Cây vĩ cầm cho Rothschild
Anton Tchekhov
Äó là má»™t thị trấn nhá», còn tồi tệ hÆ¡n má»™t cái là ng, trong đó dân cư hầu như toà n ông già bà lão, chết hiếm tá»›i mức khó chịu. Bệnh viện và nhà tù cần rất Ãt quan tà i. Nói tóm lại, công việc ở đây rất chán.
Giá Iakov Ivanovich là m nghỠđóng quan tà i ở trên tỉnh thì có lẽ lão đã có má»™t ngôi nhà riêng hẳn hoi, và ở đó ngưá»i ta gá»i lão là ông Iakov Matveevich, chứ không như cái giống dân mách qué ở đây, gá»i trống không cái tên Iakov, đã thế còn đặt cho lão cái biệt danh “lão Äồngâ€, hoạ có trá»i má»›i hiểu là gì. Iakov sống nghèo khổ như má»™t gã mugic tầm thưá»ng, ngôi nhà gá»— cÅ© kỹ cháºt chá»™i, trong đó cả lão, Marpha, cái bếp lò, cái giưá»ng đôi, đống quan tà i và các thứ đồ đạc khác Ä‘á»u nhét và o má»™t cái phòng duy nhất.
Iakov đóng những chiếc quan tà i đẹp và chắc chắn. Äối vá»›i đám mugic và cánh đà n ông thị trấn, lão đóng quan tà i theo kÃch cỡ cá»§a bản thân và chưa má»™t lần nhầm lẫn, bởi vì có bói cÅ©ng không ra má»™t ngưá»i cao to, chắc khá»e như lão, kể cả trong nhà tù, mặc dù lão đã bẩy mươi tuổi. Äối vá»›i đám ngưá»i có máu mặt và phụ nữ, những cá»— quan tà i được đóng theo kÃch thước cá»§a há» mà lão Ä‘o rất kỹ bằng cái thước sắt. Còn quan tà i đặt cho con trẻ lão nháºn má»™t cách miá»…n cưỡng, đóng chẳng theo má»™t kÃch cỡ nà o, và lúc nháºn tiá»n công bao giá» cÅ©ng nói:
- Tháºt tình, tôi chả thÃch là m nhưng việc vặt vãnh thế nà y.
Ngoà i nghỠđóng quan tà i, lão còn chÆ¡i đà n thuê để kiếm thêm chút đỉnh. Ở thị trấn, trên các đám cưới, ngưá»i ta hay gá»i đội nhạc Do thái tá»›i chÆ¡i. Äá»™i nhạc do lão thợ thiếc Moise Ilich Sakhkes là m ông bầu và thưá»ng thu vá» cho mình già ná»a số thu nháºp. Vì Iakov kéo vÄ© cầm rất hay, nhất là những bà i hát Nga, nên Sakhkes thỉnh thoảng vẫn má»i lão chÆ¡i trong đội nhạc cá»§a mình và trả cho lão năm mươi copek má»™t ngà y, không tÃnh những món thưởng cá»§a khách. Cứ thoạt ngồi và o ban nhạc là bao giá» ngưá»i Iakov cÅ©ng đẫm mồ hôi và mặt thì đỠgay đỠgắt; không khà nóng ná»±c nồng nặc mùi tá»i đến ngạt thở, tiếng violon rÃt lên, tiếng contrebasse khà n khà n bên tai trái, còn bên tai phải là tiếng sáo nức nở cá»§a gã Do Thái tóc hung, gầy nhom, mặt chằng chịt những đưá»ng gân xanh Ä‘á», mang cái tên cá»§a Rothschild, má»™t ngưá»i già u nổi tiếng. Và gã Do Thái đáng nguyá»n rá»§a nà y, kể cả những lúc vui vẻ nhất, vẫn cố tình thổi sáo tháºt não nùng. Không có má»™t nguyên cá»› rõ rà ng nà o, nhưng trong ngưá»i Iakov cứ dần dần tÃch tụ sá»± ganh ghét và lòng khinh bỉ đối vá»›i dân Do Thái, đặc bịêt vá»›i Rothschild; lão nhiếc móc, chá»i mắng gã bằng đủ lá»i xấu xa, có lần còn định tẩn cả gã nữa. Rothschild giáºn giữ, là u bà u, nhìn lão, rÃt qua kẽ răng:
- Nếu không trá»ng cái tà i cá»§a ông thì tôi đã ném ông qua cá»a sổ từ lâu rồi.
Sau đó gã báºt khóc. ChÃnh vì thế ngưá»i ta má»i lão Äồng rất hãn hữu, chỉ trong trưá»ng hợp vắng mặt má»™t nhạc công Do Thái nà o đó.
Iakov không bao giá» có được tâm trạng sảng khoái bởi lão luôn phải chịu những thất thu ghê gá»›m. Và dụ, chá»§ nháºt và những ngà y lá»… là m việc là có tá»™i, còn thứ hai - húy nháºt, chÃnh vì thế trong má»™t năm, muốn hay không, phải có tá»›i gần hai trăm ngà y ăn không ngồi rồi. Thiệt hại má»›i lá»›n là m sao! Nà y nhé, có những đám cưới lại không cần nhạc, hay Sekhkes không má»i Iakov, thế là thiệt rồi. Cảnh sát trưởng hai năm liá»n ốm Ä‘au, tà n tạ và Iakov mong chá» lão chết từng ngà y, ấy váºy mà lão lại lên tỉnh chữa bệnh rồi ngoẻo luôn ở đó. Nà y nhé, thiệt hại có khi lên tá»›i cả mươi rúp, nếu như buá»™c phải đóng má»™t cái quan tà i đắt tiá»n có hoa văn phá»§ nhÅ©. Những tÃnh toán thua lá»— thưá»ng dà y vò Iakov và o ban đêm; lão đặt chiếc vÄ© cầm lên chăn, và khi đủ má»i ý nghÄ© vá»› vẩn len và o đầu, lão lại báºt giây đà n, cây vÄ© cầm phát ra những âm thanh trong bóng tối khiến lão nhẹ lòng hÆ¡n.
Ngà y mùng sáu tháng năm năm ngoái Marpha bá»—ng nhiên lăn ra ốm. Bà thở nặng nhá»c, uống nhiá»u nước và đi đứng loạng choạng, thế mà buổi sáng vẫn tá»± mình nhóm lò, tháºm chà còn Ä‘i kÃn nước. Tá»›i chiá»u bà nằm má»™t chá»—. Iakov chÆ¡i đà n suốt ngà y, tối mịt má»›i xem đến quyển sổ ghi chép những thất thu hà ng ngà y, và vì buồn chán lão là m bản tổng kết cả năm. Tổng cá»™ng mất tất cả hÆ¡n nghìn rúp. Äiá»u đó là m lão sốc tá»›i mức vứt toẹt quyển sổ xuống sà n và di di chân lên. Sau đó lão lại vá»› lấy cái bà n gảy và tÃnh toán rất lâu, thở dà i căng thẳng. Mặt mÅ©i lão đỠgay và đẫm mồ hôi. Lão nghÄ© hÆ¡n nghìn rúp thất thu đó nếu Ä‘em gá»i nhà băng thì má»—i năm lãi suất cÅ©ng chẳng được là bao - có 40 rúp. Có nghÄ©a 40 rúp nà y cÅ©ng là má»™t mất mát nữa. Nói tóm lại, dù có xoay xở như thế nà o, thì ở đâu cÅ©ng độc thấy mất mát, không hÆ¡n.
- Iakov! - Marpha bất ngá» gá»i lão. - Tôi chết đến nÆ¡i rồi.
Lão nhìn bà vợ. Mặt bà đỠrá»±c vì nóng, sáng rỡ và sung sướng khác thưá»ng. Lão Äồng quen nhìn thấy mặt bà nhợt nhạt, len lét thảm hại, giỠđây lão thấy lúng túng. Hình như bà lão đốc chứng chết tháºt và tá» ra sung sướng vì cuối cùng đã vÄ©nh viá»…n rá»i khá»i cái nhà nà y, thoát khá»i đống quan tà i và khá»i Iakov... Bà nhìn lên trần, đôi môi động Ä‘áºy, nét mặt cá»§a bà tháºt hạnh phúc, như thể bà đã nhìn thấy cái chết, ngưá»i giải thoát cho bà , và đang thầm thì vá»›i nó.
Trá»i há»ng sáng, từ cá»a sổ nhìn thấy rõ bình minh Ä‘ang cháy rá»±c. Nhìn bà vợ già , Iakov không hiểu sao nhá»› ra rằng cả cuá»™c Ä‘á»i chưa má»™t lần lão vuốt ve bà , chưa từng thương xót bà , chưa bao giá» nghÄ© tá»›i việc mua cho bà lấy má»™t tấm khăn choà ng nhá», mà chỉ la mắng bà , chá»i bá»›i vì thua lá»—, nhà o tá»›i bà vá»›i những nắm đấm. Tháºt ra thì chưa bao giá» lão đánh vợ cả, nhưng má»—i lần dá»a nạt như thế cÅ©ng đã đủ là m cho bà sợ rúm cả ngưá»i. Ngoà i ra, lão còn không cho bà uống trà , sợ tốn kém, và bà chỉ uống nước trắng. ChÃnh vì váºy nên lão hiểu được vì sao nét mặt bà giỠđây tháºt kỳ lạ, sung sướng và lão cảm thấy khiếp hãi.
Chá» cho sáng hẳn, lão mượn ngá»±a cá»§a hà ng xóm và chở Marpha tá»›i bệnh viện. Ở đó không nhiá»u bệnh nhân lắm, vì thế lão không phải đợi lâu, chỉ mất có ba tiếng. Và tháºt quá may cho lão, lần nà y tiếp bệnh nhân không phải là quan đốc, vì bản thân ngà i cÅ©ng bị ốm, mà là viên y tá Maksim Nikolaich, ngưá»i mà cả thị trấn kháo nhau rằng mặc dù là tay bợm rượu và thÃch gây gổ, song còn biết việc hÆ¡n đốc tá».
- Xin chà o ngà i, - Iakov vừa dìu vợ và o phòng khám, vừa chà o há»i. - Xin được thứ lá»—i, chúng tôi tá»›i quấy quả ngà i, Maksim Nikolaich, vì việc vặt nà y. Chả là bà xã chúng tôi vừa má»›i bị ốm. Nói thế nà o nhỉ, bạn Ä‘á»i, như ngưá»i ta thưá»ng gá»i, dạ, xin lá»—i ngà i vá» cách nói năng...
Cau đôi lông mà y bạc và vuốt cái ống nghe, viên y tá bắt đầu khám cho bà già . Marpha ngồi trên ghế đẩu ngưá»i gáºp xuống, gầy gò, mÅ©i nhá»n vá»›i cái miệng há ra, nhìn nghiêng trông bà giống như con chim Ä‘ang khát nước.
- Rồi... Xong rồi - viên y tá cháºm chạp nói và thở dà i. - Bá»™i nhiá»…m, mà cÅ©ng có thể sốt nóng. Hiện Ä‘ang có dịch thương hà n ở thà nh phố. Biết là m sao được? Bà già sống thế cÅ©ng là đủ rồi, lạy trá»i... Bà ấy bao nhiêu tuổi váºy?
- Thiếu một tuổi tròn bẩy mươi, thưa ngà i Masim Nikolaich.
- Biết là m sao? Bà già sống đủ rồi. Äã đến lúc được vá» vá»›i Chúa.
- Dạ, ngà i dạy tháºt chà lý, Masim Nikolaich, - Iakov nói, mỉm cưá»i nhÅ©n nhặn, - xin được Ä‘a tạ lòng tốt cá»§a ngà i, nhưng chúng tôi cÅ©ng xin phép được trình bầy, má»i loà i sâu bá» Ä‘á»u muốn sống cả ạ.
- Chứ lại à ! - Viên y tá nói vá»›i cái giá»ng như thể sá»± sống chết cá»§a bà già phụ thuá»™c cả và o lão. - Thôi, thế nà y nhé, ông bạn, đắp khăn nhúng nước lạnh lên đầu bà ấy và cho bà ấy uống chá»— thuốc bá»™t nà y, ngà y hai lần. Còn bây giá» xin tạm biệt.
Căn cứ và o nét mặt cá»§a viên y tá, Iakov hiểu rằng việc cá»§a vợ lão há»ng rồi và chẳng có thuốc bá»™t nà o có thể cứu nổi. Lão hiểu rất rõ rằng Marpha sẽ chết rất nhanh, chỉ nay mai thôi. Lão khẽ nắm khuá»·u tay viên y tá, nháy mắt và nói thầm:
- Masim Nikolaich, hay đặt giác hút cho bà ấy?
- Không có thá»i giá», không có thá»i giá». Là m Æ¡n đưa bà ấy ra ngoà i. Äi ngay cho. Tạm biệt.
- Xin ngà i là m Æ¡n, là m phúc, - Iakov van nà i, - Tá»± ngà i cÅ©ng biết đấy, nếu như bà ấy bị Ä‘au bụng hay Ä‘au cái gì bên trong cÆ¡, lúc đó má»›i dùng đến thuốc bá»™t, thuốc nước, đằng nà y bà ấy lại bị cảm! Trong trưá»ng hợp bị cảm thì việc đầu tiên là phải rút bá»›t máu, Maksim Nikolaich.
Viên y tá đã gá»i bệnh nhân tiếp theo. Má»™t mụ đà n bà dẫn má»™t đứa trẻ bước và o phòng.
- Ra ngoà i Ä‘i, Ä‘i Ä‘i... - Lão cau có nói vá»›i Iakov. - Äừng là m vướng tôi.
- Thôi thì Ãt nhất ông cÅ©ng đặt cho bà ấy má»™t con Ä‘**** váºy! ÄÆ°á»£c thế chúng tôi sẽ suốt Ä‘á»i cầu nguyện cho ông!
Viên y tá nổi đóa, gắt lên:
- Cứ lải nhải mãi! Äồ ngu...
Iakov cÅ©ng tức Ä‘iên, mặt đỠtÃa, nhưng lão không nói má»™t lá»i, chỉ đỡ Marpha dáºy và dìu bà ra khá»i phòng khám. Mãi tá»›i lúc ngồi và o trong xe ngá»±a lão má»›i nhìn cái bệnh viện má»™t cách nghiệt ngã và nhạo báng, nói:
- Ngưá»i ta tống bá»n bay và o cả đây, lÅ© nghệ sÄ©! Äám nhà già u chúng bay đặt giác hút, còn ngưá»i nghèo thì tá»›i má»™t con Ä‘**** cÅ©ng không cho. Quân bạo chúa!
Khi vá» tá»›i nhà , Marpha đứng má»™t lúc, tay vịn và o bếp lò. Bà sợ rằng nếu như Ä‘i nằm thì thể nà o Iakov cÅ©ng sẽ lại than vãn vá» tiá»n nong, thua lá»— và chá»i mắng bà cứ nằm đấy, chả chịu là m việc. Còn Iakov nhìn bà ngán ngẩm và nhá»› ra rằng ngà y mai là ngà y lá»… Thánh Ioan, ngà y kia là ngà y lá»… Thánh Nikolai Ban Phép Lạ, sau đó là chá»§ nháºt, còn sau nữa, thứ hai - húy nháºt. Cả bốn ngà y không được là m việc, mà Marpha có thể sẽ chết và o má»™t trong những ngà y nà y; nghÄ©a là quan tà i phải đóng ngay ngà y hôm nay. Lão cầm lấy cái thước sắt, tiến tá»›i bên vợ để lấy số Ä‘o cá»§a bà . Sau đó bà đi nằm, còn lão là m dấu thánh rồi bắt tay và o việc.
Khi đóng xong cá»— quan, lão Äồng Ä‘eo kÃnh và ghi và o quyển sổ cá»§a mình: “Quan tà i cho Marpha Ivanovna - giá 2 rúp 40 copekâ€.
Và lão thở hắt ra. Trong thá»i gian đó bà già vẫn nằm, mắt nhắm nghiá»n. Nhưng tá»›i chiá»u, lúc chạng vạng, bá»—ng nhiên bà gá»i chồng.
- Mình còn nhá»› chứ, Iakov? - Bà vừa há»i, vừa nhìn lão vui vẻ. - Mình còn nhá»› cách đây năm mươi năm Chúa đã cho chúng ta má»™t đứa trẻ tóc và ng? Mình vá»›i tôi khi đó thưá»ng hay ra ngồi ở bá» sông, cùng hát... dưới má»™t cây liá»…u, - và bà cưá»i cay đắng, nói thêm: - Con gái bé bá»ng chết mất rồi.
Iakov căng óc, nhưng không thể nà o nhớ nổi, cả đứa bé, lẫn cây liễu.
- Bà nằm mơ đấy thôi, - lão nói.
Ông mục sư tới ban phép Mình Thánh và xức dầu cho bà . Sau đấy Marpha bắt đầu lảm nhảm những câu khó hiểu và tới gần sáng thì chết.
Các bà già hà ng xóm tá»›i tắm rá»a, khâm liệm và đặt bà và o áo quan. Äể khá»i phải chi phà cho ngưá»i trợ tế, Iakov tá»± Ä‘á»c lấy thánh thi, còn vá» phần má»™ thì lão không phải trả má»™t đồng nà o, vì ngưá»i gác nghÄ©a địa là cha đỡ đầu cá»§a lão. Bốn mugÃc khiêng quan tà i tá»›i nghÄ©a địa cÅ©ng không lấy tiá»n, vì quý trá»ng Marpha. Äi sau quan tà i là những bà già , những ngưá»i hà nh khất, hai ngưá»i tà n táºt. Những ngưá»i gặp trên đưá»ng Ä‘á»u là m dấu thánh má»™t cách sùng kÃnh. Iakov lấy là m hà i lòng vì đã thu xếp công việc ổn thá»a, hết lòng, lại không tốn kém, không là m mất lòng ai. Khi từ biệt Marpha lần cuối, lão sá» chiếc quan tà i, bụng nghÄ©: “Cá»— quan tốt tháºt!â€.
Nhưng trên đưá»ng từ nghÄ©a địa vá» nhà bá»—ng nhiên má»™t ná»—i buồn ghê gá»›m choán lấy lão. Iakov thấy mình không được khoẻ: hÆ¡i thở nóng và nặng, hai chân bá»§n rá»§n, khát nước. Äã thế đủ má»i ý nghÄ© cứ len và o đầu. Lại nghÄ© tá»›i việc cả Ä‘á»i chưa má»™t lần thương xót Marpha, chưa má»™t lần âu yếm bà . Năm mươi hai năm sống chung dưới má»™t mái nhà , váºy mà chưa má»™t lần lão nghÄ© tá»›i vợ, không để ý, như thể bà là con mèo hay con chó. Thế mà chÃnh bà hà ng ngà y nhóm lò, nấu nướng, kÃn nước, bổ cá»§i, nằm cùng má»™t giưá»ng vá»›i lão, khi lão từ những đám cưới trở vá» say khướt, bao giá» bà cÅ©ng sùng kÃnh đỡ lấy cây vÄ© cầm, treo lên tưá»ng, giúp lão Ä‘i ngá»§. Bà là m tất cả những việc đó má»™t cách thầm lặng, dáng vẻ rụt rè, lo lắng. Trên đưá»ng lão gặp Rothschild Ä‘ang Ä‘i tá»›i. Thằng Do Thái vừa cưá»i, vừa cúi chà o.
- Thế mà cháu cứ Ä‘i tìm bác mãi! - gã nói. - Ông Moisei Ilich gá»i lá»i chà o bác và má»i bác tá»›i ngay chá»— ông ấy.
Iakov chẳng còn bụng dạ nghĩ tới việc đó. Lão chỉ muốn khóc.
- Äể tao yên! - Lão nói và đi tiếp.
- Thế là thế nà o? - Rothschild lo lắng, chạy lên phÃa trước. - Ông Moissei Ilich giáºn chết! Ông ấy bảo phải đến ngay!
Iakov khó chịu bởi thằng Do Thái thở hổn hển, mắt hấp háy, mà sao mặt nó lại nhiá»u tà n nhang mà u hung đỠthế. Nhìn chiếc áo khoác mà u xanh lá cây vá»›i những mụn vá sẫm mà u và cả cái thân hình mảnh khảnh, yếu á»›t cá»§a nó mà phát tởm.
- Sao mà y cứ thá»c và o chuyện cá»§a tao thế hả, đồ tá»i lép? - Iakov hét lên. - Äừng có bám lấy tao!
Thằng Do Thái cũng nổi xung, quát lại:
- Xin ông bé cái miệng Ä‘i cho, kẻo tôi cho ông bay qua bá» giáºu bây giá»!
- Xéo ngay cho khuất mắt tao! - Iakov gà o lên và nắm tay xấn tới. - Không sao sống nổi với loà i sâu bỠnà y!
Rotsild chết lặng vì sợ hãi, ngồi thụp xuống, hai tay quÆ¡ quÆ¡ trên đầu như thể đỡ đòn, sau đó nó báºt dáºy, ba chân bốn cẳng chạy mất hút. Trên bá» sông nó nhảy tưng tưng, hai tay vung vẩy, và thấy rõ cái lưng dà i, còm nhom cá»§a nó cứ giáºt lên. Äám trẻ con mừng rỡ gặp dịp, chạy theo nó, la hét: “Thằng Do Thái! Thằng Do Thái!â€. Äà n chó cÅ©ng Ä‘uổi theo nó, sá»§a váng lên. Có ai đó cưá»i hô hố, sau đó huýt sáo, đà n chó nhâu nhâu sá»§a dữ hÆ¡n... Sau đó chắc có má»™t con cắn Rothschild, bởi vá»ng lại tiếng thét Ä‘au đớn, tuyệt vá»ng cá»§a nó
Iakov dạo trên bãi chăn gia súc, sau đấy, không mục Ä‘Ãch, lão Ä‘i ra phÃa ngoà i thị trấn. Äám trẻ con la lên “Lão Äồng kìa! Lão Äồng kìa!â€. A mà con sông đây rồi. Ở đó những con giẽ giun và những con vịt trá»i kêu chà chóe. Trá»i nắng gắt, mặt nước phản chiếu ánh sáng là m chói cả mắt. Iakov men theo con đưá»ng hẹp dá»c bá» sông và nhìn thấy từ bến tắm má»™t bà béo tốt, má đỠhây, Ä‘i lên, lão thoáng nghÄ©: “Rõ tháºt, má»™t con rái cá!†. Cách bến tắm không xa bá»n trẻ con Ä‘ang câu tôm bằng mồi thịt. Nhìn thấy lão chúng gà o lên má»™t cách độc địa: “ Lão Äồng! Lão Äồng!â€. A mà cây liá»…u to lá»›n, già nua vá»›i cái hốc tướng đây rồi, và trên cây sao mà lắm tổ quạ... Bá»—ng nhiên trong trà nhá»› cá»§a lão hiện lên hình ảnh má»™t đứa trẻ tóc và ng, như sống tháºt, và cả cây liá»…u mà Marpha đã nói tá»›i. Äúng rồi, nó đây rồi, chÃnh là cây liá»…u đó - nó vẫn còn xanh, nhưng im lặng và buồn bã... Nó đã già quá rồi, cây liá»…u khốn khổ!
Lão ngồi dưới gốc cây và bắt đầu nhá»› lại. Ở bá» bên kia, nÆ¡i hiện Ä‘ang là cánh đồng cá» ngáºp nước, trước đây là má»™t cánh rừng bạch dương bạt ngà n, còn trên quả đồi trá»c nổi rõ phÃa chân trá»i, ngà y xưa là má»™t rừng thông già xanh ngăn ngắt. Trên sông xà lan xuôi ngược. Còn bây giá» tất cả bình địa, bằng phẳng, và bên bá» bên kia còn má»—i cây bạch dương non trẻ, cân đối, giống như má»™t cô nương, đứng trÆ¡ trá»i má»™t mình. Trên sông chỉ thấy ngá»—ng và vịt, không giống vá»›i cảnh xà lan Ä‘i lại. Có cảm tưởng khác vá»›i ngà y xưa, đến ngá»—ng cÅ©ng trở nên Ãt hÆ¡n. Iakov nhắm mắt và trong óc tưởng tượng cá»§a lão từng đà n ngá»—ng lá»›n nối tiếp nhau bÆ¡i qua bÆ¡i lại.
Lão không sao hiểu nổi, tại sao lại như thế, tại sao có đến bốn, năm mươi năm lão không ra sông lấy má»™t lần, mà giá có ra tá»›i đây thì chắc gì lão đã để ý tá»›i nó? Váºy mà đây là má»™t con sông tháºt lá»›n, hoà n toà n không phải loại vá»› vẩn; trên sông có thể láºp những khu đánh bắt cá để bán cho đám thương gia, cho những công chức và các hà ng ăn ở trên bến và sau đó tiá»n thu được Ä‘em gá»i và o nhà băng; có thể dong duổi trên thuyá»n từ trang ấp nà y tá»›i trang ấp khác và chÆ¡i đà n, má»i ngưá»i Ä‘ua nhau má»i lão Ä‘i biểu diá»…n và sẽ trả tiá»n; cÅ©ng có thể thá» và i chuyến xà lan - là m việc nà y còn tốt hÆ¡n chán vạn nghỠđóng quan tà i; và cuối cùng, có thể nuôi ngá»—ng, mổ thịt, tá»›i mùa đông chuyển lên Moskva. Trá»i đất, má»—i con ngá»—ng quèn má»™t năm cÅ©ng cho tá»›i cả chục rúp. Thế mà lão đã bá» qua, chẳng là m má»™t việc gì như thế cả. Những tổn thất má»›i lá»›n là m sao! Ôi chao là thiệt hại! Mà nếu như là m tất cả cùng má»™t lúc, cả đánh cá, kéo vÄ© cầm, chở xà lan và giết ngá»—ng, thì sẽ kiếm được bá»™i tiá»n! Nhưng tất cả những việc đó ngay cả trong mÆ¡ lão cÅ©ng không nghÄ© ra, cuá»™c Ä‘á»i trôi qua chẳng Ãch lợi, chẳng vui thú gì, trôi qua vô tÃch sá»±, chẳng ra đâu và o đâu; phÃa trước không còn tương lai, mà ngoái lại đằng sau thì chẳng có gì hết, ngoà i những mất mát, những mất mát lá»›n đến ná»—i chỉ nghÄ© tá»›i thôi đã thấy á»›n lạnh cả ngưá»i. Mà tại sao con ngưá»i ta lại không có thể sống như thế nà o đó, để khá»i phải chịu những thiệt hại, mất mát nhỉ? Thá» há»i, vì sao ngưá»i ta lại chặt cả cánh rừng bạch dương và đồi thông Ä‘i như thế? Vì sao những bãi thả gia súc quý như váºy lại bị bá» hoang? Tại sao ngưá»i ta luôn là m những việc chẳng cần thiết? Vì sao Iakov cả Ä‘á»i lúc nà o cÅ©ng luôn miệng chá»i bá»›i, gầm gừ, xấn xổ đấm đá, bắt nạt vợ mình? Thá» há»i, cần gì phải doạ nạt, lăng mạ má»™t thằng Do Thái? Vì sao má»i ngưá»i lại cứ cản trở nhau, không cho nhau sống? ChÃnh Ä‘iá»u nà y gây biết bao tổn thất! Những tổn thất khá»§ng khiếp! Nếu không có sá»± ganh ghét, đố kỵ và độc ác, má»i ngưá»i có thể mang lại cho nhau những lợi Ãch lá»›n đến nhưá»ng nà o.
Cả buổi tối và suốt đêm lão toà n mÆ¡ thấy đứa trẻ sÆ¡ sinh, cây liá»…u, cá, những con ngá»—ng bị Ä‘áºp chết, Marpha nhìn nghiêng giống như con chim khát nước, khuôn mặt nhợt nhạt, thảm hại cá»§a Rothschild, và những bá»™ mặt các kiểu từ má»i phÃa kéo đến nói vá» sá»± thiệt hại. Lão trở mình hết bên ná» sang bên kia và năm lần tỉnh dáºy để kéo đà n.
Äến sáng lão gắng hết sức đứng dáºy để tá»›i bệnh viện. CÅ©ng vẫn Masim Nikoliaich yêu cầu đắp khăn lạnh lên đầu, uống thuốc bá»™t, và qua nét mặt cùng giá»ng nói cá»§a viên y tá, Iakov hiểu rằng việc cá»§a lão đã há»ng và không má»™t thứ thuốc bá»™t nà o có thể cứu giúp được. Trên đưá»ng vá» nhà lão nghÄ© cái chết chỉ mang lại Ãch lợi mà thôi: khá»i phải ăn, chẳng cần uống, lại không phải đóng thuế, không là m mếch lòng ai, và bởi vì con ngưá»i nằm dưới đất không phải má»™t, hai năm, mà hà ng trăm, hà ng nghìn năm, do đó, nếu tÃnh hết, thì cả má»™t nguồn lợi lá»›n. Cuá»™c sống Ä‘em lại cho con ngưá»i sá»± thiệt thòi, còn cái chết lại cho nó những lợi lá»™c. à nghÄ© nà y, tất nhiên, có lý, song dù sao nó cÅ©ng xúc phạm và tháºt cay đắng: vì sao lại tồn tại trên Ä‘á»i má»™t tráºt tá»± lạ lùng váºy, cuá»™c sống mà con ngưá»i chỉ được hưởng má»™t lần duy nhất, lại trôi qua chẳng chút Ãch lợi gì?
Chết lão không tiếc, nhưng khi vá» tá»›i nhà , nhìn thấy cây vÄ© cầm, tim lão thắt lại và lão bắt đầu thấy tiếc. Cây đà n nà y không mang xuống mồ được, giỠđây nó sẽ đơn côi và sẽ không tránh khá»i số pháºn cá»§a những cây bạch dương, cá»§a rừng thông già . Má»i thứ trên thế giá»›i nà y đã mất Ä‘i và sẽ còn mất nữa! Iakov bước ra, ngồi trên báºc cá»a nhà , ôm riết cây đà n và o ngá»±c. Trong khi vẫn nghÄ© tá»›i cuá»™c sống mất mát, chẳng chút lợi lá»™c, lão bắt đầu kéo đà n, bản thân cÅ©ng không hiểu tại sao, nhưng tiếng đà n cá»§a lão vang lên rầu rÄ© và cảm động. Những giá»t nước mắt lăn trên má lão. Và lão cà ng nghÄ© thì tiếng hát cá»§a cây đà n cà ng buồn thảm.
Thanh chốt cá»a kẹt lên và i tiếng và Rothschild xuất hiện trong cổng. Nó mạnh bạo Ä‘i được ná»a sân, nhưng khi nhìn thấy Iakov, đột nhiên nó khá»±ng lại, cả ngưá»i co quắp, và chắc vì sợ hãi, nó không nói, mà chỉ là m những động tác như thể muốn ra hiệu bằng mấy ngón tay báo giá» cho lão.
- Lại đây, đừng sợ, - Iakov dịu dà ng nói và dỗ nó lại gần. - Lại đây nà o.
Rothschild nhìn lão ngỠvực, tiến thêm mấy bước và dừng lại cách lão một sazen.
- Xin bác đừng đánh cháu! - Nó nói, hÆ¡i chùng ngưá»i xuống. - Ông Moisêi Ilich lại phái cháu tá»›i má»i bác. Ông bảo đừng có sợ, cứ đến nhà ông Iakov và bảo không có bác là không xong. Thứ năm nà y có má»™t đám cưới... Vâng, phải! Ngà i Sapovalov gả con gái cho má»™t ngưá»i tá» tế. Mà đám cưới to lắm nhé, u-u! - Gã Do Thái nói thêm, hấp háy má»™t bên mắt.
- Bác không thể... - Iakov phá»u phà o, thở nặng nhá»c - Bác không được khá»e, anh bạn ạ.
Rồi lão tiếp tục kéo đà n, những giá»t nước mắt rá» xuống cây vÄ© cầm. Rothschild nghe chăm chú, đứng nghiêng ngưá»i vá» phÃa lão, hai tay khoanh trước ngá»±c. Ná»—i sợ hãi, nghi ngại trên nét mặt nó dần dần biến thà nh ná»—i sầu muá»™n, Ä‘au khổ. Nó trợn ngược mắt, dưá»ng như Ä‘ang chịu đựng má»™t khoái cảm đớn Ä‘au, thì thà o: “Vakhkhkh!..â€. Và những giá»t nước mắt từ từ chảy dà i trên má nó, nhá» xuống chiếc áo khoác mà u lá cây.
Sau đó Iakov nằm cả ngà y, buồn bã. Äến tối, lúc ông mục sư tá»›i là m lá»… rá»a tá»™i, há»i lão có nhá»› má»™t tá»™i lá»—i nà o nà o tháºt đặc biệt mà lão đã mắc phải lúc sinh thá»i. Iakov cố căng cái trà não đã trở nên yếu á»›t, chợt nhá»› lại khuôn mặt bất hạnh cá»§a Marpha, tiếng thét tuyệt vá»ng cá»§a thằng Do Thái bị chó cắn, lão thá»u thà o:
- Cây vĩ cầm cho thằng Rothschild.
- ÄÆ°á»£c rồi, - Ông mục sư đáp.
Hiện cả thà nh phố Ä‘á»u thắc mắc không biết thằng Rothschild kiếm đâu ra cây vÄ© cầm tốt thế? Nó mua hay đánh cắp được, cÅ©ng có thể nó kiếm được từ hiệu cầm đồ? Nó đã bỠống sáo từ lâu, và hiện giá» chỉ kéo vÄ© cầm. Dưới cần đà n tuôn chảy những âm thanh não nùng giống như những âm thanh cá»§a cây sáo trước đây, nhưng khi nó thá» chÆ¡i lại những gì mà Iakov đã chÆ¡i lúc ngồi ở báºc cá»a, thì tiếng đà n cá»§a nó u sầu, thê lương tá»›i mức khiến tất cả những ngưá»i nghe Ä‘á»u phải khóc. Cả bản thân nó, cuối cùng thể nà o nó cÅ©ng trợn ngược mắt và thá»u thà o: “Vakhkhkh!â€. Bà i hát má»›i đó được ngưá»i ta ưa thÃch đến ná»—i những thương gia và các viên chức già nh giáºt nhau má»i Rothschild vá» nhà và bắt nó chÆ¡i Ä‘i chÆ¡i lại cả chục lần liá»n.