24-10-2008, 03:07 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Sherlock Holmes Mất TÃch - Jamyang Norbu
Tên truyện : Sherlock Holmes Mất TÃch
Tác giả : Jamyang Norbu
Dịch giả : Công Mỹ, Hồng Vân
Nguồn : vnthuquan
Äánh máy : Nguyá»…n Há»c
Tóm tắt
"Sherlock Holmes mất tÃch " là má»™t trong những tác phẩm thuá»™c Tá»§ sách trinh thám Nhã Nam, sau â€œÄÆ°á»ng du mục †cá»§a Didier Daeninckx, “Tưá»ng lá»a â€, “Cháºm má»™t bước †cá»§a Henning Mankell, và “Xạ thá»§ nằm bắn †cá»§a Jean- Patrick Manchette. Cuốn sách nà y được viết bởi má»™t ngưá»i Tây Tạng nổi tiếng, nhà văn Jamyang Norbu.
Bởi má»™t lý do bất đắc dÄ©, Hurree Chunder Mookerjee - má»™t ngưá»i là m việc tại Bá»™ Ngoại giao Ấn Äá»™ và cÅ©ng là má»™t ngưá»i hiểu biết sâu sắc vá» văn hóa Tây Tạng - phải tìm tá»›i ẩn thân tại thà nh phố Bom Bay. Và khi Ä‘ang chán ngán cuá»™c sống phẳng lặng, tiện nghi nhưng quá nhà n rá»—i, anh đột nhiên nháºn được lệnh phải tìm hiểu má»™t vị khách bà ẩn tá»›i từ Nauy có tên Sigerson.
Tháºt bất ngá», ngưá»i đó chÃnh là vị thám tá» lừng danh nước Anh Sherlock Holmes. Ngay khi há» rá»i khá»i tà u, nÆ¡i có thêm sá»± xuất hiện cá»§a má»™t ngưá»i quan trá»ng cá»§a chÃnh phá»§ Ấn Äá»™ tên Strickland, vị thám tỠđã biết rõ tất cả vá» anh và cùng lúc đó, nhiệm vụ cá»§a Hurre đã trở thà nh bảo vệ cho tÃnh mạng cá»§a Sherlock Holmes, và há» trở thà nh những ngưá»i đồng hà nh.
Cùng lúc đó, khách sạn Taji Mahal nÆ¡i Sherlock Holmes tá»›i nghỉ bị náo loạn bởi cái chết kinh hoà ng cá»§a má»™t ngưá»i phục vụ - toà n thân anh ta đẫm máu nhưng không há» có vết thương. Hà ng loạt câu há»i được đặt ra và được Sherlock Holmes nhanh chóng giải đáp vá»›i sá»± giúp đỡ cá»§a Strickland và Hurree.
Nhưng má»i chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó. Sherlock Holmes tiết lá»™ cho những ngưá»i bạn cá»§a mình rằng cả nước Anh nghÄ© ông đã chết tại thác nước cùng vá»›i kẻ tá»™i phạm nguy hiểm ẩn dưới vá» bá»c giáo sư Moriarty. Tên giáo sư độc ác đã chết, nhưng vị thám tá» tin rằng, những kẻ tay chân cá»§a hắn vẫn tiếp tục theo Ä‘uổi để tiêu diệt ông. Việc Ä‘iá»u tra cái chết cá»§a ngưá»i nhân viên khách sạn hé lá»™ cho há» biết: đại tá Moran – má»™t trong những ngưá»i hùng đáng kÃnh cá»§a Ấn Äá»™ chÃnh là đồng đảng cá»§a tên giáo sư nham hiểm.
Há» tiếp tục cuá»™c hà nh trình và luôn luôn sẵn sà ng để đối phó vá»›i những kẻ rắp tâm giết bằng được Sherlock Holmes. Vị thám tá» tà i ba mong muốn được tá»›i được Tây Tạng, dù đó là đất cấm vá»›i ngưá»i phương Tây từ khi triá»u đình Mãn Thanh đặt quyá»n kiểm soát nÆ¡i nà y.
Nhưng chẳng có gì ngăn cản nổi Sherlock Holmes, nhất là khi ông lại có biệt tà i giả trang và được thúc đẩy bởi má»™t động lá»±c mạnh mẽ: bảo vệ vị Äạt Lai Lạt Ma Ä‘ang bị triá»u đình Mãn Thanh chèn ép và bôi nhá» thanh danh…
Và đất nước Tây Tạng đã mở ra trước mắt há» vá»›i hà ng ngà n Ä‘iá»u lý thú cÅ©ng như vô và n Ä‘iá»u hiểm nguy Ä‘ang đợi chá»â€¦
Jamyang Norbu - nhà văn gốc Tây Tạng, hiện Ä‘ang sống tại Mỹ. Ông nổi tiếng trong giá»›i truyá»n thông vá»›i những hoạt động bảo vệ văn hóa Tây Tạng. Ông là ngưá»i quản lý Trung tâm nghiên cứu chuyên sâu vá» Tây Tạng, nÆ¡i từng hai lần được trao giải thưởng Vì tá»± do Poul Lauretzen cá»§a Äan Mạch.
Trước đó, Jamyang Norbu từng là ngưá»i quản lý Há»c viện nghệ thuáºt biểu diá»…n Tây Tạng từ 1979 tá»›i 1984. Ông viết nhiá»u vở kịch, trong đó có những vở dá»±a theo phong cách biểu diá»…n cá»§a quê hương mình. Norbu đã giảng dạy vá» văn hóa Tây Tạng tại hà ng trăm trưá»ng đại há»c và há»c viện tại Mỹ, Canada, Úc, Pháp, Ấn Äá»™ và Anh.
Bên cạnh đó, ông còn tham gia và o nhiá»u dá»± án, các tổ chức văn hóa và là m biên táºp viên cho những tá» báo dùng ngôn ngữ Tây Tạng lá»›n nhất thế giá»›i.
Ngoà i ra, ông còn là tác giả cá»§a những cuốn tiểu thuyết thà nh công. "Sherlock Holmes mất tÃch" ngay sau khi xuất bản liá»n trở thà nh cuốn sách bán chạy nhất tại Ấn Äá»™ và mang lại cho ông giải thưởng Crossword Book Award cá»§a nước nà y năm 2000.
Cuốn sách cá»§a Jamyang Norbu được chia thà nh hai phần: Ấn Äá»™ và Tây Tạng. Ở phần đầu tiên, nhà văn táºp trung xây dá»±ng hình ảnh vị thám tá» thông minh, tà i ba vá»›i những phán Ä‘oán chÃnh xác và chóng vánh như thần thánh. Bất kỳ má»™t ngưá»i yêu thÃch Sherlock Holmes nà o cÅ©ng phải hà i lòng vá»›i những dòng viết nà y, bởi tác giả đã xây dá»±ng lại má»™t chân dung Sherlock Holmes khá hoà n hảo, khiến cho độc giả khó có thể tìm thấy sá»± vênh lệch vá»›i vị thám tá» huyá»n thoại trong tác phẩm cá»§a Conan Doyle.
Ở phần thứ hai, câu chuyện thực sự được đẩy tới phần ly kỳ, hấp dẫn nhất, với những tình tiết thót tim, những diễn biến nghẹt thở và bức tranh văn hoá vỠsớ xở Tây Tạng bà ẩn được dần dần hé mở.
Vá»›i "Shelock Holmes mất tÃch" , Norbu không chỉ thể hiện vốn hiểu biết sâu sắc, toà n diện vá» Tây Tạng mà còn bà y tá» tấm lòng trân trá»ng, đầy hoà i niệm vá» mảnh đất nà y. Äiá»u nà y bá»™c lá»™ qua những lá»i ngợi ca và niá»m kÃnh ngưỡng cá»§a Hurree - má»™t ngưá»i Ấn Äá»™ - vá» văn hóa Tây Tạng.
Và vì thế, sá»± xuất hiện cá»§a vị thám tá» Sherlock Holmes tại Tây Tạng cÅ©ng là mÆ¡ ước cá»§a ông vá» những con ngưá»i tà i năng sẽ bảo vệ ná»n văn hóa cá»§a xứ sở nà y.
Bằng lối văn khúc chiết, cách miêu tả không cầu kỳ nhưng luôn chá»n được những chi tiết đắt giá, Norbu đã thà nh công khi xây dá»±ng nên hai bức chân dung: chân dung vị thám tá» lừng danh và chân dung cá»§a cả má»™t ná»n văn hóa. Ông đồng thá»i thể hiện được khả năng tưởng tượng tuyệt vá»i cá»§a mình qua việc miêu tả những cuá»™c rượt Ä‘uổi hồi há»™p tá»›i thót tim, xây dá»±ng má»™t cốt truyện ly kỳ.
Cuốn sách là sá»± kết hợp hà i hòa giữa những yếu tố văn hóa, tư tưởng sâu sắc và những yếu tố giải trà hấp dẫn có thể là m hà i lòng nhiá»u đối tượng độc giả.
Như váºy tôi đã du lịch hai năm ở Tây Tạng và tiêu khiển bằng cách viếng thăm Lhassa và trải qua và i ngà y vá»›i vị Äạt Lai Lạt Ma. Có lẽ anh đã Ä‘á»c vá» cuá»™c thám hiểm khác thưá»ng cá»§a má»™t ngưá»i Na Uy tên là Sigerson, nhưng tôi chắc rằng anh chưa bao giá» nghÄ© mình Ä‘ang Ä‘á»c những tin tức vá» bạn anh.
Sherlock Holmes
Bà máºt trong ngôi nhà trống
Cả cuá»™c Ä‘á»i nà y chẳng phải tháºt thảm hại và phù phiếm hay sao? Chúng ta cố vươn tá»›i. Chúng ta già nh giáºt. Nhưng rốt cuá»™c còn lại gì trong tay ta nà o? Chỉ là má»™t cái bóng. Hoặc tệ hÆ¡n cả má»™t cái bóng, đó là sá»± khổ Ä‘au.
Sherlock Holmes
Ngưá»i bán thuốc vẽ vá» hưu
Mandala (tiếng Tây Tạng: dkyil- khor) là má»™t vòng tròn thiêng liêng bao quanh bởi những tia sáng hoặc là nÆ¡i thanh tẩy má»i ý tưởng phù du hoặc nhị nguyên. Nó được xem như má»™t khối cầu tâm thức tinh khiết và rá»™ng lá»›n vô cùng nÆ¡i các thánh thần an nhiên hiển lá»™ bản thân… Các mandala cần được hiểu như là những bức tranh ná»™i tâm vá» toà n bá»™ thế giá»›i trong tÃnh toà n vẹn cá»§a nó; chúng là những biểu tượng mang tÃnh sáng tạo chÃnh yếu vá» sá»± tiến hóa và thoái hóa cá»§a vÅ© trụ, xuất hiện và trôi qua phù hợp vá»›i những quy luáºt như nhau.
Từ quan Ä‘iểm nà y chỉ còn má»™t bước ngắn dể nháºn thức được mandala như má»™t nguyên lý sáng tạo trong mối tương quan vá»›i thế giá»›i bên ngoà i, thế giá»›i vÄ© mô - và vì váºy mà nó trở thà nh trung tâm cá»§a má»i tồn tại.
Detlef Ingo Lauf
Nghệ thuáºt linh thiêng cá»§a ngưá»i Tây Tạng
Từ thá»i nà y sang thá»i khác, Thượng đế đã khiến con ngưá»i được sinh ra - ngươi cÅ©ng là má»™t trong số đó - kẻ nuôi khao khát Ä‘i khá»i quê cha đất tổ, bất chấp cả tÃnh mạng mình để khám phá những Ä‘iá»u má»›i mẻ - ngà y hôm nay là những gì xa lạ, ngà y mai là ngá»n núi còn ẩn mình và ngà y sau nữa lại là những ai đó ngay bên cạnh vừa là m Ä‘iá»u dại dá»™t chống chÃnh quyá»n. Những tâm hồn như váºy tháºt hiếm có; và trong số hiếm hoi ấy, có không quá mưá»i ngưá»i ưu tú nhất. Trong số mưá»i ngưá»i ấy, tôi phải kể đến Babu.
Khi nà o má»i ngưá»i chết hết, cuá»™c chÆ¡i vÄ© đại má»›i hoà n tất. Không phải trước đó. Hãy lắng nghe tôi cho đến táºn cùng.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của ngudoc
24-10-2008, 03:10 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Lá»i nói đầu
Rất nhiá»u bản thảo chưa xuất bản cá»§a bác sÄ© John Watson - thưá»ng tìm thấy trong "má»™t cái há»™p du lịch bằng thiếc cÅ© kỹ, móp méo, nằm đâu đó trong tầng hầm cá»§a Ngân hà ng Cox & Company tại Charing Cross - má»›i được đưa ra ánh sáng trong những năm gần đây dà nh cho má»™t lượng độc giả kiên nhẫn chẳng mặn mà lắm trong việc đón nháºn thêm nữa phát hiện má»›i vá» câu chuyện liên quan đến Sherlock Holmes, thái độ cá»§a há» là hoà i nghi, nếu không muốn nói là hoà n toà n không tin. Vì váºy, xin bạn Ä‘á»c hãy rá»™ng lượng, đừng vá»™i đưa ra má»™t đánh giá tức thì mà hãy chá» tá»›i khi Ä‘á»c xong phần giải thÃch ngắn gá»n nà y, rằng là m thế nà o - chá»§ yếu nhá» hoà n cảnh xuất thân có phần đặc biệt - mà tôi được thừa hưởng má»™t táºp bản thảo kỳ lạ nhưng có tháºt vá» hai năm quan trá»ng nhất trong cuá»™c Ä‘á»i Sherlock Holmes chưa được ai biết đến.
Tôi sinh năm 1944 (năm Giáp Thân) ở thà nh phố Lhassa, thá»§ đô cá»§a Tây Tạng, trong má»™t gia đình thương gia già u có. Cha tôi là má»™t ngưá»i sắc sảo, từng du lịch nhiá»u nÆ¡i - từ Mông Cổ, Turkestan đến Nepal và Trung Quốc - vì việc kinh doanh, nên nháºn thức rõ hÆ¡n Ä‘a số những ngưá»i Tây Tạng khác vá» sá»± mong manh cá»§a đất nước hạnh phúc mà lạc háºu nà y. Hiểu rõ những lợi thế cá»§a má»™t ná»n giáo dục tiên tiến, ông gá»i tôi và o má»™t trưá»ng dòng Tên tại miá»n đồi núi Darieeling, Ấn Äá»™, má»™t vùng thuá»™c Anh.
Cuá»™c sống cá»§a tôi tại trưá»ng Saint Joseph lúc đầu khá đơn độc, nhưng nhá» biết tiếng Anh nên tôi sá»›m có nhiá»u bạn bè và điá»u tốt đẹp hÆ¡n cả là tôi có Ä‘iá»u kiện khám phá thế giá»›i sách vở. Như nhiá»u thế hệ nam sinh khác, tôi tìm đến các tác phẩm cá»§a George Alfred Henty, John Buchan, Rider-Haggard và William Earl Johns và ngốn ngấu Ä‘á»c từng trang. Tuy váºy, không gì có thể sánh được cái cảm giác hồi há»™p đến run ngưá»i khi Ä‘á»c Kipling [1] hay Conan Doyle đặc biệt là những cuá»™c phiêu lưu sau nà y cá»§a Sherlock Holmes. Là má»™t gã con trai ngưá»i Tây Tạng, nhiá»u tình tiết trong những câu chuyện ấy thoạt đầu đã gây cho tôi má»™t số hoang mang. Có lúc tôi đã tưởng "lò ga" là má»™t loại bếp lò đốt bằng dầu há»a và rằng "luáºt sư Penang" là má»™t luáºt sư ở Penang; nhưng tất cả những chuyện như váºy chỉ là những trở ngại vặt vãnh và chưa bao giá» tháºt sá»± xen và o những đánh giá cÆ¡ bản tôi dà nh cho những tác phẩm nà y.
Trong tất cả các câu chuyện vá» Sherlock Holmes, cuốn có sức mê hoặc tôi nhất là cuá»™c phiêu lưu trong Bà máºt trong ngôi nhà trống. Trong câu chuyện xuất sắc nà y, Sherlock Holmes tiết lá»™ vá»›i bác sÄ© Watson rằng trong suốt hai năm, khi cả thế giá»›i Ä‘inh ninh rằng vị thám tá» vÄ© đại đã bá» mạng tại thác Reichenbach thì tháºt ra ông lại Ä‘ang du ngoạn đến quê hương tôi - đất nước Tây Tạng!
Holmes vốn là ngưá»i kiệm lá»i và hai câu dưới đây là tất cả những gì chúng ta biết được cho tá»›i thá»i Ä‘iểm nà y vá» cuá»™c hà nh trình lịch sá» cá»§a ông:
"Như váºy tôi đã du lịch hai năm ở Tây Tạng và tiêu khiển bằng cách viếng thăm Lhassa và trải qua và i ngà y vá»›i vị Äạt Lai Lạt Ma. Có lẽ anh đã dá»c vá» cuá»™c thám hiểm khác thưá»ng cá»§a má»™t ngưá»i Na Uy tên là Sigerson, nhưng tôi chắc rằng anh chưa bao giá» nghÄ© mình Ä‘ang Ä‘á»c những tin tức vá» bạn anh".
Khi quay vá» Lhassa trong kỳ nghỉ đông ba tháng, tôi thá» tìm hiểu vá» nhà thám hiểm ngưá»i Na Uy đã đến đất nước tôi năm mươi năm vá» trước. Má»™t ngưá»i ông bên há» ngoại cá»§a tôi nhá»› đã từng gặp má»™t ngưá»i nước ngoà i như váºy ở Shigatse, nhưng tháºt ra ông nhầm ngưá»i nà y vá»›i Ven Hedin, nhà dịa lý và thám hiểm nổi tiếng ngưá»i Thụy Äiển. Dù sao thì ngưá»i lá»›n cÅ©ng có nhiá»u vấn đỠnghiêm túc cần cứu xét hÆ¡n là những thắc mắc cá»§a má»™t cáºu há»c sinh vá» má»™t du khách châu Âu đến đây từ hồi nảo hồi nà o.
Äúng thá»i Ä‘iểm ấy, đất nước tôi bị Cá»™ng quân chiếm đóng. HỠđã xâm lược Tây Tạng và o năm 1950 và sau khi đánh bại đội quân Ãt á»i cá»§a ngưá»i Tạng, há» tiến và o Lhassa. Ban đầu, ngưá»i Trung Quốc không đà n áp công khai, mà chỉ từng bước thá»±c thi những chương trình cá»±c Ä‘oan và tà n bạo cá»§a há» nhằm mục Ä‘Ãch thay đổi táºn gốc xã há»™i truyá»n thống. Các bá»™ lạc thiện chiến như Khampa và Amdowa ở miá»n đông Tây Tạng tiến hà nh những cuá»™c nổi dáºy, chẳng mấy chốc chúng đã lan rá»™ng ra khắp nước. Quân chiếm đóng Trung Quốc đã thá»±c hiện những chiến dịch trả đũa tà n ác khiến hà ng chục nghìn ngưá»i dân bị tà n sát, và thêm nhiá»u nghìn ngưá»i nữa bị bá» tù hoặc buá»™c phải trốn khá»i quê hương.
Tháng Ba năm 1959, ngưá»i dân Lhassa, lo sợ cho tÃnh mạng vị lãnh tụ cá»§a há» - Äức Äạt Lai Lạt Ma trẻ tuổi - bèn nổi dáºy chống lại ngưá»i Trung Quốc. Má»™t cuá»™c đối đầu dữ dá»™i nổ ra, nhưng lá»±c lượng Trung Quốc tinh nhuệ hÆ¡n đã đè bẹp ngưá»i Tạng, gây thương vong nặng ná» và phá há»§y nhiá»u nhà cá»a. Tôi Ä‘ang há»c năm cuối tại trưá»ng ở Darjeeling, thì cuá»™c nổi loạn nổ ra ở Lhassa. Tin tức khiến tôi phát ốm vì lo lắng cho số pháºn cha mẹ và ngưá»i thân.
Thông tin tá» Lhassa vừa Ãt á»i lại mÆ¡ hồ chẳng có gì khiến tôi có thể yên lòng. Nhưng sau má»™t tháng trá»i ăn không ngon ngá»§ không yên, Äà i Phát thanh Toà n Ấn đưa tin mừng rằng Äạt Lai Lạt Ma và những ngưá»i á»§ng há»™ ông, cùng vá»›i nhiá»u ngưá»i tị nạn khác, đã thoát khá»i nước Tây Tạng bị chiến tranh tà n phá và an toà n đến được biên giá»›i Ấn Äá»™. Hai ngà y sau, tôi nháºn được má»™t lá thư đóng dấu bưu Ä‘iện Gangtok. Äó là thư cá»§a cha tôi. Ông và các thà nh viên khác trong gia đình Ä‘á»u an toà n tại thá»§ đô cá»§a vương quốc nhá» bé Sikkim, vùng Himalaya.
Ngay từ những ngà y đầu loạn lạc cha tôi đã không vá»™i tin và o sá»± đảm bảo và thái độ là m ra vẻ thiện chà cá»§a ngưá»i Trung Quốc, ông lặng lẽ chuẩn bị cho việc cao chạy xa bay. Ông bà máºt chuyển hầu hết tà i sản đến Darjeeling và Sikkim, vì thế gia đình chúng tôi ở và o hoà n cảnh có thể nói là rất may mắn nếu so vá»›i hầu hết dân tị nạn Tây Tạng khác, những ngưá»i gần như lâm và o cảnh trắng tay.
Sau khi tốt nghiệp, tôi quyết định toà n tâm phụng sá»± cho những ngưá»i đồng bà o bất hạnh nước mình. Tôi đến vùng nghỉ mát miá»n đồi núi cao ở Dharamsala, nÆ¡i Äạt Lai Lạt Ma [2] thà nh láºp chÃnh phá»§ lưu vong, và chẳng bao lâu nháºn nhiệm vụ dạy dá»— con em những ngưá»i tị nạn. Sếp cá»§a tôi là má»™t há»c giả cao niên trước từng là ngưá»i đứng đầu Văn khố ChÃnh phá»§ Tây Tạng tại Lhassa, đồng thá»i là má»™t nhà nghiên cứu lịch sá». Sở há»c cá»§a ông vá» Tây Tạng tháºt uyên thâm, và ông không thÃch gì hÆ¡n là được chia sẻ cái vốn quý đó ông có thể nói chuyện thâu đêm suốt sáng vá» Tây Tạng trong má»™t quán trà nhá» xiêu vẹo chỉ vá»›i má»™t cá» tá»a trẻ tuổi ngưá»i Tạng đầy say mê như tôi, và thấm đẫm trong chúng tôi kiến thức cùng sá»± ngạc nhiên kỳ thú vỠđất nước tươi dẹp cá»§a mình.
Má»™t hôm, tôi thá» há»i xem liệu ông đã bao giá» nghe nói vá» má»™t du khách ngưá»i Na Uy tên Sigerson từng đặt chân đến Lhassa chưa.
Lúc đầu ông cÅ©ng nghÄ© tôi Ä‘ang há»i vá» Sven Hedin - má»™t nhầm lẫn hoà n toà n có thể hiểu được - bởi những văn bản địa lý cá»§a ngưá»i Tây Tạng vừa không chÃnh xác vừa Ä‘áºm mà u sắc hoang đưá»ng; khi miêu tả những đất nước xa xôi, chúng thưá»ng có xu hướng đánh đồng các quốc gia vùng Scandinavia và Baltic thà nh các nước chư hầu cá»§a đế chế Sa hoà ng. Nhưng bằng cách giải thÃch rằng ngưá»i Na Uy đó đã đến Tây Tạng và o năm 1892 chứ không phải năm 1903 như ngưá»i Thụy Äiển kia, tôi đã tìm được cách rung má»™t hồi chuông gợi nhắc má»™t nÆ¡i nà o đó trong ký ức rối rắm cá»§a ông già .
Ông nhá»› rằng mình đã từng Ä‘á»c má»™t dẫn chiếu trong kho lưu trữ cá»§a chÃnh phá»§ vá» chuyến viếng thăm cá»§a má»™t ngưá»i châu Âu và o năm Nhâm Thìn (1892). Ông đã lưu tâm đến việc nà y trong khi đối chiếu tà i liệu tại trung tâm lưu trữ tại Lhassa để chuẩn bị bản bố cáo lý lịch chÃnh thức cho Äức Äạt Lai Lạt Ma thứ 13. Ông để ý đến má»™t bản ghi chép ngắn gá»n vá» thị thá»±c Ä‘i đưá»ng cá»§a hai ngưá»i ngoại quốc. Ông chắc rằng má»™t trong hai ngưá»i đó là ngưá»i châu Âu mặc dù ông không nhá»› được tên. Ngưá»i kia là ngưá»i Ấn Äá»™. Ông nhá»› chuyện đó rất rõ, vì mấy năm sau ngưá»i Ấn Äá»™ đó bị nghi ngá» là m gián Ä‘iệp cho ngưá»i Anh. Tên ông ta là "Hari Chanda".
Tôi tháºt sá»± chấn động trước tầm quan trá»ng cá»§a Ä‘iá»u tiết lá»™ nà y, vì tôi đã nghe, hay đúng hÆ¡n là đã Ä‘á»c, vá» Hurree Chunder Mookeriee (theo tên đầy đủ và cách phát âm được Anh hóa cá»§a nó) trong tiểu thuyết Kim cá»§a Ruyard Kipling. Ãt ngưá»i ở bên ngoà i Ấn Äá»™ nháºn thức được rằng trong thá»±c tế, Kipling đã xây dá»±ng nhân váºt Ä‘iệp viên hư cấu ngưá»i Bengal cá»§a mình - má»™t ngưá»i máºp mạp, ba hoa, ưa lấy lòng ngưá»i khác nhưng có tà i xoay chuyển tình thế, tên là Hurree Babu - dá»±a trên má»™t nguyên mẫu ngoà i Ä‘á»i, má»™t há»c giả vÄ© đại ngưá»i Bengal từng có thá»i là m diệp viên cho Anh, nhưng ngà y nay được nhá»› đến nhiá»u hÆ¡n bởi những đóng góp cá»§a ông trong lÄ©nh vá»±c Tây Tạng há»c. Ông đã trải qua phần lá»›n thá»i thanh xuân cá»§a mình tại Darjeeling và ở phương diện nà o, khá nổi tiếng trong cái thị trấn nhá» nằm trên cao nguyên đó, cùng vá»›i những danh hiệu C.I.E., F.R.S. [3] và nhiá»u vinh dá»± lá»›n lao khác mà các nhân sÄ© hà ng đầu nước Anh thá»i đó dà nh cho ông. Babu chết và o năm 1928 tại nhà cá»§a mình ở biệt thá»± Lhassa.
Lần sau, khi trở lại thăm gia đình, lúc đó đã chuyển vá» Darjeeling sống, tôi đã là m má»™t chuyến Ä‘i bá»™ từ đưá»ng Hill Cart đến biệt thá»± Lhassa. Bây giá» thì nó thuá»™c vá» má»™t ngưá»i trồng trà đã vá» hưu tên Siddarth Mukherjee chay "Sid" như ông khăng khăng buá»™c tôi gá»i như váºy, ông là chắt gá»i nhà há»c giả, Ä‘iệp viên nổi tiếng cá»§a chúng ta là cụ. Sid kiên nhẫn lắng nghe câu chuyện lòng vòng và phức tạp mà tôi trình bà y vá»›i ông, đại loại: Hurree Chunder Mookeriee đã xuất bản má»™t cuốn sách vá» chuyến du lịch cá»§a ông đến Tây Tạng có tên: Hà nh trình đến Lhassa qua miá»n tây Tây Tạng, nhưng không há» nhắc đến bất cứ ngưá»i châu Âu nà o Ä‘i cùng. Chắc hẳn, ông đã là m váºy trước sá»± nà i ép cá»§a Sherlock Holmes, ngưá»i và o thá»i Ä‘iểm đó Ä‘ang cố giữ là m sao cho sá»± tồn tại cá»§a mình là má»™t Ä‘iá»u bà máºt vá»›i toà n thế giá»›i. Tôi hy vá»ng nếu Ä‘á»c được những ghi chép, thư từ, nháºt ký và những giấy tá» cá nhân khác cá»§a Hurree, thì biết đâu tôi lại có thể tìm được má»™t đầu dây mối nhợ dẫn đến những tiết lá»™ vá» Sherlock Holmes, hay Ãt nhất là vá» nhà thám hiểm ngưá»i Na Uy [4] .
Sid run lên vì xúc động khi biết rằng cố ná»™i cá»§a mình có thể quen biết nhà thám tá» tà i ba nhất thế giá»›i, nên đã tá» ra trên cả nhiệt tình trong việc giúp đỡ cho cuá»™c tìm kiếm cá»§a tôi. Hầu hết giấy tá» cá»§a Hurree Ä‘á»u được cất giữ trong mấy cái thùng thiếc lá»›n để trên gian áp mái cá»§a biệt thá»± Lhassa sau khi ông qua Ä‘á»i. Tôi mất cả tuần lá»… lục lá»i đống tà i liệu cÅ© nát bụi bặm, nhưng ngoà i cảm giác lạnh lẽo buồn bã, tôi chẳng tìm thấy gì có Ãch, tuyệt không má»™t dòng nà o nhắc đến ngưá»i mà ta có thể phá»ng Ä‘oán là Sherlock Holmes. Ná»—i thất vá»ng cá»§a tôi không thể che giấu được.
Sid tháºt tá» tế, ông cố là m tôi phấn chấn lên bằng lá»i hứa sẽ liên hệ ngay vá»›i tôi, nếu ông tìm được bất cứ thứ gì có thể đóng góp cho nghiên cứu cá»§a tôi.
Cứ như váºy nhiá»u năm trôi qua. Công việc chiếm tất cả thá»i gian và sức lá»±c cá»§a tôi và tôi hầu như cÅ©ng đã quên bẵng việc nghiên cứu sá»›m thất bại từ trong trứng nước cá»§a mình, nhưng rồi cách đây đúng năm tháng, tôi nháºn được má»™t bức Ä‘iện từ Darjeeling. Chỉ có ba chữ cụt lá»§n, nhưng đầy hứa hẹn:
"Tìm ra rồi. Sid"
Tôi chỉ kịp mang theo bà n chải đánh răng.
Tóc Sid đã bạc Ä‘i má»™t chút, biệt thá»± Lhassa cÅ©ng không còn chống chá»i tốt vá»›i mưa nắng dãi dầu nữa. Tôi nháºn thấy má»™t phần tưá»ng phÃa sau nhà đã sụp xuống. Nhưng chá»§ nhân cá»§a nó thì vô cùng bồn chồn. Ông lão hối hả bảo tôi ngồi xuống ghế, nhét và o tay tôi má»™t ly whisky pani to tướng và để tôi nhấm nháp.
Äúng má»™t tuần trước đó, Darjeeling trải qua má»™t cÆ¡n địa chấn khá mạnh - vá» mặt địa chất mà nói, Himalaya là má»™t dãy núi khá non trẻ và vẫn còn Ä‘ang trong quá trình kiến tạo. CÆ¡n địa chấn không đủ mạnh để gây ra những thiệt hại nghiêm trá»ng, nhưng má»™t đợt gió mùa bất thưá»ng kéo dà i tiếp sau đó đã gây nên hiện tượng sụt lở đất ở các sưá»n núi dẫn đến việc là m hư hại má»™t số nhà cá»a trong thị trấn. Biệt thá»± Lhassa không bị hư há»ng nặng, chỉ có má»™t phần bức tưá»ng phÃa sau sụp xuống. Trong lúc kiểm tra thiệt hại, Sid phát hiện ra má»™t cái há»™p bằng thiếc bẹp rúm được giấu bên trong mảng tưá»ng bị sáºp.
Lôi cái há»™p ra khá»i đống đổ nát, ông thấy trong đó có má»™t gói dẹt được bá»c cẩn tháºn bằng giấy sáp và cá»™t kỹ cà ng bằng má»™t sợi dây bện rất chắc. Ông mở gói đồ và tìm thấy má»™t táºp bản thảo, dà y khoảng hÆ¡n hai trăm trang vá»›i nét chữ viết hoa mỹ không lẫn Ä‘i đâu được cá»§a cụ cố. Trong tâm trạng xúc động, ông cắm cúi Ä‘á»c má»™t mạch không nghỉ, Ä‘á»c xong thì trá»i cÅ©ng vừa rạng. Tất cả Ä‘á»u nằm trong đấy. Hurree đã gặp Sherlock Holmes. Ông đã cùng Sherlock Holmes thá»±c hiện má»™t cuá»™c hà nh trình đến Tây Tạng; và vì váºy mà đặt bản thân mình và o những tình huống nguy hiểm và lạ lùng tá»›i mức không thể tin được.
Như váºy, Babu đã không thể cưỡng lại được sá»± hối thúc cá»§a ná»™i tâm và ông đã thẳng thắn giãi bà y trên giấy sá»± thá»±c vá» những kinh nghiệm cá»§a mình, nhưng ông cÅ©ng đủ tháºn trá»ng tìm cách giấu nó bên trong bức tưá»ng phÃa sau nhà ; có lẽ vá»›i hy vá»ng rằng nó sẽ được đưa ra ánh sáng trong má»™t tương lai xa nà o đó khi "Cuá»™c chÆ¡i vÄ© đại" đã trôi qua, và lúc đó má»i ngưá»i có thể biết đến cuá»™c phiêu lưu cá»§a ông cùng vá»›i nhà thám tá» vÄ© đại nhất thế giá»›i chỉ vá»›i sá»± kinh ngạc và thán phục.
Sid lấy táºp bản thảo ra khá»i ngăn kéo và đặt và o đôi tay Ä‘ang run rẩy cá»§a tôi. Biết tôi cÅ©ng có máu văn chương viết lách, Sid cố nà i tôi phụ trách khâu biên táºp và xuất bản bản thảo trên. Nhưng trong thá»±c tế ngoà i việc bổ sung thêm má»™t số chú giải, tôi chỉ phải sá»a rất Ãt.
Babu là má»™t cây bút tà i hoa và có kinh nghiệm, văn phong độc đáo, đầy khà lá»±c cá»§a ông hẳn sẽ giảm sút Ä‘i nếu bị chỉnh sá»a quá nhiá»u.
Sid và tôi chia đôi số tiá»n thu được từ cuốn sách, mặc dù cả hai chúng tôi Ä‘á»u nhất trà rằng bản thảo gốc cùng vá»›i bản sao bản đồ Tây Tạng Ä‘i kèm, vì tÃnh lịch sá» quan trá»ng cá»§a nó, nên được trao cho má»™t viện nghiên cứu nà o đó, nÆ¡i các há»c giả và giá»›i chuyên môn có thể tá»± do sá» dụng.
Tây Tạng có thể bị nghiá»n nát dưới sức nặng chết ngưá»i cá»§a chÃnh thể chuyên chế Trung Hoa, nhưng sá»± tháºt vá» Tây Tạng không thể dá»… dà ng bị chôn vùi; và tháºm chà má»™t tác phẩm dở dang, kỳ lạ vá» lịch sá» như thế nà y cÅ©ng có thể góp phần "đóng Ä‘inh câu rút" Ãt nhất là má»™t và i tên bạo chúa.
Tháng 10 năm 1988
Jamyang Norbu
Äịa chỉ Nalanda Cottage
Dharamshala
[1] Joseph Rudyard Kipling (1865-1936): nhà thÆ¡, nhà văn ngưá»i Anh nhưng sinh ra ở Ấn Äá»™, nổi tiếng vá»›i những cuốn sách dà nh cho trẻ em như Jungle book, The second jungle book, Kim
[2] Äạt Lai Lạt Ma dịch nghÄ©a là "Äạo sư vá»›i trà huệ như biển cả". Danh hiệu nà y do nhà vua Móng Cổ Altan Khan phong cho phương trượng cá»§a trưá»ng phái Cách Lá»— (t: gelugpa. Hoà ng giáo) năm 1578. Kể từ năm 1617 trở Ä‘i, Äạt Lai Lạt Ma thứ 5 trở thà nh ngưá»i lãnh đạo chÃnh trị và tinh thần cá»§a Tây Tạng. Kể từ đây, ngưá»i ta coi Äạt Lai Lạt Ma là hiện thân cá»§a Quan Thế âm. Má»—i má»™t Äạt Lai Lạt Ma Ä‘á»u được xem là tái sinh cá»§a vị Äạt Lai Lạt Ma trước.
[3] C.I.E tức commader, má»™t trong ba phẩm tráºt cá»§a Order of Indian Empie (huân chương đế chế Ấn Äá»™): má»™t phẩm tước hiệp sÄ© được nữ hoà ng Victoria láºp ra và o năm 1877. Hai phẩm tráºt kia, cao hÆ¡n C.I.E. là GCIE (Knight Grand Commander) và KCIE (Knight Commander). F.R.S. viết tắt từ Fellow of the Royal Society, má»™t tước vị phong cho những nhà khoa há»c kiệt xuất cá»§a đế chế Anh, và là má»™t loại thà nh viên cá»§a Há»™i Khoa há»c Hoà ng gia Anh. Các thà nh viên nà y được phép ghi ba chữ FGS sau tên mình.
[4] Tôi đã tưởng đâu cuối cùng thì mình cÅ©ng "chạm" tá»›i được ngưá»i Na Uy bà ẩn, khi tình cá» Ä‘á»c cái tá»±a sách nà y tại Nhà sách Oxford. Darjeeling: Má»™t du khách Na Uy ở Tây Tạng Per Kvaeme (Bibliotheca Himalaylca. Bá»™ 1 táºp 13). Manjusri. New Delhi. 1973. Äáng tiếc, đây chi là văn bà n vá» má»™t ngưá»i Na Uy chÃnh cống vốn là nhà truyá»n giáo.
Tà i sản của ngudoc
24-10-2008, 03:13 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Lá»i giá»›i thiệu
"Cuộc chơi vĩ đại…"
Trá»i đất thánh thần Æ¡i! Ai có thể nghÄ© ra má»™t cụm từ xấu xa và kệnh cỡm hÆ¡n thế để miêu tả những hoạt động ngoại giao quan trá»ng cá»§a Cục Ä‘iá»u tra Dân tá»™c há»c - cái bá»™ pháºn quan trá»ng nhưng Ãt được biết đến cá»§a chÃnh phá»§ Ấn Äá»™, nÆ¡i mà tôi, vá»›i khả năng rết giá»›i hạn cá»§a mình, đã có vinh hạnh được phục vụ suốt ba mươi lăm năm qua. Cụm từ trên là sá»± sáng tạo cá»§a nhà văn Rudyard Kipling, ngưá»i và o giai Ä‘oạn cuối cá»§a tá» Pioneer tại Allahabad vá»›i lối văn phong báo chà khiếm nhã đáng chỉ trÃch - chỉ vá»›i má»™t đòn đã tìm được cách hạ bệ những hoạt động rất quan trá»ng cá»§a Bá»™ chúng tôi xuống thà nh má»™t trong những tráºn bóng cricket được miêu tả rất hùng hồn trong những bà i thÆ¡ cá»§a Sir Henry Newbolt.
Tháºt tình, tôi cÅ©ng không hiểu rõ má»i việc đã xảy ra như thế nà o, nhưng tháºt không may, ông Kipling đã thu tháºp được những chi tiết trong vụ việc có liên quan đến "Phả hệ cá»§a giống ngá»±a bạch" [1] mà ông Ä‘iá»m nhiên công bố trong tá» Pioneer số Chá»§ nháºt, ra ngà y 15 tháng Sáu năm 1891, vá»›i nhan đỠ"Cuá»™c chÆ¡i vÄ© đại: lá»i đáp từ cá»§a Sư tá» trước mưu đồ cá»§a Gấu". Vá» bản chất, việc nà y có liên quan đến liên minh cá»§a năm vị tiểu vương ở biên giá»›i Tây Bắc Ấn Äá»™ (những ngưá»i chẳng có lý do chÃnh đáng gì để câu kết vá»›i nhau, bá»n há» sốt sắng tiến hà nh những vụ "Ä‘i đêm" vá»›i má»™t nhà sản xuất súng ở Bỉ, má»™t chá»§ ngân hà ng ngưá»i Ấn ở Peshawar, má»™t nhà cầm quyá»n "bán" độc láºp có thế lá»±c là lãnh tụ cá»§a những ngưá»i Hồi giáo ở phÃa Nam, và - hiếu chiến hÆ¡n hết thảy - là má»™t thế lá»±c ở phÃa Bắc, vá»›i quyá»n lợi không thể nói là trùng hợp vá»›i quyá»n lợi cá»§a Äế chế.
Bá»™ chá»§ quản hoà n toà n bất ngá» trước diá»…n tiến tình hình như thế, và tôi được cấp trên cá» Ä‘i biệt phái lên phÃa Bắc trong vòng hÆ¡n má»™t năm, vá»›i nhiệm vụ theo dõi nhất cá» nhất động cá»§a năm vị tiểu vương nói trên. Có lẽ tôi không phải giải thÃch những việc diá»…n ra trong thá»i gian đó; chỉ cần nói rằng bằng cách thiết láºp được mối quan hệ hữu hảo vá»›i má»™t viên thư ký được trả lương không thá»a đáng và chuyển má»™t lượng lá»›n những đồng ru-pi, mà tôi đã tìm cách có được má»™t số mursala quan trá»ng, còn gá»i là quốc thư hay công văn chÃnh thức khiến cho tất cả những con mèo chui ra khá»i rá», có thể nói như váºy. Tôi đã bà máºt chuyển những tà i liệu máºt nói trên qua các nhân viên chìm cá»§a bá»™ như E.23, C.25 và cuối cùng là K.21 để há» chuyển đến cho Äại tá Creighton, ngưá»i đứng đầu Bá»™ chúng tôi.
ChÃnh phá»§ đã có những ứng phó mau lẹ và nhanh gá»n khác thưá»ng. Má»™t đội quân tám nghìn ngưá»i trang bị súng ống được phái ngay lên phÃa Bắc, bất ngỠđánh úp các tiểu vương trước khi há» kịp ra tay. Nhưng cấp lãnh đạo không chá»§ trương là m lá»›n vụ nà y. Quân đội nháºn được lệnh rút vá», bởi vì chÃnh phá»§ cho rằng chỉ dừng lại ở mức độ thị uy đối vá»›i năm vị tiểu vương kia là đủ; vả lại, cung cấp quân lương cho ngần ấy lÃnh trên vùng cao cÅ©ng rất tốn kém. Äó không phải là giải pháp tốt nhất; quả tháºt, tôi cho rằng đó là sá»± tắc trách đáng chỉ trÃch nhất vá» phÃa chÃnh phá»§, khi cho phép năm tiểu vương kia - nhÅ©ng kẻ bá»™i tÃn như rắn hổ mang bú sữa bò cạp - được sống sót. Nhưng ngưá»i ta chÃnh thức cấm chỉ tôi không được phê phán bất cứ động thái nà o cá»§a thượng cấp; và nếu như lúc nà y đây tôi có mạo muá»™i nhắc đến vụ việc nà y, thì cÅ©ng chỉ là là m sáng tá» má»™t cách không chÃnh thức vá» bối cảnh chÃnh trị lúc bấy giá».
Khi tá» Pioneer đăng tải bà i viết thiếu tháºn trá»ng (nói váºy là nhẹ nhất rồi) cá»§a ông Kipling, nó gây ra má»™t sá»± phán ứng khác thưá»ng trong Bá»™ chúng tôi. Ngà i Äại tá Sahib nháºn định rằng cảm hứng cho bà i viết cá»§a ông Kipling nhất định đã bắt nguồn từ trong ná»™i bá»™ mà ra, ngay từ bên trong có thể nói như váºy và Ngà i nổi tráºn lôi đình đối vá»›i hà nh động bá»™i phản đê hèn hết mức đó. Là má»™t ngưá»i thưá»ng ngà y khá lãnh đạm và kÃn đáo, ông xá»™c qua hà nh lang tổng hà nh dinh cá»§a Bá»™ tại Umballa trong "cÆ¡n giáºn chÃnh đáng cá»§a má»™t Juvenal" [2] . Những cuá»™c thẩm tra nghiệt ngã diá»…n ra ngay trong phòng là m việc cá»§a ông vá»›i tất cả những ngưá»i có liên quan Ãt nhiá»u đến vụ nà y ngay cả tôi cÅ©ng phải trải qua má»™t giỠđồng hổ không lấy gì là m dá»… chịu trước cái nhìn như muốn ăn sống nuốt tươi cá»§a ngà i Äại tá. Tất nhiên, tôi gắng sức là m tốt pháºn sá»± cá»§a mình, tuy váºy để tá» ra chân thá»±c tuyệt đối, tôi phải thừa nháºn rằng tôi đã hÆ¡i toát mồ hôi lạnh trước khi cuá»™c tra há»i kết thúc, sine die [3] , và cuối cùng tôi cÅ©ng được phép rá»i khá»i phòng.
Kết luáºn cá»§a cuá»™c Ä‘iá»u tra lá»™ ra má»™t chút thiếu sót then chốt gây ảnh hưởng đến sá»± toà n vẹn cá»§a Bá»™, hÆ¡n là như lúc ban đầu chúng tôi đã lo ngại. Hai nhân viên bản xứ trong phòng lưu trữ bị Ä‘uổi việc ngay láºp tức, má»™t viên đại úy trẻ tuổi ngưá»i Anh ấp á»§ tham vá»ng văn chương (anh ta thưá»ng gá»i thÆ¡ cùng những thứ đại loại như váºy cho tá» Pioneer) bị thuyên chuyển đến má»™t đơn vị váºn tải đóng quân ở Mewar để chăn lạc đà và bò thiến cho đến hết Ä‘á»i binh nghiệp. Ông Kipling nháºn được thông báo - thông qua chá»§ bút cá»§a Pioneer - rằng cách hà nh xá» cá»§a ông trong vụ việc nà y không được hoà n toà n chÃnh nhân quân tá», nhưng chÃnh phá»§ sẽ không đưa ra cách thức "xá» lý" vấn đỠnếu như ông Kipling không tiếp tục hà nh nghá» nhà báo ở Ấn Äá»™ và quay trở vá» nước Anh, như sau đó ông đã chấp nháºn.
Vá» phÃa những sÄ© quan như chúng tôi, tháºt nhẹ cả ngưá»i khi má»i chuyện đã được là m sáng tá», mặc dù C.25 cảm thấy uy tÃn cá nhân cá»§a mình bị đặt thà nh dấu há»i bởi sá»± nghi ngá» cá»§a Äại tá. Má»™t quý ông ngưá»i Pathan [4] bao giá» cÅ©ng rất nhạy cảm trong những vấn đỠliên quan đến danh dá»± cá nhân và ngá»±a nghẽo.
Rồi má»™t ngà y ná» ngưá»i ta tìm thấy cái xác gầy gò, dÆ¡ bẩn cá»§a E.23 trong má»™t cái rãnh tối om phÃa sau những chiếc dù mạ và ng cá»§a Chatter Munzil ở Lucknow. HÆ¡n má»™t chục vết dao đâm, cùng và i bá»™ pháºn bị cắt xẻo nghiêm trá»ng khác đã gây nên cái chết yểu cho anh chà ng xấu số đó.
Tôi hy vá»ng mình được gá»i là má»™t môn đồ xứng đáng cá»§a Herbert Spencer [5] , đủ dÅ©ng cảm để đương đầu vá»›i má»™t chuyện nhá» nhặt như cái chết, mà đó lại là điá»u có ýnghÄ©a sống còn ở và o hoà n cảnh tất yếu cá»§a tôi. Váºy nhưng, những cánh tay vươn dà i cá»§a năm vị tiểu vương bên ngoà i những con đưá»ng độc đạo, cả viên quan thái thú Ấn Äá»™ ở lãnh địa Hồi giáo nà o đó tại miá»n Nam vượt ra ngoà i vòng pháp luáºt cá»§a Nữ hoà ng (ngưá»i đã hoà n toà n thá»a hiệp má»™t cách đáng xấu hổ trong vụ "Phả hệ cá»§a giống ngá»±a bạch" đã nói ở trên), đâu chỉ dừng lại ở cái chết. Trước khi thá»±c hiện hà nh vi giết ngưá»i đê tiện, bá»n há» thưá»ng tra tấn nạn nhân má»™t cách man rợ, tháºm chà chỉ nhìn thôi cÅ©ng đủ khiến ngưá»i ta Ä‘au đớn.
Bị thúc đẩy bởi những suy nghÄ© bất an như váºy, tôi vá»™i vã đệ đơn lên Äại tá, xin ông chuẩn yviệc nghỉ phép vô hạn định, được hưởng lương đầy đủ cho những ai trong số chúng tôi đã bị phương hại vì bà i viết vô ý cá»§a ông Kipling, để chúng tôi có thể mai danh ẩn tÃch cho tá»›i khi chuyện nà y lắng xuống phần nà o. Äại tá phê duyệt đỠxuất cá»§a tôi, trừ má»™t Ä‘iểm mà ông muốn sá»a đổi để tiết kiệm cho ngân sách. Theo đó, K.21 được đưa tá»›i chá»— má»™t Lạt Ma [6] mà anh ta quen biết để tạm thá»i nghỉ việc trong má»™t tu viện tại biên giá»›i Tây Tạng, C.25 đến Peshawar sống dưới sá»± che chở cá»§a má»™t ngưá»i há» hà ng. Còn tôi, chỉ được thanh toán ná»a lương thì nhanh chóng từ giã những chốn thưá»ng xuyên lui tá»›i cá»§a mình ở vùng trung du để tá»›i thà nh phố cảng Bombay rá»™ng lá»›n, giấu giếm thân pháºn cá»§a mình trong má»™t biển ngưá»i gồm đủ các dân tá»™c: ngưá»i Cuiurati, ngưá»i Mahharati, ngưá»i Sikh, ngưá»i Bengal, ngưá»i xứ Goa, ngưá»i Anh, ngưá»i Trung Quốc, ngưá»i Do Thái, ngưá»i Ba Tư, ngưá»i Armenia, ngưá»i A ráºp vùng Vịnh và nhiá»u dân tá»™c khác tạo thà nh má»™t cá»™ng đồng Ä‘a sắc tá»™c nÆ¡i "Cá»a ngõ Ấn Äá»™".
Tuy váºy, bất chấp má»i chuyện có thể xảy ra, tôi vẫn phải chịu Æ¡n ông Kipling, vì chÃnh việc lưu đà y bà máºt cá»§a tôi tá»›i Bombay lại là duyên khởi cho cuá»™c hạnh ngá»™ may mắn cá»§a tôi vá»›i má»™t quý ông ngưá»i Anh nà o đó và cùng vá»›i ông tôi đã dấn thân và o cuá»™c phiêu lưu lá»›n nhất trong Ä‘á»i, bởi váºy mà (nhá» và o việc xuất bản sau đó cuốn sách vá» các khÃa cạnh dân tá»™c há»c chá»n lá»c cá»§a cuá»™c hà nh trình) tôi đã thá»±c hiện được giấc mÆ¡ lá»›n nhất và bá»n bỉ nhất là trở thà nh há»™i viên cá»§a Há»™i Khoa há»c Hoà ng gia.
Nhưng, còn lá»›n hÆ¡n cả niá»m vinh dá»± lá»›n lao nà y là việc tôi sẽ mãi mãi nâng niu tình bạn tháºt sá»± và sá»± quý mến mà quý ông nà y dà nh cho tôi, ngưá»i mà tôi bao giá» cÅ©ng đánh giá là con ngưá»i tốt đẹp nhất và thông thái nhất mà tôi từng biết [7] .
[1] Kipling đã phát triển tinh thần của bà i viết nà y trong tiểu thuyết Kim được xuất bản và o năm 1901.
[2] Decimus Junius Juvenalis (A.D. 60?-140?): phiên âm tiếng Anh là Juvenal, nhà thÆ¡ châm biếm ngưá»i La Mã chuyên đả kÃch sá»± thối nát và thói ngông cuồng cá»§a những tầng lá»›p đặc quyá»n đặc lợi trong thá»i gian trị vì cá»§a hoà ng đế La Mã Domitian.
[3] Sine die (tiếng Latinh): vô thá»i hạn
[4] Pathan: Thà nh viên cá»§a nhóm ngưá»i dân tá»™c thiểu số miá»n núi sống ở miá»n Äông Afghanistan nói tiếng pashto (còn gá»i là tiếng Afghan), ngôn ngữ chÃnh thức cá»§a Afghanistan và là thổ ngữ chÃnh cá»§a các khu vá»±c miá»n Tây Pakistan
[5] Herbert Spencer (1820- 1903), nhả tư tưởng nổi tiếng thế giá»›i và có sức ảnh hưởng lá»›n dưới thá»i Victoria, ngưá»i đưa ra luáºn thuyết "triết há»c tổng hợp" để áp dụng cho khoa há»c, đặc biệt là thuyết tiến hóa không chỉ trong sinh váºt há»c mà cả trong tâm lý há»c, xã há»™i há»c, nhân loại há»c, giáo dục và chÃnh trị
[6] Lạt Ma (Lama): theo Pháºt giáo Tây Tạng, Lạt Ma là hiện thân cá»§a giáo pháp. Danh từ Lạt Ma cÅ©ng tương tá»± như guru (đạo sư) cá»§a Ấn Äá»™. Nhưng trong Kim cương thừa Lạt Ma không chỉ là ngưá»i giảng giải giáo pháp mà còn là ngưá»i thá»±c hà nh các nghi lá»…, thưá»ng lãnh đạo các đại trưá»ng và được xem là thuá»™c vá» dòng tái sinh. Danh lừ Lạt Ma chỉ những vị cao tăng Tây Tạng: không kể trình độ chứng đạo cá»§a các vị đó. Lạt Ma được xem là hiện thân cá»§a Pháºt, trong khi tăng sÄ© (nhà sư) chỉ là ngưá»i tu há»c trong chùa chiá»n hay tu viện.
[7] Như má»™t sá»± trùng hợp có háºu, Watson kết thúc phần miêu tà vá» cái chết cá»§a Holmes tại thác Reichenbach (Äiệp vụ cuối cùng) bằng má»™t câu tương tá»±. Rất có thể: cả Watson và Mookerjee Ä‘á»u nhắc lại má»™t cách vô thức câu nói cá»§a má»™t nhà viết tiểu sá» thá»i xưa vá» cái chết cá»§a ngưá»i bạn và ngưá»i thầy lừng danh cá»§a mình. Plato trong Phaedo đã viết: "Echecrates, bạn tôi, đã chết như thế, ngưá»i mà tôi tháºt sá»± có thể nói rằng trong tất cả những ngưá»i mà tôi biết trên thế giá»›i nà y. Ông là ngưá»i khôn ngoan nhất, công bằng nhất và tốt nhất".
Tà i sản của ngudoc
24-10-2008, 03:16 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
ẤN ÄỘ
Ngưá»i Na Uy bà ẩn
"Mảng trá»i trên biển A ráºp sau má»™t đợt gió mùa thưá»ng trong vắt và xanh biếc như má»™t miếng ngá»c lam Ba Tư. Không khÃ, được gá»™t rá»a sau những cÆ¡n mưa vừa tạnh, trở nên tươi má»›i và trong treo đến ná»—i trong lúc dừng chân tại MÅ©i Malabar ở Bombay, ngưá»i ta tướng đâu có thể nhìn thấy dưá»ng viá»n cá»§a bá» biển A ráºp và tháºm chà nghe dìu dịu trong cÆ¡n gió nhẹ "… mùi hương xứ I-ê-mem-cô từ bá» biển Ä‘áºm hương vị cá»§a xứ A ráºp đầy hạnh phúc" . [1]
Tất nhiên đó chỉ là sản phẩm tưởng tượng lãng mạn thuần túy cá»§a tôi; xứ sở kia ở quá xa để có thể ngá»i hay nhìn thấy, nhưng từ má»™t vị trà thuáºn lợi, tôi cố gắng nhìn ra cái mà tôi đã Ä‘i ngần ấy dặm đưá»ng để tìm cho được.
Vượt qua những chiếc thuyá»n buồm A ráºp Ä‘áºu rải rác trên mặt biển vá»›i những cánh buồm duyên dáng nghiêng nghiêng theo chiá»u gió, con tà u S. S. Kohinoor cá»§a Công ty rau Váºn tải hÆ¡i nước Peninsular & Oriental rẽ mặt biển xanh tiến tá»›i, hai ống khói Ä‘en cá»§a nó hắt lên bầu trá»i xanh những dải khói má»ng tang. Tà u đến trá»…, lẽ ra nó phải cặp bến sáng nay. Qua cặp ống nhòm tầm xa táºu được ở chợ trá»i Bhindi, tôi chỉ có thể Ä‘á»c được cái tên gắn trên vòm cổng ở cảng. Tôi nhanh chóng băng qua đưá»ng để đón ticca-ghari [2] . Vừa ngồi và o chá»—, tôi đã ra hiệu cho ngưá»i đánh xe lên đưá»ng.
"Chalo" [3]
"Äi đâu, Babuji? [4]
Äến bến tà u, jaldi! [5]
Ông ta giÆ¡ tay quất con ngá»±a non gầy gò bằng má»™t thanh cáºt tre dà i cong vút và xe ngá»±a lăn bánh xuống đưá»ng Ridge. Tôi bá» má»™t miếng cau và o miệng và nhai má»™t cách trầm tư trong lúc rà soát lại kế hoạch hà nh động má»™t lần nữa.
Bốn tháng đã trôi qua kể từ khi tôi đến Bombay. Tôi đã có má»™t khoảng thá»i gian an là nh để thá»±c hiện các ghi chép dân tá»™c há»c vá» tục sùng bái nữ thần địa phương Mumba ở chÃnh cái thà nh phố mang tên bà . Nhưng Äại tá hằn có suy nghÄ© rằng những mối nguy hiểm tiá»m tà ng giỠđây cÅ©ng đã lui vá» phÃa sau (còn tôi thì được hưởng má»™t kỳ nghỉ xả hÆ¡i tốt là nh trong khi vẫn được thanh toán ná»a lương). Thế nên cách đây khoảng má»™t tuần, má»™t ngưá»i đưa thư trong vùng - má»™t ông già ngưá»i Tamil cao lá»›n đến từ Tuticorin - đã mang taar (từ mà ngưá»i địa phương dùng để gá»i má»™t bức Ä‘iện tÃn) đến nÆ¡i tạm trú cá»§a tôi phÃa sau nhà thá» Hồi giáo Zakariya.
Lá thư được gởi cho "Hakim Mohendro Lall Dutt" - má»™t trong những bà danh thưá»ng dùng cá»§a tôi - trong đó toà n là những lá»i quanh co, luẩn quẩn, tưởng chừng như vô hại, má»™t lối nói rất đặc trưng cá»§a Bá»™ dùng để đảm bảo an toà n cho những liên lạc thư tÃn giữa chúng tôi, sub rosa [6] . Thông Ä‘iệp chÃnh cá»§a nó là có má»™t du khách ngưá»i Na Uy tên Sigerson, có lẽ là nhân viên cá»§a má»™t Lá»±c lượng miá»n Bắc thù nghịch, ông nà y Ä‘ang đến Bombay trên con tà u S.S. Kohinoor. Nhiệm vụ cấp trên giao cho tôi là phải cố lấy lòng ông ta, có thể vá»›i vai trò hướng dẫn viên du lịch hay đại loại như thế, để tìm hiểu động cÆ¡ khiến ông ta đến Ấn Äá»™.
Äể chuẩn bị cho việc nà y, tôi phải gia nháºp má»™t hãng tà u biển cá»§a má»™t ông già là tÃn đồ cá»§a Bái há»a giáo, vốn là ngưá»i quen vá»›i tôi, má»™t sá»± tÃnh toán chu đáo quá hóa thừa.
"Hai, rukho" [7] ngưá»i đánh xe quát con ngá»±a nhá» Ä‘ang kéo chiếc xe tá»›i trước cổng bến tà u Ballard. Tôi xuống xe và mặc cho lá»i kèo nà i tráo trở cá»§a gã đánh xe đòi cho được hai anna , tôi chỉ trả cho hắn đúng giá là má»™t anna , rồi vá»™i vã bước qua cầu tà u.
Dưới bến san sát những chiếc tà u buôn và tà u chiến cá»§a Anh, nhưng tôi kịp trông thấy con tà u Kohinoor Ä‘ang từ từ được những chiếc tà u kéo nhá» tá»a khói mù mịt kéo và o bá».
Phòng là m việc tối om và phá»§ đầy bụi cá»§a chá»§ bến tà u gần như trống hoác, chỉ có má»—i viên thư ký ngưá»i Gujurati Ä‘ang ngồi, vẻ mÆ¡ mà ng biếng nhác sau bà n giấy, xỉa xỉa hà m răng đỠquết trầu [8] . Má»™t đồng ru-pi hà o phóng tiá»n "trà nước" tạo cho tôi cÆ¡ há»™i liếc qua bảng danh sách hà nh khách có mặt trên tà u Kohinoor. Du khách ngưá»i Na Uy ở cabin 33, trong khoang hạng nhất.
Khi tôi ra khá»i cái văn phòng mốc meo đó, thá»§ tục cho tà u và o cảng đã hoà n tất, bá»n cu li và phu cảng từ các hướng đổ xô tá»›i mạch đưá»ng mà u xám rá»™ng lá»›n, nÆ¡i cầu tà u Ä‘ang xoay hướng vá»›i những sợi dây cáp to và dà y trùng trục. Con tà u trắng lừng lững vượt lên trên má»i ngưá»i và má»i váºt xung quanh như má»™t tảng băng trôi khống lồ. Khi ván cầu được bắc lên, trong vai má»™t nhân viên cá»§a hãng, tôi cÅ©ng lao lên tà u, dùng vai huých đẩy để lách qua đám đông toà n nhân viên phục vụ trên tà u, cu li, thuá»· thá»§ ngưá»i Ấn và cả những gì gì nữa. Sau khi Ä‘i qua những hà nh lang đông đúc, phòng ăn, phòng chÆ¡i bà i, phòng đánh bi-a và má»™t phòng khiêu vÅ© tráng lệ, cuối cùng tôi cÅ©ng lên đến được boong tà u phÃa trên trông ra ngoà i cảng và cabin số 33.
Ngưá»i Na Uy Ä‘ang đứng trước cá»a cabin cá»§a mình, dá»±a ngưá»i và o lan can tà u, hút tẩu thuốc má»™t cách trầm ngâm trong lúc nhìn xuống đám đông há»—n loạn dưới cầu tà u. Cả con ngưá»i lẫn vẻ mặt ông Ä‘á»u có cái gì đó thu hút sá»± chú ý ngay cả cá»§a má»™t kẻ qua đưá»ng bà ng quan nhất. Äó là má»™t ngưá»i đà n ông cao dá»… đến 1,90 mét, thân hình gầy nhẵng. Thấy tôi bước lại gần, ông đứng thẳng lên khá»i rà o chắn và lúc nà y trông ông như còn cao hÆ¡n nữa.
"Thưa, có phải là ngà i Sigerson không ạ?"
"Vâng!"
Ông ngoảnh hẳn mặt vá» phÃa tôi. Chiếc mÅ©i diá»u hâu nhòn nhá»n tạo cho khuôn mặt ông má»™t vẻ đặc biệt linh hoạt và quyết Ä‘oán, cả cái cằm cÅ©ng là m nổi báºt những đặc Ä‘iểm cá»§a má»™t con ngưá»i cương nghị và mạnh mẽ. Rõ rà ng, ông không há» giống vá»›i má»™t ngưá»i mà ta có thể nói những chuyện bông phèng vá»› vẩn được.
Tôi bèn chuẩn bị để tá»± biến mình thà nh má»™t kẻ khúm núm và giá»i tâng bốc.
"Thưa ngà i, tôi là Satyanarayan Satai, má»™t sinh viên thi trượt và o trưá»ng Äại há»c Allahabad," tôi nói, trang trá»ng cúi đầu theo lối chà o cá»§a ngưá»i Hồi giáo. "Tháºt là má»™t vinh dá»± và đặc ân to lá»›n đối vá»›i tôi, vá»›i tư cách ngưá»i đại diện cá»§a hãng tà u biển Messrs Allibhoy Vallijee and Sons, được chà o mừng ngà i đến bá» biến cá»§a Äế quốc Ấn Äá»™ và được là m tất cả để đảm bảo cho chuyến viếng thăm và thừa hà nh công vụ cá»§a ngà i tại thà nh phố lá»›n Bombay được hoà n toà n tiện nghi thoải mái". (Lúc nà o việc má»™t ngưá»i bản xứ tạo cho má»™t quý ông ngưá»i Âu rằng anh ta là má»™t kẻ có giáo dục theo lối ná»a mùa cÅ©ng mang lại những lợi Ãch lá»›n)
"Cám Æ¡n". Ông quay lại chiếu và o tôi cặp mắt long lanh khác thưá»ng, phát ra thứ ánh sáng sắc sảo, dò xét không lấy gì là m dá»… chịu. "Ông đã từng ở Afghanistan, tôi nghÄ© váºy".
DÄ© nhiên, tôi hoà n toà n không chỠđợi má»™t nháºn xét bất ngỠđến váºy, nhưng tôi tin rằng mình đã cố hết sức trấn tÄ©nh, khởi động đầu óc đủ nhanh để có má»™t câu trả lá»i dẫu không hoà n toà n có sức thuyết phục thì cÅ©ng thÃch hợp trong hoà n cảnh nà y.
"Cái gì… Ôi, không, không thưa ngà i. Tôi chỉ là má»™t ngưá»i Hindu hèn má»n nhất đến từ Oudh, má»™t kẻ tiện nhân hiện Ä‘ang có má»™t chá»— là m khá béo bở và được trả lương háºu hÄ©nh, vá»›i tư cách là nhân viên văn phòng bán chÃnh thức - pro tem - trong công ty tà u biển đáng kÃnh trá»ng nà y. Còn Afghanistan ư? Chà , chà ! Thưa quý ngà i, đó là vùng đất lạnh lẽo khốn khổ, thiếu những cÆ¡ sở hạ tầng cần thiết và những tiện nghi văn minh, còn bá»n ngưá»i bản xứ Ä‘á»u là những kẻ giết ngưá»i man rợ, má»™t loại ngưá»i Hồi giáo tồi tệ nhất, vô phương cứu vãn, nằm ngoà i phạm vi luáºt pháp oai nghiêm cá»§a ngưá»i Anh. Tại sao tôi lại phải đến Afghanistan cÆ¡ chứ?
"Thá»±c váºy sao?". Ông khách trả lá»i vá»›i má»™t tiếng cưá»i gằn cụt lá»§n không giấu vẻ cay độc. "Nhưng hãy quay lại vấn đỠông đã nêu ra, tôi cho rằng mình hoà n toà n có thể xoay xở được mà không lạm dụng lòng tốt cá»§a ông, mặc dù tôi dám chắc rằng lá»i đỠnghị cá»§a ông có lẽ rất hữu dụng và cần thiết. Tôi chỉ mang theo má»™t Ãt hà nh lý và có thể tá»± mình lo má»i việc. Xin cám Æ¡n ông".
Äặt trước cá»a cabin cá»§a ông là má»™t cái xắc du lịch hiệu Gladstone và má»™t cái há»™p dẹp hình bầu dục, tồi tà n vì sá» dụng lâu ngà y. Trông nó giống má»™t cái há»™p đựng đà n vÄ© cầm, cÅ©ng cái loại mà Da Silva, má»™t nhạc công trẻ ngưá»i Goa sống cạnh nhà tôi thưá»ng mang theo má»—i khi ra ngoà i và o buổi tối để chÆ¡i nhạc trong bữa ăn tại dinh Thống đốc.
Tất nhiên, chỉ riêng việc nà y thôi đã gây ra không Ãt những nghi ngá». Không má»™t quý ông ngưá»i Âu có lòng tá»± trá»ng nà o Ä‘i du lịch đến Ấn Äá»™ mà lại không mang theo Ãt nhất là ba rương hà nh lý, đó là chưa kể tá»›i những món lặt vặt khác như há»™p dá»±ng mÅ©, bao súng, chăn gối và má»™t há»™p đựng công văn, giấy tá». Lại nữa, không má»™t quý ông ngưá»i Anh nà o, chà Ãt nếu ngưá»i ấy là má»™t pukka [9] , mà lại chÆ¡i vÄ© cầm cả. Âm nhạc là thứ dưá»ng như chỉ dà nh riêng cho ngưá»i Pháp, ngưá»i Eurasia và các nhà truyá»n giáo (mặc dù trong trưá»ng hợp nhà truyá»n giáo, thì dà n đạp hÆ¡i là nhạc cụ được yêu thÃch hÆ¡n cả).
Và cÅ©ng không có quý ông nà o lại khệ nệ mang hà nh lý má»™t mình. Thế mà đó lại là việc mà vị khách Na Uy nà y muốn là m. Vá»›i cái xắc Gladstone bên tay trái, há»™p đựng đà n vÄ© cầm bên tay phải và chiếc tẩu ngáºm trong miệng, ông sải những bước dà i di ngang qua boong rồi bước xuống ván tà u và bình thản Ä‘i giữa đám đông lá»™n xá»™n trên cầu tà u, tất cả ồn lên như ong vỡ tổ vá»›i những lá»i chèo kéo nhao nhao má»i chà o cá»§a đám cu li; hẳn là bá»n hỠđỠnghị mang hà nh lý cho ông để kiếm chút tiá»n.
DÄ© nhiên, thất bại tạm thá»i trong kế hoạch cá»§a tôi chỉ đơn thuần là do thiếu may mắn, hay do kismet [10] như chúng tôi vẫn nói theo tiếng bản địa. Dù váºy, tôi không thá» ngăn được cảm giác băn khoăn lo lắng trước trà tuệ quá thông minh sắc sảo cá»§a ngưá»i Na Uy nà y. Nhân danh tất cả các vị thánh thần cá»§a ngưá»i Hindu, là m thế nà o mà ông ta biết được, ngay từ cái nhìn đầu tiên, rằng tôi đã từng ở Afghanistan? Tôi sẽ không phá»§ nháºn rằng mình đã đến đất nước lạc háºu đó cách đây không lâu. Trong lần đầu tiên ấy, khi khoác áo má»™t quan toà , khi thì giả danh má»™t bác sÄ© địa phương, tôi đã kÃn đáo thá»±c hiện má»™t số vụ Ä‘iá»u tra vá» những mối quan hệ bất chÃnh có thể có giữa liên minh năm tiểu vương vá»›i quốc vương Afghanistan, nhưng tháºt không may tôi đã chẳng thu được kết quả nà o. Sau đó khá lâu, ngay sau cuá»™c táºp trung quân trừng phạt năm ông vua kể trên, tôi từng phải vượt qua những ngá»n đèo ngáºp tuyết bên kia dãy Khyber, lần nà y thì trong vai má»™t nhân viên lao động tiá»n lương đến chá»— các công nhân xây dá»±ng Ä‘ang thi công má»™t con đưá»ng má»›i cho ngưá»i Anh. Và o má»™t đêm cÅ©ng trong cái chuyến thám hiểm ấy, tôi gặp phải má»™t cÆ¡n bão tuyết khá»§ng khiếp, mà nà o đã hết đâu, tôi còn bị tên dẫn đưá»ng ngưá»i Afridi cố tình bá» lại má»™t mình cho đến chết. Bà n chân tôi đông cứng lại, má»™t ngón chân bị rụng… nhưng thôi, Ä‘iá»u nà y chẳng có gì can dá»± đến câu chuyện Ä‘ang kể.
Có Ä‘iá»u gì đó tháºt mÆ¡ hồ, khó lý giải vá» ngưá»i bạn Na uy cá»§a chúng ta, cái mà bạn chỉ có thể cảm nháºn chứ không thể ước định bằng mắt, cà ng không thể đưa ra má»™t lá»i nháºn xét rõ rà ng.
Trà tò mò cá»§a tôi trá»—i dáºy. Ngưá»i Bengal chúng tôi - tôi nói Ä‘iá»u nà y vá»›i tất cả sá»± khiêm tốn - không giống như hầu hết những tá»™c ngưá»i thá» Æ¡ lãnh đạm khác, chúng tôi là má»™t dân tá»™c luôn cháy bá»ng niá»m khát khao kiến thức. Nói tóm lại, chúng tôi là những ngưá»i hiếu kỳ, thÃch tìm hiểu vá» má»i sá»± trên Ä‘á»i.
Tôi bám theo ngưá»i Na Uy Ä‘i xuống tà u, vượt qua đám đông há»—n loạn đứng ở cầu tà u. Vá»›i chiá»u cao như váºy, rất dá»… nháºn ra ông khách trong đám đông và dù ở đâu tôi cÅ©ng có thể nhìn thấy mái đầu xương xương cá»§a ông vượt lên cao hÆ¡n hẳn má»i ngưá»i.
Tôi hết sức tháºn trá»ng không để ông phát hiện, may mà tôi có nhiá»u cÆ¡ há»™i ẩn mình sau những đống hà nh lý và hà ng hoá chất cao trên bến tà u.
Ghé mắt nhìn qua má»™t đống sá»t, tôi thấy ngưá»i Na Uy Ä‘i và o nhà khách, má»™t kacha [11] dà i, lợp tôn múi loại có phá»§ PWD.
Tôi nhanh nhẹn Ä‘i đến gần, lẻn đến chá»— cánh cá»a hé mở và nhìn và o bên trong. Ngưá»i Na Uy đặt cái xắc Gladstone và há»™p đà n violon lên má»™t trong những cái quầy dà i mạ kẽm và đang gõ gõ những ngón tay dà i mảnh dẻ lên mặt quầy vui vẻ thiếu kiên nhẫn vì phải chỠđợi. Hoà ng hôn đổ những cái bóng dà i xuống má»i váºt và do khoảng không gian tranh tối tranh sáng trong phòng mà thoạt đầu tôi không chú ý ngay đến má»™t sÄ© quan cảnh sát trẻ trong bá»™ đồ vải ka ki, lúc nà y hắn Ä‘ang tiến vá» phÃa ông khách Na Uy. Ngưá»i nà y dong dá»ng cao, nước da tai tái, thuá»™c lá»±c lượng sÄ© quan cảnh sát quáºn, gá»i tắt là DSP, hắn mang thắt lưng và đai, đội mÅ© sắt, Ä‘inh thúc ngá»±a bóng loáng; tóm lại có đủ lệ bá»™ cá»§a má»™t kẻ Ä‘ang thi hà nh công vụ, hắn ta Ä‘i Ä‘i lại lại dáng khệnh khạng, má»™t tay đưa lên vân vê bá»™ ria Ä‘en nhánh.
Tôi giáºt mình. ChÃnh là Strickland! Trá»i đất Æ¡i, cái ngà y quái quá»· gì mà chỉ toà n xảy ra những sá»± việc ngoà i dá»± tÃnh thế nà y!
Có lẽ, tôi cÅ©ng cần có má»™t lá»i giải thÃch vá»›i quý độc giả: ngà i đại uý E. Strickland, mặc dù trên danh nghÄ©a chÃnh thống là má»™t sÄ© quan đáng tin cáºy và đáng trá»ng cá»§a cảnh sát Ấn Äá»™, nhưng ở khÃa cạnh khác cá»§a cuá»™c Ä‘á»i lại là má»™t trong những tay chÆ¡i giấu mặt cá»§a "cuá»™c chÆ¡i" (cái từ có hà m ý rất xấu cá»§a cái ông Kipling ấy), và là má»™t trong những ngưá»i giá»i nhất [12] . Váºy mà ngưá»i ta bảo tôi rằng anh ta Ä‘ang ở Bikaner, má»™t thà nh phố bà ẩn trong Sa mạc VÄ© đại cá»§a Ấn Äá»™ (nÆ¡i có các giếng nước nằm cách mặt đất hÆ¡n 100 mét và xương lạc đà chất thà nh từng đống), nhưng tôi có thể hiểu được Ä‘iá»u nà y. Anh ta giống như loà i cá sấu, bao giá» cÅ©ng dầm mình ở những chá»— nước cạn.
Anh ta bắt tay ngưá»i Na Uy và nói Ä‘iá»u gì đó vá»›i ông. Tôi không nghe được những gì há» trao đổi vá»›i nhau bởi tiếng ồn cá»§a đám đông há»—n loạn không thể kiểm soát ngoà i bến tà u. Má»™t lúc sau, Strickland quay ra nói gì đó vá»›i má»™t nhân viên ngưá»i lai, rồi cúi xuống cầm cái xắc du lịch lên và cùng ngưá»i Na Uy rá»i khá»i nhà khách. Tôi bám theo sau, cố giữ má»™t khoảng cách an toà n.
Ra khá»i cổng, Strickland gá»i má»™t chiếc xe ngá»±a. Cả hai biến và o thùng xe, chiếc xe bon bon chạy khá»i khu vá»±c cảng, Ä‘i xuống đưá»ng Frere Road.
Má»™t trá»±c giác may mắn nà o đó xui khiến tôi tiếp tục nán lại phÃa sau những cây cá»™t đồ sá»™ xây theo kiá»u Corinth trong toà nhà chÃnh cá»§a bến tà u; vì ngay sau đó má»™t ngưá»i đà n ông nhá» thó mặt choắt như mặt chồn sương, khoác trên ngưá»i há»™ đồ bằng vải bông dà y kiểu nhiệt đới - cái mà u trắng nguyên thuá»· cá»§a nó giỠđã thà nh ra mà u dưa khú - trên đầu tùm hụp má»™t chiếc mÅ© cát to quá khổ.
Hắn lén la lén lút chuồi ra khá»i bóng tối cái nhà kho gần đó và đi và o khu vá»±c được chiếu sáng bởi những ngá»n đèn khà đốt vừa thắp lên, phát ra những tiếng xèo xèo, loại đèn dùng đỠchiếu sáng tại bến xe và lối và o Cảng Lá»›n. Cả dáng Ä‘iệu lẫn con ngưá»i hắn Ä‘á»u toát lên má»™t vẻ gì đó gian giảo, có vẻ hắn Ä‘ang bà máºt theo dõi Strickland hoặc ngưá»i Na Uy và như để chứng minh cho sá»± nghi ngá» cá»§a tôi, thoắt má»™t cái, hắn đã nhảy lên má»™t trong những chiếc xe ngá»±a Ä‘ang xếp hà ng dà i chá» khách. Yên vị trên xe rồi, hắn liá»n nói cái gì đó hướng dẫn ngưá»i đánh xe, hắn còn đưa cả tay ra chỉ vá» phÃa chiếc xe ngá»±a vừa nhanh chóng khuất dạng, mang theo mấy con mồi. Ngưá»i đánh xe vung roi quất và o lưng ngá»±a và há» Ä‘uổi theo sát nút chiếc xe kia.
Sá»± cố nà y khiến cho buổi tối cá»§a tôi trở nên thá»±c sá»± sôi động, toà n "những lá»i cảnh báo và những cuá»™c rượt Ä‘uổi" như má»™t thi sÄ© có thể viết. Äến lượt mình, tôi cÅ©ng gá»i má»™t chiếc xe ngá»±a và tức tốc Ä‘uổi theo.
Cuá»™c sống vỠđêm cá»§a thà nh phố vừa má»›i bắt đầu. Những ngưá»i có nhiệm vụ Ä‘em lại ánh sáng cho đô thị đã hoà n thà nh công việc thắp đèn trên các đưá»ng phố. ở bất cứ đâu cÅ©ng có thể thấy từng đám cu li, mặt mÅ©i Ä‘en nhẻm, mồ hôi nhá»… nhại Ä‘ang còng lưng đẩy những chiếc xe cút kÃt quá tải lẩn và o dòng ngưá»i tuôn chảy trên đưá»ng phố, mà đa số là các thư ký và công chức cấp thấp. Váºn áo khoác mà u trắng, há» túa ra từ các văn phòng chÃnh phá»§, hối hả trở vá» nhà sau má»™t ngà y là m việc. Những ngưá»i bán bánh kẹo dạo và các kunjri hèn má»n (những ngưá»i bán trái cây và rau quả) gân cố lên rao hà ng trên vỉa hè, các quầy hà ng cá»§a hỠđược thắp sáng bằng những ngá»n đèn bám đầy muá»™i, mùi khói cay xè trá»™n lẫn vá»›i cái mùi há»—n hợp cá»§a đủ má»i loại hương thÆ¡m khác: mùi gia vị, mùi hoa nhà i, cúc vạn thá», gá»— đà n hương và cả phấn hoa bán theo mùa. Má»™t đám lâu nhâu những thằng nhãi con gần như ở truồng không biết từ đâu lao ra đưá»ng, vừa gà o thét vừa nhay lên bám và o các xe ngá»±a chạy ngang, đôi lúc chúng còn nhảy lên nhảy xuống những chiếc xe Ä‘iện kêu leng keng, trước cÆ¡n giáºn dữ cá»§a những ngưá»i bán vé.
Tại vòng xoay Horniman, má»™t đám rước dâu rầm rá»™ khiến giao thông gần như bị ngưng trệ. Những ngưá»i phu mang theo đèn lồng, xúm lại thắp sáng cho cái cảnh tượng há»—n độn đầy mà u sắc nà y, trong lúc đó má»™t ban nhạc địa phương, không có vẻ gì phù hợp vá»›i thị hiếu cá»§a ngưá»i dân nÆ¡i đây, Ä‘ang ra sức chÆ¡i trống định âm và kèn cố, tạo ra má»™t thứ âm thanh nghe rất chối, nhưng lại hết sức sôi động, là m ná»n cho má»™t nhóm vÅ© công Ä‘ang bước Ä‘i vá»›i những Ä‘iệu nhảy hoang dã ngay phÃa trước chú rể.
Nhân váºt chÃnh cá»§a sá»± kiện nà y tất nhiên trông hết sức lá»™ng lẫy. Anh ta diện má»™t bá»™ trang phục Ä‘i đánh tráºn cá»§a má»™t ông hoà ng Rajput, trong tư thế ngồi giạng chân sang hai bên vá»›i dáng vẻ căng thẳng, gò bó trên lưng má»™t con ngá»±a chiến trang trà theo lối cổ Má»™t cái mạng che mặt kết bằng những bông cúc vạn thá», ngăn không cho thiên hạ chiêm ngưỡng khuôn mặt cá»§a má»™t gã đà n ông hạnh phúc Ä‘ang trên đưá»ng đến nhà cô dâu cá»§a mình, cái mạng rá»§ xuống đến táºn quả táo phÃa trước yên ngá»±a.
Tôi đưa mắt nhìn hai chiếc xe ngá»±a đứng bất động ngay phÃa trước, cách xe cá»§a tôi khoảng bảy mét. Ngưá»i đà n ông có khuôn mặt chồn sương là m ra vẻ tò mò, chú mục và o đám rước trước mặt, tuy váºy hắn ta cứ chốc chốc lại là m như tình cá», lia ánh mắt dò xét nhìn và o chiếc xe ngá»±a phÃa trước để kiểm tra xem nó còn đó không, dù biết chắc rằng xe cá»™ trên đưá»ng ken và o nhau cháºt như nêm cối. Khuôn mặt quắt lại, sắc cạnh vá»›i má»™t cái mÅ©i nhá», nhá»n hoắt tương xứng vá»›i nó, nhưng cái vẻ chưng diện cá»§a hắn hoà n toà n không ăn nháºp vá»›i dáng ngưá»i ốm đói; chòm râu Ä‘á»m dáng cá»§a hắn mà tôi nghÄ© là theo "mốt sưá»n cừuâ€, kiểu thịnh hà nh cách đây khoảng mưá»i năm vá» trước. Má»™t ngưá»i da trắng, nhưng rõ rà ng không thuá»™c tầng lá»›p trên.
Cuối cùng, nhá» và o cung cách là m việc mẫn cán và cương quyết, cùng tiếng còi đầy uy lá»±c cá»§a má»™t "cây mao lương hoa và ng Bombay" - biệt danh đặt cho những viên cảnh sát trong thà nh phố nà y bởi chiếc mÅ© lưỡi trai tròn mà u và ng rất đặc trưng cá»§a há» - đám rước dâu quẹo vá» phÃa nhà ga Churchgate và xe cá»™ lại được phép lưu thông. Ãt phút sau, chiếc xe ngá»±a đầu tiên chở Strickland và ngưá»i Na Uy rẽ trái, hướng vá» phÃa bến cảng Apollo, sau đó chạy và o má»™t con phố nằm ngang, rồi phóng thẳng và o lối Ä‘i dà nh cho xe ngá»±a cá»§a khách sạn Taj Mahal. Toà nhà đồ sá»™ nguy nga, cao năm tầng vá»›i những dãy cuốn và ban công trang trà rất hoa mỹ dẫn đến má»™t mái vòm trung tâm lá»›n (cùng những mái vòm nhá» hÆ¡n ở bốn góc) tạo nên ấn tượng vá» cung Ä‘iện cá»§a má»™t ông hoà ng Ấn Äá»™ hÆ¡n là má»™t khách sạn thông thưởng.
Không thấy chiếc xe chở gã có khuôn mặt chồn sương đâu cả. Tôi tháºn trá»ng nhìn ra xung quanh, nhưng nó đã biến mất. Tôi bèn trả tiá»n cho ngưá»i đánh xe ở ngay ngoà i cổng, rồi Ä‘i và o.
Bất chấp ánh mắt nghi ngá» soi mói cá»§a anh nhân viên gác cá»a khổng lồ ngưá»i Sikh, tôi là m vẻ đĩnh đạc bước qua cánh cá»a cá»§a cái nÆ¡i sau nà y sẽ trở thà nh Cung Ä‘iện Nghìn lẻ má»™t đêm, vừa đúng lúc bắt gặp cảnh Strickland Ä‘ang trao đổi Ä‘iá»u gì đó vá»›i má»™t ngưá»i châu Âu mặc trang phục dạ há»™i mà tôi phán Ä‘oán má»™t cách chÃnh xác là quản lý khách sạn nà y. Sau đó, viên quản lý lịch sá»± dẫn Strickland và ngưá»i Na Uy đến má»™t hà nh lang nằm khá xa tiá»n sảnh và và i giây sau ông ta quay lại, chỉ có má»™t mình. Tôi vá»™i vã băng qua tiá»n sảnh thênh thang trong khách sạn, cố hết sức không để ai chú ý đến. Má»™t burra mem [13] trang nghiêm rất má»±c - Ä‘Ãch thị là phu nhân cá»§a má»™t uá»· viên tà i phán nà o đó - váºn váy dà i dạ há»™i trắng lốp như bông chằm chằm nhìn tôi qua chiếc kÃnh cầm tay. Ãnh lá»a lóe lên nÆ¡i khóe mắt khép há» cá»§a quý bà lá»™ má»™t vẻ kiêu kỳ đến khiếp khiến tôi hiểu, bà ta cho rằng má»™t kẻ như tôi không xứng đáng bước chân và o má»™t khung cảnh tráng lệ như thế nà y. Tôi nở má»™t nụ cưá»i cầu thân, nhưng vá»›i má»™t tiếng khịt mÅ©i đầy khinh rẻ, bà tay quay lại vá»›i cuốn sách. Không còn ai khác chú ý đến tôi.
Dá»c theo hà nh lang là má»™t dãy phòng vệ sinh và ở cuối dẫy là văn phòng cá»§a viên quản lý. Gần tá»›i cá»a, tôi bước nhón chân, cố dá»ng tai lên nghe, láng máng nháºn ra giá»ng nói cá»§a ngưá»i Na Uy.
Trên cánh cá»a có má»™t lá»— khoá khá to. Tôi cho rằng đứng ở đây tôi sẽ không bị ngưá»i ở tiá»n sảnh trông thấy, vả lại há»… có ai Ä‘i xuống hà nh lang, tôi có thể nhanh chóng lẩn và o má»™t trong những phòng vệ sinh gần đấy. Vì váºy, sau khi lẩm bẩm tháºt nhanh lá»i cầu nguyện thà nh tâm vá»›i tất cả những vị thần thánh mà tôi nhá»› ra được, tôi cúi xuống và nhẹ nhà ng áp tai phải và o lá»— khoá.
Tôi thừa nháºn rằng đó là má»™t việc là m cá»§a má»™t tên vô lại, nhưng má»™t ngưá»i dân thuá»™c địa lại Ä‘i là m cái nghá» như tôi thì chẳng mong được ngưá»i Ä‘á»i nhìn nháºn là chÃnh nhân quân tá».
"Tôi thà nh tháºt xin lá»—i vì những bất tiện mà ông có thể đã phải chịu đựng," giá»ng nói cá»§a Strickland vang lên, rõ rà ng như thể anh ta Ä‘ang nói ngay bên cạnh tôi. "Nhưng Äại tá Creighton vừa nháºn được Ä‘iện tÃn từ London cách đây hai ngà y và ông ấy vá»™i phái tôi đến đây, cà ng nhanh cà ng tốt đỠđón ông".
"Tôi hy vá»ng thông tin vá» việc tôi đến đây được giữ bà máºt hoà n toà n".
"Chắc chắn rồi. Chỉ có Äại tá và tôi biết chuyện," Strickland nói, giá»ng hÆ¡i có vẻ ngáºp ngừng. "Ừm, nếu nói má»™t cách hoà n toà n thà nh thá»±c thì có lê có ai đó cÅ©ng đã nháºn được thông tin, nhưng lúc nà y thì Ä‘iá»u đó không thà nh vấn đỠnữa".
"Dù váºy, tôi sẽ rất cảm kÃch, nếu anh vui lòng kể rõ cho tôi biết ngá»n ngà nh".
"Ông biết đấy, cách đây khoảng ba tuần, chúng tôi nháºn được má»™t bức Ä‘iện từ má»™t trong những nhân viên cá»§a chúng tôi, má»™t ngưá»i Ai Cáºp là m việc tại cảng Said. Ông ta thông báo rằng có má»™t ngưá»i đà n ông tá»± nháºn mình là má»™t du khách ngưá»i Na Uy, nhưng không có đồ đạc hay bất cứ hà nh lý gì cả, ngưá»i nà y đã xuống má»™t con tà u tiếp phẩm ở cảng Said và đăng ký đến Ấn Äá»™ trên má»™t chiếc tà u thuá»· cá»§a công ty P&O có tên là Kohinoor. Chúng tôi đã thông báo cho tất cả ngưá»i cá»§a mình tại những cảng mà con tà u nà y Ä‘i qua, lệnh cho há» báo cáo tưá»ng táºn vá» tất cả những ngưá»i châu Âu đến Ấn Äá»™ vá»›i bất cứ mục Ä‘Ãch nà o có vẻ khác thưá»ng. Ông biết đấy, trong mấy năm qua, chúng tôi đã gặp khá nhiá»u rắc rối vá»›i các nhân viên cá»§a… chẳng hạn, Lá»±c lượng phương Bắc hay gây hấn, bá»n chúng khuấy động những bất đồng vá»›i nhà cầm quyá»n địa phương, cháºc, thì đại loại những việc như thế. Do đó, trước khi bức Ä‘iện từ London đến chá»— chúng tôi, Äại tá đã cá» má»™t ngưá»i trong chúng tôi ở đây để theo dõi ông. Nhưng bây giá» thì má»i chuyện đã ổn cả. Có vẻ như là tôi đã đến gặp ông trước ông ta".
"Ồ tôi cũng không rõ…"
Tiếp sau đó là má»™t thoáng im lặng ngắn ngá»§i, đột nhiên cánh cá»a vững chắc mà tôi Ä‘ang tá»±a và o báºt mở, rồi má»™t bà n tay cứng như gá»ng kìm lôi tuá»™t tôi và o phòng bằng cách kẹp chặt và o cổ tôi. Tháºt là má»™t kiểu ra mắt đáng xấu hổ và tôi lấy là m hổ thẹn cho mình.
"Chuyện quá»· quái gì thế…" Strickland kêu lên, nhưng sau khi nhìn thấy mặt kẻ gian thì anh ta trở lại bình tÄ©nh. Ngưá»i Na Uy không còn kẹp lấy cố tôi má»™t cách dữ tợn nữa mà đã buông ra và quay lại đóng cá»a. Tiếp đó ông Ä‘i vòng ra sau má»™t chiếc bà n giấy bằng gá»— gụ phá»§ khăn bằng vai len tuyết và đĩnh đạc ngồi xuống ghế, bắt đầu châm tẩu thuốc.
"Tôi đã nghe thấy tiếng ngưá»i nà y từ năm phút trước, nhưng không muốn cắt ngang câu chuyện thú vị cá»§a anh". Ông nói vá»›i Strickland rồi quay đầu vá» phÃa tôi và má»™t lần nữa khuất phục tôi bằng cái nhìn soi thấu tâm can ngưá»i khác. "Chỉ và i tiếng khò khè thôi, có phải không, thưa ngà i? HÆ¡i thở cá»§a ông có phần hÆ¡i nặng ná» so vá»›i loại công việc nà y".
"Tôi e rằng tất cả chỉ là một…" Strickland cố xen ngang và o câu chuyện.
"Không cần phải giải thÃch, anh bạn Strickland thân mến," ngưá»i Na Uy nói vá»›i má»™t cái khoát tay thá» Æ¡. "Tất nhiên, má»i thứ đã rõ như ban ngà y. Quý ông ngưá»i địa phương to lá»›n Ä‘ang tá» vẻ bối rối kia chắc chắn là tay chân thân tÃn mà Äại tá Creighton đã phái đến theo dõi má»™t tên Na Uy xấu xa. Ãt nhất thì diện mạo và khả năng cá»§a ông ta cÅ©ng tạo được niá»m tin theo cách đánh giá cá»§a Äại tá. Chà , má»™t ngưá»i thông minh, không còn nghi ngá» gì nữa, và là má»™t há»c giả, hay Ãt nhất cÅ©ng là ngưá»i quan tâm đến má»™t vấn đỠhá»c thuáºt uyên thâm nà o đó. Äồng thá»i cÅ©ng là má»™t chuyên viên láºp bản đồ địa chÃnh kỳ cá»±u và má»™t nhà thám hiểm đã dà nh nhiá»u thá»i gian du khảo trên dãy Himalaya. Và , vì tôi đã có hân hạnh được tiếp chuyện ông ta cách đây và i giá» nên tôi biết, đó là má»™t ngưá»i từng ở Afghanistan. HÆ¡n nữa, tôi e là ông ta có quen biết anh, Strickland ạ, trong má»™t mối quan hệ không trá»±c tiếp đến Bá»™ cá»§a anh. Tôi có đúng không, nếu mạo muá»™i cho rằng đó là mối quan hệ thông qua má»™t há»™i kÃn"
"Trá»i đất Æ¡i!" Strickland kêu lên. "Là m thế quái nà o ông Ä‘oán ra được tất cả những chuyện ấy?"
"Tôi chưa bao giá» Ä‘oán cả," ngưá»i Na Uy trả lá»i, giá»ng có vẻ hÆ¡i khó chịu, "phá»ng Ä‘oán là má»™t thói quen tai hại, nó phá há»ng khả năng suy luáºn lô-gÃc".
"Äây là điá»u tuyệt vá»i nhất," tôi bất giác thốt lên, trong khi bản thân vẫn bị chấn động bởi cú sốc trước những Ä‘iá»u vừa được tiết lá»™ ngoà i mong đợi như thế.
"Cháºc, chỉ là những chuyện tầm thưá»ng," ngưá»i Na Uy nói. "Äó thuần tuý là vấn đỠtá»± rèn luyện để thấy được những gì mà ngưá»i khác bá» sót". Ông ngả lưng và o thà nh ghế, duá»—i thẳng đôi chân dà i trong lúc chụm các đầu ngón tay và o vá»›i nhau.
"Anh thấy đấy, Strickland thân mến," ông bắt đầu nói vá»›i má»™t giá»ng Ä‘iệu hồi tưởng cá»§a má»™t giáo sư Ä‘ang lên lá»›p. "Mặc dù khi ngồi, phần thân phÃa trên cá»§a quý ông nà y dá»… là m cho ngưá»i ta nhầm lẫn, nhưng bắp chân cá»§a ông ta, lồ lá»™ dưới ống quần may hằng vải dệt tay cá»§a ngưá»i địa phương, cho thấy những mạch máu nổi rõ và má»™t cÆ¡ bắp phát triển, Ä‘iá»u nà y chỉ có thể được giải thÃch bằng việc Ä‘i bá»™ thưởng xuyên và tÃch cá»±c, nhiá»u khả năng là ở những khu vá»±c có nhiá»u núi đồi. Bà n chân phải ông ta, Ä‘ang xá» trong đôi xăng Ä‘an đục lá»— kia, thiếu mất ngón giữa. Nó không thá» bị đứt lìa trong má»™t tai nạn hay má»™t cuá»™c đỠsức dữ dá»™i nà o vì những ngón chân bên cạnh có vẻ không há» hấn gì; ngoà i ra chúng ta phải khẳng định rằng các ngón chân không thá» bị tòe ra như những ngón tay dù có trải qua bất cứ thá»§ thuáºt cắt tiện tiên tiến nà o di nữa. Bởi vì nhìn qua cÅ©ng biết, nước da nhuáºn sắc khá»e khoắn cá»§a quý ông nà y cho thấy ông ta đủ sức khá»e chống lại bất cứ loại bệnh táºt nà o, như bệnh phong chẳng hạn. Từ đó, tôi Ä‘i đến má»™t kết luáºn hoà n toà n có cÆ¡ sở rằng việc bị mất má»™t ngón chân cá»§a quý ông nà y là do bị lạnh quá mức, và còn có nÆ¡i nà o khác trên đất nước nà y ngoà i dãy Himalaya, nÆ¡i phải hứng chịu những cÆ¡n bão tuyết dữ dá»™i nhất.
"Tôi cÅ©ng nháºn thấy rằng ông ta có táºt máy mắt phải, đó là căn bệnh nghá» nghiệp cá»§a các nhà thiên văn há»c, các nhà nghiên cứu là m việc trong phòng thà nghiệm và nhân viên láºp bản đồ địa chÃnh, những ngưá»i thưá»ng xuyên phải nheo má»™t con mắt nà o đó khi nhìn quá lâu qua kÃnh thiên văn, kÃnh hiển vi hay máy kinh vÄ©. Kết hợp vá»›i sá»± tháºt là ông ta thưá»ng Ä‘i dạo trên dãy Himalaya, thì công việc trắc địa là nghá» nghiệp khả dÄ© nhất trong trưá»ng hợp nà y. Tất nhiên nghá» trắc địa cÅ©ng là má»™t công việc vô hại, không há» có mối liên hệ thông thưá»ng nà o vá»›i những ngưá»i Ä‘ang đóng vai má»™t ngưá»i khác. Vì thế trong trưá»ng hợp nà y, tôi Ä‘i đến kết luáºn rằng, ông ta đã thá»±c hà nh những kỹ năng cá»§a mình tại những vùng lãnh thổ, nÆ¡i mà bản chất công việc và nhân thân tháºt sá»± cá»§a ông ta cần phải giữ trong vòng bà máºt, nhất là trong những khu vá»±c thù địch và cho đến nay vẫn chưa được khám phá.
Thế đấy, nhà thám hiểm Himalaya của chúng ta. Voilà tout".[14]
"Thế còn nháºn định cho rằng tôi thông minh và có hứng thú đối vá»›i nghiên cứu khoa há»c?" Tôi kinh ngạc há»i.
"Äiá»u đó rất đơn giản," ông cưá»i lá»›n. "Mức độ thông minh có thể dá»… dà ng suy ra từ việc đầu ông có kÃch cỡ lá»›n hÆ¡n mức bình thưá»ng. Äó là má»™t câu há»i vá» công suất hình khối. Má»™t bá»™ não lá»›n như thế hẳn phải có cái gì bên trong chứ. Xu hướng quan tâm đến khoa há»c cá»§a ông có thể dá»… dà ng được nháºn biết từ mép cuốn tạp chà mà u xanh mà tôi đã thoáng thấy từ túi chiếc áo choà ng cá»§a ông. Mà u và gáy cá»§a tá» Asiatic Quarterly Review rất dá»… nháºn ra".
"Nhưng còn vá» Afghanistan? " tôi nói, giá»ng hÆ¡i the thé vì xúc động.
"Äiá»u đó chẳng quá rõ hay sao? Tôi sẽ không hạ thấp má»™t trà tuệ mà tôi vừa má»›i tán dương bằng cách nói toạc ra rằng tôi biết được Ä‘iá»u đó má»™t cách dá»… dà ng như thế nà o đâu".
Có má»™t tia sáng vụt long lanh trong mắt ngưá»i Na Uy khi ông quay lại nói vá»›i Strickland.
"Khi cổ áo sÆ¡ mi đồng phục cá»§a má»™t viên cảnh sát ngưá»i Anh thấp thoáng hình dáng đặc biệt cá»§a má»™t lá bùa há»™ mạng kỳ lạ cá»§a ngưá»i bản xứ, cÅ©ng cái loại bùa được công khai quấn quanh cổ quý ông ngưá»i địa phương đây, thì nhất định ta có thể cho rằng ắt hẳn giữa hai ngưá»i phải có mối liên hệ nà o đó. Trong khi cân nhắc các khả năng thì việc hai ngưá»i các anh thuá»™c vá» má»™t há»™i Ä‘oà n nà o đó, có thể là má»™t tổ chức bà máºt, là khá cao.
HÆ¡n nữa, theo những gì đã Ä‘á»c được vỠđỠtà i nà y, tôi được biết rằng nước Trung quốc láng giá»ng vá»›i đất nước các anh bị quấy phá khá nhiá»u bởi những tổ chức kÃn như váºy. Ryder, trong cuốn Lịch sá» cá»§a những hệ thống thá» cúng tôn giáo bà máºt, cung cấp rất nhiá»u thông tin vá» chá»§ đỠđó".
"Trá»i đất thánh thần Æ¡i?" Strickland vừa kêu lên, vừa lắc đầu kinh ngạc. "May phước là chúng ta không sống ở thá»i Trung cổ, ngà i Holmes ạ, nếu không thì chắc ngà i sẽ bị chết cháy trên già n hoả thiêu mất". Anh ta ngả lưng ra sau ghế và thở dà i, "Saat Bhai hay Bầy huynh đệ là má»™t tổ chức Máºt giáo [15] đã tuyệt tÃch từ rất lâu rồi, nhưng ông Hurree Chunder Mookerjee đây đã có công khôi phục lại vì lợi Ãch cá»§a má»™t số ngưá»i trong Bá»™ chúng tôi. Lá bùa há»™ mạng nà y còn gá»i là hawa-dilli (có nghÄ©a là khuyến tâm) đã được bà phù thuá»· mù Huneefa trao cho tôi sau lá»… kết nạp thà nh viên má»›i, gá»i là dawat. Bà ta chỉ là m bùa cho chúng tôi mà thôi. Mụ phù thuá»· già hoà n toà n tin rằng mình Ä‘ang là m bùa cho má»™t há»™i kÃn thá»±c sá»± và còn Ä‘Ãnh kèm miếng bùa má»™t mảnh giấy trong đó có ghi tên các vị thần thánh và cả những thứ khác không thuá»™c vá» thần thánh nữa. Lá bùa giúp chúng tôi nháºn ra má»™t thà nh viên mà chúng tôi chưa gặp bao giá» hoặc giả ngưá»i nà y Ä‘ang cải trang là m má»™t ngưá»i nà o đó. Tất nhiên toà n bá»™ chuyện nà y không há» chÃnh tắc chút nà o".
Cách nói năng thân máºt cá»§a Strickland khiến tôi hiểu rằng cái ông được gá»i là "ngưá»i Na Uy" nà y tuyệt đối không phải ngưá»i ngoà i, mà là má»™t nhân váºt có má»™t mối liên hệ nà o đó vá»›i Bá»™ và chắc chắn mối quan hệ ấy được thiết láºp qua má»™t kênh quan trá»ng và có ảnh hưởng lá»›n.
"Ngà i thấy đấy, thưa ngà i," tôi giải thÃch thêm, "đó cÅ©ng là má»™t hình thức để bảo đảm an toà n. Có má»™t niá»m tin đã tồn tại từ lâu giữa những ngưá»i bản xứ, rằng Saat Bhai không chỉ Ä‘ang tồn tại, mà còn là má»™t há»™i kÃn hùng mạnh vá»›i rất nhiá»u thà nh viên. Và hầu hết những ngưá»i dân bản địa chúng tôi, nếu không ở trong tình trạng quá kÃch động, bao giá» cÅ©ng dừng lại cân nhắc cẩn tháºn trước khi ra tay giết kẻ nà o nói rằng anh ta thuá»™c vá» má»™t tổ chức cụ thể nà o đó. Vì thế trong những tình huống nguy hiểm - giả sá» có ai đó ká» dao và o cổ ngà i hay là m má»™t việc gì đại loại thế - ngà i có thể nói, “Tôi là con trai cá»§a Bùa phép," Ä‘iá»u đó có nghÄ©a rằng có thể ngà i là thà nh viên cá»§a tổ chức Saat Bhai, nhá» váºy may ra ngà i còn có thể thở được".
"Tôi từng thuá»™c vá» nhiá»u môn phái tôn giáo khác nhau," Strickland nói, thở dà i đầy nuối tiếc. "Các ông thần bà thánh ấy chắc cÅ©ng cảm thấy rằng tôi Ä‘ang rá»i bá» dần các tông phái vá»›i việc Ä‘i lang thang khắp chốn cùng nÆ¡i dưới nhiá»u vá» bá»c khác nhau, và tôi cÅ©ng được thần thánh chỉ dụ là phải rá»i bá» các môn phái ấy [16] . Hiện nay, tôi chỉ còn thuá»™c vá» Saat Bhai mà thôi, vì thế tôi hy vá»ng ông sẽ không tố cáo tôi".
"Anh bạn thân mến cá»§a tôi," ngưá»i Na Uy nói và lặng lẽ cưá»i theo má»™t kiểu rất riêng, "trong chừng má»±c các buổi đại yến tiệc cá»§a cái há»™i gì gì đó cá»§a các anh không khuấy động thiên hạ bằng việc lấy máu ngưá»i hiến tế cho các vị thần thì tôi hứa sẽ mang bà máºt nà y cá»§a các anh xuống mồ".
"Ôi váºy thì tốt lắm," Strickland mừng rỡ reo lên. "Tốt hÆ¡n cả tôi nên Ä‘i đánh má»™t bức Ä‘iện báo cho Äại tá biết vá» chuyến Ä‘i an toà n cá»§a ông. Và o giá» nà y chắc ngưá»i quản lý khách sạn đã chuẩn bị sẵn phòng cho ông rồi".
"Tốt lắm, chỉ còn má»™t vấn đỠnho nhá» cần nghÄ© đến mà thôi," ngưá»i Na Uy nói, nhìn thẳng và o tôi. "Ông Mookerjee à , bằng những ná»— lá»±c cá»§a mình ông đã phát hiện ra Ãt nhiá»u vá» những việc có liên quan đến tôi, nên tôi cảm thấy tháºt không phải, tháºm chà có lẽ còn không khôn ngoan nữa, nếu không cho ông ấy biết đầy đủ những chuyện bà máºt giÅ©a chúng ta. Phải không Strickland?"
"Tất nhiên," Strickland đáp. "Ông Hurree đây là má»™t ngưá»i tháºn trá»ng và ông có thể hoà n toà n tin tưởng ông ấy trong việc giữ bà máºt". Anh ta quay sang tôi vá»›i má»™t nụ cưá»i kẻ cả. "Nà y á»ng bạn Hurree, ngưá»i đã tóm được ông chỉ vì ông tá» ra thiếu khôn ngoan đến mức để cho sá»± tò mò trẻ con sai khiến, không ai khác chÃnh là vị thám tá» vÄ© đại nhất thế giá»›i, thám tá» Sherlock Holmes".
"Anh là m tôi xấu hổ đấy, Strickland ạ," Holmes nói vá»›i giá»ng khẩn khoản.
Äúng lúc ấy, nghe vang lên má»™t tiếng thét rùng rợn, kéo dà i khắp các hà nh lang cá»§a khách sạn Taj Mahal.
[1] Milton, Thiên đưá»ng đánh mất.
[2] Ticca-ghari: xe ngựa chở thuê có bốn bánh.
[3] Chalo: Äi thôi Ä‘i nà o! (tiếng Hindu).
[4] Babuji: Babu là từ chỉ ngưá»i bản xứ có há»c là m việc cho chÃnh quyá»n nhà nước, ji là háºu tố thêm và o khi nói chuyện vá»›i ngưá»i đối diện tỠýkÃnh trá»ng. Babuji có thể hiểu là thưa ông (tiếng Hindu).
[5] Jaldi: Nhanh lên (tiếng Hindu).
[6] sub rosa: (tiếng Latinh): nghÄ©a là sá»± kÃn đáo.
[7] Hai, rukho: há», dừng lại.
[8] Nguyên văn paan: tương tá»± như trầu không ở ta, nhai chung vá»›i hạt cau, vôi, cùng má»™t và i loại gia vị khác. Paan là m cho môi và răng có mà u Ä‘á». Nhiá»u ngưá»i Ấn thá»i đó có thói quen nhai paan.
[9] Pukka: quý ông sang trá»ng.
[10] Kismet: số mệnh, số pháºn.
[11] Kacha: má»™t loại nhà ở tam bợ, xây bằng những váºt liệu dá»… há»ng, như loại nhà tranh cá»§a ta.
[12] Sá»± thiếu tháºn trá»ng cá»§a Kipling liên quan đến Lá»±c lượng bà máºt Ấn Äá»™, dưá»ng như không chỉ giá»›i hạn trong vấn đỠvá» "Phả hệ cá»§a giống ngá»±a bạch". Äá»™c giả Ä‘á»c Kipling sẽ biết rằng Strickland và những hoạt động bà máºt cá»§a ông được nhắc đến không chỉ trong cuốn truyện Kim mà còn trong má»™t số truyện ngắn khác. Strickland được miêu tả như là má»™t thanh tra tà i giá»i, cho dù chắc chắn không thể sánh được vá»›i Holmes. Ông là báºc thầy vá» cải trang và có kiến thức sâu rá»™ng vá» những phong tục và văn hoá dân gian Ấn Äá»™, đặc biệt là trong những hoạt động bà máºt và ám muá»™i.
[13] Burra mem: quý bà .
[14] Tiếng Pháp trong nguyên bản, nghÄ©a là "Chỉ có váºy thôi".
[15] Máºt giáo hay Máºt tông: Má»™t trong những tông phái cá»§a Pháºt giáo bắt nguồn từ Ấn Äá»™ rồi được truyá»n sang Trung Hoa, Nháºt Bản… và phát triển đặc biệt mạnh mẽ ở Tây Tạng. Ở đây, Máºt tông còn được gá»i là Kim Cương thừa vá»›i ýnghÄ©a biểu trưng vá» má»™t con đưá»ng thẳng dốc đứng để Ä‘i lên đỉnh núi, Ä‘iá»u đó nói lên tÃnh siêu việt cÅ©ng như những khó khăn, nguy hiểm cá»§a đưá»ng lối tu Máºt giáo.
[16] Vá» những chuyện có liên quan đến nhân váºt Strickland, má»i các bạn đón Ä‘á»c truyện ngắn Miss Yougal’s Sais trong táºp truyện Những chuyện kể chân tháºt vùng trung du cá»§a Kippling
Tà i sản của ngudoc
24-10-2008, 03:23 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ná»—i kinh hoà ng mà u Ä‘á»
Sá»± trùng hợp không ai Ä‘oán trước được giữa lá»i tuyên bố bất ngá» cá»§a Strickland vá»›i tiếng thét rợn gai ốc kia phần nà o khiến cho đầu óc tôi trở nên rối bá»i. Riêng Strickland nhanh chóng đứng phắt dáºy.
"Chuyện quái quỷ gì thế!"
Một tiếng rú khác vang lên trong không gian vừa yên ắng được và i giây.
"Mau lên nà o, các ông…" Sherlock Holmes kêu to. "Nó vá»ng đến từ tiá»n sảnh".
Chúng tôi lao ra khá»i phòng viên quản lý khách sạn và đâm bổ xuống hà nh lang. Trong lúc chạy thục mạng như váºy, má»™t ý nghÄ© choáng váng vụt lên trong đầu tôi: Sherlock Holmes cá»§a chúng ta đã chết cách đây hai tháng rồi cÆ¡ mà . Tất cả những tá» báo lá»›n nhá» trong Äế chế, nói rá»™ng ra là khắp thế giá»›i, Ä‘á»u tưá»ng thuáºt câu chuyện bi thảm vá» cuá»™c chạm trán định mệnh giữa nhà thám tá» tà i ba vá»›i tên giáo sư độc ác tinh quái Moriarty tại thác Reichenbach ở Thuỵ SÄ©. Váºy thì thế lá»±c nà o đã đưa ông ta quay trở lại cuá»™c sống? Nhưng ngay trước khi có thể định thần để đặt ra má»™t câu há»i rõ rà ng trong đầu thì tôi đã đứng trước má»™t cảnh tượng quái đản và khá»§ng khiếp đến ná»—i chắc chắn tôi sẽ Ä‘em theo ký ức đáng sợ nà y xuống tuyá»n đà i.
Trong gian tiá»n sảnh khách sạn được thắp sáng bởi ba ngá»n đèn chùm kiểu thà nh Viên hết sức rá»±c rỡ, tráng lệ, hiện có khá nhiá»u quý ông và quý bà ăn mặc trang trá»ng lịch lâm; má»—i ngưá»i vá» phần mình Ä‘á»u chiếu ánh mắt vô cùng kinh hoà ng lên đầu cái cầu thang ngăn đôi phần sau gian tiá»n sảnh. Tác giả cá»§a tiếng hét là má»™t burra mem đứng tuổi, ngưá»i má»›i đây, qua cái nhìn chê bai, đã từ chối sá»± hiện diện cá»§a tôi ở má»™t nÆ¡i sang trá»ng đẹp đẽ như thế nà y. Còn bây giá» thì bà ta tách lên đứng trước nhóm ngưá»i tụ táºp ở chân cầu thang và i bước và dưá»ng như Ä‘ang chuẩn bị lấy hết sức để phát ra thêm những tÃn hiệu cá»§a ná»—i sợhãi tá»™t cùng.
Ở đầu cầu thang trên cùng, nÆ¡i thu hút tất cả những cái nhìn ngây dại cá»§a má»i ngưá»i, là má»™t hình ảnh biểu lá»™ ná»—i kinh hoà ng thuần tuý, đúng như cảnh địa ngục cá»§a ngưá»i Hindu. Äó là má»™t ngưá»i đà n ông - hay Ãt nhất nó cÅ©ng có hình dáng cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông - đỠối toà n máu là máu. Máu ở đâu ra mà nhiá»u thế, đến ná»—i không ai có thể nháºn ra má»™t chi tiết nà o vá» y phục hoặc hình thể há»c bên dưới lá»›p máu đỠđang phát ra cái ánh má» má» ma quái. Cả cái thân hình nhuá»™m đỠmáu ấy Ä‘ang rá» rẫm và loạng choạng như ngưá»i mù tiến vá» phÃa trước. Trên há» mặt đỠlòm cá»§a cái mặt ấy lá»™ ra má»™t cái lá»— Ä‘en ngòm và từ đó phát ra tiếng tru hoang dại Ä‘au đớn cá»§a má»™t con thú, tiếng kêu ấy tắt lịm Ä‘i trong tiếng ồng á»™c chết ngưá»i như thể còn bao nhiêu máu trong ngưá»i Ä‘á»u theo đó á»™c ra hết. Cả thân hình khuỵu xuống cháºm rãi má»™t cách lạ lùng rồi lăn tròn từng báºc cho đến táºn chân cầu thang, đúng ngay dưới chân quý bà kia thì dừng lại là m máu vấy tung lên chiếc váy dà i trắng muốt cá»§a bà ta.
Quý bà lại hét lên một tiếng chói tai nữa và ngã lăn ra ngất xỉu.
Strickland lao đến trước, tiếp theo là tôi, hai chúng tôi nâng bổng quý bà lá»›n tuổi kia lên, khiêng đến chá»— chiếc ghế dà i nÆ¡i ngưá»i quản lý khách sạn và mấy ngưá»i đà n bà đang đúng rúm và o nhau vá»›i vẻ kinh hoà ng; chúng tôi giao bà ta cho hỠđể há» chăm sóc.
"Má»i ngưá»i vui lòng tránh xa khá»i chá»— nà y," Strickland hét lên át cả những tiếng kêu náo loạn. "Tôi là sÄ© quan cảnh sát và không có lý do gì phải sợ hãi quá đáng". Anh ra hiệu cho ngưá»i quản lý, ngưá»i nà y nhanh chóng tiến lại gần. "NhỠông cho chuyển ngay lá thư nà y cho thanh tra MacLeod tại đồn cảnh sát Horniman," anh ta ra lệnh, viết tháu và i dòng và o má»™t mảnh giấy và trao ngay cho ngưá»i quản lý Ä‘ang run như cầy sấy.
"Tháºt là má»™t chuyện khá»§ng khiếp nhất trên Ä‘á»i, thưa ngà i, má»™t việc như thế chưa bao giá»â€¦"
"Dẹp những chuyện ba láp Ä‘i ông bạn!" Strickland ngắt lá»i, vẻ sốt ruá»™t. "Cá» ngay ai đó đến đồn cảnh sát Ä‘i".
Trong lúc ấy, Sherlock Holmes quỳ gối bên cạnh cái thân hình đẫm máu, chăm chú nhìn và o đồng tỠnạn nhân mà ông đã vạch ra bằng cách kéo mà mắt lên. Khi Strickland quay lại, Holmes lắc đầu một cái rất dứt khoát.
"Ông ta chết đứ đừ rồi". Sherlock Holmes vừa nói vừa lau các ngón tay và o má»™t chiếc khăn mùi soa. "Bao nhiêu là máu chảy ở đây… Hừm… từ khắp má»i phần trên cÆ¡ thể".
Mặc dù là má»™t ngưá»i có ăn có há»c và điá»u đó có nghÄ©a là tá»± trong bản chất tá»± nhiên, tôi đã dị ứng vá»›i máu me và bạo lá»±c, nhưng vì tÃnh chất nghá» nghiệp cá»§a mình mà tôi đã táºn mắt chứng kiến cái chết ở nhiá»u dạng thức và trong những cảnh huống khác nhau. Nhưng cái hình nhân đà n ông nà y, từ hình khối đến đưá»ng nét Ä‘á»u bị che phá»§ dưới tấm má»n máu khá»§ng khiếp nà y thì trông không có vẻ gì thuá»™c vá» con ngưá»i mà giống như má»™t con quá»· kỳ dị đỠbầm, chỉ là m dáºy lên trong lòng tôi má»™t ná»—i kinh hoà ng mà tôi chưa từng nếm trải. Nhưng tất nhiên tôi không để lá»™ ra ngoà i.
Sherlock Holmes thì dưá»ng như bị kÃch động chứ không bị sốc trong tình huống khá»§ng khiếp nà y. Trông ông không há» có má»™t biểu hiện nà o cá»§a ná»—i kinh hoà ng Ä‘ang bóp nghẹt trái tim tôi khi đứng trước cảnh tượng ghê rợn; trái lại, ông có dáng vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh và an lạc cá»§a má»™t thánh nhân Ä‘ang ngồi kiết già trên tấm thảm da hoà ng, trầm tư mặc tưởng vá» cái lẽ bà ẩn thâm sâu cá»§a sá»± sống và cái chết.
Ông nhanh chóng lau sạch khuôn mặt cá»§a ngưá»i chết bằng khăn tay cá»§a mình. Tuyệt không thấy có bất cứ vết thương nà o trên mặt nạn nhân, thế mà chỉ Ãt giây sau cả khuôn mặt kia, má»™t lần nữa, lại phá»§ đầy máu.
"Má»™t trưá»ng hợp độc nhất vô nhị," đó là lá»i nháºn xét duy nhất mà Sherlock Holmes thốt ra khi ném chiếc khăn tay đẫm máu Ä‘i. Ông quay sang Strickland: "Xin anh vui lòng ở lại đây và đảm bảo rằng không ai đến gần cái xác trong khi tôi lên lầu quan sát má»™t chút, được không?"
"Chắc chắn rồi. Tôi sẽ lên chá»— ông ngay khi MacLeod và ngưá»i cá»§a ông ta đến đây".
Sherlock Holmes quay sang phÃa tôi.
"Ông có muốn Ä‘i cùng tôi không, ông Mookerjee? Có lẽ, có những câu há»i cần lá»i giải đáp và sá»± dốt nát cá»§a tôi vá» ngưá»i Hindu chắc chắn sẽ gây ra những khó khăn nhất định trong vụ án nà y".
"Tháºt là má»™t vinh hạnh lá»›n cho tôi, thưa ngà i, nếu tôi có bất cứ má»™t tà i má»n nà o được chứng minh là có Ãch đối vá»›i ngà i".
Tôi đã hình dung trong đầu rằng Sherlock Holmes sẽ ngay láºp tức lao và o Ä‘iá»u tra những bà ẩn đằng sau vụ nà y, nhưng xem ra chẳng há» có chuyện như váºy. Vá»›i má»™t dáng Ä‘iệu dá»ng dưng, trong hoà n cảnh nà y thì gần như là kiểu cách, ông đủng đỉnh Ä‘i lên cầu thang. Lên đến đầu cầu thang, ông bình thản ném má»™t cái nhìn lÆ¡ đãng khắp xung quanh trần nhà , sà n nhà và những hức tưá»ng vấy máu (toà n bá»™ khung cảnh trông giống như trong má»™t lò mổ).Có vẻ như ông cho rằng thế là quá đủ cho phần khảo sát chiếu lệ cá»§a mình và vá»›i cái dáng hÆ¡i nhún nhảy nhẹ như mèo, Holmes tiếp tục rẽ và o hà nh lang bên trái, lần theo những vết chân mà u đỠrõ mồn má»™t và những vÅ©ng máu không thể lẫn và o đâu.
Dá»c theo hà nh lang, kéo dà i qua khoảng năm phòng thì vết chân dừng lại, chỉ còn má»™t và i đốm máu nhá» trên tấm thảm.
Sherlock Holmes kiểm tra hai cái cá»a nằm ở hai bên, nhưng chỉ có cánh cá»a bên phải cá»§a phòng số 289 là mở được. Chìa khoá vẫn còn trong ổ. Holmes mở cá»a bước và o.
"Hừm, có vẻ như là không có ai ở đây thì phải".
"Có phải ngà i đang chỠgặp một ai đó?"
"Sao ông lại há»i thế?"
"Vâng, thưa ngà i, nếu có kẻ nà o đó trong vụ án nà y toan tÃnh bất cứ má»™t hà nh động bạo lá»±c không thÃch hợp nà o thì tôi không muốn nó xảy ra như má»™t tình tiết chưa được chúng ta tÃnh toán. Thần kinh cá»§a tôi khó chấp nháºn má»™t cú sốc nà o như thế".
"Váºy, ông nghÄ© nạn nhân cá»§a chúng ta đã bị giết".
"Còn có lá»i giải thÃch nà o khác chăng?"
"Cả đống. Lại vẫn là sai lầm nghiêm trá»ng nhất khi đưa ra các giả thuyết trong lúc vẫn còn chưa có đủ các dữ kiện. Xin chà o! Ai đó?"
Ở cuối hà nh lang xuất hiện một bhangi [1] đứng tuổi, trên tay cầm một cái chổi cán ngắn.
"Ông ta chỉ là má»™t ngưá»i quét dá»n, thưa ngà i, có thể khẳng định đó là má»™t ngưá»i lao công trong khách sạn".
"ÄÆ°a ông ta đến đây khoảng má»™t phút, được không?"
"Chắc chắn là được, thưa ngà i. Ngưá»i hầu phòng! Äến đây, mau lên!
Ông già lúp xúp tiến vá» phÃa trước trên đôi bà n chân trần không mang già y, khi tá»›i gần chá»— chúng tôi, ông cúi chà o Sherlock Holmes.
"Namaste, sahib" [2]
"Há»i ông ta xem, vừa nãy ông ta có thấy bất cứ Ä‘iá»u gì bất thưá»ng không?".
"Nghe cho rõ đây, ông già ," tôi nói vá»›i ông ta bằng tiếng bản xứ. Ông có thấy gì không bình thưá»ng cách đây Ãt lâu không?"
"Babuji, tôi chẳng thấy gì suất, à nhưng mà có," khuôn mặt già nua của ông già chợt sáng lên, "tôi có nghe một tiếng hét lớn, giống hệt như tiếng một chural"[3] .
"Tất cả những ai được Thượng đế ban cho đôi tai Ä‘á»u nghe được tiếng đó," tôi ngắt lá»i má»™t cách bá»±c bá»™i. "Giá» thì hãy nghe cho rõ, hỡi kẻ tôi tá»› cá»§a Lal Beg[4] . Sahib cao lá»›n nà y là má»™t sakht burra atsar[5] cá»§a cảnh sát. Có má»™t ngưá»i vừa mất mạng. Phải, đấy là tiếng thét mà lão vừa nghe thấy và sahib nà y có mặt ở đây là để Ä‘iá»u tra. Nếu lão muốn giữ được chá»— là m cá»§a mình ở khách sạn nà y, hãy kể cho ta nghe tất cả má»i chuyện, không được giấu giếm bất cứ Ä‘iá»u gì, nghe chưa?"
"Hai mai" [6] lão già cất tiếng than van. "Tháºt bất công. Tôi chẳng thấy gì cả, thưa ngà i. Chẳng có ai Ä‘i qua lối nà y cả. Chỉ có má»™t sahib ngưá»i Angrezi khác rá»i khá»i đây bằng cầu thang phÃa sau".
"Bình thưá»ng các quý khách có sá» dụng cầu thang đó không?"
"Không, thưa ngà i. Nó chỉ dà nh cho những ngưá»i phục vụ trong khách sạn mà thôi".
"Gadha! Äồ con lừa! Tại sao lão không nói ngay từ đầu hả?"
Tôi quay sang giải thÃch cho Sherlock Holmes nghe cuá»™c trao đổi qua lại giữa ngưá»i quét dá»n và tôi.
"Nghe cho rõ đây, lão già ," tôi nói, trừng mắt nhìn lão lần nữa vá»›i cái nhìn nghiêm khắc, sahib đó trông như thế nà o và ông ta rá»i khá»i đây khi nà o?"
"Babuji," ông già lại rên lên má»™t tiếng, "tất cả các sahib ngưá»i Angrezi trông Ä‘á»u giống nhau cả".
"Nà y, cẩn tháºn, không thì lão và o nizamut [7] đấy," tôi nghiêm giá»ng nói, "nếu lão không cố mà nhá»› lại, nhanh lên".
"Babuji, tất cả những gì mắt tôi thấy là má»™t sahib mảnh khảnh, không còn quá trẻ, bá»™ ria mép trông rất buồn cưá»i, mÅ©i thì dà i dà i là . Ông ta có vẻ rất hoảng hốt lúc chạy ngang qua mặt tôi".
Äôi môi má»ng cá»§a Sherlock Holmes mÃm lại khi tôi nói cho ông biết Ä‘iá»u nà y.
"Hãy bảo ông ta trả lá»i chÃnh xác xem ngưá»i đó rá»i khá»i đây và o lúc nà o".
"Ông ta nói, chỉ vừa má»›i đây thôi, thưa ngà i, chỉ trước khi chúng ta gá»i ông ta. "
"Trá»i đất Æ¡i! Váºy cái cầu thang đó ở đâu?"
"Ngưá»i lao công nói nó ở cuối hà nh lang, thưa ngà i, nó dẫn xuống lối Ä‘i dà nh cho nhân viên tiếp phẩm".
Holmes chạy nhanh qua hà nh lang, lao xuống má»™t cái cầu thang hẹp, không cho tôi má»™t sá»± lá»±a chá»n nà o khác ngoà i việc há»›t hải chạy theo ông. Chúng tôi vá»™i và ng lao qua cá»a sau, chạy và o má»™t lối Ä‘i hẹp. Nhưng rô rà ng con mồi đã chuồn ngay trước mÅ©i chúng tôi, vì kia kìa, chỉ cách chúng tôi khoảng gần má»™t trăm mét, má»™t chiếc xe ngá»±a à o à o lao xuống con đưá»ng tối om vắng ngưá»i qua lại. Äến ngã tư, chiếc xe đột ngá»™t rẽ ngoặt và o con đưá»ng chÃnh và chỉ trong tÃch tắc, nó hiện lên rất rõ trong vùng sáng cá»§a ngá»n đèn đưá»ng. Äúng lúc đó, ngưá»i hà nh khách trong xe nhổm dáºy khá»i ghế ngồi quay đầu lại nhìn. Äó chÃnh là khuôn mặt chồn sương cá»§a gã đà n ông hồi chiá»u!
"Tôi e là chúng ta đã cháºm chân má»™t chút," Sherlock Holmes vừa quan sát vừa nhét má»™t khẩu súng lục có ổ quay lá»›n và o trong túi áo choà ng. "Không biết liệu ông có nhìn được số đăng ký cá»§a chiếc xe ngá»±a không?"
"Không, thưa ngà i, nhưng tôi lại thấy má»™t Ä‘iá»u khác," tôi kể cho ông nghe vá» gã đà n ông mặt chồn sương khi chúng tôi leo lên cầu thang trở lại hiện trưá»ng.
"Äúng thế, đúng thế. Hắn ta có thể là má»™t trong những kè đồng mưu," ông nháºn xét lúc chúng tôi quay lại hà nh lang. "Tôi nên lưá»ng trước má»™t Ä‘iá»u gì đó như thế nà y. Ô nà y, Strickland Ä‘ang ở đây. Cảnh sát hẳn đã đến".
"Thưa ngà i Sherlock Holmes, ngà i đã phát hiện được gì chưa?" Strickland sốt ruá»™t há»i.
"Tôi má»›i chỉ kịp lướt má»™t vòng qua hiện trưá»ng gây án, trước khi sá»± chú ý cá»§a tôi bị phân tán bởi má»™t tình tiết khác".
Sherlock Holmes bắt đầu kể cho Strickland nghe câu chuyện cá»§a ông già quét dá»n trong khách sạn và cuá»™c chạm trán thoáng qua cá»§a chúng tôi vá»›i kẻ bà ẩn có mặt chồn sương. Ông kết luáºn.
"Như váºy, bây giỠđược sá»± cho phép cá»§a anh, tôi sẽ tiến hà nh Ä‘iá»u tra".
Nói xong, ông lấy từ trong túi áo ra má»™t cái kÃnh lúp cá»±c mạnh và má»™t thước dây. Vá»›i hai dụng cụ nà y, ông di chuyển dá»c theo hà nh lang, không gây má»™t tiếng động nà o, đôi lúc dừng lại, có khi lại quỳ gối và có má»™t lần nằm ép mặt xuống sà n nhà . Ông chăm chú quan sát má»™t Ä‘iểm, vẫy tay ra hiệu cho Strickland và tôi lại gần.
"Các anh có nháºn ra đây là cái gì không?" ông há»i, chỉ và o váºt gì đó trên sà n.
"Nó trông như má»™t cục máu lá»›n," Strickland trả lá»i.
"Hừm… có khả năng; tuy nhiên, có ai trong các ông vui lòng cho tôi mượn chiếc khăn tay không?"
Tôi móc túi chìa ra cái khăn mùi soacá»§a mình. Ông nháºn lấy và lau cục máu Ä‘á». Bên dưới hiện ra má»™t váºt gì mà u xam xám.
"Sao cÆ¡, đó là má»™t mẩu cao su Ấn Äá»™?" tôi kêu lên.
"Ông cho là thế ư?" Holmes nháºn xét. "Tốt lắm, tôi nghÄ© đó là tất cả những gì có thể tìm được ở đây. Nà o, bây giá» chúng ta hãy di xa hÆ¡n nữa".
Holmes hước hẳn và o trong phòng 289 và ở đó khoảng mưá»i lăm phút để thá»±c hiện má»™t trong những cuá»™c Ä‘iá»u tra công phu vốn là ná»n tảng vÅ©ng chắc cho những thà nh công vượt trá»™i cá»§a ông. Tháºt là má»™t kinh nghiệm để Ä‘á»i đối vá»›i tôi, khi lần đầu tiên được dịp táºn mắt quan sát cách là m việc thá»±c thụ cá»§a má»™t chuyên gia đã đạt được những thà nh tá»±u vô tiá»n khoáng háºu và nhá» thế mà nổi tiếng khắp năm châu. Cái vẻ háo hức, thÃch thú trên khuôn mặt Strickland cho biết cảm nháºn cá»§a anh ta cÅ©ng giống như cá»§a tôi: Và o lúc ấy tôi đã không ngăn được cảm giác vui sướng khi chứng kiến cảnh thám tá» Sherlock Holmes vÄ© đại lầm bẩm má»™t mình suốt thá»i gian đó, liên tục thốt ra những thán từ và thỉnh thoảng lại huýt sáo miệng, dấu hiệu cá»§a sá»± phấn khÃch và hy vá»ng, nhưng đôi lúc ông lại cất tiếng rên rỉ và thở dà i, cho thấy chắc chắn má»i việc không đơn giản.
Dừng lại cạnh chiếc giưá»ng lá»›n, Sherlock Holmes kêu to, đồng thá»i chỉ tay xuống sà n.
"ÄÆ°á»£c lắm, được lắm. Xem chúng ta có gì ở đây nà o?"
" Cóvẻ như đây là những dấu vết cá»§a mấy cái chân ghế," Strickland nháºn xét.
"Cái bà n, anh bạn Strickland thân mến ạ, Ä‘Ãch thị là má»™t cái bà n. Khoảng cách giữa các dấu vết nà y quá rá»™ng so vá»›i má»™t chiếc ghế. Nhưng thưá»ng thì nó không được kê ở đây, vì nếu váºy dấu vết do nó để lại sẽ phải sâu hÆ¡n và phải là m cho mà u sắc trên thảm ở ngay chá»— đó khác vá»›i mà u xung quanh. Vì váºy, cái bà n nà y chỉ vừa má»›i được đặt và o đây không lâu. Má»i ngưá»i hây nhìn đây lông trên tấm thảm ở ngay chá»— đó Ä‘ang từ từ trở vá» tư thế cÅ© kia kìa". Ông đứng thẳng lên, đưa mắt nhìn khắp phòng. "Và kia, chúng ta có má»™t thứ ngay ở chá»— đó".
"Nhưng còn có một cái khác giống nó ở đầu kia căn phòng," tôi xen và o.
"À. Nhưng khả năng đây là má»™t cái bà n thì cao hÆ¡n nhiá»u. Chỉ là vấn đỠthuáºn tiện mà thôi. Con ngưá»i thưá»ng có thói quen sư dụng những gì ở gần mình nhất". Ông Ä‘i quanh bà n để kiểm tra. "Tôi cho là mình đã đúng. Hãy quan sát những vết trầy xước khá sâu trên lá»›p vecni kia. Trá»i Æ¡i, ai lại nỡ đối xá» vá»›i má»™t món đồ đẹp dưá»ng nà y má»™t cách thô bạo đến thế chứ. Rõ rà ng đã có ai đó đứng trên mặt bà n. Mà lại còn dáºn má»™t đôi già y to tố chảng nữa chứ. Hừm. Giá» hãy xem chúng ta có thể ráp các mảnh lại vá»›i nhau được chưa. Ông có thể giúp tôi má»™t tay chứ?"
Sherlock Holmes và tôi nâng bổng cái bà n qua khá»i giưá»ng và cẩn tháºn đặt xuống sà n, sao cho chân bà n khÃt rịt vá»›i vết lõm để lại trên tấm thảm.
"Má»™t sá»± trùng hợp hoà n hảo, thưa ngà i Sherlock Holmes," tôi nói, giá»ng thoả mãn. Nhưng Sherlock Holmes đã đứng lên trên bà n và đang giÆ¡ tay sá» và o má»™t chiếc đèn bằng đồng thau, là đồ sản phẩm ná»™i địa được treo và o má»™t sợi dây mảnh ngay phÃa trên cái giưá»ng. Chiếc đèn, má»™t tác phẩm thu công hiệu Benaras, ráºp theo hình dáng cá»§a má»™t con voi, được chạm trổ công phu vá»›i nhiá»u đưá»ng nét phức tạp, hoà n hảo. Dùng chiếc khăn tay để cầm lấy chiếc đèn, ông kiểm tra nó tháºt kỹ lưỡng bằng cái kÃnh lúp cá»§a ông. Cuối cùng, khoảng mưá»i phút sau, ông để cho cái đèn Ä‘u đưa phÃa trên đầu, rồi nhảy xuống sà n.
"Tháºt tà i tình. Äúng là má»™t âm mưu hiểm độc, khéo léo không chê và o đâu được. Lẽ ra tôi không nên để mất nhiá»u thá»i gian như thế…" ông cúi xuống nghiên cứu cẩn tháºn tấm khăn trải giưá»ng vá»›i chiếc kÃnh lúp trên tay. "Bây giá», nếu má»i việc hợp lô-gÃc thì ở đây nên có… A! Äúng như tôi đã mong đợi".
Dùng má»™t con dao nhÃp nhá», Sherlock Holmes tỉ mẩn cạo má»™t mảng nhá» mà u nâu từ má»™t vết gì đó trên tấm ga trải giưá»ng rồi đưa nó tá»›i gần phÃa dưới ánh sáng đèn để kiểm tra.
"Rà nh rà nh là má»™t vết xi gắn. Các ông không nghÄ© váºy ư, thưa quý ông?"
"Thưa ngà i Sherlock Holmes," Strickland đột nhiên kêu lên, giá»ng anh ta như đã mất hết cả kiên nhẫn, "phải có mối liên hệ nà o đó giữa tất cả chuyện nà y vá»›i ngưá»i vừa chết dưới kia chứ? Có phải ngưá»i đà n ông kia bị giết không, nếu đúng như váºy thì việc đó đã xảy ra như thế nà o? Và tại sao lại chay máu nhiá»u đến thế? Tháºt tình, tôi nghÄ© ông nên đối xá» vá»›i chúng tôi chân tình hÆ¡n má»™t chút".
"Trong má»› kinh nghiệm cá»§a mình, tôi không nhá»› là còn có má»™t nghiên cứu nà o thú vị và khác thưá»ng hÆ¡n trưá»ng hợp nà y. Cuá»™c Ä‘iá»u tra cá»§a tôi gần như đã hoà n tất, nhưng tôi cần phải xác minh lại má»™t và i chi tiết trước khi có thể thông báo kết quả Ä‘iá»u tra cá»§a tôi cho các vị. Tuy váºy, tôi đảm bảo vá»›i hai ngưá»i rằng tôi sẽ chỉ hoãn việc trả lá»i những câu há»i cá»§a các vị trong thá»i gian ngắn nhất. Trong lúc đó, tôi nghÄ© quý vị nên biết rằng ngưá»i đà n ông đã chết má»™t cách tức tưởi dưới cầu thang kia là nạn nhân cá»§a má»™t vụ giết ngưá»i, đồng thá»i là má»™t vụ tai nạn".
"Thưa ngà i, Ä‘iá»u ngà i nói xem ra rất mâu thuẫn," tôi xen và o.
"Ông Ä‘ang biến chúng tôi thà nh những kẻ ngốc đấy, thưa ông Sherlock Holmes," Strickland giáºn dá»—i nói.
"Chà , chà , anh bạn Strickland thân mến. Äiểm đầu tiên mà tôi khám phá ở anh là việc anh dá»… dà ng nổi Ä‘oá. Dù sao thì đó cÅ©ng là lá»—i cá»§a tôi. Tôi nên là m sáng tá» má»i việc má»›i phải".
"Sáng tỠư, ông Holmes?" Chúng ta tháºm chà còn chưa biết ngưá»i chết dưới kia là ai nữa".
"Ngưá»i chết là má»™t ngưá»i địa phương là m nghá» bồi bà n ở ngay trong khách sạn nà y. Chẳng có gì phải nghi ngá» vá» việc anh ta bị ám sát. Nhưng cái chết cá»§a anh ta cÅ©ng lại là má»™t tai nạn ngẫu nhiên, bởi anh ta, xui xẻo là m sao, lại chui đầu và o đúng cái bẫy chết ngưá»i mà hung thá»§ giăng ra cho nạn nhân thá»±c sá»± cá»§a hắn".
"Váºy cái ngưá»i mà kẻ sát nhân kia muốn ám sát là ai?"
"Còn ai khác ngoà i Sherlock Holmes nà y, theo cách hình dung của tôi".
"Ông ư, ông Sherlock Holmes?"
"á»’, tôi phải thừa nháºn có má»™t mức độ xấu xa nà o đó trong những vòng xoay tá»™i ác nà y," Holmes mỉm cưá»i lặng lẽ, "nhưng mà đó là cả má»™t câu chuyện dà i và …"
Có một ký ức mơ hồ nãy giỠcứ luẩn quẩn trong đầu, đúng lúc nà y lại đột nhiên nảy ra trong óc tôi, trong vắt như pha lê.
"Con tà u, ông Sherlock Holmes," tôi kêu lên.
"Sao, lại có chuyện gì?" Strickland gắt lên.
"Theo lịch trình, con tà u Kohinoor lẽ ra phải cáºp bến và o lúc giữa trưa, thế nhưng nó bị trá»…, táºn buổi chiá»u má»›i đến. Nếu má»i thứ diá»…n ra theo đúng lịch trình, ông Holmes không những có mặt ở khách sạn nà y và o buổi tối, mà tháºm chà còn có thể đã ở trong phòng và rất có thể chÃnh là căn phòng nà y, và o đúng lúc xảy ra tai nạn".
"Như váºy, ông Holmes đây lẽ ra đã trở thà nh má»™t cái xác đẫm máu, chứ không phải anh chà ng xấu số kia?" Strickland há»i.
"Có thể lắm," Sherlock Holmes nhẹ nhà ng nói. "Chỉ là có thể thôi. Tôi cả quyết vá»›i quý vị là tôi hoà n toà n không khoác lác vá» khả năng tiên liệu được vấn Ä‘á», khi tuyên bố rằng tôi đã lưá»ng trước được má»™t cuá»™c tấn công nhắm và o cá nhân tôi. Từng có bốn vụ mưu sát nhắm và o tôi, chỉ tÃnh riêng trong tháng nà y, dù váºy tôi vẫn phải thừa nháºn âm mưu lần nà y là đáng quan tâm nhất".
"Nhưng căn phòng," Strickland kêu lên. "Là m thế nà o tên sát nhân biết được rằng…"
Äúng lúc ấy má»™t sÄ© quan cảnh sát có vẻ mặt khắc khổ váºn bá»™ đồ vải ka ki bước và o phòng. Ông ta xoắn xoắn bá»™ ria mép lởm chá»m ngả mà u muối tiêu má»™t cách lo lắng và nói.
"Xác chết đâm được chuyển tá»›i nhà xác, thưa ngà i," ông ta nói vá»›i Strickland, giá»ng vùng Arbedonia khá nặng. "Trong suốt cuá»™c Ä‘á»i binh nghiệp cá»§a mình tôi chưa bao giá» nhìn thấy cái xác nà o nhiá»u máu đến váºy. Không hiểu trên Ä‘á»i nà y có cái gì mà lại gây nên má»™t cái chết khá»§ng khiếp, thương tâm đến như thế nhỉ?"
"Ai cÅ©ng có má»™t nháºn định như thế, và o thá»i Ä‘iểm nà y," Strickland trả lá»i. "Nhưng má»i chuyện sẽ trở nên sáng tá» hÆ¡n má»™t khi cái xác được khám nghiệm kỹ cà ng. Hôm nay ai trá»±c ở phòng xét nghiệm?"
"Chắc là ông già Patterson, thưa ngà i".
"Hãy bảo ông ta rằng tôi muốn mổ xác khám nghiệm tá» thi ngay láºp tức. Tôi sẽ xuống hiện trưá»ng ngay khi kiểm tra xong má»™t số Ä‘iểm vá»›i ông Sigerson và ngưá»i dẫn đưá»ng cá»§a ông ấy ở tại đây. Ông Sigerson đã kiểm tra kẻ xấu số và o phút cuối cùng, hẳn ông ấy đã nhìn thấy hoặc nghe được Ä‘iá»u gì đó có liên quan đến vụ nà y".
Một ngà i sĩ quan chỉ huy, khi cần, cũng có thể nói dối trơn tru như một tên trộm cắp vặt.
"Như váºy, má»i việc có ổn không nếu ngưá»i cá»§a khách sạn dá»n sạch cái đống lá»™n xá»™n dưới kia? Chúng ta đã rà soát tất cả má»i chi tiết, nhưng có lấy được thông tin gì đâu".
"Thôi được. Ông có dám chắc là ngưá»i cá»§a các ông không bá» sót bất cứ Ä‘iá»u gì không?"
"Không má»™t chút gì, thưa ngà i. Tôi có thể Ä‘oan chắc là không có chuyện như váºy," viên thanh tra đáp rồi nở má»™t nụ cưá»i buồn bã. "Ngưá»i ta Ä‘ang có má»™t cuá»™c há»p mặt cá»±u há»c sinh ở dưới gác - trưá»ng Äại há»c United Services, tôi nghÄ© thế - còn ngưá»i quản lý khách sạn thì được má»™t phen hồn xiêu phách lạc. Khiếp máu ở đâu mà lắm thế, khắp cầu thang, chá»— nà o cÅ©ng có".
Ông ta bước ra khá»i phòng, vừa Ä‘i vừa sá»a lại chiếc mÅ© cát két. "Tôi sẽ bố trà Havildar Dilla Ram và hai cáºu bé ở lại đây là m nhiệm vụ".
"Cám ơn ông, MacLeod. Chúc ngủ ngon".
Sau khi viên thanh tra Ä‘i khá»i, Holmes ngước mắt nhìn lên trần nhà và thở dà i. "Có thể thấy rõ cung cách là m việc cá»§a cảnh sát thà nh phố Bombay nà y cÅ©ng không khác gì lắm vá»›i cách là m cá»§a Scotland Yard trước đây".
"Quay và o việc Ä‘i, ông Sherlock Holmes," Strickland nói vá»›i giá»ng bị tổn thương. "Tôi thừa nháºn là bá»n chúng tôi hoà n toà n bất lá»±c trong vụ án bà ẩn nà y và tôi cho là ông thì lại khác. Ông đã tung ra những gợi ý nà y khác ở chá»— nà y chá»— kia, nhưng tôi nghÄ© chúng tôi có quyá»n há»i thẳng, ông biết được bao nhiêu trong vụ nà y?"
"Anh bạn thân mến, tôi không há» có ý là m tổn thương tình cảm cá»§a anh đâu. Chỉ còn và i chi tiết cần được kiá»m chứng, sau đó tôi đảm bảo vá»›i anh, tất cả sẽ được công khai. Nà o, tôi muốn anh có mặt tại chá»— khám nghiệm tá» thi và ghi chép tất cả má»i chi tiết má»™t cách cẩn tháºn. Tôi không do dá»± khi cho rằng kết quả khám nghiệm có thể sẽ là giải pháp sống còn cho vụ án nà y".
"ÄÆ°á»£c ông Holmes," Strickland nói, xem ra anh chà ng đã được xoa dịu phần nà o, "Ông có cách là m má»i chuyện trở nên phức tạp má»›i xong cÆ¡, nhưng tôi đã biết cái tÃnh kiệm lá»i cá»§a ông lâu đến ná»—i tôi cho là mình có thể chịu đựng thêm má»™t thá»i gian nữa".
"Chà chà , anh bạn tốt cá»§a tôi," Sherlock Holmes cưá»i lá»›n, vá»— vá»— và o vai anh chà ng. "Còn đây là việc cuối cùng và có thể nó nằm trong lÄ©nh vá»±c được ông Mookerjee quan tâm nhiá»u: chá»— nà o có thể kiếm được má»™t bá»™ sưu táºp sách liên quan đến quần thá» thá»±c váºt và động váºt cá»§a đất nước nà y?"
"À, thưa ngà i," tôi đáp lá»i, có phần hÆ¡i hoang mang sau câu há»i hoà n toà n không được chỠđợi nà y, "nÆ¡i khả dÄ© nhất chắc là thư viện cá»§a Há»™i Lịch sá» Tá»± nhiên Bombay. Tôi cÅ©ng có quen biết chút đỉnh viên thư ký Há»™i, ông ấy tên là Symington; tôi đã từng cung cấp (má»™t cách bán chÃnh thức) cho ông ta những mẫu váºt quý hiếm vá» cây anh thảo Tây Tạng. Ngoà i ra, các trang thiết bị trong thư viện cá»§a há» rất tốt. Nhưng tôi e rằng giá» nà y thư viện đã đóng cá»a".
"á»’ không sao, không sao, đợi đến mai cÅ©ng được," Sherlock Holmes nói giá»ng dá»… dãi. "Tôi chỠông ở đây, ông Mookerjee ạ, và sáng sá»›m ngà y mai hãy đưa tôi đến thư viện ấy nhé. Giá» thì chúng ta hãy xuống dưới gác để thu xếp đồ đạc cá»§a tôi mang vá» phòng và cùng ăn lót dạ má»™t chút".
"Hẳn là ông rất đói," Strickland nói, giá»ng rầu rÄ©. "Lẽ ra tôi nên…"
"Chuyện không có gì mà ầm Ä©, anh bạn thân mến ạ," Sherlock Holmes cắt ngang, và là ngưá»i đầu tiên rá»i khá»i phòng.
"Tháºt là má»™t buổi tối có nhiá»u chuyện đáng há»c há»i nhất. Tôi sẽ không để lỡ mất má»™t dịp như váºy. Anh vui lòng đóng cánh cá»a sau lưng lại giùm tôi chứ? Không nên để má»i ngưá»i biết chúng ta Ä‘ang quanh quẩn ở đây".
Có vẻ như viên quản lý khách sạn đã không mất nhiá»u thá»i gian để sắp xếp lại má»i thứ, bởi có má»™t tốp nhân viên phục vụ Ä‘ang báºn rá»™n lau chùi cầu thang. Nhưng cho đến lúc ấy, há» vẫn chưa lau xong đầu cầu thang là nÆ¡i dẫm nhiá»u máu nhất.
Sherlock Holmes đột nhiên dừng lại trước khi xuống cầu thang, trên mặt ông xuất hiện nét băn khoăn khi ông chăm chú quan sát sà n nhà .
"Strickland, anh có nháºn thấy bất cứ Ä‘iá»u gì bất thưá»ng vá» những vết máu nà y không?"
"Chuyện gì váºy, á» không," Strickland trả lá»i. "Thì chỉ là có quá nhiá»u máu… Sao? Có gì bất thưá»ng ở đây ư?"
"á»’ không có gì," Holmes phẩy tay đáp, tiếp tục Ä‘i xuống cầu thang, nhưng tôi loáng thoáng nghe ông lẩm bẩm má»™t mình, "Tháºt xuất sắc, đúng là không chê và o đâu được".
Chúng tôi Ä‘i ngang qua tiá»n sảnh, tiến lại gần quầy tiếp tân thì ngưá»i quản lý vá»™i vã rảo bước vá» phÃa chúng tôi.
"Xin gá»i tá»›i ông nghìn lá»i tạ lá»—i, thưa ông Sigerson. Tôi tháºt khiếm khuyết trong nhiệm vụ cá»§a má»™t ngưá»i chu nhà . Nhưng cái tai nạn khá»§ng khiếp nà y…"
"Hoà n toà n ổn cả mà . Tôi cÅ©ng vừa bá» ra ná»a giá» hữu Ãch đỠlên má»™t kế hoạch chi tiết cho chuyến Ä‘i thăm thú các địa Ä‘iểm tham quan trong thà nh phố vá»›i ngưá»i dẫn đưá»ng cá»§a tôi, ông Mookerjee, má»™t ngưá»i dân sở tại ở thà nh phố nà y. Giá» xin cảm phiá»n ông…"
"Chắn chắn rồi, thưa ngà i. Nà y ông Carvallo!" ông ta ra hiệu cho một nhân viên thư ký đứng sau quầy tiếp tân. "Một phòng dà nh cho quý ông đây".
Ông Carvallo - má»™t thanh niên trẻ, dáng ngưá»i phục phịch béo tốt, chắc chắn là con cháu ngưá»i Bồ Äà o Nha - cúi xuống bà n nhón lên má»™t chiếc chìa khoá và dùng ngón tay cái nhấn lên cái chuông. Ngay láºp tức, má»™t ngưá»i bản xứ mặc đồng phục nhân viên phục vụ hà nh lý nhanh nhảu bước lại gần. Anh ta được giao chìa khoá phòng cùng vá»›i má»™t số hướng dẫn, rồi Ä‘i lấy số hà nh lý Ãt á»i cá»§a ông Holmes từ phòng ngưá»i quản lý ra và chuẩn bị leo lên cầu thang. Sherlock Holmes đã toan Ä‘i theo ngưá»i khuân vác, nhưng lại quay vá» phÃa chá»— chúng tôi.
"Nếu các ông đợi tôi trong phòng ăn, tôi sẽ không bắt các ông phải đợi lâu đâu. Tôi muốn lấy một chiếc khăn tay sạch để trong va li".
Strickland và tôi đến phòng ăn, chá»n má»™t cái bà n nhá» kê ở má»™t góc phòng. Rõ rà ng, bữa tiệc há»p mặt cá»§a các cá»±u nam sinh (có các quý bà đi kèm) trưá»ng Äại há»c United Services chưa kết thúc, vì ở giữa phòng ăn còn kê nhiá»u bà n tiệc cùng những quý ông và quý bà mặc đồ đại lá»…, há» cÅ©ng chÃnh là những ngưá»i lúc chạng vạng tối đã được má»™t phen sợ mất máºt khi chứng kiến cái chết thê thảm cá»§a ngưá»i bạn xấu số cá»§a chúng ta. Khá»i cần phải nói thêm rằng bữa tiệc đã không có được không khà vui vẻ như ngưá»i ta mong đợi. Trong lúc ngưá»i phục vụ bà n mặc chế phục trắng tinh, đầu quấn khăn im lặng rót nước cho chúng tôi thì nhà đại thám tá» linh lợi bước và o phòng, lặng lẽ cưá»i theo cái kiểu lạ lùng cá»§a riêng ông trong khi ngồi xuống ghế và trải khăn ăn ra.
Tháºt là má»™t Ä‘iá»u hết sức thú vị! Các ông có thể Ä‘oán là tôi được ngưá»i ta bố trà ở phòng nà o không?"
"Chắc không phải là …" tôi kêu lên một cách kinh ngạc, nhưng tôi đã đoán đúng.
"ChÃnh xác, phòng số 289".
"Trá»i đất quá»· thần Æ¡i!" Strickland kêu lên, "chắc chắn là do tên quản lý giả dối, trÆ¡n tuá»™t như lươn đó. Äể tôi lôi cố hắn đến đồn cảnh sát và tôi sẽ buá»™c hắn phải mở miệng, cÅ©ng nhanh như việc treo cổ Jack Ketch lên váºy".
"Hãy bình tÄ©nh lại nà o, anh bạn Strickland," Sherlock Holmes nói, đưa tay ra vá»›i má»™t cá» chỉ tá» vẻ khẩn khoản. "Tôi đảm bảo vá»›i anh rằng tôi đã lưá»ng trước được những bước Ä‘i nà y. Dù sao Ä‘i nữa, chúng ta cÅ©ng đâu có bằng chứng gì vá» sá»± đồng loã cá»§a tay quản lý trong vụ nà y. Vả lại, dù hung thá»§ là ai thì chúng ta cÅ©ng không được rút dây động rừng, là m cho hắn sợ hãi ở ngay Ä‘oạn đầu cá»§a cuá»™c chÆ¡i".
"Nhưng còn tÃnh mạng cá»§a ông, thưa ông! Chắc là ông không định ngá»§ ở đó tối nay chứ?"
"Äó chÃnh là ý định cá»§a tôi đấy. Sẽ không có chuyện gì xảy ra trong căn phòng đó và o đêm nay đâu, anh bạn thân mến. Tôi đạt cược cái thứ còn lá»›n hÆ¡n cái danh tiếng tá»™i nghiệp cá»§a tôi và o đấy cÆ¡. Còn bây giá» chúng ta đừng tá»± là m phiá»n mình thêm nữa vá»›i những câu há»i hóc búa nà y. Ãi chà , cái món xúp Solferino và gà nướng Moghul quá lứa nà y chÃnh là những đồ ăn có tác dụng giải toả tâm lý tốt nhất. Tôi có nên gá»i má»™t chai Montrachet để uống mừng việc cá»§a tôi… Hừm, má»™t chuyến Ä‘i xem ra có biết bao nhiêu là biến cố quan trá»ng đến bá» biển cá»§a Äế quốc Ấn Äá»™ không nhỉ?"
[1] Bhangi: ngưá»i hầu phòng, ngưá»i dá»n dẹp (tiếng Hindu).
[2] Namaste, sahib: Xin chà o Ngà i. (Sahib là từ chỉ má»™t ngưá»i đà n ông da trắng sống ở Ấn Äá»™, theo cách nói tôn trá»ng tiếng Hindu).
[3] Churail: ma quỳ (tiếng Hindu).
[4] Lai Beg theo tÃn ngưỡng cá»§a ngưá»i Hindu là vị thần bảo trợ cho những ngưá»i Ä‘i ở.
[5] Sakht burra atsar: lãnh đạo cao cấp.
[6] Hai mai: Trá»i đất Æ¡i.
[7] Nizamut: nhà giam, nhà đá.
Tà i sản của ngudoc