05-10-2010, 02:07 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
[Äô Thị] Thiên ÄÆ°á»ng Chi Lá»™ - TG: Tát Lãnh
Thiên ÄÆ°á»ng Chi Lá»™ - å¤©å ‚ä¹‹è·¯
Tác giả: Tát Lãnh - 撒冷
Lá»i dịch giả:
Và o má»™t ngà y dạo qidian tìm truyện convert ghé và o bảng PK nhìn xem có tác phẩm nà o má»›i. Thì thấy truyện nà y má»›i nên ghé và o xem, má»›i có 2,3 chục chương đã và o VIP cá»§a qidian oà i gê thiệt, ghé xem lão tác giả Tát Lãnh xem sao, không ngỠđây là bá»™ thứ 10 cá»§a lão Tát Lãnh. Lại nghe các đà n anh nói má»›i táºp dịch thì nên lá»±a bá»™ đô thì mà dịch , lòng ham dịch đã trổi dáºy , nên dịch thá» xem sao, dịch rồi má»›i thấy mệt quá, có những chá»— ko biết dịch sao luôn . Ta dịch vì hứng thú thôi mong má»i ngưá»i á»§ng há»™
P/s: truyện ta cÅ©ng chưa Ä‘á»c, vừa dịch vừa Ä‘á»c, chưa qua kiểm duyệt cá»§a các lão là ng, nếu có gì thì ta ko chịu trách nhiệm đâu à nha
Giới thiệu:
Lâm Äông Lai, má»™t ngưá»iquáºt khởi từ tầng thấp nhất cá»§a xã há»™i, 19 tuổi đã là thá»§ lÄ©nh má»™t bang phái ngầm.
Äể thoát khá»i bà n tay khổng lồ nắm giữ số pháºn cá»§a mình, kiên quyết buông bá» tất cả, trở vá» Trung Quốc.
Hắn thá» phải trải qua má»™t loại cuá»™c sống má»›i, trở thà nh má»™t ông chá»§ siêu thị, má»™t kiến trúc sư, hoặc má»™t ngưá»i kinh doanh bảo hiểm, nói chung là má»™t nghá» có thể ngá»§ tháºt ngon.
Nhưng mà , lúc trở lại cá»™ng đồng thế giá»›i ngưá»i bình thưá»ng, Lâm Äông Lai lại phát hiện, thế giá»›i nà y cÅ©ng không thoải mái hÆ¡n so vá»›i thế giá»›i kia.
Bà n tay khổng lồ kia vẫn như cũ quay lại ngăn trở muốn nắm giữ hắn.
Vì không muốn trở thà nh con rối cá»§a ngưá»i khác, vì nắm giữ số pháºn cá»§a mình, Lâm Äông Lai luôn luôn sá» dụng Ä‘ao sung chiến đấu, bắt đầu sá» dụng di động cùng complê chiến đấu.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Chữ ký của Vô Ảnh Chân Ma Kho eBook:
https://www.dropbox.com/sh/djgmsna65dovzvo/_VOWGm20Vh
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
05-10-2010, 02:10 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Quyển I - Lãng Tá» Quay Vá»
Chương 1 – Mỹ nhân trà thức cùng má»™t bữa cÆ¡m miá»…n phÃ
Dich: Äông Lai
Nguồn: TTV
Thượng Hải, cá»a Äông sân bay quốc tế.
Lúc nà y sau 15 năm xa cách, trở vá» tổ quốc, trong lòng Lâm Äông Lai có má»™t loại cảm giác lại lần nữa có được sinh mạng má»›i.
Ôm khát khao vô hạn đối vá»›i cuá»™c sống tương lai, Lâm Äông Lai đứng lên, chuẩn bị theo má»i ngưá»i rá»i khá»i khoang máy bay.
Và o lúc nà y, Lâm Äông Lai đột nhiên ngây dại, bởi vì hắn phát hiện má»™t vấn đỠrất nghiêm trá»ng -- hắn bá» quên hà nh lý cá»§a hắn ở kho chứa đồ sân bay Kennedy.
Việc nà y cÅ©ng không thể trách Lâm Äông Lai, bởi vì bắt đầu từ 7 năm trước, Lâm Äông Lai chưa từng phải tá»± cầm lấy bấy cứ đồ váºt gì.
Và o lúc trước mà nói, đây không phải là thiếu sót gì, nhưng mà hiện tại, tình hình hoà n toà n bất đồng, bởi vì ba món đồ kia của hắn.
100 ngà n Äôla tiá»n mặt cÅ©ng đặt ở trong hà nh lý.
- Cũng may hà nh lý vẫn còn đặt ở kho chứa đồ, vẫn còn biện pháp có thể lấy lại.
Lâm Äông Lai vừa an á»§i mình, vừa bước ra ngoà i khoang máy bay.
Má»›i vừa Ä‘i được và i bước, Lâm Äông Lai phát hiện má»™t vấn đỠso vá»›i vấn đỠvừa rồi còn nghiêm trá»ng -- hắn từ 7 năm trước ngoà i việc không mang theo hà nh lý ra, còn hình thà nh má»™t thói xấu là không mang theo tiá»n.
Ngoà i không mang theo tiá»n, Lâm Äông Lai còn không thÃch ở trên ngưá»i mang bất cứ phụ tùng gì, cái gì vòng tai, dây chuyá»n, hết thảy vướng vÃu, tháºm chà ngay cả đồng hồ Ä‘eo tay cÅ©ng không có má»™t cái.
Vì biểu hiện bản thân hoà n toà n vÄ©nh biệt vá»›i quá khứ, Lâm Äông Lai ngay cả bá»™ complê mà u Ä‘en cùng già y da cá»§a mình mặc quanh năm cÅ©ng không có mặc, ngay cả đồng hồ Ä‘eo tay Ä‘á»u để tại nước Mỹ, chuẩn bị vá» nước đổi má»›i.
Bá»™ complê cùng già y da kia tất cả Ä‘á»u là hà ng hiệu thế giá»›i, đáng giá hÆ¡n và i chục vạn, nếu nói Ä‘i bán, Ãt nhất có mấy ngà n đồng quá quan hẳn là không thà nh vấn đỠnữa?
Nhưng mà hiện tại, Lâm Äông Lai nhìn chÃnh mình má»™t thân bá»™ đồ thể thao mà sởn cả gai óc.
- Äi bán già y? Chá»§ ý nà y có hÆ¡i hoang đưá»ng không?
Tuy rằng cả chiếc máy bay Ä‘ang đứng yên, nhưng mà má»i ngưá»i có tiá»n ngồi chuyến bay quốc tế Ä‘á»u rất báºn rá»™n, không có khả năng bởi mình hắn ngẩn ngÆ¡ mà chặn đưá»ng cá»§a má»i ngưá»i.
Dưới sá»± chen lấn xô đẩy cá»§a má»i ngưá»i, Lâm Äông Lai như ngưá»i má»™ng du ra khá»i sân bay, lại bối rối Ä‘i tá»›i đại sảnh sân bay.
Trước khi vá» nước, Lâm Äông Lai đã an bà i tất cả ổn thá»a, đầu tiên thuê phòng ở lại Thượng Hải vui chÆ¡i má»™t tháng, sau đó Ä‘i du ngoạn tất cả danh lam thắng cảnh hồi nhá» muốn Ä‘i má»™t vòng.
Äợi sau khi chÆ¡i hết má»™t năm, Ä‘i ra Hải Nam mở má»™t quán bar nhá», im lặng mà vượt qua kiếp sống vá» hưu cá»§a hắn.
Nhưng mà , còn Ä‘ang đứng ở đại sảnh phÃa Äông sân bay, Lâm Äông Lai nhìn quanh bốn phÃa, nhìn tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u là bá»™ dáng báºn rá»™n, mà chÃnh hắn ngay cả tiếp theo dừng lại ở nÆ¡i nà o cÅ©ng không biết.
Lâm Äông Lai không khá»i cảm thấy thú vị lại buồn cưá»i, hắn thở sâu, vá»— tay, lẩm bẩm:
- Kế tiếp nên là m cái gì đây?
Lá»i nà y cá»§a hắn vừa nói xong, bụng hắn dùng bốn chữ ùng ục ùng ục trả lá»i hắn.
Thú vị là thú vị, nhưng bụng đói thì vẫn là đói.
Không nên nhìn Lâm Äông Lai thân thể gầy gò, bởi vì hà ng năm bảo trì Ä‘iá»u kiện luyện táºp cưá»ng độ cao, sức ăn cá»§a hắn lại kinh ngưá»i, má»—i ngà y hắn Ä‘á»u phải ăn bốn đến năm bữa, má»—i bữa Ä‘á»u phải ăn hÆ¡n hai cân đồ ăn.
Ngưá»i là sắt, cÆ¡m là thép, má»™t bữa không ăn đói đến hoảng sợ, việc cấp bách lúc nà y, cái gì cÅ©ng không muốn suy nghÄ©, trước nghÄ© biện pháp tìm chút đồ ăn.
Nhưng mà , hiện tại là Chá»§ nghÄ©a xã há»™i, vẫn còn giai Ä‘oạn ban đầu, cách Chá»§ nghÄ©a cá»™ng sản còn rất xa lắm, ăn cÆ¡m dù sao cÅ©ng phải trả tiá»n a.
- Lấy cái gì trả đây?
Lâm Äông Lai sau khi đưa tay ở trên ngưá»i sá» loạn má»™t lúc, tay hắn đụng phải má»™t váºt cứng trên cổ, lúc nà y hắn má»›i nhá»› tá»›i, trên ngưá»i hắn còn có má»™t thứ đồ có chút đáng giá -- má»™t đồng tiá»n bạc ở giữa bị váºt bén nhá»n đụng qua là m lõm và o trong.
Lâm Äông Lai nhá»› rõ trước đây chÃnh là lúc quáºt khởi, mua từ nÆ¡i má»™t tên thương nhân lá»—i thá»i, thá»i Ä‘iểm mua tốn mất 200 Äôla.
- ÄÆ°á»£c rồi, phải dá»±a và o ngươi lấp đầy cái bụng.
Lâm Äông Lai nghÄ©, Ä‘i và o má»™t nhà hà ng cách mình gần nhất.
NghÄ© đến mình phải dùng tiá»n bạc trả tiá»n, bản thân Lâm Äông Lai cÅ©ng hiểu được rất kỳ quặc, cho nên hắn tÃnh tìm cái góc không có ngưá»i ngồi xuống, sau đó sẽ cùng ngưá»i phục vụ cháºm rãi thương lượng.
Äáng tiếc, tháºt trùng hợp là sinh ý cá»§a nhà hà ng nà y vô cùng tốt, gần như không có chá»— trống.
Lâm Äông Lai xoay ngưá»i định Ä‘i, ngay tại lúc hắn sắp xoay ngưá»i rá»i Ä‘i, mùi thịt xà o á»›t thÆ¡m phức xá»™c và o trong mÅ©i hắn.
Chân Lâm Äông Lai láºp tức giống như rá»… đại thụ cắm và o mặt đất, như thế nà o cÅ©ng vô pháp bước Ä‘i, là má»™t ngưá»i Hồ Nam, như thế nà o có thể ngăn cản sá»± hấp dẫn cá»§a thịt xà o á»›t chứ?
Lâm Äông Lai ra sức đè nén nước miếng tuôn ra giống như suối phun à o à o, sau đó má»™t lần nữa quay ngưá»i lại, há»i nhân viên phục vụ ở cá»a.
- Xin há»i các ngươi còn chá»— ngồi không?
- Tiên sinh ngà i Ä‘i mấy ngưá»i?
Nhân viên phục vụ cưá»i há»i.
Lâm Äông Lai đáp:
- Chỉ má»™t ngưá»i.
- Vừa vặn chỉ còn lại có má»™t chá»— ngồi, nhưng mà phải cùng bà n vá»›i ngưá»i khác, ngà i không phiá»n chứ?
Nhân viên phục vụ há»i.
- Không phiá»n...... nhưng tôi......
Lâm Äông Lai nói ná»a câu sau giá»ng nhá» như cánh muá»—i Ä‘áºp, nhân viên phục vụ căn bản không có nghe được, trá»±c tiếp đưa hắn đến cái bà n ở phÃa trước.
Lâm Äông Lai đến cái bà n ngồi xuống, sau đó nhân viên phục vụ cầm lấy Menu đưa cho Lâm Äông Lai.
- Tiên sinh, ngà i muốn gá»i cái gì?
- Thịt xà o ớt.
Lâm Äông Lai gần như là buá»™c miệng nói ra.
- Tốt, xin há»i ngà i còn cần dùng cái gì nữa không?
- Một chén canh rong biển, một phần trứng chiên, còn có hai phần cơm......
Kỳ tháºt số lượng Lâm Äông Lai muốn ăn so vá»›i những món nà y phải hÆ¡n gấp ba, nhưng mà hắn đối vá»›i miếng tiá»n bạc thối nát kia cá»§a mình không biết ở trong mắt nhân viên phục vụ rốt cuá»™c trị giá bao nhiêu tiá»n nên cÅ©ng không dám dùng nhiá»u.
Äợi cho hắn gá»i xong, nhân viên phục vụ thu lại Menu, sau đó gáºt đầu cưá»i
- Tiên sinh ngà i chỠchút.
- ChỠmột chút.
Nhân viên phục vụ vừa định Ä‘i, đã bị Lâm Äông Lai gá»i lại.
- Tiên sinh, xin há»i ngà i còn cần cái khác sao?
Lâm Äông Lai có chút xấu hổ ho khan má»™t tiếng
- Tôi...... trên ngưá»i không có mang tiá»n mặt.
- Không sao, ở đây chúng tôi có quét thẻ.
- Tôi cũng...... không có thẻ.
“Sao?†Nhân viên phục vụ sắc mặt bắt đầu trở nên khó coi.
- Nhưng mà tôi có má»™t đồng tiá»n bạc, lúc tôi mua là 200 Äôla, tuy nó đã có chút biến dạng, mặc dù nhân dân tệ hiện tại tăng giá, nhưng mà nó 100% nguyên chất bạc, hÆ¡n nữa miếng đồng bạc nà y chế tác......
Lúc vừa định khoe miếng tiá»n bạc nà y chế tác rất tốt thì Lâm Äông Lai má»›i nhá»› tá»›i miếng tiá»n bạc đã bị biến dạng.
- Tiên sinh, tháºt xin lá»—i, chúng tôi nÆ¡i nà y không thu bạc, chuyện ngà i muốn dùng tiá»n bạc trả tiá»n, phiá»n ngà i trở vá» triá»u Thanh.
Biểu tình nữ phục vụ rất nghiêm túc, khiến cho ngưá»i ta không rõ rà ng lắm nà ng rốt cuá»™c là đang nói giỡn, hay là đang châm chá»c.
Vá»›i Lâm Äông Lai mà nói, hắn là cảm thấy nà ng Ä‘ang nói giỡn, bởi vì ngưá»i dám châm chá»c hắn rất nhiá»u năm trước sẽ chết không nghi ngá», hầu như hắn đã quên bị ngưá»i khác châm chá»c rốt cuá»™c là có cái cảm giác gì.
Nhưng mà , ngưá»i khác có lẽ chưa chắc có cảm nháºn giống như Lâm Äông Lai.
- Chẳng qua là hÆ¡n 100 đồng tiá»n cÆ¡m mà thôi, ngươi còn chưa xứng để chế nhạo ngưá»i khác, ai xuất môn ra ngoà i mà chưa từng có lúc gặp khó khăn chứ?
Theo thanh âm nhìn lại, Lâm Äông Lai phát hiện thay hắn nói ra, đúng là ngưá»i ngồi cùng bà n vá»›i hắn......má»™t mỹ nữ.
Má»™t đầu tóc dà i Ä‘en nhánh bị búi lên ở sau đầu dùng má»™t cây trâm gà i tóc theo đó mà cắm lên, áo sÆ¡ mi trắng thiết kế Ä‘an chéo trước ngá»±c dưới ngá»±c để lá»™ ra má»™t chút gợi cảm, trước ngá»±c trùng Ä‘iệp vòng cổ cùng môi đỠmá»ng lại cà ng gia tăng khà chất kiá»u mỵ cá»§a nà ng.
Chỉ tiếc, má»™t cái kÃnh Ä‘en gác trên mÅ©i, phối hợp thói quen ánh mắt hăm dá»a cá»§a nà ng, khiến cho ngưá»i khác cảm giác được rất lá»›n sá»± khôn khéo, sá»± chú ý cá»§a má»i ngưá»i đối vá»›i mị lá»±c nữ tÃnh cá»§a bản thân nà ng đã giảm Ä‘i rất nhiá»u.
Ngay tại Lâm Äông Lai trá»™m ngắm, đồng thá»i vị tri thức MM nà y nói vá»›i ngưá»i phục vụ:
- Ta giúp hắn trả tiá»n, nhưng ngươi phải Ä‘em hai phần hóa đơn tách ra mà tÃnh.
Vị tri thức MM nà y cùng ngưá»i phục vụ nói xong, liá»n tiếp tục cúi đầu chăm chú nhìn máy tÃnh cá»§a nà ng, bắt đầu gõ lóc cóc, giống như chuyện vừa rồi cái gì cÅ©ng không có phát sinh.
Tuy rằng bụng rất đói, nhưng mà dù sao má»i ăn bữa cÆ¡m không phải là chuyện lá»›n gì, nếu ngưá»i khác không để ý, chÃnh mình lại cà ng không cần để ý.
Vì thế Lâm Äông Lai tá»±a và o ghế, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.
Äây là thói quen cá»§a hắn, chỉ cần có cÆ¡ há»™i hắn liá»n nhắm mắt dưỡng thần, việc nà y có trợ giúp Ä‘iá»u chỉnh năm cảm giác cá»§a hắn đến trạng thái tốt nhất, má»™t khi có biến cố gì, tùy thá»i có thể phản ứng lại.
Vốn mỹ nhân tri thức hết sức chăm chú ở trên máy tÃnh, nhìn thấy Lâm Äông Lai bá»™ dáng bình thản chịu đựng gian khổ như váºy, không khá»i có chút kỳ quái ngẩng đầu nhìn Lâm Äông Lai má»™t cái, nà ng cắn môi, lắc lắc đầu, không nói gì thêm.
Phà m là ngưá»i ở sân bay ăn cÆ¡m xong, Ä‘á»u đã có kinh nghiệm, đó chÃnh là đồ ăn nhà hà ng nà y thông thưá»ng Ä‘á»u là m khá nhanh, bởi vì để ngưá»i ta nhanh chóng ăn xong, có thể xuất hiện vị trà trống cho ngưá»i đến sau.
Chỉ chốc lát, những món Lâm Äông Lai gá»i toà n bá»™ mang lên đầy đủ.
Cùng mang lên với những món đồ ăn, còn có hóa đơn.
Sau khi MM tri thức tiếp nháºn hóa đơn, Ä‘em hóa đơn thuá»™c vá» Lâm Äông Lai ghi má»™t hà ng chữ số, sau đó ở phÃa dưới viết tên cùng tà i khoản, đưa cho Lâm Äông Lai.
Lâm Äông Lai vẫn Ä‘ang vùi đầu ăn cÆ¡m, cÅ©ng không có để ý những động tác cá»§a MM tri thức.
Äợi cho lúc nà ng Ä‘em hóa đơn đưa qua, Lâm Äông Lai má»›i nhìn đến bên trên viết nói:
- Hoà ng Mạn San, ngân hà ng Chiêu Thương 6225*********.
- Hoà ng tiểu thư, cô đưa tôi tà i khoản ngân hà ng cá»§a cô là m gì? Lâm Äông Lai nuốt và o má»™t miếng thịt xà o á»›t cuối cùng, khó hiểu há»i.
Hoà ng Mạn San vẻ mặt thà nh tháºt nhìn Lâm Äông Lai, há»i:
- Chẳng lẽ ngươi thá»±c sá»± cảm thấy trên Ä‘á»i có cÆ¡m trưa miá»…n phà sao?
À, Lâm Äông Lai thoáng cái giáºt mình tươi cưá»i, thì ra Hoà ng Mạn San kêu hắn trả tiá»n.
Ngươi không thể nói Lâm Äông Lai phản ứng cháºm chạp, hoặc là đầu có vấn Ä‘á».
Bởi vì hắn đã rất lâu rất lâu chưa từng nghe có ngưá»i gá»i hắn trả tiá»n, bình thưá»ng Ä‘á»u là hắn gá»i ngưá»i khác đưa tiá»n. Hắn láºp tức thÃch ứng trở lại, cÅ©ng là đương nhiên.
- Còn thá»i hạn là sao?
Lâm Äông Lai há»i.
Hoà ng Mạn San nói:
- 8 con số là thẻ tÃn dụng cá»§a tôi còn thá»i gian trả tiá»n, ngươi trả trước đó là tốt rồi.
- Tốt, tôi sẽ trả.
Lâm Äông Lai gáºt đầu, sau đó bưng canh rong biển lên bắt đầu húp.
Hoà ng Mạn San có chút bá»±c mình, chÃnh mình không công má»i ngưá»i nà y ăn cÆ¡m, được rồi, không phải má»i, vô duyên vô cá»› má»i hắn ăn cÆ¡m, hắn như thế nà o ngay cả má»™t tiếng cám Æ¡n cÅ©ng không nói, đây là loại ngưá»i nà o a.
Äúng lúc nà y, Ä‘iện thoại cá»§a Hoà ng Mạn San vang lên, là điện thoại khách hà ng cá»§a nà ng, vì váºy nà ng vá»™i và ng trả lá»i.
- Vương tổng, ngà i khá»e...... Äúng váºy, chúng ta đã Ä‘em táºp quyển cáo là m ra, cái gì, thiết kế có vấn Ä‘á»? Không phải giám đốc Lưu đã thông qua rồi sao? Có thay đổi? Trần tổng có ý kiến, việc nà y...... nhưng mà ......
Ngay tại lúc Hoà ng Mạn San nghe Ä‘iện thoại, Lâm Äông Lai vẫn buồn bá»±c cúi đầu ăn cÆ¡m húp canh đột nhiên ngẩng đầu lên, đối vá»›i Hoà ng Mạn San nói:
- Hắn đang nói dối.
Hoà ng Mạn San nghi hoặc nhìn Lâm Äông Lai
- Ãch...... Tôi Ä‘ang nghe, tôi Ä‘ang nghe...... Vương tổng, nhưng mà ...... hợp đồng cá»§a chúng ta...... ÄÆ°á»£c rồi, tôi sẽ trở vá» sá»a lại.
Äợi sau khi tắt Ä‘iện thoại, Hoà ng Mạn San ảo não hướng vá» phÃa Lâm Äông Lai bắt đầu phát cáu
- Lúc ta nghe điện thoại, ngươi quấy rối cái gì?
Lâm Äông Lai cÅ©ng không vì Hoà ng Mạn San ảo não mà tức giáºn, chỉ tiếp tục nói:
- Hắn Ä‘ang nói dối, căn bản không phải thiết kế cá»§a cô có vấn Ä‘á», mà là bá»n há» không tÃnh trả tiá»n. Bá»n há» chỉ muốn cô không ngừng sá»a, cho đến lúc chÃnh cô chịu không nổi, tá»± động vứt bá», như váºy bá»n há» sẽ không cần trả tiá»n.
Công ty nà y Hoà ng Mạn San vẫn luôn tiếp xúc, đối với công ty nà y rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, trong lòng nà ng so với ai khác rất hiểu rõ.
Bởi váºy, lúc nà ng còn chăm chú nghe xong những lá»i cá»§a Lâm Äông Lai, sau đó nà ng không khá»i bắt đầu tò mò vô cùng, Lâm Äông Lai rốt cuá»™c như thế nà o ở trong thá»i gian ngắn, bằng và o số lượng tin tức Ãt như thế, liá»n đưa ra phán Ä‘oán như váºy?
- Ngươi là m sao biết được?
Hoà ng Mạn San nghiêng đầu suy nghÄ©, tò mò há»i.
- Hô hấp, lúc con ngưá»i nói dối, theo bản năng sẽ nÃn thở, cho nên hô hấp sẽ thay đổi, hÆ¡n nữa lúc nà y, tần suất tim Ä‘áºp cÅ©ng sẽ thay đổi, sẽ gia tốc dữ dá»™i.
Hoà ng Mạn San nở nụ cưá»i
- Cách xa Ä‘iện thoại, ngươi cÅ©ng có thể nghe được tiếng tim Ä‘áºp cá»§a đối phương sao?
Lâm Äông Lai nhún vai
- Chỉ là thêm má»™t chút nghệ thuáºt cưá»ng Ä‘iệu mà thôi.
Kế tiếp, Lâm Äông Lai tiếp tục húp canh, ăn cÆ¡m, mà Hoà ng Mạn San cÅ©ng vô pháp có tâm tình bình tÄ©nh mà là m việc trên máy tÃnh xách tay.
Trăn trở do dá»± lúc lâu, sau đó Hoà ng Mạn San rốt cuá»™c bá» xuống sá»± rụt rè cá»§a nà ng, hướng vá» nam nhân ngay cả tiá»n cÆ¡m cÅ©ng không trả nổi mà thỉnh giáo
- Nếu...... Tôi nói nếu như, theo lá»i anh nói là đúng, anh cảm thấy là m thế nà o, đối phương má»›i có thể trả tiá»n?
- “Công ty đối phương lá»›n sao?†Lâm Äông Lai há»i.
- Không lá»›n, nếu lá»›n sẽ không là m chuyện quỵt nợ hai mươi mấy vạn. Nhưng mà cÅ©ng không nhá», má»™t năm thu và o bốn năm trăm vạn vẫn có.
Nghe xong lá»i nói cá»§a Hoà ng Mạn San, Lâm Äông Lai thiếu chút nữa đã nói:
- Việc nhá», tôi phái và i ngưá»i Ä‘i qua dạo má»™t vòng là được.
Nói đến bên mép, Lâm Äông Lai gượng gạo nuốt trở vá».
Lại suy nghÄ© má»™t hồi lâu, Lâm Äông Lai má»›i nói:
- Nếu có bốn năm trăm vạn thu và o, có thể trá»±c tiếp gá»i cho bá»n há» công hà m luáºt sư, bá»n há» sẽ không muốn vì hai mươi mấy vạn mà dÃnh và o tư pháp.
- Công hà m luáºt sư?
Hoà ng Mạn San nhÃu nhÃu mà y
- Gá»i công hà m luáºt sư liá»n có nghÄ©a tôi không có cách nà o khác trừng trị bá»n há», phải dá»±a và o bá»™ pháp vụ, việc nà y sẽ là m sá»± tình trở nên rất phiá»n phức. Mà quan trá»ng hÆ¡n là , việc nà y sẽ là m cho Judy thất vá»ng vá» tôi.
- “Judy?†Lâm Äông Lai sá» cằm,“Nà ng là ai?â€
- Bà chá»§ cá»§a tôi, thế hệ trước những năm 90 là ngưá»i thông minh năng nổ Ãt có.
Hoà ng Mạn San nói tới đây, cảm khái mà lắc đầu
- Lúc ta 20 tuổi, vẫn còn là má»™t nha đầu ngốc cái gì cÅ©ng không biết, nhưng mà Judy đã là tổng giám đốc má»™t công ty quảng cáo 4A, tháºt sá»± là ngưá»i so vá»›i ngưá»i, tức chết ngưá»i a.
- Bà chá»§? Nói như váºy, công ty quảng cáo nà y không phải cá»§a cô sao?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải, thoạt nhìn tôi sao giống bà chá»§ chứ?
Hoà ng Mạn San cưá»i há»i.
“À.†Lâm Äông Lai húp sạch má»™t ngụm canh rong biển cuối cùng
- Nếu nói như váºy, việc nà y vá»›i cô không có quan hệ gì, chỉ bà chá»§ cá»§a cô phiá»n muá»™n thôi.
Hoà ng Mạn San xấu hổ một lúc sau, mới nói thêm:
- Giám đốc khách hà ng công ty chúng tôi sắp từ chức rồi, Judy từng ám chỉ qua với tôi, tôi có cơ hội có được chức vị nà y. Nếu tôi có thể thu phục tên hỠVương nà y, tôi tin tưởng......
Hoà ng Mạn San nói tá»›i đây, không có tiếp tục Ä‘i xuống tiếp, chỉ nhìn Lâm Äông Lai.
Lâm Äông Lai cầm lấy giấy ăn, xoa xoa má»™t chút khóe miệng
- Nếu cô không nghÄ© đến chuyện gá»i văn kiện cho luáºt sư, còn có má»™t phương pháp, hiệu quả cùng gá»i văn kiện luáºt sư giống nhau, hÆ¡n nữa chỉ cần tốn hÆ¡n má»™t trăm đồng.
Hoà ng Mạn San đầu tiên là sá»ng sốt má»™t lúc, sau đó láºp tức phản ứng lại
- Không thà nh vấn Ä‘á», chỉ cần anh có thể giúp tôi giải quyết việc nà y, không chỉ bữa cÆ¡m nà y tôi má»i, tôi má»i anh ăn mưá»i bữa cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á».
Äang lo bữa tiếp theo không biết ăn ở đâu, Lâm Äông Lai láºp tức nói:
- Thà nh giao.
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Last edited by Vô Ảnh Chân Ma; 05-10-2010 at 02:11 PM .
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
05-10-2010, 02:12 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Quyển I - Lãng Tá» Quay Vá»
Chương 2 - Cảnh hoa truy tung mà đến
Dich: Äông Lai
Nguồn: TTV
Ba giá» sau, ngoà i cá»a Công ty thá»i trang Má»™ng Lá»™ Thiên Hoa ở Thượng Hải.
Hoà ng Mạn San hÆ¡i căng thẳng nhìn Lâm Äông Lai, há»i:
- Anh xác định chiêu nà y tháºt sá»± có thể chứ?
- Cho dù thất bại, có mất cái gì đâu?
Lâm Äông Lai há»i.
- Quả tháºt sẽ không mất cái gì, nhưng mà nếu bị chuyện bị vạch trần, sẽ rất mất mặt a.
Hoà ng Mạn San nói.
Lâm Äông Lai không đồng ý thuáºn miệng nói:
- Mất mặt? Lòng tá»± tôn, là chÃnh mình tôn trá»ng bản thân, mà không phải để ý lá»i khách sáo bên ngoà i cá»§a ngưá»i khác. Vì cảm giác hư vô được tôn trá»ng, mà buông tha cho việc mà chÃnh mình nên là m, đây má»›i tháºt sá»± là mất mặt.
Trong nháy mắt, Hoà ng Mạn San cảm thấy mình hoà n toà n bị cá» chỉ khà thế cá»§a Lâm Äông Lai chinh phục, nhưng mà suy nghÄ© lại, hắn chÃnh là tên ngay cả tiá»n cÆ¡m cÅ©ng trả không nổi, liá»n nhịn không được nở nụ cưá»i
- Khi anh nói lá»i nà y, rất giống má»™t đại nhân váºt.
Lúc nói chuyện, hai ngưá»i đã Ä‘i tá»›i trước bà n tiếp tân Công ty thá»i trang.
- Hoà ng tiểu thư, cô lại tới nữa?
Cô tiếp tân trên mặt đắp đầy vẻ tươi cưá»i chuyên nghiệp, trong giá»ng nói tháºm chà cÅ©ng lưá»i che dấu sá»± thiếu kiên nhẫn.
Lúc Hoà ng Mạn San Ä‘ang muốn nói chuyện, Lâm Äông Lai vươn tay chặn lại lá»i cá»§a nà ng, sau đó bước ra phÃa trước
- Chúng tôi muốn gặp Vương tổng các ngươi.
- Tháºt sá»± xin lá»—i, Vương tổng ông ấy hôm nay rất báºn, chỉ sợ......
Cô tiếp tân lá»i nói máy móc má»›i nói được má»™t ná»a, Lâm Äông Lai nhìn đồng hồ trên tưá»ng, sau đó không chút khách khà mà cắt ngang lá»i cá»§a nà ng
- Hiện tại là 2h30’ chiá»u, thá»i gian “Buổi Sáng Thượng Hải†in ấn là 8h đêm nay, các ngươi còn có 5h30’.
Lâm Äông Lai đã Ä‘em khà tức cá»§a hắn thu liá»…m đến cá»±c hạn, thế nhưng lá»i nói và vẻ mặt lạnh lùng cá»§a hắn theo sau lá»i nhân viên tiếp tân nà y, vẫn khiến cho đối phương cảm thấy có chút lúng túng, nhưng mà nà ng vẫn miá»…n cưỡng giả bá»™ bình tÄ©nh, nà ng cưá»i gượng nhìn Hoà ng Mạn San
- Hoà ng tiểu thư, xin há»i vị nà y là ?
- Báo một khi in ấn, thì không có khả năng thay đổi, đến lúc đó có phải do cô chịu trách nhiệm?
Nhân viên tiếp tân căn bản không biết Lâm Äông Lai rốt cuá»™c Ä‘ang nói cái gì, nà ng chỉ cảm thấy được sá»± việc rất nghiêm trá»ng, hoà n toà n vượt qua ngoà i phạm vi khả năng xá» lý cá»§a nà ng, vì thế nà ng không dám tiếp tục nói chuyện vá»›i Lâm Äông Lai, mà vá»™i và ng cúi đầu bấm Ä‘iện thoại.
- Alô, Vương tổng...... Hoà ng tiểu thư của Công ty quảng cáo Bạch Mã......
Nhân viên tiếp tân ngẩng đầu nhìn Lâm Äông Lai
- Cùng một vị đồng sự của nà ng đến đây......
- Ta không phải nói qua vá»›i cô, nói cô ta trở vá» sá»a lại bản thảo cá»§a cô ta sao? Như thế nà o lại tá»›i nữa?
Từ đầu Ä‘iện thoại bên kia truyá»n đến má»™t thanh âm cá»§a trung niên nam nhân bá»±c mình và có chút nôn nóng
- Cô đưa điện thoại cho cô ta.
- Hoà ng tiểu thư, Vương tổng nói cô nghe điện thoại.
Nhân viên tiếp tân đem điện thoại đưa cho Hoà ng Mạn San.
Hoà ng Mạn San tức giáºn, tên há» Vương nà y cÅ©ng quá ngạo mạn chứ?
Tuy rằng trong lòng nghÄ© như váºy, nhưng mà Hoà ng Mạn San vẫn đưa bà n tay qua, muốn cầm Ä‘iện thoại trả lá»i.
Lúc nà y, chỉ nghe má»™t tiếng “Baâ€, Ä‘iện thoại trong tay nhân viên tiếp tân nhẹ nhà ng mà gác máy.
Gác Ä‘iện thoại, chÃnh là Lâm Äông Lai.
Ngay sau đó, Lâm Äông Lai không thèm lý sá»± vá»›i nhân viên tiếp tân, trá»±c tiếp xông và o nÆ¡i là m việc Má»™ng Lá»™ Thiên Hoa, toà n bá»™ nhân viên tiếp tân Ä‘á»u sợ ngây ngưá»i, má»™t chút dÅ©ng khà ngăn cản cÅ©ng không có.
Hoà ng Mạn San ở tại chá»— thoáng chút sá»ng sốt, má»™t lúc sau cÅ©ng chạy nhanh Ä‘i theo Lâm Äông Lai và o trong.
Äợi cho Hoà ng Mạn San cÅ©ng theo sau Ä‘i và o, nhân viên tiếp tân má»›i giống như tỉnh má»™ng, theo sau Ä‘i và o.
- Văn phòng hỠVương kia ở đâu?
Vừa Ä‘i và o trong, vừa không biết đưá»ng nên Lâm Äông Lai há»i.
Äối vá»›i Má»™ng Lá»™ Thiên Hoa Hoà ng Mạn San như ngá»±a quen đưá»ng cÅ©, ngón tay chỉ má»™t văn phòng độc láºp góc Äông Bắc, nói:
- Ngay tại kia.
Nói như váºy, phà m là ngưá»i tá»± tiện xông và o lãnh địa ngưá»i khác, Ä‘á»u đã có má»™t tâm lý sợ sệt, chỉ sợ ngưá»i ta Ä‘uổi mình ra ngoà i, cho nên tá» ra rất phẫn ná»™, hÆ¡n nữa bước chân thông thưá»ng Ä‘á»u rất gấp.
Nhưng mà Lâm Äông Lai không như váºy, cứ việc xông tá»›i, mà từ lúc hắn bắt đầu tiến và o cá»a, bước chân vẫn rất vững và ng, tá»± nhiên tháºt giống như là trở lại văn phòng cá»§a mình.
Mà nhân viên tiếp tân theo ở phÃa sau, hoà n toà n không có dÅ©ng khà đi ngăn cản hai ngưá»i bá»n há», cÅ©ng không có ý tưởng gá»i những ngưá»i trong phòng là m việc ngăn cản bá»n há», chỉ có vẻ mặt xấu hổ theo sau, giống như há»c trò nhá» phạm lá»—i.
Cứ như váºy, Lâm Äông Lai cùng Hoà ng Mạn San rất thuáºn lợi Ä‘i tá»›i cá»a văn phòng Vương tổng.
Sau khi đến cá»a, Lâm Äông Lai cÅ©ng không có trá»±c tiếp xông và o, mà là tao nhã xoay ngưá»i lại, nhìn nhân viên tiếp tân theo sau,“Gõ cá»a.â€
Nhân viên tiếp tân nhìn Lâm Äông Lai má»™t cái, Ä‘i qua gõ cá»a.
Lúc có được sá»± cho phép ngưá»i bên trong cánh cá»a, nhân viên tiếp tân má»›i đẩy cá»a ra.
Nà ng nắm cá»a đẩy ra, Lâm Äông Lai liá»n lôi kéo Hoà ng Mạn San trá»±c tiếp xuất hiện ở cá»a.
- Vương tổng, Hoà ng tiểu thư nà ng......
Sau bà n là m việc, má»™t tên máºp mạp Ä‘ang nằm, má»™t trung niên máºp mạp hói đầu.
Vương tổng đầu tiên có chút ngạc nhiên, sau đó liá»n lá»™ ra bá»™ dáng tức giáºn
- Ta không phải đã nói rồi sao? Bản thảo của các ngươi......
Lâm Äông Lai căn bản là không có nghe nà ng nói chuyện, mà là quay sang nói vá»›i nhân viên tiếp tân:
- Cô đi ra ngoà i đi.
Giá»ng Ä‘iệu kia tá»± nhiên giống như hắn là ông chá»§ cá»§a nhân viên tiếp tân.
Mà nhân viên tiếp tân nghe được hắn nói như váºy, thế nhưng láºp tức xoay ngưá»i bước Ä‘i, đợi cho Ä‘i ra ngoà i và i mét, nà ng má»›i phản ứng lại, không đúng a, lá»i Vương tổng chưa nói xong, như thế nà o hắn bảo ta Ä‘i, ta liá»n Ä‘i?
Lúc nà y nà ng xoay ngưá»i, nhìn thấy cá»a văn phòng đã đóng lại.
- Ngươi là ai?
Vương tổng nhÃu mà y, không há»n không giáºn nhìn Lâm Äông Lai, há»i.
- “Lâm Äông Lai.†Lâm Äông Lai mỉm cưá»i hướng hắn vươn tay.
- Vương Hữu Äức.
Vương Hữu Äức bắt tay qua loa vá»›i Lâm Äông Lai, sau đó đặt mông ngồi xuống, cầm lấy má»™t Ä‘iếu xì gÃ
- Hoà ng tiểu thư, ta không cố ý từ chối, ta là tháºt sá»± rất báºn, có chuyện gì, má»i ngươi nói nhanh, ta lát nữa còn có cuá»™c há»p.
- Vương tổng, xin ngà i yên tâm, chúng tôi sẽ không là m trá»… thá»i gian cá»§a ngà i nhiá»u đâu.
Lâm Äông Lai nói xong, vươn tay vá» phÃa Hoà ng Mạn San, Hoà ng Mạn San nhanh chóng lấy ra máy tÃnh xách tay, đưa cho Lâm Äông Lai.
Lâm Äông Lai cÅ©ng ngồi xuống, chá» máy tÃnh khởi động, hiện ra mà n hình máy tÃnh, sau đó Ä‘em máy tÃnh xách tay xoay lại vá» phÃa Vương Hữu Äức.
Vương Hữu Äức đầu tiên là lÆ¡ đãng nhìn thoáng qua, sau đó ánh mắt trợn to lên, hai tay bắt lấy mà n hình
- Các ngươi đây là ý gì?
Trên mà n hình máy tÃnh là quảng cáo cỡ má»™t ná»a bà i báo, quảng cáo đơn giản mà rõ rà ng, toà n bá»™ trang báo chỉ có má»™t câu --“ Công ty hữu hạn thá»i trang Má»™ng Lá»™ Thiên Hoa Thượng Hải khất nợ Công ty quảng cáo Bạch Mã phà quảng cáo 239763 đồng 125 ngà y 21 giá» 7 phút 16 giây.â€
- Rất rõ rà ng, đây là má»™t tá» hóa đơn, hoặc là Vương tổng nháºn lấy, hoặc là đăng lên báo.
Con mắt Vương Hữu Äức cà ng không ngừng nháy má»™t lúc lâu, phẫn ná»™ ném xì gà xuống đất, căm tức nhìn Hoà ng Mạn San
- Hoà ng Mạn San, đây là thái độ phục vụ khách hà ng của công ty quảng cáo Bạch Mã các ngươi sao?
Lâm Äông Lai cháºm rãi đứng lên, vừa vặn ngăn trở tầm mắt Vương Hữu Äức
- Vương tổng, ông có biết ná»a bản quảng cáo A1 cá»§a [ Buổi Sáng Thượng Hải ] giá là bao nhiêu không?
Vương Hữu Äức có thể gà o thét vá» phÃa Hoà ng Mạn San, nhưng mà đối mặt vá»›i Lâm Äông Lai, hắn như thế nà o cÅ©ng không có dÅ©ng khà gà o thét, chỉ tức giáºn quay đầu Ä‘i.
- 24 vạn đồng chẵn...... Nói cách khác, cho dù ông Ä‘em tiá»n nợ trả lại, Công ty quảng cáo Bạch Mã cÅ©ng đã lá»— 237 đồng. Vương tổng, nếu Công ty quảng cáo Bạch Mã còn vì khách hà ng như ông, tháºm chà nói, nếu Công ty quảng cáo Bạch Mã vẫn còn phát sinh chuyện như chúng ta, chỉ đơn giản là chuyện vá» sinh ý, ông cảm thấy chúng tôi sẽ là m như váºy sao?
Lâm Äông Lai nói tá»›i đây, cưá»i diêu lắc đầu
- Không, cÅ©ng không phải như váºy.
- Váºy rốt cuá»™c các ngươi muốn là m gì?
- Gần đây khoản nợ phải thu có vẻ nhiá»u, bảng báo cáo tà i vụ không được tốt lắm, tổng công ty rất không hà i lòng. Không có cách nà o, chúng ta không thể không là m chút gì...... Và dụ, mạnh mẽ đả kÃch má»™t vị nà o đó chẳng phải là khách hà ng quan trá»ng, khiến cho hắn ở trong nghà nh có tiếng xấu. Lấy việc nà y cảnh cáo nhóm những tên thÃch kéo dà i các khoản nợ nhanh chóng Ä‘em tiá»n chuyển và o tà i khoản chúng tôi.
- Ngươi có nghÄ© tá»›i, là m như váºy cÅ©ng ảnh hưởng rất lá»›n vá»›i các ngươi hay không? Chá»§ quảng cáo hÆ¡i khất nợ má»™t khoản tiá»n là chuyện cá»±c kỳ bình thưá»ng, bây giá» các ngươi là m như váºy, quả tháºt có thể khiến nhóm ngưá»i thiếu tiá»n trả lại cho các ngươi, nhưng mà cÅ©ng sẽ là m cho rất nhiá»u khách hà ng cá»§a các ngươi sợ hãi. Theo lâu dà i mà nói, việc nà y đối vá»›i sinh ý cá»§a các ngươi cÅ©ng không có chá»— nà o tốt.
Tuy rằng vá» nhân cách quả tháºt rất đáng khinh, nhưng cÅ©ng không thể không thừa nháºn, nói vá» là m ăn Vương Hữu Äức quả tháºt là đối thá»§ tốt, bằng không hắn cÅ©ng không có khả năng từ má»™t công nhân sản xuất sợi ở xưởng quần áo, Ä‘i đến ngà y hôm nay.
- Lâu dà i? Giống như Keynes nói, theo lâu dà i mà nói, chúng ta Ä‘á»u sẽ chết sao.
Lâm Äông Lai nói tá»›i đây, hÆ¡i cưá»i nhìn Vương Hữu Äức
- HÆ¡n nữa, thẳng thắn nói, Vương tổng, ông cảm thấy những nhân viên cá»§a giám đốc như ông quan tâm tiá»n lương và tiá»n thưởng cuối năm cá»§a bá»n há», hay là quan tâm lợi Ãch lâu dà i cá»§a quý công ty hÆ¡n?
Vương Hữu Äức vô lá»±c nhìn chằm chằm Lâm Äông Lai được má»™t lúc lâu
- ÄÆ°á»£c rồi, ngươi thắng.
Vương Hữu Äức nói xong, cầm lấy Ä‘iện thoại, bấm dãy số, kêu chá»§ quản tà i vụ cá»§a hắn qua đây.
“A......â€
Sau khi từ Má»™ng Lá»™ Thiên Hoa Ä‘i ra, Hoà ng Mạn San hưng phấn Ä‘em ngân phiếu đặt ở bên miệng hôn tháºt mạnh, sau đó vui vẻ ở Lâm trước mặt Äông Lai Ä‘i quanh và i vòng.
- Äông Lai, cám Æ¡n anh, lúc nà y, chức giám đốc khách hà ng cá»§a ta chắc như ván đã đóng thuyá»n.
Hoà ng Mạn San nhìn Lâm Äông Lai, trên mặt bởi vì hưng phấn mà hÆ¡i chút á»ng hồng
- Anh tháºt sá»± là ngôi sao may mắn cá»§a ta.
Nhiá»u năm qua, Lâm Äông Lai từ trong tay ngưá»i khác thu tiá»n tÃnh ra phải lấy trăm triệu Äôla mà tÃnh toán, nhưng mà lúc nà y đây, trong lòng hắn đã có má»™t cảm nháºn đặc biệt so vá»›i lúc trước hoà n toà n bất đồng.
Không phải là cảm giác xâm lược cướp Ä‘oạt ngưá»i già u, mà là má»™t loại cảm giác thà nh tá»±u ấm áp từ trong xương cốt khiến cho ngưá»i ta cảm thấy cao hứng.
Lúc cảm thấy được trong thân thể cá»§a mình có loại cảm nháºn nà y, sau đó Lâm Äông Lai đột nhiên cảm thấy rất cảm động.
- Äây là sinh hoạt cá»§a má»™t ngưá»i bình thưá»ng sao?
Hắn lẩm bẩm ở trong lòng.
- Äông Lai, nói tháºt, tôi bây giá» cà ng ngà y cà ng cảm thấy anh không phải má»™t ngưá»i bình thưá»ng, nói tháºt Ä‘i, rốt cuá»™c anh là m gì váºy?
Ngay lúc Lâm Äông Lai đắm chìm ở bên trong cảm giác cá»§a mình, Hoà ng Mạn San cưá»i há»i.
- Cô cảm thấy thế nà o?
Lâm Äông Lai há»i ngược lại.
Hoà ng Mạn San lắc lắc đầu,
- Tôi không cảm thấy kỳ quái, tôi cảm thấy anh nói anh là m cái gì tôi cũng không thấy lạ.
- Trước kia tôi công tác ở Trưá»ng Sa, là nhân viên chÃnh phá»§, ngưá»i như Vương Hữu Äức tôi giao tiếp rất nhiá»u, tôi biết loại ngưá»i như thế suy nghÄ© cái gì.
Lúc Lâm Äông Lai nói dối, tốc độ nói lưu loát, hô hấp Ä‘á»u đặn, tim Ä‘áºp bình thưá»ng, nét mặt tá»± nhiên, cÅ©ng không có bất cứ động tác tay chân nà o.
Cho dù ngay cả giáo phụ Mafia xảo quyệt nhất cÅ©ng chia không pháºn biết được tháºt giả, đối phó vá»›i Hoà ng Mạn San loại tiểu nha đầu má»›i là m việc 3 đến 5 năm, giống như xá» lý má»™t đĩa đồ ăn nhá».
- A...... Khó trách.
Hoà ng Mạn San không chút nghi ngá» gáºt đầu
- Trách không được anh trên ngưá»i luôn có vẻ uy nghiêm như váºy, nguyên lai là là m lãnh đạo quan trá»ng dưỡng thà nh quan uy a. Anh tá»›i Thượng Hải cÅ©ng vì việc công sao?
- Không, tôi là tìm đến việc là m.
Lâm Äông Lai nói.
- Tìm việc là m?
Lúc nà y, Hoà ng Mạn San má»›i nhá»› lại đến Lâm Äông Lai nói hắn “Trước kia†là nhân viên chÃnh phá»§
- Hiện tại là m nhân viên chÃnh phá»§ tháºt tốt a, bao nhiêu ngưá»i đánh vỡ đầu chen và o trong đó, anh như thế nà o còn nhảy ra chứ?
- Không có biện pháp, đứng nhầm chá»— thôi. Cấp trên cá»§a tôi bởi vì phạm sai lầm kinh tế mà rÆ¡i đà i, bản thân tôi cÅ©ng không như váºy ra Ä‘i, có thể không Ä‘i “và o trong†đã là may mắn, tiếp tục ở trong cÆ¡ quan là không có khả năng.
- Anh tới Thượng Hải là tới nhỠvả và o bạn bè sao?
- Tôi đến Thượng Hải chÃnh là bởi vì nÆ¡i nà y ai cÅ©ng không nháºn ra tôi.
Lâm Äông Lai cưá»i cưá»i, nói
- Quá khứ cá»§a ta cÅ©ng không quang vinh gì, cho nên ta hy vá»ng có thể bắt đầu lại.
- Tôi có thể hiểu, thá»±c ra việc nà y cÅ©ng hoà n toà n không thể trách anh, là m nhân viên chÃnh phá»§ thôi, ai mà không có khoản thu riêng chứ, chỉ là váºn khà cá»§a anh không được tốt mà thôi.
Hoà ng Mạn San an ủi nói.
Lâm Äông Lai nhìn bầu trá»i
- Bây giá» là hÆ¡n 3h chiá»u, ngân hà ng chắc là còn Ä‘ang kinh doanh, hay là cô nhanh chóng Ä‘i ngân hà ng nháºp sổ Ä‘i.
- Ân, dù sao anh không có việc gì, anh theo giúp tôi má»™t chút thế nà o? Dù sao tôi còn thiếu anh mưá»i bữa cÆ¡m.
Hoà ng Mạn San nhìn Lâm Äông Lai, nói.
- ÄÆ°á»£c, hôm nay tôi cÅ©ng không có việc.
Lâm Äông Lai gáºt đầu, Ä‘i đến ven đưá»ng đón taxi.
Sau khi lên taxi, Lâm Äông Lai liá»n há»i Hoà ng Mạn San
- Nếu tôi nhớ không sai, công ty các cô ở Thâm Quyến phải không?
Thá»±c ra từ lúc Lâm Äông Lai nói hắn Ä‘ang tìm công việc, Hoà ng Mạn San còn có ý tưởng để Lâm Äông Lai đến công ty là m cá»™ng sá»± cá»§a mình. Cho nên, vừa nghe thấy Lâm Äông Lai nói như váºy, Hoà ng Mạn San láºp tức nói:
- Ừ, là m sao váºy? Anh có hứng thú đến công ty chúng tôi là m việc sao? Tôi có thể giúp anh đỠcá». Tiá»n lương Thâm Quyến thông thưá»ng so vá»›i Thượng Hải cao hÆ¡n chút.
- à tôi không phải như váºy, tôi muốn nói, tôi khuyên cô hiện tại đặt ngay má»™t vé máy bay vá» Thâm Quyến, sau khi nháºp sổ ngân hà ng xong, nhanh chóng trở vá» Thâm Quyến Ä‘i.
- “Vì cái gì?†Hoà ng Mạn San khó hiểu nhìn Lâm Äông Lai.
- Vương Hữu Äức là ngưá»i ở tầng thấp nhất chịu trăm cay nghìn đằng mà leo lên, ngưá»i như váºy rất coi trá»ng tiá»n, nhưng lại cà ng coi trá»ng tôn nghiêm. Cách là m cá»§a chúng ta hôm nay, chẳng những là m cho hắn tổn thất tiá»n bạc, lại xúc phạm tá»›i tôn nghiêm cá»§a hắn. Tôi tin hắn sẽ không chịu để yên như váºy.
Hoà ng Mạn San bán tÃn bán nghi nhìn Lâm Äông Lai
- Tháºt sá»± sao? Tôi tiếp xúc vá»›i hắn lâu như váºy, tuy rằng nhân phẩm hắn không được tốt lắm, nhưng mà không giống loại ngưá»i kia a.
- Tin tưởng tôi, tôi tuyệt đối so vá»›i cô cà ng hiểu rõ loại ngưá»i như thế.
Hoà ng Mạn San có chút khó xỠmà suy nghĩ một lúc, lắc đầu, nói:
- Vẫn không được, lần nà y tôi đến Thượng Hải, là tá»›i gặp khách hà ng, hiện tại tôi còn má»™t ngưá»i cÅ©ng chưa gặp mà bá» chạy như váºy, trở vá» không có cách nà o ăn nói. Vé khứ hồi tôi cÅ©ng đã mua rồi.
Lâm Äông Lai nghÄ© sÆ¡ má»™t hồi, nói:
- Nếu như váºy thì quên Ä‘i, tôi nghÄ© có thể tôi hÆ¡i Ä‘a nghi, chắc là không quan trá»ng.
Vừa nghe Lâm Äông Lai nói như váºy, Hoà ng Mạn San láºp cưá»i như ánh mặt trá»i sáng lạn
- Äúng váºy, nÆ¡i nà y dù sao cÅ©ng là Thượng Hải a, tôi cÅ©ng không tin Vương Hữu Äức hắn còn dám là m cái gì.
Lâm Äông Lai thản nhiên cưá»i cưá»i, không nói gì thêm.
----------------------
Thượng Hải, số 803 đưá»ng Trung SÆ¡n Bắc, Thà nh phố Thượng Hải Cục công an trung Ä‘oà n Ä‘iá»u tra hình sá»±.
Bởi vì nguyên nhân nằm ở biển số nhà , nên má»i ngưá»i gá»i nÆ¡i nà y là “Hình cảnh 803â€, và o cá»a chÃnh rồi rẽ phải, là má»™t nhà lầu cao 6 tầng, mặc dù có chút tang thương nhưng lại thống nhất, mưá»i khu mà có đến 601 phòng, đó là “vị trà trung tâm Cục Thượng Hải liên lạc Tổ Chức Interpol quốc gia Trung Quốcâ€.
- Tiếng Anh tên Tony, tiếng Trung tên Lâm Äông Lai, thá»§ lÄ©nh bang há»™i U Linh Ãm Ảnh, tham gia cùng đồng lõa phạm tá»™i mưu sát, bắt cóc, giết ngưá»i, táºp kÃch, buôn bán ma túy và vÅ© khÃ, đánh bạc trái phép, hà nh động bạo lá»±c quy mô lá»›n và rất nhiá»u tá»™i ác. Tình nghi hắn liên quan Ãt nhất 3 bang mưu sát, 5 phe lừa gạt, nhưng mà chỉ là tình nghi mà thôi, không có chứng cá»› thá»±c tế và nhân chứng gì, có thể chứng minh hắn phạm và o những tá»™i trên......
Ngồi ở trước máy vi tÃnh Ä‘á»c tư liệu, là má»™t nữ cảnh sát.
Sau khi xem hết má»™t hà ng tư liệu cuối cùng, nà ng len lén nhìn bốn phÃa thấy không có ai, liá»n Ä‘em mÅ© cảnh sát bá» xuống, hai chân đặt ở trên bà n, đầu dá»±a và o ghế, sau đó hÆ¡i dùng sức ngã vá» sau ghế, duá»—i cái lưng tháºt dà i mà mệt má»i.
Tóc dà i mà u Ä‘en suôn bóng mượt cá»§a nà ng, giống như thác nước trút xuống, cho dù là bá»™ đồng phục cảnh sát che dấu giá»›i tÃnh cùng đưá»ng cong thân thể, nhưng dưới tình trạng hoà n toà n thả lá»ng vóc dáng kiêu ngạo cá»§a nà ng, vẫn như cÅ© không thể áp chế mà lá»™ ra ngạo nghá»….
Mà vẻ mặt cá»§a nà ng có chút mệt má»i xinh đẹp, lại vừa khéo biểu hiện ra khà chất thanh tân cá»§a nà ng.
Nà ng chÃnh là Vương Hiểu Vi được xưng là đệ nhất hoa Interpol.
Khi biết được Lâm Äông Lai từ New York lên máy bay bay đến Thượng Hải, thân là má»™t trong thám tỠưu tú nhất trung tâm tổ chức Interpol Cục quốc gia Trung Quốc Vương Hiểu Vi láºp tức nháºn mệnh bay Ä‘i Thượng Hải.
Từ lúc nháºn lệnh, Vương Hiểu Vi bắt đầu Ä‘á»c tư liệu liên quan đến Lâm Äông Lai.
Mãi cho đến hiện tại, trước sau tốn gần hai mươi mấy giỠròng rã, sau đó Vương Hiểu Vi mới rốt cục xem hết những tư liệu nà y.
- Tony, Lâm Äông Lai, rốt cuá»™c ngươi đến Thượng Hải là m gì?
Sau khi Vương Hiểu Vi duỗi lưng xong, một lần nữa ngồi lại, mở miệng tự lẩm bẩm.
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Last edited by Vô Ảnh Chân Ma; 05-10-2010 at 02:13 PM .
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
05-10-2010, 02:14 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Quyển I - Lãng Tá» Quay Vá»
Chương 3 – Chuyện cưá»i quốc tế
Dich: Äông Lai
Nguồn: TTV
Bởi vì cách giá» tan tầm còn có má»™t khoảng thá»i gian, Lâm Äông Lai cùng Hoà ng Mạn San không có kẹt xe, rất thuáºn lợi đến chi nhánh ngân hà ng kinh doanh.
Hoà ng Mạn San cầm số thứ tá»±, thấy phÃa trước còn có ba ngưá»i, liá»n lôi kéo Lâm Äông Lai ở dãy ghế đại sảnh ngân hà ng ngồi xuống, bắt đầu nói chuyện phiếm
- Äông Lai, đây là lần đầu anh đến Thượng Hải sao?
Lâm Äông Lai là ngưá»i Thưá»ng Thức Hồ Nam, 12 tuổi đã theo cha nháºp cư trái phép đến Mexico, vá» phần Thượng Hải, hắn tháºt đúng là lần đầu tiên đến, vì thế hắn gáºt đầu “Äúng.â€
- Ta phải ở lại Thượng Hải ba ngà y, gặp khách hà ng chỉ cần hai ngà y, ta còn một ngà y cùng anh dạo chơi nha, cũng cho là báo đáp anh lần nà y giúp tôi.
Lâm Äông Lai mỉm cưá»i lắc lắc đầu
- Không cần, cô không phải má»i tôi ăn mưá»i bữa cÆ¡m sao? Nói tháºt, con ngưá»i cá»§a tôi sức ăn có chút lá»›n, cô không chiếm được tiện nghi nà o đâu.
Hoà ng Mạn San nghe được Lâm Äông Lai nói như váºy, cÅ©ng theo đó nở nụ cưá»i
- Con ngưá»i anh tháºt đúng là ...... Ôi chao, đúng rồi, anh là m sao mà để trên ngưá»i má»™t đồng tiá»n cÅ©ng không có váºy?
Lâm Äông Lai thá»±c sá»± trả lá»i:
- Tôi cái gì cÅ©ng Ä‘á»u đặt ở trong hà nh lý, kết quả xuống máy bay má»›i phát hiện mình đã quên Ä‘em hà nh lý mang lên máy bay.
“Cái gì?†Hoà ng Mạn San đầu tiên là sá»ng sá» má»™t lúc, sau đó liá»n thất thanh phá lên cưá»i, lúc phát hiện tất cả má»i ngưá»i Ä‘ang nhìn mình, sau đó má»›i có chút xấu hổ lấy tay che lại miệng mình
- Anh cũng quá lợi hại a, trà nhớ tốt đến trình độ nà y?
Lâm Äông Lai có chút xấu hổ cưá»i cưá»i, không nói cái gì.
Nếu nói lúc vừa má»›i bắt đầu, Lâm Äông Lai cùng Hoà ng Mạn San chẳng qua là bèo nước gặp nhau, Hoà ng Mạn San đối vá»›i Lâm Äông Lai, ngoại trừ má»™t bữa cÆ¡m, ý nghÄ©a khác cÅ©ng không có.
Như váºy theo và i giá» kết giao sau đó, suy nghÄ© cá»§a Lâm Äông Lai dần dần bắt đầu có chút thay đổi.
Lâm Äông Lai 12 tuổi đã rá»i khá»i đất nước, bạn chÆ¡i đùa thá»i thÆ¡ ấu cho dù mặt đối mặt gặp nhau, nói không chừng hai bên cÅ©ng không nháºn ra nhau, vá» phần tình cảm thì cà ng không nói tá»›i .
Cho nên, Lâm Äông Lai ở trong nước má»™t ngưá»i bạn cÅ©ng không có.
Còn ngưá»i thân, sau khi cha mất, Lâm Äông Lai là cô nhi chÃnh hiệu.
Nói cách khác, Lâm Äông Lai ở trong nước hoà n toà n không có mối quan hệ xã há»™i nà o, tháºt sá»± là là m lại từ đầu.
Kẻ nghiện có tỉ lệ tái nghiện cao đến kinh ngưá»i, cÅ©ng không phải bởi vì bá»n há» không có quyết tâm Ä‘oạn tuyệt quan hệ vá»›i ma túy, chá»§ yếu là bá»n há» rất khó xây dá»±ng lại mối quan hệ xã há»™i. Ở bên ngoà i lăn lá»™n sinh sống, vẫn cảm thấy không thể dung nháºp, cuối cùng lại nhá»› tá»›i đám bạn bè từng rá»i bá» trong quá khứ, đám bạn bè nà y Ä‘á»u là kẻ nghiện, vì thế những ngưá»i nà y cÅ©ng tá»± nhiên mà lại má»™t lần nữa biến thà nh kẻ nghiện.
Muốn má»™t lần nữa là m má»™t ngưá»i bình thưá»ng như má»i ngưá»i, cÅ©ng không phải nói đơn giản không cầm súng, không cầm dao là có thể. Mà quan trá»ng hÆ¡n, là phải có môi trưá»ng sinh hoạt bình thưá»ng, má»™t nghá» nghiệp bình thưá»ng, má»™t mối quan hệ xã há»™i bình thưá»ng.
Trước đây Lâm Äông Lai không có ngưá»i dẫn đưá»ng, cho nên không ngá» sá»± việc đến mức nà y, hiện tại gặp Hoà ng Mạn San, trong lòng hắn bắt đầu lung lay.
Thá»i gian ở chung cùng Hoà ng Mạn San mặc dù cÅ©ng không tÃnh dà i, nhưng mà Lâm Äông Lai lại cà ng ngà y cảm thấy, Hoà ng Mạn San chÃnh là cái chìa khóa mở ra cánh cá»a để hắn Ä‘i đến cuá»™c sống ngưá»i bình thưá»ng.
Trên thá»±c tế, từ sau khi hắn cùng Hoà ng Mạn San từ công ty Má»™ng Lá»™ Thiên Hoa Ä‘i ra, Lâm Äông Lai liá»n phát hiện có ngưá»i ở bám Ä‘uôi theo dõi bá»n há». Vá»›i khả năng cá»§a Lâm Äông Lai, thoát khá»i theo dõi cá»§a bá»n há», tá»± nhiên là chuyện dá»… như trở bà n tay.
Nhưng mà , Lâm Äông Lai cÅ©ng không có là m như váºy.
Hắn sở dÄ© không là m như váºy, chỉ bởi vì hắn cảm thấy, sau nà y nói không chừng sẽ cùng Hoà ng Mạn San có thá»i gian dà i ở chung, mà hiện tại hắn ở trước mặt Hoà ng Mạn San để lá»™ đã quá nhiá»u chuyện, tiếp tục là m những chuyện như thế, có thể sẽ dẫn tá»›i sá»± nghi ngá» cá»§a nà ng.
NghÄ© đến đây, Lâm Äông Lai dùng hắn khóe mắt nhìn chăm chú vá» phÃa ngoà i cá»a sổ thá»§y tinh ngân hà ng.
Hắn nhìn đến đưá»ng cái đối diện có bốn năm tên ngưá»i mặc quần jean, mấy tên côn đồ dáng vẻ lưu manh Ä‘i vá» phÃa bên nà y ngân hà ng, đến gần cá»a sau ngân hà ng, thì cùng má»™t tên đã sá»›m ở nÆ¡i nà y canh chừng tụ hợp lại.
Tên kia chá» nhân thá»§ bá»n há» chỉ và o trong ngân hà ng, ra dấu vá»›i những ngưá»i nà y.
Không cần nghi ngá», tên vẫn theo dõi bá»n há», chÃnh là cái tên ở nÆ¡i đó canh chừng, mà và i tên lưu manh kia, chÃnh là ngưá»i Vương Hữu Äức tìm đến.
- Mạn San......
Lâm Äông Lai xoay ngưá»i kêu Hoà ng Mạn San má»™t tiếng.
- Sao, chuyện gì?
Hoà ng Mạn San Ä‘ang xem có phải đến lượt mình, xoay ngưá»i nhìn Lâm Äông Lai.
- Ngươi ở nơi nà y cần khoảng bao lâu?
- Trước ta chỉ có hai ngưá»i, ta Ä‘oán chừng hÆ¡n ná»a giá» chắc là OK rồi.
Hoà ng Mạn San đáp.
- Ta đây ra trước đi toilet.
Lâm Äông Lai nói xong, đứng lên.
- ÄÆ°á»£c, trên ngưá»i anh không mang khăn giấy phải không?
Hoà ng Mạn San nói xong, từ trong túi cá»§a mình lấy ra má»™t bao khăn giấy, đưa cho Lâm Äông Lai.
Lâm Äông Lai thoáng sá»ng sá» má»™t chút, cưá»i nháºn lấy, Hoà ng Mạn San nà y cẩn tháºn tỉ mỉ, là m cho Lâm Äông Lai có chút hÆ¡i cảm động.
- Äem số di động cá»§a cô lưu cho ta, nếu ta Ä‘i rất xa, không kịp trở vá», ta sẽ gá»i Ä‘iện cho cô.
Hoà ng Mạn San lại từ trong túi lấy ra tấm danh thiếp, đưa cho Lâm Äông Lai
- Äây là danh thiếp cá»§a ta.
Lâm Äông Lai nháºn lấy danh thiếp, từ ngân hà ng Ä‘i ra, cố ý hướng ngõ nhá» hẻo lánh Ä‘i đến.
Cùng dá»± Ä‘oán cá»§a hắn giống nhau, và i tên lưu manh nà y láºp tức Ä‘i theo sau.
Lúc và i tên lưu manh Ä‘i theo sau và o ngõ nhá», Lâm Äông Lai xoay quay đầu lại nhìn, sau đó bước chân nhanh hÆ¡n tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trước. Và i tên lưu manh nghÄ© hắn bá» chạy, thì có hÆ¡n hai tên chạy nhanh vá»t lên, Ä‘em đưá»ng Ä‘i cá»§a hắn chặn lại.
Lúc nà y, cái tên thoạt nhìn như là tên cầm đầu và i tên lưu manh bước tới đây.
Dáng ngưá»i hắn rất cao lá»›n, đầu trá»c, vẻ mặt nhìn hung ác.
- Tiểu tá», thiên đưá»ng có lối ngươi không Ä‘i, địa ngục không cá»a ngươi xông và o, ngươi xúc phạm ai không chịu, cÅ©ng dám xúc phạm Äức ca.
Tên đầu trá»c cưá»i lạnh lá»i vừa nói xong, nhìn thấy trên mặt Lâm Äông Lai vốn không có biểu cảm, lại lá»™ ra má»™t vẻ tươi cưá»i sáng lạn
- 15 năm, lá»i thoại lưu manh trong nước chúng ta thế nhưng má»™t chút thay đổi cÅ©ng không có, tháºt sá»± là rất không phải vá»›i thá»i gian, loại trình độ như các ngươi, như thế nà o thể hiện 15 năm tiến bá»™ to lá»›n vÄ© đại cá»§a tổ quốc a?
Theo lá»i Lâm Äông Lai, khà tức trên ngưá»i hắn vẫn bị hắn thu liá»…m lại, vì váºy khà tức tá»± nhiên cá»§a Lâm Äông Lai bá»™c lá»™ ra.
Äây là trải qua vô số lần khảo nghiệm sinh tá» mà hình thà nh nên má»™t loại tá»± tin.
Äây là sau khi vô số lần quyết định sinh tá» cá»§a ngưá»i khác, má»™t loại tá»± nhiên, cảm giác ưu việt cho rằng chÃnh mình có thể quyết định váºn mệnh ngưá»i khác.
Gần như ở nháy mắt, má»i ngưá»i ở đây liá»n Ä‘á»u bị loại khà tức bá đạo như thá»±c chất nà y là m cho kinh sợ.
- Ngươi từng giết ngưá»i?
Tên đầu trá»c vừa rồi còn cưá»i lạnh con ngươi bắt đầu sáng lên, vẻ mặt hắn nghiêm túc há»i.
- Ngươi còn chưa xứng để há»i ta vấn đỠnà y.
Lâm Äông Lai nhìn tên đầu trá»c, rất nghiêm túc nói.
- Ngươi......
Mâu thuẫn hết sức căng thẳng.
Nhiá»u năm qua, Lâm Äông Lai ở trong nhiá»u lần đánh nhau sinh tá», tháºm chà ngay cả má»™t chút bị thương nặng Ä‘á»u không có, ngay tại lúc hắn dè dặt, địch nhân cá»§a hắn không nên coi thưá»ng.
Nhưng mà , lúc nà y Lâm Äông Lai má»™t thân ung dung, hoà n toà n không có tiến và o trạng thái chiến đấu.
Không phải bởi vì hắn không coi những ngưá»i nà y là đối thá»§ cá»§a hắn, mà là bởi vì hắn biết vốn không có xảy ra đánh nhau.
Tất cả như hắn dá»± liệu, ngay tại lúc những tên lưu manh nhịn không được muốn đánh nhau, có hai ngưá»i cảnh sát đột nhiên xuất hiện ở đầu ngõ.
- Các ngươi đang là m cái gì?
Cảnh sát đột nhiên xuất hiện ở trong dá»± Ä‘oán cá»§a Lâm Äông Lai, nhưng quả tháºt là m cho đầu trá»c cùng và i tên kia hoảng loạn.
- Không có việc gì, chúng ta và i ngưá»i bạn bè gặp mặt , ở má»™t chá»— nói chuyện tâm sá»±.
Tên đầu trá»c đưa tay khoát lên ngưá»i Lâm Äông Lai, giả vá» quen biết nhau mà nói.
Cảnh sát vẻ mặt lãnh khốc nói:
- Tất cả theo ta trở vỠcục cảnh sát.
- Nhưng mà ...... Lão đại, chúng ta chưa là m cái gì a.
Tên đầu trá»c vẻ mặt vô tá»™i nói.
- Ai là lão đại của ngươi?
Cảnh sát thứ hai lạnh lùng trừng mắt nhìn tên đầu trá»c má»™t cái.
Cảnh sát thứ nhất ngay sau đó liá»n quát:
- Nói lá»i thừa nhiá»u như váºy là m gì, Ä‘i nhanh lên.
Năm phút sau, đám ngưá»i Lâm Äông Lai đã đến phụ cáºn đồn công an.
Vừa đến đồn công an, Lâm Äông Lai ngay cả khai báo cÅ©ng không có, liá»n trá»±c tiếp bị đưa và o trong má»™t cái phòng nhá».
Khoảng chừng mưá»i phút sau, má»™t hương thÆ¡m nữ tÃnh đặc biệt truyá»n tá»›i, cánh cá»a bị đẩy ra, má»™t dáng ngưá»i thon cao, khoảng 1m67, 1m68, má»™t mỹ nữ cảnh quan mặt trái xoan vẻ mặt nghiêm túc Ä‘i đến.
Nà ng không phải ai khác, chÃnh là và i giá» trước, Vương Hiểu Vi còn Ä‘ang Ä‘au khổ Ä‘á»c tà i liệu vá» Lâm Äông Lai.
Sau khi và o cá»a, Vương Hiểu Vi đóng cá»a phòng lại, sau đó ngồi đối diện vá»›i Lâm Äông Lai.
- Tháºt sá»± là ngưỡng má»™ đã lâu a, Tony Lâm.
- Có thể được mỹ nữ cảnh quan như cô ngưỡng má»™, tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh, xin há»i cô há» gì?
- Lâm tiên sinh không cần khách khÃ, bản nhân há» Vương, Vương Hiểu Vi.
Vương Hiểu Vi cưá»i cưá»i
- Ta lần nà y sở dÄ© đặc biết má»i ngà i đến đây, chỉ là muốn nhắc nhở ngà i, nÆ¡i nà y không phải nước Mỹ, mà là Trung Quốc. Nếu ngà i ở quốc gia cá»§a tôi phạm tá»™i, chúng tôi cÅ©ng sẽ không đối vá»›i ngà i khách khà đâu.
- Vương cảnh quan, xem ra cô Ä‘á»c tà i liệu vẫn chưa được tỉ mỉ, cô không thể dùng hai chữ nà y “Nước cô†đối vá»›i tôi, bởi vì tôi cÅ©ng giống như cô, cÅ©ng là ngưá»i Trung Quốc.
Lâm Äông Lai kiên nhẫn sá»a chữa nói.
- Lâm Äông Lai, ngươi lần nà y vá» nước rốt cuá»™c là muốn là m gì?
Tuy rằng biết rõ đáp án sẽ không có ý nghÄ©a gì, nhưng mà Vương Hiểu Vi vẫn há»i.
- Tìm ngưá»i thân thăm bạn bè.
Lâm Äông Lai lá»i Ãt mà ý nhiá»u đáp.
- Ngươi ở trong nước má»™t ngưá»i bạn bè cÅ©ng không có, tháºm chà ngay cả há» hà ng gần cÅ©ng không có má»™t ngưá»i, ngươi tìm ngưá»i thân nà o, thăm bằng hữu nà o?
Vương Hiểu Vi chất vấn nói.
- Bạn bè quả tháºt tạm thá»i không có, nhưng mà cÅ©ng không có nghÄ©a là tôi không thể kết giao bạn bè.
- Ngươi muốn nói cho ta biết, lần nà y ngươi vỠnước, chỉ là muốn trở vỠkết giao bạn bè?
Vương Hiểu Vi nói tá»›i đây, bá»—ng cưá»i lạnh
- Như váºy, ngươi muốn kết giao bạn bè vá»›i ai váºy? Là lão đại Thất Hải Bang, hay là Giang Bả Tư há»™i Tam Hợp Hồng Kông? Hay là minh chá»§ liên minh phương Bắc?â€
- Cũng không phải.
- Váºy là ai?
- Là những ngưá»i cô vÄ©nh viá»…n cÅ©ng nghÄ© không tá»›i, tá»±a như tôi hôm nay vừa má»›i quen tiểu thư Hoà ng Mạn San.
- Ta cảnh cáo ngươi, nà ng là cô gái xuất thân từ gia đình rất trong sạch, nếu ngươi dám động đến má»™t sợi tóc cá»§a nà ng, ta nhất định sẽ láºp tức bắt ngươi.
- Vương cảnh quan, đối vá»›i thái độ tÃch cá»±c công tác cá»§a cô, tôi vô cùng tôn kÃnh. Nhưng mà , tôi khuyên cô vẫn là đem năng lá»±c cùng sức lá»±c cá»§a cô đặt ở trên ngưá»i khác. Äặt ở trên ngưá»i tôi, sẽ chỉ là lãng phà tà i năng rất giá»i cá»§a cô.
Lâm Äông Lai nói tá»›i đây, dừng má»™t chút
- Vá» phần nguyên nhân, vô cùng đơn giản, ta đã muốn gác kim rá»a tay, từ nay vá» sau không hỠđể ý chuyện giang hồ.
- Rá»i khá»i giang hồ?
Vương Hiểu Vi mở to hai mắt, nhìn chằm chằm Lâm Äông Lai, sau khi nháy mắt má»™t lúc, má»›i đột nhiên cảm thấy khó tin lắc lắc đầu bắt đầu nở nụ cưá»i
- Lâm Äông Lai, ngươi cảm thấy ta sẽ tin ngươi sao?
- Tôi không cần.
Lâm Äông Lai gần như láºp tức phải trả lá»i vấn đỠcá»§a Vương Hiểu Vi
- Tôi cÅ©ng không nghÄ© thay đổi quyết định gì cá»§a cô, tôi chỉ nói cho cô sá»± tháºt. Nếu cô nguyện ý tiếp tục theo dõi tôi, tôi không có ý kiến.
Nói tá»›i đây, Lâm Äông Lai đứng lên
- Nhưng mà , bây giỠtôi phải đi rồi, bạn tôi đang đợi tôi.
Vương Hiểu Vi rất muốn bắt Lâm Äông Lai lưu lại, nếu có thể, nà ng cà ng muốn trá»±c tiếp Ä‘em Lâm Äông Lai nhốt và o trong ngục giam.
Nhưng mà hai chuyện nà y, má»™t chuyện nà ng cÅ©ng là m không được, bởi vì Lâm Äông Lai cái gì cÅ©ng không là m.
- Lâm Äông Lai, không cần đắc ý, ta nhất định sẽ biết ngươi rốt cuá»™c Ä‘ang có âm mưu gì. Äến lúc đó, ta nhất định sẽ tá»± tay bắt ngươi.
Vương Hiểu Vi cũng đứng lên, nói.
- Äúng váºy, tôi tin tưởng cô sá»›m muá»™n gì sẽ biết rõ chân tướng, chỉ là đến lúc đó không cần quá giáºt mình là được rồi.
Lâm Äông Lai nói xong, cưá»i cưá»i, sau đó lững thững Ä‘i ra phòng thẩm vấn.
Vương Hiểu Vi nhìn bóng dáng Lâm Äông Lai mất Ä‘i, lắc đầu cưá»i, lẩm bẩm châm biếm:
- 27 tuổi rá»i khá»i giang hồ, truyá»n ra là chuyện cưá»i quốc tế gì chứ......
Nà ng vừa lẩm bẩm xong, liá»n nhìn thấy Lâm Äông Lai Ä‘i rồi lại trở vá»
- Vương cảnh quan, có chuyện tôi thiếu chút nữa đã quên.
- Chuyện gì?
Vương Hiểu Vi há»i.
- Ta muốn báo án.
“Sao?†Vương Hiểu Vi sá»ng sốt má»™t chút, nà ng nghiêm trá»ng hoà i nghi thÃnh lá»±c cá»§a mình xảy ra vấn Ä‘á».
- Ngươi muốn báo án?
- Äúng váºy, có mấy tên lưu manh định đánh tôi cùng bạn tôi tiểu thư Hoà ng Mạn San.
- Có ngưá»i muốn đánh ngươi, ta tuyệt không kỳ quái, nhưng mà bá»n há» vì cái gì ngay cả Hoà ng Mạn San cÅ©ng muốn đánh?
Vương Hiểu Vi kỳ quái há»i
- Ta thỉnh cầu cảnh sát trừ ưu phiá»n giải nạn cho chúng tôi.
- Bởi vì má»™t Ãt tranh cãi vá» thương vụ......
Sau khi nghe được Lâm Äông Lai nói lại má»™t lần đại khái chuyện phát sinh buổi trưa, Vương Hiểu Vi cà ng không hiểu ra sao.
- Ngươi...... Vì cái gì sẽ cùng Hoà ng Mạn San cùng đi giải quyết vấn đỠthu nợ của công ty nà ng?
Vương Hiểu Vi há»i.
- Bởi vì nà ng lúc tôi không có tiá»n ăn cÆ¡m, má»i tôi ăn bữa cÆ¡m.
- Ngươi không có tiá»n ăn cÆ¡m?
- Äúng váºy, tôi quên mang hà nh lý cá»§a tôi lên máy bay.
Vương Hiểu Vi sỠcái trán, đầu óc nà ng bắt đầu có chút hơi rối loạn.
Äiểm nà y Lâm Äông Lai cÅ©ng nhìn ra được, vì thế hắn nói:
- Ngươi không cần suy nghÄ© nhiá»u lắm, chỉ cần cảnh cáo những tên lưu manh hôm nay bắt vá» cùng vá»›i tôi, khiến cho bá»n há» không được sinh sá»± là được rối, chuyện không cần phức tạp như váºy.
Nói xong, Lâm Äông Lai cưá»i cưá»i, xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
Vương Hiểu Vi cháºm rãi ngồi xuống, vò đầu má»™t lúc
- Hắn vì cái gì phải là m việc nà y? Äá»™ng tác lừa gạt như váºy không phải quá ngây thÆ¡ sao? Chẳng lẽ nói...... Hắn tháºt sá»± rá»i khá»i giang hồ?
à niệm nà y ở trong đầu Vương Hiểu Vi chỉ dừng lại không đến má»™t giây, liá»n láºp tức bị nà ng phá»§ định
- Không có khả năng, không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.
-------------------
Mỹ, Texas, ở nông trưá»ng nà o đó.
Má»™t thân hình cao lá»›n, lão nhân thân mặc trang phục ngưá»i chăn bò, cùng má»™t ngưá»i trẻ tuổi mặc complê, Ä‘á»u tá»± cưỡi má»™t con ngá»±a, ở dưới ánh mặt trá»i rá»±c rỡ ngáºm Ä‘iếu xì gà , nhà n nhã dạo chÆ¡i Ä‘i tá»›i.
Ngưá»i trẻ tuổi nói:
- Uá»· viên, tình hình đã có được xác nháºn cuối cùng, Tony tháºt sá»± bá» tất cả, vá» nước rồi.
- John, ngươi thấy con ngưá»i Tony thế nà o?
Lão nhân rút Ä‘iếu xì gà , xoay ngưá»i nhìn phÃa Äông.
Ngưá»i trẻ tuổi được kêu là John, suy nghÄ© má»™t lúc, nói:
Bình thưá»ng mà nói, má»™t ngưá»i đối vá»›i năng lá»±c khống chế thân thể cá»§a mình tá»›i trình độ nà o đó, sau đó hắn đối vá»›i cảm xúc cùng ý nghÄ© khống chế sẽ có má»™t cái bình cảnh. Tony là má»™t ngưá»i đột phá bình cảnh nà y, nhưng chỉ thế mà thôi.
Lão nhân lại há»i:
- Ngươi cảm thấy hắn so với ngươi như thế nà o?
- Tôi...... Cùng hắn?
John giống như không thể tin được lão nhân sẽ há»i loại vấn đỠnà y.
- John, không cần như váºy, ngươi sở dÄ© có thể ở vị trà so vá»›i hắn cao nhiá»u lắm, chÃnh là bởi vì khởi Ä‘iểm bất đồng mà thôi. Tony là má»™t ngưá»i từ tầng thấp nhất cá»§a xã há»™i lăn lặn lên, hắn đã trải qua thống khổ cùng lịch lãm, vượt xa nhiá»u so vá»›i ngươi. Từ 8 năm trước ta bắt đầu lá»±a chá»n Tony, ta liá»n cho rằng, hắn nếu có được giáo dục giống ngươi, bối cảnh, hắn chưa chắc sẽ thua kém ngươi. Mà lần nà y, hắn lại có thể là m ra lá»±a chá»n như váºy, lại khiến cho ta cà ng coi trá»ng hắn. Có lẽ nói như váºy sẽ là m ngươi không vui, nhưng mà , John, ta phải nói, nếu Tony có được khởi Ä‘iểm mà ngươi có, hắn sẽ mạnh hÆ¡n ngươi.
Mặc dù ở sâu trong ná»™i tâm không đồng ý, nhưng mà John vẫn không có bác bá» mặt mÅ©i lão nhân nà y, hắn thản nhiên cưá»i
- Có lẽ váºy, váºn mệnh là cái gì đó thần kỳ, cái gì cÅ©ng có thể xảy ra.
- Ta biết ngươi không phục, nhưng mà ngươi muốn nghe lý do ta nói như váºy không?
Lão nhân nhìn John, há»i.
- Má»i Uá»· viên giải thÃch.
- Thá»i đại Äại Cách Mạng đã qua Ä‘i, quyá»n lá»±c giai tầng toà n thế giá»›i Ä‘á»u đã cố hóa rồi, phÃa sau má»—i má»™t truyện thiếu nhi Ä‘á»u có má»™t hiện thá»±c khiến thiếu nữ tan nát cõi lòng. Mỹ, Nháºt Bản, Äức, Anh, tất cả Ä‘á»u là quốc gia thịnh vượng, không có nước nà o không như thế. Ở trong thế giá»›i như váºy, ngưá»i ở tầng thấp muốn Ä‘i đến chá»— cao, trở thà nh má»™t bá»™ phân tầng lá»›p quyá»n lá»±c tối cao, ngà n khó vạn khó. Nhưng mà chỉ là khó, cÅ©ng không phải hoà n toà n không thể. Nhất là đối vá»›i ngưá»i như Tony mà nói, lại như thế. Tám năm trước, ta sở dÄ© quyết định đầu tư hắn, má»™t mặt vì chúng ta cần má»™t đầu lÄ©nh Hắc Bang khôn ngoan giống hắn như váºy, mặt khác, cÅ©ng là bởi vì ta nhìn thấy tiá»m lá»±c đáng sợ trên con ngưá»i hắn.
- Cả Ä‘á»i Tony bất hạnh lá»›n nhất, là hắn không phải ngưá»i Germanic, cho nên chúng ta không thể bồi dưỡng hắn giống như bồi dưỡng ngươi. Má»™t khi đã như váºy, chúng ta nhất định phải khống chế loại tiá»m lá»±c nà y cá»§a hắn. Äối vá»›i ngưá»i tầng thấp nhất mà nói, Hắc Bang giống như là thuốc giảm Ä‘au, có thể trong khoảng thá»i gian ngắn khiến cho bá»n há» thoát khá»i hiện thá»±c tà n khốc, tá»›i cảnh giá»›i ảo má»™ng tốt đẹp. Nhưng mà cÅ©ng há»§y diệt tương lai bá»n há». Má»™t ngưá»i, bất kể cưá»ng đại cỡ nà o, chỉ cần hắn Ä‘ang ở Hắc Bang, cuối cùng hắn chẳng qua là phần tá» cá»§a Hắc Bang, má»™t loaị ngưá»i bên cạnh xã há»™i mà thôi. Chỉ cần chúng ta muốn, tùy thá»i có thể thanh lý hắn. Nhưng mà ta như thế nà o cÅ©ng không có nghÄ© đến, hắn lại buông tha, buông tha thứ vô số ngưá»i tầng thấp nhất cả Ä‘á»i tha thiết ước mÆ¡ mà không thể được đến.
- Má»™t ngưá»i, tuổi trẻ, cưá»ng tráng, trà n ngáºp trà tuệ, đầy dÅ©ng khÃ, quen tá»± kiểm soát, đối chúng ta vá»›i hiểu biết rất sâu, hÆ¡n nữa không phải ngưá»i Germanic.
Lão nhân nói tá»›i đây, ghìm lại dây cương, để ngá»±a dừng lại, sắc mặt nghiêm túc nhìn phÃa trước mênh mông bát ngát
- Ngưá»i như váºy, nếu dung nháºp chá»§ lưu xã há»™i, hÆ¡n nữa lấy được thà nh công, việc nà y đối vá»›i việc duy trì lợi Ãch cá»§a chúng ta mà nói, cÅ©ng không phải là chuyện tốt gì. Cho nên, bất kể là hắn xuất phát từ lý trà suy nghÄ© cặn kẽ, hay là từ nguyện vá»ng cảm tÃnh cá»§a bản thân mà là m ra quyết định như váºy, nà y Ä‘á»u rất không xong.
Hai ngưá»i trầm mặc má»™t lúc, lão nhân quay đầu nhìn John, lá»™ ra vẻ tươi cưá»i tháºt có lá»—i
- Xấu hổ, ta có chút quá mức dà i dòng cùng Ä‘a sầu Ä‘a cảm thôi. Từ 70 tuổi trở Ä‘i, ta còn có táºt xấu nà y. ÄÆ°á»£c rồi, chúng ta không nói chuyện nà y nữa, trở lại chuyện chÃnh...... Cứ cho ta rất thÃch Tony, nhưng mà buôn bán là buôn bán, chúng ta năm đó đầu tư cho hắn, cÅ©ng không phải là muốn hắn là m ra lá»±a chá»n như váºy.
- Có lẽ hắn chỉ là nhất thá»i mệt má»i thôi, tá»±a như tất cả viên chức nhiá»u năm công tác, hắn cần má»™t kỳ nghỉ dà i hạn.
John cưá»i cưá»i, hắn muốn cho không khà trở nên thoải mái má»™t chút.
- Váºy cÅ©ng không được, hắn chưa xin phép vá»›i chúng ta.
Lão nhân cảm nháºn được ý tứ cá»§a John, cho nên hắn cÅ©ng lá»™ ra vẻ tươi cưá»i.
- Uá»· viên ngà i yên tâm, tôi đã cho ngưá»i thông báo Interpol. Nếu tôi Ä‘oán đúng, Interpol Trung Quốc chắc là đã bắt đầu tìm hắn phiá»n toái.
- Không, việc nà y còn xa má»›i đủ. Loại cảnh sát nà y là m chuyện gì Ä‘á»u cần con dấu, việc là m cà ng lá»›n cà ng cần nhiá»u con dấu cá»§a nhiá»u tổ chức, là điển hình tượng trưng sức sản xuất lạc háºu. Nếu bá»n há» có má»™t ná»a hiệu suất là m việc cá»§a Hắc Bang, chúng ta sẽ không Ä‘i bồi dưỡng Hắc Bang. Không thể trông cáºy và o bá»n há».
- Nếu là như váºy, rất đơn giản, tôi có thể trá»±c tiếp phái ngưá»i buá»™c hắn trở vá».
- Không, như váºy cÅ©ng không được, Tony là ngưá»i ý chà tá»± do rất mạnh, là m như váºy là chuyện vô Ãch.
Lão nhân nói, vươn tay vỗ bả vai John
- Biết Tony là cái không? Là sói. Dạy sói không thể dùng phương thức dạy chó.
- Váºy Uá»· viên, ngà i có ý tưởng gì sao?
- John, không cần luôn há»i ta, ngươi nên tá»± mình suy nghÄ© vấn Ä‘á». Loại ngưá»i không thưá»ng xuyên suy nghÄ©, có thói quen trá»±c tiếp há»i ý kiến ngưá»i khác, cÅ©ng không phải là thói quen dá»± bị Uá»· viên Duy Lợi Há»™i nên có.
- Vâng, Uỷ viên.
John cúi đầu, vô cùng cung kÃnh trả lá»i lão nhân.
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
Alopex ,
haoyun ,
hero303 ,
jet808 ,
killer 0071983 ,
Langtu9 ,
solo1122 ,
thedino ,
tranvui10350 ,
vo thi hong tram ,
vodanh8x