08-07-2012, 07:09 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô đơn ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
[Äô Thị - Huyá»n Huyá»…n] Công ty cho thuê quá»· - TG: Khản Không - Quyển 3 Chương 13
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sư bắt quá»·
Chương 1: Bắt quá»· không có tiá»n đồ (1)
Ngưá»i dịch: No_dance8x (Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn)
Biên dịch: No_dance8x
Nguồn: TTV
Giới Thiệu:
Muốn mướn quá»· sao? Giá cả có thể thương lượng, chá»§ng loại đầy đủ, phục vụ chu đáo, cho dù ngà i muốn dùng nó để dá»a ngưá»i, đùa giỡn, giao bưu kiện, hà ng hóa hay gây hiệu quả vá» thị giác, diá»…n viên Ä‘iện ảnh... Những phương diện ngà i không thể tưởng tượng được chúng ta cÅ©ng có thể phục vụ. Còn do dá»± cái gì? Bổn công ty gần đây má»›i khai trương, giá cả giảm đến 50%, lại còn tặng quà kèm theo, tá»›i trước được trước, chá»› bá» lỡ cÆ¡ há»™i tốt. Mau liên hệ Ä‘iện thoại: 01231231234, Công ty Có quá»· cho thuê!
Vá» thể loại tiểu thuyết Huyá»n huyá»…n - Linh dị: Äây chÃnh là loại tiểu thuyết mà trong đó các tình tiết hồi há»™p xuyên suốt từ đầu đến cuối và kết thúc mở, chá»§ đỠtương đối rá»™ng, không giống những tiểu thuyết kinh dị tạo nên tình cảnh và bầu không khà khiến ngưá»i khác sợ hãi, tiểu thuyết huyá»n nghi chưa hẳn đã có những chi tiết như váºy. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, dá»±a trên khái niệm rá»™ng hÆ¡n, tiểu thuyết kinh dị cÅ©ng có sá»± hồi há»™p, cÅ©ng có thể được coi là má»™t nhánh cá»§a tiểu thuyết huyá»n nghi. Tiểu thuyết huyá»n nghi là thể loại văn há»c suy luáºn có đặc Ä‘iểm khá huyá»n bÃ, có thể khÆ¡i gợi bản năng, kÃch thÃch lòng hiếu kì cá»§a con ngưá»i nhưng cÅ©ng có loại theo hướng thần tiên, ma quái và cÅ©ng hà i hước cá»±c kỳ.
-----o0o-----
"Chán quá à ..."
Con mèo Ä‘en béo máºp Ä‘ang co mình ngá»§ ở cạnh má»™t bên chân ngẩng đầu lên nhìn chá»§ nhân cá»§a giá»ng nói nà y rồi kêu hai tiếng "Meow, Meow" để tá» vẻ bất mãn khi giấc má»™ng đẹp cá»§a nó đã bị hắn phá há»ng.
Äây là má»™t căn phòng nhá» diện tÃch chưa đến 10m², trong phòng không bà y biện trang hoà ng đồ đạc gì nên có phần trống trải. Trên bức tưá»ng đối diện vá»›i cá»a chÃnh có treo má»™t bức tranh thá»§y mặc vẽ cây tùng trong tuyết, trên bức thá»§y mặc nà y có đỠdòng chữ: 'Tuyết tùng núi Trưá»ng Bạch tháng 10 âm lịch năm Ká»· Sá»u, Chá»§ am Bão Tuyết vẽ.' Nét bút lẫn lá»i đỠtrên bức há»a vừa tung hoà nh mà phóng túng, nhẹ nhà ng lại vui vẻ đủ cho thấy bản lÄ©nh cá»§a vị há»a sÄ© nà y tháºt bất phà m.
Ngoại trừ bức tranh đó ra, những thứ còn lại hiện diện ở trong cả căn phòng chỉ là một cái bà n và một chiếc ghế tựa.
Cái bà n cÅ©ng giống như những chiếc bà n gá»— mà lÅ© há»c sinh vẫn thưá»ng dùng trong trưá»ng há»c, phá»§ trên mặt bà n là má»™t tấm khăn trang nhã thêu hoa cúc, trên đó có và i tá» giấy cùng vá»›i bút lông và nghiên má»±c... trông quả tháºt cÅ©ng có dáng dấp cá»§a má»™t văn nhân nhã sÄ©.
Tên đầu sá» phá vỡ giấc má»™ng đẹp cá»§a con mèo Ä‘en chÃnh là má»™t tên thanh niên tầm hai lăm, hai sáu tuổi. Tuy lá»›n lên tên nà y không được đẹp trai cho lắm, nhưng mặt mà y cÅ©ng có thể nói là thanh tú, lại thêm có cặp kÃnh nên hắn còn có chút gì đó hà o hoa, phong nhã. Có Ä‘iá»u, lúc nà y hắn lại Ä‘ang vắt đôi chân trần má»™t cách bất nhã lên trên cái bà n vuông vốn rất sạch sẽ và lịch sá»±, lưng thì tá»±a lên thà nh ghế, hai tay đưa ra sau để gối đầu, đôi mắt nhìn chằm chằm trần nhà má»™t hồi lâu rồi lại thở dà i má»™t hÆ¡i, miệng than thở: "Chán quá à ..."
Con mèo Ä‘en tháºt lá»›n thấy váºy cÅ©ng kêu lên: "Meow, meow..."
"Chán quá à ..."
"Meow, meow..."
"Không..."
"Ầm!"
Äá»™t nhiên cá»a phòng bị mở tung ra má»™t cách thô bạo, xung động kịch liệt khiến má»™t ngưá»i má»™t mèo còn Ä‘ang hợp xướng sợ đến mức ngáºm chặt miệng. Kể cả tên thanh niên Ä‘ang ngồi trên ghế lẫn con mèo Ä‘en Ä‘á»u nhảy dá»±ng lên rồi chui tá»t xuống gầm cá»§a cái bà n vuông.
Äá»™ng tác nà y rất gá»n gà ng, có thể và von bằng câu "TÄ©nh như xá» nữ, động như mèo nhảy" (cái câu nà y viết lại cho nó hay Ä‘i), rất có phong phạm cá»§a má»™t cao thá»§.
Chợt có tiếng già y cao gót vang lên cà ng lúc cà ng lá»›n từ phÃa cá»a ra và o. Ngay sau đó, tiếng già y và o trong phòng rồi cà ng lúc cà ng tiến đến gần bà n há»c.
Sáu con mắt cá»§a má»™t ngưá»i má»™t mèo ở dưới gầm bà n ngà y cà ng trở nên gấp gáp, trái tim trong ngưá»i hắn cÅ©ng Ä‘ang nhảy Ä‘iệu cha cha cha.
Äá»™t nhiên, chiếc khăn trải bà n được vén lên, má»™t bà n tay thon dà i, trắng nõn vươn tá»›i rồi nắm tháºt chặt và o đúng và nh tai cá»§a ngưá»i thanh niên..
"Ung Bác Văn, ngươi cút ra đây cho ta!"
"Úi úi, Tiểu Vân tá»·, nhẹ tay má»™t chút." Tên thanh niên Ä‘eo mắt kÃnh có tên là Ung Bác Văn Ä‘ang xoa xoa tai cá»§a mình, Ä‘au khổ van nà i: "Vá»›i tình cảm thanh mai trúc mã vô tư lá»± cá»§a chúng ta, tâm hồn chúng ta không há» xa cách ..."
Cô gái vừa bước và o trạc tuổi Ung Bác Văn, trên ngưá»i váºn má»™t bá»™ trang phục bằng lụa trắng, phục sức trang nhã, đôi mắt xinh đẹp hà i hòa như hồ thu ngáºp nước, chỉ có Ä‘iá»u trong đôi mắt xinh đẹp ấy giá» Ä‘ang chất chứa đầy lá»a giáºn. Nếu như ánh mắt có thể giết ngưá»i được thì hẳn là lúc nà y tên kia đã bị giết chết cả vạn lần rồi băm thây thà nh mưá»i ngà n miếng nhá» Ä‘em nấu thà nh tro cÅ©ng không biết chừng.
Hứ, ai từ nhá» vô tư lá»± gì vá»›i ngươi? Äến giá» ta vẫn không hiểu ngươi để cái gì trong đầu nữa đây nà y!" Tuy Elle Vân (Ngải Lị Vân - Cái tên nà y nghe hÆ¡i chướng nên mình sẽ để là Elle Vân) mắng sa sả Ung Bác Văn nhưng khi vừa nhìn thấy dáng vẻ tá»™i nghiệp cá»§a hắn thì lòng cÅ©ng má»m nhÅ©n ra. Cô buông tay ra, rồi giáºn dữ nói vá»›i Ung Bác Văn: "Ngươi nói cho ta nghe xem, đây là công việc thứ mấy rồi hả?"
"Hình như là thứ chÃn thì phải." Ung Bác Văn hÆ¡i chá»™t dạ nên cúi gằm mặt xuống mà không dám nhìn thẳng và o mắt Elle Vân.
"Anh vẫn còn biết thế cÆ¡ à !" Elle Vân nổi giáºn đùng đùng rồi đột nhiên gà o lên má»™t câu tháºt lá»›n. Giá»ng cá»§a cô cao, sắc, nhá»n và tá» ra có sức xuyên thấu rất lá»›n nhưng lại chỉ quanh quẩn trong căn phòng nhá» hẹp nà y khiến Ung Bác Văn cảm thấy mà ng nhÄ© cá»§a mình như bị xé rách tả tÆ¡i. Mặc dù váºy nhưng vì sợ chá»c giáºn Elle Vân nên hắn không dám bịt tai mà chỉ đà nh nhẫn nại chịu đựng trong Ä‘au khổ.
"Hiện giá» tình thế và o nghá» không được tốt. Anh nghÄ© em tìm phần công tác cho anh dá»… dà ng lắm sao? Ngược lại anh tốt lắm, không có việc gì là m được hÆ¡n ná»a tháng." Elle Vân nắm chặt cổ áo cá»§a Ung Bác Văn: "Anh không ngu cÅ©ng không ngốc, rõ rà ng tốt nghiệp đại há»c có danh tiếng, hai há»c vị há»c sÄ©. Nếu chịu khó là m việc, không phải công ty nà o cÅ©ng vá»™i vá»™i và ng và ng má»i anh hay sao..."
Nói đến đây, Elle Vân lướt nhìn cái bà n Ä‘ang khá ngăn nắp thì ná»™ khà dâng cao. Mặc kệ Ung Bác Văn, nà ng tung má»™t cước đá bay cái bà n ra ngoà i, tứ bảo (Bút, má»±c, giấy, nghiên) Ä‘á»u văng tứ phÃa.
"Không được..." Ung Bác Văn kêu thảm má»™t tiếng, chợt động tác cá»§a hắn trở nên nghiêm túc. Sau khi lướt theo cái bà n Ä‘ang bay má»™t lát, Ung Bác Văn đã bắt được nó. Ngay sau đó, má»™t tay hắn nâng cái bà n rồi phóng, nhảy và di chuyển. Cuối cùng má»›i bắt được tứ bảo và để lên trên mặt bà n. Äến khi đặt bà n xuống đất má»™t cách nhẹ nhà ng, Ung Bác Văn má»›i nói vá»›i vẻ chưa thể ổn định tâm thần: "Tiểu Vân tá»·, những váºt nà y Ä‘á»u là đồ váºt tổ tông nhà anh truyá»n lại đó nha."
"Em biết đây là thứ nhà các ngưá»i truyá»n lại nên má»›i Ä‘áºp phá nó!" Elle Vân vừa nói dứt câu liá»n Ä‘i đến vá»›i ý định Ä‘oạt lấy cái bà n ná».
Ung Bác Văn vá»™i và ng năm cái bà n, xoay ngưá»i tránh né, đồng thá»i cầu khẩn: "Tiểu Vân tá»·, xin em bá»›t giáºn. Công việc kia quả tháºt không hợp vá»›i anh."
"Ngoại trừ thứ đồ chÆ¡i như gà bá»›i kia, anh thÃch là m công việc gì?" Elle Vân cà ng nói cà ng tức.
Ung Bác Văn nghiêm nghị trả lá»i: "Cái gì mà chữ như gà bá»›i? Äây chÃnh là bùa cá»§a đạo gia chÃnh tông, thân là truyá»n nhân thứ hai trăm ba mươi sáu cá»§a thiên sư bắc phái, hà ng quá»· trừ tà chÃnh là bổn pháºn cá»§a tôi. Tại sao phải vì cái lợi nho nhá» mà lãng phà thá»i gian chứ?"
Elle Vân cưá»i lạnh: "Cái lợi nho nhá»? Chẳng lẽ anh ăn không khà cÅ©ng có thể sống à ? Việc kia tốt thì từ nay vá» sau anh không cần vay tiá»n em nữa, cÅ©ng đừng tá»›i nhà tôi ăn chá»±c, anh tá»± coi mình là thần tiên là được rồi."
Nghe đến chuyện nà y, Ung Bác Văn láºp tức hụt hÆ¡i má»™t ná»a: "Tiểu Vân tá»·, em không cần phải tuyệt tình như váºy chứ."
"Anh cho rằng em Ä‘ang đùa giỡn à ?" Elle Vân xụ mặt nói tiếp: "Anh không thể luôn dá»±a và o em má»—i lúc, em còn phải láºp gia đình..."
"Cái gì? Em phải láºp gia đình?" Ung Bác Văn nghe đến câu nà y thì trong lòng kinh hãi không thôi, thân hình liá»n bị chững lại, nhất thá»i bị Elle Vân chá»™p được.
Thì ra trong khi hai ngưá»i nói chuyện thì động tác cÅ©ng không há» dừng lại, Elle Vân vốn không bắt được Ung Bác Văn, Ung Bác Văn cÅ©ng không có thể tách khá»i sá»± Ä‘eo bám cá»§a Elle Vân. Tốc độ cá»§a hai ngưá»i khi nhảy nhót, Ä‘uổi bắt, né tránh trong căn phòng nhá» cà ng lúc cà ng nhanh. Dù váºy, lá»i nói không há» ngắt quãng, tá» ra có phong phạm cá»§a cao thá»§. Nếu để ngưá»i trong nghá» chứng kiến có lẽ mặt sẽ đổi mà u. Chỉ tiếc là khoảnh khắc hai cao thá»§ so chiêu lại chỉ có má»™t kẻ thò đầu ra nhìn, ló đầu ra ngó mà không dám Ä‘i và o, đó hẳn là con mèo Ä‘en cá»§a Ung Bác Văn.
Ung Bác Văn bị Elle Vân bắt lấy cÅ©ng không thèm để ý mà há»i liên tục: "Tiểu Vân tá»· à , em phải láºp gia đình à ? Tại sao anh không biết? Chuyện xảy ra lúc nà o? Sao em không nói vá»›i anh? Chẳng lẽ, chẳng lẽ..."
Elle Vân nhẹ nhà ng buông Ung Bác Văn, khuôn mặt nà ng không tá» ra vẻ gì đặc biệt: "Trai lá»›n lấy vợ, gái lá»›n gả chồng. Năm nay hai chúng ta Ä‘á»u hai mươi sáu tuổi, xem như kết hôn láºp gia đình cÅ©ng không có gì là lạ. Nếu anh có thể là m ra má»™t chút sá»± nghiệp, hăng hái già nh Ä‘iểm trước mắt ba mẹ thì... Haiz, Tiểu Văn, khi nà o anh má»›i có thể là m ngưá»i khác bá»›t lo lắng đây."
Ung Bác Văn bá»±c tức nói: "Hiện giá» anh phải là m sao? Rõ rà ng chú Ngải (Cha cá»§a Elle Vân) chướng mắt vá»›i anh và cảm thấy cả nhà anh Ä‘á»u là m cái việc thần côn (Pháp sư) không đà ng hoà ng! Nhưng thế gian nà y chỉ cần có ngưá»i thì sẽ có quá»·. Äạo pháp cá»§a Thiên Sư tuyệt đối không thể bị thất truyá»n..."
"Anh đã thấy quá»· sao? Ba cá»§a anh lẫn ông cá»§a anh đã thấy quá»· chưa?" Äá»™t nhiên Elle Vân cắt đứt lá»i nói cá»§a hắn.
Ung Bác Văn sá»ng sốt má»™t lát rồi lắc đầu: "Không có, nhưng mà ..."
"Chưa thấy qua thì được rồi." Elle Vân lắc đầu: "Cho dù anh há»c được má»™t bụng vá» khả năng bắt quá»· nhưng không thấy quá»· thì khả năng nà y có khác gì vá»›i cách giết rồng đâu?
"Tóm lại trên Ä‘á»i nà y có thể vẫn có quá»·!" Ung Bác Văn kiên định nói: "Chỉ cần anh có đủ lòng kiên nhân, lòng quyết tâm thì nhất định sẽ bắt được quá»·!"
Elle Vân dở khóc dở cưá»i trước khà thế cá»§a Ung Bác Văn, nhưng cÅ©ng biết từ nhá» hắn bị nhồi loại tư tưởng nà y nên không phải dăm ba câu có thể đảo ngược mà phải dùng nhiá»u phương pháp biến hóa: "ÄÆ°á»£c rồi, coi như anh muốn bắt quá»·. Váºy khi anh không gặp quá»· thì phải Ä‘i là m việc khác chứ? Dù sao bắt quá»· không phải là nghá» nghiệp chÃnh."
"Cái nà y..." Ung Bác Văn do dá»± nhìn Elle Vân, bất chợt há»i: "Tiểu Vân tá»·, em phải láºp gia đình tháºt sao? Tại sao má»™t tiếng gió anh cÅ©ng không nghe thấy?"
"Anh là cái gì cá»§a em? Tại sao em láºp gia đình phải báo cáo vá»›i anh?" Elle Vân nói rất thản nhiên: "Yên tâm, đợi đến khi cá» hà nh hôn lá»…, em sẽ không quên má»i anh ăn đám cưới đâu. Nhưng mà em hoà i nghi: Liệu anh có tiá»n bá» và o bao lì xì hay không? Lá»i nà y em phải nói trước, tiá»n lì xì không được mượn em nữa đâu..."
"Thế nhưng, chúng ta..." Ung Bác Văn gấp đến độ mặt đỠđến mang tai, hắn vò đầu bứt tai nhưng má»™t câu cÅ©ng không nói nên lá»i.
Thấy Ung Bác Văn gấp đến độ nà y, má»™t bụng tức giáºn cá»§a Elle Vân cÅ©ng giảm bá»›t phần nà o. Rốt cuá»™c khuôn mặt nà ng cÅ©ng lá»™ ra má»™t nụ cưá»i. Mà hai ngưá»i vốn chÆ¡i vá»›i nhau từ nhỠđến lá»›n nên cá»±c kỳ hiểu nhau nên vừa nhìn thấy Elle Vân nở nụ cưá»i, trong lòng Ung Bác Văn láºp tức buông lá»ng: "Em nói giỡn phải không? Là m anh sợ muốn chết..."
"Ai nói giỡn vá»›i anh!" Elle Vân cau mà y nói: "Ba mẹ đã hạ thông Ä‘iệp chÃnh thức cho em. Äó là phải nhanh chóng kết hôn. Chuyện cá»§a chúng ta há» cÅ©ng biết, vốn ba mẹ em rất thÃch anh nhưng bây giá» anh trở thà nh thế nà y thì sao há» lại có thể đồng ý? Cha em đã nói, trừ khi anh đứng đắn tìm công việc, nói cách khác... Hừ hừ, bà mụ há» Vương ở đầu phố vừa đến nhà em rồi giá»›i thiệu rằng nhà bà ấy có má»™t đứa cháu trai du há»c từ châu Âu."
"Mấy thằng hải quy (Tác giả chÆ¡i chữ, hải quy vừa có nghÄ©a là rùa biển vừa có nghÄ©a là du há»c trở vá») Ä‘á»u chÆ¡i gái Tây, có mấy thằng là ngưá»i tốt chứ?" Ung Bác Văn thì thầm. Äến lúc nà y, hắn má»›i cảm thấy sá»± việc trở nên nghiêm trá»ng. Sau khi cẩn tháºn cân nhắc, Ung Bác Văn dứt khoát ngẩng đầu rồi nói vá»›i khà thế "chết cÅ©ng không sợ": "Váºy được rồi, vì Tiểu Vân tá»·, xế chiá»u hôm nay anh sẽ Ä‘i tìm việc là m thêm..."
"Váºy má»›i nghe lá»i đó nha." Elle Vân đạt được mục Ä‘Ãch nên trong lòng thầm đắc ý, nhịn không được liá»n cưá»i ngá»t ngà o rồi theo thói quen đưa tay bẹo đôi má cá»§a Ung Bác Văn.
"Xin lá»—i, cho tôi há»i..." Äá»™t nhiên má»™t giá»ng nói vang lên ở trước cá»a ra và o, nhưng lại nói má»™t ná»a câu đã ngừng.
Hai ngưá»i vô ý quay đầu nhìn lại thì thấy má»™t ông lão năm, sáu mươi tuổi đứng trước cá»a ra và o. Khuôn mặt cá»§a ông lão trà n đầy vẻ ngạc nhiên lẫn ngÆ¡ ngác mà nhìn bá»n há».
Bây giá» tình hình trong phòng là thế nà y: Cô nam quả nữ ở chung má»™t phòng. Nam: quần áo không chỉnh tá», chân trần không dép, tay nâng má»™t cái bà n, vẻ mặt kiên định thà chết chứ không chịu khuất phục. Nữ: Nét mặt tươi cưá»i như hoa, mắt liếc nhìn đối phương, đồng thá»i má»™t bà n tay máºp má» duá»—i ra rá» mà cá»§a nam khiến mặt cá»§a hắn đỠá»ng.
Thần sắc hiểu rõ lẫn cảm thán thói Ä‘á»i ngà y nay chợt xuất hiện trên khuôn mặt cá»§a ông lão.
--o0o--
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của kimnambin
Chữ ký của kimnambin
Như chưa từng nhớ
Như chưa từng quên
Như chưa từng yêu
Như chưa từng hy vá»ng
Ngưá»i có vui buồn tan hợp,
trăng có khi tá» khi má»
chỉ mong ngưá»i mãi mãi
ngà n dặm vẫn xinh tươi
Vạn lý phong sương vạn lý sầu
Ngà n thu ôm mối háºn mưa ngâu
Gió sao bắc được cầu Ô Thước
Em nhé thôi mình hẹn kiếp sau!
Lệ nhòa chảy thẳng và o tim
Trăm ngà n nổi nhớ lại thêm nổi sầu
Trải bao sương gió dải dầu
Xin đai TỠLộ xin bầu Nhang Uyên
Mai nà y dẫu gặp thuyá»n quyên
CÅ©ng đà nh hẹn lại tÆ¡ duyên má»™t Ä‘á»i
Một mình trong chốn bể khơi
Thân nà y tà n tạ vẻ vá»i là m chi
Xin ngưá»i cứ quải gánh Ä‘i
Một mình tôi lại tìm bi với sầu
Cây không buồn sao Cây rụng lá
Äá không buồn sao đá phá»§ rêu
Trá»i không buồn sao mưa lại đổ
Mắt không buồn sao lệ hoen mi
ÄÆ°á»ng đưá»ng là 1 đấng nam nhi thì phải biết gánh vác việc lá»›n.
Nếu muốn thà nh công thì phải biết giữ bà máºt---->" Ném đá phải biết giấu tay".
Muốn thà nh đại nghiệp thì phải theo đuổi đến cùng, là m việc dứt khoác, đến nơi đến chốn
>"Qua cầu nhớ phải rút ván".
Phải biết ngăn chặn những mối nguy tiá»m ẩn---->" Phải biết thá»c gáºy bánh xe". Phải có khả năng hùng biện và giữ vững láºp trưá»ng---->" Phải ngáºm máu phun ngưá»i"
Äông vá» rồi, nÆ¡i xa anh vẫn biết
Em cô đơn và mong ngóng anh nhiá»u
Luôn mong chỠnhững tin nhắn tình yêu
Anh đã biết nói ngà n lần chưa đủ
Anh biết chứ em cần cần nhiá»u lắm
Một vòng tay ủ ấm giấc mơ mình
Chiá»u rồi tối giảng đưá»ng vắng lạnh tanh
Ná»—i nhá»› em ngáºp trà n căn gác trá»
Hà Nội đêm đông có anh ngồi ngắm phố
Nhớ vỠem quên giá lạnh tê lòng...
Hạnh phúc là gì em có biết không?
Hạnh phúc là được nghÄ© vá» em dù trong má»i lúc
Hạnh phúc là khi anh biết tình cảm em trao là chân thực
sẽ chẳng đổi thay ...
Hạnh phúc là gì anh có hay
Hạnh phúc là bỠvai anh mỗi khi em muốn khóc
Hạnh phúc là khi em biết mình chẳng bao giỠđơn độc
Dù em xa anh...
Hạnh phúc là gì em có hiểu không
Hạnh phúc là khi anh bên cạnh em mỗi khi em cần anh nhất
Dù lặng im nhưng sá»± đồng cảm trong anh là chân tháºt
Anh nghĩ rằng mình gánh được nỗi đau
Hạnh phúc của anh em chẳng hiểu được đâu
Hạnh phúc bắt đầu từ khi anh gặp em ngà y ấy
Dẫu biết rằng cuá»™c Ä‘á»i vẫn còn nhiá»u sóng dáºy
Hạnh phúc vẫn yên bình khi anh có em bên cạnh
08-07-2012, 07:14 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô đơn ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sư bắt quá»·
Chương 1: Bắt quá»· không có tiá»n đồ (2)
Ngưá»i dịch: No_dance8x (Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn)
Biên dịch: No_dance8x
Nguồn: TTV
Khuôn mặt Elle Vân đỠlên, nà ng vá»™i và ng thu tay lại rồi thốt ra má»™t câu như có táºt giáºt mình: "Trên mặt cá»§a anh dÃnh tro nà y." Tất nhiên câu nà y để cho ngưá»i vừa tiến và o nghe thấy. Tuy nhiên, xem chừng đối phương cÅ©ng không hiểu Ä‘iá»u nà y mà chỉ trợn mắt há mồm nhìn hai ngưá»i, trên mặt vẫn giữ biểu lá»™ vô cùng chua xót.
Tuy Ung Bác Văn cÅ©ng cảm thấy xấu hổ nhưng lúc nà y phải là m ra dáng đà n ông để đánh vỡ cục diện bế tắc. Chỉ thấy hắn vá»™i và ng há» sù sụ rồi cất giá»ng há»i: "Lão tiên sinh, có chuyện gì cần há»i hay không?" Nói hết câu má»›i thấy không ổn cho lắm nên má»›i vá»™i và ng buông cái bà n trên tay xuống đất.
Ông lão vừa má»›i phục hồi tinh thần nên áy náy cưá»i nói: "Xin há»i đưá»ng nà o Ä‘i đến Studio cá»§a đại sư phong thá»§y há» Lưu."
Nói rõ hÆ¡n má»™t chút, đây là cao ốc tổng hợp văn phòng cao hai mươi hai tầng. Äá»§ loại công ty lá»›n nhá» Ä‘á»u táºp trung ở đây, Studio nhiá»u đến mấy trăm cái, ngoà i trừ mấy tầng cao nhất đã có những công ty lá»›n bao hết thì những tầng lầu khác Ä‘á»u được chia thà nh những căn phòng tròn mưá»i, bốn mươi đến má»™t trăm m². Hà nh lang ngang dá»c cÅ©ng có đến bảy cái cua, tám khúc rẽ chẳng khác nà o mê cung. Trừ ngưá»i là m việc ở đây vốn đã rõ đưá»ng Ä‘i, còn ngưá»i ngoà i và o nÆ¡i nà y rất dá»… lạc đưá»ng.
Mà Ung Bác Văn thì mướn má»™t căn phòng nhá» nhất nằm trong má»™t góc hẻo lánh ở tầng thứ nhất. Lúc bình thưá»ng, ngoại trừ mấy con ruồi, con muá»—i thưá»ng xuyên ghé thăm thì khách có đến cÅ©ng chỉ nhầm đưá»ng lạc lối mà thôi. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, vị trà kém cá»i như váºy chỉ có má»™t lợi Ãch duy nhất, đó chÃnh là giá thuê rẻ như bèo, má»—i tháng chỉ hÆ¡n má»™t trăm mưá»i khối (Tương đương ba triệu rưỡi VNÄ). Sở dÄ© giá rẻ đến thế còn có má»™t nguyên nhân khác - Khi thi công gian phòng nà y đã từng có má»™t công nhân mất mạng, khi trong cao ốc lắp đặt thiết bị xong xuôi thì có truyá»n thuyết rằng nÆ¡i đây có quá»· hồn qua lại. Bảo an trá»±c đêm thá» son sắt rằng đã từng thấy bóng cá»§a quá»· khóc thét... CÅ©ng vì váºy, ngoại trừ Ung Bác Văn, má»™t tên Ä‘iên muốn gặp quá»· thì chẳng có ai thèm thuê. Nhưng đổi lại, Ung Bác Văn cÅ©ng cảm thấy cá»±c kỳ thất vá»ng. Hắn thuê phòng đã hÆ¡n má»™t tháng nhưng đến cá»ng lông cá»§a quá»· cÅ©ng chưa há» nhìn thấy.
Mặt khác, tiá»n thuê căn phòng dà i dà i táºn hai năm cÅ©ng do Elle Vân trả. Lúc mặc cả, nà ng mạnh mẽ ép giá từ gần má»™t trăm khối má»—i tháng xuống chỉ còn hai năm má»™t ngà n khối.
"À, ông Ä‘i thẳng dá»c theo hà nh lang nà y, đến cuối đưá»ng liá»n quẹo trái, Ä‘i tiếp đến ngã quẹo thứ tư sẽ thấy biển phong thá»§y cá»§a Lưu đại sư." Ung Bác Văn ở đây hÆ¡n má»™t tháng nên đưá»ng Ä‘i đã thuá»™c rõ trong lòng. Trên cÆ¡ bản, hắn thuá»™c tất cả vị trà cá»§a các há»™ tại tầng thứ nhất.
Ung Bác Văn mướn phòng tại tầng trệt còn là vì nÆ¡i nà y có má»™t đặc Ä‘iểm: Tầng nà y có ngoại hiệu là "Bán tiên ổ", 99% Studio Ä‘á»u là đoán chữ, bói tên, thầy tướng số, pháp sư xem phong thá»§y, lên đồng... quả tháºt Ä‘á»u là đồng nghiệp vá»›i má»™t thiên sư như hắn. Tất nhiên sinh ý đã mở cá»a thì có thịnh có suy, tá»· như Ung Bác Văn, trên cá»a không có nổi má»™t cái biển tên, tháºm chà giấy phép hà nh nghá», há»™ khẩu cÅ©ng không. Mà Studio phong thá»§y do Lưu đại sư mở ra chÃnh là căn phòng nổi tiếng nhất cả tầng trệt nà y đấy. Khách đến không phải là đại gia tiá»n bạc đầy ngưá»i thì cÅ©ng là ngôi sao mà n bạc, tuy không biết tên nà y xem phong thá»§y có chuẩn nhất hay khá»ng nhưng mà kẻ thu phà cao nhất, không thể nghi ngá» gì nữa mà ắt hẳn chÃnh là hắn.
"Cảm Æ¡n." Lão giả gáºt đầu Ä‘a tạ sau đó xoay ngưá»i rá»i khá»i.
Lúc nà y, Elle Vân má»›i nhẹ nhà ng thở phà o má»™t hÆ¡i rồi quay đầu trừng mắt oán trách Ung Bác Văn: "Äá»u tại anh..."
Nhưng Ung Bác Văn không để ý đến nà ng mà bước nhanh ra cá»a, dáo dác nhìn xung quanh.
Elle Vân cảm thấy kỳ quái nên cÅ©ng Ä‘i qua nhìn, chỉ là trong hà nh lang chỉ có ông lão cháºm rãi bước hết con đưá»ng, không há» có má»™t bóng ngưá»i khác. Nhất thá»i, nà ng cảm thấy khó hiểu nên má»›i thấp giá»ng há»i Ung Bác Văn: "Tiểu Văn, anh nhìn cái gì đó?"
Ung Bác Văn quay đầu nhìn Elle Vân, sắc mặt hắn rất cổ quái. KÃch động có, khẩn trương có, hưng phấn cÅ©ng có, đủ loại cảm xúc hòa cùng má»™t chá»—, tháºm chà ở khóe mắt còn có lệ quang.
"Tiểu Văn, anh bị gì váºy? Äừng dá»a em mà ." Elle Vân thấy nét mặt cá»§a hắn lại cà ng hoảng sợ hÆ¡n, nà ng khẩn trương nắm tay hắn rồi há»i: "Tiểu Văn, anh không sao chứ?"
"Anh không sao." Ung Bác Văn nâng ống tay áo lau khóe mắt, vốn đã trà n nước mắt kịch động, trịnh trá»ng mà nói: "Tiểu Vân tá»·, rốt cuá»™c anh cÅ©ng gặp quá»· rồi!"
Elle Vân nghe xong câu nà y, sắc mặt không khá»i biến đổi.
Nà ng mạnh mẽ nắm chặt cổ áo cá»§a Ung Bác Văn rồi kéo hắn đến trước mặt cá»§a mình, đến ná»—i hai cái mÅ©i cÅ©ng chạm và o nhau. Ngay sau đó, nà ng hung dữ nói: "Ung Bác Văn, anh tốt tháºt, có phải anh cho rằng em không thể gả được cho ai ngoà i anh phải không?"
Phần lá»›n thá»i Ä‘iểm phụ nữ tức giáºn Ä‘á»u là lúc đà n ông không thể nghÄ© đến, Ung Bác Văn cÅ©ng không phải ngoại lệ, khi thấy Elle Vân trở mặt thà nh thế nà y, hắn quả tháºt không rõ mình đã phạm sai lầm ở chá»— nà o nên vá»™i và ng Ä‘em sá»± việc vừa má»›i thấy quá»· ném ra sau đầu rồi cưá»i nói: "Tiểu Vân tá»·, em bị gì váºy? Anh sai ở chá»— nà o?"
Elle Vân cắn răng, trừng mắt trước gã thần côn không cần phát triển: "Tại sao lại trùng hợp đến như váºy? Vừa má»›i nói trước khi không gặp quá»· sẽ Ä‘i tìm việc là m thì quay qua quay lại anh đã nhìn thấy quá»· rồi? Anh đùa vá»›i em phải không? Anh cho rằng phụ nữ Ä‘á»u là loại ngá»±c to mà không có não à (Nguyên văn: Hung đại vô não)!"
Lúc nà y, Ung Bác Văn má»›i chợt hiểu, liá»n vá»™i và ng giải thÃch: "Tiểu Vân à , anh nà o dám. Tháºt sá»± anh đã nhìn thấy quá»· mà ." Tuy biết không phải là lúc nhưng vừa nói xong câu nà y, hắn nhịn không được mà liếc nhìn bá»™ ngá»±c cao ngất Ä‘ang ká» sát ngưá»i cá»§a mình, hắn còn âm thầm Ä‘oán xem ngá»±c cá»§a đối phương có phải cỡ 34D hay không nữa.
"Quá»· ở nÆ¡i nà o?" Elle Vân không để ý đến đối phương còn có sắc tâm như váºy mà liá»n chỉ và o ông lão sắp Ä‘i đến cuối hà nh lang, thấp giá»ng nhưng giáºn dữ há»i Ung Bác Văn: "Chẳng lẽ ông ta là quá»· à ?"
"Ông ấy không phải là quá»·." Ung Bác Văn dở khóc dở cưá»i mà giải thÃch: "Anh định dùng thứ không ai nhìn thấy để hù em phải không? Chẳng lẽ quá»· không sợ ánh mặt trá»i sao? Không sợ hồn phi phách tán sao?"
Ung Bác Văn bị Elle Vân nói trúng chá»—, mồ hôi chảy ra đầm đìa. Chợt hắn giáºt mình, vá»™i và ng cắt đứt lá»i cá»§a Elle Vân: "Tiểu Vân, em có Ä‘eo gương trang Ä‘iểm trên ngưá»i chứ?"
Elle Vân sững sá», thấy lá»i cá»§a hắn nói ra má»™t cách trịnh trá»ng thì chỉ đà nh thu hồi vẻ giáºn dữ như sấm sét mà gáºt đầu há»i: "Có, để là m gì váºy?"
"Cho em thấy quá»· chứ gì nữa. Thứ nà y khó có thể thấy nhiá»u đó nha." Ung Bác Văn nở má»™t nụ cưá»i thần bà rồi đưa tay: "Mau đưa tấm gương cho anh."
Elle vân bán tÃn bán nghi mà chằm chằm và o đối phương, nhưng tay đã dá»±a và o hữu cầu tất ứng thói quen từ lâu Ä‘em trang Ä‘iểm kÃnh lấy ra đưa tá»›i.
Vừa cầm cái gương trang Ä‘iểm, Ung Bác Văn nghiêng đầu suy nghÄ©. Ngay sau đó, hắn nhanh chóng Ä‘i vá» phÃa bà n há»c rồi lấy ra má»™t quyển sách cổ, trang sách vốn đã biến thà nh má»™t mà u ố và ng, góc cạnh không trá»n vẹn. Sau khi tra tìm má»™t cách nhanh chóng, hắn láºt ra má»™t tá» nhắc đến bút lông thì má»›i móc má»™t há»™p chu sa rồi vẽ lên mặt gương dá»±a theo hướng dẫn cá»§a quyển sách.
Ung Bác Văn hạ bút má»™t lát thì đã vẽ xong bùa chú lên tấm gương nhá». Sau khi buông bút, hắn vá»— nhẹ bà n, cái kÃnh nhá» bay lên trá»i. Äỉnh cá»§a tấm gương xoay vòng vòng trên không rồi rÆ¡i xuống, Ung Bác Văn thấy váºy, ngón tay liá»n là m dấu Kim Cương, ngón giữa chỉ và o đống chữ như gà bá»›i ở giữa tấm gương Ä‘ang rÆ¡i rồi quất: "Äô sát ma lá»— Ä‘á»!"
Theo tiếng quát khẽ, bùa chú đỠtươi trên đó dần biến mất, cứ như thấm và o trong tấm gương váºy.
Chiêu thức nà y quả tháºt rất đẹp, chỉ là Elle Vân chÆ¡i đùa vá»›i hắn từ nhỠđến lá»›n, so vá»›i những trò thần kỳ mà Ung Bác Văn đã bà y ra thì chẳng bằng má»™t góc, nên chẳng hỠđể tâm cho lắm.
Äợi đến khi bùa chú trên kÃnh hoà n toà n biến mất. Lúc nà y, Ung Bác Văn má»›i than khẽ rồi cầm tấm gương, má»™t tay kéo Elle Vân chạy đến trước cá»a, thăm dò bên ngoà i má»™t lát thì má»›i thấy còn mấy bước nữa, ông lão sẽ rẽ, hắn má»›i tranh thá»§ chiếu kÃnh vá» phÃa ông lão, lại thấp giá»ng nói vá»›i Elle Vân: "Nhìn trong gương mau!"
Elle Vân bán tÃn bán ngi nhìn và o trong gương, ngay sau đó kinh hãi đến ná»—i không thể nói lên lá»i.
Trong kÃnh, thân thể ông lão dần biến đổi. Tuy trong gương hình dạng rất nhá» nhưng cÅ©ng khá rõ rà ng. Bản thân ông lão không có gì kỳ quái, duy chỉ có trên lưng lão có má»™t đồ váºt Ä‘en thui.
Thứ nà y gầy gò, bốn chân rất nhá», đầu trá»c nhưng toà n thân không có lông. Nghiá»…m nhiên có thể xem là má»™t thân thể trần truồng dị dạng cá»§a ngưá»i lùn. Váºt ấy Ä‘ang ngồi trên lưng cá»§a ông lão, hai tay ông chặt cần cổ, hai chân quắp hông và dùng má»™t bá»™ dáng thân thể dán sát bên cạnh khuôn mặt cá»§a ông lão. So vá»›i thân thể Ä‘en thui, đầu lưỡi đỠhồng như máu có đưá»ng nét khá rõ rà ng, thỉnh thoảng còn liếm láp chóp mÅ©i cá»§a ông lão.
Elle Vân dụi mắt, nhìn kỹ vá» phÃa trước thì thấy trên lưng ông lão không há» có váºt gì, căn bản chẳng thấy quái váºt xâà xÃ. Nhưng khi nhìn trong gương, quái váºt kia Ä‘ang nhìn vá» phÃa bá»n há», tháºm chà còn nhếch miệng cưá»i cợt.
Äáy lòng cá»§a Elle Vân không khá»i trà n lên má»™t hÆ¡i lạnh, sắc mặt dần trắng bệch.
"Như thế nà o đây? Thấy được chưa." Ung Bác Văn đắc ý cưá»i giỡn, Ä‘em tấm gương đưa ngược vá» phÃa Elle Vân.
"Äã thấy, đã thấy..." Elle Vân đáp mấy câu mà hồn vÃa đã ở Ä‘i đâu mất. Äá»™t nhiên, nà ng hồi phục tinh thần, rồi kéo tai Ung Bác Văn: "Chỉ nhìn thấy cái đầu quá»· tháºt bá»± cá»§a anh, còn lại cà i gì khác cÅ©ng không thấy!"
Ung Bác Văn sững sá», đỠmặt tÃa tai mà nói: "Không thể nà o, rõ rà ng em đã thấy được, bằng không vì sao lại sợ hãi đến như váºy?"
"Có gì đáng sợ sao?" Elle Vân ngoan cố nói: "Cho dù thấy được thì sao nà o? Anh chò rằng dùng mấy trò ảo thuáºt thì có thể lừa gạt em à ? Hừ, xế chiá»u hôm nay phải Ä‘i tìm việc là m cho em. Nếu trong má»™t tuần không có công việc chÃnh thức, cứ chá» thiệp má»i ăn đám cưới cá»§a em Ä‘i!"
"Tiểu Vân!" Äá»™t nhiên Ung Bác Văn gỡ bà n tay Ä‘ang nắm lá»— tai cá»§a mình, thân thể cá»§a hắn nghiêm lại, trầm giá»ng há»i: "Em thấy được phải không?"
Bì Elle Vân sinh sá»›m hÆ¡n Ung Bác Văn ná»a tháng nên lúc bình thưá»ng hắn thưá»ng gá»i nà ng là "Tiểu Vân tá»·" nhưng khi hắn đã lược bá»›t chữ "Tá»·" Ä‘i thì cÅ©ng là lúc Ung Bác Văn tức giáºn. Äừng tưởng lúc nà o Elle Vân cÅ©ng đè đầu cưỡi cổ hắn, đến lúc hắn đã tức giáºn thì ngưá»i sợ hãi chÃnh là Elle Vân.
"Thấy... thấy được." Elle Vân miá»…n cưỡng thừa nháºn, nhưng lại nghÄ© nếu cứ như váºy bị đối phương hù dá»a như váºy thì rất mất mặt nên phản bác: "Váºy thì sao chứ? Tóm lại anh phải Ä‘i tìm việc là m..."
"Việc là m anh sẽ tá»± Ä‘i tìm, trong lòng anh em là thứ nhất, quá»· chỉ ở vị trà thứ hai!" Ung Bác Văn nghiêm mặt: "Chuyện nà y là sá»± tháºt nên anh không thể bá» qua. Em biết con quá»· kia Ä‘ang là m gì không?"
Mặc dù Ung Bác Văn nói thứ tá»± cá»§a quá»· ở vị trà thứ hai nhưng Elle Vân cảm thấy nếu mình so sánh vá»›i quá»· thì cÅ©ng không được tá»± nhiên cho lắm. Chỉ có Ä‘iá»u, khi thấy bạn trai coi trá»ng mình như váºy, trong lòng Elle Vân cÅ©ng cảm thấy ngá»t ngà o. Huống chi hắn đã nói Ä‘i tìm việc là m nên nà ng láºp tức chịu thua: "Con quá»· đó Ä‘ang là m gì?"
"Không phải em cảm thấy kỳ quái, tại sao con quá»· kia ở giữa ban ngà y ban mặt mà không sợ ánh mặt trá»i sao?" Sắc mặt Ung Bác Văn Ä‘anh lại: "Äó là vì nó mượn dương khà cá»§a con ngưá»i để chống lại tổn thương từ ánh nắng mặt trá»i! Em thấy nó luôn le lưỡi ra hay không? Tháºt ra quá»· không le lưỡi liếm ngưá»i mà là hấp thụ dương khà từ mÅ©i cá»§a con ngưá»i. Sỡ dÄ© hai tay cá»§a nó ôm chặt cổ ông lão không phải do sợ té mà là vì dùng cách đó để hút dương khÃ. Chiếu theo cách nà y, chỉ cần ná»a tháng nữa, ông lão ná» nhất định sẽ bị bạo bệnh và bá» mình!"
Elle vân nghe đến đây thì sợ đến nổi da gà : "Loại váºt nà y sao lại úp sấp trên thân thể con ngưá»i váºy?"
"Quá»· hại ngưá»i không phải vô duyên vô cá»›..." Ung Bác Văn trầm ngâm má»™t lát: "Nhưng bất kể thế nà o, chúng ta không thể để nó hại ngưá»i như váºy, trước tiên phải bắt lại rồi nói sau."
Elle Vân nói: "Váºy anh định là m sao? Trá»±c tiếp nói vá»›i ông lão là , 'Trên ngưá»i tiên sinh có quá»·, tôi giúp ông bắt lấy, được không?', nếu váºy ngưá»i ta không nghÄ© anh là thần côn chÃnh quy má»›i là lạ đó."
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải chú ý sách lược!" Ung Bác Văn tư tin mỉm cưá»i: "Anh là m việc thì em cứ yên tâm. ÄÆ°á»£c rồi, anh dắt ông lão vỠđây, em tháy anh chuẩn bị má»™t tấm gương, Ãt nhất phải cao ná»a ngưá»i, đủ để soi sáng bức tưá»ng."
Elle Vân không chút do dá»± trả lá»i: "Cái nà y dá»… thôi, trước cá»a ra và o cá»§a công ty Tiểu Vương ở lầu mưá»i hai có má»™t cái. Em thay anh đến đó mượn, nhưng mà phải mất má»™t chút thá»i gian."
"Lưu đại sư xem xong chắc cÅ©ng phải mất Ãt nhất ná»a giá», thá»i gian không thiếu." Ung Bác Văn nói: "Em Ä‘i nhanh lên."
Elle Vân lên tiếng rồi xoay ngưá»i chạy ra khá»i phòng.
ÄÆ°a mắt nhìn Elle Vân rá»i khá»i, Ung Bác Văn trở lên bên cạnh cái bà n vuông. Tá»± trong há»™c bà n lấy ra má»™t bó bùa mà u và ng xen lẫn đồng tiá»n và má»™t tấm gương đồng có mặt bát quái rồi bá» và o trong túi áo. Sau khi mang già y, hắn má»›i ra khá»i phòng, men theo phương hướng Studio phong thá»§y cá»§a Lưu đại sư mà đuổi theo.
--o0o--
Tà i sản của kimnambin
08-07-2012, 07:18 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô đơn ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sư bắt quá»·
Chương 2: Gặp trúng quỷ cổ (1)
Ngưá»i dịch: No_dance8x (Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn)
Biên dịch: No_dance8x
Nguồn: TTV
Cuối hà nh lang là má»™t cá»a thá»§y tinh trong suốt, trên cá»a có gắn má»™t tấm biển tên tháºt dà i và lá»›n. Tấm biển nà y có bảy chữ to "Studio phong thá»§y cá»§a Lưu đại sư" mà u và ng kim. Hai bên treo má»™t bá»™ câu đối, vế trái là : Cát hung hối láºn sinh hồ động (Tà i váºn Ä‘á»i ngưá»i dá»… đổi thay), vế phải là : Cá»±c sổ chi lai vị chi chiêm. (Muốn biết tưá»ng táºn và o sẽ rõ)
Xuyên qua cá»a thá»§y tinh mà nhìn thẳng và o bên trong sẽ thấy Studio hÆ¡n ba trăm m² được phân chia thà nh rất nhiá»u phòng là m việc rá»™ng rãi. Nhân viên trong đó vá»™i và ng ra ra và o và o, tiếng trả lá»i Ä‘iện thoại không dứt, đây nghiá»…m nhiên chÃnh là má»™t công ty báºn rá»™n. Nghe nói những năm gần đây, ngoại trừ những khách hà ng quen thuá»™c như quan to hay những đại gia phú quý hiển hách thì Lưu đại sư không thèm tá»± mình ra tay mà do những chuyên gia phụ trách phong thá»§y do hắn đà o tạo phụ trách xem phong thá»§y hằng ngà y. Có thể Ä‘em phong thá»§y phát triển đến trình độ nà y cÅ©ng có thể nói là chưa có nÆ¡i nà o tiến hà nh.
Ung Bác Văn đứng trước cá»a ra và o nhìn thêm và i lần nhưng không thấy được ông lão kia, thay và o đó lại đưa đến nhưng ánh mắt cảnh giác xen lẫn ý khuyên bảo cá»§a nhân viên công tác trong công ty. Äợi thêm má»™t chốc, hắn má»›i ngượng ngùng xoay ngưá»i Ä‘i sang má»™t bên rồi kiên nhẫn dá»±a và o tưá»ng để chỠđợi.
Trong khi hắn Ä‘ang nghÄ© Ãt nhất ông lão và o đó phải ná»a giá» má»›i có thể Ä‘i ra thì không ngá» má»›i chỉ mất hÆ¡n mưá»i phút mà đã thấy cá»a thá»§y tinh mở toang. Ngay sau đó, có hai ngưá»i bước ra.
"Mr.PhÃ, chuyện nà y tôi đã nháºn thì tuyệt đối không có vấn đỠgì, xin ngà i cứ yên tâm."
Nói chuyện chÃnh là má»™t ngưá»i đà n ông trung niên tai to đầu lá»›n, sắc mặt hồng hà o. Trên khuôn mặt dữ tợn khéo tạo dáng cưá»i tươi nịnh ná»t. Lúc tên nà y nói chuyện thì đầu cúi lưng khom, nhìn sao cÅ©ng ra hình tượng tiểu nhân bợ Ä‘Ãt, thái giám vuốt mông.
Nhưng, xin má»i ngưá»i đừng nhìn mặt mà bắt hình dong, ngưá»i nà y há» Lưu tên Ã. Tuy lá»›n lên dáng ngưá»i khá giống mấy tên đồ tể mổ heo ngoà i chợ nhưng thân pháºn tháºt sá»± lại chÃnh là đại sư phong thá»§y số má»™t Xuân Thà nh, tiếng tăm lừng lẫy.
Ngưá»i cùng Ä‘i ra vá»›i Lưu à vừa khéo là ông lão ná». Khi nghe Lưu à nói váºy, ông nà y khẽ gáºt đầu mà nói: "Váºy phiá»n đại sư hao tâm tổn trà nhiá»u hÆ¡n, còn có chuyện nà y..."
Lưu à láºp tức bồi má»™t câu: "Xin ngà i yên tâm, chuyện nà y nhất định tôi sẽ giữ bà máºt thay ngà i. Tuyệt sẽ không có ngưá»i ngoà i hay biết."
"Váºy thì tốt rồi." Lúc nà y, ông lão má»›i gáºt đầu tá» vẻ thá»a mãn: "Má»i đại sư trở vá»."
Nói xong không thèm để ý để Lưu à mà quay đầu rá»i khá»i.
"Tốt, tốt, ngà i Ä‘i mạnh giá»i, ngà i Ä‘i mạnh giá»i." Lưu à phất tay vá» phÃa bóng lưng cá»§a ông lão liên tục, nhưng khi thấy ông lão chẳng mảy may ngó ngà ng đến mình thì má»›i ngẫm thấy mất mặt. Sau khi thu hồi dáng vẻ tiểu nhân, tên nà y liá»n cong Ä‘uôi trở và o trong Studio.
Ung Bác Văn nhìn thấy Lưu à đã và o trong liá»n vá»™i vá»™i và ng và ng Ä‘uổi theo ông lão há» Phà rồi gá»i vá»›i theo ở phÃa sau: "Nà y, lão tiên sinh! Chá» tôi vá»›i!"
Ông lão há» Phà nghe được giá»ng nói liá»n dừng bước, quay đầu má»›i thấy Ung Bác Văn. Lúc nà y, trên mặt lão lá»™ ra thần sắc cổ quái. Hiển nhiên ông lão nà y đã khắc sâu ấn tượng đối vá»›i má»™t mà n vừa chứng kiến.
Ung Bác Văn liá»n cảm thấy xấu hổ. Chỉ là lúc nà y không thể quay đầu lại, rốt cuá»™c đà nh phải kiên trì đến gần rồi há»i ông lão: "Lão tiên sinh, tôi có thể nói chuyện vá»›i ngà i má»™t chút không?"
"À, cÅ©ng được." Ông lão há» Phà khẽ cưá»i: "Cảm Æ¡n cáºu vừa chỉ đưá»ng cho tôi."
"Việc kia không cần phải cảm Æ¡n, đó là điá»u phải là m." Ung Bác Văn táºn lá»±c khống chế suy nghÄ© rá»i khá»i cá»§a mình rồi nhìn quá»· hấp khà trên lưng ông lão. Dá»±a theo mạch suy nghÄ© vừa nãy, hắn tiếp tục há»i: "Tôi muốn há»i má»™t chút, có phải gần đây ngà i cảm thấy thưá»ng xuyên chóng mặt, nhức đầu, thân thể hư thoát, vô lá»±c. HÆ¡n nữa, lúc ngá»§ còn cảm thấy như có đồ váºt gì Ä‘ang đè nặng trên ngá»±c hay không?"
Câu há»i cá»§a Ung Bác Văn đã kết thúc nhưng ông lão há» Phà vẫn không trả lá»i. Chỉ có Ä‘iá»u, quá»· hấp khà trên lưng lão lại ngẩng đầu tháºt mạnh, con mắt hung dữ lóe ra ánh sáng mà u xanh mÆ¡n mởn Ä‘ang nhìn chằm chằm và o hắn.
Trong lòng Ung Bác Văn cÅ©ng căng thẳng không kém. Hắn cố gắng trấn định tâm tư sau đó nhìn thoáng qua ông lão há» Phà rồi má»›i quét mắt nhìn kỹ con quá»· hấp khÃ. Bà n tay để trong túi cá»§a Ung Bác Văn Ä‘ang nắm tháºt chặt kÃnh Bát Quái.
"Cáºu là bác sÄ© à ?" Ông lão há» Phà lo lắng nhìn Ung Bác Văn. Mặc dù lão không thừa nháºn nhưng cÅ©ng chẳng há» phá»§ nháºn.
"Không phải, tôi không phải là bác sÄ©. Tôi... Chị tôi là bác sÄ©! Chỉ là vừa rồi..." Ung Bác Văn nói đến đây, mặt không hẹn mà đỠá»ng như mông khỉ: "Cô bé vừa rồi trong phòng cá»§a tôi... Những thứ nà y Ä‘á»u do nà ng nhìn ra."
Thân thể cá»§a quá»· hấp khi cháºm rãi Ä‘u vá» chá»— cÅ©. Má»™t lần nữa, nó lại kỠđầu sát khuôn mặt cá»§a ông lão há» PhÃ.
"Thì ra là như váºy." Ông lão há» Phà giáºt mình gáºt gù, đột nhiên lão há»i gấp: "Hình như cô ta không phải là chị ruá»™t cá»§a cáºu."
"À?" Ung Bác Văn không ngá» lão lại phun ra má»™t câu như váºy nên không khá»i bối rối má»™t chút: "CÅ©ng không sai cho lắm."
Ông lão há» Phà mỉm cưá»i, lắc đầu. Xem chừng lão cÅ©ng không muốn dây dưa trong đỠtà i nà y tháºt lâu: "Gần đây quả tháºt tôi cảm thấy có phần không thoải trong ngưá»i. Äã Ä‘i bệnh viện khám mấy lần nhưng nhìn không ra là bệnh táºt gì."
Ung Bác Văn vá»™i và ng nói: "Äã váºy, chi bằng lão tiên sinh cứ tin tưởng bá»n tôi. Biết đâu chị cá»§a tôi có thể nhìn ra thì sao?"
"Váºy à ..." Ông lão há» Phà thoáng do dá»± rồi nhìn Ung Bác Văn tháºt kỹ. Dưá»ng như Ä‘ang suy nghÄ© ngưá»i trẻ tuổi trước mắt có phải là bá»n bịm bợp trong giang hồ hay không, rốt cuá»™c lão cÅ©ng gáºt đầu đồng ý: "ÄÆ°á»£c thôi."
Ung Bác Văn còn tưởng phải tốn chút Ãt miệng lưỡi, không ngá» sá»± việc lại có thể thuáºn lợi như váºy. Äến lúc nà y, trong lòng hắn rất vui mừng. Sau khi nói "Má»i ngà i Ä‘i theo tôi", hắn láºp tức xoay ngưá»i dẫn đưá»ng.
Chuyển qua góc hà nh lang, xa xa có thể thấy Elle Vân đã trở vá». Hiện nà ng Ä‘ang đứng trước cá»a ra và o mà nhìn vá» hướng nà y má»™t cách bất an. Khi thấy Ung Bác Văn dẫn ông lão ná» trở vá» liá»n láºp tức tá» ra khẩn trương.
Äến khi bước tá»›i gần, Ung Bác Văn má»›i mở miệng: "Chị, tôi đã đưa lão tiên sinh đến đây. Chị mau nhìn xem hắn có bệnh táºt gì Ä‘i."
Những lá»i nà y không biết là hắn nói vá»›i ông lão hay Elle Vân? Hiển nhiên, câu nà y tương đối đột ngá»™t, nếu đổi lại là má»™t ngưá»i khác ắt hẳn sẽ há»i hắn muốn là m gì nhưng Elle Vân chÆ¡i chung vá»›i Ung Bác Văn từ nhỠđến lá»›n. Sau hai mươi mấy năm ở chung, trên cÆ¡ bản đã đạt đến trình độ tâm linh tương thông. Khi nghe Ung Bác Văn nói xong, vẻ do dá»± chỉ xuất hiện trong phút chốc, tiếp đó nà ng láºp tiếp lá»i: "ÄÆ°á»£c, chúng ta và o trong rồi nói sau. Lão tiên sinh, xin má»i."
Ung Bác Văn vừa đưa ông lão há» Phà và o trong vừa giá»›i thiệu: "Chị cá»§a tôi không chỉ có bằng thạc sÄ© y há»c mà xuất thân lại là thế gia Trung y. Tuy nà ng tuổi trẻ ấy nhưng y thuáºt lại cá»±c kỳ cao siêu. Ở Xuân Thà nh nà y cÅ©ng có chút danh tiếng, ngưá»i xưng nữ Biển Thước (Má»™t thần y nam thá»i chiến quốc), trong phòng mạch cá»§a nà ng giấy khen treo đầy tưá»ng...vân vân và vân vân..."
Ung Bác Văn nói như váºy má»™t mặt để thuyết phục ông lão rằng hai ngưá»i muốn xem bệnh cho ông, má»™t mặc khác muốn nhắc nhở Elle Vân phải là m gì. Chỉ là mấy câu cá»§a hắn chẳng khác nà o lão bán dưa khen dưa cá»§a mình bán rất ngon, mèo khen mèo dà i Ä‘uôi... cà ng ngà y cà ng lá»™ ra tà i vụn cá»§a bá»n lừa đảo, dụ dá»— bán thuốc tăng lá»±c trong giang hồ.
Nhưng ông lão há» Phà vừa nghe hắn nói thì kinh dị nhìn Elle Vân, chợt nói tiếp: "Cô là Elle Vân, Tiểu thư Elle đấy ư! Tôi đã sá»›m nghe nói y thuáºt cá»§a cô thông thần, bình thưá»ng còn tưởng ngưá»i bệnh khếch đại, không ngá» vừa liếc sÆ¡ đã nháºn ra bệnh tình cá»§a tôi. Quả nhiên danh bất hư truyá»n, bá»™i phục, bá»™i phục!" Trong lá»i nói lá»™ ra vẻ khách khÃ.
"Ngà i đã nói quá rồi." Lá»i lấy lòng má»i ngưá»i Ä‘á»u thÃch nghe, mặc dù Elle Vân không nháºn ra ông lão nà y có bệnh táºt gì, nghe câu nà y cà ng cảm thấy xấu hổ, nhưng mặt mà y cÅ©ng có phần mừng rỡ, miệng không ngá»›t thốt mấy câu: "Má»i ngồi, má»i ngồi."
Trong phòng vốn chỉ có má»™t cái ghế, chẳng biết Elle Vân lấy đâu ra thêm má»™t cái đặt trước bà n. Ông lão vừa ngồi xuống liá»n quay đầu nhìn bốn phÃa, thấy căn phòng "nhá» nhắn", "xinh xắn" nà y ngoà i bốn bức tưá»ng vá»›i má»™t tấm thá»§y mặc thì chẳng có thứ gì dùng để khám bệnh. Lúc nà y lão má»›i cảm thấy nghi ngá»: "Tiểu thư Elle, cô mở phòng mạch ở đây sao?"
"Không phải, đây là ..." Elle Vân nhìn Ung Bác Văn, dừng má»™t chút má»›i nói tiếp: "Äây là Studio do em cá»§a tôi thuê đấy."
"À..." Ông lão gáºt đầu rồi mỉm cưá»i nhìn hai ngưá»i, thâm ý trong mắt sâu sắc đến ná»—i khiến hai ngưá»i đối diện không khá»i cảm thấy mất tá»± nhiên.
Elle Vân vá»™i vá»™i và ng và ng ngồi xuống rồi nói má»™t câu có hà m ý khác đối vá»›i Ung Bác Văn: "Tiểu Văn, tấm gương nà y tôi đã lấy đến. Nên là m gì thì là m cái đó Ä‘i." Nói xong quay đầu bắt chuyện vá»›i ông lão há» PhÃ: "Lão tiên sinh, má»i ông đưa tay ra."
Ông lão há» Phà gáºt đầu, đưa tay phải ra trước mặt bà n. Elle Vân bắt mạch, suy nghÄ© rồi chợt há»i: "Lão tiên sinh, ngà i tên há» là chi?"
"Phà TÃnh."
"Ngà i năm nay bao nhiêu niên kỷ?"
"Năm mươi chÃn."
"Là m nghỠgì?"
"Buôn bán má»™t và i thứ nho nhá».."
Thừa dịp nà y, Ung Bác Văn xoay ngưá»i Ä‘i đến trước chiếc gương lá»›n. ÄÆ°a lưng vá» phÃa hai ngưá»i, hắn lấy ra má»™t tấm bùa mà u và ng rồi kẹp nó ở giữa ngón tay trái. Trong khi đó, ngón tay phải là m má»™t kiểu. Sau khi tụng mấy câu trong miệng, hắn má»›i dán lá bùa lên trên mặt kÃnh, ngón tay phải Ä‘iểm chỉ, lá bùa liá»n nổ "Bụp" má»™t tiếng rồi hóa thà nh tro bụi. Tro vừa rÆ¡i và o mặt kÃnh láºp tức biến mất mà không thấy bóng dáng.
Cảnh tượng trong kÃnh theo đó liá»n biến hóa. Hình ảnh Elle Vân lẫn Phà TÃnh nhạt dần rồi biến mất, dáng vẻ cá»§a quá»· hấp khà dần xuất hiện, nó Ä‘ang nằm trên mặt ghế, nhìn sÆ¡ đã thấy cá»±c kỳ quá»· dị.
Äá»™t nhiên trong phòng xuất hiện má»™t luồng khà lạnh khiến ngưá»i khác không rét mà run, tá»±a như nhiệt độ láºp tức hạ xuống mưá»i độ. Dù ánh mặt trá»i rá»i và o từ cá»a sổ vẫn còn tươi đẹp như trước nhưng không thể nà o Ä‘iá»u chỉnh cái lạnh nà y.
Elle Vân lẫn Phà TÃnh không hẹn mà cùng rùng mình, thốt: "Lạnh quá!"
Cùng lúc đó, quá»· hấp khà mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn tấm gương, ánh mắt xanh mÆ¡n mởn toát ra hung quang đáng sợ. Láºp tức, nó mở cái miệng rá»™ng vá»›i hà m răng bén nhá»n như dã thú rồi phát ra những tiếng gầm ZÃtzzz khà , ZÃtzzz khà .
"Không đúng!" Ung Bác Văn không khá»i cảm thấy kinh hãi, trong lòng nói thầm: "Phản ứng nà y không giống những thứ đã ghi trong sách? Chẳng lẽ viết sai rồi? Có thể bùa chú mấy trăm năm trước không theo kịp thế thá»i chăng? Hay là con quá»· nà y đã tiến hóa?"
Không để Ung Bác Văn kịp suy nghÄ© cẩn tháºn, con quá»· hấp khà đã nhảy dá»±ng lên trên vai cá»§a Phà TÃnh. Nó vừa tru ZÃtzzz khà , ZÃtzzz khà vừa nhà o đầu vá» phÃa hắn.
--o0o--
Tà i sản của kimnambin
08-07-2012, 07:22 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô đơn ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sư bắt quá»·
Chương 2: Gặp trúng quỷ cổ (2)
Ngưá»i dịch: No_dance8x (Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn)
Biên dịch: No_dance8x
Nguồn: TTV
Tuy trong lòng cá»§a Ung Bác Văn cảm thấy hoảng hốt nhưng chỉ kinh sợ mà không loạn, ngược lại chân bước Thất Tinh bá»™ nhanh chóng né tránh rồi quát: "Dạy ta giết quá»·, thần phương cùng ta. Trên gá»i Ngá»c Nữ, thu nhiếp Ä‘iá»m xấu. Thần sư sát phạt, không tránh ngang ngược, trước giết ác quá»·, sau trảm dạ quang. Thần nà o không kÃnh phục, quá»· nà o dám đảm đương? Láºp tức tuân lệnh!" Hắn là m chỉ NgÅ© Lôi rồi gấp gáp hét "Äánh", chân phải lại giẫm tháºt mạnh, tay trái ném má»™t lá bùa, ngón tay phải ra sức chỉ vá» phÃa trước. Lúc nà y, lá bùa trên không chợt hóa thà nh má»™t đưá»ng sáng giống như sao băng rồi nhanh như tia chá»›p đánh thẳng đến quá»· hấp khi ở phÃa trước.
Má»™t tiếng "Oanh" trầm đục vang lên, ánh lá»a tung tóe, non ná»a thân thể cá»§a con quá»· hấp khà đá»u bị nổ đến nát nhừ, máu thịt lẫn ná»™i tạng chảy xuống à o à o, đầu cÅ©ng chỉ còn lại má»™t bên, não trong óc trắng như Ä‘áºu há»§ dần hòa cùng máu tươi. Con quá»· ná» không khá»i rú lên má»™t tiếng, lá»™n má»™t vòng rồi bổ nhà o trở lại trên vai Phà Mặc. Lúc nà y, nó ôm cổ cá»§a Phà Mặc má»™t cách chăm chú, đầu dán tháºt chặt trên mặt, đầu lưỡi đỠtươi, uốn éo như rắn Ä‘ang đưa và o trong miệng cá»§a lão.
Phà Mặc giãy dụa tháºt mạnh rồi đứng dáºy, hai tay nắm chặt yết hầu, trong cổ lão phát ra âm thanh khanh khách tháºt nhẹ, nhưng không giống như Ä‘ang hÃt thở, bởi vì trên khuôn mặt cá»§a lão dần trắng bệt, mà những bá»™ pháºn không trá»n vẹn cá»§a quá»· hấp khi thì lại dà i ra nhanh chóng.
Elle Vân nhìn không thấy quá»· hấp khÃ, nà ng chỉ thấy đột nhiên Ung Bác Văn ném má»™t lá bùa vá» phÃa Phà Mặc. Lá bùa trên không trung bá»—ng nổ tung như pháp, theo đó Phà Mặc liá»n biến thà nh dáng vẻ thở nặng ná» như Ä‘ang có bệnh nặng, lúc nà o cÅ©ng có thể ngã lăn xuống đất, nên má»›i hoảng sợ há»i: "Tiểu Văn, anh Ä‘ang là m cái gì váºy?"
Nà ng vừa há miệng, lại phát hiện hơi trắng dà y đặc toát ra từ trong miệng của mình. Thì ra độ ấm trong phòng liên tục giảm xuống, đến giỠphút nà y đã giống như trong ngà y đông, rét lạnh đến thấu xương. Không nhịn được, Elle Vân rùng mình một cái.
Sắc mặt cá»§a Ung Bác Văn cá»±c kỳ chăm chú, tay liá»n ném má»™t cái kÃnh bát quái bằng đồng từ trong túi cho Elle Vân. Cùng lúc đó, Ung Bác Văn là m má»™t dấu tay vá» phÃa nà ng. Elle Vân thấy váºy láºp tức hiểu ý mà nháºn lấy kÃnh bát quái, phóng má»™t bước đến trước cá»a sổ. Mặc dù ánh nắng chói chang cá»§a ngà y hè chiếu lên ngưá»i cá»§a nà ng nhưng cÅ©ng không giảm được cái lạnh, cứ như hÆ¡i lạnh nà y từ trong đáy lòng bốc ra, ánh nắng mặt trá»i ở bên ngoà i không thể nà o đẩy lùi. Bên kia, Ung Bác Văn vừa cắn nát đầu ngón tay rồi vẽ mấy cái lên trên lòng bà n tay bên trái. Sau khi lách mình đến trước mặt Phà Mặc, tay phải cá»§a hắn mạnh mẽ xô ông lão nà y và o sát bức tưá»ng khiến con quá»· hấp khi trên lưng láºp tức bị kẹp ở giữa.
Con mắt cá»§a quá»· hấp khi đã hoà n toà n biến thà nh mà u đỠtươi cá»§a máu, nó hung hăng nhìn chằm chằm và o Ung Bác Văn. Hai móng trước chăm chú giữ chặt cổ há»ng cá»§a Phà Mặc, đầu lưỡi không ngừng liếm láp.
"Phá..." Ung Bác Văn quát má»™t tiếng, bà n tay trái giÆ¡ cao rồi vá»— và o trên trán quá»· hấp khÃ. Liá»n sau đó, má»™t tiếng "Crốp" giòn tan vang lên, đầu cá»§a con quá»· hấp khà tháºt giống quả hưa hấu bị đánh nát, dịch lá»ng đỠtrắng phun ra như suối, phần thì rÆ¡i trên tưá»ng, trên mặt đất, trên thân thể, phần còn lại hóa thà nh váºt thể sá»n sệt mà u xanh lá cây, thứ nà y bốc lên má»™t mùi hôi tanh nồng nặc.
Quá»· hấp khà không đầu nhảy dá»±ng lên từ trong khe hẹp do bức tưá»ng ngưá»i tạo ra. Trên không trung, thân thể vốn đã bẹp dà cá»§a nó dần bà nh trướng và phục hồi trở lại nguyên trạng. Chỉ là vừa phục hồi như trước, quá»· hấp khà hoảng sợ bá» chạy vá» phÃa cá»a ra và o.
Ung Bác Văn lướt đến trước cá»a nhanh như Ä‘iện giáºt, canh chuẩn lúc quá»· hấp khi vừa tá»›i, đôi tay nhoáng lên, ngón giữa xuất hiện không Ãt hÆ¡n má»™t lá bùa.
Bụp! Con quá»· hấp khà đang chạy vá» phÃa trước cứ như đâm và o bức tưá»ng mà dá»™i ngược và o trong phòng. Lúc nó vừa và o trong phạm vi cá»§a chiếu xạ cá»§a tấm gương lá»›n, Ung Bác Văn liá»n quát: "Tiểu Vân!"
Elle Vân đã chá» tiếng gá»i từ lâu nên khi là m tư thế giÆ¡ kÃnh bát quái từ lâu tia sáng phản xạ từ ánh nắng mặt trá»i được đưa tá»›i ngay và o trong tấm gương lá»›n.
Má»™t tiếng "Ông!" nhá» vang lên, trong tấm gương lá»›n tản mát ra ánh sáng mà u và ng, đột nhiên hình ảnh bát quái xuất hiện rồi bao quá»· hấp khà và o trong đó. Con quá»· hấp khà láºp tức hóa thà nh má»™t đám khói xanh và biến mất, không để lại chút tăm hÆ¡i nà o.
Tấm bát quái rực rỡ ánh sáng và ng lui nhanh vỠtrong tấm gương lớn. Tấm gương lắc lư, rung động tựa như có viên đá ném và o trong mặt nước, theo đó ánh sáng dần ngưng tụ thà nh một bát quái đồ và ng kim ngay trên mặt gương.
Vốn hình ảnh trong tấm gương không có bóng dà ng cá»§a ngưá»i nà o nhưng đột nhiên xuất hiện má»™t bóng Ä‘en mÆ¡ hồ. Trong nháy mắt đã trở nên rõ rà ng, đó đúng là con quá»· hấp khà kia. Quả tháºt nó đã bị Ung Bác Văn đánh cho thân thể không còn toà n vẹn, đến khi và o trong tấm gương lại bắt đầu tái sinh... Chỉ có Ä‘iá»u, lần nà y quá»· hấp khà nhá» lại rất nhiá»u, đại khái chỉ còn má»™t ná»a so vá»›i lúc trước. Dù bị trấn áp bên dưới bát quái, nó vẫn kêu xèo xèo, đôi mắt ngà y cà ng hồng hÆ¡n, nhìn sÆ¡ sẽ bắt đầu liên tưởng đến hai cái bóng đèn đỠđang phát ra ánh sáng má» mịt như máu.
"Äây là ..." Lần nà y Elle Vân đã nhìn thấy. Äến khi rõ trong gương xuất hiện má»™t con quá»· Ä‘en sì thì không khá»i giáºt mình, bất chợt buông kÃnh bát quái Ä‘ang ở trong tay, ánh sáng mặt trá»i cÅ©ng dần dần di chuyển khá»i mặt gương.
Ban đầu con quá»· hấp khà muốn động Ä‘áºy cÅ©ng không thể động Ä‘áºy nhưng khi ánh mặt trá»i vừa thoát khá»i mặt gương, bát quái cÅ©ng biến mất thì nó láºp tức nhảy dá»±ng lên rồi va chạm tháºt mạnh vá»›i mặt kÃnh. Lần nà y lá»±c tá»›i quá mạnh nên liá»n khiến cái đầu vừa má»›i tái sinh tiếp tục bị nát nhừ, máu thịt và óc Ä‘á»u dÃnh trên mặt gương.
"Phịch!" Tấm gương lá»›n lắc lư má»™t hồi rồi tróc khá»i tưá»ng mà ngã xuống mặt đất.
May mà tay và mắt cá»§a Ung Bác Văn khá lanh lẹ, hắn đã vừa kịp xông vá» phÃa trước nâng tấm gương rồi để lại chá»— cÅ©. Cái đầu nát bấy cá»§a quá»· hấp khà ấy thế mà lại vừa thò ra ngoà i vừa cố gắng lắc lư để chui ra bên ngoà i. Ung Bác Văn thấy váºy, tay trái láºp tức đấm mất cái và o cái đầu như dưa hấu nát, má»™t bên liá»n hét: "Yểu yểu minh minh, Thiên Äịa hôn trầm, Lôi Äiện Phong Há»a, mau nghe hiệu lệnh, nay ta tụng chú, có duyên gặp quá»·, đã đến thì đến, trảm quá»· ngà n vạn, nhanh!" Lại phất tay, má»™t tiếng "Bụp" vang lên, quả tháºt Ä‘áºp trung cái đầu cá»§a quá»· nhưng lại dÃnh uế váºt tanh hôi. Tuy váºy, Ung Bác Văn cÅ©ng không vì buồn nôn mà ném tấm gương, ngược lại rụt tay, kêu: "Tiểu Vân tá»·, ánh sáng!"
"Ã!" Elle Vân Ä‘ang ngÆ¡ ngác đến độ mất hồn láºp tức phục hồi tinh thần và tiếp tục giÆ¡ kÃnh bát quái lên má»™t lần nữa.
Ãnh sáng và ng kim ở bên trên mặt kÃnh bát quái liá»n trấn trụ quá»· hấp khÃ.
Ung Bác Văn nhẹ nhà ng thở ra, không dám chần chá», hắn lùi lại mấy bước rồi lấy má»™t lá bùa kẹp ở ngón giữa, miệng tụng: "Äô lạt ma sát hống!" Sau đó, nhấc tay dán lá bùa lên trên mặt tấm gương lá»›n.
"Thằng nhóc kia, ngươi dám tịnh hóa ta ư!" Con quỷ hấp khà vốn chỉ biết la hoảng bỗng nhiên hét lớn, âm thanh vừa cao vừa chói tai, cứ như tiếng gà trống gáy.
Ung Bác Văn lại cà ng cảm thấy hoảng sợ, tay khẽ run rẩy, thiếu chút nữa lá bùa đã rá»›t xuống đất. Ngón tay hắn vừa chỉ thằng và o quá»· hấp khà vừa sợ hãi nói: "Nó, nó có thể nói?" Dá»±a theo lá»i chỉ dẫn trong sách, sau khi trấn áp quá»· thì miệng lưỡi nó liá»n bị phong bế, tứ chi không thể hoạt động má»›i đúng, nhưng hiển nhiên tình cảnh trước mắt đã nằm quá phạm vi cá»§a sách vở rồi.
"Thằng nhóc kia, mà y không nên xen và o việc cá»§a ngưá»i khác! Coi chừng rước há»a và o thân!" Quá»· hấp khà gà o rống thê lương, thân thể bị trấn áp trong ánh sáng và ng kim cá»§a bát quái đã bắt đầu thối rữa. Cư như váºy, chẳng mấy chốc da thịt sẽ bị nấu nhão thà nh nước.
Mặc dù Ung Bác Văn kinh ngạc nhưng vẫn còn trấn định, chỉ thấy hắn quát: "Ngưá»i và quá»· vốn khác đưá»ng, ngươi đã rá»i khá»i nhân thế thì nên chuyển thế đầu thai tháºt tốt Ä‘i. Dù cho vì có cÆ¡ duyên má»›i có thể ở lại nhân gian nhưng đã hại tÃnh mạng con ngưá»i mà ta không tịnh hóa ngươi thì thì thiên lý ở đâu chứ!"
"Can thiệp và o hẳn sẽ không có kết cục tốt là nh! Ta sẽ không bá» qua cho ngưá»i đâu!" Bgưá»i quá»· hấp khi đã nát bét, máu thịt đã thá»§ng, ná»™i tạng trong bụng cÅ©ng lá»™ ra ngoà i, mạch máu ở trong cÆ¡ thể dần tách rá»i thà nh những sợi dây thừng treo đầy thân thể, ấy thế mà mùi tanh tưởi đã trà n ra bên ngoà i.
"Ta phải tịnh hóa ngươi, để xem ngươi không buông tha ta như thế nà o!" Ung Bác Văn thấy con quá»· hấp khà đã chết đến nÆ¡i mà còn dám uy hiếp mình thì không khá»i cưá»i lạnh, sau đó láºp tức dán lá bùa lên trên mặt gương.
Dưới hà o quang cá»§a bát quái, lá bùa trở nên trong suốt như thá»§y tinh, dần dần nháºp và o trong tấm gương.
"Thằng nhóc kia, ngươi nhất định phải chết!" Quá»· hấp khà vừa tru vừa dùng sức giãy chết. Tuy Ä‘ang ở dưới sá»± trấn áp cá»§a lá bùa lẫn bát quái nhưng nó lại có thể tạo ra những âm thanh bang bang khiến chất dịch mà u và ng há»—n hợp từ thịt nát, óc tươi văng đầy gương. Äá»™t nhiên má»™t tiếng trầm đục vang lên, mặt gương mở ra, theo đó là bùa vừa vặn chui và o trong gương.
Ung Bác Văn nhẹ nhà ng thở ra má»™t hÆ¡i, khi đã nháºn ra quần áo trên ngưá»i đã ướt đẫm mồ hôi, khá giống tình cảnh khi vừa vá»›t từ dưới nước lên. Mùi vị đáng nôn má»a tản ra từ dịch lá»ng trên ngưá»i khiến trong lòng hắn sợ hãi còn nhiá»u hÆ¡n hưng phấn. Lúc nà y, Ung Bác Văn nhắm mắt để trái tim Ä‘áºp mạnh đến ná»—i sắp trà o ra khá»i miệng bình tÄ©nh lại. Sau má»™t lát, hắn má»›i quay đầu nhìn Elle Vân, ngưá»i Ä‘ang giÆ¡ kÃnh bát quái nhưng muốn động Ä‘áºy cÅ©ng không dám động Ä‘áºy, mà nói: "Tiểu Vân tá»·, để xuống Ä‘i! Xong rồi."
"Hả? À, à !" Elle Vân bị hù dá»a đến mặt xanh môi trắng, vừa nhẹ nhà ng thả kÃnh bát quái xuống, nà ng vừa há»i: "Äã xong rồi à ?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên." Ung Bác Văn cÅ©ng cảm thấy hai chân muốn nhÅ©n ra nhưng vẫn cố duy trì sá»± bình tÄ©nh: "Anh đã nói Thiên sư đương đại mà xuất mã, thu tháºp loại tiểu quá»· nà y không phải chỉ cần má»™t bữa ăn sáng sao? Anh đã bắt nó hóa..."
Hắn vừa nói đến đây, sắc mặt Elle Vân lá»™ ra vẻ hoảng sợ. Nà ng hét má»™t tiếng rồi chỉ và o tấm gương lá»›n sau lưng hắn: "Coi chừng!". Trong khi kêu, Elle Vân cÅ©ng không quên cầm lấy kÃnh bát quái.
Lòng Ung Bác Văn bắt đầu căng thẳng, chỉ thấy phần gáy có má»™t là n âm phong thổi qua, mồ hôi đầy ngưá»i láºp tức lạnh như băng. Trong lúc nhất thá»i, hắn mặc kệ chuyện gì xảy ra ở phÃa sau mà láºp tức lá»™n nhà o vá» phÃa trước. Bá»—ng sau lưng truyá»n đến nhưng tiếng vang rất quái dị, giống như có thứ gì đó Ä‘ang Ä‘uổi tá»›i. Äang hoảng loạn, bá»—ng Ung Bác Văn nhìn thấy ánh sáng và ng kim láºp lòe, thì ra hình ảnh bát quái lại hiện lên trên tấm gương lá»›n má»™t lần nữa. Chưa thấy rõ tình huống, hắn đã gấp gáp xoay ngưá»i, liá»n nghe má»™t tiếng giòn rụm vang lên, trước mắt chÃnh là má»™t bóng Ä‘en bổ nhà o đến trước mặt.
Tình thế đã đến lúc cấp bách, cả thân ngưá»i Ung Bác Văn ngã ngá»a vá» phÃa sau, hai tay là m ấn bát quái, miệng thét: "Biến hóa má» mịt, đã nghe liá»n đến, sấm mau xuất hiện, nhanh phát âm thanh, úm đỠla kê chiếp." Ngón giữa chợt phát ra tiếng nổ, má»™t tia sét mà u xanh trắng rá»i khá»i tay, đánh tá»›i bóng Ä‘en. Cái chú NgÅ© Lôi há»™ thân là má»™t pháp thuáºt cá»±c kỳ mạnh mẽ, vừa hại ngưá»i vừa hại mình. Chỉ nghe thấy má»™t tiếng ầm vang, vừa đánh ra được má»™t tia sét thì hắn lẫn bóng Ä‘en quái dị Ä‘á»u bị sấm sét nổ bung ra. Xung kÃch khiến hai bóng dáng bay ngược vá» hai phÃa như lá rụng trong gió.
Ung Bác Văn ngã xuống mặt đất rắn chắc, thân thể bị chÃnh NgÅ© Lôi chú cá»§a mình đánh đến khói xanh ứa ra, toà n thân cảm thấy Ä‘au như xé là m đôi, đầu óc choáng váng, tứ chi bá»§n rá»§n. Nhưng trong thá»i khác tÃnh mạng má»›i là quan trá»ng, hắn không dám nằm bất động trên mặt đất. Sau khi căn rắng nén Ä‘au, Ung Bác Văn nhảy dá»±ng lên, mắt nhìn vá» hướng cá»§a kẻ địch.
Váºt kia bị sét đánh cÅ©ng không nhẹ nên dÃnh trên tưá»ng như bùn nhão nhưng vẫn còn cố giãy dụa. Ước chừng thứ nà y lá»›n bằng má»™t con chó, thân thể máºp mạp lại tròn quay, nhìn sao cÅ©ng giống má»™t con sâu róm cỡ lá»›n, chỉ có Ä‘iá»u phÃa dưới lại có nhiá»u chân rết tháºt dà i, ở trên đầu má»c ra hai cái râu quái dị. Nó không có mắt, dưới râu vừa vỡ ra má»™t lá»— lá»›n, dịch lá»ng mà u xanh lá cây Ä‘ang chảy ra từ bên trong cái lá»— nà y.
Ung Bác Văn thấy váºy thì nhất thá»i cảm giác lạnh lẽo xuất hiện trong lòng, miệng hoảng sợ thốt lên: "Quá»· cổ!"
Con quá»· cổ nà y giãy dụa trên tưá»ng, đột nhiên trên lưng vỡ má»™t lá»— lá»›n, đôi cánh trong suốt từ đó mở rá»™ng ra. Sau khi run rẩy má»™t chút, nó liá»n Ä‘áºp cánh bay lên không trung rồi đánh vá» phÃa con mồi nhanh như Ä‘iện giáºt.
--o0o--
Tà i sản của kimnambin
08-07-2012, 07:23 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô đơn ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sư bắt quá»·
Chương 3: Mỹ nữ xuất hiện (1)
Ngưá»i dịch: No_dance8x (Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn)
Biên dịch: No_dance8x
Nguồn: TTV
Nhắm tháºt chuẩn thế tá»›i cá»§a quá»· cổ, Ung Bác Văn liá»n lá»™n nhà o má»™t vòng để tránh thoát đòn tấn công. Sau đó, hắn Ä‘i đến trước bà n, rút ra má»™t thanh kiếm gá»— đà o dà i ná»a xÃch từ trong há»™c rồi múa mấy cái trên không trung. Lúc nà y, Ung Bác Văn má»›i chịu kẹp lá bùa má»™t vòng xung quanh thân kiếm, miệng niệm: "Thần binh há»a cấp như pháp lệnh!". Trên thân kiếm chợt lóe lên ánh sáng mà u Ä‘á», phảng phất như rá»±c lá»a rồi biến mất, độ ấm trong phòng từ lúc nà y láºp tức tăng lên và i phần. Mà Ung Bác Văn thì giÆ¡ cao kiếm chém vá» phÃa quá»· cổ.
Con quá»· cổ nà y tháºt là hiá»n là nh, cứ như biết rõ không thể đỡ kiếm từ chÃnh diện nên đột nhiên linh hoạt như con ngưá»i tạm dừng thế tá»›i và lui vá» phÃa sau.
Ung Bác Văn vung kiếm dà sát không rá»i, đồng thá»i la: "Tiểu Vân, chiếu và o nó!"
Elle Vân Ä‘ang đứng bên cá»a sổ không biết nên là m thế nà o cho phải, đến khi nghe được hướng dẫn liá»n láºp tức là m theo. Lúc nà y, nà ng táºn lá»±c hướng kÃnh bát quái để chiếu tia sáng phản xạ từ ánh nắng mặt trá»i lên trên ngưá»i cá»§a quá»· cổ.
Con quá»· cổ kia nhất thá»i không kịp đỠphòng nên liá»n bị tia sáng cá»§a kÃnh bát quái quét qua, trên ngưá»i nó liá»n toát ra má»™t đám khói xanh. Con quá»· nà y không khá»i rên rỉ oa oa rồi bối rối vá»— cánh né tránh ánh mặt trá»i.
Thuở nhá», Ung Bác Văn cùng Elle Vân chÆ¡i đùa và há»c táºp nên hợp tác đã rất quen tay. Äến giá» phút nà y, khi phải đối phó vá»›i quá»· cổ cÅ©ng phối hợp rất có nét, má»™t tia sáng má»™t đưá»ng kiếm bao vây, chặn đánh dần bức con quá»· cổ kia và o trong góc phòng.
Nhưng con quá»· cổ nà y không hổ là má»™t loà i váºt hung dữ hiếm thấy. Tuy ở trong cảnh túng quẫn nhưng chẳng có vẻ e ngại, đã thế nó còn á»· và o sá»± linh hoạt và tốc độ cá»§a mình để né tránh đòn công kÃch trà mạng trong má»—i lần cứ tưởng như đã trúng đòn, dù váºy con quá»· nà y cÅ©ng chẳng thể tránh khá»i thương tÃch đầy mình, chỉ là không có nguy hiểm đến tÃnh mạng.
"Nghe nói tâm linh cá»§a cổ tương thông vá»›i chá»§ nhân, chẳng lẽ nó muốn kéo dà i thá»i gian để gá»i cứu bình à ?" Ung Bác Văn có suy nghÄ© như váºy, trong lòng có hÆ¡i lo lắng, chỉ sợ nếu cháºm trá»… trong chốc lát nữa thì biến cố nà o đó sẽ xảy đến. Trong lúc tiện tay, hắn đã giáºt cái thứ dÆ¡ dáy vốn đã không còn là chiếc sÆ¡ mi ra khá»i ngưá»i rồi ném vá» phÃa hướng mà con quá»· cổ Ä‘ang bay đến, nhất thá»i vừa vặn che kÃn nó.
Trong giây lát, con quá»· cổ bị che kÃn nên lá»™ ra dáng vẻ cá»±c kỳ bối rối đến ná»—i Ä‘áºp cánh bay loạn xạ, tiếp đó cái đầu cá»§a nó bá»—ng đụng trúng vách tưá»ng.
Con quá»· cổ Ä‘au đến ná»—i thân thể vặn vẹo, gà o rú mãi không dứt. Chẳng những váºy, nó còn bay loạn xà ngầu khiến chiếc áo sÆ¡ mi kia bị xé đến nát bấy.
Ung Bác Văn xông vá» phÃa trước má»™t bước, kiếm giÆ¡ cao đâm mạnh khiến quá»· cổ dÃnh chặt trên tưá»ng, dịch thể mà u xanh lá cây theo bức tưá»ng chảy xuống ồ ạt.
Ung Bác Văn thừa thắng xông lên, tay lại móc ra má»™t lá bùa rồi dán và o ngay giữa cái vòi và xúc tu cá»§a quá»· cổ, ngón bên tay còn lại vẽ bát quái, miệng niệm chú tháºt gấp gáp: "Chúc dung trì cấm, bất tá»a viêm thà nh, phi thiên hốt há»a, đại bố dương tinh, hách nháºt cảo sÃ, bát phương phi diá»…m, mau láºp tức tuân lệnh!" Cố vung tay chém tháºt mạnh vá» phÃa quá»· cổ.
Há»a diá»…m nóng rá»±c xuất hiện trên kiếm gá»— đà o, sau khi đốt lá bùa dẫn lá»a, toà n thân quá»· cổ cứ như được tưới xăng, lá»a cứ theo đó mà quấn quanh thân thể cá»§a quá»· cổ.
"Mau đưa cho anh!" Ung Bác Văn đưa tay vá» phÃa Elle Vân, Elle Vân cÅ©ng hiểu ý, láºp tức ném kÃnh bát quái cho hắn. Ung Bác Văn xoay kÃnh bát quái nhắm và o quá»· cổ Ä‘ang bị lá»a thiêu hừng há»±c. Trong kÃnh Ä‘ang phản xạ ánh lá»a và cÅ©ng hình thà nh má»™t ngá»n lá»a sinh động bên trong bát quái đồ.
Quá»· cổ giãy dụa bên trong ngá»n lá»a, dần dần không có chút động tÄ©nh nà o. Sau má»™t lát, ngá»n lá»a dần tắt ngấm, trên mặt đất chỉ còn vẻn vẹn má»™t đống tro tà n vụn vặt. Mặc dù cây kiếm gá»— đà o cắm trong lá»a ná»a ngà y trá»i nhưng lại không tổn hao má»™t chút nà o, đến má»™t vệt lá»a cÅ©ng không há» có.
Ung Bác Văn vẫn cảm thấy lo lắng như trước, hắn quay ngưá»i trở lại bà n rồi lấy ra má»™t chai thuốc tiêu viêm rồi đổ thuốc ra mặt bà n. Ngay sau đó, hắn cẩn tháºn hốt tro tà n và o trong chai thuốc và lấy ra má»™t lá bùa nhét và o, vặn nắp bình. Cuối cùng má»›i để lại trên bà n, kÃnh bát quái thì đặt bên trên.
Xá» là xong những thứ bá» bá»™n nà y, Ung Bác Văn má»›i cảm thấy an tâm, nhất thá»i toà n thân không còn má»™t chút sức lá»±c nà o. Vì thế, hắn đà nh vịn và o bà n há»c rồi vừa thở dốc má»™t hÆ¡i vừa tra xét khắp nÆ¡i. Phà Mặc vẫn Ä‘ang bất tỉnh nhân sá»± trên bà n, còn Elle Vân vẫn mang sắc mặt khẩn trương như gặp phải đại địch, có lẽ do nà ng chưa rõ Ung Bác Văn đã tiêu diệt xong quá»· cổ hay chưa.
Ung Bác Văn đến bên cạnh Elle Vân, tay khẽ vuốt ve sau lưng nà ng. Tuy cách má»™t lá»›p áo nhưng cÅ©ng cảm thấy cÆ¡ bắp cá»§a Elle Vân run rẩy nhè nhẹ, hắn láºp tức vá»— vai an á»§i, miệng nói: "Tiểu Vân tá»·, không sao rồi."
Elle Vân bị hắn vá»— thì sợ run cả ngưá»i, đến lúc ngẩng đầu liếc hắn, bá»—ng nà ng chép miệng, đột nhiên òa khóc.
Ung Bác Văn biết Elle Vân Ä‘ang sợ hãi nên tranh thá»§ ôm nà ng và o trong lồng ngá»±c, hiá»n hòa nói: "Không sao rồi, không sao rồi, chẳng cần sợ nữa, khóc nhiá»u sẽ biến thà nh mèo đó."
Elle Vân ghé và o trong ngá»±c Ung Bác Văn má»™t lát, cảm xúc dần vững và ng hÆ¡n, đến khi nước mắt đã khô thì má»›i cố ý đẩy hắn ra rồi liếc nhìn Phà Mặc. Khi thấy ông lão nà y vẫn hôn mê bất tỉnh như trước, Elle Vân má»›i thoáng yên tâm lau Ä‘i vệt nước mắt ngáºp trà n mặt mÅ©i. Bá»—ng nà ng nhÃu mà y khi thấy Ung Bác Văn Ä‘ang ở trần: "Äây chÃnh là áo sÆ¡ mi hà ng hiệu, anh có biết nó bao nhiêu tiá»n hay không?"
Äúng lúc tâm thần cá»§a Elle Vân không ổn định, hÆ¡n nữa tấm lòng thấy thuốc như cha như mẹ, nên láºp tức trúng kế cá»§a hắn. Sau khi đến bên cạnh Phà Mặc, nà ng vừa kiểm tra vừa há»i: "Tiểu Văn, vừa rồi là thứ vì váºy? Äó không phải là quá»· chứ?"
"Äó là quá»· cổ, có má»™t và i bá»™ pháºn cá»§a quá»· nên có thể coi là quá»·. Nếu nói đúng hÆ¡n, váºy hẳn là má»™t loại quái thai tạp chá»§ng chứ không phải giống quá»· do kết quả từ tá»± nhiên sinh ra! Em đã nghe nói qua cổ rồi chứ? Loại quá»· cổ nà y trước hết phải dùng phương pháp luyện cổ để tạo ra cổ, sau đó lại dùng phương pháp luyện quá»· để luyện cổ thà nh quá»·, cuối cùng dùng phương pháp kỳ bà luyện nó thà nh quá»· cổ. Cụ thể đã xảy ra chuyện gì thì anh cÅ©ng không rõ lắm. Dù sao đây là loại váºt tà môn, trên sách nói má»™t khi đã phóng ra quá»· cổ liá»n có thể khiến ngưá»i sống biến thà nh lệ quá»·. Nhưng mà anh nghe nói tâm linh cá»§a cổ tương thông vá»›i chá»§ nhân, nếu cổ bị chết do đạo pháp thì có lẽ chá»§ nhân cÅ©ng sẽ chết theo..."
Khi Ung Bác Văn nói xong những câu nà y thì trong lòng cá»§a hắn cÅ©ng cảm thấy không thiết thá»±c. Nếu chá»§ nhân cá»§a quá»· cổ không chết thì sao? Váºy nhất định hắn sẽ tìm đến nhà để báo thù. Mà ngưá»i có thể luyện thà nh thứ đồ váºt tà môn như váºy ắt hẳn chẳng phải là thứ dá»… đối phó. Vì dá»± phòng nguy cÆ¡ nhá» có thể sẽ xảy ra, hắn phải mau chóng xá» là sạch sẽ tro tà n cá»§a quá»· cổ để phòng ngừa manh mối còn tồn lại.
Tuy Ung Bác Văn nghÄ© như váºy nhưng vì sợ Elle Vân lo lắng nên hắn không dám nói ra. Vừa giải thÃch vấn đỠcá»§a quá»· cổ, hắn vừa mở má»™t cánh cá»a sổ ra, ngay sau đó tá»± lấy thùng nước, cây lau nhà và các loãi cung cụ ở phÃa sau ra để bắt đầu dá»n dẹp phòng ốc. Thấy trên tay báºn việc không thôi, trong lòng hắn không khá»i cảm khái. Lúc trước, Ung Bác Văn xem phim có quá»· toà n thấy đại sư bắt quá»· dù là m việc cá»±c khổ nhưng há»… cứ xong việc thì chẳng bao giá» dá»n dẹp phòng. Còn mình vừa phải liá»u mạng bắt quá»· vừa phải Ä‘Ãch thân quét dá»n, quả tháºt bất công à nha.
Chỉ trong chốc lát, Elle Vân đã kiểm tra má»i thứ rồi má»›i quay đầu nói: "Ông ấy không có chuyện gì, chỉ là kinh hãi quá lá»›n mà thôi. HÆ¡n nữa trên ngưá»i còn bị hư thoát, hình như gần đây không chú ý sức khá»e..."
Ung Bác Văn cÅ©ng không rõ vá» phương diện y há»c cho lắm, má»›i nghe mấy câu đã thấy nhức đầu nên vá»™i và ng cắt lá»i: "Không chết là được rồi, đã váºy chúng ta không cần gánh nhưng thứ không liên quan."
"Anh nói cái gì váºy!" Tuy trong lòng Elle Vân cÅ©ng nghÄ© như váºy nhưng không thÃch dùng lá»i nói vô sỉ, ti bỉ như hắn. Ngay láºp tức, nà ng liếc xéo nhìn hắn rồi xoay ngưá»i mát xa cho Phà Mặc.
Thá»§ pháp cá»§a Elle Vân vừa xuất ra, Phà Mặc liá»n thở hắt ra, mắt mở trừng nhưng có chút mê mang nhìn ngưá»i đẹp ở trước mắt, miệng há»i: "Có chuyện gì xảy ra váºy?"
"Vừa rồi..." Elle Vân cảm thấy không thể nà o giải thÃch tháºt tốt nên liá»n liếc nhìn Ung Bác Văn như muốn cầu cứu hắn.
Ung Bác Văn ném cây lau nhà sang má»™t bên rồi ngồi xuống trước mặt hai ngưá»i, mắt nhìn chằm chằm và o Phà Mặc, miệng há»i: "Phà lão tiên sinh, trước khi ông hôn mê liệu có thấy thứ gì hay không?"
Phà Mặc cau mà y suy nghÄ© má»™t lát, liá»n hoảng sợ nói: "Tôi nhìn thấy, tôi nhìn thấy má»™t con quái váºt Ä‘en như má»±c nhà o đầu vá» phÃa ra, toà n thân nó đầy máu, giống như đã giáºp nát má»™t ná»a."
Ung Bác Văn gáºt gù, mặt nghiêm túc nói: "Phà lão tiên sinh, cho dù không có tin hay không thì tôi cÅ©ng phải nói cho ông biết, đó là má»™t con quá»· hấp khÃ, nó má»™t má»±c bám trên ngưá»i ông và hấp thụ dương khÃ. Gần đây ông cảm thấy không khá»e do công nó mà ra đấy! Sỡ dÄ© ông có thể nhìn thấy con quá»· nà y bởi vì nó đã bị tôi dùng đạo pháp bức khá»i thân thể. Sau khi ra ngoà i, nó tá»± động ngưng hình dạng nhá» và o dương khà cá»§a ông, trên thá»±c tế, thứ ông chứng kiến chÃnh là do dương khà cá»§a chÃnh ông tạo ra."
"Cáºu nói tôi bị quá»· nháºp và o ngưá»i!" Phà Mặc kinh ngạc nhìn thanh niên nà y, hắn không thể nà o tin Ä‘iá»u mình vừa nghe: "Äiá»u nà y sao có thể xảy ra?"
"Ông không tin phải không?" Ung Bác Văn há»i ngược lại, tháºt ra đây là phản ứng rất bình thưá»ng cá»§a ngưá»i hiện đại. Hắn thấy Phà Mặc nói váºy cÅ©ng không cảm thấy kì quái bao nhiêu.
"Không phải, không phải... " Trong lòng Phà Mặc như Ä‘ang suy nghÄ© gì đó, dưá»ng như tâm hồn Ä‘ang để ở nÆ¡i nà o, bá»—ng miệng thì thà o mấy câu rồi há»i: "Con quá»· kia thế nà o rồi?"
"Chết Ä‘i rồi!" Ung Bác Văn trả lá»i: "Loại ác quá»· hại ngưá»i như váºy, không thể thay đổi bản tÃnh được."
"Cáºu đã giết chết nó?" Phà Mặc lá»™ ra vẻ mất hồn, thoạt nhìn cÅ©ng sợ hãi không Ãt. Miệng khép mở không rõ rà ng, cÅ©ng chẳng biết Ä‘ang nói cái gì. Nhưng lão chỉ ngây ngưá»i trong chốc lát rồi đột nhiên đứng dáºy nhìn uế váºt trên ngưá»i, miệng nói: "Cảm Æ¡n hai vị, Æ¡n cứu mạng sau nà y sẽ trả, tôi xin Ä‘i trước!" Nói xong, vá»™i vá»™i và ng và ng rá»i khá»i.
--o0o--
Tà i sản của kimnambin
Từ khóa được google tìm thấy
/cong-ty-cho-thue-quy/ , äîìàøíèé , công ty cho thu quá»· , công ty cho thuê quá»· , công ty cho thuê quỷ , công ty cho thue quá»· , cong ty cho thuÄ‘ quy , cong ty cho thue quy , cong ty cho thue quy 4vn , cong ty cho thue quy prc , cong ty cho thue quyen3 , êàëåíäàðü , huyền huyễn yy , huyá»n huyá»…n là gì , ïåòåðáóðãà , quá»· hà m trảo quá»· , sat than , thu an cua dao gia