07-05-2010, 07:27 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Mỹ Nữ Giang Sơn Nhất Oa ChỠ- Lưu Kiến Lương
MỸ Ná»® GIANG SÆ N NHẤT OA CHỬ
Giới thiệu
Tác giả: Lưu Kiến Lương
Dịch: Rogue - Nhóm Tú Xuyên
Thiên cổ giang sơn nhất đạo thái
Phong Lưu hương diễm mỹ nhân thang
Quân nhược tưởng tri thang tư vị
Thỉnh nháºp thư trung mạn mạn thưá»ng!!
Truyện nà y được đăng đầu tiên trên tạp chà Võ Hiệp cố sá»±, bản phồn thể được xuất bản bỡi nhà xuất bản TÃn Xương, bản giản thể do NXB văn nghệ Hà Nam xuất bản, được đánh giá rất hay do tình tiết dà dõm, ly kỳ. Thá»±c ra Lưu Kiến Lương và Vương Tình Xuyên là hai tác giả chÃnh rất được hoan nghênh trên Võ Hiệp cố sá»± hiện nà y. Lưu Kiến Lương nghiêng vá» tình tiết bay bổng, văn phong lưu sướng, nhưng ngôn ngữ có phần tục, hÆ¡i nghiêng vá» sắc. Trong khi đó văn, cá»§a Vương Tình Xuyên (tác phẩm xuất sắc nhất: Nhạn Phi Tà n Nguyệt thiên) lại quá nhã, quá thanh, có hÆ¡i hướm cá»§a Lương VÅ© Sinh, nhiá»u Ä‘iển tÃch, nhiá»u dịch kinh há»c vấn, nhưng lại hÆ¡i khiên cưỡng, không tá»± nhiên như Kim lão. Nhìn chung, đây là 2 đưá»ng lối riêng, nhưng vẫn được độc giả kiếm hiệp yêu thÃch và ủng há»™.
Truyện nà y vui vui hà i hà i, tại hạ xin hân hạnh chuyển dịch bá»™ nà y sang tiếng Việt để má»i ngưá»i cùng thưởng thức. Rất mong sá»± á»§ng há»™.
Và o truyện
Năm 5937 niên hiệu Thiên Nguyên, liên binh ba mươi vạn quân Quánh, Nhung, Xương, Ngân, Tranh công đánh Thiên An thà nh, gá»i là loạn NgÅ© khuyển. Äại hoà ng đế hạ chiếu cần vương, chư hầu ứng mệnh. Quân cá»§a hai mươi mốt vị vương cùng hợp lại tôn cá» Thương Lăng vương lên là m đầu, cùng tiến đánh NgÅ© khuyển.
Ngà y tiến binh, đột nhiên có má»™t con cóc to nhảy lên vương thuyá»n, mình lá»›n như trâu, chỉ có ba chân mắt thì lá»›n, cất tiếng kêu như sấm nổ. Thương Lăng vương bị tiếng cóc là m cho kinh hải, té ngã xuống ghế, miệng nói không thà nh lá»i, ngay trong đêm đó lui binh, đại quân cá»§a hai mươi vị vương khác cÅ©ng trước sau rút lui.
Äại hoà ng đế nghe quân binh cá»§a chư hầu tá»›i, thân chinh lên Thiên An thà nh nhìn ra xa, thấy hai mươi mốt lá»™ vương kỳ cùng rút lui, lòng Ä‘au như cắt, ngá»a mặt lên trá»i phún hÆ¡n má»™t đấu huyết, băng ngay trên đầu thà nh. Thiên An thà nh bị phá, NgÅ© khuyển phóng hoả đốt thà nh, ba tháng sau lá»a vẫn chưa cháy hết.
Äại hoà ng đế tổng cá»™ng có mưá»i bảy ngưá»i con. Hoà ng tá» thứ 14 là Huyá»n TÃn và hoà ng tá» thứ 17 Huyá»n Si được đế yêu nhất. Ngà y thà nh bị phá, hoà ng tá» Si không nỡ để long thể cá»§a đại hoà ng đế bị bá»n ngÅ© khuyển là m nhục, nên đã ôm hoà ng đế và o cung tá»± thiêu, năm đó má»›i chỉ mưá»i tuổi. TÃn thì má»™t mình cưỡi ngá»±a chạy ra khá»i thà nh, đến bá» sông thì không thấy có con thuyá»n nà o, khóc ròng, đột nhiên có má»™t con đại hồng mã hiện ra, cưỡi mà qua sông,TÃn được cứu. Äại hồng mã sau đó biến mất, ngưá»i Ä‘á»i sau truyá»n ngôn đã từng thấy có má»™t con ngá»±a bằng đất cạnh miếu nhá» bên bá» sông toà n thân ướt đầm như nhúng nước váºy, dân gian gá»i là chuyện "ngá»±a đất đưa ngưá»i qua sông."
(Thiên Nguyên ká»· - Äế nan)
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
çº¢å°˜é†‰å¾®é†ºçš„å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Vô Tình
07-05-2010, 07:29 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
MỸ Ná»® GIANG SÆ N NHẤT OA CHỬ
Chương 1
Tác giả: Lưu Kiến Lương
Dịch: Rogue - Nhóm Tú Xuyên
Nguồn : *********.vn
Trá»i ngả vá» chiá»u, quạ xám kêu loạn.
Má»™t thiếu niên lưá»i nhác nằm phệch sát góc tưá»ng, áo quần rách lá»— chổ, nhưng đối vá»›i gió lạnh rú rÃt vẫn thản nhiên như không cảm giác gì, đôi mắt lim dim có lén quét Ä‘i quét lại dòng ngưá»i qua lại trên bến thuyá»n.
Thiếu niên nà y tên gá»i là Chiến Thiên Phong, là má»™t tên tiểu lưu manh ở Long Loan trấn nà y, lúc còn nhỠđã từng là con nhà khá giả, có kẻ hầu ngưá»i hạ được há»c được hà nh. Tuy nhiên, khi hắn được bảy tuổi thì nhà bị cướp còn bị phóng há»a đốt, cha mẹ cùng mất gia nghiệp chẳng có gì, từ đó lưu lạc đầu đưá»ng xó chợ, ăn bữa nay đói bữa mai, nhưng dù sao vẫn nuôi hắn sống, dù phải là m cái nghỠđánh đấm trá»™m cắp đây đó kiếm ăn. Cuá»™c sống ấy cÅ©ng đã dạy cho hắn tÃnh khà lì lợm dạn dà y, những ngưá»i thà nh tháºt không khi nà o dám chá»c và o hắn.
Thuyá»n và o bá», ngưá»i trên bến bắt đầu tao động. Chiến Thiên Phong len lén đứng dáºy, áp lại gần, khi còn cách bảy tám trượng và khi thuyá»n bắt đầu bắt ván là m cầu qua thì hắn chá»n thá»i khắc tốt nhất nà y phóng thẳng hai tay ra. Má»—i tay hắn Ä‘ang cầm má»™t con chuá»™t, chúng cùng lúc được phóng ra, Ä‘iểm rÆ¡i cá»±c chuẩn, đó chÃnh là chá»— có nhiá»u nữ quyến. Các nữ nhân nà y má»™t lòng muốn lên thuyá»n, đột nhiên trên đỉnh đầu có váºt gì đó rá»›t xuống, cả kinh kêu lên thất thanh. Khi há» nhìn kỹ nháºn ra đó là hai con chuá»™t kêu chÃt chÃt chạy loạn, tức thá»i kêu ré lên như mất mạng, cùng nhảy choi choi ngã đông ngã tây loạn cả lên, cả đám ngưá»i không còn tráºt tá»± gì nữa. Chiến Thiên Phong nhân cÆ¡ há»™i nà y, vá»™i vã lèn và o, miệng thì kêu lên không ngá»›t: "Chuá»™t, chuá»™t, mau Ä‘áºp chuá»™t..." Nhưng thân hình thì nghiêng nghiêng ngả ngả lách qua đám ngưá»i, thuáºn tay lấy Ä‘i ba cây trâm và ng, móc được hai cái túi tiá»n. Trong túi tiá»n nà y chứa những thứ cứng ngắt, không cần nói thì cÅ©ng biết không bạc cÅ©ng là và ng.
Chân tay cá»§a hắn nhanh nhẹn vô cùng, vừa ăắc thá»§ đã chui ra khá»i đám ngưá»i, chạy vá» phÃa bá» sông. Vừa đến bá», liá»n giả vá» như vấp phải cái gì đó, lăn tròn xuống dưới. Hắn từ nhá» lá»›n lên từ nước, rất rà nh bôi lá»™i, chỉ cần nháºp thá»§y thì cho dù những ngưá»i kia phát giác Ä‘uổi theo cÅ©ng đừng hòng bắt được hắn. Trò như thế nà y hắn đã thá»±c hiện không biết bao nhiêu lần, trước giá» chưa há» thất bại.
Sắp và o tá»›i nước, đột nhiên cổ chân cá»§a Chiến Thiên Phong bị xiết chặt, cả ngưá»i chấn động, thân hình bay vụt lên không. Còn chưa kịp phản ứng, toà n thân hắn đã ngã phịch lên khoang thuyá»n, té Ä‘au đến nổi mắt hắn nổi đôm đốp, ruá»™t gan nhá»™n nhạo. Tiếp theo đó, ngá»±c cá»§a hắn bị má»™t bà n chân đạp lên. Lá»±c cá»§a chân ấy rất mạnh, giống như má»™t tòa núi. Trong cảm giác cá»§a Chiến Thiên Phong, ngá»±c hắn dưá»ng như bị đạp lõm và o trong, đừng nói gì động Ä‘áºy, cho dù muốn hÃt má»™t hÆ¡i cÅ©ng khó như lên trá»i.
Chá»§ nhân cá»§a bà n chân đó là má»™t thanh y hán tá», tuổi khoảng ba mươi, mặt mÅ©i ốm o và ng khè giống như má»™t tên quá»· bệnh lao. Nếu như không phải trá»±c tiếp chịu tráºn, có đánh chết Chiến Thiên Phong cÅ©ng không tin bà n chân cá»§a ngưá»i như váºy mà có lá»±c đạo mạnh như thế. Ngưá»i nà y tay trái cầm má»™t Ä‘oạn dây, hiển nhiên vừa rồi y đã dùng Ä‘oạn dây nà y để phóng ra bắt Chiến Thiên Phong kéo lại.
"Xui rồi, ra cá»a không chịu tế ôn thần, đụng ngay má»™t tên quá»· bệnh lao mắc ôn mắc dịch." Chiến Thiên Phong mắng thầm, biết lần nà y bản thân gặp phải vị hán tá» vừa Ä‘en vừa ốm nà y chẳng phải bị bệnh lao gì, mà là má»™t cao thá»§ võ lâm. Hắn ngà y ngà y kiếm miếng ăn ở đầu đưá»ng xó chợ, cÅ©ng có thể được coi là trăm phần cÆ¡ biến, cho dù tình thế có bất lợi cách mấy Ä‘i nữa cÅ©ng có thể nghÄ© ra cách thoát thân. Nhưng lần nà y đối mặt vá»›i má»™t chân cá»§a hán tỠốm Ä‘en nà y, hắn chẳng há» có biện pháp nà o.
Hán tá» xấu Ä‘en lấy từ trên ngưá»i cá»§a Chiến Thiên Phong mấy cái kim trâm và túi tiá»n, quay đầu lại nhìn má»™t hán tá» trung niên ở trong thuyá»n, thưa: "Cao sư gia, là tên tiểu tá» nà y là m trò."
Trung niên hán tá» kia khoảng bốn chục tuổi, mặc áo liá»n thân, ngón giữa ở tay phải Ä‘eo má»™t cái nhẫn bằng ngá»c rất to. Chiến Thiên Phong tuy không thể động thân nhưng có thể động não, quay đầu nhìn mô dạng cá»§a hán tỠấy như váºy, tâm niệm liá»n chuyển: "Ngưá»i nà y không ngá» lại là má»™t sư gia, xem ra có thể coi là nhân váºt thuá»™c hà ng đệ nhất, nhưng nhìn trang phục cá»§a y, chẳng biết ngưá»i cá»§a phá»§ nà o mà có thể dùng đến dạng sư gia như váºy a?"
Vị Cao sư gia đó nhìn vá» phÃa nà y, nói: "Äạp má»™t cái chết rồi đá xuống sống nuôi cá cho rồi, há»i cái gì?"
Chiến Thiên Phong hồn phi phách tán, biết hán tá» xấu Ä‘en nà y chỉ cần nhấn lá»±c má»™t chút thì tiểu mệnh cá»§a hắn xong xuôi. Äầu óc hắn linh lợi vô cùng, không chá» hán tá» xấu Ä‘en đáp ứng, đã kêu lên: "Ta biết được má»™t bà máºt cá»±c lá»›n."
Hắn kiệt lá»±c dà i cổ ra kêu, tình hình cá»±c giống vá»›i con gà trống má»›i báºp bẹ há»c gáy. Nhưng mà thanh âm tạo ra cÅ©ng khá lá»›n, ngưá»i trên bến nhất thá»i Ä‘á»u quay qua nhìn. Cao sư gia vốn đã quay Ä‘i chá»— khác, bấy giá» quay lại nhìn. Thấy mắt cá»§a y quay lại, hán tá» xấu Ä‘en được nhiên cÅ©ng chưa vá»™i dùng lá»±c xuống chân.
Nhãn quan cá»§a Cao sư gia tiếp xúc vá»›i Chiến Thiên Phong, liá»n hừ lạnh, không nói năng gì. Chiến Thiên Phong cÅ©ng hừ lạnh trong lòng: "Cái thứ sư gia khốn nà y Ä‘á»u là lão hồ ly, nhưng mà gặp phải bổn cùng thiếu gia ta đây, cho dù có là hồ ly tháºt cÅ©ng mắc mưu." Rồi hắn là m ra vẻ cả kinh chá»›p chá»›p mắt nói: "Cao sư gia, tôi biết được má»™t bà máºt to lá»›n, liên quan đến truyá»n quốc ngá»c tá»·. Ngà y ấy khi vương tá» thứ 14 dùng ngá»±a đất qua sông, sau khi thà nh công rồi trong lúc cao hứng không cẩn tháºn đã để cho truyá»n quốc ngá»c tỉ tùy thân đó thất lạc. Truyá»n quốc ngá»c tá»· chắc ngà i biết chứ, chÃnh là đại ấn mà đại hoà ng đế dùng để đóng lên chiếu chương đó a. Äó chÃnh là trá»ng bảo cá»§a quốc gia, ai lấy được có thể ngồi lên bảo tá»a cá»§a hoà ng đế. Nhưng lấy được truyá»n quốc ngá»c tá»· nà y lại là má»™t lão ngư ông. Lão ngư ông không biết gì, Ä‘em tói tiệm đồ ngá»c bán. Sư phụ chổ tiệm ngá»c là kẻ biết chuyện, không nói lại cho chá»§, Ä‘ang đêm lén mang truyá»n quốc ngá»c tá»· chạy Ä‘i. Äiá»u tấu xảo chÃnh là , vị sư gia đó là bà con xa cá»§a tôi, tôi vừa biết được chút tin tức từ y, hÆ¡n nữa tôi còn biết rõ mặt y...." Nói đến đó hắn không tiếp nữa, chỉ nhìn Cao sư gia.
Chuyện vương tá» thứ 14 cưỡi ngá»±a đất qua sông thiên hạ Ä‘á»u biết, rất nhiá»u ngưá»i Ä‘á»u biết truyá»n quốc ngá»c tá»· ở trên ngưá»i cá»§a vương tá», nhưng nói cái gì là truyá»n quốc ngá»c tá»· bị thất lạc ở bá» sông rồi má»™t ông lão đánh cá tìm được chẳng qua là do Chiến Thiên Phong bịa ra. Hắn sinh nhai ở đầu đưá»ng, lừa ngưá»i ta đã không biết bao nhiêu lần, kinh nghiệm phong phú vô cùng. Äiá»u hiếm có nhất là hắn đã luyện được bản lÄ©nh nói xạo, khi nói xạo thì thà nh khẩn vô cùng, cho dù là ngưá»i Ä‘a nghi nhất trong thiên hạ cÅ©ng khó có thể từ trong mắt hắn mà nhìn ra dấu vết dối dang nà o. Truyá»n quốc ngá»c tá»· là trá»ng bảo cá»§a thiên hạ. Chiến Thiên Phong nhìn thấy chá»§ cá»§a Cao sư gia tuyệt không phải là ngưá»i thưá»ng, không thể nà o không hứng thú vá»›i truyá»n quốc ngá»c tá»·. Chỉ cần Cao sư gia có hứng thú, cái mạng nhá» cá»§a Chiến Thiên Phong coi như đã được cứu từ quá»· môn quan vá». Xem ra ngưá»i sống trên Ä‘á»i nà y cần phải có chút bản lỉnh nói chuyện, nhưng trong sát na bị hán tá» xấu Ä‘en kia đạp dưới chân mà có thể nhìn ra Cao sư gia là ngưá»i thế nà o, rồi tÃnh toán có thể y sẽ cảm thấy hứng thú vá»›i cái gì rồi bịa chuyện nói quả không phải là chuyện dá»… dà ng. Chiến Thiên Phong đối vá»›i sá»± cÆ¡ biến cá»§a mình rõ rà ng là mưá»i phần đắc ý.
Phản ứng cá»§a Cao sư gia vượt ra ngoà i ý liệu cá»§a Chiến Thiên Phong. Y không nói tin, cÅ©ng không nói không tin, cặp mắt tam giác cứ quét Ä‘i quét lại trên ngưá»i Chiến Thiên Phong. Äó không phải là ánh mắt suy Ä‘oán xem Chiến Thiên Phong nói tháºt hay nói dối, mà là cặp mắt cá»§a kẻ lái trâu nhìn nháºn xét con trâu, khiến cho Chiến Thiên Phong cứ rá»n rợn trong ngưá»i.
Nhìn được má»™t lúc, Cao sư gia ra hiệu cho hán tá» xấu Ä‘en, tên nà y láºp tức lá»ng chân ra, Chiến Thiên Phong nhẹ cả ngưá»i, lòng thắc thá»m nãy giỠđã yên hẳn Ä‘i, đắc ý vô cùng: "Bổn cùng thiếu gia không tin ngươi không mắc câu." Hắn lòm còm bò dáºy, vừa định lên tiếng, thì Cao sư gia đã già nh nói trước, nhưng lại không há»i vá» truyá»n quốc ngá»c tỉ, mà ngược lại lại há»i tên cá»§a hắn: "Tiểu tá» tên gá»i là gì?"
"Chiến Thiên Phong, nhưng cÅ©ng có ngưá»i gá»i tôi là kê công (gà trống)."
Äến lúc nà y các nữ quyến Ä‘á»u đã lên thuyá»n, nghe Chiến Thiên Phong nói thế, có mấy ngưá»i báºt cưá»i hì hì. Mặt Cao sư gia cÅ©ng hiện lên nụ cưá»i, nhưng nụ cưá»i ấy dưá»ng như có vị đạo khác. Chiến Thiên Phong đã lừa rất nhiá»u ngưá»i, nhưng trước giá» chưa có ai khiến hắn khó dò xét như Cao sư gia váºy.
Cao sư gia lại nói: "Ngươi đi hai bước ta xem."
Yêu cầu nà y rất quái, Chiến Thiên Phong thầm kêu khổ: "Sao giống lái trâu xem trâu quá váºy? Hay là cứ Ä‘i hai bước, tiếp theo đó không biết có còn xem răng để Ä‘oán bao nhiêu tuổi không a." Và thế là lòng hắn thì mắng cha mắng mẹ, nhưng mặt hắn chẳng dám hà m hồ. Cao sư gia khiến hắn không dò xét được gì, nên trước khi nắm trong tay quyá»n chá»§ động, không thể Ä‘em cái mạng nhá» cá»§a hắn ra là m trò cưá»i. Hắn theo lá»i bước mấy bước, nhưng không giống như Ä‘i, mà là nghiêng đằng ná» xỠđằng kia, kháºp khà kháºp khiá»…ng, so vá»›i bÆ¡i lá»™i hà ng ngà y chẳng dá»… coi hÆ¡n bao nhiêu. Thấy bá»™ dạng cá»§a hắn như váºy, mấy nữ quyến lại báºt cưá»i.
Lần nà y thì Cao sư gia cÅ©ng cưá»i, nhưng ý tứ để cưá»i so vá»›i những nư nhân kia rất bất đồng, chẳng phải là cái bá»™ dạng quái dị cá»§a Chiến Thiên Phong, mà là má»™t thứ gì đó rất khác. Chiến Thiên Phong cà ng lúc cà ng lạnh ngưá»i, thầm kêu khổ: "Cái lão sư gia đễu nà y có phải là nhân yêu (đồng tÃnh ái nam) không cà ?"
"Rất tốt, không tệ." Cao sư gia gáºt gáºt đầu, nói vá»›i hán tá» cao Ä‘en: "Bì Thu, mang hắn xuống, đừng có cho hắn chạy đấy."
"Dạ." Bì Thu ôm quyá»n, đưa tay chá»c và o chá»— eo cá»§a Chiến Thiên Phong, Ä‘iểm và o nhuyá»…n ma huyệt cá»§a hắn.
Chiến Thiên Phong vốn muốn lừa cho Cao sư gia thÃch chÃ, tìm cÆ¡ há»™i trốn Ä‘i, không ngá» Cao sư gia lại an bà i như váºy, tuy bị Ä‘iểm nhuyá»…n ma huyệt nhưng miệng vẫn có thể động Ä‘áºy, liá»n vá»™i kêu: "Cao sư gia, ông muốn đưa tôi Ä‘i đâu? Ông không nghe bà máºt to lá»›n đó hay sao?"
Cao sư gia cưá»i cưá»i: "Ta mang ngươi tá»›i má»™t chá»— tốt, bà máºt ấy à , từ từ rồi nghe cÅ©ng không sao."
"Nhưng tÃnh hay quên cá»§a tôi lá»›n lắm, giỠông không chịu nghe, lát nữa không chừng tôi không nhá»› rõ nữa đấy."
"Ngưá»i trẻ tuổi tÃnh hay quên thưá»ng rất lá»›n, không sao, quên rồi thì quên luôn Ä‘i." Cao sư gia nói xong câu nà y liá»n Ä‘i và o thuyá»n, không còn để ý gì đến Chiến Thiên Phong nữa.
Bì Thu xốc eo Chiến Thiên Phong xách lên như xách má»™t con gà mang và o trong thuyá»n. KHoang thuyá»n đưa qua đưa lại trước đầu Chiến Thiên Phong, cá»™ng thêm ánh mắt cao thâm khó dò cá»§a Cao sư gia, khiến cho đầu hắn choáng váng, lòng thắc thá»m, nghÄ©: "Rốt cuá»™c là tiểu hồ li lừa được lão hồ li? Hay là lão hồ li lừa được tiểu hồ li đây?" Không thể nắm chăc được, hắn lại nghÄ©: "Tiểu hồ li lừa lão hồ li là để sống còn, lão hồ li lừa tiểu hồ li là để vì cái gì?" Suy Ä‘i nghÄ© lại, hắn cảm thấy không thể nà o hiểu thấu.
Bì Thu mang Chiến Thiên Phong quẳng và o má»™t góc thương thuyá»n, bảo: "Tiểu tá» tốt nhất cứ ở đó, đừng có toan tÃnh gì, trong tay cá»§a lão tá» ngươi chạy không thoát đâu."
"Cái quyá»n cước mèo quà o cá»™ng thêm thá»§ pháp Ä‘iểm huyệt đó có gì mà hay, phải chi vị kiếm tiên đêm đó chịu thu ta a, đáng tiếc, nếu được váºy thì vá»›i Ä‘iểm công phu chết bầm cá»§a ngươi, bổn cùng thiếu gia chỉ cần thổi má»™t hÆ¡i là cÅ©ng khiến ngươi chết nhăn răng." Nhưng đó chỉ là lá»i nói thầm trong đầu cá»§a Chiến Thiên Phong, chứ tháºt sá»± mặt mà y hắn Ä‘ang ra vẻ rất tháºt thà , tháºm chà còn hướng tá»›i Bì Thu nở nụ cưá»i nịnh ná»t, những cái khổ trước mắt là thứ hắn không bao giá» chịu rước và o thân.
Lá»i trong lòng cá»§a Chiến Thiên Phong vừa rồi không phải là khóac lác, bỡi vì mấy năm trước khi hắn khoảng mưá»i má»™t mưá»i hai tuổi, có má»™t ngà y xui xẻo không thể tìm được gì ăn, ngá»§ đến ná»a đêm đói quá tỉnh dáºy, nhìn lên trá»i đột nhiên thấy má»™t ngưá»i Ä‘ang bay trong không trung. Äêm đó là má»™t Ä‘em trăng sáng, tuyệt không thể nà o nhìn lầm, và cÅ©ng không phải Chiến Thiên Phong đói rồi hoa mắt. Vừa nhìn thấy, hắn còn nghÄ© do bản thân đói quá choáng đầu, nhưng khi nhìn kỹ thì không sai, vì ngưá»i đó là má»™t đạo sÄ©, có râu, ước chừng năm sáu chục tuổi, mặc đạo bà o mà u xanh, chân mang má»™t đôi già y cá», đạp trên má»™t bảo kiếm láºp lòe bay từ phÃa đông sang phÃa tây.
Chiến Thiên Phong lúc đó kinh hãi ngẩn cả ngưá»i. Hà ng ngà y hắn tá»± phụ đầu óc chuyển rất nhanh, nhưng lúc đó não hắn hoà n toà n trống rá»—ng, chẳng nghÄ© được gì, cho đến khi vị kiếm tiên kia sắp bay mất, má»›i đột nhiên nghÄ© ra là mình gặp được kiếm tiên rồi, liá»n nhảy dá»±ng lên hò hét, muốn vị kiếm tiên đó chá» má»™t chút, thu hắn là m đồ đệ, mang hắn Ä‘i. Vị kiếm tiên kia tuy không bay quá nhanh, nhưng so vá»›i khoái mã thì nhanh hÆ¡n nhiá»u, không chá» Chiến Thiên Phong kêu được mấy tiếng, thì vị kiếm tiên ấy không còn bóng dáng đâu nữa. Chiến Thiên Phong hối háºn vô cùng, tháºm chà buồn muốn ói hết cả ruá»™t gan ra. Tuy hắn không thể bái kiếm tiên là m thầy, nhưng từ đó không trở ngại cái nhìn cá»§a hắn coi thưá»ng tất cả những ngưá»i luyện võ. Äừng nói gì Bì Thu, cho dù là đại hiệp hà o khách thanh danh hiển hách, chỉ cần y không thể ngá»± kiếm bay trên trá»i, thì đừng hòng Chiến Thiên Phong sẽ mở to mắt mà nhìn.
Chẳng mấy chốc thuyá»n rá»i bến, và cÅ©ng không ai đến quản Chiến Thiên Phong. Bụng Chiến Thiên Phong sôi rá»™t rá»™t má»™t hồi, cảm thấy đói, kêu hai ba tiếng, không ai để ý gì đến hắn, liá»n lầm bầm chá»i: "Cả nhà ngươi dù sao cÅ©ng mang đồ ăn thức uống cho cùng thiếu gia chứ." Mắng thêm hai câu, hắn lại suy nghÄ© tìm hiểu tâm tư cá»§a Cao sư gia, thuyá»n cứ lắc lắc lư lưu như thế, khiến hắn ngá»§ lúc nà o không hay.
"Xú tiểu tá», ngá»§ ngon quá hen." Má»™t loạt tiếng mắng khiến Chiến Thiên Phong tỉnh giấc. Äó là Bì Thu, y vung chưởng mở huyệt Ä‘ao cho hắn, bảo: "Äến rồi, dáºy tá»± Ä‘i Ä‘i, đừng có giở trò gì, đại gia theo sau ngươi đây, dám là m trò quá»· coi chừng da cá»§a ngươi đấy."
"Không dám không dám, trước mặt tuyệt thế cao thá»§ như Bì đại gia đây, tiểu nhân là m sao dám là m trò quá»· chứ." Chiến Thiên Phong ngóac miệng cưá»i, nhưng lòng thì thầm mắng: "Con khỉ tinh vừa ốm vừa Ä‘en, phÆ¡i nắng phÆ¡i sương thà nh con quá»· bệnh lao, sợ ba Ä‘á»i tổ tông gì ngươi, chỉ cần bổn cùng thiếu gia có cÆ¡ há»™i hạ thá»§y, thì ngươi sẽ khóc thôi." Hắn định ra chá»§ ý, chỉ cần hÆ¡i có cÆ¡ há»™i sẽ láºp tức nhảy xuống sông. Tuy hắn cảm thấy vô cùng hiếu kỳ đối vá»›i chuyện Cao sư gia rốt cuá»™c có chá»§ ý gì, nhưng tiểu mệnh là quan trá»ng nhất.
Nhưng đáng tiếc Chiến Thiên Phong đã tÃnh sai, vì thuyá»n không ngỠđã cặp bá», rồi ngưá»i ta đưa tá»›i má»™t con ngá»±a cho hắn cưá»i, hÆ¡n nữa Bì Thu lại cưỡi ngá»±a theo sát má»™t bên. Chiến Thiên Phong tuy không coi võ công y và o đâu, nhưng trong thâm tâm biết rõ, trừ khi và o trong nước, còn ở lục địa thì hắn chẳng thể nà o thoát khá»i tay Bì Thu, nên ra dáng cá»±c kỳ thà nh tháºt, tháºm chà còn thỉnh thoảng vuốt mông ngá»±a Bì Thu. Hắn sinh nhai ở trên đưá»ng, luyện được cái miệng ngá»t ngà o dẻo quẹo, lừa chết ngưá»i không thưá»ng mạng, nên Bì Thu bị hắn nịnh đến sướng rÆ¡n cả ngưá»i, xem ra có mấy phần lÆ¡i lá»ng.
Lên bá» Ä‘i được ná»a ngà y thì tiến và o má»™t tòa thà nh lá»›n, Chiến Thiên Phong biết đã đến chá»— dừng, thầm gáºt đầu: "Ta đã nói Cao sư gia thế nà o cÅ©ng có vai vế, không ngá» là ở tại Vương đô, ông chá»§ chỉ sợ không là thừa tướng thì cÅ©ng là đại tướng quân."
Thì ra tòa thà nh lá»›n nà y là đô thà nh cá»§a Thôn Chu quốc. Thôn CHu quốc phÃa bắc có hồ lá»›n, theo truyá»n thuyết thá»i viá»…n cổ có cá lá»›n có thể nuốt trá»n đại thuyá»n, cho nên tên Thôn Chu quốc có tên từ đây. Thôn Chu quốc có ba châu mưá»i ba thà nh, trước kia chỉ có thể tÃnh là tiểu quốc, nhưng hiện giá» tiếp theo các đại quốc phân băng chia cắt, Thôn Chu quốc hiện giá» có thể coi là đại quốc rồi. Là quốc dân cá»§a Thôn Chu, nhưng đây là lần đầu Chiến Thiên Phong đến quốc đô, cảm thấy vô cùng hiếu kỳ, dù gì cÅ©ng không trốn được, đà nh nhìn quanh ngó quất xem náo nhiệt trên đưá»ng.
Và đúng như suy Ä‘oán cá»§a Chiến Thiên Phong, Cao sư gia chÃnh là sư gia cá»§a Ká»· Vi thừa tướng cá»§a Thôn Chu Quốc. Ká»· Vi là đệ nhất hồng nhân cá»§a đất nước, tay nắm trá»ng quyá»n, đại thần trong triá»u hết chÃnh phần là đảng phái cá»§a y, có thể nói quả tháºt là quyá»n khuynh triá»u dã, khà diá»…m ngút trá»i. Nhưng trong dân gian lại mắng y như té tát, nên sau khi Chiến Thiên Phong biết đã tiến và o Ká»· phá»§, láºp tức mắng thầm: "Thì ra ông chá»§ cá»§a Cao sư gia là tên đại gian thần, phì phì phì, xui rồi, nếu là nhà cá»§a vương công đại thần gì khác, bổn cùng thiếu gia không chết trở vá» còn có cái để mà khoe, nhưng tiến và o Ká»· phá»§ rồi thì còn gì là vinh quang diệu tổ nữa, chỉ có bị xú khà thấm và o ngưá»i, khoe ra thiệt là thối chết ngưá»i Ä‘i." Hắn tuy là má»™t tên tiểu lưu manh, nhưng mặt mÅ©i dù sao cÅ©ng giữ rất kỹ, nếu nói cho tháºt, thì lừa ngưá»i má»›i chỉ là bản lãnh đệ nhị, khoe khoang khoác lác má»›i là đệ nhất.
Tiến và o Ká»· phá»§, Bì Thu đưa Chiến Thiên Phong đến má»™t căn phòng nhá». Khoảng ná»a canh giá» sao, má»™t tên gia Ä‘inh đến nói vá»›i Bì Thu: "Cao sư gia nói cho tên tiểu tá» nà y tắm rá»a, thay y phục mang tá»›i cho công tá» xem."
Chiến Thiên Phong nghe mà cảm thấy rất kỳ, nghÄ©: "Tắm rá»a thay y phục mang đến cho công tá» nhà hắn xem, ý gì váºy? Là m rá»… sao? Nhưng mà phải tiểu thư xem chứ a?" Äoán không được, hắn nghÄ© tiếp: "Có lẽ là tiểu thư mắc cỡ không ra xem mặt, cho nên để công tá» xem, nhưng không biết con gái cá»§a Ká»· đại gian thần vóc dáng thế nà o? So vá»›i tiểu Hồng ra sao?" Tiểu Hồng là kỹ nữ ở Long Loan trấn, ở địa phương nhỠđó có thể coi là danh kỹ hà ng đầu. Chiến Thiên Phong đương nhiên chưa Ä‘i chÆ¡i qua, vì không có tiá»n. Hắn có tiá»n thì trước hết và o sòng bạc, nhưng mà có má»™t lần hắn đã từng trèo nên nóc nhà xem trá»™m khách là ng chÆ¡i đến viếng Tiểu Hồng. Ngà y ấy hắn còn nhá», thÃch là m trò hÆ¡n là dục vá»ng, cho nên nhìn đến lúc cao hứng thì ném má»™t khối đá và o trong.
Tên gia Ä‘inh đó đưa Chiến Thiên Phong Ä‘i tắm rữa, Bì Thu Ä‘i theo sau đến má»™t bồn nước, xối cho hắn bảo kỳ cá» tháºt mạnh, rồi quẳng y phục cho thay. Äó là má»™t bá»™ kình trang sát ngưá»i mà u xanh, rất hợp vá»›i ngưá»i. Chiến Thiên Phong thay xong, nhìn phải nhìn trái, cảm thấy bản thân có chút oai phong, tá»± đắc ý: "Thì ra bổn cùng thiếu gia đẹp trai dã man như váºy. Con gái cá»§a Ká»· đại gian thần mà nhìn thấy được, nhất định là sẽ yêu chết ta thôi. Nhức đầu a, nếu như con gái cá»§a Ká»· đại gian thần tháºt sá»± yêu ta, ta có nên cưới ả không nhỉ?"
Tà i sản của Vô Tình
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Vô Tình
07-05-2010, 07:30 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
MỸ Ná»® GIANG SÆ N NHẤT OA CHỬ
Chương 2
Tác giả: Lưu Kiến Lương
Dịch: Rogue - Nhóm Tú Xuyên
Nguồn : *********.vn
Và thế là gia Ä‘inh kia Ä‘i trước dẫn đưá»ng, Bì Thu Ä‘i phÃa sau áp giải, há» Ä‘i loanh hoanh má»™t hồi tiến và o má»™t căn phòng. Vừa và o trong, Chiến Thiên Phong nhìn thoáng qua là đã thấy Cao sư gia Ä‘ang đứng cạnh má»™t ngưá»i trẻ tuổi. Ngưá»i trẻ tuổi ấy khoảng hai mươi, áo quần xa hoa quý giá, mặt trắng, ở dưới mà y thoáng có sắc xanh.
"Äây chắc là Ká»· công tá» Ká»· tiểu gian thần đây, là điển hình cá»§a tá»u sắc quá độ a." Chiến Thiên Phong nhá»§ thầm, gục đầu xuống.
Cao sư gia quát: "Ngẩng đầu lên." Chiến Thiên Phong y lá»i ngẩng đầu, Cao sư gia nhìn Ká»· công tá» nói: "Công tá», thế nà o, giống không?"
Ká»· công tá» nhìn kỹ mặt Chiến Thiên Phong má»™t hồi, hÆ¡i hÆ¡i gáºt đầu, đáp: "Có Ä‘iểm giống, nhưng không hoà n toà n."
Cao sư gia cưá»i: "Tôi cho rằng chỉ cần có Ä‘iểm giống là được. Äến ngà y đó, chúng ta chỉ cho đám già cả bệnh táºt qua, rồi đưa tên tiểu tá» nà y và o giữa, công tá» có cho ....?"
"Váºy xú nha đầu không có ai để ném cầu, cá»™ng thêm chút Ä‘iểm giông giống nà y nữa...?" Nói đến đây, Ká»· công tá» chợt vá»— tay đánh đốp má»™t cái, cưá»i lá»›n: "Hay, ta thấy kế nà y có thể được, Cao sư gia, chuyện nà y ta giao cho ngươi."
"Công tá» cứ chá» xem trò vui Ä‘i ạ." Cao sư gia khom ngưá»i, rồi nói vá»›i Bì Thu: "Mang tên tiểu tá» nà y xuống, coi chừng cho kỹ."
Bì Thu dạ má»™t tiếng, đưa Chiến Thiên Phong ra. Chiến Thiên Phong nhá»§ thầm: "HÆ¡i giống má»™t chút, ném tú cầu, đưa ta và o giữa, ý tứ gì váºy?" Nhất thá»i hắn chẳng thể nà o Ä‘oán được chá»§ ý cá»§a Cao sư gia. Nhưng mà hắn cÅ©ng có Ä‘iểm minh bạch: Cao sư gia căn bản không mắc kế cá»§a hắn, chuyện mang hắn theo chẳng liên quan gì đến đại bà máºt cá»§a truyá»n quốc ngá»c tá»· cả.
"Lão hồ ly rốt cuộc là lão hồ li, tiểu hồ li cuối cùng rồi cũng mắc kế." Chiến Thiên Phong cắn răng: "Nhưng rốt cuộc cái đuôi của lão hồ li nà y giấu ở chỗ nà o đây? Cái kế kia của lão là để đối phó ai?"
Bì Thu mang hắn ra, lần nà y thì tốt hÆ¡n má»™t chút, gá»i mang cÆ¡m đến cho hắn ăn. Sau khi ăn cÆ¡m xong, Cao sư gia cÅ©ng đến, phÃa sau còn có má»™t tên gia Ä‘inh dắt theo má»™t con chó. Cao sư gia nhìn Chiến Thiên Phong bảo: "Chiến Thiên Phong, ngươi gặp váºn may rồi, công tá» gia đã nhìn trúng ngươi, muốn cho ngươi hưởng Ä‘á»i Ä‘á»i phú quý."
"Lão hồ ly Ä‘ang dụ ngá»t tiểu hồ li đây." Chiến Thiên Phong phát sầu, miệng vẫn ngá»t như mÃa: "Äa tạ công tá» gia, và cà ng phải Ä‘a ta Cao sư gia đã dìu dắt."
"Tiểu tá» ngươi biết chuyện thì tốt, ngoan ngoãn nghe lá»i, ngươi sẽ hưởng chuyện tốt bất táºn." Cao sư gia gáºt đầu, móc từ trong ngưá»i ra má»™t cái hồ lô bằng ngá»c nho nhá», đổ ra má»™t hoà n thuốc mà u hồng, cẩn tháºn bóp cái vá» ngoà i ra, lá»™ ruá»™t thuốc mà u Ä‘en ở bên trong. Trên bà n còn có cái bánh bao nhân thịt Chiến Thiên Phong chưa ăn hết. Cao sư gia thuáºn tay cầm nó lên, bá» cái ruá»™t thuốc và o trong bánh, rồi quét mắt nhìn Chiến Thiên Phong, bảo: "Tiểu tá», nhìn kỹ nà y."
Nói xong, lão gá»i con chó, quẳng cái bánh bao cho nó. Con chó há há»ng táp cái bánh nuốt gá»n. Nhưng không đầy ba tiếng đếm, con chó ấy đột nhiên rú thảm, ngã lăn ra đất, miệng mÅ©i phún huyết ra, ưỡn lên hai cái rồi tắt thở.
Chiến Thiên Phong đã sá»›m Ä‘oán được hoà n thuốc đó là độc dược, nhưng không ngá» dược tÃnh lại lợi hại như váºy, nhất thá»i tim Ä‘áºp thình thịch, đầu lóe lên ý niệm: "Chẳng lẽ lão hồ li nà y muốn cho ta uống thuốc độc?" à tưởng đó vừa nhoen nhóm lên, thì hắn cảm thấy sau cổ bị túm chặt. Bì Thu đã giữ chặt cổ hắn, còn Cao sư gia thì đổ từ trong hồ lô đó ra má»™t hoà n thuốc y như lúc nãy nữa, lạnh lùng nhìn Chiến Thiên Phong bảo: "Äá»™c dược nà y gá»i là Nhất Tiếu hoà n, chÃnh là chỉ cần thá»i gian đủ má»™t nụ cưá»i là có thể khiến ngưá»i mất mạng. Nhưng nếu như võ ngoà i cá»§a độc dược không bị lá»™t Ä‘i, thì trong thá»i gian bảy ngà y vẫn không có chuyện gì. Ngươi ngoan ngoãn nghe lá»i, đến ngà y thứ bảy tá»± nhiên sẽ giao giải dược cho ngươi."
Chiến Thiên Phong bị Bì Thu bóp miệng, muốn không há ra cÅ©ng không được. Cao sư gia nói xong liá»n cho thuốc và o miệng hắn. Tên gia Ä‘inh dẫn chó đến lúc nãy bước lại đổ cho Chiến Thiên Phong hai ngụm nước, khiến hoà n thuốc chạy tuá»™t và o trong.
Dược hoà n và o bụng, Chiến Thiên Phong hồn phách cùng bay loạn. Bì Thu vừa buông tay, hắn láºp tức gáºp eo khạc lá»›n, mong có thể nhổ hoà n thuốc ra. Lần nà y Bì Thu không há» ngăn trở hắn, nhìn hắn ụa cả ná»a ngà y mà chẳng ra gì, cưá»i lạnh bảo: "Ụa nữa khiến cho vá» cá»§a hoà n thuốc vỡ ra trong bụng, tiểu tá» ngươi sẽ như con chó chết vừa rồi."
Lá»i nà y quả là hữu dụng, Chiến Thiên Phong láºp tức không ho hen gì, không dám ụa nữa, tháºm chà nÃn hÆ¡i đến mặt đỠrần.
Cao sư gia hừ lạnh, móc từ trong ngưá»i ra má»™t tá» giấy, bảo: "Tiểu tá», áp tay lên trên tá» giấy nà y Ä‘i."
Chiến Thiên Phong chồm qua nhìn, thì ra đó là má»™t khế ước bán thân, trên có ghi đại danh Chiến Thiên Phong cá»§a hắn, còn mô tả là gia cảnh bần hà n không thể sinh hoạt nổi, tá»± nguyện bán thân là m gia nô cho Ká»· phá»§. Chẳng những là bản thân hắn, mà sau nà y có cưới vợ sinh con, thì tất cả Ä‘á»u tá»± động chuyển thà nh gia nô cá»§a Ká»· phá»§.
Cao sư gia phà bao nhiêu tâm lá»±c, vừa bắt ngưá»i vừa hạ độc chỉ là vì muốn Chiến Thiên Phong bán mình là m nô lệ hay sao? Cái đó quả là rất khó hiểu khó giải thÃch. Trên Ä‘á»i nà y chuyện gì khác không nói, chứ chuyện mua má»™t nô lệ là quá dá»… dà ng, cần gì phải phà sức thế kia? Sá»± tình tuyệt không đơn giản như váºy, ý nghÄ© đầu tiên trong đầu Chiến Thiên phong chÃnh là : "Äây chÃnh là cái vá», con Ä‘ao chân chÃnh ắt còn ở phÃa sau."
Nhưng đối vá»›i Chiến Thiên Phong là kẻ lăn lá»™n đầu đưá»ng xó chợ, chuyện là m giá»i nhất đó là coi gió mà bẻ lái thuyá»n. Hắn biết lúc nà y dù có kháng cá»± thế nà o cÅ©ng không thể thoát, nếu có âm mâu Ä‘i chăng nữa thì cÅ©ng phải nhảy và o trong vòng vây đó rồi tÃnh. Cho nên, hắn láºp tức không há» do dá»± gì áp tay và o tá» khế ước, còn nịnh ná»t Cao sư gia: "Cao sư gia, nếu biết sá»›m chỉ cần tôi bán thân là m nô, thì cứ nói thẳng Ä‘i chẳng phải hay hÆ¡n không. Tôi ngưá»i nhá» mạng đê tiện, có thể bán thân tiến và o phá»§ cá»§a Ká»· thừa tướng là m gia nô là vinh quang quá rồi. Tháºt đáng tiếc cho má»™t viên Nhất tiếu hoà n kia, thuốc đó nhất định là rất quý a."
Miệng thì vuốt mông ngá»±a là thế, nhưng lòng hắn thì mắng thầm: "Phì phì phì, chỉ có ô quy vương bát đản má»›i tá»± nguyện tiến Ká»· phá»§. Ká»· đại gian thần là tên vương bát đản lòng Ä‘en, đừng có nói là m gia nô cho hắn, cho dù có là m tổ tông cho hắn, bổn cùng thiếu gia còn hiá»m không mặt mÅ©i nà o nhìn ngưá»i Ä‘á»i đây. Các lá»™ thần tiên quá»· tiên nam tiên nữ tiên hồ li đại tiên táo vương thiêu há»a tiên Ä‘i ngang qua ngà n vạn lần đừng cho lá»i tôi gạt lão hồ li là lá»i tháºt a."
"Ngươi biết Ä‘iá»u thì tốt." Cao sư gia cưá»i hắc hắc, thu lấy khế ước bán thân, nói vá»›i Bì Thu: "Mang hắn xuống, kiếm thứ gì ngon cho hắn ăn, công tá» gia nói mặt cá»§a hắn hÆ¡i ốm hÆ¡i Ä‘en, cần phải nuôi cho béo cho đẹp má»™t chút."
Chiến Thiên Phong mắng rùm: "Tổ tông nhà ngươi, cái gì mà nuôi cho béo cho tốt, nuôi heo hả?" Nhưng mà khi nghÄ© đến có đồ ăn thức uống ngon là nh để táºn hưởng, hắn không khá»i thèm chảy nước dảy, rồi tá»± mắng chÃnh mình: "Ngưá»i ta coi ngươi như heo mà cho ăn, ngươi còn chảy nước miếng, thiệt là heo mà . Nam tá» hán cần phải có chà khÃ, mấy thứ như váºy tuyệt đối không nên ăn." Nhưng mà đến chiá»u khi nha đầu mang cÆ¡m tá»›i, nhìn má»™t bà n đầy món ngon váºt là , thịt lá»›n đồ xao bóng lưỡng, gà rán và ng ươm, cá nướng thÆ¡m lừng, má»™t bụng đầy chà khà láºp tức tiêu tán thà nh vô hình, nghÄ©: "Chà khà đáng hÆ¡n mấy đồng tiá»n chứ, chẳng cần biết nuôi heo hay không nuôi heo, đồ ngon để trước mặt mà không ăn má»›i chÃnh là heo, nhiá»u lắm thì bổn cùng thiếu gia vừa ăn vừa mắng bá»n chúng trừ chứ gì." Và thế là miệng vừa ngồm ngoà m vừa lẫm bẫm: "Ká»· tiểu gian thần là con heo máºp, ta ăn cái giò heo cá»§a ngươi nè." Rồi cầm cái giò heo kho tà u lên cắn má»™t cái đã hết phân ná»a.
Bì Thu an bà i cho Chiến Thiên Phong má»™t gian phòng, bảo hắn không được chạy lung tung rồi không để ý gì đến hắn nữa. Trong bụng còn viên Nhất Tiếu hoà n, cho dù Bì Thu không canh chừng thì Chiến Thiên Phong cÅ©ng không dám trốn. Ä‚n uống no say xong, má»™t mình hắn ở trong phòng buồn bá»±c vô cùng, liá»n suy gẫm xem Cao sư gia rốt cuá»™c là có âm mưu gì. Nhưng tá»± nhiên không không mà nghÄ©, nghÄ© mãi cÅ©ng chẳng ra được gì, hắn Ä‘i qua Ä‘i lại trong phòng, vừa Ä‘i vừa lẫm bẫm: "lão hồ li rốt cuá»™c là có âm mưu quá»· kế gì đây?"
Tà i sản của Vô Tình
Last edited by Vô Tình; 07-05-2010 at 07:31 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Vô Tình
07-05-2010, 07:31 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
MỸ Ná»® GIANG SÆ N NHẤT OA CHỬ
Chương 3
Tác giả: Lưu Kiến Lương
Dịch: Rogue - Nhóm Tú Xuyên
Nguồn : *********.vn
Äang lẫm bẫm như váºy, không ngá» má»™t giá»ng nói cất lên: "Ta biết."
Thanh âm nà y đột nhiên mà đến, Chiến Thiên Phong giáºt mình nhảy dá»±ng lên, vá»™i quay đầu nhìn vá» phÃa cá»a, cạnh cá»a không có ngưá»i. Hắn lại nhìn ra cá»a sổ, cùng không có ngưá»i. Äang lúc nghi hoặc có phải là lá»— tai cá»§a mình có vấn đỠhay không, hắn nghe thanh âm đó lại vang lên: "Xú tiểu tá», nhìn cái gì váºy."
Lần nà y thì nghe tháºt rõ rà ng, Ä‘Ãch xác là có ngưá»i nói chuyện, giá»ng nói già nua, hiển nhiên ngưá»i nói chuyện có niên ká»· không nhá» nữa. Nhưng Ä‘iá»u khiến Chiến Thiên Phong kinh dị đó là , thanh âm nà y không phải truyá»n từ ngoà i và o, mà là xuất phát từ trong phòng. Nhưng rõ rà ng là trong phòng không có ngưá»i, căn phòng lại không lá»›n, đồ đạc cÅ©ng không nhiá»u, chỉ có má»™t cái bà n và má»™t cái ghế, trên bà n có cái hồ trà và má»™t cái ly, má»i thứ chỉ cần ngước nhìn là tra ra rõ rà ng hết, nếu là có ngưá»i thì sao lại không nhìn thấy được chứ?
Chiến Thiên Phong vừa kinh vừa nghi, lui hai bước thân dá»±a và o tưá»ng, kêu lên: "Là ai Ä‘ang nói chuyện? Là ngưá»i hay là quá»·? Cho ngươi biết, kiếp trước ta là đạt ma tổ sư kiếp nà y chuyển sinh, yêu ma quá»· quái đụng phải ta thì chỉ có chết mà không có sống."
"Ha ha." Thanh âm đó báºt cưá»i: "Tiểu tá» thúi thì ra là lợi hại như váºy a. Như váºy cần phải há»i cho rõ rồi, ma đụng phải ngươi thì chết là m sao, quá»· đụng phải ngươi thì là m sao chết?"
Chiến Thiên Phong đã sá»›m dá»ng tai nghe. Lần nà y xác định âm thanh là phát ra từ trong phòng, nhưng lại không há» nhìn thấy ngưá»i, lòng hắn rung trống tráºn, cân nhắc: "Lão gia há»a nà y không há»i yêu không há»i quái, chỉ há»i ma và quá»·, ta biết rồi, lão gia há»a nà y không phải ma thì cÅ©ng là quá»·."
NghÄ© đến Ä‘iểm đó, lòng bà n tay hắn tươm đầy mồ hôi, thầm than: "Lão nương, tổ tông Æ¡i, Chiến Thiên Phong kiếp trước là m ác, kiếp nà y quá»· kéo đến cá»a nhà ." à nghÄ© đầu tiên cá»§a hắn là chạy, nhưng rất tiếc phÃa sau lưng là tưá»ng, tim ngà y cà ng Ä‘áºp nhanh hÆ¡n, đầu óc váºn chuyển vù vù, lại nghÄ©: "bất quản lão quá»· hay là lão ma, ta sẽ chuyên môn chá»n hai Ä‘iểm nà y dá»a cho lão sợ rồi tÃnh sau." Rồi hắn cố cưá»i ha hả đáp: "là m sao chết à , cái đó thì có cách khác nhau, ta nói ra ngươi đừng có sợ a, và cÅ©ng đừng có chạy, ta hÆ¡i phà m ăn, có thể ăn hay không thể ăn gì cÅ©ng Ä‘á»u muốn cắn thá» má»™t miếng. Thưá»ng thì quá»· hÆ¡i ôm, lông lại nhiá»u, cho nên ta thÃch ăn nướng, nước đến bảy phần lá»a thôi, ở ngoà i thì khét nhưng ở trong thì má»m, cắn má»™t miếng thì gá»i là tuyệt." Nói đến đây, đầu lưỡi cá»§a hắn còn thè ra liếm vòng má»™t cái, là m ra vẻ rất là phà m ăn, và nh tai thì cố dá»ng lên để nghe, coi thanh âm đó còn hay không. Chỉ có Ä‘iá»u, hắn vừa dứt lá»i thì thanh âm kia lại cất lên: "Cách ăn đó cÅ©ng thưá»ng, còn ma thì sao? Là m cách nà o để ăn má»™t con ma?"
"Lão quá»· nà y không chịu sợ, thảm!" Chiến Thiên Phong than dà i trong lòng, đột nhiên nghÄ©: "Äúng rồi, lão quá»· nà y không phải là quá»·, mà là ma." NghÄ© đến Ä‘iểm nà y, hắn lấy lại tinh thần đáp: "Nếu là ma ấy à , thì có cách ăn khác. Ma thưá»ng hÆ¡i máºp, thịt nhiá»u, tốt nhất là luá»™c lên rồi ăn. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, trước khi là m việc nà y cần phải rá»a tháºt sạch, ruá»™t thì có thể cho chó ăn, phân thì dùng để bón ruá»™ng, không có chút gì lãng phà hết."
Nói xong, hắn nghĩ lần nà y lão ma đầu chắc là sợ chạy mất rồi, rất tiếc thanh âm kia lại nổi lên: "Cách ăn nà y cũng quá miễn cưỡng."
Chiến Thiên Phong suýt quỳ xuống đấ. Nhưng nhá» câu nói nà y, hắn lại xác định được nÆ¡i xuất phát âm thanh đó, dưá»ng như là từ bình trà trên bà n phát ra. Trà hồ đó có thân to gần bằng cái tô, miệng còn uốn cong má»™t vòng, nếu nói ngưá»i ta có thể tà ng thân trong đó, có đánh chết Chiến Thiên Phong cÅ©ng không tin, chỉ có quá»· quái tà váºt má»›i có thể. Nhưng Chiến Thiên Phong đột nhiên tưởng đến má»™t khả năng khác, kêu lên: "Lão là hồ li đại tiên, có phải không?"
Truyá»n thuyết vá» hồ tiên nÆ¡i nà o cÅ©ng có. Chiến Thiên Phong lăn lá»™n ở tiểu trấn đó thưá»ng nghe có hồ tiên xuất hiện, tuy không biết ai là ngưá»i thấy trước, nhưng khi kể lên Ä‘á»u là chÃnh mắt chÃnh mÅ©i ngá»i thấy trông thấy. Chiến Thiên Phong cùng chưa từng hoà i nghi qua, và Hồ tiên thÃch nhất là trốn và o trong đà n hoặc gầm chạn, cho nên Chiến Thiên Phong má»›i đột nhiên sản sinh ra ý nghÄ© nà y.
Thanh âm đó cưá»i khà khà bảo: "Tiểu tá» thối, hiện giá» má»›i nghÄ© ra, ngươi quả tháºt là háºu Ä‘áºu cháºm tiêu mà ."
Chiến Thiên Phong vừa kinh vừa mừng, giá»ng hÆ¡i run kêu lên: "Lão đúng là hồ li đại tiên."
"Lão phu chÃnh là Hồ Thất Công đây."
"Hồ Thất Công đại tiên." Hai chân Chiến Thiên Phong má»m nhÅ©n quỳ xụp xuống, khấu đầu liên tục: "Hồ Thất Công đại tiên, tiểu nhân Chiến Thiên Phong xin khấu đầu trước ngà i, tổ tông mưá»i tám Ä‘á»i cá»§a tiểu nhân yêu nhất kÃnh nhất chÃnh là hồ li. Tiểu nhân quáºy phá ngang ngược, đánh mèo trá»™m chó, không gì không là m, nhưng chưa bao giỠđánh qua hồ ly. Lão ông đừng nhìn đâu xa, cứ nhìn và o chút lòng kÃnh hồ nà y mà ngà n vạn lần cứu cứu tiểu nhân a."
Hắn tuy nói thế, nhưng trong lòng lại như trống tráºn, vì có má»™t lần hắn ở ngoà i cái hang kế tưá»ng rình bắt má»™t con hồ li nhá». Lúc đó chÃnh là vì đói quá, cho nên sau khi bắt được đã lá»™t da hồ ly nướng ăn, nên bây giá» nghÄ©: "Nghe nói hồ tiên cá»±c linh, chuyện nà y không biết Hồ Thất Công biết hay không. Nếu mà biết thì ta chết chắc rồi."
Hồ Thất Công nói: "Tiểu tá» ngươi miệng lưỡi trÆ¡n như mỡ, nhưng mà lão phu nhìn kỹ rồi, cái tâm kÃnh hồ cá»§a ngươi quả là tháºt, cho nên má»›i ra lá»i nói chuyện vá»›i ngươi. Nhưng có má»™t chuyện ngươi cần phải rõ, hồ cá»§a lão phu đây là hồ cá»§a trà hồ, chứ không phải hồ cá»§a hồ li, cà ng không phải hồ cá»§a hồ thuyết bát đạo (nói nhăng nói cuá»™i), có hiểu rõ chưa?"
"Minh bạch rồi minh bạch rồi, ông nhất định là ở trong hồ trà đó mà tu thà nh tiên đạo, do đó cải thà nh hồ trà tiên luôn." Chiến Thiên Phong gáºt đầu liên tục, lòng hồi há»™p chợt giản ra nghÄ©: "Thì ra hồ tiên cÅ©ng không phải cái gì cÅ©ng biết a, Ä‘iểm nà y cần phải nhá»› kỹ, sau nà y nói không chừng còn có chá»— dùng a." Lòng hắn xoay chuyển ý niệm là thế, nhưng mắt thì vẫn chân thà nh cung kÃnh nhìn bình trà trên bà n, dưá»ng như mong là Hồ Thất Công sẽ hiện thân ra, nhưng có lẽ Hồ Thất Công ở trong hồ trà rất thoải mái, nên không có ý xuất ra, mà mở lá»i: "Chiến tiểu tá», ngươi không Ä‘oán được Cao sư gia có âm mưu gì đúng không, lão phu có thể nói cho ngươi biết."
"Thỉnh ông cho biết." Chiến Thiên Phong vá»™i vã khấu đầu, lòng thì lại nghÄ© đến má»™t chuyện: "Hồ Thất Công dù sao cÅ©ng là hồ tiên trong Ká»· phá»§, do đó không biết ta ở tiểu trấn là m cái gì, hà hà , ta biết rồi, thì ra là hồ tiên cÅ©ng phân địa bà n.Chuyện trong địa bà n cá»§a mình thì biết trá»i biết đất, nhưng ở địa bà n cá»§a kẻ khác thì đầu hôn não tối." Minh bạch được Ä‘iểm nà y, hắn vô cùng đắc ý, không ngá» Hồ Thất Công lại nhìn ra, há»i: "Tiểu tá» thối, mắt xoay tròn loạn như thế, chắc là nghÄ© đến chuyện xấu gì rồi phải không?"
Chiến Thiên Phong giáºt nãy mình, vá»™i đáp: "Không phải Ä‘ang tÃnh toán gì cả, tiểu nhân chỉ Ä‘ang nghÄ© tá»›i ông là Hồ Thất Công, còn tôi có ngoại hiệu là Kê Công, thanh âm tương cáºn, rõ rà ng là ông và tôi có duyên, cho nên rất cao hứng."
"Tên là Kê Công à , khà khà khà ." Hồ Thất Công báºt cưá»i, cưá»i đã má»™t hồi rồi nói tiếp: "tên tiểu tá» tên là Kê Công kia Æ¡i, ngươi biết Ká»· Vi là ngưá»i gì không?"
"Ká»· Vi là đại gian thần, thiên hạ Ä‘á»u biết, còn há»i là m gì." Chiến Thiên Phong đáp.
"Thôn Chu quốc tổng cá»™ng có má»™t mẫu tam phân đất, cái gì là thiên hạ chứ, nói gì mà khoa trương thế." Hồ Thất Công hừ lạnh, há»i; "Váºy ngươi biết Thôn Chu quốc còn có trung thần không?"
"Có chứ." Chiến Thiên Phong gáºt đầu: "Äại tướng quân Tô Lương chÃnh là đại trung thân mà thiên hạ, không, Thôn Chu Quốc ai ai cÅ©ng biết. Chỉ đáng tiếc là ông ta bị Ká»· Vi gian hại, khiến cho đại vương biếm ông ta tại gia, tức đến nổi sinh bệnh sắp không xong đến nÆ¡i rồi. Ài, đấy dưá»ng như là trong vỡ kịch váºy, ngưá»i tốt không sống lâu, há»a hại thì tồn tại tá»›i ngà n năm a." nói xong hắn thở dà i má»™t cái.
Hồ Thất Công hừ má»™t tiếng, bảo: 'Nghe ngữ khà cá»§a tiểu tá» ngươi dưá»ng như còn có lòng trung nghÄ©a a?"
"Cái đó thì đương nhiên." Chiến Thiên Phong vá»— ngá»±c: "Chúng ta là ngưá»i sống trên giang hồ, chú trá»ng nhất là hai chữ trung nghÄ©a, kÃnh trá»ng nhất chÃnh là hảo hán tá» như Tô đại tướng quân. Thất công đừng có coi thưá»ng tiểu nhân tôi nha!" Hắn vá»— ngá»±c đồm độp, trách ngược lại đến nổi mặt đỠgay, nhưng chỉ gây cho Hồ Thất Công má»™t tráºn cưá»i lá»›n: "ÄÆ°á»£c à tiểu tá», thiệt là nhìn không ra ngưá»i lại còn biết hai chữ trung nghÄ©a." Tiếng cưá»i hÆ¡i bá»›t lại, lão tiếp: "Âm mưu cá»§a Cao sư gia chÃnh là nhắm và o Tô đại tướng quân đấy."
Chiến Thiên Phong cả kinh, há»i: "Âm mưu cá»§a Cao sư gia là để đối phó vá»›i Tô đại tướng quân sao?"
Tà i sản của Vô Tình
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Vô Tình
07-05-2010, 07:32 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
MỸ Ná»® GIANG SÆ N NHẤT OA CHỬ
Chương 4
Tác giả: Lưu Kiến Lương
Dịch: Rogue - Nhóm Tú Xuyên
Nguồn : *********.vn
"Äúng." Hồ Thất Công đáp: "Ká»· gian thần có đứa con trai tên là Ká»· Thắng, còn Tô đại tướng quân có ngưá»i con gái tên là Tô Thần. Ká»· Thắng không biết nhìn thấy Tô Thần ở đâu mà lại dáºy sắc tâm, muốn cưới Tô Thần. Ká»· gian thần chỉ có đứa con trai nà y, tuy không tình nguyện, nhưng cÅ©ng là m mặt dà y cho ngưá»i đến Tô phá»§ đỠthân. Tô đại tướng quân không ngá» thẳng thừng cá»± tuyệt, còn trả lá»i cho Ká»· gian thần thông qua tám chữ: Tô môn hổ nữ, bất giá khuyển tá» (hổ nữ nhà há» Tô không gã cho con cá»§a chó)."
"Hay cho cái câu Tô môn hổ nữ bất giá khuyển tá», quả nhiên là có khà thế." Chiến Thiên Phong vá»— đùi đánh đét má»™t cái, hưng phấn vô cùng.
Hồ Thất Công nói tiếp: "Ká»· gian thần tiếp được thư hồi đáp cá»§a Tô đại tướng quân, tức giáºn Ä‘iên ngưá»i, nhưng Ká»· Thắng cứ sống chết muốn cho bằng được cho nên hắn cÅ©ng chẳng còn cách nà o. Ká»· gian thần sau đó nghÄ© ra má»™t chá»§ ý, là đi nói vá»›i Thôn Chu vương, nói cái gì là cả triá»u trên dưới Ä‘á»u nói lão và Tô đại tướng quân bất hòa, nhưng kỳ tháºt chẳng há» có chuyện nà y. Äể chứng minh hắn và Tô đại tướng quân không có lòng đó, hắn nguyện cùng Tô đại tướng quân kết thà nh thông gia, như váºy triá»u chúng không còn nói năng gì nữa, có lợi cho việc an định dân tâm cá»§a Thôn Chu quốc. Thôn Chu vương hôn dong ngu muá»™i, tin lá»i cá»§a Ká»· gian thần là tháºt, hạ chiếu tứ hôn để con gái Tô Thần cá»§a Tô đại tướng quân gả vá» cho Ká»· Thắng."
"Là m gì có cái lý nà y." Chiến Thiên Phong tứ giáºn vô cùng: "Äại vương tháºt là hôn đầu rồi, trứng gà mà đi trá»™n vá»›i trứng ung, không có cái nà o ra cái nà o. Äại vương tháºt là đầu óc trứng lá»™n rồi." Nói tá»›i đây hắn truy vấn: 'Váºy Tô đại tướng quân đáp ứng hay không? Äúng rồi, ông ta là hán tá» trung trá»±c, nhất định là trữ tá» bất khuất, công nhiên kháng chỉ rồi."
"Cái đó thì không." Hồ Thất Công đáp: "Tô đại tướng quân má»™t lòng trung nghÄ©a, ông ta sẽ không công nhiên kháng chỉ đâu. Nhưng ông ta có má»™t biện pháp khác, nói nhân vì con gái Tô Thần từ nhá» cÆ¡ thể yếu á»›t nhiá»u bệnh, liá»n ở trước tượng pháºt tổ cầu xin, hứa là chỉ cần Tô Thần có thể bình an lá»›n tá»›i tuổi xuất giá, thì sẽ gieo tú cầu chá»n con rá»…, tú cầu trúng ai thì lấy ngưá»i đó, coi như là cảm kÃch đối vá»›i sá»± phù há»™ cá»§a pháºt tổ."
"Gieo tú cầu?" Chiến Thiên Phong kinh ngạc kêu lên: "Nếu gieo trúng ngưá»i Ä‘uôi mù móm xứt thì sao? CÅ©ng lấy à , như váºy chẳng phải thiệt thòi cho Tô tiểu thư rồi hay sao?"
"Cái đó là chuyện bất khả kháng." Hồ Thất Công thở hắc: "Tô đại tướng quân không muốn nháºn cái tá»™i danh kháng chỉ, lại không nguyên ý gả con gái cho Ká»· Thắng, ngoại trừ cách nà y còn biện pháp nà o khác đâu?"
"Thì váºy." Chiến Thiên Phong gáºt đầu, đột nhiên nhá»› Ä‘á»n lá»i cá»§a Ká»· Thắng và Cao sư gia trước đó, kêu lá»›n lên: 'Ai da, bá»n chúng đặt chá»§ ý khống chế tôi có phải là muốn tôi Ä‘i tiếp tú cầu cá»§a Tô tiểu thư hay không?"
"Gà trụ lông nà y cÅ©ng không ngốc a." Hồ Thất Công cưá»i hắc hắc, đáp: "không sai, Tô đại tướng quân nghÄ© đến biện pháp gieo cầu kén chồng nà y khiến cho Ká»· gian thần không thể là m gì được, nhân vì Ká»· Thắng cho dù có đến đón cầu gieo hôm đó, Tô tiểu thư cÅ©ng không ném tú cầu cho hắn, cho nên mấy ngà y nay tức tối không yên. Vừa lúc đó sư gia há» Cao kia gặp phải ngươi, thấy tướng tá cá»§a ngươi vừa khéo có và i phần tương tá»± vá»›i ngưá»i trong tâm cá»§a Tô tiểu thứ là Lô Giang, cho nên Cao sư gia nghÄ© ra kế sách nà y: Trước hết cho ngươi ký và o văn khế bán thân và o là m gia nô cho Ká»· phá»§, sau đó bắt ngươi Ä‘i nháºn gieo tú cầu, trong khi đó Cao sư gia lại phái ngưá»i khống chế toà n bá»™ cầu trưá»ng đó, trừ những ngưá»i lão nhược bệnh tà n, những kẻ khác đừng mÆ¡ đến gần. Sau đó, hắn sẽ đưa con gà nhép ngươi và o giữa. Trong đám đông cháºt nÃch đó, chỉ cần ngươi tuổi trẻ khá»e mạnh, lại giống ba phần ngưá»i thương cá»§a Tô tiểu thư, thì Tô tiểu thư nhất định sẽ ném tú cầu vá» cho ngươi. Do đó, trừ khi gặp phải quá»·, ngươi và Tô tiểu thư nhất định bái đưá»ng. Äến khi đó, Ká»· tiểu gian thần đột nhiên xuất hiện móc văn khế bán thân ra, ha ha, đưá»ng đưá»ng là đại tiểu thư mà trở thà nh vợ cá»§a gia nô trong Ká»· phá»§. Chuyện xấu nà y cá»§a Tô gia mà xảy ra thì Tô đại tướng quân không thể không tức chết ở đương trưá»ng, còn Tô tiểu thư trừ khi tá»± sát ra thì chà có đưá»ng là vá» Ká»· phá»§ là m gia nô. Tô gia coi như triệt để tiêu Ä‘á»i. Ká»· gia đối vá»›i đại vương cái gì cÅ©ng nói qua được, không ai có thể là m gì hắn."
Hiểu rõ được gian kế cá»§a Cao sư gia, Chiến Thiên Phong ngẫn ra má»™t hồi rồi đột nhiên kêu lên: "Äá»™c quá a, tôi bình sinh tá»± phụ là có mấy phần kế trÃ, nghÄ© ra được mấy Ä‘iểm quanh quanh co co, tạo ra và i trò cÅ©ng vui vui kheo khéo, nhưng so vá»›i tên Cao sư gia nà y đơn giản là con cóc mà bì vá»›i heo, chẳng phải là ngưá»i."
"Tên gà nhép ngươi cÅ©ng có lúc khiêm tốn à , quả tháºt là ly kỳ a." Hồ Thất Công cưá»i hắc hắc.
"Không được, tôi tuyệt không thể tiếp tay cho giặc, giúp gian kế cá»§a Ká»· gian thần thà nh công được. Nếu tôi là m chuyện đó, sau nà y ở ngoà i đưá»ng không dám ngẩng đầu lên nhìn ai." Chiến Thiên Phong kêu lên xong rồi phục xuống khấu đầu: "Thất công, cầu lão nhân gia ngà i cứu tiểu nhân, mang tiểu nhân Ä‘i a." Nói đến đây, hắn suy nghÄ© má»™t chút, tưởng đến chuyện mình kỳ tháºt chẳng có mặt mÅ©i gì, bèn tiếp: "Thất công, tiểu nhân tá»± hiểu mình, biết bản thân bất quá là tên tiểu lưu manh đầu đưá»ng xó chợ, không có tư cách nhá»c đến tay quý cá»§a lão nhân gia, nhưng Tô đại tướng quân là nhất đại trung lương, ngà i nhẫn tâm trÆ¡ mắt nhìn ông ta bị gian thần hại đến nhà phá ngưá»i vong hay sao?"
"Nhất đại trung lương tướng?" Hồ Thất Công cưá»i ha hả: "Tiểu tá» ngươi coi kịch quen rồi, lá»i nói cÅ©ng giống như hát bá»™ váºy a."
Nghe ông ta nói lá»i nà y, Chiến Thiên Phong không ngá» gáºt mạnh đầu, đáp: "Äúng váºy, ở trấn má»—i năm Ä‘á»u có hát hà khúc, tôi xem nhiá»u cÅ©ng quen rồi. Má»—i khi xem tá»›i Ä‘oạn trung thần bị gian thần hại chết, dưới hà đà i Ä‘á»u đầy tiếng chá»i, tháºm chà còn có ngưá»i lượm đá ném lên đà i nữa."
"Ném đá lên hà đà i?" Hồ Thất Công lại cưá»i no má»™t tráºn, há»i: "tên tiểu tá» ném đá đó có phải là ngươi không?
"Phải." Chiến Thiên Phong ngượng ngáºp cúi đầu, nói tiếp: "Nhưng mà khi tôi ném hòn đá đó, không ngá» bị ông chá»§ gánh hát đánh cho nhừ đòn. Thiệt là kỳ lạ, tôi đánh gian thần, má»i ngưá»i nên khen má»›i phải chứ, sao lại còn mắng tôi là m loạn, tức chết tôi không."
Hồ Thất Công cà ng cưá»i to hÆ¡n, cưá»i đến mức Chiến Thiên Phong đỠbừng cả mặt, ngầm mắng: "Lão hồ li tinh, cẩn tháºn coi chừng cưá»i mất hÆ¡i luôn đó, đến lúc đó lão hồ ly cưá»i chết cÅ©ng là thà nh toà n cho thanh danh cá»§a bổn cùng thiếu gia a. A nha không đúng, nếu lão mà cưá»i chết rồi, thì cả nhà Tô đại tướng quân sẽ thảm thôi." Cho nên vá»™i kêu lên: "Thất công, ông đừng cưá»i nữa, nói tháºt đấy, cứu cả nhà Tô đại tướng quân Ä‘i."
Hồ Thất Công ngừng cưá»i, há»i: "à cá»§a ngươi là để ta mang ngươi Ä‘i, khiến cho Ká»· gian thần không thể nà o thá»±c thi gian kế?"
"Dạ." Chiến Thiên Phong gáºt đầu.
"Không được." Hồ Thất Công không ngá» cá»± tuyệt thẳng thừng; "Như váºy chẳng có Ä‘iểm nà o vui cả."
"Váºy ông muốn là m sao?" Chiến Thiên Phong gấp lên.
"Chỉ mang có mình tiểu tá» ngươi Ä‘i thì chẳng có gì thú vị cả. Lão nhân gia ta nếu như đã ná»… mặt chÆ¡i vá»›i hắn, tá»± nhiên sẽ chÆ¡i cho hắn nở gan nở ruá»™t, *** đái Ä‘á»u lưu hết." Hồ Thất Công hừ má»™t tiếng, tiếp: "chá»— lợi hại nhất cá»§a Ká»· gian thần chÃnh là trong lúc tiểu tá» ngươi và Tô tiểu thư bái đưá»ng, đột nhiên xông và o hỉ đưá»ng móc khế ước bán thân ra, trước mặt bá quan văn võ là m nhục Tô đại tướng quân. Lão phu muốn chÆ¡i chÃnh là muốn chÆ¡i ở Ä‘iểm nà y vá»›i hắn."
"Äến lúc đó, chỉ cần Ká»· tiểu gian thần móc khế ước bán thân cá»§a tôi thì má»i sá»± Ä‘á»u đã định, cái đó gá»i là gạo đã thà nh cÆ¡m, còn chÆ¡i được cái gì nữa?" Chiến thiên Phong vô cùng mê hoặc.
"Tiểu tá» thối bất há»c vô thuáºt, cái gì mà gạo đã thà nh cÆ¡m, ván đã đóng thuyá»n chứ." Hồ Thất Công chá»i tục má»™t tiếng, nói tiếp: "Äến táºn lúc đó, tá»± nhiên là cháºm rồi, nhưng chúng ta có thể chuẩn bị trước a, có thể vẽ cùng lúc hai bút: má»™t là cấp cho tiểu tá» ngươi má»™t thân pháºn giả, và dụ như má»™t vương tá» mắc nạn cá»§a má»™t quốc gia nà o đó, dù gì thì các vương tá» bị phá quốc hiện nay rất nhiá»u, đột nhiên xuất hiện má»™t ngưá»i sẽ chẳng ai hoà i nghi. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, lão phu sẽ cấp cho tiểu tá» ngươi và i món là m bằng chứng."
"Vương tá» mắc nạn? Tôi?" Chiến Thiên Phong chỉ và o mÅ©i mình, ngẩn ngưá»i ra. Hồ Thất Công nghÄ© ra Ä‘iểm nà y quả tháºt là khó bá» tưởng tượng a.
"Äúng váºy." Hồ Thất Công bảo: "Ká»· tiểu gian thần nói ngươi là gia nô cá»§a hắn, mượn Ä‘iá»u nà y là m nhục Tô đại tướng quân, kết quả ngươi lại nói rõ thân pháºn, lại là má»™t vị vương tá», tuy là nước phá gia vong lưu lạc đến đây, nhưng vương tá» dù sao vẫn là vương tá», thân phân vÄ©nh viá»…n hÆ¡n ngưá»i."
"Những Kỷ tiểu gian thần nắm trong tay khế ước bán thân của tôi a." Chiến Thiên Phong vẫn còn chưa nghĩ ra cho rõ.
"Cái nà y rất dá»…." Hồ Thất Công cưá»i ha ha: "Lão phu thần thông quảng đại, chẳng lẽ không biến tá» khế ước bán thân đó thà nh má»™t tá» giấy trắng hay là viết và i chữ và dụ như: Ká»· gia phụ tá», nhất đối sá»a đản (Cha con nhà há» Ká»· là má»™t đôi ngốc) sao. Như váºy chẳng phải là ổn hay sao?"
"à hay." Chiến Thiên Phong cuối cùng cÅ©ng minh bạch, vá»— tay cưá»i lá»›n, nói: "Ká»· gia phụ tá», má»™t đôi trứng ung, cái nà y so vá»›i Tô gia hổ nữ cá»§a Tô đại tướng quân không gả cho khuyển tá» là câu đối tuyệt diệu, Ká»· gian thần nhất định là thẹn chết rồi." Miệng thì cưá»i lá»›n, lòng hắn suy nghÄ©: "Äá»u nói hồ tiên rất thÃch sáng tác và đóng kịch, quả nhiên là thế. Xem ra Hồ Thất Công là má»™t lão hồ li tinh rồi, tuyệt đối không thể sai." NghÄ© đến đó, hắn đột nhiên nghÄ© đến má»™t chuyện, đột nhiên quỳ xuống thưa: "Kế nà y cá»§a Thất công quả tháºt là tuyệt diệu, nhưng vẫn còn chá»— hỡ, nhân vị tôi đã nuốt phải má»™t viên Nhất Tiếu hoà n cá»§a Cao sư gia, chỉ còn mạng bảy ngà y. Nếu tháºt sá»± đến ngà y thứ 7 thì ngã lăn quay ra chết, Tô tiểu thư phải ở giá rồi, Ká»· gian thần vẫn thắng được má»™t phần."
Tà i sản của Vô Tình
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Vô Tình
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîìèð , çîäèàêà , ëàçàðåâ , êèòàéñêèé , giang ho my nu oa chá» , giang son my nu , giang son nhat oa chu , giang son va my nu , îáðå÷åííàÿ , luu kien luong , lưu kiêÌn lương , lưu kiến lương , my nu giang son , my nu giang son nhat oa , ñàíòåõíèêà , nhat pham giang son , tac gia luu kien luong , truyen luu kien luong , truyen lưu kien luong , tuyen tap luu kien luong , æèâîòíûìè