“Đỗ Thừa, đây là 3 ngày tiền lương của ngươi, ngày mai không cần đến đây nữa”
3 ngày, lại là 3 ngày, nhìn ông chủ đang đưa tiền cho mình, trên mặt Đỗ Thừa lộ ra một tia thản nhiên bất đắc dĩ cười, cũng không có hỏi vì cái gì, sau tiếp nhận tiền, liền bước 1 cách tiêu sái ra khỏi cửa tiệm.
Chân của Đỗ Thừa bị thương lúc nhỏ, nguyên bản là có thể chữa khỏi , nhưng bởi vì không đủ tiền trị liệu, cho nên lớn lên chân có tật (chính xác là bị què @@)
Vừa ra khỏi cửa hàng, Đỗ Thừa thấy một chiếc Ferrari màu đỏ đậu trước cửa tiệm.
Một gã thanh niên bước ra khỏi xe, trong tay cầm một cái bật lửa màu vàng tinh xảo, hai mắt dừng lạ trên người Đỗ Thừa
Nam tử niên kỉ cũng không lớn, chỉ có hai mươi mốt, hai mươi hai tuổi, dáng người cao ráo, mặc một bộ âu phục, phía sau là trợ thủ của gã, nam tử có khí chất cao quí, đặc biệt thần sắc thản nhiên ngạo mạn, làm cho người ta một loại cảm giác cao cao tại thượng
“Làm sao vậy, Tứ thiếu gia của Đỗ gia, lạ bị đuổi nữa à , đúng là vô dụng , chỉ biết làm Đỗ gia xấu mặt.”
Nhìn Đỗ Thừa đi ra, nam tử ngạo mạn cùng một ít khinh miệt cùng lãnh ý cười nói
Đỗ Thừa cũng không để ý tới nam tử cười nhạo, trực tiếp đi qua, thần sắc lạnh nhạt, giống như là người xa lạ bình thường.
“Đây là cái thái độ gì, ngươi không được quên , ta là Tam ca của ngươi.” .Nam tử thấy Đỗ Thừa không để ý tới hắn, cũng không tức giận, chỉ là trên mặt ý cười đã mất đi, ngữ khí phai nhạt rất nhiều.
Đỗ Thừa vẫn như cũ không để ý đến hắn, thần sắc lạnh nhạt cũng không có nửa phần biến hóa, cứ hướng học viện mà đi đến.
Đỗ Thừa trên người, mặc mỗi áo sơmi cùng quần bò, quần bò giặt đến nỗi có chút trắng bệch, chân mang 1 đôi giầy giá ba , bốn chục đồng mua ở lề đường, so với bộ đồ của nam tử đúng là 1 trời 1 vực.
Bất quá, đúng theo như lời nam tử nói, hai người đúng là huynh đệ.
Nam tử tên là Đỗ Vân Long, là người con thứ ba của Đỗ gia
Đỗ thị gia tộc ở Thành phố F rất có quyền thế từ ba mươi năm trước, Đỗ thị gia tộc ở ba năm trước cũng đã bước vào hàng ngũ hào môn phú hộ.
Đỗ Thừa cùng Đỗ Vân Long cùng tuổi, so với Đỗ Vân Long nhỏ hơn ba tháng.
Bình thường mang thai là 9 tháng 10 ngày muốn đẻ thêm 1 đứa cách 3 thì pó tay vậy mà việc đó xảy ra với Đỗ Thừa
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Đỗ Thừa là con tư sinh.Mặc dù có danh phận, nhưng lại không có quyền thừa kế.
“Làm sao vậy, Đỗ Thừa, bị câm điếc à ? Ngươi hẳn là sẽ không cho rằng là ta làm cho ngươi bị cuốn gói đi à, ngươi là người của Đỗ thị gia tộc , như thế nào lạ đi làm công ở những chổ như thế này, nếu để cho người khác biết quả thực là mất mặt Đỗ gia ta.”
Đỗ Vân Long tựa hồ không buông tha ,vẫn chế nhạo Đỗ Thừa
Nhìn về phía học viện Đỗ Thừa nói với giọng nhàn nhạt “ Ngươi phá đủ chưa vậy Đỗ Vân Long”
Có lẽ là trời sinh tương khắc, Đỗ Vân Long từ nhỏ thích cùng Đỗ Thừa đối nghịch, Đỗ Vân Long cho tới bây giờ vẫn hay kiếm chuyện với Đỗ Thừa, cho dù là Đỗ Thừa đi làm công , Đỗ Vân Long cũng sẽ phá hư.
Thân thể tàn tật của Đỗ Thừa, tìm việc thì không dễ dàng, nhưng mỗi khi tìm được thì đều bị Đỗ Vân Long phá hư, bắt đầu từ trung học mãi cho đến hiện tại, chẳng có công việc nào vượt quá 3 ngày
Lúc đầu, Đỗ Thừa còn có thể tức giận, mà hiện tại, Đỗ Thừa lựa chọn trầm mặc, bởi vì Đỗ Thừa biết chỉ là uổng phí khí lực mà thôi, hắn sở dĩ mở miệng, chính là không muốn Đỗ Vân Long đến trường học phiền hắn, bởi vì hai người học cùng trường.
“Phá vui, ta như thế nào phá vui?” Đỗ Vân Long cài số lùi, thập phần ngạo mạn nói:“Ngươi phải nhớ kỹ, ngươi họ Đỗ, ngươi là người nhà họ Đỗ, ngươi có thể đói chết, nhưng là ngươi không thể làm mất mặt Đỗ gia.”
“Yên tâm, ngươi không nói, cũng không ai biết ta là người của Đỗ gia đâu mà có nói cũng chẳng ai tin tưởng.” Cái gọi là hào môn, ở trong mắt Đỗ Thừa căn bản là ngay cả *** chó cũng không bằng, lại càng không muốn nghĩ đến.
Nói xong , Đỗ Thừa lại bước đi hướng tới cửa học viện đi đến.
Đỗ Vân Long lạnh lùng cười, nói:“Có loại người không cần hướng Đỗ gia lấy một phân tiền a.”
Nghe được Đỗ Vân Long nói như vậy, Đỗ Thừa thân thể chấn động, Đỗ Vân Long nói đúng vậy, hắn xác thực không có biện pháp hướng Đỗ gia đòi tiền, bất quá, Đỗ Thừa cuối cùng vẫn là lựa chọn trầm mặc, chính là yên lặng hướng học viện đi đến.
Thấy Đỗ Thừa như thế, Đỗ Vân Long tựa hồ cũng cảm giác có chút ngỡ ngàng, vội vàng lên ga hướng học viện chạy tới.
Đỗ Thừa khập khiễng theo ở phía sau, làm cho người ta một loại cảm giác rất chênh lệch.
Đỗ Thừa tuy rằng chỉ có hai mươi tuổi, nhưng là con tư sinh hơn nữa là một người tàn tật, làm cho Đỗ Thừa từ nhỏ đã thể nghiệm sự thống khổ hơn người thường rất nhiều, cũng làm cho Đỗ Thừa tâm trí so với người cùng lứa tuổi trưởng thành sớm hơn một ít.
Hoàn hảo là ông trời có mắt người ta mất cái này thì lại cho người ta cái khác .
Đỗ Thừa thành tích học tập rất tốt, từ khi học trung học vẫn luôn dành được học bổng, điểm này, Đỗ Vân Long cũng thập phần đố kỵ hắn, Đỗ Vân Long tuy là con vợ cả nhưng về phương diện nào cũng thua hắn cả
Phủ Thiên học viện là học viện nổi tiếng nên học phí rất cao cũng may Đỗ Thừa đã có học bổng nên chỉ phải lo chi phí sinh hoạt hằng ngày mà thôi
Đỗ Thừa học chuyên về máy tính mà khu hệ máy tính lại gần cổng vào nên cũng tiện cho việc đi lại
Đỗ Vân Long đỗ xe dưới lầu cũng chưa vội lên không phải vì đợi Đỗ Thừa mà là đang nói chuyện với 1 nữ sinh
Nữ sinh rất được, dung mạo có thể dùng xinh xắn để hình dung, một thân hình thon thả áo trắng váy dài, tóc đen óng mượt nhưng để lại trong tâm người ta vẫn là nụ cười say đắm lòng người.Nàng cười giống như là thiên sứ vậy
“Đỗ Thừa, ngươi đã đến rồi, ta tìm ngươi lâu lắm rồi đó.”
Thấy Đỗ Thừa đi tới, nữ sinh mỉm cười hướng Đỗ Thừa nói.
Mà Đỗ Vân Long thuận thế dựa vào xe Ferrari, đầu nâng có chút cao, nhìn qua làm cho người ta thấy có cảm giác ngạo mạn ( bố láo thật >,<)
Trong tay hắn không biết từ khi nào đã có 1 tấm thiệp đỏ hồng.
Bởi vì Đỗ Vân Long xuất hiện, hơn nữa vừa mới bị xa thải, nên sắc mặt Đỗ Thừa thập phần lạnh lùng, bất quá khi nhìn thấy nữ sinh thì vẻ mặt tan hết 1 nữa
“Cố Tư Hân, có chuyện gì sao?” Nhìn nữ sinh, Đỗ Thừa có chút khó hiểu hỏi.
Cố Tư Hân cũng học hệ máy tính nàng chính là thiên sứ trong mắt bọn nam sinh của hệ
“Này cho ngươi.”
Cố Tư Hân đưa ra tấm thiệp mầu đỏ rồi nói :“Ngày 7 tháng sau là sinh nhật của ta , ta sẽ tổ chức tại nhà mời ngươi tới tham dự”
Ở thời điểm Cố Tư Hân nói chuyện, bên cạnh Đỗ Vân Long hướng tới Đỗ Thừa lắc lắc trong tay thiệp mời
Đỗ Thừa đối với động tác này của Đỗ Vân Long hoàn toàn bỏ qua, bất quá, hắn cũng không có tiếp nhận thiệp mời trong tay Cố Tư Hân, mà là cự tuyệt nói:“Ta không có thời gian tham gia, thực xin lỗi.”
Cố Tư Hân từ trước tới giờ chưa bao giờ bị ai cự tuyệt nên trên mặt nụ cười có chút cứng nhắt.
“Tên nhát gan,ngươi không đi là đúng rồi ,đi chỉ làm cho Đỗ gia mất mặt mà thôi.” Đỗ Vân Long tựa hồ đã sớm biết Đỗ Thừa sẽ nói như vậy, nên thập phần khinh thường nói.
Đỗ Thừa biết Đỗ Vân Long có ý gì, chỉ là bày tiệc rượu ra rồi 1 đám nhà giàu huyên thuyên mà thôi, nên hắn cũng chẳng cần tham gia làm gì
“Đỗ Vân Long, ngươi nói bậy bạ gì đó?” Cố Tư Hân cũng nghe ra thâm ý trong lời nói nên khuôn mặt xin xắn hiện lên vẻ tức giận
“Đỗ Thừa, ngươi không cần lo người khác nói gì, ta mong ngươi có thể đến tham dự , có được không ?” Xoay người lại, Cố Tư Hân lại hướng Đỗ Thừa nói, trên mặt tươi cười tuy rằng bởi vì Đỗ Vân Long trong lời nói mà biến mất không thấy, nhưng trong mắt Cố Tư Hân vẫn tràn ngập chân thành.
“Cố Tư Hân, ta thật sự không có thời gian, về sau rồi nói.”
Nói rồi Đỗ Thừa vội vàng bước đi
“Tư Hân, ngươi không cần lo cho hắn , đến lúc đó ta sẽ tặng ngươi 1 món quà đạc biệt .” Nhìn lại thấy Cố Tư Hân sững sờ, trong mắt Đỗ Vân Long hiện lên một tia ghen tị, vội vàng an ủi nói, hơn nữa vươn tay muốn thuận thế đưa tay khoát lên Cố Tư Hân.
Cố Tư Hân tựa hồ cũng không thích Đỗ Vân Long làm động tác thân mật như vậy nên bước đi vừa vặn né tránh tay của Đỗ Vân Long vươn tới, sau đó miễn cưỡng cười nói:“Cám ơn ngươi, Đỗ Vân Long, ta đi học đây .”
Nói xong sau, cũng hướng đi của Đổ Thừa đi đến.
Bị Cố Tư Hân làm như vậy, Đỗ Vân Long sắc mặt rõ ràng có chút không nhịn được , chờ thân ảnh Cố Tư Hân biến mất ở cửa lớp, mới phẫn nộ nói:“Giả vờ thanh thuần, chờ ta đem ngươi đặt trên giường, coi ngươi thế nào,hừ”
Buổi chiều chỉ có một chương tổng hợp chương trình cho nên có tới 3 lớp học, vì để tránh Đỗ Vân Long cùng Cố Tư Hân, Đỗ Thừa cố ý ngồi ở một góc khuất
Sau khi vào học, Đỗ Thừa thấy Cố Tư Hân thỉnh thoảng tìm kiếm mình, bất quá mỗi khi Cố Tư Hân nhìn qua đều bị Đỗ Thừa lấy tấm ngăn máy vi tính che lại, mà Đỗ Vân Long ngồi ở bên cạnh Cố Tư Hân, hắn tựa hồ phát hiện vị trí của Đỗ Thừa nên vừa cố ý vừa vô tình chặn ngang tầm mắt của Cố Tư Hân, vì vậy cho nên khi hết chương trình học, Cố Tư Hân cũng không tìm thấy Đỗ Thừa.
Sau khi tan học, Đỗ Thừa cũng không có vội vã rời đi, mà là tiếp tục lưu lại phòng máy, bởi vì Đỗ Thừa không có máy tính,nên hệ máy tính là chổ mà Đỗ Thừa có thể sữ dụng, cho nên bình thường sau khi tan học Đỗ Thừa thương ở lại sữ dụng cho đến khi bảo vệ tắt cầu dao điện mới về.
Rời khỏi học viện, sắc trời đã tối, Đỗ Thừa mang theo balo hướng bệnh viện của thành phố F đi tới.
Mục tiêu của Đỗ Thừa chính là bệnh vệnh bởi vì chỉ có ở đó mới có ngưới thân của hắn – Lý Trân mẹ của Đỗ Thừa
Lý Trân ở thời điểm Đỗ Thừa 17 tuổi bị tai nạn giao thông nên trở thành người thực vật suốt 4 năm qua
Bởi vì tiền viện phí rất lớn nên Đỗ Thừa mới hướng Đỗ gia vay tiền đây cũng là là duy nhất hắn vay tiền của Đỗ gia
Ở căn tin mua cơm hộp, Đỗ Thừa liền đi thang máy lên tầng 16
Bởi vì Đỗ gia ra mặt cho nên bệnh viện cấp cho mẹ Đỗ Thừa phòng bệnh 1 người và 1 y tá
Đỗ Thừa vừa bước vào liền thấy y tá đang lau mặt cho mẫu thân hắn 1 cách nhẹ nhàng và cẩn thận
Y tá tên là Tô Tuệ, là người chiếu cố mẫu thân Đỗ Thừa bốn năm nay, có thể nói là tận tâm tận trách.
“Đỗ Thừa, ngươi đã đến rồi à.”
Thấy Đỗ Thừa đẩy cửa tiến vào, Tô Tuệ liền hướng Đỗ Thừa lộ vẻ quan tâm mỉm cười.
“Tuệ di, ngươi còn chưa tan tầm sao?” Đỗ Thừa trên mặt lộ vẻ thản nhiên tươi cười, chỉ có đối mặt với người của Đỗ gia, Đỗ Thừa mới ra vẻ lạnh lùng.
“Ân, nhanh, ta nghĩ ngươi không sai biệt lắm cũng nên đến đây, dù sao cũng không có việc gì làm cả nên chờ ngươi đến rồi mới về.” Tô Tuệ cầm trong tay khăn mặt đã tẩy sạch, nhìn thoáng qua Đỗ Thừa thấy trong tay hắn là hộp cơm , cau mày nói:“Như thế nào lại ăn cơm hộp,ở tuổi của ngươi ăn vậy đến trường sao học được,hay là như vầy ta mời ngươi ăn cơm nhé.”
“Không cần, Tuệ di, lần sau đi, ngươi cũng nên trở về.” Đỗ Thừa biết tình huống trong nhà của Tô Tuệ tuy không phải nghèo nhưng vẫn phải nuôi 2 con đi học .Một học trung học , 1 học cao học cho nên cũng chẵng khá giả gì
Tô Tuệ tựa hồ biết Đỗ Thừa suy nghĩ cái gì, có chút yêu thương nhìn Đỗ Thừa liếc mắt một cái sau, nói:“Hài tử ngốc, ăn một chút cơm thì có gì đâu mà tốn kém, như vậy đi ngày mai ta mang theo 1 ít thức ăn cho ngươi ăn nhé.”
Đỗ Thừa biết Tô Tuệ coi mình như con cháu trong nhà nên chỉ đành phải gật đầu
Thấy Đỗ Thừa đáp ứng, Tô Tuệ lúc này mới thu thập đồ đạc đi ra ngoài
Đỗ Thừa ăn xong thức ăn rồi lại ngồi cạnh mẫu thân
Mẫu thân biến thành người thực vật Đỗ Thừa không có biện pháp gì làm cho mẫu thân tỉnh lại nên chỉ biết ngồi nói chuyện với bà mà thôi
“Mẹ, hôm nay ta lại bị xa thải , tên Đỗ Vân Long kia thấy ta tìm được công việc mới thì đều phá hư cả.”
“Ở thành phố F này, Đỗ gia có quyền có thế, có mấy ai mà không sợ thế lực của Đỗ gia đâu, hoàn hảo, cũng phải cảm tạ Đỗ Vân Long, cảm tạ hắn tự cho mình thông minh, hắn làm sao biết được, mỗi lần xin việc ta đều thanh toán tiền lương trước,…”
“Còn có, mẹ, ngươi có nhớ hay không lần trước ta nói với người về nữ hài tử kia, nàng kêu là Cố Tư Hân, kỳ thật, con rất thích nàng”
“Mẹ, Tư Hân nàng hôm nay mời ta đi tham gia sinh nhật của nàng, ta thật sự rất muốn đi.”
“Bất quá con đã cự tuyệt lời mời của nàng, bởi vì con biết con với nàng thật sự không có kết quả, ít nhất hiện tại không phải, nhà của nàng cũng chẳng kém Đỗ gia nên nếu con quen nàng thì sẽ làm mất mặt nàng .”
Nhắc tới Cố Tư Hân, Đỗ Thừa thần sắc có chút ảm đạm, có chút mất mát, hoàn hảo, từ nhỏ đến lớn trải qua những chuyện không hay, làm cho tâm trí của Đỗ Thừa rất kiên cường.
“Mẹ, người chừng nào mới tỉnh lại đây, nếu người tỉnh lại chúng ta sẽ rời khỏi đây, Đỗ gia kia chúng ta không cần, chúng ta sẽ đến Đại Lý , nơi đó rất là đẹp...”
Đỗ Thừa vừa nói vừa cầm mẫu thân cứ thế nói hết 2 giờ liền .Sau đó hắn lặng lẽ xach balo rời khỏi bệnh viện
Đỗ Thừa hiện tại đang ở khu Thượng Bộ Đình một khu sinh hoạt cũ kĩ, nơi đó kiến trúc đã hư hại rất nhiều
Thượng Bộ Đình cách bệnh viện rất xa, cách học viện cũng rất xa, đi bộ trong lời nói, ít nhất cần 15 phút đến 20 phút thời gian, ỡ giữa con có cái cầu ngăn cách Thượng Bộ Đình với đô thị phồn hoa.
Đỗ Thừa mỗi ngày đều phải đi đi về về trên con đường này, tuy rằng đèn đường đã cũ, nhưng mà hắn đối với tình hình giao thông cũng là thập phần quen thuộc, theo sông Hoàn Thành hướng tới phía trước đi đến, chỉ cần đi đến cuối chỗ, chính là Thượng Bộ Đình .
Nhớ tới việc Cố Tư Hân mời tiệc sinh nhật hắn càng thêm ảo nảo trên người không có 1 bộ đồ cho ra hồn lấy gì mà đi dự tiệc sinh nhật người ta chứ
Đỗ Thừa trên mặt hiện lên nổi lên một tia cười khổ, lắc lắc đầu, tựa hồ muốn làm tan đi sự khổ sở trong lòng.
Đúng lúc này, Đỗ Thừa bỗng nhiên cảm giác trên đầu đau xót, giống như là bị vật cứng ném vào đầu.
Ăn 1 phát đau, Đỗ Thừa vội vàng đưa tay hướng trên đầu sờ soạng, tay có cảm giác ướt,Đỗ Thừa nhìn vào tay lộ ra 1 ít máu.
“Là ai dùng vật ném ta?”
Đỗ Thừa phản ứng đầu tiên, chính là có ngươi đùa giỡn với hắn .Bất quá, Đỗ Thừa nhìn thoáng qua bốn phía, chẳng thấy 1 ai
Tìm không thấy người, vậy chỉ có thể tìm ‘Hung khí’ , Đỗ Thừa đem ánh mắt xuống mặt đường , Đỗ Thừa liền phát hiện‘Hung khí’.
Đó là một cục màu đen sẫm, vừa nhìn qua thì thấy đây là 1 cái nhẫn .Chiếc nhẫn tạo hình thập phần kỳ lạ, nó hình thoi lại màu đen chẳng phải vàng hay bạc
Đem nhẫn nhặt lên, Đỗ Thừa phát hiện nhẫn giống như là ôn ngọc bình thường, căn bản là không có nửa điểm kim chúc, mà trên mặt nhẫn,còn có khắc văn tự kì quái
“Đây là cái nhẫn gì, như thế nào lại kỳ quái như vậy?”
Đỗ Thừa lại nhìn thoáng qua bốn phía, xác định không có người khác, thập phần khó hiểu lẩm bẩm.
Đỗ Thừa đánh giá cẩn thận quan sát chiếc nhẫn 1 lúc rỗi đeo nhẫn vào
Ngay tại thời điểm Đỗ Thừa đeo vào, thì bỗng nhiên cảm giác như vô sỗ cây kim đâm vào ngón tay
Đỗ Thừa có thể cảm giác được chiếc nhẫn hấp thu máu của hắn nên muốn cởi ra nhưng cố gắng thế nào cũng không cởi ra được
Ngay tại lúc Đỗ Thừa nghi hoặc, thì một màn kì quái lại đã xảy ra.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Kim Thái Dương
“Chứng thực ADN, trí năng bắt đầu tiến hóa “
Một âm thanh nhu hòa vang bên tai Đỗ Thừa, rồi xuất hiện một màn hình trước mặt hắn
“Trí năng tiến hóa xong.”
“Thỉnh ngài chọn lựa NPC (ta chăng hiểu chổ này >,<).”
Ngay sau đó, một giọng nữ vang lên bên tai Đỗ Thừa cùng lúc đó trên màn hình hiện lên 2 nhân vật
Bên trái là một gã mặc áo đen tựa như vệ sĩ, dáng người hoàn mĩ ,dung mạo thanh tú làm Đỗ Thừa cảm giác có chút xấu hổ vô cùng, tuy rằng chỉ là một nhân vật cách hóa, nhưng cũng không tránh khỏi ghen tị một ít.
Mà bên phải, là 1 cô gái giống như tiên tử xinh đẹp với thân thể tuyệt mỹ, cùng cảm giác thánh khiết làm cho Đỗ Thừa thiếu chút nữa có chút cảm giác hít thở không thông.
“Thỉnh ngài lựa chọn trí năng NPC, ngài có thể dùng tâm niệm lựa chọn, cũng có thể chạm vào màn hình để lựa chọn.”
Ngay tại thời điểm Đỗ Thừa đang tán thưởng, giọng nữ ngọt ngào lại vang lên.
“Tâm niệm là cái gì?” Đỗ Thừa có chút khó hiểu
“Tâm niệm chính là tinh thần niệm lực, ngài có thể dùng tinh thần niệm lực để kết nối với trí năng NPC”.Giọng nữ lại vang lên
Nghe giọng nữ giải đáp, Đỗ Thừa không khỏi hết sức hiếu kỳ :“Ta có thể dùng ý thức nói chuyện với ngươi à?”
“Đúng vậy, ngài trước hết nên chọn trí năng NPC .”
“Hảo, ta lựa chọn nữ .” Đỗ Thừa thật không ngờ có thể dùng ý thức trao đổi về phần lựa chọn thằng ngu cũng biết là nên chọn nữ rồi (cái này ta chế thêm ^,^!)
Đỗ Thừa vừa lựa chọn xong, hình ảnh nam tử biến mất thay vào đó hình ảnh nử tử chuyển vào chính giửa màn hình.
“Ngài hảo, chủ nhân, cám ơn ngài lựa chọn ta làm trí năng NPC của ngài, vì để dể xưng hô xin ngài cấp cho ta 1 cái tên.”
Trên màn hình nữ tử giống như có sinh mệnh hướng Đỗ Thừa nói
“Đã kêu Hân nhi đi.”
Cô gái ngọt ngào mỉm cười, làm cho Đỗ Thừa nhớ tới Cố Tư Hân, tuy rằng cô gái dung mạo kiều diễm đến nghịch thiên, nhưng mà so với Cố Tư Hân thì cảm giác khác xa
“Ta phải xưng hô với ngài ra sao?” Hân nhi lại hỏi.
“Gọi ta là Đỗ Thừa đi...” Tuy rằng là chủ nhân của 1 cô gái kiều diễm nhưng Đỗ Thừa vẫn chọn cách xưng hô ngang hàng
“Đỗ Thừa, thỉnh ngài vì Hân nhi chọn tính cách ngoại nhân , hoặc là tính cách người thân.”
Đỗ Thừa suy nghĩ rồi nói:“Ta chọn tính cách người thân”
Lúc này Hân nhi vô luận là chổ nào cơ hồ đều đạt đến hoàn mỹ, cho nên Đỗ Thừa cũng không muốn thay đổi cái gì
“Cài đặt xong, hệ thống trí năng đã được lưu lại.”
Ngay sau đó mà hình trở nên tối sầm lại sau 3 giây lại sáng lên
Lúc màn hình mở ra Hân nhi không còn mặc đầm nữa mà đã chuyển sang bộ đồ thỏ rồi (giống Adutl Game quá >,<!)
Trên đầu là 2 lỗ tai màu đen, trên người mặc bộ bikini mà đen ,bộ ngực căng phồng khiêu gợi,cặp chân dài thon thả.So với trước đó đúng là khác nhau 1 trời 1 vực.
Yêu tinh, Hân nhi lúc này cho Đỗ Thừa cảm giác, chính là mười phần yêu tinh
Chậm rãi mở hai mắt, Hân nhi lúc này giống như là có sinh mệnh bình thường, hai mắt linh động bên trong xuất hiện nét mê người, trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười ngọt ngào.
Thân mình mê người , bộ ngực như muốn nhảy ra ngoài vậy, Hân nhi đặt nhẹ bàn tay lên môi hướng Đỗ Thừa hôn gió thập phần quyến rũ nói:“Hi, chủ nhân thân ái của ta , cám ơn người cho Hân nhi sinh mệnh, Hân nhi thật sự là yêu người chết mất.”
Nhìn Hân nhi tươi cười quyến rũ như vậy Đỗ Thừa cảm giác như người thật vậy
Sờ sờ cái mũi, xác định không có máu mũi chảy ra, Đỗ Thừa mới đứng dậy đưa chiếc nhẫn ra hỏi:“Hân nhi, đây là cái gì?”
Hân nhi thập phần quyến rũ nhìn Đỗ Thừa liếc mắt một cái, trong ánh mắt tràn ngập ý tứ khiêu khích , hồi đáp:“Đỗ Thừa thân ái, đây là máy tính trí năng nhân tạo của năm 3009.”
Được Hân nhi giải đáp, Đỗ Thừa hơi khó hiểu, năm 3009 cũng chính là một ngàn năm về sau, vì cái gì mà máy tính 1000 năm sau lại ở đây.
Xuyên qua thời gian ư ?
Bất quá, chỉ sợ cũng chỉ có khoa học kỹ thuật trong tương lai, mới có thể làm đượcnhìn lại cái nhẫn 1 cách hiếu kỳ :“Vì cái gì mà nó lại xuất hiện ở đây?”
Nghe Đỗ Thừa hỏi, Hân nhi cũng chưa trả lời trên mặt tia quyến rũ cùng ý cười biến mất không thấy.
“Câu hỏi này, không thể trả lời.”
Ước chừng mười giây thời gian sau, Hân nhi mới trả lời sau đó im lặng. Tựa hồ đã tạm dừng.
“Hắc, thằng què mày đứng đó làm gì , biến ngay?”
Mà đúng lúc này, một âm thanh có chút âm dương quái khí ở bên cạnh Đỗ Thừa vang lên, ngay sau đó, một người mặc áo cụt tay cùng với quần bò tiến sát tới người Đỗ Thừa.
Người thanh niên trên người còn có mấy hình xăm, hơn nữa âm thanh có chút âm dương quái khí
Nghe được âm thanh, Đỗ Thừa lúc này mới ý thức được đã đứng đây được vài phút , bất quá, khi Đỗ Thừa nhìn đến người thanh niên sắc mặt cũng khẽ biến.
“Cường ca, có chuyện gì sao?”
Đỗ Thừa nhận ra người thanh niên, hắn tên đầy đủ là Lý Cường, tuy không có làm chuyện gì ác nhưng rất hay trấn lột người khác , Đỗ Thừa cũng đã ăn không ít đau khổ từ hắn (mịa , thế mà không ác pó tay tác giả @_@!)
Mà lúc Đỗ Thừa nói chuyện màn hình cũng không có biến mất, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tầm mắt của Đỗ Thừa.
“Dạo này hết tiền xài cho nên lão tử kiếm ngươi vay ít tiền ,nhanh đưa đây đi.” Lý Cường chân như củ cải , đi hinh chử bát (bó tay thằng nay ^_^), ngữ khí rất là lưu manh
“Ta có tiền, mà có tiền cũng chẳng đưa cho ngươi.” Đỗ Thừa lui về phía sau từng bước, nói.
“ Ngươi mà không đưa lão tử giáo huấn ngươi một chút, nhìn xem ngươi dám hay không dám đưa tiền.” Lý Cường hiển nhiên là khi dễ Đỗ Thừa, hơn nữa Đỗ Thừa là người què, căn bản là không phải đối thủ của hắn, muốn chạy cũng chạy không thoát, cho nên càng thêm không kiêng nể gì, nâng chân lên, hướng tới bụng Đỗ Thừa hung hăng đá tới.
Đỗ Thừa chân có tật, ngay cả đi còn có chút không tiện, như thế nào có khả năng né 1 cước của Lý Cường, bị 1 cước vào bụng, Đỗ Thừa ôm bụng mồ hôi chảy đây trên mặt.
“Nói, ngươi rốt cuộc có đưa tiền không, nếu không đưa lão tử đem cái chân còn lại cũng đánh què .” Lý Cường có chút dữ tợn đe dọa nói, hoàn toàn không vì Đỗ Thừa là người tàn tật mà nương tay
“Ta không đưa cho ngươi.” Đỗ Thừa sắc mặt trắng bệch đáp
“Con mẹ ngươi, còn dám mạnh miệng, muốn chết có phải không.” Lý Cường soát người không có, nên đạp Đỗ Thừa thêm một cước.
Hoàn hảo là cước này tuy mạnh nhưng trúng phần thịt nên cũng ít đau
“Đã bị ngoại lực công kích, hệ thống phòng ngự phản kích có hay không khởi động.” Mà đúng lúc này, thanh âm Hân nhi lại vang lên, chỉ thanh âm bên trong tràn ngập một ít cơ giới hoá , hơn nữa trên màng Hân nhi cũng không có nửa động tĩnh, ánh mắt vẫn nhắm.
Đỗ Thừa không rõ theo như lời Hân nhi hệ thống phòng ngự phản kích là cái gì, cũng không hiểu được Hân nhi vì cái gì mà đột nhiên biến thành cái dạng này, bất quá, Đỗ Thừa vốn không có lựa chọn, cũng chẳng có thời gian suy nghĩ nên lựa chọn có.
“Hệ thống phòng ngự phản kích mở ra, tiến vào trang thái khống chế thần kinh.”
Sau khi thanh âm của Hân nhi vang lên, Đỗ Thừa phát hiện thân thể trở nên mất khống chế những đau đớn khi nãy biến đâu mất
Mà phía sau, trên màn hình Hân nhi đột nhiên mở mắt, cả người cũng nhất thời có linh tính, mọi hoàn cảnh hiện lên trong đầu của Đỗ Thừa:“Bại hoại, dám dánh chủ nhân thân ái của ta , xem ta như thế nào thu thập ngươi.”
Hân nhi vừa nói xong, Đỗ Thừa liền ‘Thấy’ chân mình quét ngang, làm cho Lý Cường ngả xuống , hơn nữa thuận thế dẫm lên người Lý Cường.
Lý Cường bị dẫm lên người, Đỗ Thừa thấy Lý Cường sắc mặt trở nên thập phần tức giận, lại dữ tợn, nắm quyền đầu hướng tới mà đấm.
Nếu đổi lạ là Đỗ Thừa thì tuyệt đối trốn không thoát , nhưng Đỗ Thừa phát hiện thân thể nhẹ nhàng, lấy chân làm trụ, nghiên mình linh hoạt liền tránh được Lý Cường chính diện đánh tới, sau đó lấy một con dao (lúc này chưa biết lấy đâu ra con dao @_@!), chém vào gáy của Lý Cường .
Bị Đỗ Thừa chém trúng, Lý Cường trực tiếp mất đi tri giác lập tức hôn mê
Từ lúc tránh né đến lúc phản kích diễn ra một cách nhanh chóng làm cho Đỗ thừa có chút mộng
“Thế nào chủ nhân thân ái, Hân nhi lợi hại không?” Thu thập xong Lý Cường, trên màn hình Hân nhi đem ánh mắt chuyển hướng về phía Đỗ Thừa, thập phần đắc ý nói.
Mà lúc này, Đỗ Thừa đã cảm giác được đau đớn trên người, hiển nhiên là đã khôi phục quyền khống chế thân thể
Đỗ Thừa thật không ngờ trí năng NPC lại có công năng này, tán thưởng nói:“ Xác thực rất lợi hại.”
Nói xong, Đỗ Thừa nhìn thoáng qua Lý Cường đang hôn mê, nói tiếp:“Hắn thế nào, không có việc gì chứ?”
“Không có việc gì chỉ là nhẹ nhàng đánh hắn vài cái mà thôi, hôn mê lập tức hồi ngay đó mà.” Hân nhi tin tưởng mười phần nói
Đỗ Thừa có chút không ngờ, tính cách Hân nhi quá giống con người chỉ là không có thân thể bên ngoài mà thôi
Bất quá hiện tại không phải là thời điểm để ca thán, điều mà Đỗ Thừa hiện tại phải làm là thừa dịp không có người rời đi, hắn không muốn người khác thấy rồi sinh ra hiểu lầm
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Kim Thái Dương
Sáng sớm, ánh sáng mặc trời xuyên qua khe cửa chiếu vào mặt Đỗ Thừa
Sắc mặt Đỗ Thừa có chút tái nhợt, hai mắt có đầy tia máu, hiển nhiên Đỗ Thừa 1 đêm không ngủ, hơn nữa hắn giờ phút này tinh thần còn thập phần hưng phấn cùng kích động.
Một đêm thời gian, Đỗ Thừa đã chân chính biết được sự khủng bố của trí năng tương lai, cũng đôi với điều đó hiểu được đôi chút.
Lấy điều này mà nói, Hân nhi cơ hồ bao quát tất cả tinh hoa của các lĩnh vức, thậm chí có thể dùng từ không gì không biết để hình dung .
Bất quá, chân chính làm cho Đỗ Thừa hưng phấn cùng kích động , lại là 1 chuyện khác “Quang cứu thuật thật sự có thể chữa khỏi chân sao, Hân nhi?”
Một đêm không ngủ, nhưng tinh thần Đỗ Thừa vẫn còn tốt lắm , khuôn mặt tái nhợt bởi vì kích động mà có chút đỏ lên.
Thông qua võng mạc ,Đỗ Thừa nhìn vào màn hình, Hân nhi đứng ở 1 góc màn hình ở giữa là 1 ít tư liệu về Quang Cứu Thuật ( vãi tè tựa như là phơi nắng trị què chân ^_^)
Giờ phút này Hân nhi, trên người mặc không phải đồ thỏ nữa , mà là một bộ so đồ thỏ còn dụ hoặc hơn không kém nữa phần – ĐỒ Y TÁ (không phải Adult Game ta chết liền @_@!)
Chỉ vào tư liệu trên màn hình, Hân nhi giới thiệu :“Quang cứu thuật là nghiên cứu phát triển từ châm cứu thuật vào những năm 2355, thông qua hấp thu ánh nắng có thể đối cơ thể con người tiến hành truyền nhiệt, thông qua kinh mạch để chữa cho người tàn tật, đối với chân của ngài thì khả năng hồi phục tới hơn 90%.”
Ở thời điểm Hân nhi nói chuyện, trên màn hình xuất hiện cơ thể của Đỗ Thừa (đương nhiên là ở truồng ^_^), có thể thấy toàn thân huyết mạch, mà địa phương Hân nhi chỉ chính là chân của hắn ( ta cứ tưởng nó chỉ ở chổ “đó “ chứ >,<!)
Giới thiệu xong, Hân nhi hai mắt bên trong hiện lên tia ái muội, che cái miệng nhỏ nhắn hì hì cười nói:“Đúng rồi, chủ nhân thân ái, dáng người của ngài thật gợi cảm ah.”
Nghe Hân nhi nói như vậy, Đỗ Thừa cũng không nói gì, trải qua một buổi tối trao đổi, Đỗ Thừa cơ bản đã biết tính cách của Hân nhi chính là 1 tiểu ma nữ
Cho nên, Đỗ Thừa trực tiếp bỏ qua câu nói cuối cùng của Hân nhi :“Hấp thu năng lượng mặt trời trong lời nói, ta đây có phải hay không đi mua một bộ trang bị hấp thu năng lượng mặt trời để dẫn ánh nắng mặt trời?”
Đỗ Thừa đối với phương diện điện tử thập phần tinh thông, liền hiểu được mấu chốt.
trong đó
Chỉ là bộ trang bị năng lương mặt trời rất là mắc có thể hơn 2000 đồng đấy, lấy Đỗ Thừa điều kiện hiện tại, là tuyệt đối không mua nổi .
Hân nhi mơ hồ , đáp:“Ân, trang bị hấp thu năng lương mặt trời là cần thiết hơn nữa phải cải tiến 1 ít để dẫn năng lượng tiến hành trị liệu .”
“Nga.”
Đỗ Thừa than thầm 1 tiếng, sau đó liền lâm vào trầm tư, phương pháp mặc dù có, nhưng là hắn căn bản là không có tiền, nói cách khác, nếu Đỗ Thừa muốn chữa khỏi chân của mình, thì cần nghĩ biện pháp có đủ tiền mới được.
Suy nghĩ hồi lâu sau, Đỗ Thừa cùng Hân nhi trao đổi :“Hân nhi, chỉ cần máy cùng hệ thống mạng, thì ngươi có thể thành công truy cập mà không lưu dấu vết, đúng không?”
Nghe Đỗ Thừa nói như vậy, Hân nhi thập phần đắc ý cùng kiêu ngạo nói:“Đó là đương nhiên, cũng không ngẫm lại Hân nhi ta là ai, chính là mỹ mữ đến từ năm 3009 đó”
Nói xong, Hân nhi thần sắc có chút ảm đạm, sau đó có chút đáng tiếc nói:“Đáng tiếc, bị lỗi 1 ít, Hân nhi không thể vận dụng một ít quyền hạn cùng công năng, nếu không trong lời nói, Hân nhi không những truy cập, mà còn có thể khống chế nữa.”
“Hân nhi, như thế nào mới có thể khôi phục hệ thống của ngươi đây?” Đỗ Thừa nghe Hân nhi nói như thế, trong lòng nhất thời tràn ngập chờ mong.
“Trước mắt còn không thể xác định, bởi vì Hân nhi còn chưa tìm ra nguyên nhân chủ yếu, bất quá cho Hân nhi một ít thời gian hẳn là có thể tìm ra .” Hân nhi lắc đầu đáp, hiển nhiên bởi vì bị lỗi, khiến nàng không thể biết nguyên nhân mình xuất hiện ở đây.
Đỗ Thừa nhìn qua đồng hồ trên màn hình thấy đã 7h30 nên vội vàng nói:“Được rồi, đã đến giờ , ta phải đi đến trường, chúng ta đợi lát nữa tái tán gẫu đi.”
“Trường học, ta thích, Hân nhi muốn xem suất ca, thời đại này có Kim Thành Vũ, có Kim Tại Nguyên, Hân nhi thích nhất , hì hì.” Hân nhi chảy nước miếng nói
“Thật ngại, trong trường học không có Kim Thành Vũ cũng không có Kim Tại Nguyên, cho nên ngươi tốt nhất cứ ở đó mà chờ đi .” Hân nhi thật sự là quá mức nhân tính hóa , hơn nữa nhân tính hóa như vậy Đỗ Thừa chỉ có thể bất đắc dĩ nói.
Nói xong, Đỗ Thừa không để ý Hân nhi phản đối, trực tiếp đem Hân nhi đặt ở trạng thái chờ
Cái gọi là trạng thái chờ, chính là đem trí năng máy tính đặt ở ngoài điểm mù, đối với tầm mắt của Đỗ Thừa cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Về phần Hân nhi, thì tự động ẩn thân.
Sau khi đặt ra trạng thái chờ, Đỗ Thừa liền mang theo ba lô đi ra khỏi phòng.
Đỗ Thừa hiện tại ở 1 nơi cũng đã cũ, trừ bỏ hắn thì chỉ còn chủ cho thuê nhà.
Một tháng 100 đồng, so với việc ở kí túc xá 2000 đồng 1 học kỳ mà nói không thể nghi ngờ là giảm bớt 1 ít gánh nặng cho Đỗ Thừa
Cách học viện gần trăm mét, Đỗ Thừa liền thấy Cố Tư Hân mang theo một cái túi xách nhỏ đứng ở trước cổng học viện.
Áo khoác màu vàng nhạt, bên trong là áo sơmi trắng, khăn lụa màu đen quấn trên cổ, áo sơmi thật dài vạt áo vừa vặn che dấu cặp đùi thon dài mê người, phía dưới mặc váy màu đen, làm cho người ta có một loại cảm giác thanh thuần xinh đẹp.
Chân dài trắng nõn mượt mà, cùng với giày cao gót, làm cho Cố Tư Hân thêm vài phần gợi cảm, hơn nữa trên mặt Cố Tư Hân nhu hòa tươi cười, hoàn toàn chính là sát thủ nam nhân.Có vô số nam sinh dừng lạ để ngắm Cố Tư Hân
Cố Tư Hân cũng thấy Đỗ Thừa, nàng tựa hồ là đặc biệt đang chờ Đỗ Thừa, nên khi thấy Đỗ Thừa xuất hiện trong tầm mắt của, liền giơ cánh trắng nõn, hướng tới Đỗ Thừa gọi.
Cố Tư Hân có động tác, không thể nghi ngờ là khiến cho nam sinh xung quanh chú ý, bất quá, khi nhìn đến Cố Tư Hân đối tượng chào hỏi , thì tất cả nam sinh trên mặt cơ hồ là toàn bộ lộ ra vẻ khinh thường cùng thần sắc hèn mọn.
Bởi vì bọn họ thấy , chính là thân hình khập khiễn của Đỗ Thừa, hơn nữa trên người còn mặc cái quần bò trắng bệch, cùng với đôi giầy cũ.
Với những cái ánh mắt đó, Đỗ Thừa cũng không để ở trong lòng, hắn chỉ là có chút ngoài ý muốn, Cố Tư Hân vì cái gì lại ở chỗ này chờ hắn.
“Đỗ Thừa, ngươi hôm nay như thế nào lại trễ như vậy mới đến?” Chờ Đỗ Thừa đến gần, Cố Tư Hân mới có chút ngoài ý muốn hỏi.
Đỗ Thừa buổi sáng bình thường đến trường rất sớm cho nên Cố Tư Hân hôm nay cố ý đến sớm ở bên ngoài học viện chờ Đỗ Thừa, kết quả nàng thật không ngờ, Đỗ Thừa hôm nay thế nhưng so với bình thường chậm gần một giờ.
Đỗ Thừa cũng không tự mình đa tình cho rằng Cố Tư Hân cố ý ở cửa học viện chờ mình, cũng không biết Cố Tư Hân đợi hắn hơn 1 giờ, nên khẽ cười nói:“Cố Tư Hân, ngươi như thế nào không đi vào, ở chỗ này chờ người sao?”
Đang nói chuyện ,đồng thời Đỗ Thừa dùng khóe mắt nhìn lướt qua bốn phía, Đỗ Thừa có thể cảm giác được, bên cạnh đầy rẫy những ánh mắt ghen tỵ và thù hận, hơn nữa trong đó còn có vài người cùng hệ máy tính với mình .
Đỗ Thừa trong lòng có chút cười khổ, xem ra bọn họ cho rằng, hắn cùng Cố Tư Hân nói chuyện, đối với bọn họ chính là một loại tiết độc nữ thần.
Cố Tư Hân ngọt ngào cười, nói:“Đỗ Thừa, ta đang đợi chính là ngươi nha.”
Nói xong câu này, Cố Tư Hân khuôn mặt nhỏ nhắn có chút đỏ ửng, làm cho người ta có chút động lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng cúi thấp một ít, thiếu chút nữa đụng vào bộ ngực sữa của nàng .
Cố Tư Hân thanh âm tuy rằng không lớn, nhưng mà lời nói ngọt ngào nên Đỗ Thừa có thể nghe được thập phần rõ ràng, hơn nữa Cố Tư Hân thần thái có phần thẹn thùng, làm tim Đỗ Thừa bắt đầu không tự chủ được nhảy lên rất nhanh.
Mà những nam sinh ở bên , nhìn thấy Cố Tư Hân thể hiện thần thái thẹnh thùng làm cả đám có cảm giác choáng váng ,bất quá khi nhìn đến Đỗ Thừa ánh mắt hiện lên sát thêm và phần nồng đậm
Bất quá rất nhanh , Đỗ Thừa liền mạnh mẽ ngăn chặn cảm xúc khác thường trong tim, hơn nữa thanh âm có chút nhàn nhạt nói:“Cố Tư Hân, ngươi chờ ta có việc sao?”
Cố Tư Hân ngẩng đầu đem ánh mắt chuyển hướng về phía Đỗ Thừa ,Cố Tư Hân nói:“Đỗ Thừa, tháng sau là sinh nhật của ta , ta hy vọng ngươi có thể tới tham gia, ta sẽ không làm mất quá nhiều thời gian của ngươi đâu .”
Đỗ Thừa trong lòng suy nghĩ rất lâu, vẫn tính cự tuyệt lời mời của Cố Tư Hân, dù sao cái loại trường hợp này, cũng không phải hắn có tư cách tham gia , Đỗ Thừa rất rõ ràng gia thế Cố Tư Hân so với Đỗ thị gia tộc cũng không kém.
Bất quá,khi Đỗ Thừa muốn mở miệng cự tuyệt thì thấy Cố Tư Hân ngẩng đầu lên trong mắt có chút ướt Đỗ Thừa trong lòng mềm nhũn, liền nói:“Để ta xem nếu có thời gian ta sẽ đi.”
Nói xong Đỗ Thừa nhìn qua chiếc nhẫn màu đen trên tay hắn
Đỗ Thừa biết, chiếc nhẫn này có thể thay đổi cuộc đời của hắn vì vậy hắn mới đáp ứng Cố Tư Hân và cũng vì một nguyên nhân khác.
Cố Tư Hân thấy Đỗ Thừa 1 hồi lâu không nói, nghĩ đến Đỗ Thừa lại cự tuyệt, lại nghe Đỗ Thừa trả lời, nguyên bản trên mặt có chút thương cảm, nhất thời nở rộ nụ cười ngọt ngào, sau đó vội lấy ra thiệp mời màu đỏ đưa cho Đỗ Thừa, nói:“Một lời đã định, hy vọng ngươi đến lúc đó không thất ước.”
Nhìn nụ cười giống như ánh nắng vào mùa đông , làm cho tim Đỗ Thừa đập mạnh, một bên này nam sinh cũng choáng váng .
Chỉ là Đỗ Thừa có chút bất đắc dĩ, hắn cũng không có nói khẳng định sẽ đi, Cố Tư Hân lại cho rằng mình đáp ứng sẽ đi, nhìn Cố Tư Hân má lúm đồng tiền, Đỗ Thừa cũng không muốn nói thêm cái gì nữa, tiếp nhận thiệp mời rồi đáp:“Ân, ta sẽ nhớ kỹ .”
“Tốt lắm, ta đây đi vào học .” Đem thiệp mời cấp Đỗ Thừa, Cố Tư Hân tựa hồ tâm tình thập phần cao hứng, hướng tới Đỗ Thừa nói một tiếng rồi đi vào học viện.
Nhìn thiệp mời trong tay, Đỗ Thừa cũng không vội vã mở ra xem, bởi vì Đỗ Thừa phát hiện bốn phía sát khí tựa hồ càng ngày càng đậm, Đỗ Thừa biết là nên nếu không các vị si tình nam sinh này hành hung như vậy thì không có lời .
Chỉ là Đỗ Thừa cũng không biết, lúc hắn nhận thiệp mời trong tay Cố Tư Hân, một chiếc xe Ferrari màu đỏ đang ở phía sau, bên trong Đỗ Vân Long lạnh lùng nhìn Đỗ Thừa, thần sắc tràn ngập đố kị cùng phẩn nộ.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Kim Thái Dương
Đỗ Thừa cơ bản là muốn tránh né các nam sinh cùng hệ nên chờ ở ngoài nên cùng giảng viên vào cùng 1 lúc
Hôm nay học đại số nên giảng viên là một tiến sĩ 60 tuổi , tên là Điền Trung Hà tính tình nghiêm túc lại cổ hủ, cùng các học viên chẳng quen biết gì nhiều, hơn nữa môn đại số tuyến tính là một môn cần trí nhớ, cho nên các sinh viên đối với môn này nhiệt tình cũng không cao.
Chỉ cần là tới tiết này thì toàn bộ phòng học hơn hai trăm người bên trong ít nhất có hơn phân nửa đều là gục ngã , chỉ có Điền Trung Hà một mình ở trên bục ca bài ca con gián ( cái này ta chế đó *_*!).
Đi vào phòng học, Đỗ Thừa đi thẳng một mạch xuống góc cuối phòng, nhìn qua nhìn lại Đỗ Thừa thấy Cố Tư Hân đang ở cùng một đám nữ đồng học nói chuyện với nhau , trên mặt có nét cười lơ đãng.
Môn học này tuy rằng nhàm chán, nhưng đối với Đỗ Thừa mà nói thì hắn cũng chẳng bỏ qua cho nên bình thường Đỗ Thừa đều là ngồi ở trên, bất quá hôm nay ngoại lệ, bởi vì Đỗ Thừa có việc trọng yếu hơn cần hoàn thành.
Giải trừ trạng thái của Hân nhi, Đỗ Thừa liền thấy Hân nhi chu cái miệng nhỏ nhắn xuất hiện trên màn hình.
Bất quá khi nhìn đến quần áo Hân nhi mặt trên người, Đỗ Thừa ngây ngẩn cả người.
Bởi vì Hân nhi trên người mặc quần áo giống hệt Cố Tư Hân thậm chí là giống nhau như đúc không khác tí gì.
Nhưng cho dù như thế, Đỗ Thừa thể xem Hân nhi như là Cố Tư Hân được, bởi vì hai người tính cách hoàn toàn tương phản, một người ngọt ngào ôn nhu, mà người kia thì chính là một tiểu ác ma tinh quái.
“Chủ nhân thân ái, ngài thấy sao, ta mặc bộ quần áo này có đẹp không?” Thấy thần sắc của Đỗ Thừa thì Hân nhi chu cái miệng nhỏ nhắn đồng thời thập phần đắc ý nói.
Đỗ Thừa không nói gì, trực tiếp lựa chọn trầm mặc.
Hân nhi thấy Đỗ Thừa không nói lời nào, hiển nhiên cũng không vặn hỏi hắn nữa, liền nói:“Nàng ta là ai vậy chủ nhân, tim ngươi đập 200 nhịp khi gặp nàng mà , ngươi có phải hay không thích nàng?”
“200 nhịp, ngươi cho rằng tim ta là máy khâu à.” Đỗ Thừa bất mãn nói.
“Chủ nhân thân ái, không bằng ta cho ngươi nhìn xem nàng mặc cái gì bên trong nha?” Hân nhi vẫn đùa dai không chấm dứt, một bên nhẹ tay mở cúc áo sơmi trên, một bên đem váy ngắn ở dưới nhẹ nhàng kéo xuống.
Mà khi nói chuyện, váy ngắn đã bị Hân nhi kéo xuống tới đùi, lộ ra bên trong là quần lót màu hồng và có đường viền hoa tỏa ra sức dụ hoặc kinh người.
Phía trên, áo sơmi như muốn bị Hân nhi nhẹ nhàng cởi bỏ, lộ ra cái eo tròn trắng noãn...
“Đủ rồi.” Đỗ Thừa phát hiện lại đập với tốc độ cao, trong lỗ mũi muốn phun máu , nên nhịn không được quát.
Tuy rằng không biết Hân nhi cho hắn xem có giống như nội y Cố Tư Hân đang mặc hay không, nhưng mà chỉ bằng dáng người hoàn mỹ của Hân nhi kia ,hơn nữa hắn còn có ý thức YY, nên cũng đủ làm cho Đỗ Thừa nhiệt huyết trào dâng.
Nhưng mà...
Đỗ Thừa vừa quát, ở trong lòng có chút lống cuống, vì trong phòng học bỗng trở nên im lặng.
Liếc mắt nhìn lại 1 cái, toàn bộ phòng học hơn hai trăm ánh mắt của đồng học, đều dừng lại trên người Đỗ Thừa, trong đó có vẻ mặt bất khả tư nghị của Cố Tư Hân, ngoài ra còn có Đỗ Vân Long, và cảm giác muốn hóa đá của Điền Trung Hà.
Làm cho Đỗ Thừa có phần buồn bực là đa số các ánh mắt đều tràng ngập ý tứ sùng bái
Điền Trung Hà là một lão tiến sĩ cố chấp, cho dù biết rõ phương châm dạy học không đúng, hắn vẫn kiên trì như cũ bởi vì hắn không thể chấp nhận là mình dạy sai
Có thể nói, Điền Trung Hà là một tên trùm sĩ diện ( chơi kiểu Việt Nam cho nó oách #,#!), cơ hồ toàn bộ học viện đều biết tính cách của Điền Trung Hà.
Đỗ Thừa tự nhiên cũng biết tính cách của lão, bất quá Đỗ Thừa càng biếttình huống của mình hiện tại không ổn
“Đỗ Thừa, ngươi mới vừa mới nói cái gì, lặp lại lần nữa...”
Điền Trung Hà mặt mũi trắng bệch, hắn đã dạy hơn vài thập niên, lần đầu tiên bị một đệ tử giáp mặt quát bảo ngưng lại
”Thực xin lỗi, lão sư, ta không phải cố ý ...” Đỗ Thừa trong lòng khóc cười không xong, cái học này của mình quả thật không nhẹ a , mà trên màn hình Hân nhi che cái miệng nhỏ nhắn cười to không thôi.
Đỗ Thừa giải thích, đối với sự cố chấp cùng sĩ diện của Điền Trung Hà mà nói, hiển nhiên là không có tác dụng , nên lão trực tiếp chỉ vào cửa quát:“Ngươi đi ra ngoài cho ta, nếu không muốn nghe nứa thì đứng ở ngoài.”
Điền Trung Hà đang nổi nóng, Đỗ Thừa đương nhiên không dám nói thêm cái gì , đứng dậy cúi đầu bên ngoài phòng học đi ra.
Chỉ là đoạn đường không đến hai mươi thước lộ trình, mà Đỗ Thừa cảm giác rất là lâu, hoàn hảo Điền Trung Hà quay mặt qua chỗ khác nếu không thì rắc rối to.
“Đều là việc tốt của ngươi đó” Đứng ở ngoài cửa phòng học, Đỗ Thừa thập phần tức giận hướng tới Hân nhi nói.
“Làm sao vậy, là ngươi có lỗi, ngươi còn đỗ lên đầu ta , thực chưa từng gặp qua nam nhân nhỏ mọn như vậy bao giờ” Tuy nói như vậy nhưng trên khóe mắt của Hân nhi vẫn đậm ý cười
Bị nói Hân nhi như vậy, lúc này Đỗ Thừa mới ý thức được, từ lúc mình có được trí năng tương lai, tựa hồ mất đi sự bình tĩnh lúc trước, đương nhiên hết thảy cũng do tiểu yêu tinh này gây họa mà thôi .
Đâu có ai nghĩ rằng nhân vật trong máy tính lạ có thể nhân cách hóa đến mức này làm cho Đỗ Thừa phải cười khổ không thôi
“Tốt lắm nam tử hán đại trượng phu, như thế nào lại có thể nhỏ mọn như vậy.” Thấy Đỗ Thừa trầm tư không nói, Hân nhi tựa hồ cũng cảm giác được mình đùa có chút quá, nên ôn nhu an ủi nói.
“Quên đi, ta cũng chẳng giận, kỳ thật lão sư cũng chẳng thích ta , hay là chúng ta nói cái khác.” Đỗ Thừa mặc kệ hảo ý của Hân nhi, Đỗ Thừa thầm nghĩ Hân nhi khẳng định có gì cổ quái nên Đỗ Thừa trực tiếp chuyển hướng đề tài nói:“Hân nhi, ngươi đem hệ thống chuyển thành DOWS đi ( cái này ta mù >,<), sau đó lên mạng tìm xem.”
“Tốt, chỉ cần 1 giây mà thôi.”
Hân nhi thập phần nhu thuận lên tiếng, ngay sau đó màn hinh biến đổi
Ở hành lang chỗ không có phương tiện nên không thể sử dụng bàn phím, cho nên Đỗ Thừa trực tiếp dùng tâm niệm tiến hành khống chế máy tính, tuy rằng không nhanh nhưng lên mạng bình thường ảnh hưởng vẫn là không lớn .
Trên màn hình xuất hiện 1 trang web
Đỗ Thừa thập phần thuần thục gõ mật mã vào, ngay sau đó, một cái hình nền đỏ đen xen lẫn hiện lên trước mắt Đỗ Thừa
-- Cực Khách Liên Minh --
Cực Khách Liên Minh trong giới hacker thập phần nổi danh , Cực Khách Liên Minh tổng cộng chia làm 2 bộ phận nội vi và ngoại vi, đương nhiên nội vi cũng có khu vực phân chia rõ ràng, mà giờ phút này Đỗ Thừa tiến vào , chính là Cực Khách Liên Minh Trung Quốc khu diễn đàn nội vi.
Trang web này cần rất nhiều khảo hạch mới có thể vào được, Đỗ Thừa thời điểm này, ước chừng dùng gần nửa năm thời gian mới hoàn thành khảo hạch của Cực Khách Liên Minh.
Sau khi tiến nhập vào nội vi của diễn đàn, Đỗ Thừa trực tiếp tiến vào khu nhệm vụ treo thưởng, nơi này chính là nơi mà Cực Khách Liên Minh cung cấp những nhiệm vụ từ sơ cấp cho đến cao cấp
Đỗ Thừa tuy rằng tiến vào Cực Khách Liên Minh đã hơn một năm thời gian , nhưng là Đỗ Thừa bây giờ đã là Cực Khách Nhị Tinh, bởi vì Đỗ Thừa không có máy tính riêng nên bình thường cũng chỉ có thể dùng máy tính ở trường mà thôi, trừ bỏ học tập ở ngoài, Đỗ Thừa căn bản là không có dư thời gian, bất quá Đỗ Thừa ngẫu nhiên vẫn có thể tìm kiếm ở nơi này một ít tiền .
Tiến nhập vào khu nhiệm vụ sơ cấp, 1 loạt danh sách nhiệm vụ hiện lên trước mắt Đỗ Thừa.
Có đủ loại nhiệm vụ cấp thấp, có cái bị virus, có cái hỏi đáp vấn đề , có cái nhờ thiết lập hệ thống ,…………..
Bất quá có một điểm giống nhau, các nhiệm vụ này tiền thưởng không cao, thấp nhất là 10 đồng cao lắm cũng chỉ có 300 đồng.
Đương nhiên đây cũng chỉ là nhiệm vụ sơ cấp mà thôi nếu như là nhiệm vụ trung hay cao cấp thì tiền thưởng sẽ nhiều hơn
Tuy số tiền có hơi ít, nhưng mà đối với Đỗ Thừa mà nói, cũng thập phần trọng yếu , bình thường có bao nhiêu thời gian, Đỗ Thừa đều ở đây tìm một vài nhiệm vụ cấp thấp để kiếm tiền tiêu vặt.
Loại nhiệm vụ như vậy rất nhiều nên Đỗ Thừa rất nhanh liền tìm được 1 nhiệm vụ tương đói dễ làm.
Đây là 1 công ty linh kiện ô tô không tên treo thưởng, công ty này cần mở 1 tập tin, bởi vì tập tin này rât quan trọng cho nên gửi yêu cầu đến cho Cực Khách Liên Minh .
Nhiệm vụ này giá chỉ 200 đồng, bất quá sau khi hoàn thành, sẽ có 20 điểm cống hiến, so với việc 200 dồng tiền thưởng mà nói, 20 điểm hạng cống hiến này đối với Đỗ Thừa mà nói thì quan trọng trọng hơn nhiều .
Điểm cống hiến chính là công cụ để có thể tham gia tiến hành lên cấp đối với mỗi cá nhân trong Cực Khách Liên Minh. Điểm cống hiến của Đỗ Thừa đã là 125 rồi chỉ cần lên được 300 điểm thì có thể tham gia thi lên Cực Khách Tam Tinh.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Kim Thái Dương