08-04-2008, 03:33 PM
Hoạt Thi Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần - New Chương 216
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần - Quyển 01 - Phà m Giới
Chương 1: Kỳ Lân Thần Thú
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Dịch giả: Alexander13
Biên táºp: X1999_vn
Nguồn: Tà ng thư viện
Phi Lá»™:
Lưu lạc phà m gian vô nhân tri, nhất triêu thà nh thần thiên hạ văn.
Phong hà nh cá»u thiên dương uy danh, địch đãng cá»u giá»›i yêu ma háºn.
Tái ca khởi vÅ© chung bất hối, thượng thiên nháºp địa sÃnh ngã năng.
Vạn thế anh hùng bất mộ tiên, đãn tiện bỉ dực sanh liên căn.
Quái đản Ä‘Ãch thần thú, thần kì Ä‘Ãch pháp bảo, kinh diá»…m Ä‘Ãch mÄ© nhân, li kì Ä‘Ãch cố sá»±!
Ngao du cá»u giá»›i, tiêu diêu cá»u thiên, sư pháp tá»± nhiên, dụng tâm truy cầu, chân thần tái thế.
Dương quang như bị
Lạc diệp vi phi
Li sầu độc thượng Tây Lĩnh
Diêu tưởng thiên nam nam
Ức khởi vãn đưá»ng phong
Dịch nghĩa:
Ãnh dương quang bao trùm
Lá rụng tà n tạ bay
Cô độc hướng Tây Lĩnh
Tưởng nhá»› đến trá»i nam
Chiá»u buông đỉnh ÄÆ°á»ng Phong
Dịch thơ (linhlan)
Nắng và ng lan toả nơi nơi
Cô đơn lá rụng xa rá»i mãi xa
Thiên Lĩnh ta mãi với ta
Phương Nam khắc khoải mãi là chốn xưa
Thương sao ngà y ấy đêm dà i
Äịch Phong không ngá»§ ngắm hoà i bóng đêm
Ngá»n Tây LÄ©nh cao chót vót như đâm thá»§ng bầu trá»i, mây mù lãng đãng. Trên núi cây cối má»c um tùm, những cây cổ thụ to lá»›n cao vút chá»±c chá» vụt thẳng lên trá»i cao, cá» cây chen lấn dà y đặc cả mặt đất. Núi non bao quanh, bốn mùa tươi tốt.
Dưới Tây Lĩnh là Minh Nguyệt hồ rộng chừng trăm trượng, kéo dà i đến trăm dặm, mặt nước lăn tăn gợn sóng hòa cùng Tây Lĩnh tạo thà nh bức tranh sơn thủy hữu tình.
Má»™t bạch diện trung niên thư sinh đầu đội nón xanh, thân khoác áo vải ngồi trên má»™t tảng đá lá»›n tá»±a như Ä‘ang suy ngẫm bản thân có tà i mà không gặp thá»i. Hai mươi năm đằng đẵng cầu công danh nhưng bất thà nh, rốt cuá»™c chỉ mang vá» cái danh hiệu tú tà i nhá» nhoi, nghÄ© đến đó không khá»i buông ra má»™t tiếng thở dà i. Chợt nghÄ© đến thà nh gia láºp thất đã mưá»i năm mà không có lấy má»™t mụn con nà o khiến trong lòng có cảm giác chán nản vô cùng.
Vị tú tà i nà y há» là Trương, tên tá»± là Thăng. Tổ tiên cÅ©ng từng là m quan trong triá»u nhưng chỉ là má»™t chức quan nhá» nhoi mà thôi. Tuy váºy từ nhỠđã năng Ä‘á»c thi thư nhưng khả năng giá»›i hạn nên tiá»n đồ công danh thá»§y chung vô vá»ng không thể vá»›i tá»›i.
Hôm nay thá»i tiết tuyệt đẹp nên Trương Thăng rá»i nhà bước lên ngá»n Tây LÄ©nh, ngồi nghỉ trên tảng đá lá»›n, lưng dá»±a và o cây cổ thụ bên đưá»ng nhắm mắt lại hưởng thụ ánh nắng ấm áp mÆ¡n man trên cÆ¡ thể. Cho đến khi mặt trá»i bắt đầu lặn xuống ở đằng Tây má»›i chầm cháºm tỉnh dáºy, khi còn mắt nhắm mắt mở Trương Thăng đột nhiên nhìn thấy không xa trên mặt hồ má»™t luồng ánh sáng yếu á»›t Ä‘ang từ từ di chuyển. Trương Thăng láºp tức tỉnh ngá»§, chú mục quan sát váºt phát ra ánh sáng yếu á»›t đó, chỉ thấy ẩn ước bên trong là hình hà i cá»§a má»™t đứa trẻ khiến cho tâm thần Trương Thăng đại kinh:
- Con cái nhà ai mà để rơi xuống hồ thế kia?
Thấp thoáng lại thấy đứa trẻ lâu lâu lại vung tay vung chân cháºm rãi trôi vá» phÃa bá» hồ.
Trương Thăng cấp tốc ba chân bốn cẳng chạy lại, trong tim tháºp phần kinh dị pha lẫn vui mừng vá»›i ngạc nhiên tá»± nhá»§: "Có thể ông trá»i thương cảm ta nên má»›i gởi đến má»™t đứa con trai đây!"
Trương Thăng tay chân tán loạn, chạy vá»™i chạy và ng bồng lấy đứa bé lên rồi cẩn tháºn quan sát. Nguyên lai đứa trẻ nà y chưa được má»™t tuổi, thân thể được mặc hoa y cẩm phục, nhìn qua có thể biết không phải con cái cá»§a gia đình bình thưá»ng. Có thể nó đến từ má»™t hương thôn dưới chân ngá»n núi nà y hoặc cÅ©ng có thể nó đến từ đâu thì không biết được. Kỳ lạ thay đứa trẻ hoà n toà n nổi trên mặt nước thay vì chìm xuống đáy hồ, có Ä‘iá»u nhìn kỹ thì nước da cá»§a đứa bé xanh tái, dù ngÅ© quan Ä‘á»u đặn Ä‘oan chÃnh nhưng toà n gương mặt lại dÃnh những vệt mà u Ä‘en. Tháºt là má»™t khuyết Ä‘iểm vô cùng lá»›n. Trương Thăng khẽ thở dà i rồi trầm tÄ©nh lại tá»± nhá»§: "Trá»i cao đã cho ta cái cảm giác đặc biệt cá»§a ngưá»i sắp có con thì hà tất yêu cầu quá cao để là m gì!"
Trương Thăng trong lòng hoan hỉ bèn ôm đứa bé và o lòng, ba chân bốn cẳng chạy theo con đưá»ng độc đạo dẫn đến ngôi nhà tranh nằm trên đỉnh đồi cá»§a mình rồi thất thanh kêu lên:
- Nương tá»! Ta nhặt được má»™t đứa trẻ nà y!
Má»™t nữ nhân trung niên y phục tuy thô kệch nhưng toát lên vẻ thanh nhã xuất hiện đằng sau cánh cá»a, nữ nhân nà y rõ rà ng là thất kinh trước bá»™ dạng tướng công mình.
Phu thê nhà há» Trương cẩn tháºn cởi bá» y phục đứa bé bá» và o cháºu nước nóng, cả hai phát hiện ra trên ngá»±c đứa bé có Ä‘eo má»™t ngá»c bá»™i lấp lóe tá» sắc. Trên ngá»c bá»™i phân bố bảy Ä‘iểm nhá» bằng nhau, bên trong ẩn ước quang hoa Ä‘ang chuyển động. Lại nhìn thấy trên cổ tay trái cá»§a đứa bé Ä‘eo má»™t chiếc xuyến ngá»c bÃch, bá» ngoà i trông có vẻ dá»… vỡ, dưới ánh nến chiếc xuyến lại lấp lánh tinh xảo lạ kỳ đồng thá»i phát ra luồng ánh sáng mà u và ng nhạt. Äiá»u kỳ lạ là ở lòng bà n tay phải đứa bé xuất hiện má»™t vòng hình tròn lốm đốm những hạt mà u đỠtươi. Khi lục soạn đám quần áo ướt sÅ©ng cá»§a đứa bé còn phát hiện ra trên cổ áo có thêu 2 chữ "Má»™c Phong" tinh tế và đẹp mắt. Phu thê Trương Thăng vui mừng khôn xiết, cảm giác giống như cÆ¡n gió mùa xuân quét qua sau đó bèn lấy danh tá»± trên cổ áo để gá»i đứa bé là Má»™c Phong.
Thấm thoát đã bẩy năm trôi qua, Má»™c Phong bây giá» trở thà nh má»™t cáºu bé, chỉ có Ä‘iá»u ánh mắt lúc nà o cÅ©ng e thẹn như hình dạng cá»§a má»™t tiểu cô nương váºy. Chưa kể thân thể gầy yếu hốc hác, là n da Ä‘en nhạt, những đốm Ä‘en trên gương mặt ngà y cà ng to và nhiá»u hÆ¡n, duy chỉ có nhãn thần là thể hiện sá»± cứng rắn như bảo thạch, trong sáng như sao. Trong và i năm gần đây, phu thê Trương Thăng suy nghÄ© đủ má»i biện pháp bồi bổ cho hà i tá» cá»§a mình nhưng vô pháp cải biến thân thể Má»™c Phong. Äiá»u kỳ lạ là Má»™c Phong không há» bị má»™t chứng bệnh nà o từ nhá», đã váºy tinh thần còn hiếu động, lanh lợi. Dưới sá»± chăm sóc tà i bồi cá»§a Trương Thăng, Má»™c Phong đã Ä‘á»c hết hÆ¡n nghìn quyển kinh thư ngay tại nhà , đã váºy còn có má»™t trà nhá»› siêu phà m, má»›i tám tuổi đã có thể là m và ngâm thÆ¡, tháºt sá»± vô cùng khả ái.
Trá»i mùa thu khô ráo và trong vắt, Má»™c Phong chạy nhảy hướng vá» Minh Nguyệt hồ dưới chân ngá»n Tây LÄ©nh, kể từ lúc năm tuổi đến tắm ở Minh Nguyệt hồ đã dần trở thà nh thói quen khó bá» cá»§a Má»™c Phong. Tháºt quái lạ, đứa trẻ nà y lúc sinh ra đã có khả năng vùng vẫy dưới nước chÃnh vì thế chẳng cần hô hấp cÅ©ng có thể du ngoạn khắp nÆ¡i Minh Nguyệt hồ.
Äến bên mép hồ, Má»™c Phong cởi bá» y phục, thân thể như con cá chạch phóng thẳng xuống nước, má»—i khi đến đây Má»™c Phong không há» e sợ khi thám hiểm ngóc ngách Minh Nguyệt hồ. Thá»i tiết hôm nay tuyệt đẹp nên Má»™c Phong quyết định bÆ¡i đến vùng nước sâu hÆ¡n. Ở những chá»— nước sâu, nước hồ lạnh ngắt, áp lá»±c nước vô cùng lá»›n, xung quanh má»™t mà u tối Ä‘en như má»±c nhưng lúc nà y ngá»c bá»™i trên ngá»±c Má»™c Phong láºp tức phát ra luồng quang mang yếu á»›t, dù không sáng rõ nhưng chu vi trong vòng ba bước chân có thể nháºn thấy được sá»± váºt. Thỉnh thoảng và i chú cá nhá» bÆ¡i đến gần, vẫy vẫy cái Ä‘uôi tá»±a hồ đối vá»›i khà tức toát ra từ trên ngưá»i Má»™c Phong hân hoan dị thưá»ng. Má»™c Phong tiếp tục thưởng ngoạn cảnh váºt xung quanh, thình lình Má»™c Phong phát hiện phÃa trước có má»™t cá»a động vô cùng lá»›n, từ trong phát ra ánh sáng má» nhạt, trong lòng chợt nổi tÃnh hiếu kỳ nhanh chóng tiến vá» phÃa trước. Má»™t mà u Ä‘en tuyá»n bao trùm cả hang động, ánh sáng mà Má»™c Phong nhìn thấy phát ra từ đáy động. Bất giác cánh tay Má»™c Phong không còn Ä‘iá»u khiển được nữa bèn mò xuống dưới đáy, phÃa dưới chỉ toà n là bùn nhão, Má»™c Phong tốn chút sức lá»±c khua khoắng cuối cùng moi ra má»™t quả trứng lá»›n nằm dưới đáy bùn. Quả trứng kỳ lạ nà y được bá»c trong má»™t tấm vải, trên đó phân bố hoa văn đủ loại kì hình quái trạng. Khi cầm trên tay quả trứng từ từ phát nhiệt, trong khi vá» trứng cứng rắn khó vỡ đồng thá»i cÅ©ng lại phảng phất má»™t chút thuá»™c tÃnh đà n hồi hoà n toà n không giống bất cứ loại trứng nà o trên Ä‘á»i. Má»™c Phong vui mừng, bà n tay nhá» nhắn cầm lấy quả trứng Ä‘ang phát sáng đưa lên cao rồi từ từ trồi lên mặt hồ. Dưới ánh sáng cá»§a mặt trá»i, cuối cùng Má»™c Phong cÅ©ng có thể quan sát tháºt kỹ quả trứng kỳ lạ nà y. Lúc nà y quả trứng trong bà n tay Má»™c Phong đột nhiên ngá» ngoạy, dưá»ng như quả trứng nà y tá» ra rất thÃch ánh mặt trá»i.
Khi trở vá» nhà , phu phụ Trương Thăng Ä‘á»u biết Má»™c Phong má»›i từ Minh Nguyệt hồ vá» nên cÅ©ng chẳng há»i Má»™c Phong là m gì dưới đó bởi há» biết từ nhá» cáºu bé đã có khả năng thá»§y tÃnh vô cùng đặc biệt. Kể từ đó, hà ng ngà y Má»™c Phong cứ cầm quả trứng kỳ lạ trong tay mình, hầu như không rá»i khá»i nó cả khi ngá»§. Trải qua má»™t thá»i gian dà i, quả trứng phát sinh quái lạ, tiếng va Ä‘áºp bên trong ngà y cà ng mạnh hÆ¡n, sau bảy bảy bốn chÃn ngà y, trong cÆ¡n mÆ¡ cá»§a mình Má»™c Phong đột nhiên cảm thấy quả trứng trong tay động Ä‘áºy dữ dá»™i đến ná»—i không cách nà o nắm chặt được nó, rốt cuá»™c quả trứng lăn tõm xuống đất.
- Ã!
Má»™t tiếng thét thất thanh vang lên, Má»™c Phong giáºt mình tỉnh giấc tá»± nhá»§: "Không ổn, tiểu bảo bối cá»§a mình bị vỡ rồi không chừng!"
à nghÄ© chợt lóe lên, Má»™c Phong vá»™i và ng nhảy ra khá»i giưá»ng. Äáºp và o mắt cáºu bé đầu tiên là má»™t cái đầu sư tá» to lá»›n, toà n thân tá»±a như ngư lân, bên cạnh đó chiếc Ä‘uôi nhá» cá»§a tiểu quái váºt cÅ©ng hiện ra từ bên trong vá» trứng. Quái thú giương cặp mắt nhá» cá»§a mình nhìn chằm chằm Má»™c Phong, sá»± tình kỳ lạ trước mắt khiến Má»™c Phong cÅ©ng ngây ngốc nhìn tiểu quái thú. Cuối cùng tiểu quái thú bước đến bên cạnh Má»™c Phong rồi khẽ liếm bà n tay cáºu bé. Lúc nà y Má»™c Phong mắt mở to, miệng ú á»› không biết nói gì, nguyên lai là cá» chỉ âu yếm khả ái cá»§a tiểu quái thú.
Kể từ đó Má»™c Phong cuối cùng cÅ©ng có được má»™t ngưá»i bạn chÆ¡i đùa, cáºu bé đặt cho tiểu bảo bối cá»§a mình má»™t cái tên là Ngư Äản[1], sở dÄ© cáºu bé đặt tên như váºy vì không biết nó là trứng con gì, cứ nghÄ© đó là do má»™t con quái ngư sinh ra. Kỳ tháºt ở Thần Giá»›i đại chiến ngà n năm trước, Thần Giá»›i chà tôn – Kỳ Lân Vương bị Hắc Ãm Thiên Tôn đánh cho hồn phi phách tán, duy chỉ còn ý thức là sống sót chạy đến nhân gian kết thà nh thai thể. Sau đó trải qua ngà n năm hấp thụ linh khà đã phần nà o tái tạo lại được thân thể. Không may là linh khà cá»§a nhân gian hoà n toà n khác vá»›i linh khà dồi dà o ở Thần Giá»›i, lại không có được thần linh chi khà bổ sung thêm nên Kỳ Lân Vương không cách nà o có thể khôi phục được ý thức.
Phu phụ Trương Thăng thấy Má»™c Phong Ä‘em vá» má»™t tiểu quái thú khiến trong lòng vô cùng ngạc nhiên, cầm lòng không được bèn há»i:
- Phong nhi! Con đem con tứ bất tượng nà y từ đâu vỠđó?
Má»™c Phong cưá»i hi hi đáp:
- Ngư Äản nà y vốn sinh ra từ má»™t cái trứng cha à !
Phu phụ Trương Thăng nhìn thấy Má»™c Phong và Ngư Äản quấn quÃt lấy nhau bèn không há»i nữa nhưng căn dặn:
- Phong nhi! Ngà y mai cha mẹ sẽ đưa con đến Quan Thiên đạo trưá»ng trên ngá»n Tây LÄ©nh, nÆ¡i mà con nằng nặc bảo chúng ta đưa lên đó. Chỉ sợ thân thể con gầy yếu thế kia không biết có leo được tá»›i đó không đây?
ÄÆ°Æ¡ng thá»i phu phụ Trương Thăng đến hương thôn dưới chân núi Tây LÄ©nh cất nhà trống rau, trước khi đến đây vốn không còn nghÄ© đến cầu khẩn công danh nữa là m gì nên sản nghiệp, Ä‘iá»n thổ cá»§a tổ tiên Ä‘á»u bán sạch. Tâm tình chán nản lạc bước đến nÆ¡i nà y nhưng cuá»™c sống cá»§a há» rốt cuá»™c cÅ©ng thay đổi sau khi có được đứa con từ trên trá»i rÆ¡i xuống là Má»™c Phong, miá»…n cưỡng an á»§i được phần nà o sá»± thất chà cá»§a há». Mấy năm qua bá»n há» Ä‘á»u rất vui vẻ hạnh phúc nhưng cái ngà y mà phu phụ Trương Thăng nghÄ© tá»›i cÅ©ng đã đến.
Hai hôm sau, Má»™c Phong và phu phụ Trương Thăng cùng leo lên ngá»n Tây LÄ©nh. Ở Tây LÄ©nh có má»™t ngôi đạo quan, đương thá»i là nÆ¡i cá»§a Tây LÄ©nh Môn má»™t môn phái trong giá»›i tu chân. Nghe nói có má»™t ngưá»i được gá»i là Quan Thiên đạo nhân rất có bản lÄ©nh, trên trá»i dưới đất, không gì không thông. Má»™c Phong đã sá»›m muốn lên đỉnh núi chÆ¡i đùa, không biết đã trải qua bao nhiêu năm, cha mẹ vẫn má»™t má»±c ko cho phép cáºu bé leo lên đây. Vì váºy hôm qua má»›i nghe thấy cha mẹ muốn đưa mình lên núi, không biết có phải vì quá vui sướng hay không nên lúc sắp Ä‘i cÅ©ng không quên ôm lấy Ngư Äản nhét và o trong ngá»±c Ä‘em theo.
Xa xa có thể trông thấy dưới lá»›p sương mù có má»™t tòa đạo quán to lá»›n, ngói xanh tưá»ng Ä‘á», ốc đình có hình bát giác, mái hiên có dáng chim bay phi Ä‘iểu vô cùng uy vÅ©. Phu phụ Trương Thăng đưa Má»™c Phong Ä‘i tá»›i, gõ nhẹ lên cánh cá»a đỠthẫm. "Cốc cốc†má»™t tiếng, má»™t tiểu đạo sÄ© mi thanh mà y tú mở cá»a Ä‘i ra. Vợ chồng Trương Thăng giải thÃch là do, tiểu đạo sÄ© liá»n dẫn ba ngưá»i và o trong phòng khách. Trên đưá»ng Má»™c Phong hết nhìn trái lại nhìn phải, ngá»i thấy đà n hương khắp phòng, có hÆ¡i thư thái say sưa, trong lòng thầm nghÄ©:"NÆ¡i nà y so vá»›i chân núi lại có phần thú vị hÆ¡n."
Trong lúc ngồi thưởng thức tách trà , má»™t vị đạo trưởng tiên phong hạc cốt tay cầm phất trần bước và o, tá»± xưng là Quan Thiên. Trương Thăng phu phụ vá»™i và ng kiến lá»…, thà nh khẩn nhá» tiên trưởng chữa bệnh cho con. Quan Thiên đạo trưởng khoát tay, ánh mắt lưu lại trên ngưá»i Má»™c Phong, tay hÆ¡i run run, đại kinh, trong lòng thầm nghÄ©: "Thằng nhóc nà y sao giống Cá»u Dương Chi Thể trong truyá»n thuyết quá."
Quan Thiên đạo trưởng hữu thá»§ bắt lấy pháp quyết ngón tay hÆ¡i duá»—i vá» phÃa trước, chỉ thấy má»™t cá»— bạch khà lá» má» tiến và o ấn đưá»ng cá»§a Má»™c Phong. Má»™c Phong láºp tức cảm thấy thân thể Ä‘au đớn má»™t tráºn, không kìm ná»—i mi mắt nhÃu lại, mồ hôi toát ra. Nhưng nó vẫn cắn răng chiu đựng, má»™t tiếng cÅ©ng ko kêu lên. Quan Thiên đạo trưởng thấy thế, gáºt đầu, rồi lại vừa lắc đâu, lòng nghÄ©:
"Thằng nhóc nà y quả nhiên là Cá»u Dương Chi Thể thiên hạ hiếm thấy, vá»›i lại tÃnh cách kiên cưá»ng, sau nà y sẽ không là m váºt trong ao. Äáng tiếc kinh mạch không thông, dưá»ng như bị má»™t loại tà pháp khóa lấy kinh mạch. "
Quan Thiên đạo trưởng thu lại công pháp, hơi hơi khép mắt, trầm tư:
"Lương tà i mỹ ngá»c như váºy, nếu có thể thu vá» là m Tây LÄ©nh môn hạ cá»§a ta, đấy chÃnh là phúc cá»§a Tây LÄ©nh ta."
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của phamduy88
Chữ ký cá»§a phamduy88 [CENTER][B][SIZE=5]Click here: [/SIZE][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=6237"][SIZE=5][COLOR=darkgreen]Tà Äạo Tu Tiên Lục[/COLOR][/SIZE][/URL][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=red]Quyển 1: các dịch giả đang tiến hà nh dịch[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=magenta]Quyển 2: Äã bắt đầu, kÃnh mong bằng hữu xa gần tiếp tục há»— trợ bằng cách click và o link bên trên và đăng ký tên chương, nhanh nhanh nà o [/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
Last edited by Bùi Như Lạc; 31-05-2009 at 03:01 AM .
09-04-2008, 11:02 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 26
Thá»i gian online: 4 ngà y 20 giá» 24 phút
Thanks: 0
Thanked 113 Times in 7 Posts
Chương 2 :
Hoà ng Mao lão quái
(lão quái tóc và ng)
Tác giả : Luyến Thượng Nam Sơn
Dịch : Alexander13
Biên táºp : docconhan171
Quan Thiên đạo trưởng đã có sẵn chá»§ ý nên chưa vá»™i mở miệng, dÄ© nhiên ngồi kế bên Trương Thăng thấy váºy thần tình vô cùng khẩn trương liá»n há»i:
- Tiên trưởng! Có cách nà o cứu Phong nhi không?
Quan Thiên đạo trưởng vuốt hà m râu bạc trắng rồi mở mắt cháºm rãi nói:
- Thà chá»§ đừng quá lo lắng! Äứa nhá» nà y đã bị nhiá»…m tà khÃ, tháºt sá»± trong nhất thá»i bần đạo chưa thể tìm ra căn nguyên, thôi thì để bần đạo nháºn nó là m đồ đệ, cần phải có nhiá»u thá»i gian rồi tìm cách chữa chứng bệnh nà y cho nó.
Trương Thăng nôn nóng muốn chữa dứt bệnh cho con, sau đó bắt nó năng Ä‘á»c thi thư, có như váºy tương lai má»›i có thể đỠdanh trên kim bảng, thứ nhất là quang tông diệu tổ, thứ hai là thá»a mãn tâm nguyện cá»§a mình suốt hai mươi năm nay. Khi nghe Quan Thiên bảo con mình Ä‘i theo há»c đạo nhất thá»i không biết Ä‘iá»u đó có phải là tốt hay không bèn quay đầu nhìn nương tá» dò ý.
Nương tá» Trương Thăng chỉ nghÄ© con mình còn quá nhá» chưa kể trong lòng hoà i nghi tên đạo trưởng nà y chỉ có hư danh mà thôi, tháºt không thể gởi con cho hắn được. NghÄ© thế bất giác không thể ká»m chế liá»n ôm Má»™c Phong và o lòng.
Trương Thăng nhìn thấy thê tỠôm chặt Phong nhi không rá»i bèn lấy hết can đảm cất giá»ng:
- à tốt cá»§a tiên trưởng, tiểu sinh xin nháºn lãnh, chỉ có Ä‘iá»u tiểu sinh mãi đến tuổi nà y má»›i có được đứa con, trong lòng cảm thấy bất nhẫn khi bắt hà i nhi phải xa nhà đơn độc bước và o cuá»™c sống tu hà nh, đã váºy qua năm tháng dÄ© nhiên Phong nhi ngà y cà ng lá»›n, chẳng lẽ để cho đạo quán cá»§a tiên trưởng lo liệu hết hay sao?
Quan Thiên đạo trưởng tu đạo hÆ¡n ba trăm năm, nhưng nhìn thấy phu thê Trương Thăng khẩn thiết như thế trong lòng thầm nghÄ© nhân quả hữu duyên, cưỡng cầu thì cÅ©ng không được gì. Dù váºy không thể không lưu tâm nhưng vấn đỠở chá»— là không nên dùng vÅ© lá»±c cưỡng Ä‘oạt, có lẽ thá»i gian còn nhiá»u lo gì sau nà y không có cÆ¡ há»™i. ChÃnh vì nghÄ© thế, thần sắc Quan Thiên đạo trưởng lá»™ chút tiếu ý bèn kéo Má»™c Phong lại gần rồi quay đầu vá» phÃa Trương Thăng đáp:
- Dù bần đạo vô pháp hóa giải tà thuáºt trên ngưá»i đứa nhá» nà y nhưng có thể gởi tặng mấy viên Sanh Dương Ä‘an do bần đạo luyện chế ra, bảo đảm sẽ giúp cÆ¡ thể thêm cưá»ng tráng.
Phu phụ Trương Thăng nghe thấy thế trong tim vui mừng khôn xiết, cả hai Ä‘á»u gáºp ngưá»i cám Æ¡n Quan Thiên đạo trưởng, thấy trá»i cÅ©ng đã trá»… liá»n vui vẻ đưa Má»™c Phong xuống núi.
Gia đình há» Trương cuối cùng cÅ©ng xuống tá»›i dưới chân núi, khi Ä‘i ngang Minh Nguyệt hồ thì trá»i cÅ©ng vừa sụp tối. Lúc nà y ánh trăng đã treo lÆ¡ lá»ng trên hà ng liá»…u rÅ© ven hồ, cÆ¡n gió hiu hiu vuốt ve gương mặt má»—i ngưá»i, thấp thoáng từng cÆ¡n sóng lăn tăn sóng sánh. Ãnh sáng trăng rá»i trên mặt nước phản xạ thà nh những đốm sáng bạc lấp lánh diệu kỳ, tháºt là mỹ cảnh mê hoặc lòng ngưá»i, Trương Thăng bất giác không ká»m được cất vang giá»ng hát. Äá»™t nhiên má»™t luồng gió lạnh áºp đến đồng thá»i từ xa vá»ng lại âm thanh “két, két, két†kèm theo đó là má»™t trà ng cưá»i Ä‘anh ác, ngay sau là má»™t nhân ảnh to lá»›n nhanh chóng đáp xuống trước mặt gia đình Trương Thăng. Phu phụ há» Trương thất kinh, còn Má»™c Phong hai mắt như sao mở tròn nhìn ngưá»i trước mặt. Äó là má»™t nam nhân có gò má nhô cao, mÅ©i rá»™ng, cặp mắt gian ác đảo lia đảo lịa không ngừng, mái tóc và ng hoe che hết ná»a khuôn mặt, thân khoác trưá»ng sam mà u Ä‘en, nhìn đúng là loại hung thần ác sát trên thế gian.
Nam nhân kỳ lạ mở trà ng cưá»i khoái trá, sau đó má»™t giá»ng nói khà n khà n truyá»n đến:
- Ã! Tiểu tá» nà y là Cá»u Dương Chi Thể đây, lão tá» tìm ngươi khắp nÆ¡i rồi, căn cốt tốt quá, Ä‘i theo ta há»c Thiên Äịa Ma Sát nà o!
Phu phụ Trương Thăng nhìn thấy hung nhân trước mặt nhất thá»i đứng như trá»i trồng, Má»™c Phong thân thể gầy yếu nhưng không há» sợ hãi liá»n đứng thẳng ngưá»i bước tá»›i trước la lá»›n:
- Lão là yêu nhân phương nà o tới đây, dựa và o cái gì bắt tiểu gia bái lão là m gia sư?
Ngưá»i đà n ông kỳ lạ không há» giáºn dữ mà còn mở miệng cưá»i nói:
- Hé hé hé! Tiểu tá» ngươi không chỉ có Cá»u Dương Chi Thể mà còn can đảm nữa, Hoà ng Mao lão tổ ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi. Tám năm trước Hoa Mị yêu nương và lão tá» ta tưởng chừng đã có được ngươi, không ngá»... He he he! Nhưng hôm nay tái ngá»™, đừng nghÄ© có thể thoát khá»i tay lão tá» má»™t lần nữa.
Nói xong vươn tay chá»™p vá» phÃa trước, Má»™c Phong kêu lên thất thanh, thoắt má»™t cái yêu đạo đã ôm lấy cáºu bé phi thân lên giữa lưng chừng không rồi từ từ tiêu thất trong mà n đêm như như sao xẹt.
Phu phụ Trương Thăng vì hoảng sợ mà tay chân run lẩy bẩy, tá»›i khi minh bạch được má»i chuyện thì Má»™c Phong đã bị yêu đạo bắt Ä‘i mất.
Nhưng mà Hoà ng Mao lão tổ không hiểu sÆ¡ suất thế nà o để rÆ¡i Má»™c Phong xuống hồ. Trong lòng cáºu bé vô cùng giáºn dữ, lo lắng khi bị bắt Ä‘i, bây giá» lại bị rÆ¡i nhanh xuống hồ nhất thá»i lo sợ đến bất tỉnh nhân sá»±.
Hoà ng Mao lão tổ thấy váºy lo lắng cấp tốc bay xuống, Má»™c Phong không còn nháºn thức được gì nữa ngoà i tiếng gió phần pháºt bên tai, khi rÆ¡i từ trên cao xuống dòng nước lạnh nhanh chóng tấn công thân thể má»ng manh cá»§a Má»™c Phong, thân thể cáºu bé bất giác không thể đỠkháng được liá»n láºp tức chìm sâu và o hôn mê.
Khi Má»™c Phong tỉnh lại thì trá»i đã sáng, mặt đất đã có bóng ngưá»i Ä‘i lại, lúc bất tỉnh không biết mình đã lạc đến má»™t thà nh thị tuyệt đẹp cá»§a Thiên Nam quốc. Thà nh thị nà y là đô thị lá»›n thứ hai cá»§a Thiên Nam quốc, nhân khẩu có khoảng tám mươi ngà n ngưá»i, lưng dá»±a và o ngá»n đồi xanh phÃa sau, xung quanh được bao bá»c bởi dòng đại hà uốn lượn. Äây là thá»i bình nên trên đại nhai cá»§a tòa thà nh dòng ngưá»i qua lại như dệt cá»i, bách tÃnh an cư láºp nghiệp, đây đúng là cảnh tượng phồn hoa náo nhiệt cá»§a Thiên Nam quốc.
Hoà ng Mao lão tổ đã phi hà nh suốt đêm, cuối cùng cÅ©ng thấy Má»™c Phong nằm ở bên vệ đưá»ng nhưng không dám bước tá»›i. Thứ nhất là trải qua má»™t ngà y tìm kiếm khiến thân thể mệt má»i, thứ hai là lo sợ nhân sÄ© chÃnh đạo cá»§a tu chân giáo Thiên Nam quốc phát hiện ra. Tuy nhiên tá»± phụ mình công lá»±c cao cưá»ng đồng thá»i cho rằng đó chẳng qua là những lá»i khoa trương thái quá, trong lòng má»™t lần nữa tá»± nhá»§ quyết không để sổng tên tiểu tá» mang Cá»u Dương Chi Thể nà y dù có muôn và n khó khăn Ä‘i chăng nữa, nếu để vuá»™t mất nó e rằng sau nà y hối cÅ©ng không kịp. Hoà ng Mao lão tổ cưá»i má»™t mình rồi hướng vá» phÃa Má»™c Phong nói:
- Tiểu tá»! Từ nay lão tá» ta sẽ là sư phụ cá»§a ngươi, sau nà y biết nghe lá»i chăm chỉ táºp luyện thì nhất định sẽ thà nh tà i, dÄ© nhiên lúc đó sư phụ mi nhá» váºy cÅ©ng hưởng được chút uy phong, nở mà y nở mặt. Ngươi cÅ©ng đừng nghÄ© có thể chạy trốn khá»i ta nữa đấy, lần nà y khiến ta chạy cả ngà n dặm từ Tây LÄ©nh sÆ¡n đến đây, thiệt là xa quá mà !
Má»™c Phong trấn tÄ©nh lại rồi tá»± nhá»§ trong lòng: "Lão yêu quái nà y phi hà nh cả má»™t quãng đưá»ng dà i như váºy trong má»™t đêm, nhất định là có bổn sá»±, không biết bản thân mình có cách nà o thoát thân khá»i lão quá»· nà y không đây?"
NghÄ© váºy nhưng Má»™c Phong lạnh lùng nhìn Hoà ng Mao lão tổ rồi cháºm rãi cất tiếng :
- Lão đầu trâu, ai xui xẻo lắm má»›i nháºn lão là m sư phụ!
Hoà ng Mao lão tổ bất ngá» hét to và o tai Má»™c Phong, dù không dùng hết công lá»±c nhưng cÅ©ng đủ để ná»a thân ngưá»i cá»§a Má»™c Phong trúng thương sưng đỠcả lên đồng thá»i máu liên tiếp trà o ra từ miệng:
- Tiểu tá», những đốm Ä‘en trên mặt ngươi là do tám năm trước vi sư gởi chút lá»… váºt lên mình ngươi nên bá»™ mặt mi má»›i biến dạng xấu xà như váºy. Dù váºy lão tá» ta lúc nà y rất giáºn ngươi nên phải giáo huấn cho ngươi biết thế nà o là tôn sư trá»ng đạo.
Mộc Phong quệt máu trên miệng rồi lo nghĩ: "Không biết lão tự xưng là Hoà ng Mao lão tổ nà y có phải là yêu quái không nhỉ?"
ChÃnh vì thế nên cáºu bé cố ý há»i tiếp:
- Lão đầu trâu, lão có khả năng gì mà đòi là m sư phụ của ta?
Hoà ng Mao lão tổ thấy Má»™c Phong có vẻ quan tâm đến lá»i nói cá»§a mình bèn vui vẻ đáp:
- Tiểu tá»! Vi sư xuất thân là môn chá»§ Ä‘á»i thứ hai cá»§a Tà Ma môn, nổi danh vá»›i chiêu Thiên Äịa Ma Sát luyện đến xuất thần nháºp hóa, ngươi theo lão tá» ta há»c nghệ không quá trá»… đâu. He he he... Äi!Hôm nay vi sư tháºp phần cao hứng, ta sẽ dẫn ngươi Ä‘i ăn và i món ngon nà o.
Nói xong liá»n kéo Má»™c Phong Ä‘i vá» phÃa tá»u Ä‘iếm. Äến nÆ¡i, Má»™c Phong ngước mắt lên nhìn tấm biển mà u đỠtươi, trên ghi ba chữ Lưu Hương cư, nét bút như rồng bay phượng múa. Hoà ng Mao lão tổ nắm chắc tay Má»™c Phong kéo lên lầu cá»§a tá»u Ä‘iếm, sau khi ngồi và o bà n ngoác mồm la lá»›n dặn chưởng quỹ:
- Cho ta mưá»i cân thịt bò, hai đĩa Lưu Hương Ngư, thêm má»™t bình mỹ tá»u nữa nha.
Hoà ng Mao lão tổ cầm bình rượu lá»›n ngá»a cổ lên tu má»™t há»›p rồi nhìn Má»™c Phong mỉm cưá»i nói:
- Loại cá Lưu Hương nà y là chiêu bà i cá»§a tá»u Ä‘iểm nà y, khi ngươi ăn và o mùi hương sẽ còn lưu lại trong mồm khi ăn xong.
Má»™c Phong cả má»™t ngà y chưa ăn gì, ngá»i thấy hương vị ngà o ngạt từ Lưu Hương Ngư bất giác bụng đói cồn cà o, miệng chảy nước miếng, chỉ mong mau chóng được ăn ngay. Tuy nhiên váºt trước ngá»±c áo Má»™c Phong còn pháºp phồng kêu réo hÆ¡n cả cáºu bé, vì váºy Má»™c Phong lấy đũa gắp lấy gắp để cho và o ngá»±c áo.
Nhãn thần Hoà ng Mao lão tổ đảo qua đảo lại, trong lòng ngạc nhiên tá»± há»i: "Thằng nhóc nà y sao có biểu hiện quái lạ thế nhỉ."
Lúc nà y Má»™c Phong lôi Ngư Äản từ trong ngá»±c ra để trên bà n, mặt mà y há»›n hở nói :
- Ngư Äản! Ngươi đói không? Äến đây chúng ta cùng ăn Lưu Hương Ngư nà o.
Ngư Äản tá»±a hồ nghe và hiểu được lá»i Má»™c Phong bèn gáºt gáºt đầu, sau đó không chút khách khà dùng chân trước kéo đĩa Lưu Hương Ngư và o sát bên rồi ăn sạch. Chén hết đĩa thức ăn, tá»±a hồ mãn ý Ngư Äản thè lưỡi liếm xung quanh cái mồm nhá» nhắn cá»§a mình rồi nhanh chóng nhảy và o trong lòng cá»§a Má»™c Phong.
Hoà ng Mao lão tổ trợn tròn mắt nhìn một dĩa Lưu Hương Ngư cùng năm cân thịt bò trong nhấp nháy đã hết sạch, bây giỠnó còn nhỠnếu sau nà y lớn lên thì thức ăn nà o đủ cho nó đây?
Hoà ng Mao lão tổ trừng mắt nhìn Má»™c Phong cất giá»ng há»i :
- Tiểu tá», ngươi nuôi cái quái gì váºy? Có ăn được không?
Má»™c Phong không thèm quan tâm đến câu há»i cá»§a Hoà ng Mao lão tổ, nếu lão biết được con váºt nằm trong lòng Má»™c Phong là Kỳ Lân Vương chắc mở tròn mắt sợ hãi mà té lăn xuống ghế, chỉ có Ä‘iá»u con váºt nà y nguyên lai ứng vá»›i Thần Giá»›i, loà i ngưá»i ở nhân gian mấy ai có thể biết được nó?
Thấy Má»™c Phong không nói gì, Hoà ng Mao lão tổ láºp tức nổi giáºn, chỉ muốn phát tác má»™t tráºn, đột nhiên lão phát hiện ra hai lão đạo mặc thanh y bước và o tá»u Ä‘iếm. Nhìn thấy cả hai ngưá»i Hoà ng Mao lão quái có chút bất an, trong tim bất giác nhảy thình thịch, tá»± nhá»§ trong lòng: "Váºn khà tháºt sá»± quá tốt! Nhưng con bà nó, khi không lại gặp hai đại trưởng lão cá»§a tu chân đại phái, Há»—n Nguyên Môn ở đây cÆ¡ chứ!"
Hai vị đạo sÄ© nà y hình dáng tiên phong đạo cốt, da dẻ hồng hà o, ráºu dà i bạc trắng. Ngưá»i Ä‘i phÃa trước tên gá»i là Ngá»™ Tâm đạo trưởng có hÆ¡n năm trăm năm tu vi, ngà y độ kiếp thăng thiên thà nh tiên không còn xa nữa. Ở Há»—n Nguyên Môn, cảnh giá»›i tu chân cá»§a Ngá»™ Tâm chỉ xếp sau môn chá»§ Tẩy Tâm đạo trưởng, phÃa dưới là Minh Tâm đạo trưởng, vốn là sư đệ cá»§a Ngá»™ Tâm, luáºn vá» tu vi so sánh vá»›i Ngá»™ Tâm thì còn kém xa.
Ngá»™ Tâm đạo trưởng đã phát hiện ra Hoà ng Mao lão tổ, thần sắc lá»™ chút tiếu ý bèn hướng vá» Hoà ng Mao lão tổ trầm giá»ng nói :
- Hoà ng Mao lão quái, hôm nay lão có nhã hứng uống rượu ở đây nữa sao! Tháºt hiếm có, hiếm có!
Hoà ng Mao lão tổ được giá»›i tu chân gá»i mỉa là Hoà ng Mao lão quái, dù thuá»™c Tà Ma môn nhưng tại phà m giá»›i không phạm tá»™i ác tà y trá»i, cÅ©ng vì váºy đối vá»›i má»™t số nhân sÄ© chÃnh phái không xảy ra chÃnh diện xung đột. Không trả lá»i Ngá»™ Tâm đạo trưởng, Hoà ng Mao lão quái chỉ cưá»i ha ha rồi chuẩn bị li khai mang theo đứa bé có Cá»u Dương Chi Thể là Má»™c Phong, dÄ© nhiên là khổng thể nói Ä‘iá»u nà y cho ngưá»i khác kẻo bị cướp tay trên.
Hoà ng Mao lão quái tả thá»§ nắm lấy Má»™c Phong, hữu thá»§ bắt pháp quyết nháy mắt đã xuất hiện ở cổng thà nh, Hoà ng Mao lão quái những tưởng thi triển thân pháp bá đạo để li khai sá»›m nÆ¡i nà y nà o ngá» nghe thấy phÃa trước truyá»n đến giá»ng nói âm trầm:
- Lão quái hãy dừng bước, có vấn đỠgì hay sao mà đi gấp váºy?
Ngay khi Hoà ng Mao lão quái Ä‘ang phân vân ai cất ra tiếng nói thì hai lão đạo sÄ© cá»§a Há»—n Nguyên Môn không biết từ khi nà o xuất hiện phÃa trước mặt hai mươi trượng, Hoà ng Mao lão quái tá»± phụ tu vi cao cưá»ng, lại nghÄ© thân pháp cá»§a mình khó có ai phát hiện ra. Nà o ngá» hai lão đạo sÄ© đứng chắn trước mặt khiến trong lòng thầm kêu bất bảo, tuy nhiên thần sắc không biểu hiện má»™t chút khác lạ gì, trầm giá»ng há»i :
- Hai vị lão đạo nà y, không biết có gì chỉ giáo không?
Ngá»™ Tâm đạo trưởng nhìn chằm chằm Má»™c Phong há»i ngược lại Hoà ng Mao lão tổ :
- Lão quái! Xin há»i đứa trẻ nà y là gì cá»§a ngươi?
Hoà ng Mao lão quái chá»™t dạ cố gắng bình tÄ©nh đáp lá»i Ngá»™ Tâm đạo trưởng :
- À! Là đồ đệ mới thu của ta, hai vị có thể gởi quà mừng cho ta còn chưa muộn nữa đấy!
Má»™c Phong bà máºt nháy mắt vá»›i Ngá»™ Tâm đạo trưởng, lắc đầu ra hiệu lá»i Hoà ng Mao lão quái không đúng.
Ngá»™ Tâm đạo trưởng tại tá»u Ä‘iểm đã nghi hoặc trong lòng, chỉ có Ä‘iá»u ông sợ động thá»§ tại đó rất có thể khiến nhiá»u ngưá»i khác vạ lây. ChÃnh vì thế đã Ä‘uổi theo sau hai ngưá»i Hoà ng Mao lão quái, khi nhìn thấy Má»™c Phong ra ám hiệu không má»™t chút khách khà hướng vá» Hoà ng Mao lão quái la lá»›n:
- Lão quái! Thả hà i tỠkia ra thì huynh đệ ta sẽ không là m khó ngươi.
Hoà ng Mao lão quai nở nụ cưá»i âm dương quái khà nói:
- Äừng nghÄ© lão tá» sợ ngươi, nếu sợ ta đã không bắt thằng nhá» nà y, lão tá» ta đã nể mặt ngươi lắm má»›i bá» Ä‘i đấy nhé!
- Ha ha ha! Ngươi dùng sức mạnh để ép đứa trẻ nà y là m đồ đệ, hôm nay gặp chúng ta thì đừng mong mãn ý nhé!
Giá»ng nói cá»§a Ngá»™ Tâm đạo trưởng vừa cứng rắn, vừa cương quyết, trên tay láºp tức xuất hiện má»™t đạo thanh tá» chi khà nhanh chóng tấn công vá» phÃa Hoà ng Mao lão quái. Äạo thanh khà sau khi rá»i tay Ngá»™ Tâm đạo trưởng nháy mắt đã đến sát bên Hoà ng Mao lão quái, khi đạo thanh khà gần sát lão quái láºp tức để lá»™ ra thanh bảo kiếm. Hoà ng Mao lão quái thất kinh la lá»›n:
- NghÄ© váºt hóa hình.
Nói váºy nhưng tả thá»§ Hoà ng Mao lão quái không cháºm trá»…, bà n tay to lá»›n giÆ¡ lên láºp tức xuất hiện hắc khà thuẫn bà i chắn ngang trước mặt.
- OÃ nh.
Má»™t tiếng va chạm cá»±c lá»›n vang vá»ng đến trá»i xanh, Hoà ng Mao lão quái nắm tay Má»™c Phong thối lui hÆ¡n mưá»i trượng, miệng phun ra má»™t ngụm máu Ä‘en, thần sắc không còn chút nhuệ khà nà o.
Hoà ng Mao lão quái không ngá» tu vi cá»§a Ngá»™ Tâm đạo trưởng có thể sánh ngang vá»›i tông sư cá»§a má»™t phái, bất ngá» nói đánh là đánh khiến bản thân không kịp phòng bị, nhất thá»i ăn quả đắng cá»§a đối phương.
Trong tim Hoà ng Mao lão quái lấp đầy sá»± giáºn dữ, từ miệng liá»n phun ra má»™t thanh hắc ngá»c Ä‘ao bổ thẳng và o ngưá»i Ngá»™ Tâm đạo trưởng, hắc sắc quang mang tá»a ra từ Ä‘ao khà bao trùm bốn bá» xung quanh.
Má»™c Phong ngây ngốc đứng nhìn, bầu máu nóng trong ngưá»i sôi sục, thầm nghÄ© nếu mình có khả năng đó thì không sợ ai ức hiếp và bắt Ä‘i như bây giá».
Äá»™t nhiên má»™t tráºn gió lá»›n à o tá»›i, Má»™c Phong cảm giác mình bay lên lưng chừng không, bên tai chỉ nghe tiếng gió vù vù còn mắt thì vô pháp không có cách nà o mở ra nhìn lấy sá»± váºt xung quanh. Không còn cách nà o khác Má»™c Phong mở miệng la lá»›n, láºp tức má»™t cá»— hà n phong chui và o mồm khiến cáºu bé ho sằng sặc đến mức nÃn thở. Sau má»™t hồi ná»— lá»±c Má»™c Phong cÅ©ng hé được mắt ra nhìn xung quanh: "Mẹ Æ¡i!Là m thế nà o mà mình đằng vân được nè trá»i!"
Thấy thế Mộc Phong sợ hãi nhắm tịt mắt lại.
Trải qua hai canh giá» Má»™c Phong nghe bên cạnh mình vá»ng đến tiếng cưá»i sang sảng nói:
- Nhị sự huynh! Huynh quay vỠsớm thế!Ha ha ha!
Ngá»™ Tâm đạo trưởng cÅ©ng báºt lên trà ng cưá»i dà i đáp lá»i ngưá»i đó:
- Lão quái đó đã bị ta dùng Há»—n Nguyên công đánh cho trá»ng thương kinh mạch, e rằng trong vòng mưá»i năm chưa chắc hồi phục được. Ha ha ha! ÄÆ°á»£c rồi! Äể ta xem kỹ đứa nhá» nà y đã, trước giá» ta chưa từng gặp trưá»ng hợp nà y bao giá», tá»±a hồ trong ngưá»i nó mang Cá»u Dương Chi Thể?
Minh Tâm đạo trưởng hạ thấp giá»ng đáp:
- Hà i tá» nà y quả là mang trong ngưá»i Cá»u Dương Chi Thể. Không may là kinh mạch trong cÆ¡ thể đã bị Hoà ng Mao lão quái dùng độc môn Tiệt Mạch Thuáºt phong bế toà n bá»™, đệ đã cố thá» hóa giải cho nó nhưng không đủ lá»±c.
Ngá»™ Tâm đạo trưởng dùng chỉ phong Ä‘iểm liên tiếp lên ngưá»i Má»™c Phong, vừa chạm và o ngưá»i Má»™c Phong, Ngá»™ Tâm thất kinh rồi buông giá»ng chán nản nói:
- Thủ pháp của Ma môn quá đặc biệt, quả là cao minh. Ta cũng không có cách nà o hóa giải huyệt đạo cho hà i tỠnà y được.
Nói xong chuyển thâni đối diện Minh Tâm đạo trưởng há»i:
- Hà i tỠnà y có thân thể đặc biệt, tuy nhiên hiện tại nó không đủ khả năng theo nghiệp tu hà nh nhưng nếu đưa nó trở vỠnhà e rằng Ma môn sẽ lại một lần nữa bắt nó. Sư đệ! Theo đệ thì thu xếp thế nà o cho tốt!
Hiện tại Minh Tâm Ä‘ang chìm và o suy nghÄ©, trong lòng tá»± nhá»§: “Äây quả là Cá»u Dương Chi Thể, cả tá»· năm má»›i xuất hiện má»™t lần, nhưng hiện tại kinh mạch nó bị phong tá»a toà n bá»™, cÅ©ng chỉ là má»™t phế nhân mà thôi. Nhưng nếu nó hãm nháºp Ma môn thì tương lai chánh đạo sẽ khó tránh gặp tai kiếp.â€
Má»™c Phong nhìn thấy hai vị đạo trưởng hình dáng tiên phong đạo cốt, chưa kể bản lÄ©nh vô cùng cao cưá»ng nên trong lòng không muốn li khai liá»n nhá» nhẹ cất tiếng cầu khẩn :
- Con muốn theo hai vị đạo trưởng tu hà nh, không biết có được không ạ?
Hai ngưá»i Ngá»™ Tâm và Minh Tâm quay đầu nhìn Má»™c Phong, trong lòng cùng nghÄ©: “Không nên để hà i tá» nà y trầm nháºp Ma Môn, thôi thì cứ tạm thu nháºn nó là m môn hạ trước đã, để xem tương lai nó có thay đổi số pháºn được hay không?â€
Cả hai cùng gáºt đầu đồng ý, bởi không thể hóa giải tà thuáºt Ma môn trên ngưá»i cáºu bé nên khả dÄ© không thể thu nháºn là m đệ tá».
Sau đó cả hai há»i Má»™c Phong vá» sá»± tình vừa qua rồi tạm thá»i giao Má»™c Phong cho Ngá»™ Tâm cùng hồi môn tÃnh tiếp việc dạy dá»—, còn Minh Tâm phi hà nh đến Tây LÄ©nh sÆ¡n để thông báo cho phụ mẫu cá»§a Má»™c Phong.
Tà i sản của diasat
Last edited by Iori Yagami; 21-05-2009 at 08:49 AM .
11-04-2008, 09:49 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: NÆ¡i có Tình Yêu em dà nh cho anh
Bà i gởi: 617
Thá»i gian online: 56 giây
Thanks: 0
Thanked 27 Times in 16 Posts
Chương 03. Hỗn Nguyên Môn
Tác giả : Luyến Thượng Nam Sơn
Dịch giả: Phong Lưu Bang và các bạn
Biên dịch: Alexander13
Biên táºp: docconhan171
Tà ng Thư Viện
Trên Ä‘oạn đưá»ng vá» Há»—n Nguyên Môn, Má»™c Phong nhịn không được há»i Ngá»™ Tâm:
- Tiá»n bối, con có thể theo ngưá»i tu hà nh không?
Ngộ Tâm đáp:
- Tất cả chúng sinh bản thân sinh ra đã thanh tÄ©nh, chÃnh đạo đã tiá»m ẩn ở bên trong gá»i là chân tà ng. Ngưá»i có chân tà ng nên vô ngoại vô ná»™i, vô sinh vô diệt, thanh tÄ©nh tịch diệt. Chúng sinh có chân tà ng cho nên có tÃnh chân đạo, có vô lượng pháp, đủ tam thanh cảnh. Nhưng chúng sinh mê hoặc, không tin bản thân mình có chân tà ng vì thế trầm luân khổ não vô biên không thể giải thoát hoặc cầu đạo pháp bên ngoà i nên lạc và o tiểu thừa, cuối cùng khó thà nh chánh đạo. CÅ©ng vì thế chúng sinh khi cầu đạo, tâm linh cần phải cầu chân tà ng, hướng tá»›i có thể thân tâm giải thoát, ấy là đại thừa cá»§a đạo. Vì thế tu chân trá»ng ở tu tâm, tin tưởng và o khả năng cá»§a mình.
Má»™c Phong vừa dụng tâm nghe vừa ngầm hạ quyết tâm phải tu thà nh má»™t thân bản lÄ©nh. Má»™c Phong nghÄ© tá»›i nghÄ© lui lại há»i:
- Tiá»n bối, bản lãnh cá»§a ngưá»i cao cỡ nà o, còn có ngưá»i cao hÆ¡n không?
Ngá»™ Tâm thầm nghÄ© “Thằng bé nà y trông váºy mà khà thế cao ngút trá»i, có lòng cầu tiến thế nà y tương lai chắc chắn thà nh tá»±u không há» nhỠđây?†Bèn nghiêm mặt nói:
- Trong đạo môn, tu hà nh thà nh chánh quả sẽ kết ra kim Ä‘an, giai Ä‘oạn đầu kim Ä‘an nà y mà u Ä‘á», sau đó lần lượt sẽ biến thà nh hoà ng, lục, thanh, lam, tá», khi tá» sắc cá»±c thịnh, kim Ä‘an sẽ luyện hóa thà nh nguyên anh, đồng thá»i nguyên anh lại lần nữa hóa thà nh sắc đỠtà ng ẩn nÆ¡i tâm tạng. Äạt đến mức nà y, công lá»±c chắn chắn sẽ đại tăng, sau đó nguyên anh sẽ từng bước lá»›n lên, kim Ä‘an cÅ©ng sẽ lần lượt gia tăng tùy theo công lá»±c mà lần nữa hóa thà nh hoà ng, lục, thanh, lam, tá». Äạt đến thâm tá» sắc[1] xong sẽ tiếp cáºn đến ngưỡng cá»§a tiên nhân, bởi vì tu chân là nghịch thiên nhi hà nh, do váºy lúc nà y sẽ dẫn đến thiên kiếp, nếu có thể độ kiếp thà nh công thì sẽ biến thà nh tiên nhân.
Má»™c Phong vừa nghe vừa ghi nhá»›, trong lòng nghÄ© bản thân khi trước cÅ©ng Ä‘á»c qua nhiá»u thi thư nhưng hiểu biết vá» phương diện nà y thì lại hoà n toà n mù tịt không biết phải mất bao nhiêu năm tháng má»›i có thể đạt được thà nh tá»±u như váºy. Má»™c Phong im lặng má»™t hồi lại hiếu kì há»i:
- Tiá»n bối, không biết ngưá»i khi nà o có thể trở thà nh tiên nhân váºy?
Ngộ Tâm nói :
- Nghe đây hà i tá», vấn đỠcon há»i quả tháºt không Ãt, bần đạo tu hà nh đã hÆ¡n năm trăm năm, nguyên anh trong ná»™i thể kết hợp thà nh kim Ä‘an đã thà nh mà u xanh rồi, còn phải đến hai cảnh giá»›i nữa, không biết phải chỠđến thá»i gian bao lâu nữa, chắc khoảng ba trăm năm nữa có thể đạt được cảnh giá»›i Äá»™ Kiếp Kì.
Má»™c Phong vô cùng kinh ngạc, thầm nghÄ©: “Váºy không phải là cần tá»›i tám trăm năm má»›i có thể thà nh tiên ư? Có vẻ tu tiên không dá»…. Con ngưá»i sống được tá»›i tám trăm năm sao? Nghe luáºn giải không ngá» lão đạo nà y đã năm trăm tuổi, không biết tháºt hay giả đây.†Má»™c Phong tuổi còn nhá» lại chưa từng tiếp xúc vá»›i tu chân, nếu như cáºu bé biết lúc lâm phải thiên kiếp trong mưá»i ngưá»i tu chân có đến chÃn bị hồn phi phách tán thì không biết còn có cảm giác gì.
Ngá»™ Tâm đạo trưởng mang theo Má»™c Phong phi hà nh ná»a ngà y, cuối cùng đã đến chân núi, Ngá»™ Tâm nhìn Má»™c Phong nói:
- Äến rồi, chúng ta bây giá» lên Kỳ Linh SÆ¡n.
Má»™c Phong ngẩng đầu ngó lên nhìn thoáng qua, thấy Kỳ Linh SÆ¡n mây mù che khuất ánh mặt trá»i, không biết là cao tá»›i đâu?
Kỳ Linh SÆ¡n danh xưng thiên hạ đệ nhất sÆ¡n, do ba ngá»n núi tạo thà nh. Ba ngá»n núi nà y có tên là Kỳ Linh, Tú Linh và Chung Linh. Ba ngá»n núi nà y hùng vÄ© chá»c trá»i tạo thà nh má»™t khối hà i hòa, cá»±c kỳ dá»… thấy. Ngá»n núi nà y trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, từ thấp đến cao, từ xa đến gần, cảnh sắc trên núi trà n ngáºp má»™t mà u xanh, từ xanh lục đến xanh lá cây, xanh lam, xanh xám, tầng tầng lá»›p lá»›p trải dà i ra xa tÃt lẫn và o mà u xanh ở đưá»ng chân trá»i, các dải mà u xanh rất phong phú, như má»™t văn nhân đã từng viết rằng:
“Linh nham đá ngá»c cao chót vót.
Nhìn đến cá»a trá»i mở dá»… thôi.â€
Ba ngá»n kỳ sÆ¡n nà y cảnh sắc rá»±c rỡ và biến đổi khôn lưá»ng. Kỳ Linh phong quanh năm là mùa xuân, chân núi hoa trà nở đỠrá»±c má»™t mà u, tình xuân dáºp dá»n. Tú Linh phong là nÆ¡i sinh trưởng cá»§a các loại cây khác nhau, cà nh lá xum xuê dà y đặc, là đại diện cá»§a mùa hạ. Ná»a trên cá»§a núi phá»§ đầy lá cây mà u và ng, khoác trên mình chiếc áo cá»§a mùa thu. Äỉnh Chung Linh quanh năm tuyết phá»§, là đại diện cho mùa đông lạnh lẽo.
Äiá»u lạ lùng là dãy núi nà y không có đưá»ng lên núi, khiến Má»™c Phong phân vân không biết lên núi bằng cách nà o. Ngá»™ Tâm dạo trưởng dắt Má»™c Phong Ä‘i đến chân má»™t gốc cây cổ thụ ngà n năm to mưá»i ngưá»i ôm không xuể, gõ nhẹ lên thân cây ba cái, giữa thân cây đột nhiên mở ra má»™t cánh cá»§a nhá», má»™t đạo sÄ© nhá» từ bên trong Ä‘i ra, hướng vá» Ngá»™ Tâm đạo trưởng cung kÃnh thi lá»…. Ngá»™ Tâm đạo trưởng dẫn Má»™c Phong Ä‘i và o trong thân cây, trong thân cây vốn không có ánh sáng bá»—ng nhiên có má»™t luồng sáng phát ra, Nguyên lai dưới thân cây là má»™t cái động lá»›n, Ngá»™ Tâm đạo trưởng dẫn Má»™c Phong Ä‘i và o trong động, cứ tiến vá» phÃa trước như váºy má»™t khoảng thá»i gian, sau đó lại Ä‘i quanh co má»™t lúc. Nhưng mà Má»™c Phong thân thể không khá»e, chỉ Ä‘i như váºy má»™t canh giá», đã bắt đầu thở hổn hển.
Ngá»™ Tâm đạo trưởng ôm lấy Má»™c Phong lướt Ä‘i như bay. Thì ra ngưá»i sáng láºp Há»—n Nguyên Môn chÃnh là đỉnh đỉnh đại danh Thái Thượng Lão Quân. Vị đại la kim tiên nà y trước khi phi thăng đã bầy ra Cà n Khôn Vô Cá»±c tráºn, ngay cả tiên nhân cÅ©ng không thể dùng pháp lá»±c bay lên núi. Nghìn năm vá» trước trong tráºn Äạo Ma đại chiến, bởi đưá»ng lên núi quá nhiá»u khiến cho Há»—n Nguyên Môn dá»… công khó thá»§ là m tá» thương vô số đệ tá». Vì thế bẩy trăm năm trước, má»™t vị chưởng môn trước khi phi thăng đã dùng lôi hệ pháp thuáºt phá há»§y hết đưá»ng lên núi, Rồi lại bá» mưá»i năm công phu tạo ra má»™t con đưá»ng duy nhất để lên núi. Nếu không có đệ tá» trong môn dẫn đưá»ng ngưá»i ngoà i không dá»… gì xâm nháºp, nhưng nếu bà máºt bị lá»™ e rằng địch nhân có thể ồ ạt tiến và o.
Mộc Phong trong lúc đầu óc còn choáng váng hồ đồ thì đã được Ngộ Tâm đạo trưởng dẫn và o trong núi.
Lên đến đỉnh núi, Ngá»™ Tâm Ä‘em Má»™c Phong giao cho đại đệ tá» là Liá»…u Nhiên đạo trưởng. Liá»…u Nhiên đạo trưởng xem ra niên kỉ không Ãt hÆ¡n Ngá»™ Tâm là mấy, nhưng lại là má»™t trong những đồ đệ cá»§a Ngá»™ Tâm thuá»™c Cung Phụng Ä‘iện, chuyên môn phụ trách việc tiếp đãi. Liá»…u Nhiên thấy Má»™c Phong trên mặt tịnh không có chút biểu tình nà o, sau đó an bà i Má»™c Phong trong má»™t căn nhà gá»—, nhắc nhở cáºu không nên chạy loạn. Má»™c Phong má»™t mình ở trong phòng, lúc đầu trong lòng trà n ngáºp niá»m vui được há»c nghệ, lại không ngá» rằng đến giá» vẫn chưa được gặp mặt chưởng môn, cà ng không biết theo ai há»c nghệ, cảm xúc đột nhiên dâng trà o, cảm giác như muốn khóc má»™t tráºn. Giữa trăm thứ buồn khổ, liá»n Ä‘em Ngư Äản từ trong lòng ra chÆ¡i. Ngư Äản tá»±a hồ rất vui thÃch, liên tục hÃt thở ba dà i má»™t ngắn, chÃnh là muốn hấp thụ thiên địa linh mạch cá»§a ngá»n Kỳ Linh SÆ¡n nà y. Linh khà ở đây so vá»›i nÆ¡i khác rất dồi dà o, Kỳ Lân Vương là thần thú chi vương, dù hiện tại còn nhá» và má»›i bắt đầu tu luyện, song đối vá»›i linh khà lại có cảm giác trá»i sinh rất là linh mẫn.
Ngá»™ Tâm cÅ©ng đã nói vá»›i chưởng môn sư huynh cá»§a mình vá» tình trạng cá»§a Má»™c Phong. Ngà y hôm sau, Má»™c Phong được đưa tá»›i Tà ng Kinh Các gặp Tịch Nhiên đạo trưởng. Äạo trưởng trông thấy cáºu bé liá»n há»i:
- Hà i tá», ngươi là Má»™c Phong phải không? Chưởng môn sư thúc nói vá»›i ta hiện tại ngươi không thÃch hợp để tu hà nh, tạm thá»i và o quét dá»n Tà ng Kinh Các, đợi sau nà y có cÆ¡ há»™i sẽ thu nháºn ngươi là m đồ đệ.
Má»™c Phong thất vá»ng gáºt đầu, trong lòng cảm thấy rất đỗi thê lương. Hắn vốn muốn há»c được má»™t thân bản lÄ©nh thông thiên, không ngá» lại trở thà nh má»™t ngưá»i quét dá»n. Ài, hắn rá»i nhà vượt ngà n dặm đưá»ng tá»›i đây, không ngá» lại thà nh ra thế nà y. Có Ä‘iá»u hắn trá»i sinh đã có tÃnh quáºt cưá»ng, không chấp nháºn từ bá» mục Ä‘Ãch để quay trở vá» nhà .
Tịch Nhiên đạo trưởng thấy thần tình thất vá»ng cá»§a Má»™c Phong trong lòng cÅ©ng cảm thấy bất nhẫn, nhưng má»™t ngưá»i đã bị phong tá»a kinh mạch như hắn là m sao có thể tu hà nh. Ông vừa dẫn hắn và o Tà ng Kinh Các vừa an á»§i:
- Hà i tá», Tà ng Kinh Các là trá»ng địa cá»§a bản môn, ngoại trừ sư thúc không ai có thể và o. Ta thấy ngươi bản tÃnh lương thiện, gặp chuyện nà y trong lòng không thoải mái nhưng ngươi không nghÄ© được sư thúc đối xỠđặc biệt thế nà y cÅ©ng là chuyện tốt sao?
Má»™c Phong lại buồn bã cúi đầu, chấp nháºn hiện thá»±c. Nhưng hắn chợt nhá»› lại má»™t bà i thÆ¡ đã há»c hồi còn ở nhà :
“Bất cầu đại đạo xuất mê đồ,
Túng phụ hiá»n tà i khởi trượng phu.
Bách tuế quang âm thạch há»a thước,
Nhất sanh thân thế thủy phao phù.
Chỉ tham lợi lộc cầu vinh hiển,
Bất cố hình dong ám tụy khô.
Thà vấn đôi kim đẳng san nhạc,
Vô thưá»ng mãi đắc bất lai vô.â€
Dịch nghĩa: diepkiemanh
Không Ä‘i đưá»ng ngay tất sẽ lạc lối
Dù có là hiá»n tà i, chưa chắc đã xứng đấng trượng phu.
Trăm năm như giấc mộng trôi nhanh
Cuá»™c Ä‘á»i như bá»t nước chóng tan.
Con ngưá»i chỉ biết tham tiá»n bạc và công danh
Mà không biết đến khi thân tà n ma dại.
Cho dù có núi và ng biển bạc
CÅ©ng không hiểu được hai chữ ‘vô thưá»ng’
.
Dịch thơ: vandai79
“
ChÃnh đạo không Ä‘i, lạc lối há»...
Tà i cao, tâm tục vẫn u mê.
Trăm năm giấc mộng hư vô mãi
Cuá»™c Ä‘á»i bèo nước vẫn trôi há»...
Công danh, lợi lộc lòng nhân thế
Thân dại ma tà n, một giấc tê.
Núi và ng, biển bạc tâm nà o biết
‘Vô thưá»ng’ hai chữ vẫn còn mê.â€
Äã biết Ä‘á»i ngưá»i có trăm năm thôi, hà chi cứ phải để tâm đến thắng bại?
Má»™c Phong tuổi còn nhá» váºy mà đã có được luáºn giải sâu sắc như váºy, nếu mà có ngưá»i khác biết được, nhất định là sẽ kinh hãi.
Tại Kỳ Linh Phong bốn mùa Ä‘á»u như mùa xuân, ngay cả Má»™c Phong thân thể gầy gò yếu nhược như váºy mà cÅ©ng không cảm thấy lạnh. Hà ng ngà y trừ lúc quét dá»n Tà ng Kinh Các, lúc rảnh rá»—i có thể Ä‘á»c sách để giết thá»i gian. Nhưng con Ngư Äản đáng yêu nà y, ngà y trước ở dưới rặng Tây LÄ©nh SÆ¡n, cả ná»a năm cÅ©ng không thấy lá»›n, váºy mà má»›i đến đây được mấy ngà y đã phổng phao lên nhanh chóng. Ngư Äản nà y cÅ©ng ngà y cà ng thông nhân tÃnh, lúc Má»™c Phong Ä‘á»c sách chỉ yên lặng chÆ¡i đùa bên cạnh, không nghịch nghợm ầm Ä©.
Má»™t hôm lúc hoà ng hôn, Má»™c Phong dẫn theo Ngư Äản Ä‘i bá»™ ở bên ngoà i nhà không xa, phóng mắt nhìn, từng dải mây trắng như ở dưới chân. Trong lòng cà ng cảm thấy cô độc, Má»™c Phong nhịn không được to giá»ng ngâm lên kinh văn Ä‘á»c ra từ Tà ng Kinh Các:
“Hoà ng nha bạch tuyết bất nan tầm,
Äạt giả tu bằng đức hà nh thâm.
Tứ tượng ngũ hà nh toà n trượng thổ,
Tam nguyên bát quái khởi li nhâm.
Luyện thà nh linh chất nhân nan thức,
Tiêu tẫn âm hồn quỷ mạc xâm.
Dục hướng nhân gian lưu diệu quyết,
Vị phùng nhất cá thị tri âm.â€
Dịch thơ: linhlan
“
Mầm và ng, tuyết trắng chẳng khó tầm
Thà nh đạt tu bằng đức hạnh thâm.
Tứ tượng, ngÅ© hà nh Ä‘á»u nhá» thổ
Tam nguyên, bát quái khởi từ nhâm.
Luyện thà nh linh thức ngưá»i khó biết
Lưu tại nhân gian, diệu quyết thâm.
Mãi tầm chân sĩ trong nhân giới
Lòng giá» buồn mãi, chả tri âm.â€
Äang lúc đó, từ trong biển mây hiện ra má»™t tiểu cô nương chỉ khoảng mưá»i tuổi, nhìn cô bé có khuôn mặt tròn trÄ©nh, lông mà y cao vút, nước da trắng như tuyết, đôi mắt to xinh đẹp sáng long lanh như hút hồn ngưá»i, mặc má»™t chiếc váy dà i mà u lục nhạt, hệt như má»™t tiểu tiên nữ lạc và o nhân gian. Má»™c Phong si ngốc nhìn vá» phÃa tiểu cô nương, chân như bị đóng Ä‘inh, không biết di động thế nà o. Tiểu cô nương bay đến trước mặt Má»™c Phong, cưá»i hì hì nói:
- Tiểu đệ đệ chẳng lẽ là ngốc tá» sao? Sao lại đứng im như biến thà nh thần tiên váºy?
Má»™c Phong từ từ định thần, nhất thá»i nghẹn há»ng, lẩm bẩm nói:
- Tỷ tỷ là tiên nữ hạ phạm sao?
Tiểu cô nương cưá»i khì má»™t tráºn, ngay sau đó liá»n nói:
- Ta trên đưá»ng qua chá»— nà y, còn nghÄ© rằng có cao nhân Ä‘ang ngâm thÆ¡ tụng đối, không ngá» là má»™t ngốc đệ đệ vừa xấu vừa gầy nà y. Ha ha...
Má»™c Phong thì lại nghÄ© khác, bản thân hắn mặt đầy nốt Ä‘en, không bị chê xấu má»›i lạ, thầm nghÄ©: “Äã gặp được thần tiên tá»· tá»·, dù sao cÅ©ng nên thỉnh giáo tá»· ấy má»™t và i thứ không hiểu rõ.†Hắn liá»n há»i:
- Hà nh Khà Ngá»c Khà Minh có nói, hà nh khà là thôn tắc súc, súc tắc thân, thân tắc hạ, hạ tắc định, định tắc cố, cố tắc manh, manh tắc trưá»ng, trưá»ng tắc thối, thối tắc thiên[2]. Äại kỉ xuân tại thượng, địa kỉ xuân tại hạ[3]. Thuáºn tắc sinh, nghịch tắc tá». Không biết thần tiên tá»· tá»· có kiến giải gì? Cách hà nh khà nà y sao mà là m được?
Tiểu cô nương bất giác ngây ra, sau đó cưá»i nói:
- Theo thanh tịnh Ä‘an pháp, gá»i là hà nh khà chi pháp, phải ngưng thần tụ khÃ, váºn xuống Ä‘an Ä‘iá»n, nháºp định ngưng kết, nghịch chuyển đốc mạch, nhiệt sẽ tăng lên. Lấy đất là m gốc, lấy trá»i là m ngá»n, theo chu kỳ âm dương mà tu luyện. Ngốc đệ đệ, ngươi là đệ tá» cá»§a ai, sao ngay cả hà nh khà chi pháp căn bản nhất cÅ©ng không hiểu?
Má»™c Phong nhất thá»i sắc mặt đỠbừng ngượng ngùng nói:
- Ta chỉ là đệ tá» tạp dịch quét dá»n Tà ng Kinh Các, tạm thá»i còn chưa có sư phụ.
- À, váºy sao.
Tiểu cô nương trợn mắt to lên rồi nói tiếp:
- Ta phải đi rồi, đệ đệ khỠnhớ kĩ ta tên là TỠVân. Có duyên sẽ gặp lại!
Nói xong giống như má»™t ngá»n gió biến mất không lưu lại vết tÃch gì.
-------------------------------------------------------------
[1] thâm tá» sắc: mầu tÃm Ä‘áºm, tá» sắc là mầu tÃm
[2] thôn tắc súc, súc tắc thân, thân tắc hạ, hạ tắc định, định tắc cố, cố tắc manh, manh tắc trưá»ng, trưá»ng tắc thối, thối tắc thiên: Má»™c Phong không hiểu có lẽ chúng ta cÅ©ng không nên hiểu kẻo Ä‘au đầu.
[3] Äại kỉ xuân tại thượng, địa kỉ xuân tại hạ: Chịu thua luôn.
2 và 3 các cao thá»§ cá»§a VÅ© đưá»ng đà nh chịu vì nó liên quan đến nguyên tắc hà nh khà cá»§a Äạo thuáºt, cao thá»§ nà o có Ä‘á»c vui lòng chỉ bảo dùm anh em, vô cùng cám Æ¡n!
__________________
Tà i sản của ngoctulaa
Chữ ký của ngoctulaa [SIZE="6"][COLOR="Blue"]
nhớ nhà [/COLOR][/SIZE]
Last edited by ZORO_NDK; 21-04-2008 at 09:11 PM .
12-04-2008, 05:26 PM
Hoạt Thi Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
--------------------------------------------------------------------------------
Chương 4 Lão Quân Hồ
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Dịch giả: vivax
Biên dịch: phongbkac
Biên táºp:chudu
Nguồn: Tà ng thư viện
Má»™c Phong nhìn theo tiên nữ tá»· tá»· dần tan biến và o hư không, cứ lặng nhìn má»™t cách thẫn thá». Tuy thế cáºu bé vẫn cao hứng vì cuối cùng đã hiểu được phương pháp hà nh khÃ, vui đến mức chạy tháºt nhanh vá» căn nhà gá»— nhá».
Tà ng Kinh Các ở sau núi Kỳ Linh Phong, ngoà i Má»™c Phong ra bình thưá»ng rất Ãt ngưá»i đến. Sau khi quét dá»n sạch sẽ cáºu bé liá»n chuyên tâm hà nh khÃ, nhưng bất kể cố gắng thế nà o cÅ©ng không có má»™t chút phản ứng. Tuy thế Má»™c Phong vẫn nghÄ© đã là biện pháp thần tiên tá»· tá»· nói, tuyệt không thể có sai lầm. Cáºu bé cứ tÄ©nh tá»a như váºy hÆ¡n ná»a tháng, vẫn không thấy hiệu quả, tuy nÆ¡i Ä‘an Ä‘iá»n cÅ©ng có má»™t cá»— nhiệt khà hÆ¡i hÆ¡i dâng lên, nhưng vô luáºn thế nà o cÅ©ng không có chá»— để có thể dẫn truyá»n. Má»™c Phong nghÄ© cả ná»a ngà y, nhá»› lại Quan Thiên đạo trưởng đã từng nói kinh mạch hắn không thông suốt, dưá»ng như bị thứ tà môn gì đó là m tắc nghẽn.
Hôm sau Má»™c Phong lại chui và o Tà ng Kinh Các lục lá»i các Ä‘iển tịch [1] vá» y lý, trong đó có cuốn “Hoà ng Äế Ná»™i Kinh†ghi lại má»™t việc nhá»: Trong ná»™i cung luôn có má»™t ngưá»i trả lá»i các câu há»i cá»§a hoà ng đế, hắn chÃnh là Kỳ Bá. Kỳ Bá, tương truyá»n vừa là hạ thần, vừa là thái y cá»§a hoà ng đế, phụng mệnh hoà ng đế thá» toà n bá»™ các loại thảo dược, chá»§ trì chữa bệnh. Ông ta còn cùng Lôi Công nghiên cứu và thảo luáºn qua vá» kinh mạch. Äáng tiếc là vấn đỠkinh mạch tắc nghẽn mà Kỳ Bá đỠcáºp qua, lại không nói đến phương pháp hóa giải.
Má»™c Phong chau mà y không ngá»›t, tá»± lẩm bẩm: “Chẳng trách Ngá»™ Tâm tiên trưởng không thu ta là m đồ đệ, hóa ra vì ta là ngưá»i kinh mạch bị bế tắc.†Ngư Äản dưá»ng như cảm ứng được sá»± khó chịu cá»§a Má»™c Phong, liá»n nhảy lên trên bả vai Má»™c Phong, cạ cạ và o mặt cáºu bé, tá»±a như Ä‘ang an á»§i chá»§ nhân không nên bá»±c bá»™i. Má»™c Phong vuốt ve cái đầu nhá» cá»§a Ngư Äản, nói đùa vá»›i nó:
- Ngư Äản, ở đây ngươi là ngưá»i thân duy nhất cá»§a ta, ngươi có thể nhanh chóng giúp ta được không?
Ngư Äản bất ngá» lắc lắc đầu. Má»™c Phong kinh dị há»i:
- Trá»i! Ngươi có thể hiểu lá»i ta nói sao?
Ngư Äản giống như gà con mổ thóc gáºt gáºt đầu.
Má»™c Phong cưá»i khÃch khÃch má»™t lúc, lại tá»± lẩm bẩm nói: “Nếu như có thể biến bản thân thà nh đỉnh lô [2], sẽ Ä‘em cái thứ là m tắc nghẽn kinh mạch đó ra luyện hóa hết. Trong ‘Chu Dịch Tham Äồng Khế’ cÅ©ng có cách tá»± mình luyện thà nh đỉnh lô, chỉ tiếc là thể ná»™i ta không có chút chân khà nà o, phương pháp nà y vô luáºn thế nà o cÅ©ng là m không được.â€
Má»™c Phong dù sao cÅ©ng là ngưá»i lạc quan, mặc dù tu hà nh không được, nhưng việc nà y không ảnh hưởng đến tâm tình Ä‘á»c sách cá»§a cáºu bé. Thá»i gian như thoi đưa, Má»™c Phong rốt cuá»™c cÅ©ng giải quyết được vấn đỠcá»§a bản thân, hằng ngà y mê mệt trong đống sách ở Tà ng Kinh Các, không hay biết là năm năm đã trôi qua. Trong số sách ở Tà ng Kinh Các ngoà i các thư tịch vá» công pháp không được hắn lưu tâm vì cho rằng không có tác dụng gì, những sách khác, bao gồm y dược, thiên văn, địa lý, kì môn, bát quái, tráºn pháp, há»a phù [3] toà n bá»™ hắn Ä‘á»u ghi nhá»›, mặc dù đại Ä‘a số còn chưa biết sá» dụng thế nà o. Mấy năm nay, Má»™c Phong đã cao lên không Ãt, thân thể thì vẫn gầy yếu như xưa, nhưng có lẽ do hắn kiên trì tÄ©nh tá»a má»—i ngà y nên tinh thần trái lại đặc biệt tốt, những nốt Ä‘en trên mặt cÅ©ng không thấy tăng lên. Năm tháng trôi qua, Ngư Äản cÅ©ng lá»›n không Ãt, kÃch cỡ bằng má»™t con chó con, và bướng bỉnh hÆ¡n nhiá»u, tốc độ chạy nhanh đến ná»—i Má»™c Phong không dám tưởng tượng. Trước kia nó còn muốn già nh ăn vá»›i Má»™c Phong, nhưng tình trạng nà y chỉ duy trì trong má»™t năm, sau đó nó không cần ăn uống cÅ©ng có thể tá»± lá»›n, mặc dù Ä‘iá»u nà y khiến Má»™c Phong cảm thấy kỳ quái nhưng cÅ©ng bá»›t nhiá»u phiá»n phức cho hắn. Dẫu sao háºu sÆ¡n nà y cÅ©ng Ãt ngưá»i để ý, không có ai phát hiện hắn nuôi dưỡng sá»§ng váºt, thức ăn cÅ©ng chỉ má»™t suất như váºy, không nhiá»u hÆ¡n.
Má»™c Phong có má»™t hôm Ä‘á»c được trong “Bách Thảo ÄÆ°á»ng†biết má»™t loại dược váºt tên Lăng Tiêu Hoa đối vá»›i việc hà nh khà phá huyết có hiệu quả nhất định. Thế là khi nhà n rá»—i hắn thưá»ng Ä‘em Ngư Äản ra háºu sÆ¡n tìm kiếm.
Cuối cùng trá»i không phụ ngưá»i thà nh tâm. Má»™t hôm, Má»™c Phong phát hiện ở ven sưá»n núi dá»±ng đứng có má»™t cây Lăng Tiêu Hoa, hắn liá»n cảm thấy hưng phấn dị thưá»ng, không kịp chỠđợi nằm sấp trên mặt đất bò tá»›i để hái. Cây hoa đó lại má»c ở vị trà cổ quái, Má»™c Phong nằm trên mặt đất duá»—i thẳng tay nhưng dù cố thế nà o cÅ©ng còn má»™t chút má»›i vá»›i tá»›i. Hắn cố gắng vá»›i, cuối cùng cÅ©ng ngắt được đóa hoa đó, nhưng trong nháy mắt, hắn cÅ©ng bị mất trá»ng tâm, đầu cắm thẳng xuống dưới. Ngư Äản kêu “Ngao†má»™t tiếng rồi cÅ©ng nhảy theo hướng Má»™c Phong Ä‘ang rÆ¡i xuống.
Khi Má»™c Phong rÆ¡i xuyên qua má»™t mà n sương khói, còn cho đó là tầng mây mỹ lệ, hắn cảm thấy má»™t tia ấm áp, sau đó dần dần mất Ä‘i tri giác. Trong lúc mÆ¡ hồ tỉnh lại thì phát hiện bản thân nằm trong má»™t cái hồ không lá»›n lắm, may mà trá»i sinh thá»§y tÃnh cá»§a hắn không tệ, giúp hắn nổi được nếu không sợ là đã sá»›m bị chết ngá»™p rồi.
Hồ nà y nằm giữa ba đỉnh núi cá»§a Kỳ Linh SÆ¡n, có tên là Lão Quân Hồ, là nÆ¡i trước đây khi Thái Thượng Lão Quân tu hà nh ở nhân gian thưá»ng đến tắm rá»a. Má»™c Phong đã từng xem qua trong “Há»—n Nguyên Môn Äiển Cố†biết được chá»— nà y thuá»™c vá» cấm địa cá»§a Há»—n Nguyên Môn, trừ chưởng môn ra môn nhân tuyệt đối không được phép tiến và o, quy định nà y để tá» lòng tôn kÃnh đối vá»›i tổ sư khai phái Thái Thượng Lão Quân. HÆ¡n nữa nÆ¡i nà y vốn ở dưới vách đá vạn trượng, cho dù không có quy định, cÅ©ng sẽ không có ngưá»i nà o dám đến.
Má»™c Phong tay chân vô lá»±c, nằm ở trong hồ, nhìn những đám mây trắng trên trá»i, nhá»› đến những ngà y vui vẻ trước kia ở Minh Nguyệt Hồ, cảm khái nhân sinh vô thưá»ng, bản thân không cẩn tháºn rÆ¡i xuống nÆ¡i nÆ¡i kỳ quái không rõ rà ng nà y, nếu như chưởng môn biết được, liệu có Ä‘uổi hắn xuống núi hay không? Mặc dù hắn còn chưa chÃnh thức trở thà nh đệ tá» cá»§a Há»—n Nguyên Môn, nhưng đã sống ở đây hÆ¡n năm năm nên cÅ©ng quen cho rằng nÆ¡i nà y là ngôi nhà thứ hai.
Bá»—ng nhiên hắn cảm thấy có gì đó kéo y phục cá»§a mình, quay đầu lại nhìn, thì ra là Ngư Äản, nhất thá»i dâng lên trăm mối cảm xúc, không ngá» con váºt nhá» bé thông linh nà y lại chà tình như váºy, không tưởng được lại theo mình nhảy xuống đây. Má»™c Phong chìa tay vuốt ve đầu Ngư Äản, Ngư Äản cÅ©ng thè lưỡi liếm và o tay hắn, má»™t ngưá»i má»™t thú cảm giác thân tình tha thiết.
Má»™t chốc sau, Ngư Äản theo Má»™c Phong bÆ¡i lên bá». Má»™c Phong quan sát kỹ cà ng bốn phÃa.
Hồ nà y đại khái rá»™ng khoảng trăm trượng, hình tròn, xung quanh hồ còn có bốn cây hình dạng kì quái. Những cây nà y to xấp xỉ má»™t vòng tay Má»™c Phong, nhưng chỉ cao khoảng ba thước, toà n bá»™ giống như má»™t móc câu lá»›n quay lưng vá» phÃa Lão Quân Hồ. Trên má»—i cây Ä‘á»u treo chÃn “trái cây†mà u sắc không giống nhau, rất giống trứng chim câu, bên hồ cÅ©ng má»c không Ãt những kì hoa dị thảo, đại Ä‘a số Má»™c Phong không biết tên dù đã Ä‘á»c qua sách “Bách Thảo ÄÆ°á»ngâ€.
Ngá»a mặt trông lên vách đá dá»±ng đứng như Ä‘ao gá»t, cao vút đến táºn mây xanh, Lão Quân Hồ nà y chỉ giống như nước trong nÆ¡i dưới đáy giếng. Má»™c Phong thở dà i má»™t hÆ¡i, ban đầu vui mừng vì rÆ¡i từ chá»— cao như váºy xuống mà chưa té chết, nhưng hiện giá» trước mắt sợ là phải chết đói ở nÆ¡i nà y.
Má»™c Phong nghÄ© rằng không ra khá»i đây được thì kiểu gì cÅ©ng chết, không bằng Ä‘i vòng quanh hồ xem có thể tìm được đưá»ng ra hay không? Hắn Ä‘i mãi đến khi sắc trá»i tối mịt, cuối cùng phát hiện ra xung quanh hồ toà n là vách đá, căn bản không cách nà o bám và o được. Hắn lá» má» phát giác ánh trăng yếu á»›t lá»™ ra trong tầng mây, cảm thấy nÆ¡i nà y tất cả Ä‘á»u như thÆ¡, như há»a, tháºt bà hiểm mà cÅ©ng tháºt bình yên.
Má»™c Phong tìm cả buổi, bụng sôi sùng sục vì đói, hắn mệt má»i dá»±a và o thân cây kì quái, ngẩng đầu lên nhìn mấy quả ở trên cây, cảm thấy cà ng đói thêm. Mặc dù nghÄ© đến những quả nà y có thể có độc, nhưng thà ăn no rồi chết còn hÆ¡n chết vì đói. NghÄ© đến đó, Má»™c Phong không nhịn được đứng dáºy đến hái và i quả nhét và o miệng, cảm giác hÆ¡i đắng, nhai và i lần thì như có vị thuốc. Ngư Äản Ä‘ang lặng yên bên cạnh bất ngá» nhảy tá»›i, cÅ©ng nuốt hết những quả còn lại trên cây. Má»™c Phong trong chốc lát bụng đã phình to, mÆ¡ mà ng muốn ngá»§. Äang muốn sung sướng ngá»§ má»™t giấc, hắn bá»—ng cảm thấy toà n thân khô nóng, mồ hôi thoáng chốc đã toát ra như suối, chịu không nổi phải cởi y phục ra, nhưng vẫn cảm thấy vô cùng nóng ná»±c. Chịu không nổi, đà nh phải nhún ngưá»i nhảy xuống hồ, ngoà i lạnh trong nóng, hắn vùng vẫy hồi lâu rồi hôn mê.
Không biết đã qua bao lâu, Má»™c Phong má»›i tỉnh lại, hai mắt mở to, nhìn thấy Ngư Äản Ä‘ang đứng bất động ở ven bá» nhìn mình. Má»™c Phong bá»—ng nhiên phát hiện trên thân không mảnh vải, không khá»i xấu hổ, hấp tấp bò lên bá» vá»™i vá»™i và ng và ng mặc y phục, nhưng mặc trái mặc phải, cảm thấy y phục dưá»ng như đã nhá» Ä‘i má»™t chút. Trong lòng kêu kì quái, rõ rà ng y phục tối qua má»›i mặc, sao giá» lại mặc không vừa? Nhìn lại Ngư Äản ở bên cạnh, cà ng thấy kinh ngạc vạn phần, con váºt nhá» bé nà y sao chỉ má»™t đêm mà đã lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u?
Kì thá»±c Má»™c Phong không biết, hắn đã ngá»§ ở trong hồ nà y hÆ¡n ná»a năm. Mà Lão Quân Hồ bốn mùa Ä‘á»u như tiết xuân, là m ngưá»i ta không cảm thấy được sá»± biến hóa má»—i mùa, hắn đương nhiên cÅ©ng không hiểu Ä‘iá»u nà y. Nhà n rá»—i không có việc gì, Má»™c Phong lại ngồi tÄ©nh tá»a như thưá»ng ngà y, đột nhiên cảm giác nÆ¡i Ä‘an Ä‘iá»n có má»™t cổ nhiệt lưu, hắn theo thói quen hà nh khÃ, bá»—ng phát hiện có tia nhiệt khà theo ý niệm từ Ä‘an Ä‘iá»n xuôi theo kinh mạch chầm cháºm Ä‘i lên. Má»™c Phong kinh ngạc, kinh mạch bế tắc dưá»ng như có dấu hiệu khai thông, trong lòng thầm vui mừng, muốn theo phương pháp hà nh khà là m tia nhiệt khà đó váºn hà nh từ từ trong ná»™i thể.
Má»—i ngà y Má»™c Phong Ä‘á»u tÄ©nh tá»a như váºy, khi nhà n rá»—i thì vắt óc suy nghÄ© là m sao có thể trèo lên trên, bất giác mưá»i ngà y đã qua. Trước đó mấy ngà y, hắn không cảm thấy gì, hiện giá» lại thấy đói không chịu nổi, trong hồ nà y cả má»™t con cá cÅ©ng không có, xung quanh không váºt gì có thể ăn được, nhịn không nổi lại giương mắt nhìn vá» phÃa những quả còn lại trên ba cây kì quái kia. Hắn hÆ¡i kinh ngạc phát hiện ra: trên má»—i cây chỉ còn lại năm quả. Ãnh mắt nghi hoặc cá»§a Má»™c Phong hướng vá» Ngư Äản, tiểu gia há»a giÆ¡ chân trước chỉ và o miệng nó, ý nói mấy quả đó Ä‘á»u bị nó ăn. Má»™c Phong trầm tư nghÄ©: “Dù sao nhất thá»i cÅ©ng không ra khá»i đây được, không bằng ăn những quả kì quái kia rồi tÃnh, mặc dù có thể bị khô nóng khó chịu, nhưng không đến ná»—i mất mạng, nhìn tiểu gia há»a ăn không việc gì, mình có lẽ cÅ©ng không chết được. CÅ©ng có thể ăn mấy quả đó xong, kinh mạch nói không chừng sẽ thông suốt.â€
NghÄ© thông suốt Ä‘iá»u nà y, hắn liá»n thò tay hái năm quả còn lại trên má»™t cây cho và o miệng ăn cùng má»™t lúc. Hắn định không đợi cÆ¡n nóng khốc liệt kia đến, cởi quần áo ra trước, không ngá» lúc nà y thân thể lại đột nhiên phát lạnh, răng Ä‘áºp và o nhau kêu cách cách, dần dần trên ngưá»i hắn kết thà nh má»™t tầng băng má»ng, tay chân gần như tê cứng.
Trong tiá»m thức, Má»™c Phong cảm thấy trong nước có thể sẽ ấm áp má»™t chút, “Ùm†má»™t tiếng hắn lại ra sức nhảy và o trong nước rồi chìm và o giấc ngá»§. Khi tỉnh lại thì trá»i đã sắp hoà ng hôn, hắn mở to mắt phát hiện bản thân Ä‘ang nằm trong nước, vá»™i và ng bÆ¡i và o bá», hấp tấp mặc lại y phục. Hắn không khá»i thở dà i, lần nà y y phục lại thà nh ngắn, cẳng chân đã lá»™ ra ngoà i. Hắn ngẫm nghÄ© má»™t lúc cuối cùng cÅ©ng hiểu ra, có thể bản thân đã cao lên. Nhìn Ngư Äản ở bên cạnh, cÆ¡ thể cÅ©ng to lên gấp bá»™i, Má»™c Phong giÆ¡ tay vá»— vá»— và o đầu Ngư Äản, kì quái há»i:
- Ngư Äản, ngươi sao lại lá»›n nhanh như váºy?
Hắn nói xong không nhịn được cưá»i ngây ngốc, Ngư Äản không phải là ngưá»i, là m sao có thể nói vá»›i hắn được chứ?
Má»™t thanh âm giống như tiếng trẻ con truyá»n tá»›i:
- Có thể là vì ăn mấy quả đó.
Má»™c Phong trong lòng vui mừng, ha, cuối cùng cÅ©ng có ngưá»i đến đây, vá»™i và ng há»i:
- Ai Ä‘ang nói váºy? Mau nói cho ta biết là m sao má»›i có thể ra khá»i đây?
- Chá»§ nhân, là ta mà , Ngư Äản cá»§a ngưá»i Ä‘ang nói vá»›i ngưá»i đây.
Vẫn là thanh âm non ná»›t từ trên ngưá»i Ngư Äản phát ra.
Mộc Phong thất kinh nói:
- Ngư Äản, ngươi lại có thể nói tiếng ngưá»i?
Ngư Äản dùng đầu cạ và o ngưá»i Má»™c Phong, thân thiết nói:
- Äúng váºy, mấy quả đó tháºt quá thần kì!
Rất nhiá»u việc khiến ngưá»i ta không nghÄ© ra, Má»™c Phong cÅ©ng lưá»i chẳng muốn nghÄ©. Thỉnh thoảng cùng Ngư Äản nói chuyện, phát hiện Ngư Äản mặc dù có thể nói chuyện, có ý thức nhất định nhưng nó giống như hà i tá» ba bốn tuổi, há»i má»™t thì có đến ba Ä‘iá»u không biết. Hắn bất giác có chút nản lòng, lại hiếu kì hà nh khà má»™t hồi, phát giác kinh mạch quả nhiên lại rá»™ng ra không Ãt, nhất thá»i cao hứng, chân khà váºn hà nh mấy lượt, cảm thấy tinh thần sảng khoái, cá»±c kỳ thoải mái. Trong lòng hắn đột nhiên nổi lên má»™t ý nghÄ© kì quái: “Nếu ăn toà n bá»™ những quả còn lại trên hai cây kia thì sẽ phát sinh chuyện gì? Có lẽ là chưa chết được, không bằng cứ ăn đã, sau nà y lại tiếp tục xem có thể thoát ra khá»i đây hay không. Äã Ä‘i ra ngoà i nhiá»u ngà y rồi, nếu không mau chóng quay vá», e là chưởng môn sẽ tháºt sá»± Ä‘uổi mình ra khá»i sÆ¡n môn.â€
Má»™c Phong chạy đến hai cây kia, hái toà n bá»™ mưá»i quả còn lại xuống, do dá»± chốc lát, rồi cho cả và o miệng. Lần nà y vừa khéo, thân thể má»™t hồi cá»±c nóng, má»™t hồi cá»±c lạnh, tùy theo từng lúc mà đau đến thấu xương. Äầu hắn có cảm giác như muốn toác ra, ý thức cÅ©ng dần dần rá»i xa bản thân. Hắn Ä‘au đớn lăn lá»™n trên mặt đất, “Bùng†má»™t tiếng vang lên lại rÆ¡i xuống hồ.
[1] sách cổ
[2] lò luyện đan
[3] bùa chú
Tà i sản của phamduy88
Last edited by David; 29-04-2008 at 01:00 PM .
15-04-2008, 04:11 AM
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
Chương 5: Cá»u thiên tiên đỉnh
Chương 5: Cá»u thiên tiên đỉnh
dịch : phongbkac
biên dịch : vietstars
biên táºp: chudu
tà ng thư viện
Má»™c Phong lần thứ hai tỉnh lại thì phát hiện y phục trên thân đã bị nước ngâm vữa nát, hắn bò lên bá» kì quái nói vá»›i Ngư Äản:
- Ta chỉ ngâm ở trong nước có một ngà y, là m sao y phục lại vữa nát thế nhỉ?
Ngư Äản toét miệng cưá»i:
- Hi hi, từ khi ngươi rÆ¡i xuống nước, ta thấy bầu trá»i nà y sáng rồi lại tối, tối rồi lại sáng, đủ hÆ¡n 300 lần.
Mộc Phong kinh ngạc nói:
- Váºy ta há không phải đã ngá»§ má»™t năm sao?
Ngư Äản nhãn châu xoay chuyển, nói:
- Ta cÅ©ng không biết má»™t năm là cái gì, dù sao lúc ngươi ngá»§ ta không có việc chỉ đếm bầu trá»i lúc sáng lúc tối, có hÆ¡n 300 lần như váºy
Má»™c Phong tìm không ra lá»i đáp lại chỉ còn cách tá»± cưá»i, nói: “Quả tháºt là ta đã ngá»§ quá lâu.â€
Tiếp đó hà nh khà kiểm tra má»™t lượt thân thể, phát giác kinh mạch đã thông suốt, nhưng dạ dà y phảng phất có cái gì đó dưá»ng như chưa được tiêu hóa, thỉnh thoảng lại Ä‘au nhói, trong lòng thầm nghÄ©: â€Äã lâu không ăn uống gì, chẳng lẽ dạ dà y đã há»ng? Bất quá kinh mạch không sao cÅ©ng coi là má»™t thu hoạch rất lá»›n, tương lai nếu như ra ngoà i được thì có thể luyện công.â€
Nhưng hắn lại không cao hứng chút nà o, hiện tại bản thân hắn không ra ngoà i được, thân thể có tốt lại Ä‘i nữa nhưng đâu còn chá»— nà o để sá» dụng được chứ ? Sá»›m biết váºy lúc ở Tà ng Kinh Các đã nhá»› má»™t Ãt công pháp, bây giá» nếu há»c được má»™t chút biết đâu có thể giống như Ngá»™ Tâm đạo trưởng bay ra ngoà i. NghÄ© thế hắn lại hối háºn, không ngừng gõ và o đầu. Ngư Äản trông thấy tình huống nà y liá»n thông qua tâm não há»i má»™t cách nghiêm túc:
- Chá»§ nhân, công pháp ngưá»i táºp luyện vá»— xuống đầu là công pháp gì váºy? Hãy dạy cho ta nhé.
Má»™c Phong nhất thá»i không biết nên cưá»i hay nên khóc, thuáºn miệng trêu đùa:
- Cái đó kêu là thiết đầu công, cực kỳ lợi hại đó.
Má»™c Phong ngẩng đầu lên trá»i thất vá»ng liếc nhìn, chợt nghe bên cạnh má»™t tiếng “bá»™p†vang lên, láºp tức kinh hãi đến nhảy dá»±ng lên, cúi đầu nhìn xuống. Ngư Äản không ngá» tưởng là tháºt dùng móng vuốt vá»— xuống đầu phát nhẹ, phát nặng.
- Ha ha ha
Má»™c Phong không nhịn được cưá»i lá»›n, bá»—ng nhiên bên tai hắn truyá»n đến má»™t thanh âm khả ái giống như tiếng trẻ con cá»§a Ngư Äản:
- Chủ nhân, pháp quyết của thiết đầu công đó là như thế nà o?
Má»™c Phong buồn cưá»i đến té nhà o xuống đất, hi hi cưá»i nói:
- Không có pháp quyết, không ngừng vỗ là được.
- Tốt!
Ngư Äản đáp lại, móng vuốt dùng lá»±c ra sức vá»— và o đầu. Sau đó hai mắt long sòng sá»c rồi ngã nhà o xuống đất.
Má»™c Phong kinh hãi, hấp tấp ngồi xuống kế bên Ngư Äản, vá»™i và ng há»i:
- Ngư Äản ngươi sao rồi?
Hồi lâu, Ngư Äản má»›i mở to mắt trở mình, hai mắt trắng dã vô lá»±c nói:
- Vừa rồi luyện thiết đầu công quá sốt ruột, ban đầu muốn luyện nhanh mới dốc sức vỗ xuống đầu, không ngỠlại vỗ đến hôn mê, ngất xỉu.
Má»™c Phong nhất thá»i nghẹn giá»ng, cả thẹn láºp tức nói:
- Ta nói đùa ngươi thôi, là m sao ngươi lại cho là tháºt?
Ngư Äản nhìn xéo Má»™c Phong, lá»›n tiếng nói:
- Nhân loại thực giả dối, ta không chơi với ngươi nữa.
Má»™c Phong hai mắt mở to, nói má»™t cách rá»i rạc:
- Xin lá»—i, Ngư Äản, ta không có ý muốn lừa ngươi. Chúng ta là bằng hữu nhiá»u năm, ngươi tha thứ cho ta má»™t lần có được không?
Ngư Äản chăm chú nhìn Má»™c Phong, nhãn châu bá»—ng nhiên ngừng chuyển động, Má»™c Phong khẩn trương nói:
- Xong rồi, Ngư Äản vá»— xuống đầu đã bị ngá»› ngẩn chăng?
Ngư Äản nói má»™t câu kỳ quái không rõ rà ng:
- Ta hình như từ trên trá»i xuống.
Mộc Phong mặt lộ ra nét khổ, thương xót nói:
- Chúng ta lúc đầu rÆ¡i từ trên xuống. Ôi, Ngư Äản Ä‘Ãch thá»±c bị ngá»› ngẩn rồi, ta phải là m thế nà o đây?
Ngư Äản lặp lại câu nói má»™t cách mạnh mẽ:
- Ta hình như từ trên trá»i xuống. Ta Ä‘Ãch thá»±c từ trên trá»i xuống sao?
Má»™c Phong không nhịn được nhảy xuống hồ, nghiêng mình nằm trên mặt nước, nhìn Ngư Äản không ngừng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui. Nhìn đến hoa cả mắt, đột nhiên Ngư Äản lá»›n tiếng la hét:
- Ta nghÄ© rằng ta Ä‘Ãch thá»±c từ trên trá»i xuống!
Má»™c Phong trong tâm chợt như chùng xuống, không ngỠđược má»™t câu nói đùa cá»§a mình lại là m cho Ngư Äản trở nên ngốc ngếch như thế. Trong lòng hắn day dứt má»™t hồi: “Sá»± bất cẩn cá»§a ta đã là m hại ngưá»i bạn duy nhấtâ€. Láºp tức cảm xấu hổ không có đất trốn, liá»n chui xuống hồ, không muốn nhìn hiện thá»±c tà n khốc đó.
Chìm xuống đáy hồ, tá» ngá»c bá»™i trước ngá»±c phát xuất má»™t tia sáng yếu á»›t, Má»™c Phong bá»—ng nhiên nhá»› đến lúc đầu tá»›i Kỳ Linh SÆ¡n, không phải vốn là đi từ bên trong lên thẳng trên đỉnh mà không cần trèo hay sao, liệu đáy hồ nà y có hang thông lên núi không?
Má»™c Phong lặn xuôi theo đáy hồ bÆ¡i tá»›i bÆ¡i lui, khi hắn bÆ¡i đến giữa hồ lá» má» phát hiện má»™t cái gì đó giống như cái hố, trong lòng vui mừng, đưa tay mò mẫm, nhưng sau khi mò xong lại cảm thấy thất vá»ng bá»™i phần, hóa ra là má»™t cái nắp mà u Ä‘en, hình như là m bằng kim loại, lại hÆ¡i âm ấm tay, không nhịn được ra sức nâng lên. Cái nắp nhẹ nhà ng di chuyển vá» hai bên, mở ra má»™t chút. Má»™c Phong kinh hãi nói:
- Hình như bên dưới quả thực có một cái hang?
Má»™c Phong duá»—i đầu và o trong, đột nhiên toà n bá»™ ngưá»i hắn bị má»™t cá»— hấp lá»±c to lá»›n hút cả ngưá»i và o trong.
Cái nắp kì quái lại nhẹ nhà ng đóng lại, Má»™c Phong chỉ cảm giác má»™t cá»— lá»±c to lá»›n không chút lưu tình lôi kéo cÆ¡ thể, láºp tức hô hấp cÅ©ng bắt đầu khó khăn. CÆ¡ thể hắn dưá»ng như không thể khống chế bắt đầu xoay tròn, chỉ trong má»™t khoảng thá»i gian ngắn ngá»§i, xoay chuyển cà ng lúc cà ng nhanh, cách má»™t khoảng thá»i gian lại đảo ngược, theo đó nhiệt độ xung quanh cà ng lúc cà ng cao. Má»™c Phong kinh hãi nhá»› đến trước kia ở Tà ng Kinh Các đã Ä‘á»c sách ‘Bão Phác Tá» ná»™i thiên’, ‘Kim Äan thiên’, trong đó ghi lại cách thức luyện Ä‘an, trong lòng nghÄ© thầm: “Lẽ nà o ta chui và o trong má»™t cái đỉnh lô? Như váºy có lẽ thê thảm rồi, chỉ vì nhất thá»i hiếu kỳ, mà không ngá» hiện tại bị luyện thà nh Ä‘an dược.â€
Má»™c Phong suy Ä‘oán không sai, cái đỉnh lô mà hắn chui và o chÃnh là cá»u thiên tiên đỉnh mà vạn năm trước Thái Thượng Lão Quân khi thăng thiên đã lưu lại nhân gian. Lão Quân vốn ưa thÃch thuáºt luyện Ä‘an, từng dùng cá»u thiên tiên đỉnh nà y để luyện trưá»ng sinh bất lão Ä‘an, tẩy tinh khứ uế Ä‘an, dù là phà m nhân uống và o, cÅ©ng có thể sống thêm 1800 năm. Khi Lão Quân dùng công lá»±c đại la kim tiên thăng thiên, cân nhắc đến cái tiên đỉnh nà y chỉ là trung phẩm tiên khÃ, mang đến tiên giá»›i cÅ©ng không có nhiá»u tác dụng, lại nghÄ© đến thiên thu muôn Ä‘á»i cá»§a Há»—n Nguyên Môn, liá»n lưu lại tiên đỉnh ở Kỳ Linh SÆ¡n để tụ táºp linh khÃ.
Nhưng vượt ngoà i sá»± dá»± liệu cá»§a Lão Quân, cá»u thiên tiên đỉnh không những cải tạo Kỳ Linh SÆ¡n thà nh thiên hạ đệ nhất linh sÆ¡n, mà qua vạn năm, tiên đỉnh tá»± thân không ngừng tiến hóa, đã đột phá đến háºu kỳ thượng phẩm tiên khÃ, đồng thá»i hấp thu địa há»a, lợi dụng linh dược còn sót lại trong đỉnh cá»§a Lão Quân luyện thà nh ba mươi sáu viên Ä‘an hoà n. Ba mươi sáu viên Ä‘an hoà n ấy chÃnh là ba mươi sáu trái cây treo trên bốn ngá»n cây quái dị đó. Chuyện không lưá»ng được, Má»™c Phong cÆ¡ duyên xảo ngá»™ lại ăn được những viên Ä‘an hoà n vô cùng trân quý đó cùng vá»›i Ngư Äản vốn là kì lân thần thú, tất nhiên thu hoạch cá»±c nhiá»u, má»™t lần tăng thêm ngà n năm công lá»±c, cả thần thức cÅ©ng khôi phục má»™t chút. Nhưng khi Má»™c Phong bất cẩn chui và o trong, cá»u thiên tiên đỉnh tá»± nhiên rất vui mừng, Ä‘em hắn luyện là m Ä‘an hoà n.
Äáng thương cho Má»™c Phong khi nghÄ© thông suốt Ä‘iểm nà y đã thân bất do ká»·. Lá»±c kéo to lá»›n trong chốc lát đã xé nát y phục trên thân Má»™c Phong, y phục vốn đã không chịu nổi tà n phá thà nh những mảnh vụn bay khá»i thân. Má»™c Phong nghiến chặt hà m răng, cảm giác bên ngoà i cÆ¡ thể không ngừng có chất lá»ng thấm ra, hắn miá»…n cưỡng mở mắt nhìn, chợt thấy bá» ngoà i cÆ¡ thể đôi lúc chảy ra má»™t Ãt chất lá»ng mà u Ä‘en, nháy mắt đã thoát khá»i cÆ¡ thể tan ra bốn hướng. Má»™c Phong lá»™ xuất tia cưá»i khổ, đây chÃnh là bước đầu tiên cá»§a luyện Ä‘an: khư trừ tạp chất, trong lòng thầm nghÄ©: “Tạp chất khư trừ xong xuôi thì mình sẽ bị nén lại thà nh Ä‘an hoà n.†Dần dần hắn phát hiện thân thể trở nên trong suốt, kinh mạch mà u đỠcÅ©ng có thể nhìn thấy rõ rà ng.
Váºt chất mà u Ä‘en trước kia ở trong dạ dà y hắn từng chút từng chút tan ra, hóa tán thà nh má»™t cá»— khà lưu táºp trung đến Ä‘an Ä‘iá»n, cà ng tụ cà ng nhiá»u. Má»™c Phong cảm giác Ä‘an Ä‘iá»n nóng bá»ng đến không chịu nổi, tiá»m thức liá»n váºn dụng cách hà nh khÃ, váºn hà nh cả má»™t ngà y, cảm giác nhiệt độ trong Ä‘an Ä‘iá»n đã hạ thấp, không ngừng vui mừng trong lòng, dứt khoát nhắm mắt xuất ra luồng khà lưu trong Ä‘an Ä‘iá»n. Không biết váºn hà nh bao nhiêu lần, đột nhiên phát hiện huyệt nê hoà n kết xuất má»™t viên Ä‘an hoà n mà u Ä‘á». Má»™c Phong trong lòng đại hỉ: bản thân cuối cùng cÅ©ng kết xuất ná»™i Ä‘an. ChÃnh lúc Ä‘ang cao hứng, hắn chợt nghÄ© đển bản thân nhắm mắt lại có thể nhìn thấy ná»™i Ä‘an huyệt nê hoà n, liá»n hiểu rằng hắn có thể nhìn bên trong. Trong lòng hắn thầm nói: “Cho dù sau nà y bản thân có bị cái đỉnh lô nà y luyện thà nh Ä‘an dược chăng nữa, thì trước hết dẫn luồng nhiệt nóng bá»ng ra khá»i Ä‘an Ä‘iá»n rồi hãy nóiâ€. Thế là yên lòng hà nh khÃ. Rất lâu, cuối cùng những luồng khà tụ táºp đã bị tiêu tán hoà n toà n, mà u sắc ná»™i Ä‘an huyệt nê hoà n cÅ©ng từng bước từ mà u đỠlần lượt biến thà nh mà u da cam, lục, lam, tÃm. Má»™c Phong muốn cưá»i lá»›n: “Không tưởng được ta lại kết xuất nguyên anh nhanh như thế, ha ha ha.â€
Cá»u thiên tiên đỉnh nà y vốn là thượng phẩm tiên khÃ, đã có sẵn ý thức ban đầu, khi nó phát hiện tạp chất được khư trừ xong, và ná»™i Ä‘an trong thể ná»™i Má»™c Phong vốn là hắn tá»± thân luyện chế hình thà nh Ä‘an hoà n, tá»± nhiên không thể khư trừ lại, thế là bắt đầu bước thứ hai cá»§a luyện Ä‘an: ngưng kết. Nháy mắt, áp lá»±c trong đỉnh đột ngá»™t dâng lên, Má»™c Phong hạ ý thức đỠkháng, ý tùy tâm động, ná»™i Ä‘an mà u tÃm mãnh nhiên phát xuất chân khà cưá»ng đại phân bố toà n thân đỠkháng áp lá»±c. Äâu biết áp lá»±c trong đỉnh cÅ©ng tương ứng tăng cao, đột nhiên ép toà n bá»™ chân khà cá»§a Má»™c Phong và o trong ná»™i Ä‘an. Nhiệt độ trong đỉnh cà ng tăng vá»t má»™t cách Ä‘iên cuồng, ở trong thượng phẩm tiên khà nà y dù là tiên nhân cÅ©ng có thể bị luyện hóa. Má»™c Phong vá»›i má»™t viên tá» sắc ná»™i Ä‘an há có thể đỠkháng? Má»™c Phong kiên trì má»™t chốc lát rồi lại bị hôn mê. Äến lúc nà y, bảy Ä‘iểm nhá» trong khối tá» ngá»c bá»™i trước ngá»±c Má»™c Phong trong áp lá»±c mạnh mẽ và nhiệt độ cao bá»—ng nhiên phát ra quang mang lóe mắt, tiếp theo tá»a ra bảy tia thần quang cháºm cháºm bao xung quanh Má»™c Phong.
Tiên đỉnh cÅ©ng thôi động áp lá»±c ép thần quang từng bước và o trong thể ná»™i Má»™c Phong. Ná»™i Ä‘an bắt đầu hấp thu thần quang trong phạm vi xung quanh, thần quang ép vá» hướng Má»™c Phong cà ng lúc cà ng nhiá»u, ná»™i Ä‘an đột nhiên “đùng†má»™t tiếng nổ tung, trong sát na ấy thần quang xuôi theo kinh mạch di chuyển tá»›i má»i nÆ¡i,cÅ©ng trong nháy mắt ấy công phu chuyển hóa à o à o lan tá»a đầy khắp kinh mạch.
********
Tà i sản của kiet1991
Last edited by ZORO_NDK; 21-04-2008 at 09:38 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
45 thanh tieu dieu , åãèïòà , áåñïëàòíàÿ , äåòñêèé , äîñóã , chi ton tieu dieu than , chi-ton-tieu-dieu-than , chuong 216 phong luu , çíàìåíèòîñòè , dinh cap luu manh , êàçàíü , êàðòèíêè , êîðáèíà , èñòîðèÿ , èæåâñê , ïèäîðû , ïèçäà , ïíåâìàòè÷åñêîå , ïðàçäíèêîâ , îðóæèå , luyến thượng nam sÆ¡n , ñêàéëèíê , ñöåíàðèè , ñòðèïòèç , öåëêè , õîêêåé , ôîòîïðèêîëû , òðîéêà , phong l , phong l?u tiêu diêu th?n , phong lu tieu dieu than , phong luu phieu dieu , phong luu tieu dao than , phong luu tieu dieu , phong luu tieu dieu than , phong lưu tiêu diêu , phongluutieudieuthan , thân tôn tieudieu , tieu dieu than phong luu , tieu dieu thân , tieudieuthan