[Huyền Ảo] Nghịch Lân - T/g: Kỵ Trứ Oa Ngưu Khứ Lữ Hành - New: Chương 82
Nghịch lân
Tác giả: kỵ trứ oa ngưu khứ lữ hành
Chương 1 : Phế Vật
Dịch & Biên : phamhongtan
Nguồn: TTV
Khoảng không bao la, những tia nắng trải khắp.
Vài đám mây trắng phía xa tít mảng trời xanh uể oải lơ lửng phơi mình dưới ánh nắng ấm áp nhẹ nhàng di động, giống như không có chút sức sống, có vẻ như lúc nào cũng có thể lộn cổ ngả nhào từ trên trời cao xuống.
Mặt đất khắp nơi nóng nực giống như một lò lửa, ngoại trừ thế giới ra thì chỉ có con Ve Sầu không biết mệt mỏi kia là không ngừng kêu “ ve ve” rất khó chịu, ngoài ra không còn nghe một tiếng động gì khác.
Ầm!
Một tiếng nổ truyền đến, mặt đất cũng bị chấn động mà rung lên dữ dội, khí thế phô thiên cái địa kia, giống như đang động đất.
Chẳng lẽ động đất sao? Mọi người khắp nơi đều khiếp sợ bất an.
Mặt đất giống như động đất chấn động mãnh liệt! cùng lúc đó, khoảng không phía xa xa chợt bừng lên một luồng sáng chói mắt! Dù có cách xa mấy chục km, luồng sáng kia vẫn lóa mắt hết sức, khiến mọi người sây xẩm mặt mày.
Nếu nói không phải vì khoảng cách quá xa, chỉ sợ con mắt của những người này hoặc động vật đều sớm đẫ bị kích thích biến thành mù lòa.
Luồng sáng chói mắt chợt lóa lên mà qua, phía sau, xa xa trên bầu trời từ từ nổi lên một đóa Ma CÔ Vân ( Đám mây hình cây nấm) khổng lồ
Ma cô vân? Cái này không phải là hình của một vụ nổ hạt nhân sao? Lại nghĩ
đến tiếng nổ long trời lở đất ban nãy.
Trong nháy mắt, trong lòng mọi người hoảng sợ không hiểu! chẳng lẽ lại xảy ra đại chiến thế giới thứ III? Trong phút chốc, tất cả mọi người đều rơi vào trạng thái khủng hoảng.
Nhưng mà, người chưa kịp cảm thấy sợ hãi, theo luồng sáng hiện lên, một giọng nói lúc ẩn lúc hiện từ Ma Cô Vân truyền đến :” Đồ vô lại ám hại ta, ta nhất định sẽ quay lại!”
Chỉ có điều, chỉ trong nháy mắt, giọng nói liền tan biến giống như chưa xuất hiện!
Khoảng cách Ma Vân Cô không xa, nhưng mà lại, nhưng lại nằm ngoài hoàn
toàn phạm vi lực sát thương, vài người nhìn lên Vân Ma Cô kia không ngừng cười lạnh
“Hắc hăc, cái tên vương bát đản Tần Hiên kia chỉ sợ đã sớm tan xương nát thịt rồi” một thanh niên cười lạnh nói, trên mặt hiên lên vẻ tàn nhẫn.”
“Dù hắn có là thân tiên chăng nữa, cũng bị đạn hạt nhân nổ ngay cả mẩu vụn cũng không còn.” Một thanh niên khác cũng cười lạnh nói.
“Hừ, không thể tự tay cho hắn nềm mùi đau khổ, rốt cuộc không tan mối hận trong lòng ta!” Người nói vẻ mặt âm trầm ngoan độc, cặp mặt giống như rắn độc, hiện đầy vẻ thù hằn.
Không ai rõ thân phận của Tần Hiên, Tần Hiên nổi lên giống như sao chổi mãnh liệt xẹt qua trái đất, y vừa mới xuất đạo, liền trở thành kẻ thù chung của giới cổ võ.
Bởi vù, công pháp của hắn bá đạo nhất từ trước đến nay, cũng là công pháp độc địa – Hấp Tinh Đại Pháp!
Xuất đạo vừa vặn một năm, Tần Hiên đã đánh bại thậm chí giết chết mấy
cường giả thành danh đã lâu! Nhưng điều nay cũng không thể khiến y trở thành kẻ thù chung của cả giới cổ võ
Nguyên nhân y trở thành kẻ thù chung của giới cổ võ chính bởi vì công pháp y tu luyện! Trong một năm này, Tần Hiên không ngừng khiêu chiến những nhân vật thành danh! Mỗi lần sau khi chiến đấu, y đều hấp thu chân khí của đối thủ cho mình!
Mà, phàm là những người bị y hấp thu chân khi không ai là không bị thương tổn nghiêm trọng! Tuy là Tần Hiên chưa độc ác đến mức hút cạn kiệt tất cả chân khí của bọn họ, nhưng ý giống như bọn hải tặc cướp bóc chân khi tu luyện mười năm thậm chí mấy chục năm mới dẫn đến tiếng xấu cả giới cổ võ.
Nhưng Tân Hiên vẫn kiểu việc mình mình làm! Sau khi trở thành kẻ thù chung của giới cổ võ, Tần Hiên càng điên cuống tìm người khiêu chiến, khiêu chiến không ngừng.
Cũng trong khoảng một năm, Tần Hiên từ nhị lưu cao thủ khi mới xuất đạo đã trở thành tuyệt thế cao thủ!
Cũng có thể nói, Tần Hiên này có thể trong một năm ngắn ngủi trở thành
tuyệt thế cao thủ, hoàn toàn đều là do thành quả của người khác, y hấp thu chân khí của vô số người khổ luyện nhiều năm mới có, nên mới có thành tựu này!
Đáng tiếc, trời xanh ghét kẻ tài, hôm nay y trúng kế, bị đạn hạt nhân bắn cho đến ngay cả mẩu vụn cũng không còn.
“ Trời cao cũng ghét kẻ tài! Thiên cũng muốn ta chết!” đây là ý thức cuối cũng của Tần Hiên, liền sau đó ý thức y hôn mê, cũng lúc đó, thân thể Tần Hiên giống như bị lực lượng thần bí nào đó không ngừng lôi kéo, phiêu du về nơi nào đó.
Thiên Nguyên đại lục, giống như khoảng không bao la, thăm thẳm không mây.
Bên ngoài đô thành Yến Quốc, bên trong mảng rừng nhỏ, tại đây đang xảy một chuyện cực kỳ ghê gớm….!
“Phanh! Phanh!....”
Một thanh niên mặc y phục nhìn giống như quý tộc, lúc này đang nằm trên mặt đất, mà tiếng động phát ra từ người y truyền tới, sở dĩ có tiếng “Phanh! Phanh!”, đó là bởi vì lúc này đáng có chút ít quyền cước nện lên người thanh niên.
Thiếu niên quý tộc đang bị người đánh cho nằm bẹp dưới mặt đất.
“Tần Hiên, đồ vô dụng nhà ngươi!” Tần Kỳ vẻ mặt lạnh lùng tàn nhẫn, đá mạnh một cước lên ngực Tần Hiên, một cú đá như trời giáng vào ngực Tần
Hiên khiến y nhộn nhạo phụt ra một ngụm máu tươi.
Giữa đám người, thiếu niên quý tộc tên là Tần Hiên trên người dính đầy bung
đất, quần áo trên người rách nát như một đống rẻ.
Mái tóc dài của y rối tung tán loạn rũ rượi, tóc bết trong bùn đất cùng máu tươi. Trên mặt Tần Hiên bị đánh cho đỏ bừng cả mảng. Khiến cho gương mặt thanh tú của y trở nên giống một cái đầu heo.
“Tần Kỳ, người làm trái lời tộc trưởng nói.” Tần Hiên ngẩng đầu trên mặt không có vẻ sợ hãi, ánh mắt càng bình thản không gợn sóng nhìn người gọi là
Tần Kỳ đánh mình, hư nhược nói.
Nếu như lúc này có người chú ý tới đôi mắt Tần Hiên mà nói, khẳng định sẽ phát hiện trong mặt Tần Hiên không có chút sức sống, giống như là… một người đã chết!
Ánh mắt kiểu vậy, có lẽ chỉ có người không còn hy vọng mới có thể hiện ra.
“Hừ, tộc trưởng nói sau này không được bắt nạt ngươi nữa?” Trên mặt Tần Kỳ hiện lên vẻ nham hiểm,” Ta đánh tên phế vật vô dụng như ngươi thì sao?
Ta giết ngươi thì sao? Cùng lắm thì chỉ bị trừng phạt một chút mà thôi. Còn ngươi…cái tên phế vật này. Ngay cả chết cũng không có ai thương tiếc!”
Hai người đúng là người trong cùng tộc, nhưng bây giờ….
Tần Kỳ nhổ một ngụm lên mặt Tần Hiên, tiếp theo đạp mạnh Tần Hiên một cước, cước này khá mạnh khiến cho Tần Hiên thiếu chút nữa là ngất đi.
“Ha ha, ta là một tên phế vật!"
Tần Hiên đột nhiên phá lên cười lớn. đáng tiếc, người nào có thể nghe được buồn đau trong tiếng cười của y. Mà trong đôi mắt màu xám chết chóc, màu xám càng đậm hơn.
“ Không sai, ngươi chính là phế vật. Một người không có bất cứ thuộc tính ma pháp hoặc đấu khí nào như ngươi đích thực là phế vật.
Hừ, làm huynh đệ với loại phế vật như ngươi, thật sự làm cho chúng ta cảm thấy bị sỉ nhục.
“ Ha ha, ta là một tên phế vật” Tần hiên tự giễu chính mình. Hai con mắt màu xám nhìn Tần kỳ : “ Ngươi chính là thiên tài của Tần gia, tuổi còn nhỏ đã đạt được ngũ giai đấu sĩ.”
“ Thôi được rồi, Tần kỳ, đừng đánh hắn nữa, nếu không hắn sẽ chết đó”. Một tên trong bọn níu Tần kỳ lại, hắn cũng không muốn nhìn thấy cảnh Tần hiên tự nhiên như vậy mà bị Tần kỳ đánh chết..
“ Đi chết đi, phế vật!”. Tần kỳ trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn, một cước tung ra đã đem Tần hiên bắn mạnh ra ngoài.
Mặc dù không có vận dụng lực lượng của đấu sĩ, nhưng một cước này cũng không phải là nhẹ, trực tiếp đá bay Tần hiên ra ngoài.
“ Chúng ta đi”. Tần kỳ nhổ một bãi nước bọt “ Hôm nay tâm tình ta đang tốt, tự nhiên lại bị tên phế vật này hủy sạch.”
“ Bịch!”
Một tiếng kêu trầm muộn vang lên, cả người Tần hiên bị đánh bay lên đập mạnh vào thân cây. Sau đó rơi thẳng xuống mặt đất.
“ Khụ khụ”. Cơn đau không ngừng xâm lấn lên tận định đẩu. Tần hiên không ngừng ho khan, từng ngụm máu theo tiếng ho phun mạnh ra ngoài.
Có lẽ một nửa canh giờ, hoặc cũng đã qua một canh giờ, Tần hiên đang nằm yên trên mặt đất bắt đầu gian nan đứng lên, sau đó hướng về phía trong nhà mà chậm chạp đi tới.
Tần gia, trung tâm thủ phủ của giới đại quý tộc. Nhưng mà ngôi nhà của Tần Hiên không nằm trong Tần gia, mà lại cách xa khu khuôn viên Tần gia. Đây là một cái trạch viện độc lập.
Lại nói, thân thế của Tần hiên có chút thê thảm, hắn vốn là con trai của tộc trưởng Tần gia, nhưng mẫu thân hắn lại là một thị nữ tầng lớp thấp, mà hắn lại trời sinh không thể tu luyện ma pháp cùng đấu khí.
Từ nhỏ đến lớn, Tần hiên đều bị bạn bè gọi là phế vật., theo hắn lớn dần, những tiếng mắng chửi ngày càng thậm tệ hơn. Năm hắn 3 tuổi, hắn cùng với mẫu thân bị Tần gia cho ra ở một trạch viện cũ nát.
Trước sân nhà im ắng, từ khi mẫu thân Tần hiên qua đời, nơi này chỉ còn một mình Tần hiên ở.
Tần hiên bước đi lung lay muốn ngã, rốt cục dưới bầu trời tối đen, cũng về được đến nhà. Sau đó, hắn nằm bẹp trên giường không nhúc nhích.
Trời dần tối, Tần Hiên cứ như vậy mà nằm trên giường, đôi mắt màu xám nhìn trân trân lên nóc nhà.
Trong mắt không một tia sáng, mặt cũng không lộ chút biểu cảm nào. Tựa như cái người hôm nay bị đánh cũng không phải là hắn, một điểm phẫn nộ cũng không có.
Đúng vậy, nếu như anh bị đánh một lần, chắc chắn anh sẽ rất phẫn nộ. Thế nhưng, liên tiếp từ nhỏ đến lớn ngày nào anh cũng bị người ta đánh? Anh còn có thể phẫn nộ sao?
Từ bé đến lớn, cuộc sống của Tần Hiên đều nằm trên bàn tay của Tần Kỳ. Tần Kỳ là em họ của hắn, một người có thiên phú đấu khí cực cao. Còn trẻ tuổi nhưng đã là ngũ giai đấu sĩ. Bởi vậy, Tần Kỳ mới được gia tộc coi trọng, là trọng điểm bồi dưỡng của gia tộc, nếu không xảy ra việc gì ngoài ý muốn, chức Tộc trưởng kế nhiệm chắc chắn nằm trong tay Tần Kỳ..
Chỉ là không biết tại sao, Tần Kỳ luôn luôn nhìn người anh họ Tần Hiên của mình không vừa mắt. Mặc dù Tần Hiên từ nhỏ đã sớm rời khỏi Tần gia, nhưng từ nhỏ đến lớn, Tần Kỳ vẫn luôn không buông tha bất kỳ cơ hội nào để hành hạ Tần Hiên.
Đầu tiên Tần Hiên còn có thể chống đỡ, nhưng càng về sau, theo một thói quen đã định, Tần Hiên cũng không chống lại nữa. Hôm nay cũng vậy, chuyện bị Tần Kỳ sỉ nhục, đánh đập, cơ hồ ngày nào cũng phải trải qua một lần.
Tần Hiên theo thói quen của bản thân, luôn tự coi mình thật vô dụng. Quả thật, ở cái thế giới đâu đâu cũng là ma pháp và đấu khí này, một người không thể tu luyện ma pháp cùng đấu khí, vậy không phải là vô dụng thì gọi là gì?
Lúc mẫu thân hắn còn sống, luôn không ngừng cổ vũ hắn, làm cho hắn có thêm dũng khí để sống. Nhưng từ khi mẫu thân hắn qua đời, Tần Hiên càng ngày càng tuyệt vọng. Có lẽ, một ngày nào đó, hắn rồi cũng sẽ lựa chọn chấm dứt tính mạng mình.
“ Tần Hiên ca ca, ta đến thăm ngươi.” Một giọng nói thanh thúy bất ngờ vang lên, cùng lúc đó một bóng người nhanh nhẹn tiến vào phòng.
Nghe giọng nói thanh thúy đó, đôi mắt màu xám của Tần Hiên mới dần hiện lên một tia sáng kỳ dị!
Từ bé đến giờ, Tần Hiên chưa bao giờ có bằng hữu. Nếu nhất định phải nói có, vậy chính là tiểu cô nương vừa chạy ùa vào phòng.
" Thanh Thanh, ngươi đã đến? "
Tần Hiên cố bày ra một vẻ mặt tươi cười, nhưng đến khi nhích người ra khỏi giường, cơn đau nhức ập đến làm hắn không khỏi hít một ngụm lương khí.
" Tần Hiên ca ca, ngươi làm sao vậy? Có phải cái tên hỗn đản Tần Kỳ lại vừa khi dễ ngươi không?"
Thanh Thanh vội vàng nhảy đến bên cạnh tần hiên, khi chứng kiến bộ dạng nhăn nhó của Tần Hiên, nàng chỉ một mực muốn tìm Tần Kỳ liều mạng.
“ Thanh Thanh”, Tần Hiên cười khổ : “ Không việc gì đâu, chỉ là một chút đau đớn nhỏ, ta cũng quen rồi.”
" Cái.. tên hỗn đản Tần Kỳ như thế nào mà lại có thể đối xử như vậy với ngươi!” Đôi mắt Thanh Thanh nhanh chóng nổi lên một làn sương, ươn ướt nhìn những vết thương trên người Tần Hiên. Nó thật khiến nàng đau lòng.
Xem ra, chỉ đối với sự quan tâm của cô gái bé nhỏ xinh đẹp này, đôi mắt Tần Hiên mới lóe lên được một tia sáng kỳ dị, đẩy lùi ánh mắt màu xám chết chóc kia. Chỉ là, sau một lúc, đôi mắt hắn lại khôi phục màu xám chết chóc. Tâm tình rồi cũng bình tĩnh lại.
“ Thanh Thanh, ngươi trở về đi”. Tần Hiên bình thản nói.
“ Không, ta sẽ không trở về. Tần Hiên ca ca, ngươi bị thương như vậy, ta sao có thể bỏ mặc ngươi!”
“ A.a..” Tần Hiên cười, chỉ là trong tiếng cười lại pha chút thê lương :” Trong mắt mọi người, ta chỉ là một tên phế vật cùng ngu ngốc mà thôi, nhưng Thanh Thanh, ngươi lại là một cô bé thiên tài.” Tần Hiên cất tiếng cười trào phúng.
“ Không, trong mắt của ta, ngươi vĩnh viễn là Tần Hiên ca ca.” Đôi mắt đã tràn ngập nước, Thanh Thanh hét lên.
“ Về đi, ta không chết được đâu. Nếu không lát nữa phụ thân ngươi biết được, sẽ rất tức giận.”
“ Không, ta không về”. Thanh Thanh kiên quyết nói, vừa nói, nàng vừa thay Tần Hiên rửa sạch vết thương trên người hắn. Một lúc lâu sau, nàng mới lưu luyến rời đi. Trước khi đi còn mạnh mẽ bắt Tần Hiên phải uống thuốc và nghỉ ngơi đúng giờ.
“ Chúng ta hồi phủ.” Vừa ra khỏi trạch viện của Tần Hiên, khuôn mặt xinh đẹp của Thanh Thanh đã khôi phục lại vẻ lạnh lùng, dẫn hạ nhân trong nhà hồi phủ.
Nhìn bóng lưng Thanh Thanh dần khuất, Tần Hiên mới thu dần ánh mắt của mình. Sao hắn không biết tình ý của Thanh Thanh với mình chứ?. Chỉ là thân phận của Thanh Thanh thật đặc thù. Hắn là ai? Hắn chỉ là một tên phế vật mà thôi. Căn bản hai người chính là ở hai thế giới khác biệt.
Không lâu sau khi Tần Hiên đi vào trong nhà, bầu trời đêm đang đen như mực chợt lóe sáng, một vệt sáng tựa sao băng phóng thẳng xuống.
“ Oa, tiểu thư, nhìn kìa, trên trời có sao băng.” Một thị nữ bất chợt ngẩng đầu, vừa lúc nhìn thấy sao băng, hưng phấn hô lên.
Thanh Thanh đang buồn bực vì chuyện Tần Hiên. Nghe thấy tiếng thị nữ hưng phấn hò hét, lòng nóng thêm mấy phân, lạnh lùng nói : “Có gì mà đẹp?”
Lúc này thị nữ mới im bặt không dám nói nữa.
Tiếc là, nếu nàng nhìn về hướng sao băng nọ, sẽ phát hiện nó đang phóng vụt về hướng khu nhà của Tần Hiên.
Quang mang chói mắt đột ngột lóe lên, làm cho đôi mắt vốn luôn tràn ngập màu xám tử vong của Tần Hiên cũng phải nhắm chặt lại. Tiếo đó, hắn cảm nhận được thân thể của mình như bị một hòn núi nặng hung hăng đập mạnh. Cơ thể sau đó không còn cảm giác, nhưng linh hồn hắn trong nháy mắt đã bị đánh cho tan nát.
Quang mang lóe sáng rồi phụt tắt, không gian lại tái hiện vẻ u ám vốn có. Sau đó, một tiếng rống như heo bị chọc tiết vang lên, xuất phát từ miệng của Tần Hiên.
“ Kháo, sao đau thế này. Rốt cuộc tên vương bát đản nào đánh ta?”
Vừa lúc nói chuyện, thân thể Tần Hiên tự nhiên bật dậy. Nhưng hắn lại ôm đầu, lăn lộn trên mặt đất, vừa nhăn nhó vừa rên rỉ kêu đau một cách bi thảm.
“ Đau quá, đầu ta đau muốn nứt ra rồi.”
Tần Hiên ôm đầu, nằm rên rỉ trên mặt đất, với tính cách của Tần Hiên, loại hành động như vậy có thể biết hắn đang chịu đựng thống khổ cỡ nào.
“ A…”
Tần Hiên đột nhiên gầm lên giận dữ, sau đó cả căn phòng liền yên tĩnh. Một lúc sau, ánh sáng từ ngọn nến bật lên, Tần Hiên đã ngay ngắn ngồi bên bàn, tuy nhiên sắc mặt hắn không ngừng thay đổi, trong ánh mắt không ngừng hiện ra sự tức giận và nghi hoặc.
“ Phế vật?” Tần Hiên cười lạnh hai tiếng, sau đó lại nhắm mắt lại.
Nửa canh giờ sau, Tần Hiên mở mắt, một đạo tinh quang chợt lóe trên đôi mắt hắn “ Nếu ta đã sống lại trên người ngươi, vậy ta sẽ giúp ngươi đọat lại những gì vốn ban đầu đã là của ngươi..Còn những kẻ thù kia, ta cũng sẽ giúp ngươi thanh toán luôn thể.”
Nói xong lời này, khuôn mặt Tần Hiên có chút băng hàn! Không sai, hắn chính là Tần Hiên khác của địa cầu, cũng là diễn viên chính của chúng ta.
Hắn đã sống lại trên người của Tần Hiên tại thế giới này rồi.
Từ nay về sau, Tần Hiên này sẽ không còn là Tần Hiên ban đầu nữa, mà chính là diễn viên chính của chúng ta – Tần Hiên. Một người đã bất ngờ được sống lại.
Ngồi cạnh bàn, Tần Hiên không hề động, hắn chậm rãi nhớ lại những chuyện đã xảy ra trong quá khứ.
Lúc đầu đạn hạt nhân nổ mạnh, thân thể Tần Hiên trong nháy mắt biến thành bột mịn, nhưng Linh hồn hắn vẫn không tan biến mà thoát ly thân xác bay ra. Sau đó không hiểu bị sức mạnh thần bí nào lôi kéo, dẫn dắt, mà xuyên qua dị giới rồi sống lại trên người Tần Hiên tại thế giới này.
Có lẽ trong chốn u minh, thiên ý đã định hắn sống lại trùng tên trùng họ trên một người khác.
Hiện tại thân thể của phế vật Tần Hiên đã bị diễn viên chính của chúng ta làm thịt. Linh hồn phế vật Tần Hiên cũng sớm bị đánh nát, nhưng toàn bộ trí nhớ vẫn tồn tại, được Tần Hiên tiếp thu, trở thành một phần trí nhớ của hắn.
Chậm rãi nhớ lại phần trí nhớ của Tần Hiên, Tần Hiên trên mặt từ từ hiện lên sự tức giận. Số phận tên tiểu tử này thật là bi thảm. Hóa ra hôm nay, bị Tần Kỳ đánh cho một trận, cũng là chuyện xảy ra như cơm bữa.
Tại cái thế giới ma pháp cùng đấu khí này, không ai thèm để mắt tới Tần Hiên. Mười mấy năm qua. Trừ mẫu thân hắn và Thanh Thanh ra, tất cả mọi người đều nhìn hắn bằng ánh mắt sỉ nhục.
Hắn có thể sống đến bây giờ, đã là một kỳ thích. Tần Hiên nhắm mắt, bởi vì số phận của Tần Hiên kia quá thê thảm, hắn cũng không đành lòng tiếp tục nhìn nữa.
“ Ngươi yên tâm, ngươi đã cho ta cơ hội tái sinh, ta nhất định sẽ đem những kẻ coi thường ngươi dẫm nát dưới bàn chân ta. Ta muốn cho bọn chúng nếm sự thống khổ mà ngươi đã từng chịu đựng!”
Có lẽ bởi vì chứng kiến số phận bi thảm của Tần Hiên, Tần Hiên đã đem toàn bộ những cừu nhân kia trở thành cừu nhân của chính bản thân mình. Dám vũ nhục Tần Hiên đã chết kia, cũng chính là vũ nhục hắn.
Lấy tính cách của Tần Hiên, hắn tuyệt đối không để cho những tên đó có một cuộc sống yên bình,
Lịch sử, đã bắt đầu được viết lại.
{ Phần đính kèm có lược giản }
Bách độ Bách khoa : Tại viện này có một con cự long, trên cổ nó có một khối vảy máu trắng, hình trăng lưỡi liềm. Người ta gọi nó là Nghịch Lân. Tính con cự long này rất điềm đạm, nhưng khi có ai chạm vào chiếc vảy trắng của nó. Nó sẽ giống như ngọn núi lửa mà bộc phát ra vô số long uy. Mỗi người, có lẽ cũng đều có một cái “ Nghịch Lân” không thể động chạm đến.
Quyển sách này, đương nhiên không phải viết về con cự long có cái vảy màu trắng kia. Ha ha. Con ốc sên muốn viết chính là : Mỗi người đều có một Nghịch lân, không thể đụng chạm đến, cũng không thể khinh nhờn. Nếu bất kỳ người nào đụng đến “ Nghịch lân” trong lòng mình. Vậy thì hãy chờ đón cơn phẫn nộ của chú nhân đó đi.
Đã có 56 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh Chân Ma
Nghịch lân
Tác giả: kỵ trứ oa ngưu khứ lữ hành
Chương 3: Thiên nguyên đại lục
Dịch & Biên : phamhongtan
Nguồn: TTV
Thiên nguyên đại lục là thế giới của ma pháp và đấu khí. Ma pháp rực rỡ và đấu khí vàng kim chính là mục đích theo đuổi cả đời của tất cả mọi người trên thế giới này.
Thiên nguyên đại lục so với địa cầu có chút bất đồng. Địa cầu có nền khoa học kỹ thuật phát triển tột bực, nhưng tại thế giới này, Tần Hiên tìm không ra một chút dấu hiệu của nền văn minh địa cầu. Nếu như không từ trí nhớ của Tần Hiên trước mà nhận thức về ma pháp và đấu khí, có lẽ Tần Hiên đã
tưởng mình xuyên qua thời gian mà quay về thời cổ đại rồi.
Chỉ có điều, làm cho Tần hiên cảm thấy kỳ dị chính là, Thiên nguyên đại lục không chỉ có chủng tộc tóc đen mắt đen Châu á, tóc vàng mắt xanh Châu âu, mà còn có nhiều chủng tộc khác nữa, phân bố đều trên khắp đại lục.
Sau khi dung hợp hoàn toàn trí nhớ của Tần hiên dị giới, Tần hiên đã có hiểu biết sơ bộ về Thiên nguyên đại lục.
Thế giới này chính là Cường giả vi tôn. Người nào có nắm đấm cứng, người đó chính là Lão đại. Sức mạnh được người thế giới này rất tôn sùng. Vô luận nam nữ lão ấu đều hiểu biết một chút ma pháp hoặc đấu khí.
Cũng chính vì nguyên nhân này, Tần Hiên một người không có bất cứ một chút ma pháp hoặc đấu khí nào, mới bị coi thường, bị người người xem là phế vật.
“ Thật sự là một tên phế vật a!”
Tần Hiên hai mắt lóe tinh quang, linh hồn của Tần Hiên dị giới tuy đã bị nghiền nát, hồn phi phách tán. Nhưng trí nhớ của hắn vẫn truyền lại toàn bộ cho Tần Hiên. Nhìn trong đầu một màn bi kịch,
Tần Hiên lòng có chút bi ai, có chút đồng tình. Nhưng phần nhiều là phẫn nộ.
Không sai! Bây giờ hắn đã sống lại tại thế giới này, thân thể này cũng chính là của hắn!
Mà những kẻ vũ nhục Tần Hiên kia, cũng chính là vũ nhục chính hắn. Tần Hiên sẽ không dễ dàng tha thứ cho bất kỳ kẻ nào!
Một lát sau, tâm tình Tần Hiên dần bĩnh tĩnh lại, tiếp tục lục tìm trong trí nhớ của Tần Hiên dị giới.
Thiên nguyên đại lục, đây là một đại lục thật sự thần bí. Một nơi tôn sùng ma pháp và đấu khí. Lịch sử đại lục không chỉ xuất hiện cường giả, mà còn hiện hữu cả thần ma, với sức mạnh khủng bố.
Ma thú biết ma pháp, pháp sư, đấu sĩ mang đấu khí, thậm chí còn có Rồng.
Dựa vào trí nhớ của Tần hiện dị giới, Tần Hiên cảm thấy một cỗ hưng phấn dần dâng trong lòng. Hắn thực sự hứng thú với đại lục thần bí này. Chỉ có điều hơi tiếc là trí nhớ của Tần Hiên dị giới thật sự quá ít, làm hắn không thể hiểu rõ được nhiều vấn đề khúc mắc.
Đối với thần ma, cũng chỉ có một chút ít ấn tượng, mà đối với dị giới đại lục, trí nhớ của hắn lại càng ít đến thê thảm.
Dù sao, Tần Hiên dị giới cũng chỉ là một tên phế vật, từ bé đến lớn, hắn chưa từng rời xa khỏi thủ phủ.
Nhưng chỉ một chút ít thông tin đó thôi, cũng đủ làm cho Tần Hiên thấy hưng phấn rồi.
Địa cầu trước kia mặc dù đã phục hưng cổ võ, nhưng sân khấu lại quá nhỏ.
Đối với Tần Hiên mà nói, thế giới đó quả thật không thích hợp.
Mà thiên nguyên đại lục lại là thế giới cường giả nhiều như mây, lớp lớp xuất hiện. Tuy Tần Hiên dị giới còn chưa có bước chân ra khỏi nhà một bước, nhưng Tần Hiên đối với thế giới này quả thực vô cùng hứng thú rồi.
“ Hỡi sức mạnh Cường đại, thần ma bí hiểm, ma pháp đấu khí, ma thú! Ta Tần Hiên đã tới đây!”
Tần hiên hai mắt bắn ra tinh quang, đây đúng là một tia hưng phấn cùng chờ mong!!
Lúc sống lại, hắn không kịp suy nghĩ nhiều. Nhưng một lát sau hắn đã điều chỉnh được tâm tình. Dù sao, tại địa cầu hắn cũng chỉ có một mình, không họ hàng người thân. Sống tại nơi nào cũng thế cả. Hơn nữa, thế giới này quá kích thích với hắn!!
Về phần mấy tên hỗn đản dụ hắn vào bẫy, Tần Hiên nghiến răng nghiến lợi.
Hắn thề, sẽ có một ngày, hắn nhất định sẽ quay trở lại địa cầu, đem mấy tên hỗn đản đó diệt sát.
Trí nhớ của Tần Hiên dị giới thật sự không nhiều, chỉ trong chốc lát, Tần Hiên đã tiêu hóa hết. Dị giới Tần Hiên khi còn sống đều thu mình trong vỏ ốc, cùng với sự tự ti, hắn chưa từng có hy vọng vào cuộc sống.
Tần Hiên tin tưởng, mặc dù hắn không cướp lấy thân thể này, dị giới Tần Hiên cũng không thể sống quá lâu. Chỉ là, lúc dung hợp trí nhớ, Tần hiên phát hiện ra, trừ bỏ cừu nhân ở ngoài, còn có hình ảnh của nữ hài tử Thanh Thanh.
Trên thực tế, dị giới Tần Hiên đối với Thanh Thanh cũng ko hề biết rõ ràng, chỉ biết nàng là đệ tử của một đại gia tộc, một người có thiên phú tu luyện rất cao. Ngoài ra, hắn hoàn toàn không biết gì nữa.
“ Cái tên hỗn đản kia trông thế nhưng thật ác độc!”
Tần Hiên đột nhiên nghiến răng phát ra một câu tức giận. Nguyên lai, khi hắn đem tinh thần chìm vào trong cơ thể, mới phát hiện, thân thể này trừ ngoại thương bên ngoài, nội thương bên trong không hề có.
Tuy nhiên, Tên Tần Kỳ vô lại kia xuống tay cũng thật vừa lực. Khắp người Tần Hiên không hề có vết thương trí mệnh, nhưng đau đớn toàn thân thì không hề giảm.
Mặc dù Tần Hiên có trái tim cứng cỏi đến mấy, cũng không chịu được đau đớn mà mắng to vài tiếng..
May mắn là thân thể không có nội thương, nếu không Tần Hiên quả là cực độ xui xẻo.
“ Hắc hắc”, ta thật muốn nhìn xem cái cực phẩm thân thể này như thế nào!”
Tần Hiên ngồi xuống, đem tinh thần chìm vào trong cơ thể. Qủa nhiên, hắn
không thể tụ tập được một tia ma pháp cùng đấu khí nào.
Bất quá Tần Hiên cũng không ủ rũ, bởi vì ở địa cầu, hắn tu luyện cũng không phải là ma pháp cùng đấu khí. Thứ hắn tu luyện chính là cổ võ. So với ma pháp cùng đấu khí huyền bí, công pháp của hắn lại càng cường đại hơn.
Sống lại tại cơ thể mới, Tần Hiên biết tu vi của bản thân đã biến mất, nhưng tâm pháp võ công vẫn còn nhớ.
Gìơ khắc này, hắn bắt đầu tiến hành vận chuyển võ công tâm pháp của chính mình.
Tâm niệm vừa động, huyền công bắt đầu vận chuyển từ đan điền hướng lên phía trên. Tuy nhiên, tốc độ vận chuyển quả thật giống sên bò, cực kỳ thong thả. Tần Hiên trái lại không lấy làm kinh sợ, mà khi hắn mở mắt ra, nét cười hả hê luôn hiện trên mặt.
“ Ha ha..”
Tần Hiên liên tục cuồng tiếu.
Một lúc lâu sau, Tần Hiên mới ngừng cuồng tiếu. Tiếp theo hắn không thể chờ đợi được mà một lần nữa dùng tinh thần tiến vào trong cơ thể.
“ Cực phẩm, cực phẩm thân thể a”
Tần hiên một bên quan sát cơ thể của chính mình, một bên cười như điên nói. “ Thân thể này quả thật là cực phẩm thân thể để tu luyện cổ võ a! Lại thêm tư chất của ta nữa thì…ha ha”
Cũng không thể trách Tần Hiên cuồng tiếu. Nếu như thân thể của Tần Hiên mà xuất hiện tại thế giới cổ võ, chắc chắn sẽ làm cho người người điên cuồng. Bởi vì cái thân thể phế vật không thể tu luyện ma pháp hay đấu khí này, lại đúng là loại thân thể mà giới cổ võ địa cầu mơ ước : Thân thể thuần tịnh!
Chỉ cần có loại thân thể này, nếu chủ nhân của nó không đến mức quá ngu độn, một khi tu luyện cổ võ, thế nào mức độ tu luyện cũng phải ngày đi ngàn dặm.
Một lúc sau, Tần Hiên mới có thể tự chấm dứt tiếng cười điên cuồng của mình. Và rồi, hắn lại tiếp tục lâm vào trầm tư.
Rất rõ ràng, tại thế giới cường giả vi tôn này, có được sức mạnh cường đại là có tất cả. Sức mạnh, chính là trụ cột.,
Tắc ông thất mã yên tri phi phúc! Tần Hiên hiện tại chính là rơi vào tình huống này.
Ma pháp? Đấu khí? Trên mặt Tần Hiên khẽ nở một nụ cười lạnh. Không thể tu luyện ma pháp cùng đấu khí chính là phế vật? Ta thật muốn cho các ngươi xem, thế nào mới gọi là Võ Kỹ!
Ánh mắt Tần Hiên bắt đầu hiện lên thần sắc điên cuồng. Hắn đã quyết định muốn tu luyện lại một lần nữa thần công kinh người : Hấp tinh đại pháp.
Vì vậy, dị giới bắt đầu sôi trào rồi, rít gào rồi!!!
Last edited by Đế; 26-09-2010 at 02:15 PM.
Đã có 56 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh Chân Ma
Nghịch lân
Tác giả: Kỵ Trứ Oa Ngưu Khứ Lữ Hành
Chương 4: Hấp tinh đại pháp.
Dịch & Biên: phamhongtan
Nguồn: TTV
Hấp tinh đại pháp, chính là môn thần công tuyệt đỉnh trong các tiểu thuyết võ hiệp, do đại hiệp Kim Dung sáng tạo.
Hấp tinh đại pháp, tên cũng như nghĩa, chính là bộ công pháp lấy chữ “ Hấp “ làm đầu. Hấp thu hết thảy lực lượng! Ban đầu, hấp tinh đại pháp chỉ là võ công bị động, thu hút lấy lực lượng bên ngoài để sử dụng cho bản thân.
Nhưng sau mấy ngàn năm bổ cứu, hấp tinh đại pháp đã được rất nhiều tiền bối hoàn thiện, không chỉ là bị động hấp thu lực lượng, mà còn có thể chủ động hấp thu! Mà trong truyền thuyết, nếu như tu luyện hấp tinh đại pháp đến đại thành, có thể hấp thu lực lượng thiên hạ trong nháy mắt( Mềnh nhớ iem SônGôKu cũng xài chiu Hấp Tinh Đại Pháp này để chiến thắng Mabư Gầy)
Tần Hiên sở dĩ mới chỉ xuất thế một năm, lại dám mơ ước ngồi lên ngôi vị tuyệt đỉnh cao thủ, tất cả đều dựa vào Hấp tinh đại pháp. Không ngừng hấp thu lực lượng mà đối phương khổ cực rèn tạo ra làm chân khí của chính mình sử dụng. Muốn không cường đại kể cũng khó a!
Tần Hiên tu luyện ba bộ thần công. Trừ hấp tinh đại pháp thần bí ra, hắn còn học cả Lăng ba vi bộ và Lục mạch thần kiếm. Ba bộ thần công này đều do Kim Dung đại hiệp sáng tạo, uy lực và dũng mãnh thì khỏi cần nói.
Cực phẩm thân thể quá nhiên cường hãn! Trải qua một đêm tu luyện, Tần Hiên trong cơ thể đã xuất hiện một đạo rất nhỏ chân khí. Luồng chân khí này chậm rãi lưu chuyển trong kinh mạch và không ngừng mở rộng.
Lúc này trời đã sáng, Tần Hiên cũng từ trong tu luyện mà tỉnh lại. Hắn bây giờ không đặt tu luyện lên hàng đầu nữa, điều quan trọng là phải hiểu rõ về thế giới này.
Sau khi tắm rửa, thay đổi bộ quần áo rách nát ngày hôm qua, Tần Hiên một mình rời khỏi nhà, hướng thẳng ra đại môn tiến bước.
Mặc dù đã từ trí nhớ của Tần Hiên mà hình dung được đô thành, nhưng là con người, thì luôn tò mò. Chuyện gì cũng đều phải chính mình trải nghiệm mới bằng lòng thỏa mãn.
Tần Hiên bây giờ chính là có tâm tình như vậy, hắn đi dạo xung quanh thành, bỏ mặc những ánh mắt khinh bỉ, xem thường của những người xung quanh ném cho hắn.
"Bây giờ trong mắt các ngươi ta là phế vật. Nhưng không lâu đâu, ta sẽ cho các ngươi phải ngước nhìn và sùng bái ta". Tần hiên không ngừng cười lạnh.
Thượng đô thành không hổ là đô thành của Yến Quốc, là một trong mười siêu đại đô thành của Thiên nguyên đại lục. Nhân khẩu của thành lúc nào cũng trên trăm vạn người. Khung cảnh nhiệt náo khó thể tả.
“ Bất hảo” Tần Hiên thầm kêu một tiếng không tốt, hắn đã muốn xoay người bước đi nhưng đã muộn.
“ Phế vật, đứng lại cho ta”.
Ngay lúc Tần Hiên vừa muốn xoay người bỏ đi, tiếng quát lạnh lùng đã vang đến. Tần Hiên thở dài một hơi, biết là đã bị bọn người kia phát hiện. Vì vậy hắn cũng không bỏ đi nữa, mà lạnh lùng quay lại nhìn về phía đoàn người.
Phía trước mặt là năm sáu thanh niên, đôi mắt cao quá trán, vẻ mặt cực kỳ kiêu căng. Nhìn thấy Tần Hiên, bọn chúng không ngừng cười lạnh, đồng thời bước nhanh về phía hắn.
Tần Hiên cười lạnh một tiếng, lạnh lùng đứng tại chỗ nhìn về phía đám người.
Hắn biết những tên này là ai. Tên đi đầu là Vu Trữ, một tên vô lại trong đô thành. Hắn cũng là tiểu thiếu gia của một tiểu gia tộc.
“ Ai nha, tên phế vật này muốn phản phải không? Nhìn thấy vu thiếu gia ta mà còn muốn chạy? Chán sống rồi phỏng?"
Vu Trữ đi đến trước mặt Tần Hiên, vừa cười lạnh vừa nói. Đồng thời, một cước tung ra lăng không về phía Tần Hiên.
Tần Hiên trong mắt tinh quang chợt lóe, mặc dù hắn bây giờ chỉ có một chút chân khí trong người, nhưng hắn là ai a? Chính là võ giả siêu đỉnh của địa cầu. Theo bản năng, hắn lui về phía sau 3 bước, nháy mắt đã tránh thoát được cú công kích của Vu Trữ.
Vu Trữ đầu tiên cực kỳ sửng sốt, tiếp theo là giận dữ : Bình thường tên phế vật này nhìn thấy mình đều cụp mặt thấp mi, bây giờ không chỉ lạnh lùng nhìn mình, lại còn dám tránh né! Điều này làm cho Vu Trữ cực kỳ giận dữ, một lần nữa lăng không cước về phía Tần Hiên.
Tần Hiên trong mắt sát khí chợt lóe lên. M. nó, đây chính là người hắn phi thường căm giận. Chỉ là Tần Hiên lo lắng chính mình không có chân khí, hiện tại không thể là đối thủ của bọn chúng. Trong thoáng chốc, Tần Hiên lại một lần nữa lui về phía sau, tránh được công kích của Vu Trữ.
Vu Trữ cực kỳ tức giận, ánh mắt ác độc nhìn Tần Hiên, từng quyền từng quyền tung về phía Tần Hiên. Liên tục 2 lần bị đối phương tránh được, Vu Trữ cảm thấy mặt mũi mình đã bị bay sạch.
Nhìn quyền đầu của Vu Trữ đang lướt nhanh đến trước ngực mình, Tần Hiên theo bản năng muốn tránh né, nhưng trong lòng vừa động, hắn lại đứng yên không tránh né.
“ Bịch” Một thanh âm vang lên, chỉ thấy Tần Hiên như không chịu được quyền này, liên tục thối lui ra sau, rồi bất ngờ ngã bịch xuống đất. Thân thể này, đúng là vẫn còn rất yếu a.
Trên mặt Vu Trữ thoáng lên một tia dị sắc, tiếp theo liền nở một nụ cười âm mai. Hắn bước về phía Tần Hiên còn đang ngã trên mặt đất, đối với sự kiện tên phế vật tránh được hai cước của mình, hắn vẫn còn rất giận dữ.
“ Bịch! Bịch! Bịch”
Một trận mưa đòn liên tục trút xuống người Tần Hiên còn đang ngã trên mặt đất. Tần Hiên mặc dù trong lòng tức giận đến cực điểm, cũng muốn phản kháng lại, nhưng hắn bây giờ không có phản kháng, chỉ lấy hai tay ôm đầu, bảo vệ bộ vị chính mình.
“ Hô hô…” Vu Trữ càng đánh thì mặt càng đen lại. Một phút sau, hắn ngừng tay, miệng thở phì phò như lợn chọc tiết.
“ Gặp quỷ a” Vu Trữ thở dốc, bây giờ hắn toàn thân không còn một chút lực, cả người như hư thoát hết sạch sinh khí. “ Chẳng lẽ tối qua làm việc nhiều có chút hơi mệt” Nghĩ đến việc tối qua leo lên bụng của ả kỹ nữ, Vu Trữ càng khẳng định suy đoán của chính mình.
“ Thiếu gia, làm sao vậy?” Nhìn thấy bộ dáng hư thoát của Vu Trữ, đám tùy tùng lao lên đỡ lấy hắn.
Vu Trữ oán độc nhìn Tần Hiên, hắn không thể cho tùy tùng thấy bộ dạng hư thoát vô lực của hắn, như vậy mặt mũi đâu mà làm lão đại.
“ Các người đánh thật mạnh hắn cho ta.” Vu Trữ gằn giọng quát, tựa hồ hắn cùng với Tần Hiên có thù giết cha vậy.
Đám tùy tùng của Vu Trữ giống y hệt chó săn nhe nanh cười, cả đám hung hăng lao đến chỗ Tần Hiên, bắt đầu một trận đấm đá túi bụi.
Tuy nhiên, chỉ một lúc sau cả đám ngừng tay, mặt hiện lên vẻ hoang mang hoảng sợ. Bởi vì bọn chúng phát hiện ra sức mạnh trong người mình càng lúc càng ít.
Có kẻ không tin, hung hăng tung quyền, đầu quyền lóe lên ánh sáng màu đỏ, nhằm đúng ngực Tần Hiên đánh thẳng xuống.
Tần Hiên trong mắt lóe lên sát khí mãnh liệt. Bởi vì cái màu đỏ trên quyền đầu kia, chính là đấu khí! Cái tên vương bát đản này dám dùng đấu khí để đánh một người không có một chút đấu khí hay ma pháp nào!
Tần Hiên trong lòng không ngừng người lạnh, trong lòng vừa động, hấp tinh đại pháp điên cuồng vận chuyển.
“ Bịch” Một tiếng vang lên, nắm tay màu đỏ nhạt hung hăng nện thẳng vào ngực Tần Hiên.
“ A, sức mạnh của ta!” Kẻ vừa sử dụng đấu khí đánh Tần Hiên hét lên hoảng sợ, hắn nhìn Tần Hiên như nhìn thấy quỷ. Hắn cảm thấy sức mạnh của mình không ngừng như nước hoàng hà mà đổ vào người Tần Hiên.
Chỉ trong chốc lát, sức mạnh trên người hắn biến mất một nửa. Đây chính là thành quả một năm tu luyện a! Vậy mà chỉ trong nháy mắt đã biến mất một nửa, thế nào mà hắn không hoảng sợ?
Lúc này, đám người cũng phát giác ra có điểm không thích hợp, thân thể cả lũ đều hư thoát vô lực, cả người không khác gì con chi chi, mềm nhũn!
“ A..” Tên phát ra đấu khí vừa nãy lại hét lên một tiếng hoảng sợ, rốt cục
cũng rút tay về, nhưng hắn đau khổ phát hiện, đấu khí trong người mình đã không còn tới hai thành.
Vu Trữ cách đó không xa cũng cảm thấy trái tim mình đông lại, tất cả phản ứng của đám thuộc hạ đều lọt vào trong mắt hắn.
“ Các ngươi mau lui ra!” Vu Trữ quát to. Cho dù không nghe thấy tiếng quát của Vu Trữ, thì đám thuộc hạ cũng vội tách xa xa khỏi Tần Hiên. Trong mắt bọn chúng, Tần Hiên không khác gì ác ma một loại.
“ Phế vật, ngươi thật tàn nhẫn!” Vu Trữ cực kỳ tức giận, muốn lao tới đá Tần Hiên mấy đá, nhưng nhìn thấy hiện tượng cổ quái lúc trước phát sinh, hắn cũng không còn gan lại gần nữa. Cuối cùng hung hăng chửi mắng mấy câu, liền dẫn bọn thuộc hạ rời đi.
Tần Hiên đứng dậy, cười lạnh nhìn đám người Vu Trữ đang chật vật bỏ đi. Hắn trong lòng đang không ngừng cười lạnh.
Đúng vậy, ngay từ lúc đầu, Tần Hiên đã vận Hấp Tinh đại pháp, không ngừng hấp thu sức mạnh của bọn Vu Trữ. Bây giờ trong cơ thể hắn, chân khí đã có thể dùng mắt thường mà thấy được. Tuy bọn Vu Trữ chỉ là Nhất tinh đấu sỹ, nhưng tám phần lực lượng, cũng đủ cho Tần Hiên trở nên mạnh mẽ hơn so với lúc trước.
Chỉ có điều, Tần Hiên bây giờ sức mạnh so với Nhất tinh đấu sỹ vẫn còn kém nhiều lắm. Hắn hiện tại cũng chỉ mạnh hơn thường nhân một chút khí lực mà thôi. Hơn nữa, thân thể này thật sự quá yếu, không chịu nổi một kích!
“ Quần áo lại bẩn rồi.” Tần Hiên thở dài, đồng thời cũng bắt đầu ly khai. Trên đường đi, hắn nghĩ đã thông suốt được nhiều điểm.
Vừa nãy, lúc đối đầu với Vu Trữ, nếu tại thời điểm hắn cường đại, hắn sẽ không ngần ngại tung ra một chưởng, đem Vu Trữ diệt sát. Nhưng mà bây giờ, quả thật hắn có tâm mà vô lực. Chưa nói thân thể không chịu nổi một kích, mà bản thân hắn bây giờ cũng chưa có đủ sức mạnh.
Thực ra, ngay lúc quyền đầu mang đấu khí màu đỏ của tên Nhất Tinh đấu sỹ kia nện vào ngực Tần Hiên, hắn đã có thể hút sạch sức mạnh của gã. Nhưng Tần Hiên cũng không làm như vậy, bởi hắn hiện tại không thể thừa nhận được cái hậu quả nó mang lại.
Hắn biết, phải luôn tăng cường sức mạnh, thì mới có thể sống tốt tại thế giới này. Tuy cái cực phẩm thân thể này tu luyện thực sự tốt, nhưng cũng cần phải có một thời gian dài mới có thể trở nên cường đại.
Nhưng hắn thực sự không thể chờ được nữa, hắn cần sức mạnh cường đại, thật nhanh!
Biện pháp duy nhất bây giờ, chính là sử dụng hấp tinh đại pháp, không ngừng hấp thu sức mạnh của người khác, chuyển hóa thành sức mạnh của chính mình. Có như vậy, hắn mới trở nên cường đại trong một thời gian ngắn.
Bất quá, Tần Hiên cũng không nghĩ sẽ tha cho tình huống vừa mới phát sinh.
Đó là một loại vũ nhục, hắn muốn đường đường chính chính khiêu chiến rồi chiến đấu.
Last edited by Đế; 26-09-2010 at 02:15 PM.
Đã có 56 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh Chân Ma
Nghịch Lân
Tác giả: Kỵ Trứ Oa Ngưu Khứ Lữ Hành
Chương 5: Thanh Thanh.
Dịch & Biên: phamhongtan
Nguồn:TTV
Tần hiên mở mắt, khuôn mặt vốn còn tái nhợt đã bắt đầu hồng sắc trở lại.
Mới vừa rồi tuy chỉ là công kích của nhất tinh đấu sỹ, sức mạnh dù ít, nhưng với thân thể yếu nhược của Tần Hiên bây giờ thì không khác gì sông sâu so với biển cả. Hắn vẫn còn chưa thể chịu đựng được công kích như vậy.
Thân thể này tuy là Cực phẩm thân thể, nhưng cũng chưa hề tu luyện qua cổ võ, vả lại tại dị giới này, cũng đã hứng chịu nhiều trận đòn, nếu nói nó không yếu nhược thì mới là sự kiện lạ.
Mà quan trọng là Tần Hiên cũng mới chỉ tu luyện lại Hấp Tinh đại pháp hơn một ngày, dù có thiên tài cỡ nào thì trong vòng một ngày, cũng không thể đột nhiên tăng mạnh được.
Vì vậy, sau khi trở về nhà, Tần Hiên lại chìm vào tu luyện. Khống chế luồng chân khí mỏng manh, bắt đầu : Luyện thể!
Tần Hiên cảm thấy thân thể này thực sự quá yếu ớt. Nếu như không nhanh chóng làm cho thân thể trở nên cường đại, đối với tu luyện của hắn cũng ảnh hưởng rất lớn. Thân thể yếu ớt thì không thể tiếp nhận được luồng chân khí hùng mạnh.
Nếu như không có thân thể mạnh mẽ, một khi hấp thu lượng lớn sức mạnh cùng một lúc, sẽ có nguy cơ : Bạo thể!
Ai za! Thân thể này cũng thật sự quá yếu ớt đi.
Sau hai canh giờ, Tần Hiên bắt đầu thu công, từ trên giường nhảy xuống. Tám phần lực lượng của Nhất tinh đấu sỹ đã bị hắn dùng hoàn toàn vào luyện thể. Bởi vậy, trong kinh mạch hắn bây giờ cũng chỉ còn một chút ít chân khí.
Bất quá, hắn cũng không hối hận, có được thì tất phải có mất, mặc dù chân khí không có, nhưng thân thể lại trở nên mạnh mẽ hơn. ít nhất, trải qua lần rèn luyện này, thân thể hắn so với người bình thường khỏe mạnh cũng đã không khác biệt lắm. Thậm chí, so với người bình thường còn mạnh hơn một chút.
“ Tần Hiên ca ca, ta đến thăm ngươi.” Từ cổng truyền đến một tiếng nói thanh thúy, tiếp theo một trận gió nhẹ tràn tới, tiếng bước chân cũng đã truyền vào tai Tần Hiên.
Sắc mặt Tần Hiên khẽ chuyển. Hắn biết người đang đến là Thanh Thanh, nhưng hắn không phải là Tần Hiên kia a! Đối với tình ý của Thanh Thanh, hắn cũng hiểu rõ ràng.
Từ trong trí nhớ của dị giới Tần Hiên, Tần Hiên biết thân phận Thanh Thanh không đơn giản. Chỉ là, cho dù Tần Hiên có là phế vật đi chăng nữa, từ trước đến giờ, Thanh Thanh vẫn chưa bao giờ tị hiềm chút nào.
Trừ mẫu thân của Tần Hiên, Thanh Thanh là người tốt nhất đối với hắn. Mà Tần Hiên lại cảm giác được, cái kia.. rõ ràng tên phế vật này cũng có chút cảm tình đặc biệt đối với Thanh Thanh.
Tựa hồ như là Tình yêu, mà cũng na ná Tình thân, một loại cảm giác rất Yomost! ( Lời dịch giả )
Chỉ là, cái tên phế vật Tần Hiên vì mặc cảm bản thân, mà cự tuyệt Thanh Thanh, từ chối tất cả mọi sự trợ giúp. Từ trước đến nay, chưa từng cấp cho Thanh Thanh một bộ mặt thân thiện. ( Lạnh lùng gái mới theo >”<)
Tiếng bước chân ngày càng gần..
“ Thôi thôi, nếu ta đã sống lại trên thân thể của ngươi, vậy ngươi cũng chính là ta, mà ta cũng chính là ngươi rồi.” Tần Hiên thở dài, sắc mặt cũng khôi phục lại vẻ bình tĩnh, ngồi trên ghế thản nhiên nhìn về phía cửa.
“ Tần Hiên ca ca.” Thanh Thanh vẻ mặt vui mừng cười nhẹ tiến vào trong phòng. Lúc nhìn thấy Tần Hiên đang ngồi trên ghế, nàng không khỏi sửng sốt một chút. Trực giác nói cho nàng, Tần Hiên hôm nay tựa hồ không giống như bình thường.
“ Tần Hiên ca ca.” Thanh Thanh cười một tiếng thanh thúy, bước nhẹ đến bên cạnh Tần Hiên, đôi mắt giống như hai vì sao sáng không ngừng dò xét trên người Tần Hiên.
Tần Hiên bị nhìn cảm thấy mất tự nhiên, hắn thản nhiên liếc mắt nhìn Thanh Thanh một cái, lãnh đạm nói : “ Trời gần tối rồi, mau trở về đi thôi”
Trong trí nhớ, phế vật Tần Hiên chính là dùng loại biểu cảm này để đối xử với Thanh Thanh.
“ Tần Hiên ca ca, người hình như thay đổi thành một người khác? Kỳ lạ, ta sao thế nào lại cảm giác được ngươi cùng với ngày hôm qua không giống nhau?” Một lúc sau, đôi mắt trong veo của Thanh Thanh lộ ra vẻ nghi hoặc.
Tần Hiên ngẩn ra, chẳng lẽ cứ như vậy mà bị nàng phát hiện ra? Vì vậy hắn vội nói : “ Ta vẫn là trước đây đó thôi.”
“ Không giống” Thanh Thanh lắc đầu, trong mắt thần sắc lại càng thêm nghi hoặc, cuối cùng lại dùng toàn bộ tinh thần để đánh giá lại Tần Hiên.
“ Ta phát hiện, Tần Hiên ca ca trên người nhiều hơn vị tức giận, hai mắt cũng sáng ngời hơn nhiều. Di! Trên người ngươi vết thương cũng đã đỡ nhiều hơn rồi?” Cuối cùng, Thanh Thanh lấy một bộ dáng như phát hiện ra tân đại lục, hưng phấn đi đến gần Tần Hiên, kinh ngạc nhìn cánh tay lành lặn của Tần Hiên.
Tần Hiên trong lòng cả kinh, vội vàng buông tay áo. Hắc liếc Thanh Thanh một cái, rồi thản nhiên nói : “ Ngươi nhìn lầm rồi.”
“ Ta không có nhìn lầm! Trước kia sau khi ngươi bị đánh, ít nhất phải ba bốn ngày cũng không thể xuống giường được. Nhưng bây giờ ngươi không những xuống được giường, mà vết thương cũng khôi phục phân nửa. Điều quan trọng là, ngươi hiện tại luôn tràn đầy tức giận!”
Tần Hiên trong lòng cực kỳ kinh ngạc. Quan sát của nữ hài tử này thực sự đúng là tỉ mỉ a. Bất quá, Tần Hiên trong lòng cũng có chút cảm động. Nếu như Thanh Thanh không thật tâm tốt với Tần Hiên, cho dù hắn có trọng thương cỡ nào, nàng cũng không có khả năng nhìn thấy. Lại càng không nói đến trên người Tần Hiên có vị tức giận, đó là một biến hóa rất nhỏ.
“ Bộ dạng ta vẫn như vậy mà” Tần Hiên hạ giọng, thản nhiên nói.
“ Hi hi.” Thanh Thanh đột nhiên cười khúc khích, trên mặt giống như nụ hoa hàm tiếu, rực rỡ động lòng người. “ Tần Hiên ca ca, đây là lần đầu tiên ngươi dùng ngữ khí như vậy nói chuyện với ta đó nha.” Vừa nói, Thanh Thanh trong mắt nổi lên một tầng sương.
Tần Hiên một lần nữa cả kinh, hắn biết vừa rồi trong lòng mình có chút cảm động, nên ngữ khí có phần bớt lạnh nhạt. Cái tên chết tiệt Tần Hiên kia đối với Thanh Thanh chưa từng có vẻ mặt tốt a.
“ Người thì luôn phải thay đổi.” Tần Hiên thở dài một hơi, thừa nhận biến hóa của chính mình. “ Thanh Thanh, ngươi trở về đi, bây giờ không thích hợp để ngươi đến chỗ này.”
Thanh Thanh mặt tươi như hoa, cười nói : “ Tần Hiên ca ca, ta hôm nay mang thức ăn đến cho ngươi, thừa lúc còn nóng mau ăn đi.” Vừa nói, Thanh Thanh vừa nhanh tay mở hộp cơm. Hương vị thức ăn ngọt ngào thoáng chốc đã tràn ngập căn phòng.
Ngửi thấy được mùi thơm của thức ăn, bụng Tần Hiên bắt đầu réo lên ùng ục. Hắn cả ngày chưa hề có hạt cơm vào bụng, hai ngón tay nhanh chóng bốc lấy thức ăn trong hộp, ngấu nghiến cắn nuốt.
“ Tần Hiên ca ca, ăn từ từ, uống một chút canh đi.” Thanh Thanh ngồi đối diện với Tần Hiên, vui vẻ nhìn hắn đang cắn nuốt ngấu nghiến thức ăn.
Mặc dù nàng cảm giác được Tần Hiên trước mắt có thay đổi rất lớn, nhưng đây đúng là việc làm cho nàng vui vẻ. Trước kia Tần Hiên toàn thân đều là tử khí âm trầm.
Nếu đã bị Thanh Thanh phát hiện ra những điểm khác biệt, Tần Hiên cũng hoàn toàn buông lỏng tâm tình. Phế vật Tần Hiên chính là phế vật Tần Hiên, bản thân mình vẫn là chính mình. Đây là điều không thể thay đổi. Tại sao không sống với thật bản tâm mà phải ngụy trang thành người khác?
Có thể nói, bắt đầu từ bây giờ, Tần Hiên mới chính thức đem thân thể này là chính mình. Trước, hắn một mực đem chính mình ngụy trang làm phế vật Tần Hiên.
“ Thanh Thanh, cám ơn ngươi.” Ăn uống xong, Tần Hiên mới nhìn lên Thanh Thanh, cảm thấy nàng đang nhìn mình, khuôn mặt hắn không khỏi đỏ lên vì xấu hổ.
´Hừ. Tần Hiên ca ca, ngươi khách khí quá.” Thanh Thanh làm bộ tức giận, lạnh lùng nói.
Tần Hiên cười ngượng ngùng.
“ Tần Hiên ca ca, thân thể của ngươi sao lại hồi phục nhanh như vậy chứ? Ta muốn mang theo một chút thuốc đến đây nè.” Lúc này Tần Hiên mới phát hiện, trừ thức ăn, Thanh Thanh dĩ nhiên còn mang theo cả thuốc đến.
Tần Hiên trong lòng thở dài, nữ hài tử này thật tốt a.
“ Ta nói rồi, con người thì luôn thay đổi. Tần Hiên ta bắt đầu từ bây giờ, không còn là Tần Hiên lúc trước nữa. Từ bây giờ, ta là một Tần Hiên mới! Không lâu nữa, ta sẽ hoàn toàn thay đổi hình tượng của Tần Hiên trước kia!”
Tần Hiên nói với Thanh Thanh, lại giống như nói cho chính mình, tựa hổ là nói cho cả thế giới biết.
Đúng vậy, sau đó không lâu, Tần Hiên chẳng những hoàn toàn xóa đi hình tượng phế vật, mà còn làm cho cả thế giới phải rung động.
Giây phút này, hai mắt Thanh Thanh lóe lên một tia sáng kỳ dị! Tiếp theo nàng không ngừng chi chi tra tra truy hỏi Tần Hiên vừa nói cái gì, làm cho Tần Hiên đầu muốn to ra. Cuối cùng hắn phải dùng bộ mặt lạnh lùng đuổi Thanh Thanh đi.
Sau khi đuổi Thanh Thanh trở về nhà, Tần Hiên lại bắt đầu ngồi xuống tu luyện. Ở thế giới cường giả vi tôn này, hắn muốn chính mình phải mạnh mẽ biến thành cường đại một cách nhanh nhất.
Last edited by Tiểu Dê; 26-09-2010 at 02:45 PM.
Đã có 57 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh Chân Ma