Thần điêu du hiệp
Tác giả: Tiêu Cửu
Quyển I
Chương 1: Tinh tẫn nhân vong.
Dịch :Tiêu_Diêu_Tự_Tại
Nguồn: LX
Thấy box Sắc Hiệp dạo này vắng quá nên tại hạ muốn đóng góp 1 chút.
Bản thân tại hạ không biết dịch nhưng sẽ cố gắng sưu tầm về cho các huynh đệ có chung sở thích cùng coi.
Bộ này tại hạ thấy bên TCG có huynh đài đang theo nên sẽ cố gắng kiếm về.
Mong được ủng hộ.
-Sao mà tối nay oi bức kinh thế hả ông giời ? Mẹ kiếp! Càng ngày càng nóng phát ngốt thế này thì con lấy sức tiếp đâu mà ôn với chả tập.
Hắn lười biếng ngả lưng trên cái ghế tựa lần nữa , miệng thì cắn cắn cái ngòi bút , mắt lại liếc lên nhìn cái đồng hồ. Vậy là đã hơn mười một giờ khuya rồi , phòng vẫn ngột ngạt khó chịu trong khi bài vở chưa một chút tiến triển. Hắn thực chán ngấy lên được , tự hỏi Lý Đình hắn thông minh tài ba hôm nay làm sao thế nhỉ ?
Vốn kỳ thi vượt rào cuối kỳ dành cho năm hai của trường hắn - đại học S - diễn ra tới nơi rồi , cho nên hôm nay quyết định chăm chỉ tích cực một chút. Vì vậy từ tối tới giờ , Lý Đình đã cố gắng giở sách mà đọc. Nhưng đúng là trớ trêu , không hiểu sao hắn đọc đến đâu thì y như rằng quên luôn tới đó. Chẳng khác gì hắn cầm phải cuốn “Vô Tự Thiên Thư” vậy (1). Đương nhiên bởi thế mà đến giờ hắn vẫn chưa học được cái đếch gì cả.
Suy đoán mãi hắn cũng chẳng hiểu nổi nguyên do của tối nay. Mà càng nghĩ nhiều hắn càng tiếc , tự nhiên mất cả một buổi tối vô ích.
-Khò…Khò…Khò
Lý Đình thở dài xoay mặt nhìn thằng bạn cùng phòng đang gục trên cái bàn ngay cạnh. Cười buồn ngán ngẩm , chẳng muốn nghĩ thêm gì nữa. Hắn vươn vai đứng dậy , cầm theo chiếc di động rồi rời khỏi căn buồng.
-Ai cha chaaa.…Đúng là không khí bên ngoài bao giờ cũng thoải mái nhất.
Lý Đình tâm trạng được giải phóng một chút , thoải mái không kìm được phải thốt lên. Lúc này hắn đã rời tòa ký túc xá của nam , bắt đầu chạy bộ thư giãn trên con đường vắng vẻ gần đó. Gió đêm ngày hè thổi lên mặt mát rượi , hắn thỏa mãn mà xoay vặn cái hông. Với Lý Đình , mỗi ngày mà được chạy bộ dạo mát thế này đúng là sướng gấp trăm lần với việc phải ngồi lì trước cái vi tính hoặc là đống chồng sách trước mặt. Thậm chí hắn còn tự cho rằng cái sung sướng này có khi gần bằng với cái cảm giác tột đỉnh khi *** nhau miêu tả trong sách. ~~
Lúc chạy tạt qua gần khu ký túc xá nữ , điện thoại Lý Đình lại đột nhiên rung lên. Hắn thấy bực mình , đêm hôm khuya khoắt thế này , thằng nào lại dở chứng đi làm phiền hắn thế này. Lý Đình rút điện thoại ra, lướt mắt nhìn qua số gọi đến. Vừa nhìn con mắt hắn đã trừng to , sáng còn hơn đèn pha ô tô , tựa như một lữ khách trên sa mạc bắt gặp suối nước ngọt một dạng.
-Tô Tình phải không. Mình Lý Đình đây. Bạn có việc gì à ?
Trong giọng nói Lý Đình khó có thể đè nén hưng phấn trong lòng. Hắn không hưng phấn sao được khi mà Tô Tình - hoa khôi của trường , người hắn luôn luôn thầm yêu trộm nhớ từ những năm đầu vào học - gọi cho hắn vào giờ này chứ. Lúc nãy ,hắn còn không dám tin là nàng nữa. Thực sự thì Tô Tình mới chính thức biết hắn được không lâu trước đây , vậy mà nàng đã có thể gọi cho hắn vào lúc nửa đêm thế này. Tuy rằng hai đứa mới gặp đã rất hợp nhau , luôn thấy nàng cười hạnh phúc cạnh hắn , nhìn hắn luôn có vẻ dịu dàng khác thường. Song hắn không dám tưởng lại nhanh thế này.
-Đèn ở ký túc xá của mình bị hư, mà bạn trong phòng đều cũng đi hết rồi. Mình rất sợ , cậu có thể qua đây giúp mình một chút không ?
Từ đầu dây bên kia truyền đến thanh âm lo âu của Tô Tình.
-OK. Mình lập tức qua đó ngay đây.
Lý Đình hưng phấn đến muốn phải nhảy dựng lên. Hắn nhìn phòng Tô Tình ngay trên mà cười quỷ quyệt. Nhét điện thoại vào túi , Lý Đình lập tức như một trận gió lốc hướng ký túc xá Tô Tình chạy như bay. Đầu óc đen tối của hắn lúc này không thể kìm hãm bắt đầu thỏa sức mơ mộng. Hình dung đến vóc người man diệu , đôi môi quyến rũ động nhân , cặp vú ngạo nghễ của Tô Tình mà khiến người nóng ran. Phía dưới con *** của hắn cũng không thể chịu nổi suy nghĩ của chính hắn mà dỏng đầu kháng nghị.
Cộc.Cộc.Cộc.
Sau khi gõ cửa ba lần thì Tô Tình đã ra mở cửa phòng. Nàng hơi ngạc nhiên vì ký túc xá nam nữ cách khá xa nhau nhưng cũng không hỏi. Nàng đứng nhường sang một bên cho Lý Đình vào , rồi lại thò đầu ra ngoài ngó nghiêng. Xác định không ai nhìn thấy Lý Đình tới , nàng mới an tâm đóng cửa lại.
Đóng cửa một phát thì ánh trăng bên ngoài không thể chiếu vào được , trong phòng nhất thời chìm vào bóng tối.
-Tô Tình a , tối thật đấy.
Lý đình cảm thán nói , có cảm giác bất đắc dĩ. Kỳ thực thì lại hết sức kích động , trong bóng tối có thể làm rất nhiều chuyện bổ ích đó nha!
Dựa vào trí nhớ , Tô Tình quay trở lại trên giường , tay mò mẫm rồi lấy được cái bao diêm. Nàng châm lửa đốt sáng cây nến đặt trên cái bàn gần đó , sau đó thì nhẹ nhàng ngồi ở bên giường.
Nhìn Tô Tình ôn nhu giữa ánh nến lung linh , Lý Đình không tự giác lại nuốt nước miếng. Dưới ánh sáng ngọn nến làm nổi bật , Tô Tình lại càng lộ ra một vẻ sở sở động nhân (2). Khuôn mặt trái xoan không chút son phấn mà vẫn mê nhân , cái cổ trắng bóc dọc thẳng xuống dưới một khe sâu thăm thẳm. Xuống thêm nữa có thể thấy cặp vú căng tròn , gợi cảm nhưng đã bị bộ áo ngủ màu hồng nhạt của nàng che lấp , khiến Lý Đình thập phần cồn cào. Hắn chỉ ước có thể bổ tới đẩy ra hai dây áo ngủ , lấy tay cùng miệng của hắn khiêu khích đôi vú của nàng. Cảm giác lúc đó hẳn là rất rất tốt , không phải sao ?
-Cậu sửa được cái đèn chứ ?
Tô Tình rụt rè mà hỏi thăm.
Lý Đình vội vàng thu lại dâm tâm , hồi đáp :
-À. Thế này thì nhằm nhò gì. Tốt xấu thế nào mình cũng là một thợ sửa chữa siêu cấp vô địch đấy!
Tô Tình bị lời tự đại của Lý Đình chọc vui , liền che miệng cười duyên. Theo tiếng cười , bộ ngực nàng cũng rung lên từng hồi khiến đôi sắc nhãn của Lý Đình thẳng tắp , nhìn chằm chằm vào trận sóng nhũ ấy. Hắn cũng không mấy lo lắng mất hình tượng vì mù mờ thế này , Tô Tình sẽ khó mà để ý tới cặp mắt hắn được.
Song cứ nhìn mãi thế cũng không ổn , hắn đành chuyển hướng vào công việc :
-Cầu trì chắc ở phòng tắm bên cạnh hả Tô Tình.
Tô Tình vội vàng đứng lên , cầm cây nến nói :
-Ừ! Mà để mình giúp cậu soi sáng nhé.
-Cám ơn cậu.
-Phải là mình nói cám ơn mới đúng. Đã trễ thế này còn gọi cậu đến để sửa đèn nữa chứ.
-Không vấn đề. Mà hôm nay cũng không phải cuối tuần , mọi người trong ký túc thế nào lại không có ai vậy ?
Lý Đình vừa tháo cái cầu trì vừa hỏi :
-Hình như … Hình như đều đi đến …đến ký túc xá của …các bạn nam rồi
Lúc vừa nói ra , Tô Tình cảm thấy mặt nàng nóng bừng lên như phát sốt.
-À !
Lý Đình đáp lời , cho dù là thằng ngu cũng biết Tô Tình nói thế là ý gì. Con gái đi ký túc xá con trai để ngủ , không phải để đi *** nhau mới là kỳ quái. Trừ phi thằng ở đó là Liễu Hạ Huệ hoặc thái giám (3)!
-Có thể nâng cao một chút không , không thì mình nhìn không được bên trong.
Lý Đình đề nghị.
Lý Đình đầu cao tới một mét tám , Tô Tình lại vừa vặn một mét sáu. Để có thể khiến Lý Đình thấy rõ cái cầu trì cao gần hai mét , Tô Tình không thể làm khác hơn là dựa vào vách tường kiễng ngón chân tận lực nâng cao ngọn nến.
-Ừ , không tồi. Mình thấy được rồi.
Lúc này , tay Lý Đình đặt nguyên trên cái cầu trì , hai con mắt thì lại rơi vào cái rãnh sâu hun hút trước ngực Tô Tình. Có được cái góc độ thế này mà nhìn , Lý Đình vừa đúng có thể chứng kiến một mảnh xuân sắc. Đáng tiếc thế này vẫn chưa thể hoàn toàn thỏa mãn khát vọng của hắn.
Ý nghĩ của hắn đảo vòng một cái , hai tròng mắt lập tức lấp lánh tinh quang. “AAA…” kêu lên một tiếng , sau đó tiện đà nghiêng người đè về phía Tô Tình. Ngón tay hắn một chỉ chuẩn xác làm cây nến tắt ngóm , rồi thuận thế vòng qua ôm lấy eo nhỏ của Tô Tình đem nàng ngã đè xuống đất.
Tô Tình bị biến hóa bất ngờ làm cho run lên , rồi lại còn nhanh chóng cảm giác được một vị trí mẫn cảm trên thân thể Lý Đình đang phát sinh biến đổi. Khuôn mặt của nàng một chút liền đỏ nhừ lên hỏi :
-Cậu…Cậu làm sao vậy ?
Lý Đình không có động tĩnh , qua một hồi mới đáp :
-Vừa mới mình không cẩn thận gặp chỗ hở điện , bị giật một phát. ( Điêu vãi lọ =,=! )
-Nghiêm trọng vậy cơ à ?
Tô Tình hỏi giọng gấp gáp.
-Uhm…Có thể để mình nằm nguyên thế này một chốc không ?
Lý Đình ngập ngừng hỏi lại.
Tô Tình xấu hổ đỏ mặt lí nhí đáp :
-Ừ !
Lý Đình cứ nằm thế , cảm nhận sự mát lạnh từ thân thể Tô Tình. Đồng thời đầu óc hắn lại đang âm thầm sắp xếp lại một lần cho hoàn hảo. Rồi đột nhiên hắn khẽ cười bí hiểm , ghé sát tai nàng thì thào :
-Tiểu Tình à , kỳ thực lúc vừa mới vào trường , anh đã để ý thấy em rồi. Ngay từ lần chạm mặt ấy , anh đã bị tiếng sét đánh trúng con tim. Anh đã nghĩ cuộc đời này là vô nghĩa nếu không có em bên cạnh. Nhưng anh tự biết bản thân không xứng với em nên vẫn luôn luôn không dám mở miệng thổ lộ….. Anh chỉ là một chàng trai bình thường không nổi bật , chỉ có thể yên lặng từ xa mà chúc phúc cho em , cầu mong em hạnh phúc…. Song mỗi đêm anh lại càng thao thức không ngủ được vì nhớ tới hình bóng , nụ cười của em. Lần đầu tiên kể từ sinh ra anh mới tin có người thật sự cần đếm cừu để ngủ. Rồi tình cờ , trời cũng không tệ với anh , đôi ta lại gặp mặt và để em biết anh. Lúc đó anh thật sự mãn nguyện , anh không ước ao làm người em yêu , chỉ ước làm một người bạn để em sẵn sàng chia sẻ là anh mãn nguyện. Anh đã chấp nhận như thế….. Nhưng Tiểu Tình à , bất ngờ làm sao đêm nay anh lại mất ngủ. Anh không biết sao hình bóng em lại hiện rõ mồn một trong tim anh. Và một sợi dây vô hình dắt anh tới tận dưới cổng ký túc xá nữ. Rồi khi anh nhận được cuộc gọi của em , anh đã lập tức có thể ở cạnh bên em. Đến vừa nãy , anh vẫn chưa hiểu rõ thâm ý của việc này. Nhưng giờ anh hiểu là ông trời thương anh , muốn anh có thể bộc lộ mọi cảm xúc trong lòng… Em biết vì sao không ? Vì một điều anh nghĩ sẽ chẳng thể diễn ra với một người cẩn thận như anh lại xảy ra. Đó chính là dòng điện vừa rồi. Anh không biết làm sao mình có thể sơ xuất như vậy , hay đấy là mệnh lệnh không thể cưỡng của số mệnh. Chẳng những nó giúp anh lần đầu tiên biết đến hạnh phúc thật sự khi được ôm em trong lòng thế này. Mà còn kích động trái tim vốn đã bị kìm giữ bấy lâu nay của anh thổ lộ cho em biết tất cả , Tiểu Tình à!
Từng câu nói của Lý Đình khiến Tô Tình khe khẽ run lên , khuôn mặt ửng hồng , đôi mắt dịu ngọt đến ngây người. Thân thể nàng cũng lặng lẽ trở nên nóng rực trong vòng tay đang ôm ghì lấy của Lý Đình. Cặp vú căng lên càng dính chặt trên ***g ngực hắn. Như thế thì con *** Lý Đình làm sao mà chịu được , nó lập tức ngóc đầu phản kháng. Nhưng khéo thế nào lại chọt đúng giữa cặp đùi Tô Tình. Lập tức trong bóng tối mờ ám , hai tiếng tim bình bịch cùng nhịp đập đột ngột rõ ràng đến kì lạ.
-Liệu em có bằng lòng cho anh cái cảm giác hạnh phúc thế này mãi mãi được không , Tiểu Tình ?
Lý Đình phá tan bầu không khí , khe khẽ dò hỏi. Tô Tình lúc này cũng không đáp đồng ý hay phản đối , chỉ là hô hấp càng ngày càng gấp , hơi thở nóng hừng hực.
Lý Đình vừa thấy biểu hiện của Tô Tình thì đã biết nàng thực sự động tình với hắn. Hắn thầm nhẹ nhõm vì dù sao thực lòng hắn vẫn thích nàng , tất nhiên cũng mong nàng đáp lại cho hắn như thế. Vì vậy lúc này Lý Đình rất trân trọng , nhẹ nhàng hôn lên làn môi Tô Tình. Khẽ cảm nhận bờ môi mọng đỏ , mềm mại và ướt át của nàng. Rồi chủ động đưa lưỡi len vào bên trong chiếc miệng thơm tho , khe khẽ trêu đùa chiếc lưỡi của nàng.
Vừa hôn , Lý Đình một tay đã lần ra sau vuốt ve tấm lưng của nàng , tay khác lại tham lam nhào nặn cặp vú phía trước. Vú của nàng không phải rất lớn , nhưng xúc cảm vô cùng mỹ diệu. Dù bị ngăn bởi một lớp y phục nhưng sự mát dịu , mềm mịn vẫn truyền qua tay khiến Lý Đình sảng đến tê người. Đặc biệt hơn là núm vú nhỏ như hạt đậu của nàng , khi dùng hai ngón tay kẹp vào càng có cảm giác thư sướng khác lạ. Theo sự cọ xát của hắn , núm vú của Tô Tình bắt đầu săn lên , cứng ngắc. Lý Đình vân vê trong tay có loại thỏa mãn vô hình của cảm giác chinh phục nữ nhân. Lúc này , nàng khẽ xiết lấy hắn , đôi bàn tay nhỏ bé khẽ quờ quạng trên tấm lưng rộng , miệng lại không ngừng rên lên từng tiếng khoái cảm “ưm…ưm..ưm”. Một hồi như thế Lý Đình cũng không nhịn được nữa , xé phăng cái áo ngủ của Tô Tình rồi khóa ngồi trên người nàng . Hắn một tay trực tiếp ra sức xoa nắn cặp vú cam láng mịn , bàn tay khác lại thọc vào trong tận quần si líp mò mẫm đến một cụm nhỏ lông ***.
Tô Tình lúc này mới hồi tỉnh lại một chút , vội vàng kẹp lấy bàn tay của Lý Đình , đầu ra sức phe phẩy mà kêu lên :
-Đình à , chỗ này còn chưa được , cầu anh mà.
-Không sao đâu mà , anh chỉ muốn cho em cảm thụ được mùi vị đích thực của làm nữ nhân thôi. Sẽ rất sung sướng đấy.
Lý Đình khôn khéo liếm nhẹ nhàng lên vành tai nàng , ngậm lấy day day cái chỗ mẫn cảm ấy thuyết phục.
-Vậy … Vậy …. Có thể đi tới trên giường không ?
Tô Tình rốt cục cũng đáp ứng, xuân tâm của nàng thực sự đã bị Lý Đình khơi dậy mãnh liệt rồi. Lý Đình lúc này chờ cái gì nữa , ngay tức thì ôm thốc lấy thân thể mềm mại của Tô Tình hướng giường đi tới.
Trên giường , hắn lẳng lặng ngắm nhìn nàng đang nhu nhuyễn trong lòng ngực , ghé sát nàng nỉ non nói :
-Tiểu Tình , từ bây giờ , em là cô dâu của anh rồi đấy.
Tô Tình mắc cỡ nhắm chặt mắt lại , một câu cũng không dám thốt lên.
Lý Đình nở nụ cười bí hiểm , vươn ra đầu lưỡi liếm láp núm vú của nàng . Hắn liếm một hồi ngược chiều kim đồng hồ , một hồi lại thuận chiều kim đồng hồ . Rồi lại đem nó hút chụt một phát ngậm tại trong miệng , dùng hàm răng mài mài , day day , đầu lưỡi đánh qua đánh lại núm vú. Tay phải của hắn cũng không rảnh rỗi , chăm sóc vú bên kia , mô phỏng động tác như đầu lưỡi mà vuốt ve phục vụ. Tô Tình bị Lý Đình dụng kỹ xảo thuần thục như vậy không ngừng phát ra hơi thở nóng bỏng , gợi dục ; núm vú lại cương lên tối đa. Hai tay nàng vò xiết tóc hắn , ghì chặt đầu Lý Đình vào , ưỡn ngực lên như muốn hắn nuốt trọn cặp vú của nàng không bằng. Mà thân thể cũng không tự chủ được uốn éo tựa như rắn nước , trông vô cùng khêu gợi. Nếu xem qua hẳn phải xếp Lý Đình vào loại lão làng chơi gái , nhưng ai mà biết đây là lần đầu hắn xông pha. Tất cả những gì hắn biết về cách đụ đéo toàn là lý thuyết trên giấy hắn đọc lỏm từ tiểu thuyết ABC XYZ. Nhưng mà lần đầu đã như “bố già” thế này đúng là chỉ có thiên tài dâm dục mới làm được. Đến Lý Đình cũng không dám tin hắn làm Tô Tình ra đến dạng dâm đãng thế này.
Lý Đình nhờ được cổ vũ như thế lại càng sôi máu , tiếp tục tiến tới ngâm cứu sâu hơn. Hắn cởi bỏ quần ngủ của Tô Tình , mò tới cái quần si líp lụa mỏng của nàng. Theo đó sờ xuống phía dưới nữa , tay Lý Đình tức thì đụng phải mặt dưới si líp đã ướt nhoen nhoét. Miệng hắn đang ngậm núm vú của Tô Tình , tức thì khoái trá hơi dùng sức cắn nhẹ một cái.
-Đừng mà.
Tô Tình khe khẽ rên rỉ ra tiếng ỷ ôi.
-Tiểu Tình nha , si líp của em cũng ướt át quá rồi. Thật là hư nha. Muốn anh giúp em cởi không !?!
Lý Đình khẽ khàng thổi bên tai nàng.
Khuôn mặt Tô Tình hồng hồng , cắn chặt môi . Giống như lúc trước ngượng ngùng không đáp lời.
Lý Đình uốn người luồn tay vào túi , lấy ra cái di động. Mở ra màn hình , nương theo ánh sáng nhạt lại thấy được chiếc si líp lụa trong suốt. Ở rìa lưa thưa lộ ra vài sợi lông *** , hai mép *** hồng nộn nộn ướt nước in hằn lên rõ ràng , nhìn qua như vậy khiến Lý Đình muốn điên lên. Hắn đặt tay hai bên chiếc si líp , từ từ , chậm rãi lột xuống , vài giọt dâm thủy thiếu chút nữa đã bắn tung tóe lên mặt hắn. Ném cái si líp ướt sũng đi , Lý Đình lập tức vục mặt vào *** nàng húp “sụp..sụp..sụp” vài cái. Đầu lưỡi thè ra vờn vờn , liếm lấy cái hột le đang run rẩy. Nước từ *** vọt ra ướt đầm mặt hắn
-AAA….~~
Từ tận tít sâu trong nội tâm Tô Tình hét ra thành tiếng , cảm giác dục tình khiến nàng sung sướng mê hồn.
Liếm sạch một hồi , nhấm nháp cái vị dâm thủy nồng nồng khiến hắn không khỏi kích động. Hắn lại dí cái điện thoại vào chiếu sáng rõ ràng *** Tô Tình. Tim Lý Đình như trống trận liên hồi đập bùm bụp , chăm chú quan sát với cảm giác lần đầu. Đến khi nóng mặt không kìm được hắn lần nữa tách ra hai mép *** , cái lưỡi rà rà ngoài mép *** rồi ngoáy sâu vào giống như một con *** nhỏ nhưng linh hoạt ra ra vào vào trong *** nàng.
-Hảo a….Em không chịu được đâu…..không chịu được đâu …Đình….hà…hà..hà!
Nàng cả người nảy lên , hai tay bám chặt lấy cái ga trải giường. Dâm thủy trào ra ướt nhòe nhoẹt trên hai tay đang banh *** của Lý Đình. Nàng cả người run run , miệng há hốc thở từng ngụm lớn. Lí Đình con mắt đỏ lên , hối hả :
-Tiểu Tình , anh muốn cắm vào rồi.
Lý Đình nhẹ nhàng trườn lên đối mặt nàng, vuốt ve khuôn mặt đã đỏ bừng.
-Uhm…Đình , hãy …nhẹ một chút nha. Lần đầu tiên của em là trao cho anh đấy.
Tô Tình cắn đôi môi đỏ mọng khẽ nói.
“Ô fuck , hóa ra vẫn còn là xử nữ hả. Xem ra lần này vớ bẫm rồi.” Lý Đình chỉ mới nghĩ đến thôi , mà miệng đã ngoác đến tận mang tai mặt cười toe toét , trong lòng như nở hoa. Hắn cũng không trông mong Tô Tình vẫn còn xử nữ vì nàng xinh đẹp thế này mà. Nhưng ai mà ngờ được diễm phúc lại đến với hắn. Coi như ông trời cũng không phụ hắn a. Vội vội vàng vàng cởi tuột cái quần , Lý Đình móc ra con *** đã cương lên đến mức biến dạng , hung dữ bật đứng lên dọa người. *** hắn lúc này cũng đã dài tới mười lăm cen , coi như cũng đủ tiêu chuẩn *** ngon rồi. Nắm con *** trên mép *** di di qua lại , ma sát một hồi đến khi thấm đẫm dâm thủy. Lý Đình nhắm chuẩn lỗ *** khít rịt nhẹ nhàng lách *** đi vào.
-A..Đau quá.
Tô Tình nhăn mặt kêu lên.
-Không việc gì đâu , lần đầu tiên đều là thế này cả.
Lý Đình an ủi rồi con *** lại chen vào một ít. Hai mép ngoài đã bị ép ra thành hình chữ O , đem quy đầu của Lý Đình nuốt trọn vào trong.
“Thật khít quá” Từ sâu trong lòng Lý Đình thầm rên rỉ cứu mạng.
“Đau quá a” Từ đáy lòng Tô Tình lại bật lên cảm giác đau đớn.
Lúc này cả hai đang cảm nhận tư vị đầu đời hoàn toàn ngược nhau.
Lý Đình cảm thán nhìn ngắm con *** đang cắm trong *** nàng. Thật sự là kỳ diệu , cái lỗ thì nhỏ như vậy nhưng lại có thể tiếp nhận được con *** lớn như vậy. Chẳng những thế hắn có thể rõ ràng cảm nhận huyệt động của nàng đang không ngừng bú mút lấy con *** hắn , tựa như tồn tại một hấp lực vô cùng vô tận làm hắn sảng khoái đến rùng mình. Tô Tình lại không nghĩ nhiều được như vậy. Nàng lúc này ê ẩm lỗ *** , căng như muốn nứt ra. Cơ thịt trong động như muốn bóp nát , ép bẹp cái tên gia hỏa chình ình đang gắng sức tiến vào.
Đẩy *** vào được một đoạn nữa , Lý Đình đột ngột gặp phải trở ngại. Lại thêm Tô Tình phản ứng phi thường kịch liệt. Hai chân nàng quặp chặt lấy eo hổ của hắn không dám nhúc nhích , xem ra là vô cùng đau đớn. Lý Đình hiểu rõ quy đầu của hắn đã đụng phải màng trinh của Tô Tình. Hắn hít sâu một hơi , cắm mạnh luôn vào một phát , lấy đi trinh tiết của nàng. Khóe mắt Tô Tình bỗng nhiên rớt xuống dòng lệ , cũng không biết là thương tâm vì lần đầu tiên cuối cùng cũng ra đi , hay là quá đau đớn. Nhưng nàng thủy chung vẫn cắn lấy đôi môi anh đào , không một lời hối tiếc vì đây chính là điều nàng mong chờ.
Lý Đình điều chỉnh tốt lại tư thế rồi bắt đầu chín thâm một thiến (4) mà cắm. Có lẽ bởi có màn khởi động vô cùng hoàn hảo , *** của hắn nắc vào vô cùng thuận lợi. Con *** mỗi lần rút ra đều mang theo một lượng lớn dâm thủy , đem cả tấm nệm trải giường ướt nhèm nhẹp. Theo thời gian trôi đi , Tô Tình cảm thấy đau đớn dần dần tan biến mất , chiếm trọn tâm linh nàng chỉ còn một niềm khoái cảm khó có lời miêu tả. Đặc biệt mỗi lần con *** của Lý Đình đụ vào chỗ sâu nhất trong *** nàng , thời khắc đụng tới tận hoa tâm.(5)
-… đừng... hà ..hà… đừng …a…a…a..
Tô Tình bắt đầu nho nhỏ rên rỉ kích tình
-Em thoải mái không?
Lý Đình nhấc một chân của nàng lên hăng hái đụ dồn dập , mông của hắn ra vào liên tục không ngớt.
-Rất ..a..a..a.rất ..a..a..a…thoải mái…a..a..a…
Tô Tình xấu hổ đáp lời. Nhưng mỗi lần một chữ xuất ra được một chữ , Lý Đình lại dập mạnh *** một cái tít sâu vào trong khiến nàng thở dồn dập không ra lời.
-Rốt cục thì có thoải mái đến mức nào a ?
Lý Đình tiếp tục chơi xấu hỏi dồn.
Tô Tình đôi mắt quyến rũ hé mở , nhìn Lý Đình đang trộm cười , khe khẽ :
-Người ta cũng không biết….không biết…nên nói thế nào nữa.
Lý Đình cười lớn , nắc một phát tận chỗ sâu nhất.
-A..A..A…chính là …chính là loại cảm giác này….chồng yêu ơi…chàng thật lợi hại….làm vợ yêu thật thoải mái…thoải mái chết mất…
-*** của em cũng thật là bót nha, kẹp anh sướng đến chết a…ha..ha.
Lý Đình tếu táo nói.
-Thật là chán ghét nha…Ngượng chết được ..a..a..đừng….ca ca… chồng yêu…. Người ta muốn cao triều mất rồi …a..a……………
Tô Tình xiết chặt lấy eo hổ của Lý Đình , một cỗ âm tinh nóng rực phun tới , bắn phọt tới trên quy đầu của Lý Đình. Bị nàng kích thích như vậy, tinh quan (6) không thể trụ vững nổi.
-Phụt.Phụt.Phụt
Tinh dịch đặc sệt toàn bộ bắn sâu vào *** Tô Tình
Đột nhiên hắn cảm thấy xung quanh người đột nhiên thập phần lạnh lẽo. Chính hắn cũng chậm rãi bay lên, ly khai thân thể Tô Tình. Thế nhưng … thế nhưng thân thể của chính hắn vẫn đang nằm trên người Tô Tình , chính nàng lại đang khóc , lay lay thân thể của hắn.
Lý Đình bị hù đến nhảy dựng cả lên , lẽ nào lúc hắn bắn tinh đã chết rồi ?
Lý Đình quả thực không thể tin nổi đây là sự thực , thế nhưng chuyện lại đúng là như vậy. Đột nhiên , trên đầu hắn xuất hiện một vòng sáng màu trắng , bản thân hắn lại tựa như một làn khói bị hút vào trong
-Tô Tình!
Tiếng gào thét của Lý Đình cũng mất hút trong không gian.
Chú thích : (1) : Vô Tự Thiên Thư : Quyển sách không chữ
(2) : sở sở động nhân : ý chỉ vẻ ôn nhu , dịu dàng của người phụ nữ sống nội tâm. => Tô Tình là phụ nữ sống nội tâm ( phụ nữ loại này rất mạnh tình dục khi đã yêu ) ~~.
(3) : Liễu Hạ Huệ : nhân vật quân tử của Trung Quốc (có thể tra Google)
(4) : chín thâm một thiến : chín sâu một cạn
(5) : hoa tâm : chắc là chỗ đầu cổ tử cung (vì *** phụ nữ thường rất sâu nên đụng đến tận đấy là rất hiếm)
(6) : tinh quan : chắc là túi tinh ( không chắc lắm nhưng đại khái là thế ;
Thần điêu du hiệp
Tác giả: Tiêu Cửu
Quyển I
Chương 2: Tái Sinh Làm Dương Quá.
Dịch :Phong Thanh Dương
Biên: Vô Tình
Nguồn: TCG
Thấy box Sắc Hiệp dạo này vắng quá nên tại hạ muốn đóng góp 1 chút.
Bản thân tại hạ không biết dịch nhưng sẽ cố gắng sưu tầm về cho các huynh đệ có chung sở thích cùng coi.
Bộ này tại hạ thấy bên TCG có huynh đài đang theo nên sẽ cố gắng kiếm về.
Mong được ủng hộ.
Lý Đình cảm thấy thân thể của mình mềm nhũn, không còn một chút sức lực. Trong đầu hắn vẫn vang lên những tiếng ù ù như sấm, trời đất quay cuồng đảo lộn. Một hồi sau, hắn cảm nhận được hình như mình đang rơi, ban đầu rất nhanh nhưng vì sau tốc độ dần dần giảm.
Hai mắt hắn díp vào nhau, quá mệt mỏi, hắn thiếp đi lúc nào không biết.
“-Tô Tình!”
Lý Đình la lớn lên một tiếng rồi giật mình tỉnh lại. Mở mắt ra thì phát hiện mình đang ở tại một cái miếu hoang, trên tay vẫn còn cầm một cái bánh mãng đầu. nhìn lại y phục thì không thấy bộ đồ sinh viên đồng phục đâu hết mà chỉ thấy bộ quần áo rách rưới, trên đầu còn có một cái nón bẩn thỉu.
Hắn đứng dậy nhìn xung quanh miếu hoang lòng hoang mang không hiểu vì sao mình lại có mặt ở chỗ này. Hắn nhớ rõ ràng đang làm tình với Tiểu Tình, đúng lúc đạt đến cao trào thì đột nhiên không biết gì hết…Ài, không lẽ mình chết rồi, linh hồn lại bay đến đây?
Lý Đình bước chân ra ngoài sững sờ nhìn cảnh vật xung quanh, rồi lại đi vào trong miếu hoang quan sát một hồi. Hắn phát hiện lối kiến trúc xây dựng ở nơi này không phải là Trung Hoa hiện đại mà rất giống với thời kỳ phong kiến Đại Tống. "chẵng lẽ mình chết đi linh hồn bay đến đại tống?" Hắn lẩm nhẩm tự hỏi.
Hắn nhìn lại y phục hôi hám trên mình rồi giật mình nhận ra đây đích thị là thân xác của kẻ khác chứ không phải của mình, Mẹ cha nó, chẳng lẽ linh hồn mình xuyên quá khứ đến đây nhập vào một cơ thể của một gã Cái Bang sao?
Hắn cho tay vào trong quần mò mẫm rồi lẫm bẫm:"độ dài hai mươi cm, to ba đến bốn phân vừa thô vừa dài chắc đâm chết người a!" Lý Đình lại đắc ý nhìn bộ ngực mới rắn chắc chia dều và cân đối, thành bụng có rãnh nhỏ hiện 8 múi thịt…Thật là một cơ thể cường tráng và đẩy sức mạnh.
Trong lòng hắn lại nổi lên mộng tưởng, hệt như những truyện yy đã đọc lúc trước… Hắn tự nhủ : "thân thể cường tráng này thật là tốt, ta nhất định ở tại thế giới này thành lập một đế chế riêng rội tụ tập các mĩ nữ của riêng mình. Ài, hi vọng đại tống lúc này không bị rơi vào tay mông cổ hay kim quốc…”
Hắn nghỉ ngơi một lát rồi định đi ra ngoài quan sát một phen, đột nhiên có tiếng buớc chân đi đến , hắn liền vội vã bước qua nấp sau tượng phật.
Lát sau có hai cô gái trẻ tuổi chừng 16, 17 chạy vào vẻ mặt rất hốt hoảng, một trong hai người lên tiếng:
”Song nhi muội đừng sợ, cứ tạm trốn ở đây.. .Cha ngươi nhất định sẽ đối phó được với Lý Mạc Sầu.”
"Song Nhi? Lý Mạc Sầu?" trốn ở phía sau bức tượng Lý Đình mở tròn hai mắt, vậy là nếu hắn đoán không sai thì không phải hắn rơi vào đại tống lịch sử mà là trong tiểu thuyết của KimDung! vậy bản thân hắn thì là ai? thôi đúng rồi, ở hoàn cảnh này hắn đích thị là Dương Quá mồ côi đang trú ngụ tại miếu hoang này.
nghĩ tới thật sự mình là Dương Quá hắn chợt cười một nụ cười dâm đãng. Nhìn hai nữ tử kia một người áo vàng vẻ mặt nhu mì thanh thoát giọng nói nhỏ nhẹ nhất định là Trình Anh, còn cô nương áo trắng bị thương gương mặt sáng và đôi mắt tinh nghịch này chắc là Lục vô Song rồi..
“Biểu tỉ, ta rất sợ, ta sợ sẽ không gặp lại cha ta nữa!”
Nói xong , Lục Vô Song ôm mặt khóc rưng rức. Trình Anh vỗ về muội muội , khẽ lau nước mắt trên gò má nàng :
“Nói bậy nào, chẳng phải còn có tỉ tỉ đang ở cạnh ngươi đó sao? Ngưoi cứ yên tâm đi!”
Nói xong Trình Anh nhìn vào bên trong miếu hoang, thấy bốn bề trống trải nên cũng thấy lo sợ, ngộ nhỡ Lý Mạc Sầu đuổi tới thì không biết tính sao. nàng vừa an ủi Song nhi nhưng chính bản thân cũng thấy nơm nớp lo sợ không yên.
“Ta đi tìm ít nước, muội ở đây chờ nhé!..”
Trình Anh nói xong liền đứng dậy định bước ra ngoài nhưng Lục Vô Song vội níu áo nàng lại: “Biểu tỉ, ta không muốn ngươi đi đâu hết!..”
Trình Anh cười híp mắt:" Biểu tỉ chỉ là đi ra ngoài lấy ít nước, một lát sẽ trở về ngay!"
Lục Vô Song có vẻ cũng chưa tin tưởng lắm, nhìn Trình Anh một hồi thật lâu rồi mới gật đầu đồng ý. Trình Anh vừa bước ra ngoài Lục Vô Song liền ho lên vài tiếng khô khốc, xem ra vết thương của nàng cũng không nhẹ.
Lý Đình đang quan sát khuông ngực phập phồng của Lục Vô Song rồi thầm nghĩ chắc là nàng ta đã bị Lý Mạc Sầu đả thương xem ra thì bản thân hắn phải "thừa lúc nước đục thả câu" một phen mới được. Hắn thật không tin bản thân có thể một lần nữa đạt đến cao trào rồi chết.
Chợt hắn nhớ tới nguyên tác của Kim Dung là đoạn này lát nữa sẽ có hai anh em Vũ Tu Văn và Vũ Đông Nho đến nên hắn nhẫn nhịn chờ đợi thêm một lúc nữa. Chờ khá lâu rồi cũng không thấy động tĩnh xem ra chắc là có điểm khác biệt với Thần Điêu Hiệp Lữ 95 mà hắn đã từng xem qua.
Lý Đình quyết định đợi thêm 5 phút nữa, chẳng thấy ai, rốt cục hắn cũng không kìm chế được nữa, đánh liều bước ra ngoài, vừa đi vừa cố tình phát ra tiếng động lớn để xem phản ứng của Lục Vô Song ra sao.
Lục Vô Song vốn đang trọng thương, cũng chẳng quản nhiều, chỉ lí nhí hỏi:" Ngươi ...là .. ai ? sao lại có mặt ở đây?"
“Ta gọi là LÝ.. àh không.. Dương Quá”
Lý Đình vừa hớ miệng, hắn quên rằng mình đã xuyên việt trở về thời Đại tống nên không thể lấy thân phận người hiện đại được, vả lại hắn cũng vô cùng yêu thích nhân vật Dương Quá và cũng là fan trung thành của Kim Dung nữa.
Hắn làm bộ nghiêm túc đi đến bên cạnh Lục Vô Song, nàng lúc này đang bị thương thân hình khẽ động nhưng vô lực, chỉ khẽ duỗi cặp đùi mê người… Sắc mặt lại nhợt nhạt vô cùng. Lý Đình nhớ rõ nguyên tác lúc này nên cũng tiến lại ngồi xổm bên cạnh mĩ nhân giọng giả vờ như quan tâm :“Cô nương , ta xem ngươi hình như đã bị trọng thương rồi hơn nữa kẻ nào ra tay thủ pháp cũng không nhẹ đâu!”
Nói xong, Lý Đình vươn tay hướng ngực của Lục Vô Song sờ tới thì bị bàn tay nàng chặn lại dù yếu ớt vô cùng: “Ngươi đừng tường sẽ khinh bạc được ta!”
Lý Đình gương mặt vẫn bình thản từ tốn giải thích: “Cô nương , ta không có ý đồ xấu với nàng chẳng qua là ngươi đã bị trúng chưỡng pháp Ngũ Độc Thần Chưỡng của Lý Mạc Sầu nếu ta không xem xét sợ rằng nàng sẽ khó giữ tính mạng đó!"
Lục Vô Song mở to hai mắt kêu lên: “Ngươi làm sao biết đươc ta bị ả ma đầu Lý Mạc Sầu đả thương?”
Lý Đình làm ra vẻ trịnh trọng nói: “Ta tuy chỉ là một kẻ mãng phu, nhưng thủ đoạn của Lý Mạc Sầu thì cũng có biết, hơn nữa chưởng pháp của ả cũng rất nguy hiểm nên ta buộc phải xem xét thương thế của nàng, đừng nghĩ là ta lợi dụng nàng đó"
Thấy khẩu khí của người này cũng thành khẩn nên Lục Vô Song cũng xiêu lòng, cuí gằm mặt xuống nói nhỏ: “Xem thì xem…Nhưng ngươi đừng có sờ soạn lung tung đó nhé!”
Lý Đình như mở cờ trong bụng nhưng vẻ mặt vẫn điềm tĩnh: " vậy cô nương, ta xin thất lễ"
Đôi mắt Lục Vô Song nhắm chặt lại khi đôi bàn tay lạ đụng nhẹ vào bờ vai của nàng, rồi từ từ cởi áo từ cổ xuống qua vai, Lục Vô Song khẽ run lên khi có một luồng gió nhẹ thổi tới, và đâu có ngờ một nụ cười dâm đãng vừa thoáng lộ ra trên khóe miệng tên “Người tốt” kia.
Vết thương củaLục Vô Song nằm ngay giữa ngực nên Lý Đình phải kéo áo nàng xuống thật sâu mới nhìn rõ được. Hạ thể của hắn đột nhiên có phản ứng làm bản thân hắn cũng hít hà mấy cái… Bàn tay từ từ vuốt nhẹ dần dần từ cổ đi xuống.
Lục Vô Song cắn chặt hàm răng cảm nhận một cổ khí ấm áp từ bầu vú từ từ chạy xuống đan điền, nàng vội mở mắt ra thấy áo của mính đã bị cởi ra hết và trên ngực là dấu thủ ấn ngay chính giữa quầng vú, đúng là dấu hiệu của Ngũ Độc Thần Chưởng..
Thần điêu du hiệp
Tác giả: Tiêu Cửu
Quyển I
Chương 3: Môi hồng ướt át
Dịch :Phong Thanh Dương
Biên: Vô Tình
Nguồn: TCG
Thấy box Sắc Hiệp dạo này vắng quá nên tại hạ muốn đóng góp 1 chút.
Bản thân tại hạ không biết dịch nhưng sẽ cố gắng sưu tầm về cho các huynh đệ có chung sở thích cùng coi.
Bộ này tại hạ thấy bên TCG có huynh đài đang theo nên sẽ cố gắng kiếm về.
Mong được ủng hộ.
Lý Đình đang tính xem làm thế nào để chiếm tiện nghi của Lục Vô Song thì đột nhiên thấy nàng ụa ra một ngụm máu tươi khiến cho hắn cũng một phen hốt hoảng. Dù rất muốn chiếm đoạt nàng nhưng rốt cuộc lương tri đã thắng thú tính, hắn vội vàng kéo áo Lục Vô Song lên đồng thời hơi vươn tay ra để đỡ thân người của nàng.
Lục Vô Song mở mắt ra nhìn hắn lạnh lùng : “Chắc ngươi nhìn cũng đã mắt rồi phải không?”
Lý Đình cười khổ: “Xem ra vết thương của cô nương cũng khá nghiêm trọng, tại hạ cũng không thể giúp được, có lẽ phải chờ tới khi phu phụ Quách Tĩnh và Hoàng Dung đến mới có phương pháp.”
Lục Vô Song tay vẫn còn ôm ngực, miệng liên tiếp rỉ ra từng đợt máu âm ỉ : " Độc chưởng của ả quá lợi hại, chỉ trách tu vi ta còn kém cỏi nên phải bị trọng thương như thế này!"
Đột nhiên hơi thở Lục Vô Song suy yếu, lảo đảo ngã ra. Lý Đình đương nhiên trong tình huống này đã dự liệu trước liền vươn tay ôm chặt lấy nàng. Lục Vô Song cảm nhận được một cổ khí ấm áp bao xung quạnh khiền nàng như thư thái đôi chút. Đôi mắt nàng long lanh ngân ngấn nước:" Ta đã nghĩ đàn ông trên đời đều là người xấu , là loài sắc lang chuyên hiếp đáp phụ nữ không ngờ thì ra cũng còn có ngươi không khinh bạc ta, thật lòng muốn giúp ta!"
Lý Đình cười cười nhưng trong lòng thầm nhủ" ta là chưa có cơ hội ra tay thôi , chỉ trách con mụ Lý mạc sầu sắp đuổi tới đây bằng không có ai làm phiền thì ta đã hảo hảo cùng nàng phiêu diêu khoái lạc rồi ."
Lục Vô Song đang rúc đầu dựa vào lòng lý đình thì có tiếng chân từ ngoài đi vào, nàng vội nhỏm dậy chỉnh sửa y phục.
"lúc này ai tới đây? anh em họ võ hay là Trình Anh ? có khi nào là lý mạc sầu không đây ta?" Lý Đình nhủ thầm cũng vội vàng đứng dậy đỡ lấy nàng, vừa lúc đó Trình Anh cũng bước vào tới nơi.
" ngươi là ai cả gan vô lễ với biểu muội của ta?"
Lý Đình trông thấy Trình Anh vừa nói vừa tuốt kiếm ra vội nhảy lùi về sau một bước xua tay noí :" cô nương đừng hiểu lầm, ta thấy vị cô nương này đang bị thương nên định đỡ cô ấy . Ta là Dương Quá, xin hỏi cao danh quý tánh của cô nương?"
Lục Vô Song lúc này cũng đã đứng dậy được, níu áo Trình Anh lại giải thích:" phải rồi tỉ tỉ, vị đại ca đây là người tốt!"
"Phải đó cô nương, tại hạ..."
" gì mà cô nương , cô nương. Ta tên gọi là Lục Vô Song, còn đây là biễu tỉ của ta Trình Anh" Lục Vô Song đỏ mặt ngắt lời hắn.
Trình Anh một tay đỡ biểu muội, tay còn lại vẫn cầm kiếm đứng chắn trước người Lý Đình: “Biểu muội ta đã nói vậy thì ta tạm tha cho ngươi, cút ngay cho ta!”
Lý Đình nhớ trong bộ phim thần điêu hiệp lữ mà hắn đã xem thì nhân vật Trình anh rất nhu mì lễ độ và sau này cũng đem lòng thầm yêu dương quá nữa mà sao bây giờ cô nương nương đanh đá quá vậy. tuy vậy hắn cũng vẫn lì lợm : “Cô nương, ta thấy Lý Mạc Sầu sắp đuổi đến đây rồi, vậy xin hai vị theo tại hạ lánh đi để bảo toàn tánh mạng, hơn nữa lục cô nương đang bị trọng thương lở có gặp kẻ địch thì làm sao đối phó cho được!"
Lục Vô Song cũng tiếp lời hắn : “tỉ tỉ, dương quá nói có lý đó, hay mình theo hắn đi, muội thấy hắn cũng là người tốt đó !”
“Vậy thì làm sao hai chúng ta hội ngộ được cha muội, vả lại chắc gì tên này không phải là gian tế của kẻ địch phái đến lừa chúng ta?”
”Sắp chết đến nơi rồi mà cô nương còn chần chừ hay sao? ta đã thấy hết của song nhi thì nàng ta cũng coi như lão bà của ta rồi, đi theo lão công thì có gì không đúng chứ?” Lý Đình bực tức giục.
“Ngươi..ngươi nói cái gì?”sắc mặt Trình Anh biến sắc lại quay nhìn lục vô song thì thấy nàng chỉ cúi đầu che giấu gương mặt đã hồng lên vì thẹn.
“Tên hổn đản nhà ngươi, sao ngươi dám vô lễ.."
lập tức mũi kiếm lại chĩa vào Lý Đình đâm tới, hắn hốt hoảng nấp sau Lục Vô Song tựa như đứa trẻ có lỗi sợ người lớn quở phạt vậy.
“Thôi được rồi, chuyện này tính sau đi , hai chúng ta tạm theo ngươi cũng được…Dẫn đường!”
Lý Đình cười hề hề: "được được, nào mau theo ta đi lối cửa sau "
Ba người vừa dợm chân bước đi thì sau lưng một luồng lãnh khí thổi tới kèm theo thanh âm rợn người" Tất cả các ngươi muốn chạy à? không dễ như vậy đâu!"
Lý Đình vừa xoay người lại nhìn thì thấy một trung niên đạo cô mặc chiếc áo màu cỏ úa ,tay cầm phất trần thoáng một cái đã đứng trước mặt hắn.
" quả đúng là một đại mĩ nhân, hôm nay bổn lão tử trúng mánh rồi." Lý Đình lẩm bẩm.
Thật vậy, người mặc đạo bào thân hình mĩ miều chính là Xích Luyện Tiên Tử Lý Mạc Sầu, nàng vừa xuất hiện đúng lúc hai cô nương kia vừa kịp trốn sau bức tượng phật. Lý Mạc Sầu giờ chỉ thấy một mình tên tiểu gia hỏa lí lắc đang đứng trươc mặt nàng.
Lý Đình cười cười"ngươi biết ta là ai không?"
" kẻ đi tìm chết" vừa dứt lời Lý Mạc Sầu đã đi tới trước mặt gã liền tung một cước khiến thân hính Lý Đình văng lên rồi rớt xuống như một quả dưa hấu.
Lý Đình hoảng hốt la rầm lên: " Ngươi mà giết ta thì sao tìm được hai tiểu cô nương kia? không phải ngươi cố tình muốn bắt sống hai cô nương đó sao?"
"cô gia với bản lảnh của ta mà sợ không tìm được hai con nha đầu kia sao? kẻ như ngươi không có tư cách cùng ta mặc cả , ngươi tự tìm chết thì ta thỏa mãn cho ngươi."
Lý Đình lúc này mới biết Lý Mạc Sầu này thật không dể dàng đối phó, gương mặt hắn bỗng cười gian :" Người là nhất đại hào kiệt vậy chứ có dám cùng tên tiểu tử ta đánh cuộc hay không?
Lý Mạc Sầu nghiêm mặt nói; " ta không rảnh chơi trò đánh cuôc với ngươi"
Lý Đình làm mặt tỉnh khô:" hay ngươi sợ không thắng nổi tiểu tử ta?"
" Hắc hắc… Tiểu tử, ta sẽ cho ngươi chết tâm phục khẩu phục. nói đi đánh cuộc như thế nào?"
Lý Đình biết mụ yêu phụ đã trúng kế của hắn liền mừng rỡ nói:" ta đánh cuộc là không quá năm phút nữa thì lão đại của giang nam thất quái là kha trấn át cùng con gái của đảo chủ đào hoa đảo quách phù sẽ đến nơi này, ngươi có dám đánh cuộc cùng ta không?"
" ha hah haa.."
Lý Mạc Sầu ngửa mặt lên trời cười lớn:" Tiểu tử này, lời nói của ngươi thật quá gây cười, ngươi tưởng ngươi là thần toán tử chắc?"
" Dám hay không?"
" Có thể!"
Lý Mạc Sầu lập tức đáp ứng, nàng suy nghĩ chắc tên nhãi này muốn kéo dài thời gian để hai con nha đầu chạy xa một chút, vậy thì dùng năm phút để đổi cái mạng của hắn cũng không tệ.
" Nếu như ta thua, ngươi lập tức giết chết ta. còn nếu ta may mắn thắng thì ngươi phải cho ta hôn môi ngươi một cái.
Lý Mạc Sầu cười nói: “Tới lúc đó ngươi có muốn ta cùng ngươi động phòng ta đều đáp ứng ngươi bằng không ngươi cũng sẽ chết nhanh thôi”
Nói xong ả ung dung bước tới một chỗ ngồi xuống, mắt nhìn thẳng Lý Đình:" Tiểu tử, ngươi tên họ là gì?"
"Tại hạ họ Dương tên quá vô môn vô phái, sau này thân mật ngươi có thể gọi ta là Quá nhi!"
" Năm phút nữa ngươi sẽ chết nên tuyệt đối không có sau này!"Lý Mạc Sầutrả lời rồi nhắm mắt lại dưỡng thần. ..Thoắt cái đã hết thời gian, ả đứng dậy lạnh lùng: " Tiểu tử, ngươi đã thua. chịu chết đi!"
"Không có khả năng a…!"
Phất trần trên tay Lý Mạc Sầu vung lên hướng giữa ngực Lý Đình đánh tới bỗng bị chặn lại bởi một ám khí có hình ngôi sao bốn cánh. Kèm theo đó là một tiếng quát từ ngoài cửa miếu: "đại ma đầu không được đả thương người vô tội!"
Lý Mạc Sầu kéo Lý Đình nhảy ra khỏi miếu thì nhìn thấy một lão đầu cầm gậy sắt và một cô nương khoảng mười năm tuổi…Đích thị là Kha Trấn Ác và Quách Phù.
" A ha ta thắng!..." Lý Đình cười rộ lên
Kha Trấn Ác chỉ Lý Mạc Sầu quát to:" Tên nữ ma đầu kia, còn không chịu đầu hàng?"
Lý Mạc Sầu cười khẩy :" Ta bình sinh trời đất không sợ, há lại sợ lão già đui mù sao?"
Quách Phù thấy vậy dỏng môi lên nói:" Lát nữa cha mẹ ta tới thì ngươi sẽ biết sợ ngay thôi"
"Cô nương, cha mẹ cô nương là nhân vật nào mà tiếng tăm lừng lẫy vậy?"
"Thất lễ, cha ta là Quách Tĩnh, còn mẹ ta là Hoàng Dung" Quách Phù kiêu ngạo nói
"Thì ra là con gái của Quách đại hiệp và Hoàng bang chủ"
Nhắm tình thế bất lợi Lý Mạc Sầu kéo Lý Đình phóng vào trong miếu, nàng định dẫn theo Lý Dình bỏ chạy để điều tra tung tích Lục Vô Song và Trình Anh nhưng Lý Đình giằng ra nói lớn:" Ngươi đã thua ta định nuốt lời hay sao? còn định bắt ta đi đâu?"
Lý Mạc Sầu buông Lý Đình ra ngẩn người vài giây rồi nói:" Cô gia xưa nay nhất ngôn cửu đỉnh"
Nói đoạn nàng liền ôm mặt Lý Đình hôn thật mạnh, hai bờ môi như vậy tìm nhau, Lý Đình mừng rơn hai tay ôm Lý Mạc Sầu thật chặc rồi từ từ dời xuồng dưới đồn bộ nãy nỡ của lý mạc sầu mà xoa bóp.
Ả ma đầu dường như cũng không phản kháng , được thể hắn lòn tay vào trong lớp vải quần mò mẫm cài bụng dưới phẳng lỉ rồi dần xuống lớp lông mao cạnh tiểu huyệt.
Lý Đình đê mê định thò tay chọt sâu vào trong động khẩu thì chợt la lên vội rút nhanh tay ra. dầu ngón tay gã đã bị một mũi kim nhỏ nhọn hoắt đâm thũng , nhìn kĩ lại thì ra là ám khí độc môn của Lý Mạc Sầu : BĂNG PHÁCH NGÂN CHÂM.