 |
|

04-07-2008, 06:41 PM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Cà n Long Du Giang Nam - Dã SỠTrung Quốc
CÃ n Long Du Giang Nam
Hồi 1 : Thà nh Bắc- Kinh, hiá»n thần giữ nước .Trấn Thại Long, Nhá»±t Thanh gặp vua .
Ãá»i nhà Minh từ lúc bị Lý Tá»± Thà nh soán nước cá»§a vua Thái Tổ, Thuáºn Trị Hoà ng Ãế Ä‘em binh qua mà đánh lấy nước lại cải hiệu là Ãại Thanh , đóng đô tại BắcKinh , dùng ngưá»i Mông Cổ cai quản việc quân , Ä‘i đánh dẹp từ Bắc chà Nam , tóm thâu thiên hạ , soán ngôi cai trị có chÃn mưá»i năm dư , truyá»n đặng bốn Ä‘á»i vua , truyá»n đến vua Cà n Long lên ngôi , vua nà y rất nên thông minh , việc văn đã hay , nghá» võ lại giá»i , hiểu biết thiên văn , thông hay địa lý , những sách chư tá» bá gia Ä‘á»u thạo.
Thá»§a ấy thiên hạ ở yên , ngưá»i ngưá»i vui nghiệp là m ăn , tám phương đến cống , muôn nước tá»›i chầu , ngá»±a thả vá» núi Nam SÆ¡n , đồ binh khà dẹp và o kho , tu luyện việc văn rất nên có phước, tá»a hưởng thanh bình .
Ngà y ná» vua Cà n Long lâm trà o, lúc canh năm đồng hồ Ä‘iểm ba , bên tả giá»ng trống Long Phụng , bên hữu đánh chuông Kiển Dương , quan Ná»™i Thị Thái Giám đà n hầu ra trước , cung phi mỹ nữ hầu sau , văn quan võ bá chầu hai bên, vua ngá»± Kim Loan Ãiện ngồi trên Long Sà ng, kế đến quần liêu lá»›n nhỠđồng tung hô triá»u bái , xong rồi , vua truyá»n chiếu chỉ rằng : " Từ khi trẫm thừa nghiệp Thánh Tổ Thần Thông mà nối ngôi báu nà y , dưới nhá» sức chư khanh, trên nhá» trá»i á»§ng há»™ , gió thuáºn mưa hòa , nước mạnh dân an , hưởng nghiệp thái bình , muôn dân hưởng phước , lúc rảnh rang trẫm có ngụ má»™t câu đối, nếu chư khanh ai đối được sẽ trá»ng thưởng ."
Khi ấy các quan đại thần Ä‘á»u tâu : " Xin Bệ hạ ngá»± phê cho chúng tôi biết ."
Vua liá»n dạy Ná»™i thị Ä‘em văn phá»ng tứ bá»u và giấy kim tương rồi phê câu ấy như vầy :
" Thượng Ãế lúc hà nh binh, trống sấm, cá» mây, Ä‘ao gÃó, tên mưa, trá»i bố tráºn."
Lúc ấy các quan coi rồi đứng trân trân nhìn nhau, không ai đối đặng.
Vua thấy tình hình bá quan văn võ như váºy thì lấy là m buồn, không đẹp ý, giây phút có má»™t vị đại thần, là m chức Văn Huê Ãiện Há»c SÄ© là Trần Hoằng Mưu bước ra vừa muốn tâu ; vua liá»n há»i : " Khanh đối đặng được chăng? "
Trần Hoằng Mưu tâu : " Tôi đã già cả, tà i lá»±c siển láºu, đối sao cho đặng, nhưng mà có má»™t ngưá»i ở phá»§ Quảng Châu, huyện Phan Ngang, tên Thà nh Tu, tà i cao há»c rá»™ng, chắc đối câu ấy được , xin Bệ hạ cho đòi ngưá»i ấy đến. Vua há»i : " Ngưá»i ấy bây giỠở đâu? "
Trần Hoằng Mưu tâu : " Ở tại nhà tôi. "
Vua bèn sai Huỳnh Môn Quan đến đòi Phùng Thanh Tu.
Khi ấy Huỳnh Môn Quan lãnh chỉ đến phá»§ Trần Hoằng Mưu, mở ra Ä‘á»c , thì Phùng Thà nh Tu liá»n lạy tạ xong rồi theo Huỳnh Môn Quan đến Ngá» Môn thẳng và o chầu vua, quì lạy má»p dưới bệ và ng, chúc dâng muôn tuổi.
Vua phán há»i : " Trẫm nghe nhà ngươi tà i cao há»c rá»™ng, thấy cao xa, nên đòi nhà ngươi đến mà đối cho xứng câu đối cá»§a trẫm thì trẫm sẽ trá»ng thưởng. "
Phùng Thà nh Tu tâu rằng : " Tôi báºc Tiến SÄ©, há»c Ãt, tà i thưa, nay Trần Lão Sư tiến cá», e đối không xứng, má»™t là mang nhục, hai là bị tá»™i vá»›i triá»u đình, váºy xin Bệ hạ thứ tá»™i cho tôi coi thá» câu đối ấy. "
Vua bèn lấy câu đối đưa cho Ná»™i thị giao lại cho Phùng Thà nh Tu xem sÆ¡ qua, coi bá»™ không lo tÃnh chút nà o, liá»n cất viết biên đối rồi trao cho quan Ãiện Tiá»n dâng cho vua xem.
Vua thấy chữ viết như phượng múa, rồng bay, chữ hay vô gÃa, đối chỉnh vô cùng.
Câu đối như vầy :
" Long Vương đêm đãi yến, đèn sao, Ä‘uốc nguyệt, gá»i non, rượu biển, đất là m mâm."
Thiên Tá» xem rồi liá»n vá»— tay cả cưá»i, khen đối rằng : " Tháºt là khanh tà i há»c che khắp Trung hoa , rất khá mừng." rồi ngó chăm chăm Phùng Thà nh Tu , thấy mà y xanh rất lịch , mắt tốt thêm xinh , áng trang tà i mạo , mở miệng thà nh thÆ¡ , rất nên bặt thiệp , bèn ban thưởng tại Kim Ãiện ba ly Ngá»± tá»u và và ng bạc lụa là rồi cho ngưá»i đưa vá» phá»§ Trần Hoằng Mưu , chá» ngà y há»™i thi rồi sẽ ban thưởng nữa .
Khi ấy Phùng Thà nh Tu rất nên đắc chà và mừng rỡ, cúi đầu lạy tạ ơn vua , rồi trở vỠTrần phủ .
Khi ban thưởng Phùng Thà nh Tu rồi , vua phán há»i các quan đại thần rằng : " Nay trẫm muốn xuống Giang Nam chÆ¡i má»™t phen , có khanh nà o theo bảo giá đặng chăng? "
Vua há»i đã ba lần, các quan không ai tâu lại; Thiên tá» nổi giáºn liá»n nói : " Quả nhÆ¡n không cần bá»n ngươi bảo giá, quả nhÆ¡n Ä‘i má»™t mình cÅ©ng chẳng hại gì."
Bèn dạy lui chầu, vua và o Ä‘á»n Nhân Hòa liá»n ngá»± bút tả má»™t đạo chỉ cho quan Thái giám là Vinh Lá»™c mà dạy rằng : " Ta qua Giang-Nam chÆ¡i , xem phong cảnh có lâu thì mưá»i năm , bằng mau cÅ©ng chừng năm năm sẽ trở vá» , váºy rạng ngà y mai khanh hãy giao chiếu nà y cho quan Ãai Há»c SÄ© là Trần Hoằng Mưu và Lưu Dung ."
Dặn rồi liá»n giả dạng thương khách tuốt ra cá»a sau Tế Môn mà lên đưá»ng .
Qua ngà y sau, lúc canh năm , các quan há»™i chầu , thì quan Thái Giám Vinh Lá»™c liá»n giao chiếu chỉ cá»§a vua cho quan Ãại Há»c SÄ© Trần Hoằng Mưu và Lưu Dung , hai ông nà y bèn giở chiếu chỉ ra xem , thấy dặn như vầy :
" Nay ta lìa đất Yên-Kinh , dạo chÆ¡i Giang Nam, như trá»… thì trong mưá»á»‹ năm , mau chừng năm năm thì ta sẽ vá» , giang san việc lá»›n nà y giao cho Trần Hoằng Mưu hiệp cùng Lưu Dung cÅ©ng như trẫm váºy , chá»› khá nghịch chỉ , kÃnh thay , kÃnh thay. "
Các quan nghe Ä‘á»c chiếu chỉ xong rồi chẳng vui , ai nấy Ä‘á»u lui vá» phá»§ cá»§a mình .
Nói vá» vua , khi ra khá»i Tế Môn rồi , Ä‘i thẳng đến trấn Thại Long thấy đưá»ng xá , chợ búa đông đảo vô cùng , thiên hạ dáºp dìu , lại thấy má»™t cái tá»u lầu cao đỠhiệu là Ỷ Nam Lầu để đãi thưá»ng sÄ© , mưá»i phần đẹp đẽ , lại thấy má»™t cái nữa đỠhiệu là Mãn Hán Tá»u Lầu , để cho quan khách quÃ.
Vua liá»n bước thẳng lên lầu ngồi ngay bà n giữa , tiểu nhị liá»n đến há»i : " Chẳng hay quan khách dùng rượu hay là cÆ¡m? "
Vua nói : " Tiệm ngươi có món gì ngon và rượu quà thì dá»n ra cho ta. "
Tiểu nhị láºt Ä‘áºt dá»n đồ ăn cao lương mỹ vị và đứng má»™t bên rót rượu ngon cho vua dùng.
Khi ấy vua vừa uống vừa há»i : " Váºy chá»› ở trấn Thại Long nầy vì cá»› nà o mà đông đảo váºy? "
Tiểu nhị thưa rằng : " ÃÆ°á»ng nà y thẳng đến Kinh Sư , lại ngà y nay sẵn dịp dá»±ng cá» trong há»™i Tế Thần , nên má»›i đông đảo dưá»ng ấy.
Váºy rạng ngà y mai , quan khách đến đó xem chÆ¡i. "
Vua gáºt đầu.
Qua ngà y sau , vua ăn lót lòng xong , rồi gởi đồ hà nh lý cá»§a mình cho tiệm giữ , liá»n dá»i chân ra Ä‘i , thấy chợ búa ngưá»i ta đông như kiến cá» , phố phưá»ng hà ng hóa đầy dẫy , buôn bán phồn thịnh , gái trai không chá»c ghẹo lẫn nhau , vua thấy cảnh tượng thái bình , mưá»i phần vui đẹp ; Ä‘i đến ná»a ngà y trá»i , bụng cÅ©ng vừa thấy đói , lại thấy trước mặt có má»™t tá»u lầu đỠhiệu là Tụ Thăng Lầu , dá»n dẹp rỡ rà ng , sá»a sang rá»±c rỡ , lầu nầy ba từng cao chừng và i trượng , lại có Ä‘á»n ca xướng hát rất vui tai , ngoà i cá»a lại có bảng đỠchữ và ng như vầy : " Bao biện Nam Bắc Mãn Hán tá»u tịch. " (1) Khi ấy vua bước và o thấy khách ngồi cháºt hết rồi , vua bèn bước lên từng thứ nhì , thấy khách tuy Ãt nhưng đồ trần thiết dá»n dẹp nghiêm trang hÆ¡n từng dưới bá»™i phần , vua bèn lên thẳng đến từng thứ ba , thấy chưng những cổ tÃch , danh nhân , váºt báu , đồ xưa rất nên thanh nhã , vua lấy là m đẹp ý bèn lá»±a má»™t chá»— mà ngồi , tá»u nhị liá»n chạy lại há»i : " Quan khách xem bảng đây coi muốn dùng món chi đặng tôi sá»a soạn. "
Vua nói : " Váºy có món chi ngon ngươi hãy dá»n ra cho ta dùng. "
Tá»u bảo láºt Ä‘áºt Ä‘i lấy các món ngon , và rượu tốt dá»n ra .
Vua ăn uống lấy là m vừa ý , lại thấy dưới đưá»ng , kẻ qua ngưá»i lại , đủ các sắc dân rất nên đông đảo ; vua lấy là m vui ăn uống cho đến tối , thiên hạ tan thì vua đà say , liá»n thong thả bước xuống lầu , khi ấy Tá»u bảo tÃnh số tiá»n là tám lượng , sáu chỉ , bốn phân , bèn nói :" Xin quan khách hãy trả tiá»n rồi hãy Ä‘i. "
Vua láºt Ä‘áºt thò tay và o túi , không dè túi trống trÆ¡n , má»›i chưng há»ng , biết mình bá» quên tiá»n nÆ¡i tiệm ngá»§ , liá»n nói vá»›i Tiểu nhị rằng : " Nay ta quên Ä‘em tiá»n , váºy để mai sáng sẽ trả đặng chăng ? "
Tá»u bảo nói : " Nói như lá»i quan khách đây , váºy thì má»—i ngưá»i tá»›i đây ăn uống cho no nê rồi nói bá» quên tiá»n , thì tiệm phải dẹp , chá»› chịu sao kham , nếu ông không có tiá»n thì phải để áo lại để thế chân , mai Ä‘em tiá»n sẽ chuá»™c lại .
Vua nghe liá»n nổi giáºn nói : " Như ta đây không thế áo thì mầy sẽ là m gì nà o ? "
Tá»u bảo nói : " Nếu không thế áo thì không được bước ra khá»i cá»a , dẫu cho Hoà ng Ãế đến tiệm nà y ăn uống không tiá»n trả cÅ©ng phải cởi Long bà o thế má»›i đặng được Ä‘i. "
Vua cả giáºn nạt lên má»™t tiếng như sấm , liá»n đạp Tá»u bảo té xuống , đánh cho má»™t hồi , không ai dám can , ngưá»i trong tiệm bá» chạy ra ngoà i , thoạt có má»™t đứa đồng tá» , môi son, răng trắng , mắt tốt mà y xanh , đưá»ng đưá»ng diện mạo , đáng bá»±c nhân tà i , láºt Ä‘áºt bước lên can .
Vua thấy đồng tá» dáng dấp đẹp đẽ liá»n bá»›t giáºn , dừng tay thôi đánh , rồi quay qua há»i đồng tá» : " Váºy chá»› mi nhà ở tại đâu , tên há» là chi , có bà con gì vá»›i tiệm nà y chăng ? "
Ãồng tá» trả lá»i rằng : " Trong bốn bể Ä‘á»u là anh em , thấy những việc bất bình, không lẽ khoanh tay mà ngồi coi, chá»› tôi không phải bà con thân quyến chi vá»›i Tá»u bảo nà y.
Tôi thấy đại nhân đây , là ngưá»i hảo hán, nên phải can gián , xin đại nhân bá»›t cÆ¡n nóng giáºn , ngưá»i xưa có nói rằng : NhÆ¡n tình lưu nhứt tiếng , nhá»±t háºu hảo tương kiến (1) nên tôi má»›i can gián , chá»› tôi đây là há» Châu tên Nhá»±t Thanh , nhà tôi thì ở gần đây , xin má»i đại nhân hạ gÃa đến nhà tôi chÆ¡i đặng chăng ? "
Vua thấy ngưá»i trẻ ấy , tuổi còn nhá», mà ăn nói thông minh , Ä‘i đứng tá» chỉnh, bèn Ä‘em chuyện Tá»u bảo thuáºt lại cho tên đồng tá» nghe .
Khi ấy đồng tỠnói rằng :
- Việc nhá» má»n xin đại nhân hãy bá» qua cho.
Nói rồi liá»n lấy bạc trả thế và dắt tay vua ra khá»i cá»a và thưa rằng :
- Chẳng hay đại nhân tên hỠlà chi , xin vui lòng tỠcho tôi biết , rồi đi ngay đến nhà tôi đà m đạo chơi.
Vua thấy đồng tỠnầy tánh ý khẳng khái , lại có dạ ân cần thì lấy là m ưng ý , bèn đáp rằng :
- Ta hỠCao tên Thiên Tứ , quê ở Bắc-Kinh.
Ãang lúc trò chuyện , hai ngưá»i đã đến nhà cá»§a Nhá»±t Thanh , vua liá»n há»i :
- Váºy chá»› tiá»n cá»§a nhà ngươi ở đâu mà có , hay cá»§a ai cho, mà ngươi dám trả thế mưá»i lạng bạc cho ta, nếu như cha mẹ ngươi hạch há»i thì nói thế nà o cho xong ?
Nhựt Thanh thưa rằng :
- Cha tôi đã qua Ä‘á»i rồi , còn lại má»™t mình mẹ góa con côi mà thôi , xin bác ngồi chÆ¡i đây , tôi và o thưa cho mẹ tôi hay .
Nói rồi quà y quả và o nhà trong thưa tá»± sá»± cho ngưá»i mẹ hay .
Ngưá»i mẹ tên là Huỳnh thị An NhÆ¡n thấy con mình tuy còn nhá» tuổi mà tánh ý khẳng khái , lại có chà giao kết vá»›i Ä‘á»i thì lấy là m vui mừng , liá»n hối con Ä‘em trà ngon ra đãi .
Vua bèn nói :
- Ngưá»i hãy và o thưa là ta muốn kÃnh thăm lịnh tôn mẫu .
Lúc ấy bà Huỳnh thị An NhÆ¡n núp sau tấm bình phong , thấy vua mà y tằm mắt phụng , tướng mạo phi thưá»ng , lại nghe vua nói mấy lá»i đó thì chạy ra và đáp rằng :
- Tôi đâu dám chịu lá»i chúc là nh .
Vua bèn há»i bà mẹ rằng :
- Váºy chá»› lịnh lang đây tuổi đặng bao nhiêu , xem bá»™ ngưá»i tuấn tú , sao không cho Ä‘i há»c , đặng ngà y sau có láºp thân danh ?
Huỳnh thị An Nhơn thưa rằng :
- Tuổi nó má»›i đặng mưá»i lăm , cÅ©ng có há»c hà nh sÆ¡ lược , chỉ hiá»m có má»™t Ä‘iá»u nó hay kết bè kết bạn , há»c táºp nghá» võ , không thÃch Ä‘á»c sách cho lắm , xin quà nhân rá»™ng tình chỉ biểu và dạy dá»— cho nó , thì tôi rất đội Æ¡n và có phước lá»›n .
Vua nói :
- Tôi có một việc muốn tỠ, song còn aà ngại , không biết ý bà có bằng lòng chăng ?
Nguyên lịnh lang đây tánh tình khẳng khái , thế nà o cÅ©ng có phước trở vá» sau , chẳng lẽ để khư khư ở dưới tay ngưá»i , còn tôi đây là môn hạ cá»§a Ãại Há»c SÄ© Lưu Dung , ý tôi muốn xin nó là m con nuôi , sau đó sẽ tuyển kiến cho nó láºp thanh danh , chẳng biết ý Phu nhân có bằng lòng chăng ?
Huỳnh thị nghe nói cả mừng , bèn thưa rằng :
- Như quà nhân đây có lòng cố cáºp bảo bá»c con tôi , tháºt là phước cá»§a nhà tôi , Æ¡n ấy tôi đâu dám quên.
Bèn dạy Châu Nhựt Thanh là m lễ lạy vua và chịu là m con nuôi .
Vua liá»n cho Nhá»±t Thanh má»™t há»™t Trân châu gá»i là lá»… bái kiến .
Nhá»±t Thanh lãnh ngá»c tạ Æ¡n, rồi giao cho mẹ cất .
Khi ấy Huỳnh thị há»i vua rằng :
- Chẳng hay quý nhân muốn đi chơi chốn nà o đặng con tôi nó theo với .
Vua nói :
- Nay ta muốn qua Giang Nam chơi , như có lịnh lang đây đi theo thì cà ng tốt.
Huỳnh thị vâng lá»i , bèn khiến gia nhân dá»n cÆ¡m nước xong xuôi , thì Nhá»±t Thanh sá»a soạn đồ hà nh lý rồi lạy mẹ mà theo vua thẳng đến chá»— ngụ cÅ© là tiệm á»¶ Nam Lầu ở đó nghỉ má»™t đêm , rạng ngà y ăn uống, tÃnh tiá»n trả cho tiệm xong rồi , hai cha con khởi trình nhắm Hải Biên Quan mà đi thẳng má»™t đưá»ng , ngà y Ä‘i đêm nghỉ .
Khi đến Hải Biên Quan thì trá»i còn sá»›m , và o tiệm NhÆ¡n Hòa mà nghỉ chân .
Tiểu nhị dá»n phòng sạch sẽ và sắp đặt đồ hà nh lý có thứ lá»›p , rồi Ä‘em nước rá»a mặt và má»™t bình trà ngon ra cho vua rá»a mặt , chải gỡ tá» tế .
Vua há»i Tiểu nhị rằng :
- Váºy chá»› ở đây có chá»— nà o phong cảnh tốt đặng chÆ¡i bá»i chăng ?
Tiểu nhị thưa :
- Ở đây cÅ©ng có nhiá»u nÆ¡i , nhưng mà cÅ©ng tầm thưá»ng thôi , chỉ có chá»— Hạnh Huê Lầu cá»§a Diệp công tá» tên Diệp Khánh Xương láºp nên rất đẹp đẽ , trong đó có hoa viên , đà i các , cá»±c kỳ hoa lệ , mà lúc nà o có công tỠở đó uống rượu thì cấm không cho ai đến , như quan khách đến đó chÆ¡i nhằm lúc không có công tá» thì rất tốt , chá»› công tỠấy thì má»—i ngà y Ä‘á»u có ở đó uống rượu trưa má»›i vá» phá»§ .
Bây giỠcòn sớm , quan khách đến đó chơi rồi trở vỠ, dùng cơm tối cũng vừa .
Vua há»i :
- Chủ tiệm tên hỠlà chi ? Ước gì ta gởi đồ hà nh lý ở đây để đi chơi đặng chăng ?
Ngưá»i ấy trả lá»i rằng :
- Tôi há» Châu tên Hồng , cáºu mợ tôi há» Nghiêm tên Linh , ngưá»i giầu có , cáºu cháu tôi từ thá»§a nay ở tại đây , xin quan khách cứ việc tá»± tiện để đồ ở đây để Ä‘i chÆ¡i rồi trở vá» , không há» chi phòng ngại .
Vua lại há»i :
- Váºy chá»› Ä‘i đưá»ng nà o để đến đó ?
Chủ tiệm nói :
- Cứ Ä‘i theo đưá»ng cái phÃa Ãông , rồi qua đưá»ng Hải Biên Nhai thấy má»™t cái lầu cao hÆ¡n hết ấy là chá»— đó .
Vua cám ơn rồi cùng Nhựt Thanh bèn đi đến lầu ấy mà chơi .
Từ ấy khÆ¡i ra há»a lá»›n , tưởng tánh mạng không còn .
Có một bà i thơ đỠnhư vầy :
Khuyên đừng khinh dễ việc nhà n du,
Dấy việc phong ba đến oán thù,
Thiên Tá» dầu rằng danh gÃa trá»ng.
Gặp cơn khốn đốn phải lao tù !
Khi ấy vua cùng Nhá»±t Thanh Ä‘i đến Hải Biên Nhai quả nhiên có thấy má»™t tòa lầu cao , tưá»ng xây bốn phÃa có trồng bông rá»±c rỡ , trên có bảng và ng đỠ: " Tân Khánh Tá»u Lầu " liá»n bước đến cá»a , thấy hai bên bông hoa kiểng váºt tháºt là tao nhã , lại thấy lầu kế bên thiên hạ cháºt cứng như nêm , ý muốn bước lên, xẩy thấy Tá»u bảo bước xuống cưá»i và nói : " Khách quan đến trá»… , có khách đến cháºt lầu hết chá»— , xin miá»…n chấp để bữa khác sẽ đến dùng rượu."
Vua nói :
- Không phải là ta muốn uống rượu , chỉ muốn ngươi dắt ta đến Hạnh Huê Lầu chÆ¡i má»™t giây phút ta sẽ Ä‘á»n Æ¡n cho ngươi .
Tá»u bảo ngẫm nghÄ© má»™t hồi , nhá»§ thầm rằng :
- Diệp công tỠđến chiá»u tối má»›i trở lại Hạnh Huê Lầu , bây giá» cÅ©ng còn sá»›m. Bèn nói vá»›i vua rằng :
- Như quan khách đây muốn qua Hạnh Huê Lầu chơi cho biết , thì nghe tôi đỠnghị như vầy , thì tôi mới dám .
Má»™t là , xin đừng phá phách váºt chi trong ấy ; hai là phải vá» cho sá»›m chá»› không được trù trì mà sanh sá»± khó cho tôi . Vua trả lá»i rằng :
- Ta sẽ y theo lá»i ngươi dặn , không can chi mà phòng sợ .
Khi ấy Tá»u bảo dẫn vua và Châu Nhá»±t Thanh đến Hạnh Huê Lầu , tá»›i nÆ¡i liá»n mở cá»a ngá» ra thì có má»™t đưá»ng Ä‘i thẳng vô Ä‘á»u lót những đá cẩm thạch coi tháºt rá»±c rỡ , lại có má»™t cái nhà mát , trên ngạch có má»™t tấm biển ná»n Ä‘en chữ xanh , đỠ: " Hạnh Hoa Xuân Võ " bước vòng qua háºu đình ( nhà sau ) , thấy những cây tùng bá xum xuê ; cá» hoa thạch máºu, liên tiếp có tòa lầu cao lá»›n ngó rất nguy nga rá»±c rỡ , có xây non bá»™ , cảnh váºt tháºt là phi thưá»ng , lại ngó xa xa thấy nước biếc trùng trùng , sóng dợn cuồn cuá»™n , tòa lầu cá»±c kỳ hoa lệ , tinh xảo vô giá , kể đà không xiết , Hạnh Huê Lầu ở giữa , có cầu phi lá»™ , liên tiếp đến ba từng lầu , hai bên lan can Ä‘á»u cẩn chữ Tiểu , chữ Vạn , cao đến ná»a lưng chừng trá»i rất nên mát mẻ , chá»— ấy để chÆ¡i theo mùa hạ , nóng ná»±c , và cÅ©ng có chá»— khác để chÆ¡i theo mùa đông , bước và o lầu , hai bên lan can có để những Tố Tâm Lan trồng trong cháºu bông , bước và o trong thấy bốn bên chưng những hình Phong Há»a Tá» , biển cẩn Ä‘á»u bằng cây trầm hương , bạch đà n cẩn năm sắc ngá»c pha ly và lục bình chưng những bông tươi . Các thứ ghế thì bằng cây tỠđà n hương , trạm trổ rất khéo , và cẩn đá vân thạch , còn chữ trong biển liá»…n , Ä‘á»u là ngưá»i danh nhân thuở trước viết đồ ngoạn khà , cổ đồng lâu Ä‘á»i trong thế gian Ãt có .
Vua xem khắp chá»— rồi ngó vô trong lầu thứ ba , thấy có dá»n sẵn má»™t tiệc rượu tá» tế , bèn há»i Tá»u bảo rằng :
- Sao hồi nãy ngươi nói không còn chá»— nà o dá»n ăn , váºy chá»› chá»— nà y ngươi để dà nh cho ai , hay là nguÆ¡i nói ta không xứng đáng chăng ? Mi phải mau mau lấy rượu Ä‘em ra đây cho ta ăn uống thì ta sẽ trá»ng thưởng .
Tá»u bảo thất kinh láºt Ä‘áºt thưa rằng :
- Tiệc ấy cá»§a Công tỠđợi đến giá» thân thì ngưá»i đến dùng , bây giá» ai dám dá»n ra cho khách quan dùng , bởi váºy khi nãy tôi có nói vá»›i khách quan rằng :
- ChÆ¡i trong giây phút rồi phải vá» , kẻo để đến giá» thân Diệp Công tỠđến , ắt tánh mạng tôi không còn mà lại quan khách cÅ©ng không tránh khá»i vạ lây nữa .
Vua cả giáºn liá»n nạt mà nói rằng :
- Ãồ nói báºy , mi sợ Diệp Khánh Xương , chá»› ta thì không sợ .
Liá»n nắm Tá»u bảo giÆ¡ lên như xách con gà giò má»™t thứ, rồi đưa de ra ngoà i lan can mà nói rằng :
- Mầy chịu y theo lá»i ta chăng ? Như chịu thì ta dung , bằng không thì ta quăng xuống lầu chết láºp tức bây giá» .
Tá»u bảo sợ chết thất kinh thưa :
- Xin ông tha cho tôi , tôi sẽ vâng lá»i ông .
Vua liá»n để Tá»u bảo xuống mỉm cưá»i và nói :
- Tao tha cho mà y rồi đó , váºy phải vâng theo lá»i tao , dẫu Diệp Khánh Xương đến nói gì , thì có tao đây , mầy đừng sợ .
Khi đó Tá»u bảo không biết tÃnh thể nà o , nên phải đánh liá»u nhắm mắt tá»›i đâu hay tá»›i đó , bèn Ä‘em rượu và đồ ăn dá»n ra cho vua và Nhá»±t Thanh dùng .
Ãang lúc vua ăn uống , thì Tá»u bảo lén cho ngưá»i thông tin cho Diệp Công tá» hay .
Vua cÅ©ng không hay biết cứ việc ăn uống thá»a thuê .
Nói vá» Diệp Khánh Xương là con Diệp Thiệu Hồng là m quan Ãá» Ãốc , trấn tại Hải Biên Quan, Diệp Khánh Xương nà y rất là gian ác, á»· thế uy quyá»n cá»§a cha, nên cướp ruá»™ng đất cá»§a ngưá»i, giá»±t vợ con thiên hạ, bắt gái tÆ¡ là m thê thiếp khắc bạc trăm há», hãm hại thương khách, dữ hÆ¡n quân cưá»ng đạo, nên trong nhà má»›i già u sang dưá»ng ấy .
Diệp Thiệu Hồng thấy con dữ tợn như váºy lại lấy là m vui đẹp mưá»i phần, má»›i nghị kế dùng hiệp ý cùng nhau, muôn dân ta thán .
Bởi váºy nên má»›i có tiá»n bạc nhiá»u mà cất cái Hạnh Huê Lầu ấy , lại hiệp đảng nuôi quân hoang , đặng thiết kế hại ngưá»i, má»—i ngà y Ä‘á»u hiệp bá»n tâm phúc bầy cáo lÅ© muông đến đó ăn uống toa ráºp mưu kế .
Ngà y ấy Ä‘ang ngồi bà n luáºn cùng nhau , xảy thấy gia Ä‘inh giữ Hạnh Huê Lầu chạy vá» báo rằng :
- Có hai ngưá»i ở đâu không biết , đến Hạnh Huê Lầu biểu Tá»u bảo phải dá»n đồ ăn ná»™i tiệc cá»§a Công tá» sắm sá»a đó cho chúng nó ăn .Tá»u bảo không chịu dá»n , chúng nó đòi Ä‘áºp chết Tá»u Bảo , bây giá» chúng nó còn Ä‘ang ngồi ăn uống vá»›i nhau tại tiệc , xin Công tỠđến đó cho mau đặng trừ chúng nó .
Công tá» nổi giáºn như lá»a đốt, tức thì truyá»n lệnh cho ná»™i gia Ä‘inh, những quân sát nhân và bá»n giáo đầu (1) hÆ¡n má»™t trăm, Ä‘á»u cầm binh khà thẳng riết đến Hạnh Huê Lầu , rồi Công tá» truyá»n lịnh cho quân ấy phân ra bao giữ từng dưới , cá»a trước cá»a sau , há»… nghe lịnh hô bắt thì bắt , nghe hô giết cứ giết , nếu ai để cho chúng nó chạy thoát thoát khá»i , thì ngưá»i ấy có tá»™i nặng .
Dặn dò xong gã liá»n dắt tám tên giáo đầu thẳng tuốt lên trên từng lầu thứ ba , thấy má»™t ngưá»i ước chừng bốn mươi tuổi mà y tằm , mắt phụng , oai phong lẫm liệt , tướng mạo khôi ngô , lại má»™t đứa trẻ trạc chừng mưá»i ba mưá»i bốn tuổi , mắt tốt , mà y xanh , tướng mạo coi tuấn tú , Ä‘ang ngồi ăn uống tại bà n , còn Tá»u bảo thì đứng hầu má»™t bên coi bá»™ buồn rầu sợ sệt .
Công tỠcả nạt rằng :
- Ãồ thất phu , thôn dã ở đâu mà dám tá»›i đây là m oai, bức Tá»u bảo ép nó dá»n tiệc cá»§a ta sá»a soạn mà ăn trước , chúng bây muốn chết má»›i động đến ta , chá»› không nghe danh ta sao ? Mau nói tên ra đặng ta đưa chúng bây vỠâm phá»§ cho rồi . "
Khi đó Tá»u bảo thấy Công tá» thì láºt Ä‘áºt quì thưa rằng :
- Tôi không chịu dá»n , chúng nó má»™t hai bức biểu tôi phải dá»n ra cho chúng nó ăn , bằng không thì đánh chết , xin Công tá» rá»™ng lòng dung thứ .
Nói rồi cúi đầu má»p dưới đất .
Vua thấy công chuyện như váºy bèn vá»— tay cưá»i lá»›n .
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

04-07-2008, 06:43 PM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 2 : Hạnh Huê Lầu, quân gian bị giết,Hải Biên trấn, thần thánh cứu vua .
Khi vua cùng Châu Nhá»±t Thanh đương ăn uống tại Hạnh Huê Lầu , thấy má»™t lÅ© kéo lên như hùm , có má»™t ngưá»i Ä‘i trước , đầu rắn , mắt chuá»™t , hình dạng khô ốm , tiếng như đồng la bể , chạy đến buông lá»i nói há»—n hà o , và thấy Tá»u bảo quì má»p kêu là Công tá» , thì biết là Diệp Khánh Xương , vua thấy váºy vá»— tay cả cưá»i mà nói :
- Lão gia đây há» Cao tên Thiên Tứ , còn thằng nà y là con nuôi ta , tên là Châu Nhá»±t Thanh . Nay ta tình cỠđến lầu nà y thấy cảnh váºt đẹp đẽ lại có tiệc dá»n sẵn , thì ta hứng cảnh chÆ¡i má»™t chút , như nhà ngươi biết thú vị cùng nhau chÆ¡i bá»i , thì ta chịu lá»—i , rồi bồi thưá»ng cho , bằng ngươi buông lá»i há»—n hà o không nghÄ© , ắt là lÅ© bay chết tại đây không còn má»™t đứa , chừng ấy má»›i biết tay ta .
Diệp Khánh Xương nổi giáºn , mặt phừng phừng như lá»a đốt liá»n hô :
- Mau bắt cho ta .
Mấy tên giáo đầu cầm binh khà chạy lên như dông , lúc đó vua tay không , bèn vác ghế ngồi đánh lại , sức mạnh vô cùng , mấy tên giáo đầu Ä‘á»u ngã lăn , Diệp Khánh Xương thấy thế cá»± không nổi , láºt Ä‘áºt chạy vấp té , vua chạy lại nắm hai tay đưa lên , ai nấy thấy Ä‘á»u thất kinh , muốn áp lại cứu mà không kịp , vua liá»n quăng Khánh Xương xuống lầu như quăng trái tú cầu má»™t thứ , rá»›t xuống giả sÆ¡n nát như tương , bá»n ấy thấy váºy thất kinh , chạy vá» báo cho Ãá» Ãốc hay .
Còn mấy tên giáo đầu còn lại Ä‘á»u sợ không dám đánh nữa , láºt Ä‘áºt chạy xuống bao giữ các cá»a lầu không cho vua ra khá»i .
Lúc ấy vua và Nhá»±t Thanh hiệp sức bắt trên lầu đánh xuống , má»—i từng Ä‘á»u bị ghế đứng cản trở , ra sức dẹp thì mưá»i phần khà lá»±c đã mệt hết ba , ra gần đến cá»a thì thấy quân ngăn cản vô số , vua lượm đặng má»™t cặp song kiếm , còn Nhá»±t Thanh thì được hai cây thước sắt .
Lúc ấy hai ngưá»i cÅ©ng như cá»p thêm vây , ráng hết sức đánh chết có hÆ¡n và i mươi ngưá»i , bởi lÅ© nó đông lắm , liá»u chết áp vây chặt cứng .
Nói vá» Diệp Thiệu Hồng là Ãá» Ãốc tại Hải Biên Quan Ä‘ang chÆ¡i dỡn vá»›i hầu thiếp , xảy thấy hai tên quân chạy đến quì khóc mà báo rằng :
- Diệp Công TỠđã bị hai tên cưá»ng nhân quăng xuống lầu nhằm giả sÆ¡n chết nát như tương .
Diệp Thiệu Hồng nghe báo liá»n ngã chết giấc nÆ¡i ghế giao á»· , mấy ngưá»i hầu thiếp thất kinh , láºt Ä‘áºt Ä‘em thuốc đổ má»™t hồi má»›i tỉnh lại , liá»n há»i tá»± sá»± trước sau , hai tên quân ấy thưa lại đầu Ä‘uôi cặn kẽ , và nói :
- Hai tên cưá»ng đồ ấy bây gìơ còn bị quân ta ráng sức liá»u chết vây tại đó chưa ra khá»i , xin lão gia Ä‘em binh thêm , vây bắt má»›i đặng .
Khi ấy Diệp Thiệu Hồng lòng như lá»a đốt , ruá»™t tợ kim châm , tức thì Ä‘iểm hết binh mã ngÅ© Ä‘inh , tứ lý , bổn thân kéo đến Hạnh Huê Lầu , và truyá»n lịnh cho các sắc nhân dân ai bắt đặng sẽ trá»ng thưởng , rồi Diệp Thiệu Hồng lên trên cao coi đốc sức cho quân sÄ© và o bắt , nhưng thấy có mòi cá»± không lại , còn hai tên hung đồ ấy thì gần vuá»™t ra khá»i , bèn truyá»n lịnh cho quân sÄ© lấy dây giăng mà bắt .
Vua lúc ấy đương đánh , thấy binh kéo thêm đến đông lắm , biết có binh tiếp viện , thì biểu Nhá»±t Thanh ráng sức đánh chạy ra , rá»§i Nhá»±t Thanh bị dây vấp té xuống , vua láºt Ä‘áºt chạy lại cứu , cÅ©ng bị vướng dây mà té , nhưng mà vua là đầu cổ muôn dân , nên có thần nhân á»§ng há»™ , khi ấy chân long xuất hiện ra muôn đạo kim quang che đỡ trong mình , khà xung thấu đến Linh Tiêu Ãiện , nhằm lúc Ngá»c Ãế ra chầu đương tra xét việc là nh dữ trong nhân gian , xét đến Diệp Thiệu Hồng là quan Ãá» Ãốc tại Hải Biên Quan , nguyên kiếp trước là con khỉ tu luyện đã ngà n năm , và con chuá»™t ở Thái Hà nh SÆ¡n tu đã tám trăm năm , hai con ấy có trần trần duyên là m cha con cùng nhau , nên cho đầu thai xuống hạ giá»›i , đặng phò vua ngay thẳng , giúp nước thương dân , ai ngá» hai ngưá»i đầu thai và o được nhà quan rồi , thì quên lá»i dặn trước , tà n hại muôn dân , gian tham sà m nịnh , không dữ nà o mà chẳng là m , không gian nà o khá»i phạm .
Bởi váºy nên Thần Kỳ đã vá» tâu các việc ấy vá»›i Ngá»c Ãế . Ngà y ấy Ngá»c Ãế tra xét đến chuyện ấy, thì vá»— ghế cả giáºn, xảy có quan Thá»§ Ãiện quì tâu rằng :
- Cha con Diệp Thiệu Hồng dữ tợn dẫy đầy .
Ngá»c Ãế bèn truyá»n lịnh cho bổn xứ Thà nh Hoà ng Ä‘em các Vị Thần và Thổ Ãịa đến bảo há»™ đương kim Hoà ng Ãế . Nguyên Thà nh Hoà ng nà y khi trước là m quan Thái Thượng , huyện Gia Ãịnh, tên là Lục Gia ThÆ¡ ; khi mãn số , Ngá»c Hoà ng thấy chánh trá»±c nên cho nháºm chức Thà nh Hoà ng tại đó , từ khi đáo nháºm đến nay đã hÆ¡n má»™t năm , lấy là m giáºn cha con há» Diệp vá» việc tham lam , tà n bạo , mà không nỡ trách phạt , cÅ©ng tưởng để cho chúng nó cải giữ là m là nh cho tiêu trừ quấy trước , té ra chúng nó cÅ©ng cứ theo thói dữ là m hoà i .
Nay có lịnh Ngá»c Ãế phán ra , liá»n truyá»n cho các thần Thổ Ãịa cùng văn võ Thần Binh đồng đến Hạnh Huê Lầu , gặp Diệp Thiệu Hồng đương khiến binh gia vây phá»§ , Thà nh Hoà ng cả giáºn giÆ¡ tay chỉ ngay bụng cá»§a Diệp Thiệu Hồng . Khi ấy Diệp Thiệu Hồng phát Ä‘au bụng la lên má»™t tiếng lá»›n té nhà o xuống đất, những quân thá»§ hạ bầy muông, lÅ© cáo thấy váºy , bá» việc vây bắt vua , liá»n chạy lại thấy Diệp Thiệu Hồng mặt mà y xanh lét, máu trà o ra hÆ¡n và i chén mà chết . Quân sÄ© khiêng vá» phá»§ , tướng sÄ© không biết cá»› gì , Ä‘á»u kinh hãi ; còn cả thà nh nhân dân rùng rùng đến coi ; kẻ nói :
- Tại tức mình mà chết .
Ngưá»i thì nói :
- Bị tên ngưá»i khuất mặt bắn .
Còn mấy tay há»c hà nh thông thái lại nói :
- Nay cha con Ä‘á»u chết phi mạng dưá»ng ấy , cÅ©ng bởi ngà y trước là m Ä‘iá»u gian ác , nên nay bị âm binh quở trách mà đá»n oan báo , như váºy má»›i phỉ lòng má»i ngưá»i ao ước .
Cùng nhau đà m phán và nghị luáºn , rồi ai vá» nhà nấy .
Nói vá» vua khi bị vấp dây té dưới đất liá»n lồm cồm đứng dáºy chạy lại đỡ Nhá»±t Thanh lên , thì thấy quân dân Ä‘á»u cuốn dây chạy tán loạn hết, lại nghe rằng :
- Diệp Ãô Ãốc bị há»™c máu mà chết .
Vua nói với Nhựt Thanh rằng :
- Nếu ngưá»i dữ mà không bị trá»i haị thì cÅ©ng bị quỉ thần giết . Nay tuy đã chết rồi cÅ©ng phải xá» lục thi (1) thì má»›i vừa lòng thiên hạ .
Khi đương nói chuyện xảy thấy Nghiêm Linh là ngưá»i chá»§ tiệm vua gởi hà nh lý đó chạy đến mồ hôi ướt đẫm áo , thở hổn hển mà nói rằng :
- Tôi nghe ngưá»i ta đồn nói quan khách bị vây , tôi sợ có việc chẳng là nh, nên chạy đến thăm .
Vua thấy Nghiêm Linh thì cả mừng, rồi vua và Châu Nhá»±t Thanh cùng Nghiêm Linh Ä‘á»u trở lại chá»— trú ngụ, vua và o phòng lấy giấy hoa tiên thảo má»™t tá» chiếu mà phong lại .
Khi ấy Nhựt Thanh thưa cùng vua rằng :
-Diệp gian thần tuy là chết rồi , xong còn sợ nó là quan lá»›n cá»§a triá»u đình , nếu chúng nó toa ráºp chạy tá» cáo vá» kinh ắt không khá»i tá»™i , xin cha phải tÃnh trước .
Vua nói :
- Con hãy yên lòng , để mặc cha tÃnh , không can gì đâu . Rồi kêu Nghiêm Linh lại dặn nhá» rằng :
- Phiá»n nhà ngươi Ä‘em tá» nà y đến kinh thà nh và o phá»§ quan Ãại Há»c SÄ© lưu Dung , nói có thánh chỉ thì sẽ có ngưá»i rước ngươi . Khi ấy ngươi hãy thuáºt sá»± tÃch các việc cho rõ rà ng , và biểu phải mau mau y chiếu chỉ , hãy cẩn tháºn chá»› khá tiết láºu mà hư việc cá»§a ta .
Lúc ấy Châu Nhá»±t Thanh và Nghiêm Linh má»›i biết là vua , thì nữa mừng nữa sợ , rồi Nghiêm linh quì xuống lạy mà xưng rằng tá» tá»™i , vua dạy chá»› khá nói lá»›n , phải Ä‘i mau láºp tức .
Nghiêm Linh yên lòng , vưng chỉ ra đi .
Nói vỠLưu Dung đang ngồi trong phủ , xảy có quân và o báo rằng :
-Có ngưá»i Ä‘em thánh chỉ có việc cÆ¡ máºt .
Liá»n thất kinh ra rước Nghiêm Linh và o , rồi láºp hương án mà đá»c chỉ :
-Trẫm xuống Giang nam chÆ¡i ; Ä‘i vừa đến Hải Biên Quan , ghé chÆ¡i tại Hạnh huê Lầu . Gặp thằng Diệp Khánh Xương nó khi dá»… trẫm , bị trẫm đánh chết ; cha nó là Diệp Thiệu Hồng là m Ãá» Ãốc , Ä‘em binh vây bắt trẫm , may trá»i là m cho nó thổ huyết cÅ©ng chết luôn . Xét lại bình nhá»±t cha con chúng nó là m nhiá»u Ä‘iá»u hung ác ; nhÆ¡n dân tại Hải Biên quan chịu nhiá»u khổ sở . Lưu khanh khá nghe chiếu trẫm , dạy quan Cá»u Môn Ãá» Ãốc Ä‘iểm tam quân đến lục thi cha con Diệp thị và bắt tôn tá»™c Thiệu Hồng y luáºt chém đầu cho yên lòng dân chúng . Chiếu như có đến khanh khá vâng lá»i .
Lưu Dung Ä‘á»c chiếu xong rồi cả kinh láºt Ä‘áºt Ä‘em chiếu chỉ Ä‘á»c cho quan Cá»u Môn Ãá» Ãốc là Nhạn Như Lâm nghe , xong liá»n Ä‘iểm mưá»i tám tên thị vệ và ba ngà n quân ngá»± lâm , kéo riết đến Hải Biên Quan ra mắt Thiên tá» .
Vua bèn dạy Nhan Như Lâm đem thây cha con Diệp Thiệu Hồng xỠlục thi và bắt dòng hỠcả thảy đem chém hết .
Lúc hà nh hình , nhÆ¡n dân Ä‘á»u vui mừng , rồi cho đòi quan Ãá» Ãốc SÆ¡n Tây là Khiêu văn Thăng vá» thế tại Hải Biên Quan , còn gia sản cá»§a Diệp Thiệu hồng thì giao cho Nhạn Như Lâm giải vá» kinh sư , rồi ban thưởng cho Châu Nhá»±t thanh , Nghiêm linh và dạy Ä‘em đồ hà nh lý , rồi vua cùng Châu Nhá»±t Thanh từ biệt các quan , nhắm Giang nam thẳng đến .
Ãi đưá»ng nhân lúc mát trá»i , non xanh nước biết , cảnh tốt , hoa thÆ¡m , nhà cá»a đông đảo , nhÆ¡n dân vui vẽ , cảnh tượng thái bình ; sá»›m Ä‘i , tối nghÄ© .
Ngà y kia Ä‘i đến mé sông lá»›n , trá»i vừa tối , bèn và o tiệm ngá»§ . Rạng ngà y , vua và Châu Nhá»±t Thanh xuống ghe Ä‘i , thấy chá»§ ghe cầm sổ bắt từ trước mÅ©i góp tiá»n má»—i ngưá»i đến sau lái , lại nghe bá»™ hà nh dặn chá»§ ghe phải thà nh tâm van vái cho bình an . Vua không hiểu cá»› gì , lấy là m lạ , bá»n há»i chuyện chi váºy ?
Có má»™t ngưá»i kia đáp rằng :
-Quan khách chưa rõ phong tục nÆ¡i đây . Nguyên chổ sông nà y , cách đây chừng và i dáºm có má»™t tòa thạch sÆ¡n , miá»…u Lão Ma Thần rất linh hiển , bất kỳ là quan thiên , thương bá»™ gì , nếu muốn Ä‘i qua sông , thì phải sắm heo , dê , rượu thịt đến miá»…u ấy cúng tế vái van thì qua sông má»›i được bình an , bằng không thì dẩu cho trá»i thanh biển lặng Ä‘i nữa , ghe qua gần đến bá» rồi , cÅ©ng khiến cho thiên am địa hôn , nổi cÆ¡n giông gió sóng ba đà o , là m cho ghe phải chìm , ngưá»i chết từ thuở nay như váºy đó . Thôi để lát nữa ghe đến miá»…u , quan khách phải theo chúng tôi lên đó van vái , rồi Ä‘i má»›i bình an .
Vua cưá»i và nói rằng :
-Bá»n ngươi đừng có là m váºy uổng phà tiá»n , hãy yên lòng thả ghe qua Ä‘i , như đến giữa sông Lão Ma Thần có là m chuyện gì , thì ta sẳn có linh phù cá»§a dị nhÆ¡n truyá»n dạy đây , chẳng những là sóng gió cá»§a Lão ma Thần , dẫu cho Tứ Hải long Vương cÅ©ng chẳng dám nghịch chỉ ta nữa .
Các ngưá»i bá»™ hà nh nghe Ä‘á»u nói rằng :
-Như quan khách không đủ bạc , để chúng tôi chịu dùm cho hai ngưá»i cÅ©ng đặng , chá»› không phải chuyện chÆ¡i đâu , chá»› chi ngưá»i là m thì ngưá»i chịu thì không nói gì , ngặt là hại lây cho đến hai mươi ngưá»i dưới ghe thì lấy là m tá»™i nghiệp .
Vua biết mấy ngưá»i không nghe lá»i , bá»n sanh ra má»™t kế , liá»n thò tay vô áo lót mồ hôi , lấy ra má»™t hạt Tị Thá»§y Châu (Nguyên áo có năm há»™t nút bằng bá»u châu , kim má»™c , thá»§y , há»a , thổ , dầu Ä‘ao binh nước lá»a cÅ©ng không là m hại đặng ) rồi nói vá»›i mấy ngưá»i bá»™ hà nh rằng :
-Nếu không tin , để ta niệm chú rồi phân hai đưá»ng nước ra cho mà coi .
Các ngưá»i nói :
-Váºy thì chúng tôi má»›i tin cho . Nói rồi Ä‘á»u xúm lại coi .
Vua lấy hạt nút bá»u châu , cầm trong tay giả bá»™ niệm chú , rồi thò tay dưới nước vạch ra má»™t cái , tức thì có má»™t đạo bạch quang xẹt ra xưống đáy nước , nước vẹt ra ước chừng và i trượng , mấy ngưá»i ấy Ä‘á»u khen rằng giá»i . Rồi vua lấy tay lên , thì nước cÅ©ng y hưá»n lại như cá»§ .
Khi ấy chá»§ ghe Ä‘em tiá»n bạc đã đóng góp trước đó trả lại cho khách bá»™ hà nh . Khi ấy hà ng hóa chở xong xuôi rồi liá»n lui ghe , nước xuôi gió xuôi ghe Ä‘i mau như tên , đến miá»…u Lão Ma Thần thấy trên miá»…u hương khói mịt mù , tiếng chiêng trống vang tai còn thân trên miá»…u , Ä‘oà n ghe Ä‘áºu có hÆ¡n trăm chiếc , có má»™t chiếc ghe có vua Ä‘i là đi thẳng mà thôi , Ä‘oà n ghe Ä‘áºu đó Ä‘á»u chỉ trá» nói :
-Chiếc ghe nà y tháºt là gan quá không sợ chết .
Lúc ấy trá»i êm biển lặng , ghe đến giữa sông thình lình phát lên má»™t tráºn giông , sóng gió nổi ba đà o , ghe nhồi lắc , bưá»m bá»c gió hạ xuống không đặng , ghe bị sóng phá»§ ướt loi ngoi , khách bá»™ hà nh thất kinh , hối vua há»a phù cho mau , ai ai Ä‘á»u nói :
-Ấy là Lão Ma Thần linh hiển đó , nếu cháºm trể ắt lÅ© ta và o bụng cá , xương tan giòng sông chá»› không khá»i .
Vua nghe nói thì nghĩ rằng :
-Thuở trước vua ÃÆ°á»ng Thái Tông lúc quá hải chinh Ãông cÅ©ng có Long Vương lại chầu , sóng gió nổi ầm ầm như vầy mà ngà i viết hai chữ "miá»…n triá»u" thì sóng gió Ä‘á»u lặng , nay ta đây cÅ©ng tưởng chắc là nhu váºy , chá»› không phải Lão Ma Thần nà o . Bèn vẻ hai chữ "miá»…n triá»u" giả đò như thư phù , rồi khiến Nhá»±t Thanh Ä‘em trước mÅ©i ghe thả xuồng dưới nước , trong giây phút quả trá»i thanh biển tịnh , sóng lặn , gió tan , các thương khách thấy linh nghiệm như váºy , Ä‘á»u cả mừng xúm nhau lạy tạ .
nguyên khi thấy hai chữ cá»§a vua xuống , thì Lão Ma Thần không dám là m sóng gió nữa , má»›i bình tịnh , còn các ngưá»i bá»™ hà nh lại khá»i phà tiá»n vô Ãch nữa , khi ghe đến bá» , bá»™ hà nh lên hết rồi Châu nhá»±t Thanh mướn má»™t chiếc ghe nhá» Ä‘i cùng vua dá»c theo mé biển , thấy nhà cá»a nguy nga , dưới sông đủ các thứ ghe tinh xảo , chiếc Ä‘ua bÆ¡i , chiếc buôn bán , chiếc thì thổi tiêu đánh nhạc , chiếc lại xướng ca , nghe liá»n không dứt , sinh huỳnh từ khúc , Ä‘á»u thuá»™c nam âm , phụ nữ nam nhÆ¡n , mặc tình gấm nhiá»…u . Khi ấy đến bến trả tiá»n ghe rồi , Nhá»±t Thanh mang đồ hà nh lý theo vua lên bá» , thấy đưá»ng xá , chợ búa sạch sẽ , có nhiá»u bia đỠnhững tên trung thần , liệt phụ , hiếu tá» , nghÄ©a sÄ© để răn Ä‘á»i . Tháºt là đẹp đẻ , đất Nam kinh xem khôn cùng , bá»—ng đâu có má»™t ngưá»i lầm lá»§i Ä‘i xốc tá»›i đụng và o bụng vua và đạp nhằm già y lấm bết , láºt Ä‘áºt cung tay xin lổi , mặt mà y buồn bá»±c , coi bá»™ có việc Ä‘i gấp rút .
Vua cản lại hõi rằng :
-Ngươi có việc chi can hệ hãy nói cho ta biết .
Ngưá»i ấy trả lá»i rằng ;
-Tôi vô tâm lở đạp nhằm chơn đại nhơn , không phải do tôi dám khi dễ , xin đại nhơn buông tha cho tôi đi lo việc đại sự , cầu cứu mạng , nếu trể thì phải khốn .
Vua nói :
-Nguyên sá»± tÃch là m sao , hãy nói cho ta rõ , há»a may ta có thể giúp chút đỉnh gì chăng ?
Ngưá»i ấy nghe nói cả mừng và nói :
-Tôi nghe tiếng nói và tướng mạo ông không phải tầm thưá»ng , xin cho tôi biết cao tánh đại danh , và ở đâu mà đến đây có việc chi ?
Vua rằng :
-Ta há» Cao tên Thiên tứ , ở Bắc kinh , là m quan Quân CÆ¡ Vụ sá»± trong phá»§ Lưu Dung , nghe đồn phong cảnh Nam Kinh vui vẽ nên đến chÆ¡i , còn ngưòi nà y là con nuôi ta tên Châu Nhá»±t Thanh . Váºy ngươi có việc chi hãy nói cho ta nghe thá» .
Ngưá»i ấy nghe nói liá»n vổ tay cả mừng .
Thiệt là :
Ãạp già y quan khách nguyên không biết ,
Thác má»™ng thần nhÆ¡n tháºt chẳng sai.
Ngưá»i ấy mừng và nói rằng :
-Tôi vưng lá»i anh tôi Ä‘i tìm đại hiá»n , may gặp ở đây , số cháu tôi may khá»i tai nạn , Tôi tên Trần Ãăng , còn anh tôi là Trần Thanh , thuở nay ở xứ nà y cÅ©ng có hằng sản chút đỉnh , Ä‘á»u không có con trai , anh tôi có má»™t đứa con gái tên Trần Tố Xuân tuổi vừa mưá»i sáu , đã hứa gã cho con há» Tiêu , gần đến ngà y cưới , rá»§i bị yêu ma mưá»i phần chắc chết , cả nhà đá»u kinh hải , đã có rước má»™t đạo sÄ© mà không trừ đặng , và má»™t ông hòa thượng tụng kinh cÅ©ng không giãm , thá»i may đêm hôm qua anh tôi nằm chiêm bao thấy Kim Giáp thần nhÆ¡n dạy rằng :
-Ngà y mai hãy đón ngưá»i ở Bắc Kinh tên là cao Thiên Tứ lão gia và má»™t công tá» tên là Châu nhá»±t Thanh , hai ngưá»i ấy có phép thần thông trừ yêu quái cứu con ngươi được , nếu thất cÆ¡ há»™i thì con ngươi không còn , nên anh tôi sai tôi Ä‘i đón rước , may gặp đây tháºt là lá»i thần nhÆ¡n mách bảo ứng nghiệm , tháºt là tam sanh hữu hạnh . Váºy xin hai vị đại hiá»n lấy lòng là nh , rá»™ng ra phép tắc , cứu mạng cháu tôi , thá»i anh em tôi sẽ Ä‘á»n Æ¡n ba ngà n lượng bạc và má»™t trăm há»™t minh châu .
|

04-07-2008, 06:46 PM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Cà n Long Du Giang Nam - Hồi 3 : Trừ yêu quái , Châu lang đặng vợBị bạc giả , Trương phụ mình.
Nói vá» Trần Ãăng Ä‘em hết các việc thần nhÆ¡n mách bảo nói lại cho vua nghe và nói :
- Nay may tôi gặp đặng quá»›i nhÆ¡n , xin quá»›i nhÆ¡n lấy lòng từ bi , ra Æ¡n cứu cháu tôi cÅ©ng bằng láºp năm bảy kiển chùa , chẳng phải là nhá» Æ¡n cứu đặng sống mà thôi , anh em tôi cÅ©ng cám Æ¡n đức vô cùng nữa .
Nói rồi cứ việc lạy hoà i không thôi .
Vua láºt Ä‘áºt đở váºy mà nói rằng :
- Không dối chi Trần huynh , vì tôi không há»c phù phép , thì biết thể nà o mà trừ yêu quaà cho đặng . Chá»› chi nếu là con ngưá»i , dẩu mình đồng da sắt , mãnh hổ , giao long , võ nghệ bá»±c nà o Ä‘i nữa , thì ta cÅ©ng trừ đặng . Còn như yêu ma , quỉ mị cùng như máy móc không hình tượng , nó thấy mình còn mình không thấy nó , dầu cho sức mạnh thể nà o Ä‘i nữa cÅ©ng không là m gì đặng , thôi ngươi hãy Ä‘i tìm ngưá»i khác kẻo để lâu mà hư việc .
Trần nhị viên ngoại nghe nói nghĩ thầm rằng :
- Vua chối từ không chịu , nên đổ mồ hôi ướt áo , hai hà ng nước mắt dầm dá» , quì má»p dưới đất mà khẩn cầu rằng :
- Nay đã có thần nhơn mách bảo , quới nhơn rõ rà ng không sai , còn đi rước ai cho hơn nữa bây giỠ, nếu không chịu cứu thì có chết tôi cũng theo nhị vị mà thôi .
Nói rồi quì má»p dưới đất mà khóc .
Lúc ấy ngưá»i Ä‘i theo Trần Ãăng chạy vá» báo cho đại viên ngoại là Trần Thanh hay láºp tức , Trần Thanh bổn thân đẩy hai cái kiệu đến đó quì xuống khẩn cầu rất nên chà thiết , khi ấy những ngưá»i Ä‘i đưá»ng Ä‘á»u xúm lại coi không biết ý gì , còn vua thì tay đở hai ngưá»i ấy dáºy , trong lòng thì kiếm Ä‘iá»u nói tháo đặng Ä‘i cho khá»i ; không dè Châu Nhá»±t Thanh tánh còn con nÃt , chưa hiá»…u việc yêu ma ra thể nà o , thấy ngưá»i cầu lụy lắm như váºy , thì Ä‘em lòng thương ma sa nước mắt , và thưa rằng :
- Xin cha hãy rá»™ng lòng cứu giúp kẻ bị nguy hiểm , đến đó xem thá» dưá»ng bao ,há»a may cứu đặng chăng , kẻo để ngưá»i bi lụy lắm váºy không nở .
Hai ngưá»i nghe nói láºt Ä‘áºt đứng dáºy , vui mừng mà nói rằng :
- Lịnh lang đã bằng lòng , xin quới nhơn chớ chối từ tội nghiệp .
Hai ngưá»i bèn phò vua và Nhá»±t Thanh lên kiệu , rồi vẹt ngưá»i đứng coi ra chạy riết vá» nhà , tại thÃnh đưá»ng là m má»™t cách rất trá»ng háºu .
Vua nói :
- Tháºt là ta không biết cách bắt yêu ra thể nà o , nhưng mà thấy ngươi có lòng khẩn cầu quá , và con ta tại lở hưúa lá»i , vẫy ta cÅ©ng liá»u mình mà giúp . Như bắt đặng , ấy là phúc đức cho ngươi , bằng không xin chá»› chê cưá»i . Váºy chứ bây giá» yêu quái hiện ở tại đâu , đặng ta ra tay coi thá» ?
Trần Thanh nói :
-Trá»i còn sá»›m nó chưa vá» , còn con gái tôi ở tại sau vưá»n bông mẫu đơn , xin đại nhÆ¡n dùng trà rượu nghÄ© ngÆ¡i cho khá»e rồi sẽ hay .
Vua nói :
- Váºy thá»i phải dá»i lịnh ái Ä‘i chổ khác rồi dá»n má»™t tiệc rượu tại Mẫu đơn đình chổ lịnh ái nằm đó đặng ta uống rượu mà đợi yêu quái đến ta sẽ dùng kế mà bắt .
Trần Thanh thưa rằng :
-Chẳng hay đại hiá»n muốn dùng váºt chi mà bắt yêu , xin nói cho tôi biết đặng lo sắm trước .
Vua nói :
-Hãy sắm má»™t cây thiết côn đặng là m khà giá»›i , và lá»±a và i mươi ngưá»i cho mạnh dạn để theo con ta , như có yêu đến thì ở sau gióng chiên đánh trống , đốt pháo , và la lên cho lá»›n tiếng đặng trợ oai , còn trong nhà bốn phÃa phải đốt đèn cho sáng , ở ngoà i đốt đèn pha ly cho nhiá»u , phòng khi yêu khà vá» , có giông lá»›n thì khá»i bị tắt đèn , vì âm khà thấy dương khà phải sợ , và xông thuốc bùa lên cho kỵ tà yêu , còn ngưá»i nà o nhát thì đừng cho ở đó .
Anh em Trần thị dạy trong nhà sắm sá»a đủ đồ , và dá»n má»™t tiệc rượu sau vưá»n rồi hai anh em ngồi đải vua và Nhá»±t Thanh , lúc đó đương giá» mùi , bốn ngưá»i uống rượu cùng nhau cho đến tối , vua cÅ©ng có ý say , bèn dùng cÆ¡m tối , rồi tiệc hết , lại dá»n ra má»™t tiệc rượu khác , uống rượu chÆ¡i cầm chừng , đặng đợi yêu đến . Ãang lúc trăng tá» , sao thưa trá»i thanh , đêm lặng , bốn ngưá»i ra dạo cảnh xem trăng , vừa lúc canh ba , xảy thấy phÃa Ãông má»™t lùm mây Ä‘en bay đến giữa sân , giây lâu nổi lên má»™t tráºn cuồng phong , thiên hôn địa ám , cát đá bay dáºy , má»i ngưá»i Ä‘á»u nói :
-Nó đã đến rồi đó , núp lại đà ng sau .
Vua ngó lên thấy trên mây xẹt xuống má»™t ngưá»i đạo gia , ước chừng ba mươi tuổi , mặt trắng , không râu , mặc áo lam bà o , đội mão cân Ä‘ai , Ä‘i già y vân lý , lưng buá»™c dây tÆ¡ , mình Ä‘eo gươm vắn , tay cầm phất trần , bươn bươn bước đến sân há»i rằng :
-Ai dám đến đây uống rượu , phá tịnh thất và ngăn trở việc giai kỳ của ta ?
Vua cất tiếng mắng rằng :
-Ãồ giả đạo ở xứ nà o mà dám đến đây hóa yêu quỉ ô dâm con gái ngưá»i , không kiêng phép nước , tá»± thị chước yêu , cả gan là m quấy , tá»™i chẳng nên tha , nếu nghe lá»i ta , bá» tà qui chánh , các lá»—i Ä‘á»u thôi , bằng chẳng nghe sẽ có phép ngá»§ lôi oanh đánh xuống , hưá»n phục nguyên hình , bá» và o địa ngục , uổng công phu tu luyện lâu năm , nay vì sắc dục , bá» hết công trình trôi theo giòng nước , chẳng là uổng lắm , ngươi khá liệu toan , chá»› để ngà y sau mà tiếc .
Ãạo gia nghe nói cả ré lên má»™t tiếng mà nói rằng :
-Mầy tháºt lá»›n gan , muốn quản việc ta , tưởng khi mầy số chết má»›i dám đến đây , vốn ta cùng nà ng Trần Tố Xuân có phần túc thế nhÆ¡n duyên , bởi váºy nó có rước những thầy cao tăng , đạo sÄ© thần thông quảng đại còn không là m chi ta nổi , huống gì ngươi tà i cán chi dám đến đây chịu chết , ngươi muốn tá»· thà cùng ta , hãy xưng tên há» Ä‘i .
Vua nghe nói nổi nóng khà xung ngươn đẩu , đạo núi lở sông , nạt lên như sấm mà nói rằng :
-Ta là Cao Thiên Tứ nếu không chặc mầy ra hai khúc ắt chẳng biết sức ta .
Nói rồi liá»n hươi thiết côn nhắm ngay đầu đạo gia đánh xuống ; đạo gia rút gươm đở , đánh được và i hiệp , vua hăng sức dùng hết chổ hay , thiết côn đánh như tuyết che trùm dưới cây lão thá» cứng cá»i , bốn phÃa gió không qua , mưa chẳng lá»t , hà o quang hiện ra chỉ thẳng vaô mặt yệu đạo , còn ngoà i thì quân la ó , chiêng trống đánh rùm tai , má»™t bên thì Châu Nhá»±t Thanh đốc thúc thá»§ hạ đốt pháo và đánh chương hoa đồng và o trong mặt yêu . Yêu đạo dùng Ä‘ao vắn , gặp phải thiết côn dà i , đánh sao cho lại , còn đưá»ng thiết côn cá»§a vua là thần xuất quỉ nháºp biến hóa vô cùng , yêu đạo đánh không lại , liá»n chạy , cả kêu rằng :
-Chớ khá theo ta là m chi .
Vua cứ việc theo mãi , các thủ hạ lại rượt theo gấp lắm .
Khi ấy yêu đạo hiện nguyên hình , mình cao dư má»™t trượng , lưng lá»›n hai vừng , đầu má»c lông đỠ, mặt xanh có nanh co vút , mắt như lục lạc , mình má»c những vảy , hả miệng đỠlòm , giương vấu ra nhắm mặt vua vấu xuống . Khi ấy vua thất kinh , tam hồn bay mất , thất phách bay xa , liá»n nổ lên má»™t tiếng , hiện ra má»™t con rồng và ng năm móng đón trước mặt yêu ; khi ấy yêu biết là thiên tá» , bèn hóa ra má»™t tráºn thanh phong bay mất , để lại má»™t bà i thÆ¡ .
Nhá»±t Thanh và các ngưá»i thá»§ hạ chạy đến lượm đặng dưng cho vua , Ä‘em vá» giữa tiệc giở ra thấy bà i thÆ¡ như vầy :
Trá»i đà trước định mối oan ương
Chẳng phải chà ng Tiêu nghĩa vấn vương
Thái Bạch Kim Tinh lá»i dặn bảo
Duyên nầy khá sánh với Châu lang
Khi ấy anh em viên ngoại nghe vua Ä‘á»c thÆ¡ rồi , liá»n vổ tay lên trán mà nói :
-Váºy thì con gái tôi không duyên nợ gì vá»›i Tiêu thị , tháºt là sánh vá»›i công tá» , nên thần nhÆ¡n chỉ rõ rà ng , chẳng biết lịnh ân công có bằng lòng không ? Như đà nh thì tôi xin cùng ân công kết nghÄ©a Châu trần , vầy duyên qua các .
Vua đáp rằng :
-Như váºy rất tốt , nhưng mà lá»™ đồ lữ thú , không biết lấy chi đặng là m phải .
Rồi thò tay và o trong áo nhá» lấy ra má»™t há»™t minh châu , trao cho Trần viên ngoại để là m lá»… sÃnh , Trần Thanh liá»n lấy rồi đặt bà n giữa trá»i , lạy tạ Thái Bạch kim Tinh Ä‘á»n Æ¡n chỉ bảo , rồi thỉnh vua và Nhá»± Thanh và o [phòng yên nghÄ© . Khi ấy hai anh em Trần thị và o nhà trong thuáºt hết các công chuyện cho Viện Quân và Tố Xuân nghe , thì hai mẹ con Ä‘á»u vui mừng , sáng ngà y Trần thanh dạy ngưá»i trong nhà sá»a soạn tiệc đám cưới . (Nguyên nà ng Tố Xuân nầy khi trước có hứa gả cho Tiêu thị mà khi bị yêu ma phá hoại , thì viên ngoại có rao nếu ai cứu đặng thì gả là m vợ , há» Tiêu cÅ©ng bằng lòng là m váºy , nên nay tÃnh gã không cần phải nói đến Tiêu thị nữa ) .
Trần Thanh há»i :
-Chẳng hay lệnh lang đã đặng bao nhiêu tuổi ?
Vua nói :
-Nhá»±t Thanh mưá»i lăm tuổi .
Còn nà ng Tố Xuân mưá»i sáu tuổi , bèn rước thầy coi ngà y cưới . Thầy coi đặng ngà y mai giá» dần ; ngà y ấy cho má»i thân tá»™c dá»n má»™t chổ tân nhÆ¡n ngá»a phòng tại Mẫu đơn đình rất nên hoa mỹ . Vì hai anh em già u có mà chỉ có má»™t đứa con gái đó thôi , lại mang Æ¡n Nhá»±t Thanh , còn Thái Bạch Kim Tinh thì là m mai , thì chắc ngà y sau cÅ©ng vinh hiển , nên lấy bạc và ng dá»n chổ riêng cho vợ chồng Tố Xuân tốt vô giá .Ãến ngà y các thân bằng cố hữu Ä‘á»u Ä‘i lá»… hạ sanh tiêu . Cổ nhạc động phòng huê chúc , tháºt là tà i tá» giai nhân .
Vua và viên ngoại lấy là m đẹp dạ . Ở đó đạng ba ngà y , vua bèn nói với anh em Trần thị rằng :
-Ta mắc việc quan ở lâu không đặng , váºy mai nầy ta sẽ lên đưá»ng , rồi ngà y sau trở lại .
Có bà i thơ rằng :
Trừ yêu nhỠbởi có thần nhơn
Lại khiến Châu lang đặng kết thân
Quỉ quyệt nhơn sơn đà nh bị bại
Trình thanh Trương phụ được nhỠơn
Ngưá»i là nh há dá»… lầm tay quỉ
Lòng dữ đâu che được mặt thần
Má»›i biết xưa nay Ä‘á»u có trả
Ãạo trá»i sau trước cÅ©ng Ä‘á»u cân
Rạng ngà y vua dạy Nhá»±t Thanh lạy tạ mà ngưá»i trong nhà đưa đón Ä‘á»u buồn . Vua cùng Nhá»±t Thanh ra khá»i xứ hải Thanh , ngà y kia trá»i gần tối Ä‘i đến mé biển , thấy cây cối mịt mù , tiếng sóng bá»§a ầm ầm , xảy thấy má»™t ngưá»i đà n bà có chá»a , ẳm má»™t đứa nhá» chừng giáp năm , lại dắt hai đứa nữa chừng năm tuổi Ä‘áºp tay dáºm chân kêu trá»i than khóc rất là thảm thiết , coi bá»™ muốn nhảy xuống sông tá»± váºn , vua láºt Ä‘áºt cản lại , thì ngưá»i đà n bà ấy mắng vua và nói :
-Ta không phải bà con quen lá»›n chi vá»›i ngươi , lại gái trai chẳng phép lại gần nhau , sao ngươi dám ngăn cản ta má»™t cách vô lá»… như váºy?
Vua Cà n long đáp rrà ng :
-Lá»i tục có nói : Cứu ngưòi sống hÆ¡n đống và ng , ta thấy ngươi muốn tá»± váºn , ắt có oan ức chi nên ta má»›i cản lại , váºy hãy nói hết đầu Ä‘uôi cho ta rõ , hoặc may ta cứu đặng , thi mấy đứa nhá» nầy cÅ©ng khá»i bị hại , sao ngươi lại dám mắng ta ?
Ngươì đà n bà kia nói :
-Việc oan ức tôi kể sao cho xiết , may có vua má»›i giải đặng , chá»› nói cho ngưá»i nghe cÅ©ng không có Ãch gì.
Vua nói :
-Ta là cao Thiên tứ là m Biện Lý Quân Vụ của quan Tể Tướng Lưu Dung , ngươi hãy nói hết cho ta nghe , có lẻ cứu đặng .
Ngưá»i đà n bà nghe nói , liá»n muốn tá» bà y tâm sá»± cá»§a mình , nhưng mà nước mắt tuôn ra như mưa , tức tưởi nói không ra tiếng ; vua an á»§i rằng :
-Ngươi hãy bá»›t khóc , thá»§ng thẳng kể hết gốc ngá»n cho ta nghe .
Ngưá»i đà n bà vừa khóc vừa nói :
-Tôi há» Cao vợ cá»§a trương Quế Phương ở tại xứ nầy , nguyên chồng tôi có nghá» bán gà , ngà y trước Tân Khoa Hà n Lâm là Khu NhÆ¡n SÆ¡n ăn đầy tháng cho con , có mua cá»§a chồng tôi má»™t tạ gà giá mưá»i lượng bạc , ngưá»i Ä‘em bạc giả mà trả , chồng tôi không gnhe , ra việc tranh đấu , ngưá»i lại xúi gia Ä‘inh bắt chồng tôi Ä‘em đến huyện Kim Thà nh là m án bạch nhá»±t hà nh thÃch , xá» vá» tá»™i chết , còn Ä‘ang giam tại khám , rồi lại bắt tôi Ä‘em bán cho nhà ** , bởi thế bức như váºy ,nên tôi dắt xcon ra liá»u mình cho tròn trinh tiết , xin quan khách Ä‘em lòng thương , cứu giúp vợ chồng tôi , Æ¡n ấy muôn kiếp không dám quên .
Vua nghe cả giáºn nói :
-Nay ta có việc ở lâu không đặng , ta cho ngươi má»™t trăm lượng bạc đây , hãy Ä‘em đến nhà Kim nhÆ¡n SÆ¡n , lấy lá»i thuáºn lẻ êm năn nÄ© vá»›i nó mà chuá»™c chồng ngươi vá».
|

04-07-2008, 06:53 PM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Cà n Long Du Giang Nam - Hồi 4 : Bắt Nhơn Sơn , muợn thế giải vây Giết Tri Phủ , đặng trừ đảng nịnh
Mấy ngưá»i giáo đầu kéo thẳng và o thÆ¡ phòng vây bắt vua, vua bèn lấy ghế ngồi vừa đánh và đở, đánh má»™t ngưá»i té xuống, vua giá»±t đặng cặp Ä‘ao, đánh giết hÆ¡n mưá»i mấy ngưá»i , nhưng mà cá»a đóng chắc, lại gia Ä‘inh liá»u mạng vây phá»§ nên ra không đặng, khi ấy vua nghÄ© ai rằng :
- Hồi trước Quan Vân Trưá»ng đơn Ä‘ao phó há»™i, bắt Lá»— Túc cặp theo má»›i giải đặng trùng vây , nay ta bắt chước là m theo . Bèn đánh quân gia Ä‘inh dang ra, vua nhảy tá»›i bắt Khu NhÆ¡n SÆ¡n cặp bên tay tả, rồi lấy Ä‘ao thá»c trên đầu .
Lúc ấy Nhơn Sơn hồn phách bay mất, cả kêu xin dung tánh mạng.
Vua nạt lớn rằng :
- Ãồ cẩu loại, như muốn khá»i chết phải biểu gia Ä‘inh lui ra, và mở cá»a đưa ta ra , ta sẽ tha, bằng không thì sẻ giết mầy trước rồi kế lá»§ nó.
Khu NhÆ¡n SÆ¡n láºt Ä‘áºt kêu gia Ä‘inh biểu phải lui và mở cá»a đưa Cao lão gia ra.
Gia Ä‘inh Ä‘á»u vưng lá»i mở cá»a và không ngăn cản nữa.
Vua cháºm cháºm từ thÆ¡ phòng ra khá»i cá»a, muốn tha NhÆ¡n SÆ¡n rồi nghÄ© lại nếu buông ra thì cả lá»§ nó theo ná»a ắt là khó Ä‘i , bèn kéo riết đến huyện Kim Thà nh.
Khi ấy NhÆ¡n SÆ¡n kêu cứu mà gia Ä‘inh Ä‘á»u không dám lại gần, còn trăm há» muôn dân Ä‘á»u mừng, niệm Pháºt nói :
- Ngưá»i ác ngà y nay gặp như váºy má»›i đáng kiếp !
Vua và o đến nha môn, tay đánh trống, miệng kêu rằng :
- Có việc oan ức !
Quan Huyện thăng đưá»ng cho đòi hai ngưá»i và o há»i :
- Việc gì oan ức hãy bẩm cho ta biết .
Khu NhÆ¡n SÆ¡n bị kéo mệt hết hÆ¡i, nói không đặng. Vua liá»n nói :
- Khu NhÆ¡n SÆ¡n đúc bạc giả , á»· thế hiếp cô, Trương Quế Phương có bán cho nó má»™t lạng và ng , nó Ä‘em bạc giả mà trả, Quế Phương không chịu lấy, nó lại vu cho ngưá»i là tá»™i bạch nhá»±t trì Ä‘ao hà nh thÃch, lại Ä‘em vợ con ngưá»i mà bán cho nhà ** . Nên vợ con Quế Phương nhảy xuống sông tá»± váºn. Ta thấy tá»™i nghiệp tiếp cứu há»i và cho má»™t trăm lượng bạc biểu mẹ Quế Phượng là Ãá»— thị Ä‘em đến nhà nó xin chuá»™c Quế Phượng và huá» việc ấy. Ai dè nó là ngưá»i lang tâm cẩu hạnh, lấy bạc thiệt; đỗi bạc giã lại. Ãá»— thị bèn chạy vá» kêu trá»i than khóc, ta thấy váºy cầm lòng không Ä‘áºu nên má»›i đến nhà nó lấy lá»i ngon tiếng ngá»t mà nói vá»›i nó, nó lại ăn nói vô lá»…, đòi mưá»i muôn lượng bạc má»›i chịu, ta lấy lá»i phải nói lại cho nó nghe, nó lại xúi hÆ¡n ba trăm gia Ä‘inh đầu cầm binh khà áp lại vây bắt ta, ta túng thế nên phải bắt nó là m thế thoát thân mà đem nó đến đây. Xin quan Huyện lấy việc công bình, vì dân mà trừ hại .
Khu nhơn Sơn lúc ấy vừa khóc, vừa bước tới xá quan huyện mà thưa rằng :
- Cao Thiên Tứ nầy là ngưá»i cưá»ng đạo ở Hải Dương , chiêu táºp côn đồ, đến muốn ăn cướp tôi , bị tôi biết trước, sợ tôi nên vu oan cho tôi rằng đúc bạc giả, nó lại bức hại mạng dân, muôn trông huyện đưá»ng đại độ, xét lại cho kỹ vì dân là nh cứu giúp tôi tháºt là ơn trá»ng.
Vua lại Ä‘em má»™t trăm lượng bạc giả NhÆ¡n SÆ¡n tráo đó, trình giữa án đưá»ng xin quan Huyệt minh nghiệm, và xin quan Huyện cho ngưá»i đến xét nhà NhÆ¡n SÆ¡n láºp tức. Nếu có cáo gian xin chịu phản tá»™i. Tri huyện nầy tuy là thanh liêm yếu á»›t xá» việc không rà nh, khi nghe lại ngưá»i nói thì cÅ©ng biết Khu NhÆ¡n SÆ¡n là ngưá»i hay là m việc phi phép, á»· thế hiếp cô ; gian hùng tà n bạo, lại nghe Tri PhÅ© là anh em thiết nghÄ©a vá»›i NhÆ¡n SÆ¡n, còn mình thì !ám quan nhá», lại thấy Cao Thiên Tứ là ngưá»i đưá»ng đưá»ng , diện mạo lại can đởm, không biết xá» lẽ nà o, bèn giải hai nguá»i đến phá»§ .
Hồ Tri PhÅ© lên án đưá»ng đòi hai đà ng đến há»i lếu láo , không rá» hắc bạch gì hết, rồi tha NhÆ¡n SÆ¡n vá» , vá»— ghế thá»™p bà n, ra oai quở nạt.
Vua cả giáºn mắng rằng :
- Ãồ cẩu quan, đáng lẻ ăn bá»—ng lá»™c triá»u đình, phải vì dân giúp nước, lẻ nà o trá»ng án như váºy mà lại thông đồng tác tệ, tà n hại nhÆ¡n dân, như váºy, đấng xá» tá»™i gì, chết trước mặt mà chưa biết, sao lại dám quở ta ?
Hồ tri phá»§ bị mắng, tam tiêu Ä‘á»u lữa dáºy, thất khiếu thảy xung lên, dạy thá»§ hạ Ä‘em ra đánh má»™t trăm, nha dịch vâng lệnh áp lại bắt, vua đánh đấu té tăn ra hÆ¡n má»™t trượng, không ai dám vô nữa, Tri phá»§ láºt Ä‘áºt muốn chạy bị Vua má»™t đạp té dưới đất, Tri phá»§ kêu cứu, vua dùng sức đạp trên lưng má»™t cái mạnh, cữu khiếu Ä‘á»u ra huyết mà chết .
Nha dịch chạy phi báo cho quan Ãà i Hiếu hay , nguyên quan Ãà i Hiếu nầy há» Huỳnh tên Ãắc Thắng, tên chữ là Bắc Thần ngưá»i đất Hà Nam , Trưá»ng Sa, em là Huỳnh Hữu Thắng đồng ở má»™t nhà . Khi nghe báo có ngưá»i đánh chết Tri Phá»§ tại án đưá»ng, láºp tức chạy tá»›i cho quan Du Phá»§ Kim Bình Ä‘iểm binh ngăn giá» các cá»a thà nh, và sai hết gia dịch đón các nẻo yếu lá»™ mà bắt.
Có bà i thơ rằng :
Ỷ thế Nhơn Sơn rất dữ thay
Ãáo đầu má»›i thấy há»a ngà y nay
Thông đồng tội đến Hồ tri phủ
Chá»› trách trá»i cao vá»›i đất dà y
Nói vá» khi vua đạp chết Tri Phá»§ rồi chạy ra sau công đưá»ng lấy được má»™t dại Ä‘ao, liá»n trở ra cho án đưá»ng chặt Hồ tri phá»§ ra là m hai khúc, rồi chạy ra khá»i công phá»§ đặng Ãt bước thì thấy các nẻo Ä‘á»u có binh vây phá»§, bèn ráng hết sức cầm Ä‘ao chém tá»›i giết hÆ¡n mươi ngưá»i , song chém chừng nà o thì thấy binh lại kéo đến nhiá»u chừng nấy, còn cây Ä‘ao cÅ©ng hư . Lúc ấy quan Du Phá»§ là Hứa Ứng Long đốc suất quân lÃnh hiệp vá»›i binh Ãà i Hiếu lấy dây giăng giá»±t vua té xuống mà bắt, may vua có áo ngá»± bá»u mặc trong mình !, và có thần linh phò há»™ nên không há» gì .
Khi ấy các đạo binh dẫn vua đến phá»§ Ãà i Hiếu.
Huỳnh Ãắc Thắng thăng đưá»ng dạy quân dắt vua ra trước. Nguyên Ãắc Thắng năm trước có ở Kinh sư lâu năm, nên nhìn biết chắc là vua thì thất kinh, không hiểu vì ý gì mà vua đến đây .
Khi ấy vua cưá»i mà há»i rằng :
- Huỳnh Ãắc Thắng ngươi có biết ta chăng ? Ãắc Thắng láºt Ä‘áºt Ä‘em vua ra háºu đưá»ng dạy quân lui ra, rồi Ãắc Thắng và em là Hữu Thắng mỡ trói rồi thÄ©nh vua ngồi, quì lạy tung hô và há»i vua là m sao đến đây , xin vua thứ tá»™i.
Vua nói rằng :
- Ngươi có lòng ngay vì nước, đáng khen, váºy ngươi hãy cẩn máºt chá»› khá láºu, và phải sắp đặt binh mã cho sẳn đợi chỉ ta đến bắt Khu NhÆ¡n SÆ¡n, chá»› khá trái mạng, nay ta có việc xuống chÆ¡i Giang Nam.
Hai anh em thay đồ tư phục đưa vua ra khá»i thà nh má»›i trở lại.
Khi ấy vua trở lại tiệm ngÅ© , thuáºt hết các việc cho Châu Nhá»±t Thanh nghe, rồi tã má»™t tá» máºt chiếu và lấy mưá»i lương bạc cho chá»§ tiệm là m lá»™ phà dạy Ä‘em chiếu cho quan Tuần phá»§ Giang Tô, là há» Trang tên Hữu Cung, ngưá»i tÄ©nh Quảng Ãông; huyện Phan Ngang, do trạng nguyên xuất thân. Ngà y kia quan Tuần phá»§ ở công phá»§ xãy thấy có máºt chiếu đến, liá»n đặt bà n bương án giữ ra Ä‘á»c.
Chiếu rằng :
" Trẫm xuống Giang Nam dạo chÆ¡i Ä‘i vừa đến Kim Bình, Cao thị là vợ Quế Phương có nghén dắt năm đứa con quyết nhẩy xuống sông mà tá»± váºn, thấy việc thảm thương Trẫm đà cứu khá»i , cÅ©ng bởi NhÆ¡n SÆ¡n Ä‘em lòng độc ác, vu cho Trương thị phạm tá»™i hà nh hung , đã cầm chồng tại chốn lao tù, lại bắt vợ bán cho nhà **, khi ấy Trẫm đến chổ NhÆ¡n SÆ¡n Ä‘em việc giãi huá», nó cà ng hung bạo, khiến lÅ© gia Ä‘inh bắt Trẫm mà giết . Kim Bình Tri phá»§ đồng lá»a là m gian, nhá» sức Huỳnh Gia, là quan Ãà i Hiếu, có dạ trung thần, cứu ta má»›i khá»i. Chiếu cho Tuần phÅ©, thừa mạng Ä‘iểm binh đến bắt NhÆ¡n SÆ¡n, toà n gia chÃnh pháp . Chiếu như có đến ngươi khá vưng lá»i " .
Trang Hữu Cung Ä‘á»c chiếu xong rồi, láºt Ä‘áºt Ä‘iểm năm ngà n quân phi kỵ và quan Trung quân là Vương Bưu, ná»™i têm kéo đến phá»§ Kim Bình an dinh hạ trại, cho ngưá»i báo cho Huỳnh Ãắc Thắng hay. Khi ấy Huỳnh Ãắc Thắng kéo hết văn vá» ná»™i thà nh đến ra mắt Trang Tuần phá»§, rồi hiệp cùng cáo quan Ä‘em xe giá đến nghinh liếp thánh giá; ai đè vua đã Ä‘i rồi .
Các quan không dám trá»… nải, liá»n đến vây nhà Khu NhÆ¡n SÆ¡n, NhÆ¡n SÆ¡n thấy quan quân đến vây phá»§ biết là việc bất tưá»ng, bèn Ä‘ay quân côn đồ trong nhà ráng sức gìn giữ. Nguyên NhÆ¡n SÆ¡n là m những việc khuynh là m, nên là m già u xuất tiá»n bạc rèn binh khÃ, súng ống rất. nhiá»u bởi váºy đánh hÆ¡n hai ngà y mà không là m chi được ; qua ngà y thứ ba, quân Trang Tuần phÅ© thi đánh phÃa Nam; quan Huỳnh Ãn Sát đánh phÃa Bắc , Vương Bưu phÃa Ãông và phÅ© Kim Bình phÃa Tây, bốn phÃa đồng áp đánh , hÆ¡n nữa ngà y trong nhà Khu NhÆ¡n SÆ¡n đà hết thuốc đạn cá»± không lại , quan quân bốn phÃa phá tưá»ng à o vô giết ba trăm gia Ä‘inh dưá»ng như xẻ dưa chém chuối , còn khu nhon SÆ¡n và mưá»i mấy tên giáo đầu liá»u thác đánh riết ra, bị binh Vương Bưu cháºn lại đánh má»™t tráºn bắn chết và i tên , còn bao nhiêu Ä‘á»u bị bắt, rồi kéo thẳng và o nhà bất kỳ là già trẻ bé lá»›n Ä‘á»u bắt trói lại hết , rồi niêm phong và ng bạc tÃnh hÆ¡n hai mươi vạn , đồ quân trang và binh khà không biết ba nhiêu mà kể . Còn nhà cá»a Ä‘á»u đốt hết. khi ấy Trang Hữu Cung giao cho quan Ãá» Hình Ãn Sát Sứ Tư là Huỳnh Ãắc Thắng gia quyến cá»§a NhÆ¡n SÆ¡n . Từ mưá»i lăm tuổi sắp lên Ä‘á»u bị xữ chém ; con gái , đà n bà thê thiếp là nam trăm hai mươi ba ngưá»i , còn con nÃt hÆ¡n bảy trăm đứa đœ hết hết .
Trang Hữu Cung cùng các quan ai vá» dinh nấy còn Trương Quế Phương và mấy ngưá»i bị hại Ä‘á»u cho vá» .
Nói vá» vua ở tại tiệm ngÅ© nghe Trang Tuần phá»§ xữ án như váºy thì mưá»i phần cả đẹp, và nhá»› chuyện nà ng Cao thị là vợ Trương Quế Phương trinh tiết Ä‘en nổi liá»umình , thế gian Ãt có , liá»n thảo má»™t tá» chiếu dạy Châu Nhá»±t thanh Ä‘em cho quan Ãn Sát Sứ Tư Huỳnh Ãắc Thắng đặng lấy mưá»i muôn lượng bạc trong gia sản cá»§a Khu NhÆ¡n SÆ¡n mà thưởng nà ng Cao thị . Trương Quế Phương từ khi được bạc thưởng đó đến sau , nhà cá»a trở nên già u có , ăn ở hiá»n từ , ham bố thà , còn năm đứa con khôn lá»›n Ä‘á»u nên danh , là m quan cả thảy .
Khi Châu Nhá»±t thanh xong việc trở vá» liá»n cùng vua dá»i qua xứ khác .
Bây giá» nói vá» tÄ©nh Quảng Ãông , phá»§ Triệu Khánh , huyện Cao Yếu , là ng Hiếu Liêm có má»™t ngưá»i nhà già u há» Phương tên Ãức , tên chữ là Tế Hanh , vợ là Lý Thị . Lúc còn nhá» lìa quê hương qua thà nh Nam Kinh , huyện Triá»u Dương láºp tiệm hiệu là Vạn Xương , buôn bán hà ng hóa tÆ¡ lụa . Buôn bán tháºt thà , chắc chắn , cà ng ngà y cà ng thạnh , còn hai ngưá»i con , má»™t ngưá»i tên Hiếu Ngá»c , má»™t ngưá»i tên Mỹ Ngá»c , ở lại quê hương đếu có gia sản .
Phương Ãức buôn bán có lợi má»—i năm Ä‘á»u mang tiá»n bạc vá» quê hương xứ Quảng Ãông . Phương Ãức tuổi đã già sáu mươi , trưa ngà y kia trá»i giông mưa lá»›n , Ä‘ang hối ngưá»i trong tiệm dá»n đồ đạc , xảy thấy má»™t ông già quảy má»™t tạ muối đến xin đụt nhá» , các ngưá»i trong tiệm thấy muối ướt sợ dÆ¡ tiệm , liá»n Ä‘uổi ra đặng đóng cá»a .
Phương Ãức thấy ngưá»i Quảng Ãông thì động lòng cố thổ , nhá»› đến quê hương , lại thêm già cả , liá»n nói :
- Không há» gì ! Cứ để ngưá»i ta đụt nhá» .
Mấy ngưá»i là m vưng lá»i cho và o đụt mưa .
Ông già bước và o là m lễ .
Phương Ãức há»i :
- Váºy chá»› nhÆ¡n huynh ở Quảng Ãông vá» Châu , Huyện nà o ? Tôi cÅ©ng là ngưá»i Quảng Ãông đây .
Ông già cung tay đáp rằng :
- Váºy đại nhÆ¡n cÅ©ng là ngưá»i Việt Ãông , mà tôi không biết , xin tha lá»—i . Tôi há» Miêu , tên Hiển , ở tại Châu Liên SÆ¡n , động Nháºp Lý , đến đây đã hÆ¡n mưá»i năm . Nguyên có anh em bạn rước đến há»c côn quyá»n võ nghệ , dạy đưá»c và i năm , ngưá»i ấy mang bịnh mà chết , nên ở lại đây không ai giúp đở , còn muốn vá» thì không có tiá»n lá»™ phà . Kế vợ tôi chết , không có con trai , sanh có má»™t gái , tên là Thúy Hoa , tuổi mưá»i sáu , cha con nương nhau bán muối láºu nuôi miệng , may tôi có nghá» má»™t Ãt , nên mấy ngưá»i tuần phòng không tra xét , ngà y nay lại nhỠđại nhÆ¡n có lòng rá»™ng rải cho đụt mưa khá»i phải bị ướt muối có tiá»n để há»™ khẩu , tháºt là cám Æ¡n rất trá»ng . Váºy xin há»i đại nhÆ¡n cao tánh đại danh là chi , và ở huyện nà o ?
Phương Ãức nói :
- Quê hương tôi tại phá»§ Thiệu Kinh , là ng Hiếu Ãể, há» Phương tên Ãức, tên là Tế Hanh, đến đây láºp tiệm Vạn Xương nầy buôn bán đả hÆ¡n ba mươi năm nay. Vợ con còn ở tại quê hương, như Miêu nhÆ¡n huynh muốn tá»›i lui đây chÆ¡i cÅ©ng là ngưá»i đồng hương vá»›i nhau , thôi để tôi giúp cho ngưá»i mưá»i lượng bạc mà buôn bán nghá» khác chá»› muối là má»™t váºt cấm chá»› khá là m nữa .
Miêu Hiển mừng rỡ lấy mưá»i lượng bạc tạ Æ¡n và nói rằng :
- Phương ông tháºt là sÆ¡ tà i trá»ng nghÄ©a, tÃch lảo lân bần, trong Ä‘á»i Ãt có. Váºy có mấy vị lịnh lang ở đây chăng , xin ra cho tôi biết mặt .
Phương Ãức đáp :
- Tôi có hai đứa con trai: Thằng lá»›n tên Hiếu Ngá»c hai mươi tuổi, thằng nhá» là Mỹ Ngá»c mưá»i sáu tuổi Ä‘á»u có vợ rồi , lại Ä‘á»u buôn bán hà ng hóa , như sau Miêu huynh có dịp dạy bảo chúng nó chút đỉnh côn quá»n thì tôi lấy là m cám Æ¡n .
Miêu Hiển nói :
- Xin vưng .
Trá»i còn mưa, hai ngưá»i đà m luáºn cho đến giá» thân , kế trong tiệm sá»a soạn dá»n cÆ¡m tối , Phương Ãức má»i Miêu Hiển dùng cÆ¡m rồi ra vá». Từ ấy tá»›i lui như bà con ruá»™t, và nghe lá»i bá» nghá» buôn muối , nhiá»u khi thiếu thốn đến mượn , Phương Ãức Ä‘á»u giúp.
Ngà y kia Hiếu Ngá»c và Mỹ Ngá»c đến thăm cha , thấy cha mình kÃnh trá»ng Miêu Hiển thì hai đứa cÅ©ng kÃnh kêu bằng bác, Miêu Hiển nhá» cha con Phương Ãức nhiá»u phen nên Ä‘em hết võ nghệ há»c lúc bình sanh truyá»n cho hai con Phương Ãức.
Miêu Hiển thấy Phương Ãức tuổi đã sáu mươi bá»™ còn mạnh mẻ cÅ©ng bằng ngưá»i bốn mươi tuổi, bèn nói chuyện vá»›i con gái là Thúy Hoa rằng :
- Nay cha mang Æ¡n Phương ông nhiá»u phen, nên cha muốn gã con cho ngưá»i đặng đến Æ¡n.
Thúy Hoa bằng lòng.
Ngà y kia Miêu Hiển đến tiệm nói chuyện ấy cho Phương Ãức nghe thì Phương Ãức nói rằng :
- Tôi nay già cả không muốn là m lở thanh xuân của lịnh ái.
Miêu Hiển khóc và nói :
- Má»™t là tôi mang Æ¡n ngưá»i rất trá»ng, không biết lấy chi Ä‘á»n bồi , hai là con gái tôi cÅ©ng tình nguyện phục thị ngưá»i , ba là tôi nay già cả phòng khi bất trắc có lẻ nhá» ngưá»i được, nên tôi sẳn lòng việc ấy xin ngưá»i bằng lòng, tôi rất có phước.
Phương Ãức thấy Miêu Hiển tháºt tình và có dạ ân cần , bèn nói chuyện lại cho con là Hiếu Ngá»c hay.
Hiếu Ngá»c thấy cha tuổi lá»›n không ai phục thị, nay lại có ngưá»i muốn đưa con là m bé ắt có ngưá»i nuôi dưởng cha già , nên theo khuyên lÆ¡n cha lo cho xong việc.
Phương Ãức thấy con khuyên lÆ¡n và Miêu Hiển lại đến cầu khẩn nữa, nên phải gắng gượng ừ theo, rồi chá»n ngà y tốt , rước Thúy Hoa vá» thà nh thân .
Thân bằng cố hữu Ä‘á»u Ä‘i lá»… hạ , Phương Ãức dá»n tiệc đải đằng tá» tế .
Việc xong rồi Miêu Hiển ở đó đặng nữa năm kế phát bịnh, biết mình không xong, nên Ä‘em hết võ nghệ mấy chổ bà yếu, và mấy phương thuốc hay để luyện gân cốt, truyá»n hết cho con gái, rồi chết .
Khi ấy tuổi đã bảy mươi hai .
Phương Ãức lo tống táng xong xuôi và các chạy trần là m đũ . Qua nữa năm sau Thúy Hoa sanh đặng má»™t đứa con trai, đặt tên là Thế Ngá»c, đầy tháng anh em Ä‘á»u đến ăn mừng cho bạn sanh cháu. Còn Miêu thị từ khi ở vá»›i chồng đến sau , lấy thân huá» trong há» , lấy nghÄ©a thuáºn theo chồng, cả nhà đá»u vui mừng, lại từ khi Thế Ngá»c đầy tháng rồi thì Miêu thị lấy sắt ngâm vá»›i dấm mà tắm rá»a, lại lấy tre tăm và sắt miá»…ng vổ trong mình Thế Ngá»c cho gân cốt da thịt cứng như sắt đá, đến ba tuổi thì cho đội mão và đi già y bằng sắt, dạy há»c nhảy , ban đầu thấp sau lần lần lên cao và táºp ban đầu bẻ cây sau đến sắt ; sáu tuổi táºp cởi ngá»±a, bảy tuổi há»c quyá»n, tám tuổi há»c cầm binh khÃ, đến mưá»i bốn tuổi thì tháºp bát ban võ nghệ Ä‘á»u thông, mình mẩy gân cốt như sắt , sức mạnh vô cùng tánh nết hung hăng , má»—i ngà y chà tối cứ ở ngoà i đưá»ng gây há»a , có nhiá»u ngưá»i Ä‘á»i ngầy ngà , nhưng mà Phương ông thuở nay ăn ở tá» tế nên ngưá»i ta Ä‘á»u vị .
Phương Ãức nhiá»u khi la rầy, mà bởi Miêu thị cưng Thế Ngá»c quá, nên thưá»ng sanh chuyện hoà i, Thế Ngá»c thấy mẹ cưng lại cà ng ngang dá»c, cứ giao du cùng bạn tác , xà i tiá»n bạc như đất cục , ban đầu còn ngang dá»c ná»™i xứ mình , sau lần ra đến Giang Nam, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u biết mặt.
Phương Ãức bắt vá» treo trên cây đại thá» mà đánh, Thế Ngá»c cÅ©ng không biết Ä‘au, tánh hung hăng không chịu bá». Mẹ hay binh vá»±c, Phương Ãức nhiá»u khi dứt bẩn và há»n giáºn vợ .
Ngà y kia Phương Ãức có chuyện muốn qua Cang châu, biểu Thúy Hoa sắm sá»a đồ hà nh lý đặng ngà y mai khởi trình.
Miêu thị sá»a soạn xong xuôi rồi nói cùng Phương Ãức rằng :
- Thế Ngá»c nó ở nhà không có việc gì, váºy lang quân hãy Ä‘em nó theo cho biết chuyện và có mặt lang quân nó không dám hung hăng.
Phương Ãức nói :
- Việc Ä‘i đưá»ng không phải như ở nhà , nếu nó gây há»a thì là m sao ngăn cản được.
Miêu thị nói :
- Việc buôn bán là m ăn là pháºn con trai, hãy Ä‘em nó theo, cho nó coi mà bắt chước.
Phương ông nghe nói phải thì bằng lòng cho đi. Qua ngà y thứ, cha con đồng qua Cang châu .
Có lá»i phê rằng :
Ngưá»i Ä‘á»i chá»› khá khoe tà i giá»i
Trên thế tự nhiên lắm kẻ hay
|

04-07-2008, 06:56 PM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Cà n Long Du Giang Nam - Hồi 5 : Lôi Lão Hổ trên đà i táng mạng,Lý Bá SÆ¡n á»· giá»i khi ngưá»i
Nói vá» Phương Ãức cùng Thế Ngá»c xuống ghe Ä‘i Ãt ngà y đến Cang châu, rồi mướn ghe nhá» qua Tây Hồ thấy cảnh đẹp, xe ngá»±a đầy đà ng , dưới sông thì tlá»§y lục , ghe, tà u lại qua đông đảo, lầu đà i Ä‘á»n ca xướng hát nghe rất thanh thao, trước sông Tiá»n ÃÆ°á»ng trá»i thanh , nước lặng phong quang u nhả , tháºt là , đất phồn hoa phú quá»›i ; ghé bến, hai cha con lên bá», thẳng và o cá»a Dá»ng Kim môn, tìm đến Quãng Ãông há»™i quán, đưá»ng Ä‘i hai bên các sắc nhÆ¡n dân đông đảo, phố xá mưá»Ã¬ phần huê má»·, tá»u lầu trà quán, khà vị phong hương.
Phương Ãức đến tại Há»™i quán, chá»§ tiệm là Trần Ngá»c ThÆ¡ mừng rở vì đã lâu năm không gặp , liá»n rước và o thÆ¡ phòng trà rượu vui vẻ , rồi dạy thá»§ hạ cất đồ hà nh lý và dá»n má»™t cái phòng hạng nhứt cho Phương Ãức nghÄ© .
Trần Ngá»c ThÆ¡ há»i rằng :
- Là m sao lâu quá không thấy anh đến chÆ¡i, việc buôn bán ra thế nà o, tẩu nương và nhị vị hiá»n diệt mạnh giá»i chăng ? Còn ngưá»i nhá» nầy là ai ?
Phương Ãức đáp rằng :
- Ná»™i nhà đá»u bình an , bấy lâu nay mắc công việc nhiá»u nên qua thăm không đặng, còn hà i nhi nầy là con cá»§a tôi.
Rồi kêu Thế Ngá»c lại là m lá»… thúc phụ.
Ngá»c ThÆ¡ đáp lá»… mà nói rằng :
- Ca ca sanh đặng má»™t vị hiá»n Ä‘iệt nữa khá mừng .
Khi ấy Phương Ãức thuáºt chuyện thâu nạp Miêu thị, sanh đặng Thế Ngá»c và công việc buôn bán bên tiệm Vạn Xương, rồi há»i Ngá»c ThÆ¡ và công việc buôn bán bên nà y ra thế nà o, có mấy vị lịnh lang nữa ?
Ngá»c ThÆ¡ đáp :
- Từ thuở nay có má»™t đứa đó mà thôi, còn việc nhà cÅ©ng như thưá»ng không chi lạ .
Nói rồi bèn thở ra mà than rằng :
- Khó lắm.
Phương Ãức há»i việc chi ?
Ngá»c ThÆ¡ nói :
- Lúc nầy có má»™t đứa ác còn há» Lôi tên Hồng hiệu là Lôi Lão Hổ láºp má»™t cái lôi đà i tại Thanh Ba, nó là m đầu tại đà i ấy. Thinh quan phá»§ có ra yết thị rằng : Cấm không ai đặng Ä‘em binh khà lên đà i, bằng ai đánh đặng má»™t đấm, thì thưởng hai trăm lượng, xô rá»›t xuống đà i thưởng năm trăm lượng, lại đánh chết không thưá»ng mạng, trước đà i có sáu mươi ngưá»i lão tướng thị chiến không cho sanh sá»±, chung quanh có ba trăm há»c trò cầm Ä‘ao thương gìn giữ, trước đà i còn má»™t tấm biển đỠ: Vô địch đà i. Hai bên có hai câu liá»…n : Quá»n đã Quảng Ãông toà n tỉnh ; Khước tÃch Tô Cang nhị châu (Tay đánh cả tỉnh Quảng Ãông , chÆ¡n đạp hai quáºn Tô, Cang). Từ khi láºp đà i ấy đến nay hÆ¡n má»™t tháng , hại ngưá»i quê hương mình không biết bao nhiêu lại không ai địch thá»§ vá»›i nó nổi, tuy là láºp Ä‘iá»u lệ là m váºy mà chẳng công bình , dầu cò ai giá»i đánh nó được nữa , cÅ©ng chạy không khá»i đà i vá»›i ba trăm há»c trò đó, vì váºy nên ngưá»i Tô châu không thèm đến thà võ , chỉ có ngưá»i hương lân cá»§a ta háo thắng đến đó mà chịu chết nhiá»u lắm.
Phương Ãức nghe nói thì than dà i và nói rằng :
- Ãá»i thái bình mà có ngưá»i vô phép hung bạo như váºy, hay là trá»i khiến tÄ©nh Quãng Ãông bị hại chăng ?
Thế Ngá»c đứng má»™t bên nghe các việc thì nổi nóng hai con mắt trợn trắng và nói rằng :
- Ãể ngà y mai con ra giết Lôi Lão Hổ đặng trả thù cho những ngưá»i đồng hương.
Phương Ãức nạt rằng :
- Con nÃt miệng còn hôi sữa , sao dám nói chuyện lá»›n lối, hãy Ä‘i vô .
Khi ấy Thế Ngá»c tức mình lui ra, vá» phòng nằm lăn lá»™n nghÄ© không an giấc , sáng ngà y thức dáºy rá»a mặt, thay áo quần dắt gia Ä‘inh là Lý An ra cá»a , bị cá»a đóng Ä‘i không đặng vì Phương Ãức sợ Thế Ngá»c lén Ä‘i là m chuyện hại , nên khóa trước.
Thế Ngá»c nhảy ra cá»a, Ä‘i già y cá»u hoà n kiếm, trước Ä‘eo kinh cá»§a mẹ cho, đút trong tay áo má»™t cặp thước sắt , há»i thăm chổ lôi đà i, ngưá»i chỉ phÃa Nam, theo má»™t bá»n Ä‘i trước đó là những ngưá»i Ä‘i thà võ .
Thế Ngá»c cám Æ¡n rồi theo bá»n ấy , đến cá»a thà nh quả thấy má»™t tòa lôi đà i rá»™ng lá»›n cao chừng má»™t trượng bốn năm thước , có treo biá»…n liá»…n và có má»™t tá» cáo thị rằng : " Quan Khâm mạng trấn thá»§ Cang châu các xứ tướng quân, nay có Lôi Hồng là chá»§ lôi đà i nầy , võ nghệ tinh thông, muốn chá»n anh hùng hà o kiệt trong bốn phương, có mấy Ä‘iá»u cấm kể ra sau đây :
Ãiá»u thứ nhứt : Binh ở trong dinh ngÅ© không đặng lên đà i.
Ãiá»u thứ hai : Ãạo Nhu, ThÃch và Tam giáo không đặng lên đà i.
Ãiá»u thứ ba : Phụ nữ không đặng lên đà i, vì sợ trai gái lá»™n lạo là m hư phong hóa .
Ãiá»u thứ bốn : Khi lên đà i thà võ không đặng cầm binh khà .
Ãiá»u thứ năm : Những ngưá»i muốn lên đà i phải khai tên há», niên canh, và quê quán.
Trừ mấy Ä‘iá»u cấm trên đây, thì các sắc nhÆ¡n dân đặng phép lên đà i thà võ, hạn trong má»™t trăm ngà y , nếu quá hạn không đặng tranh Ä‘ang , mấy Ä‘iá»u cáo thị xin khá tuân theo.
Còn bên hữu thì Lôi Hồng có ra một tỠhuê hồng như sau đây :
Ãiá»u thứ nhứt : Ai đánh đặng má»™t đấm thì thưởng vá» trăm lượng bạc.
Ãiá»u thứ nhì : Ai đạp đặng má»™t đạp thì thưởng hai trăm lượng bạc.
Ãiá»u thứ ba : Xô té xuống thưởng năm trăm lượng bạc.
Ãiá»u thứ tư : Ãánh chết không thưá»ng mạng.
Thế Ngá»c thấy quả như lá»i Trần Ngá»c ThÆ¡ nói, lại thấy trước đà i có láºp má»™t cái công án, có quan Thị sá»± ngồi, và có và i mươi binh Ä‘inh, còn chung quanh có và i trăm há»c trò gìn giữ. Ngưá»i Ä‘i coi và buôn bán đông như kiến cá».
Thế Ngá»c coi rồi đứng đợi hÆ¡n nữa ngà y mà không thấy chá»§ đà i đến, nghe ngưá»i ta nói Lôi giáo đầu Ä‘i qua Kim Lăng chưa vá», thì Thế Ngá»c vá»— vế má»™t cái nhảy lên đà i, đạp phá liá»…n đối và yết thị tan nát hết, há»c trò và binh giỠđà i la nói :
- Thằng nhá» nà o dám cả gan như váºy !
Bèn gióng trống, binh gia cầm dao thương chạy đến áp bắt.
Thế Ngá»c không lo lắng chi hết cầm hai cây thước sắt nạt lá»›n mà nói rằng :
- Ta là Phương Thế Ngá»c ở Quảng Ãông quyết đến giết Lôi Hồng mà không gặp, ta dung cho nó sống má»™t ngà y nữa, như ngà y mai nó vá» hãy đến Há»™i quán tìm ta.
Nói rồi nhảy xuống đà i cầm thước sắt đánh chết năm sáu ngưá»i há»c trò, còn bao nhiêu bị thương tÃch cÅ©ng nhiá»u, nên không ai dám theo .
Thế Ngá»c Ä‘i đưá»ng cÅ© vá» Há»i quán Ä‘i thẳng và o phòng.
Lúc ấy Trần Ngá»c ThÆ¡ mắc lo công việc buôn bán , còn Phương Ãức mắc Ä‘i chÆ¡i nên không hay .
Nói vá» Lôi Lão Hổ vá» thì há»c trò thuáºt các việc Phương Thế Ngá»c ở tại Quảng Ãông há»™i quán đến phá lôi đà i, giết hết sáu ngưá»i há»c trò và đánh bị thương tÃch hÆ¡n hai mươi mốt tên.
Lôi giáo đầu cả giáºn liá»n mặc giáp đội khôi, cầm đại Ä‘ao, nhảy lên ngá»±a Ô chùy vá» má»™t lÅ© môn nhÆ¡n cÅ©ng Ä‘á»u cầm binh khÃ, kéo đến vây phá»§ Quảng Ãông há»™i quán.
Ngưá»i trong tiệm và o báo cho Ngá»c ThÆ¡ là chá»§ tiện hay .
Ngá»c ThÆ¡ nhe báo thất kinh hoảng hốt má»™t hồi má»›i tỉnh, bước ra trước thấy Lôi Lão Hổ cả tiếng mắng nhiếc.
Ngá»c ThÆ¡ bèn há»i :
- Vì cớ gì mi đến vây tiệm ta ?
Lôi Lão Hổ mắng rằng :
- Trần Ngá»c ThÆ¡ sao ngươi đám cả gan xúi Phương Thế Ngá»c đến phá lôi đà i, giết hết sáu tên há»c trò cá»§a ta, lại đánh hai mươi mốt tên bị thương tÃch. Như váºy thì mi chịu tá»™i gì ? Sao hãy còn chối, phải Ä‘em Thế Ngá»c ra đây cho mau, và thưá»ng mấy mạng chết đó, bằng không thì ta phá tiệm mi không còn má»™t món .
Trần Ngá»c ThÆ¡ đáp :
- Trong tiệm tôi có tên Thế Ngá»c, mà nó là con nÃt, có đâu dám là m đến việc ấy , nó ở Kim Lăng theo cha đến đây đòi nợ , má»›i và i bữa rà y, nó má»›i mưá»i bốn tuổi, giá»i gì mà đánh chết ai đặng ; xin Giáo đầu chá»› nghe lá»i ngưá»i ta đến hại tiệm tôi .
Lôi Lão Hổ nói :
- Ãồ cẩu đầu, đùng nói xuyên ngoa, phải Ä‘em Thế Ngá»c ra cho mau đặng cho há»c trò ta nhìn mặt, như không phải thì thôi.
Ngá»c ThÆ¡ nói :
- Xin Giáo đầu hay lui ra chừng một lằn tên, rồi tôi biểu nó ra đặng chăng?
Lôi Lão Hổ nói :
- Thôi ta cÅ©ng tạm nghe theo, không lẻ lÅ© bây lên trá»i cho khá»i đặng. Bèn dạy há»c trò lui ra mà đợi Thế Ngá»c . Khi ấy Ngá»c ThÆ¡ và o bảo cho Phương Ãức hay các việc Thế Ngá»c là m tác tệ dưá»ng ấy, nay Lôi Lão Hổ đến vây Há»™i quán, bây giá» tÃnh thế nà o ?
Phương Ãức nghe nói sá»ng sốt, mồ hôi ra ướt áo , cã mắng Thế Ngá»c là đồ súc sanh muốn hại cha .
Thế Ngá»c quì xuống thưa rằng :
- Ãể tôi ra giết Lôi Lão Hổ , xin thúc phụ chá»› oán trách cha tôi, hể đứng đại trưá»ng phu là m việc chi không để cho liên lụy đến ngưá»i. Bèn sá»a soạn đồ chiến tráºn, cầm thiết côn dạy mở cá»a rồi xông ra, cả kêu mà há»i ngưá»i ngồi trên ngá»±a có phải là Lôi Lão Hổ chăng ?
Giáo đầu nói :
- Phải.
Lại há»i rằng :
- Mi phải là Phương Thế Ngá»c chăng ? Sao mi dám phá lôi đà i và giết há»c trò ta, mi đáng tá»™i chưa ?
Thế Ngá»c trả lá»i rằng :
- Ta giết há»c trò ngươi, thì ngươi há»i, còn ngươi giết ngưá»i quê hương ta thì ai thưá»ng mạng, ta coi ngươi như ngưá»i trao gói, không phải bá»™ giá»i, tà i cán chi đến đây mà chịu chết, chá»› có khoe khoang, mau giục ngá»±a đến cho ta giết cho rồi.
Giáo đầu nghe nói mặt phừng phừng như lá»a đốt, nạt lá»›n rằng :
- Ãồ tiểu súc sanh chá»› có khua miệng, để gia gia lấy đầu cho mà coi . Bèn giục ngá»±a đến cầm đại Ä‘ao chém xuống má»™t cái như núi Thái sÆ¡n đè trứng.
Thế Ngá»c cưá»i mà nói :
- Chém như váºy rất tốt.
Liá»n cầm thiết côn đở , rồi đánh trước đầu ngá»±a má»™t coi, Lôi giáo đầu cÅ©ng đở lại , má»™t đà ng Ä‘i bá»™, má»™t đà ng cởi ngá»±a đánh nhau từ giá» thìn đến giá» mùi hÆ¡n tám mươi hiệp chưa phân hÆ¡n thua, Thế Ngá»c nhảy ra khá»i vòng kêu má»™t tiếng biểu ngừng lại:
Giáo đầu há»i :
- Ngừng là m gì ?
Thế Ngá»c nói :
- Ở đây đánh thì kinh động quan binh thiên hạ, và trá»i cÅ©ng tối rồi váºy dể ngà y mai đến tại lôi đà i sẽ quyết hÆ¡n thua.
Lôi Lão Hổ nói :
- Nói cho chắc ngà y mai phải đến.
Thế Ngá»c nói :
- Sợ cho ngươi chá»› ta không nói dối . Rồi hai đà ng ra vá».
Thế Ngá»c vỠđến há»™i quán, Ngá»c ThÆ¡ thấy Thế Ngá»c anh hùng hà o kiệt như váºy thì cả mừng, mà nghÄ© rằng :
- Chắc sau xứ Quảng Ãông cÅ©ng nổi danh và sẽ rá»a há»n cho thân bằng đặng.
Bèn rót rượu má»i uống mà khen ngợi, rồi cho những ngưá»i anh hùng tráng sÄ© trong bổn địa hay , ngà y mai tá»±u tại há»™i quán đặng đến lôi đà i trợ oai .
Rạng ngà y Thế Ngá»c và má»™t bá»n thân lân Ä‘á»u sá»a soạn kéo đến lôi đà i , thấy thiên hạ coi đặng hÆ¡n bữa trước, lại thấy Lôi giáo đầu đứng trên lôi đà i mà đợi.
Thế Ngá»c để bá»n thân lân đứng má»™t bên , rồi nhãy lên lôi đà i, thấy Lôi Lão Hổ đầu đội bao cân, mình mặc chiến bà o, buá»™c đôi hồng sô sa đái, chÆ¡n Ä‘i ban tiêm hà i , còn Phương Thế Ngá»c đầu đội anh hùng chiến mão, mình mặc áo đà n hoa bổn than, trước ngá»±c kết má»™t cái đại hồng sô cầu, trong Ä‘eo kÃnh há»™ tâm, chÆ¡n Ä‘i già y cá»u hưá»n kiếm, lưng buá»™c dải sô sa đái, đầu tròn, mặc vuông, lưng dà i vai rá»™ng, vóc lá»›n, chÆ¡n bước như núi Thái sÆ¡n, tuy tướng mạo anh hùng, song còn con nÃt , bá» cao không đầy bốn thước, so vá»›i Lôi Lão Hổ thì thấp hÆ¡n phân nữa, những ngưá»i coi thấy Lôi Lão Hổ mình cao tám thước, đầu lá»›n bằng cái đấu, tay như ống sắt, Ä‘á»u đổ mồ hôi mà thất kinh cho Thế Ngá»c, chắc là đánh không lại, chết uổng mạng .
Khi Lôi Lão Hổ thấy Thế Ngá»c thì nạt rằng :
- Ãồ tiểu súc sanh, miệng còn hôi sá»a, tóc máu chưa khô , dám cả gan đến đây đối địch cùng ta, dầu ta có đánh chết cÅ©ng nhÆ¡ tay, nếu muốn nạp mạng, lại mà chịu chết.
Thế Ngá»c nói :
- Ngươi tuy cao lớn, sức mạnh bất quá bằng trâu, không đủ cho tiểu gia sợ.
Nói rồi ra má»™t miếng kêu là Ãại sư tá» diêu đầu, Giáo đầu dùng thế Mảnh hổ cầm dương, nhắm trên đánh xuống má»™t cái rất mạnh, Thế Ngá»c tránh khá»i, bèn dùng má»™t thế Thoát lương hoán trụ đánh xuống, Giáo đầu thất kinh vổ hai vế nhãy qua má»™t bên rồi dùng thế Thiết thá»§ nhứt thiên tá»± nhắm ngay cổ Thế Ngá»c đánh xuống, Thế Ngá»c cÅ©ng tránh khá»i, hai ngưá»i đánh nhau hÆ¡n hai trăm hiệp, không ai hÆ¡n thua, thiên hạ coi dưới đà i thấy Thế Ngá»c còn con nÃt mà giá»i dưá»ng ấy Ä‘á»u khen.
Lôi giáo đầu cÅ©ng khen thầm Thế Ngá»c, rồi dùng má»™t thế hay hÆ¡n hết kêu là Âm dưong đồng khước đạp ưên bụng Thế Ngá»c bể cái há»™ tâm kÃnh, té xuống đà i. (Ãạp thế đó như ngưá»i khác thì đã tan xương nát thịt).
Còn Thế Ngá»c nhá» thuở nhá» có tẩm thuốc , gân cốt cÅ©ng như sắt đá, lại có Ä‘eo kÃnh há»™ tâm nên không há» gì , bèn nhảy lên đà i nữa.
Lôi giáo đầu thất kinh , nghĩ rằng :
- Mình đạp má»™t cái sao không chết, mà cÅ©ng không thấy thương tÃch gì, hay là mình đồng da sắt chăng ? Lại nghỉ mình đạp như thế thì nặng bằng năm trăm cân mà không há» chi, dẩu có đánh thế gì nữa cÅ©ng không đặng, thì thất kinh. Còn Thế Ngá»c báºn nầy tay đánh xuống như mưa , Ä‘á»u nhắm chổ trà mạng cá»§a Giáo đầu.
Giáo đầu tuy là võ nghệ tinh thông mặc lòng, song lúc ấy mắc lo sợ, nên tay chÆ¡n báºn rá»™n che đở không kịp, bị Thế Ngá»c Ä‘i già y cá»u hưá»n kiếm đạp nhằm bắp vế phÃa tả , máu chảy dầm dá», Thế Ngá»c cả mừng đạp bồi hai chÆ¡n vô sưá»n , gân cốt Ä‘á»n gãy .
Lôi giáo đầu la má»™t tiếng lá»›n té xuống đà i mà chết. Những ngưá»i Ä‘i coi Ä‘á»u khen ngợi, còn hoc trò cá»§a Lôi giáo đầu thấy Thế Ngá»c giá»i không dám nói chi hết , liá»n khiêng thây Lôi giáo đầu vá» báo cho sư mẫu hay.
Lúc ấy Trần Ngá»c ThÆ¡ và thân bằng tỉnh Quảng Ãông cả mừng trở vá».
Thế Ngá»c cởi tuấn mã vỠđến Há»™i quán, thấy giữa trung đưá»ng mở tiệc bà y sẳn sà ng đải đằng hỉ hạ, các ngưá»i thân bằng Ä‘á»u khen mừng Phương lão bá có con đặng anh hùng dưá»ng ấy, ắt nổi tiếng cho tỉnh Quảng Ãông, lại trừ đặng tai hại tháºt là công đức vô cùng, Ä‘á»u bưng rượu kÃnh mừng.
Có bà i thơ rằng :
Võ nghệ nà o ai lại dám khoe
Dầu cho tinh thuộc hãy còn e
Ngưá»i hay cÅ©ng còn ngưá»i hay khác
Ãến bá»±c thánh nhÆ¡n há chẳng dè
Nói vá» vợ Lôi Lão Há»— là Lý Tiểu Hưá»n thấy trá»i tối mà chồng chưa vá», Ä‘ang trông đợi xảy thấy há»c trò khiêng thây chồng vá», nói bị Phương Thế Ngá»c đánh chết.
Lý Tiểu Huá»n khóc rống té xuống chết giấc, có thuốc cứu má»›i tỉnh lại, cả mắng rằng :
- Ãồ súc sanh , cừu nầy thá» chẳng ở chung trên Ä‘á»i.
Rồi thấy thây chồng máu chảy dầm dá» , biết là dấu già y cá»u hưá»n kiếm cà ng thêm thương xót mà nói :
- Ãồ súc sanh lòng độc, lén Ä‘em lợi khà hại ngưá»i , mai ta nguyện giết mầy trả thá»§.
Rồi sắm sá»a quan quách tẩm liệm, tống táng xong xuôi, liá»n sắm sá»a chỉnh tá», giấu má»™t cặp phi Ä‘ao, và đi già y long hổ Ä‘inh ngoa, kéo lá»§ môn đệ thá»§ hạ, bạch kỳ bạch giáp , cầm binh khà đến Quảng Ãông Há»™i quán .
Khi ấy có ngưá»i chạy báo cho Thế Ngá»c hay .
Thế Ngá»c và o thưa cùng cha, rồi sá»a soạn khôi giáp, Ä‘eo há»™ tâm kÃnh, tay cầm thiết côn , cởi ngá»±a, kéo các anh hùng thân hữu Quảng Ãông ra, thấy má»™t ngưá»i đà n bà chừng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, mà y liá»…u dững lên, mặt mà y căm giáºn , mặc đồ tang phục , tuy chẳng đúng tuyệt sắc giai nhÆ¡n, song cÅ©ng là thanh xuân thiếu phụ. Còn Lý Tiểu Hưá»n thấy Phương Thế Ngá»c tuy là diện mạo anh hùng mà hãy còn con nÃt thì lấy là m lạ, có lẻ nà o trượng phu ta đánh không lại, chắc nó Ä‘i già y cữu hưá»n kiếm nên má»›i hại chồng ta chết, lại nghÄ© rằng :
- Nó bị miếng Âm dương đồng tá» khước đạp xuống đà i mà không bá» chi, ắt là đồng đạo vá»›i mình, chắc thuở nhá» nó có tẩm thuốc luyện gân cốt rồi , nên không dá»… giết bèn há»i :
- Ngươi có phải là Phương Thế Ngá»c chăng ?
Thế Ngá»c đáp :
- Phải.
Rồi há»i :
- Ngươi tên há» chi, đà n bà sao không giá» pháºn khuê môn, đến đây là m gi ?
Tiểu Hưá»n mắng rằng :
-Ãồ tiểu súc sanh, hãy ngoáy tai mà nghe, ta há» Lý tên Tiểu Hưá»n vợ Lôi giáo đầu, vì mầy giết chồng ta, nay ta đến gịết mầy mà báo cừu .
Nói rồi liá»n hươi Tú long Ä‘ao chém xuống, Thế Ngá»c giÆ¡ thiết còn ra đở nói :
- Khoan động thủ, để ta nói hết rồi sẽ đánh không muộn gì.
Tiểu Hưá»n nói :
- Việc chi hãy nói cho mau ta nghe thỠ.
Thế Ngá»c rằng :
- Ngươi là vợ Lôi giáo đầu đến báo cừu sao ? Chồng ngươi láºp lôi đà i nầy mà thà võ, trong lá»i rao ai chết nấy chịu, lại từ ngà y láºp đến nay trong hương lân ta chết biết là bao nhÃêu, đến nay chồng ngươi bị ta mà chết, cÅ©ng tại nÆ¡i trá»i, lẽ không há»n má»›i phãi, váºy chá»› ngưá»i tỉnh ta chết đó thì là m sao ? Lá»i cổ ngữ có nói rằng : Oan gia nghi giải bất nghi kết. Lại có câu rằng : Tiên lá»… nhi háºu binh . Nay ta lấy lá»i phải nói cho ngươi nghe, chá»› như chồng ngươi là anh hùng cái thế, còn chưa khá»i tay ta, huống chi là ngươi, chá»› cha ta thưá»ng dạy ở Ä‘á»i phải tồn tâm trung hiếu, không nên hung hăng, ta cá»±c chẳng đã má»›i giết chồng ngươi, không lẽ giết ngươi nữa, váºy ngươi phãi suy Ä‘i xét lại má»›i đặng.
Tiểu Hưá»n nghe nói cà ng thêm giáºn lắm, mắng rằng :
- Ãồ súc sanh tá»± thị khoe tà i , mắt ngó không ai , trượng phu ta láºp lôi đà i nầy, trong Ä‘iá»u lệ cấm không Ä‘em binh khà mà ngươi lại Ä‘i già y cữu hưá»n kiếm , mà hại trượng phu ta , nay lại kiếm lá»i khôn, tiếng khéo mà đố hoặc ta.
Bèn hươi đao lại chém.
Thế Ngá»c cản lại rằng :
- Ngà y nay trá»i đã gần tối , đễ mai sẽ đến lôi đà i tÄ© thà .
Tiểu Hưá»n đáp :
- Váºy ta dung cho mi sống má»™t đêm nữa, ngà y mai sẽ giết. Rồi quay ngá»±a trở vá» .
Rạng ngà y hai đà ng Ä‘á»u kéo những kẻ há»™ tùng đến lôi đà i .
Tiểu Hưá»n thấy Thế Ngá»c thì muốn nuốt sống cho đặng má»›i lại gan.
Thế Ngá»c cÅ©ng không dám khinh dá»… , hai đà ng Ä‘á»u ra qưá»n thế , má»™t bên như chim đại bà ng xòe cánh, má»™t đà ng tợ quái mảng khoe mình, trước ra miếng Kim kê độc láºp, sau diá»…n tà i Dư tư diêu thân. Long tranh hổ đấu má»™t trưá»ng ngá»± hải kình thân, trăm tráºn khó phân thắng bại, bởi hai đà ng thuở nhá» Ä‘á»u có tẩm thuốc luyện gân cốt, cho nên đánh đến hai trăm hiệp chưa phân hÆ¡n thua. Tiểu Hưá»n sợ Thế Ngá»c đánh trước bèn giở chÆ¡n có Ä‘i già y long hổ Ä‘inh ngoa dùng thế Song phi hưá»n long khước đạp trước ngá»±c Thế Ngá»c bể nát há»™ tâm kÃnh, nhằm bụng máu chảy dầm dá» té xuống đà i, may nhá» có há»™ tâm kÃnh che nên không chết, mấy ngưá»i tương thân xúm khiêng vá» Há»™i quán, chết Ä‘i sống lại đôi ba lần, há»™c máu ra hoà i, bịnh coi ngặt nghèo .
Phưng ông lúc ấy tâm thần rối loạn, cá»u nhi thất thần .
Trần Ngá»c ThÆ¡ láºt Ä‘áºt rước thầy Ä‘iá»u trị, mà không thấy giảm .
Phương ông nói :
- Phải kêu mẹ nó đến mới cứu đặng .
Bèn sai gia đinh là Lý An đem thơ vỠrước Miêu thị.
Khi Miêu thị được thÆ¡ và nghe Lý An nói các công việc thì thất kinh, liá»n xé thÆ¡ ra coi rồi nói vá»›i Lý An rằng :
- Con ta đã có tẩm thuốc luyện gân cốt từ nhỠđến lá»›n, nay ta qua cho thuốc ắt là phải là nh. Bèn sá»a soạn đồ hà nh lý và thuốc men giao cho Lý An rồi nai nịt cầm hoa thương lên ngá»±a Ä‘i cùng Lý An, Ãt ngà y đến Cang châu , và o Há»™i quán , là m lá»… Phương ông và thân bằng cố hữu , Ä‘i và o xem bịnh Thế Ngá»c, bèn lấy thuốc ngoà i thoa, trông uống thất là thần hiệu, trong má»™t giây lát liá»n mạnh, Thế Ngá»c tÄ©nh lại , mở mắt thấy mẹ , liá»n khóc mà nói :
- Mẹ là m sao mà báo cừu cho con .
Miêu thị nói :
- Con hãy yên lòng để mặc mẹ báo cừu cho .
Bèn sai ngưá»i đến hẹn vá»›i Tiểu Hưá»n ngà y mai tá»±u tại lôi đà i thà võ .
Phương ông ngăn cãn không đặng, kế má»™t lát ngưá»i Ä‘i vá» nói Tiểu Hưá»n y lá»i, ngà y mai sẽ tá»±u tại lôi đà i thà võ .
Rạng ngà y hai mẹ con sữa soạn đồ chiến tráºn, trước ngá»±c Ä‘eo há»™ tâm kÃnh , chÆ¡n Ä‘i già y tiểu kiếm ngoa, cầm thương lên ngá»±a, kéo những ngưá»i há»™ tùng theo, đến lôi đà i thấy đã có Lý Tiểu Hưá»n đứng đợi, Miêu Thúy Hoa dạy các thân hữu ở dưới đà i phòng khi ứng tiếp . Rồi nhãy lên đà i , thấy Tiểu Hưá»n mình mặc đồ trắng, chÆ¡n Ä‘i già y tiểu thiết Ä‘inh,bèn há»i :
- Nà ng có phải là Lý Tiểu Hưá»n chăng ? Bởi chồng nà ng là m dữ , nên chết bá» mình, nà ng lại tá»± thị á»· tà i đến báo cừu, muốn giết con ta, may ta cứu đặngg không thì đã chết tại tay nà ng rồi, nay ta đến đây nà ng có miếng Song phhi hưá»n long kước thì hãy dùng thá» coi.
Lý Tiểu Hưá»n nghe biết là mẹ Thế Ngá»c, bên nạt mà nói rằng :
- Ãồ ác phụ xúi con là m dữ , lén dùng đồ ám khà mà hại chồng ta, dẫu đánh con mi chết , đặng trả thù chồng, ấy là lẻ thưá»ng, nay mầy lại muốn đến chết thế sao ? Chá»› ta tưởng mi đến thì có đưá»ng , chá»› vá» không ngá».
Nói rồi xem lại thì Thúy Hoa niên ká»· cÅ©ng má»™t trang vá»›i mình, sá»a soạn mưá»i phần tá» chỉnh, lại thế nhảy lên đà i cÅ©ng là má»™t Ä‘iệu vá»›i mình.
Khi ấy Thúy Hoa cả nạt má»™t tiếng rồi láºp ra má»™t thế Mãnh hổ cầm dương đánh tá»›i.
Tiểu Hưá»n dùng phép Song long quá hải mà giải, hai đà ng đánh vá»›i nhau cÅ©ng như :
Rồng già nh cá»p chụp trên non lá»›n
Ngá»c lá»™i kình Ä‘ua giữa biển Ãông
Ãánh dư hai trăm hiệp , kế trá»i tối, Ä‘á»u kéo nhau vá» nghÄ© , đánh luôn ba ngà y , không ai hÆ¡n thua. Khi ấy có há»c trò lá»›n clta Bạch Mi đạo nhhÆ¡n là Lý Hùng tên ngoà i là Bá SÆ¡n xuống thăm rể là Lôi Lão Hổ .
Tiểu Hưá»n rước và o khóc mà thuáºt hết các việc, Bá SÆ¡n cả giáºn tức thì đến Quảng Ãông Há»™i quán biểu Thúy Hoa lên đà i thà võ.
Thúy Hoa thấy sư bá đến, thì ra trước chịu tội mà nói rằng :
- Vì con tôi không biết mà giết lịnh tế , muôn trông ơn sư bá rộng lòng dung thứ.
Bá SÆ¡n không nghe, biểu Thế Ngá»c phải lên đà i thà võ đặqg quyết hÆ¡n thua.
Thúy Hoa năn nỉ không đặng, thì kỳ nữa tháng cho bịnh Thế Ngá»c là nh rồi sẽ ra đấu võ.
Ba SÆ¡n chịu ra vá».
Khi ấy Thúy Hoa nghÄ© con mình không phải là địch thá»§ vá»›i sư bá, váºy phải đến chùa Thiếu Lâm cầu sư bá là Chà Thiện thiá»n sư đến giải nguy má»›i đặng, bèn nói vá»›i Phương ông hay rồi sắm sữa đồ hà nh lý, cắp hai cặp song tiên mà đi.
Nguyên Thúy Hoa thuở nhá» có theo cha Ä‘i buôn bán, xứ nà o cÅ©ng biết , nên Ä‘i riết Ãt ngà y đến Phước Kiến chùa Thiếu Lâm, há»c trò tiếp rước biết là Thúy Hoa , má»›i há»i thăm sư thúc sao đã lâu không thấy , nay ngưá»i đến có việc chi ?
Thúy Hoa nói :
- Phụ thân tôi đã qua Ä‘á»i rồi . Nay Lý Bá SÆ¡n tá»± thị khi dá»… nên tôi đến cầu nhị sư bá cứu giải việc ấy. Rồi thưa hết các việc đầu Ä‘uôi cho mấy ngưá»i ấy nghe.
Sư thúc đáp rằng :
- Sư phụ vân du các xứ không biết bá»a nà o vá», váºy ngươi đến Vân Nam, núi Bạch Hạc cầu NgÅ© Mai đại sư bá, ngưá»i có lòng từ thiện, lại dá»… nói, cầu xuống giải cứu chắc đặng .
Thúy Hoa nghe nói cả mừng, liá»n tạ Æ¡n rồi lên ngá»±a, nhắm hướng qua Bạch Hạc sÆ¡n mà đến.
|
 |
|
| |