 |
|

12-10-2008, 04:46 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Lẻ Loi - Lavyrle Spencer
LẺ LOI
Tác giả : Lavyrle Spencer
Chương 1
[/SIZE][/FONT]
Tình cảnh là như váºy đấy, tháºt mỉa mai là ngoà i cái tên Clay Forrester ra Catherine Anderson chẳng biết gì thêm vá» con ngưá»i nà y. Chắc hẳn anh ta là ngưá»i già u có, cô thầm nghÄ© khi đưa mắt quan sát má»™t lượt căn phòng đợi cá»§a gia đình anh ta.
Cô Ä‘ang ngồi trong má»™t căn phòng khá lá»›n và sang trá»ng được trang trà bởi hai mà u chá»§ đạo, và ng nhạt và và ng thẫm. PhÃa trên đầu cô là má»™t bá»™ đèn chùm đồ sá»™ bằng thá»§y tinh trong suốt. PhÃa sau cô là cầu thang tuyệt đẹp dẫn lên tầng hai. Trước mặt cô là cánh cá»a đôi, chiếc bà n chân quì tiếp mặt thảm bằng những cái chân thanh thanh như những ngón chân cá»§a má»™t vÅ© nữ ba lê và chiếc đèn để bà n cổ bằng đồng soi mình trong tấm gương mạ và ng lá»›n. Bên cạnh cô là má»™t chiếc bình có chiếc cổ cao ôm chÃt lấy má»™t bó khuynh diệp khô.
Cái mùi khuynh diệp hắc hắc ấy bắt đầu khiến cô buồn nôn.
Cô đưa mắt nhìn đôi cánh cá»a được là m bằng gá»— sồi vá»›i những đưá»ng nét trạm trổ tinh vi. Äôi cánh cá»a đó cso những núm cá»a trông rất lạ mắt không giống bất kỳ núm cá»a nà o cô từng nhìn thấy. Chúng được tiện công phu đến ná»—i trông chúng giống như cán cá»§a những chiếc muá»—ng cá»§a má»™t bá»™ đồ ăn giá trị. Catherine tá»± há»i không biết nhà nà y phải mất bao nhiêu tiá»n má»›i có được những thứ cầu kỳ như những cái núm cá»a đó, ấy là chưa kể tá»›i chiếc ghế dà i sang trá»ng mà cô Ä‘ang ngồi lên. Chiếc ghế ấy được bá»c bằng má»™t loại vải nhung mịn, không có tay vịn - má»™t thứ đồ ná»™i thất xa xỉ mà chỉ những ngưá»i rất già u có má»›i dám bá» tiá»n ra múa.
Äúng, tòan bá»™ căn phòng là má»™t công trình nghệ thuáºt và là má»™t nÆ¡i phô trương sá»± phong lưu, già u có cá»§a gia đình nà y. Má»i thứ trong căn phòng Ä‘á»u hòa hợp vá»›i nhau… ngoại trừ Catherine Anderson.
Thá»±c ra cô gái cÅ©ng rất hấp dẫn. Là n da hồng hà o và mái tóc và ng óng mượt cá»§a cô tạo cho cô má»™t vẻ đẹp khá»e khắn, tươi mát. Những đưá»ng nét trên khuôn mặt cô mang nét đẹp quyến rÅ© truyá»n thống cá»§a ngưá»i gốc Scadinavi - má»§i thẳng vá»›i hai lá»— mÅ©i xinh xắn; cặp môi cân xứng và đôi mắt xanh được viá»n bởi hà ng mi cong vút.
Bá»™ quần áo cô mặc trên ngưá»i khiến cô trở nên lạc lõng trong căn phòng. Cô mặc chiếc quần mà u hoa thạch thảo và chiếc sÆ¡ mi đã cÅ©. Chúng Ä‘á»u là đồ tá»± may lấy và đá»u được may bằng thứ vải rất thưá»ng. Chiếc áo khoác ngoà i cá»§a cô đã đổ dáng và sá»n gấu. Cô Ä‘i đôi già y được là m bằng chất liệu giả da, cÅ©ng đã mòn đế và sá»n mÅ©i.
Tuy nhiên vẻ đẹp trong sáng tá»± nhiên cùng là da tươi tắn đã khiến cô trông không há» có vẻ tầm thưá»ng chút nà o. Và cả vẻ kiểu hãnh toát lên từ con ngưá»i cô cÅ©ng váºy.
Thế nhưng vẻ kiêu hãnh đó giừo đây Ä‘ang dần mất Ä‘i khi mà cô phải ngồi đợi quá lâu trong căn phòng nà y. Bởi lúc nà y đây cô Ä‘ang cảm thấy mình như má»™t đứa trẻ hư bị bá» lại đây để chá» ngưá»i lá»›n trách phạt.
Cô thở dà i nhẫn nhục và từa đầu và o tưá»ng. Cô lÆ¡ mÆ¡ không biết liệu những ngưá»i nhà Forrester có bá»±c mình khi thấy má»™t cô gái như cô để Ä‘aauf lên bức tưá»ng thanh nhã cá»§a nhà há» hay không. Tin là há» sẽ bá»±c nhưng cô vẫn ngoan cố để đầu nguyên ở đó. Cô nhắm mắt lại, cố xua Ä‘i những hình ảnh sang trá»ng cá»§a căn phòng, nhưng cô không sao có thể bá» ngoà i tai những tiếng nói giáºn dữ vá»ng sang từ phòng Ä‘á»c sách; giá»ng nói cá»§a bố cô, thô lá»— và hiếu chiến, theo đó là tiếng đáp trả lúng túng nhưng không kém phần nóng nảy cá»§a ông Forrester.
- Tại sao mình lại ở đây chứ? Cô thầm há»i mình.
Nhưng cô biết câu trả lá»i; cổ cô vẫn còn Ä‘au và chắc là vẫn còn dấu vá»t cá»§a những ngón tay thô bạo cá»§a bố cô. Và , tất nhiên, cả mẹ cô cÅ©ng ở bên phòng kia. Mẹ cô cÅ©ng có mặt ở đó cùng vá»›i những ngưá»i nhà Forrester xui xẻo, và dù già u có hay không, há» cÅ©ng chằng là m gì nên tá»™i mà phải đối mặt vá»›i má»™t lão Ä‘iên như bố cô. Catherine không há» muốn Ä‘iá»u nà y xảy ra. Cô vẫn còn nhá»› vẻ mặt sá»ng sốt cá»§a ông bà Forrester khi bố cô xuất hiện phá vỡ buổi tối yên bình cá»§a há» bằng những lá»i buá»™c tá»™i trần trụi. Thoạt đầu hỠđã cố gắng đáp lại những lá»i thô bỉ cá»§a bố cô bằng thái độ lịch sá»± và hỠđã đỠngị má»i ngưá»i cùng và o phòng Ä‘á»c sách để nói chuyện bình tÄ©nh vá»›i nhau. Nhưng chỉ trong chốc lát hỠđã hiểu ra rằng há» Ä‘ang lầm và o thế bất lợi và khi Herb Anderson chỉ tay và o chiếc ghế dà i, quát và o mặt con gái ông ta, hãy để cái mông cá»§a mà y xuống đó, con kia, và đừng có bá» Ä‘i nếu không tao sẽ Ä‘áºp chết, thì hỠđã phần nà o hiểu được há» Ä‘ang phải đối mặt vá»›i loại ngưá»i nà o.
Không, ông bà Forrester chẳng là m gì nên tá»™i mà phải chịu đựng con ngưá»i Ä‘iên khùng đó.
Äá»™t nhiên cá»a trước báºt mở, má»™t cÆ¡n gió thu ùa và o trong phòng và và o cùng vá»›i cÆ¡n gió đó là má»™t ngưá»i đà n ông ăn váºn trang nhã rất tương xứng vá»›i căn phòng. Anh ta ăn mặc rất hà i hòa: chiếc quần may bằng vải phai len nhẹ mà u lông lạc đà , hai ống quần may bó đùi rất kéo léo và dà i vừa đủ để lá»™ má»™t phần đôi già y mà u lông bóng loáng; chiếc áo jacket được may bằng vải len có scá» mà u nâu nhạt pha mà u lông lạc đà buông nhẹ quanh vai anh ta như lá»›p đưá»ng caramen mịn phá»§ trên kem; má»™t chiếc áo len má»ng dệt bằng len lông cừu mà u nâu nhạt hÆ¡n mặc bên trong áo jacket; chiếc cổ áo sÆ¡ mi trắng không cà i cúc để lá»™ sợi dây chuyá»n và ng lấp lánh ôm quanh cổ. Dù cách ăn váºn như thế trông có vẻ tá»± nhiên, song rõ rà ng trang phục cá»§a anh ta đã tạo nên má»™t sá»± hà i hà o vá» mà u sắc, rất hợp vá»›i nước da rám nắng và mái tóc mà u và ng đỠóng mượt cá»§a anh ta.
Anh ta vừa Ä‘i vừa huýt sáo, không há» biết Catherine Ä‘ang ngồi đó khuất sau những cà nh khuynh diệp. Cố dán lưng và o tưá»ng lợi dụng sá»± che chắn má»ng manh ấy, quan sát anh ta Ä‘i ngang qua chiếc bà n vừa huýt sáo vừa liếc và o má»™t chá»— mà cô Ä‘oán là chá»— để thư từ má»›i chuyển tá»›i. Cô liếc nhìn gương mặt mang vẻ đẹp cổ Ä‘iển cá»§a anh ta được phản chiếu qua gương, cái mÅ©i thẳng, đôi gò má rá»™ng và đôi hà ng lông mà y đẹp như vẽ. Cái miệng cá»§a anh ta – Ôi, nó quá hoà n hảo, quá sinh động, quá tươi tắn đến khó mà quên được.
Vẫn không nháºn ra Catherine Ä‘ang ở đó, anh ta kéo chiếc áo jacket xuống, há» hững gỡ má»™t bên tay áo ra rồi bước má»™t lúc hai báºc lên thang gác.
Catherine thả lá»ng hai vai.
Nhưng rồi cô lại ngồi như dÃnh và o tưá»ng ngay bởi cánh cá»a phòng Ä‘á»c bá»—ng báºt mở, và ông Forrester đứng tá»±a bên giá sách vá»›i đôi mắt xám chìm dưới hà ng mi ráºm và vẻ mặt phẫn ná»™ tháºt khó tả.
Ông liếc nhanh qua chá»— cô gái Ä‘ang ngồi cồi cất tiếng gá»i.
- Clay! - Giá»ng nói đầy uy lá»±c ấy khiến ngưá»i thanh niên Ä‘ang Ä‘i lên thang gác phải dừng lại ngay.
- Vâng, thưa ngà i?
Catherine vẫn nhá»› giá»ng nói đó, mặc dầu cách xưng hô trang trá»ng đó khiến cô ngạc nhiên. Cô chưa thấy ai gá»i bố mình là ngà i bao giá».
- Tôi nghÄ© là anh nên xuống đây má»™t tÃ.
Nếu ở và o hoà n cảnh khác thì Catherine hẳn phải cảm thấy thương cho Clay Forrester. Tiếng huýt sáo cá»§a anh ta ngừng bặt. Tất cả những gì cô nghe thấy bây giá» là những tiếng bước chân ngáºp ngừng dá»™i lên thang gác.
Cô xiết ngón tay Ä‘ang ôm quanh sưá»n, cố kiểm soát ná»—i sợ hãi Ä‘ang dâng trà o trong cô. Äừng để anh ta nhìn thấy mình! Cô nghÄ©. Cầu cho anh ta đừng Ä‘i qua! Cấu cho anh ta đừng quay đầu nhìn lại! Thế nhưng linh tÃnh báo cho cô biết rằng cô không thể trốn thoát anh ta mãi được. Sá»›m muá»™n gì thì anh ta cÅ©ng biết cô Ä‘ang ở đó.
Anh ta lại xuất hiện ở chỗ để thư và hà nh động mặc áo khoác trở lại của anh ta cho cô biết thêm vỠquan hệ của anh ta với bố anh ta.
Tim cô Ä‘áºp thình thịch và cô cố nÃn thở nhưng không giấu được vẻ bối rối trên hai gò má. Anh ta bước tá»›i trước gương, chỉnh lại cổ áo. Nhìn anh ta từ phÃa sau như thế nà y chúng ta chợt cảm thấy anh ta tháºt yếu thế không biết cô có mặt trong phòng và không biết Ä‘iá»u gì Ä‘ang đợi anh ta ở trong phòng Ä‘á»c kia. Nhưng cô tá»± nhá»§, anh ta không chỉ già u có, anh ta còn là kẻ hư đốn; anh ta đáng phải nháºn những gì Ä‘ang đợi anh ta.
Anh ta đột nhiên di chuyển và hình ảnh của cô bỗng hiện ra trong gương. Mắt anh ta mở to đầy ngạc nhiên, rồi anh ta quay đầu lại nhìn cô.
- Ồ, xin chà o, - anh ta lên tiếng. – Tôi không nhìn thấy cô.
Cô cảm thấy những nhịp tim hoảng loạn cá»§a mình, nhưng cô vẫn cố giữ vẻ mặt bình tÄ©nh và chỉ gáºt đầu chà o anh ta. Cô không há» có ý định gặp lại anh ta nên cô không chuẩn bị trước cho tình huống nà y.
- Xin lá»—i, - Anh ta nói thêm má»™t cách lịch sá»± như thể anh ta thưá»ng là m thế vá»›i những khách hà ng ngồi đợi bà n công việc vá»›i bố mình váºy. Rồi anh ta Ä‘i sang phòng Ä‘á»c.
- Äóng cá»a lại, Clay! - Bố anh ra lệnh.
Catherine nhắm mắt lại.
Anh ta không nháºn ra mình, cô nghÄ©. Cô bá»—ng nghẹn ngà o muốn khóc mặc dầu Ä‘iá»u đó tháºt vô lý khi mà cô đã hi vá»ng anh ta Ä‘i qua cô như má»™t ngưá»i xa lạ, và đúng là anh ta đã là m váºy.
Äó chẳng phải là điá»u mình muốn sao? Cô thầm mắng mình. Cô triệu hồi ná»—i tức giáºn để ngăn chặn những giá»t nước mắt mà Catherine Anderson không cho phép mình giả phóng. Cô không cho phép mình khóc như má»™t con bé yếu Ä‘uối và ngốc nghếch. Nhưng Catherine không yếu Ä‘uối cÅ©ng không ngôc nghếch.
Ngay và o lúc nà y tình cảnh có thể đã khác Ä‘i, nhưng trong hai mươi bốn tiếng đồng hồ nữa má»i chuyện sẽ còn khác nữa.
Từ sau cánh cá»a phòng Ä‘á»c tiếng Clay Forrester vá»ng ra, “Ai ạâ€, và cô mở choà ng mắt.
Anh ta không nhá»› ra mình, cô, nghÄ©, và nhẫn nhục chấp nháºn sá»± tháºt đó má»™t lần nữa, tá»± nhá»§ rằng Ä‘iá»u đó chẳng thà nh vấn Ä‘á».
Cánh cá»a phòng Ä‘á»c báºt mở, và cô thấy Clay xuất hiện ở đó, đứng yên nhìn cô rất giống cách cha anh ta đã nhìn cô lúc trước. Äôi mắt anh – đôi mắt xám, cÅ©ng là m cô muốn chết đứng vì kinh ngạc. Vẻ cau có cá»§a anh nói cho cô biết rằng anh ta chẳng há» tin má»™t lá»i nà o mà mình vừa nghe thấy! Nhưng cô nháºn thấy má»™t Ä‘iá»u khiến cô hà i lòng là tóc anh ta giỠđây trông có vẻ như vừa được chải bằng những ngón tay. Gạt vạt áo khoác vá» phÃa sau, chống hai tay bên hông, anh ta đứng đó nhìn cô bằng đôi mắt giáºn dữ. Anh ta nhìn lướt qua cô má»™t lượt từ đầu đến chân và có lẽ đã nháºn thấy vẻ lạnh lùng cá»§a cô.
Cô chịu đựng cái cách quanh sát bất lịch sá»± đó - giống như má»™t cái tát thẳng và o mặt cô – và trả đũa bằng việc cố tình nhìn trân trân và o đôi môi đỠthắm cá»§a anh ta, đôi môi cô nhá»› rất rõ, rồi nghÄ© tá»›i quãng thá»i gian ngắn ngá»§i hỠở cùng nhau và nghÄ© tá»›i sai lầm mà hai ngưá»i đã phạm phải. Nhưng, vì chẳng biết gì vá» con ngưá»i nà y hết nên Catherine quyết định phải tháºn trá»ng khi đối phó vá»›i anh ta và thế là cô đà nh là m thinh để mặc anh ta nhìn cô.
- Catherine phải không? - Cuối cùng anh ta cÅ©ng mở miệng. Cô tưởng sẽ thấy má»™t cảnh xúc động cá»§a anh ta, song lá»i anh ta nói ra tháºt lạnh lùng.
- Chà o, Clay- Cô đáp bằng giá»ng lạnh lùng không kém.
Clay Forrester nhìn cái dáng mảnh mai nhưng rắn rá»i cá»§a Catherine khi cô đứng dáºy. có vẻ kiêu hãnh, anh ta nghÄ©, rõ rà ng là không há» sợ hãi… và chẳng có gì chứng tá» cần được ban Æ¡n.
- Cô cÅ©ng và o đây má»™t lát, - anh ta nói ngắn gá»n, giữ nguyên vẻ lạnh lùng trong khi cô ném vá» phÃa anh ta má»™t cái nhìn mà cô hi vá»ng thể hiện sá»± bình tÄ©nh.
Rồi cô bước qua chá»— anh và o phòng Ä‘á»c. Cô cảm nháºn được mối ác cảm anh ta dà nh cho cô. Cô gần như có thể ngá»i thấy nó khi cô bước qua trước mặt anh ta.
- Căn phòng trông giống như má»™t thư viện thu nhá»: má»™t lò sưởi Ä‘ang hoạt động, những ly đồ uống bá» dở trên những chiếc bà n bong lá»™n, những bức tưá»ng vá»›i những giá sách dà i viá»n quanh, má»™t bức tranh sÆ¡n dầu cá»§a Terry Redlin treo trên bức tưá»ng phÃa sau chiếc ghế bá»c da, sà n phòng trải thảm êm. Khá»a khoắn, nhưng ấm áp, má»i thứ trong căn phòng cho thấy má»™t sá»± ấm cúng vừa bị xâm hại, và rõ rà ng Herb Anderson đã tÃnh toán trước nên má»›i chá»n thá»i Ä‘iểm cả nhà Forrester Ä‘á»u có mặt ở nhà để hiện hiện. Trước khi đến đây ông ấy đã nói: “tao sẽ tóm lÅ© nhà già u âys khi cả nhà nó cùng có mặt trong cái biệt thá»± lòe loẹt đó, lá»§ng lẳng vá»›i những đồ trang sức đắt tiá»n cá»§a bá»n nhà già u, và để rồi xem ai sẽ phải nôn tiá»n ra cho vụ nà y!â€.
Sá»± tương phải giữa bố mẹ cá»§a Clay và bố mẹ cá»§a Catherine tháºt đánh buồn cưá»i. Bà Forrester ngồi trong chiếc ghế có tay vịn ở má»™t bên lò sưởi. Bà ấy Ä‘ang bối rối, nhưng vẫn rất má»±c đà ng hoà ng trong kiểu ngồi vắt chéo chân cá»§a mình. Bà ấy váºn quần áo tháºt thanh lịch và hợp thá»i, mái tóc được uốn rất khéo khiến bà có má»™t vẻ đẹp trẻ trung, duyên dáng. Trên cổ tay cá»§a ngưá»i phụ nữ ấy có má»™t chiếc vòng ngá»c thạch lấp lánh cái thứ mà Herb Andeson đã nhạo bang.
Ada Anderson, trong chiếc ghế đối diện ở phÃa bên kia lò sưởi, Ä‘ang mân mê gấu áo khoác đã sá»n cá»§a mình vá»›i đôi mắt rầu rÄ©. Tóc bà mà u lông chuá»™t, ngưá»i bà thấp lùn. Trên cổ tay bà chỉ có má»™t sợi dây bằng và ng má»ng teo đã bị những năm tháng lao động vất vả là m mòn Ä‘i những đưá»ng nét trạm trổ.
Ông Forrester mặc má»™t bá»™ vét cá»§a má»™t nhà may cao cấp, đứng đằng sau chiếc bà n bá»c da má»m bên trên để những cuốn sách có bìa da được xép gá»n gà ng.
Và kia là cha cô, hợm hÄ©nh trong chiếc áo hoác may bằng vải nilon vá»›i mấy chữ “Quán rượu cá»§a Warpo†in trên lưng áo. Catherine tránh không nhìn xuống cái bụng phệ chứa bia, không nhìn cái bá»™ mặt phát phì cá»§a cha mình, không nhìn vẻ mặt áo ý thưá»ng trá»±c lúc nà o cÅ©ng hằm hè như thể muốn thách thức cả thế giá»›i đó.
Catherine dừng lại sau ghế cá»§a mẹ cô, biết rằng Clay đã đứng sau lưng mình. Cô giữ cho vai cô cách anh ta và cố quay mặt vá» phái ông Forrester, ngưá»i rõ rà ng có uy quyá»n nhất trong căn phòng. Ngay cả việc đứng sau chiếc bà n đó cÅ©ng là má»™t sá»± lá»±a chá»n vị trà mang tÃnh chiến lược nhằm khẳng định quyá»n lá»±c cá»§a con ngưá»i đó. Biết thế nên cô quyết định tá»± mình đối diện vá»›i ông. Bố cô có thể sẽ chá»i rá»§a ngưá»i ta và sẽ tiếp tục như má»™t kẻ lái thuyá»n say ru, nhưng đối phương cá»§a bố cô giỠđây lại alf mối Ä‘e dá»a lá»›n hÆ¡n. Catherine cảm nháºn được rằng ông Forrester Ä‘ang Ä‘iá»u khiển toà n cục và cung hiểu được rằng nếu cô đương đầu vá»›i ông ấy vá»›i dù chỉ má»™t chút thách thức thì đó sẽ là sai lầm tai hại nhất. Ông ấy thuá»™c kiểu ngưá»i biết phải đối phó vá»›i sá»± thù địch và khiêu khÃch như thế nà o, vì thế cô tá»± bảo mình phải tháºn trá»ng không được là m bất cứ Ä‘iá»u gì kÃch động hại ngưá»i.
- Con trai tôi dưá»ng như không nhá»› cô, đúng không? Giá»ng ông ấy giống như lá»›p băng đầu tiên trên hồ Minnesota - lạnh, sắc, má»ng, nguy hiểm.
- Äúng, anh ấy không nhá»› cháu, - Catherine đáp, mắt nhìn thẳng và o ngưá»i há»i.
- Anh có nhá»› cô ta không? – Ngưá»i cha há»i con trai mình, buá»™c anh ta phải nói tháºt.
- Không, - Clay trả lá»i, khiến Catherine cảm thấy giáºn dữ không phải bởi cô muốn anh ta nhá»› cô, mà bởi đó là má»™t lá»i nói dối. Cô đâu có hi vá»ng anh ta sẽ nói tháºt, đúng không? – Äúng, khi mà cô ngá» rằng anh ta có thừa tiá»n để che Ä‘áºy cho bất cứ lá»i nói dối nà o anh ta muốn. Tuy váºy, câu trả lá»i cá»§a anh ta vẫn là m cô Ä‘au đớn. Cô quay lại thấy anh ta đứng sát bên mình và dùng đôi mắt xanh cạnh tranh vá»›i đôi mắt xám lạnh băng cá»§a cha mình để lôi kéo con.
Äồ dối trá! Äôi mắt cô dưá»ng như hét lên, trong khi anh ta ung dung đứng nhìn khuôn mặt cô, rồi liêc qua đỉnh đầu cô và nhìn những quầng sáng do ánh lá»a tạo nên Ä‘ang nhảy múa. Và nhìn hình ảnh phải chiếu qua ánh lá»a đó anh ta bá»—ng nhá»› lại.
Ôi, anh ta đã nhá»› ra cô rồi… Giá» thì anh ta đã nhá»› ra cô! Nhưng anh vẫn không để Ä‘iá»u đó thể hiện ra mặt.
- Chuyện nà y là cái quái gì thế, một âm mưu à ? – Anh ta buộc tội.
- Tôi e là không phải đâu, anh biết mà , - Catherine đáp mà trong lòng tá»± há»i không biết cô có thể duy trì sá»± bình tÄ©nh giả tạo nà y được bao lâu.
Nhưng rồi Herb Anderson và cuộc, vừa giơ tay chỉ vừa gà o lên.
- Gã sở khanh kia, không phải quyá»n cá»§a anh, váºy đừng có mà nghÄ©.
- Ông Ä‘ang ở trong nhà cá»§a chúng tôi, - Ông Forrester lá»›n tiếng ngắt lá»i Herb Anderson- và nếu ông muốn… “cuá»™c bà n bạc†nà y tiếp tục thì ông nên kiá»m chế mình chừng nà o ông còn ở đây! – Rõ rà ng trong cái cụm tá»± “cuá»™c bà n bạc†có hà m chứa sá»± mỉa mai; rõ rà ng Herb Anderson không hiểu nghÄ©a cá»§a cụm từ nà y.
- ÄÆ°á»£c cứ bà n Ä‘i và hãy là m cho thằng con cá»§a ông tá»± thú Ä‘i nếu không tôi sẽ bắt gã phải nói ra sá»± tháºt giống như tôi đã bắt con bé kia.
Clay cảm thấy mình tháºt hèn hạ. Anh liếc xéo vá» phÃa cô gái nhưng cô vẫn giữ vẻ bình tÄ©nh, mắt cô giỠđây Ä‘ang hướng lên mặt bà n nÆ¡i những ngón tay trắng bệch cá»§a ông Forrester Ä‘ang miết trên mặt da bóng loáng.
- Ông nên giữ chừng má»±c, nếu không ông và vợ ông sẽ phải rá»i khá»i đây ngay láºp tức cùng vá»›i con gái cá»§a các ngưá»i! – Forrester ra lệnh. Nhưng Herb Anderson đã đợi cả cuá»™c Ä‘á»i má»›i có cÆ¡ há»™i kiếm chác, và ơn Chúa cÆ¡ há»™i đó Ä‘ang ở trong tầm tay ông ta. Ông ta quay sang tấn công Clay.
- Hãy nghe đây, gã lừa đảo, - Ông ta cưá»i chế nhạo. – Mà y nói rằng mà y chưa bao giỠđể mắt đến con kia, váºy thì tao sẽ cho mà y cÆ¡ há»™i giải quyết rắc rối lá»›n nhất cá»§a Ä‘á»i mà y. Và má»™t khi tao là m thì, thằng ranh ạ, tao sẽ bắt bố mà y nôn ra đến đồng xu cuối cùng. Äồ con hoang già u có như mà y cứ nghÄ© rằng mà y có và i đô trong túi là có thể là m gì trong váy bá»n con gái tùy thÃch. Ô, lần nà y thì mà y sẽ phải nôn tiá»n ra hoặc là tao sẽ phanh phui chuyện trước bà n dân thiên hạ và khiến mà y chỉ còn nước muốn biến thà nh má»™t mẩu thuốc, con ạ!
Nét mặt Herb Anderson thể hiện rõ sự hả hê.
- Ngà y nà o, Herb Anderson tiếp tục truy há»i.
- Mùng bốn tháng bảy.
- Chuyện gì đã xảy ra và o ngà y mùng Bốn tháng Bảy?
Catherine lại nÃn thở.
- Chúng con đã gặp nhau trong một cuộc hẹn hò mù quáng.
Căn phòng im phăng phắc như má»™t nhà thá». Catherine cảm thấy má»i ngưá»i Ä‘ang tÃnh rằng từ đó tá»›i nay đã hai tháng rưỡi rồi.
- Và ? - Cằm của Catherine bạnh ra.
Chỉ có tiếng lá»a khẽ reo trong khi Clay suy nghÄ© và liếc nhanh sang Catherine.
- Và con kiên quyết từ chối trả lá»i bất cứ câu há»i nà o trước khi con và Catherine nói chuyện riêng vá»›i nhau. – Clay kết thúc khiến cô ngạc nhiên.
- Chandos, anh sẽ trả lá»i câu há»i cá»§a tôi ngay tại đây, ngay bây giá»! - Bố anh ta ra lệnh, kèm theo má»™t cú Ä‘áºp bà n giáºn dữ. – Anh có quan hệ vá»›i ngưá»i đà n bà nà y và o ngà y mùng Bốn tháng Bảy không?
- Bố, con rất kÃnh trá»ng bố, nhưng thưa bố đó không phải là việc cá»§a bố, - Clay nói bằng giá»ng nói đầy uy lá»±c.
Bà Forrester đưa bà n tay run rẩy lên che cái miệng Ä‘ang há hốc vì kinh ngạc cá»§a mình, dùng ánh mắt biết nói cầu xin con trai hãy phá»§ nháºn Ä‘iá»u đó ngay tại Ä‘ay và ngay lúc nà y.
- Anh nói đây không phải là việc cá»§a tôi khi mà má»™t ngưá»i đà n ông dá»a, sẽ kiện anh ra tòa, và há»§y hoại danh dá»± cá»§a cả tôi và anh trong cái thà nh phố nà y sao?
- Bố vẫn dáºy con rặng má»™t con ngưá»i tạo ra danh dá»± cá»§a iêng mình. Vì thế, con nghÄ© không có gì phải lo lắng hết.
- Clay, tất cả những gì tôi muốn là sá»± tháºt. Nếu câu trả lá»i là không, thì vì Chú, hãy thôi bệnh vá»±c ngưá»i đà n bà nà y và nói không. Nếu quả tháºt có chuyện đó thì hãy thừa nháºn và bà n cách giải quyết.
- Con từ chối trả lá»i cho tá»›i khi con và cô ấy có cÆ¡ há»™i nói chuyện riá»ng vá»›i nhau. Rõ rà ng là lúc trước con và cô ấy đã bị gạt ra ngoà i cuá»™c. Sau khi con và cô ấy nói chuyện, con sẽ trả lá»i câu há»i cá»§a bố. – Clay ra hiệu cho Catherine Ä‘i theo mình, nhưng cô vẫn đứng yên không nhúc nhÃch. Äây là má»™t diá»…n biến sá»± việc mà cô hoà n toà n không ngá» tá»›i.
- Nà y, hãy đợi đã, con trai! – Herb Anderson rÃt lên. – Mà y không thể đánh bà i chuồn như thế được và bá» lại tao ở đây như má»™t lão ngốc chẳng biết đầu cua tai nheo thế nà o! Tao biết tá»ng mà y Ä‘ang bà y trò gì! Mà y đưa nó ra ngoà i, dúi cho nó và i trăm lẻ để bịt miệng nó và rồi thế là vấn đỠcá»§a mà y được giải quyết êm xuôi chứ gì?
- Hãy đi nà o. – Clay nói và bước qua Herb Anderson.
- Tao ná»i rồi, đứng lại! – Herb Anderson túm lấy ngá»±c áo Clay.
- Tránh ra, đừng có cản đưá»ng tôi. Thái độ quyết liệt cá»§a Clay khiến cho Herb Anderson chịu thua. Clay bước ra cá»a và goi Catherine – cô nên Ä‘i theo tôi nếu cô biết Ä‘iá»u gì totó cho cô.
Cô bước vá» phÃa cá»a như má»™t con rối khi mà bố cô vẫn không ngá»›t chá»i rá»§a sau lưng há».
- Äừng có nghÄ© tá»›i bao giá» dúi tiá»n cho nó để tống đứa trẻ Ä‘i, nghe chưa! Và đừng có dụ dá»— nó, thằng ranh ạ. Nếu mà y là m thế thì tao sẽ đâm đơn kiện mà y ngay trước khi trá»i sáng.
Mặt như bị thiêu đốt mà lòng thì run, Catherine theo Clay Ä‘i ra phòng gu. Cô Ä‘oánh Clay sẽ dẫn cô tá»›i má»™t phòng nà o đó trong nhà , nhưng thay vì là m thế anh ta lại tiếng thẳng ra cá»a trước, kéo cảnh cá»a ra và bảo Catherine:
- Hãy ra xe - Lệnh cá»§a Clay là cô bất ngá» và cô cứ đứng chôn chân trên thảm. Biết cô không nghe theo mình, Clay quay lại. – Chúng ta phải nói chuyện, và tôi sẽ bị nguyá»n rá»§a nếu như tôi là m việc đó dưới cùng má»™t mái nhà nÆ¡i có mặt tất cả nnn ngưá»i đẻ ra chúng ta.
Cô vẫn do dự, mắt cô mở to đầy nghi ngại.
- Tôi muốn nói chuyện ở đây hoặc đi bộ một lát hoặc tương tự như thế. - Vẻ bối rối trên gương mặt cô không xoay chuyển được Clay. Sự nghi ngại của cô chỉ cà ng khiến anh ta cương quyết hơn.
- Tôi sẽ không cho cô má»™t giải pháp - anh ta nói má»™t cách ngắn gá»n, rồi quay gót bước Ä‘i.
Từ phòng Ä‘á»c vá»ng ra tiếng nói cá»§a bố cô, lẫn vá»›i tiếng ông Forrester. Không có cách nà o cả, cuối cùng cô đà nh bước theo Clay ra ngoà i.
[/FONT]
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by khungcodangcap; 14-10-2008 at 12:12 AM.
|

12-10-2008, 04:48 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 2
Má»™t chiếc xe Corvette mà u ánh bạc đỗ sau chiếc xe cá»§a gia đình cô ở lối và o hình móng ngá»±a. Không chá» cô, Clay kéo cá»a xe và ngồi và o trong nhìn đăm đăm ra phÃa trước trong khi cô cố gắng cân nhắc tháºt nhanh khả năng rá»§i ro việc Ä‘i xe vá»›i anh ta. Suy cho cùng, cô chẳng biết gì vá» anh ta hết. Anh ta có giống như bố anh ta không? Liệu anh ta có thể trở nên hung bạo khi bị dồn và o đưá»ng cùng hay không? Anh ta sẽ là m gì để ngăn cô gây rắc rối cho cuá»™c Ä‘á»i anh ta?
Clay quay đầu lại, thấy cô Ä‘ang nhìn qua vai vá» phiá cá»a trước như thể sá»± giúp đỡ cô cần sẽ bước qua đó bất cứ lúc nà o.
-Äi nà o, hãy để chuyện nà y kết thúc. - Những lá»i nói cá»§a Clay là m cô yên tâm đôi chút.
-Tôi …tôi tháºt sá»± không muốn Ä‘i, - cô lắp bắp.
-Äừng có nói vá»›i tôi là cô sợ tôi! – Anh ta cưá»i chế giá»…u. - Muá»™n mất rồi, đúng không? [/COLOR][/SIZE]
Anh ta khởi động xe trong khi vẫn nhìn cô vá»›i ánh mắt khó chịu. Cuối cùng cô cÅ©ng bước tá»›i, hiểu rằng má»™t khi cô đã lên xe rồi thì chỉ trá»i má»›i biết chuyện gì sẽ xảy ra. Anh ta có lẽ sẽ giết cả hai trước khi chuyện nà y được giải quyết! Anh ta lái xe như má»™t thằng Ä‘iên, và o số ngay khiến chiếc xe loạng choạng rồi phóng vút Ä‘i ngay trong lối lát gạch. Ra đến đưá»ng, anh ta đạp nhanh, sang số vá»›i má»™t tiếng rÃt và má»™t cú giáºt đến rợn ngưá»i, rồi cho xe chạy vá»›i má»™t tốc độ chóng mặt qua má»™t loạt những dãy phố mà cô không nháºn ra. Anh ta dằn bà n tay xuống phÃm bấm cá»§a chiếc cassette, để cho thứ nhạc Rock nặng Ä‘áºp dồn dáºp trong xe. Cô không thể là m gì vá»›i cách lái xe cá»§a anh ta song cô cúi ngưá»i xuống vặn nhá» cassette. Anh ta liếc xéo sang cô, rồi lại nhấn thêm ga. Không là m gì nổi, cô ngồi sát và o lưng ghế và lá» Ä‘i kiểu xá» sá»± trẻ con cá»§a anh ta.
Anh ta lái xe một tay, cốt để cho cô thấy rằng anh ta có thể. Cô ngồi vắt chéo chân, cốt để cho anh ta thấy rằng cô có thể.
Há» Ä‘i qua các góc phố, phóng lên các ngá»n đồi, băng qua các biển đỠtên phố lạ hoắc cho tá»›i khi Catherine hoà n toà n mất phương hướng. Anh ta bá»—ng bẻ lái rẽ sang phải, là m cháy đưá»ng bằng má»™t cú rẽ trái khá»§ng khiếp hÆ¡n, cho xe phóng vèo qua hai cá»™t trụ cổng bằng đá dẫn tá»›i má»™t con đưá»ng trải sá»i rồi cho xe leo lên má»™t khu có nhiá»u cây cối. Äèn trước xe rá»i tá»›i má»™t bấm biển có đỠdòng chữ: Công viên mở cá»a từ 10 giá» sáng tá»›i….Nhưng xe chạy nhanh quá nên Catherine không kịp Ä‘á»c hết chữ trên tấm biển. Lên tá»›i đỉnh dốc cuối cùng há» Ä‘i và o má»™t chá»— đỗ xe được bao quanh bởi những hà ng cây. Anh ta dừng xe quá nhanh giống hệt như cách anh ta lái xe. Cô buá»™c phải dung tay chống và o tấm chắn bùn nếu không cô sẽ lau đầu và o kÃnh!
Nhưng cô vẫn ngang ngạnh không chịu phà n nà n, cũng không thèm nhìn anh ta.
Dù sao thì anh ta vẫn hà i lòng rồi vì anh ta đã là m cho cô phải chấm dứt cái kiểu ngồi kiêu ngạo chết tiệt đó. Anh ta tắt máy và quay sang cô. Nhưng anh ta vẫn yên lặng, ngồi nhìn má»™t ná»a cá»§a khuôn mặt cô trong ánh sáng lá» má» và biết rằng cô Ä‘ang bị khó chịu đúng như anh ta muốn.
-ÄÆ°á»£c rồi – Clay nói bằng giá»ng khô khốc, - cô Ä‘ang chÆ¡i trò gì nà o?
-Tôi ước gì đó chỉ là má»™t trò chÆ¡i. Nhưng tháºt không may, đó lại là sá»± tháºt.
-Cứ cho là tôi Ä‘ang nghi ngá» Ä‘iá»u đó. Tôi muốn biết tại sao cô lại cố đổ tá»™i cho tôi. – Clay mỉa mai.
-Tôi hiểu là anh không dám trả lá»i khi có mặt bố mẹ chúng ta, nhưng ở đây, chỉ có hai chúng ta vá»›i nhau, không cần phải giả câm. Không cần khi mà cả hai chúng ta Ä‘á»u biết sá»± tháºt.
-Äó là cái sá»± tháºt quái quỉ gì thế?
-Sá»± tháºt là tôi Ä‘ang có thai và anh là bố cá»§a đứa bé.
-Tôi là bố! – Anh ta Ä‘ang phẫn ná»™ lắm, cô cảm thấy tiếng kêu cá»§a anh ta còn thể hiện Ä‘iá»u đó mạnh hÆ¡n cả việc lái xe vừa rồi.
-Anh cứ là m như mình bị lăng nhục ấy, - cô lạnh lùng nói và liếc vỠphiá anh ta.
-Cô dùng từ lăng nhục vẫn chưa thoả đáng đâu. Cô thực sự nghĩ là tôi sẽ bị vướng và o một vụ kiện vô lý như thế sao? – Anh ta dứ dứ ngón tay cái qua vai.
-Không, cô đáp – Tôi nghÄ© anh sẽ thẳng thừng phá»§ nháºn đã quan hệ vá»›i tôi và thế là má»i chuyện sẽ kết thúc. Chúng ta sẽ Ä‘i đưá»ng riêng cá»§a mình và sẽ tiếp tục cuá»™c sống cá»§a má»—i ngưá»i.
Sự phân biệt rạnh ròi đó của cô khiến Clay nao núng đôi chút.
-Tôi sẽ vẫn tồn tại. – cô nói một cách yếu ớt.
Cô ta đúng là má»™t con ngưá»i ký quặc, bình tÄ©nh, gần như lạnh lùng, lãnh đạm, Clay nghÄ© thầm.
-Nếu cô có thể tồn tại mà không cần có tôi thì hãy nói cho tôi biết tại sao cô lại tạo ra cảnh đó.
-Không phải tôi, bố tôi là m.
-Tôi phải tin rằng việc dội bom nhà tôi tối nay là hoà n toà n do ý của ông bố cô.
-Äó là sá»± tháºt.
-Và cô bó tay không là m gì nổi, - anh ta nói thêm, đầy vẻ mỉa mai. Cuối cùng thì Catherine vẫn phát bá»±c, không thể tiếp tục theo Ä‘uổi mục tiêu giữ bình tÄ©nh mà lúc đầu cô đặt ra nữa. Cô quay sang phiá anh ta. - Trước khi anh nói thêm bất cứ Ä‘iá»u gì bằng….bằng cái giá»ng buá»™c tá»™i đáng ghét cá»§a anh, tôi muốn anh biết rằng tôi muốn má»™t thứ chết tiệt nà o từ anh hết! Không má»™t thứ gì!
-Váºy tại sao cô ở đây róc thịt tôi hả?
-Thịt cá»§a anh ư, anh Forrester? Cô cá»± lại, - Thịt cá»§a anh là điá»u cuối cùng tôi muốn.
Anh ta cố tình phớt lỠsự phẫn nộ đang dâng cao của cô đi.
-Cô tưởng rằng tôi tin Ä‘iá»u đó sau tất cả những lá»i buá»™c tá»™i trút xuống đầu tôi tối nay sao?
-Tin hay không thì tuỳ, - cô nói rồi lại nhẫn nhục quay mặt đi.
-Tôi không muốn bất cứ Ä‘iá»u gì, chỉ muốn được yên.
-Váºy tại sao cô lại đến? - Thấy cô vẫn nÃn thinh, Clay dằn giá»ng: - Tại sao?
Cô vẫn bướng bỉnh không chịu mở miệng. Cô không muốn sá»± thương hại cá»§a anh ta, không muốn tiá»n, không muốn tên tuổi cá»§a con ngưá»i già u có đó. Tất cả những gì cô muốn là trá»i hãy mau sáng.
Bực tức trước thái độ gan lì của cô, Clay túm lấy vai cô.
-Nghe đây, quý cô, tôi không….
Cô hất vai, cố thoát khá»i bà n tay cá»§a anh ta.
-Tên tôi là Catherine! – cô giáºn dữ nói.
-Tôi biết tên cô là gì!
-Mặc dù anh phải mất khá thá»i gian má»›i nhá»› ra nó chứ gì?
-Còn cô thì nghÄ© Ä‘iá»u đó có nghÄ©a gì chứ?
-BỠtay ra đi, Forrester, anh đang là m tôi đau đấy.
Clay bá» tay ra, nhưng cái giá»ng giá»…u cợt kéo dà i như hát cá»§a anh ta vẫn xoáy và o cô.
-á»’, tôi hiểu rồi. Quý cô đây Ä‘ang cảm thấy pháºt ý vì tôi đã không nháºn ra cô ngay láºp tức chứ gì, đúng không?
Cô không thèm trả lá»i, nhưng cô cảm thấy mặt mình nóng bừng.
-Chẳng lẽ tôi lại không cảm thấy sự mâu thuẫn nho nhỠở đây sao?
-Cô không muốn tôi nháºn ra cô hay là có muốn. Nà o, giá» cô muốn gì hãy nói trắng ra?
-Tôi nhắc lại, tôi không muốn bất cứ Ä‘iá»u gì từ anh hết ngoại trừ việc đưa tôi vá».
-Tôi chỉ đưa cô quay vá» khi mà tôi biết rõ Ä‘iá»u gì Ä‘ang Ä‘e doạ tôi mà thôi.
-Váºy thì anh có thể đưa tôi quay vỠđược rồi. Tôi không Ä‘e doạ gì hết.
-Sá»± có mặt cá»§a cô ở nhà tôi chÃnh là má»™t sá»± Ä‘e doạ. Nà o hãy nói trắng ra Ä‘i cô muốn được trả như thế nà o….Nếu cô tháºt sá»± có thai.
Cô chưa hỠnghĩ rằng anh ta lại nghi ngỠchuyện đó.
-Äúng là tôi mang thai, không còn nghi ngá» gì nữa.
-á»’, tôi không định nói là tôi nghi ngá», anh ta nhấn mạnh. – Tôi không có ý nghi ngá». Tôi muốn đảm bảo rằng đứa bé “không phải†là cá»§a tôi.
-Anh nói rẳng anh không nhá»› đã quan hệ tình dục vá»›i tôi và o ngà y mùng Bốn tháng Bảy ư? - Rồi cô nói thêm đượm vẻ chua cay: - Anh hãy lưu ý rằng tôi không gá»i nhầm chuyện đó là là m tình, như nhiá»u kẻ ngốc thưá»ng gá»i.
Bóng tối có thể che dấu cái nhìn trợn trừng mà Clay ném vá» phiá Catherine nhưng không thể che giấu được sá»± khinh bỉ trong giá»ng nói cá»§a anh ta.
-Tất nhiên, tôi nhá»›. Váºy Ä‘iá»u đó chứng minh được gì nà o? Có thể có cả tá đà n ông khác.
Cô đã lưá»ng trước được Ä‘iá»u nà y, nhưng cô không ngá» nó lại là m cô tức giáºn đến độ phải đấu tranh bằng được cho dù Ä‘iá»u đó có là m phẩm giá cá»§a cô bi hạ thấp đến đâu.
-Anh dám mở miệng nói như thế khi mà anh hoà n toà n biết rõ rang không có ai khác ở đó!
-Giá» thì cô má»›i là ngưá»i là m như mình bị lăng mạ. Những ngưá»i đà n bà lang chạ phải chuẩn bị cho tình huống bị nghi ngá». Suy cho cùng, chẳng có cách nà o chứng minh tôi là cha đứa bé.
-Không cần bằng chứng nà o hết khi mà đó là lần đầu cá»§a tôi! – Cô căm há»n không hiểu tại sao cô phải tốn hÆ¡i vá»›i anh ta.
Äá»™t nhiên đèn trước cá»§a xe báºt sáng. Trong thứ ánh sáng đó, Clay Forrester trông như thể vừa bị cô dá»™i nước lạnh và o ngưá»i.
-Cái gì! – Anh ta gà o lên, choáng váng thực sự.
-Hãy tắt cái đèn đó đi, - Cô ra lệnh, quay ngoắt mặt đi.
-Tháºt khá»§ng khiếp. Hãy nhìn tôi Ä‘i. – Có gì đó thay đổi trong giá»ng nói cá»§a Clay, nhưng Ä‘iá»u đó cà ng khiến cô không thể nhìn thẳng và o mặt anh ta được.
Bên ngoà i tối om nhưng cô vẫn nhìn ra đó như để tìm kiếm những câu trả lá»i. Bá»—ng nhiên má»™t bà n tay túm lấy má cô, những ngón tay bấu trên da thịt cô buá»™c cô phải quay sang nhìn anh ta. Cô nhìn trân trân gương mặt sá»ng sốt cá»§a anh ta như thế cố ghét từng đưá»ng nét trên cái gương mặt ấy nhưng cô vừa nhìn vừa nghiến răng bởi tháºt ra cô không như váºy.
-Cô nói gì? – Äôi mắt xám đầy cương quyết đó không cho phép cô lẩn tránh. Cô bị giằng xé giữa mong muốn không muốn anh ta biết gì vá» cô và mong muốn để anh ta biết tất cả. Dù gì anh ta cÅ©ng là cha cá»§a đứa trẻ cô Ä‘ang mang trong mình.
Anh ta nhìn chằm chằm và o khuôn mặt bị cầm giữ cá»§a cô, muốn chối bá» những lá»i cô nói, nhưng không thể là m nổi. Anh ta cố nhá»› rõ hÆ¡n cái ngà y mùng Bốn tháng Bảy đó, nhưng đêm đó hỠđã uống quá nhiá»u.
-Anh lại Ä‘ang là m Ä‘au tôi đấy, - cô khẽ nói, khiến Clay nháºn ra rằng anh ta vẫn Ä‘ang túm má cô.
Anh ta buông tay ra, tiếp tục nhìn cô. Cô có khuôn mặt mà ngưá»i khác không dá»… gì quên được: cân đối, mÅ©i nhá» xinh xắn, gò má dà i vá»›i những nốt tà n nhang lấm tấm, đôi mắt xanh vá»›i hà ng mi dà i, mở to nhìn thẳng và o anh ta. Môi cô giỠđây Ä‘ang cong lên má»™t cách bướng bỉnh, nhưng trà óc cá»§a anh ta loé lên hình ảnh cái miệng cô cưá»i. Tóc cô dà i chấm vai, và ng óng, má»m mại như sóng, những lá»n tóc được cà i vá» phiá sau gáy nhưng và i lá»n nhá» lại xoã xuống trán tạo thêm vẻ quyến rÅ© cho khuôn mặt. Mái tóc ấy ôm quanh cái cổ dà i kiêu kỳ. Cô có dáng ngưá»i cao, thon thả. Mặc dầu Clay không thể nhá»› tháºt rõ, anh ta ngá» rằng cô thuá»™c phụ nữ mà anh ta thÃch: dong dá»ng cao, eo đẹp, và ngá»±c không quá đồ sá»™. Giống như Jill, anh ta nghÄ©.
Äau đớn vá»›i ý nghÄ© vá» Jill, Clay lại cố nhá»› nhá»› lại chuyện đã xảy ra giữa anh và ngưá»i phụ nữ nà y.
-Tôi….- Catherine bắt đầu, rồi cô cất tiếng há»i bằng giá»ng bá»›t chua cay hÆ¡n. – Anh tắt đèn Ä‘i được không?
-Tôi nghÄ© tôi có quyá»n nhìn cô trong khi chúng ta tiếp tục cuá»™c nói chuyện khó chịu nà y.
Cô không có sá»± lá»±a chá»n đà nh phải ngồi yên để bị kiểm tra như má»™t tà i liệu in ra từ má»™t cuá»™c kiểm ra nói dối. Cô chịu đựng việc đó cho đến lúc cô không thể chịu nổi nữa liá»n quay Ä‘i và há»i:
-Anh không nhớ, đúng không?
-Nhớ phần nà o thôi. Tôi nhớ, nhưng không nhớ tất cả.
-Anh đã vuốt ve tôi như má»™t ngưá»i đà n ông có kinh nghiệm, má»™t ngưá»i biết rõ má»™t cô gái trinh.
-Nếu cô Ä‘ang há»i tôi có thưá»ng là m chuyện đó không, thì xin lá»—i, đó không phải là việc cá»§a cô.
-Tôi đồng ý. Äó không phải là việc cá»§a tôi….nhưng tôi không tra há»i anh. Tôi chỉ tá»± bà o chữa cho mình, Ä‘iá»u mà thoạt đầu tôi không há» có ý định sẽ là m. Anh má»›i là ngưá»i nghi ngá» tôi có là m chuyện đó thưá»ng xuyên hay không, và không có ngưá»i con gái nà o lại thÃch được gá»i là kẽ lang chạ. Tôi chỉ muốn cho anh thấy rằng đó là lần đầu tiên cá»§a tôi. Tôi cho là anh thừa biết Ä‘iá»u đó.
-Như tôi đã nói, tôi nhá»› không được rõ lắm. Cứ cho rằng tôi tin cô. – CÅ©ng có thể có những ngưá»i khác sau tôi nữa chứ.
Äiá»u Clay vừa nói lại khiến nổi tức giáºn trong cô quay lại.
-Tôi không định ngồi đây để cho anh xúc phạm chút nà o nữa!
Cô mở cá»a xe và bước ra ngoà i. Clay ở sau cô không xa lắm, nhưng cô vẫn bước quả quyết đêm tối, già y cá»§a cô kêu lạo xạo trên sá»i, và cô Ä‘i trước khi Clay kịp chạy vòng qua xe Ä‘uổi theo cô.
-Quay lại đây! – Anh ta quát trong bong tối.
-Quay xuống địa ngục thì có! – Có quát lại từ đâu đó dưới dốc.
-Cô nghĩ là cô đang đi đâu chứ?
Nhưng cô vẫn tiếp tục bước Ä‘i. Clay bắt đầu chạy Ä‘uổi theo cái bong lá» má» cá»§a cô, tức tối không nói ra lá»i vì cô cứ ngang bướng la hét lên rằng cô không muốn gì từ anh ta.
Cô cảm thấy bà n tay anh ta túm lấy cánh tay cô, kéo ngưá»i cô quay lại.
-Chết tiệt tháºt, Catherine, quay lại xe ngay! – Anh ta cảnh cáo.
-Rồi là m gì! – Cô hét lên, quay mặt lại nhìn anh ta vá»›i hai bà n tay nắm thà nh hai nắm đấm để bên hông. - Ngồi và nghe anh gá»i tôi là má»™t con Ä‘iếm chứ gì? Tôi đã nghe bố tôi chá»i tôi như thế đủ rồi, nhưng tôi chắc chắn không chịu ngồi yên để nghe anh là m thế vá»›i tôi đâu!
-ÄÆ°á»£c rồi, tôi xin lá»—i, nhưng cô mong má»™t ngưá»i đà n ông sẽ nói gì khi anh ta phải đương đầu vá»›i má»™t lá»i buá»™c tá»™i như cá»§a cô?
-Tôi không thể trả lá»i câu há»i cá»§a anh, tôi không phải là đà n ông. Nhưng tôi nghÄ© má»™t kẻ hám gái như anh thì phải biết sá»± tháºt, đó là tất cả!
-Tôi không phải là một kẻ hám gái, cô bỠkiểu nói ấy đi!
-Thôi được, váºy là chúng ta hoà .
HỠđứng trong bóng tối như những chiến binh bất động. Cô tá»± há»i không biết có phải anh ta có kinh nghiệm như anh ta đã thể hiện đêm đó hay không và không biết có phải anh ta không nháºn ra đó là lần đầu cá»§a cô tháºt hay không. Trong khi đó Clay lại băn khoăn không biết liệu má»™t cô gái ở cái tuổi cá»§a Catherine có còn giữ được trinh trắng cho đến đêm đó hay không. Anh ta Ä‘oán cô khoảng hai mươi tuổi. Nhưng và o thá»i buổi nà y, hai mươi đã là già vá» mặt tình dục. Má»™t lần nữa Clay lại cố nhá»› lại cái đêm đó, cô ấy đã hà nh động ra sao, cô ấy có tá» ra Ä‘au đớn không, cô ấy có xấu hổ không. Tất cả những gì anh ta biết chắc chắn là nếu cô ấy xấu hổ mà cưỡng lại hoặc yêu cầu anh ta dừng lại thì chắc chắn anh ta sẽ dừng. Dù có say hay không, anh ta cÅ©ng không phải là kẻ cưỡng hiếp!
-Tôi không nghÄ© nữa, Clay quay sang phiá Catherine nói: - Cô chắc chắn đã là m chuyện đó rất khéo. Tôi chẳng nháºn ra sá»± khác biệt gì hết.
Lá»i nháºn xét cá»±c Ä‘oan đó cá»§a Clay lại chá»c giáºn Catherine và ngay láºp tức khiến cô mất bình tÄ©nh đến nổi cô vung tay giáng má»™t quả đấm rất mạnh và o giữa ngá»±c anh ta.
-á»i, Ä‘au quá, chết tiệt tháºt! - Bị bất ngá», Clay nhảy lùi lại má»™t bước.
-Ồ, dễ chịu đấy chứ! Do, tôi có thể là m thế đấy! Chắc là tôi là m chuyện đó khéo! Tại sao, đồ dâm đãng kiêu ngạo! Anh dám nói tôi là m chuyện đó khéo khi mà anh không thể nhớ rõ!
-Lạy chúa, cô luôn như thế nà o sao? – Clay vừa đưa tay xoa ngực vừa cà u nhà u.
-Tôi không biết. Äây là lần đầu tiên tôi đánh ngưá»i. Những ngưá»i con gái bị anh là m cho mang thai phản ứng thế nà o hả?
Vừa được nếm mùi quả đấm cá»§a Catherine, giỠđây Clay tháºn trá»ng đỠphòng không dám động và o ngưá»i cô nữa.
-Cô muốn chúng ta thôi không lăng mạ nhau nữa kia mà ? Hãy quên chuyện tình dục cá»§a cả hai Ä‘i và thừa nháºn sá»± tháºt rằng chúng ta đã vướng và o má»™t cuá»™c gặp gỡ mù quáng và đã cho nhau chút hương vị má»›i mẻ trong cái đêm đó. Cô nói ra cô là má»™t cô gái trinh, nhưng cô không thể chứng minh rằng chÃnh tôi đã….
-Thá»i gian sẽ chứng minh Ä‘iá»u đó. Äứa trẻ hình thà nh và o ngà y mùng Sáu tháng Tư. Äó là bắng chứng duy nhất chứng minh đó là anh.
-Xin lá»—i nếu tôi cháºm hiểu, cô nói rằng cô chẳng muốn gì từ tôi hết, váºy thì tại sao cô phải thuyết phục tôi như váºy?
-Tôi không….tôi…không định là m váºy nhưng anh cứ nghi ngá» rằng có những ngưá»i đà n ông khác. Tôi chỉ muốn tá»± bảo vệ mình thôi. - Rồi chợt nháºn ra mình Ä‘ang cà ng lúc cà ng má»m yếu hÆ¡n, Catherine lẩm bẩm: - á»’i, tại sao tôi lại phải phà lá»i vá»›i anh cÆ¡ chứ! – Cô lại quay xuống đưá»ng, bá» anh ta ở đó vá»›i những tiếng bước chân xa dần cá»§a cô.
Lần nà y Clay để mặc cô Ä‘i. Anh ta đứng yên đó chống má»™t tay bên hông thầm bảo mình rằng cô là ngưá»i đà n bà đanh đá nhất mà anh ta từng gặp. Clay cà ng khó chịu hÆ¡n khi không hiểu tại sao mình lại từng ngá»§ vá»›i má»™t con ong vò vẽ như thế! Clay cưá»i chua chát sá»a từ ngá»§ thà nh thà nh giao hợp. Anh ta nghe tiếng bước chân cô Ä‘ang má» dần, thầm nguyá»n rá»§a cô, nhưng rồi cuối cùng anh ta vẫn không thể để cô Ä‘i.
-Catherine, đừng có là m má»™t con lừa ngu ngốc! – Anh ta la lên, khiến cô bá»±c hÆ¡n cà ng muốn Ä‘i xa khá»i anh ta. – Cô Ä‘ang ở cách nhà tôi Ãt nhất là ba dặm đấy, và có Chúa má»›i biết cách nhà cô bao nhiêu dặm. Hãy quay lại đây ngay!
-Anh Ä‘i mà quay lại, - tiếng đáp cá»§a cô vá»ng lại trong đêm.
Clay Forrester tưởng chừng chiếc chià khoá vặn trong ổ phải gãy đôi. Äèn trước cá»a xe quét loang loáng trên con dốc khi cô vẫn bước xăm xăm vá» phiá trước. Clay cho xe phóng qua cô là m bụi và sá»i bắn tung tóe.
Vượt lên cách Catherine chừng mưá»i lăm mét, Clay báºt đèn sau, đèn bên trong xe rồi bước ra và đứng chống má»™t khuá»·u tay lên cánh cá»a xe để mở, đợi Catherine. Cô chắc muốn phá»›t lá» nhưng anh ta không để cho cô là m thế. Khi cô Ä‘i đến chá»— Clay, anh ta đưa tay ra giữ cô lại.
-Lên xe di, cô bướng quá đấy, - anh ta ra lệnh. – Tôi sẽ không để cô ở đây cho dù tôi có muốn hay không. Tôi sẽ không để cô ở đây và o giỠnà y!
Ãnh sáng hắt ra từ đèn trước cá»a xe cho thấy khuôn mặt tức tối cá»§a cô.
-Tôi chắc Ä‘iên rồi má»›i đến nhà anh. Äáng lẽ tôi phải biết ở đó chẳng có gì tốt cho tôi hết.
-Váºy tại sao cô lại đến? – Clay há»i, hÆ¡i ná»›i lá»ng nắm tay cá»§a mình nhưng vẫn giữ nó đủ chặt để phòng cô sẽ lại đình anh ta.
-Vì tôi nghÄ© rằng bố mẹ anh không đáng phải chịu má»™t ngưá»i đà n ông Ä‘iên khùng như bố tôi. Tôi cứ nghÄ© rằng tôi Ä‘i cùng thì sẽ giúp há» không phải chịu đựng con ngưá»i mà há» không đáng phải chịu đựng nó.
-Cô tưởng tôi tin thế à ?
-Tôi cóc quan tâm anh có tin hay không! Hãy buông tay tôi ra! – Cô vùng vẫy trong khi vẫn tiếp tục nói không thể hạ giá»ng hÆ¡n chút nà o. – Anh vướng phải bả cá»§a bố tôi rồi. Chẳng lâu nữa đâu ông ấy sẽ để lòi cái mục Ä‘Ãch bẩn thỉu cá»§a mình ra. Ông ấy ti tiện và hay gây thù oán, lưá»i biếng, và lúc nà o cÅ©ng say xỉn. Ông ấy sẽ không từ má»™t thá»§ Ä‘oạn nà o ông ấy có thể là m vá»›i anh và bố mẹ anh.
-Váºy ông ấy muốn gì chứ?
Catherine cân nhắc nhưng rồi cô quyết định rằng cô chẳng có gì để mất mà không nói tháºt.
-Muốn được bao.
Cô có thể nói rằng Clay rất ngạc nhiên, vì anh ta nhìn cô rôì kêu lên:
-Cô thừa nháºn Ä‘iá»u đó à ?
-Äúng, tôi thưà nháºn. Chỉ có ai ngốc má»›i không nháºn ra âm mưu cá»§a ông ấy. Ông ấy ngá»i mùi tiá»n, thứ mà ông ấy chẳng bao giá» có đủ, và nó là m cho ông thấy thêm đến không chịu nổi. Ông ấy nghÄ© rằng ông ấy có thể dung tình cảnh nà y để cải thiện cuá»™c sống cá»§a ông ấy. Tôi không tin là ông ấy lại quan tâm đến sá»± đánh giá cá»§a tôi. Ông ấy có thể kiếm được tất cả những gì ông ấy muốn từ sá»± dại dá»™t và từ việc tá»± đánh mất tương lai cá»§a con gái mình. Ông ấy chỉ quan tâm đén tương lai cá»§a riêng mình mà thôi. Ông ấy muốn giưá»ng cá»§a ông ấy cÅ©ng được lót đệm êm như giưá»ng nhà anh. Tôi không nghÄ© ông ấy tin rằn gmình sẽ ép được anh cưới. Tôi tháºm chà cho rằng ông ấy không muốn anh cưới tôi nữa kia. Ông ấy muốn tiá»n cá»§a anh hÆ¡n, và ông ấy sẽ là m tất cả để moi được tiá»n cá»§a nhà anh. Tôi báo trước cho anh biết, ông ấy là má»™t con ngưá»i nguy hiểm. Anh thấy đấy, ông ấy tin rằng thuyá»n cá»§a ông ấy đã nhổ neo, và váºn may cá»§a ông ấy đã đến.
-Và cô không có một ý nghĩ nà o tương tự như thế ở trong đầy hay sao?
-Tôi không biết tà gì vá» anh cho tá»›i khi Bobbi giá»›i thiệu anh vá»›i tôi và o cái ngà y hôm đó. Là m sao tôi có thể ngá»i thấy mùi tiá»n cá»§a anh được cÆ¡ chứ?
-Chị hỠcủa cô, Bobbi, đã sắp xếp cho chúng ta gặp nhau. Cô ấy là bạn gáu của Stu, và Stu là bạn cũ của tôi. Thế đấy.
-á»’, chắc rồi! – Cô vung tay lên và bước ra xa má»™t bước. Tôi kiểm tra tà i khoản cá»§a anh, rồi cặp vá»›i anh trong cái đêm “hoà n hảo†ấy để có mang và rồi tôi dụ dá»— anh và cá» bố tôi đến hót tiá»n cá»§a anh. – Cô cưá»i chua chat. - Äừng có tá»± mãn quá, Forrester ạ! Anh có thể ngạc nhiên nhưng anh đừng tưởng cô gái nà o biết mình có mang cÅ©ng muốn lấy ngưá»i đà n ông gây ra chuyện đó nhé. Cái đêm đó tôi đã phạm má»™t sai lầm nhưng Ä‘iá»u đó không có nghÄ©a là tôi sẽ phạm phải sai lầm thứ hai buá»™c mình phải lấy anh.
-Nếu cô vô tá»™i, thì hãy cho tôi biết tại sao ông già cô lại biết phải tìm đến ai. Phải có ngưá»i nói cho anh ta biết tôi chứ….
-Tôi không có nói cho ông ta biết đó là anh.
-Váºy thì sao ông ta lại chá»n tôi mà đến gây chuyện?
Cô đột nhiên im lặng, quay lưng lại phiá Clay và đi vòng qua xe rồi nói:
-Tôi tin là cuối cùng tôi cũng được đưa vỠnhà . – Nói rồi cô bước lên xe.
Clay cÅ©ng lên xe, nhưng vẫn còn để má»™t chân dưới đất và vẫn đễ đèn trong xe khi anh ta tiếp tục há»i cô.
-Äừng có đánh trống lãng, - anh ta gằn giá»ng, - bằng cách nà o ông ta biết?
-Tôi không nói cho ông ấy biết tên anh. Tôi không cho ông ấy biết bất cứ Ä‘iá»u gì hết!
-Tôi không tin cô. Váºy tại sao ông ta phát hiện ra chứ? – Clay thấy cô cắn môi quay Ä‘i đủ biết cô lo lắng thế nà o.
Catherine ngáºm chặt miệng để khá»i thốt ra những lá»i thÃch thoả mãn Clay, nhưng cô không phải là ngưá»i đà n bả xảo quyệt đáng bị buá»™c tá»™i như thế nà y.
-Bằng cách nà o? – Anh ta nhắc lại và đợi.
Cánh mÅ©i cô pháºp phồng, cô nhìn đăm đăm và o kÃnh chắn bùn nhưng rồi cuối cùng cô cÅ©ng thốt ra:
-Tôi viết nháºt ký. – Cô nói nhá» và khẽ chá»›p mắt.
-Cô là m gì cơ?
-Anh đã nghe rõ rồi đó, - cô quay mặt ra cá»a sổ và nói.
-Äúng, tôi đã nghe, nhưng tôi không chắc tôi có hiểu. Cô muốn nói rằng ông ta đã tìm thấy nháºt ký cá»§a cô? – Clay bắt đầu thiểu bố cô thuá»™c loại ngưá»i đáng khinh như thế nà o.
-Hãy để tôi yên. Tôi đã nói nhiá»u hÆ¡n tôi muốn rồi.
-Có quá nhiá»u Ä‘iá»u đáng ngại ở đây. Tôi đáng được biết sá»± tháºt nếu đứa trẻ là con cá»§a tôi. Bây giá» hãy trả lá»i tôi Ä‘i. Ông ta đã tìm thấy nháºt ký cá»§a cô đúng không?
-Không hoà n toà n chÃnh xác như váºy.
-Váºy thì cái gì?
Cô thở dà i, ngã đầy và o ghế xe nhưng vẫn nhìn đăm đăm qua cá»a sổ xe. Rồi từ ghế bên nà y Clay thấy cô nhắm mắt lại đầy vẻ mệt má»i và nhẫn nhục. Cô nói khẽ:
-Nghe nà y, anh không việc gì phải báºn tâm tá»›i chuyện đó. Hãy mặc nó. Ông ấy thế nà o và ông ấy là m gì cÅ©ng chẳng thà nh vấn Ä‘á». Tôi chỉ muốn là m sao để bá»™ mẹ anh không phải thá»±c hiện những đòi há»i từ ông ấy. Äó là lý do tại sao tôi lại Ä‘i cùng ông ấy.
-Äừng có thay đổi chá»§ Ä‘á», Catherine. Ông ta đã tìm thấy cuốn nháºt ký và thấy tên tôi ở đó, đúng không?
-Äúng, - cô nuốt khan và khẽ đáp.
-Là m thế nà o ông ta tìm thấy nó?
-Ôi, lạy chúa, Clay, tôi viết nháºt ký từ khi tôi còn con nÃt kia! Ông ấy biết tôi để nháºt ký ở đâu đó. Ông ấy không chỉ “tìm†thâý nó, ông ấy lục tung phòng tôi lên cho tá»›i khi ông ấy tìm thấy bằng chứng ông ấy nghi ngỠđể buá»™c tá»™i tôi. Anh muốn biết sá»± tháºt, váºy thì nó là thế đấy.
Clay cảm thấy ruá»™t mình như quặn lại. Giá»ng anh ta trở nên nhẹ nhà ng hÆ¡n.
-Váºy không ai ngăn ông ta lại sao?
-Tôi không có ở nhà . Mẹ tôi nếu có thể là m việc đó thì cÅ©ng chẳng là m đâu. Äến cái bóng mình bà ấy còn sợ nữa là , nói gì đến ông ấy. Anh không hiểu ông bố cá»§a tôi đâu. Nếu ông ta đã tÃnh toán gì đó trong đầu thì chẳng gì ngăn nổi ông ấy hết. Ông ấy mất trà rồi.
Clay nhấc nốt má»™t má»™t chân lên xe và đóng cá»a xe lại. Anh ta ngồi đó, chắp nối lại các sá»± việc, rồi đặt cả hai tay lên tay lái. Cuối cùng anh ta quay đầu lại nhìn cô.
-Tôi không dám há»i….cô viết gì trong đó?
-Tất.
Anh ta rên lên một tiếng rồi gục đầu xuống bánh lái.
-Ôi, Chuá ôi….
-Äúng, - cô buồn bã nhắc lại. – Ôi, Chuá Æ¡i….
-Tôi nghÄ© rằng cô nhá»› cái đêm đó rõ hÆ¡n tôi đúng không? - Anh ta há»i vẻ lúng túng.
-Tôi cÅ©ng giống những cô gái khác thôi. Äó là lần đầu tiên cá»§a tôi. Tôi e rằng tôi đã viết quá rõ rang vá» những cảm giác cá»§a tôi cÅ©ng như những sá»± việc xảy ra đêm đó.
Má»™t sá»± im lặng kéo dà i và Catherine không thể giữ nổi bình tÄ©nh. Cô cảm thấy chịu đựng sá»± thông cảm cá»§a Clay khó hÆ¡n nhiá»u so vá»›i việc chịu đựng sá»± giáºn dữ cá»§a anh ta. Má»™t lát sau Clay ngẩng lên, trút ra má»™t tiếng thở dà i, chống khuá»·u tay lên thà nh cá»a sổ xe quay mặt sang bên cá»a sổ đễ những ngón tay trên sống mÅ©i. Sá»± im lặng căng thẳng kéo dà i trở nên khó chịu hÆ¡n vá»›i những hình ảnh loé lên trong tâm trà há», rồi cuối cùng Clay cÅ©ng biết ý nghÄ© cá»§a mình đã trở vá» thá»±c tại, trở vá» vá»›i sá»± Ä‘e doạ mà bố cô Ä‘ang chÄ©a và o anh.
-Váºy là ông ta muốn được bồi thưá»ng?
-Äúng váºy, nhưng cho dù ông ấy nói gì, Ä‘e doạ như thế nà o, anh cÅ©ng không được đáp ứng đòi há»i cá»§a ông ấy. Äừng trả ông ấy gì hết! – Cô nói dồn dáºp.
-Nghe nà y, Ä‘iá»u đó không còn phụ thuá»™c và o tôi nữa. Ông ta đã kéo cả bố tôi và o chuyện nà y, mà bố tôi thì…..bố tôi là má»™t ngưá»i tháºt thà nhất mà tôi từng biết. Ông ấy sẽ buá»™c tôi trả tiá»n, nếu không ông ấy sẽ trả đúng như bố cô yêu cầu.
-Không! – Cô kêu to vá»›i má»™t sá»± kÃch động lá»›n đến nổi suýt nữa cô túm lấy cánh tay Clay. – Anh không được trả!
-Nghe nà y, tôi không hiểu cô. Cô mất cả đêm thuyết phục tôi rằng cô Ä‘ang mai thai đứa con cá»§a tôi. Giá» cô lại xin tôi đừng trả cho cha cô bất cứ thứ gì. Tại sao váºy?
-Bởi vì bố tôi là má»™t kẻ đà o má»! - Lá»i cô nói sắc như dao, nhưng đó là những con dao hai lưỡi, bởi những lá»i ấy cÅ©ng là m cô Ä‘au đớn vô cùng. – Tôi ghét ông ấy từ bao giá» tôi cÅ©ng không nhá»› nữa, và nếu đó là điá»u cuối cùng tôi muốn là m thì tôi muốn chắc chắn rằng ông ấy không thể kiếm chác được má»™t đồng xu noà vì tôi. Giá» cÆ¡ há»™i ấy đã đến, tôi rùng mình khi nghÄ© rằng tôi đã tạo cÆ¡ há»™i cho ông ấy, hãy ngăn chặn ông ấy lại, đừng để ông ấy đạt được mục Ä‘Ãch!
-Cô có ý gì khi nói rằng nếu đó là điá»u cuối cùng công muốn là m? - Äá»™t nhiên Clay giáºt mình há»i.
-á»’, đừng lo, - cô cố báºt ra má»™t tiếng cưá»i chua chat – anh Forrester, cứ cho rằng tôi sẽ tá»± tá» Ä‘i chăng ngữa. Äiá»u đó cÅ©ng chẳng ngăn cản được ông ấy đâu.
-Váºy thì phải là m thế nà o?
-Chỉ cần từ chối trả tiá»n cho ông ấy là được. Anh không biết ông ấy nếu không anh đã hiểu những gì tôi nói. Cứ má»—i lần ông ấy… - Nhưng cô dừng lại như thể bị nghẹn ứ vì cảm giác khinh ghét mà cô cảm thấy khi nhá»› đến những ký ức cô không muốn gợi lại.
Clay lại bắt đầu cá» những ngón tay lên sống mÅ©i, cố đấu tranh để khá»i vướng báºn vá»›i quá khứ cá»§a cô hÆ¡n mức cần thiết. Nhưng bằng chứng cô đưa ra, những lá»i thô lá»— và sá»± ngược đãi cá»§a ngưá»i đà n ông đó đối vá»›i cô. Tất cả cho thấy má»™t hình ảnh Ä‘iển hình cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông hung bạo. Nhưng dÃnh và o ông ta vì sá»± thông cảm đối vá»›i ngưá»i phụ nữ nà y sẽ là má»™t sai lầm. Tuy nhiên ngay cả khi Clay quyết không cho phép mình lún sâu thêm và o chuyện quá khứ cá»§a Catherine thì những gì anh ta đã biết cÅ©ng đủ là m cho mình cảm thấy bất bình trong khi anh ta Ä‘ang ngà y cà ng bá»±c bá»™i vì bị quay cuồng trong sá»± thảm bại nà y. Tất cả những chuyện đó là không cần thiết, Clay nghÄ©. Anh ta bắt đầu cảm thấy đầu mình Ä‘au nhức.
Clay ngồi thẳng lại đặt tay lên tay lái. Anh ta buồn bã há»i:
-Cô bao nhiêu tuổi?
-Anh há»i thế thì thay đổi được gì chứ?
-Bao nhiêu! – Anh ta nhắc lại bằng giá»ng gay gắt.
-Mưá»i chÃn.
Clay thốt ra má»™t thứ âm thanh ná»a như cưá»i ná»a như cằn nhằn.
-Mưá»i chin tuổi mà không biết xá» dụng cách phòng ngừa nà o – anh ta nói vá»›i cái mui xe.
-Tôi! – Cô la lên. Má»™t cÆ¡n giáºn đột ngá»™t dâng lên trong cô, khiến cô quát to hÆ¡n mức cần thiết trong má»™t cái xe cháºt hẹp - Tại sao anh không phòng ngừa? Anh là ngưá»i có kinh nghiệm vá» chuyện đó kia mà !
-Äêm đó tôi không có kế hoạch là m bất cứ chuyện gì – Clay nói vẻ khó chịu.
-Ồ, tôi cũng đâu có định!
-Một cô gái có tà suy nghĩ không bao giỠlại tìm kiếm chuyện đó mà không có sự chuẩn bị trước.
-Tôi không đi tìm kiếm chuyện đó!
-A ha! Mưá»i chÃn tuổi, trinh trắng mà lại nói là không tìm kiếm chuyện đó!
-Anh, đồ kiêu ngạo đáng khinh, anh nghĩ…..- cô bắt đầu nói nhưng Clay đã chặn lá»i cô.
-Kiêu ngạo chẳng liên quan gì tá»›i chuyện đó hết, - Clay quay lại đối mặt vá»›i cô, - Cô không thể cứ ngá»§ bừa vá»›i ngưá»i ta mà không xá» dụng biện pháp tránh thai!
-Tại sao? – Cô hét to, - Tại sao lại là tôi chứ? Vì tôi là đà n bà à ? Tại sao anh không là m? Một kẻ hám gái có kinh nghiệm như anh phòng xa một chút thì đã sao chứ?
-Äây là lần thứ hai cô gá»i tôi là kẻ hám gái rồi đấy, quý cô ạ, và tôi không thÃch bị gá»i như thế!
-Lần thứ hai anh gá»i tôi là quý cô rồi đấy, và tôi không thÃch bị gá»i như thế, không thÃch cái kiểu anh nói!
-Chúng ta Ä‘ang lạc đỠrồi, chÃnh vì sá»± thiếu chú ý cá»§a cô.
-Tôi tin chủ đỠở đây là sự thiếu chú ý của anh?
-Äà n bà thưá»ng lưu ý đến các biện pháp phóng ngừa. Thá»±c ra, tôi cho rằng….
-Thưá»ng! – Cô nhại lại, vung hai tay lên, rồi buông tay xuống rất mạnh và nói vá»›i mui xe. - Thế mà anh gá»i tôi là kẻ lang chạ!
Nhưng lần nà y cô ngắt lá»i anh.
-Thôi nà o một phút thôi…..
-Tôi đã nói với anh rồi, đó là lần đầu tiên của tôi. Tôi nếu có định thì cũng không biết xỠdụng biện pháp tránh thai như thế nà o!
-Äừng có đổ lên vai tôi! Äây đâu phải thá»i Victoria! Tất cả những gì cô phải là m là mở sổ Ä‘iện thoại tìm địa chỉ mà há»i. Cô cÅ©ng không há»i han gì từ những ngưá»i bạn ở tuổi cô à ? Há» chia sẻ vá»›i nhau kinh nghiệm vá» lần đầu tiên. Nếu cô chịu tìm hiểu thì chúng ta đâu có vướng và o rắc rối nà y.
-Äổ trách nhiệm cho nhau như thế nà y thì giải quyết được gì nà o? Tôi đã nói vá»›i anh rồi, chuyện đó đã xảy ra, đó là tất cả.
-Rõ rà ng là thế rồi, và tháºt phúc cho tôi lại để chuyện đó xảy ra vá»›i má»™t ngưá»i con gái dốt nát không hiểu nổi nghÄ©a cá»§a từ “tránh thaiâ€.
-Nghe nà y, anh Forrester, tôi không ngồi đây để anh lên lá»›p tôi đâu! Anh cÅ©ng xấu xa như tôi thôi, chẳng qua là đổ lá»—i cho tôi dá»… hÆ¡n nhiá»u so vá»›i tá»± oán trách bản thân mình .Tôi ngồi đây chịu đựng sá»± tra há»i cá»§a anh đủ lắm rồi, tôi không thèm cãi khi anh bảo tôi là kẻ dốt nát! Cả hai chúng ta Ä‘á»u như váºy cả thôi, anh biết mà !
-Thôi được rồi, được rồi, hãy bình tÄ©nh Ä‘i. Có lẽ tôi hÆ¡i quá lá»i, nhưng đáng lẽ chuyện đó có thể tránh được má»™t cách dá»… dà ng.
-Nhưng nó đã không tránh được. Äó là thá»±c tế mà chúng ta phải chấp nháºn.
-Dùng từ nà y hay đấy, - Clay lẩm bẩm.
-Nghe nà y, nếu anh không phiá»n, xin hãy đưa tôi vá» nhà . Tôi mệt má»i và tôi không muốn ngồi đây tranh cãi thêm chút nà o nữa.
-ÄÆ°á»£c, thế còn đứa bé thì sao. – cô định là m gì vá»›i nó?
-Äó không phải là việc cá»§a anh.
Clay cắn môi và há»i nhanh, trước khi anh ta rối trÃ:
-Cô cầm má»™t Ãt tiá»n để Ä‘i phá thai chứ?
Cô Ä‘ang yên lặng bá»—ng phải trả lá»i má»™t câu há»i như thế nên không khá»i bất ngá».
-À, anh muốn như thế chứ gì? Như thế lương tâm anh sẽ trong sạch. Không, tôi sẽ không nháºn tiá»n để phá thai đâu! Không Ä‘á»i nà o!
Cô chưa nói hết, Clay đã cảm thấy mình giống như má»™t kẻ hư há»ng.
-Thôi được, thôi được, tôi xin lá»—i đã đưa ra đỠnghị đó. – Clay không rõ mình lo lắng hay nhẹ nhõm vì câu trả lá»i cá»§a cô. Anh ta thở dà i.
-Váºy cô định đối phó vá»›i bố cô thế nà o?
-Anh tỉnh táo tháºt, tÃnh toán ngay được việc đó. – Catherine biết rằng ngà y kia, khi con át chá»§ bà i mang thai cá»§a Herb Anderson biến mất, thuyá»n cá»§a ông ta sẽ đứng lại. Không tiếp tục hà nh trình được nữa. Cứ để ông ta say Ä‘i!
-Tôi không thể, - Clay nói giá»ng gần như ân háºn, - và tôi không tỉnh táo như cô nghÄ©, tôi xin lá»—i vì đã bảo cô dốt nát, tôi xin lá»—i đã gá»i cô là kẻ lang chạ, và đáng lẽ tôi không nên để mất bình tÄ©nh như thế, nhưng ở và o hoà n cảnh nà y có ngưá»i đà n ông nà o còn giữ được bình tÄ©nh cÆ¡ chứ?
-Nếu tôi đòi há»i nà y ná» thì anh tức giáºn còn có lý, đằng nà y tôi có đòi há»i gì đâu. Tôi đâu có dà sung và o đầu anh và bắt anh phải là m Ä‘iá»u nà y Ä‘iá»u ná». Tôi cÅ©ng đâu có định tranh miếng ăn cá»§a nhà già u các ngưá»i?
-Cô nói thế có nghĩa gì?
-Có nghÄ©a lá có thể bố tôi có lý khi tức giáºn vá»›i anh bởi vì anh già u có. Có nghÄ©a là tôi ghét các ý nghÄ© có thể giải quyết chuyện đó bằng má»™t đỠnghị phá thai gá»n ghẽ cá»§a anh. Nên anh đừng đưa ra đỠnghị ấy thì tôi chắc tôn trá»ng anh hÆ¡n.
-Nhưng bây giá» luáºt pháp cho phép là m chuyện đó, cô biết mà .
-Và là m như thế cÅ©ng có nghÄ©a là giết ngưá»i, anh biết mà .
-Có những quan Ä‘iểm đối láºp vá» vấn đỠđó.
-Và rõ rằng quan Ä‘iểm chúng ta đối láºp nhau.
-Váºy cô định giữ đứa bé sao?
-Äó không phải là việc cá»§a anh.
-Nếu đó là con tôi thì phải là việc của tôi chứ.
-Sai, - cô nói má»™t cách dứt khoát, má»™t từ duy nhất được diá»…n đạt rà nh rá»t đó cho Clay biết rằng anh ta có cố há»i gì thêm cÅ©ng vô Ãch.
Clay ngồi đó trong tâm trạng tuyệt vá»ng, vá»›i cuá»™c đấu tranh thầm lặng vá»›i lương tâm mình. Rồi anh ta cất tiếng giá»ng đầy vẻ chân tháºt.
-Nghe nà y, tôi không muốn đưá trẻ lớn lên cùng một mái nhà với bố cô.
Không gian yên lặng đến ná»—i ngưá»i ta có thể nghe rõ tiếng má»™t chiếc lá khô rÆ¡i xuống mặt đưá»ng. Rồi giá»ng nói cá»§a Cathering khẽ vang lên trong bóng tối.
-Ồ, ồ, ồ ….
Äể đáp lại Clay cho xe nổ máy, và o số luôn và cố gắng lái xe để xua Ä‘i sá»± bối rối cá»§a mình. Anh ta ngồi lặng lẽ, lại lái bằng má»™t tay, cho xe chạy nhanh, nhưng không quá nhanh như lúc trước. Cô ngả ngưá»i ra ghế, im lặng nhìn những cảnh cây tạo thà nh hình vòng cung hiện ra dưới ánh đèn trước cá»§a xe, không muốn biết đến phương hướng, chẳng muốn nghÄ© ngợi gì nữa. Chiếc xe giảm tốc độ, rẽ, rồi phóng ra con phố nÆ¡i Clay sống.
-Cô nghĩ bố mẹ cô còn ở đó không?
-Tôi không biết. Con ngưá»i Ä‘iên khùng ấy có thể vẫn còn ở đó.
-Hình như hỠđi rồi. – Clay nói khi phát hiện ra xe của bố mẹ Catherine không còn đỗ ở lối và o nhà mình nữa.
-Nếu thế anh chỉ việc đưa tôi vá» nhà tôi, - cô nói, rồi quay mặt ra phiá cá»a sổ nói thêm, xin lá»—i phiá»n anh.
Clay cho xe dừng lại trước má»™t biển báo dừng xe và ngồi chá» vá»›i má»™t vẻ kiên nhẫn giả tạo. Thấy cô vẫn ngồi nhìn đăm đăm ra ngoà i cá»a sổ Clay không ká»m chế được buá»™c phải cất tiếng há»i:
-ÄÆ°á»ng nà o?
Trong ánh sáng cá»§a ngá»n đèn đưá»ng cô thấy sá»± trÆ¡ trẽn trong cái dáng ngồi kiêu ngạo cá»§a anh ta: má»™t tay để há» trên tay lái, má»™t bên vai hÆ¡i nghiêng vá» phiá cá»a sổ.
-Anh thực sự không nhớ chút gì vỠđêm đó sao?
-Tôi nhá»› những gì tôi muốn nhá»›. Cô nên nhá»› Ä‘iá»u đó.
-Công bằng đấy – cô đồng ý, rồi cố thay đổi thái độ và nói cho anh ta địa chỉ cá»§a má»™t khu phố cùng và i chỉ dẫn ngắn gá»n.
Xe chạy từ Edina đến Bắc Minneapolis mất khoảng hai mươi phút. Äó là những phút dà i lê thê, bức bối vá»›i ná»—i bá»±c tức cá»§a cả hai ngưá»i cùng vá»›i kiểu lái xe bất cẩn cá»§a Clay. Ngoà i cuá»™c đấu khẩu lúc nà o cÅ©ng ráºp rình chá» chÆ¡ há»™i nổ tung, chỉ có tiếng động cÆ¡ xe chạy rầm rì qua thà nh phố Ä‘ang uể oải muốn chìm và o giấc ngá»§ vá»›i những ngá»n đèn đưá»ng yếu á»›t rá»i xuống thế giá»›i Ä‘ang chuyển động cá»§a há». Trong cái thế giợi hạn hẹp đó má»™t mối dây rang buá»™c không há» theo mong muốn đã được thiết láºp, giống như má»™t vị khách không má»i buá»™c chá»§ nhà phải đối xá» lịch sá»± trước sá»± có mặt cá»§a mình. Sá»± câm lặng bao trùm cùng vá»›i những Ä‘iá»u không được nói thà nh lá»i - những ná»—i sợ hãi, những ná»—i lo ngại, những ná»—i lo lắng. Chẳng ai Ãt lo âu hÆ¡n ai và chẳng ai có thể giải toả được sá»± căng thẳng giữa há», tuy váºy đối vá»›i cả hai má»™t sá»± vÄ©nh biệt lúc nà y dưá»ng như là quá đột ngá»™t. Khi Clay cho xe chạy và o khúc cua cuối cùng dẫn tá»›i con phố cô ở, chiếc xe chạy cháºm hệt như bò ra đưá»ng váºy.
-Nhà …. - giá»ng Clay như lạc Ä‘i và anh ta phải ho để dá»n giá»ng.
-Nhà nà o?
-Nhà thứ ba bên phải.
Chiếc xe chạy tá»›i má»™t chá»— xe ở bên lỠđưá»ng và Clay giảm tốc độ rồi cho xe dừng hẳn. Bây giá» cô được tá»± do mà đi, nhưng không hiểu sao cô vẫn ngồi yên trong xe.
Clay vắt tay quanh tay lái theo cách mà giỠđây cô đã quen nhìn. Anh ta ngước nhìn lên ngồi nhà chìm trong bóng tối, rồi quay sang nhìn cô.
-Cô sẽ không sao chứ? – anh ta há»i.
-Vâng. Còn anh thì sao?
-Chúa Æ¡i, tôi không biết. – Clay ngả ngưá»i ra ghế và nhắm mắt lại.
[COLOR=#000000][SIZE=4]Catherine nhìn yết hầu của anh ta chuyển động lên xuống.
-Tốt…. – cô đặt tay lên nấm cá»a xe.
-Cô tháºm chà không thèm nói cho tôi biết những kế hoạch cá»§a cô sao?
-Không. Chỉ cần biết tôi có kế hoạch rồi.
-Nhưng còn bố cô thì sao?
-Chẳng bao lâu nữa tôi sẽ đi. Tôi là con át chủ bà i của ông ấy, và tôi đi rồi thì ông ấy chẳng lấy gì mà đe doạ anh nữa.
-Tôi há»i thế không phải tôi nghÄ© cho bản thân mình, tôi Ä‘ang nghÄ© cô vỠđó sẽ ra sao.
-Äừng nói đến chuyện đó…..xin đừng.
-Nhưng ông ta…
-Và đừng có há»i thêm câu nà o nữa, được không?
-Tối nay ông ta đã ép cô tá»›i nhà tôi, đúng không? - giá»ng Clay nghe rất căng thẳng.
-Tôi nói rồi, đừng có há»i nữa, anh Forrester, - cô nói má»™t cách nhẹ nhà ng.
-Tôi cảm thấy để cô Ä‘i như thế nà y tháºt không yên tâm, cô biết đấy.
-á»’, cả hai chúng ta Ä‘á»u phải chịu đựng kia mà .
Ãnh đèn lá» má» không soi tá» khuôn mặt há» nhưng dưá»ng như nó vẫn đủ để chuyển tải những gì hiện lên trong ánh mắt cá»§a hai ngưá»i. Cô vá»™i quay Ä‘i tránh nhìn thẳng và o Clay, bởi cô không muốn bị ám ảnh bởi ánh mắt đầy day dứt cá»§a anh ta. Cô mở cá»a xe và đèn trước bá»—ng báºt sang rồi Clay đưa tay giữ cô lại. Yên lặng bao trùm trong khi cô cảm thấy hÆ¡i ấm từ bà n tay cá»§a Clay lan truyá»n khắp cánh tay cô. Cô giáºt tay ra má»™t cách từ từ và cương quyết cố nhoà i ngưá»i vá» phiá cá»a. Nhưng trong lúc cô vùng vẫy cổ cô nghiêng sang má»™t bên, là m lá»™ ra dưới ánh đèn ba vết bầm tÃm in hình ba ngón tay. Cô chưa kịp giấu những vết bầm tÃm đó Ä‘i thì những ngón tay cá»§a Clay đã khẽ lướt qua chá»— đó và cô co rúm ngưá»i lại.
-Äừng! - Mắt cô mở to đầy sợ hãi.
-Ông ta đã là m chuyện nà y, đúng không? - Bằng má»™t giá»ng nói chói tai, Clay há»i.
Cô có chối cÅ©ng chẳng Ãch gì. Tất cả những gì cô có thể là m là tránh trả lá»i câu há»i đó.
-Anh đừng có thể hiện sá»± thương hại hay mÅ©i lòng ở đây, - cô cảnh cáo Clay – Ngay lúc nà y tôi không chịu đựng nổi Ä‘iá»u đó đâu.
-Catherine… - Nhưng Clay không biết phải nói gì nữa, và anh cÅ©ng không thể ngồi aÄ‘6y giam giữ cô lâu hÆ¡n được nữa. Anh không muốn liên quan đến cuá»™c Ä‘á»i cô, nhưng anh đã vướng và o đó mất rồi. Cả hai ngưá»i Ä‘á»u biết Ä‘iá»u đó. Là m sao cô có thể ra khá»i chiếc xe nà y, mang theo đứa con cá»§a anh bước và o má»™t tương lai má» mịt?
-Cho phép tôi đưa cô má»™t Ãt tiá»n, được không? – Clay há»i, giá»ng rất khẽ.
-Không….là m ơn đừng….Tôi không muốn gì ở anh cả, cho dù anh có tin hay không.
Bây giỠthì Clay tin.
-Nếu cô thay đổi ý định thì hãy liên lạc với tôi, được không?
-Không. – cô giơ khuỷu tay lên để những ngón tay của Clay không còn nắm cánh tay cô được nữa.
-Chúc may mắn – Clay nói, mắt vẫn không rá»i khá»i cô.
-Vâng, anh cÅ©ng váºy.
Rồi Clay vươn ngưá»i ra đẩy cá»a cho cô, mu bà n tay cá»§a anh khẽ chạm và o bụng cô, khiến cô nổi da gà . Cô vá»™i bước ra xe.
-Nà y, đợi đã ….- Clay nhoà i ngưá»i khá»i ghế ngồi, nhìn lên cô vá»›i ánh mắt buồn bã và lo âu – Cô …há» gì, Catherine?
Câu há»i cá»§a Clay dá»™i và o lòng cô thôi thúc cô muốn khóc, giống như lúc ở phòng khách nhà anh khi cô thấy anh không nháºn ra cô.
-Anderson. Há» cá»§a tôi là Anderson. Thưá»ng thôi, dá»… quên ấy mà .
Rồi cô quay gót chạy và o trong nhà .
Nhưng khi cô đã Ä‘i rồi, Clay Forrester trong chiếc áo khoác đắt tiá»n ngồi khoanh tay quanh tay lái cá»§a chiếc xe thể thao sang trá»ng, gục cái đầu vá»›i mái tóc chải chuốt cá»§a anh xuống đó, anh đã nháºn thức được rằng anh sẽ không bao giá» quên nổi tên há» cá»§a cô chừng nà o anh còn sống trên cõi Ä‘á»i nà y.
Last edited by phongvan; 12-10-2008 at 08:39 PM.
|

12-10-2008, 04:50 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 3
Ngá»n đèn duy nhất ở tầng má»™t còn sáng là ngá»n đèn trên chiếc bà n chân quì. Clay Ä‘i tá»›i đó nhìn mình trong gương. Má»™t khuôn mặt nhăn nhó Ä‘ang từ trong đò nhìn chằm chằm và o anh. Catherine Anderson, anh nghÄ©, Catherine Anderson. Khó chịu vá»›i hình ảnh cá»§a chÃnh mình, Clay tắt đèn Ä‘i.
Ở trên gác cánh cá»a hòng ngá»§ cá»§a bố mẹ anh vẫn hé mở, hắt ra hà nh lang má»™t vùng ánh sáng hình chop. Anh dừng lại, hai tay chống nạnh, nhìn trân trân xuống sà n nhà theo cách mà anh thưá»ng là m má»—i khi có Ä‘iá»u gì lo lắng. -Clay hả? Bố mẹ nghe thấy tiếng con vá». Và o Ä‘i … [/COLOR][/SIZE]
Bố anh tiến ra cá»a Clay liếc nhìn bố, liếc nhìn chiếc áo khoác bằng lông thú trùm qua vai ông như má»™t chiếc kimônô Những nhóm tóc mà u bạch kim ôm quanh khuôn mặt khá»e khoắn cá»§a ông. Tá»± nhiên Clay ước gì mình có thể lao đến ôm tóc cá»§a ông, áp má mình và o gò má rám nắng ấy như ngà y anh còn bé vẫn thưá»ng chạy đến ôm ông má»—i khi thức dáºy.
-Con không muốn để bố mẹ phải thức giấc.
-Äằng nà o thì bố mẹ cÅ©ng có ngá»§ đâu. Và o Ä‘i.
Lá»›p thảm dà y là m chìm Ä‘i tiếng bước chân cá»§a bố anh và Clay bước theo ông và o phòng, thấy mẹ anh trong chiếc váy ngá»§ thụng vá»›i dáng vẻ mệt má»i Ä‘ang ngồi trên chiếc ghế tá»±a bá»c luạ mà u xanh da trá»i.
Cứ như hai mươi năm trước đã quay trở lại váºy. Bấy lâu nay báºn mãi vá»›i công việc cá»§a má»—i ngưá»i, há» Ãt có thá»i gian gắn gÅ©i nhau. GiỠđây không còn mang trên ngưá»i bá»™ đồ sang trá»ng, già y cao gót và những đồ trang sức đắt tiá»n, mẹ anh Ä‘ang ngồi đó trong chiếc ghế kia như thể đợi sẵn để che chở cho anh váºy. Lòng Clay lại dâng lên má»™t cảm xúc tương tá»± như lúc anh ở ngoà i hà nh lang. Anh muốn gục đầu và o lòng mẹ và là m đứa con trai bé bá»ng cá»§a bà ngà y nà o.
Nhưng vẻ mặt mẹ anh đã ngăn anh lại.
-Bố mẹ dang uống một ly rượu trắng để đầu óc bớt căng thẳng. -Bố anh nói và cầm ly rót đầy một ly rượu từ chiếc bình thuỷ tinh trong khi Clay chỉnh chiếc ghế bên cạnh chiếc ghế của mẹ anh và ngồi xuống.
-Con có muốn một ly không?
-Không ạ. - Rượu, rượu lừa phỉnh, Clay cay đắng nghĩ thầm.
-Clay, bố mẹ không đoán nổi chuyện gì. Không đoán nổi - bố anh bắt đầu.
-Bố mẹ vẫn đợi con trả lá»i.
Clay nhìn gương mặt đầy lo âu cá»§a mẹ anh, nhìn dáng ngồi nghiêm trang, dáng ngồi như muốn nói lên rằng bà không muốn biết sá»± tháºt là thế nà o. Bố anh đứng, xoay xoay ly rượu trong tay, nhìn và o trong ly, chỠđợi.
-Có lẽ, Catherine đúng – Clay thú nháºn, vẫn không rá»i khá»i mẹ anh. Anh thấy đôi mắt mẹ anh mở to đầy sá»ng sốt tìm kiếm ánh mắt cá»§a bố anh. Nhưng ông Claiborne giỠđây lại Ä‘ang nhìn thẳng và o con trai mình.
-Con có chắc đứa trẻ là cá»§a con không? – Claiborne há»i ngay.
Clay đan những ngón tay và o nhau, cúi xuống, nhìn sà n nhà .
-Có lẽ đúng ạ.
Angela choáng váng trước cái Ä‘iá»u mà bà và chồng bà đã nghÄ© tá»›i trong suốt mấy giá» qua.
-Ôi, Clay, hôm nay con tháºm chà còn không biết cô ta. Là m sao Ä‘iá»u đó có thể đúng được cÆ¡ chứ?
-Con chỉ gặp cô ấy có má»™t lần, đó là lý do tại sao lúc đầu con không nháºn ra cô ấy.
-Má»™t lần cÅ©ng đủ lắm rồi! – Claiborne ngắt lá»i vẻ cay đắng.
-Con biết, con đáng bị như thế.
Nhưng đột nhiên Claiborne Forrester, ngưá»i cha, trở thà nh Claiborne, luáºt sư. Ông im lặng bước Ä‘i trong phòng, rồi dừng lại trước mặt con trai mình, rung ly rượu cá»§a ông lên như cách ông chỉ ngón tay vá» phiá má»™t thân chá»§ để thừa nháºn tá»™i trạng cá»§a ngưá»i đó.
-Clay, bố muốn con bảo đảm rằng con là ngưá»i đà n ông có trách nhiệm, trước khi chúng ta nói thêm vá» chuyện nà y, con hiểu chứ?
Clay thở dà i, đứng dáºy, thá»c những ngón tay và o mái tóc.
-Bố, con biết bố lo lắng, và ….tin con….lúc đầu khi con nhìn thấy cô ấy ở đây con cÅ©ng ngạc nhiên giống như bố. Vì thế con má»›i đưa cô ấy ra ngoà i. Con chỉ nghÄ© rằng cô ấy là má»™t kẻ đà o má» muốn lợi dụng con để kiếm chác, nhưng có vẻ như cô ấy không phải là ngưá»i như váºy. Catherine không muốn gì ở con hết, cÅ©ng không muốn gì ở bố mẹ.
-Váºy tại sao cô ta lại đến đây.
-Cô ấy bảo đó là ý của bố cô ấy.
-Cái gì! Và con tin cô ta.
-Dù con có tin hay không, cô ấy không muốn một xu nà o của con hết.
-Có thể cô ta hối háºn vì đã đổ tá»™i cho con má»™t cách vô lý - Mẹ anh nói vẻ hy vá»ng.
-Mẹ - Clay thở dà i, nhìn xuống mẹ anh. Bà trông tháºt tá»™i nghiệp vá»›i cái vẻ hy vá»ng như trẻ con ấy. Clay thấy tim mình tan nát khi phải là m tổn thương bà . - Mẹ, con sẽ không thể trở thà nh má»™t luáºt sư nếu con không thể tra há»i má»™t nhân chứng như thế má»™t cách thà nh công, đúng không? – Anh nhẹ nhà ng há»i - Nếu con có thể thà nh thá»±c nói rằng đứa trẻ không phải là cá»§a con thì con sẽ nói. Nhưng con không thể nói như váºy. Con chắc chắn nó là con cá»§a con.
-Nhưng, Clay, con không biết tà gì vá» cô gái đó. – Äôi mắt hoảng hốt cá»§a bà nhìn con trai van vÄ© – Là m sao con có thể chắc chắn được? Có thể có …. – Äôi môi bà run rẩy – Có thể có những ngưá»i khác nữa chứ.
Clay siết chặt đôi bà n tay mệ, nhìn thẳng và o đôi mắt chan chứa ná»—i thất vá»ng cá»§a bà rồi khẽ khà ng nói - Mẹ, trước khi xảy ra chuyện đó cô ấy là má»™t cô gái trinh.
Angela muốn gà o to lên: “Tại sao, Clay, tại sao?â€. Nhưng bà biết là m thế chẳng Ãch lợi gì. Lúc nà y con trai bà cÅ©ng Ä‘ang Ä‘au khổ. Bà có thể thấy Ä‘iá»u đó trong mắt anh, vì váºy bà chỉ lặng lẽ siết chặt tay con. Nhưng bà không kìm được, hai giá»t nước mắt cứ thể lăn xuống má bà , không chỉ vì bà mà cho cả anh nữa. Bà kéo tay anh, kéo anh xuống và ôm anh và o lòng.
Anh cảm thấy má»™t ná»—i Ä‘au ghê gá»›m khi anh là m mẹ mình thất vá»ng, cảm thấy trong lòng dâng trà o má»™t tìm cảm yêu thương không thể nà o diá»…n tả nổi trước phản ứng cá»§a bà .
-Ôi, Clay - mẹ anh nói sau những giây phút nghẹn ngà o – giá mà con chỉ mới lên sáu thôi thì chuyện nà y sẽ dễ dà ng hơn biết bao. Mẹ chỉ việc phạt con và bắt con vỠphòng.
-Nếu con sáu tuổi thì mẹ đã không phải ….Anh mỉm cưá»i buồn bã.
-Äừng có nói lấy lòng mẹ nữa, Clay – Bà cÅ©ng mỉm cưá»i vá»›i đôi môi run rẩy - Mẹ cá»±c kỳ thấy vá»ng vá» con. ÄÆ°a cho mẹ mượn cái khăn tay. – Anh rút khăn tay trong túi quần ra - Mẹ đã nghÄ© mẹ luôn dạy con – bà đưa khăn lên lau mắt và nói tiếp - phải tôn trá»ng phụ nữ.
-Vâng, bố mẹ đã dạy con như váºy – Clay đứng dáºy, đút hai tay và o túi quần và quay Ä‘i – Nhưng, lạy Chuá, con đã hai mươi lăm tuổi rồi. Bố mẹ nghÄ© con không há» dÃnh dáng tá»›i chuyện phụ nữ khi con đã ngần nà y tuổi sao?
-Má»™t ngưá»i mẹ không nhìn nháºn chuyện đó theo cách nà y hay cách khác.
-Nếu con còn trong sáng như má»™t bông tuyết thì đúng là con không bình thưá»ng. Tại sao chứ, khi bố con hai mươi lăm tuổi hai ngưá»i đãchẳng cưới nhau rồi là gì.
-Äúng, - Claiborne ngắt lá»i - Bố và mẹ có đủ tinh thần trách nhiệm để xây dá»±ng tương lai. Khi còn hẹn hò dù bản năng hèn hạ cá»§a bố có thúc đẩy bố thế nà o Ä‘i nữa, bố cÅ©ng cưới mẹ con trước.
-Con nghÄ© nếu con nói rằng bây giá» má»i thứ khác vá»›i thá»i cá»§a bố mẹ thì bố sẽ lên lá»›p cho con má»™t bà i.
-Äúng đấy, Clay, là m sao con có thể để má»™t chuyện như thế xảy ra trong má»™t cuá»™c gặp gỡ như thế, vá»›i má»™t ngưá»i con gái như thế! Nếu con đã Ä‘Ãnh ước hay đã quen cô ấy má»™t thá»i gian thì chuyện đó còn có thể hiểu được. Nếu con….nếu con yêu cô ta cÆ¡. Äừng có đứng đó và cầu xin bố tha thứ cho cái việc sinh hoạt bừa bãi đó cá»§a con bởi vì bố sẽ không tha thứ đâu!
-Con cÅ©ng không hy vá»ng được bố mẹ tha thứ.
-Äáng lẽ con phải có ý thức hÆ¡n! - Bố Clay quát, và lại tiếp tục bước những bước đầy tức giáºn.
-Lúc đó ý thức chẳng liên quan gì đến chuyện đó cả - Clay thản nhiên nói khiến mắt Claiborne nảy lá»a.
Còn nói gì được nữa, vì rõ rà ng lúc đó anh không có đủ thông minh để nghĩ tới việc cô ta có thể có thai!
-Claiborne!
-Ôi, tệ tháºt, Angela, nó đã là má»™t ngưá»i lá»›n thế mà lại hà nh động như trẻ con Tôi cứ mong má»™t ngưá»i đà n ông hai mươi lăm tuổi thể hiện giá trị ý thức cá»§a hai mươi lăm năm!
-Con và cô ấy cứ nghÄ© rằng ngưá»i kia đã sá» dụng biện pháp phòng ngừa – Clay giải thÃch vẻ mệt má»i.
-Cứ nghÄ©! Cứ nghÄ©! Ừ, anh cứ nghÄ© là vá»›i sá»± ngốc nghếch cá»§a mình anh đáng phải nằm trong tay ngưá»i bố khát tiá»n đáng ghét cá»§a ta Ä‘i! Ngưá»i đà n ông đó là má»™t kẻ dốt nát say mèm đấy, nhưng lão rất xảo trá. Lão ấy muốn là m cho chúng ta khuynh gia bại sản!
Clay không thể phá»§ nháºn Ä‘iá»u đó, ngảy cả Catherine cÅ©ng nói thế.
-Bố không phải chịu trách nhiệm vỠviệc con là m.
-Không, bố không. Nhưng con cho má»™t ngưá»i như lão Anderson ấy cÅ©ng nghÄ© như thế sao? Lão ấy đòi được bồi thưá»ng vì chuyện con gái lão bị quyến rÅ© và sẽ không chịu ngồi yên cho tá»›i khi đạt được con số lão tÃnh toán trong đầu.
-Ông ta có nói muốn bao nhiêu không? – Clay há»i, lo sợ phải nghe câu trả lá»i.
-Lão ta không cần phải nói. Bố biết lão đòi má»™t số lá»›n. Và Clay ạ, còn có Ä‘iá»u khác phải lo lắng nữa - Thấy bố anh liếc sang mẹ anh, Clay hiểu rằng mẹ anh cÅ©ng biết Ä‘iá»u đó – Bố đã được các quan chức địa phương tiến cá» và o má»™t chức vụ quan trá»ng cá»§a toà án. Bố định để con thi xong má»›i nói. Nhưng tháºt ra bố mẹ đã suy nghÄ© vá» chuyện nà y rất nghiêm túc. Con thừa biết chỉ cần dÃnh và o má»™t vụ bê bối nhá» thôi thì cÅ©ng rất bất lợi vá»›i má»™t ứng cá» viên.
-Catherine nói cô ấy đã có kế hoạch rồi. Một khi cô ấy bỠnhà đi thì ông ấy sẽ chẳng có bằng cớ gì để kiện cáo nữa. Cô ấy không chịu tuân theo sự sắp xếp của ông ta đâu.
-Äừng có nghÄ© đơn giản thế, Clay. Con sắp trở thà nh má»™t luáºt sư rồi, còn bố thì đã là luáºt sư bao nhiêu năm nay. Cả hai chúng ta Ä‘á»u biết vụ kiện vá» quyá»n là m cha là má»™t trong những vụ khó giải quyết nhất. Không phải bố lo lắng vá» kết quả cá»§a má»™t vụ kiện mà là bố lo vá» những tiếng xấu mà nó gây ra. Và còn có vấn đỠnữa mà chúng ta chưa bà n tá»›i – Ông nhìn xuống ly rượu, rồi nhìn và o mắt Clay - vẫn có má»™t trách nhiệm đạo đức mà con không thể chối bá». Nếu con là m váºy thì bố sẽ thất vá»ng vá» con, thất vá»ng hÆ¡n bây giá» nhiá»u.
-Bố không định nói là bố muốn con cưới cô ấy chứ? - Clay vươn cổ ra.
-Bố không biết, Clay, bố không biết - Bố Clay nhìn anh bằng ánh mắt thể hiện rõ sá»± không hà i lòng - Bố chỉ biết rằng bố đã cố gắng bằng cả lá»i nói lẫn và dụ để dạy con vá» giá trị cá»§a sá»± lương thiện. Có lương thiện không nếu con bá» mặc ngưá»i đà n bà đó muốn sống chế thế nà o thì tuỳ, hả?
-Có, nếu đó là điá»u cô ấy muốn.
-Clay, ngưá»i phụ nữ đó bây giá» có lẽ Ä‘ang hoảng sợ. Cô ta bị kẹt giữa má»™t ngưá»i xa lạ mà cô ta không há» biết và má»™t ngưá»i cha nát rượu Ä‘iên khùng. Con không nghÄ© là cô ta xứng đáng được nháºn chút hợp tác nà o từ con sao?
-Bố vừa má»›i nói thay con rồi đấy thôi. Con là má»™t ngưá»i xa lạ đối vá»›i cô ấy. Váºy bố nghÄ© cô ấy muốn cưới má»™t ngưá»i xa lạ ư?
-Cô ta có thể là m Ä‘iá»u tệ hại hÆ¡n. Mặc dầu con đã hà nh động thiếu suy nghÄ© và thiếu ý thức, bố không nghÄ© con là má»™t trưá»ng hợp vô vá»ng.
-Con sẽ như váºy nếu con cưới cô ấy. Chuá Æ¡i, con tháºm chà không thÃch con bé đó.
-Thứ nhất, đừng có nói những lá»i bất kÃnh trước mặt mẹ con, và thứ hai hãy thôi gá»i cô ta là con bé Ä‘i. Cô ta đã là má»™t ngưá»i phụ nữ trưởng thà nh, như thá»±c thế cho thấy. Là má»™t ngưá»i phụ nữ trưởng thà nh cô ta sẵn sà ng nghe ra lý.
-Con không hiểu bố định đưa vấn đỠtá»›i đâu. Bố biết cô ta xuất thân từ má»™t gia đình thế nà o rồi đấy. Bố cô ta là má»™t lão Ä‘iên, mẹ cô ta là ngưá»i cam chịu; hãy xem cách ăn mặc, nÆ¡i há» sinh sống. Äó rõ rang không phải là kiểu gia đình bố mẹ muốn con là m rể, thế mà bố lại đứng đó nói như thể bố muốn con há»i cưới cô ta.
-Äáng lẽ anh phải hiểu nguồn gốc cá»§a cô ta trước khi anh là m ngưá»i ta có mang, Clay ạ.
-Lúc đó con tháºm chà chẳng biết cô ta, là m sao con là m việc ấy được?
Claiborne Forrester có cái tà i tÃnh toán thá»i Ä‘iểm thiên phú cá»§a bất cứ luáºt sư giá»i nà o, và ông đã táºn dụng khoảng thá»i gian yên lặng kéo dà i để giỠđây lên tiếng má»™t cách đầy thuyết phục trước khi kết luáºn trưá»ng hợp cá»§a mình.
-Äúng. Thay vì gỡ tá»™i cho mình, như con nghÄ© sá»± tháºt là thế, hãy nghÄ© tá»›i – như theo bố nghÄ© - má»™t trách nhiệm lá»›n hÆ¡n đối vá»›i cô ta và đứa trẻ. Con đã hà nh động mà không há» nghÄ© tá»›i cái giá con phải trả. Cho dù bây giá» con đưá»ng như đã quên thì vẫn có má»™t đứa trẻ liên quan ở đây, và đó là con cá»§a con.
-Nó là con cô ta!
Cằm Claiborne bạnh ra và đôi mắt nghiêm khắc cá»§a ông nhìn thẳng và o con trai – Con trở nên tà n nhẫn như váºy từ bao giá» thế, Clay?
-Từ lúc tá»›i khi con bước chân vá» nhà và lÅ© diá»u hâu ấy bay xuống.
-Cả hai bố con thôi Ä‘i – Angela Ä‘iá»m tÄ©nh yêu cầu - Cả hai bố con lúc nà y Ä‘á»u không được sáng suốt và rồi cả hai sẽ hối tiếc nếu hai ngưá»i cứ tiếp tục như thế nà y. Clay, bố con nói đúng. Con phải có trách nhiệm đối vá»›i ngưá»i đà n bà đó. Dù nó có dẫn tá»›i việc con há»i cưới cô ta hay không thì đó cÅ©ng không phải là điá»u chúng ta có quyết định ngay trong đêm hôm nay – Nói rồi bà Angela Ä‘i đến chá»— chồng đặt tay lên ngá»±c ông – Anh, tất cả chúng ta Ä‘á»u cần suy nghÄ© vá» việc nà y. Clay đã nói rằng cô gái đó không muốn cưới nó. Con bé từ chối nháºn tiá»n cá»§a nó. Hãy để hai đứa chúng nó dà n xếp vá»›i nhau khi chúng nó bình tÄ©nh hÆ¡n.
-Angela, anh nghĩ con trai chúng ta cần….
Angela đặt ngón tay lên môi chồng.
-Claiborne, anh Ä‘ang để cảm xúc chi phối đấy, và anh đã nói vá»›i em không biết bao lần rằng má»™t luáºt sư giá»i không được phép như váºy. Bây giỠđừng có bà n thêm gì nữa, anh ạ.
Claiborne nhìn và o mắt Angela, đôi mắt lấp lánh vì xúc động. Äôi mắt ấy to, sáng và lúc nà o cÅ©ng mang đến cho ngưá»i khác cảm giác ấm áp. Claiborne Forrester, ở cái tuổi năm mươi chÃn, vẫn yêu đôi mắt ấy như cái thuở ông còn đôi mươi, cái thuở bà đã dung mỹ phẩm tô Ä‘iểm cho đôi mắt ấy để là m say mê ông. Ông cầm lấy bà n tay vợ. Ông không cần phải trả lá»i. Ông cúi đầu trước phán quyết cá»§a bà , khẳng định tình yêu cá»§a mình bằng má»™t cái vuốt ve nhẹ nhà ng lên bà n tay cá»§a bà .
Nhìn bố mẹ mình, Clay lại cảm thấy sá»± an toà n toát lên từ há», sá»± an toà n mà anh luôn cảm thấy từ khi anh còn bé. Äiá»u mà anh thấy trước mắt chÃnh là điá»u anh mong muốn có được vá»›i má»™t ngưá»i đà n bà cá»§a Ä‘á»i anh. Anh muốn nhân đôi tình yêu và sá»± tin tưởng ngá»i lên trong ánh mắt bố mẹ anh lúc há» nhìn nhau. Anh không muốn cưới má»™t cô gái mà anh tháºm chà không nhá»› nổi há» cá»§a cô ta, má»™t ngưá»i sinh ra và lá»›n lên trong má»™t gia đình đầy rẫy những sá»± đối nghịch vá»›i tình yêu mà anh lá»›n lên cùng.
Mẹ của anh quay lại, và phiá sau bà , bố anh đứng đó để tay trên vai bà . HỠcùng nhìn con trai mình.
-Mẹ con nói đúng. Hãy Ä‘i ngá»§ Ä‘i, Clay. Thá»i gian sẽ giúp cho má»i chuyện trở nên rõ rang hÆ¡n con ạ.
-Con cÅ©ng hy vá»ng như thế - Clay uể oải đáp.
Äối vá»›i Angela, cái dáng vẻ cau có nà y Clay trông giống má»™t chà ng trai già trước tuổi. Linh tÃnh mach bảo cho bà biết rằng con trai bà đang đấu tranh vá»›i chÃnh mình, và vì thế bà nên kiên nhẫn chỠđợi.
-Chúng ta yêu con, Clay ạ, cho dù có xảy ra chuyện gì Ä‘i nữa – Angela dịu dà ng nói. Claiborne thêm và o - Lần nà y chúng ta chứng minh Ä‘iá»u đó theo má»™t cách có thể con khó hiểu, nhưng như ngạn ngữ đã nói, tình yêu, không phải lúc nà o cÅ©ng là sá»± ân cần – Nói rồi, ông đặt tay lên vai Angela và nói – Chúc ngá»§ ngon, con trai.
Rá»i phòng cá»§a bố mẹ, Clay biết bá»™ mẹ anh sẽ luôn đứng vá» phiá bên nhau dù có bất cứ chuyện gì, há» luôn như váºy. Anh đâu có mong hai ngưá»i đối đầu vá»›i nhau, mặc dầu mẹ anh dá»… thuyết phục hÆ¡n bố anh nhiá»u. Sá»± Ä‘oà n kết có mục Ä‘Ãch cá»§a hỠđã tạo ra cảm giác an toà n trong suốt thá»i thÆ¡ ấu cá»§a Clay. GiỠđây anh không thể không tá»± há»i không biết rồi anh và cái cô Catherine Anderson Ä‘anh đá kia sẽ tạo ra kiểu cha mẹ gì. Anh rùng mình khi nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó.
Angela Forrester nằm để má»™t tay dưới gối còn tay kia để trên ngưá»i chồng bà .
-Anh? – Bà thì thầm.
-Sao? – Ông trả lá»i, nhanh vừa đủ để bà biết rằng ông cÅ©ng chưa ngá»§.
-Anh có nghÄ© cô gái đó sẽ Ä‘i….phá thai không? – Angela lên tiếng như thể có gì vướng trong há»ng bà .
-Anh cũng đang băn khoăn vỠchuyện đó đây. Anh không biết nữa.
-Ôi, Claiborne….cháu cá»§a chúng ta, - bà thì thầm, áp môi mình và o lưng chồng, mắt bà nhắm chặt, trong bà hiện lên những hình ảnh so sánh - hạnh phúc là m sao khi lần đầu tiên bà cảm thấy yêu ngưá»i đà n ông nà y, sung sướng là m sao khi lần đầu bà biết bà mang thai Clay. Những giá»t nước mắt trà o ra từ khoé mắt bà .
-Anh biết, Angie, anh biết – Claiborne dỗ dà nh, đưa tay ra kéo bà sát và o mình. Sau một hồi nghĩ ngợi ông nói – Anh sẽ trả đến đồng cuối cùng nếu là m thế mà ngăn chặn được việc phá thai, em biết mà , Angie.
-Em….em biết, anh, em biết – bà nói bên ngực ông.
-Anh đã phải bắt Clay nhìn nháºn trách nhiệm cá»§a nó.
-Em biết – Nhưng bà thấy biết như thế cũng chẳng bớt đau đớn chút nà o.
-Tốt, váºy thì hãy ngá»§ Ä‘i em.
-Là m sao em có thể ngá»§ nổi khi mà em nhắm mắt lại thấy hình ảnh ngưá»i đà n ông Ä‘iên khùng ấy chỉ tay và o con bé dá»a nạt. Ôi, Chuá Æ¡i, con ngưá»i đó tháºt tà n nhẫn, Claiborne, ai cÅ©ng có thể thấy Ä‘iá»u đó. Ông ta sẽ không bao giỠđể cho con bé Ä‘i khi mà ông biết nó là cái chìa khoá mở két đựng tiá»n.
-Tiá»n không là gì, Angie ạ,, không là gì cả - Claiborne gay gắt.
-Em biết. Em chỉ Ä‘ang nghÄ© đến con bé và nghÄ© đến đứa con cá»§a Clay. Cứ nghÄ© đến việc con bé cùng đứa trẻ trở vá» cái nhà có con ngưá»i tà n nhẫn đó. Ông ta ác. Ông ta là loại ngưá»i ….
Claiborne hôn vợ trong bóng tối và cảm nháºn thấy má bà ướt đầm nước mắt.
-Angie, Angie, đừng khóc nữa, đừng mà – ông thì thầm.
-Nhưng đó là cháu chúng ta – bà nhắc lại bên tai ông.
-Chúng ta phiả tin và o Clay chứ.
-Nhưng cái kiểu nói nói tối nay….
-Nó phản ứng như bất kỳ ngưá»i đà n ông nà o. Dưới ánh sáng ban ngà y nó sẽ nhìn thấy rõ hÆ¡n trách nhiệm cá»§a nó.
Angela nằm thẳng ra, lấy ta lau mắt và cố lấy lại bình tÄ©nh. Suy cho cùng, không phải há» Ä‘ang nói vá» má»™t kẻ truy lạc. Há» nói vá» con trai há».
-Nó sẽ hà nh động đúng, anh ạ; nó rất giống anh mà .
-Anh yêu em, Angie – Claiborne hôn lên má vợ - Rồi ông lại kéo bà và o sát mình. HỠnằm như thế hồi lâu trước khi giấc ngủ tìm đến giúp hỠtạm quên đi những lo lắng.
Muốn qua mặt Herb Anderson thì phải rất tinh khôn. Ông ta có giác quan thứ sáu được mà i giÅ©a nhá» rượu, má»™t giác quan kỳ lạ có thẻ là m cho đầu óc Ä‘ang chếnh choáng lÆ¡ mÆ¡ cá»§a ông ta bá»—ng nhiên trở nên minh mẫn. Sáng hôm sau Catherine cố gắng tá» ra không có gì vì cô biết bất cứ má»™t sá»± thay đổi nà o cÅ©ng sẽ khiến ông ta nghi ngá». Cô Ä‘ang đứng trong bếp ăn má»™t quả cam thì Herb lảo đảo Ä‘i tá»›i. Trái cam là m đỡ cÆ¡n thèm chua cá»§a cô, nhưng dưá»ng như nó là m ông ta lá»™n ruá»™t.
-Lại mút cái thứ cá»§a nợ ấy hả? Ông ta rÃt lên ngay từ ngoà i cá»a – Cái thứ …đó ….sẽ giúp mà y đấy hả. Nếu mà y muốn mút thứ gì đó thì mà y hãy Ä‘i mà nịnh hót cái lão già Forrester đó và để xem mà y có thể bòn rút được gì từ lão. Có chuyện quái quỉ gì vá»›i mà y váºy? Cái kiểu mà y đứng trông má»›i ngu đần chứ, hệt như tối qua – chúng ta sẽ không moi được gì cá»§a nhà Forrester nếu mà y cứ ngu đần như thế, con ranh ạ!
-Äừng có lại bắt đầu trút giáºn lên con như thế. Con đã nói là con sẽ Ä‘i vá»›i bố nhưng con sẽ không đồng loã vá»›i bố Ä‘e doạ há». Giá» con phải Ä‘i há»c.
-Mà y không được đi đâu hết nếu mà y không cho tao biết tối qua mà y đã đạt được gì từ thằng sở khanh đó.
-Bố đừng, đừng là m thế. Con không muốn nhắc lại chuyện đó.
-ÄÆ°á»£c, để tao Ä‘i là m cốc cà phê đã rồi chúng ta sẽ nhắc lại chuyện đó, mà y cứ đứng nguyên đó, không được Ä‘i, nghe chưa. Mẹ mà y đâu? Má»™t ngưá»i đà n ông mà lại phải tá»± pha cà phê ở cái chá»— dÆ¡ dáy nà y sao?
-Mẹ đi là m rồi, bố tự pha lấy.
Herb đưa bà n tay thô kệch lên quệt ngang miệng.
-Từ lúc mà y nói chuyện vá»›i thằng sở khanh đó trông mà y có vẻ khổ sở đấy, đúng không? – Ông ta cưá»i khùng khục.
Cô không muốn cố ngăn ông ta gá»i Clay là “thằng sở khanh†nữa. Cô mà là m thế thì ông ta cà ng gá»i cho sướng miệng. Ông ta Ä‘i tá»›i chá»— để bồn rá»a và bắt đầu bà y bá»™ đồ pha cà phê ra, dằn mạnh từng thứ má»™t, đổ bã cà phê khắp bồn rá»a và lau tay và o áo. Cô bước lùi lại để tránh bị nước bắn và o ngưá»i. Ông ta lại cưá»i. Cô quay mặt Ä‘i, ăn nốt những múi cam còn lại. Nhưng, hai ngưá»i vẫn đứng quá gần nhau và ông ta vẫn ngá»i thấy mùi cam.
-Mà y có phun ra không hay mà y định đứng đó mút cam cả buổi sáng hả? Cái thằng sở khanh đó đã nói gì?
Cô Ä‘i đến thùng rác đặt cạnh chiếc bếp lò bằng sứ ném chá»— vá» cam và o đó; thá»±c ra cô không thể đứng cạnh ngưá»i đà n ông ấy.
-Anh ta cÅ©ng không muốn cưới con và con cÅ©ng váºy. Con đã bảo anh ta không phải cưới.
-Mà y nói vá»›i nó thế hả! Hoá ra mà y chẳng cho tao biết gì hết! Äồ **! Tao đã phải bá»›i tung cái nhà nà y lên má»›i tìm được bằng chứng tao muốn! Nếu tao không tinh khôn thì tao đã chẳng tìm ra đứa sở khanh đó là thằng nà o! Còn nếu mà y nghÄ© tao để thằng đó được miá»…n thuế thì, con Æ¡i, mà y nên nghÄ© lại Ä‘i! - Rồi ông ta lầm bầm theo cái kiểu lặp Ä‘i lặp lại mà cô đã quen và đã há»c bá» ngoà i tai – Nói vá»›i tao thế hả….nó nói vá»›i tao, a! Nó chẳng cho tao biết gì hết ….
-Con Ä‘i há»c đây – Cô nói vẻ nhẫn nhục rồi quay ra cá»a.
-Mà y hãy để nguyên cái mông mà y ở chỗ của nó!
Cô đứng lại, thở dà i, đợi cho ông ta kết thúc chuá»—i mắng chá»i để cô có thể giả vá» Ä‘i há»c và đợi ông ta bá» Ä‘i như má»i ngà y.
-Bây giỠtao muốn biết thằng đó định giải quyết cái rắc rối của nó như thế nà o! – Cô nghe thấy tiếng ấm cà phê va và o thà nh bếp.
-Bố, con phải Ä‘i há»c.
Ông ta nhại lại, “Bố, con phải Ä‘i há»câ€, và kết thúc bằng má»™t loạt những tiếng kêu gà o:
-Mà y muốn Ä‘i há»c thì mà y phải trả lá»i tao đã! Nó định là m gì để mà y câm miệng!
-Anh ta đỠnghị đưa cho con tiá»n – cô trả lá»i thà nh thá»±c.
-À! Bao nhiêu?
Bao nhiêu! Bao nhiêu! Bao nhiêu! Cô vội nghĩ, và nói bừa ra một con số.
-Năm ngà n đô la.
-Năm ngà n đô la! - Ông ta thét lên – Nó sẽ phải đưa ra giá cao hÆ¡n khi nó gặp tao lần cuối! Tao đã quyết rồi và nó định trả tao năm ngà n thôi ư? Má»™t hạt kim cương trên cái nhẫn cá»§a mẹ nó cÅ©ng đáng giá hÆ¡n mưá»i lần.
Catherine từ từ quay ngưá»i lại đối mặt vá»›i ông ta.
-Tiá»n mặt – cô nói, hà i lòng khi thấy mắt ông ta sáng lên, và cô tá»± nhá»§ rằng cô sẽ nhá»› cái ánh mắt đó. Ông ta vừa xoa bụng vừa tÃnh.
-Mà y đã nói gì vá»›i nó? Vẻ mặt ông ta trông như vẻ mặt cá»§a má»™t con cái quỉ quyệt. Vẻ mặt ấy cho thấy rằng thuyá»n Ä‘ang chuyển hướng; ông ta Ä‘ang tÃnh toán lại hòng tìm ra cách tốt nhất để đạt được thứ ông ta muốn mà không phải mất gì.
-Con đã bảo cho anh ta biết rằng bố có thể sẽ tìm đến bố anh ta.
-Từ lúc tao và o đây tá»›i giá», giá» mà y má»›i nói được má»™t câu khôn!
-Thế nà o rồi bố cÅ©ng tìm anh ta, váºy thì việc gì con phải nói dối anh ta chứ? Nhưng con không đổi ý. Bố có thể cố tình bóc lá»™t anh ta thế nà o thì tuỳ, nhưng con sẽ không tham gai và o, bố nhá»› đấy – Äây là sá»± kháng cá»± quen thuá»™c cá»§a cô. Nếu cô đột nhiên thay đổi thì ông ta chắc chắn sẽ cảnh giác.
-Con Æ¡i, mà y không có được má»™t cái đầu mà Chuá ban cho má»™t con gà con ngu xuẩn! – Ông ta vừa chá»i vừa giáºt má»™t chiếc khăn bẩn từ nóc tá»§ xuóng Ä‘áºp Ä‘áºp và o thà nh bồn rá»a. Nhưng cô đã quá quen vá»›i những lá»i lăng mạ cá»§a ông ta; cô đứng lặng im cho ông ta té tát.
-Mà y không chỉ không đủ trà khôn để khá»i bị nó là m cho mà y mang bụng mà mà y còn không biết rằng váºn may cá»§a mà y đã tá»›i! Tao chưa nói vá»›i mà y là váºn may đến đây rồi hay sao, hả?
Nghe cái từ đó cô muốn nôn, cô đã nghe ông ta nhắc đến nó bao nhiêu lần rồi, bởi nó là một phần của cái ảo tưởng lớn của ông ta.
-Rồi, bố ạ, bố đã nói vá»›i con….cả ngà n lần ròi – cô nói vẻ mỉa mai rồi đổi giá»ng cương quyết – Nhưng con không muốn tiá»n cá»§a anh ta. Con có những kế hoạch cá»§a con. Con có thể tá»± xoay xở được.
-Kế hoạch – ông ta giễu cợt - kế hoạch gì chứ? Mà y nghĩ là mà y sẽ ăn bám ông và nuôi cái đứa con hoang đó trong nhà ông hả! Ông không chứa cái của ấy, mà y biết mà !
-Bố không phải lo, con sẽ không đòi há»i Ä‘iá»u gì ở bố.
-Mà y có dám lấy cái đầu mà y ra cá không, con kia? Vì mà y sẽ gá»i cái thằng sở khanh đó ra và bắt nó phải trả chứ gì! – Ông ta dà ngón tay và o mÅ©i cô.
-Trả cho ai? Bố hay là con?
-Äừng có hòng lừa tao, con ranh! Tao đã đợi váºn may nà y từ lâu lắm rồi! – Cô nhăn mặt vì cảm giác khinh ghét. Ông ta ta đã xây dá»±ng những kế hoạch hoang đưá»ng cá»§a mình từ rất lâu rồi đến nổi ông ta không còn biết ông ta xá» dụng cái từ váºn may ấy bao nhiêu lần mà không hiểu được rằng vì tÃnh chất nông cạn cá»§a nó nên chỉ được dùng để nhấn mạnh.
-Con biết – cô đáp tỉnh khô, nhưng ông ta lại không hiểu được sự mỉa mai.
-Và nó đang ở đây! – Ông ta chỉ một ngón tay xuống sà n bếp như thể có một cái bình bằng và ng ở dưới lớp vải bố lót sà n.
-Cà phê của bố sôi quá rồi.
Ông ta lỠđỠnhìn cái ấm, vẫn không nháºn ra hÆ¡i nước Ä‘ang bốc lên ngùn ngụt. Nhìn vẻ bất động cá»§a con ngưá»i ấy Catherine chợt cảm thấy má»™t cảm giác buồn nản. Ông ta dưá»ng như quên rằng cô còn ở đó, giỠđây ông ta Ä‘ang tiết lá»™ âm mưu vá»›i chiếc ấm cà phê, vừa tì tay và o thà nh bếp vừa lẩm bẩm phân trần.
-Äúng….lâu lắm rồi….và tao đáng được hưởng, Æ¡n Chuá.
-Con đi đây. Con phải bắt xe buýt.
Ông ta choà ng tỉnh, quay đầu nhìn ra.
-Ừ, đi. Nhưng nhớ phải vỠđể tối nay còn đến tròng cổ nhà Forrester. Năm nghìn đô đối với nhà đó chỉ như một hạt cát trong một cơn bão thôi.
Khi cô Ä‘i rồi, Herb nhìn xuống bồn nước nói chuyện vá»›i chÃnh mình. Ông ta thưá»ng lẩm bẩm má»™t mình như váºy. Ông ta nói vá»›i Herb rằng cuá»™c Ä‘á»i bù đắp cho Herb và Herb xứng đáng được nhiá»u hÆ¡n, nhá» Chuá, và Herb sẽ đạt được! Và con ranh con đó không thể cướp mất cá»§a Herb cái mà Herb Ä‘ang được hưởng! Con ranh đó có máu đà ng Ä‘iếm cá»§a mẹ nó. Chẳng phải Herb luôn nói váºy hay sao? Và chẳng phải cuối cùng nó đã chứng minh Ä‘iá»u đó hay sao? Váºy, cứ Ä‘i mà cho thiên hạ thấy Ä‘i. Catherine nợ ông ta, Ada nợ ông ta, cả cái đất nước chết tiệt nà y nợ ông ta.
Ông ta rót cho mình má»™t tách cà phê nữa để khá»i run.
Cái chứng run chết tiệt, ông ta nghÄ©, cÅ©ng là lá»—i cá»§a Ada. Nhưng sau tách thứ ba ông ta vẫn ngồi nguyên như má»™t con ếch ngồi nhìn má»™t con ruồi. Ông ta vung tay lên không khÃ. Cảm thấy khá hÆ¡n, ông ta cưá»i khùng khục thấy mình tháºt là khôn ngoan và chắc mẩm rằng ông già Forrester không Ä‘á»i nà o lại muốn để những ngưá»i nhà Anderson dÃnh dáng và o dòng máu kênh kiệu cá»§a nhà ông! Cuối tuần nà y nhà Forrester sẽ phải nôn tiá»n ra, nôn ra nhiá»u để khá»i phải chứng kiến cái đám cưới giữa thằng con trai thuá»™c đẳng cấp cao cá»§a nhà chúng nó và con Catherine Anderson bị mang bụng sau má»™t vụ lầm đưá»ng.
Phải tá»›i gần trưa Herb má»›i nốc đủ thứ cà phê ông ta ưa thÃch và ung dung ra khá»i nhà đi tìm váºn may lá»›n cá»§a mình.
Từ trong góc quầy bán hoa quả Catherine nhìn thấy bố cô ra khá»i nhà bèn vá»™i gá»i chị há» cá»§a cô, Bobbi Schumaker, rồi quay vá» nhà để sắp xếp hà nh lý. Giống như Catherine, Bobbi Ä‘ang há»c năm thư nhất tại đại há»c Minnesota, nhưng cô thÃch sống vá»›i gia đình mình. Gia đình cô, khác vá»›i gia đình cá»§a Catherine, là thiên đưá»ng mà Catherine luôn mÆ¡ ước trong suốt những năm trưởng thà nh, bởi hai cô là bạn thân cá»§a nhau từ khi còn nhá». Chẳng có bà máºt nà o mà há» không chia sẻ cùng nhau.
Ngồi trên chiếc Beetle mà u và ng cá»§a Bobbi, Catherine cảm thấy cuối cùng cô cÅ©ng thoát khá»i cái nhà ấy.
-Váºy chuyện thế nà o? – Bobbi liếc qua kÃnh chiếu háºu há»i.
-Tối qua hay sáng nay?
-Cả hai.
-Äừng há»i nữa – Catherine ngả đầu ra ghế xe và nhắm mắt lại.
-Tệ lắm, đúng không?
-Mình không tin là nhà Forrester có thể tin Ä‘iá»u đó khi mà ông già điên ấy xen và o. Chuá Æ¡i, cáºu không thấy ngá»™i nhà đó đâu; nó đúng là đáng giá.
-Há» có đỠnghị trả tiá»n không?
-Clay có đỠnghị - Catherine nói tháºt.
-Mình đã bảo là anh ta sẽ là m váºy mà .
-Và mình cÅ©ng đã bảo vá»›i cáºu là mình sẽ từ chối.
-Tại sao cáºu phải bướng bỉnh như váºy chứa? Nó cÅ©ng là con anh ta mà . Bobbi cau mà y.
-Mình nói vá»›i cáºu rồi, mình không muốn anh ta có quyá»n gì vá»›i mình hết. Nếu mình nháºn tiá»n, có thể anh ta sẽ nghÄ© rằng anh ta có quyá»n tham gia và o chuyện cá»§a mình.
-Nhưng vấn đỠkinh tế đó chẳng có nghÄ©a gì hết! Cáºu có thể xá» dụng từng xu cáºu có được. Cáºu nghÄ© xem cáºu lấy tiá»n đâu ra để trả hoc phà kỳ hai?
-Thì cÅ©ng giống như vá»›i há»c kỳ má»™t thôi – Catherine quả quyết – Mình sẽ vẫn đánh máy và may thuê kiếm tiá»n ná»™p há»c.
-Còn anh ta thì có ngưá»i cha có hà ng triệu. – Bobbi lạnh lùng bẻ lại.
-Ôi, Bobbi, thôi nà o, há» không già u đến mức ấy đâu, cáºu biết mà .
-Stu nói hỠđang phất. HỠcó đủ để mấy ngà n bạc đó không là m nghiêng cân.
Catherine ngồi thẳng ngưá»i lên, cằm cô vươn ra má»™t cách bướng bỉnh.
-Bobbi, mình không muốn tranh cãi. Sáng nay mình đã tranh cãi chán rồi.
-á»’, ông chú Herb đáng kÃnh cá»§a tôi lại tham chiến rồi chứ gì? – Bobbi há»i bằng giá»ng đầy mỉa mai. Catherine gáºt đầu - á»’, ra váºy đấy; sau hôm nay cáºu sẽ không phải chịu đựng thêm nữa - Thấy Catherine vẫn buồn rầu, Bobbi nói tiếp – Mình biết cáºu Ä‘ang nghÄ© gì, Cath ạ, nhưng đừng! Trước kia mẹ cáºu đã lá»±a chá»n má»™t số Ä‘iá»u và bất hạnh cá»§a bà ấy là lá»±a chá»n chấp nháºn sống vá»›i vấn đỠchứ không lá»±a chá»n giải quyết chúng.
-Ông ta sẽ nổi Ä‘iên lên khi phát hiện ra mình đã bá» nhà đi, và mẹ mình sẽ là ngưá»i để ông ta trút giáºn – Catherine đăm chiêu nhìn ra ngoà i cá»a sổ.
-Äừng nghÄ© tá»›i chuyện đó. Cứ xem như cáºu may mắn thoát ra khá»i đó. Nếu chuyện kia không xay ra thì cáºu sẽ ở đó suốt Ä‘á»i để bảo vệ bà ấy. Và đừng quên, mình sẽ bảo mẹ mình ghé qua đó nên mẹ cáºu sẽ không phải đơn độc đối phó vá»›i ông ta đâu. Nghe nà y, Cath….cáºu đã thoát, đó là điá»u quan trá»ng. – Bobbi liếc sang em há» mình rồi cưá»i đầy ẩn ý - Cáºu biết không, chÃnh vì Ä‘iá»u đó mà mình không hoà n toà n vong Æ¡n đối vá»›i Clay Forrester.
-Bobbi! – Catherine nhìn Bobbi với vẻ không hà i lòng.
-Thôi được, mình sẽ không thế nữa – Bobbi giơ hai tay lên không khà rồi lại vội đặt tay xuống tay lái.
-Cáºu đã hứa là cáºu sẽ không nói cho Clay biết, cáºu không được quên đâu đấy! – Catherine nhắc nhở.
-Äừng lo – anh ta sẽ không moi được gì ở mình đâu, nhưng mình nghÄ© đáng lẽ cáºu nên xét đến tÃnh tháºt thà cá»§a cáºu. Má»™t ná»a số con gái trong trưá»ng đã sẵn sà ng đổi răng nanh cá»§a mình để biết được tình cảnh cá»§a cáºu đấy!
-Ở Horizons không phải trả tiá»n. Mình sẽ ổn thôi – Catherine lại buồn bã nhìn ra cá»a sổ.
-Nhưng mình muốn cáºu không chỉ ổn, Cath ạ. Cáºu hiểu không? Mình cảm thấy có trách nhiệm – Bobbi đưa tay nắm lấy cánh tay Catherine và ánh mắt há» gặp nhau.
-Ôi, cáºu đừng như váºy. Mình còn phải nhắc lại Ä‘iá»u đó bao nhiêu lần nữa đây?
-Nhưng chÃnh mình đã giá»›i thiệu cáºu vá»›i Clay Forrester.
-Nhưng cáºu chỉ là m có váºy thôi mà , Bobbi. Ngoà i Ä‘iá»u đó, những chuyện khác Ä‘á»u do mình tá»± lá»±a chá»n.
HỠđã tranh cãi vá» Ä‘iá»u nà y nhiá»u lần rồi. Nó luôn là m cho Bobbi cảm thấy buồn nản và thất vá»ng. Cô khẽ nói:
-Anh ta sẽ há»i đấy, cáºu biết mà .
-Cáºu chỉ cần bảo là cáºu không biết mình ở đâu là được.
-Mình không thÃch nói dối – Bobbi cong môi má»™t cách bướng bỉnh.
-Mình cÅ©ng đâu có thÃch xa mẹ mình, nhưng Ä‘á»i là thế, cáºu vẫn nói váºy đấy thôi.
-Hãy giữ tình cảm đó ở trong lòng và đừng có má»m lòng mà khuất phục khi cáºu biết tin vá» bà ấy.
-Mình không thÃch….để bà nghÄ© mình trốn Ä‘i xa. Bà ấy sẽ lo phát ốm.
-Bà ấy có thể lo lắng trong má»™t thá»i gian, nhưng những tấm thiếp cáºu gởi vá» sẽ thuyết phục bà ấy rằng cáºu ổn và chúng sẽ là m cho ông già điên ấy không đến quấy rối ở trưá»ng. Ông ta sẽ không nghi ngá» là cáºu vẫn còn ở trong thà nh phố nà y. Khi cáºu sinh con rồi, cáºu có thể gặp mẹ cáºu.
-Nhưng cáºu sẽ gá»i Ä‘iện và xem mẹ mình thế nà o và bãy cho mình biết tình hình….cá»§a mẹ mình, được không? – Catherine nhìn Bobbi bằng ánh mắt van lÆ¡n.
-Mình sẽ là m thế, giá» hãy yên tâm Ä‘i, và hãy nhớ…má»™t khi bà ấy hiểu ra rằng cáºu có đủ dÅ©ng khà để rá»i khá»i ông ta, bà ấy cÅ©ng sẽ tìm được sá»± can đảm cho bản thân mình.
-Mình không chắc Ä‘iá»u đó đâu. Có gì đó rang buá»™c bà ấy…..trong căn nhà đó….mình chịu không sao hiểu nổi.
-Äừng có cố tìm hiểu thế giá»›i và các vấn đỠcá»§a nó, Cath ạ, cáºu đã có đủ vấn đỠcá»§a cáºu rồi mà .
****
[SIZE=4][COLOR=#000000]Ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy Horizons, Catherine đã cảm thấy sá»± bình yên cá»§a nó. Äó là má»™t trong những ngồi nhà kỳ dị cá»§a thế ká»· vá»›i con số phòng quá lá»›n so vá»›i nhu cầu cá»§a má»™t gia đình. Ngôi nhà có má»™t cái bao lÆ¡n rá»™ng được trang trà bằng những trà ng hoa giả do những ngưá»i đến sống ở ngôi nhà tạo ra. Mấy cái cây được trồng trong giá treo trông xanh xao như thể chúng cÅ©ng như những cây phong viên dá»c đại lá»™ ngoà i kia bị gá»™i qua đợt sương giá cuối tháng ChÃn. Bên trong, có má»™t hà nh lang rá»™ng được tách riêng vá»›i phòng khách bởi má»™t dãy cá»™t được sÆ¡n mà u và ng ngà . Thang gác có hai lối rẽ ở hai đầu cầu thang. Bên kia hà ng cá»™t là phòng khách và phòng ăn, trông giống như má»™t cái hang đầy ánh sáng. Ãnh đèn mà u chiếu qua tấm kÃnh mạ chì cÅ© kỹ, tạo thà nh từng mảng mà u xuyên qua phòng khách giống như những vết phết mà u bằng chổi cá» cá»§a má»™t hoạ sÄ©; mà u ngá»c tÃm, mà u thạch lá»±u, mà u saphia và mà u ngá»c bÃch đỗ trên những hoạ tiết trang trà hình hoa lá có tuổi thỠđến tám mươi năm hoặc hÆ¡n thế. Ván lót sà n và ván lót chân tưá»ng được bảo tồn đến mức khó tin. Trong căn phòng có má»™t chiếc sôpha được bá»c nệm dà y và mấy chiếc ghế không cân xứng, những chiếc ghế dưá»ng như được để má»™t mình thì dá»… coi hÆ¡n là ghép thà nh má»™t bá»™. Có những chiếc bà n đã mòn chân, nhưng được thiết kế theo kiểu gợi cảm giác ấm cúng. Thứ đồ duy nhất không thÃch hợp đó là chiếc tivi không hoạt động trong khi Catherine và Bobbi đứng ở hà nh lang nhìn ba cô gái Ä‘ang dá»n phòng. Má»™t cô Ä‘ang quỳ xuống xếp những tá» tạp chÃ, má»™t cô Ä‘ang đẩy máy hút bụi còn cô nữa thì Ä‘ang lau bà n. Ở phiá bên kia cá»a tò vò má»™t cô gái ngưá»i nhá» nhắn Ä‘ang cúi xuống má»™t chiếc bà n rá»™ng đến độ có thể đủ chá»— cho cả đội Viking cá»§a trưá»ng Minnesota. Những chiếc ghế được thiết kế theo những kiểu dáng riêng biệt và được xếp vòng tròn quanh chiếc bà n, và cô gái nhá» bé kia Ä‘ang Ä‘i quanh bà n lau tưừg chiếc ghế má»™t. Cô gái Ä‘ang lau bá»—ng đứng thẳng ngưá»i lên, chống tay lên eo, những ngón tay cô xoè ra bấu chặt lấy eo lưng. Catherine tròn mắt ngạc nhiên khi cô gái kia quay ngưá»i lại để lá»™ ra cái bụng to. Cô gái hay nói đúng hÆ¡n là đứa bé gái đó chỉ cao chừng má»™t mét rưỡi và tháºm chà ngá»±c còn chưa phát triển. Cô bé chỉ khoảng mưá»i ba tuổi thôi, nhưng cái thai cô bé mang chắc không dưới tám tháng.
Má»™t nụ cưá»i tươi tắn nở trên khuôn mặt cô bé khi cô bé nhìn thấy Catherine và Bobbi.
-Nà y, các cô nà ng, nhìn kià . Chúng ta có bạn đấy! – Cô bé gá»i vá»›i ra phiá phòng khách.
Cô gái Ä‘ang đẩy máy hút bụi dừng tay ngay láºp tức. Cô gái xếp tạp chà đứng dáºy; cô gái Ä‘ang lau bà n vắt khăn qua vai, và tất cả cùng đổ ra hà nh lang.
-Chà o, tên em là Marie. Chị tìm bà Tollefson hả?
Cô gái nhanh nhảu đó rất hợp vá»›i cái tên cá»§a cô; rất Pháp, nhá» nhắn, táo bạo, mắt Ä‘en, tóc má»m, vẻ mặt khôi hà i.
-Tôi là Catherine còn đây là Bobbi.
-Chà o mừng các chị - Marie nói, đưa tay ra bắt tay từng ngưá»i.
-Ai trong hai chị sẽ ở lại đây?
-Tôi. Bobbi là chị hỠtôi. Chị ấy đưa tôi tới đây.
-Là m quen vá»›i các cáºu ấy Ä‘i. Äâu là Vicky – Vicky có má»™t khuôn mặt má»ng, dà i, chỉ có đôi mắt sáng là nổi báºt nhất – Còn đây là Groover. – Groover trong như thể vừa má»›i táºp há»c là m dá»m từ má»™t lá»›p há»c tại nhò cá»§a má»™t giáo há»™i váºy; tóc cô ấy được vuốt keo, móng tay như thể được cắn, quần áo thì lôi thôi. – Còn kia là bùa há»™ mệnh cá»§a bạn em - Miếng Nhá», lại đây, Miếng Nhá».
Tất cả há» Ä‘á»u Ä‘ang ở các giai Ä‘oạn khác nhau cá»§a thá»i kỳ thai nghén, nhưng Ä‘iá»u khiến Catherine ngạc nhiên là trông há» còn quá trẻ. Nhìn gần….Miếng Nhá» tháºm chà trông còn trẻ hÆ¡n Catherine tưởng. Marie c có lẽ là ngưá»i nhiá»u tuổi nhất trong số bốn ngưá»i mà cÅ©ng chỉ độ mưá»i sáu, mưá»i bảy là cùng, còn những ngưá»i khác, Catherine chắc chắn, chỉ má»›i mưá»i lăm tuổi trở lại. Tháºt ra, tất cả há» trông Ä‘á»u vui vẻ và há» chà o đón Catherine vá»›i những nụ cưá»i thân thiện tháºt sá»±. Cô không có nhiá»u cÆ¡ há»™i tìm hiểu tuổi cá»§a há», vì Marie, đứng đầu nhóm, nói:
-Mừng chị đến đây. Em sẽ Ä‘i tìm bà Tolly giúp chị. Bà ấy ở quanh đâu đây thôi. Miếng Nhá», em có nhìn thấy bà ấy đâu không?
-Em nghĩ bà ấy ở trong văn phòng.
-Tốt. Äi theo em. – Trong khi Ä‘i theo Marie hỠđược nghe há»™ mệnh cá»§a nÆ¡i nà y. Tên tháºt cá»§a nó là Dulcie, nhưng nó bé tẹo vì thế chúng em gá»i nó như váºy. Nó là quả trứng ngon cá»§a Tollefson đấy. Tất cả chúng em Ä‘á»u gá»i bà ấy là Tolly. Nói chuyện vá»›i bà sấy song chúng em sẽ sắp xếp chá»— cho chị. Nà y, các chị ăn cÆ¡m chưa?
Dù Bobbi có tưởng tượng thế nà o vá» nÆ¡i nà y thì những tưởng tượng đó cÅ©ng khnôg há» giống thá»±c tế chút nà o. Bốn cô gái cô gặp Ä‘á»u toát lên má»™t bầu không khà đầy thiện ý và tương ái. Há» vui vẻ, hoạt bát và già u tinh thần giúp đỡ. Theo Marie Ä‘i xuống má»™t hà nh lang dẫn tá»›i phiá sau nhà , Bobbi bắt đầu cảm thấy yên tâm khi để Catherine ở lại đây. Há» Ä‘i đến má»™t căn phòng nhá» nằm ở vị trà có lẽ đã từng là lối Ä‘i dẫn tá»›i chá»— ở cá»§a những ngưá»i là m công. Căn phòng nà y cÅ©ng tiện lợi như phòng khách, chỉ có Ä‘iá»u nó chứa nhiá»u đồ hÆ¡n. Trong phòng có má»™t cái bà n to, mấy giá sách, má»™t bá»™ sopho mà u nâu da cam. Những tầm rèm được kéo lên khiến cho ánh mặt trá»i trà n ngáºp khắp căn phòng. Phiá sau chiếc bà n má»™t ngưá»i đà n bà đang cúi xuống ngăn kéo tìm kiếm gì đó.
-Bà lại mất cái gì, phải không bà Tolly? – Marie há»i.
-Không quan trá»ng đâu. Rồi nó sẽ phải hiện ra thôi. Cái bút máy cá»§a tôi ấy mà . Lần trước Francie mượn bút và cất trả và o trong nà y. Chắc là tôi phải há»i lại cô ấy thôi.
-Bà Tolly, chúng cháu có thêm bạn nà y. Mái tóc mà u tro cá»§a ngưá»i phụ nữ ấy ngẩng lên, đôi mắt bà ngó qua chồng sách vá»›i chút Ãt ngạc nhiên. Äó là má»™t phụ nữ trung tuổi và khuôn mặt phúc háºu vá»›i nếp nhăn viá»n quanh mắt và miệng.
-á»’, rất vui, sao cháu không nói váºy nhỉ? - Ngưá»i phụ nữ ấy mỉm cưá»i và nói – À. Catherine, tôi không nghÄ© là lại gặp cháu sá»›m thế nếu không tôi đã bảo những cô gái đón cháu và mang valy và o giúp cháu. Äã có ai mang valy và o cho cháu chưa?
-Bà cứ nói chuyện với chị ấy đi, chúng cháu sẽ lo chuyện đó – Marie nói - Nếu Bobbi chỉ cho chúng cháu chỗ hỠđỗ xe – Nhưng trước khi đi Marie nói với bà Tollefson.
-Cháu sẽ là m em gái chị ấy.
-Tuyệt lắm! - ngưá»i phụ nữ reo lên – Tôi nghÄ© là các cháu đã gặp nhau rồi, váºy thì tôi sẽ không phải giá»›i thiệu nữa. Catherine, ở đây chúng tôi có lệ là má»—i cô gái đến trước sẽ giúp đỡ má»™t cô gái đến sau, chỉ cho cô gái đó chá»— ăn chốn ở, cho cô ấy biết chương trình là m việc và giá» giấc sinh hoạt.
-Chúng em gá»i những ngưá»i như thế là những chị em gái, - Marie them và o.
-Chị có muốn nháºn em không?
-Tôi…- Catherine cảm thấy khá bối rối trước sá»± thân thiện mà cô không há» ngá» tá»›i nà y. Cảm nháºn được sá»± rụt rè cá»§a cô, Marie nắm lấy tay cô – Nghe nà y, ngà y đầu tiên đến đây má»—i đứa bá»n em Ä‘á»u trải qua chuyện nà y, không phải chỉ hôm nay, mà trong nhiá»u ngà y tá»›i.
-Tốt. Catherine ạ, như tôi đã nói, trong ngà y đầu tiên chúng tôi muốn cháu nghỉ ngÆ¡i và là m quen vá»›i những ngưá»i ở đây. Tôi nghÄ© các cô gái Ä‘ang đến đấy. Há» sẽ lấy bữa ăn trưa cho cháu và dẫn cháu vá» phòng.
Vừa lúc đó Marie xuất hiện ở cá»a.
-Xong cả rồi chứ?
-Xong rồi – bà Tollyson đáp - Dẫn cô ấy Ä‘i ăn rồi để cô ấy là m quen vá»›i má»i thứ nhé.
-Vâng ạ! – Marie phấn khởi đáp. – Äi nà o, chị Catherine. Em sẽ dẫn chị xuống bếp.
Ba mươi phút sau Catherine bước ra chá»— đễ xe cùng Bobbi. Há» dừng lại, và Bobbi quay ngưá»i nhìn ngôi nhà .
-Mình không biết mình tưởng tượng thế nà o nữa, nhưng nơi nà y không hỠgiống những gì mình đã tưởng tượng.
-Còn tốt hÆ¡n cả nhà tá»› - Catherine nói vẻ bình thản. Bobbi biết Catherine cố là m ra vẻ cứng cá»i. Má»™t cảm giác pha trá»™n giữa sá»± thương cảm và cảm giác yên tâm trà o lên trong lòng Bobbi – thương cảm bởi gia đình Catherine không mang đến cho cô tình yêu mà đứa con nà o cÅ©ng có quyá»n được hưởng, yên tâm vì trong hoà n cảnh nà y Horizons dưá»ng như là má»™t thiên đưá»ng đối vá»›i Catherine. Có lẽ ở nÆ¡i nà y dù không có được tình yêu thì chà Ãt Catherine cÅ©ng có được sá»± yên bình.
-Mình cảm thấy….yên tâm, yên tâm hÆ¡n khi để cáºu ở đây.
Vẻ mặt bình thản cá»§a Catherine bá»—ng thay đổi khi cô quay sang nhìn Bobbi. Mặt trá»i mùa thu toả nắng lung linh xuống buổi trưa êm dịu, và trong má»™t lát cả hai cùng yên lặng.
-Mình cảm thấy ở lại đây cÅ©ng tốt - tháºt đấy – Catherine nói. Nhưng cô lại thấy vẻ mặt hối lá»—i mà cô đã thấy nhiá»u lần cá»§a Bobbi.
-Cáºu đừng ó nghÄ© thế nữa – Catherine nhắc nhở Bobbi.
-Mình không thể - Bobbi trả lá»i, đút hai tay và o túi quần bò và đưa chân đá má»™t chiếc lá khô - Nếu mình không sắp xếp cuá»™c hẹn đó….
-Bobbi thôi Ä‘i. Hãy hưá vá»›i mình rằng cáºu sẽ không nói cho ai biết chá»— mình Ä‘ang ở.
Bobbi nhìn lên, không cưá»i.
-Mình hưá – cô khẽ nói, rồi vá»™i thêm và o - Cáºu cÅ©ng hứa là cáºu sẽ gá»i cho mình nếu cáºu cần gì, được không?
-Mình hưá.
Má»™t sá»± yên lặng lÆ¡ lá»ng giữa hai cô gái khi há» cùng nghÄ© vá» cuá»™c hẹn hò xảy ra và o cuối tháng Bảy đó. Bobbi thoáng nghÄ© có lẽ lần nà y Catherine sẽ ôm cô trước.
Nhưng Catherine Anderson cảm thấy ôm Bobbi lúc nà y là má»™t việc rất khó. Và thế là cô cứ đứng đó, chỠđợi, cho đến khi Bobbi lao vá» phiá cô dà nh cho cô má»™t cái ôm trìu mến mà cô Ä‘ang rất cần. Trong má»™t cuá»™c song mà tình yêu là điá»u xa xỉ, tình cảm cá»§a Catherine daà h cho ngưá»i chị há» nhiệt tình, vui vẻ nà y tháºt sâu sắc. Và vì váºy, mặc dầu không khóc như Bobbi, cô siết chặt lấy Bobbi đầy quyến luyến.
-Äừng nghÄ© ngợi nữa nhé, được không? – Bobbi dứt ra trước và đi vá» phÃa cá»a xe, leo vá»™i lên xe không há» nhìn lại để khá»i thấy Catherine khóc.
Nhưng Catherine không khóc. Cô không khóc. Từ năm cô mưá»i má»™t tuổi cô đã tá»± hứa vá»›i mình rằng cô sẽ không bao giá» cho phép mình yếu Ä‘uối nữa.
Last edited by phongvan; 12-10-2008 at 08:42 PM.
|

12-10-2008, 04:52 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 4
Äã hai mươi bốn tiếng đồng hồ kể từ khi Herb Anderson xuất hiện ở nhà Forrester vá»›i những lá»i Ä‘e doạ và buá»™c tá»™i, hai mươi bốn tiếng đồng hồ đó Clay ngá»§ rất Ãt và không tà i nà o táºp trung nổi và o cuá»™c cải cách luáºt pháp có liên quan đến McGrath vs. Hardy Case mà anh má»›i bắt đầu nghiên cứu trong thá»i gian gần đây.
Angela nghe thấy tiếng sáºp cá»a xe vá»™i Ä‘i tá»›i bên bà n nÆ¡i Claiborne Ä‘ang ngồi.
-Con vá» rồi. Anh có chắc chắn vá» Ä‘iá»u chúng ta đã quyết định không?
-Anh chắc chắn. Cho dù có chuyện gì đi nữa.
-Váºy thì tốt, nhưng liệu anh có phải ngồi nguyên đó trong ghế cá»§a anh mà đương đầu vá»›i con không? Hãy đợi con ở ghế sô pha Ä‘i.
Khi Clay Ä‘i đến cá»a phòng Ä‘á»c trông anh rất mệt má»i. Anh đứng ở cá»a dưá»ng như không nháºn thấy sá»± tồn tại cá»§a ngá»n lá»a trong lò sưởi cá»§a căn phòng ấm cúng. Tâm trà anh bị choáng hết bởi vẻ mặt căng thẳng cá»§a bố mẹ anh.
-Và o Ä‘i Clay – Angela gá»i.
-Hôm nay con đã có má»™t ngà y rất tệ - Anh bước và o và ngồi xuống bà n uống nước, quay lưng vá» phÃa bố mẹ anh trong dáng vẻ uể oải. – Còn bố mẹ thế nà o?
-CÅ©ng váºy thôi. - bố anh nói - Bố mẹ đã ra Arboretum nói chuyện cả buổi chiá»u. Ở ngoà i đó bây giá» không có ngưá»i tham quan mấy nên rất yên tÄ©nh. Tiện cho việc suy nghÄ©.
-Äáng lẽ con nên ở nhà cả ngà y hôm nay. Lúc nà o cô ấy cÅ©ng ở trong đầu con.
-VÃ ?
-Cũng chẳng có gì khác tốà qua. Con chỉ muốn quên đi sự tồn tại của cô ấy.
-Nhưng con có thể là m được Ä‘iá»u đó không, Clay?
-Con có thể cố.
-Clay, - giá»ng nói lo lắng cá»§a mẹ anh bắt đầu cất lên - tối qua chúng ta đã không tÃnh đến má»™t khả năng mà mẹ cho là nó đã ở trong đầu tất cả chúng ta, và đó là khả năng cô ấy hoảng sợ rồi Ä‘i phá thai. Thứ lá»—i cho mẹ nếu mẹ như má»™t bà ná»™i, nhưng ý nghÄ© đó cứ già y vò mẹ.
-Mẹ biết đấy, chúng ta đã nói vỠchuyện đó rồi – Clay nói.
-Con….con nói đến rồi sao? – Angela cảm thấy ngưá»i mình Ä‘ang run.
-Con đã đỠnghị đưa tiá»n cho cô ấy nhưng cô ấy từ chối.
-Ôi, Clay - Tiếng rên đầy thất vá»ng cá»§a mẹ Clay nói cho anh biết anh đã là m bà đau lòng thế nà o khi nói ra sá»± tháºt.
-Mẹ, con định thá» cô ấy. Con không chắc và o những gì con nói nếu cô ấy đồng ý – Nhưng rồi sau đó Clay Ä‘i sang phiá bên kia bà n đối mặt vá»›i bố mẹ anh – Ôi, chối việc đó thì Ãch gì chứ? Lúc đó phá thai có vẻ như là má»™t giải pháp dá»… dà ng.
-Clay, - Angela nói, giá»ng gay gắt gần như mắng - mẹ không hiểu tại sao con là cha mà tình cảm cá»§a con đối vá»›i đứa trẻ lại không bằng tình cảm cá»§a chúng ta, ông bà cá»§a nó. Là m sao con có thể nghÄ© tá»›i việc chối bá» cuá»™c sống cá»§a nó, hay con muốn dà nh cả phần Ä‘á»i còn lại cá»§a mình để mà tá»± há»i nó là ai, nó ở đâu?
-Mẹ, mẹ không nghĩ là con khổ sở với những ý nghĩ ấy cả ngà y nay à ?
-Thế nhưng con đâu có định là m gì, đúng không? – Angela há»i.
-Con không biết phải là m gì, con rối trÃ….con…ôi, tệ tháºt.
-Clay, mẹ con Ä‘ang cố là m cho con thấy rằng trách nhiệm cá»§a con là đảm bảo cho đứa trẻ được chăm sóc và có tương lai. Mẹ con nói thay cho cả bố nữa. Äó là cháu ná»™i cá»§a chúng ta. Chúng ta muốn biết chắc chắn là nó sẽ tồn tại, cho dù có chuyện gì xảy ra Ä‘i chăng nữa.
-Bố mẹ Ä‘ang nói rằng bố mẹ muốn con há»i cưới cô gái đó chứ gì?
-Äiá»u chúng ta muốn Ä‘ang có nguy cÆ¡ hạn chế bởi hà nh động thiếu suy nghÄ© cá»§a con. Những gì chúng ta mong muốn cho con là được giáo dục tốt, có sá»± nghiệp, và cuá»™c sống hạnh phúc.
-Và bố mẹ nghÄ© rằng con sẽ có được những thứ đó khi mà con phải cưới ngưá»i phụ nữ con không yêu ư? – Clay bá»—ng nhiên đứng dáºy, Ä‘i tá»›i bên cá»a sổ, đỠđẫn nhìn ra bầy vịt trá»i ở bên ngoà i, rồi lại quay nhìn bá»™t mẹ mình. – Con chưa bao giá» nói Ä‘iá»u nà y, nhưng con muốn có được quan hệ như cá»§a bố mẹ. Con muốn có má»™t ngưá»i vợ mà con có thể tá»± hà o, má»™t ngưá»i thuá»™c đẳng cấp chúng ta, má»™t ngưá»i có chùng tham vá»ng vá»›i con, má»™t ngưá»i vui vẻ và đáng yêu, má»™t ngưá»i muốn những Ä‘iá»u con muốn trong cuá»™c sống.
-Má»™t ngưá»i giống như Jill, - Angela nhướng mi há»i, rồi chống khuá»·u tay lên đầu gối. – Äúng, mẹ nghÄ© đã đến lúc con tÃnh đến Jill. Khi tất cả chuyện nà y xảy ra thì Jill ở đâu nhỉ?
-Chúng con đã cãi nhau, đó là tất cả.
-á»’, hai đứa đã cãi nhau – Angela ngồi ngay ngưá»i lại – Và vì thế con lợi dụng Catherine để….chá»c tức Jill, và dù con là m váºy vì lý do gì Ä‘i nữa, con cÅ©ng có lá»—i vá»›i không chỉ má»™t ngưá»i phụ nữ, mà là hai. Clay, là m sao con có thể chứ!
-Mẹ, mẹ thÃch Jill vá»›i bất cứ cô gái nà o từng Ä‘i vá»›i con.
-Äúng, cả bố con và mẹ Ä‘á»u thÃch Jill. Nhưng lúc nà y mẹ cảm thấy trách nhiệm cá»§a con đối vá»›i Catherine Anderson lá»›n hÆ¡n nhiá»u so vá»›i Jill. Vả lại, mẹ nghÄ© nếu con muốn lấy Jill thì con đã há»i cưới nó từ lâu rồi.
-Chúng con đã nói tá»›i chuyện đó mấy lần rồi, nhưng chưa phải lúc thÃch hợp để thá»±c hiện. Con muốn trở thà nh luáºt sư đã rôì má»›i lấy vợ.
-Lại nói tá»›i việc đó, bố muốn chỉ ra má»™t thá»±c tế mà con cần phải chú ý, - Claiborne nói rồi đứng dáºy khá»i ghế và thá»±c hiện cái mà Clay biết là “thế đứng cố vấn cho nguyên cáo†cá»§a ông: hai chân để bằng trên sà n, cằm và má»™t bên vai nhô vá» phiá ngưá»i bị buá»™c tá»™i – Bố cô ta có thể gây rắc rối cho con nhiá»u hÆ¡n con nghÄ©. Con biết rằng các kỳ thi bằng luáºt sư cá»§a con chỉ còn chưa đầy má»™t năm nữa là kết thúc, và biết rằng há»™i đồng giám khảo bang đặt ra quy định rằng bất cứ ai muốn tham gia kỳ thi biện há»™ Ä‘á»u phải có tư cách đạo đức tốt. Vá» Ä‘iểm naỳ bố chưa bao giá» băn khoăn, nhưng cả ngà y hôm nay bố đã suy nghÄ© đến Ä‘au đầu vá» vấn đỠđó. Clay ạ, má»™t chuyện như thế nà y đủ để há» từ chối không cho con lên bục biện há»™! Khi con đăng ký thi, con sẽ bị yêu cầu là m bản tá»± khai, và há» hoà n toà n có quyá»n yêu cần ná»™p má»™t báo cáo Ä‘iá»u tra tư cách lên ban giám khảo. Con có hiểu Ä‘iá»u đó không?
Vẻ mặt cá»§a Clay đủ thay cho câu trả lá»i.
-Clay, chỉ còn há»™i đồng giám khảo có ngưá»i bảo thá»§ coi việc phá thai là má»™t việc là m vô đạo đức, hay chỉ cần có má»™t ngưá»i trong số đó xem việc là m cha cá»§a má»™t đứa con rÆ¡i là căn cứ để nghi ngá» tư cách đạo đức cá»§a con thì Ä‘iá»u đó cÅ©ng có thể là tiếng chuông báo tá» cho sá»± nghiệp luáºt sư cá»§a con. Con chỉ còn chưa đầy má»™t năm nữa thôi. Con không muốn những cố gắng cá»§a con bấy lâu nay bị đổ xuống sông xuống biển cả chứ? – Claiborne Ä‘i đến bà n cá»§a mình, lÆ¡ đểnh đưa tay vá»›i má»™t cây bút máy, rồi nhìn thẳng và o mắt con trai ông. – Có má»™t băn khoăn nữa mà bố mẹ không thể không nói ra ở đây. Bố là má»™t cá»±u sinh viên cá»§a trưá»ng đại há»c, má»™t thà nh viên cá»§a Há»™i Phát Triển Tà i Năng và Ban Thanh Tra luáºt pháp. Bố coi trá»ng những chức vụ đó và chúng sẽ há»— trợ cho sá»± nghiệp cá»§a bố. Những chức vụ đó sẽ là má»™t lợi thế lá»›n giúp bố tranh cá» và o chức vụ chá»§ chốt cá»§a toà án. Bố không muốn có má»™t vết nhÆ¡ và o trong cái tên Forrester, cho dù cá»§a con hay cá»§a bố. Và nếu bố trúng và o chức vụ đó thì bố sẽ phải tÃnh đến việc để con tiếp tục vai trò cá»§a bố ở công ty luáºt. Tất nhiên, tất cả chúng ta Ä‘á»u hiểu khó khăn ở đây bây giá» là gì – Claiborne quẳng bút xuống mặt bà n. Äó là má»™t hà nh động đầy ẩn ý; Claiborne Ä‘ang Ä‘e doạ là sẽ khai trừ khá»i công ty luáºt gia đình, từ trước tá»›i nay Clay luôn hướng những kế hoạch tương lai cá»§a mình và o nÆ¡i đó. Claiborne nhìn con trai và kết thúc bằng má»™t câu nói có ẩn ý sâu xa hÆ¡n nữa – Clay ạ, quyết định cá»§a con sẽ ảnh hưởng đến tất cả chúng ta, con biết đấy.
Herb Anderson vừa má»›i vá» nhà và giỠđây Ä‘ang nghênh ngang Ä‘i và o phòng cá»§a Catherine như má»™t con mèo già tinh quái. “Con ranh nà y, mình sẽ cho nó nhừ xương nếu bây giá» nó không mặc cả xong vá»›i lão Forrester!â€. Ông ta vung chân đá cái ngăn kéo trong phòng dám Ä‘áºp và o mắt ông ta vá»›i cái ngăn trống không cá»§a nó. Cú đá đó để lại má»™t vết Ä‘en bên cạnh những vết Ä‘en do những cú đá khác cá»§a ông gây ra.
-Ô….ông nghÄ© rằng nó….đã Ä‘i đâu, ông Herb? - Từ ngoà i cá»a Ada lắp bắp.
-á»’, tao biết thế quái nà o được! – Ông ta quát – Nó Ä‘i hay vá» có bao giá» nói cho tao biết đâu. Nếu nó nói cho tao biết thì nó đã không chá»a bỉnh ra như thế vì tao sẽ bảo cho nó biết thằng sở khanh đó trước khi nó hẹn hò và bị hắn lừa!
-Có lẽ….có lẽ nó đã lừa con bé tháºt.
-Rõ rồi còn gì, và bây giá» trong bụng nó chả Ä‘ang có thằng con hoang đó là gì! – Ông ta nghênh ngang Ä‘i tá»›i máy Ä‘iện thoại, dung tay lôi Ada Ä‘i theo, vừa quay số vừa tiếp tục chá»i. – Con ranh đó không có nổi má»™t cái đầu mà Chuá ban cho má»™t con gà mái. Nó không biết chuyện cá»§a nó như thế nà o, có nhấn chìm nó hay không! LÅ© nhà Forrester là tấm vé cá»§a tao! Tấm vé may mắn cá»§a tao! Nó mà dám lừa tao thì đứng có hòng sống sót và ….
Clay vừa nhấc máy Anderson đã gà o lên:
-Con gái tao đâu, thằng sở khanh! – Ba ngưá»i nhà Forrester lúc ấy vẫn Ä‘ang ở trong phòng bà n bạc chuyện cá»§a Clay. Claiborne và Angela chẳng cần nghe máy Ä‘iện thoại cÅ©ng biết Anderson nói gì.
-Cô ấy không có ở đây – Có những khoảng yên lặng kéo dà i xen giữa những câu trả lá»i cá»§a Clay – Tôi không biết….Tôi không gặp cô ấy từ tối hôm qua…..hãy nghe tôi, ông Anderson! Tối qua tôi bảo cô ấy rằng nếu cô muốn tiá»n tôi sẽ vui lòng đưa tiá»n cho cô ấy, nhưng cô ấy từ chối. Tôi không muốn ông còn muốn gì hÆ¡n ở tôi….Như thế là quấy rối, ông Anderson ạ, và vi phạm luáºt pháp!….Tôi sẳn sà ng nói chuyện vá»›i con gái ông nhưng tôi không có ý định nói chuyện vá»›i kẻ bịp bợm có hạng như ông. Tôi sẽ nói thêm má»™t lần nữa, ông Anderson, hãy để chúng tôi yên! Chỉ cần má»™t cú Ä‘iện cá»§a con gái ông chúng tôi sẽ trao sá»± giúp đỡ tà i chÃnh đến táºn tay cô ấy, nhưng vá»›i ông, tôi sẽ không chỉ cho ông thức ăn ở đâu cho dù ông sắp chết đói Ä‘i nữa!…. ÄÆ°á»£c! Cứ việc! Cô ấy không ở đây. Nếu cô ấy có đây, tôi sẽ lấy là m vui sướng để cô ấy nghe Ä‘iện thoại cá»§a ông….Äúng, mối quan tâm cá»§a ông rất dai dẳng….Tôi không biết…- Clay bỠống nghe cách xa khá»i tai và tiếng gà o thét cá»§a Herb Anderson vá»ng ra nghe rõ mồn má»™t. Khi Clay gác máy, Anderson vẫn còn Ä‘ang tiếp tục Ä‘e doạ.
-Ôi, có vẻ cô ấy biến mất rồi – Clay nói rồi ngồi phịch xuống chiếc ghế sau bà n là m việc của bố anh.
-Váºy là bố đã Ä‘oán đúng, - Claiborne nói.
-Ông già đó là đồ điên.
-Äúng. Và ông ta sẽ không dừng lại vá»›i má»™t cuá»™c Ä‘iện thoại thô lá»— như váºy đâu. Con có nghÄ© thế không?
-Là m sao con biết được chứ? – Clay lại đứng báºt dáºy, bước ngang qua phòng và dừng lại nhìn lên trần nhà thở dà i. – Ông ta Ä‘e doạ sẽ kiện Ãt nhất bốn tá»™i.
-Con có biết cô ta có thể sẽ Ä‘i đâu không? Bố anh há»i.
-Không. Cô ấy chỉ nói là cô ấy đã có kế hoạch rồi. Con không ngỠcô ấy lại biến mất nhanh thế.
-Con có biết ngưá»i bạn nà o cá»§a cô ta không?
-Con chỉ biết chị hỠcủa cô ấy, Bobbi, cô gái mà Stu đang hẹn hò.
-Bố đoán là , con sẽ tìm hiểu xem cô ấy có biết Catherine ở đâu không. Bố muốn ngăn chặn Anderson trước khi những chuyện không hay rò rỉ ra ngoà i.
****
Trong khi đó ở Omaha, Nebraska, má»™t sinh viên há»c cùng lá»›p Tâm lý vá»›i Bobbi Schumaker đã bá» má»™t bức thư và o má»™t thùng thư nước Mỹ. Bức thư đó được viết bằng nét chữ sáng sá»§a không thể lẫn cá»§a Catherine Anderson và được đỠđịa chỉ gởi tá»›i Ada, để bà khá»i lo lắng.
Buổi tối hôm sau ở nhà Forrester Ä‘ang ngồi ăn tối tại bà n ăn được phá»§ vải lụa, vá»›i má»™t bình hoa cúc mà u và ng thẫm và những ngá»n nến lung linh. Inella, cô giúp việc, bưng lên món gà Kiew và vừa quay và o bếp thì có tiếng chuông cá»a reo. Cô thở dà i và đi tá»›i để mở cá»a. Cô vừa má»›i xoay nấm cá»a thì cánh cá»a đã bị đẩy đánh sầm má»™t cái vá» phiá trong tưá»ng khiến cô vá»™i nhảy lùi lại vì hoảng sợ.
-Thằng đó đâu rồi? - Má»™t giá»ng nói ồm ồm rống lên.
Bị bất ngá» Inella cứ dứng há hốc mồm chẳng nghÄ© được ngăn ngưá»i đà n ông thô lá»— đó lại, để mặc ông ta dùng khuá»·u tay gạt cô sang má»™t bên. Cô loạng choạng bám lấy tay vịn cầu thang, chẳng may là m đổ cả bình khuynh diệp. Cô chưa kịp đứng vững lại thì ngưá»i đà n ông mặc áo cá»§a quán rượu Warpo đã xông và o phòng khách, vừa Ä‘i vừa phun ra má»™t má»› những lá»i tục tiá»…u khiến tai Inella muốn ù hÆ¡n cả lúc nghe thấy tiếng đẩy cá»a.
-Tao đã nói là tao sẽ tÃnh sổ vá»›i mà y, thằng sở khanh, và giá» tao đến đây để là m việc đó! – Herb Anderson gà o lên, là m ba ngưá»i Ä‘ang ngồi ăn sá»ng sốt.
Angela đưa tay bịt miệng. Claiborne buông rÆ¡i chiếc khăn ăn còn Clay thì bắt đầu đứng dáºy. Nhưng Clay chưa đứng lên hẳn thì má»™t bà n tay vá»›i những ngón tay thô, bẩn thỉu đã túm lấy cằm anh. Äầu anh bị kéo ngá»a ra và âm thanh ghê gá»›m cá»§a cú đấm giáng và o mặt con trai Angela khiến bà thét lên, lao đến chá»— chồng cầu cứu. Clay lảo đảo kéo theo cả chiếc ghế anh đã ngồi xuống sà n. Trước khi Claiborne chạm tá»›i cánh tay cá»§a Anderson, cánh tay ấy đã kịp giáng thêm má»™t quả đấm thứ hai và o mặt Clay. Từ phiá cá»a Inella kêu lên thất thanh, rồi vá»™i đưa tay bưng lấy miệng.
-Chuá Æ¡i, hãy gá»i cảnh sát Ä‘i! – Angela kêu lên – Nhanh lên!
Inella cuống cuồng chạy ra khá»i phòng.
Claiborne túm được cánh tay Anderson, tránh những cú đấm Ä‘ang tiếp tục tung ra tứ phiá. Ông đã túm được chá»— gấp cá»§a cánh tay Anderson và kéo ông ta quay tròn má»™t vòng. Lưng cá»§a Anderson va và o cạnh bà n khiến cho những ly đồ uống, những giá đựng nến rung lên. Tấm khăn trải bà n bị sáp nến bắn và o Ä‘ang bắt lá»a, nhưng Angela thì vẫn Ä‘ang lúng túng cố giúp chồng ngăn chặn ngưá»i đà n ông Ä‘iên khùng. Clay gượng đứng dáºy, mặt Ä‘ang chảy máu, đầu choáng váng, nhưng anh chưa choáng váng đến nổi không tung nổi má»™t cú đấm mạnh và o trúng bụng cá»§a Anderson. Anderson cúi gáºp ngưá»i xuống, lấy hai tay ôm bụng, trong khi Angela túm lấy má»™t nấm tóc cá»§a ông ta cứ thế giáºt lấy giáºt để. Clay đứng trông như má»™t ngưá»i hoá Ä‘iên, vẻ mặt anh thể hiện nổi tức giáºn tá»™t độ và anh vặn má»™t cánh tay Anderson vá» phiá sau lưng ông ta rồi thúc má»™t đầu gối và o cái hà ng chữ ở sau lưng chiếc áo khoác đỠcá»§a ông. Ngá»n lá»a ở mặt bà n Ä‘ang lan rá»™ng, nhưng đúng lúc đó Inella Ä‘ang sụt sịt chạy và o phòng, túm bó hoa cúc trong phòng lôi ra Ä‘áºp lấy Ä‘áºp để lên mặt bà n Ä‘ang cháy, rồi đứng đó vừa run vừa khóc.
-Cảnh sát đang đến.
-Ôi, lạy Chuá! Ngưá»i hãy là m cho hỠđến nhanh Ä‘i! – Angela cầu nguyện.
Khi cuá»™c ẩu đả dịu Ä‘i phần nà o ba ngưá»i nhà Forrester nhìn nhau qua đầu ngưá»i đà n ông Ä‘iên khùng Ä‘ang bị khống chế. Angela nhìn vết rách ở cằm Clay và má»™t vết thương khác gần mắt phải cá»§a anh, lo lắng há»i.
-Clay, con có sao không?
-Con không sao….Bố, bố có sao không?
-Tao sẽ tÃnh sổ vá»›i thằng lừa đảo! – Anderson vẫn gà o thét, mặt ông ta giỠđây Ä‘ang bị dà xuống mặt thảm - Äồ mặc dịch! Bá» tóc tao ra!
Angela nghe ông ta hét cà ng giáºt tóc mạnh hÆ¡n.
Ở bên ngoà i, tiếng còi báo động má»—i lúc má»™t gần hÆ¡n và Inella chạy ra khá»i phòng đến cá»a trước. Những ngưá»i mặc đồng phục mà u xanh khẩn trương chạy và o trong nhà đi theo cô giúp việc vẫn còn Ä‘ang run.
Anderson vẫn Ä‘ang bị giữ áp mặt xuống sà n phòng ăn và vẫn luôn miệng chá»i rá»§a và đe doạ nhà Forrester. Mùi khét từ tấm trải bà n toả ra khắp phòng. Cảnh sát tiện mắt nhìn thấy tấm khăn cháy dở, những bát đĩa đổ bừa bãi và đám hoa cúc tung toé trên sà n.
-Có ai bị thương không?
Má»i ngưá»i Ä‘á»u quay nhìn Angela trước tiên vì bà đang ôm cánh tay chồng khóc thà nh tiếng.
-Angie, em có bị Ä‘au ở đâu không? – Claiborne lo lắng há»i, nhưng Angela chỉ lắc đầu rồi gục và o ngá»±c chồng.
-Ông có biết ngưá»i đà n ông nà y không? - Má»™t cảnh sát há»i.
-Chúng tôi mới chỉ gặp ông ta hôm kia.
-Có chuyện gì xảy ra tối nay?
-Ông ta xông và o nhà tôi và hà nh hung con trai tôi trong khi chúng tôi đang ăn tối.
-Ông tên là gì? – Câu há»i nà y dà nh cho Anderson, ngưá»i giỠđây Ä‘ang quỳ dưới sà n.
-Ông Ä‘i mà há»i chúng, chúng sẽ không bao giá» quên tên tôi đâu! – Anderson hất đầu vá» phiá Clay - Há»i thằng kia xem tôi là ai. Tôi là bố cá»§a đứa con gái bị nó là m cho nó có chá»a!
-Ông có muốn tố cáo không, thưa ông? - má»™t cảnh sát há»i Claiborne.
-Tố cáo tôi á? – Anderson rên - Nếu có ai cần tố cáo ở đây thì ngưá»i đó là tôi. Thằng sở khanh và ….
-ÄÆ°a ông ta ra xe, Larry. Ông sẽ có cÆ¡ há»™i trả lá»i ở đồn cá»§a chúng tôi, ông Anderson ạ.
Anderson bị kéo váºy và được dẫn ra cá»a. Ở bên ngoà i chiếc đèn đỠtrên nóc xe cá»§a cảnh sát vẫn quay tròn. Anderson bị đẩy lên ghế sau tạm thá»i được tá»± do tuôn ra những lá»i buá»™c tá»™i toà n bá»™ gia đình Forrester nhưng những lá»i ấy cá»§a ông ta bị lá» Ä‘i vì viên cảnh sát chỉ huy còn báºn ghi chép gì đó và o tấm bìa kẹp giấy.
****
Ngay hôm sau, ngay trước buổi tối, điện thoại ở hà nh lang của trung tâm Horizons đổ chuông. Ai đó kêu to:
-Äiện thoại….Anderson!
Catherine chạy vội xuống cầu thang, biết rằng đó chỉ có thể là điện thoại của Bobbi và cô lo không biết có chuyện gì với mẹ cô.
-Chà o!
-Cath, cáºu Ä‘á»c báo hôm nay chưa?
-Chưa, mình phải há»c. Mình không có thá»i gian.
-á»’, váºy thì sẽ tốt hÆ¡n cho cáºu.
Catherine bá»—ng có má»™t linh cảm không là nh rằng Ä‘iá»u cô sợ đã thà nh sá»± tháºt, rằng Herb Anderson đã trút tất cả lên đầu mẹ cô.
-Mẹ mình….
-Không, không….bà ấy không sao. Clay kia. Ông già cáºu nhà ngưá»i ta và hà nh hung Clay. Cảnh sát đến và bắt ông ta tống giam rồi.
-Ôi, không – Catherine đưa tay lên bưng lấy miệng.
-Mình chỉ nghÄ© là cáºu muốn biết.
Có thoáng do dá»±, rồi Catherine há»i:
-Clay có bị sao không?
-Mình không biết. Báo không nói. Cáºu có thể Ä‘á»c báo đấy. Ở trang tám tá» Trib buổi sáng.
-Cáºu nói chuyện vá»›i mẹ mình chưa?
-Rồi bà ấy ổn. Mình gặp bà ấy tối qua, chắc là và o lúc ông già cáºu Ä‘ang ở Edina nện Clay. Bà ấy có vẻ vui khi biết cáºu đã Ä‘i. Mình bảo bà ấy đừng lo lắng vì cáºu an toà n và rằng cáºu sẽ sá»›m viết thư vá».
-Mẹ mình….
-Bà ấy ổn, Cath, mình đã nói là bà ấy ổn mà . Cứ ở yên đấy và đừng có đổi ý, được không? Clay có thể tá»± lo cho anh ta, và má»™t đêm ở nhà giam có thể sẽ là m cho ông già cáºu bá»›t khùng Ä‘i.
Trước khi gác máy, Bobbi quyết định nói thêm một việc mà trước đó cô định sẽ không cho Catherine biết.
-Clay đã gá»i Ä‘iện cho mình và há»i mình có biết cáºu ở đâu không. Mình đã nói dối.
Äầu dây bên kia yên lặng má»™t lát, rồi Catherine nói nhá»:
-Cảm ơn, bạn tốt.
Catherine tìm thấy bà i báo đó trên tá» Minneapolis Tribune và đá»c nó và i lần, cố gắng hình dung ra cái cảnh mà bố cô đã gây ra. Mặc dầu cô chưa nhìn thấy phòng căn nhà Forrester, cô cÅ©ng có thể tưởng tượng được nó sang trá»ng và thanh lịch cỡ nà o, và nó ấm cúng ra sao khi cố cô xông và o. Khuôn mặt cá»§a Clay như hiện ra trước mắt cô, đôi mắt xám, cái cằm rất đà n ông, và cô tưởng tượng ra quả đấm cá»§a bố cô giáng và o khuôn mặt ấy. Cô cảm thấy có lá»—i. Cô vẫn còn nhá»› giá»ng nói cá»§a Clay khi bảo cô nháºn tiá»n cá»§a anh, và cô biết rằng nếu cô nháºn tiá»n thì Clay đã không bị ông bố Ä‘iên khùng cá»§a cô tấn công. Cô cÅ©ng biết rằng việc cô bá» nhà đi đã là m há»ng kế hoạch cá»§a Herb Anderson và khiến ông ta cà ng muốn trút háºn lên đầu Clay. Chà Ãt thì cÆ¡n giáºn cá»§a Herb cÅ©ng không đổ lên đầu Ada, nhưng lương tâm Catherine vẫn già y vò cô cho tá»›i khi cô tá»± xoa dịu mình vá»›i ý nghÄ© rằng, suy cho cùng ông Forrester cÅ©ng là má»™t luáºt sư nên có thể dá»… dà ng truy tố kẻ đã hà nh hung con trai mình và Herb Anderson đáng bị như váºy. à nghÄ© ấy đã khiến đôi môi Catherine hé cưá»i.
****
Ngà y hôm sau Bobbi không ngạc nhiên khi thấy ngưá»i gá»i cá»a nhà mình là Clay Forrester. Clay nói không chút vòng vo:
-Tôi phải nói chuyện với cô. Chúng ta ra xe của tôi được chứ?
-ÄÆ°á»£c, nhưng chẳng giải quyết được gì đâu.
-Cô biết cô ấy ở đâu, đúng không?
-Có thể tôi biết, cũng có thể tôi không biết. Ai muốn biết nà o, ông già khùng của Cath sao?
-Tôi muốn biết.
-Anh muộn mất một ngà y và thiếu mất một đô la rồi, Clay ạ.
-Nghe nà y, chúng ta có thể đi đâu đó và uống cà phê không?
Bobbi nhìn Clay, rồi nhún vai trả lá»i.
-Äợi tôi mặc thêm áo đã.
Chiếc Corvette Ä‘ang Ä‘áºu bên lỠđưá»ng. Cô liếc nhìn nó vẻ thÃch thú và lại má»™t lần nữa băn khoăn không biết tại sao Catherine lại ngốc thế không biết lợi dụng tình thế, dù chỉ là vấn đỠtà i chÃnh thôi. Nhìn Clay đứng quanh quẩn bên hà ng rà o trước nhà mình, Bobbi không thể không nghÄ© rằng nếu cô ở và o hoảnh cảnh cá»§a Catherine thì chắc cô sẽ không chỉ muốn lợi dụng Clay Forrester vá» mặt tà i chÃnh mà còn muốn nhiá»u Ä‘iá»u khác nữa.
Há» lái xe tá»›i má»™t nhà hà ng nhá» có tên là Green, nÆ¡i há» gá»i cà phê và ngồi tránh nhìn và o mắt nhau cho tá»›i khi ngưá»i phục vụ mang cà phê tá»›i. Clay cúi xuống cốc cà phê cá»§a mình, vẻ mặt đầy bối rối.
-Anh bị má»™t vết thâm trên mắt kià , Clay – Cô nhìn vết thâm tÃm trên mắt Clay và Clay nhăn nhó.
-Do quá tay thôi mà , Bobbi….
-Ông già cá»§a Cath luôn quá tay như váºy. Là m sao anh thÃch ông ta nổi?
Clay nhấp một ngụm cà phê và nhìn cô qua thà nh cốc.
-Không hoà n toà n là một ông bố vợ như ý tôi – anh nói.
-Váºy anh muốn gì vá»›i Catherine chứ?
-Nghe nà y, ở đây có nhiá»u Ä‘iá»u liên quan mà tôi không muốn vướng và o. Nhưng, tôi muốn cô ấy cầm má»™t Ãt tiá»n cá»§a tôi để bố cô ấy để chúng tôi yên. Ông ta sẽ không dừng lại cho tá»›i khi ông ta nhìn thấy đô la, và tôi sẽ bị nguyá»n rá»§a nếu tôi đưa tiá»n và o tay ông ta. Tất cả những gì tôi muốn cô ấy là m là nháºn tiá»n để thanh toán viện phà hoặc để là m gì cô ấy muốn. Cô có biết cô ấy đâu không?
-Tôi biết thì sao chứ? – Không có sơ sót gì trong thái độ ngang ngạnh của Bobbi. Clay nhìn Bobbi một lát, rồi cúi xuống xoay tách cà phê trong tay.
-Có lẽ cô Ä‘ang nghÄ© tôi Ä‘ang bị hà nh hạ chút Ãt, đúng không?
-Có lẽ váºy. Tôi yêu quà cô ấy.
-Cô ấy có kể vá»›i cô là tôi đã đỠnghị đưa tiá»n cho cô ấy không?
-Cô ấy cÅ©ng đã nói vá»›i tôi rằng anh muốn đưa tiá»n để cô ấy Ä‘i phá thai. Thấy Clay yên lặng, Bobbi tiếp tục nói - Anh cho rằng cô ấy bây giá» không có quyá»n gì sao? – Bobbi nhìn thẳng và o Clay và cô thấy sá»± phản ứng mà cô muốn: sá»± lo sợ. Cô nói thêm giá»ng miả mai – Lương tâm anh bị cắn rứt rồi sao, Clay?
-Cô nói đúng đấy. Nếu cô nghÄ© rằng lý do duy nhất khiến tôi muốn tìm cô ấy là để thoát khá»i Anderson thì cô nhầm – Clay nhắm mắt lại, lẩm bẩm – Chuá Æ¡i, tôi không thể xua cô ấy ra khá»i đầu tôi.
Bobbi vừa nhấp cà phê vừa nhìn Clay. Má»™t bên mắt thâm và cái cằm bị xước, dấu ấn cá»§a ông chú Herb cá»§a cô cùng sá»± lo lắng hiện rõ trong ánh mắt cÅ©ng không thể là m mất Ä‘i vẻ Ä‘iển trai cá»§a Clay Forrester. Bobbi bá»—ng thấy má»m lòng.
-Tôi không hiểu tại sao tôi lại cảm thấy phải nói cho anh biết, nhưng cô ấy ổn. Cô ấy có các kế hoạch cá»§a mình và cô ấy Ä‘ang thá»±c hiện chúng. Catherine là má»™t ngưá»i mạnh mẽ.
-Tối hôm ná» nói chuyện vá»›i cô ấy tôi đã hiểu Ä‘iá»u đó. Hầu hết những cô gái ở và o vị trà cá»§a cô ấy thưá»ng đến vá»›i đà n ông vá»›i những toan tÃnh, nhưng cô ấy không như váºy.
-Cô ấy không là m thế đâu. Cô ấy biết vượt qua khó khăn mà không cần phiá»n hà đến ai.
-Nhưng cô vẫn không nói cho tôi biết cô ấy ở đâu ư? – Clay hướng đôi mắt rất đẹp vá» phiá Bobbi, khiến cô thấy khó nói ra câu trả lá»i cô phải nói.
-Äúng. Tôi đã hứa rồi.
-Thôi được. Tôi sẽ không cố ép cô nói ra nữa, nhưng cô vui lòng giúp tôi má»™t việc được không? Nhá» cô nói vá»›i Catherine rằng nếu cô ấy cần gì - bất cứ Ä‘iá»u gì – thì hãy cho tôi biết, được không? Cô bảo vá»›i cô ấy rằng tôi muốn nói chuyện vá»›i cô ấy, Ä‘iá»u nà y rất quan trá»ng, và há»i cô ấy xem liệu cô ấy có thể gá»i Ä‘iện đến nhà tôi và o tối mai không. Như váºy hai cô sẽ không phải lá»™ bà máºt cần giữ.
-Tôi sẽ chuyển lá»i, nhưng tôi không nghÄ© là cô ấy sẽ gá»i đâu. Cô ấy rất ngang bướng….ngang bướng gần như ông già cá»§a cô ấy váºy.
Clay nhìn xuống tách cà phê của mình.
-Nghe nà y, cô ấy – anh nuốt và o rồi ngẩng lên nhìn Bobbi với ánh mắt đầy lo âu – cô ấy sẽ không đi phá thai chứ?
-Không, cô ấy sẽ không là m váºy đâu.
Vai Clay như được thả lá»ng xuống vì yên tâm.
Äêm đó khi Catherine trả lá»i Ä‘iện thoại, Bobbi và o đỠngay.
-Clay đến gặp mình – Tay Catherine dừng lại giữa những sợi tóc cô Ä‘ang muốn vuốt ra phiá sau để chúng khá»i xoã xuống mặt. Tim cô như ngừng Ä‘áºp.
-Cáºu không nói cho anh ta biết gì đấy chứ Bobbi?
-Không, mình chỉ chúc mừng anh ta vì vết thâm tÃm ở trên mặt anh ta thôi. Ông già cáºu đúng là được việc đấy!
Phải cố gắng lắm Catherine má»›i kìm nổi không há»i liệu Clay có thá»±c sá»± không sao không. Cô giả vá» lấy giá»ng nghiêm túc há»i:
-Mình chắc anh ta không đến để khoe những cái sẹo vá»›i cáºu. Anh ta muốn gì?
-Muốn biết cáºu Ä‘ang ở đâu. Anh ta muốn nói chuyện vá»›i cáºu.
-VỠchuyện gì?
-á»’, cáºu Ä‘oán xem, Cathe, anh ta không tệ lắm đâu. Anh ta tháºm chà không phà n nà n vá» chuyện bị đánh. Anh ta có vẻ lo lắng thá»±c sá»± cho tình hình cá»§a cáºu và muốn được chi tiá»n vì đứa bé, đó là tất cả.
-Anh ta cừ đấy! – Catherine kêu lên trong Ä‘iện thoại và liếc mắt vá» phiá cuối hà nh lang xem có ai nghe thấy lá»i cô vừa nói không.
-ÄÆ°á»£c rồi! ÄÆ°á»£c rồi! Mình chỉ là ngưá»i chuyển tin thôi mà . Anh ta muốn tối mai cáºu gá»i Ä‘iện đến nhà cho anh ta.
Không có tiếng trả lá»i ở đầu dây. Hình ảnh ngôi nhà cá»§a Clay trở lại rõ mồn má»™t trong đầu Catherine. Ngôi nhà lá»›n vá»›i những tiện nghi cao cấp, lò sưởi báºp bung, bố mẹ anh ta trong những bá»™ đồ quà phái, hình ảnh Clay vừa Ä‘i vừa huýt sáo. Má»™t sá»± má»m yếu trổi dáºy trong lòng Catherine, nhưng cô cố trấn áp nó.
-Cath, cáºu vẫn nghe đấy chứ?
-Ừ, mình vẫn nghe.
-Nhưng cáºu sẽ không gá»i cho anh ta, đúng không?
-Không gá»i.
-Nhưng anh ta nói anh ta có chuyện cần bà n vá»›i cáºu – Bobbi vẫn cố gắng thuyết phục Catherine – Nghe nà y, Cath, anh ta tá» tế hÆ¡n mình tưởng. Mình đã nghÄ© anh ta sẽ cố ép mình nói ra chá»— cá»§a cáºu, nhưng anh ta không là m thế. Anh ta nói nếu cáºu gá»i cho anh ta thì cả hai chúng ta đỠkhông để lá»™ bà máºt cần giữ.
-Rất thà nh tháºt. – Catherine mỉa mai nhưng trong đầu cô lại bị ám ảnh nhiá»u hÆ¡n bởi cái nhìn lo âu cá»§a Clay khi cô bước ra khá»i xe cá»§a anh đêm hôm đó.
-Nghe nà y, như thế có vẻ không trung thà nh, nhưng tớ bắt đầu nghĩ Clay….
-Gì nà o, ngưá»i thà nh tháºt?
-Liệu có phải là không thể tin nổi không? Anh ta thá»±c sự…..lo lắng. Anh ta tá» ra không giống như mình nghÄ© đâu. Mình Ä‘ang nghÄ© không biết Stu sẽ là m gì nếu anh ấy ở và o hoà n cảnh cá»§a Clay. Mình nghÄ© nếu ở và o hoà n cảnh như váºy chắc bây giá» Stu đã chuồn khá»i thà nh phố rồi. Nghe nà y, tại sao cáºu không cho Clay má»™t cÆ¡ há»™i?
-Mình không thể. Mình không muốn sá»± quan tâm cá»§a anh ta và mình sẽ không gá»i Ä‘iện cho anh ta đâu. Là m thế chẳng giải quyết được gì.
-Anh ta nhá» mình nhắn rằng nếu cáºu cần bất cứ Ä‘iá»u gì, cáºu có thể cho anh ta biết, và cáºu sẽ nháºn được tiá»n cá»§a anh ta gởi.
-Mình biết. Anh ta đã nói với mình rồi. Mình đã bảo anh ta rằng mình không muốn tà gì từ anh ta hết.
-Cath, cáºu có chắc là cáºu Ä‘ang hà nh động khôn ngoan không?
-Bobbi…..là m ơn.
-Chết tiệt tháºt, anh ta già u sụ. Tại sao không tiêu đỡ cho anh ta má»™t Ãt chứ?
-Nà y, cáºu nói giống như ông già mình rồi đấy!
-Thôi được, Cath, đứa bé là con cáºu. Mình đã là m những gì anh ta yêu cầu; mình đã chuyển lá»i nhắn cho cáºu. Hãy gá»i cho anh ta, Cath ạ. Còn từ sau đó trở Ä‘i thì cáºu tuỳ cáºu. Ở đó ổn chứ, Cath?
-Không tồi đâu, cáºu biết mà . - Rồi cố gắng xua Ä‘i những ý nghÄ© vá» Clay Forrester, Catherine nói thêm - ở đây không có đà n ông, thế là tốt rồi.
-Nà y, - ở đầu dây bên kia tiếng Bobbi van vỉ - Äừng như váºy, Cath. Không phải tất cả đà n ông Ä‘á»u như bố cáºu. Như Clay Forrester chẳng hạn, anh ta khác xa ông già cá»§a cáºu.
-Bobbi, mình cảm thấy là cáºu Ä‘ang đứng vá» phiá Clay rồi.
-Mình không thay đổi. Nhưng mình Ä‘ang có má»™t cái nhìn rõ hÆ¡n vá» cả hai bên, mình nói thá»±c đấy. Mình luôn đứng vá» phiá cáºu, nhưng mình không thể giữ vị trà đó nếu mình nghÄ© cáºu nên gá»i Ä‘iện cho anh ta.
-Còn lâu! Mình không muốn Clay Forrester cÅ©ng như tiá»n cá»§a anh ta!
-Thôi được, thôi được! Äá»§ rồi! Mình sẽ không tốt thá»i gian tranh cãi vá»›i cáºu nữa, bởi mình biết má»™t khi cáºu đã quyết thì cáºu sẽ thế nà o.
Mải nói chuyện vá»›i Bobbi, Catherine không biết rằng ba cô gái đã Ä‘i và o bếp, và từ trong đó má»i cuá»™c Ä‘iện thoại đỠcó thể dá»… dà ng bị nghe thấy. Sau khi gác máy, cô Ä‘i thẳng vá» phòng, bối rối vì những lá»i nói cá»§a Bobbi. Nhượng bá»™ và nháºn tiá»n cá»§a Clay hay yêu cầu sá»± giúp đỡ cá»§a anh ta trong những tháng khó khăn sắp tá»›i thì tháºt dá»…, nhưng nếu cô dá»±a và o anh ta vá» bất cứ mặt nà o thì cô e là Clay sẽ Ä‘iá»u kiển cô, sẽ quyết định tương lai cá»§a cô. Cô ở lại đây sẽ tốt hÆ¡n ở cái nÆ¡i cô đã bá» Ä‘i. Ở Horizons không có những lá»i khiển trách và mắng chá»i, bởi ở đây tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u trên cúng má»™t con thuyá»n.
Chà Ãt má»i ngưá»i Ä‘á»u nghÄ© như váºy.
|

12-10-2008, 04:53 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 5
Bầu không khà căng thẳng bao trùm trong gia đình Forrester khi mà nÆ¡i ở cá»§a Catherine vẫn còn là má»™t ẩn số . Angela cứ Ä‘i Ä‘i lại lại vá»›i má»™t vẻ mặt lo âu, mệ má»i , thỉnh thá»ang lai nhìn Clay khiến anh má»—i ngà y đến trưá»ng luáºt Ä‘á»u bị ám ảnh bởi vẻ mặt cá»§a Mẹ mình. anh cà ng khó táºp trung và o việc há»c khi anh biết rằng Herb Anderson sẽ được trả tá»± do sau 24 tiếng đồng hồ nếu không có đủ bằng chứng chống lại ông ta. Bắt buá»™c phải để ông ta tá»± do là điá»u day dứt đối vá»›i không chỉ Clay mà cả đối vá»›i Bố anh nữa. Há» hiểu luáºt và biết rằng có thể đẩy ông ta và o chốn song sắt vì những gì Ông ta đã gây ra. Không thể là m như vây, là m như váºy chỉ là m căng thẳng thêm cho thần kinh cá»§a há» vốn đã rất căng .
Má»™t khi Anderson được trả tá»± do, Ông ta sẽ trở nên tá»± mãn hÆ¡n bao giá» hết. Ông ta sẽ cưá»i khóai trá suốt dá»c đưá»ng vá» và nghÄ© rằng “Ta đã tÃnh sổ đươc vá»›i bá»n nhà già u ở ngay trong nhà chúng, và ta sẽ không bá» cuá»™c cho đén khi chúng phải nôn tiá»n ra!â€
Khi Herb vá» nhà , Ada Ä‘ang đứng trong phòng khách Ä‘á»c má»™t bưu thiếp. Bà nhìn lên hoảng hốt khi thấy chồng mình bước và o cá»a .
- Herb, sao Ông lại được thả.
- Äúng là tao đã được thả, bá»n nhà Forrester biết thế nà o thì tốt cho chúng. Thế nên tao được thả. Con ranh đó ở đâu?
Äôi mắt ông ta đỠngầu , mấy ngón tay Ông ta vẫn bị băng , và giỠđây mà u cá»§a những miếng băng ấy đã ngả và ng. Miệng Ông ta phả ra má»™t thứ mùi rất khó chịu .
- Nó ổn , Herb ạ - Ada rụt rè nói và vẫn cầm chặt tấm thiệp - Nhìn nà y nó Ä‘ang ở Ohama vá»›i má»™t ngưá»i bạn ………
- Ohama? - Herb gà o lên và lao đến Ä‘áºp tấm thiệp trên tay vợ .
Ada sợ hãi mở to mắt nhìn ông ta cuống cuồng nhòai ngưá»i xuống sà n nhặt tầm thiệp . Ông ta cau mà y nhìn dòng chữ viết tay để xem có thât là chữ viết cá»§a Catherine hay không. Ông ta dụi những ngón tay bẩn thỉu lên mắt. Khi thị lá»±c đã khá hÆ¡n ông ta nhìn lại tấm thiệp má»™t lần nữa rồi lẩm bẩm : “Bá»n nhà già u có con hoang ấy có thể trả cho vụ nà y. Không ngưá»i nà o có thể Ä‘em con lừa ấy thóat khá»i tay Herb Anderson mà được yênâ€. Nói rồi ông ta Ä‘i ra ngòai phá»›t lá» Ada như thể bà không có ở đó.
Ada ngồi phịch xuống một chiếc ghế thở phà o nhẹ nhõm .
Ở Hozirons, Francie trả thù những bất công của cuộc sống bằng cách lấy trộm một lỠnước hoa Charlie từ nóc tủ của Catherine.
Ở trưá»ng Äại há»c Minesota má»™t trong những bất công đó Ä‘ang xếp đôi chân duyên dáng cá»§a con nhà quyá»n qúy lên chiếc Covette cá»§a Clay Forrester .
- Anh đến muá»™n đấy - Jill Magnusson trách và đặt má»™t ngón tay được sÆ¡n móng láp lánh lên thà nh cá»a xe để ngăn Clay đóng nó lại, đồng thá»i tấn công anh bẳng má»™t nụ cưá»i đẹp mê hồn , nụ cưá»i tiêu tốn hết cá»§a bố cô khá»ang hai nghìn USD để chi cho nha sÄ©. Jill là cô gái đẹp và là thà nh viên cá»§a há»™i Kappa Alpha Pheta được gá»i tắt là “Phetas†má»™t hiệp há»™i dà nh cho những cô gái con nhà già u .
Má»™t ngà y báºn rá»™n,Clay trả lá»i và tá»± nhiên thấy bá»±c vì cái cách há»ach há»e cá»§a Jill. Bây giá» anh không còn bụng dạ đâu để say đắm vá»›i đôi chân dà i cá»§a Jill . Anh sáºp cá»a xe va Ä‘i vòng qua bên cá»a kia . Clay cho xe khởi động và bắt đầu lái khá»i vệ đưá»ng .
- Em cần dừng ở hiệu ảnh để lấy mấy bức ảnh cho một dự án nghiên cứu .
Jill không chỉ có vẻ đẹp bá» ngòai .Cô Ä‘ang nghiên cứu lÄ©nh vá»±c Ä‘iện tá» hà ng không và đang có ý định thiết kế chiếc tà u con thoi đầu tiên cho hà nh trình giữa trái đất và mặt trăng.Vá»›i những mục tiêu sá»± nghiệp cao cả như váºy, cô chưa há» quan tâm đến việc kết hôn. Cô và Clay rất hiểu nhau.
Nhưng tối nay Clay nóng nảy má»™t cách bất thưá»ng .
- Anh Ä‘ang muá»™n mà em lại bảo là sẽ dừng ở hiệu ảnh trên đưá»ng Ä‘i dá»± tiệc ! - Clay cáu kỉnh.
- Anh Æ¡i tối nay chúng ta dá»… bị kÃch động đấy.
- Jill, anh đã bảo vá»›i em là anh muốn ở nhà đá»c sách. em lại cứ nhất định kéo anh Ä‘i dá»± tiệc. Thứ lá»—i cho anh , anh không muốn là m chân há»™ tống.
- ÄÆ°á»£c quên chuyện lấy ảnh Ä‘i, em có thể lấy ảnh và o ngà y mai.
Äến má»™t biển báo dừng xe, Clay cho xe phanh kÃt lại. Khiến Jill lao ngưá»i vá» phÃa trước.
- Có chuyện quái gì với anh thế? - Cô kêu lên.
- Anh không có hứng đi dự tiệc thế thôi.
- Rõ rồi , Jill lạnh lùng nói, váºy thì quên chuyện lấy ảnh và quên luôn cả chuyên tiệc tùng Ä‘i.
- Em kéo anh đến bữa tiệc chết tiệt nà y và bây giá» chúng ta Ä‘ang trên đưá»ng đến đó rồi còn gì.
- Clay Forrester đừng nói vá»›i em bằng cái giá»ng ấy. Nếu anh không muốn Ä‘i vá»›i em thì cứ nói thẳng ra. Anh bảo rằng tuần nà y anh phải nghiên cứu má»™t vụ. Có má»™t sá»± khác biệt lá»›n giữa hai Ä‘iá»u nà y.
Clay gà i số và cho xe phóng xuống đại lá»™ cá»§a trưá»ng đại há»c hướng tá»›i khu trung tâm thà nh phố , luồn lách giữa dòng xe cá»™ cuồn cuá»™n. Cố ý lái má»™t cách liá»u lÄ©nh.
- Anh lái xe như một gã điên ấy - Cô nói vẻ khó chịu, mái tóc nâu đỠcủa cô lắc qua lắc lại theo những động tác đổi tuyến đột ngột của anh.
- Anh Ä‘ang thấy như váºy đấy .
- Váºy thì là m Æ¡n cho em xuống, em không thể……
- Anh sẽ để em xuống với cái bữa tiệc chết tiệt đó - Clay nói , biết mìng đáng ghét nhưng không thể kìm chế nổi.
- Anh quen vá»›i những lá»i nguyá»n rá»§a ấy từ bao giá» váºy?
- Từ khoảng 6 giá» chiá»u cách đây bốn hôm - Clay nói.
- Clay vì Chúa hãy Ä‘i cháºm lại trước khi anh giết cả hai chúng ta, hoặc không chà Ãt anh cÅ©ng bị phạt. Äêm nay có nhiá»u cảnh sát lắm, ở Northup có hòa nhạc.
Jill vừa nói dứt lá»i thì Clay đã nhìn thấy má»™t đội Cảnh sát tuần tra đứng ở ngã tư vì váºy anh vá»™i và ng giảm tốc độ.
- Anh đã uống rượu hả?
- Chưa đâu! - Clay trả lá»i má»™t cách bá»±c bá»™i.
- Anh sẽ uống chứ?
- Có thể , nếu anh sáng suốt.
Jill nhìn cách Clay ngồi, nhìn cái cằm bạnh ra của anh. Nhìn vẻ căng thẳng trên cái miệng vốn rất quyến rũ.
- Em không biết có chuyện gì, Clay Forrester - Cô dịu dà ng nói.
- Äúng, em không biết đâu anh nhìn đăm đăm ra phÃa trước, mÃm môi lại trong khi đợi viên cảnh sát phất cá» cho dòng xe tiếp tục lưu thông,anh cÅ©ng không biết.
- Nó có vẻ nghiêm trá»ng – Cô thăm dò .
Thay vì trả lá»i Clay vắt cổ tay phải ngang tay lái và tiếp tục nhìn viên cảnh sát, môi vẫn mÃm như cÅ©.
- Anh có muốn nói vá» chuyện đó không? - Cô há»i bằng cái giá»ng mà cô hy vá»ng là có tÃnh thúc bách. Cô đợi hÆ¡i cúi đầu vá» phÃa trước cho những món tóc đẹp cá»§a cô xõa xuống má như má»™t tấm mà n.
Cuối cùng Clay cÅ©ng nhìn cô và nghÄ© rằng Chúa Æ¡i, cô ấy đẹp qúa. Cân đối, thông minh và nồng nhiệt tháºm chà hÆ¡i sắc xảo. Anh thÃch cái Ä‘iểm đó ở cô và tháºm chà còn thÃch hÆ¡n vì khi mà cô không bao giá» cố ý che dấu nó. Cô thưá»ng đùa anh rằng cô có thể khiến anh là m bất cứ chuyện gì cÔ muốn mà chỉ cần sá» dụng cÆ¡ thể duyên dáng cá»§a cô chứ không cần thêm gì khác. Hầu như cô đúng.
- Em sẽ nói gì nếu anh thừa nháºn vá»›i em rằng anh sợ nói chuyện đó vá»›i em?
- Như từ đầu, em sẽ nói sá»± thừa nháºn đó nên thêm chút ý thức và o thói quen lái xe cá»§a anh.
Quả tháºt anh đã lái xe có ý thức hÆ¡n. Anh đưa tay vuốt ve mu bà n tay Jill.
- Em có thực sự muốn đến bữa tiệc đó không?
- Có, em có má»™t chiếc áo len lông cừu má»›i và chiếc váy tuyệt vá»i nà y thế mà anh chẳng thèm chú ý đến . Nếu anh không khen em thì em muốn tìm ai khác để là m Ä‘iá»u đó .
- Äuợc rồi, em có lá»i khen cá»§a anh –Clay nói và cho xe rẽ trái tá»›i khu Alcorn, nÆ¡i có bữa tiệc .
Alcorn trước đây vốn là nhà bán bánh gừng vá»›i những gian nhà đưa ra, lõm và o và những phòng phụ , má»™t nÆ¡i ngưá»i ta dá»… bị lạc nếu chÆ¡i trốn tìm. Äồ đạc ở tầng má»™t đã bị phá há»ai nhiá»u nhưng chẳng ai quan tâm dưá»ng như chẳng ai sở hữu ngôi nhà cả. Jill nắm tay Clay kéo Ä‘i giữa đám đông , dẫn anh tá»›i bếp nÆ¡i đồ uống Ä‘uợc phục vụ trên má»™t chiếc bà n bá»c da đã cÅ© má»™t kiểu dáng xuất hiện từ sau cuá»™c Thế chiến thứ II. Má»™t anh chà ng tên là Eddie phụ trách khu vá»±c nà y.
- Nà y, Jill và Clay ổn cả chứ ? Các cáºu muốn uống gì?
- Clay tối nay muốn đụng xe, Eddie ạ .Cáºu giúp anh ấy Ä‘i chứ?
Ngay láºp tức Eddie chìa ra má»™t ly đồ uống mà u cà phê lõang . Clay muốn má»™t ngụm và biết rằng chỉ cấn 3 ly như thế đủ là m anh đổ gục. Nếu anh tháºt sá»± muốn đụng xe, thì việc đó dá»… như bỡn . Jill nháºn má»™t ly đồ uống nhạt mà u hÆ¡n . Cô quá thông minh nên không bao giỠđể mình say Ä‘uợc . Anh chưa bao giá» thấy cô uống hÆ¡n má»™t ly cocktail trong má»™t buổi tối .
GiỠanh trêu Jill :
- Sao em không rÆ¡i và o má»™t ngõ cụt và chứng tá» em cÅ©ng rất con ngưá»i như anh và là m hai cốc rượu mạnh Ä‘i? Sau đó chúng ta sẽ Ä‘i ngá»§ và sẽ chẳng cần phải nghÄ© ngợi gì nữa.
Jill cưá»i thà nh tiếng và hất mái tóc dà i đến ngang lưng cá»§a mình Ä‘i qua đôi vai thon.
- Nếu anh muốn uống cho say thì cứ việc . Äừng có mong em đồng lõa, em không ngốc thế đâu.
Anh giÆ¡ khuá»·u tay vá» phÃa Eddie .
- Qúy cô nà y cho rằng tá»› ngốc - Rối anh cúi xuống ly cá»§a mình lẩm bẩm - Nếu cô ấy mà biết chỉ má»™t ná»a chuyện đó thôi thì ………..
Có quá đông ngưá»i và có quá nhiá»u tiếng ồn ở đó nên Jill không nghe rõ những gì Clay nói, nhưng cô biết anh có chuyện , anh không giống anh má»i khi.
- Em không biết tối nay trong đầu anh chứa cái gì, nhưng dù đó là chuyện gì Ä‘i nữa , em cÅ©ng không thÃch và em sẽ không thÃch hÆ¡n nhiá»u nếu em biết đó là chuyện gì.
Vừa lúc đó có ngưá»i Ä‘i đến và đụng và o lưng Jill là m cho đồ uồng trong chiếc ly cô Ä‘ang cầm đổ ra chiếc áo len má»›i cá»§a Cô ngay đúng giữa ngá»±c trái.
- Ôi , trá»i! Cô hét lên , luống cuống lục và tìm khăn lau - Clay, anh có khăn tay không?
Clay thá»c tay và o túi sau
- Äây là lần thứ hai trong tuần má»™t qúy cô cần khăn tay cá»§a mình. Äây để anh giúp em.
Clay cầm tay Jill kéo cô tá»›i má»™t góc trống gần chiếc tá»§ lạnh và đẩy cô đứng và o đó. Vá»›i chiếc khăn tay anh bắt đầu chấm nhẹ lên chá»— rượu đổ trên áo cá»§a Jill nhưng nét mặt anh trông rất lạ. Äá»™t nhiên anh ngừng lau, mắt anh tìm mắt Jill. Rối anh túm chiếc khăn tay , áo len và cả ngá»±c cô nữa và áp sát ngưá»i mình và o cÆ¡ thể thon thả má»m mại cá»§a cô, và hôn cô cuồng nhiệt đến ná»—i cô há»ang sợ . Clay vuốt ve khuôn ngá»±c, mÆ¡n trá»›n đôi môi cô và đẩy cô và o tưá»ng sát chân tá»§ lạnh. Jill nghÄ© Clay mất trà rồi, đây không phải là Clay mà cô quen biết . Có Ä‘iá»u gì đó tồi tệ hÆ¡n cô tưởng .
- Dừng lại, dừng lại, anh là m sao thế! - Cô thở gấp cố tránh cái hôn của anh, cố gắng đẩy tay anh ra.
- Jill, đêm nay anh cần em , thế thôi. Hãy Ä‘i đâu đó, hãy ra khá»i chốn ồn à o nà y.
- Em chưa bao giá» thấy anh như thế nà y, Clay. Vì Chúa hãy bá» tay khá»i ngưá»i em Ä‘i!
Äá»™t nhiên anh bá» cô ra, bước lùi lại má»™t bước, bá» bà n tay liá»u lÄ©nh và o túi quần rồi nhìn xuống sà n.
- Hãy quên chuyện nà y đi, anh nói, hãy quên nó đi –anh cầm cốc lên và tu cạn chỉ bằng một hơi .
- Anh sẽ nôn ra mất nếu cứ uống kiểu nà y.
- Tốt
- Thôi được em sẽ đi với anh, nhưng không phải để là m chuyện đó, đồng ý không?
Anh nhìn cô bằng ánh mắt đỠđẫn
- Dù Ä‘iá»u khiến anh phiến lòng là gì Ä‘i nữa thì anh hãy nói ra Ä‘i.
- ÄÆ°á»£c - anh nhắc cốc cá»§a cô lên và rồi lại đặt mạnh xuống bà n . Không nói má»™t lá»i anh cầm cổ tay Jill và bắt đầu Ä‘i qua đám đông.Khi há» còn ná»a đưá»ng nữa đến cá»a thì có ai đó bá»—ng gá»i to
- Nà y , Clay hãy đợi đã !
Clay quay lại và nhìn thấy khuôn mặt tưng bừng cá»§a Stu Glass . Anh ta Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa anh vá»›i hai ly rượu trên hai tay giÆ¡ cao. Äến gần Stu anh nói to:
- Theo mình, mình muốn nói chuyện vá»›i Cáºu má»™t chút.
Hai ngưá»i chụm đầu lại giữa đám đông lá»™n xá»™n.
- Nà y Clay, cáºu đã vá» rồi sao?
- Nà y, Stu, cáºu muốn nói gì?
- Cả tuần nay mình không nhìn thấy cáºu. Bố mình muốn biết cáºu và bố cáºu có ý định Ä‘i ăn Ä‘a Ä‘a và o cuối tuần không?
Cả hai bắt đầu bà n vá» việc Ä‘i săn Ä‘a Ä‘a . Bá» mặc Bobbi va Jill đứng vá»›i nhau. Hai cô gái chỉ biết nhau sÆ¡ sÆ¡ qua quan hệ cá»§a bạn trai nhưng bây giá» lần đầu tiên Bobbi má»›i nhìn kỹ Jill Magnusson . Cô để ý đến chiếc áo len và chiếc váy đắt tiá»n cá»§a Jill , khuôn mặt đẹp như thiên thần cá»§a Jill và vòng tay mà Clay đặt quanh eo Jill trong khi anh ta quay sang nói chuyện vá»›i Stu. Nếu có hai ngưá»i được tạo ra để dà nh cho nhau thà đó chắc là hai ngưá»i nà y , Bobbi nghÄ©. Jill vá»›i là n da trắng mịn vá»›i đưá»ng nét cá»§a minh tinh mà n bạc mái tóc đẹp rá»±c rỡ . Còn Clay vá»›i nước da và vóc ngưá»i khá»e khoắn , khiếu thẩm mÄ© tuyệt vá»i trong ăn mặc để hợp vá»›i trang phục cá»§a Jill. Và cả hai Ä‘á»u được phú cho sá»± tá»± tin gia đình già u có và tiá»n đồ tươi sáng.
Bá»—ng nhiên Bobbi hiểu rằng, Catherine không hợp vá»›i kiểu đà n ông như Clay. Clay thÃch hợp vá»›i kiểu phụ nữ như Jill. Thât vô Ãch khi ước rằng giá mà cái ngà y mùng 4 tháng 7 đó cô sáng suốt hÆ¡n, giá mà trước đó cô nhìn thấy Clay và Jill ở bên nhau. Bobbi cảm thấy vô cùng hối tiếc .
Clay nói chuyện vá»›i Sty nhưng anh luôn để ý đến Bobbi. Và đợi đến lúc có ai đó chen từ phÃa sau và đẩy Jill cách xa anh má»™t chút và Stu cÅ©ng bị đẩy theo, anh nắm ngay lấy cÆ¡ há»™i cá»§a mình.
- Chà o Bobbi.
- Chà o , Clay.
Hai ngưá»i nhìn nhau vẻ cảnh giác.
- Cô có gì mới không?
- Vẫn như cũ thôi
Tệ tháºt, Clay nghÄ©, cô ta bắt mình phải há»i thẳng ra. anh liếc nhanh sang Jill trong khi cô Ä‘ang đứng gần đủ để nghe lá»m được những gì há» nói.
- Gần đây cô có biết tin gì của em hỠcô không?
- Có, vừa mới hôm nay.
- Má»i chuyện thế náo?
- Như má»i khi thôi
- Tôi không nháºn được Ä‘iện thá»ai –Clay nhìn xa ra rối lại nhìn Bobbi.
- Tôi nhắn cô ấy rồi mÃ
- Cô là m Æ¡n há»i lại cô ấy được không ?
- Cô ấy không quan tâm đâu.
Môt ngưá»i bá»—ng chen sau lưng Bobbi và đẩy Cô tá»›i sát Clay . Anh táºn dụng cÆ¡ há»™i đó nà i nỉ :
- Có chuyện rất nghiêm trá»ng, tôi phải nói vá»›i cô ấy.
Nhưng đúng lúc đó Jill tiến lại gần Clay, đặt những ngón tay bang lóang lên cánh tay anh. Bobbi nghÄ© trên cái thế giá»›i nà y có những ngưá»i có những thứ quá tốt và những ngưá»i khác chẳng bao giá» có ná»—i má»™t váºn may. Äể là m bằng cán cân má»™t chút con quá»· ranh mãnh trong Bobbi xui khiến cô gá»i vá»›i sau lưng đôi nam nữ xứng đôi kia :
- Clay, tôi sẽ chuyển lá»i cá»§a anh tá»›i Catherine.
Clay quay đầu lại ném cho cô một cái nhìn ẩn ý rằng anh muốn bổ cho cô một nhát rìu. Nhưng anh lại đáp lại một cách lịch sự.
- Chuyển lá»i chúc cá»§a tôi tá»›i cô ấy nhé.
- Chuyện đó là thế nà o váºy? - Khi Jill va Clay Ä‘i rối, Stu há»i .
- Ô không có gì đâu . Chúng ta đã sắp đặt để Clay va Catherine gặp nhau và o mùa hè vừa rối , anh nhớ chứ?
- Chúng mình ư? A, đúng đúng. Rối Stu nhún vai và nắm tay Bobbi - Äi nà o hãy lấy thêm đồ uống cho cả hai chúng ta.
Clay va Jill quyết định lái xe đến câu lạc bá»™ đồng quê Interlachen, môt nÆ¡i mà bố mẹ há» thưá»ng lui tá»›i và cÅ©ng là nÆ¡i há» quen thuá»™c từ bé bởi vì há» thưá»ng theo bố mẹ mình đến đó chÆ¡i gôn hoặc ăn uống. Phòng ăn giỠđã vãn khách, những nguá»i còn lại là những ngưởi Ä‘ang khiêu vÅ© trên má»™t sà n nhá» lát gá»— vá»›i má»™t già n tam tấu chÆ¡i theo kiểu cổ Ä‘iển. Há» ngồi xuống má»™t chiếc bà n được đặt ở má»™t ô cá»a sổ nhìn ra sân gôn lấp lánh ánh đèn những đốm sáng tạo nên má»™t khung cảnh lung linh và ngối từ vị trà thuáºn tiện cá»§a căn phòngcó tưá»ng nhìn ra khung cảnh đó tháºt là huyá»n ảo. Khu sân gôn được tô Ä‘iểm bởi 50 loại cây khác nhau.Nếu và o buổi trưa thì há» có thể nhìn thấy tong ánh quang phổ chiếu xuống dưới, nhưng bây giá» bóng đêm bao phá»§ trên những vóm cây và mặt cá» khiến cho cả khu vá»±c như má»™t miá»n đất cổ tÃch .
Há» ngối đã mấy phút mà Clay vẫn đăm đăm nhìn ra bên ngòai trong khi Jill xoay xoay ly rượu trên tay. Äến lúc đợi mãi không kìm được nữa , Jill há»i:
- Catherine là ai ?
Tháºm chà má»™t câu há»i như vây cÅ©ng phản ánh dòng dõi cá»§a Jill, bởi giá»ng nói cá»§a cô cất lên không có vẻ buá»™c tôi cÅ©ng không có vẻ cáu giáºn. Thay và o đó nó trà o ra như thứ rượu mà u hổ phách trong cái ly cô Ä‘ang cầm trên tay.
- Em há» cá»§a Bobbi - sau má»™t thóang suy nghÄ©, Clay trả lá»i.
- Hum…….Cô ta có liên quan gì đến tâm trạng bất ổn của anh không?- Nâng ly trên môi, Jill nói qua thà nh cốc.
Nhưng Clay vẫn ngồi bất động vẻ u uất.
- Có gì hay ở ngòai đó chứ ?
Anh quay sang nhìn cô thở dà i , để khuá»·u tay lên mặt bà n và đăm đăm nhìn xuống bà n tay. Rối anh nhắm mắt lại thốt ra từ đáy tuyệt vá»ng
- Tệ thât.
- Anh có thể nói ra chuyện đó , Clay ạ. Nếu vá»â€¦.cô Catherine đó thì em nghÄ© em đáng được biết . Äúng là thế phải không anh?
Äôi mắt ưu tư cá»§a anh má» ra , nhưng thay vì trả lá»i câu há»i cá»§a cô anh lại há»i câu há»i cá»§a chÃnh mình .
- Em có yêu anh không, Jill?
- Em nghĩ đó không phải là chủ đỠcủa cuộc trò chuyện nà y .
- Cứ trả lá»i anh Ä‘i ?
- Tại sao chứ?
- Bởi gần đây anh cứ băn khoăn ……..em có yêu anh không?
- Có thể em không chắc lắm
- Anh cÅ©ng đã đặt câu há»i ấy ra vá»›i chÃnh anh. anh cÅ©ng không biết chắc anh có yêu em không? Nhưng có thể đúng là anh yêu em.
- Như thế nà y qúa lạnh lùng nên không lãng mạn cho lắm, Clay ạ - Jill cưá»i để lá»™ hà m răng sáng lấp lánh.
- Äúng cả tuần nay anh ở trong tâm trạng lạnh lùng như váºy.Em biết không những sá»± việc Ä‘ang được là m rõ - anh nhìn cô vẻ hối tiếc .
- Là m rõ quan hệ của chúng ta ư ?
Anh gáºt đấu , nhìn xuống sợi vải cá»§a chiếc khăn phá»§ bà n rối ngá»ng lên nhìn khuôn mặt hòan mỹ cá»§a Jill. Nhìn mái tóc đẹp cá»§a cô ánh lên dưới ánh đèn chùm rá»±c rỡ . Những ngón tay thon dà i được son móng lấp lánh ôm quanh chân chiếc ly, vẻ duyên dáng cá»§a cô khi ngồi tá»±a lưng và o ghế vá»›i má»™t cánh tay đặt há» lên lưng ghế . Jill giống như má»™t viên kim cương 10 Karat. Cô cà ng hợp vá»›i cái nÆ¡i sang trá»ng nà y bao nhiêu thì Catherine Aderson cà ng không hợp bấy nhiêu . ÄÆ°a Catherine tá»›i đây tá»±a như Ä‘Ãnh má»™t viên hạt xòan giả và o má»™t đồ trang sức bằng và ng . Nhưng Jill, ôi Jill….Clay nghÄ© em má»›i lá»™ng lẫy là m sao .
- Em thât đẹp - Clay nói bằng má»™t giá»ng xót xa khó hiểu
- Cám Æ¡n dù sao nó cÅ©ng không tháºt ý nghÄ©a bằng khi anh nói cùng má»™t Ä‘iá»u ấy , vá»›i cái nhìn đặc biệt trong mặt anh má»™t tuần trước , đúng không ?
Clay không trả lá»i
- Trứơc khi cái cô Catherine nà o đó dÃnh dáng và o, đúng không?
Clay chỉ cắn môi theo cách mà cô vẫn thưá»ng thấy
- Em có thể đợi cả đêm nay để nghe anh nói ra chuyện đó dù nó là chuyện gì Ä‘i nữa . em không có bà i phải há»c và o cuối tuần nà y
- Anh cÅ©ng không, Clay thú nháºn - anh viện cá»› đó chỉ vì tối nay anh không muốn gặp nhau .
- Váºy đó là lý do tại sao anh vồ lấy em như má»™t tên tù vừa được phóng thÃch hả?
- Không, đó là sá»± tá»± trừng phạt mình – anh khẽ cưá»i thầm thán phục sá»± bình tÄ©nh cá»§a cô.
- Vì cái gì?
- Vì ngà y 4 tháng 7 đã qua.
Môt ý nghĩ loé lên torng đầu Jill. Cô nhớ khá rõ đó là ngà y hỠcãi nhau.
- Cô ta là ai? Catherine ư? - Jill há»i khẽ.
- Äúng.
- VÃ ?
- Và cô ấy đã có thai.
Khả năng giữ bình tÄ©nh cá»§a Jill rất đáng phục . Cô hÃt và o má»™t hÆ¡i thât sâu , cánh mÅ©i xinh xinh cá»§a cô pháºp phồng . Cổ cá»§a cô nổi lên những đưá»ng gân căng trước khi được thả lá»ng và hai ngươi cùng nhắm mắt lại , nghÄ© ngợi . Rối cô đặt khuá»·u tay lên mặt bà n môt cách duyên dáng và tá»±a trán và o mu bà n tay . Trong lúc há» im lặng ngưá»i phục vụ Ä‘i tá»›i .
- Cô Magnusson , ông Forrester, cho phép tôi phục vụ món gì khác chứ ạ?
- Không, cám ơn Scott, chúng tôi chưa cần - Clay nhìn lên luống cuống.
Khi Scott Ä‘i khá»i, Jill ngá»ng đầu lên vả há»i:
- Cô ta là nguyên nhân cá»§a vết thâm tÃm mà suốt cả buổi tối em có ý tránh không há»i phải không?
- Bố cô ấy - Clay gáºt đầu , cầm ly lên anh lại uống má»™t ngụm rồi lại nhìn ra ngòai khu sân goft .
- Em sẽ không há»i những câu há»i thừa – Jill nói, vá»›i má»™t chút bá»±c bá»™i trong giá»ng nói - Em hiểu rằng nếu má»i chuyện không rõ rà ng và đó không phải là con cá»§a anh thì anh đã không nói vá»›i em. Anh có định cưới cô ta không?
Lần nay thì đến lượt Clay thở sâu . Anh ngối vắt má»™t cổ chân lên đầu gối , má»™t khuá»·u tay để trên bà n . Nhìn Clay vá»›i dáng ngồi thá»ai mái , trong bá»™ đồ sang trá»ng vá»›i vẻ đẹp trai cá»§a anh , ngưá»i ta sẽ không đóan ra chút sai lầm nhá» nà o . Nhưng bên trong anh Ä‘ang rối tung lên .
- Em vẫn chưa trả lá»i rõ là em có yêu anh không?
- Chưa, em chưa , em có phải trả lá»i không?
- Liệu bây giá» - Clay dừng lại để tìm từ diá»…n đạt –Liệu bây giá» Ä‘iá»u đó là thừa chăng?
- Em nghÄ© váºy. Äúng, em nghÄ© váºy
Há» nhìn xuống ly cá»§a mình má»—i ngưá»i cảm nháºn ý nghÄ©a cá»§a sá»± mất mát trong những lá»i nói cá»§a Jill .
- Anh không biết là liệu anh có cưới cô ấy không nữa . Anh Ä‘ang phải chịu nhiá»u sức ép.
- Từ bố mẹ cô ta?
- Ôi, Jill - Clay chỉ cưá»i vá»›i vẻ nuối tiếc - Chuyện đó tháºt buồn cưá»i . Em sẽ không bao giá» biết nó buồn cưá»i tá»›i mức nà o đâu .
- Chắc rồi –Jill bẻ lại vẻ cay độc –Ha- ha- ha – mặc dầu váºy em không thấy buồn cưá»i
- Jill - Clay đưa bà n tay qua bà n tìm bà n tay Jill . Äó là chuyện đã xảy ra. Truá»›c đêm đó em và anh đã cãi nhau to. Stu và Bobbi giá»›i thiệu anh vá»›i em há» cá»§a Bobbi ……Chết tiệt anh không biết nữa .
- Và anh là m cô ta có mang vì anh muốn tÃnh chuyện quản lý gia đình vá»›i em và em đã từ chối không muốn rá»i khá»i ra đình Phetas. Ôi can đảm là m sao? - Cô rút tay ra khá»i bà n tay anh.
- Anh đã biết là em sẽ Ä‘au buồn . Anh đáng bị nguyá»n rá»§a . Tòan bá»™ câu chuyên bất hạnh là má»™t lá»—i lầm đáng khinh . Bố cá»§a cô gái là má»™t lão nát rượu tâm thần . Hãy tin anh, cả anh và cô ấy đếu không muốn dÃnh dáng đến nhau. Nhưng có những trưá»ng hợp có thể bức bách anh phải há»i cưới cô ấy.
- Ô , cô ta sẽ mừng quýnh lên nếu anh phải là m thế. Có cô nà o mà lại không thế?
Clay thở dà i bực bội nghĩ, rõ là đà n bà !
Anh Ä‘ang chịu sức ép từ má»i phÃa .
- Bố anh đã dá»a không cho anh tham gia và o Công ty luáºt cá»§a gia đình chứ gì?
- Em tháºt thông minh, Jill ạ. Vá»›i lại anh có bao giá» coi em là má»™t cô gái ngốc đâu .
- Ồ, đừng có nịnh em, đừng có là m thế và o lúc nà y .
- Không chỉ có bố anh mà mẹ anh cÅ©ng Ä‘i Ä‘i lại lại như thể bà ấy vừa bị tra tấn và cứ là m cho vấn đỠmà bố Catherine dá»a sẽ phao tin lung tung trở nên phức tạp . Nếu Ä‘iá»u đó xảy ra, anh sẽ khó được chấp nháºn cho thi biện há»™ và tình hình còn rồi beng hÆ¡n khi mà Catherine đã bá» nhà ra Ä‘i .
- Anh biết cô ấy ở đâu chứ ?
- Không, nhưng Bobbi biết
- Váºy là anh có thể tìm thấy cô ta nếu như anh muốn ?
- Anh nghĩ thế.
- Nhưng anh không muốn ?
Clay chỉ thở dà i và lắc đầu buồn bã . Và anh lại đưa tay qua bà n nắm lấy tay Jill
- Jill, anh không có nhiếu thá»i gian để mà phung phà . Tât cả ma qá»§y ở địa ngục Ä‘ang ở cả trên lưng anh . Thứ lá»—i cho anh nếu anh phải đặt má»™t và i thứ chết tiệt như váºy sang lưng em và anh cÅ©ng xin lá»—i em nếu anh đặt vấn đỠnà y và o má»™t thá»i Ä‘iểm như thế nà y nhưng anh muốn biết tình cảm cá»§a em đối vá»›i anh . Anh muốn biết liệu và o má»™t thá»i Ä‘iểm nà o đó trong tương lai , khi tất cả chuyện nà y đã kết thúc khi anh há»c xong và ổn định lại cuá»™c sống em có vui lòng lấy anh không?
Cô có bị mất bình tÄ©nh đôi chút và đôi mắt lóng lánh cá»§a cô vá»™i nhìn sang bên. Nhưng rồi đối mắt ấy lại hướng và o khuôn mặt đáng yêu cá»§a anh, khuôn mặt mà má»—i đưá»ng nét cá»§a nó Ä‘á»u rất quen thuá»™c vá»›i cô. Cô trả lá»i bằng má»™t giá»ng uất ức:
- Anh tháºt tệ, Clay Forrester. Em nên tát và o cái mặt đẹp đẽ cá»§a anh.
Nhưng sá»± sức động trong giá»ng nói đủ cho anh biết cô đã Ä‘au khổ đến thế nà o.
- Jill, em hiểu anh mà , em biết anh đã lên kế há»ach cho tương lai cá»§a chúng ta như thế nà o nếu chuyện nà y không xen và o. Nếu anh được phép lá»±a chá»n thì anh sẽ không bao giá» há»i em theo cách nà y và o má»™t thá»i Ä‘iểm như thế nà y.
- Ôi Clay trái tim của em đang , đang vỡ ra từng mảnh . Anh muốn em phải nói gì chứ?
- Nói tình cảm của em, Jill ạ.
Anh vuốt ve bà n tay cô trong khi cô nhìn gương mặt anh, nhìn mái tóc , nhìn đôi vai anh và để nguyên đôi tay mÃnh trong tay anh
- Anh há»i em quá muá»™n , Clay ạ.
Những phút Ä‘au đớn nặng ná» trôi qua trong tiếng Piano chầm cháºm. Cuối cùng anh cầm tay Jill lên và hôn . Anh nhìn lên gương mặt Jill và thì thầm:
- Lạy Chúa, em tháºt đẹp!
- Lạy Chúa, anh cÅ©ng váºy - Cô nuốt và o - Äó là rắc rối cá»§a chúng ta. Chúng ta quá đẹp . Ngưá»i ta chỉ nhìn thấy bế ngòai không nhìn thấy ná»—i Ä‘au , những lá»—i lầm,những thất bại .
- Jill, tha lỗi cho anh đã là m em đau khổ. Anh yêu em , em biết mà .
- Em không nghÄ© là anh nên hy vá»ng và o em, Clay ạ !
- Em có tha thứ vì anh đã há»i em không?
- Äừng, đừng bắt em là m Ä‘iá»u đó.
- Nó rất quan trá»ng vá»›i anh, Jill ạ. Câu trả lá»i cá»§a em rất quan trá»ng
Cô từ từ rút tay ra khá»i tay anh và cầm và đứng lên
- Jill, anh sẽ cho em biết tình hình.
- Vâng,anh cứ là m đi và em sẽ cho anh biết khi nà o tà u con thoi của em bay và o mặt trăng.
Lần nay chuyện xảy ra quá nhanh đến ná»—i Clay không nhìn thấy gì. anh vừa bước ra khá»i chiếc Corvette thì thấy má»™t bóng ngưá»i cao to lén lút Ä‘i ra từ má»™t lùm cây cạnh lối và o nhà . Clay đứng nhìn xung quanh rồi đưa tay đóng cá»a xe lại đúng lúc má»™t quã đấm mạnh giáng và o bụng anh, không để lại dấu vết, không là m gãy xương, chỉ là m cho anh nôn nao cúi gáºp ngưá»i rồi qùy xuống lối Ä‘i .
Trong cÆ¡n Ä‘au anh nghe thấy giá»ng nói khà n khà n vang lên : “Cái đó do Anderson gởi cho, con bé đã Ä‘i Omaha†.Rối những bước chân nhanh, mạnh biến mất và o đêm tối .
Tối hôm sau khi Bobbi gá»i đến cho Catherine giá»ng Bobbi nghe như hết hÆ¡i.
- Tối qua mình gặp anh ta, Cath ạ. Anh ta há»i vá» cáºu và bảo rằng có vịêc rất quan trá»ng anh ta phải nói vá»›i cáºu.
- Nói chuyện thì Ãch gì chứ? MÃnh sẽ không cưới anh ta và cÅ©ng chẳng cần tiá»n cá»§a anh ta!
- Ôi, Cath Cáºu tháºt ương ngạnh. Vì Chúa nói chuyện thì hại gì chứ ?
Äúng lúc đó Marie xuât hiện ở hà nh lang và Catherine vá»™i quay mặt và o tưá»ng che ống nghe Ä‘i vẻ giấu diếm . Nhưng liếc nhìn Marie Ä‘i qua Catherine biết được cô bé đó đã nghe được má»™t phần nà o cuá»™c Ä‘iện thá»ai. Cô nói nhá» và o Ä‘iện thá»ai
- Mình muốn anh ta nghÄ© rằng mình đã rá»i khá»i thà nh phố nà y .
- Nếu cáºu muốn biết mình nghÄ© gì thì mình nói cho cáºu biết , mình nghÄ© cáºu nợ anh ta đấy, mình không nghÄ© cáºu cứ khăng khăng rằng cáºu không cần má»™t thứ gì từ anh ta la đủ. Có lẽ anh ta cần má»™t thứ gì đó ở cáºu. Cáºu đã bao giá» nghÄ© đến Ä‘iá»u đó chưa? - Giá»ng Bobbi trở nên bá»±c bá»™i.
Im lặng ở cả hai đầu dây .
Catherine chưa bao giá» nghÄ© đến Ä‘iá»u đó . Cô cầm chặt ống nghe áp nó và o tai mạnh đến ná»—i cô bắt đấu Ä‘au. Äá»™t nhiên cô thấy mệt má»i qúa khi phải nghÄ© đến Clay Forrester . Thần kinh cá»§a cô đã căng đến tá»™t độ và chưa nghÄ© đến các vấn đỠcá»§a Clay Forreseter thì chỉ những vấn đỠcá»§a riêng cô cÅ©ng đã vượt qúa những gì cô muốn kiểm sóat rồi. Cô thở dà i và tá»±a trán và o tưá»ng.
Bobbi lại lên tiếng nhưng lấn nà y giá»ng nói cá»§a Bobbi rất bình tÄ©nh và nhẹ nhà ng.
- Mình nghÄ© anh ta Ä‘ang gặp rắc rối lá»›n, Cath ạ. Mình không biết rắc rối đó là gì bởi vì anh không nói. Anh ta chỉ bảo là có những háºu qá»§a rất nghiêm trá»ng .
- Äừng - Catherine van xin, môi cô khép lại vẻ mệt má»i - Äừng mà , đừng nói đến chuyện đó nữa được không? Mình không muốn nghe nữa , mình không thể gánh thêm chút rắc rối nà o cá»§a anh ta. Mình chỉ có thể lo cho các vấn đỠcá»§a riêng mÃnh thôi .
Hai ngưá»i lại im lặng và trước khi kết thúc cuá»™c nói chuyện Bobbi đưa ra lá»i nháºn xét khiến lương tâm Catherine bị dà y vò ghê gá»›m suốt những ngà y sau đó: “Cath , dù cáºu có muốn thừa nháºn hay không , mình vẫn nghÄ© các vấn đỠđó chỉ là má»™t, là má»™t mà thôi .â€
|
 |
|
| |