05-03-2008, 03:04 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Ai muốn coi onlie thì đây
Thương Hải (Phượng Ca) -Táºp 2
Chương 12 - Lục triá»u kim phấn
Thiên 1
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
ThÃch Kế Quang cao giá»ng nói:
- ChÃnh là ThÃch má»—, trước mặt có phải là Lô du kÃch không ?
Äá»™i quan binh tiến lại gần, má»™t viên quan râu chữ bát nhìn hai ngưá»i, ngạc nhiên nói:
- Tham tướng đại nhân sao lại chán nản như váºy? Những ngưá»i khác đâu ?
ThÃch Kế Quang buồn rầu thuáºt lại việc toà n quân bị tiêu diệt.
Lô du kÃch thở dà i nói:
- ThÃch tham tướng, là ngà i không phải rồi. Äã biết Hải phong tứ đại khấu là bá»n đạo tặc vô cùng hung hãn thì không nên truy kÃch bá»n chúng. Nếu đại nhân ở lại thà nh, má»i việc đã không xấu như váºy rồi.
ThÃch Kế Quang nói:
- Nuôi binh ngà n ngà y, dùng binh má»™t giá». Phá tặc diệt khấu chÃnh là chức trách cá»§a quan sở tại. Nếu ta chỉ cố thá»§ ở thà nh không là m gì thì chúng cÅ©ng sẽ đến cướp phá nÆ¡i khác thôi. Huống chi nếu chúng ta để bá»n tặc khấu nà y tá»± tung tá»± tác thì không biết sẽ có bao nhiêu bách tÃnh phải gia phá nhân vong, thê tá» ly tán.
Lô du kÃch cưá»i lạnh má»™t tiếng nói:
- Tốt lắm, ta chỉ biết là chức trách cá»§a tham tướng đại nhân là phòng thá»§ đô thị. Hiện giá» toà n quân tan rã, nếu Hồ đại nhân há»i tá»›i, để xem ngà i trả lá»i thế nà o.
ThÃch Kế Quang mặc nhiên im lặng. Lô du kÃch tá» vẻ hạnh tai lạc há»a (cưá»i trên sá»± Ä‘au khổ cá»§a ngưá»i khác), Ä‘em đại đội nhân mã bá» Ä‘i. Lục Tiệm không kìm được tức giáºn nói:
- Hắn xuất thà nh là m gì váºy ? Oa khấu Ä‘ang tà n hại bách tÃnh, nếu hắn gặp phải sẽ bị chúng cắt đầu láºp công.
- Không phải đâu – ThÃch Kế Quang nói – Kẻ nà y đảm lược cá»±c nhá», tuy không nhÅ©ng nhiá»…u lương dân nhưng lúc giao chiến luôn lùi lại phÃa sau, vì váºy có ngoại hiệu là “toản địa lão thá»â€ (con chuá»™t chÅ©i). Nếu hắn gặp Oa khấu tất sẽ lên ngá»±a chạy ngay.
- Hắn nói tháºt chứ ? – Lục Tiệm nghe váºy không nhịn được cưá»i, nhưng rồi lại lo lắng nói – Nghe hắn nói đại ca lần nà y bại tráºn, tình hình có vẻ bất diệu.
ThÃch Kế Quang cưá»i cưá»i không nói, Ä‘i và o trong quân doanh thông báo tình hình vá»›i giám quân, đồng thá»i để quân trung đại phu chữa trị vết thương.
Hai ngưá»i ăn xong liá»n ngồi uống trà trong trướng. ThÃch Kế Quang trầm mặc cầm chén, lòng đầy tâm sá»±. Chưa được bao lâu, ngoà i trướng vang lên tiếng bước chân vá»™i vã, Lục Tiệm có dá»± cảm bất thưá»ng, láºp tức đứng báºt dáºy, đột nhiên thấy cá»a trướng mở ra, má»™t đám quan sai dà i bước tiến và o, kẻ Ä‘i đầu cao giá»ng nói:
- Thái Châu tham tướng ThÃch Kế Quang có ở đây không ?
ThÃch Kế Quang đã chuẩn bị sẵn, liá»n uống nốt chén trà rồi từ từ đứng dáºy nói:
- ChÃnh là ta.
Viên quan sai cao giá»ng nói:
- Ta đến bắt ngươi.
Hai bên hắn vang lên tiếng khóa tay, thá»§ hạ bước lên trước để bắt ngưá»i.
Lục Tiệm đại nộ, tiến lên một bước, song thủ phân ra chụp trúng hai cái khóa tay, hai tên quan sai cầm khóa gặp một luồng đại lực, chân đứng không vững, không tự chủ được lùi lại hai bước.
Tên quan sai đứng đầu kêu lên rầm rĩ, không ngỠLục Tiệm thân hình nhất động, hữu thủ chụp và o cổ hắn quát lớn:
- Tại sao ngươi đến bắt ngưá»i ?
ThÃch Kế Quang không chá» viên quan sai trả lá»i, vá»™i nói:
- Lục Tiệm, ngươi không cần phải là m váºy. Ta bại tráºn nhục quốc, lý đương nhiên phải tiếp thụ quân pháp.
Lục Tiệm run lên một cái, buông tên quan sai đó ra nói:
- Nếu là m như đại ca mà bị phạt thì sau nà y ai còn dám cầm binh xuất tráºn nữa.
- Huynh đệ, ngươi có Ä‘iá»u còn không biết – ThÃch Kế Quang thở dà i nói – tướng quân dụng binh tất phải cầu thắng. Má»™t khi thất bại, lại là m mất Ä‘i tÃnh mệnh cá»§a bao ngưá»i, nếu như không chịu hình phạt thì là m sao đối diện vá»›i những binh sÄ© đã tá» tráºn.
Lục Tiệm không biết nói thế nà o, hữu thủ từ từ buông ra.
Tên quan sai đó mặt mà y thất sắc, vừa sợ vừa giáºn gà o lên:
- Tốt lắm, ThÃch Kế Quang ngươi dám công nhiên chống lại à ?
- Quan gia quá lá»i – ThÃch Kế Quang lắc đầu nói – nghÄ©a đệ cá»§a ta không biết quy cá»§ quan trưá»ng, mong ngà i rá»™ng lượng.
Tên quan sai đó cưá»i lạnh nói:
- Muốn bỠqua cũng được
Nói xong đưa tay ra quát:
- ÄÆ°a đây.
ThÃch Kế Quang run lên má»™t cái nói:
- Cái gì ?
Tên quan sai liếc y một cái, lạnh nhạt nói:
- Óc ngươi là bã Ä‘áºu chắc, ta nói thế chưa đủ hay sao ?
ThÃch Kế Quang hoảng hốt nói:
- Ngươi muốn bao nhiêu ?
Tên quan sai cưá»i nói:
- Ngươi là tham tướng, chức vị không nhá», ngoà i lương bổng còn ăn chặn cá»§a lão bách tÃnh, trong túi không có má»™t ngà n lượng thì cÅ©ng tám trăm. Ta không lấy nhiá»u, chỉ cần hai trăm lượng.
ThÃch Kế Quang nhÃn mà y, chuyển mình và o trong lấy ra má»™t cái hòm gá»—, mở hòm lấy ra má»™t Ãt bạc vụn, không kìm được cưá»i khổ nói:
- ThÃch má»— trong tay chỉ có hai lượng bạc, nếu quan gia cần xin thu lấy toà n bá»™.
Tên quan sai biến sắc, láºt tung hòm khiến bạc lẻ tung tóe khắp mặt đất, lạc giá»ng nói:
- ThÃch Kế Quang, ngươi quả là to gan, tang sư nhục quốc, công nhiên chống đối không khai, lại còn hối lá»™ quan sai, tá»™i tăng gấp hai lần. Äợi đến Nam Kinh xem Hồ đại nhân xá» lý ngươi thế nà o …
ThÃch Kế Quang mà y ráºm nhÃu lại, trong mắt hiện sắc giáºn. Lục Tiệm tiến lên má»™t bước, cầm lấy cái túi trên bà n cưá»i lạnh nói:
- Ngươi muốn ngân lượng sao? Có đây.
Tên quan sai đó nháºn túi, cảm thấy tháºp phần trầm trá»ng, mở ra chỉ thấy trắng xóa quả là quan ngân, không kìm được cưá»i sung sướng, liá»n ra lệnh cho thuá»™c hạ, bản thân cÅ©ng cúi xuống nhặt hết bạc rÆ¡i trên mặt đất cho và o tay áo, cưá»i ha hả nói:
- Nói hay lắm, hay lắm, có ngân lượng nói gì cũng hay.
Rồi chuyển thân gá»i gia nhân nói:
- Khóa tay tham tướng đại nhân lại, nhưng đừng khóa chặt quá. Lá»ng má»™t chút là được.
Chúng gia nhân ứng tiếng khóa tay ThÃch Kế Quang đưa ra ngoà i trướng, chỉ thẩy trước trướng tụ táºp toà n tướng sÄ© đứng hai bên xem nhiệt náo, thấy ThÃch Kế Quang Ä‘i ra thì chỉ chỉ trá» trá», hi hi ha ha.
Lục Tiệm thấy quan binh như váºy, trong lòng nổi lên má»™t ná»—i bi phẫn không tên, nghiến chặt răng Ä‘i theo sau đám quan sai.
Sau khi rá»i khá»i quân doanh, tên quan sai thấy Lục Tiệm vẫn Ä‘i theo phÃa sau liá»n nổi giáºn nói:
- Ngươi muốn đi đâu ?
Lục Tiệm nói:
- Ta đi Nam Kinh.
Tên đầu mục nghi hoặc nói:
- Nói cà n. Bá»n ta Ä‘i Nam Kinh, sao ngươi cÅ©ng lại Ä‘i Nam Kinh.
Lục Tiệm cưá»i lạnh nói:
- ÄÆ°á»ng lá»›n má»—i ngưá»i má»™t bên, ta Ä‘i có việc cá»§a ta, ngươi ngăn cản được sao ?
Tên đầu mục phùng râu nói:
- Ngươi mà muốn cứu y, tháºt đúng là tá»± Ä‘i và o tá» lá»™.
Lục Tiệm nói:
- Nếu ta muốn cứu ngưá»i, bằng và o đám phế váºt các ngươi liệu có ngăn cản được không ?
Tên đầu mục đại ná»™, định cất lá»i thóa mạ, lại nghÄ© đến thân thá»§ cá»§a Lục Tiệm, lá»i nói chưa ra đến miệng đánh nuá»™t và o, nhìn Lục Tiệm tá» vẻ khiếp sợ. Äá»™t nhiên nghe ThÃch Kế Quang thở dà i nói:
- Huynh đệ, ngươi nói muốn hồi hương mà , cần gì phải đi theo ta chứ.
Lục Tiệm lắc đầu nói:
- Ta không hồi hương nữa. Số tiá»n 120 lượng vừa rồi chÃnh là tiá»n để hồi hương. Hiện giỠđã không thể quay vá», ta cÅ©ng Ä‘i cùng đến Nam Kinh, dá»c đưá»ng có thể nhá» quan gia kiếm cÆ¡m ăn.
Tên quan sai đó miệng méo xệch, chỉ háºn không thể chá»i Lục Tiệm mấy tiếng, thá»±c ra cÅ©ng không có khả năng là m chuyện đó, duy trong tâm bá»±c bá»™i không thoát được.
ThÃch Kế Quang biết Lục Tiệm nói má»™t hồi như váºy, thá»±c ra là vì lo lắng thương thế cá»§a mình chưa là nh, sợ trên đưá»ng quan sai ám hại nên cố ý Ä‘i cùng để bảo vệ, bất giá trong lòng cảm đổng, thở dà i má»™t tiếng.
Chúng nhân trong khi thượng lá»™, cứ có cá thịt gà vịt là Lục Tiệm Ä‘oạt lấy cho ThÃch Kế Quang ăn trước, uống nước cÅ©ng uống thá» trước rồi má»›i đưa cho ThÃch Kế Quang uống, lúc ngá»§ cÅ©ng ở bên phòng bị, thấy gì tốt Ä‘á»u bằng và o võ công để cưá»ng Ä‘oạt quá lai cho ThÃch Kế Quang dùng.
Chúng quan sai tức giáºn thóa mạ, Lục Tiệm cưá»i nói:
- Ta đã đưa cho sai gia 120 lượng bạc đó thôi. Quan sai tiá»n nhiá»u khà lá»›n, không ngại tiếp tục mua rau ngon thuê phòng tốt, Ä‘i cùng vá»›i tù phạm khiến ta mở rá»™ng tầm mắt.
Y không phải là tù phạm, võ công lại cao, huống hồ chúng quan sai thá»±c đã lấy tiá»n cá»§a y trước đó, bá»n chúng Ãt ngưá»i nên dù phẫn ná»™ cÅ©ng không dám là m gì bất lợi.
ThÃch Kế Quang nhÃu mà y nói:
- Huynh đệ, ngươi có đến Nam Kinh cũng vô bổ, hà tất vì ca ca mà phải chịu tội.
Lục Tiệm nói:
- Äại ca và ta lúc kết bái chẳng phải đã nói đồng cam khổ, cá»™ng hoạn nạn, chút gian khổ trên đưá»ng nà y có đáng gì. Khi đến Nam Kinh không biết đại nhân đối vá»›i đại ca công bằng hay bất công. Nếu là bất công ta sẽ nháºp lao cướp đại ca ra, chúng ta ra giang hồ tiêu diêu khoái hoạt.
Tà i sản của ZORO_NDK
Chữ ký của ZORO_NDK Võ Lâm Chà Tôn - Duy Ngã Tuyết Thiên Hồ :00 (85):
Tếu Ngạo Thiên Hạ - Thùy Dữ Tranh Phong :00 (14):
Tháºp Bá»™ Sát Nhất Nhân - Thiên Lý Bất Lưu Hà nh :33:
Thần Thú tá»a kỵ:Há»a Phượng Hoà ng
Lúc bé , nghỉ há»c là chuyện lạ. Lá»›n lên má»›i biết, chuyện lạ là đi há»c...
Lúc bé, tưởng đến trưá»ng là phải há»c. Lá»›n lên má»›i biết, đến trưá»ng còn được ... ngá»§
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
Lúc bé , tưởng Ä‘iểm 10 má»›i là giá»i. Lá»›n lên má»›i biết, chỉ 2 thôi đã quý lắm rồi...
Lúc bé,cho 10 ngà n là dư,giỠcho 10 triệu cũng ko đủ!
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 03:40 PM .
05-03-2008, 03:04 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Thương Hải (Phượng Ca) - Táºp 2
Chương 12 - Lục triá»u kim phấn
Thiên 2
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
ThÃch Kế Quang nghiêm mặt nói:
- Vạn lần không thể, ThÃch gia cá»§a ta từ khi khai quốc đến nay là má»™t trong sáu đại tướng môn, nhiá»u Ä‘á»i chịu quốc ân, sống là minh thần chết là minh quá»·, hÆ¡n nữa Ä‘Ãch thá»±c đã ra quân bại tráºn, có bị Hồ đại nhân chém đầu cÅ©ng xứng đáng. Việc vượt ngục đà o tẩu không được nhắc đến nữa, nếu không hai ngưá»i chúng ta sẽ ân Ä‘oạn nghÄ©a tuyệt, vi huynh nhất định sẽ không nháºn nghÄ©a đệ nhà ngươi nữa.
Lục Tiệm nghe y quyết liệt như váºy bất giác ách khẩu, trong lòng biết rõ kiếp nhân kiếp ngục là như thế nà o, nhưng lại không thể nói gì, trong lúc khẩn cấp lại nghÄ© nếu Cốc Chẩn có ở đây tất nhiên sẽ nghÄ© ra được biện pháp nhất cá» lưỡng đắc, chỉ là không biết giá» nà y hắn đã ở đâu rồi, nhá»› tá»›i ngà y hôm đó chỉ vì lá»i nói cá»§a Doanh Vạn Thà nh, chưa minh bạch sá»± tình đã bá» Cốc Chẩn mà đi, giỠđây ngoà i hối háºn còn thá»±c sá»± rất Ä‘au lòng.
Äoà n ngưá»i cứ thế Ä‘i, không biết đã qua bao ngà y nhưng cÅ©ng gần tá»›i được Nam Kinh. Ngà y hôm đó đột nhiên thấy phÃa trước xuất hiện má»™t tòa lương đình, bên cạnh đình là má»™t quán trà đón khách đưá»ng xa. Chúng nhân đúng lúc Ä‘ang khát nước thì lại gặp quán trà , tức thì nhốn nháo reo lên, tiến vá»™i vá» phÃa đình, gá»i lấy trà uống.
ThÃch Kế Quang tay chân bị trói, hà nh động không được tá»± nhiên, Lục Tiệm liá»n cầm hai ấm trà tá»›i, má»™t ấm đưa cho y, má»™t ấm tá»± mình uống. Trong lúc uống trà đột nhiên nghe có tiếng xe ngá»±a, nhìn ra thì thấy má»™t cá»— xe song mã Ä‘ang tiến tá»›i, trên xe là má»™t văn sÄ© áo xanh, mặt vuông dà i, thiên đình nở rá»™ng, môi đỠrâu Ä‘en, có vẻ như ngưá»i chuyên nghá» vẽ.
Lục Tiệm trong tâm chợt động, cảm giác như đã gặp ngưá»i nà y ở đâu đó, nghÄ© lại quả nhiên nhá»› ra được, chÃnh là nam nhân đứng bên phải chiếc ghế trong há»a tượng tổ sư, bất quá ngưá»i trong há»a tượng trên mặt có vết sẹo, thần thái phi thưá»ng, anh hùng hÆ¡n văn sÄ© nà y nhiá»u. Dong xe là má»™t nam tá» vấn khăn, áo tÆ¡i già y cá», ngoà i ra còn có má»™t lão già đi bá»™ theo. Lão già nà y đầu to cổ nhá», trán đầy nếp nhăn, mình mặc nho sam nhưng phÃa trên vắt chéo, phÃa dưới cắt ngắn như Ä‘oản y, trông chẳng ra chá»§ hay tá»›, khó mà hiểu được.
Lục Tiệm nhìn thấy hai ngưá»i nà y bá»—ng có cảm giác bất an, háºn không thể chạy ngay khá»i nÆ¡i nà y, trong lúc Ä‘ang cố gắng đè nén cảm giác quái dị đó thì ba ngưá»i kia đã tiến đến gần. Thanh y văn sÄ© tuy tuấn tú nhưng niên ká»· không nhá», khóe mắt đã có nhiá»u nếp nhăn, ngồi trên xe, chá»— đáng lẽ là hai chân y thì chỉ thấy trưá»ng sam bay bay theo nhịp xe. Lục Tiệm thấy váºy, trong lúc Ä‘ang cảm khái “ngưá»i nà y là má»™t thư sinh tốt, không ngá» lại là má»™t phế nhân†chợt nghe tiếng động, nhìn ra thì thấy lão già đầu to đó hai môi máy động, Ä‘ang nói gì đó, chỉ có ngưá»i mặc áo tÆ¡i là thá»§y chung giấu mặt sau mÅ© tre, không nhìn được diện mục.
Thanh y văn sĩ đến giữa đình, thở phà o nhẹ nhõm nói:
- Vị Quy, lấy cho ta một chén trà .
Ngưá»i áo tÆ¡i liá»n từ sau xe lấy ra má»™t chiếc chén nhá», bên ngoà i vừa má»ng vừa trắng, sáng như ngá»c, bên trong chén mà u xanh phỉ thúy như nước chè, mà u trắng thì yên tịnh, mà u xanh thì thanh tân, vừa nhìn đã khiến cảm giác nóng bức tan biến mất. Văn sÄ© tiếp lấy trà , vui vẻ cưá»i má»™t tiếng nói:
- Nếu có BÃch Loa xuân má»›i hái thì tốt quá. Hiện giá» qua mùa lạnh đã lâu, dư hương mất Ä‘i, tư vị không được như cÅ©.
Lão già đầu to đột nhiên nói:
- BÃch Loa xuân được xưng là Äá»™ng Äình sÆ¡n trà . Trong Trà kinh cá»§a Lục VÅ© Ä‘á»i ÄÆ°á»ng nói vá» tám loại trà đã viết: “Tô châu Trưá»ng châu sinh Äá»™ng Äình sÆ¡nâ€. Cư Cáºn nhân Tùy Kiến Lục cÅ©ng viết “Äá»™ng Äình sÆ¡n có trà , nhìn giống như giá»›i trà nhưng nhá» hÆ¡n, vị Ä‘áºm, có hương thÆ¡m, tục gá»i là “hách sát nhânâ€, trồng trên núi BÃch Loa nên gá»i là BÃch Loa xuân …
Thanh y văn sĩ không chỠy nói xong đã quát lên:
- Nói lăng nhăng. Ta bất quá tùy khẩu nói vá» trà vị chứ đâu có há»i vá» lai lịch trà .
Lão già đầu to nói:
- Äại quan trà luáºn cá»§a Tống Huy Tông có nói “Trà thì vị là quan trá»ng nhất. Mùi thÆ¡m có thể không Ä‘áºm, chỉ cần có vị là đủ toà n diện. Chỉ có sản phẩm cá»§a Bắc Uyển là … "
Văn sĩ đó mặt hiện thần sắc khó chịu, lạnh nhạt nói:
- Ta nói vỠtrà vị không phải nói vỠvị (uống) mà là vỠhương vị.
Lão già đầu to nói:
- CÅ©ng theo Äại quan trà luáºn: "Trà có mùi hương riêng, không phải long xạ thì không so bì được. Phải chưng cất nghìn lần, đồng thá»i phải có dụng cụ uống đẹp Ä‘i cùng.†Chu Quyá»n cá»§a bản triá»u cÅ©ng có quyển Trà phổ, viết vỠ“Huân hương trà phápâ€: "trăm hoa có hương Ä‘á»u có thể dùng. Äang lúc hoa nở rá»™ thì dùng giấy bao bá»c, trên đặt trà dưới đặt hoa, để và o chá»— kÃn gió, hoa héo thì thay hoa khác. Như váºy khi uống trà tá»± nhiên có hương khà khả ái …"
Văn sÄ© biết rằng bất kể y phát hạ thế nà o cÅ©ng không ra khá»i được đống trà kinh ngà n năm cá»§a Trung Hoa, bất giác cưá»i khổ nói:
- Mạc Ất, ngươi im Ä‘i. Nếu ta không há»i thì cấm không được nói má»™t tiếng.
Lão già đầu to tức giáºn im tiếng, nam nhân áo tÆ¡i đột nhiên đặt bình trà xuống, quay ngưá»i bá» Ä‘i, chỉ má»™t bước đã ra ngoà i hai trượng, má»™t bước nữa lại vượt thêm bốn trượng, lúc đầu còn có dáng Ä‘i bá»™, nháy mắt đã chuyển sang tư thế chạy, nhân ảnh hóa thà nh má»™t Ä‘iểm lưu quang chá»›p mắt đã biến mất.
Ngưá»i trong quán trà thấy thế sợ hãi, tưởng như Ä‘ang nằm má»™ng. Lục Tiệm thất kinh, trong lòng tá»± nghÄ© dù trước đây có Bắc Lạp Sư Môn há»— trợ cÅ©ng không thể nà o có được cước lá»±c như y. Ngưá»i nà y má»›i động thân đã như váºy, đến khi viá»…n phi bôn bà o thì tháºt khó có thể hình dung, chắc chắn nhanh không kém gì chim bay trên trá»i. Thanh y văn sÄ© bất giác lắc đầu thở dà i, liếc ThÃch Kế Quang má»™t cái, đột nhiên cưá»i nói:
- Tướng quân trông rất uy vÅ©, không hiểu sao lại bị khóa lại như váºy, là phạm quân pháp hay tham ô …
Mạc Ất không nhịn được, chen và o nói:
- VỠquân pháp, trong “Chu lễ" của Tảo Kiến Vu, quyển thứ tư "Ti mã" , phần “Ti mã pháp†viết …
Thanh y văn sÄ© nhÃu mà y nói:
- Ai há»i đến ngươi ?
Mạc Ất lúng túng, hổ thẹn cúi đầu. ThÃch Kế Quang cưá»i cưá»i nói:
- Ta đâu dám tham ô. ThÃch má»— truy khấu bất thà nh, bại trong tay Oa khấu, coi như phạm quân pháp.
Thanh y văn sÄ© cưá»i nói:
- Binh pháp có nói, cùng khấu váºt bách (giặc cùng đưá»ng chá»› Ä‘uổi) …
Mạc Ất vội nói tiếp:
- Câu nà y là từ Tôn TỠbinh pháp, phần Quân tranh thiên. Tôn TỠviết: phà m là phép dụng binh …
Nói đang say sưa, đột nhiên nghe thanh y văn sĩ ho khan to một tiếng, thất kinh vội khép miệng lại.
ThÃch Kế Quang xua tay nói:
- ThÃch má»— không phải gặp cùng khấu mà là bá»n tặc khấu tinh nhuệ. Trong số tướng lÄ©nh không có ai chịu xuất binh nghênh chiến, chỉ cố gắng cố thá»§ kiên thà nh, ngồi xem giặc hoà nh hà nh. ThÃch má»— tuổi Ãt khà thịnh, xuất sư truy kÃch, không ngá» bị trúng mai phục, thá»§ hạ binh tốt yếu nhược, bị Oa tặc phá tan, tháºt là xấu hổ.
Thanh y văn sĩ hơi trầm mặc, thở dà i nói:
- Có câu “duệ tốt váºt công, nhị binh váºt thá»±c†(gặp quân tinh nhuệ thì đừng tấn công, gặp quân đánh nhá» thì đừng Ä‘uổi theo), ông phạm phải hai Ä‘iá»u đại kị cá»§a binh gia, bảo sao không bại.
ThÃch Kế Quang bình sinh thÃch võ, Ãt nói đến binh pháp, lần nà y ra ngoà i lại gặp má»™t thư sinh lắm chuyện, buông lá»i nghị luáºn binh pháp, bất giác cưá»i dà i nói:
- Tiên sinh không lá»i nà o không nói tá»›i Tôn Tá» binh pháp, e rằng không biết Tôn Tá» binh pháp tuy có mưá»i ba chương, từ ngữ tuy nhiá»u nhưng chân chÃnh đắc dụng bất quá chỉ có má»™t câu.
Văn sÄ© nén không được, cưá»i phá lên nói:
- Như tướng quân nói thì trừ má»™t câu đó, còn lại binh pháp cái thế cá»§a Tôn VÅ© toà n là lá»i thừa à ?
- ThÃch má»— sao dám nhục mạ tiên hiá»n – ThÃch Kế Quang thở dà i nói – bất quá Tôn Tá» binh pháp viết ra không phải cho chÃnh mình mà dà nh cho đám vương hầu tướng quân tầm thưá»ng. Thá»±c ra ông ta thiên pháºn dụng binh cá»±c cao, chỉ là con ông ta sợ rằng ngưá»i khác Ä‘á»c không hiểu, nên lúc viết lại ngôn từ đã cố gắng viết chi tiết tinh tưá»ng. Lúc hà nh quân bố tráºn phải dá»±a và o từng cá nhân mà tÃnh toán má»›i có thể không gặp thất bại, nếu như câu nệ từng chữ thì đâu phải thưá»ng thắng bất bại chi pháp. Tá»± cổ thưá»ng thắng bất bại chi tướng Ä‘á»u là những ngưá»i nghÄ© những Ä‘iá»u ngưá»i khác không nghÄ© tá»›i, là m những Ä‘iá»u ngưá»i khác không là m, có như váºy má»›i đánh là thắng, thắng không nhá» may mắn. Kẻ câu nệ binh pháp sẽ chết vì ngôn từ mà thôi.
Văn sÄ© cưá»i nói:
- Nói hay lắm, nhưng chưa biết câu duy nhất trong binh pháp của ngà i là gì ?
ThÃch Kế Quang cưá»i nhẹ, cao giá»ng nói:
- “Năng nhân địch biến hóa nhi thủ thắng giả, vi chi thần†(dựa và o biến hóa của quân địch để thủ thắng mới là thần).
Văn sÄ© chưa kịp đáp lại, Mạc Ất đã tiếp lá»i:
- Äó là câu thứ hai trong đệ lục thiên “Hư tháºt thiên†cá»§a Tôn Tá» binh pháp.
- Trà nhá»› các hạ tốt tháºt – ThÃch Kế Quang thở dà i nói – khi lâm tráºn quyết chiến, sinh tá» chỉ cách nhau má»™t đưá»ng, thống lÄ©nh quân sÄ© không có nhiá»u thá»i gian để nghÄ© vá» binh pháp, chỉ có cách dá»±a và o hư thá»±c để tùy nghi ứng biến. ThÃch má»— Ä‘á»c binh thư không biết bao nhiêu, nhưng chân chÃnh nhá»› kỹ chỉ có câu đó mà thôi.
- “Năng nhân địch biến hóa nhi thá»§ thắng giả, vi chi thầnâ€, câu nà y hay lắm – văn sÄ© cưá»i to nói – nếu ngà i không phải là bại quân chi tướng thì lá»i nà y tháºt động lòng ngưá»i.
ThÃch Kế Quang không kìm được cưá»i khổ. Văn sÄ© đó cưá»i xong há»i:
- Thế nà o, ngà i không hà i lòng sao ? Nghe ngà i nói rõ rà ng am hiểu binh pháp, vì sao không liệu được mai phục ? đã biết không địch lại được kẻ địch sao còn truy Ä‘uổi để tá»± chuốc nhục và o ngưá»i ?
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 03:43 PM .
05-03-2008, 03:05 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 12 – Lục triá»u kim phấn
Thiên 3
Hiệu Ä‘Ãnh: shrek_coi
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
ThÃch Kế Quang lắc đầu nói:
- Sở luáºn cá»§a túc hạ ta cÅ©ng biết, bất quá đạo cá»§a binh gia, truy hay không truy còn vì quốc gia đại nghÄ©a. Oa khấu hoà nh hà nh vô địch ở phÃa đông nam, quan binh Äại Minh chúng ta tham sinh úy tá», nghe phong thanh tặc phỉ đã bá» chạy. Hiện giá» chư tướng thúc thá»§, vạn dân oán khổ, nếu ThÃch má»— chỉ tham giữ tÃnh mệnh, thá»§ thà nh túng địch, thả cho tặc khấu hoà nh hà nh thì sao bằng loà i chó lợn. ThÃch má»— tuy không phải là thư sinh nhưng cÅ©ng biết đạo thánh hiá»n đã nói: “tá»± phản nhi súc, tuy thiên vạn nhân ngô vãng hĩ†(tá»± xét lại thấy mình là m đúng thì dù phải đối đầu vá»›i nghìn vạn ngưá»i cÅ©ng coi như không). Nghìn vạn ngưá»i còn không sợ, hà cá»› gì phải sợ bá»n Oa khấu con con.
Văn sÄ© nghe xong, nhÃu mà y trầm ngâm không nói má»™t lúc lâu. Lúc nà y chúng quan sai nghỉ ngÆ¡i đã xong liá»n gá»i nhau lên đưá»ng. Văn sÄ© đó đột nhiên lấy trong tay áo ra má»™t nén bạc, cưá»i nói:
- Chư vị quan gia, xin cứ nghỉ ngơi tiếp, tệ phó thủ đã mang trà chạy đi, khi y trở vỠtại hạ muốn được cùng các vị tướng quân đối ẩm một chung.
Chúng quan sai nhìn thấy ngân lượng không thể chối từ. ThÃch Kế Quang lại nói:
- Không dám khiến túc hạ phải phà tổn. ÄÆ°á»ng đến Nam Kinh không còn xa, ThÃch má»— cÅ©ng muốn đến nhanh má»™t chút, dù sống dù chết cÅ©ng má»™t lần cho xong.
Văn sÄ© cưá»i cưá»i, chỉ tay vá» phÃa đằng xa nói:
- Nhìn kìa, chẳng phải hắn đã vỠđấy thôi.
Chúng nhân nhìn ra, thấy phÃa cuối đưá»ng má»™t Ä‘iểm ảnh như gió tiến lại, trong khoảng khắc đã nhìn rõ hình trạng, đúng là nam tá» mặc áo tÆ¡i lúc nãy, trong tay cầm má»™t cái bình bôn đáo đến trước lương đình đột nhiên dừng chân lại. Y Ä‘ang bôn tẩu như cuồng nhưng nói dừng là dừng được, thá»±c khiến Lục Tiệm cảm thấy hãi dị. Văn sÄ© cưá»i nói:
- Châm hai chén trà .
Nam tỠáo tÆ¡i cẩn tháºn đặt bình trà xuống, trong tay xuất hiện hai cái chén tháºn trá»ng rót trà .
ThÃch Kế Quang nháºn chén trà , thấy nước trà má»™t mà u bÃch lục, nước vẫn sôi chưa dừng, phÃa trên bá»t nước Ä‘ang nổi lên, bất giác ngá» vá»±c nói:
- Trà nà y lấy tại vùng phụ cáºn phải không ?
Nam tỠáo tÆ¡i không nói má»™t lá»i, chỉ có văn sÄ© cưá»i nói:
- Trà nà y lấy từ trong thà nh ra.
- Ná»±c cưá»i – má»™t tên quan sai cưá»i nói – từ Nam Kinh đến đây Ãt nhất mưá»i dặm, Ä‘i vá» phải mất hai mươi dặm, dù có công phu từ thà nh lấy được trà quay vỠđây thì trà sao có thể còn Ä‘ang sôi được.
ThÃch Kế Quang lại cưá»i nói:
- Thế gian thiếu gì kỳ nhân, dù có là m được như váºy cÅ©ng đâu có gì kỳ quái.
Nói xong nhẹ nhà ng hớp một ngụm trà , từ từ thưởng thức rồi tán thưởng:
- Trà ngon, có Ä‘iá»u ThÃch má»— thô lá»—, không hiểu trà đạo, không biết xuất xứ cá»§a nó.
Văn sÄ© cưá»i nói:
- Trà nà y lá nhá» như lưỡi chim sẻ, chÃnh là đặc sản BÃch Loa phong cá»§a Äá»™ng Äình, nước trà có hương vị, ngoà i nước từ suối Thạch Thanh cá»§a Vô TÃch Huệ sÆ¡n không đâu có được. Ta không thÃch rượu, chỉ thÃch trà , xin lấy chén trà nà y để khÃch lệ tướng quân, chúc tướng quân sá»›m có ngà y thoát xuất tù lung, lá»i nói hôm nay xin vạn lần đừng quên.
ThÃch Kế Quang cung tay cưá»i nói:
- Äa tạ lá»i chúc, xin há»i đại danh các hạ ?
Văn sÄ© lắc đầu cưá»i nói:
- Ta chỉ là má»™t phế nhân, ngà i cứ gá»i là thư sinh, tiện danh không tiện nói ra.
ThÃch Kế Quang khà vÅ© hiên ngang, văn sÄ© không muốn thông danh y cÅ©ng không miá»…n cưỡng, cưá»i má»™t tiếng thoải mái rồi chuyển mình quay Ä‘i. Lục Tiệm Ä‘i theo phÃa sau, được hai bước đột nhiên sau lưng á»›n lạnh, vá»™i quay lại nhìn, thấy hai mắt nam tỠáo tÆ¡i từ dưới chiếc mÅ© tre phát ra má»™t đạo lệ mang như có Ä‘ao phong rạch tá»›i.
Mắt Lục Tiệm cảm thấy Ä‘au nhói, vá»™i và ng chuyển nhãn, lại thấy Mạc Ất miệng Ä‘ang lẩm nhẩm, hai mắt xuất hiện thần thái tá»± ká»·. Lục Tiệm trong tâm chấn động, không kìm được lùi nhanh vá» phÃa sau hai bước, vá»™i và ng đứng chắn phÃa sau ThÃch Kế Quang. Không ngá» hà n khà đó thá»§y chung bất tán, đến khi há» Ä‘i được và i dặm, không còn nhìn thấy nam tỠáo tÆ¡i và Mạc Ất nữa má»›i dần tiêu tán.
ThÃch Kế Quang thấy váºy ngạc nhiên nói:
- Huynh đệ, sắc diện sao lại khó coi như váºy ?
Lục Tiệm nói:
- Äệ cÅ©ng không hiểu, chỉ thấy trong lòng bất an.
ThÃch Kế Quang trong lòng cÅ©ng có tâm sá»±, tiện miệng nói:
- Äã tá»›i Nam Kinh, má»i việc Ä‘á»u do trá»i quyết định.
Lục Tiệm mặc nhiên không đáp, trước mắt thá»§y chung vẫn như thấy ánh mắt lạnh lẽo dưới nón tre cá»§a nam tỠáo tÆ¡i, nhăn mặt nghÄ© “ hai ngưá»i đó là ai ? tại sao khi ta thấy há» liá»n cảm thấy bất an, háºn không thể chạy ra ngoà i ngà n dặmâ€
Lục Tiệm Ä‘ang lúc trong lòng trăm mối thì đã đến gần thà nh trì. Äoà n ngưá»i sau khi và o thà nh liá»n thấy nhà cá»a ngang dá»c kÃn cả mưá»i dặm, chu môn vạn há»™, toà n thà nh sáng rá»±c. Gió thổi lạnh lẽo, ngà y vừa tà n, trăng Ä‘ang lên, bồi hồi nhìn bóng ngưá»i qua lại, phảng phất có sá»± phồn hoa cá»§a Giang Nam. Äến tổng đốc nha môn, quan sai giao ngưá»i hoà n tất, ThÃch Kế Quang nháºp lao thẩm vấn, Lục Tiệm phải chia tay, trong lòng bất nhẫn, nắm chặt hai tay ThÃch Kế Quang mắt đỠlên.
ThÃch Kế Quang thở dà i nói:
- Tống quân thiên lÃ, chung tu nhất biệt (đưa ngưá»i ngà n dặm rồi cÅ©ng phải chia tay). Huynh đệ, ngươi đưa ta tá»›i đây, đại ca Ä‘á»i nà y kiếp nà y không thể nà o quên.
Lao đầu thúc giục, hai ngưá»i không biết là m thế nà o đà nh sa lệ ly biệt. Lục Tiệm nhìn ThÃch Kế Quang nháºp lao môn trong lòng trầm xuống, Ä‘i Ä‘i lại lại trước cổng tổng đốc phá»§, nhìn quan viên ra ra và o và o tháºt không biết có thể nhá» ai giúp đỡ.
Äi qua lại suốt ná»a ngà y đã đói bụng, sá» khắp ngưá»i không thấy gì, bây giá» má»›i nhá»› ra là bao ngân lượng đã đưa cho đám quan sai, nhất thá»i cảm thấy bất lá»±c, chuyển ngưá»i Ä‘i đến đầu đưá»ng, chỉ thấy hai bên đưá»ng quán xá san sát, mùi cÆ¡m thịt thÆ¡m phức, bất giác không nhịn được nuốt nước miếng đánh á»±c. Trong lúc Ä‘ang luống cuống bá»—ng bắp chân bị ngưá»i ta đá phải. Nhưng Lục Tiệm linh giác thần thông, dù giữa vạn ngưá»i vẫn có thể tiến thoái như thưá»ng, tuyệt không dá»… bị ngưá»i ta đá và o chân. Y kinh ngạc quay đầu nhìn lại, chÃnh là “Kim Quy†Doanh Vạn Thà nh, trên trán Ä‘ang dán thuốc cao, hai bên má đầy vết trầy xước, Lục Tiệm giáºt mình vui mừng nói:
- Ông đấy à , Cốc Chẩn đâu ?
Doanh Vạn Thà nh sắc diện âm trầm, giáºn dữ hừ má»™t tiếng, nói:
- Hắn chưa đến tìm ngươi sao ?
Lục Tiệm ngạc nhiên nói:
- Hắn chẳng phải bị ông bắt giữ đấy sao, sao lại há»i ta ?
Doanh Vạn Thà nh váºn khởi thần công “Quy KÃnhâ€, hai mắt nhìn khắp ngưá»i Lục Tiệm và i lượt, cưá»i nói:
- Thằng bé nà y tốt đấy, so vá»›i Cốc Chẩn thà nh tháºt hÆ¡n nhiá»u. Ngẫu nhiên gặp lại ở đây, chúng ta tá»›i tá»u lâu uống hai chung nhé ?
Lục Tiệm hÆ¡i do dá»±, nhưng hắn má»™t lòng muốn tìm nÆ¡i hạ lạc cá»§a Cốc Chẩn nên đà nh đáp ứng, đột nhiên thấy Doanh Vạn Thà nh cất bước Ä‘i trước, chân trái cà nhắc từng bước má»™t. Lục Tiệm thấy y toà n thân thụ thương, trong lòng kinh nghi “võ công cá»§a y cao cưá»ng như thế, lại có thần công “Quy kÃnhâ€, kẻ nà o có thể đả thương y đến mức nà y. Y rõ rà ng ở cùng má»™t chá»— vá»›i Cốc Chẩn, hiện giá» y ở đây, Cốc Chẩn có thể Ä‘i đằng nà o chứ ?
Doanh Vạn Thà nh Ä‘i đến chá»— rẽ liá»n Ä‘i và o má»™t tá»u lâu lá»›n nhất, ngang nhiên ngồi xuống gá»i tiểu nhị:
- Lão gia Ä‘iểm thái (gá»i đồ ăn).
Tiểu nhị thấy hắn y phục hoa lệ trong lòng đã cung kÃnh ba phần, vá»™i và ng cưá»i nói:
- Lão viên ngoại xin cứ gá»i.
Doanh Vạn Thà nh nói:
- Trước tiên tam bạch tam tiên, một đem chưng, hai đem nấu cách thủy
Tiểu nhị nghe váºy cưá»i cầu tà i nói:
- Lão viên ngoại xin nói minh bạch ?
Doanh Vạn Thà nh cưá»i nhạt nói:
- Uổng cho ngưá»i là m tiểu nhị cá»§a má»™t đại tá»u lâu. Tam bạch là Thái Hồ tam bạch: tiểu ngân ngư, bạch tà i ngư, bạch hà . Tam tiên là Trưá»ng Giang tam tiên: Ä‘ao ngư, thì ngư, hà đồn. Hà đồn và bạch hà đem chưng, còn bốn loại kia nấu cách thá»§y.
Tiểu nhị do dự nói:
- Cả sáu món thì không Ãt đâu.
Doanh Vạn Thà nh cưá»i lạnh nói:
- Sao, ngươi sợ ta ăn không hết chăng. Ăn không hết thì ta đem đi.
Tiểu nhị ứng tiếng chuẩn bị quay đi, Doanh Vạn Thà nh lại nói:
- Cháºm đã, nếu có lấy cho ta má»™t bát thang Ngá»a Long Phượng Sồ.
Tiểu nhị lá»™ vẻ khó khăn, ngượng ngáºp nói:
- Lão viên ngoại, loại thang đó chưa từng nghe qua, xin há»i cách là m như thế nà o ?
Doanh Vạn Thà nh cưá»i nói:
- Dùng hai cân hoạt bảo (chá»— nà y có lẽ phải là bà o ngư), bá» lòng chỉ lấy thịt, lại thêm năm đôi cánh gà non rút xương thái nhá», trá»™n Ä‘á»u mấy thứ nà y vá»›i hạt tiêu, hà nh nghiá»n, và i loại rau mùi. Äun ná»a giá» cho đến khi nước trong, vá»›t hết cái ra, chỉ giữ lấy nước. Bà o ngư chÃnh là ngá»a long, cánh gà non là phượng sồ, vì váºy má»›i có tên gá»i như thế. Ngươi đừng tưởng mang thứ linh tinh nấu lòe ta, váºt liệu không đúng, lão gia ta nếm cái là biết.
Tiểu nhị đó vá»™i cưá»i đáp:
- Bản điếm mở đã có trăm năm, sao dám lừa gạt.
Tiểu nhị lá»™ vẻ khó khăn, ngượng ngáºp nói:
- Lão viên ngoại, loại thang đó chưa từng nghe qua, xin há»i cách là m như thế nà o ?
Doanh Vạn Thà nh cưá»i nói:
- Dùng hai cân hoạt bảo (chá»— nà y có lẽ phải là bà o ngư), bá» lòng chỉ lấy thịt, lại thêm năm đôi cánh gà non rút xương thái nhá», trá»™n Ä‘á»u mấy thứ nà y vá»›i hạt tiêu, hà nh nghiá»n, và i loại rau mùi. Äun ná»a giá» cho đến khi nước trong, vá»›t hết cái ra, chỉ giữ lấy nước. Bà o ngư chÃnh là ngoạ long, cánh gà non là phượng sồ, vì váºy má»›i có tên gá»i như thế. Ngươi đừng tưởng mang thứ linh tinh nấu loè ta, váºt liệu không đúng, lão gia ta nếm cái là biết.
Tiểu nhị đó vá»™i cưá»i đáp:
- Bảm điếm mở đã có trăm năm, sao dám lừa gạt.
Doanh Vạn Thà nh gáºt gáºt đầu, nói tiếp:
- Ta còn muốn gá»i má»™t đôi chân ngá»—ng, mai rùa ninh nhừ, má»™t bát rượu thuốc, má»™t đĩa sò nướng, má»™t bát phấn quyết Giang Dao Trụ, sò, hoa quả tươi cÅ©ng cá»§a Giang Dao Trụ, nÆ¡i khác lão gia không cần. Lại thêm thịt nướng Phổ Giang. Còn cua nữa, lão gia phát ốm vì cua biển rồi, cua đất chưng bốn con. Bướu lạc đà sa mạc má»™t cái, hấp trong máºt ong. Tay gấu Liêu Äông má»™t cái, rang kỹ vá»›i hà nh tươi SÆ¡n Äông. Nghêu lá»›n ở Tam Giang, mang đến cho lão gia má»™t đôi để hấp rượu. Hừm, lão gia sợ đồ sống, thôi không gá»i óc khỉ nữa. Mứt quả dÃnh răng, thôi bá» Ä‘i. Hai đĩa dưa tây, dưa tây phải là loại lấy ở Hà ng Châu, nhá»› phải cắt nhá» cẩn tháºn, không được dÃnh má»™t chút cùi nà o. Lại thêm nước ép hoa đà o, Ä‘un sôi lấy 8 phần, ngà o vá»›i đưá»ng, nhá»› là phải theo đúng thứ tá»± như váºy, ngà n lần không được nhầm lẫn.
Nói xong, lại chá»n thêm má»™t bình Trạng Nguyên Hồng, hai bình danh tá»u Tứ Xuyên. Lão vô cùng lão luyện là m cho tiểu nhị đổ hết cả mồ hôi đầu, đợi cho lão nói xong má»›i run rẩy đáp:
- Những thứ nà y quả là cần rất nhiá»u nguyên liệu, tiểu Ä‘iếm không có đủ, phải sang các tá»u lâu khác lấy vá», vạn lần cÅ©ng không dám giấu diếm lão gia.
Lục Tiệm há»i:
- Nhiá»u đồ ăn thế nà y, ăn sao cho hết?
Doanh Vạn Thà nh cưá»i lạnh:
- Ăn không hết thì mang cho chó ăn.
Tiểu nhị thấy lão phóng khoáng như thế, không giấu được vẻ mặt hoan hỉ, vội vã đi và o bên trong.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 03:47 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a ZORO_NDK
05-03-2008, 03:09 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 12 – Lục triá»u kim phấn
Thiên 4
Hiệu Ä‘Ãnh: shrek_coi
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Doanh Vạn Thà nh gáºt gáºt đầu, nói tiếp:
- Ta còn muốn gá»i má»™t đôi chân ngá»—ng, mai rùa ninh nhừ, má»™t bát rượu thuốc, má»™t đĩa sò nướng, má»™t bát phấn quyết Giang Dao Trụ, sò, hoa quả tươi cÅ©ng cá»§a Giang Dao Trụ, nÆ¡i khác lão gia không cần. Lại thêm thịt nướng Phổ Giang. Còn cua nữa, lão gia phát ốm vì cua biển rồi, cua đất chưng bốn con. Bướu lạc đà sa mạc má»™t cái, hấp trong máºt ong. Tay gấu Liêu Äông má»™t cái, rang kỹ vá»›i hà nh tươi SÆ¡n Äông. Nghêu lá»›n ở Tam Giang, mang đến cho lão gia má»™t đôi để hấp rượu. Hừm, lão gia sợ đồ sống, thôi không gá»i óc khỉ nữa. Mứt quả dÃnh răng, thôi bá» Ä‘i. Hai đĩa dưa tây, dưa tây phải là loại lấy ở Hà ng Châu, nhá»› phải cắt nhá» cẩn tháºn, không được dÃnh má»™t chút cùi nà o. Lại thêm nước ép hoa đà o, Ä‘un sôi lấy tám phần, ngà o vá»›i đưá»ng, nhá»› là phải theo đúng thứ tá»± như váºy, ngà n lần không được nhầm lẫn.
Nói xong, lại chá»n thêm má»™t bình Trạng Nguyên Hồng, hai bình danh tá»u Tứ Xuyên. Lão vô cùng lão luyện là m cho tiểu nhị đổ hết cả mồ hôi đầu, đợi cho lão nói xong má»›i run rẩy đáp:
- Những thứ nà y quả là cần rất nhiá»u nguyên liệu, tiểu Ä‘iếm không có đủ, phải sang các tá»u lâu khác lấy vá», vạn lần cÅ©ng không dám giấu diếm lão gia.
Lục Tiệm há»i:
- Nhiá»u đồ ăn thế nà y, ăn sao cho hết?
Doanh Vạn Thà nh cưá»i lạnh:
- Ăn không hết thì mang cho chó ăn.
Tiểu nhị thấy lão phóng khoáng như thế, không giấu được vẻ mặt hoan hỉ, vội vã đi và o bên trong.
Lục Tiệm đói đã lâu, ăn uống như lang như hổ, má»™t hÆ¡i hết ba đĩa rau là no. Doanh Vạn Thanh ngược lại từ tốn cầm lấy đũa, gắp từng miếng má»™t, nhai cháºm rãi, má»—i món Ä‘á»u nếm qua, có Ä‘iá»u bất luáºn là rau hay canh Ä‘á»u chỉ ăn má»™t miếng, tuyệt không ăn nhiá»u, cách ăn rất khảo cứu, ăn cua lá»™t vá», bá» cà ng chỉnh tá», khéo léo bóc từng lá»›p từng lá»›p thịt như phi Ä‘iệp, nếu miếng thịt quá lá»›n thì tách thà nh từng miếng nhá». Lục Tiệm không nhẫn nại được, há»i:
- Doanh tiá»n bối, Cốc Chẩn đâu rồi ?
Doanh Vạn Thà nh Ä‘ang nếm thá» món nghêu hấp rượu, nghe há»i tá»›i liá»n nói:
- Chạy rồi.
Lục Tiệm giáºt mình, trong lòng chợt đại ngá»™ “nguyên lai lão đầu nà y toà n thân thương tÃch, Ä‘Ãch thị là do Cốc Chẩn gây ra.†NghÄ© đến việc Cốc Chẩn hý lá»™ng lão kim quy nà y, Lục Tiệm bất giác không kìm được cúi đầu xuống cưá»i thầm. Doanh Vạn Thà nh tức giáºn hừ má»™t tiếng nói:
- Ta Ä‘uổi con thá» con đó chạy vá» Nam Kinh, mấy lần gần bắt kịp Ä‘á»u bị hắn dùng gian kế trốn thoát, hừ, hiện giá» hắn trốn trong thà nh đông đúc, lão tá» nhất thá»i không có trợ thá»§ nên chưa tóm được hắn.
Lục Tiệm thầm lược định tình hình, đột nhiên nhá»› ra má»™t việc liá»n há»i:
- Doanh tiá»n bối, ta có má»™t việc muốn thỉnh giáo, ngà i là ngưá»i nhiá»u kiến thức hoặc giả có thể giúp được chăng ?
Doanh Vạn Thà nh Ä‘ang cầm má»™t miếng dưa, từ từ nhả hạt, liếc Lục Tiệm má»™t cái há»i:
- Việc gì ?
Lục Tiệm nói:
- Ta có má»™t ngưá»i đại ca kết bái, đánh vá»›i Oa khấu bị bại tráºn, hiện Ä‘ang trong lao lÃ, có cách nà o cứu y ra không ?
Doanh Vạn Thà nh giÆ¡ hai ngón tay lên, cưá»i nói:
- Việc nà y dễ thôi, chỉ cần hai chữ.
Lục Tiệm ngạc nhiên nói:
- Hai chữ gì ?
Doanh Vạn Thà nh cưá»i ha hả nói:
- Ngân lượng.
Lục Tiệm không hiểu nói:
- Nói váºy nghÄ©a là sao ?
Doanh Vạn Thà nh nói :
- Nếu ngưá»i có ngân lượng, trước hết đút năm mươi lượng cho lao đầu (cai ngục), như váºy vị đại ca trong lao là cá»§a ngươi sẽ không phải chịu nhục hình. Sau đó tá»›i môn hạ cá»§a tổng đốc phá»§ đút má»™t trăm lượng để được gặp ná»™i phá»§ tổng quản, đút cho tổng quản ba trăm lượng để gặp sư gia, đút cho sư gia ba trăm lượng để gặp tổng đốc, đút cho tổng đốc hai ngà n lượng để gặp giám quân, đút cho giám quân hai nghìn lượng nữa, ha ha, tổng cá»™ng chỉ mất 4750 lượng. Nếu thất bại có thể tìm đến thân nương cá»§a hoà ng đế lão tá» thì việc gì chẳng xong.
Lục Tiệm lắc đầu nói :
- Ngân lượng thì ta không có.
Doanh Vạn Thà nh nói:
- Ngươi không có, nhưng Cốc Chẩn có. Ngươi tìm được hắn thì bốn ngà n hai trăm lượng chứ bốn vạn hai ngà n lượng cũng chỉ như sợi lông trâu mà thôi.
Lục Tiệm cưá»i nhạt nói:
- Ông muốn ta tìm hắn ư ? Ông đột nhiên tốt như váºy là có háºu mưu, ta không mắc lừa đâu.
- Tiểu tá» tinh quái tháºt – Doanh Vạn Thà nh cưá»i nói – đáng tiếc, nếu ngươi không tìm Cốc Chẩn thì vị đại ca tháºp tá» trong lao cá»§a ngươi sẽ mất đầu.
Nói xong bá» bát xuống lau miệng rồi từ từ đứng lên, tiểu nhị vá»™i chạy đến cưá»i nói:
- Lão viên ngoại, tÃnh tiá»n rồi chứ ạ ?
- Nói báºy – Doanh Vạn Thà nh trợn mắt – ai nói ta tÃnh tiá»n – tay chỉ Lục Tiệm, cưá»i nói – vị nà y là tà i thần, ngươi tìm hắn mà tÃnh tiá»n.
Lục Tiệm giáºt mình đỠngưá»i ra, tên tiểu nhị đó thấy Lục Tiệm y sam cÅ© rách, trong lòng nghi hoặc, vá»™i kéo Doanh Vạn Thà nh lại.
Nhưng Doanh Vạn Thà nh có thần thông “Quy kÃnh†liệu địch tiên cÆ¡, biết trước gã sẽ đưa tay tá»›i liá»n cưá»i ha hả nhảy má»™t cái xa hÆ¡n má»™t trượng ra ngoà i tá»u lâu. Lúc sắp tiếp đất lão đưa trúc trượng ra chống xuống đất má»™t cái, mượn lá»±c hạ xuống rồi cà nhắc từng bước phóng vụt Ä‘i, nháy mắt đã biến mất. Tên tiểu nhị đó mặt mà y tái mét, không chụp được Doanh Vạn Thà nh liá»n túm lấy Lục Tiệm gà o lá»›n:
- Ngươi giết ta rồi, ngươi giết ta rồi.
Vừa nói vừa không cầm được báºt khóc. Lục Tiệm nếu muốn tránh thì má»™t trăm tên tiểu nhị cÅ©ng không tóm được y, nhưng thấy tiểu nhị báºt khóc trong lòng má»m ra, thừ ngưá»i bất động. Tiểu nhị trong quán nghe nói có ngưá»i ăn quỵt, rùng rùng chạy lên lầu nhắm Lục Tiệm thượng cẳng chân hạ cẳng tay. Lục Tiệm không muốn đánh lại, chỉ đứng yên như si ngốc, tên tiểu nhị ban đầu sợ chúng nhân đánh chết Lục Tiệm thì không ai trả tiá»n, vá»™i nói :
- Äừng đánh vá»™i, để hắn trả tiá»n.
Lục Tiệm cưá»i khổ nói:
- Äại ca, ta má»™t xu cÅ©ng chẳng có, là m sao trả tiá»n được.
Tên tiểu nhị nghe váºy ngưá»i chợt nhÅ©n ra, quỳ sụp xuống đất khóc ầm lên. Lục Tiệm trong lòng bất nhẫn, việc nà y tuy là y rÆ¡i và o kế cá»§a Doanh Vạn Thà nh, nhưng thá»±c cÅ©ng đã ăn uống đồ cá»§a tá»u lâu, đà nh nói:
- Vị đại ca nà y, xin đừng lo lắng, ta sẽ là m việc cho tá»u lâu để bồi hoà n.
Äá»™t nhiên nghe có ngưá»i cưá»i lạnh nói:
- Là m tiểu nhị thì được bao nhiêu tiá»n ? Chá»— thức ăn lúc nãy trị giá năm trăm hai mươi lượng, ngươi có là m tiểu nhị tám Ä‘á»i cÅ©ng không đủ bồi hoà n.
Chúng nhân quay ra nhìn, thấy chưởng quỹ Ä‘ang Ä‘i lên, nhất thá»i tránh hết cả sang hai bên. Tên tiểu nhị Ä‘ang quỳ trên đất sợ bị trách phạt, cà ng khóc to hÆ¡n. Lại có ngưá»i nói:
- Hắn không thể trả tiá»n thì đưa hắn tá»›i quan phá»§.
Viên chưởng quỹ đó ngưá»i dà i mặt vuông, râu ba chòm dà i, không giáºn mà uy, nghe váºy cưá»i lạnh nói:
- Ngưá»i nà y nghèo khổ cùng cá»±c, dù có Ä‘em đến quan cÅ©ng chẳng lấy lại được tiá»n cho ta. Các ngươi trói hắn lại, trước hết nhốt hắn ba ngà y, sau đó bắt hắn là m việc để trả tiá»n.
Chúng tiểu nhị nghe váºy liá»n phấn khởi tinh thần, lấy dây thừng trói Lục Tiệm lại ném và o kho rồi đóng cá»a lại. Lục Tiệm ngồi trong kho, không kìm được cưá»i khổ, trong lòng biết rõ dây thừng nà y cá»±a má»™t cái là đứt Ä‘oạn, cá»a kho bằng gá»— cÅ©ng chỉ má»™t quyá»n là vỡ tan, nhưng là m như thế thì không khác gì lão tặc Doanh Vạn Thà nh, trở thà nh kẻ vô sỉ vô tÃn.
Y lại không ngừng nghÄ© ngợi, không biết là m cách nà o để kiếm ra được năm trăm hai mươi lượng, có lẽ chung thân phải ở lại tá»u lâu nà y là m tiểu nhị để trả nợ. Nhưng nghÄ© đến ThÃch Kế Quang, bất giác lại thấy buồn rầu. Thá»i gian dần trôi, Lục Tiệm lại dần thấy đói, tÃnh thá»i gian thì đã quá ná»a đêm, viên chưởng quỹ đó chắc rất tức giáºn nên không ra lệnh cho tiểu nhị mang cÆ¡m đến. Lục Tiệm ngoà i đói còn mệt, lúc trước lại uống má»™t chén rượu nên dần dần thiếp Ä‘i. Ngá»§ được má»™t lúc đột nhiên có tiếng động vang lên, Lục Tiệm giáºt mình tỉnh lại, hướng theo phÃa âm thanh đột nhiên thấy má»™t Ä‘iểm há»a quang từ bức tưá»ng phÃa trái hắt ra, kế đó ánh lá»a rá»±c sáng rồi bức tưá»ng dịch chuyển, lá»™ ra má»™t thông đạo má» tối.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 03:49 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a ZORO_NDK
Từ khóa được google tìm thấy
4vn eu forum showthread , 4vn.eu thuong hai , 4vn.eu/forum/showthread , àãåíòñòâî , àâàòàðêè , åãèïòà , äâèæåíèÿ , ãëîáóñ , âîëãîãðàä , àíèìå , an oan thuong hai full , baby thuong hai ebook , baby thuong hai ful , baby thuong hai full , bổ thiên kiếp thá»§ , dai thuong hai full , doc thuong hai ful , doc thuong hai full , doc truyen thuong hai , doctruyen thuong hai , êàçèíî , hai thuong phon hoa full , îäíîêëàñíèêè , ñíåæíàÿ , òèìàòè , õîñòèíã , phuong ca thuong hai , phượng ca , prc thương hải ful , suongchieu , tai thuong hai full pdf , tai truyen thuong hai , thuong hai , thuong hai *********** , thuong hai 4vn , thuong hai 4vn.eu , thuong hai full , thuong hai full lyric , thuong hai full pdf , thuong hai full prc , thuong hai full prc 4vn , thuong hai full txt , thuong hai full' , thuong hai full] , thuong hai phon hoa full , thuong hai phuong ca , thuong hai phuong ca 4vn , thuong hai phuong ca pdf , thuong hai phuong ca prc , thuong hai prc full , thuong hai tron bo 4vn , thuonghai full prc , thượng hải full prc , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải , thương hải /4vn.eu , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải full pdf , thương hải full prc , thương hải full text , thương hải pdf , thương hải prc , thương hải prc full , truyện thương hải , truyen thuong hai , truyen thuong hai full , ðàñïèñàíèå