong tấm áo choà ng lụa mà u hồng Ä‘á», chiếc khăn quấn mà u Ä‘en che lấp gần hết bá»™ tóc đã được là m sáng rất công phu, trông bà ta già hÆ¡n so vá»›i cái tuổi 42 mà bà ta vẫn nói. Mặc dầu váºy, vẻ mặt bà ta vẫn căng thẳng và khó gần. India là ngưá»i duy nhất được chiêm ngưỡng mẹ mình và o những lúc ba ta trông xấu nhất.
- Anh ấy bảo là muốn Ä‘i tắm – India trả lá»i, tá»±a hông và o thà nh ghế trưá»ng ká»· có những sá»c satanh và đón cái nhìn chăm chăm cá»§a mẹ mình không chút sợ hãi – con đã cho anh ấy ở phòng 204 như chúng ta đã thống nhất từ trước. Nếu biết mẹ muốn con đưa anh ấy đến đây thì con đã là m khác.
- Mẹ không muốn – Adele đáp nhanh rồi quay lưng lại quan sát mình trong chiếc gương cá»§a bà n trang Ä‘iểm. – mẹ chỉ thấy khó tin là anh ta lại kịp nhắc gì đến cái di chúc trong suốt Ä‘oạn đưá»ng từ sân bay vỠđây. Nhất định là anh ta phải nghÄ© vá» nó, lạy chúa. Äó là lý do anh ta đến đây. Äể trêu tức tất cả chúng ta.
India cắn môi dưới. Cô nói má»™t cách tháºn trá»ng
- Con cho rằng mẹ không thể buộc tội Nathan vỠnhững gì cha anh ấy đã là m. Anh ấy không biết chút gì vỠdi chúc đó cả. Với lại, chắc chắn anh ấy không hỠlà m gì để gây ảnh hưởng gì tới cha.
- Là m sao mà y biết Ä‘iá»u đó? Adele vặn lại nắp lá» kem và đáºp mạnh nó xuống chiếc khay trước mặt. Chiếc lá» thuá»· tinh vang lên những âm thanh chói tai nhưng tháºt may nó không bị vỡ.
India nắm chặt 2 tay nhìn mẹ mình trút cÆ¡n giáºn dữ.
- Mẹ, mẹ biết cha và Nathan không há» gặp nhau trong suốt 8 năm mà – cô nói má»™t cách Ä‘iá»m tÄ©nh – tháºm chà đến cả ông Hasting cÅ©ng không há» có địa chỉ cá»§a anh ấy.
Adele khịt mũi
- Ừ được đấy, tiếp tục đi. Cứ bảo vệ nó đi, India. Mà y luôn là m như thế mà . Kể cả khi biết nó đã nói những gì, đối xỠthế nà o với mà y mà vẫn cứ bám theo nó như một con béo si tình!
India hÃt má»™t hÆ¡i dà i để cố lấy lại bình tÄ©nh. Lại vẫn là câu chuyện cÅ© và cô đã há»c được cách tốt nhất là không nên tiếp tục tranh cãi vá» nó nữa. Nó đã là m cô Ä‘au lòng và có lẽ vẫn còn là m cô Ä‘au nếu cô để mặc nó. Nhưng cô biết đó chỉ là cách mẹ cô mượn cá»› để xả ra sá»± bá»±c dá»c và cay đắng cá»§a mình.
- À, mà mà y đã nói gì nhỉ? – Adele lại tiếp tục tra há»i, khi thấy rõ rằng những lá»i riếc rá»§a không còn tác dụng – Nó còn ngạo mạn, hiếu chiến như trước nữa không? Thế nà o?
India cẩn tháºn duá»—i thẳng các ngón tay và vuốt ve ná»n vải lycra cá»§a chiếc quần sóoc. Cô mừng vì mẹ mình Ä‘ang mải nhìn và o trong gương chứ không nhìn cô. Nhưng Ä‘iá»u đó không ngăn 2 lòng bà n tay cô ướt đẫm và má»™t dòng mồ hôi chảy từ ngá»±c xuống.
- Anh ấy… trông già hÆ¡n – cuối cùng thì cô cất lá»i và nháºn ra như thế khó có thể được coi là thá»a đáng. Cô cần phải nói cái gì đó trước khi bà mẹ kịp nghi ngá» sá»± im lặng cá»§a cô – và da rất rám nắng. Có thể nói, cho dù anh ấy đã là m gì trong suốt 8 năm qua, chắc chắn không phải là ngồi lỳ trong văn phòng.
Adele đưa mắt nhìn con gái – à , thế mà y nghÄ© nó sẽ là m gì? – bà ta há»i má»™t cách gay gắt và India cảm thấy nhẹ nhõm khi bà ta không để ý Ä‘iá»u gì ngoại trừ cô không nói má»™t câu nà o phản đối – Chắc là nó Ä‘i chăn bò hoặc là m việc cá»±c nhá»c ở má»™t dà n khoan dầu nà o đó thôi! thá» có chúa, nó chẳng hợp để là m má»™t công việc nà o khác. Má»—i khi nghÄ© tá»›i việc chúng ta đã là m lụng như thế nà o để có được thà nh công trên mảnh đất nà y, tao lại muốn khóc. Tháºt chẳng công bằng chút nà o khi nó bá»—ng dưng có được tất cả má»i thứ.
- Vâng, tháºt không công bằng – India cÅ©ng đồng ý vá»›i Ä‘iểm cuối cùng đó. Nhưng Nathan là máu thịt cá»§a cha anh ấy. Cô mãi mãi chỉ đứng thứ 2.
Adele nhặt má»™t tuýp son bóng lên và chăm chú xem xét mà u cá»§a nó – Nó, à anh ta có há»i gì vá» mẹ không? – bà ta há»i. India mặc dầu đã nghÄ© tá»›i tÃnh huống nà y từ trước nhưng vẫn bị bất ngá».
- Anh ấy… có há»i mẹ bây giá» ra sao? – cô thừa nháºn, cố gắng ngăn cái hÆ¡i nóng Ä‘ang sắp sá»a bá»§a vây lấy gáy mình và tiếp tục nói trôi chảy – Nhưng chá»§ yếu là há»i vá» cha. Anh ấy muốn biết tháºt chi tiết cha đã mất như thế nà o.
Adele bĩu môi
- Là m như nó quan tâm lắm ấy – bà ta nói má»™t cách độc địa – Tao hy vá»ng là mà y bảo rằng ông ấy không bao giá» nói đến nó. Tao tháºm chà còn nhá»› là trong thá»i gian đó chưa nghe Aaron nhắc đến tên nó bao giá».
India đứng phắt dáºy. Äiá»u đó không đúng, cô biết, nhưng cô hiểu tốt hÆ¡n là không nói ra - Con phải Ä‘i đây – cô ý thức được rằng vá»›i tất cả sá»± Ä‘iá»m tÄ©nh vốn có, cô cÅ©ng không thể chịu đựng thêm được nữa. Hôm nay không phải là má»™t ngà y dá»… chịu đối vá»›i cô và ngay cả sá»± thá» Æ¡ khôn khéo cô đã há»c được cÅ©ng Ä‘ang má»ng dần má»™t cách nguy hiểm – Con đã hứa vá»›i Carlo là sẽ nói chuyện vá»›i Paolo vá» việc phục vụ đồ uống trong khi anh ta Ä‘ang chÆ¡i đà n. Vá»›i lại con cÅ©ng phải Ä‘i thay quần áo. Tối nay con phải ăn tối cùng vợ chồng ông nghị sÄ© Markham.
Adele nhăn mặt – anh ta chẳng chợ đợi con giữ lá»i hẹn đó đâu India. Vá»›i lại việc kinh doanh, đúng không? Tại sao mà y cứ tiệp tục nháºn khách trong khi như chúng ta đã biết đấy, Nathan có thể Ä‘uổi cổ cả tao lẫn mà y Ä‘i ngay ngà y mai.
India thở ra chầm cháºm:
- Con không nghĩ là anh ấy sẽ là m như thế đâu mẹ.
- Là m sao mà y biết? Nó nói như váºy à ?
- Không…
- Lại thế rồi – Adele thở dà i chán nản – Giá như mà y có thể thôi nghÄ© rằng mà y biết rõ nó hÆ¡n tao. Nó là má»™t con chuá»™t nhắt, India ạ. má»™t đứa con hoang! Nó hoà n toà n không biết xấu hổ là gì và tốt hÆ¡n là mà y nên bắt đầu tin Ä‘iá»u đó Ä‘i!
Và India bắt đầu tin tháºt.
Trong lúc nói và i câu mang tÃnh chất nghÄ©a vụ rằng mình không có thá»i gian để bà n chuyện vá» Nathan và rá»i khá»i phòng mẹ, đầu óc cô vẫn là m việc liên tục. Khi cánh cá»a đã khép lại sau lưng, cô đứng lại má»™t lúc để cố trấn tÄ©nh lại. Nhưng những lá»i nói cá»§a bà mẹ quá ấn tượng để cô có thể gạt bá» Ä‘i má»™t cách dá»… dà ng. Và vì cô nghÄ© chúng đúng, nên cà ng không thể quên Ä‘i.
Nathan là con ngưá»i táºp hợp tất cả những gì xấu xa mà mẹ cô đã nói. Anh ta đã xá» sá»± tháºt đáng ghê sợ khiến cha mình Ä‘au lòng. Ông Aaron Kittrict đã phải mất nhiá»u năm má»›i đủ khả năng quên được những gì con trai mình đã là m. Và mẹ cô đã phải gánh chịu háºu quả sá»± buồn chán khá»§ng khiếp cá»§a ông cÅ©ng từ việc đó.
India nhún vai. Cô đã quyết định để lại đằng sau tất cả những ký ức buồn bã đó. Dù Nathan có xá» sá»± thế nà o, đã là m những gì thì nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó bây giá» cÅ©ng chẳng Ãch gì. Rõ rà ng cha anh đã tha thứ, nếu không ông ấy đã chẳng trao cho anh quyá»n thừa kế. Cô không việc gì phải cảm thấy cay đắng. Mẹ cô đã nuôi dưỡng quá nhiá»u sá»± cay đắng cho cả hai ngưá»i.
Khu gia đình nằm ở má»™t nhánh riêng cá»§a khách sạn. Nó được nối vá»›i tòa nhà chÃnh bằng lối Ä‘i qua má»™t dãy các hà ng cá»™t có những dây nho rá»§ xuống. Äó là ngôi nhà má»™t tầng mái mà u hồng vá»›i những ô cá»a sổ cao, mở ra sân sau có lát gạch. Ngôi nhà vừa tách biệt khá»i toà nhà là m khách sạn để đảm bảo sá»± riêng tư vừa đủ gần để má»i vấn đỠphát sinh được kịp thá»i giải quyết tức thì. Sau cùng thì chÃnh bản thân dịch vụ há» Ä‘ang kinh doanh khiến cho khách sạn Kittrict và Äảo Pelican trở nên nổi tiếng trên toà n thế giá»›i. Nó đã tạo được uy tÃn trong việc Ä‘em lại sá»± thoải mái và riêng tư cho khách. Mặc dầu so lượng khách nghỉ ở đây qua nhiá»u năm lên đến con số khổng lồ nhưng ngưá»i ta vẫn có má»™t quyển sổ ghi lại sở thÃch cÅ©ng những Ä‘iá»u chưa hà i lòng cá»§a từng ngưá»i.
Tháºt tiếc là khách sạn chỉ chứa được tối Ä‘a 30 khách cùng má»™t lúc. Có 18 dãy buồng để đáp ứng nhu cầu riêng cá»§a những vị khách đặc biệt, từ những chÃnh trị gia đến các ngôi sao nhạc pop. Äảo Pelican không có những ngưá»i tò mò tìm kiếm chuyện giáºt gân, những kẻ săn tin, những ngưá»i hâm má»™ muốn xin chữ ký. Có lúc khách sạn đầy ắp chỉ vá»›i má»™t bữa tiệc và không hiếm những gương mặt vô danh dần trở nên thân thuá»™c ở đây.
Khi India bước và o gian tiá»n sảnh cá»§a khách sạn có kiến trúc như má»™t nhà thá» thì trá»i đã sắp tối hẳn. Ãnh sáng từ chùm đèn lá»›n treo trên vòm trần hắt lên những cây cảnh và hoa lá trong phòng khiến cho toà n bá»™ khu vá»±c lá»… tân mang má»™t mà u sắc rất tươi vui. Cùng vá»›i chiếc đèn chùm, hà ng loạt đèn bà n đặt ở những bá»™ sôpha tạo ra những ốc đảo nhỠấm cúng và thoải mái. Sà n nhà lát gá»— thông được trải thảm Trung Hoa dà y êm.
Và o giá» nà y thưá»ng có Ãt khách đến đây. Bằng kinh nghiệm cá»§a mình, India biết rằng hầu hết má»i ngưá»i Ä‘ang tắm táp, thư giãn hoặc được các nhân viên chăm sóc sức khá»e đấm bóp. Sau cả má»™t ngà y bÆ¡i lặn, chèo thuyá»n hay đơn giản chỉ phÆ¡i mình dưới nắng thà đây là lúc há» cần được nghỉ ngÆ¡i. Khách sạn Kittrict được trang bị má»i thứ cần thiết để giúp khách hà ng được vui vẻ và rất nhiá»u ngưá»i, cả đà n ông lẫn đà n bà đang táºn hưởng những dịch vụ đó.
Má»™t lúc nữa, cả quầy bar sẽ đông nghịt và nhà hà ng bên hồ sẽ bắt đầu phục vụ những món ăn sà nh Ä‘iệu do viên đầu bếp ngưá»i Pháp và các cá»™ng sá»± thể hiện. Những lúc nà y các gian phòng chung vắng ngắt, chỉ có nhóm tiếp viên Ä‘i lại vẻ rá»™n rã, má»™t số ngưá»i trong bá»n há» luôn phải thưá»ng trá»±c để sẵn sà ng phục vụ khách bất cứ lúc nà o.
Mặc dầu vắng vẻ nhưng India vẫn cảm thấy hÆ¡i ngượng khi ăn mặc như váºy mà bước và o gian phòng. Thưá»ng và o giá» nà y cô đã phải thay trang phục khác. Mặc dù sá»± có mặt cá»§a cô nhiá»u khi không cần thiết nhưng cô vẫn muốn nắm bắt tình hình công việc. Sá»± xuất hiện cá»§a Nathan đã là m đảo lá»™n tất cả và cô Ä‘ang cố gắng để quen dần vá»›i Ä‘iá»u đó.
- á»’, xin chà o cô Kittrict – cô nhân viên lá»… tân rá»i chồng hóa đơn Ä‘ang được nạp và o máy tÃnh đến chà o India – có chuyện gì không ổn ư?
- Chuyện gì? – lúc đầu India tưởng cô ta định nói tá»›i Nathan nhưng ngay láºp tức nháºn ra chÃnh vẻ ngoà i cá»§a mình khiến cô gái kia có nháºn xét như váºy. India lắc đầu, - á»’, không có gì đâu – cô cưá»i gượng gạo – tôi chỉ định nói và i câu vá»›i Paolo. Chị có biết anh ấy Ä‘ang ở đâu không?
- Anh ấy Ä‘ang ở quầy bar, cô Kittrict ạ - cô gái trả lá»i ngay – Anh trai… cá»§a cô muốn uống cái gì đó - ngừng má»™t lát – anh ấy tháºt thú vị phải không? à tôi muốn nói là anh trai cô. Anh ấy tháºt dá»… tÃnh và thân thiện. Không… không giống như… à , giống như cha anh ấy, đúng không?
Cô gái lá»™ vẻ lúng túng. Nhưng vì Ä‘ang nói dở nên cô đà nh phải tiếp tục. India cưá»i thông cảm. Mà điá»u đó cÅ©ng đúng, cô nghÄ© má»™t cách không vui. Trong và i năm trở lại đây, cha cá»§a Nathan ngà y cà ng trở nên xa cách. India cho rằng tâm trạng bất ổn cá»§a ông là do sức khá»e kém. Rõ rà ng trong Ãt nhất là 18 tháng cuối cùng, ông Aaron Kittrict không được khoẻ. Ông co mình lại, không hòa nháºp vá»›i má»i ngưá»i, kể cả vá»›i cô. Nhưng bây giá» cô không còn dám chắc có phải vì sức khá»e không. Liệu có phải thái độ lạnh nhạt vá»›i Nathan đã khiến ông Ä‘au đớn? Cô tá»± há»i nhưng có lẽ sẽ không bao giá» biết được câu trả lá»i chÃnh xác.
Nhưng trước mắt cô Ä‘ang phải đương đầu vá»›i cái viá»…n cảnh gặp mặt Nathan nếu như cô phải nói chuyện vá»›i Paolo trước khi buổi tối bắt đầu. Cô muốn tránh mặt anh, chà Ãt thì cÅ©ng là trước khi cô kịp tắm rá»a và thay quần áo. Không có vá» bá»c quần áo và son phấn, cô cảm thấy mình chông chênh má»™t cách vô lý và Nathan sẽ hoà n toà n khống chế được tình huống đó.
Anh ta đã là m cô bối rối má»™t cách khá»§ng khiếp lúc chiá»u nay khi đưa ra cái câu há»i không thể tha thứ được đó. Và cô đã là m má»™t Ä‘iá»u tồi tệ hÆ¡n khi thừa nháºn mình vẫn quan tâm tá»›i anh ta. Äáng lẽ ra cô nên tránh trả lá»i thẳng và nói dối má»™t cách trÆ¡n tru vô hại chẳng hạn. Thay và o đó, cô lại cố tá» ra thá» Æ¡ để cuối cùng là m trò cưá»i cho anh ta trêu chá»c dá»… dà ng đến váºy.
Äã có thá»i cô không tá»± ái. Cô đã lá»›n lên cùng vá»›i sá»± trêu chá»c cá»§a anh và không bao giá» cho rằng nó chứa hà m ý gì. Cho đến khi mẹ cô chỉ ra sá»± kháºp khiá»…ng cá»§a má»™t đứa con gái 13 tuổi cứ coi Nathan như ngưá»i cùng lứa vá»›i mình. Cho đến khi bà ấy nói toạc ra rằng Nathan đã quá giữ ý nên không muốn bảo thẳng ra cái Ä‘iá»u cô phải tránh xa anh.
India nhá»› lại cô đã cảm thấy vui như thế nà o khi theo Nathan Ä‘i khắp má»i nÆ¡i. Äiá»u đó thì đúng vì cô chưa bao giá» có má»™t ngưá»i anh trai, nhất là má»™t ngưá»i anh có đầy dá»§ má»i thứ mà cô thiết tha muốn há»c theo.
Cô đã tưởng anh thÃch trò chÆ¡i vá»›i mình, mà hình như ban đầu là thế tháºt. Có lẽ giống như cô, anh cÅ©ng cảm thấy có má»™t ngưá»i em gái như thế tháºt thú vị. Nhất là khi cô em đó lại ngưỡng má»™ mình, tin và o má»i lá»i mình nói.
Nhưng có má»™t sá»± khác biệt khá»§ng khiếp giữa má»™t cô bé 7 tuổi tôn sùng thần tượng vá»›i má»™t cáºu trai đã lá»›n, ương bướng vụng vá». Ngay khi vừa nghe mẹ nói váºy, India nháºn ra bà đã đúng. Tất nhiên, lúc đó cô chưa hiểu được rằng Nathan thá»±c sá»± mong muốn Ä‘iá»u gì và rằng sá»± chịu đựng cô chỉ là má»™t phương tiện để anh ra đạt được cái khác.
India vuốt thẳng quần áo, nói má»™t câu là m yên lòng cô nhân viên lá»… tân mặt đỠbừng kia rồi bước má»™t cách dứt khoát ngang qua gian phòng. Cô không thể trách cô gái Ä‘ang bị cuốn hút bởi vẻ ngoà i hấp dẫn cá»§a Nathan. Cô biết rõ Ä‘iá»u đó có thể gây shock đến thế nà o.
Quán bar nằm thấp hÆ¡n sảnh bốn báºc thang. Bên trong mát mẻ và mỠảo vá»›i mặt quầy dà i được rá»i đèn. Có thể nhìn ra bãi biển và những ngá»n đèn cá»§a bến tà u thuyá»n đà ng xa. Cha kế cá»§a cô đã cho xây dá»±ng cái bến nà y trước khi khởi công khách sạn. Kể từ khi khách sạn má»›i được xây, nó trở thà nh nÆ¡i trú ngụ cá»§a những ngưá»i bÆ¡i thuyá»n. Giá» tầng trên có câu lạc bá»™ và ở dưới là cá»§a hà ng bán đồ Ä‘i biển. Mặc dù mục Ä‘Ãch chá»§ yếu là phục vụ những ngưá»i Ä‘i biển nhưng nó còn bán cả những dụng cụ chÆ¡i golf và đồ lặn. Äám các bà thưá»ng đến đây xem, chá»n quần áo thể thao hoặc chỉ để tán gẫu vá»›i ngưá»i quản lý, mà phải công nháºn rằng tay nà y tháºt to cao hấp dẫn.
India dừng lại trước báºc thang trên cùng dẫn xuống quán bar. Cô nhìn qua khắp lượt. chiếc đà n dương cầm mà Carlo Mendoza hay chÆ¡i và o các buổi tối vẫn nằm im lìm, và chưa có đôi nà o tình tá»± vá»›i nhau trên cái sà n nhảy bé xÃu. Những bá»™ bà n, ghế bà nh gá»n ghẽ được kê dá»c theo các dãy cá»§a sổ để khách vừa ngồi vừa ngắm phong cảnh bên ngoà i, bây giá» cÅ©ng vắng ngắt. Âm thanh tứ chiếc loa stereo phát ra nhè nhẹ.
Cô nhìn thấy Nathan ngay. Anh Ä‘ang ngồi trên chiếc ghế cao ở quầy bar và nói chuyện vá»›i Paolo. Tại sao cô lại không nhỉ? Cô tá»± há»i mình má»™t cách thiếu kiên nhẫn, ngoà i ngưá»i phục vụ và anh ta ra, quán vắng chẳng có ai. Tuy váºy cô cảm thấy bá»±c bá»™i khi thấy tim mình tá»± nhiên Ä‘áºp rá»™n và đà nh cố gạt bá» cái cảm giác là anh ta Ä‘ang khống chế được mình.
Cô đế ý thấy Nathan đã thay trang phục khác. Chiếc quần jean cÅ© kỹ bó chặt cặp đùi giỠđược thay bằng chiếc quần vải mà u Ä‘en và áo sÆ¡mi mà u tối. Mái tóc sẫm mà u cá»§a anh dà i chá»m cả lên cổ đằng sau và ngay từ khoảng cách khá xa cô vẫn có thể thấy nó còn ướt do tắm. Nhưng đột nhiên Paolo nhìn thấy cô và nói câu gì đó, Nathan quay đầu lại và India nháºn thấy anh không mang cravat như quy định ở đây.
India bước xuống và tiến gần đến há», cố gắng tháºt tá»± nhiên vì cặp mắt cá»§a Nathan vẫn chăm chú theo dõi cô. Cô biết rõ tóc mình Ä‘ang bị gió thổi tung và tay chân Ä‘ang để trần. Cô cầu sao cho mình Ä‘ang bị vấp hoặc là m má»™t cái gì ngu ngốc tương tá»± như thế.
- Chà o! – anh nói giản dị và cô thấy mừng vì anh không nhảy xuống để chà o cô. Nathan vẫn ngồi ở đó, tay đặt trên mặt quầy, trước mặt là chai Scott và nước uống. Ở vị trà đó, đầu anh gần ngang vá»›i đầu cô, và cô không phải chịu cái bất lợi vá» chiá»u cao như lúc chiá»u ở sân bay nữa.
- Chà o anh! – cô đáp lại, cố gắng nở má»™t nụ cưá»i vui vẻ mặc dù có phần hÆ¡i lạnh nhạt. Nhưng Nathan đã cắt ngang và cô đột nhiên cảm thấy khó chịu vá»›i chÃnh mình.
- Trông em có vẻ không ổn – anh nói và India nghÄ© sao anh hay có những nháºn xét mang tÃnh cá nhân quá như váºy. Cô biết trông cô như thế nà o. Mà kể cả khi có thế tháºt thì đó cÅ©ng chẳng phải việc cá»§a Nathan, tại sao anh ta lại cứ xen và o?
- Anh không… - cô nói, nháºn ra cằm anh đã được cạo nhẵn nhụi. Nhưng nó chẳng giúp anh trẻ hÆ¡n mà chỉ là m nổi báºt những đưá»ng nét đà n ông đẹp dữ dá»™i.
- Có phải em định nói gì chăng? – Nathan há»i lại, ngón tay đưa lên cá» cá» sống mÅ©i má»™t cách lưá»i nhác. Cả đôi mắt cÅ©ng uể oải, trong u tối và bà hiểm sau hà ng lông mi Ä‘en ráºm.
- Em… chúng tôi… à khách đến đây Ä‘á»u được yêu cầu phải Ä‘eo cravat và o buổi tối – cô giải thÃch, trong lòng thoáng chút lo lắng. Cô có thể tá»± nhá»§ rằng đây chÃnh là ngưá»i anh khác bố khác mẹ, ngưá»i mà cô đã từng chia sẻ tất cả những niá»m tin ngay thÆ¡ ngà y nà o, nhưng cách đó xem ra không có tác dụng. Äã có quá nhiá»u chuyện xảy ra. Anh đã Ä‘i xa và hỠđã má»—i ngưá»i má»™t ngả. Ngưá»i đà n ông trước mặt khác xa vá»›i cáºu thiếu niên mà cô còn nhá»›.
- Thế à ?
Các ngón tay của Nathan sỠlên chiếc cổ áo sơmi đang mở. India có thể thấy nó được may bằng lụa mà u xanh. Cho dù anh ta đã ở đâu, đã là m gì thì chắc cũng không đến nỗi túng quẫn, cô nghĩ một cách căng thẳng. Mắt cô tránh nhìn và o những ngón tay dà i, nhỠđang là m lộ ra cái cổ cháy nắng của anh.
- Vâng, đúng thế – cô khẳng định lại, thầm biết Æ¡n vì giá»ng nói cá»§a mình có vẻ cứng cá»i hÆ¡n cảm xúc trong lòng. Ãnh mắt cô chạm phải cái miệng cong lên hÆ¡i hà i hước cá»§a anh – Anh xin lá»—i.
Miệng anh mở ra để lá»™ hà m răng trắng và đá»u đặn – Thế đó là tất cả mục Ä‘Ãch cá»§a chuyến thăm viếng nà y hay sao? – anh há»i – Chỉ để nói rằng anh ăn mặc không đúng qui cách? – môi anh mÃm lại – Hãy tha thứ cho anh, nhưng có phải em định nói rằng em thì ăn mặc đúng còn anh thì không?
- Không! - India không kiên nhẫn được nữa – Tất nhiên không phải thế. Em đến để nói chuyện với Paolo. Em không hỠbiết anh cũng có mặt ở đây.
Nathan nghiêng má»™t bên đầu – có lẽ là thế – anh độ lượng thừa nháºn và nâng ly nước lên môi – váºy chắc là em muốn anh Ä‘i để hai ngưá»i nói chuyện phải không?
India không trả lá»i. Cô quay sang Paolo và nói vá»›i anh nà y bằng má»™t giá»ng nhá» nhẹ nhưng đầy quyá»n lá»±c như vẫn thưá»ng dùng trước má»i nhân viên khác. Cô giải thÃch đỠnghị cá»§a Carlo.
- Anh ta mong anh thôi Ä‘áºp lách cách cốc chén trong lúc anh ta Ä‘ang chÆ¡i đà n – cô giải thÃch cặn kẽ - Ä‘a số các khách có thể đợi xong má»™t bản nhạc để được phục vụ đồ uống. Còn những ai không đợi được thì sẽ tá»± Ä‘i đến quầy. Anh cứ Ä‘i lại trong phòng, lấy yêu cầu cá»§a khách sẽ là m há» mất táºp trung nghe đà n.
Paolo cau mà y khi nghe cô nói xong và India nén má»™t tiếng thở dà i. Ngưá»i đà n ông gốc à nà y chẳng há» dá»… bảo, hÆ¡n nữa anh ta và Carlo đã có lần va chạm nhau.
- Chẳng qua là anh ta sợ sẽ không nháºn được tiá»n boa cá»§a khách nếu tôi khiến hỠđể ý và o cái khác – anh ta đáp lại bằng cái giá»ng khà n khà n mà các quý bà rất ưa nghe – Dio, chẳng lẽ cái bá»n Idiota không thấy là tôi cÅ©ng có thể mở loa cho khách nghe hay sao?
- Tôi không cho như thế là đúng lắm đâu, Paolo – India nói bình thản – Carlo là má»™t nhạc công giá»i…
- E punturá – Paolo lẩm bẩm một cách tức tối và mặc dù không hiểu anh ta nói gì nhưng India tin chắc đó không phải là sự tán thưởng.
- Tôi không nghĩ là … - cô vừa uể oải bắt đầu thì Nathan xen và o.
- Tôi nghÄ© là anh nợ cô Kittrict đây má»™t lá»i xin lá»—i – anh nói, giá»ng nhá» và kiá»m chế nhưng không kém phần cương quyết – và nếu cô ấy bảo anh không phục vụ đồ uống trong khi tay nhạc công đó Ä‘ang chÆ¡i đà n thì anh phải chấp hà nh. Anh hiểu chưa?
Paolo nhún vai ngay láºp tức – tất nhiên, singnore – anh ta kêu lên. Nếu India chưa từng chứng kiến sá»± hung hăng cá»§a anh ta trước đây thì có lẽ cô đã nghÄ© mình Ä‘ang tưởng tưởng – Tôi chỉ đùa thôi, chẳng phải thế sao? Carlo là bạn cá»§a tôi. Tất cả chúng ta, những ngưá»i trên đảo Pelican nà y Ä‘á»u là bạn bè cả.
India nắm chặt bà n tay. Ngà y hôm nay tháºt là khó chịu, và đây là giá»t nước cuối cùng là m trà n cốc. Tồi tệ hÆ¡n là Nathan lại thấy cần thiết, hoặc anh cho mình quyá»n can thiệp và o việc cá»§a cô. Nhưng câu nói cá»§a Paolo Ä‘ang xúc phạm cô.
- Như tôi đã nói – cô lại tiếp tục, nghiến chặt răng – Carlo có việc cá»§a anh ta, còn anh có việc cá»§a anh. Tôi cho rằng không cần phải nhắc nhở anh là kiếm má»™t ngưá»i phục vụ tốt dá»… hÆ¡n là kiếm má»™t nhạc công giá»i. Tôi nói như váºy đã rõ chưa?
Paolo đưa mắt miá»…n cưỡng nhìn Nathan, dưá»ng như muốn Ä‘o xem phản ứng cá»§a anh trước những lá»i cô vừa nói, rồi vá»›i má»™t cái nhún vai, anh ta đáp:
- Vâng, thưa signora.
- Tốt – India tá»± cho phép mình ném má»™t cái nhìn sang Nathan rồi xoay ngưá»i bước Ä‘i. – Bây giá», nếu các anh cho phép…
- Äợi đã!
Cô đã đến chá»— những báºc thang dẫn lên gian sảnh thì Nathan Ä‘uổi kịp cô. Trong giây trước, cô cứ ngỡ anh sẽ để cô Ä‘i mà không nói gì cả, nhưng có lẽ cô đã nhầm.
- Chuyện gì váºy? – cô há»i, quay lại đối mặt vá»›i anh, hy vá»ng mình phô ra được má»™t vẻ mặt thá» Æ¡.
- Tất cả Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là gì? – anh há»i, ném cái nhìn đầy ý nghÄ©a vá» phÃa đà ng sau. – Tại sao em lại trở nên khinh khỉnh như váºy?
- Xin lá»—i, anh nói cái gì cÆ¡? – India giả vá» không quan tâm. Cô liếc nhìn chiếc đồng hồ Ä‘eo tay bằng và ng mảnh mai mà cha kế đã tặng nhân sinh nháºt lần thứ 21 và cau mà y – Em không có thá»i gian để nói chuyện nữa đâu. Em phải Ä‘i thay đồ đây.
- Äó không phải là điá»u anh muốn nghe và em cÅ©ng biết như thế – Nathan đáp lại thẳng thừng – Có chuyện gì thế? Anh đã nói câu gì sai phải không?
India cứng ngưá»i:
- Sao anh lại nghĩ như thế?
- Cách em nhìn anh bây giá» khiến anh không thể nhầm được – anh trả lá»i – Nó tháºt là độc địa. Thôi được rồi. Nếu em có Ä‘iá»u gì muốn nói vá»›i anh hãy nói thẳng ra Ä‘i. Anh không thÃch sá»± bóng gió và cÅ©ng không bao giá» là m như thế.
India hÃt má»™t hÆ¡i dà i. Cô không muốn rÆ¡i và o chuyện nà y. Không phải bây giá». Cô Ä‘ang nóng, Ä‘ang mệt má»i và thứ duy nhất cô mong lúc nà y là má»™t vòi nước mát lạnh – Anh Ä‘ang tưởng tượng đấy – cô nói, quyết định không là m to chuyện. Sau cùng thì Nathan là ngưá»i sở hữu hòn đảo nà y. Nếu anh ta muon phan đối chuyện cá»§a các nhân viên thì cô là cái thá gì mà dám phà n nà n?
Cô đã định quay bước Ä‘i thì Nathan giữ cánh tay ngăn cô lại – Anh không tưởng tượng cái gì hết – anh nói, nhẹ nhà ng nhưng cương quyết – Anh cho rằng em không muốn anh can thiệp và o cuá»™c nói chuyện cá»§a em vá»›i ngưá»i phục vụ quầy. Äó là điá»u duy nhất có thể, trừ phi anh đã nói câu gì đó ban chiá»u khiến em tức giáºn. Quá»· tha ma bắt, hãy nói cho anh biết nếu Ä‘iá»u đó còn là m em bá»±c bá»™i. Anh không muốn có bất kỳ má»™t sá»± hiểu lầm nà o giữa 2 chúng ta.
India nén nhịn. Cô tá»± há»i tại sao sá»± đụng chạm cá»§a bà n tay Nathan lại khiến cô có cảm giác bá»±c tức đến váºy. Da cô dưới các ngón tay anh như có lá»a đốt, như có má»™t dòng hÆ¡i nóng cá»§a ý thức rần ráºt trong cánh tay cô. Dưá»ng như máu trong cÆ¡ thể cô Ä‘ang dồn cả lên cho tiếp xúc đó váºy. Cô có thể nghe tiếng tim mình Ä‘áºp thình thịch.
Cô phản ứng hÆ¡i thái quá. Cô biết Ä‘iá»u đó. Lạy chúa, đây chẳng phải là lần đầu tiên Nathan chạm và o cô. Trước cái ngà y mẹ chỉ ra cho cô thấy sá»± ngu ngốc, anh thưá»ng túm lấy tay cô để chỉ má»™t cái gì đó hoặc kéo cô Ä‘i bắt cá. Trong tất cả các trò chÆ¡i cá»§a Nathan thì bắt cá là việc cô Ãt thÃch nhất. Há» thưá»ng cãi nhau để được là m theo ý mình. Anh tháºm chà còn và i lần nhấc cô lên, rồi ném xuống nước và cô phải cố bấu lấy anh để trở lại bá». Hồi đó, há» hoà n toà n không cảm thấy ngượng ngáºp gì vá»›i nhau. Váºy thì tại sao cô lại thấy bá»±c bá»™i khi tất cả sá»± cương quyết vốn có cá»§a mình không đủ bứt cô ra khá»i tay anh?
Nháºn thấy chỉ có má»™t cách duy nhất để thoát khá»i tình trạng nà y, cô hất cằm vá» phÃa anh - Em nghÄ© là anh biết những gì mình đã là m – cô nói giá»ng thách thức – Có thể là anh không biết nhưng cái khách sạn nà y đã Ä‘ang hoạt động rất tốt khi anh không có ở đây
Môi Nathan mÃm chặt:
- Em nghÄ© là anh chen ngang? - Anh nói vá»›i giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u – váºy tại sao em không nói ra Ä‘iá»u đó?
India khịt mũi:
- Em nghĩ là em đã nói.
- Nhưng không phải trước khi anh ép em phải là m Ä‘iá»u đó. Mà vì cá»› gì chỉ nói vá» chúng ta, sao không để Adele là m cái việc vá»› vẩn ấy? Nếu bà ta muốn ngưá»i à có mặt ở chá»— cá»§a ông ấy thì cứ để bà ta là m. Em không phải là tay sai cá»§a bà ta.
India chớp mắt, trong một lát cô quên mất mình đang phải cố gắng né tránh cái nhìn u tối đầy kết án của anh – Adele ư? – cô nhắc lại một cách trống rỗng – Mẹ em ư? Bà ấy thì liên quan gì?
Nathan cau mà y, cặp mắt anh sục sạo trên khuôn mặt mỗi lúc một nóng bừng của India – bà ta có trách nhiệm trong sự suy sụp nà y phải không?
- Cái gì suy sụp? – India kêu lên một cách sốt ruột – Em không hiểu anh đang nói vỠchuyện gì?
- Thôi được – giá»ng nói cá»§a Nathan đã kém phần thân thiện Ä‘i nhiá»u – Bà ta có thể thuê má»™t ngưá»i quản lý, là em hoặc má»™t ai khác, anh không biết. Nhưng bà ấy ký séc đúng không? Hoặc nói đúng hÆ¡n là bà ấy luôn là m thế khi cha anh còn sống.
- Không phải – India đã thoát ra khá»i vòng ảnh hưởng cá»§a anh – Mẹ em không bao giá» tham gia và o bất cứ công việc Ä‘iá»u hà nh khách sạn nà o. Khi cha… khi cha anh còn sống, ông ấy đã tin tưởng giao cho em là m việc đó. Mẹ em, bà ấy Ä‘i du lịch suốt. Äây chỉ là má»™t hòn đảo nhá».
- à em định nói là buồn chán chứ gì? – Nathan gợi ý má»™t cách khô khan, mặc dù ra rằng anh Ä‘ang cố gắng để chấp nháºn những lá»i cô nói – váºy là … khách sạn Kittrict, đảo Pelican là con đẻ cá»§a em ư?
- Em không nói như thế – India phản kháng – Anh biết mẹ em là ngưá»i có ý tưởng mở rá»™ng khu giải trÃ…
- Bởi vì nó không kiếm được nhiá»u tiá»n cho bà ấy như trước kia – Nathan chen và o má»™t cách độc địa nhưng India cố tình phá»›t lá».
- Và cha… nghÄ©a là cha anh đã thu xếp phần tà i chÃnh.
- à em nói là ông ấy đã tự trói mình và o ngân hà ng phải không? – Nathan bĩu môi – đúng thế. Việc ấy thì anh biết.
India lại hÃt má»™t hÆ¡i dà i:
- Nếu anh cứ tiếp tục những nháºn xét thô lá»— đó thì tôi sẽ không thể đứng đây nói chuyện được nữa. – cô nói má»™t cách cứng rắn – Tôi tin là ông Hasting đã cung cấp cho anh tất cả má»i chi tiết. Nếu anh muốn biết thêm Ä‘iá»u gì nữa, tôi khuyên anh hãy há»i ông ấy!
- Quỷ tha ma bắt!
Nathan buông má»™t câu chá»i thá» thuần thục. India so vai, bước lên báºc thang. Cô không có lý do gì để phải chịu đựng sá»± cục cằn cá»§a anh, cô tá»± nhá»§. Cô không phải tá»± biện há»™ cho mình và nhất là cho mẹ mình.
- Thôi được. thôi được rồi. Anh xin lá»—i – lá»i xin lá»—i bất ngá» vá»ng lên từ đà ng sau và cô nháºn ra rằng anh đã Ä‘i theo mình ra ngoà i quán bar. Giá» anh Ä‘ang đứng ngay báºc thang bên dưới, hÆ¡i thở cá»§a anh phả và o gáy cô.
- Nói vỠông Hasting thì… - anh tiếp tục – ông ta đã cung cấp những thông tin cần thiết, nhưng không phải là chi tiết. Quá»· tha ma bắt, anh tháºm chà còn chưa gặp ông ta. Ngay khi Ä‘á»c bức Ä‘iện, anh đã đến thẳng đây.
India hÆ¡i miá»…n cưỡng quay ngưá»i lại. Và bởi vì anh Ä‘ang đứng dưới nên mắt há» bây giá» gần ngang nhau. Váºy là cô không thể trốn tránh cái nhìn chặm chặp phòng thá»§ cá»§a anh được nữa nên đà nh khoanh tay trước ngá»±c trong má»™t cá» chỉ tá»± vệ vô thức.
- Váºy thì… - cô há»i, dè dặt đưa lưỡi liếm cặp môi khô – tôi còn phải nói gì nữa đây?
- Em có thể kể cho anh tại sao cái kế hoạch khiêm tốn cá»§a cha anh nhằm mở rá»™ng khu nhà cÅ© lại biến thà nh má»™t nÆ¡i như thế nà y – anh trả lá»i, dang rá»™ng hai cánh tay – khi anh ra Ä‘i, ông ấy đã xây xong bến Ä‘áºu thuyá»n và đang bà n tá»›i việc xây dá»±ng bể bÆ¡i và mấy sân tennis. Chẳng có gì giống như thế nà y.
India ngẩng đầu lên:
- Ồ, nó có vẻ là một sự đầu tư tốt. thế thôi.
- Äầu tư tốt, vá»›i ai?
- Vá»›i tất cả chúng ta – cô đáp, tháºn trá»ng chá»n từ.
- Nhưng nó cần một lượng vốn khổng lồ.
- Nó đáng giá như thế.
- Thế ư? – anh bước lên báºc cao nhất và bây giá» Ä‘ang đứng cạnh cô – Mẹ em có những ý tưởng lá»›n, còn cha anh thì sẵn sà ng là m tất cả má»i thứ để là m vui lòng bà ấy.
India bước lùi lại:
- Cha anh rất tự hà o với những gì ông ấy đạt được
- Nhưng nó còn là một gánh nặng đúng không?
- Nếu như anh định ám chỉ rằng cÆ¡n Ä‘au tim cá»§a ông ấy có liên quan đến những lo lắng vá» tiá»n nong thì anh quá sai rồi! – cô kêu lên tức giáºn – Lạy chúa! NÆ¡i nà y đáng giá ngà n và ng, ồ, mà không phải ngà n và ng. Nó còn đáng giá hÆ¡n thế nữa. Là m sao anh dám nghÄ© ông ấy bị bệnh là có liên quan gì đến việc xây dá»±ng khách sạn?
Sắc mặt cá»§a Nathan không há» dịu Ä‘i chút nà o – À, em phải thừa nháºn là ông ấy đã chết sá»›m hÆ¡n bất cứ ai có thể ngá» - anh nói và India thấy quặn trong lòng khi nháºn ra anh đã đánh mất tất cả vẻ lịch sá»±. Nathan lạnh lùng, ngạo mạn và hung hăng, giống hệt như mẹ cô từng nói.
- Tôi không muốn nghe anh nói nữa – cô thầm thì, biết rõ rằng có Ãt nhất hai ngưá»i trong đám nhân viên Ä‘ang lắng nghe há» cãi vã. Paolo thì rõ rà ng Ä‘ang dá»ng tai lên, còn cô gái trẻ ở quầy lá»… tân cÅ©ng không thể ngăn nổi sá»± tò mò muốn xem chuyện gì Ä‘ang xảy ra – Nếu anh muốn phà n nà n Ä‘iá»u gì, anh hãy bà n vá»›i ông Hasting khi ông ấy đến đây. Tôi không muốn anh là m cho mẹ tôi phải phiá»n lòng thêm nữa.,
Nathan cau mà y, nhưng khi anh nói thì không phải là nhắc đến Adele – Hasting ư? – anh há»i – ông ta sẽ đến đây à ?
- Äúng váºy, trong má»™t và i ngà y tá»›i – India thấy dá»… dà ng chịu đựng cuá»™c nói chuyện vá»›i sá»± thù nghịch công khai giữa há» hÆ¡n – Tôi đã đỠnghị ông ấy cháºm lại để cho anh có thá»i gian là m quen trở lại vá»›i hòn đảo nà y. Tất nhiên lúc đó tôi chưa biết là anh sẽ buá»™c tá»™i lung tung chúng tôi ở đây.
Cằm Nathan bạnh ra:
- Anh không hỠlà m thế. Quỷ tha ma bắt, India! Anh chỉ cố tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra. Ông ấy là cha của anh!
- Tôi biết – India gạt phăng cái ý nghÄ© cảm thông vừa gợn lên trong cô – Nhưng Ä‘iá»u đó không cho anh cái quyá»n ngá» vá»±c vá» nguyên nhân bệnh táºt cá»§a ông ấy. Biết đâu anh chẳng phải là má»™t phần lá»›n lý do trong đó!
|

22-10-2008, 08:43 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 3
Không khà buổi sáng bao giỠcũng mát mẻ, dễ chịu và một trong những thú vui của Nathan là đi dạo trên bãi biển khi xung quanh còn chưa có ai. Và o giỠnà y buổi sáng, cát vẫn còn sạch sẽ, phẳng phiu và chưa hỠin dấu chân ai.
Mặc dầu váºy, Nathan cÅ©ng ý thức rõ mình là m như váºy không phải là không có tÃnh toán. Anh cố ý trì hoãn việc trở lại khách sạn, trì hoãn cái thá»i khắc mà anh phải giải quyết tình huống trá»› trêu do di chúc cá»§a cha anh tạo nên.
Sá»›m hay muá»™n thì anh cÅ©ng phải quyết định sẽ là m gì vá»›i nÆ¡i nà y, nhưng hiện giá» anh muốn né tránh má»i sá»± đương đầu.
Äêm hôm qua, anh đã ở trên chiếc thuyá»n Wayfarer, nÆ¡i mang lại cảm giác thoải mái hÆ¡n là dãy buồng đầy ắp tiện nghi mà hai mẹ con India đã ấn anh và o. Trong những lúc hà o hiệp nhất, anh nghÄ© rằng đó không phải là lá»—i cá»§a há». Ta sẽ cư xá» ra sao vá»›i má»™t ngưá»i lạ không phải là thà nh viên cá»§a gia đình mình? Nhất là khi ngưá»i đó lại không hỠđược chà o đón ở trong nhà chúng ta?
Mặc dầu váºy, anh Ä‘oán Adele vẫn mong gặp lại anh. Không biết bà ta đã chịu đựng sá»± ra Ä‘i cá»§a cha anh như thế nà o? Anh không thể tin là Adele sẽ bị suy sụp vá» việc đó. Có chăng là nó sẽ giúp sá»± huá»· hoại đến nhanh hÆ¡n thôi. Äêm hôm trước, anh đã mưá»ng tượng cách mình bảo bà ta. Nói vá»›i India, trước khi anh phát hiện ra là cô chứ không phải Adele, đã và đang Ä‘iá»u hà nh khách sạn.
Anh Ä‘i ra bãi Ä‘áºu thuyá»n bởi Ä‘oán là sẽ không có ai đến đó tìm mình, và anh đã đúng. Anh cần có thá»i gian để suy xét tình hình và suy nghÄ©. Anh không thể tống khứ Adele Ä‘i mà không đồng thá»i Ä‘uổi cả India. Và mặc dù sau tất cả những chuyện đã xảy ra, anh biết mình cÅ©ng không há» muốn là m váºy.
Äiá»u đó tháºt rồ dại, anh biết. Chỉ riêng nghÄ© đến việc giữ cô lại cÅ©ng là trái vá»›i sá»± khôn ngoan cá»§a anh. Cô đã đứng vá» phÃa mẹ mình, và cÅ©ng giống như cha anh, đã tin và o má»i lá»i bà ta nói. Nhưng quá»· tha ma bắt, lúc đó cô ta cÅ©ng chỉ có 13 tuổi. má»™t đứa bé 13 tuổi thì lấy đâu ra sá»± phản kháng để chống lại cha mẹ mình?
Cha anh đã phó thác tương lai cá»§a cô và o tay anh. Äiá»u nà y cÅ©ng là m anh bá»±c bá»™i. Chẳng lẽ cha anh lại tin chắc anh là má»™t ngưá»i hà o hiệp đến thế? Hay là ông ấy không quan tâm chuyện gì sẽ xảy ra vá»›i há». Adele và con gái bà ta? Quá»· tháºt, mà anh đâu có biết gì vá» India bây giá»? Anh đã Ä‘i xa 8 năm trá»i. Biết đâu cô ta lại chẳng là bản sao cá»§a mẹ mình?
PhÃa bên kia bãi Ä‘áºu thuyá»n, biển uốn lượn qua hà ng loại những vịnh đá nhá». Cát ở đó có mà u phá»›t hồng, nguyên sÆ¡ và đưá»ng tá»›i đó quá khó để những kẻ nhà n hạ ở khách sạn tìm đến. Äó là những cái vịnh mà anh từng khám phá trong thá»i thÆ¡ ấu và luôn tìm đến má»™t mình cho tá»›i khi India xuất hiện.
Anh nhăn mặt. Mình có quá lãng mạn không nhỉ? Anh tưởng mình đã rÅ© bá» tất cả sá»± lãng mạn trong tâm hồn. Mặc dầu váºy, không thể phá»§ nháºn là India đã chiếm má»™t vị trà đặc biệt trong tim anh. Quá»· tháºt, cô ấy là em gái cá»§a anh. Chẳng có lý do gì để phải xấu hổ.
Mãi hÆ¡n 8 giá», Nathan má»›i trở lại khách sạn. Anh cảm thấy đói. Äêm hôm qua anh đã ăn bánh sandwich nhưng bây giá» lại thấy thèm trứng, thịt hun khói và tháºt nhiá»u bánh nướng bÆ¡. Äó không phải là những món khoái khẩu ở Sullivan Spa nhưng lúc nà y anh muốn ăn để nhằm thõa mãn cái bụng Ä‘ang cồn cà o.
Bữa sáng được phục vụ ở trong má»™t căn phòng tám cạnh đầy ánh nắng trông ra biển. phòng được ghép chá»§ yếu bằng các tấm kÃnh. Tùy theo thá»i tiết, ngưá»i ta có thể buông rèm hoặc đóng kÃnh lại. Và o lúc nà y, và i tấm Ä‘ang mở, để cho không khà mát mẻ ùa và o phòng.
Nathan dừng lại ở cá»a ra và o, nhìn má»™t lượt khắp gian phòng tráng lệ. Những chiếc bà n tròn phá»§ vải trắng trên bà y sẵn những bá»™ đồ ăn bằng bạc sáng loáng và các cốc thá»§y tinh pha lê. Có mùi thÆ¡m cá»§a bánh mì nóng và cà phê má»›i pha. Bụng anh cồn cà o khi nghÄ© tá»›i các món ăn hấp dẫn.
- Tôi có thể giúp gì được, thưa ông?
Má»™t ngưá»i phục vụ mặc áo trắng Ä‘ang nhìn anh đầy dò xét. Nathan chợt nháºn ra cả ngà y hôm qua cái vẻ ngoà i đã khiến anh không tìm được bạn bè má»›i. Lần đầu tiên, anh cảm thấy râu má»c đêm trước Ä‘ang lởm chởm trên quai hà m và bá»™ quần áo Ä‘ang mặc là má»™t nhân chứng hùng hồn vá» tác hại cá»§a nước biển.
- Tôi… - Nathan lưỡng lự giây lát rồi nghĩ rằng cho dù trông mìnnh có nhếch nhác đến đâu thì bây giỠanh đang đói, vả lại đây là khách sạn của anh nên mạnh bạo nói tiếp – Vâng, xin chỉ cho tôi một cái bà n và mang một ấm cà phê được không? Tôi tự biết nên dùng gì tiếp theo sau khi xem thực đơn.
Ngưá»i phục vụ kẹp tá» thá»±c đơn dưới nách khi Ä‘ang xem xét những lá»i anh nói – á», ông là khách cá»§a khách sạn phải không? – anh ta há»i bằng giá»ng khinh khỉnh và Nathan gáºt đầu.
- Phòng 204 – anh nói, không muốn là m cho tay nhân viên phải lúng túng – bây giá» thì… tôi sẽ ngồi ở đâu nhỉ? Cái bà n kia, bên cá»a sổ được không?
Ngưá»i phục vụ so má»™t bên vai
- Tôi… tôi cÅ©ng không dám chắc – anh ta Ä‘ang nói thì má»™t giá»ng con gái quen thuá»™c cất lên.
- Tôi sẽ phục vụ ông Kittrict, anh Lloyd – giá»ng India dịu dà ng nhưng trên mặt cá»§a anh nhân viên thoáng vẻ hoảng hốt - ồ, thế ông Kittrict chưa tá»± giá»›i thiệu hay sao? Nathan, đây là Lloyd Persall. Anh ấy phục vụ khách đến buổi sáng. – cô nhìn anh má»™t cách dò xét – Anh ấy xá» lý rất tốt trưá»ng hợp khách bị say rượu.
Nathan cảm thấy hÆ¡i pháºt ý
- Tốt đối vá»›i Lloyd – anh nói bằng má»™t giá»ng nghiêm trang, không còn tâm trạng để tiếp tục tranh cãi vá»›i cô – Váºy thế anh phải là m gì để được phục vụ ở đây? xuất trình thẻ căn cước chăng? Hay má»™t Ä‘iá»u ngu ngốc gì khác?
India mÃm chặt môi. Cô bảo vá»›i anh phục vụ
- Mang cho ông Kittrict thứ ông ấy cần – và cô đẩy được Lloyd đi với một câu trấn an – Tôi sẽ xếp chỗ ngồi cho ông ấy.
- Vâng, thưa cô Kittrict.
Anh bồi bà n dưá»ng như muốn nói thêm câu gì nữa nhưng lại thôi. Nathan có phần hÆ¡i bá»±c tức, chá» India sắp xếp chá»— ngồi. Quá»· tha ma bắt, chẳng lẽ khách hà ng vẫn vui vẻ quay lại đây để được phục vụ như thế nà y sao?
Chiếc bà n mà India xếp cho anh chÃnh là chiếc mà anh đã chá»n lúc đầu. Äó là bà n dà nh cho hai ngưá»i, kê sát cá»a sổ. má»™t tấm rèm xếp buông hÆ¡i nghiêng để che bá»›t nắng và những ngá»n gió lùa qua những dải tuyn mà u trắng là m cho chúng chòng chà nh xao động.
Mặc dù vẫn còn bực bội nhưng Nathan cảm thấy phải nói cái gì đó sau khi đã ngồi xuống. Anh gượng gạo
- Cảm ơn em. Có lẽ anh sẽ phải phân phát hình của mình cho các nhân viên ở đây để tránh cho hỠphải lúng túng như vừa rồi.
India đặt hai tay lên đùi, hai bà n tay cô Ä‘an và o nhau. Äó là má»™t cá» chỉ tá»± vệ nhưng dưá»ng như cô không ý thức Ä‘iá»u đó:
- Không cần thiết phải như thế nếu anh để cho em giá»›i thiệu anh vá»›i các nhân viên cá»§a anh – cô nói, giá»ng hÆ¡i rá»i rạc và có ý trách móc – Nếu như tối hôm qua anh không biến Ä‘i đâu mất thì có lẽ bây giá» má»i ngưá»i đã biết rồi. Hệ thống truyá»n tin ở đây rất hiệu quả và sá»± xuất hiện cá»§a anh cÅ©ng đã là m má»i ngưá»i để ý.
Nathan tá»±a ngưá»i và o lưng ghế và ngẩng đầu nhìn India. Mặc dầu anh nháºn ra là cô nói đúng nhưng vẫn cảm thấy má»™t ý muốn không lý giải nổi là phá tan vẻ bình tÄ©nh cá»§a cô. Có phải Ä‘iá»u nà y hay xảy ra khi thái độ thân thuá»™c được thay bằng sá»± xa lánh, ghẻ lạnh? Tại sao anh lại cứ muốn xá» sá»± khác Ä‘i vá»›i India trong khi rõ rà ng cô Ä‘ang cố để duy trì phép lịch sá»±?
Nathan không chịu thừa nháºn thái độ cá»§a mình có chút gì liên quan đến vẻ ngoà i cá»§a cô gái. Chiếc váy ngắn xếp pli và áo cá»™c tay không cổ mà u trắng khó có thể gây ảnh hưởng gì tá»›i tâm trạng cá»§a anh. Lại vẫn hai mà u Ä‘en, trắng như bá»™ ngà y hôm qua khiến anh có cảm giác như đó là má»™t loại đồng phục, cho dù tạo áo và váy cá»™c để lá»™ cánh tay trần và má»™t ná»a mảng đùi cá»§a cô
Tóc cá»§a cô cÅ©ng đã cô tết chặt thà nh bÃm theo kiểu Pháp. tưởng như nó sẽ tạo thà nh nét khắc khổ trên gương mặt cô nhưng trái lại, là m nổi báºt vẻ thanh thoát cá»§a chiếc cằm và đưá»ng cong thanh tú cá»§a hai gò má mịn mà ng như trái đà o.
Lạy chúa dòng ngôn ngữ chợt ùa và o đầu óc là m anh phát hoảng. Và cả bá»±c tức nữa. Anh không muốn phân tÃch chÃnh xác mình Ä‘ang nghÄ© gì. Nhưng khi cặp mắt anh lướt từ trên khuôn mặt India xuống bá»™ ngá»±c căng tròn sau lần vải áo thì những cảm xúc khác hẳn trá»—i dáºy khiến giá»ng nói anh trở nên khà n khà n
- Anh không biến Ä‘i! – anh sá»a lại lá»i cô, đột nhiên cảm thấy quần mình cháºt căng. Anh xê dịch ngưá»i trong chiếc ghế để có thể ngồi thoải mái hÆ¡n, mắt táºp trung và o tá» thá»±c đơn trước mặt – Chỉ đơn giản là anh cần chút thá»i gian cho riêng mình, thế thôi. Anh xin lá»—i nếu Ä‘iá»u đó là m em khó xá», cả mẹ em nữa… nhưng anh không há» biết trước là cần phải thông báo cho hai ngưá»i rằng mình Ä‘ang ở đâu.
India hÃt má»™t hÆ¡i dà i
- Không ai yêu cầu Ä‘iá»u đó cả, anh Nathan
- Thế thì em định nói gì đây? – Nathan liếc xéo gương mặt sinh động cá»§a cô, thế thì tốt hÆ¡n, anh nghÄ©, bây giá» cô đã bắt đầu bá»±c tức vá»›i anh. Anh sẽ dá»… dà ng đối phó vá»›i sá»± giáºn dữ cá»§a cô hÆ¡n là thái độ Ä‘iá»m tÄ©nh.
- Mẹ em tưởng anh muốn gặp lại bà ấy – cuối cùng thì cô cất giá»ng – Äó là điá»u bình thưá»ng, đúng không? Lạy chúa, anh Nathan, bà là vợ cá»§a cha anh mà . Cho dù anh khó chịu thế nà o vá»›i mẹ em thì bà ấy cÅ©ng đã phải trải qua thá»i gian tồi tệ sau cái chết cá»§a cha anh. HỠđã chung sống vá»›i nhau gần 14 năm trá»i. Sao anh lại không thể nghÄ© cho ba ấy má»™t chút!
- NghÄ© cho bà ấy ư? – Nathan đã định há»i rằng Adele có bao giá» nghÄ© cho anh chưa nhưng kịp kìm lại. India không có lá»—i gì trong sá»± xảo trá cá»§a bà mẹ. Cô hoà n toà n ngây thÆ¡ vá»›i má»i sá»± man trá và hiểm độc.
- Nà y, sao em không ngồi xuống và chúng ta sẽ cùng nói vá» việc đó? – Nathan đỠnghị. Anh nhìn thấy Lloyd Ä‘ang Ä‘i nhanh vá» phÃa bá»n há»
- À, tháºt tuyệt vá»i – anh nói khi ngưá»i bồi bà n đặt má»™t bình nước cam má»›i vắt và ấm cà phê lên bà n. Anh mỉm cưá»i – đúng là những thứ tôi cần.
Lloyd trong có vẻ nhẹ nhõm:
- Món trứng và thịt hun khói cá»§a ông Ä‘ang được là m, thưa ông - anh ta bảo. Và rồi, sau cái liếc dò xét vá» India, anh ta nói tiếp – tôi xin lá»—i vì lúc nãy đã là m ông phiá»n lòng, thưa ông Kittrict. Nếu như tôi biết trước…
- Không có gì đâu – Nathan hoà n toà n có thể cư xá» hà o hiệp vá»›i anh ta – Cô… á»â€¦ cô Kittrict đây sẽ cùng ăn sáng vá»›i tôi. Có lẽ anh Ä‘ang chá» cô ấy gá»i món luôn phải không?
India có vẻ muốn từ chối nhưng phải kìm lại vì phép lịch sá»± - á», cho tôi bánh nướng vá»›i cà phê – cô nói trong lúc Lloyd kéo ghế má»i cô ngồi. Rồi khi ngưá»i phục vụ đã quay Ä‘i, cô nói tiệp – anh đừng quyết định há»™ em thế nữa, Nathan. Em có còn bé nữa đâu.
Nathan nghe cô trút ná»—i bá»±c tức trong khi rót cho mình má»™t ly nước cam và ng óng – em có muốn uống cùng vá»›i anh không? – anh há»i, chìa cái bình vá» phÃa ly cá»§a cô nhưng India úp ly cá»§a mình xuống và im lặng nhìn ra cá»a sổ.
India quay nghiêng mặt vá» phÃa anh và má»™t tay đỡ lấy chiếc cằm rắn rá»i. Nathan có thể thoải mái ngắm cô mà không sợ bị phát hiện. Mặc dù nước da vẫn đẹp nhưng trông cô có vẻ mệt má»i, anh nghÄ© bụng. Mệt má»i và lo lắng. Có lẽ là do tối hôm qua anh không đến nên cô đã bị bà Adele là m khó dá»…. Những ngón tay cô ná»›i lá»ng ra và đang cá» cá» và o má, để lá»™ những chiếc móng tròn, ngắn, phá»§ má»™t lá»›p sÆ¡n bóng. Rồi những đầu ngón tay India đưa lên Ä‘i và o những mảng mà u bóng nhạt trên mi mắt và anh bắt đầu để ý đến đôi lông mà y cong thanh tú cá»§a cô. Äến khi ánh mắt chạm và o môi cô thì anh cảm thấy sá»± tá»± chá»§ cá»§a mình lại biến đâu mất.
Thế là anh phải tìm cách nói chuyện để kìm giữ những cảm xúc cá»§a mình. Giá»ng anh có phần chùng xuống khi bắt đầu và o cuá»™c:
- Thôi được rồi – anh nói, sau khi uống má»™t hÆ¡i gần nữa ly nước – em có muốn nói ra Ä‘iá»u gì Ä‘ang là m bá»±c mình không? Tối hôm qua, anh muốn được ở má»™t mình vá»›i ná»—i Ä‘au hÆ¡n là cố an á»§i má»™t ngưá»i chưa bao giá» có thiện cảm vá»›i mình, và em đã tức giáºn. Có phải váºy không? Quá»· tha ma bắt, India, anh tháºm chà sẽ không có mặt ở đây nếu Adele được là m theo ý cá»§a bà ấy. Em biết Ä‘iá»u đó mà .
India nhấc khuá»·u tay ra khá»i mặt bà n và xoay ngưá»i lại vá» phÃa anh. Cô có vẻ hÆ¡i miá»…n cưỡng, anh nghÄ© bụng. Nhưng không giống anh, cô chưa vá»™i trả lá»i. Trái lại, cô có vẻ cân nhắc kỹ lưỡng ngôn từ cá»§a mình trước khi nói ra. Các ngón tay cô Ä‘ang vò chiếc khăn vải bên cạnh dÄ©a ăn má»™t cách thiếu tá»± chá»§. Cuối cùng cô cất giá»ng:
- Em nghĩ chúng em, tức là mẹ em và em… muốn biết anh có dự định gì với khách sạn nà y…
- … vá» khách sạn, em và mẹ em… - Nathan ngắt lá»i cô má»™t cách ngá» vá»±c vì lại má»™t lần nữa ký ức cay đắng trở lại trong đầu – Adele muốn biết xem anh có tống khứ bà ta Ä‘i như bà ta đã từng là m thế vá»›i anh không?
Cặp mắt cá»§a India mở to giáºn dữ:
- Anh không thể so sánh hai việc đó vá»›i nhau được. Và theo như em nhá»›, chÃnh cha anh chứ không phải mẹ em đã buá»™c anh phải rá»i khá»i hòn đảo. Là m sao anh có thể móc hai chuyện đó vá»›i nhau được? Lạy Chúa, em biết là anh đã thay đổi, nhưng không nghÄ© là thay đổi đến thế!
Lẽ ra lúc đó cô đã bá» Ä‘i. Lẽ ra cô phải đứng lên khá»i bà n tháºm chà không cho anh cÆ¡ há»™i nói lá»i giải thÃch. Cô Ä‘ang bị kÃch động, khó chịu và bá»±c tức trước má»i lá»i chỉ trÃch cá»§a Nathan vá» mẹ cô. Mắt cô mở to trừng trừng. Miệng cô mÃm chặt lại.
Nhưng India không tá»± chá»§ được mình. Khi anh nắm lấy cổ tay cô để giữ cô lại, anh nháºn thấy cô Ä‘ang run rẩy. Dưới cái vá» ngoà i giáºn dữ, thách thức, cô Ä‘ang hoang mang. India cố gắng đương đầu vá»›i ná»—i khổ cá»§a mình nhưng lại để bị mắc và o những câu há»i vặn vẹo cá»§a anh.
- Äừng Ä‘i – anh thì thầm, gần như trái vá»›i ý muốn cá»§a mình. Cặp mắt mệt má»i cá»§a anh đụng phải cái nhìn phòng thá»§ cá»§a cô. Lloyd Ä‘ang mang bữa sáng tá»›i chá»— há» và Nathan rất không muốn để mối quan hệ căng thẳnng giữa hai ngưá»i trở thà nh chuyện đà m tiếu trong đám nhân viên, anh tá»± nhá»§ vá»›i lòng mình như thế. Cổ tay India mảnh dẻ, da cô má»m mại như lụa và tay cô cá»±a quáºy dưới bà n tay anh nhưng Ä‘iá»u đó chẳng có nghÄ©a lý gì cả. Không, khi anh xê dịch chân, là m chiếc già y cá» và o gót chân cô thì phản ứng cá»§a anh đơn thuần chỉ là má»™t phản xạ tá»± động.
Nathan phải thả tay cô ra khi ngưá»i bồi bà n đến chá»— há», nhưng mắt anh vẫn dán chặt và o mắt cô như muốn ra lệnh cho cô phải ở lại. Äiá»u đó tháºt chẳng dá»… dà ng chút nà o, nhất là khi đôi mắt mở to mà u xanh kia dưá»ng như Ä‘ang nhìn thấu và o tâm can anh và anh chỉ muốn rút lui. Nhưng cuối cùng thì mà mắt cô cÅ©ng hạ xuống, để hai hà ng mi rợp bóng xuống đôi má. Nathan kịp bình tÄ©nh trở lại để chà o đón ngưá»i phục vụ má»™t cách tá»± nhiên.
- Nếu các vị còn cần gì nữa…
Lloyd rõ rà ng đã ý thức được sá»± căng thẳng. Nhưng Nathan đã tìm cách xua khéo anh ta Ä‘i vá»›i má»™t nụ cưá»i chống chế:
- Không có gì đâu, cảm Æ¡n – rồi nhấc chiếc nắp bạc lên để lá»™ món trứng kem và những lát thịt hun khói tươi giòn – Trông tháºt tuyệt!
Nếu như Lloyd có ý chá» India phát biểu má»™t câu gì đó tán đồng vá»›i Nathan thì anh ta đã bị thất vá»ng. Cô chỉ liếc má»™t cái vá» phÃa anh ta còn đôi môi vẫn mÃm chặt. Nathan chợt nháºn ra trong tâm trạng nà y sá»± thèm ăn và cÆ¡n đói cá»§a anh đã tan biến từ lúc nà o không biết.
Gạt phắt má»i ý muốn xoa dịu cô, anh quyết định lấy cho mình má»™t đĩa đầy trứng và thịt, bánh xốp, bánh ngá»t nướng bÆ¡ kiểu Anh để trong giá» và anh chá»n lấy má»™t ổ bánh mỳ, phết đầy bÆ¡ và o đó.
Tháºt chẳng dá»… dà ng gì ngồi ăn vá»›i India câm lặng ở trước mặt, nhất là khi anh cố nuốt chá»ng thức ăn. Nhưng anh tuyệt nhiên không muốn cho Adele má»™t cÆ¡ há»™i được hả hê. Anh biết trò đó có tác dụng khi cặp mắt India lướt trên khuôn mặt anh.
- Như thế không tốt đâu – cô nói khó khăn, dưá»ng như Ä‘ang cố kéo những từ đó lại. Nathan bặm môi trước lá»i trách cứ bá»™c phát đó.
- Chẳng lẽ em không thể nói Ä‘iá»u gì khả dÄ© hÆ¡n được à ? – anh há»i và tiếp tục nhét đầy thịt và o mồm – Chẳng hạn như Nathan, anh đã sống thế nà o? Anh đã là m những gì? Anh đã lấy vợ chưa?
Cặp mắt của India tìm kiếm mắt anh:
- Váºy anh đã có chưa?
- Có gì kia?
Cái miệng nhá» cá»§a India mÃm lại:
- Có gia đình?
- Theo như anh biết thì chưa – Nathan đáp lại, giá»ng cố là m ra vẻ thá» Æ¡.
- Thế còn vợ? - dưá»ng như cô bắt buá»™c phải há»i - Tức là … anh… anh đã lấy vợ chưa?
India nhìn anh trân trân má»™t lát, rồi cô đưa tay lấy bình cà phê. Rõ rà ng cô Ä‘ang cần có cái gì đó để hướng sá»± táºp trung và o và Nathan để ý thấy cô vẫn thÃch cà phê sữa.
- Thế còn em thì sao? – anh há»i lại mặc dù thấy trên tay cô không mang nhẫn, không có dấu hiệu gì đã kết hôn hoặc Ä‘Ãnh hôn ở cô.
- Em chưa – cô dùng chiếc tách cà phê như là má»™t váºt chắn giữa há» - Vẫn chưa – cô nói thêm ngắn gá»n và Nathan thắc mắc vá»›i chút Ãt ghen tuông không biết cô nói thế là có ý gì.
Anh xÆ¡i sạch số trứng và thịt rồi đẩy cái đĩa sang má»™t bên. Chà Ãt thì cái bụng cá»§a anh đã được thoả mãn, anh nghÄ© hà i hước. Nhưng không hiểu sao anh vẫn cảm thấy trống rá»—ng bên trong.
India Ä‘ang nhìn trân trân xuống tách cà phê. Cứ như thể cô ấy có thể tìm được câu trả lá»i trong lòng anh ở đấy váºy – anh nghÄ© thầm giá»…u cợt. Cô muốn anh sẽ là m gì bây giá», khi anh đã hoà n toà n có quyá»n kiểm soát nÆ¡i nà y? Anh có thể sở hữu đảo Pelican, nhưng nó vẫn là ngôi nhà cá»§a cô ấy.
- Cha anh – cuối cùng Nathan cất giá»ng, muốn được biết tại sao cha anh lại di chúc toà n bá»™ tà i sản cho mình – Nếu em đảm nhiệm việc Ä‘iá»u hà nh công việc cá»§a khách sạn thì ông ấy thưá»ng là m gì?
India ngẩng lên rồi cẩn tháºn đặt tách cà phê và o đĩa:
- Ông ấy đã dà nh rất nhiá»u thá»i gian ở bến Ä‘áºu thuyá»n.
- Ông ấy không đi du lịch… cùng với mẹ em ư?
- Hình như ông ấy muốn ở lại đảo hÆ¡n – sau má»™t lát im lặng, cô thừa nháºn – ông ấy bảo mình đã quá già để lang thang hết nÆ¡i nà y đến nÆ¡i khác trên thế giá»›i. Bây giá» em tá»± há»i không biết đó có phải là sá»± báo trước tình trạng sức khoẻ cá»§a ông ấy không?
Quai hà m Nathan đanh lại:
- Ông ấy có thưá»ng xuyên đến gặp bác sÄ© không?
- Chỉ có bác sĩ trong vùng thôi
- Lennox phải không?
- Vâng
- Nhưng ta đã quá tuổi nghỉ hưu từ hồi anh rá»i Ä‘i. Lạy chúa, nếu còn sống có lẽ ông ấy phải đến 75 tuổi rồi.
- ChÃnh xác là 76 – India nói giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u – Nhưng cha… cha anh không chịu khám ở bác sỹ nà o khác. Ông ấy bảo mình không sao cả. Mà ngoà i sá»± u uất ra, thì trông ông cÅ©ng có vẻ như váºy.
- U uất ư? – Nathan ngạc nhiên, - à em định nói gì? U uất? Ông ấy không có ý định tự tỠhay là m những việc tương tự như thế phải không?
- Không – India tá» vẻ khó chịu – Ông chỉ thỉnh thoảng… buồn chán. Bác sỹ đã nói đó là má»™t triệu chứng thông thưá»ng cá»§a bệnh tim.
- Quá»· tha ma bắt! – Nathan vò nhà u chiếc khăn rồi ném mạnh lên mặt bà n – Tại sao ông ấy không liên lạc vá»›i anh? Lạy chúa, ông ấy ốm đến sắp chết mà tháºm chà không buồn nghÄ© đến việc phải cho anh biết Ä‘iá»u đó!
- Tôi cho rằng ông ấy nghÄ© anh sẽ chẳng thèm quan tâm đâu – Nathan nghe thấy má»™t giá»ng cao, được trau chuốt cất lên. Anh ngẩng lên và nháºn ra bà mẹ kế Ä‘ang đứng ngạo mạn bên cạnh bà n mình.
Äã 8 năm anh má»›i gặp lại Adele và thá»i gian cÅ©ng chẳng lấy gì là hiá»n là nh cho lắm. Nhưng phải nói bà ta vẫn là má»™t phụ nữ đẹp. Mái tóc và ng óng trông tá»± nhiên như được má»™t bà n tay chuyên nghiệp nhất tạo ra. Và o giá» nà y buổi sáng khuôn mặt cá»§a bà ta vẫn được trang Ä‘iểm tháºt hoà n hảo. Tuy nhiên, Adele phải mặc chiếc áo sÆ¡ mi khoác ngoà i áo bó mà u Ä‘en để che Ä‘i những vùng xương xẩu, những chá»— lá»m ở cổ và vai trên thân hình quá gầy gò sÆ¡ vá»›i lứa tuổi trung niên cá»§a mình. CÅ©ng bởi thế, bà ta không mặc quần bó mà chá»n chiếc quần rá»™ng bằng vải lụa phấp phá»›i dưới chân.
Không biết Adele bao nhiêu tuổi? Nathan tá»± há»i, trước khi cảm giác khinh bỉ cá»™ng phép lịch sá»± xã giao đưa anh trở lại vá»›i thá»±c tại. 46 hay 47? Anh chưa bao giá» biết chÃnh xác tuổi cá»§a bà ta. Khi há» lấy nhau thì đây cÅ©ng là chuyện không ai biết chắc và bà ta thưá»ng tá»± coi như cùng trang lứa vá»›i anh hÆ¡n là vá»›i chồng mình. GiỠđây khi đã đâm và o ngõ cụt, lại có má»™t cô con gái trẻ trung xinh đẹp như India, hẳn bà ta khó chịu lắm.
Bây giá», anh có thể thông cảm vá»›i Adele nếu bà ta chịu xếp lại chuyện quá khứ và có thái độ tôn trá»ng anh. Nhưng sá»± cay đắng đã ngấm quá sâu và những lá»i nói vừa rồi cá»§a Adele chẳng há» có ý hà n gắn những vết thương còn chưa là nh hẳn.
India là ngưá»i cất lá»i trước. Cô vá»™i và ng nói, tưởng như có thể xóa Ä‘i câu nháºn xét độc địa cá»§a Adele.
- Ôi, mẹ! – cô kêu lên, đẩy chiếc ghế lùi lại và đứng dáºy khá»i bà n – Con vẫn cứ tưởng mẹ vẫn chưa dáºy. Trước khi đến khách sạn, con đã ngó và o phòng mẹ, nhưng mẹ vẫn Ä‘ang ngá»§ say.
- Mẹ chỉ nhắm mắt chứ không ngá»§, India – Adele nói ngay, trong khi Nathan cÅ©ng đẩy ghế ra đằng sau và đứng lên bên cạnh hỠ– Äêm hôm qua mẹ không há» chợp mắt tà nà o, con cÅ©ng biết đấy.
Nathan bá»±c tức chỉ muốn chợp lấy câu nói đó, nhưng có ghi thêm được và i Ä‘iểm lúc nà y cÅ©ng chẳng xoa dịu ná»—i chán nản cá»§a anh, chẳng đưa được cha anh trở lại. HÆ¡n nữa, ngưá»i đà n bà nà y là vợ cá»§a cha anh, là sá»± lá»±a chá»n cá»§a ông ấy. Anh phải tìm cách đối phó vá»›i bà ta mà không cần phải nổi nóng.
India lúc nà y trong rất bồn chồn. Anh Ä‘oán là cô Ä‘ang lo ngại vá» những gì anh có thể nói ra, hoặc có thể là m. Vì má»™t lý do khó hiểu nà o đó, cô vẫn quan tâm đến việc giữ uy tÃn cá»§a khách sạn và anh biết sẽ chẳng được lợi lá»™c gì nếu để Adele là m chá»§ được tình thế.
Váºy là Nathan phải ghìm lại cái ý muốn nói thẳng và o mặt mẹ kế rằng anh Ä‘ang nghÄ© thế nà o vá» câu bà ta nói lúc trước. Thay và o đó, anh cất giá»ng châm biếm nhẹ nhà ng:
- Bà vẫn khôn khéo như xưa, bà Adele. Tháºt thú vị được biết là bà mong gặp lại tôi. Nhưng quả tháºt tôi chưa bao giá» nghÄ© là mình sẽ được chà o đón như thế.
Miệng bà ta đanh lại:
- Có lẽ anh cho rằng tất cả những chuyện nà y tháºt hà i hước phải không? Lấy cuá»™c sống cá»§a ngưá»i ta là m trò chÆ¡i. Cưá»i và o ná»—i khổ Ä‘au cá»§a kẻ khác. Là m sao Aaron có thể là m như váºy vá»›i chúng ta, tháºt không hiểu nổi. Không biết chúng ta đã là m gì để phải gánh chịu như váºy cÆ¡ chứ?
Nathan có thể trả lá»i ngay láºp tức, và Adele cÅ©ng biết Ä‘iá»u đó. Nhưng cÅ©ng giống như nhiá»u cái khác, anh không muốn đà o xá»›i nó lên. Bên cạnh đó, anh cảm thấy nhẹ nhõm vì bà ta vẫn còn thù ghét mình. Như váºy, Ãt ra há» có thể đối đầu nhau má»™t cách thẳng thừng.
- Dù sao, ta cÅ©ng không ngá» là các ngưá»i lại hẹn nhau ăn sáng ở đây, India – bà ta lạnh lùng tiếp tục dưá»ng như chưa hoà n toà n tin và o khả năng nhẫn nhịn cá»§a cáºu con chồng – Tối hôm qua, con còn chối là không biết anh ta ở đâu.
- Chúng con không hẹn gì cả – India vừa bắt đầu giải thÃch thì Nathan quyết định chen và o.
- Cô ấy không biết đêm qua tôi đã ở đâu – anh nói, đưa ngón tay móc và o chiếc thắt lưng trá»… xuống bên hông – Tôi xin lá»—i nếu bà nghÄ© đó là việc là m thiếu suy nghÄ©, nhưng thá»±c ra chẳng có gì cả. Tôi chỉ cần chút thá»i gian để suy nghÄ© vá» những gì mình sắp là m. Ngá»§ trong căn phòng sang trá»ng mà bà đã sắp xếp có lẽ không thÃch hợp.
Adele bĩu môi:
- Thế nghÄ©a là đêm qua anh ngá»§ trên bãi biển? – cặp mắt lạnh lùng quét khắp ngưá»i anh – Có lẽ còn tệ hÆ¡n cả trước đây.
Nathan im lặng chấp nháºn những lá»i sỉ nhục. Rồi anh đưa bà n tay lên xoa chiếc cằm lởm chởm râu. Tháºt đáng Ä‘á»i cho mình, anh ân háºn nghÄ©. Äáng lẽ ra anh phải và o tắm gá»™i sạch sẽ trước khi đến đây.
- Không – cuối cùng Nathan nói - ngá»§ trên bãi biển không phải là thói quen cá»§a tôi, Adele. Và đây cÅ©ng là lần đầu tiên tôi ngá»§ ở bến thuyá»n. Ralpf Davis vẫn còn nhá»› tôi và tháºt dá»… chịu khi được gặp lại má»™t ngưá»i quen.
- Nếu Ralph để anh ngá»§ trong câu lạc… - Adele cất giá»ng sắc lạnh, nhưng rồi chợt nhá»› ra địa vị cá»§a Nathan bây giá», bà ta vá»™i ngưng lại – Thôi được rồi – bà ta nói thêm – Tôi Ä‘oán là anh Ä‘ang định thông báo những quyết định vá» tương lai phải không? Hay chúng ta phải đợi Arnord Hasting đến để láºt giở lại vết thương lòng?
Nathan nghe thấy India thở dà i và rồi cô kêu lên, vẻ mệt má»i:
- Con nghÄ© là mẹ không cần phải hằn há»c mãi như thế. Cho dù… cho dù anh ấy có quyết định như thế nà o thì chúng ta cÅ©ng không được lá»±a chá»n nhiá»u ngoà i việc phải là m theo. Và sẽ dá»… dà ng hÆ¡n nhiá»u nếu chúng ta tá» ra lịch sá»± vá»›i nhau má»™t chút.
- Thế ư? – Adele dướng lông mà y và ném cái nhìn khinh miệt và o cô con gái – à , Ãt nhất thì tao cÅ©ng được biết chÃnh xác mà y bênh vá»±c ai, India. Hãy nói cho tao biết, mà y hy vá»ng cái gì khi hùa vá» phe vá»›i nó. Nó đã cho mà y cái gì mà khiến mà y chống lại mẹ mà y như thế?
- Không có gì cả – India thở hổn hển. Sá»± tức giáºn là m má cô đỠbừng lên – Con biết mẹ cảm thấy như thế nà o, và con thá»±c sá»± thông cảm vá»›i mẹ. Nhưng những cuá»™c cãi vã bất táºn giữa chúng ta sẽ chẳng giải quyết được gì cả.
Adele chẳng thèm trả lá»i. Ba ta nhìn sang cáºu con riêng cá»§a chồng và Nathan đón cái nhìn lạnh lùng đó vá»›i những cảm xúc lẫn lá»™n. Anh Ä‘oán bà ta Ä‘ang phải nếm trải cảm giác bất lá»±c và chán chưá»ng. Anh tá»± há»i bà ta suy nghÄ© gì khi phải đối mặt vá»›i sá»± báo ứng nà y.
- Hy vá»ng là anh sẽ cho chúng ta đủ thá»i gian để thu xếp – bà Adele nói tiếp. Những móng tay đỠchót bấu lấy hà ng tá sợi dây chuyá»n và ng Ä‘eo vòng quanh cổ - Số tiá»n Ãt á»i mà Aaron để lại cho chúng ta chẳng dùng được gì khác ngoà i việc kiếm má»™t chá»— ở thÃch hợp và có lẽ ta chỉ còn má»™t và i ngà y yên bình để tưởng nhá»› ông chồng quá cố cá»§a mình.
Nathan im lặng nghe bà ta nói. Trái vá»›i những cảm xúc khi lần đầu tiên được biết cha đã để lại hòn đảo cho anh, anh chợt nháºn ra mình vẫn còn có thể thương hại Adele. Anh không tha thứ cho những gì bà ta đã gây ra cho mình, bởi Ä‘iá»u đó quá Ä‘au lòng để có thể dá»… dà ng quên Ä‘i được. Nhưng cuối cùng thì thá»i gian cÅ©ng đã Ä‘em lại sá»± công bằng cho anh.
- Không ai bảo bà phải ra Ä‘i cả, bà Adele – cuối cùng Nathan nói và trong sá»± im lặng đầy ý nghÄ©a sau đó, anh tá»± há»i tại sao mình lại nói như váºy. Nhưng bây giỠđã quá muá»™n. Quân bà i đã được ném xuống,. Bà Adele, mặc dầu vẫn còn đôi chút ngá» vá»±c nhưng trên nét mặt đã thoáng sá»± nhẹ nhõm.
- Ã… câu nói đó có nghÄ©a gì? – bà ta há»i lại, sau khi thấy rõ rà ng là anh không định giải thÃch gì thêm – Có phải là muốn nói là chúng tôi có thể ở lại?
- Tôi muốn nói là không ai ép buá»™c bà phải rá»i bá» nhà mình – anh đáp lại vá»›i má»™t giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u. Cặp mắt anh đưa Ä‘i đưa lại trên gương mặt lo lắng cá»§a India và chút cảm giác hà i lòng vì sá»± hà o phóng cá»§a mình bá»—ng chốc trở nên gượng gạo – Cho dù cha giao khách sạn cho tôi quản lý vá»›i lý do gì Ä‘i nữa thì tôi cÅ©ng không tin rằng ông ấy muốn tôi quên Ä‘i những trách nhiệm cá»§a mình.
Lưỡi bà ta liếm má»™t vòng trên môi khiến anh để ý tá»›i những giá»t mồ hôi li ti Ä‘á»ng trên đó. Chắc hẳn ta bà đã tưá»ng anh sẽ có phản ứng hoà n toà n khác. Äây không phải là lần đầu tiên anh tá»± há»i quyết định đó là nghÄ© tá»›i cha mình nhiá»u hÆ¡n hay chỉ là sá»± mong muốn tạo dá»±ng thế cân bằng.
- á»’ - cuối cùng bà ta cất giá»ng, mặt đã lá»™ vẻ nhẹ nhõm rõ rệt – Phải nói là tôi không ngá» anh biết Ä‘iá»u như thế, Nathan ạ. Rõ rà ng thá»i gian và … – cặp mắt bà ta đưa Ä‘i đưa lại trên cÆ¡ thể săn chắc, khoẻ mạnh cá»§a anh và điá»u đó là m cho anh thêm khó chịu – Và kinh nghiệm đã khiến anh già dặn hÆ¡n so vá»›i tuổi – cái nhìn cá»§a ba ta chuyển đến chá»— con gái mình, trong đó hà m chứa cả sá»± phá»ng Ä‘oán và o chiến thắng – Tất nhiên là India sẽ hoan nghênh quyết định cá»§a anh, mặc dù nó cứ khăng khăng là anh sẽ Ä‘uổi chúng tôi Ä‘i. Nó đã là m cho tôi rÆ¡i và o tình trạng hoảng loạn suốt từ khi nghe ngưá»i ta Ä‘á»c di chúc.
|

22-10-2008, 08:47 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 4
Äứng bên lối cá»a ra và o dẫn ra phòng trưng bà y, ngắm nhìn những tia nắng mặt trá»i rá»±c rỡ nhuá»™m và ng khu vưá»n, India ước gì mẹ đừng có luôn đổ má»i tá»™i lá»—i vì sá»± hiểu nhầm lên đầu cô. Cô chưa bao giá» nói gì dù chỉ là chút Ãt khiến bà phải lo lắng. Cô không thể là m như thế. Và tháºt bá»±c mình vì những câu buá»™c tá»™i đó lại được nói ra ngay trước mặt Nathan.
Äây chẳng phải lần đầu tiên những chuyện như thế nà y xảy ra vá»›i cô. Khi cha kế còn sống, mẹ vẫn thưá»ng bắt cô phải hứng chịu những lá»i trách mắng má»—i khi ông Aaron phát hiện bà ta dối trá Ä‘iá»u gì. á»’, mà chá»§ yếu là những việc nhá» thoi, như: cô đã không chuyển lá»i nhắn lại cho bà Adele, hay mẹ đã ở bên cô lúc đó trong khi cô biết rõ là không phải thế. Vá» phÃa Adele, bà ta thưá»ng giải thÃch là vì ông Aaron quá gia trưởng, ông muốn biết chÃnh xác từng phút từng giá» vợ mình Ä‘ang ở đâu mà bà thì muốn có chút Ãt tá»± do. Bà ta bảo India cần phải bênh vá»±c mẹ. HÆ¡n nữa, bà tiếp thêm, há» là máu thịt cá»§a nhau và nếu không có bà thì chắc giá» nà y India Ä‘ang phải chui lá»§i trong má»™t xó xỉnh tồi tà n nà o đó ở London rồi.
Và India chưa bao giá» là m bà mất mặt. Mặc dầu cô rất yêu quà ông Aaron nhưng chưa bao giá» phản lại mẹ mình. Bà ấy đã phải hy sinh rất nhiá»u để cho cô có được má»™t ngôi nhà “thá»±c sá»±â€, má»™t “mái ấm†gia đình. Nếu không phải vì cô thì có lẽ bà đã được theo Ä‘uổi sá»± nghiệp ngưá»i mẫu cá»§a mình sau khi cha đẻ cá»§a cô qua Ä‘á»i.
Tất nhiên là bà Adele đã phải lòng cha cá»§a Nathan. Mặc dù ông nhiá»u tuổi hÆ¡n bà rất nhiá»u nhưng việc từ bá» cái căn há»™ cháºt chá»™i cá»§a hỠở London để đến vùng Bahamas nà y ở chẳng phải là sá»± hy sinh lá»›n lao gì cho lắm. Nhưng India không được phép quên rằng nếu không vì trách nhiệm vá»›i đứa con gái nhá» thì bà Adele có lẽ sẽ chẳng bao giá» nghÄ© đến chuyện tái hôn, nhất là đối vá»›i má»™t ngưá»i tá» ra Ãt tham vá»ng như ông Aaron.
Mặc dầu váºy những chuyện xảy ra ban sáng vẫn là m cô bá»±c mình. Adele chẳng cần phải giả vá» rằng chÃnh cô đã kÃch động tinh thần và là m bà lo lắng. Lạy chúa, ngay tối hôm qua thôi, bà ấy còn nói chắc chắn rằng Nathan sẽ “bứt há» Ä‘iâ€, ấy là theo lá»i bà nói. Là m sao bà ấy lại có thể buá»™c tá»™i cô trong khi chÃnh cô là ngưá»i đã cố là m yên lòng bà ?
India thở dà i. Cô tá»±a đầu và o chiếc cá»™t ở khung cá»a. Cô đã từng nghÄ© sau khi cha kế mất, có lẽ hai mẹ con sẽ gần gÅ©i vá»›i nhau hÆ¡n. HỠđã không còn được như váºy trong những năm gần đây, chá»§ yếu là do cô quá báºn rá»™n vá»›i công việc cá»§a khách sạn, lại thêm việc bà Adele thưá»ng xuyên vắng nhà để Ä‘i thăm bà n bè bên Mỹ. Quan hệ cá»§a há» không giống như quan hệ gia đình thân thiết cá»§a những vị khách đến ở khách sạn mà cô từng được chứng kiến. Giữa hai mẹ con còn xa má»›i đạt được sá»± tương thân tương ái thá»±c sá»±.
Nhưng đến cả bây giá», dưá»ng như há» vẫn xa cách nhau. Bà Adele chỉ cần má»™t ngưá»i đồng mưu và India cảm thấy phần nà o uất ức vì bị buá»™c phải nói dối vá»›i Nathan vá» tất cả má»i ngưá»i.
Suốt cả ngà y hôm đó, cô không gặp lại anh. Qua cô thư ký, cô biết anh dà nh hấu hết thá»i gian cá»§a mình ở trong phòng ông Aaron để xem xét lại sổ sách cá»§a những năm trước. Anh đã há»i vá» các khoản chi phÃ, con số lá»— lãi hiện tại, dá»± toán lá»— lãi trong các tháng tá»›i. Nathan không há» lúng túng khi phải sá» dụng máy tÃnh và chẳng biết trong những năm qua anh ta đã là m gì nhưng rõ rà ng không há» bị lạc háºu vá»›i phương thức kinh doanh hiện hà nh. Rõ rà ng anh ta Ä‘ang muốn tìm hiểu cà ng nhiá»u cà ng tốt trước khi Arnold Hasting đến và India chỉ có thể Ä‘oán mò những động cÆ¡ cá»§a anh. Cô thắc mắc không biết có phải Nathan Ä‘ang có ý định bán lại khách sạn trong má»™t ngà y gần đây hay không. Cho dù anh đã hứa hẹn gì vá»›i mẹ thì cô vẫn không tin anh. Có thể đặt lợi Ãch cá»§a há» lên trên lợi Ãch cá»§a mình.
Mà cô còn muốn Ä‘iá»u hà nh khách sạn nữa không nếu Nathan quyết định ở lại đảo? Liệu cô có thể vá» không quen thân anh, rằng cả hai là những ngưá»i xa lạ trong khi sá»± tháºt lại phá»§ nháºn Ä‘iá»u đó!
Cô không thể nà o quên được hình ảnh buổi tối hôm đó khi ông Aaron Ä‘uổi cáºu con trai Ä‘i. Và mặc dầu đã quyết định thôi không nghÄ© vá» nó nữa nhưng cô vẫn sởn gai ốc má»—i khi nhá»› lại cảnh đó.
Thêm và o đó, dư âm cá»§a sá»± si mê còn trẻ cô dà nh cho anh vẫn còn. Vì má»™t lý do nà o đó, có thể do Nathan Ä‘i xa nên cô đã không xóa sạch hoà n toà n những cảm xúc đó. Chẳng phải là cô vẫn còn quan tâm đến anh – Ãt nhất thì cÅ©ng không giống như trước kia – nhưng cô vẫn cảm thấy nuối tiếc sá»± ngây thÆ¡ trong trắng đã bị mất Ä‘i cá»§a mình.
Nhưng trước mắt India bây giá» là việc nghiêm trá»ng hÆ¡n, Nathan Ä‘ang là m suy yếu dần quyá»n lá»±c cá»§a cô. Chẳng hạn những lá»i khiển trách Paolo hôm qua ở quán bar. Và việc anh ta xuất hiện trong bữa sáng, mặt không rá»a, râu không cạo, có lẽ là cố tình phá»›t lá» những quy tắc đã đỠra để chứng tá» ta đây chẳng buồn quan tâm. Cả cái lối anh ta giữ cô lại bên bà n ăn cho thấy má»™t sá»± ngạo mạn ghê gá»›m. Cổ tay cô vẫn còn Ä‘au bốn giá» sau đó, mặc dù đến lúc xem lại cô không thấy má»™t vết bầm tÃm nà o.
CÅ©ng có thể mình quá nhạy cảm, cô nghÄ© má»™t cách mệt má»i. Kể từ cuá»™c nói chuyện căng thẳng hôm qua, cô vẫn chá» anh có phản ứng kế tiếp. Thế nhưng đến lúc mẹ cô cho anh má»i cÆ¡ há»™i để tán đồng vá»›i bà ấy rằng cô đã xá» sá»± không ra sao cả thì anh lại im lặng. Biết đâu anh ta lại chẳng đợi má»™t thá»i Ä‘iểm tốt hÆ¡n để ra tay, má»™t đối thá»§ thông minh không bao giá» dùng hết những quân bà i cá»§a mình cùng má»™t lúc. Anh ta phải giữ lại má»™t cái gì đó để dá»± trữ chứ.
Hay do đêm qua mất ngá»§ nên cô có phần bị kÃch động, India nghÄ© mệt má»i. Nhưng gặp lại Nathan, rồi có má»™t cuá»™c cãi vã vá»›i anh đã khiến cô trở nên tháºt sá»± căng thẳng. Cô đã muốn tiếp nháºn sá»± trở vá» cá»§a anh má»™t cách bình thản để chứng tá» rằng mình không còn là cô bé ngây thÆ¡, dá»… xúc động như hồi anh ra Ä‘i nữa. Nhưng chẳng hiểu vì lẽ gì, cô đã để vuá»™t mất Ä‘iá»u đó và bây giỠđột nhiên cô cảm giác như mình Ä‘ang Ä‘i chệch hướng.
India cố nhá»› lại cái cảm giác khi lần đầu nghe nói rằng Nathan có thể sẽ trở lại đảo. có má»™t cái gì đó như báo động, sá»± ân háºn, sá»± cay đắng, cho đến khi bằng lý trà và cả kinh nghiệm sống, cô nháºn ra rằng anh không thể có ảnh há»Æ¡ng gì đến quyết định cá»§a cha anh cả. Có thể chÃnh dư âm ná»—i Ä‘au vá» cái chết cá»§a ông Aaron khiến cô cảm thấy miá»…n cưỡng khi lái xe đến đón anh ở sân bay. Nhưng nhìn thấy anh bước từ trên máy bay xuống, cô nháºn ra rằng, giữa giấc mÆ¡ và hiện thá»±c có má»™t sá»± khác biệt rất lá»›n.
Anh đã thay đổi nhiá»u. Không chỉ là ở vẻ ngoà i cao to hÆ¡n, khá»e mạnh hÆ¡n. Trong giây lát, cô không thể nháºn ra cáºu thanh niên ngà y xưa đã bá» Ä‘i trong con ngưá»i đà n ông có vẻ chai sạn vừa má»›i đáp lại lá»i chà o cá»§a cô. Nhưng trước sá»± ngá» vá»±c lạnh lùng cá»§a anh, cô luôn cố gắng tá» vẻ thá» Æ¡ và điá»u đó cÅ©ng như những thức khác lúc nà y Ä‘ang là m cô khổ sở.
Äiá»u bá»±c mình là ở chá»— anh ta vẫn nghÄ© rằng có thể đối xá» vá»›i cô như vá»›i má»™t đứa trẻ. Anh ta đã chứng tá» Ä‘iá»u đó khi há» từ sân bay trở vá» khách sạn. Chẳng lẽ suốt 8 năm qua, cô đã thay đổi qua Ãt? Hay tại cô quá dá»… bị kÃch động trước sá»± khiêu khÃch cá»§a anh ta?
Giá như lúc đó cô để cho Steve Ä‘i cùng vá»›i mình. Anh ta đã tỠý muốn váºy. Anh ta đã nháºn ra – rõ rà ng vá»›i khả năng phán Ä‘oán tốt hÆ¡n cô – có thể cô sẽ bị rÆ¡i và o thế khó xá». Và anh ta đã đúng. Nếu Steve Ä‘i cùng cô thì Nathan sẽ không có cÆ¡ há»™i để trêu chá»c hay khiến cô cảm thấy bị đối xá» như vá»›i đứa trẻ.
Nhưng hình như cô lại phản ứng thái quá rồi. Chắc chắn là buổi tối hôm đó, sau cuá»™c nói chuyện, Nathan đã phải nháºn lấy toà n bá»™ sá»± tức giáºn cá»§a cô. Cô chỉ ước gì không để cho anh ta là m mình tức giáºn. Nhưng những câu nháºn xét cá»§a anh ta vá» cha tháºt không thể nà o tha thứ nổi.
Những lá»i buá»™c tá»™i cá»§a Nathan đã chạm và o ná»—i phiá»n muá»™n trong lòng cô. Mặc dầu ông Aaron có vẻ rất hăng hái khi há» má»›i láºp ra bản thiết kế xây dá»±ng khiến cho khách sạn Kittrict trở thà nh má»™t torng những khách sạn lá»›n nhất trên thế giá»›i nhưng không thể phá»§ nháºn rằng, sau đó ông đã phải chịu nhiá»u sá»± bất ổn.
Nhưng lúc đó India má»›i có mưá»i bốn tuổi, còn quá trẻ để nháºn ra Ä‘iá»u đó. Cô không có chút ý niệm gì vá» viá»…c những lá»i gợi ý cá»§a mẹ gây ảnh hưởng vá»›i ông bố dượng ra sao. Cô chỉ nhìn thấy giấc mÆ¡ mà không thấy việc thá»±c hiện nó. Và toà n bá»™ trách nhiệm nặng ná» phát sinh trút cả lên đôi vai ông Aaron.
India thở dà i. Cô đã quá Ãch ká»· hay là mẹ cô? Vá» phần mình, cô tiếp nháºn ý nghÄ© đó vì muốn xua Ä‘i cái cảm giác vá» sá»± phản bá»™i khi nghÄ© đến những hà nh động cá»§a Nathan. Cô sẵn sà ng chấp nháºn lá»i khẳng định cá»§a bà Adele rằng ông Aaron cÅ©ng cảm thấy thế. Theo ba thì ông ấy cần má»™t cái gì má»›i, sôi động để giúp mình dứt bá» quá khứ. Nhưng bây giá» nhìn lại thì dừơng như Ä‘iá»u đó đã không thà nh công, nếu không thì vì sao ông ấy lại đưa Nathan trở lại vá»›i cuá»™c sống cá»§a há»?
Äúng là ông Aaron đã rất Ä‘au khổ vì những hà nh vi đối xá» cá»§a con trai. Mặc dù ông rất yêu quà ngưá»i vợ kế và dà nh cho India má»™t tình cảm trìu mến thá»±c sá»± nhưng Nathan chiếm má»™t vị trà đặc biệt trong tim ông. Bà Adele đã bá»±c mình vì Ä‘iá»u đó, mãi cho đến khi những sá»± kiện xảy ra tiếp theo là m thay đổi tất cả.
Tháºm chà đến ngay cả bây giá», India cÅ©ng không thể nghÄ© đến chuyện đã xảy ra là điá»u gì khác ngoà i sá»± phản bá»™i. Còn xa cô má»›i có thể giải thÃch được những hà nh động cá»§a anh và nó vẫn mãi là má»™t bà ẩn không thể lý giải má»™t cách thá»a đáng.
Cô vẫn luôn tin là Nathan yêu cha mình như ông Aaron đã yêu anh. Có thể anh pháºt lòng khi cha mình lấy vợ lần thứ hai. Äúng là anh đã luôn tá» ra kÃnh trá»ng bà Adele nhưng quan hệ giữa hai ông bà không thể coi là êm ả, má»—i khi có mặt Nathan và cả cô nữa. Hoặc có thể là cô đã ngây thÆ¡ khi nghÄ© như váºy. Sau khi chuyện xảy ra, cô đã khẳng định chÃnh là sá»± si mê cá»§a Nathan vá»›i ngưá»i mẹ kế đã khiến anh hà nh động như váºy. Má»™t sá»± si mê không cưỡng lại được và Nathan đã tìm đến vá»›i bà .
Tại sao anh ta lại là m má»™t Ä‘iá»u như thế thì India không thể hình dung được. Cô không phải không hay biết vá» những thói xấu cá»§a mẹ mình, nhưng không bao giá» ngá» rằng, bà ta có thể khuyến khÃch Nathan. Chứng cá»› là và o buổi sáng đó cô đã nhìn thấy mẹ lao từ giưá»ng anh ta ra, miệng kêu thét hoảng loạn – chÃnh cái buổi sáng khá»§ng khiếp mà cha anh đã vÄ©nh viá»…n từ anh, như sau nà y cô đã thấy. Không má»™t ai, kể cả mẹ cô có thể ngá» những gì ông Aaron đã là m – trao quyá»n thừa kế tà i sản cho Nathan! Trao cho anh tất cả những gì mà hai mẹ con cô đã là m lụng vất vả má»›i có được sau chừng ấy năm. Äối vá»›i bà Adele thì đó chẳng khác gì má»™t sá»± cướp công. Việc bà không đóng góp tiá»n bạc và o công trình đó chẳng có gì quan trá»ng, bà ta khẳng định. Bà đã là m tất cả má»i thứ cho ông Aaron để rồi cuối cùng chẳng được nháºn lại má»™t xu nà o.
á»’, không hẳn là không có xu nà o, India thừa nháºn. Cô chợt nhá»› ra món tiá»n bảo hiểm lá»›n mà ông Aaron đã mua cho mẹ cô. Nhưng nếu so nó vá»›i giá trị cá»§a đảo Pelican thì chẳng thấm và o đâu. Và nếu không có sá»± hà o phóng cá»§a Nathan thì chắc há» sẽ phải rất cháºt váºt để bắt đầu lại cuá»™c sống.
Váºy tại sao anh ta lại hà o hiệp như thế? phải chăng ở má»™t mức độ nà o đó, anh ta vẫn còn thÃch mẹ cô, sau ngần ấy năm. Cô tá»± há»i mà không muốn nghÄ© tá»›i má»™t cách giải thÃch khả dÄ© hÆ¡n. Nếu đúng như váºy thì mẹ cô sẽ phản ứng như thế nà o?
India run lên. Chỉ nghÄ© đến giả thiết đó thôi đã khiến cô cảm thấy kinh tởm. Äúng là trước lúc bà Adele xuất hiện trong bữa sáng ở nhà hà ng, anh ta đã cố ý tránh đỠcáºp tá»›i tương lai. Cô đã há»i anh dá»± định sẽ là m gì và anh đã tránh né câu trả lá»i. Nhưng khi mẹ cô tá»›i thì anh ta lại vá»™i và ng nói ngay để trấn an bà .
Chuyện gì xảy ra tiếp sau khi mẹ cô kể lể những chuyện vá»› vẩn bịa đặt vá» cô, cô không biết. Thay vì ngồi lại để nghe bà ấy tiếp tục dối trá, cô đã đứng dáºy xin lá»—i và bá» Ä‘i. Và thá»±c lòng mà nói, cô đã cố tránh mặt há» suốt cả ngà y hôm đó. Cô tá»± nhá»§ rằng mình chẳng thèm quan tâm tá»›i những Ä‘iá»u đã xảy ra.
India đưa má»™t bà n tay lên nâng mái tóc Ä‘ang ép chặt và o gáy. Khu vưá»n má»—i lúc má»™t tối trong ánh chiá»u nháºp nhoạng. Gió thổi lay những ngá»n cây và là m dịu là n da nóng hầm háºp cá»§a cô, nhưng trong lòng cô lại cảm thấy lạnh buốt như nước đá.
Có phải cách đây có hÆ¡n hai tuần, trong buổi Ä‘á»c di chúc, trông bà Adele nhợt nhạt và đáng thương trong bá»™ đồ ren mà u Ä‘en? Thá»±c ra, trông bà đã như váºy ngay cả trước khi biết ná»™i dung cá»§a bản di chúc, ngay cả trước khi ông Hasting cho nổ quả bom.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên là bà Adele đã tan nát cõi lòng khi nghe tuyên bố cá»§a luáºt sư. Hình ảnh ngưá»i quả phụ Ä‘oan chÃnh và đau khổ đã thay bằng má»™t bà goá ngÆ¡ ngác và cay đắng. Ra khá»i phòng há»p, môi mÃm chặt, Adele thá» rằng sẽ chống lại bản di chúc mà bà ta tin chắc là giả dối.
Nhưng tất nhiên đó không phải là di chúc giả. Luáºt sư Hasting đã bảo đảm chắc chắn như váºy. Và khi mẹ cô đã bình tÄ©nh hÆ¡n, ông ta đã cảnh cáo bà không nên gây rắc rối là m há»ng cÆ¡ há»™i có thể thương lượng vá»›i Nathan. Theo lá»i khuyên cá»§a ông ta thì há» nên ở lại chỠđợi những gì sẽ xảy ra.
Tuy nhiên những diá»…n tiến tiếp theo đó không giúp giải thÃch lý do vì sao ông Aaron lại hà nh động như váºy. Có phải ông ẫy đã quá bất hạnh? Cái gì đã xui khiến ông quay trở lại vá»›i đứa con đã bị mình ruồng bá» từ lâu.
Có tiếng chuông Ä‘iện thoại reo trong phòng và India trở và o để nghe, lòng thầm cảm Æ¡n vì sá»± phân tán đó. Cô Ä‘ang đợi Ä‘i ăn tối cùng vá»›i vợ chồng Nghị sÄ© Markham mà lẽ ra phải diá»…n ra từ tối hôm qua. Nhưng nếu có bị cháºm lại thì cô cÅ©ng vui lòng. Cô không phải vá»™i gì gặp lại Nathan.
CÅ©ng có thể là điện thoại cá»§a anh ta, India chợt nghÄ© trong lúc cô nhấc ống nghe. Nhưng đã quá muá»™n để giả vá» cô không có ở nhà – Ờ… tôi India Kittrict đây – cô cất giá»ng, nháºn ra sá»± dè dặt trong giá»ng nói cá»§a mình. Và rồi, cảm giác nhẹ nhõm trà n ngáºp cô khi nghe má»™t giá»ng đà n ông quen thuá»™c ở đầu dây – em không đùa đấy chứ? Anh cứ nghÄ© là em đã Ä‘i rồi kia đấy!
- Steve! – India thở phà o – anh đã vá»
- Nà y, anh đã vá» từ lúc haih chiá»u nay – Steve Whitney đáp má»™t cách khô khan – quá»· tha ma bắt, em đã ở đâu thế, cô bé? Anh tìm em mấy tiếng đồng hồ rồi.
India ngưng lại má»™t lát để lấy lại bình tÄ©nh. Có thể là Nathan gá»i Ä‘iện đã tác động đến cô nhiá»u hÆ¡n là cô tưởng. Mặc dù váºy, cô không hiểu tại sao mình lại ngại nói chuyện vá»›i anh ta, ngoà i việc vẫn luôn nhá»› anh ta đã phản ứng thế nà o vá»›i mẹ cô.
- Em…báºn – cô lẩm bẩm, nháºn ra nó không hẳn là câu trả lá»i nhưng cô không còn tâm trạng nà o để tâm sá»± vá»›i Steve vá» những cảm xúc lẫn lá»™n cá»§a mình. Không, Ãt nhất thì cÅ©ng không phải là lúc nà y – Em… thế chuyến Ä‘i cá»§a anh thế nà o? Anh có đánh bắt được gì không? Em đã định xuống bến nhưng chưa có thá»i gian.
Khi nói câu nà y, các ngón tay cá»§a India Ä‘an chéo và o nhau. Thá»±c lòng mà nói, ngà y hôm nay thá»i gian rá»—i cô có nhiá»u đến ná»—i không biết dùng và o việc gì. Nhưng cô và Steve đã là bạn bè cá»§a nhau từ khi anh bắt đầu và o là m ở bến Ä‘áºu thuyá»n cách đây hÆ¡n má»™t năm. Và mặc dầu quan hệ tình cảm cá»§a há» má»›i Ä‘ang ở giai Ä‘oạn đầu nhưng có lẽ Steve đã hiểu cô khá rõ đủ để biết lúc nà o trong cô Ä‘ang bất ổn.
- Bá»n anh đã bắt được má»™t cặp marlin – Steve trả lá»i. Anh kể lại vắn tắt chuyến Ä‘i biển vừa tham gia. Kể từ khi ông Aaron chết, Steve đã chiếm được nhiá»u khách hà ng cÅ© cá»§a ông. Mặc dù chưa phải là má»™t thuyá»n trưởng lão luyện nhưng anh có nhiá»u kinh nghiệm và có thể Ä‘iá»u hà nh chuyến Ä‘i má»™t cách hiệu quả. Ngoà i ra, anh cÅ©ng nổi tiếng ở khách sạn. Các quý bà , quý cô bị cuốn hút bởi mái tóc và ng và dáng vẻ hấp dẫn cá»§a anh. Thưá»ng luôn có má»™t, hai ngưá»i phụ nữ loanh quanh tại cá»a hà ng bán đồ Ä‘i biển má»—i khi Steve trá»±c ở đó – Thế còn em? – Steve há»i thêm, giá»ng quan tâm – Anh nghe nói ông anh bạt tá» cá»§a em đã gây xáo trá»™n ở đó phải không?
- Không phải là anh ruột của em!
India chá»±c sá»a lại câu nói cá»§a Steve, nhưng cô đã kịp kìm lại. Steve biết rất rõ là Nathan chẳng phải máu má»§ ruá»™t thịt gì vá»›i cô. Mà dù thế nà o Ä‘i nữa thì Ä‘iá»u đó có nghÄ©a lý gì?
- Anh đã nghe được gì? – India há»i lại sau má»™t lát im lặng. Cô né tránh không trả lá»i câu nói cá»§a anh – Anh ta má»›i chỉ có mặt ở đây chưa đầy hai bốn tiếng đồng hồ.
Steve do dự một lát:
- Anh nghe nói anh ta đã ở cả đêm trên bến thuyá»n. Có vẻ như căn phòng mà em đã chá»n cho không được tốt vá»›i anh ta.
India thở dà i:
- Em không cho là như váºy. á»’, em không phá»§ nháºn là anh ấy đã ngá»§ ở đó nhưng có lẽ là do mấy chiêu hút khách cá»§a ông Ralph thôi. Em còn nhá»› là chÃnh anh cÅ©ng đã và i lần ngá»§ trong câu lạc bá»™.
- Nhưng anh ta không ngá»§ ở câu lạc bá»™ – Steve nói ngay, rõ rà ng anh không thÃch bị ngưá»i khác nhắc tá»›i những khuyết Ä‘iểm cá»§a mình – Anh ta ngá»§ trên thuyá»n cá»§a cha em. Horace lên đó sáng nay đã phát hiện cá»a cabin không khóa.
India cau mà y. Việc Nathan ngá»§ trên chiếc Wayfarer không thà nh vấn đỠnhưng lẽ ra anh ta phải nói trước. Kể từ khi ông Aaron chết, không có ai được động và o chiếc thuyá»n ngoà i việc dá»n dẹp vệ sinh.
- Hình như em không phải Ä‘i khá»i đảo? – Steve tiếp tục má»™t cách vui vẻ hÆ¡n – Có đúng váºy không? Anh ta và mẹ em đã dà n hoà rồi chứ?
- Có lẽ là như váºy – India thừa nháºn má»™t cách miá»…n cưỡng - Ãt ra thì em và mẹ em cÅ©ng được thở má»™t chút.
Và đó là tất cả những gì cô muốn lúc nà y. Với cô, việc ra đi hay không ở lại không còn khốc liệt như trước nữa.
- Thế em đã có kế hoạch gì cho bữa tối chưa?
Steve há»i và India thầm cám Æ¡n anh đã thay đổi chá»§ Ä‘á»:
- Anh má»›i kiếm được má»™t con sò béo, anh định nướng nó vá»›i Ãt chanh và bÆ¡. Anh cÅ©ng đã kiếm được rượu ngon, tất nhiên là mát và đủ độ bốc như em vẫn thÃch.
India nhếch miệng cưá»i. Cả ngà y hôm nay giá» cô má»›i cảm thấy chút lạc quan. Nathan nghÄ© gì, là m gì hay tin gì vá» cô thì có gì là quan trá»ng? Nếu mẹ cô dại dá»™t mà tin và o má»i lá»i anh ta nói thì mặc. Cô không phải là ngưá»i giám há»™ cá»§a bà , việc gì cô phải cảm thấy có trách nhiệm.
- Nghe có vẻ được đấy – cô tán thưởng. Rồi chợt nhá»› ra vợ chồng ông nghị sÄ© Markham, cô kêu lên – Oái, quá»· tháºt!
- Có chuyện gì váºy? – Steve dè dặt há»i.
- Em không thể Ä‘i được – India kêu lên thất vá»ng – Em không thể ăn tối vá»›i anh. Em đã có hẹn rồi.
- Äó là cái gì váºy? Công việc gia đình ư? – giá»ng Steve như nghẹn lại.
- Không – India không kiên nhẫn được nữa – Em đã hứa ăn tối cùng nghị sÄ© Markham. Ông ấy muốn tổ chức má»™t cuá»™c há»p dá»± trù cá»§a các nghÄ© sÄ© trong Äảng tại đây và o tháng má»™thai. Äó chỉ là má»™t cuá»™c há»p nhá» nhưng ông ấy muốn thu xếp trước khi trở vá» nhà và o ngà y mai.
- Thế sao em không bảo ông anh em giải quyết việc đó? – Steve gợi ý cá»™c lốc – à anh là em có thể là m việc cáºt lá»±c nếu biết rằng ngà y nà o đó em sẽ là m chá»§ khách sạn nà y. Nhưng ông già đã cho thấy ông ấy đánh giá công lao cá»§a em thế nà o rồi đấy. Äừng có giả bá»™ không biết. Mặc dù không bị Ä‘uổi Ä‘i thì em cÅ©ng đừng mong là tình hình sẽ thay đổi theo chiá»u hướng khả quan hÆ¡n.
India cắn môi:
- Em… em không thể là m như thế, anh Steve ạ.
- Em muốn nói là em không là m được phải không?
- Em đã hứa với ông nghị sĩ…
- Hừm thế cha em đã hứa gì vá»›i em? Hay là em cÅ©ng không muốn nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó nữa?
India dấp dấp đôi môi khô:
- Chúng ta có thể gặp nhau sau bữa tối.
- Phải, chúng ta có thể – Steve có vẻ đã nổi cáu - Nhưng anh cũng có thể có một cuộc hẹn khác, đúng không? Chà o em – rồi anh bỠmáy.
India Ä‘ang hoà n tất việc trang Ä‘iểm thì mẹ cô xuất hiện ngay trước ngưỡng cá»a phòng ngá»§ cá»§a cô
- Mẹ đã gõ cá»a – bà Adele giải thÃch khi thấy India dướn lông mà y lên vẻ khó chịu, bà chỉ tay vá» phÃa cánh cá»a phòng khách phÃa sau cô – Nhưng rõ rà ng con không nghe thấy.
- Rõ rà ng là như váºy – India cố nén không để lá»™ sá»± bá»±c tức trong lòng mình. Mẹ cô chẳng há» có lá»—i trong việc Steve giáºn cô lúc nà y. India nhìn săm soi lên khuôn mặt cá»§a bà Adele vá»›i vẻ phản đối rõ rệt – Trông mẹ đẹp lắm.
- Äẹp lắm – bà Adele kéo dà i giá»ng khiến cho lá»i khen đó nghe có vẻ như là má»™t sá»± xúc phạm. Bà vuốt tay lên chiếc váy vải satanh dà y mà u hổ phách được cắt may khéo léo che Ä‘i vòng hông gầy hẹp – Con gái, chẳng lẽ con không biết nói gì hay hÆ¡n sao? Mẹ nghÄ© trông con tháºt tuyệt vá»i!
- á»’, mẹ cÅ©ng váºy, tất nhiên – India đặt chiếc cá» chải mascara Ä‘ang dùng xuống và quay đầu lại – Con cho là mẹ đã thấy dá»… chịu hÆ¡n. Mẹ có Ä‘i ăn tối cùng con và vợ chồng ông nghị sÄ© Markham không?
- Không, lạy chúa – Steve chắc chắn sẽ hà i lòng vá»›i câu trả lá»i cá»§a bà Adele – Mẹ sẽ ăn tối vá»›i Nathan. Cáºu ta muốn nói vá» các dá»± định cá»§a mình trước khi Arnold đến và o sáng mai.
India cảm thấy Ä‘au nhói khi nghe những lá»i đó. Ra đó là lý do vì sao bà Adele đã cất công là m đẹp cẩn tháºn đến như váºy trong khi từ hai tuần trước bà gần như không thèm để ý đến vẻ ngoà i cá»§a mình. Tất nhiên, hình ảnh bà quả phụ xinh đẹp đã bị giảm sút Ä‘i nhiá»u kể từ lúc cái tên Nathan trở lại trong cuá»™c sống cá»§a há». Nhưng đây là dấu hiệu đầu tiên cho thấy sá»± Ä‘au khổ không huá»· hoại bà ấy nhiá»u như cô đã nghÄ©.
- Như váºy… có nên không? – India bạo dạn phản đối. Cô quay lưng lại gương nên có thể tránh phải nhìn và o mắt mẹ – à con là sau chuyện xảy ra khiến cha Ä‘uổi anh Nathan Ä‘i, liệu má»i ngưá»i sẽ nghÄ© như thế nà o…?
- Má»i việc lúc đó khác, bây giá» khác – bà Adele đáp lại ngay - Thá»i Ä‘iểm đó ta là má»™t phụ nữ có chồng, đó là điá»u thứ nhất!
- Mẹ lúc đó là vợ của cha anh ấy – India nói gay gắt – Còn bây giỠlà vợ goá của cha anh ấy. Có gì là khác nhau
- Cái khác là chúng ta đã già dặn hơn, khôn ngoan hơn.
- Nhưng chẳng lẽ mẹ không nghÄ© là cuá»™c nói chuyện bất ngá» nà y sẽ có thể là m nhiá»u ngưá»i thắc mắc ư?
- Mà y nghÄ© là tao thèm để ý đến những thứ lẩm cảm mà các mụ đà n bà ngu ngốc nghÄ© trong đầu à ? – bà Adele đưa tay lên vuốt mái tóc vừa má»›i nhuá»™m lại trong tháºt sáng và má»m mại.
- Mà mà y đừng có nhìn tao như thế India. Nên nhớ rằng nếu không có tao thì mà y đã phải lặn lội để mà kiếm sống rồi.
- Nói đi nói lại hà ng triệu lần – India lẩm bẩm khẽ nhưng mẹ cô vẫn nghe thấy.
- Chứ chẳng được sống trong nhung lụa mưá»i mấy năm nay đâu – bà Adele nói nhanh – Hãy tin mẹ Ä‘i, con sẽ chẳng tiến xa được vá»›i cái thái độ đó đâu. Mẹ là m tất cả má»i thứ có thể để đảm bảo cho con có được cuá»™c sống tá» tế. Và điá»u đó buá»™c phải nÃn nhịn mà coi Nathan như ân nhân cá»§a mình thì mẹ còn gì nữa để sợ mất cÆ¡ chứ?
India mÃm môi. Cô thá»±c sá»± không hiểu tại sao lại phải tranh cãi. HÆ¡n thế nữa, buổi chiá»u hôm đó khi đến đón Nathan, cô đã sẵn sà ng để là m là nh vá»›i anh. Vấn đỠlà ở chá»— kể từ lúc anh bước xuống máy bay, má»i việc đã thay đổi. Cô cố tá»± thuyết phục mình rằng chÃnh sá»± thay đổi ở con ngưá»i anh, và cả cô nữa là nguyên nhân gây ra những cảm giác bất ổn đó. Nhưng có má»™t cái gì đó mách bảo cô là không phải chỉ có thế. Từ sâu thẳm, cô đã biết anh mang đến sá»± rắc rối và kể từ đó đến nay chưa có gì xảy ra khiến cô phải thay đổi Ä‘iá»u cảm nháºn đó.
- Thôi được – cuối cùng India nói. Cô nhìn và o gương buồn rầu. Bên cạnh những gam mà u tinh tế cá»§a mẹ, cô thấy mình tháºt lòe loẹt khó coi. Ngay cả chiếc váy bó mà u Ä‘en giản dị cÅ©ng chẳng là m dịu nổi mà u đỠrá»±c cá»§a mái tóc cô. Và sau cuá»™c nói chuyện căng thẳng vừa rồi vá»›i mẹ, hai má cô đỠá»ng vì bá»±c tức – Chúc mẹ má»™t buổi tối tốt là nh.
- Sẽ là như thế – bà Adele quay Ä‘i và mùi nước hoa Dior xá»™c và o mÅ©i India - Cả con cÅ©ng váºy – bà nói thêm và dừng lại bên cá»a. – hay để mẹ bảo vá»›i Nathan là con há»i thăm nó nhé? Mẹ tin chắc anh ta sẽ có ấn tượng.
- Không, con…
India đã định bảo mẹ đừng nói gì vá» cô vá»›i anh, nhưng ba Adele đã bá» Ä‘i. Tiếng cá»a ngoà i sáºp mạnh chứng tá» rằng đây chỉ là má»™t cuá»™c viếng thăm lấy lệ. Lý do duy nhất khiến mẹ cô đến đây chỉ là báo cho cô biết trước để mà chỠđợi.
|
 |
|
| |