Giới thiệuMột mảnh Phong Thần bảng tàn phiến gợi ra hàng nghìn hàng vạn câu chuyện, tin tức về tương lai , chân tướng hiện thực , thay đổi sự thật , cải biến tương lai , còn có thể tiến hóa , tăng cường cho mình điểm nhân quả , mọi người tin tưởng lẫn nhau , mâu thuẫn va chạm nhau thì cái gì mới gọi là chân tướng ? Cái gì mới là tương lại hiện thực của chính mình ?
Đô thị trí tuệ chiến đấu , các loại cường hóa thuộc tính va chạm , không ngừng giữ niềm tin , mỗi người đều có một quá khứ , hết thảy hết thảy , đều ở tương lai !
- Vô hạn lưu , tiếp theo sau bộ Vô Hạn Khủng Bố bộ hai , Vô Hạn Tương Lai !
p/s : Em là người mới tập dịch truyện nên những chương truyện em đưa lên có thể không hay lắm có một số chỗ không rõ nghĩa chẳng hạn nhưng em sẽ cố gắng tìm hiểu , học hỏi để edit kĩ lại . Em đọc dòng truyện đô thị hiện đại cũng được 5 năm rồi biết đến trang wed 4vn của mình cũng 4 năm rồi nhưng chỉ toàn đọc truyện thôi , ấy thế mà hôm nay em tìm được bộ truyện này tiếp theo cái kết mở của vô hạn khủng bố , và em rất thích nhân vật Sở Hiên nên quyết định sẽ tập dịch , mong mọi người sẽ ủng hộ em .Đây là bộ thứ hai Vô Hạn Tương Lai , bộ vô hạn này Zhttty sẽ viết ba bộ sau bộ Vô Hạn Khủng Bố hiện nay mới dừng ở bộ hai Vô Hạn Tương Lai .
La Phú Nhân hoảng hốt theo cầu thang chạy hướng về phía trước ,... không ..để ý thấy dưới chân hắn gần giẫm lên khoảng không, đôi giày da hàng hiệu mấy nghìn đồng liền rơi ra một chiếc , nam nhân này vẫn bình tĩnh không có cảm giác gì dù trên chân không còn một chiếc giầy , hắn lảo đảo liên tục hướng về phía trước leo lên, ở cầu thang phía dưới liên tục truyền đến tiếng người , hình như có hơn mười người đang theo cầu thang đuổi tới vậy .
La Phú Nhân vừa chạy , vừa liên tục hướng về phía tầng dưới nhìn lại , nơi này là đường thoát hiểm của tòa cao ốc , hành lang cũng không rộng lắm chỉ dự định khi khẩn cấp mới dùng đến , thường ngày mọi người ra vào trong tòa cao ốc đều đi bằng thang máy , thế nhưng La Phú Nhân cũng không dám đi thang máy , bởi vì ... Bởi vì hắn đã thất bại , đối phương đã biết vị trí của hắn , chỉ cần hắn dừng lại, như vậy đối phương tuyệt đối chỉ trong nháy mắt giết hắn!
-Ta không có thất bại! Ta không có thất bại! Chỉ thiếu vài phút nữa là có thể tra ra thân phận của ngươi rồi ....Ta chỉ thiếu vài phút nữa là biết ngươi là ai rồi ! ' Tiến sĩ ' Ngươi là nghịch lưu , ta là đối lưu ! Thì không thể nào có khả năng ta sẽ thất bại ... Ta không phục !
La Phú Nhân vừa chạy vừa lớn tiếng gào thét, tiếng của hắn vang khắp trong hành lang của tòa cao ốc , mà dưới tầng tiếng người vừa ngừng lại một chút, lập tức lại càng nhiều tiếng động lớn ồn ào vang lên .
Cứ như vậy , La Phú Nhân dường như không biết mệt mỏi một chút nào , hắn chạy hết ba mươi tầng của tòa cao ốc đến tầng thượng , tại nơi phía cuối cầu thang là một cánh cửa có khóa đóng , La Phú Nhân không chút nghĩ ngợi liên từ bên hông rút ra khẩu súng , đoàng , đoàng ... Hai tiếng súng vang, khóa của cánh cửa bị bắn nát , La Phú Nhân đá một cước vào cánh cửa , hắn điên cuồng xông ra ngoài tầng thượng .
-Tiến sĩ! Ta biết ngươi đang nhìn ta , có lẽ ngươi tương lai có thể nhìn ta...
La Phú Nhân vừa đến tầng thượng liền la lên , bất quá sau khi hắn nói ra hai câu này , hắn mới phát hiện mình hết sức thảm hại , hắn là một thanh niên rất đẹp trai hai mươi bảy , hai tám tuổi , hắn bắt đầu sửa sang hoàn toàn lại tất cả từ dáng vẻ đến tóc của bản thân , phủi hết bụi bặm trên y phục của hắn , cho đến khi này hắn mới phát hiện mình chỉ còn lại một chiếc giày , nam nhân này liền cau mày , hắn dứt khoát đem chiếc còn lại kia vứt đi , mãi đến lúc này hắn mới đứng giữa trên sân thượng lớn tiếng nói rằng:
-Ta thất bại, bị bại tâm phục khẩu phục, ta không nghĩ tới ngươi lại dùng loại biện pháp này khiến ta hiện thân, quả thực đấy là nhược điểm duy nhất của ta , ngươi nắm chặt nó rồi, đó là lý do ta bị bại tâm phục khẩu phục... Thế nhưng ta cũng không phục cái kết cục này ! Ngươi rõ ràng là chính là nghịch lưu, vì sao thời không lại để cho ta thua trận? Ta không phục ...!
- Cho nên ....Lúc này chỉ có thể rõ ràng một việc , đó chính là ta không phải thời không chủ định đánh bại người của ngươi , thời không kia và đám người thiên mệnh kia , cũng không phải ta! "
La Phú Nhân nói đến đây thì hắn chậm rãi từ trong ngực lấy ra nửa tờ báo , cũng tức là hai trang báo , phần tờ báo bên cạnh bị xé rách mở ra , thấy còn có mặt khác của nửa tờ báo .
"Rất muốn tìm được nó chứ? "
La Phú Nhân cầm nửa tờ báo này cười haha nói : " Chiếm được nó , người có thể hoàn toàn có đầy đủ bốn trang báo , khi đó thế giới này không còn có thể hạn chế lực lượng của ngươi, lực lượng của thời không đang gặp trắc trở kia cũng không làm nên chuyện gì, nói cho ta biết ngươi có đúng hay không rất muốn dự đoán được điều đó? Ha ha ha. ""
Đang khi nói chuyện , La Phú Nhân bỗng nhiên nắm lên tờ báo nắm trong lòng bàn tay rồi xé hai lần , đem 2 mặt tờ báo xé thành bốn phần , mỗi một phần mảnh là một phần tư của tờ báo , cũng tức là 2 mảnh hợp lại thì sẽ có một nửa của tờ báo . Cho đến lúc làm xong , La Phú Nhân mới cầm 4 mảnh báo trên tay nói : "Người dục vọng thật sự là làm cho người ta ghê tởm đó ... Tiến Sĩ , ngươi biết không? Thứ này làm cho ta có tất cả , đồng thời cũng hủy diệt thế giới của ta , nếu như ... Nếu như lúc trước người tìm được nó không phải là ta , có lẽ ta còn có thể ở một chỗ sống yên ổn cùng nàng không ..."
Khi đang nói chuyện , La Phú Nhân chạy tới lan can , hắn cầm 4 mảnh báo trong lòng bàn tay , tiếp theo đó hắn đưa tay về phía ngoài khoảng không , 4 mảnh báo sẽ tùy theo tùy ý bay ra , đây là tầng thượng chỉ cần để vậy 4 mảnh giấy bay đi ra ngoài , khi đó ai cũng đều không có khả năng tìm thấy tung tích của nó .
" Tiến sĩ , hiện tại thời không đối lưu lực lượng còn đang bảo vệ ta , thế nhưng chỉ cần ta muốn buông tay , lực lượng thời không đối lưu sẽ mất đi ... Ta đã thất bại , cho nên cái gì cũng không quan hệ , chỉ là tiến sĩ , lần này đối thủ chỉ có một người là ta , lần sau đối thủ của ngươi rất có khả năng sẽ là 4 người chứ . . . Ha ha ha . . . "
La Phú Nhân đem bàn tay chậm rãi buông ra, ở giữa bàn tay là những mảnh vụn của tờ báo tùy theo gió bay đi , 4 mảnh báo trở thành trang báo khuyết , mỗi một mặt đều chỉ có hai phần , 4 mảnh báo tự như thế theo gió nhẹ biến mất trong bóng đêm , cho đến khi La Phú Nhân cũng không nhìn thấy 4 mảnh tàn trang thì một đao lôi điện đánh thẳng vào trên người của La Phú Nhân , hắn trước mắt nhất thời trở thành một mảng đen kịt ...
Một câu chuyện cũ quanh quẩn trong ý thức của La Phú Nhân , từ nhỏ đến lớn , cuộc sống hơn hai mươi năm của hắn quay ngược lại....
Hắn là một đứa trẻ ở nông thôn đi ra , phụ thân hắn cũng là con nối dõi của một thương nghiệp thế gia , thuộc về tiêu chuẩn loại nhị thế tổ ăn chơi trác táng , bởi vì ở trong thành phố gây chuyện , trốn về nông thôn tránh né được 2 năm , trong 2 năm thời gian đó , dựa vào vẻ ngoài đẹp trai và với trang phục bên ngoài , có tiền có dáng , từ trong thôn đem cô gái xinh đẹp là một cô nương tới tay , thế nhưng phụ thân hắn cũng là một người đàn ông không bằng cầm thú , làm bụng cô gái lớn lên , 2 năm thời gian vừa đến cũng nói đi là đi , ngoại trừ lưu lại một cái tên bên ngoài, còn lại cái gì cũng không có lưu lại, cô nàng cũng đi vào thành phố đi tìm hắn vài lần, thế nhưng cô gái quê đó có khả năng tìm được sao , cuối cùng cô nàng tại nhà mình sinh ra La Phú Nhân...
La Phú Nhân sinh ra giữa hoàn cảnh như vậy , không ai thích hắn , bao gồm cả mẫu thân hắn , hơn nữa vì mang theo một người con chồng trước, mẫu thân hắn không thể làm gì khác hơn là gả trong thôn cho một gã hơn 30 tuổi , nên thời thơ ấu của hắn dù bị nhục nhã , bị ngược đãi cũng đã trải qua , cho đến khi hắn 5 tuổi năm ấy bị đánh gãy xương , trời sinh thông minh nên hắn biết , tiếp tục nữa là đường cùng , vì thế năm 5 tuổi hắn cùng với một đám trẻ ra ngoài thôn lưu lạc , đi vào phía nam trên đoàn tàu , hắn đi tới Thâm Quyến...
Lưu lạc khi còn nhỏ cuộc sống tràn đầy chua xót cùng thống khổ , La Phú Nhân nhờ vào suy nghĩ cơ trí , thủ đoạn linh hoạt , hắn còn có dáng dấp tuấn tú hơn người , đến 12 ,13 tuổi lại là tiểu đầu lĩnh của đám trẻ lưu lạc , tuy rằng bị một ít đại ca lưu manh không chế được , mỗi ngày đều ra ngoài đường làm một tên móc túi ,thế nhưng dù sao hắn cũng bí mật cất giữ một ít tiền .
Năm 15 tuổi thì , La Phú Nhân mượn cơ hội lấy trộm một số tiền của bọn đại ca lưu manh , hắn lập tức rời khỏi Thâm Quyến , đi tới phía nam tại một cái thị trấn nhỏ , số tiền này nhóm lưu manh định hiến cho rất cao tầng xã hội đen phí bảo vệ , dĩ nhiên cũng hơn hơn ba mươi vạn đồng , hơn nữa La Phú Nhân còn mấy vạn đồng , hắn tại thị trấn đó thuê một căn nhà nhỏ sơ sài ở một thời gian , ăn uống tiết kiệm , hắn mỗi tháng dùng không hết 800 đồng , mà tiền thừa đã bị La Phú Nhân cầm mua sách , từ đầu học sách giáo khoa , đủ loại sách vở tri thức , còn có rất nhiều tri thức bên ngoài thông tin xã hội , cho tới bây giờ La Phú Nhân chưa đọc qua sách , hắn trong phòng tự học kiến thức, học một lần trong thời gian năm năm ....
Năm năm thời gian , La Phú Nhân theo bắt đầu theo học chữ , thẳng đến đại học , tiến sĩ thi qua hết khảo sát kiến thức mới thôi , hắn đã hoàn toàn mang tất cả kiến thức nắm giữ trong đầu, hắn rốt cục biết mình là thiên tài , thậm chí không cần kiểm nghiệm chỉ số thông minh , hắn biết mình chỉ số thông minh chí ít cũng phải là 180 thậm chí càng nhiều , hắn là một thiên tài ....
"Trời sinh ta có tài tất có dùng ! Ta từ nhỏ đại nạn không chết , đã trải qua vô số cực khổ, ông trời nhất định muốn ta có thành tựu một sự nghiệp to lớn , không sai , ta chính mình là người ông trời đã nhận đinh , cùng loại với những người trong sách lịch sử .... ta có thiên mệnh trong người ! "
La Phú Nhân tại giờ khắc này nhận định chính bản thân mình sinh , hắn vì sáng tạo ra kì tích mà sinh . hắn tồn tại thiên mệnh !
Tuy rằng nghe thực vớ vẩn , thế nhưng La Phú Nhân quả thực cho rằng là như thế , hắn đi khỏi thị trấn nhỏ , nhờ vào hắn vẫn còn 10 vạn, hắn đi tới một thị trấn phồn hoa khác gần biển , lại đút lót được chỗ quản lý cục thuế , hắn tự xưng là con của một thành viên hội đồng quản trị trong một công ty lớn . muốn tới chỗ này hiệp đàm , hắn khéo léo sắp đặt và rất nhiều tiền hối lộ , rất nhanh đạt được sự tín nhiệm của mấy công ty vừa và nhỏ , hắn lại tiêu phí hối lộ hơn 20 vạn , thuận lợi từ TQ đại lục đi tới Hồng Kông ...
Phải thừa nhận, La Phú Nhân thật là thiên tài, hắn tự học trong năm năm , pháp luật, thuế vụ tài chính v.v.... những kiến thức này đều được hắn thuộc làu ,hơn nữa La Phú Nhân cho rằng hắn có thiên mệnh ,hắn không lo lắng cho mình sẽ thất bại . hắn gan lớn không gì sánh được , lại có lượng tài chính trên trăm vạn làm hậu thuẫn , quả nhiên ở Hồng Kông liên tục lừa đảo thành công , hơn nữa hắn lại dùng biện pháp ... mượn kê sinh trứng , lừa đảo tiền người này lại dùng để lừa đảo người khác , lừa đảo đến người này lại dùng đến làm chứng minh đi lừa đảo người quen của này . Như vậy luân phiên chơi ném tuyết , đợi khi tài sản của hắn hơn 1000 vạn thì hắn lặng lẽ rời khỏi Hồng Kông . Mà mãi đến mấy tháng sau , Hồng Kông mới bắt đầu tra án , vụ lừa đảo bị bạo phát ….
La Phú Nhân lúc này hai mươi bảy tuổi, chỉ ngắn ngủn bảy năm thời gian để cho hắn trở thành một người giàu có . Thế nhưng hắn vẫn như cũ nghĩ chưa đủ , hắn nghĩ giai đoạn trước chuẩn bị cũng đã đủ , kế tiếp nên bắt đầu cái mà hắn gọi là kế hoạch thiên mệnh , Vì vậy hắn đi tới Thượng Hải , ý đồ với ở đây là vì trung tâm để hắn bắt đầu làm truyền kì thương nghiệp quốc gia , không hề còn lừa đảo , không hề còn gom góp tiền , mà là chân chính kinh doanh một đại sự nghiệp … Thế nhưng đúng lúc này nửa tờ báo đã thay đổi hắn .
La Phú Nhân trong lúc vô ý đã bắt được nửa tờ báo , lúc ban đầu hắn không biết nửa tờ báo này có uy lực , nếu như không phải ngoài ý muốn , khả năng nửa tờ báo này đã bị hắn nhét vào thùng rác , thế nhưng một lần ngoài ý muốn , hắn bỗng nhiên phát hiện cái tờ báo này ngày tháng không thích hợp , đúng vậy tờ báo này hiện thị ngày tháng của tương lai !
La Phú Nhân rốt cục là đối với tờ báo này sinh ra hứng thú , hắn tỉ mi nghiên cứu một chút về sự huyền bí của tờ báo , quả nhiên phát hiện sự bất đồng của tờ báo này , mặt trên biểu hiện tin tức chuyện xảy ra một ngày của tương lai sau , hơn nữa theo người giữ được nó có ý niệm thì sẽ cải biến tin tức , tờ báo này có thể hiện lên tối đa là tin tức của bảy ngày sau , cũng tức là trong một tuần bản thân mình sở hữu tin tức , trao đổi , chính mình có kế sách nhờ vào tờ báo , như vậy giữ bên người tương đương với người có năng lực tiên đoán toàn trí toàn năng , tiên đoán hoàn mỹ đối với thời gian bảy ngày sau ...
La Phú Nhân kinh ngạc mừng như điên , hắn cho rằng đây là ông trời dành tặng lợi khí cho thiên mệnh của hắn , muốn hắn cải biến thể giới này , cải biến toàn bộ thiên hạ ... Hắn bỗng nhiên muốn làm hoàng đế , chỉ cần có vật này ở trên tay , chính mình có năng lực tiên đoán trước thời gian hoàn mỹ , như vậy hắn chính là hoàng đế tương lai của Trái Đất , là thần của tương lai thế giới ! .
Thế nhưng kế tiếp hắn mới phát hiện ra tờ báo cũng không phải thế giới gì đó , có lẽ tờ báo cũng chẳng phải thời đại này , nó thuộc về tương lai , chưa bao giờ thuộc về riêng mình hắn , chưa bao giờ thuộc về một cá nhân nào , hơn nữa bí mật của tờ báo so với hắn biết còn rất nhiều ...Chỉ là hắn biết đến thì thời điểm cũng là quá muộn rồi .
- Muốn chết sao? Ta muốn chết sao? Được, ta đã cái gì đều nhìn không thấy, tiến sĩ lại có thể điều khiển thời gian sao ? Tờ báo này ta không biết cũng không thể được... Thật giận, ta lại có thể thất bại, ta lại có thể thất bại , ta...
Cả người một mảnh cháy đen đó là La Phú Nhân, hắn nằm thẳng cẳng ngã vào sân thượng yên lặng nhìn thấy bầu trời, kia ánh mắt vẫn như cũ thật to mở ra , hắn, chết không nhắm mắt!
Mà bốn mảnh của tờ báo , chúng nó vẫn như cũ phiêu đãng tại trong trời đêm, nặng nề di động, chẳng sẽ bay về phía nào trong thời gian tới …..
Lăng Tân từ trên giường ngồi dậy, trong khoảng khắc đôi mắt hắn như bị mất hồn , lúc này hắn lặng lẽ mặc quần áo , chỉ là ngón tay thỉnh thoảng đụng tới vết bỏng tên mặt , cảnh tượng trong mơ đêm qua thoáng hiện lên trong đầu hắn .
Lăng Tân là cô nhi , chuẩn xác mà nói từ lúc sinh ra đến bây giờ thì chưa bao giờ nhìn thấy cha mẹ của mình , cô nhi viện mà hắn ở là được chính phủ cấp , bên trong tất cả điều do chính phủ điều hành , nên không có việc những cô nhi bị ngược đãi và nhiều tình huống xấu khác tồn tại , thời thơ ấu của Lăng Tân tuy rằng không có bao nhiêu hạnh phúc nhưng cuối cùng cũng coi như là yên bình , trong cô nhi viện cũng quen một đám trẻ em , thanh mai trúc mã , nếu như tiếp tục như thế nữa , có thể sau này hắn lớn lên , trong đầu cũng còn có kí ức tốt đẹp lúc nhỏ ....Nhưng tất cả đã thay đổi năm hắn được mười tuổi , một trận lửa đã thiêu hủy hết tất cả cô nhi viện , cũng thiêu hủy hết kí ức thời thơ ấu của hắn , rất nhiều bạn bè của hắn đã chết cháy , sống sót hoặc bị người khác nhận nuôi hoặc do chính phủ sắp xếp chỗ ở cho đến khi trưởng thành , sau đó chính mình tự phải nuôi sống bản thân .
-.... Đó là giấc mộng kia ...
Từ mười năm sau khi xảy ra sự biến động kia , Lăng Tân hiện tại đã 19 tuổi , cũng học đại học được một năm , là một đại học nào đó ở Thượng Hải , lại là cô nhi do chính phủ trợ cấp vì vậy chỉ cần chính phủ trợ cấp với học bổng hàng năm cũng để hắn sinh hoạt bình thường , thậm chí ở bên ngoài còn thuê nguyên một căn phòng nhỏ , hắn cũng không thích môi trường ồn ào , có thể do thời thơ ấu đã hình thành nên thói quen đó , hắn ưa thích yên tĩnh . Ngoài trừ ...hai người bạn thân của hắn .
Sau khi rửa mặt chải đầu sửa sang lại hoàn tất , Lăng Tân đẩy cửa đi ra ngoài , khi hắn vừa mở cửa ra thì bỗng nhiên phát hiện mảnh báo tại khe cửa , mở cửa phòng ra thì mảnh báo liền rơi xuống mặt đất .
- Mắc tại khe cửa ? Ai đã làm chuyện này ?
Lăng Tân trong lòng hiếu kì , hắn liền nhặt mảnh báo từ dưới đất lên , mảnh báo này khoảng chừng nửa cái bàn tay , ghi dấu thời gian là của ngày hôm nay , hẳn là tờ báo bị xé thành hai mảnh , hắn chụp lấy một phần tư tờ báo .
- Là tiếp thị , quảng cáo sao ? Xé một mảnh nhét vào vào cửa phòng của mỗi người , để mỗi người nhìn thấy một ít nội dung ... Thủ đoạn tiếp thị như vậy có thể thành công ?....
Lăng tân trong lòng nhất thời nhạc nhiên , nhưng hắn không tin do cơn gió hoặc cái gì đó có thể nhét vừa vặn mảnh báo này vào chính giữa khe cửa , sự trùng hợp thật sự là có chút khó tin , cho nên hắn dứt khoát đóng cửa lại , sau đó hắn nhìn cái khe nhỏ của cánh cửa, nhưng không thể đặt một mảnh báo nhỏ , thế thì vì sao cái khe đó lại có một mảnh nhỏ , tình huống như vậy lại càng làm Lăng Tân nghĩ không thể nào .
- Đây ý gì ? Mảnh báo nhỏ này góc bị xé rất thô , rõ ràng là có người lấy tay xé nó . chẳng lẽ có người nào đó nhắn lại cho ta cái gì ?
Lăng Tân trong lòng cảm thấy kì lạ càng thêm hứng thú, hắn liền đọc chữ trong trang báo , cầm lật qua lật lại , đọc qua nội dung bên trên mảnh báo , ngoài một chút chuyện không quan trọng bên ngoài , dường như làm người khác chú ý chỉ có một chuyện trước cổng trường đại học của hắn có vụ tai nạn xe cộ , thế nhưng trong đó hắn không có phát hiện ra bất cứ mật mã nhắn lại hoặc tiếng lóng ghi lại ...Mảnh báo này lai lịch lại có chút bất ngờ .
- Trước mắt để đó cái đã , tí nữa đến trường học hỏi xem có phải hay không chúng nó bày ra trò này , chẳng lẽ đây là phương thức khảo nghiệm ta sao ?
Lăng Tân trời sinh tính cách cởi mở , thoải mái , không nghĩ ra chuyện gì thì sẽ không nhớ nữa , hắn liền cầm mảnh báo tùy ý nhét vào cặp , rồi tiếp tục đi đến lớp học .
Lăng Tân thân hình thoạt nhìn rất cân xứng , cao khoảng chừng một mét tám , dù không phải đều cả cơ thể thế nhưng thoạt nhìn coi như thân hình cũng cường tráng , nhưng trên mặt hắn còn có dấu vết bị bỏng , làm khuôn mặt hắn toàn bộ đều phá hủy , nếu không có dấu vết đó , gương mặt hắn cũng rất đẹp trai , góc cạnh nếu nhìn nghiêng qua có một loại hấp dẫn với con gái .
Lăng Tân còn cách cổng chính trường học không xa , lúc ban đầu bên ngoài thuê phòng ở này cũng vì nó gần trường học , vài bước là chạy đến nơi , Lăng Tân hoàn toàn thuận tiện cho việc ăn sáng , nhưng hắn có cảm giác kì quái , chính là không có ai nói chuyện về vụ tai nạn xe cộ trước cổng trường học , có cảm giác mọi người đều không quan tâm .
- Cảm giác hình như có chút gì đó không đúng .
Lăng Tân trong lòng cũng không có suy nghĩ nhiều, hắn ăn xong điểm tâm, liền đi về cổng chính của trường đại học , nhưng hắn có cảm giác ngoài ý muốn , cổng trường không hề có vết tích đánh dấu của vụ tai nạn xe cộ thậm chí một vế máu cũng không có , tình huống như vậy thật sự là có chút không thể hiểu nổi , hoặc là mảnh báo đó viết giả , hoặc là nó được giải quyết lập tức , mọi người chú ý đến thì mọi dấu vết đã được xóa .
- Làm sao có khả năng , trừ phi người bị đụng phải làm chức vụ lớn ở trung ương , chỉ có như vậy thì sự việc mới huyên náo lớn hơn một chút ... báo chí viết giả ? Như vậy còn đưa cho ta làm gì ?
Lăng Tân lẩm bẩm một mình , hắn cảm giác không biết nên khóc hay nên cười , sáng sớm vừa ngủ dậy liền gặp phải một chuyện lạ , không biết người nào lại muốn cùng hắn chơi đùa nữa . Dĩ nhiên những chữ trong mảnh báo thổi phồng lừa gạt hắn . Nếu như đều không phải đã chính mắt nhìn thấy , xem ra cái mảnh báo kia thật đúng giống như sự thật vậy .
Nghĩ tới đây, Lăng Tân cũng không nhớ tới chuyện tờ báo nữa , cũng không nghĩ sẽ xé nó đi , dù sao có thể người khác có dụng tâm ngụy tạo cái gì đó , nếu như xé nát nó đi ngược lại không có ý tứ gì , chi bằng giữ lại , nhìn xem người kia còn thủ đoạn gì không rồi tính tiếp , nếu không đúng sự thật , chỉ một mảnh báo này muốn tìm người kia thật không có khả năng nào .
Đem những chuyện này bỏ lại phía sau , Lăng Tân liền đi đến phòng học , tất cả những ai đã học qua đại học đều biết , cuộc sống đại học kì thực rất tự do , nếu là chủ nhiệm môn học không điểm danh vậy người có đi hay không đều được phép , vì thế tất cả sinh viên đại học trên cơ bản đều là hai cực phân hóa , một bên toàn là nghỉ học và một bên là đi học , mà Lăng Tân là người hay đi học, chỉ là hắn đặc biệt thông minh, giơ một ... mà nói lại ba , nhưng hắn không phải đeo kính giống mấy tên luôn chui đầu vào sách vở , cảm giác hắn thường ngày tự do tự tại lại có chút giống một ngày nghỉ học .
- Lăng Tân ngươi lại là tay không sao ?
Một tiếng nói trong trẻo của con gái vang lên từ phía sau Lăng Tân , hắn khỏi cần quay đầu lại cũng biết người đến là ai , khóe miệng vừa rồi bất giác lộ ra nụ cười . Cô gái này tên là Vĩ Thi Thi , cũng là một trong những người bạn hồi đó của hắn tại cô nhi viện , là một trong hai người thân thiết duy nhất còn bên cạnh hắn , từ sau vụ hỏa hoạn mười năm , bọn họ ba người được chính phụ trợ cấp tiền mà sống đến bây giờ , ngay cả sau này bọn họ cũng quyết định cùng nhau đi làm , cho nên hắn và Vĩ Thi Thi cùng nhau học ngành chính trị và pháp luật , mà người kia học là ngành tài chính , hắn quyết định làm luật sư , Vĩ Thi Thi lại vào bộ phận cơ quan quan trọng của chính phủ , người còn lại là ra biển làm ăn cố gắng thực hiện thành lập một công ty quốc gia , ba người sẽ giúp đỡ nhau cho đến khi họ đạt thành nguyện vọng mới thôi , sau mười năm họa hoạn liền chôn vùi tất cả , chỉ còn giấc mộng là niềm tin .....
Vĩ Thi Thi thân cao ước chừng một mét bảy lăm , thoạt nhìn thân hình duyên dáng , đặc biệt cặp đùi kia đẹp dài nhỏ dài nhỏ thẳng tắp , cả người rõ ràng là một thân hình mỹ nữ , dù chỉ là ăn mặc áo thun dài tay và quần short ngắn , thế nhưng bốn phía cả trai lẫn gái đều đưa ánh mặt đuổi theo cặp đùi đẹp của đang đi về phía trước , về phần dung mạo của nàng thì tuyệt đối không tầm thường , khuôn mặt trái xoan miệng nàng mỉn cười , chỉ là cũng không phải là giống như nữ sinh mỉn cười ngọt nào mà là mỉn cười tự tin kiên định , làm cho người khác nhìn qua cảm giác có chút hình dáng nữ lãnh đạo lãnh ngạo mỹ lệ
Vĩ Thi Thi sau khi gọi một tiếng , liền chạy tới bên người Lăng Tân , nàng cũng không quan tâm xung quanh mọi người đang hướng ánh mắt về nàng , đứng đối diện với Lăng Tân nói
- Này , ta van ngươi ngươi có thể nghiêm chỉnh cho ta có được hay không? Nhiều lần đi học cũng không mang sách vở , ngươi thật tưởng rằng bằng vào một ít thông minh của ngươi có thể coi như ngày nghỉ vậy sao ? Ngươi biết Trần Hạo Thao gần đây làm gì không ? Hắn đã bắt đầu cùng với một số người chung vốn đầu cơ cổ phiếu rồi , ngươi đó ?
Lăng Tân xoa nhẹ huyệt Thái Dương, hắn lẩm bẩm nói rằng :
- Mới sáng sớm không nên cứ ríu rít như vậy nói một hồi liên tục , ngươi nghĩ một sinh viên còn chưa tốt nghiệp ngành chính trị và pháp luật có thể đi tiếp nhận vụ án làm luật sư sao ? Ngành tài chính có khả năng thực tập sớm , đây là hai ngành khác nhau hoàn toàn người có biết không ?
- Thế nhưng người cũng có thể chọn đọc tại liệu những vụ án kinh điển xem vẫn được mà , như vậy không phải cũng có thể trợ giúp ngươi sao ...
Vĩ Thi thi mới nói được đến đây, bỗng nhiên từ phía sau hai người truyền đến một tiếng nổ , hai người bị chấn động làm cho sửng sốt , tiếp theo bọn họ cũng mỗi người đồng thời quay đầu lại đi , lúc này bọn họ cách cửa chính trường học không xa , hầu như tất cả mọi người đều hướng về bên ngoài trường học chạy ra , mỗi người đều vội vã muốn phải mau chân đến xem bên ngoài cuối cùng đã xảy ra chuyện gì , Lăng Tân và Vĩ Thi Thi liếc mắt nhìn nhau , bọn họ cũng không hẹn mà cùng hướng cổng chính chạy đi , thế nhưng khi đang chạy , Lăng Tân trong đầu bỗng nhiên chợt hiện ra một cái suy nghĩ trong đầu , tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh , chợt lóe rồi hoàn toàn biến mất , thậm chí hắn cũng không hồi tưởng lại được suy nghĩ này .
Tại ngoài cổng trường , một chiếc xe con đâm vào một chiếc xe tải , chiếc xe con bị đụng nát vụn , chỗ lái xe ngồi xuất hiện huyết nhục không rõ , mà ở chiếc xe con còn có hai xe khác theo sau , đều tránh né nhau , cho nên hai bên đường phố đều vì hai chiếc xe tránh né tiếp tục chạm vào nhau , có mấy người đi đường tránh không kịp bị đâm chết , rõ là xe ô tô liên hoàn cùng nhau gây tại nạn , xe ô tô con và xe tải người ngồi trên đều bị đâm chết trước tiên . chỉ có duy nhất một chiếc xe , một cô bé chừng bảy , tám tuổi được mẹ ôm vào ngực , thoạt nhìn bị thương không nặng , người mẹ thì đầu đánh vào cửa số xe đã bị nát bét , bị chết mà không hiểu được , cô bé thì khóc lay lay người mẹ như muốn mẹ sống lại .
Đây là , Lăng Tân đến hiện trường trược tiên đã thấy tình huống , tại nạn liên hoàn đã chết mười mấy người mà những người này nhiều người chân tay đã bị cụt , nát thậm chí chiếc tay cụt còn bị văng ra ngoài , chạy tới đến nơi đây thì Vĩ Thi Thi trước tiên bị nôn ọe , thiếu chút nữa đem tất cả những gì có trong bụng nôn hết ra , nàng cũng không dám nhìn nữa , vội vã quay người sang chỗ khác hít sâu , tay của nàng hoàn toàn bám chặt vào góc áo của Lăng Tân , nữ hài lộ vẻ kiêu hãnh lúc này cả người run rẩy đứng lên .
Lăng Tân cười khổ một cái, cũng bất chấp nhìn hiện trường tai nạn xe cộ, cũng không nhớ đến mảnh báo không trọn vẹn trong ví da , chỉ nhẹ nhàng vỗ nhẹ sau lưng Vĩ Thi Thi , đem tâm tình trong lòng nàng bĩnh tĩnh lại , thế nhưng khi hắn thấy chiếc xe cuối cùng còn một cô bé còn sống thì hắn cảm thấy tĩnh táo toàn bộ , dường như một kí ức về trận hỏa hoạn năm mười tuổi hiện ra , bên tai vẫn còn mơ hồ tiếng gọi ầm ĩ .
- Ca ca ... Ca ca tới cứu ta....
Lúc này chiếc xe con thứ nhất và thứ hai đột nhiên bốc lửa , lửa bốc lên theo hướng chiếc xe thứ ba , chiếc xe này đầu xe đã bị vỡ , xăng chảy đầy ra đất , chốc lát ngọn lửa đã đi tới , thậm chí ngọn lửa đã bùng cháy lớn , nhiệt độ đủ để dẫn cháy bình xăng này , cuối cùng chiếc xe thứ ba trong nháy mắt bị ngọn lửa nuốt hết , cô bé lần này tuyệt đối sẽ chết , mà những người xung quanh cố kỵ hai xe bị bốc lửa kịch liệt phía trước , ai cũng không dám tiến lên . Từ trong vọng ra tiếng của cô bé , kéo cô bé ra khỏi xe , thế nhưng có khả năng sao ? Trước tiên không nói đến bị thương nghiêm trọng , tuổi nhỏ mà mẹ mới chết thảm , gặp biến đổi lớn . Vậy còn có khả năng như người trưởng thành tự cứu mình sao ?
Lăng Tân bỗng nhiên cắn răng một cái thoát khỏi tay của Vĩ Thi Thi đang nắm góc áo , cả người đã hướng về chiếc xe cuối cùng xông qua , khi hắn lao ra khỏi đám người , xung quanh đang yên tĩnh mọi người kêu lên liền tiếp theo tất cả mọi người là to lên , có người kêu hắn không nên đi chịu chết, có người kêu nguy hiểm, có người thì lớn tiếng nói không rõ ý nghĩa từ ngữ thanh âm, Lăng Tân lúc này chỉ cảm thấy đầu óc đầy máu nóng, căn bản nghe không được người xung quanh đang nói cái gì , thầm nghĩ phải cứu cô bé này ra đi cấp cứu , đến gần chiếc xe con thì đầu xe bốc lên ngọn lửa thì rốt cục hắn vọt tới chỗ cô bé ở ngồi phía sau xe gần cửa sổ .
Cho đến lúc này Vĩ Thi Thi mới quay đầu , nàng liếc mắt thì thấy được Lăng Tân đang ở ngoài cửa sổ xe mãnh liệt đập vào kính , mà ngọn lửa đang lan tới cực nhanh , vài cái hô hấp ngọn lựa đã bốc lên cao , bên trong xe nhiệt độ lên cao . còn có các loại khí sau khi các loại đồ vật bị thiêu đốt , cô bé lập tức ho khan kịch liệt , từ từ nằm xuống , tối đa vài giây , cô bé này đã rơi vào trạng thái hô mê hít thở không thông , lúc này thì chắc trên cơ bản đa chết chắc rồi .
Lăng Tân dùng khủy tay liên tục mãnh liệt đập vào thủy tinh , tuy bởi đầu mẹ cô bé đánh vào cửa sổ làm biến dạng nhưng dù sao cũng không phải thủy tinh các loại phổ thông , ngoài ra độ mềm dẻo dai cũng hơn các loại thủy tinh thông thường nhiều lắm , khi khủy tay Lăng Tân phá vỡ được , cô bé cũng đã không còn tiếng động , hắn trong lòng hoảng hốt , liền đưa tay vào làn khói đặc tới chỗ ngồi phía sau . Tìm kiếm , rốt cục cũng thấy , hắn cũng không dám chần chờ đem cô bé kéo ra ngoài cửa sổ , ôm vào trong ngực vội vàng chạy đi , mới vừa chạy được mười bước , phía sau chợt nghe ...Ầm ...Ầm hai tiếng nổ , chiếc xe thứ nhất và thứ hai phát nổ , vô số mảnh vỡ bắn về bốn phía , những người đứng gần có mấy người té trên mặt đất , mà hai bên trái phải những người vây xung quanh liền chạy tứ tán về phía xa hơn .
Nhưng mà Lăng Tân coi như may mắn , cách hắn gần nhất chiếc xe thứ ba vẫn chưa phát nổ , mấy mảnh vỡ vẫn chưa làm thương tổn đến hắn , giúp hắn vọt một mạch tới đoàn người , nhất thời đoàn người xung quanh hơi tản ra chút , nhìn người anh hùng vừa mới chịu khổ cứu cô bé , mọi người bốn phía nhất thời đều im lặng không lên tiếng , chỉ có Lăng Tân nhẹ nhàng vuốt ngực cô bé làm sơ cứu , đến khi chiếc xe thứ ba cũng phát nổ thì cô bé mãnh liệt ho khan một tiếng , lúc này mới ô khóc lên, mà những người xung quanh cũng thở phào nhẹ nhỏm , trong lúc nhất thời những người xung quanh bắt đầu có thanh âm ca ngợi việc làm của Lăng Tân .
Cùng lúc đó, cách cổng chính không xa phòng học quan trọng nhất trên tòa nhà ,một nam một nữ hai người phân biệt nhìn chăm chú vào vụ tông xe trước cổng chính cho đến khi mấy cái xe con đều nổ tung , mà người trước cổng thì ngày càng tập trung nhiều , tên nam tử kia sờ ngực , thì thào nói rằng " Ngày hôm nay là vụ tông xe , tại cổng trường .... Còn có nửa mảnh báo ...Thời gian tới đúng sao ? Có lẽ là tương lai chứ ? Có thể thay đổi hay không thể thay đổi ?"
Nam tử thở ra nói , tiếp theo trên mặt hắn trên mặt hắn sự nghiêm túc dần dần thay bằng sự lãnh đạm , khóe miệng xuất hiện một tia mỉn cười , thoạt nhìn thực sự là vừa anh tuấn vừa có khí chất , hoàn mang theo một loại mị lực tà dị, nam tử quay đầu lại , hướng về ngoài phòng học đi ra , cho đến khi đi ra khỏi cửa phòng học thì mới nhìn thấy mấy nữ sinh vội vàng chạy đi , trong đó có một nữ sinh vừa nhìn thấy nam tử đó liền đỏ mặt lên , nhưng nàng vội vàng nói rằng :
- Trần Hạo Thao đồng học , ngoài cửa trường xảy ra vụ tông xe liên hoàn , chúng ta cùng đi xem đi .
- Ân, được, cùng đi xem sao .
Trần Hạo Thao mỉm cười , đi theo mấy nữ sinh , mà có hắn đi cùng , mấy nữ sinh này dường như cũng không có vội vàng đi nữa , ngược lại cùng với hắn nói chuyện rất nhiều , hắn cũng không có gì phải sốt ruột , liền nói chuyện vui vẻ với mấy nữ sinh , bất chi giác hắn đã đi ra tòa nhà dạy học .
Ở tòa nhà dạy học trên tầng vẫn còn nữ sinh kia đứng đó , khuôn mặt nàng vẫn lạnh đạm , trong mắt nàng cũng yên lặng mặc dù nhìn thấy ngọn lửa nổ tung , người ngoài không biết nàng đang nghĩ gì , sau nửa ngày cho đến khi mấy người nam sinh tới thì nàng lúc này mới xoay người lại , mà mấy nam sinh này dường như nhận thức nàng , trong đó có một người nam sinh nói rằng :
- " Lớp trưởng , hôm nay giờ học cả khả năng bị muộn , vừa nãy tựa hồ các lão sư đều chạy ra ngoài xem vụ tông xe liên hoàn rồi , cũng chỉ còn mấy người chúng ta trong lớp học ... Được rồi , bạn từ cửa số nhìn thấy cổng chính , như vậy có thể thấy rõ sao ?"
-... Thấy rõ đại khái
Nữ sinh nói xong liền hướng cửa phòng học đi đến .
Người nam sinh vội vã hỏi :
- Sở tuyết, bạn đi ra chỗ đó ?
- Đi ra cổng , nhìn kết cục của vụ tai nạn xe cộ ..., còn có .... Tương lai ..
Last edited by Emxinh0607; 06-11-2011 at 03:00 AM.
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Emxinh0607
Chương 3: Kiếp trước kiếp này cùng điểm nhân quả ?
Dịch giả: Thủy Ca
Nguồn: 4VN
-... Phải? Ta thất bại... Cảm tình... Là cái gì?
Một người nam tử vô lực giãy dụa , thế nhưng cuối cùng vẫn chạy không thoát kết cục hóa thành tro bụi , chỉ là không biết nguyên nhân gì , thần thức vẫn như cũ lưu lại .
Đây là một thế giới rộng vô hạn kì diệu dị thường, thế giới này kì diệu không gì sánh được , có đủ loại phim kinh dị và kì ngộ , ở nơi nào ngươi có thể cường hóa thành siêu nhân, cũng có khả năng trong lúc vô ý bị xác chết xé nát , các loại mối nguy hiểm khiêu chiến , thế giới kia tên là Luân Hồi Thế Giới .
Lăng Tân tồn tại ở cái thế giới kia là một người vô cùng cường đại , hắn tên Sở Hiên , tựu như vậy nhìn thấy những sự việc Sở Hiên từng trải qua , mỗi một lần bố cục thần diệu khó lường , mỗi một lần kinh tâm động phách khi chiến đấu , dường như tất cả đều khắc ở giữa linh hồn , sâu trong tâm trí nhớ lại .... Cũng hết sức rùng mình , nam nhân này còn là nhân loại sao ? Cái loại trí tuệ này đã khiến người ta không thể dùng lời nói mà hình dung được , vượt qua cực hạn của con người , đi đến đâu đều mang đến sự sợ hãi , làm cho địch nhân khác phải sợ hãi .
Nhưng dù cho là một nam nhân như thế , hắn vẫn thất bại , thua trên tay người giống hắn như đúc, chỉ là người kia hắn có được cảm tình .
- Phải? Ta thất bại.... Cảm tình... Là cái gì ?
- Trương Tiểu Tuyết, dùng Phong Thần bảng đem linh hồn ta chia làm hai phần, một phần ký thác trên thân thể mới .... một một ... phần khác thì tìm kiếm trong kế hoạch long hống có một người đi tiến hành kí thác , nhất định phải đem người chứa linh hồn của ta và nguyên chủ thể ý thức tiến hành dung hợp , sau đó tại nơi linh hồn mười năm tuổi ấy , dùng Phong Thần bảng xoay nhân quả , đưa cho hắn ....Lúc mở ra sẽ tiến hành kế hoạch này , đến lúc đó đem Phong Thần bảng một lần nữa đưa ra , cho đến lúc đó.... Hắn có cảm tình cùng tín niệm, ta sẽ đưa hắn hấp thu... Nếu có nguy hiểm có khả năng đem ta tỉnh lại, tuy rằng cũng không có người nào hoặc sự tình đáng giá chờ mong thế nhưng ' Hắn 'nhất định sẽ không làm cho kế hoạch hoàn mỹ của ta xấu đi ,; cho nên đến lúc đó thì ... "
Lăng Tân trong mơ nghe qua đoạn đối thoại thì bị gián đoạn , rất nhiều phần cũng không có hoàn toàn nghe rõ thế nhưng lời này nói đến đây thì hoàn toàn biến mất, tiếp theo tình cảnh thay đổi, Lăng Tân bỗng nhiên thấy hai mắt mình một mảng mờ mịt , cả người sinh ra một loại khí chất băng lãnh , trên hai tay hắn cầm hai khẩu súng lục kiểu dáng rất lạ , ở trước mặt hắn Trần Hạo Thao và Vĩ Thi Thi hai đồng bạn gục trước mặt hắn , bọn họ trước trán có một lỗ máu , trên khuôn mặt tràn đầy ngạc nhiên và sợ hãi , ở phía sau bọn họ là biển máu địa ngục vô tận , vô số bộ xương khô rơi vào trong đó, trời và đất đều biến thành huyết sắc , ở giữa toàn bộ thế giới chí có hắn một người băng lãnh đứng đó , giống như thần , giống như ma...
- Đừng!
Lăng Tân bỗng nhiên từ trên giường ngồi dậy , hằn đồng thời cảm thấy đầu óc mơ hồ , trong lúc nhất thời cũng suy nghĩ cẩn thận vì sao đột nhiên thức tỉnh , đồng thời còn kêu to như thế , nhưng trong mơ tựa hồ thấy cái gì dó , hơn nữa dường như cùng với kiếp trước của mình có quan hệ .
- Kiếp trước? Thực sự là một người không sao nói rõ được trong mơ , hơn nữa vừa tỉnh lại liền quên , như vậy không giống trong mơ là được .
Lăng Tân xoay người cả người đau nhức , trong đầu không khỏi hồi tường lại chuyện ngày hôm qua , bởi vì một lúc xúc động mà cứu cô bé kia , lúc đó vốn dự tính rời đi , thế nhưng ai biết những người xung quanh ngăn cản , đến khi đài truyền hình tới thì mới thôi , tiến hành phỏng vấn đối với hắn , công an cục người ta nói cấp khen thưởng cho hắn là dám làm việc nghĩa , nhiều vô số , làm hắn cả ngày hôm qua được một trận rất là mệt mỏi , không chỉ làm cho xuất hiện trên TV , hơn nữa hình như ngay cả trong trường học cũng kinh động đáo đến mức còn muốn hắn trước toàn bộ giáo sư báo cáo một lần ...Nói ngắn lại , khi tối qua hắn về nhà thì thậm chí cả thay y phục cũng không làm , cả người một bước ngã lên giường ngủ .
Trên thực tế , về sự kiện tông xe ngày hôm qua , hắn trong lòng còn có rất nhiều nghi hoặc muốn giải đáp , đầu tiên là ... Mảnh báo đó vì sao lại xuất hiện sớm sự kiện tông xe liên hoàn ? Có hay không sự kiện tông xe đó do người phía sau bày ra trước một bước rồi đưa hắn tin tức , muốn khiêu khích sao ? Con người kia tìm kiếm kích thích sao ?
Nghĩ tới đây , Lăng Tân nhất thời hưng phấn hẳn lên , sự thực từ nhỏ đến lớn hắn thích đọc sách , mục tiêu lớn nhất của hắn không phải làm luật sư gì cả , nhưng mà trong lòng hắn ý tưởng không có cách nào thực hiện được , mới tìm kiếm sự thay đổi để an ủi bản thân , hắn thật sự muốm làm một hiệp khách , đều không phải là cái loại đại hiệp vì nước vì dân, gần với ý nghĩ của hắn là sự hào hiệp giận dữ đầy tiên huyết thôi , nhìn không quen những việc bất bình .
Lăng Tân nghĩ tới đây, lúc này lập tức đem mảnh báo trong ví lấy ra , thế nhưng khi hắn xem lại mảnh báo thì cả người nhất thời trở nên lạnh lẽo , vì .... mảnh báo này không hề ghi sự kiện tông xe , mà lộn xộn rất nhiều tin tức nhỏ , nhưng lại đều là những người gần vị trí hắn ở hoặc một số sự tình ,ví dụ như bác gái nào đó mua rau cải thì mua phải giá đắt , hoặc là học sinh nào đó đến trường thì ngã sấp xuống , các loại chuyện , mảnh báo này mở ra đã không hề còn tin tức của ngày hôm qua nữa .
Phản ứng đầu tiên của Lăng Tân là hướng cửa phòng chạy đi , nắm lấy cánh cửa , cửa phòng vẫn đóng kín , hơn nữa ngày hôm qua hắn về , vào nhà cũng cố sức đem cánh cửa đóng lại ,cái này cũng chưa tính , có một loại cảm giác không an toàn.
Hắn từ nhỏ đến lớn đều có một thói quen là , mỗi khi quay về chốt mở cửa phòng thì hắn đều đã nhét một mảnh giấy nhỏ tại khe cửa phòng . Nó chỉ bằng một nửa cái móng tay , ngươi thường nào lại đi chú ý chuyện đó ? Hơn nữa khi hắn nhét đã dùng móng tay khẽ tìm nơi vị trí cao một chút , so với ngọn cây tằm còn nhỏ hơn , người kia chỉ đem trang giấy nhé vào khe cũng tuyệt đối chú ý tới mảnh giấy trắng nhỏ đó .
Lăng Tân liền mở cửa phòng thì trang giấy quả nhiên từ chỗ đó rơi xuống , có thể cơ bản khẳng định là ngày hôm qua sau khi hắn đi ngủ , không có ai đi vào phòng này .... Trừ khi là người nọ can đảm cẩn trọng đến trình độ không thể tưởng tượng nổi , trong bóng đên ngay cả một chút mảnh giấy nhỏ cũng nhìn thấy rõ ràng , nhưng mà nếu như vậy còn có thể hô hoán sao ?
-Nói cách khác , không có khả năng có người thừa dịp ta ngủ lén đổi đi mảnh báo chí này , nhưng mà nội dung trên nó vì sao lại thay đổi vậy ? Nếu không có ngoại vậy ảnh hưởng tới mà thay đổi .... Chẳng lẽ bản thân tờ báo có vấn đề ?
Lăng Tân lại một lần nữa lấy ra mảnh báo nhìn kĩ , ngoại trừ nội dung biến đổi ở ngoài ra , phía trên tờ báo cũng hiện lên thành ngày tháng của hôm nay , hơn nữa ngay phía sau còn có một mục con số , hôm qua tuyệt đối không có những con số này , mà hôm nay lại đột ngột xuất hiện ở nơi đó , ở trước con số lại còn có ba văn tự tồn tại : điểm Nhân Quả .
- Điểm Nhân quả ? Tổng cộng có một vạn hai ngàn bảy trăm điểm , đây là ý nghĩa gì ?
Lăng Tân đối với lai lịch mảnh báo này , và các nội dung trong đó lại càng khó bề phân biệt được .Đúng lúc này , trong lòng hắn bỗng nhiên sinh ra ý nghĩ muốn đi tìm hai người Trần Hạo Thao và Vĩ Thi Thi , đem truyện mảnh báo này nói cho hai người bọn họ biết thì bỗng nhiên trên chữ trên tờ báo dần dần nhạt đi , tiếp theo hiện lên vị trí của Trần Hạo Thao cùng Vĩ Thi Thi , đồng thời hiện giờ bọn họ đang làm gì đều hiện ra , bỗng nhiên một vạn hai ngàn bảy trăm điểm nhân quả biến hóa , số lượng giảm bớt đi hai trăm .
- Đây là ...Điểm nhân quả ?
Last edited by Emxinh0607; 15-10-2011 at 11:51 PM.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Emxinh0607
Quyển 1 : Tương lai bắt đầu ! Chương 3: kiếp này kiếp trước cùng điểm nhân quả ? ( nhị )
Dịch giả: Thủy Ca Nguồn: 4VN
Lăng Tân đờ đẫn ngồi trên giường không có nhúc nhích , sau hơn nửa ngày mới run rẩy cầm lấy mảnh báo , nhưng trong lòng cảm giác rùng mình như thế nào cũng không ngăn được . Đây thật không thể tưởng tượng nổi , cũng quá khó để hình dung !
Phải biết rằng , đây là thế giới hiện thực , không cần nói cũng biết Lăng Tân từ nhỏ tiến xúc tất cả mọi thứ hay các loại sách , tin tức , biết rõ hết tất cả , trên cơ bản có thể phủ định tất cả quỷ quái thần ma , người ngoài hành tinh , đặc dị công năng hoặc các loại siêu nhiên nào đó , chủ yếu đều khó có khả năng tồn tại , cho dù có những hiện tượng cá biết cũng có thể dùng nghiên cứu để mà giải thích , nhưng cái này thì các ngành nghiên cứu còn không đủ trình độ để giải thích .
Mười chín năm nhận thức chỉ trong nháy mắt hoàn toàn bị phá vỡ , vì những điều xảy ra trước mặt Lăng Tân quá mức siêu nhiên , một phần mảnh báo có thể đoán trước được tương lai , mà thứ này thì địa biểu cho cái gì , kì thật ý nghĩ tự nhiên là không cần nói cũng biết , Lăng Tân hẳn không phải là kẻ ngu dốt , ngược lại hắn tương đối thông minh , như vậy một phần tờ báo có thể đoán trước tương lai đối với hắn xem ra ....Không thể nghi ngờ đó chính là chìa khóa nắm giữ toàn bộ thế giới , một câu này không chút khoa trương , vì tin tức tương lai bao hàm rất nhiều điều ,thí dụ như tiền tài , thí dụ như khoa học kĩ thuật , thí dụ như lòng người , chỉ cần ngươi có thể biết trước được chuyện xảy ra trong tương lai , như vậy chỉ cần chậm nhất trong vòng một năm là ngươi có thể phá hủy toàn bộ trung tâm giao dịch cổ phiếu , lấy đi hàng tỉ đô la , hơn nữa người không phải lo lắng vì tính mạng của mình , nó có thể dự báo trước tương lai cho người , không có bất kì thủ đoạn nào có thể giết được người .... Trừ khi sử dụng vũ khí sát thương quy mô trên khu vực lớn , bằng không cũng không thể nào giết ngươi ! Nắm giữ tương lai cũng tương đương nắm giữ thế giới ! mà mảnh báo là chìa khóa của thế giới ! Nghĩ đên đây , Lăng Tân trở lại yên tĩnh , hắn yên lặng nhìn mảnh báo này , trong đầu không ngững nghĩ qua các sự tình .
- Tỉnh táo lại , nhất định phải tỉnh táo lại đầu tiên , ta muốn xác định rõ lai lịch của mảnh báo này ... Là ai , hoặc là cái lực lượng gì đó giao cho ta ? Là thần sao ? Hay là người ngoài hành tinh ? Hay là chúa tể hắc ám ?
Lăng Tân yên lặng , trầm tư nhìn lên mảnh giấy vụn , theo bản năng hắn ngẩng đầu lau mũi , nhưng bắt đầu là một mảnh trống không , hắn lúc này mới mạnh mẽ tỉnh lại , hắn cũng kinh ngạc là tại sao mình là động tác này , nhưng mà trong đầu hắn đang suy nghĩ không ngừng .
- Có ba loại khả năng kì thực có thể quy kết ra một loại , đó chính là cái này đã vượt ra khỏi phạm trù tưởng tượng của con người cho nên tạm thời không phải lo lắng , về phần cái khác bởi vì thông tin còn không đủ không thể suy luận , nhưng mà cũng nên như vậy , dù sao mảnh báo chí siêu nhiên như vậy , khoa học kĩ thuật tự nhiên sẽ không thể nào biêt được lại lịch của nó .... Hoặc là nó không phải khoa học kĩ thuật của thời đại này .
Lăng Tân nghĩ đến đây xoa nhẹ đầu , sự tình phức tạp tựa hồ vượt quá sự tưởng tượng của hắn , nhưng hắn vẫn theo ý tương tường bước một phân tích xuống .
- Nói cách khác , mảnh báo chí này đã không thể nào nghiên cứu ,vậy tạm thời bỏ qua lai lịch , mang nó sử dụng tiến hành một số phân tích cái đã , có thể nhìn thấy tương lai , cái điểm nhân quả kia hẳn là mấu chốt của vấn đề , theo mặt chữ phía trên lý giải , điểm nhân quả có thể giải thich những chuyện đã xảy ra , mà hơn một vạn điểm nhân quả , đây chính là do ta và bọn họ phát sinh nhân quả mà tổng số lượng thu thập được , đây là giải thich hợp lý cuối cùng , mà liên hệ cả ngày hôm qua nữa ta có được mảnh báo này sau đó chuyện mới phát sinh , như vậy có thể khẳng định điểm nhân quả cùng với thế giới này hoặc là người trong thế giới này phải sinh ra liên quan thì mới lấy được điểm nhân quả cũng tức là chỉ cùng với người phát sinh liên quan sinh ra số lượng nhân quả điểm .
Lăng Tân nghĩ tới chính mình ngày hôm qua cứu một cô bé , cho dù người ngoài thấy không vấn đề gì nhưng khi hắn bắt đầu cứu cô bé đó thì vận mệnh của cô bé một lần nữa lại biến đổi , hắn đã ảnh hưởng đến quả là cô bé có thể chết , hơn nữa đài truyền hình phỏng vấn, trong trường học trong tương lai có thể biết làm báo cáo, đủ loại sự kiện , hắn ảnh hưởng đến nhiều người vô cùng , trong đó có một phận lúc này vì hắn mà sinh ra hành động , mà thay đổi đường đi của nhân sinh quỹ tích , nói cách khác , điểm nhân quả cũng tức là chỉ cùng người phát sinh liên quan ảnh hưởng .
- Điểm nhân quả tồn tại đã được xác định , tiếp theo là về cách sử dụng điểm nhân quả , trước mắt nhìn lại một số thông tin , tờ báo tự nhiên hiện lên một vài tin tức về người hoặc sự kiện xung quanh với khoảng cách ước chừng vài dặm , điều này không cần tiêu hao điểm nhân quả , và không có mục đích gì hết , ngẫu nhiên tin tức của một số người hiện ra , đương nhiên cũng có thể tại nơi đó đạt được điểm nhân quả , ví dụ như phía trước có một học sinh ngã , nếu ta đỡ hắn dậy như vậy có thể thay đổi tình huống thể trạng của hắn ngày hôm nay , đây cũng là nhân quả điểm , tiếp tục ví dụ như sự việc đâm xe liên hoàn ngày hôm qua . Đó cũng là đạt được một lượng lớn điểm nhân quả .... Như vậy nên sử dụng điểm nhân quả như thế nào đây ? Nếu có thể đạt được thì nhất định có thể sử dụng , lúc trước ta cầm mảnh báo lên , suy nghĩ đem chuyện này nói cho Trần Hạo Thao và Vĩ Thi Thi liền tiêu hao mất hai trăm điểm nhân quả , hơn nữa còn đạt được tin tức vị trí của bọn họ , đây chính là đặc thù riêng của tìm kiếm tương lai sao ?
Lăng Tân nghĩ đến đây , hắn liền vội vàng lấy ra trong ngăn kéo một chồng giấy trắng , rúút ra trong đó một tờ giấy trắng , hăn lấy bút trên tờ giấy trắng vẻ mấy vòng tròn .
- Đầu tiên , từ nơi này mảnh báo đến , ban đầu đây là một tờ báo hoàn chỉnh , nói cách khác , trừ ta có một mảnh báo , còn có người khác cũng đạt được mảnh báo này , cũng có thể còn hai , ba người có được nó , ít nhất hé mở thông tin tờ báo này có bốn phần , như vậy làm sao lại xé đi ? Có thể cho mà mảnh báo bị xé như vậy là do chủ nhân trước bị bắt đem tờ báo xé thành bốn phần ... Đúng rồi ... chủ nhân trước ....
Lăng Tân trong lòng giật mình, hắn rốt cục cũng hiểu rõ mảnh báo này đại biểu cho điều gì , đồng thời trên tờ giấy hắn vẽ một vòng tròn viết lên ba chữ " chủ nhân trước "
- Có thể là như vậy , mảnh báo chí ban đầu đầy đủ , mà có thể hiện ra nội dung nhiều hết mức , có thể biết trước được tương lai càng xa , nhưng không hiểu vì sao tờ báo chia thành mấy phần , hoặc chia làm hai phần , chia ra khác nhau hoặc là nhiều người đạt được mà bọn hắn sẽ rất mau chóng biết được sự thần điệu của mảnh báo , dưới tình huống như vậy sẽ xuất hiện chuyện gì chứ ? Cũng có thể là đánh nhau , song phương đều muốn đạt được mảnh báo kia , sau đó có thể tạo thành bản hoàn chỉnh nhất , muốn nhìn một chút tình huống bên kia , hoặc cuối cùng là đang biểu hiện cái gì dưới tình huống như vậy bở vì chiến bại hoặc là nguyên nhân khác , hắn đã đem tờ báo này xé làm bốn mảnh mà ta đạt được một mảnh ....Nếu chiếu theo suy luận , như vậy còn có mấy người giống nhau biết tờ báo tồn tại , mấy người này bọn hắn đang tìm mảnh báo còn lại mà người khác lấy được ....
Nghĩ đên đây, trên đầu Lăng Tân đã hơi đổ mồ hôi . nhưng mà hắn cũng không có lau đi mô hôi mà người lai cầm mảnh báo , trong đầu hắn nghĩ về mảnh báo chí còn lại , một lúc sau trên mảnh báo cũng không có như trước xuất hiện tin tức của các mảnh báo khác , người lại ngay cả văn tự trên mặt báo đều biến mất , trở nên hỗn loạn mơ hồ , mặt trên ngoài điểm nhân quả ra , không ngờ một chữ cũng không có .
- Điểm nhân quả , điểm nhân quả ... Hay là mảnh báo đều không chỉ biểu hiện tương lai còn có thể xoay nhân quả sao ? Nếu đúng như trong lời nó ... Ta nên như thế nào tìm được người giữ mảnh báo khác .
Lăng Tân yên lặng buông mảnh báo xuống , hăn xoay người về cái đầu giường chụp một cái khung thủy tinh , ở trên này hiện ra một hình ảnh tập thể gồm hơn mười đứa bảy tám tuổi cùng một cô bé kia chụp chung , chính là hình ảnh đã mờ đi .nhân vật bên trong tướng mạo cũng có chút mơ hồ ....
Last edited by Thủy Ca; 06-11-2011 at 02:56 AM.
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thủy Ca
Vô hạn tương lai Tác giả:Zhttty
Quyển 1 : Tương lai bắt đầu ! Chương 3: Kiếp trước kiếp này cùng điểm nhân quả ? ( tam )
Dịch giả: Thủy Ca Nguồn: 4VN
Ngay lúc Lăng Tân đang suy nghĩ về mảnh báo trên tay hắn , thì giờ phút này tại cục công an tổ trọng án nào đó ở Thượng Hải , có mấy người đàn ông trong đầu đều đang buồn bực đứng hút thuốc , tất cả mọi người đều trầm lặng , không biết bao lâu sau , một người trung niên béo mập bỗng nhiên mở miệng nói :
- Thật sự cần kêu cái tên kia tới sao ? Hắn là kẻ không tôn trọng thượng cấp , tùy ý làm loạn , không tuân thủ kỉ luật , nhưng lại ....
- Ngưu cục trưởng , nhịn một chút đi , tên kia dù sao cũng là bộ đội đặc chủng được điều xuống , tuy rằng phía trên hắn không có bối cảnh gì . nhưng dù sao hắn cũng có tài năng thật sự , lại đã cùng cảnh sát quốc tế phá án và bắt giam mấy tên buôn thuốc phiện nguy hiểm , chúng ta thật sự không nên điều hắn đi , đem hắn xuống cục giao thông coi như là vứt bỏ hắn ....
Một người nam tử trẻ tuổi hít một hơi thuốc lá , lúc này mới thản nhiên nói .
- Vứt bỏ đi thì cũng thôi , nhưng bây giờ lại muốn gọi hắn về , các ngươi mặt mũi này hả , ta còn không có ý mở miệng đâu .
Những người còn lại đều cười khổ không rứt , theo lời bọn người nó thì hắn tên là Thiên Đạo , là một bộ đội đặc chủng đã giải ngũ , nhưng không biết vì nguyên nhân gì , cấp trên lại xếp hắn vào trong cục công an Thượng Hải , người này thật sự có năng lực , cùng cảnh sát quốc tể ,liên tục phá án và bắt giam một vụ án lớn buôn lậu thuốc phiện , nhưng là làm gì đi chăng nữa hắn cũng tựa hồ không quan tâm gì đến chuyện quan trường , kết quả chẳng những không được thăng chức mà trái lại bởi một ít vấn đề nhỏ bị người khác chỉ trích là nhân phẩm có vấn đề , sau đó bị điều xuống cục giao thông , dù sao truyền thống TQ là không hỏi chân tướng sự thật miễn người kia có quyền cao , là có thể vơ đũa cả nắm , một đòn chết chắc , cho nên hắn chỉ có thể cùng mấy người nhân viên cảnh sát trẻ tuổi cùng nhau quản lý cái cục giao thông thôi .
- Nhưng mà nói lại , Ngưu cục trưởng lần này không phải vừa lúc sao ? Dù sao cũng có thể dùng vụ án đâm xe liên hoàn để mà mở miệng , để cho hắn tham dự vào vụ án đâm xe này , cũng đều là vấn đề của bên giao thông thôi mà , nếu thành công thì công lao đương nhiên do tổ trọng án chúng ta hưởng , nếu không thành công , thì hắn vẫn bị tiếp tục ở đó , thậm chí chúng ta còn có thể ....
Người nam tử trẻ tuổi kia nở nụ cười hắc hắc rất dị rồi nói , được cứ theo lời nói mà làm , đem hắn từ cục giao thông điều đến đây đi , người này quả thật có tài , chỉ là nhân phẩm không tốt ....
- Có thể như vậy , trách nhiệm này ta còn có thể đảm nhiệm sao ...Cứ như vậy đi , Tiểu Lưu , đi gọi hắn đến đây !
Ở giữa phòng cục công an đều hết sức im lặng , mấy người trẻ tuổi đều bận rộn đi tới đi lui, trên thực tế, nhiệm vụ hàng ngày của cục giao thông vô cùng thoải mái , cũng không phải đi làm việc hoặc tới chỉ huy giao thông , đó là nhiệm vụ của đại đội cảnh sát giao thông , mà chỉ có khi nào phát sinh ra vụ án giao thông nghiêm trọng thì cục giao thông mới có việc để làm , mặc dù là quản lý hơn mười tuyến đường , chuyện xảy ra như vậy cũng rất ít , dù sao nếu bên cạnh ngươi mỗi ngày đều lái xe đâm chết người , như vậy thế giới chỉ có một số ít người dũng cảm mới biết lái xe hay sao , cho nên cục công an quản lý giao thông so với đại đội cảnh sát giao thông , đây thuộc loại cơ quan nhẹ nhàng , nhàn rỗi , lại không có tiền .
Một nam tử ước chừng hai bảy , hai tám tuổi đang ngồi ở vị trí đội trưởng , hắn cúi đầu cấm đống tài liệu , ngoài miệng thuận tiện không ngừng nói :
- Tiểu Lý , danh sách truy nã tại Thượng Hải đi sửa lại rồi đưa xuống , đúng rồi thuận tiện hỏi một chút kho hàng có việc gì không ... lão Vương ngày hôm qua đi xem con đường tắc nghẽn thế nào ? Duy trì trong năm giờ liên tục , có chuyện gì phát sinh sao ? Còn Tiểu Hứa ...?
Người trung niên ánh mắt trầm ổn thấy vậy , hắn thiếu chút nữa thất thanh nở nụ cười , cũng không có để ý nhưng người còn lại nhìn về phía ánh mắt của hắn , khi Thiên Đạo đến trước bàn , hắn dùng sức gõ bàn rồi nói :
- Thiên Đạo , ngươi vẫn như vậy , có rảnh không , kêu bọn hắn đi mới vội vàng chạy đi ....Thực mệt a , thực giống như ngươi làm được nhiều chuyện như vậy , ta sợ là đã sớm được nghỉ ngơi rồi .
Hà Thiên Đạo ngẩng lên , tóc của hắn một mảng rối tung , cũng không biết buổi sáng khi ngủ dậy có chải đầu quá mức không nữa , nhưng mà hắn cũng được cái là thường tắm sạch sẽ khi xuất hiện , trên áo sơ mi của hắn còn vết dầu loang lỗ , cũng không biết cái áo sơ mi này mặc bao lâu rồi , cứ như vậy mà còn mặc được trên người .
- Lão Lưu à , tới tìm ta làm gì ?
Hà Thiên Đạo cũng không khách khí , hắn một tay cầm tài liệu , một tay xoa đầu loạn thành một đống tóc , rồi mới mở miệng nói .
Lão Lưu kia tự hồ biết cá tính của hắn , cũng không có tức giận , mang ra một bao thuốc lá ,đưa cho hắn một điếu , rồi mới lên tiếng :
- Tìm người thì tự nhiên có việc , đi thôi , vừa đi vừa nói chuyện ...
Hà Thiên Đạo tiếp nhận thuốc lá cũng không nói gì thêm , một tay quơ lấy chiếc áo khoác trên ghế , tùy tiện mặc lại trên người , tiếp theo hắn cùng lão Lưu đi ra phía cửa chính cục giao thông , vừa các cửa chính không xa , lão Lưu liền thấp giọng nói :
- Huynh đệ , ca ca lần này xong rồi , Ngưu cục trưởng đem người điều đi rồi , lại đem cái tên nhị thế tổ có quan hệ làm đội trưởng , trước đó vài ngày không có phải giải quyết khó khăn gì , lần này thì khác liên tục chết mấy chục người , trong đó có mấy người là thương nhân giàu có , cấp trên phát ra mệnh lệnh , trong vòng ba tháng phải phá được án , bằng không toàn bộ tổ trọng án chúng ta phải thay người , giúp đỡ các huynh đệ đi .
Hà Thiên Đạo hít một hơi thuốc lá thật sâu mới gật đầu nói :
- Đi , đi trước vào phòng họp nói sau , thuận tiện đem bộ tài liệu cho ta xem .
Hơn mười phút đồng hồ sau , trong phòng họp đầy khỏi thược , Hà Thiên Đạo cẩn thận xem qua tài liệu vụ án , tiếp theo đó hắn từ trong ngực lấy ra một cái hộp sắt nhỏ , trong hộp sắt chỉ còn lại ba điếu thuốc , hắn lấy ra một que diêm châm thuốc rồi hút , sau khi hút xong hắn mới hồi tưởng lại tài liệu vụ án lần nữa , lúc sau hắn hút tiếp điếu thứ hai .
- ...Theo hiện trường vụ án , hắc đạo đại ngạc La Phú Nhân chết trên mái thượng cao ốc , hơn nữa còn bị sét đánh chết .
Hà Thiên Đạo đến khi hút xong điếu thứ hai mới mở miệng nói .
Người nào quen hắn đều biết người này có một cái tật dở hơi , khi phải phá án và gặp chỗ khó thì liên hút thuốc , tổng cộng ba điếu thuốc trước mặt hắn nhiều nhất chỉ hút hai điếu là phá được án , mà chuyện lần này làm hắn đã hút hai điếu , có thể thấy điểm đáng ngờ không ít .
Hà Thiên Đạo cũng không để ý đến hắn , cứ như thế nói :
- Đầu tiên , chúng ta xác định thời gian mấy ngày trược La Phú Nhân chết ở trên mái thượng cao ốc . Sau đó hắn đã chuyển hết lượng lớn tại sản cho người khác , nhưng hắn cũng chỉ có người con gái duy nhất , người này có mẹ đẻ cũng không phải là vợ hắn , cho nên con gái hắn là người có thể kế thừa lượng lớn tài sản , tiếp theo ngày hôm sau buổi sáng thì con gái của La Phú Nhân ngồi xe phát sinh ra vụ xe đâm liên hoàn , mẹ của cô bé chết , mà cô bé dường như được người ta cứu , trước mắt đây là toàn bộ những gì chúng ta biết , là như thế này ?
Những người còn lại đều buồn bã gật đầu , nam từ trẻ tuổi kia nói :
- Là như thế nào đây ? Vụ đâm xe liên hoàn rõ ràng đã có người sắp đặt sẵn kế hoạch , muốn giết con gái La Phú Nhân , rồi chiếm đoạt tài sản , cấp trên mệnh lệnh truyền xuống là tìm ra người sắp đặt vụ đâm xe , hơn nữ đem thế lực hắc đạo sau La Phú Nhân nhổ tận gốc , bọn hắc đạo bảo hộ phía sau đã điên cuồng lâu lắm rồi , trong nước của chúng ta không nên tồn tại mấy tổ chức hắc đạo bảo hộ này !
- Không ... Ta nghĩ nói rất đúng... Hà Thiên Đạo bỗng nhiên ngẩng đầu lên , hắn nhìn nam tử trẻ tuổi kia rồi nói :
- Ta nghĩ nói rất đúng , vụ án đâm xe này tựa hồ rất trùng hợp .... Nhưng mà điều ta có cảm giác tò mò chính là , cái giết chết tên La Phú Nhân , và dựa vào cái gì đem con gái La Phú Nhân dẫn vào vụ đâm xem trùng hợp đến vậy ? Hoặc đổi lại ngươi cũng có thể nghĩ ... Hắn dựa vào cái gì mà biết nơi đó xe phát sinh ra tai nạn ? Mà người này thì là ai đây ?
Last edited by Thủy Ca; 06-11-2011 at 02:55 AM.
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thủy Ca