17-11-2008, 09:17 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Phi Thăng Chi Háºu
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					
					
					
						Bài gởi: 1,213
					
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                
					
 
	Thanks: 286
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				
				TASS ÄÆ°á»£c Quyá»n Tuyên Bố - Julian Semyonov 
			
			 
			
		
		
		
			
			Tên truyện : TASS ÄÆ°á»£c Quyá»n Tuyên Bố  
  
Ngu yên tác : Tass is Authorised to Announce…  
  
Tác giả : Julian Semyonov  
  
Nguồn : vnthuquan  
  
Äánh máy : Hoa tulip  
  
  
Phần 1 - 4 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
- Ông thấy không, ông Mai-cÆ¡n, - Lão Nen-xÆ¡n Grin trầm ngâm nói, mắt nhìn lÅ© cháu nhá» Ä‘ang nhào lá»™n trong bể bÆ¡i lát bằng thứ đá túp Ä‘á», chở từ Thổ NhÄ© Kỳ vá», - má»i cảm giác chỉ là cảm giác. Còn xét Ä‘oán nó, lại là chuyện khác. Khi xét Ä‘oán, có thể đúng hoặc sai … Tôi vẫn còn nhá»› má»™t bài giảng cá»§a giáo sư MÃt-sen, thá»i xa xưa, thá»i ông cÅ©ng còn để chá»m, chứ chưa phải phó giám đốc Cục tình báo Tung ương như bây giá». Giáo sư MÃt-sen ấy nói rằng, nếu nhìn má»™t mái chèo nhúng xuống nước y như bị gãy, thì cảm giác đó là đúng, vì ngưá»i quan sát thá»±c sá»± có cảm giác ấy. Nhưng nếu anh ta lại khẳng định rằng mái chèo gãy tháºt, thì sá»± xét Ä‘oán ấy sai! Mà lá»—i lầm cá»§a con ngưá»i không phải ở chá»— cảm giác sai, kệ nó chứ; vấn đỠlà ở chá»— xét Ä‘oán sai kia, ông Mai-cÆ¡n thân mến ạ!  
Nói xong rồi, Nen-xÆ¡n Grin nheo mắt lại, cặp mắt nhá» như hai giá»t nước cá»§a lão ẩn dưới đôi lông mày bạc. Trong các buổi há»p cá»§a Há»™i đồng thị sát Công ty “Kim cương thế giá»›iâ€, mà lão là chá»§, các thư ký và nhân viên tốc ký chẳng thể hiểu được là lão già Ä‘ang nhìn hay là Ä‘ang ngá»§ mở mắt nữa!  
Còn Mai-cÆ¡n Ven-xÆ¡ mỉm cưá»i:  
- Tôi Ä‘ang có cảm giác là món dâu tây ngưá»i ta bày cho chúng ta đây, Ä‘ang bốc lên mùi hương đồng ná»™i cá»§a Tếch-dá»›t, nói như váºy đúng chứ?  
- Äó không phải là cảm giác, ông Mai-cÆ¡n! Äó đã là xét Ä‘oán rồi đấy. Mà lại là xét Ä‘oán sai! Dâu tây Ä‘ang ăn đây không thể bốc mùi hương Tếch-dá»›t, vì ở đó Ä‘ang còn lạnh. Nó bốc mùi đồng ná»™i Châu Phi kia. Tôi phải cho máy bay sang táºn Luy-xbua chứ không phải chỉ sang Na-gô-ni-a thôi đâu! Mua dâu tây ở đấy đắt hÆ¡n bốn mươi bảy xu má»—i cân, đưá»ng Ä‘i lại xa hÆ¡n má»™t trăm chÃn mươi hai dặm, tốn thêm bao nhiêu nhiên liệu, thế má»›i ngao ngán chứ!  
- Ông lo sạt nghiệp chắc? – Ven-xÆ¡ há»i đùa.  
- Hẳn chứ! – Grin nhại lại giá»ng ấy - Sạt nghiệp bao giá» cÅ©ng bắt đầu từng đồng xu, chứ không phải từ bạc triệu!  
- Này, thôi không đùa nữa. Ông định tác động vào Ngũ Giác đài ở mức độ nào đấy?  
Grin bèn há»›p má»™t ngụm chè ướp nhài, há»i lại, giá»ng giá»…u cợt:  
- Ông định chở dâu tây bằng máy bay của hỠchăng? Tôi nghĩ là tôi có thể tác động được đấy! Nhưng để làm gì?  
- Ông Nen-xÆ¡n ạ! Chúng tôi Ä‘ang có má»™t số dá»± tÃnh vá» nước Na-gô-ni-a. Tôi cần được Lầu Năm góc á»§ng há»™.  
- Sẽ giải quyết thôi! Nhưng còn bá»™ ngoại giao? Ông đã bàn những dá»± tÃnh vá»›i há» chưa?  
- Hãy còn sá»›m, chỉ cần đưa há» vào vòng ngay ở phút cuối, không thì dá»… lá»™ bem. Bá»n làm ngoại giao rượu chè khiếp lắm! Bệnh nghá» nghiệp cá»§a há» là xÆ¡ gan đấy! Tôi đã nghiên cứu các kết luáºn cá»§a bác sÄ©, chá»n ra từ ba sứ quán: bảy mươi phần trăm quan chức ngoại giao bị bệnh gan kinh niên cả đấy!  
- Äừng láu cá, ông Mai-cÆ¡n! Ông biết quá rõ rằng mấy cha ở Bá»™ Ngoại giao đâu có dá»ng dưng vá»›i má»i quyá»n lợi cá»§a tôi. Nếu tôi mất độ ba trăm triệu bạc ở Na-gô-ni-a, thì há» cÅ©ng sẽ bị Ä‘i tong mất hai trăm ngàn, mất má»™t món bở đối vá»›i há» rồi!...  
- Ông Nen-xÆ¡n, nhưng xin ông hiểu cho: ÄÆ°a Bá»™ Ngoại giao vào việc bây giá» là quá sá»›m. Chúng ta phải làm cho xong những việc ta dá»± định đã…  
- Äừng có cãi ngưá»i già! – Grin cắt ngang - Äại sứ đặc nhiệm là ngưá»i có cổ phần vá»›i tôi, ban thư ký cá»§a tôi cứ viết sẵn Ä‘iá»u gì, ông ta sẽ nói nấy. Thôi đừng từ chối, ông Mai-cÆ¡n, thế không khôn ngoan đâu. Tốt hÆ¡n hết, ông hãy nói cho tôi hay ông Ä‘ang trù liệu những gì, có thể tôi còn giúp được ông, vá»›i cương vị cố vấn chẳng hạn!  
- TÃnh toán khéo lắm! Thì đây, chúng tôi Ä‘ang có gián Ä‘iệp ở Mát-xcÆ¡-va. Má»™t tay rất thạo tin! Do váºy, ta không phải kế hoạch mò, mà có khả năng tÃnh nước Ä‘i cá»§a mình, khi biết nước Ä‘i đối lại cá»§a Ä‘iện Krem-li. Ông hiểu chứ, chưa bao giá» ta có được má»™t tay ná»™i gián cỡ ấy cả. Vì váºy nên tôi tin chắc thành công.  
- Ờ, phải gõ thỠmà xem chất gỗ đã…  
- Loại thượng thặng – Ven-xÆ¡ Ä‘áºp Ä‘áºp ngón tay lên đầu nói - rắn như gá»— bá hương váºy. Có được má»™t ngưá»i như thế ta phải đánh càng sá»›m càng tốt. Ta thưá»ng thua cuá»™c luôn, vì ta mất khả năng xét Ä‘oán, chỉ hành động theo cảm giác.  
- Ông lý sá»± cÅ©ng khá đấy! – Grin nháºn xét – Trong má»i thứ, tôi Ä‘á»u thÃch sá»± trá»n vẹn. Hình thái cao nhất cá»§a sá»± trá»n vẹn là hình tròn. Bây giá» tôi phải nói vá»›i Lầu Năm góc những gì nào?  
- Ông nói làm sao để hạm đội được di chuyển đến bá» biển Na-gô-ni-a đúng ngày giá» bắt đầu chiến dịch cá»§a ta. Làm sao cho không quân sẵn sàng chuyển quân đổ bá»™ sang được đó - độ má»™t ngàn lÃnh “mÅ© nồi xanhâ€, biết làm ăn đâu ra đấy, thế là đủ. Váºy thôi!  
- Nếu tôi hiểu đúng ý ông, thì ông sẽ đưa hạm đội và không quân vào cuộc ở giai đoạn cuối, giống như một hành động răn đe, phải thế không?  
- Phải.  
- Còn đại sứ đặc nhiệm mà bản thân tôi phải Ä‘Ãch thân lo liệu thì sẽ được đưa vào cuá»™c láºp tức, phải thế không?  
- Tôi thì không muốn lắm, ông Nen-xơn ạ. Nhưng nếu ông cứ khăng khăng giữ ý mình…  
- Xin cảm Æ¡n. Còn Ä‘iểm cuối cùng. Khi nào má»i việc đó phải xảy ra?  
- Hai ba tuần nữa, chúng ta sẽ láºt đổ Gioóc-giÆ¡ Gri-xô.  
- ChÃnh quyá»n chi cho vụ này đủ chứ?  
- Ông lạ gì, chÃnh quyá»n bao giá» chẳng tiết kiệm từng đồng…  
- Thôi được, tôi sẵn sàng mua má»™t cổ phần cá»§a CIA độ ba triệu – Nen-xÆ¡n Grin cưá»i khùng khục - Tháºm chà bốn triệu… Ông xÆ¡i dâu tây nữa chứ?  
- Vâng, rất hân hạnh.   
 
“Gioóc-giÆ¡ Gri-xô trong ảnh trông rất cao, thá»±c ra không đúng váºy. Tầm vóc ông không lá»›n, ngưá»i xương xương, nhưng ông cỠđộng Ãt. Ông quay đầu tháºn trá»ng, y như sợ phải trông thấy Ä‘iá»u gì đó khá»§ng khiếp.  
Khi tôi phát biểu cảm tưởng ấy vá»›i ông, Gri-xô đáp cháºm rãi: Cảm tưởng cá»§a ông đúng đấy, tôi má»›i táºp Ä‘i lại được má»™t năm nay. Má»i cỠđộng mạnh vẫn làm tôi Ä‘au đớn, hÆ¡n nữa tôi lo còn phải Ä‘i bệnh viện, mà thá»i buổi này tôi không có quyá»n Ä‘i nằm bệnh viện.  
Và ông kể tôi nghe, tại sao ông má»›i phải táºp Ä‘i trở lại:  
- Hồi đấu tranh du kÃch, khi thắng lợi cá»§a nhân dân đã hoàn toàn khẳng định, chúng tôi Ä‘ang vùn vụt tiến vá» thá»§ đô thì giám mục Phéc-nan-đê gá»i thư cho tôi: Ông đỠnghị cuá»™c gặp gỡ ở làng quê tôi, ông sẵn sàng đến đó má»™t mình vào bất cứ lúc nào, để dàn xếp má»™t kết cục hoà bình và ký hiệp ước chuyển giao quyá»n lá»±c từng giai Ä‘oạn. Chúng tôi đã đưa ra Bá»™ ChÃnh trị thảo luáºn vấn đỠnày. Dù sao, Phéc-nan-đê trước kia vẫn giữ láºp trưá»ng trung láºp; vị trà không xứng đáng lắm vá»›i kẻ phụng sá»± Chúa, mà lẽ ra, ông ta phải đứng vá» phÃa những ai bị đày Ä‘oạ và bị tước má»i quyá»n dân chá»§. Tuy nhiên, tôi vẫn giữ ý kiến nên gặp. Tôi nghÄ©, Phéc-nan-đê hẳn vẫn còn nhá»› đến thá»i thÆ¡ ấu, nhá»› lại là ông đã hứng chịu biết bao Ä‘iá»u nhục nhã trước khi những nhà truyá»n đạo đưa ông ta, khi đó còn là má»™t cáºu bé da Ä‘en nhá» tuổi, sang Rô-ma.  
Khi tôi gặp Phéc-nan-đê, má»i việc trôi chảy, những đỠnghị cá»§a ông ta có thể làm cÆ¡ sở để thương lượng được. Chúng tôi đã thảo ra má»™t tuyên bố chung, chỉ có hai ngưá»i, không thêm ai hết, như chÃnh ông ta đỠnghị. Thế rồi bá»n lÃnh com-măng-đô lặng lẽ bò vào làng. Lúc ấy tôi không có vÅ© khÃ, chả lẽ lại không tin đức giám mục, chÃnh ông ấy đã ra Ä‘iá»u kiện tay không đến cuá»™c gặp gỡ kia mà!... Trước tiên, bá»n chúng tra tấn Phéc-nan-đê. Chúng buá»™c ông thừa nháºn má»™t Ä‘iá»u thôi: “Ăn tiá»n cá»§a cá»™ng sản và theo lệnh há», kêu gá»i nhân dân bất tuân thượng lệnhâ€. Giám mục đã chịu đựng rất cứng cá»i. Bá»n chúng gà than đỠvào gan bàn chân và thá»c kim nung nóng vào dưới móng tay ông. Rồi bá»n chúng quay sang tôi. Chúng trói tay chân treo lên cây, dốc đầu xuống, giống như ngưá»i trượt từ tảng đá cao lao đầu xuống biển. Tôi rất khoẻ và chịu được hết má»i ngón tra tấn mà chúng gá»i là trò “con énâ€. Chúng bèn dẫn mẹ tôi tá»›i, lá»™t quần áo cá»§a bà ra, và nói rằng sẽ thiêu sống bà ngay trước mặt tôi, nếu tôi không từ bá» sá»± nghiệp cá»§a mình, và không khai rõ chá»— ở cá»§a Bá»™ chỉ huy du kÃch. Tôi im lặng. Không thể chá»n cách khác được. Khi chúng xô mẹ tôi xuống đất và tưới xăng lên bà, tôi thét lên, rằng tất cả bá»n chúng sẽ phải Ä‘á»n tá»™i ác man rợ ấy. Tôi bảo chúng hãy giết tôi bằng cách gì khá»§ng khiếp nhất cÅ©ng được, vì tôi má»›i là kẻ thù cá»§a chúng, chứ đâu phải là mẹ già tôi. Chúng trả lá»i, là mụ già đã đẻ ra lÅ© cướp không còn tim, má»™t khi đứa con đã dám Ä‘em mẹ ra hy sinh cho những lý tưởng Ä‘iên rồ cá»§a hắn, thì tha mụ sao được. Khi bá»n chúng quăng mồi lá»a vào mẹ tôi, tôi oằn oại, thết lên thất thanh. Nhưng mẹ tôi chỉ bảo: “Con đừng làm thế, cẩn tháºn đấy, kẻo lại gãy xương con ạ!† 
Gri-xô hút hơi thuốc, hớp ngụm nước, tiếp tục kể:  
- Sau đó, chúng dẫn con trai tôi là Va-lê-ri-ô đến. Chúng cÅ©ng lá»™t hết quần áo, nói đúng hÆ¡n là xé toạc cái áo sÆ¡-mi cá»§a nó ra, đó là món quà tôi tặng cho con. Cái áo bằng vải ka-ki, cắt ra và may lại từ cái áo khoác cá»§a vợ tôi, cái áo mà thằng bé rất hãnh diện. Nó gào lên, chìa bàn tay xinh xắn vá» phÃa tôi, lặp Ä‘i lặp lại: “Bố Æ¡i, cứu con vá»›i! Cứu con vá»›i, bố Æ¡i!† 
Giám mục Phéc-nan-đê thì vẫn đứng nguyá»n rá»§a bá»n đồ tể, ông bắt đầu thét lên má»™t cách đáng sợ, thế là má»™t tên com-măng-đô xả ngay vào ông ấy má»™t tràng tiểu liên. Nhưng các chiến sÄ© du kÃch cá»§a tôi đã nghe thấy tiếng súng. Há» xông vào làng ngay. Ấn tượng cuối cùng tôi nhá»› được là khẩu súng trưá»ng tá»± động chÄ©a vào bụng tôi. Tên com-măng-đô lấy há»ng súng cù cù tôi, và nhắc Ä‘i nhắc lại: “Nào, cưá»i lên, cưá»i Ä‘i, Gioóc-giÆ¡, mày vẫn cưá»i vui lắm mà, hở thằng trà thức Ä‘eo kÃnh!â€. Rồi hắn ấn cò… Tôi chỉ tỉnh lại ở bệnh viện, hai tháng sau. Còn đúng ba tháng sau thì quân du kÃch tiến vào thá»§ đô. Äấy, vì thế mà giỠđây tôi quay ngưá»i cháºm chạp và Ä‘i lại rất khó khăn. Tháºt bá»±c mình, vào năm ba mươi sáu tuổi đã như anh què, tuy tôi còn bắn được như trước kia, và ngòi bút vẫn còn chịu sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a tôi như trước.  
Ông đôn háºu nở nụ cưá»i chua chát cá»§a má»™t ngưá»i đã từng giáp mặt vá»›i cái chết, và kết thúc cuá»™c phá»ng vấn:  
- Tôi sẵn sàng trả lá»i má»i câu há»i cá»§a ông vá» tình hình trong nước, nhưng xin hoãn đến tuần sau. Bây giá» tôi phải bay Ä‘i biên giá»›i. Ô-ga-nô Ä‘ang dồn cả bá»n lâu la đến đó. Vấn đỠthể chế Nhà nước chúng tôi Ä‘ang còn là vấn đỠtương lai, nó sẽ được quyết định ngay ở chiến trưá»ng. Theo tôi, hiện nay không còn lá»±c lượng nào có thể chặn tay được bá»n Ô-ga-nô, sau lưng có CIA và Bắc Kinh á»§ng há»™, ngừng cuá»™c tấn công vào Tổ quốc tôi. Và tôi cÅ©ng nghÄ© rằng con đưá»ng Nghị viện cÅ©ng không gỡ nút được tình hình này. Tuy nhiên, tôi vẫn chuẩn bị tinh thần đến đàm phán vá»›i hắn, tay không mang vÅ© khÃ. Tôi sẽ đến đó bình thản, nếu hắn tráo trở, hắn chỉ có thể giết nổi mình tôi thôi, Ä‘iá»u đó hoàn toàn không đáng sợ, má»™t khi đã quyết hy sinh cho Tổ quốc. Xin lá»—i ông vì những lá»i có phần quá thống thiết, nhưng tôi đã nói lên Ä‘iá»u tôi vẫn tâm niệm, vì váºy dùng má»i lá»i lẽ khác Ä‘á»u có vẻ tô vẽâ€.  
Äặc phái viên ÄÆ¡-mi-tÆ¡-ri Xtê-pa-nốp, truyá»n bằng Ä‘iện thoại từ Na-gô-ni-a: Xin đỠnghị biên táºp đừng cắt Ä‘oạn nào, dù phải miêu tả sá»± tháºt khá»§ng khiếp trước ngưá»i Ä‘á»c. Nếu lược Ä‘i còn độ má»™t trăm dòng, cắt gá»t mượt mà, thì tốt hÆ¡n là không đăng. Tôi sẽ vá» vào thứ bảy tuần sau. Gá»i lá»i chào tất cả anh em! Ä.Xtê-pa-nốp.   
Äại sứ Liên Xô Ä‘á»c hết bài phóng sá»± cá»§a Xtê-pa-nốp và há»i:  
- Chẳng lẽ con ngưá»i ấy sẽ dang tay cho chúng chặt sao?  
- Äó cÅ©ng nằm trong tÃnh cách cá»§a chúng ta. Chúng ta ưa má»m má»ng, nói đúng hÆ¡n là ưa tế nhị, lịch thiệp. Nhưng cái kiểu quân tá» như thế, đôi khi còn tệ hÆ¡n cả ăn cắp! Äồng chà đã xem buổi truyá»n hình vá» chuyện chống nghiện rượu trên Tivi Mát-xcÆ¡-va chưa?  
- Chưa có dịp, đồng chà Xtê-pa-nốp ạ.  
- Tôi khuyên đồng chà nên xem. Há» làm má»™t trò tài tá» là đưa má»™t anh chàng thôi miên lên màn ảnh, để anh ta ru ngá»§ mấy tay nghiện rượu ở phòng y tế. Có ru ngá»§ hay không thì chưa chứng minh được. Ngưá»i xem chỠđợi má»™t trò ảo thuáºt, nhưng ảo thuáºt cÅ©ng không có nốt! Bá»n nghiện rượu được má»™t mẻ cưá»i! Giá như đưa hẳn lên cách bài trừ rượu thẳng thừng có phải tốt hÆ¡n không?  
- Trá»i mà biết được! Tuyên truyá»n ngày nay là má»™t hình thức cá»§a chÃnh trị, thẳng thừng quá, nhiá»u khi lại nguy hiểm!...  
- Äồng chà nói vá» chÃnh sách ngoại giao thì đúng. Nhưng đây là vấn đỠnguyên tắc kia: Có để ngưá»i ta chặt tay hay không? Ta còn chá» gì nữa nhỉ?  
- Tôi cho Gri-xô nói đúng: Ô-ga-nô không đàm phán gì đâu. Hắn chẳng có việc gì để ngồi vào đó, hắn là tên bù nhìn được nặn lên. Hắn cần làm đảo chÃnh, có thế thôi. Vấn đỠlà thá»i Ä‘iểm. Nếu như Gri-xô có độ ná»a năm chuẩn bị, ông sẽ chẳng phải sợ gì Ô-ga-nô, đến mưá»i tên phiến loạn cỡ ấy cÅ©ng không sợ! Äáng tiếc tháºt… Thiếu thá»i gian, không phải là má»™t ngưá»i mà là cả má»™t đất nước… Tuy nhiên, tôi vẫn không hiểu nổi bá»n Mỹ, chúng đánh má»™t ván bài quá ngốc nghếch vá»›i loại như Ô-ga-nô… Tư duy có hệ thống khác vá»›i thứ tư duy chẻ sá»± váºt ra mà phân tÃch, vì nó nhất thiết phải tÃnh đến các dữ kiện Ä‘i kèm, các yếu tố giúp ta hiểu sá»± váºt đầy đủ hÆ¡n, bao quát hÆ¡n. Thiếu cÆ¡ sổ ABC ấy cá»§a tư duy, ngưá»i Mỹ sẽ chỉ xôi há»ng bá»ng không thôi!... Khi nào đồng chà vá» Mát-xcÆ¡-va?  
- Mai ạ. Nhưng tôi sẽ chỉ vỠđó độ vài ba hôm thôi.   
“Äiện tối máºt: Gá»i Ä‘iện Krem-li, Mát-xcÆ¡-va.  
Chúng tôi – chÃnh phá»§ Na-gô-ni-a, đỠnghị Mát-xcÆ¡-va viện trợ kinh tế khẩn cấp, do tình hình bị phong tá»a kinh tế triệt để. Bá»n thân Mỹ và thân Trung Quốc vây chặt quanh chúng tôi. Nguy cÆ¡ xâm lược quân sá»± Ä‘e doạ trá»±c tiếp. Nếu Liên Xô không viện trợ gấp, số pháºn cuá»™c cách mạng cá»§a Na-gô-ni-a có nguy cÆ¡ bị tiêu diệt.  
Thủ tướng G.Gri-xô†  
“Äiện tối máºt: Gá»i Mát-xcÆ¡-va.  
Ba cố vấn đến đây cùng tôi không thể làm nổi việc gì, sau khi nghiên cứu tình hình tại chá»—. Chá»§ nghÄ©a thá»±c dân đã ngu dân hóa triệt để. Các kỹ sư, bác sÄ©, nhà nông há»c ở Na-gô-ni-a thá»±c tế là không có. Bá»n phản động hoành hành liên tục khắp nÆ¡i. 40% dân số mắc bệnh lao, 70% bị Ä‘au mắt há»™t, 98% mù chữ. Cần phái sang đây Ãt nhất từ 300 đến 500 chuyên gia.  
Äại sứ Liên Xô tại Na-gô-ni-a A.A-li-ô-sin†  
“Äiện tuyệt máºt: Gá»i Bắc Kinh.  
Bá»n Nga đã bắt đầu tung cố vấn sang Na-gô-ni-a.  
Tướng Ô-ga-nô theo chỉ thị của chúng tôi đã gặp sứ quán Mỹ ở Luy-xbua, để xin viện trợ quân sự trực tiếp.  
Äại sứ CHND Trung Hoa tại Na-gô-ni-a  
Äá»— Lý Nghị†  
“Äiện tuyệt máºt: Gá»i Cục tình báo trung ương Mỹ.  
Việc chuẩn bị chiến dịch “Ngá»n Ä‘uốc†thá»±c tế đã hoàn tất. Tuy nhiên nhiá»u nguồn tin cho hay là trong thá»i gian trước mắt, bá»n Nga sẽ cung cấp cho Na-gô-ni-a má»™t đợt hàng kỹ thuáºt lá»›n, việc này có ảnh hưởng rõ rệt đến hoạt động cá»§a chúng ta tại đó. Vì tầm quan trá»ng cá»§a chiến dịch “Ngá»n Ä‘uốcâ€, tôi đỠnghị Trung tâm nên há»i ngay Ä‘iệp viên ná»™i gián có bà danh Tỉnh táo, vá» quy mô cuá»™c cung cấp này cá»§a Nga.  
Rô-bớt Lo-ren-xơ, nhân viên CIA tại Luy-xbua†  
“TrÃch tuyên bố cá»§a đại sứ Mỹ:  
Công bằng xã há»™i, dân chá»§, tráºt tá»± trong luáºt pháp là những Ä‘iá»u duy nhất mà những ngưá»i ái quốc Na-gô-ni-a, đứng đầu là tướng Ô-ga-nô Ä‘ang mong muốn. Há» bị chÃnh phá»§ Gri-xô đối xá» rất vô nhân đạo.  
Nước chúng tôi chưa bao giá» can thiệp và không há» có ý định can thiệp vào công việc ná»™i bá»™ cá»§a nước khác. Tuy nhiên, từ trên diá»…n đàn cao quý này, tôi không thể không nói rằng dư luáºn Hoa Kỳ Ä‘ang theo dõi chăm chú những sá»± kiện Ä‘ang phát triển ở đất nước Châu Phi này. Äồng thá»i, tôi xin tuyên bố vá» những tin đồn trên báo chÃ, rằng dưá»ng như Hoa Kỳ Ä‘ang tiếp xúc vá»›i Bắc Kinh để tiến hành láºt đổ chÃnh phá»§ hiện nay ở Na-gô-ni-a, là hoàn toàn vô căn cứ và sá»± bịa đặt có tÃnh chất vu khống…† 
 
Côn-xtan-ti-nốp cất kÃnh vào bao, mỉm cưá»i vá»›i Pa-nốp ở ban giải mã, anh chàng này thở dài sưá»n sượt, đặt trước đồng chà bảng chữ số:  
45225, 66167, 85, 141965, 5181713  
- Tháng này bá»n chúng Ä‘iện cho hắn cả thảy bao nhiêu lần?  
- Nhiá»u vô kể. Äây là đợt thứ tư. Äồng chà chắc là “hắn†à? Nhỡ là “ả†thì sao?  
- Tháºt đáng tiếc, nếu là phụ nữ cái giá phải trả cÅ©ng là như nhau. Nhưng nhiá»u phối âm có vẻ nam giá»›i nằm trong các chữ số, đồng chà có thấy thế không?  
- “Những phối âm kiểu nam giá»›i…â€. Má»™t định nghÄ©a đáng giá đấy. Mà quả đúng như váºy, đồng chà thiếu tướng ạ!  
- Äồng chà cho rằng không thể giải mã được những tÃn hiệu vô tuyến này, nếu ta không có chìa khóa giải, phải không?  
- Thì đồng chà thỠxem đây! – Pa-nốp vừa nói vừa đặt lên bàn tỠgiấy đầy những chấm, những số, những gạch ngang bà ẩn.  
- Giống như thơ vị lai I-ta-li-a hồi đầu ấy nhỉ!  
Côn-xtan-ti-nốp nháºn xét, rồi đứng dáºy vá» phòng, để má»™t Ä‘iếu xì – gà lại cho Pa-nốp. Hôm nay, ông phải trá»±c vá» công tác phản gián.  
Trong chiếc cặp giấy đỠở bàn làm việc cá»§a ông, có bức Ä‘iện máºt mã má»›i đánh từ Na-gô-ni-a: Hai chuyên gia Xô-viết bị bá»n Ô-ga-nô bắn, cả hai được đưa đến bệnh viện trong tình trạng nguy kịch.  
Chiếc cặp giấy xanh chứa những tài liệu đặc biệt quan trá»ng cÅ©ng nằm trên bàn. Ở đó có má»™t bức thư lạ, viết bằng tiếng Nga, chỉ vừa má»›i nháºn được ná»a giá» trước đây từ đại sứ quán Liên Xô ở Na-gô-ni-a.   
 
- Chỉ nay mai thế nào cũng có đánh nhau – phóng viên Xtê-pa-nốp nhắc lại, vẻ chắc chắn – Và sẽ rất dữ dội.  
- Thế tại sao cáºu lại bứt khá»i đó chá»›p nhoáng, đúng vào lúc này? – Xla-vin há»i.  
- Mình vá» ná»™p phim, Vi-ta-li ạ. Äã có lệ rồi mà. Kế hoạch là trên hết!  
- Loạt phim đạt chứ?  
- Theo mình là được. Ngày kia, mình sẽ trở lại đó.  
- Tá»› phát ghen vá»›i cáºu đấy!  
- “Ông bầu vá» các tình hình khá»§ng hoảng†đã quyết định rồi mà! - Xtê-pa-nốp cưá»i khì, rồi ngả ngưá»i xuống ghế tá»±a. Ở đây, trong câu lạc bá»™ Há»™i nhà văn, không khà đang náo nhiệt. Món xúp ô-crô-sca đầu tiên trong năm được Ä‘em ra phục vụ [1] . Có ngưá»i đồn rằng sắp có cả tôm và bia hÆ¡i cá»±c ngon, từ câu lạc bá»™ Báo chà đưa sang, nên sá»± náo nhiệt lại càng tăng, càng háo hức.  
- Há» chẳng chịu Ä‘i liên hệ mua vá» cho anh em đâu! – Xtê-pa-nốp nhăn mặt nói, và đẩy món xà-lách vá» phÃa Xla-vin.  
- Ở Ä‘á»i phải vừa lòng vá»›i những gì anh Ä‘ang có thôi. Äừng mong có bia Pen-den và tôm Rô-xtốp nữa, làm gì có ở đây!  
- Chịu khó ăn chay váºy – Xla-vin khuyên. Rất có Ãch đối vá»›i ngưá»i sáng tác đấy!  
- Váºy à, -Xtê-pa-nốp cưá»i xoà và rót rượu vốt-ca ra các ly – Ä‚n chay là sá»± tá»± hạn chế, mà má»i thứ hạn chế, dù là vì tá»± do Ä‘i chăng nữa, cÅ©ng vẫn là má»™t hình thức cá»§a nô lệ…  
- Cáºu cãi không nổi vá»›i Ä‚ng-ghen đâu. Tá»± do đó là Ä‘iá»u tất yếu nhưng có ý thức; nó được khắc lên bia đá rồi, ông bạn thân mến ạ, đừng có động vào…  
- Nâng cốc chúc cáºu nhé! – Xtê-pa-nốp nâng ly rượu lên.  
- Này, nhưng tớ chỉ xin một cốc rượu vang thôi đấy!  
- Uống vốt-ca hơn chứ?  
- Mi-chi-a ạ, vá» lý thuyết thì tá»› cÅ©ng chấp nháºn thế, chỉ có Ä‘iá»u, cÆ¡ thể tá»› không chấp nháºn được! Tá»› chỉ uống vốt-ca trong trưá»ng hợp công vụ đòi há»i thôi.  
- Cáºu đạo mạo gá»›m nhỉ!  
Xla-vin mỉm cưá»i:  
- á»’, trái lại, tá»› chÆ¡i thể thao ra trò đấy, Mi-chi-a ạ! Tá»› đánh ten-nÃt như Ä‘iên ấy chứ!  
- Này, Vi-ta-li, thế cáºu có dá»… nổi khùng không?  
- Không bao giá»!  
- Cáºu tá»± phụ nhỉ!  
- Mi-chi-a ạ, cÅ©ng không phải thế. Tá»› muốn định nghÄ©a rằng tá»› là ngưá»i tá»± tin, thế thôi! Còn vá» chuyện hạn chế và tá»± do, thì tá»› có Ä‘á»c má»™t khái niệm khá láu lỉnh cá»§a Bô-nan. Theo thuyết cá»§a ông ta, con ngưá»i đã không tá»± do ngay từ lúc lá»t lòng, mà lá»—i là ở tá»± nhiên, bởi vì chÃnh nó là kẻ hạn chế nhiá»u thứ chá»§ yếu ở con ngưá»i. Con ngưá»i chỉ có thể trở nên tá»± do trong trưá»ng hợp bá» vào đó những ná»— lá»±c tối Ä‘a để giành giáºt lấy những gì lẽ ra bị tước Ä‘oạt mất!...  
… Ngưá»i phụ trách nhà ăn nhòm vào căn phòng nhá», được che chắn và trang trà lại từ cái khoảnh hiên cÅ©, và há»i:  
- Äồng chà Xla-vin ở đây phải không? Má»i đồng chà đến ngay Ä‘iện thoại, có ngưá»i gá»i gấp.  
- Món kem thế là không thành rồi! – Xla-vin chấm dứt câu chuyện - Chắc là có việc quan trá»ng. Cáºu Ä‘i mạnh giá»i nhé, Mi-chi-a.  
 
[1]  Ô-crô-sca: món ăn lạnh bằng nước kơ-vát với rau và thịt.   
 
 
 
 
  
 	
 Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này: 
	
		 
		
		
		
		
Tài sản của ngudoc  
 
 
		
        
		
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				17-11-2008, 09:19 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Phi Thăng Chi Háºu
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					
					
					
						Bài gởi: 1,213
					
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                
					
 
	Thanks: 286
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Phần 5 - 7 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
  
Khi Xla-vin bước vào, Côn-xtan-ti-nốp nhìn anh vá»›i vẻ thông cảm và há»i như để khẳng định:  
- Chắc anh phải rủa thầm vì bị sục tìm bất thần thế này?  
- Cũng có phần thế.  
- Anh đừng giáºn. Hãy Ä‘á»c đây này – Côn-xtan-ti-nốp chìa bức thư từ Luy-xbua ra – Thư vừa má»›i đến.  
Xla-vin cưá»i, lấy kÃnh ra:  
- TÃn hiệu vá» cuá»™c đổ bá»™ cá»§a những ngưá»i từ hành tinh khác vào các mục tiêu quân sá»± chăng? Hay là tư liệu vá» chuyện mặt trá»i Ä‘ang giảm độ nóng Ä‘i đấy?  
- Vá»›i cái đầu óc thÃch suy nghÄ© toàn cầu như cá»§a anh, thì cái thông báo này chẳng gây được mối quan tâm đâu…  
Xla-vin Ä‘á»c gấp bức thư, rồi nhìn Côn-xtan-ti-nốp vẻ dò há»i:  
- Phải Ä‘á»c to lên – Côn-xtan-ti-nốp nói - Äể tôi Ä‘á»c to lên má»™t lần nữa nhé.  
Rồi Côn-xtan-ti-nốp cháºm rãi Ä‘eo cái kÃnh dày cá»™p lên, khuôn mặt ông tá»± nhiên đâm trẻ ra (khi thăng ông lên cấp tướng, các vị tướng lão thành đã đùa: “Bốn mươi lăm tuổi, thá»i nay được lên tướng là trẻ quá mức, chỉ ở vào cái thá»i chúng tá»›, ngưá»i ta má»›i gắn lon tướng ở tuổi ba mươi thôi!â€). Ông bắt đầu Ä‘á»c:  
- “Tháng Chạp năm ngoái, trong má»™t phòng cá»§a khách sạn “Hin-tÆ¡n†ở Luy-xbua, có hai ngưá»i Mỹ, má»™t ngưá»i tên là Giôn đã thoả thuáºn vá»›i má»™t ngưá»i Nga, vá» việc tiến hành hoạt động ở Mát-xcÆ¡-va và truyá»n tin tức qua má»™t kẻ “láng giá»ng†nào đó. Tên Nga kia có bá»™ mặt sung mãn, hắn nói thạo tiếng Bồ Äào Nha và tiếng Anh… Thằng đểu cáng… Lá thư này có thể làm tôi mất mạng, nhưng tôi không thể cho phép mình im lặng…† 
Côn-xtan-ti-nốp nhìn Xla-vin, mắt ông ánh lên má»™t nét cưá»i và ông kết luáºn câu chuyện:  
- Nào, anh Vi-ta-li, anh đã sẵn sàng bình luáºn chưa?  
- Trước tiên, bức thư này rõ ràng do má»™t ngưá»i Nga viết.  
- Thế anh tưởng rằng, nếu bá»n CIA muốn bày ra má»™t trò gì đấy, lại không thể nhá» các nhà ngôn ngữ há»c thông thạo làm cố vấn cho chúng sao? Xla-vin vẫn mỉm cưá»i.  
Côn-xtan-ti-nốp lấy má»™t tá» giấy, vạch Ä‘áºm nét con số 1 rồi khoanh tròn lại, ngẩng nhìn Xla-vin:  
- Nào ta hãy phân tÃch từ đầu. Những buổi truyá»n tÃn hiệu cá»§a CIA vá» hướng Mát-xcÆ¡-va cho má»™t tên Ä‘iệp viên bà máºt Ä‘ang được tiến hành Ä‘á»u đặn, gần đây càng trở nên dày đặc hÆ¡n. Tất nhiên, chúng ta chưa giải mã được. Những giả định cá»§a Pa-nốp vẫn chỉ là giả định, ngoài các dá»± Ä‘oán đó ra, chúng ta vẫn không nắm được ná»™i dung những tÃn hiệu chúng truyá»n cho nhau. Tôi thưá»ng tá»± há»i: Äiểm nóng nhất trên thế giá»›i hiện Ä‘ang nằm ở đâu?  
- Có thể là Na-gô-ni-a được không?  
- Tôi cÅ©ng Ä‘ang nghÄ© thế. Còn bức thư này nếu không phải má»™t trò chÆ¡i khăm, má»™t mưu toan bôi xấu ai đó trong số cán bá»™ cá»§a ta Ä‘ang làm việc ở Luy-xbua, thì có thể cho phép ta tá»± đặt câu há»i thứ hai: Äiểm mạnh nhất trong hoạt động cá»§a CIA ở châu Phi thá»±c chất Ä‘ang nằm ở đâu?  
- Tôi nghÄ© chÃnh là ở Luy-xbua!  
- Hoàn toàn đúng – Côn-xtan-ti-nốp lặp lại - Ở Luy-xbua! Và Luy-xbua cách biên giới Na-gô-ni-a bao xa nhỉ?  
- Hai trăm ki-lô-mét, anh ạ.  
- Như váºy đó!  
Côn-xtan-ti-nốp viết tiếp số 2 Ä‘áºm, lại khoanh bằng má»™t vòng tròn nữa. Ông nói luôn:  
- Bây giỠđến Ä‘iểm thứ ba. Ta hãy giả thiết rằng sá»± dồn dáºp đến mức dày đặc cá»§a các bức Ä‘iện đánh Ä‘i từ trung tâm CIA ở châu Âu tá»· lệ thuáºn vá»›i tình hình Ä‘ang căng thẳng đến mức báo động ở Na-gô-ni-a. Có thể thế được chứ?  
- Cứ giả sỠlà thế đi đã – Xla-vin đồng ý.  
- Ta Ä‘i tiếp đến má»™t kết luáºn bạo phổi nữa: Không phải chỉ Luy-xbua là mục tiêu quan tâm cá»§a CIA thôi đâu. Anh láng giá»ng Na-gô-ni-a má»›i là vấn Ä‘á»! Và suy ra rằng, vá»›i những tÃn hiệu dồn dáºp như váºy, bá»n chúng chắc hẳn Ä‘ang xếp đặt má»™t âm mưu gì đó khá nghiêm trá»ng vá»›i Na-gô-ni-a.  
- Tôi cÅ©ng đồng ý thế, cho dù kết luáºn đó có phần bạo phổi!  
- ÄÆ°á»£c rồi. Hẵng biết váºy. Ta giả định tiếp, là do CIA Ä‘ang mưu mô làm trò gì đó ở Na-gô-ni-a, nên ra sức giáºt dây lên “nằm vùng†ở Mát-xcÆ¡-va. Trước kia, chúng lắp đặt ở Na-gô-ni-a những tên lá»a mang đầu đạn hạt nhân chÄ©a vá» phÃa chúng ta. Mất đứt Na-gô-ni-a là má»™t đòn chà mạng, giáng vào khối NATO… Nên tôi cho rằng, bá»n chúng sẽ không từ trò gì để cốt Ä‘oạt lại được Na-gô-ni-a.  
Trong mắt Côn-xtan-ti-nốp, ánh cưá»i ban nãy đã tắt, ông chỉ nhìn Xla-vin rất chăm chú, vẻ chỠđợi.  
- Bây giá» ta dá»± tÃnh thá» xem chúng sẽ có những mưu mô gì ở Na-gô-ni-a – Xla-vin nói.  
- Tôi lại Ä‘ang muốn nghÄ© vá» trình độ cá»§a tên Ä‘iệp viên CIA. Hắn phải có má»™t trình độ thế nào để CIA có thể tác động vào trong má»™t chiến dịch chÃnh trị đối ngoại như váºy? Anh cÅ©ng thừa hiểu mức độ nghiêm trá»ng cá»§a “cú đấm ở châu Phi†mà chúng sá»a soạn, má»™t mưu toan cá»§a phái “diá»u hâuâ€, đẩy ngưá»i dân Mỹ đối láºp vá»›i chúng ta, ngăn cản tình hình hoà dịu quốc tế, tạo ra cuá»™c khá»§ng hoảng má»›i, đặt thế giá»›i bên bá» vá»±c thảm hoạ. Ai có lợi lúc ấy? Không phải là ngưá»i dân Mỹ. Mà là CIA và công nghiệp quân sá»±. Bức thư từ Luy-xbua có đúng tháºt không? CIA có thá»±c đã tuyển má»™ được má»™t ngưá»i cá»§a chúng ta ở khách sạn “Hin-tÆ¡n†và hắn đã trở vỠđược Mát-xcÆ¡-va không? Hắn có khả năng nắm được các tài liệu máºt không? Ở đâu? Thuá»™c bá»™ nào?  
- Ta có thể bắt đầu từ việc thẩm tra những ngưá»i đã từng làm việc ở Luy-xbua?  
- Nếu giả thiết đã là má»™t mạng lưới, thì phải thẩm tra cả những ngưá»i Ä‘ang còn làm việc tại đó. Loại bá» Ä‘i những ai không có khả năng nắm được những tài liệu máºt. Táºp trung vào những nhân váºt biết nhiá»u, cả ở đây, cả ở bên đó.  
- Äồng chà Côn-xtan-ti-nốp ạ, những bức Ä‘iện máºt lại Ä‘ang tá»›i tấp đánh vá» Mát-xcÆ¡-va. Nếu tên Ä‘iệp viên đó Ä‘ang còn ở Luy-xbua, thì chúng đánh Ä‘iện vỠđây có ý nghÄ©a gì?  
- Như váºy là anh loại bá» giả thuyết mạng lưới? Tin tức sÆ¡ bá»™ thì bá»n CIA nháºn được ở Luy-xbua, còn việc xác nháºn thì đòi há»i ở tên Ä‘iệp viên gài tại Mát-xcÆ¡-va. Anh có gì phản bác khả năng này không?  
- Không, - Xla-vin trả lá»i trầm ngâm, - tôi không há» bác bá» khả năng ấy.  
Côn-xtan-ti-nốp nhấc ông điện thoại, quay số điện của trung tướng Phê-đô-rốp:  
- Chào đồng chà Phê-đô-rốp. Tôi Ä‘ang cùng Xla-vin nghiên cứu bức Ä‘iện. Cả bức thư nữa, khá thú vị, xin được báo cáo vá»›i đồng chà vào thứ hai này nhé. Hay là… Vâng. Xin chá».  
Ông đặt ống nói xuống: “P.G (tên tắt gá»i Phê-đô-rốp) đã rá»i bản doanh đến đây. Nào, hãy má»i những ngưá»i cá»§a anh lại đây, ta cùng táºp hợp các đỠnghị. Phải khởi tố vụ hình sá»± Ä‘i. Và liên lạc vá»›i Viện Công tố ngay. Hãy thế đã nhéâ€.   
 
VẪN CÃ’N CÔN-XTAN-TI-Ná»P 
Li-Ä‘a, vợ Côn-xtan-ti-nốp, trong bữa ăn sáng, băn khoăn và hÆ¡i pháºt ý nhìn chồng. Ông vừa gá»i dây nói cho Xla-vin, hẹn bảy giá» bốn lăm sẽ có mặt ở ngoài sân quần vợt.  
… Côn-xtan-ti-nốp uống hết cà phê, đặt tách xuống, và Li-Ä‘a hiểu rằng ông sắp sá»a rá»i nhà. Äã chung sống vá»›i nhau hai mươi năm, ngưá»i ta hiểu nhau không cần lá»i nói, mà chỉ qua những cá» chỉ báo hiệu bên ngoài.  
Vá» phần mình, Côn-xtan-ti-nốp cÅ©ng hiểu là vợ sắp đứng dáºy, nên ông đặt tay lên mấy ngón tay cá»§a Li-Ä‘a, và nói tiếp câu chuyện dang dở vá»›i vợ.  
- Anh nhớ cả rồi. Còn em ghi lại hay cũng sẽ nhớ?  
- Anh kịp Ä‘á»c hết táºp bản thảo ấy rồi sao?  
- Tất nhiên! Thế này nhé, Li-Ä‘a ạ, táºp truyện ấy chẳng được tÃch sá»± gì. Äó là thứ văn há»c buồn tẻ; mà như các nhà văn lá»›n đã nói, má»i loại văn há»c Ä‘á»u có quyá»n tồn tại, chỉ trừ thứ buồn tẻ.  
- Anh Cô-xchi-a ạ, Ä‘iá»u ấy là kiến thức ABC cá»§a văn há»c rồi, khá»i phải nói. Em chỉ muốn há»i anh giúp em tìm cách nào từ chối, để khá»i phải in nó ra!  
- Em có quyá»n từ chối kia mà.  
- Tất nhiên, em có quyá»n đó.  
- Nếu em bảo “tất nhiênâ€, thì lại không hay đâu. Thế nhỡ em không nháºn ra má»™t thiên tài thì sao?  
- Thì chúng mình đã cùng Ä‘á»c cả rồi đấy thôi.  
- Anh đâu có chuyên môn. Anh chỉ là má»™t ngưá»i Ä‘á»c tài tá» váºy thôi!  
- Thế anh có giở qua những lá»i nháºn xét đầy khoa trương trước đó cá»§a khá nhiá»u báºc phê bình có tên tuổi trong nghá» không?  
- Anh có Ä‘á»c cả. Nhưng đừng nhìn vấn đỠở phÃa đó! Những ông bầu này còn cao đàm khoát luáºn chán, cả ở trên báo chà nữa ấy chứ! Còn quyển sách thà có thể Ä‘em đến cá»a hàng thu mua giấy vụn. Äấy má»›i là má»™t ná»a tai hoạ. Còn tai hoạ tháºt sá»± là sá»± hạ giá cá»§a chân lý văn há»c, cái này má»›i đáng báo động.  
- Chà, cứ riêng cái kết luáºn ấy cá»§a anh, trong giá»›i bá»n em, ngưá»i ta đã có thể cho là “lăng mạ†được rồi đấy!  
- Hẳn thế. Nhưng anh nghÄ©, đừng biến văn há»c thành phe cánh trong nghị trưá»ng: anh hẩu vá»›i tôi thì tôi hẩu lại, ta kết liên vá»›i nhau cho mạnh cánh!... Thế thôi nhé – Ông mỉm cưá»i – Cám Æ¡n em, anh Ä‘i để chịu thua tráºn đấu vợt vá»›i Xla-vin đây.   
Xla-vin đến muá»™n năm phút. Còn Côn-xtan-ti-nốp nháºn xét:  
- TÃnh chÃnh xác là tÃnh lịch sá» cá»§a các báºc đế vương đấy, Vi-ta-li ạ!  
- Anh Côn-xtan-ti-nốp I-va-nô-vÃch, nhưng tôi lại má»›i chỉ lên đến cấp tá chứ chưa phải được làm vua đâu ạ… Tôi bị tắc xe ở đại lá»™ Cu-tu-dep.  
Khi hỠđổi chỗ cho nhau trên sân quần vợt, Xla-vin nói, vẻ ngẫm nghĩ:  
- Anh có biết, cú tắc xe vừa rồi gợi cho tôi những ý nghĩ gì không?  
- Anh đánh đố tôi, để rút cục anh muốn sẽ được cuộc chứ gì?  
- Äúng thế. Thá»±c ra là tôi Ä‘ang nghÄ© đến chuyện tâm lý con ngưá»i hiện đại Ä‘ang bị tốc độ cá»§a thế ká»· làm thay đổi. Trước đây chẳng hạn, cÆ¡ quan phụ trách giao thông sẽ phản ứng ngay láºp tức vá»›i má»—i hành động tăng tốc độ quá mức, hăng hái như các hiệp sÄ© đấu bò tót ấy. Còn bây giá», các vị chỉ muốn xua lái xe “Äi Ä‘i!â€, cho chạy thả cá»a, chỉ mong sao khá»i nghẽn đưá»ng, mất thá»i gian chung. Tôi rất thÃch biểu hiện má»›i ấy. Còn anh?  
- Chỉ ở giá» cao Ä‘iểm ngưá»i ta má»›i xua Ä‘i thế, chứ chứ thá» tăng tốc độ quá trá»›n vào ban trưa xem nào, lúc ấy, cánh tay sắt cá»§a các hiệp sÄ© đấu bò tót vẫn tóm chặt anh như trước đây. Còn sá»± thay đổi tâm lý mà anh nói ấy à, còn phải bắn đại bác cÅ©ng chưa tá»›i đâu. Nào, anh giao bóng Ä‘i!   
- Này nhé, tôi tổng kết đây… - Côn-xtan-ti-nốp cất kÃnh vào túi và sau khi đã ngả ngưá»i ra ghế tá»±a, ông nhìn khắp lượt các cán bá»™ phản gián được triệu táºp đến há»p.  
- Công tác truy tìm tên gián Ä‘iệp, ta sẽ tiến hành trên các hướng sau đây: Má»™t là bá»™ pháºn cá»§a Prô-xcu-rin phải láºp danh sách tất cả các cÆ¡ quan có liên quan đến việc cung cấp thuốc men, thiết bị Ä‘iện và kỹ thuáºt cho Na-gô-ni-a. Hai là bá»™ pháºn cá»§a Cô-nô-va-lốp theo dõi chặt các nhân viên tình báo CIA mà ta đã biết ở sứ quán Mỹ, nắm tất cả các mối tiếp xúc cá»§a chúng, và ta sẽ phân tÃch các hoạt động ấy, phối hợp cùng các số liệu mà ta sẽ nháºn, sau bước đầu triển khai. Ba là Vi-ta-li Xla-vin hãy bàn giao ban mình phụ trách cho Gmư-ri-a, và bay Ä‘i Luy-xbua. Äồng chà Xla-vin có nhiệm vụ Ä‘iá»u tra tình hình xác thá»±c vùng biên giá»›i Na-gô-ni-a, lá»±c lượng cá»§a Ô-ga-nô, và xác định xem tác giả bức thư nặc danh gá»i cho chúng ta là ai. Sau đó…  
- Nếu như hoàn thành được việc trên… - Xla-vin nói thêm.  
- Sau đó, - làm như không nghe thấy anh nói, Côn-xtan-ti-nốp tiếp tục, - trong trưá»ng hợp mà Xla-vin tin chắc được rằng ngưá»i viết không phải là giả mạo, và là ngưá»i trung thá»±c, thì có thể gặp và nhỠông ta nháºn diện qua ảnh, các thành viên cá»§a các phái Ä‘oàn Xô-viết đã tá»›i đó. Có bảy mươi hai ngưá»i cả thảy, kể cả thưá»ng vụ, thuá»· thá»§ và nhân viên hãng hàng không A-ê-rô-phlốt.  
- Buồng thuê ở khách sạn “Hin-tÆ¡n†giá bốn mươi đô-la, - Xla-vin nói – mà ngưá»i cá»™ng tác viên chưa quen cá»§a chúng ta hẳn là phải sống thưá»ng xuyên ở đó. Tôi nghÄ©, nếu đây không phải là má»™t trò chÆ¡i, thì có nhiá»u khả năng là anh ta làm việc ngay ở “Hin-tÆ¡nâ€, ở quán cà phê hay tiệm ăn chẳng hạn.  
- Suy diễn khá đấy! – Côn-xtan-ti-nốp nói đệm vào.  
- Phòng thà nghiệm cá»§a chúng ta cÅ©ng mắc chứng suy diá»…n ấy đấy – Xla-vin nói – vì hỠđã gá»i cho tôi kết luáºn vá» bức thư. Có những vết bÆ¡ và có mùi phó mát…  
- Thế nếu bức thư được sáng tác ngay trên bàn ăn sáng? – Côn-xtan-ti-nốp vặn thêm.  
- Thế thì nó phải còn có mùi mứt dâu! – Xla-vin mỉm cưá»i đắc thắng, - Phó mát ở đó Ãt khi được dùng vào bữa sáng lắm, còn nếu như do bá»n CIA bày trò, thì bá»n hỠđã phải gá»i “thịt giăm bông và trứng†[1] .  
Côn-xtan-ti-nốp và Xla-vin đến sân bay Sê-rê-mê-chi-ê-vô vào lúc đã khuya. Thoáng có mùi ngải cứu bốc lên. Và có lẽ những chú ve sầu đang sắp cất tiếng.  
- Ta làm cốc cà phê chứ? – Côn-xtan-ti-nốp há»i.  
- Rất sẵn lòng.  
Há» ngồi vào bàn. Ngưá»i không đông lắm, hai cô phục vụ trẻ Ä‘ang trò chuyện: “Lúc này Ä‘i nghỉ ven biển ở Ri-ga còn sá»›m quá, vì trá»i còn mưa, biển lạnh, tuy cát sau má»™t ngày cÅ©ng có ấm lên, thÃch nhất là cát ấy má»m mại, ve vuốt, ở đó mà Ä‘i chÆ¡i quanh bãi tắm, hÃt thở mùi thông ngai ngái thì tháºt tuyệt; mà ở đó bắt nắng nhanh hÆ¡n ở miá»n Nam, và giữ được lâu hÆ¡n…† 
Côn-xtan-ti-nốp nhìn sang Xla-vin, mỉm cưá»i.  
Cô phục vụ đặt cà phê trước mặt há» và há»i:  
- Các anh bảo nên bay đi đâu nhỉ?  
- Äi Bun-ga-ri – Xla-vin đáp - Ở đấy biển đã ấm rồi!  
- Nhưng mà lại không có cát, cô phục vụ nói – Cát ấm còn quan trá»ng hÆ¡n biển, nó làm ấm cả mùa đông, giữ nhiệt lâu… Năm ngoái bá»n em Ä‘i nghỉ ở Ru-ma-ni, cÅ©ng tốt đấy, chỉ thiếu cát, biển toàn là đá…  
Côn-xtan-ti-nốp nhìn theo cô, lắc đầu tư lự nói:  
- Dầu sao, thá»i gian cÅ©ng là má»™t phạm trù hết sức lạ, Vi-ta-li ạ. Anh có cảm thấy cái chất thanh bình này không?  
- Cát ấm trên bãi tắm và mùi nhá»±a thông, - Xla-vin nói, - Äẹp tháºt, nhưng vì sao lại là phạm trù thá»i gian. Tôi không thấy có sá»± liên hệ nào cả.  
- Anh sẽ thấy… Nếu anh muốn, tôi có thể diễn giải.  
- Vâng, xin má»i anh.  
- Thì đấy! Sáu mươi năm trước, không thể được hai cái này đồng thá»i… Tháºm chÃ, ba mươi năm trước thôi, cÅ©ng chưa thể có được: cô phục vụ Ä‘i nghỉ mát ở nước ngoài và Trê-ka [2]   làm công cụ hoà dịu quốc tế.  
- Anh muốn nói là ba mươi năm trước , chúng ta còn chưa rảnh tay vá»›i những bá»n phá hoại và bá»n phỉ?  
- Äúng thế. Còn bây giá» thì Xla-vin lại Ä‘i ra táºn nước ngoài để tóm bắt má»™t tên máºt vụ Ä‘ang âm mưu gây rối loạn, làm mất sá»± yên tÄ©nh. Ở đấy, nghe nói có cát nóng, duy chỉ có Ä‘iá»u không có thông, mà là cá» và dừa thôi… Tôi luôn luôn cảm thấy tá»± hào, Vi-ta-li ạ. Ta bắt đầu từ số 0, ấy váºy mà ngày nay, khi bảo vệ được an ninh cá»§a mình, ta còn giúp đỡ được tá»›i táºn nước Na-gô-ni-a nhá» bé xa xôi kia. Nếu âm mưu phản loạn ở đấy bị Ä‘áºp tan, thì lại sẽ tồn tại cái yên tÄ©nh thanh bình tưởng như có tá»± muôn Ä‘á»i kia, biển và cát, sá»± hài hoà…  
Giá»ng cô phát thanh viên ngái ngá»§, có pha chút mệt má»i:  
- Xin má»i quý vị hành khách Ä‘i tuyến bay Luy-xbua ra ô cá»a số 6. Xin chú ý! Chú ý!  
- Cái cô tóc vàng, hai mươi bảy tuổi, mắt xanh bồ cây, có nốt ruồi trên má Ä‘ang nói đấy! – Xla-vin nói và đứng dáºy.  
- Trong giá»ng nói, cô ta vẫn chứa chất đầy vẻ thanh bình - Côn-xtan-ti-nốp kết luáºn, - đúng là cô có nốt ruồi dưới cằm, nhưng mắt lại màu xanh lá cây má»›i đúng…  
 
[1]  Tiếng Anh trong nguyên bản: “Ham and eggsâ€. (ND)   
 
[2]  Tên tắt cá»§a “Ủy ban đặc biệtâ€: cÆ¡ quan an ninh cá»§a Liên Xô trước đây. (ND)   
 
 
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của ngudoc  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				17-11-2008, 09:21 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Phi Thăng Chi Háºu
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					
					
					
						Bài gởi: 1,213
					
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                
					
 
	Thanks: 286
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Phần 8 - 10 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
  
Äồng nghiệp cá»§a Xla-vin ở Luy-xbua còn trẻ, chỉ má»›i ba mươi lăm tuổi, tên là I-go Äu-lốp. Anh ta phát âm tên há» cá»§a mình tháºt tròn trặn, vẻ ngon lành như ngáºm kẹo.  
-Nói chung, tá»›i giá» chưa thấy ai cần đến tôi giúp đỡ cả. Äu-lốp nói, giá»ng du dương, thỉnh thoảng lại quay sang nhìn cái chá»m tóc để nhá»n cá»§a Xla-vin. Hai ngưá»i Ä‘i ven bỠđại dương mặt trá»i nóng bá»ng, sáng lóa, vừa chói mắt vừa thiêu đốt. Chỉ có má»™t lần, vợ ông quản lý bất động sản đến tìm, bà ta bảo tôi là bà ta bị theo dõi.  
- Cứ bảo bà ta làm dấu thánh đi, ai theo dõi bà ấy làm gì.  
- Tuy nhiên, chúng tôi vẫn phải kiểm tra rồi.  
- Tôi hiểu. Còn Äa-lét, tôi nghÄ©, chắc không theo dõi bà ta đấy chứ?  
Äu-lốp nhăn trán, há»i lại: - Äa-lét?  
- Phải, A-len Äa-lét ấy!  [1]  
Äu-lốp hiểu ra, phá lên cưá»i giòn tan, ngoẹo đầu vá» bên trái, hệt như con chim kim oanh trước khi hót. Mắt anh cÅ©ng giống mắt chim, nhá» và Ä‘en thăm thẳm, hÆ¡i lồi lên. Và Äu-lốp nói tiếp: - Vá» má»i chuyện Pa-ra-mô-nốp thì sau khi anh ta vá» nước, má»i chuyện đã vỡ lở ra rồi đấy. Có trát đòi đến toà, nhưng dấu vết anh ta đã nguá»™i rồi còn gì!  
- Äồng chà đã đến toà há»i chưa?  
- Rồi. Các vị này lại đẩy sang bên thanh tra giao thông địa phương. Sang đó thì ngưá»i ta lại lặng thinh: Chúng tôi chẳng biết gì, chẳng nhá»› gì vá» anh ta.  
- Thế Pa-ra-mô-nốp không nói gì vỠchuyện này à?  
- Không hé má»™t lá»i!  
- Anh ta làm gì?  
- Thợ cÆ¡ khà ở ga-ra ô-tô. Phải nói là má»™t tay thợ cừ. Anh ta lắp vào chiếc xe “Von-ga†cá»§a Dô-tốp bá»™ chế hoà khà cá»§a chiếc “Fi-átâ€, bây giá» nó bay veo veo như vệ tinh ấy, cứ “rù rù†mà chạy tá»›i 150 km giá».  
- Thế nào? – Xla-vin ngạc nhiên - Thế mà là “rù rù†à?  
- “Rù rù†tức là cứ êm ru thế thôi, không phải găng sức lá»c cá»c lạch cạch tà nào!  
- Hay đấy, - Xla-vin tán thưởng - Cáºu có cách nói truyá»n đạt tháºt chÃnh xác cái tổ hợp váºn tốc êm ru ấy đấy! Rõ rồi. Bây giá» vá» các nhân váºt CIA ở đây, cáºu có biết thêm Ä‘iá»u gì nữa không? Bá»n chúng có bà máºt giao du vá»›i ngưá»i nào đó, trong số cán bá»™ ta không?  
- Ở đây có má»™t nhân váºt khá lý thú, Giôn Glép, thương gia, hoặc có thể coi như thế. Thưá»ng thưá»ng, Dô-tốp vẫn hay Ä‘i lại vá»›i hắn.  
- Anh ấy làm gì?  
- An-Ä‘rây Dô-tốp, kỹ sư hàng hải, tôi đã nói vá»›i đồng chà rồi đấy. Tôi có bảo Dô-tốp là Glép có khả năng dÃnh dáng đến các cÆ¡ quan tình báo, nhưng anh ấy chỉ cưá»i: “Công việc cá»§a cáºu là thế, cứ nhìn đâu cÅ©ng thấy gián Ä‘iệp!† 
- Anh ấy cưá»i chúng ta cÅ©ng đúng thôi. Nhưng anh ấy là ngưá»i thế nào? Äồng chà có thấy cấn đỠgì vá»›i anh ấy không?  
- Không. Anh ấy có hÆ¡i xốc nổi, hay chá»i, nhưng tôi tin là anh chÃnh trá»±c.  
- Anh ấy hay chá»i chuyện gì?  
- Những chuyện tất cả chúng ta vẫn thưá»ng chá»i bá»›i đấy, chỉ có Ä‘iá»u vá»›i mức độ to tiếng khác nhau mà thôi: thói làm ẩu, đẩy trách nhiệm cho ngưá»i khác, thói lưá»i biếng… mà ta vẫn gặp ấy mà.  
- Nhưng khi chá»i, anh ấy tôn trá»ng sá»± thá»±c chứ? Xla-vin sá»±c nhá»› đến Ämi-tÆ¡-ri Xtê-pa-nốp, mỉm cưá»i.  
- Äồng chà đặt vào từ ấy ý nghÄ©a tiêu cá»±c phải không? …  
- Có thể thế được sao? – Xla-vin ngạc nhiên- À, mà thôi, ai chịu trách nhiệm vá» thá»i hạn cung cấp hàng cho Na-gô-ni-a ?  
- ChÃnh là Dô-tốp. Ở Luy-xbua này, tàu cá»§a ta chạy tuyến Na-gô-ni-a, phải dá»± trữ cho cả chuyến Ä‘i má»i thứ. Vì bên đó chẳng có thứ gì cả. Cảng hầu như bị bá»n thá»±c dân tháo dỡ Ä‘i hết rồi.  
- Thế Dô-tốp ở đây đã lâu chưa?  
- Năm thứ ba rồi. Anh ấy mới vỠnước tuần trước, vỠthăm vợ ở Mát-xcơ-va.  
- Cô ấy làm sao, không ở đây vì không chịu được khà háºu à?  
- Không phải… Hình như giữa há» có chuyện đổ vỡ gì đó. Và cô ấy xin vá» nước đã được má»™t năm rồi. Nghe nói cô ta cặp bồ vá»›i Äu-bốp, anh này là bạn Dô-tốp, cÅ©ng là nhà kinh tế, phó tiến sĩ…  
- Làm sao xác định được Dô-tốp vỠnước chuyến nào?  
- Không có gì đơn giản hơn. Có hai chuyến một tuần, thứ sáu và thứ ba…  
- Sao lại không nói thứ ba và thứ sáu? – Xla-vin lưu ý. Anh thÃch thá» nghiệm để có thể hiểu rõ hÆ¡n phản ứng cá»§a ngưá»i đối thoại. Äối vá»›i ngưá»i khác, có khi cần diá»…n giải hàng giá», còn anh chỉ cần quan sát thoáng qua, qua ánh mắt, anh đã có thể nắm vững.  
- Bởi vì, lấy thứ sáu làm Ä‘iểm chuẩn thì dá»… tÃnh toán hÆ¡n – Äu-lốp trả lá»i – Sau đó là hai ngày được nghỉ cả.  
- Chá»— các cáºu có sân quần vợt không nhỉ?  
- Ở khách sạn “Hin-tơn†có đấy!  
- Cáºu có khi nào chÆ¡i không?  
- Tôi chỉ cổ vũ thôi.  
- Cổ vũ cho ai?  
- Hiện giỠthì cho đồng chà lãnh sự Ba Lan, còn trước kia thì tôi ủng hộ cho vợ của Dô-tốp, cô ấy đánh khá lắm.  
- Này, thế cáºu có biết Dô-tốp đã Ä‘i lại chÆ¡i vá»›i Glép lâu chưa ấy nhỉ?  
- Lâu rồi. Há» quen nhau khoảng ba tháng, sau khi Dô-tốp tá»›i đây. Có dá»… đến hai năm rưỡi rồi đấy, không Ãt hÆ¡n đâu. Glép không bá» má»™t buổi tiếp tân nào cá»§a chúng ta. PhÃa ta, nhiá»u ngưá»i biết Glép lắm.  
- Dô-tốp có nói được tiếng Anh không?  
- Có, cả tiếng Tây Ban Nha và Bồ Äào Nha nữa. Má»™t tay há»c thức ra trò đấy!  
- Cáºu có vẻ thÃch anh ấy, - Xla-vin ná»a nháºn xét, ná»a như khẳng định.  
Äu-lốp đã hiểu là chuyện Dô-tốp không phải bá»—ng nhiên được gợi lên, tuy nhiên, anh vẫn ngá»a đầu như con chim kim oanh, hướng cặp mắt nhìn thẳng vào Xla-vin và đáp:  
- Vâng, tôi thÃch anh ấy!  
- Cáºu không nói “Äối vá»›i anh ấy, tôi không thấy có vấn đỠgì cảâ€, thế là tốt. Dô-tốp có uống rượu không?  
- Không, nhưng anh ấy biết uống.  
- Tức là có uống? – Xla-vin há»i lại.  
- Không. Anh ấy biết uống! – Äu-lốp kiên quyết nhắc lại – Anh ấy có thể uống nhiá»u nhưng chưa bao giá» say cả. Tất nhiên, cÅ©ng không phải loại giữ gìn co rúm lại, tôi chỉ xét Ä‘oán thế, theo cách anh ấy uống trong các buổi tiếp tân.  
- Anh ta không bắt nhân tình với ai, sau khi vợ vỠnước chứ?  
- Tôi nghÄ©, có lẽ ngưá»i ta đã thông báo tin tức sai lạc vá» anh ấy cho đồng chÃ, Vi-ta-li ạ!  
- Mới chỉ có đồng chà thông báo tin tức vỠanh ấy cho tôi thôi, I-go ạ! Trước kia tôi không hỠbiết gì vỠanh ấy hết. Thế anh ấy dùng thì giỠrảnh rỗi làm gì?  
- Äi thăm thú đất này. Anh ấy đã thu tháºp được cả má»™t tá»§ sách rất thú vị.  
- Có ai trong số cán bá»™ ta gặp những ngưá»i Nga lưu vong ở “Hin-tÆ¡n†không? Chẳng hạn do vốt-ca, váºt ká»· niệm, đĩa hát,… có thể gặp lắm chứ?  
- Ở “Hin-tÆ¡n†có tất cả sáu ngưá»i da trắng làm việc, Vi-ta-li ạ, còn lại là ngưá»i Phi cả. Quản lý “ba†thì tôi biết, là ngưá»i Pháp, tên là Gia-cốp, thằng chó đẻ, làm máºt thám phục vụ cho má»i thứ chá»§, má»™t thằng có sức hút vô chừng. Còn lão chá»§ khách sạn cÅ©ng là ngưá»i da trắng, tên là Lin-đơn Uy-li-am…  
- Äồng chà vẫn thăm há»i Glép má»—i khi có cuá»™c tiếp tân đấy chứ?  
- Dĩ nhiên.  
- Khi nào lại có cuá»™c chạm cốc má»i khách nữa?  
- Ngày kia.  
- Äồng chà lo liệu sao để Glép sẽ được má»i nhé, được chứ? Và hãy giá»›i thiệu tôi vá»›i lão ta.  
- Nhưng lão ấy biết tôi là ai rồi.  
- Thì có sao? Tuyệt lắm.  
- Tuyệt thì vẫn tuyệt, nhưng chắc lão có thể Ä‘oán cả ra nhiệm vụ hiện nay cá»§a đồng chÃ. Bá»n chúng sẽ réo tên lên trên mặt báo ấy!...  
Xla-vin trả lá»i rắn rá»i:  
- Thế thì chỉ có cách là chúng đừng có động vào chúng ta, dù ở nhà hay ở đâu. Lúc ấy tôi chẳng có việc gì cần phải sang đây. Chúng đã gây ra trước tất cả má»i chuyện. Cả ở bên ta, cả ở đây, chúng Ä‘á»u lén lút thò vào những vấn đỠan ninh quốc gia cá»§a chúng ta. Nếu chúng không động chạm vào, thì chúng ta có thể ngồi yên ở Mát-xcÆ¡-va, hoặc Ä‘i du lịch cả Xan Phran-xÃt-xcô nữa kia, có sao đâu, tôi cÅ©ng thÃch dân tá»™c Mỹ, má»™t dân tá»™c vẻ vang lắm chứ!  
- Cứ thẳng như thế mà giải thÃch ư?  
- Thì sao? Việc gì phải che giấu. Trong hoạt động bà máºt cÅ©ng có luáºt chÆ¡i cá»§a nó chứ, có cả mức độ nữa.  
- ÄÆ°á»£c, chúng ta sẽ thá» xem.  
- À, mà Pa-ra-mô-nốp không dự các buổi tiếp bao giỠnhỉ?  
- Không, vì anh ta không phải nhà ngoại giao Vi-ta-li ạ.  
- Yếu tố ngẫu nhiên thì sao?  
- Không có yếu tố ngẫu nhiên đó đâu, - Äu-lốp tá»± tin trả lá»i.  
Những câu há»i cá»§a Xla-vin không làm Äu-lốp hài lòng: Sao mà nó quá trá»±c diện, không tá» vẻ quanh co, tá»±a như theo công thức váºy.  
Nhưng những câu trả lá»i cá»§a Äu-lốp, trái lại, làm Xla-vin hết sức vừa ý: Anh ưa thÃch những ngưá»i biết bảo vệ quan Ä‘iểm riêng, dù rằng – cái này phụ thuá»™c nhiá»u vào ngữ Ä‘iệu má»—i ngưá»i, - nếu biết lá»±a lá»i vá»›i ngưá»i má»›i đến thì tốt hÆ¡n, nhất là ngưá»i đó mang cấp báºc và trình độ cao hÆ¡n mình.   
“Äiện gá»i Trung tâm:  
Xin cho biết vá» Pa-ra-mô-nốp. Anh ta có nói vá»›i ai vá» sá»± việc anh ta bị cảnh sát giữ không? Nếu có nói, thì anh ta giải thÃch là vì cái gì? Ở Trung tâm có tài liệu gì vá» những ngưá»i Nga lưu vong ở Luy-xbua không?  
Xla-vin†  
“Gá»i Xla-vin:  
Tài liệu vá» những ngưá»i Nga lưu vong rất Ãt á»i, vì ở Luy-xbua không có câu lạc bá»™ táºp hợp những ngưá»i lưu vong. Theo những tài liệu chưa được xác minh, chỉ biết rằng ở Luy-xbua có má»™t ngưá»i tên là KhÆ¡-rê-nốp VÃch-to Cu-dÆ¡-mÃch (hoặc KhÆ¡-ri-xan-phô-vÃch), lÃnh cÅ© cá»§a bá»n phản bá»™i Vla-xốp đã tham gia tráºn đánh Vrô-xláp. Không rõ nÆ¡i cư trú chÃnh xác. Theo nguồn tin từ ba năm trước đây, anh ta thuê má»™t buồng ở khách sạn gần ga. Có má»™t thá»i gian, anh ta sống ở Ki-lÆ¡ bằng nghỠđánh bi-da, có biệt hiệu là tay “đánh thá»c sưá»nâ€. Do không nắm được chÃnh xác là anh ta tá»± nguyện gia nháºp quân Vla-xốp hay bị cưỡng bức, nên hãy hết sức cẩn tháºn nếu có ý định gặp anh ta. Không nắm được gì vá» việc anh ta có liên hệ vá»›i các cÆ¡ quan tình báo nào hay không, nhưng chỉ biết rằng ở Ki-lÆ¡, anh ta có tham gia vào các vụ cướp, và có dÃnh lÃu vá»›i má»™t phần tá» phạm tá»™i hình sá»±.  
Trung tâm†  
 
Prô-xcu-rin trải ra trên bàn há»p to, màu hạt dẻ sẫm, trước mặt Côn-xtan-ti-nốp, mưá»i tá» giấy, có in tên các Bá»™ và cÆ¡ quan có liên quan đến việc chở hàng cho Na-gô-ni-a. Côn-xtan-ti-nốp lướt qua tài liệu và nói có phần bá»±c dá»c:  
- Thế nếu cần cụ thể hơn có được không?  
Prô-xcu-rin nhún vai:  
- Kể cũng khó đấy.  
- Tôi biết là khó rồi!  
- Tôi đã loại trừ, ước tÃnh, để vòng tròn thu dần lại. Bây giá» chỉ còn ở trong khoảng má»™t nhóm ngưá»i.  
- Váºy bao nhiêu ngưá»i trong số há» có khả năng nắm được các tài liệu máºt?  
- Chỉ mưá»i hai ngưá»i.  
- Các hồ sơ, dữ liệu… đã chuẩn bị rồi chứ?  
- Xong cả.  
- Có cái gì trong đó thấy cần cảnh giác nhất?  
- Tôi không thấy có nghi vấn gì thêm đối vá»›i má»—i ngưá»i trong số này.  
- Nghi vấn à? – Côn-xtan-ti-nốp há»i lại – CÆ¡ quan an ninh không nên đặt nghi vấn gì ra trước đối vá»›i những ngưá»i Xô-viết. Hoặc là đưa ra chứng cá»›, hoặc là không có gì cả.  
- Thưa thiếu tướng, tôi cũng xuất phát từ những tiêu chuẩn đúng như thế đấy ạ.  
- Tiêu chuẩn, bao giá» nó cÅ©ng bất biến, phải thế!... Còn các tài liệu vá» những ngưá»i này, có đây không?  
- Tơ-ru-khin đang đánh máy lại.  
- Khi nào đồng chà ấy xong?  
- Tôi nghĩ là vào quãng ăn trưa.  
Côn-xtan-ti-nốp há»i lại:  
- Tôi cần há»i là khi nào đồng chà ấy xong?  
- Äúng 14 giá», không - không (14h00).  
- Cám Æ¡n đồng chÃ.  
Một trong số bảy máy điện thoại reo lên và Côn-xtan-ti-nốp nhắc ngay một ống nghe lên, không hỠnhầm lẫn:  
- Tôi nghe đây. Vâng. Chào đồng chÃ! Thế nào rồi? Äồng chà đến đây ngay nhé!  
Äặt ống nghe xuống, Côn-xtan-ti-nốp trầm ngâm nhìn dây Ä‘iện thoại, rồi quay ngưá»i vá» phÃa Prô-xcu-rin…  
- Pa-ra-mô-nốp có bị liệt vào danh sách vừa láºp không?  
- Có chứ.  
- Nhưng tới vòng tròn thu hẹp, anh ta không có mặt chứ?  
- Không ạ. Äồng chà đã định rõ là, tên gián Ä‘iệp phải được há»i vá» những tin tức mang tÃnh chất chÃnh trị.  
- Äúng. Tuy nhiên, Pa-ra-mô-nốp có thể là ngưá»i truyá»n tin. Anh ta bây giá» là việc ở đâu nhỉ?  
- Anh ta phụ trách cÆ¡ sở ô-tô ở Công ty sá»a chữa tàu biển viá»…n dương.  
- Công ty này chuyên trách vỠtàu gì, hoặc khu vựa nào?  
- Cái đó tôi chưa kịp tìm hiểu kỹ.  
- Có thể cho má»™t câu trả lá»i đại thể được không?  
Prô-xcu-rin nhún vai:  
- Tôi không dám, bởi vì tôi rất biết thái độ cá»§a đồng chà đối vá»›i những câu trả lá»i đại thể rồi!  
- Vâng, đúng váºy. Äồng chà hãy làm sáng tá» vấn đỠnày cấp tốc lên nhé, vì việc quan sát bên ngoài sau bức máºt mã cá»§a Xla-vin đã cho thấy nhiá»u tÃn hiệu lo ngại vá» Pa-ra-mô-nốp.  
… Hồ sÆ¡ được láºp ngay, khô khan, không má»™t xúc cảm, chỉ có sá»± việc, như ngưá»i ta vẫn thưá»ng làm.  
Theo hồ sÆ¡ này, Mi-kha-in Mi-khai-lô-vÃch Pa-ra-mô-nốp, sinh năm 1929, dân tá»™c Nga, có vợ, không có ngưá»i thân thÃch ở nước ngoài , vào hồi 12h47 từ Công ty sá»a chữa tàu viá»…n dương Ä‘i ra, nhìn ngó chung quanh rất kỹ lưỡng ở gần bến ô-tô buýt, làm ra vẻ buá»™c dây giày, tuy dây giày không há» tuá»™t. Äợi khi má»i hành khách đã lên xe, anh ta má»›i nhảy lên cuối cùng, trước lúc cá»a xe đóng lại. Äi hai bến, anh ta xuống, lại quan sát chung quanh, và sau khi dừng bên tá»§ kÃnh cá»a hàng “Nước khoángâ€, thì chạy vào đó trước khi ngưá»i bán hàng treo biển “Nghỉ ăn trưa†má»™t phút. Không tiếp xúc vá»›i ai, trừ ngưá»i bán hàng, không mua chai nước khoáng nào, chỉ uống má»™t cốc nước nhãn hiệu “Na-rÆ¡-danâ€. Ngồi lên ô-tô buýt, rồi Pa-ra-mô-nốp quay vá» Công ty và ở ga-ra đến hết giá» làm việc, sÆ¡n chiếc xe “Gi-gu-li†thành màu bạc, xe có số đăng ký 72 – 21.  
Côn-xtan-ti-nốp ngước mắt nhìn đại tá Cô-nô-va-lốp. Äồng chà này dưá»ng như đợi sẵn cái nhìn ấy, lấy ngay từ trong cặp ra tá» giấy đánh máy kÃn gần như không có lá» và im lặng chìa cho thiếu tướng.  
Côn-xtan-ti-nốp lấy má»™t Ä‘iếu xì gà, từ từ xé lá»›p giấy bóng kÃnh bá»c ngoài, ông vừa hút thuốc vừa chăm chú Ä‘á»c: “Ngưá»i bán hàng ở cá»a hàng “Nước khoángâ€, thuá»™c Phòng thương nghiệp quáºn Xvéc-lốp, tên là Xi-din Gri-gô-ri Gri-gô-ri-ê-vÃch, sinh năm 1935, dân tá»™c Nga, ở ngoài Äảng, có vợ, có ngưá»i thân thÃch bên há» mẹ ở nước ngoài, đã bị ra toà vì tá»™i vô trách nhiệm, bị cải tạo lao động má»™t năm ở nÆ¡i làm việcâ€.  
- Há» hàng cá»§a anh ta ở đâu váºy? – Côn-xtan-ti-nốp há»i, nhưng ông nghÄ© Cô-nô-va-lốp chưa thể trả lá»i được. Thá»i hạn ngắn quá, ông chỉ há»i váºy để nhắc nhở thôi, mà nếu nhắc nhở như váºy là chÃnh đáng, thì không gây bá»±c mình. Ấy thế, nhưng Cô-nô-va-lốp, tóc bạc, ngưá»i máºp tròn, hÆ¡i rướn vá» phÃa trước, bằng cá» chỉ nhanh nhẹn, anh lôi tiếp má»™t tá» giấy nữa ra và Ä‘á»c:  
- Ngưá»i chú Xi-din là Mác Phê-dô-rô-vÃch sống ở á»t-ta-oa [2] , làm công nhân váºn chuyển ở lò sát sinh, còn ngưá»i thÃm. Xi-di-na Mác-ta Ghen-ri-khốp-na, quét dá»n ở khách sạn.  
- Làm sao há» lại đến táºn đấy?  
- Thưa đồng chà thiếu tướng, sau chiến tranh, bá»n Äức đã xua há» Ä‘i.  
“Từ ngữ hay dùng cá»§a ngưá»i đã tham gia chiến tranh – Côn-xtan-ti-nốp nháºn thấy ngay – Bây giá» ngưá»i ta thưá»ng nói khác hÆ¡n: bá»n phát-xÃt đã xua há» Ä‘iâ€.  
- Còn một tài liệu nữa, thưa đồng chà thiếu tướng.  
- Äồng chà làm bao giá» mà nhanh thế? Thá»i gian eo hẹp thế kia mà?  
- Ôi chao, thưa đồng chÃ, cÅ©ng vì cái tÃnh ấy mà ngưá»i ta Ä‘ang muốn tôi vá» hưu đấy, há» bảo tôi dồn thúc cánh trẻ dữ quá!  
- Äể chá», tôi vá»›i đồng chà sẽ cùng vá» hưu! – Côn-xtan-ti-nốp nói và báºp ngay vào câu đầu cá»§a tài liệu: Chiếc “Gi-gu-li†số hiệu 72 – 21 thuá»™c vá» nữ công nhân Vin-te Ôn-ga VÃch-to-rốp-na sinh năm 1942, dân tá»™c Do Thái, ngoài Äảng, không có con, chồng là Dô-tốp An-Ä‘rây An-Ä‘rê-ê-vÃch, Ä‘ang làm việc ở Luy-xbuaâ€.  
Côn-xtan-ti-nốp nhanh chóng soạn lại những tá» giấy do Prô-xcu-rin đã để lại, đặt má»™t tá» riêng ra, cúi xuống Ä‘á»c, phả khói ống xì gà vừa tắt, rồi lại châm nó, rÃt má»™t hÆ¡i, há»i thêm Cô-nô-va-lốp:  
- VỠcô Vin-te, đồng chà không còn tư liệu gì nữa?  
- Không ạ.  
- Xin cám Æ¡n đồng chà TÆ¡-rô-phin Páp-lô-vÃch.  
- Xin phép đồng chÃ, tôi Ä‘i.  
- Vâng. Xin đồng chà lưu ý đến Vin-te giùm nhé!  
… Äã có cÆ¡ sở để tìm hiểu thêm: Ôn-ga VÃch-to-rốp-na Vin-te được phép sá» dụng các tài liệu máºt, nói riêng, là các tài liệu có liên quan đến Na-gô-ni-a, do đỠtài cá»§a luáºn án phó tiến sÄ© mà chị Ä‘ang làm, là nghiên cứu vấn đỠthâm nháºp vào lục địa châu Phi cá»§a bá»n tư bản độc quyá»n nhiá»u nước.  
- Nếu không khó khăn lắm vá»›i đồng chÃ, - Côn-xtan-ti-nốp yêu cầu, thì đồng chà gắng kiếm cho tôi bản luáºn án cá»§a Vin-te.  
.. Ná»a giá» sau, Prô-xcu-rin trở lại.  
Côn-xtan-ti-nốp đưa mắt nhìn anh qua mục kỉnh.  
- Thưa đồng chà Côn-xtan-ti I-va-nô-vÃch, Công ty sá»a chữa tàu viá»…n dương chuyên đứng ra thương lượng việc sá»a chữa các tàu biển thương mại cá»§a ta trên các tuyến quốc tế. Nó còn duy trì quan hệ làm ăn vá»›i Cá»™ng hoà dân chá»§ Äức, Anh, Công hoà liên bang Äức, Nam Tư, Pháp. Giám đốc phòng giao dịch là Ê-rô-khin không có xe riêng, nhưng phó giám đốc phụ trách tuyến châu Phi là Sác-ghin Ep-ghê-nhi Ni-ki-pho-rô-vÃch, sinh năm 1947 thì có xe “Von-ga†riêng, Pa-ra-mô-nốp Ä‘Ãch thân bảo dưỡng chiếc xe này, kiếm những mặt mui má»›i, hình nổi như mặt gai ấy.  
- Hết chưa?  
- Chưa đâu ạ. Sác-ghin dẫu không nắm những tin tức máºt – vì tài liệu máºt không qua phòng há», há» chỉ là dân giao dịch làm ăn, buôn bán – nhưng Sác-ghin thưá»ng có mặt ở Bá»™ Ngoại thương - Ngưá»i anh cá»§a anh ta là Lê-ô-pôn Ni-ki-pho-rô-vÃch Sác-ghin, được phép sá» dụng tài liệu máºt, phụ trách, mua bán kỹ thuáºt, đã Ä‘i nước ngoài nhiá»u lần, đến Luy-xbua ba lần. Trong số các bạn hàng đàm phán có Giôn Glép, mà đồng chà đang quan tâm.  
- Chúng ta chứ - Côn-xtan-ti-nốp sá»a lại – chúng ta cùng Ä‘ang quan tâm đến tên này. Trong số đó có cả đồng chà nữa. Tôi nghÄ© cần theo dõi kỹ hÆ¡n vá» Pa-ra-mô-nốp. Cần phân tÃch vá» Xi-din cho chi tiết hÆ¡n. Ai có thể làm việc này được nhỉ?  
- Theo tôi thì Grê-sa-ép làm được.  
- Sao váºy?  
- Äồng chà ấy đã tốt nghiệp trưá»ng Plê-kha-nốp [3] , đã từng làm việc bên thương nghiệp.  
Côn-xtan-ti-nốp cưá»i tá»§m:  
- Äồng chà cho rằng ngưá»i cùng nghá» thì dá»… nháºn ra nhau chứ gì?  
- Äồng chà có ý kiến phản bác việc đỠcá» Grê-sa-ép?  
- Không. Nhưng hãy để đồng chà ấy tá»± xem xét lấy. Tất nhiên, má»i việc Ä‘á»u phải cẩn tháºn ở mức cao nhất.  
- Äúng thế.  
- Ôn-ga Vin-te có ở trong vòng tròn đã thu hẹp của đồng chà không?  
- Có. Nhưng tôi Ä‘ang định loại ra, thưa đồng chà Côn-xtan-ti I-va-nô-vÃch. Má»™t phụ nữ lắm lá»i, hay nói bẳn. Tuy nhiên, theo nháºn xét cá»§a tất cả những ai biết chị, thì chị ấy cá»± kỳ tốt.  
- Nhưng đồng chà có biết không, chồng chị ta là Dô-tốp. Äang làm ở Luy-xbua ấy. Và phụ trách vấn đỠchở hàng hoá cho Na-gô-ni-a.  
- Thì ra thế đấy… Váºy là má»™t mạng lưới? Dô-tốp – Vin-te – Pa-ra-mô-nốp?  
- Dô-tốp nắm tin tức sÆ¡ bá»™; Vin-te được phép Ä‘á»c các tài liệu máºt, sẽ kiểm tra lại ở đây, còn Pa-ra-mô-nốp truyá»n tin. Äồng chà có nghÄ© đến má»™t mạng lưới như thế hay không? – Côn-xtan-ti-nốp há»i.  
- Vá» lý thuyết, má»™t mạng lưới như thế hoàn toàn có thể có… Còn rất tinh nhạy là khác!... Nhưng XtÆ¡-ren-xốp đã để ý đến Vin-te, đã há»i chuyện những ngưá»i quen chi ấy, má»i ngưá»i Ä‘á»u nhất loạt khẳng định: má»™t con ngưá»i tốt. Lẽ nào chị ta ngụy trang được khéo léo đến mức ấy? Vả lại, nếu mạng lưới là có tháºt, thì chị ta phải thá»§ vai, nói đúng hÆ¡n là có nhiệm vụ phải đóng kịch chứ…  
Côn-xtan-ti-nốp đăm chiêu nghe Prô-xcu-rin nói, ông xoay xoay cây bút chì trong tay, rồi há»i:  
- Vin-te vẫn chÆ¡i ten-nÃt như trước kia chứ? Xla-vin báo rằng ở Luy-xbua, chị ta chÆ¡i ten-nÃt tài nghệ lắm đấy. Sân chÆ¡i lại là má»™t chá»— tuyệt vá»i để gặp gỡ đủ loại ngưá»i…  
- Vá» ten-nÃt thì chúng tôi chưa xác định được.  
- Xác định Ä‘iá»u này, đồng chà không coi là vất vả chứ? Và thêm má»™t Ä‘iểm nữa, là chị ta thưá»ng chÆ¡i ở đâu? Trong há»™i nào? “Xpác-tácâ€, Câu lạc bá»™ trung ương quân đội hay “Äi-na-môâ€? Và hay chÆ¡i vá»›i ai?   
Hai giá» sau, Prô-xcu-rin báo cáo là Ôn-ga Vin-te chÆ¡i trên sân cá»§a Câu lạc bá»™ trung ương quân đội. Trong các bạn chÆ¡i, có má»™t vụ phó Bá»™ Ngoại giao, má»™t tướng ở Cục công binh, má»™t cán bá»™ có trá»ng trách ở Ủy ban kế hoạch Nhà nước và Lê-ô-pôn Sắc-ghin ở Bá»™ Ngoại thương.   
 
“Äiện gá»i Xla-vin.  
Hãy báo ngay tất cả những gì đồng chà có vỠÔn-ga Vin-te, vợ Dô-tốp: những cuá»™c tiếp xúc, các mối quan tâm, sở thÃch, diện mạo tinh thần, đạo đức. Xác định những ngưá»i chÆ¡i ten-nÃt vá»›i chị ta ở những đâu? Có bạn chÆ¡i thưá»ng xuyên không? Nếu có thì là ai? Và những ai giúp Ôn-ga thu tháºp tài liệu làm luáºn án?  
Trung tâm† 
  
“Gá»i Trung tâm.  
… Theo nháºn xét cá»§a nhiá»u ngưá»i biết Ôn-ga thì chị ta rất quan tâm đến sá»± thâm nháºp cá»§a Mỹ vào lục địa châu Phi. Tài liệu cho luáºn án, Ôn-ga thu tháºp trong thư viện cá»§a Nghị viện và ở cả trung tâm báo chà cá»§a sứ quán Mỹ. Ai giúp chị ta ở đó, hiện giá» chưa xác định được. Vá» ten-nÃt, chị ta không có bạn chÆ¡i thưá»ng xuyên. Có vài lần, chị chÆ¡i ở sân khách sạn “Hin-tÆ¡n†vá»›i lãnh sá»± Anh Ca-rô-lai-nÆ¡ Ti-dÆ¡n, khoảng 30 tuổi, con gái cá»§a tướng Hêm-lo, phụ trách liên lạc giữa MI-6  [4]  và CIA trong những năm 1949-51; Ôn-ga cÅ©ng còn chÆ¡i vá»›i Rô-bá»›t Lô-ren-xÆ¡, đại diện Công ty “Äiện thoại quốc tếâ€.  
Xla-vin† 
  
“Äiện gá»i Xla-vin.  
Hãy xác định đầy đủ vá» Rô-bá»›t Lô-ren-xÆ¡, tuổi, nháºn dạng.  
Trung tâm† 
  
“Gá»i Trung tâm.  
Rô-bá»›t Lô-ren-xÆ¡ hay chÆ¡i trên sân quần vợt khách sạn “Hin-tÆ¡n†vá»›i Ôn-ga Vin-te. Sinh năm 1920 đến Luy-xbua sau khi chế độ thá»±c dân bị láºt đổ ở Na-gô-ni-a má»™t tháng, đã làm việc ở Chi-lê; cÅ©ng vá»›i tư cách là đại diện hãng “Äiện thoại quốc tếâ€.  
Xla-vin† 
  
“Gá»i Xla-vin.  
Theo tin tức ở nhà, Rô-bớt Uy-li-am Pôn Lô-ren-xơ, sinh năm 1922, có vợ và hai con sống ở Niu-Yoóc, dự đoán là nhân viên CIA ở Luy-xbua. Hãy xác định rõ các mối liên hệ của hắn? Có ai trong số cán bộ ta có mặt ở sân trong khi hắn chơi? Nếu có xác định xem hỠnói vỠnhững vấn đỠgì, có ai chứng kiến được không? Hắn có quan hệ gì nữa với hỠkhông?  
Trung tâm†  
 
Bác làm vưá»n sứ quán Liên Xô ở Luy-xbua là Ãc-khÃp-kin thưá»ng dáºy sá»›m, quãng 5 giá» sáng. Äã gần tá»›i ngày vá» hưu, bác phục vụ nốt những tháng cuối cùng ở Luy-xbua và đếm từng ngày để vá» Tổ quốc.  
Bác ra vưá»n khi chưa má»™t cán bá»™ nào đến cả. Còn đại sứ và đại biện, tuy ở trong sứ quán nhưng vẫn còn ngá»§. Công viên yên tÄ©nh, ánh mặt trá»i rá»i qua lá»›p lá lạ kỳ hình mÅ©i tên, trong suốt như không màu. Chỉ có cá» hiện lên rõ hÆ¡n màu sắc thá»±c cá»§a mình, màu riêng biệt, tưởng chừng chỉ có ở châu Phi này mà thôi.  
Bác Ãc-khÃp-kin biết rằng đúng 6 giá», cảnh sát trá»±c ở cá»a sứ quán sẽ thay ca, lúc ấy há» trò chuyện rá» rà má»™t lát lâu, có khi còn hát khẽ, nhất là vào những ngày hứa hẹn sẽ thoáng gió, không oi ả, tưởng như há» cảm nháºn được thá»i tiết không cần phong vÅ© biểu. Kìa chiếc xe gÃp cảnh sát đã tiến đến, từ trong nhảy ra ba viên cảnh sát, há» sá»a lại khẩu súng tá»± động, báºt cưá»i chuyện gì đó, bắt đầu chuyện trò nho nhá». Äúng lúc ấy, bác Ãc-khÃp-kin nghe thấy má»™t giá»ng nói ở đâu đó, hổn hển, rất gần:  
- Ông gì ơi, giúp tôi với!  
Cái cách xưng hô lạ lùng, cái giá»ng nói tiếng Nga lÆ¡ lá»› làm bác Ãc-khÃp-kin sợ hãi, bác hÆ¡i cúi thụp xuống cạnh hàng rào, nhìn kỹ, bác thoáng thấy má»™t ngưá»i đàn ông Ä‘ang rướn ngưá»i lên để Ä‘u tá»›i đỉnh thanh rào nhá»n – hàng rào làm bằng những thanh sắt nhá»n khá cao ở dưới bịt kÃn bằng sắt tấm, kiểu hàng rào thá»±c dân do ngưá»i Tây Ban Nha để lại – trên đầu thanh rào sắt thấy ló lên má»™t gói giấy nhá», có buá»™c má»™t hòn cuá»™i cho đủ sức nặng để có thể lăng Ä‘i.  
- Ông khá»u vào giúp tôi! - Ngưá»i đó nhắc lại giá»ng hÆ¡i run, gấp gáp, liếc vá» phÃa đám cảnh sát.  
Äám cảnh sát hình như đã nhìn thấy ngưá»i đàn ông.  
Bác Ãc-khÃp-kin nghe thấy há» quát gì đó vá»›i ngưá»i đàn ông bên hàng rào, rồi bắt đầu chạy lại. Chiếc xe gÃp cÅ©ng nổ máy. Bác Ãc-khÃp-kin vá»™i lấy cái bừa cá» khá»u luôn cái gói, hất nó vào trong vưá»n, trong ranh giá»›i sứ quán. Ngưá»i đàn ông kia mỉm cưá»i tỠý cảm Æ¡n và chạy bổ ngay sang má»™t ngõ hẹp. Chiếc xe gÃp Ä‘uổi theo, nhưng phải phanh kÃt lại. Cái phố con hẹp quá, hai xe đạp cÅ©ng còn khó tránh nhau nữa là!  
Má»™t phát súng chỉ thiên. Bác Ãc-khÃp-kin mặc há», tóm lấy cái gói Ä‘i vào. Khẩu súng trưá»ng tá»± động còn nhả thêm má»™t viên đạn nữa, rồi bốn bá» lại yên lặng…   
Xla-vin Ä‘á»c lại má»™t lần nữa tá» giấy cuá»™n trong gói giấy thả vào sứ quán: “Tôi đã gá»i cho các ông lá thư trước, vá» chuyện bá»n Mỹ đã má»™ được má»™t tên súc sinh ở khách sạm “Hin-tÆ¡nâ€. Thư gá»i theo bưu Ä‘iện. Không biết có đến nÆ¡i không? Những ngưá»i Mỹ kia, tôi vẫn gặp ở “Hin-tÆ¡nâ€, còn tên súc sinh kia thì không thấy đâu nữa. Tôi đã già, chiến tranh đã làm tôi sứt mẻ, sau đấy, đã phải nếm trải nhiá»u cay đắng, đã lê gót phiêu bạt nhiá»u nÆ¡i, đã nhiá»u đêm khóc trên gối trỠở các Ô-ten. Còn tên kia? hắn trẻ trung, bá»™ mặt rất no đủ! Nếu bức thư kia cá»§a tôi không đến tay các ông, xin các ông hãy lưu ý má»™t lần nữa: Bá»n Mỹ đã lôi kéo được ngưá»i cá»§a các ông đấy!† 
- Sau chiến tranh, ngưá»i này đã làm việc ở Äức – Xla-vin nháºn xét - Những ai ở đó lâu ngày, Ä‘á»u quen viết “khách sạn†là “Ô-tenâ€.  
- Cả ngưá»i U-krai-na cÅ©ng vẫn nói “Ô-ten†– I-go Äu-lốp phản đối.  
- Äúng. Nhưng đây là ngưá»i Nga. Mà ngưá»i Nga sống ở Äức thì trăm ngưá»i như má»™t, Ä‘á»u quen nói như váºy. Tôi đã làm việc nhiá»u vá»›i những ngưá»i di cư hồi cuối chiến tranh mà. Này, thế còn bác làm vưá»n đâu nhỉ?   
Bác Ãc-khÃp-kin dừng lại ở vưá»n hoa, ngay chá»— ngưá»i lạ đã định ném cái gói giấy, bác hất đầu vá» phÃa hàng rào† 
- Ông ta đã Ä‘u ngưá»i lên chá»— kia kìa.  
Xla-vin tiến lại hàng rào, trông thấy cái ngõ hẹp men dưới đồi. Anh há»i:  
- Khi bá»n cảnh sát nổ súng, ông ta chạy vòng vèo chứ?  
- Không, ông ta chỉ lượn vòng vèo khi đã nhảy lên xe đạp.  
- Bác chắc là bá»n chúng không giết mất ngưá»i đó chứ? Äu-lốp há»i xen vào.  
- Tôi nhảy từ trong phòng ra ban công, trông rất rõ… Ông ta Ä‘i thoát, vì bá»n cảnh sát chạy loanh quanh trong ngõ, mà trước mặt chẳng thấy ai cả. Khi bá»n cảnh sát chạy tá»›i cuối ngõ, chúng không bắn nữa. Có lẽ ngưá»i kia đã lẩn vào các sân ngang lối tắt nào rồi, ở đó nhiá»u lắm…  
- Tóc ông ta đã bạc chưa? – Xla-vin há»i.  
- CÅ©ng chả rõ nữa… Lốm đốm thì phải – bác Ãc-khÃp-kin đáp – CÅ©ng có thể tóc vàng, hoặc nhạt màu…  
- Ông ta ăn váºn ra sao?  
- Ra sao à… Thì cÅ©ng má»™t bá»™ âu phục bình thưá»ng.  
- Tôi hiểu rồi… Nhưng màu gì? Cũ hay mới? Có đeo cra-vát hay không?  
- Chà, tôi bị dồn ép rồi đấy – bác Ãc-khÃp-kin thở dài - Trá»i đất Æ¡i, đầu óc già gây giá» mụ mẫm quá!  
- Bác có thấy sẹo trên mặt không?  
- Không có sẹo. Có Ä‘iá»u, tay ngưá»i đó thiếu ngón. Thiếu má»™t hai ngón tay gì đấy. Tôi có để ý thấy lúc ông ta trèo lên.  
- Cái này quan trá»ng đây! Thế còn ông ta có nói gì vá»›i bác?  
- Không nói gì. Chỉ lúc đầu gá»i thì thào: Ông gì Æ¡i giúp vá»›i…  
- Thế giá»ng thế nào hả bác?  
- Giá»ng khàn khàn, cái này thì chÃnh xác khàn khàn…  
- Bác còn nhá»› được dấu tÃch gì đặc biệt nữa không?  
- Ôi chao làm sao mà nhá»› được, mà nếu nhá»› nhang nhác thì không nên nói liá»u, sợ rồi các đồng chà sẽ nhầm lẫn…  
… Xla-vin quay vá» phòng Äu-lốp, lục lá»i, xếp đầy các sách tra cứu xung quanh mình. Anh tìm những quán “ba†nào có đánh bi-da, nhất là ở khu vá»±c ga. Có bốn quán tất cả: “Những chú dê vô tư lá»±â€, “Na-plÆ¡â€, “Ca-da-blăng-ca†và “Lát Vê-gátâ€.  
Anh lại má»i bác Ãc-khÃp-kin đến.  
- Bác Ô-lếch Các-pô-vÃch này – Xla-vin nói, - bác có biết chÆ¡i bi-a không?  
- Tôi chơi kém lắm. Cũng đôi lúc khua múa với anh em lái xe cho vui thôi mà.  
- Bác sẽ phải chơi với tôi đấy!  
- Ở đây ta làm gì có bàn, mà buồn cưá»i chết!  
- Không phải đến sứ quán chơi đâu. Vào thành phố kia.  
- Trong thành phố thì chỉ có trò bi-a ở các ổ bất lương thôi, ngưá»i ta đã bảo trước thế rồi…  
Xla-vin nhìn Äu-lốp, thấy anh cưá»i tá»§m:  
- Quả có thế!  
- Nhưng hai ngưá»i thì không sợ đâu, - Xla-vin nói, nháy mắt vá»›i bác Ãc-khÃp-kin - Thế nào, bác Ô-lếch Các-pô-vÃch?  
- Nếu cần phải thế thì phải làm chứ sao, - bác trả lá»i từ từ.  
- Bây giá» thế này nhé – Xla-vin tiếp tục, - tôi vá»›i bác sẽ Ä‘i tìm ông bạn thiếu ngón. Nhưng cÅ©ng có thể ta lại gặp má»™t ngưá»i Nga khác, tôi sẽ chỉ cho bác, và bác sẽ cÅ©ng cứ bắt chuyện, được không?  
- Không phải ngưá»i Xô-viết chúng ta à? – bác há»i sau khi nhìn sang phÃa Äu-lốp.  
- Không. Ngưá»i lưu vong kia. Quân cÅ© cá»§a Vla-xốp, - Xla-vin trả lá»i.  
- Tôi không nói chuyện vá»›i má»™t tên chó má như vây đâu. Có mà bóp chết nó Ä‘i! Tôi đã từng đánh nhau vá»›i chúng ở Bre-xlan đấy, bá»n chúng đâu phải là ngưá»i, tháºt rặt đồ thú dữ…   
Quán “Những chú dê vô tư lự†ồn ào và đầy ngưá»i. Ở đây trình độ chÆ¡i kém, ngưá»i ta cãi cá» thô bỉ vá»›i nhau thì nhiá»u hÆ¡n. Äặt cá»c rất thấp – có 3 đô-la. Không thấy ngưá»i thiếu ngón. Ãc-khÃp-kin thua Xla-vin ba ván, tay bác run run rõ rệt khi đẩy các quả bi-a, bác thưá»ng đánh trượt, mắt nhìn má»i phÃa vẻ dè chừng.  
Khi anh hầu bàn láu lỉnh, bưng khay chạy giữa các bàn mang bia đến, Xla-vin há»i:  
- KhÆ¡-rê-nốp khi nào thưá»ng đến?  
- Ông ấy bây giá» không chÆ¡i ở chá»— chúng tôi nữa, thưa ông. Ông ấy chÆ¡i ở “Lát Vê-gát†hay ở quán “Hồng Kôngâ€. Thưá»ng hay ở “Hồng Kông†hÆ¡n. Ngưá»i Trung Quốc chở đến đấy những bàn chÆ¡i tháºt tuyệt mỹ, ở đấy tụ táºp những đấu thá»§ cừ khôi nhất. Äặt cá»c tá»›i 100 đô-la.  
Ở “Lát Vê-gátâ€, sau khi đã chen vai thÃch cánh bên bàn chÆ¡i – các đấu thá»§ Ä‘á»u là tay có hạng cả, tá»›i lúc nghỉ, trong phòng yên ắng lại, Xla-vin má»i Ãc-khÃp-kin đến bên quầy đứng đặt mua rượu uyt-ki pha xô-Ä‘a [5] . Tay bác Ãc-khÃp-kin vẫn run run như trước, bác uống rượu cốc-tây vá»›i vẻ ghê ghê dò dẫm, chốc chốc lại nhìn quanh. Xla-vin mỉm cưá»i:  
- Bác còn can đảm chán. Cánh tay hãy còn vững gân vững cốt đấy chứ. Thế thì việc gì bác phải sợ?  
- Không quen, thế nào ấy, - bác trả lá»i, tôi không thÃch cái trò này, tôi vốn dân quê mà, những trò này tôi thấy khó chịu lắm.  
- Việc phải làm mà bác?  
- Tôi hiểu thế, nhưng vẫn thấy không thoải mái!  
Xla-vin hướng vá» phÃa chá»§ quán:  
- Khi nào thì những đấu thá»§ giá»i sẽ đến hả ông?  
- Thưa ông, ở đây chỉ có má»™t ngưá»i chÆ¡i tháºt giá»i, đó là ông KhÆ¡-rê-nốp, má»™t tay bi-a có hạng, thưá»ng “từ hai sưá»n đánh thá»c vàoâ€. Tuy nhiên, gần đây ông ta hay đến chÆ¡i bên quán “Hồng Kôngâ€.  
- Ở đấy bàn bi-a tốt hơn chăng?  
- Không, thưa ông, ở đấy ăn uống rẻ hÆ¡n. Ngưá»i Hoa bán thức ăn rẻ như cho không, vì bá»n hỠđược Bắc Kinh bao thầu, chuyên chở đến tất cả má»i thứ. Chúng tôi làm gì nổi há»? Còn há» thì cố ý làm chúng tôi phải phá sản đấy. Chỉ có rượu bên há», do ngưá»i Bỉ cung cấp, thì cÅ©ng ngang giá. Chúng tôi bèn phải bán cốc-tây, đành thế thì má»›i hòng giữ được khách…  
… Trong quán “Hồng Kôngâ€, chá»§ quán chỉ ngay KhÆ¡-rê-nốp cho Xla-vin. Gã này chÆ¡i tài tháºt, chÆ¡i rất từ tốn, ống tay áo xắn lên, vừa chÆ¡i vừa vá»n đùa vá»›i kẻ cùng chÆ¡i, rất thiện nghệ. Gã phát âm tiếng Anh sai be bét:  
- Ngắm Ä‘i, ngắm trúng vào! Äừng có lắc tay, không thì tao lại thắng bây giá»! Tiá»n đã có sẵn chưa, hay là phải chạy vá» xin vợ?  
Xla-vin ngồi bên quầy, anh trông rõ KhÆ¡-rê-nốp trong gương. Anh nói nhá» vá»›i bác Ãc-khÃp-kin:  
- Bác quan sát đi. Rồi bác lại rủ hắn chơi nhá!  
- Ôi trá»i đất Æ¡i – Bác Ãc-khÃp-kin thá» dài sưá»n sượt – trong ngưá»i như có ai gõ trống lùng bùng lên đây! – Hay là ta làm má»™t ngụm cho can đảm hÆ¡n?  
Xla-vin gá»i uyt-ki. Bác Ãc-khÃp-kin uống hết, nhấm má»™t hạt dẻ, khà má»™t tiếng, rồi trưá»n từ chiếc ghế cao xuống và tiến lại bàn, nÆ¡i gã chÆ¡i bi-a thiện nghệ “đánh từ hai sưá»n thá»c vào†đang mê mải chÆ¡i ăn tiá»n.  
- Này ông bạn – bác Ãc-khÃp-kin nói tiếng Nga – ta chÆ¡i thá» nào. Năm đồng cá»c… à, năm đô-la.  
Khơ-rê-nốp quay ngoắt lại, lùi một bước, thò tay rút điếu thuốc lá.  
- Lão làm gì ở đây? - Hắn há»i khàn khàn.  
- Thợ làm vưá»n.  
- Ở đâu váºy?  
- Ở sứ quán…  
- À, dân đỠđấy!  
- Thì còn dân nào ở đấy nữa… DÄ© nhiên là Ä‘á»!  
- Sao bác lại biết tôi?  
- Tôi biết thế nào được… ông chá»§ quán bão: Anh là ngưá»i Nga đấy, thế là tôi lại làm quen. Tôi không giao dịch được vá»›i bá»n há» mà, khó khăn lắm má»›i hiểu được há»â€¦  
- Bác hãy gượm, để tôi làm gá»n ván này đã nhé!  
Khơ-rê-nốp quay vào bàn và bằng 5 cú đánh đã kết thúc ván. Gã chơi với tài nghệ chuyên nghiệp và Xla-vin hiểu là trước đó gã chỉ bày trò để dỠđối thủ, thả cho đối thủ có cơ hội gỡ vặt để say đòn. Ván đánh được 25 đô-la, gã nhét vào túi áo sơ mi.  
- Này thế lão chÆ¡i có khá không? Hay là ta nói chuyện má»™t lát váºy. Lần đầu tiên tôi nói chuyện vá»›i dân đỠđấy, sau chiến tranh đến giá» chưa gặp lần nào.  
- Chắc anh hay gây sá»±, nên ngưá»i ta cÅ©ng tránh anh.  
- Trước quả có thế, - KhÆ¡-rê-nốp đáp, vừa nói vừa thăm dò bằng cái nhìn như dÃnh vào mặt bác Ãc-khÃp-kin. Ta ra bàn ngồi đã nào, tôi đủ tiá»n khao lão.  
Há» tiến vá» phÃa cá»a, ngồi vào má»™t góc hÆ¡i khuất và Xla-vin buá»™c phải chuyển sang ngồi má»™t cái ghế khác để trông thấy há».  
KhÆ¡-rê-nốp gá»i hai cốc vốt-ca - má»—i cốc 40 gram, ở đây ngưá»i ta vẫn rót như thế.  
- Này, thế cáºu có biết… - Bác Ãc-khÃp-kin Ỡà…  
- Ai cơ?  
- Lão cũng không biết tên…  
- Thằng Kôn-ka mắt lác chăng?  
- Không phải, - bác Ãc-khÃp-kin chỉ chỉ vào ngón tay làm hiệu định nói.  
- À, thằng cha cụt ngón chứ gì?  
- Äúng đấy!  
- Hắn làm ở khách sạn ấy, chứ đâu. Nhưng lão cần tìm hắn làm gì?  
- Tôi nghe có thông báo ở trên đài tìm hắn đấy.  
- Tìm kiếm một tên thổ phỉ cũ, một tên Vla-xốp à? Tầm nã chắc?  
- Không đâu, bà chị nó đăng tin tìm thân nhân… KhÆ¡-rê-nốp bá»—ng há»i:  
- Này, thế nếu như hối lá»—i trở vá», thì ngưá»i anh em cá»§a ta sẽ phải bị cầm cố bao nhiêu năm?  
- Ngưá»i ta còn xem, tùy ở tá»™i gì chứ…  
Khơ-rê-nốp thở dài:  
- Tôi với hắn ta thì bị rút phép thông công rồi, lão ạ.  
- Rút phép thông công là sao?  
- Tuyệt đưá»ng rồi. Chúng nó lôi bá»n tôi ra khá»i trại, bụng đói meo, dù có phải Ä‘i vá»›i quá»· cÅ©ng ừ. Chúng nó đưa vào làng, lôi các vị chÃnh á»§y ra. Má»—i đứa chúng tôi, được nhét má»™t khẩu súng vào tay, còn thằng sÄ© quan Han-xÆ¡ thì áp sát từng ngưá»i, gà khẩu Pa-ra-ben-lom vào gáy và nói: “Bắn Ä‘i! Hoặc là mày bắn, hoặc là mày bị ăn đạn!â€. Khi nào anh buá»™c phải bóp cò, hất xoài ngưá»i chÃnh á»§y ra đất rồi, thì chúng má»›i thu lại khẩu súng trưá»ng và thả anh ra. “Cho mày bây giá» muốn Ä‘i đâu thì Ä‘i cÅ©ng được!â€. Bá»n chúng đã làm phép tẩy lá»… cho chúng tôi bằng máu ngưá»i đấy, còn vỠđâu cho thoát được… Thế rồi cứ váºy mà Ä‘i mãi, lão ạ.  
- Này, thế anh có biết địa chỉ của thằng cha cụt ngón không? Làm sao tìm được hắn?  
- Tôi biết tất, lão ạ. Nhưng tôi không dá»… gì mà xì ra cho lão tất cả má»i thứ đâu. Chúng ta bây giá» Ä‘á»u biết Ä‘á»i cả rồi! Có thể chả làm gì có chị em nào hết, chẳng qua là Bá»™ Ná»™i vụ lại cá» lão tá»›i thôi.  
- Bộ Nội vụ cần gì đến ngữ nó.  
- Há» cần hết cả đấy, lão thợ vưá»n ạ, lão đừng có lấy vải thưa che mắt thánh. Này, thế lão quê ở đâu?  
- Vùng I-va-nốp-xki.  
- CÅ©ng là láng giá»ng đấy. Tôi ở Vô-lô-gÆ¡-Ä‘a.  
- Dân thành phố à?  
- Không. Ở làng Pri-a-ni-ki. Mương sá»i bao bá»c xung quanh, cha cha! Má»™t khoảng xanh tÃt tắp, nước róc rách ngày đêm. Sáng sá»›m ra khá»i căn nhà gá»—, tÄ©nh lặng không tưởng tượng được. Rồi chim gõ kiến “tóc tócâ€! Chứ có đâu như ở đây, rặt giống chim ác là, kiếm đâu ra thứ chim gõ kiến ấy, mẹ nó chứ!... Lão tên gì nhỉ?  
- Ô-lếch Các-pô-vÃch… Còn anh?  
- VÃch-to KhÆ¡-ri-xan-phô-vÃch. Tiá»n ở đây tiêu cÅ©ng rá»§ng rỉnh, phòng ở cÅ©ng khá váºy mà lòng dạ cứ nao nao, lão Các-pức ạ, tôi ước được vá» quê quá… Nhưng ai cần đến thằng già này. Mà lại nhục nhã cho gia đình, tôi còn anh chị em nữa, chắc vẫn sống ở Pri-a-ni-ki. Cứ thế này, thì được coi là mất tÃch, còn vỠấy à, sẽ bị tống Ä‘i Xi-bi-ri ấy. Anh chị tôi thì tá»™i tình gì? Tá»™i mình tôi, tôi chịu, nên má»›i phải lê la tháng ngày ở bàn bi-a thế này, vá»›i bá»n du thá» du thá»±c ấy.  
- Này, thế anh nói cho tôi biết há» cá»§a cáºu thiếu ngón ấy Ä‘i.  
- Lão đừng có gặng tôi. Tôi chưa há»i lại xem hắn có đồng ý không thì tôi không hở ra đâu. Ngay cả cái tên làng Pri-a-ni-ki, lão tưởng tháºt đấy hẳn? [6] . Chẳng qua là tôi gá»i ra thế cho có tên làng đấy thôi… Lão Các-pức ạ, Ä‘á»i nó dạy không cho mình, dá»… gì tin ai, đến ngay cả bản thân mình cÅ©ng không dá»… gì tin được nữa là… Má»™t tuần nữa, lão cứ lại đây, nếu hắn đồng ý thì xong thôi… Ở xứ này, chúng tôi chỉ vẻn vẹn có vài ngưá»i, phải đùm bá»c lẫn nhau chứ, mà có chuyện gì cÅ©ng chẳng giấu được nhau…   
Giám đốc Nha cảnh sát hình sá»±, tướng Xtau nháºn được băng ghi âm cuá»™c nói chuyện cá»§a những ngưá»i nước ngoài tại quán “Hồng Kôngâ€, do ông chá»§ quán Hoa Kiá»u Chu Ná»— gá»i đến. Äây là biện pháp phòng ngừa thưá»ng xuyên, vì ở Ä‘á»i này còn thiếu chuyện gì mà ma quỉ không bày đặt ra, nên phải trang bị kỹ thuáºt cho các ổ tứ chiếng này! Xtau bèn gá»i Ä‘iện ngay cho Giôn Glép:  
- Giôn, anh có chú ý đến gã ngưá»i Nga làm việc ở khách sạn không?  
- Giá hắn làm ở Bá»™ Ngoại giao thì tôi sẽ chú ý đấy – Glép trả lá»i - Chứ còn ở đấy, bá»n chúng là lÅ© đầy tá»› làm thuê, còn ngoi Ä‘i đâu, và chẳng được tÃch sá»± gì mà phải để tâm lắm! Thế há» hắn là gì?  
- Tôi cÅ©ng chưa xác định. Có đặc Ä‘iểm là ngón tay cụt, ngoài ra không biết gì thêm. Hắn làm việc ở “Hin-tÆ¡nâ€.  
- Thôi được. Mai ta sẽ gặp nhau và suy nghÄ© thêm. Lão làm vưá»n cá»§a sứ quán Nga lại quan tâm đến hắn đấy!  
- À, nếu thế thì lại lý thú đây. Vá» chuyện gì váºy?  
- Lão bảo ngưá»i chị hắn Ä‘ang tìm kiếm hắn, trong mục thông báo trên đài phát thanh.  
- Rất có thể. HỠvẫn có buổi phát thanh như thế.  
- Cùng vá»›i lão này còn có má»™t tay tên là Xla-vin đến chá»— quán Hoa Kiá»u cá»§a ta. Tôi đã cho xác định rõ để phòng ngừa. Hắn ở khách sạnâ€Hin-tÆ¡nâ€.  
- Ở “Hin-tÆ¡n†à? – Sau má»™t phút, Glép há»i lại - ÄÆ°á»£c, cám Æ¡n anh Xtau. Tôi sẽ liên lạc vá»›i anh, ta hẹn ngày nhé.   
Sau khi đã ngụp ngưá»i vào bầu không khà có máy Ä‘iá»u hoà nhiệt độ ở tiá»n sảnh khách sạn “Hin-tÆ¡nâ€, Xla-vin vẫn còn cảm thấy mồ hôi tháo ra như tắm. Ão sÆ¡ mi ướt hết, mặt rám nắng, sau những cuá»™c Ä‘i dạo ngoài bãi tắm, kem bôi mặt cÅ©ng không cứu nổi.  
Anh tiến lại phÃa ngưá»i gác cổng, há»i chìa khoá phòng, rồi mua hết các báo có bán ở đó. Khi Ä‘i lại cá»a thang máy thì có ngưá»i gá»i tên anh.Anh quay lại. Gần quán bán ba là má»™t ngưá»i đàn ông ăn mặc luá»™m thuá»™m nhưng đẫy đà, bên cạnh ông ta là Giôn Glép, ngưá»i gân guốc, tóc bạc, nhưng vô cùng đẹp mã, Ä‘ang mỉm cưá»i vẻ làm thân.  
- Hê-lô, I-van! - Ngưá»i đàn ông lại kêu lên, áo sÆ¡ mi bằng ka-ki đầy những vệt bia - chả lẽ ông bạn không nháºn ra tôi ư, ông bạn cÅ©?   
 
“Tuyệt máºt.  
Gá»i thiếu tướng C.I. Côn-xtan-ti-nốp.  
Theo yêu cầu cá»§a đồng chÃ, chúng tôi xin báo cáo là các buổi truyá»n cá»§a trung tâm tình báo CIA ở A-ten chỉ có thể thu được trên các máy thu thanh cá»±c mạnh, nhãn hiệu “Phi-lÃpâ€, “Pa-ra-mô-nốp-na-xô-nÃcâ€, “Xô-nyâ€. Trong má»—i trưá»ng hợp cụ thể, chúng tôi chỉ có thể giải đáp dứt khoát, sau khi tiếp xúc vá»›i máy hoặc vá»›i sÆ¡ đồ chi tiết.  
Äại úy Sa-ri-pốp†  
 
“Tuyệt máºt.  
Gá»i thiếu tướng C.I. Côn-xtan-ti-nốp.  
Äã xác nháºn được, thông qua những ngưá»i quen biết Vin-te và Sác-ghin, là trong nhà há» có những máy thu thanh cá»±c mạnh, nhãn hiệu “Pa-na-xô-nÃc đơ luýchâ€, chế tạo năm 1976.  
Äại úy Grê-sa-ép†  
 
… Cho đến chiá»u, đơn vị cá»§a Cô-nô-va-lốp phụ trách theo dõi các nhân viên CIA mà cÆ¡ quan phản gián đã phát hiện được, đã xác định rằng đêm qua, bà thư thứ hai cá»§a sứ quán Mỹ Lun-xÆ¡ đã từ nhà ở đại lá»™ Lê-nin phóng xe Ä‘i, sau khi làm mất dấu các đồng chà công an theo dõi, đã ngoặt từ đưá»ng Mô-giai-xki vào công viên Thắng Lợi vào lúc 23 giá» 40. Trong công viên, Lun-xÆ¡ lại rÆ¡i vào phạm vi quan sát, hắn Ä‘i dá»c má»™t con đưá»ng hẹp, dừng lại vài giây, ra khá»i xe, lấy chân gõ vào bầu đèn, hai lần cúi gáºp ngưá»i xuống, hút thuốc, rồi lại lên xe Ä‘i. Từ đó ra, Lun-xÆ¡ vá» sứ quán vá»›i tá»™c độ rất cao, ở sứ quán tá»›i 3 giá» sáng rồi quay vá» nhà. Lúc qua công viên Thắng Lợi hắn không dừng xe lại nữa. Tuy váºy lần này có má»™t ngưá»i đàn ông, đã ngồi dưới mưa khá lâu trên má»™t cái ghế dài, dá»c tuyến hành trình cá»§a Lun-xÆ¡, Ä‘i ra khá»i công viên. Vì giỠđó, xe ô-tô buýt và trô-lây-buýt không chạy nữa, ông ta Ä‘i bá»™, vá» nhà. Ông sống ở phố “Năm 1812†tên là Sê-bê-cô Rô-man Gri-gô-ri-ê-vÃch, trung tướng vá» hưu…   
“Gá»i Trung tâm.  
Có tài liệu gì vá» má»™t ngưá»i lưu vong khoảng 50 tuổi, mất hai ngón tay ở bàn tay trái, tóc vàng, theo giả định cá»§a tôi thì đã sống khá lâu ở Äức. Có thể là ngưá»i U-krai-na. Äá» nghị kiểm tra những mối giao tiếp cá»§a KhÆ¡-rê-nốp ở nÆ¡i cư trú năm ngoái, có thể anh chàng Thiếu ngón này có ở đấy chăng?  
Xla-vin†  
 
“Gá»i Xla-vin.  
Trong số các đầu mối giao tiếp của Khơ-rê-nốp ở Ki-lơ, không xác định được có Thiếu ngón hay không.  
Trung tâm†  
 
… Tướng Phê-đô-rốp, Cục trưởng phản gián, sau khi nghe báo cáo của Côn-xtan-ti-nốp xong, nói:  
- Khởi đầu chiến dịch làm tôi nghÄ© đến việc sá»a nhà. Má»i cái đâu vào đấy, chỉ thấy má»™t số chá»— nứt rạn, tưởng như chỉ quét vôi lại là xong. Ấy váºy mà khi thợ khuân váºt liệu đến, phá»§ đồ đạc và sàn bằng báo và rồi vào việc, là bắt đầu gây đổ vỡ, làm lá»™n xá»™n má»i thứ, thế là vÄ©nh biệt sá»± tÄ©nh tại vốn có…  
- Ngưá»i ta còn lấy báo rải sàn là tốt đấy! – Côn-xtan-ti-nốp nháºn xét – Chắc đó là những thợ sá»a nhà tiên tiến, chứ ở chá»— tôi ấy à, chỉ thiếu nước là há» Ä‘i giày Ä‘inh nhá»n lên trên sàn gá»— thôi…  
- CÅ©ng dá»… hiểu thôi, - Phê-đô-rốp trả lá»i - Há» là lá»›p ngưá»i mất thói quen nghá» nghiệp – Tôi cho vì các bà mẹ chúng ta đã phải hứng chịu chiến tranh, hỠăn ngá»§ bên máy, bất hạnh lắm, lại còn những cáºu bé lau nhau cỡ 13 – 14 tuổi há»c nghá» nữa…  
- Chúng ta cÅ©ng đã từng ngá»§ giữa đám máy móc – Côn-xtan-ti-nốp mỉm cưá»i – không lết nổi vá» nhà vì yếu quá, lại còn những tráºn oanh tạc…  
- ChÃnh thế, - sau giây lát Phê-đô-rốp nói – Hai mươi triệu sinh mạng bị mất Ä‘i, cùng vá»›i há», bao nhiêu là tay nghá» cao bị chết? Mà tÃnh chuyên nghiệp là gì? Trước tiên, đó là sá»± chu đáo đã ăn nháºp vào đầu óc, sá»± cẩn tháºn cao. Cho nên, nếu xoáy vào bản chất vấn Ä‘á», có thể hiểu được, và có thể giải thÃch được, những thứ Ä‘inh nhá»n trên giày mà anh em ta giẫm trên sàn gá»— kia: bi đát đấy, nhưng rõ ràng là nó có nguyên nhân cá»§a nó! Anh uống trà nhé? Hay cà phê?  
- Cho tôi cà phê.  
- Không sợ vỡ tim chứ?  
- Theo tôi, có lẽ má»™t biến cố thất thưá»ng nào đó, dù vặt vãnh nhất, xét trên quan Ä‘iểm căng thẳng cá»§a thần kinh, còn đáng sợ hÆ¡n cả tấn cà phê, anh Pi-ốt Ghê-oóc-ghi-ê-vÃch ạ!  
- CÅ©ng đúng – Phê-đô-rốp đồng ý, - nhưng má»™t láºp trưá»ng kiểu ấy làm ta muốn buông xuôi mất, anh có thấy thế không?  
- Lúc nào cũng đứng dưới miệng súng, căng thẳng thần kinh quá mức, thì sự buông xuôi đôi chút cũng là được giãn ra chứ.  
- Có thể liệt anh vào các nhà cãi vã kinh viện đấy, anh láu không tưởng tượng được, gần như Xla-vin váºy!  
- Không ai trên Ä‘á»i này láu hÆ¡n Xla-vin được – Côn-xtan-ti-nốp phản đối má»™t cách tá»± tin.  
Khi anh thư ký mang hai tách cà phê và bánh mì khô đến, Phê-đô-rốp lấy ra má»™t tá» giấy lá»›n và bắt đầu vẽ má»™t sÆ¡ đồ rất nhanh và chÃnh xác.  
- Anh nhìn rõ không? – Ông há»i.  
- Rõ ạ.  
- Chá»— nào tôi nhầm, anh sá»a giùm nhé!  
- Không. Anh không nhầm chỗ nào đâu.  
- Thôi, thôi, đừng phỉnh tôi làm gì. Như váºy là trong phạm vi anh quan tâm, nhất là sau bức Ä‘iện cá»§a Xla-vin, phải là Pa-ra-mô-nốp, đúng thế không nào?  
- Äúng váºy đấy.  
- Sau khi quan sát anh ta, lại nảy ra thêm nhân váºt Ôn-ga Vin-te. Cô này lại là vợ Dô-tốp. Äúng thế không nào?  
- Äúng thế.  
- Tôi đã há»i Xla-vin xem ý kiến đồng chà ấy thế nào vá» việc cho gá»i Dô-tốp từ Luy-xbua vá». Äồng chà ấy im lặng. Tôi cho là Xla-vin hiện chưa có cÆ¡ sở để quyết định việc đó. Ngưá»i ta sẽ không hiểu chúng ta, nếu chúng ta đỠxuất việc này, vì ta không đủ chứng cá»›.  
- Thế mối quan hệ thân máºt cá»§a Dô-tốp vá»›i Glép?  
- Thì đã sao? Äến đại sứ cá»§a ta cÅ©ng vẫn khoác tay Glép trong các buổi tiếp tân nữa ấy chứ. Glép chưa bị vạch mặt ra là CIA, chỉ má»›i có những giả định, ngoài ra, ông ta là má»™t thương gia có thái độ thân thiện vá»›i ta… Rồi nữa! Có thể có những mối phối hợp nào? Pa-ra-mô-nốp khi bị giữ ở đồn cảnh sát có thể bị mua chuá»™c làm việc gì đó. Việc gì? Xla-vin chưa nêu được trá»n vẹn giả thuyết này, và chúng ta đành phải Ä‘oán mò thôi. Thế nhưng, tuyển Pa-ra-mô-nốp Ä‘em lại lợi Ãch gì cho các đối thá»§ cá»§a ta? Anh ta có nắm được những thông tin có tÃnh chất chÃnh trị đâu? Váºy dùng anh ta làm gì? CIA không cần những loại ấy.  
- Có thể làm một bước trung chuyển.  
- Giả sá» như váºy. Giữa những ai má»›i được chứ?  
- Có thể hình dung được má»™t thế phối hợp như thế này: Dô-tốp ở Luy-xbua dò ra vấn Ä‘á», Vin-te triển khai ở đây - những tài liệu máºt qua tay cô ta, cô ta biết nhiá»u, còn Pa-ra-mô-nốp là ngưá»i truyá»n đạt má»i thông tin.  
- Còn nếu sá»a đổi chút Ãt? Dô-tốp là ngưá»i dò; Sác-ghin – nguồn thông tin cÆ¡ động chÃnh, Vin-te chỉnh lý các tài liệu cá»§a Sác-ghin, vì tư liệu cá»§a hầu hết các Bá»™ Ä‘á»u tụ vá» Viện cá»§a cô ta; Pa-ra-mô-nốp thì tôi cÅ©ng tạm đồng ý là cấp trung chuyển. Có khả năng như váºy chứ?  
- Vâng, và cÅ©ng có cả phương án thứ ba: Vin-te có vô số ngưá»i quen ở sân quần vợt. Các bạn chÆ¡i ten-nÃt cá»§a cô ta là những ngưá»i có nhiá»u thông tin. Ở trên sân quần vợt ấy, cô ta nắm bắt lấy những vấn đỠchÃnh trị rắc rối nhất, còn Sác-ghin làm cái việc chỉnh lý, chÃnh xác hoá các vấn đỠđã khÆ¡i ra, còn Pa-ra-mô-nốp chuyển thông tin.  
- Nhưng chuyển thế nào nhỉ? Ở đâu? Cho ai? Không phải cho tướng vỠhưu Sê-bê-cô chứ?  
- Ông ấy Ä‘ang viết hồi ký, cÅ©ng không đạt lắm… - Côn-xtan-ti-nốp mỉm cưá»i - Nhiá»u ngưá»i ngây thÆ¡ cho rằng làm văn há»c dá»… dàng lắm… Ông già Ä‘ang bị mất ngá»§, chúng tôi đã kiểm tra… Tối nào ông cÅ©ng Ä‘i dạo trong công viên Thắng Lợi.  
- Còn Pa-ra-mô-nốp ở đâu, khi Lun-xơ tới đó?  
- Ở nhà.  
- Thế Vin-te?  
- Không xác định được!  
- Sác-ghin?  
- Ngồi ở tiệm ăn vá»›i ngưá»i em.  
- Thế tất cả bá»n hỠở đâu trong thá»i gian truyá»n tÃn hiệu gần đây nhất cá»§a trung tâm tình báo địch?  
- Sác-ghin ở chá»— làm việc, váºy là không thể nháºn tÃn hiệu được. Pa-ra-mô-nốp ở nhà, Vin-te cÅ©ng thế.  
- Phải láºp kỹ đồ biểu, xem ai ở đâu, trong thá»i gian truyá»n tÃn hiệu. Tôi đã từng áp dụng phương pháp này, kết quả tốt lắm… Vin-te có máy thu gì nhỉ?  
- Máy “Pa-na-xô-nÃcâ€.  
- Còn Sác-ghin?  
- Chưa xác định được.  
- Anh cho xác định ngay đi!  
- Rõ, thưa đồng chà Pi-ốt Ghê-oóc-ghi-ê-vÃch.  
- Anh há»i cả Xla-vin nhé, ai đã mua những chiếc “Pa-na-xô-nÃc†này, mua cá»§a ai, vá»›i giá nào, có thể há» lấy từ má»™t cá»a hàng, còn nếu từ các cá»a hàng khác nhau thì còn thú vị hÆ¡n nữa.  
- Chúng tôi sẽ nghiên cứu việc này ngay tức khắc.  
- Có bao nhiêu ngưá»i trong vòng hẹp thuá»™c đối tượng chúng ta chú ý? – Phê-đô-rốp há»i.  
- Chiá»u nay bá»›t Ä‘i được 5 ngưá»i nữa. Há» Ä‘á»u đã lên đưá»ng Ä‘i xa cả. Hai ngưá»i Ä‘i làm luáºn án tiến sÄ©. Số còn lại thì đã có thể nhìn rõ như từng tinh thể ấy, tinh thể trong suốt vá»›i má»i ý nghÄ©a cá»§a từ ấy.  
- Anh làm văn đấy à?  
- Không, kết quả Ä‘iá»u tra đấy!  
Phê-đô-rốp đẩy cái tách không sang má»™t bên, và trong cái đẩy ấy, Côn-xtan-ti-nốp Ä‘oán ra vẻ bá»±c dá»c.  
Ông không lầm.  
- Vì sao Xla-vin cháºm trá»… làm váºy vá»›i cái phương án đã đỠxuất cá»§a mình? Sao đồng chà ấy không thông báo gì thêm?  
- Tất nhiên, đồng chà ấy cÅ©ng như Ä‘ang ngồi trên đống gai,có Ä‘iá»u, đồng chà ấy không thể hấp tấp, tÃnh đồng chà ấy thế! Äồng chà ấy hiểu là chỉ cần đưa bức ảnh ra cho ngưá»i đã viết thư, thì má»i phán Ä‘oán cá»§a chúng ta đã kết thúc. Äồng chà ấy cÅ©ng hiểu rất rõ là chúng ta chỠđợi chÃnh cái tin này, Pi-ốt Ghê-oóc-ghi-ê-vÃch ạ.  
Äồng chà trợ lý thò đầu vào:  
- Báo cáo đồng chà trung tướng, Pa-nốp ở ban giải mã có tin khẩn.  
- Äồng chà ấy gá»i Ä‘iện à?  
- Không, Vì đồng chà ra lệnh không dùng điện thoại nên Pa-nốp đã đến đây.  
- Má»i đồng chà ấy vào ngay.  
Pa-nốp đặt lên bàn sáu tài liệu.  
- Có ba cái liá»n, thưa đồng chà trung tướng. Chưa từng thấy như thế bao giá» [7] .  
- Chà, váºy kia à? – Phê-đô-rốp nói – Có lẽ đã đến lúc xin các anh má»™t Ä‘iếu xì gà rối đây. Cưá»ng độ công việc đến mức này chỉ có thể có trước những sá»± kiện, biến cố.  
… Trung tướng Phê-đô-rốp trở thành chiến sÄ© phản gián khi má»›i hai mươi mốt tuổi. Là má»™t kỹ sư vô tuyến trẻ tuổi, tình nguyện sang Tây Ban Nha, đã làm việc ở đó vá»›i các chiến sÄ© phản gián xuất chúng cá»§a Dgiéc-din-xky, đã há»c nghá» chuyên môn ở Gri-gô-ri Xư-rô-e-giÆ¡-kin, và khi chiến tranh bắt đầu, đồng chà trở thành Ãt chá»§ bài trong các cuá»™c đấu vô tuyến chống bá»n tình báo Äức Ãp-ve va Ghét-xta-pô. Hàng trăm tên gián Ä‘iệp HÃt-le đã bị tóm hoặc bị vô hiệu hoá, nhá» công tác cá»§a cÆ¡ quan mà Phê-đô-rốp đứng đầu. Tiếp đó, là cuá»™c đấu tranh vá»›i bá»n tư sản theo chá»§ nghÄ©a dân tá»™c hẹp hòi, đánh bại bá»n phản động Ban-đê-rốp, tìm ra những tên tay sai thá»i HÃt-le còn ẩn náu; và cuá»™c chiến đấu vá»›i các nước đồng minh đòi trao trả bá»n Ä‘ao phá»§ phát xÃt đã chạy sang bên kia đại dương tìm chá»§ má»›i. Äến cuối những năm bốn mươi, đồng chà bắt đầu công tác chống gián Ä‘iệp do các cÆ¡ quan tình báo Mỹ phái sang. Tư duy sắc bén, nhanh nhạy, nhưng lại rất Ä‘iá»m đạm (cặp mắt xanh lÆ¡ như tươi cưá»i là Ä‘iá»u bất biến ở đồng chÃ). Phê-đô-rốp há»i, trầm ngâm:  
- Äồng chà Côn-xtan-ti-nốp, đồng chà còn chÆ¡i ten-nÃt chứ?  
- Khi nào có thì giá».  
- Äồng chà cố gắng thu xếp nhé! Äồng chà hãy gặp Vin-te má»™t cái xem, đồng chà thừa biết đấy, giấy tá» dù sao vẫn là giấy tá», còn con ngưá»i má»›i Ä‘Ãch thá»±c là con ngưá»i. Hãy ngó qua cô ta chút đã, Côn-xtan-ti I-va-nô-vÃch ạ. Còn Ä‘iá»u này nữa, có thể nói, công việc phức tạp, cá»±c kỳ phức tạp. Cho nên, tôi nghÄ©, các đồng chà nên lưu ý, tháºt sá»± tỉ mỉ, cả những chi tiết vặt vãnh, hoặc có vẻ như vặt vãnh. Dù thế nào, việc tìm kiếm tên gián Ä‘iệp vẫn thưá»ng xuyên nháºn được những mã số kia là má»™t hành động có tÃnh đối ngoại, chá»— này phải tá» ra tinh nhạy đặc biệt. Vì đây Ä‘ang có dấu hiệu vá» sá»± lôi kéo vào má»™t cuá»™c xung đột có tÃnh thế giá»›i, tôi phải dùng cái từ đó má»›i đúng, nếu như sá»± nhạy cảm đã không đánh lừa tôi.  
 
[1]  A-len Äa-lét: trùm tình báo Mỹ, từng làm giám đốc CIA má»™t thá»i gian dài. (ND)   
 
[2]  Thủ đô Ca-na-đa. (ND)   
 
[3]  Trưá»ng đại há»c kinh tế Mát-xcÆ¡-va. (ND)   
 
[4]  MI-6: viết tắt của chữ Military Intelligence – Tình báo quân sự, là cơ quan tình báo Anh. (ND)   
 
[5]  Nguyên bản phiên âm tiếng Anh: Highball. (ND)   
 
[6]  Pri-a-ni-ki: Tên KhÆ¡-rê-nốp bịa ra, có nghÄ©a là “Bánh bangâ€. (DN)   
 
[7]  Các bức Ä‘iện trong buổi truyá»n này, lúc đó chưa giải mã được, truyá»n từ trung tâm tình báo CIA sang Châu Âu. Sau này, má»›i biết ná»™i dung như sau: “Bạn thân mến, tin tức bạn truyá»n đạt đã có đóng góp quan trá»ng vào cuá»™c đấu tranh. Ngưá»i có trách nhiệm cao nhất đã được biết những ý kiến và tài liệu cá»§a bạn cung cấp. Chúng tôi sẽ thá»±c hiện yêu cầu cá»§a bạn và gá»i tức khắc những gì bạn yêu cầu trong hoạt động bà máºt thưá»ng kỳ. Äịa Ä‘iểm gặp như trước. Rất yêu cầu tăng nhịp độ chụp ảnh má»i văn kiện vá» khả năng tăng viện trợ cá»§a Nga cho Na-gô-ni-a nếu ở đó xảy ra những sá»± kiện khá»§ng hoảng. à kiến cá»§a bạn và các dá»± Ä‘oán cá»§a những ngưá»i quen, có trình dá»™ phù hợp, sẽ hết sức quý giá đối vá»›i chúng tôi. Các bạn cá»§a bạn G. và L. (Tác giả chú thÃch)   
 
 
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của ngudoc  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				17-11-2008, 09:29 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Phi Thăng Chi Háºu
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					
					
					
						Bài gởi: 1,213
					
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                
					
 
	Thanks: 286
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Phần 11 
XLA-VIN 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
- Không, I-van ạ, trăm lần không, - cái anh chàng béo lôi thôi, lếch thếch trong bá»™ ka-ki, kẻ đã réo gá»i Xla-vin, đã nhắc lại má»™t cách ương ngạnh, cái ương ngạnh cá»§a những ngưá»i thưá»ng say rượu – Các ông đã diệt sạch má»i thứ bằng bàn tay cá»§a mình, các ông và cả Xta-lin cá»§a các ông, chÃnh ông ấy vẫn thưá»ng Ä‘e dá»a xâm lược Châu Âu đấy. Chúng tôi còn cách nào khác?  
- Ông lặp Ä‘i lặp lại như há»c thuá»™c lòng váºy, - Xla-vin há»›p má»™t ngụm bia, nhìn sang Glép, nhu muốn chá» lão á»§ng há»™ mình.  
- Ông Xla-vin nói đúng – Glép tán thành ngay – Tơ-ru-man là một tay xoàng, Pôn ạ. Và ông ta lại không ưa cộng sản, việc ấy thì có gì mà phải che giấu?  
Pôn không nhìn Glép, gá»i thêm má»™t vại bia nữa, đặt tay lên vai Xla-vin, và cả hai mắt nhấp nháy má»™t cách lạ lùng, như thể gã Ä‘ang muốn nói chuyện đồng thá»i vá»›i cả hai ngưá»i, mà vá»›i ngưá»i nào cÅ©ng giở ngón tinh ranh ra cả. Gã nói rất cháºm, ra bá»™ Ä‘au đớn:  
- I-van, I-van, ông còn nhá»› hồi tháng Năm 1945 chúng ta đã Ä‘i suốt đêm, khắp Äre-xÄ‘en và nghÄ© vá» tương lai, sau đó, chúng ta đã hân hoan ở Nuy-rem-be, khi lôi bá»n bợm ấy lên ghế bị cáo. Ông nhá»› chứ?  
- Tôi nhá»› lắm. Ông khi đó không những nhấp nháy mắt mà cái cổ còn hay giáºt giáºt, ngúc ngắc vì bị thương. Ông cưá»i nhạo bản thân hết sức cay độc, để cho ngưá»i khác không thể còn cưá»i trước vào đâu được nữa, và ông không chịu uống gì kể cả bia, nhưng lại say mê má»™t cô gái Äức có cái quá khứ quốc xã nữa chứ!  
- Vết Ä‘áºp ở cổ khá»i rồi, còn tôi, má»™t kẻ không thành đạt thì ai chả cưá»i được, tôi chỉ biết bá»±c mình thôi. CÅ©ng như má»i kẻ bị thiệt thòi, tôi hay bá»±c, ông ạ, bá»±c nhiá»u lúc quặn cả tim lại ấy chứ! Còn thói quen tá»± giá»…u mình, tôi bá» rồi, đó là đặc quyá»n cá»§a kẻ mạnh kia. Tôi bây giá» chỉ uống rượu từ sáng sá»›m và coi đó là niá»m vui sướng tối cao. Còn cô ả ngưá»i Äức vá»›i cái quá khứ quốc xã, ông không ưa nó không phải là vô cá»›, nó đẻ má»™t thằng con cho tôi, rá»i bá» tôi, lại Ä‘i lấy má»™t thằng từ trại táºp trung Äa-khau ra. Bây giá» cô ta tá»± tô vẽ mình là nạn nhân chá»§ nghÄ©a phát xÃt, nháºn trợ cấp và vào ban lãnh đạo cá»§a má»™t cái á»§y há»™i nhân đạo vá»›i súc váºt, ở Äuy-xen-Ä‘oóc. Mà cô ả láºp ra uá»· ban ấy sau khi các ông phóng con chó Lai-ca lên vÅ© trụ đấy! Äấy, tôi đã tưá»ng trình đủ vá» mình rồi đấy. Còn ông? Ông đã làm gì sau thá»i kỳ ở Nuy-rem-be?  
- Tôi sống thôi, Pôn ạ, phải sống chứ. Ông có muốn đến chá»— tôi chÆ¡i không? Có vốt-ca Nga chÃnh hiệu, có bánh mì khô vá»›i muối, có cá vô-bla nữa.  
- Rất vui lòng, - Glép lên tiếng đáp ngay – không có gì tuyệt diệu hơn là vốt-ca Nga. Uýt-xki của chúng tôi còn là vét đĩa so với nó.  
- Tất cả các quan chức hành chÃnh Ä‘á»u thÃch chá»i cái gì cá»§a mình – Anh chàng Pôn ÄÃch say rượu nói tiếp. Pôn vốn là phóng viên cá»§a bảy tá» báo tỉnh lẻ, ngưá»i đã từng Ä‘oạt giải thưởng Pu-lÃt-de [1] , má»™t siêu phóng viên có lòng can đảm đến liá»u mạng, hai mươi ba năm trước còn là má»™t chàng trai béo khoẻ tuấn tú, má»™t váºn động viên. Còn bây giá» như má»™t ngưá»i đã tắt hết tinh anh, nồng mùi rượu, vá» già.  
Khi đã ở trong thang máy, vừa lững lá» nghe Glép kể cho Xla-vin vá» cái nhà chứa kinh khá»§ng Ä‘ang ngá»± trị ở Luy-xbua, vá» sá»± càn rỡ cá»§a bá»n tư bản độc quyá»n Ä‘ang len lá»i vào tất cả ngóc ngách cá»§a xứ này, Pôn cau mày, tiếp tục câu chuyện cá»§a mình:  
- Tất cả các quan chức hành chÃnh, nếu không làm nghá» nghe trá»™m, thì Ä‘á»u Ä‘i chá»i bá»›i nước mình, để làm vừa lòng khách ngoại quốc. Má»™t trò rẻ tiá»n, thô bỉ.  
- Ông ấy sẽ lại sắp nói tôi là đảng viên bà máºt cá»§a Äảng cá»™ng sản đấy – Glép thá» phì ra, - đồng thá»i lại là nhân viên CIA và trùm “Ma-phi-a†[2]  ở đây nữa đấy!  
- Vá» cái khoản trùm “Ma-phi-a†cá»§a ông bạn ở đây thì tôi không dám khẳng định, vì không có chứng cá»›. Nhưng ông bạn đã từng ở Hồng Kông thì có chứ. Ông bạn cÅ©ng không phải CIA, vì Äa-lét chỉ ưa chá»n lá»±a bá»n trẻ tuổi, thông minh, lại có tý quá khứ tả khuynh như kiểu Mác-cuy-dÆ¡ thì má»›i đạt. Còn Äảng cá»™ng sản thì ông bạn có chân thế nào được, vì ông bạn đâu có cảm tình vá»›i nó, lại nữa, ông bạn đã từng đánh nhau ở Việt Nam kia!  
Glép để Xla-vin và Pôn ÄÃch Ä‘i ra trước, lấy tay che tia sáng nhỠở cá»a thang máy để nó khá»i tá»± động đóng sáºp lại, những cái thang máy ở đây bất kham lắm. Khi đã bước ra hành lang yên tÄ©nh, phá»§ thảm xanh và được Ä‘iá»u hoà không khà mát mẻ, Glép má»›i nói:  
- Tôi thÃch má»™t Ä‘iá»u là chúng ta nói năng thả cá»a má»™t cách độc miệng và không sợ cái gì cả. Äó là diá»…m phúc tối cao cá»§a tá»± do.  
- ChÃnh xác – Xla-vin đồng ý – Tôi tán thành.  
- Lá»i nói, đâu phải tá»± do – Pôn nói – Các ông đã bóp chết tất cả I-van ạ, và những cuá»™c gặp gỡ thế này chỉ là ngoại lệ. Còn nếu như nó đúng quy tắc thì tôi rất bá»±c mình, bá»±c hết sức, ông hiểu không?  
Xla-vin đẩy cá»a vào phòng và nháºn xét:  
- Ông bảo chúng tôi bóp chết à? Thế khi Sá»›c-sin [3]   Ä‘á»c diá»…n văn ở Phun-tÆ¡n thì sao? Thế khi phương Tây hợp sức lại để chống nước Nga? Cá» còn chưa kịp má»c trên những hố bom đạn kia kìa…  
- Sá»›c-sin thì còn biết làm gì hÆ¡n? Phun-tÆ¡n đối vá»›i ông ta chỉ là cố gắng cuối cùng để cứu vãn uy tÃn đế quốc Anh, sau khi khÃch bác cho chúng tôi và các ông cãi nhau. Ông ta mÆ¡ đến vai trò trá»ng tài mà – các vai trò trung gian thưá»ng có vá»›i nước Anh. Khi bá»n ngu xuẩn ở nước chúng tôi đã làm vô số việc ngốc nghếch và trên thế giá»›i đã sặc mùi thuốc súng, thì tại chÃnh cái lão Sá»›c-sin ấy Ä‘i kêu gá»i các nước đồng minh cÅ© ngồi vào bàn thương lượng, lại vẫn cái vai trá»ng tài mà, thÃch thắng lợi cá»§a uy tÃn…  
- Nhưng còn các ông thì sao, các ông có giúp chúng tôi hiểu Sá»›c-sin không? – Xla-vin trả lá»i, anh vá»›i tay lấy chai vốt-ca, cá vô-bla và há»™p trứng cá từ trong tá»§ lạnh ra – Khi ấy chúng tôi còn trẻ trên đưá»ng chÃnh trị, Pôn ạ. Năm 17 tuổi, khi Sá»›c-sin phát biểu ở Phun-tÆ¡n, nước chúng tôi má»›i tròn 30 tuổi. Các ông có cho chúng tôi hiểu được gì ở ông ta không? Hay chÃnh các ông chỉ xua xua: “Eo ôi! Bá»n Ä‘á»!â€.  
Pôn ÄÃch nhún vai:  
- Các ông đã vi phạm hiệp ước Pốt-xđam! [4]   
- Vá» cái gì? – Xla-vin đột ngá»™t há»i sẵng – Ông cho chứng cá»›?  
- Chứng cớ mà làm gì, I-van? Trông xu thế là đủ rõ. Các ông đã có thể nhảy vào Pa-ri và Rô-ma được rồi. Tô-rê và Tô-gli-at-ti đang đợi các ông ở đó [5] .  
- Có thể? Hay là đã nhảy vào?  
- Tôi rất hãnh diện là đã được kết bạn vá»›i nhiá»u ngưá»i Nga – Glép ngắt lá»i - những chàng trai rất thông minh, nhưng há»… cứ động đến các vấn đỠtranh cãi thì há» lại nói hệt như báo “Sá»± tháºtâ€.  
- Há» làm như váºy là đúng. Thôi, xin chúc sức khoẻ ông Pôn. Rất vui được gặp lại ông. Má»™t khi ông đã sang đây, có nghÄ©a là sẽ có những sá»± kiện má»›i đấy.  
- Sắp tá»›i chúng ta sẽ sang Na-gô-ni-a chào mừng sá»± láºt đổ Gri-xô – Pôn trả lá»i và dốc á»±c cốc vốt-ca vào há»ng, không cần tợp, không há»›p ngụm nào, cái mồm mà Xla-vin nhìn thấy như cái bếp lò, sao nó đỠhá»±c như bốc lá»a.  
- Äừng có Ä‘em ý muốn ra mà tưởng tháºt – Glép nói – Dù muốn láºt đổ Gri-xô thì cÅ©ng phải có ngưá»i và có tiá»n, mà cái đó thì đối thá»§ cá»§a Gri-xô hiện chưa thể có.  
- Äừng có giả dối – Pôn phẩy tay – Có tiá»n, có ngưá»i chứ!  
- Váºy là ông biết nhiá»u hÆ¡n tôi – Glép nhún vai và đưa mắt nhìn chai rượu.  
“Hắn muốn Pôn chóng uống say chốc nữa và đâm ra nói năng lảm nhảm, khi ấy ngưá»i đối thoại sẽ cho rằng má»i lá»i nói cá»§a Pôn Ä‘á»u là lẩn thẩnâ€. – Xla-vin hiểu ý.  
Xla-vin vẫn rót thêm rượu ra.  
- Xin chúc mừng các chàng trai Nga tuyệt diệu – Glép đỠxướng – Chúc cho chúng ta há»c được cách hiểu nhau và tin nhau! Rốt cuá»™c, chúng ta Ä‘á»u phải sống trong má»™t thế giá»›i này, ở trên chỉ có má»™t bầu trá»i, ngăn cách chúng ta chỉ có má»™t đại dương, mà có thể và cần thiết phải bắc má»™t cây cầu qua chứ.  
- Rất tán thành – Xla-vin chạm cốc vá»›i Glép. Anh uống cạn, đứng dáºy rồi bước tá»›i chá»— đặt Ä‘iện thoại há»i - số nào là số gá»i ngưá»i phục vụ nhỉ?  
- Ông cứ quay số 15 – Glép đáp - Lạc rang của hỠthì tuyệt tác, hỠrang với muối rất ngon và rẻ, một món nhắm ra trò đấy.  
- Thế nếu tôi muốn thết khách đàng hoàng hơn?  
- Ông gá»i số 22. Äó là số Ä‘iện tiệm ăn ở trong khách sạn, nấu nướng tốt lắm, nhưng khá đắt.  
- A lô, đây là phòng 607, chào các ông. Các ông có thể thu xếp má»™t thá»±c đơn bữa tối cho chúng tôi được không. Chúng tôi có ba ngưá»i. Trứng cá à? Cám Æ¡n, chúng tôi có trứng cá Nga rồi. Cá à? Cá gì? Cá a-xau?  
Glép nhìn Xla-vin, lắc đầu nói nhá»:  
- Thứ ấy đắt lắm, không nên, ông hãy yêu cầu cho món cá vược đi, giá phải chăng mà lại rất ngon.  
- Cho cá vược đi nhé, xà-lách và cà phê. Vâng cảm ơn. Kem à? – Xla-vin lấy tay che ông nghe quay lại – Kem của hỠcũng rất đắt phải không?  
- Rất rẻ, như bên các ông ấy, - Glép phá lên cưá»i – nhưng không ngon bằng.  
- Thôi được, ba xuất kem nhé. Vâng, kem hoa quả. Cám Æ¡n. Chúng tôi chá».  
Pôn rót vốt-ca cho mình, lại dốc cạn, rồi tỉnh táo nhìn Glép. Anh ta nói:  
- Các ông có biết tôi mÆ¡ gì không? Tôi mÆ¡ được mắc bệnh ung thư. Má»i chẩn Ä‘oán phải Ä‘i đến kết luáºn là bị ung thư tháºt sá»±. Nhưng không được Ä‘au đớn. Sao cho đừng phải chịu Ä‘au là Ä‘iá»u rất quan trá»ng đấy. Thế là tôi sẽ Ä‘i chÆ¡i thoả chÃ. ChÆ¡i cho đến chừng nào chưa bị quỵ thì thôi, chÆ¡i thoải mái như chưa bao giá» tôi tá»± cho mình được chÆ¡i thoải mái thế, vì lúc nào cÅ©ng công vá»›i việc chết tiệt cả, chÆ¡i đến mức ai cÅ©ng phải thèm muốn. Không bao giá» còn thèm sợ hãi cho cÆ¡n say sưa ngày mai nữa. Äó má»›i thá»±c là sống kiểu há»™i hè tháºt sá»±, má»™t cách giải thoát hoàn toàn.  
- Thây kệ ông, - Xla-vin nói và lại rót sóng sánh cả vốt-ca ra các ly rượu – Ông vẽ nên má»™t viá»…n cảnh kinh tháºt chứ, tôi thì muốn uống tháºt say để quên những lá»i ấy Ä‘i. Kìa sao ông không uống, ông Glép.  
- Uống chứ! Ông xem, tôi uống như ngựa đấy thôi!  
“Ngá»±a thông minh lắm đấy, - Xla-vin nghÄ© – nhưng ngá»±a sẽ chẳng thể soi mói quan sát ngưá»i uống rượu thế kia! Chẳng hau háu nắm bắt từng dấu hiệu quá chén thế kia! Ta cứ giả đò quá chén Ä‘i, còn ngươi đừng vá»™i xoay sở lợi dụng. Lẽ ra ngươi không nên vá»™i vã thế, tuy thì giá» là vàng bạc, bởi vì ngươi sẽ thua cuá»™c do cái tÃnh vá»™i vã vụ lợi cá»§a ngươi. Glép ạ, mi sẽ phải say, say trước tiên, sẽ thiếp Ä‘i trên ghế. Khi ấy má»i sá»± sẽ tá» tưá»ng, và ta má»›i có thể tin là quả thá»±c mi chỉ đến bán máy móc và phụ tùng ra-Ä‘i-ô ở đây thôi. Còn cái gì đó nữa, hình như Pôn có nói, bán rẻ cả Tổ quốc, rồi công việc dÃnh lÃu vá»›i bá»n “Ma-phi-aâ€; chắc là buôn bạch phiến…† 
Nặng ná» mở hai mắt – những mi mắt hùm hụp như bằng chì, Pôn rướn ngưá»i như bÆ¡i vá» phÃa Xla-vin:  
- I-van ạ, ngay bây giá» nữa, các ông cÅ©ng có lá»—i. Ở đây, ở châu Phi này, các ông có lá»—i trong má»i việc. Chúng tôi phải mò đến đây cÅ©ng chỉ là để ngăn chặn các ông lại.  
Xla-vin lại rót rượu cho mình và cho Glép, làm sóng vốt-ca ra cả quần Glép, anh không xin lá»—i gì cả, say thá»±c sá»± rồi, trong không khà nóng bức thế này, ngưá»i ta càng chóng say lắm chứ. Anh nói lè nhè:  
- Chắc các ông vừa lòng nếu có ngưá»i cá»§a Mao dÃnh vào đây nhé? Và các ông cÅ©ng rất ưng ý để cho ngưá»i ta dà súng lục vào bụng bà già châu Âu tá»™i nghiệp chứ? Bà ta sẽ trở nên lắm Ä‘iá»u đấy, cái mụ già mÄ© miá»u ấy… Hay là các ông hiểu rõ mối Ä‘e dá»a này rồi, và quyết định Ä‘iểm huyệt châu Âu…  
- Ngưá»i Trung Quốc là lÅ© sâu kiến, I-van ạ. Giặc châu chấu! Bá»n há» bất lá»±c, bá»n há» làm sao xua nổi chúng tôi và các ông…  
- Không được nói như váºy vá» má»™t dân tá»™c vÄ© đại – Xla-vin cắt ngang - Tháºt không trung thá»±c chút nào. Ngưá»i Trung Quốc là những ngưá»i tuyệt vá»i, thông minh, tốt bụng…  
- Tốt hÆ¡n hết là nên uống mừng đàn bà – Glép nói - Vứt quách Ä‘i các chuyện chÃnh trị cá»§a các ông.  
“Hẳn bây giá» hắn sẽ đỠnghị gá»i đàn bà đến – Xla-vin nghÄ©. Hắn sẽ cho gá»i uýt-ki và má»™t con bạn gái. Hoặc sẽ khuyên Ä‘i xem thoát y vÅ© ở đâyâ€.  
- Tôi á»§ng há»™ ý kiến ấy đấy – Xla-vin nói – vào cái thá»i sống ào ạt này, chỉ còn có đàn bà là tượng trưng cho sá»± đáng tin cáºy, tức là cái đẹp.  
- ÄÆ°á»£c đấy – Pôn cưá»i khẩy – Bàn Ä‘i, I-van. Vẻ đẹp là tượng trưng cho sá»± đáng tin cáºy. Äáng 10 đô-la đấy! Tháºm chà 15 đô-la. Tôi sẽ bắt đầu bài phóng sá»± cho cái bá»n chăn lợn cá»§a chúng tôi rằng: “Vẻ đẹp là tượng trưng cho sá»± đáng tin cáºy; tôi nghÄ© thế khi chiếc trá»±c thăng Ä‘ang đưa tôi vào rừng sâu, đến bên bỠđại dương, đến vá»›i ngài Ô-ga-nô cao quý, má»™t nhà hùng biện và má»™t chiến sÄ©, ngưá»i Ä‘ang hứa hẹn sẽ trả vá» cho nhân dân Na-gô-ni-a tá»± do, mà tên bù nhìn Gri-xô cá»§a Ä‘iện Krem-li đã chà đạp lên…†- ÄÆ°á»£c đấy chứ, hả?  
- Cho là thế. Còn bây giá», ông đưa lại tôi 15 đô-la hay cho tôi theo đến vá»›i Ô-ga-nô nào?  
- KGB [6]   sẽ bá» tù ông, - Pôn trả lá»i – Ô-ga-nô là kẻ thù cá»§a phÃa các ông, làm sao ông có quyá»n tiếp xúc vá»›i ông ta cÆ¡ chứ, I-van? Tôi gài rồi, những việc bên các ông, tôi Ä‘á»u đã biết tá»ng hết…  
- Các ông huyên thuyên thế đủ rồi – Glép nói – hình như hỠđang đem đồ ăn đến, các ông có nghe thấy không, có tiếng động ngoài hành lang.  
- Chẳng có tiếng gì cả, - Xla-vin phản đối - đấy là ông ù tai.  
Nhưng ngay lúc ấy có tiếng gõ cá»a.  
- Xin má»i vào - cả ba cùng đáp, hai ngưá»i tiếng Mỹ, má»™t ngưá»i tiếng Nga.  
Trên ngưỡng cá»a hiện ra má»™t anh da Ä‘en đẩy cái xe, trên có những đĩa cá. Trong đầu Xla-vin loé lên má»™t ý nghÄ© tinh quái, là nhất quyết ngưá»i hầu bàn gốc Nga sẽ đến đây. Nhưng không, té ra cÅ©ng chỉ là má»™t ý nghÄ© đồng bóng mà thôi!  
… Pôn ÄÃch lấy dÄ©a xỉa cá vược, nếm thá» rồi nhăn mặt.  
- Ngưá»i Phi không biết nấu nướng. Rá»i bá» ngưá»i Pháp và ngưá»i Bỉ, những kẻ sành ăn trên thế giá»›i, há» chỉ còn biết rÆ¡i vào vòng nô lệ cá»§a các hãng “Mắc Äô-nan†cá»§a chúng ta mà thôi! Nào xúc xÃch, bánh mì kẹp pho mát, cà phê, tiện và rẻ, được cái là vừa túi tiá»n má»i ngưá»i.  
- Bánh mì kẹp pho mát rất rẻ - Xla-vin nhá»§ thầm – Các quán ăn cá»§a hãng Mắc Äô-nan… Còn gã thiếu ngón thì làm nghá» gì ở “Hin-tÆ¡nâ€? Ở tiệm ăn? Cái lệ ở đây, há» không cho hầu bàn được nuôi ăn ở tiệm cá»§a mình làm, ở đây chứ có phải ở Nga đâu! Ông ta vì sao không đến ăn ở tiệm cá»§a hãng “Mắc Äô-nan†cho rẻ nhỉ?  
- Thế ra là hãng “Mắc Äô-nan†cÅ©ng đã vào cả đây rồi – Anh há»i, tay đẩy món xà-lách cho Glép – Ä‚n khách sạn ở đây thì chỉ có nhẵn túi, chạy vá»™i ra cá»a hàng bán rẻ ở ngoài, ban ngày, kể cÅ©ng tiện đấy chứ?  
- Làm sao mà bá»n “Mắc Äô-nan†lại không mò vào đây cho được – Glép trả lá»i, sau khi nuối tiếc nhìn chai vốt-ca đã cạn. Có Ä‘iá»u ngưá»i ta chưa cho phép há» len vào được trung tâm. Há» len lá»i vá» phÃa dinh tổng thống từ các khu ngoại vi nghèo khổ. Mà bá»n há» cừ tháºt, đã xây thêm đủ các phòng đánh bi-a ở các quán bán ba làm bá»n da Ä‘en tiêu hết thì giá» rá»—i vào đó, bi-a chả rẻ hÆ¡n xi-nê đến 7 lần kia mà…  
- Thế còn máy thu hình của h�  
- Ông Ä‘iên sao? Dân ở đây, ai có thể mua nổi máy thu hình? – Glép lại nhìn cái chai rá»—ng. Pôn rút cục cÅ©ng nháºn thấy cái nhìn cá»§a Glép, anh ta đứng dáºy, bước lại máy Ä‘iện thoại, quay số 15 (“Gã say, say lắm rồi, mà trà nhá»› vẫn tốt tháºt, - Xla-vin nháºn xét - nhất là khi dÃnh đến chuyện mua rượu!â€) và yêu cầu:  
- Hai chai uýt-ki cho phòng…  
- 607, Glép nhắc.  
- Cho phòng 607, nhưng tÃnh tiá»n trả ở phòng 905 cá»§a Pôn ÄÃch. Nhanh lên nhé!  
“Khoe trà nhá»› thế để làm gì? – Xla-vin cháºm rãi nghÄ©, đầu vẫn gáºt gù phụ há»a vá»›i Glép Ä‘ang kể chuyện tiếp vá» công ty Mắc Äô-nan làm được má»™t vụ áp-phe lãi to vá» cà phê, thông lưng vá»›i chi nhánh cá»§a hãng sữa “Ne-xtÆ¡-lê†- ngưá»i bình thưá»ng không nhá»› kỹ con số phòng tỉ mẩn như khắc sâu vào óc đến thế, cÅ©ng không chăm chăm nghe đồng thá»i cả mấy ngưá»i tiếp chuyện má»™t lúc như váºy, cả mình, cả Pôn. Còn anh chàng Thiếu ngón, theo lá»i KhÆ¡-rê-nốp thì phải trá»±c 12 tiếng má»™t ngày. Phải xác định rõ xem những ngưá»i hầu bàn làm bao nhiêu tiếng má»™t ngày. Sao mình quá lưu tâm đến tay hầu bàn ấy thế? Và sao Glép cÅ©ng chằm chằm để ý đến mình thế; chỉ biết là hắn cứ soi mói rình ráºp mình. Hắn chưa thể biết việc mình gặp KhÆ¡-rê-nốp được, hãy còn sá»›m, dù cứ cho rằng hắn là ngưá»i cá»§a CIA Ä‘i nữa và đã thu xếp ổn thoả, mối liên hệ vá»›i cảnh sát địa phương; không, mình tá»± doạ mình thế thôi, ngưá»i ta chưa thể kịp báo cho hắn đượcâ€.  
- Ông Xla-vin, ông định viết vá» tình hình Luy-xbua phải không? – Glép há»i.  
- Phải nói là tôi rất quan tâm đến Na-gô-ni-a hơn.  
- Thế sao ông lại không tá»›i đó Ä‘i? Hay là ông á»§ng há»™ giả thuyết chÃnh thức cá»§a các ông là trụ sở bá»n âm mưu đảo chÃnh nằm tại Luy-xbua?  
- Dĩ nhiên là tôi ủng hộ, vì tôi không tách mình với Mát-xcơ-va, và còn một lý do khác là ở đây đã có một đồng nghiệp của tôi rồi.  
- Ông Xtê-pa-nốp phải không? Chúng tôi có Ä‘á»c cả sách cá»§a ông ấy nữa, chứ không chỉ Ä‘á»c các bài báo cá»§a ông ta thôi đâu. Ở đây nhiá»u ngưá»i cáu ông ấy vì ông ấy quá gay gắt.  
- Sao các ông không phản bác Ä‘i. Nếu ông ấy nói sai, các ông cứ việc bác bá», chứ cáu kỉnh mà làm gì, lại không dân chá»§.  
- Xtê-pa-nốp viết hay, dù có nói láo chăng nữa – Pôn nói và rót rượu, chai đã cạn, chỉ còn rỉ giá»t – 31 giá»t, không hÆ¡n, Xla-vin nháºn xét – Thì các ông thấy đấy, nghá» báo, nghá» văn là gì nếu không phải nói láo. Càng giống tháºt bao nhiêu càng tài bấy nhiêu. Nói láo mà y như tháºt cÅ©ng là má»™t nghệ thuáºt đấy. Hãy tả lại Ä‘á»i mình, tưởng tượng thêm, để không tẻ nhạt như cuá»™c Ä‘á»i ngưá»i ta vẫn sống; khi ấy ông đã trở thành Tôn-xtôi hay Hê-ming-uê rồi.  
- Ai? – Glép há»i – Hê-ming-uê à? Ông ta chết rồi kia mà…  
Pôn bá»±c dá»c nổi khùng:  
- Phải… Còn Tôn-xtôi thì má»›i chuyển từ bang Mi-nê-xô-ta xuống sống ở Mai-a-mi [7] , và giá» Ä‘ang câu cá trong vịnh đấy! Rồi anh ta quay sang Xla-vin – Hê-ming-uê giỠđây quả thá»±c đã bị quên lãng ở bên tôi. Nếu ông ta sinh ra từ thế ká»· trước, thì đó lại là chuyện khác, còn như thế này thì vẫn là ngưá»i đương đại vá»›i chúng ta. Chúng ta đã nhìn thấy ông ta, đã ăn uống vá»›i ông ta. Làm sao có được các nhà cổ Ä‘iển cá»§a thế ká»· 20, khi các phương tiện thông tin đại chúng đã đến độ tràn lan. Vào thá»i Tôn-xtôi, ngưá»i ta còn sống vá»›i những lá»i đồn thổi, những chuyện truyá»n khẩu, còn bây giá», má»i cái được lên khung trên các cá»™t báo vá»›i những hàng tÃt phụ chú Ä‘áºp ngay vào mắt. Thá» Ä‘i mà tạo uy tÃn xem, thá» Ä‘i mà bá» qua má»i chuyện ba lăng nhăng in trên báo xem… Rồi lại còn Ä‘iện thoại… sá»± giao tiếp giữa con ngưá»i đã đơn giản hoá đến mức tệ hại. Ngày trước ông cứ thá» Ä‘i mà gá»i dây nói đến I-a-xnai-a Pô-li-a-na [8]   mà lấy phá»ng vấn - mẹ kiếp! Phải đến táºn nÆ¡i, phải được phép chứ! Mà cái đó sẽ tạo nên trách nhiệm, nó vạch má»™t vạch ngăn giữa nhà văn và chúng ta… Còn bây giá», chỉ việc cầm ống Ä‘iện thoại lên: “A-lô, thưa bá tước, xin ngài hãy bình luáºn giúp vỠ“Chiến tranh và hoà bình!â€â€¦  
- Äúng – Xla-vin tán đồng – Ông nói đúng Pôn ạ. Rất tàn nhẫn, nhưng đúng. Hoá ra là chÃnh chúng ta đã tá»± làm mất Ä‘i những nhà cổ Ä‘iển? Thế ká»· 20 muốn Ä‘i vào hư vô không có các nhà cổ Ä‘iển ư? Chúng ta không biết chúng ta Ä‘ang làm trò gì.  
- Sao lại không? Biết chứ!  
- Hay vì trình độ văn hoá quá cao? Ai cÅ©ng hiểu má»i Ä‘iá»u? Cho nên có quá nhiá»u thị hiếu? Nhiá»u cảm tình khác nhau?  
- Nói rằng có quá nhiá»u mối ác cảm thì đúng hÆ¡n. Còn vá» trình độ văn hoá, ông chỉ nói đúng má»™t phần. Ông Ä‘em phóng ta nước Nga lên phạm vi toàn thế giá»›i là sai lầm.  
- Các bạn Æ¡i, chưa đến lúc chúng ta nghÄ© đến đàn bà sao? – Glép nói – Tôi tất nhiên cÅ©ng rất hiểu trà thức, văn hoá, vân vân, nhưng các ông đâu phải là ngưá»i không có giá»›i tÃnh, tôi nghÄ© thế. Hay là ông Xla-vin sợ háºu quả? Theo như tôi được biết, bên phÃa các ông cấm các lối giao du kiểu ấy…  
“Äã dứ rồi đấy – Xla-vin nghÄ© – theo đúng kế hoạch mà! Cái trò cÅ© rÃch, nhưng vẫn cứ tác động quá»· tha ma bắt chúng mày. ÄÆ°á»£c, cứ để xem sao đãâ€, và Xla-vin nói:  
- Bên các ông, tôi nghe nói cÅ©ng không khuyến khÃch lối giao du kiểu ấy.  
Glép nhìn vào mắt Xla-vin, tháºm chà vào cả đâu đó trên lông mày, mặt hắn giây lát trở nên nặng ná», không có sinh khÃ, nhưng chỉ trong khoảnh khắc thôi, rồi hắn tiến lại Ä‘iện thoại, ngả ngưá»i nhẹ xuống ghế bành, rút từ túi quần sau ra quyển sổ ghi chép đã nhàu, giở ra như đã thuá»™c lòng, nhìn Xla-vin, lại gấp sổ lại, rồi bắt đầu loay hoay nghÄ© ngợi, lấy vẻ mặt má»™t ông già Nô-en Ä‘ang bày má»™t trò chÆ¡i vui vẻ để sẽ kết thúc bằng má»™t món quà trác tuyệt.  
- Ông thÃch loại nào, tóc vàng hay tóc Ä‘en? - Hắn há»i, tay láºt láºt quyển sổ.  
- Tôi bị bệnh mù màu sắc – Xla-vin trả lá»i.  
Pôn phá ra cưá»i ha hả.  
- á»’, ông Xla-vin má»›i ranh ma chứ! – Glép nói – Ông lúc nào cÅ©ng né tránh các câu trả lá»i chÃnh xác.  
- Chỉ có toà án má»›i phải đòi có câu trả lá»i chÃnh xác.  
- Ông biết rõ công việc của toà thế cơ à?  
- Dĩ nhiên.  
- Còn hơn ông ấy, Giôn ạ - Pôn nói – Ông ấy đã ngồi cùng với tôi suốt vụ án Nuy-rem-be từ lúc chuông vào đến lúc chuông ra đấy.  
- Äấy là chuyện chÃnh trị, Pôn ạ, còn bây giá» Xla-vin trả lá»i tôi vá» chuyện đàn bà, mà như má»™t nhà vạch mưu lược có kinh nghiệm: chẳng ừ cÅ©ng chẳng không, và trong má»i trưá»ng hợp, ông Ä‘á»u trong sạch trước má»i chỉ thị.  
- Chỉ thị nào đấy? – Xla-vin há»i – Ông nhắc đến chỉ thị nào?  
Sá»± xuất hiện cá»§a ngưá»i hầu bàn mang các chai uýt-xki và cốc có đá vào đã giải cứu cho Glép; Xla-vin hiểu rằng Glép sẽ không thể gỡ ra được - thá»±c váºy, má»™t thương gia làm sao có thể giải thÃch được việc mình quen làm việc vá»›i các chỉ thị?  
Pôn lại uống ngay và rót vào ly cho Xla-vin và Glép.  
- ChỠtý nhé – Glép lên tiếng, tay quay số điện – một phút nữa thôi Pôn ạ - Hắn lắng nghe tiếng “tút tút†trong máy một lúc, thở phì ra, ngắt máy và lại quay số khác.  
- LÅ© gái trẻ cá»§a ông đã chui vào phòng tắm ở những phòng khác rồi – Pôn nói – Thôi, mặc thây chúng nó, đồ bá».  
- Xì, bỉ ổi chưa – Glép nói – Cáºu đừng nói những câu vô sỉ như váºy, Pôn. Chẳng qua là vì chưa có những ngưá»i bạn gái xứng đáng lá»t vào tầm mắt cáºu đấy, cáºu chỉ có rặt má»™t bá»n gái giang hồ thôi chứ gì!  
- Ngưá»i bạn gái hay nhất là má»™t ả giang hồ không ưa xấu hổ, vá»›i loại ấy, không cần phải giảng giải vá» Bram-xÆ¡ [9]  cÅ©ng không phải giả vá» làm bá»™ am hiểu XtÆ¡-ra-vin-xky  [10]  làm gì – Pôn làu nhàu.  
- A-lô, Pi-la đấy à – Glép há»i và nháy mắt vá»›i Xla-vin – Tôi Ä‘ang ngồi cùng há»™i vá»›i những ngưá»i bạn thông minh nhất Ä‘á»i. Cô có muốn nháºp há»™i vá»›i chúng tôi không? Sao váºy? Cô làm tôi buồn đấy, Pi-la ạ… Nào, cố gắng nhé… Tôi rất mong cô đấy!... Ừ, có thế chứ, cừ lắm! Phòng 607 ấy, Pi-la ạ, chúng tôi Ä‘ang ở đây cả. Chúng tôi đợi nhé!  
“Phòng 607 ở địa Ä‘iểm nào? – Xla-vin nháºn định ngay – Trong thành phố còn những 15 khách sạn nữa, hình như trụ sở CIA đóng ở ngay đây. Thêm nữa, cô ta đồng ý thay đổi ý kiến quá nhanh nhảu… lúc đầu cô ta từ chối, mà hắn có đưa ra lý lẽ gì xác đáng hÆ¡n để má»i cô ta đâu… Có lẽ, không phải là từ chối tháºt, chẳng qua do hắn bày trò, làm ra cái vẻ “đoan trang†cá»§a quý bà…† 
Pi-la quả thá»±c rất xinh: má»™t cô gái Tây Ban Nha cao dong dá»ng, mảnh dẻ, có đôi mắt to, nụ cưá»i thá»±c quyến rÅ©. Cô ta chào Pôn và Xla-vin rất Ä‘iệu rồi hôn Glép má»™t cách thân tình nhưng không xuồng xã – hôn vào bên thái dương, rồi ra báºt đài, ra dáng chá»§ nhân; lúc ấy ở “Hin-tÆ¡n†đang truyá»n chương trình nhạc gia-đơ và cô ta cắm đúng nút ngay không nhầm lẫn. Cô đỡ ly rượu uýt-xki từ tay Xla-vin, hÆ¡i nhấp môi, rồi sau khi nháºn thấy cái nhìn cá»§a anh, vá»™i giải thÃch:  
- Ông đừng giáºn, tôi vốn ngưá»i Tây Ban Nha, chúng tôi thÃch uống bia cÆ¡, tuy nhiên thưá»ng không say vì bia, mà lại vì những ngưá»i đối thoại thông minh.  
â€œÄÆ°á»£c, bây giá» mình sẽ dành cho cô ta má»™t dịp trò chuyện vá»›i má»™t ngưá»i đối thoại không phải là không biết dắt chuyện đâu†– HÆ¡i lạnh ngưá»i má»™t chút vì hồi há»™p, Xla-vin vụt nghÄ© váºy.  
Kể từ buổi nói chuyện đầu tiên trong phòng Côn-xtan-ti-nốp, ngày đêm không phút nào anh không sống vá»›i giả thiết: bác ngưá»i Nga đã gá»i lá thư kia chắc là má»™t trong những ngưá»i lưu vong có số pháºn hẩm hiu, Ä‘ang kéo lê thân pháºn cay đắng làm má»™t thứ nô lệ phục vụ cho kẻ khác. Tất nhiên, ngưá»i ta trả công, ở “Hin-tÆ¡n†trả công cÅ©ng háºu lắm…, nhưng trong cả buổi nói chuyện dài dòng này Xla-vin chưa tưởng tượng ra được rằng sẽ đến lúc anh có má»™t quyết định linh hoạt rất bất thần. Có lẽ, các quy luáºt vÄ©nh cá»u vá» lượng biến thành chất (trong trưá»ng hợp này là những tư duy, ước Ä‘oán, tìm kiếm lá»i giải tối ưu…) đã đưa Xla-vin tá»›i má»™t hành động thoạt tiên có vẻ lạ lùng. Nhưng trên thá»±c chất, lại là duy nhất khôn ngoan trong tình huống này. Anh đứng dáºy và nói vá»›i má»i ngưá»i:  
- Các vị chỠtôi một phút nhé, tôi sẽ trở lại ngay.  
Anh Ä‘i xuống tiệm ăn cá»§a khách sạn, ngưá»i hÆ¡i có vẻ lảo đảo, tiến lại chá»— ông quản lý khách sạn và há»i thẳng thắn:  
- Thưa ông, chá»— các ông có ngưá»i hầu bàn nào gốc Äức hoặc Anh không? Mà tốt nhất là Nga, nhưng có lẽ vá»›i yêu cầu như thế, thì đào đâu ra phải không ông?  
- Nhưng có việc gì váºy thưa ông? Ngưá»i phục vụ gốc Pháp ấy không thể làm ông vừa lòng sao?  
- Äấy là trưá»ng hợp bất đắc dĩ… chúng tôi Ä‘ang định thết đãi má»™t bà quý phái, bà này không uống uýt-xki, chỉ muốn uống rượu cốc-tây, cốc-tây Nga thôi…  
- Gượm chút đã nhé, ở dưới nhà hầm chúng tôi có lão Bê-liu làm việc, hình như lão này gốc ngưá»i Äông Âu đấy… Khi những tên hầu phòng da Ä‘en bãi công, chúng tôi đã lấy lão lên phục vụ các phòng, nhưng sau rồi lại thôi, vì lão ta cụt mấy ngón tay, làm việc lóng ngóng, không đạt yêu cầu lắm… Ông chá» chút xÃu nhé, thưa ông.  
Quản lý khách sạn nhấc ống Ä‘iện thoại, quay số 3, há»i:  
- Này anh Lu-Ãt, lão Bê-liu đã xong việc chưa nhỉ? Có vị khách muốn yêu cầu lão lên phòng…  
- 607 – Xla-vin nhắc, cố giãn hết gân cốt ra để khá»i lá»™ sá»± táºp trung căng thẳng ở anh.  
- Phòng 607. Chà, thế à, thôi được Lu-Ãt ạ. Thế khi nào lão đến thay ca? Tám giá» kia à! Cảm Æ¡n…  
Ông ta đặt ống nói xuống:  
- Bê-liu ngày mai, tám giỠsáng mới tới làm việc… Thưa ông, tôi rất tiếc…  
“Bây giá» thì phải tìm cá»› để ra khá»i khách sạn, - Xla-vin suy tÃnh nhanh chóng khi trở lên phòng – Mình phải tán Pi-la và sẽ đưa cô ta vá» nhà. Rồi sẽ đến sứ quán lấy ảnh. Và 8 giá» sáng mình sẽ gặp Bê-liu. Và ngay ngày mai, mình sẽ bay vá» nhà, vì lúc ấy Bê-liu đã kịp chỉ tay vào đúng mặt kẻ nào đã bị CIA tuyển má»™â€.  
 
[1]  Giải thưởng báo chà đặt ra từ 1917 ở Mỹ, lấy tên nhà báo nổi tiếng ngưá»i Mỹ gốc Hung-ga-ri là Pu-lÃt-de (1847 – 1911). (ND)  
 
[2]  Ma-phi-a: Tổ chức chuyên hành nghá» phạm pháp như buôn ma-túy, ám sát, giết ngưá»i, tống tiá»n… Vốn xuất phát từ đảo Xi-xin (I-ta-li-a) hiện nay tổ chức này có tÃnh chất quốc tế. (ND)  
 
[3]  Uyn-xtÆ¡n Sá»›c-sin (1874 – 1965): ChÃnh khách nổi tiếng, làm thá»§ tướng Anh má»™t thá»i gian dài (từ 1940 đến 1945 và từ 1951 đến 1953). (ND)  
 
[4]  Hiệp ước Pốt-xÄ‘am ký tháng 8-1945 giữa các nước phe Äồng minh, sau khi thắng phát xÃt, vá» việc phân chia các khu vá»±c chiếm đóng, bồi thưá»ng chiến tranh… (ND)  
 
[5]  Mô-ri-xÆ¡ Tô-rê (1900 – 1964), Pan-mi-rô Tô-gli-at-ti (1893 – 1964) các nhà lãnh đạo Äảng cá»™ng sản Pháp, I-ta-li-a. (ND)  
 
[6]  KGB: Tên tắt của Ủy ban An ninh quốc gia Liên Xô. (ND)  
 
[7]  Mi-nê-xô-ta: Má»™t bang ở Bắc nước Mỹ, Mai-a-mi: thành phố nghỉ mát bên bỠđại Tây Dương. Äây là cách nói phản ứng cá»§a Pôn trước cái dốt nát cá»§a Glép. (ND)  
 
[8]  Nơi ở của Tôn-xtôi. (ND)  
 
[9]  Bram-xÆ¡ (1833 – 1897) Nhạc sÄ© cổ Ä‘iển Äức nổi tiếng. (ND)  
 
[10]  XtÆ¡-ra-vin-xky (1882 – 1971) Nhạc sÄ© Nga sống ở Pháp, má»™t đại diện tiêu biểu cá»§a trưá»ng phái nhạc mô-đéc. (ND)  
 
 
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của ngudoc  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				17-11-2008, 09:39 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Phi Thăng Chi Háºu
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					
					
					
						Bài gởi: 1,213
					
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                
					
 
	Thanks: 286
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Phần 12 
CÔN-XTAN-TI-Ná»P 
  
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Việc hẹn gặp vụ trưởng Ê-rê-min ở Bá»™ Ngoại giao vào buổi trưa, ở tiệm ăn đưá»ng Ãc-bat Má»›i, đã thu xếp xong, Côn-xtan-ti-nốp đã có thá»i làm phản biện cho I-van I-a-cốp-lê-vÃch Ê-rê-min khi ông này bảo vệ luáºn án phó tiến sÄ© vỠđỠtài “Phong trào giải phóng dân tá»™c ở lục địa Phi châu và hành động cá»§a các nước khối NATOâ€. Là luáºt gia vá» luáºt quốc tế, Côn-xtan-ti-nốp đã đặt ra cho Ê-rê-min 47 câu há»i vá»›i sá»± tỉ mỉ thuá»™c vá» bản chất cá»§a ông: Ông quen đòi há»i sá»± chÃnh xác ở cả mình, ở cả những ngưá»i xung quanh vá» má»i vấn Ä‘á», đối vá»›i ông không có chuyện gì là vặt vãnh. Vì thế mà hai ngưá»i thành ra quen nhau. Ê-rê-min hoãn việc bảo vệ luáºn án lại má»™t tháng, nhưng đã thành công mỹ mãn, không còn lại má»™t lá»— hổng nào.  
.. Côn-xtan-ti-nốp đến tiệm ăn sá»›m hÆ¡n 10 phút so vá»›i giá» hẹn, cho gá»i hai đĩa xúp ô-crô-sca, há»i xem món thịt côt-lét nấu kiểu Ki-ép hôm nay có ngon không, đỠnghị cho Ãt đá rồi bảo pha đúp cho má»—i ngưá»i hai cốc cà phê.  
- Còn rượu? – Anh phục vụ bàn há»i – Các vị uống cô-nhắc? Hay vốt-ca? Có vốt-ca “Pô-xôn-xkai-a†đấy.  
- Chúng tôi sẽ uống loại nước khoáng rất nhẹ “Boóc-giô-mi†– Côn-xtan-ti-nốp trả lá»i.  
Anh phục vụ tá»± ái nhún vai sá»a lại cái khăn bàn cho ngay ngắn, nhưng giáºt mạnh đến ná»—i Côn-xtan-ti-nốp phải vá»™i giữ tay vào cái cốc, không thì chắc đã vỡ tan.  
Ê-rê-min đến cháºm mất 5 phút.  
- Xin lá»—i, Côn-xtan-tin I-va-nô-vÃch, tôi đã không tÃnh toán thá»i gian, do định dung hoà cái dá»… chịu vá»›i cái bổ Ãch, thế là đã Ä‘i bá»™ đến.  
- Theo nghi lá»… ngoại giao thì cháºm 5 phút có thể cho qua, - Côn-xtan-ti-nốp mỉm cưá»i – và tôi nghÄ© ta có thể gói gá»n câu chuyện và bữa ăn trong vòng 40 phút. Tôi đã đặt món xúp ô-crô-sca.  
- Anh tháºt tài ba đấy – Ê-rê-min nói - má»™t thiên tài tốt bụng! Nào, anh kể xem có gì Ä‘ang động não?  
- Chẳng có quái gì cả. Chẳng qua tôi muốn đến ngồi vá»›i anh má»™t tý, vì nói chuyện qua Ä‘iện thoại thì chẳng thấy mặt mÅ©i gì cá»§a nhau ráo, mà tôi thì lại cứ muốn nhìn vào mặt anh cÆ¡, bởi lẽ anh cÅ©ng như Xla-vin Ä‘á»u là loại tinh khôn vô chừng, khi các anh im lặng là lúc tôi sẽ hiểu rõ các anh hÆ¡n.  
- Äấy là má»™t lá»i khen chăng?  
- Khá»i phải bàn. Sá»± tinh khôn là yếu tố cần thiết cá»§a trà tuệ để chống lại thói xảo quyệt và gian giảo. Anh biết không, tôi đã chuyên chú bá» công ra Ä‘á»c kỹ chương “Vá» nghệ thuáºt láu cá trong quân sự†ở má»™t quyển sách hay từ thế ká»· trước cÆ¡ đấy!  
Ê-rê-min mỉm cưá»i:  
- Có má»™t cuốn sách hay tương tá»±, xuất bản ở Pa-ri vào năm 1839, nhan đỠlà “Vẻ mỹ lệ cá»§a sá»± láu cá ngoại giaoâ€!  
- Có thể coi đấy cÅ©ng là má»™t lá»i khen chứ?  
- ÄÃch là thế. Nào, thôi bây giá» anh vào việc Ä‘i, anh cần tôi có việc gì thế?  
- Anh I-van I-a-cốp-lê-vÃch này, số là theo những tài liệu gần đây nhất cá»§a chúng tôi, thì ở Na-gô-ni-a sắp sá»a có đổ máu.  
- Cũng theo các tài liệu ấy của anh, việc chúng gây sức ép sẽ không đơn thuần là trò diễu võ dương oai, hoặc mới chỉ để thỠsức thôi chứ?  
- Theo các tài liệu của tôi thà chúng đang chuẩn bị hẳn hoi một cuộc bạo loạn. Thế còn theo ý anh?  
- Chúng tôi có cảm giác là chúng chưa dám xâm lược công khai. Äồng ý rằng bá»n cầm quyá»n Mỹ đã chá»n châu Phi làm đấu trưá»ng má»›i, có tÃnh đối đầu, nhưng chúng chưa sẵn sàng để đánh nhau thá»±c sá»±, hồi ức vá» Việt Nam hãy còn quá nóng hổi. Có lẽ, sá»± việc chỉ giá»›i hạn ở má»™t chiến dịch làm rùm beng để tuyên truyá»n, chúng cào xá»›i ở bá» nổi, muốn mặc cả trong cuá»™c đàm phán vá» giải trừ quân bị, vì thế cố tình lôi kéo chúng ta đến bá» vá»±c cá»§a cuá»™c khá»§ng hoảng, nhưng chỉ đến đúng bên mép bá» vá»±c đó thôi.  
- Tôi cho rằng anh nghĩ lầm.  
- Äó là ý kiến riêng cá»§a anh?  
- Phải, nhưng dựa trên các sự kiện.  
Ê-rê-min bỠmột viên đá vào món ô-crô-sca, mắt lim dim:  
- Không thấy có vị cơ-vat trong xúp nhỉ. Giá thêm tà ti muối nữa.  
- Tất cả những ai ăn mặn Ä‘á»u mắc bệnh huyết áp cao.  
- Äúng, tôi mắc bệnh ấy đấy – Ê-rê-min đáp - huyết áp cứ nhảy vá»t lên thưá»ng xuyên… Xúp ô-crô-sca ngon tháºt, khá lắm, đầu bếp rất cừ… Nói chung cÅ©ng lạ, là tại sao anh lại cố giữ cái giả thuyết có xâm lược. Hãy cân nhắc đã nào. Luy-xbua mà Ô-ga-nô vẫn khoe mẽ vá» quan hệ hữu hảo, thá»±c ra, không phải má»™t khối thống nhất như ngưá»i ta tưởng. Tuy các xu hướng thân Mỹ ở đó mạnh, nhưng trong chÃnh phá»§ không tháºt sá»± nhất trÃ. Do váºy, không phải tất cả các thành viên ná»™i các đồng tình vá»›i ý tưởng á»§ng há»™ Ô-ga-nô vô Ä‘iá»u kiện. Tên này đáng phỉ báng quá. Sau nữa, do ý thức dân tá»™c Ä‘ang thức tỉnh, ngưá»i ta không muốn bị biến thành những con tốt Ä‘en trong tay các chÃnh khách – đám này đã gây nhiá»u tác hại, làm lắm trò xuẩn ngốc, bày đặt lắm chuyện buôn bán rùm beng, tai tiếng. Trong khi đó, thế giá»›i đã bước vào má»™t thá»i kỳ có thái độ đặc biệt khác hẳn đối vá»›i khái niệm phẩm giá.  
- Bộ trưởng quốc phòng Luy-xbua vẫn tuyên bố có cảm tình với Ô-ga-nô…  
- Vâng, nhưng đồng thá»i cÅ©ng lại từ chối không chuyển giao cho Ô-ga-nô lô hàng toàn súng tá»± động mua ở I-xra-en.  
- Ô-ga-nô cần gì lô hàng ấy. Hắn nháºn thẳng từ Mỹ và Bắc Kinh chứ.  
- Thế còn sá»± ràng buá»™c? Hắn yêu cầu Luy-xbua vÅ© khà là để ràng buá»™c các vị láng giá»ng vào vá»›i hắn hÆ¡n thôi. Váºy mà hắn bị từ chối. Äó là má»™t dấu hiệu. Theo tôi, hình như tổng thống Luy-xbua hiểu được tÃnh phức tạp cá»§a tình hình, nên ông ta đã đỠnghị vá»›i cả Gri-xô và Ô-ga-nô má»™t biện pháp làm vai trò hoà giải trung gian.  
- Và rồi sao nữa?  
- Hiện giá», Ô-ga-nô từ chối, nhưng tôi cho là đến phút cuối cùng, hắn sẽ phải đồng ý đối thoại.  
- Vá»›i cương lÄ©nh nào? Hắn lấy đâu ra má»™t cương lÄ©nh có tÃnh xây dá»±ng? Hắn Ä‘ang khát máu kia…  
- Rồi sẽ co vòi chứ, Côn-xtan-tin I-va-nô-vÃch ạ, phải co vòi thôi.  
- Do lệnh các ông chủ chứ?  
- Bắc Kinh thì đương nhiên là khăng khăng chống lại thương lượng vá»›i Gri-xô rồi, vì sá»± đụng độ công khai có lợi cho Bắc Kinh. Còn Oa-sinh-tÆ¡n, tôi cho rằng, Ä‘ang lúng túng. Bá»n tư bản độc quyá»n thì ép đẩy, chúng bị mất thị trưá»ng mà, Ä‘iá»u ấy đã rõ, nhưng ngày hôm nay, lao vào má»™t cuá»™c ẩu đả như thế cÅ©ng rất phức tạp. HÆ¡n nữa, láºp trưá»ng chúng ta lại hoàn toàn rõ ràng: chúng ta sẽ giúp Na-gô-ni-a vá»›i tư cách là má»™t nước đã lý hiệp ước liên kết vá»›i chúng ta.  
- Sáng nay, tôi đã xem phát biểu của đại sứ đặc nhiệm Mỹ.  
- Anh có thể đòi há»i gì ở hắn, Côn-xtan-tin I-va-nô-vÃch? Hắn là ngưá»i cá»§a Nen-xÆ¡n Grin, hắn buá»™c phải nói Ä‘iá»u gì mà lão kia nghÄ©. Nhưng ở trên hắn, còn cả hệ thống quản lý và chÃnh quyá»n, mà ở đấy, thì đâu phải tất cả Ä‘á»u nhất trà như ngưá»i ta tưởng.  
- Trong trưá»ng hợp ấy, tôi có thể áp dụng những trưá»ng hợp tương tá»± theo kiểu pháp luáºt Anh váºy… Trước khi chiến tranh Việt Nam bắt đầu, các phát biểu cá»§a ngành ngoại giao Mỹ cÅ©ng như váºy. Kịch bản gây sức ép được soạn thảo chÃnh xác, có thể nói là má»™t kịch bản rất lịch lãm. Và nên lưu ý Ä‘iá»u này nữa, I-van I-a-cốp-lê-vÃch ạ, trong vấn đỠchâu Phi này, bá»n diá»u hâu Ä‘ang thúc ép châu Âu, chúng rất hy vá»ng lôi kéo cả các đồng minh khối NATO vào đó.  
- Bá»n chúng làm căng quá lá»™ liá»…u, Côn-xtan-tin I-va-nô-vÃch ạ. Châu Âu đã khôn lên hÆ¡n nhiá»u, các chÃnh khách ở đây hiểu rõ là không nên gây ẩu đả, ngay trong căn nhà mình, mà ngá»n lá»a chiến tranh đã bùng lên, thì không thể lấy nước sông Dương Tá» mà tưới vào đó được. Sông Mi-xi-xi-pi thì lại hÆ¡i xa!  
- Các bạn cùng cÆ¡ quan anh coi ai trong số các nhà kinh doanh cỡ bá»± là những ngưá»i làm ăn nghiêm chỉnh ở Luy-xbua? Tôi ngụ ý nói các thương gia phương Tây.  
- Bá»n Äức làm ăn khôn khéo, cừ lắm. Han-Ä‘en rất chắc tay, đó là vỠđưá»ng sắt, Kiếc-hốp và Bôn-xÆ¡ vá» dệt, ô-tô, xi-măng. Trong số bá»n Mỹ, có lẽ, am tưá»ng hÆ¡n cả là Chic-kÆ¡, Len-đơm và Xao-xÆ¡ - bá»n này đại diện cho Rốc-pheo-lÆ¡, thá»±c tế là bao trùm tất cả.  
- Còn Lô-ren-xơ?  
- Cái tên này sao tôi lại không nhớ đến?  
- Công ty “Äiện thoại quốc tế†– Côn-xtan-ti-nốp nhắc.  
- À, có nghe đến rồi. Nhưng Ãt nghe ai nói vá» hắn, đằng sau hắn hình như còn má»™t thế lá»±c nào đó. Má»™t cái vạt áo khá dài lôi theo.  
- Thế còn Glép? Anh có nhớ cái tên nào như thế không?  
- Hắn bị nghi là có dÃnh dáng đến CIA… Buôn bán chỉ là vá» ngoài che Ä‘áºy.  
- CÅ©ng có thể ngược lại thì sao? – Côn-xtan-ti-nốp cưá»i.  
- Äúng. CÅ©ng có thể như thế lắm chứ.  
- I-van I-a-cốp-lê-vÃch này, anh thá» nghÄ© xem, việc rò rỉ tin tức, nói riêng trong khâu Na-gô-ni-a, có thể sẽ gây nhiá»u phiá»n hà cho bên các anh phải không?  
- Tôi chưa muốn nghÄ© đến Ä‘iá»u này!  
- Tiếc rằng tôi lại đang phải nghĩ đến đấy.  
- Có dấu hiệu à?  
- Có.  
- Những dấu hiệu chắc chắn?  
- Äang nghiên cứu.  
- Tệ tháºt!  
- Thì hẳn rồi, lành Ãt, dữ nhiá»u.  
- Có thể nói là rất tệ hại. Côn-xtan-tin I-va-nô-vÃch ạ.  
- Ta để kẻ thù có khả năng tÃnh được những nước đối phó, đúng không?  
- ChÃnh thế.  
- Và anh vẫn cho rằng bá»n chúng sẽ không đánh?  
- Tôi cho rằng không. Tôi không nghÄ© rằng bá»n “diá»u hâu†sẽ thắng thế.  
- Còn tôi thì nghÄ© rằng bá»n CIA muốn có đánh nhau lắm. Và chúng đã ra tay. Chúng sẽ làm tất cả để kéo chÃnh quyá»n Mỹ vào, nếu như chúng ta không ngăn chặn được chúng. Này anh hãy cho tôi biết các Viện nghiên cứu khoa há»c có nháºn được nhiá»u tư liệu cá»§a các anh cung cấp lắm không?  
- Nhiá»u. Rất nhiá»u đấy. Mà làm sao khác được. Nếu chỉ dành cho khoa há»c má»™t khẩu phần thông tin chết đói, thì đừng hòng đòi há»i Ä‘iá»u gì hay ho ở nó cả… Có thể đây là má»™t trò khiêu khÃch chăng? Tin tức cá»§a anh có thể có sai lầm không?  
- Không loại trừ. Vì thế mà chúng tôi vẫn đang nghiên cứu.   
… Côn-xtan-ti-nốp đưa Ê-rê-min đến Bá»™ Ngoại giao rồi quay vá» xem những bức Ä‘iện má»›i nhất, sau đó lên đưá»ng ra bãi quần vợt – TÆ¡-ru-khin đã thu xếp để ông có thể đánh vá»›i Vin-te má»™t ván.  
- Tôi chỉ Ä‘ang há»c chÆ¡i ten-nÃt thôi đấy – Côn-xtan-ti-nốp nói - chị ná»›i tay thôi nhé! Nhất là đừng giá»…u cợt tôi khi chÆ¡i. Chị có thuá»™c loại chÆ¡i cay cú, hiếu thắng không?  
- Tôi hoàn toàn không có máu ăn thua, trò chơi này chỉ là một thứ thể dục tuyệt diệu cho cả tuần, để làm việc bốc như gió hút.  
- Bốc như gió hút? – Côn-xtan-ti-nốp nhắc lại.  
- Thế bác có nhá»› không, có câu thÆ¡ “Bản xô-nát dài như vÄ©nh cá»u, mà há»c thuá»™c lòng bốc như gió hút…† 
- À, thơ của Man-đen-stam.  
- Bác làm nghá» gì váºy?  
- Tôi là luáºt gia.  
- Thế thì tôi phục sát đất. Bây giá» chỉ có các nhà váºt lý là thuá»™c thÆ¡ ca, chứ các vị khoa há»c xã há»™i ngày càng Ä‘i sang lÄ©nh vá»±c đối thoại thông thưá»ng. Nào ta bắt đầu chứ?  
- Thì tôi cÅ©ng nhá» trá»i má»™t ván cầu may nào!  
… Khi khuyên Côn-xtan-ti-nốp Ä‘Ãch thân phải quan sát Vin-te – do sá»± việc ngày càng có tầm quan trá»ng khác thưá»ng – Phê-đô-rốp còn theo Ä‘uổi má»™t mục Ä‘Ãch nữa, mà chỉ những ai nghÄ© má»™t cách có trách nhiệm vá» sá»± kế tục má»›i hiểu được. Phê-đô-rốp dÄ© nhiên thừa biết là trong cÆ¡ quan vẫn thưá»ng tồn tại những quan Ä‘iểm khác nhau vá» vai trò cá»§a ngưá»i chỉ huy cao cấp trong các cuá»™c tác chiến. Má»™t số ngưá»i nghÄ© rằng cấp tướng chẳng cần nghiên cứu chi tiết làm gì, đã có những nhân viên có chuyên môn cao, có những chiến sÄ© công an trẻ xuất sắc, chÃnh há» má»›i phải làm cái việc mà Côn-xtan-ti-nốp giỠđây Ä‘ang làm trên sân quần vợt. Nhưng Phê-đô-rốp cho rằng trong má»—i trưá»ng hợp cụ thể, nên vạch rõ ranh giá»›i giữa các khái niệm: sá»± chỉ huy và sá»± tham gia trá»±c tiếp vào công việc. Nháºn thức chÃnh xác cái ranh giá»›i ấy chÃnh là chiến lược trong thái độ vá»›i táºp thể.  
“Pi-ốt  [1]  đã Ä‘i đóng tàu – Phê-đô-rốp nói - váºy thì vì lẽ gì các vị tướng lại không tham gia vào các biện pháp tác chiến, Ä‘iá»u mà có trá»i má»›i biết được, theo thể lệ nào vá» cấp báºc, há» lại bị loại ra khá»i hoạt động? Và cánh trẻ sẽ nhìn vào công việc cá»§a há». “Làm kèm†à, đó là má»™t từ hay, từ cá»§a nhà văn Tuốc-ghê-nhép, nhưng chúng ta có nên bá» nó Ä‘i khôngâ€.  
Ôn-ga Vin-te chÆ¡i ten-nÃt quả rất nghá»! Thưá»ng thì ai mạnh vá» mặt nào, vẫy vùng trong khoảng trá»i cá»§a mình – như ngưá»i ta thưá»ng nói – thì luôn tìm dịp tá» cho những ngưá»i xung quanh khả năng kiệt xuất cá»§a mình. Äiá»u ấy gây tổn thương cho những ngưá»i cùng cuá»™c; hạ thấp há»; rồi từ đó có sá»± ghen tị; tức tối, tóm lại là lầm lá»—i. Hiếm có những ngưá»i thuá»™c phong thái khác: sá»± hiểu biết làm há» trở nên đặc biệt cởi mở, biết giao du vá»›i má»i ngưá»i, há» dá»… dàng trao lại kiến thức mình có cho má»i ngưá»i và cảm thấy sung sướng rõ rệt, nhất là khi những kết quả cá»§a sá»± trao tặng ấy hiện rõ. Giao tiếp vá»›i những ngưá»i như thế tháºt dá»… chịu, nó bồi bổ thêm mình, tháºt váºy, má»i sá»± trao tặng kiểu ấy rồi sẽ quay trở lại như cái bu-mê-răng [2] . Sau khi đánh thức tài năng ở má»™t ngưá»i khác, bạn sẽ thu được thêm gấp trăm lần trên những bình diện khác, mà từ đó, nhá» sá»± so sánh ở các bình diện khác biệt, tài năng sẽ trở nên phong phú hÆ¡n, lấp lánh nhiá»u sắc thái. Biểu hiện cá»§a tài năng, nếu nó là xác thá»±c, thì phải luôn mang nhiá»u sắc thái, chỉ có sá»± tầm thưá»ng má»›i nhất quyết chỉ có đơn sắc mà thôi.  
Ôn-ga Vin-te dành cho Côn-xtan-ti-nốp nhiá»u cÆ¡ há»™i thuáºn lợi, chị chÆ¡i cẩn tháºn, không có vẻ lấn át đôi khi đến ná»±c cưá»i trên sân chÆ¡i nghiệp dư, Ä‘iá»u mà không hiểu sao ngưá»i ta vẫn thưá»ng cho là cần thiết, tháºm chà tất yếu.  
- Tôi không dồn bác quá đấy chứ? Chị há»i sau lần giao bóng đầu tiên – có gì bác nháy mắt làm hiệu cho tôi nhé!  
- Không. Theo tôi chị còn quá khoan dung là khác.  
- Tôi không chÆ¡i kiểu khoan dung đâu - Chị trả lá»i - Ä‘iá»u đó rất bá»±c mình cho cả hai bên, ở má»i lÄ©nh vá»±c, trong tình yêu, trong thể thao, trong khoa há»c.  
- Tôi đã chú ý đến ý nghÄ© này trong luáºn án cá»§a chị.  
- Luáºn án là việc cá»§a ngày hôm qua – Ôn-ga nói và mặt chị trở nên hoàn toàn khác – Không, quả thá»±c tôi không há» huênh hoang, chẳng qua việc đã làm xong, ngưá»i ta má»›i có dịp trông rõ những chá»— hổng, chá»— rá»—ng.  
- Tôi không nháºn thấy chá»— rá»—ng nào, chị viết rất chặt.  
- Bác thừa biết, quệt má»±c cho kÃn đặc trang giấy không phải là khó, khi đã sống ở nước ấy hai năm. Chỉ bá»±c là cái Viện nghiên cứu cá»§a ta không tạo Ä‘iá»u kiện cho các nhà khoa há»c trẻ được sống, được lăn lá»™n mướt mồ hôi ra ở đó, chứ không phải chỉ Ä‘i công tác hai tuần. Chỉ có như thế má»›i có kết quả…  
- Nhưng làm thế thì tốn kém cho Nhà nước lắm, tôi muốn nói khoản ngoại tệ…  
- Äâu phải thế. Có thể đưa đến làm ở các thư viện, kho hồ sÆ¡ cá»§a thuế quan, tất nhiên không phải nhá» thế để anh mua nổi ô-tô, máy ghi âm, nhưng chỉ cần có đủ cái giưá»ng đơn vá»›i cà phê và pho-mát. Làm như váºy,anh càng hiểu cái “mỹ lệ†cá»§a thế giá»›i phương Tây không phải ở bên lá», mà từ trong cuá»™c. Các thứ đài tuyên truyá»n phương Tây, chúng làm ăn khéo lắm chứ, trước chúng còn khuếch khoác, giá» khôn ngoan ra nhiá»u, cÅ©ng biết tá»± phê bình, tá»± dè bỉu. Thôi này, tôi Ä‘ang nóng tiết lên rồi, tôi sẽ đánh thẳng cánh đây. Vào lưới này!...  
Khi hai ngưá»i đã ngồi vào chiếc xe “Gi-gu-liâ€, Côn-xtan-ti-nốp há»i:  
- Sao chị dành nhiá»u công sức vào nghiên cứu vá» các công ty liên quốc gia ở Luy-xbua nhỉ? Ở đó theo tôi, bá»n Mỹ Ä‘ang mò vào độc diá»…n kia mà.  
- Tôi có trình bày Ä‘iá»u đó ở ngay những dòng đầu – Ôn-ga trả lá»i - Bá»n Mỹ láºp má»™t bàn đạp, tụ ở đó, rồi phát triển vá» bá» sâu. Chúng ta thì mở rá»™ng, ta hào phóng, luôn sợ làm pháºt ý há», ta không đòi phải có Ä‘iá»u kiện đảm bảo, ta tin ngưá»i, còn chú Sam là kẻ cẩn tháºn, không có đủ giấy tá», văn tá»± thì chú ta không chịu nhả ra má»™t xu, chú ta rất biết tÃnh toán. Trước tiên, chú yên vị đã, rồi theo sau sẽ có đủ bá»n găng-xtÆ¡ nhiá»u nước.  
Ôn-ga im lặng, đột nhiên cắt đứt câu chuyện.  
- Chị cứ tiếp tục đi! Chị nói rất hay!  
- Tiếp tục gì được nữa? – Ôn-ga nói chìm giá»ng xuống – Tôi nói hết rồi, chẳng còn gì thêm nữa.  
- Có thể tôi sẽ đi Luy-xbua, chị đồng ý kể cho tôi nghe nữa: xem cái gì, làm quen với ai chứ?  
- Sẵn sàng thôi. Bác Ä‘i theo cÆ¡ quan nào váºy?  
- Ta Ä‘ang dỡ má»™t phần hàng cho Na-gô-ni-a ở các cảng cá»§a há». Há» vi phạm thá»i hạn khiếp quá, nên phải kiện cáo bồi thưá»ng.  
- Thế thì chẳng ăn nhằm gì đâu. Các cảng ấy đã bị bá»n Mỹ mua ráo cả rồi – Ôn-ga lại sôi nổi lên – Tôi thấy hình như bá»n há» làm việc ở đó thông qua thế lá»±c “Ma-phi-aâ€. Có vẻ thế lắm, các quán ba, công ty Mắc Äô-nan chẳng hạn, phục vụ thẳng bá»n Mỹ, mà bá»n này thì nhung nhúc quanh cảng, nhà ga, sân bay. Dô-tốp có kể là ở Xi-xin, bá»n “Ma-phi-a†cÅ©ng ngá»± trị, vì bá»n chúng nắm giữ các cảng và sân bay…  
- Dô-tốp là ai thế?  
- Má»™t ngưá»i mà trước đây tôi đã yêu… Anh ấy đã là… Vâng, anh ấy là chồng tôi. Äại khái, đó là má»™t ngưá»i rất thông minh và tốt. Bác nên nói chuyện vá»›i anh ấy, anh ấy có đầu óc rất sáng suốt, tháºt hào hiệp, tháºt tốt bụng.  
- Chị đã ở Luy-xbua vá»›i tư cách cá»™ng tác viên khoa há»c, chị Ä‘i công tác à?  
- Không, tôi theo chồng… theo Dô-tốp. Bác cho tôi vào đến trung tâm thì xuống nhé, nếu bác không báºn lắm.  
- Rất vui lòng, chị sẽ trở thành một tiến sĩ trẻ nhất đấy nhỉ?  
- Thì có sao? Ngưá»i ta đâu chỉ sống độc nhất bằng bánh mì!  
- Chị phải báng bổ Chúa thế mà làm gì?  
- Bác nói phải. CÅ©ng không nên báng bổ quá tháºt!  
- Trước khi Ä‘i, chị bảo nên gặp ai nữa, ngoài chị ra nhỉ? – Côn-xtan-ti-nốp há»i – Có ai tương tá»± như Dô-tốp ở Mát-xcÆ¡-va?  
- Làm gì có những ngưá»i như Dô-tốp nữa! Ôn-ga trả lá»i. Bây giá» không có, và sau này cÅ©ng không có.  
- Dô-tốp đã bảo vệ luáºn án chưa?  
- Chưa. Anh ấy là ngưá»i ưa thá»±c hành. Anh chỉ làm việc suốt cả Ä‘á»i. Mà đâu có phải không có bằng sắc thì là sâu bá», mà có bằng sắc má»›i là ngưá»i? Anh ấy vượt quá bất kỳ má»™t tiến sÄ© khoa há»c nào đến má»™t trăm cái đầu ấy! Không ai cảm thụ và hiểu biết được châu Phi hÆ¡n anh ấy, tôi nói tháºt đấy. Nhưng anh ấy bốp chát, thẳng tÃnh, nên không phải ai cÅ©ng ưa.  
- Còn phải xem, bốp chát như thế nào…  
- Giải thÃch thì dài dòng, vì bác chưa ở Luy-xbua mà…  
- Chị Ôn-ga này, thế trong số những ngưá»i dân sở tại thì nên chuyện trò vá»›i ai?  
- Bá»™ Ngoại giao cá»§a há» thì toàn những ngưá»i tẻ ngắt… May chăng là có Bá»™ Giáo dục… Nhiá»u cán bá»™ trẻ, suy nghÄ© rá»™ng.  
- Thế trong số những nhà hoạt động kinh doanh? Ở đấy có cả các thương gia Äức và Mỹ, vào nghỠđã lâu và biết nhiá»u chứ. Tôi muốn nói cỡ các nhà doanh nghiệp lá»›n, những ngưá»i ký những hợp đồng nghiêm túc, và vì thế há» biết liên hệ vá»›i các luáºt gia nghiêm túc.  
- Ngưá»i Äức à – Vin-te há»i lại – Tôi không biết tiếng Äức.  
- Ở đây có Kiếc-hốp, Bôn-xơ, Han-đen.  
- Äúng, tôi có nghe nói, nhưng không quan tâm lắm.  
- Thế còn những ngưá»i Mỹ? Xao-xÆ¡, Lô-ren-xÆ¡, Chic-kÆ¡, Glép, Len-đơm!  
Vin-te nhìn sang Côn-xtan-ti-nốp, với vẻ chú ý khá phân vân:  
- Thế mà bác còn phải chá» tôi ư? Quả là bác đã chuẩn bị chuyến Ä‘i đâu vào đấy cả rồi. Bác thuá»™c tên hết đám ngưá»i Mỹ quan trá»ng ở đấy, tôi biết há». Chic-kÆ¡ và Glép có lẽ là những ngưá»i có đầu óc nhất, có Ä‘iá»u bên ta vẫn coi há» là ngưá»i cá»§a CIA, nhưng tôi thì cho rằng đó là bệnh “nhìn đâu cÅ©ng thấy gián Ä‘iệp†cá»§a chúng ta tái phát. Thôi mặc xác há», cái đám Glép, Gliếc ấy!... Bác ghi số Ä‘iện thoại nhé… Tôi sẽ nói vá»›i bạn tôi, có thể anh ấy sẽ đồng ý kể cho bác nghe đôi ba chuyện gì hay chăng?   
Chiá»u tối, sau khi vá» tá»›i nhà, Côn-xtan-ti-nốp cầm ngay lấy cái cặp giấy đựng các thông báo má»›i. Bức Ä‘iện cá»§a Xla-vin được đánh dấu khẩn: “Có tư liệu gì vá» Bê-liu, theo giả định là gốc Nga, làm thợ khuân vác ở mạng lưới Ä‘iện khách sạn “Hin-tÆ¡nâ€, khoảng 60 tuổi? Có tư liệu gì vá» Giôn Gri-gô-ri Glép, sinh ở Xin-xin-na-ti  [3]  đã tham chiến ở Việt Nam, trước đó đã làm việc ở Hồng Kông, dưá»ng như bị triệu hồi khá»i đó sau khi xảy ra tai tiếng vá» vụ chuyên chở ma tuýâ€.  
Côn-xtan-ti-nốp há»i đồng chà thư ký:  
- Äiện trả lá»i đã đánh Ä‘i Luy-xbua chưa?  
- Phần thứ nhất bức Ä‘iện thì không có tư liệu gì, thưa đồng chà Côn-xtan-tin I-va-nô-vÃch.  
- Chẳng nhẽ không tìm được tý gì à?  
- Hoàn toàn không.  
- Bê-liu, Bê-liu… Phải xem vần Bê-lâu, Bê-lô-phÆ¡ nếu giả định là má»™t ngưá»i Äức gốc Nga; Bê-li-a nếu giả sá» là nguồn gốc U-krai-na; cuối cùng đúng tên Nga là Bê-lốp. Äồng chà đã tìm khắp lượt rồi chứ?  
- Nếu như váºy thì chưa.  
- Hãy xem lại ngay. Còn vỠphần thứ hai?  
- Trong danh mục có bốn Glép dÃnh dáng đến CIA. Ri-sá»›t Pôn Glép, sinh năm 1937, nhưng chưa làm việc ở Hồng Kông.  
- Xla-vin chỉ lưu ý đến những tên Glép đã có ở Hồng Kông.  
- Váºy chỉ còn hai gã: Giôn Glép và Pi-tÆ¡ Glép. Nhưng Pi-tÆ¡ lại chưa tham chiến ở Việt Nam. Váºy còn lại có Giôn Glép. Còn vá» vụ tai tiếng mà hắn có dÃnh đến thì chỉ dá»±a vào các tá» báo “Chai-na-Ana-li-xix†và “Fa-i-xtÆ¡ I-cô-nô-mic Rê-viu†[4] . Theo các báo đó, có má»™t gã Glép nào đó đã bị cảnh sát giữ ở sân bay vào cuối năm 1966, khi cảnh sát Anh đã bắt những ngưá»i cá»§a lão Lưu vá»›i cái va-ly đựng hê-rô-in, được đánh giá 1 triệu đô-la.  
- Cái va-ly ấy, tối thiểu cũng phải ba triệu đô-la… Còn tiếp?  
- Äó là tin báo đầu tiên. Sau đó trong báo không thấy lần nào nhắc đến tên Glép lại nữa.   
 
[1]  Pi-ốt đệ nhất (1672 – 1725): Hoàng đế Nga, có đầu óc cách tân táo bạo.   
 
[2]  VÅ© khà cá»§a thổ dân Ô-xtÆ¡-rây-li-a, ném Ä‘i rồi lại bay vòng lại chá»— ngưá»i ném nó. (ND)   
 
[3]  Cincinnati: Thành phố ở bang Ô-hai-ô, miá»n Bắc nước Mỹ.   
 
[4]  “Phân tÃch Trung Quốc†và “Tạp chà kinh tế Viá»…n đôngâ€: Hai tá» báo tiếng Anh xuất bản ở Hồng Kông. (ND)   
 
 
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của ngudoc