Tác giả :Hô Bảo Nghĩa
Cho em một quả pháo đùng.
Em đốt đánh đoàng, em bảo pháo ung!
Tặng em cái nịnh đời trung.
Em chẳng bằng lòng, cũng chẳng dửng dưng.
Đàn bầu anh gảy từng tưng,
Từ chiều từ tối, từ lưng chừng ngày.
Những chiều thứ bảy đắng cay.
Những chiều thứ bảy, em hay đi ngoài.
Nhà em có mấy con ruồi,
Bấy nhiêu con muỗi, bao nhiêu con gì.
Bởi vì anh có chất chì,
Quyết săn được cái thầm thì của em,
Nên dù em có lèm nhèm,
Tạm thời anh cũng chẳng thèm chấp đâu .
Bao nhiêu cô gái cành cao,
Vẫn thường mắc bẫy ngọt ngào đó em !





Các chủ đề khác cùng chuyên mục này: