 |
|

04-04-2009, 01:58 PM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jul 2008
Bà i gởi: 22
Thá»i gian online: 7 phút 50 giây
Thanks: 25
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Vì sao rơi trong đêm - Hoà ng Thu Dung
Vì sao rơi trong đêm
Hoà ng Thu Dung
Toà nhà đồ sá»™ cá»§a công ty liên hợp nằm chìm trong ánh sáng má» má», chỉ ở tầng lầu hai đèn còn sáng rá»±c, ồn à o tiếng cưá»i nói, âm thanh vằng xuống táºn đưá»ng.
Tôi theo ngưá»i tà i xế Ä‘i lên từng báºc thang, tối nay chú Quang cho ông ấy đến đón tôi vá»›i má»™t lá»i nhắn ngắn gá»n " Con đến công ty ngay, tối nay chú có liên hoan"
Thế là tôi đi.
Hầu như bất cứ chuyến công tác hay há»™i há»p ở đâu, chú Quang cÅ©ng dẫn tôi Ä‘i theo, và tôi Ä‘ang thất nghiệp, không Ä‘i chÆ¡i thì ở nhà là m gì. Buồn chết, tôi sợ bị buồn lắm.
Dãy hà nh lang vắng hoe, chỉ có phòng cuối là nhá»™n nhịp, cánh cá»a bằng kÃnh khép há» qua lá»›p kÃnh tôi thấy mấy chục cặp mắt đổ dồn ra cá»a. Trá»i Æ¡i, chỉ toà n là con trai có lẽ chú Quang nói gì đó nên há» chá» gặp tôi như chá» gặp má»™t sinh váºt ngoà i trái đất bay tá»›i. Tôi ngượng ngáºp đứng ở cá»a, không biết phải và o như thế nà o. Tôi chả run đâu, nhưng cÅ©ng hÆ¡i ngan ngán. Cả phòng toà n con trai thế nà y, kể cÅ©ng dá»… sợ lắm chứ. Không biết chú Quang bảo tôi đến đây là m gì. Chú nà y tháºt khó hiểu .
Tôi đang hoang mang thì chú Quang đi đến nắm tay tôi :
-Vô đây con , vô ngồi cạnh chú nầy đừng sợ
Tôi rụt rè Ä‘i và o, ngồi xuống má»™t chiếc ghế đầu bà n, mấy chục cặp mắt lại chÄ©a và o tôi đầy tò mò. Không hiểu há» nhìn gì, là m như từ nhỠđến lá»›n há» chưa thấy con gái lần nà o, bá»™ há» không sợ ngưá»i khác lúng túng sao chứ
Chợt má»™t giá»ng nói vang lên :
-Giám đốc có cô cháu xinh quá
Tôi ngước nhìn vá» hưá»ng ấy , đó là má»™t ngưá»i đà n ông có nụ cưá»i tháºt khó ưa , tôi chưa thấy ai có chiếc bụng to hÆ¡n ông ấy ( chắc trong đó chứa nhiá»u bia lắm )
Thấy tôi nhìn , ông ấy lại cưá»i :
-Cháu được bao nhiêu tuổi rồi anh ChÃn ?
Chú Quang cưá»i dá»… dãi :
-Hai mươi bốn
Ông ấy vươn ngưá»i tá»›i , gắp cho tôi má»™t con tôm tháºt to :
-Ăn đi con ,cứ thoải mái đừng sợ
Tôi láºp tức hết ác cảm vá»›i ông ấy ngay ( ai mà ghét được ngưá»i cho mình ăn chứ )
Tôi nhìn ông nhỠnhẹ :
-Cám ơn chú
-Con gái hiá»n quá nhỉ ?
Ở phÃa vuông góc bà n , có những tiếng rì rầm bà n tán :
-Cô ta chả có vẻ gì là nữ đạo diễn cả , tao tưởng đạo diễn phải ngầu lắm chứ .
-Ừ nghe giám đốc nói , tưởng sẽ xuất hiện một nà ng nữ tướng dữ dằn lắm .
-Cô ta có vẻ nữ sinh hơn
-Nhìn cô ta thuỳ mị đó chứ
-Và đẹp nữa
-Äẹp thì không đáng nói , nhưng con gái là m nghỠđạo diá»…n mà có vẻ nhu mì váºy kể cÅ©ng lạ
Tôi nhìn há» , từ nãy giá» chỉ có má»™t ngưá»i con trai ngồi yên , tá»±a ngưá»i và o thà nh ghế . hắn xoay xoay lon bia trên tay , dáng Ä‘iệu uể oải . Bất chợt hắn nhếch mép cưá»i :
-Khoan nháºn xét vá»™i đã , tao thấy cô ta không hiá»n như tụi mà y nghÄ© đâu hoa hồng nà o mà chẳng có gai
Tôi ngồi lặng , căng thẳng lắng nghe , hắn là ai mà soi mói tôi thế , nãy giá» tôi có chá»c ghẹo gì hắn đâu chứ
Ngưá»i con trai ngồi cạnh hắn láºp tức cãi lại :
-Äừng nghÄ© xấu ngưá»i ta mầy , gai đâu mà gai , tao thấy cô ta dá»… thương đó chứ
-Thì mầy cứ giữ lấy ấn tượng cá»§a mầy , tao có cản đâu , nhưng theo tao thì cô ta không hiá»n . Con gái mà có cặp mắt như thế dứt khoát không phải loại ngưá»i đơn giản . Cô ta biết giấu bản chất cÅ©a mình đấy , nhìn là biết ngay .
-Thằng Duy đúng là bác sÄ© phẫu thuáºt , nhìn ai cÅ©ng phân tÃch xem ngưá»i đó có cấu tạo thế nà o , mệt mầy quá .
Thì ra hắn là bác sÄ© , nhưng sao hắn lại ở đây , buổi liên hoan hôm nay toà n là những kỹ sư và những ngưá»i lãng đạo cá»§a công ty , chú Qaung bảo tôi thế mà . Tá»± nhiên tôi thấy tò mò vá» hắn
Duy nhún vai :
-Nhưng sao nãy giá» tụi mình quan tâm đến cô ta nhiá»u váºy , ngưá»i ta ra sao kệ ngưá»i ta
Hắn nâng ly lên :
-Tụi mầy má»i tao đấn đây để nghe phê bình ngưá»i ta hả ?
Những cánh tay nâng ly lên , má»—i ngưá»i má»™t tiếng ồn à o :
-Thì thôi , không nói đến cô ấy nữa . Dô đi
-Khoan đã , tụi mình uống chúc mừng cái gì đây
-Rồi ,chúc mừng buổi liên hoan hôm nay có má»™t ngưá»i đẹp đến dá»± -Äồn ý , chúc mừng phái đẹp
Gã con trai tên Duy khẽ nhún vai :
-Chúc mừng
Tôi ngồi im , cúi nhìn bình hoa trước mặt
Chợt má»™t gã con trai đứng dáºy , ly bia trên tay , Ä‘i đến cạnh chú Quang
-Chú cho phép con là m quen với Như Phượng , được không chú ?
Chú Quang gáºt đầu , cưá»i dá»… dãi :
-ÄÆ°á»£c , cứ má»i nó Ä‘i , tao không khó khăn đâu
Hắn quay qua tôi :
-Xin tá»± giá»›i thiệu nhé , tôi tên Phúc Thanh , xin phép má»i phượng nhấp môi má»™t chút là m quen . phượng đồng ý không ?
Tôi hÆ¡i ngước lên , nhẹ nhà ng đón lấy chiếc ly trên tay Phúc Thanh mÃm môi và o thà nh ly rồi trả lại hắn . Hắn lắc đầu :
-Không được , Phượng uống thế thì Ãt quá , như váºy chưa đủ
Tôi nhỠnhẹ :
-Dạ thôi , xã giao với anh bao nhiêu đó đủ rồi , Phượng không biết uống bia
-Sao váºy ?
-Dạ không sao hết , chỉ tại Phượng không uống được
Phú Thanh như muốn kéo dà i phút đứng bên tôi , hắn kép nà i :
-Một tà thôi mà Phượng
-Dạ thôi
-Phượng nỡ phụ lòng tôi sao
"Trá»i , má»™t câu nói văn hoa không chịu được " mà sao hắn cải lương thế. Tôi mỉm cưá»i và dịu dà ng từ chối. Nhóm con trai ở bên kia bà n ngồi yên theo dõi tôi và hắn.
Trưá»ng Duy nheo mắt nhìn tôi mỉm cưá»i má»™t nụ cưá»i khó hiểu
Rồi hắn đứng lên , đủng đỉnh Ä‘i vá» phÃa tôi , giằng ly bia trên tay Phúc Thanh lì lì nói :
-Bây giỠđến lượt tao , mầy đi chỗ khác đi
Và hắn cúi xuống nói nhỠvà o tai tôi :
-Tôi biết nếu cần cô cÅ©ng uống cả ly như ai . Xin má»i
Tôi ngước lên , hÆ¡i trừng mắt nhìn hắn . Hắn vẫn cúi xuống Ä‘iá»m tÄ©nh nhìn xoáy và o mắt tôi ,má»™t tia nhìn áp đảo
Tôi quay đầu Ä‘i , giá»ng khô khan :
-Tôi không biết uống
-Có chứ . Tôi tin chắc là cô cÅ©ng uống được chút Ãt ,nhìn mắt cô là tôi biết ngay
Hắn gần như ấn chiếc ly và o tay tôi :
-Xin má»i
Tôi máy móc ká» ly và o môi . Há»›p má»™t ngụm . Trưá»ng Duy gáºt đầu hà i lòng :
-Có thế chứ
Rồi hắn lững thững Ä‘i vá» chá»— ngồi , gương mặt kÃn đáo không má»™t cảm xúc .
Phú Thanh bá»—ng đứng dáºy , Ä‘i khệnh khạng đến bên tôi cúi xuống . Mùi bia phả ra là m tôi nhá»™n nhạo váng vất , tôi giáºn vô cùng , nhưng vẫn cố cưá»i hòa nhã vá»›i hắn. Hình như cá» chỉ cá»§a tôi không lá»t khá»i cặp mắt cá»§a Trưá»ng Duy , tôi thấy hắn nhếch môi cưá»i má»™t mình . Chết tiệt cặp mắt cá»§a hắn Ä‘i , việc gì mà hắn cứ soi mói tôi hoà i thế .
Tôi ngồi yên , lÆ¡ đãng nghe Phúc Thanh mà không hiểu hắn nói gì . Ãnh mắt sắc bén cá»§a Trưá»ng Duy là m tôi gá»n gợn , xốn xang . Hắn cứ ngồi yên , đầu nghiêng nghiêng nhìn tôi , và má»—i lần tôi nói má»™t câu gì đó , hắn lại nhưá»ng mắt lên hoà i nghi , ánh mắt ấy như muốn bảo :" Tôi đã hiểu thấu tim Ä‘en cá»§a cô rồi , nếu được cô sẽ bảo thằng Phúc Thanh rằng : anh không xứng đáng vá»›i tôi chứ gì .Cứ gai góc Ä‘i cô bé , đừng có là m ra vẻ hiá»n là nh như thế , không qua khá»i mắt tôi đâu "
Không chịu nổi tia nhìn cá»§a Trưá»ng Duy , tôi hÆ¡i cụp mắt xuống .Nhưng cảm thấy tức mình , tôi ngẩng lên hếch mÅ©i lên thách thức . Hắn ngả ngưá»i ra sau , cưá»i lÆ¡ đãng ... Äúng là con ngưá»i nguy hiểm
Buổi liên hoan hôm nay lãng nhách dá»… sợ . Tá»± nhiên chú Quang bắt tôi đến đây để ngồi nghe toà n chuyện vá»› vẩn . Tá»± nhiên há» chúi mÅ©i và o khen tôi hiá»n thùy mị ... má»™t lô nhá»ng tÃnh tốt mà tôi không há» có . Thế rồi trong đám ấy , má»™t gã con trai đầy gai góc cố chứng minh cái Ä‘iá»u ngược lại . tôi có bảo là mình hiá»n đâu , nhưng bằng cách nhìn cá»§a hắn thì tôi là con ngưá»i sắc sảo đáng gưá»m ... Là m như tôi dá»… sợ lắm váºy .
Váºy mà không hiểu sao tôi thấy ngán hắn . bá»±c mình gì Ä‘au ấy .
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by khungcodangcap; 04-04-2009 at 04:25 PM.
|

04-04-2009, 02:17 PM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jul 2008
Bà i gởi: 22
Thá»i gian online: 7 phút 50 giây
Thanks: 25
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Tôi Ä‘ang Ä‘á»c sách thì có tiếng chuông reng ngoà i cổng , tôi chạy xuống . Tháºt không tin và o mắt mình , Trưá»ng Duy và Phúc Thanh Ä‘ang đứng đó .Dáng Ä‘iệu Phúc Thanh có vẻ bồn chồn .Trưá»ng Duy bình thản ngó lÆ¡ ra đưá»ng .
Tôi mở rá»™ng cánh cá»a :
-Hai anh và o nhà chơi
Ngồi đối diện vá»›i nhau bên chiếc bà n tròn . Trưá»ng Duy ung dung rút thuốc châm lá»a hút , Phúc Thanh lúng túng bẻ những ngón tay nghe rắc rắc . Và sau khi đã bẻ đủ mưá»i ngón , có lẽ không còn gì để bẻ nữa hắn bắt đầu vuốt má»› tóc bù xù , nhìn mà tá»™i ghê
Tôi dịu dà ng :
-Má»i hai anh uống nước
-À ,vâng ...vâng
Phúc Thanh hấp tấp cầm ly nước uống má»™t hÆ¡i , rồi vụng vỠđặt xuống bà n . Tôi thấy ly nước vÆ¡i còn có chút xÃu
Phúc Thanh lại liếm môi :
-Nước ngá»t ghê
"Nước trà mà ngá»t gì " ông nà y buồn cưá»i ghê . Tôi che miện giấu má»™t nụ cưá»i khó nén . Hình như Trưá»ng Duy đá chân Phúc Thanh má»™t cái . hắn ngồi im như phá»—ng
Tôi nhỠnhẹ :
-Sao anh biết nhà Phượng váºy ?
-Tụi nà y há»i chú Quang , nhà Phượng dá»… tìm quá , tìm là gặp liá»n , trên đưá»ng cứ sợ Phương không có nhÃ
Tôi há»i lại :
-Nếu Phượng không có nhà thì sao ?
-Thì ...á» ...à ..Thì tụi tôi sẽ ngồi chá»
Nhìn Phúc Thanh có vẻ khổ sở , tự nhiên muốn trêu hắn một tà , tôi dịu dà ng :
-Nhưng ba mẹ Phượng không biết hai anh thì sao ?
Phúc Thanh cà ng lúng túng : trá»i ạ , đôi tay hắn bắt đầu huÆ¡ loạn xạ
-Æ .. Æ¡...thì ...
Trưá»ng Duy xen và o , giá»ng Ä‘iá»m đạm :
-Tôi tin hai bác sẽ vui lòng để bá»n tôi ở đây vì ...
Hắn nheo mắt nhìn tôi :
-Vì ngưá»i lá»›n bao giá» cÅ©ng phân biệt được bạn bè Phượng vá»›i kẻ trá»™m , đúng không Phượng ?
Äúng là miệng lưỡi Tô Tần .Tôi ngồi im , định bảo hắn "coi chừng ,nhìn anh chẳng khác há» mấy đâu ".Nhưng thôi , lỡ hắn có tung ra mô5t đòn thì sợ đỡ không nổi . Thôi tránh voi chẳng xấu mặt nà o .
Tôi chớp mắt , gương mặt vô tội
Trưá»ng Duy lim dim mắt quan sát phản ứng cá»§a tôi , anh ta cưá»i khẽ , nụ cưá»i như muốn nói " cô giấu mình kỹ lắm , nhưng rồi xem , tôi sẽ biết cách moi những chiếc gai cá»§a cô bẻ Ä‘i . ChỠđấy !"
Tôi hơi cong môi lên , rồi chẳng thèm quan tâm đến anh ta nữa , nhìn Phúc Thanh :
-Anh Thanh hôm nay có đi là m không ?
-Có chứ , đi là m vỠlà đến nhà Phượng ngay đấy , chưa kịp ăn cơm nữa
Trưá»ng Duy liếc Phúc Thanh , như muốn bảo " thằng ngáo " .Anh ta có vẻ quê vá»›i tôi và cứ gưá»m gưá»m nhìn tôi phản ứng . Tôi vẫn nhẹ nhà ng nhìn Phúc Thanh :
-Anh Thanh đi là m cả ngà y chắc mệt lắm hả ?
-Äâu có là m cả ngà y mà mệt Phượng , trưa cÅ©ng có giá» nghỉ nữa
-Váºy à ?
-Ừ
Tôi ngồi im , chẳng biết nói gì thêm nữa , tháºt khó mà gợi chuyện vá»›i anh chà ng nà y
Thấy tôi im lặng ,Phúc Thanh có vẻ lúng túng , hắn như khổ sở tìm cách nói chuyện mà chẳng biết phải bắt đầu từ đâu , chỉ biết đưa mắt nhìn Trưá»ng Duy cầu cứu . Rồi như nghÄ© ra Ä‘iá»u gì đó hắn há»›n hở :
-Chiá»u nay trá»i đẹp ghê há Phượng ?
-Dạ
-Chắc Phượng đâu có là m gì hả ?
-Dạ , Phượng còn báºn công chuyện buổi tối
Phúc Thanh như cụt hứng , lại im lặng rồi nói vớ vẩn :
-Hai bác có khoẻ không Phượng ?
-Dạ khoẻ
-Phượng lúc nà y bình thưá»ng chứ ?
-Dạ bình thưá»ng
-Mấy cô em Phượng cũng khoẻ hả ?
-Dạ khoẻ
"Còn bà dì cá»§a Phượng nữa , anh há»i váºy là bá» sót rồi đấy " tôi nghÄ© thầm , định kê nhẹ Phúc Thanh , nhưng thôi , dù sao thì Trưá»ng Duy cÅ©ng ngồi ở đây
Nãy giá» Trưá»ng Duy ngồi im , như ngao ngán cách nói chuyện ngá»› ngẩn cá»§a Phúc Thanh . Vẻ mặt anh ta như vừa phát hiện mình có má»™t thằng bạn ngáo không chịu được . Bất chá»›t anh ta đứng dáºy , hất mặt vá»›i Phúc Thanh má»™t cái , rồi quay qua tôi , cưá»i lịch sá»± :
- Ghé thăm Phượng một tà , tụi nà y xin phép vỠnghe
Tôi hÆ¡i bất ngá» vì cá» chỉ cá»§a Trưá»ng Duy , nhưng cÅ©ng xả giao :
-Dạ . Hôm nà o rảnh hai anh đến chơi
Phúc Thanh tươi cưá»i :
-Vâng , mai mốt tôi sẽ đến nữa . VỠnghe Phượng
Trưá»ng Duy lầm lì Ä‘i ra cổng . Anh ta có vẻ bá»±c Phúc Thanh . nhìn cung cách cá»§a há» . tôi Ä‘oán Phúc Thanh không dám đến má»™t mình nên nhá» Trưá»ng Duy Ä‘i á»§ng há»™ tinh thần . Hai ngưá»i nà y tháºt buồn cưá»i
Và i hôm sau , Phúc Thanh lại đến và o buổi trưa dÄ© nhiên kèm theo " quân sư "Trưá»ng Duy . Tôi tiếp hai ngưá»i vẩn vá»›i thái độ hồ hởi , má»m mõng
Nhưng xem ra Phúc Thanh chẳng khá hÆ¡n lần trước là bao nhiêu , tháºm chà còn tệ hÆ¡n nữa . và Trưá»ng Duy mấy lần lắc đầu ngao ngán
Vừa ngồi và o bà n , Phúc Thanh nhìn quanh quất :
-Sao nhà Phượng hôm nay vắng váºy ?
-Dạ , ba mẹ Phượng vá» quê chỉ có mình Phượng ở nhÃ
Hắn buột miệng :
-Tế thì tốt quá
Dưới gầm bà n , Trưá»ng Duy đá chân Phúc Thanh má»™t cái . Có lẽ hiểu mình ăn nói linh tinh , hắn loay hoay tìm cách bà o chữa :
-À .. á»...ý tôi muốn nói là không có ngưá»i lá»›n thì thÃch hÆ¡n , dá»… nói chuyện hÆ¡n
Thấy đôi mắt mở lớn của tôi , hắn đâm hoang mang và cà ng lúng túng :
-Æ ... tÃnh tôi nghÄ© sao nói váºy , thẳng lắm , thưá»ng tại vì đến nhà bạn không có ai thÃch có ngưá»i lá»›n kiểm soát cả , ngại lắm . Tôi nói tháºt đấy mà , bá»™ Phượng giáºn hả ?
Tôi chưa kịp trả lá»i , Trưá»ng Duy đã thở hắt má»™t hÆ¡i , lên tiếng , giá»ng xã giao :
-Phượng xin được việc là m chưa ?
-Dạ chưa
-Bây giá» sinh viên má»›i ra trưá»ng khó mà tìm việc , nghá» cá»§a Phượng lại đặc biệt , thất nghiệp hoà i chắc buồn hả Phượng ?
-Buồn lắm anh , Ä‘i ra Ä‘i và o hoà i thấy thá»i gian dà i quá
Tôi cưá»i mÃm :
-Hay là anh Duy dạy Phượng há»c nghá» cá»§a anh Ä‘i , may ra Phượng tìm được việc là m .
Trưá»ng Duy nhướng mắt :
- Tôi chỉ biết có dao mổ với kéo , sợ Phượng không dám tiếp xúc mấy thứ đó chứ
-Chỉ sợ anh Duy không muốn dạy thôi
-Ngược lại , tôi sẵn sà ng . Nhưng sợ lúc đó Phượng lại "đạo diễn " cho tôi là m thứ khác , rốt cuộc không biết mình là ai
Tôi nhăn mũi kê nhẹ :
-Anh là đệ tỠcủa Tô Tần
Trưá»ng Duy đáp lá»… :
-Và Phượng cũng thuộc hà ng " sư muội " của tôi
Chúng tôi báºt cưá»i . Bất giác tôi nhìn và o mắt Trưá»ng Duy , anh ta cung nhìn lại tôi , như má»™t thoáng đồng Ä‘iệu... tôi chá»›p mắt quay Ä‘i
Phúc Thanh quá đơn giản , là m sao nháºn ra được Ä‘iá»u tinh tế ấy
Thấy hắn ngồi cứng Ä‘o , mắt dán và o bức tranh trên tưá»ng , tôi gợi chuyện :
-Anh Thanh thÃch bức tranh đó lắm hả ?
-Äâu có thÃch
-Váºy à , Phượng thấy tranh đó hay ghê , cảnh tháºt sống động , mà u sắc vừa thá»±c vừa hà i hoà nữa
Phúc Thanh khoát tay :
-Ôi , cảnh váºy mà đẹp gì , tôi khoái tranh vẽ tà i tá» hÆ¡n
Tôi hơi ngỡ ngà ng , nhưng cũng tế nhị lảng chuyện
-Anh Thanh chắc thÃch xem phim lắm hả ?
-Phim ảnh thì có gì mà thÃch . Hắn chợt ngừng lại , rồi như nhá»› ra , khoa tay rối rÃt -Ừ .. à quên , nhưng mà cÅ©ng thÃch lắm chứ , tôi thÃch xem phim lắm , nếu Phượng Ä‘i chung vá»›i tôi thì cà ng thÃch hÆ¡n nữa
Trưá»ng Duy nhìn Phúc Thanh chăm chăm ,Tia mắt như muốn bảo " nói năng gì sá»— sà ng váºy ông " Phúc Thanh ngồi yên
Tôi cÅ©ng chẳng biết gì để nói nữa , chỉ ráng cưá»i xã giao thôi . Tôi thấy Trưá»ng Duy nhìn tôi như có chút cảm thông , có lẽ anh ấy thấy tôi khổ sở thế nà o khi phải tiếp chuyện mấy tên con trai vá»› vẩn như thế . Bá»±c mình mà vẫn phải giữ vẽ lịch sá»± ...Giá» thì hình như anh ta không còn thấy tôi kiêu kỳ ngầm nữa , tháºt là dá»… chịu
Và cÅ©ng như lần trước , khi chia tay Trưá»ng Duy vẩn lầm lì vá»›i Phúc Thanh . Có lẽ má»™t lát không có tôi , anh ấy sẽ nói cho hắn má»™t tráºn cÅ©ng nên
Rá»i cổng rồi , tôi thấy Phúc Thanh tưá»i cưá»i nhìn Trưá»ng Duy : -Lần nà y được chứ Duy ? Mầy thấy tao má»i nà ng Ä‘i chÆ¡i má»™t cách tế nhị đấy chứ ?
-Tế nhị con khỉ , lần sau mầy rá»§ thằng Äịnh Ä‘i Ä‘i , tao sợ mầy quá rồi .
Rồi Trưá»ng Duy phóng xe vá»t Ä‘i , mặt Phúc Thanh ngá»› ra thiá»…u não
|

04-04-2009, 02:18 PM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jul 2008
Bà i gởi: 22
Thá»i gian online: 7 phút 50 giây
Thanks: 25
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Tôi ngồi cạnh BÃch Loan ở phòng chá» , nó nhấp nhổm hết ngồi xuống rồi đứng lên Ä‘i vá» phÃa phòng mổ , nghe ngóng . Tôi giữ nó lại :
-Mầy ngồi yên coi , là m gì loi choi thế .
-Tao hồi hộp quá
Ngay lúc đó cánh cá»a chợt mở , cô y tá đẩy chiếc băng ca Ä‘i ra , hai đứa tôi đứng báºt dáºy Ä‘i theo , nhưng cô y tá cản lại :
-Mấy chị chỠở ngoà i đi , bệnh nhân chưa tỉnh đâu , còn phải và o phòng lạnh nữa .
Rồi chiếc băng ca đẩy Ä‘i hút ở cuối hà nh lang . Tôi và BÃch Loan đà nh ngồi xuống chiếc băng dà i yên lặng chỠđợi
Cá»a phòng mổ chợt mở nhẹ , rồi bác sÄ© Ä‘i ra , tôi thấy ngưá»i ấy nhìn tôi chăm hăm , đôi mắt quen quen , tôi cÅ©ng nhìn lại cố nhá»› má»™t gương mặt quen thuá»™c nà o đó
Ngưá»i ấy tháo khẩu trang trên mặt . Tôi nháºn ra Trưá»ng Duy , khẽ kêu lên :
-Anh Duy
-Phượng chá» ai váºy ?
-Dạ chỠchị nhỠbạn , chị ấy vừa ra phòng lạnh
-À ca mổ vừa rồi hả ?
-Dạ váºy ra anh mổ cho chị Bình . có sao không anh ?
BÃch Loan cÅ©ng xen và o , giá»ng nó lo lắng :
-Chị em có sao không anh , anh cho tụi em vô thăm liá»n được không ?
Trưá»ng Duy lắc đầu :
-Bệnh nhân giỠchưa tỉnh đâu .Khi nà o tỉnh tôi sẽ cho vô
Và anh ấy nhìn tôi như phân vân chưa muốn đi , không hiểu sao tôi cũng kéo dà i giây phút nà y . Nhưng không biết phải nói thế nà o . Thế là hai đứa tôi lúng túng đứng im .
Rồi Trưá»ng Duy cưá»i khẽ :
-Hai cô ngồi chỠnhé
Anh ấy quay đi , những bước chân như luyến tiếc , miễn cưỡng , tôi cũng thấy một chút hụt hẫng nhẹ nhà ng
Trưa hôm sau tôi và o thăm chị Bình . Tôi và BÃch Loan ra ngồi nÆ¡i băng đá trước sân , chợt Trưá»ng Duy Ä‘i ngang qua thấy chúng tôi anh ấy dừng lại :
-Phượng đi thăm bệnh đó hả ?
-Dạ
BÃch Laon vô tư liến thoắng :
-Anh Duy có biết chừng nà o chị của Loan xuất viện không ? Phải nằm bao lâu mới vỠđược ?
Trưá»ng Duy cưá»i cưá»i :
-Cái đó phải há»i chị cá»§a Loan đã , nếu chị ấy muốn vá» thì ngay bây giá» cÅ©ng được
Nó kêu lên :
-Nhưng chị Bình má»›i mổ hôm qua chưa ra khá»i phòng lạnh mÃ
Trưá»ng Duy tỉnh bÆ¡ :
- Nếu thế thì bắt buá»™c phải ở lại khoảng hai tuần má»›i vá»
BÃch Loan hÆ¡i ngẩn ngưá»i rồi như hiểu ra , nó báºt cưá»i :
-Anh Duy khôi hà i ghê
Trưá»ng Duy nhìn tôi lÆ¡ đãng :
-Lúc nà y Phượng có hay gặp Phúc Thanh không ?
-Dạ cÅ©ng hÆ¡i thưá»ng
Tá»± nhiên tôi che miệng cưá»i , nhìn nét mặt tôi , bất giác Trưá»ng Duy thoáng cưá»i , như nhá»› lại cách nói chuyện ngô nghê cá»§a Phúc Thanh . Rồi nét mặt anh ấy trở lại vẻ nghiêm nghị , má»™t vẻ nghiêm cố hữu mà tôi quen nhìn thấy
Trưá»ng Duy có má»™t tÃnh cách khó hiểu . Lần đầu tiên gặp tôi hÆ¡i ngán anh ta vì vẻ phá»›t Ä‘á»i gai góc , châm biếm kiêu ngạo . Khi anh ấy đến nhà , tôi thÃch vẻ sâu sắc tế nhị đồng cảm cởi mở . Còn bây giá» thì là cảm giác e dè , tôi rất ngại khi đối diện vá»›i má»™t khuôn mặt nghiêm nghị đến khó chịu .Những lúc ấy tôi thấy mình có lá»—i , mà chẳng hiểu đó là lá»—i gì , và tôi thì r6a1t ư không thÃch cảm giác phạm lá»—i , giá mà anh ta đừng nghiêm nghị hay hÆ¡n
Bất giác tôi hếch mặt lên , ngó lÆ¡ ra ngoà i đưá»ng , như thể anh ta không có ở đây
Trưá»ng duy vẫn đứng nói chuyện vá»›i BÃch Loan , đôi mắt kÃn đáo quan sát cá» hci3 cá»§a tôi . Tá»± nhiên anh ta cưá»i khẽ , có trá»i má»›i biết anh ta cưá»i gì
Tôi ngồi im cắn móng tay , phá»›t lá» Trưá»ng Duy
BÃch Loan chợt nhìn tôi , rồi ngầm liếc Trưá»ng duy như lá» má» Ä‘oán được Ä‘iá»u gì đó . Nó chợt đứng dáºy :
-Äể tao và o xem chị Bình thức chưa
Thế là nó đi thẳng , kiểu ra đi không hẹn giỠtrở lại
Còn lại má»™t mình vá»›i Trưá»ng Duy tá»± nhiên tôi thấy khép nép , ngượng ngùng . Tôi cố lấy vẻ tá»± nhiên , nhưng không cách gì tá»± nhiên cho được . Tôi hÆ¡i cúi đầu cho mái tóc rÅ© xuống , che bá»›t khuôn mặt , nghÄ© hoà i mà không hiểu được vì sao mình bối rối đến váºy . Tôi tìm má»™t câu gì đó nói cho đỡ ngượng nhưng cứ im như hến
Trưá»ng Duy cÅ©ng có vẻ lúng túng , tá»± tin như anh ta mà cÅ©ng lúng túng nữa à ?
Im lặng má»™t phút , hai phút rồi ba phút Ä‘i qua , đến khi tôi bắt đầu nghÄ© hai chúng tôi sẽ trở thà nh pho tượng , thì Trưá»ng duy lên tiếng :
-Hình như ngà y nà o Phượng cũng đi thăm chị Bình hả ?
-dạ
_nghe ngưá»i ta rên la nhiá»u quá , Phượng không sợ ?
-Dạ sợ chứ , nhưng thăm thì cứ thăm
Nói xong lại thấy mình há»› hênh quá , rá»§i Trưá»ng Duy nghÄ© tôi muốn và o đây để gặp anh thì ká»· chết được . Nhưng nếu bảo gặp anh tôi không thÃch tháºt là nói dối . Hôm nay , lúc và o đây lại nghÄ© đến anh , không hiểu sao nữa !
Hình như tá»± lâu rồi , từ lúc anh và Phúc Thanh đến nhà tôi , tôi thầm cảm nháºn được tôi thÃch anh đến thăm tôi mô5t mình hÆ¡n . Nhữn lần sau nà y Phúc Thanh đến mà không có anh , tôi thấy buồn buồn và cà ng khổ sỡ khi tiếp Phúc Thanh
Tô mÆ¡ hồ nháºn ra rằng Trưá»ng duy cÅ©ng có tâm trạng như tôi và anh cố chối bá» nó , bởi vì là bạn cá»§a Phúc Thanh
Có lẽ bây giỠanh không cưỡng nổi ước muốn của mình nữa rồi
Trưá»ng Duy nói bâng quÆ¡ :
-Chị cá»§a BÃch Loan còn phải nằm Ỡđây cả năm Phượng có kiên nhẫn Ä‘i thăm không ?
Tôi cưá»i mÃm :
-Ngưá»i ta nói thương nhau mấy núi cÅ©ng trèo , đến thăm chị Bình chẳng cần trèo ngá»c núi nà o , chẵng lẽ Phượng khá»ng thăm nổi
-Nếu tôi cám ơn chị Bình thì Phượng nghĩ sao ?
Tôi ngáºp ngá»ng rồi bạo dạn :
-Thì Phượng cũng sẽ vui khi đến đây
Bất giác chúng tôi quay lại nhìn nhau mô5t ná»—i hân hoan xao động . Trưá»ng Duy nói khẽ :
-Có má»™t câu ca dao tôi rất thÃch , Ä‘á»c Phượng nghe nhé :
Không qua bên ấy thì thương
Qua rồi lại mắc cái mương cây cầu
không qua bên ấy thì sầu
Qua rồi lại mắc cây cầu cái mương
Trưá»ng Duy im lặng má»™t lát , như để cho tôi suy nghÄ© . Rồi anh đứng dáºy :
-Phượng ở đây chơi nghe , hẹn gặp lại
Và anh Ä‘i và o , còn lại má»™t mình , tôi ngồi im nghe cảm giác hạnh phúc thấm và o từng suy nghÄ© . Tôi nháºn câu ca dao cá»§a anh như má»™t lá»i tõ tình kÃn đáo , khắc khoải .Bất giác tôi nói khẽ " Anh ngốc lắm , Phúc Thanh không là gì vá»›i em cả "
|

04-04-2009, 02:20 PM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jul 2008
Bà i gởi: 22
Thá»i gian online: 7 phút 50 giây
Thanks: 25
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Những buổi gặp gỡ cá»§a chúng tôi ngà y cà ng nhiá»u , để cuối cùng tôi nháºn ra rằng , hôm nà o Trưá»ng Duy không đến nhà thì tôi buồn ngẩn ngÆ¡ . Mà thá»±c ra những buổi tối ngồi trong phòng khách chúng tôi có nói tá»›i cái Ä‘iá»u muốn nói đâu
Toà n là những chuyện nhăng nhÃt , vá»› vẩn . Ờ , mà có muốn nói những Ä‘iá»u riêng tư cÅ©ng không được , vì chả có ai tá» tình trước mặt ngưá»i thứ ba bao giá» , mà Phúc Thanh thì hình như không có ý định vắng bóng ở nhà tôi và o buổi tối . Tôi chán nản sá»± có mặt cá»§a hắn thì Ãt , mà tức Trưá»ng Duy thì nhiá»u . Bá»™ anh không biết tôi nghÄ© gì vá» anh sao . Ngốc Æ¡i là ngốc !
Hay là anh chỠtôi viết một lá thư tình sướt mướt nhét v2o túi áo anh ?
Tôi hết chịu nổi cái cảnh mà má»—i tối tôi ngồi tiếp hai ngưá»i ở phòng khách , nghe Phúc Thanh bóng bẩy tá» tình , nghe những câu nói vá»› vẩn vá» trá»i mây non nước cá»§a Trưá»ng Duy . Còn trong lòng thì ấm ức nhá»› những câu ca dao anh cố tình khắc và o tim tôi , tháºt là chịu hết nổi .
Tối nay không hiểu nghÄ© thế nà o mà Trưá»ng Duy không đến . Và Phúc Thanh mà không có anh thì lúng túng khổ sở và cà ng nói chuyện nghêu ngao . Tôi không đũ kiên nhẫn chịu đựng cảm giác khổ sở nữa . Thế là tôi chá»§ động khÆ¡i gợi những Ä‘iá»u Phúc Thanh muốn nói
Mưa rả rÃt trong phòng tháºt ấm cúng , tôi nói chuyện không ngá»›t , nói đủ thứ chuyện , dể khá»i nghe anh ta nói . Phúc thanh ngạc nhiên lắm , có lẽ đây là lần đầu tiên hắn thấy tôi chịu nói đến váºy
Thế rồi tôi nhìn và o mắt hắn , nghiêm túc :
-Anh thanh nầy , Phượng thấy tối nay anh muốn nói Ä‘iá»u gì đó phải không ?
Phúc Thanh tươi ngay nét mặt , rồi ngượng nghịu :
-Phượng tháºt là tinh tế ... Äúng là tôi muốn nói ... á»’ tối nay tôi muốn nói vá»›i Phượng má»™t việc quan trá»ng lắm
-Anh nói đi
-Tôi ...tôi định nói lâu rồi , nhưng không dám tại vì ...
-Sao váºy anh Thanh ?
-Vì tôi sợ Phượng giáºn ... á» mà nhá» Trưá»ng Duy nói thì nó không chịu nháºn
Tôi tròn mắt :
-Phượng biết anh định nói gì rồi nhưng chuyện ấy mà phải nhá» anh Duy nói sao , anh không thể tá»± nói được Ã
Phúc Thanh lúng túng :
-Tôi muốn nói lắm , nhưng không hiểu sao ngồi trước mặt Phượng tôi chẳng nói được gì cả
Tôi dịu dà ng :
-Không cần anh phải nói anh Thanh ạ . Phượng hiểu rồi , hiểu lâu rồi , lẽ ra Phượng phải nói vá»›i anh cái Ä‘iá»u mình nghÄ© , nhưng vì anh không nói ra nên Phượng phải im lặng . Còn bây giá» , nếu cứ im lặng như váºy thì cuối cùng chỉ là m cho anh hy vá»ng cho nên ...
Phú Thanh nhìn tôi đam đăm :
-Cho nên sao Phượng ?
-Cho nên Phượng cứ nói tháºt , rằng mình cứ xem nhau là bạn thôi anh Thanh ạ , vâng chỉ là bạn ngoà i ra Phượng không thể có tình cảm nà o khác hết
-Váºy là ... Phượng không yêu tôi , Phượng không nghÄ© gì đến tôi hết
-Anh Thanh đừng buồn Phượng
-Váºy chứ Phượng nghÄ© đến ai ?
Tôi cưá»i , không trả lá»i .Phúc Thanh cÅ©ng không nói gì nữa , ngồi lặng Ä‘i , khuôn mặt nói lên sá»± thất vá»ng ghê gá»›m
Tôi nhìn ngưá»i con trai trước mặt hiểu hết ná»—i thất vá»ng trong tâm hồn ấy . Nhưng hiểu chỉ để mà hiểu , tôi hay má»m lòng trước ná»—i khổ ngưá»i khác lắm . Nhưng không bao giá» tá»™i nghiệp được con trai thất tình , dù ngưá»i ấy Ä‘au khổ vì mình
Có thể tôi độc ác nếu ai bảo Ä‘iá»u ấy thì tôi xin chịu .Còn thương hại ngưá»i quỵ luỵ mình thì không Và há» cà ng quỵ luỵ mình thì tôi và ng bá»±c mình . Bởi vì con trai bao giá» cÅ©ng phải là sinh váºt mạnh mẽ , can đảm và bản lÄ©nh , mà những ngưá»i bản lÄ©nh thì không để mình ngã quỵ vì tình yêu bị từ chối
Tôi im lặng nhìn Phúc Thanh đang cúi gằm mặt ,rồi ngẩng đầu lên :
-Phượng nói tháºt vá»›i tôi Ä‘i , Phượng yêu ai rồi phải không ?
Tôi lắc đầu im lặng
-Không lẽ Phượng nỡ từ chối tình cảm tháºt tình nhất cá»§a tôi , tôi có là m gì để Phượng không hà i lòng không ?
-Trong tình yêu không chuyện hà i lòng mới yêu được anh Thanh ạ
-Váºy mà tôi đã hi vá»ng đũ thứ bây giá» mất Ä‘i tình cảm sao tôi chịu được
-Äừng nói váºy anh Thanh , trên Ä‘á»i nà y đâu phải chỉ có mình Phượng là con gái , rồi anh sẽ gặp những ngưá»i xứng đáng vá»›i anh hÆ¡n
-Nhưng tôi chỉ yêu mình Phượng , tôi không cần tình cảm nà o khác ná»a
-Bây giá» anh nghÄ© váºy , nhưng sau đó anh sẽ quên được . Mình cứ là bạn vá»›i nhau hay hÆ¡n anh ạ
Phúc Thanh nhìn tôi van nà i :
-Phượng nghĩ lại đi , tôi sẵn sà nng chỠPhượng đến chừng nà o cũng được
Tôi im lặng . Bây giá» Phúc Thanh rÆ¡i và o tâm trạng thất vá»ng . Má»i an á»§i Ä‘á»u là thừa thãi . Äối vá»›i tôi , tình yêu không có sá»± thương hại , an á»§i
Phúc Thanh ở nán đến táºn khuya má»›i vá» . Tôi tiá»…n anh ấy ra cá»a , cảm giác nhẹ vì hiểu mình đã là m đúng cái Ä‘iá»u cần là m . Nhình bóng Phúc Thanh mất hút ở cuối đưá»ng bá»—ng dưng lòng tôi nao nao
Những ngà y sau Phúc Thanhva64n đến nhà , tôi tránh không ra tiếp nữa , còn Trưá»ng Duy thỉ chẳng thấy bóng dáng đâu cả . Có lẽ anh đã biết việc tôi từ chối Phúc Thanh rồi không hiểu anh nghÄ© gì
Bây giá» há» biến khá»i Ä‘á»i tôi , như những cánh chim . Và Trưá»ng Duy không hay rằng anh để lại trong tôi niá»m xao xuyến mong chá» . Tôi hiểu rằng tôi đã yêu anh , yêu rất nhiá»u . Nhưng tôi vẫn cứ im lặng vá»›i ná»— vấn vương thầm lặng
Và không hiểu tôi phải chá» Ä‘á»i đến bao giá» . Tức Trưá»ng Duy ghê gá»›m . Thế còn những câu ca dao thì sao hở anh ? Hay là đá»c xong anh đã quên rồi , bởi vì lúc ấy anh Ä‘á»c hco7i cho vui , hứng lên thì Ä‘á»c rồi sau đó lại quên . Bá»™ anh đùa giỡn vá»›i tôi hay sao chứ . nếu Trưá»ng duy mà đùa cái kiểu ấy tôi sẽ căm ghét anh suốt Ä‘á»i
Tôi không tin lần ấy Trưá»ng duy Ä‘á»c cho vui đâu . Má»™t ngưá»i sâu sắc tế nhị như anh nhất định không là m Ä‘iá»u đó má»™t cách vô tâm được
Ôi , chẳng biết phải già ii thÃch thế nà o đây . Sá»± chỠđợi , tò mò thắc thá»m má»›i là m cho ngưá»i ta phát Ä‘iên khúng và cà ng nung nấu tình cảm thÆ¡ má»™ng . trưá»ng Duy ác lắm
Chiá»u nay thứ bảy , tôi Ä‘i ra và o loay hoay như con gà . hết chịu nổi , tôi Ä‘i ra đưá»ng , cố tình ngang qua bệnh viện hi vá»ng gặp Trưá»ng Duy như má»™t cuôc gặp tình cá» nhất .Và thượng đế đã không phụ lòng ngưá»i , Trưá»ng Duy cÅ©ng vừa d8a1t xe ra khá»i cổng . Thấy tôi anh cưá»i má»™t cách bình thản :
-Phượng Ä‘i đâu váºy ?
- Dạ , đi công chuyện
Và rồi im lặng , chúng tôi cứ chạy song song bên nhau má»™t Ä‘oạn đưá»ng tháºt dà i . Chẳng ai nói vá»›i ai câu nà o , Trưá»ng Duy hết biết nói rồi sao chứ , thế thì tôi cÅ©ng im luôn . Kệ nó , lâu lâu cÅ©ng nên Ä‘i suốt xem con đưá»ng nà y dà i hay ngắn . Buổi hcie62u xe cá»™ đông Æ¡i là đông . có lẽ nó cà ng đông hÆ¡n vì đây là chiá»u thứ bảy . Tôi buá»™t miệng :
- Chiá»u thứ bảy , vui ghê há anh ?
-Ừ
lại im lặng . rồi Trưá»ng Duy lên tiếng :
- Chiá»u nay Phượng có rảnh không ?
-Dạ rảnh
-Mình có thể đi chơi một vòng được không ?
Tôi muốn gáºt đầu ngay láºp tức . Nhưng không hiểu sao cứ im lặng . Hừ , dợi đến khi tôi lưu ý buổi chiá»u đẹp Trưá»ng Duy má»›i mở miệng rá»§ Ä‘i chÆ¡i , có nghÄ©a là chỉ lịch sá»± nói cho vui thôi . không khéo anhla5i nghÄ© tôi má»i má»c kÃn đáo cÅ©ng nên , có lẽ anh chã hứng thú Ä‘i chÆ¡i vá»›i tôi lắm đâu , nếu muốn ở bên tôi thì anh đã là m Ä‘iá»u ấy từ lâu rồi , chứ không phải chỠđến buổi chiá»u gặp gỡ tình cá» nà y , chứ không phải đợi tôi mở miệng trước , là m như tôi ham Ä‘i chÆ¡i vá»›i anh lắm váºy , tháºt là tá»± ái . Tôi mÃm môi :
-Phượng không thÃch Ä‘i , báºn lắm
-Váºy hả
Rồi thôi , Trưá»ng Duy không nói gì têm ná»a . Sao anh ngốc thế ? sao không năn nỉ và i câu chứ . Bá»™ anh không biết tôi rất muốn Ä‘i chÆ¡i vá»›i anh sao . Ngốc không chịu được . Tôi tức chịu không nổi , bèn nói má»™t câu ngắn ngá»§i :
-Phượng vá»
Rồi tôi rẽ qua má»™t con đưá»ng khác Trưá»ng duy cÅ©ng không Ä‘uổi theo . ÄÆ°á»£c rồi thỉ huá» luôn , chả có mÆ¡ má»™ng quyến luyến gì hết , anh không thÃch tôi thì thôi tôi cÅ©ng không cần . Biết thế chiá»u nay tôi ở nhà cho xong
Má»™t tuần Ä‘i qua , tôi ở nhà gáºm nhấm cho hết sá»± ấm ức . Rồi bá»—ng nhiên Trưá»ng Duy xuất hiện . Tối nay cÅ©ng thứ bãy , Trưá»ng Duy đến nhà tháºt bất ngá» tôi nhìn cách ăn mặc tươm tất như Ä‘i dá»± tiệc cá»§a anh , cảm thấy ngạc nhiên :
- Hình như anh Duy d8i đâu vỠhã ?
-Anh Ä‘i đám cưới ngưá»i bạn , sẵn ghé thăm Phượng má»™t tÃ
"Sẵn ghé thăm Phượng một tà " có chịu nổi không ?
Tôi nổi sùng lên :
- Váºy hả , phiá»n anh quá , ghé chi mất công thế !
Trưá»ng Duy như không thấy vẻ giáºn há»n cá»§a tôi , cưá»i cưá»i :
-Phượng có là m gì không ?
-Chưa biết
-...
- Há»i chi váºy ?
-Anh định má»i Phượng Ä‘i chÆ¡i
- Báºn lắm , không rãnh
Tôi sợ Trưá»ng Duy đứng dáºy Ä‘i vá» quá , nhưng không , dáng Ä‘iệu cá»§a anh chẳng tá» vẻ gì là muốn vá» cả . Tôi lại lầm lì ngồi im
Trưá»ng Duy nhìn tôi :
-Phượng đi chơi với anh một lát đươc không ?
- Äi chÆ¡i là m gì
-Anh có chuyện muốn nói với Phượng
Tôi nhấm nhẳng :
-Chuyện gì ?
Trưá»ng Duy không trả lá»i . Rồi giá»ng nhưra lệnh :
-Phượng thay đồ đi . anh đợi
Tá»± nhiên tôi đứng dáºy má»™t cách ngoan ngoãn :
- Anh chỠPhượngm ột tà nha
Và tôi và o phòng thay đồ , không hiểu được vì sao mình đồng ý dễ dà ng thế . Hình như khi nghe anh ra lệnh thì bản năng là m tôi phải phục tùng . Nếu anh cứ ra lệnh như thế hoà i thì tôi cũng chịu
Trưá»ng Duy không đưa tôi và o quán nhạc như tôi nghÄ© mà là đếm mô5t nÆ¡i ...tôi cÅ©ng chẵng biết đây là nÆ¡i nà o và cÅ©ng chẳng biết là gì , bởi vì tôi tin anh không là m gì để tôi phải khiếp sợ cả . Tôi nhìn quanh ở đây có lác đác và i cặp tình nhân má»™t khoảng không gian lạnh vắng và bầu trá»i đầy sao . Ôi bầu trá»i dà nh cho những đôi lứa yêu nhau
Chúng tôi ngồi xuống mô5t băng đá , Trưá»ng Duy nhìn tôi :
-Phượng có sợ không ?
Tô nói nhỠ:
-Dạ ,không sợ
-Sao váºy
-Phượng cũng không biết nữa
Tôi thấy Trưá»ng duy cưá»i khẽ , nụ cưá»i tháºt là tình tứ , dịu dà ng và ân cần . Lần đầu tiên , tôi thấy anh cưá»i như thế , tá»± nhiên tôi thấy tim Ä‘áºp mạnh
Trưá»ng Duy chợt choà ng tay qua ngưá»i tôi , cúi nhìn táºn mặt tôi giá»ng nhẹ tênh :
-Em có nhá»› chuyện cá»§a Ê-Äi-SÆ¡n không phượng ?
Ê-Äi-SÆ¡n là nhà khoa há»c nổi tiếng , tôi có biết Ä‘iá»u nhưng Trưá»ng Duy nói chuyện đó ở dây là m gì . Trá»i Æ¡i , tôi không tưởng tượng nổi , có má»™t ngưá»i con trai đưa má»™t ngưá»i con gái đến má»™t nÆ¡i huyá»n hoặc thế nà y để bà n chuyện khoa há»c bao giá»
Tôi im lặng nhìn Trưá»ng Duy
Anh nhắc lại :
-Em trả lá»i Ä‘i
Tôi nói máy móc :
-Em nhá»›
-Và em nhớ ông ta đã cưới vợ như thế nà o chứ ?
-Nhá»›
-Váºy thì ... anh cÅ©ng sẽ há»i em má»™t câu tương tá»± như váºy , em có bằng lòng là m vợ anh không ?
Tôi mở lá»›n mắt nhìn Trưá»ng Duy
Anh cúi xuống , đôi môi lướt nhẹ lên mắt tui , thì thầm :
-Em trả lá»i Ä‘i , em đồng ý là m vợ anh không ?
Tôi im lặng , yêu anh thì tôi yêu nhiá»u lắm nhưng là m vợ thì tôi chưa tưởng tượng nổi và tôi nhìn anh như thể má»›i thấy anh lần đầu
Trưá»ng Duy vẫn nhìn tôi bằng ánh mắt lãng mạn , giá»ng nói như ru :
-Anh yêu em nhiá»u lắm , em không thể hiểu được tình cảm đó lá»›n lao như thế nà o đâu , nhưng anh không thÃch nói những câu hoa mỹ để tá» tình vá»›i em , chỉ có thể há»i em bằng tất cả sá»± thà nh tháºt nhất trong anh , là em có bằng lòng sống vá»›i anh không
Tôi ngượng ngùng gáºt đầu , Trưá»ng Duy kéo tôi ngã và o lòng anh :
-Diá»u đó cÅ©ng có nghÄ©a là em chấp nháºn đón anh và o Ä‘á»i em phải không Phượng ?
-...
-Có không em ?
-Có
-Chỉ cần em nói váºy là đủ rồi yêu em quá
Tôi nói nhỠ:
-Vâng em cÅ©ng váºy , có Ä‘iá»u nó đột ngá»™t quá
Trưá»ng Duy nhìn tôi chăm chú :
-Sao lại đột ngột , chẳng lẽ em không hiểu anh đã phải lòng em ngay lần gặp đầu tiên sao
Tôi ngẩng đầu lên nhìn Trưá»ng Duy , tròn xoe mắt :
-Ngay lần đầu gặp á, váºy mà lần ấy em cứ nghÄ© anh ghét em ghê lắm
-Sao em không nghÄ© anh chỉ là thằng con trai tầm thưá»ng , là m sao cưỡng được sức hút mãnh liệt cá»§a em
Tôi hơi né ngưới ra nhìn anh :
-Phúc Thanh sẽ cư xỠra sao với anh có khi nà o anh ngại anh ấy không đến với em không ?
Trưởng Duy hơi cắn môi nhìn đăm đăm và o khoảng tối :
-Vá»›i Phúc Thanh anh thấy mình không có lá»—i , vì ngưá»i quyết định trong tình cảm chÃnh là em . Nhưng dù sao anh cÅ©ng không nỡ nhìn Phúc Thanh thất vá»ng và chỉ biết chỠđợi ... Cuối cùng thì em đã khước từ và anh cÅ©ng đủ kiên nhẫn để chá» nữa
|

04-04-2009, 02:22 PM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jul 2008
Bà i gởi: 22
Thá»i gian online: 7 phút 50 giây
Thanks: 25
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Tôi yêu câu nói cá»§a anh vô cùng ,và yêu cả sá»± chá» Ä‘á»i thầm lặng , bình tÄ©nh cá»§a anh .Äiá»u đó chứng tá» bản lÄ©nh mạnh mẽ mà tôi tìm kiếm ở má»™t ngưá»i con trai .Bất giác tôi nép và o anh tin cáºy và bình yên .
Chúng tôi nép và o nhau , yên lặng cảm nháºn cho hết sá»± thi vị dịu dà ng cá»§a lần đầu thâm nháºp tâm hồn nhau .
Anh đưa tôi vá» khi trá»i bắt đầu và o khuya .
ÄÆ°á»ng phố đã thưa ngưá»i . Con đưá»ng trước nhà tôi thất vắng lặng , má»™t bóng ngưá»i đứng yên trước cổng , dáng Ä‘iệu như chỠđợi . Tôi nháºn ra Phúc Thanh .
Chúng tôi đứng trước mặt nhau , yên lặng má»™t giây , sá»± yên lặng tạm thá»i trước chiến tranh bùng nổ . Tôi ngăn chặn nó trước , bởi vì tôi hiểu Phúc Thanh sẽ là m gì rồi . Tôi nhá» nhẹ :
-Anh Thanh đứng chơi lâu chưa ?
Phúc Thanh không thèm trả lá»i tôi ,bước sấn tá»›i Trưá»ng Duy
-Tao không ngá» bạn bè mà mà y chÆ¡i đểu tao như váºy , mầy lén lút quyến rÅ© Như Phượng sau lưng tao à , thằng hèn
Trưá»n Duy yên lặng , Phúc Thanh vẫn hằn há»c :
-Không ngá» chÃnh tao đã tạo Ä‘iá»u kiện cho mà y già nh giáºt tình yêu , thế má»›i biết mình nuôi ong tay áo , mầy là thằng phản bạn .
Anh ta quay qua tôi :
-Phượng không thà nh tháºt vá»›i tôi để cho tôi hy vá»ng rồi quay mặt quen vá»›i bạn tôi , Phượng muốn sÄ© nhục tôi phải không ?
Tôi bình tĩnh :
-Tôi hcu7a bao giá» có ý nghÄ© đó anh Thanh ạ , còn chuyện tình cảm thì tá»± má»—i ngưá»i quyết định cho mình chứ không có chuyện già nh giáºt . Bây giá» anh Ä‘ang nóng giáºn , nhưng nếu bình tÄ©nh lại anh sẽ thấy chúng tôi không đáng trách đâu .
Phúc Thanh chua chát :
-Chúng tôi à ,hai ngưá»i gắn bó nhau nhanh quá . Váºy là lâu nay các ngưá»i xem tôi là con rối , các ngưá»i mượn tôi là m bình phong để tá»›i vá»›i nhau .
Hắn nắm ngá»±c Trưá»ng Duy lắc mạnh , anh vẫn không mô5t cá» chỉ phản ứng . Tôi khẽ chạm và o tay áo Phúc Thanh nhẹ nhà ng :
-Anh đừng là m váºy anh THanh . Thá»±c ra anh Duy đâu có lá»—i khi yêu tôi và anh thấy đó , tá»± tôi đã đến vá»›i anh ấy
Phúc Thanh quay phắt nhìn tôi :
-Tôi thù Phượng lắm và không chấp nháºn thua cuá»™c dá»… dà ng váºy đâu , rồi đây Phượng sẽ trã giá việc là m cá»§a Phượng .
Hắn lại lao và o nắm ngá»±c áo Trưá»ng Duy :
-Còn mà y nữa , thằng phản bạn , tao cũng sẽ không tha thứ cho mà y đâu , đồ đểu giả
Tôi cố thuyết phục Phúc Thanh , nhưng vô Ãch , hắn như Ä‘iên lên vì tức giáºn và lắc ngá»±c áo Trưá»ng Duy dữ dá»™i .Anh cố giữ tay Phúc Thanh lại , rồi quay lại tôi :
-Phượng vô nhà đi tối rồi ,em đứng ngoà i nà y không hay
-Nhưng anh ...
Trưá»ng Duy ngắt lá»i :
-Bá»n anh sẽ nói chuyện riêng vá»›i nhau . Anh thu xếp được mà , em và o nhà đi , có em ở đây anh vướng vÃu không giải quyết được gì đâu
Tôi đứng phân vân , rồi bước đến mở cá»a Ä‘i và o nhà . Tôi đứng núp và o cá»a lắng nghe , ngoà i kia , giá»ng Trưá»ng duy trầm tÄ©nh :
-Bây giá» còn lại hai đứa , mà y bình tÄ©nh lại Ä‘i , tụi mình tìm má»™t quán nà o đó nói chuyện , con trai vá»›i nhau mà y đừng là m váºy
Phúc Thanh hằn há»c :
-Tao không thèm nói chuyên nới thằng hèn như mà y
-Có thể , nhưng đây là nhà Như Phượng mà y là m ồn à o thế nà y là bất tiện cho cô ấy . Ngưá»i ta là con gái , dù sao mà y cá»§ng nên giữ tiếng cho ngưá»i ta chứ
-Tại sao tao phải giữ gìn cho ngưá»i coi thưá»ng mình chứ ? mà y được yêu nên tá» ra cao thượng chứ gì
Trưá»ng Duy như cố nén giáºn , giá»ng bặt Ä‘i :
- Nhưng bây giỠkhuya rồi , không thể đứng nói chuyện được , mà y muốn là m gì tao cũng được , nhưng hãy để yên cho Như phượng , cô ấy không có lỗi gì đâu
Giá»ng Trưá»ng Duy bị át bởi âm thanh chát chúa cá»§a Phúc Thanh . Tôi áp mặt và o cá»a cố lắng nghe , nhưng há» không nói gì nữa , chỉ có tiếng máy nổ má»™t cách giáºn dữ rồi tiếng xe xa dần . Tôi thở dà i lặng lẽ và o phòng
|
 |
|
| |