  | 
	
	 | 
 
 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				23-03-2008, 02:47 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Cái Thế Ma Nhân 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Feb 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,035
					 
                    Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
                 
					
 
	Thanks: 0 
	
		
			
				Thanked 35 Times in 18 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				 
				Tình yêu Äịnh Mệnh - Alexandre Dumas
			 
			 
			
		
		
		
			
			Chương 1 
Phần I 
LỄ HỘI LÄ‚NGÄI
 
  
 
  
 
 
Má»™t buổi sáng rá»±c rỡ giữa tháng sáu năm má»™t nghìn năm trăm năm mươi chÃn, má»™t đám đông ước từ ba đến bốn mươi nghìn ngưá»i chen chúc đầy quảng trưá»ng XanhtÆ¡ GiÆ¡nÆ¡vievÆ¡.  
Má»™t ngưá»i đàn ông vừa chân ướt chân ráo từ tỉnh lẻ tá»›i, đột nhiên lá»t vào giữa thành phố Xanh Giắc, vô cùng bối rối nghÄ© rằng cái đám ngưá»i tháºt đông đảo tụ táºp trên địa Ä‘iểm này cá»§a thá»§ đô nhằm mục Ä‘Ãch gì.  
Trá»i tháºt quang đãng: váºy không phải là buổi lá»… rước thánh tÃch GiÆ¡nÆ¡vievÆ¡ như năm 1951 để cầu chấm dứt mưa.  
Äêm trước, trá»i đã đổ mưa: váºy cÅ©ng không phải là lá»… rước thánh tÃch GiÆ¡nÆ¡vievÆ¡ để cầu đảo như năm1556.  
Ngưá»i ta cÅ©ng không hoảng loạn vá» chiến tráºn khốc liệt như thảm hoạ Xanh Căngtanh (Xanh Căngtanh: là thị trấn cá»§a Pháp bị quân Äức chiếm ngày 28-8-1914, bị tàn phá má»™t phần và được giải phóng ngày 2-10-1918.N.D), váºy cÅ©ng không phải ngưá»i ta diá»…u hành lá»… rước thánh tÃch GiÆ¡nÆ¡vievÆ¡ để cầu Chúa phù há»™.  
Rõ ràng là đông đảo dân chúng kéo nhau táºp trung trên quảng trưá»ng tu viện cổ này để dá»± má»™t lá»… trá»ng.  
Nhưng lá»… trá»ng gì đây?  
Không phải ngày lá»… há»™i tôn giáo vì, dẫu ta có nháºn thấy đây đó trong đám đông vài tấm áo tu sÄ© nhưng những bá»™ áo đáng tôn kÃnh này không đủ số lượng để Ä‘em cho lá»… há»™i tÃnh chất tôn giáo.  
CÅ©ng không phải ngày lá»… há»™i cá»§a quân đội vì số quân nhân rất Ãt á»i, vả lại há» không mang theo cả thương kiếm lấn súng hoả mai.  
Äây cÅ©ng không phải ngày lá»… há»™i cá»§a giá»›i quý tá»™c vì ta không thấy nhô khá»i đầu ngưá»i những lá cá» nhá» có Ä‘Ãnh huy hiệu cá»§a các quý tá»™c bay phÆ¡ phất hoặc những chiếc mÅ© có gắn những chòm lông cá»§a các lánh chúa.  
Trong đám ngưá»i đông nghẹt hàng ngàn màu sắc ấy, trà trá»™n quý tá»™c, thầy tu, kẻ cắp, thị dân, gái làng chÆ¡i, ngưá»i già cả, những ngưá»i làm trò ảo thuáºt, phù thuá»·, dân Bôhêmiêng, thợ thá»§ công, những ngừơi mang những váºt vô giá trị, kẻ bán rượu bia; những ngưá»i này cưỡi ngá»±a, những kẻ khác cưỡi lừa, cưỡi la, ngưá»i ngồi xe ngá»±a (trong năm này ngưá»i ta vừa sáng chế ra xe ngá»±a) thì số ngưá»i đông đảo nhất Ä‘i Ä‘i lại lại, xô đẩy chen lấn nhau để đến được trung tâm quảng trưá»ng, theo chúng tôi là đám há»c sinh thuá»™c bốn quốc tịch: ÊcôtxÆ¡, Anh, Pháp, Ã.  
Tháºt ra là thế này: đây là ngày thứ hai đầu tiên sau ngày lá»… thánh Bacnabê(11-6) và chÃnh là để Ä‘i tá»›i lá»… há»™i LăngÄ‘i mà cả đám dân chúng đông đúc này đã tụ há»p lại.  
Có lẽ từ này thuá»™c ngôn ngữ thế kỉ thứ mưá»i sáu không nói lên được Ä‘iá»u gì vá»›i độc giả cả. Váºy chúng tôi xin giải thÃch vá» lá»… há»™i LăngÄ‘i là thế nào.  
Xin độc giả thân mến hãy lưu ý! Chúng tôi xin nói vá» ngôn ngữ há»c, không hÆ¡n không kém má»™t viện sỹ hàn lâm vá» tu từ và mÄ© há»c.  
Từ La tinh “indictum†có nghÄ©a là má»™t ngày và má»™t địa Ä‘iểm được ấn định cho má»™t cuá»™c há»™i há»p nào đó cá»§a dân chúng. Chữ i trước hết được đổi thành Æ¡ rồi thành a. Sau đó đáng lẽ ngưá»i ta nói “anhddictum†thì lần lần ngưá»i ta nói là “anhÄ‘ich†rồi gá»i lại là LăngÄ‘i.  
Tóm lại từ này có nghÄ©a là ngày giá» và địa Ä‘iểm được ấn định cho má»™t cuá»™c há»p.  
Vào thá»i XaclÆ¡manhÆ¡, cứ má»—i năm má»™t lần, ông vua ngưá»i Äức này định đô ở AchxÆ¡-La-Sapen lại cho những kẻ hành hương được nhìn thánh tÃch trong giáo đưá»ng.  
XaclÆ¡ nói những thánh tÃch này từ AchxÆ¡ vá» Pari và cứ má»—i năm má»™t lần cho dân chúng được ngắm nhìn những thánh tÃch ấy trong má»™t lá»… há»™i được tổ chức tại đại lá»™ Xanh ÄÆ¡nit.  
Giá»›i tăng lữ ở Pari rước những thánh tÃch tá»›i đây và giám mục đến làm lá»… ban phước cho dân chúng, nhưng đó là những phước như cá»§a cải tương lai hoặc hoa trái gần gặn: ông không có quyá»n ban phát chúng như ông muốn; còn giá»›i tăng lữ ở Xanh ÄÆ¡nit lại đòi há»i chỉ há» má»›i có quyá»n ban phước trên đất Ä‘ai cá»§a há» và lưu ý nghị viện Pari coi giám mục là kẻ tiếm quyá»n.  
Sá»± vụ được tranh chấp quyết liệt và phe này kiện tụng phe kia tháºt hùng hổ đến ná»—i nghị viện không còn biết phe nào trong hai phe có lý và trước vụ lá»™n xá»™n do há» gây ra đã có quyết định lầm lẫn là cho cả giám mục phe này lẫn tu sÄ© phe kia Ä‘á»u được đặt chân đến lá»… há»™i LăngÄ‘i.  
Riêng viện trưởng Viện đại há»c được hưởng những đặc ân đã công bố hằng năm, ông có quyá»n đến lá»… há»™i LăngÄ‘i vào ngày thứ hai trong tuần sau ngày lá»… thánh Bacnabê để chá»n giấy viết tại đây cho tất cả há»c trò cá»§a mình. Lệnh còn cấm các thương nhân đến lá»… há»™i không được mua má»™t tá» giấy nào trước khi ông viện trưởng đã mua đủ hàng cho ông.  
Cuá»™c Ä‘i dạo này cá»§a Viện trưởng kéo dài trong nhiá»u ngày khÆ¡i gợi cho đám há»c sinh có ý nghÄ© là Ä‘i theo ông: há» xin phép ông việc này. HỠđược phép và kể từ lúc ấy, cuá»™c du ngoạn diá»…n ra hằng năm vá»›i tất cả vẻ trá»ng thể và hoa mÄ© không tả xiết.  
Các viên quản là và há»c sinh cưỡi ngá»±a táºp trung tại các quảng trưá»ng GiÆ¡nÆ¡vievÆ¡ để từ đây Ä‘i đến bãi cá» lá»… há»™i má»™t cách tráºt tá»±. Äạo quân này đến địa Ä‘iểm cá»§a há» khá yên tÄ©nh; nhưng má»™t khi đến đây thì Ä‘oàn diá»…u hành nháºn thấy, đến tiếp xúc vá»›i há» là tất cả má»i dân Bôhêmiêng, má»i kẻ phù thuá»· (vào thá»i này ngưá»i ta tÃnh ở Pari có tá»›i ba mưá»i nghìn), tất cả đám con gái và đàn bà mỠám (vá» bá»n này chưa bao giá» có con số thống kê) ăn mặc quần áo con trai, má»i tiểu thư ở thung lÅ©ng tình yêu ở Xô-gaya, ở phố Fria-Măngten: má»™t đạo quân thá»±c sá»± có vẻ gì đó giống như má»™t cuá»™c di dân lÆ¡n vào thế kỉ thứ tư, do sá»± khác biệt này mà các mụ này đáng lẽ là những kẻ man rợ lại là rất văn minh.  
Äến bãi cá» Xanh ÄÆ¡nit, từng ngưá»i dừng lại, xuống ngá»±a, lừa, là cá»§a mình; rÅ© bụi bám vào á»§ng, giày nếu là Ä‘i bá»™, hoà mình vào Ä‘oàn ngưá»i đáng kÃnh mà há» tìm cách tạo ra những âm thanh ồn ã. Há» ngồi ăn dồi lợn hoặc dăm bông, ba tê; há» uống để kéo dài đôi má á»ng hồng cá»§a các bà vá»›i số lượng kinh khá»§ng, bình rượu vang trắng cá»§a má»i vùng dân lân cáºn như Xanh ÄÆ¡nit, La BritxÆ¡, Epinay-Lê-Xanh ÄÆ¡nit, AcgiăngtÆ¡i. Những cái đầu bốc lên vá» chuyện tình ái và đồ uống: thế là lá» bay Ä‘i, giăm bông lăn lông lốc. “Cáºu gào đấy à! ÄÆ°a rượu RutxÆ¡ không pha nước lại đây cho tá»›!Rượu trắng nào! Dốc cạn Ä‘i, vì quá»· hãy dốc cạn Ä‘i! Trăm bàn tay hãy trao cho tá»u bảo như Biariuyt để rót rượu không há» mệt Ä‘i! Lưỡi xúc tá»› mất rồi, bạn Æ¡i! Hãy can đảm lên!â€. Ngưá»i ta đã đưa vào chương năm cuốn Gacgantua vào hành động.  
Trá»i đẹp, đúng hÆ¡n là không khà vui vẻ thÃch hợp như thá»i tiết mà RabÆ¡le, linh mục Mơđông khi viết tác phẩm “Gacgantua và Brăngtomâ€, tu sÄ© Buốcđây viết cuốn “ Những bà lẳng lÆ¡â€.  
Khi đã ngà ngà say, há» hát hò, ôm hôm nhau, cãi nhau, thốt lên những lá»i Ä‘iên rồ, chá»i rá»§a những ngưá»i qua lại. Há» cần được nô đùa thoả thÃch, tháºt quái quá»·.  
Váºy là đối vá»›i những ngưá»i đầu tiên rÆ¡i vào tay há», há» mở đầu bằng những lá»i lẽ tuỳ tÃnh cách từng ngưá»i, nhưng cuối cùng Ä‘á»u dẫn tá»›i những chuá»—i cưá»i giá»…u cợt, những lá»i thoá mạ hoặc những quả đấm.  
Phải tá»›i hai mươi nghị định cá»§a nghị viện để chấn chỉnh những vụ lá»™n xá»™n này, thêm nữa như để thá» nghiệm, cuối cùng ngưá»i ta buá»™c phải chuyển đổi lá»… há»™i từ cánh bãi vào trong thành phố nhưng vẫn ở ÄÆ¡nit.  
Vào năm 1550, ngưá»i ta đã ra quyết định rằng, tại lá»… há»™i LăngÄ‘i, má»—i ngưá»i trong bốn trưá»ng trung há»c cá»§a bốn quốc tịch như ngưá»i ta gá»i vào thá»i ấy chỉ được cá» mưá»i hai đại diện tham dá»± kể cả các viên quản lý. Thế là lại xảy ra chuyện này:  
Những há»c sinh không được phép Ä‘i dá»± lá»… há»™i liá»n cởi bỠđồng phục há»c sinh để mặc những bá»™ quần áo ngắn, đội mÅ© có màu sắc, Ä‘i giày bó, thêm vào đó, dá»±a vào các loại y phục phóng đãng ấy, thay cho thanh kiếm bị cấm đối vá»›i há», hỠđược quyá»n Ä‘eo Ä‘oản kiếm và hỠđến Xanh ÄÆ¡nit bằng má»i ngả đưá»ng, theo câu phương ngôn: “má»i con đưá»ng Ä‘á»u dẫn tá»›i La Mãâ€, và dưới những sá»± cải trang cá»§a há», há» thoát khá»i sá»± kiểm soát ngặt nghèo cá»§a các thày giáo. Thế là tình trạng càng há»—n loạn hÆ¡n nhiá»u so vá»›i trước khi ban hành luáºt lệ chỉnh đốn tráºt tá»± ở đây.  
Lúc này vào năm 1559, nghe được lệnh cho Ä‘oàn ngưá»i bắt đầu giá»…u hành thì cách má»™t trăm dặm, ngưá»i ta đã nghÄ© ngay đến những Ä‘iá»u quái gở mà há» sẽ lao vào má»™t khi tá»›i địa Ä‘iểm.  
Lần này, như thưá»ng lệ, Ä‘oàn giá»…u hành kì cục chuyển động khá êm ả tiến vào thành phố Xanh Giắc không gây náo động lá»›n; nhưng vừa đến trước pháo đài SatÆ¡lê thì báºt lên những tiếng hò la nguyá»n rá»§a hệt như chỉ những đám dân chúng ở Pari biết thốt lên những lá»i ấy( vì má»™t ná»a số thanh niên cá»§a đám dân này chắc chắn chỉ nghe phong thanh biết ở pháo đài này có những nhà giam ngầm dưới đất) và sau cuá»™c biểu dương như váºy luôn luôn là má»™t sá»± khuây khoả nhẹ nhàng, Ä‘oàn diá»…u hành Ä‘i vào trong phố Xanh ÄÆ¡nit.  
Äá»™c giả thân mến, chúng tôi đã Ä‘i trước Ä‘oán diá»…u hành, chiếm chá»— trong cái thành phố tu viện Xanh ÄÆ¡nit và tham dá»± vào má»™t hồi cá»§a lá»… há»™i có liên quan tá»›i câu chuyện mà chúng tôi muốn kể cho các bạn.  
Lá»… há»™i chÃnh thức đúng là trong thành phố, đặc biệt là phố lá»›n mà các bác thợ cạo, những ngưá»i bán rượu vang, bán thảm, bán hàng tạp hoá, bán quần áo,bán đồ thắng ngá»±a, yên cương, dây Ä‘ai, Ä‘inh thúc ngá»±a, những thợ thuá»™c da, là giày dép, những ngưá»i bán thùng, những kẻ đổi tiá»n, những thợ kim hoàn, những ngưá»i bán hàng xén và nhất là những chá»§ quán, đã ở kÃn trong các căn nhà mà hỠđã xây dá»±ng cách đó hai tháng.  
Những ai đã từng dự lễ hộ Bôke nổi tiếng cách đây hai mươi năm hoặc đơn giản là lễ hội Lôdơ thì có thể phóng đại cảnh tượng hai ngày lễ này gấp bội sẽ có được ý niệm thế nào là lễ hội Lăngđi.  
Còn những ai tham dá»± Ä‘á»u đặn lá»… há»™i LăngÄ‘i hằng năm mà cho đến ngày nay ngưá»i ta vẫn còn tổ chức ở quáºn Sen thì trước cảnh lá»… há»™i ngày nay không sao hình dung nổi lá»… há»™i LăngÄ‘i khi xưa như thế nào.  
Tháºt thế, thay cho những áo chùng thâm u tối ấy giữa má»i lá»… há»™i đã làm cho những ngưá»i Ãt u uẩn nhất cÅ©ng phải rầu lòng coi như má»™t kỉ niệm tang tóc, như má»™t loại chống lại sá»± phiá»n muá»™n, bà chúa cá»§a cái xã há»™i khốn khổ ấy, chống lại niá»m vui hầu như má»™t sá»± tiếm quyá»n ở đây; là tất cả cái đám đông mặc y phục bằng dạ màu sắc rá»±c rỡ, bằng vải dát vàng bạc, những áo lông thú có đưá»ng viá»n, có cài lông vÅ©, có dây Ä‘eo bằng nhung, bằng hàng cứng có viá»n vàng, bằng sa tanh dát bạc; tất cả cái đám dân chúng ấy lấp lánh dưới ánh mặt trá»i hầu như hất trả lại cho mặt trá»i những ánh sáng cá»§a những tia sáng chói lá»i nhất cá»§a chúng. Chưa bao giá» có sá»± xa hoa đến thế, thá»±c sá»± phô bày từ giá»›i thượng lưu đến tầng lá»›p thấp hèn cá»§a xã há»™i, và mặc dầu từ năm 1543, đầu tiên là hoàng đế Frăngxoa đệ nhất, tiếp đến là vua Hăngri đệ tứ đã ban hành những đạo luáºt nghiêm ngặt nhưng những luáºt lệ này không bao giỠđược thi hành cả.  
Giải thÃch vá» sá»± xa hoa chưa từng thấy này tháºt hết sức đơn giản. Việc khám phá ra Tân thế giá»›i cá»§a Côlông và Amêric VetspuytxÆ¡ (Amêric VetspuytxÆ¡, là nhà hàng hải sinh tại FlorăngxÆ¡ (Ã) đã bốn lần đến Tân thế giá»›i sau khi Côlông đã phát hiện ra), những chuyến thám hiểm cá»§a Fecnăng, CootedÆ¡(Fecnăng CooctedÆ¡: đại uý ngưá»i Tây Ban Nha xâm chiếm Mêhicô năm 1519, nổi tiếng tàn bạo) và PigiarÆ¡ (PigiarÆ¡: nhà thám hiểm ngưá»i Tây Ban Nha xâm chiếm Peru vá»›i sá»± giúp đỡ cá»§a anh em ông ta và bị địch thá»§ giết ở Lima)trong vương quốc Cathay nổi tiếng do Maccô Pôlô chỉ dẫn; đã ném má»™t lượng lá»›n tiá»n bạc cá»§a toàn châu Âu khiến má»™t văn sÄ© thá»i ấy đã than phiá»n vá» sá»± xa hoa quá mức, vá» giá cả thá»±c phẩm tăng lên, theo ông đã gấp hÆ¡n bốn lần trong tám mươi năm.  
Vẻ đặc sắc cá»§a lá»… há»™i trong thành phố khác hẳn ngoài bá» sông. Äúng là lệnh cá»§a nghị viện chuyển địa Ä‘iểm lá»… há»™i vào trong thành phố, nhưng lệnh cá»§a dân chúng còn mạnh mẽ hÆ¡n, lại chuyển địa Ä‘iểm lá»… há»™i đến bá» sông. Như váºy trong thành phố Xanh ÄÆ¡nit chỉ là chợ phiên còn bên mép nước con sông má»›i thá»±c sá»± là lá»… há»™i. Không có gì để mua bán cả, chúng ta hãy tá»›i bá» sông nằm dưới đảo Xanh ÄÆ¡nit và khi đến đây rồi, chúng ta sẽ được thấy và nghe những gì sẽ xảy ra.  
Cuá»™c diá»…u hành mà chúng ta đã thấy xuất phát từ quảng trưá»ng Xanh GiÆ¡nÆ¡vievÆ¡ Ä‘i theo phố Xanh Giắc, hò reo chào pháo đài SatÆ¡lê rồi Ä‘i dá»c phố Xanh ÄÆ¡nit vào trong nghÄ©a trang hoàng gia quãng giữa mưá»i má»™t giá» và mưá»i má»™t giá» rưỡi; thế là như đàn cừu đến đồng cỠđược thả rông, đám há»c sinh tách khá»i quản là và toả ra, má»™t số Ä‘i vào các cánh bãi, số khác vào thành phố, số còn lại đến bá» sông Sen.  
Äối vá»›i những trái tim không âu sầu (những trái tim hiếm hoi nhưng vẫn có đấy) phải thừa nháºn đây là má»™t khung cảnh thú vị khi trông thấy đó đây dưới ánh mặt trá»i, trong chu vi má»™t dặm các há»c sinh tươi trẻ độ tuổi đôi mươi nằm ngả nghiêng dưới chân các thiếu nữ xinh đẹp mặc áo ngắn bằng sa tanh đỠcó đôi má á»ng hồng và chiếc cổ trắng mịn màng.  
Äôi mắt BôcatxÆ¡(BôcatxÆ¡ là thi sÄ© và văn sÄ© Ã, tác giả tác phẩm Äêcamêrông đã làm giàu ngôn ngữ Ã.) hẳn phải xuyên qua tấm thảm xanh rá»n cá»§a bầu trá»i để âu yếm ngắm cảnh Äêcamêrông phi thưá»ng này.  
Phần đầu lá»… há»™i diá»…n ra khá tốt đẹp: ai khát thì uống, ai đói thì ăn; ngưá»i ta ngồi, ngưá»i ta nghỉ ngÆ¡i. Rồi những câu chuyện trở nên ồn ào, những cái đầu bốc hoả. Có trá»i má»›i biết được số bình rượu đầy, vÆ¡i, lại đầy, lại cạn rồi lại đầy và cuối cùng là vỡ tan để ngưá»i ná» ném mảnh vỡ vào ngưá»i kia.  
Vào quãng ba giá», bá» sông đầy những bình, lá» và đĩa, cái còn nguyên vẹn, cái thì vỡ, những tách rượu đầy và những chai rá»—ng; những đôi lứa ôm nhau lăn lá»™n trên thảm cá», những ông chồng lấy những ngưá»i xa lạ làm vợ, những ngưá»i vợ lấy nhân tình làm chồng. Bên mép nước, như chúng tôi tả, xanh tươi, mát mẻ vừa trước đó chói lá»i như má»™t làng ở các ven sông Acnô(Acnô: con sông từ Tôtcan(Ã) chảy qua FlorăngxÆ¡ và đổ ra Äịa Trung Hải.) thì giỠđây giống như quanh cảnh TÆ¡niê (TÆ¡niê: bức hoạ dân chúng trong các tá»u quán, chợ phiên do TÆ¡niê vẽ.)dùng làm khung cho má»™t  
chợ phiên xứ Flăngđrơ lầy lội.  
Äá»™t nhiên nổi lên má»™t tiếng thét khá»§ng khiếp:  
- Quăng xuống nước Ä‘i! Quăng xuống nước Ä‘i!-Ngưá»i ta la hét.  
Má»i ngưá»i đứng báºt dáºy; những tiếng la ó rá»™ lên gấp bá»™i.  
- Quẳng tên tà giáo xuống nước Ä‘i! Hãy quẳng tên tÃn đồ Tin lành xuống nước Ä‘i! Ném tên tà giáo Canvanh (Tin lành), con bò cái Côlat xuống nước Ä‘i! Quẳng xuống sông Ä‘i! Quẳng xuống nước Ä‘i! Ném xuống sông Ä‘i!  
- Có chuyện gì thế?-Hai mươi tiếng, trăm tiếng, nghìn tiếng thét há»i.  
- Chuyện nó báng bổ phạm thánh! Chuyện nó nghi ngá» Thượng đế, nó đã nói báºy là trá»i sắp mưa đấy!...  
Có thể lá»i buá»™c tá»™i ấy lúc đầu là vô hại nhất thì nay tạo nên háºu quả lÆ¡n lao cùng cá»±c trong đám dân chúng. Äám đông Ä‘ang vui chÆ¡i bá»—ng nổi cÆ¡n thịnh ná»™ thấy những trò vui cá»§a há» bị xáo động bởi má»™t cÆ¡n giông bão; đám đông Ä‘ang mặc những bá»™ áo cánh diện ngày lá»… há»™i cá»§a há» sẽ bị mưa làm hư mất.  
Qua lá»i giải thÃch ấy, những tiếng gào thét la ó lại rá»™ lên hung hãn hÆ¡n. Ngưá»i ta sán lại gần ná»›i phát ra những tiếng la hét ấy và dần dân đám đông tại địa Ä‘iểm này cháºt nÃch ngưá»i đến ngay cả gió cÅ©ng khó lá»t qua.  
Äứng giữa nhóm này hầu như tá»± mình làm nghẹn thở má»™t chàng trai độ tuổi hai mươi mà ta dá»… dàng nháºn ra là má»™t há»c sinh cải trang hầu như chết ngạt bởi đám đông Ä‘ang vùng vẫy, má tái xanh, môi nhợt nhạt nhưng bàn tay nắm chặt như chỠđón những kẻ tấn công gan dạ hÆ¡n những kẻ khác. Äáng lẽ chàng kêu la thì lại thá»§ thế như để chống lại tất cả những Ä‘iá»u sẽ gặp phải trong hai khối ngưá»i vÅ© trang bằng những nắm đấm khép chặt.  
Äây là chàng trai cao lá»›n tóc hung hÆ¡i gầy và mảnh dẻ có vẻ như má»™t thiếu nữ thanh lịch ăn mặc giả trai mà lát nữa chúng tôi sẽ nói tá»›i. Äôi mắt chàng khi cụp xuống biểu lá»™ sá»± trong sáng đến kì lạ, nếu muốn dành cho má»™t bá»™ mặt ngưá»i sá»± khiêm nhưá»ng thì hẳn không thể chá»n bá»™ mặt nào khác bá»™ mặt chàng trai này.  
Váºy chàng đã phạm tá»™i gì đến ná»—i tất cả đám đông này Ä‘eo bám chàng, để cả đám ngưá»i hung hãn này rá»§a sả sau lưng chàng, để má»i cánh tay cá»§a há» vươn ra vá»›i ý định quăng chàng xuống sông.
 
  
 	
  Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:
	
		 
		
		
		
		
		
        
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by tarta12a; 12-01-2010 at 11:55 AM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				23-03-2008, 02:50 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Cái Thế Ma Nhân 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Feb 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,035
					 
                    Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
                 
					
 
	Thanks: 0 
	
		
			
				Thanked 35 Times in 18 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 2 
GIẢI THÃCH SAO ÄÂY KHI TRỜI MƯA VÀO NGÀY THÃNH MÊÄA(1) THÃŒ MƯA Bá»N MƯƠI NGÀY LIỀN
 
  
 
  
 
Như chúng tôi đã kể ở chương trên, chàng trai ấy là tÃn đồ đạo Tin lành và chàng báo trước là trá»i sắp mưa.  
Sá»± việc ban đầu tháºt rất bình thưá»ng, các độc giả sẽ thấy:  
Chàng trai tóc hung dạo bước dá»c bá» sông có vẻ Ä‘ang chỠđợi má»™t bạn trai hoặc má»™t bạn gái. Từng lúc chàng dừng lại nhìn mặt nước rồi sau khi chán nhìn nước, chàng nhìn thảm cá»; cuối cùng chán nhìn thảm cá», chàng ngước nhìn bầu trá»i.  
Ta có thể thấy rõ đó là cá» chỉ đơn Ä‘iệu nhưng phải thừa nháºn là vô hại. Nhưng má»™t vài kẻ mừng lá»… há»™i theo cách cá»§a há» lại cảm  
(1)Ngày lễ thánh mồng 8 tháng 6  
thấy khó chịu trước cách mừng lá»… há»™i LăngÄ‘i cá»§a chàng trai này. Rất nhiá»u gã thị dân lẫn má»™t số há»c sinh và thợ thá»§ công lại lá»™ hẳn vẻ bá»±c dá»c trước việc chàng trai không há» chú ý tá»›i há».  
- A! -Má»™t giá»ng thiếu nữ thốt lên – Em không tò mò nhưng em muốn biết vì sao ngưá»i đàn ông trẻ tuổi kia lại say sưa nhìn nước, nhìn đất, nhìn trá»i liên tục như thế.  
- Em muốn biết chuyện này à, Pêret của trái tim anh? -Một gã thì dân trẻ vừa lẳng lơ uống rượu vang trong cốc của thiếu nữ nỠvừa uống tình yêu trong sóng mắt ả.  
- Äúng thế, LăngÄ‘ri, em sẽ tặng cho ai nói cho em biết Ä‘iá»u này má»™t chiếc hôn mãnh liệt.  
- A! Pêret, đối vá»›i má»™t phần thưởng tháºt ngá»t ngào như váºy, anh muốn em đòi há»i má»™t việc gì khó hÆ¡n kia.  
- Em lại thÃch thế cÆ¡.  
- Em hãy cho anh bằng chứng của em?  
- Bàn tay em đây.  
Gã thị dân trẻ tuổi hôn bàn tay thiếu nữ rồi gã đứng lên.  
- Em sẽ được biết chuyện này –Gã nói.  
Kẻ được thiếu nữ gá»i tên là LăngÄ‘ri liá»n đứng lên và Ä‘i gặp ngưá»i ngắm cảnh đơn độc và câm lặng.  
- Chà chà! Thưa ngài trẻ tuổi –Gã nói vá»›i chàng – Tôi không dám ra lệnh cho ngài nhưng muốn há»i vì sao ngài lại nhìn bãi cá» như váºy? Ngài đã mất váºt gì chăng?  
Chàng trai nháºn ra ngưá»i này nói chuyện vá»›i mình liá»n quay lại, lá»… phép ngả mÅ© chào và đáp lại ngưá»i há»i hết sức lịch thiệp:  
- Ngài nhầm đấy, thưa ngài, tôi có nhìn bãi cỠđâu mà nhìn sông đấy.  
Sau khi thốt ra vài lá»i này, chàng xoay qua hướng khác.  
LăngÄ‘ri hÆ¡i chưng há»ng: gã không chợ đợi câu trả lá»i lá»… phép như váºy. Sụ lá»… độ ấy làm gã xúc động. Gã quay lại nhóm cá»§a gã, gãi tai:  
- Thế nào?-Pêret há»i gã.  
- Này, chúng mình lầm rồi – LăngÄ‘ri trả lá»i, vẻ khá thiểu não -Hắn không nhìn bãi cỠđâu.  
- Váºy hắn nhìn gì?  
- Hắn nhìn sông nước.  
Há» phá lên cưá»i vào mÅ©i viên sứ giả làm gã đỠmặt vì xấu hổ.  
- Và anh đã không há»i vì sao hắn lại nhìn sông chứ?-Pêret nói.  
- Không – LăngÄ‘ri trả lá»i - hắn ta xá» xá»± tháºt lá»… độ đối vá»›i anh làm anh nghÄ© rằng sẽ tháºt sÆ¡ suất để há»i hắn câu thứ hai.  
- Hai cái hôn cho ai sẽ Ä‘i há»i hắn vì sao hắn nhìn con sông – Pêret nói.  
Ba hoặc bốn gã ham thÃch liá»n đứng lên. Nhưng LăngÄ‘ri nói rắng chÃnh gã đã làm việc này thì để chÃnh gã sẽ kết thúc.  
Ngưá»i ta công nháºn lá»i tuyên bố cá»§a gã là chÃnh đáng.  
Váºy là gã quay trở lại vá»›i chàng trai tóc hung và há»i lần thứ hai.  
- Chà chà! Thưa ngài trẻ tuổi, tại sao ngài lại nhìn sông như váºy?  
Cảnh cÅ© lại tái diá»…n. Chàng trai ngả mÅ© quay lại và đáp, vẫn lá»… độ vá»›i kẻ há»i mình:  
- Xin ngài thứ lá»—i, thưa ngài, tôi có nhÃn sông đâu, tôi nhìn trá»i đấy chứ!  
Nói xong chàng trai chào gã và quay sang hướng khác.  
Nhưng LăngÄ‘ri lúc đầu bị lúng túng bởi câu trả lá»i lần thứ hai giống như đã bị bối rối trước câu trả lá»i lần thứ nhất, tin rằng danh dá»± cá»§a gã bị xúc phạm và nghe thấy những tràng cưá»i rá»™ cá»§a các bạn gã, gã lại thấy can đảm nắm lấy vạt áo chàng há»c sinh:  
- Thế thì, thưa ngài trai trẻ - Gã khẩn khoản – xin ngài làm Æ¡n nói cho tôi biết vì sao ngài nhìn trá»i?  
- Thưa ngài- Chàng trai đáp- Xin ngài vui lòng cho tôi biết vì sao ngài há»i chuyện này?  
- Thế thì tôi sẽ xin giải thÃch thẳng thắn vá»›i ngài, thưa ngài trẻ tuổi.  
- Ngài hẳn làm tôi vui lòng thưa ngài.  
- Tôi há»i ngài chuyện này vì những ngưá»i cá»§a nhóm tôi cảm thấy bị châm chá»c thấy ngài từ má»™t giá» nay đứng bất động như má»™t cái cá»c và vẫn chỉ má»™t hành động ấy.  
- Thưa ngài – chàng há»c sinh trả lá»i- tôi đứng bất động vì tôi đợi má»™t bạn thân cá»§a tôi, tôi đứng vì có đứng như váºy tôi má»›i nhìn thấy anh ấy từ khá xa. Vì anh ấy chưa đến, tôi lo lắng chỠđợi anh ấy và sá»± e ngại mà tôi cảm thấy đã đẩy tôi bước Ä‘i, tôi nhìn xuống đất để tránh giày cá»§a tôi không bị những mảnh bình rải rác trên bãi cá» làm rách; rồi tôi nhìn sông để thư giãn sau khi đã nhìn đất, cuối cùng tôi nhìn trá»i để thư giãn sau khi đã nhìn sông.  
Äáng lẽ gã thì dân coi sá»± giải thÃch rõ ràng như thế, có nghÄ©a là đúng sá»± tháºt trong sáng và giản dị thì gã lại cho rằng mình bị giá»…u cợt nên mặt đỠbừng như những cây mào gà mà ta trông thấy đỠrá»±c trong những cánh đồng cá» và đồng lúa mì từ xa.  
- Và ngài có tÃnh rằng, thưa ngài trẻ tuổi – Gã thị dân vừa thúc ép vừa chống tay lên hông trái vẻ khiêu khÃch và ngả ngưá»i ra sau – ngài có tÃnh đến việc ngài dành khá nhiá»u thì giá» vào cái trò chướng tai gai mắt này không?  
- Tôi tÃnh sẽ dành thì giá» vào việc này cho tá»›i khi nào bạn tôi tá»›i gặp tôi, thưa ngài nhưng…  
Chàng trai ngước nhìn trá»i.  
- Tôi không tin rằng tôi có thể chỠđợi sự hài lòng của anh ấy…  
- Tại sao ngài không chỠđợi nữa?  
- Bởi vì có má»™t cÆ¡n mưa dữ dá»™i sắp đổ xuống, thưa ngài, mà cả ngài, cả tôi, cả bất cứ ai Ä‘á»u không thể ở lại giữa trá»i trong mưá»i lăm phút nữa.  
- Ông nói rằng trá»i sắp mưa ư? – Gã tư sản nói vá»›i vẻ má»™t ngưá»i tin rằng ngưá»i ta giá»…u cợt mình.  
- Mưa rào, thưa ngài! – Chàng trai bình thản đáp.  
- Hẳn là ông muốn đùa cợt đấy hẳn, hỡi ngưá»i trẻ tuổi.  
- Tôi xin thỠvới ngài tôi không hỠmuốn thế chút nào thưa ngài.  
- Váºy thì ông muốn nhạo tôi phải không?- Gã thị dân giáºn dữ há»i.  
- Thưa ngài, tôi xin nói với ngài rằng tôi không hỠcó ý nào muốn đùa cợt với ngài cả.  
- Váºy tại sao ông lại nói vá»›i tôi rằng trá»i sắp mưa trong lúc trá»i Ä‘ang quang đãng như thế này? – LăngÄ‘ri gầm lên, ngày càng nổi giáºn.  
- Tôi nói trá»i sắp mưa vì ba lý do.  
- Ông có thể cho tôi biết ba lý do ây chứ?  
- Xin sẵn sàng nếu Ä‘iá»u đó làm ngài vui long.  
- Äiá»u đó làm tôi hài lòng.  
Chàng trai lá»… phép cúi mình vẻ ngụ ý “ông tháºt dá»… thương thưa ông, nên tôi không có Ä‘iá»u gì phải khước từ ông cảâ€.  
- Tôi chỠnghe ba lý do của ông đây – Lăngđri nói, bàn tay nắm chặt lại và nghiến chặt răng.  
- Lý do thứ nhất thưa ngài – Chàng nói – đó là hôm qua trá»i không mưa nên là lý do để hôm nay trá»i mưa.  
- Ông nhạo báng tôi đấy há», thưa ông.  
- Không chút nào cả.  
- Váºy thì chúng ta hãy xem là do thứ hai.  
- Lý do thứ hai là trá»i bị mây che phá»§ suốt đêm qua, suốt cả sá»›m mai và còn bị che phá»§ trong lúc này.  
- Äây không phải là má»™t lý do vì để trá»i mưa thì trá»i phải đầy mây, ông nghe rõ chứ?  
- Ãt ra đó là má»™t khả năng.  
- Nào, hãy xem lý do thứ ba cá»§a ông: chỉ có có Ä‘iá»u tôi báo trước cho ông biết là không khá hÆ¡n hai lý do trên thì tôi nổi giáºn đấy.  
- Nếu ngài nổi giáºn, thưa ngài, thì đó là vì ngài có tÃnh cách đáng ghét đấy.  
- A! Ông nói là tôi có tÃnh cách đáng ghét phải không?  
- Tôi nói là còn tùy theo Ä‘iá»u kiện chứ không phải ngay lúc này.  
- Lý do thứ ba, thưa ông, lý do thứ ba?  
Chàng trai xoè bàn tay ra.  
- Lý do thứ ba để trá»i mưa, thưa ngài, đó là trá»i mưa.  
- Ông Ä‘oán rằng, trá»i mưa ư?  
- Tôi không đoán, mà là khẳng định.  
- Tháºt không thể tha thứ được- Gã tư sản không nén nổi thốt lên.  
- Chỉ lát nữa chắc chắn sẽ xảy ra như váºy- chàng trai nói.  
- Ông tin rằng tôi sẽ chịu đựng được Ä‘iá»u này há»? – Gã thì dân tức Ä‘iên ngưá»i thét lên.  
- Tôi tin rằng ngài sẽ không chịu đựng được Ä‘iá»u đó hÆ¡n tôi – Chàng há»c sinh nói- và nếu tôi có má»™t lá»i khuyên cho ngài thì đó là ngài hãy làm như tôi sắp làm là Ä‘i kiếm má»™t chá»— trú ẩn.  
- A! Tháºt quá quắt,- Gã tư sản gào lên và quay lại nhóm tư sản cá»§a gã.  
Gã nói với tất cả những ai nghe được tiếng gã:  
- Má»i ngưá»i hãy lại đây! Hãy lại đây, cả những ngưá»i khác nữa!  
Gã thị dân tá» ra cá»±c kì hung hăng làm cho ai nấy nghe tiếng gá»i cá»§a gã Ä‘á»u chạy lại.  
- Có chuyện gì thế?- Những mụ đàn bà giá»ng chua như dấm há»i.  
- Chuyên gì xảy ra à?- Lăngđri cảm thấy được ủng hộ nói – Có những chuyện không tưởng tượng nổi xảy ra.  
- Những chuyện gì thế?  
- Chuyện là có má»™t ngưá»i hoàn toàn muốn tôi nhìn thấy sao giữa trưa.  
- Tôi xin lá»—i ngài, thưa ngài – Chàng trai nói hết sức nhã nhặn – trái lại, tôi đã nói vá»›i ngài rằng bầu trá»i đã bị mây che khá»§ng khiếp.  
- Äúng là má»™t bá»™ mặt, thưa ông há»c sinh, ông có nghe thấy không? Äúng là má»™t bá»™ mặt.  
- Trong trưá»ng hợp này, đó là má»™t bá»™ mặt xấu xa.  
- Ông nói rằng tôi có bá»™ mặt xấu xa hả? – Gã thị dân rống lên chói tai do máu gã bốc lên tai nên đã nghe nhầm hoặc cố ý nghe nhầm – A! Tháºt quá quắt! Thưa quý vị, các vị có thấy là cái gã kì cục này Ä‘ang giá»…u cợt chúng ta ư.  
- Giễu cợt ư - Một tiếng nói cất lên – Chà, có thể đấy.  
- Vá»›i tôi cÅ©ng như vá»›i ông, vá»›i tất cả chúng ta đây, đó là má»™t tên đùa giỡn xấu xa muốn tiêu khiển đã nghÄ© đến Ä‘iá»u tồi tệ là mong muốn trá»i mưa để gây trò tinh quái đối vá»›i tất cả chúng ta.  
- Thưa ngài, tôi xin thá» vá»›i ngài rằng tôi không há» mong muốn trá»i mưa, xét rằng nếu trá»i mưa, tôi sẽ bị ướt đẫm như ngài và ở mức độ lá»›n hÆ¡n nhiá»u vì tôi cao hÆ¡n ngài tá»›i tám đến mưá»i phân  
- Có nghĩa rằng ta là một giống chó nhỠhả?  
- Tôi không nói má»™t lá»i nào như thế, thưa ngài.  
- Một tên lùn hả?  
- Äây là má»™t lá»i nguyá»n rá»§a vô cá»›. Ngài cao trên má»™t mét sáu mươi, thưa ngài.  
- Ta không hiểu cái gì giữ ta lại để không ném mi xuống nước! Lăngđri gào lên.  
- A! Äúng đấy, ném xuống nước Ä‘i! Quẳng xuống sông Ä‘i! - Nhiá»u tiếng nói cất lên.  
- Khi ngài ném tôi xuống nước, thưa ngài – Chàng trai nói vá»›i vẻ lá»… độ bình thưá»ng – thì ngài cÅ©ng không kém bị ướt đẫm hÆ¡n.  
Qua câu trả lá»i này chàng trai đã tá» ra chỉ riêng chàng có trà tuệ hÆ¡n má»i ngưá»i đã làm cho má»i ngưá»i quay lại chống chàng. Má»™t gã cao lá»›n sáp lại ná»a giá»…u cợt, ná»a Ä‘e doạ:  
- Này, tên ác nhân – Gã nói vá»›i chàng - tại sao mày dám nói trá»i mưa trong lúc này hả?  
- Bởi tôi cảm thấy có những giá»t mưa.  
- Mưa nhá» giá»t – LăngÄ‘ri thét lên – không có mưa thế mà nó nói là sắp có mưa lá»›n.  
- Váºy là mày a tòng vá»›i má»™t kẻ chiêm tinh hả? – Tên cao lá»›n há»i.  
- Tôi không a tòng vá»›i má»™t ai cả, thưa ông – Chàng trai trả lá»i, bắt đầu nổi giáºn – cÅ©ng không cả vá»›i ông là ngưá»i đã xưng mày tao vá»›i tôi.  
- Quẳng xuống nước Ä‘i! Quẳng xuống nước Ä‘i! - Nhiá»u tiếng nói gào lên.  
Thế là chàng há»c sinh cảm thấy giông tố nổi lên dữ dá»™i liá»n nắm hai bàn tay lại chuẩn bị chiến đấu. Vòng ngưá»i bắt đầu dày đặc vây lấy chàng.  
- Này! - Má»™t ngưá»i má»›i tá»›i nói – Mêđa(1) đấy!  
- Mêđa là cái thá gì? - Nhiá»u tiếng há»i cất lên.  
- Äó là vị thánh mà hôm nay đúng là  
(1)Mêđa: là giám mục, sinh ở Salăngxi năm 456. Ông mất ngày mồng 8-6-545.  
ngày giỗ đấy - Một gã vui nhộn nói.  
- ÄÆ°á»£c! - Má»™t gã nháºn ra chàng trai liá»n nói – tên này không phải má»™t vị thánh vì nó là má»™t tên tà giáo.  
- Má»™t tên tà giáo! – Äám đông thét lên – Hãy ném tên tà giáo xuống nước Ä‘i! Hãy quẳng tên tÃn đồ Tin lành xuống sông Ä‘i! Ném tên vô đạo xuống nước Ä‘i!  
Má»i tiếng nói đồng thanh nhắc lại:  
- Quẳng xuống nước đi! Quẳng xuống nước đi! Quẳng xuống nước đi!  
ChÃnh những tiếng la ó này làm gián Ä‘oạn lá»… há»™i mà chúng tôi Ä‘ang miêu tả.  
Äúng lúc ấy, Thượng đế như tháºt sá»± muốn Ä‘em đến cho chàng trai sá»± cứu giúp mà chàng rất cần tức là ngưá»i mà chàng chỠđợi, má»™t hiệp sÄ© đẹp trai trạc hai mươi hai tuổi có bá»™ mặt cao sang như má»™t quý tá»™c và qua dáng Ä‘iệu rõ là má»™t ngưá»i ngoại quốc. Con ngưá»i mà chàng trai chỠđợi như chúng tôi đã kể Ä‘ang hối hả chạy đến, xuyên qua đám đông đã ở cách bạn chừng hai mươi bước chân đúng lúc chàng trai bị túm cả trước sau, cả chân lẫn đầu, giãy giụa hết sức mình.  
- Cáºu hãy giữ mình, Mêđa! – Ngưá»i má»›i đến kêu to - Cáºu hãy bảo vệ mình!  
- Các ngưá»i hãy coi đó chÃnh là Mêđa! - Ngưá»i vừa nói vá»›i chàng trai đó là to.  
Coi việc mang cái tên ấy là một tội lỗi, cả đám đông gào lên:  
- Ừ, Mêđa đấy! Ừ, Mêđa đấy! Hãy ném Mêđa xuống nước Ä‘i! Quẳng tên tà giáo xuống nước Ä‘i! Quẳng tên tÃn đồ Tin lành xuống nước Ä‘i!  
- Làm sao một tên tà giáo lại dám cả gan mang danh một vị thánh vĩ đại như thế! – Pêret thốt lên.  
- Quẳng tên phạm tá»™i bất chÃnh xuống nước Ä‘i!  
- Và những kẻ đã tóm bắt Mêđa khốn khổ liá»n lôi chàng tá»›i mép sông.  
- Cứu mình với, Rôbơc! – Chàng trai kêu lên cảm thấy không thể chống đỡ nổi đám đông này và thây cái chết đã tới tột đỉnh của trò đùa.  
- Ném tên kẻ cướp xuống sông đi! - Những mụ đàn bà gào thét, nổi cơn tam bành trong sự thù hằn cũng như trong tình yêu.  
- Cáºu hãy giữ mình, Mêđa! - Ngưá»i lạ mặt vừa rút kiếm ra vừa hét lên - Cáºu hãy giữ mình, mình đây!  
Dùng bản kiếm quáºt bên phải, bên trái đám đông, chàng lăn mình trên thảm cá» như má»™t tảng băng. Nhưng chàng đến vào lúc đông nghẹt ngưá»i và những cố gắng cá»§a chàng muốn đám đông này phải giãn ra đã trở nên vô Ãch: há» nháºn đòn, rống lên vì Ä‘au đớn nhưng không giãn ra. Sau khi rống lên vì Ä‘au đớn thì há» rống lên vì Ä‘iên dại.  
Ngưá»i má»›i đến vá»›i âm giá»ng lạ làm ta có thể nháºn ra đó là ngưá»i ÊcôtxÆ¡, quáºt Ä‘áºp túi bụi nhưng không thể tiến lên nổi hoặc nhúc nhÃch được chút Ãt và ban chàng sẽ nằm dưới nước trước khi chàng đến gần bạn. Hai mươi nông dân và năm, sáu gã lái đò trà trá»™n trong đám đông. Chàng Mêđa khốn khổ cố sức cấu những bàn tay, dùng chân đá háºu, nghiến răng nhưng má»—i giây chàng lại bị lôi đến gần mép sông.  
Chàng trai xứ ÊcôtxÆ¡ chỉ còn nghe thấy những tiếng kêu la cá»§a bạn chàng má»—i lúc má»™t sát mép nước. Chàng không kêu nữa mà gầm lên và cứ má»—i tiếng gầm thét thì bản kiếm hoặc đốc kiếm cá»§a chàng lại giáng vào má»™t cái đầu. Äá»™t nhiên những tiếng la thét rá»™ lên gấp bá»™i rồi là má»™t sá»± im lặng, ta nghe thấy tiếng má»™t thân hình nặng ná» rÆ¡i tùm xuống nước.  
- A! LÅ© kẻ cướp! A! LÅ© sát nhân! A! LÅ© giết ngưá»i – Chàng trai thét lên tìm cách đến sát con sông để cứu bạn hoặc chết cùng bạn.  
Nhưng vô Ãch. Muốn xô đổ má»™t bức tưá»ng đá hoa cương thì cÅ©ng y hệt như đối vá»›i bức tưá»ng thành sống này. Chàng lùi lại mệt lá», răng nghiến chặt, mép sùi đầy bá»t, trán đẫm mồ hôi. Chàng lui đến đỉnh dốc để nhìn qua đầu đám đông nhưng chàng không thấy đâu Mêđa nhô lên mặt nước. Äứng trên đỉnh dốc, tay đặt trên đốc kiếm, khi không còn thấy gì xuất hiện nữa, chàng đưa mắt nhìn xuống đám đông hung hãn; ghê tởm nhìn bá»n ngưá»i ác độc này.  
Äứng má»™t mình, mặt tái xanh trong y phục màu Ä‘en, chàng giống như má»™t thiên thần há»§y diệt gáºp cánh lại để nghÄ© ngÆ¡i chốc lát. Nhưng chỉ má»™t lát sau, cÆ¡n Ä‘iên lại sục sôi trong lồng ngá»±c chàng như dung nham trong núi lá»a đã dâng lên nóng bá»ng táºn đôi môi chàng.  
- Tất cả lÅ© ngươi là đồ kẻ cướp – Chàng nói - tất cả lÅ© ngươi Ä‘á»u là sát nhân, tất cả bá»n ngươi là đồ ô nhục! Các ngươi lấy bốn mươi ngưá»i để sát hại, để dìm xuống nước má»™t chàng trai khốn khổ không há» làm Ä‘iá»u gì xấu cho các ngươi. Ta thách đấu vá»›i tất cả bá»n ngươi. Bá»n ngươi có bốn mươi ngưá»i hãy lại đây, ta sẽ lần lượt giết cả bốn mươi, kẻ trước kẻ sau như lÅ© chó là bá»n ngươi!  
Bá»n nông dân, tư sản và há»c sinh nháºn được lá»i má»i chết chóc ấy không ngăn nổi ná»—i lo ngại sẽ có được sá»± may mắn trong má»™t cuá»™c chiến đấu bằng gươm dáo vá»›i má»™t con ngưá»i tá» ra sẵn sàng sá» dụng kiếm má»™t cách quyết liệt như thế. Thấy thế, ngưá»i ÊcôtxÆ¡ khinh miệt tra kiếm vào vá».  
- Hỡi lÅ© đốn mạt! các ngươi là những kẻ vừa hèn nhát vừa đê tiện- chàng xoè bàn tay lên đầu đám đông nói tiếp – Nhưng ta sẽ trả thù cho cái chết ấy bằng cách Ãt khốn nạn như các ngươi bởi vì các ngưá»i không xứng đáng vá»›i lưỡi gươm cá»§a nhà quý tá»™c. Váºy hãy lùi lại, bá»n thô bỉ xấu xa! Và mưa, và mưa đã có thể tàn phá ruá»™ng nho cá»§a các ngươi, làm đổ rạp mùa màng cá»§a các ngươi bằng cách mưa trút xuống cánh đồng cá»§a các ngươi số ngày bằng số ngưá»i cá»§a bá»n ngươi đã giết hại chỉ má»™t ngưá»i.  
Tháºt không chÃnh đáng nếu để vụ giết ngưá»i này không bị trừng phạt, chàng rút ở thắt lưng ra má»™t khẩu súng ngắn cỡ lá»›n bắn vào giữa đám ngưá»i không cần ngắm. Chàng nói:  
- Phó mặc cho Trá»i!  
Trong tiếng súng nổ, tiếng đạn rÃt lên và má»™t tên trong số ngưá»i vừa xô đẩy chàng trai xuống nước thốt lên má»™t tiếng kêu rên, đặt bàn tay lên ngá»±c, lảo đảo và đổ sáºp xuống chết tươi.  
- Còn nay, chào tạm biệt! – Chàng nói – Các ngươi sẽ còn nghe đến tên ta hơn một lần nữa. Tên ta là Rôbơc Stuya.  
Vừa nói dứt lá»i này thì những đám mây chồng chất trên bầu trá»i từ sáng sá»›m đột nhiên vỡ ra và như chàng Mêđa tá»™i nghiệp đã từng báo trước, má»™t tráºn mưa như thác đổ chưa từng xảy ra trong các mùa mưa.  
Những nông dân tất nhiên chạy Ä‘uổi theo chàng khi thấy những lá»i nguyá»n rá»§a cá»§a chàng trong chốc lát thá»±c sá»± có hiệu qá»§a; nhưng tiếng sấm rá»n, nước tuôn xối xả thành thác, ánh chá»›p loá mắt như báo cho há» biết ngày táºn thế buá»™c há» phải báºn tâm hÆ¡n sá»± trả thù, tức là lúc này, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u mạnh ai nấy chạy.  
Mưa trút ròng rã bốn mươi ngày không rớt.  
ChÃnh vì lẽ đó, thưa độc giả thân mến, chà Ãt chúng tôi tin rằng khi trá»i mưa vào ngày lá»… thánh Mêđa thì mưa tầm tã bốn mươi ngày liá»n
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by tarta12a; 12-01-2010 at 12:04 PM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				23-03-2008, 02:50 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Cái Thế Ma Nhân 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Feb 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,035
					 
                    Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
                 
					
 
	Thanks: 0 
	
		
			
				Thanked 35 Times in 18 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 3 
QUÃN “NGá»°A TÃAâ€
 
  
 
  
 
Chúng tôi không bá» công để kẻ vá»›i độc giả vá» số năm, sáu chục nghìn ngưá»i dá»± lá»… há»™i LăngÄ‘i chạy chốn những nÆ¡i nào do bất chợt gặp cÆ¡n hồng thuá»· má»›i phải tìm chá»— trú ẩn trong các căn lá»u, dưới các mái nhà, trong các tá»u quán, tháºm chà vào cả đại giáo đưá»ng hoàng gia.  
Vào thá»i nay, thành phố Xanh ÄÆ¡nit chỉ vá»n vẹn có năm hoặc sáu quán trá», trong chốc lát đã cháºt nÃch ngưá»i đến ná»—i có vài ngưá»i đã phải hối hả chạy ra ngoài nhanh hÆ¡n lúc vào, nghÄ© rằng thà chết vì ngáºp mưa còn hÆ¡n chết ngạt vì hÆ¡i ngưá»i nồng nặc.  
Quán trá» duy nhất hầu như trống vắng hẳn do may mắn tách biệt là quán “ngá»±a tÃa†nằm trên đưá»ng cái cách thành phố Xanh ÄÆ¡nit hai hoặc ba tầm đạn súng hoả mai.  
Ba con ngưá»i tạm thá»i ở trong căn phòng rá»™ng ám khói mà ngưá»i ta gá»i khoa trương là phòng khách; trừ gian bếp và vá»±a thóc ngá»± trị trên ná»n nhà dùng làm buồng ngá»§ cho những ngưá»i coi lừa ngá»±a và lái buôn súc váºt, thì riêng căn phòng khách là cả quán trá».  
Quán có vẻ như má»™t cái lán to được chiếu sáng qua chiếc cưa ra vào cao tá»›i táºn mái, trần làm theo kiá»u vòm vá»›i những dầm xà lá»™ rõ ngả xiên theo mái.  
Y hệt trong chuồng, má»™t số súc váºt: chó, mèo, gà, vịt lúc nhúc trên ván sàn và thay cho chú quạ má» rá»—ng trở vá» và chim bồ câu càm nhánh ô liu, ta thấy quanh các dần xà ám khói Ä‘en sì, bay lượn ban ngày là lÅ© én và ban đêm là đàn dÆ¡i. Äồ gá»— cá»§a căn phòng này là các thứ cần thiết cho má»™t quán trá» gồm những chiếc bàn tròn, những chiếc ghế tá»±a và ghế đẩu kháºp khiá»…ng.  
Ba con ngưá»i ở trong phòng này là chá»§ quán, vợ gã và má»™t ngưá»i khách trạc ba mươi, ba mươi lăm tuổi.  
Chúng ta hãy nghÄ© xem vì lẽ gì mà ba nhân váºt này lại táºp há»™p ở đây và há» báºn tâm đến Ä‘iá»u gì.  
Chú quán vá»›i tư cách là chá»§ nhà nên chúng tôi nói tá»›i trước trong cảnh này Ä‘ang báºn tâm để không làm gì cả; gã ngồi như cưỡi ngá»±a trên má»™t chiếc ghế tá»±a nhồi rÆ¡m ở trước cá»a, tá»±a cằm lên đỉnh lưng tá»±a, làu bàu nguyá»n rá»§a thá»i tiết xấu.  
Vợ chủ quán ngồi hơi lùi sau chồng để có được ánh sáng quay guồng, đưa sợi xoắn bằng tay lên miệng đẻ kéo sợi gai ở con cúi.  
Ngưá»i khách đáng lẽ tìm chá»— sáng sá»§a thì trái lại, ngồi lá»t sâu trong góc táºn cùng cá»§a căn phòng, quay lưng ra cá»a có vẻ Ä‘ang uống rượu căn cứ qua chiếc bình và chiếc cốc vại đặt trước mặt ngưá»i này.  
Tuy nhiên chàng hầu như không nghĩ tới uống; tì khuỷu tay lên bàn, đâu úp vào lòng bàn tay, chàng đắm chìm trong cơn mơ màng.  
- Thá»i tiết tháºt tồi tệ! -Chá»§ quán làu bàu.  
- Ông than vãn cái gì? - Ngưá»i vợ nói – ChÃnh ông đã mong thế cÆ¡ mà.  
- Äúng thế, nhưng tôi đã sai lầm.  
- Váºy thì ông đừng than vãn nữa.  
Trước lá»i trách móc Ãt an á»§i mà đầy là lẽ ấy, chá»§ quán bèn cúi đầu thở dài nÃn lặng. Nhưng sá»± nÃn lặng ấy chỉ kéo dài chừng mưá»i phút rồi chá»§ quán lại ngẩng đầu nhắc lại:  
- Thá»i tiết tháºt tồi tệ!  
- Ông đã nói thế rồi - Ngưá»i vợ nói.  
- Thế thì tôi còn nhắc lại nữa.  
- Ông có nói thế đến đêm cÅ©ng chẳng Ãch gì, phải không nào?  
- Äúng thế, nhưng Ä‘iá»u đó cho tôi được phỉ nhổ sấm sét, mưa và mưa đá.  
- Tại sao ông không phỉ báng ngay Chúa có được không?  
- Nếu tôi tin rằng chÃnh Chúa đã gây nên thá»i tiết như thế này.  
Chá»§ quán dừng lá»i.  
- Ông phỉ báng chống Chúa. Nào, hãy thú nháºn ngay Ä‘iá»u này Ä‘i.  
- Không,bởi vì…  
- Vì sao nào?  
- Vì tôi là con chiên ngoan đạo chứ không phải là một con chó tà giáo.  
Nghe thấy những lá»i “Tôi không phải là con chó tà giáoâ€, ngưá»i khách trong quán “ngá»±a tÃa†như má»™t con mèo trong cạm bẫy, thoát khá»i dòng suy tư, ngẩng đầu lên Ä‘áºp mạnh chiếc cốc bằng thép trắng xuống bàn làm chiếc bình rượu nhảy báºt lên còn chiếc cốc bị bẹp dÃ.  
- Này này! – Chàng chồm lên ghế như chiếc bình đã nhảy trên bàn; chá»§ quán tưởng khách gá»i liá»n trả lá»i: “Tôi đây, thưa tôi ông trẻ tuổiâ€.  
Chàng trai xoay chiếc ghế cá»§a mình băng chân ghế sau và quay ngưá»i cùng chiếc ghế, mặt đối mặt vá»›i chá»§ quán đã đứng trước mặt chàng rồi chàng nhìn gã từ chân lên đầu không cất cao giá»ng nhưng nhÃu lông mày:  
- Hẳn không phải ông vừa thốt lên những lá»i “chó tà giáo†chứ?  
- Äúng là tôi, thưa ông trẻ tuổi- chá»§ quán đỠmặt ấp úng.  
- Thế thì, nếu đúng là ông, chá»§ quán gàn dở ạ -Khách nháºu nói tiếp – thì ông chỉ là má»™t con lừa mất dạy và ông xứng đáng bị ngưá»i ta xẻo tai.  
- Tha lá»—i cho tôi, thưa quý ngài, nhưng tháºt tình tôi không biết ngài theo đạo Tin lành, - chá»§ quán run cả tứ chi nói.  
- Äiá»u đó chứng tá» rằng ông đúng là má»™t tên ăn mày - Ngưá»i theo giáo phái Canvanh tiếp tục nói không há» cất cao giá»ng- còn má»™t chá»§ quán, kẻ phục dịch má»i ngưá»i thì cần phải giữ mồm giữ miệng bởi vì y có thể nghÄ© rằng đáng lẽ phục dịch má»™t con chó CÆ¡ đốc giáo thì lại phải phục dịch má»™t tÃn đồ đáng kÃnh cá»§a Luyte và Canvanh(1).  
Chàng quý tá»™c nhấc chiếc mÅ© má»m ra khi nói tá»›i tên hai ngưá»i trên. Chá»§ quán cÅ©ng làm theo. Chàng quý tá»™c nhún vai nói:  
(1)Luyte là nhà cải cách tôi giáo ngưá»i Äức- Canvanh sinh ở Noayông(Pháp) là nhà truyá»n giáo cải cách ở Pháp và Thuỵ SÄ©.  
- Nào, má»™t bình rượu vang khác và mong rằng tôi không còn được nghe ông thốt lên tiếng tà giáo hoặc là tôi sẽ đâm thá»§ng bụng ông như chá»c thá»§ng thùng rượu cÅ©, ông nghe rõ chứ, ông bạn?  
Chá»§ quán Ä‘i giáºt lùi vào bếp lấy má»™t bình rượu vang má»›i theo khách đòi há»i.  
Trong lúc đó chàng quý tá»™c đã xoay ná»a vòng ghế đẩu sang phải và đã lẩn vào bóng tối, lưng lại quay ra cá»a thì chá»§ quán đã trở lại đặt bình rượu vang nhá» trước mặt chàng.  
Chàng quý tộc lặng lẽ giơ chiếc cốc bị bẹp để cho gã đổi cho chàng chiếc khác.  
Chá»§ quán không hé ná»a lá»i, đưa mắt và lắc đâu ngụ ý “Quá»· tha ma bắt! Tay này mà nện hẳn hắn nện ra trò đâyâ€. Rồi gã lại đưa cho ngưá»i môn đồ Canvanh chiếc cốc nguyên vẹn.  
- Tốt lắm - Ngưá»i này nói- Như váºy thì ta yêu các chá»§ quán biết bao.  
Chá»§ quán cố mỉm cưá»i má»™t cách dá»… thương nhất vá»›i chàng quý tá»™c và trở vá» chá»— ngồi cá»§a gã ở trước cá»a.  
- Này! -Vợ gã há»i vì mụ đã nghe giá»ng chói tai cá»§a ngưá»i tÃn đồ Canvanh nhưng không há» nghe được má»™t lá»i nào trong các câu trao đổi giữa chồng mụ và ngưá»i khách –Ngài trẻ tuổi kia nói gì vá»›i mình thế?  
- Äiá»u ông ấy nói vá»›i tôi ư?  
- Phải, tôi há»i mình chuyện ấy.  
- Những lá»i tâng bốc nhất – Gã trả lá»i- rằng rượu vang cá»§a tôi là hảo hạng, rằng quán cá»§a tôi tháºt tuyệt và ông ấy ngạc nhiên thấy má»™t cái quán như thế này mà sao không đắt khách.  
- Còn mình trả lá»i ông ấy ra sao?  
- Rằng cái thá»i tiết chết tiệt này là nguyên nhân cá»§a sá»± lụn bại cá»§a chúng ta.  
Vào lúc con ngưá»i này cá»§a chúng ta chuyển hưởng phỉ báng thá»i tiết lần thứ ba thì Chúa trá»i như cho gã má»™t sá»± Ä‘Ãnh chÃnh làm xuất hiện cùng lúc hai ngưá»i khách má»›i dẫu hỠđến từ hai hướng ngược nhau, má»™t ngưá»i Ä‘i bá»™, ngưá»i kia cưỡi ngá»±a. Ngưá»i Ä‘i bá»™ có vẻ là má»™t võ quan giang hồ đến qua ngả đưá»ng bên trái là đưá»ng Ä‘i Pari; ngưá»i cưỡi ngá»±a mặc y phục thị đồng đến qua đưá»ng bên phải là đưá»ng Ä‘i FlăngÄ‘rÆ¡.  
Nhưng lúc sắp bước qua ngưỡng cá»a quán thì đôi chân ngưá»i Ä‘i bá»™ nằm ngay dưới chân ngá»±a.  
Ngưá»i Ä‘i bá»™ thốt má»™t câu chá»i thá» và tái mặt. Chỉ riêng câu chá»i thá» này đã nói rõ nguồn gốc xứ sở cá»§a ngưá»i chá»i.  
- A! Äồ trá»i đánh thánh váºt! – gã kêu lên.  
Ngưá»i cưỡi ngá»±a, má»™t kị sÄ© tài ba, xoay ngá»±a ná»a vòng sang trái, nâng bổng hai chân trước cá»§a ngá»±a; chàng nhảy xuống trước khi chân con váºt chạm đất rồi vá»™i chạy đến chân con ngưá»i bị thương nói giá»ng hết sức ân cần:  
- Ôi! Thưa đại uý, tôi hết lòng xin lỗi ông.  
- Ông có biết rằng, thưa ông thị đồng - ngưá»i Gatscông nói – suýt nữa ông làm tôi vỡ sá» không?  
- Xin ông hãy tin rằng, thưa đại uý, tôi cảm thấy việc này làm tôi buồn ghê ghớm.  
- Thế thì xin ông hãy yên tâm, thưa chủ nhân trẻ tuổi của tôi –Viên đại uý nhăn mặt đáp lộ vẻ chưa hoàn toàn chế ngự được cơn đau của mình – xin ông hãy yên tâm, ông vừa hiến cho tôi một sự viên trợ to lớn mà thực lòng tôi không biết phải cảm ơn việc này bằng cách nào; tôi nói thế không muốn làm ông nghi ngỠviệc này.  
- Một sự viện trợ ư?  
- To lá»›n! - Ngưá»i Gatscông nói.  
- Váºy là sao, lạy Chúa tôi? – Chàng thị đồng há»i khi thấy nét xúc động giày vò bá»™ mặt ngưá»i đối thoại đã phải gắng sức để không há» chá»i thá» thay vì mỉm cưá»i.  
- Tháºt hết sức đơn giản – Viên đại uý nói tiếp- trên cõi Ä‘á»i này chỉ có hai Ä‘iá»u làm tôi Ä‘au đầu ghê ghá»›m: đó là những gái già và những đôi á»§ng má»›i; thế mà từ sáng nay tôi bị vướng vÃu vì đôi á»§ng má»›i mà tôi cần phải Ä‘i từ Pari đến đây. Tôi đã tìm cách để nhanh chóng làm há»ng chúng váºy mà chỉ trở tay, ông vừa hoàn thành cái việc tuyệt diệu ấy vì niá»m vinh quang bất diệt cá»§a ông. Váºy xin ông hãy quan tâm tá»›i tôi và trong má»i trưá»ng hợp, hãy sá» dụng tôi là kẻ tá»± nháºn là ngừơi chịu Æ¡n ông.  
Chàng thị đồng nghiêng mình nói:  
- Thưa ông, ông là con ngưá»i thông tuệ, Ä‘iá»u đó không làm tôi ngạc nhiên khi nghe câu chá»i thá» cá»§a ông chào đón tôi, ông là con ngưá»i lịch thiệp, Ä‘iá»u này không làm tôi ngạc nhiên khi Ä‘oán rằng ông là má»™t nhà quý tá»™c: tôi chấp nháºn tất cả những gì ông hiến cho tôi và vá» phần tôi, tôi sẵn sàng phục vụ ông.  
- Tôi Ä‘oán rằng ông tÃnh dừng lại ở quán này phải không?  
- Vâng, thưa ông, trong chốc lát – Chàng trẻ tuổi trả lá»i trong lúc cá»™t ngá»±a vào má»™t cái vòng gắn trên tưá»ng khiến mặt chá»§ quán sáng lên vì mừng khi thấy chàng trai buá»™c xong ngá»±a.  
- Tôi cÅ©ng váºy – Viên đại uý nói – Này chá»§ quán quá»· ám, hãy mang rượu vang lại đây, mà là loại hảo hạng đấy nhé!  
- Có ngay ạ, thưa các tôn ông! Chủ quán đi vội vào bếp và nói – Có ngay đây ạ.  
Năm giây sau, gã quay lại với hai bình rượu và hai chiếc cốc đặt lên bàn bên cạnh bàn của chàng quý tộc đầu tiên đang ngồi.  
- Này ông chá»§ quán – Chàng thị đồng trẻ tuổi há»i giá»ng dịu dàng như giá»ng thiếu nữ- trong quán cá»§a ông có căn phòng nào để má»™t thiếu nữ có thể nghỉ ngÆ¡i trong má»™t hai giá» không?  
- Chúng tôi chỉ có độc một gian phòng này - Chủ quán đáp.  
- Quá»· quái! Tháºt đáng tức giáºn.  
- Ông chá» má»™t ngưá»i đàn bà ư? Ông bạn quả cảm cá»§a tôi – Viên đại uý bà máºt nói vừa đưa lưỡi kiếm lên môi giữ lấy đầu ria mép nhấm nhấm.  
- Không há» là má»™t ngưá»i đàn bà cho tôi, thưa đại uý – Chàng trai nghiêm nghị trả lá»i- đó là con gái cá»§a chá»§ nhân cao quý cá»§a chúng tôi, ngài thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê/  
- Ủa! Lạy Chúa vÄ© đại! - Váºy là ông phụng sá»± ngài thống chế danh tiếng Xanh Ä‚ngÄ‘rê ư?  
- Tôi có được vinh dự đó, thưa ông  
- Ông tin rằng ngài thống chế sẽ đến cái quán tồi tàn này chăng? Ông tưởng ra chuyện này hả? Thưa ông thị đồng trẻ tuổi…Äúng thế à! – Viên đại uý nói  
- Cần phải như vây, từ mưá»i lăm ngày nay, ngài thống chế bị mệt tại lâu đài Vile-CôtÆ¡rết và vì ngài không thể trở vá» Pari bằng ngá»±a để dá»± cuá»™c kỵ đấu vào ngày hai mươi chÃn nhân dịp hôn lá»… cá»§a hoàng đế Philip đệ nhị vá»›i quáºn chúa Êlidabet và cá»§a quáºn chúa MacÆ¡rit vá»›i quáºn công Êmanuyen Philibe-Ä‘á»-Savoa, ông Äá» GhidÆ¡ mà lâu đài ở gần lâu đài Vile-CôtÆ¡rê.  
- Ông Äá» GhidÆ¡ có má»™t toà lâu đài ở gần Vile-CôtÆ¡rê à?- Viên đại uý ngắt lá»i, ý tá» ra mình cÅ©ng biết chuyện triá»u chÃnh- Váºy mà lâu đài ấy ở đâu? Thưa ông trẻ tuổi.  
- Ở NăngtÆ¡i-lÆ¡-Hôđuin, thưa đại úy, đó là sá»± chiếm Ä‘oạt má»›i đây cá»§a ông ấy để lâu đài này nằm trên đưá»ng nhà vua khi Ä‘i Vile-CôtÆ¡rê và khi trở vá» phải qua đấy.  
- A! A! Tôi thấy việc này chÆ¡i tháºt đẹp đấy.  
- á»’! – Chàng thị đồng trẻ cưá»i và nói- Ngưá»i ấy chÆ¡i không thiếu sá»± khéo léo.  
- Kể cả không thiếu cách chơi chứ gì – Viên đại uý nói.  
- Váºy tôi xin nói rằng – Chàng thị đồng nói tiếp – ông Äá» GhidÆ¡ đã đưa cá»— xe ngá»±a cá»§a ông ấy cho ngài thống chế và ông đã cho nó Ä‘i chầm cháºm nhưng dù cá»— xe có êm ái đến đâu và ngưá»i Ä‘iá»u khiển ngá»±a đến GuetxÆ¡ có nhẹ nhàng đến mấy thì ngài thống chế vẫn cảm thấy mệt má»i nên tiểu thư Xaclôt-Ä‘á»- Xanh Ä‚ngÄ‘rê đã cá» tôi Ä‘i trước tìm má»™t quán trỠđể thân phụ nàng nghỉ ngÆ¡i má»™t chút.  
Nghe những lá»i nói trên thốt ra từ bàn bên cạnh, chàng quý tá»™c đầu tiên đã đỠmặt giáºn dữ khi chá»§ quán nói xấu vá» các tÃn đồ Canvanh liá»n lắng tai nghe và thấy câu chuyên trao đổi ấy có thể rút ra Ä‘iá»u hay ho thú vị trá»±c tiếp hÆ¡n cả.  
- Trước mình Thánh! - Ngưá»i Gatscông nói – Tôi xin thá» vá»›i ông, chàng trai ạ, nếu tôi biết quanh đây hai dặm có má»™t căn phòng xứng đáng nháºn hai vị thá»§ lÄ©nh ấy thì tôi sẽ không nhưá»ng cho bất kì ai, dù là cha tôi- có được vinh dá»± dẫn được hai vị đó vào đấy nhưng khốn thay –gã nói thêm – tôi không biết có căn phòng nào cả.  
Chàng quý tộc theo giáo phái Canvanh phác một cỠchỉ tỠvẻ khinh miệt. CỠchỉ ấy thu hút sự chú ý của viên đại uý đối với chàng.  
- A! A! – gã thốt lên.  
Gã đứng lên và cúi chào ngưá»i tÃn đồ Canvanh vá»›i lá»… độ kiểu cách rồi quay lại phÃa chàng thị đồng. Chàng tÃn đồ Canvanh đứng lên và như ngưá»i Gatscông, lá»… phép chàng đáp lại nhưng vẻ lạnh lung rồi quay đầu vá» phÃa tưá»ng. Viên đại uý rót rượu cho chàng thị đồng, ngưá»i này nâng cao cốc trước khi rượu đầy má»™t phần ba cốc, rồi viên đại uý nói tiếp:  
- Theo ông nói, chàng trai trẻ ạ, ông phục vụ ngài thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê danh tiếng, ngưá»i anh hùng ở Xêridôn và Răngty…Tôi đã dá»± cuá»™c hành quân tấn công BulônhÆ¡, chàng trai ạ, và tôi đã thấy những ná»— lá»±c cá»§a ngài tìm cách xông vào vị trà ấy. A! Tôi tin chắc đấy là má»™t con ngưá»i không để mất danh hiệu thống chế cá»§a mình.  
Äá»™t nhiên, gã ngừng lá»i tá» vẻ suy nghÄ© rồi gã nói:  
- Trá»i Æ¡i! Nhưng tôi nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u này, tôi từ GatscônhÆ¡ tá»›i, tôi đã từ bá» lâu đài cá»§a cha mẹ tôi để nhằm phục vụ má»™t vị hoàng thân nổi tiếng hoặc má»™t thá»§ lÄ©nh trứ danh nào đó. Chàng trai trẻ ạ, liệu trong nhà thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê có còn má»™t chá»— nào để dung nạp má»™t sÄ© quan gan dạ như tôi không? Tôi sẽ không khó tÃnh vá» lương bổng miá»…n là ngưá»i ta không cho tôi những mụ già để giải trÃ, những đôi á»§ng má»›i dá»… gãy thì tôi sẽ cố hết sức mình để làm tròn nhiệm vụ mà ngưá»i ta giao phó cho tôi nhằm làm hài lòng vị chá»§ nhân cá»§a tôi.  
- Chà! Thưa đại uý – Chàng thị đồng trẻ nói – ông thấy rõ là tôi hoàn toàn lấy làm tiếc, thá»±c sá»± là như váºy, khốn thay, nhà ngài thống chế đã đủ ngưá»i rồi, tuy thế tôi không chắc là ngài có thể chấp nháºn sá»± cống hiến dá»… thương cá»§a ông dù có muốn.  
- Chán tháºt! Mặc ông ấy vì tôi có thể kiêu hãnh là má»™t con ngưá»i quý giá cho những ai dung nạp tôi. GiỠđây hãy coi như tôi đã không nói gì hết và chúng ta hãy uống Ä‘i.  
Chàng thị đồng đã nâng cốc cá»§a mình tá» sá»± đồng tình vá»›i viên đại uý bá»—ng báºt dáºy lắng tai nghe rồi đặt cốc lên bàn.  
- Xin lá»—i Ä‘ai uý – chàng nói – tôi nghe có tiếng xe ngá»±a, mà xe ngá»±a thì hiện rất hiếm nên tôi tin rằng, không phải Ä‘oán mò mà là có thể khẳng định đó là cá»— xe cá»§a quáºn công Äá» GhidÆ¡, váºy xin ông cho phép tôi vắng mặt má»™t lát.  
- Xin cứ tá»± nhiên, ông bạn trẻ cá»§a tôi, xin cứ việc –viên đại uý nói vá»›i vể khoa trương- bổn pháºn trên hết.  
Chàng thị đồng nói xin lá»—i chẳng qua hoàn toàn vì phép lịch sá»± bởi vì ngay trước khi viên đại uý trả lá»i, chàng đã vá»™i vàng chạy khá»i quán và biến mất ở góc đưá»ng.
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by tarta12a; 12-01-2010 at 12:13 PM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				23-03-2008, 02:51 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Cái Thế Ma Nhân 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Feb 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,035
					 
                    Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
                 
					
 
	Thanks: 0 
	
		
			
				Thanked 35 Times in 18 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 4 
NHá»®NG Lá»® KHÃCH
 
  
 
  
 
Viên đại uý lợi dụng sá»± vắng mặt cá»§a chàng thị đồng để suy nghÄ© và vừa suy nghÄ© vừa uống bình rượu vang đặt trước mặt. Uống hết bình thứ nhất, gã gá»i bình thứ hai. Rồi như thể thiếu dong suy nghÄ© hoặc do cách váºn dụng tinh thần cá»§a gã không đầy đủ, thiếu sá»± khổ công, do thiếu thói quen làm việc này, viên đại uý liá»n quay sang chào ngưá»i tÃn đồ giáo phái Canvanh vá»›i má»™t vẻ lá»… độ đáng mến và nói:  
- Tôi tin chắc rằng, thưa ông, hình như tôi được chào má»™t ngưá»i đồng hương.  
- Ông lầm rồi, thưa đại uý –Chàng trả lá»i ngưá»i há»i mình- Vì nếu tôi không nhầm thì ông là dân GatscônhÆ¡, còn tôi là dân Ä‚nggumoa.  
- A! Ông là ngưá»i Ä‚nggumoa à! – Viên thiếu uý reo lên ngạc nhiên và thán phục- Ở Ä‚nggumoa! Thế đấy! Thế đấy! Thế đấy!  
- Vâng, thưa đại uý, Ä‘iá»u này làm ông hài lòng ư? Chàng tÃn đồ Canvanh há»i.  
- Tôi tin chắc như váºy! Tôi mong ông cho phép tôi có lá»i chúc mừng, ngợi ca: má»™t xứ sở tuyệt đẹp, phong phú được chia cắt bởi những dòng sông kỳ thú; đàn ông ở đấy sáng chói lòng dÅ©ng cảm chứng minh là cố hoàng đế Frăngxoa đệ nhất; đàn bà ở đấy chói rá»±c vá» tinh thần; cuối cùng tôi xin nói tháºt vá»›i ông rằng, thưa ông, nếu tôi không phải là dân GatscônhÆ¡ thì tôi muốn được là ngưá»i Ä‚nggumoa.  
Chàng quý tộc Ănggumoa nói:  
- Tháºt quá vinh dá»± cho cái tỉnh khốn khổ cá»§a tôi, thưa ông và tôi không biết cảm Æ¡n ông thế nào cho phải.  
- á»’! Không có gì dá»… dàng hÆ¡n, thưa ông, dể chứng tá» cho tôi chút Ãt sá»± chấp thuáºn mà ông muốn dành cho sá»± chân thành thô lá»— cá»§a tôi,xin ông vui lòng chàm cốc vá»›i tôi vì niá»m vinh quang và sá»± thịnh vương cá»§a các đồng bào cá»§a ông.  
- Rất vui lòng, thưa đại uý –chàng tÃn đồ Canvanh nói, vừa chuyển bình và cốc cá»§a chàng đặt lên góc bàn mà ngưá»i GatscônhÆ¡ ngồi đối diện và là do vắng mặt cá»§a chàng thị đồng chỉ để lại vừa đủ má»™t chá»—.  
Sau khi nâng cốc chúc cho sá»± vẻ vang cá»§a những ngưá»i con cá»§a Ä‚nggumoa. Chàng quý tá»™c thuá»™c giáo phái Canvanh không thể tá» ra thiếu lịch sá»± cÅ©ng nâng cốc chúc sá»± thịnh vượng và sá»± vẻ vang cá»§a những đứa con cá»§a GatscônhÆ¡. Rồi coi như đã đáp lá»… xong ngưá»i đã chúc mình, chàng quý tá»™c Ä‚nggumoa cầm lại bình rượu và cốc cá»§a chàng chuẩn bị trở lại bàn mình.  
- á»’! Thưa ông - ngưá»i GatscônhÆ¡ nói - sá»± quen biết nhau ngưng quá sá»›m thế này sao, xin ông hãy vui lòng cho tôi được cạn bình rượu vang cá»§a ông tại bàn này.  
- Tôi e làm ông khó chịu, thưa ông – Chàng tÃn đồ Canvanh nói lịch sá»± nhưng thá» Æ¡.  
- Làm tôi khó chịu ư? Không bao giá». Vả lại theo tôi thì sá»± làm quen tuyệt vá»i và hoàn hảo là tại bàn rượu. Tháºt hiếm khi không đủ ba cốc trong má»™t bình rượu vang,có phải không ạ?  
- Äúng thế, thưa ông, quả là hiếm – Chàng tÃn đồ Canvanh trả lá»i trong lúc cố Ä‘oán xem kẻ đối thoại vá»›i mình muốn đạt tá»›i Ä‘iá»u gì.  
- Nào, chúng ta hãy chúc sức khoẻ má»—i ngưá»i bằng má»™t cốc rượu vang nhé. Ông đồng ý vá»›i tôi là chúc má»—i lần bằng má»™t cốc chứ?  
- Tôi đồng ý với ông, thưa ông.  
- Khi ta đã cùng lúc đồng tình và tá»± đáy lòng mình chúc sức khoẻ cho ba ngưá»i thì đấy là ta cho trà tuệ, chÃnh kiến và các nguyên tắc tương tá»± chứ?  
- Có sá»± đúng đắn trong những Ä‘iá»u ông vừa nói thưa ông.  
- Äúng đắn! Äúng đắn! Ông nói là có sá»± đúng đắn chứ, ôi máu Chúa! Äó là sá»± tháºt trong sáng đấy.  
Rồi gã mỉm cưá»i duyên dáng nhất:  
- Äể mở đầu sá»± quen biết nhau, thưa ông, và để làm sáng tá» sá»± tương đồng chÃnh kiến cá»§a chúng ta, ông hãy cho phép tôi được đỠnghị vá»›i ông chúc sức khoẻ vị đại thần Môngmôrăngxi.  
Chàng quý tá»™c do tin cáºy đã nâng cốc lên, mặt mày rạng rỡ nhưng sầm ngay mặt, đặt cốc lên bàn.  
- Xin ông thứ lá»—i cho tôi, thưa ông – Chàng nói – nhưng vá»›i con ngưá»i này thì tôi không thể làm ông vừa lòng được. Ông Môngmôrăngxi là kẻ thù cá»§a cá nhân tôi.  
- Kẻ thù của riêng ông à?  
- Làm sao má»™t con ngưá»i ở địa vị cá»§a ông ta lại có thể trở thành má»™t con ngưá»i ở vào vị trà cá»§a tôi được, cÅ©ng vì váºy, kẻ lá»›n có thể là kẻ thù cá»§a kẻ bé.  
- Kẻ thù cá»§a cá nhân ông ư? Trong trưá»ng hợp này, vào giá» này, ông ta cÅ©ng trở thành kẻ thù cá»§a tôi. Vả lại tôi thú tháºt vá»›i ông rằng tôi không há» quen biết ông ta chút nào, vì đối vá»›i ông ta, tôi không có mối thiện cảm sâu sắc. Tai tiếng xấu xa, bá»§n xỉn, cau có, dâm ô, vùng vẫy như má»™t kẻ ngốc, hãy coi là má»™t kẻ dại khá». Ma đưa quá»· dắt thế nào mà tôi lại có ý định má»i ông má»™t lá»i chúc như váºy nhỉ? Váºy cho phép tôi được chuá»™c lại bằng má»™t đỠnghÄ© khác vá»›i ông. Vá» thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê nhé!  
- Chắc chắn lá»i đỠnghị cá»§a ông đưa ra không đúng lúc rồi, ông đại uý ạ- chàng quý tá»™c tÃn đồ Canvanh trả lá»i vá» vấn đỠthống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê cÅ©ng vẫn ná»™i dung đã nói đầy đủ vá» viên đại thần – Tôi không nâng cốc chúc sức khoẻ má»™t ngưá»i mà tôi không ưa thÃch, má»™t con ngưá»i sẵn sàng làm tất cả vì danh vá»ng hoặc tiá»n bạc, má»™t con ngưá»i sẽ bán cả vợ và con gái lão như đã bán lương tâm lão nếu ngưá»i ta trả cho lão vá» việc này cÅ©ng bằng cái giá ấy.  
- Ôi! Trá»i Æ¡i! Ông nói gì vá»›i tôi thế? - ngưá»i Gatscông kêu lên - Thế nào! Sao tôi lại muốn nâng cốc chúc sức khoẻ má»™t ngưá»i như váºy nhỉ?... Quái quá»· ở đâu mà mi lại có ý nghÄ© như váºy hỡi tên đại uý này? - Ngưá»i Gatscông nói tiếp, tá»± xỉ vả mình –A! Ông bạn, nếu bạn muốn giữ danh tiếng cá»§a những con ngưá»i trung thá»±c thì ta không nên chúc rượu như thế này nữa.  
Rồi đổi giá»ng, gã nói vá»›i chàng tÃn đồ Canvanh:  
- Thưa ông, kể từ lúc này tôi nhìn nháºn thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê cÅ©ng cùng má»™t sá»± khinh miệt như bản thân ông đối vá»›i ông ấy. Và không để ông có ý nghÄ© sai lầm mà tôi đã mắc phải, tôi xin đỠnghị vá»›i ông lần chúc sức khoẻ thứ ba vá»›i ngưá»i mà tôi mong rằng ông không có chuyện gì để phản đối cả.  
- VỠai? Thưa đại uý.  
- Nâng cốc chúc sức khoẻ Frăngxoa-Ä‘á»-Lore danh tiếng, quáºn công Äá» GhidÆ¡! Ngưá»i bảo vệ thành MedÆ¡, ngưá»i chiến thắng ở Cale! Ngưá»i phục thù ở Xanh Căngtanh và GravÆ¡lin! Ngưá»i sá»a chữa những sá»± ngá»™ nháºn vá» viên đại thần Môngmôrăngxi và vá» thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê chứ? Ãi chà!  
Chàng trai tái mặt nói:  
- Äại uý ạ, ông chÆ¡i xấu tôi đấy vì tôi đã có lá»i nguyá»n.  
- Lá»i nguyá»n nào,thưa ông? Và xin ông hãy tin rằng nếu tôi có thể góp sức vào việc thá»±c hiện lá»i nguyá»n ấy…  
- Tôi đã thá» rằng: con ngưá»i mà ông đỠnghị tôi nâng cốc chúc sức khoẻ sẽ chết bằng chÃnh tay tôi.  
- Tháºt tá»™i nghiệp! Ngưá»i Gatscông kêu lên – Ông làm gì váºy? Thưa ông.  
Chàng tÃn đồ Canvanh nói:  
- Thưa ông, cuá»™c thá» nghiệm đã xong, ba sức khoẻ đã được chúc và chúng ta tá» ra không cùng ý kiến vá» những con ngưá»i ấy; sẽ đáng ngại nếu chúng ta muốn đạt được việc này theo các nguyên tắc thì sẽ càng tồi tệ hÆ¡n đấy.  
- Ủa! Lạy Chúa vÄ© đại! Tháºt không minh bạch thưa ông, vá»›i những ngưá»i muốn làm để cùng chúng ý tưởng vá»›i nhau lại đã bị lầm lạc vá» những con ngưá»i mà há» không há» quen biết, bởi vì chÃnh tôi không há» quen biết quáºn công Äá» GhidÆ¡, cả thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê, cả lão đại thần Môngmôrăngxi; xin hãy côi tôi bất cẩn vì đã định nâng cốc chúc ba con quá»·: Satăng, Luyxife và Atstarôt; ông đã làm cho tôi nháºn ra rằng đến lần chúc thứ ba, tôi đã mất trÃ: tôi xin nhanh chóng rút lui. Váºy là tôi nay đã ở Ä‘iểm xuất phát và cốc rượu cá»§a chúng ta hãy còn đầy thì nào, nếu ông vui lòng thì chúng ta hãy nâng cốc chúng mừng sức khoẻ cá»§a mình chúng ta thôi: Cầu Chúa hãy phù há»™ cho ông sống lâu và vinh quang thưa ông! Äây là lá»i tôi cầu xin Ngưá»i tá»± đáy lòng mình.  
- lá»i nói tháºt quá lịch thiệp, lẽ nào tôi lại có thể khước từ ông được, thưa đại uý.  
Lần này, ngưá»i Ä‚nggumoa uống cạn cốc cá»§a mình theo gương viên đại uý cÅ©ng đã cạn chén cá»§a gã.  
- Váºy là việc đã hoàn tất - Ngưá»i Gatscông chéo miệng nói – và chúng ta đã đồng lòng má»™t cách tuyệt vá»i, váºy thì kể từ hôm nay, thưa ông, ông có thể trông cáºy ở tôi như má»™t ngưá»i bạn trung thành nhất.  
- Tôi cÅ©ng sẵn sàng tuân theo ý ông, thưa đại uý - Ngưá»i theo phái Canvanh trả lá»i má»™t cách lịch thiệp thông thưá»ng.  
- Còn vá» phần tôi - Ngưá»i Gatscông nói tiếp – tôi xin nói thêm là tôi chá» dịp để phục vụ ông.  
- Tôi cÅ©ng váºy - Ngưá»i Ä‚ng-gumoa trả lá»i.  
- Rất chân tình chứ, thưa ông quý tộc.  
- Rất chân tình, thưa đại uý.  
- Thế thì cơ hội mà ông tìm kiếm ban ân cho tôi, tôi tin rằng ông đã tìm ra rồi.  
- Lẽ nào tôi lại có được diễm phúc ấy.  
- Xin thỠtrước Chúa! Có đấy, hoặc tôi quá lầm hoặc ông đã có nó trong tay rồi.  
- Váºy ông hãy nói Ä‘i.  
- Sá»± việc là thế này: tôi từ Gatscông tá»›i, tôi đã từ bá» lâu đài cá»§a cha mẹ tôi là nÆ¡i tôi được vá»— béo trông thấy má»™t cách đáng thương. Ông thợ cạo cá»§a tôi khuyên tôi nên làm việc và tôi đến Pari vá»›i ý định làm má»™t việc hữu Ãch. Tất nhiên tôi đã chá»n cuá»™c Ä‘á»i binh nghiệp. Liệu ông có biết ở Ä‚ng-gumoa có vị trà nào tốt đẹp mà má»™t chàng trai Gatscông có thể đảm đương miá»…n là ngưá»i ta không Ä‘em cho hắn những mụ gái già để giải khuây và những đôi á»§ng má»›i dá»… gãy không? Tôi dám tá»± hào trong trưá»ng hợp này tôi sẽ làm tròn xuất sắc má»i nhiệm vụ mà ngưá»i ta giao cho tôi.  
- Tôi mong muốn như thế - Ngưá»i Ä‚ng-gumoa trả lá»i- nhưng cÅ©ng rá»§i thay, tôi đã rá»i bá» xứ sở tôi khi tôi còn quá non trẻ, và không quen biết được má»™t ai ở đấy cả.  
- à Thánh Cha cả thôi! Thưa ông, ông thấy tôi đây là kẻ hoàn toàn khốn khổ, nhưng tôi nghÄ© rằng, thưa ông quý tá»™c, có lẽ ông quen biết má»™t ai đó ở tỉnh khác, tôi không yêu cầu phải là Ä‚ng-gumoa là nÆ¡i mà ngưá»i ta quả quyết đó là má»™t xứ cuồng nhiệt; hoặc giả có má»™t lãnh chúa đức độ dòng dõi cao quý để ông có thể tiến cá» tôi vá»›i ngài đó được chăng? CÅ©ng chẳng cần ông ấy hoàn toàn đức độ vì tôi sẽ làm vừa lòng ông ấy miá»n là Chúa ban phát cho ông ấy lòng dÅ©ng cảm vù việc Ngưá»i khước từ ông ấy vỠđức hạnh.  
- Tôi rất tiếc, thưa đại uý, Tôi không thể giúp được chút gì cho má»™t con ngưá»i dá»… dãi như ông; còn tôi là má»™t ngưá»i quý tá»™c cÅ©ng khốn khổ như ông mà thôi, tôi còn có má»™t ngưá»i em mà tôi đã không biết làm thế nào cho nó sống được bằng tiá»n lương dư bổng cá»§a tôi hoặc tiá»n dư ngân khoản cá»§a tôi.  
- Tháºt mắc dịch! Ngưá»i Gatscông kêu lên, rõ ràng là gã rất tức giáºn – Nhưng đúng theo dá»± định, thưa ông quý tá»™c tá»™c cá»§a tôi – Viên đại uý đứng lên nói tiếp, vừa thắt lại Ä‘oản kiếm cá»§a gã – Xin thá» danh dá»±, tôi vẫn biết Æ¡n ông.  
Rồi gã chào ngưá»i tÃn đồ Canvanh. Chàng chào đáp lại rồi lấy bình rượu và cốc cá»§a mình trở lại chá»— ngồi ban đầu cá»§a chàng.  
Vả lại, cá»— xe ngá»±a tá»›i tác động tá»›i má»—i nhân váºt má»™t thái độ khác nhau trong khung cảnh này.  
Chúng ta thấy chàng quý tá»™c Ä‚ng-gumoa trở lại chá»— ngồi ban đầu cho phép chàng quay lưng ra cá»a.  
Viên đại uý Gatscông đứng tháºt thÃch hợp vá»›i vị trà con thứ cá»§a gia đình trước những nhân váºt cao quý đã được chàng thị đồng báo trước; cuối cùng chá»§ quán và vợ gã vá»™i nhào ra cá»a để sẵn sàng phục vụ theo đòi há»i cá»§a những ngưá»i khách đã Ä‘em tá»›i cho há» váºn may.  
Chàng thị đồng tránh để quần áo vấy bùn do tiếp xúc vá»›i con đưá»ng lầy lá»™i, đứng ở báºc thứ ba cá»§a cá»— xe ngá»±a, nhảy xuống đất và mở cá»a xe.Má»™t ngưá»i có bá»™ mặt quyá»n thế mang vết sẹo rá»™ng ở má bước xuống đầu tiên.  
Äó là Frăngxoa đỠLoren tức quáºn công Äá» GhidÆ¡ được mệnh danh là Balafrê kể từ khi ông nháºn được vết thương khá»§ng khiếp ở Cale. Ông Ä‘eo má»™t dải băng trắng có tua viá»n thêu hoa huệ vàng là huy hiệu cấp báºc thiếu tướng trong quân đội hoàng gia.  
Tóc ông cắt ngắn và trải chuốt, đầu đội mÅ© nhung Ä‘en có cài lông vÅ© trắng là mốt cá»§a thá»i này, mình mặc áo chẽn màu ngá»c xám và bạc là những màu được ưa chuá»™ng, Ä‘oạn vải kết trên vai áo và áo choàng mau nhung đỠtÃa, chân Ä‘i á»§ng cao có thể kéo lên đùi cao hoặc bẻ gáºp xuống dưới đầu gối.  
Ông nói khi đặt chân vào giữa những vÅ©ng nước loang loáng trước cá»a quán:  
- Thựa sự là một cơn hồng thuỷ.  
Rồi ông trở lại cá»— xe nghiêng ngưá»i vào trong; nói tiếp:  
- Này Xaclôttơ thân mến, tiểu thư không thể đặt đôi bàn chân xinh đẹp của mình vào đám bùn ghê tởm này đâu.  
- Thưa ngài thống chế thân mến - Quáºn công nói tiếp – ngài vui lòng cho phép tôi bé con gái ngài trong vòng tay cá»§a tôi chứ? Äiá»u này làm tôi trẻ lại được mưá»i bốn tuổi đấy, bởi vì cách đây cÅ©ng mưá»i bốn năm, cô gái xinh đẹp cá»§a tôi ạ, tôi đã bế cô từ nôi ra như thế này đây. Nào, con bồ câu xinh xắn – Ông nói tiếp – hãy ra khá»i ổ cá»§a cô nào.  
Bế thiếu nữ trong vòng tay, chỉ ba bước chân ông đã đặt cô gái trong phòng.  
Danh hiệu bồ câu mà ngài quáºn công tao nhã Äá» GhidÆ¡ tặng cô gái nhá» mà ông muốn trở thành con dâu ông không chút nào lạm ngôn: tháºt váºy, ta không thể thấy má»t con chim nào trắng hÆ¡n, ẻo lả và xinh xắn hÆ¡n thiếu nữ mà ngài quáºn công bế trên tay và đặt trên ná»n nhà ẩm ướt cá»§a quán trá».  
Ngưá»i thứ ba bước xuống, nói đúng hÆ¡n là Ä‘ang tìm cách bước xuống khá»i cá»— xe ngá»±a là thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê. Ông gá»i chàng thị đồng cá»§a ông nhưng dù anh chàng chỉ đứng cách ông vừa đúng ba bước chân vẫn không nghe thấy tiếng ông gá»i.  
- Giắc! Giắc! – Ngài thống chế nhắc lại – Chà chà! Ngưá»i lại đây cÆ¡ mà, cái thằng nhá» kì cục này!  
- Có tôi đây! – Chàng thị đồng trẻ vội vàng quay ngoắt lại – Tôi đây, thưa ngài thống chế.  
- Bá»±c tháºt! – Ông nói – Ta đã thấy rõ ngươi ở đấy rồi, nhưng không phải chá»— ngươi đứng đấy, đồ thô bỉ! Ở đây cÆ¡, duá»›i báºc xe này chứ, thằng nhá» kì cục! Ãi chà, Cháºc, sấm vá»›i sét!  
Chàng thị đồng bàng hoàng nói, vừa giơ vai cho chủ:  
- Xin ngài thống chế tha lỗi.  
- Hãy vịn vào tôi thưa ngài thống chế- Quáºn công nói đồng thá»i chìa cánh tay cho kẻ bị phong thấp.  
Ngài thống chế được hưởng phép này và được hai ngưá»i đến dìu đỡ, đến lượt ngài bước vào quán.  
Vào thá»i Ä‘iểm này, đây là má»™t ngưá»i đàn ông trạc năm mươi mốt tuổi, má hồng hào hÆ¡i tái Ä‘i trong lúc ông bá»±c bá»™i, bá»™ râu hung nâu, tóc hoe vàng, mắt xanh, thoạt nhìn nếu chúng ta hình dung đến nÆ¡i nào gặp ông trước đây mươi, mưá»i hai năm thì thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê hẳn là má»™t kỵ sÄ© đẹp trai vào báºc nhất thá»i đó.  
Ông có vẻ hÆ¡i mệt má»i đến ngồi vào chiếc ghế bành nhồi rÆ¡m hầu như đợi sẵn ông ở góc lò sưởi, tức là góc đối diện vá»›i góc mà viên đại uý Gatscông và chàng quý tá»™c Ä‚ng-gumoa Ä‘ang ngồi. Ông quáºn công chỉ cho tiểu thư XaclôttÆ¡ Äá» Xanh Ä‚ngÄ‘rê chiếc ghế tá»±a nhồi rÆ¡m mà chúng ta đã thấy chá»§ quán ngồi chạng háng ở phần đầu chương trước,còn ông hài lòng vá»›i chiếc ghế đẩu; ông ra hiệu cho chá»§ quán đốt to lò sưởi vì dẫu Ä‘ang giữ mùa hè thì lá»a vẫn cần thiết để chống lại sá»± ẩm ướt.  
Lúc này, mưa lại mạnh lên và đổ xuống tháºt dữ dá»™i làm nước bắt đầu tràn vào quán qua chiếc cá»a mở như tràn qua má»™t Ä‘oạn đê vỡ hoặc qua má»™t cá»a Ä‘áºp mà ngưá»i ta quên không đóng lại.  
- Này chá»§ quán – Ngài thống chế quát – Hãy đóng cá»a lại! Ông muốn chúng ta chết chìm ngay hả?  
Chá»§ quán trao bó cá»§i gã Ä‘ang ôm cho vợ gã chăm lo việc đốt lá»a liên tục còn gã chạy đến cá»a để thi hành lệnh cá»§a ngài thống chế. Äúng lúc gã dùng hết sức để khép cánh cá»a xoay trên bản lá» thì nghe thấy tiếng vó ngá»±a phi nhanh trên đưá»ng.  
Con ngưá»i đáng trá»ng này vì thế dừng lại, sợ rằng lữ khách thấy cá»a quán đóng sẽ không biết là quán đã đầy ngưá»i hay còn vắng vẻ và giả thiết nào thì khách cÅ©ng bá» Ä‘i nÆ¡i khác mất. Gã ghé đầu qua cá»a mở hé nói:  
- Xin thứ lỗi, thưa tôn ông, tôi tin răng ngài là một vị khách đến nhà tôi.  
Tháºt váºy, má»™t kị sỹ dừng lại trước quán, nhảy khá»i lưng ngá»±a xuống đất và ném dây cương cho chá»§ quán và nói:  
- Ông hãy dắt con ngựa này vào chuồng và đừng hà tiện với nó vỠcám và lúc mạch đấy nhé.  
Bức nhanh vào trong quán lúc này chưa có ánh sáng lá»a, ông lắc mạnh chiếc mÅ© đẫm nước mưa, không chú ý tá»›i việc ông đã vung nước vào tất cả má»i ngưá»i trong phòng. Nạn nhân đầu tiên cá»§a tráºn mưa rào này là quáºn công Äá» GhidÆ¡ khiến ông này vụt đứng dáºy, nhảy má»™t bước đến bên khách lạ, kêu lên:  
- Chà, cái ông kì quặc này, ông không thể chú ý tới việc ông làm h�  
Nghe thấy tiếng rầy la ấy, ngưá»i má»›i đến quay lại và trong lúc xoay mình đã nhanh như cắt cầm kiếm trong tay.  
Chắc chắn ông Äá» GhidÆ¡ đã phải trả giá đắt vá» cái từ mà ông đã dùng chào ngưá»i khách lạ, mặc dầu trước lưỡi kiếm, ông không lùi bước trước ngưá»i này.  
- Thế nào, hoàng thân, chÃnh là ông đấy à? – Ông nói.  
Ngưá»i mà quáºn công Äá» GhidÆ¡ vừa chào vá»›i tước vị hoàng thân chỉ cần liếc mắt nhìn ngưá»i chỉ huy nổi tiếng vùng Loren đến lượt mình nhân ra ngưá»i ấy.  
- Vâng, đúng là tôi thưa ông quáºn công – Ông trả lá»i và tá» vẻ ngạc nhiên thấy ông này ở trong cái quán tối tăm và ông này thì cÅ©ng ngạc nhiên thấy ông vào đây.  
Rồi ông nghiêng mình.  
- Tôi thành tháºt xin lá»—i Äiện hạ.  
- Không há» gì,quáºn công ạ - Ngưá»i đến sau vui vẻ nói dá»… dãi và cao thượng theo thói quen – Sao ngẫu nhiên ông lại ở đây, tôi ngỡ là ông Ä‘ang ở mảnh đất NăngtÆ¡i cá»§a ông cÆ¡ đấy?  
- Äúng là tôi đến đấy, thưa hoàng thân.  
- Qua đưá»ng Xanh ÄÆ¡nit phải không?  
- Chúng tôi rẽ vào Giơnetxơ để tiện thể xem lễ hội Lăngđi.  
- Ông ư? Thưa quáºn công. Vá»›i tôi mà sá»± phù phiếm đã trở thành nổi tiếng, tôi cÅ©ng qua đó nhá» các bạn tôi. Nhưng ngài quáºn công nghiêm khắc và khắt khe Äá» GhidÆ¡ sao lại chuyển hướng đưá»ng Ä‘i cá»§a mình để xem má»™t lá»… há»™i cá»§a há»c sinh…  
- Tôi không há» có chút ý nghÄ© nào như thế, thưa hoàng thân. Tôi quay lại vá»›i ngài thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê và con gái ông là con đỡ đầu cá»§a tôi, XaclôttÆ¡ là má»™t cô bé Ä‘á»ng đảnh muốn xem lá»… há»™i LăngÄ‘i ra sao nhưng bất chợt gặp mưa nên chúng tôi vào đây.  
- Váºy là ngài thống chế cÅ©ng ở đây ư?  
- Ngài đây, quáºn công vừa nói vừa chỉ vào má»™t ngưá»i trong hai ngưá»i mà hoàng thân nhìn thấy lá» má» hình dáng trong nhóm nhưng không phân biệt nổi nét mặt.  
Thống chế tỳ tay vào ghế bành cố đứng lên.  
- Thưa ngài thống chế - Hoàng thân lại gần ông nói – xin ngài thưa lá»—i cho tôi đã không nháºn ra ngài, nhưng ngoài cái phòng này tối như căn hầm, nói đúng hÆ¡n là căn hầm này tối hÆ¡n nhà ngục, tôi thá»±c sá»± bị má» mắt vì mưa làm cho tôi cÅ©ng như ông quáºn công đây lầm lẫn má»™t nhà quý tá»™c vá»›i má»™t ngưá»i tiện dân. May thay, thưa tiểu thư – Hoàng thân quay sang thiếu nữ nhìn ngưỡng má»™, nói tiếp – may mắn thay, tôi đã dần dần nhìn rõ và tôi thất sá»± rầu lòng tiếc cho những kẻ mù vì há» không thể chiêm ngưỡng má»™t bá»™ mặt kiá»u diá»…m như dung nhan tiểu thư.  
Lá»i ca tụng đột ngá»™t này làm thiếu nữ đỠmặt. Nàng ngước mắt nhìn ngưá»i vừa nói vá»›i nàng những lá»i tán dương đầu tiên mà nàng có thể tiếp nháºn nhưng nàng láºp tức cụp mắt xuống, loá mắt bởi ánh mắt sáng rá»±c cá»§a hoàng thân nhìn nàng.  
Chúng ta không rõ cảm nghÄ© cá»§a nàng ra sao nhưng chắc chắn tràn đầy dịu dàng và duyên dáng bởi vì rất khó cho má»™t thiếu nữ mưá»i bốn tuổi ngưng nhìn vào bá»™ mặt nào rạng rỡ hÆ¡n bá»™ mặt ngưá»i kị sÄ© hai mươi chÃn tuổi này mà ngưá»i ta gá»i là hoàng thân và chào vá»›i tước vị Äiện hạ.  
Tháºt thế, đây là má»™t kỵ sÄ© hoàn hảo như Lui Buôcbông đệ nhất, hoàng thân Côngđê.  
Sinh ngày 7-5-1530, như chúng tôi đã nói vỠông, ông vừa tròn ba mươi tuổi vào thá»i Ä‘iểm bắt đầu câu chuyện này.  
Ông đúng là nhá» ngưá»i hÆ¡n và cao lá»›n nhưng hoàng thân cân đối ưa nhìn. Tóc ông màu hạt dẻ, cắt ngắn, phá»§ bóng hai thái dương láng bóng mà má»™t nhà não tướng há»c ở thá»i đại chúng ta tìm thấy ở đấy những u thông minh và siêu phàm. Mắt ông xanh màu ngá»c lưu ly mang vẻ dịu dàng và âu yếm khôn tả nếu đôi lông mày ráºm làm bá»™ mặt hÆ¡i rắn rá»i và bá»™ râu hung cÅ©ng dịu hÆ¡n thì ta đã coi hoàng thân là má»™t há»c sinh đẹp trai, má»›i ra khá»i thánh há»™i mẫu giáo; tuy nhiên đôi khi đôi mắt dá»… thương trong veo như nhìn bầu trá»i xanh ấy đã in dấu má»™t vẻ cương nghị dữ dá»™i thì qua ý tưởng cá»§a thá»i đại ấy ta có thể so sánh con mắt ấy như má»™t dòng sông hiá»n hoà khi ánh mặt trá»i chiếu sáng và đáng lo ngại khi bão tố làm xáo động. Tóm lại là trên bá»™ mặt ông mang tÃnh cách vượt trá»™i có nghÄ©a là lòng dÅ©ng cảm và khao khát yêu đương được đẩy lên ở mức độ cao.  
Trong lúc ấy, do cá»a đóng và lá»a cháy trong lò sưởi, gian phòng cá»§a quán sáng lên những ánh ma quái, soi tá» hai nhóm ngưá»i, má»™t ở góc phải, má»™t ở góc trái má»™t cách khác nhau và thưá»ng biến đổi, hÆ¡n nữa, những tia sáng lá»t qua những khe hở bên trên thỉnh thoảng lại lướt qua các bá»™ mặt những ánh xanh làm cho những ngưá»i trẻ nhất và có sinh khà nhất mang những sắc thái cá»§a những sinh váºt ở má»™t thế giá»›i khác.  
Cảm nghÄ© ấy đến mức lan cả sang chá»§ quán, gã cho rằng đêm đến từ lâu mặc dầu má»›i bảy giá» tối, gã bèn thắp má»™t ngá»n đèn đặt lên nóc lò sưởi, bên trên nhóm hoàng thân Côngđê, quáºn công Äá» GhidÆ¡, thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê và cô con gái ông.  
Mưa không ngá»›t lại còn mạnh hÆ¡n vì thế không ai nghÄ© tá»›i rá»i quán; kèm theo mưa còn là cÆ¡n gió khá»§ng khiếp từ sông thổi vào làm cho các cánh cá»a chá»›p va Ä‘áºp vào tưá»ng và ngay cả quán cÅ©ng rung bần báºt từ mái đến chân.  
Muốn cho xe ngá»±a Ä‘i trên đưá»ng thì nó cÅ©ng không cưỡng nổi mà sẽ bị giông bão cướp Ä‘i cả thùng xe lẫn ngá»±a. Váºy là các vị khách Ä‘i đưá»ng quyết định nghỉ lại quán chừng nào giông tố còn kéo dài.  
Äá»™t nhiên, giữa tiếng náo động cá»§a các yếu tố; cÆ¡n mưa xối xả trên đầu, các viên ngói bị bóc khá»i mái và rÆ¡i xuống đất vỡ ra, ngưá»i ta nghe thấy có tiếng gõ cá»a và má»™t giá»ng rá»n rÄ© mà âm sắc má»—i lần nhắc lại yếu dần Ä‘i.  
- Xin hãy mở cá»a! Nhân danh Chúa, làm Æ¡n mở cá»a!  
Nghe tiếng Ä‘áºp cá»a, chá»§ quán ngỡ có thêm má»™t vị khách má»›i liá»n lao ra mở cá»a nhưng nháºn ra giá»ng nói, gã liá»n dừng lại ngay giữa phòng và lắc đầu:  
- Mụ nhầm cá»a rồi, mụ phù thá»§y già ạ. Äây không phải là nÆ¡i cần gõ cá»a nếu mụ muốn ngưá»i ta mở cá»a cho mụ.  
- Làm Æ¡n mở cá»a, ông chá»§ quán Æ¡i - Vẫn tiếng than vãn ấy nhắc lại - tháºt có tá»™i để má»™t ngưá»i già khốn khổ đứng ở ngoài trá»i thế này.  
- Hãy quay cán chổi cá»§a mụ Ä‘i hướng khác, hỡi vợ chưa cưới quá»·! - Chá»§ quán trả lá»i vá»ng qua cá»a sổ - Ở đây đã có cả má»™t đại há»™i quá nổi tiếng đối vá»›i mụ rồi.  
Hoàng thân Äá» Côngđê tức giáºn trước thái độ tàn nhẫn cá»§a chá»§ quán liá»n há»i:  
- Tại sao ngươi không mở cá»a cho ngưá»i đàn bà khốn khổ kia?  
- Vì đây là má»™t mụ phù thá»§y thưa Äiện hạ, mụ phù thuá»· Ä‚ngÄ‘ili, má»™t mụ già khốn kiếp mà ta cần thiêu sống ở giữa cánh bãi Xanh ÄÆ¡nit để răn Ä‘e vì mụ chỉ mÆ¡ tá»›i những vết thương và những khối u bướu, chỉ tiên Ä‘oán rặt mưa, mưa đá và sấm sét. Tôi tin chắc là mụ đã trả thù vài nông dân nào đó và chÃnh mụ là nguyên nhân cá»§a cái thá»i tiết chó má này.  
- Phù thuá»· hay không – Hoàng thân nói – này, hãy mở cá»a cho ngưá»i ấy. Không được phép để má»™t con ngưá»i ngoài cá»a trong cÆ¡n giông tố như thế này.  
- Vì Äiện hạ muốn như váºy - Chá»§ quán nói – tôi sẽ Ä‘i mở cá»a cho mụ già tà đạo này nhưng tôi mong rằng Äiện hạ sẽ không ân háºn vá» việc này vì mụ qua đâu là bất hạnh tá»›i đó.  
Chá»§ quán dù kinh tởm vẫn buá»™c phải tuân theo lá»i hoàng thân ra mở cá»a và ta thấy lá»t vào,nói đúng hÆ¡n là ngã vào má»™t mụ già tóc xám lưa thưa và rối bù, mặc chiếc áo dài len đỠhoàn toàn xác xÆ¡ và má»™t tấm áo choàng lá»›n cùng tình trạng như chiếc áo dài, trùng xuống táºn gót.  
Hoàng thân Côngđê tiến lên, dáng vẻ má»™t ông hoàng, nâng mụ phù thuá»· dáºy vì ông có má»™t tấm lòng tốt nhất trên Ä‘á»i. Nhưng chá»§ quán xen vào, ấn mụ phù thuá»· gáºp ngưá»i vào đùi mụ.  
- Hãy cảm Æ¡n ngài hoàng thân Äá» Côngđê Ä‘i, mụ phù thuá»·, bởi vì không có ngài thì… vì Ä‘iá»u tốt lành cá»§a thành phố và các vùng lân cáºn, mụ hãy tin chắc rằng ta sẽ để mụ vỡ sá» ngoài cá»a.  
Hoàng thân nhìn kẻ khốn khổ, lòng đầy trắc ẩn, ông nói:  
- Chá»§ quán, má»™t bình rượu vang mà là loại ngon nhất cá»§a ông cho ngưá»i đàn bà khốn khó này. Hãy uống má»™t chút, bà lão, cái đó làm bà ấm ngưá»i lên đấy.  
Mụ già đến ngồi trước má»™t bàn kê ở cuối phòng, như váºy mụ ngồi đối diên vá»›i cá»a ra vào, bên phải là nhóm các hoàng thân, thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê và con gái ông, bên trái là viên đại uý Gatscông, chàng quý tá»™c Ä‚ng-gumoa và chàng thị đồng trẻ tuổi.  
Chàng quý tá»™c Ä‚ng-gumoa lại chìm đắm trong cÆ¡n mÆ¡ màng. Chàng thị đồng trẻ thì bị choáng ngợp trong việc chiêm ngưỡng những nét duyên dáng cá»§a tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê. Chỉ viên đại uý Gatscông hoàn toàn tá»± do suy tưởng, gã nghÄ© rằng mụ già chỉ hoàn toàn phù thuá»· ở phần thứ mưá»i những Ä‘iá»u mà gã chá»§ quán gán cho mụ, nhưng đó luôn luôn là ánh sáng dẫn bước gã tìm kiếm cái Ä‘iá»u kiện mà gã đã thông báo cho chàng quý tá»™c Ä‚ng-gumoa và chàng thị đồng trẻ nhưng những ngưá»i này lại không thể cho gã má»™t tÃn hiệu nào.  
Váºy là gã bước qua chiếc ghế dài đến đứng trước mặt mụ phù thuá»· vừa uống xong cốc rượu vang đầu vá»›i vẻ thoả mãn rõ rệt. Hai chân doãng ra, bàn tay đặt trên đốc kiếm, đầu cúi xuống ngá»±c, vừa má»m má»ng,vừa lì lợm, gã nhìn ngưá»i đàn bà:  
- Này mụ phù thuá»·! - Liệu mụ có tháºt sá»± Ä‘oán định trước được tương lai không?  
- Với sự phù hộ của Thượng đế, thưa ông đôi khi được ạ.  
- Liệu mụ có lấy được cho ta một quẻ bói không?  
- Tôi sẽ thá» xem nếu Ä‘iá»u đó là ý muốn cá»§a ông?  
- Äó là ý muốn cá»§a tôi.  
- Váºy tôi xin tuân lệnh ông.  
- Này, bàn tay tôi đây; hẳn mụ Ä‘oán Ä‘á»c trong lòng bàn tay như cả bá»n du thá»§ du thá»±c cá»§a mụ phải không?  
- Vâng, đúng thế.  
Mụ phù thuỷ bằng đôi tay xương xẩu và đen xì nắm lấy bàn tay viên đại uý hầu như cũng khô và đen như bàn tay mụ.  
- Ông muốn tôi nói gì trước vá»›i ông đây? - Mụ há»i.  
- Tôi muốn trước hết mụ nói cho tôi biết liệu tôi có làm nên sự nghiệp được không?  
Mụ phù thuá»· xem xét hồi lâu bàn tay ngưá»i Gatscông.  
Ngưá»i này sốt ruá»™t không thấy mụ phù thuá»· cho biết những lá»i Ä‘oán định bèn ngẩng đầu, vẻ nghi ngá»:  
- Ma quá»· thế nào mà mụ lại có thể Ä‘á»c được trong bàn tay má»™t ngưá»i đàn ông để biết ngưá»i ấy có làm nên sá»± nghiệp được chứ?- Gã há»i.  
- á»’! Rất dá»… thưa ông, chỉ có Ä‘iá»u đó là bà máºt cả tôi.  
- Nào, hãy xem sá»± bà máºt cá»§a mụ?  
- Nếu tôi nói vá»›i ông Ä‘iá»u đó, ông đại uý ạ - Mụ phù thuá»· trả lá»i – thì Ä‘iá»u đó không còn là bà máºt cá»§a tôi nữa mà là cá»§a ông rồi.  
- Mụ có lý, mụ hãy giữ lấy nó nhưng hãy nhanh lên! Mụ cù bàn tay ta, mụ du thá»±c ạ, ta không thÃch những gái già gãi gãi bàn tay ta.  
- Ông sẽ làm nên sự nghiệp, ông đại uý ạ.  
- Äúng thế chứ mụ phù thuá»·.  
- Xin thỠtrước Thánh giá.  
- Ôi, trá»i Æ¡i! Tin tốt lành làm sao! Và mụ tin rằng Ä‘iá»u này sẽ đến sá»›m chứ?  
- Trong vài năm nữa thôi.  
- Quỷ tha ma bắt! Ta muốn nhanh hơn nữa kia, và dụ trong vài ngày thôi.  
- Tôi có thể nói kết quả là các sự kiện nhưng không thể thúc chúng đi nhanh hơn được.  
- Äiá»u đó có Ä‘em lại cho ta nhiá»u ná»—i cá»±c nhá»c không?  
- Không, nhưng Ä‘iá»u đó có thể gây ra nhiá»u khổ cá»±c cho những ngưá»i khác.  
- Mụ muốn nói gì?  
- Tôi muốn nói rằng ông có tham vá»ng, ông đại uý ạ.  
- A! Xin thá» trước thánh giá cá»§a Chúa! Äó là sá»± tháºt, mụ du thá»±c ạ.  
- Thế thì, để tiến tá»›i những mục Ä‘Ãch cá»§a ông, má»i con đướng sẽ tốt đẹp đối vá»›i ông.  
- Phải, hãy chỉ cho ta má»™t con đưá»ng thôi mà ta phải theo rồi mụ sẽ thấy.  
- á»’! Tá»± bản thân ông sẽ giành lấy nhưng tháºt khùng khiếp đấy!  
- Còn ta sẽ trở nên thế nào khi theo con đưá»ng khá»§ng khiếp ấy?  
- Ông sẽ thành kẻ sát nhân, ông đại uý ạ.  
- Ôi máu Chúa! - ngưá»i Gatscông kêu lên- Mụ chỉ là đồ thối thây và mụ chỉ có thể lấy số tá» vi cá»§a mụ cho những kẻ khá ngu ngốc để Ä‘i tin vào những chuyện ấy.  
Rồi ném cho mụ giá cái nhìn phẫn nộ,gã trở lại bàn ngồi và làu bàu:  
- Sát nhân! Ta ư?... Hãy nhá»› lấy, mụ phù thuá»· ạ, mong rằng Ä‘iá»u đó sẽ chỉ là má»™t giấc ngá»§ dài.  
Tiểu thư XaclôttÆ¡ đã theo dõi thá»§ Ä‘oạn cá»§a viên đại uý và tai nàng căng ra vì sá»± tò mò cá»§a tuổi mưá»i bốn, đã không bá» sót má»™t lá»i nào trong cuá»™c đối thoại giữa ngưá»i Gatscông và mụ phù thuá»· liá»n há»i vá»›i chàng thị đồng trẻ:  
- Giắc, nay đến lượt ông lấy số tá» vi cá»§a ông Ä‘i, việc này làm tôi thÃch thú đấy Giắc!  
Ngưá»i trẻ tuổi được gá»i lần thứ hai vá»›i cái tên Giắc không phải ai khác mà là chàng thị đồng liá»n đứng lên không há» có ý kiến vá»›i thái độ nhanh nhảu cá»§a sá»± tuân thá»§ tuyệt đối, chàng đến gần mụ phù thuá»·:  
- Tay tôi đây bà già tốt bụng ạ - Chàng nói – bà có vui lòng đoán cho tôi một quẻ như bà vừa đoán cho ông đại uý không.  
- Rất sẵn sàng, chú nhỠtốt bụng của tôi - Mụ nói.  
Và nắm lấy bàn tay trắng như tay phụ nữ mà chàng trai giơ ra, mụ lắc đầu:  
- Này bà lão –Chàng thị đồng há»i – bà không thấy Ä‘iá»u gì trong bàn tay này phải không?  
- Chàng sẽ khổ sở, chàng ạ.  
- A! Giắc tá»™i nghiệp - thiếu nữ là kẻ đã gợi ra chuyện bói toán ná»a giá»…u cợt, ná»a âu lo.  
Chàng trai mỉm cưá»i u uất, miệng lẩm bẩm:  
- Ta sẽ không khổ mà đang khổ.  
- ChÃnh tình yêu sẽ gây cho chàng má»i ná»—i bất hạnh - Mụ già nói tiếp.  
- Chà Ãt là tôi sẽ chết non há»?- Chàng thị đồng tiếp lá»i.  
- Than ôi! Vâng, chú nhỠtội nghiệp của tôi, vào hai mươi bốn tuổi.  
- Càng hay!  
- Thế nào, Giắc, càng hay sao?... Ông nói gì thế?  
- Vì tôi phải khổ sở thì sống để làm gì? Chàng trai đáp – Ãt ra thì tôi sẽ chết trên chiến trưá»ng chứ?  
- Không.  
- Trong giưá»ng tôi ư?  
- Không.  
- Do tai nạn phải không?  
- Không.  
- Váºy tôi sẽ chết như thế nào? bà lão.  
- Tôi không thể nói chÃnh xác vá»›i chàng rằng chàng sẽ chết như thế nào nhưng tôi có thể nói cho chàng biết nguyên nhân vá» cái chết cá»§a chàng.  
- Váºy nguyên nhân ấy là gì?  
Mụ già hạ thấp giá»ng:  
- Chàng sẽ là kẻ sát nhân.  
Chàng trai tái mặt như thể sự kiện được tiên đoán đã xảy ra rồi. Trở lại chỗ ngồi của mình, chàng cúi đầu:  
- Cảm Æ¡n bà lão – Chàng nói – mong rằng Ä‘iá»u đã định Ä‘oạt đượt hoàn tất.  
- Này – Viên đại uý há»i chàng thị đồng: “con mụ giá bị đày Ä‘oạ ấy nói gì vá»›i ông thế, chàng trai công tá» bá»™t cá»§a tôiâ€.  
- Tôi không thể nhắc lại Ä‘iá»u gì, thưa ngài – chàng trả lá»i.  
Viên đại uý liá»n quay sang ngưá»i Ä‚ng-gumoa:  
- Này ông quý tá»™c trung thá»±c cá»§a tôi – Gã nói – ông không tò mò ư? Cả ông nữa, hãy thá» xem số pháºn ra sao? Hãy xem Ä‘i, dù đúng sai, tốt xấu thì má»™t lá»i tiên Ä‘oán luôn làm thá»i gian trôi Ä‘i chốc lát.  
- Xin ông thứ lá»—i cho tôi – Chàng quý tá»™c hầu như đột nhiên thoát khá»i cÆ¡n mÆ¡ màng trả lá»i – trái lại tôi có vài Ä‘iá»u quan trá»ng muốn há»i ngưá»i đàn bà này.  
Rồi đứng dáºy, chàng Ä‘i thẳng tá»›i chá»— mụ phù thuá»· vá»›i cá» chỉ dứt khoát tá» rõ ở chàng có sức mạnh và sá»± kiên trì cá»§a ý chÃ.  
- Bà lão phù thuá»· - Chàng trầm giá»ng nói vừa chìa má»™t bàn tay gân guốc ra - liệu tôi có thành công trong công việc tôi muốn thá»±c hiện không?  
Mụ phù thuá»· nắm lấy bàn tay cá»§a ngưá»i giÆ¡ ra cho mụ, sau khi nhìn má»™t giây, mụ buông bàn tay ngưá»i ấy ra vẻ kinh sợ:  
- Ôi! Vâng - Mụ nói – ông sẽ thành công vì nỗi bất hạnh của ông.  
- Tháºt tôi sẽ thành công chứ?  
- Với cái giá nào đó, Giêsuma lạy chúa tôi!  
- Với giá cái chết của kẻ thù của tôi phải không?  
- Äúng.  
- Thế thì tôi còn cần gì nữa?  
Chàng quý tá»™c trở lại chá»— ngồi cá»§a mình vừa ném cho quáºn công Äá» GhidÆ¡ má»™t cái nhìn háºn thù khôn tả.  
- Kì lạ tháºt! Lạ tháºt! Lạ tháºt - mụ già lẩm bẩm - cả ba Ä‘á»u là sát nhân. Và mụ nhìn nhóm ngưá»i gần viên đại uý Gatscông, chàng quý tá»™c Ä‚ng-gumoa và chàng thị đồng trẻ vá»›i vẻ khá»§ng khiếp. Cảnh bói toán này được các vị khách danh vá»ng ở phÃa đối diện cá»§a gian phòng đưa mắt chăm chú theo dõi. Chúng tôi nói dõi mắt vì dù không nghe được rõ hết thì Ãt ra cÅ©ng nhìn rõ.  
Dẫu ngưá»i ta it tin vào những chuyện bói toán, ngưá»i ta vẫn luôn tò mò Ä‘i há»i cái môn khoa há»c u tối này mà ngưá»i ta gá»i là quá»· thuáºt, hoặc để nó báo trước cho bạn nghìn lá»i tán dương mà ngưá»i ta cho rằng có lý, hoặc nó báo trước cho các bạn nghìn ná»—i bất hạnh mà ta kết tá»™i nó là dối trá. Chắc hẳn vì là do đó đã đẩy vị thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê Ä‘i há»i mụ già.  
- Ta chỉ thêm vào niá»m tin tầm thưá»ng vào má»i trò bá láp này nhưng ta thú nháºn rằng tuổi thÆ¡ ấu cá»§a ta, má»™t mụ khất thá»±c lang thang đã Ä‘oán cho ta những việc sẽ xảy ra vá»›i ta đến năm mươi tuổi, váºy ta không há» tức giáºn má»™t mụ khác giỠđây tiên Ä‘oán cho ta những chuyện sẽ đến vá»›i ta cho tá»›i khi ta chết… váºy hãy lại gần đây, mụ con gái cá»§a Bendêbuyt(1).  
Mụ phù thuá»· đứng lên lại gần nhóm ngưá»i này.  
- Bàn tay ta đây – Thống chế nói – nào  
(1)Bendêbuyt là con quỷ được coi là kẻ đứng đầu những tinh thần ranh ma trong thánh kinh.  
hãy nói Ä‘i và nói to lên, liệu mụ có báo trước cho ta Ä‘iá»u gì tốt lành không?  
- Không có gì cả, thưa ngài thống chế.  
- Không có gì cả à? Quá»· quái tháºt! Không há» chi, còn Ä‘iá»u xấu?  
- Xin đừng há»i tôi, thưa ngài thống chế.  
- Có chứ, nhất định! Ta há»i mụ đấy. Này, nói Ä‘i, mụ Ä‘á»c thấy gì trong bàn tay ta?  
- Sá»± đứt quãng khốc liệt cá»§a đưá»ng mệnh, thưa ngài thống chế.  
- Có nghĩa là ta không sống lâu được h�  
- Cha ơi! - Thiếu nữ lắp bắp đưa mắt cầu khẩn cha nàng đừng đi xa hơn nữa.  
- Hãy để đó, Xaclôtơ – Thống chế nói.  
- Xin hãy nghe theo lá»i cô bé xinh đẹp này - Mụ nói.  
- Nào, nói hết Ä‘i, mụ khất thá»±c, váºy ta chết sá»›m ư?  
- Vâng, thưa ngài thống chế.  
- Ta sẽ chết dữ dá»™i hay sẽ chết bình thưá»ng.  
- Chết dữ dá»™i. Ngài sẽ đón nháºn cái chết trên chiến trưá»ng nhưng không phải từ tay kẻ thù chÃnh đáng.  
- Váºy là từ tay má»™t kẻ phản bá»™i phải không?  
- Từ tay một kẻ phản bội.  
- Có nghĩa là…  
- Nghĩa là ngài sẽ bị giết.  
- Cha ôi! - Thiếu nữ rá»n rÄ©, run rẩy nép sát vào ngưá»i thống chế.  
- Liệu con có thêm niá»m tin vào tất cả những chuyện quá»· quái này không?- Ông nói và hôn lên trán con.  
- Không thưa cha, nhưng tim con Ä‘áºp trong lồng ngá»±c như thể ná»—i bất hạnh ấy mà ngưá»i ta tiên Ä‘oán cho cha sắp xảy đến vá»›i cha.  
- Con Æ¡i!- Ngài thống chế nhún vai nói- Nào, đến lượt con chìa bàn tay ra cho mụ để những lá»i tiên Ä‘oán cá»§a mụ thêm vào cuá»™c sống cá»§a con tất cả những ngày mà cuá»™c Ä‘á»i cha bị đứt Ä‘oạn.  
Nhưng thiếu nữ khăng khăng từ chối.  
- Váºy thì tôi sẽ làm gương cho tiểu thư, thưa tỉểu thư - Quáºn công Äá» GhidÆ¡ chìa bàn tay cho mụ phá»§ thuá»· và nói kèm nụ cưá»i mỉm.  
- Ta báo trước cho mụ, mụ khất thá»±c, rằng ngưá»i ta đã ba lần lấy số tá» vi cho ta và cả ba lần Ä‘á»u có kết quả tang tóc, hãy vì danh dá»± cá»§a pháp thuáºt, mụ chá»› có nói dối.  
- Thưa đức ông - Mụ già nói sau khi quan sát bàn tay quáºn công- tôi không cho biết ngưá»i ta đã Ä‘oán gì cho ngài tá»›i lúc này, nhưng đây là Ä‘iá»u tôi tiên Ä‘oán cho ngài, chÃnh tôi đây.  
- Nào!  
- Ngài sẽ chết như ngài thống chế Xanh Ăngđrê, bị giết.  
- Äúng thế chứ? - Quáºn công nói – Và không có cách gì thoát được ư? Äây, cầm lấy và cút Ä‘i vá»›i quá»·.  
Và ông ném cho mụ phù thuá»· má»™t đồng tiá»n vàng.  
- Ãi chà! Äây là má»™t cuá»™c sát hại những nhà quý tá»™c mà mụ phù thá»§y này đã tiên Ä‘oán cho chúng ta hẳn? Tôi bắt đầu tiếc đã để cho mụ vào, quáºn công ạ, và để tá» ra không để riêng mình thoát khá»i số pháºn, tháºt đấy! Nào, đến lượt ta, bà già – Hoàng thân Côngđê nói.  
- Váºy ra ông cÅ©ng tin vào các mụ phù thuá»· ư? Thưa hoàng thân- quáºn công Äá» GhidÆ¡ há»i.  
- Äúng thế! quáºn công ạ, tôi đã thấy biết bao lá»i tiên Ä‘oán thiếu sót, biết bao lá số tá» vi được thá»±c hiện trá»n vẹn, rằng tôi sẽ nói vá»›i ông như Mixen MôngtenhÆ¡(1) “Ta biết gì?â€. Này bà lão, bàn tay ta đây: bà thấy gì trong đó ? Tốt hay xấu hãy nói hết Ä‘i!  
(1)nhà luân là há»c Pháp cho rằng chỉ riêng bản thân là lẽ không đủ đạt tá»›i những thá»±c tế siêu hình.  
- Äây là Ä‘iá»u tôi thấy trong bàn tay ngài, thưa đức ông: má»™t cuá»™c Ä‘á»i đầy tình ái và chiến đấu, lạc thú và hiểm hoạ, kết thúc bằng má»™t cái chết đẫm máu.  
- Váºy là ta sẽ bị giết há»?  
- Vâng, thưa Äức ông.  
- Như ông thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê, như ông Äá» GhidÆ¡.  
- Như các ngài ấy.  
- Dù bà nói đúng hay sai, bà lão ạ, như bà vừa báo trước cho ta là ta sẽ chết cùng há»™i vá»›i những ngưá»i cao cả có văn hoá; đây, trả công cho bà.  
Và ông cho mụ già không phải chỉ má»™t đồng vàng như quáºn công Äá» GhidÆ¡ đã cho mà là cả túi tiá»n cá»§a ông.  
- Äá»™i Æ¡n trá»i, thưa đức ông - Mụ già hôn lên bàn tay hoàng thân nói- cầu mong rằng mụ phù thuá»· khốn khổ này đã lầm lẫn và mong rằng lá»i tiên Ä‘oán không thành.  
- Và nếu nó thành, bà lão ạ, mặc dầu bà muốn thấy nó không thành thì tuy nhiên ta hưa vá»›i bà là ta vẫn tin ở các nhà phù thuá»·. Äã đành – Ông hÆ¡i mỉm cưá»i nói thêm – là việc này sẽ xảy ra hÆ¡i muá»™n.  
Má»™t sá»± im lặng ảm đạm kéo dài má»™t lúc, trong khi đó, ngưá»i ta nghe tiếng mưa rói dịu Ä‘i.  
-Mà nay,- hoàng thân nói – dông tố ngá»›t rồi. Tôi xin chào các ngài, thưa ngài thống chế. Tôi xin chào ngài, thưa ngài quáºn công. Ngưá»i ta đợi tôi ở lâu đài Côlinhi vào hồi chÃn giá», váºy tôi phải lên đưá»ng thôi.  
- Thế nào, thưa hoàng thân, trong cÆ¡n giông tố này ư? – XaclôttÆ¡ há»i.  
- Thưa tiểu thư – Hoàng thân nói- tôi chân thành cảm ơn sự ân cần của tiểu thư, thế nhưng tôi không hỠsợ sấm sét vì tôi phải bị giết.  
Sau khi chào hai ngưá»i bạn cá»§a ông, ông dừng lại trước tiểu thư Xanh Ä‚ngÄ‘rê vá»›i ánh nhìn buá»™c thiếu nữ phải hạ mắt xuống; ông hoàng ra khá»i quán và má»™t lát sau, ngưá»i ta nghe thấy tiếng vó ngá»±a phi nhanh trên con đưá»ng Ä‘i Pari  
- Hãy đưa cá»— xe ngá»±a lại gần đây,nhá» Giắc – Thông chế nói - Nếu ngưỠta chỠđợi ở lâu đài Côlinhi thì ngưá»i ta cÅ©ng đợi chúng ta ở lâu đài Tuôcnen vào hồi mưá»i giỠđấy.  
Cá»— xe ngá»±a áp gần. Thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê, con gái ông và quáºn công Äá» GhidÆ¡ ngồi vào chá»— cá»§a há» trong xe.  
Chúng ta hãy để há» theo gót ông hoàng Côngđê trên con đưá»ng Ä‘i Pari, sau này chúng ta sẽ còn gặp hỠở đó.  
Chúng ta chỉ ghép những cái tên cá»§a ba nhân váºt mà mụ phù thuá»· đã tiên Ä‘oán cho há» là sẽ bị giết; những cái tên cá»§a ba nhân váºt mà mụ già tiên Ä‘oán cho há» sẽ trở thành những kẻ sát nhân: quáºn công Äá» GhidÆ¡, thống chế Xanh Ä‚ngÄ‘rê, hoàng thân Côngđê; Pontrô-Ä‘á»-Mêrê, Bôbinhi-Ä‘á»-Bêdie, Môngtetskiu.  
Chắc hẳn để cho những ngưá»i này và những kẻ kia má»™t lá»i báo trước vá»›i những ngưá»i này cÅ©ng như vá»›i kẻ kia mà Thượng đế đã táºp hợp sáu con ngưá»i này trong quán “ Ngá»±a tÃaâ€.
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by tarta12a; 12-01-2010 at 12:14 PM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				23-03-2008, 02:51 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Cái Thế Ma Nhân 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Feb 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,035
					 
                    Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
                 
					
 
	Thanks: 0 
	
		
			
				Thanked 35 Times in 18 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 5 
CUỘC DIỄU HÀNH LONG TRỌNG CỦA NGÀI CHÃNH ÃN MINA
 
  
 
  
 
Thứ ba, ngày mưá»i tám tháng Chạp năm 1559 tức là sáu tháng sau lá»… há»™i LăngÄ‘i, vào hồi ba giá» chiá»u trong má»™t buổi hoàng hôn tuyệt đẹp hằng mong ước có được ở kì gần cuối năm này, ngài Ä‚ngtoan Mina, má»™t trong số cố vấn cá»§a Pháp viện cưỡi trên lưng con la tháºt gầy guá»™c yếu á»›t đã tố giác tÃnh keo kiệt đáng phỉ nhổ cá»§a chá»§ nó.  
Ngài Ä‚ngtoan Mina – chúng tôi lưu ý độc giả để mắt đến ông má»™t chút – là má»™t ngưá»i sáu mươi tuổi, béo tốt và má phị, làm dáng bằng cách để những lá»n tóc giả bay phất phÆ¡ trước gió.  
Bá»™ mặt ngài lúc bình thưá»ng biểu lá»™ sá»± toàn phúc nhất: chắc chắn không má»™t ná»—i buồn nào làm u tối được vầng trán bóng láng không má»™t nếp nhăn; không má»™t giá»t lệ nào khÆ¡i được dòng dưới đôi mắt to hầu như quá mức; cuối cùng là sá»± vô tư lá»± Ãch kỉ và niá»m vui tầm thưá»ng đã phết má»™t lá»›p sÆ¡n trên bá»™ mặt đỠau được chống đỡ má»™t cách oai vệ bằng chiếc cằm có ba lá»›p.  
Nhưng ngày này, bá»™ mặt ngài chánh án Mina còn xa má»›i rạng rỡ ánh hào quang thưá»ng nháºt cá»§a ngài; bởi vì chỉ cách nhà ngài không quá bốn trăm bước và ta thấy rõ khoảng cách này không lá»›n nhưng ngài không tin chắc có vá» tá»›i nhà được không; vì thế mà bá»™ mặt ngài, tấm gương cá»§a những cảm xúc lay động bên trong Ä‘ang biểu lá»™ ná»—i lo âu sâu sắc nhất.  
Quả nhiên, dân chúng hợp thành Ä‘oàn há»™ tống vị chánh án đáng trá»ng còn xa má»›i Ä‘em đến cho ngài niá»m vui: ngay từ lúc ngài ra Ä‘i, ngài đã bị má»™t đám dân chúng rất đông Ä‘i theo, hầu như tháºt sá»± thÃch há»™ tống ngài; hầu như tất cả những kẻ ưa hò reo, la ó, gào thét ở cái thá»§ đô cá»§a cái vương quốc thuần công giáo này Ä‘á»u hẹn nhau trên quảng trưá»ng pháp viện để há»™ tống ngài đến táºn nhà ngài.  
Váºy những lý do nào đã kÃch động số đông đồng hương cá»§a ngài chống lại ngài Mina đáng trá»ng?  
Chúng tôi cố gắng kẻ vắn tắt chuyện này.  
Ngài Mina vừa kết án tá» hình má»™t ngưá»i trung thá»±c mà nói:- được mến má»™ nhất ở Pari, ngưá»i đồng sá»± vá»›i ngài chánh án ở pháp viện, ngưá»i anh em trong Chúa cá»§a ngài, ông pháp quan đức độ AnÆ¡ Äuybuôc. Váºy Äuybuôc đã mắc tá»™i gì? Cùng má»™t tá»™i như Atêniêng Aritit. Ngưá»i ta gá»i ông là Công lý.  
Äây là những nguyên nhân cá»§a vụ án kéo dài từ sáu tháng nay và vừa kết thúc tháºt rá»§i ro cho viên pháp quan khốn khổ.  
Tháng sáu, năm 1559, Hăngri đệ nhị bị hồng y giáo chá»§ Loren và anh ông ta là Frăngxoa Äá» GhidÆ¡ kÃch động rằng giá»›i tăng lữ ở Pháp được mệnh danh là những thiên sứ cá»§a Chúa để bảo vệ và gìn giữ thiên Chúa giáo, toà thánh và La Mã; Hăngri đệ nhị liá»n ban bố má»™t đạo luáºt buá»™c pháp viện kết án tá» hình không loại trừ,không miá»…n thứ đối vá»›i má»i ngưá»i theo giáo phái cách tân Luyte.  
Váºy mà, bất kẻ đạo luáºt ấy, vài pháp quan đã phóng thÃch khá»i nhà tù má»™t tÃn đồ Canvanh. Quáºn công Äá» GhidÆ¡ và hồng y giáo chá»§ Loren không sá»n lòng đối vá»›i việc loại trừ toàn bá»™ những tÃn đồ Tin lành, đã thuyết phục nhà vua, ngày mùng mưá»i tháng sáu đến chá»§ toạ phiên há»p trá»ng thể tại đại nghị viện tổ chức tại tu viện Ôguytstanh là nÆ¡i Tối cao Pháp viện táºp hợp lúc này vì trụ sở pháp viện đã dành cho việc cưới giữa vua Philip đệ nhị vá»›i bà Êlidabet và giữa tiểu thư MacgÆ¡rit vá»›i hoàng tháºn Êmanuyen Filibe.  
Ba hoặc bốn lần má»—i năm trong đó má»™t lần là phiên há»p cá»§a Tối cao pháp viện mà ngưá»i ta gá»i là đại nghị há»™i và cuá»™c há»p này được gá»i là định kì thứ tư vì nhất thiết phải há»p vào thứ tư.  
Váºy là nhà vua đến chá»§ toạ pháp há»™i định kì thứ tư và khai mạc phiên há»p bằng việc há»i vì sao ngưá»i ta tá»± cho phép tha bổng những tÃn đồ Tin lành và do đâu mà ngưá»i ta không phê chuẩn đạo luáºt xá» tá»™i há».  
Năm pháp quan cùng lúc đứng báºt dáºy vá»›i cùng má»™t tình cảm rồi, nhân danh cá nhân và thay mặt các đồng sá»± cá»§a mình, AnÆ¡ Äuybuôc nói giá»ng cương nghị:  
- Bởi vì ngưá»i đó vô tá»™i và giải thoát má»™t ngưá»i vô tá»™i dù ngưá»i đó có là tÃn đồ Tin lành thì chÃnh là hành động theo lương tri con ngưá»i.  
Năm pháp quan đó là Äuyfô, La Fuymê, Äá» Poa, Äá» la Pooc và AnÆ¡ hoặc Ä‚ngtoan Äuybuôc.  
ChÃnh Äuybuôc, như chúng tôi đã nói tá»›i, là ngưá»i được uá»· nhiệm trả lá»i.  
Váºy là ông nói thêm:  
- Äối vá»›i đạo luáºt, thưa bệ hạ, thần không khuyên bệ hạ cho phê chuẩn nó, trái lại, thần yêu cầu ngưá»i ta đình những vụ kết án ghi trong đạo luáºt cho đến khi nào mà những ý kiến vá» những kẻ mà ngưá»i ta dá»… dàng dẫn tá»›i nhục hình được cân nhắc chÃn chắn và tranh luáºn lâu dài trước má»™t há»™i đồng.  
Vào lúc ây, chánh án Mina can thiệp đỠnghị được đặc biệt nói với nhà vua.  
“Theo những hồi kà cá»§a Côngđê, thì đây là má»™t con ngưá»i xảo trá, quá»· quyệt, phóng đãng và ngu dốt nhưng là má»™t kẻ nhiá»u mưu mô và phản loạn. Muốn làm hài lòng nhà vua và những nhân váºt chÃnh cá»§a nhà thá» La Mã, e sợ những ý kiến cá»§a những ngưá»i thuá»™c nhóm Äuybuôc hẳn mạnh mẽ hÆ¡n và cần phải kết luáºn theo văn bản vì thế ông ta làm cho nhà vua lá»t tai rằng những pháp quan cá»§a tối cao pháp viện hầu như tất cả Ä‘á»u là những tà đạo theo giáo phái Luyte; rằng tháºt ghê tởm Ä‘i nghe má»™t số ngưá»i trong bá»n nói vá» lá»… nguyện; rằng há» muốn phế truất quyá»n lá»±c và vương miện cá»§a nhà vua; rằng há» hết sức huênh hoang, dè bỉu những đạo luáºt và lệnh chỉ ấy; rằng hỠăn mặc như ngưá»i MorÆ¡(1); rằng  
(1)một vùng ở Bắc phi mặc quần rất rộng bằng vải nhẹ  
số lá»›n trong bá»n há» thưá»ng lui tá»›i những cuá»™c há»p nhưng không bao giá» Ä‘i lá»… nguyện và rằng, nếu không cắt bá» những cái xấu xa táºn gốc rá»… thì từ cuá»™c há»p định kì thứ tư này, nhà thá» vÄ©nh viá»…n bị huá»· diệtâ€.  
Tóm lại, vá»›i sá»± giúp sức cá»§a hồng y giáo chá»§ Loren, ông ta kÃch động, chá»c giáºn, mê hoặc nhà vua, tháºt sá»± làm nhà vua hoàn toàn mất lý trÃ, nhà vua liá»n cho gá»i đức ông Äá» Looc tức bá tước Mônggômêry, chỉ huy đội cáºn vệ ngưá»i ÊcôtxÆ¡ và ông Äá» Savinhli, chỉ huy các đội vệ binh và ra lệnh cho há» bắt giữ năm pháp quan và tống giam vào nhà ngục BatsiÆ¡.  
Lệnh giam giữ ấy vừa được thi hành thì má»i ngưá»i đã dá»± Ä‘oán được những háºu quả cá»§a nó: những ngưá»i thuá»™c nhóm GhidÆ¡ muốn khá»§ng bố những tÃn đồ Tin lành qua vài vụ hành quyết khá»§ng khiếp và ngưá»i ta phán xét rằng, nếu không phải là năm pháp quan thì chà Ãt ngưá»i quan trá»ng nhất trong số há» là AnÆ¡ Äuybuôc phải chết.  
Như vây, hai câu thÆ¡ sau đây bao gôm tên năm ngưá»i bị cầm tù và theo cách sắp xếp những tên ấy cho ta ý nghÄ© vá» số pháºn dành cho ngưá»i đứng đầu nhóm chống đối Tin lành, đã lan truyá»n trong thành phố Pari ngay ngày hôm sau:  
Qua Poa, Äá» la Pooc, Äuyfô  
Ta nháºn ra Äuybuôc, là Fuymê  
Dù sao chăng nữa,việc bắt giữ năm ngưá»i đã gợi cảm hứng cho khổ thÆ¡ mang ý nghÄ© đầy đủ vá»›i tinh thần tốt đẹp thá»i đó đã gây nên má»™t ná»—i kinh hoàng trong toàn thành phố và sau đó trong tất cả các thành phố cá»§a nước Pháp, đặc biệt trong các tỉnh miá»n bắc. Ngưá»i ta cÅ©ng coi việc giam giữ con ngưá»i trung thá»±c AnÆ¡ Äuybuôc như má»™t nguyên nhân chÃnh cá»§a vụ âm mưu cá»§a Ä‚mboadÆ¡ và cá»§a má»i sá»± rối loạn và cuá»™c chiến đấu đã tưới máu lên mảnh đất nước Pháp trong bốn mươi năm nữa.  
Mưá»i lăm ngày sau vụ bắt giam ấy, ngày thứ sáu ,25-6, ngày thứ ba cá»§a cuá»™c kỵ đấu mà nhà vua cho tổ chức tại lâu đài Tuôcnen gần ngay ngục BatstiÆ¡, các pháp quan tù nhân nghe thấy vang lên những tiếng kèn,kèn đồng, kén sáo cá»§a ngày lá»… há»™i. Nhà vua cho vá»i viên chỉ huy cá»§a đội cáºn vệ ngưá»i ÊcôtxÆ¡ tá»›i, vẫn là bá tước Mônggômêry là ngưá»i được sá»± trợ giúp cá»§a ông Äá» Savinhi đã áp giải năm pháp quan vào trại giam và nhà vua trao nhiệm vụ cho ông ta phải Ä‘i ngay để chống lại những tÃn đồ Tân giáo ở xứ Côlê Tuôcnoa.  
Vá»›i nhiệm vụ này, bá tước Mônggômêry được lệnh đâm kiếm xuyên qua những ngưá»i bị bắt giữ tin chắc là tà giáo, đặt ra cho há» câu há»i kì lạ, cắt lưỡi há», sau đó thiêu sống há» trên ngá»n lá»a cháy nhá»; còn đối vá»›i những ngưá»i bị nghi vấn thì đơn giản là khoét mắt há».  
Thế mà chỉ năm ngày sau khi vua Hăngri đệ nhị trao nhiệm vụ này cho viên chỉ huy đội cáºn vệ ngưá»i ÊcôtxÆ¡ cá»§a ông thì Gabrien đỠLoocdÆ¡, bá tước Mônggômêry đã đâm vua Hăngri bằng chÃnh lưỡi giáo cá»§a ông và giết nhà vua.  
Hiệu quả cái chết này tháºt lá»›n, chắc chắn nó đã cứu thoát cả bốn trong số năm pháp quan bị cầm tù và đình hoãn việc hành quyết ngưá»i thứ năm. Má»™t trong năm ngưá»i được miá»…n tố, bà ngưá»i bị xá» tá»™i tiá»n phạt vạ. Chỉ riêng AnÆ¡ Äuybuôc phải trả giá cho những ngưá»i khác. Liệu có phải do ông là ngưá»i phát ngôn chăng?  
Nếu những ngưá»i thuá»™c phái GhidÆ¡ là những kẻ khởi xướng cuồng nhiệt cái đạo luáºt ấy thì má»™t trong những kẻ thi hành cuồng nhiệt đạo luáºt ấy là viên chánh án đạo đức giả Ä‚ngtoan Mina mà chúng tôi đã tả ông cưỡi trên lưng con la phản loạn trong phố cổ TămplÆ¡ giữa những tiếng la ó nguyá»n rá»§a cùng những sá»± uy hiếp cá»§a hai hàng ngưá»i đồng hương phẫn ná»™.  
Và khi chúng tôi nói rằng, mặc dầu chỉ cách có má»™t trăm bước chân để trở vá» nhà mà ngài không tháºt tin chắc có lá»t được vào nÆ¡i ở cá»§a ngài, chúng tôi không tạo dá»±ng tình cảnh tồi tệ mà đúng như váºy, xét răng hôm trước, ngay giữa ban ngày ban mặt mà ngưá»i ta đã áp sát, bắn má»™t viên đạn súng ngắn giết chết viên lúc sá»± cá»§a pháp viện tên Duyliêng FretsnÆ¡ mà ngưá»i ta nói là y đến lâu đài mang bức thư cá»§a quáºn công Äá» GhidÆ¡, qua bức thư này, quáºn công hối thúc anh ông ta là hồng y giáo chá»§ Loren phải xá» tháºt nhanh AnÆ¡ Äuybuôc.  
Do vụ sát hại này mà ngưá»i ta chưa tìm ra thá»§ phạm tất nhiên là hiện ra trong tâm trà viên chánh án bóng ma viên lục sá»± khốn khổ bị giết hôm trước như cùng cưỡi lên mông con là vá»›i ông.  
ChÃnh cái đám đông há»™ tống trên đưá»ng Ä‘i ấy đã làm cho ngài chánh án mặt mÅ©i tháºt tái nhợt, làm tăng gấp đôi cỠđộng run rẩy cá»§a ngài dùng gót chân thúc con la ương ngạnh là váºt cưỡi cá»§a ngài và dù nó có bị thúc thì cÅ©ng không nhÃch nổi hÆ¡n má»™t bước.  
Tuy nhiên ngài vẫn lành mạnh vá» tá»›i trước cá»a nhà ngài; tôi ,xin thá» vá»›i các bạn như váºy và nếu ngài còn sống thì bản thân ngài cÅ©ng thá» vá»›i các bạn là qá»§a đúng lúc.  
Quả nhiên, đám đông dân chúng bị kÃch động bởi sá»± im lặng cá»§a ngài nhưng thá»±c ra chỉ là kết quả cá»§a ná»—i lo sợ cá»§a ngài, còn dân chúng lại ngá» rằng đó là biểu hiện cá»§a tÃnh thâm hiểm ác độc cá»§a ngài nên đám đông dân chúng dần dần tiến sát bên ngài uy hiếp rõ ràng làm ngài chết ngạt.  
Váºy là những đợt sóng cá»§a cái biển bão tố ấy dù đã Ä‘e doạ ngài đến thế thì ngài chánh án Mina cÅ©ng ghé được tá»›i bá» trước sá»± hân hoan cá»§a gia đình ngài và hỠđã hấp tấp dìu ngài vào nhà, chốt khoá đóng kÃn cá»a lại sau lưng ngài.  
Con ngưá»i đáng trá»ng ấy thá»±c sá»± bối rối trước hiểm hoạ vừa qua nên đã bá» quên con la cá»§a ngài trước cổng, Ä‘iá»u mà từ trước đến nay chưa bao giá» ngài lãng quên, mặc dầu được giá và dù có trả giá cao hÆ¡n giá trị thá»±c cá»§a nó thì con la này cÅ©ng không đáng hai mươi xu vào thá»i ấy.  
Tháºt là hạnh phúc lá»›n lao cho ngài đã bá» quên con la cá»§a ngài vì đám dân chúng Pari này tháºt dá»… tÃnh, dá»… dàng chuyển từ uy hiếp sang cuá»i cợt và từ khá»§ng khiếp sang hài hước, thấy rằng ngưá»i ta đã để lại cho há» váºt gì đó liá»n bằng lòng vá»›i cái mà ngưá»i ta để lại là dắt con la Ä‘i thay cho ngài chánh án.  
Con la ấy trong tay dân chúng trở thành thế nào, lịch sá» không há» nói tá»›i: váºy chúng ta hãy mặc xác con la mà hãy theo chá»§ nó vào trong gia đình ông.
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by tarta12a; 12-01-2010 at 12:15 PM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
 
	
		  | 
	
	
		
		
		 | 
	
 
 
	
	
	
		
	
	
	
	
		 
	
	
	
		
	
	
 
 |     |