- Em đừng có ngá»§ quên đấy. Sáu giá» xe đón ở cá»a - Thắng dặn. - Chưa bao giá» em sai hẹn vá»›i anh. Nhất là ngà y mai - Lan nguýt dà i. Khuôn mặt Thắng chợt trầm ngâm: - Nhỡ con theo em thì sao? - Chuyện vặt. Lâu nay nó quen vá»›i sá»± vắng mặt cá»§a em rồi. Anh mang máy ảnh Ä‘i và cả cái trại bằng bạt nữa. - Cái thằng đà n ông má»™t năm Ä‘i xa hà ng chục lần, thưá»ng là thằng chu đáo - Thắng cưá»i, có những nếp hằn Ä‘uôi mắt. Trông anh trẻ hÆ¡n tuổi bốn tám cá»§a mình rất nhiá»u. - Hay là đi luôn đêm nay? - Lan hà o hứng. Má»™t hạt mưa rÆ¡i bá»™p lên giữa mÅ©i cô, vỡ tóe ra mặt. Lan ngẩng nhìn trá»i. Từng đụn mây vần vÅ© trên đầu nặng trÄ©u. Trong không khà có mùi mát cá»§a hÆ¡i mưa. - Thôi cô bé ạ. Anh ấy sẽ nghi ngá». Già néo đứt dây. Con ngưá»i ta hÆ¡n nhau ở chá»— biết đến đâu thì dừng lại! - Anh bình thản. - Lại triết lý! - Lan giá»…u cợt. Mưa rÆ¡i lá»™p bá»™p. Những cái mông ngưá»i nhoay nhoáy đạp xe phÃa trước. Há» chạy trốn mưa. - Em thÃch Ä‘i ngoà i mưa. - Ừ, để lúc xa nhau có cái mà nhá»›. Khuôn mặt Lan thấm đẫm nước. Chợt nhá»› ra rằng nếu cứ tiếp tục Ä‘i thế nà y, mưa sẽ là m tan hết phấn son trên mặt. Cái mầu Ä‘en cá»§a thuốc chải lông mi sẽ loang đầy hai má. Lan cuống lên: - Và o hà ng hiên kia đứng Ä‘i. Em hÆ¡i lạnh. - ÄÆ°á»£c thôi, cô bé. Há» lao và o má»™t hà ng hiên bên đưá»ng. Äứng sát bên nhau trong thà nh phố vắng heo hoắt, má» mịt mưa. Bong bóng sá»§i đầy mặt phố. Thắng ôm lấy Lan, lưỡi anh liếm nhẹ lên hai má đầy nước mưa. Cả khuôn mặt nóng bừng. Há» mê Ä‘i trong tiếng mưa rà o rạt đổ xuống phố.
Và trăng lên. CÆ¡n mưa đã rá»a sạch tất cả những gì bụi báºm sau má»™t ngà y là m việc lầm lụi. Chợt Thắng nói: - Vá» thôi em. Chúng mình còn phải chuẩn bị cho ngà y mai. - Vâng - Lan lưu luyến. Äến gần nhà Lan, há» dừng lại. - Mai đúng giá» nhé. Anh đợi ở đầu phố. Ôtô qua đón em lúc sáu giá». Äừng có ngá»§ quên đấy. - Em sẽ thức trắng đêm để đợi ngà y mai - Lan chăm chăm nhìn Thắng Ä‘ang khuất lấp dưới bóng câỵ Lan và o nhà . Ly Ä‘ang ngá»§ trên giưá»ng, mặt con vô tư phÃnh lên, hồng rá»±c trên cái gối. Hải chạy từ trong bếp ra, đỡ xe và vác và o bếp. - Mưa ướt hết em rồi. Sao không đợi tạnh hãy vá»? Em và o tắm ù Ä‘i, có nước nóng đấy. Nhanh lên rồi sấy tóc, không có cảm lạnh bây giá». Lan im lặng quay và o nhà . Cô chưa chuẩn bị gì cho ngà y mai. Trên giưá»ng, bên cạnh Ly là chiếc túi da Ä‘en dùng để Ä‘i xa. Hải đã lôi nó ra và lau sạch. Có má»™t túi ni lông đựng thuốc các loại. Cuá»™n chỉ trắng, chỉ Ä‘en và những cái kim. Con dao và cái kéo con... - Anh chuẩn bị cho em đấy. Sợ em cứ cuống lên rồi quên hết, lúc cần lại không có. - Vâng, tháºt sá»± là em chẳng nhá»› mình phải mang những gì - Lan đáp và đi và o bếp. Nước nóng là m ngưá»i cô chùng xuống má»™t cảm giác dá»… chịu. - Tắm nhanh không có ốm đấy Lan ạ. Và o ăn tối Ä‘i. Hôm nay anh nấu bún thang, cái món mà em thÃch, chỉ có Ä‘iá»u không cho mắm tôm thôi. Sắp Ä‘i xa, ngưá»i ta kiêng mắm tôm. - Cảm Æ¡n anh! - Lan đáp và vùi mặt và o chiếc khăn sÅ©ng nước, nóng rá»±c lên. Hải hăm hở bê cho Lan má»™t bát đầy trà n khi cô vừa trong buồng tắm ra: - Ä‚n Ä‘i cho nóng, em. Mai Ä‘i đưá»ng dà i, rất hao sức. - Vâng! - Lan đáp và đỡ lấy tô bún, trứng thái nhá», giò lụa và thịt gà . Cả những lát rau răm và lá chanh. - Anh giá»i tháºt. Cà ng ngà y em cà ng thấy anh chu đáo! - Lan cưá»i. - Hì hục cả buổi chiá»u đấy. Hôm nà o mẹ Lan vá», hai bố con sẽ đãi mẹ chầu bánh tôm Hồ Tây. Lòng Lan chợt thắt lại vì má»›i chiá»u hôm kia, Lan và Thắng - ngưá»i vừa chia tay cùng Lan mấy phút trước đã ăn ở đấy. Rồi đêm cÅ©ng qua Ä‘i. Má»™t đêm trắng. Hải lục đục suốt đêm gói buá»™c túi cho Lan. Anh ôm cô trong tay, thì thà o: - Bao giá» em vá»? - Còn tùy bá»n há»c sinh. Nếu chúng thÃch, em có thể để chúng lại rồi vá» trước, chẳng mấy khi có Ä‘iá»u kiện cho chúng Ä‘i xa. Há»a sÄ© cần thá»±c tế lắm. - Bố con anh rất nhá»› em. Vì công việc, em cứ Ä‘i và yên tâm - Hải nhẹ nhà ng hôn lên má Lan. Giá»ng anh thá»§ thỉ - Ngá»§ má»™t lúc Ä‘i, anh trông giá» cho, em không lo muá»™n đâu. Lan thiếp Ä‘i. Và xe đến. Lan lên xe Ä‘i trong buổi nháºp nhoạng sáng. Le lói bình minh đỠphÃa chân trá»i. Những ráng hồng vằn vện... Hôm nay chắc sẽ nắng to. Xe chạy, Lan ngoái lại nhìn. Hải Ä‘ang bế con. Bé Ly kháºt khừ trên vai anh. Anh vẫy Lan bằng bà n tay cứng cá»i. Ly vẫy mẹ bằng bà n tay nhá» xÃu, lúc giÆ¡ lên lúc hạ xuống vì còn chưa tỉnh ngá»§.
Xe rẽ sang phố khác. Thắng đợi Lan ở đó. *** Äể nhóm sinh viên mỹ thuáºt thá»±c táºp ở Há»™i An, má»™t thà nh phố cổ kÃnh, trầm mặc, hai ngưá»i Ä‘i tiếp và o Phú Yên. Thà nh phố Tuy Hòa nhá» nhắn, êm Ä‘á»m quanh năm sóng vá»—. Thắng thuê phòng trong má»™t căn nhà nghỉ sát bên bá» biển, dưới tán xanh mát rượi cá»§a má»™t rừng dừa và phi laá» Là ng xóm yên bình, con ngưá»i hiá»n háºu, Lan như cô gái má»›i lá»›n, thấy mình non trẻ và nhá» bé bên Thắng. Cô không còn là ngưá»i đà n bà hÆ¡n ba mươi tuổi. HỠở ngoà i bãi biển là chÃnh. Cát mịn mà ng, nước xanh ngắt, đó là má»™t đặc Ä‘iểm cá»§a biển miá»n Trung. Bãi vắng vì ở đây chưa xây khu du lịch. Cuá»™c sống bình lặng và nên thÆ¡ chứ không ầm Ä© như những bãi tắm khác. Thắng thÃch vẻ hoang sÆ¡ cá»§a nó, anh đến đây lần nà y là lần thứ ba. Sóng e ấp vuốt ve lên bá» cát. Thắng trầm ngâm chứ không cuồng nhiệt như những lúc yêu Lan. Lan yêu anh, yêu tất cả những cái gì hiện hữu nÆ¡i anh. Thắng nói: "Äã ba ngà y trôi qua, nhanh như chá»›p mắt. Da em bắt đầu đỠlên rồi đấy". Lan nằm sấp. Sóng nhẹ nhà ng trưá»n lên đùi. Qua vai và trà n lên tóc. Miệng cô mặn nước biển. - Em chưa biết là lúc vá» nhà , sẽ sống sao, khi không có anh? - Em không yêu Hải, tại sao lấy là m chồng? - Anh vốc những nắm cát đắp lên ngưá»i Lan. - Äó là sá»± ngá»™ nháºn vá» tình yêu. Em lấy Hải vì hiếu thắng. Khi ấy, Hải là ước muốn cá»§a nhiá»u cô. Em lấy Hải trước những ánh mắt ghen tị và những giá»t nước mắt thất tình cá»§a má»™t lÅ© con gái. - Lấy được rồi thì bắt đầu chán? - Không chán mà không có gì phải suy nghÄ© vá» Hải. Anh ấy tròn trịa như má»™t hòn bi ve. - Tốt quá còn gì. Tại tÃnh em ưa thay đổi. ChÃnh anh thấy mình phải há»c táºp Hải nhiá»u. - Vá»› vẩn. Hải là ngưá»i đơn giản, tốt bụng đến phát ghét. Anh ấy bình lặng sống như má»™t dòng nước, lúc nà o cÅ©ng trong vắt ở giữa khe núi. Chẳng là m ai đỡ khát, ngoà i em. Mà em thì muốn anh - Lan nhìn Thắng đắm Ä‘uối. Thắng cưá»i, nằm ngá»a ra bãi cát. Anh nhắm mắt lại. - Anh có yêu vợ không? - Lan há»i và hồi há»™p nhìn Thắng. - Ngà y trước rất yêu, tháºm chà si mê. - Quan trá»ng là bây giá»? - Mắt Lan mở to. - Vừa yêu, vừa thương, vừa biết Æ¡n. Cô ấy là ngưá»i đà n bà tuyệt vá»i. - Thắng thá»§ng thẳng đáp và nhìn Lan. Mặt cô tÃm lại. - Thế thì hãy vá» vá»›i vợ anh Ä‘i, việc gì phải ra đây vá»›i tôi? - Tha lá»—i cho anh, anh không muốn giả dối vá»›i em. Anh cÅ©ng yêu em, nhưng anh không thể phá vỡ cuá»™c sống gia đình được - Thắng ôm lấy Lan, vá»— vá» như dá»— má»™t đứa trẻ - Mưá»i ngà y nữa chúng mình phải vá». Em đừng là m mất những ngà y đẹp đẽ nà y bằng những cáu giáºn con con. Ngưá»i ta có thể cáu giáºn và phản bá»™i chồng hay vợ chứ không ai cáu giáºn và phản bá»™i ngưá»i tình. - Ở thêm ná»a tháng Ä‘i anh - Mắt Lan lóng lánh nước - Chúng mình chuẩn bị Ä‘i chuyến nà y ná»a năm... - Sợ em sẽ là ngưá»i chán. Em cÅ©ng mệt vì anh rồi còn gì. Hôm qua em bảo anh là gia trưởng? - Em có thể sống cả Ä‘á»i ở đây vá»›i anh. Yêu và được chăm sóc phục vụ anh là má»™t hạnh phúc. Sáng dáºy tắm biển và chạy, cùng ngắm mặt trá»i nhô trên biển. Trưa nắng, nằm bên nhau dưới những rặng dừa. Em sẽ vẽ tranh và anh hát. Chúng ta uống nước ở những trái dừa vừa rụng trên cây xuống. Chiá»u đến ngắm hoà ng hôn đỠrá»±c chân trá»i. Còn đêm. Biển là cả má»™t thế giá»›i, mênh mông và vô táºn. Nằm ngá»a dưới cát, nhìn những vì sao và tai nghe ầm à o sóng vá»—, chúng ta là những hạt cát. Chỉ có hai chúng mình cùng vÅ© trụ, là những kẻ hạnh phúc nhất trần gian. - Thưá»ng thôi. Trên tất cả các bãi biển và o lúc nà o cÅ©ng có hà ng vạn ngưá»i như chúng mình. Giống nhau cả, tháºm chà những mÆ¡ ước hão huyá»n cÅ©ng giống... - Thắng cưá»i. Lan im lặng nhìn ra xa. Cô có thể chiến thắng được Hải chứ không bao giá» cãi nổi má»™t câu vá»›i Thắng. Không phải do anh hÆ¡n cô gần hai chục tuổi, mà do cô quá yêu và tôn thá» anh. Sóng chạy và o bá» rồi dịu dà ng lùi ra xa, để lại má»™t triá»n cát mịn êm như nhung. - Em sẽ chia tay Hải. Em sợ sống buồn tẻ. Nó giết chết tuổi trẻ và những ham muốn. Cuá»™c sống tuyệt vá»i thế nà y váºy mà hằng ngà y em cứ lá» má» như má»™t mụ già sẩm sá» xó bếp. CÆ¡m nước, con cái và ngu si dần Ä‘i. - Giá»ng Lan run run, nghe như sắp khóc. - Chúng mình hãy rÅ© bá» tất cả. Äến vá»›i nhau Ä‘i anh. Sắp già và chết nhăn răng cả rồi.
Thắng vẫn nhắm mắt như ngá»§. Lan chồm ngưá»i lên anh. Miệng anh nhoẻn cưá»i. - Sao anh không trả lá»i em. Em sẽ để cho Hải tất cả má»i thứ. Anh cÅ©ng để cho vợ anh. Chúng ta ra Ä‘i tay không và chỉ cần tình yêu thôi. Em muốn là m đúng chức năng ngưá»i vợ vá»›i anh, chăm sóc và nghe lá»i anh. - Äà n bà thÃch là m chá»§ vá»›i chồng và nô lệ vá»›i tình nhân. Lấy tiá»n đâu tiêu khi chúng ta trốn Ä‘i vá»›i nhau, cô bé? - Thắng he hé mắt nhìn Lan. Má»™t đợt sóng trùm qua ngá»±c anh. - Em bán tranh và anh sáng tác nhạc. - Còn công việc cÆ¡ quan? - Bá» hết. Hầu như những ngưá»i tà i năng và nghệ sÄ© bây giá» không ở trong biên chế Nhà nước. - Còn những đứa con? - Ta vẫn gá»i tiá»n nuôi nó. Mình sẽ đẻ những đứa con cho chúng mình.
Lan sôi nổi như má»™t cô thiếu nữ má»›i lá»›n. Má»i quá khứ tụt lùi xa hết như chúng vừa chạy và o má»™t cái hố sâu không đáy. - Sợ lúc ấy em sẽ chán! - Thắng xoay nghiêng, khuôn mặt anh lấp lánh nước. - Không bao giá»! - Lan nói và vùng dáºy, chạy à o xuống nước. Ngà y cuối cùng cÅ©ng đến. Thắng mệt má»i và trầm ngâm, khuôn mặt vuông vuông đà n ông cá»§a anh đỠlên vì nắng và nước biển. Hình như anh có Ä‘iá»u gì suy nghÄ©. Lan buồn và hụt hẫng. Cô như ngưá»i bay trên chÃn tầng mây. Mặt trá»i lóe sáng, xua tan đám mây. Mây tan, Lan rÆ¡i bá»™p xuống đất. Thắng khe khẽ hát má»™t bản tình ca Nga. Buổi sáng cuối cùng. Lan dáºy sá»›m Ä‘i ra biển. Biển vẫn êm Ä‘á»m chan chứa ánh bình minh như ngà y cô đến. Biển vô tư táp sóng, ầm à o dà n trải trong khi Lan Ä‘ang tiếc đứt ruá»™t gan. Thưá»ng sau những cuá»™c vui, ngưá»i hay mệt má»i và trống rá»—ng. Không còn cái Ä‘Ãch trước mặt để mà chạy nữa, há» vừa lê vừa gặm nhấm quá khứ. Biển đón nháºn hay biển tiá»…n đưa Ä‘á»u có má»™t bá»™ mặt như thế. Lại phải vá» và nhấm nháp cuá»™c sống buồn tẻ, đơn Ä‘iệu. Thế má»›i hay, hai tuần vừa rồi là má»™t cuá»™c Ä‘á»i vá»›i Lan. Thắng nhẹ nhà ng đến bên Lan, kéo cô ngồi xuống bãi cát. - Em buồn phải không? Thôi, phải quen dần vá»›i sá»± chia tay Ä‘i. Äá»i còn khối lúc Ä‘i vá»›i nhau. Vá» rồi mai kia Tam Äảo. Em cầm con ốc nà y cho bé Ly, anh tìm suốt những ngà y ở đây. Hôm qua mua được cá»§a má»™t cáºu đánh cá đấy. Có Ãt má»±c khô, gá»i cho Hải uống rượu. Anh có lá»—i nhiá»u vá»›i Hải. - Anh Ä‘iên à ? Chúng ta yêu nhau. Tình yêu không bao giá» có lá»—i. Em sẽ bá» Hải. - Äể là m gì? - Lấy anh! - Lan ngoảnh nhìn Thắng. Anh tránh đôi mắt cô, nhìn ra chân trá»i. - Liệu có hạnh phúc không? Vợ anh và Hải không có lá»—i. Há» là nạn nhân cá»§a chúng mình. Chúng mình phải biết Æ¡n há». - Lý sá»± cùn. Anh tá»± cho mình nhiá»u tuổi nên thoải mái nói những Ä‘iá»u rất phi lý. Cứ là m những việc tồi tệ xong lại bá» ra và i câu sám hối. Tại sao anh không rá»§ vợ anh Ä‘i biển, và mai kia bìu dÃu nhau lên Tam Äảo mà nghỉ mát? - Lan trá» môi, cáu kỉnh. Cô vùng dáºy, lá»™i à o xuống nước. Thắng chạy theo, vòng tay ôm gá»n cô và o lòng. - Cô bé con ngông nghênh và phá phách Æ¡i. Chui và o rá» rồi bắt đầu má»›i suy nghÄ© thì không bao giá» khá hÆ¡n đâu. Sao không tÃnh từ lúc chưa lấy Hải? Äừng có sống mà chỉ có tiến chứ không nghÄ© đến lúc cÅ©ng phải lùi. Có lẽ chúng ta sẽ xa nhau má»™t thá»i gian... - Anh chán ngấy tôi rồi phải không? - Lan khóc. Mặt trá»i lên. Nó nhuốm đỠtất cả những gì gặp trên đưá»ng. Má»™t mầu đỠchói gắt trà n lên trên biển. - Anh yêu em. Và em cÅ©ng rất yêu anh. Ngà y xưa, anh cÅ©ng đã từng yêu vợ anh, em cÅ©ng đã yêu Hải... - Bây giá» thì khác rồi... - Lan nức lên. Má»i thứ như sắp tuá»™t hết để chìm vÄ©nh viá»…n dưới những con sóng kia. Lan như ngưá»i nắm cát trong tay, cà ng bóp chặt, cát cà ng tuá»™t rÆ¡i Ä‘i. - Chuyện cá»§a chúng mình chẳng có gì má»›i. Chẳng qua nó là gia vị trong má»™t bữa ăn. Tà cay, tà chua, tà ngá»t cho dá»… nuốt chứ không phải cái ăn hằng ngà y. Vá» Ä‘i, cô bé. Nếu muốn, ngay tuần sau hoặc bất cứ lúc nà o chúng ta lại Ä‘i tiếp! - Anh hôn lên hai mi mắt nặng trÄ©u nước cá»§a Lan. Lan ôm lấy anh. Ã’a khóc. Sóng táp nhẹ và o ngưá»i há». Cứ má»™t đợt sóng đến, sóng Ä‘i, há» lại lún mình thêm má»™t tÃ. *** Anh nhảy xuống đầu phố nhà Lan sau khi ngáp má»™t cái hoác cả mồm: - Chúc em vui. Ngá»§ ngon và mÆ¡ thấy anh nhưng nhá»› đừng gá»i tên anh ra đấy! - Anh lấy ngón tay gà và o trán Lan. Nước mắt tiếc nuối mấp mé trên mi, Lan nói nhanh: - Bao giá» chúng mình gặp nhau? - Tùy em. Anh lúc nà o cÅ©ng rá»—i, dân sáng tác mà . Em cÅ©ng cần nghỉ ngÆ¡i và chăm sóc bé Ly. Nó cần em. - Tám giá» tối nay được không? Em chỠở cái thùng rác to. Thắng cưá»i: - Nên thÆ¡ tháºt. Hẹn hò ở bên thùng rác. - Em phải nói dối là đi đổ rác mà anh, được không? - Có phiá»n cho em không? - Má»™t thoáng ngại ngùng chạy qua mặt. - Không, em sẽ chá». Thắng giÆ¡ tay sáºp cá»a xe. Ba phút sau, xe dừng lại ở đầu ngõ nhà Lan. Cô xách đồ đạc và Ãt má»±c khô lê vá» nhà . Có tiếng Ly cưá»i khanh khách như bị ai cù. Tiếng cưá»i cá»§a má»™t đứa trẻ Ä‘ang sung sướng. Má»™t giá»ng đà n bà eo éo phát ra sau tiếng cưá»i cá»§a Ly, nghe đà ng Ä‘iếm và ** thõa. Nói lÆ¡ lá»› tiếng đà n ông. Lại chẳng như tiếng đà n bà , ẽo ợt đến sởn gai ốc. Lan sững ngưá»i. Ra thế đấy. Vắng cô, Hải cÅ©ng đã kịp có ngay má»™t ngưá»i đà n bà khác thay thế. Và ngưá»i đó đã chiếm được cảm tình cá»§a Ly, đến ná»—i nó cưá»i ngặt nghẽo đến thế. Lan cay đắng nghÄ© đến Thắng và bà i há»c đạo đức anh ngà y ngà y dạy dá»— cô sau khi à o và o lòng cô và mang tình yêu cá»§a cô theo. Vừa má»›i mấy phút trước Thắng và Lan cùng nhau ân háºn vá» sá»± phản bá»™i cá»§a mình, bây giá» tan hết rồi. Chỉ còn sá»± nuối tiếc những ngà y đã qua. Biển và tất cả đã lùi xa như thể chưa há» có. Lan đẩy cá»a. Cái giá»ng đà n bà quái đản kia Ä‘ang tiếp tục cất lên. Lan sững ngưá»i lại, mở lá»›n mắt nhìn. Má»i thứ trong phòng đã bố trà lại, gá»n gà ng sạch sẽ hÆ¡n ngà y Lan Ä‘i. Ly Ä‘ang lăn lóc dưới đất cưá»i, ôm con búp bê to đùng trong ngưá»i. Hải đứng giữa nhà , trông anh giống má»™t ma nÆ¡ canh Ä‘ang quay quay là m trò. Anh buá»™c túm tóc ra đằng sau bằng chiếc nÆ¡ cá»§a Lan. Môi Hải tô son toe toét, mắt xanh lè và lông mà y dà i đến tai. Anh mặc váy cá»§a cô, ngắn cÅ©n, thò ra hai cẳng chân đầy lông Ä‘en sì. Anh Ä‘ang ưỡn ẹo dạo quanh Ly, mồm léo nhéo - cái thứ giá»ng Lan vừa nghe lúc nãy: - Con ngoan Ä‘i, mai mẹ sẽ mua cho con nhiá»u bánh kẹo và quần áo má»›i. Sẽ lên Hồ Tây ăn bánh tôm. Sẽ Ä‘i con vịt đạp nước. Ãi, giá»i Æ¡i, mẹ ngã rồi... - Vừa kêu to, anh vừa ngã lăn đùng, đè lên ngưá»i Ly. Hai ngưá»i đổ ká»nh và o nhau, cưá»i sằng sặc. Chợt hai bố con nhìn thấy Lan, cùng ngây ra má»™t thoáng và reo to. - Mẹ vá» rồi. Vá» rồi. Anh và Ly lao thẳng và o ngưá»i cô, ôm chặt như thể cô lại sắp tuá»™t Ä‘i mất. Khuôn mặt xanh đỠcá»§a Hải cưá»i giãn ra đến tá»™i nghiệp: - Em vá» rồi! Hai bố con ngóng em từng ngà y. Em Ä‘i được năm ngà y thì Ly bắt đầu đòi mẹ. Suốt đêm nó khóc vì nhá»› em, anh bế rong ra đưá»ng đến khi nó buồn ngá»§ rÅ© ra má»›i thôi. Lúc ấy má»›i chịu vá» nhà . Má»™t tuần nay, anh phải đóng giả em. Nó má»›i chịu chÆ¡i. Lan ngồi thụp xuống ôm chặt Ly và o lòng. Cô khóc, nước mắt ướt đẫm vai áo nó. - May quá, em Ä‘i đến nÆ¡i đến chốn. Anh lại được là anh, là bố nó. Cứ tình trạng đóng giả em mãi, anh thà nh đồng cô mất. - Hải cưá»i, khuôn mặt chân thà nh đến tá»™i nghiệp - Cứ lúc nà o quên nhại giá»ng em, nó hét toáng lên ngay. Äể anh Ä‘i thay cái váy không có ai và o, tưởng anh Ä‘iên. Lan gáºt gáºt. Mắt cô má» mịt nước. Cô ôm lấy Ly, đến bên giưá»ng và nằm xuống. Lúc nà y cô má»›i thấy là mình quá mệt má»i và buồn ngá»§. - Con ru mẹ ngá»§ nhé, cô giáo ở lá»›p vừa dạy con bà i con vá»i con voi cái vòi Ä‘i trước đấy. Ly gác cái chân bé tý lên ngưá»i Lan, ê a hát ru mẹ. Lan ngá»§ thiếp Ä‘i. - Dáºy em ! Anh nấu xong cÆ¡m rồi, ăn cho lại sức. Hải khẽ lay lay ngưá»i Lan. Cô từ từ hé mắt ra nhìn anh. Má»™t thoáng, như nhá»› ra Ä‘iá»u gì. Cô há»i: - Mấy giá» rồi hả anh? - Bảy rưỡi rồi. Dáºy ăn cÆ¡m Ä‘i. Mặt Lan hÆ¡i ngẩn ra má»™t thoáng, cô nhìn dưá»ng như nghÄ© ngợi Ä‘iá»u gì, rồi lại nằm xuống. - Em nghỉ thêm má»™t lúc nữa, tám giá» gá»i em dáºy ăn, còn nếu em ngá»§ say thì anh đừng gá»i nhé. Lan cuá»™n ngưá»i như con sâu và ngá»§ thiếp Ä‘i.