[Sắc hiệp] Mỹ Nhân Đồ - T/g: Phong Trung Khiếu - New: C38
Mỹ Nhân Đồ
Biên:Ngạo Thiên
Dịch: Băng Như Ngọc
Nguồn: Tu Chân Giới (tuchangioi.com)
Trích:
Các Nhân Vật Chính :
Y Sơn Cận:NVC bản tính thiện lương đam mê tu tiên theo đuôỉ sự an nhàn .
Ân Băng Thanh: Cung chủ của Băng Thiểm Cung_môn phái tu tiên phép thuật cao cường nôỉ danh trong thiên hạ.Nhưng bởỉ tu luyện nhầm thượng cổ pháp quyết dục hỏa công tâm không thể tự giải nên đành hy sinh tấm than thanh bạch ngàn năm bắt các nam hài tử vô tôị về song tu ...Tuy vâỵ trong cái rủi có cái may tu vi của nàng tiến triển nhanh vượt bậc .
Ngọc Tuyết Dung: đệ tử chân truyền của Ân Băng Thanh -băng thanh ngọc khiết từ nhỏ đã tu luyện trong Băng Thiểm Cung rất đưọc sư phụ sủng ái nhưng do luyện nhầm tà công cùng sư phụ và rùi xảo hợp thanh trở thành nữ nhân đầu tiên của Y Sơn Cận..
Đương Ngọ: mất trí nhớ trở thành cô gái hồn nhiên lai lịch không rõ lấy tên giả Sừ Hòa -cùng Y Sơn Cận thật tâm yêu nhau nhưng trên thực tế có phải nàng bị mất trí nhớ hay không thì Y Sơn Cân cũng không thể xác định .
Triệu Phi Phượng: hiệp nữ chốn giang hồ bản tính kỳ lạ không thích nam nhân do nổi tính tham lăm, ăn trộm tiền bạc của Y Sơn Cận đồng thờì câu dẫn. Đường Ngọ mà kết thành thâm thù đại hận vớí y.
Thục quốc phu nhân:thiếu phụ xinh đep-có thuật trụ nhan nhờ ăn tiên linh bảo dược - vừa gặp đã đem lòng yêu thương Y Sơn Cận dù hắn mớí chỉ là 1 tiểu nam hài.
Chu Nguyệt Khê: sư muội của Thục Quốc phu nhân từ nhỏ đã dùng nhiều tiên dược đồng thời tuổỉ còn khá trẻ nên nhan sắc vô cùng mỹ lệ-cũng mang lòng thương yêu Y Sơn Cận mà hok tiếc vứt bỏ tất cả.
Văn Sa Nghê: nữ nhi của thục quốc phu nhân xếp đầu trong danh sách nữ tử trẻ tuổi mỹ lệ tài ba-biết rõ tâm ý của mẫu thân lên thống hận Y Sơn Cận- muốn diệt trừ y giảm hậu họa.
Lương Vũ Hồng: nữ nhi của Chu Nguyệt Khê tính tình hảo sảng đam mê kiếm thuật thường xuyên bị biểu tỷ mượn tay giết ngươì.
Biên:Ngạo Thiên
Dịch: Băng Như Ngọc
Nguồn: Tu Chân Giới (tuchangioi.com)
"Ta muốn thành tiên, hưởng thụ cuộc sống an nhàn sánh ngang trơì đất, ..."
Âm thanh cứ thế lưu tryền trong gió........
Tại Thiên Trung Sơn ở sâu trong rừng núi nghe đồn đã từng có tiên nhân xuất hiện.Lời đồn đại hoàn toàn vô căn cứ nhưng vẫn có nam hài hoàn toàn tin tưởng thậm chí thường xuyên đến địa phương này tìm kiếm bất quá chưa có lần nào tìm ra dấu vết.
Sáng sớm bên trong sơn cốc sương mù dày đặc bất chợt xuất hiện một nhân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện.Gió lớn tưng cơn thổi đên xua tan hoàn toàn sương mù làm hiện ra bóng dáng một người thiếu niên đang cực lực chạy trốn.Hắn vừa chạy vừa tự lẩm bẩm:"Ôi chao lại lạc đường rùi núi này rộng lớn quá tìm hoài không thấy lỗi ra à có khi nào ta lại bỏ mạng nơi này không nhỉ?"
Mặc dù nói như vây nhưng trên mặt hắn lại chưa xuất hiện lấy một điểm lo lắng vẫn nở nụ cười hì hì không màng đến bản thân đang lâm vào khốn cảnh.Bởi lần nào cũng bị lạc mà hắn vẫn sống khỏe mạnh đấy thôi (chưa thấy quan tài chưa đổ lệ )
Không phải ai khác y chính là Y Sơn Cận -hài tử của một phú hộ giàu có dưới chân núi đồng thời cũng là nhân vật chính trong truyên của chúng ta .
Y Sơn Cận trời sinh tính tình nghịch ngợm đặc biệt thích nghe truyện thần tiên ma quỷ xa xưa, y thường xuyên lôi kéo bắt biểu huynh Lương Sơn Bá kể cho y nghe khiến hắn rất buồn bực ,mãi đến sau nay khi nhập học Vạn Tùng Thư Viện hắn mới thoát khỏi tiểu tử quấy nhiễu kia.Lúc này Y Sơn Cận cũng lớn thêm vài tuổi nhận thức được chút chữ nghĩa, y liền tự chính mình tìm hiểu các tài liệu liên quan đến thần tiên trong truyền thuyết.
Một hôm ở dưới chân nùi Thiên Trung Sơn hắn nghe đựoc phong phanh thông tin ở đây đã từng có thần tiên ghé quá liền tự mình lén lút bỏ nên núi.Khi ấy hắn còn rất nhỏ không thông thạo địa hinh rừng núi liền bị lạc đường sợ quá khóc oa oa và tự nghĩ có lẽ chính mình không tìm được đường về nhà nữa rùi.Mãi đến tận trời tối phụ thân y không thấy y về đành sai bảo gia đinh bủa lên núi tìm mới thấy y liền mang về đánh cho một trận và cấm từ nay không được nên núi.
Nhưng không được bao lâu hắn lại chốn chạy lên nùi và lại một lần nữa bị lạc đường.
Do đã có kinh nghiệm lần trước nên lần này y không khóc mà ngồi im tại chỗ kiên nhẫn chờ đợi cuồi cùng cũng có gia đinh nên dẫn hằn về .Sự việc cứ thế tiếp diễn một lần rùi lại một lần nữa bị lạc đường rút cuộc hắn cũng lắm rõ địa hình Thiên Trung Sơn như là hậu viên của nhà mình vậy ...Theo tuổi tác lớn dần phụ thân phụ mẫu hắn cũng không lo lắng và phái người đi tìm y như trước nữa bởi dù sao có ở trong núi vài ngày rùi thì y lại tự tìm về nên không cần mất công đi tìm y làm gì cả!!!
Cứ như vậy qua một năm lại một năm nữa, Y Sơn Cận lần lượt tìm kiếm khắp Thiên Trung Sơn mong sao gặp được thần tiên nhưng cũng không có kết quả.Hôm qua trong lúc đọc sách tâm tình buồn chán y lại tiếp tục lên núi mong sao giấc mơ gặp thần tiên trở thành sự thật,hắn nhất định sẽ cầu xin y thu mình làm đệ tự dạy mình pháp thuật để hoàn thành ước nguyện trường sinh bất tử tiêu ngạo giang hồ đã ấp ủ bấy lâu nay .Đối với ước muốn viển vong của hắn mọi người trong thị trấn dưới chân núi đều chỉ cười nhạt :Thế ngoại ắt có tiên nhân nhưng mi nghĩ bon họ sẽ xuất hiện ở trị trấn hẻo lánh này ư thêm vào đó thần tiên luôn cao cao tại thượng cả ngày chỉ biết truy cầu pháp thuật phàm nhân như chúng ta căn bản trong mắt họ có xá gì đâu.
Hơn nữa nghe mấy bằng hữu ở kinh thành nói ngày ngày hoàn thượng đều thật tâm khấu bái cho dù chỉ là muốn đạo sỹ thuật nhỏ bé hoàng đế lão nhân gia tất cũng thành kính đối đãi!Chứ đưng nói đại đại thượng tiên mà lại chịu thu nhận hài tử tinh nghịch như người sao?
Tất nhiên nếu quả thật có một ngày như thế ắt hẳn những người trong trấn sẽ ghen ghét mà chết mất !
Y Sơn Cận quả thật cũng đã sớm biết mình vào núi tìm thần tiên không có hy vọng,đối với việc lạc đường lần này y cũng không sốt ruột mà chỉ đi đi lại lại trong núi vừa đi vừa lẩm bẩm:: "Không có việc gì không có việc gì, đợi đến giữa trưa sương mù tan hết là có thể về nhà rồi!"Hắn luôn luôn là như vậy, nếu buổi tối lạc đường tìm một sơn động ngủ qua đêm, đợi đến trưa ngày hôm sau sương mù tan hết là có thể rất dễ dàng tìm được đường về nhà rùi.Đáng tiếc hắn chưa bao giờ nghe câu :"Lên núi nhiều ắt có ngày gặp hổ"(chắc là nghĩa giống câu đi đêm nhiều có ngày gặp ma)
Y Sơn gần như chẳng hề hay biết bánh xe của lịch sử đang nhanh chóng chuyển động
lấy xu thế không gì có thể cản được mà lao vun vút về phía hắn trong khi hắn còn đang mò mẫm đi tìm tiên nhân.
Sương mù dần dần tan đi hiên ra trước mắt hằn là một địa phương vô cùng xa lạ.Cách đókhoong xa trong không gian mờ ảo xen lẫn các đám sưong nhạt dần giống như có một tia hồng vụ nhìn qua có vẻ chói mắt.
Y Sơn rất nhanh chạy tới rùi kinh ngạc phát hiện ra xen giữa đám sương trắng là các tia sáng màu phấn hông nối với nhau theo một đường thẳng rùi cứ kéo dài mãi mà đi.
Y Sơn tinh thần cực độ phấn chấn nhanh chóng đi theo các điểm sáng xuyên qua từng bụi cây rùi tại một tảng đá lớn ở phía sau y phát hiện ra một cửa động .
Cửa động nằm ở vị trí cực kỳ bí ẩn cho dù Y Sơn thường xuyên nên núi cũng căn bản không có khả năng chú ý tới nớ này.Nếu không phải có các tia sáng hồng phấn chỉ dẫn thì e rằng hắn có tìm cả trăm năm cũng không thể phát hiện ra đọng khẩu này.
Y Sơn cẩn thận quan sát động tình xung quanh, các chùm tia sáng màu phấn hồng kia vẫn len lỏi trong đám sương kéo dài vào trong động.Trong động là một màn đen hắc ám căn bản không thể trông thấy mọi vật xung quanh,từng tia phấn hồng kia gần như hòa quyện vào không gian hắc ám này nhìn không ra nó kéo dài vào trong nữa.
Y Cận Sơn hít vào một hơi thất sâu cố gắng chế trụ nỗi kinh hoàng đang dần xâm chiếm tâm tri mình,y hạ quyết tâm đốt một ngon đuốc và vẫn cứ thế tiến thật sâu vào bên trong.Bề ngoài cửa động vô cùng hẹn hẹp nhưng kỳ thật không gian bên
trong lại vô cùng rộng lớn,hắn vươn thẳng mình giơ cao cây đuốc trong tay và từ từ đi tới.
Các tia hông phấn mờ ảo vẫn tiếp tục chỉ dẫn phương hướng cho y tiến sâu vào trong.Y Sơn tiến từng bước một đi tới xuyên qua mấy thông đạo quanh co khúc khủy đột nhiên nghe thấy phía trước có thanh âm hướng đến chình tai mình truyền đến.
Âm thanh kia vô cùng êm ái dễ nghe cho dù y mới chỉ là một hài tử chưa hiểu chuyện đời cũng không kìm chế được mà cả người nhũn ra,chỉ duy nhất một chõ thẳng tắp vươn cao ngạo nghễ đứng lên(sắc lang tương lai )
Đã có 52 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia
Biên:Ngạo Thiên
Dịch: Băng Như Ngọc
Nguồn: Tu Chân Giới (tuchangioi.com)
Vị thần tiên kia là Tạ Hi Yên -một người cơ trí thông minh hiếm có trong trời đất pháp thuật cao thâm nhưng lại lấy việc ác làm đầu.Hắn từng tại Tu Tiên giới gây lên bao cuống phong bão vũ ,tạo lên bao cuộc gió tanh mưa máu; số người tu tiên pháp thuật tinh thâm đã mất mạng về tay y nhiều đễm xuể.Đồng thời không biết bao nhiêu thiếu nữ
bị hắn cưỡng dâm mà ôm uất hận hương tiêu ngọc vẫn.
Các vị tu chân giả có thực lực cường hãn đã nhiều lần bao vây động phủ của y nhưng ở địa phương này họ chỉ như những con dê để tùy ý hắn chơi trò cúp bắt.
Đươc thế làm tới cáng ngày Tạ Hi yên càng đắc tội nhiều người ,bi cả giang hồ cùng nhau vây bắt,quần công một khoản thời gian dài y cũng có phần đuối sức đành quyết định dứt khoát bỏ đi một nơi thật xa để dưỡng thương.
Tạ Hi Yên mặc dù đã quyết y đi thật xa nhưng cũng có phần hối tiếc dù sao thì động phủ này cũng là nơi y tu luyện đã lâu nên sinh cảm tình rất lớn.Hơn thế nữa nơi đây thiên địa linh khí dồi dào rất thích hợp cho việc tu luyện phải rời đi cũng thật đáng tiếc đồng thời cũng nghĩ tương lai mình có thể quay lại đây nên hắn bèn lập rất nhiều cấm chế bày ra nhiều trận pháp phong ngự đề phòng có người lẻn vào chiếm mất động phủ của y.
Tạ Hi Yên rời đi không lâu cừu nhân biết tin y xuất hiện ở địa phương khác đều ồ ạt đuổi theo truy lùng nên cũng không còn tâm trí mà để ý đến đông phủ của y làm gì cả.Sau vài hồi truy đuổi ác chiến mọi việc tự nhiên bị lắng xuống không thấy người trong giang hồ bàn tán gì nữa.
Có tin đồn Tạ Hi Yên bị dồn đến tuyệt lộ liền thi triển đặc thù công pháp đầy hắc ám quyết cùng cừu gia đồng quy vu tận,cũng có người nói hắn giết sạch cừu gia truy đuổi rùi ẩn chốn một nơi bí mật khổ công tu luyện,lại có nơi đồn đại y bắt cóc một vài tiên tử mỹ mạo ngày ngày song tu công pháp rùi không cẩn thận tử trận trên giường,mọi công pháp và tái sản của y đều bị các vị tiên tử chia nhau mang đi hết.( ta dịch đoạn này hơi tùy hứng )
Sư thật thế nào không ai biết được các vị đại hiệp ngày xưa truy bắt y đa phần đều đã bỏ mạng người còn sống cũng chỉ mù mờ không hiểu truyện nên dần dần sự việc cứ thế lắng xuống.
Cấm chế và trận pháp của Tạ Hi Yên quá ư lợi hại ngăn cản hoàn toàn linh khí trong động với thế giới bên ngoài nên dù có ai vô tình đi qua cũng không thể phát hiên được lấy một tia linh lực.
Thời gian thấm thoát thoi đưa cũng chả còn ai nhớ nơi này từng có một trận ác chiến đầy mưa máu nữa,ấy vậy mà nơi đây ngày hôm nay lại vô tình có người phát hiện.
Hai vi tuyệt sắc mỹ nhân đứng ở trung tâm của động phủ nhìn quanh thấy vắng lặng trống không đều vô cùng thất vọng than không nên lời.Các nàng chính là Cung chủ của Băng Thiềm Cung đỉnh đỉnh đại danh Ân Băng Thanh và đồ đệ đắc ý nhất của nàng Ngọc Tuyết Dung.
 Băng Thanh dung mạo xinh đẹp băng thanh ngọc khiết nhưng cả người tràn đầy lãnh khí không giận mà uy công thêm vào đó Băng Thiểm Cung của nàng rất nổi danh trong giang hồ nên đến giờ vẫn không ai dám xâm phạm .
Sư đồ các nàng tại tu tiên giới đều đỉnh đỉnh đại danh các tu tiên giả nhìn thấy bọn nàng đều cung kính thi lễ,các nàng mà có chút giận giữ bon họ đểu im lặng rùng mình không ai có can đảm ứng chiến.Ngay cả hoàng đế vốn cao cao tại thượng nhìn thấy các làng cũng chỉ cung kính bái lễ không dám nhìn thẳng dù chỉ là một cái liếc mắt.Nếu có người dủ can đảm vô lẽ với các nàng dù là hoang đế cũng chỉ có một chữ Chết. Truyện Mỹ Nhân Đồ copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Nhưng ở thời điểm hiện tại các nàng cũng đang ở thế khó xử ,lâm vào nguy cơ to lớn nhất tử trước đến nay.Nguyên là Ân Băng Thanh ngoài ý muốn tìm được một quyến bút ký của Tạ Hi Yên để lại nói về việc phá bỏ cấm chế và địa điểm hắn cất dấu thượng cổ tu tiên bí quyết trong động.
Cho dù Băng Thiểm Cung của nàng có danh tiếng vang chấn chốn tu tiên nhưng cừu nhân cảu các nàng đều đồng tâm hiệp lực chuẩn bị thủ hạ hương tới các nàng khiêu chiến nhắm chiếm đoạt thượng cổ pháp quyết.
Nếu như có thể đến động phủ của Ta Hi Yên tìm được công pháp và gấp rút tu luyện may ra mới có cơ hội chống lại địch nhân bảo trì Băng Thiểm Cung ngàn năm bất diệt.Vì vậy Ân Băng Thanh mang theo đẹ tử tâm đắc tín nhiêm nhất của mình-Ngọc Tuyết dung dựa theo but ký ghi lại tìm đựoc Thiên Trung Sơn phá vỡ cấm chế lọt vào động phủ.
Vào trong động Ân Băng Thanh cũng không có đóng cấm chế không ngờ như vậy lại tạo cơ hội cho người xâm nhập.Động phủ này quả thật cái gì mang được Tạ Hi Yên đã mang đi hết rùi ;cũng còn một số ít dụng cụ quý giá nhưng trong mắt hai nàng không hề xem trọng.
Động phủ rộng lớn vô cùng vốn là do Tạ Hi Yên tần tiện tiết kiệm trong nhiều năm rùi lại khoét rỗng cả ngọn núi để mà kiến tạo.
Quyển bút ký kia cũng không nói gì sai trên vách tường ở trung tâm đại điện quả thật có khắc pháp quyết tâm huyết cả đời mà Tạ Hi Yên tu luyện.Ân Băng Thanh tâm thần chấn động quả đúng là vô thượng pháp quyết.
Nàng vốn tài hoa hơn ngừoi tại tu tiên giới đứng đầu nhất bảng anh tài nên chit liếc mắt là có thể xác nhận pháp quyết là thật hay giả,hơn nữa lại còn huyền diệu đến cực điểm ngay cả pháp quyết lưu truyền ngàn năm của Băng Thiềm Cung các nàng cũng chỉ như trên trời dưới đất quả thực không thể so sánh .
Ở giữa trung tâm đại điên Ân Băng Thanh trong lòng mừng rỡ không gì tả nổi liền tĩnh tâm
ngồi xuống tu luyên ngay pháp quyêt điêu khắc trên vách đá.Nàng đả tọa dẫn thiên địa linh khí du nhập vào cơ thể tuần hoàn chạy khắp kỳ kinh bát mạch quả nhiên thấy kinh mạch mở to hơn linh khí ồ ạt tràn vào cơ thể làm tu vi nàng ngay lập tức tăng lên.
Nhưng không bao lâu sau sự hấp thụ của cơ thể nàng nhanh chóng chững lại có dấu hiệu như muốn nổ tung.Ân Băng Thanh kinh hãi muốn đình chỉ việc hấp thụ thiên đia linh khí nhưng không sao làm được.Trong cơ thể linh khí như từng cơn sóng vận chuyển không ngừng làm cho cơ thể nàng càng ngày càng nóng hai mà bắt đầu đỏ dần lên.(Sao nghe giống dâm dược vậy ta )
Bên tai truyền đên tiếng kêu yêu kiều xé gió Ân Băng Thanh thở gấp quay sang thì bắt gặp hảo đồ đệ của mình đả tọa bên cạnh thân thể run rẩy kịch liệt mặt đỏ ửng thở hổn hển bộ ngực sữa phập phồng nên xuống(kháo ta ngất mất)
Không cần suy nghĩ Ân Băng Thanh biết ngay nàng cũng rơi vào hoàn cảnh giống như mình trong tâm thầm kêu khổ:''Hừm Tạ Hi Yên bị coi là thượng cổ đại tà ma không ngờ ngay cả công pháp tu luyện mà cũng tà khí mười phần thế này .Mới nhìn thoáng qua cùng với chình đạo tu tiên pháp quyết hoàn toàn giống nhau nhưng không ngờ càng luyện lên cao càng khó chiu dục hỏa thiêu đốt tâm can, trong đầu chỉ nhĩ đên ....'
Ân Băng Thanh đứng đầu Băng Thiềm Cung từ trước đến nay vẫn luôn làm gương cho các đồ đệ băng thanh ngọc khiết chú tâm tu luyện không màng đến tư nữ tình trường.Ấy vậy mà bây giờ nàng lại bi dục hỏa công tâm sự việc mà mấy trăm năm nay chưa từng xảy ra thống khổ không sao chiu nổi.Nếu cứ để thế này chỉ e sẽ bị đốt cháy tâm can mà chết mất thui,chỉ có một cách duy nhất là tìm nam nhân song tu hóa trừ dục hỏa thì nguy cơ mới có thể được hóa giải.Nhưng lần này nàng xuất hành chỉ mang theo mỗi Ngọc Tuyết Dung mà hơn thế nữa Băng Thiềm Cung lại đâu có nam đệ cộng thêm vào đó là ở chốn rừng sâu nước độc này tìm đâu ra nam nhân đây!!!
''Ta cần nam nhân,chỉ cần một người đến đây là đủ..."Ân băng Thanh đã hoàn toàn bị dục hỏa không chế người run lảy bảy trong lòng chỉ có duy nhất một ý nghĩ này.
"oh không không cần nói Nam nhân chỉ là Nam hài thui cũng được..") Ân Băng Thanh đột nhiên trừng lớn mắt bắn ra các tinh hung quang.
Đứng ở lối vào động khẩu chẳng phải là một nam hài hay sao ?Ngọc Tuyết Dung mở mắt trừng trừng nhìn Y Sơn Cận như muốn ăn tươi nuốt sống y
Sư đò các nàng sống cung với nhau đã lâu rất ăn ý cả hai liếc nhìn nhau lập tức hiểu được tâm ý của đối phương.Hai mỹ nhân hoa nhường nguyệt thẹn không hẹn mà cùng đứng lên lao thật nhanh về phía Y Sơn Cận phóng đên.
Đã có 52 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia
Biên:Ngạo Thiên
Dịch: Băng Như Ngọc
Nguồn: Tu Chân Giới (tuchangioi.com)
Y Sơn Cận đứng ở cửa động ngẩn ngơ người y có nằm mơ cũng không tưởng mình lại phát hiện ra một địa phương cảnh sắc đẹp đến như vậy
Trong đại điện từ sàn nhà vách động đều được khảm ngọc phát ra quang mang nhàn nhạt.Đặc biệt ở bốn góc đại điện là bốn viên dạ minh châu phát sáng rực rỡ,trải rộng cả động đều một màu sáng rực chói mắt y như chốn tiên cảnh.
Đứng giữa đại điện là một đôi tuyệt sắc mỹ nữ quần áo phất phơ theo gió giống hệt thần tiên.Thêm vào y phục các nàng trắng toát thân hình cao ráo thành thục dung mạo xinh xắn đến cực điểm cả ngừoi tràn đầy mị lực băng thanh ngọc khiết chỉ sợ rằng Quan Âm hiển thế cũng khó cùng các nàng so sánh.
Y Sơn Cận từ trước đên nay chưa gặp qua nữ tử nào mỹ lệ như vậy nhất thời mê say thoáng như nằm mơ chìm đắm rong mộng đẹp.Hăn tinh tế phát hiện đôi nữ tử nọ đứng trong điên ngưng mắt nhìn một loạt dòng chữ khắc trên vách động cả người đợt nhiên run rảy thì hết sức lo lắng cho các nàng (haha ta kháo bị cưỡng gian đến nơi còn không biêt ).
Đôi mặt với hai dung nhan tuyệt mỹ đến như vậy cho dù hắn chỉ mới là một đứa trẻ ngây thơ cũng không khói xúc động ánh mắt dán chặt lên hai nàng khó lòng rời đi.Y cứ thế đứng tại cửa động hơi thở ngày càng nặng nệ đến nỗi gây sự chú ý của cả hai nàng.Trong lúc hắn đắm chìm trong mộng đẹp thì hai nàng đã động chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt hắn ,đến lúc y bừng tỉnh thì cổ tay đã bị các nàng siết chặt tự lúc nào.Bàn tay ngọc thon nhỏ trắng như tuyết đầy cảm xúc thêm vào đó là nàn u hương thoang thoảng phát ra từ người các nàng làm hắn như mất đi ý thức một lần nữa tiến chìm vào mộng cảnh. Đợi đến y tỉnh táo lại đã bị các nàng kéo đên trung tâm đại điện .Đại điện mặt đất được khảm toàn ngọc thạch bóng loãng không tỳ vết chỉ sợ ràng mỗi một viên đầu có giá trị liên thành làm y sợ đến kinh ngạc nhảy dựng lên.
Ngọc Tuyết Dung đến giờ đã không thể tự kìm chế được nữa mặt đỏ ửng thét thât lớn đảy Y Sơn Cận xuống sàn điện rùi thuận thế nằm đè lên y ;cùng lúc ngọc thủ của nàng cũng mò dần xuống hạ thân của hắn.
Ngọc Tuyết Dung cho dù chưa tới mười bẩy mười tám nhưng lại là người tu luyện pháp quyết tu tiên từ bé cũng làm thân thể phát triển nhanh hơn thanh lệ mỹ mạo eo nhỏ thon dài cộng thêm mới vừa bị dục hỏa công tâm thân thể như hỏa nên càng động nhân.
Y Sơn Cận dù gì cũng chỉ là một nam hài làm sao ngăn cản được nàng mặc dù có gắng giữ chặt khố tử nhưng vẫn bị nàng manh mẽ kéo xuống làm lộ ra cả tiểu gia hỏa
Đôi tiên tử mỹ lệ đều trừng to mắt gắt gao theo dõi tiểu gia hỏa giữa hai chân y phẳng phất như thấy tiên đan linh dược kinh hỉ không thể tự kiềm chế .Theo lẽ thường các nàng cũng là người có kiến thức rộng rãi có gì mà chưa chứng kiến qua nhưng cái tiểu gia hỏa này quả thật cả hai nàng đếu chưa từng thấy qua,cả hai trừng lớn con mắt ngóng nhìn nó tâm linh bắt đầu lay động.
Ân băng Thanh luôn cao cao tại thượng,đã có mấy trăm năm nay chưa có hạ gối quỳ trước một ai rùi nhưng hôm nay nàng cam tâm tình nguyện loại bỏ tôn quý mà quỳ rạp xuống khấu tử của Y Sơn Cận,NGọc Tuyết Dung đôi mắt mê ly cũng gấp gáp cùng sư phụ đồng thời vươn ngọc thủ run rẩy mà đùa nghịch tiểu gia hỏa( ta buồn cười đến chết mất).Khi ngọc thủ hai nàng vừa chạm vào nó cả ba đều đồng thời rung động kịch liệt,Nọc Tuyết Dung dù sao cũng tương đối còn tre tu vi tâm cảnh còn kém cỏi lại bị dục hỏa công kích từ nãy đến giờ vô phương khắc chế vừa nhìn thấy liền đem tên tiểu gia hỏa kia siết sao nắm chặt có chết cũng không buông .
Y Sơn Cận thét lớn một tiếng ngửa mặt lên trời kêu gào thảm thiết,tiểu gia hỏa của hắn cơ hồ bị ngọc thủ của nàng chấn gẫy đau đến chết đi sống lại.Hắn hai mắt bắt đầu ươn ướt liều mạng dẫy dụa né tránh nhưng Ngọc Tuyết Dung thân thể đỏ bừng từ từ tiến đến không chut khách khí mang quần áo trên thân hắn chấn nát không còn một miếng vải vụn .
"Không nên ! Tha ta đi ..Ta còn là hài tử các ngươi không thể.."Y Sơn Cận kinh hoàng mà hết lớn tiếng cứu mạng nhưng đây là vùng đồi núi âm u quanh năm it ngừoi qua lại ai àm lại có thể nghe thấy để mà cứu y đây ? Ngọc Tuyết dung mặc kệ hắn khản cổ gào thét một tay đè hắn xuống một tay nhanh chóng nột bỏ y phục của bản thân...
Rất nhanh Y Sơn Cận ngừng kêu gào mà chăm chú nhìn chằm chằm vào ngọc thể của nàng trong đầu nổi nên từng đợt sóng lớn.
Ngọc thể tuyết bạch hiện ra trước mắt , chỉ thấy nàng da thịt trắng hồng, mịn màng , bộ ngực tròn trịa cao vút, quanh hai tiểu đậu nhấp nhô lên xuống cảnh tượng tuyệt mỹ làm y không sao thở nổi.
chiếc eo mảnh dẻ, nhỏ nhắn, đôi chân ngọc thon dài đầy đặn khép chặt, chính giữa xuân quang vô hạn, bàn chân nhỏ xinh xắn, ngón chân hoa mỹ như ngọc, phát ra mị lực mãnh liệt.Tuyệt phẩm mỹ nữ nội tâm như có hàng nghìn hàng vạn con kiến cắn xé cư thế thở hổn hển cứ thế bò lên trên thân thể Y Sơn Cận rùi bất chợt nhanh chóng tách đùi ngọc ra cưỡi trên người đưa hắn vững vàng đặt phía dưới.Cảm giác da thịt tiếp xuc làm hắn trong lòng không thể kìm chế nổi ,dục hỏa ngày càng dâng cao nhưng tiểu gia hỏa của y sau mà siết chặt lúc đầu có lẽ vẫn còn sợ hãi không cách nào ngẩng đầu lên được.
Bất quả phàm nhân cùng tiên nhân đối kháng đúng là phần thắng luôn thuộc về thần tiên.
Y Sơn Cận cả người khiếp sợ chỉ có thể trừng lờn mắt kinh hoảng nhìn NGọc Tuyết Dung yểu điệu di động thở gấp đặt trên người đem ngọc thố xinh đẹp kẹp chặt tại trung giang bộ vị tiểu gia hỏa mà từ từ dấn đến.
Y Sơn Cận bàn tay mặc dù không hề có khí lực, thế nhưng vẫn cố kháng cự, như là không có nguyện ý, liều chết bảo vệ phòng tuyến cuối cùng của mình. Y Sơn Cận phản kháng, khiến Ngọc Tuyết Dung không cách nào thuận lợi hành động.
Ngọc Tuyết Dung cũng không dễ chịu thua, hừ, nàng lập tức nắm lấy thân thể Y Sơn Cận, muốn đem cả cơ thể hắn dấn xuống.
“A….a a…a a a!”
KHi hai bộ phận yếu địa tiếp xúc Y Sơn Cận và tiểu gia hỏa run rẩy dữ dội,cánh hoa của nàng như có sinh mệnh kẹp chặt lây tiểu gia hỏa của y; NGọc Tuyết Dung toàn thân đổ phục trên ngừoi Y Sơn Cận trên má nàng bắt đầu xuất hiện từng giọt nước mắt.
Nàng vốn là đệ tử xuất sắc nhất Băng Thiềm Cung trong suốt hàng trăm năm qua,được sư phụ sủng ái tu vi tiến xa các đồng môn sư huynh sư tỷ luôn luôn thủ thân nư ngọc coi nam nhân như không có trên đời chưa bao giờ làm sai tổ huấn của sư tổ khai phái.
Vậy mà hôm nay sau khi luyện công pháp đầy tà dị của Tạ Hi Yên nàng không sao kìm chế được dục hỏa của bản thân cứ như vậy mạnh mẽ bức gian một nam hài,trong thâm tâm nàng xấu hổ tuyệt vọng không gì có thể tả đươc.( Yên tâm sư phụ nàng cũng sắp thế thui )
Dục hỏa rừn rực thiêu đốt đã xóa sạch chút lý trí cuối cùng của nàng.Cánh hoa của nàng trở nên nóng bỏng một đạo thuần khiết nhiệt lực tử từ tuôn ra hóa thành cường đại hấp lực manh mẽ đem cỗ khí cương dương của Y Sơn Cận xâm nhập vào trong cơ thể.
Y Sơn Cận cảm thấy tiểu gia hỏa của mình dần dần biến đổi trở nên thẳng tắp hơn nữa tại cánh hoa của nàng nahnh chóng lớn và cứng dần thì thâm tâm vô cùng sợ hãi hét lên:: "Ngươi, ngươi đây là cái yêu pháp gì?"
Hắn hoảng hốt nhớ tới có lần đã đọc thấy có một cuốn sách nói qua có cái loại này hồ ly tinh thích mê hoặc nam nhân, hút hết dương tinh của nam nhân lấy dương bổ âm,dần dần sau này nam nhân sẽ bị cạn kiệt dương khí mà mất mạng mà hồ ly tinh lại tăng trưởng đạo hạnh cuối cùng phi thăng thành tiên.
Ngọc Tuyết Dung đôi mắt đẹp rưng rưng, cắn chặt môi anh đào, run giọng nói:
"Yêu pháp? Ta Băng Thiềm cung đường đường danh môn chính phái, như thế nào lại thi triển cái gì yêu pháp?"
Lời vừa ra khỏi miệng, nàng lại đột nhiên nghĩ đến, chính mình tại đây tu luyện mới bị ra thế này chả lẽ công pháp kia của Tạ Hi Yên xác thực là yêu pháp ?không khỏi trong lòng chua xót xen lẫn xấu hổ không dám ngẩng mặt lên.
Nhưng dục tình lại vọt tới nàng cũng không khắc chế được ngọc thể lại tiếp tục cùng Y Sơn Cận có sự va chạm càng ngày càng mạnh làm cho tiểu gia hỏa của y ngày càng trở nên lớn hơn hùng dũng cắm sâu vào nộn huyệt bên trong.
Y Sơn Cận càng ngày càng kinh ngạc,y tự nghĩ tiểu gia hỏa của mình chưa từng có lớn như vậy mà cảm giác cũng thật khác lạ vừa đau vừa sảng khoái,loại khoái cảm này, trừ khi là đích thân trải qua, bằng không tuyệt đối không cách nào tưởng tượng.
Đã có 51 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia
Biên:Ngạo Thiên
Dịch: Băng Như Ngọc
Nguồn: Tu Chân Giới (tuchangioi.com)
Ân Băng Thanh chứng kiền 1 màn kích tình đến như vậy thì rôn rạo,thân thể run lên từng đợt đáng thương vô cùng.Nàng vốn băng thanh ngọc khiết nay lại bị dục hỏa dày vò,mặc dù nàng có mấy trăm năm tu luyện đạo tâm chác chắn nhưng lại không sao khống chế được bản thân càng ngày càng thất tủ đươi đáy sau của dục hỏa.
Nàng bất chợt nghĩ đên công pháp Ta Hi yên lưu lại chắc chắn là song tu công pháp nếu không sẽ không làm cho người ta chìm đắm trong bể dục muồn hoai ái đến như vậy.Hiện tại nàng đang vận dụng hết linh lực để chống đỡ cỡ dục hỏa quái lạ kia nên mặc dù chứng kiến đồ đệ yêu quý của mình đang dấn sâu vào ma đạo cũng không đủ dư lực mà ngăn cản.
Từng giọt nước mắt lăn dài trên gò má nàng,cứ thế yên lặng quan sát tình cảnh nóng bỏng của đồ đệ mất đi tấm thân xử nữ mà mình thân là sư phụ lại không thể cứu giúp thì lòng đau như cắt.
Ân Băng Thanh vận dụng chú sức lực còn lại cuối cùng cố gắng chống lại tà niệm xâm nhập ngọc thủ nhanh chóng kết pháp quyết muốn đẩy Ngọc Tuyết Dung ra nhưng bất chợt dục hỏa lại xông đến khiến nàng phải cuống quít ngưng thần thúc dục linh lực tiến hành chống đỡ.
Ngọc Tuyết Dung đã dần dần nổi giận nhìn chằm chằm vào tiểu gia hỏa của Y Sơn Cận ,đôi mắt đẹp sắc hồng càng ngày càng dầy đặc.
Ân Băng Thanh nhẹ nhàng đặt ngọc thủ lên bả vai nàng giúp nàng kiên định chống lại dục hỏa trong lòng không hỏng mất.Nhưng giờ phút này dục hỏa trong người Ngọc Tuyết Dung đã lên đến cực điểm,nàng hét lên một tiếng rùi ra sức ngồi xuống lấy sức lực của chính bản thân mình mà oanh kích vào tiểu gia hỏa của Y Sơn Cận ,âm thanh Phốc xích phát ra tưởng như có thể đem tiểu gia hỏa kia chấn nát
Đôi cánh hoa hồng của nàng nhanh chóng đêm tiểu gia hỏa của Y Sơn Cận nuốt hết ; hắn kêu lên thảm thiết,chỉ cảm thấy tiểu gia hỏa của mình tiến vào một thông đạo vô cùng mềm mại ẩm ướt nhưng càng vào sâu thông đạo càng nhỏ hẹp lại kịch liệt va chạm khiến y đau đớn không sao chiu nổi.
Tiểu gia hỏa của Y Sơn Cận mạnh mẽ đâm phá địa phương thuần khiết xử nũ của Ngọc Tuyết Dung,nàng tâm thần kịch chấn một cỗ lệ khí bi thương mãnh liệt dâng lên, hai mắt lại nhỏ lệ.Từng giọt châu lệ của nàng lăn dài trên gò má rơi thảng xuông mặt Y Sơn Cận rùi nhẹ nhàng chảy vào miệng y.Có lẽ do tu luyện nhiều năm lên mùi vị nước mắt của nàng so với phàm nhân bất đồng.Phảng phất lúc châu lệ của nàng nhỏ vào trong miệng cua Y Sơn Cận mang theo đủ vị chua cay đắng chát gọt bùi,y nhấp nháp tiền lệ xử nữ của nàng mà tâm thần đại phấn chấn.
"Xử Nữ Tiền Lệ" này cũng là một trong những tiên gia địa bảo vô cùng chân quý nhưng nó cũng chỉ có tác dụng với những người tu luyện song tu chân kinh,phàm nhân ăn nuốt phải cũng chỉ như"NGưu Tước Mẫu Đơn"(câu thành ngữ này tại hạ để nguyên bản của tác giả )
Bất quá nếu phàm nhân lần đầu tiếp xuc song tu công pháp mà lại nuốt được như Y Sơn Cận thì lại khác rùi.
Tưng dòng huyết xử nữ chậm chậm chảy ra,Ngọc Tuyết Dung tạ mật đạo bên trong tuôn ra cường đại hấp lực đem tiểu gia hỏa của Y Sơn Cân càng ngày càng hấp càng sâu dường như muốn mang nó nuốt hết vậy.
Y Sơn Cận thì huyết mạnh căng phồng như sắp nổ tung một cỗ nhiệt lực cứ thế chạy thẳng vào cơ thể làm hơi thở y ngày càng nóng bỏng.
Ta Hi Yên lưu lại công pháp song tu vô cùng hiệu quả mặc dù Y Sơn Cận chưa từng có tu luyện qua tiên pháp nhưng đã có Ngọc Tuyết Dung dùng nội song tu công pháp cô tình dắt dắt khiến thân thể y tự động sinh ra phản ứng.
Công pháp này là do Tạ Hi Yên vận dung trí tuệ siêu việt cả đời nghiên cứu sáng tạo ra vốn là nghĩ cùng với các nữ nhân của các môn phái khác tiến hành tu luyện đem chính mình nội lực ngày càng thuần phát, nhanh chóng gia tăng tu vi nhưng không ngờ hiện tại lại tiện nghi cho sư đồ Ân Băng Thanh và Y Sơn Cận.
Ngọc Tuyết Dung tu luyện nhiều năm linh lực cực kỳ thâm hậu, lúc này lại có song tu công pháp dẫn dắt, linh lực cuồn cuộn không ngừng mà phóng mạnh về huyệt Vĩ Lư,cũng lấy huyệt này làm trung tâm, ở trong tu luyện chuyển hóa hóa thành tinh thuần linh lực dọc theo tiểu gia hỏa tiến vào trong cơ thể Y Sơn Cận.
Nếu như là tu tiên giả tu luyện nhiều năm thể nội kinh mạch đã thẳng đường, có thể nhanh chóng thuận lợi hoàn thành song tu pháp quyết.Nhưng Y Sơn Cận chỉ là một người bình thường bị linh lực nối thẳng tiểu phúc, mạnh mẽ đột phá khắp kỳ kinh bát mạch khiến y , không khỏi đau đến chết đi sống lại, hé miệng kêu lên từng tiếng thảm thiết.
Ngọc Tuyết Dung dùng linh lực tinh thuần thâm hậu của mình mạnh mẽ khai phá ký kinh bát mạch cải tạo thân thể của hắn, loại này cực hình quả thực so với Mãn Thanh thập đại cực hình còn muốn thảm thiết ác độc hơn.Y Sơn Cận đầy người đau đớn không sao chịu nổi linh lực tràn đày chạy khắp cơ thể cả người đều bị trướng phá như nhau.
"Nam Nhi phải mạnh mẽ không sợ gian khổ trước mắt...."Y Sơn Cận nghẹn ngào tự lẩm bẩm, nhưng nước mắt lại không kìm được từ khóe mắt chảy ra. Hắn dù sao cũng chỉ là một nam hài bình thường , lần đầu nhìn thấy tiên nữ đã bịnàng mạnh mẽ bức gian đã thế than thể lại tàn khốc bị đau nhức hành hạ,có thể chiu đựng không gào khóc lớn, ý trí hắn đã là kiên cường lém rùi.
Y Sơn Cận hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn thiếu nữ mỹ lệ đang cưỡi ở trên người mình quả thực không thể tin được, chính mình vẫn sùng bái ước mơ được bái phỏng thần tiên, không ngờ họ lại đối đãi với chính mình như vây
"Chẳng lẽ nhất tâm cầu tiên, sẽ rơi vào kết quả như vậy sao?" Y Sơn Cận thống khổ kêu lên, hai tay giơ loạn lên ra sức cào cấu trước ngực Ngọc Tuyết Dung hy vọng có thể đem nàng từ trên người chính mình kéo xuống .
Nhưng là hắn kêu thảm thiết cũng không có khiến cho Ngọc Tuyết Dung chút nào thương xót , ngược lại là bị hắn khơi dậy dục hỏa điên cuồng , không nhịn được làm cái eo nhỏ nhắn,rung động , ngọc vú chớp lên hạ xuống bắt đầu đối với hắn có tâm gian dâm chà đạp.Cho dù là bị tiểu gia hỏa của y xé rách mật đạo mềm mại đến chảy huyết, hiện tại cùng tiểu gia hỏa kia kịch liệt đụng chạm lại gây cho nàng khoái cảm thật lớn.
Chưa từng có trải qua cảm giác nảy bao giờ, ban đầu việc mật đào của mình bị sự đụng chạm rất vốn là khó chịu, nhưng càng về sau nàng lại rất sảng khoái,không nhịn được cúi đầu yêu kiều lên tiếng :"Hư"
Thanh âm cực kỳ êm tai dễ nghe, quyến rũ mê người, Y Sơn Cận nghe được nàng như vậy dục hỏa bắt đầu âm ỉ bùng cháy.
Tiểu gia hỏa bị mềm mại huyệt động đụng chạm rất khoái cảm nhưngtrong cơ thể kinh mạch bị nàng rót vào linh lực mạnh mẽ khai phá sinh ra đau nhức đủ để triệt tiêu hết thảy cảm giác của y;, Y Sơn Cận thống khổ ngửa đầu hướng lên trời há mồm phát ra một tiếng vừa đau đớn lại vừa thảm thiết "Ư, ư, ư"
Thanh âm của Ngọc Tuyết Dung nhu mỵ kết hợp âm thanh thảm thiết hợp thành nhị xướng ca tuyệt hảo vang vọng trong đại điện
Nàng mỗi lần kêu lên một tiếng, cảm giác như thoải mái hơn rất nhiều, đau đớn tựa hồ cũng giảm bớt không ít vì vậy cứ như vậy một tiếng tiếp một tiếng kêu lên hồn nhiên quên rồi chính sư phụ kính yêu của mình đang gần gũi bên người xem cuộc chiến.
Nàng trong cơ thể linh khí tự động vận hành, lại tiếp tục tiến vào cơ thế Y Sơn Cận, một lần nữa xông phá kỳ kinh bát mạch của y.
Y Sơn Cận đã đau đến sắp điên mất rồi, chỉ có thể kêu thảm thiết mà chống đỡ. Mỗi khi hắn đau đến sắp ngất đi khi thì kích thích lại đưa hắn kéo trở về, làm cho hắn không thể hôn mê mà chạy chốn sự thống khổ.
Đã có 57 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia