01-01-2009, 10:52 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Phá Quan Hạ Sơn
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Nov 2008
					Äến từ: Thao Dien Q2
					
					
						Bài gởi: 180
					
                    Thá»i gian online: 0 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				
				ÄẤT Vá»  HOANG - Mikhain Sô-lô-khốp 
			
			 
			
		
		
		
			
			ÄẤT Vá»  HOANG  
 
 
Mikhain Sô-lô-khốp 
Tiểu thuyết hai táºp 
Nhà xuất bản Cầu Vồng (Mát-xcơ-va) - 1985 
In theo bản dịch cá»§a Nhà xuất bản Văn há»c (Hà Ná»™i) 
Ngưá»i dịch: VÅ© Trấn Thá»§ 
Ngưá»i biên táºp: Trần Phú Thuyết 
 
LỜI GIỚI THIỆU 
 
 
 
 
 
 
 
Vào đầu những năm 30 cá»§a thế ká»· này, giữa lúc đông đảo bạn Ä‘á»c cá»§a M.Sô-lô-khốp Ä‘ang hồi há»™p theo dõi số pháºn cá»§a Gri-gô-ri Mê-lê-khốp và những sá»± kiện được miêu tả trong bá»™ tiểu thuyết – anh hùng ca “Sông Äông êm Ä‘á»mâ€, giữa lúc tác giả Ä‘ang dồn sức viết táºp 3 cá»§a tác phẩm đồ sá»™ này để đáp lại lòng hâm má»™ cá»§a bạn Ä‘á»c, thì ở quê hương cá»§a nhà văn cÅ©ng như trên toàn nông thôn Liên Xô diá»…n ra phong trào táºp thể hoá nông nghiệp. 
Tâm hồn nhạy cảm và tÃnh Äảng cá»§a ngưá»i nghệ sỹ lá»›n đã thôi thúc nhà văn phải đến ngay vá»›i những sá»± kiện cá»§a phong trào cách mạng to lá»›n ấy. Bản thảo táºp 3 cá»§a “Sông Äông êm Ä‘á»m†đành phải tạm để lại má»™t bên, tác giả lao vào đỠtài má»›i. 
Và M.Sô-lô-khốp đã Ä‘i tá»›i nhiá»u vùng, thăm nhiá»u nông trang táºp thể, tìm hiểu những sá»± việc, những con ngưá»i… để phản ánh bước ngoặt lịch sá», khi những ngưá»i nông dân cá thể, dưới sá»± lãnh đạo cá»§a Äảng Cá»™ng sản, dứt khoát từ bá» chế độ tư hữu cùng nhau xây dá»±ng nông trang táºp thể. 
Chế độ tư hữu là nguồn gốc sinh ra má»i Ä‘au khổ cá»§a loài ngưá»i. Nhưng Ä‘oạn tuyệt vá»›i cái tâm lý tư hữu thâm căn cố đế ấy không phải là chuyện dá»… dàng đơn giản; còn sức ỳ cá»§a những thành kiến, sức cản cá»§a những thói quen, sá»± chống đối cá»§a những kẻ cháºm tiến, sá»± phá hoại cá»§a kẻ thù…vv và cả những non yếu, sai lầm cá»§a những ngưá»i cá»™ng sản trước sá»± nghiệp hoàn toàn má»›i mẻ này… 
Cần phải tiếp sức cho cách mạng vượt qua má»i trở ngại tiến lên, phải tiếp sức cho con ngưá»i trong cuá»™c đấu tranh gay go quyết liệt này. 
Mi-khai-in Sô-lô-khốp đã ý thức được Ä‘iá»u ấy; và “Äất vỡ hoang†(táºp 1) ra Ä‘á»i. Báo ‘Sá»± tháºtâ€, cÆ¡ quan ngôn luáºn cá»§a Ban chấp hành Trung ương Äảng Cá»™ng sản Liên Xô đã xác nháºn thành công cá»§a nhà văn qua lá»i nháºn xét vá» cuốn sách ấy trong số báo ngày 3-3-1933:â€Cuốn tiểu thuyết cá»§a Sô-lô-khốp có thể được xem như là má»™t cuốn sách giáo khoa đặc biệt vá» nông thônâ€. Thành công ấy cÅ©ng được thể hiện ở sá»± đón Ä‘á»c nồng nhiệt cá»§a quần chúng; ngưá»i ta Ä‘á»c ở các đội sản xuất, ở các lán trại, trong giá» nghỉ ban đêm .v..v.. 
 
 
* * * 
 
CÅ©ng như ở táºp “Truyện sông Äôngâ€, ở “Sông Äông êm Ä‘á»mâ€, ngưá»i Ä‘á»c gặp lại ở “Äất vỡ hoang†ngòi bút hiện thá»±c nghiêm ngặt không khoan nhượng cá»§a Mi-khai-in Sô-lô-khốp. Từ những trang sách hiện lên sá»± thá»±c phong phú Ä‘a dạng, đầy mâu thuẫn, rất phức tạp, những sá»± tháºt đôi lúc tàn nhẫn, tháºm chà tàn khốc, trong sá»± trần trụi không che giấu, không chút xuê xoa. Nhưng đó cÅ©ng là sá»± tháºt lá»›n lao cá»§a lịch sá» Ä‘ang váºn động và cá»§a chá»§ nghÄ©a anh hùng cao đẹp, từ đó Ä‘ang nảy sinh cái má»›i cá»™ng sản chá»§ nghÄ©a đầy hứa hẹn tươi sáng. 
Bước vào táºp thể hoá nông nghiệp, ấp Grêmiatsi Lốc lồng lá»™n như con ngá»±a bất kham. Nó chỉ vừa má»›i thoát ra khá»i ná»™i chiến chưa được bao lâu, kẻ thù tuy bị thất bại thảm hại vẫn chưa cam chịu bó tay; nhiá»u ngưá»i dân kô-dắc lầm lạc còn nhá»› những bài há»c nóng hổi, nhưng vẫn chưa tháºt dứt khoát Ä‘i vá»›i ChÃnh quyá»n xô-viết; biết bao nhiêu thành kiến, thói tục lá»—i thá»i Ä‘ang đè nặng lên ngưá»i nông dân. 
Ở Grêmiatri Lốc những con ngưá»i má»›i cÅ©ng đã xuất hiện, nhưng há» còn Ãt quá. HÆ¡n nữa, tuy đã được rèn luyện qua thá»±c tiá»…n chiến đấu nhưng má»—i ngưá»i vẫn còn những chá»— non yếu cá»§a mình; và trước mặt há» là má»™t công việc hoàn toàn má»›i. 
Mặc dù váºy, tương lai thuá»™c vá» há». Vì há» có đưá»ng lối đúng đắn sáng tạo cá»§a Äảng cá»™ng sản, có tấm lòng trung thành vô hạn đối vá»›i giai cấp, vá»›i nhân dân, vá»›i cách mạng, có niá»m tin vào quần chúng, có tinh thần sẵn sàng tá»± phê bình và phê bình để rút kinh nghiệm tiến lên. 
Cuá»™c đổi Ä‘á»i, từ con ngưá»i cá thể sang con ngưá»i táºp thể tháºt là vất vả, phải đổ mồ hôi và đổ máu (không phải là ngẫu nhiên mà ban đầu tác giả định đặt tên tác phẩm này là “Vá»›i mồ hôi và máuâ€). Nhưng cuá»™c Ä‘á»i má»›i đã thắng. Chá»§ nghÄ©a xã há»™i đã thắng. 
Từ ấp Grêmiatsi Lốc đã ra Ä‘á»i cái nông trang táºp thể ngày càng vững mạnh; những nông dân cá thể đã trở thành nông trang viên; má»™t số ngưá»i tiên tiến đã trở thành đảng viên cá»™ng sản; chi bá»™ đảng lá»›n lên. 
 
 
* * * 
 
Ngày nay Ä‘á»c hai táºp “Äất vỡ hoang†liá»n má»™t mạch, độc giả thấy mình tiếp xúc vá»›i má»™t chỉnh thể hoàn hảo; nếu không được giá»›i thiệu tiếp xúc thì khó mà biết táºp 1 và táºp 2 ra Ä‘á»i cách nhau hÆ¡n 20 năm. Bản thảo dở dang cá»§a táºp 2 đã bị huá»· hoại trong chiến tranh, tác giả phải viết lại hoàn toàn; đầu năm 1954 những chương đầu cá»§a táºp 2 má»›i ra mắt bạn Ä‘á»c; năm 1960 tác phẩm má»›i in xong trá»n bá»™. Giữa hai táºp là cả má»™t thá»i kỳ dài xây dá»±ng chá»§ nghÄ©a xã há»™i, và má»™t cuá»™c Chiến tranh giữ nước vÄ© đại. 
Tất nhiên là tầm nhìn má»›i, trình độ chÃn muồi cao hÆ¡n vá» nghệ thuáºt cá»§a tác giả và yêu cầu cá»§a hoàn cảnh lịch sá» má»›i cÅ©ng đã in dấu vào táºp 2. Vì váºy trong cái hoàn chỉnh thống nhất chung, má»—i táºp vẫn có nét đặc sắc riêng. 
Nếu như ở táºp 1 dồn dáºp sá»± kiện bá» bá»™n sôi động cá»§a những ngày đầu thành láºp nông trang, nổi báºt lên những biến đổi xã há»™i, những sá»± kiện chÃnh trị; thì sang táºp 2 dòng tá»± sá»± cháºm lại, Ä‘i sâu vào những câu chuyện tâm tình, Ä‘i sâu vào sá»± khám phá những ngóc ngách cá»§a lòng ngưá»i; những vấn đỠxã há»™i hiện ra qua những lá»i tâm sá»±; âm hưởng trữ tình nổi báºt lên. 
Nếu như trong táºp 1 Äavưđốp còn Ä‘ang phải vất vả Ä‘i tìm cái “chìa khoá†để mở lối vào lòng dạ những con ngưá»i ở Grêmiatsi Lốc, anh còn loay hoay chưa biết làm sao để khám phá ra những bà máºt giấu kÃn trong bao nhiêu kẻ quanh mình; thì sang táºp 2, những con ngưá»i ở nông trang đã cởi mở lòng mình ra vá»›i anh: Salưi, ArÆ¡gianốp, rồi Uxchin… trước mắt anh, những con ngưá»i bình thưá»ng, có khi tưởng như là hâm hấp, bá»—ng hiện ra khác hẳn vá»›i sá»± phong phú và vẻ đẹp làm cho anh kinh ngạc xiết bao. Những thế giá»›i tâm hồn bấy lâu vẫn khép kÃn vá»›i nhiá»u Ä‘iá»u kỳ lạ bà ẩn, có những Ä‘iá»u tưởng là sống để dạ chết mang theo, - đã mở ra vá»›i Äavưđốp. Qua những thá» thách, bằng kinh nghiệm cá»§a bản thân, các nông trang viên đã nháºn Äavưđốp là ngưá»i cá»§a mình. 
Ngòi bút sáng tạo cá»§a Sô-lô-khốp đã chỉ ra cái “chìa khoá†giúp cho ngưá»i cá»™ng sản mở được những cái kho những kinh nghiệm, hiểu được những suy nghÄ© cá»§a quần chúng; làm cho ngưá»i cá»™ng sản trở thành Ä‘iểm há»™i tụ cá»§a tâm hồn, trà tuệ quần chúng. Quần chúng đã giúp cho Äavưđốp thấy được cái “lò xo†bà máºt bấy lâu vẫn hoạt động cản trở công việc cá»§a anh, phát hiện được âm mưu phản loạn cá»§a kẻ thù. 
 
 
* * * 
 
Sẽ là má»™t thiếu sót lá»›n nếu không nói đến nghệ thuáºt trào phúng dà dá»m có những lúc rất táo bạo độc đáo cá»§a Mi-khai-in Sô-lô-khốp. Tháºt là bất ngá» khi ngưá»i Ä‘á»c bắt gặp hai tÃnh cách trái ngược nhau là Nagunốp và Suka ká» vai sát cánh thành đôi bạn tri âm cùng lắng nghe “dàn nhạc gà trống†giữa đêm khuya. CÅ©ng phải tháºt cao tay má»›i có thể dàn dá»±ng nên cả má»™t quá khứ vá»›i bao nhiêu ná»—i Ä‘á»i cÆ¡ cá»±c đắng cay đằng sau những lá»i lẽ bông phèng ba hoa khoác lác đến chết cưá»i cá»§a ông lão Suka. Từ nhân váºt hài hước Suka toát ra chân lý lá»›n mà Nagunốp đã có lần nói đến khi bàn vá» cái bi và cái hài là “dù cho quá khứ có Ä‘au thương cá»±c nhục đến đâu thì nhân loại cÅ©ng từ biệt nó vá»›i má»™t nụ cưá»i vui vẻâ€. 
Cái trào phúng dà dá»m, cÅ©ng như cái trữ tình thiết tha sâu lắng hay cái hiện thá»±c nghiêm ngặt v.v cá»§a Sô-lô-khốp bao giá» cÅ©ng thấm đượm má»™t tÃnh triết lý thâm thuý, có sức lay động đến táºn những chốn sâu thẳm cá»§a tâm hồn, buá»™c ngưá»i ta phải suy nghÄ© băn khoăn cùng vá»›i tác giả, và theo sá»± định hướng cá»§a tác giả. 
Nhá» váºy mà “Äất vỡ hoang†tuy phản ánh má»™t khoảnh khắc cá»§a lịch sỠở má»™t thôn nhá» vùng sông Äông mà đã vượt qua được thá» thách cá»§a thá»i gian và sá»± sàng lá»c cá»§a lịch sỠđể trở thành tài sản tinh thần chung cá»§a ná»n văn hoá xã há»™i chá»§ nghÄ©a. 
Äavưđốp, Nagunốp, RadÆ¡miốtnốp, MaiÄ‘anhicốp, Varia, Suka, và cả Luska nữa, cùng vá»›i bao nhiêu nhân váºt khác cá»§a Sô-lô-khốp đã được vào cuá»™c Ä‘á»i và sẽ còn Ä‘i mãi giữa cuá»™c Ä‘á»i vá»›i bao nhiêu bạn Ä‘á»c ở nhiá»u phương trá»i trên thế giá»›i. 
Và tác giả đã không phụ lòng tác giả, đã thể hiện được Ä‘iá»u ông hằng mÆ¡ ước: 
“Tôi mong muốn những cuốn sách cá»§a mình giúp được cho con ngưá»i trở nên tốt hÆ¡n, tâm hồn há» trong sáng hÆ¡n, khÆ¡i dáºy được tình yêu thương đối vá»›i con ngưá»i, khát vá»ng chiến đấu tÃch cá»±c vì lý tưởng nhân đạo chá»§ nghÄ©a, vì sá»± tiến bá»™ cá»§a nhân loại†
 
“Äất vỡ hoang†đến vá»›i bạn Ä‘á»c Việt Nam vào những năm 1959-1962, nhưng dịch qua bản tiếng Pháp. Lần này “Äất vỡ hoang†được dịch từ nguyên bản tiếng Nga. 
 
Nguyá»…n Duy BÃnh 
  
 	
 Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này: 
	
		 
		
		
		
		
Tài sản cá»§a Mèo Äa Tình  
 
 
		
        
		    
  Chữ ký cá»§a Mèo Äa Tình         
		 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				01-01-2009, 10:53 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Phá Quan Hạ Sơn
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Nov 2008
					Äến từ: Thao Dien Q2
					
					
						Bài gởi: 180
					
                    Thá»i gian online: 0 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Táºp 1  
 
CHƯƠNG 1
 
 
 
 
 
 
Cuối tháng Giêng, gặp buổi đầu trá»i trở ấm, các vưá»n hoa anh đào toả hương thÆ¡m ngát. Vào buổi trưa, đây đó là những quãng khuất gió, nếu như trá»i nắng, vá» cây anh đào bốc lên má»™t mùi thoang thoảng, rầu rầu, hoà vá»›i hÆ¡i ẩm nhạt nhẽo cá»§a tuyết tan, vá»›i hương vị Ä‘áºm đà, cổ xưa xông lên từ dưới dải đất vừa má»›i ló ra khá»i lá»›p tuyết, và tầng lá mục. 
 
Hương vị dịu ngá»t cá»§a muôn hoa cứ quyện lấy vưá»n tược cho đến lúc bóng đêm xanh lam buông xuống, cho đến lúc vành trăng lưỡi liá»m xanh phá»›t ló ra qua những cành cây trụi lá, cho đến lúc những chú thá» rừng ăn no béo mỡ nhảy nhót vứt lại trên mặt tuyết những đốm vết chân mịn màng. 
 
Thế rồi gió đưa vá» từ các ngá»n đồi thảo nguyên mùi dịu dịu cá»§a cây ngải cứu héo khô vì băng giá; hương vị và âm thanh cá»§a ban ngày chìm lắng Ä‘i và bóng đêm, như má»™t con sói cái lông xám, từ đằng Äông lặng lẽ đổ vá», lướt qua những bụi Ãch mẫu, những đám cá» dại, những thá»a ruá»™ng rạ héo hon, những cánh đồng ải mùa thu nhấp nhô như sóng lượn, để lại đằng sau nó trên thảo nguyên lê thê bóng hoàng hôn chạng vạng. 
 
 
* * * 
 
Má»™t tối tháng Giêng năm 1930, trên con đưá»ng hẻm rìa thảo nguyên, có má»™t ngưá»i cưỡi ngá»±a Ä‘i vào ấp Grêmiatsi Lốc. Tá»›i gần ngòi, ngưá»i ấy dừng con ngá»±a đã mệt nhoài hai bên sưá»n sương đóng bết từng mảng, và nhảy xuống. Vầng trăng hạ tuần đã treo lÆ¡ lá»ng bên trên bóng Ä‘en ngòm cá»§a các vưá»n cây chạy dá»c hai bên con đưá»ng hẹp, bên trên những rặng cây dương um tùm như những hòn đảo. Con đưá»ng hẻm tối và lặng ngắt. Äâu đó, bên kia con ngòi, má»™t tiếng chó sá»§a rống lên, má»™t ánh lá»a le lói. Ngưá»i cưỡi ngá»±a nghếch mÅ©i hÃt má»™t hÆ¡i cái không khà lạnh giá, thong thả tháo má»™t bên găng tay, châm thuốc hút, rồi thÃt căng Ä‘ai ngá»±a lại, lùa mấy ngón tay xuống dưới đệm yên; và, sau khi đã sá» thấy cái lưng nóng hổi và nhá»… nhại mồ hôi cá»§a con ngá»±a, y lanh lẹn tung ngưá»i cao lá»›n cá»§a mình lên yên. Y cưỡi ngá»±a Ä‘i ngang qua con ngòi không bị đóng băng ngay cả mùa đông. Con ngá»±a, khua móng sào sạo trên lá»›p sá»i phá»§ đầy lòng sông, muốn uống nước lắm, nhưng chá»§ nó thúc, và nó thót bụng nhảy phốc lên bá» sông dốc thoải. 
 
Nghe có tiếng nói và tiếng cót két cá»§a càng xe trượt tuyết Ä‘ang Ä‘i ngược tá»›i, ngưá»i cưỡi ngá»±a dừng cương. Con ngá»±a dá»ng tai nghe ngóng, ngoái cổ lại. Cái Ä‘ai ngá»±c bạc và chiếc vành yên cao cao viá»n bạc theo kiểu kô-dắc bắt gặp má»™t ánh trăng bá»—ng sáng lên trong bóng tối đưá»ng làng má»™t tia trắng loé. Ngưá»i cưỡi ngá»±a vắt dây cương trên vành yên, vá»™i vã kéo cái mÅ© kô-dắc lông lạc đà cho tá»›i lúc ấy vẫn thả trá»… xuống bên vai, đội lên đầu sụp xuống mặt rồi thúc ngá»±a rảo nước kiệu. Qua khá»i chiếc xe trượt tuyết, y lại Ä‘i bước má»™t như ban nãy, nhưng vẫn không hạ mÅ© xuống. 
 
Vào tá»›i trong ấp, y há»i má»™t bà Ä‘ang Ä‘i ngược lại: 
- Này, bác ơi, nhà ông Iakốp Ôxtơrốpnốp ở đâu, hả bác? 
 
- Iakốp Lukits ấy hả? 
 
- Phải, phải. 
 
- Äấy, nhà ông ta ở sau cây dương kia kìa, lợp ngói đấy, ông trông thấy không? 
 
- Thấy, cảm ơn bác. 
 
Tá»›i trước ngôi nhà rá»™ng lợp ngói, y nhảy xuống, dắt ngá»±a qua cổng hàng rào và lấy cán roi gõ nhẹ vào cá»a sổ. 
 
- Ông chá»§ Æ¡i! Iakốp Lukits, ra cho tôi há»i tý. 
 
Chá»§ nhà bước ra thá»m, đầu trần, áo vét-tông vắt vai, nhìn chằm chằm khách lạ rồi bước xuống báºc tam cấp, vừa mỉm cưá»i trong bá»™ râu Ä‘iểm bạc, vừa nói: 
 
- Ma đưa quỷ dẫn ông bà nào đến nhà tôi thế nhỉ? 
 
- Không Ä‘oán ra à, Iakốp Lukits? Cho ngá»§ nhá» nào. Äể con ngá»±a vào đâu cho ấm tà nhỉ? 
 
- Không, anh đồng chà ạ, tôi không nhá»› ra anh là ai. Chẳng hay có phải anh ở trên huyện không? Hay bên nông há»™i? Tôi hÆ¡i nháºn ra rồi đấy…Tiếng anh nói nghe quen quen… 
 
Khách nhếch đôi mép nhẵn thÃn, mỉm cưá»i, láºt mÅ© trùm ra: 
- Pôlốptxép. Có nhớ không? 
 
Iakốp Lukits bá»—ng nhá»›n nhác nhìn quanh, tái mặt Ä‘i, thá»u thào: 
- Quan lá»›n! Ngài ở đâu tá»›i thế váºy?...Bẩm ngài đại uý!..Ngá»±a để đấy con dắt…nhà có chuồng…Chà, thấm thoắt thế mà đã bao nhiêu năm rồi… 
 
- Ấy, ấy, khe khẽ chứ! Ừ, lâu lắm rồi đấy… Có chăn đắp ngựa không? Nhà có ai lạ không? 
 
Khách trao dây cương cho chá»§. Con ngá»±a uể oải tuân theo những động tác cá»§a bàn tay lạ, đầu ngẩng cao, cổ vươn dài, và mệt nhá»c lê đôi cẳng sau bước vào chuồng. Nó gõ móng lá»™p cá»™p vào sàn gá»— và, đánh hÆ¡i thấy cái mùi quen thuá»™c cá»§a má»™t con ngá»±a khác, nó khịt nhặng xị lên. Bàn tay lạ đặt lên cái tảng cá»§a nó, những ngón tay thành thạo cẩn tháºn tháo cái hàm thiếc nhạt tanh, giải phóng cho đôi lợi ê ẩm cá»§a nó. Và con ngá»±a vá»›i má»™t vẻ biết Æ¡n sà vào đống cá» khô. 
 
- Con đã nói Ä‘ai cho nó rồi, cứ để đóng yên như thế má»™t lát, nó lại sức, ta sẽ tháo. – Chá»§ nhà vừa nói vừa chăm chút đắp lên lưng ngá»±a tấm chăn lạnh ngắt. Và sá» nắn bá»™ đồ thắng ngá»±a, thấy Ä‘ai bụng bị kéo căng, dây treo bàn đạp trùng thõng hẳn xuống, lão tá»± xác định được ngay rằng ông khách đã từ xa đến và trong ngày hôm ấy đã phi má»™t Ä‘oạn đưá»ng chẳng ngắn. 
 
- Nhà có thóc không, Iakốp Lukits? 
 
- Có tà ti. Ta cho nó uống nước đã, rồi cho ăn thóc. Nào má»i ngài vào nhà, bây giá» xưng hô vá»›i ngài thế nào đây, tháºt cÅ©ng chẳng biết nữa… Gá»i như trước thì không còn quen mồm, và cÅ©ng bất tiện… - Chá»§ nhà lúng túng mỉm cưá»i trong bóng tối, dù biết rằng khách cÅ©ng chẳng trông thấy mình cưá»i. 
 
- Cứ tên cúng cÆ¡m mà gá»i. Còn nhá»› không? – Khách miệng há»i chân bước Ä‘i trước ra khá»i chuồng ngá»±a. 
 
- Quên sao được ạ! Dá»t bá»n Äức mãi vá»›i nhau mà, lại cả cái cuá»™c ná»™i chiến này nữa…Tôi vẫn thưá»ng nhá»› đến ông đấy AlếchxanÄ‘rÆ¡ Anhiximôvits ạ. Từ cái buổi chia tay nhau ở NôvôrôxixcÆ¡ ấy, tôi chẳng được tăm hÆ¡i gì cá»§a ông. Tôi cứ ngỡ ông vượt biển sang Thổ NhÄ© Kỳ vá»›i anh em kô-dắc rồi. 
 
Há» bước vào gian bếp có đốt lò ấm ran. Khách bá» mÅ© trùm và cả chiếc mÅ© lông trắng đội trong ra, để lá»™ cái sá» chắc nịch, có góc có bướu, phá»§ má»™t lá»›p tóc thưa bá»nh bệch. Từ dưới cái trán hói đổ thẳng xuống như trán chó sói, đôi mắt đảo nhìn gian phòng. Và tươi cưá»i nheo nheo đôi mắt màu xanh nhạt lấp lánh giáºn dữ trong hai ổ mắt sâu, y nghiêng đầu chào hai ngưá»i đàn bà ngồi trên tấm ghế dài là mụ chá»§ nhà và nàng con dâu. 
 
- Chào bà con mạnh khoẻ! 
 
- Lạy Chúa, - mụ chá»§ nhà dè dặt đáp, đưa mắt nhìn chồng, chỠđợi, như muốn há»i: “Ông dẫn ai vá» nhà thế váºy, và tiếp đãi ngưá»i ta thế nào bây giá» cho phải?â€. 
 
Sau khi má»i khách lên nhà trên ngồi vào bàn, lão chá»§ buông gá»n má»™t câu ra lệnh cho vợ: 
 
- Dá»n gì ăn Ä‘i. 
 
Ngồi ăn xúp bắp cải thịt lợn, có mặt hai ngưá»i đàn bà, khách chỉ nói chuyện thá»i tiết, chuyện bạn bè đồng đội. Cái hàm dưới bành bạnh cá»§a khách nom như đẽo bằng đá tảng, cỠđộng má»™t cách khó nhá»c; khách nhai chầm cháºm, uể oải, như má»™t con bò má»™ng kiệt sức nằm trên ổ. Ä‚n xong, khách đứng dáºy, ra trước tượng thánh đặt giữa những bông hoa giấy bám đầy bụi, cầu kinh, rồi phá»§i xong những vụn bánh mì bám trên tấm áo khoác cÅ© kỹ bó sát vai, nói: 
 
- Iakốp Lukits, xin đa tạ vỠtấm lòng thành! Bây giỠta nói chuyện. 
 
Mụ chá»§ và cô con dâu lÃu tÃu dá»n bàn; và vâng theo đôi lông mày rướn lên ra hiệu cá»§a lão chá»§, há» lảng xuống bếp. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản cá»§a Mèo Äa Tình  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				01-01-2009, 10:54 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Phá Quan Hạ Sơn
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Nov 2008
					Äến từ: Thao Dien Q2
					
					
						Bài gởi: 180
					
                    Thá»i gian online: 0 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			CHƯƠNG II 
 
 
 
 
 
 
Bà thư huyện uá»·, đôi mắt thông minh, dáng Ä‘iệu uể oải, ngồi vào bàn, liếc nhìn Äavưđốp má»™t cái, rồi nheo nheo đôi mắt hum húp, bắt đầu xem giấy tá» cá»§a anh. 
 
Bên ngoài cá»a sổ, gió rÃt trên những sợi dây thép Ä‘iện thoại. Trên lưng con ngá»±a cá»™t vào hàng rào, má»™t con chim ác là nhảy nhót nhởn nhÆ¡ và mổ mổ cái gì đó. Gió thổi xoè lông Ä‘uôi, bắt nó vá»— cánh bay lên, nhưng rồi nó lại Ä‘áºu xuống lưng con nghẽo mệt má»i lụ khụ Ä‘ang thá» Æ¡ vá»›i má»i sá»±, và nó đắc thắng đưa đôi mắt bé tà hau háu nhìn quanh. Bên trên trang ấp từng mảng mây tÆ¡i tả tà tà bay lượn. Thỉnh thoảng ánh nắng xuyên qua khoảng quang đổ xuống chênh chếch, má»™t mảng trá»i xanh như trá»i hè bừng lên, và lúc đó khuá»·u sông Äông nhìn thấy qua cá»a sổ, cánh rừng bên kia sông và ngá»n đèo xa xa vá»›i chiếc cối xay gió nhá» xÃu phÃa chân trá»i nom đúng là má»™t bức tranh sÆ¡n thuá»· hữu tình. 
 
- Thế ra cáºu ốm nên phải nghỉ lại ở Rôxtốp à? Váºy đấy… Số tám anh em khác trong Ä‘oàn hai vạn rưởi (*) đã tá»›i đây ba hôm nay rồi. Có tổ chức mÃt tinh. Äại biểu các nông trang đã đón tiếp anh em. – Äồng chà bà thư trầm ngâm, trệu trạo đôi môi. – Tình hình ở ta lúc này vô cùng phức tạp. Toàn huyện má»›i táºp thể hoá được 14,8%. Và phần lá»›n má»›i chỉ là táºp Ä‘oàn sản xuất. Bá»n kulắc và nhà giầu còn dây dưa không chịu ná»™p thóc nghÄ©a vụ. Äang cần cán bá»™. Cần ghê lắm! Các nông trang xin bốn mươi ba công nhân, nhưng cá» vá» chỉ được có chÃn ngưá»i các cáºu. 
 
Và dưới đôi mi tùm hụp, hai con mắt giỠđây nom khác hẳn soi mói nhìn thẳng vào con ngươi Äavưđốp hồi lâu, như muốn đánh giá xem anh chàng này có thể làm được trò trống gì. 
 
- Váºy là anh bạn đồng chà thân mến làm thợ tiện à? Tốt lắm! Cáºu làm ở nhà máy Puchilốp đã lâu chưa? Hút Ä‘i. 
 
- Làm từ sau ngày giải ngÅ©. ChÃn năm rồi. – Äavưđốp vá»›i tay lấy Ä‘iếu thuốc lá, và đồng chà bà thư nhìn thấy trên tay Äavưđốp má»™t hình xăm xanh xanh, khẽ nhếch đôi môi trá», mỉm cưá»i. 
 
- “Vinh dự và tự hào của chúng ta†(**). Hải quân hả? 
 
- Vâng. 
 
- Thảo nào thấy tay trổ cái neo.. 
 
- Hồi ấy tôi còn trẻ, đồng chà biết đấy…lÃnh má»›i tò te và hÆ¡i quá»·nh, thế là đè luôn ra xăm…- Äavưđốp tá»± ái kéo tay áo xuống, nghÄ© bụng: “Cha này cái vá»› vẩn đâu đâu thì nhìn tinh thế. Còn chuyện thóc nghÄ©a vụ thì lại gà má»!â€. 
 
Äồng chà bà thư lặng thinh má»™t lát, rồi xoá Ä‘i ngay trên khuôn mặt húp hÃp ốm yếu nụ cưá»i xã giao vô nghÄ©a cá»§a mình. 
 
- Äồng chà ạ, đồng chà sẽ xuống trang ấp ngay hôm nay vá»›i danh nghÄ©a đặc phái viên cá»§a huyện uá»· tiến hành táºp thể hoá toàn diện. Cáºu đã Ä‘á»c chỉ thị má»›i đây cá»§a khu uá»· chưa? Äá»c rồi hả? Thế này nhá, cáºu sẽ vỠấp Grêmiatsi Lốc. Nghỉ ngÆ¡i thì để sau, bây giá» Ä‘ang gấp. Chú ý: táºp thể hoá trăm phần trăm. Ở đấy có cái táºp Ä‘oàn sản xuất bé bằng lá»— mÅ©i, nhưng chúng ta phải dá»±ng nên những nông trang táºp thể khổng lồ. Chúng tôi tổ chức xong đội tuyên truyá»n sẽ cá» ngay xuống chá»— các cáºu. Trong khi chỠđợi, cáºu cứ xuống Ä‘i và trên cÆ¡ sở khéo thÃt bá»n kulắc lại, cáºu hãy tổ chức ra má»™t nông trang táºp thể. Trung bần nông phải đưa vào nông trang hết. Rồi các cáºu tổ chức má»™t kho thóc công để giống cho toàn bá»™ diện tÃch cá»§a nông trang gieo trồng trong năm1930. Hành động phải tháºn trá»ng. Trung nông thì chá»› có chạm đến! Chi bá»™ Grêmiatsi Lốc có ba đảng viên. Bà thư chi bá»™ và chá»§ tịch Xôviết là những anh em tốt cả, du kÃch đỠngày xưa đấy. – Và lại trệu trạo đôi môi, anh nói tiếp: - Kết quả thế nào thì cÅ©ng từ đó mà ra cả. Hiểu chưa? Anh em trình độ chÃnh trị thấp, có thể vấp váp. Trưá»ng hợp gặp khó khăn gì, cáºu cứ lên huyện. Chà, chưa có Ä‘iện thoại, chán quá! À, còn cái này nữa: cáºu bà thư chi bá»™ ở đấy có Huân chương Cá» Ä‘á», hÆ¡i thô bạo má»™t chút, ngưá»i độc gai vá»›i ngạnh cả, và.. gai sắc đấy. 
 
Bà thư gõ gõ ngón tay vào cái khoá cặp da và thấy Äavưđốp đứng dáºy, vá»™i cao giá»ng nói: 
 
- Khoan, còn việc này nữa: hàng ngày cho giao thông hoả tốc phóng ngá»±a mang báo cáo lên tôi. Thúc các cáºu ở đấy tợn vào. Cáºu sang gặp ngay đồng chà trưởng ban tổ chức, rồi Ä‘i Ä‘i. Äể tôi bảo anh em cho ngá»±a cá»§a huyện đưa cáºu Ä‘i. Thế nhá, cố đạt cho được 100% táºp thể hoá. Chúng tôi sẽ đánh giá công tác cá»§a cáºu theo con số phần trăm ấy. Chúng ta sẽ thành láºp má»™t nông trang khổng lồ gồm mưá»i tám Xôviết thôn trang. Má»™t nông trang táºp thể kiểu Puchilốp Ä‘á»â€¦ Chứ chẳng xoàng đâu! – Và anh mỉm cưá»i, thú vị vá»›i câu và von cá»§a mình. 
 
Äavưđốp há»i: 
- Äồng chà vừa bảo tôi phải khéo vá»›i bá»n kulắc. Nên hiểu là thế nào? 
 
- Là thế này, - đồng chà bà thư mỉm má»™t nụ cưá»i kẻ cả, - có loại kulắc ná»™p đủ thóc nghÄ©a vụ, và có loại bướng bỉnh không chịu ná»™p. Vá»›i loại thứ hai thì vấn đỠrõ rồi: cứ Ä‘iá»u 107 là xong. Nhưng vá»›i loại trên thì phức tạp hÆ¡n. Như cáºu chẳng hạn, cáºu sẽ xá» sá»± vá»›i bá»n ấy như thế nào? 
 
Äavưđốp ngẫm nghÄ© má»™t lát… 
- Như tôi thì tôi sẽ bắt chúng nó nộp thêm. 
 
- Hay nhỉ! Không, đồng chà ạ, thế thì không ổn rồi. Kiểu làm ăn thế có thể làm mất hết lòng tin vào chá»§ trương biện pháp cá»§a ta. Trung nông sẽ bảo sao? Há» sẽ bảo:â€Äó, ChÃnh quyá»n Xôviết là thế đó! Nó xoay nông dân như chong chóngâ€. Lênin đã dạy chúng ta phải thá»±c sá»± nghiên cứu tâm lý nông dân, thế mà cáºu lại nói chuyện “ná»™p thêmâ€. Anh bạn Æ¡i, thế là báºy đấy. 
 
Äavưđốp đỠmặt lên: 
- Sao lại báºy? Váºy thì, theo đồng chÃ, Xtalin… cÅ©ng sai chăng? 
 
- Chẳng dÃnh dáng gì đến Xtalin. 
 
- Tôi có Ä‘á»c má»™t bài diá»…n văn cá»§a Xtalin nói tại má»™t há»™i nghị các nhà MácxÃt, các nhà..gì nhỉ!..Cháºc, các nhà làm công tác ruá»™ng đất ấy mà…, gá»i là gì nhỉ, quái! À, các nhà nghiên cứu ruá»™ng đất thì phải! 
 
- Các nhà nông há»c phải không? 
 
- Äúng rồi! 
 
- Thì làm sao? 
 
- Äồng chà cho lấy tá» báo “Sá»± tháºt†có đăng bài ấy ra đây. 
 
Trưởng ban văn thư mang tỠ“Sá»± tháºt†đến. Äavưđốp hăm hở láºt tìm. 
Äồng chà bà thư mỉm cưá»i chỠđợi, mắt nhìn thẳng vào mặt anh. 
 
- Äây. Thế này là thế nào?...â€Chúng ta không thể đánh đổ được tầng lá»›p kulắc chừng nào mà chúng ta còn chá»§ trương chỉ hạn chế nó…†Và Ä‘oạn dưới đây nữa.., đây: “Nhưng bây giá»? Bây giá» thì khác rồi. Bây giá» chúng ta đã có khả năng mở má»™t cuá»™c tấn công quyết định vào bá»n kulắc, Ä‘áºp tan sá»± phản kháng cá»§a chúng, thanh toán chúng vá» mặt giai cấp…†Vá» mặt giai cấp, đồng chà hiểu chưa? Váºy thì tại sao lại không thể bắt chúng ná»™p thêm? Tại sao không thể hoàn toàn đè bẹp chúng? 
 
Äồng chà bà thư xoá nụ cưá»i trên mặt, lấy vẻ nghiêm trang: 
- Äoạn dưới nữa có nói rằng quần chúng trung bần nông Ä‘ang đánh đổ bá»n kulắc bằng cách tham gia nông trang táºp thể. Äúng thế không nào? Äá»c tiếp Ä‘i. 
 
- E..hèm!.. 
 
- E hèm cái gì! – Äồng chà bà thư phát bá»±c lên giá»ng bắt đầu run run. – Còn cáºu thì chá»§ trương thế nào? Dùng biện pháp hành chÃnh đối vá»›i má»i tên kulắc, không phân biệt. Mà làm như thế ở má»™t nÆ¡i má»›i táºp thể hoá được 14%, ở má»™t nÆ¡i trung nông má»›i Ä‘ang ngấp nghé vào táºp thể thôi. Làm kiểu ấy có ngày chết sá»›m. Các cáºu vỠđịa phương mà chẳng hiểu gì vá» tình hình địa phương cả…- Äồng chà bà thư nén cÆ¡n bá»±c lại, nói tiếp, giá»ng đã dịu Ä‘i: - Vá»›i quan Ä‘iểm như váºy thì cáºu sẽ làm khối chuyện báºy bạ. 
 
- Chuyện đó thì chưa biết chừng… 
 
- Nhất định là thế rồi! Nếu má»™t biện pháp như thế là cần thiết và đúng lúc thì khu uá»· ắt đã lệnh thẳng thừng cho ta: “Tiêu diệt bá»n kulắc!...†Váºy thì xin má»i! Má»™t, hai! Thế là xong. Có công an và toàn bá»™ bá»™ máy trong tay đấy… Nhưng lúc này chúng ta má»›i làm má»™t phần là thông qua toà án nhân dân, chiểu theo Ä‘iá»u 107 trừng phạt vá» mặt kinh tế những tên kulắc tàng trữ lúa mì thôi. 
 
- Váºy là, theo đồng chÃ, bần cố trung nông phản đối việc đánh đổ bá»n kulắc hay sao? Há» á»§ng há»™ bá»n kulắc hay sao? Và có nên lãnh đạo hỠđánh đổ bá»n kulắc hay không? 
 
Äồng chà bà thư ráºp mạnh cái khoá cặp, nói bằng má»™t giá»ng khô khốc: 
- Äồng chà muốn hiểu lá»i lãnh tụ như thế nào thì tuỳ, nhưng chịu trách nhiệm vá» công việc trong huyện là Thưá»ng vụ huyện uá»·,cá nhân tôi. Chúng tôi cỠđồng chà vỠđâu thì đồng chà hãy chịu khó chấp hành đúng chá»§ trương cá»§a chúng tôi, chứ không phải làm theo ý đồng chÃ. Xin lá»—i đồng chÃ, tôi không có thá»i giá» ngồi tranh luáºn vá»›i đồng chÃ. Tôi còn nhiá»u việc báºn. 
 
Và đồng chà bà thư đứng dáºy. 
 
Máu lại bốc lên mặt Äavưđốp đỠbừng, nhưng anh trấn tÄ©nh lại, nói: 
- Tôi sẽ chấp hành đưá»ng lối cá»§a Äảng, còn vá»›i đồng chà thì tôi xin nói thẳng, theo tác phong công nhân: chá»§ trương cá»§a đồng chà sai rồi, sai vá» mặt chÃnh trị, thá»±c tế thế! 
 
- Tôi chịu trách nhiệm vỠđưá»ng lối đó.. Còn cái “tác phong công nhân†cá»§a đồng chà thì nó cÅ© rÃch, như… 
 
Chuông Ä‘iện thoại reo. Äồng chà bà thư vá»› lấy ống nghe. Ngưá»i bắt đầu kéo đầy vào phòng. Äavưđốp Ä‘i tìm trưởng ban tổ chức. 
 
“Cha này hữu khuynh rồi…Thá»±c tế thế!- Ở huyện uá»· Ä‘i ra, anh nghÄ© bụng. – Mình sẽ Ä‘á»c lại toàn văn bài nói chuyện ở há»™i nghị các nhà nông há»c. Chẳng lẽ mình lại nhầm? Không, xin lá»—i ông, ông anh Æ¡i! Ông cứ má»m má»ng thế là ông buông lá»ng bá»n kulắc rồi. Äó, ở khu uá»· ngưá»i ta bảo ông là “má»™t tay năng nổâ€, váºy mà bá»n kulắc vẫn có những đứa dây dưa thóc nghÄ©a vụ. Xiết chặt là má»™t chuyện, còn đào táºn gốc trốc táºn rá»…, như đào cá» dại, lại là chuyện khác. Tại sao lại không lãnh đạo quần chúng, hả ông?†– Äavưđốp cứ tranh luáºn thầm vá»›i đồng chà bà thư như thế. Xưa nay vẫn váºy, cứ xong xuôi đâu đấy rồi thì anh má»›i nảy ra những lý lẽ cứng nhất. Còn lúc ở huyện uá»·, anh đã nóng nảy, hấp tấp, vá»› đâu nói đó. Äáng lẽ nên bình tÄ©nh hÆ¡n má»›i phải. Anh Ä‘i, lá»™i bì bõm trong những vÅ©ng nước đóng băng, chân đá phải những đống phân bò đã rắn cứng rải rác trên bãi chợ. 
 
- Äáng tiếc là chấm dứt tranh luáºn sá»›m quá, nếu không tôi sẽ dồn cho ông anh má»™t tráºn. – Äavưđốp lẩm bẩm thành tiếng như váºy, rồi háºm há»±c nÃn bặt vì thấy má»™t bà Ä‘i ngược lại sát bên anh cưá»i tá»§m tỉm. 
 
------------------------------ 
(*) Năm 1929, Äảng Cá»™ng sản Liên Xô đã phái hai vạn rưởi công nhân vá» nông thôn tham gia váºn động táºp thể hoá nông nghiệp. – ND. 
(**) Tiêu ngữ của Hải quân Liên Xô. - ND 
 
 
* * * 
 
Äavưđốp chạy tá»›i Trụ sở kô dắc và nông dân để lấy chiếc vali nhá». Khi nhá»› ra rằng ngoài hai bá»™ quần áo lót thay đổi, mấy đôi bÃt tất và má»™t bá»™ vét tông ra thì toàn bá»™ hành lý cá»§a anh là mấy cái tua-vÃt, kìm, giÅ©a, thước quay, thước vuông, lắc lê Thuỵ Äiển và vài dụng cụ linh tinh khác vá»› ở Lêningrát mang Ä‘i, anh mỉm cưá»i: “Äá»i khỉ gió nào má»›i dùng đến nó nhỉ? Cứ tưởng để khi cần thì sá»a chữa máy kéo. Thế là mình phải làm phái viên chạy nhông trong huyện. Mình sẽ tặng cho má»™t lão phó rèn nào cá»§a nông trang, hắn muốn làm gì thì làmâ€, - anh quyết định như váºy và lẳng chiếc vali lên xe trượt tuyết. 
 
Mấy con ngá»±a ăn kiá»u mạch no nê cá»§a huyện uá»· nhẹ nhàng kéo chiếc xe trượt tuyết có đệm tá»±a lưng bá»c vải hoa loè loẹt sặc sỡ. Vừa ra khá»i ấp, Äavưđốp đã thấy rét cóng. Anh láºt cổ áo măng tô dạ sá»n lên che mặt, kéo sụp mÅ© cát-két xuống, nhưng vô Ãch: gió và giá lạnh ẩm ướt cứ luồn vào trong cổ, trong cánh tay áo, ngấm vào da thịt. Nhất là hai bàn chân trong đôi giày cÅ© kỹ thì tê dại hẳn Ä‘i. 
 
Từ ấp này đến Grêmiatsi Lốc là hai mươi tám cây số đưá»ng đồi dốc hoang vu. Con đưá»ng, nâu nâu vì phân súc váºt ngấu rữa, chạy trên các đỉnh đồi dốc. Bốn bá» là đồng hoang phá»§ tuyết mênh mông đến táºn chân trá»i. Äây đó những bụi cây ngải cứu rÅ© xuống rầu rầu. Duy chỉ trên sưá»n các khe hẻm còn sót lại những mô đất sét nhô lên như những con mắt cá»§a đất mở ra nhìn Ä‘á»i: tuyết bị gió thổi bạt Ä‘i không bám được vào đó; ngược lại, trong các lòng khe và mương xói thì tuyết chất đầy, nén chặt, ùn ùn từng đống. 
 
Äavưđốp bám vào thành xe chạy má»™t quãng dài cho ấm chân, rồi nhảy lên, ngồi thu lu và ngá»§ thiếp Ä‘i. Äôi càng trượt nghiến ken két, móng sắt cá»§a ngá»±a cắm xuống tuyết dòn răng rắc, chiếc càng bên phải gõ lanh canh. Thỉnh thoảng, qua đôi hàng mi sương giá bám như bông, Äavưđốp lại trông thấy loé lên dưới ánh nắng như má»™t tia chá»›p tim tÃm đôi cánh má»™t chú quạ khoang từ mặt đưá»ng bay vá»t lên, rồi giấc ngá»§ gà khoan khoái lại khép đôi mi anh xuống. 
Cái rét thấu xương đã đánh thức anh dáºy. Anh mở mắt, và qua hàng sương long lanh ngÅ© sắc bám trên mi, trông thấy má»™t mặt trá»i lạnh giá, má»™t quang cảnh mênh mông hùng vÄ© cá»§a thảo nguyên vắng lặng, má»™t bầu trá»i xám ngoét như chì phÃa chân trá»i xa xa, và trên cái chá»m trắng xoá cá»§a ngá»n đồi má»™ gần đấy, má»™t con cáo lông vàng hoe óng lên như ánh lá»a. Con cáo Ä‘ang vá»n đùa. Nó đứng thẳng ngưá»i trên hai chân sau, Ä‘i ngòng ngoèo, nhảy cẫng lên, đổ xuống hai chân trước, rồi sục bá»›i tuyết, khua lên quanh mình má»™t đám bụi trắng bạc lấp lánh, còn cái Ä‘uôi nó má»m mại và uyển chuyển lê trên tuyết như má»™t lưỡi lá»a Ä‘á». 
 
HỠđến Grêmiatsi Lốc lúc trá»i chưa tối. Trong sân rá»™ng cá»§a Xôviết ấp Ä‘áºu má»™t cá»— xe trượt tuyết song mã không có ngưá»i. Bên thá»m, má»™t đám bảy tám ngưá»i kô-dắc đứng túm tụm, miệng hút thuốc. Mấy con ngá»±a, lông cứng ráp vì mồ hôi đóng băng, dừng lại cạnh thá»m. 
 
- Chào đồng bào! Chuồng ngựa ta chỗ nào nhỉ? 
 
- Chào đồng chÃ! – Má»™t ngưá»i kô-dắc đứng tuổi đưa tay lên mép mÅ© lông thá» trả lá»i thay cho cả đám. - Chuồng ngá»±a hả, kia kìa đồng chà ạ, lợp sáºy đấy. 
Äám kô-dắc cÅ©ng Ä‘i theo vá» phÃa chuồng ngá»±a, trong bụng thắc mắc không biết tại sao cái ông má»›i đến này, nom vẻ như má»™t cán bá»™ và nói tiếng “g†giá»ng nằng nặng theo kiểu Nga, không vào trụ sở Xôviết mà lại lẽo đẽo theo xe. 
 
HÆ¡i phân bốc hầm háºp từng cuá»™n qua các cá»a chuồng ngá»±a. Anh xà-Ãch huyện uá»· cho ngá»±a dừng lại. Äavưđốp thành thạo cởi dây tháo càng xe. Äám kô-dắc túm tụm quanh đó đưa mắt nhìn nhau. Má»™t bố già mặc măng-tô trắng cá»§a đàn bà, cào rụng những hạt băng bám trên ria, nháy mắt má»™t cái hóm hỉnh: 
 
- Coi chừng, nó đá cho đấy, đồng chà ạ! 
 
Tháo xong Ä‘ai háºu ra khá»i Ä‘uôi ngá»±a, Äavưđốp quay sang phÃa bố già, mỉm cưá»i, đôi môi thâm xì nở ra để lá»™ hàm răng sứt má»™t răng cá»a. 
 
- Con đã từng là lÃnh súng máy đấy, bố già ạ. Con đã chạy nhông vá»›i những con ngá»±a còn bằng mấy con này ấy chứ! 
 
Má»™t ngưá»i Ä‘en như cá»§ súng, râu ria xồm xoàm lấp cả lá»— mÅ©i, nói: 
- Thế cái răng sứt của anh, có lẽ là do bị con ngựa cái nào đá hẳn? 
 
Äám kô-dắc cưá»i ồ vui vẻ. Äavưđốp thoăn thoắt tháo cái kiá»ng cổ ngá»±a, đối đáp lại: 
 
- Không, răng mình sứt lâu rồi, trong má»™t vụ say rượu. Nhưng thế lại hoá hay: các bà khá»i lo bị tôi cắn. Phải không, bố già? 
 
Câu pha trò nghe ăn giá»ng, và ông lão vá» làm ra bá»™ thất vá»ng, lắc đầu: 
- Còn lão đây, chú nó ạ, lão chẳng còn cắn ai được nữa. Răng lão rơi rụng từ năm nảo năm nào rồi… 
 
Anh chàng kô-dắc râu Ä‘en cưá»i hà lên như ngá»±a, miệng ngoác ra để lá»™ hàm răng trắng bóng, và tay cứ túm khư khư lấy cái thắt lưng đỠthắt chẽn chiếc áo tsếchmen (*), như sợ cưá»i quá bị tung ra chăng. 
 
Äavưđốp lấy thuốc ra má»i đám kô-dắc, châm má»™t Ä‘iếu hút, rồi Ä‘i vào trụ sở Xôviết ấp. Bố già kia bám sát gót Äavưđốp, miệng nói: 
 
- Cứ vào Ä‘i, chá»§ tịch nông trang Ä‘ang trong đó đấy. Cả bà thư Äảng cá»§a chúng tôi nữa. 
 
Äám kô-dắc rÃt hai hÆ¡i là tàn Ä‘iếu thuốc, cÅ©ng bước Ä‘i cạnh. Há» rất khoái vì ông má»›i đến này không giống cái kiểu cán bá»™ huyện mà há» thưá»ng thấy: ông này không nhảy trên xe trượt tuyết xuống, ôm cặp Ä‘i ngang qua mặt má»i ngưá»i vào thẳng trụ sở Xôviết, mà lại tá»± mình tháo ngá»±a, đỡ anh lái má»™t tay, và tá» ra thông thạo từ lâu rồi vá»›i chuyện ngá»±a xe. Nhưng đồng thá»i Ä‘iá»u đó cÅ©ng làm há» ngạc nhiên. Anh chàng râu Ä‘en không nhịn được nữa, há»i: 
 
- Này, đồng chà ơi, tá»™i gì mà đồng chà lại phải vất vả vá»›i mấy con ngá»±a thế nhỉ? Thiết tưởng đó đâu phải là việc cá»§a cán bá»™? Thế ngưá»i đánh xe thì để làm gì? 
 
- Bà con chúng tôi thấy kể cÅ©ng kỳ. – Ông bố già tháºt thà thú nháºn. 
Äavưđốp chưa kịp trả lá»i thì má»™t chàng kô-dắc trẻ măng có bá»™ ria vàng thất vá»ng thốt lên, chỉ trá» vào hai lòng bàn tay Äavưđốp có lá»›p da xám xịt do cá» xát nhiá»u vá»›i sắt thép, và những móng tay đầy những vết xước thâm niên: 
 
- Ô, anh này là thợ rèn đây mà! 
 
- Thợ nguá»™i. – Äavưđốp cải chÃnh. – Thế các bác, các anh lên trụ sở Xôviết làm gì đấy? 
 
- ThÃch thì đến, - bố già dừng lại ở báºc thá»m thứ nhất, đáp thay cho má»i ngưá»i. – Anh em tò mò muốn biết chẳng hay đồng chà vá» có việc gì váºy? Hay lại việc thóc nghÄ©a vụ… 
 
- Việc nông trang táºp thể. 
 
Bố già huýt sáo má»™t tiếng kéo dài ngán ngẩm, từ thá»m cá»a lui gót trở ra trước. 
 
----------------------- 
(*) Má»™t kiểu áo thưá»ng mặc cá»§a ngưá»i kô-dắc. – ND 
 
 
* * * 
 
Từ trong căn phòng thấp nồng nặc xông ra mùi chua loét cá»§a áo varÆ¡i lông cừu bốc hÆ¡i tuyết và mùi tro cá»§i. Má»™t ngưá»i cao lá»›n, vai ngang, tay vặn bấc đèn, đứng bên bàn, đối diện vá»›i Äavưđốp. Trên ngá»±c áo kaki cá»§a anh ta nổi lên tấm Huân chương Cá» Ä‘á». Äavưđốp Ä‘oán ra ngay đây là bà thư chi bá»™ Grêmiatsi. 
 
- Tôi là đặc phái viên huyện. Äồng chà là bà thư chi bá»™ phải không? 
 
- Phải, tôi đây, Nagunốp, bà thư chi bá»™. Má»i đồng chà ngồi, đồng chà chá»§ tịch xôviết ra ngay bây giỠđấy. – Nagunốp đấm đấm vào bức vách, bước tá»›i bên Äavưđốp. 
 
Anh có bá»™ ngá»±c rá»™ng và đôi chân vòng kiá»ng cá»§a lÃnh kỵ mã. Hai hàng lông mày Ä‘en cá»§a anh má»c nhÃu lại trên đôi mắt vàng ệch có con ngươi to quá khổ, Ä‘en như bồ hóng. Nếu không có cái mÅ©i nhá» khoằm xuống như má» con diá»u hâu vá»›i hai lá»— mÅ©i nom qúa thô và mắt không bị kéo màng đục, thì nom anh ta cÅ©ng đẹp trai đấy, má»™t vẻ đẹp không nổi báºt nhưng có dáng hảo hán. 
Từ phòng bên bước sang má»™t ngưá»i kô-dắc chắc máºp đội mÅ© da dê xám láºt ngá»a ra sau gáy, mặc tấm áo varÆ¡i dạ nhà binh, và chiếc quần sarôva (*) có đưá»ng nẹp kiểu kô-dắc, giắt vào trong bÃt tất len trắng. 
 
- Äây, chÃnh là đồng chà chá»§ tịch Xôviết AnÄ‘rây RadÆ¡miốtnốp đây. 
 
Äồng chà chá»§ tịch mỉm cưá»i, má»™t tay vuốt vuốt bá»™ ria mép loăn xoăn trắng nhợt, má»™t tay trịnh trá»ng chìa ra cho Äavưđốp. 
 
- Thế đồng chà là ai? Äặc phái viên cá»§a huyện uá»· à? Hèm. Äồng chà cho xem giấy tá»â€¦ Maka (**), anh đã coi chưa? Chắc đồng chà đến vá» việc nông trang táºp thể phải không? – Anh nhìn Äavưđốp từ đầu đến chân má»™t cách sống sượng, hấp háy đôi mắt sáng trong như ná»n trá»i hè. Khuôn mặt sạm nắng lâu ngày chưa cạo cá»§a anh, vá»›i má»™t vết sẹo trên trán, lá»— rõ vẻ bồn chồn nóng ruá»™t. 
 
Äavưđốp ngồi vào bàn, trình bày những nhiệm vụ Äảng đỠra để tiến hành táºp thể hoá toàn bá»™ trong thá»i gian hai tháng. Anh đỠnghị ngay ngày mai há»p há»™i nghị bần nông và cốt cán. 
 
Nagunốp trình bày tình hình và nói vá» táºp Ä‘oàn sản xuất Grêmiatsi Lốc. 
Radơmiốtnốp tay chống lên ôm chặt lấy đôi má rám hồng, cũng chăm chú nghe anh, thỉnh thoảng chen vào một câu. 
 
- Ở đây chúng tôi có má»™t cái gá»i là táºp Ä‘oàn sản xuất góp ruá»™ng làm chung. Nhưng tôi xin nói vá»›i đồng chÃ, đồng chà công nhân ạ, nó chẳng qua chỉ là má»™t sá»± bôi nhá» chế độ táºp thể, má»™t thứ ăn hại ChÃnh quyá»n Xôviết mà thôi, - Nagunốp nói, bá»±c bõ ra mặt. – Có mưá»i tám há»™ tham gia, độc dân nghèo rá»›t mùng tÆ¡i. Và kết quả là thế nào? Cố nhiên là má»™t trò há». Mưá»i tám há»™ cá»§a há» gom góp lại được bốn con ngá»±a và má»™t đôi bò, nhưng miệng ăn thì má»™t trăm lẻ bảy. Thế thì múa may thế nào đây mà sống? Tất nhiên quỹ tÃn dụng đã cho há» vay dài hạn để mua máy móc và súc váºt kéo. Há» cứ vay, nhưng há» sẽ chẳng trả nổi đâu, dù là dài hạn Ä‘i nữa. Tôi xin nói ngay để đồng chà rõ tại sao: giá như há» có được má»™t máy kéo thì lại là chuyện khác, nhưng ngưá»i ta lại không cho há» máy kéo, còn bò thì ăn ra làm nên nhanh sao được. Tôi xin nói thêm là chÃnh trị cá»§a há» chẳng ra quái gì, và từ lâu tôi đã chỉ nhăm nhe giải tán quách há» Ä‘i cho rồi, vì cái tá»™i cứ rúc vào nách ChÃnh quyá»n Xôviết như má»™t con bê vô phúc mà nhay, mà bú, mà chẳng thấy nhá»›n mẹ gì cả. Há» lại còn ăn nói giá»ng thế này: “Cháºc, rồi thì cái gì ngưá»i ta cÅ©ng sẽ cung cấp cho mình tất! Còn nợ thì tuốt xác mình ra cÅ©ng chẳng có đâu mà trảâ€. Cứ thế sinh ra bừa bãi vô ká»· luáºt,và cái táºp Ä‘oàn sản xuất chỉ mai kia là ngoẻo thôi. à kiến thế mà hay đấy: đưa tất cả vào nông trang táºp thể. Tuyệt diệu! 
Nhưng tôi nói anh nghe, dân kô-dắc là dân cứng đầu, bảo thá»§, không dá»t không xong đâu… 
 
Äavưđốp đưa mắt nhìn hai ngưá»i, há»i: 
- Trong các đồng chà ta có ai tham gia táºp Ä‘oàn ấy không? 
 
Nagunốp đáp: 
- Không. Năm 1920 tôi đã tham gia má»™t công xã. Vá» sau nó tan vì đầu óc tá»± tư tá»± lợi. Tôi đã tung hê hết cả cá»§a cải tư hữu Ä‘i rồi. Tôi mắc bệnh ghét cay ghét đắng cá»§a tư hữu, cho nên bò và nông cụ tôi đã Ä‘em cho công xã số 6 ở cạnh đó (nó vẫn còn đến bây giỠđấy), vợ chồng tôi bây giá» chẳng có cái gì sất. RadÆ¡miốtnốp thì không thể làm theo gương ấy được: anh ấy goá vợ, chỉ còn độc má»™t mẹ già. Annh ấy mà vào thì không tránh khá»i Ä‘iá»u ong tiếng ve. Ngưá»i ta sẽ bảo: “thế là bây giá» hắn bắt mình cõng mẹ hắn, như cái địu, còn hắn thì chẳng bén mảng ra đồngâ€. Chuyện này tế nhị lắm. Còn đảng viên thứ ba cá»§a chi bá»™ chúng tôi, hiện Ä‘ang Ä‘i vắng, thì cụt má»™t tay do máy tuốt lúa nghiến. Cáºu ấy không dám muối mặt xin vào táºp Ä‘oàn, bảo là không có mình thì ngưá»i ta cÅ©ng thừa kẻ nuôi báo cô rồi. 
 
- Äúng thế đấy, táºp Ä‘oàn ấy cá»§a chúng tôi đúng là cái tai ương nghiệp chướng. – RadÆ¡miốtnốp xác nháºn. – Cáºu chá»§ nhiệm cá»§a nó, Akaska Lôxép, là má»™t tay làm ăn không ra thế nào. Tháºt là chá»n ai chẳng chá»n! Phải thừa nháºn là trong việc này chúng tôi há»› rồi. Äáng lẽ không nên trao cho hắn chức ấy má»›i phải. 
 
Äavưđốp Ä‘ang láºt xem qua sổ sách thống kê tài sản cá»§a bá»n kulắc, há»i: 
- Sao thế? 
 
RadÆ¡miốtnốp mỉm cưá»i, nói: 
- Vì rằng hắn là má»™t con ngưá»i bệnh hoạn. TÃnh hắn thế thì làm con buôn má»›i phải. Cái gì cÅ©ng đổi chác, mua Ä‘i bán lại. Hắn mắc đúng bệnh ấy đấy. Hắn đã làm sạt nghiệp táºp Ä‘oàn! Hắn mua má»™t con bò giống, rồi hắn lại nảy ra ý kiến Ä‘em đổi lấy cái môtô. Hắn đặt bà con xã viên trước má»™t việc đã rồi, hắn cÅ©ng chẳng há»i ý kiến chúng tôi, tá»± nhiên thấy hắn chở cái môtô ấy từ ga vá». Chúng tôi kêu làng, vò đầu bứt tai. Hắn vác vá», nhưng nào ai có biết Ä‘i. Vả lại biết dùng nó làm gì bây giá»? Tháºt là cưá»i dở mếu dở. Hắn mang vá» làng. Những dân sành chÆ¡i trong làng xem qua và bảo: “Tốt hÆ¡n hết là Ä‘em vứt quách nó Ä‘i!†Nó thiếu má»™t số bá»™ pháºn mà chỉ nhà máy má»›i chế tạo ra được. Äáng kẽ nên cá» Iakốp Lukits ÔxtÆ¡rốpnốp làm chá»§ nhiệm má»›i phải. Äó má»›i tháºt là má»™t đầu óc. Lão ấy gá»i mua táºn Kraxnôđa hạt giống lúa mạch loại giống má»›i, hạn mấy cÅ©ng chịu được, lão biết giữ tuyết trên ruá»™ng cày, thu hoạch cá»§a lão bao giá» cÅ©ng cao nhất. Gia súc thì lão nuôi loại nòi. Mặc dầu lão cÅ©ng có kêu quang quác khi chúng tôi bóp thuế lão, nhưng lão là má»™t tay làm ăn giá»i, có bằng khen đấy. 
 
Nagunốp lắc đầu tá» vẻ nghi ngá»: 
- Lão ấy như một con ngỗng hoang giữa đàn, đứng tách riêng ra một mình. 
 
- Không phải đâu! Lão là ngưá»i cá»§a ta. – RadÆ¡miốtnốp khẳng định dứt khoát. 
 
---------------------- 
(*) Má»™t kiểu quần ống rá»™ng cá»§a ngưá»i kô-dắc. – ND. 
(**) Maka là tên, Nagunốp là há». - ND  
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản cá»§a Mèo Äa Tình  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				01-01-2009, 10:55 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Phá Quan Hạ Sơn
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Nov 2008
					Äến từ: Thao Dien Q2
					
					
						Bài gởi: 180
					
                    Thá»i gian online: 0 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			CHƯƠNG III 
 
 
 
 
 
 
Trong đêm mà đại uý Pôlốptxép, cá»±u chỉ huy đội kỵ binh kô-dắc cá»§a Iakốp Lukits ÔxtÆ¡rốpnốp đến nhà lão, hai ngưá»i đã chuyện trò vá»›i nhau hồi lâu. Trong làng, Iakốp Lukits được tiếng là má»™t ngưá»i tinh khôn, mưu mẹo và tháºn trá»ng như má»™t con cáo. Ấy thế mà bây giá» lão cÅ©ng chẳng đứng nổi ngoài rìa cuá»™c đấu tranh Ä‘ang bùng lên dữ dá»™i ở nông thôn và bị lôi tuá»™t theo dòng thá»i cuá»™c. Từ buổi hôm ấy, cuá»™c Ä‘á»i cá»§a Iakốp Lukits đã Ä‘i vào má»™t dốc trượt nguy hiểm. 
 
Tối hôm ấy, cÆ¡m nước xong, Iakốp Lukits lấy túi thuốc lá ra, ngồi xuống mặt hòm, co cái chân Ä‘i bÃt tất len dày cá»™p lại, và bắt đầu dốc tuá»™t ra má»i ná»—i đắng cay chất chứa trong lòng từ bao nhiêu năm nay. 
 
- Biết nói gì vá»›i ông bây giá», thưa ông AlếchxanÄ‘rÆ¡ Anhiximôvits? Cuá»™c Ä‘á»i chẳng có gì vui vẻ phấn khởi cả. Äấy ông xem, vừa qua bà con kô-dắc chăm lo làm ăn đã khấm khá lên má»™t tÃ, có cá»§a ăn cá»§a để. Năm hăm sáu, hăm bảy, thuế má thôi thì cÅ©ng có thể nói là kham được. Nhưng bây giá» lại đảo lá»™n tùng phèo cả. Bên trang ấp ông ra sao, thế có nghe nói gì vá» táºp thể hoá không? 
 
Khách liếm nước bá»t cuốn thuốc, chăm chú liếc nhìn chá»§ nhà đáp gá»n: 
- Có! 
 
- Thế ra đâu cÅ©ng phát khóc lên vì cái trò ấy cả nhỉ. Bây giá» xin kể ông nghe chuyện cá»§a tôi: tôi trở vá» hồi năm hai mươi, sau khi quân ta (*) rút lui, hai đôi ngá»±a và toàn bá»™ cuả nả bá» lại bên bá» Hắc Hải. Tôi trở lại ngôi nhà trống tuá»nh trống toàng. Từ đó tôi làm ăn đầu tắt mặt tối. Äầu tiên các ông đồng chà chÆ¡i tôi má»™t vố trưng thu lúa mì: có bao nhiêu thóc há» vét chứ tÃnh thì cÅ©ng ra thôi: hỠđánh mình và há» cấp cho mình biên lai hẳn hoi, để mình nhá»›. – Iakốp Lukits đứng dáºy, thò tay ra sau cái gương và cưá»i ruồi trong hàng ria cắt ngắn, lôi ra má»™t bó giấy: - Cái má»› ấy đây, những tá» biên lai ghi những thứ tôi đã ná»™p năm hai mươi mốt: lúa mì này, thịt này, bÆ¡ này, da thuá»™c này, lông cừu này, gà qué này, và cả những con bò đực đồ sá»™ dắt đến trạm trưng thu. Còn đây là biên lai thuế nông nghiệp thống nhất, biên lai lạc quyên, và lại còn biên lai bảo hiểm… Tôi đóng thuế cả khói lò sưởi, cả thuế vì cái ná»—i trong chuồng có súc váºt nữa…Chẳng mấy chốc mà những giấy má này tôi đóng đầy má»™t bao tải. Tóm lại, ông AlếchxanÄ‘rÆ¡ Anhiximôvits ạ, tôi vẫn cứ sống: đất nuôi tôi, và tôi lại nuôi những kẻ khác quanh tôi. Há» lá»™t da tôi biết bao nhiêu lần rồi, nhưng lá»™t lá»›p này tôi lại nuôi lá»›p khác má»c lên. Thoạt tiên, tôi kiếm được má»™t đôi bò đực, vá»— nó lá»›n lên. Tôi Ä‘em ná»™p má»™t con để làm thịt. Tôi Ä‘em bán cái máy khâu cá»§a bà nó nhà tôi, táºu má»™t con khác. Ãt lâu sau, năm hai nhăm, đôi bò cá»§a tôi sinh sôi được má»™t đôi nữa. Thế là tôi có hai đôi bò đực và hai con bò cái. Há» không tước quyá»n bầu cá» cá»§a tôi, tương lai há» sẽ xếp tôi vào loại trung nông lá»›p trên. 
 
- Thế ngá»±a, anh có không? – Khách há»i, vẻ quan tâm. 
 
- Cứ từ từ, tôi nói sang chuyện ngá»±a bây giỠđây. Tôi mua được cá»§a bà hàng xóm má»™t con ngá»±a cái non. Mẹ nó là ngá»±a sông Äông thuần chá»§ng (cả làng còn độc má»™t con này). Con ngá»±a con lá»›n lên, chà con nhãi nom hay đáo để. Dáng nhá», không dùng làm ngá»±a nhà binh được, thiếu mất ná»a véc-sốc (**), nhưng phi nhanh thì có má»™t không hai! Tại há»™i chợ triển lãm nông nghiệp cá»§a khu, tôi đã nháºn được giải thưởng vá» nó và bằng chứng nháºn ngá»±a nòi. Rồi tôi bắt đầu để tâm há»c há»i các ông kỹ sư nông nghiệp, chăm ruá»™ng đất như chăm vợ ốm váºy. Ngô tôi thì nhất làng, thu hoạch cao nhất. Giống, tôi Ä‘em ngâm trước khi gieo và tôi giữ tuyết trên ruá»™ng cày. Tôi chỉ gieo lúa xuân trên ruá»™ng cày thu, còn mùa xuân để ải, không cày; ruá»™ng hưu canh cá»§a tôi bao giá» cÅ©ng nhất. Tóm lại là tôi trở thành lao động tiên tiến, và vì thế được giấy khen cá»§a Ban nông nghiệp khu. Kia kìa, ông xem. 
 
Khách liếc nhìn theo hướng ngón tay cá»§a Iakốp Lukits trá», và thấy má»™t tá» giấy đóng dấu Ä‘á», lồng khung gá»—, treo gần chá»— tượng thánh, cạnh bức ảnh Vôrôsilốp. Iakốp Lukits hãnh diện nói tiếp: 
 
- Phải, hỠđã gá»i bằng đến cho tôi, và ông kỹ sư còn lấy mẫu lúa mạch cá»§a tôi mang vá» Rôxtốp để trình bày vá»›i các nhà chức trách. Mấy năm đầu tôi gieo năm đêxiachin (***), rồi khá giả lên, tôi bắt đầu làm đến đổ mồ hôi sôi nước mắt, gieo ba, năm, rồi bảy krúc (****), thế đấy! Vợ chồng, cha con tôi làm lấy, chỉ có hai lần, vào lúc thá»i vụ căng thẳng, tôi má»›i mướn thêm má»™t ngưá»i. Những năm này, ChÃnh quyá»n Xôviết ra lệnh như thế nào? “Có sức thì cứ gieo nữa Ä‘i!†Và thế là tôi cứ gieo, lạy Chúa, tháºt là cứ như diá»u được gió. Nhưng, ông AlếchxanÄ‘rÆ¡ Anhiximôvits, ân nhân cá»§a tôi ạ, tôi nói xin ông tin cho, bây giá» thì tôi hãi rồi! Tôi hãi sẽ bị há» cho chết cháy vì bảy krúc ruá»™ng gieo trồng ấy, há» nâng tôi lên thành phần kulắc mất. Lão chá»§ tịch Xôviết làng tôi, du kÃch đỠngày xưa, là đồng chà RadÆ¡miốtnốp, hay còn gá»i nôm na là AnÄ‘riuska, đã xui dại tôi thế đấy, mả mẹ nó! Có lần hắn bảo: “Iakốp Lukits ạ, bác cứ gieo đến mức tối Ä‘a có thể gieo được, bác hãy giúp đỡ ChÃnh quyá»n Xôviết, ChÃnh quyá»n Xôviết Ä‘ang rất cần lúa mìâ€. Tôi ngá» lắm, và bây giá» thì vỡ nhẽ là cái tối Ä‘a ấy lại thÃt vào cổ tôi như cái thòng lá»ng, lạy Chúa!. 
 
Khách đứng bên bệ lò sưởi, tay chắp sau lưng, vai rá»™ng, đầu to, ngưá»i chắc nịch như cái bao tải đầy thóc, há»i: 
 
- Ở đây ngưá»i ta có ghi tên vào nông trang táºp thể không? 
 
- Vào nông trang ấy à? Cho tá»›i nay hỠđể cho yên, nhưng mai sẽ có cuá»™c há»p bần nông. Lúc nhá nhem hỠđã Ä‘i loan báo. Từ hôm Nôen đến nay, há» cứ nói nhai nhải, Ä‘iếc cả tai:â€Vào Ä‘i, vào Ä‘i thôi!†Nhưng bà con chối đây đẩy, chẳng ai chịu ghi tên. Ai tá»™i gì chuốc vạ vào thân? Chắc là mai há» sẽ lại thúc đây. Nghe nói chiá»u nay má»›i có má»™t thằng cha công nhân nào ở trên huyện vá», hắn sẽ lùa má»i ngưá»i vào nông trang. Äá»i chúng tôi thế là Ä‘i đứt. Tôi làm sầy vẩy, còng lưng cóp nhặt, thế mà bây giá» lại phải Ä‘em đổ tất vào cái nồi chung, cả gia súc, cả lúa mì, cả gà qué, cả nhà cá»a nữa, chắc thế hẳn? Chẳng khác gì há» bảo mình: chú em đưa vợ đây cho anh, còn chú thì chịu khó Ä‘i nhà thổ váºy. Ông ngẫm mà xem, ông AlếchxanÄ‘rÆ¡ Anhiximôvits, tôi sẽ mang vào nông trang má»™t đôi bò đực (cÅ©ng may là đôi kia tôi đã bán chạy cho cá»a hàng thá»±c phẩm rồi), má»™t con ngá»±a cái và con con cá»§a nó, tất cả nông cụ, lúa mì, trong khi má»™t đứa khác thì mang vào má»™t cái bị rách đầy ráºn. Tôi vá»›i hắn canh ti lại, rồi lá»i lãi chia đôi, má»—i ngưá»i má»™t ná»a. Thế thì bảo làm sao mà không cay?.. Có thể rồi suốt Ä‘á»i hắn cứ nằm ưá»n trên trốc lò sưởi mà nghÄ© đến miếng ngon, miếng ngá»t, còn tôi thì… nhưng thôi, nói làm gì nhỉ! Phá»±t! – Iakốp Lukits đưa bàn tay sần sùi lên cứa ngang cổ há»ng má»™t cái dứt khoát. – Thôi, nói thế là đủ. Thưa, thế còn ông thì bây giá» sống ra sao? Làm cho sở nào hay là làm ở xưởng? 
 
Khách bước tá»›i bên Iakốp Lukits, ngồi xuống chiếc ghế đẩu, cuốn Ä‘iếu thuốc khác; y đăm đăm nhìn túi thuốc, còn Iakốp Lukits thì nhìn cái cổ áo cháºt căng cá»§a tấm áo ngoài đã cÅ© cá»§a khách thÃt lấy cái cổ tròn lẳn làm nổi lên những đưá»ng gân xanh hai bên yết hầu: 
 
- Lukits ạ, anh đã từng là lÃnh đại đội tôi.. Anh có nhá»› lần ở Êkatêrinôđa, hình như là trong khi quân ta rút lui thì phải, tôi đã có má»™t cuá»™c nói chuyện vá»›i anh em kô-dắc vá» ChÃnh quyá»n Xôviết chứ? Ngay từ hồi ấy tôi đã báo trước cho anh em biết rồi, anh có nhá»› không? Tôi bảo: “Các chú sẽ sai lầm nghiêm trá»ng đấy! Cá»™ng sản sẽ tuốt xác các chú, vặn cổ các chú. Các chú tỉnh ngá»™ thì lúc ấy đã muá»™nâ€. – Y ngừng lại má»™t lát, hai đồng tá» trong đôi mắt xanh xanh co lại, nhá» xÃu, chỉ còn như hai lá»— kim, rồi nở má»™t nụ cưá»i gian xảo. – Tôi nói có sai không? Tôi vá»›i anh em đơn vị đã không chạy thoát được khá»i NôvôrôxixcÆ¡. Quân tình nguyện và quân đồng minh đã phản bá»™i, bá» rÆ¡i chúng tôi. Tôi đã vào Hồng quân, chỉ huy má»™t đại đội kỵ binh, trên đưá»ng Ä‘i mặt tráºn Ba Lan… Lúc ấy há» có má»™t cái uá»· ban để kiểm tra, thanh lá»c các sỹ quan cÅ©. Uá»· ban ấy cất chức tôi, bắt và đưa tôi ra Toà án cách mạng. Chà, suýt nữa thì các ông đồng chà đã làm thịt tôi rồi chứ chẳng chÆ¡i đâu, hoặc tống vào trại táºp trung. Anh có Ä‘oán được tại sao không? Má»™t thằng kô-dắc chó đẻ, đồng hương vá»›i tôi, đã tố giác là tôi có tham gia vụ giết Pốtchenkốp. Trên đưá»ng bị giải Ä‘i toà án, tôi đã trốn thoát…Tôi sống lẩn quất mãi, lấy má»™t cái tên giả, và đến năm hai mươi ba thì trở vá» làng. Tôi còn giữ được giấy chứng nháºn trước mình là đại đội trưởng má»™t đại đội kỵ binh Ä‘á», lại gặp được mấy cáºu cÅ©ng tốt, tóm lại là tôi thoát chết. Hồi đầu ngưá»i ta lôi tôi lên khu, lên ban chÃnh trị Sở công an sông Äông. Gỡ được xong, tôi Ä‘i gõ đầu trẻ. Tôi gõ đầu trẻ cho tá»›i thá»i gian gần đây. Nhưng bây giá»â€¦ Bây giá» tình hình khác rồi. Nhân có việc Ä‘i Uxti-Khôpécxkaia, tôi tạt qua thăm anh là đồng đội cÅ©. 
 
- Ông làm thầy giáo à? Vââáºy đấy… Ông là ngưá»i há»c rá»™ng, hÆ¡n ngưá»i vá» chữ nghÄ©a khoa há»c. CÆ¡ sá»± này rồi sẽ ra sao? Vá»›i trò nông trang kia, chúng ta sẽ còn thất Ä‘iên bát đảo đến táºn đâu nữa, hả thưa ông? 
 
- Äến chá»§ nghÄ©a cá»™ng sản, anh bạn ạ. Äến cái chá»§ nghÄ©a cá»™ng sản Ä‘Ãch thá»±c. Tôi đã Ä‘á»c cả sách Các Mác lẫn cuốn “Tuyên ngôn cá»§a Äảng Cá»™ng sản†nổi tiếng kia rồi. Chuyện nông trang này sẽ Ä‘i tá»›i đâu, anh có biết không? Lúc đầu là nông trang, rồi đến công xã: thá»§ tiêu hoàn toàn chế độ tư hữu. Không những bò, rồi cả con cái anh ngưá»i ta cÅ©ng sẽ bắt đưa nhà nước nuôi. Má»i cái sẽ thành cá»§a chung: vợ, con, chén bát, cùi dìa. Anh muốn ăn má»™t bát mì thịt ngá»—ng, nhưng ngưá»i ta lại bắt anh uống nước kvax. Anh sẽ là má»™t nông nô bị cá»™t chặt vào ruá»™ng đất. 
 
- Nhưng nếu tôi không thÃch thế thì sao? 
 
- Ngưá»i ta sẽ chẳng há»i ý kiến anh. 
 
- Sao lại thế được? 
 
- Nó thế đấy. 
 
- Hay nhỉ! 
 
- Nhưng này! Bây giá» tôi há»i anh: có thể sống mãi như thế này được không? 
 
- Sống sao nổi. 
 
- Nếu không nổi thì phải hành động, phải đấu tranh. 
 
- Ông bảo sao, thưa ông Alếchxanđrơ Anhiximôvits? Chúng ta đã thỠrồi, đấu tranh rồi…Không ăn thua. Tôi chẳng buồn nghĩ đến chuyện đấy nữa! 
 
- Cứ thá» nữa xem. – Khách ghé sát vào Iakốp Lukits liếc nhìn cánh cá»a bếp đã khoá chặt, rồi tá»± dưng tái mặt Ä‘i, thì thào: - Tôi đã nói chuyện thẳng thắn vá»›i anh: tôi hy vá»ng vào anh. Ở ấp chúng tôi, dân kô-dắc sắp nổi dáºy rồi. Và anh đừng nghÄ© là chuyện lÆ¡ mÆ¡, làm bừa đâu. Chúng tôi có liên lạc vá»›i MátxcÆ¡va, vá»›i các tướng tá hiện Ä‘ang phục vụ trong Hồng quân, vá»›i các kỹ sư làm việc trong các nhà máy, xà nghiệp, và còn xa hÆ¡n nữa, vá»›i ngoại quốc. Phải, phải! Nếu chúng ta khéo tổ chức nhau lại và cÅ©ng hành động ngay từ bây giá» thì sang xuân, vá»›i sá»± giúp đỡ cá»§a các cưá»ng quốc bên ngoài, vùng sông Äông sẽ sạch bóng quân Ä‘á». Anh sẽ gieo lúa bằng hạt giống cá»§a anh và cho mình anh hưởng thôi.. Khoan, để tôi nói nốt đã. Trong huyện, có nhiá»u ngưá»i đồng tình vá»›i ta. Phải cố kết và táºp hợp há» lại. Tôi Ä‘i Uxti-Khôpécxkaia chÃnh là vá» việc này đây. Anh có nháºp bá»n chúng tôi không? Trong tổ chức cá»§a chúng tôi đã có trên ba trăm cá»±u chiến binh kô-dắc rồi. Ở Äubrốpxki, ở Vôxvôvôi, ở Tubianxki, ở Malưi Ônkhôvátxki và nhiá»u ấp khác chúng tôi đã láºp nên những đội chiến đấu. CÅ©ng nên tổ chức má»™t đội như thế ở Grêmiatsi các anh đây…Nào, anh nói Ä‘i. 
 
- Bà con kêu ca vỠchuyện nông trang và chuyện nộp thóc… 
 
- Khoan! Không nói chuyện bà con, mà nói chuyện anh. Tôi há»i anh cÆ¡. Thế nào? 
 
- Những chuyện như váºy làm sao quyết định ngay được?..Chuyện này mất đầu như bỡn. 
 
- Anh cứ nghÄ© Ä‘i…Có lệnh là tất cả các thôn ấp chúng ta sẽ đồng loạt nổi dáºy. Chúng ta sẽ chiếm huyện này, dân cảnh và cá»™ng sản thì ta sẽ sục táºn nhà tóm cổ từng thằng, còn vá» sau thì ngá»n lá»a tá»± nó sẽ bùng lên. 
 
- Nhưng lấy gì mà nổi dáºy? 
 
- Sẽ có! Chắc anh cũng còn giữ được chứ? 
 
- CÅ©ng chẳng rõ nữa…Hình như cÅ©ng có vứt lay lứt đâu đó…Má»™t khẩu súng cổ…Kiểu Ão thì phải. 
 
- Chúng ta chỉ cần khởi sá»±, và má»™t tuần lá»… sau tàu ngoại quốc sẽ chở đến cả súng trưá»ng, cả đại bác. Sẽ có cả tàu bay nữa. Thế nào? 
 
- Thưa ngài đại uý, xin để tôi nghÄ© đã! Äừng thúc ép tôi qúa… 
 
Khách dá»±a lưng vào bệ lò sưởi, mặt chưa hết tái, nói giá»ng trầm trầm: 
 
- Chúng tôi không Ä‘i má»™ ngưá»i vào nông trang, cho nên không thúc ép ai cả. Hoàn toàn tuỳ anh, nhưng cái mồm thì…liệu đấy anh Lukits ạ! Sáu viên phần anh, còn viên thứ bảy…- và khách lấy ngón tay khẽ gảy lách cách ổ đạn khẩu súng lục đút trong túi. 
 
- Vá» cái mồm thì ông khá»i lo. Nhưng việc ông làm xem ra mạo hiểm đấy. Và cÅ©ng chẳng giấu gì ông: việc ấy làm tôi hãi lắm. Nhưng sống thì cÅ©ng cùng đưá»ng rồi. – Lão ngừng nói má»™t lát. – Nếu không có chuyện o ép những ngưá»i có cá»§a, tôi nai lưng ra làm, biết đâu bây giá» chẳng nhất làng rồi. Cứ như thá»i làm ăn tá»± do thì biết đâu bây giá» tôi chẳng đã có cái ô tô! – Iakốp Lukits chua chát nói sau má»™t phút im lặng. – Nhưng đơn độc mà lao vào những chuyện ấy…Há» vặn cổ sá»›m. 
 
- Sao lại đơn độc? – Khách khó chịu ngắt lá»i. 
 
- Ấy là tôi nói lẩm cẩm như váºy. Nhưng thưa ông, những ngưá»i khác thì thế nào? Thế giá»›i há» sẽ thế nào? Nhân dân liệu có nghe không? 
 
- Nhân dân chỉ là đàn cừu. Phải dẫn dắt há». Thế nào, quyết định chứ? 
 
- Tôi đã nói rồi, thưa ông Alếchxanđrơ Anhiximôvits… 
 
- Tôi cần biết dứt khoát: anh có đồng ý không? 
 
- Chẳng còn con đưá»ng nào khác, váºy thì tôi đồng ý. Nhưng dẫu sao ông cứ để cho tôi nghÄ© cho chÃn đã. Sáng mai tôi sẽ trả lá»i ông má»™t tiếng cuối cùng. 
 
Thế rồi Pôlốptxép đã lên giá»ng ra lệnh: 
- Ngoài ra, anh còn phải thuyết phục những bà con kô-dắc nào tin cáºy được. Tìm những ai có háºn thù vá»›i ChÃnh quyá»n Xôviết ấy. 
 
- Cuá»™c sống thế này thì ai mà không háºn thù. 
 
- Thằng cháu nhà anh thế nào? 
 
- Cha nào con nấy. Tôi làm sao, nó làm váºy (*****) 
 
- Thằng ấy được chứ? 
 
- Nó đáng mặt má»™t dân kô-dắc, - Iakốp Lukits đáp vá»›i má»™t vẻ tá»± hào kÃn đáo. 
Chủ nhà trải cho khách một tấm chăn xám và một chiếc áo khoác lót lông nằm ở gian khác, cạnh bệ lò sưởi. Khách tháo ủng ra, nhưng để nguyên quần áo mà nằm, và vừa đặt má lên chiếc gồi nhồi lông chim mát lạnh đã thiếp đi luôn. 
 
… Trá»i chưa sáng hẳn Iakốp Lukits đã đánh thức bà mẹ già tám mươi nằm ngá»§ trong gian buồng nhá» bên chái nhà. Lão kể vắn tắt cho mẹ nghe ông chỉ huy đại đội cÅ© cá»§a mình đến đây có mục Ä‘Ãch gì. Mụ già ngồi trên bệ lò sưởi nghe, buông thõng hai chân nổi những đưá»ng gân Ä‘en và các khá»›p sưng phù vì cóng, má»™t tay đưa lên banh cái vành tay vàng ệch ra. 
 
Iakốp Lukits quỳ xuống, nói: 
 
- Mẹ có ban phước cho con không? 
 
- Làm Ä‘i, cứ làm, đánh cho chết bá»n trá»i tru đất diệt ấy Ä‘i, con ạ! Chúa ban phước lành cho an! Chúng nó đóng cá»a nhà thá»â€¦Cha cố không sống nổi…Con cứ làm Ä‘i!... 
 
Trá»i sáng thì Iakốp Lukits đánh thức khách dáºy: 
 
- Tôi quyết định rồi! Xin ông ra lệnh. 
 
Pôlốptxép rút trong túi áo ra một tỠgiấy: 
 
- Äá»c Ä‘i, rồi ký vào. 
 
“ Xin Chúa che chở cho chúng con! Tôi là má»™t ngưá»i lÃnh kô-dắc cá»§a Äại binh Ä‘oàn sông Äông, xin gia nháºp Liên minh giải phóng quê hương sông Äông, và cam kết tuân lệnh các vị chỉ huy, Ä‘em hết sức lá»±c và bằng má»i cách, chiến đấu đến giá»t máu cuối cùng chống bá»n cá»™ng sản bônsêvÃch, những kẻ thù không đội trá»i chung cá»§a Thiên chúa giáo, những kẻ áp bức nhân dân Nga. Tôi cam kết tuyệt đối tuân lệnh các vị thá»§ trưởng và chỉ huy cá»§a mình. Tôi cam kết dâng toàn bá»™ tài sản cá»§a tôi lên bàn thá» Tổ quốc Thiên chúa giáo giòng chÃnh thống. Tôi cam kết và xin ký†
 
------------------- 
(*) Quân Bạch vệ. – ND. 
(**) Trước cách mạng, ngưá»i kô-dắc Ä‘i lÃnh Nga hoàng phải Ä‘em theo ngá»±a, cao tối thiểu là 2 ác-sin ná»a véc-sốc. Má»™t ác-sin là 0,71m, má»™t véc-sốc là 0,044m. – ND. 
(***) Äêxiachin = 1,09 hec ta. – ND. 
(****) Krúc = 4 hec ta. – ND. 
(*****) Nguyên văn: Ngón tay bỠbàn tay đi đâu được? Tôi đi đâu, nó theo đó. – ND.  
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản cá»§a Mèo Äa Tình  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				01-01-2009, 10:56 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Phá Quan Hạ Sơn
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Nov 2008
					Äến từ: Thao Dien Q2
					
					
						Bài gởi: 180
					
                    Thá»i gian online: 0 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			CHƯƠNG IV 
 
 
 
 
 
Ba mươi hai con ngưá»i – cốt cán và bần nông ấp Grêmiatsi Lốc – nÃn thở ngồi nghe. Äavưđốp chẳng có tài diá»…n thuyết, váºy mà thoạt đầu ngưá»i ta lắng nghe anh còn chăm chú hÆ¡n cả má»™t ngưá»i kể chuyện cổ tÃch giá»i nhất. 
 
- Thưa các đồng chÃ! Tôi bản thân là công nhân nhà máy Puchilốp Ä‘á». Äảng cá»™ng sản và giai cấp công nhân phái tôi vỠđây giúp các đồng chà tổ chức nông trang táºp thể và tiêu diệt bá»n kulắc là những kẻ hút máu hút má»§ má»i ngưá»i chúng ta. Tôi sẽ nói ngắn thôi. Các đồng chà phải hợp lá»±c lại vào nông trang táºp thể, Ä‘em toàn bá»™ ruá»™ng đất, nông cụ, súc váºt làm cá»§a chung. Vì sao phải vào nông trang? Vì rằng cứ tiếp tục sống như thế này thì tháºt là sống không nổi. Ta gay go vá» lúa mì là do bá»n kulắc chôn giấu, để mục nát dưới đất, ta phải dùng vÅ© lá»±c mà Ä‘oạt lấy cá»§a chúng! Còn các đồng chà thì hẳn là sẽ phấn khởi mà ná»™p lúa mì, nhưng chÃnh các đồng chà cÅ©ng thiếu ăn. Lúa cá»§a trung bần nông thì không nuôi nổi liên bang Xôviết. Phải gieo trồng thêm nhiá»u nữa. Nhưng vá»›i các cày gá»— và cày sắt má»™t lưỡi thì làm sao mà gieo trồng nhiá»u được? Chỉ có máy cày má»›i giúp ta thoát được khá»i tình cảnh này. Thá»±c tế thế! Tôi không rõ ở vùng sông Äông các đồng chÃ, trong vụ cày thu, má»™t cái cày thì cày được bao nhiêu… 
 
- Nắm chắc tay cày cả ngày lẫn đêm thì đến mùa đông cày được mưá»i hai đêxiachin. 
 
- Hả? Mưá»i hai à? Phải chân đất rắn thì sao? 
 
- Ông kia nói lăng nhăng gì váºy? – Má»™t tiếng đàn bà the thé cất lên. – Thế thì má»—i cái cày phải đóng ba, không thì bốn đôi bò đực khoẻ, mà ta thì đào đâu ra bò? CÅ©ng có đấy, nhưng không phải ai cÅ©ng có, lải rải má»—i nÆ¡i má»™t đôi ốm đói.., mà phần lá»›n lại là bò đực có vú. Nhà giàu cÆ¡ ngưá»i ta má»›i có, há» làm ăn như diá»u được gió... 
 
- Ai mà nói chuyện ấy! Äàn bà không biết thì ngồi yên nhá váy mà nghe. – Tiếng ai ồm ồm và khàn khàn đáp lại. 
 
- Ông thì biết! Vá» nhà mà dạy vợ, đừng lên mặt dạy ngưá»i ta. 
 
- Thế máy cày thì cày được bao nhiêu?... 
 
Äavưđốp chá» cho má»i ngưá»i im lặng, rồi đáp: 
 
- Má»™t máy cày, nói máy cá»§a xưởng Puchilốp chúng tôi sản xuất ra thôi, nếu có tay lái giá»i, thạo nghá» thì má»™t ngày má»™t đêm, hai ca thay nhau cÅ©ng cày được mưá»i hai đêxiachin. 
 
Cả hội nghị cùng ồ lên. Có tiếng ai kinh ngạc thốt lên: 
 
- Cha mẹ ơi!... 
 
- Gớm thế đấy! Cày bằng con ngựa ấy mới sướng…- Tiếng ai đó thở dài, khao khát. 
 
Äavưđốp đưa tay lên quệt đôi môi khô Ä‘i vì cảm động, nói tiếp: 
 
- Xưởng chúng tôi làm ra máy kéo cho các đồng chà đấy. Bần trung nông cá thể thì không mua nổi đâu: ruá»™t tượng bà con bé quá! NghÄ©a là muốn mua được thì bần cố, trung nông phải chung lưng đấu cáºt lại. Bà con Ä‘á»u biết đấy, máy kéo mà Ä‘em ra làm ở mảnh ruá»™ng nhá» thì lá»— vốn to. Vá»›i nó thì cứ phải là những cánh đồng lá»›n. Những ácten nhá» dùng nó cÅ©ng chẳng lợi gì hÆ¡n là vắt sữa dê. 
 
- Không được thế nữa ấy chứ! – Má»™t giá»ng ồm ồm như ống lệnh cất lên từ những hàng ghế cuối. 
 
- NghÄ©a là ta nên làm thế nào? – Äavưđốp nói tiếp, không chú ý đến những tiếng đáp lại ấy. – Äảng dá»± kiến táºp thể hoá toàn bá»™ để bà con có máy cày và đưa bà con ra khá»i cảnh bần cùng. Äồng chà Lênin trước khi mất đã nói như thế nào? Chỉ có nông trang táºp thể má»›i cứu được nông dân lao động thoát khá»i nghèo khó. Không thế thì há» sẽ nguy khốn. Bá»n kulắc là con quá»· khát máu sẽ hút máu cá»§a hỠđến khô kiệt… Váºy thì các đồng chà phải dứt khoát, kiên quyết Ä‘i theo con đưá»ng Äảng vạch ra. Liên minh vá»›i công nhân, giai cấp nông dân táºp thể sẽ coi khinh tất cả bá»n kulắc và má»i kẻ thù. Tôi không nói sai đâu. Bây giá» tôi nói sang cái táºp Ä‘oàn sản xuất cá»§a các đồng chÃ. Cỡ nhá» quá, lá»±c yếu, do đó công việc làm ăn cá»§a nó có thể nói là bi đát. Như váºy thì chẳng khác gì gió vào nhà trống.. Tóm lại là chẳng ăn gì cả, chỉ độc thua lá»—! Nhưng chúng ta phải đưa nó vào nông trang táºp thể, làm thành cái cốt lõi, rồi quanh cái cốt lõi ấy sẽ phát triển thêm trung nông.. 
 
- Khoan, tôi có ý kiến tà đã! – Äemka Usanốp, má»™t anh chàng rá»— hoa, mắt lác, đã có thá»i gian tham gia táºp Ä‘oàn, đứng dáºy. 
 
- Muốn ý kiến thì phải giÆ¡ tay xin phép, - Nagunốp ngồi ở bàn chá»§ toạ, cạnh Äavưđốp và AnÄ‘rây RadÆ¡miốtnốp, nghiêm nghị nhắc nhở anh ta. 
 
Äemka tỉnh bÆ¡ Ä‘i, má»—i mắt nhìn Ä‘i má»™t ngả, tưởng đâu như anh ta đồng thá»i vừa nhìn lên bàn chá»§ tịch, vừa nhìn cá» toạ: 
 
- Tôi cứ nói, chẳng việc gì phải xin phép. Tôi xin lá»—i, chứ váºy thì vì sao chúng ta làm ăn thất bát và thành gánh nặng cho ChÃnh quyá»n Xôviết? Tại vì sao, tôi xin há»i các đồng chÃ, chúng ta như má»™t bá»n ăn bám vào quỹ tÃn dụng? Tại cái ông chá»§ nhiệm quý hoá cá»§a chúng ta! Tại lão Akaska Mênốc đấy! 
 
- Cái phần tỠăn nói bố láo! – Má»™t giá»ng gà trống cất lên từ mấy hàng ghế cuối. Và Akaska Mênốc huých cùi tay chen lên phÃa bàn chá»§ toạ. 
 
- Tôi xin dẫn chứng! – Äemka tái mặt Ä‘i, hai mắt nhÃu vào bên sống mÅ©i. Mặc cho RadÆ¡miốtnốp Ä‘ang nắm bàn tay gân guốc đấm xuống bàn thình thình, anh ta quay sang phÃa Akaska: - Äừng có mà lấp liếm. Chúng ta nghèo hÆ¡n các nông trang khác không phải vì chúng ta Ãt ngưá»i, mà là do những việc đổi chác cá»§a nhà anh. Anh có đổi con bò đực lấy cái môtô, chẳng há»i ý kiến ai không? Có? Và đứa nào nghÄ© ra cái chuyện Ä‘em gà đẻ Ä‘i đổi lấy… 
 
Akaska vừa chen lên, vừa chống chế: 
 
- Cứ bịa nữa đi! 
 
- Chẳng phải anh thì đứa nào gạ chúng tôi bán ba con cừu đực thiến và má»™t con bò cái tÆ¡ để mua má»™t cá»— xe ngá»±a? Äồ lái buôn..ná»a mùa! Úi giào ôi! – Äemka nói bằng má»™t giá»ng đắc thắng. 
 
- Từ từ chứ nào! Lối đâu đá nhau như gà chá»i thế này! – Nagunốp can, và trên má anh cái thứ thịt dưới lá»›p da đỠá»ng lên đã bắt đầu giáºt giáºt. 
 
Akaska đã len tới bàn chủ toạ, xin phép nói: 
 
- Äá» nghị đến lượt tôi có ý kiến. 
 
Anh ta đưa tay lên nắm bá»™ râu hung hung định nói thì Äavưđốp gạt anh ra: 
- Tôi phát biểu nốt, và bây giỠđỠnghị đừng nói chen … Thưa các đồng chÃ, như tôi đã nói: chỉ có nông trang táºp thể má»›i có thể.. 
 
Anh du kÃch đỠPaven Liubiskin, ngồi ngay sát cá»a ra vào, ngắt lá»i anh: 
- Anh không phải tuyên truyá»n chúng tôi! Chúng tôi sẽ vào nông trang ráo. 
 
- Äồng ý vào nông trang. 
 
- Vào thì mới làm ăn nên nỗi đấy! 
 
- Nhưng phải quản lý cho tỠtế cơ. 
 
Vẫn cái anh chàng Liubiskin ấy lại cất giá»ng, át má»i tiếng ồn. Anh ta đứng lên, tráºt cái mÅ© lông Ä‘en ra, ngưá»i cao lá»›n, vai ngang chằn chặn, lấp cả lối ra vào: 
 
- Anh này tháºt buồn cưá»i, việc gì phải tuyên truyá»n ChÃnh quyá»n Xôviết vá»›i chúng tôi? ChÃnh tay chúng tôi trong thá»i gian chiến tranh đã dá»±ng nó lên, chÃnh chúng tôi đã đưa vai ra đỡ cho nó khá»i đổ. Chúng tôi biết nông trang là thế nào rồi, chúng tôi sẽ vào. Các anh hãy cho chúng tôi máy móc. – Anh chìa bàn tay nứt nẻ ra. – Máy kéo thì hay rồi, khá»i nói, nhưng công nhân các anh, các anh làm ra còn được Ãt quá, chúng tôi chê các anh Ä‘iểm ấy đấy! Chúng tôi không có cái gì để bấu vÃu cả, gay go là ở chá»— đó. Còn cày bằng bò thì má»™t tay cày, má»™t tay gạt nước mắt, và nếu chỉ như thế thì cần gì phải có nông trang má»›i làm được. Trước khi có bước chuyển sang thành láºp nông trang thì bản thân tôi đã định viết thư cho đồng chà Kalinin, yêu cầu giúp đỡ bà con nhà nông xây dá»±ng má»™t cuá»™c sống má»›i như thế nào đó. Nếu không, cứ mấy năm đầu thì chẳng khác gì dưới chế độ cÅ© cả: đóng thuế Ä‘i, còn sống chết mặc bay. Thế thì cái Äảng Cá»™ng sản Nga để làm gì nhỉ? Chúng ta đã đánh thắng, được, nhưng rồi sao nữa? Lại như xưa, lẽo đẽo theo sau cái cày, ai có con gì thì mắc cày vào con đó. Còn ngưá»i không có thì sao? Ngá»a tay xin ở cổng nhà thá» chăng? Hay là kiếm má»™t cái xiên, nấp dưới gầm cầu, rình những anh cán bá»™ thương nghiệp nhà nước hoặc nhân viên hợp tác xã tiêu thụ mà xỉa? Ngưá»i ta vẫn cho phép bá»n nhà giàu phát canh thu tô, cho phép chúng mướn ngưá»i làm. Năm 1918, cách mạng dạy chúng ta làm như váºy sao? Các anh đã bịt mắt cách mạng! Và há»… ai mở mồm nói: â€Chúng ta đã chiến đấu để làm gì nhỉ?†thì những ông công chức chưa há» ngá»i thấy mùi thuốc súng lại lấy đó làm trò cưá»i, và đằng sau há», cả má»™t bầy chó trắng cÅ©ng hô hố lên cưá»i. Không, anh không phải lên lá»›p chúng tôi! Chúng tôi nghe những lá»i bùi tai đã nhiá»u rồi. Anh hãy bán chịu cho chúng tôi má»™t máy cày, hoặc bán trả dần bằng thóc, nhưng phải là máy tốt chứ đừng đưa ra cái cá»§a ba bị, hoặc đồ tầm phÆ¡ nào! ÄÆ°a đúng loại máy kéo anh vừa nói ấy! Nếu không thì tôi xÆ¡i những cái này để làm gì? – Anh bước qua đùi bà con ngồi trên các hàng ghế, Ä‘i thẳng tá»›i bàn chá»§ toạ, vừa Ä‘i vừa cởi cúc chiếc quần rách tã ra. Äến nÆ¡i, anh vén thốc tà áo sÆ¡mi lên, lấy cằm kẹp giữ vào ngá»±c. Trên bụng và hông Ä‘en sạm cá»§a anh lá»™ ra những vết sẹo gá»›m khiếp, kéo căng da: - Tôi xÆ¡i quà này cá»§a các ngài Kađê (*) để làm gì? 
 
- Äồ nỡm, không biết dÆ¡! Thế thì tụt hẳn ra có được không! – Mụ goá Anhixia, ngồi cạnh Äemka Usakốp, bất bình và láu lỉnh kêu lên. 
 
- Mụ thÃch tụt à? - Äemka khinh bỉ lưá»m mụ má»™t cái. 
 
- Thôi, thÃm Anhixia Æ¡i, im cái mồm Ä‘i! Chìa ra cho má»™t vị công nhân xem sẹo cá»§a tôi thì việc gì mà tôi sợ dÆ¡? Äể cho anh ta thấy! Bởi vì rằng nếu cứ tiếp tục sống như thế này thì, mẹ kiếp, tôi đến chẳng còn cái quái gì mà che tât cả những cá»§a quý ấy nữa chứ! Quần cá»§a tôi bây giá» thá»±c ra chỉ còn là cái tên gá»i thôi. Ban ngày ban mặt tôi đâu dám Ä‘i qua mặt đàn bà con gái! Há» hãi chết khiếp! 
 
PhÃa đằng sau ngưá»i ta cưá»i hô hố, làm nhá»™n lên, nhưng Liubiskin đưa con mắt nghiêm nghị nhìn quanh má»™t vòng. Và lại nghe thấy tiếng ngá»n đèn nổ lép bép. 
 
- Váºy là tôi đã chiến đấu chống bá»n Ka-đê chỉ để cho bá»n nhà giàu vẫn cứ sống đàng hoàng hÆ¡n tôi à? Äể cho chúng ăn sung mặc sướng, còn tôi vẫn phải ăn bánh mì mốc vá»›i hành à? Có phải váºy không, hả đồng chà công nhân? Này anh, anh Maka Æ¡i, việc gì phải nhấm nháy tôi! Cả năm tôi chỉ nói có má»™t lần thôi, để yên tôi nói. 
 
Äavưđốp gáºt đầu: 
- Cứ nói tiếp đi! 
 
- Tôi nói tiếp. Năm nay tôi gieo ba đêxiachin lúa mạch. Tôi có ba đứa nhá», má»™t bà chị què, và má»™t vợ ốm. Tôi có ná»™p thóc đúng hạn không, hả anh RadÆ¡miốtnốp? 
 
- Có, nhưng đừng làm ầm lên như váºy. 
 
- Không, tôi cứ làm ầm! Thế cái lão kulắc Phrôn Mũi toác…, mả mẹ nó!... 
 
- Sao, sao? – Nagunốp đấm bàn một cái, nói. 
 
- Thằng Phrôn Mũi toác có nộp thóc không? Không chứ gì? 
 
RadÆ¡miốtnốp, đôi mắt sáng long lanh thÃch thú và từ nãy vẫn nghe Liubiskin vá»›i má»™t vẻ khoái trá ra mặt, nói chêm vào: 
 
- Thế cho nên toà án đã phạt hắn, bắt hắn nộp đủ thóc. 
 
Äavưđốp chợt nhá»› đến bà thư huyện uá»·, nghÄ© bụng: “Ông tháºn trá»ng Æ¡i, sao ông không ở đây mà nghe?â€. 
 
- Năm nay hắn vẫn sẽ là ông Phrôn IgÆ¡nachits! Và sang xuân hắn sẽ lại đến mướn tôi làm! – Liubiskin ném cái mÅ© Ä‘en nhẻm xuống bên chân Äavưđốp. – Anh nói chuyện nông trang vá»›i tôi làm gì?! Các anh cứ xÆ¡i tái bá»n kulắc Ä‘i, chúng tôi khắc vào! Các anh cứ tước máy móc, tước bò cá»§a chúng nó đưa cho chúng tôi, tước cái sức mạnh cá»§a chúng nó Ä‘i, chúng ta khắc có bình đẳng! Toàn chỉ thấy nói Ä‘i rồi nói lại: “tiêu diệt bá»n kulắcâ€, còn bá»n kulắc thì năm này qua năm khác cứ phình mãi ra, như cây si, và che lấp cả mặt trá»i cá»§a chúng tôi. 
 
Äemka nói như đế vào: 
- Anh có cho chúng tôi tài sản của lão Phrôn thì Akaska Mênốc sẽ đem đổi lấy cái tàu bay cho mà xem. 
 
- Ha ha, hố hố!... 
 
- Nói trúng tim đen. 
 
- Äá» nghị làm chứng cho tôi là đã bị xúc phạm! 
 
- Không để cho ai nghe nữa à? Suỵt! 
 
- LÅ© quá»·, mất tráºt tá»± quá! 
 
- Thôi, im lặng!... 
 
Äavưđốp vất vả má»›i dẹp được tiếng ồn ào Ä‘ang nổi lên. 
 
- Äó chÃnh là chÃnh sách cá»§a Äảng ta! Cá»a đã mở rồi, việc gì ta phải gõ nữa! Tiêu diệt bá»n kulắc vá» mặt giai cấp, tịch thu tài sản cá»§a chúng trao cho nông trang, thá»±c tế thế! Còn đồng chÃ, đồng chà du kÃch ạ, việc gì mà đồng chà vứt mÅ© xuống gầm bàn như váºy, nó còn dùng che đầu được đấy. Bây giá» thì không được có chuyện phát canh thu tô và thuê mướn nhân công nữa! Trước đây chúng ta còn gượng nhẹ bá»n kulắc, đó là do hoàn cảnh bắt buá»™c: chúng có nhiá»u thóc ná»™p hÆ¡n các nông trang chúng ta. Nhưng bây giá» thì khác hẳn rồi. Äồng chà Xtalin đã tÃnh toán đủ má»i đưá»ng và bảo: phải loại trừ bá»n kulắc ra khá»i Ä‘á»i sống chúng ta! Phải Ä‘em tài sản cá»§a chúng trao cho nông trang…Äồng chà nhăn nhó mãi vá» chuyện máy kéo…Váºy năm triệu rúp ngưá»i ta cấp cho các nông trang để mở mang thì là cái gì? Äồng chà có biết chuyện ấy không? Thế thì việc gì đồng chà cứ phải ngáºu xị lên như váºy? Trước tiên phải nặn ra được cái nông trang đã, rồi má»›i lo đến chuyện máy móc chứ. Còn đồng chà thì muốn sắm cái vòng cổ ngá»±a trước, rồi Ä‘o cái vòng cổ mà táºu ngá»±a. Äồng chà cưá»i cái gì? Äúng thế, đúng thế đấy! 
 
- Cáºu Liubiskin này đúng là đặt cái cày trước con bò! 
 
- Hô hô.. 
 
- Thế thì chúng tôi tán thành vào nông trang quá rồi! 
 
- Hắn tÃnh chuyện cái vòng cổ ngá»±a.. 
 
- Thành láºp ngay đêm nay Ä‘i! 
 
- Ghi tên luôn! 
 
- Dẫn chúng tôi Ä‘i đấu bá»n kulắc! 
 
Nagunốp đỠnghị: 
- Ai muốn vào nông trang, giơ tay lên! 
 
Äếm thì thấy có ba mươi ba bàn tay giÆ¡ lên. Má»™t bà con nào đó cuống quýt đã giÆ¡ cả hai tay. 
 
Không khà ngá»™t ngạt làm Äavưđốp phải bỠáo măngtô và véttông ra. Anh cởi khuy cổ áo sÆ¡mi, mỉm cưá»i đợi cho tiếng ồn ào lắng xuống: 
 
- Tinh thần giác ngá»™ cá»§a các đồng chà rất cao, thá»±c tế thế! Nhưng các đồng chà tưởng chỉ có việc vào nông trang là xong à? Không, chưa đủ đâu! Bần nông các đồng chà là trụ cá»™t cá»§a ChÃnh quyá»n Xôviết. Không những bản thân các đồng chà phải vào nông trang, mà còn phải lôi kéo trung nông Ä‘ang nghiêng ngả nữa. 
 
- Nhưng ngưá»i ta không muốn thì lôi kéo làm sao? – Akaska Mênốc há»i. – Há» là con bò hay sao mà bảo xá» mÅ©i dắt Ä‘i? 
 
- Phải thuyết phục há»! Äồng chà là ngưá»i đấu tranh cho chân lý cá»§a chúng ta, thế mà lại không lôi kéo được ngưá»i khác theo mình à? Mai ta sẽ có cuá»™c há»p. Äồng chà hãy biểu quyết “tán thành†và thuyết phục ngưá»i trung nông ngồi bên mình. Bây giá» ta bàn sang chuyện bá»n kulắc. Ta sẽ ra quyết định trục xuất chúng ra khá»i cương giá»›i vùng Bắc CápcadÆ¡ này hay là thế nào? 
 
- Äồng ý đấy! 
 
- Nhổ táºn gốc! 
 
- Không, không phải chỉ nhổ táºn gốc, mà trốc táºn rá»… nữa, - Äavưđốp bổ sung, và bảo RadÆ¡miốtnốp: - đồng chà đá»c danh sách bá»n kulắc lên. Ta sẽ duyệt bây giá» việc tịch thu tài sản cá»§a chúng nó. 
 
AnÄ‘rây rút trong táºp hồ sÆ¡ ra má»™t tá» giấy, trao cho Äavưđốp. 
 
- Phrôn Äamaxkốp. Tên này có đáng bị giai cấp vô sản trừng trị như váºy không? 
 
Các cánh tay giÆ¡ lên nhất loạt. Nhưng đếm xong thì Äavưđốp thấy là có má»™t ngưá»i không biểu quyết. Anh dướn đôi lông mày đầy mồ hôi Ä‘ang bốc hÆ¡i lên: 
 
- Không đồng ý à, anh kia? 
 
Anh chàng kô-dắc nom vẻ hiá»n lành cá»§ mỉ, vừa rồi không giÆ¡ tay, đáp cá»™c lốc: 
 
- Tôi không có ý kiến. 
 
- Sao lại thế? – Äavưđốp gặng há»i. 
 
- Vì ông ấy là hàng xóm láng giá»ng cá»§a tôi, tôi thấy ông ấy có nhiá»u cái tốt. Tôi không thể giÆ¡ tay làm hại ông ấy được. 
 
Nagunốp đứng nhổm dáºy như kiểu Ä‘ang ngồi trên yên ngá»±a, ra lệnh bằng má»™t giá»ng hÆ¡i run run: 
 
- Cút ngay khá»i phòng há»p này! 
 
Äavưđốp nghiêm khắc ngắt lá»i Nagunốp: 
 
- Äừng, ai lại làm thế, đồng chà Nagunốp! Anh đồng bào kia, đừng vá»! Anh hãy giải thÃch rõ thái độ cá»§a anh đã. Theo anh, Äamaxkốp có phải kulắc hay không? 
 
- Chuyện ấy tôi không biết. Tôi mù chữ, và đỠnghị cho tôi rá»i há»™i nghị. 
 
- Không được, anh hãy vui lòng giải thÃch cho chúng tôi nghe đã: anh đã được nó làm Æ¡n những gì? 
 
- Ông ấy giúp tôi luôn, nay cho mượn bò, mai cho vay thóc giống.. có Ãt đâu…Nhưng tôi không phản bá»™i chÃnh quyá»n. Tôi á»§ng há»™ chÃnh quyá»n… 
 
Radơmiốtnốp nói xen vào: 
 
- Nó có yêu cầu anh bênh vá»±c nó không? Nó có đút lót anh tiá»n, thóc lúa không? Anh cứ thú nháºn Ä‘i, đừng sợ! Nào, nói Ä‘i: nó đã hứa vá»›i anh những gì? – RadÆ¡miốtnốp mỉm cưá»i lúng túng, ngượng thay cho anh chàng kia, và ngượng vì những câu há»i sống sượng cá»§a mình. 
 
- Hình như chẳng hứa cái gì cả. Sao đồng chà biết? 
 
- Chimôphây, mày nói dối! Mày là đứa đã bị mua chuộc, biến thành tay sai kulắc rồi! – Có tiếng ai trong hàng ghế kêu lên. 
 
- Anh muốn gá»i tôi thế nào thì gá»i, tuỳ anh… 
 
Äavưđốp há»i má»™t câu như ká» dao vào cổ anh ta: 
 
- Anh theo ChÃnh quyá»n Xôviết hay theo bá»n kulắc? Anh đừng bôi nhá» giai cấp nông dân nghèo khổ, anh hãy nói thẳng cho há»™i nghị rõ: anh đứng vá» bên nào? 
 
Liubiskin bực lắm, cắt ngang: 
 
- HÆ¡i đâu mất thá»i giá» vá»›i hắn! Chỉ cần má»™t chai vốtka là có thể mua được cả hắn lẫn ruá»™t gan hắn. Này, Chimôphây Æ¡i, trông mày mà tao ngứa mắt quá! 
 
Anh chàng Chimôphây Borsép, lúc nãy không giơ tay biểu quyết, cuối cùng tỠvẻ đấu dịu, đáp: 
 
- Tôi á»§ng há»™ chÃnh quyá»n. Sao các anh lại xúm vào đả tôi như váºy? Tôi tối tăm dốt nát, cho nên lẫn… 
 
Nhưng biểu quyết lần thứ hai, anh ta đã giơ tay với một vẻ miễn cưỡng ra mặt. 
 
Äavưđốp ngoáy máy chữ vào sổ tay: “Chimôphây Borsép bị kẻ thù cá»§a giai cấp dụ dá»—. Phải giáo dụcâ€. 
 
Hội nghị đồng thanh quyết nghị tịch thu tài sản bốn tên kulắc nữa. 
 
Nhưng khi Äavưđốp nói: “TÃt Bôrôđin. Ai tán thành?†thì cả há»™i nghị ắng Ä‘i trong má»™t không khà im lặng nặng ná». Nagunốp và RadÆ¡miốtnốp lúng túng nhìn nhau. Liubiskin cầm mÅ© lau mồ hôi trán. 
 
- Sao lại im lặng? Có chuyện gì váºy? – Äavưđốp thắc mắc đưa mắt nhìn các hàng ghế, và thấy mình nhìn ai ngưá»i ấy cÅ©ng quay mắt Ä‘i bèn đưa mắt nhìn Nagunốp. 
 
Nagunốp bắt đầu bằng má»™t giá»ng ngáºp ngừng: 
 
- Số là thế này. Cái cáºu Bôrôđin ấy, chúng tôi vẫn gá»i nôm na là cáºu Titốc, hồi 1918 đã cùng vá»›i chúng tôi tình nguyện tham gia đội cáºn vệ Ä‘á». Xuất thân gia đình bần nông, hắn chiến đấu vững vàng. Hắn bị thương mấy lần và đã được thưởng má»™t đồng hồ bạc vì thành tÃch cách mạng. Hắn là lÃnh đội du kÃch Äumenốc. Äồng chà công nhân ạ, đồng chà có biết hắn đã làm cho chúng tôi nẫu ruá»™t, nẫu gan vì hắn như thế nào không? Phục viên vá» nhà, hắn bám khư khư lấy kinh tế cá»§a hắn như con chó giữ xương… Và hắn bắt đầu làm giàu, mặc dù chúng tôi đã khuyên răn hắn. Hắn làm ngày làm đêm, râu ria lông lá má»c xồm xoàm, tứ thá»i đánh độc cái quần vải thô. Hắn đã táºu được ba đôi bò và chuốc lấy bệnh sa đì vì mang vác quá nặng. Nhưng thế đối vá»›i hắn vẫn chưa đủ! Hắn bắt đầu mướn ngưá»i, hai ngưá»i, rồi ba ngưá»i. Hắn táºu má»™t cối xay gió, rồi mua má»™t máy hÆ¡i nước năm mã lá»±c và xoay ra làm bÆ¡, buôn bò. Thưá»ng hắn ăn kham khổ và để ngưá»i làm đói nhăn răng, mặc dù há» phải làm việc đến hai mươi tiếng má»™t ngày và đêm phải dáºy năm lần bảy lượt cho ngá»±a và bò ăn. Chúng tôi đã nhiá»u lần gá»i hắn tá»›i chi bá»™ và trụ sở Xôviết, mắng cho thảm hại, bảo hắn: “Thôi Ä‘i, TÃt, đừng làm cái trò chắn ngang đưá»ng chÃnh quyá»n Xôviết thân yêu cá»§a chúng ta như thế nữa! ChÃnh cáºu đã hy sinh gian khổ ngoài mặt tráºn, chiến đấu chống bá»n Bạch vệ..†– Nagunốp thở dài đánh thượt má»™t cái, và giang rá»™ng hai tay. – Biết làm thế nào má»™t khi ngưá»i ta bị ma xui quá»· ám? Xem ra cái tư hữu đã ăn sống nuốt tươi hắn rồi! Chúng tôi đã gá»i hắn lên má»™t lần nữa, gợi hắn nhá»› lại cuá»™c Ä‘á»i chiến đấu và những chuyện đồng cam cá»™ng khổ cá»§a chúng tôi, khuyên nhá»§, Ä‘e hắn là chúng tôi sẽ đạp dà hắn xuống táºn bùn Ä‘en nếu hắn to gan cản đưá»ng chúng ta, tư sản hoá Ä‘i, và không muốn đón chá» cách mạng thế giá»›i. 
 
Äavưđốp sốt ruá»™t, yêu cầu: 
 
- Nói ngăn ngắn thôi. 
 
Nagunốp giáºt mình và hạ thấp giá»ng: 
 
- Chuyện ấy không nói ngắn được. Nó như vết thương rỉ máu…Thế là hắn, nghÄ©a là cáºu Titốc ấy, hắn trả lá»i chúng tôi: “Tôi chấp hành mệnh lệnh cá»§a ChÃnh quyá»n Xôviết, mở rá»™ng diện tÃch gieo trồng. Và tôi mướn nhân công là hợp pháp: bà nó nhà tôi bị bệnh háºu sản. Xưa kia tôi chẳng bằng ai, bây giá» tôi được đầy đủ sung túc thế này thì chÃnh vì thế mà tôi đã chiến đấu. HÆ¡n nữa, chÃnh ChÃnh quyá»n Xôviết đứng vững được khá»™ng phải là nhá» vào các anh. Hai bàn tay tôi đây đã cung cấp cho chÃnh quyá»n Xôviết có cái để mà nhá, còn các anh, các ông quan to quan nhá», tôi còn lạ gì các ông nữaâ€. Khi chúng tôi gợi lại chuyện chiến đấu đồng cam cá»™ng khổ thì cÅ©ng có lần mắt hắn đỠhoe, nhưng hắn không để cho nước mắt được chảy thoải mái, hắn quay mặt Ä‘i, lên gân nói: “Ăn cÆ¡m má»›i nói chuyện cÅ© làm gì?†Chúng tôi đã tước quyá»n bầu cá» cá»§a hắn. Và thế là hắn chạy nháo các nÆ¡i, làm đơn lên khu, lên MátxcÆ¡va. Nhưng tôi hiểu như thế này, là ở trên các cÆ¡ quan trung ương có những nhà cách mạng lão thành nắm những cương vị chá»§ chốt và các ông ấy thừa hiểu: má»™t khi anh đã phản bá»™i thì anh là kẻ thù, và đối vá»›i anh phải thẳng tay! 
 
- Cũng nên nói ngăn ngắn thôi… 
 
- Tôi xong bây giỠđây. Ở trên cÅ©ng không phục hồi cho hắn và từ bấy đến nay, hắn vẫn chứng nào táºt ấy. Thá»±c ra thì hắn cÅ©ng thôi, không mướn ngưá»i nữa… 
 
Äavưđốp nhìn chòng chá»c vào mặt Nagunốp: 
 
- Ồ, thế thì có vấn đỠgì nhỉ? 
 
Nhưng Nagunốp khép hai hàng lông mi ngắn bạc nắng xuống, đáp: 
 
- Là vì cả há»™i nghị im lặng. Tôi chỉ muốn giải thÃch rõ là tên TÃt Bôrôđin, ngày nay là kulắc thì trong quá khứ thân thiết má»›i đây là hạng ngưá»i thế nào thôi. 
Äavưđốp mÃm chặt môi, mặt sa sầm: 
 
- Việc gì đồng chà phải Ä‘em những chuyện ấy ra than thở vá»›i chúng tôi? Hắn đã Ä‘i du kÃch, đó là thành tÃch cá»§a hắn. Nhưng bây giá» hắn trở thành kulắc, biến thành kẻ thù, váºy thì phải tiêu diệt! Có gì mà phải nói lôi thôi? 
 
- Tôi nói thế không phải là tôi thương hại hắn đâu. Äồng chà đừng buá»™c oan cho tôi. 
 
- Ai tán thành tịch thu tài sản cá»§a Bôrôđin? – Äavưđốp đưa mắt nhìn quanh má»™t vòng. 
 
Các cánh tay ngáºp ngừng, lẻ tẻ giÆ¡ lên, nhưng rồi cÅ©ng giÆ¡ lên cả. 
 
Tan há»p, Nagunốp má»i Äavưđốp vá» nhà mình ngá»§. Anh vừa dò dẫm bước ra khá»i căn nhà tối om cá»§a trụ sở Xôviết, vừa nói: 
 
- Äể mai tôi sẽ tìm cho anh má»™t chá»— ở. 
 
Há» Ä‘i bên nhau, bước trên tuyết sào sạo. Nagunốp phanh ngá»±c áo varÆ¡i ra, nói nho nhá»: 
 
- Äồng chà công nhân thân mến ạ, tôi tháºt nhẹ cả ngưá»i khi nghe nói phải đưa vào nông trang toàn bá»™ tài sản tư hữu cá»§a nông dân. Từ bé tôi đã ghét cay ghét đắng cá»§a tư hữu. Má»i tai hoạ Ä‘á»u do nó sinh ra cả, các đồng chà Mác, Ä‚ngghen tài giá»i cá»§a chúng ta viết cấm có sai. Nếu không xoá bá» nó Ä‘i thì ngay cả dưới ChÃnh quyá»n Xôviết, ngưá»i ta cÅ©ng sẽ choảng nhau, chạy lăng xăng, huých nhau, như những con lợn chạy quanh máng ăn, chỉ vì cái bệnh dịch thổ tả ấy. Còn xưa kia, dưới chế độ cÅ© thì thế nào? NghÄ© mà khiếp! Ông cụ nhà tôi xưa là má»™t dân kô-dắc phong lưu, có bốn đôi bò đực và năm con ngá»±a. Ruá»™ng đất cá»§a ông cụ mênh mông, sáu mươi, bảy mươi, rồi đến má»™t trăm đêxiachin. Gia đình đông, toàn tay làm được. Chúng tôi tá»± lá»±c làm lấy cả. Äồng chà tÃnh xem: tôi có ba ông anh đã lấy vợ. Và thế rồi má»™t sá»± việc đã khắc sâu vào trà nhá»› tôi, và làm tôi sinh ra căm ghét chế độ tư hữu. Má»™t hôm, con lợn nhà hàng xóm lẻn vào vưá»n ra nhà tôi, phá mất mấy khóm khoai tây. Bà cụ tôi trông thấy, vá»› luôn cái gáo, múc đầy nước sôi trong nồi, và bảo tôi:â€Maka, mày ra xua nó, tao đón lối hàng ràoâ€. Hồi ấy tôi mưá»i hai. Cố nhiên là tôi đã ra Ä‘uổi con lợn bất hạnh ấy. Và bà cụ tôi đã cho nó tắm nước sôi. Äến ná»—i lông nó bốc khói mù lên! Hồi đó Ä‘ang muà hè, con lợn bị thối thịt sinh giòi, má»—i ngày má»™t nhiá»u, rồi nghẻo. Lão hàng xóm để bụng thù. Và má»™t tuần sau, hai mươi ba đụn lúa mạch nhà tôi đánh đống ngoài thảo nguyên cháy tiệt. Ông cụ tôi thừa biết đó là do bàn tay ai, ức không chịu nổi, phát đơn kiện. Và giữa hai ngưá»i sinh ra thù hằn nhau đến ghê, không nhìn mặt nhau được. Tà rượu vào là choảng nhau luôn. Kiện cáo kéo dài khoảng năm năm, cho đến ngày xảy ra án mạng…Vào tuần lá»… Lá. Ngưá»i ta tìm thấy anh con trai cá»§a lão hàng xóm nằm chết trong má»™t kho thóc. Có ai đó đã dùng chàng nạng xiên cho anh ta vào ngá»±c, thá»§ng mấy chá»—. Qua má»™t vài Ä‘iá»u, tôi Ä‘oán đấy là do bàn tay các ông anh tôi. Ngưá»i ta tiến hành Ä‘iá»u tra, nhưng không tìm ra thá»§ phạm…Ngưá»i ta láºp biên bản, kết luáºn anh ta chết vì say rượu. Và từ đó tôi bá» nhà bá» cá»a ra Ä‘i làm mướn. Rồi tôi bị lôi cuốn vào chiến tranh. Ngoài mặt tráºn, có những lúc ta nằm, bá»n Äức giã pháo đạn ghém vào ta, khói Ä‘en và đất cát bắn tung toé lên trá»i. Tôi nằm và nghÄ©: “Vì ai, để giữ gìn cá»§a tư hữu cho ai mà ta chịu cái cảnh hãi hùng chết chóc này nhỉ?†Và dưới làn đạn bắn, ta chỉ ước gì biến thành cái Ä‘inh, để cắm sâu xuống đất ngáºp táºn mÅ©! á»i chao ôi, rồi tôi hÃt phải hÆ¡i ngạt, anh ạ, bị trúng độc! Bây giá», động leo dốc má»™t tà là chóng mặt, máu bốc lên đầu, bước không nổi. Ở mặt tráºn, có những ngưá»i thông minh tài trà đã vẽ đưá»ng chỉ lối cho tôi, và khi trở vá», tôi đã là má»™t ngưá»i bônsêvÃch. Và trong ná»™i chiến, chà, tôi má»›i đâm chém cái giống sâu bỠấy nhá! Không chút thương xót! Ở Kaxtornaia tôi bị chấn thương, rồi bắt đầu lên những cÆ¡n động kinh. Và bây giỠđược cái này đây. – Nagunốp đặt bàn tay há»™ pháp cá»§a mình lên tấm huân chương, và trong giá»ng nói cá»§a anh vang lên những âm hưởng má»›i, ấm áp lạ thưá»ng. – GiỠđây có nó, tôi thấy trong lòng ấm thêm lên. GiỠđây, đồng chà thân mến ạ, tôi cảm thấy như trong những ngày ná»™i chiến, như Ä‘ang đứng trên vị trà chiến đấu váºy. Phải cố hết sức để lôi kéo má»i ngưá»i vào nông trang. Äó là má»™t bước nữa Ä‘i tá»›i cách mạng thế giá»›i. 
 
Äavưđốp chân bước miệng há»i vá»›i má»™t vẻ đăm chiêu: 
 
- Anh biết rõ TÃt Bôrôđin không? 
 
- Biết quá chứ! Trước, tôi vá»›i nó là bạn thân, nhưng chÃnh vì cái chuyện hắn mê cá»§a tư hữu quá quắt lắm nên tôi vá»›i nó đã bá» nhau. Năm 1920 tôi vá»›i nó đã cùng Ä‘i dẹp cuá»™c nổi loạn trong má»™t tổng vùng Äônét. Hai đại đội kỵ binh và má»™t đội biệt động xông lên tấn công. PhÃa sau làng thấy có nhiá»u ngưá»i Ucraina bị đâm chém nằm chết đó. Äến đêm, thằng Titốc trở vá» chá»— đóng quân, vác theo mấy cái bá»c tướng. Hắn rÅ© ra, và tám cái cẳng chân chặt cụt rÆ¡i lá»ng chá»ng xuống đất. “Mày Ä‘iên à? – Má»™t đồng chà bảo nó như váºy. Mang cuốn xéo ngay láºp tức!†Và thằng Titốc trả lá»i: “Mẹ kiếp, cho chúng nó hết nổi loạn! Bốn đôi á»§ng thì tác dụng cho tá»› quá! Äá»§ cho cả nhà Ä‘iâ€. Nó hÆ¡ những ống chân ấy lên lò sưởi và cố sức kéo. Rồi mang mấy cái cẳng chân ra ngoài, vùi vào đống rÆ¡m. Nó bảo: “Chôn rồiâ€. Hồi ấy chúng tôi mà biết thì hẳn sẽ lôi nó ra bắn chết, như má»™t con chó ghẻ! Nhưng anh em không nỡ tố cáo nó. Sau đó tôi có căn vặn nó: đúng có chuyện ấy không? Nó nói: “Äúng. Lúc ấy không sao tháo được á»§ng ra, chân chúng nó đóng băng, cứng như gá»—, mình phải lấy kiếm chặt. Mình là thợ giầy, thấy những đôi á»§ng tốt như thế để mục dưới đất thì tiếc cá»§a. Nhưng bây giá» chÃnh mình cÅ©ng kinh. Có lúc Ä‘ang đêm sá»±c tỉnh, mình phải bảo bà vợ để cho mình nằm vào trong, vì nằm ngoài thấy chợn chợn…†Ủa, ta vỠđến nhà đây rồi. Nagunốp bước vào sân, lách cách mở then cá»a. 
 
---------------------- 
(*) KÄ: đảng dân chá»§ láºp hiến, má»™t đảng phản động. – ND  
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản cá»§a Mèo Äa Tình