 |
|

14-10-2008, 04:51 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Bà máºt má»™ Tần Thuá»· Hoà ng
Tá»±a
Tần Thá»§y Hoà ng sau khi gồm thâu lục quốc, diệt nhà Châu lên ngôi Hoà ng đế, láºp nên má»™t công nghiệp chưa từng có, chưa từng thá»±c hiện được ở các triá»u Äại vương, Bá tước. Äó là các thá»i Tam Hoà ng, NgÅ© Äế thá»i Xuân Thu thá»i Chiến Quốc.
Công nghiệp cá»§a ngưá»i há» Triệu nà y đã xây dá»±ng trên xương, nước mắt và vô số tà i sản và sinh mạng cá»§a nhân dân Trung Hoa thá»i đó.
Tần Thá»§y Hoà ng tên tháºt là Triệu ChÃnh, lấy há» mẹ là ái thiếp cá»§a Lã Bất Vi, là Triệu CÆ¡. Má»™t ngưá»i đà n bà tà i sắc vẹn toà n. Lã Bất Vi là cha ruá»™t cá»§a Tần Thá»§y Hoà ng, có tà i vương tá, có chà phi thưá»ng, tuy là má»™t lái buôn già u có nhưng từng cầm quân và chiến thắng cưá»ng địch.
Lã Bất Vi khi biết Triệu Cơ đã có mang, bèn bầy mưu hiến kế cho Dị Nhân.
Sau nà y Dị Nhân lên ngôi, Triệu CÆ¡ sinh ta Triệu ChÃnh nối cÆ¡ nghiệp nhà Tần.
ÄÆ°á»£c Lý Tư má»™t tướng quân mưu lược, Tần Thá»§y Hoà ng thá»±c hiện sá»± thống nhất và thay đổi toà n bá»™ cÆ¡ chế nước Tà u. Tần Thá»§y Hoà ng cai trị dân dưới má»™t ná»n tảng pháp trị khắc nghiệt cá»§a Lý Tư, gom tất cả vÅ© khà và kho báu cá»§a thiên hạ vá» kho cá»§a nhà Tần, bắt tất cả gái đẹp cá»§a lục quốc vá» Hà m Dương. XỠ“Thiếu†bá»n tù phạm 70 vạn ngưá»i vá» xây lăng má»™ ở núi Ly SÆ¡n và cung A Phòng chứa đựng kho tà ng, chôn sống cung tần mỹ nữ và tất cả Ä‘oà n ngưá»i xây lăng má»™ để giữ bà máºt.
- So vá»›i việc xây Vạn Lý Trưá»ng Thà nh thì đây là má»™t công trình lá»›n trong hà ng ngà n công trình khác cá»§a nhà bạo chúa nổi tiếng nà y.
Lúc vá» già , Tần Thá»§y Hoà ng thÃch đạo Lão, xưng mình là “Chân Nhân†cho ngưá»i ra đảo tìm tiên kiếm thuốc trưá»ng sinh bất tá». Cao vá»ng tá»™t báºc, xưng hiệu là Thá»§y Hoà ng là ông vua đầu tiên trong thiên hạ, rồi truyá»n ngôi cho con là Nhị Thế, Tam Thế... cho đến vạn vạn Thế...
Tuy nhiên khi Thá»§y Hoà ng vừa tạ thế trên đưá»ng Ä‘i tuần thú, thì cái công nghiệp đó đã bắt đầu sụp đổ, má»™t cách nhanh chóng. Má»™t cuá»™c cách mạng do nông dân khởi nghÄ©a lạnh tụ là Trần Thắng, rồi đến Sở Bá Vương Hạng Võ, Hán Vương Lưu Bang cùng vá»›i các báºc anh tà i như Phạm Tăng, Trương Lương, Tiêu Hà Phà n Khoái và Hà n TÃn vân vân, nổi lên diệt bạo Tần. Khi Hạng Võ mang chư hầu vá» tranh công cá»§a Lưu Bang (đã và o cung Ä‘iện Hà m Dương trước lên là m Tây Sở Bá Vương bèn tìm kho báu cá»§a nhà Tần, cho quáºt má»™ Tần Thá»§y Hoà ng.
“Quáºt má»™ Tần Thá»§y Hoà ng là má»™t câu chuyện kể vá» truyện tÃch ấyâ€.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

14-10-2008, 04:53 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 1
Äoà n ngưá»i mở đưá»ng tá»›i lăng má»™ Tần Thá»§y Hoà ng
Trải qua con đưá»ng đầu những hố sâu, vá»±c thẳm vùng rừng núi Lư SÆ¡n qua hồi binh lá»a đã trở thà nh má»™t nÆ¡i hoang vu đầy những sà i lang, hổ báo, gió lạnh, rừng thiêng. Nhân dân từ lâu không ai dám bén mảng đến. Có tiếng đồn cá»§a các pháp sư bảo rằng, trên núi Tần Thá»§y Hoà ng đã cho đặt máy bắn tên, thuốc nổ, bẫy sáºp và âm binh, thần núi, trấn giữ kho tà ng. Kẻ nà o bén mảng đến thì không toà n tÃnh mạng trở vá».
Äoà n ngưá»i ngá»±a đã mệt, bèn ngồi tụ lại dưới chân núi, trên các gò đá lổm chổm ngăn lối Ä‘i, cá» má»c đã khá»i đầu, vần mây xám vần vÅ© bao quanh đỉnh núi âm u, ghê rợn như bóng dáng cá»§a những oan hồn phưởng phất trong gió trong sương.
Hạng Thác, một viên gia tướng gủa Sở Bá Vương Hạng Võ, trưởng đoà n nói :
- Äại vương giao phó cho chúng ta công việc nà y còn khó hÆ¡n việc tấn công đánh thà nh phá lÅ©y cá»§a giặc Tần ngà y trước. Tuy nhiên, chúng ta phải tìm cho được dấu vết cá»§a lăng tẩm Tần Thá»§y Hoà ng để vá» báo lại cho ngưá»i rõ.
Trương Triệt nói :
- Äó cÅ©ng là tại quân sư Trương Lương cá»§a Lưu Bang mà chúng ta phải khổ thân.
Lưu Giả nói :
- Trương Lương là quân sư cá»§a Lưu Bang sao lại bà n việc khai quáºt lăng má»™ nhà Tần để lấy kho tà ng cho Sở Bá Vương?
Trương Triệt nói :
- Nhà ngươi còn trẻ không biết rõ việc triá»u đình Sở Bá Vương và o thà nh Hà m Dương thấy kho tà ng trống rá»—ng, định ban bổng lá»™c lương tiá»n cho ba quân nhưng không có nên má»›i gá»i Lưu Bang đến há»i han.
- Lưu Bang là kẻ thù của Sở Bá Vương?
- Phải Lưu Bang trả lá»i không rõ. Việc coi kho tà ng là ở Trương Lương!
Lưu Giả nói :
- Sở Bá Vương lại há»i Trương Lương?
Trương Triệt gáºt đầu :
- Trương Lương lúc đó là mưu sÄ©, là quân sư cá»§a Lưu Bang. Tiêu Hà kia má»›i tháºt là coi sóc kho tà ng, quân lương. Nhưng sở dÄ© Lưu Bang chỉ Trương Lương, là do mưu há» Trương láºp kế bà y ra việc dưới lăng má»™ có kho tà ng, để Sở Bá Vương đà o má»™ Tần Thá»§y Hoà ng. Tiếng ác sẽ gieo vá» cho Sở Bá Vương. Dân nhà Tần ở Hà m Dương sẽ thù sẽ oán Sở Bá Vương mà hướng vá»ng vá» Lưu Bang nhân nghÄ©a, đức độ hÆ¡n.
Hạng Thác Ä‘ang ngồi lo nghÄ© đến vùng núi Ly SÆ¡n hoang vu, khó tìm ra đưá»ng đến má»™. Nghe hai tên thuá»™c tướng bà n đến chuyện ấy thì nạt to :
- Im Ä‘i không! Các ngưá»i dám phê phán đến việc là m cá»§a Äại vương, muốn bay đầu cả lÅ© hay sao?
Trương Triệt nói :
- Chúng tôi Ä‘á»u lo cho Tây Sở Bá Vương cả đấy chứ!
Hạng Thác nói lớn :
- Ta nghe rõ các ngươi bảo Sở Bá Vương đà o má»™ Tần Thá»§y Hoà ng, dân nhà Tần sẽ oán Sở Bá Vương và hướng vá»ng vá» Lưu Bang nhân nghÄ©a, đức độ hÆ¡n! Các ngươi sẽ bị chém đầu để răn chúng đấy.
Trương Triệt nói :
- Ở đây chỉ có Hạng tướng quân là nghe rõ, nhưng theo tôi hiểu, Hạng tướng tuy giòng dõi Hạng Võ nhưng tâm hồn rá»™ng rãi, lòng dạ quảng đại, luôn trá»ng nhân nghÄ©a và sá»± thá»±c nên má»›i dám nói thế!
Hạng Thác lắc đầu, ngồi trầm tư không dám nói gì nữa.
Lưu Giả nói :
- Chúng ta chẳng nghÄ© đêm nay dưới chân núi, chẳng biết tìm đưá»ng nà o mà lên. Bây giá» lo cÆ¡m nước đã rồi sẽ hay?
Chợt Trương Triệt đứng lên nhìn vỠhướng Tây nói :
- Dưá»ng như đà ng khi có khói bay lên. Chắc chá»— ấy có ngưá»i ở?
Trương Triệt nói :
- Chúng ta đến đó thì đoà n tùy tùng đang giữ ngựa chỠở Vạn Hoa Cương đến đây là m sao chúng ta tìm ra chúng được.
Lưu Giả cưá»i lá»›n :
- Äã tá»›i đây thì tất tìm ra được dấu vết chúng ta. Nếu cần thì cứ cắm mÅ©i tên và o cây cổ thụ nà y, chỉ hướng tá»›i cho chúng biết mà đi tìm.
Hạng Thác, Trương Triệt và Lưu Giả vừa lần dò mang hà nh lý tìm đưá»ng đến nÆ¡i khói tá»a sưá»n non má»™t lát sau thì má»™t toán ngưá»i thứ hai, đầy đủ khà cụ, khà giá»›i Ä‘i đến. HỠđộ mưá»i ngưá»i có cả hai cô gái, tất cả Ä‘á»u váºn võ phục mà u Ä‘á». HỠđến nÆ¡i ba ngưá»i trước ngồi nghỉ mà dừng lại. Cô gái trạc mưá»i chÃn tuổi da trắng môi hồng mắt sắc lẽm có sức khá»e và rất nhanh nhẹn. Nà ng Ä‘i vá»›i ngưá»i đà n bà độ ba mươi khá đẹp và gợi tình, mặc đồ há»a đầu quân có lẽ cả hai là những chị bếp lo việc cÆ¡m nước cho Ä‘oà n thám dá» má»™ vua Tần.
Rừng bụi mịt mùng, bóng cả cây già chen lối Ä‘i. Trá»i chưa xế trong rừng đã xuống sắc thăm thẳm và lạnh buốt xương.
Cô gái ngồi co ro trong lớp áo bông nói :
- Chị Từ Dung Æ¡i, đêm nay mà trá»i buông xuống má»™t cÆ¡n mưa nữa. Không biết trú đâu cho khá»i chết rét.
Từ Dung, ngưá»i đà n bà nói :
- Trên trá»i có sao má»c không mưa đâu mà lo. Bây giá» chỉ lo chá»— nấu cÆ¡m đỡ đói rồi sẽ hay.
Ngưá»i đà n bà lá»›n tuổi hÆ¡n hết, đôi mắt linh hoạt, tai rất thÃnh nói :
- Äâu đây có tiếng suối chảy. Nhá»› cho thuốc giải và o đấy. Phải cẩn tháºn cả, ngay từ bây giá» chung quanh ta toà n những tá» khà và bẫy ráºp.
Minh Phụng tức là cô giá trẻ, duyên dáng nói, giá»ng nà ng trong vắt cá»§a ngưá»i con gái nước Sở :
- Bước thêm và i bước nữa chắc chắn cẳng tôi rã rượi hết. Chị em nà o Ä‘i tìm nước há»™ váºy.
Ngưá»i đà n ông lá»›n tuổi lại nói :
- Thôi để lão Trần Ä‘i váºy?
Lão nói rồi xách gầu vạch cây cối đi vỠhướng nước chảy róc rách.
Một tay hảo hớn râu hùm hà m én quắc mắt nhìn theo nói :
- Già rồi mà còn bon chen, quyết xin đi theo đoà n cho được. Cứ để lão bị rắn nuốt cho xong.
Ngưá»i đà n bà nói :
- Lão Trần là thầy thuốc rắn đấy. Lão chỉ mong có rắn để bắt mà nháºu, lấy ná»c. Rắn nà o nuốt được lão.
Gã hảo hớn là Thái Mạo, một dũng sĩ bên cạnh Hạng Võ, hẳn là một trong ba ngà n đệ tỠcủa Sở Bá Vương.
Thái Mạo nhìn theo Lão Trần Trung khuất sau vòm đen cây lá nói :
- Kể ra thì lão rất siêng năng. Dưá»ng như lão có ý bên vá»±c nhà Tần?
Từ Dung im lặng má»™t khắc rồi nói như khá»a lấp lòng nghi kỵ cá»§a hắn :
- Nhà Tần vô đạo, lòng ngưá»i đã mất, ai còn theo nữa. Mà nghe nói Ä‘i tìm má»™ Tần Thá»§y Hoà ng đã có nhiá»u ngưá»i muốn xông lên mà phá lăng tẩm cá»§a hắn.
Thái Mạo vỗ và o bảo đao bên mình nói :
- Từ ngà y và o cung Ä‘iện Hà m Dương, thấy công nghiệp đồ số cùa nhà Tần tháºt vÄ© đại, như thế bao nhiêu kho tà ng quà báu cá»§a các chư hầu và lục quốc nhà Tần Ä‘á»u chôn và o ngôi lăng tẩm cá»§a Tần Thá»§y Hoà ng!
Triệu Việt Châu cÅ©ng là má»™t đệ tá» cá»§a Sở Bá Vương ngưá»i nước Lá»— nói :
- Mạnh như là Tần mà Tây Sở Bá Vương còn đánh được thì còn ai có thể chống nổi.
Chợt có tiếng cưá»i khanh khách cá»§a Bá VÅ© ngồi gần đó, hắn ta là ngưá»i nước Hà n.
Nghe tiếng cưá»i, Triệu Việt Châu trợn mắt há»i :
- Sao giá»ng cưá»i cá»§a ngươi có vẻ khinh bạc thế!
Bá Vũ tựa và o gối huỳnh đà n như lơ đễnh nhìn lên núi Ly Sơn mịt mù nói :
- Cà ng đến gần núi, cà ng không thấy núi tháºt!
- Sao! Ta há»i mà ngươi giả lÆ¡ thế.
Bá VÅ© là ngưá»i thân máºt cá»§a Minh Phụng. Äiá»u nà y khiến Triệu Việt Châu không thÃch. Tuy nhiên bạn đồng đội, nên hắn chưa là m chi được. Bấy giá» và o đến rừng ráºm, hắn đã có ý thừa cÆ¡ há»™i là “thanh toán†chà ng. Nhưng để chiếm cảm tình cá»§a Minh Phụng hắn chưa ra tay vá»™i.
Bá Vũ đứng lên nói :
- Ta đến suối xem lão Trần là m gì mà lâu thế. Hay là lão đang mò cá bắt lươn gì cũng nên.
Nói rồi chà ng đứng báºt dáºy sá»a lại thanh cung cứng, bó tên tẩm độc và ngá»n trưá»ng kiếm Ä‘eo bên sưá»n, Ä‘i vá» bá» suối.
- Cho tiểu muội theo với!
Bá Vũ quay lại nhìn nà ng ái ngại :
- Minh Phụng hãy ở lại. Chen và o chá»— rắn rÃt là m gì. Äừng có Ä‘i đâu cả nguy hiểm.
Triệu Việt Châu nói :
- Äể tôi Ä‘i cho, Minh Phụng ở lại vá»›i má»i ngưá»i lo là m thức ăn.
Rồi Bá VÅ© Ä‘i trước, Triệu Việt Châu theo sau. Muốn qua suối không thể Ä‘i đưá»ng thẳng, mà phải leo lên dốc má»™t ngá»n đồi cao, chung quanh toà n tùng bách ráºm rạp.
Bá VÅ© lên đến ngá»n đồi thì đứng lại.
Triệu Việt Châu lướt tới, nói :
- Bá Vũ! Nhà ngươi là kẻ phản phúc!
Bá VÅ© gáºt gù :
- Ta phản ai?
- Phản Sở Bá Vương!
Bá VÅ© tái mặt vì giáºn :
- Ãi chà ! Dá»… đặt Ä‘iá»u mói trắng trợn như thế!
- Ta không muốn thấy mặt ngươi, tên tiểu nhân trong đoà n nà y.
Triệu Việt Châu rút bảo đao sáng rực, nói :
- Ta không muốn thấy ngươi xen và o Ä‘oà n ngưá»i tìm má»™ nữa.
Bá VÅ© há»i lá»›n :
- Vì sao? Ngươi có ý ám muội với Minh Phụng cô nương chứ gì?
Triệu Việt Châu loan đao lướt tới :
- Ta sẽ xỠtội phản bội của ngươi rồi sẽ tâu với Bá vương rõ!
Bá Vũ hét lớn :
- Äồ hèn! là m chi được ta!
- Triệu Việt Châu hươi đao chém vèo qua một nhát.
- Chát! Chát!
Bá VÅ© vừa cúi rạp xuống má»›i tránh được ngá»n Ä‘ao.
Chém hụt, lưỡi dao va và o đá vang lên những tiếng chát chúa.
Ngá»n kiếm dà i tuốt ra khá»i vá». Bá VÅ© liá»n váºn kình lá»±c và o tay chém trả và o đối phương.
Triệu Việt Châu loan Ä‘ao đỡ rồi tấn công ráo tiết. Há» Bá không há» sợ hãi, võ nghệ chà ng rất cao cưá»ng, thanh trưá»ng kiếm lượn quanh ngưá»i vù vù như gió cuốn, vừa đỡ vừa phản công lại địch thá»§.
Minh Phụng chợt kêu lên với Từ Dung :
- Cô Từ Dung ơi! Nghe chưa! Có tiếng quát tháo và đao kiếm va chạm nhau trên đồi.
Từ Dung nói :
- Chúng ta là đà n bà ! Mặc há».
Minh Phụng liếc cô nà ng một cái nói :
- Phải! Tuy nhiên cô chỉ nghĩ tới Lưu Giả mà thôi!
Nói rồi mỉm cưá»i.
Từ Dung cÅ©ng khẽ cưá»i nói :
- Lão Trần Ä‘i khá lâu mà chưa có nước. Hai ngưá»i Ä‘i tìm thì đánh nhau dữ dá»™i. Tháºt hôm nay là ngà y đại nạn!
Minh Phụng vội quay vỠThái Mạo nói :
- Là m sao bây giỠbác Thái?
Thái Mạo yên lặng :
- Ai có nghiệp thì ngưá»i đó lo thân. Tôi không mà ng gì cả. Chết sống mặc chúng. Äây không phải là lần đầu tiên. Äã bao nhiêu lần trước mặt Sở Bá Vương chúng cÅ©ng mượn chuyện táºp dợt mà định giết nhau từ lâu.
- Nhưng ở đó có nhiá»u ngưá»i can thiệp. Còn ở đây chỉ có chúng ta mà thôi, là m sao?
Thái Mạo vuốt mồ hôi trán, nói đùa :
- Chắc là có hồn linh cá»§a SÆ¡n thần Thổ địa kêu gá»i chúng ta đấy!
Nà ng Minh Phụng vén tay áo ăm xăm bá» Ä‘i vá» hướng ngá»n đồi.
Từ Dung thấy váºy gá»i :
- Em Ä‘i đâu thế! Äể chị theo vá»›i!
Nói rồi quay lại Thái Mạo nói :
- Bác Thái với các anh em trong đoà n hãy chỠở đây, tôi lên bảo hỠtrở lại đã.
Minh Phụng thấy có Từ Dung theo, mừng rỡ nói :
- Cô chịu khó theo tôi, chắc là can ngăn được há». Trên đồi há» Ä‘ang giết nhau!
Từ Dung lắc đầu bực bội nói :
- Cũng vì em đấy. Hai con hổ đói thèm một con cừu non!
Minh Phụng lo lắng, không để ý đến câu nói đùa của Từ Dung, mà bảo :
- Ta đi nhanh lên cô ạ!
- Chắc là hỠđánh nhau cho đã nư thôi. Không dám giết nhau đâu. Quân pháp rất nghiêm. Kẻ nà o giết đồng đội kẻ ấy bị chôn sống, ta không nên lo quá váºy.
Minh Phụng nói :
- Biết đâu, há» Ä‘ang cÆ¡n tức giáºn mà !
Thái Mạo nhìn theo há» rồi quay lại nói vá»›i các ngưá»i phu :
- Chúng bây thấy không. Chẳng có việc gì hết. Chúng nó chưa tìm được mộ nhà Tần đã giết nhau. Phen nà y hồn thiêng của sông núi sẽ không dung tha chúng đâu!
Tư Mã Hoà ng cưá»i trêu, hắn cÅ©ng là má»™t tên tỠđệ cá»§a Hạng Võ :
- Nà y, lão Thái, lão rủa chúng nó, hồn thiêng của sông núi hay của vua Tần! Nà y lão nói rõ hơn coi nà o!
- Ta bảo hồn sông núi kia mà ! Äồ khốn!
Tư Mã Hoà ng lại đùa thêm :
- Ta sẽ bảo với Bá Vương lòng dạ Thái Mạo như thế đấy!
Thái Mạo cưá»i khì :
- Ngươi toà n trao “há»a†cho ta. Thôi im cái mồm Ä‘i.
Tư Mã Hoà ng lắc đầu :
- Ta láºp công vá»›i Bá Vương, im sao được!
- Láºp công! Ôi chao tốt đẹp vô cùng! Nà y Tây Sở Bá Vương nó giết cả nước nhà ngươi, nó chôn sống bá»n quân há» Triệu đầy bá»™ quên rồi sao?
Tư Mã Hoà ng là bạn thiết của hỠThái, chà ng ta chợt im tiếng, đưa mắt nhìn lên đồi nói :
- Chúng sắp vỠđấy. Thôi ai lo việc nấy đi.
Thái Mạo khẽ bảo :
- Chỉ có Triệu Việt Châu và Hạng Thác thôi! Nhất là tên Triệu Việt Châu sống chết với Tây Sở Bá Vương!
Tư Mã Hoà ng nói :
- Rồi có lúc nà o đó, chúng cũng như nhà Tần thế thôi. Bạo tà n tham ác sẽ bị diệt vong cả.
Quả nhiên Bá Vũ vã Triệu Việt Châu từ trên đồi đi xuống.
Cả hai đag mệt nhoà i. Bá Vũ bị một vết thương nơi bả vai máu tươm ướt cả đến lưng. Vừa lúc ấy lão Trần Trung xách bình nước vỠtới. Lão nhìn thấy, lắc đầu :
- Cứ đánh nhau mãi. Thế nà o cũng có một kẻ chết, một kẻ bị chôn sống. Thôi đưa vai đây lão đặt thuốc cầm máu lại đã.
Lão cởi áo Bá VÅ©, lấy vải sạch cá»™t chặt vết thương sau khi rá»a sạch máu và bó thuốc và o.
Bá VÅ© nằm sấp trên mặt đất. Äêm xuống, há» gom cà nh khô thà nh má»™t đống chà rất lá»›n, rồi đốt lá»a lên. Khói lá»a bay mù mịt, giây lát sáng cả má»™t vùng đồi núi.
Khi thức ăn đã xong, ai nấy Ä‘á»u ăn uống qua loa. Tuy nhiên Bá VÅ© bị thương Ä‘au đớn nên nằm yên, chỉ húp má»™t tô cháo do Minh Phụng mang lại.
Nà ng nói khẽ.
- Hiá»n huynh hãy cố ăn lấy sức, không ai ưa được tên Triệu Việt Châu cả.
Bá Vũ im lặng húp cháo và đưa mắt nhìn nà ng.
Giây lâu, cố gượng ngồi lên, hỠBá nói :
- Em không nên thổ lộ tình cảm quá. Chúng để ý không tốt. Nhưng dẫu sao Triệu Việt Châu sẽ chết với anh.
- Bây giá» chưa tiện đâu! Là m báºy, không có đất dụng thân đâu! Em xin anh đừng vá»ng động. Ai nấy Ä‘á»u mong Lưu Ãi Công, nhưng không nói ra! Bây giỠăn uống nhiá»u hÆ¡n nữa, cho khá»e đã. Còn việc tìm má»™ nữa kia mà .
- Chúng ta đã đến chân núi Ly SÆ¡n khá lâu mà chưa tìm ra đưá»ng đến lăng má»™ Thá»§y Hoà ng.
- Em nghe có ngưá»i trong Ä‘oà n kể, là chưa đến chân núi Ly SÆ¡n, chúng ta chỉ má»›i qua Vạn Hoa Cương thôi. Núi Ly SÆ¡n bao bá»c bởi cánh rừng hÆ¡n hai mươi dặm đưá»ng nữa đấy!
- Ai mà rà nh rá»t thế?
Minh Phụng nói :
- Lão há» Trần, dưá»ng như lão nghe ai nói mà thuáºt lại trong đêm qua đấy.
- Em bảo lão Trần Trung đến anh há»i han má»™t chút.
Minh Phụng đến gần lão hỠTrần nói lớn :
- Lão Trần! Bá Vũ đau đớn vì vết thương khá sâu, lão là m ơn xem lại.
Trần Trung gáºt đầu, bươn bả mang túi thuốc tá»›i, Bá VÅ© ngồi quay lưng vá» phÃa lão nói :
- Vết thương đang hà nh, tôi nóng hâm hấp có nguy hiểm không.
Lão Trần đưa thêm một hoà n thuốc mà u đỠbằng ngón tay nói :
- Hãy uống với nước suối, sẽ mau là nh.
- Nà y lão Trần, nghe nói chúng ta chưa đến chân núi Ly Sơn?
- Phải! Có ngưá»i trong đám dân phu bảo thế! Chúng ta má»›i đến vùng Vạn Hoa Cưong thôi!
- Coi chừng lạc đưá»ng đến ngá»n núi Ly SÆ¡n giả và lăng má»™ giả đấy!
- Hắn tên gì, ở đâu?
Trần Trung nói :
- Hắn giữ ngá»±a trong tốp tráng sÄ© ngoà i! Bá»n nà y không thể tin được.
Bá Vũ nói :
- Chắc là chúng thÃch nhà Tần hÆ¡n Bá Vương?
- Chúng phần nhiá»u là dân nước Tần khi Hán Bái Công Lưu Bang và o nước Tần, đã ban ân huệ và tưới nước phúc đức khắp nÆ¡i, nhân dân Ä‘á»u mến má»™. Nên ngà y nay chúng lưu truyá»n há» Lưu.
Bá Vũ nói :
- Lão nên há»i tên giữ ngá»±a xem, đưá»ng Ä‘i hướng nà o cho tiện. Chắc chắn hắn rà nh đưá»ng nà y?
Äêm vẫn mịt mùng.
* * * * *
Trá»i chuyển dần vá» sáng, há» buông nhau ra. Lát sau há» ngồi lên, Từ Dung lấy lược chải tóc và cà i lên đó má»™t chiếc trâm bằng bạc giả.
Mái tóc mịn mà ng trong bà n tay của Thái Mạo, êm ái và nồng nà n.
Thái Mạo nói :
- Nếu mà chúng ta lên được đến cổng thà nh của lăng mộ Thủy Hoà ng!
Từ Dung còn ngây ngất cai hÆ¡i hám đà n ông cá»§a há» Thái, chợt há»i khẽ :
- Chỉ đến cổng thà nh thôi sao?
HỠThái nói :
- Chỉ cần đến đó và biết Ä‘Ãch xác thôi.
Từ Dung đưa đầu và o vai Thái Mạo :
- Chà ng nói gì thiếp chưa hiểu lắm!
Thái Mạo nói :
- Äiá»u thứ nhất là tìm ra ngôi lăng tẩm tháºt để khá»i tá»™i vá»›i Äại vương. Thứ hai là phải đến đó được...
Từ Dung dá»±a đầu và o cằm Thái Mạo há»i :
- Không đến được... Phải đến được. À thiếp đã rõ rồi. Nếu không tìm được thì chỉ có trốn luôn ở trong hang động núi Ly Sơn nà y.
Thái Mạo nói khẽ :
- Không tìm được thì lãnh án tỠhình. Không đến được thì đã bị là m mồi cho dã thú còn gì nữa!
Từ Dung lại há»i :
- Còn đến được thì sao?
Thái Mạo chợt đẩy vai nà ng ra, hôn má»™t cái tháºt Ä‘áºm đà và o sau ót ngưá»i đà n bà n, nói :
- Còn tá»›i được... Thì tiểu huynh nghe nói, ở đấy cổng bằng đá kim cương, gạch bằng và ng đúc, châu báu ngá»c ngà rải rác trên lối Ä‘i và o lăng tẩm. Ôi chao!
Thái Mạo vừa ná»›i vừa xiết lấy Từ Dung khiến ngưá»i đà n bà phải ưỡn ngục lên để thở :
- Em mệt lắm! Nhưng thÃch quá hỡi chà ng. Chúng ta hy vá»ng là sẽ tìm được má»™t Ãt... cÅ©ng đủ sang già u cả Ä‘á»i!
Nói rồi đưa mắt mÆ¡ mà ng nhìn sâu và o đêm tối. Dưá»ng như Từ Dung mưá»ng tượng thấy cả má»™t núi và ng sáng rá»±c ở táºn cùng ước mÆ¡ cá»§a mình.
Chợt trên ngà n cây tối tăm, trong gió rừng khua động, loà i chim cú kêu thét hãi hùng. Äó là giá»ng cú Ma tương truyá»n là hình ảnh cá»§a loà i ma thiêng ở rừng già nà y.
|

14-10-2008, 04:55 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 2
Tiếng chuông chùa bà ẩn của nhà Tần
Nhắc lại Hạng Thác, Trương Triệt và Lưu Giả buổi ban chiá»u nhìn thấy khói ở hướng Tây liá»n lần dò đến tìm. Há» cùng nghÄ© đó là khói lá»a nhà ai Ä‘ang nấu nướng cÆ¡m nước gì đây.
Nhưng khi dá»±a khe núi Ä‘i má»™t đỗi, đến trước má»™t con đưá»ng mòn nhá».
Hạng Thác nói :
- Có đưá»ng mòn, chắc là có dân Ä‘i lại thưá»ng xuyên ở đây.
Trương Triệt nói :
- Ráng đi thêm và i đoạn nữa xem.
Lưu Giả nói :
- Có loại cây ăn trái trồng rải rác, chắc là sắp đến rồi. Ta phải qua khá»i hà ng cây nà y thì tá»›i.
Hạng Thác gáºt đầu :
- Phải đó. Tiến nhanh hơn nữa.
Ba ngưá»i lại bươn bả Ä‘i. Há» qua khá»i hà ng cây che khuất, đã thấy có má»™t ngôi cổ tá»± sau chòm cây.
Lưu Giả nói :
- Äúng rồi! Chốn nà y rất là nh đây. Có cả ngưá»i ở.
Hạng Thác đi trước nói :
- Sao thấy vắng tanh. Hay là chùa bỠhoang?
Lưu Giả cưá»i nói :
- Chùa hoang sao có khói loan lên kia! Chẳng lẽ là ... là ...
Nói đến đây hỠLưu im bặt.
Cả bá»n Ä‘á»u nghe có gì rá»n rợn cùng má»c ốc và lạnh gáy.
Hạng Thác mạnh bạo nói :
- Chẳng lẽ xông pha trăm trân, chém giết hà ng vạn ngưá»i giữa chốn ba quân, mà hôm nay chúng ta lại lo nghÄ© đến những chuyện ma cỠư? Tuy thế, nhung cả ba Ä‘á»u sá» tay và o binh khÃ, đỠphòng.
Khi đến cổng chùa, thấy trên biển lu má», lại xế chiá»u nên không trông rõ nét chữ đã rêu phong.
Chỉ thấy bên ngoà i có má»™t pho tượng Pháºt Äại Chuẩn Äá», mưá»i tám tay rất hung dữ. Trong nét mặt pho tượng như linh ẩn và chứa đầy sát khà ghê rợn.
Hạng Thác há»i :
- Chùa hoang! Không thấy ai cả.
Lưu Giả nói :
- Hay là ta lên tiếng gá»i cá»a.
Trương Triệt rút thanh gươm sáng loáng ra cầm tay nói khẽ :
- Khoan đã! Chúng ta hãy Ä‘i vòng qua bên hông đại Ä‘iện nhìn và o xem. Äá» phòng cẩn máºt má»›i khá»i nguy hiểm!
Hạng Thác gáºt đầu nói :
- Phải! Thôi đi.
Cả bá»n nhón gót dẫm trên cá» rêu theo vách đá cá»§a ngôi chùa cổ Ä‘i và o bên cánh trái tòa đại Ä‘iện.
Äi má»™t lúc, ra đến háºu viên cÅ©ng không thấy gì cả. Bên trong tối Ä‘en như má»±c.
- Chùa hoang!
- Chúng ta thắp đuốc lên đi!
- Không có lá»a! Tháºt là quên phức Ä‘i rồi!
Hạng Thác cưá»i nói :
- Ta chuẩn bị sẵn đá lá»a đây.
- Lấy gì đốt! - Lưu Giả há»i.
Hạng Thác bực mình gắt :
- Lấy áo nhà ngươi đốt! ÄÆ°á»£c chăng?
Hạng Thác lại nói :
- QuÆ¡ Ãt lá khô đến đây. Bùi nhùi bắt lá»a trong bá»c vải đấy. Thắp lá»a lên Ä‘i.
Äá»™ má»™t giá» trôi qua hỠđánh được lá»a, đốt lên bên cạnh ngôi chùa má»™t đụn lá»a.
Trương Triệt cưá»i nói :
- Ngồi trong chùa nà y qua đêm cũng đỡ lạnh.
Nói rồi Trương Triệt cầm má»™t cây lá»a to bằng cưá»m tay giÆ¡ lên soi và o trong nhìn khắp nÆ¡i.
Cả ba không thấy bóng dáng ai cả. Chỉ thấy dưới bà n Pháºt thá» có háºu tổ có nhiá»u chiếc chum nhá» bằng đất nung để đựng hà i cốt ngưá»i chết.
Tất cả cá»§a cải váºt dụng trong chùa không có gì hết. Chỉ có má»™t chiếc chuông lá»›n treo lòng thòng ở giữa chùa không biết tá»± Ä‘á»i nà o.
Trong ánh lá»a cá»§a thân cây soi sáng, Trương Triệt Ä‘á»c “Chùa Äại Chuẩn Äá» Bồ Tát, năm thứ nhất Ä‘á»i Nhị Thế nhà Tầnâ€.
- Chùa nà y có lẽ là m trong lúc vừa xây xong lăng mộ của Thủy Hoà ng.
Lưu Giả nói :
- Má»›i đó mà nay đã vắng tanh. Tháºt, có thá»i thì còn hết thá»i thì mất. Thế sá»± thằng trầm cÅ©ng chẳng có chi lạ.
Trương Triệt nói :
- Nhà Tần dấy nghiệp để diệt chư hầu như thá»§y triá»u lên cuốn phăng tất cả. Bây giá» thì hoà ng tịch như bãi tha ma. Việc đó cÅ©ng đáng là tấm gương kim cổ cho Ä‘á»i.
Hạng Thác nói :
- Äêm nay khó mà ngá»§ yên. Phải chi ở ngoà i rừng còn hay hÆ¡n.
Tiếng cú Malai vẫn kêu thét chát chúa cả rừng khuya. Äêm cà ng dà i vô táºn.
Ba ngưá»i lá»±a má»™t chá»— bằng phẳng sạch sẽ gần mái hiên chùa, đốt lá»a sáng thâu đêm, ngồi đâu lưng mà nghỉ.
Chợt từ chiếc chuông cổ, bỗng phát ra một tiếng ngân vang xé mà n đêm.
- Boong! Boong! Boong boong! Oong! Oong!!!
Ba ngưá»i giáºt mình nghe bưng cả tai, nhức cả óc.
Há» chồm dáºy đảo mắt ngó!
Tiếng chuông còn ngân vang, tiếng dá»™i và o rừng cây và o đá núi bay xa thẳm, khiến cho cả Ä‘oà n ngưá»i Ä‘ang nằm ngá»§ ngoà i kia cÅ©ng giáºt mình nhá»m dáºy.
Trương Triệt cả kinh :
- Mau thoát ra khá»i chốn nà y!
Lưu Giả nói :
- Việc gì thế?
Hạng Thác huơ bảo đao nói :
- Äi nhanh! Chúng ta đã lá»t và o cạm bẫy cá»§a quân Tần rồi!
Tất cả cuống cuồng kinh hãi chạy ra đến cổng chùa, nhiá»u ánh lá»a sáng rá»±c như ban ngà y.
Nhưng khi ba ngưá»i tiến lên thì các ngá»n Ä‘uốc hay lại lùi ra xa.
Khi hỠđứng lại, thì các ánh lá»a ấy cháºp chá»n chạy bao quanh như những hồn mà bóng quá»· trêu ghẹo :
Trương Triệt hét lớn :
- Chúng ta liá»u chết đánh mở đưá»ng chạy vá» chá»— cÅ©.
Lưu Giả nói :
- Suýt quên! Hãy báo động cho má»i ngưá»i tiếp viện.
Hạng Thác nói :
- Phải! Ta quên mất. Hãy đốt pháo thăng thiên lên cho mau.
Trương Triệt thò tay và o túi, lấy má»™t chiếc pháo thăng thiên ra. Châm và o ánh lá»a, ném vá»t lên trá»i.
Một là n khói xẹt lên, rồi ánh sáng chói rực chiếu sáng cả một vùng không gian.
Lưu Giả cùng đốt pháo thăng thiên.
Rồi cả ba cùng huÆ¡ Ä‘ao kiếm chém vun vút chung quanh, vừa phòng thân vừa chạy ra khá»i khu vá»±c ngôi chùa cổ.
Bấy giỠtrong chùa lố nhố hiện ra các bóng đen, kêu gà o lên ghê rợn và thảm thiết.
Tiếng chuông lại nổi lên hà ng loạt, ngân vang dội chấn động cả khu rừng.
Những ánh lá»a lại xuất hiện Ä‘uổi theo sau lưng.
Bá»n Hạng Thác bươn bả chạy, lắm lúc trợt chân tế nhà o xuống. Lưu Giả va đầu và o gốc cây suýt ngất Ä‘i.
Ba ngưá»i chạy được ná»a đưá»ng thì nghe tiếng ồn à o xô nhau vượt từ phÃa dưới lên trên.
Trương Triệt mừng rỡ :
- HỠđến rồi đó.
Cả bá»n gặp nhau, lúc ấy Hạng Thác, Lưu Giả và Trương Triệt má»›i hoà n hồn lại.
Lão Trần Trung tuy già mà lại đi nhanh hơn tất cả.
Lão nói :
- Trên kia có gì đấy. Sao lại báo động bằng há»a pháo. Chuông chùa ở đâu lại đánh vang động khắp nÆ¡i?
Trương Triệt nói :
- Trên chùa có binh phục.
Hạng Thác nói :
- Không biết phải là âm binh hay là ngưá»i. Chúng chỉ nhát bá»n ta thôi. Chứ không có ai việc gì cả.
Từ Dung há»i :
- Chúng là m thế nà o?
- Chuông không có ngưá»i mà khua động, rồi ánh lá»a bảo vây khắp nÆ¡i lúc ẩn lúc hiện.
Từ Dung và Minh Phụng tỠnét lo sợ, tái mặt nói :
- Thôi tìm đưá»ng khác mà lên núi.
Hạng Thác nói :
- Ta hãy đến bỠsông trống trải mà nghỉ, rồi sẽ tìm phương thế khác.
Toán quân binh tụ táºp ở xa xa, nghe lệnh đồng kéo theo Hạng Thác.
Tất cả trở vá» nÆ¡i dòng duối, nÆ¡i mà trước đây bá»n Triệu Việt Châu và Bá VÅ© ác chiến vá»›i nhau suýt có kẻ tá» thương.
Há» ngồi quanh chá» sáng, rồi định phương hướng tìm đưá»ng lên núi.
Hạng Thác nói :
- Núi Ly SÆ¡n có nhiá»u thung lÅ©ng và nhiá»u ngá»n cao ngất. Cảnh váºt hết sức hùng vÄ©, ta biết lăng má»™ ở phương hướng nà o, chẳng lẽ tìm khắp cả chục dặm đưá»ng hoang vu như vầy biết Ä‘á»i nà o tá»›i nÆ¡i.
Triệu Việt Châu quyết tâm hơn, nói :
- Ta Ä‘i khắp nÆ¡i trong thiên hạ còn được. Chẳng lẽ có ngá»n Ly SÆ¡n mà chẳng tá»›i được lăng má»™ Thá»§y Hoà ng.
Chúng ta cứ nhắm vá» núi cao, đỉnh núi nà o ngá»n chót vót mà theo đó tiến lên.
Hạng Thác nói :
- Äể ta giở địa đồ xem lại đã.
|

14-10-2008, 04:56 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 3
Quáºt má»™ Thá»§y Hoà ng
Bấy giá» trá»i đã sáng, trên đồi cao ánh thái dương chói rá»±c.
Mà n đêm tan Ä‘i mang theo ná»—i kinh dị hãi hùng cá»§a má»i ngưá»i.
Hạng Thác cùng các tướng tùy tùng xem xét bản bồ hồi lâu, rồi ngẩn ngơ nói :
- Bản đồ nà y vô dụng. Chắc không phải là bản đồ tháºt. Tìm mãi không ra lối Ä‘i, rừng núi cá» cây từ lâu đã hoang tà n, còn đâu đưá»ng lối cÅ© mà tìm.
Từ lúc Ä‘i theo Ä‘oà n ngưá»i tìm lăng má»™ Thá»§y Hoà ng đến giá», lão pháp sư Lý Kim Hải luôn im lặng. Sá»± im lặng đó chứa ngầm má»™t sá»± phản đối há», lão Ä‘i theo vì lệnh cá»§a chá»§ tướng. Bởi vì nÆ¡i núi Ly SÆ¡n đầy linh thiêng bà ẩn, nên cần có má»™t pháp sư vững tay ấn để trấn áp ma quái quá»· thần ở SÆ¡n Äông, nên có mặt lão.
Khi lên núi lão Kim Hải không thấy ai nói gì đến việc cúng thần núi Ly SÆ¡n, đó là má»™t Ä‘iá»u mà là m lão ta pháºt lòng.
Lão luôn lẩm bẩm: Rồi từ đây chúng bây sẽ biết cái uy linh cá»§a SÆ¡n thần, cho hết cái sá»± bá»™i nghịch thiên địa cá»§a bá»n bây.
Việc chuông động, cảnh tượng kinh dị đêm qua khiến Ä‘oà n ngưá»i thảng thốt tÃm tái mặt khiến cho uy tÃn cá»§a lão pháp sư cà ng tăng thêm nhanh hÆ¡n.
Nét mặt bỠngoà i của lão luôn bình thản, đến lạnh lùng.
Ai nấy Ä‘á»u đưa mắt nhìn lão, trông lão nói má»™t hồi vá» chuyện đêm qua.
Nhưng lão giữ im lặng. không nói ná»a lá»i :
Cần phải ngưá»i chỉ huy há»i han cầu khẩn lão ta má»›i lên tiếng.
Thì lúc đó Hạng Thác đến gần lão, há»i khẽ :
- Cảnh tượng đêm qua tháºt kinh khiếp. Theo lão Lý thì thế nà o?
Lão pháp sư Lý Kim Hải má»›i trịnh trá»ng sá»a lại chiếc khăn đỠquấn trên vòng tóc nặng ná», nói :
- Chuyện đó không lạ gì cả!
Má»i ngưá»i xô đến, nhìn, nghe ngóng.
Lão cầm trên tay chiếc khăn ấn của tổ sư Lỗ Bang.
Trương Nhất Túc, nói :
- Ta chỉ cần phẩy cái khăn ấn nà y một cái thì hết. Tuy nhiên các ngươi “nghịch thiên bội địa†quá nên ta để mặc tình đấy.
Hạng Thác nói :
- Trong Ä‘oà n đâu có ai là m Ä‘iá»u lầm lá»—i.
Lão ta như nạt lên :
- Không lầm lá»—i. Xưa nay có ai trong rừng núi mà không là m lá»… cúng SÆ¡n thần Thổ địa bao giá». Äó là việc thứ nhất. Việc thứ nhì là má»›i đặt chân và o rừng đã là m việc bẩn thỉu vấy dÆ¡ bẩn nÆ¡i cõi thiêng liêng (ý lão muốn nói việc cá»§a Từ Dung và Lưu Giả). Vì thế mà sinh sá»± trong Ä‘oà n suýt giết nhau đó. (ý lão muốn nói việc Triệu Việt Châu và Bá VÅ©). Thế mà bảo không lá»—i vá»›i thần thánh.
Hạng Thác vốn ngưá»i nhân háºu, hay cúng tế bây giá» má»›i giáºt mình nói :
- Ta quên Ä‘i mất! Tháºt là ta có lá»—i lá»›n rồi, pháp sư vì ta mà sắm sá»a lại lá»… váºt để ta cúng kiến thần Núi Ly SÆ¡n.
Vừa rồi bị thần quở trách nên mới xảy ra việc ở chùa đấy.
Nói rồi kêu gá»i má»i ngưá»i Ä‘i tắm gá»™i để chuẩn bị cúng thần Núi.
Lão pháp sư há» Lý bây giá» là nhân váºt quan trá»ng hÆ¡n hết. Ai nấy Ä‘á»u tá» vẻ kÃnh nể lão ra mặt.
Äồng tiá»n chỉ hướng cá»§a lão pháp sư há» Lý. Sau khi cúng SÆ¡n thần ai nấy như phấn khởi và tin tưởng hắn.
Hạng Thác bà n với lão pháp sư :
- Việc lên núi Ly SÆ¡n khó khăn vì thiếu ngưá»i hướng đạo. Biết liệu là m sao?
Lão pháp sư nghiêm trang nói :
- Không há» chi đâu. Rồi sẽ đến được má»™ Thá»§y Hoà ng. Bây giỠđể tôi thá» xả má»™t quẻ Ä‘i hướng nà o cho tiện. Äoà n ngưá»i hãy tạm nghỉ chỠđấy.
Nói rồi lão Ä‘i hái cá» chi để vá» bói má»™t quẻ. Công việc bá»›i cá» chi hết sức rưá»m rà . Phải là tay bói dịch hết sức tà i giá»i má»›i là m được.
Lão bói cỠchi xong, nét mặt lộ vẻ u sầu không nói năng gì.
Hạng Thác nhìn lão lo ngại :
- Như thế nà o?
- Thần thánh quở phạt không cho đến má»™ Thá»§y Hoà ng. Cãi lệnh thì có ngưá»i chết.
Triệu Việt Châu từ lâu rất ghét lão pháp sư, là m hắn mất lòng tin nÆ¡i chá»§ tướng. Bây giá» cưá»i khẩy nói :
- Chúng ta xông pha phá thà nh đạp luỹ, đánh phá bao nhiêu nước tà n phá biết bao nhiêu lăng tẩm cá»§a các vị công hầu vua chúa cá»§a chư hầu và nhà bạo Tần rồi. Xá gì cái việc tìm má»™ Thá»§y Hoà ng ở núi Ly SÆ¡n nà y. Bất quá hắn ta cÅ©ng chỉ là má»™t cái xác thúi đó thôi chứ quan trá»ng uy linh gì đó mà phải lo sợ như thế.
Hạng Thác nạt Triệu Việt Châu, rồi nói :
- Tên tiểu tướng còn trẻ, huyết khà hăng hái nên nói ngông cuồng, không tôn trá»ng thần thánh. Bây giá» pháp sư xem phải là m sao?
Lý pháp sư nói :
- Äể lão cố xin thần thánh má»™t lần nữa xem sao!
Nói rồi lấy ra một đồng tiên mà u đen, hai tay đưa lên ngang đầu khấn vái rồi buông xuống đất.
Má»i ngưá»i đồng trố mắt nhìn.
Lão ta là m như thế ba lần, rồi bảo :
- Thần núi linh thiêng cho phép, nhưng hạn chế bá»›t số ngưá»i lên núi.
Hạng Thác há»i :
- Ai được đi còn ai thì không?
Lão pháp sư nhìn má»i ngưá»i. Ai nấy Ä‘á»u lo lắng lão bá» rÆ¡i lại giữa rừng.
Lão nhìn một lát rồi nói :
- Thôi Ä‘i theo ta cả. Từ đây không được là m gì quấy. Không được sinh sá»±. Không được là m chuyện dâm ô trong chốn linh thiêng. Rồi thần thánh sẽ cho phép lên núi. Ai mà có dã tâm thì ngưá»i đó bị linh thần quở phạt trừng trị, nhá»› đấy!
Cả bá»n cúi đầu vâng dạ.
Chỉ có lão Trần Trung quay mặt đi.
Lão nhìn vá» phÃa Việt Châu, rồi nhìn vá» phÃa má»™t tên quân Ä‘ang dắt con tuấn mã sắc lông đỠnhư máu.
Ngưá»i giữ ngá»±a (mã phu) nà y cưá»i khẩy ra vẻ hoà i nghi vá»›i lão Trần.
Nhưng cả ba ngưá»i Ä‘á»u tá» dấu khinh khỉnh vói má»i hà nh vi cá»§a lão há» Lý.
Mã phu há» Thúc tên Äại Lâm. Hắn ta là kẻ hoạn bị thiến Ä‘á»i nhà Tần, bị bắt là m mả Thá»§y Hoà ng ở Ly SÆ¡n. Sau đó vì tai nạn mà phải thôi. Vì thế đưá»ng lên núi Ly SÆ¡n rất rà nh.
Thúc Äại Lâm vẫn oán trách nhà Tần tà n ác vô đạo. Nhưng cÅ©ng không muốn lăng má»™ nhà Tần bị phá há»§y. Vì đó là môi trưá»ng công nghiệp hết sức quan trá»ng cá»§a nghệ thuáºt, cá»§a ngưá»i nghệ nhân tác tạo nên.
Một tác phẩm nói lên cùng tột sự tham ác của bạo Tần để cho thiên vạn cổ chiêm ngưỡng, cần gì phải phá bỠđi.
Trong cái công nghiệp đó còn có cả má»™t sá»± gian khổ vô táºn cá»§a chÃnh há» Thúc nữa.
Bây giá» tuổi tác Äại Lâm đã lá»›n. Mặc dầu quay vá» con đưá»ng cÅ© đầy chông gai. Nhưng ngà y trước thì xây dá»±ng công trình, ngà y nay thì há»§y diệt. Há» Thúc ngá»a mặt lên nhìn cánh rừng. Nhìn ngá»n núi sừng sững trên mấy vầng mây.
Công trình cá»§a thế gian tháºt là phù phiếm!
Rồi hắn cưá»i lên má»™t cách chán nản và đầy vẻ miệt thị!
Lão Trần Trung nói với hắn :
- Cái tên pháp sư ngu dốt ấy bây giá» lại được chá»§ tướng kÃnh nể má»›i đáng ghét. Lão đưa Ä‘oà n ngưá»i đến Sum La Ä‘iện đấy!
Triệu Việt Châu nói :
- ChỠđến nÆ¡i nà o thuáºn lợi, ta cho lão má»™t nhát là xong cái thói buôn thần bán thánh cá»§a lão ta.
Quẻ bói đưa má»i ngưá»i Ä‘i vá» hướng Tây để lên núi.
Äấy là má»™t Ä‘iá»u thắc mắc cá»§a Thúc Äại Lâm. “Chẳng lẽ lão pháp sư nà y lại Ä‘oán đúng đưá»ng lên núi. Äôi khi niá»m tin cÅ©ng là sá»± tháºt!â€
Thúc Äại Lâm bước đến bên Triệu Việt Châu nói :
- Thưa tướng quân!
- Có việc gì ngươi cứ nói. Ta đã tìm hiểu hà nh tung cá»§a má»i ngưá»i, cả lý lịch! Ta biết nhà ngươi là kẻ từng xây lăng má»™t cá»§a vua Tần.
Thúc Äại Lâm nói, có vẻ thá» Æ¡ vì lá»i “tâm lý†cá»§a tên tướng trung thà nh nhất cá»§a Hạng Võ Tây Sở Bá Vương!
Äá»™t nhiên Thúc Äại Lâm giáºt cương ngá»±a gá»i lá»›n :
- Tây Sở Bá Vương!
Con ngựa bị khớp mồm lồng lên, hà vang dội.
Thúc Äại Lâm cưá»i lá»›n :
- Tây Sở Bá Vương! Tây Sở Bá Vương!
Hắn vừa kéo ghịt con tuấn mã vá» phÃa dòng suối.
Hắn nói một mình, lẩm bẩm :
- Tây Sở Bá Vương! Tây Sở Bá Vương đến đây. Ta cho ngươi uống nước một bụng cho đã khát...
Con hồng long cà o cà o chân, dáºm vó hà vang nhưng Thúc Äại Lâm đã ghì nó kéo xuống nháºn nước, trét bùn lên cả mình mẩy con váºt!
Äoà n ngưá»i bắt đầu Ä‘i lên hướng Tây để tìm lăng má»™ Thá»§y Hoà ng!
Lão pháp sư luôn luôn tá» dấu phi thưá»ng, mặc dầu bước Ä‘i cá»§a lão đã cháºm.
Chân lão lổ đổ những dấu vết rướm máu vì đá vì gai nhá»n vì hang hố dá»c đưá»ng.
Quả nhiên có má»™t nẻo mòn, lát bằng đá phẳng lì lên núi. Tuy nhiên cây cá» bưng bÃt um tùm. Cả Ä‘oà n kêu lên má»™t tiếng lạ lùng, thÃch thú.
- Có đưá»ng lên núi. Chúng ta tìm được má»™ Thá»§y Hoà ng rồi! Pháp sư tháºt là má»™t vị thần má»›i khám phá ra được con đưá»ng nà y.
Hạng Thác nói :
- Khám phá ra mộ Thủy Hoà ng cũng nhỠtà i ba của pháp sư!
Lão pháp sư láºp nghiêm nói :
- Còn nhiá»u gian nan hiểm trở. Chỉ má»›i là giai Ä‘oạn đầu mà thôi.
Hạng Thác thoáng lo ngại :
- Pháp sư thấy thế nà o?
Pháp sư nói :
- Chắc ta phải bá» há» dá»c đưá»ng hầu hết!
Hạng Thác tuy là tâm phúc cá»§a Sở Bá Vương Hạng VÅ© nhưng tâm địa hiá»n lương, có tÃnh thương ngưá»i.
Nghe thấy váºy cÅ©ng xót xa nói :
- Ta muốn tất cả được vẹn toà n “Äi đến nÆ¡i vỠđến chốnâ€.
Lý pháp sư nói :
- Muốn là m má»™t việc, còn toà n hảo hay không là tùy ở thiên địa! Vả lại công việc cá»§a con ngưá»i chỉ là công việc nhá» má»n thôi! So vá»›i trá»i đất vÅ© trụ vô cùng!
Triệu Việt Châu bước đến thúc :
- Cho cả Ä‘oà n ăn no rồi lên đưá»ng! Thá»i gian đã quá trá»… rồi!
Hạng Thác vá»™i ra lệnh nấu cÆ¡m nước. Äem cả lương khô ra dùng.
Tất cả no nê, cùng kéo nhau lên núi.
Äi má»™t lúc trá»i đã chen lặn sau chòm cây.
Hạng Thác ra lệnh dừng lại, lo dá»±ng lá»u trại để nghỉ ngÆ¡i.
Nhìn xa xa khà núi bốc lên nghi ngút. Chiá»u giăng bá»§a sương lam chướng khà mịt mùng.
|

14-10-2008, 04:59 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 4
Äêm huyá»n ảo ở Ly SÆ¡n
NÆ¡i má»i ngưá»i dừng lại, đó là má»™t ngá»n đồi cao nhìn xuống thung lÅ©ng trải dà i dưới mà n đêm Ä‘en thẫm.
Cả bá»n quy tụ dưới má»™t tà ng cổ thụ cà nh lá như má»™t cái tà ng rá»™ng lá»›n bao che cả má»™t vùng đất núi mà u đỠau, sạch sẽ trống trải.
Lão há» Trần quay Ä‘i lượm cà nh khô đốt lá»a. Lão hốt vá» má»™t bao lá»›n toà n là trái cây rừng, rồi lão chỉ lên tà ng cây lá»›n nói :
- Các vị có biết cây nà y là cây gì chăng?
Lão pháp sư há» Lý cưá»i đáp :
- Cây cà na! Có đến và i trăm năm nên tà ng lá mới rộng to như thế.
Má»i ngưá»i nhìn lão pháp sư.
Minh Phụng tươi thắm há»i :
- Thưa sư phụ! Sao sư phụ biết là cây cà na?
Lý pháp sư nói :
- Có gì đâu. Nhìn dưới gốc thì rõ!
Cà na rơi rụng đầy cả lối đi.
Lão hỠTrần nói :
- Lên núi đầy sơn lam chướng khà ta cần có mấy quả nà y.
Việt Châu lượm máy quả và ng chÃn, kê lên miệng cắn má»™t cái, rồi thè lưỡi ra hốt hoảng.
- á»i chao là chát!
Lão hỠTrần nói :
- Cà ng chát cà ng tốt!
Việt Châu trố mắt há»i :
- Vì sao?
- Äó là má»™t vị thuốc.
Việt Châu cưá»i khẩy :
- Lão Trần nà y là thầy thuốc nên nhìn đâu cũng ra chất thuốc cả.
Trần Trung tức khà nói :
- Nếu không có lão nà y thì các ngươi khó lên núi. Rồi đây sẽ biết.
Hạng Thác nói với Từ Dung :
- Nà y! Nhà ngươi mau nhóm lá»a lấy nước pha má»™t bình Trảm mã trà cho ta.
Vừa nói Hạng Thác vừa đến hà nh lý, lấy ra một chiếc bình sứ Giang Tây và một hộp trà quý.
Hạng Thác nói :
- Äây là Trảm mã trà ! Thứ trà nhứt hạng. Pha chế không đúng là m há»ng cả. Không tìm đâu ra cá»§a quý nà y trên núi.
Lão Trần nói :
- Ngưá»i sà nh trà vừa sao vừa uống má»›i thú. Loại trà nà y đã có tẩm hương liệu khác. Không phải là đÃch thá»±c nguyên chất hảo hạng.
Hạng Thác nói :
- Thứ hảo hạng bao giá» cÅ©ng phải do công lao mình hoà n chế lại. Thiên nhiên chỉ cho mình nguyên sinh chất mà thôi. Thiên nhiên đâu có cho mình rìu búa, cà y bừa, nhà cá»a dinh thá»±. Tất cả Ä‘á»u phải do công nghiệp cá»§a con ngưá»i mà thà nh.
Lão Trần bỠđi pha trà .
Lão ngồi chồm hổm gần đống cá»§i lá»a chá» nước sôi.
Hạng Thác còn bảo :
- Äừng để nước sôi lâu! Sá»§i bá»t là đủ!
Pha Ãt nước, bá» nước nhứt, lấy nước nhì. Cho trà keo lại. Rồi nấu liá»n ấm nước sôi khác ngay. Rồi đó Minh Phụng dá»n tất cả chén bát, chung trà mang theo.
Có cả bánh mứt thÆ¡m ngá»t.
Má»i ngưá»i quây quần lại uống trà .
Ai không thÃch uống thì nằm nghỉ hoặc là m việc gì tùy ý.
Bá VÅ© không thÃch trà , cÅ©ng không thÃch ngồi đông nói láo.
Chà ng một mình bước lên đồi, nhìn trăng sao lấp lánh.
Chợt nghe có tiếng lá khua động Bá Vũ nhìn lại. Thấy Minh Phụng bèn ngồi lại trên một tảng đá. Minh Phụng yểu điệu tươi thắm như đóa hoa quỳnh nở vỠđêm.
Nà ng bước tá»›i ngồi cạnh Bá VÅ© há»i :
- Vết thương hiá»n huynh đã là nh chưa?
Bá VÅ© gáºt đầu :
- Khá rồi. Vì lưỡi dao của hắn chỉ phớt qua nhẹ thôi. Nhưng đây là một vết thương nhục nhã của tôi đấy!
Minh Phụng nói :
- Trong cuá»™c chiến, hÆ¡n kém là thưá»ng. Nhưng quan trá»ng là ở giây phút thà nh bại cuối cùng mà thôi!
Bá Vũ nói :
- Thà nh bại, nhưng cÅ©ng phải phân biệt chân thiện và bạo tà n má»›i định được giá trị cá»§a con ngưá»i. Lâu nay bá»n gian ác vẫn thắng thế.
Minh Phụng tuy là cô gái, những cũng là dòng dõi nho phong nói :
- Từ ngà y Hạng VÅ© và o cung Ä‘iện Hà m Dương chiếm đất Tần, còn gây nhiá»u oan nghiệt hÆ¡n việc đổi sách chôn há»c trò như Ä‘á»i Thá»§y Hoà ng. Theo ý hiá»n huynh nghÄ© thế nà o!
- Thá»i thế rồi sẽ thay đổi, bạo Tần chẳng bao lâu mất cả phần má»™. Hạng VÅ© Ä‘i theo đưá»ng bạo chúa rồi cÅ©ng sẽ diệt vong. Chắc là dòng há» Lưu ở đất Bái sẽ chinh phục được nhân tâm mà thắng cả.
Minh Phụng nói :
- Tiểu muội cũng mong thế!
Bá Vũ nhìn nà ng dò xét :
- Nà ng là ngưá»i trong bá»n Hạng VÅ© tin dùng sao lại nói thế được.
- Tiểu muá»™i là con cháu nho phong. ChÃnh thân phụ là má»™t trong những ngưá»i bị chôn sốn vì bênh vá»±c đạo lý thánh hiá»n. Tiểu muá»™i tiếc vì chưa là m gì để phục háºn.
Bá Vũ nói :
- Như thế nà ng thÃch đà o mả Tần Thá»§y Hoà ng lắm?
Minh Phụng nói :
- Há»§y diệt cho hết di tÃch cá»§a bá»n tham tà n, để là m gì cho chướng mắt?
Bá Vũ nói :
- Äôi khi để như thế mà có lợi hÆ¡n là há»§y diệt nó Ä‘i.
Bá»—ng Minh Phụng sát lại gần Bá VÅ© hÆ¡n, nà ng nói giá»ng não nùng tha thiết :
- Bá VÅ© Æ¡i! Em lo sợ cho hà nh động gian hiểm cá»§a con ngưá»i!
Bá Vũ ghì nà ng sát lại gần...
Sương sa lác đác. Trăng sao bà ng bạc! Hai ngưá»i sát và o nhau, hầu như quên cả gió độc sương rừng.
- Hiá»n muá»™i hãy trông kìa! Có ma trÆ¡i xuất hiện.
Minh Phụng quay vá» hướng Nam, thấy đầy trá»i má»™t tráºn mưa sao từ ngà n không trút xuống sáng ngá»i.
Bá Vũ nói :
- Hiá»n muá»™i thấy chăng?
Minh Phụng đáp :
- Äó là má»™t linh tượng cá»§a trá»i đất.
Bá Vũ lắc đầu :
- Sau lúc chinh chiến đã qua. Tất cả nÆ¡i nà o chôn nhiá»u ngưá»i chết tráºn thưá»ng xảy ra như váºy! Äó chÃnh là linh khà cá»§a ngưá»i chết bốc lên đấy!
Minh Phụng nói :
- Tháºt là oan hồn Uổng Tá» thà nh!
Bá Vũ nói :
- Con ngưá»i là má»™t váºt linh hun đúc khà thiêng cá»§a sông núi. Chết Ä‘i há» không linh ứng sao được.
Lúc đó bá»—ng nhiên trá»i đất sáng rá»±c như ban ngà y. Bá VÅ© cùng Minh Phụng trở lại lá»u. Má»i ngưá»i đã tà n cuá»™c trà , Ä‘ang say sưa trong giấc ngá»§.
Äấy là má»™t đêm bình yên đối vá»›i há».
|
 |
|
| |