 |
|

19-07-2008, 08:58 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Tiếu Ngạo Giang Hồ - Nguồn: Vietkiem.com (Äá»§ bá»™)
Phi lá»™
Phước Oai Tiêu Cục oai to phước lớn
Gió xuân đầm ấm,
Ngà n liễu xanh tươi,
Hoa phô sắc thắm,
Hương nức lòng ngưá»i.
Tiết trá»i và o buổi Ä‘ang xuân, ánh dương quang sáng lạn khắp miá»n Nam.
Trên má»™t đưá»ng phố lá»›n vá» phÃa cá»a Tây phá»§ Phúc Châu, tỉnh Phúc Kiến, nổi lên má»™t tòa nhà , cách kiến trúc tháºt là hùng vÄ©.
Hai bên tả, hữu trước tòa lâu đà i nà y Ä‘á»u dá»±ng má»™t thạch đà i. Trên má»—i thạch đà i Ä‘á»u cắm má»™t ngá»n cá» xanh cao đến hÆ¡n hai trượng. Trên lá cá» mé tả thêu má»™t con mãnh sư nhe nanh múa vuốt bằng chỉ và ng coi rất oai hùng. Lá cá» tung bay trước gió, con mãnh sư rung rinh như con váºt thiệt. Trên lá cá» mé hữu thêu bốn chữ và ng: Phước Oai Tiêu Cục. Bốn chữ lá»›n nà y nét bút Ä‘anh thép hiển nhiên là thá»§ bút cá»§a má»™t danh gia. Cổng lá»›n tòa nhà nà y sÆ¡n Ä‘en, sÆ¡n Ä‘á». Những mÅ© Ä‘anh đồng lá»›n bằng chén uống trà được đánh bóng sáng loáng. Trên nóc cổng treo má»™t tấm biển sÆ¡n Ä‘en thiếp và ng. Biển cÅ©ng đỠbốn chữ lá»›n Phước Oai Tiêu Cục. PhÃa dưới bốn chữ lá»›n có chua hai hà ng chữ nhá»: "Tổng cục".
Qua cổng bước và o, có hai hà ng ghế dà i. Trên những hà ng ghế nà y có tám hán tá» võ phục ngồi đó. Gã nà o cÅ©ng ngá»±c nở, lưng ngay. Tuy bá»n há» Ä‘ang cưá»i cưá»i nói nói mà vẫn giữ được vẻ oai phong. Ãá»™t nhiên phÃa sau viện có tiếng vó ngá»±a dồn dáºp. Tám tên hán tá» nà y Ä‘á»u đứng dáºy chạy ra cổng lá»›n thì thấy cá»a tây tiêu cục năm con ngá»±a vá»t ra. Những con ngá»±a nà y chạy thẳng vá» phÃa cổng lá»›n. Con ngá»±a Ä‘i đầu toà n thân lông trắng như tuyết, tuyệt không lẫn má»™t sợi lông tạp sắc nà o cả.
Yên và bà n đạp Ä‘á»u viá»n chỉ bạc. Trên yên má»™t chà ng thiếu niên mặc áo ngắn, chừng mưá»i tám, mưá»i chÃn tuổi. Trên vai bên tả chà ng Ä‘áºu má»™t con chim ưng dùng để Ä‘i săn. Chà ng lưng Ä‘eo bảo kiếm, vai khoác trưá»ng cung. Tay phải chà ng cầm roi vung lên cho ngá»±a chạy tháºt nhanh. PhÃa sau chà ng là bốn ngưá»i kỵ mã cÅ©ng mặc áo ngắn toà n sắc và ng. Ngưá»i nà o cÅ©ng tung lên hạ xuống ở trên lưng ngá»±a ăn nhịp vá»›i vó ngá»±a. Váºy mà há» vẫn ung dung như không. Hiển nhiên há» Ä‘á»u là những tay thiện kỵ. Ãoà n ngưá»i ngá»±a đến trước cổng lá»›n tiêu cục thì ba tên trong tám gã hán tá» la lên:
- Ha ha! Thiếu tiêu đầu lại đi săn rồi!
Chà ng thiếu niên kia cưá»i ha hả vẫy roi lên không cho nó báºt thà nh tiếng lách cách. Dưới vế đùi chà ng, con ngá»±a bạch ngá»a cổ lên hý má»™t tiếng dà i rồi vá»t Ä‘i như tên bắn.
Một hán tỠla lên:
- Bữa nay SỠtiêu đầu lại đem vỠmột con lợn rừng để anh em đánh chén một bữa say sưa nhé. Gã hán tỠchừng bốn chục tuổi đi sau thiếu niên đáp:
- Thế nà o cũng có lợn rừng đấy! Anh em ở nhà đừng ăn uống gì trước, để bụng mà ăn thịt lợn rừng.
Má»i ngưá»i nghe nói Ä‘á»u cưá»i "ồ". Năm ngưá»i kỵ mã chá»›p mắt đã chạy xa rồi.
Tiêu cục Phước Oai nà y là má»™t tiêu cục lá»›n nhất ở miá»n nam sông Ãại Giang. Tổng tiêu đầu là ngưá»i há» Lâm, tên gá»i Chấn Nam. Tiêu cục nà y là tổ nghiệp nhà há» Lâm để lại, truyá»n cho đến Lâm Chấn Nam là được ba Ä‘á»i. Tổ phụ Lâm Chấn Nam là Lâm Viá»…n Ãồ nhá» có bảy mươi hai đưá»ng "Tịch Tà kiếm phổ", má»™t trăm lẻ tám thức "Phiên Thiên Chưởng" và mưá»i tám cây "Ngân VÅ© tiễn" mà nổi danh ở Trung Nguyên. Lão mở tiêu cục Phước Oai tại cố hương ở phá»§ Phúc Châu. Từ ngà y mở tiêu cục, lão là m ăn thuáºn lợi, má»›i vẻn vẹn trong khoảng mưá»i năm mà tiếng dáºy như sóng cồn. Ban đầu còn có những tên đại đạo lục lâm chá»§ ý đánh cướp trá»ng tiêu cá»§a lão, nhưng vá»›i ba môn tuyệt kỹ cá»§a Lâm Viá»…n Ãồ: vá» kiếm, vá» chưởng và vá» tên, há» chẳng mất mạng cÅ©ng bị tà n phế hay bị trá»ng thương. Từ đó tỉnh Phúc Kiến ra Tiên Hà LÄ©nh đến phá»§ Hà ng Châu, qua Giang Tô, SÆ¡n Ãông, Hà Bắc cho đến Quan Ãông trong sáu tỉnh miá»n duyên hải, trên xe tiêu chỉ cần nêu cây cá» có bốn chữ Phước Oai tiêu cục hoặc trong tiêu Ä‘oà n có ngưá»i la lên bốn tiếng tiêu hiệu là "Phước Oai bình yên" thì bất luáºn những anh hùng hắc đạo lợi hại đến đâu cÅ©ng không dám dòm ngó nữa.
Tiêu Viá»…n Ãồ đến tuổi đại thá» bảy chục má»›i rá»a tay trao tiêu cục lại cho con thứ là Lâm Trá»ng Hùng nắm giữ. Ngưá»i con lá»›n cá»§a Lâm Viá»…n Ãồ tên gá»i Lâm Bá Phấn nguyên chân võ cá» nhân xuất thân, láºp được nhiá»u công trạng sau thăng quan lên đến chức Phó tướng. Nhà há» Lâm đã có ngưá»i là m quan, nên quan liêu kéo đến chÆ¡i bá»i Ä‘i lại không ngá»›t. Lâm Trá»ng Hùng lại là ngưá»i ưa giao du kết bạn, suốt ngà y đêm khách khứa đầy nhà không khá»i có Ä‘iá»u ăn uống quá độ. Năm y bốn mươi tuổi bị bệnh trúng phong mà chết. Thế là Phước Oai tiêu cục do con y là Lâm Chấn Nam Ä‘iá»u khiển. Lâm Chấn Nam vốn được tổ phụ là Lâm Viá»…n Ãồ tá»± mình ra tay truyá»n thụ võ công. Năm lão 70 tuổi, má»™t hôm ăn mừng thượng thá» mở yến tiệc lá»›n để khoản đãi các lá»™ anh hùng. Trong khi Ä‘ang dá»± tiệc Lâm Viá»…n Ãồ sai cháu là Lâm Chấn Nam diá»…n võ múa vui. Năm ấy Lâm Chấn Nam má»›i mưá»i sáu tuổi mà đã dùng chưởng phong má»™t bà n tay quạt tắt hết đèn Ä‘uốc, phóng ngân tiá»…n bắn trúng Ä‘Ãch. Các vị anh hùng thấy thế Ä‘á»u trầm trồ khen ngợi, đồng thanh nói:
- Lâm lão anh hùng tháºt là tốt phước, trong nhà được ngưá»i tà i ba kế nghiệp. Phước Oai tiêu cục mà đến tay Lâm Chấn Nam Ä‘iá»u động tất nhiên lừng lẫy tiếng tăm, cÆ¡ phát đạt không biết đến đâu mà lưá»ng.
Lâm Chấn Nam quả nhiên không phụ tấm lòng mong má»i cá»§a má»i ngưá»i. Chẳng những y dá»±ng được phân cục khắp sáu tỉnh miá»n duyên hải, mà cả ngÅ© tỉnh miá»n nam là Quảng Ãông, Giang Tây, Hồ Nam, Hồ Bắc và Quảng Tây chá»— nà o cÅ©ng có phân cục cá»§a Phước Oai tiêu cục.
Má»i ngưá»i trên chốn giang hồ má»—i khi đỠcáºp đến Phước Oai tiêu cục Ä‘á»u giÆ¡ ngón tay cái lên nói:
- Phước Oai tiêu cục oai to phước lớn.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

19-07-2008, 09:00 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 1
Trong tá»u quán phát sinh án mạng
Phước Oai tiêu cục, ngoà i tổng cục ra có thêm 12 phân cục. Tiêu cục nà y tiá»n nhiá»u thế mạnh, nắm được rất nhiá»u tay cao thá»§ võ lâm.
Trong vòng hai chục năm nay nhiá»u lá»™ ở các tỉnh không được yên tÄ©nh, cÅ©ng có má»™t số ngưá»i bảo tiêu gặp phải mấy vụ rắc rối, nhưng những tay hảo thá»§ trong 12 tiêu cục mà kéo hết ra thì những vụ tà y đình cÅ©ng giải quyết ngay được.
Lâm Chấn Nam phu nhân ngưá»i há» Vương cÅ©ng là dòng dõi danh gia võ lâm. Tuy bản lãnh phu nhân không cao cưá»ng cho lắm, song phụ thân bà ta là Kim Ä‘ao vô địch Vương Nguyên Bá là m chưởng môn phái Kim Ãao ở Lạc Dương thì dưới trướng lại lắm nhân tà i xuất chúng.
Sau khi hai há» Lâm, Vương kết thông gia rồi, hai nhà chiếu cố lẫn nhau, tiêu cục Phước Oai liá»n được má»™t lá»±c lượng rất lá»›n viện trợ cho. Vương phu nhân chỉ sinh hạ được má»™t cáºu con trai là Lâm Bình Chi.
Lâm Bình Chi từ thuở nhỠđược phụ thân săn sóc, rất gắt gao và dạy chà ng ba môn tuyệt kỹ là kiếm, chưởng và tiến. Có lúc chà ng còn được mẫu thân truyá»n Ä‘ao pháp cá»§a phái Kim Ä‘ao cho. Lâm Chấn Nam lại má»i má»™t vị thâm nho để dạy Lâm Bình Chi Ä‘á»c sách. Nhưng chà ng không thÃch há»c chữ, thưá»ng trong ba ngà y thì có đến hai ngà y trốn há»c. Năm nay chà ng đã mưá»i tám tuổi mà chưa há»c hết tứ thư. May ở chá»— Lâm Chấn Nam chỉ muốn chà ng chuyên vá» nghá» võ, không mong chà ng Ä‘á»c sách để thi đỗ hoặc đạt tá»›i bước công danh, nên chà ng trốn há»c hay không, ông cÅ©ng chẳng há»i đến.
Hôm ấy Lâm Bình Chi Ä‘em hai vị tiêu đầu há» Sá» và há» Trịnh cùng hai tên chạy cá» hiệu là Bạch Nhị, Trần Thất trong tiêu cục theo chà ng Ä‘i săn ở ngoà i thà nh phÃa Tây.
Lâm Bình Chi cưỡi ngá»±a Bạch. Con ngá»±a nà y là má»™t giống ngá»±a danh câu ở Tây vá»±c mà bà ngoại chà ng đã mua để mừng ngà y sinh nháºt năm chà ng 17 tuổi. Nó chạy nhanh như gió nên chà ng rất quý.
Năm ngưá»i kỵ mã vừa ra khá»i cổng thà nh Lâm Bình Chi thúc mạnh vế má»™t cái, con ngá»±a tung cao bốn vó bay lao Ä‘i rất mau. Chỉ trong khoảnh khắc là đã bá» rÆ¡i bốn con ngá»±a kia ở lại đằng sau khá xa.
Lâm Bình Chi cho ngá»±a chạy lên sưá»n núi rồi thả chim ưng cho bay và o rừng. Có má»™t đôi thá» và ng chạy ra. Lâm Bình Chi tháo cung ở trên lưng xuống, móc lấy má»™t mÅ©i tên trong túi da Ä‘eo ở bên yên ngá»±a.
Chà ng giương cung, lắp tên bắn đến tách má»™t phát. Má»™t con thá» trúng tên ngã liá»n, còn má»™t con nữa vá»™i chạy trốn và o trong bụi cá» ráºm, chẳng thấy đâu nữa. Trịnh tiêu đầu vá»t ngá»±a tá»›i nÆ¡i vừa cưá»i vừa trầm trồ:
- Tiêu pháp cá»§a Thiếu tiêu đầu tháºt là tuyệt diệu!
Bá»—ng nghe Bạch Nhị ở mé tả khu rừng la gá»i:
- Thiếu tiêu đầu! Lại đây mau! Chỗ nà y có dã kê.
Lâm Bình Chi phóng ngá»±a chạy tá»›i, thấy má»™t con bạch trÄ© ở trong rừng bay ra. Chà ng bắn má»™t phát nhưng không trúng, mÅ©i tên lướt qua đầu con dã kê. Chà ng liá»n vung roi ngá»±a vụt đánh véo má»™t cái. Condã kê trúng roi rá»›t xuống. Những lông ngÅ© sắc cá»§a nó rụng ra tung bay trước gió. Cả năm cùng cưá»i rá»™. Sá» tiêu đầu cất tiếng khen:
- Phát roi nà y của thiếu tiêu đầu, đừng có nói con dã kê mà là con chim ưng lớn cũng phải nhà o xuống.
Năm ngưá»i chạy lui chạy tá»›i trong khu rừng. Hai vị tiêu đầu cùng hai tên Ä‘uổi muông săn Ä‘á»u muốn dâng công Lâm Bình Chi, cứ dồn chim muông cho chạy đến trước mặt chà ng, dù há» có gặp dịp may cÅ©ng không hạ thá»§.
Cuá»™c săn bắn kéo dà i chừng hÆ¡n má»™t giá», Lâm Bình Chi bắn được đôi thá» rừng, và má»™t cặp dã kê, nhưng không được má»™t con thú lá»›n nà o như lợn rừng, hươu, nai cả. Chà ng chưa được hoà n toà n thá»a mãn, liá»n nói:
- Chúng ta qua khu rừng trước mặt kia săn một lúc nữa.
SỠtiêu đầu bụng bảo dạ:
- Nếu còn qua bên đó thì anh chà ng thiếu tiêu đầu nà y tất săn bắn cho đến tối mịt má»›i chịu ra vá».
Bá»n mình sẽ bị phu nhân trách oán.
NghÄ© váºy hắn liá»n nói:
- Trá»i sắp tối rồi mà trong khu rừng đó toà n đá má»c nhá»n hoắt. Trong bóng tối mò, vó con bạch mã tất bị thương mất. Ãể sáng mai chúng ta Ä‘i sá»›m hÆ¡n sẽ qua đó chắc săn được lợn rừng.
Sá» tiêu đầu đã biết Lâm Bình Chi bản tÃnh ngang ngạnh khuyên can cách nà o, chà ng cÅ©ng không chịu nghe. Nhưng chà ng quý con bạch mã hÆ¡n cả tÃnh mạng, hắn liá»n nhắm và o yếu Ä‘iểm đó để can ngăn tiểu chá»§ nhân.
Quả nhiên Sá» tiêu đầu vừa nói váºy, Lâm Bình Chi vá»— và o đầu ngá»±a đáp:
- Con tiểu tuyết long nà y thông minh lắm, quyết nó không dẫm lên đá nhá»n đâu. Có Ä‘iá»u ta sợ bốn con ngá»±a cá»§a các ngươi thì không được thế. Thôi được! Chúng ta quay vá» Ä‘i kẻo là m bể Ä‘Ãt gã Thất Trần.
Năm ngưá»i cùng cưá»i ồ rồi bắt ngá»±a quay đầu. Lâm Bình Chi phóng ngá»±a chạy vá»t Ä‘i nhưng không theo đưá»ng cÅ© lại vá»t qua mé bắc. Chà ng cho ngá»±a phi nước đại má»™t hồi, sau hết hứng má»›i cho Ä‘i thong thả lại. Bá»—ng thấy trên đưá»ng phÃa trước có treo má»™t cái má»™t cái chiêu bà i bán rượu. Trịnh tiêu đầu đỠnghị:
- Thiếu tiêu đầu! Chúng ta thá» và o uống má»™t chén xem sao? Nhắm rượu bằng thịt thá» tươi và thịt kê nướng thì tháºt là tuyệt!
Lâm Bình Chi cưá»i đáp:
- Té ra ngươi theo ta Ä‘i săn là giả dối, uống rượu má»›i lá chÃnh Ä‘á». Nếu không cho uống thá»a thÃch thì bữa mai lại vênh vênh cái mặt không chịu Ä‘i nữa.
Chà ng nói rồi lẹ là ng nhảy xuống ngá»±a, đủng đỉnh tiến và o trong quán. Lâm Bình Chi Ä‘i thẳng và o cá»a quán rượu. Má»i khi lão chá»§ quán ngưá»i há» Thái thấy chà ng tá»›i nÆ¡i là chạy ra đón lấy dây cương vồn vã chà o há»i và đưa ra chẳng thiếu lá»i chúc tụng:
- Bữa nay thiếu tiêu đầu Ä‘i săn chắc là được nhiá»u món dã vị ngon là nh. Tiến pháp cá»§a thiếu tiêu đầu thần diệu phi thưá»ng, trên Ä‘á»i hiếm có.
Nhưng bữa nay khác vá»›i má»i lần, Lâm Bình Chi tá»›i nÆ¡i thấy trong tá»u quán lặng ngắt. Bên lò rượu chỉ có má»™t thiếu nữ áo xanh tóc trên đầu buá»™c lại thà nh hai bÃm và cà i má»™t cái cà nh thoa má»™c mạc. Thiếu nữ Ä‘ang mải trông nom việc cất rượu. Nà ng quay mặt và o phÃa trong. Thấy có ngưá»i đến cÅ©ng chẳng quay đầu nhìn ra. Trịnh tiêu đầu lên tiếng há»i bô bô:
- Lão Thái đâu? Sao không ra dắt ngựa?
Hai tên chạy cá» hiệu: Bạch Nhị và Thất Trần kéo chiếc ghế dà i ra, lấy tay áo phá»§i bụi bặm để chá»§ nhân ngồi. Sá», Trịnh hai vị tiêu đầu ngồi mé dưới bồi tiếp Lâm Bình Chi. Còn hai tên hầu Bạch Nhị và Thất Trần thì ngồi riêng má»™t chá»—.
Bá»—ng nghe phÃa trong có tiếng ngưá»i ho hắng, rồi má»™t lão già đầu tóc bạc phÆ¡ bước ra chà o:
- Má»i quan khách ngồi chÆ¡i. Các vị có xÆ¡i rượu không?
Lão nói nghe khẩu âm lạ tai chứ không phải ngưá»i địa phương nà y. Triệu tiêu đầu xẵng giá»ng đáp:
- Chẳng uống rượu, dá»… thưá»ng và o đây uống trà chăng? Hãy lấy Ä‘em đây ba cân Trúc diệp thanh.
Hắn lại há»i luôn:
- Lão Thái đi đâu? Quán rượu nà y đổi chủ rồi chăng?
Lão kia đáp:
- Dạ, dạ! Xin có ngay.
Lão quay và o bảo thiếu nữ:
- Uyển nhi! Lấy ba cân trúc diệp thanh để quan khách uống.
Rồi lão nói tiếp:
- Tiểu lão há» Tát, nguyên quán ở đây. Tiểu lão xuất ngoại từ thuở nhá» là m nghá» buôn bán xuồng xÄ©nh để sinh nhai. Con trai, con dâu chết hết rồi. Tiểu lão nghÄ© tá»›i câu "Cáo chết ba năm quay đầu vá» núi" nên Ä‘em con cháu nà y vá» cố hương. NgỠđâu bá» nhà đi năm chục năm trá»i, bao nhiêu thân bằng cố hữu nÆ¡i quê nhà chẳng còn má»™t ai. May mà gặp lão Thái đây không muốn hà nh nghá» nữa, bán quán nà y lại cho tiểu lão lấy ba chục lạng bạc. Hỡi ôi! Bây giá» vỠđến cố hương rồi, nghe chuyện ngưá»i ta nói, trong lòng chẳng lấy chi là m thÃch thú nữa.
Giữa lúc nà y, thiếu nữ áo xanh cúi đầu Ä‘em má»™t cái bà n gá»— kê ở trước mặt bá»n Lâm Bình Chi, nà ng đặt đũa chén xuống mặt bà n rồi lại cúi đầu lui ra. Thá»§y chung nà ng vẫn chẳng dám nhìn khách má»™t cái nà o.
Lâm Bình Chi thấy cô gái thân hình mÅ©m mÄ©m, nhưng nước da bánh máºt. Mặt nà ng lại rá»— như cái tổ ong bầu. Chà ng cho đây là lần đầu tiên cô là m nghá» bán rượu, nên cá» chỉ hãy còn ngượng nghịu cÅ©ng không để ý. Sá» tiêu đầu cầm má»™t con dã kê và má»™t thá» rừng đưa cho lão Tát bảo :
- Lão Ä‘em mổ và rá»a cho sạch sẽ rồi nấu nướng là m hai bát.
Lão Tát đáp:
- Dạ, dạ! Các vị muốn nhắm rượu thì hãy tạm dùng Ãt thịt bò Ä‘áºu phụng...
Uyển nhi nghe ông nói thế, nà ng không chỠông sai bảo liá»n Ä‘i lấy thịt bò và mấy thứ rau Ä‘áºu đặt lên bà n. Trịnh tiêu đầu giá»›i thiệu:
- Lâm công tỠđây là thiếu tiêu đầu Phước Oai tiêu cục. Thiếu tiêu đầu là báºc thiếu niên anh hùng, chuyên là m việc nghÄ©a hiệp, vung tiá»n như cá» rác. Nếu lão nấu hai món kia ngon là nh vừa dạ thiếu tiêu đầu thì số bạc vốn ba chục lạng cá»§a lão đó chẳng mấy ngà y thu vỠđủ.
Tát lão đầu nói:
- Dạ, dạ! Tiểu lão xin đa tạ.
Rồi lão xách con dã kê và con thá» rừng Ä‘i ra ngoà i. Trịnh tiêu đầu rót rượi và o ly cho Lâm Bình Chi và Sá» tiêu đầu rồi tá»± rót và o ly cá»§a mình. Hắn nâng ly rượu ngá»a cổ lên uống má»™t hÆ¡i cạn sạch. Hắn thò đầu lưỡi ra liếm mép rồi nói:
- Quán đổi chủ, nhưng rượu vẫn y nguyên, không biến đổi mùi vị.
Hắn rót ly nữa toan uống, bá»—ng nghe có tiếng vó ngá»±a vá»ng lại. Hai ngưá»i kỵ mã từ mé bắc đưá»ng quan đạo Ä‘i tá»›i. Hai con ngá»±a nà y chạy rất nhanh, loáng cái đã đến ngoà i cá»a quán rượu. Má»™t ngưá»i lên tiếng:
- Nơi đây có quán rượu. Hãy và o uống mấy ly đã!
Sá» tiêu đầu qua lại nhiá»u trên chốn giang hồ. Hắn nghe khẩu âm biết ngay là ngưá»i ở Xuyên Tây. Má»i ngưá»i quay đầu nhìn ra cá»a quán thấy hai hán tỠđầu đội nón lá, mình mặc áo bà o xanh. Hai hán tá» buá»™c ngá»±a và o gốc cây, bá» nón ra rồi Ä‘i và o trong quán. Chúng liếc mắt ngó qua bá»n Lâm Bình Chi má»™t cái rồi oai vệ ngồi xuống.
Hai hán tá» nà y Ä‘á»u đầu quấn vải trắng, mình mặc áo xanh ra vẻ văn nhân. Chân hai gã Ä‘i dép mÅ©.
Sá» tiêu đầu biết cách ăn mặc nà y là đúng kiểu Xuyên Tây. Sở dÄ© hỠđội khăn trắng là có ý để tang Gia Cát Lượng mất Ä‘i. Nhân Võ Hầu được ngưá»i đất Xuyên rất kÃnh yêu như má»™t đấng thần minh, hỠđể tang ông rồi tục đó đã hÆ¡n ngà n năm, chiếc khăn trắng vẫn không rá»i khá»i đầu há».
Lâm Bình Chi thấy cách phục sức cá»§a hai hán tá» như váºy rất lấy là m kỳ, bụng bảo dạ:
- Mấy ngưá»i nà y văn chẳng ra văn, võ chẳng ra võ, Ä‘iệu bá»™ tháºt là cổ quái.
Bá»—ng nghe gã Ãt tuổi la lên:
- Lấy rượu đây! Lấy rượu đây! Nà y Giả huynh tỉnh Phúc Kiến lắm núi quá, Ä‘i nhiá»u rất hại sức ngá»±a.
Uyển nhi cúi đầu đến trước mặt hai hán tỠnói rất khẽ:
- Các vị dùng rượu gì?
Tuy thanh âm nói nhá» nhưng rất trong trẻo lá»t và o tai. Gã hán tá» Ãt tuổi ngẩn ngưá»i ra má»™t chút rồi nổi lên trà ng cưá»i ha hả. Gã hán tá» kia vừa cưá»i rá»™ vừa thò tay đưa và o dưới cằm cô bé nâng cho ngẫng mặt lên để nhìn, vì lúc nà o cô cÅ©ng cúi đầu xuống. Gã cưá»i nói:
- Ãáng tiếc ôi là đáng tiếc.
Cô bé sợ quá vá»™i lùi lại. Hán tá» há» Giả cưá»i nói:
- Vị cô nương nà y bắp thịt nở nang có vẻ ngon lắm. Nhưng lão Dư mà động và o cô ta thì cái mặt hổ phù của cô nổi lên dữ lắm đó.
Gã hán tá» há» Dư lại cưá»i ha hả.
Lâm Bình Chi thấy thái độ ngông cuồng cá»§a hai gã hán tá» kia, tức giáºn đầy ruá»™t, giÆ¡ tay phải lên Ä‘áºp xuống bà n đánh chát má»™t tiếng rồi quát há»i:
- Hai con chó đui mắt ở đâu mà dám đến đất Phúc Châu chúng ta đây giở thói ngông cuồng?
Gã há» Dư cưá»i nói:
- Giả lão nhị! Ngưá»i ta Ä‘ang chá»i đổng đấy. Lão thá» Ä‘oán xem "con thá»" đó thóa mạ ai nà o?
Nguyên Lâm Bình Chi tướng mạo giống hệt mẫu thân chà ng, lại mà y thanh mắt sáng, vẻ ngưá»i xinh đẹp khác thưá»ng. Ngà y thưá»ng há»… gã trai nà o nheo mắt ngó chà ng má»™t cái là chà ng cho ngay cái bạt tai.
Bây giá» hán tá» kia lại nhại chà ng bằng danh từ "con thá»" thì chà ng còn nhịn là m sao được? Chà ng liá»n vá»› ngay hồ rượu liệng qua.
Hán tá» há» Dư né tránh, hồ rượu bắn ra đám cá» ngoà i tá»u quán. Rượu đổ ra tung tóe. Sá» tiêu đầu và Trịnh tiêu đầu liá»n đứng lên chạy đến bên hai gã kia. Gã há» Dư cưá»i nói:
- Thằng nhỠđó mà là m cô đà o lên hà đà i múa hát thì còn có thể thu hút được một số khán giả, chứ muốn đấu võ thì không được đâu.
Trịnh tiêu đầu quát lên:
- Vị nà y là thiếu tiêu đầu Phước Oai tiêu cục. Ngươi dám đến đây vuốt râu hùm thì thiệt là lá»›n máºt.
Hắn chưa dứt lá»i đã vung quyá»n đánh và o mặt đối phương.
Gã hán tỠhỠDư xoay tay trái một cái chụp và o huyệt mạch môn Trịnh tiêu đầu rồi đẩy mạnh một cái.
Trịnh tiêu đầu đứng không vững, ngưá»i hắn đụng mạnh và o cái bà n gá»—.
Rắc rắc mấy tiếng vang lên. Hai chân bà n đã gãy rá»i.
Trịnh tiêu đầu bị nắm chặt cổ tay, ngưá»i hắn ngã chúi vá» phÃa trước.
Hán tá» há» Dư giÆ¡ khuá»·u tay lên thúc mạnh xuống sau gáy Trịnh tiêu đầu khiến hắn không sao đứng dáºy được.
Trịnh tiêu đầu tuy chưa được kể và o hà ng cao thá»§ trong Phước Oai tiêu cục, nhưng cÅ©ng không phải là hạng tầm thưá»ng.
Sá» tiêu đầu thấy há» Trịnh bị hán tá» kia má»›i đánh má»™t đòn đã ngã chúi thì biết đối phương là là má»™t nhân váºt có lai lịch. Hắn liá»n há»i:
- Tôn giá là ai? Ãã là bạn đồng đạo võ lâm, chẳng lẽ lại coi Phước Oai tiêu cục không và o đâu?
Hán tá» há» Dư cưá»i lạt đáp:
- Phước Oai tiêu cục ư? Ta chưa nghe ai nói đến cả. Cái đó là m trò gì?
Lâm Bình Chi vá»t ngưá»i lại quát:
- Cái đó chỉ chuyên đánh hạng chó má!
Chà ng vừa quát vừa phóng chưởng bên trái đánh ra. Rồi không chỠđòn nà y đánh tá»›i nÆ¡i, tay phải lại xuyên qua tay trái phóng luôn chưởng thứ hai. Ãó là chiêu "Vân lý cà n khôn" trong phép "Phiên thiên chưởng" tổ truyá»n cá»§a nhà chà ng. Gã há» Dư nói:
- Bữa nay có một cặp đà o hát chứ không phải một...
Gã vung chưởng lên gạt. Còn tay phải nhằm chụp xuống vai bên hữu Lâm Bình Chi. Lâm Bình Chi lún thấp vai bên hữu xuống, tay phải phóng chưởng đánh ra. Gã há» Dư nghiêng đầu né tránh. Không ngá» "Phiên thiên chưởng" gia truyá»n cá»§a nhà há» Lâm biến hóa kỳ diệu vô cùng.
Gã há» Dư vừa thấy mình tránh được má»™t quyá»n thì quyá»n bên trái Lâm Bình Chi đột nhiên xòe ra, biến quyá»n thà nh chưởng. Quyá»n Ä‘ang bổ thẳng xuống, chưởng đột nhiên quét tạt ngang thà nh chiêu "Vụ lý khán hoa". "Bốp" má»™t tiếng! Gã há» Dư bị má»™t cú tát tai. Gã tức giáºn phóng cước đá Lâm Bình Chi.
Lâm Bình Chi xuyên sang mé hữu trả lại má»™t cước. Lúc nà y Sá» tiêu đầu đã Ä‘ang động thá»§ cùng hán tá» há» Giả. Gã Bạch Nhị lại nâng Trịnh tiêu đầu dáºy.
Trịnh tiêu đầu ngoác miệng ra mà chá»i rá»§a. Hắn nhảy và o giáp công hán tá» há» Dư. Nhưng Lâm Bình Chi bảo hắn:
- Ngươi qua bên kia giúp SỠtiêu đầu. Con chó nà y để mình ta phát lạc cũng xong.
Trịnh tiêu đầu biết chà ng có tÃnh cương cưá»ng, hiếu thắng, không muốn ngưá»i khác và o trợ chiến thà nh thế hai ngưá»i đánh má»™t. Hắn liá»n lượm lấy cái chân bà n gãy quay sang đánh gã há» Giả. Hai tên chạy cá» hiệu Bạch Nhị, Thất Trần chạy ra ngoà i cá»a. Má»™t tên rút thanh bảo kiếm ở bên yên ngá»±a cá»§a Lâm Bình Chi, còn má»™t tên cầm cây Ä‘inh ba trá» và o mặt gã há» Dư mà thóa mạ. Trong tiêu cục thì những tên nà y võ nghệ tầm thưá»ng, nhưng chúng chuyên việc chạy cá», xướng tiêu hiệu nên thanh âm rất vang dá»™i. Hai gã chá»i mắng bằng tiếng thổ âm Phúc Châu, nên hai gã kia ngưá»i ở Tứ Xuyên chẳng hiểu gì cả, nhưng chúng cÅ©ng biết đó là những câu chẳng tốt đẹp gì.
Tát lão đầu ở trong bếp cũng đã chạy ra. Uyển nhi đứng tựa và o gia gia. Hiển nhiên nà ng khiếp sợ vô cùng.
Lâm Bình Chi động thá»§ đã đến lúc hà o hứng. Tiện đà chà ng đá bà n ghế trong quán bắn và o má»™t xó rồi lần lượt thi triển những chiêu thức mà phụ thân chà ng đã truyá»n thụ cho.
Lâm Bình Chi bắt đầu luyện võ từ ngà y lên sáu. Ãến nay chà ng đã có 12 năm công phu. Vá» môn "Phiên thiên chưởng" suốt 12 năm trá»i không gián Ä‘oạn má»™t ngà y nà o, Ãt ra chà ng đã luyện có đến hà ng vạn lần nên thà nh thuá»™c lắm rồi. Ngà y thưá»ng chà ng cùng các vị tiêu sư phân tÃch, chiết giải chưởng pháp. Má»™t là chà ng đã luyện môn chưởng pháp tối truyá»n nà y đến chá»— tinh diệu phi thưá»ng. Hai là đối vá»›i tiêu chá»§ nhân quáºt cưá»ng hiếu thắng, ai cÅ©ng nhưá»ng nhịn và i phần, chẳng tá»™i gì mà đem thá»±c lá»±c ra tranh thắng vá»›i chà ng, để Ä‘i đến chá»— cả hai bên cùng bị hại. Vì thế nên tuy chà ng đã thâu lượm được nhiá»u kinh nghiệm lâm địch, nhưng gặp cuá»™c tá»· đấu chân chÃnh lại rất Ãt. ở trong và ngoà i thà nh Phúc Châu, chà ng há»a hoằn cÅ©ng có khi động thá»§, nhưng toà n là những hạng mèo què chưa sạch nước cản thì địch là m sao lại vá»›i tuyệt nghệ cá»§a nhà há» Lâm. Chỉ trong mấy chiêu là chà ng đã đánh ngưá»i ta mặt mÅ©i sưng húp lên phải chạy trốn ngay. Lần nà y Lâm Bình Chi động thá»§ vá»›i gã hán tá» há» Dư, má»›i trong mưá»i mấy chiêu mà tÃnh khà kiêu căng cá»§a chà ng đã bị chùn nhụt. Chà ng biết đối phương là tay đáo để, vì chà ng đã thi triển chưởng pháp đến chá»— biến ảo kỳ diệu đánh trúng và o vai, và o ngá»±c gã ba chưởng mà gã vẫn chưa coi ra gì. Miệng gã không ngá»›t nói trăng, nói cuá»™i:
- Tiểu huynh đệ! Ta cà ng nhìn tiểu huynh đệ cà ng thấy rõ chú không phải là đà n ông, mà nhất định là một vị đại cô nương hóa trang. Má chú vừa trắng lại vừa hồng. Chú cho ta hôn một cái và o mặt có hay hơn không, tội gì mà choảng nhau hoà i?
Gã há» Dư còn dÆ¡ miệng nói nhăng, đủ tá» ra đối vá»›i Lâm Bình Chi gã chẳng quan tâm gì mấy. Lâm Bình Chi thấy gã ăn nói há»—n xược, dám Ä‘em mình ra là m trò chÆ¡i thì chà ng cáu giáºn vô cùng. Chà ng lại đưa mắt nhìn qua bên kia thì thấy hai tiêu đầu há» Sá» và há» Trịnh giáp công hán tá» há» Giả mà vẫn kém thế.
Trịnh tiêu sư bị má»™t quyá»n đánh trúng mÅ©i khá nặng, máu tươi chảy ra là m cho vạt áo loang lổ đỠlòm.
Lâm Bình Chi cà ng phóng chưởng đánh nhanh hÆ¡n. Bá»—ng nghe "bốp" má»™t tiếng. Gã há» Dư lại trúng má»™t cái tát tai. Ãòn nà y chà ng đánh rất nặng. Gã há» Dư tức quá gầm lên:
- Con rùa nhỠnà y thiệt ngu ngốc không biết gì. Lão gia thấy ngươi xinh đẹp như một vị tiểu cô nương, nên đùa chơi với ngươi một lúc. Thế mà con rùa đánh lão gia thiệt sự.
Gã biến đổi quyá»n pháp má»™t cách đột ngá»™t, đánh ra như gió táp mưa sa. Hai ngưá»i vừa đánh vừa xÃch dần ra ngoà i cá»a tá»u quán. Lâm Bình Chi thấy đối phương phóng quyá»n đánh thẳng và o giữa, chà ng nhá»› ngay tá»›i khẩu quyết có chữ "tá", liá»n đưa tay trái ra gạt. Không ngá» tý lá»±c cá»§a gã há» Dư mạnh quá, chà ng không gạt được, trước ngá»±c lại bị trúng quyá»n đánh huỵch má»™t tiếng. Giữa lúc Lâm Bình Chi lảo đảo ngưá»i Ä‘i, cổ áo chà ng bị tay trái đối phương nắm được. Gã vÃt cánh tay xuống khiến ná»a ngưá»i chà ng phải cong Ä‘i. Ãoạn tay phải gã sá» chiêu "Thiết môn hạm" gác ngang và o sau gáy chà ng.
- Con rùa Æ¡i! Mi dáºp đầu lạy ta ba lạy kêu lên ba tiếng: Hảo thúc thúc! Rồi ta buông tha mi.
Hai vị tiêu sư há» Sá» và há» Trịnh trông thấy cả kinh, muốn bỠđối thá»§ chạy lại ứng cứu Lâm Bình Chi, nhưng gã há» Giả phóng cả quyá»n cước đánh tá»›i tấp, không để cho hai ngưá»i bá» Ä‘i được. Tên hầu Bạch Nhị giÆ¡ Ä‘inh ba lên nhằm đâm và o sau lưng gã há» Dư. Gã vừa đâm vừa la:
- Mi có mấy đầu mà còn chưa buông tay ra?...
Gã há» Dư không quay đầu lại, phóng chân trái đá ngược vá» phÃa sau, trúng cái Ä‘inh ba bắn ra xa mấy trượng. Rồi chân phải lại đá theo má»™t cước liên hoà n khiến cho gã Bạch Nhị lăn lá»™n Ä‘i mấy vòng, mãi không dáºy được. Thất Trần lá»›n tiếng thóa mạ:
- Con rùa đen đê tiện kia! Mẹ quân lộn giống! Con bà mi đẻ ra đứa đui mắt.
Gã mắng má»—i câu lùi lại má»™t bước. Gã mắng tám chÃn câu, lùi lại tám chÃn bước liá»n. Hán tá» há» Dư vừa cưá»i vừa nói:
- Ãại cô nương! Cô không chịu lạy ư?
Rồi gã đè má»—i lúc má»™t thấp xuống hÆ¡n khiến cho trán Lâm Bình Chi gần sát đất. Lâm Bình Chi cố nắm quyá»n tống và o bụng gã há» Dư luôn mấy cái nhưng thá»§y chung vẫn còn cách xa mấy tấc, không sao đánh trúng được. Chà ng cảm thấy xương cổ Ä‘au ê ẩm, tưởng chừng như gãy đến nÆ¡i. Mắt nảy Ä‘om đóm, tai ù cà ng cạc. Hai tay chà ng đánh đấm loạn lên. Ãá»™t nhiên đụng phải má»™t váºt cứng rắn ở dưới bắp chân. Trước tình trạng cấp bách, chà ng không nghÄ© ngợi gì nữa, liá»n rút ngay ra đâm mạnh vá» phÃa trước, cắm trúng và o bụng dưới gã há» Dư.
Hán tỠhỠDư đau quá rú lên một tiếng rồi buông tay ra, lùi lại hai bước. Mặt gã lộ vẻ khủng khiếp vô cùng.
Bụng dưới gã có lưỡi trá»§y thá»§ sắc và ng cắm ngáºp đến táºn chuôi. Mặt gã hướng vá» phÃa Tây, bóng tịch dương chiếu và o Ä‘uôi Ä‘ao lấp loáng. Gã há miệng muốn nói mà không thốt ra lá»i, muốn thò tay ra rút Ä‘ao trá»§y thá»§ mà cÅ©ng không dám.
|

19-07-2008, 09:04 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 2
Lâm Chấn Nam thỠtà i con trẻ
Lâm Bình Chi chẳng còn hồn vÃa nà o nữa, tưởng chừng như trái tim muốn nhảy ra ngoà i miệng.
Chà ng hoảng hốt lùi lại mấy bước.
Hán tá» há» Giả cùng hai tên tiêu đầu há» Sá» và há» Trịnh ngừng lại không tá»· đấu nữa. Chúng kinh ngạc phi thưá»ng, đứng ngó hán tá» há» Dư thấy ngưá»i gã lảo đảo mấy cái. Tay phải gã nắm lấy chuôi Ä‘ao trá»§y thá»§, hết sức giáºt mạnh ra ngoà i. Láºp tức máu tươi vá»t ra xa đến mấy thước.
Mấy ngưá»i bà ng quang lá»›n tiếng la hoảng. Gã há» Dư kêu lên:
- Giả... Giả... VỠnói với gia gia... báo thù cho tiểu đệ.
Gã hất tay vá» phÃa sau. ánh và ng lấp loáng. Gã đã liệng lưỡi Ä‘ao trá»§y thá»§ Ä‘i. Gã há» Giả vươn tay ra vừa chụp lấy chuôi Ä‘ao vừa la gá»i:
- Dư huynh đệ! Dư huynh đệ!
Rồi rảo bước chạy lại. Gã há» Dư té huỵch xuống đất. Ngưá»i gã giãy đà nh đạch mấy cái rồi nằm yên không nhúc nhÃch.
Sư tiêu đầu khẽ hô đồng bá»n:
- Nà y các bạn! Hãy chuẩn bị đi!
Rồi chạy đến bên ngựa rút lấy khà giới cầm tay.
Hắn là ngưá»i già u kinh nghiệm giang hồ, vừa thấy xảy ra án mạng, liá»n nghÄ© ngay đến thể nà o gã há» Giả cÅ©ng đánh liá»u mạng.
Gã hỠGiả trợn mắt lên nhìn Lâm Bình Chi một lúc bụng bảo dạ:
- Bá»n chúng đã gây ra án mạng lỡ rồi tất chẳng chịu bỠđó, mà còn giết luôn cả mình để bịt miệng.
Ãá»™t nhiên gã chạy đến bên ngá»±a, nhảy vá»t lên yên. Gã chưa kịp cởi dây cương buá»™c và o gốc cây. Tiện tay cầm lưỡi Ä‘ao trá»§y thá»§, gã vung dao cắt đứt dây cương rồi thúc vế và o bụng ngá»±a cho nó chạy vá»t vá» phÃa Bắc.
Bá»n gã hai ngưá»i từ phÃa Bắc Ä‘i xuống phá»§ Phúc Châu. Bây giỠđồng bạn chết rồi, gã không và o thà nh Phúc Châu nữa, theo đưá»ng cÅ© trở vá».
Thất Trần đá và o thi thể hán tá» há» Dư cho láºt ngá»a ngưá»i lên. Chá»— vết thương vẫn còn gỉ máu không ngá»›t. Gã lên tiếng thóa mạ:
- Mi vô lá»… vá»›i thiêu tiêu đầu cá»§a chúng ta là mi không muốn sống ở Ä‘á»i nữa. Thôi mi chết quách Ä‘i cÅ©ng phải.
Ãây là lần đầu Lâm Bình Chi giết ngưá»i, chà ng bở vÃa, mặt cắt không còn há»™t máu, ấp úng há»i:
- Sá»... Sá» tiêu đầu! Bây giá» là m thế nà o đây?... Bản tâm ta... không muốn giết y...
SỠtiêu đầu chau mà y đáp:
- Chá»— nà y ở ngay lỠđưá»ng, chúng ta hãy Ä‘em xác chết và o trong quán, đừng để ngưá»i qua lại trông thấy.
May ở chá»— trá»i sắp tối rồi, trên đưá»ng không có ngưá»i Ä‘i.
Bạch Nhị cùng Thất Trần khiêng xác ngưá»i chết và o trong quán.
Sá» tiêu đầu khẽ há»i:
- Thiếu tiêu đầu có giắt tiá»n Ä‘i đấy không?
Lâm Bình Chi vội đáp:
- Có, có...
Rồi chà ng móc trong bá»c có hai chục lạng bạc vụn lấy ra hết đưa cho Sá» tiêu đầu.
SỠtiêu đầu đón lấy bạc cầm và o trong quán để trên bà n, nhìn Tát lão đầu nói:
- Tát lão đầu! Có ngưá»i đưá»ng ngoà i đến trêu trá»c đà n bà con gái cá»§a nhà ngươi. Thiếu tiêu đầu nhà tôi nổi lòng nghÄ©a hiệp đứng ra bênh vá»±c. Gặp trưá»ng hợp bất đắc dÄ© công tá» má»›i phải giết gã. Má»i ngưá»i Ä‘á»u trông thấy cả đó. Vụ nà y cÅ©ng là vì ngươi mà xảy ra, váºy ngươi phải gánh má»™t phần lá»›n trách nhiệm, nếu để sá»± việc vỡ lở ra. Bây giá» mai táng xác chết nà y Ä‘i đã rồi sẽ thá»§ng thẳng tìm cách che lấp.
Tát lão đầu đáp:
- Dạ... dạ...
Trịnh tiêu đầu nói:
- Phước Oai tiêu cục cá»§a chúng ta Ä‘i bảo tiêu ở ngoà i mà giết mấy tên đạo tặc lục lâm là chuyện rất thưá»ng. Hai con chuá»™t ngoà i đất Xuyên nà y là bá»n đầu trâu mặt ngá»±a, ta nhân thấy chúng nếu không phải là bá»n đạo tắc cướp đưá»ng, cướp biển thì cÅ©ng là bá»n giặc hái hoa rất ghê gá»›m. Ãại khái chúng đến Phúc Châu để gây ra án mạng. Thiếu tiêu đầu cá»§a chúng ta là ngưá»i sáng suốt, má»›i thá»§ tiêu gã nà y để Ä‘em lại sá»± an ninh cho dân Phúc Châu. Có Ä‘iá»u thiếu tiêu đầu không dám hư danh, nên chẳng buồn lên quan nha lãnh thưởng. Váºy Tát lão đầu phải giữ mồm miệng, đừng để câu chuyện tiết lá»™ ra ngoà i. Lão mà không kÃn tiếng để quan nha há»i đến thì chúng ta sẽ nói là hai tên đạo tặc nà y do lão dắt đến. Việc lão mở quán bán rượu chỉ là chuyện giả trá, mà là m tai mắt cho bá»n đạo tặc má»›i là sá»± thá»±c. Nếu không thế thì sao hai tên nà y lại đến nhằm đúng ngà y lão khai trương, không sá»›m hÆ¡n hay cháºm hÆ¡n? Chẳng bao giá» trong thiên hạ lại có chuyện ăn nhịp ngẫu nhiên như thế được.
Tát lão đầu vội nói:
- Tại hạ không dám nói... không dám nói gì hết.
Sư tiêu đầu đưa Bạch Nhị và Thất Trần khiêng xác chết ra chôn ngoà i vưá»n sau quán rượu. Hắn lại sai nạo hết những vết máu ngoà i cá»a Ä‘iếm cho tháºt sạch.
SỠtiêu đầu quay và o bảo Tát lão đầu:
- Trong vòng mưá»i ngà y, nếu không có gì tiết lá»™ ra, lão được cấp thêm năm chục lạng nữa để là m vốn.
Bằng lão mà hở môi, hở miệng nói quà ng thì lưỡi Ä‘ao cá»§a Phước Oai tiêu cục chẳng giết được hà ng vạn đạo tặc thì cÅ©ng đã ba ngà n rồi, nó sẽ giết má»™t già , má»™t trẻ nhà lão đó, và như váºy bất quá trong vưá»n rau nhà lão chỉ vùi thêm hai xác chết nữa.
Tát lão đầu đáp:
- Ãa tạ! Ãa tạ! Tiểu lão không dám nói gì đâu.
Má»i việc thu xếp xong xuôi thì trá»i đã tối mịt.
Lâm Bình Chi đã hơi yên dạ, nhưng chưa hết nỗi băn khoăn.
Chà ng vỠđến tiêu cục, vừa bước chân và o nhà đại sảnh đã thấy phụ thân ngồi trên ghế thái sư, đang nhắm mắt trầm ngâm.
Vẻ mặt thất thưá»ng, Lâm Bình Chi lên tiếng:
- Gia gia!
Phước Oai tiêu cục hà nh nghỠđã ba Ä‘á»i, bấy nhiêu năm qua lại giang hồ thì chuyện chiến đấu giết ngưá»i dÄ© nhiên không tránh khá»i được. Nhưng những ngưá»i bị giết hay bị đả thương toà n thuá»™c vá» phe hắc đạo, vả lại những cuá»™c chiến đấu chém giết nà y chỉ xảy ra ở nÆ¡i rừng hoang núi thẳm mà thôi.
Kẻ bị giết chôn Ä‘i là xong. Chẳng bao giá» có chuyện đạo tặc cướp tiêu bị giết tố cáo đến quan nha bao giá». Chuyến nà y Phước Oai tiêu cục gây ra án mạng ngay tại ngoại thà nh má»™t tòa thị trấn đông đúc.
Ngưá»i bị giết hại không phải là quân đạo tặc thì là má»™t việc tà y đình chứ đâu phải chuyện tầm thưá»ng. Ãừng nói hung thá»§ là thiếu tiêu đầu má»™t tiêu cục, mà ngay má»™t vị công tá» con quan Tổng đốc, quan Tuần án phạm tá»™i giết ngưá»i cÅ©ng không thể kết liá»…u má»™t cách dá»… dà ng được.
Lâm Bình Chi vừa lên đưá»ng vá» vừa tÃnh toán trong bụng. Chà ng không quyết định được có nên thú tháºt việc nà y vá»›i phụ thân hay không. Không ngá» vỠđến tiêu cục chà ng đã chạm trán phụ thân. Lâm Chấn Nam vừa thấy con vá», ông vui vẻ há»i ngay:
- Hà i nhi đi săn thế có được con lợn rừng nà o không?
Lâm Bình Chi đáp:
- Không.
Ãá»™t nhiên Lâm Chấn Nam tiện tay Ä‘ang cầm cái dá»c tẩu thuốc là o, y vừa quáºt và o vai Lâm Bình Chi vừa quát:
- Trả đòn đi!
Nếu là ngà y thưá»ng thì Lâm Bình Chi biết ngay là phụ thân thưá»ng nhân lúc bất ngá» ra chiêu để khảo nghiệm bản lãnh cá»§a mình. Chà ng thấy ông ra chiêu nà y là chiêu thứ 26 tên gá»i "Lưu tinh phi trụy" trong "Tịch Tà kiếm phổ", chà ng đã láºp tức sá» chiêu thứ 46 là "Khai hoa kiến pháºt" co ngưá»i lại để né tránh. Nhưng lúc nà y chà ng tâm thần hoảng hốt, cho ngay là vụ mình giết ngưá»i trong tiểu quán đã bị phụ thân phác giác rồi và ông cầm dá»c tẩu đánh mình để trừng phạt, nên chà ng không dám né tránh.
Lâm Chấn Nam quáºt dá»c tẩu xuống vai Lâm Bình Chi chỉ còn ba tấc liá»n đột nhiên dừng lại há»i:
- Sao thế? Nếu ở trên giang hồ gặp phải kình địch mà ngưá»i ngá»› ngẩn như váºy thì còn chi cái vai kia nữa?
Tuy lá»i nói ra chiá»u trách mắng, nhưng nét mặt vẫn tươi cưá»i.
Lâm Bình Chi dạ má»™t tiếng rồi hạ thấp vai bên tả xuống, từ từ xoay mình lại Ä‘i quanh lại phÃa sau phụ thân, tiện thấy cái chổi lông để trên ká»· trà , chà ng liá»n cầm lấy đâm và o lưng ông. Ãó chÃnh là chiêu "Hoa khai kiến pháºt".
Lâm Bình Chi gáºt đầu cưá»i nói:
- Thế mới phải chứ!
Ãồng thá»i ông xoay tay lại dùng dá»c tẩu trả lại bằng chiêu "Giang thượng lá»™ng địch".
Lâm Bình Chi phấn khởi tinh thần, chà ng chiết giải bằng chiêu "TỠkhà đông lai".
Hai cha con cùng nhau chiết giải đến năm chục chiêu rồi Lâm Chấn Nam cầm dá»c tẩu phóng lẹ Ä‘iểm nhẹ và o dưới vú Lâm Bình Chi.
Lâm Bình Chi đỡ đòn không kịp, cánh tay phải bị tê nhức, cây chổi lông gà chà ng không nắm giữ được nữa đà nh để rớt xuống đất.
Lâm Chấn Nam cưá»i nói:
- Hay lắm! Hay lắm! Trong vòng một tháng nay, ngà y nà o cũng tiến bộ khá đấy. Thế là bữa nay ngươi chiết giải thêm được bốn chiêu nữa.
Rồi ông quay lại ngồi xuống ghế lấy thuốc bỠvà o tẩu nói:
- Bình nhi! Nói cho ngươi hay: bữa nay trong tiêu cục có chuyện vui mừng.
Lâm Bình Chi quẹt lá»a cho phụ thân hút thuốc rồi há»i:
- Chắc gia gia lại đón được một món hà ng lớn?
Lâm Chấn Nam lắc đầu cưá»i đáp:
- Chỉ lo tiêu cục mình không đủ ngưá»i là m được, chứ không sợ thiếu hà ng. Ta e rằng hà ng đưa đến nhiá»u mà mình không dám lãnh hết.
Ông thở ra một là n khói thuốc dà i, nói tiếp:
- Vừa rồi Lý tiêu đầu từ Giang Tây đưa tin vá» cho hay. Dư quán chá»§ chùa Tùng Phong thuá»™c phái Thanh Thà nh ở Xuyên Tây đã thu lá»… váºt cá»§a chúng ta đưa biếu.
Lâm Bình Chi má»›i nghe má»›i nghe đến mấy tiếng "Xuyên Tây", "Dư quán chá»§" đã giáºt nảy mình lên há»i lại:
- Thu lá»… váºt cá»§a chúng ta ư?
Lâm Chấn Nam đáp:
- Công việc trong tiêu cục trước nay ta không nói cho Bình nhi nghe, nên Bình nhi không hiểu. Bình nhi dần dần tuổi đã lá»›n khôn, gánh nặng cá»§a gia sẽ đặt lên vai Bình nhi. Váºy từ nay công việc trong tiêu cục, Bình nhi cần để ý cho hiểu biết. Hà i tá»! Tiêu cục cá»§a chúng ta đã truyá»n ba Ä‘á»i. Má»™t là nhá» tiếng tăm cá»§a tổ phụ ngà y trước để lại. Hai là nhỠở công việc truyá»n thống cá»§a tiêu cục nhà ta là m được má»™t cách đắc lá»±c và đâu ra đấy, má»›i gây nên được thanh thế như ngà y nay. Có Ä‘iá»u má»i việc trên chốn giang hồ thì vá» thanh danh chỉ chiếm được hai phần mưá»i, công việc là m ăn hai phần nữa là bốn, còn sáu phần mưá»i phải trông và o sá»± nể vì cá»§a các bạn hữu giang hồ hai phe Hắc, Bạch. Hà i tá» thá» nghÄ© mà coi: tiêu xa cá»§a Phước Oai tiêu cục chúng ta chạy khắp trong 12 tỉnh, nếu má»—i chuyến Ä‘á»u phải có ngưá»i nhà đi theo há»™ vệ để chém giết những kẻ cướp đưá»ng thì lấy đâu ra đủ ngưá»i mà thà mạng cho chuyến hà ng được trót lá»t. Ngưá»i ta thưá»ng nói: "Giết được ngà n địch mình cÅ©ng phải tá» thương đến tám trăm". HÆ¡n nữa ngay má»™t món tiá»n bồi thưá»ng cho gia đình tiêu sư, ngưá»i chạy cá», cùng thuá»™c hạ dù có lấy cả tiêu ngân đắp và o cÅ©ng không đủ, chúng ta còn được gì nữa?
Lâm Bình Chi đáp:
- Vâng.
Lòng chà ng lại nghĩ tới mấy chữ: "Quan tây", "hỠDư" mà phụ thân vừa nói lại còn văng vẳng bên tai.
Lâm Chấn Nam lại nói:
- Vì thế mà chúng ta ăn bát cÆ¡m bảo tiêu, cần được các bạn giang hồ nể mặt. Váºy ta phải coi hai chữ "giao tình" còn có sức mạnh hÆ¡n cả gươm Ä‘ao.
Giả tá»· trong những ngà y qua mà Lâm Bình Chi được nghe chuyện phụ thân sắp chuyển dần công việc tiêu cục sang cho chà ng gánh vác thì chà ng đã nức lòng hởi dạ, bà n bạc rất nhiá»u, nhưng lúc nà y chà ng Ä‘ang xao xuyến trong lòng, nên những lá»i cá»§a phụ thân chỉ lá»t và o tai chà ng phân ná»a. Lâm Chấn Nam cầm dá»c tẩu gõ xuống đất "cốc cốc" ba cái rồi nói tiếp:
- Võ công cá»§a gia gia đây dÄ© nhiên còn kém tằng tổ phụ mà chưa chắc đã bằng được tổ phụ ngươi, nhưng vá» công cuá»™c kinh doanh tiêu cục thì có thể nói hÆ¡n tổ phụ lẫn tằng tổ ngươi rồi. Tằng tổ dá»±ng ra cÆ¡ nghiệp sáu tỉnh miá»n duyên hải, còn Lưỡng Quảng, Lưỡng Hồ và Giang Tây năm tỉnh là bà n tay cá»§a gia gia đây mà có. Ãó là nhá» bà quyết nà o, ngươi có biết không? Nói trắng ra chẳng qua chỉ ở bốn chữ "thêm bạn bá»›t thù" mà thôi. Phước Oai tiêu cục, chữ Phước ở trên, chữ Oai ở dưới là nói phước nghÄ©a quan hệ hÆ¡n oai phong. Nếu Ä‘em đổi ngược lại là "Oai phước" thì nghÄ©a khác hẳn Ä‘i nó biến đổi ra là m oai hÆ¡n là m phước". Ha ha! Ha ha!...
Lâm Bình Chi bất đắc dÄ© cÅ©ng phải cưá»i lên mấy tiếng khô khan lạt lẽo để đáp lại phụ thân, nhưng là những tiếng cưá»i vô vị, trong lòng chẳng có chi hứng thú. Lâm Chấn Nam không phát giác ra ná»—i lòng hồi há»™p bất an cá»§a chà ng, ông lại nói tiếp:
- Cổ nhân thưá»ng nói được đằng chân lân đằng đầu". Gia gia đây đã được mưá»i mấy tỉnh đưá»ng ngoà i rồi, bây giá» cÅ©ng muốn lân và o đất Thục. ÃÆ°á»ng bảo tiêu cá»§a chúng ta Ä‘i từ Phúc Kiến và o phÃa Tây, từ Giang Tây qua Hồ Nam đến Hồ Bắc, chẳng lẽ chịu dừng lại ở đây ư? Sao không ngược dòng sông Trưá»ng Giang Ä‘i nữa vá» phÃa Tây và o đến đất Tứ Xuyên? Tứ Xuyên là nước vá»±a, tiá»n vá»±a cá»§a dân già u đất thịnh. Chúng ta và o được Tứ Xuyên rồi sẽ phÃa Bắc ngược lên Thiểm Tây, phÃa Nam xuống đến Vân Nam, Quý Châu. Như váºy đưá»ng kinh doanh cá»§a chúng ta sẽ được thêm ba thà nh nữa. Có Ä‘iá»u Tứ Xuyên là nÆ¡i rồng ẩn, cá»p nấp, cao nhân rất nhiá»u. Xe tiêu cá»§a Phước Oai tiêu cục muốn Ä‘i Tứ Xuyên thì phải giao du vá»›i phái Nga Mi và phái Thanh Thà nh má»›i yên được. Từ ba năm nay, má»—i năm hai tiết xuân thu, ta đã phái ngưá»i đưa háºu lá»… lên chùa Tùng Phong phái Thanh Thà nh và chùa Kim Ãỉnh phái Nga Mi. Nhưng trước đây chưởng môn hai phái nà y không thu lá»… váºt. Kim Quang thượng nhân phái Nga Mi còn chịu tiếp kiến tiêu đầu cá»§a ta phái đến, má»i ở lại ăn bữa cÆ¡m chay, nói mấy câu tạ từ rồi để nguyên phong lá»… váºt, không động đến, bảo đưa trả vá». Dư quán chá»§ chùa Tùng Phong thì gắt gao hÆ¡n. Tiêu đầu cá»§a chúng ta đưa lá»… đến lưng chừng sưá»n núi đã bị ngăn chặn lại.
Há» nói là Dư quán chá»§ Ä‘ang ở thá»i kỳ tá»a quan, cá»a đóng then cà i không chịu tiếp kiến ngưá»i ngoà i. Há» còn nói trong chùa đủ cả không thiếu thứ gì và không thu lá»… váºt cá»§a mình. Tiêu đầu cá»§a chúng ta đứng nói chuyện không được ra mắt Dư quán chá»§, ngay đến cổng chùa hướng nam hay hướng bắc y cÅ©ng không biết nữa. Lần nà o tiêu đầu đưa lá»… đến cÅ©ng thở hồng há»™c chạy vá». Y nói là nếu ta không nghiêm lệnh bắt y bất luáºn đối phương vô lá»… đến đâu mình vẫn phải má»™t niá»m kÃnh cẩn, nên y đà nh chịu nuốt giáºn trở vá». Nếu không thì dù cha trá»i, mẹ đất há» cÅ©ng chống cá»±, có khi đến đánh nhau nữa là khác.
Lâm Chấn Nam nói tá»›i đây, ra chiá»u đắc ý vô cùng, ông đứng lên nói tiếp:
- NgỠđâu lần nà y Dư quán chá»§ lại chịu thu lá»… váºt cá»§a chúng ta rồi. Quán chá»§ còn nói là sẽ phái bốn tên đệ tỠđến Phúc Kiến đáp lá»…...
Lâm Bình Chi lá»›n tiếng há»i:
- Bốn tên chứ khộng phải hai ư?
Lâm Chấn Nam đáp:
- Phải rồi! Bốn tên đệ tá»! Ngươi coi đó thì biết Dư quán chá»§ sá» sá»± long trá»ng vô cùng. Phước Oai tiêu cục cá»§a chúng ta vẻ vang biết chừng nà o? Chiá»u nay ta sẽ phái khoái mã thông tri cho các phân cục ở những tỉnh Giang Tây, Hồ Nam, Hồ Bắc phải ân cần tiếp đãi bốn vị sứ giả phái Thanh Thà nh như báºc thượng tân.
Lâm Bình Chi lại há»i:
- Gia gia! Phải chăng ngưá»i Tứ Xuyên vẫn có lệ kêu kẻ khắc bằng con rùa và tá»± xưng mình là lão gia?
Lâm Chấn Nam cưá»i đáp:
- Ở Tứ Xuyên những ngưá»i thô tục má»›i ăn nói thế. Hạng ngưá»i thô tục nà y khắp nước đâu đâu chả có.
DÄ© nhiên ngưá»i thô tục nói năng không được thanh lịch. Ngươi đã nghe những tên chạy cá» hiệu trong tiêu cục chúng ta lúc hỠđánh bạc nói năng còn khó nghe hÆ¡n ngưá»i Tứ Xuyên là khác. Sao ngươi lại há»i câu nà y?
Lâm Bình Chi ngáºp ngừng đáp:
- Hà i nhi muốn há»i váºy thôi, không có chuyện chi cả.
Lâm Chấn Nam nói:
- Khi bốn đệ tá» phái Thanh Thà nh tá»›i đây, ngươi nên tìm cách thân cáºn vá»›i hỠđể há»c lấy tác phong cá»§a đệ tá» danh gia. Kết giao được vá»›i bốn ngưá»i bạn nà y là ngà y sau tha hồ sung sướng...
Lâm Chấn Nam nói tá»›i đây thì đột nhiên ngoà i sảnh đưá»ng có tiếng ngưá»i huyên náo. Tiếp theo là tiếng bước chân cá»§a mấy ngưá»i láºt Ä‘áºt chạy và o. Lâm Chấn Nam chau mà y há»i:
- Có chuyện chi mà nhộn lên thế?
Bỗng thấy ba tên chạy cỠhiệu tiến và o. Tên đi đầu hớt hải nói:
- Tổng... tổng tiêu đầu...
|

19-07-2008, 09:12 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 3
Phước Oai Tiêu Cục phát sinh biến cố
Lâm Chấn Nam quát há»i:
- Ngươi có Ä‘iá»u chi mà hốt hoảng như váºy?
Tên chạy hiệu Thất Trần ấp úng đáp:
- Bạch... Bạch Nhị chết rồi!
Lâm Chấn Nam giáºt mình kinh hãi há»i ngay:
- Ai giết gã? Tụi bay đánh bạc rồi gây thà nh ẩu đả phải không?
Trong lòng phiá»n muá»™n, Lâm Chấn Nam bụng bảo dạ:
- Những tên hán tá» nà y bôn tẩu giang hồ quen thói cá» bạc mất rồi, tháºt khó mà quản thúc chúng được!
Ãá»™ng má»™t cái là tay đấm chân đá, rồi rút dao đâm chém nhau. NÆ¡i đây là chá»— phá»§ thà nh, mà để phát sinh án mạng thì rầy rà to rồi.
Bỗng nghe Thất Trần đáp:
- Không phải thế! Không phải thế!... Vừa rồi gã Tiểu Lý ra cầu tiêu thấy Bạch Nhị nằm bên nhà cầu trong vưá»n rau. Trong ngưá»i y chẳng có thương tÃch chi hết, nhưng toà n thân lạnh cứng, không hiểu chết tá»± bao giá» và bị chết trong trưá»ng hợp nà o? Chắc y bị cấp bệnh mà thác.
Lâm Chấn Nam thở phà o một cái nói:
- Ãể ta ra coi.
Ông nói rồi láºp tức Ä‘i ngay. Lâm Bình Chi cÅ©ng theo sau. Ra tá»›i vưá»n rau đã thấy bảy tám ngưá»i vừa tiêu sư vừa ngưá»i chạy cá» hiệu Ä‘ang xúm xÃt và o má»™t chá»—. Má»i ngưá»i thấy tổng tiêu đầu tá»›i Ä‘á»u tránh ra nhưá»ng lối Ä‘i.
Lúc Lâm Chấn Nam coi thi thể Bạch Nhị thì ngưá»i gã đã lá»™t hết quần áo ra rồi. Trong mình gã tuyệt không má»™t vết máu. Ông liá»n há»i Chúc tiêu sư đứng bên:
- Có thương tÃch gì không?
Chúc tiêu sư đáp:
- Thuộc hạ khém xét rất kỹ, khắp mình gã không có một vết thương nà o mà cũng không phải gã bị trúng độc.
Lâm Chấn Nam nhìn sắc mặt Bạch Nhị vẫn như thưá»ng không có chá»— nà o thâm tÃm, bên môi hãy còn Ä‘á»ng nụ cưá»i, liá»n gáºt đầu nói:
- Và o nói cho Ãồng tiên sinh hay để y liệu lý việc tống táng cho Bạch Nhị và cấp cho gia đình gã má»™t trăm lạng bạc.
Từ ngà y Lâm Viá»…n Ãồ sáng láºp ra Phước Oai tiêu cục đã định lệ những món tiá»n gá»i là phá»§ tuất cho tiêu sư, chạy hiệu và phu tạp dịch chết vì Ä‘ang là m việc hoặc bị trá»ng thương, hay mắc bệnh mà chết má»—i hạng bao nhiêu. Từ ngà y Lâm Chấn Nam lên nắm quyá»n tiêu cục đã hai ba lần gia tăng các khoản tiá»n phá»§ tuất nà y.
Má»™t tên chạy hiệu nhân bị bệnh mà chết, dÄ© nhiên Lâm Chấn Nam chẳng lấy gì là m quan tâm, ông trở gót quay vá» nhà đại sảnh gá»i Lâm Bình Chi há»i:
- Sáng nay Bạch Nhị có theo ngươi đi săn không?
Lâm Bình Chi đáp:
- Gã có đi, lúc vỠvẫn bình yên, không hiểu gã bị cấp bệnh hồi nà o.
Lâm Chấn Nam nói sang chuyện khác:
- Vụ nà y tháºt là đột ngá»™t. Ta lăm le mở đưá»ng bảo tiêu và o Tứ Xuyên đã đến mưá»i năm nay chưa thà nh.
Không ngá» Dư quán chá»§ đột nhiên cao hứng chẳng những thu nạp lá»… váºt cá»§a mình, còn phái bốn đệ tá» vượt đưá»ng ngà n dặm, đến đây đáp lá»….
Lâm Bình Chi nói:
- Thanh Thà nh tuy là má»™t môn phái lá»›n trong võ lâm, nhưng oai danh cá»§a Phước Oai tiêu cục cùng gia gia trên chốn giang hồ cÅ©ng không phải là nhá». Hà ng năm mình phái ngưá»i đến Tứ Xuyên đưa lá»… biếu, thì Dư quán chá»§ có phái ngưá»i tá»›i đây đáp lá»… cÅ©ng chỉ là câu chuyện có Ä‘i có lại mà thôi chứ gì?
Lâm Chấn Nam cưá»i nói:
- Ngươi tháºt chẳng biết gì. hai phái Thanh Thà nh, Nga Mi tại tỉnh Tứ Xuyên oai danh ngang hà ng vá»›i hai phái Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng. Há» dá»±ng ra môn phái đã mấy trăm năm, những anh tà i dưới trướng nhiá»u không biết bao nhiêu mà kể. Ta tuy võ nghệ không đến ná»—i hèn kém, nhưng không thu nạp đệ tá», truyá»n nhân. Ãá»i ta trÆ¡ trá»i má»™t mình, đến Ä‘á»i ngươi cÅ©ng thế, so vá»›i há» ngưá»i nhiá»u thế lá»›n là m sao được?
Lâm Bình Chi trong lòng không phục, chà ng đáp:
- Triệu thúc thúc, Chu bá bá, Phùng thúc thúc, Tưởng tiêu tiên sinh Ä‘á»u võ công cao cưá»ng đáng kể và o hạng tuyệt đỉnh võ lâm. Nếu bao nhiêu anh hùng hảo hán tại khắp các tiêu cục tụ há»™i lại chẳng lẽ lại không địch nổi những phái Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng, Nga Mi, Thanh Thà nh chi chi đó hay sao?
Lâm Chấn Nam cưá»i nói:
- Hà i tá»! Câu nà y ngươi nói vá»›i gia gia đây thì không sao, nếu lá»t và o tai ngưá»i khác thì tháºt là phiá»n lắm đó.Trong 12 tiêu cục cá»§a chúng ta có 94 vị tiêu sư Ä‘á»u là những tay bản lãnh cao thâm, nếu tụ há»p và o má»™t chá»— thì chẳng chịu thua bất luáºn môn phái nà o, nhưng thắng ngưá»i có lợi gì không? Ngưá»i ta thưá»ng nói hòa khà sinh tiá»n tà i. Chúng ta ăn bát cÆ¡m bảo tiêu, cà ng nên nhân nhượng vá»›i ngưá»i ta má»™t bước. Há»… mình lá»… nhượng là há» không sinh sá»±, mình tá»± lún thấp Ä‘i để ngưá»i ta xưng hùng, mà ta có mất mát gì đâu?
Lâm Chấn Nam và o nghá» bảo tiêu đã mấy chục năm, ông biết rõ trên chốn giang hồ rất nhiá»u sóng gió hiểm nghèo. Hồi còn Ãt tuổi ông đã bị thất bại nhiá»u phen. Ngà y nay tuổi già , ông đã già u kinh nghiệm giang hồ và chá»§ trương lá»… nhượng cho nên việc.
Lâm Bình Chi lại nói:
- Gia gia!...
Chà ng vừa mở miệng bá»—ng có tiếng ngưá»i la thất thanh:
- Chao ôi! Trịnh tiêu đầu lại chết rồi!
Cha con Lâm Chấn Nam cùng giáºt mình kinh hãi. Lâm Bình Chi Ä‘ang ngồi ghế đứng phắt dáºy run run lên nói:
- Bá»n chúng đến báo...
Chữ "thù" chà ng sắp thốt ra bá»—ng nhiên dừng lại. Lúc nà y Lâm Chấn Nam đã ra đến cá»a nhà đại sảnh.
Ông không để ý tá»›i lá»i nói cá»§a cáºu con.
Bỗng thấy gã chạy hiệu Trần Thất thở hồng hộc chạy và o báo:
- Tổng... Tổng tiêu đầu! Nguy to rồi! Trịnh tiêu đầu... lại bị con ác quỷ Tứ Xuyên đòi mạng... bắt đem đi...
Lâm Chấn Nam sa sầm nét mặt quát lên:
- Cái gì mà ác quỷ Tứ Xuyên? Ngươi đừng ăn nói hồ đồ.
Trần Thất đáp:
- Ãúng thế tháºt!... Thiếu tiêu đầu cứu mạng cho tiểu nhân. Con ác quá»· nà y sắp tìm đến tiểu nhân rồi. Số mạng thiếu tiêu đầu to lá»›n... dương khà thịnh vượng... có quá»· thần há»™ vệ ác quá»· không là m gì được... chúng ta mau mau tìm biện pháp hoặc má»i thầy chùa được sỡi vá» Ä‘á»c kinh cúng giưá»ng... Thiếu tiêu đầu dáºp đầu lạy mấy lạy là xong. Có như thế má»›i tiêu tan được oan hồn con ác quá»· Tứ Xuyên. Giống ác quá»· nà y đòi mạng báo thù thiệt là ghê gá»›m chứ không phải chuyện chÆ¡i...
Gã nói lắp bắp một hồi câu nỠxỠcâu kia. Lâm Chấn Nam chẳng hiểu ra sao quát lên:
- Câm miệng đi! Ngươi nói trăng nói cuội gì thế?
Trần Thất lại lắp bắp:
- Dạ! Dạ!...Con ác quá»· Tứ Xuyên kia... Ngưá»i Tứ Xuyên còn sống đã hung hãn bá đạo... Hắn chết Ä‘i dÄ© nhiên là ghê gá»›m lắm...
Gã thấy tổng tiêu đầu trừng mắt lên nhìn, vẻ mặt nghiêm khắc, không dám nói nữa, nhưng vẻ mặt rất sợ hãi ra dáng năn nỉ cầu ngưá»i cứu mạng.
Lâm Chấn Nam há»i:
- Ngươi bảo Trịnh tiêu đầu chết rồi phải không? Thi thể hiện giỠở đâu? Y chết trong trưá»ng hợp nà o?
Giữa lúc ấy có mấy tên tiêu sư cùng mấy gã chạy hiệu tiến đến sảnh đưá»ng. Má»™t tên tiêu sư chau mà y há»i:
- Tổng tiêu đầu! cái chết cá»§a Trịnh huynh đệ cÅ©ng giống hệt như cái chết cá»§a Bạch Nhị. Trong ngưá»i không có má»™t vết thương tÃch, mặt mÅ©i không xanh xám hay phù thÅ©ng. Thá»§ khiếu cÅ©ng không ứa máu.
Hay là ... Hay là vừa theo thiếu tiêu đầu đi săn rồi trúng phải tà ma? Chạm phải hung thần ác quỷ gì đây?
Lâm Chấn Nam hừ một tiếng rồi nói:
- Suốt Ä‘á»i ta bôn tẩu giang hồ, chưa bao giá» gặp ma quá»· hết. Chúng ta thá» Ä‘i coi.
Dứt lá»i ông cất bước ra khá»i sảnh đưá»ng. Trần Thất lại nói:
- Số mạng tổng tiêu đầu đã lá»›n, oai phong phúc pháºn cÅ©ng lá»›n, dÄ© nhiên ác quá»· phải gá»m không dám là m gì. Nhưng bá»n tiểu nhân thân hèn sâu cát, pháºn má»n kiến giun, không thể bì được.
Lâm Chấn Nam không lý gì đến gã, tiếp tục Ä‘i theo bá»n tiêu đầu tá»›i tà u ngá»±a thì thấy Trịnh tiêu đầu nằm sóng sượt ngay trước cá»a hai tay y còn cầm chiếc yên ngá»±a. Hiển nhiên y Ä‘ang tháo yên thì đột nhiên lăn ra mà chết, chứ không phải ẩu đả vá»›i ai.
Lúc nà y trá»i đã tối rồi. Lâm Chấn Nam bảo ngưá»i giÆ¡ đèn lồng lên soi. Ông thò tay cởi quần áo Trịnh tiêu đầu xem xét rất kỹ, lại nắn các khá»›p xương thì quả nhiên không thương tÃch, cả đến những đốt xương ngón tay cÅ©ng không bị gãy cái nà o.
Lâm Chấn Nam là má»™t tay hà o kiệt, vốn không tin quá»· thần. Cái chết đột ngá»™t cá»§a Bạch Nhị chứa đủ khiến cho ông lấy là m kỳ dị nhưng cái chết cá»§a Trịnh tiêu đầu giống hệt gã kia nhắc nhở cho ông trong vụ nà y có Ä‘iá»u chi ngoắt nghéo. Nếu bảo là bị chết vá» những chứng bệnh ôn dịch thì sao trong mình không có chấm Ä‘en loang lổ? Ông nghÄ© vụ nà y tất có liên quan đến chuyện Ä‘i săn cá»§a cáºu con sáng nay, liá»n quay lại há»i Lâm Bình Chi:
- Bữa nay theo ngươi đi săn, ngoà i Trịnh tiêu đầu còn những ai?
Lâm Bình Chi đáp:
- Còn SỠtiêu đầu và gã nà y.
Chà ng vừa nói vừa chỉ và o Trần Thất. Lâm Chấn Nam gáºt đầu nói:
- Hai ngưá»i hãy theo ta!
Rồi quay lại bảo má»™t tên chạy hiệu Ä‘i má»i Sá» tiêu đầu đến sương phòng phÃa đông nói chuyện.
Ba ngưá»i vỠđến sương phòng, Lâm Chấn Nam ngồi xuống không nói gì. Ông biết cáºu con chưa từng lịch duyệt, kiến thức nông cạn, còn Trần Thất chỉ ăn nói hồ đồ khiến ngưá»i loạn óc. Cần phải há»i tá»›i Sá» tiêu đầu là tay lão luyện má»›i ra được manh mối gì chăng?
Trần Thất mấy lần muốn nói nhưng thấy tổng tiêu đầu vẻ mặt oai nghiêm, liá»n rụt lưỡi lại không dám nói nữa.
NgỠđâu chỠđã lâu lắm, thá»§y chung vẫn không thấy Sá» tiêu đầu tá»›i. Lâm Chấn Nam liá»n giục Trần Thất:
- Ngươi Ä‘i má»i Sá» tiêu đầu mau lên.
Trần Thất dạ má»™t tiếng rồi chạy ra cá»a sương phòng. Nhưng gã quay lại ấp úng nói:
- SỠtiêu đầu chắc sắp tới rồi... Tưởng tiểu nhân... bất tất phải đi giục dã y là m chi?
Lâm Chấn Nam tức giáºn quát lên:
- Ta bảo mi thì cứ biết là đi cho mau, còn rắc rối gì nữa?
Trần Thất vội đáp:
- Dạ! Dạ! Tiểu nhân xin đi.
Toà n thân gã run bần báºt. Chân phải gã vừa khoa lên bước qua ngưỡng cá»a, bá»—ng lại rụt và o, quỳ hai gối xuống nhìn Lâm Chấn Nam năn nỉ:
- Tổng... Tổng tiêu đầu tha mạng cho!... Một mình tiểu nhân đi ra tất là phải chết!
Lâm Chấn Nam thấy Trần Thất sắc mặt tái mét, cắt không còn giá»t máu, khiếp sợ đến má»™t trình độ khôn tả. Tuy ông không tin quá»· thần, nhưng tình trạng Trần Thất tá» ra như gã trông thấy ác quá»· rõ rà ng, ông cÅ©ng không khá»i á»›n da gà , liá»n dáºm chân bảo gã:
- Ãứng dáºy! Ãứng dáºy! Ngươi Ä‘iên rồi hay sao?
Trần Thất vẫn nằm yên, miệng lắp bắp:
- Thiếu tiêu đầu!... Vụ đó không liên quan gì đến tiểu nhân. Thiếu tiêu đầu... mau tìm biện pháp nà o để đối phó...
Lâm Chấn Nam nghe gã nói váºy, sinh lòng ngá» vá»±c, bảo gã:
- Ngươi dáºy Ä‘i!... Rồi đứng yên đây là được.
Trần Thất tưởng chừng như được đức thượng đế ban lệnh đại xá. Gã đứng dáºy liá»n, xoay tay đóng cá»a phòng lại, tá»±a hồ gã sợ con ác quá»· Tứ Xuyên xông và o hại ngưá»i. Lâm Chấn Nam quay lại há»i Lâm Bình Chi:
- Vụ nà y là thế nà o đây?
Lâm Bình Chi biết là không thể dấu giếm được nữa. Chà ng liá»n Ä‘em câu chuyện Ä‘i săn trở vá» và o tá»u quán bên đưá»ng uống rượu rồi thấy hai gã hán tá» ngưá»i Tứ Xuyên trêu trá»c cô gái bán rượu nhân đó xảy ra câu chuyện xung đột thế nà o? Cuá»™c động thá»§ ra sao? Gã hán tỠđè đầu chà ng thế nà o? Trong lúc hoang mang vừa tức giáºn, chà ng rút kim Ä‘ao đâm chết hán tá» ra sao? Nhất nhất thuáºt lại cho Lâm Chấn Nam nghe.
Chà ng kể cả việc Ä‘em chôn thi thể hán tỠở trong vưá»n rau sau tá»u quán và cho tiá»n chá»§ quán, dặn lão không được tiết lá»™ vụ nà y vá»›i bất cứ má»™t ai.
Lâm Chấn Nam cà ng nghe cà ng biết là câu chuyện rắc rối. Nhưng ông đã từng trải sóng to gió cả trên giang hồ. Việc cáºu con cùng ngưá»i xảy cuá»™c ẩu đả, giết chết má»™t kẻ tha hương tuy là má»™t thá»§ Ä‘oạn tà n nhẫn, nhưng cÅ©ng chưa phải việc động trá»i, ông vẫn bình tÄ©nh nghe chà ng thuáºt chuyện, nét mặt không lá»™ vẻ gì khác lạ.
Nghe Lâm Bình Chi kể chuyện xong, Lâm Chấn Nam trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i:
- Hai hán tỠđó không nói rõ là ngưá»i môn phái hay bang há»™i nà o ư?
Lâm Bình Chi đáp:
- Không.
Lâm Chấn Nam lại há»i:
- Trong ngôn ngữ cỠchỉ của hỠcó chỗ nà o khác lạ không?
Lâm Bình Chi đáp:
- Hà i nhi không thấy có chá»— nà o khác lạ. Có Ä‘iá»u gã hán tá» há» Dư nói...
Lâm Bình Chi chưa dứt lá»i, Lâm Chấn Nam đã há»i xen và o:
- Phải chăng ngươi đã giết hán tỠhỠDư?
Lâm Bình Chi đáp:
- Ãúng thế! Hà i nhi nghe gã kia kêu hắn là "Dư huynh đệ". Có Ä‘iá»u hà i nhi không rõ là Dư hay Du vì khẩu âm ngưá»i phương xa, không nghe được chuẩn Ä‘Ãch.
Lâm Chấn Nam lắc đầu rồi nói như để mình nghe:
- Không hiểu, không hiểu có phải y hay không? Dư quán chá»§ bảo là phái ngưá»i đến đây, nhưng không có lý nà o lại tá»›i phá»§ Phúc Châu mau thế được, trừ khi ngưá»i há» má»c cánh biết bay...
Lâm Bình Chi trong lòng hồi há»™p, há»i lại:
- Gia gia! Gia gia liệu hai gã đó có phải là ngưá»i phái Thanh Thà nh không?
Lâm Chấn Nam không trả lá»i. Hồi lâu, ông vừa đưa tay ra vừa vạch vừa há»i:
- Ngươi thi triển thức "Phiên thiên chưởng" thế nà y đánh gã thì gã chiết giải bằng cách nà o?
Lâm Bình Chi đáp:
- Gã không biết chiết giải chi hết, mà tát tai hà i nhi má»™t cái tháºt mạnh.
Lâm Chấn Nam cưá»i ồ nói:
- Hay lắm! Hay lắm! Hay lắm!
Ông nói liá»n ba câu "Hay lắm" khiến cho căn phòng Ä‘ang bao phá»§ má»™t là n không khà nghiêm trá»ng, khẩn trương, hòa hoãn trở lại. Lâm Bình Chi thấy Lâm Chấn Nam báºt cưá»i, chà ng chẳng hiểu gì cÅ©ng cưá»i theo và cảm thấy rất yên tâm vững dạ. Lâm Chấn Nam lại há»i:
- Ngươi dùng thủ thức nà y đánh gã thì gã trả đòn thế nà o?
Ông vừa há»i vừa giÆ¡ tay ra chỉ trá» là m hiệu. Lâm Bình Chi đáp:
- Lúc đó hà i nhi lá»a giáºn bốc lên ngùn ngụt nên không nhá»› được rõ rà ng. Dưá»ng như hà i nhi ra chiêu đó, hắn đấm và o ngá»±c hà i nhi má»™t thoi quyá»n.
Lâm Chấn Nam cà ng lộ vẻ ôn hòa, nói:
- Hay quá! Chiêu nà y phải trả lại thế nà y mới đúng. Thế mà gã đó cũng không hiểu thì quyết nhiên không phải là con cháu Dư quán chủ ở chùa Tùng Phong của phái Thanh Thà nh mà tiếng tăm lừng lẫy khắp thiên hạ.
Té ra Lâm Chấn Nam nói mấy câu "hăy lắm" không phải là để khen thưởng cáºu con giá»i quyá»n cước mà là vì ông đã yên tâm. Ông nghÄ© rằng trong cả tỉnh Tứ Xuyên rá»™ng lá»›n, ngưá»i hiểu võ công kể cả mưá»i muôn, mà gã hán tá» há» Dư kia đã bị cáºu con ông hạ sát thì dÄ© nhiên bản lÄ©nh tầm thưá»ng, nhất định gã không liên quan gì đến phái Thanh Thà nh.
Lâm Chấn Nam thò ngón tay giữa bên phải ra gõ lách cách xuống mặt bà n má»™t lúc rồi lại há»i:
- Gã đè cổ ngươi thế nà o?
Lâm Bình Chi đưa tay ra vừa trá» vừa vạch để diá»…n tả lại trưá»ng hợp chà ng bị hán tá» há» Dư đè cổ khiến chà ng không nhúc nhÃch được. Trần Thất dưá»ng như lúc nà y đã mạnh bạo hÆ¡n, nói xen và o:
- Bạch Nhị cầm Ä‘inh ba đâm gã, liá»n bị gã vung cước đá ngược lại phÃa sau hất Ä‘inh ba Ä‘i... rồi lại... lại đá cả Bạch Nhị lăn long lóc.
Lâm Chấn Nam tâm thần chấn động, đứng lên há»i:
- Gã xoay cước đá văng cây đinh ba lại đá ngã cả Bạch Nhị nữa ư?... Thế thì phép đá của gã thế nà o?
Trần Thất đáp:
- Gã đá thế nà y.
Hai tay Trần Thất bám và o chân ghế. Gã nhảy ngưá»i lên, hất chân trái đá ngược lại má»™t cái. Ngưá»i gã lại nhẩy lên rồi má»›i đá chân phải ra. Võ nghệ gã rất tầm thưá»ng nên động tác cá»§a gã vụng vá» chẳng khác gì con ngá»±a tung vó đá ngưá»i. Lâm Bình Chi thấy Trần Thất đá ngược lại hai cước kiểu cách rất khó coi. Chà ng không nhịn được, suýt nữa phải phì cưá»i nói vá»›i Lâm Chấn Nam:
- Gia gia! Gia gia thá» coi...
Chà ng Ä‘ang nói dở câu, ngá»ng đầu lên nhìn thấy phụ thân nét mặt đầy vẻ khá»§ng khiếp, liá»n dừng lại không dám nói nữa. Lâm Chấn Nam lá»™ vẻ đăm chiêu há»i:
- Dưá»ng như hai cái đá háºu đó là "Bách biến ảo thoái", má»™t tuyệt kỹ đắc ý cá»§a phái Thanh Thà nh. Hà i nhi! Hai cước đó gã đá thế nà o?
Lâm Bình Chi đáp:
- Lúc đó hà i nhi bị gã đè đầu, nên không nhìn rõ gã đá ra sao.
Lâm Chấn Nam nói:
- Ãúng rồi. Phải há»i Sá» tiêu đầu má»›i biết được.
Ông liá»n chạy ra cá»a phòng lá»›n tiếng gá»i:
- Có ai đấy không? SỠtiêu đầu đâu? Sao mãi không thấy đến?
Hai tên chạy hiệu nghe tiếng vội chạy lại đáp:
- Bá»n tiểu nhân tìm mãi chẳng thấy Sá» tiêu đầu đâu cả. Chắc y Ä‘i chÆ¡i phố rồi.
Lâm Chấn Nam giáºm chân nói:
- Ãi tìm y vá» ngay lẹ lên! Chắc y tìm đến nhà mụ quả phụ há» Trương bán Ä‘áºu há»§ ở đưá»ng Tây Háºu đó. Trá»i Æ¡i đã xảy ra chuyện tà y đình mà còn Ä‘i... nói chuyện... tâm tình được!
Ông vừa nói vừa lắc đầu hoà i. Một tên chạy hiệu đáp:
- Ãã phái ngưá»i tá»›i đó kêu y rồi.
Hai tên chạy hiệu nhìn nhau mà cưá»i, chúng Ä‘á»u bụng bảo dạ:
- Má»i ngưá»i trong tiêu cục Ä‘á»u cho là tổng tiêu đầu không hay. NgỠđâu cả câu chuyện trăng hoa cá»§a Sá» tiêu đầu nà y cÅ©ng đến tai ông. Có Ä‘iá»u ông không muốn nói ra mà thôi. Ta nên biết Lâm Chấn Nam thống lÄ©nh Phước Oai tiêu cục cả các tỉnh. Ngay ở các phân cục, má»—i khi lá»±a chá»n tiêu sư thì việc đầu tiên là phải Ä‘iá»u tra cho biết rõ nhân phẩm từng ngưá»i, xuất thân ra sao? Các tiên sư gia nháºp tiêu cục rồi, má»i hà nh vi và cách ăn nói thưá»ng nháºt Lâm Chấn Nam vẫn gia tâm theo dõi. Có Ä‘iá»u trước mặt ngưá»i ngoà i, không bao giỠông đỠcáºp đến Ä‘á»i tư cá»§a ai.
Giả sá» có tên tiêu sư nà o bị thua bạc lá»›n, hoặc giữa các tiêu sư có Ä‘iá»u xÃch mÃch là láºp tức ông tìm cách giải quyết.
Việc bảo tiêu chẳng khác gì việc hà nh quân lâm địch. Nếu ná»™i bá»™ lục đục là địch thừa cÆ¡ những kẽ hở để xâm nháºp và o ngay.
Phụ thân ông thưá»ng nhắc tá»›i chuyện An Thông tiêu cục ở phá»§ Khai Phong, tỉnh Hà Nam đã gáºy dá»±ng thà nh má»™t cÆ¡ nghiệp đồ sá»™, rồi sau để cho những tay cao thá»§ cá»§a phe địch trà trá»™n và o tiêu cục là m tiêu sư. Nhân thế mà lúc gặp nguy biến bị tay trong là m ná»™i ứng cho ngoà i đánh và o. Thế là trong vòng ba ngà y An Thông tiêu cục nổi tiếng khắp thiên hạ bị san thà nh bình địa. Bao nhiêu xe tiêu Ä‘ang bôn tẩu bên ngoà i cÅ©ng bị cướp nhẵn trong mấy ngà y. Vì thế mà má»i hà nh động cùng sá»± kết bạn cá»§a các tiêu sư hà ng ngà y, Lâm Chấn Nam Ä‘á»u theo sát không bao giá» chểnh mảng.
Sau má»™t lúc, hai tên chạy hiệu láºt Ä‘áºt chạy và o bẩm:
- Thưa tổng tiêu đầu! Sá» tiêu đầu không có ở những nÆ¡i... mà y thưá»ng lui tá»›i...
Lâm Chấn Nam sinh dạ hoà i nghi, tá»± há»i:
- Hay Sá» tiêu đầu là ngưá»i cá»§a địch cho và o nằm vùng. Bây giá» xảy chuyện, hắn liá»n bá» Ä‘i? Không chừng cả Bạch Nhị lẫn Trịnh tiêu đầu cÅ©ng Ä‘á»u do hắn ngấm ngầm gia hại? Nếu không thì tại sao đột nhiên hắn lại lánh mặt?
Bỗng nghe Trần Thất lên tiếng:
- Há»ng bét! Há»ng bét! Sá» tiêu đầu nhất định bị con ác quá»· Tứ Xuyên đòi mạng lôi Ä‘i rồi. Tiến thêm bước nữa là đến lượt tiểu nhân... Tổng tiêu đầu! Xin lão gia tìm cách cứu mạng cho tiểu nhân...
Gã khóc sướt mướt, tựa hồ lại sắp quỳ hai chân xuống.
|

19-07-2008, 09:23 PM
|
 |
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 13 phút 59 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 4
Những trò biến ảo trong quán rượu
Lâm Chấn Nam trong lòng rất là phiá»n não, thấy Trần Thất rắc rối hoà i, ông tức mình đẩy gã má»™t cái khá mạnh, hất lùi lại mấy bước đánh "binh" má»™t tiếng, gã ngồi phệt xuống đất. Lâm Bình Chi quát lên:
- Ngươi đừng nói nhăng nữa để gia gia ta khá»i nổi nóng.
Lâm Chấn Nam hai tay chắp để sau lưng, bước lui rồi lại bước tới trong nhà hoa sảnh, lẩm bẩm một mình:
- Hai cái đá háºu nà y nếu đúng là "Bách biến ảo thoái", thì e rằng... dù không phải là con cháu Dư quán chá»§ cÅ©ng là ngưá»i có liên quan đến phái Thanh Thà nh.
Ông gáºt đầu mấy cái tá» ra đã có chá»§ ý rồi cất tiếng gá»i:
- Má»i Thôi tiêu sư và Lý tiêu sư và o ngay!
Thôi, Lý là hai vị tiêu sư trước nay là m việc rất ổn thá»a, lại là những tay lão thà nh, chắc chắn nên được lòng tin cáºy cá»§a Lâm Chấn Nam.
Hai ngưá»i thấy Trịnh tiêu đầu chết má»™t cách đột ngá»™t, Sá» tiêu đầu lại mất tÃch, thì biết ngay có chuyện rồi, liá»n đến chầu chá»±c ngoà i sảnh đưá»ng. Vừa nghe tiếng Lâm Chấn Nam gá»i, hai ngưá»i liá»n chạy và o.
Thôi tiêu đầu nói ngay:
- Tổng tiêu đầu! Sá» tiêu đầu không có lá»i cáo biệt, bá» Ä‘i má»™t cách đột ngá»™t thì e rằng trong vụ nà y có Ä‘iá»u ngoắt nghéo. Thuá»™c hạ đã đến phòng y tra xét thì thấy còn nguyên, y không Ä‘em theo má»™t váºt gì Ä‘i hết, dưới gối còn hai mươi mấy lạng bạc nữa, má»›i tháºt là kỳ. Không phải sau khi có việc xảy ra, thuá»™c hạ má»›i nói là mình đã tiên liệu rồi. Ngà y thưá»ng cứ thấy y lén lén lút lút, thuá»™c hạ đã ngấm ngầm lưu tâm dò xét mà không sao tóm được tang chứng y có ý mưu toan Ä‘iá»u gì.
Lâm Chấn Nam nói:
- Thôi tiêu đầu! Tiêu đầu má»i Triệu tiêu đầu, Chu tiêu đầu, Tưởng tiêu đầu ra cá»a bắc rượt theo Sá» tiêu đầu ngay tức khắc. Nếu gặp y thì tìm lá»i khôn khéo khuyên y trở vá». Dù có xảy ra việc gì quan trá»ng đến đâu, ta cÅ©ng nhất định tìm cách giải quyết cho y, không có Ä‘iá»u gì đáng ngại cả.
Thôi tiêu đầu há»i lại:
- Giả tá»· y nhất định không chịu trở vá», có nên dùng biện pháp cứng rắn hay không?
Lâm Chấn Nam đáp:
- Sá» tiêu đầu là ngưá»i tâm cÆ¡ linh mẫn, hiểu biết thá»i vụ. Y thấy chúng ta phái những bốn ngưá»i rượt theo thì biết ngay ở và o tình thế song quyá»n không khôn định bốn tay, dù muốn, dù không y cÅ©ng quay vá», đừng động thá»§ hay hÆ¡n. Nếu rượt theo không kịp thì thẳng đưá»ng chạy tá»›i Triết Giang, Giang Tây đưa tin và o các phân cục nà y để há» hiệp lá»±c viện trợ ngăn chặn giùm. Tiêu đầu bảo bốn vị kia đến phòng thá»§ quỹ lấy trăm lạng bạc cầm Ä‘i là m tiá»n lá»™ phÃ. Thôi tiêu đầu dạ má»™t tiếng rồi chạy Ä‘i. Giữa hắn và Sá» tiêu đầu xưa nay tuy bằng mặt mà chẳng bằng lòng. Nay hắn thấy tổng tiêu đầu mở cá» gióng trống Ä‘i Ä‘uổi Sá» tiêu đầu gắt gao thì trong lòng ngấm ngầm đắc ý vá»™i chạy Ä‘i báo cho má»i ngưá»i.
Lâm Chấn Nam bụng bảo dạ:
- Hán tá» ngưá»i Tứ Xuyên bị giết đó là ai? Ta phải thân hà nh tá»›i đó coi xem má»›i được.
Ông chá» Thôi tiêu đầu chạy Ä‘i truyá»n tin cho những ngưá»i kia xong trở vá», liá»n nói:
- Chúng ta đi là m việc nà y. Nhị vị Thôi, Lý cùng hà i nhi và Trần Thất hãy đi theo ta.
Năm ngưá»i cưỡi ngá»±a chạy ra cá»a bắc, may mà cá»a thà nh chưa đóng, Ä‘oà n ngưá»i ra khá»i cá»a thà nh chạy thẳng lên hướng bắc. Lâm Chấn Nam há»i:
- Tá»u quán đó ở đâu? Hà i nhi Ä‘i trước dẫn đưòng.
Lâm Bình Chi vá»t ngá»±a Ä‘i lên trước, Trần Thất khiếp sợ suýt nữa ngã ngá»±a. Gã la lên:
- Chúng ta đến tá»u quán đó ư?... Tổng tiêu đầu! NÆ¡i quá»· quái đó... bất luáºn thế nà o cÅ©ng không nên tá»›i nữa. Con ác quá»· Tứ Xuyên... Ä‘ang chỠở đó... Chúng ta Ä‘i tìm cái chết hay sao?
Lâm Chấn Nam nói:
- Lý tiêu đầu! Gã Trần Thất mà còn nói đến chữ "Quỷ" thì tiêu đầu quất cho gã một roi để đầu óc gã tỉnh táo lại.
Lý tiêu đầu vừa cưá»i vừa đáp:
- Dạ, dạ!
Rồi hắn giÆ¡ roi ngá»±a lên, quay lại há»i Trần Thất:
- Trần Thất! Ngươi đã nghe rõ chưa?
Chẳng mấy chốc năm con ngá»±a đã Ä‘i tá»›i trước tá»u quán thì thấy cá»a quán đóng chặt. Lâm Bình Chi chạy lại gõ cá»a, la gá»i:
- Tát lão đầu! Tát lão đầu mở cá»a mau!
Chà ng vừa gõ cá»a vừa gá»i hồi lâu vẫn chẳng thấy ai thưa. Trần Thất khẽ nói:
- Lão già đó cùng cô bé kia nhất định... chết rồi... Con ác quỷ Tứ Xuyên...
Gã vừa nói đến chữ "quá»·", Lý tiêu đầu khẽ quất roi ngá»±a và o vai gã má»™t cái. Trần Thất liá»n nói:
- Tiêu đầu có đánh tiểu nhân cũng bằng vô dụng. Tiểu... nhân đi vỠđây, không là m nghỠnà y nữa, được chăng? Thà rằng chẳng được ăn cơm Phước Oai tiêu cục nữa còn hơn ở lại đây lúc nà o nguy hiểm lúc ấy.
Lý tiêu đầu khẽ bảo gã:
- Ngươi vá» cÅ©ng không sao. Có Ä‘iá»u con ác quá»· Tứ Xuyên thấy tổng tiêu đầu là khiếp vÃa, chẳng khi nà o dám trêu và o tay ông. Má»™t mình ngươi ra vá», ác quá»· nó đón đưá»ng thì ngươi bá» Ä‘á»i.
Trần Thất vừa kinh hãi vừa tức giáºn nói:
- Tiêu đầu nói đùa đấy chứ?
Nhưng gã không dám ra vá» má»™t mình. Thôi tiêu đầu vừa liếc mắt nhìn Lâm Chấn Nam, vừa đưa tay ra hiệu đẩy cá»a. Lâm Chấn Nam gáºt đầu.
Thôi tiêu đầu Ä‘áºp mạnh hai tay và o cánh cá»a báºt lên tiếng răng rắc. Then cá»a bị gãy, cả hai cánh cá»a mở ra rồi tá»± động khép lại, xong lại mở ra. Cánh cá»a đưa Ä‘i đưa lại như váºy báºt lên thà nh tiếng kẽo kẹt giữa lúc đêm hôm tịch mịch nghe mà phát á»›n. Thôi tiêu đầu đẩy cá»a ra rồi kéo Lâm Bình Chi sang má»™t bên, nghe ngóng không thấy động tÄ©nh gì má»›i báºt lá»a lên tiến và o trong nhà . Tiện thấy trên bà n có ngá»n đèn dầu liá»n thắp lên cho sáng. Mấy ngưá»i tìm hết trong ngoà i má»™t luợt mà chẳng thấy có má»™t ai. Những chăn, đệm, bì, rương vẫn còn y nguyên chưa Ä‘em Ä‘i.
Lâm Chấn Nam gáºt đầu nói:
- Lão đầu thấy ở đây xảy ra án mạng, xác chết lại chôn trong vưá»n nhà lão, lão sợ phiá»n lụy nên bá» Ä‘i rồi. Trần Thất! Ngươi lấy xuổng, cuốc ra đà o tá» thi lên coi!
Giả tá»· ngà y thưá»ng Trần Thất đối vá»›i tổng tiêu đầu không má»™t niá»m kÃnh sợ, không chừng lúc nà y gã dám liá»u mạng vá»›i ông. Bây giá» thấy ông bảo váºy, gã chỉ ngần ngừ má»™t chút rồi rụt đầu lại nói:
- Thôi tiêu đầu! Lý tiêu đầu! Xin hai vị là m phước bảo vệ cho tiểu nhân má»™t chút. Ãức Bồ tát sẽ phù há»™ cho nhị vị cùng các bà năm nay sinh được thằng con mụ mẫm.
Thôi tiêu đầu báºt cưá»i mắng gã:
- Mẹ kiếp! Thằng lá»i nà y. Mi lại còn muốn phỉnh phá» bá»n ta nữa ư? Ta cùng Lý tiêu đầu đã ba năm không vỠđến nhà thì ai mà sanh con mụ mẫm được?
Trần Thất ấp úng:
- Cái đó... cái đó...
Nếu là ngà y thưá»ng thì gã còn nói nhiá»u nữa đấy, nhưng hiện giá» trống ngá»±c gã đánh hÆ¡n trống là ng, thì lòng dạ nà o mà nói đùa? Gã cháºm chạp Ä‘i từng bước má»™t ra vưá»n rau giÆ¡ cuốc lên bổ xuống chá»— hôm qua đã chôn tá» thi. Trần Thất vừa cuốc được hai nhát, chân tay gã đã nhá»§n ra, cÆ¡ hồ không đứng vững, những muốn ngồi phệt xuống. Lý tiêu đầu liá»n mắng gã:
- Ãồ vô dụng nà y! Mi tháºt không đáng ăn bát cÆ¡m bảo tiêu.
Rồi má»™t tay đón lấy cuốc má»™t tay cầm đèn lồng đưa cho Trần Thất. Hắn cầm cuốc bổ xuống cuốc đất lên. Tý lá»±c Lý tiêu đầu rất mạnh. Hắn cuốc chẳng mấy chốc đã đà o xuống huyệt khá sâu. Ão xác chết đã chìa ra. Hắn cuốc sâu thêm mấy nhát nữa rồi luồn lưỡi cuốc xuống dưới tá» thi giáºt mạnh má»™t cái kéo ngay được tá» thi lên mặt đất. Trần Thất quay Ä‘i không dám nhìn xác chết.
Bá»—ng nghe bốn ngưá»i kia báºt lên tiếng la hoảng. Trần Thất giá»±t mình kinh hãi, sểnh tay đánh rá»›t đèn lồng xuống đất tắt phụt. Trong vưá»n rau liá»n tối Ä‘en như má»±c. Lâm Bình Chi cÅ©ng thất đảm chà ng nói lÃu lưỡi:
- Rõ rà ng... đêm qua chôn xác... ngưá»i Tứ Xuyên, mà sao... sao...
Lâm Chấn Nam ngắt lá»i:
- Thế nà y thì kỳ tháºt! Té ra mình trách oan lão. Hãy thắp đèn lên đã!
Thôi tiêu đầu liá»n báºt lá»a thắp đèn lồng. Lâm Chấn Nam cúi xuống nhìn tá» thi hồi lâu rồi nói:
- Ngưá»i lão cÅ©ng không có thương tÃch chi hết, bị chết giống hệt hai ngưá»i kia.
Trần Thất thấy Lâm Chấn Nam nói váºy, gã đánh bạo quay lại nhìn xác chết. Ãá»™t nhiên gã la thất thanh:
- Sá»... tiêu đầu!... Sá»... tiêu đầu!...
Nguyên cái xác vừa quáºt lên đó là thi thể Sá» tiêu đầu, còn xác chết hán tá» ngưá»i Tứ Xuyên chôn trước đã không cánh mà bay Ä‘i mất rồi. Lâm Chấn Nam nói:
- Lão chủ quán hỠTát, nhất định có chuyện gì trong vụ nà y rồi.
Nói rồi, ông hấp tấp giáºt lấy đèn lồng chạy và o nhà tra xét, ông sục sạo từ vò rượu, chảo gang trong bếp cho chà những bà n ghế trong phòng khách rất kỹ cà ng mà chẳng thấy chi khác lạ. Thôi, Lý hai vị tiêu đầu cùng Lâm Bình Chi cÅ©ng chia nhau Ä‘i tìm kiếm khắp nÆ¡i. Ãá»™t nhiên Lâm Bình Chi la lên:
- Úi chà ! Gia gia lại đây mà coi.
Lâm Chấn Nam nghe tiếng gá»i liá»n chạy tá»›i thì thấy cáºu con Ä‘ang đứng trong phòng thiếu nữ. Tay chà ng cầm cái khăn tay mầu lục. Lâm Bình Chi nói:
- Gia gia! Một cô gái nhà nghèo là m gì có của nà y.
Lâm Chấn Nam đưa tay ra đón lấy coi thì má»™t mùi hương thÆ¡m thoang thoảng đưa lên mÅ©i. Chiếc khăn tay cầm thấy má»m nhÅ©n, mát rượi và hÆ¡i nặng, hiển nhiên bằng thứ voan thượng hảo hạng, viá»n xung quanh ba đưá»ng tÆ¡ mầu lục. Góc khăn thêu má»™t đóa hoa mai, sắc và ng rất tinh vi. Lâm Chấn Nam há»i:
- Cái khăn tay nà y tìm được ở đâu?
Lâm Bình Chi đáp:
- Hà i nhi thấy ở góc trong gáºm giưá»ng. Chắc lúc rá»i khá»i nÆ¡i đây, há» hốt hoảng thu tháºp đồ đạc vá»™i quá đánh rÆ¡i rồi không trông thấy.
Lâm Chấn Nam cầm đèn lồng cúi xuống gáºm giưá»ng soi xem thì không thấy váºt gì nữa. Ông toan đứng lên, bá»—ng để mắt tá»›i trong góc phòng có má»™t váºt nhá» xÃu phát ra ánh sáng lá» má». Ông liá»n bảo Lâm Bình Chi:
Hình như kia là một hạt minh châu, ngươi thỠlượm lên coi!
Lâm Bình Chi liá»n chui và o gáºm giưá»ng lượm lấy rồi nói:
- Quả nhiên là một hạt châu.
Ãoạn chà ng đặt hạt châu và o trong lòng bà n tay phụ thân. Hạt chân nà y không lá»›n mấy, chỉ bằng hạt Ä‘áºu xanh, nhưng ánh sáng rất xinh đẹp, thân hình hạt châu rất tròn trÄ©nh, tinh vi. Lâm Chấn Nam là m nghá» bảo tiêu gia truyá»n, mắt ông đã thấy trân châu bảo ngá»c không biết bao nhiêu mà kể, nên vừa nhìn ông đã biết ngay hạt châu nà y để khảm và o cà nh hoa hoặc bông tai bị rá»›t ra. Có Ä‘iá»u hạt châu nhá» bé nà y cÅ©ng chẳng lấy gì là m quý trá»ng cho lắm. Nhưng nếu bao nhiêu đồ trang sức Ä‘á»u giát bằng hạt châu nà y thì giá trị không phải tầm thưá»ng. Lâm Chấn Nam lại từ từ chuyển động bà n tay cho hạt trân châu lăn Ä‘i lăn lại, ông ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi há»i Lâm Bình Chi:
- Có phải ngươi đã nói là cô gái bán rượu đó, tướng mạo rất xấu xa, áo quần bằng vải thưá»ng chẳng có gì xa hoa? Không hiểu thị ăn mặc có sạch sẽ, gá»n gà ng không?
Lâm Bình Chi đáp:
- Lúc đó hà i nhi cÅ©ng không để ý, nhưng không ngá»i thấy mùi ô uế. Nếu quần áo cô ta dÆ¡ dáy thì lúc cô ta lại gần rót rượu, tất nhiên hà i nhi phải biết.
Lâm Chấn Nam quay lại há»i Thôi tiêu đầu:
- Thôi lão! Theo ý lão nháºn xét thì vụ nà y ra sao?
Thôi tiêu đầu đáp:
- Thuá»™c hạ nháºn thấy cái chết cá»§a Sá» tiêu đầu, Trịnh tiêu đầu và Bạch Nhị nhất định có liên quan đến lão già và cô bé trong quán. Chắc hai ngưá»i nà y đã hạ độc thá»§.
Lý tiêu đầu cũng nói:
- Hai gã ngưá»i Tứ Xuyên kia có lẽ cùng má»™t phe vá»›i hai ngưá»i trong quán rượu đây. Không thế thì sao há» lại Ä‘em xác chết đó Ä‘i?
Lâm Bình Chi nói xen và o:
- Rõ rà ng gã há» Dư đã có cá» chỉ vÅ© nhục cô bé kia. Bá»n há» không thể cùng má»™t phe vá»›i nhau được.
Thôi tiêu đầu nói:
- Thiếu tiêu đầu còn có chá»— chưa rõ. Lòng ngưá»i trên chốn giang hồ hiểm độc khôn lưá»ng. Bá»n há» thưá»ng giương cạm bẫy để ngưá»i ngoà i chui và o. Có khi hai ngưá»i cùng bá»n giả vỠđánh nhau để ngưá»i thứ ba đến khuyên can, rồi hai ngưá»i đó quay lại hợp lá»±c vá»›i nhau để đối phó vá»›i ngưá»i đến khuyên can.
Chuyện nà y thưá»ng xảy ra luôn. Chúng ta hãy kêu Trần Thất và o há»i coi.
Rồi hắn lá»›n tiếng gá»i:
- Trần Thất! Trần Thất! Hãy qua bên nà y mau!
Lý tiêu đầu gá»i luôn mấy tiếng, vẫn không thấy Trần Thất thưa. Hắn mắng luôn:
- Mẹ kiếp! Thằng lá»i Trần Thất không chừng khiếp quá ngất Ä‘i rồi.
Hắn chạy ra nhà khách, chẳng thấy bóng Trần Thất đâu. Hắn xuống cả nhà bếp tìm cũng không thấy gã. Cha con hỠLâm cùng Thôi tiêu đầu sinh lòng ngỠvực cũng ra ngoà i tìm kiếm. Lâm Bình Chi nói:
- Chắc gã sợ ma, nên chạy vỠtrước rồi.
Thôi tiên sinh tức mình la lên:
- Thằng lá»i kia! Sáng mai chúng ta sẽ cho mi biết Ä‘á»i. Quân chó biến nhanh thế!
Rồi hắn lá»›n tiếng gá»i:
- Trần Thất! Trần Thất!...
Hắn vừa gá»i vừa Ä‘i thẳng ra vưá»n rau. Ãá»™t nhiên hắn la hoảng:
- Ô hay!.. Sá»... Sá» tiêu đầu đâu rồi?
Lâm Chấn Nam cầm đèn lồng chạy vá»™i ra vưá»n rau. Thi thể Sá» tiêu đầu vừa để bên cạnh huyệt, bây giá» không thấy đâu nữa. Ông kinh hãi vô cùng, cầm đèn soi tứ phÃa vẫn chẳng thấy gì. Lâm Bình Chi đột nhiên la gá»i:
- Gia gia! Gia gia lại đây mà coi...
Lâm Chấn Nam nhìn theo ngón tay chà ng trá» thì chá»— huyệt mai táng Sá» tiêu đầu bây giỠđã san bằng Ä‘i rồi. Ông giáºt mình kinh hãi nói:
- Thế nà y thì lạ tháºt! Chẳng lẽ Trần Thất lại bá» tá» thi Sá» tiêu đầu xuống huyệt lấp đất Ä‘i ư?
Ông liá»n đặt đèn lồng xuống đất, cầm cuốc đà o lên. Quả nhiên, ông cuốc chẳng mấy chốc, lưỡi cuốc đã đụng và o thây ngưá»i má»m nhÅ©n. Ông móc đất lên, vừa trông thấy vạt áo, ông liá»n phát run, vì Sá» tiêu đầu mặc áo xanh thâm, mà ngưá»i dưới đất lại chìa ra vạt áo Ä‘en. Ông vá»™i bà n đất trên mặt xác chết ra. Cả bốn ngưá»i Ä‘á»u báºt lên tiếng la hoảng, lùi lại má»™t bước. Nguyên xác chết chôn trong huyệt là Trần Thất chứ không phải Sá» tiêu đầu.
Lâm Chấn Nam định thần lại má»™t chút rồi túm ngá»±c Trần Thất lôi lên. Ông đưa tay sá» mặt mÅ©i gã thấy còn hÆ¡i nóng, nhưng sỠđến mÅ©i thì đã tắt thở, và xem đến tâm mạch, thì trái tim cÅ©ng ngừng Ä‘áºp rồi. Lâm Chấn Nam rút trưá»ng kiếm ra, nhảy vá»t qua bức tưá»ng thấp bao quanh vưá»n rau. Hai vị tiêu đầu há» Thôi và há» Lý tuy theo Lâm Chấn Nam đã lâu năm, mà chưa từng thấy ông rút kiếm ra bao giá». Lúc nà y chúng thấy ông rút kiếm nhảy vá»t Ä‘i nhanh như mèo, Ä‘á»u khâm phục bụng bảo dạ:
- Tổng tiêu đầu đã nhiá»u tuổi rồi mà còn lanh lẹ như váºy, võ thuáºt gia truyá»n cá»§a nhà há» Lâm quả nhiên phi thưá»ng.
Thôi tiêu đầu rút cây thương bên mình ra, ngó Lâm Bình Chi nói:
- Thiếu tiêu đầu! Ãịch nhân ở gần đâu đây, nên rút kiếm ra đỠphòng Ä‘i.
Lâm Bình Chi gáºt đầu, rút trưá»ng kiếm ra, chạy vá» phÃa cổng trước. Dưới ánh trăng lá» má», chà ng ngó thấy trên lưng con ngá»±a trắng cá»§a mình buá»™c dưới gốc cây có ngưá»i ngồi chá»…m chệ. Chà ng liá»n chống kiếm tiến lại gần quát há»i:
- Ai?
Ãồng thá»i phóng kiếm ra chiêu "Lưu tinh cản nguyệt" đâm tá»›i, mà ngưá»i kia vẫn không nhúch nhÃch.
Khi mÅ©i kiếm cá»§a Lâm Bình Chi đâm gần chạm và o trước ngá»±c hắn, liá»n ngừng lại không đâm và o nữa. Chà ng xoay bằng lưỡi kiếm lại Ä‘áºp tạt ngang má»™t cái. Ngưá»i kia liá»n té huỵch xuống đất.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn.eu, åãèïòà, åâðîñïîðò, àëüäåáàðàí, äíåâíèê, biet viet kiem, êàáèíû, èãðîìàíèÿ, ïíåâìàòè÷åñêîå, ïîäàðêè, ïîðíîãàëåðåè, îñòðîâ, îòêðûòêè, ïðåäñêàçàíèÿ, ñàëàòîâ, nguồn: vietkiem.com, ñìåøàðèêè, ñòðîèòåëüñòâå, òî÷êà, phim teu ngao giang ho, tiếu ngạo giang hồ, tieu dao giang ho 4vn, tieu ngao giabg ho 4vn, tieu ngao giang ho, tieu ngao giang ho 4eu, tieu ngao giang ho 4vn, việt kiếm.com, viet kiem, viet kiem.com, vietdiem .com, vietkeim, vietkiem, vietkiem com, vietkiem kim dung, vietkiem net, vietkiem.com, vietkiem.com forum, vietkiem.com/, vietkiem.net, vietkiemcom, www.vietkiem.com  |
| |