 |
|

12-09-2008, 01:00 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chuyện Äá»i Tôi - Trưá»ng Phi Bảo
Chuyện Ä‘á»i tôi
___Trưá»ng Phi Bảo___
Lá»i tác giả: Äôi lá»i thân ái!
Chà o tất cả các bạn yêu văn thÆ¡ trên khắp má»i miá»n đất nứơc. Chắc có lẽ trong cuá»™c Ä‘á»i cá»§a các bạn ai cÅ©ng đã từng yêu, từng vui vẻ, từng sống vá»›i ước mÆ¡, và trong cuá»™c sống thì dÄ© nhiên ai mà chẳng có lổi lầm, ai mà chẳng từng chia tay, ly biệt, để rồi thương nhá»›, rồi trách móc, thầm tiếc cho những cái đã qua, những Ä‘iá»u đã xa...
Và tôi thì tháºt sá»± hôm nay muốn chia sẽ cùng các bạn những tâm sá»±, bà máºt, những cái rá»§i may trong cuá»™c Ä‘á»i cá»§a mình. Tìm má»™t ngừơi bạn Ä‘Ãch thá»±c đã là khó, nhưng tìm má»™t tình yêu đúng nghÄ©a thì lại cà ng khó hÆ¡n.
Tôi cÅ©ng vì má»™t chữ tình mà bây giỠđâm ra khốn khổ, tuyệt vá»ng tháºm chà còn định cắt đứt đưá»ng sống cá»§a mình,để minh chứng tôi yêu ngưá»i là tháºt lòng tháºt dạ, câu chuyện vá» cuá»™c Ä‘á»i tôi không biết phải bắt đầu từ đâu, à ...có lẽ phải quay ngược vá» quá khứ, má»™t chuyện tình online tháºt đẹp nhưng cÅ©ng tháºt buồn
Äánh máy:Trưá»ng Phi Bảo
Nguồn: Trưá»ng Phi Bảo - VNthuquan
ÄÆ°á»£c bạn: Ct.Ly đưa lên
và o ngà y: 19 tháng 7 năm 2006
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

12-09-2008, 01:01 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
PHẦN 1:
SÆ¡ lựơc vá» tôi đôi chút nhé, tôi tên tháºt là Trần Phạm Bảo Bình, sống vá»›i gia đình ông bà ná»™i, ngoà i ná»™i thì còn có chú thÃm và cha mẹ, tôi có ngừoi anh trai và má»™t cô em gái, anh tôi thì là m thá»§ kho bưu Ä‘iện, còn em gái tôi hiện nay há»c lá»›p 7, còn tôi thì sau khi thi rá»›t tốt nghiệp ở lá»›p 9 thì nghÄ© há»c hai năm, cÅ©ng tại chuyện tình yêu mà tôi ko thể nà o táºp trung há»c được cho nên thi rá»›t (tôi từ nhá» tá»›i giá» là má»™t há»c sinh kém, ngoà i môn văn ra thì hầu như tất cả các môn há»c khác tôi Ä‘á»u tệ cả) cha mẹ rất muá»™n phiá»n vá» tôi, nhưng biêt là m sao hÆ¡n,bởi trong gia đình tôi, anh trai và em gái Ä‘á»u là những há»c sinh giá»i, anh trai tôi giá»i toán lắm, năm nà o cÅ©ng Ä‘i thi há»c sinh cấp thà nh phố, chỉ có tôi là lạc đà n, nên cả nhà đá»u gá»i tôi là Vịt Con Xấu XÃ.
Mối tình đầu cá»§a tôi là má»™t anh bạn thá»i trung há»c, má»™t mối tình đơn phương thôi, tôi là váºy yêu ngừơi ta không bao giá» thổ lá»™ cả, chỉ biết âm thầm lén lút, anh bạn lúc bấy giá» trong lá»›p cÅ©ng đã để ý tá»›i má»™t ngừơi, tôi biết chứ, mà ngừoi ấy cÅ©ng là má»™t cô gái xinh đẹp, có Ä‘iá»u hÆ¡i thiếu chiá»u cao, tụi bạn nữ chúng tôi thừơng trêu cô ấy bằng má»™t biệt danh Công chúa Lùn, kể cÅ©ng dá»… thương, nhưng rồi các bạn biết gì không? tôi vẫn âm thầm dà nh trá»n tình cảm mình cho ngừoi ấy, nhiá»u lúc thấy há» vui vẽ bên nhau mà lòng tôi tan nát, kỳ thi tốt nghiệp ấy cả hai ngừơi há» Ä‘á»u Ä‘áºu, chỉ có tôi là thi há»ng,buồn quá nghÄ© há»c, bắt đầu tôi viết văn.
Nói tá»›i viết văn kể ra cÅ©ng là má»™t cái duyên, đó là má»™t buổi chiá»u thi vị, lòng còn vương vấn chuyện tình yêu, Ä‘ang lúc buồn mà đá»c tiểu thuyết thì cÅ©ng hay, thế là tôi đã Ä‘i thuê má»™t bá»™ truyện tình cảm nhà nhảnh tuổi há»c trò,có tên là Cô Nà ng Bướng Bỉnh, tôi Ä‘á»c mà thấy tình cảm cá»§a nhân váºt tháºt nên thÆ¡, há» cÅ©ng giáºn há»n, cÅ©ng có thế giá»›i ná»™i tâm, cÅ©ng có vui buồn…, và thế là tôi nãy ra ý định viết vá» tình yêu cá»§a tôi và anh bạn , từ ấy tôi trở thà nh ngừơi láºm tiểu thuyết và tôi cÅ©ng viết văn từ lúc ấy, nhưng khổ ná»—i chẳng có câu chuyện nà o có Ä‘oạn kết
DÄ© nhiên sau má»™t cuá»™c tình tôi Ä‘á»u ghi dấu lại là những bà i thÆ¡ chan chứa, và có lẽ tôi bắt đầu táºp viết thÆ¡ cÅ©ng vì con ngưá»i nà y (tôi sẽ kể cho các bạn nghe sau, tôi đến vá»›i thÆ¡ lại là má»™t cái duyên như thế naò?)
Chúng tôi thỉnh thoảng vẫn gặp nhau trên đưá»ng nhưng chỉ lướt qua như những ngưá»i xa lạ, ngưá»i ta thì vô tình như váºy đó, chứ lòng tôi thì dù có là m lÆ¡ nhưng ai biết sau sá»± thá» Æ¡ đó là cả má»™t trá»i thương mến.
Trở lại con đưá»ng há»c vấn, thì sau hai năm tôi ăn bám cha mẹ, tôi cÅ©ng có chút hổ thẹn và không biết từ bao giá» tôi lại có ý nghÄ© mình sinh ra để viết văn, và tôi đột nhiên có má»™t quyết dịnh DÄ© nhiên táo bạo cho mình "Tôi Sẽ Trở Thà nh Nhà Văn" cái ý nghÄ© tháºt Ä‘iên rồ, dÄ© nhiên tôi Ä‘em ý định đó trình bà y vá»›i cha mẹ thì tôi bị há» phản đối và bát bá», mẹ tôi ca cẩm:
-Trong ba nghá» Nhà Văn, Nhà Giáo, Nhà Báo, Ba nhà gá»™p lại nên căn nhà ngheò. Con lúc nà o cÅ©ng văn vá»›i võ vẽ, văn chương thì là m sao mà nuôi nổi thân mình cÆ¡ chứ, cho ăn há»c đà ng hoà ng thì không nghe, lại cứ tối ngà y sống trên mây rồ khổ cuá»™c Ä‘á»i con nhé!
Còn ba tôi thì chau mà y lắc đầu:
-Con nên thá»±c tế chút Ä‘i mà khôn, đã ăn uống thì không đủ chất mà tối ngà y thÃch suy nghÄ© vá»› vẫn, đổ bệnh thì chỉ có hai thân già nà y lo chứ có thiên hạ naò tá» tế mà giúp đỡ chứ!
Nghe hai đấng sanh thà nh nói mà tôi đã bao nhiêu đêm trằn trá»c, nhưng vá»›i bản tánh bướng bỉnh và cứng đầu cá»§a tôi má»™t khi đã có quyết tâm thì không có chuyện gì không là m được. Cụ Hồ vÄ© dại cá»§a chúng ta cÅ©ng từng viết: (Không có việc gì khó, đà o núi và lấp biển, quyết chà ắt là m nên)
Thế là tôi không bá» cuá»™c, tôi vẫn miên man vá»›i nhiá»u cảm xúc và dưá»ng như khi cầm cây viết lên tay thì không hiểu sao bao nhiêu ý nghÄ© cứ trà n ra như nước, bao nhiêu câu chuyện cứ biến tấu không ngừng, cuá»™c Ä‘á»i lại nảy sinh niá»m vui, và mối tình đầu phút chốc đã được đưa vaò thì quá khứ (đưa và o quá khứ không có nghÄ©a là lãng quên, tôi vẫn nhá»› đó chứ, chÃnh vì nhá»› nên trong ngòi bút cá»§a tôi lạị thêm lần nữa nhắc vá» anh). Những câu truyện ngắn lần lượt ra Ä‘á»i, quyển đầu tiên tôi đỠtá»±a là Cháy Lên Äi Lá»a Tình Yêu, quyển kế thì Ngưá»i Vợ Trẻ, kế nữa Hoà i Niệm Tuổi Mưá»i Tám, tiếp tục Äịnh Mệnh... Tôi viết rất nhiá»u, rất nhiá»u có quyển viết tá»›i chương cuối, nhưng chỉ có quyển lại viết được ná»a chừng.
à chà bao giá» cÅ©ng mãnh liệt, và cái đáng buồn là chỉ mình viết, mình Ä‘á»c, nhưng tôi lại khpng nản và tôi bắt đầu lại thấy tiếc, tại sao mình cứ mãi quanh quẩn ở nhà , trong khi các nhà văn khác đã Ä‘i khắp nÆ¡i để há»c há»i nhiá»u thứ, sá»± há»c há»i từ tác động sống bên ngoaì bao giá» cÅ©ng là nguồn bổ Ãch cho các nhà văn, tôi lại nhìn thấy khuyết Ä‘iểm trong lối hà nh văn cá»§a mình, những bối cảnh tạo ra cho nhân váºt chỉ là má»™t thế giá»›i ảo không có thá»±c, trong khi các nhà văn cùng thá»i có thể kể lại má»™t thắng cảnh đẹp trên Việt Nam, có thể miêu tả được những nÆ¡i như Äà Lạt thì sương mù như thế naò? Những ngưá»i dân Tây Nguyên trên đất Äà Lạt có cuá»™c sống như thế naò? Biển Nha Trang thì đẹp ra sao? ôi nhìn há» viết truyện tả cảnh và đi sâu và o ná»™i tâm nhân váºt mà tôi không sao tránh khá»i sá»± ngưỡng má»™.
Những báºc tiểu thuyết gia như Nam Cao, Hồ Biểu Chánh, VÅ© Trá»ng Phụng, Ngô Tất Tố... cá»§a nước nhà thì tôi Ãt Ä‘á»c lắm, mà tôi chỉ Ä‘á»c má»—i tiểu thuyết cá»§a Quỳnh Dao (nhà văn Trung Quốc), mẹ tôi cÅ©ng mê tiểu thuyết cá»§a bà ấy lắm và tôi thì cÅ©ng sùng bái nữa, xem ra thì tôi tháºt có tá»™i vá»›i quê hương, vá»›i cha ông ngà y xưa, nhưng các bạn biết đó tôi vốn thuá»™c lá»›p ngưá»i lãng mạng bắt mây, buá»™c gió, chứ thá»±c tế viết ra chỉ thêm phÅ© phà ng nên tôi nhiá»u lúc không thÃch thá»±c tế gì mấy!
Và từ những Ä‘iểm khiếm khuyết đựơc đúc kết thì tôi cÅ©ng ngá»™ nháºn ra má»™t Ä‘iá»u (Äã sinh ra trên Ä‘á»i thì ai cÅ©ng phải há»c, há»c từ những Ä‘iá»u nhá» nhất) thế là tôi bắt đầu trở lại trưá»ng là và o ngà y 20 tháng 7 năm 2001
|

12-09-2008, 01:01 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 1:
Tôi suy nghÄ© lúc ấy kỳ thá»±c quá đơn giản, nhưng đâu ngá» việc xin Ä‘i há»c lại cá»§a mình lại là má»™t vấn đỠrắc rối, khó xá» cho cả nhà trưá»ng và phụ huynh
Äầu tiên là việc nhá» viết lá đơn xin nháºp há»c, lúc ấy mẹ tôi nhá» má»™t ngưá»i bạn là m chung cá»§a mình viết giùm (Năm ấy, mẹ tôi còn là m ở cá»a hà ng Ä‘iện cho má»™t tư nhân ngưá»i hoa, gần bưu Ä‘iện quáºn 8, còn bây giá» thì phụ bán hà ng kim khà điện máy vá»›i ngưá»i cô, là chị cá»§a ba tôi) lá đơn trình bà y vá»›i cái lý do như sau, tôi chỉ nhá»› đại khái là : (Cháu hiện nay rất tha thiết vá»›i việc há»c, rất ham há»c, và mong quý thầy cô tạo Ä‘iá»u kiện cho cháu trở lại trưá»ng...) tôi lúc ấy đã có quyết tâm, nên tinh thần tôi lúc ấy cÅ©ng khá khách quan.
Thế là , tôi ngoan ngoãn theo chân mẹ tá»›i ngôi trưá»ng cÅ© Hưng Phú A hồi đó cá»§a mình, sau hai năm trưá»ng được nhà nước cho xây cất laị, giá» thà nh ngôi trưá»ng lá»›n khang trang và sạch đẹp. Mẹ dắt tay tôi Ä‘em lá đơn tá»›i phòng hiệu trưởng trình, thầy có vẽ ái ngại nhìn tôi, sau đó thì gá»i cô giáo viên chá»§ nhiệm năm cÅ© cá»§a tôi tá»›i, cô cÅ©ng lắc đầu vì tôi vốn là há»c sinh kém mà , chẳng có gì nổi báºt trong lá»›p chỉ giá»i thÆ¡ thẩn. Tôi biết là đã hết hy vá»ng rồi bởi tôi lại nháºn ra thêm má»™t Ä‘á»u (mình đã quá độ tuổi, trong khi những đứa trẻ khác chỉ má»›i ở tuổi 15, còn tôi giỠđã 17, không tương xứng thì há»c chắc cÅ©ng sẽ có mặc cảm thôi) nhưng vừa luc ấy thì thầy hiệu phó vaò, thầy nhìn tôi và chợt nhiên thầy thốt ra má»™t ý kiến, chÃnh ý kiến nà y đã cứu lại hy vá»ng trong tôi, thầy baá»:
-Sao không cho em nà y há»c bổ túc văn hoá, há»c bên ấy cÅ©ng sẽ thi được, giả lại bằng bổ túc, và bằng cấp phổ thông Ä‘á»u tương đương nhau, tôi nghÄ© chị nên đưa em tá»›i đó thá» xem sao?
Tôi tá»›i vá»›i việc há»c là như thế đấy, nhưng Ä‘i đâu thì cÅ©ng phải có đơn, có từ, có há»c bạ và bằng phổ thông, tôi xin và o trưá»ng cÅ©ng rất dá»… dà ng, có Ä‘iá»u ở môi trưá»ng bổ túc thì tháºt là m tôi bất ngá» vì Ä‘a phần há»c sinh toà n là cán bá»™, công nhân viên, đủ loaị giá»›i bình dân, những ngà y đầu há»c ở đây quả tháºt mà nói tôi chưa thể cỡi mở, hòa đồng được, và tôi đã tá»± cô láºp mình má»™t cách ngu ngốc.
Ngôi trưá»ng tôi há»c nằm trên đưá»ng Tùng Thiện Vương, má»—i lần đạp xe tá»›i trưá»ng phải chạy ngang qua chợ cá (còn gá»i là Chợ Xóm Cá»§i ), lúc trước ở Xóm Cá»§i thì có cây cầu Phát Triển, nhưng vì tệ nạn kẹt xe thưá»ng xuyên mà cầu dẹp bá», nhưng dẹp bá» rồi thì vẫn cứ kẹt xe
Những tháng đầu đối vá»›i tôi tháºt nặng ná», có lẽ vì tôi chưa quen vá»›i cách há»c tạp nhạp nà y cho lắm, nhưng rồi cÅ©ng quen, và thÃch nghi được thôi, vì tôi là mẫu ngưá»i dá»… hòa hợp được bất cứ hoà n cảnh. Ká»· niệm đầu tiên cá»§a tôi ở đây là cô giáo dạy Hoá, Cô tên Xuân, cô dạy rất hay, nhưng vá»›i bạn bè thì thế còn vá»›i tôi thì quả cá»±c hình, tôi sợ má»—i khi cô nhìn tôi, ánh mắt tháºt kiên nghị và tinh tưá»ng, vá»›i những đứa há»c sinh dốt như tôi thì cô dá»… nháºn ra lắm, vì nháºn ra mà tôi ngay buổi đầu tiên tá»›i lá»›p đã bị cô Ä‘iểm mặt lên bảng (thiệt xấu hổ là m sao)
Hai năm nằm nhà toà n mÆ¡ má»™ng hảo huyá»n, toà n văn chương hoa lá, chữ nghiã, công thức Ä‘á»u trả hết cho thầy cô cÅ©, nên cả má»™t phương trình hóa há»c đơn giản cô Xuân cho trên bảng tôi là m cÅ©ng ko được, má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn tôi lắc đầu, còn cô thì có vẽ Ä‘iá»m tỉnh chỉ bảo tôi. Mà kể cÅ©ng lạ những môn tá»± nhiên như Sinh, Sá», Äiạ, và mấy môn tÃnh toán tôi ko nhá»› được, nhưng chỉ duy nhất môn văn thì tôi thuá»™c như sáo, kể cả Truyện Kiá»u(Nguyá»…n Du), Lục vân Tiên (Nguyá»…n Äình Chiểu), Bạch Äằng Hải Khẩu (Nguyá»…n Trãi), Qua Äeò Ngang cá»§a bà Huyện thanh Quan hay bất kỳ bà i thÆ¡, bà i văn nà o tôi cÅ©ng Ä‘á»u rất nhá»›, rất thuá»™c đó là điá»u mà tôi hà i lòng vì chỉ cần Ä‘á»c qua hay liếc sÆ¡ là tôi đã nắm được cái hồn cá»§a bà i viết
Thế là tôi lao tâm và o việc há»c, nhưng lúc nà o cÅ©ng nhá»› vá» món ăn tinh thần, là tôi bắt đầu viết, bên cạnh đó tôi cÅ©ng quen được và i ngưá»i bạn má»›i, ai cÅ©ng là anh, là chị, duy có má»™t cô bạn gái, cô nà ng lá»›p phó Hà n My là nhá» tuổi hÆ¡n tôi tá»›i hai mùa xuân láºn
Há»c bổ túc tôi cảm thấy rất vui vì hầu như ai cÅ©ng đã trưởng thà nh, nên trong lối xã giao cá»§a hỠđầy tư tưởng lạc quan và đoà n kết. Tôi nhá»› vá» cô dạy văn cá»§a tôi ở trưá»ng má»›i naỳ là cô Chương, cô cÅ©ng hÆ¡i luống tuổi, cô có chất giá»ng gây buồn ngá»§, nên má»—i khi cô Ä‘á»c má»™t bà i thÆ¡ hay má»™t Ä‘oạn trÃch nà o đó thì cả lá»›p cứ ngáp vắn, ngáp daì, có đứa còn lim dim đôi con mắt trông tháºt ngố, nên Ä‘a phần các tiết há»c có giá» cô dạy là vắng tanh, nhưng vá»›i tôi thì không bá» xót giá» nà o cá»§a cô, tôi há»c rất chăm, mấy bà i táºp là m văn cô cho tôi là m rất Ä‘á»u đặn, ban đầu có hÆ¡i tệ, sau thì khá, và tá»›i má»™t ngà y cô phải bất ngá» thốt lên, sau khi Ä‘á»c bà i Bình luáºn văn "Bạn đến chÆ¡i nhà - Nguyá»…n Khuyến" tôi viết, cô ngạc nhiên há»i:
-Bà i văn nà y chÃnh tay em tá»± viết sao?
Tôi thản nhiên gáºt đầu, cái gáºt đầu chắc chắn, trong khi cô cứ mãi cháºc lưỡi:
-Bà i văn nà y rất tuyệt, em viết tháºt Ä‘iêu luyện, cứ như là ....
Cô chợt dẫn chứng má»™t lô má»™t lốc tên tuổi cá»§a những tác giả há»c trò, từng có bà i được đăng baó, và rồi Ä‘i tá»›i kết luáºn không tin tưởng
Äó là lần mà tôi cảm thấy buồn nhất, nhưng tôi không há» hổ thẹn, vì tôi biết cuá»™c Ä‘á»i văn nghệ cá»§a mình chỉ má»›i bắt đầu. Tôi Ä‘ang gieo giống kiên trì xuống tâm hồn mình, chỉ mong sau sẽ thà nh cây xanh cho trái ngá»t, chỉ mong sao má»™t ngà y mình sẽ vươn tá»›i ước mÆ¡ mỹ mãn
CÅ©ng chỉ vì sá»± giá»i văn bất ngá» cá»§a tôi, mà tôi má»›i có má»™t bản tá»± kiểm vá» hà nh vi gian dối trong há»c táºp má»™t cách oan uổng, bản tá»± kiểm đầu tiên cÅ©ng là bản tá»± kiểm cuối cùng trong Ä‘á»i há»c sinh
Chuyện xảy ra ngay hôm thứ bảy cuối tuần, ngay buổi kiểm tra táºp là m văn, như thưá»ng lệ thì là m hết hai tiết, xong rồi lá»›p trưởng, lá»›p phó sẽ Ä‘i gom bà i cá»§a má»i ngưá»i ná»™p lên bà n giáo viên, nhưng thứ bảy hôm ấy thì khác, cô cho thá»i gian vừa đủ, còn chừa lại mưá»i lăm phút để sá»a bà i
Äá» cô cho là phân tÃch bà i thÆ¡ (Äoà n Thuyá»n Äánh Cá-Huy Cáºn) và tôi đã ôn tháºt ká»· bà i nà y vì nó có khả năng cho ra thi tốt nghiệp năm nay. Trong lá»›p tôi có má»™t anh bạn má»›i không rõ lai lịch, và tôi cÅ©ng chẳng mấy thân thiện, anh ta hôm ấy ngồi cạnh tôi nữa, anh ta chẳng là m được má»™t chữ naò, hay viết được má»™t ý nà o cho ra hồn, lúc ấy cô Chương lại Ä‘i khắp vòng lá»›p rồi chỉ định anh chà ng Ä‘á»c bà i viết cá»§a mình, anh chà ng thì mù tịt, run rẫy, đứng dáºy từ từ, cá» chỉ tháºt đáng thương, tôi thấy anh chà ng tháºt tá»™i nghiệp, không hiểu sao thừa lúc cô quay mặt nhìn ra cá»a sổ, tôi đã nhanh nhẹn đưa bà i viết cá»§a mình cho anh chà ng, cô bạn ngồi gần tôi cản ngăn nhưng không còn kịp nữa,anh chà ng lúc ấy là ngưá»i sắp chết Ä‘uối, bắt được cái phao cứu mạng thì rất hà há»ng, vá»™i dá»ng dạc Ä‘á»c, nhưng vì nói chuyện không rà nh, nên Ä‘á»c sai chÃnh tả tùm lum, là m cả lá»›p má»™t phen cưá»i ngoặt ngoeõ, và anh chà ng cÅ©ng thấy xấu hổ, chỉ có tôi là chết Ä‘iếng, khi ánh mắt cá»§a cô Chương nhìn tôi nghiêm nghị, tôi biết cô đã Ä‘oán được bà i viết nà y tác giả là ai rồi, cô đằng hắn há»i bóng há»i gió:
-Bà i viết nà y ai là tác giả, mau thú nháºn Ä‘i, đừng để tôi phải bá»±c mình. Lối hà nh văn nà y tôi biết ngưá»i nà o là chá»§ nhân cá»§a bà i viết -Nhìn anh bạn cô cưá»i- em thì chắc không phải rồi, váºy thì ai?
Tôi xanh mặt, thấy hối háºn vô cùng, chỉ vì má»™t chút thương ngưá»i mà tá»± là m khổ mình, nhưng vá»›i bản tánh biết sai là sá»a cá»§a tôi, thì tôi đã mạnh dạn đứng dáºy, và má»i chuyện được phÆ¡i baì, ngưá»i bị cô giáo phạt là tôi, anh bạn chắc cÅ©ng ăn năn nên vá»™i nháºn hết tá»™i vá» mình, và mong cô tha thứ cho tôi, nhưng cô lắc đầu và bắt buá»™c tôi phải viết ngay bản tá»± kiểm vá» hà nh vi gian dối trong há»c táºp, còn anh bạn tôi cÅ©ng cùng cảnh ngá»™, có Ä‘iá»u anh không chấp nháºn hình thức phạt naỳ, nên đã phản đối bằng cách nhanh tay thu gom má»i sách vỡ và lao ra khá»i lá»›p, khi chưa có sá»± đồng ý cá»§a cô, má»i ngưá»i ai cÅ©ng bất bình trước thái độ vô lá»…, và tôi giá»t nước mắt khẽ lăn dà i trên đôi gò má. Tôi thá» sai phạm nà y sẽ chẳng có lần sau
Tối ấy tôi ra vá», kỳ thá»±c đạp xe không nổi, trong lòng chÆ¡i vÆ¡i là m sao ấy. Chiếc xe đảo tá»›i đảo lui, sá»± hoang mang là m tim tôi Ä‘áºp mạnh. Bản tá»± kiểm là má»™t cú sốc đối vá»›i tôi. Tôi hÆ¡i buồn, nhưng ai biểu mình dại dá»™t thì ráng chịu. Thá»i còn há»c bên phổ thông, hạnh kiểm cá»§a má»™t ngưá»i há»c sinh rất quan trá»ng, nên cho dù tôi có há»c hÆ¡i dở, nhưng do sá»± vâng lá»i, lá»… phép vá»›i má»i ngưá»i mà tôi luôn được xếp và o loại ngoan hiá»n, ngoan lắm nhưng trong nhà tôi thì tôi cÅ©ng bị đòn nhiá»u lắm, tráºn đòn thê thảm nhất cá»§a tôi là năm tôi còn há»c lá»›p tám, kể ra thiệt xấu hổ, số là thầy chá»§ nhiệm gá»i Ä‘iện tá»›i phà n nà n vá»›i cha mẹ tôi vá» việc há»c chểnh mãng, há»c đầu quên Ä‘uôi, há»c trước quên sao, mà tôi nà o có quên gì đâu chỉ tá»™i là chưa hiểu bà i thôi, mà chưa hiểu bà i thì dù có há»c như vẹt cÅ©ng chưa chắc gì nhá»› nổi, nhất là những công thức toán cứ hà nh hạ tôi suốt. Cha mẹ giáºn tôi lắm, nhất là mẹ cứ lấy roi mây mà quất thẳng và o ngưá»i tôi, vừa quất vừa khóc và mẹ chẳng nói vá»›i tôi má»™t lá»i nà o cả.
|

12-09-2008, 01:02 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 2:
Tôi ân háºn và cÅ©ng có quyết tâm sẽ há»c tốt hÆ¡n, nhưng khổ nổi là tôi tá»›i giá» vẫn lẹt đẹt con đưá»ng há»c vấn, có phải tôi vô dụng lắm không?Thá»i gian hai năm tôi chẳng há» **ng gì tá»›i bà i vở, chỉ lo mÆ¡ toà n những giấc mÆ¡ hão và cứ sống trên mây. Tôi thÃch vẽ tranh lắm nên vá»›i thá»i gian rá»—i rãi thì tôi cÅ©ng tá»± tìm cho mình má»™t thú vui riêng khác là tá»›i lá»›p há»™i hoạ
Tôi há»c vẽ ở nhà văn hoá thiếu nhi quáºn 08, lá»›p vẽ Ä‘a phần là những há»c sinh nhÃ, chỉ có tôi và má»™t anh bạn là hÆ¡i ngưá»i lá»›n, anh bạn nà y nhá» hÆ¡n tôi má»™t tuổi, thế mà chúng tôi lại có khoảng thá»i gian để mắt tá»›i nhau đó chứ
Cho tá»›i hôm nay, tôi không hiểu vì sao Nam (tên anh bạn) lại gá»i tôi là cá» daị, cá» dại thì dù có má»c ở đâu cÅ©ng mạnh mẽ, dù trong gió mưa cá» dại cÅ©ng biết đương đầu trước thá»i tiết khắc nghiệt, còn tôi, tôi chỉ là má»™t ngưá»i yếu Ä‘uối, lụy tình, hai từ "cá» dại" nghe sao tháºt mÄ©a mai.
Tôi và Nam há»c chung lá»›p hoạ, chúng tôi dù gắn bó vá»›i nhau trong quan hệ chị em, nhưng vá»›i Nam thì khi chỉ còn hai ngưá»i thì Nam xem tôi như bạn, và có lúc những hà nh động cá»§a Nam thiệt giống như ngưá»i anh quan tâm cho em gaÃ, hay ngưá»i yêu chăm sóc ngưá»i yêu, tôi nhá»› như in cái ngà y mà chúng tôi được nhà trưá»ng cá» Ä‘i thi là m mô hình ở nhà văn hóa thiếu nhi quáºn nhất, Nam và tôi phải trải qua những giây phút nghiêm khắc trước đòi há»i cá»§a sá»± khéo tay, mô hình mà thầy dạy vẽ tôi phác thảo là mô hình Cầu Chữ Y Trong Tương Lai, nguyên liệu ban tổ chức dà nh cho há»™i viên là rau quả, và trái cây tươi sống
Nam thì có nhiệm vụ gá»t rau quả, và t** hình, dá»±ng cái sưá»n cho chắc, còn tôi thì tạo ná»n, đầu tiên tôi sâu những que so đũa và o những cá»ng kẽm rồi nối lại sao cho ra hình chữ Y, Nam khéo léo t** cá»§ cải đỠlà m đèn đưá»ng và cá»§ cải trắng là m chân đèn, tôi lấy xu hà o bà o nhiển là m cá», là m ghế, duá»›i chân cầu chẳng mấy chốc có má»™t công viên ngá»™ nghÄ©nh đáng yêu, tóm lại chiếc cầu là cả má»™t công trình phức tạp, đòi há»i sá»± thẩm mỹ rất cao, cả hai chúng tôi là m vã cả mồ hôi sao cho kịp thá»i gian, chưa kể phải chăm xịt nước để cho hoa quả luôn giữ được dá»™ tươi, Nam hôm ấy vui lắm, cứ cưá»i nói suốt, cưá»i nói là bản tánh cá»§a cáºu ấy, dưá»ng như nÆ¡i đâu có Nam là má»i vui buồn Ä‘á»u vá»— cánh bay Ä‘i
Chúng tôi ở trá» tại dãy nhà nghÄ© cá»§a nhà văn hoá, đêm ấy lÅ© trẻ thì Ä‘i ngá»§ rất sá»›m để sáng mai có tinh thần dá»± thi vẽ, còn những anh chị lá»›n như chúng tôi thì dắt nhau Ä‘i xem các bạn khác thi, nà o là thi ca hát, thi muá, thi đố vui... Nam và tôi cứ quấn quÃt nhau không rá»i, cho đến khi vá» phòng má»—i ngưá»i nằm má»™t góc mà Nam vẫn còn chưa chịu buông tha tôi, cứ len lén mò tá»›i chá»— tôi, tôi thì cứ vá» ngá»§ say trong bóng tối lá» má» dù không nhìn rõ mặt nhưng tôi biết Nam đã ngắm tôi tháºt lâu, tim tôi lúc ấy Ä‘áºp rất mạnh, và có chút xÃu hạnh phúc, kỳ thá»±c tình bạn và tình yêu vá»›i độ tuổi 16, 17 như tôi ngà y ấy, quả tháºt chưa nháºn định được, chỉ đơn giản nghÄ© được má»™t ngưá»i xa lạ quan tâm, bầu bạn là hạnh phúc. Thế thôi!
Chúng tôi gắn bó vá»›i nhau hÆ¡n nữa năm, trong nữa năm đó chúng tôi có những ngà y vô tư, vì Ä‘á»u còn nằm trong giai cấp chìa tay, nên chúng tôi lúc ấy hầu như chẳng nghÄ© gì tá»›i cÆ¡m aó, bạc tiá»n, cứ mãi thong dong cùng tuổi trẻ
Nam đưa tôi vá» chÆ¡i nhà anh ấy. Nhà Nam nằm ở quáºn tám gần thánh đưá»ng Bình Thái, cha mẹ anh mở tiệm cháo lòng trước cá»a, má»—i lần đưa tôi vá» nhà chÆ¡i, là má»—i lần tôi được gia đình anh đãi chaó miá»…n phÃ. Nam có má»™t cô em gái dá»… thương lắm, cô ta cứ thÃch gần tôi, thỉnh thoảng chỉ có hai chị em, cô em gái Nam đòi tôi hát ru cho ngá»§, tôi thì chẳng rà nh gì mấy bà i hát ru, tôi chỉ khoaà dân ca, nên tôi đã ca bà i Trống CÆ¡m, không ngá» cả Nam và em Nam Ä‘á»u lăn ra ngá»§, là m tôi hÆ¡i tá»± kiêu là chất giá»ng mình cÅ©ng ngá»t ngà o quá chứ!
Sau đó chúng tôi có đôi lần ra ngoaị ô chÆ¡i nữa, Nam chở tôi trên chiếc xe đạp cuá»™c, tôi ngồi trên cái thanh ngang ê cả mông, còn Nam thì khoaà chà đạp vá»›i tốc độ nhanh, chạy Ä‘ua vá»›i sá»± oi bức cá»§a ông trá»i. Tôi nhá»› có lần khi vừa ra khá»i thà nh phố là đầu óc tôi choáng voáng, lần ấy Nam lo lắng lắm, Nam cứ sợ tôi chết, Nam đâu biết bệnh cÅ© cá»§a tôi tái phát, hầu như còn lúc há»c tiểu há»c là tôi đã mắc chứng bệnh thiếu máu nà y rồi
Má»—i lần bệnh tái phát trông tôi tháºt tệ haị, nà o là chóng mặt, buồn nôn, toà n thân toát mồ hôi lạnh, mặt xanh xao và mắt thì lúc nà o cÅ©ng muốn nhắm nghiá»n laị, trông tôi rất đỠđá»ng, mà những lúc như thế thì tôi hay nói sảng, đầu óc tôi đơn giản nghÄ© nếu chết ngay lúc ấy sẽ là giải thoát, chứ bị hà nh hạ bằng chứng bệnh quaà ác nà y tôi thấy như bị dà y vò khổ sở
Nam lo cho tôi lắm, Nam chở tôi tới quán cóc gần đó mua nước nóng, nhúng khăn đắp lên trán tôi, và đặt đầu tôi gói trên bắp vế của Nam, tôi thấy Nam hoảng hốt, mắt tôi lim dim, nhưng ý thức thì vẫn còn, tôi trấn an Nam:
-Bình không sao đâu, sẽ chóng qua thôi mà !
Vá»›i Nam chỉ cần lần chăm sóc đó, Nam đã tá»± cho mình là ngưá»i lá»›n, và dÄ© nhiên tôi chợt thà nh đứa trẻ. Nam kể vỠước mÆ¡ cá»§a Nam. Nam noÃ:
-Mình từng ao ước sau nà y sẽ thà nh kiến trúc sư, nhưng bây giỠthì hết rồi...
Tôi ngạc nhiên há»i:
-Sao thế? Nam vẽ nhà cá»a Bình thấy đẹp lắm, chắc chắn Nam sẽ trở thà nh kiến trúc sư mà , biết đâu khi Nam trở thà nh kiến trúc sư, Bình lại nhá» Nam thiết kế nhà cho Bình đó hì hì
Nhưng Nam kiên quyết:
-Không, mình đã chá»n má»™t ước mÆ¡ khác
Tôi lại há»i
-Ước mơ gì?
-Mình sẽ thà nh má»™t bác sÄ© gioỉ- Nam tá»± tin trả lá»i- mình sẽ giúp nhiá»u ngưá»i là nh bệnh, và Bình...mình sẽ chữa cho Bình khá»e mạnh
Mắt Nam rá»±c sáng, những tia sáng kỳ vá»ng, không hiểu sao tôi chợt xúc động, xiết chặt tay Nam, cá»§ng cố thêm nghị lá»±c:
-Bạn sẽ là m được Ä‘iá»u mình muốn thôi Nam à !
Rồi những ngà y vui vẽ cÅ©ng không còn bao nhiêu, đột nhiên Nam đòi vá» quê chÆ¡i, và muốn rÅ© tôi theo cùng, nhưng tôi đã khéo léo từ chối, vì tôi biết mình không thể Ä‘i đâu xa, mà lại qua đêm tá»›i mấy tuần như váºy. Vá»›i má»™t ngưá»i con gái thì Ä‘iá»u ấy là tối kỵ, vả lại tánh tôi cÅ©ng hÆ¡i nhút nhát. Từ trước tá»›i giá» chẳng khi nà o Ä‘i xa, toà n quanh quẩn ở nhà , ở khu phố cá»§a mình. Tôi cÅ©ng muốn Ä‘i xa má»™t lần nhưng ngặt nổi còn gia đình, còn cha mẹ, tôi sợ mẹ tôi sẽ nghÄ© tôi là đứa con gái hư há»ng, dám bá» gia đình Ä‘i theo má»™t thằng nhóc, nghÄ© tá»›i đó tôi đã thấy rùng mình rồi
Mà đi chÆ¡i xa thì trong ngưá»i phải có tiá»n, mà tôi thì chưa có là m gì có tiá»n, nếu Ä‘i theo thì Nam sẽ cà ng mang thêm gánh nặng, chÃnh vì quá nhiá»u lý do mà tôi đà nh để Nam ra Ä‘i má»™t mình, tôi biết Nam buồn nhiá»u lắm, nhưng Nam cÅ©ng thông cảm, tôi tháºt sá»± không nghÄ© sau lần ấy, Tôi và Nam Ä‘á»u Ä‘i hai hướng Ä‘á»i khác nhau, và chúng tôi mãi mãi trở thà nh xa lạ trong nhau
Nam Ä‘i vá» quê là và o khoảng cuối mùa hè năm 1997, và Nam đã không còn quay lại lá»›p há»c vẽ nữa, anh chuyên tâm và o việc há»c chÃnh quy cá»§a mình, còn tôi từ khi mất Ä‘i má»™t ngưá»i tri âm thì tôi đã không còn thiết tha vẽ tranh, tôi cÅ©ng nghÄ© há»c ngay sau đó, và những bức tranh thiên nhiên mà tôi vẽ khi còn ở bên Nam tôi cất nó và o má»™t góc tá»§ xem như là ká»· niệm vá» má»™t ngưá»i bạn mắt kÃnh dá»… thương, nhiá»u lúc nhá»› vá» Nam, nhá»› vá» ká»· niệm hai đứa thì trang giấy và bút má»±c luôn là ngưá»i bạn để tôi trải xúc cảm cá»§a mình, tôi dà nh cho Nam má»™t tình cảm lấp lá»ng, tôi là m thÆ¡ cho Nam, Ä‘em cả tên anh và o trong bà i thÆ¡, mà bây giá» Ä‘á»c lại sao thấy tháºt trẻ con:
Chuyện ngà y xưa chừ đi và o dĩ vãng
Nam và Bình như hai kẻ chẳng quen
Chỉ nhìn nhau, hiểu nhau qua ánh mắt
Má»™t lá»i chà o cÅ©ng khách saó. Vì sao?
Ừ thì thôi cứ xem như xa lạ
Suốt cuá»™c Ä‘á»i là hai kẻ quen sÆ¡
Bình va Nam giống hai vì sao lạc
Trên bầu trá»i trong vÅ© trụ bÆ¡ vÆ¡
Ngà y chia tay đôi ngưá»i Ä‘i hai lối
Lá»i từ giã còn ở tuốt đầu môi
Muốn thốt ra cho bạn lòng thấu hiểu
Nhưng ngặt nổi ngưá»i ấy vá» quê rồi
Ngà y chia tay lá»›p há»a thầy bạn cÅ©
Kỷ niệm đầu Bình gữi hết lại đây
Chỉ mong Nam xoá chuỗi ngà y yêu dấu
Anh em mình giá» mãi mãi xa rá»i
...
Có lẽ chỉ là thá»i bồng bá»™t nhưng việc anh chà ng chinh phục tôi đó lại là sá»± tháºt, tôi bị cuốn hút bởi vẽ lãng tá» cá»§a anh, đôi mắt Ä‘a tình nè, cái môi ưa huýt sáo, tánh tình thì vui vẽ....còn tôi trong hồn anh thì là cây cá» dại, anh từng bảo:
-Chị là cây cá» dại cá»§a em, em thưá»ng thÃch rong chÆ¡i khắp nÆ¡i và có lúc em sẽ ngã mình xuống cá» dại mà nghÄ©, liệu chị có thể bên em được ko?
Oh, má»™t câu nói trẻ ranh tháºt dá»… thương, tôi gáºt đầu đồng ý
-CỠdại thì dù bất cứ nơi nà o cũng sinh trưởng được, mong mình mãi là bạn tốt
|

12-09-2008, 01:02 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 3:
Không há»c vẽ nữa, tôi bắt đầu vạch má»™t bước ngoặt má»›i cho mình, tôi muốn Ä‘i là m, vừa là m vừa há»c, đó là tiêu chà để có thể sá»›m vươn tá»›i ước mÆ¡ là m Văn sÄ© , mà muốn trở thà nh nhà văn thì chỉ còn phương pháp vừa tiếp cáºn vá»›i chữ nghÄ©a thì phải tiếp cáºn luôn ở ngoaì xã há»™i, nhiá»u khi nhìn cách xã giao, quan sát cách là m việc cÅ©ng là má»™t phương thức trao dồi kinh nghiệm ăn nói và xá» sá»± vá»›i những ngưá»i chung quanh, từ những cái chung quanh mình Ä‘em và o truyện thì sẽ có tÃnh chân tháºt hÆ¡n, mà nhân váºt cá»§a mình dưá»ng như cÅ©ng có cái hồn.
Tháºt trùng hợp cho tôi là sau suy nghÄ© ấy, thì cô tôi cÅ©ng Ä‘ang cần ngưá»i phụ trông nom hà ng hóa vá»›i mình, cô tôi đã tìm tá»›i tôi nhá» giúp việc, chỉ giúp thôi chứ không tiá»n bạc gì cả, tôi thấy dù gì mình cÅ©ng rãnh rá»—i, vả lại là ngưá»i trong nhà nên tôi đã nháºn lá»i mà không cần suy tÃnh, tôi đâu ngá» là tôi đã Ä‘i sai hướng và phÃa trước chặng đưá»ng mình sắp Ä‘i là giông gió, là tổn thương, là mất danh dá»±, là ô nhục, là ... Ä‘au lòng!
Cô tôi bán hà ng kim khà điện maý, đồ gia dụng trong các cÆ¡ quan xà nghiệp, má»—i lần Ä‘em hà ng Ä‘i bán là thuê cả hai ba xe tải chở, cô tôi thuá»™c dạng ngưá»i môi miếng, lanh lợi và rất kháo vát trong má»i tình huống. Lúc trước cô Thạnh (tên cá»§a cô tôi) là giáo viên dạy anh văn ở trưá»ng Maricuri, sao nà y lấy chồng là thợ má»™c thì cô tôi chuyển sang buôn bán thuốc tây, thưá»ng Ä‘i buôn ở nước Laò, Campuchia, sau nà y do cảnh sát biên giá»›i kiểm tra nghiêm ngặt cô tôi lại trở vá» vá»›i công việc gia sư dạy tại nhà , sống vá»›i chồng và sinh duy nhất má»™t cô con gái đặt tên Mỵ, Mỵ rất xinh xắn, cặp mắt nó tròn xoe như hai há»™t nhãn, cái môi lúc nà o cÅ©ng cong cá»›n, Khi Mỵ vừa lên 11 tuổi thì cô tôi bắt đầu ly hôn và tái giá, nói chung cuá»™c Ä‘á»i cá»§a cô tôi là má»™t chuổi dà i phức tạp mà tôi thì chỉ hiểu lÆ¡ mÆ¡, tánh tôi không thÃch soi mói Ä‘á»i tư cá»§a ai cả, nên tôi không quan tâm gì mấy chuyện ngưá»i lá»›n, tôi chỉ biết chồng sau cá»§a cô lá»›n tuổi hÆ¡n cô nhiá»u, tôi chẳng mấy thiện cảm gì vá»›i ông ta, ông ta tên Tuân, ông ta có tánh khoe cá»§a và nói khoác, ông ta mặt mà y trông bặm trợn, cặp mắt thì dữ dằn,lại còn để cả râu quay nón, chiá»u cao thì thiếu mà chiá»u rá»™ng thì dư, cái bụng phệ cá»§a ông ta cứ như caà trống, ông ta là m tôi không có Ä‘iểm nà o chấm là được mắt, mà những ngưá»i có quá nhiá»u khiếm khuyết, hiếm khi là ngưá»i tốt, mà quả tháºt ông ta đâu có tốt, ông ta đã là m hại tôi, đã Ä‘em tá»›i sá»± xui xẽo và đau đớn cho tâm hồn tôi, đó là chuyện cá»§a tháng ngà y vá» sau, còn bây giá» thì tôi Ä‘ang phấn khởi vá»›i công việc má»›i, tôi Ä‘ang chân ướt chân ráo bước và o xã há»™i, và cứ vững tin trước mắt là má»i Ä‘iá»u tốt đẹp, nhưng tháºt bi đát...
Mấy ngà y đầu công việc có vất vả, nhưng rồi cÅ©ng Ä‘i và o trình tá»±, tôi há»c đựơc nhiá»u thứ lắm, tôi biết đựơc nổi cá»±c khổ cá»§a công nhân nây lưng là m mà không đủ sống, nổi khốn khổ cá»§a những ngưá»i buôn bán v**** hè, trá»i nắng tránh trá»i mưa, rồi gánh hà ng cá»§a cô tôi nhiá»u lúc cÅ©ng có cái khổ sở, thà dụ như tá»›i công ty nà o mà có nhà ăn thì ngà y đó khá»i lo nắng gió, còn có những chổ như công ty dệt Việt thắng thì chúng tôi phải dá»±ng rạp, rồi ráp bà n để đựng hà ng, gặp trá»i mưa thì lo tìm tấm bạc mà che chắn, tÃnh tôi có chút xÃu vụng vá» nên má»—i khi có sai sót là bị mắng tÆ¡i tả, những ngà y đó tháºt sá»± là những ngà y cÆ¡ cá»±c mà tôi khó quên, ba tháng đầu tôi chỉ phụ giúp không công, nhưng cô tôi chắc thấy đựơc sá»± tÃch cá»±c cá»§a tôi nên đã tặng cho tôi chiếc đồng hồ mặt và ng coi như tiá»n công, cô còn hứa hẹn sẽ trả lương cho tôi má»—i ngaỳ, mức lương 20.000 để ăn quà vặt ấy mÃ
Nhưng tôi chẳng bao giỠăn uống gì phung phà cả, nên số tiá»n ấy tôi dà nh hết và o việc mua sắm cho sở thÃch, tôi rất ghiá»n tiểu thuyết nên tôi mua rất nhiá»u truyện chỉ duy nhất cá»§a tác giả Quỳnh Dao, và tôi còn mua cả đĩa nhạc, cả sổ tay, sổ chép thÆ¡ và bút mà u đủ loaị, ba mẹ tôi phải lắc đầu vì tôi, có khi ba tôi không có tiá»n để lai rai và i xị thì tôi cÅ©ng cho ba tôi má»™t Ãt nữa, rồi khi ba tôi là m ăn đựoc thì cho ngựơc lại tôi
Từ khi sanh ra cho tá»›i giá» thì hình như tình cảm cha con tôi không mấy thân thiết, bởi thế tôi luôn đối chá»i và nghịch lại ý ba, trong khi anh và em tôi Ä‘á»u rất nghe lá»i, còn đối vá»›i mẹ thì tôi kÃnh trá»ng vô cùng, tôi là đứa con gái hay khóc, mà má»—i lần tôi khóc thì chỉ có mình mẹ tôi dà nh dá»—, tôi thầm ao ước má»™t ngà y nà o đó mình khóc thì sẽ có bạch mã hoà ng tá» dá»— , mẹ tôi thương tôi lắm, mặc dù có phản đối việc tôi viết văn, nhưng không bao giá» phản đối ra mặt như ba tôi đâu, có hôm ba tôi nháºu xỉn vỠông gây chuyện vá»›i mẹ thì lại lôi tôi ra mắng, và có lần còn đòi đốt hết thÆ¡, nhạc cá»§a tôi nữa, kỳ thá»±c cái ngà y đó tôi ghét ba tôi kinh khá»§ng, và tôi thá» sẽ không nói chuyện vá»›i ngưòi nữa
Ba tôi mắng tôi mất daỵ, bảo tôi đứa con gái cung trăng, yêu đương nhảm nhà rồi sẽ khổ cuá»™c Ä‘á»i, tôi quá bức xúc chỉ còn biết khóc và chạy và o mở tá»§ lấy hết thÆ¡ nhạc (chỉ là bản sao thôi, tôi bà y hết trước mắt ba tôi và hét to Xé Ä‘i, cứ xé Ä‘i) ba tôi lúc ấy ngá»› ngưá»i, trợn trừng mắt giáºn dữ, mẹ tôi thì láºt Ä‘áºt kéo tôi và o lòng che chắn, em tôi vá»™i vã thu gom hết các quyển táºp chép truyện, chép thÆ¡ tôi viết mang Ä‘i giấu. Tôi cứ nghÄ© mình sẽ đón nháºn má»™t tráºn đòn thê thảm nữa đây, nhưng không ba tôi chỉ lắc đầu noÃ: (con vá»›i cái toà n ngá»— nghịch) rồi ông Ä‘i và o buồng nằm ngá»§ tá»›i sáng
Sau vụ việc ấy tôi thấy mình có hÆ¡i quá đáng, tôi không biết phải là m sao nói lá»i xin lá»—i vá»›i ba tôi, tôi đà nh viết và o tá» giấy, ná»™i dung thì vá»n vẹn chỉ má»™t giòng thÆ¡
(Xin lá»—i cha, cha bá» qua
Con gái ngỗ nghịch là m cha buồn lòng)
Tôi xếp tá» giấy, gấp lại nhá» xÃu và nhẹ nhà ng nhét và o túi áo sÆ¡ mi mà ba tôi hay mặc Ä‘i tiệc tùng bè bạn. Tôi nghÄ© là ba tôi có lẽ đã Ä‘á»c được lá»i xin lá»—i cá»§a tôi, nên tối hôm sau đã mua vá» cho tôi má»™t con búp bê Babie, mẹ tôi thì ngạc nhiên, em tôi thì ganh tỵ, còn tôi chẳng hiểu sao lại phá lên cưá»i, trông khi ba tôi nghiêm mặt hoỉ: (Con không thÃch chÆ¡i búp bê à ? váºy thì...)
Ba tôi nhìn sang em gái tôi, em tôi mắt sáng rỡ vì nghÄ© búp bê xinh đẹp ấy sẽ là cá»§a nó, nhưng không tôi đã nhanh tay Ä‘em con búp bê ôm và o lòng, và noÃ:
-Không, con thÃch lắm.- Quay sang em tôi, tôi lại cuá»i -chị em mình cùng chăm sóc babie nhé
Nó Ä‘ang xụ mặt chợt nhiên tươi lên hẳn, nó gáºt đầu lia liạ, hai bÃm tóc nó Ä‘ong đưa trông tháºt dá»… thương, còn tôi thì tâm trạng lúc ấy rối rắm lắm, tôi nghÄ© ba tôi không muốn tôi lá»›n, nguá»i sợ tôi lá»›n sẽ Ä‘a sầu Ä‘a cảm, rồi có những ý nghÄ© không hay, nên má»›i muốn tôi mãi là trẻ con không chừng. Mà vá»›i má»™t ngưá»i Ä‘ang ở lứa tuổi mÆ¡ má»™ng như tôi thì đâu biết rồi sẽ có những chuyện đáng tiếc gì xảy ra.
Tối ấy tôi ngá»§ không được, cứ mãi nghÄ© vá» ba tôi, và con búp bê là tôi không sao chợp mắt, dù sao thì ngưá»i cÅ©ng chỉ muốn tốt cho tôi thôi, nên tôi đã viết thêm má»™t bà i thÆ¡ nhá» rồi nhét và o túi quần cá»§a ba tôi hay mặc Ä‘i là m, bà i thÆ¡ ngắn, dà dá»m và hà i hước:
Con gái ba biết dại khá»
Biết mÆ¡ má»™ng, biết đợi chá» ngưá»i dưng
Ba tặng búp bê con há»ng ưng
Tặng con hoà ng tỠđể cưng con suốt Ä‘á»i
Tháºt ra tôi chỉ muốn đùa vui thôi, nhưng không ngá» ba tôi nổi giáºn, thế là tôi đà nh là m con ngoan suốt cả tuần, không Ä‘i bán hà ng phụ cô mà lo bếp núc, không Ä‘i chÆ¡i vá»›i bạn thá»i trung há»c mà ở nhà giặt đồ, á»§i aó, má»—i lần đóng vai thục nữ là tôi thấy mình háºu Ä‘áºu là m sao ấy, chiên cá, cá khét, luá»™c rau muống thì bấy nhừ, nấu cÆ¡m thì cÆ¡m khô... Ba tôi cứ ca cẩm maÄ©:
-Con như váºy ai mà dám rước, đừng mÆ¡ hoà ng tá» nữa con Æ¡i!
Tôi vỠthở daì:
-Không ai lấy thì con đi tu
Tôi mỉm cưá»i bâng quÆ¡, tôi mà đi tu thì chùa chiá»n nà o dám chứa, má»™t con bé lúc nà o cÅ©ng đầy ắp chuyện yêu đương, má»™t con bé lúc nà o cÅ©ng toan tÃnh xa vá»i, chẳng đầu chẳng Ä‘uôi là má»™t con bé ở trên trá»i. Ôi, Bình Æ¡i mi hãy trở vá» vá»›i thá»±c tại Ä‘i, hoà ng tá» cá»§a mi còn táºn đẩu táºn đâu, cứ vui vẽ và chấp nháºn thá»±c tế mi má»›i khôn lanh đựơc
|
 |
|
| |