----EM BUỒN...CHO ANH THÊM XÓT XA----
Tự bao giờ, tình ta thành xa lạ
Cớ gì sao, đem buồn đến cho nhau
Hẹn thề xưa, như một giấc chiêm bao
Sáng tỉnh mộng, mình hai phương cách biệt
Tình anh trao, cho em là bất duyệt
Mình mất nhau, em khóc anh vui gì
Tơ duyên se, nhưng còn thiếu khúc chỉ
Khâu mảnh tình, vụn vỡ nát tan tành
Đêm lặng nhìn, bóng trăng buông qua mành
Thầm nhớ em, từng giọt buồn tích tụ
Mới hôm nao, tình sáng soi vũ trụ
Mà giờ đây, lệ tràng khóe mắt đầy
Thời gian trôi, trên năm tháng hao gầy
Hạ đông tàn, tình úa theo cỏ hoa
Chút ưu phiền, cho mình nghìn xót xa
Sầu u uất, có thấu chăng em hởi......