Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #1  
Old 09-06-2008, 09:39 AM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Luân Hồi Cung Chá»§ _ Gia Cat Thanh Vân (Äã post đủ bá»™)

Luân Hồi Cung Chủ
Tác giả : Gia Cát Thanh Vân
Hồi 1
Thảm Cảnh Sơn Trang

Gạch ngói khắp nÆ¡i chồng chất ngổn ngang, bốn bức tưá»ng đổ gục trên những đống tro tàn, tùng bác ngã nằm la liệt, cá» xanh đổi thành màu xám, đó đây rải rác những vết máu Ä‘en sì dưới ánh nắng chiá»u hiu hắt càng tăng thêm phần ảm đạm thê lương.
- Vút!
Từ phía ngoài cánh cá»­a cổng đã gãy đổ, má»™t chiếc bóng lam nhá» thó lao vút vào. Chiếc bóng lam ngưng lại để hiện rõ má»™t cậu bé tuổi trạc mưá»i bốn, mưá»i lăm, mặt ngá»c, môi son, đôi mày thanh tú, mắt sáng tợ vì sao, mình vận bá»™ lam y bó sát, lưng Ä‘eo thanh Ä‘oản kiếm, uy nghi như má»™t vị tiểu thiên thần.
Chân vừa chạm đất, cậu bé đưa mắt nhìn quan cảnh hoang tàn đổ nát, thân hình run run, đôi mắt tròn xoe, bật kêu lên kinh hãi:
- Trá»i! Kẻ thù nào tàn phá Hàn SÆ¡n trang?
Sững sá» má»™t lúc, cậu bé gá»i lá»›n:
- Mẹ ơi! Mẹ đâu rồi?
Không nghe tiếng đáp, tứ bá» vắng lặng như tá», ngoại trừ tiếng gió rì rào khua động cành tùng ngoài xa.
Cậu bé hốt hoảng gào to:
- Mẹ ơi, mẹ đâu rồi? Con là Hàn Tử Kỳ đã trở vỠđây.
Vẫn im bặt, không nghe tiếng ngưá»i mẹ đáp lá»i.
Chắt lặng cả ngưá»i má»™t lúc thật lâu, cậu bé Hàn Tá»­ Kỳ hét lên má»™t tiếng, phóng chạy vá» hướng bá» suối giống như má»™t kẻ vừa nổi cÆ¡n Ä‘iên. Vừa chạy cậu bé vừa cất tiếng gá»i vang lừng:
- Mẹ ơi! Mẹ ở đâu rồi, con là Hàn Tử Kỳ đã vỠđây.
Trước sau vẫn im bặt, chỉ còn nghe mấy bụi cá» xanh xa xa thầm thì to nhá», vương vít qua ánh nắng chiá»u tà chưa vá»™i tắt. Hàn Tá»­ Kỳ đứng lại ngẩn ngÆ¡ như má»™t kẻ không hồn, mắt nhìn lÆ¡ láo chung quanh.
Chợt cậu bé té xuống đất, hai tay bưng lấy mặt, òa ra khóc.
Khóc một lúc thật lâu, Hàn Tử Kỳ ngẩng mặt lên, đưa tay lau nước mắt, mếu máo:
- Mẹ ơi! Phụ thân con biệt tích từ lâu không rõ sống chết thế nào, chỉ còn có mẹ, giỠmẹ đang ở nơi đâu, hay là kẻ thù nào đã giết mẹ rồi.
Cậu bé lại ôm mặt khóc thảm. Khóc đến khàn cả cổ, nước mắt thấm ướt cả chiếc áo màu lam.
Cách đây má»™t tháng, Hàn Tá»­ Kỳ vâng lệnh mẹ, Tuyệt đại mỹ nhân Tố Thần Phi tá»›i Kinh Châu thăm má»™t ngưá»i dì tên Tố Nương Tá»­, nay trở vá» Hàn SÆ¡n trang thì chỉ còn lại những đống tro tàn, mẹ cậu bé lại biệt vô âm tích, chẳng hiểu giá» này còn sống hay chết, có bị phưá»ng ác đạo bắt Ä‘i hay không, cảnh tá»­ biệt sinh ly này còn gì Ä‘au thương hÆ¡n nữa.
Hàn Tử Kỳ khóc từ lúc nắng vàng chưa tắt cho tới khi hoàng hôn đã buông xuống từ lâu, khóc đến máu hòa với nước mắt vẫn chưa thôi.
Sá»™t soạt! Có tiếng chân ngưá»i giẫm lên lá khô. Liá»n đó là hai bóng ngưá»i xuất hiện.
Nhìn kỹ lại thì đó là hai tên đại hán thân hình to lá»›n, vận toàn Ä‘en, mặt mÅ©i cá»±c kỳ hung ác, bên lưng giắt giá»›i Ä‘ao sáng ngá»i, trên ngá»±c gắn chữ màu tang ma số chín và mưá»i.
Hai tên đại hán Ä‘ang Ä‘i lững thững, chợt bá»n hắn gặp Hàn Tá»­ Kỳ Ä‘ang còn ngồi khóc bên bá» suối, chúng cùng “ồ†lên má»™t lượt, rồi từ từ bước tá»›i gần.
Hàn Tá»­ Kỳ Ä‘ang đắm mình trong cÆ¡n mê loạn nên không hay có ngưá»i Ä‘ang bước tá»›i gần mình.
Còn cách Hàn Tử Kỳ khoảng chừng ba trượng, hai tên đại hán áo đen ngừng bước, chú bốn con mắt cụ vỠnhìn cậu bé.
Bá»—ng tên đại hán áo Ä‘en mang số chín cất giá»ng ồm ồm quái gở:
- Bé con, ngươi là ai?
Hàn Tử Kỳ không nghe thấy mà vẫn ngồi yên khóc rả rích. Tên đại hán áo đen mang số chín cất tiếng to hơn:
- Bé con! Ngươi có nghe chưa? Ta há»i ngươi là ai, tại sao lại ngồi đây khóc?
Tiếng hắn to như tiếng quá, khiến cho Hàn Tá»­ Kỳ giật mình ngước mặt lên, đưa mắt nhìn qua chá»— hai tên đại hán số chín và số mưá»i Ä‘ang đứng.
Trông thấy hai tên đại hán mặt mày hung dữ, Hàn Tá»­ Kỳ đứng lên, đưa tay lau sạch nước mắt, chỉ đưa mắt nhìn hai ngưá»i mà chưa đáp ứng.
Tên đại hán mang áo số chín lập lại:
- Bé con! Ngươi là ai? Tại sao lại ngồi đây khóc một mình?
Nhìn kỹ hai tên đại hán áo đen, Hàn Tử Kỳ nghĩ thầm:
- Hai ngưá»i đàn ông này xem qua chắc hẳn là phưá»ng hắc đạo, ta cần phải hết sức thận trá»ng má»›i được.
Cậu bé dè dặt:
- Tiểu bối xin được há»i:
nhị vị tiá»n bối là ai?
Tên đại hán áo Ä‘en số chín vẫn vá»›i giá»ng ồm ồm quái gở:
- Bá»n ta là Luân Hồi sứ giả. Ta là đệ cá»­u sứ giả, còn hiá»n đệ này là đệ thập sứ giả, ngươi nghe rõ chứ.
Hàn Tử Kỳ giật mình kêu thầm:
- Nguy rồi! Luân Hồi giáo lâu nay có tiếng là má»™t giáo phái tàn ác dã man, giết ngưá»i không biết gá»›m tay, bá»n chúng tá»›i đâu máu đổ thịt rÆ¡i tá»›i đó, không hiểu hôm nay chúng tá»›i đây để làm gì.
Hàn Tử Kỳ càng dè dặt hơn:
- Tại hạ xin há»i nhị vị sứ giả tá»›i đây có chuyện gì hay không?
Tên sứ giả Luân Hồi giáo số chín nhìn thẳng vào mặt Hàn Tử Kỳ:
- Bá»n ta Ä‘i tìm tên tiểu tá»­ Hàn Tá»­ Kỳ. Ngươi có phải Hàn Tá»­ Kỳ không?
Biết ngay có chuyện bất thưá»ng sắp xảy ra, Hàn Tá»­ Kỳ chưa vá»™i đáp, chỉ nhìn tên sứ giả Luân Hồi giáo số chín thăm dò.
Tên sứ giả Luân Hồi giáo số chín quát:
- Bé con! Ngươi có nghe chưa? Ta há»i ngươi có phải là gã tiểu tá»­ Hàn Tá»­ Kỳ hay không, nói mau!
Hàn Tử Kỳ động tâm, ngập ngừng một lúc, bất giác gật mạnh đầu:
- Äúng, không sai. Hàn Tá»­ Kỳ chính là tiểu bối, nhị vị tiá»n bối há»i tiểu bối để làm chi?
Ãnh mắt âm hiểm cá»§a tên sứ giả Luân Hồi giáo mang số chín chợt lóe sáng:
- Bá»n ta vâng lệnh giáo chá»§ Luân Hồi giáo gặp ngươi, ra lệnh cho ngươi hãy giao ná»™p má»™t bảo vật.
Hàn Tử Kỳ cau mày:
- Bảo vật gì?
Tên sứ giả mang số chín buông trầm giá»ng:
- Bản đồ Phù ảnh cung. Bé con, ngươi có mang bảo vật trong mình hay không? Hãy mau mau giao ná»™p cho bá»n ta mang trở vá» Luân Hồi giáo cho giáo chá»§?
Hàn Tử Kỳ nghĩ thầm:
“Ồ, thì ra hai tên ma đầu quái quỉ này tá»›i đây cÅ©ng chỉ vì muốn chiếm Ä‘oạt bản đồ Phù ảnh cung, món vật chí bảo cá»§a tổ phụ. Luân Hồi giáo vốn là má»™t môn phái ác độc, bạo tàn khét tiếng trên giang hồ từ bấy lâu nay, cho dù ta có bản đồ Phù ảnh cung cÅ©ng thà chết chứ nhất quyết không bao giá» giao ná»™p cho hai tên ác ma này được.â€.
Dù vậy, Hàn Tử Kỳ vẫn hòa hoãn:
- Nhị vị tiá»n bối đã lầm rồi. Tiểu bối còn ấu thÆ¡ làm sao dám mang bảo vật theo trong mình. Nhị vị hãy Ä‘i tìm nÆ¡i khác, khá»i phải nhá»c lòng.
Tên sứ giả Luân Hồi cung mang số chín trợn cặp mắt hung tợn, hầm hừ:
- Ngươi nói láo. Ngươi Ä‘ang mang bản đồ “Phù ảnh cung†trong mình, ngươi đừng hòng qua mắt bá»n ta.
Hàn Tử Kỳ cố nhẫn nại:
- Nguyên do nào tiá»n bối cho rằng tiểu bối có mang bản đồ “Phù ảnh cung†trong mình.
Tiá»n bối vá» Ä‘oán đó phải không?
Tư sứ giả Luân Hồi giáo số chín nổi giận:
- Phụ thân ngươi Hàn Khuất Thân đã biệt tích, mẫu thân ngươi Tuyệt đại mỹ nhân Tố Thân Phi nay cÅ©ng chẳng còn. Hai ngưá»i đó xem như đã chết rồi, ngươi là đứa con trai duy nhất cá»§a há» Hàn, nếu ngươi không có bản đồ “Phù ảnh cung†thì còn ai nữa. Bé con khôn hồn hãy mau mau giao ná»™p chi bảo cho bá»n ta, đừng chá» bá»n ta tra khảo.
Trá»›i đây, Hàn Tá»­ Kỳ không còn có thể kiá»m chế nổi tính khí quật cưá»ng, bất khuất, tròn xoe đôi mắt hét:
- Nói nhảm. Ta đã nói với ngươi ta không có bản đồ “Phù ảnh cung†trong mình, làm thế nào giao nộp cho hai ngươi được.
Cậu bé “hừ†một tiếng, rồi nhấn mạnh:
- Nhược bằng ta có bản đồ “Phù ảnh cung†mà không trao ra, hai ngươi làm gì ta đã chứ?
Dứt tiếng, Hàn tử Kỳ nghiêng nghiêng mặt như thách đố tên sứ giả Luân Hồi giáo số chín.
Tên sứ giả Luân Hồi giáo số chín giận dữ quát to:
- Ngươi to gan thật. ÄÆ°á»£c rồi, bá»n ta sẽ bắt ngươi Ä‘em vá» Luân Hồi, cung ná»™p cho giáo chá»§. Trông ngươi tuấn tú, đúng là má»™t đệ nhất mỹ nam tá»­, chắc chắn giáo chá»§ sẽ hài lòng.
Ngươi sẽ được giáo chủ đưa vào “Luyện hồn phòng†cho ngươi nếm lấy mùi đau khổ, ha … ha … ha. Ha ha … Hàn Tử Kỳ hét:
- Luyện hồn phòng là cái quỉ quái gì mà ta phải nếm mùi Ä‘au khổ, ngươi đừng dá»a dẫm, ta không sợ đâu.
Tên sứ giả số chín cất tiếng cưá»i khà:
- Bé con ngu ngốc! Ngươi không sợ ư? Ta nói trước cho ngươi biết. Luyện hồn phòng là má»™t lạc cảnh ngày đêm bất tận, vào đó con ngưá»i sẽ biến thành con thú, hùng hổ, hung hăng cho tá»›i khi thể xác chỉ còn lại má»™t bá»™ xương khô. Giáo chá»§ ta sẽ thu nạp tinh hoa để luyện thân pháp “Phản lão hoàn đồngâ€. Ngươi hiểu chưa?
Hàn Tử Kỳ ngơ ngác không hiểu tý gì cả, nhưng đã hét:
- Nói nhảm, hãy câm ngay cái mồm thối tha của ngươi lại, ta không nghe đâu.
Ngưng lại, Hàn Tử Kỳ trợn mắt:
- Có phải hai ngươi đã hãm hại mẹ ta không?
Tên sứ giả số chín lắc đầu:
- Bá»n ta không làm chuyện đó, đã có ngưá»i khác tính chuyện ngàn năm cho Tuyệt đại mỹ nhân Tố Thần Phi rồi. Bé con, má»™t lần chót ta há»i ngươi có chịu giao ná»™p bản đồ “Phù ảnh cung†cho bá»n ta hay còn chá» ta động thá»§.
Hàn Tử Kỳ sôi giận bất giác vỗ tay vào áo hất mặt:
- Äừng lảm nhảm. Bản đồ “Phù ảnh cung†hiện Ä‘ang ở trong mình ta, hãy bước tá»›i mà lấy.
Tên sứ giả số chín tưởng thật quát:
- Trao cho ta!
Lá»i chưa dứt, tên sứ giả Luân Hồi giáo số chín đã tá»›i gần Hàn Tá»­ Kỳ, vươn năm ngá»n trảo bén nhá»n vá»— vào ngưá»i cậu bé, nhằm thượng trung hạ bàn nhanh như chá»›p.
Vốn đã đỠphòng từ trước, Hàn Tá»­ Kỳ “hừ†nhạt má»™t tiếng, dịch sang bên trái năm thước, tránh khá»i năm ngá»n trảo quỉ quái cá»§a tên sứ giả Luân Hồi giáo số chín.
Hụt chiêu đầu, tên sứ giả Luân Hồi giáo ngạc nhiên, trố mắt nhìn Hàn Tử Kỳ, kêu lên:
- A! Thế ra võ công cá»§a ngươi cÅ©ng khá đấy, nhưng hôm nay ngươi đừng hòng thoát khá»i tay ta.
Vươn mưá»i ngá»n trảo ra cong cong như mưá»i cái móc sắt, bằng má»™t thân pháp quỉ dị, tên sứ giả số chín vá»— vào mưá»i huyệt đạo trên khắp thân mình Hàn Tá»­ Kỳ nhanh không kịp thấy.
Hàn Tá»­ Kỳ kinh hài lại sá»­ dụng ngay thân pháp “nguy nguy cấp cấp†cá»§a Tuyệt đại mỹ nhân Tố Thần Phi đã truyá»n cho từ lâu, thân ảnh như chiếc bóng má» luồn tuá»™t ra khá»i vùng trảo cá»§a tên sứ giả Luân Hồi giáo số chín.
Tên sứ giả số chín lại “A†một tiếng ngạc nhiên, phất hữu chưởng đánh ngang qua.
Hàn Tá»­ Kỳ trụ lại thân hình cất ngá»n chưởng bé nhá» lên xuất mưá»i thành xuất chiêu tuyệt truyá»n “Xạ tinh lạc nhạn†chống trả.
Bốp!
Hàn Tử Kỳ lảo đảo tháo lui vỠphía sau ba bốn bước, cánh tay tê chồn như vừa bị sét đánh.
Dĩ nhiên, nội lực của cậu bé còn kém hơn tên sứ giả Luân Hồi giáo một bậc.
Hàn Tử Kỳ nghĩ nhanh:
- Hiện nay ta chưa phải là đối thuá»§ cá»§a tên sứ giả quỉ quái này, nếu ta tiếp tục giao tranh chắc chắn sẽ bị bá»n chúng bắt giải vá» Luân Hồi giáo cho ả giáo chá»§ luyện phép “Phản lão hoàn đồngâ€, hậu quả chưa biết rồi sẽ ra sao, chi bằng ta dùng kế “DÄ© đào vi thượng†thoát nạn, sau này gặp lại sẽ hay.
Thầm tính xong, thình lình Hàn Tá»­ Kỳ hét to má»™t tiếng, cất ngá»n chưởng lên vá»— ngay đỉnh đầu tên sứ giả Luân Hồi giáo số chín.
Tên sứ giả Luân Hồi giáo số chín cất tiếng cưá»i ha há, không đỡ chưởng mà dịch ngang má»™t thước, vươn năm ngá»n trảo bén nhá»n cấu vào ngưá»i Hàn Tá»­ Kỳ.
Chá» tên sứ giả Luân Hồi giáo số chín vừa xuất thá»§, đột ngá»™t Hàn Tá»­ Kỳ thu hồi ngá»n chưởng, quay mình phóng chạy như bay dá»c theo bá» suối.
Cậu bé vượt ngang con suối chui vào cánh rừng lá cành rậm rạp ẩn trốn.
Tên sứ giả Luân Hồi giáo số chín quát:
- Ngươi chạy đi đâu!
Hắn lao tá»›i vươn năm ngá»n trảo vá»— vào lưng Hàn Tá»­ Kỳ, nhanh như chá»›p.
Soạt!
Vạt áo phía sau lưng Hàn Tử Kỳ bị vỗ trúng đứt mất một mảnh khá to rơi ngay xuống đất.
Cậu bé kinh hoàng vừa quay mình lại thì một đạo kình cũng vừa ào tới không còn có phương cách nào tránh né hay chống đỡ kịp nữa.
Binh!
Hàn Tử Kỳ ré lên một tiếng rơi ngay xuống suối, dòng nước cuồn cuộn cuốn đi.



Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:

Tài sản của Memory

  #2  
Old 09-06-2008, 09:40 AM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Hồi 2
Thiên Tàn Phủ


Chẳng biết đã trải qua bao nhiêu thá»i khắc, Hàn Tá»­ Kỳ mở mắt ra trông thấy mình Ä‘ang nằm trong cái hốc đá cạnh bá» suối nước chảy ào ào.
Cậu bé lóp ngóp chui ra ngoài tìm chá»— leo lên bá», nghe trong mình ê ẩm, nhức nhối nhưng biết rõ mình không bị trá»ng thương trong lòng thầm mừng rỡ.
Trá»i đã tối từ lâu, vầng trăng vừa lên, ánh trăng lá»t qua lá cành soi sáng lá» má».
Äây là má»™t khu rừng rậm cách Hàn SÆ¡n trang rất xa, Hàn Tá»­ Kỳ đưa mắt nhìn quanh, bất giác rÆ¡i hai giá»t nước mắt.
Cậu bé cất tiếng run run:
- Mẹ ơi! Mẹ còn sống hay đã chết? Con biết tìm mẹ ở nơi nào? Kẻ thù nào giết mẹ?
Thẫn thỠmột lúc thật lâu, Hàn Tử Kỳ đưa tay gạt nước mắt, rồi lững thững bước vào trong cánh rừng già.
Cậu bé Ä‘i mãi cho tá»›i khi vầng trăng đã lên đỉnh đầu nghe trong ngưá»i má»i mệt, ngồi tá»±a lưng vào má»™t gốc cây cổ thụ định làm má»™t giấc, sáng mai sẽ lên đưá»ng.
Hàn Tá»­ Kỳ toan nhắm mắt chợt nhận ra cách đó khoảng hai mươi trượng có má»™t cái hang, phía ngoài là vách đá có nhiá»u đốm sáng xanh rá»n lạnh lẽo.
Nhìn kỹ những đốm xanh rá»n kia, Hàn Tá»­ Kỳ kinh hãi kêu lên:
- á»’, Ma hoa!
Thá»±c vậy, những đốm sáng xanh rá»n kia chính là những chiếc sá» ngưá»i lâu năm tháng gió mưa, biến thành đóa Ma hoa trông qua ai ai cÅ©ng phải khiếp sợ.
Hàn Tá»­ Kỳ nghe rá»n rợn cả xương sống, trước đây, cậu bé có nghe Tuyệt đại mỹ nhân Tố Thần Phi nói vá» chuyện Ma hoa nhưng chưa trông thấy lần nào, giá» lại xuất hiện ở trong cánh rừng này.
Hàn Tá»­ Kỳ đứng dậy bước tá»›i gần đến xem. Có tất cả mưá»i má»™t đóa Ma hoa. DÄ© nhiên mưá»i mấy đóa Ma hoa này là bá»n ngưá»i thám hiểm hoặc Ä‘i tìm tung tích bí kíp, kỳ thư tá»›i đây bị giết chứ chẳng sai.
Nhưng ai đã giết há»? Tất nhiên trong cánh rừng này có ngưá»i nên bá»n há» má»›i lâm nạn.
Ngẫm nghĩ một lúc, Hàn Tử Kỳ đưa mắt nhìn qua cái hang. Bất chợt, cậu bé nhận ra trên cửa hang có ba chữ viết bằng chỉ lực.
Hàn Tử Kỳ nhìn ba chữ kia, bật kêu:
- Thiên Tàn Phủ! Ồ! Thì ra nơi đây là chỗ ẩn náu của Thiên Tàn Quái Tẩu, nghe nói lão quái nhân này đã tuyệt tích từ lâu.
Hàn Tá»­ Kỳ nghe mẫu thân Tuyệt đại mỹ nhân Tố Thần Phi kể lại, hai mươi năm trước Thiên Tàn Quái Tẩu là má»™t đại cao thá»§ đã gây khá»§ng khiếp trong hai đạo hắc bạch trên chốn giang hồ. Trận ác chiến tại ngá»n núi Hôi nhạn phong, lão nhân đã sát hại trên má»™t trăm cao thá»§, hÆ¡n má»™t trăm ngưá»i bị thương, riêng lão nhân không há» hấn gì. Nhưng sau đó chẳng hiểu sao đột nhiên lão nhân biến mất, nên chốn giang hồ không má»™t ai tìm gặp lão nÆ¡i đâu cả. Có ngưá»i cho lão đã chết, cÅ©ng có ngưá»i bảo lão Ä‘i tìm bí pháp trừng sinh sống lâu gây há»a cho má»i ngưá»i, nay không ngá» lão lại xuất hiện trong cánh rừng này.
Bẩm sinh vốn là má»™t đứa bé thông minh, cang trưá»ng, Hàn Tá»­ Kỳ lẩm bẩm:
- Ta hãy vào phía trong xem có lão nhân hay không?
Hàn Tử Kỳ từng bước tiến vào cánh cửa tò vò Thiên Tàn Phủ.
Từng trận gió lạnh buốt ngưá»i từ phía trong hang động thốc ra. Hàn Tá»­ Kỳ vận chân khí chống lại hàn tà xâm nhập vào cÆ¡ thể.
Vào trong hang động khoảng vài trượng, ánh sáng lá» má», lắng tai nghe không có gì khác lạ, Hàn Tá»­ Kỳ chầm chậm bước tá»›i.
Tiến vào thêm khoảng một trượng, thình lình bên tai Hàn Tử Kỳ nghe tiếng quát chấn động khắp cả hang động:
- Äứng lại!
Tiếng quát quá to khiến Hàn Tá»­ Kỳ phải giật mình ngưng bước tức khắc. Phía trong hang động mập má». Hàn Tá»­ Kỳ vận nhỡn lá»±c tinh vi nhìn vào.
Cậu bé trông thấy má»™t lão quái nhân râu tóc bạc phÆ¡, mắt sáng như hai ngá»n đèn, mình mặc trưá»ng xám vá nhiá»u nÆ¡i, ngồi trên chiếc bồ Ä‘oàn dưới lát cá» khô.
Hàn Tá»­ Kỳ chưa kịp mở lá»i, lão quái nhân lại quát:
- Ngươi phải chết!
Äạo kình lạnh lẽo từ ngá»n chưởng lão quái nhân ào tá»›i Hàn Tá»­ Kỳ.
Hàn Tử Kỳ giật mình dịch sang trái ba thước tránh đạo kình lạnh buốt đó.
Cậu bé vô cùng kinh hãi. Từ chỗ bồ đoàn tới cậu bé khoảng trăm trượng, đạo kình vừa rồi nặng như chiếc búa đồng, công lực của lão quái nhân quả nhiên quỉ thần cũng kinh sợ.
Hàn Tá»­ Kỳ đứng nhìn lão quái nhân râu tóc bạc phÆ¡ chưa nói được lá»i nào.
Rá»i cặp mắt thần vào mặt Hàn Tá»­ Kỳ như quan sát, lão quái nhân râu tóc bạc phÆ¡ trầm giá»ng:
- Tiểu tử, ngươi là ai, tại sao dám xông vào Thiên tàn phủ của lão phu giữa đêm khuya?
Hàn Tử Kỳ chắp tay cung kính:
- Thưa lão tiá»n bối, vãn bối là má»™t đứa bé giang hồ lang bạt, Ä‘i đêm lạc bước vào cánh rừng này, định tìm chá»— nghỉ ngÆ¡i, không biết có bậc cao nhân nhàn ẩn, nên đã làm kinh động giấc ngá»§, xin lão tiá»n bối lượng thứ cho.
Lão quái nhân râu tóc bạc phơ hừ lạnh như tiếng kèn ma:
- Tiểu tử, trước khi vào Thiên Tàn phủ ngươi có trông thấy đám khô lâu nằm ngoài vách đá hay không?
Hàn Tử Kỳ gật đầu:
- Thưa lão tiá»n bối, tiểu bối trông thấy tất cả có mưá»i má»™t đóa Ma hoa, đó là hài cốt cá»§a các nạn nhân bị giết.
Lão quái nhân râu tóc bạc phơ quát to:
- Nói nhảm, bá»n chúng to gan lá»›n mật dám tá»›i đây xâm phạm vào vùng đất cấm, nên lão phu trừng phạt bá»n chúng đấy.
Lão há»i:
- Tiểu tử! Ngươi biết lão phu là ai không?
Giá»ng nói cá»§a lão quái nhân hằn há»c như Ä‘ang nổi giận. Hàn Tá»­ Kỳ không biết phải đáp ứng thế nào cho ổn, cứ mãi do dá»±.
Lão quái nhân râutóc bạc phơ nổi giận quát:
- Ngươi có nghe chưa? Lão phu há»i ngươi có biết ta là ai không?
Hàn Tử Kỳ sợ hãi đáp mau:
- Thưa lão tiá»n bối! Nếu tiểu bối không lầm, lão tiá»n bối chính là Thiên Tàn Quái Tẩu tiếng tăm lừng lẫy trên chốn giang hồ gần hai mươi năm vá» trước.
- Ha ha ... ha ha ... ha ha ha ...
Tiếng cưá»i cá»§a lão quái nhân chấn động khắp cả động phá»§, gió hốt ào ào, cát bụi trên trần tuông xuống mịt mù.
Hàn Tử Kỳ khiếp đảm vội vàng vận khí chân ngươn chống lại âm thanh chực xé nát cả màng tai và hàn tà xâm nhập vào cửu khiếu.
Lát sau, lão quái nhân thôi cưá»i nhìn Hàn Tá»­ Kỳ, ánh mắt sáng như hai ngá»n đèn, trầm giá»ng:
- Tiểu tử! Ngươi đã biết danh hiệu của lão phu thì chết càng sớm. Ngươi có hiểu ra sao không?
Hàn Tử Kỳ rùng mình mấy cái, nhưng vẫn giữ sự bình tĩnh nhìn lão quái nhân:
- Tiểu bối còn bé con, trí óc thô thiển, xin lão tiá»n bối chỉ giáo cho.
Lão quái nhân chính là Thiên Tàn Quái Tẩu cất giá»ng trầm khiếp:
- Tại vì luật lệ của Thiên Tàn phủ, kẻ nào biết được danh hiệu của lão phu thì phải chết ngay. Ta không muốn kẻ đó còn sống trở lại giang hồ tiết lộ tung tích của ta, để cái lũ bại hoại tới đây phá quấy. Cái đạo lý đó ngươi đã hiểu rồi chứ?
Hàn Tử Kỳ khiếp hãi, nhủ thầm:
- Xem ra lão Thiên Tàn Quái Tẩu này là má»™t nhân vật ná»­a chánh ná»­a tà, tâm tính cổ quái chưa thấy bao giá», phần vì luật lệ cá»§a Thiên Tàn phá»§ nhất định lão sẽ giết chết ta chứ chẳng không đâu. Tánh mạng ta tá»›i đây đã há»ng thật rồi.
Thoắt một cái Thiên Tàn Quái Tẩu đã đứng sững trước mặt Hàn Tử Kỳ, thân pháp của lão vô cùng quái dị, nhanh đến không kịp thấy.
Hàn Tử Kỳ nhận ra Thiên Tàn Quái Tẩu chân trái cụt tới gối, chẳng hiểu lão sử dụng thân pháp gì lại kỳ diệu đến thế.
Quét luồn mắt sáng như hai ngá»n đèn, rá»i khắp trên thân hình Hàn Tá»­ Kỳ, Thiên Tàn Quái Tẩu gật gù:
- Xem qua căn cốt của ngươi quả phi phàm, đúng là một kỳ hoa của võ lâm, giết đi rất uổng, nhưng vì luật lệ Thiên Tàn phủ xưa nay là vậy, lão phu không thể nào tha thứ cho ngươi được. Hãy nhắm mắt lại cho ta hóa kiếp.
Hàn Tử Kỳ nổi giận:
- Lão tiá»n bối muốn giết cứ động thá»§, tiểu bối nhắm mắt lại làm chi chứ.
Thiên Tàn Quái Tẩu quát to:
- Ngươi phải chết, nhưng trước khi ngươi chết lão phu cần biết ngươi là hậu duệ của môn phái nào, bảo trang nào, nói mau!
Hàn Tử Kỳ thành thực:
- Tiá»n bối là độc tá»­ cá»§a Trang chá»§ Hàn Khuất Thân, mẹ là Tuyệt đại mỹ nhân Tố Thần Phi, không thuá»™c môn phái nào cả.
Thiên Tàn Quái Tẩu bật kêu lên má»™t tiếng quái gở, trố mắt nhìn Hàn Tá»­ Kỳ má»™t lúc rồi hạ thấp giá»ng:
- Hàn đại hiệp và Tố Thần Phi cô nương hiện nay thế nào?
Hàn Tử Kỳ chợt rơi nước mắt:
- Phụ thân tiểu bối biệt tích từ lâu, còn mẫu thân vừa thất lạc không biết còn sống hay đã chết. Hàn sÆ¡n trang lại bị bá»n ác ma đốt phá, tiểu bối không nÆ¡i nương tá»±a lang thang tá»›i đây để gặp lão tiá»n bối ...
Thiên Tàn Quái Tẩu bật “ồ†lên một tiếng nhìn kỹ gương mặt Hàn Tử Kỳ, chợt kêu lên:
- Tiểu tá»­, ngươi đã trúng nhằm Tàn phế chưởng cá»§a bá»n Luân Hồi giáo rồi, ná»™i trong ba ngày ngươi sẽ biến thành má»™t gã cùi há»§i, không còn thần Ä‘an nào trị nổi đâu.
Hàn Tử Kỳ hoảng hốt:
- Lão tiá»n bối, Tàn phế chưởng độc hại đến thế sao?
Thiên Tàn Quái Tẩu gật đầu:
- Ngươi là má»™t kẻ hậu sinh vừa ra chốn giang hồ nên không hiểu. Năm xưa ả Ngá»c Diện Ma CÆ¡ Äiêu Nguyệt Hồ đã sá»­ dụng chiêu Tàn phế chưởng sát hại vô số cao thá»§ võ lâm, ai nghe tá»›i tên cÅ©ng Ä‘á»u khiếp mật, bay hồn, kẻ trúng nhằm sẽ bị cùi há»§i tàn phế dung mạo, Ä‘au đớn cùng cá»±c chỉ trong vòng má»™t năm sau thịt xương sẽ rã ra mà chết.
Hàn Tử Kỳ vô cùng khiếp đảm than thầm:
- Mẹ ơi! Con sắp chết. Con không còn tìm mẹ được nữa, xin mẹ tha cho con cái tội bất hiếu của con.
Hàn Tá»­ Kỳ rÆ¡i hai giá»t nước mắt thương tâm.
Bỗng Thiên Tàn Quái Tẩu nói:
- Niệm tình cố nhân, lão phu phá lệ má»™t lần, lão phu không giết ngươi. Ngươi gặp ta đó là mệnh trá»i chưa dứt ngươi vậy. Hãy theo ta!
Loáng má»™t cái Thiên Tàn Quái Tẩu đã tịnh tá»a trên chiếc bồ Ä‘oàn lát cá» khô.
Thân pháp cá»§a lão nhân chưa từng trông thấy bao giá». Hàn Tá»­ Kỳ nghÄ© thầm trong bụng, chẳng hiểu Thiên Tàn Quái Tẩu có dụng tâm gì, nhưng vẫn bước tá»›i gần ...
Há»± ... há»± ...
Hàn Tử Kỳ bị Thiên Tàn Quái Tẩu điểm huyệt ngã lăn ra nằm bất động, cậu bé tròn xoe đôi mắt nhìn lão nhân ấp úng:
- Lão tiá»n bối ...
Thiên Tàn Quái Tẩu quát:
- Äừng lảm nhảm, hãy nằm im đó cho lão phu.
Thò tay ra phía sau chiếc bồ Ä‘oàn, lôi ra má»™t chiếc há»™p màu Ä‘en, lấy hai viên thuốc cùng màu Ä‘en. Thiên Tàn Quái Tẩu dùng chỉ lá»±c vạch miệng Hàn Tá»­ Kỳ, búng cho linh Ä‘an trôi tuốt xuống vá»±c Ä‘an Ä‘iá»n, kế đó lão nhân vươn tay Ä‘iểm trên khắp thân ngưá»i cậu bé.
Chốc lát Hàn Tử Kỳ nghe như có một trận lửa đốt cháy cả tâm can, bèn kêu lên:
- Lão tiá»n bối ...
Thiên Tàn Quái Tẩu quát:
- Äừng lá»™n xá»™n, hãy nằm yên đó cho lão phu.
Lão quái nhân vẫy tay một cái bảo:
- Hãy vận khí chân âm truyá»n khắp ngá»§ tạng lục phá»§ cho mau.
Hàn Tử Kỳ cử động thân mình, toan ngồi dậy, nhưng hai tay hai chân vẫn còn tê cứng, cậu bé hiểu ngay Thiên Tàn Quái Tẩu chỉ giải các huyệt trên thân mình, tất cả vẫn còn bị bế tắt.
Trận lửa đốt tâm can mỗi lúc càng thêm dữ dội. Hàn Tử Kỳ gấp rút vận khí chân âm xung vào nội tạng trấn bớt trận lửa vô hình khủng khiếp kia.
Khoảng chừng uống cạn một bình trà, chợt Hàn Tử Kỳ nghe một cơn đau nhức xé cả tâm can, mồ hôi tháo ra ướt đẫm mình, hơi thở hồng hộc, cuối cùng ói ra một vũng nước đen sì, vô cùng hôi hám, cậu bé chỉ kêu lên một tiếng rồi ngất lịm đi...
Tài sản của Memory

  #3  
Old 09-06-2008, 09:42 AM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Hồi 3
Hoạ Trung Hữu Phúc


Äến khi ánh nắng ban mai vừa lá»t vào trong hang động, đúng lúc Hàn Tá»­ Kỳ cÅ©ng vừa mở mắt ra.
Cậu bé đứng lên cảm thấy trong ngưá»i sảng khoái lạ lùng, trải qua má»™t đêm, chẳng những bệnh đã lành lại mà còn gia tăng thêm ná»™i lá»±c nữa.
Hàn Tá»­ Kỳ vô cùng hoan hỉ đưa mắt nhìn qua, trông thấy Thiên Tàn Quái Tẩu đã tỉnh giấc tá»± bao giá», vẫn tịnh tá»a trên chiếc bồ Ä‘oàn lát cá» khô.
Hàn Tử Kỳ chắp tay trước ngực cung kính:
- Tiểu bối xin vạn tạ công Æ¡n cứu mạng cá»§a lão tiá»n bối, ân đức này trá»n Ä‘á»i không dám quên.
Thiên Tàn Quái Tẩu khoát tay:
- Tiểu tử đừng đa lễ. Lão phu cứu ngươi chẳng cần kể tới công ơn cũng chẳng cần ngươi phải nhớ, ta chỉ cần ngươi làm một chuyện. Ngươi nghĩ thế nào?
Hàn Tử Kỳ vẫn một mực cung kính:
- Lão tiá»n bối là đại ân nhân cá»§a tiểu bối, lão tiá»n bối cần sai bảo chuyện gì xin cứ nói ra.
Lặng Ä‘i má»™t lúc, Thiên Tàn Quái Tẩu cất giá»ng ai oán:
- Lão phu có hai mối tử thù cần phải trả, chẳng hiểu ngươi có khứng chịu chăng?
Hàn Tử Kỳ khẳng khái:
- Tiểu bối xin bái lãnh, dù có phải nhảy vào dầu sôi lá»­a bá»ng quyết chẳng từ nan.
Thiên Tàn Quái Tẩu gật gật đầu tá» sá»± hài lòng, giá»ng lão nhân càng thêm ai oán:
- Lão phu có hai mối thù chưa trả được, lòng ta canh cánh từ mưá»i mấy năm qua rồi.
Ngươi hãy giết bá»n chúng cho ta trước khi ta nhắm mắt lìa cá»i Ä‘á»i.
á»’ ra lão tiá»n bối này có mối thù không đội trá»i chung, có lẽ hung thá»§ đã chặt cụt chân lão chứ chẳng còn ai nữa. Hàn Tá»­ Kỳ nghÄ© thầm như thế, liá»n há»i:
- Thưa lão tiá»n bối, bây giá» tiểu bối phải giết ai?
Thiên Tàn Quái Tẩu nghiến răng:
- Ngươi hãy giết chết ả Ngá»c Diện Ma CÆ¡ Äiêu Nguyệt Hồ và lão tặc Bắc Khuyết Thần Ma, chính hai tên này đã chặt chân ta. Ngươi có bằng lòng không?
Hàn Tử Kỳ cương quyết:
- Tiểu bối xin bái lãnh, tiểu bối sẽ giết Ngá»c Diện Ma CÆ¡ Äiêu Nguyệt Hồ và lão đại ma đầu đó rá»­a hận cho lão tiá»n bối.
Chợt cậu bé há»i:
- Lão tiá»n bối, tiểu bối mạo muá»™i xin được há»i, có phải ả Ngá»c Diện Ma CÆ¡ trước đây là ná»™i thê cá»§a lão tiá»n bối không?
Thiên Tàn Quái Tẩu gật đầu:
- Ngươi đóan không sai, Ngá»c Diện Ma CÆ¡ trước đây là ná»™i tướng cá»§a lão phu, đã từng chung sống vá»›i lão phu tại Thiên nhai bên cạnh Äá»™ng đình hồ suốt má»™t năm trá»i, tình nghÄ©a sâu hÆ¡n biển, nặng tày non, nhưng ...
Hàn Tá»­ Kỳ há»i mau:
- Lão tiá»n bối, rồi sau đó thế nào?
Giá»ng nói cá»§a Thiên Tàn Quái Tẩu càng thêm bi oán:
- Trong suốt thá»i gian đó, lão phu đã truyá»n dạy võ công lẫn ná»™i lá»±c ba mươi năm cho ả, vá»›i kỳ vá»ng sau đó sẽ cùng tái xuất giang hồ khá»­ trừ những tên bại hoại, nào ngá» tính nết cá»§a ả hoang dâm vô độ, ta đã từng tha thứ ả rất nhiá»u lần, cho ả ăn năn hối ngá»™, nhưng hỡi Æ¡i ...
Tới đây Thiên Tàn Quái Tẩu vụt ngưng đi, hình như trong lòng lão đang đau thương cùng cực...
Hàn Tá»­ Kỳ không dám há»i, chỉ nhìn Thiên Tàn Quái Tẩu chỠđợi. Lúc sau Thiên Tàn Quái Tẩu tiếp:
- Lão phu không ngỠả tính nào tật nấy, vẫn tiếp tục con đưá»ng tá»™i lá»—i, lại còn thông đồng vá»›i Bắc Khuyết Thần Ma phục rượu cho ta say bất tỉnh, rồi chặt chân ta như ngươi đã thấy, sau đó lại còn đầu độc ta bằng kịch độc “Tàn chi tán cốtâ€.
Hàn Tử Kỳ kêu lên:
- Quả là ác phụ.
Thiên Tàn Quái Tẩu gật đầu:
- Không sai. Äến khi lão phu tỉnh lại thấy mình Ä‘ang nằm trong má»™t cánh rừng già, chính là khu rừng này, ta nhá» có linh Ä‘an “Truy xu bách độc†và ná»™i lá»±c thâm hậu má»›i tống nổi kịch độc kia ra ngoài, sống tá»›i ngày nay. Mưá»i mấy năm ở trong Thiên Tàn phá»§ này, lòng ta luôn nghÄ© đến mối hận thù, chưa trả xong chưa đành nhắm mắt, nhưng vì tàn phế ta không thể nào di chuyển xa được để giết ả dâm phụ Ngá»c Diện Ma CÆ¡ Äiêu Nguyệt Hồ và lão tặc Bắc Khuyết Thần Ma, nên cam đành nuốt hận cho tá»›i bây giá»...
Nhìn Hàn Tá»­ Kỳ, Thiên Tàn Quái Tẩu đổi giá»ng:
- Nay duyên trá»i khiến xui ngươi đến đây, lão phu xem ngươi cốt cách phi thưá»ng, đúng là má»™t đóa kỳ hoa cá»§a võ lâm sau này, chỉ có ngươi má»›i giúp được ta trả nổi mối hận thù mãi canh cánh trong lòng ta chẳng giây phút nào yên được.
Hàn Tử Kỳ chắp tay trước ngực:
- Tiểu bối xin bái mạng. Tiểu bối thá» sẽ giết cho bằng được ả Ngá»c Diện Ma CÆ¡ Äiêu Nguyệt Hồ và lão quá»· Bắc Khuyết Thần Ma, Ä‘á»n đáp phần nào công Æ¡n cứu mạng cá»§a lão tiá»n bối vừa rồi.
Thần sắc trên gương mặt Thiên Tàn Quái Tẩu hiện lên nét hoan hỉ hết sức hài lòng:
- Tiểu tá»­, ngươi hãy còn quá trẻ, hiện nay ná»™i lá»±c chẳng có được là bao, võ công hãy còn thô thiển, nếu ngươi ra chốn giang hồ đương đầu vá»›i ả Ngá»c Diện Ma CÆ¡ Äiêu Nguyệt Hồ hay lão tặc Bắc Khuyết Thần Ma chẳng khác nào Ä‘em trứng chá»i đá, ngươi hãy lưu lại Thiên Tàn phá»§ này khoảng hai năm ta sẽ truyá»n cho ngươi ba chiêu “Hàng ma nhất thứcâ€.
“Hàng ma nhị thức†và “Hàng ma tam thức†má»›i có thể tạm thá»i đối đầu vá»›i bá»n giang hồ được.
Hàn Tử Kỳ cung kính:
- Tiểu bối sẽ tận tâm, tận lá»±c tập luyện võ công đặng giết chết cặp gian phu dâm phụ kia trả thù cho lão tiá»n bối, dù có tan thây nát cốt cÅ©ng không sá»n lòng.
Thiên Tàn Quái Tẩu bật khen:
- Tốt, trong hai năm nay lão phu sẽ gom bí pháp cho ngươi có ba mươi năm ná»™i lá»±c, nhưng vẫn chưa đủ đâu, sau khi ngươi ra chốn giang hồ cần phải tìm dị phẩm hoặc gặp kỳ duyên, luyện chiêu Hàng ma tam thức, má»›i có thể đối diện vá»›i ả Ngá»c Diện Ma CÆ¡ và lão tặc Bắc Khuyết Thần Ma được. Ngươi hãy ghi nhá»› lá»i ta dặn.
Hàn Tá»­ Kỳ chưa kịp trả lá»i, bá»—ng nhiên Thiên Tàn Quái Tẩu đổi giá»ng quát to:
- Tiểu tá»­, nếu ngươi thấy sứ mạng cá»§a lão phu quá khó khăn nguy hiểm, hãy mau mau rá»i khá»i Thiên Tàn phá»§ này, đừng đứng đó làm bẩn mắt ta.
Hàn Tử Kỳ kinh hãi nhủ thầm:
- Quả nhiên lão tiá»n bối này là má»™t nhân vật ná»­a tà, ná»­a chánh, tâm tánh thất thưá»ng, khi đã nổi giận lên ta không nên làm nghịch ý lão, có lẽ lão Ä‘ang nghi ngá» ta hứa hẹn dối trá bởi ta và lão chưa có tình nghÄ©a gì để có thể tin là ta dám hy sinh cho lão, ta phải tìm cách hóa giải tình trạng này.
Thầm nghĩ xong, Hàn Tử Kỳ càng tỠra cung kính hơn trước:
- Tiểu bối đã hứa sẽ tận tâm tận lá»±c hoàn thành sứ mạng lão tiá»n bối đã phó thác, nhưng lão tiá»n bối vẫn còn hoài nghi, tiểu bối xin thỉnh cầu má»™t Ä‘iá»u.
Lừ cặp mắt sáng như hai ngá»n đèn nhìn Hàn Tá»­ Kỳ, Thiên Tàn Quái Tẩu gằn giá»ng:
- Ngươi thỉnh cầu lão phu Ä‘iá»u gì hãy nói ra mau!
Hàn Tử Kỳ thành khẩn:
- Hiện nay song thân cá»§a tiểu bối không hiểu chết sống lẽ nào, tiểu bối là má»™t đứa trẻ bÆ¡ vÆ¡ lạc lá»ng, không nÆ¡i nương tá»±a, tiểu bối xin thỉnh cầu được làm nghÄ©a tá»­ cá»§a lão tiá»n bối, chẳng hiểu lão tiá»n bối có nhá»§ lòng thương hại khứng chịu cho chăng?
- Ha ha ... ha ha ha ... Ha ha ...
Thiên Tàn Quái Tẩu gióng lên tràng cưá»i chấn động, gió hốt ù ù, bụi cát tung mù trong hang động, khiến cho Hàn Tá»­ Kỳ phải khiếp thầm, nhưng chưa rõ duyên cá»› nào khiến lão nhân trổ loạt cưá»i quái gở như thế. Cậu bé đứng yên đợi chá».
Chấm dứt tràng cưá»i quái gở, Thiên Tàn Quái Tẩu nhìn Hàn Tá»­ Kỳ, cất giá»ng ôn nhu:
- Tiểu tử, ngươi quả là một đứa bé thông minh tuyệt đỉnh, ngươi đã điểm trúng trái tim của lão phu, thỉnh cầu của ngươi là chánh đáng lẽ nào ta lại từ chối hay sao.
Hàn Tử Kỳ vội quỳ sụp xuống hô to:
- Nghĩa tử xin bái lễ cùng nghĩa phụ.
Cậu bé lạy đủ chín lạy, rồi vẫn còn quỳ đó không dám đứng lên.
Phất cánh tay nâng Hàn Tử Kỳ đứng lên, Thiên Tàn Quái Tẩu vui vẻ:
- Hài nhi chá»› nên Ä‘a lá»…. Vừa rồi lão phu đã thá»­ thách ngươi, không ngá» ngươi là má»™t trang nam tá»­ chí khí, can trưá»ng, đạo nghÄ©a, ta rất an tâm. Ngươi hãy ở lại đây hai năm như lá»i ta đã nói.
Hàn Tử Kỳ xúc động rơi hai giòng nước mắt, trong lòng cảm kích khôn cùng. Cậu bé không ngỠThiên Tàn Quái Tẩu, một nhân vật tính tình cổ quái lại có lòng nhân như thế.
TrỠtay vỠphía sau hang động, Thiên Tàn Quái Tẩu bảo Hàn Tử Kỳ:
- Phía sau đã có thạch trì nước đầy quanh năm, lúc khát hài tá»­ hãy múc uống không cần phải Ä‘i tìm suối, chung quanh hồ lại có rất nhiá»u nấm bách niên lúc đói ngươi hãy lấy mà ăn, thỉnh thoảng ngươi vào cánh rừng phía trước Thiên Tàn phá»§ săn má»™t vài con thú Ä‘em vá» làm lương thá»±c phòng khi lúc gió mưa tâm tả. Ngươi hãy cố gắng luyện ba chiêu rồi sẽ ra chốn giang hồ.
Hàn Tử Kỳ chắp tay trước ngực:
- Hài tá»­ xin tuân lá»i nghÄ©a phụ.
Thiên Tàn Quái Tẩu buông tiếng thở mạnh như vừa trút Ä‘i má»™t mối ưu tư đã chồng chất trong lòng qua nhiá»u năm tháng:
- Bây giá» hài nhi hãy ra phía sau lo má»i việc, lão phu cần phải nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc rồi sẽ gặp lại ngươi sau.
Dứt lá»i, Thiên Tàn Quái Tẩu nhắm mắt lại, tịnh thần. Hàn Tá»­ Kỳ bước ra phía sau hang động bắt đầu việc luyện võ công.
Tài sản của Memory

  #4  
Old 09-06-2008, 09:43 AM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Hồi 4
Phò Nguy Cứu Khổ


Trên lưng con xích long câu sắc lông màu huyết dụ, đỠnhư màu máu sậm là má»™t gã thiếu niên tuổi trạc mưá»i bảy, mưá»i tám mặt mÅ©i cá»±c kỳ tuấn mỹ. Gã thiếu niên buông lÆ¡i dây cương cho ngá»±a Ä‘i chầm chậm, đôi mắt ngắm nhìn cảnh sắc tươi đẹp cá»§a buổi sáng mùa xuân.
Lòng cảm khái, gã thiếu niên vận lam y cất tiếng ngâm nga hai câu thơ của đại thi hào Lý Bạch:
“Túy ngá»a sa trưá»ng quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỹ nhân hồi.â€.
Tạm dịch:
“Say ngá»§ sa trưá»ng đừng vá»™i trách
Xưa nay chinh chiến có ai vá».â€.
Gã thiếu niên lam y ngâm dứt, thìn lình nghe có tiếng là quát phía bên kia ngá»n đồi thấp.
Gã giật mình, ngồi thẳng ngưá»i lên, hướng sang phía đó, vận thính lá»±c nghe ngóng.
Rõ là nÆ¡i đó có má»™t số đông ngưá»i Ä‘ang giao tranh vá»›i má»™t cô gái không sai.
Gã thiếu niên vận lam y lẩm bẩm:
- Ta hãy may tới đó xem chuyện gì xảy ra.
Gã giục con Xích long câu lên đỉnh đồi rồi đưa mắt nhìn xuống thung lũng.
Trên bãi cỠxanh rộng lớn, hai tên sứ giả Luân Hồi giáo đang vây đánh một ả thiếu nữ mặt mày xấu xí, tình thế nàng sắp sa cơ.
Chẳng chút chậm trá»…, gã thiếu niên vận lam y bay ngá»±a xuống thung lÅ©ng, tá»›i gần chá»— ba ngưá»i Ä‘ang giao đấu, hét:
- Dừng lại!
Mồm hét, chàng vừa rá»i khá»i lưng ngá»±a phóng tá»›i đấu tràng.
Hai tên sứ giả Luân Hồi nghe tiếng hét xé không gian giật mình thu hồi giới đao, đưa mắt nhìn xem đó là ai, bỗng cả hai tên cùng bật “ồ†lên một lượt.
Ả thiếu nữ xấu xí cÅ©ng thu hồi trưá»ng kiếm đưa mắt nhìn gã thiếu niên vận lam y, bất giác thân hình nàng rúng động.
Nhìn kỹ gương mặt hai tên sứ giả Luân Hồi giáo, gã thiếu niên vận lam y bật thốt:
- Ồ! Hai tên đệ cửu, đệ thập Luân Hồi giáo đây, quả là không tìm mà gặp.
Thực vậy, hai tên sứ giả Luân Hồi giáo chính là đệ cửu sứ giả và đệ thập sứ giả không sai.
Tên sứ giả Luân Hồi giáo mang số chín trên ngá»±c nhìn gã thiếu niên vận lam y, cất giá»ng ồm ồm:
- Hàn Tử Kỳ? Hoá ra là ngươi đó sao?
Gã thiếu niên vận lam y chính thực là Hàn Tử Kỳ, lạnh lùng:
- Ngươi có đui chưa, không là ta thì còn là ai nữa chứ.
Tên sứ giả Luân Hồi giáo số chín trợn cặp mắt quỷ:
- Tiểu tá»­! Hãy mau mau giao ná»™p bản đồ “Phù ảnh cung†cho bá»n ta, ta sẽ niệm tình tha chết cho ngươi lần này.
Hàn Tử Kỳ nghiến răng:
- Trái lại, tiểu gia gia sẽ giết hai ngươi trả mối hận năm xưa hai ngươi đã đánh ta rơi xuống dòng suối. Bây giỠhia ngươi chuẩn bị chết cách nào, nói mau!
Tên sứ giả số mưá»i quay sang tên sứ giả số chín:
- Cửu huynh, dài dòng với gã tiểu quỉ làm chi bận lòng, hãy để cho đệ bắt gã.
Nhìn ánh mắt sáng tợ hai vì sao cá»§a Hàn Tá»­ Kỳ, tên sứ giả Luân Hồi giáo số chín quay lại đồng bá»n:
- Thập đệ hãy thận trá»ng, xem ra gã tiểu tá»­ đã khác hÆ¡n xưa rất nhiá»u, có lẽ võ công cá»§a gã rất cao thâm, cặp mắt gã đã cho ta biết Ä‘iá»u đó.
Tên sứ giả Luân Hồi giáo số mưá»i trấn Âm Nghi:
- Cửu huynh, hãy an tâm, chỉ trong vòng ba chiêu đệ sẽ bắc được gã giải vỠLuân Hồi giáo nộp cho cung chủ, chúng ta sẽ lãnh thưởng một vạn lạng vàng ròng như cung chủ đã ra lệnh.
Không đợi đồng bá»n nói thêm lá»i nào, tên sứ giả Luân Hồi giáo số mưá»i lướt tá»›i đứng trước mặt Hàn Tá»­ Kỳ. Hắn ồm ồm giá»ng:
- Tiểu tử! Ngươi định lẽ nào, bó tay chịu tội hay chỠbản sứ giả động thủ bắt ngươi?
Hàn Tử Kỳ ngạo nghễ:
- Äừng lải nhải cái mồm. Hôm nay tiểu gia sẽ chặt má»™t cánh tay ngươi trả thù xưa, sau đó sẽ tá»›i Luân Hồi cung há»i tá»™i ả hồ ly Ngá»c Diện Ma CÆ¡ Äiêu Nguyệt Hồ.
Tên sứ giả Luân Hồi giáo số mưá»i giận dữ quát:
- Tiểu quỉ muốn chết!
Hắn vung thanh giới đao điểm vào tám huyệt trên mình Hàn Tử Kỳ nhanh tợ chớp.
Má»™t tiếng động thanh thao, Hàn Tá»­ Kỳ rút trưá»ng kiếm ra khá»i vá», rung tay má»™t cái.
Má»™t chùm kiếm ảnh vá»t ra ngoài má»™t trượng chặn thanh giá»›i Ä‘ao cá»§a đối thá»§.
Xoảng ... xoảng ...
Kiếm ảnh Ä‘ao quang chợt tắt, tên sứ giả Luân Hồi giáo số mưá»i lui lại ba bốn bước trố cặp mắt kinh dị nhìn Hàn Tá»­ Kỳ. Hắn không ngá» võ công chàng giỠđây lại cao thâm như thế.
Nhưng liá»n đó, song phương cùng lượt sáp tá»›i, kiếm Ä‘ao chạm nhau xoang xoảng, từng chùm tia lá»­a chá»›p lóe má»—i lúc càng thêm dữ dá»™i hÆ¡n.
Qua mưá»i hiệp, đột nhiên tên sứ giả Luân Hồi giáo số mưá»i kêu “oái†má»™t tiếng, cánh tay phải lẫn vá»›i Ä‘ao bay ra ngoài, máu trên vai tuôn ra lai láng, lảo đảo tháo lui ngoài trưá»ng.
Tên sứ giả số chín hốt hoảng lướt tá»›i vươn tay Ä‘iểm huyệt cầm máu cho đồng bá»n, lấy linh Ä‘an bôi vào rồi xé má»™t mảnh áo rịt vết thương.
Hắn đưa tên đồng bá»n ra ngoài xa, quay lại trợn mắt nhìn Hàn Tá»­ Kỳ, rít giá»ng căm thù:
- Tiểu quỉ, món nợ máu này sè có má»™t ngày nào đó bá»n ta trả lại trên mình ngươi gấp trăm lần hÆ¡n nữa.
Lá»i vừa dứt, tên sứ giả Luân Hồi giáo số chín liá»n cắp lấy đồng bá»n phóng sang ngá»n đồi mất dạng.
Chá» bá»n sứ giả Ä‘i rồi, thiếu nữ xấu xí bước tá»›i gần Hàn Tá»­ Kỳ, chắp tay trước ngá»±c cất giá»ng oanh vàng:
- Tiểu muá»™i xin Ä‘a tạ công tá»­ cứu nguy cá»§a Hàn công tá»­, trá»n kiếp này muá»™i chẳng dám quên.
Hàn Tử Kỳ khoát tay:
- Cô nương chá»› nên Ä‘a lá»…, trong lòng tại hạ bất an, chuyện trên đưá»ng hành hiệp tương trợ lẫn nhau là thưá»ng sá»±, cô nương đừng quan tâm làm chi.
Chàng nhìn nàng:
- Tại hạ xin được há»i mỹ danh cá»§a cô nương là gì, để cho tại hạ dá»… dàng xưng hô.
Ngập ngừng phút giây, cô gái xấu xí đáp:
- Tiện danh cá»§a tiểu muá»™i là Xú diện Nữ. Hàn công tá»­ hãy gá»i như thế.
Hàn Tử Kỳ ngạc nhiên:
- Xú diện Nữ ư? Äây chỉ là biệt danh, tại hạ muốn biết danh tánh cá»§a cô nương.
Như có Ä‘iá»u gì uẩn khúc trong lòng. Xú diện Nữ lắc đầu:
- Hàn công tá»­ thứ cho, hãy gá»i tiểu muá»™i là Xú diện Nữ được rồi, còn danh tánh thì ...
Nàng ngừng lại không nói nữa. Hàn Tá»­ Kỳ lấy làm lạ liá»n phóng tá»›i:
- Tại hạ xem qua hình dáng của Xú cô nương phải là một vị tiểu thư trâm anh, đài các nhưng chẳng biết tại sao ...
Tá»›i đây Hàn Tá»­ Kỳ vụt im Ä‘i không tiếp thêm lá»i. Chàng muốn nói vá»›i hình dạng yêu kiá»u diá»…m lệ đó nàng phải là má»™t trang quốc sắc, thiên hương, tại sao lại là má»™t cô gái có bá»™ mặt xấu xí như thế nhưng sợ lá»i mình thất thố khiến cô gái nổi giận nên chàng ngưng ná»­a chừng.
Chợt nghe Xú diện Nữ cưá»i khúc khích cất giá»ng trong như ngá»c lưu ly:
- Hàn công tá»­ muốn nói đến bá»™ mặt xấu xí cá»§a tiểu muá»™i ư? Trá»i sinh muá»™i ra vốn là má»™t ngôi sao xấu, làm thế nào trở thành má»™t ả thiếu nữ yêu kiá»u diá»…m lệ được. Muá»™i đành cam chịu số phận cá»§a mình thôi. Công tá»­ thấy khó chịu lắm ư?
Hàn Tử Kỳ lắc đầu:
- Tại hạ đâu dám vô lá»… vá»›i Xú cô nương đến thế. Cô nương tuy không có gương mặt xinh đẹp như má»i thiếu nữ khác, nhưng cô nương có cái đẹp ở tâm hồn, giá»ng nói êm Ä‘á»m 8 như ngá»c rót, tư phong cốt cách đài trang, đó má»›i là viên ngá»c liên thành, không có má»™t ả mỹ nhân nào sánh kịp cô nương.
Ãnh thu ba Xú diện Nữ chá»›p lên mấy lần, nàng cất giá»ng êm như mÆ¡:
- Hàn công tá»­ quả là má»™t chính nhân quân tá»­, má»™t trang thiếu hiệp hào hùng, xem ngưá»i bằng ná»™i tâm, không xem nÆ¡i thể xác, những lá»i vàng ngá»c đó tiểu muá»™i xin ghi tạc vào lòng, trá»n kiếp không thể nào quên được.
Hàn Tử Kỳ từ tốn:
- Xú cô nương đã dạy quá lá»i rồi. Sá»± thá»±c đến nay tại hạ chỉ là má»™t kẻ vô danh, thuá»™c hàng tiểu bối, năm xưa tại hạ nhá» mẫu thân dạy bảo hiểu biết chút ít vá» chuyện giang hồ, đâu dám sánh mình cùng bậc chánh nhân quân tá»­.
Xú diện Nữ thăm dò:
- Hàn công tá»­, tiểu muá»™i mạo muá»™i xin há»i. Nhị vị đại nhân thuá»™c danh giá hay môn phái nào, xin công tá»­ nói cho muá»™i được rõ, ngày sau có dịp sẽ đế bái kiến cao nhân.
Nghe Xú diện Nữ há»i đến song thân, gương mặt Ä‘ang tươi cá»§a Hàn Tá»­ Kỳ chợt buồn thấp giá»ng:
- Phụ thân cá»§a tại hạ là Trang chá»§ Hàn sÆ¡n trang Hàn Khuất Thân, còn mẫu thân tên gá»i “Tuyệt đại mỹ nhân†Tố Thần Phi, có lẽ cô nương đã nghe qua má»™t vài lần.
Xú diện Nữ bật “ồ†lên một tiếng sửng sốt nhìn Hàn Tử Kỳ không chớp mắt. Phút chốc nàng lên tiếng:
- Thế ra Hàn công tá»­ là con trai cá»§a Hàn tiá»n bối và Tuyệt đại nữ tiá»n bối đây sao?
Tiểu nữ có nghe thảm biến Hàn sơn trang, chẳng hay ...
Hiểu ngay Xú diện Nữ muốn há»i Ä‘iá»u gì rồi, bằng má»™t giá»ng buồn buồn, Hàn Tá»­ Kỳ thành thật:
- Phụ thân của tại hạ đã biệt vô tung tích từ lúc tại hạ còn tuổi ấu thơ, còn mẫu thân cũng biệt tích từ lâu, đến nay chẳng rõ chết sống lẽ nào, mấy tháng qua tại hạ hết sức đi tìm mà không phăng ra manh mối.
Như cảm thương tâm trạng của Hàn Tử Kỳ, Xú diện Nữ buông hơi thở nhẹ:
- Hàn công tử, công tử biết hung thủ nào đã đốt phá Hàn sơn trang không?
Hàn Tử Kỳ lắc đầu:
- Tại hạ chưa tìm ra đích thá»±c hung thá»§ đốt phá Hàn sÆ¡n trang là ai, có Ä‘iá»u chuyện này có liên hệ đến Luân Hồi giáo, tại hạ Ä‘ang trên đưá»ng tìm hiểu sá»± thật trước khi tìm bá»n chúng trả thù.
Hàn Tá»­ Kỳ kể lại câu chuyện chàng bị hai tên sứ giả Luân Hồi giáo số chín và số mưá»i đánh rÆ¡i xuống dòng suối năm xưa cho Xú diện Nữ nghe và tiếp:
- Lúc nãy tại hạ chặt cụt cánh tay tên Luân Hồi giáo số mưá»i là để trả mối thù năm xưa.
Hiện nay tại hạ còn ba sứ mạng trên vai. Má»™t là Ä‘i tìm tung tích cá»§a song thân xem còn sống hay đã chết, hai là tìm hung thá»§ tàn phá Hàn sÆ¡n trang và bản đồi “Phù ảnh cungâ€, thêm lá»i dặn dò cá»§a thân mẫu ...
Äến đây Hàn Tá»­ Kỳ ngưng Ä‘i không nói nữa. Xú diện Nữ cÅ©ng im lặng đứng yên nhìn chàng.
Thật lâu chợt nhá»› lại má»™t Ä‘iá»u, Hàn Tá»­ Kỳ đánh tiếng:
- Xú cô nương! Quí trang của cô nương hiện ở địa phận nào. Hãy nói cho tại hạ được rõ, sau này có dịp tại hạ sẽ tới bái kiến nhị vị đại nhân.
Xú diện Nữ giật mình lúng túg phút giây má»›i chịu mở lá»i:
- Từ buổi sÆ¡ sinh tiểu muá»™i không rõ cha mẹ là ai, chỉ nghe dưỡng mẫu nói lại. Má»™t sáng dưỡng mẫu Ä‘i ngang qua cánh rừng thấy muá»™i Ä‘ang nằm dưới gốc cây khóc oa oa, ngưá»i thương tình bồng vá» nhà nuôi dưỡng cho đến lúc trưởng thành, sau đó ngưá»i mắc chứng bệnh nan y, thuốc thang không chữa nổi nên đã qua Ä‘á»i. Muá»™i mai táng dưỡng mẫu, cư tang ba tháng mưá»i ngày, buồn vì cảnh cô đơn nên rong ruổi ra chốn giang hồ, đến đây bị hai tên sứ giả Luân Hồi giáo đón chặn đòi bắt muá»™i Ä‘em vá» Luân Hồi cung cho ả Ngá»c Diện Ma CÆ¡ Äiêu Nguyệt Hồ làm tỳ nữ, kế Hàn công tá»­ tá»›i kịp cứu nguy, bằng không muá»™i đã rÆ¡i vào tay bá»n chúng rồi.
Hàn Tử Kỳ bâng khuâng:
- Hoàn cảnh cá»§a Xú cô nương thật đáng thương tâm, nhưng thân gái dặm trưá»ng, chốn giang hồ lại đầy rẫy nguy hiểm, làm sao cô nương có thể đối phó vá»›i chuyện bất trắc xảy ra.
Chẳng hiểu cô nương có nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó không?
Xú diện Nữ chớp sáng hai ánh mắt:
- Tiểu muá»™i đã nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u này, có Ä‘iá»u hiện nay muá»™i là má»™t kẻ không nhà, không quyến thuá»™c thân bằng, biết phải nương tá»±a vào đâu, lại nữa muá»™i cÅ©ng cần bôn tẩu giang hồ tìm tung tích song thân, cho dù gian lao nguy hiểm đến đâu muá»™i cÅ©ng chẳng sá»n lòng.
Hàn Tử Kỳ cảm khái:
- Tấm lòng hiếu đạo cá»§a Xú cô nương thật là hiếm thấy trên thế gian này, chắx sẽ động đến trá»i xanh, sá»›m muá»™n gì cô nương cÅ©ng gặp lại nhị vị đại nhân chứ chẳng không đâu.
ÄÆ°a mắt nhìn ánh nắng chiá»u hiu hăc trên đỉnh núi, Hàn Tá»­ Kỳ nói mau:
- Xú cô nương, Bình thá»§y tương phùng, chắc sẽ có ngày tao ngá»™, hiện giá» tại hạ có chuyện gấp phải Ä‘i ngay, cô nương hãy nên hết sức bảo trá»ng, coi chừng gặp lại bá»n sứ giả Luân Hồi giáo. Tại hạ xin cáo biệt cô nương.
Hàn Tá»­ Kỳ leo lên lưng con Xích long câu toan phóng qua ngá»n đồi rồi Ä‘i.
Chợt Xú diện Nữ gá»i giật:
- Hàn công tử ...
Hàn Tử Kỳ ngưng lại:
- Xú cô nương còn Ä‘iá»u gì chỉ giáo nữa không?
Xú diện Nữ hấp tấp:
- Hàn công tử, sau này nếu tiểu muội muốn gặp lại công tử phải đến nơi nào.
Hàn Tá»­ Kỳ mỉm cưá»i:
- Nhân sinh hà xứ bất tương phùng. Giang hồ tuy rộng mênh mông, nhưng giữa tại hạ và cô nương chắc chắn sẽ có phen tái ngộ. Xin cáo biệt ...
Dứt câu, Hàn Tá»­ Kỳ phóng ngá»±a qua ngá»n đồi, trở xuống quan lá»™ di thẳng vá» hướng Bắc.
Nhìn theo ngưá»i ngá»±a Hàn Tá»­ Kỳ cho đến khi hút bóng từ lâu, Xú diện Nữ buông tiếng thở dài, trổ thuật khinh công Ä‘i vá» má»™t hướng khác.
Tài sản của Memory

  #5  
Old 09-06-2008, 09:44 AM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Hồi 5
Kỳ Ngộ Chi Duyên


Dãy núi Hằng sÆ¡n chợt tỉnh bừng, có cây vạn vật Ä‘á»u thức giấc khi ná»­a vành trăng cong vút trồi lên đỉnh núi xa xa...
Trá»i đã khuya, núi rừng vắng lặng, đó đây không nghe má»™t tiếng động nào, ngoại trừ tiếng lốc cốc cá»§a vó ngá»±a Ä‘iểm mồn má»™t trên quan đạo dẫn tá»›i thị trấn Vân Thai.
Khi nhìn kỹ lại đó là một cỗ xe song mã kéo một chiếc thùng bít bùng, không ai hiểu chứa những vật gì trong đó.
Trên lưng hai con tuấn mã kéo cỗ xe, hai tên đại hán áo đen một tay cầm dây cương, tay kia quất roi tron trót trên lưng hai con tuấn mã chạy càng lúc càng mau. Hình như hỠđang có một chuyện gì thật khẩn cấp.
Chợt từ phía sau nghe có tiếng vó ngá»±a dập dồn má»—i lúc má»™t gần hÆ¡n, chẳng bao lâu xuất hiện con hùng mã, trên lưng chở má»™t ngưá»i còn xa nên chưa rõ là ai.
Chỉ trong nháy mắt ngưá»i ngá»±a đã tá»›i gần qua ánh trăng khuya má» tá» cho thấy kỵ sÄ© chính là Hàn Tá»­ Kỳ.
Hàn Tá»­ Kỳ từ dãy núi Tung SÆ¡n tá»›i đây sau khi cứu Xú diện Nữ thoát khá»i tay hai tên sứ giả Luân Hồi giáo.
Không mấy chốc Hàn Tử Kỳ đã bắt kịp xe song mã kéo chiếc thùng bít bùng cách khoảng năm mươi trượng.
Nhìn chiếc thùng bít bùng, Hàn Tử Kỳ lẩm bẩm:
- Ồ... cỗ xe song mã phía trước kéo chiếc thùng gì đây?
Äá»™ng tính hiếu kỳ, Hàn Tá»­ Kỳ phi ngá»±a tá»›i ngay, nháy mắt chỉ còn cách cá»— xe song khoảng mưá»i trượng.
Nhìn kỹ chiếc thùng bít bùng, Hàn Tử Kỳ nghĩ thầm:
- Lạ thá»±c, bá»n tiêu cục nào đó Ä‘ang chở hàng gì quí giá trong chiếc thùng bít bùng vậy?
Nhưng chàng đã tự đáp:
- Không phải, nếu là bá»n tiêu cục chở hàng quí, tại sao không có má»™t tên thuá»™c hạ há»™ tống, ở phía sau đỠphòng bá»n đạo tặc tranh cướp.
Trong lòng phát sinh nghi hoặc, Hàn Tử Kỳ thúc ngựa phi nhanh, cố vượt qua cỗ xe song mã để nhìn hai tên kỵ mã phía trước, xem đó là ai.
Phút giây con Xích long câu đã Ä‘i song song vá»›i hai con tuấn mã kéo chiếc thùng bít bùng. Hàn Tá»­ Kỳ đảo mắt nhìn hai tên kỵ mã, chợt khẽ “ồ†lên má»™t tiếng vì chàng vừa nhận ra bá»n chúng chính là sứ giả Luân Hồi giáo.
Cùng lúc hai tên sứ giả Luân Hồi giáo cũng vừa bắt gặp ánh mắt của Hàn Tử Kỳ, nhưng chẳng nói năng gì mà vươn roi quất tron trót trên lưng hai con tuấn mã cố qua mặt con Xích long câu của Hàn Tử Kỳ vừa trỠtới.
DÄ© nhiên, bá»n chúng chưa nhận ra Hàn Tá»­ Kỳ là kẻ thù vừa chặt cụt tay tên sứ giả số mưá»i nÆ¡i dãy núi Tung sÆ¡n lúc chiá»u qua.
Má»™t ý niệm thoáng nhanh trong đầu, Hàn Tá»­ Kỳ kìm hai bên hông con Xích long câu vá»t tá»›i như bay, chỉ trong tia chá»›p đã bá» cá»— xe song mã hÆ¡n mưá»i trượng, rồi vút má»™t cái chàng quay ngá»±a lại cản ngang đưá»ng.
Hai tên sứ giả Luân Hồi giáo đồng quát to:
- Tránh ra! Ngươi có đui chưa?
Làm như chưa nghe tiếng quát, Hàn Tá»­ Kỳ thản nhiên ngồi chá»…m chệ trên lưng ngá»±a, mắt nhìn lên bầu trá»i đầy sao.
Cá»— xe song mã còn cách ngưá»i ngá»±a cá»§a Hàn Tá»­ Kỳ chừng năm trượng, má»™t trong hai tên sứ giả Luân Hồi giáo quát vang:
- Tránh ra, ngươi muốn chết sao?
Hàn Tá»­ Kỳ như hóa đá, thản nhiên ngồi trên lưng ngá»±a dưá»ng như chưa hay biết chuyện gì xảy ra.
Hai tên sứ giả Luân Hồi giáo bắt buá»™c phải gấp rút dừng cá»— xe song mã lại chỉ còn cách ngưá»i ngá»±a cá»§a Hàn Tá»­ Kỳ khoảng ba trượng.
Hai tên này nhảy xuống ngựa, bước tới đứng trước đầu con Xích long câu, quắc mắt nhìn Hàn Tử Kỳ.
Bấy giá» Hàn Tá»­ Kỳ nhìn rõ trên ngá»±c tên sứ giả Luân Hồi giáo đứng phải mang số mưá»i má»™t còn tên kia mang số mưá»i hai.
Tên sứ giả Luân Hồi giáo số mưá»i má»™t trá» tay vào mặt Hàn Tá»­ Kỳ quát:
- Tiểu tá»­, ngươi là ai tại sao dám cả gan lá»›n mật cản đưá»ng bá»n ta ở nÆ¡i đây?
Hàn Tá»­ Kỳ hiểu ngay chuyện chàng chặt cụt tay tên sứ giả số mưá»i chưa thấy tá»›i tai hai tên này nên hắn má»›i há»i chàng câu đó. Hàn Tá»­ Kỳ ngạo nghá»…:
- Ta là ai ngươi không cần phải biết làm chi, nhưng ta cản đưá»ng hai ngươi thì đã làm sao chứ?
Tên sứ giả Luân Hồi giáo số mưá»i má»™t quát to:
- Bá»n ta sẽ giết ngươi.
Soạt má»™t tiếng, tên sứ giả số mưá»i má»™t rút thanh giá»›i Ä‘ao ra, toan xuất thá»§, tên sứ giả số mưá»i hai cÅ©ng vừa tuốt thanh giá»›i Ä‘ao bên lưng lướt tá»›i.
Hàn Tử Kỳ khoát tay:
- Khoan đã!
Tên sứ giả Luân Hồi giáo mang số mưá»i má»™t ngưng giá»›i Ä‘ao trợn mắt:
- Ngươi còn lá»i trối trăng nào hãy nói mau!
Trá» tay sang chiếc thùng bít bùng phía sau hai con tuấn mã, Hàn Tá»­ Kỳ há»i:
- Ta muốn biết hai ngươi chở cái gì trong cái thùng bít bùng kia. Nói mau!
Tên sứ giả mang số mưá»i hai nổi giận quát:
- Ngươi sắp chết tá»›i nÆ¡i rồi còn há»i chuyện riêng cá»§a bản giáo làm chi? Ngươi biết bá»n ta là ai không?
Hàn Tá»­ Kỳ chỉnh giá»ng:
- Luân Hồi giáo.
Tên sứ giả Luân Hồi giáo số mưá»i má»™t há»i:
- Ngươi biết Luân Hồi giáo thế nào không?
Hàn Tá»­ Kỳ đáp gá»n:
- Dã man, tàn ác...
Hai tên sứ giả Luân Hồi giáo cùng lượt quát to, cùng tung giới đao chém vào đầu con Xích long câu của Hàn Tử Kỳ.
Nhanh như tia chá»›p, trước đó Hàn Tá»­ Kỳ đã vá»t qua đầu ngá»±a, trưá»ng kiếm rút ra rung má»™t cái.
Xoảng... xoảng...
Hai chùm hoa lá»­a đỠrá»±c, hàng ngàn tia lá»­a bắn xẹt khắp má»i nÆ¡i.
Song phương cùng thu hồi võ khí, rồi lại sáp vào. Tức thì, một trận ác chiến diễn ra trước đầu ba con ngựa.
Qua tám hiệp, bá»—ng tên sứ giả Luân Hồi giáo số mưá»i hai rú lên má»™t tiếng kinh hoàng, thanh giá»›i Ä‘ao văng ra xa, tay trái bụm lấy cánh tay cụt tá»›i cùi chá», tay phải máu tuôn lênh láng, lảo đảo tháo lui ngoài má»™t trượng.
Tên sứ giả Luân Hồi giáo số mưá»i má»™t liệu bá» không kham nổi, trá» giá»›i Ä‘ao vào mặt Hàn Tá»­ Kỳ quát:
- Tiểu quỉ! Bá»n ta sẽ gặp lại ngươi.
Hắn dìu lấy đồng bá»n tá»›i hai con tuấn mã leo lên tiếp tục cuá»™c hành trình, bá»—ng...
Vèo! Má»™t lằn sáng chá»›p tá»›i tên sứ giả Luân Hồi giáo mang số mưá»i má»™t nhanh không thể tưởng. Äó là nhát kiếm cá»§a Hàn Tá»­ Kỳ vừa chém tá»›i.
Tên sứ giả Luân Hồi giáo số mưá»i má»™t kinh hãi, cắp lấy đồng bá»n phóng ra ngoài tránh khá»i, liá»n quay mặt lại, đã thấy Hàn Tá»­ Kỳ đứng trước mặt tay lăm lăm thanh trưá»ng kiếm.
Thấy có kẻ lạ mặt đứng gần, hai con tuấn mã cất tiếng hí vang lừng, toan cuốn vó chạy đi.
- Hãy đứng yên đó cho ta.
Miệng nói, Hàn Tử Kỳ vẫy tay một cái.
Bịch... bịch...
Hai con tuấn mã đứng trơ như pho tượng vì vừa bị Hàn Tử Kỳ điểm bế huyệt đạo.
Tên sứ giả Luân Hồi giáo số mưá»i má»™t quát:
- Tiểu quỉ! Ngươi định giở trò gì nữa?
Hàn Tử Kỳ lạnh băng:
- Hai ngươi hãy cút xéo ngay, còn cỗ xe này lưu lại...
Tên sứ giả Luân Hồi giáo số mưá»i má»™t gầm to:
- Tiểu quỉ! Ta liá»u chết vá»›i ngươi. Ta không...
Nhưng hắn ta giật mình vì chợt nhận ra một làn kiếm chớp tới hắn nhanh như sét giật.
Hàn Tử Kỳ xuất chiêu “hàng ma nhất thức†vừa luyện được trong Thiên Tàn phủ.
Tên sứ giả Luân Hồi giáo số mưá»i má»™t rất đỗi kinh hoàng hú dài má»™t tiếng, tay cắp lấy tên kia vá»t lên như cây pháo thăng thiên lá»§i tuốt vào cánh rừng lá rậm.
Chá» cho bá»n chúng Ä‘i xa rồi, Hàn Tá»­ Kỳ quay qua nhìn hai con tuấn mã đứng trÆ¡ trÆ¡ như đã hóa đá. Chàng cất tiếng cưá»i khanh khách:
- Hai ngươi đau khổ lắm ư?
Lại nhìn vỠphía chiếc thùng bít bùng phía sau hai con tuấn mã, Hàn Tử Kỳ lẩm bẩm:
- Ta thá»­ bước lại xem trong chiếc thùng bít bùng kia đựng những gì mà xem ra bá»n chúng quan tâm đến thế.
Hàn Tử Kỳ bước lại gần chiếc thùng bít bùng nhận ra có một cánh cửa nhỠbên hông.
Chàng nắm cánh cá»­a kéo ra, ghé mắt nhìn vào khoảng tối lá» má» qua ánh trăng khuya rá»i vào.
Bỗng Hàn Tử Kỳ kêu lên:
- Bá»n chúng bắt cóc ai đây?
Hàn Tử Kỳ vận nhỡn lực nhìn kỹ, trông thấy một ả thiếu nữ nằm bất động, tròn xoe đôi mắt nhìn chàng mà chẳng nói năng gì.
Hàn Tử Kỳ lẩm bẩm:
- Nàng đã bị bá»n chúng Ä‘iểm bế á huyệt, không nói được, ta hãy giải huyệt cho nàng.
Chàng sử dụng “cách không chỉ pháp†phất tay vào ba nơi yếu huyệt trên thân mình cô gái.
Há»±... há»±...
Cô gái bật ngồi lên nhìn kỹ Hàn Tá»­ Kỳ, lóp ngóp bò tá»›i cánh cá»­a nhá», bước xuống đất.
Qua ánh trăng khuya bàng bạc, nhìn mặt cô gái, Hàn Tử Kỳ khẽ thầm:
- Quả là một nàng tiên nhỠgiáng trân.
Quả vậy cô gái mặt trắng như ngá»c, môi Ä‘á», đôi mắt to Ä‘en nhánh, mình mặt chiếc áo thá»§y lục nổi bật làn da trắng chẳng khác đóa hoa mẫu đơn vừa hé nhụy. Nàng đẹp ngây thÆ¡ trong suốt như viên ngá»c lưu ly, bất cứ ai nhìn vào cÅ©ng phải cảm mến.
Cô gái đứng ngây ra nhìn Hàn Tử Kỳ chầm chập, chẳng nói năng gì cả.
Thấy cô gái quá thÆ¡ ngây, Hàn Tá»­ Kỳ trêu chá»c:
- á»’, sao lại đứng trÆ¡ ra đó mà không chịu nói lên lá»i cảm tạ?
Cô gái giật mình như vừa bừng tỉnh cơn mơ, vội vàng chắp tay trước ngực, ấp úng:
- Tiểu muá»™i xin Ä‘a tạ công Æ¡n cứu mạng cá»§a tiá»n bối, trá»n kiếp này muá»™i chẳng...
Hàn Tá»­ Kỳ bật cưá»i khanh khách, làm cho cô gái ngưng lại không nói thêm được nữa.
Cô gái ngơ ngác:
- Tiá»n bối cưá»i tiểu muá»™i chuyện chi?
Hàn Tá»­ Kỳ thôi cưá»i đáp:
- Không có chi, nhưng tốt nhất cô nương hãy gá»i tại hạ là đại thúc, tiểu thúc, đại ca, ca ca hoặc là huynh đài má»›i đúng.
Cô gái chưa hiểu há»i:
- Tại sao vậy?
Hàn Tử Kỳ hóm hỉnh:
- Tại vì tại hạ chưa má»c râu.
Chợt hiểu ra, cô gái cất tiếng cưá»i khúc khích, giá»ng cưá»i trong như ngá»c lưu ly va chạm vào nhau.
Nàng há»i:
- Thế bây giá» tiểu muá»™i gá»i tiá»n bối bằng ca ca được không?
Hàn Tá»­ Kỳ phá ra cưá»i, cưá»i đến chảy nước mắt, suýt lăn xuống đất.
Chàng hiểu ngay cô gái ngay thơ này chưa từng ra chốn giang hồ một lần nào, nên chưa biết cách xưng hô theo ngôn từ thứ tự của võ lâm.
Cô gái lại nhìn Hàn Tử Kỳ, dạn dĩ hơn:
- Ca ca cưá»i gì nữa?
Hàn Tử Kỳ trỠcô gái, thân mật:
- Tiểu muá»™i lẩn thẩn rồi. Muá»™i đã gá»i huynh là ca ca thì hãy gá»i luôn sao lại gá»i là tiá»n bối. Tiá»n bối là ngưá»i đã cao tuổi, muá»™i hiểu chưa.
Cô gái hổ thẹn bối rối một lúc rồi lảng chuyện khác cho bớt ngượng ngùng:
- Ồ, nhưng ca ca tên gì hãy nói cho tiểu muội biết để muội dễ dàng xưng hô.
Hàn Tử Kỳ thành thật:
- Ngu huynh tên Hàn Tử Kỳ, còn muội?
Cô gái đáp ngay:
- Tiểu muá»™i tên là Hà Tiểu Yến, thưá»ng được há» gá»i là Tiểu Yến.
Hàn Tá»­ Kỳ há»i:
- Yến muá»™i Ä‘i đâu lại bị bá»n sứ giả Luân Hồi giáo bắt bá» vào cái thùng xe quỉ quái này giống như chở má»™t món hàng vậy.
Hà Tiểu Yến chân thật:
- Muá»™i Ä‘ang ngồi đàn trong phòng chợt nghe có tiếng động, muá»™i vừa quay lại liá»n bị bá»n chúng Ä‘iểm huyệt không còn kêu cứu được nữa, chúng nhốt muá»™i vào chiếc thùng bít bùng rồi chở Ä‘i đó.
Hàn Tử Kỳ thích thú:
- Ồ, Yến muội cũng biết đàn nữa ư?
Tiểu Yến gật đầu:
- Chẳng những tiểu muội biết đàn lại còn biết ca nữa. Muội có ý định ngày sau sẽ trở thành ca nữ.
Hàn Tử Kỳ gật gật đầu:
- Yến muội thật tài, còn gia trang của muội ở nơi đâu, thuộc địa phận nào, hãy nói cho huynh được rõ.
Quay mặt vá» phía Äông định hướng, Tiểu Yến trá» tay:
- Gia trang cá»§a tiểu muá»™i ở vá» hướng đó, có lẽ cách ngá»n núi Hằng SÆ¡n này chừng bảy tám mươi dặm.
Ngước mắt nhìn mảnh trăng nửa vành đã lên cao, Hàn Tử Kỳ lo ngại:
- Bây giá» trá»i gần cuối canh ba, đưá»ng xa vắng vẻ lại nữa bá»n sứ giả Luân Hồi giáo có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, má»™t mình hiá»n muá»™i trở vá» rất nguy hiểm, huynh cÅ©ng chẳng an tâm, huynh sẽ tiá»…n muá»™i gần đến nhà rồi sẽ chia tay muôi nhé.
Không đợi Tiểu Yến kịp đáp, Hàn Tá»­ Kỳ trở lại chá»— hai con tuấn mã, tháo mở má»™t con, trá» tay vào mặt con kia, cất tiếng cưá»i khanh khách:
- Bây giá» ta bắt bằng hữu cá»§a ngươi Ä‘em Ä‘i, còn ngươi đứng đó chÆ¡i, đợi sáng mai chá»§ ngươi tá»›i dắt ngươi vá», hiểu chưa?
Tiểu Yến cưá»i sằng sặc:
- Hàn ca ca nói chuyện vá»›i con ngá»±a mà giống như nói chuyện vá»›i má»™t ngưá»i nào vậy.
Nó không biết nghe đâu.
Hàn Tử Kỳ lắc đầu:
- Yến muá»™i lầm rồi. Muá»™i có biết không, kiếp trước nó là ngưá»i, tại vì ăn ở bất nhân, bất nghÄ©a, xảo quyệt, Ä‘iêu ngoa nên Diêm Vương phạt cho nó đầu thai làm ngá»±a trả nợ Ä‘á»i đấy.
Nói xong, Hàn Tá»­ Kỳ lại cưá»i khanh khách. Tiểu Yến cÅ©ng ôm bụng cưá»i suýt lăn ra đất.
Dứt cưá»i, Hàn Tá»­ Kỳ bảo:
- Yến muá»™i lại đây mau. Muá»™i cưỡi con Xích long câu này, còn huynh cưỡi con ngá»±a kia. Chúng ta Ä‘i mau, chậm trá»… bá»n sứ giả Luân Hồi giáo lại kéo tá»›i sẽ khó lòng.
Tiểu Yến chạy tới, Hàn Tử Kỳ đỡ nàng ngôi trên lưng con Xích long câu, còn chàng cỡi con tuất mã của hai tên sứ giả Luân Hồi giáo. Hai con hùng mã phi nhanh dưới ánh trăng khuya mỠảo...
Tài sản của Memory

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äóøåâûå, luan hoi cung chu, luan hoi cung chu hoi 36, ñìàéëèê



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™