17-11-2008, 09:08 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
Những câu chuyện kỳ lạ của darren shan
M ạn phép được post lai
Tôi mê mấy con nhện chết được. Tôi thÃch sưu tầm nhện từ ngà y còn nhá» xÃu. Tôi sục sạo hà ng giá» trong cái chòi cÅ© cuối vưá»n nhà , để săn tìm những con váºt tám chân, thuá»™c loà i côn trùng ăn thịt nà y. Tóm được tên nà o, tôi Ä‘em thả ngay và o phòng ngá»§. Chuyện nà y thưá»ng là m mẹ tôi tức Ä‘iên lên.
Thưá»ng thưá»ng, chỉ má»™t hai ngà y là những tên nà y chuồn thẳng cánh, chẳng bao giỠ“gặp gỡ†lại nữa. Nhưng thỉnh thoảng có và i tên luẩn quẩn trong phòng ngá»§ cá»§a tôi lâu hÆ¡n. Có má»™t cô nhện giăng tÆ¡ phÃa trên giưá»ng tôi, đóng đô tại đó như má»™t tên lÃnh gác, gần má»™t tháng trá»i. Äi ngá»§, tôi mÆ¡ mà ng tưởng tượng cô ả mon men xuống, bò và o miệng, trượt qua cổ há»ng để và o bụng tôi và đẻ ra má»™t đống trứng. Những em bé nhện sẽ nở ra và nhấm nháp ngon là nh ná»™i tạng tôi, trong khi tôi vẫn sống sá» sá».
Ngà y còn bé tôi… “khoái được sợ†lắm.
Năm lên chÃn tuổi, ba má cho tôi má»™t con tarantula nhá». Äó là má»™t giống nhện miá»n nam châu Âu Ä‘en thui thá»§i, vừa to con vừa có ná»c độc. Con tarantula cá»§a tôi không to, không có ná»c độc, nhưng đó là món quà tuyệt vá»i tôi chưa bao giỠđược nháºn. Gần như suốt ngà y, thức dáºy là tôi chÆ¡i đùa vá»›i nó. Tôi phục vụ tối Ä‘a: ruồi, châu chấu và những con giun nhá» tà teo. Äồ ăn thừa mứa đến thối rữa luôn.
Thế rồi, má»™t hôm, tôi đã là m má»™t chuyện tháºt ngu ngốc. Xem má»™t phim hoạt hình có cảnh máy hút bụi nuốt chá»ng má»™t nhân váºt trong phim. Cáºu ta chẳng há» hấn gì, vùng vẫy thoát ra ngay, chỉ bị lấm lem và nổi quạu lên má»™t cách rất buồn cưá»i.
Cảnh đó ngộ nghĩnh tới nỗi là m tôi muốn thà nghiệm ngay với con nhện của tôi.
Không cần phải nói, các bạn cÅ©ng biết chuyện xảy ra chẳng giống trong phim hoạt hình tà nà o. Con tarantula cá»§a tôi bị xé ra từng mảnh. Tôi khóc quá trá»i, nhưng nước mắt có thay đổi được gì nữa đâu. Vì lá»—i cá»§a tôi, con váºt cưng cá»§a tôi đã chết. Tôi bị mắng là vừa ngốc vừa vô trách nhiệm, và từ đó ba má không cho tôi nuôi má»™t con thú cưng nà o nữa, dù chỉ là má»™t con nhện vá»› vẩn trong vưá»n.
Tôi kể lại chuyện đó vì hai lý do. Lý do thứ nhất, để khi bạn Ä‘á»c sách nà y, sẽ dá»… hiểu hÆ¡n. Lý do thứ hai:
Äây là má»™t câu chuyện tháºt.
Tôi không mong bạn tin đâu – chÃnh tôi cÅ©ng không thể tin, nếu tôi chưa từng sống qua chuyện nà y. Nhưng đây là má»™t chuyện có tháºt. Tất cả những gì tôi tả trong sách Ä‘á»u xảy ra đúng y như những gì tôi đã trải qua.
Chuyện xảy ra trong Ä‘á»i tháºt, là khi bạn là m má»™t Ä‘iá»u gì ngốc nghếch, đương nhiên bạn phải trả giá. Nhưng trong sách, những ngưá»i hùng, nếu thÃch, há» phạm sai lầm tùm lum, mà vẫn chẳng sao, vì cuối chuyện má»i thứ Ä‘á»u tốt đẹp. Ngưá»i hùng đấm đá tụi xấu tưng bừng, láºp lại tráºt tá»± đâu và o đấy và tất cả Ä‘á»u kết thúc… như mÆ¡.
Trong Ä‘á»i tháºt: máy hút bụi giết chết con nhện; lá»› ngá»› băng qua Ä‘oạn đưá»ng đầy xe cá»™ là ngưá»i ta bị xe tông ngay; lá»™n cổ từ trên cây xuống, chẳng vỡ đầu cÅ©ng gãy tay.
Äá»i tháºt, độc ác và tà n nhẫn váºy đó. Nó chẳng thèm quan tâm tá»›i ngưá»i hùng hay những kết cục có háºu đâu. Trong Ä‘á»i tháºt: chuyện xấu xảy ra. Ngưá»i chết. Những cuá»™c tranh đấu thưá»ng thất bại. Kẻ ác thưá»ng thắng thế.
Tôi muốn nói rõ rà ng như váºy, trước khi bắt đầu kể chuyện.
Còn má»™t Ä‘iá»u nữa: tháºt sá»± tên tôi không phải là Darren Shan đâu. Trong sách nà y, tất cả Ä‘á»u là sá»± tháºt, trừ những cái tên. Tôi phải thay đổi tên, là vì… Thôi, bạn cứ Ä‘á»c tá»›i hồi kết cuá»™c, bạn sẽ hiểu.
Tôi không sá» dụng bất cứ tên tháºt nà o cá»§a tôi, em gái, bạn bè và các thầy giáo tôi. Không ai được nhắc tá»›i bằng tên tháºt. Tôi cÅ©ng sẽ không cho bạn biết tên thà nh phố cá»§a tôi đâu. Tôi không dám.
Dù sao mà o đầu như thế cÅ©ng đủ rồi. Nếu bạn đã sẵn sà ng, hãy bắt đầu Ä‘á»c Ä‘i.
Nếu đây là má»™t chuyện bịa đặt, nó sẽ được bắt đầu và o má»™t đêm tối giông bão đầy trá»i vá»›i tiếng cú rúc và tiếng xà o xạc dưới gầm giưá»ng. Nhưng đây là má»™t chuyện tháºt, nên tôi sẽ bắt đầu tại nÆ¡i tháºt sá»± nó đã xảy ra.
Chuyện bắt đầu từ trong một phòng vệ sinh.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của meomuop
Chữ ký của meomuop [COLOR=DarkOrchid][/COLOR][COLOR=Olive]
[/COLOR]
17-11-2008, 09:14 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
CHÆ¯Æ NG MỘT
Tôi ngồi trong phòng vệ sinh cá»§a trưá»ng. Vẫn mặc nguyên quần, tôi ngồi trên bồn cầu, ư á» trong há»ng má»™t bà i ca. Chẳng là gần hết giá» Anh văn, tôi cảm thấy khó chịu. Thầy tôi, thầy Dalton, thông minh cá»±c kỳ trong những hoà n cảnh như thế nà y. Tên nà o giả bá»™ Ä‘au ốm là đừng hòng qua được mắt thầy. Vừa thoáng thấy tôi giÆ¡ tay, thầy bảo ngay là tôi bị bệnh rồi. Thầy nói:
- Darren, và o phòng vệ sinh, nôn hết ra cho bớt khó chịu, rồi trở lại lớp ngay.
Ước gì thầy nà o cũng thông cảm như thầy Dalton nhỉ.
Tôi không bị ói má»a, nhưng vẫn cảm thấy nôn nao, nên cứ ngồi lì trong phòng vệ sinh. Nghe tiếng chuông và tiếng xôn xao cưá»i nói cá»§a các bạn ùa ra sân trong giá» ra chÆ¡i, tôi muốn chạy ra ngay, nhưng lại sợ thầy Dalton sẽ bắt gặp, sẽ nghi ngá» tôi giả bệnh. Nếu phát hiện tay nà o dối gạt, thầy không la mắng giáºn dữ đâu, nhưng cứ lầm lì im lặng… cả thế ká»·. Chúng tối khiếp thái độ đó cá»§a thầy còn hÆ¡n bị la rầy.
Vì váºy tôi cứ ư á» hát, ngó đồng hồ và chỠđợi. Rồi tôi nghe tiếng gá»i tên tôi:
- Ê, Darren, cáºu bị ngất hay sao váºy?
Tôi cưá»i. Äúng là Steve Leopard, thằng bạn thân nhất cá»§a tôi. Tháºt ra há» cá»§a nó là Leonard chứ không phải Leopard. Nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u gá»i nó là Leopard, vì leopard nghÄ©a là con báo mà . Nó có được mỹ danh đó không chỉ vì hai từ Ä‘á»c từa tá»±a nhau, mà còn vì, như kiểu má tôi nói, nó đúng là má»™t “đứa trẻ hoang dãâ€. Nó đến đâu là có chuyện đó, nhà o và o những cuá»™c Ä‘áºp lá»™n, nhám tay trong các cá»a hà ng. Ngà y còn ngồi trên xe đẩy, chẳng biết vá»› đâu má»™t que nhá»n, nó lụi má»™t nhát và o má»™t bà vô tình Ä‘i qua chiếc xe.
Nó có mặt tại đâu cÅ©ng là m má»i ngưá»i e ngại. Nhưng tôi thì không. Chúng tôi kết nhau từ buổi gặp đầu tiên. Má bảo tôi bị bản tÃnh hoang dã cá»§a nó hấp dẫn, nhưng tôi chỉ nghÄ© nó là má»™t thằng bạn rất tuyệt. Nó nóng như lá»a, khi lên cÆ¡n, nó nổi quạu phát sợ. Những lúc đó tôi chỉ đơn giản co giò chuồn ngay, đợi khi nó êm êm, tôi má»›i trở lại.
Nhưng “tiếng tăm phát khùng†cá»§a Steve cÅ©ng dịu dần – má nó đưa đến những nhà tâm lý để các ông ấy hướng dẫn Steve cách tá»± kiểm soát mình – tuy nhiên nó vẫn là má»™t “huyá»n thoại†trong sân trưá»ng – má»™t đứa không dá»… bắt nạt – kể cả những tay lá»›p trên, to lá»›n hÆ¡n nó.
Tôi gá»i ra:
- Ê, Steve, tớ ở đây nà y.
Tôi đấm cá»a để nó biết phòng tôi Ä‘ang ngồi. Nó chạy lại mở cá»a. Nhìn tôi vẫn mặc quần, ngồi trên bồn cầu, nó toét miệng cưá»i:
- Mà y bị ói má»a à ?
- Không.
- Ra ngoà i chứ?
- Có thể.
Tôi ưỡn ngưá»i, “bá»§m†má»™t phát. Nhưng thằng Steve biết ngay là tôi giả bá»™.
Nó bảo:
- Cáºu ngồi ì ra đó là m gì, đánh già y giúp tá»› còn có lý hÆ¡n.
Nó hô hố cưá»i khi tôi giả bá»™ tè lên già y nó, lấy giấy vệ sinh để chùi. Tôi há»i:
- Cáºu là m bà i táºp lịch sá» chưa?
- Mai mới phải nộp bà i, đúng không?
Nó có vẻ lo lắng. Steve… hÆ¡i bị hay quên là m bà i táºp ở nhà . Tôi bảo:
- Ngà y mốt.
- Ồ, cà ng tốt. Thế mà tớ đã lo… Nhưng nà y, hôm nay là thứ năm, ngà y mốt là …
- Äúng rồi, ngốc Æ¡i. Ngà y mốt thứ bẩy, là ngà y nghỉ rồi.
Tôi thụi một quả và o vai nó. Steve hét toáng lên:
- Ui, đau mà y. Ra ngoà i không?
Vừa há»i, nó vừa xuýt xoa, nhưng tôi biết nó chẳng Ä‘au tà nà o.
- Tớ khoái ngồi đây… ngắm cảnh.
- Quên Ä‘i. Lúc tá»› và o đây, bên mình đã bị hạ 1-5. Lúc nà y chắc thá»§ng lưới thêm mấy quả nữa rồi.Tụi mình rất cần có cáºu.
Nó Ä‘ang nói vá» chuyện bóng đá đấy. Chúng tôi thưá»ng đấu má»™t hiệp trong giá» nghỉ ăn trưa. Äá»™i cá»§a tôi luôn thắng, nhưng chúng tôi đã mất khá nhiá»u cầu thá»§ giá»i. Dave Morgan bị gãy chân. Sam White chuyển trưá»ng theo gia đình. Còn thằng Danny Curtain bá» quả bóng, để lẽo đẽo theo con nhá» Sheila Leigh suốt giá» nghỉ trưa. Thằng ngốc!
Tôi là má»™t tiá»n đạo xuất sắc nhất. Các háºu vệ và trung vệ Ä‘á»u rất tốt, còn thằng Tommy là thá»§ môn số má»™t cá»§a trưá»ng. Nhưng chỉ có tôi là mÅ©i nhá»n tấn công và là đứa có thể là m bà n bốn hoặc năm quả và o lưới đối phương trong má»™t ngà y.
Tôi đứng dáºy:
- OK. Tá»› sẽ cứu các cáºu. Tuần nà y, má»—i ngà y tá»› là m má»™t cú hat trick rồi, bá» chi cho uổng.
Chúng tôi Ä‘i qua mấy tay lá»›p trên – các ông anh lá»›n Ä‘ang xúm quanh bồn rá»a mặt, phì phèo thuốc lá như thưá»ng lệ - tiến tá»›i tá»§ áo, thay đồ ra sân. Tôi có đôi già y rất tuyệt, má»™t phần thưởng trong kỳ thi văn. Nhưng giây già y đã mục, cao su rã ra gần hết và … bây giá» chân tôi lại to đùng hÆ¡n trước. Äôi già y tôi hiện có cÅ©ng tạm được, tuy không bằng đôi lãnh thưởng.
Khi tôi ra sân, đội tôi đã thua 3-8. Vừa chạy tôi vừa la lớn:
- Ê, Shan-là m-bà n đã có mặt đây.
Trên sân, tiếng cưá»i và tiếng rên rẩm cùng nổi lên. Nhưng rõ rà ng các cầu thá»§ phe ta tươi tỉnh hẳn, còn phe địch nhăn nhó như khỉ ăn gừng.
Tôi khởi đầu tuyệt vá»i và chỉ trong vòng má»™t phút ghi luôn hai bà n. Tình hình nà y rất có thể gỡ hòa hay thắng. Nhưng ngay lúc tráºn chiến Ä‘ang sôi nổi nhất, chuông và o lá»›p đã rung lên. Bên tôi thua 7-9.
Chúng tôi Ä‘ang rá»i sân, thằng Alan Morris chạy tá»›i, mặt đỠbừng, thở hồng há»™c. Ba bạn thân nhất cá»§a tôi là : Steve Leopard (Báo), Tommy Jones và Alan Morris. Trong bốn chúng tôi, chỉ riêng thằng Steve là có biệt danh “Steve báoâ€.
Vừa quơ quơ mảnh giấy ướt tèm nhẹp, Alan vừa la lớn:
- Nhìn xem tớ vớ được cái gì đây?
Tommy ráng chụp mảnh giấy, há»i:
- Cái gì váºy?
- Äây là …
Alan bá»—ng nÃn bặt khi nghe thầy Dalton gà o lá»›n:
- Bốn em kia. Và o lớp ngay.
- Chúng em và o ngay đây.
Thằng Steve gà o lại. Nó là trò cưng cá»§a thầy Dalton. Nó là m những trò mà chúng tôi chẳng bao giá» dám. Váºy mà vẫn được thầy bá» qua. Nếu chúng tôi “lếu láo†như nó, là bị đá ra khá»i lá»›p liá»n.
Nhưng thầy Dalton rất nhẹ nhà ng vá»›i nó, vì nó là má»™t ngoại lệ. Trong lá»›p, có khi nó rất thông minh, bà i vở nà o cÅ©ng trả lá»i trót lá»t, nhưng nhiá»u lúc nó mù tịt, không biết đánh vần đến cả chÃnh tên cá»§a nó. Thầy Daltgon bảo nó có má»™t chút cá»§a má»™t há»c giả ngu ngÆ¡, chắc thầy định bảo nó là má»™t… thiên tà i ngốc nghếch.
Tuy nhiên, dù nó là má»™t trò cưng cá»§a thầy, Steve vẫn phải và o lá»›p đúng giá» cùng má»i ngưá»i. Vì váºy, chẳng biết Alan vá»› được cái gì, chúng tôi vẫn phải chạy và o lá»›p. Mồ hôi còn nhá»… nhại sau cuá»™c chÆ¡i, chúng tôi bắt đầu bà i há»c.
Tôi đâu ngá», mảnh giấy bà máºt cá»§a thằng Alan sẽ mãi mãi là m thay đổi Ä‘á»i tôi. Thay đổi má»™t cách tệ hại!
Tà i sản của meomuop
17-11-2008, 09:14 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
CHÆ¯Æ NG MỘT
Tôi ngồi trong phòng vệ sinh cá»§a trưá»ng. Vẫn mặc nguyên quần, tôi ngồi trên bồn cầu, ư á» trong há»ng má»™t bà i ca. Chẳng là gần hết giá» Anh văn, tôi cảm thấy khó chịu. Thầy tôi, thầy Dalton, thông minh cá»±c kỳ trong những hoà n cảnh như thế nà y. Tên nà o giả bá»™ Ä‘au ốm là đừng hòng qua được mắt thầy. Vừa thoáng thấy tôi giÆ¡ tay, thầy bảo ngay là tôi bị bệnh rồi. Thầy nói:
- Darren, và o phòng vệ sinh, nôn hết ra cho bớt khó chịu, rồi trở lại lớp ngay.
Ước gì thầy nà o cũng thông cảm như thầy Dalton nhỉ.
Tôi không bị ói má»a, nhưng vẫn cảm thấy nôn nao, nên cứ ngồi lì trong phòng vệ sinh. Nghe tiếng chuông và tiếng xôn xao cưá»i nói cá»§a các bạn ùa ra sân trong giá» ra chÆ¡i, tôi muốn chạy ra ngay, nhưng lại sợ thầy Dalton sẽ bắt gặp, sẽ nghi ngá» tôi giả bệnh. Nếu phát hiện tay nà o dối gạt, thầy không la mắng giáºn dữ đâu, nhưng cứ lầm lì im lặng… cả thế ká»·. Chúng tối khiếp thái độ đó cá»§a thầy còn hÆ¡n bị la rầy.
Vì váºy tôi cứ ư á» hát, ngó đồng hồ và chỠđợi. Rồi tôi nghe tiếng gá»i tên tôi:
- Ê, Darren, cáºu bị ngất hay sao váºy?
Tôi cưá»i. Äúng là Steve Leopard, thằng bạn thân nhất cá»§a tôi. Tháºt ra há» cá»§a nó là Leonard chứ không phải Leopard. Nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u gá»i nó là Leopard, vì leopard nghÄ©a là con báo mà . Nó có được mỹ danh đó không chỉ vì hai từ Ä‘á»c từa tá»±a nhau, mà còn vì, như kiểu má tôi nói, nó đúng là má»™t “đứa trẻ hoang dãâ€. Nó đến đâu là có chuyện đó, nhà o và o những cuá»™c Ä‘áºp lá»™n, nhám tay trong các cá»a hà ng. Ngà y còn ngồi trên xe đẩy, chẳng biết vá»› đâu má»™t que nhá»n, nó lụi má»™t nhát và o má»™t bà vô tình Ä‘i qua chiếc xe.
Nó có mặt tại đâu cÅ©ng là m má»i ngưá»i e ngại. Nhưng tôi thì không. Chúng tôi kết nhau từ buổi gặp đầu tiên. Má bảo tôi bị bản tÃnh hoang dã cá»§a nó hấp dẫn, nhưng tôi chỉ nghÄ© nó là má»™t thằng bạn rất tuyệt. Nó nóng như lá»a, khi lên cÆ¡n, nó nổi quạu phát sợ. Những lúc đó tôi chỉ đơn giản co giò chuồn ngay, đợi khi nó êm êm, tôi má»›i trở lại.
Nhưng “tiếng tăm phát khùng†cá»§a Steve cÅ©ng dịu dần – má nó đưa đến những nhà tâm lý để các ông ấy hướng dẫn Steve cách tá»± kiểm soát mình – tuy nhiên nó vẫn là má»™t “huyá»n thoại†trong sân trưá»ng – má»™t đứa không dá»… bắt nạt – kể cả những tay lá»›p trên, to lá»›n hÆ¡n nó.
Tôi gá»i ra:
- Ê, Steve, tớ ở đây nà y.
Tôi đấm cá»a để nó biết phòng tôi Ä‘ang ngồi. Nó chạy lại mở cá»a. Nhìn tôi vẫn mặc quần, ngồi trên bồn cầu, nó toét miệng cưá»i:
- Mà y bị ói má»a à ?
- Không.
- Ra ngoà i chứ?
- Có thể.
Tôi ưỡn ngưá»i, “bá»§m†má»™t phát. Nhưng thằng Steve biết ngay là tôi giả bá»™.
Nó bảo:
- Cáºu ngồi ì ra đó là m gì, đánh già y giúp tá»› còn có lý hÆ¡n.
Nó hô hố cưá»i khi tôi giả bá»™ tè lên già y nó, lấy giấy vệ sinh để chùi. Tôi há»i:
- Cáºu là m bà i táºp lịch sá» chưa?
- Mai mới phải nộp bà i, đúng không?
Nó có vẻ lo lắng. Steve… hÆ¡i bị hay quên là m bà i táºp ở nhà . Tôi bảo:
- Ngà y mốt.
- Ồ, cà ng tốt. Thế mà tớ đã lo… Nhưng nà y, hôm nay là thứ năm, ngà y mốt là …
- Äúng rồi, ngốc Æ¡i. Ngà y mốt thứ bẩy, là ngà y nghỉ rồi.
Tôi thụi một quả và o vai nó. Steve hét toáng lên:
- Ui, đau mà y. Ra ngoà i không?
Vừa há»i, nó vừa xuýt xoa, nhưng tôi biết nó chẳng Ä‘au tà nà o.
- Tớ khoái ngồi đây… ngắm cảnh.
- Quên Ä‘i. Lúc tá»› và o đây, bên mình đã bị hạ 1-5. Lúc nà y chắc thá»§ng lưới thêm mấy quả nữa rồi.Tụi mình rất cần có cáºu.
Nó Ä‘ang nói vá» chuyện bóng đá đấy. Chúng tôi thưá»ng đấu má»™t hiệp trong giá» nghỉ ăn trưa. Äá»™i cá»§a tôi luôn thắng, nhưng chúng tôi đã mất khá nhiá»u cầu thá»§ giá»i. Dave Morgan bị gãy chân. Sam White chuyển trưá»ng theo gia đình. Còn thằng Danny Curtain bá» quả bóng, để lẽo đẽo theo con nhá» Sheila Leigh suốt giá» nghỉ trưa. Thằng ngốc!
Tôi là má»™t tiá»n đạo xuất sắc nhất. Các háºu vệ và trung vệ Ä‘á»u rất tốt, còn thằng Tommy là thá»§ môn số má»™t cá»§a trưá»ng. Nhưng chỉ có tôi là mÅ©i nhá»n tấn công và là đứa có thể là m bà n bốn hoặc năm quả và o lưới đối phương trong má»™t ngà y.
Tôi đứng dáºy:
- OK. Tá»› sẽ cứu các cáºu. Tuần nà y, má»—i ngà y tá»› là m má»™t cú hat trick rồi, bá» chi cho uổng.
Chúng tôi Ä‘i qua mấy tay lá»›p trên – các ông anh lá»›n Ä‘ang xúm quanh bồn rá»a mặt, phì phèo thuốc lá như thưá»ng lệ - tiến tá»›i tá»§ áo, thay đồ ra sân. Tôi có đôi già y rất tuyệt, má»™t phần thưởng trong kỳ thi văn. Nhưng giây già y đã mục, cao su rã ra gần hết và … bây giá» chân tôi lại to đùng hÆ¡n trước. Äôi già y tôi hiện có cÅ©ng tạm được, tuy không bằng đôi lãnh thưởng.
Khi tôi ra sân, đội tôi đã thua 3-8. Vừa chạy tôi vừa la lớn:
- Ê, Shan-là m-bà n đã có mặt đây.
Trên sân, tiếng cưá»i và tiếng rên rẩm cùng nổi lên. Nhưng rõ rà ng các cầu thá»§ phe ta tươi tỉnh hẳn, còn phe địch nhăn nhó như khỉ ăn gừng.
Tôi khởi đầu tuyệt vá»i và chỉ trong vòng má»™t phút ghi luôn hai bà n. Tình hình nà y rất có thể gỡ hòa hay thắng. Nhưng ngay lúc tráºn chiến Ä‘ang sôi nổi nhất, chuông và o lá»›p đã rung lên. Bên tôi thua 7-9.
Chúng tôi Ä‘ang rá»i sân, thằng Alan Morris chạy tá»›i, mặt đỠbừng, thở hồng há»™c. Ba bạn thân nhất cá»§a tôi là : Steve Leopard (Báo), Tommy Jones và Alan Morris. Trong bốn chúng tôi, chỉ riêng thằng Steve là có biệt danh “Steve báoâ€.
Vừa quơ quơ mảnh giấy ướt tèm nhẹp, Alan vừa la lớn:
- Nhìn xem tớ vớ được cái gì đây?
Tommy ráng chụp mảnh giấy, há»i:
- Cái gì váºy?
- Äây là …
Alan bá»—ng nÃn bặt khi nghe thầy Dalton gà o lá»›n:
- Bốn em kia. Và o lớp ngay.
- Chúng em và o ngay đây.
Thằng Steve gà o lại. Nó là trò cưng cá»§a thầy Dalton. Nó là m những trò mà chúng tôi chẳng bao giá» dám. Váºy mà vẫn được thầy bá» qua. Nếu chúng tôi “lếu láo†như nó, là bị đá ra khá»i lá»›p liá»n.
Nhưng thầy Dalton rất nhẹ nhà ng vá»›i nó, vì nó là má»™t ngoại lệ. Trong lá»›p, có khi nó rất thông minh, bà i vở nà o cÅ©ng trả lá»i trót lá»t, nhưng nhiá»u lúc nó mù tịt, không biết đánh vần đến cả chÃnh tên cá»§a nó. Thầy Daltgon bảo nó có má»™t chút cá»§a má»™t há»c giả ngu ngÆ¡, chắc thầy định bảo nó là má»™t… thiên tà i ngốc nghếch.
Tuy nhiên, dù nó là má»™t trò cưng cá»§a thầy, Steve vẫn phải và o lá»›p đúng giá» cùng má»i ngưá»i. Vì váºy, chẳng biết Alan vá»› được cái gì, chúng tôi vẫn phải chạy và o lá»›p. Mồ hôi còn nhá»… nhại sau cuá»™c chÆ¡i, chúng tôi bắt đầu bà i há»c.
Tôi đâu ngá», mảnh giấy bà máºt cá»§a thằng Alan sẽ mãi mãi là m thay đổi Ä‘á»i tôi. Thay đổi má»™t cách tệ hại!
Tà i sản của meomuop
17-11-2008, 09:17 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 2
Sau bữa ăn trưa chúng tôi lại có thêm má»™t tiết vá»›i thầy Dalton: môn Lịch sá». Chúng tôi Ä‘ang há»c vá» Thế chiến thứ Hai. Tôi không tha thiết lắm vá»›i bà i há»c nà y, nhưng thằng Steve thì mê tÃt. Nó khoái tuốt tuá»™t những gì dÃnh dáng tá»›i đánh đấm, bắn giết, chiến tranh. Nó vẫn bảo, lá»›n lên nó khoái được là m lÃnh đánh thuê, nghÄ©a là lÃnh đánh nhau vì tiá»n. Nó nói tháºt đấy.
Sau giá» sá» là giá» há»c toán, nhưng tháºt không thể nà o tin nổi, thầy Dalton dạy luôn tiết ba nà y! Thầy toán cá»§a chúng tôi nghỉ bệnh, nên phải có thầy khác dạy thế.
Thằng Steve sướng như rồng gặp mây. Thầy yêu quý cá»§a nó dạy liá»n tù tì cả ba tiết. Lần đầu tiên chúng tôi được thầy Dalton dạy toán. Thế là thằng Steve có dịp biểu diá»…n. Nó cho thầy biết chúng tôi đã há»c tá»›i trang nà o trong sách, nó cắt nghÄ©a những bà i toán rắc rối, nó nói vá»›i thầy cứ như nói chuyện vá»›i má»™t đứa trẻ. Nhưng thầy không quan tâm, thầy đã quen vá»›i tÃnh nết nó và biết cách cư xá» vá»›i nó.
Thưá»ng khi, thầy Dalton là má»™t thuyá»n trưởng đại tà i – lá»›p cá»§a thầy vui nhá»™n, nhưng ra khá»i lá»›p là chúng tôi biết mình đã há»c há»i được nhiá»u Ä‘iá»u. Nhưng vá» môn toán thầy lại không là má»™t thầy giá»i. Thằng Steve sát cánh bên thầy, là m “cố vấnâ€. Thế là cả lá»›p chúng tối bắt đầu thì thầm chuyện trò đùa giỡn và ném những mẩu giấy cho nhau.
Tôi ném mẩu giấy, yêu cầu Alan cho Ä‘á»c tá» giấy bà máºt cá»§a nó. Lúc đầu nó từ chối chuyá»n tay qua mấy bạn khác, tôi liên tục “bắn tin†xuống chá»— nó. Sau cùng nó má»›i chịu chuyá»n qua Tommy, ngồi trước nó hai hà ng ghế. Tommy chăm chú Ä‘á»c. Miệng nó từ từ há hốc, mặt sáng lên. Ãt nhất nó Ä‘á»c tá»›i ba lần má»›i chịu chuyá»n cho tôi. Láºp tức tôi hiểu ngay phản ứng cá»§a Tommy khi Ä‘á»c tá» giấy.
Äó là má»™t tá» bướm, quảng cáo cá»§a má»™t gánh xiếc rong. Trên cùng là hình ảnh má»™t cái đầu chó sói, mõm mở to, nước bá»t nhá»…u nhão chảy qua kẽ răng. Dưới cùng là hình ảnh má»™t con nhện và má»™t con rắn trông cÅ©ng gá»›m ghiếc như đầu con sói.
Ngay dưới đầu sói là những chữ in to, mà u Ä‘á».
Tà i sản của meomuop
17-11-2008, 09:17 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 2
Sau bữa ăn trưa chúng tôi lại có thêm má»™t tiết vá»›i thầy Dalton: môn Lịch sá». Chúng tôi Ä‘ang há»c vá» Thế chiến thứ Hai. Tôi không tha thiết lắm vá»›i bà i há»c nà y, nhưng thằng Steve thì mê tÃt. Nó khoái tuốt tuá»™t những gì dÃnh dáng tá»›i đánh đấm, bắn giết, chiến tranh. Nó vẫn bảo, lá»›n lên nó khoái được là m lÃnh đánh thuê, nghÄ©a là lÃnh đánh nhau vì tiá»n. Nó nói tháºt đấy.
Sau giá» sá» là giá» há»c toán, nhưng tháºt không thể nà o tin nổi, thầy Dalton dạy luôn tiết ba nà y! Thầy toán cá»§a chúng tôi nghỉ bệnh, nên phải có thầy khác dạy thế.
Thằng Steve sướng như rồng gặp mây. Thầy yêu quý cá»§a nó dạy liá»n tù tì cả ba tiết. Lần đầu tiên chúng tôi được thầy Dalton dạy toán. Thế là thằng Steve có dịp biểu diá»…n. Nó cho thầy biết chúng tôi đã há»c tá»›i trang nà o trong sách, nó cắt nghÄ©a những bà i toán rắc rối, nó nói vá»›i thầy cứ như nói chuyện vá»›i má»™t đứa trẻ. Nhưng thầy không quan tâm, thầy đã quen vá»›i tÃnh nết nó và biết cách cư xá» vá»›i nó.
Thưá»ng khi, thầy Dalton là má»™t thuyá»n trưởng đại tà i – lá»›p cá»§a thầy vui nhá»™n, nhưng ra khá»i lá»›p là chúng tôi biết mình đã há»c há»i được nhiá»u Ä‘iá»u. Nhưng vá» môn toán thầy lại không là má»™t thầy giá»i. Thằng Steve sát cánh bên thầy, là m “cố vấnâ€. Thế là cả lá»›p chúng tối bắt đầu thì thầm chuyện trò đùa giỡn và ném những mẩu giấy cho nhau.
Tôi ném mẩu giấy, yêu cầu Alan cho Ä‘á»c tá» giấy bà máºt cá»§a nó. Lúc đầu nó từ chối chuyá»n tay qua mấy bạn khác, tôi liên tục “bắn tin†xuống chá»— nó. Sau cùng nó má»›i chịu chuyá»n qua Tommy, ngồi trước nó hai hà ng ghế. Tommy chăm chú Ä‘á»c. Miệng nó từ từ há hốc, mặt sáng lên. Ãt nhất nó Ä‘á»c tá»›i ba lần má»›i chịu chuyá»n cho tôi. Láºp tức tôi hiểu ngay phản ứng cá»§a Tommy khi Ä‘á»c tá» giấy.
Äó là má»™t tá» bướm, quảng cáo cá»§a má»™t gánh xiếc rong. Trên cùng là hình ảnh má»™t cái đầu chó sói, mõm mở to, nước bá»t nhá»…u nhão chảy qua kẽ răng. Dưới cùng là hình ảnh má»™t con nhện và má»™t con rắn trông cÅ©ng gá»›m ghiếc như đầu con sói.
Ngay dưới đầu sói là những chữ in to, mà u Ä‘á».
Tà i sản của meomuop