29-10-2008, 05:27 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chết cho tình yêu - Lệ Hằng
Chết cho tình yêu
Tác giả: Lệ Hằng
Chương 1
Tôi đăm đăm nhìn chà ng, chà ng trên bảng Ä‘en vá»›i phấn trắng và lá»i giảng trầm trầm lắng Ä‘á»ng, dáng nghiêng buồn và đôi mắt tháºt tình tứ thỉnh thoảng ngừng trên mắt tôi, cho tôi chá»›p mắt buồn rưng rưng. Dáng chà ng cao, mái tóc vừa đủ dà i cho mặt chà ng đầy nét nghệ sÄ©, cho tôi ngây ngất uống từng lá»i giảng. Chà ng là giáo sư dạy cours Anh văn. Chà ng má»›i ở Mỹ vá», và cả lá»›p đã xôn xao lên vì được há»c Anh Văn vá»›i má»™t giáo sư tốt nghiệp Harvard. Từ đó tôi vượt các bạn vá» môn Anh văn. Nhá» Châu bây giá» chịu xuống hạng nhì. Tôi không bá» xót má»™t bà i má»™t chữ nà o cá»§a chà ng. Bở vì tôi yêu chà ng. Tôi yêu chà ng tha thiết, mối tình đầu nà o không dại khá», không si mê, nên nhìn tay chà ng không Ä‘eo nhẫn, tôi vá»™i quyết Ä‘oán chà ng chưa có vợ, để đêm đêm mÆ¡ má»™ng, để chiá»u chiá»u nhá»› thương chất đầy. Những giá» há»c vá»›i chà ng Ä‘an đầy ká»· niệm bằng những cái nhìn tháºt lặng lẽ, tháºt thiết tha.
Chà ng ở trước mặt tôi, nụ cưá»i nhẹ nở, đôi mắt biết nói lá»i thầm. Tôi đăm đăm nhìn chà ng, tôi yêu giá»ng chà ng nói, tôi mê dáng chà ng cháºm rãi Ä‘i dá»c theo lá»›p há»c, tôi run lên khi chà ng đứng bên tôi, xem tôi chép bà i, mùi thÆ¡m đà n ông ngai ngái tá»a ra từ lưng chà ng, ôi ngất ngây, ôi mê đắm vô và n, cho tôi run tay thuôn, run chữ lêu nghêu buồn trên giấy há»c trò. Tôi ngước mắt nhìn lên, bắt gặp cái nhìn lặng lẽ cá»§a chà ng, đôi bá» mi ráºm huyá»n bà khép nhẹ nhốt kÃn mà u mắt xanh lÆ¡ cá»§a chà ng, tôi run rẩy:
- Thưa...
- Gì Thu? Không hiểu bà i hả?
Tôi lắc đầu, tôi muốn há»i tại sao mãi hôm nay anh má»›i Ä‘eo nhẫn? Tại sao anh chở cô Hà như chở em ra xa lá»™ hôm nà o? Nhưng tôi mÃm môi lại, tôi nghe há»n tá»§i ùa vá», đầy trong trái tim. Anh có vợ rồi! Sao anh không nói vá»›i em, sao anh im lặng, bây giá» em yêu anh tha thiết mất rồi còn đâu. Bây giá» em không thể thôi không yêu anh. Bây giá» em buồn chết được vì tay anh Ä‘eo nhẫn, vì cô Hà chiá»u chiá»u dá»±a trên vai anh, vì môi anh đã ngà n lần chết trên môi cô Hà xinh đẹp và duyên dáng. Em biết chứ, cô ấy là vợ anh, còn em, em chỉ có quyá»n yêu thầm anh thôi...
Tôi ngước mặt dấu tiếng nấc trong cổ, không dám nhìn chà ng, chà ng thở dà i nhè nhẹ rồi quay Ä‘i. Tôi gục mặt xõa tóc che niá»m Ä‘au đớn.. Chà ng đó, chiá»u nà o tình cá» trú mưa trên quãng đưá»ng vắng, được chà ng cho quá giang vá» nhà . Tôi đã dối chà ng tôi bị Ä‘au bụng và đón mãi không có xe vá», chà ng đưa tôi ra xa lá»™, nhà tôi ở là ng đại há»c Thá»§ Äức. Tôi nÅ©ng nịu đòi chà ng Ä‘áºu xe bên lỠđưá»ng, bắt chà ng cho xe leo xuống cánh đồng mênh mông. Tôi nói: Thu kỳ lắm cÆ¡ anh, cứ Ä‘au đầu mà được ra đây hóng gió là khá»i liá»n. Chà ng ngạc nhiên:
- Sao lúc nãy Thu bảo đau bụng cơ mà ?
Tôi đỠmặt:
- Dạ thì lúc nãy Ä‘au bụng, bây giá» Ä‘au đầu, anh không thÃch chìu Thu hả anh?
Chà ng cưá»i khẽ cho tay hai đứa Ä‘an lấy nhau, ngồi bên nhau nói chuyện mưa nắng, chuyện lá»›p há»c. Khi chà ng giáºt mình thà nh phố đã lên đèn sau lưng hai đứa. Từ đồng không nhìn vá», Saigon giăng mắc đèn mà u, Sà igon cháºp chùng Ä‘am mê, Sà igon bừng bừng sức sống, cho tôi và chà ng len lén trở vá» như hai kẻ tá»™i phạm. Chà ng thở dà i hoà i, tôi há»i, chà ng không nói. Chà ng đưa tôi vá» nhà , ba mẹ tôi Ä‘i đâu chưa thấy vá», tôi leo lên giưá»ng nhá»› bà n tay chà ng ấm má»m cầm lấy tay tôi, nhá»› từng hÆ¡i thở, nhá»› từng nét cưá»i... Tôi bắt đầu xây lâu đà i hạnh phúc từ chiá»u nà o tình cỠđược Ä‘i chÆ¡i vá»›i chà ng.
Bây giá» hạnh phúc sụp đổ rồi! Bây giá» tình yêu thà nh trái cay! Bây giá» tôi vẫn yêu chà ng! Cà ng ghen cà ng yêu, nhưng tôi buồn cô Hà vợ chà ng, tôi chán nản bá» sách bá» vở, bá» những trang giấy chi chÃt bà i há»c, tôi ngồi đây sầu khổ ngó chà ng. Lá»—i tại tôi? Hay lá»—i tại chà ng? Chà ng có nói yêu tôi đâu, chỉ mắt chà ng nói thôi, hÆ¡n nữa, tôi có há»i chà ng "Thầy có vợ chưa?" trước khi leo lên xe Ä‘i chÆ¡i xa lá»™ vá»›i chà ng đâu, chả nhẽ chà ng phải hét lên: "Tôi có vợ", khi tôi đòi quá giang xe chà ng? ChÃnh tôi, tôi không đủ can đảm há»i má»™t câu "Anh có vợ chưa?" kia mà , trách chi được chà ng! Muốn nói gì thì nói, tôi vẫn ghét cô Hà , ghét cay ghét đắng.
Tôi ngá»ng mặt nhìn thẳng mắt chà ng, thấp thoáng môi cô Hà còn vương trên môi chà ng, há» là vợ chồng, hỠđã từng yêu nhau. Mấy hôm nay tôi xa sách vở, tôi Ä‘i há»c chỉ vì muốn nhìn thấy chà ng, tôi chán há»c lắm rồi, tôi ghen suốt đêm, ghen suốt ngà y, tôi ghen vá»›i cô Hà , ngưá»i đựơc chà ng yêu được có con vá»›i chà ng.
Äến giá» chà ng há»i bà i rồi, má»i khi tôi thÃch giá» nà y nhất, tôi nói tiếng Anh vá»›i chà ng như máy, không sai không thiếu má»™t chữ, cho chà ng nắn nót con số 16 trong sổ nhìn tôi gá»i má»™t nụ cưá»i hà i lòng, cho tụi nó à o lên xem sổ Ä‘iểm kêu nhau Æ¡i á»›i:
- Thấy chưa, tụi bây coi, lại nhất nữa, con nà y gớm lắm, liếc hoà i để ăn điểm cao, xấu mặt hay nhỉ, hồi trước hắn dốt như bò, bây giỠcứ nhất hoà i lộn ruột ghê.
Tôi lá» Ä‘i sung sướng vì tôi biết chà ng chú ý đến tôi. Thế là đủ rồi, ngà y nà o chà ng cÅ©ng kêu tôi Ä‘á»c bà i, tụi nó tức Ä‘iên lên. Sá»± tháºt tụi nó cÅ©ng mê chà ng như Ä‘iếu đổ, nhưng chà ng chỉ để ý tôi thôi, chà ng đẹp trai nè, chà ng galant nè, chà ng nói tiếng Anh hay như dân Anh chÃnh hiệu, quý phái như ông Hoà ng bà Chúa vương quốc Anh, chà ng đẹp từ nét cưá»i dáng Ä‘i, tụi nó tìm suốt ngà y không ra khuyết Ä‘iểm cá»§a chà ng, đà nh nói:
- Gớm cái ông Hoà ng ni, ông ấy đa tình quá, ông ấy dạy tụi mình có bữa nguy đa bây.
Chà ng nhìn tôi, cây bút di chuyển, tôi run, tôi không há»c bà i hai tuần nay rồi:
- Giáng Thu!
Tôi quÆ¡ chân tìm giầy, má»™t chiếc biến mất, tôi nóng bừng hai má, nóng bừng hai tai. Chà ng lặng lẽ ngồi chá», mắt hÆ¡i nghiêm:
- Sao không lên chị Thu?
- Dạ dạ.. em mất già y ạ.
Chà ng cau mặt, tôi sợ quá đà nh lê chân đất lên bảng, có tiếng xì xà o:
- Ghét, là m bộ hoà i, đi lẹ lên cho rồi, rón rén mãi, là m nũng vừa thôi chứ.
- Nó ghê lắm mà y, thầy có con rồi đó cô, ở đó mà liếc liếc hoà i hé bây.
- ông ni kêu nó hoà i!
- Thế nà o cũng có bữa nó ăn đòn ghen mất thôi.
"Cô Hà ", chúng nó nhắc cô Hà hoà i. Tôi cúi mặt không nhìn chà ng. Khuôn mặt ấy đã bị cô Hà vuốt ve hôn hÃt bao nhiêu lần. Tôi ù cả tai không nghe được những câu tiếng Anh cá»§a chà ng nữa, tôi không hiểu gì hết, tôi ngÆ¡ ngác như mán rừng.
- Thu trả lá»i câu há»i cá»§a tôi Ä‘i chứ.
- Dạ.. dạ...
- Chị không thuá»™c bà i, độ nà y chị lưá»i quá chị Thu, câu há»i dá»… như váºy mà không hiểu à ?
Tôi đau khổ nhìn chà ng, mặt tôi đỠnhư gấc, tai tôi lùng bùng.
- Cám ơn, thôi chị vỠchỗ.
Tôi như kẻ tỠtội lê chân vỠchỗ, loáng thoáng tiếng chúng mỉa mai tôi:
- Bây thấy chưa, dốt như bò mà là m bá»™ hoà i há bây, đáng kiếp, thứ con gái hư, là m như ổng yêu hắn lắm Ã, còn lâu. Cô Hà đẹp, già u, giá»i gấp trăm lần chứ bá»™, hắn xách dép cho cô chưa xong.
Tôi gục mặt xuống bà n và tôi òa khóc như má»™t đứa trẻ, cả lá»›p sững sá» nhìn tôi nức nở. Mặc chúng, mặc chà ng, tôi thèm khóc, tôi thèm khóc quá Ä‘i, tôi không nghe chúng mỉa mai nữa, tôi không nhìn chà ng nữa, chà ng mắng tôi rồi, chà ng ghét tôi rồi, chà ng chỉ yêu có vợ chà ng thôi. Chiếc nhẫn và ng lấp lánh cá»™t tay chà ng rồi, cá»™t Ä‘á»i há» và o vá»›i nhau rồi, tôi khóc tháºt ngon, dấm dứt nỉ non. Chà ng bối rồi thì phải, chà ng ngồi im trên đó không đủ can đảm gá»i ngưá»i khác, chà ng giảng bà i tiếp theo, giá»ng chà ng sÅ©ng buồn, giá»ng chà ng bâng khuâng. Còn tôi vẫn gục mặt xuống bà n mà khóc, nước mắt ướt cả tóc tôi xõa dà i trên bà n, xõa dà i là m khăn tang chôn kÃn tình thầm.
Lá»›p há»c lắng xuống vì tôi, vắng tiếng lÅ© bạn Ä‘anh đá và chanh chua to nhá», vắng tiếng chì chiết moi móc cá»§a chúng cho giá»ng chà ng Ä‘á»u Ä‘á»u giảng bà i. Ở nhà cô Hà khóc chắc chà ng dá»— dà nh năn nỉ ghê lắm. Tôi khóc vì chà ng, tôi buồn vì chà ng, chà ng không ná»a lá»i han há»i, chà ng không dám lại gần tôi, chà ng mặc tôi chết từng giây từng phút. Tôi tá»§i thân quá, tôi tỉ tê suốt giá».
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
29-10-2008, 05:28 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 2
Chuông rung rồi. Buổi chiá»u đã tà n, cả lá»›p lao xao sách cặp. Mặt vẫn cúi, tóc vẫn rối và vương nước mắt, tôi nhét hết sách vở và o cặp, tôi không nhìn chà ng được nữa, chắc bây giá» tôi xấu lắm, tôi có được yêu đâu để tươi tỉnh cưá»i nói như cô Hà , mÅ©i tôi chắc đỠnhư quả cà chua, mắt thì sưng lên, tóc tai rã rượi... Chà ng chán tôi rồi, tôi bì sao được cô Hà con nhà già u há»c giá»i, nên được là m vợ chà ng. Cả lá»›p lần lượt ra vá». Tôi ngần ngừ ra sau, tôi muốn che kÃn mặt sầu, tôi vá» lúi húi dưới há»™c bà n để đợi cả lá»›p vá» hết, trốn và o má»™t cái xó nà o đó mà trở vá» ngôi nhà im lìm vá»›i ba mẹ.
- Giáng Thu!
Tôi ngẩng mặt lên, chà ng tần ngần trên bà n giáo sư, chà ng chưa vá», chưa đón cô Hà trưá»ng Q.M. bên kia đưá»ng? Chà ng đợi tôi? Ão mưa nhạt mà u há» hững vắt trên vai:
- Giáng Thu, sao Thu khóc?
Tôi vụt khóc nức khóc nở. Tôi khóc to hÆ¡n bao giá» vì tên Giáng Thu gá»i trên môi chà ng, vì chà ng đợi tôi, vì chà ng há»i tôi:
- Thu, sao em không thuộc bà i?
Tôi nói qua hai hà ng nước mắt dòng dòng:
- Em khổ quá anh ơi!
Tôi vụt bá» chạy như bị ma Ä‘uổi. Tôi lao ngưá»i ra hà nh lang, tôi bá» mặc chà ng bối rối gá»i theo:
- Giáng Thu! Giáng Thư!
Tôi lảo đảo trên những tam cấp lạnh, đưá»ng phố chỉ còn loáng thoáng dăm ba chiếc xe, áo cô Hà phất phá»›i và ng mÆ¡ bên xe chà ng, tóc búi cao và dáng kiêu sa cho tôi hằn há»c chạy Ä‘i như con Ä‘iên trên quãng đưá»ng vắng tênh. Lá me lả tả rụng đầy đưá»ng, cho tôi nức nở má»™t mình vá»›i thương yêu xâu xé. QM Æ¡i, ta thương mi vô cùng, nhưng cÅ©ng ghét mi vô và n là ghét. Q.M. Æ¡i! Ão trắng bay trên đưá»ng mưa cÆ¡n lá me, cho ta thất tình Ä‘i lang thang vì mi, cho ta gặp chà ng, cho ta yêu, cho cô Hà vá», cho ta chết. Q.M. Æ¡i, ta thương mi, đội Æ¡n mi, cho ta biết yêu và cÅ©ng ghét mi, cho ta biết thù. Bốn con đưá»ng buồn bao quanh, Q.M. mà những hà ng cây cao mang dáng đẹp gầy, mà những cÆ¡n mưa lá me rÆ¡i trên tóc rối, rÆ¡i trên vai buồn. Tôi lảm nhảm gá»i tên chà ng:
- Hoà ng ơi! Em yêu anh, em yêu anh, anh có biết không?
Nước mắt ứa ra, tôi úp mặt trong hai bà n tay có những ngón gầy trắng xanh. Mưa chiá»u chợt đổ, tôi co ro trong áo mưa, tôi đợi xe ba đến đón, nhưng cứ Ä‘i vòng quanh Q.M. Xe chà ng vụt lướt đến, có cô Hà cưá»i tươi trong xe, trên vai chà ng, chà ng ngần ngứ đôi giây bên lỠđưá»ng, kÃn đáo nhìn tôi rồi phóng xe Ä‘i. Mưa lạnh quá Ä‘i thôi! Tôi buồn quá Ä‘i thôi! Mặc cho nước mưa hắt và o mặt, mưa khóc, hay tôi khóc mà môi tôi mặn mãi thế nà y.
- Anh Æ¡i! Em khổ quá Ä‘i. Anh Æ¡i! Sao anh yêu vợ ngay trước mắt em, sao anh lấy vợ sá»›m thế hở trá»i?
Tôi Ä‘i vòng quanh trưá»ng, rồi trở vá» cổng chÃnh đợi ba đến đón, tôi lao và o xe ba như cÆ¡n lốc. Ba nhìn tôi:
- Sao con khóc hả Thu? Bị thầy phạt phải không?
Tôi gáºt đầu:
- Dạ.. con không thuộc bà i.
Ba tôi cưá»i:
- Trẻ con quá, có thế mà khóc sưng cả mắt, lần sau đừng lưá»i nữa nhé. Con quên rằng năm nay con mưá»i bảy tuổi rồi à , sang năm thà nh sinh viên rồi.
Buồn nguôi lắng khi ngồi bên ba. Tôi nũng nịu:
- Äừng nói mẹ nghe ba, mắc cỡ chết.
Ba tủm tỉm:
- Äố khá»i mẹ con cằn nhằn, con hồi nà y lạ lắm đó, có hôm để ba vòng xe cả giá» Ä‘i tìm rồi tối mịt má»›i vá» là m mẹ cằn nhằn ba quá trá»i.
Tôi ôm sát cặp và o ngá»±c se sắt thở dà i, sách cặp nà o nhét hết yêu thương, cho tôi nhốt kÃn được tình yêu chà ng? Cho tôi ngá»§ yên trong má»™ng mị thÆ¡ ngây ngà y xưa?
Tà i sản của quykiemtu
29-10-2008, 05:29 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 3
Tôi nằm trên giưá»ng, chăng hồng kéo lên táºn cổ. Ngoà i kia trá»i Ä‘ang mưa, gió Ä‘áºp rà o rà o trên các ngá»n cây. CÆ¡n bão rá»›t từ đâu vá» là m ướt thà nh phố. Radio Ä‘ang nói vá» nạn lụt tà n phá quê hương mịt mùng trong trà nhá»› cá»§a tôi, tôi được cưu mang ở đó và được sinh ra ở Sà igòn. Me mang tôi từ Hà Ná»™i và o táºn Sà igòn mưa nắng hai mùa má»›i chịu sinh tôi. Ba tôi là má»™t giáo sư dạy ở Äại há»c Văn khoa, me tôi ở nhà để dạo đà n. Me tôi đà n hay lắm và chỉ đà n cho mình cha con tôi nghe thôi. Tôi choà ng khăn lên che tóc, tôi ngáºm ô mai mà nhá»› chà ng. Vú bước và o tay cầm ly sữa nóng:
- Thu ngồi dáºy uống sữa rồi đánh răng Ä‘i ngá»§ chứ.
- Thôi Thu không thÃch, vú kỳ, bắt Thu uống sữa hoà i, Thu lá»›n rồi chứ bá»™.
Vú dỗ dà nh:
- Uống sữa cho máºp chứ, chóng ngoan kẻo vú mách ba cho coi, Thu có sợ ba không? Chết, bây giá» mà còn ngáºm ô mai hư răng hết cho coi.
- Kệ Thu ư, ghét ghê, vú là m như Thu là con nÃt, Thu biết yêu rồi, Thu lá»›n rồi vú Æ¡i.
- Yêu, Thu nói cái gì vú không hiểu?
Tôi vùng vằng:
- Vú mà hiểu cái gì!
Vú dịu dà ng:
- Buồn quá, Thu chả thương vú chi hết, thôi mai vú vỠvới con vú cho rồi.
Tôi chịu thua:
- Ờ thôi để Thu uống, vú đừng vỠdưới nữa nghe vú.
Vú cưá»i đưa ly sữa cho tôi rồi lui ra ngoà i:
- Nhớ đánh răng nghe, kẻo sâu nó cắn chết à .
Tôi cưá»i cho vú tôi vui. Tôi nhá»› chà ng kinh khá»§ng. Me tôi hay buồn lắm, tôi biết ba mẹ Ä‘á»u thương tôi, nhưng ba me xa lạ vá»›i tôi là m sao ấy. Me ngồi trong phòng khách suốt ngà y vá»›i cái đà n cá»§a me. Ba cặm cụi Ä‘á»c sách trong phòng. Tôi lá»§i thá»§i má»™t mình vá»›i vú. Và tôi yêu chà ng, ngưá»i đà n ông đầu tiên cho tôi biết thế nà o là nhá»› thương, thế nà o là há»n ghen Ä‘au tá»§i.
Có má»™t lần tôi viết chữ buồn tháºt đẹp dưới bà i táºp kiểm soát ná»™p cho chà ng, tôi hồi há»™p cả tuần lá»… đợi chà ng trả bà i. Chà ng viết chữ thương ngay cạnh chữ buồn. Chà ng thương tôi rồi, ngay chiá»u hôm đó, biết chà ng phải Ä‘i qua đưá»ng Bà Huyện Thanh Quan, tôi thÆ¡ thẩn đợi chà ng và tôi vá» Ä‘au bụng để bắt chà ng đưa tôi vá» nhà .
Chà ng đằm thắm hôn nhẹ má tôi khi tạm biệt, nụ hôn đầu Ä‘á»i rất đổi mong manh, rất đỗi thÆ¡ cho tôi vỠươm trái hạnh phúc, trái tình còn chát đã vá»™i héo, khi cô Hà từ Huế vá» dạy Triết thay cho cô Quỳnh theo chồng Ä‘i xa. Tôi thấy chà ng chở cô đến trưá»ng. Tôi thấy chà ng lẳng lặng Ä‘eo nhẫn và o tay, tôi thấy chà ng thở dà i má»—i khi gặp mắt tôi tha thiết nhìn chà ng. Tôi thấy cô Hà dá»±a và o vai chà ng trên xe, và tôi khóc má»™t mình sau dãy tưá»ng vôi lá»›p há»c có cây me cao nó buồn vá»›i tôi, có cánh hoa phượng trái mùa lẻ loi trên cà nh thương tôi.
Tà i sản của quykiemtu
29-10-2008, 05:29 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 4
Tôi vẫn đợi chà ng ở quãng đưá»ng vắng sau trưá»ng, nhưng chà ng không dám ngừng xe nữa, có cô Hà ngồi bên giữ chà ng cá»§a tôi. Tôi trằn trá»c suốt đêm không ngá»§, xác thịt dáºy thì rạo rá»±c vì ghen. Bây giá» tôi nằm đây má»™t mình nhá»› chà ng thì cô Hà chắc Ä‘ang rúc và o ngưá»i chà ng. Tôi ghét cô quá Ä‘i thôi, chà ng có hôn cô ấy không nhỉ? Chà ng có mê đắm gục và o ngưá»i cô không? Chà ng là m gì trong đêm nay? Ngưá»i tôi run lên, tôi ứa nước mắt, tôi quằn quại vì tưởng tượng dắt Ä‘i quá xa.. cho tôi căng mắt ngó chà ng nằm trên cô ấy như trong ciné, như ba me tôi, như má»i cặp vợ chồng trên trái đất nà y. Nóng như lá»a, hừng như sốt, tôi nghiến răng lại mà thèm chà ng, mà tức cô Hà , ngưá»i được chà ng ôm ấp yêu thương.
Tôi 17 tuổi rồi, tôi há»c đệ nhất, tôi chưa biết chuyện vợ chồng, nhưng tôi Ä‘oán ra được hỠđã là m gì như thế nà o vá»›i nhau. Răng cứ nghiến lại từng hồi, tôi rên rỉ:
- Trá»i Æ¡i anh là m khổ em quá Ä‘i, anh Ä‘ang là m gì, anh có ngá»§ chung giưá»ng vá»›i ngưá»i ta không? Anh có hôn ngưá»i ta không? Chắc mê đắm gấp ngà n lần cái hôn nhẹ trên mắt em ở xa lá»™ chiá»u nà o lông gió? Còn gì nữa để tụi nó bảo anh có hai con vá»›i ngưá»i ta? Còn gì nữa mà em không biết? Nhưng em thèm chất ngất, em mÆ¡ ước hoà i trá»i Æ¡i, anh ác quá Ä‘i, ai biểu anh lấy vợ sá»›m thế hả anh?
Tôi thiếp Ä‘i trong cÆ¡n há»n tá»§i, tôi mÆ¡ gặp cô Hà máu chan hòa nhuá»™m áo trắng thà nh mà u áo Ä‘á», cho tôi lang thang như ngưá»i Ä‘ien Ä‘i trong thà nh phố hoang.
Buổi sáng bừng tỉnh dáºy, má»i mệt khắp châu thân, tôi uể oải Ä‘i há»c, ba ngồi ở xe chá» sẵn. Ba kêu lên:
- Con đau sao thế Thu?
Tôi lắc đầu:
- Dạ không, con ngá»§ hÆ¡i Ãt ba ạ.
Ba im lặng không nói gì thêm, tôi ngồi cạnh ba mà nghe lòng hoang vắng. Hôm nay có giá» cô Hà rồi. Tôi không đủ can đảm nghỉ há»c, tôi muốn gặp cô để đương đầu vá»›i Ä‘au khổ? Ba ngừng xe, tôi thẫn thá» và o lá»›p, áo trắng tung tăng sao tôi vẫn buồn. Và i lá»i to nhá» cá»§a bạn bè:
- Cưng của ông Hoà ng Harvard đó bây.
- Tau cÅ©ng ngạc nhiên chứ, năm ngoái hắn dốt như bò, biết gì đâu, váºy mà năm ni nó cứ nhất vá» Anh văn hoà i chứ.
- á»i, ăn nhằm gì, Ä‘i thi biết ngay ấy mà , mặt hắn mà đáºu được tao Ä‘i bằng đầu.
- Biết đâu đấy, ba hắn là giáo sư, muốn gì chả được.
- Cha, cái điệu mua bằng thì còn nói là m chi nữa mi.
Chuông rung chừng năm phút, thì áo cô Hà tung bay trong nắng sá»›m, cô yểu Ä‘iệu bước và o lá»›p. Cả lá»›p lục đục đứng dáºy chà o cô. Tôi chống tay nhìn mông ra cá»a sổ, nhất định không đứng lên. Mặt lạnh như tiá»n, tôi không ngó cô. Nhá» Ãi huých tay tôi:
- Cô nhìn mi kìa.
Mặc, Tôi vẫn lá» như không, nhìn ra cá»a sổ và cưá»i vá»›i mây, chắc cô Hà giáºn Ä‘iên nhưng cô bình thản như không:
- Cám ơn, các em ngồi xuống.
Ãi thì thà o:
- Bà tức mi lắm đấy, liệu hồn.
Tôi trừng mắt:
- Äây không có ngán, thách bà ấy đó, xÃ, là m tà ng như bà tướng, không bằng.
- Không là bà tướng nhưng là bà Hoà ng cũng hách chán.
Tôi lẩm bẩm:
- Bà Hoà ng, hừ bà Hoà ng.
Ãi cưá»i:
- Mi quá quắt Thu ạ, chống đối bà ấy mi chỉ thiệt thân.
Tiếng cô Hà dịu dà ng cất lên, trong giá»ng nói ngá»t ngà o ấy tôi thấy nó kịch là m sao, gượng là m sao. Cô ta nói vá» Ä‘am mê cá»§a con ngưá»i, Ä‘am mê như má»™t chất men say, không có nó, con ngưá»i không phải là con ngưá»i, nhưng coi chừng Ä‘am mê có thể há»§y diệt nhân cách chúng ta.
Ãi hÃt hà :
- Tao chưa thấy ai giảng Triết hay bằng cô ni, hai vợ chồng xứng đôi tháºt mi nhỉ? Vợ dạy Triết, chồng mở cua Anh văn, nhất rồi!
Tôi cau mặt:
- Hay cái con khỉ, giả tạo bá» xừ Ä‘i, hay hay.. mi ngu như bò, giá»ng hạt như nước lã mà hay chá»— nà o, giá»ng đó chết yểu lắm mi.
Trâm chồm sang:
- Cô Hà dá»… thương quá bây nhỉ, giảng bà i hấp dẫn ghê, mi có há»c cours chồng cô phải không?
Tôi nhăn như bị:
- Thôi im đi bay, lải nhải hoà i, điên cả đầu.
Trâm đanh đá:
- Äiên kệ xác mi chứ, xÃ, ghen cho lắm và o, héo sầu cả ngưá»i, mi vá»›i gì cao thế mi, có bữa ngã què chân mi Æ¡i, ngưá»i ta vừa đẹp vừa giá»i, mi là m sao địch nổi mà ham.
Tôi ôm đầu:
- Thôi thôi!
Cô Hà gá»i giáºt giá»ng;
- Trâm!
Trâm ngồi im thin thÃt, cô ấy nói:
- Chị mang vở lên đây.
Trâm thiểu não Ä‘i lên bà n giáo sư. Má»™t mà n quay bà i. Trâm trả lá»i tạm được, cô ta Ä‘e dá»a nhìn tôi, tôi ngồi thẳng ngưá»i ngó cô. Trâm vá» chá»— rồi, giá»ng cô ngá»t ngà o cất lên. Tôi thấy cô Hà là má»™t ngưá»i đà n bà có má»™t không hai, ngá»t ngà o hoà i, dịu dà ng hoà i, nhưng mắt thì sắc như lưỡi dao, ai cÅ©ng khen cô hiá»n là nh, chỉ mình tôi, tôi biết cô dữ hÆ¡n rắn độc, môi má»ng dÃnh, mặt xương xương, hiá»n sao được mà hiá»n. Äó là má»™t loà i rắn đã tu luyện thà nh tinh. Cưá»i tháºt tươi khi giáºn đâu phải là ngưá»i hiá»n? Hoà ng còn phải sợ cô cÆ¡ mà .
- Chị Giáng Thu, má»i chị lên Ä‘á»c bà i.
Cả lá»›p hồi há»™p nhìn tôi, chắc chúng lo tôi không chịu lên bảng. Tôi đủng đỉnh tìm vở, tìm tháºt lâu. Tôi đủng đỉnh tìm giầy, Ä‘i tháºt cháºm. Tôi cÅ©ng cưá»i tá»§m tỉm vá»›i cô, có đến 5 phút sau tôi má»›i yểu Ä‘iệu đứng lên, tôi dá»n dáng Ä‘i đẹp nhất, kiêu sa nhất để diá»…u cô Hà , nghÄ©a là tôi bắt chước y hệt dáng Ä‘i cá»§a cô, tiếc tôi không đánh phấn hồng, không búi tóc cao và không có nét môi má»ng dÃnh, nếu không bây giá» cả lá»›p tha hồ cưá»i. Có đứa cưá»i tháºt:
- Giá»i Æ¡i, nó bắt chước giống cô quá.
Äáng lẽ đứng dưới bục cạnh bà n giáo sư để trả bà i như má»i ngưá»i, tôi chưa chịu chấm dứt mà n kịch, tôi vén nhẹ tà áo khoan thai bước lên bục như cô vẫn là m, tôi đứng nghênh ngang trước mặt cô, cao hÆ¡n cô tôi má»›i chịu. Cô Hà vẫn cưá»i mỉm, mắt cô quắc lên nhưng chỉ thoáng qua thôi. Cô cưá»i ruồi:
- Chị quan niệm thế nà o vá» bản năng? Chị biết gì vá» bản năng? Ghen có phải là má»™t bản năng không, có xấu không và nhât là khi ngưá»i ta ghen mà không há» có quyá»n?
Cả lá»›p ngạc nhiên vì câu há»i tá»›i tấp và dà i dòng cá»§a cô. Tôi mỉm cưá»i, tôi hiểu cô ta cÅ©ng ghen vá»›i tôi, tôi nhìn thẳng mặt cô và không nói.
- Chị có nghe rõ câu há»i cá»§a tôi không? Chị không bị yếu tai đấy chứ?
Tôi mÃm môi, địch thá»§ tôi chÆ¡i trò nói khÃch, chá»c cho tôi nói đây. Tôi vẫn im lặng, cả lá»›p im phăng phắc, chúng trố mắt nhìn tôi.
Cô cưá»i, tôi ghét cô cưá»i lắm, cả trưá»ng khen cô vì nụ cưá»i cá»§a cô:
- Chị lưá»i nhỉ, không thuá»™c bà i phải không? Cà ng ngà y chị há»c cà ng tệ. Chị không biết nhục nhã khi há»c dốt à ? Chị không hiểu nổi bà i chứ gì? Tôi khuyên chị nên nói gia đình đưa Ä‘i bác sÄ©, chị hÆ¡i bất thưá»ng rồi đấy? Chắc chị bị hư thần kinh.
Tôi nghÄ© thầm: tay tổ nà y gá»›m tháºt, chÆ¡i mình đủ trò hết, Ä‘iếc lại Ä‘iên.. tôi cưá»i tươi như hoa.
- Chị cưá»i à , chị không biết cách cưá»i à , cưá»i hoà i ngưá»i ta gá»i là con gì chị biết không?
Tôi nhe răng nhìn cô, cô đỠmặt rồi. Thế là tôi sắp thà nh công, im lặng là và ng, cổ nhân nói đúng tháºt.
- Thu, chị định giở trò gì đây?
Tôi lại cưá»i, cô ta gằn giá»ng:
- Tháºt nhục nhã cho những báºc cha mẹ nà o sinh ra đứa con bất thưá»ng như chị.
Tôi tròn mắt nhìn cô:
- Xin cô đừng đụng đến cha mẹ tôi.
Cô ta đứng lên Ä‘áºp bà n.
- Chị cãi tôi hả? Chị muốn tôi Ä‘uổi chị ra khá»i trưá»ng nà y không?
- Câu há»i cá»§a cô ra ngoà i chương trình há»c, gì mà ghen vá»›i ghen. Em đã là đà n bà có chồng đâu mà cô há»i em chuyện đó? DÄ© nhiên em không trả lá»i được. Em phải đứng im chứ!
Cô ta ngồi phịch xuống ghế:
- Má»i chị ra khá»i lá»›p tôi, má»i chị ra khá»i lá»›p mau lên.
Tôi cưá»i:
- Em không thuộc bà i thì cô cho em số không.
- Bẩn tay tôi, bẩn tay tôi, má»i chị Ä‘i ra mau lên.
Tôi vá» chá»— thu dá»n sách vở và nghênh ngang Ä‘i ra khá»i lá»›p. Gót già y kiêu hãnh nhịp Ä‘á»u trên hà nh lang vắng. Q. M. Æ¡i, cho ta đỡ buồn, cho ta Ä‘i lang thang...
Tà i sản của quykiemtu
29-10-2008, 05:30 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 5
Buổi trưa tôi má»™t mình lang thang dưới hai hà ng cây cao, lá me rụng đầy đưá»ng, thà nh phố chìm trong cÆ¡n mưa bay. Thà nh phố không hẳn đã lên đèn, nhưng nắng đã tắt, nhưng ngà y như đã qua, cho tôi ngước mắt nhìn hai hà ng cây chụm đầu hôn nhau, như hôm nà o chà ng hôn tôi ngoà i cánh đồng gió và bây giá» chà ng dà nh môi hôn vợ. Tôi buồn quá, chá»c tức được cô Hà để thấy lòng mình cay đắng hÆ¡n, buồn tá»§i hÆ¡n. Tôi yêu chà ng tha thiết mất rồi trá»i Æ¡i, là m sao để có chà ng. Tôi ghen tức chỉ vì yêu mê đắn ngưá»i đà n ông có dáng lịch duyệ từng trải ấy, có mái tóc bồng bá»nh lãng du. Buồn không lắng xuống theo ngà y tà n, nhưng buồn dâng cao cho tôi ứa nước mắt mà khóc thầm.
- Giáng Thu!
Tôi quay lại và suýt kêu rú lên vì mừng. Chà ng ngồi trong xe vẫy tôi, chà ng tiến tới gần tôi:
- Thu, em không Ä‘i há»c à ?
- Dạ em bị cô Ä‘uổi ra khá»i lá»›p.
Chà ng láºp lại:
- Bị Ä‘uổi, hôm nay Thu há»c..
- Vâng, há»c giá» vợ anh!
Chà ng thở dà i:
- Tôi đi đón nhà tôi đây, còn sớm nên chạy vòng vòng. Thu đừng buồn nghe Thu.
Tôi nghiến răng lại:
- Tại sao anh nói em buồn?
Chà ng trầm giá»ng:
- Tôi xin lá»—i Thu chuyện hôm ná», tôi mến Thu, Thu tin không?
Tôi khóc:
- Thôi chà o anh.
Chà ng gá»i:
- Giáng Thu?
Tôi đứng lại, nước mắt viá»n mi. Chà ng bất ngá» xiếc tay tôi, mắt trÄ©u buồn:
- Tôi hiểu Thu, đừng là m tôi khổ tâm, xin lỗi, xin lỗi Thu.. Thôi Thu vỠđi, vỠđi, đừng đi lang thang nữa.
Tôi ngáºm ngùi nhìn chà ng leo lên xe từ từ lăn bánh. Lòng tôi thắt lại, tôi linh cảm đúng, chà ng cÅ©ng yêu tôi, nụ hôn hôm nà o ở ngoà i đồng không lá»™ng gió không gợn chút vẩn đục, không vương xác thịt, cho tôi tin lá»i chà ng hôm nay. Khi tôi má»™t mình giữa cánh đồng vắng, chà ng đã đưa tôi vá» nhà và đã hôn tháºt nhẹ. Tôi nhìn theo xe chà ng, vẻ nhẫn nhục cá»§a chà ng khi ngồi bên cô Hà là m tôi chua xót lạ. Tôi tránh con đưá»ng âm u mang tên Thanh Quan để khá»i thấy cô Hà dá»±a bênvai chà ng, ngồi sát và o chà ng. Nhưng không kịp rồi, xe há» vừa lướt qua đủ cho tôi thấy chà ng buồn sau khói thuốc, và cô mỉm cưá»i mỉa mai. Há» hạnh phúc quá Ä‘i, tôi lảo đảo dá»±a và o cá»™t đèn, tay vò ngá»±c, mắt long lanh há»n tá»§i.
Ão trắng QM bay trong mưa nhẹ, tóc xanh buồn rÅ©, tay gầy bÆ¡ vÆ¡. Tôi chá» ba đến hay tôi chá» chà ng. Tôi không hiểu nổi lòng tôi nữa, tình yêu khá» dại si mê chi để đưa và o ngang trái bẽ bà ng, để chà ng buồn bã quay Ä‘i, dể tôi ngÆ¡ ngẩn vá»i trông theo chà ng.
Tôi khô nước mắt, tôi khô môi há»n, tôi đứng má»™t mình dưới cá»™t đèn lạnh cho chà ng vỠôm ấp ngưá»i ta, cho chà ng chung chăn chung gối yêu đương vợ đẹp. Cho chà ng hôn nhẹ môi cô ấy hồng. Tôi đứng lịm ngưá»i trong cÆ¡n mưa, từng cÆ¡n lá đổ, từng cÆ¡n gió buồn, lá me bay vương đầy vai áo trắng. Là m sao để tôi hÆ¡n cô Hà trước mặt má»i ngưá»i và trong trái tim chà ng? Tôi há»c đệ Nhất, phải hÆ¡n bốn năm đằng đẳng tôi má»›i bằng cô, má»›i ra trưá»ng, Ä‘i dạy như cô được. Lâu quá, tôi là m sao chịu nổi cÆ¡n tình buốt cháy, là m sao chịu nổi cảnh hỠâu yếm đưa đón nhau ngay trước mặt mình?
Tôi má» mắt nhìn mông cuối đưá»ng và tim tôi như thắt lại từng hồi. Có ngưá»i khách lạ Ä‘ang từ xa đến, ông ta đăm đăm nhìn tôi, đôi mắt không rá»i tôi má»™t phút. Tôi không thể không nhìn ông ta. Ông ta có dáng Ä‘i nhà n hạ, áo và ng mÆ¡ mà u dÄ© vãng xa xăm, quần mà u nâu Ä‘áºm, không mà u hoà ng đồng thì đúng hÆ¡n. Lạ ghê, ông ta vẫn nhìn tôi, nhìn thẳng và o tôi, dáng ông ta thoải mái lạ, áo bá» ngoà i quầy và chân Ä‘i dép, cà ng đến gần ông ta cà ng tá» ra quan sát xoi mói tôi kỹ hÆ¡n. Mái tóc bạc nhiá»u hÆ¡n Ä‘en cho tôi ý nghÄ© ngưá»i đà n ông nà y đáng báºc cha chú cá»§a mình. Ông có vẻ lặng lẽ và bình thản. Tôi hất tóc che ná»a khuôn mặt để tá»± do nhìn ngắm ông ta.
Mái tóc bạc và mà u da đỠnhư tôm riu cho tôi thấy mắt ông say sưa, cho tôi thấy nụ cưá»i ông khinh Ä‘á»i xa lạ khác thưá»ng. Tôi lùi lại dăm ba bước, khi thấy cà ng đến gần tôi, ông cà ng nhìn kỹ tôi. Tôi có cảm tưởng ông như má»™t thầy Tổng Giám Thị xoi mói tá»™i lá»—i tôi, đứa há»c trò đã tá» ra vô lá»… thái quá vá»›i cô giáo cá»§a nó. Ông như hiểu thấu tim gan tôi, khiến tôi lùi dần lùi dần và o lá» cỠẩm. Ông ta băng qua đưá»ng, áo mưa nhạt mà u, mÅ© phá»›t bằng da má»m và dáng Ä‘i thong dong cá»§a má»™t ngưá»i từng trải và lịch duyệt. Tôi không thể tránh đôi mắt sáng như sao cá»§a ông ta nữa, tôi bị óc tò mò thu hút quá mạnh. Tôi ngước mắt nhìn ông ta như thách thức. ông ta nghiêng ngưá»i mỉm cưá»i:
- Chà o cô.
Tôi chưa kịp phản ứng, tôi lùi thêm hai bước nữa, ông ta lẩm bẩm:
- Äúng rồi, đúng rồi!
Tôi tròn mắt ngó ông ta, ông ta say chăng, ông ta Ä‘iên chăng? Äúng rồi, ông ta nói cái gì đúng rồi?
Tôi lạnh cả ngưá»i. Trá»i mưa nên trá»i tối, cho quãng đưá»ng vắng tanh xe cá»™.
Ông ta dơ tay ra:
- Cô yên tâm, xin cô yên tâm, tôi.. tôi có chuyện cần nói với cô.
Tôi lắp bắp:
- Ông là m tôi sợ.
Ông ta lại dơ tay như muốn xua cơn sợ của tôi:
- Không, không!
Tôi lùi sát và o tưá»ng. Tôi kinh ngạc nhìn ông ta, thôi rồi, mình gặp ngưá»i say. Trông ông ta đà ng hoà ng quá, nhưng tôi vẫn sợ.
- Tôi Ä‘i tìm cô mãi, tôi Ä‘ang tìm cô, cô đúng là ngưá»i mà tôi tìm.
Tôi bắt đầu run:
- Ông mất con hở ông? Ông tìm tôi?
Ông ta có giá»ng nói tháºt cháºm, tháºt bình thản, nhưng đôi mắt ánh lên những Ä‘am mê khó nói, những say sưa lạ lùng.
- Tôi tìm cô cả năm nay rồi, dáng cô lạ quá, mắt cô buồn quá, tuyệt, tôi chưa gặp ngưá»i nà o hoà n toà n như cô, cô có khuôn mặt đầy nghệ thuáºt và dáng tuyệt vá»ng khi dá»±a và o cá»™t đèn cá»§a cô là m tôi xúc động, tôi đã xúc động thì cả thế giá»›i phải xúc động, phải bà ng hoà ng.
Tôi lắp bắp:
- Ông nói gì tôi không hiểu, ông say phải không?
Ông cưá»i nhẹ:
- Vâng tôi say, tôi Ä‘ang say, tôi say nghệ thuáºt. Tôi sẽ thà nh công, nhất định tôi sẽ thà nh công, chuyến trở vá» Việt Nam không uổng công. cô hợp vá»›i vai trò cá»§a tôi quá, cô đúng là ngưá»i tôi Ä‘i tìm.
Tôi nghÄ© thầm, cha hay là anh cá»§a cô Hà , há» biết chuyện tôi vá»›i chà ng và tìm tôi để là m nhục tôi tá»™i yêu chồng cá»§a ngưá»i ta.
Tôi đứng như trá»i trồng. Ông ta vẫn say sưa:
- Cô chưa biết tôi à , tôi là đạo diá»…n Äà o Duy đây, tôi má»›i ở Pháp vá», tôi sẽ cách mạng ná»n Ä‘iện ảnh Việt Nam, mấy chục năm nay Ä‘iện ảnh Việt Nam chỉ là má»™t cái áo vá chằng vá chịt. Nó không thể nói lên được cái tinh anh cá»§a dân tá»™c, nó chưa có chất Việt Nam, nó lai căng chắp nối và nham nhở. Tôi sẽ hy sinh đến phút cuối cùng để xây dá»±ng lại từ đầu, cô giúp tôi cô nhé, cô gì nhỉ?
Tôi buột miệng:
- Giáng Thu.
Tôi đỠmặt giáºn thầm mình sao hôm nay lau chau quá thế, vừa gặp đã nói tên, tệ tháºt. Ông ta không chú ý vẻ mặt lúng túng cá»§a tôi, ông ta lẩm bẩm:
- Giáng Thu, tên hợp vá»›i cô quá, cô là hiện thân cho vẻ đẹp huyá»n bà và xâu xa cá»§a văn minh đông phương, cô Việt Nam quá sức, cô hoà n toà n Việt Nam, cô Giáng Thu ạ, cô giúp tôi nghe cô Giáng Thu.
Tôi kêu lên:
- Giúp ông, tôi là m gì mà giúp ông được.
- Cô đóng phim vá»›i tôi, cô sẽ thà nh công, cô hiện thân cho vẻ đẹp quê hương ngá»t ngà o mà đau khổ, tang tóc nhưng oai hùng, cô Ä‘ang có chuyện buồn bá»±c, cô Ä‘ang háºn thù phải không? Äó, cuốn phim cá»§a tôi cần má»™t ngưá»i như thế đấy, cô giúp tôi nhé.
Tôi nói:
- Ông không đùa đấy chứ, tôi biết gì mà đóng phim với đóng kịch.
- Không, cô không cần diá»…n xuất đã là diá»…n xuất, cô chỉ cần sống thá»±c vá»›i ná»™i tâm phong phú Ä‘a cảm mà ương ngạnh, cô yếu Ä‘uối nhưng can đảm, như cô Ä‘ang sống là đủ rồi. Cô đừng ngại, tôi không là m cô thất vá»ng đâu.
- Không, tôi thÃch là m cô giáo Anh văn, dạy hay như.. hay hÆ¡n cả cô Hà . Cả trưá»ng biết tên tôi.
Thoáng u buồn vỠgiăng mắt xanh, cho tôi nao nao nhớ chà ng, cho tôi se sắt thở dà i.
- Trá»i, tôi không lầm, đúng rồi, cô đúng là ngưá»i tôi cần. Không, bằng bất cứ giá nà o cô cÅ©ng giúp tôi, dẫn tôi vá» nhà xin phép ba má cô Ä‘i.
Tôi vụt mơ mộng, tại sao không đóng phim chứ. Tôi sẽ nổi tiếng, cả nước biết tên tôi, tôi sẽ trội hơn cô Hà , tôi chẳng đang mơ ước như thế là gì? Chà ng sẽ may áo cưới cho tôi, mua nhẫn bảy hạt ân tình nghĩa nặng cho tôi.
- Äóng phim có nổi tiếng hÆ¡n Ä‘i dạy há»c không ông? Có há»c lâu như há»c sư phạm không hở ông?
Ông ta cưá»i vang:
- Sao so sánh được, cả nước biết tên cô và cả thế giá»›i nữa, nếu cô đóng phim vá»›i tôi. Äâu có há»c như nghá» dạy, nếu có tà i như cô chỉ và i tháng là nổi như cồn, tôi cam Ä‘oan vá»›i cô Ä‘iá»u đó. Sao, ba cô là m gì nhỉ, tên gì hở cô?
- Ba tôi là giáo sư Văn khoa, ba tôi tên Long.
- Long? Thanh Long phải không?
Tôi ngạc nhiên:
- Ông biết ba tôi?
- Biết, quá biết, tôi và o tù ra tù vá»›i ba cô cả chục lần, tôi bá» di 17 năm nay rồi. Ba cô là dân cách mạng mà đi dạy à , dạy sinh viên xuống đưá»ng đấy à . Äi dạy lạ nhỉ.
Ông ta quay nhìn tôi, cái nhìn lặng lẽ nhưng là m tôi bối rối:
- Cô là con cá»§a ông bạn già tôi đấy à ? Hèn gì, hèn gì mắt cô như có sóng có gió và có lá»a.
Tôi đăm đăm nhìn ông ta, kinh ngạc đến ná»—i không nói được. Mắt ông ta chợt buồn hẳn, hà ng mi ráºm xụp che mà u mắt xa xăm, cái mÅ©i lân cương nghị má» Ä‘i vì cái nhìn sâu thẳm ấy:
- Còn má cô, khá»e chứ?
- Ủa ông biết cả me tôi?
- Vâng biết, thôi đưa tôi vỠnhà thăm ông bạn già của tôi nữa chứ, đứng ở đây suốt đêm à ?
Tà i sản của quykiemtu