 |
|

10-09-2008, 09:05 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Sau tang lá»…_ Agatha Christie
Chương 1
Ông già Lanscombe luẩn quẩn từ phòng nà y sang phòng khác kéo các cá»a mà nh cá»a sổ lên, chốc chốc, ông lại ngước đôi mắt đầy nhá» dò xét nhìn đưá»ng phố.
Má»i ngưá»i sắp trở vá» từ lá»… an táng.
Bây giá» Lanscombe lại Ä‘i nhanh hÆ¡n. Ngôi nhà có tháºt nhiá»u cá»a sổ.
Enderby Hall là má»™t ngôi nhà lá»›n thá»i Victoria xây dá»±ng theo kiểu gotic. Trong căn phòng khách mà u xanh, ngưá»i phục vụ già ngẩng đầu ngắm nhìn tấm chân dung treo trên hòm lò sưởi cá»§a ông chá»§ cÅ© Cornelius Abernethie, ngưá»i đã cho xây dá»±ng Enderby Hall. Chòm râu mà u nâu cá»§a ông chÄ©a vá» phÃa trước khiêu khÃch và má»™t tay ông đặt lên má»™t quả địa cầu. Tư thế ấy là do ý muốn cá»§a nhân váºt hay là do sắp đặt cá»§a há»a sÄ©, thì chẳng ai có thể biết được. Dầu sao Ä‘i nữa thì ông già Lanscombe vẫn cho rằng Cornelius Abernethie là má»™t ngưá»i đà n ông đĩnh đạc, mạnh mẽ và trong thâm tâm Lanscomber tá»± thấy mình may mắn không phải là m việc trá»±c tiếp vá»›i ông ta.
Chủ nhân của Lanscomber là ông Richard - một ông chủ tốt đã ra đi quá đột ngột. Nhưng ông ấy hình như chưa bao giỠtrấn tĩnh hoà n toà n trước cái chết của con trai, Mortimer.
Vừa Ä‘i vá»™i và ng và o phÃa cá»a thông và và o phòng Boudoir Blanc, (phòng khách riêng cá»§a phụ nữ, mà u trắng) ngưá»i giúp việc vừa lắc đầu. Tháºt là má»™t sá»± kiện khá»§ng khiếp! Tháºt là má»™t tai há»a! Má»™t chà ng trai mạnh mẽ, vững chắc, có sức khá»e tốt như váºy mà đã ra Ä‘á»i như thế! Tháºt không thể tin được. Và ông Gordon nữa chứ, ông ấy đã chết trong chiến tranh! Bất hạnh không bao giỠđến má»™t mình, ngà y nay sá»± việc diá»…n ra như váºy đó. Ông chá»§ đã không thể chịu đựng hÆ¡n được nữa, ấy váºy mà má»™t tuần trước ông ấy vẫn còn có vẻ hoà n toà n bình thưá»ng.
Tấm cá»a mà nh thứ ba cá»§a phòng Boudoir Blanc không chịu lên hẳn, nó mắc lại giữa chừng.Tháºt ra, các lò xo đã yếu, và các tấm mà nh cÅ©ng váºy, chúng đã quá cÅ© như má»i váºt ở trong ngôi nhà nà y.
Lanscombe không thể sá»a tấm cá»a mà nh mà không dùng đến thang. Nhưng ông sợ leo lên thang vì Ä‘iá»u đó là m cho ông chóng mặt. Thôi hãy tạm để cái cá»a mà nh như váºy; vả lại Ä‘iá»u đó không quan trá»ng bởi vì phòng Boudoir Blanc không nằm vá» phÃa trước nhà , như váºy không lo má»i ngưá»i nhìn thấy cá»a sổ nà y từ xe ô tô khi trở vá» sau lá»… tang, hÆ¡n nữa căn phòng hiện Ä‘ang bá» trống, không ai dùng đến. Äó là má»™t căn phòng dà nh cho phụ nữ, nhưng đã lâu rồi không có ngưá»i phụ nữ nà o sống ở Enderby Hall. Tháºt tiếc là Mortimer chưa bao giá» lấy vợ! Thay vì cưới má»™t cô vợ hiá»n, xây dá»±ng má»™t gia đình và ở nhà , Mortimer luôn luôn Ä‘i xa, sang Na Uy để Ä‘i săn, Ä‘i Ê-cốt để câu cá, đến Thụy SÄ© để chÆ¡i thể thao mùa đông. Từ lâu rồi, không có cảnh má»™t đứa trẻ chạy nhảy ở Enderby.
à nghÄ© dẫn Lanscomber trở lại má»™t thá»i mà ông nhá»› rất rõ - rõ hÆ¡n cả 20 năm vừa qua.
Äối vá»›i các anh chị mình, ông Richard luôn đối xá» như thể há» là con ông. Khi ông bố qua Ä‘á»i, Richard má»›i 24 tuổi. Ngay láºp tức ông đã đảm nhiệm trách nhiệm chá»§ gia đình. Má»™t gia đình vui vẻ, thá»±c ra toà n trẻ con. Các cuá»™c cãi cá» và đánh lá»™n tháºt không thiếu và thưá»ng thiệt cho các cô chá»§ nhá». Các cô bé đáng thương tháºt là dÅ©ng cảm! Nhất là cô Geraldine, và Cora nữa, mặc dù Cora là ngưá»i bé nhất.GiỠông Leo đã mất, cô Laura cÅ©ng đã qua Ä‘á»i, ông Timothy chỉ là má»™t ngưá»i tà n táºt đáng thương. Cô Geraldine đã qua Ä‘á»i, đâu đó ở nước ngoà i. Ông Gordon đã hy sinh trong chiến tranh. Mặc dù ông Gordon là anh cả, nhưng ngưá»i mạnh nhất trong há» là ông Richard. Ông ấy đã sống lâu hÆ¡n tất cả, hay gần như váºy, bởi vì ông Timothy vẫn còn trong thế giá»›i nà y cÅ©ng như Cora, ngưá»i đã lấy gã nghệ sÄ© đáng ghét ấy. Äã 25 năm rồi Lanscomber không gặp lại cô ấy. Cô rất xinh lúc cô ra Ä‘i cùng gã nghệ sÄ©, nhưng cô ăn mặc rất lố lăng và đã máºp lên rất nhiá»u đến ná»—i ông đã nháºn ra cô không dá»… dà ng gì.
- Ồ, nhưng mà cô ấy, cô ấy vẫn còn nhớ đến ông.
- Ôi, Lanscombe! - Cô kêu lêu sung sướng vì gặp lại ngưá»i phục vụ già .
Khi má»i ngưá»i đến để dá»± lá»… tang, Lanscombe thấy há» có vẻ cá»§a những kẻ lạ mặt thảm hại!
Ngoại trừ bà Leo, bà ấy không như những ngưá»i khác. Từ khi há» lấy nhau, ông bà Leo đã thưá»ng xuyên đến Enderby Hall ở má»™t thá»i gian. Bà ấy là má»™t ngưá»i đà n bà thá»±c sá»±, má»™t ngưá»i đà n bà tá» tế. Sinh thá»i ông chá»§ quý bà ấy lắm.
Lanscombe giáºt mình. Ôi, sao mình lại mÆ¡ tưởng vá» ngà y xưa trong khi có bao nhiêu việc phải là m.
*** Khi Lanscombe vừa bước và o cá»a bếp, ông đã bị Marjorie cà khịa. Marjorie là ngưá»i là m bếp, má»™t cô gái 27 tuổi. Cô ta là má»™t ná»—i thất vá»ng cá»§a Lanscombe, vì theo ông, ở cô ta không há» có má»™t tư chất gì cá»§a má»™t ngưá»i đầu bếp giá»i. Äôi khi cô ta gá»i ngôi nhà là "là ng cổ" và thưá»ng than phiá»n rằng bếp, kho bếp và phòng chuẩn bị đồ ăn quá rá»™ng (1), than phiá»n vá» diện tÃch quá rá»™ng cá»§a khu bếp, nói rằng cô ta phải mất má»™t giá» má»›i Ä‘i hết má»™t vòng bếp. Cô ta ở Enderby Hall từ hai năm nay và được ở lại chỉ vì ông Abernethie rất thÃch các món ăn cô là m.
Ngồi trên bà n, Janet Ä‘ang uống trà ; đó là má»™t ngưá»i giúp việc đã đứng tuổi, mặc dù thưá»ng mâu thuẫn vá»›i Lanscombe, bà cÅ©ng đồng ý vá»›i ông khi phê phán thế hệ trẻ mà Marjorie là hiện thân tiêu biểu. Má»™t nhân váºt thứ tư, ngưá»i phụ vụ cuối cùng, vừa và o, bà Jacks, bà ta rất thÃch cách tổ chức cá»§a tang lá»… nà y.
- Tháºt là tuyệt - vừa rót cho mình má»™t chén trà bà ta vừa nói vá»›i má»™t tiếng sụt sịt rất hợp vá»›i hoà n cảnh. Mưá»i chÃn xe ô tô, nhà thỠđầy ngưá»i và linh mục cá» lá»… má»™t cách tuyệt vá»i. Tháºt là má»™t ngà y tuyệt vá»i cho má»™t buổi lá»… như váºy!
Äá»™t nhiên có tiếng còi từ ngoà i vá»ng và o, rồi tiếng xe ô tô chạy trên lối Ä‘i. Bà Jacks đặt chén trà xuống và kêu lên:
- HỠđã vỠrồi!
Từng chiếc má»™t, các xe leo lên lối Ä‘i. Những ngưá»i mặc đồ Ä‘en bước xuống và ngáºp ngừng Ä‘i qua đại sảnh và o phòng khách. Trong vỉ thép cá»§a lò má»™t ngá»n lá»a nhá» Ä‘ang cháy để chống lại cái lạnh đầu mùa cá»§a những ngà y mùa thu nà y và để sưởi ấm những ngưá»i đến dá»± lá»… tang cá»§a Richard Abernethie.
Lanscombe bước và o phòng, mang theo má»™t khay bạc. Ông má»i má»—i ngưá»i má»™t ly vang Jerez.
Ông Entwhistle, ngưá»i lá»›n tuổi nhất trong những há»™i viên cá»§a văn phòng "Bollard, Entwhistle, Entwhistle và Bollard s" Ä‘ang đứng quay lưng vá» phÃa lò sưởi. Ông nháºn ly Jerez và nhìn má»i ngưá»i vá»›i cái nhìn sắc sảo cá»§ má»™t ngưá»i có địa vị. Vì không biết hết những ngưá»i có mặt, ông chuẩn bị để sắp xếp má»i ngưá»i theo vai vế; các cuá»™c giá»›i thiệu trước lá»… tang đã không được cụ thể và thưá»ng là không trá»±c tiếp.
Ông quan sát ông già Lanscombe trước tiên. "Hán Ä‘ang run kìa, gã tá»™i nghiệp! Tôi sẽ không ngạc nhiên rằng hắn đã gần 90! Lão già nà y quả là má»™t đầy tá»› trung thà nh; tháºt hiếm có đầy tá»› như váºy ngà y nay. Má»™t thá»i đại đáng buồn! Richard đáng thương đã đúng khi hắn quyết định ra Ä‘i sá»›m!"
Bởi vì, đối vá»›i ông Entwhistle, bảy mươi hai tuổi, thì Richard Abernethie mất ở tuổi sáu mươi tám là quá sá»›m. Ông Entwhistle đã giã từ công việc từ hai năm nay, nhưng Ä‘iá»u đó không ngăn cản ông đến vùng miá»n Bắc nước Anh nà y vá»›i cương vị là ngưá»i thi hà nh di chúc cá»§a ngưá»i đã mất, khách hà ng lâu năm nhất cá»§a ông.
Sau đó ông nghÄ© đến những quy định cá»§a di chúc và , lại má»™t lần nữa ông quan sát má»i ngưá»i.
Trước tiên, bà Helen, phu nhân cá»§a ông Leo. Ông biết bà rất rõ. Äó là má»™t phụ nữa rất quyết rÅ© mà ông rất có cảm tình và tôn trá»ng. Ông nhìn bà má»™t cách có thiện cảm. Mà u Ä‘en rất hợp vá»›i bà và bà vẫn giữ được những đưá»ng nét cân đối cá»§a mình. Trên khuôn mặt bà , Entwhistle rất thÃch những đưá»ng nét đẹp cá»§a bà như đối mắt mà u xanh biếc và cách bà chải tóc xuống hai bên thái dương.
Helen bao nhiêu tuổi rồi nhỉ? Năm mươi mốt, có thể là năm mươi hai? Entwhistle ngạc nhiên vì bà đã không Ä‘i bước nữa sau khi bà Leo qua Ä‘á»i. Äầy quyến rÅ©, bà đã tạo nên vá»›i chồng bà má»™t cặp rất hòa hợp.
Äôi mắt cá»§a Entwhistle nhìn sang bà TImothy. Ông chưa bao giá» biết rõ vá» bà ta cả. Không, mà u Ä‘en không hợp vá»›i bà ta. Má»™t bá»™ thể thao cỡ lá»›n có thể sẽ phù hợp hÆ¡n vá»›i ngưá»i phụ nữ vừa có thể chăm sóc chồng vừa chăm sóc bản thân tháºm chà hÆ¡i quá nà y. Có phải thá»±c sá»± là ông Timothy rất ốm yếu? Entwhistle cho rằng đó chỉ là má»™t gã mắc bệnh tưởng. Vả lại, đó cÅ©ng là ý kiến cá»§a Richard Aberbethie.
"Tôi bị yếu phổi từ nhá»", Timothy thưá»ng nói như váºy. Nhưng đó gần như là tất cả những gì mà hắn có thể coi là bệnh rồi, Entwhistle nghÄ© và chuyển sang quan sát George Crossfield, con trai cá»§a Laura.
Ngưá»i đà n ông mà Laura đã cưới là m chồng là má»™t kẻ mỠám, ngưá»i ta biết rất Ãt vá» hắn. Hắn tá»± giá»›i thiệu là má»™t nhà môi giá»›i chÃnh khoán. Con trai há», George, là m việc cho má»™t văn phòng luáºt sư tiếng tăm đáng ngá». Má»™t gã Ä‘iển trai nhưng không biết tÃnh tình thế nà o. Mẹ gã, không biết gì vá» tà i chÃnh, quản lý tà i sản gia đình tồi đến mức khi bà qua Ä‘á»i cách đây năm năm, hầu như chẳng còn gì để lại cho gã cả.
Ông Entwhistle tiếp tục theo Ä‘uổi công việc dò xét cá»§a mình. Những ngưá»i phụ nữ trẻ nà y là ai váºy nhỉ? A, cô gái Ä‘ang đắm mình trong việc ngắm nhìn những bông hoa giả trên má»™t cái bà n đá xanh nà y là Rosamund, con gái cá»§a Geraldine. Má»™t cô gái trông dá»… thương, tháºm chà đẹp, mặc dù khuôn mặt hÆ¡i có vẻ ngá»› ngẩn. Cô là diá»…n viên kịch và đã cưới má»™t anh chà ng, cÅ©ng là diá»…n viên, cÅ©ng Ä‘iển trai và cÅ©ng chắc hẳn là ngu ngốc và đầy tÃnh xấu , diá»…n viên là như váºy mà . Ông Entwhistle có má»™t và i định kiến đối vá»›i nghá» nà y. Anh ta xuất thân từ đâu và trình độ hiểu biết cá»§a anh ta ra sao? Ông vừa tá»± há»i vừa ném má»™t cái nhìn coi thưá»ng vá» phÃa Michael Shane vá»›i bá»™ tóc và ng không còn mấy quyến rÅ©.
Và đây là Suzan, con gái cá»§a Gordon: có cá tÃnh hÆ¡n Rosamund, thà nh công hÆ¡n trong diá»…n kịch. Cô Ä‘ang ngồi rất gần ông Entwhistle và ông nà y Ä‘ang ngắm cô rất chăm chú. Tóc Ä‘en, mắt xám hung, gần như có ánh và ng, miệng vẻ há»n dá»—i, hấp dẫn. Bên cạnh cô là ngưá»i đà n ông mà cô má»›i cưới má»›i đây: theo như những gì mà Entwhistle đã được biết thì đó là má»™t phụ tá dược sÄ©.
Ông Entwhistle kết thúc cuá»™c thẩm tra cá»§a mình bằng Cora Lansquenet, ngưá»i sinh sau cùng trong số anh em Abernethie. Mẹ cô đã gần năm tươi tuổi khi cô ra Ä‘á»i. Ngưá»i đà n bà tá»™i nghiệp ấy đã không sống qua nổi lần sinh đẻ thứ mưá»i nà y. Ba trong số các con bà đã mất rất sá»›m. Cô bé Cora trở thà nh mối quan tâm chung cá»§a cả gia đình. Các anh chị cá»§a cô luôn rất tá» tế vá»›i cô. Không xinh lắm, cao lêu nghêu, hay tán tỉnh lung tung, không ai nghÄ© rằng cô có thể lấy chồng.
Rồi cô gặp Pierre Lansquenet tại má»™t trưá»ng há»c vẽ. Rồi má»™t ngà y, cô tuyên bố vá»›i má»i ngưá»i ý định cưới chà ng nghệ sÄ© cá»§a cô.
Richard đã phản đối kịch liệt, ngay từ đầu ông đã không thÃch chà ng trai và cho rằng đó là má»™t kẻ hám cá»§a hồi môn. Nhưng trong khi ông còn Ä‘ang tìm hiểu vá» anh chà ng thì Cora đã lỉnh Ä‘i cùng ngưá»i yêu và cưới anh ta. Há» sống ở Cornouailles và ở Bretagne. Pierre Lansquenet là má»™t há»a sÄ© tầm thưá»ng và tháºm chà còn là má»™t ngưá»i chồng tồi. Äiếu đó cÅ©ng không ngăn cản được Cora gắn bó vá»›i anh ta và không tha thứ cho gia đình vì thái độ cá»§a hỠđối vá»›i Pierre. Vì là má»™t ngưá»i hà o phóng, Richard đã cho há» má»™t khoảng trợ cấp, thêm và o những gì mà hỠđã có, giúp há» duy trì cuá»™c sống. Entwhistle tá»± há»i chẳng biết Pierre Lansquenet đã bao giá» kiếm được má»™t đồng tiá»n nà o chưa? Cora đã trở thà nh bà góa 12 năm nay rồi, hoặc hÆ¡n thế nữa. Trong ngà y tang tóc hôm nay, cô chẳng há» thể hiện má»™t sá»± Ä‘au đớn quá mức. CÅ©ng phải nói rằng Cora chưa bao giá» biết giả vá».
Lanscombe lại xuất hiện và nói vá»›i má»™t giá»ng trầm, nhá»:
- Bữa trưa đã sẵn sà ng.
- o O o -
(1) Nhà bếp cá»§a các gia đình lá»›n châu Âu thưá»ng được chia là m 3 phần, má»™t ngăn kho để đồ, má»™t ngăn để nấu ăn và má»™t ngăn bà n để chuẩn bị đồ ăn trước khi phục vụ.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

10-09-2008, 09:06 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 2
Sau món nước dùng gà tuyệt hảo và nhiá»u thịt nguá»™i cùng vá»›i rượu vang Chablis hảo hạng, không khà lá»… tang đã hoà n toà n biến mất. Thá»±c ra, chẳng có ai Ä‘au khổ quá mức, cÅ©ng chẳng có ai trong số há» có quan hệ tháºt thân thiết vá»›i ngưá»i đã mất. Thái độ chung là phù hợp vá»›i hoà n cảnh - ngoại trừ Cora vui vẻ ra mặt - và phép lịch sá»± vẫn được tôn trá»ng cho đến giá», ngưá»i ta cảm thấy là cuá»™c nói chuyện đã có thể bá»›t Ä‘i phần trịnh trá»ng. Ông Entwhistle là ngưá»i đầu tiên khuyến khÃch má»i ngưá»i theo chiá»u hướng nà y. Ông có kinh nghiệm vá»›i những lá»… tang và biết phải phân bố thá»i gian như thế nà o trong những buổi lá»… như thế nà y.
Bữa ăn kết thúc, Lanscombe thông báo rằng cà phê sẽ được mang và o trong thư viện. Äã đến lúc, "nói chuyện công việc". tức là nói chuyện vá» di chúc. Thư viện, vá»›i các dãy kệ đầy sách và các riđô nhung Ä‘á», có vẻ là má»™t chá»— định trước cho việc nà y. Lanscombe rót cà phê rồi Ä‘i ra và đóng cá»a lại sau lưng.
Sau và i câu chuyện rá»i rạc, má»i ngưá»i rụt rè nhìn ông Entwhistle, ông nà y nhìn đồng hồ và tuyên bố:
- Tôi phải bắt đầu cho kịp chuyến tà u 3 giỠ30 phút.
Những ngưá»i khác cÅ©ng Ä‘i tà u như ông.
- Như các vị cÅ©ng biết đấy - ông Entwhistle bắt đầu - tôi là ngưá»i thi hà nh di chúc cá»§a ông Richard Abernethie.
- Tháºt váºy sao? - Cora Lansquenet cắt ngang má»™t cách gay gắt. Ông ấy đã để lại cho tôi cái gì đó chăng?
Äây không phải là lần đầu tiên Entwhistle nháºn thấy rằng Cora có tÃnh xấu là nói không cần phải để ý đến ai. Ông hướng vá» phÃa bà má»™t cái nhìn nghiêm khắc và trả lá»i:
- Cho tá»›i má»™t năm trước đây, di chúc cá»§a Abernethie rất đơn giản. Trừ má»™t và i khoản nhá» khác, ông ấy dá»± tÃnh để lại toà n bá»™ tà i sản cá»§a mình cho con trai Mortimer.
- Mortimer đáng thương - Cora lại cắt ngang má»™t lần nữa - thá»±c sá»± tôi nghÄ© rằng bệnh viêm tá»§y xám mà anh ta đã phải chịu đựng là má»™t Ä‘iá»u khá»§ng khiếp.
- Cái chết bi thảm cùa Mortimer - nhà diá»…n giả tiếp tục - đã đến má»™t cách đột ngá»™t, tà n nhẫn và đã là má»™t cú sốc ghê gá»›m đối vá»›i Richard. Ông ấy đã mất nhiá»u tháng má»›i gượng dáºy được. Và khi đó tôi đã khuyên ông ấy nên xem lại các quy định cá»§a do chúc.
Bà Maude Abernethie, vợ Timothy, lên tiếng vá»›i giá»ng trầm:
- Äiá»u gì sẽ xảy ra nếu ông ấy đã không thay đổi di chúc? Tà i sản cá»§a ông ấy sẽ được di tặng lại cho Timothy chăng, vá»›i cương vị là ngưá»i há» hà ng gần nhất?
Ông Entwhistle mở miệng định thuyết trình vá» vấn đỠngưá»i há» hà ng gần nhất, nhưng ông đã thay đổi ý định và tiếp tục má»™t cách khô khan hÆ¡i sẵng:
- Theo lá»i khuyên cá»§a tôi, Richard đã viết lại di chúc. Nhưng trước tiên ông ấy đã muốn tìm hiểu thêm vá» thế hệ trẻ.
- Váºy là ông ấy đã thá» thách chúng ta, Suzan kêu to và phá lên cưá»i. Trước tiên George, sau đó Greg(1) và tôi, rồi Rosamund và Micheal.
Bá»™ mặt gầy guá»™c cá»§a Gregory Banks á»ng Ä‘á». Anh ta nói xẵng:
- Suzan! Chúng ta có thể nói như váºy được chăng, thá» thách?
- Nhưng mà đúng ông ấy muốn nói như váºy mà , phải không ông Entwhistle?
- Ông ấy có để lại gì cho tôi không? - Cora lại há»i.
Ông Entwhistle khẽ ho và tiếp tục:
- Tôi đỠnghị gá»i cho má»—i vị má»™t bản sao cá»§a di chúc. Tất nhiên tôi có thể Ä‘á»c cho các vị toà n bá»™ di chúc ngay bây giá», nhưng tôi e rằng ngôn ngữ luáºt cá»§a văn bản nà y hÆ¡i khó hiểu đối vá»›i nhiá»u ngưá»i. Má»™t cách ngắn gá»n, di chúc có thể tóm tắt lại như sau: "Sau má»™t và i di tặng nhá» và má»™t khoản quan trá»ng dà nh cho Lanscombe dưới dạng trợ cấp hà ng năm trá»n Ä‘á»i, toà n bá»™ tà i sản sẽ được chia Ä‘á»u thà nh sáu phần. Bốn phần chia cho em trai Timothy, cháu trai George Crossfield, các cháu gái Suzan Banks và Rosamund Shane. Hai phần còn lại sẽ được đầu tư và lợi tức sẽ được dùng là m trợ cấp trá»n Ä‘á»i cho bà Helen Abernethie, vợ góa cá»§a Leo Abernethie, và cho em gái, bà Cora Lansquenet. Sau khi hai ngưá»i nà y qua Ä‘á»i, vốn đầu tư sẽ được chia Ä‘á»u cho bốn ngưá»i thừa kế kia hoặc con cháu há»."
- Tá» tế tháºt! Cora nói, giá»ng dò há»i. Má»™t khoản lợi tức? Bao nhiêu?
- Có thể là khoảng 3 hoặc 4 nghìn bảng mỗi năm.
- Tuyệt! - Cora kêu lên. Tôi sẽ đi Capri!
Helen Abernethie nói lá»i cảm Æ¡n cá»§a mình vá»›i má»™t giá»ng nhẹ nhà ng:
- Richard tháºt là tốt bụng và hà o phóng. Tôi vẫn luôn quý trá»ng tình cảm mà ông ấy dà nh cho tôi.
- Sinh thá»i ông ấy rất quý bà - ông Entwhistle đồng tÃnh. Leo là ngưá»i ông ấy quý nhất và sau khi chồng bà qua Ä‘á»i Richard rất vui má»—i khi bà đến thăm.
- Giá mà tôi biết ông ấy ốm nặng đến váºy - Helen tiếp tục vá»›i chút hối háºn trong giá»ng nói. Tôi đã Ãt gặp ông ấy trước khi ông ấy qua Ä‘á»i và mặc dù tôi biết bệnh cá»§a ông ấy, tôi không ngá» rằng lại trầm trá»ng đến thế.
- Bệnh đã nặng từ lâu - ông Entwhistle nói. Nhưng Richard không muốn nói tá»›i Ä‘iá»u đó và tôi tin chắc rằng chẳng ai ngá» tá»›i kết cục đột ngá»™t đến như váºy. Tôi được biết rằng ông bác sÄ© là ngưá»i đầu tiên bị bất ngá».
- "Äá»™t từ, tại nhà cá»§a mình..." ngưá»i ta đã viết như thế trên báo.
Cora vừa nói vừa khẽ lắc đầu.
- Tôi đã tá»± há»i, váºy thì...
- Äó là má»™t cú sốc đối vá»›i tất cả chúng ta - Maude Abernethie lên tiếng - Ông Timothy tá»™i nghiệp đã rất xúc động. Ông ấy không ngừng lẩm bẩm: "Tháºt đột ngá»™t, tháºt đột ngá»™t."
- Thá»±c ra, sá»± việc đã được ỉm Ä‘i má»™t cách êm thấm, đúng váºy không? - Cora lại lên tiếng, gây chú ý.
Má»i con mắt đổ dồn vá» phÃa cô.
- Nhưng tôi cÅ©ng nghÄ© rằng các vị đã có lý, hoà n toà n có lý - Cora thản nhiên tiếp tục - Tôi muốn nói rằng... thá»±c ra Ä‘iá»u đó là không cần thiết... tại sao lại công bố Ä‘iá»u đó ra chứ? Câu chuyệnnà y không được để lá»™ ra ngoà i gia đình.
Những gương mặt đang nhìn và o cô ngà y cà ng trở nên hoang mang.
Và cuối cùng ông Entwhistle lên tiếng:
- Thực tình, tôi e rằng không hoà n toà n hiểu điểu mà cô muốn nói tới.
Cora Lansquenet nhìn xung quanh, vẻ ngạc nhiên lộ rõ trong mắt. Cô nghiêng đầu sang một bên, như một con chim:
- Ông ấy đã bị giết, chẳng phải váºy sao?
Chú thÃch
(1) Tên gá»i thân máºt cá»§a Gregory
|

10-09-2008, 09:08 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 3
Trên tà u trở vá» London, ngồi trong góc má»™t khoang hạng nhất, ông Entwhistle cảm thấy khó chịu khi nghÄ© vá» cuá»™c đối thoại tiếp theo nháºn xét dại dá»™t cá»§a Cora Lansquenet.
"Tháºt váºy sao Cora!" - Maude kêu lên. "á»’, cô Cora thân mến" - George nói. Má»™t ngưá»i khác lại há»i: "Cô muốn nói gì váºy?"
Lúc bấy giỠCora Lansquenet, bối rối, nói và i câu lộn xộn:
- á»’, tôi lấy là m tiếc... tôi không muốn... ồ, đúng là tôi đã là m má»™t Ä‘iá»u ná»±c cưá»i. Tôi biết không phải là như váºy nhưng cái chết nà y đã quá đột ngá»™t... Tôi xin má»i ngưá»i hãy quên Ä‘iá»u tôi vừa nói Ä‘i... Tôi biết là tôi hay nói tầm báºy...
Từ lúc đó trở Ä‘i, sá»± xúc động chung đã tiêu tan Ä‘i. Má»i ngưá»i bà n bạc vá» những đồ dùng cá nhân cá»§a Richard. Quyết định cuối cùng là ngôi nhà và những gì trong đó sẽ được rao bán.
Câu nói há»› đáng tiếc cá»§a Cora có vẻ đã bị quên. Cora Lansquenet, nếu như không là bất bình thưá»ng, hẳn phải là ngây thÆ¡ đến mức khó chịu. Ở tuổi 19 Ä‘iá»u đó không quan trá»ng lắm, thái độ trẻ con bất trị cá»§a cô có thể chấp nháºn được cho đến tuổi ấy. Nhưng má»™t đứa trẻ bất trị xấp xỉ tuổi 50 thì là ngưá»i quá vô ý. Bình thưá»ng ngưá»i ta không thể buá»™t ra những sá»± tháºt không phải lúc như váºy.
Lại má»™t lần nữa, dòng suy nghÄ© cá»§a ông Entwhistle bị gián Ä‘oạn bởi hai chữ sá»± tháºt nà y. Bởi má»™t lý do đơn giản: đó là trung tâm cá»§a sá»± bối rối cá»±c độ mà câu há»i ngây thÆ¡ cá»§a Cora đã gây ra trong cuá»™c há»p gia đình. Mặc dù cô Cora béo tròn 49 tuổi chẳng giống cô gái cao lêu đêu ngà y xưa là bao nhưng má»™t số nét cá»§a tÃnh cách cô ấy thì đã không mấy thay đổi; như là kiểu nghiêng nghiêng đầu như má»™t con chim má»—i khi cô nói má»™t Ä‘iá»u xúc phạm như nháºn xét vá» trạng thái đẫy đà cá»§a cô là m bếp: "Mollie không thể đến gần bà n là m bếp được nữa, bụng cá»§a cô ta lá»›n quá. Tôi không hiểu tại sao cô ấy lại béo đến mức ấy."
Ông Entwhistle gắng tá»± phân tÃch sau hÆ¡n nữa cái cảm giác khó chịu cá»§a mình. "Cái chết nà y quá đột ngá»™t...", Cora đã nói như váºy để thanh minh.
Quả váºy, ở má»™t mức độ nà o đó thì cái chết cá»§a Richard có thể được coi là đột ngá»™t. Ông Entwhistle đã nói chuyện vá»›i ông bác sÄ© và vá»›i chÃnh Richard vá» tình trạng sức khá»e cá»§a ông nà y. Ông bác sÄ© đã nói xa xôi rằng bệnh nhân cá»§a ông ta sẽ không sống được lâu; nếu giữ gìn cẩn tháºn thì có thể sống được hai hay ba năm nữa, tháºm chà hÆ¡n nữa nhưng khả năng nà y không nhiá»u. Nhưng đã sao thì ngưá»i thầy thuốc cÅ©ng đã không ngá» tá»›i má»™t cái chết sá»›m như váºy.
Váºy là ông bác sÄ© đã nhầm. Nhưng thá»±c tình các bác sÄ© không thể biết trước được má»i phản ứng riêng cá»§a từng bệnh nhân. Ngưá»i ta đã thấy những ngưá»i đã hoà n toà n hết hy vá»ng lại trở lại khá»e mạnh, trong khi có những ngưá»i qua Ä‘á»i trong lúc có vẻ Ä‘ang bình phục, việc chữa trị có vẻ Ä‘ang tiến triển tốt.
Vá» phần Richard Abernethie, mặc dù còn khá»e mạnh nhưng chẳng còn gì nÃu kéo ông lại vá»›i cuá»™c sống nà y nữa. Sáu tháng trước, con trai duy nhất còn lại cá»§a ông ấy, Mortimer, đã mắc chứng bại liệt và qua Ä‘á»i tám ngà y sau đó. Cái chết nà y là m cho ông Ä‘au hÆ¡n nữa vì chà ng trai Mortimer khá»e mạnh, đầy sức sống và say mê thể thao. thuá»™c những ngưá»i mà ngưá»i ta cho rằng không bao giá» biết ốm dù chỉ má»™t ngà y. Anh ấy chuẩn bị Ä‘Ãnh hôn vá»›i má»™t cô gái rất đẹp và ông bố đã đặt nhiá»u hy vá»ng và o đứa con trai yêu vẫn là m ông hà i lòng nà y.
Richard Abernethie , sau cái chết bi thảm cá»§a Mortimer, trở thà nh đơn độc, không có cả má»™t đứa cháu trai, chẳng có ai nối dõi dòng há» Abernethie và đứng đầu má»™t tà i sản kếch sù và nhiá»u việc kinh doanh mà Richard vẫn Ä‘Ãch thân cai quản. Ai sẽ thay thế ông bây giá»?
Ông Entwhistle biết rằng Ä‘iểm nà y đã là m Richard suy nghÄ© rất nhiá»u: em trai ông - ngưá»i em trai duy nhất còn sống - là má»™t ngưá»i gần như tà n táºt. Chỉ còn thế hệ trẻ. Mặc dù Richard không nói gì vá»›i ông, ông Entwhistle dám chắc rằng bạn ông đã có ý định chá»n má»™t ngưá»i thừa kế duy nhất. Ãt ra ông cÅ©ng biết rằng từ sáu tháng trước khi chết Richard đã lần lượt má»i đến gặp mình cháu trai George, cháu gái Suzan và chồng cô Gregory Banks, cháu gái Rosamund và chồng là Michael Shane, em dâu Helen Abernethie, vợ góa cá»§a ông Leo. Nhưng ông Entwhistle nghÄ© rằng Richard đã có ý muốn chá»n ngưá»i thừa kế duy nhất cá»§a mình trong số ba ngưá»i đầu tiên. Helen Abernethie hẳn là chỉ được má»i đến bởi quý mến hoặc để há»i ý kiến vì Richard vẫn luôn đánh giá cao em dâu mình đặc biêt bởi sá»± sáng suốt, tÃnh thá»±c tế và khả năng phán Ä‘oán, đánh giá đúng đắn cá»§a bà . Ông Entwhistle còn nhá»› rằng Richard đã đến thăm và ở má»™t thá»i gian ngắn tại nhà em trai Timothy.
Và kết quả cá»§a những cuá»™c gặp gỡ ấy là bản di chúc mà ông Entwhistle Ä‘ang mang trong cặp cá»§a mình. Tà i sản được chia ra thà nh những phần hoà n toà n bằnh nhau, chứng tá» Richard đã bị thất vá»ng vá» cháu trai và các cháu gái vá»›i chồng cá»§a há».
Ông Entwhistle được biết là Richard đã không má»i em gái út Cora. Nhưng ông nhá»› rằng Cora đã buá»™t miệng nói: "Nhưng, theo những gì mà ông ấy đã nói, tôi nghÄ© rằng..."
Váºy thì Richard đã nói gì? Và khi nà o ông ấy đã nói Ä‘iá»u đó? Nếu Cora đã không đến Enderby Hall thì tức là Richard đã đến thăm cô ấy tại nhà cô ở là ng Bershire. Hay là Cora đã muốn ám chỉ Ä‘iá»u gì đó mà Richard đã nói hoặc viết cho cô?
Ông Entwhistle cau mà y. Rõ rà ng là Cora không phải là má»™t ngưá»i ngá»› ngẩn. Rất có thể là cô đã hiểu sai má»™t câu nói nà o đó và sau đó diá»…n giải sai. Nhưng nhà luáºt gia vẫn muốn biết câu nói đó là gì.
Ông chưa muốn đến đỠnghị Cora giải thÃch. Bây giá» chưa phải lúc. Tốt hÆ¡n hết là không là m ra vẻ quan tâm đến chuyện đó. NghÄ© váºy nhưng ông Entwhistle vẫn tá»± há»i Ä‘iá»u gì đã là m cho Cora đặt ra câu há»i ngông cuồng ấy.
"Nhưng ông ấy đã bị giết, chẳng phải váºy sao?"
***
Trong má»™t khoang hạng ba, xa hÆ¡n vá» phÃa Ä‘uôi tà u, Gregory Banks nói vá»›i vợ:
- Rõ rà ng là bà cô cá»§a em tháºt là đần độn!
- Cô Cora? Vâng, em tin rằng cô ấy vẫn hơi ngớ ngẩn từ xưa.
George Crossfield, ngồi trên ghế trước mặt, lên tiếng:
- Chúng ta phản ngăn không cho cô ấy nói ra những Ä‘iá»u dại dá»™t như váºy nữa. Vì Ä‘iá»u đó có thể là m cho ngưá»i ta hiểu lầm.
Rosamund Shane, đang tô và nh môi hình trái tim của mình, thì thầm:
- Tôi nghÄ© rằng chẳng ai để ý đến những lá»i nói cá»§a mụ phù thá»§y ấy.
- Dầu sao thì tôi cũng thấy cần phải ngăn cô ấy nói lung tung - George nhắc lại.
- ÄÆ°á»£c rồi ông anh há» thân mến ạ - Rosamund vừa nói vừa cất thá»i son và tá»± ngắm khuôn mặt mình trong gương má»™t cách hà i lòng - váºy thì anh hãy ngăn cản cô ấy Ä‘i!
Chồng của Rosamund can thiệp một cách đột ngột:
- Tôi đồng ý vá»›i George. Bởi gây ra những chuyện bép xép là má»™t Ä‘iá»u quá dá»… dà ng.
- Và khi nà o thì Ä‘iá»u đó sẽ xảy ra? - Rosamuns mỉm cưá»i và nụ cưá»i là m hai mép cá»§a và nh môi trái tim cá»§a cô cong lên - Có thể là sẽ thú vị đấy!
- Thú vị?
Bốn ngưá»i cùng kêu lên má»™t lượt.
- Má»™t vụ giết ngưá»i trong gia đình, sẽ tháºt là kỳ thú đấy. - Rosamund tiếp tục.
Gregory Banks nghÄ© thầm cô em há» cá»§a Suzan, không kể đến thân thể khiêu gợi cá»§a cô ta, có má»™t và i nét giống vá»›i bà cô Cora. Những lá»i mà cô ta lại nói sau đó cà ng khẳng định thêm cảm giác nà y:
- Nếu như ông ấy đã bị giết tháºt, cô tiếp tục, các vị sẽ nghÄ© rằng ai đã là m Ä‘iá»u đó?
Cô đi đi lạilại trong khoang tà u với vẻ suy nghĩ.
- Cái chết cá»§a ông ấy đã có lợi cho tất cả chúng ta. Michael và tôi Ä‘ang thiếu tiá»n. Ngưá»i ta đã đỠnghị Mick (1) má»™t vai diá»…n khá hay trong má»™t táºp kịch Sansborn nếu anh ấy có khả năng tà i chÃnh để chá»... Váºy là chúng tôi đã giải quyết được vấn đỠấy và tháºm chà chúng tôi còn có thể đầu tư cho vở diá»…n nếu chúng tôi muốn. Mặt khác, có má»™t vở kịch vá»›i má»™t vai diá»…n rất tuyệt...
Nhưng không ai để ý đến những bà n luáºn cá»§a Rosamund. Má»—i ngưá»i Ä‘ang nghÄ© vá» tương lai gần cá»§a chÃnh bản thân mình.
"Lấy phần mình được hưởng rồi ra đi, George nghĩ. GiỠtôi có thể trả nợ và chẳng ai biết rằng chỉ thiếu tà nữa là mình toi."
Gregory ngả ngưá»i trên ghế, mắt ngắm mÆ¡ mà ng: "Äá»i khốn khổ đã kết thúc."
Suzan nói vá»›i má»™t giá»ng rõ rà ng và hÆ¡i tà n nhẫn:
- Tất nhiên là tôi lấy là m tiếc cho bác Richard tá»™i nghiệp. Nhưng ông ấy đã rất già rồi, Motimer thì đã chết, chẳng còn gì giữ ông ấy lại vá»›i cuá»™c sống nà y nữa. Tốt hÆ¡n hết là ông ấy ra Ä‘i như váºy, đơn giản, tá»± nhiên.
Cái nhìn tà n nhẫn và tự tin của Suzan dịu đi khi gặp khuôn mặt suy nghĩ của chồng cô. Cô rất yêu chồng và có cảm giác rằng Gregory không yêu cô bằng cô yêu anh ta, và ý nghĩ ấy chỉ là m tăng thêm đam mê của cô thôi. Greg thuộc vỠcô, cô sẵn sà ng là m tất cả vì anh ta. Tất cả không từ thứ gì...
***
Maude Abernethie Ä‘ang thay đồ chuẩn bị ăn tối, bà đã quyết định ngá»§ lại qua đêm ở Enderby Hall. Bà đang tá»± há»i có nên nháºn ở lại lâu hÆ¡n để giúp Helen trong công việc dá»n dẹp và phân loại các đồ dùng, đồ dùng cá nhân cá»§a Richard, thư từ. Những giấy tá» quan trá»ng, bà nghÄ©., có lẽ ông Entwhistle đã mang Ä‘i rồi. Nhưng bà cÅ©ng không thể nán lại lâu. Ông Timothy rất cáu má»—i khi bà vắng nhà . Bà hy vá»ng rằng ông sẽ không quá bất bình, không quá thất vá»ng vá» bản di chúc. Bà biết rằng ông trông chá» Richard để lại cho ông quyá»n Ä‘iá»u hà nh thế hệ trẻ. Äúng thế, bà lo rằng chồng bà sẽ pháºt ý; những Ä‘iá»u phiá»n lòng thưá»ng không tốt đối vá»›i sức khá»e cá»§a ông ấy và là m cho ông ấy trở nên không biết Ä‘iá»u và là m những Ä‘iá»u phi lý. Äôi khi, ông mất hoà n toà n ý thức vá» liá»u lượng, chừng má»±c... Maude tá»± nhá»§ có lẽ phải nói Ä‘iá»u đó vá»›i bác sÄ© Barton. Timothy rất giáºn dữ má»—i khi bà định dấu lá» thuốc ngá»§ Ä‘i vì ông đã dùng quá nhiá»u thá»i gian nà y. Äể lá» thuốc nà y gần ông có thể nguy hiểm. Trong trạng thái ná»a thức ná»a ngá»§, ngưá»i ta có thể quên là đã uống thuốc và vì thế lại uống nữa. Äiá»u gì sẽ xảy trong trưá»ng hợp nà y?
Maude Aberbethie thở dà i. Rồi gương mặt bà chợt sáng bừng lên: "Dà u sao thì cuá»™c sống cÅ©ng sẽ trở nên dá»… dà ng hÆ¡n từ nay. Cái vưá»n chẳng hạn..."
***
Trong phòng khách mà u xanh, Helen Abernethie ngồi bên cạnh lò sưởi đợi Maude xuống dùng bữa tối.
Bà nhìn xung quanh, căn phòng gợi lại cho bà thá»i mà bà , Leo và những ngưá»i khác đã sống ở đây.
Bà tá»± há»i ai sẽ mua Enderby? Liệu nó có bị biến thà nh khách sạn, viện nghiên cứu hay nhà ở trá» cho thanh niên hay không? Rồi bà dứt khoát xua Ä‘uổi những ý nghÄ© buồn nà y. Tốt hÆ¡n hết là bà phải nghÄ© đến những vấn đỠcá»§a chÃnh mình, đến bạn bè cá»§a mình, đến lợi Ãch cá»§a mình. Äúng thế, lợi Ãch cá»§a bà . Vá»›i khoản tiá»n mà Richard để lại cho bà , bà có thể giữ và bảo quản tòa villa mà bà có ở Chypre và thá»±c hiện những dá»± định cá»§a bà .
Thá»i gian gần đây bà gặp phải và khó khăn tà i chÃnh. GiỠđây, nhá» tiá»n cá»§a Richard, những vấn đỠnà y sẽ được giải quyết.
Richard tá»™i nghiệp! Nhưng cÅ©ng đã là má»™t may mắn cho ông khi ông ra Ä‘i như thế, đột ngá»™t trong giấc ngá»§, ngà y 22 ấy. Cái cô Cora thì tháºt là ngưá»i lố lăng! Lại ngá» nghệch nữa chứ. Tá»™i nghiệp! Suy cho cùng tì đó chẳng phải là lá»—i cá»§a cô ấy, vả lại cô ấy cÅ©ng đáng thương, vá»› phải ngưá»i chồng không tốt.
Äôi mắt bà nhìn chòng chá»c và o những bông hoa giả trên cái bà n tròn bằng đá xanh. Nhưng bà không nhìn thấy những bông hoa ấy. Bà đang nhá»› lại lúc sáng, Cora đã đứng đó, và những ngưá»i khác ngồi đây, đợi giá» Ä‘i đến nhà thá». Cora đã nhá»› lại những ká»· niệm xưa và tá» vẻ vui mừng được trở vá» nhà cá»§a mình thá»i trẻ, vui đến ná»—i dưá»ng như cô đã quên mất lý do cá»§a cá»§a há»p gia đình nà y.
"Nhưng có lẽ, Helen nghÄ©, cô ấy là ngưá»i Ãt có vẻ đạo đức giả nhất..."
Cora chưa bao giá» là ngưá»i tôn trá»ng táºp tục. Câu há»i "Nhưng ông ấy đã bị giết, chẳng phải váºy sao?" đã chứng minh Ä‘iá»u đó.
Xung quanh, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn cô , ngạc nhiên, choáng váng. Má»—i ngưá»i má»™t sắc mặt khác nhau.
Và đột nhiên, trong khi nhá»› lại chi tiết cảnh tượng ấy. Helen nhÃu mà y... Có Ä‘iá»u gì đó bất bình thưá»ng trong bức tranh nà y.
Äiá»u gì?... Ai?... Hay má»™t vẻ khác thưá»ng nà o đó trên gương mặt ai đó? Hay là cái gì đó - diá»…n tả sao bây giá» nhỉ? - cái gì đó đã không ở đúng vị trà cá»§a nó?...
Bà không biết nữa... bà không thể nà o xác định được cái bất bình thưá»ng... nhưng chắc chắn có gì đó, đâu đó không bình thưá»ng.
***
Trong lúc đó, ở quầy ăn cá»§a nhà ga Swindon, má»™t phụ nữ mặc váy tang Ä‘en có Ä‘iểm vòng hoa Ä‘en Ä‘ang ăn bánh xốp, uống trà và nghÄ© vá» các dá»± định tương lai. Bà không có má»™t chút linh tÃnh nà o vá» tai há»a Ä‘ang đến gần. Bà đang hạnh phúc.
Äi bằng tà u chợ hiển nhiên là sẽ rất mệt. Ngưá»i ta có thể đến Lytchett St-Mary dá»… dà ng hÆ¡n và không đắt hÆ¡n mấy bằng đưá»ng Ä‘i qua Lodon. Nhưng nếu Ä‘i đưá»ng ấy bà sẽ phải Ä‘i chung đưá»ng vá»›i ngưá»i nhà , sẽ buá»™c phải nói chuyện luôn miệng và điá»u đó sẽ là m phiá»n bà rất nhiá»u. Không, bà muốn tránh tà u Ä‘i London.
Bánh xốp ở đây tháºt là tuyệt. Má»™t đám tang có thể là m cho ngưá»i ta đói đến mức không tưởng tượng được.
"Con ngưá»i tháºt là tầm thưá»ng và đạo đức giả! Hãy nhìn những bá»™ mặt ấy khi tôi nói vá» vụ ám sát, và thái độ mà hỠđã xoi mói tôi nữa chứ! Nhưng mà thôi, tôi đã nói Ä‘iá»u tôi cần phải nói." Bà gáºt đầu vẻ hà i lòng.
Ngưá»i đà n bà mặc đồ tang liếc nhìn đồng hồ cá»§a nhà ga. Trong má»™t khoảnh khắc nhá» bà ngồi đó, mÆ¡ tưởng đến tương lai Ä‘ang mở ra trước mắt bà ... và bà nở má»™t nụ cưá»i trẻ thÆ¡ hạnh phúc.
Váºy là cuối cùng bà có thể vui chÆ¡i thá»a chÃ. Bà đi vá» phÃa tà u chợ, đầy dá»± định trong đầu.
Chú thÃch
(1) Tên gá»i thâm máºt cá»§a Michael
|

10-09-2008, 09:09 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 4
Ông Entwhistle vừa qua má»™t đêm không yên bình. Buổi sáng, cảm thấy mệt má»i, khó ở nên ông nằm nghỉ trên giưá»ng.
Em gái ông, ngưá»i là m quản gia cho ông, mang đến bên giưá»ng cho ông bữa sáng trên má»™t cái mâm nhá» và bắt đầu giảng giải cho ông rằng ở tuổi và vá»›i sức khá»e mong manh cá»§a ông thì Ä‘i đến táºn vùng miá»n Bắc nước Anh là má»™t sai lầm. Äể trả lá»i, ông Entwhistle nói má»™t cách đơn giản là Richard Abernethie là má»™t ngưá»i bạn lâu năm cá»§a ông.
- Những đám tang! - Bà em gái kêu lên giá»ng trách móc. Những buá»—i lá»… như váºy rất có hại cho những ngưá»i ở tuổi anh. Nếu anh không thể tá»± ý giữ gìn hÆ¡n thì cuối cùng anh cÅ©ng sẽ lại ra Ä‘i đột ngá»™t như quý ông Abernethie mà tình bạn vá»›i ông ấy anh coi trá»ng đến váºy.
Cái từ đột ngột là m ông Entwhistle rùng mình và từ bỠý định đối đáp với em gái.
Ông biết rõ tại sao ông lại giáºt mình khi nghe thấy cái từ đột ngá»™t ấy.
Cora Lansquenet! Giả định cá»§a bà ấy là hoà n toà n không có cÆ¡ sở nhưng ông cÅ©ng muốn biết Ä‘iá»u gì đã xui khiến bà ấy nói ra má»™t Ä‘iá»u như váºy. Ông quyết định dứt khoát sẽ đến Lytchett St-Mary thăm Cora. Ông nghÄ© mình có thể viện cá»› má»™t việc gì đó liên quan đến việc hợp thức hóa di chúc, má»™t chữ ký chẳng hạn, không nên là m cho bà ta thấy rằng câu nói ngu ngốc cá»§a bà ta đã là m mình chú ý. Ông quyết định sẽ rất sá»›m đến gặp bà ta.
Ä‚n sáng xong, ông ngả ngưá»i trên giưá»ng và đá»c tá» Times. Việc Ä‘á»c báo là m cho ông cảm thấy dá»… chịu.
Khoảng 6 giỠtối hôm ấy, có tiếng chuông điện thoại. Ông nhấc máy và ở đầu dây bên kia là tiếng của ông James Parrott - thà nh viên thứ hai của văn phòng "Bollard, Entwhistle, Entwhistle và Bollard s"
- Nà y Entwhistle, tôi vừa nháºn má»™t cú Ä‘iện thoại cá»§a cảnh sát, từ má»™t là ng tên là Lytchett St-Mary. Há» nói vá» má»™t bà Cora Lansquenet nà o đó. Äó chẳng phải là má»™t trong những ngưá»i thừa kế tà i sản cá»§a Abernethie ư?
- Äúng, đúng rồi. Tôi vừa gặp bà ấy hôm qua, tại lá»… tang.
- Ồ, bà ta đã có mặt ở lễ tang hôm qua?
- Tất nhiên rồi. Có chuyện gì váºy?
- Váºy thì... Bà ấy... tháºt là khó tin... Bà ấy đã bị... giết!
- Giết?
- Vâng... vâng tôi e rằng đúng là như váºy.
- Nhưng tại sao cảnh sát lại tìm đến ông?
- Ngưá»i hầu gái cá»§a bà ấy là má»™t cô Gilchrist nà o đó. Cảnh sát đã há»i cô vá» thân nhân hoặc đại diện pháp lý cá»§a bà . Hình như cô ta không biết thân nhân nà o nhưng đã cho cảnh sát tên cá»§a tôi nên cảnh sát đã gá»i ngay cho tôi.
- Nhưng Ä‘iá»u gì đã là m cho ngưá»i cảnh sát kết luáºn rằng đó là má»™t vụ giết ngưá»i?
- á»’! Không có nghi ngá» gì vá» Ä‘iá»u đó! Hình như hung thá»§ đã dùng má»™t cái rìu hay má»™t váºt gì đó giống thế - má»™t vụ giết ngưá»i thá»±c thụ!
- Äã bị mất cắp gì chăng?
- ChÃnh là như váºy. Ngưá»i ta đã thấy má»™t cá»a sổ bị phá, các ngăn kéo mở tung và má»™t và i đồ trang sức đã biến mất. Tuy nhiên đối vá»›i cảnh sát vụ án vẫn chưa rõ rà ng.
- Vụ án xảy ra lúc mấy gi�
- Khoảng từ 2 đến 2 giá» 30 phút chiá»u nay.
- Lúc ấy cô hầu gái ở đâu?
- Ở Reading, cô ấy Ä‘i đổi sách ở thư viện thà nh phố vá» lúc khoảng 5 giá» và đã thấy bà Lansquenet chết. Cảnh sát há»i tôi xem tôi có biết ai có thể là ngưá»i đã là m hại bà ấy không. Tôi đã trả lá»i rằng không - giá»ng ông Parrott nghe có vẻ phẫn ná»™.
- Ờ...
- Có lẽ là má»™t thằng đần cục cằn đã đột nháºp và o ăn trá»™m, và trong lúc khùng lên hắn đã giết bà ấy. Có lẽ là sá»± việc đã diá»…n ra như váºy. Ông có nghÄ© thế không ông Entwhistle?
- Ờ, á»...
Ông Entwhistle vừa áºm ừ vừa nghÄ© "Parrott có lý, có lẽ là sá»± việc đã diá»…n ra như váºy..."
Nhưng lại má»™t lần nữa, ông nhá»› đến câu nói vá»›i giá»ng vang như kèn cá»§a Cora: "Nhưng ông ấy đã bị giết, chẳng phải váºy sao?"
Bà Cora nà y tháºt là ngốc nghếch và vụng vá», nói lá»™ ra những sá»± tháºt mà lẽ ra bà phải giữ riêng cho mình.
Sá»± tháºt.
Lại cái từ đáng nguyá»n rá»§a nà y...
***
Ông Entwhistle và thanh tra Morton bắt tay nhau rồi đi ngay và o công việc.
Ông Entwhistle, vá»›i cung cách chÃnh xác và cẩn tháºn - má»™t trong những nét tÃnh cách cá»§a ông, trình bà y vá»›i viên thanh tra tất cả những Ä‘iá»u có liên quan đến Cora Lansquenet: Môi trưá»ng giáo dục, hôn nhân, cảnh góa bụa, tình hình tà i chÃnh và những ngưá»i há» hà ng cá»§a bà .
- Ông Timothy Abernethie là há» hà ng gần gÅ©i nhất cá»§a bà ấy, đó là anh trai cuối cùng còn sống cá»§a bà . Nhưng đó là má»™t ngưá»i ở ẩn, má»™t ngưá»i tà n phế, không thể là m được gì ngoà i việc ở nhà . Ông ấy đã á»§y quyá»n cho tôi đứng ra lo toan tất cả má»i việc cần thiết.
Viên thanh tra gáºt gù công nháºn:
- Theo lá»i khai cá»§a cô Gilchrist, hình như má»™t ngà y trước khi chết bà Cora Lansquenet đã Ä‘i lên miá»n bắc để dá»± đám tang cá»§a anh trai?
- Äúng váºy, chÃnh tôi cÅ©ng đã đến dá»±.
- Ông Entwhistle, chúng ta Ä‘ang gặp má»™t trưá»ng hợp khó hiểu đấy. Giả sá» rằng ai đó đã nhìn thấy cô Gilchrist ra khá»i nhà và o khoảng hai giá» chiá»u và đi vá» phÃa bến xe buýt trong là ng. Rồi ngưá»i ấy đã lấy má»™t cái rìu trong nhà kho, dùng nó để khá»a cá»a sổ bếp, chui và o nhà rồi lên nhà trên tấn công bà Cora Lansquenet má»™t cách dã man vì bà ấy đã nháºn sáu hay tám nhát rìu.
Ông Entwhistle nhÃu mà y.
- Äúng váºy - thanh tra Morto tiếp tục - má»™t vụ giết ngưá»i dã man. Sau khi giết bà Lansquenet, vị khách không má»i đó đã mở nhiá»u ngăn kéo, vÆ¡ vá»™i và i đồ lặt vặt đáng giá và i đồng và bá» Ä‘i.
- Lúc ấy bà ấy Ä‘ang ở trên giưá»ng?
- Äúng thế. Hình như đêm hôm trước bà ta vá» nhà rất muá»™n và rất mệt. Tôi nghe nói bà ấy đã được thừa kế má»™t khoảng tiá»n.
- Quả là như thế.
- Bà ấy đã ngá»§ không ngon và rất Ä‘au đầu khi ngá»§ buổi sáng. Bà ấy đã uống khá nhiá»u trà , dùng thuốc Ä‘au đầu và đỠnghị cô Gilchrist để bà nghỉ yên cho đến giỠăn trưa. Sau bữa trưa, không cảm thấy khá hÆ¡n bà đã uống hai viên thuốc ngá»§ và sai cô Gilchrist Ä‘i đến Reading để đổi sách ở thư viện thà nh phố. Chắc là bà ấy phải Ä‘ang ngá»§ say hay Ãt ra thì cÅ©ng thiu thiu lúc kẻ trá»™m và o nhà . Lẽ ra hắn đã có thể lấy bất cứ thứ gì hắn muốn mà chỉ cần dá»a nạt thôi. Váºy thì tại sao hắn lại phải trang bị má»™t cái rìu?
- Có thể là hắn đã chỉ muốn là m cho bà ấy sợ. Nếu như có dấu vết cá»§a má»™t cuá»™c váºt lá»™n...
- Theo giám định pháp y thì có vẻ là nạn nhân đã không thể kháng cá»±. Tất cả má»i bằng chứng Ä‘á»u là m cho ngưá»i ta nghÄ© rằng bà ấy Ä‘ang nằm ngá»§ ngon là nh lúc bị tấn công.
Cảm thấy không thoải mái, ông Entwhistle cá»±a quáºy trên chiếc ghế.
- Những vụ ám sát dã man và không có lý do như thế nà y không phải là hiếm, chẳng phải váºy sao?
- á»’, tất nhiên. Và rất có thể là vụ việc đã diá»…n ra như váºy. Nhưng chúng tôi vẫn phải tìm tất cả những ngưá»i đáng nghi ngá». Chúng tôi tin chắc rằng đó không thể là ai trong số những ngưá»i ở đây: phần lá»›n những ngưá»i vùng nà y Ä‘ang ở nÆ¡i là m việc tại thá»i Ä‘iểm xảy ra vụ án. Hiển nhiên, tòa villa cá»§a nạn nhân nằm trên má»™t đưá»ng mòn xa ngoà i là ng và có cả má»™t hệ thống đưá»ng chằng chịt xung quanh là ng. Trá»i đẹp và không có mưa từ nhiá»u ngà y, như váºy ngay cả khi ai đó đến bằng ô tô thì chúng tôi cÅ©ng không thể tìm thấy vết bánh xe.
- Ông thực sự nghĩ rằng ai đó đã đến đó bằng ô tô?
Ông thanh tra nhún vai:
- Tôi không biết. Tất cả những gì mà tôi biết là vụ án nà y có những yếu tố mỠám. Chẳng hạn như... (ông đưa ra và đặt lên bà n cho ngưá»i đối thoại cá»§a mình xem má»™t số đồ váºt: má»™t ghim cà i hình ba lá, má»™t vòng cổ hạt nhá» và má»™t vòng tay ngá»c hồng lá»±u) ... đây là những đồ váºt đã bị lấy cắp từ trong há»™p nữ trang cá»§a bà Cora Lansquenet và chúng tôi đã tìm thấy trong má»™t bụi cây trước nhà .
- Quả là tháºt lạ lùng. Có thể là kẻ giết ngưá»i đã hoảng sợ...
- Có thể là như váºy. Nhưng trong trưá»ng hợp nà y, tại sao hắn lại không vứt chúng lại trên phòng? Tất nhiên là hắn có thể hoảng sợ giữa thá»i Ä‘iểm rá»i căn phòng và thá»i Ä‘iểm mà hắn ra đến cổng.
- Hoặc là , như là ý ông có vẻ muốn nói, những đồ váºt nà y chỉ là để đánh lừa - ông Entwhistle khẽ nói.
- Có thể. Nhưng có nhiá»u khả năng. Có thể chÃnh cô Gilchrist là thá»§ phạm. Hai ngưá»i đà n bà sống cùng nhau... ai mà biết được, má»™t và i vụ cãi cá», Ä‘iá»u gì có thể xảy ra? Tất nhiên chúng tôi cÅ©ng đã xem xét khả năng nà y, nhưng nó có vẻ Ãt thá»±c tế. Theo những gì chúng tôi được biết thì há» rất thân thiết vá»›i nhau.
Thanh tra Morton im lặng một lát trước khi nói tiếp:
- Theo ông thì không ai có lợi Ãch gì trong việc bà Lansquenet chết?
Ông Entwhistle lại khó nhá»c thay đổi tư thế. Thanh tra Morton nhìn ngưá»i đối thoại cá»§a mình vá»›i má»™t cái nhìn sắc sảo:
- Hình như ông đã nói rằng nguồn thu nháºp cá»§a bà Lansquenet là má»™t khoảng trợ cấp dưới dạng lợi tức mà anh trai bà ta đã để lại cho, còn vá» phần bà ta, bà ta không có tà i sản nà o cả.
- Äúng thế. Khi chồng bà ta qua Ä‘á»i, ông ấy Ä‘ang ở trong tình trạng bị phá sản và như tôi được biết hiện nay và khi còn nhá» thì tôi không nghÄ© rằng bà ta có tiết kiệm. Villa cá»§a bà đang ở không thuá»™c vá» bà ta, bà ta chỉ là ngưá»i thuê thôi. Còn những đồ váºt trong nhà thì chẳng có gì đáng giá. Nếu như bà ấy đã để lại má»™t di chúc thì ngưá»i thừa hưởng cÅ©ng chẳng được lợi lá»™c gì lắm. Nhưng tôi không biết gì vá» những nguyện vá»ng cuối cùng cá»§a bà ấy; ông biết đấy, đã lâu rồi chúng tôi không gặp nhau.
- Váºy thì lúc nãy ông muốn ám chỉ gì? Ông nghi ngá» má»™t Ä‘iá»u gì đúng không?
- Vâng, đúng thế. Nhưng tôi muốn tháºn trá»ng chÃnh xác nhất có thể được.
- Ông muốn nói vá» khoản thừa kế ấy? Khoản mà anh trai bà ta đã để lại ấy. Bà ta có thể cho lại ngưá»i khác qua di chúc hay không?
- Không, không như ông nghÄ© đâu. Bà ấy không có quyá»n đối vá»›i vốn đầu tư. Giá» bà ấy đã mất, vốn đầu tư nà y sẽ được chia Ä‘á»u cho năm ngưá»i thừa kế khác. Như váºy, má»—i ngưá»i bá»n há» Ä‘á»u có lợi trong cái chết cá»§a Cora Lansquenet. Äó là điá»u mà tôi đã nghÄ©.
Viên thanh tra tá» vẻ thất vá»ng.
- Tôi cứ ngỡ rằng ông có má»™t hướng Ä‘iá»u tra nà o đấy. Nói má»™t cách ngắn gá»n, tôi cho rằng không có động cÆ¡ cho má»™t vụ giết ngưá»i bằng rìu. Có lẽ là chúng ta Ä‘ang phả đối đầu vá»›i má»™t thằng Ä‘iên; có thể là má»™t trong những tên tá»™i phạm trẻ vô trách nhiệm mà hiện nay xã há»™i cá»§a chúng ta có rất nhiá»u. Hoảng quá hắn ta đã vứt các đồ váºt lấy trá»™m và o bụi cây trước khi chạy trốn. Có thể là như váºy, trừ khi chÃnh cô Gilchrist là thá»§ phạm, nhưng theo tôi Ä‘iá»u đó Ãt có khả năng xảy ra.
- Cô ta đã phát hiện xác chết và o thá»i Ä‘iểm nà o?
- Không trước 5 giá» hoặc gần như thế; cô ta từ Reading trở vá» bằng xe ca lúc 4 giá» 50 phút. VỠđến nÆ¡i, việc đầu tiên là cô đặt nước pha trà . Không nghe thấy tiếng động nà o trong phòng ngá»§ cá»§a bà Lansquenet, cô ta nghÄ© là bà ấy vẫn còn Ä‘ang ngá»§. Cô ta cÅ©ng đã thấy kÃnh cá»a sổ bếp đã bị vỡ, nhưng ngay cả lúc đó cô cÅ©ng chỉ nghÄ© rằng đó là do bá»n trẻ đã ném đá hay bắn súng cao su. Sau đó cô ta lên nhà và nhẹ nhà ng nghé đầu qua cá»a phòng ngá»§ bà Lansquenet để há»i xem liệu bà ấy có muốn uống trà không. Ông có thể Ä‘oán được cái gì đã xảy ra sau đó: cô Gilchrist kêu thét lên, lao ra khá»i nhà và chạy thẳng đến nhà hà ng xóm gần nhất. Cách thuáºt lại sá»± kiện cá»§a cô ta có vẻ hoà n toà n hợp lý và chúng tôi đã không thấy má»™t dấu vết nà o trong phòng cô ta hay trong phòng tắm và trên quần áo cá»§a cô ta cÅ©ng không. Không, tôi không tin là cô ta liên quan đến vụ nà y. Bác sÄ© pháp y đã đến và o khoảng 17 giá» 30. Theo ông ấy nạn nhân đã chết và o khoảng giữa 14 giá» và 16 giá» 30 và rất có khả năng là và o khoảng 14 giá».
Gương mặt ông Entwhistle khẽ nhăn lại. Thanh tra Morton tiếp tục:
- Ông có muốn đến gặp cô Gilchrist không?
- Vâng, tôi cÅ©ng định như váºy.
- Tôi sẽ rất vui vỠchuyện đó. Tôi tin rằng cô ấy đã nói cho chúng tôi tất cả những gì cô ta biết. Nhưng cũng có thể ông sẽ phát hiện ra được gì mới. Cô ta có vẻ như là một bà già nhưng tôi thấy cô ta khách quan và chưa đến nỗi lẫn.
Viên thanh tra ngừng một lát rồi nói thêm:
- Thi thể của bà Lanquenet nằm ở nhà xác. Nếu như ông muốn đến xem...
Ông Entwhistle đồng tình, không mấy hứng thú.
Má»™t lát sau, ông Entwhistle đứng trước di hà i cá»§a Cora Lansquenet. Kẻ giết ngưá»i đã hà nh động má»™t cách man rợ. Máu bết lại thà nh mảng trên tóc bà . Ghê đến buồn nôn, ông nhìn Ä‘i chá»— khác.
Cora tá»™i nghiệp... Bà ấy, má»›i hôm kia thôi vẫn còn Ä‘ang tá» vẻ nôn nóng muốn biết không hiểu anh trai có để lại cho mình thừa kế gì không! Chắc hẳn bà ta đã nghÄ© ra nhiá»u dá»± định lắm, những giấc mÆ¡ ngá»› ngẩn mà lẽ ra bà ta đã có thể biến thà nh hiện thá»±c vá»›i số tiá»n ấy.
Cora tá»™i nghiệp... giấc mÆ¡ đã tháºt ngắn ngá»§i...
Ông Entwhistle nghÄ© ngợi rồi tá»± nhá»§ rằng chẳng có ai có lợi gì trong cái chết nà y cả, ngay cả tên giết ngưá»i man rợ đã vứt Ä‘i những đồ váºt lấy cắp. Năm ngưá»i kia tá»± nhiên được thêm và i nghìn bảng nhưng những gì mà hỠđã được Richard Abernethie để lại cho đã quá đủ đối vá»›i há» rồi. Không, động cÆ¡ giết ngưá»i không thể là ở đó.
Entwhistle chợt nghÄ© "Tháºt lạ lùng má»™t ngà y trước khi chết bà ấy đã nói đến má»™t vụ giết ngưá»i:
"Nhưng ông ấy đã bị giết, chẳng phải váºy sao?"
"Má»™t ý ngá»› ngẩn, quá ngá»› ngẩn để mình có thể Ä‘em nói vá»›i thanh tra Morton. Thôi để gặp cô Gilchrist rồi hẵng hay..." "Biết đâu - mặc dù Ãt có khả năng - cô Gilchrist lại biết gì đó vá» Ä‘iá»u mà Richard đã nói vá»›i Cora Lansquenet?"
"Theo những gì ông ấy đã nói với tôi, tôi nghĩ rằng..."
"Richard đã nói gì váºy? Mình cần phải đến gặp cô Gilchrist ngay láºp tức", ông quyết định.
***
Cô Gilchrist là má»™t ngưá»i gầy và má» nhạt, tóc ngắn và xám Ä‘en. Cô có gương mặt cá»§a má»™t ngưá»i phụ nữ gần năm mươi tuổi vá»›i những đưá»ng nét không rõ rà ng.
Cô đã tiếp đón ông Entwhistle rất nhiệt tình.
- Tôi rất vui vì ông đã đến, thưa ông Entwhistle. Tôi biết rất Ãt vá» gia đình cá»§a bà Lansquenet và tất nhiên tôi chưa bao giá» có liên quan đến má»™t vụ giết ngưá»i. Tháºt là má»™t Ä‘iá»u khá»§ng khiếp!
Ông Entwhistle cÅ©ng tin chắc rằng cô gái già nà y chưa bao giá» có liêm quan đến má»™t vụ giết ngưá»i.
- Tôi chỉ biết đến những chuyện như váºy qua báo chà nhưng thá»±c tình tôi cÅ©ng không thÃch thú gì loại hình văn há»c ấy... có những vụ tháºt là ghê tởm.
Vừa Ä‘i theo cô gái và o phòng khách, ông Entwhistle vừa liếc nhìn xung quanh. Có mùi tranh sÆ¡n dầu phảng phất trong không khÃ. Trong nhà chất đầy, không phải đồ đạc mà là tranh, treo đầy trên tưá»ng - những bức tranh phần lá»›n tối và đầy bụi. Äây đó má»™t và i bức thá»§y mạc và hai bức tÄ©nh váºt. Những khung nhá» xếp đống trên ghế dà i đặt bên cá»a sổ.
- Bà Lansquenet đã mua tại những cuá»™c bán đấu giá - Cô Gilchrist giải thÃch - Bà ấy rất thÃch đến những cuá»™c bán đấu giá ấy, bà bạn tá»™i nghiệp cá»§a tôi. Bà ấy luôn nói rằng bức tranh ấy là má»™t bức nguyên thá»§y(1) à có giá trị rất lá»›n.
Ông Entwhistle nhìn bức tranh mà cô Gilchrist chỉ cho và nháºn thấy rằng đó chỉ là má»™t bức vẽ lại. Ông biết rằng Cora chẳng biết gì nhiá»u vá» há»™i há»a và ông thỠông sẵn sà ng chịu treo cổ nếu như má»™t trong những bức tranh tồi tà n nà y có giá trị hÆ¡n 5 bảng.
- ChÃnh tôi cÅ©ng không biết gì nhiá»u trong lÄ©nh vá»±c nà y - cô Gilchrist nói, có lẽ cô đã Ä‘oán được vị khách cá»§a mình Ä‘ang nghÄ© gì - ấy thế mà bố tôi lại là má»™t há»a sÄ© cÆ¡ đấy, nhưng ông ấy không nổi tiếng lắm. Khi còn trẻ, tôi đã há»c vẽ mà u nước và bà Lansquenet rất vui được nói vá» sở thÃch cá»§a mình vá»›i ai đó hiểu bà . Bà bạn đáng thương, bà ấy rất thÃch tất cả những gì có dÃnh dáng đến nghệ thuáºt.
- Cô rất quý bà ấy?
Tháºt là má»™t câu há»i ngá»› ngẫn, ông tá»± nghÄ©. Mặc dù Cora sinh thá»i là má»™t ngưá»i rất khó chịu, nhưng liệu cô Gilchrist có thể trả lá»i là không?
- á»’, tất nhiên. Chúng tôi rất hợp nhau vá» nhiá»u mặt. Bà Lansquenet tÃnh rất trẻ con. Bà ấy luôn nói tất cả những gì bà ấy nghÄ©, nhưng đôi khi tôi tá»± nhá»§ nếu bà ấy không hÆ¡i nông nổi...
- Không nên nói xấu những ngưá»i đã khuất. Nhưng theo tôi, đó là má»™t ngưá»i đà n bà ngốc ngếch hay Ãt ra chẳng có tà tri thức nà o.
- Có thể ông nói đúng ông Entwhistle, nhưng bà ấy rất láu cá. Tôi rất hay phải ngạc nhiên vì bà ấy hay gặp may.
Cô Gilchrist bắt đầu thu hút sự chú ý của ông Entwhistle. Ông nghĩ rằng cô gái nà y không phải là kẻ ngốc nghếch.
- Cô đã sống cùng bà ấy nhiá»u năm nay rồi đúng không?
- Ba năm rưỡi.
- Cô... Æ¡... cô là ngưá»i hầu gái và ... á», à mà , tôi muốn nói rằng cô là m việc ná»™i trợ?
Rõ rà ng là ông Entwhistle vừa đỠcáºp đến má»™t vấn đỠtế nhị vì ông nháºn thấy cô Gilchrist hÆ¡i đỠmặt.
- Vâng, đúng váºy. Tôi là m bếp - vả lại tôi rất thÃch là m bếp - và tôi cÅ©ng là m má»™t số việc khác trong nhà , tất nhiên là những việc nhẹ nhà ng thôi. Chúng tôi có bà Panter - ngưá»i trong là ng - giúp việc. Ông thấy đấy, ông Entwhistle, tôi không chịu được bị coi là má»™t ngưá»i ở. Khi phòng trà cá»§a tôi bị phá sản - má»™t tai há»a! - ấy là thá»i kỳ chiến tranh. Phòng trà cá»§a tôi rất dá»… thương, tôi đã đặt tên cho nó là Le Saule (Cây liá»…u) và tất cả bát đĩa cốc chén Ä‘á»u được trang trà bằng những hình cây liá»…u mà u xanh lÆ¡, rất đẹp. Nhìn chung tôi xoay sở không đến ná»—i tồi, bánh ngá»t cá»§a tôi rất ngon. Tôi rất khéo tay trong việc là m bánh ngá»t. Nhưng rồi chiến tranh nổ ra, công việc tiếp phẩm trở nên khó khăn và tôi đã phá sản. Äó chỉ là má»™t bất hạnh cá»§a chiến tranh. Tôi vẫn tá»± an á»§i mình như váºy. Tiá»n mà bố tôi để lại cho tôi và tôi đã đầu tư và o phòng trà đã mất, váºy nên tôi phải tìm việc là m thuê. ÄÆ°á»ng há»c cá»§a tôi đã chẳng cho tôi là m được má»™t nghá» nà o cả. Tôi đã đến ở cùng má»™t bà cô nhưng tôi đã không ở lại đó lâu vì bà ta quá thô bạo và tá»± kiêu. Sau đó tôi đã là m việc trong má»™t văn phòng nhưng tôi không thÃch công việc đó. Và tôi đã gặp bà Lansquenet và ngay láºp tức chúng tôi đã nháºn thấy là chúng tôi hợp nhau, vì chồng bà ta là má»™t nghệ sÄ© và vì nhiá»u lý do khác nữa.
Cô Gilchrist dừng lại má»™t lát, thở dốc rồi nói tiếp vá»›i giá»ng buồn như đưa đám.
- Ôi tôi má»›i tiếc phòng trà cá»§a tôi là m sao! Có bao ngưá»i thú vị đến đó! Nhưng mà tôi đã nói vá» tôi nhiá»u quá. Cảnh sát đã rất tá» tế vá»›i tôi và tôn trá»ng tôi. Má»™t viên thanh tra Morton nà o đó đã đến gặp tôi, ông ấy đã rất thông cảm vá»›i tôi. Tháºm chà ông ấy đã đỠnghị tôi nên qua đêm ở nhà bà Lake ở cuối đưá»ng mòn nhưng tôi đã từ chối. Tôi cảm thấy mình có trách nhiệm ở lại đây vá»›i tất cả những đồ váºt xinh đẹp cá»§a bà Lansquenet nà y. HỠđã mang... - giá»ng cô nghẹn lại - ... thi thể cá»§a bà ấy Ä‘i, rồi khóa cá»a phòng lại. Ông thanh tra đã báo trước cho tôi biết rằng má»™t viên cảnh sát sẽ ở lại suốt đêm trong gian bếp vì có cái cá»a sổ bị phá. Tôi rất hà i lòng vì ngưá»i ta đã sá»a lại nó ngay sáng nay... á» tôi Ä‘ang nói gì nhỉ? À, tôi nói rằng tôi hoà n toà n thoải mái trong phòng tôi, nhưng dầu sao thì tôi cÅ©ng kéo má»™t cái tá»§ ra chặn trước cá»a và để má»™t hÅ© nước lá»›n trên gá» bên trong cá»a sổ. Ai mà biết được, nếu như đó là má»™t gã Ä‘iên. Ngà y nay có biết bao Ä‘iá»u tháºt là lạ thưá»ng...
Cuối cùng thì cô Gilchrist cÅ©ng ngưng nói và ông Entwhistle vá»™i cao giá»ng há»i:
- Ông thanh tra Morton đã cho tôi biết những yếu tố quan trá»ng cá»§a vụ án. Tuy nhiên nếu Ä‘iá»u đó không là m cho cô quá Ä‘au buồn thì tôi rất muốn biết ý kiến cá»§a cô...
- Tất nhiên rồi, ông Entwhistle. Tôi biết Ä‘iá»u mà ông nghÄ©. Cảnh sát có kiểu là m việc quá phi nhân cách, phải váºy không?
- Bà Lansquenet đã trở vỠtừ đám tang tối hôm kia có phải không?
- Vâng. Tà u cá»§a bà ấy đến rất muá»™n. Tôi đã gá»i cho bà ấy má»™t taxi như bà ấy yêu cầu. Bà bạn tá»™i nghiệp cá»§a tôi rất mệt - Ä‘iá»u đó là dá»… hiểu - nhưng nhìn chung bà ấy vẫn rất minh mẫn, sáng suốt.
- Bà ấy có nói gì vỠđám tang không?
- Chỉ má»™t chút thôi. Tôi đã chuẩn bị cho bà ấy má»™t ly sữa nóng - bà ấy đã không muốn dùng gì khác - sau đó bà ấy đã nói vá»›i tôi rằng ở nhà thá» có rất nhiá»u ngưá»i và hoa. Rồi bà ấy lấy là m tiếc không gặp được ông anh trai khác - ông Timothy, hình như thế.
- Äúng váºy, Timothy.
- Bà ấy nói rằng đã 20 năm rồi há» không gặp nhau và lấy là m tiếc vì ông ấy đã không đến được, nhưng bà ấy biết rằng tốt hÆ¡n là ông ấy không nên đến vì hoà n cảnh, hÆ¡n nữa vợ ông ấy đã có mặt. Rồi bà ấy cÅ©ng nói thêm là bà ấy không chịu được Maude - Ôi, trá»i Æ¡i! Mong ngà i tha lá»—i, ngà i Entwhistle. Tôi không chá»§ định nói ra Ä‘iá»u ấy...
- Không sao, không sao, ông Entwhistle nói vá»›i giá»ng khÃch lệ. Tôi không phải là ngưá»i nhà , cô biết đấy. HÆ¡n nữa tôi cÅ©ng biết rằng quan hệ giữa Cora và bà chị dâu ấy không được tốt lắm.
- Bà ấy cÅ©ng nói gần giống như váºy. Tháºm chà bà ấy đã kết luáºn: "Tôi đã biết trước rằng cuối cùng Maude sẽ trở thà nh má»™t trong những ngưá»i đà n bà độc Ä‘oán xem và o những chuyện không liên quan gì đến há»". Sau đó bà ấy đã nói rằng bà ấy rất mệt và đi ngá»§ ngay. Tôi đã chuẩn bị cho bà ấy má»™t bình chưá»m nóng và bà ấy đã lên phòng ngá»§.
- Bà ấy không nói gì đặc biệt ư?
- Bà ấy không há» có má»™t tà linh cảm nà o, ngà i Entwhistle, nếu như đó là điá»u mà ngà i muốn há»i. Tôi biết chắc là như váºy. Ngoà i việc bị mệt và ... những chuyện đáng buồn, bà ấy vẫn rất minh mẫn mà . Bà ấy đã há»i tôi rằng tôi có thÃch Ä‘i Capri không. "Äến Capri! Tất nhiên rồi, sẽ tháºt là tuyệt vá»i", tôi đã trả lá»i như váºy. Äó là má»™t giấc mÆ¡ mà chưa bao giá» tôi dám nghÄ© là sẽ thá»±c hiện được. "Váºy thì, chúng ta sẽ Ä‘i Capri!" Bà ấy đã tuyên bố như váºy. Lúc đó tôi nghÄ© rằng anh trai bà đã để lại cho bà ấy má»™t khoản trợ cấp hay má»™t cái gì đại loại như váºy mặc dù bà ấy không há» nói vá»›i tôi vá» Ä‘iá»u đó.
Ông Entwhistle gáºt đầu xác nháºn.
- Bà bạn tội nghiệp của tôi! Dẫu sao thì tôi cũng mừng cho bà ấy vì trước khi chết bà ấy đã có đủ khả năng để có những dự định đẹp.
Cô Gilchrist thở dà i rồi thì thầm tiếc nuối:
- GiỠđây có lẽ là tôi sẽ chẳng bao giỠđược cơ hội đi Capri nữa.
- Thế Ä‘iá»u gì đã xảy ra sáng hôm sau? Ông Entwhistle lại há»i, như thể không biết gì vá» ná»—i thất vá»ng vá»§a cô gái - Sáng hôm sau bà ấy không khá»e chút nà o. Bà ấy rất mệt má»i. Những cÆ¡n ác má»™ng đã là m cho bà ấy ngá»§ không ngon tà nà o, bà ấy nói vá»›i tôi như váºy. "Ấy là bởi vì bà đã quá mệt" tôi nói và bà ấy cÅ©ng cho rằng tôi có lý. Bà ấy ăn sáng trên giưá»ng và nằm nghỉ cả buổi sáng. Äến trưa bà ấy cho tôi biết rằng bà ấy vẫn không thể ngá»§ được tà nà o. "Tôi cảm thấy bất ổn, tôi không ngừng suy nghÄ© và tá»± đặt ra những câu há»i." Ấy là nguyên văn lá»i bà ấy đã nói. Sau đó bà ấy quyết định dùng thuốc ngá»§ để có thể ngá»§ được chiá»u hôm ấy. Bà ấy muốn tôi Ä‘i xe ca đến thư viện thà nh phố ở Reading để đổi hai quyển sách bà ấy đã Ä‘á»c xong trong chuyến Ä‘i trên tà u. Bình thuá»ng bà ấy phải mất gần má»™t tuần má»›i Ä‘á»c hết hai quyển sách như váºy. Tôi đã ra khá»i nhà sau hai giá» má»™t chút, và đó là lần cuối cùng... lần cuối cùng...
Cô Gilchrist bắt đầu sụt sịt.
- Chắc là lúc ấy bà ấy Ä‘ang ngá»§, ông biết đấy. Bà ấy đã không biết gì và ông thanh tra khẳng định vá»›i tôi rằng bà ấy đã bị giết ngay từ cú đầu tiên và không thấy Ä‘au đớn gì... ối trá»i Æ¡i! Chỉ cần nghÄ© đến Ä‘iá»u đó là tôi đã thấy nôn nao cả ngưá»i!
- Tôi xin lá»—i, tôi thà nh tháºt xin lá»—i. Tôi không muốn há»i bà gì thêm nữa vá» Ä‘iá»u đã xảy ra. Tôi chỉ muốn há»i bà vá» tình hình cá»§a bà Lansquenet trước thảm kịch ấy.
- Bình thưá»ng thôi. Nếu không kể đến đêm khó ngá»§ thì bà ấy đã rất hạnh phúc và nghÄ© đến những dá»± định tốt đẹp.
Ông Entwhistle im lặng má»™t chút trước khi há»i tiếp - ông không muốn là m ảnh hưởng đế nhân chứng.
- Bà ấy không nói đến riêng ai đặc biệt trong gia đình chứ?
- Không, không. Tôi nghÄ© rằng không - cô Gilchrist ngẫm nghÄ© má»™t lát - Bà ấy chỉ than phiá»n vá» sá»± vắng mặt cá»§a ông Timothy.
- Bà ấy có nói vá» cái chết cá»§a anh trai không? Vá» á»... vá» nguyên nhân cá»§a cái chết chẳng hạn.
- Không.
Không có biểu lá»™ cảm xúc nà o trên gương mặt cô gái già . Ông Entwhistle nghÄ© cô ấy sẽ không giấu nếu Cora đã nói lá»™ ra Ä‘iá»u mà bà nghÄ© vá» cái chết cá»§a anh trai.
- Ông ấy đã ốm từ lâu, chẳng phải váºy sao? Nhưng cái chết cá»§a ông ấy vẫn là má»™t Ä‘iá»u bất ngá». Ông ấy đã có vẻ tháºt là khá»e mạnh.
- Cô đã gặp ông ấy? Khi nà o? Ông Entwhistle há»i dồn.
- Ồ, tất nhiên là khi ông ấy đến đây gặp bà Lansquenet, có lẽ cách đây ba tuần.
- Ông ấy đã ngủ ở lại đây?
- á»’ không, ông ấy chỉ ở lại ăn trưa thôi. Äó là má»™t bất ngá», bà Lansquenet không biết rằng ông ấy sẽ đến. Theo tôi hiểu thì có bất hòa gì đó trong gia đình. Bà Lansquenet nói vá»›i tôi rằng bà ấy đã không gặp mặt ông ấy nhiá»u năm rồi.
- Äúng là như váºy.
- Biết rằng ông ấy rất ốm, bà Lansquenet đã rất xúc động khi gặp lại ông ấy.
- Bà ấy đã biết trước rằng ông Abernethie ốm?
- Vâng. Tôi nhá»› rằng bà ấy đã nói vá»›i tôi đại loại như thế nà y: "Richard tá»™i nghiệp, cái chết cá»§a Mortimer đã là m cho ông ấy già đi nhiá»u. Ông ấy có vẻ đã bị lão suy bởi sá»± hoang tưởng bị truy hại, ông ấy bị ám ảnh bởi những ý nghÄ© rằng ai đó muốn đầu độc ông ấy. Khi ngưá»i ta già ngưá»i ta như váºy đó." Tháºt thế đấy, Ä‘iá»u đó hoà n toà n đúng. Bà cô mà tôi đã nói vá»›i ông khi nãy cÅ©ng váºy. Bà ấy tin rằng ngưá»i ở cá»§a bà bá» thuốc độc và o thức ăn cá»§a bà đến ná»—i bà chỉ ăn trứng còn nguyên trong vá» thôi - bà ta tin rằng ngưá»i ta không thể cho thuốc độc và o trong trứng qua vá» trứng được...
Ông Entwhistle lơ đãng nghhe câu chuyện vỠbà cô của cô Gilchrist. Ông đang rất bốirối.
- Tôi nghÄ© rằng bà Lansquenet không tin Ä‘iá»u đó.
- Ồ, không ông Entwhistle. Bà ấy hiểu rất rõ câu chuyện.
Nhà luáºt gia lại rối bá»i hÆ¡n nữa bởi câu nói nà y, bởi ông không hiểu câu ấy theo hướng mà cô Gilchrist muốn nói.
Cora Lansquenet đã hiểu tháºt ư? Có lẽ là lúc ấy thì không nhưng sau nà y thì bà ấy đã hiểu quá rõ, phải váºy chăng?
Nhà luáºt gia biết rõ rằng Richard Abernethie không há» bị lão suy. Richard vẫn rất sáng suốt và không phải là loại ngưá»i mắc chứng hoang tưởng bị truy hại. Ông ấy vẫn luôn có tinh thần vững và ng cá»§a má»™t nhà kinh doanh và căn bệnh cá»§a ông ấy không há» là m mất Ä‘i Ä‘iá»u đó.
Tháºt lạ lùng rằng Richard Abernethie đã nói những lá»i như thế vá»›i em gái mình, nhưng cÅ©ng có thể là Cora, vá»›i khả năng nói sai sá»± tháºt đặc biệt cá»§a trẻ con, đã bóp méo Ä‘i má»™t chút những lá»i nói cá»§a ông ấy.
Trong nhiá»u chuyện, Cora có vẻ ngốc ngếch, thiếu suy nghÄ©, không có đầu óc lôgÃc và nhìn nháºn mói việc má»™t cách rất trẻ con. Tuy nhiên, cÅ©ng như trẻ con, đôi khi bà ấy có khả năng đặc biệt là đoán đúng.
Ông Entwhistle ngừng suy nghÄ© và trở vá» vá»›i cô Gilchrist. Ông há»i cô xem có biết Cora có để lại má»™t di chúc hay không và đươc biết rằng bà Lansquenet đã để di chúc cá»§a bà ở ngân hà ng.
Cho rằng cô Gilchrist đã nói tất cả những gì cô biết, ông Entwhistle quyết định chà o từ biệt, sau khi bà n luáºn má»™t và i Ä‘iá»u vá» tưong lai. Ông đã nà i cô Gilchrist nháºn má»™t khoản tiá»n nhá» cho những chi phà trước mắt cá»§a cô, thuyết phục cô ở lại villa trong khi chỠđợi tìm thấy má»™t công việc và ông hứa sẽ giữ liên lạc vá»›i cô.
Tuy nhiên ông Entwhistle cÅ©ng không thể ra Ä‘i trước khi cô Gilchrist dẫn ông Ä‘i thăm nhà . Cô ấy đã cho ông xem những bức tranh cá»§a Pierre Lansquenet treo đầy trong phòng ăn. Hầu hết đó là những bức tranh khá»a thân không thể hiện má»™t chút tà i năng nà o nhưng rất trung thà nh vá»›i các chi tiết. Ông cÅ©ng được xem những bức tranh khá đẹp vá» những bến cảng đánh cá do chÃnh Cora vẽ.
- Äây là Polperro, cô Gilchrist giải thÃch vẻ dầy tá»± hà o. Chúng tôi đã đến đó năm ngoái và bà Lansquenet đã rất kinh ngạc trước phong cảnh địa phương đầy mà u sắc.
"Bà ấy đã hứa vá»›i tôi là sẽ cho tôi những bức ký há»a nà y, cô Gilchrist nói tiếp. Tôi rất thÃch chúng. Nếu như bà ấy đã quên lá»i hứa ấy, tôi có thể giữ lại má»™t bức là m ká»· miện được không?"
- Tôi tin chắc là được, ông Entwhistle nói để cô gái yên lòng và từ biệt cô một lát sau để đến ngân hà ng và sau đó đến gặp thanh tra Morton.
chú thÃch
(1) Dòng há»™i há»a trước dòng Phục Hưng
|

10-09-2008, 09:10 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 5
- Lại mệt lá» rồi chứ gì. Cô Entwhistle nói vá»›i giá»ng độc Ä‘oán cá»§a má»™t ngưá»i em gái táºn tụy chăm lo việc nhà cá»a cho anh trai mình. Ở tuổi nà y anh phải nghỉ ngÆ¡i má»™t chút chứ. Em tháºt không hiểu tại sao anh lại phải xem và o chuyện ấy, anh đã nghỉ hưu rồi cÆ¡ mà .
Ông Entwhistle bối rối thanh minh rằng Richard Abernethie là má»™t trong những ngưá»i bạn lâu năm nhất cá»§a ông.
- ÄÆ°á»£c rồi, nhưng mà ông ấy đã chết rồi. Tháºt là điên rồ khi xen và o những chuyện không can hệ gì đến mình và chịu lạnh trong những khoang tà u gió lùa ấy. Äó là má»™t vụ giết ngưá»i, tại sao ngưá»i ta lại gá»i đến anh là m gì?
- HỠđã gá»i đến tôi bởi vì hỠđã tìm thấy má»™t lá thư cá»§a tôi cho bà Cora thông báo vỠđám tang.
- Äám tang? À có má»™t trong những ngưá»i anh em cá»§a ông bạn Abernethie cá»§a anh đã gá»i Ä‘iện cho anh đấy - Timothy thì phải. Ông ấy gá»i từ Yorkshire và đã nói vá» má»™t đám tang khác. Ông ta sẽ gá»i lại sau.
Tối hôm đó ông Entwhistle nháºn má»™t cú Ä‘iện thoại cá»§a Maude Abernethie.
- Æ n Chúa, thế là cuối cùng tôi cÅ©ng gặp được ông! Tin cái chết cá»§a Cora đã là m Timothy rất xúc động.
- Tôi hiểu.
- Tôi rất lo cho Timothy. Những tin nà y là m cho ông ấy rất Ä‘au lòng. Tôi vừa phải thuyết phục ông ấy Ä‘i ngá»§ nhưng trước khi đồng ý Ä‘i ngá»§ ông ấy đã nà i tôi má»i bằng được ông đến đây. Có bao nhiêu Ä‘iá»u ông ấy nóng lòng muốn biết. Có mở má»™t cuá»™c Ä‘iá»u tra hay không? Ai sẽ tham gia Ä‘iá»u tra? Khi nà o thì tổ chức đám tang? Cora có muốn được thiêu hay không? Bà ấy có di chúc không?...
Ông Entwhistle quyết định ngắt lá»i:
- Có má»™t bản di chúc và bà ấy đã chỉ định Timothy là ngưá»i thá»±c hiện.
- Ôi trá»i, tôi e rằng Timothy không thể là m gì được.
- Bà đừng lo, văn phòng của tôi sẽ đứng ra lo liệu tất cả. Di chúc của bà ấy rất đơn giản. Bà ấy để lại những bức tranh của bà ấy và cái ghim cà i bằng amênit cho cô hầu gái, cô Gilchrist, và tất cả những gì còn lại cho Suzan.
- Suzan? Tôi không hiểu tại sao? Bà ấy chưa bao giỠgặp cô ta, hay là mới chỉ gặp một lần từ lúc còn rất nhỠcơ mà .
- Tôi nghĩ rằng ấy là bởi vì hình như Suzan có một cuộc hôn nhân mà gia đình phản đối.
Maude khịt mũi rất mạnh:
- Dẫu sao thì Gregory cÅ©ng hÆ¡n Pierre Lansquenet nhiá»u. Tất nhiên lấy má»™t ngưá»i phục vụ trong cá»a hà ng lúc bấy giá» là không danh giá lắm, nhưng nhân viên hiệu thuốc lại là chuyện khác, hÆ¡n nữa Gregory có vẻ cá»§a má»™t ngưá»i đáng tôn trá»ng.
Bà im lặng một lát rồi tiếp tục:
- Äiá»u đó có nghÄ©a là Suzan thừa kế khoản trợ cấp mà Cora đã thừa kế từ Richard?
- Không, vốn đầu tư sẽ được chia theo di chúc cá»§a Richard. Cora đáng thương chỉ có và i trăm bảng và má»™t số váºt dụng. Nếu bán hết những váºt dụng nà y thì tôi cÅ©ng không nghÄ© rằng sẽ còn quá 500 bảng sau khi trả hết nợ. Sẽ có má»™t cuá»™c Ä‘iá»u tra, nếu ông Timothy không phản đối thì chúng tôi sẽ cá» Lloyd là m việc đó.
Ông Entwhistle nói thêm như xin lỗi:
- Tôi e rằng câu chuyện nà y sẽ gây xôn xao nhiá»u đấy... á»... trong hoà n cảnh nà y...
- Sá»± việc quả thá»±c chẳng dá»… chịu gì. Ngưá»i ta đã tìm ra kẻ khốn nạn ấy chưa?
- Không, vẫn chưa.
- Cảnh sát tháºt chẳng là m được việc gì cả.
- Không, không đâu, những ngưá»i là m việc cho cảnh sát cÅ©ng có năng lá»±c lắm chứ, đừng nghÄ© rằng không.
- Dẫu sao thì những sá»± kiện nà y cÅ©ng tháºt là kỳ quái và tháºt đáng ngại đối vá»›i TImothy. Ông có định đến thăm chúng tôi không ông Entwhistle? Tôi sẽ rất vui và tôi tin chắc rằng Timothy sẽ khá hÆ¡n nếu được gặp ông.
Nhà luáºt gia im lặng má»™t lúc không nói gì, ông chẳng hứng thú lắm vá»›i lá»i má»i nà y. Nhưng cuối cùng ông cÅ©ng trả lá»i:
- Có lẽ là bà có lý. Tôi cÅ©ng nghÄ© rằng nên đến gặp ông bà . Và tôi cÅ©ng cần ông Timothy, vá»›i danh nghÄ©a là ngưá»i thá»±c hiện di chúc, ký má»™t và i văn bản cho tôi.
- Tuyệt tháºt! Tôi đã cảm thấy bá»›t lo lắng Ä‘i rồi. Ông đến ngà y mai chứ? Và ông sẽ ở lại vá»›i chúng tôi má»™t đêm nhé. Có má»™t chuyến tà u chạy từ ga St-Panacrace lúc 11 giá» 20 phút.
- á»’, chiá»u tôi má»›i Ä‘i được vì tôi có má»™t và i việc cần là m sáng mai.
***
George Crossfield đón tiếp ông Entwhistle một cách nhiệt tình pha một chút ngạc nhiên.
- Tôi đến từ Lytchett St-Mary, ông nói như để thanh minh cho chuyến thăm viếng nà y nhưng thực ra câu nói ấy chẳng có ý gì cả.
- A, thì ra ông đến vì việc cô Cora? Tôi đã Ä‘á»c tin trên báo và tôi đã không tin nổi ở mắt mình. Ban đầu tôi cứ nghÄ© đó là ai đó trùng tên.
- Ấy thế mà hỠLansquenet không phải là một hỠphổ biến.
- Không, quả đúng váºy. Tôi nghÄ© rằng theo lẽ thưá»ng ai lại cho là tai há»a lại có thể rÆ¡i xuống đúng gia đình cá»§a mình. Câu chuyện nà y là m cho tôi nghÄ© đến vụ án đã xảy ra ở Dartmoor tháng trước.
- Váºy ư?
- Vâng, các tình tiết giống hệt nhau. Má»™t biệt thá»± cách biệt, hai ngưá»i phụ nữ đứng tuổi cùng sống, má»™t ngưá»i bị giết và tên sát nhân đã lấy Ä‘i má»™t khoản tiá»n không đáng kể gì.
- Giá trị cá»§a đồng tiá»n bao giá» cÅ©ng là tương đối tùy theo nhu cầu cá»§a từng ngưá»i.
- Vâng, ông nói đúng.
- Nếu anh rất cần 10 bảng, 15 bảng sẽ là rất lớn. Ngược lại, nếu anh cần 1000 bảng thì một và i trăm bảng chẳng có nghĩ lý gì lắm.
Một tia sáng lỠmỠchợt léo lên trong mắt của George.
- Theo tôi thì nà y nay tiá»n nhiá»u hay Ãt cÅ©ng đáng lấy hết. Ai cÅ©ng nghèo cả.
- Nhưng không đến ná»—i tuyệt vá»ng - Ông Entwhistle nhấn mạnh - Sá»± tuyệt vá»ng đáng sợ hÆ¡n sá»± túng thiếu.
- Ông nghÄ© đến Ä‘iá»u gì đặc biệt chăng?
- á»’ không, không đâu. Nhà luáºt gia ngừng má»™t lát rồi tiếp tục: Khoản thừa kế từ Richard sẽ phải đợi má»™t thá»i gan má»›i chuyển được sang tiá»n mặt, ông có muốn được ứng trước không?
- Tháºt tình tôi Ä‘ang định nói vá»›i ông vá» Ä‘iá»u đó. Sáng nay tôi đã đến ngân hà ng. Tôi đã viện ra tên ông và hỠđã đồng ý ứng trước cho tôi má»™t khoảng nhá».
Lại má»™t tia sáng lóe lên trong đôi mắt George. Lúc nà y ông Entwhistle đã biết chắc rằng anh chà ng nà y Ä‘ang ở trong tình trạng tà i chÃnh rất tồi tệ hay Ãt ra là khó khăn. Ông tá»± há»i không biết Richard Abernethie, cÅ©ng là má»™t ngưá»i rất biết nhìn nháºn đánh giá con ngưá»i, có cảm thấy Ä‘iá»u đó hay không. Nhà luáºt gia đã gần như là chắc chắn rằng sau khi Mortimer mất Ä‘i Richard đã có ý định nháºt George là ngưá»i thừa kế duy nhất. Anh ta không mang há» Abernethie nhưng là đại diện nam giá»›i duy nhất cá»§a thế hệ trẻ và như váºy là ngưá»i kế vị cá»§a Mortimer. Vả lại, Richard đã cho gá»i cháu trai đến ở Enderby Hall và i ngà y. Nhưng có lẽ là ông ấy đã không hà i lòng vỠông cháu cá»§a mình. Ông đã có cảm giác - như ông Entwhistle vừa rồi - rằng anh chà ng Crossfield không ngay thẳng? Má»i ngưá»i trong nhà vẫn cho rằng Laura đã Ä‘en đủi lấy phải Rex Crossfield, anh chà ng môi giá»›i chứng khoán bà hiểm ấy. George giống bố nhiá»u hÆ¡n giống nhà Abernethie.
Có lẽ rằng anh chà ng đã hiểu sai sá»± im lặng cá»§a nhà luáºt gia. Anh ta cưá»i ngượng nghịu.
- Tháºt tình, tôi đã không gặp may vá»›i các khoản đầu tư cá»§a tôi trong thá»i gian qua. Tôi đã mạo hiểm vô Ãch. Tôi đã mất sạch. Nhưng bây giá» tôi có thể cứu vãn lại, tất cả chỉ cần có má»™t khoản vốn nhá». Các cổ phần cá»§a Ardents Consolidated là những cổ phần chắc chắn, phải váºy không?
Ông Entwhistle không bà y tỠý kiến gì. Ông Ä‘ang nghÄ© có thể là George đã liá»u đầu cÆ¡ vá»›i tiá»n cá»§a khách hà ng. Và nếu như váºy anh ta có nguy cÆ¡ bị kiện ra tòa...
- Tôi đã gá»i cho anh hôm sau đám tang ở cÆ¡ quan nhưng anh không có ở đó.
- Thế à ? Tôi không biết là anh đã gá»i. Nói tháºt, tôi đã cho phép mình má»™t ngà y nghỉ để mừng tin vui...
- Tin vui?
George đỠmặt.
- á»’, tôi không muốn nói vá» cái chết cá»§a bác Richard. Nhưng khi ngưá»i ta biết sắp thu vá» má»™t khoản tiá»n, , Ä‘iá»u đó là m cho ngưá»i ta vui, chẳng phải váºy sao? Và tất nhiên ngưá»i ta muốn ăn mừng Ä‘iá»u đó. Thá»±c ra, tôi đã đến Hurst Park và cá hai ngá»±a vỠđầu... ồ, chỉ được 50 bảng, má»—i lần tôi chỉ chÆ¡i Ãt thôi mà ...
- Và bây giá», anh sắp lại được hưởng má»™t khoản nữa vì bà cô Cora cá»§a anh đã chết.
George là m ra vẻ buồn.
- Tá»™i nghiệp cô ấy. Tháºt là không may! Äúng và o lúc cô ấy bắt đầu được sung sướng.
- Mong rằng cảnh sát sớm tìm ra thủ phạm.
- Tôi tin rằng há» sẽ sá»›m bắt được hắn. Cảnh sát cá»§a chúng ta khá khôn khéo đấy chứ. Há» sẽ bắt tất cả những kẻ khả nghi trong vùng, tra há»i chúng vá» sá» dụng thá»i gian cá»§a chúng tại thá»i Ä‘iểm xảy ra vụ án.
- Không dá»… như anh tưởng đâu, nhất là khi má»™t thá»i gian đã trôi qua. Ông Entwhistle nói vá»›i vẻ mỉa mai hà i hước. ChÃnh tôi chẳng hạn, 15 giá» 30 phút ngà y hôm ấy tôi Ä‘ang ở hiệu sách cÅ© Hatchard. Nhưng liệu trong 10 mưá»i ngà y nữa tôi có thể nhá»› ra Ä‘iá»u đó không? Và chÃnh anh nữa. Hôm ấy anh đã đến Hurst Park đúng không? Nhưng nếu ngưá»i ta há»i tá»›i trong má»™t tháng anh có còn nhá»› ngà y nà o anh đã đến trưá»ng Ä‘ua nữa không?
- Ồ, có chứ, hôm ấy là ngà y sau ngà y lễ tang của bác Richard.
- Ờ, đúng rồi. Thế anh có còn nhớ tên hai con ngựa đã là m cho anh thắng cược không?
- Gaymark và Grog II, hai tên ấy tháºt không dá»… quên đối vá»›i tôi đâu.
***
- Ồ, tất nhiên là tôi rất vui được gặp ông, nhưng phải nói là vẫn còn sớm quá.
Rosamund đã tiếp đón ông Entwhistle như váºy đấy, vừa ngáp rất to vừa nói chẳng mấy hứng thú.
- Äã 11 giá» rồi.
Rosamund lại ngáp nữa.
- Chúng tôi đã dá»± má»™t cuá»™c dạ há»™i, đã uống hÆ¡i nhiá»u và Michael vẫn còn mệt.
Michael Shane xuất hiện, tay phải cầm má»™t ly cà phê Ä‘en. Anh ta mặc má»™t bá»™ đồ ở nhà khá đẹp. Và mặc dù vừa má»›i ngá»§ dáºy trông anh ta vẫn khá đẹp trai và có má»™t nụ cưá»i quyến rÅ©. Còn Rosamund, cô mặc má»™t chiếc váy mà u Ä‘en, và khoác má»™t chiếc áo len hÆ¡i bẩn , vẻ rất tầm thưá»ng.
Nhà luáºt gia không ưa gì cách sống cá»§a gia đình Shane. Trong căn há»™ tồi tà n cá»§a hỠở tầng hai khu chung cư cá»§a Chelsea, vá» chai, cốc và mẩu thuốc lá vứt đầy trên sà n nhà , không khà ô nhiá»…m và đầy bụi. Và ở giữa đống há»—n độn ấy là hai con ngưá»i xinh đẹp: Rosamund và Michael. Hiển nhiên, há» có vẻ cá»§a má»™t đôi vợ chồng thanh lịch và rất yêu nhau. Ãt ra cÅ©ng phải thừa nháºn rằng Rosamund rất yêu chồng.
- Anh yêu, cô vợ trẻ gá»i Michael, anh có muốn má»™t chút champagne không? Em nghÄ© rằng nó có thể là m cho chúng ta khá»e lại đấy, và chúng ta uống mừng cho tương lai cá»§a chúng ta nhé. á»’, ông Entwhistle, tháºt là má»™t cÆ¡ may kỳ diệu việc bác Richard để lại cho chúng tôi khoản tiá»n ấy và o lúc nà y...
Ông Entwhistle liếc thấy Michael cau mà y vẻ không đồng ý, nhưng Rosamund tiếp tục nói má»™t cách tháºt thà :
- Bởi vì Michael đã nháºn là m má»™t vở kịch quan trá»ng. Anh ấy có má»™t vai rất tuyệt và có cả má»™t vai nhá» cho tôi nữa chứ. Vở kịch nói vá» những tá»™i phạm trẻ nhưng thá»±c ra lại là những ngưá»i tốt. Vở kịch có đầy ý tưởng, đầy ý tưởng hiện đại.
- Tôi cÅ©ng thấy váºy. Ông Entwhistle nói má»™t cách miá»…n cưỡng.
- Ông biết không? HỠăn trá»™m, giết ngưá»i. Váºy nên há» bị cảnh sát theo dõi, xã há»™i bá» rÆ¡i và cuối cùng há» lại là m nên má»™t Ä‘iá»u kỳ diệu.
Ông Entwhistle giữ im lặng để không bá»™c lá»™ sá»± phẫn ná»™. "Bá»n trẻ ngu ngốc nà y nói những Ä‘iá»u ngá»› ngẩn, tệ hại và những kịch bản mà chúng viết ra cÅ©ng cùng má»™t giuá»™c", ông nghÄ© thầm.
Từ đầu đến giá» Michael vẫn giữ vẻ mặt cau có và tá» vẻ Ãt lá»i. Cuối cùng anh ta nói vá»›i vợ.
- Ông Entwhistle không quan tâm mấy đếnchuyện cá»§a chúng ta. Äừng nói nữa và hãy để ông ấy cho chúng ta biết vì sao ông ấy đến gặp chúng ta.
Váºy là cuối cùng ông Entwhistle cÅ©ng có thể bắt đầu nói:
- Tôi đến gặp anh chị để là m sáng tá» má»™t và i Ä‘iá»u. Tôi vừa đến từ Lytchett St-Mary.
- À, váºy ra ngưá»i bị giết là dì Cora cá»§a tôi. Chúng tôi đã thấy tin ấy trên báo. Tôi đã ngá» rằng đó là dì Cora vì hỠấy là má»™t há» hiếm. Dì Cora tá»™i nghiệp! Khi tôi nhìn thấy bà ấy ở lá»… tang, bà ấy lôi thôi như là má»™t mụ phù thá»§y và tôi đã nghÄ© thầm rằng ngưá»i ta sống như váºy thì cÅ©ng nên chết Ä‘i má»›i phải; ấy váºy mà bây giá» bà ấy chết tháºt. Thế mà tối hôm qua khi tôi nói rằng ngưá»i bị giết bằng rìu mà báo chà đã nói đến mấy hôm nay là dì ruá»™t cá»§a tôi thì chẳng ai tin tôi cả, há» còn cưá»i và o mÅ©i tôi nữa chứ. Anh nhá»› chứ Michael?
Michael Shane không trả lá»i và Rosamund vẫn vá»›i giá»ng vui vẻ hồn nhiên, tiếp tục:
- Hai vụ giết ngưá»i liên tiếp! Tháºt lạ lùng phải không?
- Äừng có ngốc ngếch như váºy Rosamund. Bác Richard không phải đã bị giết.
- Nhưng Ãt ra thì Cora cÅ©ng đã khẳng định là như váºy.
Ông Entwhistle nói xen và o:
- Anh chị đã trở vỠLondon ngay sau lễ tang?
- Äúng thế, chúng tôi đã Ä‘i chung tà u vá»›i ông mà .
- Ờ, đúng rồi, đúng rồi. Tôi há»i như váºy vì tôi đã gá»i cho anh chị nhiá»u lần... (ông liếc nhìn cái máy Ä‘iện thoại cá»§a nhà Shane)... ngay ngà y hôm sau, nhưng không có ai nhấc máy.
- á»’, tôi lấy là m tiếc. Chúng mình đã là m gì hôm đó nhỉ? Hôm kia... á»... chúng mình đã ở nhà đến táºn trưa. Rồi anh đã Ä‘i tìm gặp Rosenheim và ăn trưa vá»›i Oscar. Còn em, em đã Ä‘i mua đồ... Em đã hẹn vá»›i Janet để cùng Ä‘i nhưng rồi lại lỡ hẹn, song em cÅ©ng đã có má»™t buổi chiá»u tuyệt vá»i và đã mua được rất nhiá»u đồ. Buổi tối, chúng mình đã Ä‘i ăn ở Castille và đã trở vá» và o khoảng 10 giá».
- Äúng thế, khoảng 10 giá». Michael đồng tình và quay sang ông Entwhistle há»i: Hôm ấy ông gá»i Ä‘iện cho chúng tôi có việc gì thế?
- Ồ, chỉ là một và i văn bản cần phải ký thôi mà , vỠchuyện thừa kế tà i sản của Richard Abernethie.
- Chúng tôi có được nháºn tiá»n ngay hay là phải đợi má»™t trăm năm nữa? Rosamund lên tiếng há»i.
- Tôi lấy là m tiếc cho anh chị nhưng luáºt pháp qui định má»™t thá»i hạn...
- Nhưng chúng tôi có quyá»n đỠnghị ứng trước chứ? Rosamund lá»™ rõ vẻ lo lắng.
Michael nói xen và o vá»›i giá»ng vui vẻ:
- Ồ, chẳng có gì khẩn cấp lắm, vấn đỠchỉ là phải quyết định là m vở kịch ấy hay không.
- Việc ứng trước cho anh chị một khoản cũng không có gì khó lắm...
- À, váºy thì tuyệt!
Rosamund thở phà o nhẹ nhõm và rồi cô chợt há»i như thể cô vừa nhá»› đến chuyện gì đó.
- Dì Cora có để lại gì không?
- Có, má»™t chút thôi. Và chị há» cá»§a cô, cô Suzan, là ngưá»i thừa kế duy nhất.
- Suzan? Tại sao lại là Suzan nhỉ? Dì Cora đã để lại cho chị ấy bao nhiêu?
- Và i trăn bảng và má»™t và i váºt dụng.
- Chúng có giá trị chứ?
- Không. Ông Entwhistle thả lá»i cụt lá»§n. Và Rosamund không quan tâm đến chuyện ấy nữa, cô nháºn xét:
- Nhưng chuyện nà y tháºt là kỳ lạ. Khi dì Cora nói sau đám tang: "Nhưng ông ấy đã bị giết, chẳng phải váºy sao?", ai cÅ©ng chỉ nghÄ© rằng có chỉ là cung cách suy nghÄ© ăn nói cá»§a bà ấy. Ấy váºy mà ngay ngà y hôm sau đến lượt bà ta bị giết. Tháºt là kỳ lạ phảikhông?
Má»i ngưá»i bối rối, im lặng. Rồi ông Entwhistle lên tiếng:
- Quả đúng váºy, rất kỳ lạ.
***
Ông Entwhistle ngắm nhìn Suzan, cô Ä‘ang nghiêng mình trên bà n và nói chuyện má»™t cách rất sôi động. Cô có má»™t khuôn mặt quyến rÅ©, nhưng dưá»ng như sức quyến rÅ© ấy toát lên từ chÃnh sức sống cá»§a cô. Vá» nhiá»u mặt, Suzan giống Richard Abernethie - chú cô: dáng đầu, khuôn mặt, đôi mắt mà u Ä‘áºm vá»›i cái nhìn đầy suy tư. CÅ©ng như ông ấy, cô có nghị lá»±c mạnh mẽ luôn đẩy cô vá» phÃa trước, có sá»± suy nghÄ© chÃnh chắn và tÃnh cẩn tháºn. Trong số ba thà nh viên cá»§a thế hệ trẻ, cô là ngưá»i duy nhất có phong cách cá»§a những ngưá»i đã là m nên cÆ¡ nghiệp nhà Abernethie. Richard có nháºn thấy sá»± gần gÅ©i giữ ông và cô cháu gái nà y không? Ông Entwhistle tin rằng có, vì Richard vẫn luôn luôn biết nhìn nháºn, đánh giá con ngưá»i. Suzan có chÃnh những phẩm chất mà Richard tìm kiếm. Váºy mà Richard đã không có má»™t biểu hiện ưu tiên nà o đối vá»›i cô. Ông Entwhistle nghÄ©, vì chẳng thể tin tưởng được và o George và coi thưá»ng cô Rosamund xinh đẹp và ngu ngốc thì lẽ ra Richard phải thấy ở Suzan ngưá»i thừa kế lý tưởng cá»§a mình. Tại sao ông ấy đã không chá»n cô? Tại sao nếu không phải là tại chồng cô? Äiá»u đó cÅ©ng hợp lý thôi.
Ông Entwhistle liếc nhìn qua vai Suzan vá» phÃa chồng cô Gregory Banks Ä‘ang đứng gá»t bút chì sau lưng vợ, vẻ lÆ¡ đễnh. Äó là má»™t gã đà n ông gầy và ốm yết, đưá»ng nét má» nhạt và tóc hung Ä‘á», hoà n toà n dưới trướng vợ - loại đà n ông luôn luôn nói "Vâng". Hai vợ chồng nà y là má»™t cặp không tương xứng tà nà o. Ấy váºy mà Suzan đã là m tất cả để lấy được anh chà ng nà y. Tại sao? Cô ấy yêu anh ta ở Ä‘iểm nà o cÆ¡ chứ?
Suzan vẫn nói má»™t cách mạnh mẽ và giáºn dữ:
- Tháºt là đáng xấu hổ. Ông có còn nhá»› ngưá»i phụ nữ đã bị giết năm ngoái ở Yorkshire chứ? Váºy thì tôi nói vá»›i ông rằng vẫn chưa há» tìm ra thá»§ phạm. Và ngưá»i phụ nữ chá»§ tiệm bán mứt nữa chứ. Bà ấy đã bị giết bằng má»™t cái nạy cá»a. Cảnh sát đã bắt má»™t ngưá»i rồi lại thả.
- Ồ, Suzan thân mến, còn cần phải có bằng chứng nữa chứ.
- Vụ bà y tá vỠhưu nữa chứ, bà ấy cũng đã bị giết bằng rìu như cô Cora. Suzan tiếp tục nói như thể không nghe thấy gì.
- á»’ Suzan, cô có vẻ rất hiểu biết vá» các vụ giết ngưá»i.
- ÄÆ¡n giản thôi. Ngưá»i ta luôn nhá»› lại các vụ án khi có ai đó trong gia đình mình bị giết trong những Ä‘iá»u kiện tương tá»±. Ông thấy đấy, có những kẻ nguy hiểm ở các vùng nông thôn đột nháºp và o nhà ngưá»i khác và ngưá»i phụ nữ đơn độc. Nhưng dưá»ng như cảnh sát chẳng chú ý lắm đến Ä‘iá»u đó.
- Äừng đánh giá thấp cảnh sát như thế, Suzan. Há» là những ngưá»i rất má»±c kiên nhẫn.
- Váºy thì tại sao má»—i năm có hà ng trăm vụ án không giải quyết?
- Hà ng trăm? - Ông Entwhistle tá» vẻ nghi ngá» - Má»™t và i thì đúng hÆ¡n. Nhưng có những trưá»ng hợp mà cảnh sát biết rõ ai là thá»§ phạm nhưng không có đủ bằng chứng để buá»™c tá»™i hắn.
- Tôi không tin và o Ä‘iá»u đó. Cô gái phản bác lại. Tôi tin rằng nếu ngưá»i ta biết thá»§ phạm cá»§a má»™t vụ giết ngưá»i, thể nà o ngưá»i ta cÅ©ng tìm thấy các bằng chứng buá»™c tá»™i. Cảnh sát có hướng Ä‘iá»u tra nà o không? Tôi nói vá» vụ cô Cora bị giết ấy.
- Tôi không biết, chẳng có lý do gì để cảnh sát cho tôi những thông tin ấy cả. HÆ¡n nữa vẫn còn quá sá»›m để có thể đưa ra má»™t ý kiến. Äừng quên rằng cô cá»§a tôi má»›i bị giết hôm kia thôi...
- Thế còn cô hầu gái thì sao? Cô ta có liên quan gì đến vụ nà y không? Cô Cora có để lại gì cho cô ta không?
- Ồ, một cái ghim cà i bằng amênit đáng giá 5 xu và một và i bức tranh bến cảng đánh cá chỉ có giá trị tình cảm.
- Trừ khi thá»§ phạm là má»™t thằng Ä‘iên, ngưá»i ta không giết ngưá»i không động cÆ¡.
Ông Entwhistle cưá»i khùng khục.
- Trong chừng má»±c những Ä‘iá»u đã được biết cho đến nay, ngưá»i duy nhất có động cÆ¡ để giết Cora chÃnh là cô đấy, Suzan thân mến.
- Hả?
Gregory chợt bước tá»›i như ngưá»i vừa tỉnh dáºy. Trong mắt anh ta ánh lên má»™t tia giáºn dữ và đột ngá»™t anh ta không còn là má»™t ngưá»i lu má», đứng ngoà i má»i chuyện nữa.
- Chuyện ấy có liên quan gì đến Suzan? Ông muốn ám chỉ Ä‘iá»u gì?
- Äá»§ rồi, Greg! Ông Entwhistle không ám chỉ gì đâu.
- Tôi chỉ đùa thôi mà - nhà luáºt gia phân trần - chẳng phải là má»™t chuyện đùa hay há»›m lắm, tôi thừa nháºn là như váºy. Nhưng cô Cora đã để lại toà n bá»™ tà i sản lại cho cô, Suzan. Tuy nhiên đối vá»›i má»™t ngưá»i vừa thừa kế và i trăm nghìn bảng thì tà i sản thừa kế cá»§a bà cô Cora cá»§a cô, trị giá và i trăm bảng, chẳng thể được coi là động cÆ¡ giết ngưá»i được.
- Bà ấy đã để lại cho tôi tiá»n? - Suzan không giấu được ngạc nhiên - Tháºt là lạ! Ông có biết tại sao cô tôi lại là m như thế không? Tháºtm chà bà ấy còn chưa gặp tôi bao giá».
- Bà ấy đã nghe nói đến những khó khăn mà cô đã gặp phải khi cưới Gregory (anh chà ng lại dừng gá»t bút chì và khẽ nhÃu mà y). ChÃnh bà ấy cÅ©ng đã gặp nhiá»u cản trở khi lấy Pierre Lansquenet. Có lẽ là điá»u đó là m cho cô trở nên gần gÅ©i đối vá»›i bà ấy.
- À đúng rồi, bá ấy đã lấy má»™t há»a sÄ© mà trong gia đình chẳng ai ưa cả. Ông ấy có giá»i không?
Ông Entwhistle lắc đầu.
- Trong nhà của cô Cora Lansquenet có tranh của ông ấy chứ?
- Có.
- Váºy thì tôi sẽ tá»± mình đánh giá. Tôi nghÄ© rằng tôi nên đến đó má»™t chút. Có ai còn ở đó không?
- Tôi đã thá»a thuáºn vá»›i cô Gilchrist để cô ấy ở lại trong ngôi nhà trong lúc chỠđợi có Ä‘iá»u gì má»›i.
- Hẳn là cô ta có thần kinh vững và ng lắm má»›i dám ở lại nÆ¡i vừa xảy ra má»™t vụ giết ngưá»i như thế.
Gregory nói xen và o:
- Cô Gilchrist là má»™t nguá»i có lương tri. Vả lại hiện giá» cô cÅ©ng chẳng biết Ä‘i đâu.
- Cô ta và cô Cora có thân thiết với nhau không?
- Tương đối thân, tôi nghÄ© váºy. Cora không đối xá» vá»›i cô ấy như vá»›i má»™t ngưá»i ở.
- Tôi thì tôi không nghÄ© thế. Ngà y nay, những ngưá»i hần gái thưá»ng bị lợi dụng. Tôi sẽ cố gắng giúp cô ấy tim thấy má»™t việc tá» tế hÆ¡n.Có lẽ là cÅ©ng không đến ná»—i khó khăn. Chỉ cần biết là m các công việc gia đình, biết là m bếp cÅ©ng đã có thể kiếm tiá»n được rồi. Cô ấy biết là m bếp chứ?
- á»’, có chứ. Äiá»u duy nhất cô ấy không ưa, như cô ấy đã nói, là là m những công việc quá nặng.
Ông Entwhistle liếc nhìn đồng hồ đeo tay và nói:
- Bà cô cá»§a cô đã chá»n TImothy là m ngưá»i thá»±c hiện di chúc cá»§a bà ấy.
- Timothy! Chú Timothy chỉ là má»™t huyá»n thoại. Chẳng ai nhìn thấy ông ấy bao giá» cả. Suzan trả lá»i, vẻ coi thưá»ng lá»™ rõ trong giá»ng nói.
Nhà luáºt gia lại xem giá» má»™t lần nữa và nói:
- Tôi sẽ Ä‘i tà u đến gặp ông ấy và o chiá»u nay. Tôi sẽ cho ông ấy biết vỠý định cá»§a cô đến nhà cá»§a Cora.
- Tôi sẽ chỉ ở đó má»™t hoặc hai ngà y thôi. Tôi không định rá»i xa London lâu ngà y. Tôi có nhiá»u dá»± định trước mắt, tôi sẽ thá» sức trong kinh doanh.
Ông Entwhistle nhìn quanh phòng khách nhá» xÃu cá»§a căn há»™. Rõ rà ng là Suzan và Gregory Ä‘ang ở trong tình trạng túng bấn.
- Xin lá»—i nếu như Ä‘iá»u đó không quá tò mò, có thể cho tôi biết vá» dá»± định cá»§a cô không?
- Tôi đã nhắm má»™t tòa nhà ở phố Cardigan. Tôi nghÄ© rằng tôi có thể được nháºn má»™t khoảng ứng trước chứ? Vì có thể là tôi sẽ phải đặt cá»c trước.
- Äiá»u đó là có thể được. À, tôi đã gá»i Ä‘iện cho anh chị nhiá»u lần ngay ngà y hôm sau đám tang nhưng chẳng có ai trả lá»i cả, tôi cÅ©ng định há»i xem anh chị có cần được ứng trước má»™t khoản không. Có lẽ là anh chị đã không ở nhà ...
- Ồ, không, Suzan kêu lên không chút di dự. Cả ngà y hôm đó chúng tôi đâu có đi ra ngoà i đâu.
- Hình như Ä‘iện thoại nhà mình bị há»ng hôm ấy thì phải em ạ, Gregory nói nhẹ nhà ng, em có nhá»› chiá»u hôm đó anh đã không gá»i được cho công ty Hard không? Anh định gá»i cho công ty Ä‘iện thoại nhưng sáng hôm sau đưá»ng dây đã lại hoạt động bình thưá»ng.
- Ôi, máy Ä‘iện thoại! Ông Entwhistle kết luáºn. Tháºt không phải lúc nà o cÅ©ng có thể tin tưởng ở nó được.
- Là m sao mà cô Cora đã biết được Ä‘iá»u đã xảy ra khi chúng tôi cưới nhau? Äá»™t nhiên Suzan há»i.
- Cólẽ là Richard nói cho bà ấy biết. Cora đã sá»a lại di chúc cá»§a bà ấy cách đây khoảng ba tuần, và o thá»i Ä‘iểm Richard đã đến thăm bà ấy. Trước đấy bà ấy định để lại tất cả cho Giáo phái thần trị.
- Chú Richard đã đến gặp cô Cora ư? Tôi không há» biết Ä‘iá»u ấy.
- Tôi cũng mới được biết đến thôi.
- Thế Ä‘iá»u đó đã xảy ra như thế nà o?
- Sao?
- Æ , không có gì.
|
 |
|
| |