 |
|

13-04-2008, 12:52 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Eragon - cáºu bé cưỡi rồng (P I + PII)
Eragon - Cáºu bé cưỡi rồng
Tiếng Anh: Eragon – Inheritance
Tác giả: Christopher Paolini
Dịch giả: Äặng Phi Bằng
  
Chương I. Tà thần của mối hãi hùng
Gió gà o thét suốt đêm, mang theo mùi hương sẽ là m đổi thay thế giá»›i. Má»™t Tà Thần cao lá»›n vươn đầu đánh hÆ¡i không khÃ. Trông hắn giống ngưá»i, ngá»ai trừ mái tóc đỠrá»±c và đôi mắt mà u hạt dẻ.
Hắn chá»›p mắt ngạc nhiên. Tin chÃnh xác: tụi kia đã có mặt tại nÆ¡i nà y. Hay đây chỉ là cạm bẫy? Hắn suy tÃnh rồi lạnh lùng ra lệnh: "Phân tán ra. Tìm gốc cây, bụi ráºm mà ẩn núp. Ngăn chặn ngay bất kỳ kẻ nà o tiến tá»›i...nếu không các ngươi sẽ chết."
Lố nhố quanh hắn là mưá»i hai con quái thú Urgals, vÅ© trang kiếm ngắn và những tấm khiên tròn bằng sắt, có sÆ¡n những dấu hiệu mà u Ä‘en. Chúng cÅ©ng tương tá»± con ngưá»i, vá»›i đôi chân khuỳnh khuỳnh và đôi tay lá»±c lưỡng cá»§a loà i thú dữ dùng để bóp nát địch thá»§. Trên đôi tai nhá» xÃu cá»§a chúng là cặp sừng xoắn vặn. Nghe lệnh chá»§ nhân, bầy quái thú kêu ụt ịt, vá»™i và ng tìm chá»— núp. Ngay khi tiếng xà o xạc im ắng, khu rừng trở lại yên lặng như tá».
Tà Thần đảo mắt quan sát quanh má»™t thân cây lá»›n, rồi ngước nhìn lên con đưá»ng mòn. Trá»i tối Ä‘en như má»±c, mắt ngưá»i thưá»ng không thể thấy gì, nhưng vá»›i ánh nhìn sắc sảo cá»§a hắn, chỉ cần chút ánh trăng lu, má»i chi tiết Ä‘á»u rõ rà ng như nắng ban ngà y. Hắn lặng lẽ đứng, tay cầm thanh kiếm dà i. Trên lưỡi kiếm sáng ánh thép xanh, có má»™t vết xước hằn sâu. Lưỡi kiếm má»ng tang, đủ để xuyên ngá»t xá»›t giữa hai xương sưá»n, nhưng cÅ©ng đủ mạnh để chặt đứt má»™t bá»™ giáp sắt cứng rắn nhất.
Thị lá»±c cá»§a lÅ© Urgals không mạnh như Tà Thần, chúng ôm vÅ© khà lần mò như bầy ăn mà y mù. Má»™t con cú rúc xé tan bầu yên lặng. Tất cả hốt hoảng cho đến khi con chim khuất dạng. Bầy quái thú run cầm cáºp trong đêm lạnh buốt, má»™t tên lúng túng đạp đôi á»§ng nặng chịch lên má»™t cà nh khô. Tà Thần rÃt lên giáºn dữ, là m bầy quái thú rúm ngưá»i lại, không dám nhúc nhÃch. Hắn quay Ä‘i, cố nén sá»± tởm lợm vì mùi hôi như thịt thối bốc ra từ lÅ© Urgals. Dù sao chúng chỉ là những dụng cụ, không hÆ¡n không kém.
Má»—i phút trôi qua, Tà Thần phải cố khá»i bồn chồn. Hương thÆ¡m cá»§a những kẻ Ä‘ang tiến tá»›i đã thoang thoảng trong không khÃ. Hắn không cho phép lÅ© Urgals đứng dáºy để khởi động cho ấm ngưá»i, chÃnh hắn cÅ©ng không cho phép mình được hưởng trò xa xỉ đó. Má»™t cÆ¡n gió mạnh Ä‘em theo hương thÆ¡m ngà o ngạt hÆ¡n. Hắn nóng nảy, nhếch mép gầm gừ.
"Sẵn sà ng." Hắn thì thầm ra lệnh, toà n thân run rẩy. MÅ©i kiếm hươ hươ thà nh má»™t vòng tròn nhá». Phải mất bao nhiêu mưu đồ và đau đớn, hắn má»›i đạt được phút giây nà y, không thể mất bình tÄ©nh để há»ng việc được.
Dưới đôi mà y ráºm rì, mắt tụi quái thú rá»±c sáng. Chúng nắm chặt vÅ© khà trong tay. PhÃa trước chúng, tên Tà Thần nghe tiếng má»™t váºt chạm và o cục đá. Những bóng Ä‘en lá» má» xuất hiện trong đêm tối và đang thả dốc con đưá»ng mòn.
Ba kỵ sÄ© trên lưng ba con ngá»±a trắng, thong dong Ä‘i nước kiệu vá» phÃa chúng Ä‘ang phục kÃch. Trên con ngá»±a Ä‘i dầu là má»™t vị thần tiên vá»›i hai tai nhá»n và đôi lông mà y thanh nhã. Thân hình ông ta mảnh khảnh nhưng rắn chắc như má»™t thanh gươm. Cung trên lưng, má»™t bên hông là cây kiếm và bên kia là ống đựng đầy những mÅ©i tên gắn lông thiên nga. Kỵ sÄ© Ä‘i sau cùng mặt mà y, vóc dáng cÅ©ng thanh tú như váºy. Tay phải ông ta cầm má»™t cây thương dà i, thắt lưng gà i má»™t mÅ©i dao găm, đầu đội má»™t mÅ© sắt giát và ng và gắn hổ phách tuyệt đẹp. Cưỡi ngá»±a Ä‘i chÃnh giữa là má»™t nà ng tiên tóc Ä‘en mun, nà ng luôn nghiêm nghị quan sát chung quanh. Những lá»n tóc Ä‘en bao quanh đôi mắt sâu, ngá»i sáng. Trang phục đơn giản nhưng không là m giảm nhan sắc cá»§a nà ng. Má»™t thanh kiếm Ä‘eo bên mình và sau lưng là ống đựng tên, nà ng luôn nhìn cái túi Ä‘eo phÃa trước, như để yên tâm là nó vẫn còn đó.
Má»™t kỵ sÄ© nói nho nhá», Tà Thần không nghe rõ, nhưng hắn thấy nà ng tiên trả lá»i vá»›i vẻ đầy quyá»n uy và hai vệ sÄ© hoán đổi vị trà vá»›i nhau, ngưá»i đội mÅ© sắt tiến lên dẫn đầu. Há» Ä‘i qua ổ phục kÃch cá»§a Tà Thần và lÅ© Urgals không chút nghi ngá».
Vừa lúc Tà Thần sẵn sà ng hưởng men chiến thắng, thì gió đổi chiá»u, thốc mùi sú uế tanh tưởi cá»§a bầy quái thú vá» phÃa các thần tiên. Ba con ngá»±a ngá»a cổ ra sau, khịt mÅ©i cảnh giác. Các kỵ sÄ© sững ngưá»i, nhìn quanh, rồi quay đầu ngá»±a phóng nhanh.
Nhưng con ngá»±a cá»§a nà ng tiên lại lao vá» trước, tách xa khá»i hai vệ sÄ© cá»§a nà ng. LÅ© Urgals ra khá»i chá»— núp, bắn như mưa những mÅ©i tên Ä‘en. Từ sau thân cây, Tà Thần tiến ra, đưa cao tay phải, thén lên: "Garjzla!"
Má»™t tia chá»›p đỠtừ bà n tay hắn phóng vá» nà ng tiên mau như tên bắn. Cây cối xung quanh rá»±c sáng má»™t mà u đổ máu. Con ngá»±a rống to, quị xuống. Nà ng tung mình khá»i lưng ngá»±a lanh lẹ phi thưá»ng, rồi nhẹ nhà ng đáp xuống mặt đất và ngoái nhìn hai vệ sÄ©.
Bầy Urgals xông tá»›i hai vệ sÄ© bị trúng tên nằm trên vÅ©ng máu, nhưng Tà Thần gà o lên ra lệnh: "Äuổi theo ả. Ả má»›i là kẻ ta cần bắt."
Bầy quái thú gừ gừ chạy gấp xuống đưá»ng mòn.
Nà ng báºt lên tiếng kêu khi thấy hai kẻ đồng hà nh đã chết. Tiến lên má»™t bước, nà ng nguyá»n rá»§a kẻ thù, rồi nhảy vá»t và o rừng.
Trong khi bầy Urgals rầm rầm truy Ä‘uổi trong rừng, Tà Thần lên tảnh đá cao quan sát. Hắn giÆ¡ tay lẩm bẩm: "Boetq istalri!", má»™t khoảng rừng bùng thà nh ngá»n lá»a. Lần lượt, hắn đốt từng mảng cho đến khi đám cháy kết thà nh má»™t vòng tròn, thu hẹp vùng đám quái thú Ä‘ang lục soát. Hắn hả hê đứng canh ngá»n lá»a.
Thình lình hắn nghe những tiếng kêu la, gầm rú. Qua những ngá»n cây, hắn thấy ba thá»§ hạ bị thương quằn quại, chất đống lên nhau và nà ng tiên Ä‘ang cố thoát chạy khá»i những tên Urgals còn lại. Nà ng chạy như bay tá»›i má»™t tảng đá lá»›n. Tà Thần quan sát mặt đất chùng mưá»i thước dưới kia, rồi nhẹ nhà ng buông mình xuống trước mặt nà ng. Nà ng quay đầu, phóng ngưá»i trở lại đưá»ng mòn. Máu Urgals Ä‘en ngòm còn nhá» giá»t trên lưỡi kiếm cá»§a nà ng và lốm đốm trên chiếc túi nà ng Ä‘ang giữ rịt trong tay.
Nhưng lÅ© quái đầu sừng đã từ trong rừng tiến ra, chặn ngang con đưá»ng độc đạo. Nà ng nhìn quanh tìm đưá»ng tẩu thoát. Biết là vô vá»ng, nà ng tiên đứng thẳng ngưá»i, vá»›i vẻ đầy ngạo mạn cá»§a má»™t vị vương giả. Tà Thần khoan khoái trước sá»± thất bại cá»§a kẻ thù, giÆ¡ cao tay tiến tá»›i, ra lệnh cho bầy quái: "Bắt nó".
Khi bầy quái xô tá»›i, nà ng mở túi, lấy má»™t váºt ra rồi ném túi xuống đất. Bây giá», cùng ánh lá»a báºp bùng, trong tay nà ng viên ngá»c bÃch phản chiếu lại má»™t tia sáng đầy giáºn dữ. Nà ng đưa viên ngá»c lên khá»i đầu, miệng lẩm nhẩm mấy câu thần chú.
Trong cÆ¡n tuyệt vá»ng, Tà Thần thét lá»›n: "Garjzla!" Má»™t quả bóng lá»a đỠrá»±c phóng khá»i tay hắn, bay tá»›i nà ng. Nhưng quá muá»™n. Má»™t tia chá»›p mà u ngá»c bÃch là m sáng cả khu rừng và viên ngá»c vụt biến mất. Lúc đó ánh lá»a đỠmá»›i xô nà ng ngã ngất.
Tà Thần gầm lên tức giáºn, phóng ngáºp ná»a thanh kiếm và o má»™t thân cây, chuôi kiếm rung len bần báºt. Hắn Ä‘iên cuồng tung liên tiếp chÃn chưởng giết sạch lÅ© quái đầu sừng, rồi má»›i rút kiếm khá»i thân cây tiến lại gần nà ng. Hắn lèm bèm má»™t trà ng nguyá»n rá»§a bằng thứ ngôn ngữ xấu xa chỉ mình hắn hiểu, vì Tà Thần Ä‘oán trước sẽ có những tráºn phục thù. Hắn nắm tay, ngá»a mặt nhìn trá». Những vì sao, im tăm tắp, lạnh lùng nhìn lại hắn. Hắn ngạo mạn nhếch mép, rồi trở lại nà ng tiên Ä‘ang bị mê man.
Sắc đẹp cá»§a nà ng có thể là m say đắm bất cứ má»™t ngưá»i bình thưá»ng nà o. Nhưng không thể là m mê hoặc được hắn. Biết chắc viên ngá»c đã mất, hắn dắt ngá»±a khá»i nÆ¡i phục kÃch. Buá»™c nà ng tiên lên yên xong, hắn nhảy lên con chiến mã, ra khá»i khu rừng.
Hắn dáºp tắt lá»a mở lối ra, nhưng tất cả đám cháy chung quanh vẫn để hừng há»±c lá»a.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by quykiemtu; 18-12-2008 at 04:04 PM.
|

13-04-2008, 12:53 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Eragon - Cáºu Bé Cưỡi Rồng (Phần I)
Chương 2
Váºt lạ giữa rừng hoang
Eragon quì trên đám cá» tranh bị dà y xéo, quan sát những dấu vết bằng con mắt là nh nghá». Những dấu vết chứng tá» bầy nai má»›i qua đồng cá» chừng ná»a tiếng trước thôi. Mục tiêu cá»§a nó là con hoãng cái có má»™t chân trái trước bị kháºp khiá»…ng, nhưng vẫn bám theo bầy. Nó ngạc nhiên, không ngá» con hoãng què nà y Ä‘i xa đến thế, mà không bị con sói hay con beo Ä‘en nà o vồ được.
Bầu trá»i tối và trong. Không khà hây hẩy gió mát. Má»™t cụm mây bạc nhô trên rặng núi bao quanh nó. Trăng tháng chÃn lÆ¡ lá»ng giữa hai ngá»n núi, là m những sưá»n núi sáng lên hồng hà o. Những dòng suối róc rách trên núi, từ những tảng băng tan, lấp loáng những mảng tuyết trắng. Sương mù là đà dưới thung lÅ©ng dầy đặc gần như có thể che kÃn đôi chân cá»§a Eragon.
Năm nay Eragon được mưá»i lăm tuổi, còn má»™t năm nữa má»›i trưởng thà nh. Äôi mắt nó có vẻ cứng rắn dưới cặp chân mà y nâu sáºm. Là m việc vất vả, nên quần áo nó rách tả tÆ¡i. Má»™t con dao săn dắt thắt lưng, má»™t bao da nai bảo vệ cây cung bằng gá»— tùng khá»i sương mù, và trên lưng là má»™t ba lô khung bằng gá»—.
Nó đã theo dấu nai và o tân vùng Spine, má»™t rặng núi trùng Ä‘iệp nhấp nhô trải dà i trên đất nước Alagaesia. Những câu chuyện kể và những con ngưá»i kỳ lạ thưá»ng đến từ dãy núi nà y, và luôn là điá»m báo trước những chuyện chẳng là nh. Tuy váºy, Eragon không há» sợ vùng núi Spine, nó là tay thợ săn độc nhất dám theo dấu thú rừng và o táºn hang ổ chúng, trong những nÆ¡i đầy hiểm trở.
Äây là đêm thứ ba trong chuyến nà y, và lương thá»±c cá»§a nó chỉ còn má»™t ná»a. Nếu không săn được con hoẵng, nó bắt buá»™c phải trở vá» tay không. Gia đình nó Ä‘ang cần lương thá»±c cho mùa đông đã cáºn ká», mà mua thịt tại Carvahall lại không có khả năng.
Eragon đứng lặng dưới ánh trăng má», rồi cả quyết len lá»i trong rừng tiến đến má»™t thung lÅ©ng nhá», nÆ¡i nó tin chắc bầy nai tìm chá»— nghỉ. Tà ng cây đổ bóng trên đưá»ng, nó nhìn lối mòn theo thói quen thôi, nó quá rà nh đưá»ng Ä‘i nước bước khu vá»±c nà y.
Tá»›i thung lÅ©ng nhá», Eragon chỉnh giây cung, rút ba mÅ©i tên, gắn má»™t mÅ©i và o cung, tay trái cầm hai mÅ©i tên còn lại. Dưới ánh trăng, chừng hai ba chục con nai nằm bất động trên bãi cá». Con hoẵng nó Ä‘ang theo Ä‘uổi nằm ngoà i lá», má»™t chân trước vụng vá» xoãi ra.
Eragon từ từ tiến tá»›i, nâng cung. Tất cả vất vả suốt ba ngà y qua má»›i có được lúc nà y. Nó hÃt má»™t hÆ¡i dà i lần cuối trước khi buông dây cung, nhưng ngay lúc đó má»™t tiếng nổ phá tan mà n đêm.
Bầy thú vùng bá» chạy. Eragon vá»™i xông tá»›i, rượt Ä‘uổi theo qua bãi cá». Má»™t là n gió nóng rát phả qua má nó. Nó khá»±ng lại, và buông dây cung, mÅ©i tên bay vá» hướng con hoẵng Ä‘ang chạy trốn, nhưng lệch Ä‘Ãch chỉ chừng má»™t lóng tay và mÅ©i tên phóng và o đêm tối. Eragon cà u nhà u quay lại, quen tay rút mÅ©i tên khác.
NÆ¡i bầy thú vừa nằm, vòng tròn khói dà y đặc má»™t vùng cây cá». Những cây thông trÆ¡ cà nh, trảng cá» bên ngoà i đám cháy nằm rạp xuống. Má»™t cụm khói khét lẹt cuồn cuá»™n bốc lên không. ChÃnh giữa nÆ¡i phát nổ, chình ình má»™t viên đá xanh sáng bóng. Sương mù hư ảo uốn éo vá»n qua viên đá.
Trong nhiá»u phút, Eragon đứng lặng nhìn xem có gì nguy hiểm xảy ra không, nhưng ngoà i những dãi sương mù, nó không thấy gì khác lạ. Tháºn trá»ng, nó lá»ng tay cầm cung, mon men tiến tá»›i. Ãnh trăng đổ bóng nó nhợt nhạt đứng trước viên đá. Eragon, lấy mÅ©i tên khá»u nhẹ viên đá, rồi nhảy vá»™i giáºt lùi. Không có gì xảy ra, nó e dè nhặt viên đá lên.
Thiên nhiên chẳng bao giá» mà i nhẵn viên đá được thế nà y. Bá» mặt viên đá xanh thẫm, vá»›i những đưá»ng vân trắng li ti như lưới nhện. Viên đá mát lạnh, không chút trầy xước. Dưới những ngón tay Eragon, viên đá êm như lụa, hình quả trứng, dà i chừng ba mươi phân và có vẻ nặng chừng và i kÃ, nhưng nó cảm thấy viên đá nhẹ hÆ¡n nhiá»u.
Nó thấy viên đá vừa đẹp vừa đáng sợ. Nó tá»± há»i, viên đá nà y từ đâu tá»›i? Có mục Ä‘Ãch gì không? Viên đá ngẫu nhiên được chuyển tá»›i nÆ¡i nà y hay chá»§ tâm dà nh cho nó? Nếu đúng như những gì nó được biết qua những chuyện cổ tÃch, thì viên đá nà y dà nh cho những gì vá» phép thuáºt, mà kẻ nà o sá» dụng, phải vô cùng tháºn trá»ng.
Nhưng mình là m gì vá»›i viên đá nà y? Khuân được nó vá» nhà cÅ©ng mệt đứt hÆ¡i, ấy là chưa kể có thể còn gây nguy hiểm. Tốt hÆ¡n là cứ bá» nó tại đây. Nhưng vừa thoáng quyết định quăng viên đá xuống đất, thì dưá»ng như tay nó bị ngăn lại. Nó nhún vai tá»± nhá»§, Ãt ra có thể cÅ©ng Ä‘em đổi được chút thịt, váºy là nó bá» viên đá và o ba lô.
NÆ¡i nà y quá trống trải, Eragon Ä‘i sâu trở lại và o rừng tìm chá»— ngá»§. Nó trải chăn dưới má»™t thân cây báºt gốc. Sau bữa ăn lạnh, bánh mì và phô ma, Eragon cuốn chăn, lÆ¡ mÆ¡ nghÄ© ngợi vá» những gì má»›i xảy ra, rồi chìm và o giấc ngá»§.
Last edited by quykiemtu; 27-11-2008 at 01:02 PM.
|

13-04-2008, 12:56 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Eragon - Cáºu Bé Cưỡi Rồng (Phần I)
Chương 3
Thung lũng Palancar
Sáng hôm sau, vầng dương ló dạng vá»›i những mà u hồng và và ng tươi rá»±c rỡ. Không khà trong là nh, ngá»t ngà o nhưng lạnh ngắt. Hai bá» những con suối, nước đã đóng băng và những hồ nhá» hoà n toà n đông đặc như nước đá. Sau khi lót lòng bằng chút bánh bá»™t, Eragon trở lại qaun sát khoảng cháy đêm qua. Ãnh sáng ban mai má»i rõ từng chi tiết, nhưng nó không tìm ra được Ä‘iá»u gì má»›i. Eragon sá»a soạn vá» nhà .
Con đưá»ng đầy vết thú Ä‘i qua chỉ còn lá» má», nhiá»u chá»— hoà n toà n mất dấu, tuy nhiên đây vẫn là lối Ä‘i ra khá»i rặng núi nà y mau nhất.
Núi Spine là nÆ¡i duy nhất vua Galbatorix không tuyên bố là cá»§a riêng ông ta. Nhiá»u câu chuyện đã kể vá» vụ ná»a Ä‘oà n quân cá»§a nhà vua đã biến mất trong khu rừng già đó như thế nà o. Sá»± bất hạnh như dải mây mù luôn lÆ¡ lá»ng trong rừng núi. Dù cây cối tốt tươi, xanh ngăn ngắt và bầu trá»i luôn rạng rỡ, nhưng chỉ Ãt kẻ ở lại Spine má»™t thá»i gian mà không gặp tai ương. Và Eragon là má»™t trong những con ngưá»i Ãt á»i đó. Dưá»ng như, vá»›i nó, cÅ©ng chẳng có ân huệ đặc biệt nà o, mà chỉ vì nó thưá»ng trá»±c cảnh giác và luôn phản ứng nhanh nhạy. Vì dù nó đã từng bao năm lang thang trong vùng núi nà y, nhưng nó luôn lo ngại má»—i khi nghÄ© đến những bà hiểm mà khu rừng già nà y lưu giữ, chẳng hạn như sá»± xuất hiện cá»§a viên đá vừa qua.
Xế chiá»u, Eragon tá»›i bá» dốc thẳng đứng cá»§a má»™t khe suối. Con sông Anora cuồn cuá»™n phÃa dưới, trôi vá» hướng thung lÅ©ng Palancar. Nuốt chá»ng hà ng trăm con suối nhá», dòng sông hung hãn chiến đấu cùng những tảng đá ngăng đưá»ng nó Ä‘i qua. Tiếng nước Ä‘áºp ì ầm vang trong không gian.
Eragon cắm trại bên khe suối, ngắm trăng lên, trước khi chui và o chăn ngủ.
HÆ¡n má»™t ngà y sau, trá»i trở lạnh hÆ¡n. Eragon rảo bước và Ãt gặp thú hoang dá»c đưá»ng Ä‘i. Quá trưa, nó nghe tiếng sóng vá»— ì ầm rầu rÄ© cá»§a thác Igualda. Theo đưá»ng mòn, nó lên má»™t tảng đá nổi ẩm ướt. Äây là nÆ¡i dòng sông chảy qua, rồi phóng mình và o khoảng không, trước khi đổ xuống vá»±c thẳm phá»§ đầy rêu phÃa dưới.
Trước mặt nó, thung lÅ©ng Palancar phÆ¡i mình như má»™t tấm bản đồ trải rá»™ng. HÆ¡n má»™t dặm rưỡi dưới kia, là chân tháp Igualda, Ä‘iểm cá»±c bắc cá»§a thung lÅ©ng. Từ chân thác, những con đưá»ng nhá» dẫn và o Carvahall, má»™t xóm nhà toà n mà u nâu. Những ngá»n khói trắng từ những ống khói nhà bay cao như thách thức cảnh hoang dã chung quanh. Từ độ cao Eragon Ä‘ang đứng, vưá»n tược như những mảnh vuông vá vÃu, chỉ lá»›n bằng đầu ngón tay cá»§a nó. Äất Ä‘ai chung quanh xám ngoét, cá» khô quay cuồng theo là n gió. Dòng sông Anora uốn mình từ chân thác, tiến và o dải đất táºn cùng phương nam cá»§a Palancar, lấp loáng dưới ánh mặt trá»i. Xa xa, con sông trôi qua là ng Therinsford và ngá»n núi núi Utgart đứng bÆ¡ vÆ¡ má»™t mình. Qua khá»i ngá»n núi đó, Eragon chỉ biết rằng sông sẽ hướng vá» phương bắc, chảy ra biển.
Sau phút nghỉ ngÆ¡i, Eragon rá»i hòn đá nổi, bước xuống đưá»ng mòn, vừa Ä‘i vừa nhăn nhó. Tá»›i hết dốc, mặt đất má»›i má»m và bao phá»§ khắp vùng từng khối xám xịt. Ãnh đèn trong những ngôi nhà ở Carvahall thấp thoang trong bóng chiá»u cháºp choạng. Tách khá»i Therinsford, Carvahall là ngôi là ng độc nhất tại thung lÅ©ng Palancar. Vị trà cách biệt, bao quanh bằng vùng đất đẹp nhưng khắc nghiệt. Gần như chẳng có du khách nà o tá»›i đây, ngá»ai trừ dân buôn và những ngưá»i Ä‘i bẫy thú.
Là ng gồm những ngôi nhà gá»— chắc chắn, mái lợp rÆ¡m hay gá»—. Khói cuồn cuá»™n từ những ống khói, là m không khà nồng nặc mùi cá»§i cháy. Nhà nà o cÅ©ng có cổng rà o rá»™ng rãi, để má»i ngưá»i có thể tụ táºp chuyện trò hay bà n bạc chuyện là m ăn. Thỉnh thoảng má»™t cá»a sổ lại sáng ánh đèn hay nến. Trong không khà buổi chiá»u, Eragon nghe tiếng các ông Ä‘ang om sòm trò chuyện và tiếng các bà lanh lảnh gá»i chồng vá».
Eragon lá»§i thá»§i Ä‘i qua những ngôi nhà , để đến cá»a hà ng thịt, má»™t ngôi nhà to lá»›n xây bằng đá. Trên nóc nhà , ống khói nhả ra từng cụm khói Ä‘en.
Nó đẩy cá»a, bước và o căn phòng rá»™ng rãi, ấm áp và sáng sá»§a vì ánh lá»a hắt ra từ má»™t lò sưởi xây bằng đá. Má»™t cái quầy kéo dà i nÆ¡i cuối phòng. Sà n nhà được trải bằng rÆ¡m. Má»i thứ đỠsạch sẽ đến tỉ mỉ, cứ như chá»§ nhân bá» hết thì giá» rảnh rá»—i săm soi từng cá»ng rác nhá» xÃu kẹt trong ngóc ngách. Äứng sau quầy là lão Sloan, chá»§ cá»a hà ng thịt. Lão nhá» con, mặc sÆ¡ mi vải, tròng ra ngoà i là cái áo bán hà ng rá»™ng thùng thình, lốm đốm máu. Con dao to bản, bóng loáng, lá»§ng lẳng ngay thắt lưng lão. Mặt lão và ng khè, đầy vết rá»—, đôi mắt ăm ắp vẻ Ä‘a nghi.
Vừa thấy Eragon, lão vừa lau chùi mặt quầy vừa méo miệng nói:
- Ôi cha! Chà ng thợ săn vĩ đại đến với chúng ta kìa. Sao, chuyến nà y đem vỠđược mấy con?
- Chẳng được con nà o.
Eragon trả lá»i thẳng. Nó vốn không ưa lão chá»§ hà ng thịt nà y. Lão luôn cư xá» vá»›i nó cư như nó là má»™t váºt dÆ¡ dáy đáng ghê tởm váºy. Là má»™t ngưá»i góa vợ, lão Sloan dưá»ng như chỉ quan tâm chăm chút tá»›i Katrina, cô con gái yêu quà cá»§a lão.
Lão quay lưng lại, cạo cạo vết dÆ¡ trên tưá»ng, lèm bèm:
- Lạ nhỉ. Nhưng vì không kiếm được con thịt nà o, mà y mới tới đây chứ gì?
- Dạ phải.
Nghe Eragon lúng túng trả lá»i, lão phá»§i tay há»i dồn:
- Nếu váºy thì đưa tiá»n ra coi. Nà o, có hay không, trả lá»i Ä‘i chứ.
- Tháºt sá»± cháu không có tiá»n, nhưng cháu có....
- Sao? Không tiá»n? Không tiá»n mà lại muốn mua thịt? Có ai bán hà ng mà lại cho không bao giá»? Vả lại, hôm nay tao đóng cá»a rồi. Mai Ä‘em tiá»n lại mà mua.
- Cháu không đợi được đến mai đâu. Nhưng cháu có má»™t váºt đáng giá để trả cho chú.
Nó hãnh diện lấy ra viên đá, nhẹ nhà ng đặt lên quầy. Viên đá sáng lên trong ánh lá»a báºp bùng. Lão Sloan cúi nhìn chăm chú, miệng lẩm bẩm:
- Chắc đồ chôm chỉa đây.
Tảng lá» như không nghe thấy lá»i lão, Eragon há»i:
- ÄÆ°á»£c không ạ?
Lão cầm viên đá lên cân nhắc trá»ng lượng, rồi vuốt ve, ngắm nghÃa những đưá»ng vân trắng. Äặt viên đá xuống, lão thăm dò:
- Äẹp đấy, giá cả sao đây?
- Cháu không biết. Nhưng chắc phải có giá trị, ngưá»i ta má»›i bá» công gá»t dÅ©a đánh bóng đến thế chứ.
- Tất nhiên. Nhưng bao nhiêu? Nếu mà y không biết, tao đỠnghị mà y tìm dân buôn đá mà há»i, hoặc đồng ý thì tao trả ba đồng.
- Bèo quá váºy? Ãt ra cÅ©ng phải được gấp mưá»i lần. Ba đồng không đủ tiá»n mua thịt ăn đến cuối tuần.
- Không chịu thì ráng đợi cánh con buôn. Thôi, dẹp. Nói chuyện với mà y tao oải quá rồi.
Những thương nhân là má»™t nhóm buôn bán đưá»ng dà i, rà y đây mai đó. Há» vừa buôn bán vừa hà nh nghá» biểu diá»…n giải trÃ. Há» thưá»ng đến Carvahall và o mùa xuân và mùa đông, mua ngÅ© cốc cá»§a dân là ng và bán những món cần thiết trong Ä‘á»i sống nhà nông như hạt giống, súc váºt, vải vóc, muối, đưá»ng.
Eragon không thể dợi cho đến khi há» tá»›i, vì gia đình nó Ä‘ang cần thịt. Nó đà nh chấp nháºn:
- Thôi được, cháu đồng ý.
- Tốt, để tao Ä‘i lấy thịt. Nhưng mà y lấy viên đá nà y ở đâu váºy?
- Hai đêm trước, cháu lượm được ở núi Spine.
- Cút ngay.
Lão vá»™i đẩy viên đá ra xa, giáºn dữ nện gót vá» cuối quầy, lau chùi con dao dÃnh máu.
Eragon ôm sát cục đá như bảo vệ khá»i cÆ¡n thịnh ná»™ cá»§a lão Sloan, há»i:
- Nhưng vì sao?
- Tao không mua bán bất kỳ thứ gì mà y Ä‘em từ ngá»n núi khốn khiếp đó vá». Rõ chưa? Äem viên đá phù thá»§y cá»§a mà y cút khá»i đây ngay.
Lão giáºn đến lúng túng cắt phải ngón tay mà không biết máu chảy, cứ tiếp tục lau chùi con dao. Eragon gặng há»i:
- Váºy là chú không bán thịt cho cháu?
- Äúng. Trừ khi mà y có tiá»n mặt. Äi, đừng để tao phải quăng mà y ra cá»a.
Cá»a sau báºt mở. Eragon quay vá»™i lại, sẵn sà ng đón nháºn những rắc rối sắp xảy ra. Horst, má»™t ngưá»i nặng ná» thô kệch, bước và o. Theo sau ông ta là cô gái cao dong dá»ng, Katrina, cô con gái mưá»i sáu tuổi cá»§a lão Sloan. Eragon nhìn cô kinh ngạc, vì cô ta thưá»ng lánh mặt trong những vụ gây lá»™n cá»§a ông bố. Lão áy náy nhìn hai ngưá»i, vừa mở miệng đổ lá»—i cho Eragon, thì Horst lên tiếng:
- Im đi.
Giá»ng ông rổn rảng. Ông là chá»§ lò rèn ở Carvahall. Vá»›i cái cổ rắn chắc và cái tạp dá» da đủ chứng tá» cho Ä‘iá»u đó. Hai cánh tay mạnh mẽ để trần, lông ngá»±c xồm xoà m trên bá»™ ngá»±c nở nang. Bá»™ râu Ä‘en ráºm rì trên cái hà m lá»±c lưỡng. Vừa bẻ ngón tay rốp rốp, ông vừa há»i lão chá»§ hà ng thịt:
- Sloan, lần nà y anh lại gây chuyện gì váºy?
- Äâu có gì. Thằng nhóc nà y định quáºy. Tôi bảo nó Ä‘i Ä‘i, nhưng nó cứ lì ra. Äến ná»—i tôi phải dá»a, mà nó cÅ©ng cóc cần.
Ông chá»§ lò rèn há»i:
- Äúng váºy không, Eragon?
- Không. Cháu đỠnghị đổi viên đá nà y lấy thịt. Chú ấy đồng ý. Khi cháu bảo lượm được ở núi Spine, chú ấy đùng đùng nổi giáºn. Viên đá nà y từ đâu tá»›i thì có gì khác nhau đâu?
Horst tò mò nhìn viên đá, rồi quay lại lão Sloan:
- Sao anh không đổi cho nó, Sloan? Tôi cÅ©ng chẳng ưa gì núi Spine, nhưng vấn đỠlà giá trị cá»§a viên đá, tôi sẽ bá» tiá»n ra mua váºy.
Má»™t lát sau lão chá»§ hà ng thịt má»›i liếm môi, trả lá»i:
- Äây là cá»a hà ng cá»§a tôi. Tôi muốn là m gì thì là m.
Từ sau Horst, Katrina tiến len, lắc nhẹ mái tóc và ng óng như đồng, nói:
- Ba Æ¡i, Eragon sẵn lòng trả tiá»n mà . ÄÆ°a thịt cho cáºu ấy, còn và o ăn cÆ¡m chứ.
Lão Sloan quát tháo:
- Và o nhà ngay. Äây không phải việc cá»§a con.
Mặt Katrina rắn lại, thẳng lưng, giáºn dữ ra khá»i phòng. Thấy thái độ cá»§a cô ta đối vá»›i cha, Eragon không đồng ý, nhưng không dám lên tiếng.
Horst vuốt hà m râu, cất giá»ng nói vang khắp căn phòng:
- Tốt, bây giỠchú chà u mình mua bán với nhau. Cháu định ra giá bao nhiêu?
- Cà ng nhiá»u cà ng tốt ạ.
Horst lấy trong bóp ra má»™t cá»c tiá»n, bảo lão Sloan:
- Lấy cho tôi sưá»n và thịt quay ngon nhất. Nhá»› là chất cho đầy ba lô cá»§a Eragon.
Thấy lão ngáºp ngừng, ông nói tiếp:
- Không bán cho tôi là sai lầm đó.
Lão lẩn và o phòng trong. Tiếng dao chặt, tiếng giấy gói, kèm theo những tiếng lèm bèm chá»a rá»§a vang tá»›i bên ngoà i. Mấy phút sau, lão trở lại vá»›i má»™t gói thịt lá»›n. Lão tỉnh bÆ¡ nháºn tiá»n cá»§a Horst, rồi lau chùi dao, là m như không quan tâm tá»›i ai.
Horst ôm gói thịt bước ra khá»i cá»a. Eragon vá»™i vã nhặt viên đá và ba lô, chạy theo ông. Gió đêm phả lên mặt là m cả hai tươi tỉnh, sau những giá» phút trong cá»a hà ng ngá»™t ngạt.
- Cám Æ¡n chú Horst. Cáºu Garrow cá»§a cháu sẽ mừng lắm đây.
- Äừng cám Æ¡n chú. Vì từ lâu rồi chú muốn cho lão ta má»™t bà i há»c. Sloan là má»™t gã bán hà ng xấu tÃnh, khó chịu lắm. Phải cho lão biết thế nà o là lá»… độ. May là Katrina nghe lá»™n xá»™n, tá»›i báo ngay cho chú, nếu không chắc xảy ra đánh nhau. Nhưng không may là , lần sau cháu trở lại, dù có tiá»n, lão ta cÅ©ng sẽ là m khó dá»….
- Nhưng tại sao ông ấy nổi sùng lên như váºy. Dù không ưa nhau nhưng những lần trước, cháu Ä‘em tiá»n đến, ông ấy vẫn bán như thưá»ng mà . Cháu cÅ©ng chưa bao giá» thấy ông ấy lá»›n tiếng vá»›i Katrina như váºy.
- Há»i cáºu cháu. Cáºu cháu biết rõ chuyện nà y hÆ¡n chú.
Eragon xếp thịt và o ba lô, nói:
- A, bây giá» cháu lại thêm lý do để vá» nhà gấp.....để khám phá bà máºt nà y. Äây, nó thuá»™c vá» chú.
Eragon trao viên đá cho Horst. Ông chặc lưỡi, bảo:
- Không, cháu hãy giữ viên đá lạ lùng nà y. Chuyện tiá»n, chú tÃnh thế nà y, anh Albriech dá»± tÃnh đến Feinster và o mùa xuân tá»›i. Anh ấy muốn là m thợ cả cho lò rèn ở đó. Như váºy chú cần có thợ phụ để thay thế anh ấy. Những ngà y rảnh rá»—i, cháu có thể đến là m trừ nợ. ÄÆ°á»£c không?
Eragon há»›n hở cúi đầu cám Æ¡n. Horst có hai con trai, Albriech và Baldor, cả hai cùng là m trong lò cá»§a ông. Ông tháºt quá tốt khi cho nó má»™t chân thợ phụ.
- Một lần nữa, cháu cám ơn chú. Cháu vẫn mong được là m cho chú.
Nó mừng vì có cách để trả nợ cho ông. Cáºu Garrow không bao giá» chấp nháºn cá»§a bố thÃ. Nhưng nó chợt nhá»› việc ngưá»i anh há» nhá»:
- Anh Roran muốn cháu nhắn tin cho chị Katrina, nhưng cháu đã không gặp riêng chị ấy được. Chú nhắn giúp cháu, được không?
- Tất nhiên.
- Anh ấy muốn chị Katrina biết: ngay khi những nhà buôn đến thà nh phố, anh ấy sẽ có mặt tại đó để gặp chị.
- Có váºy thôi?
- Dạ....còn nữa. Anh Roran còn muốn chị ấy biết rằng, ngoà i chị Katrina, anh ấy không há» nghÄ© đến ai. Chị ấy là ngưá»i đẹp nhất mà anh từng thấy.
Horst toét miệng cưá»i, nháy mắt vá»›i Eragon:
- Sắp tá»›i mà n nghiêm trá»ng rồi, phải không?
Eragon cÅ©ng má»§m mỉm cưá»i:
- Dạ, chắc váºy. Nhân thể, chú cho cháu gá»i lá»i cám Æ¡n chị Katrina đã bênh vá»±c cháu. Mong chị ấy không bị rầy la. Anh Roran sẽ nổi sùng nếu chị Katrina gặp rắc rối.
- Äừng lo. Lão Sloan không biết Katrina báo tin cho chú đâu. Trước khi vá», cháu có muốn ăn tá»›i vá»›i chú không?
- Cháu rất tiếc, vì cáºu Garrow Ä‘ang nóng lòng chá» cháu.
Eragon Ä‘eo ba lô lên vai, bước xuống đưá»ng, vẫy tay chà o. Bao thịt nặng là m nó không thể Ä‘i mau hÆ¡n, vì nó Ä‘ang nóng lòng vá» nhà . Tuy nhiên chuyện má»›i xảy ra cÅ©ng là m bước chân nó có phần phấn chấn. Äã tá»›i cuối là ng, Eragon bá» lại phÃa sau những ngôi nhà vá»›i những ánh đèn ấm áp. Mặt trăng treo trên đỉnh núi soi tá» mặt đất như ban ngà y. Gần cuối Ä‘oạn đưá»ng dẫn vá» hướng nam, nó rẽ và o má»™t lối nhá», xuyên qua đồng cá» má»c cao hÆ¡n đầu gối, rồi leo lên má»™t gò cao, gần như chìm khuất dưới bóng những cây phong du cao lá»›n. Tá»›i đỉnh gò, nó thấy trong nhà thấp thoáng ánh sáng rá»i ra.
Mái nhà lợp ván và ống khói bằng gạch. Mái hiên nhô khá»i những bức tưá»ng trắng, phá»§ bóng tối trên ná»n đất. PhÃa trong hà ng rà o khóa, má»™t bên chất đầy cá»§i, má»™t bên là dụng cụ nghá» nông.
Ngôi nhà nà y đã bá» hoang cả ná»a thế ká»· khi gia đình nó dá»n vỠđây, sau cái chết cá»§a mợ Marian, vợ cáºu Garrow. NÆ¡i đây cách Carvahall mưá»i dặm. Má»i ngưá»i Ä‘á»u bảo sá»± cách biệt xa xôi như váºy rất nguy hiểm, vì có chuyện gì xảy ra, những ngưá»i trong gia đình chẳng thể nhá» vả được ngưá»i trong là ng. Nhưng cáºu Garrow không nghe.
Cách nhà chừng bốn mươi thước là má»™t cái chuồng mà u sắc ảm đạm, nhốt hai con ngá»±a, con Birka và con Brugh, cùng bầy gà và má»™t con bò cái. Äôi khi còn có má»™t con heo, nhưng mùa nà y nhà nó không đủ khả năng nuôi má»™t con heo nà o. Chiếc xe ngá»±a gác bên chuồng. Sát bá» cánh đồng nhà , má»™t hà ng cây lá»›n trồng dá»c con sông Anora.
Nó mệt nhá»c tiến gần hà ng rà o, lên tiếng gá»i:
- Cáºu Æ¡i, Eragon đây, mở cá»a cho cháu.
Tiếng lá»ach xá»ach kéo chốt rồi cá»a mở.
Cáºu nó đứng vịn tay lên cánh cá»a, áo quần tÆ¡i tả phá»§ trên ngưá»i như má»™t con bù nhìn. Dưới mái tóc hoa râm, mặt cáºu nó hốc hác, cái nhìn căng thẳng. Trông ông như má»™t xác ướp má»›i được phát hiện là hãy còn sống. Trả lá»i ánh mắt dò há»i cá»§a nó, ông thì thầm:
- Roran đang ngủ.
Cây đèn dầu cháºp chá»n trên cái bà n gá»— cÅ©. Gần bếp lò, má»™t dãy đồ dùng là m bếp treo trên tưá»ng bằng những Ä‘inh tá»± chế. Cá»a thứ hai mở và o toà n bá»™ căn nhà . Sà n gá»— bóng lá»™n, vì những bà n chân Ä‘i lại quá nhiá»u năm.
Eragon vừa lôi gói thịt ra, cáºu nó há»i ngay:
- Cái gì váºy? Cháu mua thịt à ? Cháu lấy tiá»n ở đâu?
- Không, chú Horst mua cho mình đấy.
- Cháu để hắn trả tiá»n thịt sao? Cáºu đã dặn cháu, cáºu không xin xỠđồ ăn. Nếu chúng ta không thể tá»± nuôi thân, thì chúng ta trở lại thà nh phố. Như thế nà y, cháu chưa kịp quay lưng, há» sẽ bảo nhau chẳng biết nhà ta có qua khá»i mùa đông nà y không và sẽ gá»i quần áo cÅ© đến cho chúng ta mất thôi.
Mặt cáºu Garrow tái Ä‘i vì giáºn, Eragon vá»™i nói:
- Cháu không nháºn đồ bố thÃ. Chú Horst chấp nháºn cho cháu là m để trả nợ và o mùa xuân nà y. Chú ấy cần ngưá»i, vì anh Albriech sắp Ä‘i xa.
- Thì giỠđâu cháu đến là m cho hắn? Cháu tÃnh bá» hết việc nhà sao?
Eragon treo cung tên lên cái móc bên cạnh cá»a.
- Cháu chưa biết phải là m sao. À, cháu kiếm được má»™t thứ có thể bán được nhiá»u tiá»n, cáºu ạ.
Nó đặt viên đá lên bà n. Cáºu nó hau háu nhìn:
- Cháu thấy váºt nà y ở núi Spine, phải không?
- Dạ.
Rồi nó kể lại má»i chuyện trong rừng và nói thêm nó đã bị mất mÅ©i tên tốt nhất và chắc sẽ phải là m thêm má»™t số. Cáºu Garrow nắm chặt cục đá như sợ nó biến mất, nói:
- Thá»i tiết ngoà ii đó ra sao?
- Lạnh. Không đổ tuyết, nhưng đêm nà o cũng đóng băng.
- Ngà y mai cháu phải giúp anh Roran gặt cho xong đám lúa mạch Ä‘i. Nếu có thể, thu hoạch hết hoa mà u luôn, sương mù sắp dà y đặc rồi. Äây, cháu giữ viên đá nà y, khi những nhà buôn đến, mình sẽ tìm hiểu giá trị cá»§a nó ra sao. Bán Ä‘i là tốt nhất. Cà ng Ãt dÃnh dáng đến phép thuáºt cà ng tốt...Tại sao Horst lại trả tiá»n thịt cho cháu?
Eragon kể lại vụ lộn xộn với lão chủ hà ng thịt và bảo:
- Cháu không hiểu vì sao mà ông ấy giáºn dữ đến như váºy.
- Ismira, vợ cá»§a Sloan đã vượt qua thác Igualda má»™t năm trước khi cháu được đưa đến nÆ¡i nà y. Kể từ đó, không bao giá» lão đến gần núi Spine hay bất cứ thứ gì có liên quan tá»›i rặng núi. Nhưng đó chẳng phải lý do lão bá» qua mối lợi. Cáºu nghÄ© lão chỉ muốn là m khó cháu thôi.
- Váºy thì cháu sẽ trở lại.
Cái nhìn cá»§a cáºu Garrow dịu xuống, cáºu nhìn nó gáºt đầu. Eragon và o phòng, đẩy viên đá và o gầm giưá»ng, rồi lăn xuống nệm. Vá» nhà rồi! Lần đầu tiên, kể từ trước chuyến săn, nó má»›i được hoà n toà n thoải mái và có má»™t giấc ngá»§ ngon là nh.
Last edited by quykiemtu; 27-11-2008 at 12:58 PM.
|

13-04-2008, 12:57 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Eragon - Cáºu Bé Cưỡi Rồng (Phần I)
Chương 4
Chuyện kể vỠrồng
Ãnh nắng ban mai sưởi ấm mặt Eragon. Vừa dụi mắt, nó vừa ngồi dáºy bên mép giưá»ng. Sà n gá»— lạnh ngắt dưới bà n chân, nó duá»—i thẳng đùi và ngáp.
Bên cạnh giưá»ng là dãy kệ, chất đầy những món nó sưu tầm được. Những mảnh gá»— cong queo, những vá» sò hình dáng ngá»™ nghÄ©nh, những viên đá vỡ để lá»™ phần ruá»™t sáng bóng và những bó cá» khô thắt nút. Món nó thÃch nhất là bá»™ rá»… xoắn xúyt. Nó ngắm hòai không biết chán. Phần còn lại, căn phòng trống trÆ¡n, ngá»ai trừ má»™t tá»§ áo và cái bà n rá»a mặt.
Nó xỠđôi á»§ng, nhìn xuống sà n nghÄ© ngợi. Hôm nay là má»™t ngà y đặc biệt. Khoảng giá» nà y, mưá»i sáu năm trước, là ngà y Salena - mẹ nó, trở vá» Carvahall má»™t mình, bụng mang thai nó. Bà đã bá» Ä‘i, ra thà nh phố sống được sáu năm. Khi trở vá», bà mặc toà n trang phục đắt tiá»n, tóc bó trong má»™t cái lưới bằng ngá»c trai. Bà xin vá»›i anh trai cho ở lại nhà tá»›i khi sinh nở. Năm tháng sau, thằng bé ra Ä‘á»i, cả nhà đá»u sững sá» khi Salena khóc lóc năn nỉ vợ chồng anh, Garrow và Marian, nuôi nấng đứa trẻ. Trả lá»i câu há»i vì sao, bà chỉ khóc bảo bắt buá»™c phải là m như thế. Nhưng lá»i năn nỉ gần như tuyệt vá»ng, cho đến khi anh và chị dâu chấp nháºn. Bà đặt tên con là Eragon, rồi ra Ä‘i ngay sáng sá»›m hôm sau và không bao giá» trở lại.
Eragon còn nhá»› như in, cái cảm giác khi mợ nó cho nó biết sá»± tháºt trước khi bà chết. Khám phá ra cáºu Garrow và mợ Marian không phải là cha mẹ ruá»™t, nó đã bối rối đến thế nà o. Nó đã sống bình thản suốt bao năm, chẳng vẩn chút nghi ngá». Rồi dần dần nó cÅ©ng táºp là m quen vá»›i cuá»™c sống nà y, nhưng Eragon luôn canh cánh má»™t Ä‘iá»u, chắc nó đã gây ra sá»± bất hạnh cho mẹ. Nó tá»± nhá»§, mình tin chắc phải có lý do chÃnh đáng trong việc mẹ đã là m, ước sao mình biết được đó là chuyện gì.
Má»™t Ä‘iá»u nữa cÅ©ng là m nó khổ tâm: Cha nó là ai? Mẹ nó không há» cho ngưá»i nà o biết. Nhưng dù cha nó là ai, ông ta cÅ©ng chưa má»™t lần tá»›i tìm nó. Eragon ước ao được biết cha là ai, dù chỉ là biết tên thôi. Biết được nguồn gốc cá»§a mình, sung sướng biết bao!
Nó thở dà i, đến bên bà n vá»— nước lên mặt. Nước lạnh chảy xuống cổ là m nó rùng mình. Tỉnh táo hẳn, nó lấy viên đá từ gầm giưá»ng đặt lên kệ. Nắng sá»›m vuốt ve viên đá, rá»i cái bóng ấm áp cá»§a nó lên tưá»ng. Eragon vuốt viên đá thêm lần nữa, rồi chạy và o bếp. Cáºu Garrow và anh Roran Ä‘ang ăn thịt gà . Eragon chà o cáºu và anh. Roran cưá»i vá»›i nó. Roran hÆ¡n Eragon hai tuổi, ngưá»i rắn chắc, mạnh mẽ, rất tháºn trá»ng trong má»i hà nh động. Anh em ruá»™t tháºt sá»± cÅ©ng không thân nhau bằng hai đứa. Roran cưá»i bảo:
- Thấy mà y vỠlà anh mừng rồi. Chuyến đi ra sao?
- Căng lắm. Cáºu kể cho anh nghe chưa?
- Chưa.
Eragon bốc thịt gà vừa ăn ngấu nghiến vừa kể những gì đã xảy ra. Vì Roran năn nỉ, Eragon phải ngừng ăn, chạy vá» phòng lấy viên đá cho Roran xem. Roran thá»a mãn tò mò nhưng hÆ¡i sợ. Rồi anh lo lắng há»i nhá»:
- Mà y có dịp nhắn Katrina chưa?
- Không, sau mà n cãi nhau với ông Sloan, là m sao em gặp chị ấy được. Nhưng chị ấy sẽ đợi anh, khi nhà buôn đến. Em nhỠchú Horst nhắn giúp rồi.
- Mà y nói cho chú Horst biết? Äó là chuyện riêng tư cá»§a tao. Trá»i đất, nếu tao muốn thiên hạ biết hết như thế, thà tao bắt loa mà nói. Ông Sloan biết chuyện nà y, ông không để tao gặp cô ấy nữa đâu.
- Chú Horst giữ bà máºt mà . Chú ấy không cho ai biết đâu.
Roran không tin tưởng lắm, nhưng không nói gì thêm. Hai anh em tiếp tục ăn trước vẻ mặt trầm ngâm cá»§a cáºu Garrow. Xong bữa, cả ba ngưá»i cùng ra cánh đồng.
Dưới bầu trá»i xanh xao, lạnh lẽo, rồi đám lúa mạch cuối cùng cÅ©ng được gặt xong và chuyển và o kho. Sau đó, ba ngưá»i cÅ©ng hái nho, cá»§ cải đỠvà đáºu để chuyển xuống đáy hầm. Mùa mà ng thu há»ach xong, cha con cáºu cháu nằm sóng xòai vui mừng hưởng thú nghỉ ngÆ¡i.
Những ngà y tiếp theo lại tất báºt việc tách hạt, muối cá»§ quả, Ä‘em bán và sá»a soạn lương thá»±c cho mùa đông.
Ngà y thứ chÃn kể từ khi Eragon vá» nhà , má»™t cÆ¡n bão tuyết bất ngá» từ trên núi kéo vá» thung lÅ©ng. Tuyết phá»§ dà y đặc cánh đồng, là ng xóm. Ngưá»i ta chỉ bắt buá»™c ra khá»i nhà để lấy cá»§i và cho gia súc ăn, vì ai cÅ©ng sợ bị lạc trong những tráºn gió à o à o, cảnh váºt mịt mù, chẳng nhìn rõ váºt gì. Má»i ngưá»i co ro bên bếp lá»a trong khi gió gà o rú Ä‘áºp rầm rầm lên những cánh cá»a sổ nặng ná», đóng kÃn mÃt. Mấy ngà y sau, cÆ¡n bão chấm dứt, má»™t thế giá»›i khác hẳn hiện ra vá»›i những bông tuyết bồng bá»nh trắng nõn.
Cáºu Garrow bảo:
- Tình trạng nà y, cáºu e năm nay những nhà buôn sẽ không đến. Nhưng dù sao cÅ©ng phải chá» trước khi Ä‘i Carvahall. Nếu há» không tá»›i sá»›m, mình đà nh phải mua lương thá»±c dá»± trữ cá»§a mấy ngưá»i thà nh phố váºy.
Ông đã nản lòng và cả nhà má»—i ngà y cà ng thêm lo lắng, vì chẳng thấy dấu hiệu nà o cá»§a đám thương gia. Má»i ngưá»i Ãt chuyện trò, không khà trong nhà nặng ná», buồn tẻ.
Buổi sáng ngà y thứ tám, Roran ra đưá»ng cái và xác nháºn chẳng có dấu vết nà o cá»§a những ngưá»i buôn bán Ä‘i qua. Suốt ngà y hôm đó, cả nhà sá»a soạn cho chuyến Ä‘i Carvahall. Nhưng chiá»u tối, còn nuôi chút hy vá»ng, Eragon ra đưá»ng kiểm tra lần nữa. Nó thấy nhiá»u vết bánh xe và dấu chân ngá»±a lún sâu trong tuyết. Nó mừng quýnh, chạy vá»™i vá», há»›n hở báo tin.
Trước khi mặt trá»i lên, cả nhà chuyển hoa mà u lên xe. Cáºu Garrow bá» hết tiá»n dà nh dụm cả năm và o má»™t túi da, thắt chặt lên dây lưng. Eragon nhét kỹ gói đựng viên đá giữa những bao hoa mà u, sợ xe lắc lư, lăn mất.
Sau bữa ăn sáng qua loa, má»i ngưá»i thúc ngá»±a lên đưá»ng. Theo vết tuyết tan do những xe cá»§a đám thương gia để lại, xe nhà Garrow dá»… dà nh di chuyển hÆ¡n. Buổi trưa hỠđã nhìn thấy Carvahall.
Ngôi là ng nhá» rá»™n rà ng tiếng nói cưá»i. Những thương gia dá»±ng trại trên bãi đất trống ngá»ai ô thà nh phố. Xe cá»™, lá»u bạt, bếp lá»a ngổn ngang rải rác. Äá»§ mà u sắc nổi báºt trên ná»n tuyết trắng. Bốn căn lá»u cá»§a những nghệ sÄ© hát rong trang hoà ng sặc sỡ. Dòng ngưá»i đông đúc nối nhau từ bãi đất cắm trại tá»›i là ng.
Äám đông xúm xÃt quanh những lá»u và những gian hà ng dá»c hai bên đưá»ng chÃnh. Tiếng ngá»±a hà vang trá»i. Tuyết bị dẫm đạp thà nh mặt băng bằng phẳng, nhiá»u nÆ¡i tan chảy thà nh nước vì những đống lá»a đốt mừng. Không khà thÆ¡m lừng mùi hạt dẻ rang.
Garrow Ä‘áºu xe và cá»™t mấy con ngá»±a, rồi lấy chút tiá»n đưa cho Roran và Eragon, bảo:
- Roran, con vui chÆ¡i chút Ä‘i. Nhưng muốn là m gì, cÅ©ng phải nhá»› vá» nhà chú Horst ăn cho đúng giá». Còn Eragon, cầm viên đá Ä‘i theo cáºu.
Eragon đút tiá»n và o túi, cưá»i toe tóet vá»›i Roran, nó đã có kế há»ach xà i món tiá»n nà y. Roran quay Ä‘i ngay, mặt nó hằn má»™t vẻ cả quyết. Cáºu Garrow đẩy vai Eragon Ä‘i qua đám đông náo nhiệt. Äà n bà vây quanh hà ng vải, trong khi các ông chồng săm soi đồ nông cụ. Trẻ con khóai trá la hét chạy nhảy khắp nÆ¡i. Chá»— nà y bà y bán dao, chá»— kia hương liệu, nồi soong, thau cháºu sáng bóng nằm ká» quầy bán yên cương bằng da.
Eragon tò mò nhìn những nhà buôn. Trông há» dưá»ng như không được phát đạt bằng năm ngóai. Con cái há» nhìn ngó vá»›i vẻ e dè sợ sệt, quần áo vá vÃu. Cánh đà n ông khư khư thanh kiếm hay con dao găm, mặt mà y hốc hác khác thưá»ng. Cả đám phụ nữ cá»§a há» cÅ©ng cà i dao găm bên mình.
Eragon tá»± há»i, chuyện gì là m há» phải trang bị ghê gá»›m thế? Tại sao năm nay há» tá»›i đây trá»… quá váºy? Nó nhá»› là những nhà buôn lúc nà o cÅ©ng vui vẻ nói cưá»i, váºy mà lúc nà y chẳng ai cưá»i nói gì.
Cáºu Garrow đẩy nó Ä‘i vá» cuối đưá»ng. Ông tìm kiếm Merlock, má»™t ngưá»i chuyên buôn bán nữ trang. Hai cáºu cháu thấy Merlock đứng sau má»™t quầy, Ä‘ang bà y cho má»™t đám phụ nữ xem những chiếc trâm cà i tóc. Eragon thầm Ä‘oán, sẽ không Ãt quà bà nhẵn túi vì những món trang sức nà y. Merlock có vẻ tươi tỉnh hẳn lên trước những tiếng trầm trồ cá»§a khách hà ng. Vá»›i chùm râu dê dưới cằm, Merlock tá» vẻ khinh khỉnh vá»›i tất cả má»i ngưá»i.
Äám khách đà n bà sôi nổi, không thèm quan tâm tá»›i cáºu cháu Eragon, vì váºy hai cáºu cháu phải đứng lùi lại sau chỠđợi. Ngay khi Merlock vãn khách, hai cáºu cháu vá»™i vã tiến lại. Merlock há»i:
- Quà ông cần tìm thứ gì đây? Bùa hay nữ trang?
Hắn đưa ra một bông hồng bằng bạc rất tinh xảo, tán tiếp:
- Hà ng quà hiếm do thá»§y thá»§ Ä‘em vá» táºn Belatona, mà chỉ ba đồng thôi.
Garrow nói nhá»:
- Chúng tôi không mua, mà bán.
Merlock cất biến ngay bông hồng, ngó sững hai cáºu cháu.
- Hiểu rồi. Ông có món gì quà hiếm muốn đổi lấy mấy món nữ trang, phải không? Ông có đem theo đây chứ?
- Có. Nhưng tôi muốn đưa ông coi ở chỗ khác thì hơn.
- Nếu váºy, má»i ông và o lá»u cá»§a tôi.
Hắn dá»n hà ng, nhẹ nhà nh bá» và o má»™t há»™p sắt, rồi khóa lại. Hắn đẩy hai cáºu cháu vỠđầu đưá»ng, tá»›i khu trại dá»±ng tạm. Len lá»i qua những xe ngá»±a, há» tá»›i má»™t cái lá»u tách biệt vá»›i tất cả những nhà buôn khác. Nóc lá»u mà u đỠtÃa, nhưng dưới chân là mà u Ä‘en. Merlock cởi dây cá»a lá»u, hất cánh lá»u sang má»™t bên.
Trong lá»u xếp đầy những món nữ trang rẻ tiá»n và những bà n ghế lạ mắt, chẳng hạn như má»™t cái giưá»ng hình tròn, ba cái ghế đẽo từ gốc cây.
Merlock khép cánh lá»u lại, nói:
- Má»i ngồi. Nà o, bây giá» cho tôi biết lý do phải gặp kÃn đáo thế nà y.
Eragon mở gói, đặt viên đá giữa hai ngưá»i.
Merlock đưa tay ra, mắt sáng lên, nhưng hắn ngừng lại há»i:
- Tôi được phép chứ?
Garrow đồng ý, hắn má»›i cầm viên đá lên. Äặt viên đá trên đùi, Merlock vá»›i tay lấy má»™t há»™p má»ng. Mở há»™p, hắn kéo ra má»™t cái chân bằng đồng, đặt trên mặt đất. Sau khi cân, hắn dùng kÃnh chuyên môn cá»§a thợ kim hoà n xem xét kỹ lưỡng bá» mặt, rồi hắn gõ nhẹ bằng má»™t cái vồ gá»— nhá», Ä‘o chiá»u dà i, đưá»ng kÃnh cá»§a viên đá. Merlock trầm ngâm cân nhắc kết quả, má»™t lúc sau lên tiếng há»i:
- Ông biết viên đá nà y trị giá bao nhiêu không?
- Không.
Cáºu Garrow thú tháºt, nhấp nhổm không yên trên ghế.
Merlock nhăn nhó:
- Khổ ná»—i là tôi cÅ©ng không rõ. Nhưng tôi có thể cho ông biết: những vân trắng có cùng chất liệu giống phần xanh. Tuy nhiên, chất liệu nà y là gì, tôi chưa biết được. Nó rắn hÆ¡n tất cả những lá»ai đá mà tôi từng biết, rắn hÆ¡n cả kim cương. Kẻ nà o đã mà i dÅ©a, đánh bóng nó, chắc phải có những dụng cụ mà tôi chưa bao giá» nhìn thấy, hay là ...phải nhá» ma thuáºt. Tuy nhiên, tôi biết là viên đá nà y rá»—ng ruá»™t.
- Sao?
Garrow kêu lên. Giá»ng Merlock hÆ¡i bá»±c:
- Äã bao giỠông nghe âm thanh má»™t viên đá như thế nà y chưa?
Hắn dùng sống lưng má»™t con dao găm gõ lên viên đá. Má»™t âm thanh trong trẻo ngân lên, rồi êm Ä‘á»m lịm tắt. Eragon chỉ sợ viên đá bị nứt. Merlock xoay viên đá vá» phÃa hai cáºu cháu, nói:
- Không trầy xước chút xÃu. Tôi ngá» lấy búa Ä‘áºp cÅ©ng chẳng ăn thua gì đâu.
Căn lá»u chìm trong im lặng. Eragon bối rối nghÄ©, mình biết ngay viên đá nà y xuất hiện trong rừng do phép thuáºt mà , nhưng chẳng lẽ nó cÅ©ng được tạo nên bằng phép thuáºt? Eragon buá»™t miệng há»i:
- Nhưng nó trị giá bao nhiêu?
- Tôi không thể cho cháu biết chÃnh xác được. Tôi chắc chắn có ngưá»i sẽ trả giá cao, nhưng không phải những ngưá»i ở Carvahall nà y. Cháu phải Ä‘i vá» những thà nh phố miá»n nam má»›i tìm được ngưá»i mua. Äối vá»›i hầu hết má»i ngưá»i thì viên đá nà y kỳ lạ tháºt đó, nhưng không phải má»™t váºt để há» phải bá» tiá»n ra mua, trong khi còn bao nhiêu nhu cầu cấp thiết khác.
Garrow nhìn trừng trừng lên nóc lá»u, như má»™t tay cá» bạc Ä‘ang tÃnh nước:
- Váºy ông có định mua không?
- Tôi không định liá»u như váºy. Tôi chỉ có thể tìm má»™t nhà buôn già u có trong chuyến Ä‘i và o mùa xuân. Nhưng nếu tìm được ngưá»i mua, thì phải năm tá»›i tôi má»›i trở lại đây trả tiá»n cho ông được. Thôi, ông phải tìm ngưá»i khác váºy. Nhưng tại sao ông lại muốn nói vá»›i tôi vụ nà y má»™t cách riêng tư váºy?
Eragon gói lại viên đá, ngước nhìn Merlock, trả lá»i mà chẳng biết ông thương gia nà y có nổi tráºn lôi đình như lão chá»§ hà ng thịt không:
- Vì....cháu lượm được nó trong núi Spine. Và những ngưá»i quanh vùng không ưa chuyện nà y.
Merlock giáºt mình há»i:
- Cháu có biết vì sao cánh nhà buôn chúng tôi đến đây trá»… váºy không?
Eragon lắc đầu. Merlock tiếp:
- Suốt chuyến Ä‘i cá»§a chúng tôi gặp toà n chuyện không may. Sá»± há»—n loạn dưá»ng như ngá»± trị khắp nước Alagaesia. Bệnh táºt, những vụ tấn công, và nhất là những lá»i trù ếm xui xẻo. Äám Varden tăng cưá»i những cuá»™c xâm lăng. Triá»u đình Galbatorix thúc đẩy các thà nh phố chi viện thêm binh sÄ©, để chống lại bầy quái thú Urgals. LÅ© quái váºt tà n bạo nà y Ä‘ang trà n và o phÃa nam, để tiến đến sa mạc Hadarac. Chẳng ai hiểu vì sao, và chẳng ai quan tâm, cho đến khi chúng tiến qua vùng dân cư, ngưá»i ta phát hiện ra chúng trên các ngả đưá»ng rất gần thà nh thị. Tệ hại nhất là có tin báo, trong đám chùng còn có má»™t Tà Thần. Tuy nhiên, nguồn tin nà y chưa chắc lắm. Nhưng những cuá»™c đụng độ như thế xảy ra, khó có ngưá»i sống sót.
- Vá»› vẩn. Ở đây chẳng bao giá» có ai nhìn thấy má»™t con quái Urgal nà o. Há»a chăng là có cặp sừng cá»§a nó treo lù lù trước cá»a quán rượu cá»§a thằng cha Morn.
- Có thể váºy. Nhưng đây chỉ là má»™t cái là ng bé nhá», khuất sau dãy núi. Nhưng tôi Ä‘oán chẳng bao lâu nữa đâu, nÆ¡i nà y cÅ©ng sẽ không yên, nên báo để các vị biết, vì đã có những chuyện lạ xảy ra tại đây, chẳng hạn như chuyện tìm thấy viên đá như thế nà y trong vùng núi Spine.
Hắn nghiêm trang nói và cúi chà o vá»›i má»™t thoáng cưá»i.
Trên đưá»ng trở lại Carvahall, Garrow há»i cháu:
- Eragon, cháu nghÄ© sao? Cáºu sẽ dò há»i thêm tin tức, má»›i quyết định được. Äem viên đá vá» xe, rồi muốn là m gì thì là m. Cáºu gặp lại cháu trong bữa ăn tà i nhà chú Horst.
Eragon mừng rỡ lách qua đám đông, trở lại xe. Việc mua bán cá»§a cáºu nó sẽ kéo dà i mấy giá», nó tha hồ vui chÆ¡i. Dấu viên đá và o xe xong, nó hấp tấp trở và o thà nh phố.
Äi hết cá»a hà ng nà y sang cá»a hà ng khác, Eragon đánh giá từng món cứ như má»™t dân mua sà nh sá»i dù trong túi chỉ có và i đồng. Chuyện trò vá»›i dân buôn bán, há» chắc chắn những gì nó đã nghe qua Merlock là có tháºt. Tin tức láºp Ä‘i láºp lại: chẳng có ai bảo vệ, nguy hiểm xuất hiện trà n lan.
Cuối ngà y, nó mua ba cây kẹo bạc hà và má»™t cái bánh mứt nóng. Sau nhiá»u giỠđứng trong tuyết lạnh, cái bánh nóng má»›i khóai khẩu là m sao. Nó thòm thèm liếm láp mấy ngón tay dÃnh nước đưá»ng. Ngồi trên bức tưá»ng đá thấp, nó ăn dè từng chút kẹo. Hai thằng nhóc váºt nhau gần đó, nhưng Eragon không hà o hứng tham gia.
Xế chiá»u, việc buôn bán chuyển và o những nhà dân. Eragon chỉ mong tá»›i giá» nà y để xem các nghệ sÄ© hát rong biểu diá»…n và kể chuyện. Nó rất mê chuyện cổ tÃch, thần tiên, nhất là nếu may mắn, được nghe kể chuyện vá» những Kỵ SÄ© Rồng. Carvahall có riêng má»™t ngưá»i kể chuyện. Äó chÃnh là ông già Brom, má»™t ngưá»i quen cá»§a nó. Nhưng chuyện cá»§a ông lão má»—i năm má»—i cÅ© thêm, trong khi đám hát rong lần nà o trở lại cÅ©ng có nhiá»u chuyện má»›i.
Chợt Eragon nhìn thấy lão chá»§ hà ng thịt gần đó, nó vá»™i vòng qua má»™t góc đưá»ng, tiến tá»›i quán rượu cá»§a Morn.
Bên trong quán nóng há»±c, khét lẹt mùi mỡ tá»a ra từ đám khói cá»§a hai cây nến cao nghá»…u nghện. Ngay trên khung cá»a, má»™t cặp sừng quái thú Urgal Ä‘en bóng. Cặp sừng xoắn, dang rá»™ng như hai cánh tay. Quán dà i và thấp. Morn tÃu tÃt tiếp khách. Ná»a phần dưới mặt hắn méo mó, ngắn chá»§n, cứ như hắn đã để cằm lên cái cối xay thóc. Má»i ngưá»i chen chúc quanh mấy cái bà n gá»—, lắng nghe chuyện cá»§a hai nhà buôn đã bán hết hà ng, và o quán lai rai.
Äang lau cốc, Morn ngẩng lên bảo Eragon:
- A, Eragon. Gặp cháu chú vui lắm. Cáºu cháu đâu?
- Mua sắm. Cáºu cháu cÅ©ng sắp tá»›i rồi.
- Còn Roran?
- Có chứ. Chẳng có gì giữ anh ấy ở nhà mùa nà y được.
- Tốt! Tốt!
Eragon chỉ hai con buôn há»i:
- Ai váºy?
- Dân buôn ngũ cốc. Chúng nó mua giá rẻ mạt. GiỠđang nói toà n chuyện dóc tổ mà bắt mình tin mới ghét chứ.
- Há» kể chuyện gì váºy?
- Chúng bảo, nhóm Varden kết hợp vá»›i lÅ© quái Urgals và đang táºp trung để tấn công chúng ta. Mà y ra nghe thá» Ä‘i. Tao Ä‘ang báºn tối tăm mặt mÅ©i, chẳng thì giỠđâu nghe chuyện tà o lao.
Gã tay buôn thứ nhất cố nhồi nhét thân hình quá hổ trong cái ghế. Gã đang oang oang:
- Không, không, các ngưá»i chẳng hiểu gì cả. ChÃnh nhá» sá»± cố gắng lá»›n lao cá»§a nhà vua, mà các ngưá»i má»›i có thể yên ổn ngồi đây mà tranh cãi vá»›i chúng tôi. Nếu nhà vui khôn ngoan cá»§a chúng ta không còn bảo vệ cho các ngưá»i nữa, bất hạnh sẽ đổ lên đầu các ngưá»i.
Có ngưá»i lên tiếng:
- Sao anh không nói luôn là các Kỵ SÄ© Rồng đã trở lại và hai anh đã tiêu diệt cả trăm vị thần tiên. Tưởng tụi nà y là con nÃt, tin tuốt tuá»™t mấy chuyện bá láp cá»§a các anh chắc? Tụi nà y dư sức tá»± lo cho thân mình.
Äám đông ồn à o hẳn lên. Gã lái buôn vừa mở miệng trở lá»i, gã đồng nghiệp gầy nhom cá»§a hắn đưa bà n tay sáng ngá»i những chiếc nhẫn lên:
- Các vị hiểu lầm rồi. Chúng tôi biết triá»u đình không thể lo cho từng cá nhân chúng ta, như các vị mong muốn chứ. Nhưng triá»u đình có thể ngăn chặn lÅ© quái thú Urgals và những kẻ đáng ghê tởm khác tà n phá...nÆ¡i nà y. Các vị tức giáºn vì sá»± đối xá» không công minh, thiếu quan tâm cá»§a triá»u đình vá»›i dân chúng. Nhưng má»™t chÃnh phá»§ không thể là m vừa lòng tất cả má»i ngưá»i. Những bất đồng, tranh luáºn là không thể nà o tránh được. Äất nước nà o cÅ©ng có những nhóm nhá» bất mãn, những kẻ không thá»a mãn vá»›i quyá»n lá»±c cân bằng.
Má»™t ngưá»i đà n bà hét toáng lên:
- Anh gá»i Varden là má»™t nhóm nhỠđược à ?
Gã máºp thở dà i:
- Chúng tôi đã cắt nghÄ©a rồi. Tụi Varden chẳng quan tâm gì đến chuyện giúp đỡ các ngưá»i đâu. Äó chỉ là những lá»i đưá»ng máºt giả dối cá»§a những quân phản nghịch, hòng láºt đổ triá»u đình. Chúng cố là m chúng ta tin rằng mầm mống nguy hiểm là từ bên trong, chứ không phải từ bên ngòai biên cương cá»§a chúng ta. Tất cả những gì chúng muốn, là hạ bệ nhà vui và thâu tóm đất Ä‘ai cá»§a chúng ta. Äể sá»a soạn cho cuá»™c xâm lăng nà y, chúng có gián Ä‘iệp ở khắp nÆ¡i. Các ngưá»i không thể biết được kẻ nà o Ä‘ang là m việc cho chúng đâu.
Eragon không đồng ý. Nhưng gã nói tháºt trÆ¡n tru, là m đám đông gáºt gù như thấm ý. Nó bước lên, há»i:
- Sao các chú biết chuyện nà y? Cháu có thể nói mây xanh lè, nhưng chưa chắc đó là sá»± tháºt. Các chú hãy chứng minh những gì các chú nói là sá»± tháºt Ä‘i.
Hai gã lái buôn lom lom nhìn nó, trong khi má»i ngưá»i im lặng chá» câu trả lá»i.
Gã gầy ốm lên tiếng trước:
- Trẻ con cá»§a quà vị không được há»c lá»… phép sao? Hay ở đây các vị cho trẻ con cái quyá»n thách thức cả ngưá»i lá»›n?
Má»i ngưá»i nhìn Eragon khó chịu, nhưng má»™t ông lên tiếng:
- Thì cứ trả lá»i nó coi.
Mồ hôi đổ há»™t trên mép gã máºp. Gã báºt nói:
- Äồ khùng.
Câu nói như chá»c tức má»i ngưá»i. Rầm rầm tiếng phản đối, cãi nhau như cái chợ.
Miệng đắng chát, Eragon trở lại quầy rượu. Chưa bao giá» nó thấy ai quà trá»ng triá»u đình, Ä‘em thân Ä‘i chống kẻ thù cá»§a nhà vua cả. Mối căm ghét triá»u đình ăn sâu bám rá»… khắp Carvahall, như má»™t sá»± di truyá»n tá»± nhiên. Những năm thá»i tiết khắc nghiệt, dân chúng gần như chết đói, chẳng há» thấy má»™t sá»± giúp đỡ nà o cá»§a triá»u đình. Các quan thu thuế thì chẳng có chút quan tâm. Nó cảm thấy có lý khi phản đối hai gã con buôn ca tụng công đức nhà vua, mà quên nghÄ© đến Varden.
Varden là má»™t nhóm nổi loạn, liên tục đột kÃch và tấn công triá»u đình. Äiá»u bà máºt là không ai biết kẻ nà o cầm đầu, ai đã hình thà nh nên nhóm nà y sau nhiá»u năm triá»u đình Galbatorix trở nên lá»›n mạnh trong cả thế ká»·. Varden đã chiếm được cảm tình dân chúng, khi tà i giá»i thoát khá»i những cố gắng nhằm tiêu diệt há» cá»§a Galbatorix. Chẳng ai biết gì vá» nhóm Varden, ngá»ai trừ chuyện có ai đó cần nÆ¡i ẩn trốn, hay là ngưá»i căm ghét triá»u đình, há» sẽ chấp nháºn cho theo. Nhưng vấn đỠlà phải tìm ra há».
Morn nghiêng mình trên quầy rượu, nói với Eragon:
- Toà n chuyện khó tin, phải không? Chúng nó như kên kên lượn vòng vòng trên con thú sắp chết. Chúng không xéo khá»i đây cho sá»›m là rắc rối.
- Rắc rối cho mình hay cho h�
- Cho chúng nó.
Giá»ng Morn giáºn dữ vang khắp quán. Eragon bá» Ä‘i khi đám cãi nhau gay go, sắp trở thà nh bạo lá»±c.
Cánh cá»a đóng sáºp sau lưng nó, ngăn cách tiếng om sòm. Mặt trá»i Ä‘ang xuống, những ngôi nhà trải bóng dà i trên ná»n đất. Äang cắm cúi Ä‘i, Eragon chợt thấy Roran và Katrina đứng trong má»™t ngõ hẻm. Roran nói gì đó, nó không nghe được. Katrina nhìn xuống hai bà n tay, thì thầm trả lá»i, rồi cô nhón chân, hôn Roran trước lúc chia tay. Nó nhảy lại chá»c giáºn Roran:
- Thoải mái chưa?
Roran áºm ừ bước Ä‘i. Eragon há»i:
- Anh có nghe được tin tức gì cá»§a những ngưá»i buôn bán không?
- Có. Mà y nghĩ gì vỠông Sloan?
- Anh biết quá rõ rồi mà .
- Nếu khám phá ra chuyện tao với Katrina, chắc ông ấy với tao có đổ máu.
Má»™t bông tuyết rÆ¡i trên mÅ©i Eragon, nó ngá»a mặt nhìn bầu trá»i đã chuyển sang mà u xám. Nó chẳng biết nói gì, vì Roran có lý. Nó choà ng vai ngưá»i anh há», tiếp tục bước xuống con đưá»ng nhá».
Bữa ăn tối ở nhà chú Horst tháºt thân máºt, ấm cúng. Căn phòng trà n ngáºp tiếng nói cưá»i. Món ăn ngon, rượu mạnh ê há» cá»™ng thêm bầu không khà náo nhiệt vui vẻ. Ä‚n uống xong, khách khứa cá»§a chú Horst rá»i nhà thả bá»™ đến bãi đất trống, nÆ¡i đám thương nhân cắm trại. Má»™t vòng cá»c, trên thắp nến, cắm quanh má»™t khoảng đất rá»™ng. Dân là ng từ từ vây quanh, nôn nao chỠđợi trong giá lạnh.
Những nghệ sÄ© hát rong, vá»›i trang phục Ä‘Ãnh tua, từ trong các lá»u ồ ạt bước ra. Theo sau là những nhạc công. Các nhạc công nà y sẽ tấu nhạc và minh há»a cho các diá»…n viên trẻ diá»…n xuất theo những cốt truyện. Mà n mở đầu chỉ là những trò hà i hước, bỡn cợt. Sau đó, khi những ngá»n nến lách tách trên giá và má»i ngưá»i xúm xúit quanh thà nh má»™t vòng tròn cháºt nÃch, ông lão kể chuyện tên Brom má»›i tiến ra. Chòm râu bạc thắt tÃm, thả dà i trước ngá»±c, áo trùm Ä‘en phá»§ kÃn từ đôi vai xuống thân hình, ông dang hahi tay, vá»›i những ngón tay chÄ©a ra như móng vuốt cá»§a lòai dã thú, rồi ngân nga kể:
- Không thể nà o ngăn cản được thá»i gian. Năm tháng cứ trôi qua, dù chúng ta muốn hay không....Nhưng những gì đã mất, vẫn có thể còn lại trong ký ức chúng ta. Do đó, những gì các ngưá»i sắp nghe, sẽ không trá»n vẹn và rá»i rạc, tuy nhiên đó là sá»± cần thiết để mà lưu giữ. Vì không có các ngưá»i, những chuyện đó sẽ không thể tồn tại. Ta kể cho các ngưá»i nghe má»™t chuyện đã bị lãng quên, hay chỉ còn mÆ¡ hồ trong ký ức cá»§a chúng ta.
Äôi mắt sắc sảo cá»§a ông quan sát những khuôn mặt Ä‘ang chăm chú lắng nghe, sau cùng ánh nhìn ngừng lại trên mặt Eragon:
- Trước khi tổ tiên các ngưá»i sinh ra, thì những Kỵ SÄ© Rồng đã được hình thà nh. Suốt nhiá»u ngà n năm, hỠđã thà nh công trong bổn pháºn bảo vệ và canh giữ. Sá»± dÅ©ng mãnh cá»§a há» trong chiến tráºn không gì so sánh được, vì má»—i má»™t ngưá»i trong số há» sức lá»±c gấp mưá»i ngưá»i bình thưá»ng. Há» bất tá» vá»›i bệnh táºt, chỉ có thuốc độc và gươm giáo má»›i có thể lấy Ä‘i sinh mạng há»...Sá»± dÅ©ng mãnh cá»§a há» chỉ để phục vụ Ä‘iá»u tốt là nh, vì váºy, dưới sá»± bảo há»™ cá»§a há», lâu dà i cao lá»›n, thà nh phố to rá»™ng được má»c lên. Nhá» há» gìn giữ hòa bình, mà đất Ä‘ai mà u mỡ, dân chúng trù phú ấm no. Thần tiên là đồng minh, ngưá»i lùn là bằng hữu cá»§a chúng ta. Äó là má»™t thá»i đại hoà ng kim. Nhưng bây giá» chúng ta phải khóc vì những Ä‘iá»u đó đã mất hết rồi.
Lão lặng lẽ cúi đầu, giá»ng buồn thảm mênh mông:
- Mặc dù kẻ thù không tiêu diệt được há», nhưng hỠđã không tá»± bảo vệ được sá»± chống đối lẫn nhau. Tất cả chỉ vì má»™t đứa trẻ tên Galbatorix, sinh ra tại vùng quê Inzibeth. Theo tục lệ, năm lên mưá»i, thằng nhỠđược khảo thà và ngưá»i ta phát hiện nó có má»™t ná»™i lá»±c phi thưá»ng. Các Kỵ SÄ© đã chấp nháºn cho nó và o hà ng ngÅ©.
Kết thúc giai Ä‘oạn huấn luyện, tà i năng nó vượt trá»™i hÆ¡n tất cả. Vá»›i thể lá»±c cưá»ng tráng và má»™t trà tuệ thiên phú cá»±c kỳ sắc bén, nó mau chóng chiếm được địa vị ngang hà ng vá»›i những Kỵ SÄ© tiá»n bối. Có ngưá»i thấy sá»± thăng tiến cấp kỳ cá»§a nó như váºy là má»™t Ä‘iá»u nguy hiểm, lên tiếng cảnh giác các Kỵ SÄ©. Nhưng các Kỵ SÄ© đã trở nên kiêu hãnh vá» uy lá»±c cá»§a há», nên là m ngÆ¡ trước những lá»i khuyên. Hỡi ôi, thống khổ nẩy mầm từ khi đó.
Váºy là chẳng bao lâu sau khi huấn luyện, Galbatorix rá»§ hai ngưá»i bạn đồng môn là m má»™t chuyến du hà nh liá»u lÄ©nh. Chúng bay tá»›i táºn miá»n nam xa xôi, vượt qua lãnh địa cá»§a tụi Urgals, yên tâm vì có quyá»n lá»±c má»›i bảo vệ cho chúng. Tại đó, nÆ¡i băng đóng dà y đặc, ngay cả mùa hè cÅ©ng không tan rã, chúng bị phục kÃch trong khi ngá»§. Dù hai ngưá»i bạn và hai con rồng cá»§a chúng bị giết chết và nó cÅ©ng bị thương nặng, nhưng Galbatorix đã vùng lên giết những kẻ tấn công. Chẳng may, con rồng cá»§a nó bị má»™t mÅ©i tên lạc xuyên thấu tim. Không biết phương pháp Ä‘iá»u trị, con rồng đã chết trên tay Galbatorix. Hạt giống Ä‘iên loạn nẩy mầm từ đây.
Ông lão kể chuyện cháºm chạp nhìn quanh, nét mặt thoáng vẻ u sầu. Những lá»i kể tiếp theo, nghe như hồi chuông cầu hồn buồn thảm:
- Sức lá»±c mất quá nhiá»u, lại gần như Ä‘iên loạn vì những mất mát, má»™t mình lang thang vô vá»ng trong nÆ¡i hoang vắng, hắn Ä‘i tìm cái chết. Nhưng cái chết không đến vá»›i hắn, mặc dù hắn không há» khiếp sợ, lăn xả và o chiến đấu vá»›i bất cứ sinh váºt nà o hắn gặp. Tụi quỉ sứ Urgals và những quái váºt khác Ä‘á»u tìm cách chạy trốn khá»i sá»± lùng sục Ä‘iên cuồng cá»§a hắn. Trong thá»i gian nà y, hắn chợt nẩy ra ý nghÄ© là có thể các kỵ sÄ© sẽ tặng hắn con rồng khác. Thúc dục bởi ý tưởng nà y, hắn bắt đầu chuyến trở vỠđầy cam go chỉ bằng đôi chân, xuyên qua vùng núi Spine. Vùng núi rừng hắng đã bay qua, không tốn chút sức lá»±c, vì ngá»± trên lưng rồng, nay phải vượt qua trong nhiá»u tháng trá»i. Hắn có thể dùng phép thuáºt để săn bắn, nhưng thưá»ng thì những nÆ¡i hắn Ä‘i ngang, chẳng có con thú nà o lảng vảng. Do đó, khi qua khá»i được vùng rừng núi, hắn đã cáºn ká» cái chết. Má»™t nông dân bắt gặp hắn gục ngã trong vÅ©ng bùn, vá»™i Ä‘i gá»i các Kỵ SÄ©.
Trong cÆ¡n hôn mê, hắn được há» Ä‘em vá» săn sóc, và vết thương trên cÆ¡ thể hắn được chữa là nh. Ngá»§ li bì suốt bốn ngà y, khi hắn tỉnh dáºy, không có dấu hiệu bất thưá»ng nà o cá»§a bệnh tinh thần. ÄÆ°á»£c đưa tá»›i trước há»™i đồng xét xá», Galbatorix thản nhiên đỠnghị được cung cấp má»™t con rồng khác. Äòi há»i quá đáng đó chứng tá» hắn đã loạn trà và há»™i đồng má»›i nháºn ra tình trạng thá»±c sá»± cá»§a hắn. Vá»›i tư tưởng lệch lạc cá»§a má»™t kẻ Ä‘iên loạn, sá»± từ chối cho niá»m hy vá»ng được cấp rồng, là m hắn tin rằng chÃnh những Kỵ SÄ© là kẻ có lá»—i gây ra cái chết cho con rồng cá»§a hắn. Suốt đêm ngà y hắn nung nấu ý tưởng tÃnh toán má»™t kế há»ach trả thù hiệu quả nhất.
Hắn kiếm được má»™t kỵ sÄ© có cảm tình, gieo rắc những lá»i đầy xảo trá. Bằng sá»± thuyết phục triá»n miên và sá» dụng cả những ma thuáºt hắc ám hắn đã lén lút há»c được từ má»™t Tà Thần, kÃch thÃch kỵ sÄ© nà y chống lại cấp trên. Cả hai âm mưu lừu gạt, rồi giết má»™t báºc tiá»n bối. Công việc bất chánh hoà n tất, hắn quay lại giết cả kẻ cá»™ng sá»±. Ngay khi đó, các Kỵ SÄ© xuất hiện, tay hắn còn sÅ©ng máu. Galbatorix rú lên má»™t tiếng, thoát và o đêm tối. Vì hắn rất tinh quái trong cÆ¡n Ä‘iên, hỠđã không tìm ra hắn.
Suốt nhiá»u năm, hắn chui nhá»§i trong vùng hoang dã, như má»™t con thú bị săn Ä‘uổi, luôn cảnh giác kẻ truy tìm. Tuy má»i ngưá»i không quên được sá»± bất nhân, bạc ác cá»§a hắn, nhưng việc truy lùng hắn cÅ©ng giảm dần. Rồi bất hạnh đẩy đưa má»™t kỵ sÄ© trẻ, tên Morzan gặp gỡ hắn. Morzan là má»™t ngưá»i thể xác mạnh mẽ, nhưng tinh thần yếu Ä‘uối. Galbatorix dụ dá»— để Morzan không gà i má»™t cánh cổng cá»§a doanh trại Ilirea, nÆ¡i bây giỠđược gá»i là Uru'baen. Galbatorix đã lẻn qua cổng nà y để ăn cắp má»™t con rồng má»›i nở.
Hắn và đệ tá» má»›i cùng trốn tại má»™t nÆ¡i xấu xa, hắc ám đến các Kỵ SÄ© cÅ©ng không dám liá»u lÄ©nh xâm nháºp. Tại đây, Morzan được truyá»n dạy những tà thuáºt kỳ bà từng bị cấm mà không sợ bị phát hiện. Khi huấn luyện cho Morzan xong và con rồng Ä‘en Shruikan cá»§a hắn đã trưởng thà nh, Galbatorix má»›i xuất đầu lá»™ diện, vá»›i sá»± túc trá»±c sát bên cá»§a Morzan. Chúng cùng nhau truy dấu bất cứ Kỵ SÄ© nà o chúng gặp. Giết được má»™t mạng, sức mạnh cá»§a chúng lại tăng thêm. Dù biết là sai lầm, nhưng vì khát khao quyá»n lá»±c và trả thù, mưá»i hai kỵ sÄ© đã Ä‘i theo Galbatorix. Mưá»i hai cá»™ng vá»›i Morzan, chúng trở thà nh nhóm Mưá»i - Ba - Phản - Äồ. Quá bất ngá», các Kỹ SÄ© đã thất thế khi bị tấn công. Các thần tiên cÅ©ng phải chiến đấu cam go trong cuá»™c chiến chống lại Galbatorix, nhưng há» vẫn bị đánh bại và phải bắt buá»™c chạy trốn và o những nÆ¡i bà máºt. Kể từ đó, há» không xuất hiện nữa.
Chỉ còn Vrael, lãnh tụ Kỵ SÄ©, có thể chống trả lại Galbatorix và mưá»i ba tên phản đồ. Lá»›n tuổi và khôn ngoan, ông ráng chiến đấu để giữ lại nhá»±ng gì còn có thể và giữ những con rồng còn lại khá»i rÆ¡i và o tay kẻ thù. Trong tráºn chiến cuối cùng, trước cổng thà nh Doru' Areaba, ông đã đánh bại Galbatorix, nhưng lại ngần ngừ hạ thá»§. Galbatorix chá»›p thá»i cÆ¡, đánh hết sức bình sinh và o mạng sưá»n ông. Bị thương nặng, ông tránh và o núi Utgard, nÆ¡i đây ông hy vá»ng thu hồi lại dần sức lá»±c. Nhưng Galbatorix đã tìm ra. Khi hai bên chiến đấu, hắn đã tung cú đá trúng ngay hạ bá»™ cá»§a Vrael. Vá»›i chiêu đánh hèn hạ nà y, hắn đã chiếm được ưu thế, vung lưỡi kiếm sáng ngá»i, chặt đầu ông.
Ngay khi há»™i đủ uy quyá»n, Galbatorix tá»± phong mình là vua trên toà n đất nước Alagaesia. Và kể từ ngà y đó, hắn đã cai trị chúng ta.
Kể xong, ông lê bước ra Ä‘i cùng nhóm hát rong. Eragon nghÄ© là nó đã nhìn thấy những giá»t nước mắt long lanh trên má ông. Äám đông tản mát, thì thầm bà n tán. Garrow nói vá»›i con và cháu:
- Các con may mắn lắm đó. Suốt Ä‘á»i ta má»›i chỉ được nghe chuyện nà y có hai lần. Nhưng nếu triá»u đình biết vụ nà y, cụ Brom sẽ không sống nổi tá»›i tháng sau.
Last edited by quykiemtu; 27-11-2008 at 12:56 PM.
|

13-04-2008, 12:59 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Eragon - Cáºu Bé Cưỡi Rồng (Phần I)
Chương 5
Món quà của số mệnh
Buổi chiá»u, sau khi trở vá» từ Carvahall, Eragon quyết định thá» viên đá theo kiểu nhà buôn Merlock đã là m. Trước hết, nó gõ viên đá bằng má»™t vồ gá»— nhá», viên đá rung lên má»™t âm rất thanh. Nó thÃch chÃ, dùng má»™t búa đá nặng, vừa gõ xong, má»™t thanh âm ảm đạm vang lên. Cuối cùng, nó sá» dụng má»™t cuốc chim nhá». Các cuốc sắt nà y không là m trầy đến má»™t vết trên viên đá, mà chỉ phát ra má»™t âm thanh cá»±c kỳ trong trẻo. Nhưng khi âm thanh đó lịm tắt, hình như nó nghe tiếng chút chÃt nho nhá».
Ông Merlock đã nói viên đá nà y rá»—ng ruá»™t, váºy chắc phải có váºt gì quà giá bên trong. Nhưng là m sao để mở ra được đây. Phải có lý do ngưá»i ta má»›i mà i dÅ©a viên đá chứ. Nhưng ai đã bá» viên đá trong rừng mà lại không quan tâm tìm lại? Mình không tin, má»™t phù thá»§y có khả năng chuyển viên đá Ä‘i mà lại không có khả năng thu hồi trở lại. Như váºy có nghÄ©a là dà nh cho mình sao?
Không thể tìm ra câu trả lá»i đầy bà ẩn, nó dá»n dẹp và cất viên đá lên kệ.
Äêm đó, Eragon chợt tỉnh ngá»§, ngồi lên nghe ngóng. Im lặng hoà n toà n. Nhưng nó vẫn không yên tâm, luồn tay xuống nệm, nắm chặt con dao. Äợi thêm mấy phút, nó má»›i nằm xuống, ngá»§ tiếp.
Má»™t tiếng kêu chút chÃt xé tan sá»± im lặng, là m nó tỉnh táo hẳn. Nó lăn xuống giưá»ng, rút dao khá»i vá». Lần mò tìm há»™p mồi, châm nến. Cá»a phòng vẫn đóng kÃn. Nhưng tiếng kêu chút chÃt cà ng lá»›n hÆ¡n như tiếng chuá»™t rúc. Nó lục soát gầm giưá»ng. Không có gì. Nó ngồi bên thà nh giưá»ng dụi mắt cho đỡ buồn ngá»§. Tiếng chút chÃt xóay và o tai, là m nó giáºt nẩy mình.
Tiếng kêu từ đâu váºy? Vách tưá»ng, sà n nhà toà n bằng gá»— cứng. Nếu có con gì bò và o giưá»ng ban đêm, thì nó đã nháºn ra. Nhìn quanh, mắt nó bắt gặp viên đá. Cầm xuống, nó lÆ¡ đãng Ä‘ong đưa, ngó khắp phòng. Tiếng chút chÃt vang qua kẽ ngón tay nó. Ôi! Tiếng kêu kỳ lạ đó phát ra từ viên đá!
Hừ, viên đá nà y chẳng Ä‘em cho nó được Ãch lợi gì, ngoà i những phiá»n phức khó chịu, bây giá» lại còn giở trò phá cả giấc ngá»§ cá»§a nó. Mặc cho nó cau có, tức giáºn, viên đá cứ tỉnh bÆ¡ "chiếp chiếp" rồi sau má»™t tiếng hét toáng lên má»›i chịu câm há»ng hoà n toà n. Eragon chán ngán đặt viên đá lên kệ, chui và o má»m. Dù có bà ẩn gì cÅ©ng đợi tá»›i sáng mai.
Trăng sáng rá»i qua khung cá»a sổ, khi Eragon lại tỉnh giấc vì tiếng lúc lắc cá»§a viên đá trên kệ, Ä‘áºp dồn dáºp lên vách tưá»ng. Ãnh trăng mát rượi như tắm gá»™i cho viên đá sáng trắng lên. Eragon cầm dao, nhảy khá»i giưá»ng. Viên đá ngưng bặt. Eragon vẫn đứng im. Nhưng rồi viên đá lại vừa báºt tiếng kêu vừa lắc mạnh hÆ¡n trước.
Eragon bá»±c bá»™i mặc quần áo. Thây kệ, cho dù có giá trị đến cỡ nà o, nó cÅ©ng sẽ Ä‘em chôn viên đá cứng đầu nà y tháºt xa. Nhưng viên đá chợt không kêu, không lắc nữa, mà nó run rẩy, từ từ lăn vá» phÃa trước, buông mình xuống sà n nhà đánh uỳnh má»™t tiếng. Sợ viên đá tiến lại gần, Eragon mon men tá»›i cá»a. Thình lình, viên đá nứt má»™t vết. Rồi lần lượt nứt thêm nhiá»u vết khác. Sững ngưá»i khiếp đảm, Eragon cúi nhìn, nắm chắc con dao. Trên chóp viên đá, nÆ¡i đầy vết nứt, má»™t mảnh nhá» ngáºp ngừng như đắn Ä‘o, rồi viên đá đứng dá»±ng lên, lăn ká»nh trên sân. Sau hà ng loạt tiếng chÃp chÃp, má»™t cái đầu Ä‘en nhá» xÃu ló ra, tiếp theo đến má»™t thân thể kỳ dị, gai góc. Eragon im lặng, nắm chặt hÆ¡n con dao. Con váºt mau chóng chui hết thân mình khá»i viên đá. Con váºt bé nhỠđứng im lìm má»™t lúc, rồi lon ton chạy và o nÆ¡i sáng ánh trăng.
Eragon co ngưá»i, kinh ngạc. Äứng trước nó, liếm láp cái mà ng má»ng bao bá»c quanh thân, là má»™t con rồng!
Last edited by quykiemtu; 27-11-2008 at 12:45 PM.
|
 |
|
| |