12-04-2009, 11:12 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Viet Nam
Bà i gởi: 103
Thá»i gian online: 1 giá» 11 phút 9 giây
Thanks: 0
Thanked 8 Times in 8 Posts
Vô Tự Thiên Thư -Full
VÔ TỰ THIÊN THƯ
Nguyên tác: Closeads
Dịch thuáºt: Dân ChÆ¡i Sà i Gòn (www.danchoisg.vn )
CHÆ¯Æ NG 1: VÔ Tá»° THIÊN THƯ (THƯỢNG)
Ngưá»i dịch: Vô Song
“ Tiểu huynh đệ, xin dừng bước.†Má»™t lão nhân quần áo lam lÅ© rách rưới, toà n thân dÆ¡ bẩn ngăn cản ngay trước mặt Tiểu Khai: “ Ta xem ngươi hai mắt vô thần, mặt đầy âm khÃ, ấn đưá»ng Ä‘en tối, lông mi ẩn sát khÃ, hiển nhiên sẽ láºp tức có tai nạn phát sinh a.â€
“ Thôi ông Ä‘i, đã ở thế ká»· hai mươi mốt rồi còn giở trò nà y.†Vẻ mặt Tiểu Khai khinh thưá»ng: “ Lão nhân, tôi xem khuôn mặt ông dÆ¡ bẩn, quần áo lam lÅ©, tay chân run rẩy, đầu trá»c u ám, hiển nhiên là có đại nạn sắp tá»›i rồi a !â€
Äôi mắt lão nhân trợn tròn, phảng phất như bị hoảng sợ rất lá»›n, ná»a ngà y má»›i tỉnh lại: “ Tiểu tá» ngươi quả nhiên lợi hại, cư nhiên có thể tÃnh ra ta có đại nạn sắp tá»›i, xem ra ta quả nhiên không tìm sai ngưá»i.â€
“ Bá» Ä‘i, bá» Ä‘i.†Hai tay Tiểu Khai như Ä‘ang xua Ä‘uổi ruồi bá»: “ Äại gia ta còn phải Ä‘i là m ngay đây, mặc dù tôn kÃnh ngưá»i già là mỹ đức truyá»n thống cá»§a dân tá»™c Trung Hoa ta, nhưng nếu lão cứ giở trò nà y thì coi chừng ta động tá»›i nắm tay nga.â€
“ Hắc hắc, ta vẫn không tin đâu.†Trên mặt lão nhân mặc dù có vẻ u ám, nhưng cặp mắt lại có vẻ sáng rá»±c, Ä‘ang đánh giá Tiểu Khai từ trên xuống dưới: “ Tiểu huynh đệ a, lão nhân ta đã già rồi, không có ý đùa giỡn vá»›i ngươi, ngươi gá»i là Nghiêm Tiểu Khai phải không? Năm nay ngươi được hai mươi mốt tuổi? Nếu ta tÃnh không sai, hôm nay là ngà y sinh nháºt cá»§a ngươi đúng không?â€
“ Váºy cÅ©ng được sao.†Tiểu Khai lắp bắp kinh hãi, hung hăng sấn tá»›i: “ Ngươi hay tháºt, hiển nhiên lại quan sát theo dõi ta tháºt lâu rồi sao? Váºy mà cÅ©ng biết hết? Rốt cuá»™c ngươi có âm mưu gì?â€
“ Không có âm mưu, không có âm mưu.†Hai tay lão nhân xua loạn: “ Tiểu huynh đệ, hôm nay ngươi có tai nạn sắp tá»›i trước mắt, ta có thể giúp ngươi, chỉ nhìn xem ngươi có thà nh ý hay không thôi.â€
“ Ngươi muốn thế nà o?†Tiểu Khai há»i không chút thà nh ý.
“ Rất đơn giản.†Lão nhân thần bà cưá»i, tay phải rút ra và i quyển sách trong ngá»±c, mở ra như mở quạt, Tiểu Khai láºp tức nhìn ra trên bìa sách có má»™t dòng chữ phồn thể: Cá»u Âm Chân Kinh, Cà n Khôn Äại Na Di, Hà ng Long Tháºp Bát Chưởng, Tiểu Lý Phi Äao…
“ Ta kháo.†Tiểu Khai trợn trắng mắt: “ Lão Äại, ta tháºt là sùng bái ngươi, cái trò nà y ta từng nhìn thấy qua nhiá»u lần rồi, là m Æ¡n dùng trò má»›i hÆ¡n có được không?â€
“ Ta không phải Ä‘ang đùa giỡn, đây Ä‘á»u là tháºt cả.†Lão nhân nghiêm túc nhìn Tiểu Khai: “ Ngươi có ý nghÄ© sẽ bảo vệ hòa bình thế giá»›i không? Chỉ cần đưa ta mưá»i đồng tiá»n, tùy tiện mua má»™t quyển, từ nay vá» sau bảo vệ hòa bình thế giá»›i sẽ nhá» và o ngươi thôi.â€
“ Không mua, chết cÅ©ng không mua.†Tiểu Khai nhìn lão nhân, vẻ mặt khinh bỉ: “ Má»™t đồng tiá»n ta cÅ©ng không mua !â€
“ Tốt lắm.†Lão nhân đã rõ rà ng: “ Ngươi không mua thì khẳng định sẽ không có gì tốt, Ä‘i đưá»ng sẽ đạp phân chó, rình coi ngưá»i ta sẽ bị phát hiện, ngồi xe buýt cÅ©ng sẽ bị ngưá»i ta vu oan sà m sỡ, như váºy cÅ©ng không hết, thá»i Ä‘iểm ngươi Ä‘i là m…â€
“ Dừng lại, dừng lại.†Tiểu Khai nổi giáºn: “ Lão nhân, ta xem ngươi tuổi lá»›n không muốn đánh ngươi, ngươi đừng bức ta !â€
“ Hắc hắc, tốt lắm, tối nay chúng ta gặp lại.†Lão nhân đại khái như sợ bị đánh, vá»™i và ng bá» chạy, tốc độ tháºt ra lại rất nhanh, phá»ng chừng như Tiểu Khai có rượt theo cÅ©ng không Ä‘uổi kịp, khi chạy đã xa, lão nhân còn không bá» cuá»™c, quay đầu hô to má»™t tiếng: “ Tiểu Khai, Ä‘i đưá»ng nhất định phải cẩn tháºn bị xe đụng a.â€
“ Tháºt là xui xẻo tám Ä‘á»i, lại gặp phải má»™t tên vô công rá»—i nghá» là m phiá»n.†Tiểu Khai tức giáºn mắng to, cúi đầu Ä‘i vá» phÃa trước.
Tiểu Khai luôn luôn nghÄ© mình tháºt không may mắn, hai mươi mốt tuổi, tốt nghiệp đại há»c, tìm công việc vô cùng khổ sở, không có tiá»n, không bạn gái, còn bị cấp trên chèn ép, những lý tưởng năm xưa khi còn Ä‘i há»c chỉ trong ná»a năm đã hoà n toà n tiêu biến sạch sẽ. Vốn hôm nay cảm thấy đã đỡ hÆ¡n, tâm tình cÅ©ng không tệ, nà o ngá» bị lão nhân đó hoà n toà n phá vỡ, lại bắt đầu cảm thấy buồn bá»±c như trước.
Còn Ä‘ang cúi đầu phiá»n não, chợt thấy dưới chân đột nhiên má»m nhÅ©n “ Phốc†không biết đạp trúng cái gì, vừa cúi đầu nhìn thấy thì hắn nhất thá»i “ phi, phi†ói ra và i hÆ¡i, đôi già y má»›i cá»§a hắn Ä‘ang đạp trúng má»™t đống phân chó dưới đất, còn bốc lên má»™t mùi hôi thối nồng nặc.
Tiểu Khai vô cùng buồn bực ngẩng đầu lên, chỉ thấy một cái đuôi chó đang khuất sau một cây tùng.
“ Váºy mà cÅ©ng bị tên già kia nói đúng sao.†Tiểu Khai không biết nên khóc hay nên cưá»i, hắn sá» trên ngưá»i suốt cả buổi cÅ©ng không tìm được cái gì để lau phân chó dưới đôi già y má»›i, bèn chạy nhanh đến bên gốc cây tùng phÃa trước.
Cây tùng cÅ©ng có rất nhiá»u lá rụng, ý cá»§a Tiểu Khai chỉ là muốn dùng và i chiếc lá lau đôi già y nhưng vừa Ä‘i và o thì chợt nghe tiếng rên rỉ rất nhá», thanh âm có vẻ nhu mị, Tiểu Khai nhất thá»i kinh hãi !
Loại thanh âm nà y bình thưá»ng hắn nghe được không Ãt, chỉ là vẫn còn chưa tiếp xúc thá»±c tế mà thôi, không nghÄ© tá»›i hôm nay ở chá»— nà y lại có thể nghe được thanh âm như thế, hắn căn bản nghÄ© cÅ©ng không dám nghÄ©, chỉ biết ở sau lưng cây tùng Ä‘ang diá»…n ra chuyện gì đó.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên đối vá»›i má»™t nam nhân còn là xá» nam( chưa tiếp xúc phụ nữ), cÆ¡ há»™i khó gặp như thế thì nhất định không thể bá» qua.
Tiểu Khai đã quên đôi già y còn dÃnh phân chó, vạch và i nhánh cây đưa mắt nhìn qua.
Ở má»™t địa phương gần hai thước, Ä‘ang có má»™t nam má»™t nữ Ä‘ang trần truồng dây dưa cùng má»™t chá»—, thân hình cá»§a nam nhân kia y như má»™t con heo, Ä‘ang hì hục trên mình má»™t nữ nhân, trong miệng phát ra tiếng thở dốc trầm trá»ng. Nữ nhân Ä‘ang nằm trên mặt đất, dưới thân có trải má»™t tấm vải trắng, eo nhá», quả nhiên nhìn rất đã mắt. Giá» phút nà y cô ta Ä‘ang hÃp mắt lại, thỉnh thoảng lại rên lên và i tiếng là m ngưá»i ta nghe được thì máu huyết cÅ©ng sôi lên.
Tiểu Khai dùng sức xoa đôi mắt, đưa đầu đến trước dò xét, gần đến như thế nên cơ hồ nhìn thấy được toà n bộ những bộ vị bà ẩn của nữ nhân, đã thu và o đáy mắt hắn toà n bộ.
Không chút nghi ngá», hắn đã bị rung động tháºt lá»›n, bất tri bất giác hắn cảm thấy chÃnh mình cÅ©ng có phản ứng. Äá»™t nhiên trong lúc nà y nghe được nam nhân kia kêu “ a†má»™t tiếng trầm muá»™n, bá»—ng nhiên dừng lại, thân thể cá»§a nữ nhân đã không còn lắc lư Ä‘ung đưa, sau đó chợt nghe nam nhân kia nói: “ Di, sao lại hôi thối như váºy?â€
“ Phải a.†Nữ nhân cÅ©ng nói: “ Tôi cÅ©ng má»›i nghe được má»™t mùi hôi thối.â€
Hai ngưá»i nà y vừa nói ra, Tiểu Khai đã cảm thấy không đúng, cẩn tháºn suy nghÄ©, di, thanh âm sao lại quen tai như thế? Hắn nghiêng đầu nhìn kỹ, nhất thá»i lại cà ng hoảng sợ !
Nguyên lai ngưá»i nam kia chÃnh là sếp cá»§a hắn tên Cổ Chánh Kinh, mà nữ kia cÅ©ng là ngưá»i quen, tại công ty được gá»i là bông hoa quản lý trợ lý Tần Trăn. Sá»± phong lưu cá»§a Tần Trăn đã rất nổi danh, nghe nói hay quan hệ khắp công ty, nhưng bất quá trước mặt má»™t ngưá»i như Tiểu Khai, không có tương lai lại không có tướng mạo nên cô ta luôn biểu hiện vẻ nghiêm trang, cao ngạo và hình dáng ra vẻ cao quý. Trên thá»±c tế khi bị Tiểu Khai giương mắt nhìn trá»™m được hết các bá»™ vị bà ẩn thì ngưá»i luôn tá» vẻ trinh khiết liệt nữ đã hoà n toà n lá»™ ra thần sắc hèn má»n.
Tần Trăn và Cổ Chánh Kinh vừa ngẩng đầu lên liá»n nhìn thấy Tiểu Khai Ä‘ang trợn mắt há hốc mồm nhìn há» cách đó không xa.
“ Nghiêm Tiểu Khai !†Cổ Chánh Kinh láºp tức rÃt gà o đứng lên: “ Ngươi ở chá»— nà y là m gì?â€
“ Ta…ta…†Tiểu Khai cả kinh, chuyện nà y không phải chuyện đùa, chỉ má»›i nói ra được hai tiếng thì gương mặt đã đỠbừng, vá»›i cục diện trước mắt, căn bản là không còn gì có thể giải thÃch, hắn quay ngưá»i lại, giống như má»™t con thá» nhanh chóng thoát ra khá»i cây tùng chạy trốn.
“ Ngươi dừng lại cho ta !†Cổ Chánh Kinh ở phÃa sau giáºn dữ. Ngoà i thanh âm cá»§a hắn, phảng phất còn nghe được Tần Trăn còn vang lên tiếng cưá»i khinh miệt: “ Tiểu xá» nam..â€
“ Mẹ nó, tiểu xá» nam thì là m sao?†Tiểu Khai vừa chạy vừa nghiến răng nghÄ©: “ Có là tiểu xá» nam thì cÅ©ng sẽ là m cho ngươi chết lên chết xuống, không tin ngươi tá»›i thá» xem.†Trong thân thể hắn có chút xao động, đây là lần đầu tiên từ khi sinh ra hắn gặp phải trưá»ng hợp như thế, là m cho hắn vừa chạy vừa hoảng hốt, trong lúc nà y đột nhiên nghe má»™t thanh âm cả kinh kêu lên: “ Nha, mau tránh ra !â€
“ Chi…†Má»™t tiếng rÃt thắng xe bén nhá»n xuyên sát lá»— tai hắn, ngay sau đó hắn cảm thấy má»™t tráºn Ä‘au nhức, bị má»™t cá»— lá»±c kháng cá»± đâm thẳng và o là m thân thể hắn liá»n bay ra ngoà i !
“ Ba !†Hai giây sau, thân thể Tiểu Khai má»›i giống như má»™t đống bùn rÆ¡i trên mặt đất, hắn chỉ cảm thấy vùng mông Ä‘au đớn nóng bá»ng, hắn hÃt sâu má»™t hÆ¡i lãnh khÃ, thiếu chút nữa ứa nước mắt, vô số ý niệm rối loạn từ trong đầu thoát ra: “ Nguy rồi…bị xe đụng rồi…xưng sưá»n gãy rồi…Ná»™i tạng tổn hại…kinh mạch đứt hết…ta phải chết…ô ô ta không cam lòng a…â€
“ Uy, tiểu tá», còn ngồi trên mặt đất là m gì, còn không mau đứng lên !†Xe ngừng lại, nhưng phản ứng cá»§a chá»§ xe là m cho hắn không thể nghÄ© ra: “ Mau đứng lên, mau lên, đừng có lãng phà thá»i gian cá»§a lão tá», mẹ nó, lão tá» phải Ä‘i chém ngưá»i đây !â€
Tiểu Khai trừng mắt nhìn chá»§ xe, ngưá»i nà y đúng là ngưá»i Ä‘iển hình cá»§a xã há»™i Ä‘en, cách ăn mặc, kÃnh râm, già y da, thân thể cao hÆ¡n má»™t mét tám mươi lăm, đứng xa và i thước, Tiểu Khai còn phải ngá»a đầu má»›i có thể nhìn được hắn. Ngưá»i đà n ông mang kÃnh râm còn rống lên má»™t tiếng: “ Còn không đứng lên !â€
Äang lúc đó, Tiểu Khai cố gắng đứng lên, vá»— vá»— bụi bặm trên ngưá»i, lau mồ hôi trên mặt, rá» lên cổ lên ngưá»i, di, tháºt sá»± là kỳ quái, dưá»ng như không bị thương!
“ Mau tránh ra !†Ngưá»i đà n ông mang kÃnh râm còn nói: “ Lão tá» phải Ä‘i chém ngưá»i, còn không tránh ra lão tá» chém ngươi bây giá».â€
“ Ta kháo..còn chưa từng nhìn thấy ngưá»i kiêu ngạo như váºy.†Tiểu Khai vừa tức giáºn nghÄ©, vừa tránh sang má»™t bên. Mắt nhìn tên kiêu ngạo Ä‘ang ngang tà ng mà đi, miệng còn phun ra má»™t luồng khói thuốc, phun thẳng và o trong mặt Tiểu Khai.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của haiduong22_07
Chữ ký của haiduong22_07
Last edited by Bùi Như Lạc; 28-03-2010 at 02:57 AM .
12-04-2009, 11:19 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Viet Nam
Bà i gởi: 103
Thá»i gian online: 1 giá» 11 phút 9 giây
Thanks: 0
Thanked 8 Times in 8 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
Nguyên tác: Closeads
Dịch thuáºt: Dân ChÆ¡i Sà i Gòn ( www.danchoisg.vn )
CHÆ¯Æ NG 1: VÔ Tá»° THIÊN THƯ (HẠ)
Ngưá»i dịch: Vô Song
Äến lúc nà y Tiểu Khai má»›i có thá»i gian chú ý tá»›i ngưá»i Ä‘ang đứng ven đưá»ng, vừa rồi ngưá»i kêu lên nhắc nhở hắn né tránh chiếc xe chÃnh là ngưá»i nà y.
Äó là má»™t cô gái còn rất trẻ, phá»ng chừng má»›i há»c tá»›i năm ba cao trung, gương mặt trắng bệch, có thể là vừa rồi bị trưá»ng hợp xe đụng là m sợ hãi, Tiểu Khai cảm khái vạn phần, nghÄ© thầm: “ Không ngá» trên thế giá»›i nà y vẫn còn ngưá»i tốt a…cô gái nà y tháºt là thiện lương, má»™t cô gái tháºt xinh đẹp.†Hắn má»™t bên vừa nghÄ©, má»™t bên Ä‘i tá»›i, Ä‘ang muốn nói tiếng cảm Æ¡n thì đột nhiên vẻ mặt cô gái lá»™ ra vẻ giống như Ä‘ang nhìn thấy quá»·, quát to má»™t tiếng: “ Quá»· a!†Rồi quay phắt ngưá»i xô mạnh hắn má»™t cái, vá»™i và ng bá» chạy.
Cái mông cá»§a Tiểu Khai còn Ä‘ang Ä‘au nhức, bị cô gái đẩy mạnh má»™t cái, thân thể liá»n mất Ä‘i thăng bằng, cái mông lại rÆ¡i bịch xuống đất “ ai yêuâ€, hắn hét thảm má»™t tiếng, lần nà y nước mắt cÅ©ng đã chảy ra.
“ Trá»i ạ, tháºt là không còn thiên lý a !†Tiểu Khai bi phẫn thầm nghÄ© : “ Chẳng lẽ không đúng lúc như váºy, tháºt là uổng phà nước miếng phải không chứ?â€
“ Äúng váºy, thá»i Ä‘iểm đúng là không chút may mắn, quả tháºt là uống phải nước đắng rồi nha.†Không biết từ khi nà o thì lão nhân dÆ¡ bẩn rách rưới kia lại chui ra, cưá»i hì hì đứng ở trước mặt Tiểu Khai: “ Thế nà o, ta nói đúng chứ, ngươi hãy xem ngươi Ä‘i, chỉ ngắn ngá»§i trong vòng mưá»i phút thì đầu tiên ngươi đạp phải phân chó, sau đó rình coi thì bị phát hiện, tiếp theo thì bị xe đụng, hắc hắc, nếu ngươi còn chưa tin ta, váºy cứ tiếp tục không may mắn như váºy Ä‘i.â€
“ Ngươi thúi lắm.†Tiểu Khai tức giáºn Ä‘iên lên, đã không còn nghÄ© đến việc dùng những từ ngữ văn minh nữa, nắm lấy vạt áo lão nhân: “ Hay oa lão bất tá», ngươi cư nhiên còn theo dõi ta, thà nh tháºt nói Ä‘i, hết thảy những việc nà y có phải là ngươi an bà i không?â€
“ Hắc hắc, a a, không phải váºy đâu.†Lão nhân không có chút gì sợ hắn, dùng những ngón tay dÆ¡ bẩn Ä‘en đúa chỉ và o tay Tiểu Khai Ä‘ang nắm lấy quần áo mình: “ Nha, ngươi xem, tay ngươi Ä‘ang cầm lấy quần áo cá»§a ta, sắt tá» trên ngưá»i ta sẽ nhảy lên ngưá»i ngươi, hắn sẽ cắn ngươi, ngươi có nhiá»u thịt như váºy, không giống như lão nhân ta xương thịt ốm nhom, cho nên nó sẽ cắn ngươi, ngươi sẽ bị lở loét, và nÆ¡i bị đầu tiên sẽ là …†Lão nhân dùng ngón tay chỉ và o eo cá»§a Tiểu Khai: “ NÆ¡i nà y !â€
Vừa dứt lá»i, Tiểu Khai liá»n cảm thấy phần eo bị Ä‘au thốn má»™t cái, phảng phất như bị cắn má»™t ngụm, nhịn không được “ ai yêu†kêu lên má»™t tiếng. Lão nhân vẫn không ngừng, ngón tay chỉ liên tục lên ngá»±c hắn, cánh tay, trên lưng, trên đùi, chân…cứ như váºy lão nhân cứ kêu lên liên tục, má»—i khi kêu má»™t vị trÃ, thì Tiểu Khai liá»n bị cắn má»™t cái Ä‘au nhói. Äau, cuối cùng không chá»— nà o không Ä‘au, quả tháºt cả ngưá»i Ä‘á»u Ä‘au đến không chịu nổi.
“ Hắc hắc, còn không buông tay?â€
Lão nhân nhẹ nhà ng đẩy cánh tay cá»§a Tiểu Khai, tay Tiểu Khai Ä‘ang nắm lấy quần áo lão cÅ©ng rất nghe lá»i liá»n buông lá»ng ra. Nói ra tháºt kỳ quái, khi hắn vừa buông tay thì tất cả Ä‘au đớn trên ngưá»i hoà n toà n biến mất.
“ Ngươi, ngươi đến tá»™t cùng là ai?†Tiểu Khai kinh nghi há»i: “ Rốt cuá»™c ngươi muốn là m gì?â€
Lão nhân cháºm rãi nhướng mắt: “ Ta không phải đã nói qua rồi sao? Ta phải giúp ngươi tiêu tai giải nạn.â€
Lão vừa nói lại vừa xuất ra và i quyển sách: “ Tiểu tá», ngươi nói xem, ngươi có nguyện ý bảo há»™ hòa bình thế giá»›i? Mấy bà tịch nà y mưá»i đồng má»™t quyển, nếu ngươi mua ba quyển, còn có thể tặng má»™t quyển, nắm chặt cÆ¡ há»™i Ä‘i.â€
“ Là m nháo ná»a ngà y, thì ra là má»™t tên lừa gạt.†Tiểu Khai vốn đã có tám phần tin tưởng lá»i lão nhân nói, nhưng khi mấy quyển sách vừa được Ä‘em ra, hắn lại phản ứng: “ Chuyện vừa rồi chỉ là trùng hợp, cho nên những cái Ä‘au vừa rồi chắc chắn là loại thuốc hóa há»c gì đó cá»§a lão nhân ngươi, may là ta không ngu ngốc.â€
“ Äừng có lo lắng suy nghÄ© nữa, cứ mua Ä‘i.†Lão nhân tiếp tục nói: “ Má»—i má»™t quyển sách nà y, Ä‘á»u có thể giúp ngươi trở thà nh cao thá»§ tuyệt thế, đây là cÆ¡ há»™i hiếm có khó gặp, nếu ngươi bá» qua, tuyệt không có lần thứ hai nữa !â€
“ Như váºy Ä‘i.†Con mắt Tiểu Khai vừa chuyển, đã nảy ra chá»§ ý: “ Mấy quyển công phu nà y cá»§a ngươi quá thưá»ng tục rồi, nếu tháºt muốn ta mua, thì hãy lấy quyển cao cấp ra Ä‘i.â€
“ Cao cấp?†Con mắt lão nhân suýt chút đã lá»t ra: “ Äây là tu chân giá»›i..nga, không đúng, ý ta nói, những quyển nà y đã là thiên hạ đệ nhất công phu, bao nhiêu ngưá»i đánh vỡ đầu cÅ©ng khó nhìn thấy má»™t quyển, bây giá» bán cho ngươi ba mươi đồng tiá»n mà ngươi cÅ©ng không cần, ngươi cư nhiên còn muốn quyển cao cấp hÆ¡n?â€
“ Phải.†Tiểu Khai vốn cÅ©ng là má»™t ngưá»i linh lợi, ra vẻ nói: “ Ngươi đừng có gạt ta nữa, ai chẳng biết trong ngá»±c ngươi còn má»™t quyển sách a.â€
“ Cái gì!†Thanh âm cá»§a lão nhân nhất thá»i cao hÆ¡n, chụp lấy cánh tay hắn: “ Sao ngươi biết trong ngá»±c ta còn má»™t quyển sách?â€
Äừng xem lão lá»›n tuổi, khà lá»±c lại không nhá», chỉ bị lão nắm má»™t cái thì đã cảm thấy cánh tay giống như bị cùm sắt chá»™p trúng, má»™t tráºn Ä‘au đớn tê tâm liệt phế, hắn vá»™i và ng kêu lên: “ Nhẹ chút nhẹ chút, ngà i mau buông tay, cánh tay ta gãy bây giá». Kháo, muốn giết ngưá»i Ä‘oạt cá»§a hay sao a?â€
“ Nói mau, ngươi là m sao mà biết?†Lão nhân đột nhiên trở nên nghiêm túc, hai tay vẫn không buông ra, vẫn Ä‘ang như gá»ng kìm nắm chặt cánh tay Tiểu Khai, xem giống như Ä‘ang dùng lá»±c bức cung.
“ Trá»±c giác, trá»±c giác a…†Tiểu Khai kêu lên: “ Ta thá», chỉ là trùng hợp thôi !â€
Lão nhân nhất thá»i sá»ng sốt, cứ đứng ngây ra suốt ba phút.
Lão chẳng những sá»ng sốt, hÆ¡n nữa trong miệng bắt đầu thì thà o tá»± nói: “ à trá»i…ý trá»i a…chẳng lẽ tháºt sá»± muốn Ä‘em sách cho hắn… Vô Tá»± Thiên Thư a…đại kiếp ngà n năm..bà máºt phi thăng…â€
Nhìn lão như Ä‘ang phải là m ra má»™t lá»±a chá»n tháºt gian nan, gương mặt nhất thá»i âm trầm, đôi chân mà y giãn ra, gương mặt toát lên vẻ quái dị, thêm thần sắc kỳ lạ, thoạt nhìn có vẻ dữ tợn vô cùng. Tiểu Khai ở má»™t bên nhìn thấy, chỉ cảm nháºn trái tim mình nhảy dá»±ng lên bình bịch.
“ Uy..uy..ta nói…†Tiểu Khai cẩn tháºn đẩy bà n tay Ä‘en đúa cá»§a lão, nhưng vẫn bất động: “ Lão nhân ngà i rốt cuá»™c muốn thế nà o a? Ta mua…ta mua được rồi chứ?†Vẻ mặt hắn Ä‘au khổ mò và o trong túi, sá» cả ná»a ngà y cuối cùng lấy ra tiá»n mặt: “ Tiá»n bối, lão tiá»n bối, lão tiá»n bối tôn kÃnh a, đây là má»™t tháng tiá»n sinh hoạt cá»§a ta đó, hôm nay ta đưa nó cho ngà i, võ lâm bà tịch nà y ta cÅ©ng không cần, hòa bình thế giá»›i ta cÅ©ng không bảo há»™ gì hết, ngà i để cho ta Ä‘i thôi, thêm mưá»i phút nữa Ä‘i phải tá»›i chá»— là m. Nếu ta tá»›i trá»…, quản lý khẳng định sẽ là m cho ta rất thê thảm đó.â€
“ Ngươi cho ta một trăm đồng nà y?†Thần sắc của lão nhân cực kỳ cổ quái.
“ Äúng váºy, ngà i hà i lòng chưa?†Tiểu Khai rầu rÄ© nói.
“ Má»—i quyển sách nà y chỉ cần mưá»i đồng, ngươi lại đưa cho ta má»™t trăm đồng, nhưng sách cá»§a ta cá»™ng lại cÅ©ng không đủ má»™t trăm đồng, ngoại trừ quyển sách trong ngá»±c cá»§a ta…chẳng lẽ đây là ý trá»i?â€
Lão nhân phảng phất như đã là m ra quyết định gì đó, dùng sức cắn răng: “ ÄÆ°á»£c rồi, Tiểu Khai ! Sau hôm nay, ngươi và ta hoà ng tuyá»n( suối và ng, ý chỉ cõi chết) tương cách, nếu có gì cÅ©ng đừng nên trách ta, đã là váºn mệnh cá»§a ngươi như thế, ta phải…â€
“ Äừng giết ta !†Nước mắt cá»§a Tiểu Khai tuôn ra, tiếng kêu tê tâm liệt phế vang lên thảm thiết: “ Lần trước thầy tướng số còn nói ta có thể sống đến chÃn mươi chÃn tuổi đó! Ta không muốn chết a !â€
“ Ai nói muốn giết ngươi?†Lão nhân thò tay và o trong ngá»±c lấy má»™t quyển sách ra: “ Cầm Ä‘i.â€
“ Äây là cái gì?†Tiểu Khai nước mắt còn đầm đìa cầm lấy quyển sách, trên bìa sách đỠbốn chữ tháºt to: “ ….â€
“ Äây là chữ gì? Sao ta lại không biết?†Tiểu Khai đáng thương ngẩng khuôn mặt ướt đẫm nước mắt lên há»i.
“ Äây là Vô Tá»± Thiên Thư.†Thần sắc cá»§a lão nhân bá»—ng nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc: “ Ngươi đã lá»±a chá»n quyển sách nà y, váºy phải giữ gìn cho tốt, tuyệt đối tuyệt đối không thể có gì sÆ¡ thất.â€
Tiểu Khai ngáºm miệng chá»i mắng, tay mở tá»›i mở lui và i lần, nhưng vẫn không mở được: “ Quyển nà y…không mở được..â€
“ Ngươi bây giá» không thể mở, vì công lá»±c không có, trong quyển sách nà y, bao gồm tất cả bà tịch ngà n năm cá»§a tu chân giá»›i, là mấu chốt trá»ng đại để phi thăng thiên giá»›i. Mà mấy vấn đỠnà y sau nà y phải do ngươi giải quyết thôi.â€
Lão nhân vá»— vai hắn, trên mặt lá»™ ra nụ cưá»i cổ quái: “ Nghiêm Tiểu Khai, ngươi không muốn duy há»™ hòa bình thế giá»›i, váºy ngươi cÅ©ng chỉ có khả năng phải duy há»™ hòa bình cá»§a tu chân giá»›i mà thôi.â€
“ Hòa bình…cá»§a tu chân giá»›i…†Tiểu Khai ngÆ¡ ngác nhìn mặt lão nhân, rốt cuá»™c nói không ra lá»i.
“ Ta cÅ©ng sắp chết rồi, từ nay vá» sau hết thảy má»i việc chỉ có thể nhá» và o ngươi, tá»± mình lÄ©nh ngá»™ Ä‘i thôi.†Thanh âm lão nhân bá»—ng nhiên trà n ngáºp cảm khái: “ Má»™t ngà n năm trước, Thiên Tuyển Môn cá»§a ta tại tu chân giá»›i từng được xưng là môn phái tiếp cáºn vá»›i chuyện phi thăng nhất, nhưng cho đến ngà y nay, suốt cả mưá»i Ä‘á»i vẫn không có ai có khả năng mở được Vô Tá»± Thiên Thư, sáng tạo kỳ tÃch phi thăng. Hôm nay ý trá»i muốn ta truyá»n Vô Tá»± Thiên Thư cho ngươi, từ đây vá» sau, danh dá»± cá»§a Thiên Tuyển Môn, tương lai cá»§a tu chân giá»›i, tất cả ký thác và o trên ngưá»i ngươi a.â€
Ở ba phút trước, Tiểu Khai còn nghÄ© lão nhân chỉ là má»™t tên cướp muốn giết ngưá»i cướp cá»§a, chỉ ba phút sau, hắn nghÄ© hết thảy má»i chuyện vừa nghe đã vượt qua sá»± tưởng tượng cá»§a mình, lão nhân trước mắt, trên mặt dù trà n đầy âm khÃ, nhưng khà thế trong lá»i nói, cùng vá»›i phong độ cá»§a má»™t bá chá»§ nắm cả giang sÆ¡n vÅ© trụ, tuyệt đối má»™t lão nhân bình thưá»ng sẽ không thể biểu lá»™ ra được. DÄ© nhiên Tiểu Khai bá»—ng nhiên cảm thấy nhiệt huyết sôi trà o, hoà n toà n bị ngôn ngữ cá»§a lão nhân là m nổi lên khà khái nam nhi: “ Ta biết rồi ! Sư phó, Thiên Tuyển Môn chúng ta có phải là tu chân giá»›i siêu cấp, cưá»ng đại siêu cấp, siêu cấp địa vị và danh tiếng hay không? Không phải ta chÃnh là má»™t thiên địa linh thể trong truyá»n thuyết mấy ngà n năm má»›i xuất hiện má»™t tu chân kỳ tà i đó chứ? Cho nên trước khi chết ngà i má»›i truyá»n y bát cho ta, để cho ta Ä‘em Thiên Tuyển Môn phát dương quang đại?â€
Lão nhân không đáp, chỉ nở nụ cưá»i: “ Ta phải Ä‘i rồi, chúc ngươi may mắn.†Hắn đột nhiên quay đầu, nhìn Tiểu Khai má»™t cái, nói: “ Ngươi nhá»› kỹ, ta là truyá»n nhân thứ hai trăm bốn mươi chÃn cá»§a Thiên Tuyển Môn, tại tu chân giá»›i ta là môn chá»§ đại danh đỉnh đỉnh Nhị Tứ Cá»u. Bây giá», ta phải Ä‘i rồi, chúng ta vÄ©nh biệt thôi.â€
“ Ngất, váºy ta đây là truyá»n nhân thứ hai trăm năm mươi? Váºy ta là Nhị Bách NgÅ© môn chá»§?†Tiểu Khai vừa nghÄ© tá»›i đó đã cảm thấy không đúng, chợt thấy hoa mắt, lão nhân đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hÆ¡i, phảng phất như chưa bao giá» xuất hiện qua. Hắn lại nhìn trên tay, quyển sách vẫn còn đó, vá»›i những nét hoa văn kỳ quái, vẫn nhìn không ra Ä‘ang viết cái gì. Hắn nghÄ© tá»›i nghÄ© lui, cÅ©ng không cách nà o nghÄ© ra lối thoát.
Hắn lấy tay cẩn tháºn niết thá», sách nà y không giống tÆ¡ không giống trúc, và o tay bóng loáng má»m mại, hiển nhiên chất liệu cÅ©ng rất kỳ lạ dị thưá»ng, tất cả ngưng tụ thà nh má»™t khối, căn bản không nhìn thấy được má»™t khe hở nà o.
“ Chẳng lẽ đây là kỳ ngá»™ trong truyá»n thuyết?†Tiểu Khai mÆ¡ mà ng tưởng tượng: “ Nhưng ta vẫn nghÄ© không ra nó có năng lá»±c gì chứ…phi thiên độn địa( bay lên trá»i chui xuống đất)? Ngá»± kiếm phi hà nh? Trữ váºt thá»§ trạc( vòng tay giữ váºt)? Ngá»c đồng giản? Hay là Luyện Khà tông pháp? Trá»i ạ ! Ta phát hiện ra ta cÅ©ng chẳng nghÄ© ra cái gì ! Quyển sách bại hoại nà y dưá»ng như không có tác dụng gì cả a…â€
Tà i sản của haiduong22_07
Last edited by kedatinh1974; 12-04-2009 at 12:05 PM .
12-04-2009, 11:22 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Viet Nam
Bà i gởi: 103
Thá»i gian online: 1 giá» 11 phút 9 giây
Thanks: 0
Thanked 8 Times in 8 Posts
--------------------------------------------------------------------------
VÔ TỰ THIÊN THƯ
Nguyên tác: Closeads
Dịch thuáºt: Dân ChÆ¡i Sà i Gòn (www.danchÆ¡isg.vn )
CHÆ¯Æ NG 2: VẬN XẤU NGẬP TRỜI (THƯỢNG)
Ngưá»i dịch: Vô Song
Vừa định bước Ä‘i, chợt nghe sau lưng có tiếng “ sưuâ€, vừa quay đầu lại, chợt phát hiện lão nhân Ä‘ang đứng ở phÃa sau: “ Ngất, không phải ngươi đã chết rồi sao? Äã vÄ©nh biệt vá»›i ta rồi mà .â€
“ Là như thế nà y.†Lão nhân gãi gãi đầu tóc rối bá»i: “ Ta không phải muốn dây dưa, bá»—ng nhiên chợt nhá»› ta quên nói vá»›i ngươi má»™t việc, cho nên trở vá» nói vá»›i ngươi má»™t chút.â€
“ Có chuyện nói mau.†Tiểu Khai nói: “ Ta sẽ không cháºm trá»… ngươi Ä‘i đâu.â€
“ Kỳ tháºt ta chỉ muốn nói cho ngươi, hôm nay ngươi vẫn tiếp tục không may mắn, má»™t lát nữa lại dẫm phải phân chó, ngồi xe buýt sẽ bị vu oan sà m sỡ, Ä‘i là m sẽ bị cấp trên la mắng, hôm nay gặp phải nhiá»u chuyện không tốt, qua khá»i ngà y sinh nháºt hôm nay thì má»›i gặp nhiá»u may mắn được.â€
“ Ta kháo..†Tiểu Khai trợn trắng mắt: “ Ngươi quay lại nói mấy chuyện nà y vá»›i ta?â€
“ ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải.†Lão nhân thần bà cưá»i cưá»i: “ Còn có chuyện nà y, ta nghÄ© ta cần phải nói cho ngươi hay.â€
“ Ai, việc gì?†Tiểu Khai láºp tức phấn khởi tinh thần: “ Có phải vừa rồi quên đưa bảo bối cho ta không? Sư phó, hoà ng tuyá»n âm dương tương cách, bảo bối không mang theo được đâu, tất cả đưa cho ta Ä‘i, nhiá»u nhất là từ nay vá» sau thanh minh mưá»i lăm ta sẽ nhang khói cho ngươi.â€
Lão nhân cÅ©ng không tức giáºn, chỉ tá»§m tỉm cưá»i nói: “ Ta nói ngươi nghe, kỳ tháºt má»™t ngà n năm trước Thiên Tuyển Môn chúng ta mặc dù rất mạnh mẽ cưá»ng đại, nhưng bây giỠđã sá»›m rÆ¡i xuống, tại tu chân giá»›i, chúng ta chỉ còn là má»™t môn phái rác rưởi, hÆ¡n nữa, ta còn phải nói cho ngươi, ta tìm ngươi là m đồ đệ, không phải vì tư chất cao bao nhiêu, mà là những ngưá»i có chút tư chất Ä‘á»u bị những môn phái khác thu nháºn rồi, ta tìm tá»›i tìm lui, chỉ có thể tìm má»™t ngưá»i không đến ná»—i quá tệ mà thôi. HÆ¡n nữa, ngà y hôm qua ta má»›i tÃnh ra được hôm nay là đại hạn cá»§a mình, ai, khả năng tiên Ä‘oán chiêm tinh bây giá» cÅ©ng đã thối lui đến bá»±c nà y rồi, tháºt là quá bi ai. Äá»i nà y tháºt sá»± không còn thá»i gian nữa, cho nên ta đã không còn biện pháp dạy tâm pháp tu chân cá»§a Thiên Tuyển Môn chúng ta cho ngươi nữa, dù sao tâm pháp nà y cÅ©ng đã trở thà nh rác rưởi, không há»c thì thôi Ä‘i, ân, đồ nhi ngoan, từ nay vá» sau ngươi đúng là ngưá»i cá»§a tu chân giá»›i, nếu có mấy trăm cừu nhân cá»§a môn phái chúng ta Ä‘i tìm ngươi báo thù, ngươi đừng có là m cho sư phó hổ thẹn đó nha !â€
“ Ngươi…†Tiểu Khai rốt cuá»™c đã nói không ra lá»i nữa.
“ Bất quá ngươi cÅ©ng không cần quá sợ hãi..†Lão nhân phi thưá»ng thân thiện vá»— bả vai hắn: “ Ta cam Ä‘oan, quyển sách ta cho ngươi tháºt là rất kỳ lạ, chỉ có Ä‘iá»u hÆ¡n ngà n năm nay chưa có ai mở được nó mà thôi, vá»›i tư chất cá»§a ngươi…hắc hắc !â€
Nói xong những lá»i nà y, lão nhân cÅ©ng đã không còn thấy bóng dáng, Tiểu Khai cảm thấy trong lòng bà n tay nhói Ä‘au, lại có thêm má»™t váºt, hắn mở ra thì thấy má»™t miếng vải, dÄ© nhiên là do lão nhân xé ra, ở trên chỉ viết bốn chữ to: “ Cẩn tháºn sư tá»·.â€
“ Chẳng biết là cái thứ gì nữa.†Tiểu Khai vô cùng buồn bá»±c ném miếng vải, ngá»a đầu nhìn trá»i, dùng sức nắm chặt nắm tay, trong lòng lặng lẽ thá»: “ Hừ hừ, lão thiên gia, còn muốn cho ta không gặp may, ta tháºt sá»± không tin, ta giương mắt nhìn dưới đất thì là m sao còn đạp phải phân chó, ta không ngồi xe buýt thì còn ai nói ta sà m sỡ, ta không Ä‘i là m việc thì còn có ai…Nga, không được, ta còn phải Ä‘i là m.â€
Äang nghÄ© ngợi, chỉ thấy trên bầu trá»i có má»™t váºt gì đó bay xẹt qua, khi bay đến trên đỉnh đầu hắn thì chỉ thấy má»™t bá»c Ä‘en gì đó rá»›t xuống “ ba†rÆ¡i thẳng và o trán hắn, nhất thá»i, má»™t mùi hôi thối xông và o mÅ©i hắn.
“ Ta kháo, là phân chim!†Tiểu Khai dùng sức lau Ä‘i phân chim dÃnh trên đầu, rốt cuá»™c nói không nên lá»i.
Sau khi Tiểu Khai lau trán sạch sẽ, Ä‘iện thoại chợt vang lên, từ bên kia truyá»n đến tiếng rÃt gà o bạo ná»™ cá»§a Cổ Chánh Kinh: “ Nghiêm Tiểu Khai ! Nếu hôm nay ngươi dám đến trá»… ta sẽ trừ Ä‘i tiá»n thưởng tháng nà y cá»§a ngươi!â€
“ Trá»i ạ ! Rõ rà ng đây là mượn việc công báo thù riêng a !†Tiểu Khai vừa than thở, vừa cắm đầu chạy tá»›i trạm xe buýt. Chuyện đến nước nà y, bất chấp lá»i cảnh báo cá»§a lão nhân, đúng giá» má»›i là quan trá»ng nhất.
Lúc nà y đúng là giá» cao Ä‘iểm lúc Ä‘i là m, xe buýt đã đầy nghẹt, Tiểu Khai vừa lên xe đã nghe má»™t mùi phấn son nồng nặc là m cho hắn thiếu chút nữa là không sao hÃt thở nổi, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy má»™t ngưá»i phụ nữ Ä‘ang đứng trước mặt mình.
Ngưá»i phụ nữ nà y có vòng eo khổng lồ, cái cổ thì phải cỡ đùi hắn, gương mặt quẹt má»™t lá»›p phấn dà y cỡ má»™t cân, thoạt nhìn tháºt sá»± cảm thấy rất kinh khá»§ng. Tiểu Khai má»›i nhìn thoáng qua thì thiếu chút nữa đã ói ra tức khắc, vá»™i và ng cúi đầu, trong lòng cưá»i thầm: “ Nếu loại nữ nhân nà y có tư cách nói ta sà m sỡ, Ä‘iá»u nà y quả tháºt là mặt trá»i má»c hướng tây rồi.â€
Äang nghÄ© tá»›i đây, chợt nghe bên lá»— tai có má»™t ngưá»i ho nhẹ má»™t chút, âm thanh tháºt là nhu mị, hÆ¡n nữa lại có vẻ quen thuá»™c, trái tim cá»§a Tiểu Khai láºp tức nhảy “ phanh†má»™t cái, liá»n quay đầu lại thì thấy được Tần Trăn.
Vừa rồi Tần Trăn rõ rà ng ở cùng má»™t chá»— vá»›i Cổ Chánh Kinh, không biết vì sao Cổ Chánh Kinh đã đến văn phòng mà bây giá» Tần Trăn má»›i xuất phát, nhưng hắn cÅ©ng không há» nghi vấn gì, chỉ vừa thấy bông hoa nổi tiếng nà y cá»§a công ty thì trong lòng hắn đột nhiên đã rối loạn, láºp tức nhá»› tá»›i thân thể trắng nõn đã nhìn thấy được sau cây tùng, tưởng tượng đến thân thể đó, hắn nhịn không được lại liếc mắt nhìn trá»™m sang bên cạnh, nà o ngá» vừa nhìn lại đã thấy gương mặt Tần Trăn tá»±a như Ä‘ang cưá»i, giương mắt nhìn mình, trong ánh mắt trà n ngáºp vẻ máºp má» nói không nên lá»i là m gương mặt Tiểu Khai chợt đỠhồng lên.
Nhưng lúc nà y còn chưa có hết, vốn Tần Trăn đại mỹ nữ chưa từng để ý gì đến Tiểu Khai, cư nhiên lại là m ra vẻ vô tình, khẽ nghiêng đầu dùng sức phất nhẹ mái tóc dà i là m cho má»™t mùi thÆ¡m ngát lan tá»a và o mặt hắn, sau đó lại bay trở vá» phÃa trước, cái miệng anh đà o nhá» nhắn hé ra bên tai hắn, thổi nhẹ và o trong tai hắn. Cảm giác rá»n rợn kỳ lạ là m cho trái tim Tiểu Khai nhất thá»i Ä‘áºp nhanh hÆ¡n rất nhiá»u.
Äiểm chết ngưá»i chÃnh là , nương theo trái tim Ä‘áºp Ä‘iên cuồng, Tiểu Khai vô cùng hoảng sợ phát hiện thân thể cá»§a mình bắt đầu có phản ứng.
“ Trá»i ạ! Lão thiên không phải Ä‘ang muốn đùa ta đó chứ?†Tiểu Khai khóc không ra nước mắt, hương khà cá»§a Tần đại mỹ nữ cứ vây quanh bên tai, hắn liá»u mạng trấn định tâm thần, cố gắng trấn tÄ©nh, nhưng cho dù cố gắng thế nà o thì phản ứng cá»§a thân thể cÅ©ng cà ng ngà y cà ng rõ rà ng, hắn dùng khóe mắt liếc qua, ánh mắt Tần Trăn vẫn Ä‘ang nhìn tá»›i, rõ rà ng là muốn nhìn xem hắn sẽ là m ra chuyện ngu ngốc thế nà o.
Nhưng vấn đỠmấu chốt là ở chá»—, Tần Trăn cà ng là m váºy thì hắn lại cà ng cảm thấy kÃch thÃch, cái loại cảm giác kÃch thÃch nà y dù thế nà o cÅ©ng không cách áp chế được.
Hắn cÅ©ng không chú ý tá»›i, nữ nhân béo ú không lồ Ä‘ang đứng trước mặt, bởi vì trên xe lúc nà y có quá nhiá»u ngưá»i, theo xe buýt chuyển động, đã cÆ¡ hồ cùng hắn ká» sát, mà lúc nà y ánh mắt hắn không dám nhìn Tần Trăn, lại trùng hợp Ä‘ang nhìn chằm chằm và o mặt bà béo đó. Cho nên gương mặt cá»§a bà béo Ä‘ang sáng lạn đột nhiên hiện ra má»™t đám mây Ä‘en, và đám mây Ä‘en sắp chuyển qua thà nh mưa bão.
“ Oanh long!†Xe buýt đột ngá»™t dừng phắt lại, Tiểu Khai mất thăng bằng ngã vá» phÃa trước, hắn chỉ cảm thấy thân thể cá»§a mình chạm và o bà béo đó má»™t chút, sau đó chợt nghe má»™t tiếng “ ba†vang lên vô cùng thanh thúy, trên mặt Tiểu Khai nhất thá»i hiện rõ năm dấu ngón tay.
“ Mẹ nó! Tuổi nhá» váºy không lo Ä‘i há»c cho giá»i, cả món Ä‘áºu hÅ© cá»§a lão nương mà cÅ©ng dám ăn, cha mẹ ngươi không biết là m sao mà dạy dá»— ngươi chứ hả!†Gương mặt phì ná»™n cá»§a bà béo rốt cuá»™c chuyển thà nh bão tố, hung hăng tát và o mặt Tiểu Khai má»™t cái, còn nói: “ Lão nương chÃnh là má»™t khuê tú, hai mươi tám xuân xanh, chưa từng có ngưá»i yêu, ngươi cư nhiên dám chiếm tiện nghi cá»§a ta? Không có cá»a đâu!â€
“ Ta…ta…†Tiểu Khai đưa tay lên bụm mặt, chỉ cảm thấy mình đầy á»§y khuất, lại không biết phải nói vá»›i ai, hắn nhìn chung quanh, má»i ngưá»i trên xe Ä‘á»u dùng ánh mắt đồng tình và hèn má»n nhìn hắn, hắn ấp úng nói: “ Các ngưá»i có thể nghĩ…ta có thể…là m chuyện vô lễ…vá»›i bà ta không chứ…ta có giống loại ngưá»i không có phẩm vị hay không đây chứ?â€
“ Cáºu trẻ, ta hoà n toà n có thể giải thÃch ná»—i khổ cá»§a ngươi, ngươi không cần giải thÃch nữa.†Má»™t ngưá»i trung niên trả lá»i: “ Không dối gạt ngươi, gần đây ta luôn cảm thấy có hứng thú vá»›i những ngưá»i lá»›n tuổi, ai, những ngưá»i như chúng ta rất khó tìm được tri âm a…có thể lưu lại Ä‘iện thoại cho ta không?â€
Tiểu Khai trợn mắt, lặng lẽ ôm lấy túi đựng Ä‘iện thoại: “ Không…không cần đâu !â€
Khi Tiểu Khai Ä‘i ra tá»›i cá»a xe, hắn vô cùng bi ai khi nháºn ra cuối cùng cÅ©ng đã trá»… giá».
Cà ng bi ai hÆ¡n khi hắn nháºn ra cả Tần Trăn cÅ©ng Ä‘i trá»… như hắn nhưng vẫn phong tình tiêu sái Ä‘i và o, Cổ Chánh Kinh ngay cả phóng hÆ¡i cÅ©ng chưa từng phóng má»™t cái. Mà khi hắn vừa Ä‘i và o, thì đã bị Cổ Chánh Kinh chỉ ngay và o mặt nghênh đón: “ Nghiêm Tiểu Khai, ngươi tá»›i trá»… !â€
“ Phải, nhưng cô ta…†Tiểu Khai chỉ chỉ và o bóng lưng ong cháºp chá»n phÃa trước.
“ Cô ta là m sao?†Ãnh mắt Cổ Chánh Kinh trừng lên: “ Cô ta không có trá»…, vừa đúng lúc kịp giá». Còn ngươi là trá»… má»™t chút, dù má»™t chút thì cÅ©ng là trá»…, ngươi có hiểu chưa?â€
“ Hiểu được.†Tiểu Khai tức giáºn hạ thấp giá»ng xuống, trưá»ng hợp như váºy đã không còn là lần đầu tiên nữa, ngay từ ngà y đầu tiên hắn Ä‘i là m, ngưá»i nà y vẫn chưa từng bá» qua cho hắn, bây giá» hắn đã Ä‘i là m ba tháng, loại tình cảnh nà y đã trở thà nh chuyện thưá»ng ngà y. HÆ¡n nữa hôm nay mình đã phát hiện ra chuyện tốt cá»§a bá»n há», phá»ng chừng mình cà ng dá»… bị khi thưá»ng thêm gấp bá»™i nữa.
“ Tốt lắm. Tiá»n thưởng tháng nà y ngươi đừng có hòng lãnh được nữa.†Cổ Chánh Kinh cháºm rãi nói, thuáºn tay Ä‘em bá»c rác rưởi dưới bà n đưa đến trước mặt Tiểu Khai: “ Nhạ, mau dá»n rác cho ta, ngươi nha, đã đến đây ba tháng mà chuyện gì cÅ©ng không là m, bây giá» mau Ä‘i là m chuyện tạp vụ nà y Ä‘i.â€
Tà i sản của haiduong22_07
Last edited by kedatinh1974; 12-04-2009 at 12:04 PM .
12-04-2009, 11:24 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Viet Nam
Bà i gởi: 103
Thá»i gian online: 1 giá» 11 phút 9 giây
Thanks: 0
Thanked 8 Times in 8 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
Nguyên tác: Closeads
Dịch thuáºt: Dân ChÆ¡i Sà i Gòn (www.danchÆ¡isg.vn )
CHÆ¯Æ NG 2: VẬN XẤU NGẬP TRỜI (HẠ)
Ngưá»i dịch: Vô Song
“ Tốt đấy.†Tiểu Khai cắn cắn môi, hắn cầm lấy bá»c rác, chỉ trong nháy mắt hắn cảm giác được ánh mắt cá»§a má»i ngưá»i trong toà n văn phòng Ä‘á»u chiếu trên lưng hắn, giống y như những mÅ©i nhá»n đâm thẳng từ phÃa sau.
“ Quản lý, như váºy không hợp quy cá»§.†Má»™t thanh âm thanh thúy bá»—ng nhiên vang lên trong phòng: “ Dá»±a theo Ä‘iá»u thứ mưá»i ba cá»§a chế độ công ty, má»—i lần Ä‘i trá»… má»™t phút phạt mưá»i nguyên, vì cái gì mà trừ Ä‘i tiá»n thưởng tháng nà y cá»§a Tiểu Khai?â€
Ngưá»i nói chuyện là má»™t cô gái phi thưá»ng xinh đẹp, gương mặt trắng như trứng gà bóc, hai gò má đầy đặn như trứng ngá»—ng không chút tỳ vết, giá» phút nà y nà ng Ä‘ang đứng, ánh nắng rạng rỡ ngoà i cá»a sổ Ä‘ang chiếu trên mặt nà ng, phảng phất như những sợi lông tÆ¡ nhá» nhất Ä‘á»u hiện rõ, cả là n da như trong suốt, ánh nắng chiếu sáng mái tóc dà i Ä‘en nhánh, thoạt nhìn quả nhiên là như thÆ¡ như vẽ, tú lệ đến mức là m cho ngưá»i ta khó thở.
Cổ Chánh Kinh xoay chuyển ánh mắt nhìn lên ngưá»i cô gái, láºp tức mặt mà y há»›n hở: “ Tiểu Trúc a, tôi biết cô là nhân viên chăm chỉ, nhưng tên Nghiêm Tiểu Khai nà y, hắn không đáng giá cho cô nói tình nghÄ©a, hắn là thứ ngưá»i luôn luôn không tuân thá»§ theo luáºt lệ cá»§a công ty, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không phải là lần đầu tiên, cô phải tin rằng, Cổ Chánh Kinh tôi xá» lý sá»± tình, đó là tuyệt đối công bằng, tôi tuyệt đối sẽ không đối đãi bất công vá»›i nhân viên đâu.â€
“ Äã như váºy thì chỉ nên phạt khoản mưá»i nguyên thôi.†Tiểu Trúc kiên trì nói.
Cổ Chánh Kinh nhướng mà y nhưng rồi láºp tức lại giãn ra, mỉm cưá»i nói: “ Tốt đấy, tốt đấy, váºy phạt mưá»i nguyên Ä‘i.â€
Tiểu Trúc nhà n nhạt cưá»i cưá»i, Tiểu Khai hướng vá» nà ng vá»›i ánh mắt cảm kÃch, nhưng ánh mắt cá»§a nà ng đã chăm chú và o văn kiện đặt trên bà n cá»§a mình, căn bản là không há» chú ý đến sá»± cảm kÃch cá»§a Tiểu Khai.
“ Quả nhiên…lão nhân nói toà n bá»™ Ä‘á»u ứng nghiệm rồi.†Tiểu Khai lặng lẽ nghÄ©. “ Hôm nay là sinh nháºt hai mươi mốt tuổi cá»§a ta, váºy sau ngà y nà y, tháºt sá»± có thể chuyển váºn hay không?â€
“ NghÄ© lung tung gì đó.†Cổ Chánh Kinh đá và o mông hắn: “ Tranh thá»§ thá»i gian ! Äem rác Ä‘i đổ rồi nhanh vá» là m việc, đừng tưởng rằng má»—i tháng công ty phát lương không công cho ngươi !†Hắn nặng ná» hừ má»™t tiếng, xoay ngưá»i Ä‘i và o văn phòng quản lý cá»§a mình, dùng sức đóng mạnh cánh cá»a. Chỉ qua ba giây, cánh cá»a lại mở: “ Uy, Tần trợ lý, mau đến đây bà n công việc vá»›i tôi.â€
“ Ai, được.†Tần Trăn phong tình vạn chá»§ng đứng lên, nữ nhân nà y má»—i má»™t cỠđộng Ä‘á»u mang theo vẻ mị hoặc cá»§a nữ nhân, nghe nói rất nhiá»u quản lý cá»§a công ty Ä‘á»u có quan hệ vá»›i cô ta, cô gái nà y tiêu sái Ä‘i và o văn phòng quản lý, đôi già y cao gót dưới chân vang lên những tiếng vang thanh thúy, theo cánh cá»a phòng quản lý khép lại, chợt nghe phÃa sau vang lên liên tiếp những tiếng nuốt nước miếng ừng á»±c.
Tiểu Khai cầm bá»c rác Ä‘i đổ, rồi lại chăm chỉ rá»a sạch toilet, lúc nà y cả ngưá»i ướt đẫm quay trở lại văn phòng ngồi xuống. Hắn vừa ngồi xuống thì có bảy, tám ngưá»i liá»n vây quanh tụ táºp.
“ Tiểu Khai, đây là bản đồ há»a cá»§a ta ngà y hôm qua, mau giúp ta vẽ lại má»™t chút.â€
“ Tiểu Khai, ta vừa má»›i nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a khách hà ng cần phải ra ngoà i, phần văn kiện nà y ngươi giúp ta đánh ra Ä‘i.â€
“ Tiểu Khai, bá»c rác cá»§a ta ngà y hôm qua quên đổ, ngươi há»— trợ là m giùm má»™t chút a.â€
“ Tiểu Khai, đây là bà i táºp cá»§a con nhá» cá»§a ta, hắn phải Ä‘em ná»™p ngay a, ngươi là m cho ta Ä‘i.â€
…..
Tiểu Khai vô cùng buồn bục nhìn trên bà n mình chỉ trong nháy mắt đã đặt đầy các loại văn kiện, báo chÃ, bá»™ sách, tháºm chà là bà i táºp cá»§a tiểu há»c. Tiếp theo cá»a phòng quản lý lại “ ba†mở ra, Cổ Chánh Kinh mang theo má»™t gương mặt á»ng hồng nghiêm túc tiêu sái Ä‘i đến trước mặt hắn, nhìn thấy những đồ đạc lá»™n xá»™n trên bà n hắn thì chau mà y, tháºp phần uy nghiêm nói: “ Tiểu Khai, ngươi dùng thá»i gian Ä‘i là m để là m chuyện riêng ! ÄÆ°á»£c, tháng nà y trừ má»™t ná»a tiá»n lương !â€
“ Nhưng…mấy thứ nà y không phải là cá»§a ta !†Tiểu Khai không cách nà o nhìn vá» bốn phÃa, đám đồng sá»± phảng phất như biến thà nh đà điểu, Ä‘em đầu mình giấu và o sau cái máy tÃnh, má»—i ngưá»i Ä‘á»u là m ra bá»™ dáng chăm chú là m việc.
“ Còn nói không phải cá»§a ngươi ! Không phải cá»§a ngươi thì là cá»§a ai !†Cổ Chánh Kinh nổi giáºn: “ Thái độ là m việc cá»§a ngươi có vấn đỠnghiêm trá»ng ! Mau viết bản kiểm Ä‘iểm cho ta, nếu không ta sẽ không tha cho ngươi !â€
“ Cổ quản lý, mấy thứ nà y quả tháºt không phải cá»§a hắn đâu, tôi có thể là m chứng.†Thanh âm thanh thúy dá»… nghe vang lên, cô gái tú lệ Tiểu Trúc lại đứng lên: “ Lại nói, mặc dù dùng thá»i gian Ä‘i là m để là m chuyện riêng, cho tá»›i bây giá» cÅ©ng không có việc trừ Ä‘i má»™t ná»a tiá»n lương bao giá»?â€
Thần sắc cá»§a Cổ Chánh Kinh rõ rà ng có chút ngạc nhiên, vẻ mặt hắn phi thưá»ng bất thiện, trầm mặc suốt ná»a phút má»›i hÃt sâu má»™t hÆ¡i, rồi má»› ngẩng đầu cưá»i nói: “ Tiểu Trúc, cách nói cá»§a cô có vẻ như là tôi đã là m quá mức..â€
“ Mẹ nó, nếu không phải vì Tiểu Trúc, lão tỠđã sá»›m không tha cho ngươi !†Trong lòng Tiểu Khai vừa mắng chá»i, nhưng bên ngoà i vẫn thà nh tháºt là m ra vẻ quy cá»§: “ Quản lý, sá»± phê bình cá»§a ngà i Ä‘á»u là tôi đã sai lầm, sáng mai tôi sẽ Ä‘em bản kiểm Ä‘iểm ná»™p cho ngà i.â€
“ Ân, váºy thì không tệ lắm.†Cổ Chánh Kinh vừa lòng gáºt gáºt đầu, quay trở lại phòng: “ ÄÆ°á»£c, má»i ngưá»i cứ lo là m việc, Tần trợ lý, chúng ta và o trong tiếp tục bà n việc.â€
Tiểu Khai lặng lẽ thở dà i, ánh mắt nhìn sang bên cạnh, ở phÃa trước hắn ở ngay vị trà thứ hai là cô gái tháºp phần thanh tú: “ Trì Tiểu Trúc.â€
Theo má»™t phương diện nà o đó mà nói, Tiểu Khai là má»™t ngưá»i rất ngu ngÆ¡ vá» chuyện tình cảm, lúc hắn còn là má»™t há»c sinh, hắn chưa từng có bạn gái, cho đến khi tốt nghiệp, Ä‘i là m, đến má»™t công ty, ngưá»i đầu tiên nhìn thấy là Trì Tiểu Trúc, hắn má»›i phảng phất hiểu được cái gì gá»i là tình yêu.
Ở ánh mắt lần đầu tiên nhìn Trì Tiểu Trúc, trong tim hắn như có gì đó Ä‘áºp vỡ, sau đó má»™t thân ảnh cá»§a má»™t cô gái Ä‘i và o, chiếm cứ cả tâm hồn hắn, là m trong lòng hắn rốt cuá»™c không còn chứa đựng bất cứ ai khác, Tiểu Trúc thanh tú, Tiểu Trúc u nhã, Tiểu Trúc như mê ảo, còn có khà chất như thÆ¡ như vẽ, phảng phất như có má»™t đạo sét đánh, trá»±c tiếp bổ trúng và o trái tim cá»§a hắn, chỉ trong má»™t giây ngắn ngá»§n, hắn đã bị giam cầm ngay tức khắc.
Vì thế, hắn đối vá»›i nà ng vừa gặp đã yêu, nếu không phải hắn vì đã mê luyến nà ng, theo tÃnh tình khi xưa tại trưá»ng há»c cá»§a hắn, hắn đã sá»›m mắng thẳng và o mặt Cổ Chánh Kinh.
Chỉ tiếc hoa rÆ¡i hữu ý, nước chảy vô tình, mặc dù trong lòng hắn yêu nà ng đến không muốn sống, nhưng nà ng đối vá»›i hắn tá»±a hồ như không có má»™t chút ý tứ nà o, ngoại trừ những lúc hắn bị khi dá»… thì nói giúp dùm và i câu trượng nghÄ©a, bình thưá»ng nà ng đối vá»›i Tiểu Khai Ä‘á»u như không nhìn thấy. Nà ng là má»™t cô gái vô cùng trầm tÄ©nh, lặng lẽ Ä‘i là m, lặng lẽ tan sở, má»™t câu má»™t lá»i, má»™t vẻ nhà n nhã không chút vá»™i vã, nhìn nà ng như có gì đó bà ẩn, trà n ngáºp vẻ Ä‘ang chìm đắm trong sá»± bình hòa cuá»™c sống, thản nhiên độc láºp, không giống ngưá»i cá»§a nhân gian.
Nghe nói nhà nà ng cÅ©ng rất già u có, nà ng Ä‘i là m ở đây là vì cha mẹ nà ng và cấp trên cá»§a tổng công ty có giao tình, cho nên mặc dù nà ng thưá»ng xuyên chỉ trÃch Cổ Chánh Kinh, nhưng Cổ Chánh Kinh cÅ©ng không dám là m khó dá»… nà ng, má»™t danh môn khuê tú như nà ng, cho dù có sa sút cách mấy cÅ©ng không bao giá» gả cho má»™t ngưá»i như Tiểu Khai.
Lại nói, mặc dù nà ng coi trá»ng Tiểu Khai, nhưng rõ rà ng nà ng và Tiểu Khai cÅ©ng không thể có kết quả gì.
Nhưng duy trì như thế, Tiểu Khai cà ng mê luyến nà ng, cà ng mê luyến nà ng bao nhiêu, thì hắn cà ng có thể chịu đựng được sự khi dễ áp chế của Cổ Chánh Kinh.
Tiểu Khai đánh và o trong máy tÃnh má»™t tin tức: “ Cảm Æ¡n cô.â€
Rất nhanh Tiểu Trúc đã nở má»™t nụ cưá»i đáp lá»…, sau đó Tiểu Khai cÅ©ng không biết nói thêm gì nữa. Mặc dù hắn khá» khạo, nhưng hắn cÅ©ng nhìn ra được, Trì Tiểu Trúc căn bản là không chút mảy may có hứng thú gì vá»›i hắn, dù cho là hứng thú để nói chuyện.
Thá»i gian Ä‘i là m cÅ©ng nhanh chóng trôi qua, vừa đảo mắt đã qua năm giá», Tiểu Khai khẩn trương nhìn Ä‘iện thoại trước mặt mình, trong lòng khẽ đếm: “ Còn có ná»a phút…hai mươi giây…mưá»i giây..a…tháºt là kÃch động, láºp tức sẽ qua hai mươi mốt tuổi ! Ta tháºt sá»± láºp tức có thể chuyển váºn hay không a?â€
“ Nghiêm Tiểu Khai !†Má»™t tiếng rÃt gà o quen thuá»™c vang lên bên tai: “ Ngươi Ä‘ang là m cái gì !â€
Tiểu Khai sợ tá»›i mức báºt run, vừa ngẩng đầu đã thấy gương mặt Cổ Chánh Kinh Ä‘ang gần trong gang tấc.
“ Ta…ta không là m gì.†Tiểu Khai bối rối giải thÃch.
“ Không là m gì?†Cổ Chánh Kinh cưá»i lạnh, hai tay chống lên bà n thá»§y tinh, cố ý chồm sát gương mặt đến gần, hình thà nh má»™t loại uy áp, trong miệng từng đợt từng chữ buông ra: “ Ta rõ rà ng nhìn thấy thá»i gian Ä‘i là m mà ngươi chỉ giương mắt nhìn đồng hồ, rõ rà ng ngươi chỉ ngồi ở chá»— nà y để chá» tan sở, ngươi căn bản cả má»™t chút tÃch cá»±c là m việc và trách nhiệm là m việc Ä‘á»u không có !â€
“ Ta sai rồi !†Tiểu Khai rõ rà ng hiểu phải láºp tức nháºn sai, dá»±a theo kinh nghiệm mấy tháng là m việc, nếu không trá»±c tiếp nháºn sai, thì kết quả không những là bị nói mình sai đồng thá»i còn thêm tá»™i danh là thái độ có vấn Ä‘á».
“ Chỉ nháºn sai là được sao?†Cổ Chánh Kinh huÆ¡ tay, cả thân thể chồm tá»›i, hét lá»›n: “ Nếu má»—i nhân viên trong công ty Ä‘á»u giống như ngươi váºy thì công ty chúng ta đây còn có tương lai gì nữa? Nếu má»—i nhân viên công ty Ä‘á»u…â€
Äang nói tá»›i đó đột nhiên nghe được trên đỉnh đầu phát ra “ đương đương đương†thanh âm du dương thanh thúy, năm giỠđã tá»›i.
“ Ta sẽ chuyển váºn rồi…†Tiểu Khai lặng lẽ suy nghÄ©.
Tà i sản của haiduong22_07
Last edited by kedatinh1974; 12-04-2009 at 12:05 PM .
12-04-2009, 11:26 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Viet Nam
Bà i gởi: 103
Thá»i gian online: 1 giá» 11 phút 9 giây
Thanks: 0
Thanked 8 Times in 8 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
Nguyên tác: Closeads
Dịch thuáºt: Dân ChÆ¡i Sà i Gòn (www.danchÆ¡isg.vn )
CHÆ¯Æ NG 3: TUYỆT THẾ HẢO MỆNH (VẬN Tá»T TUYỆT THẾ) (THƯỢNG)
Ngưá»i dịch: Vô Song
Cổ Chánh Kinh hung hăng trừng mắt nhìn cái đồng hồ trên đầu, quay đầu lại giáo huấn: “ Nếu má»—i nhân viên…Ai nha !†Äang nói đến đó, chợt nghe dưới tay truyá»n đến má»™t tiếng nứt vỡ lá»›n, nguyên lai tay hắn chống dưới cái bà n thá»§y tinh trong suốt, bá»—ng nhiên trong lúc đó gãy Ä‘oạn là m đôi, thân thể Cổ Chánh Kinh nhất thá»i mất Ä‘i thăng bằng, hắn còn Ä‘ang muốn gắng gượng giữ vững thân hình, láºp tức lấy tay bám chặt và o bà n, thân thể liá»u mạng ngã vá» phÃa sau, nhưng má»™t mảnh thá»§y tinh đã láºp tức rÆ¡i ra, rốt cuá»™c hắn hoà n toà n mất Ä‘i thăng bằng, thân thể mạnh mẽ té nghiêng ra phÃa trước, nương theo góc bà n Ä‘ang rÆ¡i, thá»i Ä‘iểm rÆ¡i cái đầu hắn còn thuáºn tiện va chạm và o góc bà n má»™t cái tháºt mạnh.
“ Bồng.†Má»™t thanh âm vang lên, va chạm nà y quả tháºt không nhẹ, Tiểu Khai ở má»™t bên chỉ nhìn, cảm thấy cả trà não cÅ©ng Ä‘á»u run lên.
Trên mặt đất rải đầy những mảnh vỡ thá»§y tinh nát vụn, còn Cổ Chánh Kinh tháºt không may, loại thá»§y tinh là m bà n ở văn phòng nà y có độ cứng cá»±c cao, mặc dù cả thân thể máºp mạp cá»§a hắn có té xuống cÅ©ng không thể là m nứt được, nhưng lại trong tÃch tắc nà y lại vỡ nát thà nh hai, gương mặt Cổ Chánh Kinh đúng lúc lại rÆ¡i và o giữa đống thá»§y tinh, chợt nghe hắn phát ra má»™t tiếng như heo bị giết: “ Ai yêuâ€, rồi không còn nghe được thanh âm gì nữa.
“ Trá»i ạ, Cổ quản lý, ngà i không có việc gì chứ !†Nhất thá»i có ba bốn ngưá»i vá»t tá»›i, phi thưá»ng nhiệt tâm kéo Cổ Chánh Kinh đứng lên, Tiểu Khai liếc mắt nhìn, nhìn thấy gương mặt hắn bị cắm đầy vô số mảnh vỡ thá»§y tinh, nhịn không được báºt cưá»i ra tiếng. Vừa cưá»i xong hắn liá»n cảm thấy không đúng, còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy gương mặt đầy máu kia mở ra má»™t cái lá»— nhá», từ trong lá»— bay ra tiếng rÃt gà o: “ Nghiêm Tiểu Khai, ngươi còn dám cưá»i !â€
“ Ta…!†Trên trán Tiểu Khai nhất thá»i toát ra mồ hôi.
“ Reng…reng…†Ngay trong lúc nà y, Ä‘iện thoại lại vang lên. Tần Trăn vá»™i và ng chạy tá»›i tiếp Ä‘iện thoại, Ä‘iện thoại vừa thông, gương mặt cô ta chợt trắng bệch không còn chút máu: “ Cổ quản lý…â€
“ Chuyện gì, cứ nói !†Cổ Chánh Kinh quả nhiên là bị tức giáºn đến hồ đồ, đã không nhìn thấy được sắc mặt Tần Trăn có vẻ không đúng: “ Äừng có ấp a ấp úng nữa.â€
“ Nga, được, là thế nà y.†Tần đại mỹ nữ láºp tức nói: “ Cấp trên thông báo, tà i vụ cá»§a chúng ta có Ä‘iểm không chÃnh xác, hai ngà y nữa tổng giám đốc tà i vụ sẽ xuống đây thị sát.â€
“ Tổng giám đốc tà i..tà i vụ..†Gương mặt Cổ Chánh Kinh như không còn chút máu, bất quá bây giá» chỉ có thể nhìn thấy má»™t mảnh mà u đỠđầy mảnh vỡ thá»§y tinh: “ Chuyện nà y…khi nà o đến?â€
“ Ngà y mốt.†Tần Trăn nói.
Cổ Chánh Kinh hÃt sâu má»™t hÆ¡i như muốn tiêu hóa tin xấu nà y, quắt mắt quay đầu trừng Tiểu Khai: “ Nghiêm Tiểu Khai, chuyện hôm nay Ä‘á»u là ngươi là m ra hết ! Ta sẽ trừ tháng…â€
Lần nà y Cổ quản lý đáng thương còn chưa nói hết lá»i, chiếc đồng hồ treo trên tưá»ng vốn Ä‘ang bất động bá»—ng nhiên rá»›t xuống, không há» có má»™t dá»± báo, vô thanh vô tức nện xuống ngay giữa đầu hắn, hắn liá»n ngất Ä‘i.
“ Oa ! Cổ quản lý, ngà i là m sao váºy?†Không Ãt ngưá»i xông tá»›i, ba chân bốn cẳng dìu hắn lên. Tiểu Khai ngÆ¡ ngác đứng ở bên cạnh, chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng, hết thảy như Ä‘ang nằm mÆ¡, rốt cuá»™c nói không nên lá»i.
“ Chuyển váºn rồi, tháºt sá»± chuyển váºn rồi a !†Trong cõi lòng tiêu sái Tiểu Khai rá»i khá»i văn phòng, chỉ cảm thấy trong lòng có sá»± thống khoái nói không nên lá»i, bước chân so vá»›i ngà y trước nhanh hÆ¡n rất nhiá»u, còn Ä‘ang vui vẻ bước Ä‘i, bá»—ng nhiên bên cạnh truyá»n đến má»™t trà ng tiếng chó sá»§a, nhất thá»i dá»a hắn nhảy dá»±ng, vá»™i và ng quay đầu, chỉ thấy má»™t con chó hoang lông lá bẩn thỉu Ä‘ang rÃt gà o gầm gừ vá»›i hắn.
“ Ta kháo ! Muốn là m gì?†Tiểu Khai vốn sợ chó, vội và ng dừng bước, khẩn trương run lên, còn chưa kịp phản ứng thì ở bên cạnh xuất hiện một tên ăn mà y, tay cầm một sợi dây ôm lấy con chó rồi kéo một vòng dây trên mặt đất tròng và o đầu nó.
“ Uông uông..ô ô..†Con chó kia kêu lên má»™t tiếng ăng ẳng, rồi xụi lÆ¡ bất động, tên ăn mà y ôm lấy nó, nhìn Tiểu Khai cưá»i, nhanh chóng lui lại bên cạnh góc tưá»ng.
“ Chuyện nà y cÅ©ng tháºt là quá khoa trương a.†Tiểu Khai trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng nà y.
Trên đưá»ng vá» nhà hết thảy Ä‘á»u thuáºn lợi, ngay cả ngưá»i trên xe buýt cÅ©ng rất Ãt, Tiểu Khải tìm được má»™t chá»— ngồi. Sau khi đến nÆ¡i, hắn liá»n vá»™i chạy tá»›i má»™t tiệm xổ số, không thể không nói tá»›i hắn có ý nghÄ© tháºt đáng buồn cưá»i, nếu đã có váºn khà tốt, váºy đương nhiên là phải mua xổ số, đối vá»›i Tiểu Khai mà nói, đây là do xem tiểu thuyết huyá»n huyá»…n nhiá»u năm hình thà nh ý nghÄ© nà y. Bất quá hắn lại chạy quá nhanh, ở ven đưá»ng có má»™t miếng vá» trái cây gì đó mà hắn không kịp chú ý, kết quả là đạp trúng má»™t cái, nhất thá»i trợt nhanh như đằng vân giá vÅ© hung hăng ngã vá» phÃa trước.
“ Nhạc cá»±c sinh bi ( vui quá sẽ có chuyện buồn), đã gặp báo ứng rồi.†Äây là phản ứng đầu tiên cá»§a Tiểu Khai: “ Äiá»u nà y không phải trở thà nh giống như Cổ quản lý hay sao.†Trong đầu hắn vừa xẹt qua ý niệm nà y thì liá»n té trên mặt đất, nhưng…
“ Di, kỳ quái, không Ä‘au nga.†Tiểu Khai chú ý nhìn xuống, khi mình té thì cánh tay vừa lúc đặt trên má»™t cái bao da mà u Ä‘en, cái bao má»m mại, thoạt nhìn chất lượng cÅ©ng tốt. Tiểu Khai đứng dáºy, mở bao da, bên trong chia thà nh bốn lá»›p, không có váºt gì, Tiểu Khai không cam lòng tìm tá»›i tìm lui, cuối cùng ở bên trong tìm được má»™t cái khóa kéo, kéo ra thì thấy bên trong có khoảng mưá»i cái thẻ, cÆ¡ bản Ä‘á»u là thẻ ngân hà ng và há»™i viên, còn có những thứ Tiểu Khai rất quen thuá»™c, tá»· như ngân phiếu công thương, ngân phiếu chiêu thương, còn có những thứ hắn chưa từng thấy nhưng cÅ©ng đã nghe qua, tá»· như thẻ cá»§a câu lạc bá»™ đánh golf, tư nhân thương vụ há»™i sở, hắn không há» nghi vấn, biết ngay chá»§ nhân cá»§a túi da nà y tuyệt đối là kẻ có tiá»n. Nhưng hắn biết mấy thứ nà y không có chút giá trị vá»›i hắn, bởi vì hắn không biết máºt mã cá»§a mấy cái thẻ nà y.
Thu hoạch duy nhất cá»§a Tiểu Khai là trong đó có má»™t tấm ảnh chụp cá»§a má»™t cô gái, cô gái trong ảnh có tóc dà i buá»™c cao như Ä‘uôi ngá»±a, thoạt nhìn thấy rất tú lệ rạng rỡ, đôi mắt tháºt đẹp, tháºt sá»± là đáng yêu đến nói không nên lá»i, trà n ngáºp vẻ thanh xuân sức sống, trông rất vui vẻ.
“ Ân, không thể nghi ngá», đây là bạn gái cá»§a kẻ có tiá»n nà y.†Tiểu Khai ghen ghét nghÄ©: “ Trong năm nay, tất cả các cô gái tốt Ä‘á»u bị mấy con heo có tiá»n nà y nà y cướp Ä‘i hết rồi.†Vừa nghÄ© hắn vừa tưởng tượng ra má»™t ngưá»i đà n ông trung niên máºp ú như heo Ä‘ang kéo má»™t cô gái xinh đẹp hoạt bát.
Tiểu Khai lắc đầu, bỠý nghÄ© miên man linh tinh nà y Ä‘i, miá»…n cho việc phá hư tâm tình tháºt tốt hiện thá»i cá»§a hắn, hắn Ä‘i đến Ä‘iểm xổ số, kêu lên tháºt khá»e khoắn: “ Mua xổ số!â€
“ Mua xổ số mà cÅ©ng lá»›n tiếng như váºy!†Bà cụ bán xổ số cÅ©ng đã quen biết Tiểu Khai, vừa lầm bầm vừa Ä‘i tá»›i: “ Tiểu Khai nha, mua xổ số nà y cÅ©ng là phương pháp đó, mua kiểu như ngươi thì tháºt là không đúng đâu.â€
“ Tránh ra, tránh ra..†Tiểu Khai vừa cầm lấy xổ số thì đã bị má»™t tên đà n ông to con đẩy sang má»™t bên: “ Tên nghèo rá»›t nà y cút qua má»™t bên, lão tá» phải mua má»™t trăm vé.â€
“ Hừ, đại nhân không chấp nhất thứ tiểu nhân.†Tiểu Khai ở sau lưng lén lút giÆ¡ lên ngón giữa, thấy bà cụ báºt cưá»i, hắn cÅ©ng cưá»i, chỉ thấy tên to con kia chụp lấy má»™t cá»c xổ số, huÆ¡ qua mặt Tiểu Khai, nói vá»›i vẻ tá»± hà o: “ Tiểu tá» nhìn thấy chưa, lão tá» sẽ trúng thưởng cho ngươi xem.â€
Tiểu Khai Ä‘ang vui chợt thấy hÆ¡i buồn bá»±c, ngưá»i nà y muốn mua thì cứ mua, cần gì phải khoe khoang trước mặt mình? Tháºt kỳ quái, chỉ thấy má»™t thiếu phụ ăn mặc nóng bá»ng Ä‘i tá»›i, lá»›n tiếng nÅ©ng nịu: “ Cưng à , có tốt không?†Sau đó tá»±a thân thể má»m oặt và o bên ngưá»i tên to con, còn quay đầu nhìn Tiểu Khai vá»›i vẻ phong tình, nháy mắt vá»›i hắn má»™t cái. Trái tim Tiểu Khai nhất thá»i nhảy dá»±ng, nghÄ© thầm: “ Kháo, nguyên lai là như thế.â€
Tên to con hiển nhiên là loại nam nhân có lòng hư vinh khoe khoang, động tác cá»§a bà n tay tháºt nhanh, đã mở ra năm mươi vé, kêu to lên: “ Ha ha, trúng thưởng rồi.â€
“ Nhiá»u Ãt?†Thiếu phụ vui vẻ nhìn qua.
“ Hai nguyên.†Gương mặt cá»§a tên to con hÆ¡i hồng lên má»™t chút rồi láºp tức có vẻ ngang tà ng: “ Äại gia có cần gì đến tiá»n kia chứ, đây là đồng tiá»n mua vui mà , nà o, bảo bối, hôn má»™t cái coi.â€
Nghe váºy thiếu phụ quay mặt qua, hôn gã má»™t cái, Tiểu Khai nhìn thấy chợt nổi da gà .
Tên to con mở ra má»™t trăm vé xổ số nhưng lại chỉ trúng có hai đồng tiá»n, trong lòng cÅ©ng cảm thấy không thoải mái, còn chưa nói được gì thì bên cạnh có má»™t tiếng nói: “ ÄÆ°á»£c rồi, ngươi đã mua xong rồi, đến phiên ta.â€
“ Sao, tiểu tá» nghèo mạt, ngươi cÅ©ng có tiá»n mua?†Gã nổi giáºn.
“ Ta không mua.†Tiểu Khai chỉ vé số cá»§a mình: “ Ta trúng thưởng.â€
“ A, trúng thưởng?†Gã như nằm má»™ng: “ Nhiá»u Ãt?â€
“ Hắc hắc, cÅ©ng không nhiá»u.†Tiểu Khai nhà n nhạt nói; “ Má»™t vạn mà thôi.â€
Mặt trá»i còn chưa lặn xuống núi, nhưng hà o quang chợt chiếu ra trên tá» xổ số ở tay Tiểu Khai, ở giữa trung tâm tấm vé, Ä‘ang có dòng chữ má»™t vạn nguyên hết sức rõ rà ng xá»™c thẳng và o trong mắt tên to con.
Tà i sản của haiduong22_07
Last edited by kedatinh1974; 12-04-2009 at 12:21 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu/vo tu thien thu , doc onl vo tu thien thu , doc vo tu thien thu , doc vo tu thien thu onl , hack vo tu thien thu \ , hinh vo tu thien thu , ìàãàçèíû , íîêèà , ñâåòèëüíèêè , ñèñüêè , ñöåíàðèè , ñòèõè , õîëîäèëüíèê , phi m vo tu thien thu , phi vo tu thien thu , phim vo tu thien thu , pvo tu thien thu , sac hiep-vo tu thien thu , thien thu vo tu , tom tat vo tu thien thu , vô tá»± thiên thu 4vn , vô tá»± thiên thư , vô tá»± thiên thư 4vn , vô tư thien thư , vo tan thien thu 4vn , vo tá»± thiên thư , vo tá»± thiên thư 4vn , vo tá»± thiên thư-4vn , vo ti thien thu , vo tu tai thien thu 4vn , vo tu thien t hu , vo tu thien thu , vo tu thien thu 238 , vo tu thien thu 4 vn , vo tu thien thu 4vn , vo tu thien thu 4vn eu , vo tu thien thu 4vn.eu , vo tu thien thu chap 21 , vo tu thien thu dich txt , vo tu thien thu ebook , vo tu thien thu full , vo tu thien thu full 4vn , vo tu thien thu online , vo tu thien thu quyen 21 , vo tu thien thu tap 15 , vo tu thien thu tap 21 , vo tu thien thu thuy hu , vo tu thien thu txt , vo tu thien thu. , vo tu thien thu/ , vo tu thien thuu , vo tu thin thu 4vn , vo tu thithiên thư 4vn , vo tu tien thu , vo tu tjien thu , vo tu yhien thu , vo tui thien thu , vo tuthien thu , vothuthienthu , votuthien ehu , votuthienthu , votuthienthu chuong 1 , www.vo tu thien thu , xem phim vo tu thien thu , ýêîëîãèÿ , zo tu thien thu , ðîæäåíèÿ